Cập nhật mới

Dịch Dân Quốc Thiếu Nữ Phong Thủy Sư

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40: 40: Vương Ngưng Trở Mặt


Trịnh lão thái thái nghe vậy lập tức lạnh mặt :”Đồ ngỗ nghịch kia sắc mặt không tốt chỗ nào ? Ta xem nó mỗi ngày tinh thần đều tốt mà.

Người có phải là không muốn đem những đồ vật này hiếu kính bà già này hay không ? Ngươi là cái đồ bất hiếu, khó trách dạy ra con gái cũng là đồ bất hiếu, ta thấy lão nhị nên đem ngươi bỏ đi, cả hai đứa trong nhà cũng hư cả rồi.”Vương Ngưng sắc mặt tái nhớt, nàng nghe từ bỏ đi mà thân hình cứng đờ, nàng biết nếu có một ngày lão bà này nói với trượng phu mình, không chừng chồng mình sẽ đồng ý sự an bài vô lý đó.

Nàng cắn môi, lã chã chực khóc.


Gia nghiệp hiện tại rõ ràng đều do con gái mình mang tới, những quà tặng này cũng là tặng con gái mình, chính mình là nên đưa một chút cho nó tẩm bổ, như thế mà là bất hiếu sao ?Trịnh lão thái thái thấy Vương Ngưng cắn môi không nói lời nào, hừ lạnh nói :”Chuyện học hành ta giao cho hai ngươi đi làm đến đâu rồi ?”Vương Ngưng nghĩ đến Chu Quang Tông, hạ tâm đang khó chiu mở lời :”Quang Tông đã làm theo lời mẹ, đi hỏi thăm, nhưng những bằng hữu đều nói Nam Kinh đệ nhất trường đều dành cho tiểu thư thiếu gia nhà có tiền, bọn họ cũng không có phương án gì.

Lớn nhỏ tứ nha đầu nhà anh cả đành phải chờ đợi.”Trịnh thái thái cầm lấy chén trà trong tay ném tới Vương Ngưng :”Đồ phế vật ! Nhị nha cùng tiểu tam sao có thể đi học, tứ nha đầu cũng phải có cách ?Ta xem các ngươi là cố ý, ta nói cho ngươi biết là con cái thằng cả không được đi học thì ta sẽ bắt tiểu tam tử nhường vị trí của nó.”Sau khi được Trần Tố Tố phân tích khuyên bảo, Trịnh lão thái thái cũng hiểu ra hiện giờ trong cái nhà này không thể chọc tới nhị nha đầu, nhưng những người khác lão bà ta có thể mặc sức chửi mắng, đặc biệt là Vương Ngưng và tiểu tam tử.

Hai mẹ con nhận thấy có thể bắt tiểu tam tử nghỉ học để đổi chỗ, nếu không được thì đưa tiểu tam tử về quê học, coi như là bồi thường cho nó.Hai mẹ con tưởng như thế là ổn thoả, nhưng lại không hiểu tiểu tam tử là con trai duy nhất, Vương Ngưng nào can tâm điều đó.

Trước kia chưa từng được đi học thì không nói, hiện giờ Tiểu tam tử học hành vất vả, cơ hội cũng đã trao vào tay nó, nàng không bao giờ để chuyện bất lợi với con trai xảy ra.Vương Ngưng hạ quyết tâm là thà rằng không có chồng, cũng không muốn con trai mình không có tiền đồ.

Nhiều ngày quan sát nàng mới thấy rằng chồng mình chẳng thể dựa vào, chỉ có nhi tử mới là hy vọng tương lai của mình.Nghe được việc đề cập tiểu tam tử phải đổi việc học để nhường chỗ, Vương Ngưng cắn răng nói :” Chỗ học của tiểu tam tử làm gì có chuyện đổi.

Mấy đứa nhà bác cả không phải học ở huyện thành sao ? Sao không để yên cho chúng học, vì cái gì cứ phải nhất nhất lên Nam Kinh thành đi học a ?”Trịnh lão thái thái cả giận :”Phản ! Phản rồi ! Nhà này khi nào tới phiên ngươi quyết định ? Ta nói chỗ tốt để cho tứ nha đầu, tiểu tam tử ta liền đưa về trường trong thôn học.


Nó mới có bao nhiêu tuổi, chỗ nào mà cần trường tốt như vậy ?”Vương Ngưng đôi mắt đều đỏ, tiểu tam tử đâu phải chỉ đi nhặt đồ thừa của kẻ khác ? Mấy đứa nhà anh cả học ở huyện thành đi học thì tiểu tam tử ở nhà đợi, giờ lại bắt cho con anh cả học ở Nam Kinh còn tiểu tam về huyện học, dựa vào cái gì mà tiểu tam tử lại chịu uỷ khuất như thế ? Hiện giờ gia nghiệp này là do chính con gái mình đem lại, chẳng phải kiểu ngu hiếu như Chu Quang Tông, cái gì cũng để mẹ làm chủ.“Mẹ, chuyện học của mấy đứa nhà anh cả Quang Tông sẽ tận lực sắp xếp.

Chuyện học của tiểu tam tử không thể thay đổi.” Vương Ngưng hạ quyết tâm.Trịnh lão thái thái trong lòng hiểu rõ, Chu Quang Tông căn bản không có bản lãnh để an bài việc học hành cho mấy đứa nhỏ, bà ấy chỉ có thể bức bách Chu Quang Tông đi tìm nhị nha, bắt nhị nha lo việc học cho mấy đứa thôi.

Nhưng bà biết nhị nha không nghe lời, căn bản lời của cha nó chắc cũng không để tâm.

Bất đắc dĩ mới đem hạ sách ép Vương Ngưng đổi vị trí tiểu tam tử.


Vương Ngưng luôn luôn nhẫn nhịn chịu đứng, bà cho rằng sẽ ép được con dâu nghe lời, không nghĩ đến giờ con dâu cũng kiên cường như thế, dấm ngỗ nghịch chống lại ý mình.Kỳ thật Vương Ngưng trước giờ luôn nhẫn nhục chịu đựng đó là bởi vì nàng chỉ có thể dựa vào Chu Quang Tông mà sống, mà Chu Quang Tông bất cứ điều gì cũng chỉ nghe theo mẹ của mình.

Nàng ở nhà này hết mực chịu đựng, chỉ có thể nghe theo Trịnh lão thái thái, cái gì cũng không thể phản kháng làm trái ý.

Nhưng hôm nay đã khác, hiện giờ con gái mình có tiền đồ, gia nghiệp đều do nó lấy về, Chu gia này đang dựa vào nó để sống, chính mình chẳng cần nhún nhường để bị chèn ép mãi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41: 41: Ra Mắt Lục Gia


Trần Tố Tố thấy Vương Ngưng từ lúc gả vào Chu gia đến giờ đây là lần đầu tiên phản kháng, biết đối phương đang quyết tâm bảo vệ việc học của tiểu tam tử, hiện giờ mấy người mà cùng trở mặt với Vương Ngưng sợ là nhị nha đầu sẽ không để yên.

Vì thế khéo léo lôi kéo Trịnh lão thái thái cùng Vương Ngưng hạ hoả :” Đệ muội, mau xin nỗi mẹ đi.

Vạn nhất mẹ tức điên lên, nhị đệ trở về sẽ không được vui sao ?Nhị nha có bản lãnh như vậy, không bằng muội tìm nó nói giúp vài câu, cấp cho mấy đứa nhà ta cùng đi học với.


Vạn nhất để mẹ cùng nhị đệ khó xử gây hấn, ngươi thấy như thế có nên không ?”Trần Tố Tố dỗ ngọt làm Vương Ngưng cũng bình tĩnh hạ hoả hơn, đúng là hiện tại nàng không cần dựa vào Chu gia để sống, con gái có thể lo cho nàng.

Nhưng con gái dù sao cũng không phải chồng, chính mình nếu có làm xấu mặt chồng thì người khác cũng chê cười nàng hay sao ? Chu Quang Tông ngoại trừ ngu hiếu ra thì đúng thật ra không có điểm gì xấu, kết hôn nhiều năm như vậy đều đối xử với nàng không tồi.

Không đến vạn bất đắc dĩ, nàng cũng không muốn xích mích căng thẳng với chồng làm gì.Nghĩ thông suốt một hồi, nàng cúi thấp đầu xuống nói :”Chuyện của mấy đứa ta sẽ đi tìm nhị nha nói chuyện xem sao.”Trần Tố Tố thấy Vương Ngưng đáp ứng thì trong lòng mừng rỡ như điên, hướng tới loã thái thái nháy mắt ra hiệu, đối với Vương Ngưng cười nói :” Được như thế thì tốt quá, đa tạ đệ muội, sự tình mà hoàn thành thì mấy đứa nhỏ sẽ ghi ơn đức của nhị thẩm lắm.”Trần Tố Tố nói chuyện xuôi tai, Vương Ngưng ở Chu gia nhiều năm như vậy trước nay chưa thấy mấy người đó có ý tốt với mình, hiện giờ nghe thấy Trần Tố Tố lời nhờ vả khiêm tốn, cảm thấy bản thân có được phần tôn nghiêm, tâm tình cũng thoải mái lên không ít.Bên này toàn thì cả nhà đang tính kế nhờ Nhược Thuỷ, bên kia thì Lục gia đang náo loạn cả lên.

Lục Thanh Hàn về nhà mau chóng đến gặp Lục lão gia để báo cáo tình hình, đại khái chính là nói ca ca hắn đang tự chủ trương tìm vị hôn thê, vị hôn thê kia còn có thể là người chết sống lại.Lục lão gia tử nghe Lục Thanh Hàn nói nửa giờ có chút hiểu rõ, vị kia chính là đệ tử Chu Nhược Nhược của bằng hữu ông ấy, hiện tại vẫn còn sống, không biết tại sao hiện giờ lại biến thành cô nương có 15-16 tuổi.


Chính cháu trai mình không biết như thế nào nhận ra, lại còn thầm yêu thương cô nương đó, còn gọi đó là vị hôn thê của mình.Thực mau lẹ, trên dưới Lục gia đều biết hết chuyện này, bất quá bọn họ không rõ nội tình chi tiết như Lục lão gia.

Bọn họ thu được tin là Lục Thanh hà coi trọng một vị tiểu cô nương, đã nói với bên ngoài tiểu cô nương này chính là vị hôn thê của mình, Lục Thanh Hàn biết tin báo về cho ông nội.Vì thế Lục gia đang náo loạn, bọn họ luôn biết Lục Thanh Hà trước nay không gần nữ sắc, như thế nào lại bị một tiểu cô nương mê hoặc? cả gia đình đang nghị luận chờ lục lão gia xử lý kết quả.Bên này Lục lão gia tử lại đang rất hưng phấn, hắn hắn cùng tương vài chục năm, bạn của ông bản lĩnh rất cao cường, linh hồn thay đổi gì đó, đối đối Nhược Thuỷ thực quá dễ dàng.

Tuy rằng ông không biết tại sao Nhược Thủy làm như vậy, nhưng ông biết người này đối với cháu trai mình và toàn bộ lục gia đều là có ý tốt.Lục Thanh Hà đã sớm tâm sự với mình, hắn sở dĩ không gần nữ sắc là bởi vì khi còn nhỏ gặp qua Nhược Thủy sau đó đã thích nàng, muốn sau này lớn sẽ cưới nàng làm vợ.

Lục lão gia tử lúc ấy có chút trấn kinh, cháu trai ông lúc đó mới 17 18 tuổi, Nhược Thủy đã hơn 30 tuổi rồi, kết hợp với cháu trai ông quả có chút chênh lệch tuổi tác.


Hơn nữa giao du cùng bạn nhiều năm như vậy, ông biết rằng những người trong Huyền môn đều không chú trọng việc kết hôn, yên tâm ẩn tu giúp đời mới là nguyện vọng của bọn họ.

Vì không muốn cho cháu mình thương tâm, lão gia tử trực tiếp bác bỏ yêu cầu của cháu, ông nói rằng những người kia đều là ngoại thế cao nhân, họ căn bản cả đời không kết hôn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42: 42: Tốt Nhất Gạo Nấu Thành Cơm


Ông vốn tưởng rằng cháu mình còn trẻ nhất thời sung động, hai người xa cách khoảng vài năm hẳn là cháu mình sẽ quên đi sự việc này.

Ai ngờ cháu trai ông lại là kẻ si tình, biết rõ cùng Nhược Thủy không có kết cục gì mà vẫn luôn hi vọng.

Hiện giờ nó đã 30 tuổi cũng chẳng thèm để mắt tới nữ nhân nào khác.


Ông nghĩ lại có chút hối hận đối với cháu trai, có lẽ để nó theo đuổi Nhược Thủy biết đâu còn tia hi vọng.

Nhưng chẳng phải nếu bây giờ kết hôn thì Nhược Thủy đã là một lão bà rồi sao ? Sau đó nghe tin Nhược Thuỷ đã chết, ông cũng có chút hối hận nhưng chẳng còn cơ hội nữa rồi.Không nghĩ tới ông trời có mắt, cho chính cháu trai mình có một cơ hội.

Chu Nhược Thuỷ có thể sống lại, lại còn biến thành cô nương 15 16 tuổi hết mực xinh đẹp, Lục lão gia tử quả thực thấy hôn sự này xứng lứa vừa đôi quá hay sao ?Hơn nữa nghe Lục Thanh Hàn miêu tả lúc ấy cháu mình lôi kéo tay của tiểu cô nương, cô nương ấy cũng thuận theo, hai người thoạt nhìn đã có chút tình ý.

Cháu mình vẫn là có hi vọng theo đuổi tiểu cô nương này a.Nói thật, nếu cháu mình có thể cưới cô nương này đem về cửa Lục gia thì Lục lão gia tử có nằm mơ cũng mỉm cười.

Người khác có lẽ không biết Nhược Thuỷ có bao nhiêu bãn lãnh chứ Lục lão gia này cực kì hiểu.


Chính bằng hữu của ông nói qua, đệ tử này của hắn tương lai còn giỏi hơn cả thầy, bằng hữu của ông có thể thông thiên triệt địa bản lãnh rồi, thế đệ tử hắn còn đến mức nào đây ? Lục gia có cô nương này vào cửa, ít nhất có thể bảo hộ Lục gia một nhà bình an, phú quý trăm năm, may mắn còn có thể nâng tầm địa vị lên mấy bậc không chừng.Lục Thanh Hàn đem sự tình tự thuật rõ ràng sau đó liền thấy ông nội có vẻ rất hưng phấn, thấy thế Lục Thanh Hàn mặt có chút vặn vẹo, gia gia của mình anh minh thần võ sao trở thành ông già ngốc vậy ? Như thế nào nghe ca ca mình yêu phải quỷ mượn xác hoàn hồn mà chẳng lo lắng, ngược lại còn tỏ vẻ vui mừng.Vì thế lúc sau Lục Thanh Hà về đến nhà liền nhìn thấy người nhà Lục gia sắc mặt đều quái dị, Lục Thanh Hàn biểu lộ càng biểu khó hiểu, chỉ có Lục lão gia tử là mặt mày hưng phấn nhìn mình vui vẻ.Lúc ăn cơm chiều Lúc lão gia tử còn làm trò vui vẻ, tuyên bố trước mặt người nhà, bảo Lục Thanh Hà mang hôn thê về ra mắt gia đình, ông muốn tận mắt nhìn thấy cháu dâu tương lai.Mặt Lục Thanh Hà cũng giãn ra, hắn trước đó nhớ rõ trước kia gia gia mình một mực phản đối không đồng ý cho mình cưới Chu đại sư kia mà, hiện giờ sao lại vui vẻ đồng ý như vậy ? Uống lộn thuốc hay sao?Bất quá Lục Thanh Hà chính là Lục Thanh Hà , nhiều năm cùng tranh đấu chính trị đã giúp tôi luyện tâm tư của hắn trở nên tinh mật hơn không dễ để người khác nhìn thấu.

Hắn cung kính đồng ý yêu cầu của gia gia và tỏ vẻ sẽ mang nhục Thủy trở về gặp sớm nhất.Lục lão gia tử nghe cháu trai nói xong có chút vội vàng:” Cái gì mà cần thời gian, hôm nay chính là ngày lành, người mau chóng đem nàng tới đây đi, đích thân đi đón.

Tốt nhất gạo nấu thành cơm thì lão già này càng mừng a.”Lục Thanh Hàn thiếu chút nữa phun ra cơm trong miệng, người nhà Lục gia cũng đều hỗn độn.

Lục lão gia có bao giờ cao hứng như vậy, cái gì mà còn gạo nấu thành cơm, như thế chả phải bại hoại gia phong hay sao, lời này sao có thể tuỳ tiện nói ra.Cuối cùng Lục Thanh Hà dưới yêu cầu quyết liệt của Lục lão gia liền tới Chu gia để chuẩn bị đón Nhược Thuỷ đến ra mắt Lục lão gia.


Nhưng không nghĩ rằng vừa tới cửa Chu gia thời điểm này đã có một đống người đang đứng đó.

Dẫn đầu chính là một lão nhân lớn tuổi, phía sau còn có vài tráng hán đỡ một thanh niên quỳ trước cửa Chu gia, trọng miệng đang cầu xin gì đó.Lục Thanh Hà lại nhìn về phía người thanh niên niên kia, chỉ thấy thanh niên rõ ràng đã lớn, trên mặt lại dán một một thứ giống mặt nạ da người, hướng về phía mọi người với nụ cười quỷ dị..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom