Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 180: 180: Đi Cổ Ma Đạo Quan Ải


Lý Thanh muốn thể nghiệm xem hệ thống được bao nhiêu chân thực, Tinh Huyết Độc Nhãn trôi qua cổ họng, cảm giác không đáng ngại.Nguyên lai Tinh Huyết Độc Nhãn là đều cùng Thực Hư Thanh Ba truyền thụ, buồn ngủ tác dụng lớn, Lý Thanh ngồi xuống định luyện khí kết quả chính là trực tiếp ngồi ngủ.Công pháp từ "cổ đại" luôn lấy thuần túy làm đầu, không phân chính tà, nhưng tác dụng mang tới liền đơn giản nhất.Trong mộng cảnh, một lão giả tóc trắng tướng lùn chính là Cẩu Nha Đà, cầm quái trượng tiến lên một bước, Lý Thanh đã nhìn rõ hơn gương mặt hắn tràn đầy sát khí.Cái này nhưng làm cho Lý Thanh lo sợ, từ đầu tới cuối Cẩu Nha Đà đều không mở miệng nói ra một câu nào, ít ra dùng tới cổ đại ngôn ngữ, hoặc...!Cẩu ngữ.Ừm...!Nói chung cứ im lặng nhìn mình, cảm giác dây thần kinh có vấn đề nha.Lại nói, Cẩu Nha Đà chỉ là một đạo yêu hồn.Lý Thanh không nắm rõ thực lực yêu hồn này, nhưng mỗi lần Cẩu Nha Đà tiến gần, Lý Thanh sợ bản thân không thể cử động...!Cẩu Nha Đà sẽ đoạt xá hắn.Hệ thống thông báo một phen, Lý Thanh mở mắt tỉnh lại.Ngũ Thanh Thực Hư Giáp chính là cấp 4.Cái này cùng với khí kình hộ thân một dạng, cũng không biết khi đạt tối đa có bao nhiêu lợi hại.Nhưng hiện tại không cảm nhận quá nhiều thay đổi.Lý Thanh lại nghĩ về Cẩu Nha Đà, trong trí nhớ nguyên chủ không hề gặp qua.Ách, nói chính xác là mình đầu thai lên, cũng chưa từng có mối quan hệ với Cẩu Nha Đà, thật không cớ gì hắn chấp nhận lấy mọi ngõ ngách trong công pháp đưa cho mình.Hẳn là có thế chấp?Lý Thanh giãy giụa nghĩ ngợi một lát, lắc lắc đầu, chính mình lại khéo lo xa, Cẩu Nha Đà có lẽ hận Thần tộc, lấy mình làm con rối.Đội quân Cẩu Nha Đà bị đánh bại, hắn chính là một quỷ hồn lâu năm, có thể nhờ vả tới thân thể Lý Thanh tìm Thần tộc trả thù, mà đây cũng là Lý Thanh làm nhiệm vụ chính tuyến.Không đúng, nên là sống còn lâu nhất có thể với Địa Phủ.Ừm...!Lý Thanh chính là con rối của Cẩu Nha Đà.Nhưng không sao, hắn chỉ cần luyện thành Ngũ Thanh Thực Hư Giáp tối cảnh, lúc đó cùng Cẩu Nha Đà giáp mặt, còn không chịu mở miệng nói chuyện sao.Có điều, hệ thống không thể đi vào mộng cảnh, đây có chút đáng ngại.Hoặc là, Cẩu Nha Đà bây giờ chỉ là hư ảnh dựa trên tàn niệm, bởi vì Lý Thanh không thấy hệ thống ghi nhận Cẩu Nha Đà điểm thân thiện.Thần Kiếm Tông Bích Kiếm Môn.Chờ cho Lý Thanh quay trở về khung cảnh đã nổi lên một màu vàng nhạt, tràn lan lên tường trắng.Mặt đất sạch trơn, còn có vài đầu ưng điểu quanh điện tìm kiếm thức ăn, xa xa cũng có ưng điểu lượn lờ.Thấy một cái nữ tử thanh tú nhưng đầy khí chất, là Lê Thu Vũ.Lý Thanh ánh mắt khoá chặt Lê Thu Vũ đang nhét giấy vào chân ưng điểu.Chỉ thấy nàng cho ưng điểu ăn thịt, như là trao đổi, ưng điểu vừa ý bay đi, gió xanh tô điểm, liền nhìn ra là dùng ưng điểu đưa thư.Giao liên, công việc mà Lý Thanh cứ tưởng chỉ có thể dùng bồ câu, mà ưng điểu làm động tác cũng rất chỉnh tề.Lý Thanh đi tới, hắn cũng có cùng mục đích, cũng muốn đưa thư tới Hoành Hải một chuyến.Tại những nơi xa dịch trạm, thường dùng chim đưa thư, mà tu chân giả cũng có một vài loại truyền âm công pháp.Bất quá nơi này lại xa xôi, so với thời hiện đại khoảng vài trăm ki lô mét mới tới Hoành Hải, khoảng cách này mà truyền âm, chỉ sợ Thần Kiếm Tông tông chủ còn chưa có khả năng.Bằng không có thể dùng tới công pháp có dính vào thần giao cách cảm, cách không gọi người.Nhưng công pháp này, muốn dùng chính Lý Thanh phải tự mình làm, không thể nhờ ai.Nói tới nói lui, hắn vẫn là không có công pháp như vậy.Được rồi, con đường Địa Phủ quật khởi còn dài, sau này từ từ tìm học, đấu với đủ loại tộc, dĩ nhiên học nhiều càng tốt.Lý Thanh chào hỏi Lê Thu Vũ một tiếng, nói.


"Thu Vũ sư tỷ, bầy chim này là đi tới phương nào?"Đương nhiên hắn không tin ưng điểu đi nhanh hơn mình, thà mình đi bộ còn nhanh hơn.Nhưng hắn sợ thời gian tới Hoành Hải sẽ trễ hơn so với dự định, đưa bọn hải tặc một lá thư cho bọn hắn yên tâm.Hắn biết, hải tặc có chiến huyết trong người, nhưng con hàng nào nấy đều đầu óc có vấn đề, mình đi vài ngày chính như rắn mất đầu.Mà chim đưa thư, cũng không phải ghi địa chỉ là tụi nó sẽ đến đúng nơi đâu.Mà là dựa theo tập quán, biết được những nơi chim bay qua, người nhận thư cũng cần chú ý một điểm.Xác suất mất thư dọc đường vẫn là xảy ra.Lê Thu Vũ nghe hỏi, quên đi chất vấn Lý Thanh đi đâu vừa về, đáp lại.

"Ta định gửi thư cho đệ đệ, ngươi muốn mang đi đâu, ta có thể giúp?"Người tại Thần Kiếm Tông có thể nhận diện được đầu ưng điểu nào là đi đến nơi đâu, Lý Thanh biên một lá thư, Lê Thu Vũ giúp hắn chọn ra đầu ưng điểu tới Hoành Hải, chỉ cần cho tụi nó ăn miếng thịt tụi nó liền không làm phiền nữa, lập tức bay đi.Ưng điểu quanh quẩn Thần Kiếm Tông, hít chính là linh khí, Lê Thu Vũ nói tụi nó không thể sánh ngang thần điểu, nhưng là sức mạnh dẻo dai, tốc độ bay cũng nhanh hơn nhiều.Sau đó Lý Thanh chuyển qua đề tài Cổ Ma Trận.Lê Thu Vũ nói.


"Từ đây tới chiều chuẩn bị!"Lý Thanh gật đầu, đành dẹp chuyện Chu Tước huyết mạch qua một bên.Bởi vì thời gian khẩn trương, nhưng có thể dùng Cổ Ma Trận khảo nghiệm Lê Thu Vũ một chút.Lê Thu Vũ chuẩn bị, chính là Hoả Phụng Kiếm cùng với một bình đan dược cỡ nhỏ, hai tấm linh phù phòng thân.Lý Thanh không khỏi nghĩ chuẩn bị quá sơ sài đi.Đối với Thần Kiếm Tông, cái gọi là Cổ Ma Trận không phải quan ải khó sao?Mấy cái tông môn luôn thích tạo quan ải khó, mức độ càng cao, kéo theo là nổi danh, dễ hiểu vì đệ tử vượt quan ải khó tức là thực lực không thấp.Giống như Bát Quái Trận, Ngũ Hành Trận, hay là trong Thiếu Lâm Tự Đồng Nhân Trận, có vẻ giống như vậy.Buổi chiều, nguyên bản trời còn trong xanh, Lê Thu Vũ cùng Lý Thanh đi vào Cổ Ma Đạo, không gian ảm đạm nặng nề.Đặc biệt là bốn phía đều được bao phủ bởi sương mù.Vào Cổ Ma Đạo chính là chấp nhận tham gia Cổ Ma Trận, cũng không cần thông qua các loại thủ tục rườm rà.Lê Thu Vũ lấy hồ lô trút linh dược, một viên hoàn đan ném qua Lý Thanh.


"Ma khí trong Cổ Ma Đạo rất mạnh, ngậm Tuệ Thần Hoàn giúp ngươi sống sót!"Lý Thanh nhận lấy, cái này giống như...!Vitamin đi.Nhưng không nhận Lê Thu Vũ lại nói hắn khinh thường nàng, còn moi móc ra bí mật, Lý Thanh ngậm vài giây liền canh lúc nàng không để ý, quay mặt qua nơi khác phun xuống.Hắn vốn không cần thứ này.Nhớ lần trước, Kim Đào đánh ra một chiêu, vậy mà ma khí có thể khiến cho thực lực hắn tăng lên không ít, cùng với Nguyên Huyên, giết được một cái thần tiên là Nguyên Tổ Chân Thánh.Còn lại bên trong Địa Phủ, ngoài ra Lý Thanh chưa từng gặp nơi như vậy.Trận địa chiến đấu rất quan trọng, tùy theo công pháp tu luyện, huyết mạch tu luyện.Mà ma khí có lẽ rất phù hợp với Lý Thanh.Thử xem sao, Lý Thanh theo chân Lê Thu Vũ đi ngang hắc vụ, chính mình hút lấy một ngụm...!Chậc, dễ chịu nha.Hắc vụ dần tan, hai người bọn hắn sắp tiến qua Cổ Ma Đạo.Tại Thần Kiếm Tông, chỉ có Cổ Ma Đạo là u ám nhất, sinh cơ ít ỏi, giống như một bức tranh tuyệt đẹp, rốt cuộc bị một giọt mực xấu rơi trên, phá hoại hoàn toàn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 180: 180: Đi Cổ Ma Đạo Quan Ải


Lý Thanh muốn thể nghiệm xem hệ thống được bao nhiêu chân thực, Tinh Huyết Độc Nhãn trôi qua cổ họng, cảm giác không đáng ngại.Nguyên lai Tinh Huyết Độc Nhãn là đều cùng Thực Hư Thanh Ba truyền thụ, buồn ngủ tác dụng lớn, Lý Thanh ngồi xuống định luyện khí kết quả chính là trực tiếp ngồi ngủ.Công pháp từ "cổ đại" luôn lấy thuần túy làm đầu, không phân chính tà, nhưng tác dụng mang tới liền đơn giản nhất.Trong mộng cảnh, một lão giả tóc trắng tướng lùn chính là Cẩu Nha Đà, cầm quái trượng tiến lên một bước, Lý Thanh đã nhìn rõ hơn gương mặt hắn tràn đầy sát khí.Cái này nhưng làm cho Lý Thanh lo sợ, từ đầu tới cuối Cẩu Nha Đà đều không mở miệng nói ra một câu nào, ít ra dùng tới cổ đại ngôn ngữ, hoặc...!Cẩu ngữ.Ừm...!Nói chung cứ im lặng nhìn mình, cảm giác dây thần kinh có vấn đề nha.Lại nói, Cẩu Nha Đà chỉ là một đạo yêu hồn.Lý Thanh không nắm rõ thực lực yêu hồn này, nhưng mỗi lần Cẩu Nha Đà tiến gần, Lý Thanh sợ bản thân không thể cử động...!Cẩu Nha Đà sẽ đoạt xá hắn.Hệ thống thông báo một phen, Lý Thanh mở mắt tỉnh lại.Ngũ Thanh Thực Hư Giáp chính là cấp 4.Cái này cùng với khí kình hộ thân một dạng, cũng không biết khi đạt tối đa có bao nhiêu lợi hại.Nhưng hiện tại không cảm nhận quá nhiều thay đổi.Lý Thanh lại nghĩ về Cẩu Nha Đà, trong trí nhớ nguyên chủ không hề gặp qua.Ách, nói chính xác là mình đầu thai lên, cũng chưa từng có mối quan hệ với Cẩu Nha Đà, thật không cớ gì hắn chấp nhận lấy mọi ngõ ngách trong công pháp đưa cho mình.Hẳn là có thế chấp?Lý Thanh giãy giụa nghĩ ngợi một lát, lắc lắc đầu, chính mình lại khéo lo xa, Cẩu Nha Đà có lẽ hận Thần tộc, lấy mình làm con rối.Đội quân Cẩu Nha Đà bị đánh bại, hắn chính là một quỷ hồn lâu năm, có thể nhờ vả tới thân thể Lý Thanh tìm Thần tộc trả thù, mà đây cũng là Lý Thanh làm nhiệm vụ chính tuyến.Không đúng, nên là sống còn lâu nhất có thể với Địa Phủ.Ừm...!Lý Thanh chính là con rối của Cẩu Nha Đà.Nhưng không sao, hắn chỉ cần luyện thành Ngũ Thanh Thực Hư Giáp tối cảnh, lúc đó cùng Cẩu Nha Đà giáp mặt, còn không chịu mở miệng nói chuyện sao.Có điều, hệ thống không thể đi vào mộng cảnh, đây có chút đáng ngại.Hoặc là, Cẩu Nha Đà bây giờ chỉ là hư ảnh dựa trên tàn niệm, bởi vì Lý Thanh không thấy hệ thống ghi nhận Cẩu Nha Đà điểm thân thiện.Thần Kiếm Tông Bích Kiếm Môn.Chờ cho Lý Thanh quay trở về khung cảnh đã nổi lên một màu vàng nhạt, tràn lan lên tường trắng.Mặt đất sạch trơn, còn có vài đầu ưng điểu quanh điện tìm kiếm thức ăn, xa xa cũng có ưng điểu lượn lờ.Thấy một cái nữ tử thanh tú nhưng đầy khí chất, là Lê Thu Vũ.Lý Thanh ánh mắt khoá chặt Lê Thu Vũ đang nhét giấy vào chân ưng điểu.Chỉ thấy nàng cho ưng điểu ăn thịt, như là trao đổi, ưng điểu vừa ý bay đi, gió xanh tô điểm, liền nhìn ra là dùng ưng điểu đưa thư.Giao liên, công việc mà Lý Thanh cứ tưởng chỉ có thể dùng bồ câu, mà ưng điểu làm động tác cũng rất chỉnh tề.Lý Thanh đi tới, hắn cũng có cùng mục đích, cũng muốn đưa thư tới Hoành Hải một chuyến.Tại những nơi xa dịch trạm, thường dùng chim đưa thư, mà tu chân giả cũng có một vài loại truyền âm công pháp.Bất quá nơi này lại xa xôi, so với thời hiện đại khoảng vài trăm ki lô mét mới tới Hoành Hải, khoảng cách này mà truyền âm, chỉ sợ Thần Kiếm Tông tông chủ còn chưa có khả năng.Bằng không có thể dùng tới công pháp có dính vào thần giao cách cảm, cách không gọi người.Nhưng công pháp này, muốn dùng chính Lý Thanh phải tự mình làm, không thể nhờ ai.Nói tới nói lui, hắn vẫn là không có công pháp như vậy.Được rồi, con đường Địa Phủ quật khởi còn dài, sau này từ từ tìm học, đấu với đủ loại tộc, dĩ nhiên học nhiều càng tốt.Lý Thanh chào hỏi Lê Thu Vũ một tiếng, nói.


"Thu Vũ sư tỷ, bầy chim này là đi tới phương nào?"Đương nhiên hắn không tin ưng điểu đi nhanh hơn mình, thà mình đi bộ còn nhanh hơn.Nhưng hắn sợ thời gian tới Hoành Hải sẽ trễ hơn so với dự định, đưa bọn hải tặc một lá thư cho bọn hắn yên tâm.Hắn biết, hải tặc có chiến huyết trong người, nhưng con hàng nào nấy đều đầu óc có vấn đề, mình đi vài ngày chính như rắn mất đầu.Mà chim đưa thư, cũng không phải ghi địa chỉ là tụi nó sẽ đến đúng nơi đâu.Mà là dựa theo tập quán, biết được những nơi chim bay qua, người nhận thư cũng cần chú ý một điểm.Xác suất mất thư dọc đường vẫn là xảy ra.Lê Thu Vũ nghe hỏi, quên đi chất vấn Lý Thanh đi đâu vừa về, đáp lại.

"Ta định gửi thư cho đệ đệ, ngươi muốn mang đi đâu, ta có thể giúp?"Người tại Thần Kiếm Tông có thể nhận diện được đầu ưng điểu nào là đi đến nơi đâu, Lý Thanh biên một lá thư, Lê Thu Vũ giúp hắn chọn ra đầu ưng điểu tới Hoành Hải, chỉ cần cho tụi nó ăn miếng thịt tụi nó liền không làm phiền nữa, lập tức bay đi.Ưng điểu quanh quẩn Thần Kiếm Tông, hít chính là linh khí, Lê Thu Vũ nói tụi nó không thể sánh ngang thần điểu, nhưng là sức mạnh dẻo dai, tốc độ bay cũng nhanh hơn nhiều.Sau đó Lý Thanh chuyển qua đề tài Cổ Ma Trận.Lê Thu Vũ nói.


"Từ đây tới chiều chuẩn bị!"Lý Thanh gật đầu, đành dẹp chuyện Chu Tước huyết mạch qua một bên.Bởi vì thời gian khẩn trương, nhưng có thể dùng Cổ Ma Trận khảo nghiệm Lê Thu Vũ một chút.Lê Thu Vũ chuẩn bị, chính là Hoả Phụng Kiếm cùng với một bình đan dược cỡ nhỏ, hai tấm linh phù phòng thân.Lý Thanh không khỏi nghĩ chuẩn bị quá sơ sài đi.Đối với Thần Kiếm Tông, cái gọi là Cổ Ma Trận không phải quan ải khó sao?Mấy cái tông môn luôn thích tạo quan ải khó, mức độ càng cao, kéo theo là nổi danh, dễ hiểu vì đệ tử vượt quan ải khó tức là thực lực không thấp.Giống như Bát Quái Trận, Ngũ Hành Trận, hay là trong Thiếu Lâm Tự Đồng Nhân Trận, có vẻ giống như vậy.Buổi chiều, nguyên bản trời còn trong xanh, Lê Thu Vũ cùng Lý Thanh đi vào Cổ Ma Đạo, không gian ảm đạm nặng nề.Đặc biệt là bốn phía đều được bao phủ bởi sương mù.Vào Cổ Ma Đạo chính là chấp nhận tham gia Cổ Ma Trận, cũng không cần thông qua các loại thủ tục rườm rà.Lê Thu Vũ lấy hồ lô trút linh dược, một viên hoàn đan ném qua Lý Thanh.


"Ma khí trong Cổ Ma Đạo rất mạnh, ngậm Tuệ Thần Hoàn giúp ngươi sống sót!"Lý Thanh nhận lấy, cái này giống như...!Vitamin đi.Nhưng không nhận Lê Thu Vũ lại nói hắn khinh thường nàng, còn moi móc ra bí mật, Lý Thanh ngậm vài giây liền canh lúc nàng không để ý, quay mặt qua nơi khác phun xuống.Hắn vốn không cần thứ này.Nhớ lần trước, Kim Đào đánh ra một chiêu, vậy mà ma khí có thể khiến cho thực lực hắn tăng lên không ít, cùng với Nguyên Huyên, giết được một cái thần tiên là Nguyên Tổ Chân Thánh.Còn lại bên trong Địa Phủ, ngoài ra Lý Thanh chưa từng gặp nơi như vậy.Trận địa chiến đấu rất quan trọng, tùy theo công pháp tu luyện, huyết mạch tu luyện.Mà ma khí có lẽ rất phù hợp với Lý Thanh.Thử xem sao, Lý Thanh theo chân Lê Thu Vũ đi ngang hắc vụ, chính mình hút lấy một ngụm...!Chậc, dễ chịu nha.Hắc vụ dần tan, hai người bọn hắn sắp tiến qua Cổ Ma Đạo.Tại Thần Kiếm Tông, chỉ có Cổ Ma Đạo là u ám nhất, sinh cơ ít ỏi, giống như một bức tranh tuyệt đẹp, rốt cuộc bị một giọt mực xấu rơi trên, phá hoại hoàn toàn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 180: 180: Đi Cổ Ma Đạo Quan Ải


Lý Thanh muốn thể nghiệm xem hệ thống được bao nhiêu chân thực, Tinh Huyết Độc Nhãn trôi qua cổ họng, cảm giác không đáng ngại.Nguyên lai Tinh Huyết Độc Nhãn là đều cùng Thực Hư Thanh Ba truyền thụ, buồn ngủ tác dụng lớn, Lý Thanh ngồi xuống định luyện khí kết quả chính là trực tiếp ngồi ngủ.Công pháp từ "cổ đại" luôn lấy thuần túy làm đầu, không phân chính tà, nhưng tác dụng mang tới liền đơn giản nhất.Trong mộng cảnh, một lão giả tóc trắng tướng lùn chính là Cẩu Nha Đà, cầm quái trượng tiến lên một bước, Lý Thanh đã nhìn rõ hơn gương mặt hắn tràn đầy sát khí.Cái này nhưng làm cho Lý Thanh lo sợ, từ đầu tới cuối Cẩu Nha Đà đều không mở miệng nói ra một câu nào, ít ra dùng tới cổ đại ngôn ngữ, hoặc...!Cẩu ngữ.Ừm...!Nói chung cứ im lặng nhìn mình, cảm giác dây thần kinh có vấn đề nha.Lại nói, Cẩu Nha Đà chỉ là một đạo yêu hồn.Lý Thanh không nắm rõ thực lực yêu hồn này, nhưng mỗi lần Cẩu Nha Đà tiến gần, Lý Thanh sợ bản thân không thể cử động...!Cẩu Nha Đà sẽ đoạt xá hắn.Hệ thống thông báo một phen, Lý Thanh mở mắt tỉnh lại.Ngũ Thanh Thực Hư Giáp chính là cấp 4.Cái này cùng với khí kình hộ thân một dạng, cũng không biết khi đạt tối đa có bao nhiêu lợi hại.Nhưng hiện tại không cảm nhận quá nhiều thay đổi.Lý Thanh lại nghĩ về Cẩu Nha Đà, trong trí nhớ nguyên chủ không hề gặp qua.Ách, nói chính xác là mình đầu thai lên, cũng chưa từng có mối quan hệ với Cẩu Nha Đà, thật không cớ gì hắn chấp nhận lấy mọi ngõ ngách trong công pháp đưa cho mình.Hẳn là có thế chấp?Lý Thanh giãy giụa nghĩ ngợi một lát, lắc lắc đầu, chính mình lại khéo lo xa, Cẩu Nha Đà có lẽ hận Thần tộc, lấy mình làm con rối.Đội quân Cẩu Nha Đà bị đánh bại, hắn chính là một quỷ hồn lâu năm, có thể nhờ vả tới thân thể Lý Thanh tìm Thần tộc trả thù, mà đây cũng là Lý Thanh làm nhiệm vụ chính tuyến.Không đúng, nên là sống còn lâu nhất có thể với Địa Phủ.Ừm...!Lý Thanh chính là con rối của Cẩu Nha Đà.Nhưng không sao, hắn chỉ cần luyện thành Ngũ Thanh Thực Hư Giáp tối cảnh, lúc đó cùng Cẩu Nha Đà giáp mặt, còn không chịu mở miệng nói chuyện sao.Có điều, hệ thống không thể đi vào mộng cảnh, đây có chút đáng ngại.Hoặc là, Cẩu Nha Đà bây giờ chỉ là hư ảnh dựa trên tàn niệm, bởi vì Lý Thanh không thấy hệ thống ghi nhận Cẩu Nha Đà điểm thân thiện.Thần Kiếm Tông Bích Kiếm Môn.Chờ cho Lý Thanh quay trở về khung cảnh đã nổi lên một màu vàng nhạt, tràn lan lên tường trắng.Mặt đất sạch trơn, còn có vài đầu ưng điểu quanh điện tìm kiếm thức ăn, xa xa cũng có ưng điểu lượn lờ.Thấy một cái nữ tử thanh tú nhưng đầy khí chất, là Lê Thu Vũ.Lý Thanh ánh mắt khoá chặt Lê Thu Vũ đang nhét giấy vào chân ưng điểu.Chỉ thấy nàng cho ưng điểu ăn thịt, như là trao đổi, ưng điểu vừa ý bay đi, gió xanh tô điểm, liền nhìn ra là dùng ưng điểu đưa thư.Giao liên, công việc mà Lý Thanh cứ tưởng chỉ có thể dùng bồ câu, mà ưng điểu làm động tác cũng rất chỉnh tề.Lý Thanh đi tới, hắn cũng có cùng mục đích, cũng muốn đưa thư tới Hoành Hải một chuyến.Tại những nơi xa dịch trạm, thường dùng chim đưa thư, mà tu chân giả cũng có một vài loại truyền âm công pháp.Bất quá nơi này lại xa xôi, so với thời hiện đại khoảng vài trăm ki lô mét mới tới Hoành Hải, khoảng cách này mà truyền âm, chỉ sợ Thần Kiếm Tông tông chủ còn chưa có khả năng.Bằng không có thể dùng tới công pháp có dính vào thần giao cách cảm, cách không gọi người.Nhưng công pháp này, muốn dùng chính Lý Thanh phải tự mình làm, không thể nhờ ai.Nói tới nói lui, hắn vẫn là không có công pháp như vậy.Được rồi, con đường Địa Phủ quật khởi còn dài, sau này từ từ tìm học, đấu với đủ loại tộc, dĩ nhiên học nhiều càng tốt.Lý Thanh chào hỏi Lê Thu Vũ một tiếng, nói.


"Thu Vũ sư tỷ, bầy chim này là đi tới phương nào?"Đương nhiên hắn không tin ưng điểu đi nhanh hơn mình, thà mình đi bộ còn nhanh hơn.Nhưng hắn sợ thời gian tới Hoành Hải sẽ trễ hơn so với dự định, đưa bọn hải tặc một lá thư cho bọn hắn yên tâm.Hắn biết, hải tặc có chiến huyết trong người, nhưng con hàng nào nấy đều đầu óc có vấn đề, mình đi vài ngày chính như rắn mất đầu.Mà chim đưa thư, cũng không phải ghi địa chỉ là tụi nó sẽ đến đúng nơi đâu.Mà là dựa theo tập quán, biết được những nơi chim bay qua, người nhận thư cũng cần chú ý một điểm.Xác suất mất thư dọc đường vẫn là xảy ra.Lê Thu Vũ nghe hỏi, quên đi chất vấn Lý Thanh đi đâu vừa về, đáp lại.

"Ta định gửi thư cho đệ đệ, ngươi muốn mang đi đâu, ta có thể giúp?"Người tại Thần Kiếm Tông có thể nhận diện được đầu ưng điểu nào là đi đến nơi đâu, Lý Thanh biên một lá thư, Lê Thu Vũ giúp hắn chọn ra đầu ưng điểu tới Hoành Hải, chỉ cần cho tụi nó ăn miếng thịt tụi nó liền không làm phiền nữa, lập tức bay đi.Ưng điểu quanh quẩn Thần Kiếm Tông, hít chính là linh khí, Lê Thu Vũ nói tụi nó không thể sánh ngang thần điểu, nhưng là sức mạnh dẻo dai, tốc độ bay cũng nhanh hơn nhiều.Sau đó Lý Thanh chuyển qua đề tài Cổ Ma Trận.Lê Thu Vũ nói.


"Từ đây tới chiều chuẩn bị!"Lý Thanh gật đầu, đành dẹp chuyện Chu Tước huyết mạch qua một bên.Bởi vì thời gian khẩn trương, nhưng có thể dùng Cổ Ma Trận khảo nghiệm Lê Thu Vũ một chút.Lê Thu Vũ chuẩn bị, chính là Hoả Phụng Kiếm cùng với một bình đan dược cỡ nhỏ, hai tấm linh phù phòng thân.Lý Thanh không khỏi nghĩ chuẩn bị quá sơ sài đi.Đối với Thần Kiếm Tông, cái gọi là Cổ Ma Trận không phải quan ải khó sao?Mấy cái tông môn luôn thích tạo quan ải khó, mức độ càng cao, kéo theo là nổi danh, dễ hiểu vì đệ tử vượt quan ải khó tức là thực lực không thấp.Giống như Bát Quái Trận, Ngũ Hành Trận, hay là trong Thiếu Lâm Tự Đồng Nhân Trận, có vẻ giống như vậy.Buổi chiều, nguyên bản trời còn trong xanh, Lê Thu Vũ cùng Lý Thanh đi vào Cổ Ma Đạo, không gian ảm đạm nặng nề.Đặc biệt là bốn phía đều được bao phủ bởi sương mù.Vào Cổ Ma Đạo chính là chấp nhận tham gia Cổ Ma Trận, cũng không cần thông qua các loại thủ tục rườm rà.Lê Thu Vũ lấy hồ lô trút linh dược, một viên hoàn đan ném qua Lý Thanh.


"Ma khí trong Cổ Ma Đạo rất mạnh, ngậm Tuệ Thần Hoàn giúp ngươi sống sót!"Lý Thanh nhận lấy, cái này giống như...!Vitamin đi.Nhưng không nhận Lê Thu Vũ lại nói hắn khinh thường nàng, còn moi móc ra bí mật, Lý Thanh ngậm vài giây liền canh lúc nàng không để ý, quay mặt qua nơi khác phun xuống.Hắn vốn không cần thứ này.Nhớ lần trước, Kim Đào đánh ra một chiêu, vậy mà ma khí có thể khiến cho thực lực hắn tăng lên không ít, cùng với Nguyên Huyên, giết được một cái thần tiên là Nguyên Tổ Chân Thánh.Còn lại bên trong Địa Phủ, ngoài ra Lý Thanh chưa từng gặp nơi như vậy.Trận địa chiến đấu rất quan trọng, tùy theo công pháp tu luyện, huyết mạch tu luyện.Mà ma khí có lẽ rất phù hợp với Lý Thanh.Thử xem sao, Lý Thanh theo chân Lê Thu Vũ đi ngang hắc vụ, chính mình hút lấy một ngụm...!Chậc, dễ chịu nha.Hắc vụ dần tan, hai người bọn hắn sắp tiến qua Cổ Ma Đạo.Tại Thần Kiếm Tông, chỉ có Cổ Ma Đạo là u ám nhất, sinh cơ ít ỏi, giống như một bức tranh tuyệt đẹp, rốt cuộc bị một giọt mực xấu rơi trên, phá hoại hoàn toàn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 180: 180: Đi Cổ Ma Đạo Quan Ải


Lý Thanh muốn thể nghiệm xem hệ thống được bao nhiêu chân thực, Tinh Huyết Độc Nhãn trôi qua cổ họng, cảm giác không đáng ngại.Nguyên lai Tinh Huyết Độc Nhãn là đều cùng Thực Hư Thanh Ba truyền thụ, buồn ngủ tác dụng lớn, Lý Thanh ngồi xuống định luyện khí kết quả chính là trực tiếp ngồi ngủ.Công pháp từ "cổ đại" luôn lấy thuần túy làm đầu, không phân chính tà, nhưng tác dụng mang tới liền đơn giản nhất.Trong mộng cảnh, một lão giả tóc trắng tướng lùn chính là Cẩu Nha Đà, cầm quái trượng tiến lên một bước, Lý Thanh đã nhìn rõ hơn gương mặt hắn tràn đầy sát khí.Cái này nhưng làm cho Lý Thanh lo sợ, từ đầu tới cuối Cẩu Nha Đà đều không mở miệng nói ra một câu nào, ít ra dùng tới cổ đại ngôn ngữ, hoặc...!Cẩu ngữ.Ừm...!Nói chung cứ im lặng nhìn mình, cảm giác dây thần kinh có vấn đề nha.Lại nói, Cẩu Nha Đà chỉ là một đạo yêu hồn.Lý Thanh không nắm rõ thực lực yêu hồn này, nhưng mỗi lần Cẩu Nha Đà tiến gần, Lý Thanh sợ bản thân không thể cử động...!Cẩu Nha Đà sẽ đoạt xá hắn.Hệ thống thông báo một phen, Lý Thanh mở mắt tỉnh lại.Ngũ Thanh Thực Hư Giáp chính là cấp 4.Cái này cùng với khí kình hộ thân một dạng, cũng không biết khi đạt tối đa có bao nhiêu lợi hại.Nhưng hiện tại không cảm nhận quá nhiều thay đổi.Lý Thanh lại nghĩ về Cẩu Nha Đà, trong trí nhớ nguyên chủ không hề gặp qua.Ách, nói chính xác là mình đầu thai lên, cũng chưa từng có mối quan hệ với Cẩu Nha Đà, thật không cớ gì hắn chấp nhận lấy mọi ngõ ngách trong công pháp đưa cho mình.Hẳn là có thế chấp?Lý Thanh giãy giụa nghĩ ngợi một lát, lắc lắc đầu, chính mình lại khéo lo xa, Cẩu Nha Đà có lẽ hận Thần tộc, lấy mình làm con rối.Đội quân Cẩu Nha Đà bị đánh bại, hắn chính là một quỷ hồn lâu năm, có thể nhờ vả tới thân thể Lý Thanh tìm Thần tộc trả thù, mà đây cũng là Lý Thanh làm nhiệm vụ chính tuyến.Không đúng, nên là sống còn lâu nhất có thể với Địa Phủ.Ừm...!Lý Thanh chính là con rối của Cẩu Nha Đà.Nhưng không sao, hắn chỉ cần luyện thành Ngũ Thanh Thực Hư Giáp tối cảnh, lúc đó cùng Cẩu Nha Đà giáp mặt, còn không chịu mở miệng nói chuyện sao.Có điều, hệ thống không thể đi vào mộng cảnh, đây có chút đáng ngại.Hoặc là, Cẩu Nha Đà bây giờ chỉ là hư ảnh dựa trên tàn niệm, bởi vì Lý Thanh không thấy hệ thống ghi nhận Cẩu Nha Đà điểm thân thiện.Thần Kiếm Tông Bích Kiếm Môn.Chờ cho Lý Thanh quay trở về khung cảnh đã nổi lên một màu vàng nhạt, tràn lan lên tường trắng.Mặt đất sạch trơn, còn có vài đầu ưng điểu quanh điện tìm kiếm thức ăn, xa xa cũng có ưng điểu lượn lờ.Thấy một cái nữ tử thanh tú nhưng đầy khí chất, là Lê Thu Vũ.Lý Thanh ánh mắt khoá chặt Lê Thu Vũ đang nhét giấy vào chân ưng điểu.Chỉ thấy nàng cho ưng điểu ăn thịt, như là trao đổi, ưng điểu vừa ý bay đi, gió xanh tô điểm, liền nhìn ra là dùng ưng điểu đưa thư.Giao liên, công việc mà Lý Thanh cứ tưởng chỉ có thể dùng bồ câu, mà ưng điểu làm động tác cũng rất chỉnh tề.Lý Thanh đi tới, hắn cũng có cùng mục đích, cũng muốn đưa thư tới Hoành Hải một chuyến.Tại những nơi xa dịch trạm, thường dùng chim đưa thư, mà tu chân giả cũng có một vài loại truyền âm công pháp.Bất quá nơi này lại xa xôi, so với thời hiện đại khoảng vài trăm ki lô mét mới tới Hoành Hải, khoảng cách này mà truyền âm, chỉ sợ Thần Kiếm Tông tông chủ còn chưa có khả năng.Bằng không có thể dùng tới công pháp có dính vào thần giao cách cảm, cách không gọi người.Nhưng công pháp này, muốn dùng chính Lý Thanh phải tự mình làm, không thể nhờ ai.Nói tới nói lui, hắn vẫn là không có công pháp như vậy.Được rồi, con đường Địa Phủ quật khởi còn dài, sau này từ từ tìm học, đấu với đủ loại tộc, dĩ nhiên học nhiều càng tốt.Lý Thanh chào hỏi Lê Thu Vũ một tiếng, nói.


"Thu Vũ sư tỷ, bầy chim này là đi tới phương nào?"Đương nhiên hắn không tin ưng điểu đi nhanh hơn mình, thà mình đi bộ còn nhanh hơn.Nhưng hắn sợ thời gian tới Hoành Hải sẽ trễ hơn so với dự định, đưa bọn hải tặc một lá thư cho bọn hắn yên tâm.Hắn biết, hải tặc có chiến huyết trong người, nhưng con hàng nào nấy đều đầu óc có vấn đề, mình đi vài ngày chính như rắn mất đầu.Mà chim đưa thư, cũng không phải ghi địa chỉ là tụi nó sẽ đến đúng nơi đâu.Mà là dựa theo tập quán, biết được những nơi chim bay qua, người nhận thư cũng cần chú ý một điểm.Xác suất mất thư dọc đường vẫn là xảy ra.Lê Thu Vũ nghe hỏi, quên đi chất vấn Lý Thanh đi đâu vừa về, đáp lại.

"Ta định gửi thư cho đệ đệ, ngươi muốn mang đi đâu, ta có thể giúp?"Người tại Thần Kiếm Tông có thể nhận diện được đầu ưng điểu nào là đi đến nơi đâu, Lý Thanh biên một lá thư, Lê Thu Vũ giúp hắn chọn ra đầu ưng điểu tới Hoành Hải, chỉ cần cho tụi nó ăn miếng thịt tụi nó liền không làm phiền nữa, lập tức bay đi.Ưng điểu quanh quẩn Thần Kiếm Tông, hít chính là linh khí, Lê Thu Vũ nói tụi nó không thể sánh ngang thần điểu, nhưng là sức mạnh dẻo dai, tốc độ bay cũng nhanh hơn nhiều.Sau đó Lý Thanh chuyển qua đề tài Cổ Ma Trận.Lê Thu Vũ nói.


"Từ đây tới chiều chuẩn bị!"Lý Thanh gật đầu, đành dẹp chuyện Chu Tước huyết mạch qua một bên.Bởi vì thời gian khẩn trương, nhưng có thể dùng Cổ Ma Trận khảo nghiệm Lê Thu Vũ một chút.Lê Thu Vũ chuẩn bị, chính là Hoả Phụng Kiếm cùng với một bình đan dược cỡ nhỏ, hai tấm linh phù phòng thân.Lý Thanh không khỏi nghĩ chuẩn bị quá sơ sài đi.Đối với Thần Kiếm Tông, cái gọi là Cổ Ma Trận không phải quan ải khó sao?Mấy cái tông môn luôn thích tạo quan ải khó, mức độ càng cao, kéo theo là nổi danh, dễ hiểu vì đệ tử vượt quan ải khó tức là thực lực không thấp.Giống như Bát Quái Trận, Ngũ Hành Trận, hay là trong Thiếu Lâm Tự Đồng Nhân Trận, có vẻ giống như vậy.Buổi chiều, nguyên bản trời còn trong xanh, Lê Thu Vũ cùng Lý Thanh đi vào Cổ Ma Đạo, không gian ảm đạm nặng nề.Đặc biệt là bốn phía đều được bao phủ bởi sương mù.Vào Cổ Ma Đạo chính là chấp nhận tham gia Cổ Ma Trận, cũng không cần thông qua các loại thủ tục rườm rà.Lê Thu Vũ lấy hồ lô trút linh dược, một viên hoàn đan ném qua Lý Thanh.


"Ma khí trong Cổ Ma Đạo rất mạnh, ngậm Tuệ Thần Hoàn giúp ngươi sống sót!"Lý Thanh nhận lấy, cái này giống như...!Vitamin đi.Nhưng không nhận Lê Thu Vũ lại nói hắn khinh thường nàng, còn moi móc ra bí mật, Lý Thanh ngậm vài giây liền canh lúc nàng không để ý, quay mặt qua nơi khác phun xuống.Hắn vốn không cần thứ này.Nhớ lần trước, Kim Đào đánh ra một chiêu, vậy mà ma khí có thể khiến cho thực lực hắn tăng lên không ít, cùng với Nguyên Huyên, giết được một cái thần tiên là Nguyên Tổ Chân Thánh.Còn lại bên trong Địa Phủ, ngoài ra Lý Thanh chưa từng gặp nơi như vậy.Trận địa chiến đấu rất quan trọng, tùy theo công pháp tu luyện, huyết mạch tu luyện.Mà ma khí có lẽ rất phù hợp với Lý Thanh.Thử xem sao, Lý Thanh theo chân Lê Thu Vũ đi ngang hắc vụ, chính mình hút lấy một ngụm...!Chậc, dễ chịu nha.Hắc vụ dần tan, hai người bọn hắn sắp tiến qua Cổ Ma Đạo.Tại Thần Kiếm Tông, chỉ có Cổ Ma Đạo là u ám nhất, sinh cơ ít ỏi, giống như một bức tranh tuyệt đẹp, rốt cuộc bị một giọt mực xấu rơi trên, phá hoại hoàn toàn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 181: 181: Cấp Bậc Ngự Kiếm Sư


Trước mắt, hai dãy nhà hai bên để thừa một đạo lối đi chính giữa, không quá năm mét, nhà chính làm bằng gỗ cây màu xám đen, trông cũ kỹ vô cùng, nhìn qua lại có chút mục nát yếu ớt.

Mái nhà phủ xuống làm từ lá cây phơi khô, nhìn cẩn thận một chút, trên tường xuất hiện vài chỗ ẩm mốc, tương phản với kiến trúc của Thần Kiếm Tông, một bước đi vào như là đi qua hai cái thế giới khác nhau.

Hai ngôi nhà đầu tiên, trên cao dựng một thanh cầu vượt cũng bằng gỗ, lối đi chính là nằm ngay bên dưới.

Nhìn vào có vẻ đổ nát lộn xộn, có lẽ đi vào sâu bên trong mới biết tường tận.

Lúc này, Thần Kiếm Tông đệ tử đúng hẹn có mặt, có cái hơi sợ sệt, có cái ngẩng mặt nhìn trời lộ ra láo toét.

Thấy được Chu Dũng, Tần Đức Thọ, cùng năm cái Xà Kiếm Môn đệ tử khác, ngoài ra còn có hơn mười cái đệ tử.

Số lượng này cũng không quá nhiều.

Lê Thu Vũ lặng lẽ khoát tay, chỉ chỉ vào hai cái lão giả đứng đằng kia, nói.

"Kia là Thần Kiếm Tông trưởng lão!"Được nàng chỉ bảo, Lý Thanh gật đầu! Đây là giám khảo chấm thi nha.

Hai vị trưởng lão cũng có thể cứu môn sinh gặp nạn trong lúc vượt ải, bất quá đây là dựa trên lý thuyết, trưởng lão còn phải e ngại Cổ Ma Trận nha.

Lúc này, Chu Dũng cùng Tần Đức Thọ thấy được Lê Thu Vũ hai người, không ngại đi tới nhả rãnh.

"Lê sư muội, không phải chứ, ngươi thật một mực tin tưởng một cái đệ tử mới nhập môn sao? Hắn vào tông môn còn chưa tới một ngày.

" Chu Dũng xoa xoa cằm, cười nói lại liếc qua Lý Thanh một chút.


"Mời Chu sư huynh đừng lo, bọn ta đều từ đẳng cấp bốn linh kiếm trở lên, cứu một cái phế vật hẳn là không thành vấn đề!" Luôn đi theo là Tần Đức Thọ xen vào một câu, ngược lại ánh mắt hắn quan tâm Lý Thanh nhiều hơn.

"Phong ấn Cổ Ma Đạo, lần này nhất định phải được!" Chu Dũng rất tự tin với bản thân vừa đi lên đẳng cấp bảy linh kiếm, khịt mũi coi thường.

"Không phải Chu sư huynh còn ai khác vào đây?" Cái đệ tử khác trong nhóm không ngại trước quần chúng vuốt mông ngựa một chút.

Lý Thanh liền nhận ra, Chu Dũng tự tin như vậy là vì chuyến này không có ai thực lực hơn hắn nha.

Cũng là không thấy Trần Chính Quang.

Lý Thanh cười thầm, tên Trần Chính Quang này không mấy ưa thích Thần Kiếm Tông đi.

"Coi như ta thương tình lên tiếng nhắc nhở, ngươi không nghe ta cũng không thể làm gì khác.

" Chu Dũng ánh mắt sắc bén về phía Lý Thanh, cố ý nói to một chút.

Lý Thanh khẽ lắc đầu, chính mình cũng không muốn đi Cổ Ma Trận làm gì.

Nhưng hắn đã nhập môn, nghe lời đại sư tỷ chứ sao, các ngươi nhìn Thần Kiếm Tông, một cái không xuất hiện hoà thuận địa phương, còn nơi nào để cho ta đi?Mà Chu Dũng dùng ánh mắt cùng âm thanh nói lên tất cả, hắn thực sự hận mình à.

Lý Thanh cũng chỉ là đệ tử mới nhập môn.

Làm sao đâu, Chu Dũng xem mình như một cái bại hoại sắp cướp đi nàng dâu của hắn.

Lý Thanh được cái chính là mặt dày, không lưu ý quá nhiều Chu Dũng, còn đối phương muốn hãm hại mình cái đó tính sau.

Xà Kiếm Môn đệ tử hùa theo cười nói, gây chú ý tới nhiều người, hai vị trưởng lão không đủ kiên nhẫn, thế là xuất lệnh vượt ải.

Nói phong ấn, thực chất chỉ cần đẩy lui Cổ Ma Trận về yên tĩnh, còn muốn phong ấn hoàn toàn dĩ nhiên không thể, các trưởng lão còn chưa làm được nha.

Điểm này Lý Thanh có phần suy nghĩ, thậm chí suy nghĩ lệch lạc đi so với mục tiêu vượt quan ải.

Lê Thu Vũ chỉ có hai đạo linh phù, lại đem chia cho sư đệ mình một đạo.

Đây là Tiểu Linh Vệ Phù, Đại Linh Vệ Phù, mà Tiểu Linh Vệ Phù là nàng giữ lấy, Lý Thanh chính là cầm về Đại Linh Vệ Phù.

Đây là Thần Kiếm Tông cấp cao linh phù, là Thần Kiếm Tông tông chủ thương tiếc cho Bích Kiếm Môn lĩnh chủ vong mạng, tặng Lê Thu Vũ.

Nói chung là đồ tốt.

Trong gang tấc linh phù sẽ bảo trụ được hồn phách, khoảng năm phút đồng hồ an toàn, có thể sử dụng trong nguy kịch.

Lý Thanh không nắm chắc mình lúc nào cần dùng nó, nhưng nhận lấy, Lê Thu Vũ niên kỷ không lớn, vẫn là đầy đủ tình nghĩa.

Thông qua Lê Thu Vũ nói, trong năm phút linh phù có thể chống lại "Huyền Chân" lực lượng, cam đoan an toàn.

Lý Thanh mở mang tầm mắt, quả nhiên mỗi nơi đều định ra đẳng cấp khác nhau.


Huyền Động là có thể sinh ra khí kình, sử dụng linh kiếm, nhưng khí kình cùng linh kiếm chưa được kết nối.

Huyền Thông liền kết nối với linh kiếm, thành thục chiến đấu.

Huyền Chân là cao nhất, như một trong số các vị trưởng lão.

Tại Thần Kiếm Tông, có thể bảo vệ mình trước Huyền Chân cao thủ, coi như an toàn vô cùng đi.

Lý Thanh cũng biết, đây là những đẳng cấp thuộc ngự kiếm sư.

Siêu việt hết thảy là Huyền Thần, sử dụng tới "thần kiếm", Lê Thu Vũ nói nàng chưa bao giờ gặp qua.

Mấy cái tông môn khác, cũng là chưa có ngự kiếm sư đạt được Huyền Thần.

Mà Huyền Chân, cũng là Tiên nhân bát phẩm cửu phẩm tu chân giả.

Lý Thanh nghĩ ngợi, Tiên đồ có thể xem là Huyền Thần?Ừm! Học thêm Thần Kiếm Tông công pháp, tiếp tục nâng cấp Phế Tiên Ma Kiếm, lúc đó Huyền Thần không sai biệt lắm.

Tất cả cùng nhau qua lối đi, vào trong tự động tản ra, theo các đường hẻm như mê cung, đi cảnh chính là tùy ý.

Bởi vì đường nào cũng dẫn tới cuối cùng, không sợ người khác dành công lao nha.

Dọc đường có thể có cạm bẫy, nhưng cuối cùng mới là gặp được Kiếm Ma năm xưa.

Mấy cái đệ tử to nhỏ vào tai, trước lúc đi ngang Lý Thanh cũng nghe được, Kiếm Ma nhiều năm bị phong ấn, thực lực yếu đi nhiều, hơn nữa hắn chỉ là tàn hồn.

Bọn hắn yên tâm hơn, dùng số đông vây đánh hẳn là được, ít ra đuổi Kiếm Ma rúc vào phong ấn địa phận.

Nhưng, tất cả đều dựa trên lý thuyết của bọn người không có kinh nghiệm.

Từ xưa tới nay, vốn không gặp đệ tử có thể rượt đuổi Kiếm Ma.


Mặt khác, bọn hắn giống như chơi sinh tồn nha, ai may mắn chạy ra khỏi Cổ Ma Trận đã là thành công.

Rốt cuộc vẫn bị Kiếm Ma tàn sát, mấy cái trưởng lão lại phải thở dài, sau đó tập hợp lại đuổi Kiếm Ma.

Nhìn vào cũng đủ biết.

Toàn bộ trưởng lão năm xưa, nếu không có ai vũ hoá, thì còn lại mấy cái trưởng lão như vậy, đệ tử bước lên chức vị trưởng lão từ Cổ Ma Trận lại chưa có một ai.

Lý Thanh không tránh khỏi mà khâm phục Lê Thu Vũ, lấy nàng thực lực để làm trưởng lão thật không dễ, phải nói là rất không dễ.

Hai người đi thẳng vào, hai bên đường nhà cửa cũ nát, lộ ra hoang tàn, lại có cảm giác như làng xá bỏ hoang.

Đột nhiên, một tia kiếm khí từ xa bắn tới, Lý Thanh cũng là giật mình, nhưng tử sắc kiếm khí chính nhắm vào Lê Thu Vũ.

Lý Thanh định rút Phế Tiên Ma Kiếm, nhưng kiếm khí cũng dừng, lúc này Lê Thu Vũ nhịn đau ngồi xuống, tay ôm cẳng chân đang nhỏ máu.

"Kiếm khí từ đâu ra?" Lý Thanh không phát hiện gì khác, ngồi xổm xem tình hình đại sư tỷ.

Đại sư tỷ Lê Thu Vũ tự mình nhanh chóng thoa thuốc băng vết thương, Lý Thanh cũng không muốn xen vào, chỉ là đứng lên bảo hộ nàng.

Vết thương không sâu, Lê Thu Vũ đứng dậy nói.

"Là từ khi Kiếm Ma trốn ra ngoài, thỉnh thoảng sẽ phát động kiếm khí bắn ra tứ phương, ta vừa rồi bất cẩn, ngươi cũng nên cẩn thận một chút!"Lý Thanh gật đầu, là tàn hồn lại có thể phóng kiếm khí xa như vậy, dễ dàng nghĩ ra trước kia Kiếm Ma khủng bố như thế nào.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 181: 181: Cấp Bậc Ngự Kiếm Sư


Trước mắt, hai dãy nhà hai bên để thừa một đạo lối đi chính giữa, không quá năm mét, nhà chính làm bằng gỗ cây màu xám đen, trông cũ kỹ vô cùng, nhìn qua lại có chút mục nát yếu ớt.

Mái nhà phủ xuống làm từ lá cây phơi khô, nhìn cẩn thận một chút, trên tường xuất hiện vài chỗ ẩm mốc, tương phản với kiến trúc của Thần Kiếm Tông, một bước đi vào như là đi qua hai cái thế giới khác nhau.

Hai ngôi nhà đầu tiên, trên cao dựng một thanh cầu vượt cũng bằng gỗ, lối đi chính là nằm ngay bên dưới.

Nhìn vào có vẻ đổ nát lộn xộn, có lẽ đi vào sâu bên trong mới biết tường tận.

Lúc này, Thần Kiếm Tông đệ tử đúng hẹn có mặt, có cái hơi sợ sệt, có cái ngẩng mặt nhìn trời lộ ra láo toét.

Thấy được Chu Dũng, Tần Đức Thọ, cùng năm cái Xà Kiếm Môn đệ tử khác, ngoài ra còn có hơn mười cái đệ tử.

Số lượng này cũng không quá nhiều.

Lê Thu Vũ lặng lẽ khoát tay, chỉ chỉ vào hai cái lão giả đứng đằng kia, nói.

"Kia là Thần Kiếm Tông trưởng lão!"Được nàng chỉ bảo, Lý Thanh gật đầu! Đây là giám khảo chấm thi nha.

Hai vị trưởng lão cũng có thể cứu môn sinh gặp nạn trong lúc vượt ải, bất quá đây là dựa trên lý thuyết, trưởng lão còn phải e ngại Cổ Ma Trận nha.

Lúc này, Chu Dũng cùng Tần Đức Thọ thấy được Lê Thu Vũ hai người, không ngại đi tới nhả rãnh.

"Lê sư muội, không phải chứ, ngươi thật một mực tin tưởng một cái đệ tử mới nhập môn sao? Hắn vào tông môn còn chưa tới một ngày.

" Chu Dũng xoa xoa cằm, cười nói lại liếc qua Lý Thanh một chút.


"Mời Chu sư huynh đừng lo, bọn ta đều từ đẳng cấp bốn linh kiếm trở lên, cứu một cái phế vật hẳn là không thành vấn đề!" Luôn đi theo là Tần Đức Thọ xen vào một câu, ngược lại ánh mắt hắn quan tâm Lý Thanh nhiều hơn.

"Phong ấn Cổ Ma Đạo, lần này nhất định phải được!" Chu Dũng rất tự tin với bản thân vừa đi lên đẳng cấp bảy linh kiếm, khịt mũi coi thường.

"Không phải Chu sư huynh còn ai khác vào đây?" Cái đệ tử khác trong nhóm không ngại trước quần chúng vuốt mông ngựa một chút.

Lý Thanh liền nhận ra, Chu Dũng tự tin như vậy là vì chuyến này không có ai thực lực hơn hắn nha.

Cũng là không thấy Trần Chính Quang.

Lý Thanh cười thầm, tên Trần Chính Quang này không mấy ưa thích Thần Kiếm Tông đi.

"Coi như ta thương tình lên tiếng nhắc nhở, ngươi không nghe ta cũng không thể làm gì khác.

" Chu Dũng ánh mắt sắc bén về phía Lý Thanh, cố ý nói to một chút.

Lý Thanh khẽ lắc đầu, chính mình cũng không muốn đi Cổ Ma Trận làm gì.

Nhưng hắn đã nhập môn, nghe lời đại sư tỷ chứ sao, các ngươi nhìn Thần Kiếm Tông, một cái không xuất hiện hoà thuận địa phương, còn nơi nào để cho ta đi?Mà Chu Dũng dùng ánh mắt cùng âm thanh nói lên tất cả, hắn thực sự hận mình à.

Lý Thanh cũng chỉ là đệ tử mới nhập môn.

Làm sao đâu, Chu Dũng xem mình như một cái bại hoại sắp cướp đi nàng dâu của hắn.

Lý Thanh được cái chính là mặt dày, không lưu ý quá nhiều Chu Dũng, còn đối phương muốn hãm hại mình cái đó tính sau.

Xà Kiếm Môn đệ tử hùa theo cười nói, gây chú ý tới nhiều người, hai vị trưởng lão không đủ kiên nhẫn, thế là xuất lệnh vượt ải.

Nói phong ấn, thực chất chỉ cần đẩy lui Cổ Ma Trận về yên tĩnh, còn muốn phong ấn hoàn toàn dĩ nhiên không thể, các trưởng lão còn chưa làm được nha.

Điểm này Lý Thanh có phần suy nghĩ, thậm chí suy nghĩ lệch lạc đi so với mục tiêu vượt quan ải.

Lê Thu Vũ chỉ có hai đạo linh phù, lại đem chia cho sư đệ mình một đạo.

Đây là Tiểu Linh Vệ Phù, Đại Linh Vệ Phù, mà Tiểu Linh Vệ Phù là nàng giữ lấy, Lý Thanh chính là cầm về Đại Linh Vệ Phù.

Đây là Thần Kiếm Tông cấp cao linh phù, là Thần Kiếm Tông tông chủ thương tiếc cho Bích Kiếm Môn lĩnh chủ vong mạng, tặng Lê Thu Vũ.

Nói chung là đồ tốt.

Trong gang tấc linh phù sẽ bảo trụ được hồn phách, khoảng năm phút đồng hồ an toàn, có thể sử dụng trong nguy kịch.

Lý Thanh không nắm chắc mình lúc nào cần dùng nó, nhưng nhận lấy, Lê Thu Vũ niên kỷ không lớn, vẫn là đầy đủ tình nghĩa.

Thông qua Lê Thu Vũ nói, trong năm phút linh phù có thể chống lại "Huyền Chân" lực lượng, cam đoan an toàn.

Lý Thanh mở mang tầm mắt, quả nhiên mỗi nơi đều định ra đẳng cấp khác nhau.


Huyền Động là có thể sinh ra khí kình, sử dụng linh kiếm, nhưng khí kình cùng linh kiếm chưa được kết nối.

Huyền Thông liền kết nối với linh kiếm, thành thục chiến đấu.

Huyền Chân là cao nhất, như một trong số các vị trưởng lão.

Tại Thần Kiếm Tông, có thể bảo vệ mình trước Huyền Chân cao thủ, coi như an toàn vô cùng đi.

Lý Thanh cũng biết, đây là những đẳng cấp thuộc ngự kiếm sư.

Siêu việt hết thảy là Huyền Thần, sử dụng tới "thần kiếm", Lê Thu Vũ nói nàng chưa bao giờ gặp qua.

Mấy cái tông môn khác, cũng là chưa có ngự kiếm sư đạt được Huyền Thần.

Mà Huyền Chân, cũng là Tiên nhân bát phẩm cửu phẩm tu chân giả.

Lý Thanh nghĩ ngợi, Tiên đồ có thể xem là Huyền Thần?Ừm! Học thêm Thần Kiếm Tông công pháp, tiếp tục nâng cấp Phế Tiên Ma Kiếm, lúc đó Huyền Thần không sai biệt lắm.

Tất cả cùng nhau qua lối đi, vào trong tự động tản ra, theo các đường hẻm như mê cung, đi cảnh chính là tùy ý.

Bởi vì đường nào cũng dẫn tới cuối cùng, không sợ người khác dành công lao nha.

Dọc đường có thể có cạm bẫy, nhưng cuối cùng mới là gặp được Kiếm Ma năm xưa.

Mấy cái đệ tử to nhỏ vào tai, trước lúc đi ngang Lý Thanh cũng nghe được, Kiếm Ma nhiều năm bị phong ấn, thực lực yếu đi nhiều, hơn nữa hắn chỉ là tàn hồn.

Bọn hắn yên tâm hơn, dùng số đông vây đánh hẳn là được, ít ra đuổi Kiếm Ma rúc vào phong ấn địa phận.

Nhưng, tất cả đều dựa trên lý thuyết của bọn người không có kinh nghiệm.

Từ xưa tới nay, vốn không gặp đệ tử có thể rượt đuổi Kiếm Ma.


Mặt khác, bọn hắn giống như chơi sinh tồn nha, ai may mắn chạy ra khỏi Cổ Ma Trận đã là thành công.

Rốt cuộc vẫn bị Kiếm Ma tàn sát, mấy cái trưởng lão lại phải thở dài, sau đó tập hợp lại đuổi Kiếm Ma.

Nhìn vào cũng đủ biết.

Toàn bộ trưởng lão năm xưa, nếu không có ai vũ hoá, thì còn lại mấy cái trưởng lão như vậy, đệ tử bước lên chức vị trưởng lão từ Cổ Ma Trận lại chưa có một ai.

Lý Thanh không tránh khỏi mà khâm phục Lê Thu Vũ, lấy nàng thực lực để làm trưởng lão thật không dễ, phải nói là rất không dễ.

Hai người đi thẳng vào, hai bên đường nhà cửa cũ nát, lộ ra hoang tàn, lại có cảm giác như làng xá bỏ hoang.

Đột nhiên, một tia kiếm khí từ xa bắn tới, Lý Thanh cũng là giật mình, nhưng tử sắc kiếm khí chính nhắm vào Lê Thu Vũ.

Lý Thanh định rút Phế Tiên Ma Kiếm, nhưng kiếm khí cũng dừng, lúc này Lê Thu Vũ nhịn đau ngồi xuống, tay ôm cẳng chân đang nhỏ máu.

"Kiếm khí từ đâu ra?" Lý Thanh không phát hiện gì khác, ngồi xổm xem tình hình đại sư tỷ.

Đại sư tỷ Lê Thu Vũ tự mình nhanh chóng thoa thuốc băng vết thương, Lý Thanh cũng không muốn xen vào, chỉ là đứng lên bảo hộ nàng.

Vết thương không sâu, Lê Thu Vũ đứng dậy nói.

"Là từ khi Kiếm Ma trốn ra ngoài, thỉnh thoảng sẽ phát động kiếm khí bắn ra tứ phương, ta vừa rồi bất cẩn, ngươi cũng nên cẩn thận một chút!"Lý Thanh gật đầu, là tàn hồn lại có thể phóng kiếm khí xa như vậy, dễ dàng nghĩ ra trước kia Kiếm Ma khủng bố như thế nào.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 181: 181: Cấp Bậc Ngự Kiếm Sư


Trước mắt, hai dãy nhà hai bên để thừa một đạo lối đi chính giữa, không quá năm mét, nhà chính làm bằng gỗ cây màu xám đen, trông cũ kỹ vô cùng, nhìn qua lại có chút mục nát yếu ớt.

Mái nhà phủ xuống làm từ lá cây phơi khô, nhìn cẩn thận một chút, trên tường xuất hiện vài chỗ ẩm mốc, tương phản với kiến trúc của Thần Kiếm Tông, một bước đi vào như là đi qua hai cái thế giới khác nhau.

Hai ngôi nhà đầu tiên, trên cao dựng một thanh cầu vượt cũng bằng gỗ, lối đi chính là nằm ngay bên dưới.

Nhìn vào có vẻ đổ nát lộn xộn, có lẽ đi vào sâu bên trong mới biết tường tận.

Lúc này, Thần Kiếm Tông đệ tử đúng hẹn có mặt, có cái hơi sợ sệt, có cái ngẩng mặt nhìn trời lộ ra láo toét.

Thấy được Chu Dũng, Tần Đức Thọ, cùng năm cái Xà Kiếm Môn đệ tử khác, ngoài ra còn có hơn mười cái đệ tử.

Số lượng này cũng không quá nhiều.

Lê Thu Vũ lặng lẽ khoát tay, chỉ chỉ vào hai cái lão giả đứng đằng kia, nói.

"Kia là Thần Kiếm Tông trưởng lão!"Được nàng chỉ bảo, Lý Thanh gật đầu! Đây là giám khảo chấm thi nha.

Hai vị trưởng lão cũng có thể cứu môn sinh gặp nạn trong lúc vượt ải, bất quá đây là dựa trên lý thuyết, trưởng lão còn phải e ngại Cổ Ma Trận nha.

Lúc này, Chu Dũng cùng Tần Đức Thọ thấy được Lê Thu Vũ hai người, không ngại đi tới nhả rãnh.

"Lê sư muội, không phải chứ, ngươi thật một mực tin tưởng một cái đệ tử mới nhập môn sao? Hắn vào tông môn còn chưa tới một ngày.

" Chu Dũng xoa xoa cằm, cười nói lại liếc qua Lý Thanh một chút.


"Mời Chu sư huynh đừng lo, bọn ta đều từ đẳng cấp bốn linh kiếm trở lên, cứu một cái phế vật hẳn là không thành vấn đề!" Luôn đi theo là Tần Đức Thọ xen vào một câu, ngược lại ánh mắt hắn quan tâm Lý Thanh nhiều hơn.

"Phong ấn Cổ Ma Đạo, lần này nhất định phải được!" Chu Dũng rất tự tin với bản thân vừa đi lên đẳng cấp bảy linh kiếm, khịt mũi coi thường.

"Không phải Chu sư huynh còn ai khác vào đây?" Cái đệ tử khác trong nhóm không ngại trước quần chúng vuốt mông ngựa một chút.

Lý Thanh liền nhận ra, Chu Dũng tự tin như vậy là vì chuyến này không có ai thực lực hơn hắn nha.

Cũng là không thấy Trần Chính Quang.

Lý Thanh cười thầm, tên Trần Chính Quang này không mấy ưa thích Thần Kiếm Tông đi.

"Coi như ta thương tình lên tiếng nhắc nhở, ngươi không nghe ta cũng không thể làm gì khác.

" Chu Dũng ánh mắt sắc bén về phía Lý Thanh, cố ý nói to một chút.

Lý Thanh khẽ lắc đầu, chính mình cũng không muốn đi Cổ Ma Trận làm gì.

Nhưng hắn đã nhập môn, nghe lời đại sư tỷ chứ sao, các ngươi nhìn Thần Kiếm Tông, một cái không xuất hiện hoà thuận địa phương, còn nơi nào để cho ta đi?Mà Chu Dũng dùng ánh mắt cùng âm thanh nói lên tất cả, hắn thực sự hận mình à.

Lý Thanh cũng chỉ là đệ tử mới nhập môn.

Làm sao đâu, Chu Dũng xem mình như một cái bại hoại sắp cướp đi nàng dâu của hắn.

Lý Thanh được cái chính là mặt dày, không lưu ý quá nhiều Chu Dũng, còn đối phương muốn hãm hại mình cái đó tính sau.

Xà Kiếm Môn đệ tử hùa theo cười nói, gây chú ý tới nhiều người, hai vị trưởng lão không đủ kiên nhẫn, thế là xuất lệnh vượt ải.

Nói phong ấn, thực chất chỉ cần đẩy lui Cổ Ma Trận về yên tĩnh, còn muốn phong ấn hoàn toàn dĩ nhiên không thể, các trưởng lão còn chưa làm được nha.

Điểm này Lý Thanh có phần suy nghĩ, thậm chí suy nghĩ lệch lạc đi so với mục tiêu vượt quan ải.

Lê Thu Vũ chỉ có hai đạo linh phù, lại đem chia cho sư đệ mình một đạo.

Đây là Tiểu Linh Vệ Phù, Đại Linh Vệ Phù, mà Tiểu Linh Vệ Phù là nàng giữ lấy, Lý Thanh chính là cầm về Đại Linh Vệ Phù.

Đây là Thần Kiếm Tông cấp cao linh phù, là Thần Kiếm Tông tông chủ thương tiếc cho Bích Kiếm Môn lĩnh chủ vong mạng, tặng Lê Thu Vũ.

Nói chung là đồ tốt.

Trong gang tấc linh phù sẽ bảo trụ được hồn phách, khoảng năm phút đồng hồ an toàn, có thể sử dụng trong nguy kịch.

Lý Thanh không nắm chắc mình lúc nào cần dùng nó, nhưng nhận lấy, Lê Thu Vũ niên kỷ không lớn, vẫn là đầy đủ tình nghĩa.

Thông qua Lê Thu Vũ nói, trong năm phút linh phù có thể chống lại "Huyền Chân" lực lượng, cam đoan an toàn.

Lý Thanh mở mang tầm mắt, quả nhiên mỗi nơi đều định ra đẳng cấp khác nhau.


Huyền Động là có thể sinh ra khí kình, sử dụng linh kiếm, nhưng khí kình cùng linh kiếm chưa được kết nối.

Huyền Thông liền kết nối với linh kiếm, thành thục chiến đấu.

Huyền Chân là cao nhất, như một trong số các vị trưởng lão.

Tại Thần Kiếm Tông, có thể bảo vệ mình trước Huyền Chân cao thủ, coi như an toàn vô cùng đi.

Lý Thanh cũng biết, đây là những đẳng cấp thuộc ngự kiếm sư.

Siêu việt hết thảy là Huyền Thần, sử dụng tới "thần kiếm", Lê Thu Vũ nói nàng chưa bao giờ gặp qua.

Mấy cái tông môn khác, cũng là chưa có ngự kiếm sư đạt được Huyền Thần.

Mà Huyền Chân, cũng là Tiên nhân bát phẩm cửu phẩm tu chân giả.

Lý Thanh nghĩ ngợi, Tiên đồ có thể xem là Huyền Thần?Ừm! Học thêm Thần Kiếm Tông công pháp, tiếp tục nâng cấp Phế Tiên Ma Kiếm, lúc đó Huyền Thần không sai biệt lắm.

Tất cả cùng nhau qua lối đi, vào trong tự động tản ra, theo các đường hẻm như mê cung, đi cảnh chính là tùy ý.

Bởi vì đường nào cũng dẫn tới cuối cùng, không sợ người khác dành công lao nha.

Dọc đường có thể có cạm bẫy, nhưng cuối cùng mới là gặp được Kiếm Ma năm xưa.

Mấy cái đệ tử to nhỏ vào tai, trước lúc đi ngang Lý Thanh cũng nghe được, Kiếm Ma nhiều năm bị phong ấn, thực lực yếu đi nhiều, hơn nữa hắn chỉ là tàn hồn.

Bọn hắn yên tâm hơn, dùng số đông vây đánh hẳn là được, ít ra đuổi Kiếm Ma rúc vào phong ấn địa phận.

Nhưng, tất cả đều dựa trên lý thuyết của bọn người không có kinh nghiệm.

Từ xưa tới nay, vốn không gặp đệ tử có thể rượt đuổi Kiếm Ma.


Mặt khác, bọn hắn giống như chơi sinh tồn nha, ai may mắn chạy ra khỏi Cổ Ma Trận đã là thành công.

Rốt cuộc vẫn bị Kiếm Ma tàn sát, mấy cái trưởng lão lại phải thở dài, sau đó tập hợp lại đuổi Kiếm Ma.

Nhìn vào cũng đủ biết.

Toàn bộ trưởng lão năm xưa, nếu không có ai vũ hoá, thì còn lại mấy cái trưởng lão như vậy, đệ tử bước lên chức vị trưởng lão từ Cổ Ma Trận lại chưa có một ai.

Lý Thanh không tránh khỏi mà khâm phục Lê Thu Vũ, lấy nàng thực lực để làm trưởng lão thật không dễ, phải nói là rất không dễ.

Hai người đi thẳng vào, hai bên đường nhà cửa cũ nát, lộ ra hoang tàn, lại có cảm giác như làng xá bỏ hoang.

Đột nhiên, một tia kiếm khí từ xa bắn tới, Lý Thanh cũng là giật mình, nhưng tử sắc kiếm khí chính nhắm vào Lê Thu Vũ.

Lý Thanh định rút Phế Tiên Ma Kiếm, nhưng kiếm khí cũng dừng, lúc này Lê Thu Vũ nhịn đau ngồi xuống, tay ôm cẳng chân đang nhỏ máu.

"Kiếm khí từ đâu ra?" Lý Thanh không phát hiện gì khác, ngồi xổm xem tình hình đại sư tỷ.

Đại sư tỷ Lê Thu Vũ tự mình nhanh chóng thoa thuốc băng vết thương, Lý Thanh cũng không muốn xen vào, chỉ là đứng lên bảo hộ nàng.

Vết thương không sâu, Lê Thu Vũ đứng dậy nói.

"Là từ khi Kiếm Ma trốn ra ngoài, thỉnh thoảng sẽ phát động kiếm khí bắn ra tứ phương, ta vừa rồi bất cẩn, ngươi cũng nên cẩn thận một chút!"Lý Thanh gật đầu, là tàn hồn lại có thể phóng kiếm khí xa như vậy, dễ dàng nghĩ ra trước kia Kiếm Ma khủng bố như thế nào.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 181: 181: Cấp Bậc Ngự Kiếm Sư


Trước mắt, hai dãy nhà hai bên để thừa một đạo lối đi chính giữa, không quá năm mét, nhà chính làm bằng gỗ cây màu xám đen, trông cũ kỹ vô cùng, nhìn qua lại có chút mục nát yếu ớt.

Mái nhà phủ xuống làm từ lá cây phơi khô, nhìn cẩn thận một chút, trên tường xuất hiện vài chỗ ẩm mốc, tương phản với kiến trúc của Thần Kiếm Tông, một bước đi vào như là đi qua hai cái thế giới khác nhau.

Hai ngôi nhà đầu tiên, trên cao dựng một thanh cầu vượt cũng bằng gỗ, lối đi chính là nằm ngay bên dưới.

Nhìn vào có vẻ đổ nát lộn xộn, có lẽ đi vào sâu bên trong mới biết tường tận.

Lúc này, Thần Kiếm Tông đệ tử đúng hẹn có mặt, có cái hơi sợ sệt, có cái ngẩng mặt nhìn trời lộ ra láo toét.

Thấy được Chu Dũng, Tần Đức Thọ, cùng năm cái Xà Kiếm Môn đệ tử khác, ngoài ra còn có hơn mười cái đệ tử.

Số lượng này cũng không quá nhiều.

Lê Thu Vũ lặng lẽ khoát tay, chỉ chỉ vào hai cái lão giả đứng đằng kia, nói.

"Kia là Thần Kiếm Tông trưởng lão!"Được nàng chỉ bảo, Lý Thanh gật đầu! Đây là giám khảo chấm thi nha.

Hai vị trưởng lão cũng có thể cứu môn sinh gặp nạn trong lúc vượt ải, bất quá đây là dựa trên lý thuyết, trưởng lão còn phải e ngại Cổ Ma Trận nha.

Lúc này, Chu Dũng cùng Tần Đức Thọ thấy được Lê Thu Vũ hai người, không ngại đi tới nhả rãnh.

"Lê sư muội, không phải chứ, ngươi thật một mực tin tưởng một cái đệ tử mới nhập môn sao? Hắn vào tông môn còn chưa tới một ngày.

" Chu Dũng xoa xoa cằm, cười nói lại liếc qua Lý Thanh một chút.


"Mời Chu sư huynh đừng lo, bọn ta đều từ đẳng cấp bốn linh kiếm trở lên, cứu một cái phế vật hẳn là không thành vấn đề!" Luôn đi theo là Tần Đức Thọ xen vào một câu, ngược lại ánh mắt hắn quan tâm Lý Thanh nhiều hơn.

"Phong ấn Cổ Ma Đạo, lần này nhất định phải được!" Chu Dũng rất tự tin với bản thân vừa đi lên đẳng cấp bảy linh kiếm, khịt mũi coi thường.

"Không phải Chu sư huynh còn ai khác vào đây?" Cái đệ tử khác trong nhóm không ngại trước quần chúng vuốt mông ngựa một chút.

Lý Thanh liền nhận ra, Chu Dũng tự tin như vậy là vì chuyến này không có ai thực lực hơn hắn nha.

Cũng là không thấy Trần Chính Quang.

Lý Thanh cười thầm, tên Trần Chính Quang này không mấy ưa thích Thần Kiếm Tông đi.

"Coi như ta thương tình lên tiếng nhắc nhở, ngươi không nghe ta cũng không thể làm gì khác.

" Chu Dũng ánh mắt sắc bén về phía Lý Thanh, cố ý nói to một chút.

Lý Thanh khẽ lắc đầu, chính mình cũng không muốn đi Cổ Ma Trận làm gì.

Nhưng hắn đã nhập môn, nghe lời đại sư tỷ chứ sao, các ngươi nhìn Thần Kiếm Tông, một cái không xuất hiện hoà thuận địa phương, còn nơi nào để cho ta đi?Mà Chu Dũng dùng ánh mắt cùng âm thanh nói lên tất cả, hắn thực sự hận mình à.

Lý Thanh cũng chỉ là đệ tử mới nhập môn.

Làm sao đâu, Chu Dũng xem mình như một cái bại hoại sắp cướp đi nàng dâu của hắn.

Lý Thanh được cái chính là mặt dày, không lưu ý quá nhiều Chu Dũng, còn đối phương muốn hãm hại mình cái đó tính sau.

Xà Kiếm Môn đệ tử hùa theo cười nói, gây chú ý tới nhiều người, hai vị trưởng lão không đủ kiên nhẫn, thế là xuất lệnh vượt ải.

Nói phong ấn, thực chất chỉ cần đẩy lui Cổ Ma Trận về yên tĩnh, còn muốn phong ấn hoàn toàn dĩ nhiên không thể, các trưởng lão còn chưa làm được nha.

Điểm này Lý Thanh có phần suy nghĩ, thậm chí suy nghĩ lệch lạc đi so với mục tiêu vượt quan ải.

Lê Thu Vũ chỉ có hai đạo linh phù, lại đem chia cho sư đệ mình một đạo.

Đây là Tiểu Linh Vệ Phù, Đại Linh Vệ Phù, mà Tiểu Linh Vệ Phù là nàng giữ lấy, Lý Thanh chính là cầm về Đại Linh Vệ Phù.

Đây là Thần Kiếm Tông cấp cao linh phù, là Thần Kiếm Tông tông chủ thương tiếc cho Bích Kiếm Môn lĩnh chủ vong mạng, tặng Lê Thu Vũ.

Nói chung là đồ tốt.

Trong gang tấc linh phù sẽ bảo trụ được hồn phách, khoảng năm phút đồng hồ an toàn, có thể sử dụng trong nguy kịch.

Lý Thanh không nắm chắc mình lúc nào cần dùng nó, nhưng nhận lấy, Lê Thu Vũ niên kỷ không lớn, vẫn là đầy đủ tình nghĩa.

Thông qua Lê Thu Vũ nói, trong năm phút linh phù có thể chống lại "Huyền Chân" lực lượng, cam đoan an toàn.

Lý Thanh mở mang tầm mắt, quả nhiên mỗi nơi đều định ra đẳng cấp khác nhau.


Huyền Động là có thể sinh ra khí kình, sử dụng linh kiếm, nhưng khí kình cùng linh kiếm chưa được kết nối.

Huyền Thông liền kết nối với linh kiếm, thành thục chiến đấu.

Huyền Chân là cao nhất, như một trong số các vị trưởng lão.

Tại Thần Kiếm Tông, có thể bảo vệ mình trước Huyền Chân cao thủ, coi như an toàn vô cùng đi.

Lý Thanh cũng biết, đây là những đẳng cấp thuộc ngự kiếm sư.

Siêu việt hết thảy là Huyền Thần, sử dụng tới "thần kiếm", Lê Thu Vũ nói nàng chưa bao giờ gặp qua.

Mấy cái tông môn khác, cũng là chưa có ngự kiếm sư đạt được Huyền Thần.

Mà Huyền Chân, cũng là Tiên nhân bát phẩm cửu phẩm tu chân giả.

Lý Thanh nghĩ ngợi, Tiên đồ có thể xem là Huyền Thần?Ừm! Học thêm Thần Kiếm Tông công pháp, tiếp tục nâng cấp Phế Tiên Ma Kiếm, lúc đó Huyền Thần không sai biệt lắm.

Tất cả cùng nhau qua lối đi, vào trong tự động tản ra, theo các đường hẻm như mê cung, đi cảnh chính là tùy ý.

Bởi vì đường nào cũng dẫn tới cuối cùng, không sợ người khác dành công lao nha.

Dọc đường có thể có cạm bẫy, nhưng cuối cùng mới là gặp được Kiếm Ma năm xưa.

Mấy cái đệ tử to nhỏ vào tai, trước lúc đi ngang Lý Thanh cũng nghe được, Kiếm Ma nhiều năm bị phong ấn, thực lực yếu đi nhiều, hơn nữa hắn chỉ là tàn hồn.

Bọn hắn yên tâm hơn, dùng số đông vây đánh hẳn là được, ít ra đuổi Kiếm Ma rúc vào phong ấn địa phận.

Nhưng, tất cả đều dựa trên lý thuyết của bọn người không có kinh nghiệm.

Từ xưa tới nay, vốn không gặp đệ tử có thể rượt đuổi Kiếm Ma.


Mặt khác, bọn hắn giống như chơi sinh tồn nha, ai may mắn chạy ra khỏi Cổ Ma Trận đã là thành công.

Rốt cuộc vẫn bị Kiếm Ma tàn sát, mấy cái trưởng lão lại phải thở dài, sau đó tập hợp lại đuổi Kiếm Ma.

Nhìn vào cũng đủ biết.

Toàn bộ trưởng lão năm xưa, nếu không có ai vũ hoá, thì còn lại mấy cái trưởng lão như vậy, đệ tử bước lên chức vị trưởng lão từ Cổ Ma Trận lại chưa có một ai.

Lý Thanh không tránh khỏi mà khâm phục Lê Thu Vũ, lấy nàng thực lực để làm trưởng lão thật không dễ, phải nói là rất không dễ.

Hai người đi thẳng vào, hai bên đường nhà cửa cũ nát, lộ ra hoang tàn, lại có cảm giác như làng xá bỏ hoang.

Đột nhiên, một tia kiếm khí từ xa bắn tới, Lý Thanh cũng là giật mình, nhưng tử sắc kiếm khí chính nhắm vào Lê Thu Vũ.

Lý Thanh định rút Phế Tiên Ma Kiếm, nhưng kiếm khí cũng dừng, lúc này Lê Thu Vũ nhịn đau ngồi xuống, tay ôm cẳng chân đang nhỏ máu.

"Kiếm khí từ đâu ra?" Lý Thanh không phát hiện gì khác, ngồi xổm xem tình hình đại sư tỷ.

Đại sư tỷ Lê Thu Vũ tự mình nhanh chóng thoa thuốc băng vết thương, Lý Thanh cũng không muốn xen vào, chỉ là đứng lên bảo hộ nàng.

Vết thương không sâu, Lê Thu Vũ đứng dậy nói.

"Là từ khi Kiếm Ma trốn ra ngoài, thỉnh thoảng sẽ phát động kiếm khí bắn ra tứ phương, ta vừa rồi bất cẩn, ngươi cũng nên cẩn thận một chút!"Lý Thanh gật đầu, là tàn hồn lại có thể phóng kiếm khí xa như vậy, dễ dàng nghĩ ra trước kia Kiếm Ma khủng bố như thế nào.

.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 182: 182: Ma Cảnh Đại Giới


Lý Thanh liếc mắt xuống, nhắc nhở Lê Thu Vũ mới là cần chậm lại, cũng may vết thương không gì đáng lo ngại, nhưng nàng cũng không tránh kịp kiếm khí.Hiểu được Lê Thu Vũ lại rất bảo thủ, Lý Thanh cũng không nói quá nhiều, tốn công nữ nhân này lại sinh giận, thế là hỏng chuyện."Lần này thật khác, phải nói là khác hơn so với tưởng tượng!" Lê Thu Vũ nhỏ giọng nói, bên cạnh Lý Thanh cũng đủ nghe.Chợt Lê Thu Vũ quay qua nói.

"Ngươi từng nghe nói Ma Cảnh Đại Giới?""Giống như là một cái thế giới tách biệt đi!?" Lý Thanh nhìn theo đuôi tóc Lê Thu Vũ bởi vì đi đường mà đong đưa, tiếp nói.


"Kiến thức ta rất hạn chế, đại sư tỷ thông cảm!""Ngươi mới nhập môn làm sao có thể trách ngươi? Thậm chí những bậc tu hành đại phái, nếu không đi thực tế cũng không biết!" Lê Thu Vũ tỏ ra là trưởng bối, vui vẻ quên đau mà nói.

"Ma Cảnh Đại Giới cũng là do tà lực tạo nên, tà lực mạnh, nghe nói chính là cầu viện lên "âm binh quỷ tướng", rất khó đối phó!"Nàng nói, Bình An Quốc ngoại trừ nơi này hẳn là không có Ma Cảnh Đại Giới, mà Cổ Ma Đạo gần hình thành Ma Cảnh Đại Giới, khác với "âm binh" có thể khắp nơi tùy ý xuất hiện, Ma Cảnh Đại Giới chỉ trong vòng "vô định không gian".Lý Thanh có thể hiểu như không gian không thuộc vật lý địa lý của thế giới này, giống như tiểu giới mà hệ thống nói, chẳng qua ngự kiếm sư dùng từ có chút khác.Những loại không gian như thế này, cần có đại năng ra tay mới có thể đánh tan, bình thường đi vào rất khó thoát, hơn nữa người trong trận sẽ bị hạn chế thực lực.Ngoài ra không gian tồn tại lâu năm càng khó phá vỡ, tụi nó theo thời gian hoà vào thiên địa pháp tắc, không dựa theo kẻ tạo ra thế giới, mà là dựa theo pháp tắc của nơi đó.Lê Thu Vũ là lần đầu xông Cổ Ma Đạo, nhưng trước hết nàng đã chuẩn bị kỹ càng, nhận ra dấu hiệu Ma Cảnh Đại Giới, trừ phi kêu gọi Kiếm Ma tháo bỏ pháp tắc.Nói tới đây, nàng cảm giác cơ hội qua ải không được bao nhiêu, Lý Thanh cũng dần hiểu ra, kiếm khí từ Kiếm Ma là trên Ma Cảnh Đại Giới.Bởi vì một đạo tàn hồn, cho dù có bảo lưu cho mình tà lực nhưng không đoạt xá, cũng không thể làm ra kiếm khí, bất quá chỉ có kiếm khí trong hư ảo dùng hù doạ, không phải chân chính kiếm khí.Bởi vì tàn hồn không có huyệt đạo, không có nơi chứa đựng nguyên khí, không thể dẫn dắt linh khí từ thiên địa, hoàn toàn dựa vào tà lực hay thần lực.Xét Kiếm Ma không thể có thần lực, bảo lưu tà lực trải qua phong ấn trăm năm, đành phải tự mình tạo ra Ma Cảnh Đại Giới hỗ trợ, nếu không chẳng cách nào dùng tới kiếm khí mạnh mẽ.Lý Thanh lại không vì đó mà sầu não, nhiều Thần Kiếm Tông đệ tử tham gia, đâu chỉ có hai người bọn hắn, trong khi đó các trưởng lão hẳn là biết cách nắm giữ pháp tắc."Thu Vũ sư tỷ, ngươi luyện kiếm rất lạ, có hoả kình, không giống mấy cái đệ tử kia?" Lý Thanh tản bộ một hồi, không nhìn thấy có gì nguy hiểm lại tiếp tục hỏi."Đúng là như vậy! Lúc trước sư phó chỉ dạy mỗi mình ta hoả kình, nhưng không nói rõ nguyên nhân." Lê Thu Vũ ánh mắt chậm lại, có chút buồn tủi nói.

"À, ta đạt tới Huyền Chân.""Huyền Chân? Ừm...!Ta dường như là Huyền Thông!?" Lý Thanh không ngờ Lê Thu Vũ chính là Huyền Chân cảnh giới, nói như vậy nàng ngang bằng Thần Kiếm Tông trưởng lão à, bình tĩnh lại hắn hỏi thêm một câu."Ta có thể nhìn ra ngươi trước đây từng luyện kiếm qua, như vậy Huyền Thông không sai biệt lắm!" Lê Thu Vũ gật đầu, lại không hề có biểu hiện kinh ngạc.


"Cấp bậc tu vi nếu không vượt lên Huyền Thần đều quá căn bản, Huyền Chân cũng không được coi như vấn đề lớn.

Ngự kiếm sư chính là theo kinh nghiệm chiến đấu, cấp bậc lại không quan trọng hoá!"Ngược lại Lý Thanh kinh ngạc một phen, Huyền Chân trong miệng Lê Thu Vũ không quan trọng hoá, ừm...!Đại Linh Vệ Phù cũng không có tác dụng lớn lắm, tình cảm rơi xuống một chút.Nguyên lại ngự kiếm sư cùng đấu kiếm sư khác nhau, ngự kiếm lý thuyết so với thực hành cách xa một trời một vực, cho nên Lê Thu Vũ nói bốn chữ kinh nghiệm chiến đấu.Còn về cấp bậc tu vi không đáng nhắc tới, trừ phi ngươi là Huyền Thần, mặt khác nữ nhân nói ra Lý Thanh tin chỉ được sáu phần, không biết mình có nên thỉnh giáo hệ thống.Còn nữa, bên trong Ma Cảnh Đại Giới triệu hồi âm binh, Lý Thanh lại không biết nó có liên quan tới Địa Phủ.Hẳn là âm binh hàng fake?Trên đường đi, rốt cuộc lại có thêm hai đạo kiếm khí không biết từ nơi đâu bắn lén, thời gian xuất hiện kiếm khí chậm rãi mà thôi.Lý Thanh kém chút đỡ kiếm khí cho Lê Thu Vũ, nhưng nàng lần nào cũng đều tránh được, quả nhiên đã có chút "kinh nghiệm chiến đấu".Nhưng càng lúc, khí tức toả ra nồng đậm, mang tới sát khí chèn ép nhân tâm, ngay cả Lý Thanh cũng phần nào áp lực.Cổ Ma Trận tái phát, đúng là sinh cơ ít ỏi.Cảm giác như lần trước gặp Nguyên Tổ Chân Thánh.Không thể nào, Bình An Quốc lấy đâu ra nhiều Tiên đồ như vậy, còn không là Thần tộc giáng thế.Lập tức Lý Thanh lấy ra Phế Tiên Ma Kiếm, chính mình cũng là Tiên đồ, cảm giác được không ổn, hắn đánh giá Kiếm Ma vẫn là quá thấp.Vả lại đi nãy giờ không nghe không thấy bất kỳ cái đệ tử vượt ải nào khác, cho thấy Ma Cảnh Đại Giới đã gần hoàn thiện.Cái này nói lên Thần Kiếm Tông trưởng lão cũng quá hố, Cổ Ma Trận là một cái tên kêu gọi thuận miệng, căn bản bọn hắn không thể vào Ma Cảnh Đại Giới giải cứu môn sinh.Cách môn sinh đệ tử thoát chết, chính là đợi cho Kiếm Ma tàn sát sau đó, Ma Cảnh Đại Giới tự mở cổng, tựa hồ chơi tài xỉu, bao nhiêu cái cũng là 50/50 tỉ lệ sống.Mà Kiếm Ma chính là nhà cái, phải là 45/55 tỉ lệ sống.Tại Lý Thanh rút kiếm, Lê Thu Vũ không để ý quá nhiều, cho rằng hắn đã mang sẵn kiếm trong người, không như mấy cái hắn gặp qua nếu thấy kiếm sẽ hỏi.Góc nhìn nữ nhân thật khác nha.Vốn Lý Thanh cho rằng Lê Thu Vũ trông như nữ hài, gặp dạng áp lực này sẽ hoảng sợ, nhưng không, nàng mang trong mình Chu Tước huyết mạch, trái lại tà lực phải lui đi một chút.Làm cho Lý Thanh yên tâm nhiều, nếu ngươi không có bản lĩnh...!Vậy thì bắt đầu từ vạch đích.Lê Thu Vũ khẽ rút Hoả Phụng Kiếm, một tia kiếm khí bắn ra như Lý Thanh hôm qua, nhưng ôn nhu hơn nhiều, kiếm khí chính là bén lửa, tới một lúc liền biến mất.Dĩ nhiên Lý Thanh không biết gì, chỉ có Lê Thu Vũ sắc mặt ngưng trọng, ngữ khí nặng nề nói.

"Không phát hiện, vậy mà không phát hiện?"Lý Thanh đảo mắt một vòng, sau đó nhìn Lê Thu Vũ nói.


"Phát hiện cái gì?""Hoả kình kiếm khí từ Hoả Phụng Kiếm có thể phát hiện tà vật khí tức, kiếm khí sẽ biến sắc, vậy nhưng hiện tại kiếm khí biến mất, đây là lần đầu ta thấy được."Nghĩ tới hai khả năng, một là tà vật "thổi tắt" kiếm khí, hai là kiếm khí biến sắc thành "trong suốt".Đương nhiên, Lý Thanh không lấy lời nói của Lê Thu Vũ làm trọng, hắn biết nàng định dùng kiếm khí thử tà vật đạo hạnh, nhưng đây không giống như đi đánh yêu vật đơn giản như vậy.Lê Thu Vũ nói xong liền tra kiếm vào, thở dài một hơi, cảm thấy mình đem theo Lý Thanh có phần hối hận.Có khi, Kiếm Ma năm xưa là Huyền Chân cảnh giới từ ngang bằng hoặc hơn, sáu vị trưởng lão cùng tông chủ cũng không phải tiện tay phong ấn.Nghe nói, làm phong ấn chính là trong một tháng trời..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 182: 182: Ma Cảnh Đại Giới


Lý Thanh liếc mắt xuống, nhắc nhở Lê Thu Vũ mới là cần chậm lại, cũng may vết thương không gì đáng lo ngại, nhưng nàng cũng không tránh kịp kiếm khí.Hiểu được Lê Thu Vũ lại rất bảo thủ, Lý Thanh cũng không nói quá nhiều, tốn công nữ nhân này lại sinh giận, thế là hỏng chuyện."Lần này thật khác, phải nói là khác hơn so với tưởng tượng!" Lê Thu Vũ nhỏ giọng nói, bên cạnh Lý Thanh cũng đủ nghe.Chợt Lê Thu Vũ quay qua nói.

"Ngươi từng nghe nói Ma Cảnh Đại Giới?""Giống như là một cái thế giới tách biệt đi!?" Lý Thanh nhìn theo đuôi tóc Lê Thu Vũ bởi vì đi đường mà đong đưa, tiếp nói.


"Kiến thức ta rất hạn chế, đại sư tỷ thông cảm!""Ngươi mới nhập môn làm sao có thể trách ngươi? Thậm chí những bậc tu hành đại phái, nếu không đi thực tế cũng không biết!" Lê Thu Vũ tỏ ra là trưởng bối, vui vẻ quên đau mà nói.

"Ma Cảnh Đại Giới cũng là do tà lực tạo nên, tà lực mạnh, nghe nói chính là cầu viện lên "âm binh quỷ tướng", rất khó đối phó!"Nàng nói, Bình An Quốc ngoại trừ nơi này hẳn là không có Ma Cảnh Đại Giới, mà Cổ Ma Đạo gần hình thành Ma Cảnh Đại Giới, khác với "âm binh" có thể khắp nơi tùy ý xuất hiện, Ma Cảnh Đại Giới chỉ trong vòng "vô định không gian".Lý Thanh có thể hiểu như không gian không thuộc vật lý địa lý của thế giới này, giống như tiểu giới mà hệ thống nói, chẳng qua ngự kiếm sư dùng từ có chút khác.Những loại không gian như thế này, cần có đại năng ra tay mới có thể đánh tan, bình thường đi vào rất khó thoát, hơn nữa người trong trận sẽ bị hạn chế thực lực.Ngoài ra không gian tồn tại lâu năm càng khó phá vỡ, tụi nó theo thời gian hoà vào thiên địa pháp tắc, không dựa theo kẻ tạo ra thế giới, mà là dựa theo pháp tắc của nơi đó.Lê Thu Vũ là lần đầu xông Cổ Ma Đạo, nhưng trước hết nàng đã chuẩn bị kỹ càng, nhận ra dấu hiệu Ma Cảnh Đại Giới, trừ phi kêu gọi Kiếm Ma tháo bỏ pháp tắc.Nói tới đây, nàng cảm giác cơ hội qua ải không được bao nhiêu, Lý Thanh cũng dần hiểu ra, kiếm khí từ Kiếm Ma là trên Ma Cảnh Đại Giới.Bởi vì một đạo tàn hồn, cho dù có bảo lưu cho mình tà lực nhưng không đoạt xá, cũng không thể làm ra kiếm khí, bất quá chỉ có kiếm khí trong hư ảo dùng hù doạ, không phải chân chính kiếm khí.Bởi vì tàn hồn không có huyệt đạo, không có nơi chứa đựng nguyên khí, không thể dẫn dắt linh khí từ thiên địa, hoàn toàn dựa vào tà lực hay thần lực.Xét Kiếm Ma không thể có thần lực, bảo lưu tà lực trải qua phong ấn trăm năm, đành phải tự mình tạo ra Ma Cảnh Đại Giới hỗ trợ, nếu không chẳng cách nào dùng tới kiếm khí mạnh mẽ.Lý Thanh lại không vì đó mà sầu não, nhiều Thần Kiếm Tông đệ tử tham gia, đâu chỉ có hai người bọn hắn, trong khi đó các trưởng lão hẳn là biết cách nắm giữ pháp tắc."Thu Vũ sư tỷ, ngươi luyện kiếm rất lạ, có hoả kình, không giống mấy cái đệ tử kia?" Lý Thanh tản bộ một hồi, không nhìn thấy có gì nguy hiểm lại tiếp tục hỏi."Đúng là như vậy! Lúc trước sư phó chỉ dạy mỗi mình ta hoả kình, nhưng không nói rõ nguyên nhân." Lê Thu Vũ ánh mắt chậm lại, có chút buồn tủi nói.

"À, ta đạt tới Huyền Chân.""Huyền Chân? Ừm...!Ta dường như là Huyền Thông!?" Lý Thanh không ngờ Lê Thu Vũ chính là Huyền Chân cảnh giới, nói như vậy nàng ngang bằng Thần Kiếm Tông trưởng lão à, bình tĩnh lại hắn hỏi thêm một câu."Ta có thể nhìn ra ngươi trước đây từng luyện kiếm qua, như vậy Huyền Thông không sai biệt lắm!" Lê Thu Vũ gật đầu, lại không hề có biểu hiện kinh ngạc.


"Cấp bậc tu vi nếu không vượt lên Huyền Thần đều quá căn bản, Huyền Chân cũng không được coi như vấn đề lớn.

Ngự kiếm sư chính là theo kinh nghiệm chiến đấu, cấp bậc lại không quan trọng hoá!"Ngược lại Lý Thanh kinh ngạc một phen, Huyền Chân trong miệng Lê Thu Vũ không quan trọng hoá, ừm...!Đại Linh Vệ Phù cũng không có tác dụng lớn lắm, tình cảm rơi xuống một chút.Nguyên lại ngự kiếm sư cùng đấu kiếm sư khác nhau, ngự kiếm lý thuyết so với thực hành cách xa một trời một vực, cho nên Lê Thu Vũ nói bốn chữ kinh nghiệm chiến đấu.Còn về cấp bậc tu vi không đáng nhắc tới, trừ phi ngươi là Huyền Thần, mặt khác nữ nhân nói ra Lý Thanh tin chỉ được sáu phần, không biết mình có nên thỉnh giáo hệ thống.Còn nữa, bên trong Ma Cảnh Đại Giới triệu hồi âm binh, Lý Thanh lại không biết nó có liên quan tới Địa Phủ.Hẳn là âm binh hàng fake?Trên đường đi, rốt cuộc lại có thêm hai đạo kiếm khí không biết từ nơi đâu bắn lén, thời gian xuất hiện kiếm khí chậm rãi mà thôi.Lý Thanh kém chút đỡ kiếm khí cho Lê Thu Vũ, nhưng nàng lần nào cũng đều tránh được, quả nhiên đã có chút "kinh nghiệm chiến đấu".Nhưng càng lúc, khí tức toả ra nồng đậm, mang tới sát khí chèn ép nhân tâm, ngay cả Lý Thanh cũng phần nào áp lực.Cổ Ma Trận tái phát, đúng là sinh cơ ít ỏi.Cảm giác như lần trước gặp Nguyên Tổ Chân Thánh.Không thể nào, Bình An Quốc lấy đâu ra nhiều Tiên đồ như vậy, còn không là Thần tộc giáng thế.Lập tức Lý Thanh lấy ra Phế Tiên Ma Kiếm, chính mình cũng là Tiên đồ, cảm giác được không ổn, hắn đánh giá Kiếm Ma vẫn là quá thấp.Vả lại đi nãy giờ không nghe không thấy bất kỳ cái đệ tử vượt ải nào khác, cho thấy Ma Cảnh Đại Giới đã gần hoàn thiện.Cái này nói lên Thần Kiếm Tông trưởng lão cũng quá hố, Cổ Ma Trận là một cái tên kêu gọi thuận miệng, căn bản bọn hắn không thể vào Ma Cảnh Đại Giới giải cứu môn sinh.Cách môn sinh đệ tử thoát chết, chính là đợi cho Kiếm Ma tàn sát sau đó, Ma Cảnh Đại Giới tự mở cổng, tựa hồ chơi tài xỉu, bao nhiêu cái cũng là 50/50 tỉ lệ sống.Mà Kiếm Ma chính là nhà cái, phải là 45/55 tỉ lệ sống.Tại Lý Thanh rút kiếm, Lê Thu Vũ không để ý quá nhiều, cho rằng hắn đã mang sẵn kiếm trong người, không như mấy cái hắn gặp qua nếu thấy kiếm sẽ hỏi.Góc nhìn nữ nhân thật khác nha.Vốn Lý Thanh cho rằng Lê Thu Vũ trông như nữ hài, gặp dạng áp lực này sẽ hoảng sợ, nhưng không, nàng mang trong mình Chu Tước huyết mạch, trái lại tà lực phải lui đi một chút.Làm cho Lý Thanh yên tâm nhiều, nếu ngươi không có bản lĩnh...!Vậy thì bắt đầu từ vạch đích.Lê Thu Vũ khẽ rút Hoả Phụng Kiếm, một tia kiếm khí bắn ra như Lý Thanh hôm qua, nhưng ôn nhu hơn nhiều, kiếm khí chính là bén lửa, tới một lúc liền biến mất.Dĩ nhiên Lý Thanh không biết gì, chỉ có Lê Thu Vũ sắc mặt ngưng trọng, ngữ khí nặng nề nói.

"Không phát hiện, vậy mà không phát hiện?"Lý Thanh đảo mắt một vòng, sau đó nhìn Lê Thu Vũ nói.


"Phát hiện cái gì?""Hoả kình kiếm khí từ Hoả Phụng Kiếm có thể phát hiện tà vật khí tức, kiếm khí sẽ biến sắc, vậy nhưng hiện tại kiếm khí biến mất, đây là lần đầu ta thấy được."Nghĩ tới hai khả năng, một là tà vật "thổi tắt" kiếm khí, hai là kiếm khí biến sắc thành "trong suốt".Đương nhiên, Lý Thanh không lấy lời nói của Lê Thu Vũ làm trọng, hắn biết nàng định dùng kiếm khí thử tà vật đạo hạnh, nhưng đây không giống như đi đánh yêu vật đơn giản như vậy.Lê Thu Vũ nói xong liền tra kiếm vào, thở dài một hơi, cảm thấy mình đem theo Lý Thanh có phần hối hận.Có khi, Kiếm Ma năm xưa là Huyền Chân cảnh giới từ ngang bằng hoặc hơn, sáu vị trưởng lão cùng tông chủ cũng không phải tiện tay phong ấn.Nghe nói, làm phong ấn chính là trong một tháng trời..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 182: 182: Ma Cảnh Đại Giới


Lý Thanh liếc mắt xuống, nhắc nhở Lê Thu Vũ mới là cần chậm lại, cũng may vết thương không gì đáng lo ngại, nhưng nàng cũng không tránh kịp kiếm khí.Hiểu được Lê Thu Vũ lại rất bảo thủ, Lý Thanh cũng không nói quá nhiều, tốn công nữ nhân này lại sinh giận, thế là hỏng chuyện."Lần này thật khác, phải nói là khác hơn so với tưởng tượng!" Lê Thu Vũ nhỏ giọng nói, bên cạnh Lý Thanh cũng đủ nghe.Chợt Lê Thu Vũ quay qua nói.

"Ngươi từng nghe nói Ma Cảnh Đại Giới?""Giống như là một cái thế giới tách biệt đi!?" Lý Thanh nhìn theo đuôi tóc Lê Thu Vũ bởi vì đi đường mà đong đưa, tiếp nói.


"Kiến thức ta rất hạn chế, đại sư tỷ thông cảm!""Ngươi mới nhập môn làm sao có thể trách ngươi? Thậm chí những bậc tu hành đại phái, nếu không đi thực tế cũng không biết!" Lê Thu Vũ tỏ ra là trưởng bối, vui vẻ quên đau mà nói.

"Ma Cảnh Đại Giới cũng là do tà lực tạo nên, tà lực mạnh, nghe nói chính là cầu viện lên "âm binh quỷ tướng", rất khó đối phó!"Nàng nói, Bình An Quốc ngoại trừ nơi này hẳn là không có Ma Cảnh Đại Giới, mà Cổ Ma Đạo gần hình thành Ma Cảnh Đại Giới, khác với "âm binh" có thể khắp nơi tùy ý xuất hiện, Ma Cảnh Đại Giới chỉ trong vòng "vô định không gian".Lý Thanh có thể hiểu như không gian không thuộc vật lý địa lý của thế giới này, giống như tiểu giới mà hệ thống nói, chẳng qua ngự kiếm sư dùng từ có chút khác.Những loại không gian như thế này, cần có đại năng ra tay mới có thể đánh tan, bình thường đi vào rất khó thoát, hơn nữa người trong trận sẽ bị hạn chế thực lực.Ngoài ra không gian tồn tại lâu năm càng khó phá vỡ, tụi nó theo thời gian hoà vào thiên địa pháp tắc, không dựa theo kẻ tạo ra thế giới, mà là dựa theo pháp tắc của nơi đó.Lê Thu Vũ là lần đầu xông Cổ Ma Đạo, nhưng trước hết nàng đã chuẩn bị kỹ càng, nhận ra dấu hiệu Ma Cảnh Đại Giới, trừ phi kêu gọi Kiếm Ma tháo bỏ pháp tắc.Nói tới đây, nàng cảm giác cơ hội qua ải không được bao nhiêu, Lý Thanh cũng dần hiểu ra, kiếm khí từ Kiếm Ma là trên Ma Cảnh Đại Giới.Bởi vì một đạo tàn hồn, cho dù có bảo lưu cho mình tà lực nhưng không đoạt xá, cũng không thể làm ra kiếm khí, bất quá chỉ có kiếm khí trong hư ảo dùng hù doạ, không phải chân chính kiếm khí.Bởi vì tàn hồn không có huyệt đạo, không có nơi chứa đựng nguyên khí, không thể dẫn dắt linh khí từ thiên địa, hoàn toàn dựa vào tà lực hay thần lực.Xét Kiếm Ma không thể có thần lực, bảo lưu tà lực trải qua phong ấn trăm năm, đành phải tự mình tạo ra Ma Cảnh Đại Giới hỗ trợ, nếu không chẳng cách nào dùng tới kiếm khí mạnh mẽ.Lý Thanh lại không vì đó mà sầu não, nhiều Thần Kiếm Tông đệ tử tham gia, đâu chỉ có hai người bọn hắn, trong khi đó các trưởng lão hẳn là biết cách nắm giữ pháp tắc."Thu Vũ sư tỷ, ngươi luyện kiếm rất lạ, có hoả kình, không giống mấy cái đệ tử kia?" Lý Thanh tản bộ một hồi, không nhìn thấy có gì nguy hiểm lại tiếp tục hỏi."Đúng là như vậy! Lúc trước sư phó chỉ dạy mỗi mình ta hoả kình, nhưng không nói rõ nguyên nhân." Lê Thu Vũ ánh mắt chậm lại, có chút buồn tủi nói.

"À, ta đạt tới Huyền Chân.""Huyền Chân? Ừm...!Ta dường như là Huyền Thông!?" Lý Thanh không ngờ Lê Thu Vũ chính là Huyền Chân cảnh giới, nói như vậy nàng ngang bằng Thần Kiếm Tông trưởng lão à, bình tĩnh lại hắn hỏi thêm một câu."Ta có thể nhìn ra ngươi trước đây từng luyện kiếm qua, như vậy Huyền Thông không sai biệt lắm!" Lê Thu Vũ gật đầu, lại không hề có biểu hiện kinh ngạc.


"Cấp bậc tu vi nếu không vượt lên Huyền Thần đều quá căn bản, Huyền Chân cũng không được coi như vấn đề lớn.

Ngự kiếm sư chính là theo kinh nghiệm chiến đấu, cấp bậc lại không quan trọng hoá!"Ngược lại Lý Thanh kinh ngạc một phen, Huyền Chân trong miệng Lê Thu Vũ không quan trọng hoá, ừm...!Đại Linh Vệ Phù cũng không có tác dụng lớn lắm, tình cảm rơi xuống một chút.Nguyên lại ngự kiếm sư cùng đấu kiếm sư khác nhau, ngự kiếm lý thuyết so với thực hành cách xa một trời một vực, cho nên Lê Thu Vũ nói bốn chữ kinh nghiệm chiến đấu.Còn về cấp bậc tu vi không đáng nhắc tới, trừ phi ngươi là Huyền Thần, mặt khác nữ nhân nói ra Lý Thanh tin chỉ được sáu phần, không biết mình có nên thỉnh giáo hệ thống.Còn nữa, bên trong Ma Cảnh Đại Giới triệu hồi âm binh, Lý Thanh lại không biết nó có liên quan tới Địa Phủ.Hẳn là âm binh hàng fake?Trên đường đi, rốt cuộc lại có thêm hai đạo kiếm khí không biết từ nơi đâu bắn lén, thời gian xuất hiện kiếm khí chậm rãi mà thôi.Lý Thanh kém chút đỡ kiếm khí cho Lê Thu Vũ, nhưng nàng lần nào cũng đều tránh được, quả nhiên đã có chút "kinh nghiệm chiến đấu".Nhưng càng lúc, khí tức toả ra nồng đậm, mang tới sát khí chèn ép nhân tâm, ngay cả Lý Thanh cũng phần nào áp lực.Cổ Ma Trận tái phát, đúng là sinh cơ ít ỏi.Cảm giác như lần trước gặp Nguyên Tổ Chân Thánh.Không thể nào, Bình An Quốc lấy đâu ra nhiều Tiên đồ như vậy, còn không là Thần tộc giáng thế.Lập tức Lý Thanh lấy ra Phế Tiên Ma Kiếm, chính mình cũng là Tiên đồ, cảm giác được không ổn, hắn đánh giá Kiếm Ma vẫn là quá thấp.Vả lại đi nãy giờ không nghe không thấy bất kỳ cái đệ tử vượt ải nào khác, cho thấy Ma Cảnh Đại Giới đã gần hoàn thiện.Cái này nói lên Thần Kiếm Tông trưởng lão cũng quá hố, Cổ Ma Trận là một cái tên kêu gọi thuận miệng, căn bản bọn hắn không thể vào Ma Cảnh Đại Giới giải cứu môn sinh.Cách môn sinh đệ tử thoát chết, chính là đợi cho Kiếm Ma tàn sát sau đó, Ma Cảnh Đại Giới tự mở cổng, tựa hồ chơi tài xỉu, bao nhiêu cái cũng là 50/50 tỉ lệ sống.Mà Kiếm Ma chính là nhà cái, phải là 45/55 tỉ lệ sống.Tại Lý Thanh rút kiếm, Lê Thu Vũ không để ý quá nhiều, cho rằng hắn đã mang sẵn kiếm trong người, không như mấy cái hắn gặp qua nếu thấy kiếm sẽ hỏi.Góc nhìn nữ nhân thật khác nha.Vốn Lý Thanh cho rằng Lê Thu Vũ trông như nữ hài, gặp dạng áp lực này sẽ hoảng sợ, nhưng không, nàng mang trong mình Chu Tước huyết mạch, trái lại tà lực phải lui đi một chút.Làm cho Lý Thanh yên tâm nhiều, nếu ngươi không có bản lĩnh...!Vậy thì bắt đầu từ vạch đích.Lê Thu Vũ khẽ rút Hoả Phụng Kiếm, một tia kiếm khí bắn ra như Lý Thanh hôm qua, nhưng ôn nhu hơn nhiều, kiếm khí chính là bén lửa, tới một lúc liền biến mất.Dĩ nhiên Lý Thanh không biết gì, chỉ có Lê Thu Vũ sắc mặt ngưng trọng, ngữ khí nặng nề nói.

"Không phát hiện, vậy mà không phát hiện?"Lý Thanh đảo mắt một vòng, sau đó nhìn Lê Thu Vũ nói.


"Phát hiện cái gì?""Hoả kình kiếm khí từ Hoả Phụng Kiếm có thể phát hiện tà vật khí tức, kiếm khí sẽ biến sắc, vậy nhưng hiện tại kiếm khí biến mất, đây là lần đầu ta thấy được."Nghĩ tới hai khả năng, một là tà vật "thổi tắt" kiếm khí, hai là kiếm khí biến sắc thành "trong suốt".Đương nhiên, Lý Thanh không lấy lời nói của Lê Thu Vũ làm trọng, hắn biết nàng định dùng kiếm khí thử tà vật đạo hạnh, nhưng đây không giống như đi đánh yêu vật đơn giản như vậy.Lê Thu Vũ nói xong liền tra kiếm vào, thở dài một hơi, cảm thấy mình đem theo Lý Thanh có phần hối hận.Có khi, Kiếm Ma năm xưa là Huyền Chân cảnh giới từ ngang bằng hoặc hơn, sáu vị trưởng lão cùng tông chủ cũng không phải tiện tay phong ấn.Nghe nói, làm phong ấn chính là trong một tháng trời..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 182: 182: Ma Cảnh Đại Giới


Lý Thanh liếc mắt xuống, nhắc nhở Lê Thu Vũ mới là cần chậm lại, cũng may vết thương không gì đáng lo ngại, nhưng nàng cũng không tránh kịp kiếm khí.Hiểu được Lê Thu Vũ lại rất bảo thủ, Lý Thanh cũng không nói quá nhiều, tốn công nữ nhân này lại sinh giận, thế là hỏng chuyện."Lần này thật khác, phải nói là khác hơn so với tưởng tượng!" Lê Thu Vũ nhỏ giọng nói, bên cạnh Lý Thanh cũng đủ nghe.Chợt Lê Thu Vũ quay qua nói.

"Ngươi từng nghe nói Ma Cảnh Đại Giới?""Giống như là một cái thế giới tách biệt đi!?" Lý Thanh nhìn theo đuôi tóc Lê Thu Vũ bởi vì đi đường mà đong đưa, tiếp nói.


"Kiến thức ta rất hạn chế, đại sư tỷ thông cảm!""Ngươi mới nhập môn làm sao có thể trách ngươi? Thậm chí những bậc tu hành đại phái, nếu không đi thực tế cũng không biết!" Lê Thu Vũ tỏ ra là trưởng bối, vui vẻ quên đau mà nói.

"Ma Cảnh Đại Giới cũng là do tà lực tạo nên, tà lực mạnh, nghe nói chính là cầu viện lên "âm binh quỷ tướng", rất khó đối phó!"Nàng nói, Bình An Quốc ngoại trừ nơi này hẳn là không có Ma Cảnh Đại Giới, mà Cổ Ma Đạo gần hình thành Ma Cảnh Đại Giới, khác với "âm binh" có thể khắp nơi tùy ý xuất hiện, Ma Cảnh Đại Giới chỉ trong vòng "vô định không gian".Lý Thanh có thể hiểu như không gian không thuộc vật lý địa lý của thế giới này, giống như tiểu giới mà hệ thống nói, chẳng qua ngự kiếm sư dùng từ có chút khác.Những loại không gian như thế này, cần có đại năng ra tay mới có thể đánh tan, bình thường đi vào rất khó thoát, hơn nữa người trong trận sẽ bị hạn chế thực lực.Ngoài ra không gian tồn tại lâu năm càng khó phá vỡ, tụi nó theo thời gian hoà vào thiên địa pháp tắc, không dựa theo kẻ tạo ra thế giới, mà là dựa theo pháp tắc của nơi đó.Lê Thu Vũ là lần đầu xông Cổ Ma Đạo, nhưng trước hết nàng đã chuẩn bị kỹ càng, nhận ra dấu hiệu Ma Cảnh Đại Giới, trừ phi kêu gọi Kiếm Ma tháo bỏ pháp tắc.Nói tới đây, nàng cảm giác cơ hội qua ải không được bao nhiêu, Lý Thanh cũng dần hiểu ra, kiếm khí từ Kiếm Ma là trên Ma Cảnh Đại Giới.Bởi vì một đạo tàn hồn, cho dù có bảo lưu cho mình tà lực nhưng không đoạt xá, cũng không thể làm ra kiếm khí, bất quá chỉ có kiếm khí trong hư ảo dùng hù doạ, không phải chân chính kiếm khí.Bởi vì tàn hồn không có huyệt đạo, không có nơi chứa đựng nguyên khí, không thể dẫn dắt linh khí từ thiên địa, hoàn toàn dựa vào tà lực hay thần lực.Xét Kiếm Ma không thể có thần lực, bảo lưu tà lực trải qua phong ấn trăm năm, đành phải tự mình tạo ra Ma Cảnh Đại Giới hỗ trợ, nếu không chẳng cách nào dùng tới kiếm khí mạnh mẽ.Lý Thanh lại không vì đó mà sầu não, nhiều Thần Kiếm Tông đệ tử tham gia, đâu chỉ có hai người bọn hắn, trong khi đó các trưởng lão hẳn là biết cách nắm giữ pháp tắc."Thu Vũ sư tỷ, ngươi luyện kiếm rất lạ, có hoả kình, không giống mấy cái đệ tử kia?" Lý Thanh tản bộ một hồi, không nhìn thấy có gì nguy hiểm lại tiếp tục hỏi."Đúng là như vậy! Lúc trước sư phó chỉ dạy mỗi mình ta hoả kình, nhưng không nói rõ nguyên nhân." Lê Thu Vũ ánh mắt chậm lại, có chút buồn tủi nói.

"À, ta đạt tới Huyền Chân.""Huyền Chân? Ừm...!Ta dường như là Huyền Thông!?" Lý Thanh không ngờ Lê Thu Vũ chính là Huyền Chân cảnh giới, nói như vậy nàng ngang bằng Thần Kiếm Tông trưởng lão à, bình tĩnh lại hắn hỏi thêm một câu."Ta có thể nhìn ra ngươi trước đây từng luyện kiếm qua, như vậy Huyền Thông không sai biệt lắm!" Lê Thu Vũ gật đầu, lại không hề có biểu hiện kinh ngạc.


"Cấp bậc tu vi nếu không vượt lên Huyền Thần đều quá căn bản, Huyền Chân cũng không được coi như vấn đề lớn.

Ngự kiếm sư chính là theo kinh nghiệm chiến đấu, cấp bậc lại không quan trọng hoá!"Ngược lại Lý Thanh kinh ngạc một phen, Huyền Chân trong miệng Lê Thu Vũ không quan trọng hoá, ừm...!Đại Linh Vệ Phù cũng không có tác dụng lớn lắm, tình cảm rơi xuống một chút.Nguyên lại ngự kiếm sư cùng đấu kiếm sư khác nhau, ngự kiếm lý thuyết so với thực hành cách xa một trời một vực, cho nên Lê Thu Vũ nói bốn chữ kinh nghiệm chiến đấu.Còn về cấp bậc tu vi không đáng nhắc tới, trừ phi ngươi là Huyền Thần, mặt khác nữ nhân nói ra Lý Thanh tin chỉ được sáu phần, không biết mình có nên thỉnh giáo hệ thống.Còn nữa, bên trong Ma Cảnh Đại Giới triệu hồi âm binh, Lý Thanh lại không biết nó có liên quan tới Địa Phủ.Hẳn là âm binh hàng fake?Trên đường đi, rốt cuộc lại có thêm hai đạo kiếm khí không biết từ nơi đâu bắn lén, thời gian xuất hiện kiếm khí chậm rãi mà thôi.Lý Thanh kém chút đỡ kiếm khí cho Lê Thu Vũ, nhưng nàng lần nào cũng đều tránh được, quả nhiên đã có chút "kinh nghiệm chiến đấu".Nhưng càng lúc, khí tức toả ra nồng đậm, mang tới sát khí chèn ép nhân tâm, ngay cả Lý Thanh cũng phần nào áp lực.Cổ Ma Trận tái phát, đúng là sinh cơ ít ỏi.Cảm giác như lần trước gặp Nguyên Tổ Chân Thánh.Không thể nào, Bình An Quốc lấy đâu ra nhiều Tiên đồ như vậy, còn không là Thần tộc giáng thế.Lập tức Lý Thanh lấy ra Phế Tiên Ma Kiếm, chính mình cũng là Tiên đồ, cảm giác được không ổn, hắn đánh giá Kiếm Ma vẫn là quá thấp.Vả lại đi nãy giờ không nghe không thấy bất kỳ cái đệ tử vượt ải nào khác, cho thấy Ma Cảnh Đại Giới đã gần hoàn thiện.Cái này nói lên Thần Kiếm Tông trưởng lão cũng quá hố, Cổ Ma Trận là một cái tên kêu gọi thuận miệng, căn bản bọn hắn không thể vào Ma Cảnh Đại Giới giải cứu môn sinh.Cách môn sinh đệ tử thoát chết, chính là đợi cho Kiếm Ma tàn sát sau đó, Ma Cảnh Đại Giới tự mở cổng, tựa hồ chơi tài xỉu, bao nhiêu cái cũng là 50/50 tỉ lệ sống.Mà Kiếm Ma chính là nhà cái, phải là 45/55 tỉ lệ sống.Tại Lý Thanh rút kiếm, Lê Thu Vũ không để ý quá nhiều, cho rằng hắn đã mang sẵn kiếm trong người, không như mấy cái hắn gặp qua nếu thấy kiếm sẽ hỏi.Góc nhìn nữ nhân thật khác nha.Vốn Lý Thanh cho rằng Lê Thu Vũ trông như nữ hài, gặp dạng áp lực này sẽ hoảng sợ, nhưng không, nàng mang trong mình Chu Tước huyết mạch, trái lại tà lực phải lui đi một chút.Làm cho Lý Thanh yên tâm nhiều, nếu ngươi không có bản lĩnh...!Vậy thì bắt đầu từ vạch đích.Lê Thu Vũ khẽ rút Hoả Phụng Kiếm, một tia kiếm khí bắn ra như Lý Thanh hôm qua, nhưng ôn nhu hơn nhiều, kiếm khí chính là bén lửa, tới một lúc liền biến mất.Dĩ nhiên Lý Thanh không biết gì, chỉ có Lê Thu Vũ sắc mặt ngưng trọng, ngữ khí nặng nề nói.

"Không phát hiện, vậy mà không phát hiện?"Lý Thanh đảo mắt một vòng, sau đó nhìn Lê Thu Vũ nói.


"Phát hiện cái gì?""Hoả kình kiếm khí từ Hoả Phụng Kiếm có thể phát hiện tà vật khí tức, kiếm khí sẽ biến sắc, vậy nhưng hiện tại kiếm khí biến mất, đây là lần đầu ta thấy được."Nghĩ tới hai khả năng, một là tà vật "thổi tắt" kiếm khí, hai là kiếm khí biến sắc thành "trong suốt".Đương nhiên, Lý Thanh không lấy lời nói của Lê Thu Vũ làm trọng, hắn biết nàng định dùng kiếm khí thử tà vật đạo hạnh, nhưng đây không giống như đi đánh yêu vật đơn giản như vậy.Lê Thu Vũ nói xong liền tra kiếm vào, thở dài một hơi, cảm thấy mình đem theo Lý Thanh có phần hối hận.Có khi, Kiếm Ma năm xưa là Huyền Chân cảnh giới từ ngang bằng hoặc hơn, sáu vị trưởng lão cùng tông chủ cũng không phải tiện tay phong ấn.Nghe nói, làm phong ấn chính là trong một tháng trời..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 183: 183: Vô Tình Nhặt Bảo Khí


Nhìn thấy Lê Thu Vũ đi chậm lại, Lý Thanh nói.

"Chân ngươi ổn không, hay là ta cõng ngươi đi?""Cõng đi làm sao được?" Lê Thu Vũ chậc lưỡi, chợt quyết tâm lên.


"Đi nhanh một chút gặp Kiếm Ma!"Dưới Lý Thanh trêu chọc nàng cũng lấy lại dũng tâm, đường đường là đại sư tỷ không thể cho sư đệ gánh vác mình, mà lại hai người còn chưa gặp khó khăn gì.Hơn nữa, gặp Kiếm Ma liền biết chính xác hắn.Vì là hắn có thể thu hồi khí tức bằng con số không, dùng thuật thử đạo hạnh là thừa, thuật này cũng là phán đoán mà thôi.Đang đi, chợt phong âm rít lên, Lê Thu Vũ sắc mặt kịch biến quay lại nói.

"Lý Thanh cẩn thận, lại tới kiếm khí...!Không, vẫn không phải kiếm khí!"Đợi nàng nhắc nhở Lý Thanh đã trúng chiêu mất, lần này "kiếm khí" là hướng về hắn, nhưng hắn đã...!Bắt được trong lòng bàn tay.Xoè bàn tay, chỉ là một viên bi sắt vừa mới bắn tới, không phải kiếm khí.Vẫn là không phát hiện một tia âm thanh khác.Lê Thu Vũ lại gần, ánh mắt hiếu kỳ nhìn bi sắt trên tay Lý Thanh, thất sắc nói.

"Kiếm khí có độc...!Không đúng, là có kẻ thổi tiêu!"Khi hoảng lên nàng nói ra ngôn từ có chút loạn, nhưng cuối cùng đã xác định đúng.Lý Thanh bàn tay bóp nát bi sắt, độc khí xì ra quấn quanh bàn tay, ánh mắt hắn đột nhiên lạnh xuống, nhìn quanh.Lê Thu Vũ cũng là giương mắt nhìn theo, nhưng nàng chỉ thấy vài toà nhà yếu ớt, không gian vắng lặng.Nhưng Lý Thanh phóng vọt đi, Lê Thu Vũ nhìn theo không kịp bắt thân ảnh, chờ cho hắn tới một nơi gần đó, nghe một giọng nói nam nhân kinh hô, Lê Thu Vũ kinh hãi, cầm chắc Hoả Phụng Kiếm.Nàng còn tưởng âm thanh là từ Lý Thanh phát ra đâu.Bất quá âm thanh là từ một nam nhân khác.Sau đó Lý Thanh quay lại, thân ảnh trên cao, bàn tay xách theo một cái người mặc trường bào.Một hơi ném xuống, Lê Thu Vũ trợn tròn cặp mắt nhìn về mặt đất lún xuống, người này lập tức đoạn mạch gãy xương, sau đó cũng chỉ kịp trừng mắt nhìn Lý Thanh...!Tắt thở.Lê Thu Vũ đầu não có chút phản ứng không kịp.Lý Thanh đáp xuống, cùng Lê Thu Vũ nhìn vào...!Vậy mà là Tần Đức Thọ.Ách!Lý Thanh cùng Lê Thu Vũ liếc mắt nhìn nhau, sát hại đồng môn, Lý Thanh bị xử tội chết.Nhưng rõ ràng, Tần Đức Thọ là muốn ám sát Lý Thanh trước, Lê Thu Vũ nghĩ chuyện này cùng Chu Dũng không thoát khỏi quan hệ.Bỉ ổi, độc ác.Lê Thu Vũ thầm mắng xong, nhìn lên Lý Thanh không biết nói gì.Đối với cái sư đệ vừa mới nhập môn, một phát giết Thần Kiếm Tông nội môn đệ tử bốn linh kiếm, nàng đều quên sạch, bởi vì nàng chỉ nhớ tới làm sao xử lý Tần Đức Thọ bây giờ.Lý Thanh phủi phủi bàn tay, mặt vô tội nói.

"Bên trong Cổ Ma Đạo quá hiểm, yêu ma khắp nơi, ta quá bất tài không cứu được sư huynh!"Lập tức Lê Thu Vũ mạch não vận hành lưu loát, mạnh mẽ gật đầu, cương nghị mà thương xót nói.


"Phải! Tần sư huynh là vướng vào tai nạn nghề nghiệp!"Tần Đức Thọ định giết Lý Thanh, chuyện này không truy cứu, trên thực tế ngược lại bị Lý Thanh hạ sát.Tông chủ biết chuyện tuyệt không thể giải thích, đây là âm mưu Chu Dũng tạo nên, Lý Thanh chết hay không chết trên người cũng mang tội danh, cũng may tại đây chỉ có hai người, cùng một cái người đã chết.Lê Thu Vũ cùng Lý Thanh phối hợp ăn ý, Tần Đức Thọ là gặp ngay...!Tai nạn nghề nghiệp.Lý Thanh định lên ý tưởng giấu xác Tần Đức Thọ, gọi Đại Hắc Tử ăn hồn phách, nhưng sau khi nghĩ lại thì ý tưởng này liền biến mất.Tai nạn nghề nghiệp, vẫn là nên để nạn nhân chết tự nhiên minh bạch một chút.Lê Thu Vũ định dùng bàn tay vuốt cặp mắt Tần Đức Thọ, cho hắn thanh thản ra đi, rốt cuộc vì sợ nhiễm bẩn mà rụt tay về, chuẩn bị xoay lưng.Lý Thanh mắt thấy đại sư tỷ sắp bỏ đi, mở miệng lên tiếng.

"Ta lại không hiểu vì sao Tần Đức Thọ có thể tạo ra đánh lén? Mà ngươi có thấy những cái đệ tử khác quanh đây không, ta nhưng không thấy?"Lê Thu Vũ nghe vậy bước chân dừng lại, liền nói.


"Sợ là bước vào Ma Cảnh Đại Giới, mỗi nhóm người sẽ bị bước vào một cái không gian riêng, chúng ta không thể thấy bọn hắn! Ách...!Nhưng Tần Đức Thọ..."Không sai, Tần Đức Thọ có thể vượt qua Ma Cảnh Đại Giới, ý của Lý Thanh chính là như vậy.Lê Thu Vũ trên căn bản cũng hiểu được, mê cung cảnh nhưng là ma cảnh, hoàn toàn vượt qua định luật thông thường.Lý Thanh không có kết nối câu nói nửa chừng của Lê Thu Vũ, nói.

"Ngươi giúp ta canh chừng người ngoài!"Lê Thu Vũ lúng túng một hồi, quyết định xách kiếm khoanh tay trước ngực mà nhìn chung quanh.Không biết Lý Thanh muốn làm gì, nhưng đi vào Cổ Ma Đạo đồng dạng mê cung, căn bản các nhóm không thể giáp mặt nhau, cho dù thực tế có giáp mặt nhau liền bị Ma Cảnh Đại Giới cấm kỵ ngăn cản.Chỉ là Lê Thu Vũ thấy Lý Thanh cúi người xuống, lục soát trên người Tần Đức Thọ.Không phải chứ...!Hắn còn có nghề "trộm đồ người chết".Không lý nào Ma Cảnh Đại Giới không thể ngăn cản Tần Đức Thọ tìm tới Lý Thanh, chỉ còn một nguyên nhân, hắn có mang theo kỳ ẩn bảo vật.Lý Thanh mau chóng sờ soạng, một thanh phá kiếm, đan dược rẻ tiền, cuối cùng đập vào mắt là một phiến hắc bài hình tròn, vừa vặn năm ngón tay bóp vào, gương mặt lệnh bài khắc đầu hổ đang nhe nanh."Hắc Hổ Bài, Chu gia bảo khí, dùng để đi vào các dạng giới trận lại đơn giản vô cùng!"Lý Thanh sau lưng nghe được Lê Thu Vũ phát ra âm thanh sửng sốt, tiếp theo hệ thống cũng nảy sinh thông tin tương tự.Đối với hệ thống lên tiếng Lý Thanh không quan tâm, thứ nhất là biết được tin tức liên quan Chu gia, đương nhiên là Chu Dũng, thứ hai là hắn cũng đang cần thứ này.Hắc Hổ Bài.Tần Đức Thọ...!Ừm, Đa tạ.Quả nhiên, nhân vật chính đi cảnh đánh quái sẽ vô tình có người đưa tới bảo khí.Cái này đều là theo như sáo lộ, nhân vật chính sẽ "nhặt" đồ vật nha.Còn về Chu Dũng, lại tiếp tục gây nhân quả với mình.Mà lại, Lý Thanh ánh mắt di chuyển xuống Tần Đức Thọ, hiển nhiên Hắc Hổ Bài là bảo khí không giới hạn tu vi người sử dụng.Lý Thanh không có khái niệm trực quan về thứ này, dường như chỉ cần mang trong người, tự khắc qua lại giữa Ma Cảnh Đại Giới.Không biết là có pháp quyết hay vật dẫn kích hoạt bảo khí?Đây là đồ vật của Chu gia, Lý Thanh nghĩ nghĩ, sau đó lại lục soát tiếp trên Tần Đức Thọ bộ dáng thê thảm, rốt cuộc không tìm thấy mảnh giấy nào.Không lẽ Chu Dũng truyền miệng Tần Đức Thọ, không ngại xách linh hồn Tần Đức Thọ lên hỏi han một chút.Ách, vừa rồi mình quên mất, Tần Đức Thọ vốn là quá yếu.Một đòn, đủ để hắn hồn xiêu phách lạc đúng nghĩa.Hẳn là mang trên người, nhưng chỉ có một cái, không có cho Lê Thu Vũ, thôi thì tạm dùng, nghĩ xong Lý Thanh đứng lên cất giữ Hắc Hổ Bài.Lê Thu Vũ cũng biết chút ít về những bảo khí của các đại gia tộc, đây là Hắc Hổ Bài, nhưng ngoài công dụng nó thì nàng cũng không biết thêm gì khác.Đây là đồ tốt!?Không sao, nếu như không thể sử dụng, sau này ra bên ngoài hắn có thể đem Hắc Hổ Bài trao đổi, vì nó so với Tinh Huyết Độc Nhãn còn có độ nổi tiếng.Hai người cứ theo một lộ tuyến mà đi, chợt Lý Thanh dừng lại, nhìn tới một cái vấn đề.Tần Đức Thọ ám sát Lý Thanh, hắn phải từ con đường gần đây chạy qua nha.Mình có thể đi sang "thăm hỏi" bọn hắn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 183: 183: Vô Tình Nhặt Bảo Khí


Nhìn thấy Lê Thu Vũ đi chậm lại, Lý Thanh nói.

"Chân ngươi ổn không, hay là ta cõng ngươi đi?""Cõng đi làm sao được?" Lê Thu Vũ chậc lưỡi, chợt quyết tâm lên.


"Đi nhanh một chút gặp Kiếm Ma!"Dưới Lý Thanh trêu chọc nàng cũng lấy lại dũng tâm, đường đường là đại sư tỷ không thể cho sư đệ gánh vác mình, mà lại hai người còn chưa gặp khó khăn gì.Hơn nữa, gặp Kiếm Ma liền biết chính xác hắn.Vì là hắn có thể thu hồi khí tức bằng con số không, dùng thuật thử đạo hạnh là thừa, thuật này cũng là phán đoán mà thôi.Đang đi, chợt phong âm rít lên, Lê Thu Vũ sắc mặt kịch biến quay lại nói.

"Lý Thanh cẩn thận, lại tới kiếm khí...!Không, vẫn không phải kiếm khí!"Đợi nàng nhắc nhở Lý Thanh đã trúng chiêu mất, lần này "kiếm khí" là hướng về hắn, nhưng hắn đã...!Bắt được trong lòng bàn tay.Xoè bàn tay, chỉ là một viên bi sắt vừa mới bắn tới, không phải kiếm khí.Vẫn là không phát hiện một tia âm thanh khác.Lê Thu Vũ lại gần, ánh mắt hiếu kỳ nhìn bi sắt trên tay Lý Thanh, thất sắc nói.

"Kiếm khí có độc...!Không đúng, là có kẻ thổi tiêu!"Khi hoảng lên nàng nói ra ngôn từ có chút loạn, nhưng cuối cùng đã xác định đúng.Lý Thanh bàn tay bóp nát bi sắt, độc khí xì ra quấn quanh bàn tay, ánh mắt hắn đột nhiên lạnh xuống, nhìn quanh.Lê Thu Vũ cũng là giương mắt nhìn theo, nhưng nàng chỉ thấy vài toà nhà yếu ớt, không gian vắng lặng.Nhưng Lý Thanh phóng vọt đi, Lê Thu Vũ nhìn theo không kịp bắt thân ảnh, chờ cho hắn tới một nơi gần đó, nghe một giọng nói nam nhân kinh hô, Lê Thu Vũ kinh hãi, cầm chắc Hoả Phụng Kiếm.Nàng còn tưởng âm thanh là từ Lý Thanh phát ra đâu.Bất quá âm thanh là từ một nam nhân khác.Sau đó Lý Thanh quay lại, thân ảnh trên cao, bàn tay xách theo một cái người mặc trường bào.Một hơi ném xuống, Lê Thu Vũ trợn tròn cặp mắt nhìn về mặt đất lún xuống, người này lập tức đoạn mạch gãy xương, sau đó cũng chỉ kịp trừng mắt nhìn Lý Thanh...!Tắt thở.Lê Thu Vũ đầu não có chút phản ứng không kịp.Lý Thanh đáp xuống, cùng Lê Thu Vũ nhìn vào...!Vậy mà là Tần Đức Thọ.Ách!Lý Thanh cùng Lê Thu Vũ liếc mắt nhìn nhau, sát hại đồng môn, Lý Thanh bị xử tội chết.Nhưng rõ ràng, Tần Đức Thọ là muốn ám sát Lý Thanh trước, Lê Thu Vũ nghĩ chuyện này cùng Chu Dũng không thoát khỏi quan hệ.Bỉ ổi, độc ác.Lê Thu Vũ thầm mắng xong, nhìn lên Lý Thanh không biết nói gì.Đối với cái sư đệ vừa mới nhập môn, một phát giết Thần Kiếm Tông nội môn đệ tử bốn linh kiếm, nàng đều quên sạch, bởi vì nàng chỉ nhớ tới làm sao xử lý Tần Đức Thọ bây giờ.Lý Thanh phủi phủi bàn tay, mặt vô tội nói.

"Bên trong Cổ Ma Đạo quá hiểm, yêu ma khắp nơi, ta quá bất tài không cứu được sư huynh!"Lập tức Lê Thu Vũ mạch não vận hành lưu loát, mạnh mẽ gật đầu, cương nghị mà thương xót nói.


"Phải! Tần sư huynh là vướng vào tai nạn nghề nghiệp!"Tần Đức Thọ định giết Lý Thanh, chuyện này không truy cứu, trên thực tế ngược lại bị Lý Thanh hạ sát.Tông chủ biết chuyện tuyệt không thể giải thích, đây là âm mưu Chu Dũng tạo nên, Lý Thanh chết hay không chết trên người cũng mang tội danh, cũng may tại đây chỉ có hai người, cùng một cái người đã chết.Lê Thu Vũ cùng Lý Thanh phối hợp ăn ý, Tần Đức Thọ là gặp ngay...!Tai nạn nghề nghiệp.Lý Thanh định lên ý tưởng giấu xác Tần Đức Thọ, gọi Đại Hắc Tử ăn hồn phách, nhưng sau khi nghĩ lại thì ý tưởng này liền biến mất.Tai nạn nghề nghiệp, vẫn là nên để nạn nhân chết tự nhiên minh bạch một chút.Lê Thu Vũ định dùng bàn tay vuốt cặp mắt Tần Đức Thọ, cho hắn thanh thản ra đi, rốt cuộc vì sợ nhiễm bẩn mà rụt tay về, chuẩn bị xoay lưng.Lý Thanh mắt thấy đại sư tỷ sắp bỏ đi, mở miệng lên tiếng.

"Ta lại không hiểu vì sao Tần Đức Thọ có thể tạo ra đánh lén? Mà ngươi có thấy những cái đệ tử khác quanh đây không, ta nhưng không thấy?"Lê Thu Vũ nghe vậy bước chân dừng lại, liền nói.


"Sợ là bước vào Ma Cảnh Đại Giới, mỗi nhóm người sẽ bị bước vào một cái không gian riêng, chúng ta không thể thấy bọn hắn! Ách...!Nhưng Tần Đức Thọ..."Không sai, Tần Đức Thọ có thể vượt qua Ma Cảnh Đại Giới, ý của Lý Thanh chính là như vậy.Lê Thu Vũ trên căn bản cũng hiểu được, mê cung cảnh nhưng là ma cảnh, hoàn toàn vượt qua định luật thông thường.Lý Thanh không có kết nối câu nói nửa chừng của Lê Thu Vũ, nói.

"Ngươi giúp ta canh chừng người ngoài!"Lê Thu Vũ lúng túng một hồi, quyết định xách kiếm khoanh tay trước ngực mà nhìn chung quanh.Không biết Lý Thanh muốn làm gì, nhưng đi vào Cổ Ma Đạo đồng dạng mê cung, căn bản các nhóm không thể giáp mặt nhau, cho dù thực tế có giáp mặt nhau liền bị Ma Cảnh Đại Giới cấm kỵ ngăn cản.Chỉ là Lê Thu Vũ thấy Lý Thanh cúi người xuống, lục soát trên người Tần Đức Thọ.Không phải chứ...!Hắn còn có nghề "trộm đồ người chết".Không lý nào Ma Cảnh Đại Giới không thể ngăn cản Tần Đức Thọ tìm tới Lý Thanh, chỉ còn một nguyên nhân, hắn có mang theo kỳ ẩn bảo vật.Lý Thanh mau chóng sờ soạng, một thanh phá kiếm, đan dược rẻ tiền, cuối cùng đập vào mắt là một phiến hắc bài hình tròn, vừa vặn năm ngón tay bóp vào, gương mặt lệnh bài khắc đầu hổ đang nhe nanh."Hắc Hổ Bài, Chu gia bảo khí, dùng để đi vào các dạng giới trận lại đơn giản vô cùng!"Lý Thanh sau lưng nghe được Lê Thu Vũ phát ra âm thanh sửng sốt, tiếp theo hệ thống cũng nảy sinh thông tin tương tự.Đối với hệ thống lên tiếng Lý Thanh không quan tâm, thứ nhất là biết được tin tức liên quan Chu gia, đương nhiên là Chu Dũng, thứ hai là hắn cũng đang cần thứ này.Hắc Hổ Bài.Tần Đức Thọ...!Ừm, Đa tạ.Quả nhiên, nhân vật chính đi cảnh đánh quái sẽ vô tình có người đưa tới bảo khí.Cái này đều là theo như sáo lộ, nhân vật chính sẽ "nhặt" đồ vật nha.Còn về Chu Dũng, lại tiếp tục gây nhân quả với mình.Mà lại, Lý Thanh ánh mắt di chuyển xuống Tần Đức Thọ, hiển nhiên Hắc Hổ Bài là bảo khí không giới hạn tu vi người sử dụng.Lý Thanh không có khái niệm trực quan về thứ này, dường như chỉ cần mang trong người, tự khắc qua lại giữa Ma Cảnh Đại Giới.Không biết là có pháp quyết hay vật dẫn kích hoạt bảo khí?Đây là đồ vật của Chu gia, Lý Thanh nghĩ nghĩ, sau đó lại lục soát tiếp trên Tần Đức Thọ bộ dáng thê thảm, rốt cuộc không tìm thấy mảnh giấy nào.Không lẽ Chu Dũng truyền miệng Tần Đức Thọ, không ngại xách linh hồn Tần Đức Thọ lên hỏi han một chút.Ách, vừa rồi mình quên mất, Tần Đức Thọ vốn là quá yếu.Một đòn, đủ để hắn hồn xiêu phách lạc đúng nghĩa.Hẳn là mang trên người, nhưng chỉ có một cái, không có cho Lê Thu Vũ, thôi thì tạm dùng, nghĩ xong Lý Thanh đứng lên cất giữ Hắc Hổ Bài.Lê Thu Vũ cũng biết chút ít về những bảo khí của các đại gia tộc, đây là Hắc Hổ Bài, nhưng ngoài công dụng nó thì nàng cũng không biết thêm gì khác.Đây là đồ tốt!?Không sao, nếu như không thể sử dụng, sau này ra bên ngoài hắn có thể đem Hắc Hổ Bài trao đổi, vì nó so với Tinh Huyết Độc Nhãn còn có độ nổi tiếng.Hai người cứ theo một lộ tuyến mà đi, chợt Lý Thanh dừng lại, nhìn tới một cái vấn đề.Tần Đức Thọ ám sát Lý Thanh, hắn phải từ con đường gần đây chạy qua nha.Mình có thể đi sang "thăm hỏi" bọn hắn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 183: 183: Vô Tình Nhặt Bảo Khí


Nhìn thấy Lê Thu Vũ đi chậm lại, Lý Thanh nói.

"Chân ngươi ổn không, hay là ta cõng ngươi đi?""Cõng đi làm sao được?" Lê Thu Vũ chậc lưỡi, chợt quyết tâm lên.


"Đi nhanh một chút gặp Kiếm Ma!"Dưới Lý Thanh trêu chọc nàng cũng lấy lại dũng tâm, đường đường là đại sư tỷ không thể cho sư đệ gánh vác mình, mà lại hai người còn chưa gặp khó khăn gì.Hơn nữa, gặp Kiếm Ma liền biết chính xác hắn.Vì là hắn có thể thu hồi khí tức bằng con số không, dùng thuật thử đạo hạnh là thừa, thuật này cũng là phán đoán mà thôi.Đang đi, chợt phong âm rít lên, Lê Thu Vũ sắc mặt kịch biến quay lại nói.

"Lý Thanh cẩn thận, lại tới kiếm khí...!Không, vẫn không phải kiếm khí!"Đợi nàng nhắc nhở Lý Thanh đã trúng chiêu mất, lần này "kiếm khí" là hướng về hắn, nhưng hắn đã...!Bắt được trong lòng bàn tay.Xoè bàn tay, chỉ là một viên bi sắt vừa mới bắn tới, không phải kiếm khí.Vẫn là không phát hiện một tia âm thanh khác.Lê Thu Vũ lại gần, ánh mắt hiếu kỳ nhìn bi sắt trên tay Lý Thanh, thất sắc nói.

"Kiếm khí có độc...!Không đúng, là có kẻ thổi tiêu!"Khi hoảng lên nàng nói ra ngôn từ có chút loạn, nhưng cuối cùng đã xác định đúng.Lý Thanh bàn tay bóp nát bi sắt, độc khí xì ra quấn quanh bàn tay, ánh mắt hắn đột nhiên lạnh xuống, nhìn quanh.Lê Thu Vũ cũng là giương mắt nhìn theo, nhưng nàng chỉ thấy vài toà nhà yếu ớt, không gian vắng lặng.Nhưng Lý Thanh phóng vọt đi, Lê Thu Vũ nhìn theo không kịp bắt thân ảnh, chờ cho hắn tới một nơi gần đó, nghe một giọng nói nam nhân kinh hô, Lê Thu Vũ kinh hãi, cầm chắc Hoả Phụng Kiếm.Nàng còn tưởng âm thanh là từ Lý Thanh phát ra đâu.Bất quá âm thanh là từ một nam nhân khác.Sau đó Lý Thanh quay lại, thân ảnh trên cao, bàn tay xách theo một cái người mặc trường bào.Một hơi ném xuống, Lê Thu Vũ trợn tròn cặp mắt nhìn về mặt đất lún xuống, người này lập tức đoạn mạch gãy xương, sau đó cũng chỉ kịp trừng mắt nhìn Lý Thanh...!Tắt thở.Lê Thu Vũ đầu não có chút phản ứng không kịp.Lý Thanh đáp xuống, cùng Lê Thu Vũ nhìn vào...!Vậy mà là Tần Đức Thọ.Ách!Lý Thanh cùng Lê Thu Vũ liếc mắt nhìn nhau, sát hại đồng môn, Lý Thanh bị xử tội chết.Nhưng rõ ràng, Tần Đức Thọ là muốn ám sát Lý Thanh trước, Lê Thu Vũ nghĩ chuyện này cùng Chu Dũng không thoát khỏi quan hệ.Bỉ ổi, độc ác.Lê Thu Vũ thầm mắng xong, nhìn lên Lý Thanh không biết nói gì.Đối với cái sư đệ vừa mới nhập môn, một phát giết Thần Kiếm Tông nội môn đệ tử bốn linh kiếm, nàng đều quên sạch, bởi vì nàng chỉ nhớ tới làm sao xử lý Tần Đức Thọ bây giờ.Lý Thanh phủi phủi bàn tay, mặt vô tội nói.

"Bên trong Cổ Ma Đạo quá hiểm, yêu ma khắp nơi, ta quá bất tài không cứu được sư huynh!"Lập tức Lê Thu Vũ mạch não vận hành lưu loát, mạnh mẽ gật đầu, cương nghị mà thương xót nói.


"Phải! Tần sư huynh là vướng vào tai nạn nghề nghiệp!"Tần Đức Thọ định giết Lý Thanh, chuyện này không truy cứu, trên thực tế ngược lại bị Lý Thanh hạ sát.Tông chủ biết chuyện tuyệt không thể giải thích, đây là âm mưu Chu Dũng tạo nên, Lý Thanh chết hay không chết trên người cũng mang tội danh, cũng may tại đây chỉ có hai người, cùng một cái người đã chết.Lê Thu Vũ cùng Lý Thanh phối hợp ăn ý, Tần Đức Thọ là gặp ngay...!Tai nạn nghề nghiệp.Lý Thanh định lên ý tưởng giấu xác Tần Đức Thọ, gọi Đại Hắc Tử ăn hồn phách, nhưng sau khi nghĩ lại thì ý tưởng này liền biến mất.Tai nạn nghề nghiệp, vẫn là nên để nạn nhân chết tự nhiên minh bạch một chút.Lê Thu Vũ định dùng bàn tay vuốt cặp mắt Tần Đức Thọ, cho hắn thanh thản ra đi, rốt cuộc vì sợ nhiễm bẩn mà rụt tay về, chuẩn bị xoay lưng.Lý Thanh mắt thấy đại sư tỷ sắp bỏ đi, mở miệng lên tiếng.

"Ta lại không hiểu vì sao Tần Đức Thọ có thể tạo ra đánh lén? Mà ngươi có thấy những cái đệ tử khác quanh đây không, ta nhưng không thấy?"Lê Thu Vũ nghe vậy bước chân dừng lại, liền nói.


"Sợ là bước vào Ma Cảnh Đại Giới, mỗi nhóm người sẽ bị bước vào một cái không gian riêng, chúng ta không thể thấy bọn hắn! Ách...!Nhưng Tần Đức Thọ..."Không sai, Tần Đức Thọ có thể vượt qua Ma Cảnh Đại Giới, ý của Lý Thanh chính là như vậy.Lê Thu Vũ trên căn bản cũng hiểu được, mê cung cảnh nhưng là ma cảnh, hoàn toàn vượt qua định luật thông thường.Lý Thanh không có kết nối câu nói nửa chừng của Lê Thu Vũ, nói.

"Ngươi giúp ta canh chừng người ngoài!"Lê Thu Vũ lúng túng một hồi, quyết định xách kiếm khoanh tay trước ngực mà nhìn chung quanh.Không biết Lý Thanh muốn làm gì, nhưng đi vào Cổ Ma Đạo đồng dạng mê cung, căn bản các nhóm không thể giáp mặt nhau, cho dù thực tế có giáp mặt nhau liền bị Ma Cảnh Đại Giới cấm kỵ ngăn cản.Chỉ là Lê Thu Vũ thấy Lý Thanh cúi người xuống, lục soát trên người Tần Đức Thọ.Không phải chứ...!Hắn còn có nghề "trộm đồ người chết".Không lý nào Ma Cảnh Đại Giới không thể ngăn cản Tần Đức Thọ tìm tới Lý Thanh, chỉ còn một nguyên nhân, hắn có mang theo kỳ ẩn bảo vật.Lý Thanh mau chóng sờ soạng, một thanh phá kiếm, đan dược rẻ tiền, cuối cùng đập vào mắt là một phiến hắc bài hình tròn, vừa vặn năm ngón tay bóp vào, gương mặt lệnh bài khắc đầu hổ đang nhe nanh."Hắc Hổ Bài, Chu gia bảo khí, dùng để đi vào các dạng giới trận lại đơn giản vô cùng!"Lý Thanh sau lưng nghe được Lê Thu Vũ phát ra âm thanh sửng sốt, tiếp theo hệ thống cũng nảy sinh thông tin tương tự.Đối với hệ thống lên tiếng Lý Thanh không quan tâm, thứ nhất là biết được tin tức liên quan Chu gia, đương nhiên là Chu Dũng, thứ hai là hắn cũng đang cần thứ này.Hắc Hổ Bài.Tần Đức Thọ...!Ừm, Đa tạ.Quả nhiên, nhân vật chính đi cảnh đánh quái sẽ vô tình có người đưa tới bảo khí.Cái này đều là theo như sáo lộ, nhân vật chính sẽ "nhặt" đồ vật nha.Còn về Chu Dũng, lại tiếp tục gây nhân quả với mình.Mà lại, Lý Thanh ánh mắt di chuyển xuống Tần Đức Thọ, hiển nhiên Hắc Hổ Bài là bảo khí không giới hạn tu vi người sử dụng.Lý Thanh không có khái niệm trực quan về thứ này, dường như chỉ cần mang trong người, tự khắc qua lại giữa Ma Cảnh Đại Giới.Không biết là có pháp quyết hay vật dẫn kích hoạt bảo khí?Đây là đồ vật của Chu gia, Lý Thanh nghĩ nghĩ, sau đó lại lục soát tiếp trên Tần Đức Thọ bộ dáng thê thảm, rốt cuộc không tìm thấy mảnh giấy nào.Không lẽ Chu Dũng truyền miệng Tần Đức Thọ, không ngại xách linh hồn Tần Đức Thọ lên hỏi han một chút.Ách, vừa rồi mình quên mất, Tần Đức Thọ vốn là quá yếu.Một đòn, đủ để hắn hồn xiêu phách lạc đúng nghĩa.Hẳn là mang trên người, nhưng chỉ có một cái, không có cho Lê Thu Vũ, thôi thì tạm dùng, nghĩ xong Lý Thanh đứng lên cất giữ Hắc Hổ Bài.Lê Thu Vũ cũng biết chút ít về những bảo khí của các đại gia tộc, đây là Hắc Hổ Bài, nhưng ngoài công dụng nó thì nàng cũng không biết thêm gì khác.Đây là đồ tốt!?Không sao, nếu như không thể sử dụng, sau này ra bên ngoài hắn có thể đem Hắc Hổ Bài trao đổi, vì nó so với Tinh Huyết Độc Nhãn còn có độ nổi tiếng.Hai người cứ theo một lộ tuyến mà đi, chợt Lý Thanh dừng lại, nhìn tới một cái vấn đề.Tần Đức Thọ ám sát Lý Thanh, hắn phải từ con đường gần đây chạy qua nha.Mình có thể đi sang "thăm hỏi" bọn hắn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 183: 183: Vô Tình Nhặt Bảo Khí


Nhìn thấy Lê Thu Vũ đi chậm lại, Lý Thanh nói.

"Chân ngươi ổn không, hay là ta cõng ngươi đi?""Cõng đi làm sao được?" Lê Thu Vũ chậc lưỡi, chợt quyết tâm lên.


"Đi nhanh một chút gặp Kiếm Ma!"Dưới Lý Thanh trêu chọc nàng cũng lấy lại dũng tâm, đường đường là đại sư tỷ không thể cho sư đệ gánh vác mình, mà lại hai người còn chưa gặp khó khăn gì.Hơn nữa, gặp Kiếm Ma liền biết chính xác hắn.Vì là hắn có thể thu hồi khí tức bằng con số không, dùng thuật thử đạo hạnh là thừa, thuật này cũng là phán đoán mà thôi.Đang đi, chợt phong âm rít lên, Lê Thu Vũ sắc mặt kịch biến quay lại nói.

"Lý Thanh cẩn thận, lại tới kiếm khí...!Không, vẫn không phải kiếm khí!"Đợi nàng nhắc nhở Lý Thanh đã trúng chiêu mất, lần này "kiếm khí" là hướng về hắn, nhưng hắn đã...!Bắt được trong lòng bàn tay.Xoè bàn tay, chỉ là một viên bi sắt vừa mới bắn tới, không phải kiếm khí.Vẫn là không phát hiện một tia âm thanh khác.Lê Thu Vũ lại gần, ánh mắt hiếu kỳ nhìn bi sắt trên tay Lý Thanh, thất sắc nói.

"Kiếm khí có độc...!Không đúng, là có kẻ thổi tiêu!"Khi hoảng lên nàng nói ra ngôn từ có chút loạn, nhưng cuối cùng đã xác định đúng.Lý Thanh bàn tay bóp nát bi sắt, độc khí xì ra quấn quanh bàn tay, ánh mắt hắn đột nhiên lạnh xuống, nhìn quanh.Lê Thu Vũ cũng là giương mắt nhìn theo, nhưng nàng chỉ thấy vài toà nhà yếu ớt, không gian vắng lặng.Nhưng Lý Thanh phóng vọt đi, Lê Thu Vũ nhìn theo không kịp bắt thân ảnh, chờ cho hắn tới một nơi gần đó, nghe một giọng nói nam nhân kinh hô, Lê Thu Vũ kinh hãi, cầm chắc Hoả Phụng Kiếm.Nàng còn tưởng âm thanh là từ Lý Thanh phát ra đâu.Bất quá âm thanh là từ một nam nhân khác.Sau đó Lý Thanh quay lại, thân ảnh trên cao, bàn tay xách theo một cái người mặc trường bào.Một hơi ném xuống, Lê Thu Vũ trợn tròn cặp mắt nhìn về mặt đất lún xuống, người này lập tức đoạn mạch gãy xương, sau đó cũng chỉ kịp trừng mắt nhìn Lý Thanh...!Tắt thở.Lê Thu Vũ đầu não có chút phản ứng không kịp.Lý Thanh đáp xuống, cùng Lê Thu Vũ nhìn vào...!Vậy mà là Tần Đức Thọ.Ách!Lý Thanh cùng Lê Thu Vũ liếc mắt nhìn nhau, sát hại đồng môn, Lý Thanh bị xử tội chết.Nhưng rõ ràng, Tần Đức Thọ là muốn ám sát Lý Thanh trước, Lê Thu Vũ nghĩ chuyện này cùng Chu Dũng không thoát khỏi quan hệ.Bỉ ổi, độc ác.Lê Thu Vũ thầm mắng xong, nhìn lên Lý Thanh không biết nói gì.Đối với cái sư đệ vừa mới nhập môn, một phát giết Thần Kiếm Tông nội môn đệ tử bốn linh kiếm, nàng đều quên sạch, bởi vì nàng chỉ nhớ tới làm sao xử lý Tần Đức Thọ bây giờ.Lý Thanh phủi phủi bàn tay, mặt vô tội nói.

"Bên trong Cổ Ma Đạo quá hiểm, yêu ma khắp nơi, ta quá bất tài không cứu được sư huynh!"Lập tức Lê Thu Vũ mạch não vận hành lưu loát, mạnh mẽ gật đầu, cương nghị mà thương xót nói.


"Phải! Tần sư huynh là vướng vào tai nạn nghề nghiệp!"Tần Đức Thọ định giết Lý Thanh, chuyện này không truy cứu, trên thực tế ngược lại bị Lý Thanh hạ sát.Tông chủ biết chuyện tuyệt không thể giải thích, đây là âm mưu Chu Dũng tạo nên, Lý Thanh chết hay không chết trên người cũng mang tội danh, cũng may tại đây chỉ có hai người, cùng một cái người đã chết.Lê Thu Vũ cùng Lý Thanh phối hợp ăn ý, Tần Đức Thọ là gặp ngay...!Tai nạn nghề nghiệp.Lý Thanh định lên ý tưởng giấu xác Tần Đức Thọ, gọi Đại Hắc Tử ăn hồn phách, nhưng sau khi nghĩ lại thì ý tưởng này liền biến mất.Tai nạn nghề nghiệp, vẫn là nên để nạn nhân chết tự nhiên minh bạch một chút.Lê Thu Vũ định dùng bàn tay vuốt cặp mắt Tần Đức Thọ, cho hắn thanh thản ra đi, rốt cuộc vì sợ nhiễm bẩn mà rụt tay về, chuẩn bị xoay lưng.Lý Thanh mắt thấy đại sư tỷ sắp bỏ đi, mở miệng lên tiếng.

"Ta lại không hiểu vì sao Tần Đức Thọ có thể tạo ra đánh lén? Mà ngươi có thấy những cái đệ tử khác quanh đây không, ta nhưng không thấy?"Lê Thu Vũ nghe vậy bước chân dừng lại, liền nói.


"Sợ là bước vào Ma Cảnh Đại Giới, mỗi nhóm người sẽ bị bước vào một cái không gian riêng, chúng ta không thể thấy bọn hắn! Ách...!Nhưng Tần Đức Thọ..."Không sai, Tần Đức Thọ có thể vượt qua Ma Cảnh Đại Giới, ý của Lý Thanh chính là như vậy.Lê Thu Vũ trên căn bản cũng hiểu được, mê cung cảnh nhưng là ma cảnh, hoàn toàn vượt qua định luật thông thường.Lý Thanh không có kết nối câu nói nửa chừng của Lê Thu Vũ, nói.

"Ngươi giúp ta canh chừng người ngoài!"Lê Thu Vũ lúng túng một hồi, quyết định xách kiếm khoanh tay trước ngực mà nhìn chung quanh.Không biết Lý Thanh muốn làm gì, nhưng đi vào Cổ Ma Đạo đồng dạng mê cung, căn bản các nhóm không thể giáp mặt nhau, cho dù thực tế có giáp mặt nhau liền bị Ma Cảnh Đại Giới cấm kỵ ngăn cản.Chỉ là Lê Thu Vũ thấy Lý Thanh cúi người xuống, lục soát trên người Tần Đức Thọ.Không phải chứ...!Hắn còn có nghề "trộm đồ người chết".Không lý nào Ma Cảnh Đại Giới không thể ngăn cản Tần Đức Thọ tìm tới Lý Thanh, chỉ còn một nguyên nhân, hắn có mang theo kỳ ẩn bảo vật.Lý Thanh mau chóng sờ soạng, một thanh phá kiếm, đan dược rẻ tiền, cuối cùng đập vào mắt là một phiến hắc bài hình tròn, vừa vặn năm ngón tay bóp vào, gương mặt lệnh bài khắc đầu hổ đang nhe nanh."Hắc Hổ Bài, Chu gia bảo khí, dùng để đi vào các dạng giới trận lại đơn giản vô cùng!"Lý Thanh sau lưng nghe được Lê Thu Vũ phát ra âm thanh sửng sốt, tiếp theo hệ thống cũng nảy sinh thông tin tương tự.Đối với hệ thống lên tiếng Lý Thanh không quan tâm, thứ nhất là biết được tin tức liên quan Chu gia, đương nhiên là Chu Dũng, thứ hai là hắn cũng đang cần thứ này.Hắc Hổ Bài.Tần Đức Thọ...!Ừm, Đa tạ.Quả nhiên, nhân vật chính đi cảnh đánh quái sẽ vô tình có người đưa tới bảo khí.Cái này đều là theo như sáo lộ, nhân vật chính sẽ "nhặt" đồ vật nha.Còn về Chu Dũng, lại tiếp tục gây nhân quả với mình.Mà lại, Lý Thanh ánh mắt di chuyển xuống Tần Đức Thọ, hiển nhiên Hắc Hổ Bài là bảo khí không giới hạn tu vi người sử dụng.Lý Thanh không có khái niệm trực quan về thứ này, dường như chỉ cần mang trong người, tự khắc qua lại giữa Ma Cảnh Đại Giới.Không biết là có pháp quyết hay vật dẫn kích hoạt bảo khí?Đây là đồ vật của Chu gia, Lý Thanh nghĩ nghĩ, sau đó lại lục soát tiếp trên Tần Đức Thọ bộ dáng thê thảm, rốt cuộc không tìm thấy mảnh giấy nào.Không lẽ Chu Dũng truyền miệng Tần Đức Thọ, không ngại xách linh hồn Tần Đức Thọ lên hỏi han một chút.Ách, vừa rồi mình quên mất, Tần Đức Thọ vốn là quá yếu.Một đòn, đủ để hắn hồn xiêu phách lạc đúng nghĩa.Hẳn là mang trên người, nhưng chỉ có một cái, không có cho Lê Thu Vũ, thôi thì tạm dùng, nghĩ xong Lý Thanh đứng lên cất giữ Hắc Hổ Bài.Lê Thu Vũ cũng biết chút ít về những bảo khí của các đại gia tộc, đây là Hắc Hổ Bài, nhưng ngoài công dụng nó thì nàng cũng không biết thêm gì khác.Đây là đồ tốt!?Không sao, nếu như không thể sử dụng, sau này ra bên ngoài hắn có thể đem Hắc Hổ Bài trao đổi, vì nó so với Tinh Huyết Độc Nhãn còn có độ nổi tiếng.Hai người cứ theo một lộ tuyến mà đi, chợt Lý Thanh dừng lại, nhìn tới một cái vấn đề.Tần Đức Thọ ám sát Lý Thanh, hắn phải từ con đường gần đây chạy qua nha.Mình có thể đi sang "thăm hỏi" bọn hắn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 184: 184: Ta Là Kiếm Ma


Không lâu sau đó, Lý Thanh cùng Lê Thu Vũ tại trên mái nhà lăng không qua đi, điểm đến là tuyến lộ bên cạnh, chợt, hắn đáp xuống đã không còn thấy thân ảnh đại sư tỷ.Nhưng suốt đoạn đường hắn không phát hiện, không đúng, là hắn không nhớ.Lại lạc đường?Lý Thanh nhìn tới trước mắt là một toà đại điện, tường cao cửa lớn, quang huy sáng rọi, không giống với khung cảnh trong Cổ Ma Đạo, giật mình thầm nói.

"Từ trước đã không phát hiện khí tức Thu Vũ, sao mình không nhận ra?"Lê Thu Vũ biến mất, ngay cả khung cảnh cũng là thay đổi.Lý Thanh không biết mình gặp chuyện quái quỷ gì?Vậy mà một cái trung niên nam nhân sắc mặt đen sì đang đứng trước mặt mình, nhưng Lý Thanh chính là tập trung vô cùng, trong đầu hiện lên thông tin của người này.Là Thần Kiếm Tông đại trưởng lão Trịnh Ngọc Thành.Không những vậy mà còn biết tên đối phương.Nhưng cái này làm sao mình lại biết rõ ràng như vậy?Lý Thanh đưa tay sờ lên y phục, Hắc Hổ Bài vẫn còn trong người, chả trách, hắn có thể đi qua Ma Cảnh Đại Giới, nhưng vẫn có chút không giống.Không lẽ, Hắc Hổ Bài đưa mình về thời điểm Kiếm Ma còn sống.Lý Thanh suy luận, lúc này mới chú ý thân thể mình, quả nhiên có chút khác.Đợi cho hắn nhìn ra, thân thể cùng tâm thức hắn với Kiếm Ma như hoà làm một, càng là quỷ dị.Cũng là bước vào cung điện quang huy lóng lánh, hồi ức mạnh mẽ ùa về, để cho hắn triệt để bị hấp dẫn.Hồi ức lăn lộn, Lý Thanh liên tiếp giật mình, cái đậu xanh, chẳng lẽ mình lại tiếp tục xuyên không rồi.Xuyên không thành Kiếm Ma đi!?Vẫn không phải, đây dường như vì quá khứ từ Ma Cảnh Đại Giới tạo thành, như là lúc trước tại Mẫu Yêu Lâm, Hắc Cốt Yêu Thụ dùng ảo cảnh trình bày cho hắn.Mà hồi ức này không đẹp đẽ, Thần Kiếm Tông đại trưởng lão Trịnh Ngọc Thành cướp đi thê tử cùng con trai Kiếm Ma, ở đây từ "cướp" bao hàm trong đó súc sinh cùng tàn nhẫn.Lý Thanh phán đoán không sai, hắn vậy mà bên trong Kiếm Ma thân thể, cảm thụ Kiếm Ma đau khổ.Mà hôm nay, Trịnh Ngọc Thành trưởng lão nở nụ cười thân thiện dễ gần, sắc phong Kiếm Ma làm trưởng lão thứ bảy.Phảng phất một vị tiên tôn trên đường vân du, ban cho ngươi điều ước.Cái này là Kiếm Ma trước kia lấy làm mục tiêu phấn đấu.Nhưng là, xét tình huống này, làm trưởng lão không phải cái giá tốt.Tới đoạn này trong lòng Lý Thanh lại mông lung hỏi thăm về phụ mẫu nó, làm sao người trong Thần Kiếm Tông đều thích làm trưởng lão nha?Kiếm Ma đi tới gần, cười nhạt nói.


"Hoá ra ngươi cho ta làm trưởng lão, là coi như đền bù vợ cùng hài tử của ta!""Cho dù người còn sống, ta cố nhẫn nại tới hôm nay là vì muốn tìm ngươi, nhưng người đã chết, ngươi nghĩ ta sẽ tha thứ cho ngươi?" Kiếm Ma nhìn quanh không gian yên tĩnh, lại nở một nụ cười không mang ý nghĩa.Không để Trịnh Ngọc Thành kịp trả lời, Kiếm Ma lập tức thôi động khí kình, một đạo hồng sắc trường kiếm hình thành trên tay, bất quá trường kiếm không có mũi kiếm, đầu bằng như đao.Lý Thanh khá là đăm chiêu, nguyên lai như vậy, Kiếm Ma cùng Trịnh Ngọc Thành lại có quan hệ như vậy, nhưng không ai hay biết, suy cho cùng hắn coi như nhập ma, các trưởng lão cùng tông chủ sẽ không nguyện ý tin tưởng.Chỉ là xem kịch, nhưng Lý Thanh cũng cảm giác được khí tức cùng áp lực như ban đầu đi cùng Lê Thu Vũ.Bất quá, Trịnh Ngọc Thành cũng là Huyền Chân cao thủ, trước Kiếm Ma không có bao nhiêu sợ hãi, hắn sử dụng chính là một thanh đại kiếm đen sì.Đại kiếm hất lên, quanh điện mười thanh bảo kiếm treo trên tường đột nhiên theo gió mà bay, hướng tới định trấn sát Kiếm Ma.Ngay cả Lý Thanh cùng Kiếm Ma đều cảm giác trong lòng đánh loạn, khó mà di chuyển, Kiếm Ma quát lên.

"Bế Hồn Thuật?"Vô số kiếm khí từ Trịnh Ngọc Thành vờn quanh, hắn chính là cười lạnh nói.

"Biết đã muộn, để ngươi tiêu vong!"Chợt Kiếm Ma tính khí bất thường, từ kinh hoàng thành hưng phấn, nhếch miệng nói.

"Thì sao? Cho dù là Bế Hồn Thuật, kiếm của ta cũng chừa lại một đạo quỷ hồn khó tổn hại!"Nghe xong Lý Thanh kinh ngạc, Kiếm Ma vốn mang thù hận mà làm quỷ tu từ trước chứ không phải sau khi bị tiêu diệt.Đã vậy, thời gian quỷ tu thăng tiến càng tới gần hơn.Kiếm Ma chỉ nhìn về Trịnh Ngọc Thành, nhưng hồng kiếm quét thành cuồng phong, tử sắc kiếm khí kích phát, chính đánh tan hết thảy mười thanh bảo kiếm, Trịnh Ngọc Thành thấy thế sắc mặt không tránh khỏi biến nguy.Đứng trước Bế Hồn Thuật vậy mà Kiếm Ma lại không bị thương, hơn nữa đánh tan thế trận Thần Kiếm Tông ngự kiếm sư hoàn mỹ mười kiếm.Nhưng Trịnh Ngọc Thành cũng là kịp thở ra đại khí hô lên.


"Tế hồn cho quỷ thần bất chính, ngươi không xứng là người Thần Kiếm Tông!"Vừa dứt lời, sáu cái thân ảnh từ bên ngoài nhảy vào, trong đó là năm vị trưởng lão còn lại."Quả nhiên là Kiếm Ma không sai, ngươi đã hết đường cứu chữa!""Nghịch đồ Kiếm Ma, hôm nay chúng ta sẽ vì các đại tông môn diệt trừ hậu hoạ!""Kiếm Ma, đứng trước Thần Kiếm Tông trưởng lão còn không mau quỳ xuống!"Cuối cùng chính là Thần Kiếm Tông tông chủ, có chút thở dài nói.

"Đồ nhi, sao ngươi lại lầm đường lạc lối, vi sư cũng không thể cứu được ngươi!"Kiếm Ma nhìn qua các vị trưởng lão, dừng lại khi thấy Thần Kiếm Tông tông chủ Tạ Lâm, trong lòng Lý Thanh cũng cảm nhận được giữa Kiếm Ma cùng Tạ Lâm có tình cảm sư đồ, nhưng Tạ Lâm rốt cuộc thay vì tin đồ đệ mình lại tin lời đại trưởng lão, làm hắn cũng cảm giác thêm một chút đau nhói.Chẳng qua, tình cảm sư đồ này cho tới hai giây sau đó liền mất sạch, Kiếm Ma hoàn toàn hoá ma."Cùng lên, cùng lên đi à!" Chợt Kiếm Ma ngửa đầu nói, quỷ dị cười lớn.Năm vị trưởng lão nhìn về Kiếm Ma cuồng vọng, thay phiên lắc đầu, sau đó cùng phóng tới phối hợp với đại trưởng lão.Trong khi đó Trịnh Ngọc Thành không khỏi phải nham hiểm cười một tiếng, hiện tại, mọi người đều xem Kiếm Ma là Thần Kiếm Tông đại hung.Vô số kiếm mang rơi xuống, như là mưa trân châu, Kiếm Ma huơ kiếm chống trả, đánh nhau hơn mười hiệp, Lý Thanh cảm giác thần hồn không ngừng lắc lư chao đảo, nhưng mình lại không cách nào thoát khỏi cơ thể hắn.Không ngờ là oán niệm Kiếm Ma sâu như vậy, Lý Thanh cũng vô pháp kháng cự.Không đúng, đây là Hắc Hổ Bài tác dụng phụ.Đột nhiên, Kiếm Ma cũng như Lý Thanh bị ném vào thiên địa tối tăm, phía trên cao âm thanh từ Tạ Lâm vang vọng rõ ràng.


"Đồ nhi sai lầm, vi sư chịu tội, hi sinh một giọt tiên huyết của ta, các vị trưởng lão, lên!"Dứt lời, sáu vị trưởng lão bay lên cùng kết pháp ấn, trên trời kim quang bay lượn, để cho Lý Thanh cùng Kiếm Ma cơ hồ đồng thời kinh hô lên.

"Là phong ấn trận pháp!"Lập tức sau đó, không gian biến chuyển nứt vỡ, Kiếm Ma đau đớn bị cuốn vào pháp lực, về phần Lý Thanh cũng có một tia lo lắng.Đừng nói là, sau khi phong ấn xong mình vẫn không có tỉnh lại, kết cục với Kiếm Ma "một xác hai mạng" cùng chôn sống một nơi này.Đừng nói mình vĩnh viễn quay về quá khứ, làm lại từ đầu.Hệ thống, ngươi ở đâu?Ách, Lý Thanh chỉ biết gào thét trong tâm thức, mà hệ thống cũng không trả lời hắn, chứng tỏ đây như trong mộng cảnh, hệ thống cùng hắn không được kết thông.Đây là hệ thống yếu điểm?Bất quá, hắn cũng không muốn lợi dụng cái này thoát khỏi hệ thống.Nhưng nếu, chính mình quay về quá khứ làm Kiếm Ma, còn có hệ thống khác hay chăng?Nghĩ tới đây, Lý Thanh chỉ cầu mong Kiếm Ma không chết nha.Ách, mạch truyện không thay đổi, Kiếm Ma nhất định phải chết..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 184: 184: Ta Là Kiếm Ma


Không lâu sau đó, Lý Thanh cùng Lê Thu Vũ tại trên mái nhà lăng không qua đi, điểm đến là tuyến lộ bên cạnh, chợt, hắn đáp xuống đã không còn thấy thân ảnh đại sư tỷ.Nhưng suốt đoạn đường hắn không phát hiện, không đúng, là hắn không nhớ.Lại lạc đường?Lý Thanh nhìn tới trước mắt là một toà đại điện, tường cao cửa lớn, quang huy sáng rọi, không giống với khung cảnh trong Cổ Ma Đạo, giật mình thầm nói.

"Từ trước đã không phát hiện khí tức Thu Vũ, sao mình không nhận ra?"Lê Thu Vũ biến mất, ngay cả khung cảnh cũng là thay đổi.Lý Thanh không biết mình gặp chuyện quái quỷ gì?Vậy mà một cái trung niên nam nhân sắc mặt đen sì đang đứng trước mặt mình, nhưng Lý Thanh chính là tập trung vô cùng, trong đầu hiện lên thông tin của người này.Là Thần Kiếm Tông đại trưởng lão Trịnh Ngọc Thành.Không những vậy mà còn biết tên đối phương.Nhưng cái này làm sao mình lại biết rõ ràng như vậy?Lý Thanh đưa tay sờ lên y phục, Hắc Hổ Bài vẫn còn trong người, chả trách, hắn có thể đi qua Ma Cảnh Đại Giới, nhưng vẫn có chút không giống.Không lẽ, Hắc Hổ Bài đưa mình về thời điểm Kiếm Ma còn sống.Lý Thanh suy luận, lúc này mới chú ý thân thể mình, quả nhiên có chút khác.Đợi cho hắn nhìn ra, thân thể cùng tâm thức hắn với Kiếm Ma như hoà làm một, càng là quỷ dị.Cũng là bước vào cung điện quang huy lóng lánh, hồi ức mạnh mẽ ùa về, để cho hắn triệt để bị hấp dẫn.Hồi ức lăn lộn, Lý Thanh liên tiếp giật mình, cái đậu xanh, chẳng lẽ mình lại tiếp tục xuyên không rồi.Xuyên không thành Kiếm Ma đi!?Vẫn không phải, đây dường như vì quá khứ từ Ma Cảnh Đại Giới tạo thành, như là lúc trước tại Mẫu Yêu Lâm, Hắc Cốt Yêu Thụ dùng ảo cảnh trình bày cho hắn.Mà hồi ức này không đẹp đẽ, Thần Kiếm Tông đại trưởng lão Trịnh Ngọc Thành cướp đi thê tử cùng con trai Kiếm Ma, ở đây từ "cướp" bao hàm trong đó súc sinh cùng tàn nhẫn.Lý Thanh phán đoán không sai, hắn vậy mà bên trong Kiếm Ma thân thể, cảm thụ Kiếm Ma đau khổ.Mà hôm nay, Trịnh Ngọc Thành trưởng lão nở nụ cười thân thiện dễ gần, sắc phong Kiếm Ma làm trưởng lão thứ bảy.Phảng phất một vị tiên tôn trên đường vân du, ban cho ngươi điều ước.Cái này là Kiếm Ma trước kia lấy làm mục tiêu phấn đấu.Nhưng là, xét tình huống này, làm trưởng lão không phải cái giá tốt.Tới đoạn này trong lòng Lý Thanh lại mông lung hỏi thăm về phụ mẫu nó, làm sao người trong Thần Kiếm Tông đều thích làm trưởng lão nha?Kiếm Ma đi tới gần, cười nhạt nói.


"Hoá ra ngươi cho ta làm trưởng lão, là coi như đền bù vợ cùng hài tử của ta!""Cho dù người còn sống, ta cố nhẫn nại tới hôm nay là vì muốn tìm ngươi, nhưng người đã chết, ngươi nghĩ ta sẽ tha thứ cho ngươi?" Kiếm Ma nhìn quanh không gian yên tĩnh, lại nở một nụ cười không mang ý nghĩa.Không để Trịnh Ngọc Thành kịp trả lời, Kiếm Ma lập tức thôi động khí kình, một đạo hồng sắc trường kiếm hình thành trên tay, bất quá trường kiếm không có mũi kiếm, đầu bằng như đao.Lý Thanh khá là đăm chiêu, nguyên lai như vậy, Kiếm Ma cùng Trịnh Ngọc Thành lại có quan hệ như vậy, nhưng không ai hay biết, suy cho cùng hắn coi như nhập ma, các trưởng lão cùng tông chủ sẽ không nguyện ý tin tưởng.Chỉ là xem kịch, nhưng Lý Thanh cũng cảm giác được khí tức cùng áp lực như ban đầu đi cùng Lê Thu Vũ.Bất quá, Trịnh Ngọc Thành cũng là Huyền Chân cao thủ, trước Kiếm Ma không có bao nhiêu sợ hãi, hắn sử dụng chính là một thanh đại kiếm đen sì.Đại kiếm hất lên, quanh điện mười thanh bảo kiếm treo trên tường đột nhiên theo gió mà bay, hướng tới định trấn sát Kiếm Ma.Ngay cả Lý Thanh cùng Kiếm Ma đều cảm giác trong lòng đánh loạn, khó mà di chuyển, Kiếm Ma quát lên.

"Bế Hồn Thuật?"Vô số kiếm khí từ Trịnh Ngọc Thành vờn quanh, hắn chính là cười lạnh nói.

"Biết đã muộn, để ngươi tiêu vong!"Chợt Kiếm Ma tính khí bất thường, từ kinh hoàng thành hưng phấn, nhếch miệng nói.

"Thì sao? Cho dù là Bế Hồn Thuật, kiếm của ta cũng chừa lại một đạo quỷ hồn khó tổn hại!"Nghe xong Lý Thanh kinh ngạc, Kiếm Ma vốn mang thù hận mà làm quỷ tu từ trước chứ không phải sau khi bị tiêu diệt.Đã vậy, thời gian quỷ tu thăng tiến càng tới gần hơn.Kiếm Ma chỉ nhìn về Trịnh Ngọc Thành, nhưng hồng kiếm quét thành cuồng phong, tử sắc kiếm khí kích phát, chính đánh tan hết thảy mười thanh bảo kiếm, Trịnh Ngọc Thành thấy thế sắc mặt không tránh khỏi biến nguy.Đứng trước Bế Hồn Thuật vậy mà Kiếm Ma lại không bị thương, hơn nữa đánh tan thế trận Thần Kiếm Tông ngự kiếm sư hoàn mỹ mười kiếm.Nhưng Trịnh Ngọc Thành cũng là kịp thở ra đại khí hô lên.


"Tế hồn cho quỷ thần bất chính, ngươi không xứng là người Thần Kiếm Tông!"Vừa dứt lời, sáu cái thân ảnh từ bên ngoài nhảy vào, trong đó là năm vị trưởng lão còn lại."Quả nhiên là Kiếm Ma không sai, ngươi đã hết đường cứu chữa!""Nghịch đồ Kiếm Ma, hôm nay chúng ta sẽ vì các đại tông môn diệt trừ hậu hoạ!""Kiếm Ma, đứng trước Thần Kiếm Tông trưởng lão còn không mau quỳ xuống!"Cuối cùng chính là Thần Kiếm Tông tông chủ, có chút thở dài nói.

"Đồ nhi, sao ngươi lại lầm đường lạc lối, vi sư cũng không thể cứu được ngươi!"Kiếm Ma nhìn qua các vị trưởng lão, dừng lại khi thấy Thần Kiếm Tông tông chủ Tạ Lâm, trong lòng Lý Thanh cũng cảm nhận được giữa Kiếm Ma cùng Tạ Lâm có tình cảm sư đồ, nhưng Tạ Lâm rốt cuộc thay vì tin đồ đệ mình lại tin lời đại trưởng lão, làm hắn cũng cảm giác thêm một chút đau nhói.Chẳng qua, tình cảm sư đồ này cho tới hai giây sau đó liền mất sạch, Kiếm Ma hoàn toàn hoá ma."Cùng lên, cùng lên đi à!" Chợt Kiếm Ma ngửa đầu nói, quỷ dị cười lớn.Năm vị trưởng lão nhìn về Kiếm Ma cuồng vọng, thay phiên lắc đầu, sau đó cùng phóng tới phối hợp với đại trưởng lão.Trong khi đó Trịnh Ngọc Thành không khỏi phải nham hiểm cười một tiếng, hiện tại, mọi người đều xem Kiếm Ma là Thần Kiếm Tông đại hung.Vô số kiếm mang rơi xuống, như là mưa trân châu, Kiếm Ma huơ kiếm chống trả, đánh nhau hơn mười hiệp, Lý Thanh cảm giác thần hồn không ngừng lắc lư chao đảo, nhưng mình lại không cách nào thoát khỏi cơ thể hắn.Không ngờ là oán niệm Kiếm Ma sâu như vậy, Lý Thanh cũng vô pháp kháng cự.Không đúng, đây là Hắc Hổ Bài tác dụng phụ.Đột nhiên, Kiếm Ma cũng như Lý Thanh bị ném vào thiên địa tối tăm, phía trên cao âm thanh từ Tạ Lâm vang vọng rõ ràng.


"Đồ nhi sai lầm, vi sư chịu tội, hi sinh một giọt tiên huyết của ta, các vị trưởng lão, lên!"Dứt lời, sáu vị trưởng lão bay lên cùng kết pháp ấn, trên trời kim quang bay lượn, để cho Lý Thanh cùng Kiếm Ma cơ hồ đồng thời kinh hô lên.

"Là phong ấn trận pháp!"Lập tức sau đó, không gian biến chuyển nứt vỡ, Kiếm Ma đau đớn bị cuốn vào pháp lực, về phần Lý Thanh cũng có một tia lo lắng.Đừng nói là, sau khi phong ấn xong mình vẫn không có tỉnh lại, kết cục với Kiếm Ma "một xác hai mạng" cùng chôn sống một nơi này.Đừng nói mình vĩnh viễn quay về quá khứ, làm lại từ đầu.Hệ thống, ngươi ở đâu?Ách, Lý Thanh chỉ biết gào thét trong tâm thức, mà hệ thống cũng không trả lời hắn, chứng tỏ đây như trong mộng cảnh, hệ thống cùng hắn không được kết thông.Đây là hệ thống yếu điểm?Bất quá, hắn cũng không muốn lợi dụng cái này thoát khỏi hệ thống.Nhưng nếu, chính mình quay về quá khứ làm Kiếm Ma, còn có hệ thống khác hay chăng?Nghĩ tới đây, Lý Thanh chỉ cầu mong Kiếm Ma không chết nha.Ách, mạch truyện không thay đổi, Kiếm Ma nhất định phải chết..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 184: 184: Ta Là Kiếm Ma


Không lâu sau đó, Lý Thanh cùng Lê Thu Vũ tại trên mái nhà lăng không qua đi, điểm đến là tuyến lộ bên cạnh, chợt, hắn đáp xuống đã không còn thấy thân ảnh đại sư tỷ.Nhưng suốt đoạn đường hắn không phát hiện, không đúng, là hắn không nhớ.Lại lạc đường?Lý Thanh nhìn tới trước mắt là một toà đại điện, tường cao cửa lớn, quang huy sáng rọi, không giống với khung cảnh trong Cổ Ma Đạo, giật mình thầm nói.

"Từ trước đã không phát hiện khí tức Thu Vũ, sao mình không nhận ra?"Lê Thu Vũ biến mất, ngay cả khung cảnh cũng là thay đổi.Lý Thanh không biết mình gặp chuyện quái quỷ gì?Vậy mà một cái trung niên nam nhân sắc mặt đen sì đang đứng trước mặt mình, nhưng Lý Thanh chính là tập trung vô cùng, trong đầu hiện lên thông tin của người này.Là Thần Kiếm Tông đại trưởng lão Trịnh Ngọc Thành.Không những vậy mà còn biết tên đối phương.Nhưng cái này làm sao mình lại biết rõ ràng như vậy?Lý Thanh đưa tay sờ lên y phục, Hắc Hổ Bài vẫn còn trong người, chả trách, hắn có thể đi qua Ma Cảnh Đại Giới, nhưng vẫn có chút không giống.Không lẽ, Hắc Hổ Bài đưa mình về thời điểm Kiếm Ma còn sống.Lý Thanh suy luận, lúc này mới chú ý thân thể mình, quả nhiên có chút khác.Đợi cho hắn nhìn ra, thân thể cùng tâm thức hắn với Kiếm Ma như hoà làm một, càng là quỷ dị.Cũng là bước vào cung điện quang huy lóng lánh, hồi ức mạnh mẽ ùa về, để cho hắn triệt để bị hấp dẫn.Hồi ức lăn lộn, Lý Thanh liên tiếp giật mình, cái đậu xanh, chẳng lẽ mình lại tiếp tục xuyên không rồi.Xuyên không thành Kiếm Ma đi!?Vẫn không phải, đây dường như vì quá khứ từ Ma Cảnh Đại Giới tạo thành, như là lúc trước tại Mẫu Yêu Lâm, Hắc Cốt Yêu Thụ dùng ảo cảnh trình bày cho hắn.Mà hồi ức này không đẹp đẽ, Thần Kiếm Tông đại trưởng lão Trịnh Ngọc Thành cướp đi thê tử cùng con trai Kiếm Ma, ở đây từ "cướp" bao hàm trong đó súc sinh cùng tàn nhẫn.Lý Thanh phán đoán không sai, hắn vậy mà bên trong Kiếm Ma thân thể, cảm thụ Kiếm Ma đau khổ.Mà hôm nay, Trịnh Ngọc Thành trưởng lão nở nụ cười thân thiện dễ gần, sắc phong Kiếm Ma làm trưởng lão thứ bảy.Phảng phất một vị tiên tôn trên đường vân du, ban cho ngươi điều ước.Cái này là Kiếm Ma trước kia lấy làm mục tiêu phấn đấu.Nhưng là, xét tình huống này, làm trưởng lão không phải cái giá tốt.Tới đoạn này trong lòng Lý Thanh lại mông lung hỏi thăm về phụ mẫu nó, làm sao người trong Thần Kiếm Tông đều thích làm trưởng lão nha?Kiếm Ma đi tới gần, cười nhạt nói.


"Hoá ra ngươi cho ta làm trưởng lão, là coi như đền bù vợ cùng hài tử của ta!""Cho dù người còn sống, ta cố nhẫn nại tới hôm nay là vì muốn tìm ngươi, nhưng người đã chết, ngươi nghĩ ta sẽ tha thứ cho ngươi?" Kiếm Ma nhìn quanh không gian yên tĩnh, lại nở một nụ cười không mang ý nghĩa.Không để Trịnh Ngọc Thành kịp trả lời, Kiếm Ma lập tức thôi động khí kình, một đạo hồng sắc trường kiếm hình thành trên tay, bất quá trường kiếm không có mũi kiếm, đầu bằng như đao.Lý Thanh khá là đăm chiêu, nguyên lai như vậy, Kiếm Ma cùng Trịnh Ngọc Thành lại có quan hệ như vậy, nhưng không ai hay biết, suy cho cùng hắn coi như nhập ma, các trưởng lão cùng tông chủ sẽ không nguyện ý tin tưởng.Chỉ là xem kịch, nhưng Lý Thanh cũng cảm giác được khí tức cùng áp lực như ban đầu đi cùng Lê Thu Vũ.Bất quá, Trịnh Ngọc Thành cũng là Huyền Chân cao thủ, trước Kiếm Ma không có bao nhiêu sợ hãi, hắn sử dụng chính là một thanh đại kiếm đen sì.Đại kiếm hất lên, quanh điện mười thanh bảo kiếm treo trên tường đột nhiên theo gió mà bay, hướng tới định trấn sát Kiếm Ma.Ngay cả Lý Thanh cùng Kiếm Ma đều cảm giác trong lòng đánh loạn, khó mà di chuyển, Kiếm Ma quát lên.

"Bế Hồn Thuật?"Vô số kiếm khí từ Trịnh Ngọc Thành vờn quanh, hắn chính là cười lạnh nói.

"Biết đã muộn, để ngươi tiêu vong!"Chợt Kiếm Ma tính khí bất thường, từ kinh hoàng thành hưng phấn, nhếch miệng nói.

"Thì sao? Cho dù là Bế Hồn Thuật, kiếm của ta cũng chừa lại một đạo quỷ hồn khó tổn hại!"Nghe xong Lý Thanh kinh ngạc, Kiếm Ma vốn mang thù hận mà làm quỷ tu từ trước chứ không phải sau khi bị tiêu diệt.Đã vậy, thời gian quỷ tu thăng tiến càng tới gần hơn.Kiếm Ma chỉ nhìn về Trịnh Ngọc Thành, nhưng hồng kiếm quét thành cuồng phong, tử sắc kiếm khí kích phát, chính đánh tan hết thảy mười thanh bảo kiếm, Trịnh Ngọc Thành thấy thế sắc mặt không tránh khỏi biến nguy.Đứng trước Bế Hồn Thuật vậy mà Kiếm Ma lại không bị thương, hơn nữa đánh tan thế trận Thần Kiếm Tông ngự kiếm sư hoàn mỹ mười kiếm.Nhưng Trịnh Ngọc Thành cũng là kịp thở ra đại khí hô lên.


"Tế hồn cho quỷ thần bất chính, ngươi không xứng là người Thần Kiếm Tông!"Vừa dứt lời, sáu cái thân ảnh từ bên ngoài nhảy vào, trong đó là năm vị trưởng lão còn lại."Quả nhiên là Kiếm Ma không sai, ngươi đã hết đường cứu chữa!""Nghịch đồ Kiếm Ma, hôm nay chúng ta sẽ vì các đại tông môn diệt trừ hậu hoạ!""Kiếm Ma, đứng trước Thần Kiếm Tông trưởng lão còn không mau quỳ xuống!"Cuối cùng chính là Thần Kiếm Tông tông chủ, có chút thở dài nói.

"Đồ nhi, sao ngươi lại lầm đường lạc lối, vi sư cũng không thể cứu được ngươi!"Kiếm Ma nhìn qua các vị trưởng lão, dừng lại khi thấy Thần Kiếm Tông tông chủ Tạ Lâm, trong lòng Lý Thanh cũng cảm nhận được giữa Kiếm Ma cùng Tạ Lâm có tình cảm sư đồ, nhưng Tạ Lâm rốt cuộc thay vì tin đồ đệ mình lại tin lời đại trưởng lão, làm hắn cũng cảm giác thêm một chút đau nhói.Chẳng qua, tình cảm sư đồ này cho tới hai giây sau đó liền mất sạch, Kiếm Ma hoàn toàn hoá ma."Cùng lên, cùng lên đi à!" Chợt Kiếm Ma ngửa đầu nói, quỷ dị cười lớn.Năm vị trưởng lão nhìn về Kiếm Ma cuồng vọng, thay phiên lắc đầu, sau đó cùng phóng tới phối hợp với đại trưởng lão.Trong khi đó Trịnh Ngọc Thành không khỏi phải nham hiểm cười một tiếng, hiện tại, mọi người đều xem Kiếm Ma là Thần Kiếm Tông đại hung.Vô số kiếm mang rơi xuống, như là mưa trân châu, Kiếm Ma huơ kiếm chống trả, đánh nhau hơn mười hiệp, Lý Thanh cảm giác thần hồn không ngừng lắc lư chao đảo, nhưng mình lại không cách nào thoát khỏi cơ thể hắn.Không ngờ là oán niệm Kiếm Ma sâu như vậy, Lý Thanh cũng vô pháp kháng cự.Không đúng, đây là Hắc Hổ Bài tác dụng phụ.Đột nhiên, Kiếm Ma cũng như Lý Thanh bị ném vào thiên địa tối tăm, phía trên cao âm thanh từ Tạ Lâm vang vọng rõ ràng.


"Đồ nhi sai lầm, vi sư chịu tội, hi sinh một giọt tiên huyết của ta, các vị trưởng lão, lên!"Dứt lời, sáu vị trưởng lão bay lên cùng kết pháp ấn, trên trời kim quang bay lượn, để cho Lý Thanh cùng Kiếm Ma cơ hồ đồng thời kinh hô lên.

"Là phong ấn trận pháp!"Lập tức sau đó, không gian biến chuyển nứt vỡ, Kiếm Ma đau đớn bị cuốn vào pháp lực, về phần Lý Thanh cũng có một tia lo lắng.Đừng nói là, sau khi phong ấn xong mình vẫn không có tỉnh lại, kết cục với Kiếm Ma "một xác hai mạng" cùng chôn sống một nơi này.Đừng nói mình vĩnh viễn quay về quá khứ, làm lại từ đầu.Hệ thống, ngươi ở đâu?Ách, Lý Thanh chỉ biết gào thét trong tâm thức, mà hệ thống cũng không trả lời hắn, chứng tỏ đây như trong mộng cảnh, hệ thống cùng hắn không được kết thông.Đây là hệ thống yếu điểm?Bất quá, hắn cũng không muốn lợi dụng cái này thoát khỏi hệ thống.Nhưng nếu, chính mình quay về quá khứ làm Kiếm Ma, còn có hệ thống khác hay chăng?Nghĩ tới đây, Lý Thanh chỉ cầu mong Kiếm Ma không chết nha.Ách, mạch truyện không thay đổi, Kiếm Ma nhất định phải chết..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 184: 184: Ta Là Kiếm Ma


Không lâu sau đó, Lý Thanh cùng Lê Thu Vũ tại trên mái nhà lăng không qua đi, điểm đến là tuyến lộ bên cạnh, chợt, hắn đáp xuống đã không còn thấy thân ảnh đại sư tỷ.Nhưng suốt đoạn đường hắn không phát hiện, không đúng, là hắn không nhớ.Lại lạc đường?Lý Thanh nhìn tới trước mắt là một toà đại điện, tường cao cửa lớn, quang huy sáng rọi, không giống với khung cảnh trong Cổ Ma Đạo, giật mình thầm nói.

"Từ trước đã không phát hiện khí tức Thu Vũ, sao mình không nhận ra?"Lê Thu Vũ biến mất, ngay cả khung cảnh cũng là thay đổi.Lý Thanh không biết mình gặp chuyện quái quỷ gì?Vậy mà một cái trung niên nam nhân sắc mặt đen sì đang đứng trước mặt mình, nhưng Lý Thanh chính là tập trung vô cùng, trong đầu hiện lên thông tin của người này.Là Thần Kiếm Tông đại trưởng lão Trịnh Ngọc Thành.Không những vậy mà còn biết tên đối phương.Nhưng cái này làm sao mình lại biết rõ ràng như vậy?Lý Thanh đưa tay sờ lên y phục, Hắc Hổ Bài vẫn còn trong người, chả trách, hắn có thể đi qua Ma Cảnh Đại Giới, nhưng vẫn có chút không giống.Không lẽ, Hắc Hổ Bài đưa mình về thời điểm Kiếm Ma còn sống.Lý Thanh suy luận, lúc này mới chú ý thân thể mình, quả nhiên có chút khác.Đợi cho hắn nhìn ra, thân thể cùng tâm thức hắn với Kiếm Ma như hoà làm một, càng là quỷ dị.Cũng là bước vào cung điện quang huy lóng lánh, hồi ức mạnh mẽ ùa về, để cho hắn triệt để bị hấp dẫn.Hồi ức lăn lộn, Lý Thanh liên tiếp giật mình, cái đậu xanh, chẳng lẽ mình lại tiếp tục xuyên không rồi.Xuyên không thành Kiếm Ma đi!?Vẫn không phải, đây dường như vì quá khứ từ Ma Cảnh Đại Giới tạo thành, như là lúc trước tại Mẫu Yêu Lâm, Hắc Cốt Yêu Thụ dùng ảo cảnh trình bày cho hắn.Mà hồi ức này không đẹp đẽ, Thần Kiếm Tông đại trưởng lão Trịnh Ngọc Thành cướp đi thê tử cùng con trai Kiếm Ma, ở đây từ "cướp" bao hàm trong đó súc sinh cùng tàn nhẫn.Lý Thanh phán đoán không sai, hắn vậy mà bên trong Kiếm Ma thân thể, cảm thụ Kiếm Ma đau khổ.Mà hôm nay, Trịnh Ngọc Thành trưởng lão nở nụ cười thân thiện dễ gần, sắc phong Kiếm Ma làm trưởng lão thứ bảy.Phảng phất một vị tiên tôn trên đường vân du, ban cho ngươi điều ước.Cái này là Kiếm Ma trước kia lấy làm mục tiêu phấn đấu.Nhưng là, xét tình huống này, làm trưởng lão không phải cái giá tốt.Tới đoạn này trong lòng Lý Thanh lại mông lung hỏi thăm về phụ mẫu nó, làm sao người trong Thần Kiếm Tông đều thích làm trưởng lão nha?Kiếm Ma đi tới gần, cười nhạt nói.


"Hoá ra ngươi cho ta làm trưởng lão, là coi như đền bù vợ cùng hài tử của ta!""Cho dù người còn sống, ta cố nhẫn nại tới hôm nay là vì muốn tìm ngươi, nhưng người đã chết, ngươi nghĩ ta sẽ tha thứ cho ngươi?" Kiếm Ma nhìn quanh không gian yên tĩnh, lại nở một nụ cười không mang ý nghĩa.Không để Trịnh Ngọc Thành kịp trả lời, Kiếm Ma lập tức thôi động khí kình, một đạo hồng sắc trường kiếm hình thành trên tay, bất quá trường kiếm không có mũi kiếm, đầu bằng như đao.Lý Thanh khá là đăm chiêu, nguyên lai như vậy, Kiếm Ma cùng Trịnh Ngọc Thành lại có quan hệ như vậy, nhưng không ai hay biết, suy cho cùng hắn coi như nhập ma, các trưởng lão cùng tông chủ sẽ không nguyện ý tin tưởng.Chỉ là xem kịch, nhưng Lý Thanh cũng cảm giác được khí tức cùng áp lực như ban đầu đi cùng Lê Thu Vũ.Bất quá, Trịnh Ngọc Thành cũng là Huyền Chân cao thủ, trước Kiếm Ma không có bao nhiêu sợ hãi, hắn sử dụng chính là một thanh đại kiếm đen sì.Đại kiếm hất lên, quanh điện mười thanh bảo kiếm treo trên tường đột nhiên theo gió mà bay, hướng tới định trấn sát Kiếm Ma.Ngay cả Lý Thanh cùng Kiếm Ma đều cảm giác trong lòng đánh loạn, khó mà di chuyển, Kiếm Ma quát lên.

"Bế Hồn Thuật?"Vô số kiếm khí từ Trịnh Ngọc Thành vờn quanh, hắn chính là cười lạnh nói.

"Biết đã muộn, để ngươi tiêu vong!"Chợt Kiếm Ma tính khí bất thường, từ kinh hoàng thành hưng phấn, nhếch miệng nói.

"Thì sao? Cho dù là Bế Hồn Thuật, kiếm của ta cũng chừa lại một đạo quỷ hồn khó tổn hại!"Nghe xong Lý Thanh kinh ngạc, Kiếm Ma vốn mang thù hận mà làm quỷ tu từ trước chứ không phải sau khi bị tiêu diệt.Đã vậy, thời gian quỷ tu thăng tiến càng tới gần hơn.Kiếm Ma chỉ nhìn về Trịnh Ngọc Thành, nhưng hồng kiếm quét thành cuồng phong, tử sắc kiếm khí kích phát, chính đánh tan hết thảy mười thanh bảo kiếm, Trịnh Ngọc Thành thấy thế sắc mặt không tránh khỏi biến nguy.Đứng trước Bế Hồn Thuật vậy mà Kiếm Ma lại không bị thương, hơn nữa đánh tan thế trận Thần Kiếm Tông ngự kiếm sư hoàn mỹ mười kiếm.Nhưng Trịnh Ngọc Thành cũng là kịp thở ra đại khí hô lên.


"Tế hồn cho quỷ thần bất chính, ngươi không xứng là người Thần Kiếm Tông!"Vừa dứt lời, sáu cái thân ảnh từ bên ngoài nhảy vào, trong đó là năm vị trưởng lão còn lại."Quả nhiên là Kiếm Ma không sai, ngươi đã hết đường cứu chữa!""Nghịch đồ Kiếm Ma, hôm nay chúng ta sẽ vì các đại tông môn diệt trừ hậu hoạ!""Kiếm Ma, đứng trước Thần Kiếm Tông trưởng lão còn không mau quỳ xuống!"Cuối cùng chính là Thần Kiếm Tông tông chủ, có chút thở dài nói.

"Đồ nhi, sao ngươi lại lầm đường lạc lối, vi sư cũng không thể cứu được ngươi!"Kiếm Ma nhìn qua các vị trưởng lão, dừng lại khi thấy Thần Kiếm Tông tông chủ Tạ Lâm, trong lòng Lý Thanh cũng cảm nhận được giữa Kiếm Ma cùng Tạ Lâm có tình cảm sư đồ, nhưng Tạ Lâm rốt cuộc thay vì tin đồ đệ mình lại tin lời đại trưởng lão, làm hắn cũng cảm giác thêm một chút đau nhói.Chẳng qua, tình cảm sư đồ này cho tới hai giây sau đó liền mất sạch, Kiếm Ma hoàn toàn hoá ma."Cùng lên, cùng lên đi à!" Chợt Kiếm Ma ngửa đầu nói, quỷ dị cười lớn.Năm vị trưởng lão nhìn về Kiếm Ma cuồng vọng, thay phiên lắc đầu, sau đó cùng phóng tới phối hợp với đại trưởng lão.Trong khi đó Trịnh Ngọc Thành không khỏi phải nham hiểm cười một tiếng, hiện tại, mọi người đều xem Kiếm Ma là Thần Kiếm Tông đại hung.Vô số kiếm mang rơi xuống, như là mưa trân châu, Kiếm Ma huơ kiếm chống trả, đánh nhau hơn mười hiệp, Lý Thanh cảm giác thần hồn không ngừng lắc lư chao đảo, nhưng mình lại không cách nào thoát khỏi cơ thể hắn.Không ngờ là oán niệm Kiếm Ma sâu như vậy, Lý Thanh cũng vô pháp kháng cự.Không đúng, đây là Hắc Hổ Bài tác dụng phụ.Đột nhiên, Kiếm Ma cũng như Lý Thanh bị ném vào thiên địa tối tăm, phía trên cao âm thanh từ Tạ Lâm vang vọng rõ ràng.


"Đồ nhi sai lầm, vi sư chịu tội, hi sinh một giọt tiên huyết của ta, các vị trưởng lão, lên!"Dứt lời, sáu vị trưởng lão bay lên cùng kết pháp ấn, trên trời kim quang bay lượn, để cho Lý Thanh cùng Kiếm Ma cơ hồ đồng thời kinh hô lên.

"Là phong ấn trận pháp!"Lập tức sau đó, không gian biến chuyển nứt vỡ, Kiếm Ma đau đớn bị cuốn vào pháp lực, về phần Lý Thanh cũng có một tia lo lắng.Đừng nói là, sau khi phong ấn xong mình vẫn không có tỉnh lại, kết cục với Kiếm Ma "một xác hai mạng" cùng chôn sống một nơi này.Đừng nói mình vĩnh viễn quay về quá khứ, làm lại từ đầu.Hệ thống, ngươi ở đâu?Ách, Lý Thanh chỉ biết gào thét trong tâm thức, mà hệ thống cũng không trả lời hắn, chứng tỏ đây như trong mộng cảnh, hệ thống cùng hắn không được kết thông.Đây là hệ thống yếu điểm?Bất quá, hắn cũng không muốn lợi dụng cái này thoát khỏi hệ thống.Nhưng nếu, chính mình quay về quá khứ làm Kiếm Ma, còn có hệ thống khác hay chăng?Nghĩ tới đây, Lý Thanh chỉ cầu mong Kiếm Ma không chết nha.Ách, mạch truyện không thay đổi, Kiếm Ma nhất định phải chết..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom