Cập nhật mới

Dịch Chuyến Xe Bus Số 14

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 385: Quay Lưng Quê Nhà


Người khổng lồ suy nghĩ nói: “Tạm thời không cần lỗ mãng đi, ngươi để ta nhớ thêm chuyện năm đó một chút, để xem có bỏ quên chuyện gì hay không, dù sao những tên này cũng rất quái lạ.”Tôi ừ một tiếng nói: “Ta mời ngươi ăn cái gì đi, đói bụng không?”Người khổng lồ sửng sốt, nháy mắt trong bụng truyền đến tiếng ục ục, hắn đã bị nhốt ở dưới địa lao bị đói bụng bao nhiêu năm, mỗi ngày đều phải ăn bánh màn thầu cứng.Lúc tôi đứng dậy mang theo người khổng lồ đi ăn cơm, hắn lại bùm một tiếng quỳ xuống với tôi.Tôi nói: “Ai ai ai, ngươi làm gì vậy? Nam nhi dưới gối có hoàng kim a, ngươi có biết hay không?”Tôi vội vàng đi qua nâng hắn.

Mẹ nó, dáng người của gia hỏa này quả thật cường tráng không còn gì để nói, hắn quỳ trêи mặt đất cũng cao bằng tôi đứng.

Hắn quỳ trêи mặt đất mà tôi có thể nhìn thẳng vào mắt hắn được.“Nếu không phải là ngươi, ta không biết còn bị nhốt bao nhiêu năm nữa, ta nhớ rõ năm đó Vạn Diệp Tằm Vương bắt ta, nói giữ ta lại tương lai có tác dụng, nhưng không biết là tác dụng gì, cho nên vẫn luôn bị nhốt tới hôm nay, rất cảm tạ ngươi.”Khi nói chuyện, người khổng lồ cúi đầu một cái thật sâu với tôi.Tôi nâng hắn lên, nói: “Không có gì, chuyện nhỏ không tốn sức gì, ngươi đừng để trong lòng.


Đi, đi ăn cơm.”Một đêm đói bụng trong địa lao, tôi cũng là đói mất sức.

Sáng sớm, sau khi tìm được rồi một nhà bán điểm tâm mới là lúc tôi kinh ngạc nhất.Người khổng lồ này quả thực không phải ăn giống như bình thường a.

Tất cả mọi người ngồi ăn xung quanh đều ngây ngẩn cả người, toàn bộ đều trừng to mắt nhìn về phía người khổng lồ này.Vốn dĩ chủ tiệm hấp bánh bao đã không kịp, gia hỏa này lại càng là một tay nhét ba bốn cái vào trong miệng, phồng má từng ngụm từng ngụm nhai.

Canh cũng không phải dùng muỗng uống, mà là trực tiếp bưng chén lên một ngụm một chén, một ngụm một chén.Vỉ hấp bánh bao bên cạnh dần dần chồng cao, tôi đau lòng móc ra ví tiền, may mà trêи người còn mang đủ tiền, nếu không sẽ rất xấu hổ.Khoảng chừng năm phút đồng hồ, người khổng lồ uống sạch một bát canh cuối cùng, cười ngây ngô nói: “Tiểu nhị, sao không lên tiếp?”Bởi vì hắn uống quá nhanh, hai người phục vụ cơ hồ là một trước một sau, từng đợt từng đợt vội vàng giúp hắn đưa canh, nhưng sau một hồi một người phục vụ lại đứng im tại chỗ.“Canh đã không còn.” Người phục vụ kia ngại ngùng nói.Người khổng lồ sửng sốt, lập tức cũng gãi đầu xấu hổ không thôi.

Sau đó ợ một tiếng no nê, cũng không biết nên nói cái gì.Tròng mắt tôi đều sắp rớt trêи mặt đất, nếu là tôi mang theo hắn đi ăn nhà hàng buffet, đảm bảo một tuần sẽ không thể hoạt động được tiếp, tôi muốn cho nhà hàng nhà ai phá sản, nhà đó sẽ phá sản.Đến lúc tính tiền, kỳ thật cũng không bao nhiêu, dù sao cũng chỉ là bữa điểm tâm sáng, chút bánh bao, cháo kê gì đó cũng không mắc.Tính xong là gần một ngàn khối, mẹ nó nha, tên này thật đúng là biết ăn.“Huynh đệ, ta ăn cơm của ngươi, sẽ giúp ngươi làm việc, ta không phải cái loại người vô tình vô nghĩa.

Khi ta còn nhỏ, mẹ ta thường nói làm người phải phúc hậu.”Hắn đi theo phía sau tôi giống như một bảo tiêu, vấn đề là cái bảo tiêu này cũng quá gây chú ý.Hắn cao hơn so với tôi phải ba cái đầu, ném vào trong đám người mà đứng, quả thực chính là một tòa tháp.Tôi ừ một tiếng nói: “Mẹ ngươi nói rất đúng.”Nói xong, tôi gãi gãi đầu cảm thấy có chút không thích hợp, cảm thấy như là tôi đang mắng người?Ở Trung Quốc, rất nhiều người khi nói lời thôi tục, cơ bản thường là đem mẹ người khác ra mà hỏi thăm.


Mà ở ngoại quốc đại đa số là sỉ nhục bằng ngôn ngữ hoặc là khinh bỉ, ví dụ như nói là thiểu năng.Khi tôi đang tìm kiếm một khách sạn, bỗng nhiên trêи đường cái có người phát truyền đơn, ném ra ném ra thế mà có người lên cướp truyền đơn, toàn bộ con đường lâm vào một trận hỗn loạn giữa, tôi đều bị chen ngã trái ngã phải.Người khổng lồ vừa thấy tôi thể trạng yếu ớt, đứng thẳng cũng không xong liền vội vàng túm chặt thân thể của tôi, một tay nhấc tôi lên trêи vai hắn, rồi nói:“Huynh đệ ngồi vững, ta mang ngươi đi.”Bờ vai của hắn thật rộng! Tôi ngồi ở trêи vai hắn giống như ngồi ở trêи người một con lạc đà, đặc biệt là cánh tay trái hắn che chở cho tôi, cơ bắp trêи vai bạo khởi, tôi càng ngồi vững vàng.Cho đến khi tôi cũng cướp được một tờ truyền đơn từ trong đám người hỗn loạn mới biết được, thì ra đây là thịnh hội một năm một lần của tộc Bái Hỏa sắp bắt đầu rồi.Quay lưng quê nhà!Tên cái này hội rất quái lạ, mãi đến khi tôi vào trong một khách sạn, hỏi người ở đây mới biết được thì ra lễ hội này là bắt nguồn từ một cái truyền thuyết.

Một cái truyền thuyết lâu đời của tộc Bái Hỏa.Khoảng mấy trăm năm trước, trong tộc Bái Hỏa từng có một người rời đi nơi này, đi ra thế giới bên ngoài, sau lại là tham gia khởi nghĩa.Lúc ấy quân đội chỗ hắn có khả năng công hãm vương triều hủ bại lúc đó, chỉ tiếc là quân lương không đủ, binh lực cung ứng không đủ, cho nên chậm chạp không phát động quyết chiến cuối cùng.Lúc ấy hắn ở trong quân đã làm tướng quân, xông pha chiến đấu không từ.Hắn sai người trở lại nơi tộc Bái Hỏa ẩn cư để chiêu mộ binh lính.

Lúc ấy quy định người từ mười bốn tuổi cho đến dưới năm mươi tuổi, toàn bộ đều phải ra chiến trường, đánh ra một vương triều thịnh thế, từ đấy có thể quang minh chính đại trở lại sinh hoạt ở thế giới bên ngoài.Nhưng tộc nhân phản đối, nói nếu thất bại bởi triều đình, vậy tộc Bái Hỏa sẽ nghênh đón tai ương diệt tộc.

Chuyện này là hoàn toàn vi phạm di huấn của tổ tiên, cho nên lúc ấy cũng có rất nhiều lão tiền bối không tán thành trưng binh.Cuối cùng thu thập tượng trưng hơn một trăm người, mặc dù nhân số ít, nhưng lương thảo lại tăng rất nhiều, dù sao người ở nơi này không lo ăn mặc, cũng cảm thấy làm như vậy là tốt nhất.Nhưng hơn trăm người này cũng là người a, cũng có cha có mẹ, cũng có vợ có con.Trong đó có thê tử một vị binh lính, trong khi bộ đội sắp hành quân rời đi vùng thế ngoại đào nguyên này lại sống chết ngăn trở quan quân, không cho chồng mình trượng ra chiến trường.Nữ tử này phi thường hiền lành, danh vọng ở nơi này cũng rất cao, rất nhiều lão tiền bối trong tộc cũng nói chuyện giúp hắn, sau một hồi giằng co, quan quân nói một câu:“Ngươi nhìn bọn họ từ phía sau lưng, ta chỉ cho ngươi một lần cơ hội, nếu chọn đúng thì hắn được ở lại!”Bởi vì lúc ấy một trăm binh lính kia đều mặc quân trang, đội mũ giáp không thể nào phân biệt được.

Có thể nói nếu nhìn từ sau lưng, một trăm binh lính kia gần như là giống nhau như đúc.Nhưng cái nữ tử kiavẫn là trong một cái liếc mắt liền tìm được chồng mình.Chuyện này truyền tụng trăm năm, vẫn luôn được hậu nhân ca tụng, nói tình yêu của hai người bọn họ sớm đã vượt qua tất cả.Kỳ thật bản thân tôi cảm thấy nàng kia tìm được chồng mình là bởi vì hai người bọn họ rất yêu nhau, sinh sống bên nhau thời gian lâu dài, vợ chồng hai bên sẽ hiểu rõ đặc điểm của đối phương.

Ví dụ như thích ăn cái gì, thói quen ngủ có tư thế nào…Có thể là lúc ấy cái người binh lính hơi làm ra một động tác quen thuộc hằng ngày, coi như là ám hiệu.Nhưng mà cái này xác thực là một cái chuyện xưa phi thường tốt, tôi nghe xong cũng cảm thấy rất cảm động.


Tôi hỏi bọn họ một chút quy tắc tổ chức cái lễ hội này, lại càng kì quái.Nói là tổ chức lễ hội, kỳ thật nói trắng ra là chính là hội xem mắt.Nam nhân muốn tham gia xem mắt thì đi lên trêи đài, đeo lên mặt nạ.Mà nữ nhân nguyện ý thì cũng mang mặt nạ đứng ở dưới đài.Vòng thứ nhất chính là nam nhân quay mặt vào tường, đưa lưng về phía nữ nhân.Sau đó để nữ nhân chọn lựa, sau khi chọn lựa viết con số ở lòng bàn tay.Vòng thứ hai nữ nhân xoay người, nam nhân cũng xoay người, cứ như vậy, nữ nhân đưa lưng về phía nam nhân, sau đó nam nhân lại chọn lựa, sau khi lựa chọn cũng viết con số ở lòng bàn tay.Vòng thứ ba chính là mọi người tìm kiếm lẫn nhau, tìm kiếm con số mình lựa chọn.Nếu như trong lòng cảm thấy đối phương là con số mình đã lựa chọn, có thể trực tiếp tháo mặt nạ đối phương xuống, nếu thích hợp thì đi báo cáo hôn lễ.Nếu không thích hợp thì tiếp tục chọn.

Mỗi năm đều có rất nhiều người tham gia, cơ bản là nam nữ ngang nhau.Nghe xong điều kiện cùng lựa chọn, tôi tức khắc cảm thấy quả thực chính là thiên đường của điểu ti a, tôi đi.Nhưng mà cũng thật sự bội phục tộc Bái Hỏa ở nơi này.

Lão tổ tiên bọn họ dẫn dắt tộc nhân tới nơi này còn có thể để cho tộc nhân đi ra ngoài.Dù sao nếu chỉ là đồng tông đồng tộc mà nói cũng chỉ là một số ít người, để tránh phát sinh chuyện lσạи ɭυâи, tương lai sẽ ảnh hưởng con cái, cho nên cho phép cùng người ngoại tộc thông hôn.

Nhìn xem lão nhân gia nhà người ta, có bao nhiêu văn minh.Tôi cảm thấy về sau những điểu ti không cưới được vợ, mua không nổi nhà, xe có thể tới một mảnh thế ngoại đào nguyên này.Kết hôn không cần mua tam kim ngũ kim, cũng không cần mua TV máy giặt, càng không cần mời khách nhà hàng, chỉ cần tình đầu ý hợp.Ai, thiên đường a, tôi đều không muốn đi rồi.Khi tôi còn đang âm thầm cảm thán thế ngoại đào nguyên này quả thực chính là thiên đường nhân gian, người khổng lồ bên cạnh bỗng nhiên nhỏ giọng nói với tôi:“A Bố, góc tường có người vẫn luôn ở theo dõi ngươi.”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 386: Mẹ Ngươi Nói Đều Đúng


Tôi sửng sốt nhìn thoáng qua người khổng lồ, sau đó người khổng lồ trực tiếp chỉ vào một người trong góc tường nói: “Chính là hắn vẫn luôn nhìn ngươi.”Mẹ nó!Thiếu chút nữa tôi quỳ rạp trêи mặt đất, chỉ ra và xác nhận cũng không cần phải khoa trương như vậy đi.

