Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Full Đại Luyện Võng Du

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
709,801
VNĐ
1,000,499
[Diendantruyen.Com] Đại Luyện Võng Du

Đại Luyện Võng Du
Tác giả: Định Ly
Tình trạng: Đã hoàn thành




Đại luyện(*) tốt đất hoang!

(*) Đại luyện: là người giúp người khác thăng cấp trong các trò chơi trực tuyến có tính phí. Bằng cách chơi hộ người khác, bên thứ ba giúp người chơi cải thiện khả năng hoặc thuộc tính của nhận vật trong game.

“Đại luyện võng du” là câu chuyện về học trưởng tình cờ gặp đúng người “đại luyện” là học muội ngày xưa, và rồi câu chuyện bắt đầu.
 
Chương 1


Năm nay, để làm một đại luyện tốt, không phải chỉ cần đánh phó bản sạch khỏi chiến trường, mắng chửi toàn bộ server, đè ép được huynh đệ, mà còn phải vượt qua được cám dỗ, chiến đấu cùng tiểu tam.

Tô Ly chính là một đại luyện chuyên nghiệp toàn năng mười hạng. Lần trước giúp người khác thăng cấp, kết quả là người kia không phải cái đèn dầu đã cạn, kết thù oán lớn, bị bang hội nổi danh của máy chủ truy sát, cũng là cô một người một ngựa, ở trước mặt địch nhân (kẻ thù) nói lời hoa mỹ, PK thắng liên tiếp mấy chục lần, cuối cùng địch nhân cho rằng cô là thằng con trai với thao tác thật phong tao, nhao nhao hướng cô lĩnh giáo như thế nào mới có thể đánh đâu thắng đó, lúc này mới biến chiến tranh thành tơ lụa. Cuối cùng hai bên còn bắt đầu xưng huynh gọi đệ.

Lần trước nữa giúp đại thần xếp hạng đệ nhất server đánh chiến trường, đột nhiên đem kiều thê mỹ thiếp của hắn dỗ đến ngoan ngoãn, xử lí hậu cung gọn gàng ngăn nắp, đồng thời mỗi cô nàng đều cho rằng mình là duy nhất của đại thần. Đương nhiên, cũng may mắn là trò chơi này không có hệ thống kết hôn, nếu không sẽ để lộ mất.

Còn có còn có, cô từng giúp một cố chủ(1) khởi tử hồi sinh bang hội sắp giải tán, cũng từng ở các đại địa khu đánh mắng địch nhân đến mức khóc lóc kêu cha gọi mẹ…

Cũng đủ chuyên nghiệp đấy nhỉ!

Nhưng mà giờ phút này, nhìn tài khoản nãi ba(2) này trong tay, Tô Ly thật sự u sầu.

Cô tiếp nhận ban ngày giúp tài khoản nãi ba này đánh chiến trường, mỗi ngày đánh đến đầy danh vọng. Bản thân trang bị của tài khoản nãi ba này không tồi, thuộc loại nhân vật sắc bén ngực bắn sữa bốn phương, nhưng mà, đánh người không đau, bởi vậy mới muốn làm một bộ trang bị chiến trường để mặc. Vốn cho rằng cái nhiệm vụ rất đơn giản, nhưng sau khi Tô Ly online, mới hiểu được cô đã ngây thơ đến mức nào.

Vì để phục vụ cố chủ tốt hơn, vì muốn tạo nên hình tượng đại luyện sinh động hoạt bát, vì thỏa mãn tâm lý bát quái (buôn chuyện) nữ tính, cô bình thường sẽ không chặn tin nhắn. Kết quả cô bị quấy rối, bị đủ loại đòi hỏi đồ vật đa dạng, yêu cầu hỗ trợ hạ phó bản đánh quái quấy rầy suốt một ngày, chặn tin nhắn cũng không được, về sau cô rốt cuộc phá giới nói ra chân tướng cho thấy thân phận đại luyện của chính mình, không nghĩ tới những người kia còn nói, không liên quan, những vật này trong bao Ngô Đồng ca có, ngươi cho ta hắn sẽ không trách ngươi.

Tô Ly không liên lạc được với cố chủ, tất nhiên sẽ không đồng ý đem vật phẩm của cố chủ cho người khác, thế là bị quấy rầy vĩnh viễn không ngừng nghỉ, trong lúc đánh chiến tường bị tin nhắn hệ thống làm phiền, khiến cho cô mệt như chó, toàn thân trên dưới đều bị hỏa lực của địch nhân đánh cho tan xác.

Chín giờ tối, □□ của cố chủ Phượng Tê Ngô Đồng rốt cuộc sáng lên, sau đó Tô Ly liền thấy tin nhắn trả lời của anh.

“Nếu là trong bao có, cô cứ cho bọn hắn đi.”

Thôi rồi, Thánh phụ cực phẩm! Tô Ly không muốn làm đại luyện nữa, trực tiếp ngâm Thánh phụ này là được rồi, đồ vật trong bao của anh ta, hoàn toàn đủ cho cô tiêu xài một tháng.

Vì thế Tô Ly nói với anh, “Danh vọng của hôm nay chưa đầy đâu, anh lên tài khoản trước đi. Tôi ở khu này cũng có cái tài khoản, thêm bạn tốt với anh, thuận tiện liên lạc đỡ phải thoát ra xem □□, chờ anh offline, tôi lại đánh cho đầy danh vọng.”

“Ừ, tôi lên trước, nhưng mà khoảng chừng 12 giờ tôi mới off, đánh không đầy danh vọng cũng không sao, muộn hai ngày mà thôi,” Thánh phụ nhắn tới, đôi mắt Tô Ly lập tức nheo lại.

Cô lập tức thành khẩn nhắn lại, “Tôi là đại luyện chuyên nghiệp, có đạo đức nghề nghiệp của đại luyện, cho dù là kém 1 điểm danh vọng cũng không được, anh lên tài khoản đi, tôi thêm bạn anh, đúng rồi, tôi kêu Đan Phương Triều Dương.” Để tạo mối quan hệ, Tô Ly còn háo hức thêm một câu, “Đều có chữ Phượng đấy, chúng ta vẫn là khá có duyên.”

Thánh phụ: “Ha ha, duyên phận.”

[NOTE]: Truyện được đăng duy nhất tại WordPress của Uri Micasa.

_______

(1) Cố chủ: Người bỏ tiền thuê người khác làm việc cho mình.

(2) Nãi ba: (Nam) Vú em
 
Chương 2


Đan Phương Triều Dương của Tô Ly tại server này coi như là nổi danh, mỗi lần cô đào bảo đánh yêu hạ phó bản lấy ra trang bị cực phẩm, đều sẽ bị người toàn bộ server dựng thẳng ngón giữa, nói cô là gián điệp của công ty game. Bởi vì nhân phẩm của cô cực kỳ tốt, tốt đến mức làm người giận sôi, tùy tiện đánh tiểu quái, xác suất một phần vạn rơi ra cái loại trang bị cực phẩm, cô cũng có thể gặp được, này không phải gián điệp thì là gì. Cũng là bởi vì nhân phẩm quá tốt, mặc dù tài khoản này là của cô, nhưng thường xuyên bị bạn bè cùng phòng làm việc cầm đi chơi, thời gian cô chính mình online còn thiếu, lúc này nói với bạn một tiếng là cô muốn tự chơi cái tài khoản này, sau đó Tô Ly liền lên game.

