Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2588: 2588: Chương 2585





Lam Dũng bị giội nước lạnh, cả người đã tỉnh táo lại, dù tốt tính đến đâu thì giờ cũng không chịu đựng được.

“Ai đấy? Bị điên à?”
Mùa đông giá rét, trong cung này lại quanh năm không có người ở, nên không được sưởi ấm, Lam Dũng bị giội nước lạnh đến mức run lẩy bẩy, đôi mắt ác liệt bỗng phóng ra, nhưng lại nhìn thấy người phụ nữ che mặt đang cười khẩy với mình.

Tiếng cười khẩy này quen thuộc đến mức khiến Lam Dũng hơi hoảng hốt.

Chẳng lẽ anh đang nằm mơ?
Lam Dũng vô thức túm chặt bàn tay của đối phương rồi để lên mặt mình kiểm tra nhiệt độ.

Ấm quát Do đó anh không có nằm mơ.

Lam Dũng bỗng cười ha hả, đồng thời kéo người phụ nữ vào lòng, ôm thật chặt.

“Anh còn tưởng em chết rồi đó.”

“Dù anh chết rồi thì em vẫn chưa chết.”
Người phụ nữ hơi bực bội định đứng dậy, nhưng Lam Dũng như dùng hết sức lực, có làm thế nào cũng không chịu buông.

“Diệp Hồng, em còn dám trốn?”
Lam Dũng vui vẻ thì phẫn nộ, nhưng anh cũng hơi vui mừng thì Diệp Hồng đã bỏ trốn.

Lúc nhà họ Lam bị đả kích nghiêm trọng, thật ra anh sợ nhất là Diệp Hồng ngốc nghếch đứng ra bảo vệ nhà họ Lam, rồi liên lụy đến bản thân cũng xảy ra chuyện.

Cũng may là cô đã bỏ trốn.

Mặc dù không được trượng nghĩa cho lắm, nhưng giờ Lam Dũng vẫn rất vui.

Anh đã nhờ người tìm kiếm Diệp Hồng rất rất lâu, đến nỗi anh cho rằng cô đã không còn trên cõi đời này nữa, ai ngờ hôm nay anh đã thật sự ôm cô vào lòng, nhưng sau khi xa cách quá lâu, anh không biết mình nên nói gì với Diệp Hồng, huống hồ giờ anh thành thế này, đành phải dùng giọng điệu tức giận để giữ cô ở lại.

Anh thật sự rất nhớ cô.


Anh biết có lẽ Diệp Hồng vẫn chưa đến tuổi nhận biết tình cảm, nhưng vậy thì sao?
Người Lam Dũng anh thích, cho dù nhỏ đến đâu, anh cũng có thể kiên nhẫn đợi cô lớn.

Mắt Diệp Hồng hơi đỏ lên, vùng vẫy nói: “Em không muốn trốn, lúc nhà họ Lam xảy ra chuyện em đã ăn trúng đồ hỏng, nên chạy ra ngoài mua thuốc, đợi tới khi em quay về thì nhà họ Lam đã xảy ra chuyện rồi.

Lúc đó em định gọi cho anh, nhưng lại bị người khác đánh ngất, đến khi em tỉnh lại thì mình đã không còn ở thành phố B nữa.

“Ai đã đánh ngất em?”
Lam Dũng vội buông Diệp Hồng ra, đồng thời kéo vải che mặt của cô xuống.

Hơn nửa năm không gặp, Diệp Hồng đã cao lên rất nhiều, mặt cũng gầy đi không ít, ngực cũng bắt đầu nở nang.

Diệp Hồng bị Lam Dũng nhìn đến mức hơi xấu hổ.

Mặc dù cô chỉ mới 13 tuổi, nhưng đã biết rõ một số chuyện.

Tình cảm cô dành cho Lam Dũng rất phức tạp, nó không giống như anh trai, bởi vì cô rất có tính chiếm hữu về anh.

Giống như ban nãy khi nhìn thấy Phương Yến Nhi động tay động chân với anh, cô ước gì mình có thể giết cô †a, cô chỉ chặt đứt một ngón tay coi như cô ta được hời rồi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2589: 2589: Chương 2586





Nhưng giờ cô vẫn còn nhỏ, nên có những tình cảm cô không dám nói ra, sợ sẽ hù dọa Lam Dũng.

Cho dù giờ anh đối xử với cô như em gái cũng không sao, cô vẫn còn trẻ, nên cô có thể đợi.

Nghĩ đến đây, Diệp Hồng khẽ đáp: “Em không biết.

Sau khi em tỉnh dậy đã ở trên một đảo hoang, bên trong có rất nhiều trẻ em y như em, ở đó tụi em có giáo quan sẽ huấn luyện tụi em.

Giờ em rất giỏi võ đấy, chưa chắc anh đã có thể đánh thắng em.”
Diệp Hồng vô cùng kiêu ngạo nói, nhưng sắc mặt Lam Dũng lại hơi nghiêm nghị.

Đảo hoang, giáo quan, chẳng là tổ chức sát thủ?.

Đọc thêm nhiều truyện ở || TRЦмtrцуe n.VN ||
“Lần này em ra ngoài là để chấp hành nhiệm vụ à?”

“Nhiệm vụ gì?”
Diệp Hồng hơi mơ màng lắc đầu: “Em không có nhiệm vụ gì cả, chỉ là giáo quan nói cho em biết anh đang gặp nguy hiểm, nên bảo em tới đây cứu anh thôi.”
“Sao giáo quan của em lại biết anh gặp nguy hiểm?”
Lam Dũng vô cùng ngạc nhiên, cũng cực kỳ sợ hãi, nói vậy là có người luôn theo dõi anh ư?
“Giáo quan của em tên gì?”
“Em không biết, tụi em có tổng cộng †ám giáo quan, mỗi người sẽ dạy những thứ khác nhau.

Hơn nửa năm nay, em đã học được rất nhiều thứ, hơn nữa tụi em cũng được ăn rất nhiều đồ dinh dưỡng phong phú, anh xem em đã cao lên rồi này, giờ em đã gần được 1m7 rồi”
Diệp Hồng vô cùng mãn nguyện về chiều cao của mình.

Giờ chiều cao của cô vừa khéo xứng đôi khi đứng chung với Lam Dũng.

Lam Dũng thấy cô vui vẻ như vậy, thì thật lòng không muốn giội gáo nước lạnh, có những chuyện vẫn nên đợi anh đi điều tra trước đã rồi hãng nói.

“Nếu giờ em đã tìm thấy anh rồi, thì đừng rời xa anh nữa.


Đúng lúc giờ anh cũng đi lại bất tiện, nên em hãy ở lại bên cạnh anh đi, còn giáo quan và tổ chức gì đó mà em nói, cứ bảo bọn họ có chuyện thì tới tìm anh.”
Thật ra chân của Lam Dũng đã khỏi rồi, nhưng không thể đứng quá lâu, để tránh †ai mắt của người khác, anh đã dứt khoát làm người tàn tật tiếp, ai ngờ giờ lại biến thành cái cớ để giữ Diệp Hồng ở lại.

Giờ Diệp Hồng mới chú ý đến chân của Lam Dũng.

“Chân anh bị gì thế?”
“Chân anh bị gấy rồi, xương vỡ vụn, e rằng phải ngồi xe lăn cả đời”
Giọng nói của Lam Dũng hơi khổ sở.

Tim Diệp Hồng bỗng thắt lại.

Giờ cô mới nhận ra từ lúc Lam Dũng tỉnh lại, vẫn luôn nằm im, cho nên chân anh bị gãy thật rồi?
“Sao lại thế này? Là ai làm? Để em đi giết người đó.”
“Con gái con nứa, đừng có hễ tý là chém chém giết giết.

Anh đã thế này rồi, có lẽ nửa đời sau sẽ không cưới được vợ, nếu em cũng bỏ mặc anh, vậy thì sau này anh sẽ đi tìm một viện dưỡng lão rồi sống ở đó đến cuối đời.”
Lam Dũng cố ý nói mình rất thảm thương.

Nhưng Diệp Hồng lại hừ lạnh: “Anh đừng có mà nói thế, cách đây không lâu còn có một công chúa định thô bạo cưỡng hiếp anh, nếu không có em xuất hiện, nói không chừng giờ anh đã động phòng hoa chúc với người ta rồi, sau này sẽ thành phò mã gia của người ta, tiền tài quyên lực người đẹp đều có hết, coi như anh đã chiến thắng cuộc đời rồi”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2590: 2590: Chương 2587





Lam Dũng sửng sốt, đầu óc nhanh chóng nhớ lại chuyện gì đó, rồi sắc mặt nhất thời khó coi.

“Phương Yến Nhi đã làm gì anh?”
“Anh muốn để cô ta làm gì anh à?”
Dù gì Diệp Hồng cũng mới biết yêu, lại trẻ tuổi nóng tính, vừa nhớ lại cảnh tượng đó đã thở phì phò không thể che giấu cảm xúc của mình.

Lam Dũng hơi sửng sốt, cô nhóc này giận rồi?
Chẳng lẽ cô đang ghen?
Nhưng nghĩ đến độ tuổi của Diệp Hồng, Lam Dũng lại cảm thấy mình đã nghĩ nhiều rồi.

Một cô gái 13 tuổi thì biết gì về tình cảm cơ chứ?
Anh không khỏi gượng cười nói: “Mặc kệ cô ta đã làm gì anh, thì anh cũng không có ý gì với cô ta, huống chỉ là tình cảm.

Mà đây là đâu thế?”
“Đây là cung điện nước T, giờ chúng †a vẫn chưa thể ra ngoài được, bên ngoài đang canh phòng nghiêm ngặt, nên chúng †a cứ ở đây một lát, rồi em sẽ tìm cơ hội đưa anh ra ngoài.”
“Được”

Lam Dũng rất tin tưởng Diệp Hồng.

“Em đi tìm cho anh một bộ quần áo đi, em định để anh cảm lạnh ư?”
Cô nhóc này ngày càng to gan bằng trời, không ngờ cô dám giội nước lạnh lên người anh, cũng may là cô, chứ là người khác thì Lam Dũng đã sớm nổi nóng rồi.

Diệp Hồng hừ lạnh, không cam tâm tình nguyện xoay người đi tìm quần áo.

Lam Dũng nhìn bóng lưng rời đi của cô, giờ mới lấy thiết bị truyền tin ra, liên lạc với Diệp Ân Tuấn ngay.

.

Ra chương nhanh nhất tại — TRUМtrцy eИ.

V Л —
“Sếp Diệp, giờ tôi đang ở trong cung nước T, anh có cần tôi làm chuyện gì không?”
Anh vốn được Diệp Ân Tuấn đưa ra nước ngoài chữa chân, đồng thời tiếp quản một số chuyện làm ăn của nhà họ Diệp ở nước ngoài.


Mấy tháng trước có một vụ làm ăn có liên quan đến nước T, anh đã nhờ vả mối quan hệ để làm visa, rồi tới đây quan sát một phen, ai dè lại bị Phương Yến Nhi để ý tới, mấy tháng nay cô điên cuồng theo đuổi anh, khiến anh rất bực bội.

Giờ anh còn suýt bị Phương Yến Nhi cưỡng hiếp, vừa nghĩ đến đây, Lam Dũng đã cảm thấy rất khó chịu.

Nếu Diệp Hồng không chạy tới kịp, thì anh không biết mình có còn trong trắng hay không.

Nhưng mấy tháng nay Lam Dũng cũng không làm không công, mà anh đã tra ra rất nhiều chuyện, đương nhiên anh cũng biết Vu Phong đang trốn trong cung nước T, anh ta là kẻ thù của Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan, nên anh mong mình có thể giúp gì được cho bọn họ.

Giữa anh và Diệp Ân Tuấn có phương thức liên lạc riêng, nhưng đã lâu lắm rồi không dùng tới, giờ bỗng nhận được một tin nhắn, đã dọa Diệp Ân Tuấn giật mình.

“Sao vậy?”
Thẩm Hạ Lan nhìn dáng vẻ này của anh tưởng là xảy ra chuyện gì, vội hỏi thăm một câu.

Diệp Ân Tuấn lắc đầu nói: ‘Lam Dũng ở trong cung điện nước T.”
“Cái gì? Sao cậu ta lại ở đó?”
Thẩm Hạ Lan khá kinh ngạc.

Bây giờ nước T có thể nói là cực kỳ phức tạp, đủ loại tầng lớp xã hội tề tịu lại, chỉ cần hơi không cẩn thận là có thể mất mạng ở đây, sao lúc này Lam Dũng lại ở đây cơ chứ?
Diệp Ân Tuấn cũng thực sự rất bất ngờ..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2591: 2591: Chương 2588





Lúc giao chuyện làm ăn ở nước ngoài cho Lam Dũng, là sợ lỡ vết thương trên đùi phải chữa trị quá lâu, anh ta dễ nghĩ lung tung, cho nên mới giao công việc để cuộc sống của anh ta thêm phần phong phú.

Sau này, Lam Dũng đúng là kỳ tài trong giới thương nghiệp, quản lý chuyện làm ăn rõ ràng, ngay ngắn.

Đương nhiên Diệp Ân Tuấn bỏ quyền, đã không hỏi bước đi và quyết sách của Lam Dũng từ lâu rồi.

Có điều không ngờ người vốn nên ở nước ngoài lại xuất hiện ở đây.

Thẩm Hạ Lan càng có hơi nóng nảy.

Lam Tử Thất là bạn thân của cô, người duy nhất mà cô thấy có lỗi kiếp này.

Bây giờ Lam Dũng xuất hiện ở đây, lỡ như có xảy ra chuyện gì, cô biết ăn nói thế nào với Lam Tử Thất?
“Không được, phải mang người ra.

Lúc này Lam Dũng tuyệt đối không được ở lại trong cung.

Với cả có lẽ Phương Chính biết cậu ta, lỡ như phát hiện ra cậu ta, hậu quả khó mà lường được.


Lông mày Thẩm Hạ Lan nhíu chặt lại vào nhau.

Đúng lúc này, tin nhắn của Lăng Thiên Vũ cũng gửi tới.

“Cả nước T đang thiết quân luật truy bắt Lam Dũng, bất kể sống chết, giết chết không cần hỏi tội.

Nghe nói Lam Dũng dụ dỗ lục công chúa Phương Yến Nhi, cũng lợi dụng Phương Yến Nhi làm chuyện gì đó làm cho Phương Chính nổi trận lôi đình.

Phương Yến Nhi bị cấm túc, giam lỏng, cắt mất một ngón tay, tung tích Lam Dũng không rõ.

Nếu như mọi người có liên lạc được với cậu ta, thì bảo cậu ta tuyệt đối đừng chạy loạn, bây giờ ra ngoài chỉ có cái chết đang chờ thôi.”
Lăng Thiên Vũ và Thanh Loan không thể nào đợi quá lâu trong phòng, huống chỉ Thanh Loan là người có võ, chỉ một lát là tỉnh.

Có điều nhìn thấy Lăng Thiên Vũ nằm ngay cạnh mình, mà quần áo của cô ta xộc xệch không thôi, thì không khỏi có nghĩ hơi xa.

Lập tức muốn cho Lăng Thiên Vũ một bạt tai, ai ngờ Lăng Thiên Vũ không có nhã nhặn như vẻ bề ngoài, vào giây phút cô ta định ra tay đã chế phục được cô ta, đồng thời đặt cô ta dưới thân.


“Em còn cử động nữa có tin tôi muốn em thật không? Phương Diên Ly, đừng khiêu chiến sự khoan dung của tôi đối với em.

Con ngươi Lăng Thiên Vũ có chút sắc bén, lại có thể kiềm chế Thanh Loan trong một chốc, chờ tới khi cô ta tỉnh táo lại, Lăng Thiên Vũ đã bế ngang cô ta lên ra khỏi phòng.

Bầu không khí bên ngoài cực kỳ không đúng, trong lòng tất cả mọi người đều run sợ, mà người trước đây chế giễu Thanh Loan bây giờ cũng không lo được gì, thấy bọn họ ra cũng chỉ tùy tiện nhìn thoáng qua.

Thúy vội tiến tới, nói rõ ràng một lượt, con người Thanh Loan lập tức híp lại.

“Lam Dũng ở chỗ này?”
Bởi vì mối quan hệ với Diệp Ân Tuấn, Thanh Loan đều cực kỳ chú ý tới người bên cạnh Thẩm Hạ Lan, đương nhiên cũng điều tra một phen.

Cô ta biết Lam Dũng là người của Thẩm Hạ Lan, từng vì Thẩm Hạ Lan mà gấy mất hai chân.

Sau bị Diệp Ân Tuấn đẩy tới nước ngoài điều trị, đồng thời cũng giao chuyện làm ăn ở nước ngoài cho anh ta quản lý.

Chuyện làm ăn của Diệp Ân Tuấn rất lớn, đương nhiên Thanh Loan không yên lòng, cho nên phái người theo dõi sát sao Lam Dũng một thời gian rất lâu.

Sau khi phát hiện anh ta là kỳ tài kinh doanh thì mới yên tâm, cũng bỏ việc theo dõi anh ta, không ngờ người này lại chạy tới nước T.

Anh ta tới đây làm loạn cái gì chứ?
Thanh Loan có hơi muốn chửi tục.

Đương nhiên Lăng Thiên Vũ cũng có được tin tức từ Thúy, cũng không lo được việc giấu Thanh Loan, mà gửi tin nhắn cho Diệp Ân Tuấn luôn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2592: 2592: Chương 2589





Thanh Loan thấy Lăng Thiên Vũ ở bên cạnh lấy điện thoại ra gửi tin nhắn, cũng vô thức liếc qua, phát hiện gửi cho Diệp Ân Tuấn, cả người hơi sững sờ, lúc này mới nhớ hình người người đàn ông này là người của đại ca Diệp.

Cho nên cô ta không cần phải gửi thêm †in nhắn cho đại ca Diệp đúng không?
Nghĩ vậy, ít nhiều Thanh Loan có hơi yên †âm, nhưng cũng có hơi phiên muộn.

Tên vô sỉ này lại là người của đại ca Diệp, sao lại có kiểu người này ở bên cạnh đại ca Diệp chứ?
Cô ta thở hồng hộc nhảy xuống khỏi cái ôm của Lăng Thiên Vũ, đang muốn rời đi thì nghe thấy Lăng Thiên Vũ nói: “Em về nhà họ Lăng với tôi.”
“Dựa vào cái gì? Tôi là Ngũ công chúa đấy”
Thanh Loan cảm thấy Lăng Thiên Vũ tự cao quá, cũng quá đáng quá.

Giày vò cô ta một trận thì thôi, bây giờ còn dám ra lệnh cho cô ta thế này.

Anh ta tưởng anh ta là ai?
Lăng Thiên Vũ không hề để ý tới cô ta, lấy điện thoại gọi Lăng Duy tới.


“Nói với Phương Chính, Phương Diên Ly về nhà họ Lăng với chúng ta, chúng ta sẽ suy nghĩ việc đầu tư cho phương án nghiên cứu quân sự.”
Lăng Thiên Vũ nói xong thì cúp máy.

Nếu như trước đó Thanh Loan còn nghi ngờ thân phận của Lăng Thiên Vũ, bây giờ cô ta thực sự tin người trước mặt là Lăng Thiên Vũ thật.

Anh ta mới là chúa tể của nhà họ Lăng, gia chủ nói một không hai.

“Lăng Thiên Vũ, tôi nói cho anh biết, Phương Diên Ly tôi là một cá thể độc lập.

Đừng nói là ba tôi, cho dù ông trời tới, các người cũng không ép được tôi làm chuyện †ôi không muốn.”
“Thật sao?”
Lăng Thiên Vũ đột nhiên mỉm cười, dáng vẻ đẹp trai mê người kia không khỏi làm cho Thanh Loan hơi sững sờ.

Đúng lúc này, Lăng Thiên Vũ đột nhiên ra tay, một nhát đánh ngất Thanh Loan.


“Đúng là không ngoan.

Tiếc là thứ hay người mà Lăng Thiên Vũ này muốn, không ai phản kháng được.”
Lăng Thiên Vũ đỡ lấy cơ thể ngã xuống của Thanh Loan, làm Thúy ở bên cạnh bị dọa đến suýt run chân.

Trợ lý nhà họ Lăng nói gì vậy?
Anh ta nói anh ta là Lăng Thiên Vũ?
Vậy gia chủ nhà họ Lăng trong quốc yến kia là ai?
Nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Thúy, Lăng Thiên Vũ mỉm cười nói: “Cô chủ động theo tôi vê nhà họ Lăng hầu hạ ngũ công chúa của cô, hay là muốn bị tôi diệt khẩu?
Tự chọn một cái đi.”
Anh ta cười như gió mát mùa xuân, nhưng Thúy lại chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.

“Tôi đi hâu hạ công chúa.”
Con người mà, nào ai nguyện ý đi chết đâu?
Dựa vào thủ đoạn Lăng Thiên Vũ đối với Thanh Loan, cô ta không hề nghi ngờ, mình mà không đi theo, đợi mình chỉ có một con dao hoặc một viên đạn.

Mà kẻ không quan trọng như cô ta có chết đi thì quốc chủ cũng sẽ không nói gì..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2593: 2593: Chương 2590





“Tôi thích người thông minh.

Vậy thì đi thôi, ở nhà họ Lăng cái gì cũng có, không cần phải dọn đồ gì cho công chúa đâu.”
Vừa nói xong, tin nhắn của Diệp Ân Tuấn cũng gửi tới.

“Lam Dũng ở trong cung điện của nước T, anh nghĩ cách tóm nó mang ra.”
Lăng Thiên Vũ cau mày, nhỏ giọng nói một câu: “Phiền phức.”
Sau khi nói xong, anh ta nhìn Thúy, ánh mắt lập lòe.

Thủy chỉ cảm thấy cổ mình như bị một bàn tay vô hình bóp lấy, hơi thở khó khăn, nhưng không dám chuyển động.

“Cậu Lăng, cậu muốn tôi làm gì?”
Thúy không biết Lăng Thiên Vũ trước mặt này rốt cuộc có thân phận gì, cho nên đành phải gọi anh ta là cậu Lăng.

Lăng Thiên Vũ mỉm cười, nhìn không hề có sức sát thương nào cả, nhưng Thúy biết đây đều là giả vờ.


Cô ta có hơi sợ.

“Tôi nghĩ, đồ lót, quần áo gì đó của công chúa vẫn nên lấy, dù sao tôi cũng không nắm rõ được kích thước của cô ấy.

Cô dẫn tôi đi vào cung điện của cô ấy xem, có thể lấy được gì thì lấy một chút, chúng ta phải về nhà họ Lăng ngay.”
“Nhưng bên quốc chủ vẫn chưa truyền tin tới.”
Thúy biết không thể đắc tội người trước mặt, nhưng cô ta là thị nữ trong cung, muốn đi theo công chúa nhất định phải có lệnh của quốc chủ hoặc chỉ thị viết tay mới được.

Đang nói, quan truyền lệnh bước nhanh tới, thấy Lăng Thiên Vũ thì cực kỳ cung kính và lấy lòng: “Trợ lý Lăng, chỉ thị của quốc chủ, phiền cậu vất vả chút, đưa Ngũ công chúa tới nhà họ Lăng ở mấy hôm”“
“Đâu có, không vất vả gì.

Đúng lúc tôi đang muốn đi với thị nữ này xem trong cung có đồ gì cần mang theo không.

Lát vẫn cần nhờ quan truyền lệnh nói cho gia chủ nhà chúng tôi biết, tôi ở trong xe bên ngoài chờ ngài ấy.”
Lăng Thiên Vũ lười lá mặt lá trái với đám người Phương Chính trong quốc yến kia.


“Vâng, vâng.”
Bởi vì Lăng Thiên Vũ là trợ lý được gia chủ nhà họ Lăng tín nhiệm nhất, cho nên những người khác cũng phải lấy lòng anh †a.

Lăng Thiên Vũ cười khẩy, nhận lấy chỉ thị, nhìn Thúy một cái.

Thúy lập tức hiểu, dẫn theo Lăng Thiên Vũ và Thanh Loan đi vào cung điện.

“Bảo Lam Dũng gửi vị trí cho tôi.”
Lăng Thiên Vũ nhanh chóng gửi cho Diệp Ân Tuấn một tin nhắn.

Không bao lâu sau, Lam Dũng đã gửi định vị tới.

Thấy là cung điện của Tiêu Thược, Lăng Thiên Vũ thầm mắng một tiếng, lập tức đi cùng Thúy vào cung điện của Thanh Loan.

“Nơi này có đường nào tới cung điện của thất phu nhân không? Tôi nói là trong trường hợp không muốn bị ai phát hiện ấy”
Bây giờ Lăng Thiên Vũ trực tiếp hỏi Thúy, làm cho Thúy không biết nên nói hay không.

“Hả?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2594: 2594: Chương 2591





Sự uy hiếp trong mắt Lăng Thiên Vũ lập tức lan tranf.

Một con dao giải phẫu không biết ở trong tay anh ta từ bao giờ, tia sáng lạnh lẽo làm cho mồ hôi lạnh của Thúy chảy ròng ròng.

“Chỗ này của công chúa có mật đạo, có thể thông qua.

Nhưng đây là bí mật của công chúa.”
“Sau này cô ấy là người của tôi rồi, huống chỉ là bí mật.”
Lăng Thiên Vũ nói xong lập tức huýt sáo một cái, một người bỗng không biết từ đâu chui ra, làm Thúy giật nảy mình.

“Ai vậy?”
“Người của tôi.”
Lăng Thiên Vũ lạnh nhạt nói, sau đó dặn dò người kia: “Đi cùng với thị nữ này theo mật đạo tới nơi ở của thất phu nhân, tóm Lam Dũng cho tôi, lợi dụng quan hệ của chúng ta đưa ra ngoài cung.”
“Vâng cậu Lăng.”
Người nói xong cũng nhìn về phía Thúy.


Bây giờ Thúy đâm lao phải theo lao, chỉ có thể dựa theo mệnh lệnh của Lăng Thiên Vũ mà làm.

Không bao lâu sau, Lam Dũng và Diệp Hồng đều được đón, lúc Lam Dũng nhìn gương mặt xa lạ của Lăng Thiên Vũ thì có hơi sững sờ.

“Trợ lý Lăng?”
“Anh biết tôi à?”
Lăng Thiên Vũ lập tức có chút hứng thú.

Mặc dù đối với người ngoài, anh ta có thân phận là trợ lý của gia chủ nhà họ Lăng.

Nhưng không phải người bình thường gặp được và nhận ra.

Mà Lam Dũng trước mặt lại nhìn một cái là ra được thân phận của anh ta.

Nói rõ Lam Dũng chú ý tới mình, thậm chí điều tra mình, mà anh ta lại hoàn toàn không biết gì về Lam Dũng cả.


Bây giờ chỉ biết Lam Dũng là người của Diệp Ân Tuấn thế thôi.

Lam Dũng lại cười khẽ một tiếng, nói: “Tôi là một doanh nhân, đến đây vì phát triển nghiệp vụ, đương nhiên vẫn phải tìm hiểu một chút về tiềm lực giao thiệp “
“Doanh nhân à? Thú vị đấy.”
Lăng Thiên Vũ cho anh ta một ánh mắt với ý vị không rõ, rồi nói: “Ra nước ngoài trước rồi nói tiếp, Hạ Lan và Diệp Ân Tuấn ở ngoài cung rất lo cho anh đấy.

Bây giờ Phương Chính còn hạ lệnh chết với anh, tốt nhất anh đừng có ló đầu ra.

Ngoan ngoãn nghe tôi là được.”
“Được”
Lam Dũng không có dị nghị gì với lời anh ta nói.

Nói đúng ra là muốn gặp được Thẩm Hạ Lan, anh ta cũng không muốn phức tạp.

Lăng Thiên Vũ liếc nhìn Diệp Hồng bên cạnh Lam Dũng, hỏi: “Đây là người của anh à.

“Đúng, là người của tôi.”
Lam Dũng nói xong thì cầm tay Diệp Hồng luôn, giọng điệu khẳng định bỗng làm trong lòng Diệp Hồng thêm một tia ngọt ngào..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2595: 2595: Chương 2592





Lăng Thiên Vũ không quan tâm giữa bọn họ có tình cảm gì, với anh ta thì chỉ cần đưa người ra ngoài là được rồi.

Một đám người cầm chỉ thị của Phương Chính, cứ thế mà đường hoàng đi ra ngoài.

Phương Chính ở bên này đương nhiên không biết Lăng Thiên Vũ đưa người đi, chẳng qua cảm thấy trợ lý Lăng Thiên Vũ và Thanh Loan nảy sinh quan hệ, lúc này hẳn bị Thanh Loan mê hoặc tới không biết trời trăng gì rồi, cho nên ngay cả lễ nghỉ cơ bản nhất cũng quên.

Có điều nể mặt gia chủ nhà họ Lăng, và cả lời hứa sẽ suy nghĩ việc đầu tư nghiên cứu quân sự, trong lòng Phương Chính cuối cùng cũng dễ chịu một chút.

Mặc dù con gái mình mà kết duyên với một trợ lý thì có hơi hạ thấp thân phận, nhưng mà không có gì bằng nghiên cứu quân sự.

Chỉ cần Lăng Thiên Vũ chịu đầu tư, lĩnh vực quân sự của ông ta chắc chắn sẽ được nâng cao một bước.

Đến lúc đó kết quả mà ông ta muốn không phải dễ như trở bàn tay à?
Cũng chỉ là hi sinh một đứa con gái thôi, còn là một đứa không được yêu thương lắm.

Phương Chính nghĩ vậy nên cũng mặc kệ Thanh Loan và Lăng Thiên Vũ, thậm chí cảm thấy Thanh Loan và Lăng Thiên Vũ không xuất hiện ở quốc yến cũng không †ệ, cũng giữ mặt mũi cho nhau.


Nếu không ông ta đường đường là một quốc chủ, con gái lại chạy theo một tên trợ lý, chuyện này cũng không vinh quang gì cho lắm.

Lúc Lăng Duy nhận được tin của Lăng Thiên Vũ, nói là đã đi ra, anh ta bèn đứng dậy nói với Phương Chính: “Quốc chủ, hôm nay cảm ơn ngài đã khoản đãi nhiệt tình.

Tôi có hơi mệt, muốn về trước.”
“Được được được, cậu về nghỉ ngơi đi.

Chuyện nghiên cứu quân sự này vẫn hi vọng cậu để trong lòng nhiều chút, tôi rất mong chờ sự gia nhập của cậu đấy”
“Tôi sẽ suy nghĩ.”
Lăng Duy nói xong cũng đứng dậy rời đi.

Bữa quốc yến này tổ chức vì gia chủ nhà họ Lăng, nhân vật chính đã đi rồi, đương nhiên người khác cũng nên tan cuộc.

Nhưng mà Phương Chính lại bảo mọi người ở lại.


Vu Phong mất tích, chuyện này làm thế nào thì ông ta cũng phải cho Phương Nghị một câu trả lời công bằng.

“Trong các người có ai thấy Vu Phong không?”
Con ngươi Phương Chính dò xét từng người, ánh mắt sắc bén làm cho người ta thấy mà sợ.

Phương Nguyên có hơi sững sờ.

Vu Phong mất tích ư?
Xảy ra chuyện gì rồi?
Phương Viên lại không nói gì.

Người anh †a phái đi còn chưa quay về, đương nhiên không biết Vu Phong làm gì bên ngoài, nhưng tuyệt đối không muốn cho Phương Chính biết được, nên bây giờ anh ta chỉ có thể giả ngu.

Nhưng người khác biết Vu Phong đặc biệt với Phương Chính, cho nên không ai dám đắc tội với Vu Phong.

Giờ nghe Phương Chính hỏi thăm như vậy, ai cũng hãi hùng khiếp vía, biểu cảm cực kỳ đặc sắc.

Phương Chính nhìn tất cả mọi người mà không nhìn ra được gì, chỉ đành hạ giọng nói: “Tôi không quan tâm trong các người có ai có mâu thuẫn hay khúc mắc gì với Vu Phong không, tôi từng nói là không ai được động vào nó.

Nếu để cho tôi biết được có ai giở trò sau lưng, làm Vụ Phong bị thương thì đừng trách tôi không khách sáo..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2596: 2596: Chương 2593





Phương Nguyên chỉ cúi đầu cười khẩy, trên mặt Phương Viên không có biểu cảm gì, làm cho người ta không nhìn ra anh ta đang nghĩ cái gì.

Thấy không ai nói gì, người mình cũng chưa có về, Phương Chính càng nhìn càng thấy phiền lòng.

“Về hết đi.

Gần đây thời buổi rối loạn, không có việc gì thì đừng tùy ý đi loạn.”
Lời này tương đương với việc bảo mọi người chờ trong cung điện của riêng mình, mặc dù nói là không cấm túc, nhưng cũng chẳng khác là bao.

Phương Nguyên và Phương Viên cùng hừ lạnh một tiếng, không nói gì, dẫn người mình đi về.

Sau khi đi theo Lăng Thiên Vũ lên xe, Lam Dũng đã thấy gia chủ nhà họ Lăng đi tới, vậy mà lại ngồi chung một chiếc xe với Lăng Thiên Vũ, có điều vừa lên xe đã nói với Lăng Thiên Vũ: “Cậu chủ, cậu thực sự đưa Ngũ công chúa về à?”
“Cậu có ý kiến gì à?”
Lăng Thiên Vũ nhìn Lăng Duy một cái.


Lăng Duy lắc đầu, hạ giọng nói: “Nếu như cô ấy là người của cậu chủ thật thì thôi, sợ là người của Phương Chính phái tới theo dõi cậu chủ đấy.”
“Cô ấy không phải, cô ấy là người của Diệp Ân Tuấn.”
Lăng Thiên Vũ không hề giấu diếm Lăng Duy.

Cuộc đối thoại của bọn họ cũng không giấu người trong xe.

Trong lòng Lam Dũng sững sờ, đương nhiên nghe ra điều gì, nhưng lại thông minh không lên tiếng hỏi thăm.

Đối với anh ta, Lăng Thiên Vũ và gia chủ giả mạo này có quan hệ gì, có mưu kế gì đều không phải chuyện anh ta nên quan †âm, có điều nghe nói Thanh Loan là người của Diệp Ân Tuấn thì nhìn Thanh Loan một chút, biểu cảm trong đáy mắt không rõ ràng.

Diệp Hồng vẫn luôn nhìn Lam Dũng, thấy anh ta nhìn chằm chằm Thanh Loan, không khỏi thấy ghen.

Cô túm tay Lam Dũng, làm Lam Dũng có hơi sững sờ, lập tức mỉm cười, xoa đầu cô giống như trấn an thú cưng, nói: “Lạnh không?”
Diệp Hồng ăn mặc mỏng manh, bây giờ đang vào mùa đông, bên này lạnh hơn thành phố B nhiều lắm, cho nên anh ta mới hỏi câu này.


Diệp Hồng ăn mặc mỏng manh, bây giờ đang vào mùa đông, bên này lạnh hơn thành phố B nhiều lắm, cho nên anh ta mới hỏi câu này.

Diệp Hồng quay đầu đi không để ý tới anh ta.

Bây giờ người đàn ông này sao bây giờ nhìn người phụ nữ nào cũng giống như có ý thế?
Không phải Ngũ công chúa này bị Lăng Thiên Vũ nhìn trúng rồi à?
Sao Lam Dũng cũng có ý chứ?
Nghĩ tới đây, Diệp Hồng lén ngắm Thanh Loan đang hôn mê một chút, đúng là rất xinh đẹp.

Cô bất giác sờ lên mặt mình một chút.

Gương mặt của cô đúng là không phải xinh đẹp lắm, huống chỉ thân còn có tật, khó tránh Lam Dũng sẽ luôn muốn nhìn cô gái khác.

Nghĩ tới đây, cảm xúc của Diệp Hồng sa sút mấy phần.

Lam Dũng nhạy cảm nhận ra, muốn hỏi gì đó, cuối cùng cảm thấy nơi này không thích hợp nói chuyện nên chỉ nắm chặt tay cô, sau đó không nói một lời.

Lăng Thiên Vũ và Lăng Duy lên xe, xe thong thả chạy, tất cả thị vệ đều cho rời khỏi cung điện..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2597: 2597: Chương 2594





Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan giờ vẫn chưa rời nước T, mà ở bên ngoài còn có người điều tra của Phương Chính, bọn họ cảm thấy chỗ tốt nhất chính là nhà họ Lăng.

Cho nên Diệp Ân Tuấn dẫn Thẩm Hạ Lan đi thẳng tới nhà họ Lăng.

Đây là địa chỉ mà Hoắc Chấn Hiên nói cho anh trước khi đi, nói cách khác, Hoắc Chấn Hiên tới nước T cũng là nhờ Lăng Thiên Vũ che dấu hành tung cho.

Phương Chính có nghĩ nát óc cũng không ngờ nhà họ Lăng mà ông ta dốc lòng nịnh bợ lại trở thành đại bản doanh của Diệp Ân Tuấn và Hoắc Chấn Hiên.

Lăng Thiên Vũ không cần hỏi cũng biết bọn họ ở nơi nào, xe vừa chạy ra khỏi cung điện là về thẳng điền trang của nhà họ Lăng.

Mặc dù nhà họ Lăng ở nước T sa sút, nhưng gia nghiệp tổ tiên để lại vẫn có gốc gác.

Mấy trăm mét vuông sơn trang ở vùng này là tài sản mấy trăm năm mà tổ tiên để lại cho nhà họ Lăng.

Phòng nhiều, vệ sĩ nhiều, phòng nghiên cứu của Lăng Thiên Vũ cũng đặt ở đây, cho nên anh ta đường hoàng quay về đương nhiên sẽ không tạo nên nghỉ ngờ.


Lăng Duy vào sơn trang là bỏ mặt nạ ra.

Dáng dấp anh ta cực kỳ nam tính, gương mặt góc cạnh rõ ràng, cũng là một trai đẹp.

“Cậu chủ, tôi dặn người dưới để họ chuẩn bị phòng.”
HỒ?”
Lăng Thiên Vũ gật đầu, đích thân bế Thanh Loan vào phòng của mình rồi để cho Thúy ở lại chăm sóc.

Lúc này mới đưa Lam Dũng và Diệp Hồng tới gặp Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan.

Nghe nói Lăng Thiên Vũ đưa Lam Dũng ra ngoài, Thẩm Hạ Lan cực kỳ vui mừng, không chờ bọn họ đã chạy ra ngoài trước.

“Lam Dũng!”
Thẩm Hạ Lan cực kỳ lo lắng cho sức khỏe của Lam Dũng, lúc này thấy anh ta ngồi xe lăn xuất hiện trước mặt mình, không khỏi có chút khổ sở.


Chân của anh ta vẫn không thể đứng lên được sao?
Lam Dũng thấy đáy mắt Thẩm Hạ Lan ánh lên vẻ áy náy và đau khổ, vội cười nói: “Chị Thẩm, biểu cảm của chị là sao thế hả?”
“Tên nhóc thúi cậu sao lại xuất hiện ở đây? Có biết tôi biết tin cậu tới đây, dọa tôi sợ muốn chết không.

Bây giờ bên này cực kỳ phức tạp, cậu còn ở trong cung, cậu nói xem cậu mà xảy ra chuyện gì, tôi biết ăn nói với chị cậu thế nào? Cậu đành lòng làm tôi thấy áy náy đúng không?”
Thẩm Hạ Lan đánh một cái vào ngực Lam Dũng.

Lâu vậy không gặp, Lam Dũng đen đi, gầy đi, nhưng lại có tinh thần, ánh mắt lấp lánh khôi phục lại dáng vẻ ngày trước.

Thậm chí còn càng phấn chấn hơn, điểm này coi như an ủi được Thẩm Hạ Lan.

Chỉ là quả đấm của cô còn chưa đập tới người Lam Dũng, đã bị một nắm đấm khác chặn lại.

“Không được đánh anh ấy!”
Diệp Hồng cau mày, nhìn Thẩm Hạ Lan cực kỳ có địch ý.

Cô bé đương nhiên biết Thẩm Hạ Lan, nhưng chỉ cần có người không tốt với Lam Dũng, cô bé sẽ chủ động bảo vệ Lam Dũng.

Thẩm Hạ Lan lại hơi sững sờ, nhìn kỹ mới phát hiện người trước mặt là Diệp Hồng?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2598: 2598: Chương 2595





“Em là Diệp Hồng?”
Diệp Hồng không lên tiếng, nhưng coi như là đồng ý.

Thẩm Hạ Lan càng kinh ngạc hơn.

“Không phải cô bé không thể nói à? Sao đây…
Nếu như cuống họng hoặc là dây thanh quản của Diệp Hồng có vấn đề, thì thông qua trị liệu vẫn có thể khôi phục được chức năng nói.

Nhưng cô nhớ rõ, hai chị em Diệp Hồng vì bị người của câu lạc bộ tàn nhẫn cắt mất đầu lưỡi, cho nên mới mất đi năng lực nói.

Bây giờ sao lại có thể nói được chứ?
Diệp Hồng thực không muốn giải thích vấn đề này.

Lam Dũng nhìn cô một cái, vừa định nói với Thẩm Hạ Lan điều gì, lại nghe Lăng Thiên Vũ ở bên cạnh nói: “Hẳn là cô bé làm tiểu phẩu trong dây thanh quản, lắp một thứ đồ nhỏ gì đó, có thể lợi dụng khí lưu rung động phát ra âm thanh.

Cho dù không có đầu lưỡi cũng có thể biểu đạt được chính xác ý của mình.

Nhưng mà tiểu phẫu này không thành công lắm, dây thanh quản và cuống họng của cô bé gần đây hẳn bắt đầu bị nhiễm trùng rồi.

Nghe Lăng Thiên Vũ nói vậy, Lam Dũng lập tức thấy lo lắng.


“Thật ư? Bây giờ cổ họng em bắt đầu bị nhiễm trùng hả? Đau lắm không?”.

Đọc truyện hay tại * TгùмTruy ện.

VN *
Lúc trước Lam Dũng tìm danh y khắp thế giới, mới tìm được một vị bác sĩ có thể làm kiểu giải phẫu này.

Anh ta cũng hỏi qua ý của Diệp Hồng, cũng biết loại giải phẫu này sẽ có tai hại, nhưng Diệp Hồng muốn nói quá, đương nhiên là sốt ruột làm.

Lúc ấy Lam Dũng cho cô loại thuốc khử trùng tốt nhất, không ngờ không bao lâu sau khi giải phẫu, nhà họ Lam xảy ra chuyện.

Diệp Hồng biến mất không thấy.

Bây giờ lại nhìn thấy Diệp Hồng, nghe được cô bé nói chuyện, Lam Dũng cảm thấy cực kỳ vui mừng, còn tưởng tiểu phẫu này thành công.

Nhưng điều Lăng Thiên Vũ nói làm anh ta không dám không tin.

Dù sao Lăng Thiên Vũ cũng là tiến sĩ y học, là thiên tài y học.


Anh ta chẳng làm gì cũng có thể nhìn ra tiểu phẫu mà Diệp Hồng từng làm xảy ra vấn đề, cho nên Lam Dũng mới lo muốn chết.

Ban đầu Diệp Hồng không muốn nói, nhưng bây giờ bị người ta bóc trần, cô bé có chút ai oán nhìn Lăng Thiên Vũ một cái, sau đó nghênh đón ánh mắt nóng nảy của Lam Dũng, khẽ gật đầu.

“Bác sĩ Lăng, anh có cách thật sao?”
Lam Dũng quay đầu nhìn về phía Lăng Thiên Vũ.

Anh ta và Lăng Thiên Vũ không quen, nhưng anh ta hi vọng Lăng Thiên Vũ có thể giúp Diệp Hồng.

Diệp Hồng mới mười ba tuổi, sau này cuộc sống còn rất dài.

Nếu như không thể nói thì thôi, bây giờ mình cho cô bé hi vọng nói được, cũng thành công làm cho cô phát ra tiếng.

Nhưng lại gặp vấn đề thế này, đối với Diệp Hồng đúng thực là quá †àn nhẫn.

Thẩm Hạ Lan lại nhìn ra Diệp Hồng đối xử với Lam Dũng có vẻ khác lạ.

Đối với nhà họ Lam, đối với Lam Tử Thất và Lam Dũng, Thẩm Hạ Lan vẫn luôn thấy nợ họ.

Mặc dù bây giờ cô không biết Lăng Thiên Vũ có thể giúp không, nhưng nếu mình lên tiếng thì phần thắng có thể sẽ nhiều hơn một chút nhỉ?
Nghĩ tới đây, Thẩm Hạ Lan không khỏi nhìn Lăng Thiên Vũ, ánh mắt dịu dàng mấy phần, lại đúng lúc Diệp Ân Tuấn trông thấy, sắc mặt lập tức tái xanh.

“Lăng Thiên Vũ, anh có thể giúp không?
Ý của tôi là nếu như anh có thể làm giải phẫu này thì có thể giúp một tay không?”
Giọng nói của Thẩm Hạ Lan cực kỳ dịu dàng, cô không biết Lăng Thiên Vũ có đồng ý không, nhưng cái gọi là không đánh người mặt cười, chỉ cần mình đủ tôn kính, đủ thành ý, anh ta hẳn sẽ giúp đỡ nhỉ?.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2599: 2599: Chương 2596





Nhưng cảnh này trong mắt Diệp Ân Tuấn lại cực kỳ chướng mắt.

Lăng Thiên Vũ nhìn Thẩm Hạ Lan, lại nhìn Diệp Ân Tuấn đứng sau lưng hận không thể ăn tươi nuốt sống mình, đột nhiên nảy ý xấu, nói: “Giúp thì cũng được thôi, tỉ lệ thành công của loại giải phẫu như này không nhiều, trùng hợp là tôi có phẫu thuật thành công một lần.

Cho nên nếu như tôi ra tay thì hẳn sẽ không để lại di chứng gì cho cô bé.

Có điều tôi là người làm ăn, chuyện không có lợi cho tôi thì tôi sẽ không làm.”
“Tôi có thể cho anh tiên.

Anh cần bao nhiều cứ nói.”
Thẩm Hạ Lan vội vàng nói.

Lăng Thiên Vũ lại lắc đầu: “Tôi không thiếu tiền, mặc dù bên ngoài đồn nhà họ Lăng tôi sa sút, nhưng nếu cần tiền, bất cứ lúc nào tôi cũng có thể lấy được.

Không bằng thế này, cô theo tôi một ngày, tôi sẽ làm giải phẫu cho cô bé, được không?”

Lời vừa dứt, nắm đấm của Diệp Ân Tuấn đã đánh về phía này.

“Tôi thấy anh là ngứa đòn rồi đấy.”
Diệp Ân Tuấn nghiến răng nghiến lợi nói, động tác không chút lưu tình.

Thẩm Hạ Lan ngây ra một lúc, không ngờ được là Lăng Thiên Vũ lại nói ra yêu cầu này.

Không phải anh ta là người của chú ba à?
Không phải là đàn em dưới tay của Diệp Ân Tuấn sao?
Sao lại vô sỉ thế?
Sắc mặt Lam Dũng cũng thay đổi.

.

Đam Mỹ H Văn
Mặc dù anh ta rất muốn chữa khỏi khuyết điểm không nói được của Diệp Hồng, nhưng nếu như khuyết điểm này phải dùng Thẩm Hạ Lan để hi sinh, anh ta tình nguyện tìm cách khác.


Không phải không đau lòng cho Diệp Hồng, mà có một số việc có thể làm, có một số việc lại không.

Đương nhiên Diệp Hồng cũng ngẩn cả người.

Mặc dù tuổi cô bé còn nhỏ, nhưng cũng có thể cảm giác được Lăng Thiên Vũ không có tình cảm nam nữ với Thẩm Hạ Lan, sao lại nói tới yêu cầu này chứ?
Mấy người vì một câu của Lăng Thiên Vũ mà bày ra biểu cảm khác nhau.

Diệp Ân Tuấn và Lăng Thiên Vũ đã tiếp nhau mấy chiêu.

Mặc dù quân hàm của Lăng Thiên Vũ thấp hơn Diệp Ân Tuấn, nhưng cho dù là vì tình cảm cá nhân hay vì gì khác, anh ta cũng muốn thử thân thủ của Diệp Ân Tuấn.

Vừa hay nhân cơ hội này thăm dò chút, lại không ngờ Diệp Ân Tuấn tấn công ác liệt làm cho anh ta suýt thì không chống đỡ được.

Nghe nói mấy năm này Diệp Ân Tuấn vẫn luôn làm kinh doanh, không ở trong quân đội, mà không ngờ thân thủ của anh vẫn giỏi thế.

Lăng Thiên Vũ không chú ý một cái là bị Diệp Ân Tuấn đấm một quyền vào mặt.

Đau làm cho anh ta nhe răng nhăn mặt, lúc muốn đánh trả, khóe mắt thấy được dáng vẻ Thẩm Hạ Lan lo lắng cho Diệp Ân Tuấn, cuối cùng ngừng, vội xin tha: ‘Dừng dừng dừng, tôi chỉ đùa tí thôi, anh lại đánh thật hả?”
“Đùa á? Tôi thấy anh muốn chết đấy.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2600: 2600: Chương 2597





Diệp Ân Tuấn mới mặc kệ anh ta vì cái gì, câu nói vừa rồi làm cho anh hận không thể làm thịt Lăng Thiên Vũ.

Mà thứ làm anh tức nhất chính là thái độ của Thẩm Hạ Lan đối với Lăng Thiên Vũ.

Thế mà cô dám bày ra vẻ dịu dàng với anh tai Cộng với thái độ trước đó của Lăng Thiên Vũ với Thẩm Hạ Lan, muốn Diệp Ân Tuấn không ghen cũng khó.

Lăng Thiên Vũ cảm thấy mình và Diệp Ân Tuấn mà đánh tiếp, đoán chừng đêm nay anh ta sẽ nằm liệt giường.

Dưới tình thế cấp bách đành phải hô: “Diệp Ân Tuấn, anh dừng tay cho tôi! Tôi là anh vợ của anh đấy! Anh dám đánh tôi nữa, có tin tôi bảo chú ba, chú nhỏ và ba tôi không cho Hạ Lan về nhà họ Diệp nữa không.”
Lời vừa dứt, Diệp Ân Tuấn và Thẩm Hạ Lan đều ngây cả người.

“Anh nói gì?”
Sắc mặt Diệp Ân Tuấn có chút khó coi, nhưng anh nhìn Lăng Thiên Vũ, thấy tên này không hề có ý nói đùa.

Vừa rồi anh ta nói chú ba, chú nhỏ, còn có ba anh ta?
Chú ba và chú nhỏ thì Diệp Ân Tuấn có thể hiểu được, nhưng ba anh ta kia là có ý gì?
Chẳng lẽ tên Lăng Thiên Vũ này là người nhà họ Hoắc hay sao?
Đương nhiên Thẩm Hạ Lan cũng kinh ngạc, lúc này bày ra vẻ mặt cực kỳ nghi ngờ, nhìn Lăng Thiên Vũ.


Lăng Thiên Vũ bị nhìn vậy thì có hơi ngượng, ho khan một tiếng, nói: “Ba tôi là Hoắc Chấn Ninh, mẹ tôi là Tiêu Nguyệt.

Nói thế mọi người hiểu rồi chứ?”
“Anh nói gì?”
Lần này tới lượt Thẩm Hạ Lan kinh ngạc.

“Anh là con của chú hai? Sao có thể chứ? Anh…”
“Tôi còn lớn hơn em hai tuổi, em cảm thấy sao?”
Lăng Thiên Vũ nói chuyện của Tiêu Nguyệt với bọn họ.

Bọn họ đều là người thân nhất của mình, chỉ có Lam Dũng là người ngoài.

Nhưng xem thái độ của Thẩm Hạ Lan với Lam Dũng, đoán chừng là bạn bè cực tốt, cho nên Lăng Thiên Vũ không ngại.

Với cả anh ta đã sớm muốn nhận tổ quy †ông rồi có được không.

“Mười sáu tuổi, tôi chuyển lại quốc tịch của mình.


Năm đó mẹ tôi sinh tôi xong, sợ Phương Chính phát hiện được sự tồn tại của tôi, lại có thể làm con bài áp chế mẹ hoặc ba tôi, cho nên giấu kỹ thân phận của tôi, đồng thời đưa tôi tới nhà họ Lăng nuôi dưỡng.

Có điều từ nhỏ tôi đã biết được thân thế của mình, cho nên mười sáu tuổi đã chuyển lại quốc tịch của mình.

Chuyện này chú ba vẫn luôn biết, thậm chí việc tôi tham gia quân ngũ đều do chú ba dẫn vào.

Tôi vẫn luôn mong mỏi cả nhà được đoàn viên, cũng mong sớm được về lại quốc gia của mình, hi vọng lần này sẽ không còn xa nữa.

Lời Lăng Thiên Vũ nói làm Thẩm Hạ Lan rất xúc động.

Có thể nào cô cũng không ngờ chú hai vẫn còn đời saul Sau khi chú hai bị Phương Chính tra tấn không làm được đàn ông nữa, Thẩm Hạ Lan rất thương tiếc, càng thấy khó chịu.

Bây giờ phát hiện chú hai còn đứa con trai trên đời này, lại còn ưu tú như thế, trong lòng cô vui mừng muốn chết.

“Vậy em có thể gọi anh một tiếng anh họ không?”
“Gọi anh là được.

Chuyện của bác cả anh cũng nghe nói rồi, ông ấy là niềm kiêu hãnh của nhà họ Hoắc.

Anh không có anh chị em, chú ba, chú nhỏ giờ vẫn chưa kết hôn.

Đời này của nhà họ Hoắc cũng chỉ có hai chúng ta, cứ gọi là anh được rồi.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2601: 2601: Chương 2598





Ánh mắt Lăng Thiên Vũ dịu dàng, mặc dù nói ra thân thế, nhưng Diệp Ân Tuấn vẫn chướng mắt với anh ta.

Anh đứng chắn trước mặt Thẩm Hạ Lan, giọng điệu không phải là tốt lắm: “Anh nói anh là anh vợ tôi thì nhất định là phải à? Chuyện này tôi còn chưa điều tra đâu nhé.”
“Không cần đâu, em vẫn luôn cảm thấy anh ấy rất thân quen, giống như từng gặp ở đâu rồi.

Bây giờ nhìn lại, hóa ra là vì anh ấy giống chú hai và dì, cho nên mới làm cho em có cảm giác quen thuộc.

Ân Tuấn, thứ huyết mạch đúng là rất kỳ diệu.

Em lại có thêm một người anh trai, anh không thấy vui cho em sao?”
Thẩm Hạ Lan thực sự rất vui.

Bản thân cô chỉ hi vọng ba mẹ có thể ở bên cạnh, đáng tiếc nguyện vọng này không có cách nào thực hiện được.

Bây giờ biết mình còn một người anh trai, thì không khỏi mừng rỡ.


Mặt Diệp Ân Tuấn đen đi một chút, nhưng nhớ tới những gì Thẩm Hạ Lan trải qua, anh lại bình thường lại.

Được rồi, sau này vợ mình sẽ được yêu thương vây quanh, cũng là một việc không tệ, chỉ e địa vị của người chồng này sẽ càng ngày càng thấp.

Trong lòng Diệp Ân Tuấn buồn bực, đương nhiên phải nhường đường.

Bây giờ Thẩm Hạ Lan cũng không lo được tâm trạng Diệp Ân Tuấn thế nào, cực kỳ mừng rỡ mà nhào vào trong lòng Lăng Thiên Vũ.

“Anh, anh họ, anh hail”
Thẩm Hạ Lan đột nhiên thấy có thêm một người anh trai thật là tốt.

Lăng Thiên Vũ được cô gọi một tiếng, trong lòng như nở hoa.

Dù trên mặt đau dữ dội nhưng cũng cảm thấy đáng.

Anh ta nhìn Thẩm Hạ Lan đầy cưng chiều, cười nói: “Tốt quá, có được một cô em gái như em.”

“Đương nhiên rồi.

Khi nào về nước, em nhất định phải bảo chú hai làm thật nhiều mâm, để cho tất cả mọi người đều biết anh là trưởng tử của nhà họ Hoắc chúng ta.”
Lời này của Thẩm Hạ Lan cũng là điều trong lòng Lăng Thiên Vũ luôn hướng về, nhưng cũng hạ giọng nói: “Muốn về nước, đầu tiên phải giải quyết Phương Chính và Phương Nghị đã.

Chúng ta không thể nào nhúng tay vào chuyện quốc gia đại sự của bọn họ, việc thuộc về nước T, nếu chúng †ay nhúng ta sẽ dẫn tới tranh chấp quốc tế, cũng mang tới bất lợi cho quốc gia.

Cho nên biện pháp tốt nhất chính là khiến bọn họ loạn trong, có người có thể thay vào vị trí của Phương Chính, từ đó kết liên minh với nước ta.

Đến lúc đó, Phương Chính và Phương Nghị tất bị đẩy lên ghế thẩm phán, Liên hiệp quốc cũng sẽ cho chúng ta một lời giải thích công bằng.”
Điểm này trái lại không mưu mà hợp với suy nghĩ của Diệp Ân Tuấn.

Sở dĩ Diệp Ân Tuấn để Phương Chính và Phương Nghị nội đấu cũng vì nguyên nhân này.

Thẩm Hạ Lan nghe ra ý trong lời nói của Lăng Thiên Vũ.

“Anh, không phải anh cũng muốn để anh họ lên ngôi chứ?”
Lúc này Thẩm Hạ Lan mới ý thức được Lăng Thiên Vũ và Phương Nguyên là anh em cùng mẹ khác cha.”
“Có gì không thể? Anh em của mình vẫn luôn đáng tin hơn.”
“Nhưng anh ta đâu biết anh là anh của anh ta”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2602: 2602: Chương 2599





Diệp Ân Tuấn giội chậu nước lạnh này làm cho Lăng Thiên Vũ có chút buồn bực.

“Tôi sẽ tìm thời điểm nói cho cậu ta biết.”
“Anh không sợ anh ta không chấp nhận à? Tốt xấu gì từ khi sinh ra, anh đã được dì sắp xếp ổn thỏa, nói khó nghe thì từ khi bắt đầu có anh, dì đã thay anh sắp xếp mọi thứ rồi, thậm chí không tiếc bất cứ giá này bảo vệ anh, nhưng còn Phương Nguyên thì sao?
Anh ta bị nuôi thả, mặc dù dì cũng âm thầm bảo vệ anh ta, nhưng so ra thì anh vẫn tốt hơn anh ta.

Con người Phương Nguyên có hơi cực đoan, việc một khi đã quyết thì ai nói cũng không được.

Anh là cậu cả nhà họ Lăng, mặc dù đổi thân phận, nhưng anh muốn gì có đó, muốn sống thế nào là sống thế đó, nhưng còn Phương Nguyên thì sao?
Anh ta là vương tử, lại suốt ngày bôn ba vì chuyện sống chết, thậm chí muốn có một cuộc sống an ổn cũng không được.

Bây giờ anh ta bắt đầu tranh quyền không phải vì anh ta muốn, mà vì bất đắc dĩ, là vì muốn sống.


Người như vậy, anh nói với anh ta mình là người anh cùng mẹ khác cha với anh ta, là con của Tiêu Nguyệt, anh cảm thấy Phương Nguyên có thể chấp nhận không?”
Diệp Ân Tuấn nhìn vấn đề vẫn luôn sắc bén như thế.

Lúc này Thẩm Hạ Lan tỉnh táo lại, mà Lăng Thiên Vũ im lặng không nói gì.

Điểm này đúng là anh không ngờ tới.

Bỗng bầu không khí có chút ngột ngạt và xấu hổ.

Thẩm Hạ Lan liếc nhìn Diệp Hồng ở bên cạnh, đột nhiên nói: “Chuyện của anh họ chúng ta sẽ nghĩ cách sau, nhưng có một việc bây giờ nhất định anh phải giúp.”
Nói xong, Thẩm Hạ Lan kéo Diệp Hồng tới trước mặt Lăng Thiên Vũ.


“Anh, anh giúp cô bé đi.

Cô bé còn nhỏ, sau này cuộc sống còn có ngàn vạn khả năng, nếu như cuống họng thực sự xảy ra vấn đề gì, cuối cùng không nói được, như vậy sẽ rất đáng tiếc.”
Thẩm Hạ Lan cực kỳ đáng thương nhìn Lăng Thiên Vũ, giống như người giải phẫu thất bại là cô vậy.

Lăng Thiên Vũ thở dài một hơi, nhìn ánh mắt khẩn cầu của Thẩm Hạ Lan, không khỏi có chút mềm lòng.

Lúc này Diệp Ân Tuấn đột nhiên nói: “Muốn giải phẫu thì phải làm một cuộc phẫu thuật giống hệt.

Anh làm phẫu thuật thành công cho cô bé, sau khi về nước tôi sẽ sắp xếp cho anh một phẫu thuật khác.”
“Dựa vào cái gì?”
Lăng Thiên Vũ lập tức thấy buồn bực.

Anh ta là anh vợ, chẳng lẽ Diệp Ân Tuấn không nên đối tốt với anh ta một chút à?
Cuộc phẫu thuật này là do nể mặt Thẩm Hạ Lan đấy, kết quả Diệp Ân Tuấn dùng giọng điệu gì vậy? Trực tiếp nhận lệnh của anh, về nước còn phải làm một cuộc giải phẫu khác?.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom