Cưỡng Chế Phân Hóa - Nhạn Nhất Hạ
Chương 20: Không Tiếc Bày Mưu Tính Kế
"Về mặt lý thuyết, cậu có thể thử tìm các Alpha khác để đánh dấu che phủ pheromone. Nếu như độ phù hợp của pheromone cao hơn thì tỷ lệ thay thế thành công cũng sẽ cao hơn rất nhiều!".
Trong lòng Nhan Tịch vừa lóe lên một tia hy vọng, thì đã nghe thấy chuyên gia nói tiếp. "Chẳng qua là —— sau buổi kiểm tra ngày hôm qua, chúng tôi phát hiện tỷ lệ phù hợp gen Omega của cậu Nhan và gen Alpha của Lam tổng đây đạt tới 99%. Cho nên trừ khi cậu Nhan có thể tìm được Alpha có độ phù hợp lên tới 100% với pheromone của cậu, còn nếu không thì xác suất đánh dấu che phủ thành công gần như bằng không!".
Nhan Tịch kinh ngạc trợn tròn mắt 囧.
Bản thân cậu là Beta cho nên đối với khái niệm tỷ lệ phù hợp hay xứng đôi gì đó của pheromone, nhưng cậu cũng hiểu độ tương xứng lên đến 99% rốt cuộc có ý nghĩa gì.
Trong lúc còn đang bối rối, cậu theo bản năng nhìn về phía Lam Cẩn. Đương nhiên, Lam Cẩn cũng khá là kinh ngạc. Cậu đành vội vàng nói. "Lúc trước tôi đúng là có dự liệu đến trường hợp tỷ lệ phù hợp giữa pheromone của Lam tổng và pheromone Omega của bản thân qua, cũng nghĩ là không hề thấp nhưng tại sao lại cao như vậy? Đó cũng chỉ là một tuyến thể không trọn vẹn, do dùng thuốc mà hình thành thôi".
"Mặc dù tuyến thể còn khuyết thiếu, nhưng khi chịu kích thích thì vẫn tỏa ra pheromone Omega, dù cho là phân lượng rất nhỏ nhưng mức độ phù hợp giữa Alpha và Omega không bị ảnh hưởng bởi nồng độ pheromone. Bởi vì bản thân cậu Nhan đây là Beta, trong tình huống đặc thù thì tuyến thể mới bị kích thích tạo ra pheromone của Omega. Quá trình này tương đối ngắn, có thể nói chỉ là một cái chớp nhoáng. Sau khi quá trình kích thích qua đi thì pheromone Omega cũng biến mất luôn. Cho nên mặc dù cậu Nhan và Lam tổng đây có tỷ lệ phù hợp pheromone cao đến như vậy thì cũng không cần quá để tâm đâu. Dù sao thì tiếp xúc bình thường cũng sẽ không thể khiến cho cậu Nhan phát ra pheromone gây ảnh hưởng đến hai người".
Nhan Tịch sắc mặt rất tệ.
Cậu không thể tỏa ra pheromone gây ảnh hưởng đến Lam Cẩn nhưng pheromone của hắn lại tạo ảnh hưởng đến bản thân mình như thế?
Này, quả thật đúng là không hợp bát tự!
Mặc dù bản thân cậu không mong muốn mình sẽ biến thành Omega nhưng có cần bất công như vậy không?
Ánh mắt Lam Cẩn sâu như biển, biểu cảm gương mặt cũng trầm xuống.
Không thể không nói, mặc dù hắn ghét Beta nam nhưng không hề ghét Nhan Tịch. Chẳng những không ghét mà còn nảy sinh cả tham vọng chiếm hữu cậu.
Một cặp Alpha và Omega có tỷ lệ xứng đôi lên đến 90% có khi cả đời này cũng chẳng thể gặp được, 99% đến nghĩ hắn cũng chưa từng nghĩ qua. Với độ phù hợp pheromone của bọn họ cao như vậy, không cần nghĩ thì Lam Cẩn cũng sẽ giam Nhan Tịch lại ở cạnh mình, biến cậu trở thành vật sở hữu duy nhất thuộc về mình.
Nhan Tịch lại hỏi chuyên gia thêm vài vấn đề nữa.
Cuối cùng khi kết thúc cuộc trò chuyện, Lam Cẩn liếc mắt nhìn đồng hồ, nói thuận đường nên sẽ đưa cậu về nhà luôn.
Nhan Tịch theo Lam Cẩn vào xe, ngồi trên chiếc xe trị giá hơn mười triệu nhân dân tệ nhưng chẳng có tâm trạng để hưởng thụ. Cả người cậu co rúc lại trong xe, trông cực kỳ chán nản. Đầu óc vẫn luôn nghiền ngẫm về những lời chuyên gia vừa nói.
Biện pháp đánh dấu che phủ để thay thế pheromone của Lam Cẩn trong cơ thể cậu xem như là vô vọng, cậu đi đâu tìm một Alpha có độ tương xứng 100% với mình cơ chứ? Mà có tìm được rồi thì vẫn chỉ có thể "dựa dẫm" vào người đó cả đời, cậu không làm được. Biện pháp duy nhất bây giờ chính là cứ cách một khoảng thời gian thì xin một ít pheromone của Lam Cẩn, coi như là để trấn an tuyến thể bị đánh dấu của mình. Nhưng mà chuyện này nào có dễ ăn đến thế? Nếu như khi trước chỉ là áo khoác hay bút bi thì đều không có hiệu quả trấn an triệt để. Chỉ có thể giống như mấy ngày trước, được Lam Cẩn ôm vào lòng trấn an, tiếp xúc thân mật với nhau.
Nghĩ như vậy, cậu không khỏi nhớ đến những hình ảnh nóng bỏng của hai người. Thế là gương mặt không khống chế được mà nóng bừng lên. Đến bây giờ cậu cũng không ngờ, vậy mà mình lại có thể cùng Lam Cẩn làm chuyện đó đến lần thứ hai.
Lúc Nhan Tịch còn đang thất thần, thì Lam Cẩn bất ngờ sáp tới bên cạnh. Hai người đã tiếp xúc thân mật trong thời gian dài, tuyến thể Omega của Nhan Tịch sớm đã được đối phương đút cho no nê, cho dù trong xe tràn ngập mùi hương hổ phách thì cả cơ thể cậu cũng vẫn luôn trong trạng thái vững vàng hiểm thấy. Nhưng khi Lam Cẩn tới gần thì cậu vẫn có thể cảm nhận được mùi hổ phách nồng đậm hơn, bản năng của cậu đối với pheromone của Lam Cẩn là sợ hãi cho nên lùi sang một góc. Nhưng bên góc đó là cửa xe, cho nên chẳng thể lùi đường nào nữa.
"Mặt Tịch Tịch đỏ như vậy, rốt cuộc là đang suy nghĩ gì thế?".
Nhìn Lam Cẩn thình lình tiến sát lại gần, trong đầu cậu lại đang chạy cảnh kịch liệt của hai người trên giường, thế là mặt Nhan Tịch càng đỏ hơn, ngượng ngùng không biết phải trả lời thế nào.
Sau đó, cậu nghe thấy Lam Cẩn dùng vẻ mặt như đi guốc trong bụng cậu, nói. "Tôi biết rồi! Nhất định là Tịch Tịch đang nghĩ làm cách nào để lấy được càng nhiều pheromone của tôi càng tốt, có phải không?".
Nhan Tịch: "... Sao anh biết?!?".
Lam Cẩn khẽ cười.
Nhan Tịch: "....".
Mình vừa nói gì?
Tôi nói vừa nãy không phải tôi nói thì anh có tin không?
Dù sao thì Nhan Tịch cũng không chịu đội cái nồi này, cậu đỏ mặt phản bác. "Anh đừng có mà nói nhảm!".
Lam Cẩn hơi nghiêng đầu nhìn bảo bối mặt đỏ tai hồng bên cạnh.
Không thể không thừa nhận, Nhan Tịch lớn lên rất hút mắt người nhìn. Tuy rằng không phải kiểu nghiêng nước nghiêng thành, một ánh mắt nhớ trọn đời nhưng nếu quan sát kĩ thì sẽ phát hiện, tất cả ngũ quan trên gương mặt xinh đẹp đều tinh sảo như thế. Giống như bây giờ, mắt sưng miệng cũng sưng, ngay cả chiếc cổ trắng nõn cũng tràn đầy dấu vết mà Lam Cẩn hắn lưu lại. Vừa nhìn là đã thấy rất đáng yêu, một bảo bối tốt đến như vậy cơ mà!
Vốn dĩ Alpha không hề có khái niệm gì về trinh tiết. Bởi vì trời sinh xuất sắc mọi phương diện, lại phải trải qua thời kỳ phát tình cố định, cho nên bên cạnh sẽ luôn có rất nhiều bạn giường hoặc người tình. Lam Cẩn lại là đứa con được trời ưu ái, ong bướm cạnh bên càng chẳng phải nhắc rồi. Mà thông thường thì mấy vấn đề này cũng chẳng cần hắn nhọc công lo lắng, thư ký sẽ sắp xếp ổn thỏa hết. Khi đến kỳ phát tình mà muốn phát tiết thì đều sẽ kịp thời sắp xếp tình nhân đến cho hắn.
Trong nhận thức của đại đa số Alpha, ngủ cùng người khác một đêm cũng tương tự như ăn một bữa cơm uống một ly nước vậy. Cho nên khi Lam Cẩn phát hiện bản thân nảy sinh hứng thú kỳ lạ với Nhan Tịch là một Beta thì cũng không hề kinh ngạc, ngược lại còn nghe theo dục vọng trong lòng, bắt đầu bày mưu tính kế.
Lông mày rậm của Lam Cẩn hơi nhíu lại, hắn nở một nụ cười gian xảo như con hồ ly già, hỏi ngược lại. "Chẳng lẽ không phải sao? Vừa rồi viện trưởng Lý cũng có nói, bây giờ chỉ có một cách duy nhất là để cho em tiếp xúc với pheromone của tôi, rồi từ từ ổn định lại mà thôi".
Nhan Tịch mím đôi môi sưng đỏ. "Vậy thì tôi sẽ cố hết sức tránh gặp anh!".
Lam Cẩn đẩy gọng kính vàng của mình, ung dung tự tại nói. "Vị trí trợ lý đặc biệt không thể bỏ trống mãi được, em cảm thấy lãnh đạo của em sẽ giao vị trí này cho ai?".
Nhan Tịch im lặng.
Ngày hôm qua, Lam Cẩn vì chuyện của cậu mà tự mình gọi điện cho giám đốc Hoàng. Mặc kệ quan hệ thực sự của bọn họ ra sao thì giờ đây trong mắt ông ấy chắc chắn là cảm thấy Lam Cẩn rất ưu ái cậu. Cho nên ông ấy sẽ vì lợi ích trước mắt của công ty mà giao vị trí trợ lý đặc biệt đó cho cậu, tám chín phần mười sẽ là sự thật.
Ôi tư bản!
Lam Cẩn nhìn gương mặt nhỏ nhắn vì ưu phiền mà nhăn lại, tiếp tục nói. "Chẳng lẽ em vẫn muốn cứng đầu cứng cổ tiếp tục từ chối sự sắp xếp của sếp mình à?".
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhan Tịch nhăn lại càng chặt hơn >_