Vì để thuận tiện liên lạc cùng Thánh phụ, Tô Ly đem tài khoản của mình xin vào bang phái của Thánh phụ —— Thệ Thủy Lưu Niên. Có lẽ bởi vì hào của cô quá có tiếng, được quan viên bang phái trực tiếp cho vào, trên trán vừa hiện lên biểu tượng của bang phái, liền thấy kênh bang phái có một đống spam.

[Bang phái] Thiên Thanh Thanh: Wow! GM(1) giáng lâm bang phái của chúng ta, phúc tinh cao chiếu, nhanh tới xem.

[Bang phái] Đấu Sĩ Thừa: Ngô Đồng ca, ta muốn !

[Bang phái] Như Hoa Mỹ Quyến: Mẹ kiếp, thật là kẻ lừa gạt kia! Ngày hôm qua nàng ta hình như lại lấy được cái Trảm Hồn Đao đầy thuộc tính ở phó bản!

[Bang phái] Hà Thủy Du Du: Ngô Đồng ca, đến đánh BOSS, thiếu sữa!

[Bang phái] Phượng Tê Ngô Đồng: Đang hỗ trợ qua cái cuối cùng của 72 bản BOSS, xong liền tới ngay.

…..

Sau đó Tô Ly liền nhìn thấy hệ thống liên tục thông báo Phượng Tê Ngô Đồng giao đồ vật cho quốc khố (kho) của bang phái, rồi mọi người nhao nhao đi lấy, Tô Ly cảm thấy tim mình như đang rỉ máu, loại Thánh phụ hữu cầu tất ứng(2) này quả thực là miếng thịt ba chỉ béo đến chảy mỡ! So với cô cực cực khổ khổ đào bảo đánh yêu kiếm tiền còn nhanh hơn nhiều là sao?

Tất nhiên, nguyên tắc tiến triển từng bước Tô Ly vẫn hiểu, bởi vậy cô hiện tại chỉ là lặng lẽ quan sát, vừa quan sát vừa đào bảo, trong đầu cũng suy nghĩ như thế nào mới có thể làm tia sáng của thánh phụ chiếu đến người cô, hơn nữa chỉ chiếu đến một người là cô, nam nhân quá bác ái, vẫn là rất khó lừa gạt tới tay.

Thẳng đến 11 giờ tối, Tô Ly mới nhìn thấy Phượng Tê Ngô Đồng bận rộn không ngừng ở trong bang phái rốt cuộc nói câu từ chối.

[Bang phái] Phượng Tê Ngô Đồng: Mười một giờ rồi, nhiệm vụ hàng ngày ta vẫn chưa làm, ta đi làm nhiệm vụ trước.

[Bang phái] Đấu Sĩ Thừa: A, Ngô Đồng ca giúp bọn ta đánh hạ phó bản này, không có huynh không thông quan được!

Tô Ly tức khắc nổi giận, ngu thế, phó bản đơn giản như này tùy tiện tìm cái nãi ba là có thể qua, tại sao cứ phải muốn Thánh phụ đi chứ?

Bạn nói với Phượng Tê Ngô Đồng: 11 giờ rồi, làm nhiệm vụ hàng ngày nhanh lên cho xong, tôi còn đang chờ đánh chiến trường đấy. Thức suốt đêm mắt sẽ hiện quầng thâm, anh nhẫn tâm nhìn tôi từ cô em gái nũng nịu vì anh mà biến thành bà thím già sao?

Phương Tê ngô Đồng nói với bạn: Ha ha.

Ha cái em gái nhà anh ý…

[Bang phái] Phượng Tê Ngô Đồng: Ngại quá ta phải làm nhiệm vụ, đại luyện còn đang chờ đấu chiến trường.

[Bang phái] Đấu Sĩ Thừa: Đại luyện kia của huynh làm cái gì vậy, đánh cả ngày mà vẫn chưa đánh đầy cho huynh!

Cái rắm, còn không phải do đàn ngốc các ngươi gây tai họa à, Tô Ly bất mãn phun trào, sau đó cô nhìn thấy Phượng Tê Ngô Đồng đánh một câu trên kênh bang phái.

[Bang phái] Phượng Tê Ngô Đồng: Ha ha, đại luyện tốt đất hoang.

Cái này còn tạm được, chỉ là trong thời đại này ha ha tương đương với ngu ngốc, Tô Ly ẩn ẩn cảm thấy lời nói của Thánh phụ còn có thâm ý gì khác ấy? Chắc cô suy nghĩ nhiều quá rồi…

[NOTE]: Truyện được đăng duy nhất tại WordPress của Uri Micasa.

_______

(1) GM: Game master.

(2) Hữu cầu tất ứng: Miễn là mong cầu đó đúng lý đúng pháp thì đều cảm ứng.
 
Chương 3


Vào mười hai giờ, Thánh phụ xuất hiện trước mặt cô đúng giờ.

Trong lúc cô đang đánh yêu quái đào bảo kia thả ra đến khí thế ngất trời, Thánh phụ hồi đầy thanh máu cho cô. Yêu quái ngã xuống đất, Tô Ly duỗi tay ra lần mò, rất tự nhiên một thông báo nhảy ra trên hệ thống, càng thêm tự nhiên thu hút tới vô số người thóa mạ.

[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Ở mỗi server cô đều gọi tên này à?

[Trước mặt] Đan Phượng Triều Dương: Đương nhiên, tên hiệu vàng.

Cô chính là làm công cho phòng làm việc, phòng làm việc nơi nào có tiền thì chui nơi đó, tất nhiên sẽ không chỉ phục vụ một cái server, chính là mình Tô Ly, ở mười mấy cái server đều có tài khoản.

[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Tại sao trang bị này lại kém như này.

[Trước mặt] Đan Phượng Triều Dương: Tôi là tới kiếm tiền, mặc trang bị tốt như vậy làm gì? Lại nói nơi này cũng không phải chiến trường chính của tôi, à đúng rồi bao giờ anh mới offline, tôi muốn đánh chiến trường cho xong, quầng thâm ở mắt không chịu nổi.

Không nghĩ tới Phượng Tê Ngô Đồng lại trầm mặc không nói, sau một lát mới tiếp tục đánh chữ nói.

[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Tài khoản này trước kia là đàn ông.

Hả? Bọn hắn liên lạc qua sao? Đại khái là đầu cơ trục lợi đồ vật đi, dù sao tài khoản này là thương nhân, mà Phượng Tê Ngô Đồng lại là thổ hào(1).

[Trước mặt] Đan Phượng Triều Dương: Vật phẩm của tài khoản quá tốt, bị phòng làm việc cưỡng chế trưng dụng, không còn cách nào, ai bảo số tôi đỏ như vậy.

[Trước mặt] Phượng Tê Ngô Đồng: Chỉ kém 200 điểm danh vọng, xếp một trận chiến trường là đủ rồi, cùng nhau đi đi.

Gì cơ? Tư duy này cũng thật là nhảy vọt.

Phượng Tê Ngô Đồng mời bạn lập đội.

Sau khi Tô Ly gia nhập đội ngũ, lại thấy một tin nhắn của hệ thống.

Phượng Tê Ngô Đồng sử dụng [Sinh Tử Bất Ly], các người bị phân phối đến cùng một nơi, chờ đợi chiến trường trong quá trình mở ra…

Bởi vì sử dụng [Sinh Tử Bất Ly], giá trị tình nghĩa của Phượng Tê Ngô Đồng cùng Đan Phương Triều Dương tăng thêm 10 điểm.

Cái này tiến triển so với tưởng tượng của cô còn nhanh hơn mà.

Có Đại nãi ba đi theo đến chiến trường, Tô Ly chẳng sợ mấy tài khoản phá giấy này, cũng không có chết đi sống lại ở chiến trường, sau một trận, còn đánh được 400 điểm danh vọng, mà danh vọng của nãi ba cũng đầy, muốn offline.

Vì thế Tô Ly cố ý ngạo kiều(2) nói: Không có nãi ba bảo hộ, nhưng lại gợi lên cơn nghiện đánh chiến trận của ta, phải làm sao bây giờ?

Kết quả…

Sau khi nãi ba cười ha ha, offline.

Tô Ly yên lặng giật xuống khóe miệng, cũng theo sau offline.

[NOTE]: Truyện được đăng duy nhất tại WordPress của Uri Micasa.

_______

(1) Thổ hào: Người giàu có quyền thế.

(2) Ngạo kiều: ngoài mặt thì tỏ vẻ lạnh lùng, ương bướng nhưng bên trong là kiểu người ôn nhu
 
Chương 4


Hàng ngày về sau chính là ban ngày thì giúp nãi ba đánh chiến trường, buổi tối đào bảo đánh yêu, ngẫu nhiên sẽ nũng nịu thỉnh cầu Thánh phụ trợ giúp, kể từ đó, quan hệ giữa hai người kéo gần không ít, chỉ là vẫn không đủ, bởi vì danh vọng chiến trường của cô đều phải đánh cho đầy toàn bộ, đơn đặt hàng nhiệm vụ chỉ kém 2, 3 ngày liền hoàn thành, nhưng là quan hệ với Thánh phụ còn chưa tiến thêm một bước đâu!

Xét cho cùng là do Thánh phụ bận quá, thời gian của anh, phần lớn bị huynh đệ tỷ muội trong nhóm chiếm lĩnh. Trong lúc Tô Ly đau khổ suy tư phải làm như thế nào cho phải, cô nhận được trò chuyện riêng từ chính Thánh phụ.

Phượng Tê Ngô Đồng: Lễ tình nhân lần này, trò chơi ra mắt hệ thống kết hôn mới. Phu thê kết hôn trong lễ tình nhân sẽ có cơ hội trúng thưởng, thú cưỡi duy nhất có thể bay trong trò chơi [Phượng Hoàng Vu Phi], còn có cả di động laptop, số cô đỏ như vậy, chúng ta đi thử xem.

Gì cơ?

Này thật là đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy đến khi đạt được lại chẳng tốn công, liễu ám hoa minh(1) lại một “Xuân” à!

Tô Ly bối rối một lúc rốt cuộc có nên e lệ ngượng ngùng xấu hổ một phen hay không, kết quả liền nhìn thấy nãi ba ở trên toàn bộ server sử dụng hoa hồng cầu ái.

[Loa] Phượng Tê Ngô Đồng ném ra 9999 đóa hoa hồng tình yêu cho Đan Phượng Triều Dương, Giang Nam bay xuống đầy trời hoa hồng ngữ, “Gả cho ta được không?”

9999 đóa hoa hồng, tương đương thành 999 đồng nhân dân tệ…..

Phượng Tê Ngô Đồng: Yêu cầu không cao, chỉ cần có thể ở bên đến phi hành tọa kỵ là được rồi, tùy nàng, nương tử.

Tô Ly do dự thật lâu sau, những cánh hoa hồng bay lả tả trên màn hình trước mắt cô đã tự động đổi thành nhân dân tệ, trên mặt đất chất lên một tầng lại một tầng. Thế là Tô Ly quyết đoán đáp lại.

Bạn nói với Phượng Tê Ngô Đồng: Không thành vấn đề tướng công, tất cả bao lại trên người ta!

Nếu đã cam đoan lời thề son sắt, về sau lại hưởng thụ hết thảy phúc lợi làm lão bà của Thánh phụ, Tô Ly tất nhiên muốn tận một phần tâm lực. Mỗi tối trước khi đi ngủ cô cũng giống như lão thiên gia yên lặng cầu nguyện, còn đến phòng bếp lấy củ khoai tây, thắp cho BOSS công ty game ba nén hương, mỗi ngày trước khi ăn cơm vái một cái…

Cứ như thế qua một tuần lễ, ngày mở thưởng cuối cùng cũng tới.

Tô Ly cùng Thánh phụ cùng nhau canh giữ đến méo mó, vội vã cuống cuồng nhìn dãy số nhấp nhô, chờ lúc nhìn đến giải nhất là 1447, Tô Ly từ trên ghế nhảy dựng lên. Cô tiếp đến hét lớn, “1447, số của chúng ta, trúng thưởng rồi, thần thú [Phượng Hoàng Vu Phi], còn có quả táo 5! Trời ạ…”

Sau một lát, tai nghe truyền đến một giọng nam, giọng nói hơi chút trầm thấp, “Bình tĩnh chút đi.”

“Bình tĩnh không được, a ha ha ha, không uổng công tôi mỗi ngày sáng trưa chiều thắp cho tổng giám đốc công ty game ba nén hương, trúng rồi trúng rồi, thật vui vẻ!” Tô Ly vui quá đến quên hết tất cả, tất nhiên không nghe được người đàn ông đối diện cắn răng nghiến lợi thấp giọng mắng chửi, “Khốn nạn!”

Chờ đến lúc sự vui mừng của cô hơi ngừng lại, mới dừng lại thuận miệng hài lòng nói, “Thân, thân ái, anh nói anh chỉ cần tọa kỵ à…..”

“Ừ, cô là ở thành phố A nhỉ, chúng ta đi lĩnh thưởng.”

“Hở, giải thưởng như vậy mà muốn tới hiện trường sao? Không phải chuyển phát nhanh đến đây sao? Cái kia là thưởng phu thê có phải là muốn hai vợ chồng khoác tay nhau cùng đi không?” Tô Ly lẩm bẩm đặt câu hỏi, tiếp theo liền nghe được đối phương nói: “Công ty game cũng muốn làm tuyên truyền, di động notebook này đó lĩnh thưởng khẳng định phải đến tận nơi, không phải có nói rõ sao, mang theo thẻ căn cước.”

“Đúng rồi, sao anh lại biết tôi ở thành phố A?” Tô Ly đến giờ mới phát hiện ra hỏi.

“Cô nói.”

Cô có nói qua sao? Chắc là vậy…

Đắm chìm trong vui sướng vì trúng thưởng nên Tô Ly không nghĩ nhiều, cô một đêm ngủ không ngon, sáng sớm hôm sau còn phải đi ra ngoài, chỉ là lúc ra đến cửa mới nghĩ đến Thánh phụ nói, công ty game là muốn làm tuyên truyền, cô lôi thôi như vậy mà chạy tới sẽ bị người ta đuổi ra nhỉ, Tô Ly bối rối thật lâu sau, cuối cùng đi thay chiếc váy, còn trang điểm nhẹ cho mình, sau khi chuẩn bị thỏa đáng hết tất cả, lúc này mới chạy như bay đi đến địa điểm lĩnh thưởng.

[NOTE]: Truyện được đăng duy nhất tại WordPress của Uri Micasa.

_______

(1) Liễu ám hoa minh: là chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng.
 
Chương 5


Địa điểm lĩnh thưởng rất dễ tìm, đại sảnh công ty bày biển quảng cáo trò chơi, đi vào sau cửa chính liền có cô gái tiếp tân đứng ở đó, biết được Tô Ly là đến lĩnh thưởng, cô gái liền mỉm cười hỏi thăm là loại giải thưởng nào, đến lúc biết được Tô Ly là lĩnh giải nhất, cô gái tiếp tân đầu tiên là kinh ngạc, tiếp lấy chúc mừng nói: “Vận khí của cô thật tốt, giải nhất cần đi qua bên kia đăng ký nghiệm thân, tôi dẫn cô qua đó.”

Đăng ký nghiệm thân? Từ ngữ này như thế nào lại kỳ quái như vậy? Tô Ly không hiểu ra sao đi theo cô gái phục vụ, đứng ở phía bên phải sau biển quảng cáo lớn, Tô Ly lúc này mới phát hiện, thế mà lại có người để bàn làm việc đằng sau tấm quảng cáo to tướng, che che dấu dấu như vậy chắc không phải là âm mưu cạm bẫy gì đấy chứ?

Tô Ly nhìn chàng trai đang cúi đầu gõ bàn phím kia, trong lòng có vài phần lo lắng. Mà chờ đến lúc người kia ngẩng đầu lên, Tô Ly hơi sững sờ, trong lòng đột nhiên sinh ra cái ý nghĩ, chẳng lẽ anh ta trốn phía sau biển quảng cáo, là bởi vì dung mạo quá mức xuất sắc, phòng quấy rối sao?

“Giải nhất à?” Chàng trai khuôn mặt tuấn tú, mày kiếm mắt sáng, tuy rằng ở sau lưng tấm biển quảng cáo bị ngược sáng, nhưng bóng tối không hề ảnh hưởng chút nào đến ánh hào quang của anh, thậm chí còn tăng thêm phần sắc thái thần bí.

“Vâng.” Tô Ly gật gật đầu, tiếp theo nhìn đến chàng trai nhếch môi cười, anh lấy ra một tờ đơn đưa cho Tô Ly, “Cô điền vào đơn này trước, sau đó đưa thẻ căn cước cho tôi.”

“À ừ!” Tô Ly vội vàng gật đầu, sau đó móc thẻ căn cước ra đưa qua, cũng cầm lấy tờ đơn, nhìn vào tờ đơn lít nha lít nhít, trán Tô Ly cau lại.

Họ tên, tuổi, số thẻ căn cước, số điện thoại di động thì đã đành, kinh nghiệm học tập, lịch sử yêu đương hôn nhân, yêu thích sở trường đặc biệt này đó là cái gì?

“Phải điền hết chỗ này ư?” Tô Ly ngẩng đầu lên, không hiểu ra sao mà nhìn nhân viên làm việc.

“Đương nhiên rồi.” Chàng trai hơi hơi mỉm cười.

Rõ ràng là nụ cười như gió xuân, Tô Ly lại ẩn ẩn cảm thấy một ít không có ý tốt, có phải là do nơi này bị ngược sáng hay không, tại sao cô lại cảm thấy người mình nổi lên lớp da gà.

“Cần biết những điều này, là vì muốn phục vụ khách hàng càng tốt hơn, điền xong rồi mới có thể lĩnh thưởng, đây là quy định của công ty, ngại quá. Dù sao cũng là quả táo 5, cũng coi như là giải thưởng tương đối lớn.”

Tô Ly nghĩ lại cũng thấy phải, liền xoạt xoạt điền lên giấy, trong lúc cô bị những cái không thể hiểu được đó làm cho đầu óc phát trướng, Tô Ly đột nhiên nghe được một giọng nam mảnh mai.

“Vân Thiên, hóa ra anh trốn ở chỗ này.”

Tô Ly ngẩng đầu, liền nhìn thấy một cái chàng trai diện mạo nhu mị xấu hổ đang đi tới, vẻ mặt cậu ta ai oán, “Tại sao anh lại muốn trốn tránh em?”

Người đàn ông đẹp trai như vậy, thế nhưng lại là đồng tính! Tô Ly trừng lớn hai mắt nhìn người đàn ông kêu Vân Thiên trước mặt, có lẽ là do ánh mắt của cô quá mức nóng bỏng, đối phương phát hiện được, ánh mắt anh sắc bén như đao, cực kỳ lạnh nhạt mà trừng mắt liếc nhìn cô một cái, Tô Ly tức khắc cúi đầu, giả vờ cái gì cũng chưa nhìn đến.

“Tôi đang làm việc.” Người đàn ông trầm trầm nói.

“Trong game anh bảo em là ngày tốt cảnh đẹp của anh, anh là trời xanh biển biếc của em, dỗ ngon dỗ ngọt làm người ta vui vẻ như vậy, tại sao đến hiện thực, lại trở mặt không quen biết.”

Tô Ly thật sự có chút không nhịn được, cô muốn cười lại không dám cười, chỉ có thể nghẹn gắt gao, bút viết còn chọc rách cả mấy lỗ trên tờ đơn.

“Tôi đang làm việc.” Chàng trai lại nhấn mạnh một lần nữa, Tô Ly trộm ngẩng đầu lên một chút, khóe mắt nhanh chóng lướt qua nhìn, thấy hai người trong tư thế tình huống căng thẳng, trong lòng liền gắn cho anh chàng đẹp trai tên Vân Thiên này danh hiệu người đàn ông phụ lòng.

Một hồi lâu sau, cô nghe thấy anh hừ lạnh một tiếng, “Điền xong chưa?”

Tô Ly ngẩng đầu, lúc này cô phát hiện ra, chàng trai mềm mại đáng yêu kia đã ôm hận rời đi, lúc này anh đang mắt sáng như đuốc mà nhìn cô, dường như ánh mắt kia có thể phun ra lửa, trong lòng Tô Ly run lên, run rẩy đưa tờ điền đơn qua, “Điền, điền xong rồi!”

Giang Vân Thiên nhìn lướt qua tờ đơn trong tay, sau đó nhướng mày, “Hiện tại đang năm tư? Có hứng thú tới đây thực tập không?”

Mắt Tô Ly lập tức sáng lên, “Có! Có! Có!” Mong ước của cô chính là được vào công ty game, đối tác chuyên nghiệp, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, nghĩ đến đây Tô Ly lập tức nói: “Tôi có hiểu biết sâu sắc về game, tôi đã chơi qua rất nhiều game, hơn nữa cũng có kinh nghiệm làm việc cho phòng làm việc…..”

“Còn gì nữa?”

“Ngoài ra tôi có thể giao tiếp hiệu quả với người chơi, nắm bắt được tâm lý người chơi; có đầu óc sáng tạo, có thể xử lý các loại tình huống phát sinh…..”

Giang Vân Thiên nhếch khóe miệng, “Có thể giao tiếp hiệu quả cùng người chơi, nắm bắt được tâm lý người chơi” Anh miễn cưỡng cười một chút nói: “Được, thứ hai tuần tới đến đây.”

…..
 
Chương 6


Sau khi trở về Tô Ly liền vui vẻ báo cho Thánh phụ chuyện này, cũng nói về sau thời gian online sẽ giảm bớt, Thánh phụ tỏ vẻ hiểu được, bảo cô làm việc cho tốt.

Đối với thái độ không mặn không nhạt này của Thánh phụ, trong lòng Tô Ly có chút không vui nho nhỏ, chả qua cái không vui này, bị sự vui vẻ được đi thực tập đánh tan. Thứ hai chớp mắt đã đến, Tô Ly mặc bộ đồ công sở mới mua cuối tuần rồi lần nữa xuất hiện ở trước cổng lớn của công ty, cảm thấy thật sâu sắc thế giới này biến hóa quá nhanh.

Nhưng mà càng làm cho cô ngạc nhiên chính là, tuy rằng cô là thực tập sinh, lại không phải bưng trà rót nước sao chép tài liệu, đương nhiên càng không phải để trang trí, các công việc kỹ thuật như là khảo sát chương trình, công việc của cô là trợ lý giám đốc.

Mà cái giám đốc kia, chính là mỹ GAY lần trước bắt cô điền tờ đơn để lĩnh thưởng nọ.

Chẳng lẽ là do cô phát hiện ra anh ta là GAY, cho nên anh ta muốn “Giết người diệt khẩu?”

“Tới rồi à?” Nhìn thấy Tô Ly câu nệ đứng ở cửa, Giang Vân Thiên ngước mí mắt, “Lại đây, ngồi bên kia.”

Vì cái gì bọn họ lại còn ở cùng một văn phòng!

Tô Ly đang căng da đầu, kết quả liền nghe thấy anh nói, “Trợ lý của tôi, tuy rằng yêu cầu bề ngoài không tính là quá cao, nhưng nhìn chung cũng phải ưa nhìn, em trang điểm chính mình thành Diệt Tuyệt sư thái(1) làm cái gì?”

Quả nhiên, mỹ GAY đều độc miệng, Tô Ly yên lặng chửi rủa, cúi đầu nhìn một chút bộ đồ công sở rất chuyên nghiệp của mình, khóe miệng kéo kéo lúc sau mới ngồi xuống vị trí của mình. Cô cũng không biết trợ lý tổng giám đốc phải làm gì, ngồi yên vị một lát, trong lòng có chút thấp thỏm bất an, liền chủ động đi qua hỏi: “Xin hỏi có cái gì yêu cầu tôi làm không?”

Giang Vân Thiên ngẩng đầu liếc nhìn cô một cái, sau đó chỉ chỉ chén trà trên mặt bàn.

À à, hóa ra công việc hiện tại của cô là rót nước. Nhưng trợ lý cũng chỉ làm cái này thôi sao? Cô rõ ràng là muốn đến nơi này thực tập để học việc mà!

Mỗi một lần rót nước, Giang Vân Thiên đều dùng bút máy trong tay gõ gõ vào mặt bàn, Tô Ly liền vội vàng mà thêm nước, như thế lặp đi lặp lại nhiều lần lúc sau, Tô Ly nghe được Giang Vân Thiên nghiến răng nghiến lợi nói: “Đã không còn hương vị lá trà.”

Mồ hôi cô nhỏ giọt mà một lần nữa đi pha trà, chỉ là trong lúc đi ra khỏi văn phòng pha trà, giống như nghe được một tiếng mắng khẽ, “Ngu ngốc!”

…..

Ngày thực tập đầu tiên nhạt nhẽo như vậy mà trôi qua. Buổi tối Tô Ly trở lại phòng ngủ lên game, Thánh phụ đúng lúc đang online, hơn nữa còn hỏi thăm cô một chút.

[Trò chuyện riêng] Phượng Tê Ngô Đồng: Nương tử, hôm nay ngày đầu tiên đi làm cảm giác như nào? Có mệt hay không?

Bạn nói với Phượng Tê Ngô Đồng: Không mệt, cả một ngày chỉ làm em gái nhỏ rót nước trà.

Đã có người hỏi, Tô Ly liền cảm thấy cô chịu rất nhiều đắng cay tưởng muốn gục ngã, thế là cô bùm bùm đánh chữ gửi đi.

Bạn nói với Phượng Tê Ngô Đồng: Ta nói cho chàng biết, ta là đi để học việc, kết quả thế mà bảo ta làm trợ lý giám đốc, cái giám đốc kia á, là GAY! Quả nhiên mỹ GAY đều độc miệng nha, hắn ta nói chuyện quả thực quá tổn hại, hôm nay ta chọn một bộ tây trang, hắn bảo ta là Diệt Tuyệt sư thái, ta thật muốn giết hắn!

Bạn nói với Phượng Tê Ngô Đồng: Hơn nữa ta nói cho chàng, hắn ta còn có bệnh tiểu đường.

[Trò chuyện riêng] Phượng Tê Ngô Đồng: … Bệnh tiểu đường?

Bạn nói với Phượng Tê Ngô Đồng: Đúng vậy, hắn ta uống tám trăm cốc nước một ngày, khẳng định là bệnh tiểu đường.

Tô Ly lải nhải mắng chửi, một hồi lâu sau, cô phát hiện phu quân trong game của mình vẫn luôn im lặng.

Bạn nói với Phượng Tê Ngô Đồng: Chàng không còn ở đó nữa sao?

[Trò chuyện riêng] Phượng Tê Ngô Đồng: Ha ha, ta vừa mới đi toilet.

Bạn nói với Phượng Tê Ngô Đồng: Đi cũng lâu thật đấy.

[Trò chuyện riêng] Phượng Tê Ngô Đồng: Ừ, uống nhiều nước mà.

Tô Ly: “…”

Hở, tại sao mí mắt cô lại không tự chủ được mà nhảy dựng lên thế nhỉ? Chẳng lẽ là sắp có chuyện gì không may phát sinh ư?

[NOTE]: Truyện được đăng duy nhất tại WordPress của Uri Micasa.

_______

(1) Diệt Tuyệt sư thái: Diệt Tuyệt Sư Thái là một nhân vật hư cấu trong tiểu thuyết “Ỷ thiên Đồ long ký” của nhà văn Kim Dung. Bà được mô tả là chưởng môn nhân đời thứ ba của phái Nga Mi, võ công thuộc hàng thượng thừa trong giới võ lâm, nổi danh cùng báu vật trấn sơn Ỷ Thiên kiếm. Bà là người yêu nước và tận tụy với môn phái nhưng đồng thời, bà cũng nổi tiếng là một nhân vật cố chấp, nặng nề định kiến và quan điểm hắc bạch phân minh, lại quá lạnh lùng. (wikipedia)

*Mọi người có thể search thêm cái tên Diệt Tuyệt sư thái để thấy được tạo hình nhân vật trong phim nhé (có khá nhiều phiên bản tạo hình đó)
 
Chương 7


Mắt trái giật tài, mắt phải giật tai, cái ma chú cổ xưa này linh nghiệm thực sự.

Sáng sớm hôm sau, Tô Ly liền gặp được gian tình của cấp trên. Anh ta cùng người đàn ông duyên dáng hôm trước đang lôi lôi kéo kéo trong văn phòng, nút thắt cổ áo đều kéo xuống, xương quai xanh rõ ràng nửa che nửa hở, lúc sau đôi mắt Tô Ly quét đến, chỉ cảm thấy miệng lưỡi đắng khô.

Người đàn ông đẹp như vậy, đáng tiếc lại là GAY…

Cô gặp được xong đang muốn lặng lẽ lui đi, đâu biết được Giang Vân Thiên nhanh tay nhanh mắt, bắt lấy cô lôi tới trước mặt, nói với chàng trai kia: “Cậu hiểu nhầm rồi, xu hướng giới tính của tôi bình thường.” “Nhưng rõ ràng chính anh…” Chàng trai kia nghiêng những ngón tay hoa lan còn muốn nói cái gì nữa, kết quả là Giang Vân Thiên liền đem Tô Ly đẩy tới trước mặt anh ta, “Khi đó tôi đang công tác ở nước ngoài, tài khoản là bạn gái tôi chơi, cậu hỏi một chút đi, câu nói cậu là ngày tốt cảnh đẹp của tôi, tôi là trời xanh biển biếc của cậu, có phải là do cô ấy nói hay không?”

Tay Giang Vân Thiên vẫn khoác trên vai cô, lửa nóng từ bàn tay truyền nhiệt cách lớp quần áo mỏng dán vào cô, làm cô càng thêm lo lắng.

“Đúng không, đứa nhỏ nghịch ngợm.” Giọng điệu anh thân mật, bởi vì cách rất gần, hơi thở nóng rực cũng phả xuống tai cô, nhưng mà giờ này khắc này, điểm ái muội nho nhỏ này làm cho tim đập cũng không thắng nổi nỗi khiếp sợ trong lòng Tô Ly, cả người cô cứng đờ, sững sờ ngay tại chỗ.

Chẳng trách lúc trước cô cảm thấy những lời này quen tai giống như đã nghe thấy chỗ nào rồi, lời này là do chính cô nói ra mà.

Cô đã từng tiếp một cái đơn đại luyện, giúp đại thần đứng nhất server luyện cấp. Sau khi cô lên tài khoản liền phát hiện đông đảo tài khoản nữ khóa lại dây đỏ hữu tình duyên cùng đại thần, mà những cái tài khoản nữ kia đại thần đều có chút thân mật chi ý, bởi vậy, cô liền hài hòa mỹ mãn giải quyết vấn đề đào hoa của đại thần, để kiều thê mỹ thiếp của hắn đều ngoan ngoãn, cho rằng mình chính là duy nhất của đại thần. Trong đó, có một cái nữ y tiên tên là Lương Thần Mỹ Cảnh Nại Hà Thiên, vì thế cô liền nói ra câu kia.

Nàng là ngày tốt cảnh đẹp của ta, ta là trời xanh biển biếc của nàng…

“Ly Ly?”

Tay anh vẫn khoác trên vai cô, thoáng dùng lực, nhiệt độ của bàn tay kia làm Tô Ly hãi hùng khiếp vía, cô không dám ngẩng đầu, lắp bắp nói: “Đúng, đúng, chẳng lẽ anh chính là Lương Thần Mỹ Cảnh Nại Hà Thiên, thật xin lỗi, lúc ấy tôi, lúc ấy tôi…” Cô nhất thời không tìm được cái gì để giải thích, lúc ấy cô thấy đại thần có nhiều đối tượng ái muội như vậy, trong lòng thật ra rất khinh thường, cho nên tuy rằng cô dỗ dành các muội tử nghe lời, nhưng đại thần chính mình lên tài khoản thì sao? Sợ là nhất thời làm không qua đến quan hệ phức tạp như vậy đi? Cho nên rất có thể giẫm lật thuyền, đến lúc đó tuôn ra hình ảnh chúng nữ cùng lên án, mới đẹp làm sao.

Nhưng trên thực thế, những nữ nhân bị mơ mơ màng màng kia không sai. Thật giống như Lương Thần Mỹ Cảnh Nại Hà Thiên này, mặc dù anh ta là nhân yêu(1), nhưng cũng là người bị hại. Cô giải thích thế nào, cũng không có cách nào che giấu việc lúc ấy mình dùng thân phận đại thần đi lừa gạt tình cảm đi?

Khuôn mặt Tô Ly đỏ bừng lên, khóe mắt cũng có chút ẩm ướt, đến cuối cùng, chỉ có thể nói: “Tôi, tôi đại khái là tương đối thích con gái, thật xin lỗi, lúc ấy, tôi là thực sự tưởng như vậy.”

Lời này vừa nói ra, mặt hai người đàn ông trong văn phòng đều đen lại.

“Tôi mới không thích phụ nữ.” Kiều tay hoa lan kia hừ một tiếng rồi vặn eo rời đi. Mà cái người dư lại thì xoay người đi đến trước mặt cô, mặt trầm như nước, ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm cô, “Tô Ly!”

Tô Ly cúi đầu, cũng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng anh.

Kỳ thực tập sinh của cô chắc chấm dứt nhỉ? Không nghĩ tới Giang Vân Thiên chính là đại thần kia, không đúng, Giang Vân Thiên hẳn là đã sớm biết thân phận của cô, chẳng lẽ anh ta muốn báo thù? Nghĩ đến đây, Tô Ly đột nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt lo lắng nhìn anh, “Anh đã sớm biết tôi là đại luyện kia, cho nên muốn trả thù tôi đúng không?”

Rốt cuộc là ai bán đứng cô, đến thân phận hiện thực cũng bị bại lộ, còn bị người tìm tới cửa, bạn làm cùng phòng làm việc? Sau khi trở về nhất định phải làm cho bọn họ đẹp mặt!

“Đúng vậy, thanh danh của tôi đều bị em làm hỏng.” Giang Vân Thiên khoanh tay trước ngực, cười tủm tỉm mà nhìn khuôn mặt cô gái nhỏ đang trắng bệch trước mặt, rõ ràng là ở trong game mạnh mẽ như vậy, thao tác cao thủ, trong hiện thực, lại là con thỏ trắng nhỏ, đỏ đỏ con mắt, biểu lộ lã chã chực khóc, ánh mắt anh không chớp không nháy nhìn chằm chằm cô, nhìn lâu, đột nhiên cảm giác được thần sắc có chút hoảng hốt, giống như tim đập hụt một nhịp.

Anh vươn tay, chẳng biết tại sao, muốn chạm đến hàng mi dài hơi tung động kia của cô.

Mà lúc này, Tô Ly mím môi, “Thật xin lỗi…”

“Bọn họ đều nói tôi là đồng tính luyến ái.” Giang Vân Thiên hạ mi xuống, đi tới phía trước một bước, chỉ cách Tô Ly khoảng nửa thước. Đầu anh hơi hơi tới gần, dường như muốn chạm được chóp mũi của cô.

“Tôi, tôi cũng vừa nói tôi thích nữ.” Tô Ly cúi đầu nhỏ giọng nói, sau lại lùi một bước nhỏ.

Giang Vân Thiên cười một chút, mắt đào hoa đựng đầy tia sáng, “Chúng ta đây ở bên nhau, cái gì cũng được giải quyết.”

Cái gì? Trong lòng Tô Ly hơi hơi nhảy dựng, cô ngẩng đầu liền nhìn thấy Giang Vân Thiên cúi đầu hôn xuống, cô không kịp phòng bị đã bị anh hôn lấy, gắt gao ôm cô trong ngực.

“Buông ra…” Cô giãy giụa lại bị anh chế trụ, giọng nói của cô cũng bị anh dùng môi phong bế, Tô Ly trừng lớn hai mắt, chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng. Mà lúc này, Giang Vân Thiên bắt được hàm dưới của cô, bức cô mở hàm răng ra, đầu lưỡi thâm nhập chơi đùa cùng cái lưỡi đinh hương của cô.

Một cái hôn sâu triền miên, làm Tô Ly suýt nữa thiếu oxi, chờ lúc Giang Vân Thiên buông cô ra, cô giơ tay lên, hung hăng tặng anh một cái tát, tiếp đó quay đầu chạy ra khỏi văn phòng.

Một cái tát này, làm Giang Vân Thiên đang tình trường đắc ý, hoàn toàn bị đánh ngốc.

_______

(1) Nhân yêu: Nam chơi nhân vật nữ trong game.
 
Chương 8


Buổi tối, Đan Phượng Triều Dương ở server lớn phát thần uy, cô hiện giờ đang được trang bị tốt của Thánh phụ, trang bị cực kỳ không tệ, bởi vậy liền cắm cờ chiến ngay tại Lưu Vân Độ, đám người tới khiêu chiến, PK cả đêm, thắng liên tiếp hai mươi trận.

Lúc Thánh phụ trở lại, kênh chính của bang phái đang sôi trào.

[Bang phái] Tiểu Điểm Điểm: Tẩu tử thật là lợi hại!

[Bang phái] Tiểu Đậu Đậu: Con gái rất ít người là cao thủ game lợi hại như vậy, chắc không phải là nhân yêu đâu nhỉ?

Tô Ly cũng không xem kênh bang phái, cô một mực đánh trận, một mực PK, phát tiết bất mãn trong lòng, nghĩ đến ban ngày bị người ta cường hôn, Tô Ly liền cảm thấy cả người khó chịu, cô có thể ở trong trò chơi đại sát tứ phương, nhưng trong hiện thực cô lại là người con gái ngoan ngoãn, hơn nữa lá gan cũng không lớn, nói chuyện cũng nhỏ nhẹ, trước nay chưa từng yêu đương, kết quả hôm nay liền mất nụ hôn đầu tiên một cách không thể hiểu nổi.

Trước kia, cô cảm thấy Giang Vân Thiên xinh đẹp, trong lòng đáng tiếc anh ta lại là GAY, nhưng mà hiện tại, cô thà anh ta là GAY còn hơn, nếu không không chừng sẽ gây tai họa cho biết bao phụ nữ, trong trò chơi đã mập mờ không ngừng, trong hiện thực càng không phải là cái gì tốt đẹp! Bọn họ rõ ràng không thân quen, anh ta dựa vào cái gì mà hôn cô!

Trong lòng Tô Ly tức giận, nhưng cũng chán ghét chính mình. Rõ ràng là cô chán ghét anh, tại sao trong khoảng khắc lúc anh cười tủm tỉm nói ra ở bên nhau kia, tim cô thế nhưng lại loạn nhịp.

Nghĩ đến Giang Vân Thiên, chỉ PK là không đủ, cô muốn giết người, cô muốn ph.át tiết! Tô Ly mở hình thức tàn sát, bắt đầu tác oai tác quái ở Lưu Vân Độ, nhất thời đem toàn bộ bản đồ quấy đến chướng khí mù mịt, rước lấy một trận chửi mắng.

Đúng lúc cô bị nhóm tấn công giết nhiều lần, Tô Ly nhận được tin trò chuyện riêng của Thánh phụ.

Phượng Tê Ngô Đồng nói với bạn: Làm sao vậy? Không vui sao?

Phượng Tê Ngô Đồng nói với bạn: Ở nơi nào? Ta đến đánh với nàng.

Bạn nói với Phượng Tê Ngô Đồng: Đang giết người lung tung, khắp nơi bị người đuổi giết, thanh danh rất xấu nha, chàng còn muốn tới cùng ta sao?

Không biết tại sao, trong đầu cô nghĩ tới từ thanh danh, bỗng nhiên cảm thấy lộn xộn trong lòng. Phượng Tê Ngô Đồng là đại thiện nhân nổi danh của server, sẽ không theo cô tới giết người tạo ác danh đâu nhỉ? Nhưng mà ngay sau đó, Tô Ly nhìn thấy tin nhắn đối phương gửi tới, trong lòng lập tức ấm áp.

Phượng Tê Ngô Đồng nói với bạn: Ta tới.

Cô chưa bao giờ nói chuyện yêu đương, nhưng không thể phủ nhận chính là, cô đối với Thánh phụ trong game, có một tia tình cảm đặc biệt.

Hai người bọn họ một sát thủ một y sĩ, từ Giang Nam giết tới Đào Hoa Ổ, khiến cho người chơi bị lửa đạn oanh kích ngộ sát sôi nổi thóa mạ ở khu vực. Đương nhiên càng có nhiều người hỏi Phượng Tê Ngô Đồng rốt cuộc bị làm sao vậy, có phải bị trộm tài khoản hay không, anh không trả lời, vẫn tiếp tục cùng cô đánh giết người.

Cuối cùng, hai người bị quần chúng phẫn nộ đuổi tới Vong Tình Nhai, bọn họ cưỡi lên thú duy nhất có thể bay của server 【Phượng Hoàng Vu Phi】, ném lại những người chơi đuổi giết bọn họ ở phía sau.

Trời xanh quang mây, phượng hoàng kim sắc lướt qua trong không trung, lông đuôi thật dài giao vào bên nhau, tưới xuống kim sa nhỏ vụn, hợp thành giấc mơ kiều diễm.

Giờ khắc này, tâm tình Tô Ly mới dần dần khôi phục, cô ở trong đội bắt đầu gõ chữ.

Đan Phượng Triều Dương: Hôm nay tâm tình không tốt, cảm ơn chàng đến cùng ta.

Phượng Tê Ngô Đồng: Làm sao vậy?

Đan Phượng Triều Dương: Ta không phải là đang đi thực tập sao, cái giám đốc kia không phải GAY, mà là sắc lang, là đại củ cải hoa tâm, hôm nay, hắn thế mà cường hôn ta, ta nguyền rủa hắn bệnh tiểu đường viêm bàng quang! Thật muốn chém chết hắn, nụ hôn đầu của ta đấy, thế mà lại không có, tim ta đang rỉ máu chàng có biết không? Nhỏ máu đấy, không được, không nói nữa, nhắc đến là ta lại tức giận.

Phượng Tê Ngô Đồng: Không sao, đều đã qua rồi.

Đan Phượng Triều Dương: Nụ hôn đầu tiên, nụ hôn đầu tiên đấy…

Tô Ly phát điên mà đánh chữ, kết quả liền nhìn thấy Phượng Tê Ngô Đồng nói.

Phượng Tê Ngô Đồng: Nụ hôn đầu tiên trong game vẫn còn sao? Ta phải xuống tay trước.

Game này, hệ thống kết hôn cũng vừa mới mở, làm sao đã có biểu cảm hôn được, nhưng mà Phượng Tê Ngô Đồng dẫn cô đến đỉnh núi Tuyết Chi thì dừng lại, trong trò chơi, anh đứng tại trước mặt cô, vừa vặn cao hơn cô nửa cái đầu.

Rõ ràng chỉ là nhân vật trong game mà thôi, lần đứng thẳng lẳng lặng này, cũng làm cho nhịp tim cô như nổi trống.

Trong game này, tài khoản của nam có cái biểu cảm rất phong lưu, hơi nghiêng mặt, trên mặt mang ý cười. Sau khi Phượng Tê Ngô Đồng điều chỉnh tốt góc độ, liền hướng về phía Đan Phượng Triêu Dương làm cái biểu cảm kia, trong nháy mắt cúi đầu đó, Tô Ly thấy rõ ràng, nhân vật trong game, mặt hơi cọ qua, khóe môi cũng có chút đụng vào.

Đây là hôn môi trong game, có rất nhiều người chơi chụp hình lại trong nháy mắt, làm thành ảnh chụp màn hình. Tô Ly không có chụp màn hình, nhưng nháy mắt kia, đã khắc thật sâu trong đầu cô. Cô hơi hoảng hốt, ma xui quỷ khiến mà đánh ra một câu ở trong đội.

Đan Phượng Triều Dương: Thánh phụ, ta thích chàng.

Phượng Tê Ngô Đồng: Ta cũng vậy.

Tô Ly, anh cũng vậy, anh thực sự thích em.
 
Chương 9


Ngày thứ hai Tô Ly cũng không đến công ty game, chỉ là lúc cô xuống tầng, nhìn thấy ở cửa phòng có người đàn ông đứng dựa tường, hơi khói mờ mịt, gò má anh nhìn cực kỳ tuấn mỹ, cũng mang theo một chút khiến người ta run sợ quen thuộc.

Thời điểm cô bước ra cửa lớn, người đàn ông nghiêng đầu nhìn xem một chút, sau đó cặp mắt thâm thúy kia đột nhiên bắn ra ánh sáng lóa mắt, còn đầu óc Tô ly lại hơi nổ oành, cô muốn trở về phòng ngủ, lại bị Giang Vân Thiên chặn lại.

“Tô Ly, thật xin lỗi.” Giang Vân Thiên nói rất nghiêm túc.

Cô nóng lòng muốn thoát thân, liền nói liên tục: “Không sao, tôi không thèm để ý đâu, bỏ tay ra.”

“Tô Ly, anh còn có chuyện muốn nói với em.” Sắc mặt Giang Vân Thiên hơi lo lắng, anh không dám giấu giếm nữa, bởi nếu tiếp tục giấu giếm, sự lừa dối sẽ càng lún sâu.

“Chuyện gì?”

Lời nói đến bên miệng, rồi lại không dám nói ra khỏi miệng, Giang Vân Thiên chưa từng nghĩ tới đối mặt với người phụ nữ của mình mà lại luống cuống như này, bị cô nhíu mày nhìn, anh cảm thấy trong lòng thật khó chịu, giống như bị người ta bóp chặt tim vậy.

Anh quen biết Đan Phượng Triều Dương, bắt đầu từ một lần đại luyện. Trò chơi kia là của công ty bọn họ tự chủ nghiên cứu phát triển, mà mỗi một trò chơi, tất nhiên vì vậy đều sẽ có gameplay. Đương nhiên, cái gameplay kia cần thiết phải có vẻ chân thật, bởi vậy, tài khoản của anh đều không phải là tài khoản GM có thể tùy ý sửa chữa số liệu, toàn bộ số tiền tiêu tốn đều là thật.

Bởi vậy, cấp bậc nhiệm vụ kinh nghiệm gì đấy, cũng đều phải có người chơi. Giang Vân Thiên là giám đốc, anh không có nhiều thời gian để thăng cấp như vậy, mà khi đó anh lại muốn điều tra thị trường quanh trò chơi một chút, bao gồm cả đại luyện gì đấy, vì thế anh đăng một cái đơn tìm đại luyện, kết quả là phòng làm việc nho nhỏ ít danh tiếng kia chủ động tìm tới cửa, tự mình ba hoa chích chòe, nói bọn họ là danh khí của server, cũng nói Đan Phượng Triều Dương này là cái cao thủ. Thấy anh không dao động, còn nói bọn họ đều là sinh viên A đại, trung thực đáng tin, còn đưa ra cờ hiệu mỹ nhân cao thủ đại luyện, thậm chí, người nọ còn đưa ra một tấm ảnh chụp mông lung.

Bức ảnh kia chỉ là một cái bóng dáng mơ hồ, nhưng mà gần như chỉ cần bóng dáng kia, anh cũng biết rõ được mặt người ấy. Anh cũng tốt nghiệp ở A đại, đó là học muội hệ máy tính của anh. Ma xui quỷ khiến, anh ra giá cao đặt đơn hàng, kết quả là không nghĩ tới công ty lại có việc lúc đó, khiến anh phải đi công tác, mà chờ đến lúc anh quay về, bạn tốt trong game, đều đã thành tình nhân của anh…

Ý định ban đầu của anh là chế tạo cho mình hình ảnh đại thần thích giúp đỡ mọi người, tuy rằng bác ái, lại giữ mình trong sạch, tuy rằng đối với ai cũng tốt, nhưng thật ra đối với ai cũng có khoảng cách, đại thần như vậy, là đối tượng vô số người chơi nữ nghĩ tới, trong đà phát triển, nó có thể thu hút rất nhiều fan.

Nhưng mà cái anh không nghĩ tới là, chỉ trong một chuyến đi trở về, đại thần này liền biến thành hoa tâm đại củ cải chân đạp N thuyền, bị đông đảo người chơi nữ phỉ nhổ. Giang Vân Thiên hoàn toàn không nói gì, anh đi tìm cái phòng làm việc kia, lại phát hiện đã không liên hệ được nữa.

Về sau, anh chỉ có thể không nói gì mà đổi lại một cái tài khoản khác, anh nhớ kỹ cái tên Đan Phượng Triều Dương này, lúc lập tài khoản, cũng là ma xui quỷ khiến mà nhập vào Phượng Tê Ngô Đồng. Ở một server khác, anh liên lạc với cái Đan Phượng Triều Dương cực sinh động kia, lại biết được rằng đó là đàn ông.

Bởi vậy, cái phòng làm việc kia rõ ràng từ đầu đến đuôi là lừa đảo. Chỉ là anh vẫn không hết hy vọng, sau khi trằn trọc nhiều lần, anh dùng một cái hào khác lại liên lạc với phòng làm việc kia, lại lần nữa chỉ định đơn đặt hàng đại luyện.

Lần này, anh thực sự gặp được cô. Trong tiếng méo méo, anh nghe được giọng nói của cô, ký ức tuy rằng hơi mơ hồ, nhưng lại không khác biệt mấy.

Bọn họ không phải lừa đảo, Đan Phượng Triều Dương, đúng là tiểu học muội của anh.

…..

“Anh rốt cuộc muốn nói gì?” Tô Ly không giãy được tay ra, muốn hung hãn mà nhìn anh chằm chằm, nào hiểu sao trừng như vậy, trong mắt chính mình lại nổi lên tầng sương mù trước.

“Anh thích em.” Giang Vân Thiên lấy lại tinh thần, dịu dàng nhìn cô nói.

Thân mình Tô Ly cứng đờ, thông báo bất thình lình cũng không tính là quá mỹ diệu, bởi vì cô không thể tin anh, cô quay đầu đi rồi nói, “Thật xin lỗi, tôi…”

“Anh là Phượng Tê Ngô Đồng.” Giang Vân Thiên lại lần nữa nói, lông mi anh run rẩy, cũng không che lấp được cảm xúc lo lắng trong ánh mắt. “Nên nói xin lỗi chính là anh, anh cũng là Phượng Tê Ngô Đồng.”

“Tô Ly, anh thích em.”

Đây là thông báo đến muộn ba năm, giờ này khắc này, anh rốt cuộc cũng nói được ra.
 
Chương 10


Tô Ly vẫn luôn cảm thấy chính mình như đang nằm mơ.

Giang Vân Thiên, là đại thần hoa tâm kia trong trò chơi, cũng là cái Thánh phụ cực phẩm kia, quan trọng nhất chính là, anh cũng là học trưởng của cô, đã từng là chủ tịch câu lạc bộ trò chơi của họ. Cô năm ấy năm nhất, anh năm tư.

Anh thích cô.

Tình nghĩa cùng những người chơi đó trong trò chơi, cũng giống như Thánh phụ vậy, cùng nhau lập đội hạ chiến trường, cùng nhau hạ phó bản, đưa tặng vật phẩm qua lại, đây đều là công việc yêu cầu, anh cũng không phải đại củ cải hoa tâm, anh chỉ thích một mình cô thôi.

Cái này có thể tin tưởng sao?

Tô Ly nhìn Đan Phượng Triều Dương cưỡi phượng hoàng trên màn hình, mà bên cạnh nàng, là Phượng Tê Ngô Đồng một tấc cũng không rời người.

Mặc kệ là trò chơi, hay là hiện thực, nụ hôn đầu tiên đều cho cùng một người, một khi đã như vậy, cô hẳn nên thử tin tưởng anh một chút nhỉ?

Nghĩ đến đây, Tô Ly hơi mỉm cười.

Phượng hoàng minh hỉ, vu bỉ cao cương. Ngô đồng sinh bỉ, vũ bỉ triều dương…

(Chim phượng chim hoàng cùng hót ở trên đồi cao kia. Cây ngô đồng đón ánh mặt trời mọc tốt tươi nơi sườn đồi)

~~~ HOÀN ~~~
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom