Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 905


Chương 905

Còn có vợ chồng Hàn Tín, bọn họ gửi tin nhắn nói sẽ đến xem cô thi đấu, cô cho rằng phải đến trận chung kết ngày cuối cùng mới nhìn thấy họ, không ngờ họ tới sớm như thế.

Thịnh Hoàn Hoàn chỉ kịp phất phất tay với họ rồi đội mũ giáp lên xe.

Đáng nhắc tới chính là, người đứng thứ hai của đoàn xe Quân Hạm – Quân Lê, cũng cùng một tổ với Thịnh Hoàn Hoàn, khi cuộc thi bắt đầu xe của anh ta và Sơ Tình xông ra ngoài gần như cùng một lúc.

Năng lực phản ứng của tay đua cũng là một trong những ưu thế giúp họ lấy được thắng lợi.

Trận thi đấu này chỉ có Sơ Tình và Quân Lê được chú ý, các fan hâm mộ hò hét vì hai người, mà tên của Thịnh Hoàn Hoàn chỉ xuất hiện từ miệng đám bạn bè thân thích, bị tiếng gầm ầm ĩ đè ép biến mất.

Thịnh Hoàn Hoàn vừa nhấn ga thì một cảm giác ấm áp đã tràn từ bụng xuống, cơn đau co rút làm mặt mày cô trở nên dữ tợn.

Cmn, bà dì tới thật không đúng lúc, hơn nữa còn đau như thế!

Chuyện này dẫn tới tốc độ của Thịnh Hoàn Hoàn lập tức bị sụt giảm, bị bỏ lại ở cuối cùng.

“Tôi không hoa mắt đó chứ, chiếc xe cuối cùng kia có phải Thịnh Hoàn Hoàn không?” Vu Hạo kéo áo đồng đội, kích động lại mang ý nhạo báng mà hỏi.

Đồng đội châm chọc: “Đúng, tôi thấy tám phần là Thịnh Hoàn Hoàn coi trọng anh, nếu không sao dám đánh cược với anh với thực lực như vậy?”

Vu Hạo sờ sờ gương mặt cũng coi như bảnh trai của mình, tà ác nói với đối phương: “Chờ tôi chiếm được Thịnh Hoàn Hoàn sẽ mời các người ăn bữa tiệc lớn.”

Lệ Hàn Thu trong đoàn xe Quân Hạm khinh thường mà lạnh nhạt nói: “Tôi biết ngay Thịnh Hoàn Hoàn chỉ giỏi làm màu, muốn tranh thủ được chú ý thôi.”

Trần Phỉ Phỉ cười nói: “Cô ta luôn thích làm như thế.”

Lệ Hàn Thu càng khinh thường: “Tốc độ này thật mất mặt, không biết cô ta vào được Vũ Yến bằng cách nào.”

Kim Thần liếc nhìn hai người một cái, lạnh lùng nói: “Dáng vẻ tự cho là đúng của các người thật khó coi.”

Sắc mặt hai cô gái trầm xuống, giận mà không dám nói gì.

Sắc mặt người của Vũ Yến cũng rất trầm trọng, Triệu Giai Ca đã thuận lợi tiến vào trận chung kết, hiện tại chỉ xem Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha, nhưng tại sao Thịnh Hoàn Hoàn được Lý đội và Cao đội xem trọng nhất lại bị người ta bỏ lại cuối cùng?

Lý Hưng Hoài và Cao Dương chau mày, họ cũng không biết Thịnh Hoàn Hoàn xảy ra biến cố gì, họ khẩn trương nắm chặt tay, dán mắt nhìn chằm chằm biến hóa trên sân thi đấu.

Tốc độ trên sân rất nhanh, hơi mất tập trung sẽ bị bỏ lại phía sau.

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn đã bị bỏ lại một khoảng cách rất dài, nhưng rất nhanh cô đã bắt đầu gia tốc, mắt nhìn thẳng phía trước, bình tĩnh tăng tốc rồi lại tăng tốc.

Tiếng động cơ oanh tạc toàn trường, không khí trong sân lập tức trở nên càng nhiệt liệt.

“Có phải Thịnh Hoàn Hoàn điên rồi không, sắp quẹo cua rồi mà vẫn luôn gia tốc.”

“Trời ạ, còn chưa phanh lại, cô ta không muốn sống nữa sao?”

“Có phải chiếc xe kia mất khống chế không?”

Những lời nói nghi ngờ vang lên từ khán đài.

Tiếp theo họ thấy được một cảnh làm ai ai cũng sửng sốt, chỉ thấy xe của Thịnh Hoàn Hoàn không giảm tốc độ mà lao qua khu quẹo, để lại một vệt cong lưu loát xinh đẹp trên đường đua.
 
Chương 906


Chương 906

“Ô ô…” Tiếng động cơ liên tục vang lên, chỉ thấy Thịnh Hoàn Hoàn từ đứng chót vọt vào hàng giữa, bốn chiếc xe bị cô bỏ lại phía sau.

Cảnh này làm không ít fan hâm mộ kích động đứng lên, cuồng nhiệt thét chói tai: “Quá đẹp.”

Lý Hưng Hoài lập tức nhẹ nhàng thở ra, vừa tức lại bất đắc dĩ: “Cái con bé này!!!”

Cao Dương che trái tim lại: “Vừa rồi tim tôi suýt ngừng đập, thật không biết làm sao cô ấy làm được.”

Kim Thần cong cong khóe miệng, xem ra thực lực của cô gái này lại mạnh lên.

Sắc mặt Trần Phỉ Phỉ và Lệ Hàn Thu vừa rồi còn cười nhạo Thịnh Hoàn Hoàn trở nên rất khó coi, cả các cô cũng chưa nắm chắc khống chế được kỹ năng yêu cầu cao độ này, sao Thịnh Hoàn Hoàn làm được?

Vu Hạo khó tin buột miệng thốt ra: “Sao có thể, nhất định là may mắn.”

Nhưng đến vòng thứ ba, sắc mặt Vu Hạo lại trở nên xanh mét, vừa rồi dào dạt đắc ý bao nhiêu thì lúc này tức muốn hộc máu bấy nhiêu.

Nếu lần đầu tiên là may mắn, lần thứ hai là phát huy nhất thời, vậy lần thứ ba thì sao?

Rõ ràng Thịnh Hoàn Hoàn này đang chơi gã!

Đảo mắt Thịnh Hoàn Hoàn đã vọt đến vị trí thứ ba, trước mặt cô là Quân Lê và Sơ Tình, khoảng cách của hai người này khá xa cô.

“Oa, chiếc xe kia quá trâu bò!”

“Cô ta có thể vượt qua Quân Lê không?”

“Sao có thể, Quân Lê và Sơ Tình là một trong những tay đua quán quân có khả năng đoạt giải trong cuộc đua quốc tế lần này nhất, thực lực chênh lệch rất lớn với những người khác, muốn vượt qua họ đâu dễ như vậy.”

“Khoảng cách vẫn y như vậy, nếu Thịnh Hoàn Hoàn không mắc sai lầm trước đó thì thực lực của cô ta cũng ngang tầm với Sơ Tình.”

Bởi vì lãng phí thời gian ban đầu nên Thịnh Hoàn Hoàn muốn đuổi kịp và vượt qua Quân Lê, Sơ Tình đã không phải chuyện dễ, dù sao hai người đều là tay đua đỉnh cao của Hoa Hạ, thực lực không thể khinh thường.

Nhưng vẫn có thể kéo gần khoảng cách với bọn họ.

Ở phía trước, Quân Lê và Sơ Tình đang truy đuổi nhau, nhưng bọn họ đã không phải tay đua duy nhất đáng được mọi người chú ý trong trận đấu này.

Càng nhiều ánh mắt bị kia chiếc xe có logo của đoàn xe Vũ Yến hấp dẫn.

Kế tiếp lại đến chỗ cua quẹo.

“Trời ạ, cô ấy còn có thể tăng tốc.”

“Cô ta điên rồi sao, như vậy sẽ lật xe…”

Nhưng trong những tiếng kinh ngạc cảm thán đó, Thịnh Hoàn Hoàn lại làm người ta lau mắt mà nhìn, mọi người kích động cùng đứng lên lớn tiếng hò hét tên của cô.

Thịnh Hoàn Hoàn đã dùng thực lực chứng minh cho mọi người thấy, cũng thành công kéo gần khoảng cách với Quân Lê và Sơ Tình!

Ở vòng cuối cùng, đám fan trở nên vô cùng kích động, tên của Thịnh Hoàn Hoàn trở nên rất rõ ràng trong tiếng reo hò cổ động này .

Cái tên của cô nhất định sẽ làm mọi người vô cùng chấn động trong cuộc đua quốc tế năm nay.

Lúc này Vu Hạo lộ ra vẻ mặt âm u, đám người của đoàn xe 666 không dám hé răng, cuộc thi còn chưa kết thúc nhưng kết quả đã quá rõ ràng rồi.

Vu Hạo thua.

Gã phải quỳ xuống xin lỗi Lý Hưng Hoài và Mao Tuấn.
 
Chương 907


Chương 907

Vụ cá cược của Vu Hạo và Thịnh Hoàn Hoàn đã được công bố lên mạng, nếu gã đổi ý sẽ bị cả giới đua xe nhạo báng.

Ai mà ngờ một người mới không có chút tên tuổi nào lại là đại Boss ẩn trong cuộc đua lần này?

Trên vòng đua cuối cùng, cảm giác nhói đau ở bụng đã dịu lại, Thịnh Hoàn Hoàn đang lao vút trên đường băng với trạng thái tốt nhất, tiếng động cơ làm nhịp tim cô tăng tốc, đối thủ đỉnh cao làm cô tìm được cảm giác kích thích đã lâu không được nếm trải.

Hiện giờ Sơ Tình vẫn đang đứng nhất, Quân Lê theo sát phía sau, khoảng cách của hai người rất gần.

Thịnh Hoàn Hoàn vẫn còn cách bọn họ một đoạn, nhưng khoảng cách này vẫn đang được giảm thiểu.

Mọi người xem mà hồi hộp thót tim, cả đám trợn to hai mắt nhìn ba chiếc xe chạy đầu trên sân thi đấu, những người khác sớm đã bị bọn họ bỏ lại tít đằng xa.

Tiếng nói kích động của MC không ngừng vang lên từ đài phát thanh: “Trời ạ, khoảng cách còn đang được kéo gần, đối phương là Nhất Tỷ Sơ Tình và tay đua sáng giá Quân Lê đã nhiều lần đoạt giải quán quân của giới đua xe!

“Thịnh Hoàn Hoàn, tiểu thư đứng đầu Hải Thành, cũng là giám đốc của Thịnh Thế, cô hãy tung ra hết thực lực của mình trong vòng cuối cùng để chúng tôi chứng kiến kỳ tích ra đời đi!”

MC càng kích động, màn ảnh vẫn không rời khỏi chiếc xe đua có đánh dấu đoàn xe Vũ Yến, mà lúc này ratings của đài truyền hình và app phát sóng trực tiếp cuộc thi đang không ngừng tăng vọt.

Đây thật sự là trận đấu kích thích nhất từ khi cuộc đua quốc tế bắt đầu tới nay.

Thịnh Hoàn Hoàn như một con hắc mã dùng dáng vẻ tuyệt đẹp mạnh mẽ lao vào tầm mắt mọi người, từ đây không cách nào xoá nhoà.

Ở cua quẹo cuối cùng, Thịnh Hoàn Hoàn quả quyết phanh lại rồi đánh tay lái, chiếc xe mang theo dáng vẻ trầm ổn tao nhã, lại để lại một đường cong hoàn mỹ trên đường đua.

“Quá đẹp.”

“Trời ạ, cô ấy thật sự đuổi kịp rồi.”

“Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn, Thịnh Hoàn Hoàn…”

Mọi người lại nhiệt liệt thét chói tai, cái tên của Thịnh Hoàn Hoàn vang vọng cả sân thi đấu, hôm nay cô đã làm mọi người quá kinh ngạc ấn tượng.

Cuối cùng xe của Thịnh Hoàn Hoàn đã cán qua vạch gần như cùng lúc với xe của Quân Lê, mà Sơ Tình phía trước chỉ nhanh hơn bọn họ 0.2 giây.

Trên khán đài, Thịnh Tư Nguyên quên quay luôn hạch đào trong tay, cằm đã sắp rớt xuống đất: “Con bé nhà mình là hắc mã kìa.”

Bà ngoại Chúc Văn Bội cười không khép miệng được: “Vợ chồng Hàn Tín có nói rồi mà tôi không tin, không ngờ Hoàn Hoàn của chúng ta ưu tú như thế.”

Nói xong, bà còn khoe khoang mà chỉ vào Thịnh Hoàn Hoàn và nói với các fan xung quanh: “Tôi là bà ngoại của Thịnh Hoàn Hoàn, đó là cháu ngoại của tôi, cháu ruột đó, từ nhỏ đã ưu tú như thế…”

Khoảnh khắc Thịnh Hoàn Hoàn tháo mũ giáp xuống thì tất cả người xem đều sôi trào, mọi người cầm lòng không đậu hò hét tên cô, các fan nam thì càng cuồng nhiệt.

Từ hôm nay trở đi, giới đua xe lại có thêm một vị nữ thần.

Lúc này Lý Vệ Lâm ngồi trên khán đài nhìn cô gái rực rỡ lóa mắt trên sân thi đấu với ánh mắt phức tạp.

Ai mà ngờ cô gái nhìn như bình hoa di động, nũng nụi không có gì nổi trội lại có thực lực ngang với Sơ Tình, thậm chí còn cao hơn Sơ Tình.

Trên màn hình lớn đã xuất hiện kết quả, tốc độ của Thịnh Hoàn Hoàn nhanh hơn Quân Lê 0.01 giây, được xếp vào tổ thứ hai.
 
Chương 908


Chương 908

Nhưng ai cũng biết nếu ban đầu Thịnh Hoàn Hoàn không vướn phải sai lầm thì cô đã vượt qua Sơ Tình, trở thành tổ thứ nhất.

Kết quả này làm Trần Phỉ Phỉ đặc biệt hụt hẫng, gia thế của cô ta không bằng Thịnh Hoàn Hoàn, sắc đẹp cũng thua Thịnh Hoàn Hoàn, vì sao cả sự nghiệp cô ta lấy làm tự hào cũng thua kém?

Trần Phỉ Phỉ biết thực lực của mình và Nhất Tỷ Sơ Tình vẫn còn khoảng cách nhất định, cô ta không có tự tin thắng được cô ấy.

Cô ta cũng không phải đối thủ của Quân Lê,.

Phải biết rằng trước khi Kim Thần tới Quân Hạm thì Quân Lê chính là Nhất Ca, là tay đua vương bài của Quân Hạm, thực lực của Trần Phỉ Phỉ vẫn còn chênh lệch nhất định với hắn ta.

Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn đã vướn phải sai lầm mà còn có thể vượt qua Quân Lê chứng tỏ thực lực của cô đáng sợ đến mức nào, Trần Phỉ Phỉ hoàn toàn không thế sánh bằng!

Lệ Hàn Thu ban đầu vô cùng cao ngạo lúc này cũng mặt xám như tro.

Sơ Tình gỡ mũ giáp xuống, cười và ôm chầm lấy Thịnh Hoàn Hoàn: “Không ngờ cô tiến bộ nhiều như thế, xem ra tôi muốn lấy lại vinh dự từ tay cô cũng không đơn giản .”

Thịnh Hoàn Hoàn cười nói: “Tâm tính của cô đã thắng.”

Quân Lê không ngờ mình lại thua Thịnh Hoàn Hoàn, khinh miệt trước đó như một cái tát vả mạnh lên mặt hắn, làm hắn ta cảm thấy má mình sưng vù không còn mặt mũi gặp ai.

Sắc mặt của đám người Quân Hạm cũng đặc sắc y như 666, hiện giờ Triệu Giai Ca và Thịnh Hoàn Hoàn đều lấy ra thực lực ngoài dự kiến để tiến vào trận chung kết, giờ chỉ còn Lăng Kha.

Nếu Lăng Kha cũng vào trận chung kết thì bọn họ sẽ thua Vũ Yến, cả đội đều phải múa thoát y, vậy không phải mất mặt chết hay sao?

Nhìn tác phong hiện giờ của Vũ Yến thì rất có khả năng Lăng Kha cũng là một con hắc mã kín tiếng!!!

Khi đi xuống sân thi đấu, truyền thông lập tức chen chúc lao về hướng Thịnh Hoàn Hoàn, cô tháo bao tay rồi kéo đồng phục đua xe xuống, để lộ trang sức đeo trên tay rồi tự tin thong dong nhìn về phía màn ảnh.

Ratings còn đang tăng vọt, trên màn hình của các app đều bị những tin nhắn như “Thịnh Hoàn Hoàn quá ghê gớm” “Tiểu thư đứng đầu Hải Thành” “Con mẹ nó thật xinh đẹp” “Da cô ấy thật hoàn hảo” bao trùm.

Tên cô đã từ hot search thứ sáu trực tiếp vọt tới đứng đầu, đè lên tên của Kim Thần và các ngôi sao lớn.

Vì thế cao tầng của Thịnh Thế khẩn cấp triệu tập hội nghị:

Tống Chí Thượng của phòng kế hoạch: “Lấy sức hút hiện giờ của Thịnh tổng, tôi kiến nghị lập tức thêm vào quảng cáo trang sức đứng đầu, phòng kế hoạch sẽ lấy ra phương án tốt nhất.”

Thẩm An Nhiên phòng RD: “Tôi tán thành, không khó nhìn ra thực lực của Thịnh tổng đã vượt qua Sơ Tình, kế tiếp sức hút của cô ấy nhất định sẽ tăng vọt không giảm, số lượng fans sẽ không ngừng lớn mạnh.”

Hứa Phi phòng maketing nói: “Tôi cũng tán thành, tôi có dự cảm hắc mã là Thịnh tổng nhất định sẽ là điểm sáng nhất trong cuộc đua quốc tế lần này.”

Thẩm Nam của phòng tài vụ: “Xem ra lựa chọn Triệu Giai Ca mà bỏ qua Thịnh tổng là sai lầm lớn nhất những năm gần đây của Thịnh Thế.”

Chu Hoa phòng dự án: “Đúng vậy, Thịnh tổng của chúng ta có thể sáng tạo ra số lượng fans kinh tế không giới hạn.”

Vào thời khắc đội mũ giáp lên, Lăng Kha thấy được một gương mặt không quá quen thuộc ở khán đài, người nọ nhếch khóe miệng lên cười với cô, tiêu sái giơ tay ra hiệu cố lên.

Lăng Kha nhớ anh là bạn tốt của Lăng Tiêu – Đường Dật.

Trước đó trên tiệc party độc thân của Hoàn Hoàn, cô từng chơi thật hay thách với anh.
 
Chương 909


Chương 909

Bên cạnh Đường Dật có một người đẹp đang ngồi, Lăng Kha lễ phép gật đầu với hai người rồi đội mũ giáp lên sân thi đấu.

Thịnh Hoàn Hoàn cũng không lo lắng, chỉ cần Lăng Kha phát huy bình thường không xuất hiện sai lầm thì tiến vào chung kết không phải việc khó.

Nhưng kết quả làm người ta không thể ngờ được chính là, Lăng Kha lại là người đầu tiên cán qua vạch đích, tin này khiến người của Vũ Yến vui muốn chết.

Sắc mặt của đội viên Quân Hạm hết sức khó coi.

Nhưng thật lâu sau Lăng Kha vẫn không bước xuống xe.

Mãi đến khi trọng tài tiến lên kiểm tra mới phát hiện Lăng Kha khẩn trương đến mức ngất đi, trọng tài vội vung lá cờ trong tay, rất nhanh cô đã được người ta nâng ra đường đua.

Nhân viên y tế vội vàng tiến lên kiểm tra, đám người Thịnh Hoàn Hoàn lập tức xông lên trước, lúc này một đôi tay mạnh mẽ đẩy đám người ra rồi đi vào, trong giọng nói mang theo sự cường thế làm người ta không xía vào được: “Đều tránh ra.”

Thịnh Hoàn Hoàn thấy Đường Dật ngồi xổm xuống trước mặt Lăng Kha, lấy châm bạc ra rồi lập tức đâm vài châm vào tay Lăng Kha.

“Anh là ai, đừng tự ý đâm kim vào tay đua, xảy ra chuyện gì anh chịu trách nhiệm nổi không?” Nhân viên y tế trong sân thi đấu phẫn nộ chỉ trích Đường Dật.

Nhưng vừa nói xong thì Lăng Kha đã than nhẹ một tiếng rồi chậm rãi mở mắt ra.

“Không có gì chứ?” Đường Dật không để ý tới người nọ mà quơ quơ tay trước mặt Lăng Kha.

Lăng Kha nhìn Đường Dật trước mặt và đám người đứng chung quanh mà hoang mang hỏi: “Tôi xảy ra chuyện gì vậy?”

Đường Dật thu châm bạc lại rồi trêu chọc: “Chỉ là tổ đầu tiên thôi, có cần khẩn trương thành như vậy không?”

Tuy rằng cô gái này rất cởi mở, nhưng khả năng chịu áp lực không cao!

“Đầu tiên?” Lăng Kha ngẩn người, sau đó hưng phấn đến mức ngồi bật dậy, đúng lúc Đường Dật ngẩng đầu, trán của hai người đã đập vào nhau.

Đường Dật hít hà một hơi.

Lăng Kha lại không cảm thấy đau chút nào, cô kích động nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn: “Tớ vào trận chung kết rồi sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu cười: “Ừ, vào rồi.”

“A… Vào rồi vào rồi…” Lăng Kha hưng phấn thét chói tai, cảm xúc khó có thể khống chế, kích động đến ôm lấy người đàn ông trước mặt rồi hôn cái chốc lên mặt hắn một cái: “Chúng ta thắng, chúng ta thắng đoàn xe Quân Hạm rồi, không cần múa thoát y.”

Đường Dật cứng lại, ngơ ngác nhìn cô gái má lúm đồng tiền xinh đẹp như hoa trước mắt, cảm thấy nơi bị cô hôn nóng lên như bị lửa đốt, cả người cũng rạo rực theo.

Khóe miệng Lăng Kha cứng đờ: “Xin lỗi, tôi không cố ý, tôi nhất thời kích động đầu óc nóng lên không nhịn được.”

Đường Dật nhướng mày, hay cô gái này có ý gì với mình?

Thịnh Hoàn Hoàn thấy Lăng Kha không có việc gì thì vội cùng bọn Mao Tuấn sơ tán đám người, để tránh Lăng Kha xấu hổ không chỗ dung thân.

Lăng Kha cảm thấy giải thích như vậy Đường Dật nhất định sẽ hiểu lầm, vội nói lại: “Ý tôi là vừa rồi tôi quá kích động, cảm xúc hơi mất khống chế, anh đừng…”

Trời ơi, cô đang nói cái gì vậy?
 
Chương 910


Chương 910

Nhìn cô gái mặt đỏ bừng, Đường Dật cong cong khóe miệng: “Tôi sẽ không để trong lòng.”

Nghe Đường Dật nói như thế, cuối cùng Lăng Kha cũng nhẹ nhàng thở ra: “Bạn gái anh không hiểu lầm đó chứ, tôi có thể chịu đòn nhận tội.”

Thật là mất mặt chết người!

Đường Dật nhướng mày, buồn cười nhìn cô gái thú vị trước mặt: “Cô muốn chịu đòn nhận tội như thế nào?”

“A?” Cô chỉ thuận miệng nói thôi, bộ anh tưởng thật hả?

“Tôi sẽ giải thích rõ ràng với cô ấy, tôi và anh là trong sạch, là tôi nhất thời kích động làm bẩn anh.”

“Làm bẩn?”

“Không phải, là hôn… Hôn anh.”

Lăng Kha hổ thẹn khó nhịn, thật muốn tát cho mình một cái.

Rốt cuộc trong đầu cô chứa cái gì, sao lại nói ra từ “Làm bẩn” này!!!

Đường Dật bật cười, giơ tay búng lên cái trán đỏ lên của Lăng Kha: “Tôi không có bạn gái.”

Nói xong, anh đứng lên rời đi.

Lăng Kha chậm tiêu rốt cuộc cũng cảm thấy đau, vội che lại chỗ bị Đường Dật búng mà hít hà một hơi.

Thịnh Hoàn Hoàn đỡ trán: “Còn không đứng dậy, ngại không đủ mất mặt à?”

Lúc này Lăng Kha mới phát hiện xung quanh có rất nhiều người thấy cô xấu mặt, vội đứng lên: “Thật mất mặt, tớ muốn mua khối đậu hủ đâm đầu chết cho rồi.”

Thịnh Hoàn Hoàn liếc nhìn các đồng đội một cái, mọi người ăn ý tiến lên, vươn tay khiêng Lăng Kha nhỏ xinh ném lên cao: “Chúng ta thắng.”

Lăng Kha hoảng sợ, sau đó cười ha ha: “Hiện tại các người biết thực lực của tôi chưa? Bà đây cũng là hắc mã.”

Sau khi cuộc thi kết thúc, người của đoàn xe Quân Hạm đều đen mặt, dưới sự dẫn dắt của Kim Thần và Quân Lê, họ không cam lòng đi lên sân thi đấu rồi bắt đầu múa thoát y trước mặt mọi người.

Khán đài lập tức vang lên một tràng thét chói tai kịch liệt.

Các fan đã rời khỏi ghế ngồi vội chạy ngược trở về, kích động thét lên, đặc biệt là các fan nữ của Kim Thần, rốt cuộc họ cũng được thấy lồng ngực cường tráng của nam thần…

Còn các nữ tay đua thì có mặt áo ngực.

Tiếng thét chói tai và tiếng huýt sáo vang vọng cả sân thi đấu, không khí nhiệt liệt điên cuồng, trên mạng cũng sôi trào, bình luận nhiều nhất chính là “Thật hối hận hôm nay không đến hiện trường xem”.

Hôm nay người của Vũ Yến đã được nở mày nở mặt!

Những người cũ của Vũ Yến kích động đến đỏ mắt.

Sau khi rời khỏi sân thi đấu, Thịnh Hoàn Hoàn thu được một bó hoa hồng đến từ Mộ Tư.

Thịnh Hoàn Hoàn nhận hoa, nhíu mày nói: “Anh không nên tới đây.”

Mộ Tư cười cười, ôn hoà như ngọc mà nói: “Không có gì nên hay không, bác sĩ nói thêm một thời gian nữa anh có thể xuất viện, làm vật lý trị liệu trong nhà cũng được.”

Thịnh Hoàn Hoàn mày nhăn càng chặt: “Hiện tại anh còn chưa thẳng eo lên được.”

Mộ Tư nghe xong thì thẳng lưng lên: “Ai nói không được.”

Thịnh Hoàn Hoàn thấy anh ta nắm chặt lấy tay vịn xe lăn thì lo lắng khiển trách: “Mộ Tư, anh đừng cậy mạnh được không?”

Mộ Tư nắm lấy tay Thịnh Hoàn Hoàn, nở nụ cười dịu dàng tươi tắn: “Hoàn Hoàn, anh rất vui vì em còn quan tâm anh.”
 
Chương 911


Chương 911

Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh rút tay về, lạnh nhạt nói với Mộ Tư: “Tôi chỉ không muốn anh lấy sức khoẻ của mình ra đùa thôi.”

“Yên tâm, anh rất yêu quý nó.” Mộ Tư cười cười, nhìn gương mặt quen thuộc trước mặt, cảm giác trong tim càng không che giấu được, giọng anh ta hơi khàn khàn: “Hoàn Hoàn, đi ăn bữa cơm với anh đi! Đã thật lâu chúng ta không cùng nhau ăn cơm.”

Giọng Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt nghiêm khắc: “Hiện tại anh nên lập tức về bệnh viện nằm.”

Mộ Tư nghe xong thì nét mặt càng dịu dàng, như một chàng trai ngoan ngoãn: “Được, anh nghe em.”

Nhìn theo Mộ Tư rời đi, Thịnh Hoàn Hoàn và các đồng đội họp mặt.

Hôm nay mọi người rất vui vẻ, Mao Tuấn nói muốn mời mọi người đi ăn một bữa ngon, Thịnh Hoàn Hoàn nhận được điện thoại của Tống Chí Thượng, phải về công ty nên không đi theo.

Cô chào hỏi vợ chồng Thịnh Tư Nguyên và Hàn Tín rồi trở về công ty.

Khi về đến công ty, cô mới biết hôm nay các cao tầng đã cãi nhau túi bụi trong phòng họp.

Nhưng việc nhỏ này đã không thể làm cô đau đầu, không phải chỉ chụp mấy tấm ảnh và một quảng cáo nhỏ thôi sao, cô lập tức triệu tập hội nghị khẩn cấp.

Sau vài lần chiến đấu, đám người Chu Tín cũng biết tài ăn nói của Thịnh Hoàn Hoàn ghê gớm đến cỡ nào nên lần này không nhắm vào chuyện trang sức trên tay cô nữa. Thịnh Hoàn Hoàn có ảo giác như họ đang hài hòa cùng phát triển huy hoàng.

Đêm đó Thịnh Hoàn Hoàn bận đến khuya mới trở về, khi còn cách Thịnh gia mấy trăm mễ thì đột nhiên bị một chiếc siêu xe màu lam lao tới chặn đường.

Thịnh Hoàn Hoàn nhận ra chiếc xe này, cô từng nhìn thấy trong gara của Lăng Tiêu.

Mà lúc này Lăng Tiêu đang ngồi trong chiếc xe phong cách đó, khuôn mặt tuấn tú lạnh căm căm đang mím chặt môi mỏng đối diện với cô cách hai lớp kính.

Thịnh Hoàn Hoàn không biết vì sao Lăng Tiêu xuất hiện ở chỗ này, càng không rõ vì sao hắn lại chặn đường mình.

Chẳng lẽ là cục tức hồi sáng còn chưa trút hết ra, hắn biết cô không ngoan ngoãn chịu phạt?

Nếu là thật thì đúng là làm khó hắn, nhà giàu số một Hải Thành bận rộn như thế mà còn phải đích thân đến chặn đường cô.

“Xuống xe.” Rất nhanh Lăng Tiêu đã xuất hiện trước mặt cô, giọng nói mang theo ý ra lệnh không cho phép kháng cự.

Trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn trầm xuống, lại là cái giọng điệu này, hình như hắn đã quên họ đã ly hôn, cô không còn gì nhờ vã hắn nên không cần ăn nói khép nép nữa.

Cô kéo cửa sổ xe xuống, bình tĩnh nhìn người đàn ông trước mặt: “Anh có chuyện gì à?”

Cô không cho rằng bây giờ bọn họ còn có gì để nói.

Lăng Tiêu không trả lời mà chỉ lạnh lẽo lặp lại: “Xuống xe.”

Thịnh Hoàn Hoàn trầm mặc vài giây rồi duỗi tay tháo dây an toàn trên người xuống, hiện tại cô rất mệt, không muốn tiếp tục dây dưa với hắn ở chỗ này.

Hơn nữa hiện giờ nữ thần làm hắn nhớ mãi không quên đã trở lại, hai người đang bàn chuyện cưới hỏi, hắn sẽ chẳng thèm làm gì cô đâu.

Nhưng chuyện xảy ra kế tiếp làm Thịnh Hoàn Hoàn nhận ra mình sai trầm trọng đến mức nào.

Vừa xuống xe Lăng Tiêu đã nắm lấy cổ tay cô rồi cứng rắn kéo cô qua, dùng một tay ấn cô lên đầu xe.

Sau đó cô nghe thấy tiếng cúc áo bung ra.

“Lăng Tiêu anh làm cái gì vậy, buông tôi ra.”
 
Chương 912


Chương 912

Thịnh Hoàn Hoàn bị doạ đến biến sắc, lập tức ra sức giãy giụa.

Nhưng Lăng Tiêu lại dễ dàng tóm lấy tay cô rồi ấn chúng lên đỉnh đầu, ánh mắt tràn ngập chiếm hữu dời từ chiếc cổ mảnh khảnh thẳng xuống phía dưới.

Trắng nõn nà, không có chút dấu vết nào.

Cái này không giống với tưởng tượng của hắn.

Nhưng cục đá đè lên tim hắn cả ngày lại biến mất vào thời khắc này.

“Buông tôi ra, tên chết tiệt này.” Thịnh Hoàn Hoàn phẫn nộ rống giận vào mặt Lăng Tiêu.

Hành vi của Lăng Tiêu làm cô cảm thấy rất nhục nhã, ánh mắt sắc bén bá đạo đó càng làm cô không thoải mái, dựa vào cái gì mà hắn dám làm thế với cô?

Cũng may Lăng Tiêu không làm gì tiếp, khi cô rống giận lần nữa thì hắn đã buông cô ra.

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nắm chặt áo mình rồi ngồi dậy, hốc mắt đỏ bừng tức giận trừng người đàn ông âm u trước mặt: “Anh có ý gì?”

Hành vi vừa rồi của hắn như đang kiểm tra trên người cô có dấu vết người đàn ông để lại hay không.

Nhưng hắn dựa vào cái gì?

Bọn họ đã ly hôn, hắn có tư cách gì?

Sắc mặt Lăng Tiêu rất khó xem, lạnh lẽo lại mang theo chút âm u.

Hắn thật sự điên rồi nên mới chạy từ xa tới làm ra chuyện này.

Nhưng hắn đã thử nhịn, cuối cùng lại nhịn không được.

Buổi sáng lúc hắn đăng nhập Weibo liền thấy hình ảnh cô và Đường Nguyên Minh hôn môi, còn thấy được cô bị Đường Nguyên Minh ôm lên lầu, paparazzi còn nói cô ở lại chung cư của Đường Nguyên Minh một đêm.

Trai đơn gái chiếc, trai chưa cưới nữ chưa gả thì thử hỏi có chuyện gì không thể xảy ra chứ?

Buổi sáng nhìn thấy cô, hắn đã muốn xé quần áo cô xem bên trong có dấu vết Đường Nguyên Minh để lại hay không.

Có trời mới biết hắn phí bao nhiêu sức lực mới nhịn xuống được.

Nhưng nguyên ngày nay hắn vẫn không bình tĩnh lại nổi.

Cụ thể là từ tối hôm qua nhìn thấy tấm ảnh cô và Đường Nguyên Minh hôn môi, tâm tình của hắn luôn không dịu lại được.

Cả ngày nay hắn không làm được gì cả.

Trong đầu đều là hình ảnh cô nằm dưới người Đường Nguyên Minh, hắn không thể khống chế nổi nữa, điều duy nhất muốn làm là cởi quần áo cô ra để kiểm tra một phen.

Hơn nữa hắn cũng làm như thế.

“Vì sao không nói lời nào, làm thế vui lắm hay sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn không biết lúc này Lăng Tiêu hận bản thân đến mức nào, hắn cho rằng mình khác với Lăng Hoa Thanh, hắn cảm thấy mình có thể lạnh nhạt đối đãi, nhưng kết quả vẫn bước lên con đường xưa của ông ta.

Cô chỉ cảm thấy nếu bên cạnh Lăng Tiêu đã có Lâm Chi Vũ, hai người cũng tính đến chuyện kết hôn thì vì sao hắn còn tới trêu chọc cô?

Thịnh Hoàn Hoàn đỏ mắt cười lạnh với Lăng Tiêu: “Anh muốn tìm cái gì trên người tôi?”

Cả người Lăng Tiêu lạnh thấu xương: “Đừng nói nữa, để tôi im lặng một lát.”
 
Chương 913


Chương 913

Thịnh Hoàn Hoàn cảm giác bụng lại đang co rút đau đớn, tâm tình càng bực bội: “Hôm qua tôi qua đêm ở nhà Đường Nguyên Minh, nếu chúng tôi đã xảy ra cái gì thì anh nghĩ xé áo tôi là nhìn ra được? Lăng Tiêu, không phải ai cũng ngang ngược thô lỗ như anh.”

Khí thế của Lăng Tiêu lập tức thay đổi: “Thịnh Hoàn Hoàn, tốt nhất cô đừng kích thích tôi, cô gánh hậu quả không nổi đâu.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn sắc mặt Lăng Tiêu cũng biết không thể kích thích hắn nữa, có chuyện gì mà người đàn ông này không dám làm?

“Lăng Tiêu, tôi hy vọng đây là lần cuối cùng, đừng để tôi xem thường anh.”

Nói xong câu đó, Thịnh Hoàn Hoàn mở cửa bước lên xe.

Rất nhanh chiếc xe đã biến mất khỏi tầm mắt Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu nhìn theo hướng Thịnh Hoàn Hoàn biến mất với ánh mắt nặng nề, hắn dựa vào đầu xe hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, sắc mặt phức tạp mà lạnh lẽo.

Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn trở về phòng thì lập tức vào phòng tắm, bà dì đã tới, nhưng từ chiều đến tối chỉ thấy một chút đỏ, bụng lại co rút đau đớn ghê gớm.

Cô muốn uống thuốc giảm đau, nhưng tìm thật lâu cũng không ra nên lập tức bực bội đá văng hộp thuốc đi thật xa: “Chết tiệt, cả mày cũng ức hiếp tao.”

Thật vất vả mới dịu lại, cô bảo người hầu đưa ly nước đường đỏ lên rồi nằm xuống nghỉ, cuối cùng cũng cảm thấy đỡ hơn một chút.

….

Hôm nay Triệu Giai Ca rất buồn bực nên một mình đi đến quán bar uống rượu, Lệ Hàn Tư sợ cô ta bị người ta lợi dụng nên luôn canh giữ bên cạnh.

Vì thế anh ta trở thành đối tượng cho Triệu Giai Ca trút giận, đêm nay cô ta nói rất nhiều lời khó nghe, luôn đuổi anh ta đi.

Nhưng dù Triệu Giai Ca nói chướng tai đến mấy thì anh ta chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu: “Em uống say.”

Sau khi đưa Triệu Giai Ca trở về, Lệ Hàn Tư đi đến tiểu khu Lăng Kha ở, trước kia Lăng Kha luôn chờ đợi anh ta, nhưng lần này gõ cửa rất lâu cũng không có ai đáp lại.

Lệ Hàn Tư mới bừng tỉnh nhớ tới hôm qua sau khi mình uống say, Lăng Kha đã nói chia tay với mình.

Nhìn cửa phòng đóng chặt, Lệ Hàn Tư thu tay lại, đang định rời đi thì mấy công nhân đi tới.

Lệ Hàn Tư nghe bọn họ nói: “Kẻ có tiền thật tùy hứng, chín phần nội thất mới mà nói bỏ liền bỏ, đều là hàng xịn đấy, nếu bán lại cũng kiếm được không ít tiền.”

“Tôi thấy rất nhiều thứ đều hoàn toàn mới, cũng không biết người ta nghĩ thế nào, thôi chúng ta đi làm việc đi, dọn cho xong rồi trở về nghỉ ngơi sớm.”

Sau đó Lệ Hàn Tư thấy bọn họ mở cửa phòng Lăng Kha ra rồi đi vào.

Sắc mặt Lệ Hàn Tư sầm xuống, lập tức đi theo vào.

Chỉ thấy căn phòng vốn quen thuộc đã bị dọn dẹp trống không, sô pha anh ta và Lăng Kha từng ngồi cùng, cái giường từng ngủ chung đều biến mất, chỉ còn lại một vài đồ vật lặt vặt trên mặt đất.

Trong lòng dâng trào ngọn lửa hừng hực, anh ta tóm lấy một công nhân mà giận dữ hỏi: “Ai cho các người tiến vào?”

Lệ Hàn Tư đã ngồi trên vị trí đỉnh cao giới thương nghiệp mấy năm nên trên người có khí chất rất uy nghiêm.

Công nhân nhất thời không phản ứng kịp, chỉ ú ớ nói: “Là… Là chủ của nhà này bảo chúng tôi lại đây dọn đồ, nói là muốn bán căn hộ này đi.”
 
Chương 914


Chương 914

Lệ Hàn Tư nghe xong thì khóe miệng nhếch lên một ý cười.

Ý cười rất nhẹ, lại tràn ngập châm chọc trào phúng.

Lăng Kha, không ngờ cô mới là người tàn nhẫn nhất!

Lệ Hàn Tư không hỏi thêm nữa mà buông công nhân ra rồi xoay người rời khỏi tiểu khu.



Khi Đường Dật nhận được điện thoại của Lăng Tiêu thì anh đang mơ một giấc mộng đẹp.

Cô gái nhỏ xinh đáng yêu trong mộng đang ngồi trên đùi anh, chu cái miệng nhỏ mê người thổi mùi hương thơm ngát lên lỗ tai anh, sau đó nâng cằm anh lên rồi từ từ, từ từ mà lại gần.

Ngay vào thời khắc sắp hôn lên môi anh, anh đã bị điện thoại của Lăng Tiêu đánh thức.

Đường Dật bị dựng đầu dậy mang một bụng lửa giận mà nói: “Con mẹ nó ai tìm đường chết, dám quấy nhiễu mộng đẹp của ông đây.”

Sau đó Đường Dật liền nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Lăng Tiêu: “Không muốn sống nữa?”

Đường Dật dâng lên bản năng sinh tồn mà rụt cổ lại: “Lăng gia.”

“Ra đây uống rượu.”

“Bây giờ á?” Đường Dật nhìn đồng hồ trên góc bàn, trời má 1h sáng!

“Cho anh hai mươi phút.”

“Hai mươi phút?” Đường Dật nghe xong thì lập tức lộn nhào ngồi dậy: “Từ chỗ tôi đến Thịnh Thế Danh Môn ít nhất cũng nửa tiếng… Alo? Cái đệt!”

Đường Dật không có thời gian nhớ lại mộng đẹp mà phải lập tức xuống giường mặc quần áo, còn thông minh gọi điện thoại ngay cho Diệp Sâm.

Hiện tại tâm tình Lăng gia không tốt, sao có thể để mình anh đối mặt với lửa giận được?

Đương nhiên phải kéo một cái đệm lưng!

Diệp Sâm nghe xong thì nói chắc nịch: “Nhất định có liên quan đến Thịnh Hoàn Hoàn.”

Cho nên đại gia này nhịn một ngày, rốt cuộc cũng không nhịn nổi nữa!

Đường Dật không hiểu ra sao: “Liên quan gì đến Thịnh Hoàn Hoàn?”

Diệp Sâm: “Tối hôm qua cô ấy cả đêm không về ngủ, anh không biết à?”

“Cô ấy không về ngủ liên quan gì đến Lăng gia?” Đường Dật càng khó hiểu: “Bọn họ đã ly hôn, hơn nữa trước đó không phải Lâm Chi Vũ cũng qua đêm ở Lăng Phủ sao? Còn có tin hai người sắp kết hôn nữa mà.”

Diệp Sâm cười cười: “Chờ đi, kết hôn không thành đâu.”

“Vì sao?”

“Thân thể đàn ông thành thật hơn cái mồm nhiều, đêm party độc thân của Thịnh Hoàn Hoàn, anh không phát hiện ánh mắt Lăng Tiêu nhìn Thịnh Hoàn Hoàn tràn ngập chiếm hữu à?”

“Có sao?”

“Anh chỉ lo làm trò mập mờ với Lăng Kha, trong mắt còn thấy được ai nữa.”

Đường Dật nghĩ đến giấc mơ vừa rồi thì sắc mặt có chút phức tạp: “Đừng nói bừa, một trò chơi mà thôi, anh nói tiếp đi.”

Diệp Sâm không trêu chọc Đường Dật nữa: “Nói đơn giản một chút, chỉ cần Lăng Tiêu còn cảm thấy hứng thú với thân thể của Thịnh Hoàn Hoàn thì anh ta không thể thật sự buông bỏ cô ấy.”

“Ý anh là Lăng gia còn muốn ngủ với vợ trước?”

“Ờ!”
 
Chương 915


Chương 915

“Biến thái hả, còn muốn ngủ thì ly hôn làm gì!”

“Vậy phải hỏi đại gia nhà anh suy nghĩ cái gì.”

Đường Dật lập tức hiểu ra, vội cầu cứu Diệp Sâm: “Đại ca, anh cũng biết tôi không có kinh nghiệm gì trong chuyện tình cảm, nếu tôi đi như thế thì sẽ chết mất xác luôn, cầu xin anh cứu em trai này với.”

Diệp Sâm đầu bên kia điện thoại lộ ra nụ cười như hồ ly: “Có chỗ tốt gì? Lần trước tôi còn chưa tính sổ với anh chuyện anh gài tôi đấy.”

Đường Dật lập tức chịu thua: “Anh muốn cái gì tôi cũng chịu.”

Khi Đường Dật đi đến Thịnh Thế Danh Môn, Lăng Tiêu chỉ vào vị trí bảo anh ngồi xuống, sau đó cứ uống hết ly này đến ly khác, từ đầu tới đuôi không nói một câu.

Đây mà mời anh đi uống rượu cái gì, rõ ràng là kêu anh ra nhìn hắn uống.

Cũng may anh quá nhìn xa trông rộng, đã thông minh gọi Diệp Sâm lại đây cùng, nếu không đêm nay chẳng phải anh nghẹn chết rồi sao?

Nhưng anh chờ nửa giờ mà Diệp Sâm vẫn chưa tới, cái tên này không thù dai như thế đó chứ?

Lần trước anh chỉ mượn danh nghĩa của anh ta gọi Lăng gia ra xem náo nhiệt thôi mà, có cần keo kiệt như thế không?

Đường Dật đâu biết rằng do mình liên tục chê bai Nam Tầm nên Diệp Sâm đã có ý kiến với anh từ lâu, hỏi sao không nhân cơ hội này chơi anh chứ?

“Lăng gia, xảy ra chuyện gì vậy?” Đường Dật không muốn chết trong im lặng, Diệp Sâm chậm chạp không tới nên anh đành căng da đầu trò chuyện với Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu ngước mắt lạnh lùng liếc nhìn anh một cái.

Đường Dật lộ ra cười hiền từ mà quan tâm hỏi: “Có chuyện gì ngài cứ nói đi, để tiểu nhân chia sẻ với ngài?”

Lăng Tiêu nhíu mày: “Anh biến thành thái giám từ hồi nào?”

Đường Dật lập tức kêu oan: “Anh hai, anh không biết hiện tại mình dọa người đến mức nào sao, tôi hoài nghi lát nữa tôi không còn mạng đi ra ngoài nữa đấy.”

Lăng Tiêu cười lạnh: “Vậy sao anh còn không đi, chờ tôi uống say thì anh nhất định phải chết.”

Đường Dật cười gượng: “Nói giỡn thôi, ai không biết anh ngàn ly không say, nói đi, công việc hay là việc riêng?”

Lăng Tiêu lạnh lẽo liếc anh một cái rồi lại bắt đầu uống rượu giải sầu.

Đường Dật hoài nghi có phải EQ của mình quá thấp khiến vị đại gia này không muốn nói nhiều không, nhưng hắn muốn uống rượu trong im lặng thì kéo anh ra đây làm gì?

Đường Dật lòng đầy buồn bực, nhưng lại giận mà không dám nói gì.

Một giờ sau, Diệp Sâm thư thả tới muộn.

Đường Dật cảm thấy thật mệt mỏi: “Sao anh không đợi đến hừng đông rồi đến luôn đi?”

Cũng không nhìn xem hiện tại là mấy giờ, thêm ba tiếng nữa là trời sáng luôn rồi.

Diệp Sâm vờ như không nhìn thấy Đường Dật mà ngồi xuống bên cạnh Lăng Tiêu, đi thẳng vào chủ đề: “Đi gặp Thịnh Hoàn Hoàn?”

Lăng Tiêu không trả lời.

Diệp Sâm lại hỏi: “Không nhịn xuống, lột đồ người ta?”

Lăng Tiêu vẫn trầm mặc.
 
Chương 916


 

Chương 916

Diệp Sâm nhìn chằm chằm mặt Lăng Tiêu vài giây: “Làm người ta khóc rồi đúng không, sao mặt không sưng, Thịnh Hoàn Hoàn này cũng quá dịu dàng! Nếu là Nam Tầm thì chắc đã liều mạng với tôi rồi.”

Đường Dật trợn mắt há hốc mồm, trò chuyện như vậy cũng được sao?

Sau đó Lăng Tiêu khinh thường mà mở miệng: “Anh là tình đơn phương, có thể so được à?”

Diệp Sâm cười cười: “Nếu Thịnh Hoàn Hoàn không cùng đường thì có chịu gả cho anh không? Không tin hiện tại anh hỏi thử xem cô ấy còn muốn lấy anh không.”

Lăng Tiêu lại không nói, chỉ đổ thêm một ly rượu mạnh rồi im lặng uống.

Đường Dật nhịn không được mở miệng: “Lăng gia, rốt cuộc anh có ý định gì với Thịnh Hoàn Hoàn, mới ly hôn có một tuần mà anh đã hối hận rồi?”

Đáp lại Đường Dật là một ánh mắt sắc bén như đao.

Đường Dật sờ sờ mũi, thôi tốt nhất anh đừng nói chuyện!

Diệp Sâm lại hỏi: “Lâm Chi Vũ kia là như thế nào?”

Lăng Tiêu lạnh nhạt mở miệng: “Cô ấy là ân nhân của Thiên Vũ.”

Diệp Sâm hiểu rõ mà nói một câu: “Khó trách.”

Lúc trước Lăng Thiên Vũ bị ngược đãi ở Mỹ, là Lâm Chi Vũ nhiều lần báo cảnh sát nên cảnh sát mới xuất hiện kịp thời cứu giúp cậu lúc bị ngược đãi.

Lâm Chi Vũ ở toà nhà đối diện, đôi khi Lăng Thiên Vũ bị đánh rồi nhốt ngoài ban công chịu lạnh chịu đói cả ngày, là cô lén đưa nước và đồ ăn cho cậu bé.

Khi đến đêm khuya tĩnh lặng, cô còn để đèn sáng cho Lăng Thiên Vũ, đưa chăn ấm, kể chuyện xưa an ủi, dỗ cậu đi vào giấc ngủ.

Lâm Chi Vũ là ánh sáng xuất hiện khi Lăng Thiên Vũ rơi vào lao tù, chiếu sáng thế giới đen tối của cậu bé, sưởi ấm thân thể lạnh lẽo làm cậu có dũng khí sống sót.

Cho nên không ai thay thế được vị trí của Lâm Chi Vũ trong lòng Lăng Thiên Vũ, có lẽ chỉ có cô mới kéo cậu bé ra khỏi bóng tối được.

Lăng Tiêu nói: “Đúng là Lâm Chi Vũ rất tốt bụng, hơn nữa cô ấy sẽ là một người mẹ tốt, cũng là một người vợ hiểu chuyện.”

Diệp Sâm hỏi: “Vậy anh sẽ cưới cô ấy?”

Lăng Tiêu im lặng.

Diệp Sâm như một chuyên gia tâm lý, con giun trong bụng Lăng Tiêu: “Trước tối hôm qua anh sẽ chắc nịch mà trả lời tôi là sẽ cưới, hôm nay gặp được Thịnh Hoàn Hoàn lại bắt đầu dao động.”

Lăng Tiêu lại uống một hơi cạn sạch ly rượu trong tay, kiên quyết nói: “Tôi sẽ không để ai ảnh hưởng quyết định của mình.”

Hơn nữa hiện tại hắn đã rõ tại sao lúc trước Thiên Vũ chỉ gặp Thịnh Hoàn Hoàn một lần mà đã thân cận cô như vậy, hoá ra là vì cô rất giống Lâm Chi Vũ.

Thịnh Hoàn Hoàn chỉ là một điều ngoài ý muốn trong đời hắn, hắn sẽ không để cô ảnh hưởng đến cuộc đời mình, càng không để mình biến thành dáng vẻ của ba.

Diệp Sâm kéo kéo khóe miệng, giọng nói mang theo chút than vãn bất đắc dĩ: “Đáng tiếc có vài người và việc trong đời là không thể khống chế, gặp được cô ấy, anh sẽ biết lý trí và nguyên tắc đều là chó má.”

“Anh sẽ điên cuồng muốn cô ấy, muốn chiếm cô ấy làm của riêng, nhốt cô ấy ở bên cạnh, làm trong mắt trong lòng cô ấy chỉ có anh, mặc kệ cô ấy có chịu hay không.”

Đường Dật không thể hiểu nổi: “Tư tưởng này của anh thực biến thái, anh không biết dưa hái xanh không ngọt à? Nếu tôi coi trọng cô gái nào thì nhất định sẽ làm cô ấy mê mệt mình, làm ngày nào không gặp tôi cô ấy cũng ngủ không được.”
 
Chương 917


Chương 917

Diệp Sâm cười lạnh: “Nếu anh thử hết mọi cách mà cô ấy vẫn chướng mắt anh thì sao?”

Đường Dật nhún vai: “Vậy chứng minh anh không phải dạng cô ấy thích, nhân lúc còn sớm từ bỏ đi! Thế giới này lớn như vậy, cần gì thắt cổ trên một thân cây?”

Diệp Sâm “A” một tiếng, chỉ vào Đường Dật và nói: “Chỉ dựa vào những lời này của anh thì đời này anh nhất định sẽ bị phụ nữ tra tấn không ít lần.”

Đường Dật tự tin cười nói: “Tôi nói cho anh biết, không có khả năng, tôi sẽ không cố chấp giống như anh đâu.”

Diệp Sâm: “Đừng có nói sớm quá.”

Lăng Tiêu cau mày kiếm lại: “Hai người ồn quá, có thể để tôi im lặng một chút không?”

Đường Dật làm ra động tác ngậm miệng, ý bảo Diệp Sâm tiếp tục khuyên Lăng Tiêu, anh đã chấp nhận điều kiện của Diệp Sâm rồi.

Diệp Sâm đổ ly rượu, ngón tay thon dài nhẹ nhàng đong đưa ly rượu, đặt bên miệng khẽ nhấp một ngụm rồi mới nói tiếp: “Các người có phát hiện không, Lâm Chi Vũ trông rất giống Thịnh Hoàn Hoàn.”

Đường Dật: “Không đui đều nhìn ra được.”

Lăng Tiêu khẽ nâng mắt lên: “Anh muốn nói cái gì?”

Diệp Sâm: “Không có gì, chỉ thuận miệng nhắc tới thôi, phụ nữ anh thích đều cùng một dạng.”

Lăng Tiêu: “Họ không cùng một dạng người.”

Diệp Sâm: “Ý tôi là vẻ ngoài.”

Đường Dật: “Tôi cảm thấy Lâm Chi Vũ càng có khí chất, xinh đẹp lại dịu dàng, vóc người cũng tuyệt.”

Diệp Sâm: “… Anh nói rất đúng, mấu chốt là bằng cấp người ta cũng cao.”

Sau đó ánh mắt họ đều liếc về hướng Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu im lặng.

Thấy Lăng Tiêu không cắn câu, Diệp Sâm và Đường Dật cũng không có hứng thú.

Diệp Sâm vỗ vỗ bả vai Lăng Tiêu: “Nếu quyết định rồi thì đi theo lựa chọn của anh đi, đừng để Thịnh Hoàn Hoàn và Đường Nguyên Minh quấy rầy bước chân của anh, nói không chừng sau này con anh và con họ còn có thể trở thành bạn tốt.”

“Không có khả năng.” Lăng Tiêu buột miệng thốt ra.

Diệp Sâm: “Không có khả năng cái gì? Thịnh Hoàn Hoàn không có khả năng ở bên cạnh Đường Nguyên Minh? Hay là họ không có khả năng có con?”

Lăng Tiêu lộ ra vẻ mặt hung ác, bỗng đứng bật dậy: “Xin lỗi không tiếp được.”

Nhìn Lăng Tiêu mang theo hơi lạnh rời đi, Đường Dật vỗ vỗ ngực: “Làm tôi sợ muốn chết, mấy người đàn ông đang yêu các người trở mặt còn nhanh hơn lật bánh tráng.”

Diệp Sâm tà ác đẩy đẩy mắt kính tơ vàng trên mặt: “Chờ xem, không kết hôn nổi đâu.”

Đường Dật sờ sờ cằm: “Tâm tư của Lăng gia thật làm người ta khó nắm lấy.”

Diệp Sâm cười lạnh: “Thứ mạnh miệng điển hình.”

Trong biệt thự lưng chừng núi.

Một người đàn bà trung niên khoảng năm mươi tuổi trông có vẻ mỏi mệt tiến vào phòng sách của Lăng Hoa Thanh, cung kính khom người: “Nhị gia.”

Lăng Hoa Thanh xoay người nhìn người đàn bà trước mặt: “Rốt cuộc cô cũng trở lại, có chuyện này tôi muốn giao cho cô đi làm, trừ cô ra tôi không tin ai được cả.”
 
Chương 918


Chương 918

Hà Song gục đầu xuống: “Nhị gia có thể tin tưởng tôi, tôi nhất định sẽ không làm ngài thất vọng.”

Lăng Hoa Thanh đưa tóc và máu lấy được cho Hà Song: “Cầm đi xét nghiệm DNA, không thể để kẻ nào nhúng tay.”

Hà Song gật đầu: “Vâng, tôi đi làm ngay.”

Sau khi Hà Song đi rồi, Lăng Hoa Thanh trở lại phòng ngủ thì thấy An Lan nằm trên giường đưa lưng về phía mình, hơi thở đều đều.

Lăng Hoa Thanh đi qua lật An Lan lại rồi duỗi tay vào dưới váy ngủ của bà.

An Lan lập tức tỉnh táo lại: “Buông tôi ra, tên súc sinh.”

Lăng Hoa Thanh giơ tay tát mạnh một cái vào mặt An Lan, bóp chặt cổ bà muốn làm gì thì làm.

Sau khi kết thúc, An Lan mình đầy thương tích, khóe miệng đổ máu, dùng ánh mắt căm hận điên cuồng quát lên: “Tôi nhất định sẽ giết ông.”

Lăng Hoa Thanh cúi người liếm liếm máu trên khóe miệng bà, cười như một con quỷ: “Trước khi chết tôi sẽ kéo bà chôn cùng, cho nên đừng làm chuyện ngu xuẩn nữa.”

Nói xong, Lăng Hoa Thanh buông bà ra rồi đứng dậy đi vào phòng tắm.

Nghe trong phòng tắm truyền đến tiếng nước, An Lan ra khỏi phòng gọi điện thoại: “Hà Song đã trở lại, tôi muốn cậu giết bà ta.”

Sau lưng An Lan bỗng phát lạnh, bà quay đầu liền thấy Lăng Hoa Thanh đứng ở phía sau.

An Lan biến sắc, lập tức tắt điện thoại.

“Gọi cho ai?” Lăng Hoa Thanh giật lấy điện thoại: “Mật khẩu.”

Trên điện thoại của An Lan có đặt mật khẩu, Lăng Hoa Thanh mở không ra, thấy bà không nói lời nào thì ông ta lại duỗi tay bóp lấy cổ bà: “Tôi hỏi mật khẩu.”

An Lan cười lạnh: “Có giỏi thì tự ông mở khoá đi, ở trong tù nhiều năm như thế, có nhận ra mình cách biệt với xã hội không?”

“Tôi hỏi bà mật khẩu.” Hai mắt Lăng Hoa Thanh đỏ rực: “Bà nói chuyện điện thoại với ai, Diệp Chính Lan hay là Đường Thắng Văn? Có phải bà nhờ họ phái người ám sát tôi hay không?”

An Lan thấy chết không sờn mà cười nói: “Ông vĩnh viễn không biết được.”

“Không nói đúng không?” Lăng Hoa Thanh kéo tóc An Lan, lôi bà vào nhà rồi đi thẳng về hướng phòng tắm.

Nước còn đang chảy ào ào, bồn tắm đã sắp đầy, Lăng Hoa Thanh ấn mặt An Lan vào trong nước: “Nói hay không, nói hay không.”

Ông ta như một con ác ma với đôi mắt đỏ ngầu, nắm lấy tóc An Lan liều mạng ấn bà vào bồn tắm, miệng luôn lặp lại: “Nói hay không, nói hay không…”

An Lan liều mạng giãy giụa, cuối cùng càng ngày càng yếu.

Bà cho rằng mình sắp bị Lăng Hoa Thanh làm chết đuối, khi sắp không thở nổi nữa, cảm giác không cam lòng trong lòng dần yếu đi: Chết cũng tốt, chết rồi thì có thể thoát khỏi cuộc đời bế tắc này.

Nhưng Hà Song còn chưa chết, Lăng Hoa Thanh còn chưa chết, sao bà có thể chết?

Lúc trước Lăng Hoa Thanh sai Hà Song đến Mỹ gài bẫy làm An Niên nhiễm ma túy, cuối cùng bị tai nạn xe chết thảm ở xứ lạ quê người, nếu bà không báo thù này thì thành quỷ cũng không yên lòng.

Còn Tích Nhi đáng thương của bà nữa, bà vừa biết con bé còn sống.

Ý thức của An Lan dần dần mơ hồ, nhưng lúc này da đầu lại tê rần, rốt cuộc gương mặt cũng rời khỏi nước, bà ho sù sụ lên rồi tham lam hít thở không khí.

Lăng Hoa Thanh bóp chặt cằm bà rồi âm u nói: “Yên tâm, tôi sẽ không để bà chết dễ dàng như thế, tôi sẽ để bà tồn tại nhìn bọn chúng chết từng người từng người một.”
 
Chương 919


Chương 919

Ngón cái của ông ta cọ qua cánh môi của bà, khóe miệng hơi nhếch lên như một con ác quỷ khát máu: “Bà nói xem nên bắt đầu từ ai trước?”

Không đợi An Lan nói gì, Lăng Hoa Thanh đã đưa ra đáp án: “Cứ từ Thịnh Xán trước đi! Ai bảo con gái ông ta dám dụ dỗ con trai chúng ta?”

Rốt cuộc An Lan đã thở lại bình thường được, bà gian nan mở miệng: “Tôi sẽ không để ông thực hiện được.”

Lăng Hoa Thanh khinh thường cười lạnh: “Bà cho rằng hiện tại mình còn làm gì được?”

Lăng Hoa Thanh buông An Lan ra rồi đi nhanh rời khỏi phòng tắm, lát sau An Lan nghe thấy giọng ông ta truyền đến từ bên ngoài: “Người đâu, dọn sạch tất cả thiết bị thông tin trong phòng, không được để phu nhân rời khỏi gian phòng này nửa bước.”

Đêm nay Thịnh Hoàn Hoàn mơ thấy một giấc mộng.

Trong mơ có một Lăng Tiêu bản thu nhỏ ngồi trên đầu giường nhìn cô cười.

Trên người đứa bé chỉ mặc một cái tã giấy, cả người mũm mĩm trắng trẻo, trông cực kỳ đáng yêu.

Đến hừng đông Thịnh Hoàn Hoàn đã quên mất giấc mộng này.

Khi đi ra từ phòng tắm, tâm tình Thịnh Hoàn Hoàn rất bực bội, kinh nguyệt của cô lại ngừng, hôm qua chỉ có chút đỏ, hôm nay lại không có gì nữa.

Thịnh mẫu gõ cửa tiến vào, thấy cô còn nằm trên giường thì sốt ruột hỏi: “Sao con còn nằm trên giường?”

Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt buồn ngủ, mắt lim dim trả lời: “Hôm nay không cần đi thi, để con ngủ thêm một lát đi ạ.”

Thịnh mẫu tiến lên lật chăn lên: “Còn ngủ, công ty gọi đến máy của mẹ rồi kìa, mau rời giường đến công ty đi, họ nói là quay quảng cáo gì đó.”

“Không phải nói là buổi chiều sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn sờ sờ điện thoại, phát hiện điện thoại đang tắt máy, khởi động lại mới thấy có rất nhiều cuộc gọi nhỡ.

Hình như là cô ngại ồn nên đã tắt máy!

Cô vội gọi lại cho người ta: “Không phải anh nói buổi chiều mới quay chụp sao?”

Trương Tân Lập phòng quảng cáo vừa nghe vậy thì lập tức hộc máu: “Thịnh tổng, có phải cô chơi tôi không, ai nói là buổi chiều?”

Thịnh Hoàn Hoàn chớp chớp mắt, ai nói ta?

Hình như là trong mộng…

Trời ạ, nhất định là cô mệt quá, không thì do gần đây áp lực quá lớn!

Thịnh Hoàn Hoàn vội rời giường, trên đường cũng gọi lại cho Đường Nguyên Minh, thì ra tối nay có một bữa tiệc để mở ra thị trường hải ngoại cho dự án mới.

“Được rồi, em sẽ dẫn Tuấn Tài đi cùng.”

Cả ngày hôm đó Thịnh Hoàn Hoàn luôn bận rộn trong công ty.

Đến chạng vạng, Thịnh Hoàn Hoàn gọi Tống Chí Thượng vào hỏi chuyện: “Chú Tống, công ty chúng ta ai uống rượu giỏi?”

Tống Chí Thượng ngẫm nghĩ: “Cô dẫn Thẩm Nam và Thẩm An Nhiên đi cùng đi.”

Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Vậy dẫn họ theo, chú để ý bọn Chu Tín giúp tôi, trong khoảng thời gian này tôi bận thi đấu nên chuyện ở công ty vất vả cho mọi người.”

Tống Chí Thượng lo lắng nói: “Gần đây cô quá nổi bật, tôi sợ phe Chu Tín sẽ có hành động.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười lạnh: “Bọn họ ra tay càng tốt, tôi đang đợi cơ hội xử lý họ đây, chú Tống, chú cũng muốn cẩn thận một chút, hiện tại chú là trợ lực lớn nhất của tôi, bọn họ sẽ nhắm vào chú đấy.”
 
Chương 920


Chương 920

Tống Chí Thượng cười nói: “Cô không cần lo cho tôi, tôi cũng lăn lộn trong thương trường mấy năm nay nên biết thủ đoạn mà bọn họ quen dùng.”

Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Tôi tin tưởng chú, nhưng cẩn thận một chút thì tốt hơn.”

“Biết rồi, cô đấy, hiện tại càng ngày càng giống ba cô!”

“Vậy tốt hay là không tốt?”

“Tốt chứ…”

Không bao lâu sau, Thịnh Hoàn Hoàn dẫn Thẩm Nam, Thẩm An Nhiên và Tuấn Tài đi đến Thịnh Thế Danh Môn, chiêu đãi bạn bè quốc tế thì đương nhiên phải tổ chức ở nhà hàng nổi danh nhất Hải Thành, ăn nhậu chơi bời cộng thêm làm đủ mọi thứ.

Rất nhanh phe Chu Tín đã nghe được tiếng gió.

Cao Tễ nói: “Thịnh Hoàn Hoàn đang lúc nổi bật, chúng ta không mau đè ép xuống thì sau này Thịnh Thế không đến phiên chúng ta lên tiếng nữa đâu.”

Dương Lập cũng nói: “Là chúng ta coi thường cô ta, mau nghĩ cách kéo cô ta khỏi vị trí kia, nếu không mấy lão già này sẽ luôn bị cô ta hạn chế.”

Một lúc sau Chu Tín mới mở miệng: “Tạm thời không thể động vào Thịnh Hoàn Hoàn, hiện tại cô ta đang nổi tiếng, rất nhiều truyền thông đang moi tin về cô ta, đừng bị người ta bắt được nhược điểm.”

Chu Tín dừng một chút rồi nói: “Nhưng có thể động vào Tống Chí Thượng, không có nanh vuốt thì muốn xử lý Thịnh Hoàn Hoàn cũng dễ dàng.”

Khi Thịnh Hoàn Hoàn chạy tới thì hầu như mọi người đã đến đông đủ, cô còn thấy được vợ chồng Hàn Tín, chuyện này coi như bất ngờ ngoài dự kiến.

“Xin lỗi các vị, tôi đến muộn nên tự phạt một ly.” Thịnh Hoàn Hoàn xin lỗi cười cười với mọi người, nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.

Người Pháp Henry ngồi bên cạnh Đường Nguyên Minh bị vẻ đẹp của Thịnh Hoàn Hoàn làm sững sờ, vội quay qua hỏi anh: “Vị tiểu thư này là?”

Đường Nguyên Minh đáp lại bằng tiếng Pháp rất trôi chảy: “Đây là đối tác của công ty chúng tôi, giám đốc Thịnh Thế – Thịnh tiểu thư.”

Henry lại hỏi: “Thịnh tiểu thư còn độc thân không?”

Ánh mắt Đường Nguyên Minh lạnh đi: “Cô ấy là vị hôn thê của tôi.”

Henry nghe xong thì rất thất vọng, quá đáng tiếc, hiếm khi nhìn thấy một người đẹp hợp ý hắn ta như thế.

Đường Nguyên Minh lại cảnh cáo: “Henry, đừng có ý đồ với cô ấy.”

Henry cười nói: “Yên tâm, cô ấy là của anh, tôi sẽ không động vào.”

Ai bảo hắn ta đang ở địa bàn của người khác?

Nếu là ở Pháp thì thế nào cũng phải giành được cô.

Henry nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, càng xem càng thích, cảm giác trong ngực ngứa ngáy: “Không phải Hoa Hạ các người có quy tắc đến trễ phải tự phạt ba ly sao, Thịnh tiểu thư chỉ uống một ly cũng quá không có thành ý.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Henry nói tiếng Trung lưu loát, chỉ thấy ngũ quan hắn ta thâm thúy, có đôi mắt màu lam, trông có vẻ rất anh tuấn phong lưu.

Thịnh Hoàn Hoàn từng gặp qua quá nhiều ánh mắt sững sờ và ái mộ, cho nên đặc biệt hiểu rõ tâm tư của Henry.

Vì không để hắn ta có cơ hội làm khó, Thịnh Hoàn Hoàn cười cười rồi hào phóng nói: “Ngài thực hiểu biết truyền thống của Hoa Hạ chúng tôi, xem ra không tránh được hai ly còn lại rồi, vậy…”

Kế tiếp Thịnh Hoàn Hoàn lại đổ hai ly rượu cho mình.

Thẩm Nam muốn uống thay cô, lại bị Thịnh Hoàn Hoàn từ chối.

“Thịnh tiểu thư uống quá giỏi, thật là nữ trung hào kiệt.” Henry giơ ngón tay cái lên với Thịnh Hoàn Hoàn, tiếp theo lại đổi giọng: “Nhưng thái độ cô tránh né rất không tốt, vậy không phải đang xem thường bạn bè quốc tế chúng tôi sao? Có phải nên tự phạt ba ly không?”

Mặt Đường Nguyên Minh trầm xuống: “Henry.”

Henry cười cười, nhún vai và nói: “Xin lỗi lão Đường, chúng tôi không cảm nhận được thành ý của các người, thế thì vụ làm ăn này khó bàn lắm đấy!”
 
Chương 911


Chương 911

Thịnh Hoàn Hoàn bình tĩnh rút tay về, lạnh nhạt nói với Mộ Tư: “Tôi chỉ không muốn anh lấy sức khoẻ của mình ra đùa thôi.”

“Yên tâm, anh rất yêu quý nó.” Mộ Tư cười cười, nhìn gương mặt quen thuộc trước mặt, cảm giác trong tim càng không che giấu được, giọng anh ta hơi khàn khàn: “Hoàn Hoàn, đi ăn bữa cơm với anh đi! Đã thật lâu chúng ta không cùng nhau ăn cơm.”

Giọng Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt nghiêm khắc: “Hiện tại anh nên lập tức về bệnh viện nằm.”

Mộ Tư nghe xong thì nét mặt càng dịu dàng, như một chàng trai ngoan ngoãn: “Được, anh nghe em.”

Nhìn theo Mộ Tư rời đi, Thịnh Hoàn Hoàn và các đồng đội họp mặt.

Hôm nay mọi người rất vui vẻ, Mao Tuấn nói muốn mời mọi người đi ăn một bữa ngon, Thịnh Hoàn Hoàn nhận được điện thoại của Tống Chí Thượng, phải về công ty nên không đi theo.

Cô chào hỏi vợ chồng Thịnh Tư Nguyên và Hàn Tín rồi trở về công ty.

Khi về đến công ty, cô mới biết hôm nay các cao tầng đã cãi nhau túi bụi trong phòng họp.

Nhưng việc nhỏ này đã không thể làm cô đau đầu, không phải chỉ chụp mấy tấm ảnh và một quảng cáo nhỏ thôi sao, cô lập tức triệu tập hội nghị khẩn cấp.

Sau vài lần chiến đấu, đám người Chu Tín cũng biết tài ăn nói của Thịnh Hoàn Hoàn ghê gớm đến cỡ nào nên lần này không nhắm vào chuyện trang sức trên tay cô nữa. Thịnh Hoàn Hoàn có ảo giác như họ đang hài hòa cùng phát triển huy hoàng.

Đêm đó Thịnh Hoàn Hoàn bận đến khuya mới trở về, khi còn cách Thịnh gia mấy trăm mễ thì đột nhiên bị một chiếc siêu xe màu lam lao tới chặn đường.

Thịnh Hoàn Hoàn nhận ra chiếc xe này, cô từng nhìn thấy trong gara của Lăng Tiêu.

Mà lúc này Lăng Tiêu đang ngồi trong chiếc xe phong cách đó, khuôn mặt tuấn tú lạnh căm căm đang mím chặt môi mỏng đối diện với cô cách hai lớp kính.

Thịnh Hoàn Hoàn không biết vì sao Lăng Tiêu xuất hiện ở chỗ này, càng không rõ vì sao hắn lại chặn đường mình.

Chẳng lẽ là cục tức hồi sáng còn chưa trút hết ra, hắn biết cô không ngoan ngoãn chịu phạt?

Nếu là thật thì đúng là làm khó hắn, nhà giàu số một Hải Thành bận rộn như thế mà còn phải đích thân đến chặn đường cô.

“Xuống xe.” Rất nhanh Lăng Tiêu đã xuất hiện trước mặt cô, giọng nói mang theo ý ra lệnh không cho phép kháng cự.

Trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn trầm xuống, lại là cái giọng điệu này, hình như hắn đã quên họ đã ly hôn, cô không còn gì nhờ vã hắn nên không cần ăn nói khép nép nữa.

Cô kéo cửa sổ xe xuống, bình tĩnh nhìn người đàn ông trước mặt: “Anh có chuyện gì à?”

Cô không cho rằng bây giờ bọn họ còn có gì để nói.

Lăng Tiêu không trả lời mà chỉ lạnh lẽo lặp lại: “Xuống xe.”

Thịnh Hoàn Hoàn trầm mặc vài giây rồi duỗi tay tháo dây an toàn trên người xuống, hiện tại cô rất mệt, không muốn tiếp tục dây dưa với hắn ở chỗ này.

Hơn nữa hiện giờ nữ thần làm hắn nhớ mãi không quên đã trở lại, hai người đang bàn chuyện cưới hỏi, hắn sẽ chẳng thèm làm gì cô đâu.

Nhưng chuyện xảy ra kế tiếp làm Thịnh Hoàn Hoàn nhận ra mình sai trầm trọng đến mức nào.

Vừa xuống xe Lăng Tiêu đã nắm lấy cổ tay cô rồi cứng rắn kéo cô qua, dùng một tay ấn cô lên đầu xe.

Sau đó cô nghe thấy tiếng cúc áo bung ra.

“Lăng Tiêu anh làm cái gì vậy, buông tôi ra.”
 
Chương 912


Chương 912

Thịnh Hoàn Hoàn bị doạ đến biến sắc, lập tức ra sức giãy giụa.

Nhưng Lăng Tiêu lại dễ dàng tóm lấy tay cô rồi ấn chúng lên đỉnh đầu, ánh mắt tràn ngập chiếm hữu dời từ chiếc cổ mảnh khảnh thẳng xuống phía dưới.

Trắng nõn nà, không có chút dấu vết nào.

Cái này không giống với tưởng tượng của hắn.

Nhưng cục đá đè lên tim hắn cả ngày lại biến mất vào thời khắc này.

“Buông tôi ra, tên chết tiệt này.” Thịnh Hoàn Hoàn phẫn nộ rống giận vào mặt Lăng Tiêu.

Hành vi của Lăng Tiêu làm cô cảm thấy rất nhục nhã, ánh mắt sắc bén bá đạo đó càng làm cô không thoải mái, dựa vào cái gì mà hắn dám làm thế với cô?

Cũng may Lăng Tiêu không làm gì tiếp, khi cô rống giận lần nữa thì hắn đã buông cô ra.

Thịnh Hoàn Hoàn lập tức nắm chặt áo mình rồi ngồi dậy, hốc mắt đỏ bừng tức giận trừng người đàn ông âm u trước mặt: “Anh có ý gì?”

Hành vi vừa rồi của hắn như đang kiểm tra trên người cô có dấu vết người đàn ông để lại hay không.

Nhưng hắn dựa vào cái gì?

Bọn họ đã ly hôn, hắn có tư cách gì?

Sắc mặt Lăng Tiêu rất khó xem, lạnh lẽo lại mang theo chút âm u.

Hắn thật sự điên rồi nên mới chạy từ xa tới làm ra chuyện này.

Nhưng hắn đã thử nhịn, cuối cùng lại nhịn không được.

Buổi sáng lúc hắn đăng nhập Weibo liền thấy hình ảnh cô và Đường Nguyên Minh hôn môi, còn thấy được cô bị Đường Nguyên Minh ôm lên lầu, paparazzi còn nói cô ở lại chung cư của Đường Nguyên Minh một đêm.

Trai đơn gái chiếc, trai chưa cưới nữ chưa gả thì thử hỏi có chuyện gì không thể xảy ra chứ?

Buổi sáng nhìn thấy cô, hắn đã muốn xé quần áo cô xem bên trong có dấu vết Đường Nguyên Minh để lại hay không.

Có trời mới biết hắn phí bao nhiêu sức lực mới nhịn xuống được.

Nhưng nguyên ngày nay hắn vẫn không bình tĩnh lại nổi.

Cụ thể là từ tối hôm qua nhìn thấy tấm ảnh cô và Đường Nguyên Minh hôn môi, tâm tình của hắn luôn không dịu lại được.

Cả ngày nay hắn không làm được gì cả.

Trong đầu đều là hình ảnh cô nằm dưới người Đường Nguyên Minh, hắn không thể khống chế nổi nữa, điều duy nhất muốn làm là cởi quần áo cô ra để kiểm tra một phen.

Hơn nữa hắn cũng làm như thế.

“Vì sao không nói lời nào, làm thế vui lắm hay sao?”

Thịnh Hoàn Hoàn không biết lúc này Lăng Tiêu hận bản thân đến mức nào, hắn cho rằng mình khác với Lăng Hoa Thanh, hắn cảm thấy mình có thể lạnh nhạt đối đãi, nhưng kết quả vẫn bước lên con đường xưa của ông ta.

Cô chỉ cảm thấy nếu bên cạnh Lăng Tiêu đã có Lâm Chi Vũ, hai người cũng tính đến chuyện kết hôn thì vì sao hắn còn tới trêu chọc cô?

Thịnh Hoàn Hoàn đỏ mắt cười lạnh với Lăng Tiêu: “Anh muốn tìm cái gì trên người tôi?”

Cả người Lăng Tiêu lạnh thấu xương: “Đừng nói nữa, để tôi im lặng một lát.”
 
Chương 913


Chương 913

Thịnh Hoàn Hoàn cảm giác bụng lại đang co rút đau đớn, tâm tình càng bực bội: “Hôm qua tôi qua đêm ở nhà Đường Nguyên Minh, nếu chúng tôi đã xảy ra cái gì thì anh nghĩ xé áo tôi là nhìn ra được? Lăng Tiêu, không phải ai cũng ngang ngược thô lỗ như anh.”

Khí thế của Lăng Tiêu lập tức thay đổi: “Thịnh Hoàn Hoàn, tốt nhất cô đừng kích thích tôi, cô gánh hậu quả không nổi đâu.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn sắc mặt Lăng Tiêu cũng biết không thể kích thích hắn nữa, có chuyện gì mà người đàn ông này không dám làm?

“Lăng Tiêu, tôi hy vọng đây là lần cuối cùng, đừng để tôi xem thường anh.”

Nói xong câu đó, Thịnh Hoàn Hoàn mở cửa bước lên xe.

Rất nhanh chiếc xe đã biến mất khỏi tầm mắt Lăng Tiêu.

Lăng Tiêu nhìn theo hướng Thịnh Hoàn Hoàn biến mất với ánh mắt nặng nề, hắn dựa vào đầu xe hút hết điếu thuốc này đến điếu thuốc khác, sắc mặt phức tạp mà lạnh lẽo.

Sau khi Thịnh Hoàn Hoàn trở về phòng thì lập tức vào phòng tắm, bà dì đã tới, nhưng từ chiều đến tối chỉ thấy một chút đỏ, bụng lại co rút đau đớn ghê gớm.

Cô muốn uống thuốc giảm đau, nhưng tìm thật lâu cũng không ra nên lập tức bực bội đá văng hộp thuốc đi thật xa: “Chết tiệt, cả mày cũng ức hiếp tao.”

Thật vất vả mới dịu lại, cô bảo người hầu đưa ly nước đường đỏ lên rồi nằm xuống nghỉ, cuối cùng cũng cảm thấy đỡ hơn một chút.

….

Hôm nay Triệu Giai Ca rất buồn bực nên một mình đi đến quán bar uống rượu, Lệ Hàn Tư sợ cô ta bị người ta lợi dụng nên luôn canh giữ bên cạnh.

Vì thế anh ta trở thành đối tượng cho Triệu Giai Ca trút giận, đêm nay cô ta nói rất nhiều lời khó nghe, luôn đuổi anh ta đi.

Nhưng dù Triệu Giai Ca nói chướng tai đến mấy thì anh ta chỉ lạnh nhạt đáp lại một câu: “Em uống say.”

Sau khi đưa Triệu Giai Ca trở về, Lệ Hàn Tư đi đến tiểu khu Lăng Kha ở, trước kia Lăng Kha luôn chờ đợi anh ta, nhưng lần này gõ cửa rất lâu cũng không có ai đáp lại.

Lệ Hàn Tư mới bừng tỉnh nhớ tới hôm qua sau khi mình uống say, Lăng Kha đã nói chia tay với mình.

Nhìn cửa phòng đóng chặt, Lệ Hàn Tư thu tay lại, đang định rời đi thì mấy công nhân đi tới.

Lệ Hàn Tư nghe bọn họ nói: “Kẻ có tiền thật tùy hứng, chín phần nội thất mới mà nói bỏ liền bỏ, đều là hàng xịn đấy, nếu bán lại cũng kiếm được không ít tiền.”

“Tôi thấy rất nhiều thứ đều hoàn toàn mới, cũng không biết người ta nghĩ thế nào, thôi chúng ta đi làm việc đi, dọn cho xong rồi trở về nghỉ ngơi sớm.”

Sau đó Lệ Hàn Tư thấy bọn họ mở cửa phòng Lăng Kha ra rồi đi vào.

Sắc mặt Lệ Hàn Tư sầm xuống, lập tức đi theo vào.

Chỉ thấy căn phòng vốn quen thuộc đã bị dọn dẹp trống không, sô pha anh ta và Lăng Kha từng ngồi cùng, cái giường từng ngủ chung đều biến mất, chỉ còn lại một vài đồ vật lặt vặt trên mặt đất.

Trong lòng dâng trào ngọn lửa hừng hực, anh ta tóm lấy một công nhân mà giận dữ hỏi: “Ai cho các người tiến vào?”

Lệ Hàn Tư đã ngồi trên vị trí đỉnh cao giới thương nghiệp mấy năm nên trên người có khí chất rất uy nghiêm.

Công nhân nhất thời không phản ứng kịp, chỉ ú ớ nói: “Là… Là chủ của nhà này bảo chúng tôi lại đây dọn đồ, nói là muốn bán căn hộ này đi.”
 
Chương 914


Chương 914

Lệ Hàn Tư nghe xong thì khóe miệng nhếch lên một ý cười.

Ý cười rất nhẹ, lại tràn ngập châm chọc trào phúng.

Lăng Kha, không ngờ cô mới là người tàn nhẫn nhất!

Lệ Hàn Tư không hỏi thêm nữa mà buông công nhân ra rồi xoay người rời khỏi tiểu khu.



Khi Đường Dật nhận được điện thoại của Lăng Tiêu thì anh đang mơ một giấc mộng đẹp.

Cô gái nhỏ xinh đáng yêu trong mộng đang ngồi trên đùi anh, chu cái miệng nhỏ mê người thổi mùi hương thơm ngát lên lỗ tai anh, sau đó nâng cằm anh lên rồi từ từ, từ từ mà lại gần.

Ngay vào thời khắc sắp hôn lên môi anh, anh đã bị điện thoại của Lăng Tiêu đánh thức.

Đường Dật bị dựng đầu dậy mang một bụng lửa giận mà nói: “Con mẹ nó ai tìm đường chết, dám quấy nhiễu mộng đẹp của ông đây.”

Sau đó Đường Dật liền nghe thấy giọng nói lạnh lẽo của Lăng Tiêu: “Không muốn sống nữa?”

Đường Dật dâng lên bản năng sinh tồn mà rụt cổ lại: “Lăng gia.”

“Ra đây uống rượu.”

“Bây giờ á?” Đường Dật nhìn đồng hồ trên góc bàn, trời má 1h sáng!

“Cho anh hai mươi phút.”

“Hai mươi phút?” Đường Dật nghe xong thì lập tức lộn nhào ngồi dậy: “Từ chỗ tôi đến Thịnh Thế Danh Môn ít nhất cũng nửa tiếng… Alo? Cái đệt!”

Đường Dật không có thời gian nhớ lại mộng đẹp mà phải lập tức xuống giường mặc quần áo, còn thông minh gọi điện thoại ngay cho Diệp Sâm.

Hiện tại tâm tình Lăng gia không tốt, sao có thể để mình anh đối mặt với lửa giận được?

Đương nhiên phải kéo một cái đệm lưng!

Diệp Sâm nghe xong thì nói chắc nịch: “Nhất định có liên quan đến Thịnh Hoàn Hoàn.”

Cho nên đại gia này nhịn một ngày, rốt cuộc cũng không nhịn nổi nữa!

Đường Dật không hiểu ra sao: “Liên quan gì đến Thịnh Hoàn Hoàn?”

Diệp Sâm: “Tối hôm qua cô ấy cả đêm không về ngủ, anh không biết à?”

“Cô ấy không về ngủ liên quan gì đến Lăng gia?” Đường Dật càng khó hiểu: “Bọn họ đã ly hôn, hơn nữa trước đó không phải Lâm Chi Vũ cũng qua đêm ở Lăng Phủ sao? Còn có tin hai người sắp kết hôn nữa mà.”

Diệp Sâm cười cười: “Chờ đi, kết hôn không thành đâu.”

“Vì sao?”

“Thân thể đàn ông thành thật hơn cái mồm nhiều, đêm party độc thân của Thịnh Hoàn Hoàn, anh không phát hiện ánh mắt Lăng Tiêu nhìn Thịnh Hoàn Hoàn tràn ngập chiếm hữu à?”

“Có sao?”

“Anh chỉ lo làm trò mập mờ với Lăng Kha, trong mắt còn thấy được ai nữa.”

Đường Dật nghĩ đến giấc mơ vừa rồi thì sắc mặt có chút phức tạp: “Đừng nói bừa, một trò chơi mà thôi, anh nói tiếp đi.”

Diệp Sâm không trêu chọc Đường Dật nữa: “Nói đơn giản một chút, chỉ cần Lăng Tiêu còn cảm thấy hứng thú với thân thể của Thịnh Hoàn Hoàn thì anh ta không thể thật sự buông bỏ cô ấy.”

“Ý anh là Lăng gia còn muốn ngủ với vợ trước?”

“Ờ!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom