Cập nhật mới

Dịch Cuồng Long Xuất Thế

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 235: Nghe vậy


Sau khi Diệp Huyền biến Phùng Kim Long thành người tàn phế, hắn nhanh chóng trở về nhà họ Lâm.

“Diệp Huyền, cuối cùng anh cũng về rồi!”

Lâm Thanh Nham đẩy cửa ra, trong mắt hiện lên vẻ mong đợi sâu sắc. Lúc này, cô đã tắm xong và đang mặc một bộ đồ ngủ lụa màu đen gợi cảm!

Xương quai xanh gợi cảm và bộ ngực trắng nõn cao chót vót rất bắt mắt, tựa hồ có thể bật ra bất cứ lúc nào!

Dưới làn váy, đôi chân dài trắng như tuyết mềm mại, những đường nét hoàn mỹ khiến người ta suýt nữa muốn chảy máu cam!

Người cô tỏa ra một mùi thơm quyến rũ, mái tóc dài xõa xuống, cử chỉ của cô thể hiện sự quyến rũ của một người phụ nữ!

Trên bàn làm việc của cô có một chai rượu vang đỏ và một ly rượu, nhưng trong chai chỉ còn lại một nửa!

Hai mắt Diệp Huyền đột nhiên sáng lên, hắn nhẹ nhàng cong môi nói: “Thanh Nham, cô tắm rửa chờ tôi về nhà sao?”

Lâm Thanh Nham đã trưởng thành, đương nhiên hiểu được ý tứ tán tỉnh của Diệp Huyền, mặt cô đột nhiên đỏ lên!

Bầu không khí giữa hai người lập tức trở nên mập mời

Cùng với tác dụng của rượu, khuôn mặt cô đỏ hồng, ngà ngà say, cực kỳ quyến rũ!

Đối mặt với những lời trêu chọc của Diệp Huyền, Lâm Thanh Nham không khó chịu mà nhìn chằm chằm Diệp Huyền với ánh mắt ngại ngùng, nói: “Tôi đã đi tắm, ngóng trông anh về!”

Nghe vậy, trái tim Diệp Huyền bỗng nhiên chấn động!

“Cô ấy đang suy nghĩ gì vậy? Chẳng lẽ cô ấy muốn vượt qua tầng quan hệ đó với mình sao?”

“Không phải chứ?” Tim Diệp Huyền đột nhiên đập điên cuồng, hắn thầm hít sâu một hơi!

“Thanh Nham, cô chờ tôi là muốn làm gì?” Diệp Huyền không biết Lâm Thanh Nham đã chuẩn bị cái gì nên thấp giọng hỏi.

“Tôi... Lâm Thanh Nham cắn môi gợi cảm, sau đó ngước mắt lên nhìn Diệp Huyền: “Nếu anh không trở về, tôi không biết anh có ổn không, cho nên cực kỳ lo lắng cho anh.."

“Hơn nữa, tôi còn tưởng rằng anh không về, cho nên tôi cố ý uống chút rượu để tăng thêm can đảm, nhưng sau nửa chai rượu vẫn không dám ngủ một mình...”

Nghe xong lời của Lâm Thanh Nham, Diệp Huyền đột nhiên ý thức được đêm nay cô đang sợ hãi, sự sợ hãi trong lòng khó có thể bình tĩnh lại được.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 236: Anh đang làm gì vậy.


“Ừ” Diệp Huyền đồng ý, sau đó mỉm cười nói: “Lúc ngủ đừng đá tôi xuống đất đó.” “Ha ha”

Lâm Thanh Nham không nhịn được cười, sau đó xoay người đi tới bên giường. Diệp Huyền nhìn dáng vẻ quyến rũ của Lâm Thanh Nham, trong lòng thầm thán phục trước vẻ đẹp của cô rồi đi vào phòng tắm!

Biết Lâm Thanh Nham không có ý đó, trong lòng Diệp Huyền cảm thấy thoải mái hơn nhiều!

Bởi vì Lâm Thanh Nham thật sự quá xinh đẹp, từ dáng người đến vẻ ngoài đều khiến Diệp Huyền âm thầm động tâm!

Mấu chốt là trước đây Lâm Thanh Nham từng bị đánh thuốc, thoát khỏi sự lạnh lùng và kiêu ngạo thường ngày, biến thành yêu tinh nhỏ quấn người liền khiến Diệp Huyền không bao giờ có thể quên. Trạng thái quấn người mê ly của cô rất hấp dẫn, thật sự là báu vật nhân gian!

Tuyệt đối có thể khiến đàn ông trên toàn thế giới phát cuồng, không chút oán giận quỳ gối dưới váy cô! Mặc dù Diệp Huyền là một tu tiên giả với sức mạnh siêu việt, nhưng hắn cũng là

một người bình thường, đương nhiên không có sức chống cự với người đẹp!

Cho nên bản thân hắn cũng không biết một khi Lâm Thanh Nham chủ động nhào lên, liệu hắn có thể chịu được cám dỗ hay không? Nếu hắn phá tầng quan hệ đó với Lâm Thanh Nham, mọi thứ chắc chắn sẽ vượt khỏi tầm kiểm soát và đi theo một hướng khác!

“Đừng nghĩ về nó nữa, nghĩ nữa thì không chịu nổi đâu!” Diệp Huyền vội vàng xả nước để khôi phục bình tĩnh!

Rào rào... Trong phòng tắm vang lên tiếng nước, trong lòng Lâm Thanh Nham có chút bồn chồn!

Trên thực tế, vừa rồi cô khẩn trương đến hoang mang lo sợ!

Bởi vì đã lâu như vậy, đây là lần đầu tiên cô và Diệp Huyền ngủ cùng nhau!

“Ai biết được củi khô bốc lửa sẽ xảy ra chuyện gì? Nếu Diệp Huyền muốn chủ động hôn mình, mình có nên đáp lại hắn không...”

Lâm Thanh Nham thầm tưởng tượng, dù sao hai người quả thật đã từng thân mật một lần!

Đêm đó, Lâm Thanh Nham trúng tình dược, sau đó nhiệt tình như lửa, suýt chút nữa đã hạ gục Diệp Huyền!

Còn Diệp Huyền hôn lên đôi môi ngọc bích của người đẹp, đồng thời cũng sờ soạng Lâm Thanh Nhaml

Mặc dù ý thức không quá tỉnh táo nhưng Lâm Thanh Nham vẫn nhớ rõ cảm giác mập mờ lúc đó!

Hiện tại hai người đã hóa giải ân oán, Lâm Thanh Nham đương nhiên có chút chờ mong!

Đúng lúc này, Diệp Huyền bước ra khỏi phòng tắm, nhưng hăn chỉ mặc một chiếc quần ở dưới và để trần phần thân trên. Cơ bụng và cơ ngực khỏe mạnh, như thể

chúng được chạm khắc mà thành!

Chúng không quá cường tráng đến mức khiến người ta cảm thấy ghê tởm và cũng không quá gầy yếu đến mức cảm thấy không có sức mạnh!

Mỗi phần cơ bắp đều có hình dạng hoàn hảo! Thân hình như siêu mẫu quốc tế trong truyền thuyết! “Không ngờ dáng người của hắn lại tốt như vậy...”

Phụ nữ trời sinh yêu cái đẹp, dáng người tinh tế của Diệp Huyền lộ ra hormone nồng đậm, khiến trong lòng Lâm Thanh Nham thầm cảm thán!

“Có đẹp không?” Diệp Huyền cười một tiếng, cố ý hỏi một câu! “Hả?”

Lâm Thanh Nham liếc qua nhìn hắn, khuôn mặt đột nhiên đỏ lên, nhanh chóng quay đầu sang một bên: “Tôi, tôi không nhìn trộm! Đừng có mà tự luyến!”

Thời điểm cô quay đầu lại, điện thoại rơi xuống đất, Lâm Thanh Nham vội vàng cúi xuống nhặt lên. Vô tình, Diệp Huyền vừa hay nhìn thấy một vùng trắng nõn dưới cổ áo Lâm Thanh Nham, ẩn hiện mập mời

“Bên trong cô ấy lại không...”

Diệp Huyền không khỏi hít vào một hơi, lại nhìn xuống theo bản năng, dưới cổ áo thấp của Lâm Thanh Nham là cảnh xuân vô hạn!

Đỉnh ngọc cao chót vót, một tay khó năm hết! Thật lớn!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 237: Tôi cũng không nói là không muốn!


Nghe thấy lời phàn nàn của Diệp Huyền, Lâm Thanh Nham không nhịn được mà bật cười, nhưng vẫn bĩu môi: "Nếu anh không muốn ngủ cùng nhau thì quên đi, trở về ngủ trên ghế sofa đi."

"Tôi cũng không nói là không muốn!"

Diệp Huyền cũng không nói nhảm nữa, hắn dứt khoát nằm xuống bên cạnh Lâm 'Thanh Nham, hơi thở thơm ngát trên người Lâm Thanh Nham lập tức ùa tới, khiến hắn bất ngờ. Diệp Huyền muốn trêu chọc Lâm Thanh Nham nên cố ý nghiêng người về phía cô, thấp giọng nói: "Thanh Nham, trên người cô thơm quá..."

"Hả?"

Lâm Thanh Nham không ngờ Diệp Huyền lại nói ra những lời mập mờ như vậy, cô lập tức đỏ bừng cả mặt, nhanh chóng quay đầu lại, vừa vặn đối mặt với ánh mắt của Diệp Huyền!

Hơn nữa, môi của hai người chỉ cách hai ba centimet là sẽ chạm vào nhaul Thịch! Thịch!

Bỗng nhiên tiếp xúc thân mật khiến tim Lâm Thanh Nham đập nhanh, hơi thở của Diệp Huyền cũng vô thức trở nên nặng nề hơn. Cả hai người đều im lặng. Cứ như vậy yên lặng nhìn vào mắt nhau. Đặc biệt là Lâm Thanh Nham, cô nhớ lại mấy ngày qua Diệp Huyền vất vả cứu cô, chiến đấu vì cô. Cứ như vậy, đáy lòng cô càng cảm thấy ấm áp hơn, tình cảm cứ lặp đi lặp lại trong lòng, khiến cô vô thức nhẹ nhàng nhắm mắt lại trước mặt Diệp Huyền!

"Chuyện n Diệp Huyền thấy Lâm Thanh Nham thế mà lại nhẹ nhàng nhắm mắt lại, đột nhiên run rẩy!

Ban ngày, Trương Vãn Thanh cũng nhắm mắt chờ đợi nụ hôn của hẳn! Bây giờ Lâm Thanh Nham cũng có hành động tương tự, hiển nhiên là muốn Diệp Huyền hôn cô!

Diệp Huyền làm sao có thể không hiểu!

Diệp Huyền nhìn đôi môi quyến rũ của Lâm Thanh Nham, thấy cô đã cởi bỏ chiếc áo giáp kiêu ngạo lạnh lùng, chủ động thể hiện sự quan tâm với hắn, không thể nói trong lòng hắn không có chút xúc động nào!

Mà Diệp Huyền cũng không phải là người thờ ơ về mặt tình cảm!

Mấy ngày qua, Lâm Thanh Nham đã thay đổi thái độ đối với hắn, thừa nhận sai lầm và quan tâm đến hắn, tất cả những điều đó đều khiến Diệp Huyền rõ ràng cảm nhận được tình yêu của Lâm Thanh Nham dành cho hắn. Đồng thời, từ đáy lòng Diệp Huyền cũng bắt đầu nảy sinh ý muốn bảo vệ Lâm Thanh Nham, luôn muốn bảo vệ cô nhiều hơn, không để cô bị bắt nạt. Rõ ràng, đây là biểu hiện khi một người đàn ông bắt đầu có tình cảm với một người phụ nữ!

Mặc dù Diệp Huyền không muốn thừa nhận, nhưng đây là một sự thật không thể chối cãi!

Tuy nhiên, Diệp Huyền vẫn băn khoăn!

Hắn vẫn còn bảy mối hôn sự cần phải giải quyết, hiện tại còn có Trương Vãn Thanh!

Nếu bây giờ hắn có tiếp xúc thân mật với Lâm Thanh Nham, vậy sau này hắn nên xử lý những hôn ước khác như thế nào? Và phải giải thích thế nào với Trương Vãn Thanh? Nhưng điều hắn không ngờ tới chính là, đang lúc Diệp Huyền chưa quyết định, Lâm Thanh Nham nhẹ nhàng mở mắt ra, đôi môi đỏ mọng hôn lên môi Diệp Huyền!

Lâm Thanh Nham thế mà lại thật sự hôn Diệp Huyền!

Đôi môi nóng bỏng dịu dàng của cô khiến Diệp Huyền lập tức cảm thấy toàn thân dễ chịu vô cùng!

Tựa như có dòng điện chạy qua khắp cơ thể, mỗi lỗ chân lông đều được giãn ra! "Thanh Nham..."

Diệp Huyền hít sâu một hơi hương thơm quyến rũ, sau đó nhanh chóng lui về phía sau một chút: "Cô, Cô làm gì vậy?”

"Tôi... Trái tim Lâm Thanh Nham đập nhanh, cô đỏ mặt cúi đầu xuống!

Không ngờ, chỉ hai giây sau, Lâm Thanh Nham hít sâu một hơi, tựa như đã đưa ra quyết định, sau đó lo lắng thở gấp rồi kiên định ngẩng đầu lên!

"Diệp Huyền, hôn tôi..."

Cô nhìn thẳng vào ánh mắt Diệp Huyền, giọng nói mềm mại nhẹ nhàng, chủ động duỗi cánh tay ngọc trăng nõn ra ôm lấy cổ Diệp Huyền, cả người dính chặt vào thân thể Diệp Huyền!

Sau đó, đôi môi đỏ quyến rũ lại cúi xuống hôn Diệp Huyền!

Cô vốn đã gợi cảm quyến rũ, lúc này lại có chút men say, nhiệt tình say đắm hôn lên, khiến máu người ta sôi trào, khó có thể cưỡng lại!

Diệp Huyền không khỏi âm thầm nuốt nước bọt!

Hắn có thể cảm nhận được, công chúa nhỏ kiêu ngạo Lâm Thanh Nham đột nhiên mạnh dạn hôn hắn, chắc chăn đã phải trải qua một cuộc đấu tranh tâm lý khó khăn rồi mới giác ngộ để có thể làm được đến bước này. Nói cách khác, tình yêu mãnh liệt của Lâm Thanh Nham dành cho Diệp Huyền đã vượt qua sự ngượng ngùng và kiêu ngạo trong lòng cô, khiến cô chủ động thể hiện tình yêu của mình bằng mọi giá. Giờ phút này, Diệp Huyền vô cùng xúc động, hắn không thể không dùng ngôn ngữ cơ thể để đáp lại lời trêu chọc này của Lâm Thanh Nham!

"Diệp Huyền...

Toàn thân Lâm Thanh Nham như nhữn ra dựa vào lồng ngực rắn chắc của Diệp Huyền, đôi mắt phủ sương của cô gần như giống hệt trạng thái lúc cô bị trúng thuốc ngày hôm đó. Điểm khác biệt là, vào lúc này, trong mắt cô có một chút tình yêu lý trí!

Vội vàng và mãnh liệt!

Điều này làm cho ngọn lửa trong lòng Diệp Huyền hoàn toàn bùng cháy!

Hai người ôm nhau thật chặt, dùng nụ hôn nồng nàn và rực lửa nhất để thể hiện tình yêu đã dồn nén trong lòng từ lâu nhưng không dám thừa nhận. Ngay lúc lửa tình giữa cả hai đang bùng nổ thì ngoài cửa lại truyền đến một loạt tiếng gõ cửa!

“Thanh Nham, Thanh Nham, hai đứa ra đây một chút!"

Lý Gia Tuệ vừa gõ cửa vừa lo lắng nói to: "Nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết đến nhà chúng ta! Nói là Diệp Huyền có liên quan đến vụ việc sát hại cha con nhà họ Phùng và Chu đại sư, Diệp Huyền cần phải đi tiếp nhận điều tra! Thanh Nham, con cũng đi xuống đi!"

"A?"

Diệp Huyền và Lâm Thanh Nham lập tức tỉnh táo lại khỏi sự cuồng nhiệt, vội vàng buông nhau ra. Tình nồng đột nhiên bị đánh gãy, hai người lập tức cảm thấy có chút xấu hổ. Khoảnh khắc cuồng nhiệt vừa rồi là đột nhiên xuất hiện, Lâm Thanh Nham và Diệp Huyền đều không ngờ tới. Lúc này, hai người vẫn còn thở dốc, thân thể vẫn nóng bừng.

"Thanh Nham, Diệp Huyền, có nghe mẹ nói không?" Lý Gia Tuệ gõ cửa, vẻ mặt có chút lo lắng.

"Tụi con nghe rồi, ra ngay đây." Diệp Huyền vội vàng trả lời, nghĩ thầm: Tiêu Băng Tuyết này có thù oán gì với mình đúng không, sao lần nào cô ta xuất hiện cũng phá vỡ việc tốt của mình?

Lâm Thanh Nham im lặng, xoay người kéo áo ngủ mà Diệp Huyền vừa mới cởi ra!

Diệp Huyền nhịn không được nhìn thêm một chút, trong lòng lại không khỏi cảm thán!

Dáng người của Lâm Thanh Nham thật sự hoàn mỹ, mặc kệ nhìn bao nhiêu lần vẫn khiến hắn rung động!

"Đồ háo sắc, anh muốn nhìn tới khi nào? Nhanh mặc quần áo vào đi." Mặt Lâm Thanh Nham đỏ bừng, cô đưa chiếc áo vừa mới cởi cho Diệp Huyền! "Cảm ơn...

Diệp Huyền nhanh chóng mặc quần áo vào rồi đưa cho Lâm Thanh Nham một chiếc áo khoác khác: "Cổ và ngực cô đều có vết đỏ, mặc áo khoác che một chút."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 238: Xin chào nữ chiến thần!


Ngoài cửa biệt thự nhà họ Lâm, nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết trông rất uy phong mạnh mất

Mà hai người phụ tá một nam một nữ mang vẻ mặt nghiêm nghị đứng phía sau cô!

Hơn nữa, còn có hai mươi cao thủ của Chiến Bộ ăn mặc chỉnh tề đứng thành hàng hai bên, gần như đã vây kín cổng nhà họ Lâm. Khí thế cuồn cuộn, làm cho lòng người nảy sinh kính sợi

Ông cụ Lâm, Lâm Văn Bạch, Lý Gia Tuệ và vệ sĩ nhà họ Lâm đều khoanh tay đứng thẳng, không dám xúc phạm một chút nào!

"Xin chào nữ chiến thần!" Lâm Thanh Nham vừa đến liền vội vàng chào hỏi, nhưng vẻ mặt Diệp Huyền thờ ơ, không lên tiếng!

"Rất xin lỗi, quấy rầy mọi người rồi." Tiêu Băng Tuyết chú ý thấy mặt Lâm Thanh Nham ửng đỏ, trên cổ Diệp Huyền cũng có dấu đỏ, trong lòng đã đoán được hai người mới vừa thân mật.

"Không, không sao." Lâm Thanh Nham bất đắc dĩ mỉm cười, trong lòng càng cảm thấy xấu hổ.

Ngược lại, Diệp Huyền dứt khoát hỏi: "Nữ chiến thần, đến đây có chuyện gì không?"

Mấy người nhà họ Lâm lập tức giật mình, Lâm Văn Bạch không nhịn được quát lên với giọng kìm nén: "Diệp Huyền, anh thái độ kiểu gì trước mặt nữ chiến thần thế hả?

Diệp Huyền hoàn toàn không để ý tới ông ta, nghĩ thầm cái người này chỉ biết phách lối trong nhà!

Cứ như vậy, trong lòng Lâm Văn Bạch càng thêm nổi nóng.

Tiêu Băng Tuyết nói thẳng vào vấn đề: "Diệp Huyền, chúng tôi tìm thấy một đoạn video giám sát trong nhà họ Phùng, phát hiện hình ảnh anh giết cao thủ nhà họ Phùng - Chu đại sư."

"Chuyện này vốn thuộc thẩm quyền của cục cảnh sát, nhưng Chu đại sư có liên quan đến trọng phạm vượt ngục Thiên Thần Tông, cho nên hiện tại chuyện này giao cho Chiến Bộ chúng tôi xử lý."

"Bởi vì anh sát hại Chu đại sư, dẫn đến gián đoạn manh mối truy bắt trọng phạm của Chiến Bộ chúng tôi, ảnh hưởng vô cùng nặng nề."

"Và chúng tôi có lý do để nghi ngờ răng anh giết Chu đại sư là để hỗ trợ trọng phạm Thiên Thần Tông tránh thoát khỏi sự truy bắt của Chiến Bộ chúng tôi."

"Tôi hy vọng anh phối hợp điều tra với chúng tôi, nếu không Chiến Bộ sẽ sử dụng những biện pháp nghiêm ngặt nhất, và thậm chí tôi sẽ đích thân chế phục anh về quy ẩn.

Nghe được những lời cảnh cáo của Tiêu Băng Tuyết, tất cả mọi người trong nhà họ Lâm đều sợ hãi đến mức tim đập loạn, bất an nhìn về phía Diệp Huyền!

Đặc biệt là Lâm Thanh Nham, cô nghĩ đến việc Diệp Huyền và Tiêu Băng Tuyết vốn đã bất hòa, thậm chí hắn còn từng ra tay với phụ tá Vương Phi!

Nếu như Diệp Huyền bị Tiêu Băng Tuyết bắt đi, rất có thể sẽ bị thừa cơ trả thù!

Cho nên Lâm Thanh Nham không nhịn được mà tiến lên nói giúp: "Nữ Chiến 'Thần, Diệp Huyền giết Chu đại sư chỉ vì để báo thù cho nhà họ Lâm chúng tôi, anh ấy chưa từng nghĩ sẽ ảnh hưởng đến hành động truy bắt của Chiến Bộ, anh ấy hoàn toàn không biết những chuyện này!" "

"Ha ha"

Tiêu Băng Tuyết còn chưa lên tiếng, phụ tá Vương Phi đã nhịn không được lạnh giọng nói: "Thân phận của Diệp Huyền rất khả nghi, làm sao cô có thể giải thích rõ ràng!"

"Ai có thể đảm bảo hắn không cấu kết với trọng phạm, ai có thể đảm bảo hắn giết Chu đại sư không vì để ngăn cản Chiến Bộ chúng ta đuổi bắt trọng phạm Thiên Thần Tông?"

Nghe thấy Vương Phi ngậm máu phun người, ánh mắt Diệp Huyền lập tức trở nên lạnh lùng: "Họa từ miệng mà ra, hi vọng ngươi nói chuyện cẩn thận một chút. Nếu không, ngươi sẽ rước họa vào thân."



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 239: Hay là phụ tá


Diệp Huyền nhếch khóe miệng, ánh mắt lạnh lùng nói: "Đừng lo lắng, tôi nhất định sẽ không phản kháng, bởi vì tôi không liên quan gì đến tội phạm vượt ngục!"

"Hơn nữa, tôi càng không cố ý cắt đứt manh mối truy bắt của Chiến Bộ các người! Nhưng tôi lo là các người không đảm đương nổi hậu quả khi tự tiện bắt tôi!"

Vương Phi không khỏi cười nói: "Tôi cũng muốn xem một chút coi anh có thể gây nên sóng gió gì! Đừng có mà ở đây giả ngầu, đi thôi! "

Nói rồi, Vương Phi bày ra dáng vẻ đắc ý, đích thân mở cửa chiếc xe địa hình chuyên dùng để áp giải trọng phạm!

"Ha ha" Diệp Huyền cũng không nói nhảm, trực tiếp đi theo lên xe. Lâm Thanh Nham không nhịn được hô to: "Diệp Huyền! Anh, anh phải cẩn thận..."

Diệp Huyền quay đầu lại, thấy hai mắt Lâm Thanh Nham ửng đỏ, nước mắt giàn giụa, ngay cả môi cũng hơi run rẩy!

Trái tim Diệp Huyền lay động!

Bởi vì hắn nhìn ra được Lâm Thanh Nham thật lòng với hắn!

Vừa rồi ở trong phòng, sự nhiệt tình và chủ động của Lâm Thanh Nham có thể chứng minhIl

Mà bây giờ Lâm Thanh Nham lo lắng đến mức rơi nước mắt, càng thể hiện rõ điều đó!

Trong lòng cô gái này đã yêu sâu đậm hắn rồi! "Thanh Nham”

Diệp Huyền nhìn đôi mắt đẫm lệ của Lâm Thanh Nham, mỉm cười tự tin, nói: "Đừng lo lắng, không sao đâu, lát nữa tôi sẽ về."

Nói xong, Diệp Huyền ngồi vào trong xe, Vương Phi lập tức đóng sầm cửa xe, Tiêu Băng Tuyết cũng không nói thêm gì nữa, cùng một nhóm người rời đi.

"Diệp Huyền..."

Nước mắt Lâm Thanh Nham cuối cùng cũng không nhịn được mà rơi xuống: "Nếu Diệp Huyền xảy ra chuyện gì thì phải làm sao bây giờ!"

"Đừng lo lắng, không sao đâu." Lý Gia Tuệ năm chặt tay cô, nhất thời không có cách nào an ủi cô.

Ông cụ Lâm vẻ mặt trịnh trọng: "Diệp Huyền là vì an toàn của nhà họ Lâm chúng †a nên mới giết cha con nhà họ Phùng và Chu đại sư! Cho dù nhà họ Lâm ta phải dốc hết tất cả cũng nhất định phải bảo hộ Diệp Huyền!"

Lâm Văn Bạch lắc đầu nói: "Cha, là Chiến Bộ đích thân tới bắt Diệp Huyền, nơi đó kỷ luật sâm nghiêm, không phải có tiền là có thể giải quyết vấn đề! Mà thân phận của Diệp Huyền quả thật rất đáng ngờ, một người đến từ nông thôn làm sao có thể đánh nhau giỏi như vậy?"

"Hay là phụ tá Vương Phi nói đúng, Diệp Huyền rất có khả năng cấu kết với tội phạm, bề ngoài nó là đang giúp đỡ nhà họ Lâm chúng ta, nhưng trên thực tế nó chỉ đang che giấu thân phận của mình mà thôi!"

Nghe thấy mấy lời này, sắc mặt ông cụ Lâm không khỏi trầm xuống: "Văn Bạch, nếu anh còn dám nói nhảm, tôi liền đập vỡ mồm anhI"

" Lâm Văn Bạch thấy bộ dáng ông cụ Lâm giống như muốn giết người, lúc này mới kiềm chế lại.

"Thanh Nham! Con liên lạc với gia chủ của nhà họ Lưu, trùm đất Giang Kim Bưu và Trương Thần Y đi."

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 240: Nữ chiến thần đưa cậu Diệp đi rồi?


Trương Vãn Thanh đặc biệt lo rằng Diệp Huyền sẽ bị Chiến bộ kết án, thậm chí bị xử tửi

“Đừng lo lắng, bình tĩnh, lập tức tìm người hỗ trợ giải quyết vấn đề!” Bác sĩ Trương vội vàng điều chỉnh cảm xúc!

Ông cụ Lưu và Giang Kim Bưu không dám chậm trễ, vội vàng gọi cho người ở Chiến Bộ mà mình quen biết!

Sau đó, họ tìm đến Cục Cảnh sát và Cục Hình sự, hy vọng có thể giúp một tay, để Diệp Huyền không phải chịu khổ.

“Hả? Nữ chiến thần đưa cậu Diệp đi rồi?”

Khi Cục trưởng Hình nhận được điện thoại, ông ta sợ đến mức bật dậy khỏi giường!

Trong toàn bộ Dương Thành, chỉ có một số ít người biết thân phận thực sự của Diệp Huyền và Cục trưởng Hình là một trong số đó!

“Nguy rồi, lần này nguy rồi!”

Cục trưởng Hình không quan tâm đến việc mặc quần áo tử tế liền trực tiếp lái xe đi!

“Tiêu Băng Tuyết, đang yên đang lành cô sao lại bắt Diệp Huyền? Đây không phải là tự tìm phiền phức sao?”

Ngay lúc ông ta đang vội vã chạy tới Chiến bộ Dương Thành thì nhìn thấy giữa không trung có một chiếc máy bay trực thăng vũ trang bay vút qua!

Phía trên rõ ràng có dòng chữ “Chiến bộ Giang Nam!

Chiếc trực thăng nhanh đến khác thường, như thể đang vội vàng đi giải quyết một việc quan trọng!

“Rắc rối rồi, rắc rối lớn rồi!” “Nếu chuyện này xử lý không tốt, e răng Dương Thành sẽ có biến mất!”

Tim Cục trưởng Hình đập thình thịch, ông ta lập tức đạp ga lao tới Chiến bộ Dương Thành!

Tuy nhiên, lúc này ở phía bên kia. Chiến bộ Dương Thành. “Diệp Huyền, không ngờ có ngày anh lại rơi vào tay chúng tôi, đúng không?”

Phụ tá Vương Phi chống hai tay lên bàn, nhìn chằm chăm Diệp Huyền đang bình Tĩnh ngồi trên ghế đối diện với vẻ mặt cực kỳ tàn nhẫn!

“Ha ha.”

Diệp Huyền bỏ qua sự tồn tại của anh ta, thờ ơ mỉm cười: “Ba phút sau, tôi có thể trực tiếp rời đi. Hy vọng mấy người chuẩn bị tinh thần bị mắng.”

Vương Phi nghiến răng dữ tợn, nhưng Tiêu Băng Tuyết lại xua tay ngăn anh ta lại, sau đó nhìn chằm chằm Diệp Huyền:

“Anh giết Chu đại sư không phải vì cố ý muốn cắt đứt manh mối truy đuổi Thiên Thần Tông của Chiến bộ chúng tôi chứ?”

Diệp Huyền liếc mắt nhìn cô, giêu cợt nói: “Thiên Thần Tông, tên đó có tư cách gì mà để tôi yểm trợ cho hắn?”

Sắc mặt Tiêu Băng Tuyết thay đổi: “Diệp Huyền, anh giết Chu đại sư, khiến kế hoạch hành động của chúng tôi bị phá hủy mà anh còn kiêu ngạo như vậy sao?”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 241: Chết tiệt


Không ngờ, Diệp Huyền không hề sợ hãi mà chế nhạo: “Chỉ cần có chút nghi ngờ đã muốn tra tấn, tôi có thể cho rằng mấy người đang thừa cơ trả thù không?”

Sắc mặt Vương Phi âm trầm, trong lòng thầm chột dạ, anh ta nói: “Diệp Huyền, chuyện anh giết Chu đại sư có chứng cứ xác thực, chúng tôi tra tấn anh là hợp lý!”

“Ừm, lời này xem ra có lý.”

Diệp Huyền nhìn thời gian: “Nhưng tôi xin lỗi, ba phút đã trôi qua, tôi sợ anh sẽ không có cơ hội làm được. Bởi vì, tôi sẽ về nhà.”

“Lớn mật!”

Tiêu Băng Tuyết nghiêm nghị quát: “Đây là nơi quan trọng trong Chiến bộ, làm sao có thể để anh tùy tiện ra vào?”

Nhưng cô vừa mới nói xong!

Người phụ tá xinh đẹp vội vàng đẩy cửa vào, vẻ mặt khẩn trương nói: “Tiểu thư! Người của Chiến bộ Giang Nam vội vã tới đây, họ yêu cầu lập tức thả Diệp Huyền ra!”

“Cô nói cái gì?”

Tiêu Băng Tuyết nghe nói người của Chiến bộ Giang Nam bỗng nhiên đến, đồng thời yêu cầu nhất định phải lập tức thả Diệp Huyền ra, không khỏi trợn tròn mắt!

“Chuyện này là sao?” Sắc mặt phụ tá Vương Phi cũng lập tức thay đổi! “Ha ha”

Diệp Huyền chắp tay sau đầu, ngồi trên ghế đẩu cười đắc ý: “Không sai chứ, tôi đã nhắc nhở mấy người rồi. Ngay khi ba phút kết thúc, tôi lập tức có thể đi!”

“Đừng tưởng rằng là nữ chiến thần thì làm gì cũng được, có một số người cô không thể tuỳ tiện bắt hay bức cung! Hiểu không?”

“Câm miệng!”

Tiêu Băng Tuyết hét lên với Diệp Huyền, sau đó nói với người phụ tá xinh đẹp: “Người của Chiến bộ Giang Nam đâu? Họ đã nói gì? Tại sao lại yêu cầu tôi lập tức thả Diệp Huyền ra?”

Phụ tá xinh đẹp vội vàng nói: “Một phút trước, họ dùng trực thăng tới thẳng Chiến bộ Dương Thành, rất đông người đến, hầu như tất cả lãnh đạo cấp cao của tổng bộ Chiến bộ Giang Nam đều đến!”

“Tại sao lại muốn thả Diệp Huyền thì không nói rõ! Họ chỉ nói rằng trong vòng một phút, Diệp Huyền phải được an toàn giao ral”

Nghe vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Tiêu Băng Tuyết không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc: “Chỉ một tên Diệp Huyền mà có thể khiến họ ra trận lớn vậy sao?”

“Tên này là ai? Chẳng lẽ chỉ vì hắn quen biết Huyền Hạo, lãnh đạo cấp cao của Chiến bộ Giang Nam mà mấy người lãnh đạo cấp cao lại phải bợ đỡ hắn? Thật không thể tin được!”

Cô nhìn chằm chằm Diệp Huyền, vẻ mặt không cam lòng!

Tuy nhiên, Diệp Huyền vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, không có dấu hiện lo lắng, điều này cũng khiến Tiêu Băng Tuyết không thể phỏng đoán được bất cứ điều gì!

“Chết tiệt...”

Phụ tá Vương Phi nghiến răng dữ tợn: “Diệp Huyền cuồng vọng phách lối, nếu chúng ta dễ dàng buông tha hắn, vậy thể diện tiểu thư phải làm sao?”

Người phụ tá xinh đẹp hít sâu một hơi, thấp giọng nói: “Thế nhưng Dương Thành thuộc thẩm quyền của khu Giang Nam, mọi thứ phải năm dưới sự chỉ huy của Chiến bộ Giang Nam.”

“Nói cách khác, họ mới là chủ nhà, dù sao chúng ta cũng là người của Chiến bộ Tây Nam, chỉ có thể coi là khách của họ. Hơn nữa, Chiến bộ Giang Nam là một trong

†ám chiến bộ lớn, cấp bậc lãnh đạo của họ cao hơn tiểu thư của chúng ta...”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 242: Anh thật sự không đi hả?


“Anh thật sự không đi hả?”

Tiêu Băng Tuyết lập tức tức giận đến mức mặt đỏ bừng, điên tiết võ bàn làm xuất hiện một vết lõm: “Đừng ép tôi đánh anhl”

Không ngờ, Diệp Huyền cũng không bất ngờ mà chỉ bình tĩnh nói: “Cô thử xem? Đoán xem người của Chiến bộ Giang Nam có tha cho cô không?”

“Cô tùy tiện bắt tôi, còn muốn tra tấn bức cung tôi? Bây giờ có chuyện xảy ra lại muốn tôi đi? Cô cho rằng tôi là cái gì mà có thể tùy tiện để mấy người trêu đùa?”

“Từ lâu tôi đã cảnh báo cô rằng vu oan cho tôi thông đồng với tội phạm vượt ngục mà không có bằng chứng thuyết phục sẽ phải trả giá!”

Lời nói của Diệp Huyền rất bình tĩnh và rõ ràng, nhưng lại chứa đựng một sự nhạo báng nồng đậm, giống như tát Tiêu Băng Tuyết và Vương Phi từ xa, khiến mặt họ nóng bừng!

Người phụ tá xinh đẹp kiểm tra thời gian rồi thấp giọng nói, “Tiểu thư, chỉ còn ba mươi giây nữa! Người của Chiến bộ Giang Nam rất tức giận, rất có khả năng sẽ xông vào!”

“Diệp Huyền!”

Tiêu Băng Tuyết tức giận đến toàn thân run rẩy, hét lên, “Vậy thì anh nói tôi nghe xem anh muốn tôi làm gì thì mới chịu ra ngoài?”

“Được thôi.”

Ánh mắt Diệp Huyền sáng lên, nói: “Xin lỗi đi! Đặc biệt là Vương Phi, anh ta phải châm trà nhận lỗi với tôi! Để tôi thực sự cảm nhận được sự chân thành của anh ta!”

“Anh!”

Vương Phi tức giận đến mức siết chặt nắm đấm, hận không thể đánh Diệp Huyền ngay tại chỗ!

Nhưng anh ta không thểt

Nếu lúc này Diệp Huyền xảy ra chuyện gì, vậy ba người họ, bao gồm cả Tiêu Băng Tuyết, sẽ gặp rắc rối!

Tiêu Băng Tuyết cũng xanh mặt, nhưng bây giờ dưới áp lực, đành phải lùi bước!

“Được! Xin lỗi thì xin lỗi!”

Tiêu Băng Tuyết kìm nén cơn giận, chắp tay về phía Diệp Huyền rồi nói: “Chúng tôi đã vu oan cho anh thông đồng với tội phạm vượt ngục mà không có bằng chứng thuyết phục, đó là sai lầm của chúng tôi!”

Diệp Huyền nhíu mày, sau đó nhìn Vương Phi: “Lãnh đạo của anh đã chủ động xin lỗi, chäc hẳn anh cũng phải biết xuống nước chứ? Hay anh thậm chí không biết

làm thế nào để xin lỗi?”

Có thể thấy Diệp Huyền đang cố tình mỉa mai rằng Vương Phi chính là con chó dưới trướng của Tiêu Băng Tuyết. Vương Phi tức giận nghiến răng!

Nhưng anh ta có thể làm gì, thời gian cấp bách, anh ta không thể làm gì khác!

“Rất xin lỗi!"

Vương Phi hít sâu một hơi, sau đó đưa tách trà cho Diệp Huyền: “Chuyện này đều là do tôi bốc đồng và lỗ mãng, hy vọng anh không so đol”

“Ha ha” Nhìn thấy vẻ mặt không cam lòng và bất đắc dĩ của họ, Diệp Huyền mỉm cười: “Rất tốt, đúng vậy. Về sau làm gì cũng nhớ thận trọng một chút, đừng tưởng rằng

mình lợi hại!”

Nói rồi, Diệp Huyền cũng không cầm lấy tách trà trong tay Vương Phi mà đi thẳng ra khỏi phòng!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 243: Lớn mật


Vẻ mặt Diệp Huyền lãnh đạm, phất tay nói: “Không sao, chỉ là hiểu lầm thôi, nói rõ là được rồi!"

“Vậy chúng tôi an tâm rồi!”

Hà Soái là một người đàn ông trung niên lớn tuổi dẫn đầu đội ngũ, nghe Diệp Huyền nói, tảng đá lớn trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống!

“Cũng may Diệp Huyền khoan dung độ lượng, nếu như hắn muốn trừng phạt, không ai trong chúng ta có thể chạy thoát!”

Thành phố Dương Thành thuộc thẩm quyền của Chiến bộ Giang Nam, nếu Diệp Huyền xảy ra chuyện gì thì Chiến bộ Giang Nam tuyệt đối khó tránh tội!

Cho nên, Hà Soái trừng mắt về phía Tiêu Băng Tuyết, sau một giây, ông lại che dấu ánh mắt đó.

“Diệp Huyền, đã lâu không gặp, cậu vẫn đẹp trai như vậy!

Hà Soái mỉm cười, Diệp Huyền cũng võ võ lưng ông: “Ông cũng không suy giảm phong đội! Thế nào, chắc bây giờ cũng ôm cháu rồi nhỉ?”

“Ha ha, là một đứa bé mập mạp!” Vẻ mặt Hà Soái xúc động, có thể thấy được mối quan hệ của ông với Diệp Huyền

rất thân thiết. Vài vị lãnh đạo cấp cao khác có mặt cũng vây quanh Diệp Huyền rồi cùng nhau ra ngoài, bầu không khí rất hài hòa và ấm áp!

Tâm trạng Diệp Huyền rất tốt, lúc quay đầu lại cũng không quên đắc ý liếc mắt nhìn Tiêu Băng Tuyết!

“Chết tiệt...” Tiêu Băng Tuyết thấy người trong Chiến bộ Giang Nam cung kính với Diệp Huyền, cô càng không vui: “Diệp Huyền chỉ quen với Huyền Hạo mà thôi, vậy mà những lãnh

đạo cấp cao này thật sự xuống nước lấy lòng Diệp Huyền?”

Cứ như vậy, trong lòng Tiêu Băng Tuyết cực kỳ khinh thường Chiến bộ Giang Nam, cảm thấy tất cả đều bị Diệp Huyền làm hư, điều này khiến cô không chịu nổi.

“Chờ một chút!” Tiêu Băng Tuyết lập tức hô to: “Diệp Huyền, đừng đi!”

Tiếng hét phẫn nộ vang vọng trong hành lang, đồng thời cũng khiến cuộc trò chuyện vui vẻ của Diệp Huyền và Hà Soái dừng lại!

Diệp Huyền giễu cợt: “Hiển nhiên trong lòng cô không phục!”

Cứ như vậy, khuôn mặt Hà Soái và những người khác lập tức sa sầm, phẫn nộ quay đầu lại!

“Tiêu Băng Tuyết, cô muốn làm gì?”

Hà Soái dẫn đầu hỏi, giọng nói lạnh lùng, đồng thời trừng mắt Tiêu Băng Tuyết, khí thế toàn thân bùng nổ!

Với tư cách là chỉ huy tối cao của Chiến bộ Giang Nam, Hà Soái nắm giữ chiến lực dựa vào việc dốc sức từng bước mà có được!

Bây giờ tất cả lãnh đạo cấp cao của Chiến bộ Giang Nam, cũng như hàng trăm ngàn chiến đội trong Chiến bộ, đều phải nghe theo mệnh lệnh của ông!

Ngay cả mười tám vị chiến thần Giang Nam đang ởi khắp nơi thực hiện nhiệm vụ cũng chỉ là một tướng nhỏ dưới trướng ông!

Cho nên khi Hà Soái lộ ra vẻ mặt sắc bén nghiêm túc, Tiêu Băng Tuyết và hai người phụ tá bên cạnh lập tức căng thẳng!

Tiêu Băng Tuyết đương nhiên sợ hãi, trong lòng khế run!

Tuy nhiên, cô không thể chấp nhận Hà Soái và những người khác không coi ai ra gì nịnh bợ lấy lòng Diệp Huyền!

Diệp Huyền chỉ có chút quan hệ với Huyền Hạo mà thôi, hắn có gì để mà đắc ý? Vì thế Tiêu Băng Tuyết tiến lên một bước nói:

“Hà Soái, tôi đưa Diệp Huyền về để tìm hiểu rõ ràng xem tên tội phạm vượt ngục Thiên Thần Tông đã đi đâu!”

“Cứ thả Diệp Huyền đi như vậy thì sẽ khiến tất cả manh mối điều tra lập tức bị cắt đứt!”

“Rốt cuộc là vì lý do gì? Ông có nên cho tôi một lời giải thích hợp lý không?”

Nghe Tiêu Băng Tuyết phẫn nộ chất vấn, các tướng lĩnh của Chiến bộ Giang Nam lập tức nổi nóng! p

“Lớn mật!"



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 244: Thậm chí còn để


“Tiểu thư, bỏ đi!" Người phụ tá xinh đẹp lo lắng và vội vàng ngăn Tiêu Băng Tuyết lại!

Tuy nhiên, Tiêu Băng Tuyết vẫn bướng bỉnh nói: “Hà Soái nói không sai! Tôi chỉ có thể thực hiện mệnh lệnh của ông vô điều kiện!”

“Tuy nhiên, Diệp Huyền đã giết Chu đại sư, vì vậy chúng tôi không thể tiếp tục truy tìm và bắt giữ tội phạm Thiên Thần Tông đã vượt ngục, đó cũng là một sự thật không thể chối cãi!”

“Diệp Huyền không cần phải gánh vác trách nhiệm gì sao? Mọi người trực tiếp đưa hẳn đi, chuyện này không phù hợp với quy tắc!”

Thấy Tiêu Băng Tuyết vẫn không muốn thỏa hiệp, Hà Soái không khỏi bực bội: “Nói cho cùng, chuyện này là do sự bất cẩn và sơ suất của các cô!”

“Biết Chu đại sư và Thiên Thần Tông thông đồng, các cô không tranh thủ thời cơ vàng để bắt Chu đại sư!”

“Thậm chí còn để Chu đại sư tự do hành động, suýt chút nữa giết chết cả nhà họ Lâm! Sở dĩ Diệp Huyền giết Chu đại sư hoàn toàn là để tự vệ, điều này là hợp lý!”

“Trái lại, kế hoạch hành động của các cô trăm ngàn chỗ hở, để mục tiêu trốn thoát và bị giết, các cô còn không biết xấu hổ mà truy cứu trách nhiệm lên người Diệp Huyền?”

“Các cô thậm chí còn vu oan cho Diệp Huyền thông đồng với Thiên Thần Tông, giết Chu đại sư chỉ để bảo vệ Thiên Thần Tông? Thật sự nực cười!”

“Phiền các cô suy ngẫm về bản thân kỹ càng trước khi bắt người khác phải chịu trách nhiệm!”

Bị Hà Soái dạy một bài học, khuôn mặt Tiêu Băng Tuyết và hai người còn lại lập tức đỏ bừng!

Thật vậy, sở dĩ chuyện Chu đại sư bị giết phải do nhóm của Tiêu Băng Tuyết chịu trách nhiệm lớn nhất!

Đây là do Tiêu Băng Tuyết đã không làm tốt công tác bố trí, dẫn đến hành động thất bại!

“Không nói nên lời đúng không?”

Ánh mắt Hà Soái giống như đại bàng, ông không quan tâm đến thể diện của Tiêu Băng Tuyết: “Tôi sẽ báo cho cha cô chuyện này, để ông ta đích thân giáo dục cô!”

“Là trưởng bối, tôi có lời khuyên dành cho cô! Người trẻ tuổi có bốc đồng là tốt, nhưng là quá mức tự phụ cao ngạo, không thể vững vàng, cũng là khó mà thành tài!”

“Có một số việc không thể chỉ nhìn trên bề mặt, dù sao thế giới rộng lớn như vậy, hết thảy đều có khả năng, đừng suy nghĩ quá cao! Có một số người hoàn toàn có bản lĩnh hơn cô nghĩ!”

Lời khiển trách nghiêm khắc của Hà Soái khiến không người nào có thể phản bác, cũng khiến Tiêu Băng Tuyết và những người còn lại cuối cùng cũng ngậm miệng lại, mặt đỏ lên, hận không thể tìm lỗ chui xuống!

“Được rồi, được rồi.”

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_A_z_z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 245: Hăn nên trả lời ai trước?


“Mấy người cũng có thể nghĩ tôi nói đùa, nhưng một khi mấy người tiếp nhận tin tình báo của tôi, đó cũng là chấp nhận sự giúp đỡ của tôi, tương đương với việc tự tát vào mặt mình!”

Nói xong, Diệp Huyền cười một tiếng, lập tức đi ra ngoài!

Hà Soái và nhóm lãnh đạo cấp cao của Chiến bộ Giang Nam vội vàng theo sát phía sau, đồng thời lơ đãng ném một cái nhìn thất vọng và bất mãn về phía Tiêu Băng Tuyết!

Mặc dù Tiêu Băng Tuyết rất nhiệt tình, nhưng hữu dũng vô mưu, tương lai khó có được thành tựu lớn!

Hơn nữa, cô và hai phụ tá luôn giữ thành kiến khi nhìn người nên không thấy thực lực kinh khủng của Diệp Huyền.

“Tiểu thư, cô cảm thấy lời Diệp Huyền có đáng tin không?”

Người phụ tá xinh đẹp hỏi với giọng kìm nén. Lúc này Vương Phi không dám tuỳ tiện nói, cho nên đành phải im lặng đứng ở bên cạnh.

“Tôi có nên tin Diệp Huyền không...”

Tiêu Băng Tuyết cau mày, sau đó hít sâu một hơi: “Bởi vì hắn dám nói trước mặt lãnh đạo cấp cao của Chiến bộ Giang Nam, có nghĩa là hắn có chút tự tin!”

“Lập tức chuẩn bị kế hoạch bắt giữ, điều động binh lính tinh nhuệ bao vây và trấn áp bến tàu, bắt giữ Thiên Thần Tông và những phạm nhân vượt ngục khác!”

Vương Phi và phụ tá xinh đẹp lập tức tuân lệnh, nhanh chóng rời đi từ cửa sau để thực hiện nhiệm vụ!

Tiêu Băng Tuyết ngồi ở ghế sau xe, mất tự nhiên nhớ tới dáng vẻ của Diệp Huyền!

“Diệp Huyền và Huyền Hạo có quan hệ gì mà lại có thể khiến lãnh đạo cấp cao của Chiến bộ Giang Nam đích thân ra tay giải vây cho hắn...”

Tiêu Băng Tuyết âm thầm nghiến răng, quyết tâm tìm ra thân phận của Diệp Huyền!

Bên kia, sau khi lãnh đạo cấp cao của Chiến bộ Giang Nam và Diệp Huyền nói lời tạm biệt, họ lên trực thăng rời đi.

“Cuối cùng cũng có trở về ngủ một giấc.”

Diệp Huyền tự lẩm bẩm, người của Cục Hình sự thận trọng đi theo, ánh mắt lộ ra vẻ căng thẳng và bất an: “Anh Diệp, để tôi lái xe chở anh, chuyện lần này...”

Diệp Huyền mỉm cười, vỗ vai anh ta: “Chuyện này không thể trách anh, tôi cũng sẽ không truy cứu. Cho nên, anh không cần cảm thấy có áp lực.”

“Cảm ơn anh Diệp!”

Anh ta xúc động đến kém chút rơi nước mắt. Ngay khi cánh cửa của Chiến bộ mở ra, Diệp Huyền thấy đã có một đám người đang chờ mình!

Lâm Thanh Nham và ông cụ Lâm đều tới. Ngoài ra còn có bác sĩ Trương và Trương Vãn Thanh, cha con Lưu Công Thiên, trùm đất Giang Kim Bưu và vợ, ông chủ lớn của khách sạn Khải Lai - Vương Khải cũng vội vã đến đây. Họ lo lắng đi tới đi lui như kiến bò trên chảo nóng. Đặc biệt là hai người đẹp Lâm Thanh Nham và Trương Văn Thanh, hai mắt đều rưng rưng.

“Diệp Huyền! Cuối cùng Diệp Huyền cũng ra rồi!”

Thấy Diệp Huyền an toàn trở về, tất cả mọi người đột nhiên hưng phấn hét lên!

Hai người đẹp cũng rơi nước mắt, vội vàng chạy về phía trước: “Diệp Huyền!”

Sau khi Diệp Huyền nhìn thấy hai người đẹp, hắn hưng phấn một hồi, nhưng giây tiếp theo lại cảm thấy khó xử!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 246: Đừng lo lắng


Giờ phút này, cho dù Diệp Huyền vô cùng thông minh, nhưng hắn cũng rơi vào Tình thế tiến thoái lưỡng nan, cũng không biết nên đi tìm ai trước. Có lẽ đã cảm nhận được nỗi khổ của Diệp Huyền, cục trưởng Hình ở bên cạnh lập tức hẳng giọng: “Theo điều tra, Diệp Huyền vô tội.”

“Mặc dù Diệp Huyền có thể đi, nhưng trước đó, anh ấy phải hợp tác với chúng tôi đến Cục Cảnh sát ghi khẩu cung.”

“Bây giờ mọi người không thể tới gần Diệp Huyền, miễn gây thêm phiền toái cho anh ấy”

Nghe cục trưởng Hình nói, mặc dù Trương Vấn Thanh và Lâm Thanh Nham vô cùng bất an và lo lắng nhưng cũng dừng lại. Họ không muốn gây phiền phức cho Diệp Huyền, họ chỉ muốn hắn khỏe mạnh!

“Đừng lo lắng, tôi không sao!”

Diệp Huyền nhìn hai người đẹp, trong mắt nở nụ cười: “Không còn sớm nữa, mọi người về nhà nghỉ ngơi trước đi!”

“Nhưng mà...”

Hai người đẹp cảm thấy không thoải mái, hai mắt đỏ hoe, có thể thấy đối phương đang rất lo lắng cho Diệp Huyền, mặc dù thiên ngôn vạn ngữ đều nhịn không nói ra. Diệp Huyền cũng cảm thấy buồn bực trong lòng. Mặc dù là vô ý, tuy nhiên trong lúc bất tri bất giác, hắn đã gây làm tổn thương hai người đẹp.

“Diệp Huyền, đến lúc phải đi rồi.”

Cục trưởng Hình đè giọng nói: “Nếu chúng ta không đi thì không giả vờ được.

Diệp Huyền gật đầu đồng ý, đi theo cục trưởng Hình ngồi vào xe. “Cục trưởng Hình!”

Lúc này, bác sĩ Trương, Lưu Công Thiên, trùm đất Giang Kim Bưu và vợ ông, cũng như ông cụ Lâm không nhịn được hét lên: “Anh vất vả rồi!”

Cục trưởng Hình đương nhiên biết ý của họ, chẳng qua muốn anh ta chăm sóc Diệp Huyền, đừng để hắn chịu khổ.

“Yên tâm, tôi sẽ không để người vô tội bị thương tổn.”

Cục trưởng Hình mỉm cười trả lời, nhưng trong lòng lại cười bất lực: “Bản lĩnh Diệp Huyền thông thiên, ai có khả năng đắc tội hắn chứ..."

Xe cảnh sát rời khỏi Chiến bộ, đi về hướng Cục Cảnh sát.

“Vừa rồi biểu hiện của anh rất tốt, khiến tôi không phải rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan trước mặt hai người phụ nữ xinh đẹp.”

Diệp Huyền nhìn cục trưởng Hình, hài lòng nói: “Xem ra, anh có đầu óc nhanh nhạy, là nhân tài.”

Nhận được sự tán thưởng của Diệp Huyền, cục trưởng Hình rất vui vẻ!



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 247: Chúng con không có!


Ý của ông là, cháu gái Trương Vãn Thanh của bác sĩ Trương sao lại có ý với Diệp Huyền? Đây không phải rõ ràng muốn chen chân vào quan hệ giữa Lâm Thanh Nham và Diệp Huyền sao? Bác sĩ Trương cũng cảm thấy xấu hổ, nhưng vì hạnh phúc cả đời của Trương Vãn Thanh, ông cũng không có nhường nhịn.

“Lão Lâm, đừng tức giận, chuyện này không phải như ông nghĩ.”

Bác sĩ Trương cũng có ý riêng, chính là muốn nói Diệp Huyền và Lâm Thanh Nham thật sự không có đăng ký kết hôn, họ chỉ lừa ông cụ Lâm mà thôi!

Tuy nhiên, trong lòng ông cụ Lâm lại bực bội, lạnh lùng nói: “Không phải như tôi nghĩ? Rốt cuộc là sao?”

“Bác sĩ Trương, chúng ta quen biết nhau mấy chục năm, anh có chuyện gì thì cứ nói!"

Nghe vậy, bác sĩ Trương cau mày, ông biết trong lòng ông cụ Lâm rất thích Diệp Huyền, cho nên lúc này mới không thể mở miệng nói thật với ông cụ Lâm.

Ông cụ Lâm không rõ tình hình thực tế, nhíu mày hỏi: “Cô Vấn Thanh, thế này thì không phải cô là người thứ ba trong cuộc hôn nhân giữa Thanh Nham và Diệp Huyền sao? Không sai chứ!”

Nghe vậy, Trương Vấn Thanh cảm thấy xấu hổ, khuôn mặt đỏ bừng!

Tuy nhiên, cô không bác bỏ ngay lập tức mà lựa chọn giữ bí mật chuyện đăng ký giả cho Diệp Huyền và Lâm Thanh Nhaml

Lâm Thanh Nham không ngờ Trương Vãn Thanh lại hiểu chuyện như vậy, tình nguyện chịu đựng. Có thể thấy, Trương Vãn Thanh là một người rất tốt bụng!

Trương Vãn Thanh vẫn nhớ rằng Diệp Huyền đã nói rằng ông cụ Lâm thực sự tốt với hän, hắn không muốn ông cụ Lâm buồn khi biết sự thật. Cho nên Trương Vấn Thanh thà răng bản thân mình chịu thiệt thòi. Đương nhiên, Trương Vấn Thanh cũng nghĩ đến tình bạn giữa cô và Lâm Thanh Nham, cũng không muốn làm Lâm Thanh Nham khó xử. Điều này cũng khiến trong lòng Lâm Thanh Nham cảm kích Trương Vãn Thanh, cô xấu hổ một hồi!

Lâm Thanh Nham hít sâu một hơi rồi nói: “Mẹ, ông nội, mọi người thật sự hiểu lầm rồi! Văn Thanh không sai, cô ấy không phá hoại hôn nhân của con với Diệp Huyền!”

“Bởi vì con và Diệp Huyền hoàn toàn không đăng ký kết hôn, giấy chứng nhận kết hôn là giả! Chúng con chỉ là vợ chồng giả mà thôi!”

“Chúng con đã thỏa thuận răng cả hai bên có thể tự do yêu thương và không can thiệp lẫn nhau!”

“Đây là yêu cầu do con đưa ra, Diệp Huyền chỉ là bị ép buộc! Chuyện Trương Vãn Thanh có ý với Diệp Huyền là tình yêu nam nữ bình thường, cô ấy không sail”

Nghe Lâm Thanh Nham nói, ông cụ Lâm và Lý Gia Tuệ đột nhiên sửng sốt, toàn thân đóng băng!

Trương Vãn Thanh cũng bất ngờ, không ngờ Lâm Thanh Nham lại lựa chọn nói ra sự thật!

Phỏng chừng trong chuyện này, trong lòng Lâm Thanh Nham cảm thấy không ổn!

“Hai đứa... Hai đứa không đăng ký kết hôn?” Ông cụ Lâm phản ứng lại, khuôn mặt lập tức giật giật, hỏi Lâm Thanh Nham! “Vâng, không cói”

Hai mắt Lâm Thanh Nham đỏ hoe: “Lúc đó con nghĩ rằng Diệp Huyền sẽ sớm rời đi, nhưng không ngờ mình lại yêu anh ấy!”

“Ông nội, mẹ, con sai rồi” Nghe vậy, trong lòng ông cụ Lâm đột nhiên cảm thấy đau nhói!

Lý Gia Tuệ cũng tỏ vẻ ảo não: “Thanh Nham, con quá ngu ngốc! Nhưng mà, con, không phải mỗi ngày con và Diệp Huyền đều ngủ cùng nhau sao? Đây là sự thật trước mắt!”



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 248: Quả nhiên là anh!


“Thanh Nham, con quá ngu ngốc... Kết hôn với Diệp Huyền tốt biết bao nhiêu, sao con lại dại dột đăng ký kết hôn giả?”

Vẻ mặt Lý Gia Tuệ chán nản, không chịu được mở miệng quát Lâm Thanh Nham. Lâm Thanh Nham không trả lời, thay vào đó, khuôn mặt Lâm Vân Bạch nhất thời có vẻ hoảng hốt. Ông cụ Lâm cau mày: “Văn Bạch, chẳng lẽ là anh đưa ra chủ ý ngu ngốc này?”

“Con...”

Vẻ mặt của Lâm Vân Bạch đột nhiên thay đổi dữ dội, ông bị doạ đến mức hoang mang lo sợi

“Quả nhiên là anh!”

Ông cụ Lâm biết chắc chắn chính Lâm Vân Bạch đã dạy Lâm Thanh Nham làm như vậy!

Bốp! Ông cụ Lâm vô cùng tức giận, tát mạnh Lâm Vân Bạch trước mặt mọi người! Bốp!

Trong cơn giận, ông cụ Lâm tát vào mặt Lâm Vân Bạch, thanh âm thanh thuý và chói tail

“A!”

Lâm Vân Bạch đau đớn hét lên, phát hiện khóe miệng mình chảy ra máu, ông cảm thấy vô cùng mất mặt!

Lâm Vân Bạch không cam lòng, hỏi ngược lại: “Cha, cha thực sự đánh con? Vì một đứa nhà quê Diệp Huyền mà cha đánh con?”

Ông cụ Lâm không khỏi tức giận hét lên: “Đứa nhà quê? Anh đang nói cái gì thế? Anh hoàn toàn không biết được những điểm tốt của Diệp Huyền!”

“Là anh nghĩ kế bừa bãi còn coi thường người khác, khiến Thanh Nham bỏ lỡ mối lương duyên của mình! Chuyện này cũng khiến nhà họ Lâm bỏ lỡ vận may!”

Vừa nói, ông cụ Lâm lại giơ lòng bàn tay lên tát thật mạnh vào Lâm Vân Bạch! “ốit Sau khi nghe ông cụ Lâm tức giận mắng mỏ và bị tát hai cái vào mặt, Lâm Vân

Bạch cảm thấy cực kỳ chấn động: “Con xin lỗi cha, là con vô tâm, không để ý! Chuyện này về nhà rồi chúng ta từ từ nói tiếp!”

Vợ ông, Lý Gia Tuệ cũng nhanh chóng nói đỡ: “Cha ơi, chuyện bây giờ đã thành kết cục đã định, chúng ta vẫn nên nhanh về nhà nghĩ cách cứu người đi.”

Nể mặt Lý Gia Tuệ, ông cụ Lâm miễn cưỡng kìm nén cơn giận, nhưng vẫn quát Lâm Vân Bạch: “Về nhà xem ta dạy cái tên nghịch tử này thế nào!”

Sau đó, ông nhìn bác sĩ Trương và Trương Vấn Thanh với ánh mắt xin lỗi, nói một cách ngại ngùng:

“Bác sĩ Trương, cô Vãn Thanh, vừa rồi là tôi hiểu lầm mọi người, rất xin lỗi.”

Bác sĩ Trương vội vàng lắc đầu nói: “Anh làm vậy là vì anh không biết, chúng ta quen nhau đã nhiều năm, chuyện này tôi không để trong lòng, nhưng anh tuyệt đối không được tức giận, kẻo ảnh hưởng đến thân thể!”

Trương Vãn Thanh cũng nhẹ nhàng khuyên nhủ: “Ông Lâm, ông phải chú trọng sức khoẻ, nếu không anh Diệp Huyền sẽ cảm thấy bất an, anh ấy thật sự rất quan tâm

đến ông”

Nhìn thấy bác sĩ Trương và cháu gái quan tâm ân cần, ông cụ Lâm nhớ lại sự hiếu thuận của Diệp Huyền, ông không khỏi thở dài, sau đó tạm biệt rồi rời đi.

“Cha, chờ conl”

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 249: Thật đau đầu


Tâm trạng Lâm Thanh Nham ảm đạm, hốc mắt đỏ hoe: “Cô và Diệp Huyền mới là lưỡng tình tương duyệt, thêm nữa hai người đã có quan hệ khăng khít, cho dù trong lòng tôi thích anh ấy, tôi cũng không thể chen chân vào quan hệ của hai người...”

Trương Vấn Thanh càng kinh ngạc hơn: “Tôi và anh Diệp Huyền quả thật có quan hệ tốt, nhưng chúng tôi vẫn chưa đến bước đó! Chị nghe chuyện này ở đâu thế?”

Lâm Thanh Nham cũng cảm thấy kỳ lạ: “Hôm đó tôi gọi điện thoại cho Diệp Huyền, nghe thấy cô thở hổn hển, âm thanh ngại ngùng, chẳng phải hai người đang làm chuyện đó sao?”

“Hôm đó?”

Lúc này Trương Vãn Thanh nhớ tới cảnh tượng leo núi ngày hôm đó, không khỏi bật cười:

“Chị nghĩ sai rồi! Hôm đó tôi vô tình bị bong gân ở chân, anh Diệp Huyền chỉ massage giúp tôi thôi!”

“Anh ấy massage rất chuyên nghiệp, còn cù tôi nên tôi hét lên như vậy, không phải chuyện như chị nghĩ đâu...”

Nghe Trương Vấn Thanh nói xong, khuôn mặt Lâm Thanh Nham lập tức đỏ bừng, cảm thấy vô cùng xấu hổ và ngại ngùng vì những suy nghĩ lung tung của mình mấy ngày nay!

Tuy nhiên, trong lòng cô không khỏi mừng thầm!

Bởi vì giữa Diệp Huyền và Trương Vãn Thanh không có chuyện gì xảy ra nên cô vẫn còn hy vọng!

Mà xét về độ thân mật, Lâm Thanh Nham và Diệp Huyền suýt nữa hai lần vượt giới hạn, đột phá bước cuối cùng!

Sự tiếp xúc cơ thể giữa hai người dường như còn sâu sắc hơn Trương Vãn Thanh. “Vẫn Thanh.”

Lâm Thanh Nham không khỏi nhìn Trương Vấn Thanh với vẻ mặt biết ơn: “Vừa rồi tôi đã nói mình từ bỏ, tại sao cô vẫn nói với tôi chuyện này? Cô làm vậy không phải đang kiếm chuyện cho mình sao?”

“Tôi..."

Trương Vẫn Thanh đảo mắt, cười khúc khích: “Chính tôi cũng không biết tại sao, có lẽ tôi đã học được sự thẳng thắn và rộng rãi từ anh Diệp Huyền!”

Nói xong, Trương Vấn Thanh nhìn thẳng vào mắt Lâm Thanh Nham rồi nói: “Chị Thanh Nham, thực ra tôi không có ý gì cả. Chỉ cần anh Diệp Huyền thực sự hạnh phúc, tôi cũng sẽ hạnh phúc.”

“Dù cuối cùng anh ấy chọn tôi hay người phụ nữ khác, tôi cũng sẽ chân thành chúc phúc cho anh ấy. Tất nhiên, tôi cũng có niềm tin tuyệt đối về việc có thể khiến anh ấy yêu mình.”

Nói xong, Trương Vẫn Thanh cười tự tin, sau đó xoay người rời đi.

“Vấn Thanh!”

Lâm Thanh Nham nhìn cô gái với thân hình xinh đẹp, trong lòng lập tức khôi phục ý chí chiến đấu: “Tôi sẽ không dễ dàng bỏ cuộc! Người mà Diệp Huyền chọn

cuối cùng chắc chắn sẽ là tôi, đừng quá kiêu ngạo!”

Ở một bên, vợ Giang Kim Bưu - Vương Lệ thấy hai người đẹp tranh giành Diệp Huyền, không thể không cười thầm: “Diệp Huyền thực sự có bản lĩnh.”

Giang Kim Bưu cũng cười nói: “Tôi thật muốn xem cuối cùng Diệp Huyền sẽ chọn ai, hay là hắn sẽ ôm cả hai người đẹp, hưởng thụ cuộc sống trái ôm phải ấp tươi đẹp!”

Lúc này ở Cục Cảnh sát. “Hắt xì!”

Diệp Huyền vừa năm xuống giường ở trung tâm tiếp đón cao cấp của Cục Cảnh sát, đang định chợp mắt thì đột nhiên hắt hơi một tiếng.

“Xem ra Vẫn Thanh và Thanh Nham quá nhớ mình rồi.”

Hắn không biết sáng mai gặp hai người đẹp thì phải cư xử làm sao, hay cuối cùng sẽ ở bên cạnh ai, quan trọng hơn là hắn vẫn còn bảy hôn ước cần giải quyết!

“Thật đau đầu.”

Trong lòng hắn cảm thấy rối bời, vì vậy dứt khoát không nghĩ nữa và chìm vào giấc ngủ sâu.

Mặt khác. Nữ chiến thần Tiêu Băng Tuyết dẫn theo hai phụ tá và một nhóm cường giả từ Chiến bộ tới bến tàu phía tây thành phố.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 250: Phải làm sao bây giờ!


“Hành động!”

Vì hành động lần này được chuẩn bị kỹ lưỡng nên toàn bộ quá trình bắt giữ diễn ra rất suôn sẻ, chỉ có một số binh sĩ bị thương ngoài da nhẹ.

“Nếu không muốn bị đánh thì thành thật trả lời câu hỏi của tôi

Khuôn mặt Tiêu Băng Tuyết nghiêm nghị, phụ tá Vương Phi đang đứng bên cạnh cô với dùi cui điện trong tay, sẵn sàng đối phó với Thiên Thần Tông và những người khác bất cứ lúc nào!

“Đã rơi vào tay cô, muốn hỏi gì thì cứ hỏi.”

Thiên Thần Tông bị trói ném xuống đất, gã yếu đến mức không muốn chống cự để phải bị đánh thêm nữa!

“Anh có biết Diệp Huyền không?”

Tiêu Băng Tuyết vô cùng nghiêm nghị, hiển nhiên vẫn là không bỏ qua chuyện của Diệp Huyền. Phụ tá Vương Phi cũng cảm thấy giữa Diệp Huyền và Thiên Thần Tông có mối liên hệ, thậm chí còn cho rằng Diệp Huyền đã bán Thiên Thần Tông nên manh mối Diệp Huyền cung cấp mới chính xác. Tuy nhiên, Thiên Thần Tông tỏ ra mờ mịt: “Diệp Huyền? Hản là ai? Tôi không biết người này!”

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé. Mê truyện hot chấm vn ạ.

Sau khi nghe được câu trả lời của Thiên Thần Tông, đám người Tiêu Băng Tuyết không khỏi cau mày, xét theo phản ứng tự nhiên của Thiên Thần Tông thì có lế gã không nói dối. Cứ như vậy, mọi người càng thêm nghỉ ngời

“Diệp Huyền lấy đâu ra tin tức về nơi ẩn náu của Thiên Thần Tông? Dù sao Chiến bộ của chúng ta mất một tuần mà vẫn không tìm ra tung tích của ba tên tội phạm này!"

Tiêu Băng Tuyết không khỏi nghi ngờ, càng thêm thắc mắc về thân phận của Diệp Huyền!

Đúng lúc này, điện thoại của Tiêu Băng Tuyết vang lên, là thủ lĩnh tối cao của Chiến khu Tây Bắc, cha của Tiêu Băng Tuyết, Hoàng Bắc Long.

“Cha, đêm hôm khuya khoắt, cha tìm con có chuyện gì vậy?” Tiêu Băng Tuyết cảm thấy bất an!

Bởi vì Hà Soái, thủ lĩnh Chiến bộ Giang Nam, đã nói sẽ thông báo cho cha cô về việc Tiêu Băng Tuyết bắt giữ Diệp Huyền.

“Con còn không biết xấu hổ hỏi cha sao?” Hoàng Bắc Long hiếm khi tức giận với Tiêu Băng Tuyết, nhưng cũng không phải vì chuyện bắt giữ Diệp Huyền: “Con thế mà dám trộm thư hôn ước, sau đó ép Diệp

Huyền hủy bỏ hôn ước?”

“Chẳng những trộm thư, ép Diệp Huyền từ hôn, thậm chí còn bắt hắn về Chiến bội”

Tiếng gầm của Hoàng Bắc Long truyền đến từ đầu bên kia của điện thoại gần như xé nát màng nhĩ của Tiêu Băng Tuyết!

Có thể thấy, Hoàng Bắc Long đã nhận được thông báo từ Chiến bộ Giang Nam, Tiêu Băng Tuyết thực sự đã bắt giữ Diệp Huyền như nghi phạm hình sự!

Ông lập tức chạy đến thư phòng tìm thư hôn ước, quả nhiên nó đã biến mất!

Lần này thật sự là chuyện lớn!

Nghe được giọng nói như sư tử gầm của Hoàng Bắc Long, Tiêu Băng Tuyết sợ đến tim đập kịch liệt!

Tuy nhiên, cô vẫn nói với thái độ kiên cường: “Cha, con không còn là trẻ con nữa, con hy vọng mình có thể tự quyết định chuyện hôn nhân đại sự của mình! Con không muốn cưới Diệp Huyền!”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 251: Nghĩ đến đây


“Cha, cuộc hôn nhân này...”

Tiêu Băng Tuyết nhịn không được nói lớn.

“Đừng nói nữa. Hơn nữa, cô không phải con gái của tôi!” Nói xong, Hoàng Bắc Long tức giận cúp điện thoại. “Cha...!”

Sau khi nghe thấy những lời trách mắng và yêu cầu của Hoàng Bắc Long, trong lòng Tiêu Băng Tuyết lo lắng, bởi vì mặc dù trước đến nay cha cô luôn nghiêm khắc, nhưng chưa bao giờ tức giận như đêm nay. Tuy nhiên, Tiêu Băng Tuyết lại cảm thấy khổ không thôi, quan hệ giữa cô và Diệp Huyền hoàn toàn đã bị đông cứng. Điều quan trọng hơn là trước đây chính cô là người đã chủ động yêu cầu hủy bỏ hôn ước vô cùng mãnh liệt, bây giờ cũng chính cô lại là người phải cúi mặt cầu xin Diệp Huyền tiếp tục thực hiện hôn ước!

Chẳng phải như vậy rất mất mặt sao? Tuy nhiên, mặc dù trong lòng không tình nguyện, Tiêu Băng Tuyết cũng không có gan làm trái lời của cha mình. Tất nhiên, cô cũng cực kỳ không tình nguyện thực hiện hôn ước với Diệp Huyền!

“Xem ra mình phải nghĩ cách vạch trần tên đạo đức giả Diệp Huyền, để cho cha biết hắn là kẻ bẩn thỉu đến mức nào, như vậy thì mới có thể giải trừ hôn ước này!”

Trong mắt Tiêu Băng Tuyết lộ ra vẻ không cam lòng. Cô tin rằng sở dĩ các lãnh đạo cấp cao của Chiến bộ Giang Nam tìm mọi cách để lấy lòng Diệp Huyền là vì mối quan hệ giữa Diệp Huyền và Huyền Hạo. Rất có thể manh mối về tên tội phạm Thiên Thần Tông mà Diệp Huyền cung cấp lần này cũng là do Huyền Hạo bí mật cung cấp cho hắn.

“Huyền Hạo là tu tiên giả, có một số việc tự mình không thể tự mình xử lý, vì vậy đã để Diệp Huyền làm chân chạy vặt.”

“Cho nên, cái tên Diệp Huyền này giống trọng thân bên cạnh hoàng đế, như người hầu hoặc thái giám, được không ít người nịnh bợ và lấy lòng!”

“Mà những người này lại chó cậy uy chủ mà ngang ngược, tự cho là đúng, coi trời bằng vung!”

Nghĩ đến đây, Tiêu Băng Tuyết lại càng không muốn tiếp tục hôn ước với Diệp Huyền!

Dạng người như vậy không xứng với cô!

“Tiểu thư, cô định làm gì? Cô thật sự muốn kết hôn Diệp Huyền sao?” Cô phụ tá xinh đẹp không khỏi hỏi.

“Hừ” Tiêu Băng Tuyết hừ lạnh nói: “Hôn ước của tôi và hẳn tạm thời gác lại. Mấu chốt bây giờ là tiếp tục thẩm vấn đám người Thiên Thần Tông, bắt giữ tứ đại ác vương càng sớm càng tốt!”

Trong số những tên tội phạm trốn thoát khỏi nhà tù dưới nước, mới chỉ có một trong bốn người bị bắt và quy án, còn ba người còn lại vẫn không có tin tức!

Tiêu Băng Tuyết phụ trách vụ bắt trọng tội này, có thể nói áp lực như núi.

Hiện tại cha cô, Hoàng Bắc Long, phát hiện ra chuyện cô và Diệp Huyền đã hủy hôn, điều này càng khiến Tiêu Băng Tuyết thêm khó chịu.

Sáng sớm hôm sau.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 252: Chuyện này


Mặc dù câu trả lời của Lâm Thanh Nham rất đơn giản, nhưng Diệp Huyền có thể cảm nhận rõ ràng sự lo lắng và mong đợi của Lâm Thanh Nham, hắn càng cảm thấy khó chịu hơn. Bởi vì nếu hắn quay lại nhà họ Lâm và tiếp tục ngủ chung phòng với Lâm Thanh Nham thì rõ ràng quá tàn nhẫn và không công bằng với Trương Vãn Thanh. Trong lòng Trương Vấn Thanh cũng có Diệp Huyền!

“Về xem rồi tính tiếp.”

Diệp Huyền hiếm khi cảm thấy khó xử, hắn cũng sợ ông Lâm tức giận, cho nên về nhà họ Lâm xem tình hình trước. Đồng thời, hắn cũng muốn xem bây giờ Lâm Thanh Nham nghĩ gì về mình.

“Diệp Huyền, cuối cùng cậu cũng trở về!”

Ông cụ Lâm và Lý Giai Tuệ vừa vui mừng vừa ngạc nhiên, vội vàng thân mật nắm lấy tay Diệp Huyền, hỏi: “Cậu vẫn chưa ăn sáng phải không? Chúng tôi cũng chưa ăn gì, chỉ đợi cậu về!”

Nhìn hai người đều mệt mỏi, nhìn nụ cười quan tâm trên mặt họ, Diệp Huyền cảm thấy áy náy: “Ông nội Lâm, dì, xin lỗi đã khiến mọi người lo lắng!”

“Cậu đang nói gì vậy!”

Ông cụ Lâm vội vàng xua tay nói: “Nếu không phải vì nhà họ Lâm chúng ta, cậu cũng không bị Tiêu Băng Tuyết bắt! Hơn nữa, người nhà quan tâm đến nhau là chuyện nên làm!”

Lý Gia Tuệ không nói nhiều mà nhanh chóng lấy bữa sáng ra, chuẩn bị khăn nóng cho Diệp Huyền lau tay, dùng hành động thực tế để thể hiện sự quan tâm và yêu thương của mình đối với Diệp Huyền. Thành thật mà nói, Diệp Huyền vô cùng cảm động vì ông cụ Lâm và Lý Gia Tuệ thực sự coi hắn như người nhà.

“Diệp Huyền...”

Lúc này, Lâm Thanh Nham hét lớn, Diệp Huyền quay đầu lại, nhìn thấy Lâm 'Thanh Nham vẫn xinh đẹp nhưng đôi mắt hơi sưng đỏ, nhìn có chút hốc hác. Có thể thấy, nhất định đêm qua cô đã khóc rất lâu, mất ngủ cả đêm mới thành ra như vậy, bây giờ nhìn thấy Diệp Huyền, hai mắt Lâm Thanh Nham bỗng nhiên đỏ lên.

“Lớn vậy rồi mà còn khóc nhè.” Trong lòng Diệp Huyền cảm thấy ấm áp, đi tới cười nói. “Anh vẫn còn tâm trạng mà cười.”

Vẻ mặt Lâm Thanh Nham buồn, thấp giọng nói: “Anh nói tôi nghe xem phải giải quyết chuyện kết hôn giả thế nào. Anh không thể cứ cười mà bỏ qua được đúng không?”

Ông cụ Lâm lập tức chen vào: “Còn cần hỏi nữa? Xé giấy đăng ký kết hôn giả, đi đăng ký kết hôn thật không phải là được rồi sao? Đúng không!”

Khuôn mặt Lâm Thanh Nham nóng lên, nhưng cô vẫn nhìn chằm chằm Diệp Huyền đầy mong đợi, đương nhiên rất bằng lòng đi đăng ký kết hôn với Diệp Huyền.

“Chuyện này...”

Diệp Huyền do dự một lát, ông cụ Lâm nhận ra hắn có chút lo lắng, lập tức hỏi: “Diệp Huyền, cậu không vui sao? Hay là có chuyện gì khó nói?”

Lý Giai Tuệ cũng nhanh chóng xen vào: “Diệp Huyền, chúng ta đã là người một nhà, trong lòng nghĩ như thế nào đều có thể nói ra!”



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A-z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 253: Hưởng thụ cuộc sống


“Hưởng thụ cuộc sống thê thiếp thành đàn hạnh phúc?”

Nghe Lâm lão gia nói xong, Diệp Huyền không khỏi hít sâu một hơi: “Ông nội, lời này của ông cũng quá khoa trương rồi! Cháu căn bản không dám tưởng tượng đến!”

Lâm lão gia lại cười lớn nói: “Người đàn ông có bản lĩnh như thế nào mới được vô số phụ nữ yêu thích và ái mộ? Thê thiếp thành đàn cũng là hợp tình hợp lý, chỉ cần cậu đối xử với họ đều tốt là được!”

“Cuộc sống vội vàng trôi qua, phải nghĩ cách để cuộc sống của mình trôi qua vui vẻ và hạnh phúc, lo lắng nhiều làm gì? Diệp Huyền, về điểm này cậu nhất định phải nghĩ thoáng lên!”

Nghe vậy, Lý Gia Tuệ ở bên cạnh cũng thầm cảm thấy buồn cười, có thể thấy được bà cũng vô cùng tán đồng quan điểm của Lâm lão gia, cực lực cổ vũ Diệp Huyền cưới hết chín người!

Diệp Huyền không khỏi nhíu mày, chuyện này không giống với những gì hắn nghĩ ban đầu!

Tuy nhiên, những gì Lâm lão gia nói đánh thức suy nghĩ trong Diệp Huyền.

“Mình là người liều lĩnh và đa tình, lo lắng nhiều làm gì rồi tự rước lấy phiền não!”

“Con người chỉ sống một lần trên đời, có những chuyện làm được thì cứ làm, miễn là hạnh phúc.”

“Nếu hai bên đều tâm đầu ý hợp thì cứ ở bên nhau, không thích thì không có duyên phận.”

“Nếu cả hai bên quyết định ở bên nhau thì cứ thản nhiên ở chung và nếu bên kia không hài lòng thì không cần gượng ép!”

Cứ như vậy, Diệp Huyền đột nhiên tỉnh ngộ!

Điều khó khăn nhất trên thế giới này là tình yêu, đối với Diệp Huyền mà nói, dường như lúc này cuối cùng hắn cũng có nhận thức mới, phản ứng của hắn tự nhiên hơn rất nhiều!

Đó chính là lưỡng tình tương duyệt thì có thể bình thản tiếp nhận!

Tuy nhiên, khuôn mặt Lâm Thanh Nham ửng đỏ, đôi mắt rưng rưng phiếm hồng. Hai bàn tay mảnh khảnh của cô nắm chặt, vẻ mặt uất ức nói: “Con, con không đồng ý! Diệp Huyền chỉ có thể thuộc về một mình con, con không chia sẻ người đàn ông của mình cho bất kỳ ai hết!”

Lâm Thanh Nham có tính cách kiêu ngạo và ham muốn chiếm hữu rất mãnh liệt, cô nghĩ như vậy là chuyện bình thường, cô khó có thể chấp nhận chia sẻ tình yêu của Diệp Huyền với những người phụ nữ khác. Cô nhìn Diệp Huyền, trong mắt có chút bất mãn: “Diệp Huyền, anh nghĩ sao?”

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,143
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 254: Tên khốn!


Nghe Diệp Huyền nói hết những lời trong lòng, Lâm Thanh Nham đang ở lầu hai âm thầm cười trộm, thầm nghĩ trong lòng: “Hừ, coi như cái tên này không quá tệ, còn hiểu rõ mình.”

Tuy nhiên trong nội tâm cô vừa tức buồn bực: “Trong lòng đã thích mình rồi mà sao lại muốn ở bên cạnh Trương Vấn Thanh dịu dàng, đáng yêu? Cái này người đàn ông, quá đa tình!”

Lúc này, Lâm lão gia và Lý Gia Tuệ cười càng thêm thoải mái, nói: “Xem ra hai đứa thật đúng là một đôi oan gia! Chỉ cần cậu đối xử Thanh Nham thật lòng thì chúng tôi đều ủng hộ cậu hét lòng!”

“Đương nhiên, cháu thật lòng.”

Ánh mắt Diệp Huyền kiên định, tuy nhiên vẫn bất đắc dĩ cười một tiếng: “Nhưng tính cách Thanh Nham quá bướng bỉnh, đoán chừng cô ấy sẽ không thể chấp nhận chuyện cháu và những người phụ nữ khác ở bên nhau. Chuyện này cứ thuận theo tự nhiên đi.”

“Nếu như cô ấy thật sự không thể chấp nhận được, vậy cháu cũng sẽ không dây dưa cô ấy nữa, cũng sẽ không oán hận cô ấy. Hơn nữa, cháu sẽ chân thành chúc cô ấy và hy vọng cô ấy có một cuộc sống hạnh phúc!”

“Cho nên, đêm nay cháu không ngủ ở nhà nữa. Chờ đến khi chuyện giữa cháu và Thanh Nham giải quyết xong, cháu lại về nhà, mọi người yên tâm.”

Nghe Diệp Huyền nói vậy, Lâm lão gia và Lý Gia Tuệ nhìn nhau cười một tiếng: “Cậu nói vậy thì chúng tôi cũng hiểu suy nghĩ của cậu, cho nên đương nhiên chúng tôi cũng yên tâm.”

“Nào, ăn sáng đi! Dù thế nào đi nữa thì chúng ta đều xem cậu là người một nhài”

Trong lòng Diệp Huyền cảm thấy vui mừng, đồng thời bởi vì trong lòng đã suy nghĩ rõ ràng nên giảm bớt lo lắng, vui vẻ ăn sáng. Trái lại, Lâm Thanh Nham rất phiền muộn!

“Mình đã sớm đoán được cái tên này là tên khốn kiếp, vừa nói thích mình lại vừa thích Trương Vấn Thanh......”

“Nhưng Diệp Huyền đã nói rất rõ ràng, nếu mình thật sự không chấp nhận, hắn sẽ không miễn cưỡng, sau này hản sẽ không liên quan gì đến mình

“Chẳng lẽ mình muốn trơ mắt nhìn Diệp Huyền và Trương Vấn Thanh ở bên cạnh nhau sao? Mình rất thích hắn, mình không muốn từ bỏ hắn......”

“Buổi tối Diệp Huyền sẽ không về nhà, như vậy Trương Vãn Thanh sẽ có nhiều cơ hội tiếp xúc với Diệp Huyền hơn......"

Lâm Thanh Nham nghĩ như vậy, trong lòng càng thêm chán nản, đồng thời do dự và bất an, cô thay quần áo công sở thời thượng rồi đi ra ngoài, sẵn sàng làm việc điên cuồng để giảm bớt lo lắng.

“Diệp Huyền, anh ăn sáng xong chưa, nhanh đi làm với tôi!” Lâm Thanh Nham lạnh lùng nói. Diệp Huyền xua tay, mỉm cười đáp: “Tôi không đi làm, tôi còn có việc khác phải làm.”

“Hừ! Tên khốn!”

Lâm Thanh Nham buồn bực mắng nhỏ một tiếng rồi đi ra ngoài lên xe, nghĩ thầm tên khốn Diệp Huyền nhất định là đi gặp Trương Văn Thanh!

Các site khác đang copy và ăn cắp của mê truyện hót nhé cả nhà. Truyện sẽ thiếu nội dung. Mọi người vào site chính ủng hộ đọc bản đầy đủ và để tụi mình với nhé.

Truyện nhanh hơn cả mấy chục chương. Mê truyện hot chấm vn ạ. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé

Quả nhiên, sau khi Diệp Huyền ăn sáng xong, hắn lập tức đi tới phòng khám của bác sĩ Trương. Là phòng khám và hiệu thuốc lớn nhất trong thành phố, nơi này vẫn đông đúc khách hàng và bệnh nhân như trước, các bác sĩ và dược sĩ trong phòng khám bận rộn liên tục. Tuy nhiên Trương Vãn Thanh lại hoàn toàn mất đi sự nhiệt tình đối với công việc như thường ngày, ngồi một mình trước quầy với đôi mày buồn bã, dưới mắt còn có hai quầng thâm rõ rệt. Ngón tay mảnh khảnh của cô quấn qua quấn lại, chơi đùa với chiếc khăn tay do Diệp Huyền đưa, ánh mắt đầy oán trách, trông vừa đáng thương vừa đáng yêu. Đương nhiên, Diệp Huyền biết Trương Vấn Thanh nhất định đang nhớ hắn nên mới nhìn vật nhớ người.

“Người đẹp, có thể giúp tôi bắt mạch không, mấy ngày nay tâm trạng của tôi không tốt lắm.”

Diệp Huyền tiến tới bên cạnh cô, cười lớn hỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom