Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện !

Xin vui lòng Đăng ký hoặc Đăng nhập mới có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn. Việc Đăng ký hoàn toàn miễn phí!

Đăng ký ngay!

Đắn Đo - Thụy Bất Tỉnh

Đắn Đo - Thụy Bất Tỉnh
Chương 20: Thời gian theo đuổi em quá ít


Đêm đó đúng là Thang Tư Mẫn say thật, nhưng còn chưa tới mức mất trí nhớ toàn bộ, nếu Tư Thừa Nam không để ý đến cô ta thì cô ta sẽ xem như là một câu chuyện đùa khi say và không nhắc lại nữa. Thế nhưng anh lại cho tài xế đến.

Thang Tư Mẫn gửi wechat nói lời xin lỗi, nói rằng cô mất khống chế sau khi say rượu quấy rầy đến anh, mong anh tha thứ.

Tư Thừa Nam không đáp lại, điều này ít nhiều đã kích thích đến lòng tự trọng của Thang Tư Mẫn.

Nghĩ mà buồn cười, cô ta từng dùng chính sự tự tôn này hấp dẫn anh, và Tư Thừa Nam đã từng bao che cho lòng tự tôn của cô ta, còn hiện tại lại thẳng thừng làm cô ta khó xử.

Cô ta lâm vào đường tịt cầu mà không được, cố chấp đắn đo liệu thái độ lạnh nhạt của Tư Thừa Nam với cô ta có chăng là vì trách nhiệm với cuộc hôn nhân hay thật sự là không còn tình cảm gì với cô ta nữa.

Có một suy nghĩ điên cuồng nhảy lên trong đầu óc của cô ta, một suy nghĩ hèn hạ và trơ tráo mà bao lâu nay cô ta vẫn luôn phỉ nhổ đang chiếm trọn lòng mình.

Cô ta chỉ từng đến văn phòng của Tư Thừa Nam một lần rồi thôi, sau này cô thư ký đánh giá trang phục của mình khiến cô ta không thoải mái, Tư Thừa Nam dễ dàng thay đổi tủ quần áo của cô ta thành một tủ đồ xa xỉ, còn cô ta thì bận lòng không biết khi nào mình mới có thể đuổi kịp xuất phát điểm của Tư Thừa Nam.

Qua mấy năm sau khi cô quay lại văn phòng này, người đón tiếp cô vẫn là cô thư ký cũ.

Tư Thừa Nam mời cô ta ngồi, cô ta không nhúc nhích, phía sau đã có người gõ cửa đi vào.

“Sếp, chuyến bay chiều nay sẽ muộn hai tiếng, tiệc tối nay phải chờ bà chủ đi cùng sao ạ?”

“Chờ.”

Thư ký và Tư Thừa Nam lại bàn luận với nhau vài câu về tiệc tối, đoạn hội thoại ngắn ấy cũng khiến Thang Tư Mẫn bình tĩnh lại, cô ta siết chặt eo, ngồi xuống đối diện anh.

“Chuyện gì?”

“Anh còn nợ em một buổi tiệc sinh nhật.”

Hai người từ khi hẹn hò chỉ đón cùng nhau một buổi sinh nhật duy nhất, Tư Thừa Nam đi công tác, nên hứa hẹn nhất định sẽ bù đắp cho cô.

Tư Thừa Nam nghe mà thấy bất ngờ, anh chỉ lắc đầu rồi cười, “Xin lỗi, vợ tôi sẽ không hy vọng tôi đón sinh nhật với người phụ nữ khác.”

“Chúng ta nhất định cứ phải thế này ư? Đêm đó không phải là em cố ý quấy rầy anh, chỉ là tâm trạng em không được tốt lắm, chuyện nhà em anh cũng biết mà. Nếu vì cuộc gọi đó của em mà khiến cô Tào không vui, vậy em xin lỗi lần nữa.”

“Đúng là vợ tôi không vui, có điều em ấy cũng sẽ lo lắng về vấn đề an toàn của phụ nữ khi uống say, vậy nên cô không cần để bụng đâu.”

“Thừa Nam, em biết anh muốn duy trì cuộc hôn nhân của anh, em chỉ muốn tìm nơi an tĩnh tâm sự cùng anh, có rất nhiều lời nếu không nói ra được, cả đời này em sẽ sống trong sự không cam lòng mất. Chẳng nhẽ anh không thế ư? Anh có thể đảm bảo rằng sự yêu thích ngắn ngủi này của anh với Tào Giai Giai sẽ thay thế được tình cảm của chúng ta sao?”

Cùng một thời gian, trong sân bay của một thành phố khác, lần thứ hai Tào Giai Giai gặp lại bạn trai cũ Lưu Hướng, chỉ là lần này không phải là trùng hợp nữa.

“Chuyến bay đi trễ tốt thật đó, vừa lúc chúng ta được nói chuyện nhiều thêm một chút nữa.”

“Wow, không phải là anh cố tình đến tiễn em đấy chứ?” Tào Giai Giai kinh ngạc hỏi.

“Giai Giai, em không biết là anh đau trong lòng nhiều chút lắm đâu, em xem các cô gái trên đường đi, cả một đám đông xấu quái xấu lạ, ba anh quá tàn nhẫn, một đá đày anh đến cái nơi quái quỷ này, khó khăn lắm mới gặp được một người đẹp cùng anh tâm sự.”

Tào Giai Giai cười, “Vậy anh xóa bài đăng trên vòng bạn bè trước đi đã.”

“Xóa cái gì, ai cũng thấy rồi.”

“Nói xem anh kết bạn với Tư Thừa Nam khi nào thế?”

“Lâu rồi, từ cái lúc em chia tay với anh đấy, anh chỉ muốn nhìn xem dạng đàn ông nào khiến em chết mê chết mệt như vậy.”

….

Tám giờ tối, chuyến bay của Tào Giai Giai an toàn đáp đất, không phải xe công ty đến đón cô, mà là đích thân Tư Thừa Nam.

Mỗi bước đi của Tào Giai Giai như dẫm lên đầu quả tim, đập bang bang đến độ vành tai cũng nóng cả lên.

Tư Thừa Nam muốn đưa cô đến dự một bữa tiệc, Tào Giai Giai thay lễ phục trên xe anh, chỉ thay một lát mà cả quá trình đều bị chiếm hời.

“Sáng mai em còn phải đi công tác nữa đó.”

Tư Thừa Nam ôm ấp hôn hít cô một hồi, nét mặt bí xị, “Ít quá.”

“Ít gì cơ?” Tào Giai Giai hỏi.

“Em cứ không ở cạnh anh mãi, thời gian anh có thể theo đuổi em quá ít.”

Mấy món đồ chơi trong vali belike: Mua tui mà không xài tui
 
Chương 21: Làm món đồ chơi của chồng


Tư Thừa Nam đưa bà xã đến bữa tiệc một chớp nhoáng liền rời đi, tự anh lái xe về, cả đoạn đường lòng Tào Giai Giai như nổ bong bóng màu hồng, lòng nghĩ người này ấm áp lên đúng là hết chỗ chê, còn đưa cô về sớm nghỉ ngơi nữa.

Cô không hề hay biết trong đầu Tư Thừa Nam lúc này toàn phế liệu 18+, chạy về 40 phút mà trong đầu Tư Thừa Nam chơi cô hết 800 lần, đủ loại tư thế, đủ loại cầu xin tha.

Miệng cứng chẳng sao hết, dù sao cây hàng của anh còn cứng hơn.

Tào Giai Giai nhìn cái vẻ mặt muốn ăn thịt người khi vừa bước vào nhà của anh là biết đại khái anh muốn làm tình, nhưng mấy ngày nay Tào Giai Giai rất bận bịu, nên đã quên hết ráo những món đồ chơi mà mình mua về.

Từ phòng tắm ra đã nhìn thấy người đàn ông mặc áo tắm dài đứng nghiêng người dựa vào cạnh cửa, tay đang tìm tòi nghiên cứu cái trứng rung hồng nhạt, Tào Giai Giai cũng ướt.

Tư Thừa Nam rất đẹp trai, mà khi chuẩn bị làm việc xấu càng đẹp điên.

Kéo khăn tắm xuống đi sang, lôi kéo tay anh sờ đến lạch đào nguyên của mình, Tư Thừa Nam không vui, “Ai làm em ướt?”

“Anh mà… chồng đẹp quá… người ta nhìn thôi đã ướt rồi…”

Tư Thừa Nam được khen thì vui hết nấc, đẩy cô ngã lên giường. Tào Giai Giai vô cùng phối hợp, tứ chi giang rộng, mặc người đến ngắt.

Một cái gậy rung được ném lên giường, Tư Thừa Nam dùng trứng rung kích thích nơi riêng tư của cô mang đến tiếng rên rỉ nhũn nhão, anh hỏi, “Bình thường có tự chơi mình không?”

“Không có mà… đây là đồ chơi đưa cho chồng chơi…” Cô nói, lại ngẩng người lên hôn anh một cái, nặng tình và chân thành nói, “Em cũng là món đồ chơi của chồng…”

Tư Thừa Nam chưa từng gặp yêu tinh, hôm nay đã được gặp.

Anh chỉ muốn thô bạo… tuy rằng anh giữ mình trong sạch nhưng không có người đàn ông nào là không có ý xấu lúc lên giường, thằng đàn ông nào có thể tiếp nhận được việc người phụ nữ mình yêu làm đồ chơi cho mình…

Tư Thừa Nam cứng, chọc vào mẹn đùi của cô, Tư Thừa Nam mở gậy rung lên đặt bên cửa mình của cô, rồi dùng trứng rung chặt chẽ kích thích lạch đào nguyên của cô, Tào Giai Giai siết chặt ra giường đến độ nhàu nát bấy.

“Ưm ưm ưm ư ~~ chịu không nổi ~ đừng ~~ đừng.”

Bầu vú dập dờn như sóng, nhìn mà dưới háng Tư Thừa Nam càng cứng, cúi người cắn lên đầu ti một cái, hút thật mạnh vào, anh hút một lần, nước trên tay càng lênh láng, Tào Giai Giai kéo tóc của anh đến phát đau.

Tào Giai Giai bắn hai lần, Tư Thừa Nam mới đưa máy rung vào trong với một tốc độ nhỏ, tần suất và tốc độ khiến cho tiếng rên của Tào Giai Giai dần lạc đi, đúng vào thời điểm mấu chốt anh lại rút ra ngồi sang một bên.

Tào Giai Giai bò dậy quỳ trước người anh blowjob cho anh, Tư Thừa Nam lại nhớ đến hình ảnh lần đầu blowjob mà muốn bắn ra.

“Chồng cho em đi ~ muốn ăn gậy!”

Tư Thừa Nam đẩy cô nằm về giường, lại cầm lấy cây gậy rung lên.

“Không thèm cái này!” Tào Giai Giai bĩu môi đẩy tay anh a, “Muốn cây hàng của chồng đi vào cơ ~”

Tư Thừa Nam cười, ngậm môi cô mút thật mạnh vào, như thể muốn mút lấy đầu lưỡi vào luôn vậy, Tào Giai Giai tìm kiếm sự lễ độ giữa môi lưỡi, giãy dụa thân trên phập phồng, núm vú quét cọ qua ngực anh.

