Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn

  • Tác giả Tác giả admin
  • Ngày gửi Ngày gửi
Dịch Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn
Chương 3420


“Nơi này rõ ràng là bọn ta đến trước!”  

Trong mắt Liễu Vân tràn ngập lửa giận nồng đậm, không hề sợ hãi nhìn tới.  

Đám người này thật quá đáng, vừa đến đã ra tay đánh nhau, là bị thương các đồng bạn của giới vực Hiên Vân. Nếu không phải đại sư huynh kịp thời đuổi đến, chỉ sợ người bị thương sẽ còn nhiều hơn.  

“Đến trước đến sau? Ở con đường thông thiên này mà còn chuyện đến trước đến sau? Sao ta không biết? Đạo lý mà nói được thì còn cần nắm đấm làm gì?”  

Trong mắt của thủ lĩnh của giới vực cấp cao đó lộ ra vẻ giễu cợt, nhìn về phía Liễu Vân cười nhạo, gương mặt hiện rõ sự khinh thường.  

“Nói hay lắm! Đạo lý mà nói được thì còn cần nắm đấm làm gì”.  

Nhưng hắn ta vừa nói xong, một giọng nói khác đột ngột vang lên, hai nhóm người quay đầu nhìn lại.  

Người lên tiếng chậm rãi đi đến, một thân áo xanh, lưng đeo hộp kiếm, gương mặt che khuất dưới bóng râm của nón che, nhếch lên nụ cười lạnh băng.  

Nếu đạo lý dễ nói như vậy thì còn cần gì nắm đấm.  

Giọng nói Lâm Nhất đầy sự lạnh lẽo, lặp lại câu nói của thủ lĩnh giới vực Thiên Ưng một lần nữa.  

Giọng nói của hắn không lớn, nhưng tất cả mọi người ở đây đều nghe thấy rõ ràng. Nhất là sự lạnh lẽo dần dần toát ra kèm theo giọng nói, thoáng chốc lan tràn.  

Soạt!  

Trong nháy mắt đã có vô số ánh mắt nhìn về phía Lâm Nhất, trong những ánh mắt tràn ngập sự kinh ngạc, ngay sau đó thì rộ lên xôn xao.  

Một vài người thậm chí còn kinh ngạc che miệng, trong mắt đầy vẻ kinh hãi.  

“Là Lâm Nhất!”  

“Áo xanh, lưng đeo hộp kiếm, sau lưng có một con long miêu. Con đường thông thiên này ngoại trừ Lâm Nhất thì không còn ai có hình tượng này”.  

“Tên này lại thật sự hiện thân rồi!”  

Kèm theo tiếng xôn xao và những ánh mắt kinh ngạc đó, nhiều nhân tài của giới vực cấp cao khu vực này lập tức trở nên sôi sục. Không ai ngờ Lâm Nhất lại nghênh ngang đi vào, chỉ đội một chiếc nón che nửa gương mặt.

“Thằng nhóc này đúng là ngông cuồng, dám đi thẳng vào đây như vậy”.  

“Đúng là không sợ chết, chủ động can thiệp vào chuyện của giới vực Thiên Ưng, vương triều Thiên Ưng đâu dễ chọc vào như vậy!”  

“Trong các yêu nghiệt cảnh giới Thiên Phách tầng ba, thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng không phải Nguyên Hoành Thiên là có thể so sánh… Huống hồ, người của cả giới vực người ta đều đang ở đây”.  

Trong lúc nói, từng bóng người lặng lẽ vậy lại, ánh mắt dừng trên người Lâm Nhất, trong mắt dâng lên vẻ cực kỳ tham lam. Chưa nói tới đầu của Lâm Nhất trị giá bao nhiêu đan Tinh Nguyên, chỉ riêng bảo bối trên người hắn đã đủ khiến nhiều người động lòng.  

“Lâm đại ca!”  

Hai người Liễu Vân và Trần Huyền kinh ngạc, hoàn toàn không ngờ Lâm Nhất sẽ xuất hiện vào lúc này.
 
Chương 3421


“Công tử Táng Hoa, Lâm Nhất?”  

Thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng nhìn về phía Lâm Nhất, sững sờ trong chốc lát, sau đó trong mắt lộ ra vẻ mừng rỡ, dẫn theo các nhân tài khác của giới vực chậm rãi bao vây về phía Lâm Nhất.  

“Bao vây hắn!”  

Thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng cười khà khà, nhìn Lâm Nhất nói: “Thằng nhóc ngươi đúng là không ngại mạng lớn, giao nộp bảo kiếm trên người và Nhật Diệu Chi Linh ra đây, ta sẽ không làm khó ngươi”.  

Trong lúc nói, những nhân tài của giới vực Thiên Ưng khác ai nấy đều nhìn Lâm Nhất với ánh mắt bất thiện, mỗi người đều lộ ra ý cười dữ tợn.  

Thằng nhóc này đúng là dê béo, thịt mỡ trên người hắn nhiều hơn đám người Hiên Viên giới này quá nhiều.  

Quan trọng là nhiều giới vực cấp cao đều chịu thiệt thòi trước Lâm Nhất, bây giờ bọn họ người nhiều thế mạnh, đối phương lại chủ động dâng đến cửa, không thể không nói là một cơ hội tuyệt vời. Chỉ cần khống chế được hắn là có thể vang danh khắp giới vực cấp cao ngay lập tức.  

Không những có giới vực Thiên Ưng, mà trong mắt người của vài giới vực cấp cao khác cũng lộ ra sát ý lạnh lẽo hoặc ít hoặc nhiều.  

“Nhật Diệu Chi Linh? Ta sợ ngươi không còn mạng để lấy!”  

Dưới nón che, Lâm Nhất nhìn đối phương bằng ánh mắt thờ ơ, thản nhiên nói.  

Lời nói ngông cuồng như vậy có thể nói là hoàn toàn không đặt thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng đó vào mắt, sắc mặt của đám nhân tài giới vực Thiên Ưng lập tức trở nên âm u lạnh lẽo.  

“Không biết điều!”  

Thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng lạnh lùng nói: “Ta cũng ngốc thật, lại đi nói lời thừa với ngươi làm gì, hôm nay dạy ngươi cách làm người là được rồi, ra tay!”  

Ầm!  

Ngay lập tức có năm nhân tài cảnh giới Thiên Phách tầng hai nhảy vọt lên trời, chân nguyên mỗi người bùng lên, vây giết về phía Lâm Nhất.  

Thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng cũng hiểu rõ, năm người này có lẽ không làm gì được Lâm Nhất. Nhưng chỉ cần giữ chân hắn, tạo ra một số cơ hội cho hắn ta. Chỉ cần có một cơ hội ra tay, hắn ta sẽ có thể khiến đối phương quỳ xuống xin tha.  

Đồng thời phải đánh đối phương bị thương nặng trong một đòn, nếu không cứ kéo dài thời gian, người của những giới vực cấp cao khác nhất định sẽ nhân cơ hội ra tay.  

Hắn ta không muốn quả đến tay lại dâng cho người khác.  

Nhật Diệu Chi Linh, đạo binh thượng phẩm, còn có võ học Tạo Hóa cao cấp mà Lâm Nhất nắm giữ, hắn ta đều muốn lấy! Thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng không ngừng cười dữ tợn, hai mắt híp lại, giống như rắn độc ở trong bóng tối nhìn chằm chằm Lâm Nhất, đợi hắn lộ ra sơ hở.  

“Cẩn thận!”.  

Đám người của giới vực Hiên Vân nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt thay đổi. Nhưng ngay khi bọn họ định ra tay giúp đỡ, biến cố đột nhiên xảy ra.  

Ầm!  

Trong cơ thể Lâm Nhất đột nhiên vang lên tiếng kiếm ngân, kiếm âm như sấm, đinh tai nhức óc. Kiếm thế đáng sợ lan ra từ trên người Lâm Nhất một thân áo xanh.  

Rắc! Rắc! Rắc! 
 
Chương 3422


Kiếm thế sắc bén như vậy bỗng chốc đâm về phía năm người đang giết đến vô cùng khó chịu. Uy áp trên người bọn họ lập tức thủng lỗ chỗ, trong mắt ai nấy đều toát ra vẻ kinh hãi không thôi.  

“Phô trương thanh thế, không biết lượng sức!”  

Ngay khi năm người định rút lui, Lâm Nhất đưa tay gỡ nón che xuống, quăng mạnh đi.  

Soạt!  

Nón che đó đi theo một đường cong chói lọi giữa trời không. Năm nhân tài của giới vực Thiên Ưng cảnh giới Thiên Phách tầng hai lập tức bị đánh bay ra xa, phun ra máu.  

Cảnh tượng đột ngột xảy ra khiến thủ lĩnh giới vực Thiên Ưng đang cười dữ tợn trở nên kinh hãi, thời khắc này vẻ mặt hắn ta vô cùng đặc sắc.  

“Chết đi!”

Hắn ta không thể thong dong đợi Lâm Nhất để lộ sơ hở, bèn nghiến răng, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh lẽo giết tới. Quyền này của hắn ta cũng có thể xem là vô cùng ác độc, tốc độ cực kỳ nhanh, uy áp cảnh giới Thiên Phách tầng ba đại thành đỉnh phong thoáng chốc được thôi thúc đến cực hạn, mặt đất nổ ầm rung chuyển dữ dội.  

Nhưng khi thế tấn công đáng sợ cỡ này sắp giết đến trước mặt Lâm Nhất, Lâm Nhất khẽ nhướng mày.  

Soạt!  

Kiếm ý Thông Thiên sâu trong mắt lặng lẽ vận chuyển, trong nháy mắt có kiếm thế đáng sợ không thể hình dung đâm thủng hư không. Khoảnh khắc ánh mắt đối thị, thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng cảm thấy toàn thân giống như bị kiếm thế mãnh liệt xuyên thủng, ngay cả linh hồn cũng bị giam giữ dưới kiếm ý này.  

Soạt!  

Kiếm thế chỉ là thoáng qua, người bên cạnh vẫn chưa nhìn rõ chuyện gì xảy ra, Lâm Nhất đã lao vọt đi như tia chớp.  

Ầm ầm.  

Ánh sáng vàng lóe lên, chân nguyên hộ thể trên người thủ lĩnh giới vực Thiên Ưng bị phá tan như núi sông sụp đổ, áo trên người cũng bị xé rách tan tành. Một tiếng động khẽ vang lên, xương sườn trước ngực lõm vào trong.  

Phụt!  

Khóe miệng hắn ta không ngừng tràn máu. Dưới sự áp bức của kiếm thế dồi dào, thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng quỳ xuống trước mặt Lâm Nhất.  

Tất cả nói ra thì dài, nhưng chỉ xảy ra trong hai cái chớp mắt. Theo người ngoài nhìn vào, thủ lĩnh giới vực Thiên Ưng giết đến như tia chớp, đột nhiên dừng lại trước mắt Lâm Nhất một thoáng, chỉ một thoáng đó đã bị quyền mang của Lâm Nhất tung ra phá nát chân nguyên hộ thể, bị thương nặng!  

Vừa rồi xung quanh còn đang vô cùng ầm ĩ lập tức yên lặng như chết.  

Nhiều thủ lĩnh giới vực cấp cao vốn nhìn chằm chằm Lâm Nhất với ánh mắt hung dữ đều trợn tròn mắt, vô cùng kinh ngạc.  

Tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, tầm nhìn hướng về Lâm Nhất, sát ý trong mắt không dám lộ ra ngoài nữa. Dường như đến bây giờ bọn họ mới tỉnh mộng, Lâm Nhất này là sự tồn tại một kiếm giết chết Khổng Huyên.  

Tưởng rằng công tử Táng Hoa chỉ là hư danh hay sao?  

Thủ lĩnh giới vực Thiên Ưng quỳ dưới đất, vẻ mặt vô cùng khó coi. Mấy lần hắn ta giãy giụa định đứng dậy, nhưng lại kinh hoảng phát hiện, khi hắn ta quỳ xuống, kiếm thế của đối phương giống như mười vạn ngọn núi lớn đè xuống người mình, hoàn toàn không thể động đậy.  

Chết tiệt… Sao lại như vậy! 
 
Chương 3423


Trong nháy mắt, thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng này vô cùng kinh hoảng, hoàn toàn không biết Lâm Nhất sẽ đối phó mình thế nào.  

Nhân tài còn lại của giới vực Thiên Ưng nhìn về phía Lâm Nhất, ánh sáng trong mắt lấp lóe không ngừng, cơ thể không tự chủ lùi về sau trong sự run rẩy.  

Đám người của giới vực Hiên Viên cũng vô cùng kinh hãi, sâu trong nội tâm chịu cú sốc rất lớn.  

Thủ lĩnh Mục Viêm há to miệng, hoàn toàn không nói nên lời.  

Thủ lĩnh giới vực Thiên Ưng mà mình dốc hết toàn lực cũng không thể làm bị thương, trước mặt Lâm Nhất lại không chịu nổi một đòn như vậy.  

Nhưng nếu nói ai sốc nặng nhất thì chắc chắn là Trần Huyền và Liễu Vân. Hai tháng trước, ở di tích thành Hỏa Vũ, tuy Lâm Nhất một kiếm giết một người, nhưng thực lực đó miễn cưỡng còn có thể hiểu được, ít nhất có thể biết được rốt cuộc Lâm Nhất mạnh thế nào.  

Bây giờ bọn họ lại hoàn toàn không hiểu nổi, một ánh mắt đã khiến cao thủ cảnh giới Thiên Phách tầng ba chấn động. Chuyện này đúng là không thể tưởng tượng, siêu việt lạ thường.  

“Loại phế vật như ngươi sau này nên nói chút đạo lý đi thì tốt hơn, còn muốn dạy ta làm người? Tưởng rằng giới vực cấp cao thì có thể xem thường tất cả sao? Cút!”  

Lâm Nhất đưa tay bắt lấy nón che đang bay ngược trở về, quát lên một tiếng, sau đó đá bay thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng ra xa cứ như đá bay đống rác.  

Phụt!  

Người đó la lên thảm thiết, phun ra mấy ngụm máu ở giữa không trung, lúc rơi xuống đất lại lăn mấy vòng. Những nhân tài khác của giới vực Thiên Ưng hoảng hốt liếc nhìn Lâm Nhất, dìu hắn ta dậy, sau đó mau chóng rời đi, dáng vẻ ấy vô cùng chật vật.  

Nghe Lâm Nhất nói, vài nhân tài của giới vực cấp cao không tự chủ mà run rẩy cả người.  

Nhìn bề ngoài Lâm Nhất chỉ đang chửi thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng, nhưng chắc chắn là đã tát vào mặt tất cả giới vực cấp cao ở đây.

Thằng nhóc này đúng là ngông cuồng!  

Đám người tức đến mức nghiến răng nghiến lợi, gần như là bị Lâm Nhất chỉ vào mũi sỉ nhục. Nhưng nghĩ đến tình cảnh thê thảm của giới vực Thiên Ưng, trong thời gian ngắn không ai dám nói ra nửa chữ phản đối.  

Nhiều nhân tài giới vực cấp trung và giới vực cấp thấp đều kinh ngạc.  

Từ lâu đã nghe nói Lâm Nhất hoàn toàn không coi giới vực cấp cao ra gì, nhưng đến hôm nay mới chân chính được lĩnh hội, rốt cuộc công tử Táng Hoa ngông cuồng đến mức nào!  

Giải quyết xong đám người này, Lâm Nhất đi thẳng đến chỗ người của giới vực Hiên Vân.  

Sau khi chào hỏi đơn giản, Lâm Nhất hỏi hắn ta tình hình của những người bạn cũ ở Huyền Hoàng giới, Mục Viêm cười đáp: “Những bằng hữu của ngươi thật ra đang ở ngay đây, ta để bọn họ mặc y phục của Hiên Vân giới. Đi cùng bọn ta dù sao cũng an toàn hơn, giới vực Huyết Cốt luôn âm thầm tìm kiếm những người này để uy hiếp ngươi”.  

Lâm Nhất nghe vậy thì cảm thấy ấm lòng, cách làm như thế chắc chắn sẽ mạo hiểm rất lớn.  

Khi xưa hắn coi như không nhìn lầm người, cũng không uổng công cứu Liễu Vân.  

“Lâm đại ca”.  

Liễu Vân kích động nhìn về phía Lâm Nhất, trong mắt lóe sáng. Cùng là kiếm khách, bây giờ hắn ta đã hoàn toàn bị phong thái của Lâm Nhất làm cảm phục.  

“Lâm Nhất!” 
 
Chương 3424


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cùng lúc đó, vài bóng người bay ra từ trong kiến trúc phía sau, chính là ba người nhóm Phương Thiếu Vũ và Chúc Thanh Sơn ở Huyền Hoàng giới.  

Bạn cũ gặp lại, mấy người đều vui mừng, vẻ mặt vô cùng kích động.  

“Lâm Nhất, ngươi định đến thần điện sao?”, Mục Viêm đột nhiên lên tiếng hỏi.  

Hướng đi của Lâm Nhất trước đó là tiến thẳng đến thần điện. Nếu không có sự tranh chấp của giới vực Thiên Ưng, bây giờ có lẽ hắn đã giết đến thần điện.  

“Đương nhiên”.  

Lâm Nhất gật đầu đáp.  

“Nhưng giới vực cấp cao tụ tập trong thần điện mạnh hơn giới vực Thiên Ưng rất nhiều, người muốn đối phó với ngươi cũng không chỉ có giới vực Huyết Cốt”, vẻ mặt của Mục Viêm vô cùng nghiêm trọng, hắn ta không hi vọng Lâm Nhất mạo hiểm.  

Thần điện cách lối vào Thương Long Cấm Giới gần nhất, giới vực cấp cao có thể chiếm giữ vị trí trong đó đều mạnh vô cùng.  

Thủ lĩnh bọn họ ít nhất cũng là nhân vật xếp hạng ba mươi trên bảng Thương Long, yêu nghiệt cảnh giới Thiên Phách tầng bốn chỉ sợ cũng không phải số ít.  

Những người của Hiên Vân giới đều không khỏi căng thẳng, bầu không khí nháy mắt trở nên nặng nề. Tụ tập trong thần điện toàn là giới vực cấp cao hoặc yêu nghiệt đỉnh cao, Lâm Nhất tất nhiên rất mạnh, nhưng dù sao cũng chỉ có một mình.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


Trên gương mặt tuấn tú, góc cạnh rõ ràng của Lâm Nhất hiện lên ý cười như gió xuân thổi qua, hắn đội nón che lên trở lại, khẽ giọng nói: “Cửu tử nhất sinh thì cửu tử nhất sinh, ta là kiếm khách, sợ gì chiến đấu. Giới vực Huyết Cốt năm lần bảy lượt truy sát ta, món nợ này ta nên tính sổ từ lâu rồi!” 

Dứt lời, Lâm Nhất một thân áo xanh, đầu không ngoảnh lại tiến thẳng về phía thần điện. 

Lâm Nhất giao đấu với giới vực Thiên Ưng gần như là vừa đối mặt đã kết thúc. 

Nhưng tin tức hắn hiện thân vẫn truyền đi khắp thành như sấm chớp gió giật, các giới vực lớn nhỏ của cả thành trì nháy mắt trở nên sôi sục. 

Không ai ngờ Lâm Nhất lại thật sự dám hiện thân vào lúc này. 

Dù sao thủ lĩnh của giới vực Huyết Cốt Liễu Mộ đã nâng cấp lên cảnh giới Thiên Phách tầng bốn, từ trước đã tuyên bố chỉ cần Lâm Nhất dám xuất hiện sẽ bắt hắn nợ máu trả bằng máu, nhục nhã mười lần đền lại gấp trăm lần! 

Nhân tài của giới vực cấp cao độ kiếp Thiên Phách lần thứ nhất và lần thứ hai gần như không có bất kỳ nguy hiểm nào. 

Nhưng từ tầng thứ ba trở đi thì vô cùng nguy hiểm, đến tầng thứ tư thì có thể nói là cửu tử nhất sinh. Bất cứ ai có thể đạt đến tu vi cảnh giới Thiên Phách tầng bốn vốn cũng là một cách chứng minh thực lực. 

Trừ điều đó ra, trong thần điện tụ tập toàn giới vực cấp cao hàng đầu, không phải giới vực Thiên Ưng có thể sánh bằng. 

Lâm Nhất mang theo bảo vật quý trọng, lại không có giới vực cấp cao chống lưng, e rằng rất khó bảo đảm những nhân tài của giới vực cấp cao trong thần điện sẽ không động lòng. 

Bất kể là Nhật Diệu Chi Linh, đạo binh thượng phẩm, hay là võ học Tạo Hóa cao cấp mà hắn nắm giữ đều có sức cám dỗ rất lớn. 

Đa số người đều nghĩ Lâm Nhất có lẽ sẽ không hiện thân ngay.
 
Chương 3425


Hắn nên lặng lẽ trốn một thời gian, đợi Thương Long Cấm Giới hiện thế rồi hẵng xuất hiện, đến lúc đó các giới vực cấp cao đều bị thu hút tới, không để ý đến sự xuất hiện của hắn.  

Nhưng nào ngờ Lâm Nhất lại hiện thân ngay như vậy.  

Nhìn thấy bạn bè bị giới vực Thiên Ưng sỉ nhục, không nói gì mà trực tiếp ra tay, vẫn bá đạo như vậy.  

“Lâm Nhất này đúng là lợi hại. Nghe nói thủ lĩnh của giới vực Thiên Ưng mới chỉ đối mặt với hắn đã quỳ trước mặt hắn, hắn đối địch với giới vực cấp cao thật rồi, hoàn toàn không sợ gì cả”.  

“Sợ thật! Nhân vật thế này đúng là chói lọi như sao chổi, phong mang thịnh vượng, khiến người ta không dám tưởng tượng”.  

“Nhưng… hắn nghênh ngang tiến vào thần điện như vậy, e rằng vẫn cửu tử nhất sinh, rốt cuộc hắn muốn làm gì?”  

Advertisement

“Không biết, dù hắn may mắn có thể chống đỡ được Liễu Mộ, các thủ lĩnh của giới vực cấp cao khác e là cũng sẽ không tha cho hắn đâu”.  

Bên ngoài thần điện tụ tập một đám đông đen kịt, nhân tài của các giới vực lớn đều đưa mắt dõi theo Lâm Nhất tiến vào trong đó, sâu trong lòng đều không nhẫn nại được, muốn xem xem sau khi Lâm Nhất vào trong sẽ xảy ra chuyện gì.  

Nhưng thần điện dù gì cũng là thần điện, đó là nơi mà giới vực cấp cao bình thường cũng không dám bước chân vào.  

Không có thực lực đủ mạnh mà muốn vào nơi gần với lối vào Thương Long Cấm Giới, đúng là không khác gì tìm đường chết.  

Trong khi một nhóm người ngứa ngáy khó chịu, đám người của giới vực Hiên Vân với sự dẫn dắt của Mục Viêm đã đi thẳng vào trong, không hề chùn bước, khiến bọn họ kinh ngạc há hốc miệng.  

Đám người này mạo hiểm đi vào, hiển nhiên là sợ Lâm Nhất có gì bất trắc, muốn cứu viện trong thời khắc quan trọng. Nhưng với thực lực của bọn họ mà lại ngang nhiên vào trong như vậy chẳng khác nào lấy trứng chọi đá.  

“Cốt khí của giới vực Hiên Vân đúng là khiến người ta kính phục”.  

“Đi, vào trong xem xem. Quan tâm nhiều thế làm gì, Hiên Vân giới cũng đã vào trong, chúng ta sợ cái gì?”  

“Đi! Đi! Đi!”  

Có giới vực Hiên Vân dẫn đầu, đám người nọ vốn không dám vào trong giống như có được dũng khí, nhanh chóng ùa vào trong thần điện cứ như thủy triều.  

…  

Lâm Nhất dẫn đầu đi vào thần điện đã đi được rất xa.  

Nhiều kiến trúc trong thần điện ngập tràn khí tức cổ xưa nguyên thủy, rộng lớn mênh mông, có vẻ cực kỳ âm u tĩnh mịch.  

Lâm Nhất hiểu ra, nơi này cách lối vào của Thương Long Cấm Giới gần nhất, người không có thực lực gì hoàn toàn không dám tùy tiện đến gần. Dù sao trong thần điện cũng tụ tập giới vực cấp cao lớn mạnh nhất ở khu vực Thương Long, e là giới vực Huyết Cốt cũng không được xem là bá chủ trong đó.  

Nếu thủ lĩnh giới vực cấp cao tầm thường không có thực lực mạnh mẽ thì cũng chỉ có thể đứng bên ngoài nhìn vào.  

Vù!  

Nhật Diệu Chi Linh ở trong túi trữ vật khẽ rung lên, Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, cảm ứng được sự tồn tại của những tinh diệu chi linh khác trong hư không.  

Ở chính giữa thần điện có một Thánh Đàn sừng sững nghìn trượng.
 
Chương 3426


Xung quanh Thánh Đàn rộng rãi quang đãng, trông giống như là quảng trường Thánh Đàn. Trên quảng trường hội tụ những giới vực cấp cao với một số lượng không nhỏ. Thủ lĩnh của mỗi một giới vực cấp cao đều có khí tức mạnh đến mức khiến người ta phát run, chân nguyên hùng hậu giống như đại dương mênh mông làm người ta kinh ngạc.  

Thủ lĩnh giới vực có thể đứng ở đây đều là nhân vật có mặt mũi ở khu vực Thương Long.  

Phía trước Thánh Đàn có năm bóng người đứng ngạo nghễ nơi đó, trên thân mỗi người đều ngập tràn khí tức vô cùng đáng sợ. Nhiều cao thủ trong quảng trường đã đủ chói mắt, nhưng trước mặt năm người này lại trở nên phai nhòa.  

Bọn họ là những người nắm giữ ngũ đại tinh diệu chi linh kim, mộc, thủy, hỏa, thổ. Ngũ đại tinh diệu chi linh không những tương đương với chìa khóa bí mật, mà còn có thể nhận được lợi ích to lớn khi luyện hóa.  

Ở phía bên phải cách không xa Thánh Đàn, một thanh niên lạnh lùng cao ngạo mặc áo đen, trên áo thêu hình vẽ màu đỏ máu rất bắt mắt, chính là Liễu Mộ thủ lĩnh của giới vực Huyết Cốt. Hắn ta tươi cười, đang chuyện trò vui vẻ với Mặc Diễm, thủ lĩnh của giới vực Liệt Dương.  

Thực lực của hắn ta không được xem là cao nhất trong những người ở đây, nhưng khí tức trên người lại là cảnh giới Thiên Phách tầng bốn thực thụ, đủ để uy hiếp khá nhiều người.

Đột nhiên sắc mặt Liễu Mộ thay đổi, một luồng sát ý không chịu khống chế tỏa ra từ trên người hắn ta.  

“Tên nhóc đó lại dám đến thật!”  

Trên quảng trường vốn đang có tiếng xì xào trò chuyện lập tức trở nên yên tĩnh.  

Nhìn thấy sát ý của Liễu Mộ, những người khác đã suy đoán, phải chăng Lâm Nhất gần đây rất nổi danh đã xuất hiện. Đợi khi hắn ta mở lời chứng thực, thủ lĩnh của các giới vực lớn đều âm thầm sửng sốt, trong mắt lập tức lộ ra vẻ cực kỳ sâu xa.  

Bảo bối trên người Lâm Nhất này không ít. Chưa nói tới Nhật Diệu Chi Linh, chỉ riêng kiếm Táng Hoa được đồn đại như thần đó đã đủ khiến nhiều nhân tài của giới vực cấp cao động lòng.  

Nếu Liễu Mộ không giải quyết được rắc rối, bọn họ sẽ không ngại ra tay “tương trợ”.  

Mặc dù Lâm Nhất kia thanh danh vang xa, thậm chí còn cướp mất yêu đan vương giả của Mặc Diễm, nhưng ở đây toàn là những người tâm cao khí ngạo, há lại thật sự để Lâm Nhất vào mắt. Bọn họ không phải giới vực cấp cao bình thường, nội tình mạnh hơn những gì người ngoài tưởng tượng.  

“Liễu Mộ, nếu ngươi không ngại, giới vực Ma Sa bọn ta có thể giúp ngươi lấy đầu của Lâm Nhất”.  

Có thủ lĩnh của giới vực cấp cao cười nhạt một tiếng, nhìn Liễu Mộ, hạ giọng nói.  

“Không thể nói như vậy được, Lâm Nhất này không chỉ đắc tội với giới vực Huyết Cốt, mà còn không xem giới vực cấp cao bọn ta ra gì, ngông cuồng tột cùng. Loại tồn tại như sâu kiến này lại còn dám tuyên bố vật vô chủ ai cũng có thể tranh, đúng là chán sống”.  

Lại có người của giới vực cấp cao lên tiếng, dường như bọn họ đều không hề nể mặt Liễu Mộ.  

Sắc mặt người của giới vực Huyết Cốt lập tức trở nên cực kỳ khó coi, đám người kia thật là quá đáng.  

Chẳng lẽ bọn họ không biết Lâm Nhất và giới vực Huyết Cốt đã là kẻ thù không đội trời chung? Nếu không thể đích thân nghiền nát hắn, vậy mặt mũi của giới vực Huyết Cốt để đi đâu? Thế thì cũng không cần thiết phải tiếp tục phấn đấu thêm nữa.  

Ngay khi mấy người họ định nổi giận, Liễu Mộ liếc mắt, lạnh lùng cười nói: “Không sao, ai cảm thấy mình có bản lĩnh thì cứ việc ra tay, đầu người để lại cho ta là được”.  

“Ha ha ha, loại người ngông cuồng ở giới vực cấp thấp này người người đều có thể giết, Liễu huynh rộng lượng. Hắn sỉ nhục giới vực Huyết Cốt, thật ra cũng là đang tát vào mặt người của giới vực cấp cao bọn ta, không thể để hắn ngang ngược tiếp được”. 
 
Chương 3427


“Một tên phế vật ở giới vực cấp thấp mà muốn so sánh với chúng ta, đúng là nằm mơ!”  

“Giết người chỉ cần một kiếm sao? Chỉ khoác lác là giỏi”.  

Liễu Mộ nói vậy, ngoại trừ những thủ lĩnh của giới vực cấp cao đang suy xét, những nhân tài khác lại tỏ ra phấn khởi không thôi. Hình như chỉ cần Lâm Nhất xuất hiện, cả đám ra tay là tùy tiện có thể bắt giữ hắn, lấy đi hết tất cả bảo vật trên người hắn.  

“Ta giết người rốt cuộc cần bao nhiêu kiếm, nếu các vị có gan thì cứ việc thử xem là được”.  

Đúng lúc này, một giọng cười giễu cợt từ bên ngoài vọng vào, tiếng huyên náo trên quảng trường Thánh Đàn lập tức yên tĩnh lại.  

Những ánh mắt nhìn về phía lối vào quảng trường.  

Một bóng người màu xanh, đầu đội nón che, lưng đeo hộp kiếm chậm rãi đi đến. Khi bóng người đó gỡ nón xuống, lộ ra gương mặt tuấn tú phi phàm, phong thái hiên ngang, tất cả ánh mắt đều hội tụ về phía này.  

“Lâm Nhất!”  

Mặc Diễm ở bên cạnh Liễu Mộ run cả người, ánh mắt âm trầm, thốt ra hai chữ.  

Phía trước Thánh Đàn, người nắm giữ ngũ đại tinh diệu chi linh cùng lúc quay người lại, nhìn về phía Lâm Nhất, đầy vẻ hứng thú.  

“Ngông cuồng! Để ta xem xem rốt cuộc ngươi có bao nhiêu cân lượng, nếu ngươi có bản lĩnh thì một kiếm giết ta xem!”  

Sự im lặng trên quảng trường chỉ duy trì trong thời gian khá ngắn, sau đó chợt một bóng người giết về phía Lâm Nhất như một tia chớp, trong mắt lộ ra vẻ tham lam nồng đậm.  

Trên người kẻ đó dâng lên khí tức cảnh giới Thiên Phách tầng ba đại thành. Tuy không thể sánh bằng một số thủ lĩnh của giới vực cấp cao ở đây, nhưng thực lực cũng mạnh hơn Khổng Huyên trước kia nhiều.  

Người này sát phạt quả quyết, động tác như sấm rền chớp giật.  

Người ở giữa không trung, năm ngón tay khép chặt đánh mạnh tới. Chân nguyên dồi dào lan ra, khí tức đáng sợ như núi khiến người khác kinh hãi.  

Đối mặt với thế tấn công đột ngột đó, Lâm Nhất không đổi sắc mặt, chỉ thôi thúc đồng thời hai đại kiếm quyết, chân nguyên dồi dào bao la trong cơ thể không ngừng dồn vào nón che trong tay. Nón che lập tức bùng lên ánh sáng mãnh liệt hai màu tím xanh.

Đợi đến khi ánh sáng chói mắt đạt đến mức giới hạn, Lâm Nhất ném mạnh chiếc mũ rộng vành ra.  

Uỳnh!  

Chiếc mũ lập tức biến mất, đợi đến khi nó lại xuất hiện một lần nữa thì đã nổ tung. Khí tức ào ạt tràn đánh bật võ giả đang lao đến từ trên không trung khiến hắn ta nôn ra một ngụm máu tươi, sau khi tiếp đất còn lăn thêm mấy vòng nữa mới miễn cưỡng dừng lại được, gương mặt đau đớn đến vặn vẹo.  

Trên quảng trường Thánh Đàn, trong mắt của một số thủ lĩnh các giới vực bỗng lóe lên ánh sáng sắc lạnh, những người khác thì bị dọa cho giật cả mình, sắc mặt thoắt cái thay đổi.  

Đây là nhân tài cảnh giới đại thành của Thiên Phách tầng thứ 3 đó, vậy mà rơi vào tay Lâm Nhất lại bị đánh bại dễ dàng như thế.  

“Loại vô dụng này thì đừng có ra đây làm mất mặt chính mình nữa, ta muốn giết hắn ta còn chẳng cần phải rút kiếm”.  

Ánh mắt Lâm Nhất quét ngang, dừng lại ở phương hướng của giới vực Huyết Cốt, dứt khoát khóa chặt lên người Liễu Mộ, lạnh lùng quát: “Lâm mỗ hôm nay đến đây, chỉ muốn giải quyết chuyện riêng, những người không liên quan tốt nhất đừng nhúng tay vào thì hơn. Nếu không, đừng trách ta ra tay vô tình!”
 
Chương 3428


Những người không liên quan, đừng lo chuyện bao đồng, nếu không đừng trách ta ra tay vô tình!  

Trên quảng trường Thánh Đàn, lời nói của Lâm Nhất như tiếng sấm nổ bên tai tất cả mọi người ở đây, thiếu niên có một thân phong mang hòa lẫn với sát ý đang bùng lên mạnh mẽ.  

Ánh mắt của tất cả mọi người đều ngây dại, đáy mắt lóe lên vẻ kinh ngạc bàng hoàng, ngay sau đó sắc mặt triệt để sa sầm.  

Thằng nhóc này muốn chết à?  

Hóa ra hắn chủ động xuất hiện là vì muốn gây chuyện với giới vực Huyết Cốt, sát ý và phong mang đều ngắm thẳng về phía thủ lĩnh Liễu Mộ của giới vực Huyết Cốt. Nhưng nếu chỉ đơn giản là gây chuyện với giới vực Huyết Cốt thì cũng thôi, vậy mà trong lời nói lại còn dám úy hiếp đến cả đám nhân tài của giới vực cấp cao bọn họ.  

Chắc là đã chán sống rồi!  

Đám người này vốn dĩ đã quen với việc đứng trên người khác rồi, trước khi Lâm Nhất xuất hiện, bọn họ đã tự nói ra sẽ phải xỉ nhục Lâm Nhất một phen. Nhưng nay lại đợi được những lời nói như vậy của Lâm Nhất thì người nào người đấy đều như thể phải chịu đựng sự ấm ức cực lớn, như thể đám người của giới vực vốn dĩ nên cao hơn những người khác một bậc vậy.  

Còn về việc người của giới vực Huyết Cốt bị sát ý của Lâm Nhất bao trùm kia, từng gương mặt người nào người đấy đã xanh lét từ lâu, vẻ mặt của bọn họ vô cùng khó coi.  

“Loại chuyện bao đồng này ông đây cứ muốn lo hộ đấy, ngươi cướp yêu đan vương giả của ta, món nợ này hai chúng ta còn chưa tính xong với nhau đâu!”  

Liễu Mộ còn chưa kịp nói gì thì Mặc Diễm bên cạnh hắn ta đã bừng bừng lửa giận, cả gương mặt sa sầm đến đen thui.  

Đến nay tu vi của hắn ta đã thăng cấp lên cảnh giới Thiên Phách tầng thứ 4, nhưng ý chí Hỏa Diễm vẫn mắc lại ở cảnh giới nhị phẩm viên mãn, nếu như có yêu đan vương giả đột phá gông cùm xiềng xích kia. Dựa vào tu vi Thiên Phách tầng thứ 4, lại thêm ý chí Hỏa Diễm tam phẩm, nếu có đối đầu với kẻ nắm trong tay ngũ đại tinh diệu chi Linh thì cũng có phần thắng không nhỏ.  

Nhưng yêu đan vương giả vốn dĩ đã đến tay, lại bị Lâm Nhất trắng trợn cướp mất, có thể đoán được trong lòng hắn ta căm giận đến mức nào.  

Uỳnh ầm ầm!  

Uy áp Hỏa Diễm dồi dào hòa cùng với khí thế của cảnh giới Thiên Phách tầng thứ 4 khiến cho Mặc Diễm nhìn trông có vẻ cực kỳ đáng sợ, gần như sau khi câu nói của Lâm Nhất kết thúc là hắn đã lao nhanh đến như một tia sét.  

Lâm Nhất nhìn đòn tấn công thanh thế như vũ bão của đối phương, hai mắt khẽ nheo lại, nhưng ánh mắt lại vẫn như cũ dán lên người Liễu Mộ, không hề có ý định ra tay.  

Viu!  

Nhưng đúng vào lúc khi Mặc Diễm sắp đánh đến nơi, Huyết Long Mã vốn dĩ vẫn luôn lười biếng nằm trên vai của Lâm Nhất bỗng nhiên bùng lên hung quang màu máu, lạnh lùng vô tình, vô cùng tàn bạo, sát ý xộc thẳng lên trời.  

Nó lười chẳng thèm quản mấy chuyện thị phi này, nhưng nếu có ai dám động đến Lâm Nhất, thì chỉ có chữ, giết!  

Dưới bao con mắt của mọi người trên quảng trường Thánh Đàn, Huyết Long Mã bỗng nhào lên, hóa thành một cái bóng màu đen. Cái móng nhìn nhỏ xíu nắm chặt lại thành nắm đấm, trực diện đón lấy đòn công kích vô cùng hung tàn của Mặc Diễm.  

“Con ma sủng này đúng là ngu si!”  

“Súc sinh chỉ là súc sinh, làm gì có não”.  

“Con mèo béo đáng chết, nhìn đã thấy ghét, chẳng có tí bản lĩnh nào, tính tình lại giống hệt chủ nhân của nó”.
 
Chương 3429


Nhìn thấy đòn tấn cồ hơi lỗ mãng liều mạng này của Huyết Long Mã, có rất nhiều nhân tài của giới vực cấp cao đều không kìm được bật cười coi khinh.

Một ma sủng cảnh giới Thiên Phách tầng thứ 2 nhỏ nhoi mà lại dám đối đầu với Mặc Diễm, cho dù huyết mạch của nó có mạnh đến mức nào đi nữa thì dưới cách biệt về cảnh giới như vậy, chỉ một đòn trực diện là sẽ lập tức thịt nát xương tan, đến thi thể nguyên vẹn cũng khó mà giữ được.   

Grào!  

Sau đó, đúng vào lúc những tiếng cười giễu cợt kia vang lên, uy áp vương giả khủng bố bùng lên từ trên người Huyết Long Mã, chỉ trong chớp mắt đã đập tan uy áp cảnh giới Thiên Phách tầng thứ 4 bao trùm quanh người Mặc Diễm.  

Rầm!  

Đợi đến khi hai bên thực sự va chạm vào nhau, giữa không trung vang lên tiếng nổ lớn như tiếng sấm rền, bầu không khí xung quanh như nứt toác. Có dư âm được tạo thành bởi Chân nguyên bị sụp đổ, bùng lên ánh sáng chói mắt, tràn ra khắp xung quanh.   

Mà sau đó, trước sự ngạc nhiên đến bàng hoàng của tất cả mọi người, Mặc Diễm khắp người là ánh lửa hừng hực đã bị chấn động văng bật trở về.  

Uỳnh ầm ầm!  

Cơ thể hắn ta trong lúc trượt về phía sau, tựa như một ngọn núi không ngừng lắc lư trên mặt đất, làm cả quảng trường Thánh Đàn rung lên bần bật.  

“Sao có thể như thế?”  

Cảnh tượng này khiến mọi người bàng hoàng khiếp vía, trước đó các nhân tài của giới vực cấp cao vẫn còn đang châm chọc Huyết Long Mã. Giờ đây đều đang trợn mắt há mồm, người nào người nấy đều ngây ra như phỗng, có đánh vỡ đầu bọn họ cũng không thể ngờ được Mặc Diễm lại sẽ bị đánh bại bởi một con ma sủng.  

Quảng trường vốn đang huyên náo bỗng im bặt, đám người nhìn về Huyết Long Mã vẫn đang đứng yên lành giữa không trung, sắc mặt ai nấy đều thoắt cái trở nên nghiêm trọng.  

“Ma sủng này từ chỗ nào chui ra vậy... quá khoa trương rồi, lại có cả uy áp huyết mạch của yêu thú cấp vương giả!”  

Trong đáy mắt của những người nắm giữ Ngũ đại tinh diệu chi Linh bỗng lóe lên ánh sáng kỳ lạ, bọn họ đưa ánh mắt nhìn nhau, sâu trong đáy lòng đều cảm nhận được chấn động không nhẹ.  

Chỉ một nhân vật của giới vực hạ đẳng mà lại có được ma sủng nghịch thiên thế này.  

Trước đó Liễu Mộ vẻ mặt hờ hững, đáy mắt mang theo chút sát ý cao ngạo, giờ phút này cũng dần dần trở nên nghiêm túc hơn. Hắn ta vốn nghĩ, Lâm Nhất cho dù nghịch thiên đến đâu, chỉ dựa vào việc trong tay hắn có nắm giữ bao nhiêu con át chủ bài đi nữa thì chỉ cần giới vực Huyết Cốt và giới vực Liệt Dương liên kết với nhau sẽ dễ dàng giết chết hắn như bóp chết một con kiến mà thôi.  

Nhưng hoàn toàn không ngờ được, nếu tính cả con ma sủng này vào nữa thì bọn họ có chút khó mà đối phó lại được.  

“Đáng ghét!”  

Còn về Mặc Diễm bị Huyết Long Mã kia đánh lui, lúc này sắc mặt hắn ta đang cực kỳ khó coi, ánh mắt dán chặt lên người Huyết Long Mã, giận đến run người.  

Vừa rồi hắn còn làm ầm ĩ lên bắt Lâm Nhất phải trả nợ, kết quả Lâm Nhất còn chẳng thèm nhìn đến hắn ta một cái, chỉ có mỗi một con ma sủng thôi mà đã khiến hắn ta phải chật vật đến vậy. Hắn ta quả thực không thể chấp nhận được, bản thân vất vả khổ cực độ qua được kiếp Thiên Phách lần thứ 4, mà đến cả ma sủng của Lâm Nhất cũng không đối phó được.  

“He he”.  

Giữa không trung, Huyết Long Mã toét miệng ra cười, chủ động đánh đến.  

Rầm! Rầm! Rầm! 
 
Chương 3430


Đúng vào lúc nguy cấp, lại lần nữa chém giết với Mặc Diễm, bất luận trên người đối phương có ý chí Hỏa Diễm kinh người đến đâu, uy áp vương giả mà Huyết Long Mã phát tán ra đều có thể áp chế được đối phương, khí tức hung tợn trên người nó không hề giảm đi chút nào.  

Trong lúc giao đấu như vậy, tất cả mọi người đều cực kỳ ngạc nhiên phát hiện, con mèo rồng màu đen hơi béo lại lười nhác này, trong lúc ra tay, chiêu nào chiêu nấy đều rất tinh thâm, chẳng hề kém cạnh Mặc Diễm.  

Nó lại đang sử dụng võ kỹ!  

Mắt thấy mãi vẫn không hạ được con mèo rồng này, Mặc Diễm lại còn bị đối phương ép đến mức chật vật, hắn ta đã mất sạch cả kiên nhẫn.  

“Ánh sáng Đại Nhật!”  

Một tiếng hét điên cuồng, ở ngay chính giữa quảng trường Thánh Đàn, lấy ý chí Hỏa Diễm để tăng cường sức mạnh, tế ra trình độ võ học cao cấp của giới vực Liệt Dương. Uỳnh, lập tức liền có quyền mang sáng chói tựa như vầng mặt trời chiếu sáng mọi ngóc ngách trên quảng trường Thánh Đàn, mặt đất lập tức đều trở nên đỏ rực.  

Thậm chí Thánh Đàn cao đến nghìn trượng cũng đều nằm bên dưới luồng ánh sáng, như thể đang bốc cháy.  

Nhưng đối diện với trình độ võ học cao cấp này, Huyết Long Mã ở giữa không trung cũng không hề có chút kinh hoảng nào, nó mở miệng thở ra một hơi, ma côn Thiên Khôi cổ xưa nặng nề liền xuất hiện trong tay nó.  

Kèm theo với luồng khí huyết sôi sục, hoa văn thần bí in chìm trên ma côn Thiên Khôi bừng sáng lập lòe, ngay sau đó bùng lên kim quang chói lọi. Giống như con hung thú cổ xưa sống dậy, luồng khí tức khủng bố tràn ra từ ma côn, hóa thành vô số gợn sóng đáng sợ từ từ lan ra.

Đợi đến khi Huyết Long Mã chuyển động ma côn Thiên Khôi, kim quang bùng lên, phía sau người nó hình thành một bóng mờ mang hình thù Long Viên viễn cổ. Cả không gian đều trở nên văn vẹo khi ma côn chuyển động xoay vòng.  

Một côn vừa xuất ra, cực kỳ bá đạo đón đầu.  

Uỳnh!  

Âm thanh kinh thiên động địa lại lần nữa vang lên, quyền mang to như vầng mặt trời kia lập tức bị đánh nát vụn.  

Rắc!  

Quang mang ngưng tụ từ Ánh sáng Đại Nhật vỡ vụn, khóe miệng Mặc Diễm rỉ ra một dòng máu tươi, cả người chật vật bị đánh bay về phía sau. Hắn ta ngẩng đầu nhìn về phía Huyết Long Mã, trong đáy mắt chứa đầy vẻ khủng hoảng, Huyết Long Mã này bây giờ còn đáng sợ hơn nhiều so với ngày mà nó đối phó với Kim Ti Ma Viên.  

Hắn ta hoàn toàn không thể tưởng tượng được, chỉ là một ma sủng của Lâm Nhất mà thôi, sao lại mạnh đến mức độ này.  

Uỳnh! Ầm! Ầm! 

Ánh sáng Đại Nhật vỡ tan trong không trung, giống như những tàn lửa nhỏ nổ văng rơi xuống. 

Tất cả những nhân tài của giới vực cấp cao có mặt trên quảng trường Thánh Đàn đều cảm thấy lạnh dọc sống lưng, đáy mắt đều là vẻ không dám tin. 

“Ma Long này rốt cuộc là con quái vật gì, lại có thể thi triển được đạo binh!” 

“Con giặc mèo này thành tinh rồi à!”  

“Đáng sợ quá, đến trình độ võ học cấp cao mà cũng không hàng phục nổi”.  

Một đám người ở bên dưới mồm năm miệng mười, tiếng huyên náo lại lần nữa vang vọng khắp quảng trường Thánh Đàn, chỉ là lúc này đã không còn có người nào dám khinh thường sự tồn tại của Huyết Long Mã nữa.  

Rất nhiều kẻ lúc trước còn to mồm nói muốn dạy dỗ Lâm Nhất một trận, nói muốn vét sạch bảo vật trong tay hắn thì nay đều trở nên yên tĩnh hơn nhiều. Hầu như không dám tiếp tục nghĩ đến chuyện này nữa, chỉ vừa mới nhớ đến việc Lâm Nhất có được con Ma Long mà đã đáng sợ như vậy, thực lực của bản thân hắn sẽ phải mạnh đến mức độ nào.
 
Chương 3431


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Không dám tưởng tượng!!  

Mặc Diễm vung tay lau đi vệt máu trên khóe miệng, giận dữ gào lên: “Lên hết cho ta, làm thịt con mèo béo này!”  

Viu! Viu! Viu!  

Lập tức liền có mấy tinh nhuệ của giới vực Liệt Dương nhào người nhảy lên không trung, từ các phía khác nhau lao tới tấn công Huyết Long Mã. Bọn họ vậy mà rất nhanh nhẹn, nhìn ra được Huyết Long Mã sử dụng ma côn Thiên Khôi vẫn rất vụng về, dù gì cơ thể của nó cũng quá nhỏ.  

Khi không đủ linh hoạt thì ắt sẽ phải lộ ra góc chết, nếu các phương hướng đều bị chặn cứng thì nó sẽ không thể làm gì được.  

Bốp! Bốp!  

Nhưng bọn chúng vừa mới bật người lên, Huyết Long Mã đã lập tức thu ma côn Thiên Khôi lại, một ngọn roi Huyết Mãng liền xuất hiện trong tay Huyết Long Mã. Cổ tay nó vung mạnh một cái, giữa không trung liền xuất hiện những tiếng sấm nổ lách tách. Cây roi màu đỏ giống như một con rắn, cực kỳ linh hoạt tung ra bóng roi đầy trời.  

Liếc mắt nhìn, đầy trời là những bóng roi ma huyết sắc chi chít.  

Rắc!  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


Liễu Mộ nhíu mày, không thể tiếp tục đứng xem nữa. 

Viu! Viu! 

Tiếng xé gió phá không liên tiếp vang lên, các tinh nhuệ của giới vực Huyết Cốt cũng tranh thủ thời cơ gia nhập vào vòng vây sát phạt Huyết Long Mã. 

Bóng người trùng trùng điệp điệp, lập tức bao vây xung quanh bốn phương tám hướng của Huyết Long Mã, hoàn toàn không để lại đường lui cho nó. 

“He he”. 

Nhưng Huyết Long mã lại toét miệng cười, thu lại roi Huyết Mãng, lấy đao Hư Ẩn ra. Lập tức, cơ thể nó liền trở nên như ẩn như hiện, mặc kệ cho số người bao vây lấy nó nhiều đến đâu, cũng đều chỉ có thể bị Huyết Long Mã trêu chọc không ngừng, đến một sợi lông mèo của nó cũng chẳng chạm vào được. 

Tất cả mọi người trợn tròn mắt ngơ ngác, hầu như mất khả năng nói chuyện. 

Đây rốt cuộc là cái quỷ gì vậy, một con giặc mèo nhỏ hơi béo chỉ có chút Long Huyết mà lại liên tiếp lấy ra mấy đạo binh để vờn đám nhân tài của hai giới vực cấp cao. 

Bảo bối trên người nó, e là đến cả mấy thủ lĩnh của giới vực cấp cao cũng chẳng có được. Cuộc sống của con người gần đây thật khó khó khăn, đến một con mèo cũng không bằng, có không ít người khóe miệng co giật, buồn bực đến khó mà nói rõ ra được. 

Đáng chết! 

Nhìn Huyết Long Mã đang trêu chọc đám nhân tài kia, lại còn thỉnh thoảng toét miệng cười gian, sắc mặt của Liễu Mộ đã đen xì, nhưng mà hắn ta vừa mới định ra tay thì một luồng sát ý sắc lạnh liền phóng đến. 

“Các hạ, tốt nhất đừng nhúng tay vào, đối thủ của ngươi là ta!” 

Phong mang và sát ý của Lâm Nhất từ đầu đến cuối vẫn không hề suy giảm đi chút nào.
 
Chương 3432


Đối thủ của ngươi là ta!  

Đợi đến sau khi Lâm Nhất cất lời, tất cả mọi người mới giật mình bừng tỉnh, con mèo rồng này chỉ là ma sủng của Lâm Nhất mà thôi. 

Chẳng qua thực lực của con mèo rồng này khiến người ta quá sức kinh hãi, thậm chí khiến bọn họ sinh ra một loại cảm giác rằng thực lực của Lâm Nhất còn mạnh hơn thế. 

Đến cả Liễu Mộ nhìn con ma sủng này trêu chọc người của giới vực mình như thế cũng không nhịn được muốn ra tay ngăn lại. 

Đợi đến khi sát ý của Lâm Nhất một lần nữa phóng đến trên người hắn ta, thì hắn ta mới bừng tỉnh lại. Trước đó còn khinh thường Lâm Nhất, nhưng bây giờ chỉ một ma sủng thôi đã khiến bọn họ khó mà thu dọn tàn cuộc rồi. 

Liễu Mộ sắc mặt sa sầm, dán chặt ánh mắt lên người Lâm Nhất, lạnh lùng nói: “Mặc Diễm, con súc sinh này ngươi giữ chắc nó cho ta! Thằng nhóc này, ta sẽ tự tay giết hắn, ta trái lại muốn xem xem ngươi lấy dũng khí từ đâu mà dám chủ động dâng lên tận miệng!” 

Sự việc đã đến mức độ này, mặc kệ đối phương có huênh hoang đến đâu, sĩ diện của giới vực Huyết Cốt đều đã mất sạch.  

Hôm nay Lâm Nhất này, buộc phải chết!  

“Yên tâm, súc sinh này mặc dù hơi khó nhằn, nhưng còn không đến mức gây ra được sóng gió gì. Ngươi cứ việc lo giải quyết thằng nhóc kia!”, Mặc Diễm lau sạch vết máu nơi khóe miệng, lạnh lùng nhìn chằm chằm Huyết Long mã, trầm giọng nói.   

Mặc dù hắn ta trông có vẻ rất chật vật, nhưng cũng không hề bị trọng thương.  

Có lẽ trong một lúc khó mà thu phục được Huyết Long Mã, nhưng vẫn khá là tự tin sẽ không để cho Huyết Long Mã chạy ra gây rối.  

Chỉ cần mất đi sự giúp đỡ của Huyết Long mã, với thực lực của Liễu Mộ, giải quyết Lâm Nhất vẫn khá là dễ dàng.  

Ào!  

Bầu không khí bên trong đại sảnh bỗng trở nên cực kỳ căng thẳng, Lâm Nhất và Liễu Mộ hai người này rốt cục cũng giao đấu rồi.  

“Muốn giao đấu với ta, như mong ước của ngươi!”  

Liễu Mộ quát một tiếng lớn, sát khí huyết sắc cuồng bạo từ trong cơ thể hắn ta bùng ra, bóng dáng hắn ta chớp lóe một cái chỉ nửa giây sau đã đánh đến trước mặt Lâm Nhất.  

Huyết quang sáng chói như ánh mặt trời bùng ra từ lòng bàn tay hắn ta, Liễu Mộ lấy chưởng làm đao, vô số Chân nguyên huyết sắc tràn ra, dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người, nó liền hóa thành một ánh đao huyết sắc dài đến mười mấy trượng. Loại ánh đao kia cực kỳ sắc lạnh, phảng phất như không khí cũng bị nó chém thành hai nửa, càng đáng sợ hơn là sát khí được ngưng tụ lại từ trong ánh đao, nó gần như có thể ăn mòn mọi thứ.  

Dưới sát khí này, bầu không khí mà nó đi qua đều trở nên đen kịt, nhìn như thể bị chém thành hư không.  

Rắc! Rắc! Rắc!  

Còn chưa kịp đáp xuống, ánh đao đáng sợ này đã chém ra một vết nứt sâu hoắm trên mặt quảng trường Thánh Đàn.  

Trước đó Huyết Long Mã và Mặc Diễm giao đấu kịch liệt như vậy mà còn chưa đến mức này, có thể thấy được thực lực của Liễu Mộ còn mạnh hơn rất nhiều so với Mặc Diễm, vượt xa như thể Mặc Diễm không có cách nào so sánh được.  

“Đến đúng lúc lắm!”  

Đáy mắt Lâm Nhất tràn ra chiến ý mênh mông, trong phong mang lộ ra hầu như không hề có ý rút lui, vươn tay vung lên. Tử Diên kiếm kình và kiếm khí Vân Tiêu cuồn cuộn tràn vào trong bàn tay, kiếm khí dồi dào bỗng dần tản ra hóa thành bộ dạng Thương Long, đợi đến giây phút khi năm ngón tay của Lâm Nhất siết chặt.
 
Chương 3433


Quyền mang và đầu rồng của kiếm thế Thương Long dung hòa với nhau, lập tức trong kiếm thế hùng vĩ kia bỗng vang lên tiếng rồng ngâm đinh tai.  

Rầm!  

Trong ánh mắt thoáng thảng thốt của tất cả mọi người, Lâm Nhất bật người lên không trung, chủ động đón đầu ánh đao đang rơi xuống kia. Khi hai bên va chạm mạnh vào nhau, có một luồng Chân nguyên thoắt cái nổ tung, tiếp đó hóa thành cơn lốc mạnh mẽ quét sạch tám phương.  

Trong ánh mắt của tất cả mọi người, khí thế của hai người kia đều dùng phương thức vô cùng bá đạo để tranh chấp. Có dư âm rung động đất trời dần lan ra, có nhiều người đứng ở khoảng cách gần nhất liền bị chấn động nôn ra một ngụm máu tươi.  

Mọi người vẻ mặt bàng hoàng, vội vàng lui ra thật xa.  

Uỳnh ầm ầm!  

Quảng trường Thánh Đàn rộng lớn, trong lúc hai người này giao đấu liền rung lên bần bật. Bỗng nhiên, một tiếng nổ lớn như tiếng sấm vang lên, Lâm Nhất và Liễu Mộ đồng thời bật lui lại, bất kể là kiếm thế trên người Lâm Nhất hay là ánh đao trong tay Liễu Mộ đều lập tức nát vụn.  

Liễu Mộ trượt lui về mười bước, mỗi một bước đều để lại trên mặt đất một dấu chân in sâu rõ ràng.

Trái lại, Lâm Nhất cũng lui về sau mười bước, có điều mỗi một bước, kiếm thế tán loạn trên người hắn lại ngưng tụ thêm một phần, đợi đến khi đứng vững, kiếm thế Thương Long hùng mạnh đã bất giác thành hình, quay trở về trạng thái đỉnh cao.  

Trong trận giao đấu này, rõ ràng làm Lâm Nhất và Liễu Mộ có thực lực ngang nhau.  

Xoát!  

Hằng hà ánh mắt đổ dồn về phía Lâm Nhất, mang theo tia khác thường, xen vào đó là sự kinh ngạc khó tả. Bởi lẽ trong tình huống không sử dụng võ kỹ, Lâm Nhất lại không hề rơi vào thế yếu, điều này thật sự có chút khó tin.  

Ngay cả người Chưởng Quản của Ngũ đại tinh diệu chi linh cũng có vẻ kinh ngạc.  

Liễu Mộ có tu vi Thiên Phách tầng thứ tư, tuy chỉ vừa thăng cấp, nhưng phải thừa nhận một điều rằng phóng mắt khắp khu vực Thương Long, nội tình của hắn ta có thể xếp vào hàng đầu.  

Nhưng dù là thế, hắn ta đã đích thân ra tay vẫn không chiếm được bất kỳ ưu thế gì từ trên người Lâm Nhất.  

“Thú vị thật!”  

Liễu Mộ híp mắt, tuy giọng của hắn ta có hơi kinh ngạc, nhưng phần nhiều thể hiện đã nhìn thấu Lâm Nhất. Hắn ta cười lạnh: “Không đơn giản nha, khó trách lại ngông cuồng như vậy, ngoại trừ kiếm ý cực cao, công pháp mà ngươi tu luyện e rằng cũng có phẩm cấp khá cao. Đáng tiếc, so với ta, nội tình của ngươi vẫn còn quá kém…” 

Vừa dứt lời, lỗ chân lông khắp toàn thân Liễu Mộ đồng loạt tràn ra huyết quang vô cùng đáng sợ, cứ như máu tươi hóa thành sương mù thẩm thấu ra ngoài, mang đến cho mọi người cảm giác cực kỳ sợ hãi. Vốn dĩ khí thế của hắn ta đã rất khủng bố, giờ lại càng thêm đáng sợ hơn. 

Vèo! 

Khi huyết quang lan ra đến mức tận cùng, thân hình Liễu Mộ nhoáng một cái, mang theo một luồng sát ý cực kỳ ác liệt và sắc bén lướt tới. 

Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia khác thường, quả thật không thể xem thường tên Liễu Mộ này được, không sử dụng đến át chủ bài là kiếm ý Thông Thiên thì e rằng khó mà giết được đối phương. 

Lâm Nhất không dám nghĩ nhiều, khi đối phương đánh tới, hắn liền thúc giục kiếm uy Thương Long đến cực hạn, dung hợp ý cảnh của hai đại kiếm quyết. Tiếng kiếm ngân vang liên hồi, cùng với đó, hắn giẫm thật mạnh xuống đất, nghênh đón khí thế kinh khủng của Liễu Mộ. 

Ầm ầm!  
 
Chương 3434


Hai người giao đấu càng thêm hung hãn hơn so với lúc trước, nhất là Liễu Mộ, mỗi một chiêu đều là chí mạng. Hắn ta ỷ vào ưu thế lớn lao về tu vi, phối hợp với ý giết giết chóc mà chỉ có mỗi hắn ta sở hữu ở giới vực Huyết Cốt, dần dần khống chế kiếm thế Thương Long của Lâm Nhất.  

“Đợi kiếm thế của ngươi chính thức bị ta hủy diệt, ta xem ngươi còn có thủ đoạn gì nữa!”  

Trong trận đối chiến, Liễu Mộ nở một nụ cười dữ tợn với Lâm Nhất, huyết quang quanh quẩn khắp cơ thể hắn ta dường như có sinh mệnh, không nhừng nhúc nhích.  

Trong quá trình nhúc nhích, chúng có xu hướng đồng hóa và cắn nuốt kiếm thế của Lâm Nhất một cách quái đản.  

“Kiếm thế của tên Lâm Nhất này đúng là đáng sợ, kiếm ý Thông Linh của hắn phải nói là xuất thần nhập hóa, kiếm uy biểu hiện không hề giống kiếm uy mà một võ giả Thiên Phách tầng thứ nhất đỉnh phong có thể thi triển ra được. Nếu chỉ so về kiếm ý, ta thấy trong khu vực Thương Long… à không, phải nói là toàn bộ Thiên Lộ, đều không một ai mạnh hơn hắn”.  

“Này không phải đang nói nhảm à? Nếu không có tạo nghệ kiếm đạo nghịch thiên như vậy, đừng nói là Liễu Mộ, một mình Mặc Diễm cũng có thể dễ dàng xử lý hắn rồi”.  

“Tuy nhiên, hiện tại vẫn chưa đủ. Thực lực của Liễu Mộ không phải một Thiên Phách tầng thứ tư bình thường có thể so sánh được, huống chi, còn cò rất nhiều cao thủ của giới vực cao cấp đang rục rịch. Tình cảnh của Lâm Nhất… e rằng không tốt cho lắm…”  

“Tên này là một nhân tài!”  

Trên quảng trường Thánh Đàn, rất nhiều cao thủ hướng mắt về Lâm Nhất, bọn họ đều âm thầm lắc đầu, tỏ vẻ tiếc nuối. Nhiều thủ lĩnh của giới vực cao cấp bắt đầu lộ vẻ nghiền ngẫm, cả đám nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất, trong mắt lộ rõ sự tham lam.  

Trái lại, trong mắt của một vài Người Chưởng Quản Ngũ đại tinh diệu chi linh lại lóe lên tia khác thường, dường như có ý mời chào hắn.  

Tuy nhiên, bất kể là như thế nào, sau khi chính thức bước vào trận ác này, mọi người vẫn có cái nhìn không mấy tốt về Lâm Nhất. Dù sao thì cảnh giới của Liễu Mộ vẫn cao hơn rất nhiều, kiếm ý dù có nghịch thiên như thế nào thì chỉ với từng ấy thủ đoạn… còn lâu mới đủ.  

“Huyết Giáp Ma Quyền!”  

“Thương Long Phần Thiên Thủ!”  

Sau hơn mười chiêu, hai người lần lượt thi triển võ học Tạo Hóa thượng phẩm có thể nói là đạt đẳng cấp cao nhất, ngày hôm nay, Thánh Đàn to lớn liên tục bộc phát dị tượng kinh người. 

Một bên là Thương Long màu đen muốn xé toạc cả vòm trời, một bên Khô Lâu Huyết Giáp khủng bố cao gần đến trăm trượng, giữa không trung, cả hai hung hăng công kích lẫn nhau.

Trong khi hai đại di tượng đánh nhau đã bộc phát ra ánh sáng đáng sợ, một lát sau nổ ầm ầm. Thánh Đàn cao đến ngàn trượng dưới sự đánh nhau kịch liệt cũng nhẹ nhàng lắc lư, lúc lắc lư cũng bộc phát ra rồng ngâm kịch liệt. 

Vù vù! 

Rồng ngâm kia tỏa ra sóng âm, nhìn qua giống như thực, đang loại bỏ từng đợt sóng gợn giữa không trung. 

Lúc này có rất nhiều người đã không chịu nổi, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng đang sôi trào không dứt. 

Cũng may chỉ vẻn vẹn trong một cái chớp mắt, rồng ngâm đáng sợ này đã không còn tồn tại, nhưng vẫn khiến người ta vô cùng kinh ngạc. 

“Phụt!” 

Ngay sau khi đám người thức tỉnh, bất ngờ nhìn thấy Lâm Nhất bị đánh bay mấy trăm mét, sau khi rơi xuống đất khóe miệng trào ra một ngụm máu tươi.  

“Lâm Nhất bị thương rồi”. 
 
Chương 3435


Trên Thánh Đàn lập tức vang lên xôn xao không nhỏ, rất nhiều thủ lĩnh cấp cao của giới vực trong mắt bộc phát ra vẻ tham lam không hề che giấu.  

“Lâm Nhất, cái chết của ngươi đến rồi, bây giờ quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, ta cho ngươi được sung sướng!”  

Trong mắt Liễu Mộ toát ra vẻ ác liệt, mặt lộ hung dữ, vô cùng ngông cuồng. Rất nhiều tài năng xuất chúng của giới vực Huyết Cốt lúc này vô cùng sảng khoái, cuối cùng đã khiến tên tiểu tử này chịu thiệt rồi, đây mới chính là bí mật thật sự của giới vực Huyết Cốt.  

“Đây mới chỉ là bắt đầu, vẫn chưa chắc là ai sẽ quỳ xuống cầu xin tha thứ”.  

Lâm Nhất tùy ý lau sạch vết máu nơi khóe miệng, trong mắt lóe lên vẻ giễu cợt, không biết đối phương lấy dũng khí từ đâu mà kiêu ngạo như vậy. Nếu hắn dùng võ học Tạo Hóa thông thường đánh bị thương đối phương mà không vận dụng kiếm ý Thông Thiên, đó mới thật sự là gặp quỷ.  

Nhưng đối nhau như vậy cũng khiến Lâm Nhất càng có nhận biết chuẩn xác hơn về thực lực của bản thân.  

Đan Tinh Thần tiêu hao trong thời gian này xem ra đã bù đắp khuyết điểm bí mật hơi kém của mình, chỉ dựa vào chân nguyên thì không thể đánh nhau với những người này, nhưng không đến mức vừa đối mặt đã bị nghiền ép.  

Chờ đến cảnh giới Thiên Phách tầng hơi, rất nhiều ích lợi của đan Tinh Thần sẽ còn thức tỉnh thêm một bước.  

Những người khác trên quảng trường Thánh Đàn bị lời này của Lâm Nhất làm cho kinh hãi, rõ ràng đã bị thương rồi, nhưng tên nhãi này vẫn giữ dáng vẻ ngông cuồng, quả thật không biết lấy sức mạnh từ đâu nữa,  

Chẳng lẽ hắn thật sự cảm thấy không cần dựa vào ma sủng mà có thể chống lại được Liễu Mộ sao?  

“Không biết sống chết! Ngược lại ta muốn nhìn xem ngươi mạnh đến đâu!”  

Hàn quang trong mắt Liễu Mộ chợt lóe, vốn không cho Lâm Nhất cơ hội suy tính quá nhiều, trong một cái hít thở đã xuất hiện trên đỉnh đầu Lâm Nhất.  

Đùng đoàng!  

Khô Lâu Huyết Giáp hào hùng phía sau lưng lại một lần nữa hiện lên, bầu trời trên quảng trường Thánh Đàn lập tức tràn ngập mây máu, cuồn cuộn giữa trời đất biến sắc. Toàn bộ quảng trường đều bị một luồng hàn quang huyết sắc tràn ngập, giữa lúc sát khí âm u đang hoành hành, bên tai mỗi người đang vang lên âm thanh quỷ khóc sói hú.  

Chỉ là âm thanh này khiến một vài người tại đây cảm thấy không lạnh nhưng lại run rẩy toàn thân.  

Mắt Lâm Nhất chợt lóe tinh quang, tâm pháp Nhật Diệu Thần Quyền lặng lẽ thôi thúc, trong phút chốc tay phải giương lên đã bộc phát ra kim quang nhức mắt.  

“Thần Dương Toái Thiên Ấn!” 

Cùng với tiếng gầm thét kinh động trời, Thần Dương Toái Thiên Ấn đã được Lâm Nhất luyện đến đỉnh phong viên mãn đã hoàn thành trong nháy mắt, năm ngón tay nắm chặt, hư ảnh Kim Sí Thần Nhân phía sau lưng chớp mắt ngưng lại thành thật. 

Trong chưởng ấn của hắn, ấn Thần Dương màu vàng giống như mặt trời thật treo giữa bàn tay. 

Bụp! 

Đến khi năm ngón tay nắm chặt, một quyền đánh ra, Liễu Mộ bay đến còn chưa kịp phản ứng, toàn thân biến mất trong tầm mắt mọi người, chờ đến khi xuất hiện một lần nữa đã bị đánh bay lên giữa không trung, sắc mặt trắng bệch phun ra một ngụm máu tươi lớn. 

“Sức mạnh ở đâu hả? Đây chính là sức mạnh của Lâm Nhất ta đó! Ánh sáng đại nhật, bất hủ vạn cổ!” 

Lâm Nhất bước một bước, Kim Sí Thần Nhân phía sau lưng bất chợt giương hai cánh, lập tức có kim quang che trời bao phủ toàn bộ quảng trường. 
 
Chương 3436


Lâm Nhất như dịch chuyển giữa không trung lại nhanh như chớp đánh ra một quyền, ngực Liễu Mộ rõ ràng đã lõm xuống. Toàn thân lại một lần nữa biến mất trong tầm mắt mọi người, khi xuất hiện, người đã bị đập mạnh trên Thánh Đàn cao đến ngàn trượng.  

Gầm!  

Trong Thánh Đàn đang lắc lư kịch liệt, rồng ngâm trước đó hết sức dọa người lại một lần nữa được từ trong gột rửa đi ra như thật.  

Nhưng luồng sóng âm gầm thét của rồng ngâm khi sắp trào đến trước mặt Lâm Nhất, trong cơ thể hắn cũng có rồng ngâm bạo khởi, thiếu niên đứng lơ lửng trên không, mái tóc dài lan rộng, người đeo hộp kiếm, nghênh đón rồng ngâm động trời này, đồng thời cũng gầm lên.  

Rắc! Rắc! Rắc! Rắc! Rắc!  

Giữa trời đất lập tức có tiếng rồng ngâm vỡ vụn, vang vọng không dứt, tất cả mọi người đều bị cảnh tượng này làm cho khiếp sợ trợn mắt há mồm.

Thật sự khiến người ta kinh hãi!  

Từ Thánh Đàn truyền đến tiếng gầm thét của rồng ngâm, khi sắp phô diễn đến trước mặt Lâm Nhất thì lại bị rồng ngâm trong cơ thể hắn mạnh bạo đập vỡ.  

Hai rồng đánh nhau, chỉ ta là duy nhất!  

Thiếu niên áo xanh lưng đeo hộp kiếm giữa không trung, đột nhiên trong mắt tất cả mọi người đều trở nên không thể tưởng tượng nổi.  

Nhưng điều khiến người ta khiếp sợ chính là trước đó Lâm Nhất đã dùng một quyền đánh lui Liễu Mộ, trực tiếp ấn chết hắn ta trên cột Thánh Đàn.  

Tất cả người của giới vực cao cấp đều trợn tròn mắt, tài năng xuất chúng của giới vực Huyết Cốt sắc mặt càng cực kỳ khó coi.  

Lúc này trên quảng trường Thánh Đàn, vẫn còn thủ lĩnh của các giới vực lớn sắc mặt không đổi, nhưng sâu trong nội tâm lại đồng loạt nổi lên sóng biển động trời. Còn đám người Mặc Diễm đang đánh nhau với ngựa Huyết Long, trong mắt rõ ràng thoáng qua vẻ hoảng sợ, không còn vẻ ngông cuồng ngạo mạn trước đó.  

“Võ học Tạo Hóa cao cấp Vương Giả!” 

Trong số người điều khiển ngũ đại tinh diệu, có người híp mắt, trong mắt lóe lên vẻ kinh dị. 

Đột nhiên, quảng trường lập tức nổi lên tiếng ồn ào động trời, từng ánh mắt đều không thể tin nổi nhìn về phía Lâm Nhất, vô cùng khiếp sợ. 

“Võ học Tạo Hóa cao cấp Vương Giả? Không thể nào, với cảnh giới của hắn, tu luyện võ học Tạo Hóa cấp Bá Giả cũng quá sức, sao có thể luyện thành võ học Tạo Hóa cao cấp Vương Giả!” 

“Nhưng uy năng của quyền vừa rồi quả thật đáng sợ, hư ảnh Kim Sí Thần Nhân sau lưng hắn lại quá thật. Loại dị tượng khiếp người này võ học Tạo Hóa cấp Bá Giả e rằng khó mà thi triển ra…” 

“Đúng là không thể tin nổi”. 

Mặc dù đã sớm biết trong tay Lâm Nhất vẫn đang nắm võ học Tạo Hóa cao cấp, nhưng không ai ngờ sẽ là võ học Tạo Hóa cao cấp Vương Giả. 

Võ học Tạo Hóa cấp bậc này ngoài người điều khiển của ngũ đại tinh diệu chi linh ra, cũng chỉ những đầu trùm đứng đầu trên bảng Thương Long kia mới có thể có. 

Ngoại trừ điều này, trong lòng người điều khiển ngũ đại tinh diệu chi linh còn mơ hồ suy đoán ra thứ khác. 

Rất có khả năng Lâm Nhất này giống bọn họ, lúc độ kiếp dùng đan Tinh Thần, mà không phải đan Tinh Thần phần lớn người ta dùng. 

Nếu không thì không có cách nào có thể giải thích, chỉ dựa vào cảnh giới bây giờ của hắn, làm sao có thể chống lại Liễu Mộ cảnh giới Thiên Phách tầng bốn.  
 
Chương 3437


Cho dù kiếm ý của hắn nghịch thiên, cho dù công pháp hắn tu luyện lớn bao nhiêu cũng không thể bù đắp khoảng cách cực lớn trên tu vi này, khả năng duy nhất chính là số lượng đan Tinh Thần hắn luyện hóa không nhỏ, mà cảnh giới Liễu Mộ mặc dù cao nhưng lại luyện hóa đan Tinh Nguyên.  

Cứ như vậy, chất lượng chân nguyên của hai người hoàn toàn không thể nào so sánh.  

Nghĩ đến đây, ánh mắt người điều khiển ngũ đại tinh diệu chi linh nhìn về phía Lâm Nhất có thêm ý tứ khác, cũng may bọn họ không đoán ra số lượng đan Tinh Thần trên người Lâm Nhất, nếu không e là năm người này cũng không thể ổn định được như bây giờ.  

Nói không chừng sẽ không để ý đến thân phận gì, trực tiếp ra tay với Lâm Nhất, thậm chí sẽ náo loạn ra chuyện không vui.  

“Tiểu tử này, hắc hắc, có chút thú vị”, người điều khiển Hỏa Diệu Chi Linh nhìn về phía Lâm Nhất bật cười.  

Ánh mắt bốn người khác nhìn vào Lâm Nhất cũng trở nên rất chăm chú, không chỉ là vẻ hứng thú ban đầu, trong mắt bọn họ, Lâm Nhất đã đáng được tôn trọng hơn so với đại đa số thủ lĩnh cao cấp giới vực, con đường thông thiên cuối cùng vẫn là lấy thực lực làm vua.  

Rào rào!  

Lâm Nhất từ giữa không trung chậm rãi rơi xuống, nhìn về phía Liễu Mộ rơi dưới đất, hắn không vội ra tay.  

Hắn cảm nhận được khí tức cực kỳ lạnh lẽo âm u trên người đối phương.  

Nghĩ đến trong tay Liễu Mộ còn có những lá bài tẩy, vẫn chưa bị một kích của mình đánh cho bị thương nặng thật.  

Không vội vàng ra tay, đương nhiên còn có những lý do khác.  

Ví dụ người điều khiển ngũ đại tinh diệu chi linh, Lâm Nhất cảm nhận được một luồng khí tức tương đối nguy hiểm trên người bọn họ.  

Nếu đoán không lầm, năm người này giống hắn, cũng luyện hóa qua không ít đan Tinh Thần. Hơn nữa vào thời khắc quan trọng còn có thể vận dụng Tinh Diệu Chi Linh, nếu hắn không sử dụng kiếm ý Thông Thiên, e rằng rất khó chống lại được những người này. 

Cũng may mấy người này dường như đã kiềm chế thân phận, chưa có hứng thú quá lớn với mình.

Nghĩ một chút cũng bình thường, có thể cạnh tranh dưới tàn khốc máu tanh, lấy ra ngũ đại tinh diệu chi linh, giới vực mà mấy người này đang ở e rằng bí mật cực kỳ khủng khiếp, mỗi người đều có võ học Tạo Hóa cao cấp Vương Giả tương đối kinh khủng. 

Vèo! 

Sau khi Lâm Nhất rơi xuống, ngựa Huyết Long cũng nhảy ra từ trong đám người, nhẹ nhàng rơi trên bả vai hắn. 

Xoẹt! Xoẹt! Xoẹt! 

Mặc Diễm và hai cao thủ khác trong hai đại giới vực vội vàng nghiêng mình, đi đến bên cạnh Liễu Mộ bị thương không nhẹ. 

Hai bên lại một lần nữa rơi vào đối lập, bầu không khí vô cùng căng thẳng, quảng trường Thánh Đàn lại im lặng, ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe thấy rõ ràng. 

“Liễu Mộ, xem ra người quả thật cần có trợ giúp nho nhỏ”. 

Đúng lúc này, một tiếng cười lạnh lẽo truyền ra từ trên quảng trường Thánh Đàn yên tĩnh, mọi người quay đầu nhìn. 

Chính là Từ Khuyết thủ lĩnh của giới vực Ma Sa, hắn ta từ lúc bắt đầu đã nhớ mãi không quên Nhật Diệu Chi Linh trên người Lâm Nhất và võ học Tạo Hóa cao cấp hắn khống chế. Bây giờ nhìn thấy Liễu Mộ bị thương, sát ý trong mắt lại một lần nữa tràn ra, cho người ta một loại cảm giác cực kỳ đáng sợ. 

Hắn cũng không dám coi thường quá mức Lâm Nhất, chỉ là suy xét đối phương đánh nhau kịch liệt như vậy, e rằng đã tiêu hao không ít. Nói không chừng còn bị nội thương không nhỏ, chỉ là che giấu khá tốt. 
 
Chương 3438


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Cút”.  

Mọi người cho rằng Liễu Mộ sẽ cầu mong cái đó mà không được, nhưng không ngờ hắn ta mặt mày u ám, trực tiếp mắng.  

Nhưng rất nhanh đã hiểu được vì sao hắn ta làm như vậy.  

Đường đường là thủ lĩnh của giới vực Huyết Cốt lại chật vật như vậy trước Lâm Nhất, gần như đã mất hết mặt mũi, lúc này làm sao hắn ta có thể mời người ngoài ra tay. Liễu Mộ lạnh lùng nói: “Ân oán của giới vực Huyết Cốt của ta, ngươi vẫn là đừng nhúng tay vào thì hơn”.  

“Hắc hắc. Cái này không tùy ngươi được!”  

Từ Khuyết kia nhếch miệng cười, hoàn toàn không để lời của Liễu Mộ ở trong lòng, nhanh như chớp đánh tới.  

Hắn ta vừa ra tay, lập tức khiến những thủ lĩnh giới vực khác rục rịch ngóc đầu dậy, Lâm Nhất này mặc dù mạnh, nhưng dù sao cũng một thân một mình, chưa chắc còn nhuệ khí như ban đầu.  

Nhưng không ngờ, Lâm Nhất còn chưa chính thức ra tay, một thân ảnh khôi ngô đứng dậy. Trên người tỏa ra khí tức vô cùng hung ác, giống như núi lớn vắt ngang trước mặt Lâm Nhất, năm ngón tay nắm chặt thành quyền giống như vượn khổng lồ viễn cổ đánh ra.  

Bụp!  

Trong chấn động như núi hô biển gào, Từ Khuyết bị cú đấm này đánh bay với tốc độ khủng khiếp.  

[Diendantruyen.Com] Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân Môn


Lâm Nhất không có quá nhiều bất ngờ khi Ô Mạc đánh đến, hắn chỉ tùy ý hỏi một câu. 

Ô Mạc gật đầu: “Tấn thăng Thiên Phách tầng bốn có chút phiền toái, nên đến muộn một chút”. 

Nghe thấy cuộc đối thoại giữa hai người, người ngoài vô cùng kinh ngạc, giới vực Ma Khuê hình như đã liên thủ với Lâm Nhất. 

“Ô Mạc, tên nhãi ngươi thân là thủ lĩnh giới vực cao cấp mà lại làm chó cho Lâm Nhất!”, Từ Khuyết bị thua thiệt lớn, giận dữ nhìn đối phương, sắc mặt cực kỳ u ám. 

Đồng thời, sắc mặt Liễu Mộ và Mặc Diễm cũng trở nên cực kỳ khó coi. 

Giới vực Ma Khuê đột nhiên hiện thân đứng bên cạnh Lâm Nhất, hai đại giới vực đang muốn bắt Lâm Nhất đã gần như trở thành chuyện không thể nào. 

Ô Mạc cười lạnh nói: “Cái này không cần ngươi quản, chí ít ta sẽ không giống như ngươi lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nếu ngươi có khí phách, chờ Lâm Nhất nghỉ ngơi xong cứ việc ra tay, ta sẽ không gây khó dễ… nhưng ngươi chưa chắc sẽ có can đảm này”. 

Bị người ta đâm trúng vết sẹo, sắc mặt Từ Khuyết lúc này trở nên cực kỳ khó coi. 

Dù sao lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn là chuyện vô cùng trơ trẽn. 

“Chấm dứt ở đây đi”. 

Đột nhiên, trong số những người điều khiển ngũ đại tinh diệu chi linh, chủ nhân của Kim Diệu Chi Linh chậm rãi mở miệng: “Thương Long Cấm Giới sắp hiện thế, các vị có ân oán gì vẫn nên chờ cấm giới đến rồi giải quyết. Nếu không thì… một khi không cẩn thận đánh hỏng Thánh Đàn này thì đừng trách bọn ta ỷ lớn hiếp nhỏ, trực tiếp ra tay”.
 
Chương 3439


Đồng thời người điểu khiển Hỏa Diệu Chi Linh nhìn Lâm Nhất cười nói: “Lâm Nhất, ngươi thấy thế nào? Ân oán giữa ngươi và giới vực Huyết Cốt hoàn toàn không cần phải gấp gáp, trước mắt cấm giới còn chưa hiện thế, đấu đến mức sống chết cũng chỉ làm lợi cho người khác thôi”.  

Ánh mắt Lâm Nhất lóe lên, mấy người này đột nhiên ra tay hòa giải, quả thật không biết có ý gì.  

Hắn không có thiện cảm gì đối với giới vực cao cấp, nếu mấy người này thật lòng có ý tốt, muốn hòa giải thì đã hòa giải từ lâu rồi. Lúc đầu tiến vào quảng trường Thánh Đàn, vẻ mặt mấy người nhìn hắn không khác gì con kiến hôi.  

Hắn đoán, chắc là sợ Thánh Đàn bị đánh hỏng.  

Dù sao một quyền vừa rồi đánh Liễu Mộ đập vào Thánh Đàn kia, khiến cột của Thánh Đàn xuất hiện các vết nứt.  

Ngoài cái này ra, có lẽ còn có chút ý tứ muốn thân thiết với mình, các giới vực khác chủ ý muốn liên thủ đánh Lâm Nhất chắc chắn đã không còn tồn tại.  

Chỉ là kiểu qua lại thân thiết này có phần hơi muộn.  

Sắc mặt Lâm Nhất không đổi, nhàn nhạt cười: “Ta không có ý kiến gì, nhưng nếu ai muốn âm mưu đánh Lâm mỗ, Lâm mỗ ta cũng không sợ, cứ ra tay thử xem”.  

Không vận dụng kiếm ý Thông Thiên, muốn chém chết Liễu Mộ và Mặc Diễm, nói chung có chút phiền toái.  

Dù sao đối phương đã mất hết mặt mũi, trước mắt đã dừng tay, người mất mặt cũng không phải mình. E rằng Liễu Mộ còn khó chịu hơn mình nhiều.  

Đối mặt với lời nói có chút ngông cuồng, xung quanh yên tĩnh, một vài người không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của hắn. Một đám tài năng xuất chúng giới vực cao cấp dưới sự sắc sảo của hắn đều bị ép đến mức không còn chút nóng nảy nào. 

Còn Liễu Mộ và Mặc Diễm sắc mặt đã tức đến xanh mét từ lâu, hận không thể ăn sống Lâm Nhất. 

“Được rồi. Cứ vậy đi”. 

Cũng không chờ câu trả lời của Liễu Mộ, sau khi Lâm Nhất mở miệng, người điều khiển Hỏa Diệu Chi Linh liền thản nhiên nói. 

Dáng vẻ hoàn toàn không coi Liễu Mộ ra gì, chọc giận đối phương tức đến mức hộc máu, hắn ta vẫn còn lá bài tẩy chưa thi triển. 

Nhưng con đường thông thiên này vạn giới tranh phong, chung quy lại thực lực mới làm vua. 

Thực lực Lâm Nhất biểu hiện ra nhận được kính trọng của mọi người, bên đó mặc kệ hắn ta nghĩ gì. Cho dù bây giờ hắn ta mất bao nhiêu mặt mũi, trong lòng giận dữ thế nào cũng phải nín nhịn. 

Sóng gió lần này trên quảng trường Thánh Đàn mặc dù kết cục có chút đột ngột qua loa, nhưng giống như gió bão phạm vi lớn quét qua toàn bộ thành trì.  

Võ giả các giới vực lớn lén lút chạy vào thần điện, tất cả hình ảnh mà bọn họ nhìn thấy đều được phát đi vô cùng chân thật. 

Lúc tin tức truyền ra, trong nháy mắt dẫn đến náo động cực lớn, không ai không kinh hãi. Nếu không phải người lén lút xông vào quá nhiều, tất cả đều muôn miệng một lời, e rằng sẽ còn rất nhiều người sẽ cảm thấy đây là tin giả. 

Giới vực Huyết Cốt cộng thêm giới vực Liệt Dương, hai đại giới vực cao cấp hàng đầu lại không thể trừng trị được Lâm Nhất.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top