Tư Thừa Nam dùng cây gậy rung thay thế cho cây gậy lớn của mình chịch cô, chính xác là không cho cô khoái hoạt.

Tào Giai Giai dùng sức đẩy anh ra, quăng gậy rung xuống dưới giường, nắm chặt cây hàng của anh muốn nhét vào, Tư Thừa Nam cuối cùng cũng vừa lòng, giữ chặt eo cô quỳ quay lưng lại với mình.

“Cưng à… muốn sao?”

“Dạ… chồng vào đi… yêu em đi ~”

Tư Thừa Nam bóp eo cô đẩy vào thật sâu, rút ra đâm vào trên dưới trăm cái, nước dâm của cô cọ lên cái bụng anh ướt dầm ướt dề, đập vào mông vang lên tiếng bạch bạch bạch, tần suất cao còn hơn cả gậy rung.

Tư Thừa Nam chưa từng sướng rơn như thế này, chỉ muốn chết trên người cô, trước khi bắn tinh ôm cô đứng lên, cả hai người dính sát vào nhau cùng cao trào.

Tầng tầng lớp lớp thịt mềm bên tron ododnjg mút dương vật sau cao trào vào, Tư Thừa Nam xoay đầu cô qua nút lưỡi cô, kéo dài khoái cảm cao trào lên mười phút.

Tào Giai Giai khóc không ra nổi, nhắm mắt lại vùi vào trong ngực anh, tay vẫn còn nắm chặt lấy dương vật của anh, lầm bầm làm nũng, “Gậy hư này!”

Tư Thừa Nam cảm thấy mỹ mãn, hôn lên mặt cô, đoạn xoa mông cô gọi, “Cục cưng ngoan.”

6 giờ sáng Tào Giai Giai tỉnh dậy mà hai mắt mở không ra, đầu óc mạch lạc bàn chuyện công việc cùng thư ký của mình.

Công việc hôm nay cũng không phải vì chuyện gì lớn, Tào Giai Giai thậm chí có thể điều người khác đi, nhưng Tào Giai Giai lại tự mình làm, Tư Thừa Nam cũng sẽ không nói ‘mệt như vậy thì nghỉ ngơi ở nhà’ đại loại thế.

Trước kia Tư Thừa Nam có rất nhiều chủ ý mang tính gia trưởng với Thang Tư Mẫn, đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến cả hai thường xuyên không thoải mái.

Tư Thừa Nam ngẫm về bản thân, có phải là trong tiềm thức của anh đã đánh giá thấp Thang Tư Mẫn, đặt cô ta ở vị trí ở sau mình.

Thang Tư Mẫn luôn chú ý về độ xứng đôi giữa gia thế của hai người, hóa ra những lời nói và việc làm của anh đã nhắc nhở cô ta về cái khoảng cách ấy.

Nhà họ Tư có hai người con trai, sản nghiệp vốn phải do con cả thừa kế, nhưng anh cả vì tình yêu mà nhất mực không chịu, tuy rằng gia đình chấp nhận mối quan hệ chị em không môn đăng hộ đối của người anh, nhưng vẫn tìm mọi cách hạn chế anh ta.

Nếu không phải vì sức khỏe của mẹ, có khi anh cũng đã kiên định cưới Thang Tư Mẫn về.

Nhưng bọn họ sẽ không ở bên nhau mãi, cuối cùng Tư Thừa Nam đã thừa nhận chấp niệm của mình với Thang Tư Mẫn hơn một nửa là đến từ sự giận dỗi người nhà của bản thân anh.
 
Chương 22: Làm với em một lần


Chiều hôm đó Tào Giai Giai đã quay lại, hẹn bạn thân đi trà chiều, em gái Lâm Sam là Lâm Niệm, hai người từng làm bạn cùng phòng mấy năm đi du học, sau khi tốt nghiệp Lâm Niệm đi du lịch khắp thế giới. Vẫn còn trò chuyện chưa đủ thì Tư Thừa Nam đã gọi điện thoại đến, hỏi cô khi nào về ăn cơm cùng anh.

Với Tào Giai Giai, Lâm Niệm quả thật cúi đầu gọi thần cảm thán liên tục, “Trâu, quá trâu, ngày nào rảnh cậu phải chỉ tuyệt chiêu cho tớ đó.”

Tào Giai Giai về đến nhà, thế mà Tư Thừa Nam đã tự chuẩn bị bữa tối, Tào Giai Giai bịp bợm muốn anh đút, muốn ngồi trong lòng anh ăn cơm, còn muốn chơi cây gậy của anh nữa.

Tư Thừa Nam bị tra tấn đến chết đi sống lại đồng thời nghĩ cô được ai dạy mà dâm thế này, Tào Giai Giai thông minh phải biết, vừa nhìn đã thấu sự khó chịu của anh.

“Đọc tiểu thuyết đó, tình cảm cặp đôi người ta tốt thì dính nhau như vậy đó, em cũng muốn…”

Lời này nói rất đúng, lúc Tư Thừa Nam được cô cưỡi bắn vào bên trong cô đã nghĩ thế, anh phải làm một cái phòng sách để chứa mấy cuốn tiểu thuyết mà Tào Giai Giai đọc mới được.

Một bữa cơm mà rối loạn ngổn ngang, ăn xong còn nhận được điện thoại của Thang Tư Mẫn.

Tư Thừa Nam đã đồng ý lời hẹn của cô ta trước mặt cô, Tào Giai Giai chờ anh giải thích.

“Có vài câu anh phải nói rõ với cô ta, nếu không sẽ dây dưa mãi.”

“Được.”

“Tức giận à?”

“Không tức.”

“Không vui sao?”

“Chút chút.”

Tư Thừa Nam cười, đặt một nụ hôn giữa mi tâm của cô, vừa trịnh trọng vừa dịu dàng, “Chờ anh về nhé?”

Thang Tư Mẫn hẹn tại một nhà hàng rất riêng tư, hoàn cảnh cũng rất tao nhã. Sau khi anh ngồi xuống nhân viên phục vụ đã mang một cái bánh kem lên.

Hôm nay Thang Tư Mẫn rất khác lạ, trang điểm đậm xinh đẹp mát mắt, nhân viên phục vụ chu đáo châm nến rồi đóng cửa đi ra ngoài.

“Sinh nhật vui vẻ.”

“Cảm ơn.”

“Xin lỗi vì không chuẩn bị quà, bữa cơm này để tôi mời.”

Thang Tư Mẫn cười khổ, Tư Thừa Nam đã không còn bận lòng đến tình cảm của cô ta. Lòng Thang Tư Mẫn chua xót, gần như đã rơi nước mắt, lúc mở miệng cũng chỉ có thể đáp, “Không sao cả, em cũng không nhận quà mà đúng không?”

Hai người đối diện, chỉ còn lại hồi ức.

Tư Thừa Nam đến là để tuyên bố quyết định không tới lui với cô ta nữa, nhưng anh không tập trung mấy, điện thoại di dộng của anh không ngừng sáng đèn.

Lần nào Tư Thừa Nam cũng trả lời ngay tích tắc, không màng đến phép lịch sự, Thang Tư Mẫn liền biết ngay người nhắn tin đến là ai.

Cô ta cũng có thể đoán ra được nội dung, cô ta chưa từng làm nũng hay xuống nước với Tư Thừa Nam lần nào, không phải cô ta không muốn, mà làm không được.

Còn hiện tại cô ta đã có thể, nhưng Tư Thừa Nam đã từ bỏ, đã có người gieo đường mật trong lòng anh.

Ánh mắt đượm tình của Tư Thừa Nam như lưỡi dao cắm thẳng vào tim Thang Tư Mẫn.

“Lòng tự tôn và tự mình cố gắng không phải là khuyết điểm, cô không cần phải vứt bỏ bản thân mình vì bất cứ kẻ nào, tôi cũng đã suy ngẫm, nếu như tôi thật sự yêu cô, thì lúc trước tôi hẳn phải bảo vệ sự tự tôn của cô, chứ không phải muốn cô sống dưới sự bảo bọc của tôi, đấy là bất công với cô.”

Hốc mắt Thang Tư Mẫn đầy nước.

Em là một người phụ nữ ưu tú, nhưng không xứng với anh.

Đã từng có rất nhiều người nói thế, kết thúc là từ miệng Tư Thừa Nam nói ra.

“Hãy thử làm tình với em một lần đi.” Thang Tư Mẫn nói, từng chữ rõ ràng.

Tư Thừa Nam cứ như nghe không hiểu, kinh ngạc nhìn cô ta.

Thang Tư Mẫn đã không còn lo xem cái nhìn của anh về mình như thế nào, còn có thể thấp hơn được nữa ư? Đã đến nước này rồi không phải sao?

“Làm tình với em một lần,” Cô ta lặp lại, “Anh nói anh yêu Tào Giai Giai, các anh ở chung hai năm anh đã yêu cô ta, còn ngủ với cô ta, anh  ngủ rất sướng, nhưng anh có thể phủ nhận rằng từ đầu đến cuối trong mối quan hệ của hai người anh chưa từng nghĩ đến em không?”

“Tào Giai Giai nói muốn cạnh tranh công bằng với em, em chấp nhận, anh giấu em chân tướng hôn nhân của anh, chưa từng cho em có hội cứu vãn, bây giờ em muốn đứng tại vạch xuất phát như nhau, em yêu anh, em cũng có thể cho anh những cuộc làm tình hoàn mỹ.”

“Làm với em một lần, sau đó nói với em, anh yêu cô ta hơn.”

Chuẩn mực của Tư Thừa Nam không cho phép anh nói những lời quá đáng với một người phụ nữ.

Thật ra anh cũng không muốn nhiều lời, những gì cần anh đều nói rồi, anh có thể đi.

Anh muốn về nhà hỏi han Tào Giai Giai bữa tối ăn được nhiều hay ít, khi nào thì bắt đầu yêu anh.

Tư Thừa Nam bị câu cạnh tranh công bằng kia của Thang Tư Mẫn chọc cho phát điên, máu cũng chảy ngược, anh nghĩ đến vô vàn chi tiết, nghĩ đến rất nhiều hình ảnh, cuối cùng lại nghĩ đến Tào Giai Giai chưa từng biểu bày ra với anh bất cứ điều gì.

Lòng ấm ức.

“Không làm vẫn yêu em ấy hơn.” Tư Thừa Nam đứng dậy rời đi, không ngoảnh đầu lại.
 
Chương 23: Hai thế giới


Tư Thừa Nam xóa sạch mọi phương thức liên hệ với Thang Tư Mẫn, không bao giờ gặp lại cô ta nữa. Nhờ đó Thang Tư Mẫn mới biết, với thân phận của Tư Thừa Nam, chỉ cần anh không muốn, thì thậm chí thư ký của anh Thang Tư Mẫn cũng không thể gặp được.

Gọi điện thoại đến công ty, thư ký nói máy móc, “Sếp Tư không có thời gian, cô có thể hẹn ngày trước.”

Đúng thật là Tư Thừa Nam đi công tác không có thời gian, anh cố ý để rảnh một ngày cho Tào Giai Giai.

Tào Giai Giai rất bận, Tư Thừa Nam tự xem mình thành tùy tùng của cô, trong lúc cô không họp hay lúc di chuyển trên đường đều hỏi cô đáp án.

Yêu anh từ lúc nào?

Vấn đề này khiến Tào Giai Giai phải đắn đo nghĩ lại.

Lúc Tư Thừa Nam còn học đại học đã tự ra kinh doanh riêng, gia đình không ủng hộ nhưng ba Tào lại rất tán thưởng, còn đầu tư tiền.

Tư Thừa Nam từng đến nhà cô nói chuyện với ba Tào, Tào Giai Giai đứng bên ngoài phòng sách lặng lẽ nghe lén.

Mẹ tiếc nuối nói sau này Giai Giai của chúng ta phải tìm được người đàn ông ưu tú như Thừa Nam thì bà mới an tâm được, Tào Giai Giai liền chạy đi tìm Tư Thừa Nam.

Anh nói anh đã có bạn gái, Tào Giai Giai liền tin, vì thi thoảng mẹ Tư sẽ gọi điện thoại đến khóc lóc kể lể với mẹ Tào, rằng bà không hài lòng với cô gái kia.

Nghe nói gia cảnh của đối phương không tốt, Tào Giai Giai lại cho rằng Tư Thừa Nam có thể gánh vác được.

Không chia rẽ uyên ương, Tào Giai Giai đi ra nước ngoài xa xôi.

Cô cũng yêu đương, một tình yêu nồng nhiệt với một người con trai trạc tuổi có tính cách như ánh mặt trời, nhưng cô vẫn còn thấy thiếu chút gì đó.

Tư Thừa Nam phải đi xem mắt, Tào Giai Giai còn chưa cẩn thận suy nghĩ mà thư hiệp nghị đã viết được hơn phân nửa.

Từ nhỏ Tào Giai Giai đã nghe ba và anh trai giảng giải chuyện buôn bán trên bàn cơm, cô hiểu nhất là đạo lý hoàn vốn, hợp đồng hôn nhân hai năm, cô muốn để bản thân luôn nằm trong mắt Tư Thừa Nam, đồng thời muốn xác nhận lòng mình.

Nếu Tư Thừa Nam lựa chọn hôn nhân, vậy thì cô không muốn để cho những kẻ khác có cơ hội được anh yêu.

Đôi bên cảm mộ, cớ gì không phải là cô?

“Kết hôn với anh, mỗi ngày sẽ yêu anh nhiều thêm một chút.”

“Anh biết anh tốt đến nhường nào không? Anh căn bản không biết. Nhưng mỗi ngày em đều nhìn thấy cả.”

Tào Giai Giai đáp, trái tim Tư Thừa Nam như thể được cô hòa tan, mặc kệ thư ký và tài xế trong xe, anh ôm cô vào lòng, hôn cô thân mật.

Nội tâm anh đang gào thét, phải là Tào Giai Giai không biết cô tốt đến mức nào mới đúng.

….

Hà Nhạn Như tìm đến cửa, Thang Tư Mẫn không từ chối.

Hà Nhạn Như là mẹ cô ta, hai mẹ con sống cùng một thành phố, nhưng Thang Tư Mẫn lại không thân thiết, cũng không muốn chấp nhận sự bù đắp của bà ta.

Thế nhưng lần này Hà Nhạn Như lại mang đến thứ rất hấp dẫn, trên di chúc của gã đàn ông kia vậy mà lại để một chút cho Hà Nhạn Như.

“Mẫn Mẫn, mẹ biết chuyện giữa con và Tư Thừa Nam, con hà tất phải cứng cỏi như vậy làm khổ chính mình chứ, chẳng nhẽ con muốn gả cho một người tầm thường để thất vọng cả đời ư?”

Tiến vào vòng trong cuộc sống của Tư Thừa Nam sẽ mở ra một cánh cổng mới cho Thang Tư Mẫn, nhưng cô ta không muốn bò vào.
 
Chương 24: Kết hôn rồi yêu


Thư ký Tiểu Chu của Tư Thừa Nam vô cùng tán thưởng cuộc hôn nhân của ông chủ.

Tiểu Chu một lòng muốn đi theo ông chủ gầy dựng sự nghiệp lớn lao, hiện tại cậu đang độc thân, trừ công việc ra thì giới nữ mà cậu liên hệ nhiều nhất đó là thư ký của bà chủ.

Một ngày nào đó mà Tiểu Chu lấy vợ, nhất định cũng sẽ cưới một người độc lập tự chủ như bà Tư vậy, làm một nhà nội trợ hiền từ không ảnh hưởng đến phát triển sự nghiệp của chồng mình.

Người làm chuyện lớn sao có thể câu nệ yêu đương nhắng nhít?

Gần đây tín niệm của Tiểu Chu sụp xuống, ông chủ vẫn anh minh quyết đoán như ông chủ lúc xưa, nhưng trong hành trình làm việc của anh lúc nào cũng sẽ có khoảng thời gian nấu cháo điện thoại với vợ, một ngày ba lần, một lần mười phút.

Phần việc của cậu loại bỏ hoàn toàn việc liên hệ với Trần Trúc về sắp xếp lịch trình của vợ chồng Tư Thừa Nam, mà ông chủ tự mình ra trận.

Đã một tuần cậu không nhận được wechat của Trần Trúc cũng như điện thoại, giới nữ gần nhất liên hệ giọng nói còn không êm tai bằng Trần Trúc.

Giữa trưa 12 giờ 40 phút, Tiểu Chu mang cơm trưa đi vào trong phòng sếp tổng, Tư Thừa Nam vẫn còn đang gọi điện thoại cho bà xã, biểu cảm dịu dàng, ngữ điệu ôn hòa, anh nói: “Không được bỏ bữa.”

“Em không mập, có béo anh cũng thích.”

Còn nói, “Ngoan nào.”

Trước khi idol hôn môi qua điện thoại, Tiểu Chu đã vắt chân lên cổ chạy trối chết, sau khi rời khỏi đấy cậu còn gọi điện thoại đến cho thư ký Trần hỏi thăm:

【Chào cô, cô Trần, dạo gần đây vợ chồng sếp Tư rốt cuộc là bị làm sao vậy?】

Qua vài phút Trần Trúc mới trả lời lại, 【Yêu đương đó】

Tiểu Chu không cách nào hiểu được chuyện kết hôn hai năm mới bắt đầu yêu đương, gửi lại dấu ba chấm qua.

Trần Trúc đáp, 【Tôi có hai vé xem ca nhạc, tám giờ tối nay, anh Chu có hứng thú không?】

Tiểu Chu không hứng thú với ca nhạc, cậu thấy so với nghe nhạc cổ điển thì không bằng nghe Trần Trúc nói chuyện, vậy nên sau khi nhìn lại lịch trình hôm nay 5 giờ sẽ tan tầm, cậu nói 【Được】

Mặt khác Tào Giai Giai đang ăn tối cùng với chồng, tại một nhà hàng mới mở ở trung tâm thương mại Thịnh Giai.

Chủ bếp tự mình chiêu đãi hai vị khách quý, cũng cố ý làm điểm tâm ngọt vì Tào Giai Giai, ăn uống no nê Tào Giai Giai dẫn theo chồng về lại văn phòng.

Tư Thừa Nam cởi tất chân váy dài của cô ra ngồi xổm blowjob cho Tào Giai Giai cả buổi trời.

Tào Giai Giai cắn môi, gương mặt đỏ rực bắn ra trên mặt Tư Thừa Nam.

Sau đó hai người làm tình trên bàn, trước cửa sổ sát đất, trên sô pha, trên sàn nhà.

Vào từ sau, nữ trên, đứng, quỳ, Tư Thừa Nam bắn đầy một thân bà xã.

Công tác rửa sạch do sếp Tư tự mình làm, Tào Giai Giai nằm trên sô pha với anh bắt đền cái thảm bị anh làm bẩn, cả cái đệm tựa và sô pha nữa.

“Đổi, đổi mới hết.”

Tư Thừa Nam lập tức gửi wechat yêu cầu Tiểu Chu sắp xếp xử lý, còn hỏi Trần Trúc thương hiệu yêu thích.

Một lát sau Tiểu Chủ mới trả lời, trả lời xong thì hỏi Trần Trúc có thích không? Có cứng không? Chịch vậy có đủ sâu không?

Sắp tới có một cuộc xã giao quan trọng là kỷ niệm vàng ngày đám cưới của ba mẹ Lâm Niệm, toàn bộ tiệc sẽ giao cho con gái Lâm Niệm xử lý, Lâm Niệm bận rộn trăm bề mới vớt ra được chút thời gian rảnh rỗi đi dạo phố với bạn thân Tào Giai Giai.

Tào Giai Giai đang khó khăn trong việc chọn quà cho ba Lâm mẹ Lâm, cần Lâm Niệm giúp chọn một món.

Hai người ăn xong thì đến một cửa hàng trang điểm chuyên dụng để mua đồ.

“Muốn đổi phấn nền, có đề cử gì không bạn hiền?” Tào Giai Giai đưa ra mấy loại phấn nền cho bạn thân kiêm cố vấn, lại không thấy đối phương trả lời, quay đầu liền nhìn thấy gương mặt tức giận của Lâm Niệm đang nhìn về một cô gái đằng xa, “Nhìn gì thế?”

“Kia kìa, cái người đang ngồi ở Bích Xuân Viên đó.” Tào Giai Giai khinh khỉnh.

“Nhìn không giống mà.” Tào Giai Giai cũng nổi lên thú tính, quý cô kia là tình nhân mà ba Lâm Niệm nuôi bên ngoài, ba Lâm Niệm nuôi phụ nữ bên ngoài không chỉ có mỗi một cô này, nhưng lại là người có sức chiến đấu mạnh nhất. Trong di chúc mới nhất của ông ta thế mà còn có để lại cô ta, một nhân tình thậm chí còn không có con.

Lâm Niệm mất hứng thú đi dạo phố, kéo Tào Giai Giai đến một ngồi ngồi xuống uống nước.

“Cho cậu xem cái thú vị.” Lâm Niệm móc điện thoại ra mở vào album ảnh.

“Đù! Vãi thế.” Vì vấn đề góc độ…nhân sinh, khuôn mặt nữ chính không lọt vào hết ống kính, nhưng cũng có thể nhận ra được đó là nhân tình có khí chất không tầm thường vừa nãy.

“Đây là….”

“Ba tớ cho phép, thấy người đằng sau không? Theo ba tớ hai mươi năm rồi đấy.”

Tào Giai Giai thật sự không biết nên nói cái gì, vì nói gì cũng đều không thích hợp, cũng mất đi hứng thú với bữa tiệc đám cưới vàng này, ba lâm mẹ Lâm cũng xem là những bậc phụ huynh mà Tào Giai Giai quen thuộc, bây giờ biết chuyện riêng như thế, Tào Giai Giai cảm thấy bản thân không có cách nào khống chế được nét mặt của mình.

Bản thân còn như thế, khỏi phải nói con gái ruột Lâm Niệm sẽ như thế nào.

“Có được không chị em?” Lâm Niệm bắt lấy tay Tào Giai Giai hỏi, lòng bàn chân của Tào Giai Giai lạnh lên.

“Phụ thuộc vào việc cậu muốn tớ làm gì đã….”

“Tào Giai Giai!”

“Nói nghe xem…”
 
Chương 25-26: Hội họp


Sau khi kết hôn, tất cả những mối quan hệ ngoài luồng đều do Tào Giai Giai xử lý.

Ban đầu Tư Thừa Nam vẫn còn hơi không tình nguyện và nghi ngờ về việc hai người phải giả vờ ân ái để đối phó với bạn bè người thân, hai năm hôn nhân anh cũng không có dự định để cho bà Tư xuất hiện công khai trước bạn bè và đồng nghiệp.

Nhưng Tào Giai Giai lại không cho anh cơ hội do dự.

Lần đầu tham dự tiệc thương nghiệp cần dẫn bạn đôi, cả quá trình thật sự khiến Tư Thừa Nam rất vừa lòng, đầu tiên thì Tào Giai Giai đã làm tốt công tác chuẩn bị, nắm rõ trong lòng bàn tay tin tức của từng khách quý, khi có người đến nói chuyện với Tư Thừa Nam thì Tào Giai Giai đã trò chuyện rất vui vẻ với những phụ nữ đi cùng, hơn nữa còn duy trì việc lui tới rất tốt đẹp.

Tư Thừa Nam bàn chuyện lớn luôn dựa vào thực lực của công ty, tuy nhiên tình bạn của vợ cùng gia đình đối phương đã mang đến cho anh sự giúp đỡ tinh tế.

Tào Giai Giai cũng bổ sung thêm hình ảnh cá nhân của Tư Thừa Nam rất rõ ràng, nhiều đơn vị hợp tác lơ đãng nhắc đến vợ Tư Thừa Nam đều dành những lời khen có cánh.

Tư Thừa Nam không thể giải thích tại sao bản thân lại chủ động cho Tào Giai Giai phụ trách mối quan hệ xã giao.

Tư Thừa Nam bị người nhà sắp xếp đi xem mắt cũng trên dưới nửa năm trời, mỗi một đối tượng xem mắt đều được xét duyệt dựa trên tiêu chuẩn cụ thể, nhưng đến khi Tào Giai Giai xuất hiện, điều duy nhất mà anh suy xét là một cuộc hôn nhân giả sẽ có ảnh hưởng đến tương lai của cô như thế nào.

Có lẽ ngay từ đầu, anh đã ôm lòng chờ mong đối với Tào Giai Giai.

Buổi tối Tư Thừa Nam dẫn Tào Giai Giai đi chơi, gặp gỡ bạn tốt nhiều năm của Tư Thừa Nam, ba người là bạn già từ năm cấp ba, Bạch Tương cũng đến góp mặt một lát.

“Hai người biến chất từ khi nào?” Bạch Tương lặng lẽ hỏi sau khi nhìn thấy màn ân ái vợ chồng nhà Tư Thừa Nam.

Tư Thừa Nam chỉ cười.

“Đù, sao tôi cứ thấy nụ cười này của cậu trông dâm vậy?” Bạch Tương nói, Tư Thừa Nam liếc mắt nhìn anh ta, lười so đo với một kẻ sắp bước nửa chân vào quan tài.

*

Ngày hôm sau, Vương Nghệ sắp xếp cho Bạch Tương một cái bữa tiệc hồi sinh, địa điểm là một club vừa mới mở ở vùng ngoại thành.

Vương Nghệ từng theo đuổi Tư Thừa Nam ba năm cấp ba, hiện tại nhắc đến việc tụ tập bạn cấp ba thì rõ ràng là muốn gây rắc rối, nhưng bản thân Tư Thừa Nam thì tỏ vẻ không quan tâm, nên Bạch Tương chỉ có thể tiếp nhận ‘ý tốt’ này.

Các bạn học cũ trong bản địa đều tốt nghiệp và đi làm ở những ngành nghề không tồi, bình thường cũng hay gặp nhau, nhưng bất ngờ là ai nấy đều tỏ ra rất để bụng đối với lần tụ tập này.

Khi Tư Thừa Nam nhận được thư mời đã hỏi Tào Giai Giai có thời gian hay không.

“Em không đi đâu, nếu bạn gái cũ của anh có ở đó thì em đi sẽ là cả xô máu chó, để người ta chế giễu à.”

Tư Thừa Nam nhìn cô cả buổi trời, hỏi, “Muốn đi không?”

“…. Muốn.”

“Vậy thì đi.”

*

Thang Tư Mẫn muốn dẫn bạn đồng hành theo, cô ta không thiếu người theo đuổi, nhưng để phù hợp với thân phận bữa tụ tập này cũng chỉ có Hứa Hằng, người mà cô ta chỉ mới gặp hai lần, nhưng là người đàn ông duy nhất đã từng nhìn thấy dáng vẻ chật vật của cô ta.

Thang Tư Mẫn thẳng thắn nói cho đối phương biết ý nghĩa của bản thân đối với lần tụ tập này, Hứa Hằng kiên nhẫn nghe xong, rồi khẽ cười nhẹ qua điện thoại.

Thang Tư Mẫn bị hắn cười mà ngượng ngùng, cảm thấy bản thân cứ như một đứa trẻ ấu trĩ tranh giành háo thắng.

“Bạn nhỏ này, muốn lấy lại mặt mũi thì chúng ta cần phải chuẩn bị thật kỹ lưỡng vào.” Hứa Hằng nói.

Vì lời xưng hô này mà Thang Tư Mẫn đỏ cả mặt.

Đưa Thang Tư Mẫn đến gặp một quý ông họ Hoắc, ở đây cũng không phải người xa lạ gì, là con trai độc tôn của ông trùm dịch vụ ăn uống, là người chững chạc và khiêm tốn, câu lạc bộ này cũng là sản nghiệp duy nhất đứng tên anh ta.

*

Thang Tư Mẫn xuất hiện đột nhiên như biến thành nữ chính của bữa tiệc vậy, tuy Vương Nghệ bất ngờ nhưng cũng không thể hiện sự khó chịu ra mặt, chỉ là thường xuyên thúc giục cô ta gọi điện thoại cho bạn đồng hành.

“Mấy người Thừa Nam đâu? Sao vẫn chưa thấy.” Có người hỏi.

“Đúng nhỉ, xe cậu ấy đi sau xe tôi, ai biết làm gì rồi.” Bạch Tương đáp.

Tư Thừa Nam mới đi được nửa đường, dọc đường đi Tào Giai Giai cứ véo cái thằng em của anh như đang điều khiển cây hàng từ xa, Tư Thừa Nam vất vả tìm một chỗ giấu mình ngừng xe lại chỉnh đốn lại cô.

Lúc này Tào Giai Giai đang quỳ trên ghế sau chu mông lên chịu chịch, Tư Thừa Nam phát điên đâm vào, dương vật cắm vào nơi sâu nhất, còn dùng ngón tay kích thích vùng cấm địa của cô.

Tào Giai Giai tuôn cực nhiều nước, tí tách nhỏ đầy ghế.

Tư Thừa Nam vốn đã bị kích động muốn điên, vừa cởi quần lót của cô mà tay đã đầy nước, anh muốn bắn ngay.

Nhét bên trong nơi ẩm ướt nóng hổi nửa ngày trời, bị lớp thịt huyệt bên trong liếm mút, gân xanh trên mặt Tư Thừa Nam nổi cuồn cuộn.

Tào Giai Giai quay đầu nhìn biểu cảm kiềm chế của anh là ướt tợn, ngửa ra sau bám lấy cổ anh trao cái hôn sâu, mông lại chuyển động cọ hai vòng, đầu Tư Thừa Nam nổ đùng đoàng ong ong.

Tào Giai Giai bị bắn đầy mông, Tư Thừa Nam cầm khăn ướt lau hai cái, càng lau càng ra nước nhiều, Tư Thừa Nam lại cứng.

“Còn muốn chịch em.” Tư Thừa Nam vỗ mông cô bình tĩnh nói.

Tào Giai Giai cười, xoay người cưỡi lên trên đùi anh, ngồi xuống mặt đối mặt, đầu lưỡi liếm lám dọc theo vành tai anh xuống, khẽ nói, “Dã chiến nhé ~”

Tư Thừa Nam không đồng ý, nhưng anh vẫn không nhịn được thông qua cửa xe nhìn ra cảnh tượng ở bên ngoài, thuận tiện chịch dã chiến Tào Giai Giai một lần trong đầu.

Hơi thở của anh rõ ràng mang theo tức giận, Tào Giai Giai chơi đủ rồi, lấy điện thoại ra cho anh đọc tin nhắn, đã sớm đặt phòng cao nhất trong câu lạc bộ rồi.

“Chồng ơi ~ thuốc của em hết rồi ~ lần sau anh nhớ phải mang bao đó ~” Cô nói.

Cô lại nói, “Đêm nay là đêm cuối cùng làm tình mãnh liệt bắn trong, phải nắm cho chắc đấy nhé ~”

Tư Thừa Nam cười lạnh, véo cằm cô hôn xuống, đôi ngươi tính thế, thầm nghĩ mang cái cục shit.

…..

Bầu không khí buổi tụ tập đang rất căng thẳng.

Từ năm cấp hai Lâm Niệm đã ra nước ngoài học, quen Hà Nhạn Như là chuyện từ rất lâu, nhưng ba luôn có phụ nữ khác ở bên ngoài chưa từng dừng lại, cô vừa chán ghét vừa không muốn có bất cứ tiếp xúc nào với những người phụ nữ đó.

Thật sự nghiêm túc điều tra thân phận của Hà Nhạn Như là khi vô tình phát hiện ra bà ta chen chân trong di chúc, tuy rằng chút đó không là gì so với gia nghiệp của nhà họ Lâm.

Đoạn video Hà Nhạn Như và đám thuộc hạ của ba Lâm quan hệ tập thể là do chị gái cô lấy được, các cô từ nhỏ đã nhìn mẹ chịu ấm ức và nhẫn nhịn, không chịu được chuyện Hà Nhạn Như đắc ý như thế.

Thang Tư Mẫn không quen biết Lâm Niệm, nhưng Lâm Niệm lại chào hỏi cô ta, tự giới thiệu dòng tộc, nói tên ba mình, Thang Tư Mẫn lập tức trắng mặt.

Bạch Tương cũng xem như là người từng trải qua sống chế, nhưng khi đối diện với tình cảnh này vẫn thấy da đầu tê dại, phụ nữ bày mưu còn đáng sợ hơn ung thư, nhắn tin wechat hỏi Tư Thừa Nam đang chết dí ở đâu rồi.

Thang Tư Mẫn không muốn ở đây nữa, nói với Hoắc Địch mình phải đi.

Lâm Niệm đứng lên đuổi theo, Bạch Tương vừa định ngăn cản, Vương Nghệ đã đi lên ngăn anh ta lại.

“Thang Tư Mẫn.” Lâm Niệm đuổi theo đến đường lớn gọi tên cô ta, Thang Tư Mẫn quay lại.

Lâm Niệm nhìn thoáng qua Hoắc Địch bên cạnh, cười, “Ông chủ Hoắc luôn nghiêm túc trong chuyện tình cảm, không ngờ lại ở bên cô Thang.” Nói rồi lại dời mắt quay sang nhìn Thang Tư Mẫn, vẻ mặt đầy trào phúng, “Quả nhiên là được di truyền từ mẹ ruột, khả năng trên giường quá lợi hại, không ngớt quân tử phải quỳ gối giữa hai chân cô Thang đây.”

“Ba cô cũng là quân tử sao?” Thang Tư Mẫn cũng cười.

Lâm Niệm không tức, cũng không hề tỏ ra bị mạo phạm, “Vậy nên kỹ thật lẳng lơ của cô Thang còn cao hơn mẹ cô một bậc.”

Lúc này Hoắc Địch lên tiếng, nhàn nhạt nói đi thôi, Lâm Niệm nhìn biểu hiện của Hoắc Địch, lòng càng sảng khoái, cô ấy không tin Thang Tư Mẫn có thể trèo lên Hoắc Địch, hiện tại xem ra Hoắc Địch cũng không có ý định che chở cho người bạn nữ đi cùng này.

Thang Tư Mẫn xoay người rời đi cùng Hoắc Địch, được hai bước thì bị gọi lại.

Lâm Niệm đi lên trước, một cái tát vang dội lướt qua, Thang Tư Mẫn bị đánh mà váng vất cả đầu, khó khăn lắm mới đứng vững, ngẩng đầu lên liền thấy Tư Thừa Nam đang đứng từ xa nhìn cô ta.

Ánh mắt Tư Thừa Nam nhìn cô ta có sự đồng tình, có thương hại, lại mất đi sự dịu dàng từ lâu, trong lòng anh đang ôm Tào Giai Giai, còn nâng tay lên che hai tai cô.

Số ánh mắt đánh giá không quá nhiều của những người đi trong đại sảnh khiến Thang Tư Mẫn cảm thấy không chịu đựng nổi, cái tát của Lâm Niệm cùng sự trơ trẽn nặng nề không khiến Thang Tư Mẫn cảm thấy đê hèn.

Cô ta không làm sai gì cả, khi không cô ta ăn phải cái tát này là đang gánh lấy sự sỉ nhục và trừng phạt cho việc mẹ cô ta dâm đãng chen chân vào nhà người khác.

Nhưng Tư Thừa Nam lại ôm vợ vào lòng bảo vệ, cứ như người bị thương là cô ấy vậy.

Anh thật sự từng yêu em ư?

Thang Tư Mẫn muốn hỏi, nhưng cô ta không mở lời được, chỉ lẳng lặng đứng đó, nhìn Tư Thừa Nam, thật lâu sau lòng cũng lặng đi.
 
Chương 27: Làm t*nh ngoài ban công


Tư Thừa Nam uống chút rượu, không có say nhưng lại muốn làm càn, nhìn Tào Giai Giai đang ngâm nga ca hát trong phòng tắm với tâm trạng vui vẻ, lửa trong lòng đốt càng thêm bùng cháy.

Trong sinh hoạt vợ chồng của hai người, Tào Giai Giai luôn là bên chủ động, tuy rằng hiện tại Tư Thừa Nam đã không còn kiềm chế dục vọng của bản thân mà chủ động đòi hỏi, nhưng không biết vì sao mà lần nào làm đến phần sau cũng biến thành Tào Giai Giai đùa bỡn anh.

Tư Thừa Nam nghĩ đi nghĩ lại nhiều lần, tổng kết rằng Tào Giai Giai không có điểm mấu chốt, suy nghĩ cẩn thận một xíu thì thấy bản thân tự đưa ra điểm giới hạn rồi tự mình kiềm chế quả là ngu ngốc.

Lúc Tào Giai Giai đi ra ngoài không mang quần áo, trên người còn nhỏ nước, cười đến là phúc hậu và trong sáng, Tư Thừa Nam híp mắt nhìn cô, cảm thấy từng động tác một của cô đều tỏ vẻ khiêu khích.

Hôm nay anh mặc đồ rất đơn giản, anh thấy khá tiếc hận, lúc này đây anh rất cần một cái cà vạt ngay lập tức, cũng may tuy rằng Tư Thừa Nam hơi say nhưng chỉ số thông minh vẫn còn online, Tào Giai Giai có một cái khăn lụa cột trên túi xách của cô.

Tư Thừa Nam mở nửa ngày mới mở được khăn lụa, cầm trong tay nghiên cứu hồi lâu mới đi qua che lên đôi mắt của Tào Giai Giai.

“Thấy được gì không?” Tư Thừa Nam vươn hai ngón tay lay lay trước mắt cô, Tào Giai Giai lắc đầu, Tư Thừa Nam nhìn chằm chằm khóe miệng đang lén cười của cô, vươn tay tát một cái lên bờ mông cô.

“A!” Tào Giai Giai bị đau cắn môi, Tư Thừa Nam xoa nhẹ lên mông cô hai cái, gỡ khăn lụa uống, nguy hiểm để sát vào môi cô hỏi, “Không ngoan?”

Tư Thừa Nam cầm áo thun cô mạnh mẽ xé rách, Tào Giai Giai chưa từng thấy một Tư Thừa Nam thế này, đôi mắt sáng lên, cửa mình òm ọp một tiếng chảy đầy chất nhầy.

Lần này thật sự không thấy gì cả, Tào Giai Giai được anh đỡ lấy vòng eo đi khắp nơi, tiếng mở cửa vang lên, Tào Giai Giai sợ hãi xoay người trốn vào trong ngực anh, Tư Thừa Nam kiềm eo cô quay người cô lại, sức lực khá mạnh khiến eo cô đau nhói.

Bên ngoài gió thổi lướt qua, Tào Giai Giai trần trụi lộ ra không khí, lạnh run lên, chỉ có thể liều mạng dựa vào phía sau sưởi ấm.

Bờ mông đón một cây gậy cứng rắn chống vào nóng như lửa, Tào Giai Giai rên khẽ một tiếng duỗi tay nắm lấy cây gậy, bị Tư Thừa Nam giữ chặt lấy cùng với tay kia bị giam cầm trong bàn tay to lớn của anh.

“Chồng ơi ~ đừng mà ~” Cô khẽ khàng rên rỉ.

Hô hấp nóng rực của Tư Thừa Nam phun lên đầu vai cô, vành tai bị cắn, giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai cô, “Đừng? Vậy em ướt cái gì?”

Cửa mình bị một bàn tay chen vào, tát nhẹ lên hai cái, rất khẽ, làm Tào Giai Giai ngứa ngáy lắc mông biểu bày sự bất mãn.

Tư Thừa Nam vân vê rồi bóp chặt âm đế cô, một tay khác buông ra bóp đầu ti của cô, gặm cắn cổ cô, Tào Giai Giai run lẩy bẩy không chịu được, bắn ra một đợt lác đác.

Tư Thừa Nam thuận thế cắm một lóng tay vào, nhanh chóng đâm vào rút ra, có điều chỉ có vài cái rồi rút ra bỏ bê đó, liếm lên lưng cô, Tào Giai Giai khát khao giải thoát như sắp chết, ngoảnh đầu lại khẽ khàng cầu xin anh: “Chồng ơi chồng cho em ~ muốn ăn gậy bự ~ chồng ơi ~”

“Muốn? Tự chơi xem, cao trào được sẽ cho em.” Tư Thừa Nam nói, đoạn buông cô ra, Tào Giai Giai lập tức mất đi nhiệt độ duy nhất, duỗi tay tìm anh mà không được.

“Cắm vào đi.” Âm thanh của anh từ đằng xa vang lại, Tào Giai Giai hoảng loạn lại mong chờ, thuận theo duỗi tay cắm vào trong, cứ thế đứng đó tự an ủi.

Có mùi thuốc lá bay đến, trong đầu Tào Giai Giai hiện lên hình ảnh Tư Thừa Nam vừa hút thuốc vừa vắt chân thưởng thức cảnh cô an ủi, động tác trên tay càng thêm mau.

Tư Thừa Nam đích thực đã làm như vậy, thậm chí anh còn chưa mở áo khoác, ăn mặc chỉnh tề ngồi trên chiếc ghế tre trên ban công, tay cầm điếu xì gà, tay kia cầm dương vật tự mình sục, lúc sắp bắn tinh Tào Giai Giai đã không nhịn được mà sắp cắn nát môi mình.

Tư Thừa Nam đi đến ôm cô đâm vào từ phía sau, sảng khoái đâm rút mấy chục cái rồi bắn hết vào bên trong cơ thể cô.

Bắn xong Tư Thừa Nam lại ôm cô đi vào trong ném lên giường, đôi mắt Tào Giai Giai vẫn bị bịt kín, bản thân cô cũng không tự gỡ xuống, bên tai vang tiếng sột soạt cởi quần áo của người đàn ông.

Thân thể bị người đàn ông dán lên, khi mông bị nâng lên thì ngay lập tức Tào Giai Giai được đón ánh sáng, nhưng hình ảnh đập vào mắt lại khiến cô thấy xấu hổ và giận dữ không thôi.

Tên ôn này, thế mà dám quay lại hình ảnh cô tự an ủi.

Tào Giai Giai nhìn cảnh tượng bản thân bịt mắt tự an ủi, phía sau bị người đàn ông thúc vào từng cú, hồn bay theo gió.

Tư Thừa Nam cũng nhìn vào điện thoại, đôi mắt đỏ ngầu, hận không thể chịch chết người dưới thân, véo đầu vú cô đến độ tay cũng đau.

Đêm xuân chỉ có một lần, Tư Thừa Nam dùng thực lực của mình chứng minh cho Tào Giai Giai thấy cái gọi là tình cảm bắn tinh mãnh liệt.

Tào Giai Giai gần như đã ngủ trong mê mang, sáng sớm tỉnh dậy trên giường chỉ còn lại một mình cô, Tào Giai Giai không vui, thân thể cử động một xíu mà cứ như tan xương đến nơi, giãy giụa ngóc được nửa người lên, quay đầu lại liền trông thấy một bó hoa hồng.

“Tào Giai Giai, em bằng lòng tiếp tục làm vợ anh không?”
 
Chương 28: Ẩm ướt… nong nóng


Sáng ngày hôm sau lúc Tào Giai Giai đến công ty mới cảm thấy không thoải mái, gương mặt cân đối đỏ au như một con tôm sắp chín.

Trần Trúc tìm nhiệt kế đo cho cô, Tào Giai Giai ngắm nghía bản thân trong gương, cảm thấy gương mặt xinh đẹp trắng hồng này lộ ra trăm phần trăm khí chất thiếu nữ, liền chụp hình đăng lên vòng bạn bè, năm phút sau Tư Thừa Nam đã gọi điện sang.

Cô không chịu đi bệnh viện, Tư Thừa Nam đón người về nhà đút thuốc rồi ngủ cùng cô.

Tào Giai Giai sinh bệnh sức sống hơn người, không có chút dáng vẻ yếu ớt nào, nói ríu ra ríu rít không ngừng, Tư Thừa Nam dỗ dành nửa ngày trời mới ngủ, chưa đến một tiếng lại tỉnh dậy.

Tư Thừa Nam vẫn đang mặc áo sơ mi, tay áo sơ vin lên để lộ cánh tay cường tráng, ra ra vào vào bưng cháo nóng vừa thổi vừa đút cho cô, giữa hai hàng mày tràn đầy lo lắng và tự trách.

Tào Giai Giai nhớ lại năm ngoái lúc mình cảm mạo, cơn sốt không đến mức như hôm nay, Tư Thừa Nam cứng rắn lôi kéo cô đến bệnh viện truyền dịch, chỉ ở cùng cô mấy tiếng thôi mà Tào Giai Giai đã cảm động không chịu nổi, hôm nay được chăm sóc như thế này, trong lòng Tào Giai Giai vừa chua vừa ngọt, hốc mắt cũng ươn ướt.

“Khó chịu sao? Chúng ta đến bệnh viện được không?” Tư Thừa Nam áp lên trán cô để so nhiệt độ, âm thanh nhẹ nhàng thương lượng.

Tào Giai Giai lắc đầu, vành mắt đo đỏ nhìn anh, mở miệng ấm ách nói:

“Chồng ơi… muốn ăn…”

Tư Thừa Nam vội hỏi cô muốn ăn gì.

“Ăn gậy bự ~”

Tư Thừa Nam sửng sốt đôi ba giây mới hoàn hồn, lại nhìn cô, xác định mình không nghĩ sai thì ngay lập tức vừa tức giận vừa buồn cười.

“Ngoan một chút, ăn cháo rồi ngủ thêm một lát nữa, anh ở cạnh em.”

Tào Giai Giai nào chịu, quấn lấy anh quậy banh lên, Tư Thừa Nam có là cầm thú thì vào lúc này cũng không thể theo sự chi phối được, huống hồ chi bản thân anh cũng đâu có phải là cầm thú.

Cả buổi chiều Tư Thừa Nam cuối cùng đã cảm nhận được cái gì là tiến thoái lưỡng nan, Tư Thừa Nam mà vừa vào phòng ngủ là Tào Giai Giai nhào đến hôn anh trêu chọc anh, nếu anh mà không đi vào cô sẽ đáng thương thế này này, nằm trên giường giả khóc, nói bản thân bị bệnh đã khó chịu lắm rồi, không ai quan tâm thì đáng thương biết bao.

“Chồng ơi… lúc sốt nóng lắm… mềm mại… chặt khít… siêu sướng… chồng không muốn thử ư?”

Tư Thừa Nam bịt miệng cô lại, cạn lời mà thở dài, Tào Giai Giai thuận thế ngậm lấy một ngón tay mút vào, cho anh biết được thế nào là nóng nóng… mềm mại… siêu sướng.

Tư Thừa Nam phát điên lên rút ngón tay ra lật tay lại cầm cánh tay cô ôm cô vào trong lòng mình, Tào Giai Giai bèn dùng ngực cọ cọ anh, cong gối chọc chọc anh, vặn vẹo xoay người khỏi lồng ngực anh cởi sạch trần trụi cả thân mình, ngồi dậy kéo tay anh sờ soạng mình.

Lần thứ hai Tư Thừa Nam được cảm nhận cái gọi là mềm mại nóng nóng chặt khít, dương vật đã cứng lên thấy rõ.

Tào Giai Giai cởi quần anh ra nằm sấp xuống cầm lên bắt đầu liếm, giọng mũi bật ra những âm thanh hưởng thụ, Tư Thừa Nam ngồi dậy xoa đầu cô, còn nhớ phải đắp chăn lên cho cô.

Cô bực bội xốc chăn lên, nhắm ngay dương vật làm một cú nuốt sâu.

Tư Thừa Nam phê đến độ cắn chặt hàm răng, Tào Giai Giai trong lòng anh lúc này đã xưng thần, cô nói rất đúng, cơn sốt làm huyệt nhỏ nóng lên muốn giết chết anh mà.

Tào Giai Giai rầm rì, dù sao cũng đang bị bệnh, trạng thái không được như ngày thường, cũng không có được nhiều kỹ xảo cho lắm, ngây ngốc chỉ biết nuốt vào trong, tự khiến mình khó chịu, Tư Thừa Nam đau lòng sao chịu được, vớt cô lên cho cô nằm xuống, nâng chân cô lên cắm vào trong, động mông sụp eo mấy chục cái đã khiến cô lên đỉnh, không ai có thể khước từ một cái động vừa chặt vừa nóng đang mút chặt mình vào trong mà lui đi được, Tư Thừa Nam bắn vào trong cơ thể cô, bắn dài và nhiều hơn so với ngày thường rất nhiều.

Làm được một lần thì Tào Giai Giai cũng thành thật, nhũn người nặng nề thiếp đi trong lòng anh, miệng còn lẩm bẩm ‘chồng ơi ôm’.

Tư Thừa Nam cả đêm không ngủ, vẫn luôn chú ý đến nhiệt độ của cô, đến hừng đông mới chợp mắt được một lát, Tào Giai Giai tỉnh dậy đã đầy máu, sốt đã lui sạch.

Tư Thừa Nam vẫn canh cánh việc muốn làm nóc nhà, chính nghĩa nghiêm lời lôi kéo cô vợ đang vui vẻ nhảy nhót ngồi xuống tâm sự.

“Tào Giai Giai, sau này bị bệnh không được quậy phá, phải nghe lời anh uống thuốc nghỉ ngơi, nếu không anh sẽ tức giận.”

Tào Giai Giai ngoan ngoãn gật đầu đồng ý, qua vài giây lại nhấp nháy đôi mắt, hỏi, “Vậy lúc không bệnh có thể được quậy phá ạ?”

Tư Thừa Nam: …..
 
Chương 29: Anh yêu em


Thang Tư Mẫn từ chức, quay đầu gia nhập Quỹ Hồng Nhạn.

Đây là một công ty mới thành lập vào đầu năm nay, được mấy tháng rồi, đã đầu tư được một vài hạng mục, lấn sân vào các lĩnh vực tài chính, bệnh viện, khoa học kỹ thuật. Người sáng lập đầu tiên tên là Hứa Hằng, nghe nói là một người Hoa gốc Mỹ, không tìm được tư liệu về bối cảnh được công khai, ảnh chụp không có tấm nào.

Quỹ Hồng Nhạn đã mở một cuộc họp báo ra mắt thương hiệu, Tư Thừa Nam được mời với tư cách là khách quý.

Tư Thừa Nam không tham dự tiệc cơm trưa mà rời đi trước, từ phía xa nhìn thấy Thang Tư Mẫn đang đứng cùng với một người đàn ông, cử chỉ cả hai rất thân mật.

Tư Thừa Nam cũng không dừng lại mà dẫn thư ký rời đi, thân ảnh biến mất ngay ngã rẽ, Hứa Hằng lùi về sau một bước, nhìn Thang Tư Mẫn rồi cười.

Thang Tư Mẫn lại chủ động tiến lên, hôn lên mặt hắn một cái.

“Người đã đi rồi.” Hứa Hằng nhắc nhở.

“Lời đề nghị trước đó của anh còn hiệu lực không?” Thang Tư Mẫn hỏi.

Dường như Hứa Hằng khá bất ngờ, trầm mặc vài giây mới lên tiếng, “Cô gái nhỏ, vì giận dỗi mà làm lỗ vốn bản thân mình không phải là một sự lựa chọn thông minh đâu.”

Thang Tư Mẫn lại hôn hắn lần nữa, lần này là trên môi, “Không phải giận dỗi.”

*

Sau khi Tào Giai Giai từ câu lạc bộ về vẫn luôn mong nhớ chuyện Lâm Niệm nhờ cô làm giúp, trong lòng cứ thấy lo sợ bất an như thể sắp sửa xảy ra chuyện vậy.

Cô rất khó phân định được cảm nhận trong lòng của mình, đứng ở góc độ là bạn tốt, Tào Giai Giai cũng không thể thông cảm được, thậm chí cô còn sẵn lòng giúp đỡ, nhưng Thang Tư Mẫn bị hứng một cái tát khiến cô có hơi không đành lòng.

Lâm Niệm chỉ là đang cảnh cáo đối phương không được phép tham dự tiệc đám cưới vàng của ba mẹ mình mà thôi, trong bữa tiệc Tào Giai Giai đã quan sát cẩn thận, quả nhiên không thấy người phụ nữ kia.

Trên đường về, cô suy nghĩ một lát rồi vẫn quyết định nói với Tư Thừa Nam, Lâm Niệm chỉ là nhờ cô điều tra một vài tin tức VIP của Hà Nhạn Như, còn lại thì không có gì cả.

Tư Thừa Nam nghe xong chỉ ôm cô rồi nói, “Ít chơi với chị em Lâm Niệm lại, sẽ học thói hư.”

Tư Thừa Nam phải đi công tác, Tào Giai Giai về nhà mẹ đẻ ở, chị dâu sinh đôi, con gái xinh xắn như búp bê Tây vậy, Tào Giai Giai thích không kìm được, ngày nào cũng phải xem video về bé cưng.

Mẹ Tào thấy thì thúc giục, “Thích như vậy thì tự sinh một đứa mà chơi.”

“Sang năm đi ạ, năm nay quá nhiều chuyện cần làm rồi.”

*

Lần này Tư Thừa Nam đi công tác là để đến chào một giáo sư già, Tư Thừa Nam luôn muốn hợp tác cùng đoàn đội của ông, vào đầu năm nay giáo sư đột nhiên mất liên lạc, những người trong phòng thí nghiệm đều đồng nhất rằng, không liên hệ được.

Lần này giáo sư chủ động mời Tư Thừa Nam sang chính là để bàn về chuyện hợp tác.

“Là tôi muốn cảm ơn vợ của cậu, cô ấy đã giúp bà nhà tôi hoàn thành tâm nguyện.” Giáo sư nói.

Lúc Tư Thừa Nam rời khỏi nhà của giáo sư đã sắp xếp đi đến sân bay, nghĩ đến những lúc mình hoài nghi Tào Giai Giai không hề có tình cảm với bản thân, thì cô đã băng núi vượt tuyết vì mình mà khom lưng lấy lòng người khác, thậm chí anh còn không biết tự bao giờ mà Tào Giai Giai đã thuộc làu làu những dự án của anh.

Tào Giai Giai gọi video đến, Tư Thừa Nam bắt máy, Tào Giai Giai mặc đồ ở nhà ôm bé con mềm mại đáng yêu trong lòng chào hỏi anh.

Tào Giai Giai nói, “Chồng ơi, chừng nào thì anh về thế, nhớ anh quá.”

Tào Giai Giai nhìn khuôn miệng cười của cô mà không rời mắt, một luồng cảm xúc trướng đầy dâng lên trong lòng, anh nói, “Tào Giai Giai, anh yêu em.”

Nom Tào Giai Giai có hơi luống cuống, buông điện thoại và đứa nhỏ ra, rồi cầm điện thoại chạy chậm đến nơi yên tĩnh, lần nữa xuất hiện thì gương mặt cô đã đỏ lên, còn đẹp hơn cả ngày thường.

Tư Thừa Nam cười, anh lại nói, “Anh yêu em, cục cưng à.”

“Em cũng yêu anh lắm.”
 
Chương 30: Vợ chồng thuở niên thiếu đến khi làm bạn già


Thang Tư Mẫn dọn vào ở chung trong chung cư của Hứa Hằng, Hà Nhạn Như gọi điện thoại đến muốn tặng lễ phục, nói hiện tại cô ta cần phải ra vào các trường hợp như thế nên hẳn là phải chú trọng đến thân phận.

Thang Tư Mẫn từ chối một hơi, cúp điện thoại thì dựa vào lòng Hứa Hằng nghịch ngợm hỏi, “Em như vậy có phải là sẽ làm mất mặt thân phận bạn gái của sếp Hứa không?”

Hứa Hằng buông sách trong tay ra, nhìn cô ta, “Anh có thân phận gì đặc biệt sao?”

Thang Tư Mẫn cười, lại nhớ đến một chuyện, “Cuối tuần không thể ở bên anh, con trai vợ sau của ba em muốn đến đây du lịch với vợ, em muốn mời bọn họ ăn bữa cơm, tháng trước ba em nằm viện, hầu như là do hai người họ chăm nom.”

Hứa Hằng suy nghĩ một chốc lát mới nói, “Nói phức tạp như thế làm gì, không phải đó là anh trai không cùng huyết thống với em à? Rốt cuộc vẫn là con nít, thích so đo mấy chuyện vặt này, em xem em cũng bận tâm đến người ta, ngoài miệng gọi một tiếng anh trai thì có làm sao.”

Thang Tư Mẫn hiếm khi mà đỏ mặt, Hứa Hằng nói cô ta tính tình trẻ con, cô ta lại thấy ngọt ngào quá dỗi.

Hứa Hằng kéo tay cô ta xuống hôn, lại nói tiếp, “Đến thì phải chiêu đãi cho đàng hoàng, thay mặt anh tặng một món qua tân hôn.”

Thang Tư Mẫn gật đầu đáp đồng ý.

Hà Nhạn Như xảy ra chuyện, phải đến một tuần sau Thang Tư Mẫn mới hay tin.

Tin tức là do một người đồng nghiệp cũ trước kia cùng làm chung tòa soạn báo, “Nhân tình của đại gia chơi NP gây rách âm đạo, hỏng hậu môn”, “Một nữ chơi bốn nam, dùng thuốc trợ hứng”, đều bị số tiền cực lớn đè ép tin tức xuống.

Thang Tư Mẫn không nhớ được lúc mình nhìn thấy những tin tức này đã thu dọn đồ đạc đi bộ hơn mười km về đến chung cư Hứa Hằng như thế nào.

Thang Tư Mẫn ở lì trong chung cư của Hứa Hằng một tuần không ra khỏi cửa cũng không nói một lời.

Bạn bè của Hà Nhạn Như nhiều lần gọi điện thoại cho cô ta mong cô ta đến bệnh viện thăm hỏi, Thang Tư Mẫn không muốn đi, Hứa Hằng đành tự mình lái xe đưa cô ta đến dưới lầu.

“Mẹ cháu bị người ta hãm hại, bà ấy nói trước đó Trung tâm Thương mại Thịnh Giai đã đưa món quà VIP đến đáp lễ, trừ chuyện này ra thì không có chuyện nào khác khả nghi nữa, bà chủ của Thịnh Giai, Tào Giai Giai và con gái của người kia là bạn tốt thời đại học.” Bạn tốt của Hà Nhạn Như nói.

Thang Tư Mẫn nhìn bà ta, cười lạnh thành tiếng, “Bạn đại học?” Sao có thể thoải mái nói ra những lời này thế?

Thân thể Hà Nhạn Như tiều tụy không thể tả, lúc nhìn cô ta đến, đôi mắt như giếng cạn chợt có chút ánh sáng lóe lên, Thang Tư Mẫn đi qua đứng vững người cho bà ta một cái bạt tai thật mạnh.

“Có người hãm hại bà ư? Có người ép buộc bà ngoại tình đi làm tình nhân cho người khác ư? Có người ép bà chơi np ư?”

Hà Nhạn Như cắn răng, thật lâu sau mới quay mặt đi, khẽ đáp lại không một, “Không có.”

Thang Tư Mẫn rời đi, Hứa Hằng vẫn còn ở trong xe chờ, Thang Tư Mẫn khóc nấc lên không thở nổi, ôm hắn cầu xin, “Anh dẫn em đi có được không? Chúng ta rời khỏi cái thành phố này được không?”

…..

Thang Tư Mẫn không đi làm, Hứa Hằng bèn ở nhà cùng cô đọc sách, nói chuyện phiếm và xem phim điện ảnh.

Một tuần sau trên các đầu đề của tờ báo tài chính kinh tế đều là tin tức con trai cả của chủ tịch tập đoàn họ Lâm lên kế nhiệm, cuối tin tức còn viết một đoạn dài về bữa tiệc đám cưới vàng của vợ chồng chủ tịch tiền nhiệm.

Thang Tư Mẫn nghĩ đến Hà Nhạn Như, lại nghĩ đến những lời mà bạn của Hà Nhạn Như nói, lần đầu tiên cô ta cảm thấy Hà Nhạn Như đáng thương, cô ta biết dơ bẩn nhất là lòng người, nhưng những kẻ thủ đoạn vô biên kia khiến cô ta cảm thấy ghê tởm.

Hà Nhạn Như là kẻ vô liêm sỉ, rơi vào kết cục như thế này tuyệt đối không phải là người vô tội, nhưng dựa vào cái gì mà những kẻ dẫm đạp người khác thì vẫn sống nhơn nhởn dưới ánh sáng rực rỡ, khoác lên mình cái tấm cờ ân ái và được người người chúc phúc, giả vờ thiện lương thì được người người yêu thương.

Dựa vào đâu mà họ được sống tự tại và đắc ý như thế?

Thang Tư Mẫn gọi điện thoại cho Lâm Niệm, đối phương đã đổi số, cô ta đi tìm Tào Giai Giai cũng không gặp được người, Tư Thừa Nam bèn gọi điện thoại đến nơi của Tư Thừa Nam.

“Tôi biết cô muốn hỏi gì, nó không liên quan đến vợ của tôi, nếu cô không tin có thể đến lầu năm quán cà phê của Thịnh Giai, tôi sẽ đưa cô xem chứng cứ.”

Thang Tư Mẫn chờ được Tư Thừa Nam và Lâm Niệm.

“Đúng thật là tôi có nhờ Giai Giai điều tra giúp tôi về tin tức VIP của Hà Nhạn Như, có điều cũng chỉ là nhất thời tức giận muốn xem thử tình nhân của ba tôi tiêu pha như thế nào, cái này cũng không tính là quá đáng chứ nhỉ?” Lâm Niệm nói.

Tư Thừa Nam vẫy tay gọi một người đàn ông mặc tây trang đến.

“Chào ngài, cô Thang, tôi là Giám sát khách hàng của Trung tâm Thương mại Thịnh Giai, đây là sổ ghi chép lại những món quà mà hằng năm chúng tôi đã chủ động tặng cho quý cô Hà, năm nay có hai lần gửi tặng, một là máy massage và thẻ làm đẹp, một là hộp quà tặng dưỡng da Lamer, ngoài việc tặng quà vào các dịp lễ kỷ niệm của cửa hàng và ngày sinh nhật của khách hàng ra, thì các khách hàng lớn mỗi năm sẽ được cửa hàng chúng tôi tặng thêm quà khi họ chi tiêu trên 100.000.”

“Quà tặng gì đó cô có thể đi kiểm tra.” Tư Thừa Nam nói.

“Dù mẹ cô đã là người như vậy rồi, cô vẫn còn trông cậy vào một kết cục nào khác nữa? Cô thật sự xem đây là xã hội cũ nạp thiếp được đấy à?” Lâm Niệm nói xong thì cầm túi xách rời đi.

Tư Thừa Nam nhìn Thang Tư Mẫn, châm chước mở lời, “Có gì cần hỗ trợ….”

“Thôi.” Thang Tư Mẫn nói.

*

Trong viện điều dưỡng phía Nam thành phố, lão chủ tịch tiền nhiệm của tập đoàn nhà họ Lâm đang tản bộ trong vườn hoa cùng với một vài tùy tùng, có hai lối ra vào ở đây, chỉ cần ông ta đến gần một cái nào trong hai là sẽ bị mang về.

Gần đến giữa trưa, Ngô Thiến Phương dẫn theo bảo mẩu đến đưa cơm trưa, mở hộp cơm ra, là mấy món cơm nhà.

“Nếm thử đi, xem tay nghề có khác gì so với quá khứ không.” Ngô Thiến Phương mở từng hộp cơm, đối diện với người đàn ông không có chút ý định động đũa.

Ngô Thiến Phương cười, “Vợ chồng thuở niên thiếu đến khi làm bạn già, tôi và ông đã đi đến bước này rồi, còn nhớ cả chứ, ba mươi năm trước ông từng nói với tôi, chờ chúng ta già đi, cứ thế bầu bạn.”

“Ha ha, Thiến Phương, chúng ta sống cả đời, tôi khinh thường bà, không thể không nói chiêu này của bà quá đẹp, bây giờ bà giam lỏng tôi, rồi dự định đối xử với cô ấy như nào đây?”

“Nào còn có ai nữa, bây giờ, ông chỉ còn lại mình tôi thôi, ăn cơm đi.”
 
Chương 31: Chịu trách nhiệm cả đời


Lần cuối cùng Hà Nhạn Như đến tìm Thang Tư Mẫn là vào ba ngày trước, bà ta để lại một căn nhà mang tên bà ta cho Thang Tư Mẫn.

Đó là một căn nhà cũ ba người sinh sống trước khi ly hôn, nhiều năm trôi qua đã không còn ai quay về.

“Con phải nghiêm túc sống thật tốt cho cuộc đời của mình, sau này chúng ta sẽ không gặp lại nhau nữa.” Hà Nhạn Như nói xong liền rời đi, từ đầu đến cuối không hề tháo kính râm xuống.

Thang Tư Mẫn nhận căn nhà này, lúc xử lý sang tên là do luật sư đến, anh ta nói quý cô đó đã ủy thác toàn bộ quyền xử lý cho mình.

Ngày hôm sau Thang Tư Mẫn gọi điện thoại cho bạn của Hà Nhạn Như mới biết được bà ta đã rời đi, còn đi đâu thì không một ai hay.

Bà Lâm cũng không gạch bỏ tên của Hà Nhạn Như ra khỏi di chúc, nhưng cuối cùng thì Hà Nhạn Như vẫn không được gì cả, bạn của Hà Nhạn Như chỉ nói một câu, “Đấu không lại”, Thang Tư Mẫn cũng không còn lòng dạ nào đi lần mò âm mưu quỷ kế trong đó.

“Yên tâm đi, mẹ em sẽ sống tốt thôi, nếu muốn chết bà ấy đã chết từ lâu rồi.”

Hứa Hằng khuyên nhủ Thang Tư Mẫn buông bỏ ân oán đời trước, sống cuộc sống của bản thân, Thang Tư Mẫn gật đầu đồng ý.

Lần đầu tiên cô ta nghĩ Hà Nhạn Như hẳn cũng có nổi khổ, nhưng lấy cái nỗi khổ này ra cũng chẳng thể được đền bù bất cứ thứ gì, Thang Tư Mẫn không còn sự lựa chọn nào khác, cô ta chỉ có thể khuất phục hiện thực, nghiêm túc sống cuộc đời của riêng mình, lòng âm thầm cầu mong Hà Nhạn Như có thể được sống bình an ngày qua ngày.

Hứa Hằng nói rằng hắn dự định sẽ sống tại thành phố này, Thang Tư Mẫn bèn bán đi căn nhà cũ của mình, sau đó quay về lại với công việc, cô ta cũng chuẩn bị mua một căn nhà mới.

Tư Thừa Nam lên kế hoạch đưa bà xã đi bổ sung tuần trăng mật, vì dự án mới đã được khởi động nên nhanh nhất cũng phải ba tháng sau.

Tiểu Chu đã tinh tế sắp xếp cho ông chủ một bản báo cáo, “Ông chủ, Trần Trúc bên phía bà chủ của ngài đã sắp xếp một lịch trình công tác giả rồi, anh có thể tạm thời giữ bí mật để tạo niềm vui bất ngờ cho cô ấy.”

Tư Thừa Nam quan sát Tiểu Chu một hồi lâu, bày ra nụ cười nghiền ngẫm, “Yêu đương?”

Tiểu Chu: “….”

Đối với thay đổi nhỏ về tình cảm giữa hai vợ chồng son, người vui mừng nhất ở đây là Mẹ Tư.

“Cuối cùng cũng biết xót vợ rồi à?”

Tư Thừa Nam một suy ra ba, nghe hiểu ý ngầm của mẹ bao gồm ‘sớm biết có ngày hôm nay, hà cớ gì khi xưa….” Với ‘nghe lời gia đình sắp xếp từ sớm, thì bây giờ đã sinh đứa hai rồi….”

Tư Thừa Nam cười cười chứ không phản bác, cũng không muốn phản bác, người phản nghịch sẽ không bao giờ thừa nhận thất bại, nhưng anh lại cam tâm tình nguyện với cái kết cục này.

Lâm Niệm được gia đình sắp xếp ghép đôi, đối phương bất ngờ thay lại là Lưu Hướng, sau khi Tào Giai Giai biết thì cười nắc nẻ đến nổi rớt xuống sô pha.

“Tớ muốn điên rồi mà cậu còn cười.”

“Không thì cậu thử chung đụng xem, Lưu Hướng không tệ, dịu dàng săn sóc mà lại còn hài hước, trêu cũng khoái nữa, tuy rằng con người có đôi chút ấu trĩ, nhưng được cái đẹp trai.” Tào Giai Giai nói.

“Dẹp đi, chưa bàn đến việc anh ta là người cũ của cậu, với tớ Lưu Hướng cùng lắm cũng chỉ được xem là chị em tốt thôi.”

“Ha ha ha.” Tào Giai Giai nằm trên thảm cười, giương mắt liền trông thấy nét mặt không vui vẻ gì của Tư Thừa Nam đứng đằng sau.

Tư Thừa Nam ngồi trên sô pha cẩn thận nghiền ngẫm mấy từ dàng săn sóc lại hài hước này, Tào Giai Giai dựa vào lòng anh niết cằm anh, không định giải thích gì, hiển nhiên là rất hưởng thụ sự bất mãn của Tư Thừa Nam.

Tư Thừa Nam suy nghĩ hai phút thì thấy hết thú vị, song Tào Giai Giai lại rất hăng hái.

“Chồng ơi, bạn trai cũ của em Lưu Hướng đã quay về, nói muốn hẹn em đi ăn cơm đó, anh nói xem em có nên đi hay không đây?” Tào Giai Giai hỏi, biểu cảm nom bộ rất buồn rầu.

Tư Thừa Nam buông tài liệu trong tay xuống đi đến trước mặt cô, nói, “Không đi, anh sẽ ghen.”

Trong lòng Tào Giai Giai hoan hổ nhảy nhót, nhào vào ngực anh hôn lên gương mặt anh, “Yêu là phải biểu đạt, như vậy đối phương mới biết được tâm ý của anh đó nha.”

Tư Thừa Nam hoàn toàn đồng ý.

“Biết rồi, sau này anh sẽ thường xuyên nói, cũng sẽ làm nhiều hơn.”

Tào Giai Giai vốn cũng không định từ chối lời mời của bạn trai cũ, nhưng cuối cùng vẫn lỡ hẹn, vì Tư Thừa Nam lăn qua lộn lại đủ tư thế nhằm biểu bày tình yêu cho cô.

…..

Tào Giai Giai gặp Thang Tư Mẫn hai lần, lần đầu tiên là trong một bữa tiệc tụ tập, cô ta và Hứa Hằng đã ở bên nhau.

Trước kia mỗi lần nhìn thấy Thang Tư Mẫn đều trong trạng thái chiến đấu vô cùng căng cứng, nhưng hiện tại thật ra đã rất ôn hòa, dường như là thật sự đã tìm ra được người bạn đồng hành rồi.

Lần thứ hai khá không khéo, Thang Tư Mẫn đi dạo phố một mình thì bắt gặp Tào Giai Giai và Lâm Niệm, tuy rằng Lâm Niệm không giận chó đánh mèo với Thang Tư Mẫn, nhưng cũng không mấy thích cô ta.

Lâm Niệm cố tình khiêu khích Thang Tư Mẫn, miêu tả tỉ mỉ đàn ông mà gặp được tình yêu đích thực thì sẽ nhu tình đến mức nào, Tào Giai Giai còn chưa kịp lên tiếng, Thang Tư Mẫn lại cười phản kích, “Thế sao? Tư Thừa Nam đúng là lãng mạn thật, không biết là đã xăm tên của vợ mình lên trên người chưa nhỉ?”

Tào Giai Giai đã từng nhìn qua từng tấc da thịt của Tư Thừa Nam, đương nhiên biết anh không có xăm mình, nhưng cô không thể áp dụng cách chinh phục khách hàng để thực chinh phục chồng mình được, Tào Giai Giai đang trong tình yêu cuồng nhiệt vẫn có hơi không thoải mái.

Thang Tư Mẫn hoàn toàn chỉ đang đùa vui thôi, từng có một lần cô ta và Tư Thừa Nam cùng đi ngang qua một cửa hàng xăm mình, cô ta đũa rằng muốn xăm một hình làm kỷ niệm, nhưng Tư Thừa Nam lại không đồng ý.

Thang Tư Mẫn cố ý nói như vậy là vì chắc chắn rằng với tình cảm của Tào Giai Giai và Tư Thừa Nam sẽ không bị ảnh hưởng gì, chỉ là thêm chút giấm cho nặng tình, cô ta cũng không tự làm bản thân khó xử, một cô gái được chiều chuộng như Lâm Niệm luôn dùng lời nói để làm người ta phải lúng túng, tại sao không cho cô ta phản kích lại.

Tào Giai Giai đến văn phòng của Tư Thừa Nam chờ anh, anh vừa đi vào liền thay anh cởi quần áo, thư ký thức thời đóng cửa đi ra ngoài.

“Ôi ôi ôi, chơi trò lưu manh cũng phải chú ý trường hợp chứ.” Tư Thừa Nam nói.

Tào Giai Giai rất không vui.

“Sao thế?”

“Không có gì cả! Nhìn xem hình xăm anh xăm cho bạn gái cũ đó!”

Tào Giai Giai gây sự xong liền rời đi, khi rời khỏi đại sảnh công ty, mặt cô đỏ bừng, trong lòng chỉ toàn là hối hận, gây sự thế này rõ là vô lý đùng đùng mà.

Đến tận buổi tối khi về đến nhfa cô vẫn còn xấu hổ, không biết nên làm thế nào để cho qua việc này, nghĩ tới nghĩ lui quyết định đi tắm rửa xong ra trùm mền ngủ, nếu không qua được thì cứ xem như cô chơi trò lưu manh thật đi.

Hơn 9 giờ Tư Thừa Nam vào nhà, thấy biểu cảm mất tự nhiên của vợ mình đang mặc đồ ngủ nằm trên giường, anh bắt đầu cởi quần áo, áo khoác, áo sơ mi, nút cài, để lộ vòm ngực trần trụi trước mặt Tào Giai Giai.

Tào Giai Giai kinh ngạc há hốc mồm chữ O, tay chân lùng bùng bò qua sờ lên ngực anh.

“…Thật sự…a?”

Trước kia Thang Tư Mẫn nói muốn xăm hình đôi, anh không đồng ý, thứ nhất anh thấy cách làm này vô cùng ấu trĩ, thứ hai là anh cho rằng thân thể của mình từ da cho đến tóc đều do ba mẹ cho, bây giờ anh xăm em lên ngực mình, sau này sẽ không có bất cứ người phụ nữ nào chịu anh nữa, tốt nhất em nên chịu trách nhiệm với anh cả đời đi.”

Tư Thừa Nam nói hoàn toàn nghiêm túc, Tào Giai Giai nghe xong thì sửng sốt được chừng một giây, hôn mê bất tỉnh.

Tào Giai Giai mang thai, ba mẹ hai bên nghe tin đã đi trong đêm đến bệnh viện, Tư Thừa Nam đang ở đó với vẻ mặt nghiêm túc lắng nghe bác sĩ dặn dò:

“Lúc vợ tôi mang thai có bị bệnh, còn uống thuốc, có bị ảnh hưởng gì không?”

“Thuốc gì cụ thể thì tôi không nhớ rõ, anh xác định các loại thuốc trị cảm uống vào sẽ không có ảnh hưởng gì sao?”

“Khi nào thì có thể kiểm tra đo lường xem thân thể em bé có khỏe mạnh hay không?”

….

Tất cả mọi người đều yêu cầu Tào Giai Giai bỏ công việc ở nhà an tâm dưỡng thai, Tào Giai Giai không còn cách nào, đành phải bàn giao lại công việc của mình, Trần Trúc trở thành thư ký đặc biệt mới nhậm chức, lượng công việc tăng vọt, Tào Giai Giai bảo sẽ tăng lương cho cô ấy.

“Cảm ơn bà chủ. Bây giờ thì không thích hợp lắm, chờ sau khi cô về lại tôi sẽ từ chức.” Trần Trúc nói.

“Tại sao?” Tào Giai Giai hỏi.

“Kết hôn sinh con.” Trần Trúc đáp.

Tháng 1 năm sau Tào Giai Giai sinh được một bé trai xinh xắn, nhóc con tính tình hoạt bát, khóc lên giọng to lớn vang dội, lại không hề có hứng thú với việc ngủ, mẹ Tư lên chức bà nội, ban đầu bà còn định sẽ chăm sóc cháu trai một mình, thế nhưng qua một tháng sau bà đã bại trận, mời hai bảo mẫu đến trông cháu giúp. Bé con rất thích ba, quậy cả ngày trời cho đến khi nhìn thấy ba tan tầm về là nhễu nước miếng cười tươi rói với anh, Tư Thừa Nam nhìn Tào Giai Giai ôm con mà lòng mềm nhũn cả ra.

“Bé cưng, cảm ơn em.” Tư Thừa Nam nói.

Cảm ơn em đã chủ động bước vào cuộc đời anh, trao cho anh một cái kết tốt đẹp nhất.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại: https://hoinhieuchu.com
Back
Top