Trực tiếp chỉ vào mặt người ta, cái này nếu là có kế hoạch gì, thì đã trực tiếp bại lộ rồi.Người kia đang ngồi uống trà trong góc tường, bị người khổng lồ chỉ như vậy cũng rất là xấu hổ, giống như là một con chuột chạy qua đường, rất muốn tìm một cái khe đất để chui vào đi.

Tôi nói:“Huynh đệ, về sau đừng trực tiếp như vậy.


Có gì thì ngươi nhỏ giọng một chút, lặng lẽ nói cho ta là được, trực tiếp quá không tốt.”Khả năng gia hỏa này bị nhốt đã lâu, không hiểu chơi âm mưu quỷ kế như người ở xã hội hiện tại.Mà trong đại sảnh khách sạn này tuy không có TV, nhưng lại có người kể chuyện.

Hơn nữa hắn kể chuyện lại không phải là Tam Quốc Diễn Nghĩa, Thủy Hử, mà là kể về lịch sử nơi này của bọn họ.

Khỏi phải nói, nghe rất thú vị.Cuối cùng tôi mới biết được, bên trong thế ngoại đào nguyên này của bọn họ thì ra cũng là có tặc a, phi tặc!Vị tiên sinh kể chuyện kia vỗ một cái lên lan can gỗ, trừng mắt, làm bộ tư thế, cao giọng diễn:“Ngưu Tam này từ nhỏ sinh hoạt nghèo khổ nha, không có mặc qua một cái quần nào không thủng đít.

Khi năm hắn tám tuổi, xảo ngộ một vị thế ngoại cao nhân, học được tuyệt kỹ phi thân vượt nóc băng tường.

Từ đây mang theo danh nghĩa, cướp phú tế bần, cũng là một cái giai thoại một thời nha.”Đây hẳn là lời dạo đầu, tôi nghe thấy rất thú vị.

Dù sao tôi cũng đã nghe chán Tam Quốc Diễn Nghĩa với Thủy Hử.

Nói thật Tam Quốc, Thủy Hử, tôi có thể đọc làu làu, cho nên tự nhiên cảm thấy không có gì mới mẻ.Mà cái phi tặc Ngưu Tam này nghe nói cũng là hiệp đạo, nhưng thật ra khiến cho tôi chú ý là cái tiên sinh kể chuyện kia, vừa kể vừa diễn giống như thật, biểu tình cực kỳ phong phú!“Ngưu tam thầm nghĩ không tốt, hắn biết rõ cần phải tiên hạ thủ vi cường, phẩy tay liền từ ống tay áo phóng ra một mũi tên độc!”Vèo!Một tiếng vang nhỏ, tôi mở to hai mắt nhìn, tiên sinh kể chuyện kia diễn tả động tác Ngưu Tam bắn ra tên độc, thế nhưng từ tay áo phóng ra một phi đao bén nhọn thật sự! Hơn nữa phóng thẳng tới trước mặt tôi!“A Bố cẩn thận!” Không chờ tôi phản ứng lại, một tay người khổng lồ nhấc bổng một cái bàn, giúp tôi chặn lại phi đao, đồng thời ném cái bàn về phía tiên sinh kể chuyện kia.Ầm một tiếng, cái bàn bị đập nát, toàn bộ lầu một khách sạn lâm vào một mảnh hỗn loạn.


Mà cái tiên sinh kể chuyện kia một kϊƈɦ không thành liền vội vàng chạy khỏi hiện trường.Tôi chạy tới nhặt cái phi đao kia lên, thấy trêи phi đao có khắc họa một ký hiệu lá dâu, trong lòng cười lạnh nói:“Thiên Diệp Tằm Vương nói là không giết chúng ta, để chúng ta đi, kỳ thật hắn biết rõ nếu hai người chúng ta hợp lực, hắn không phải đối thủ.”Người khổng lồ nói: “Mẹ ta thường nói, tiểu nhân đê tiện mới đánh lén sau lưng!”“ n, mẹ ngươi nói rất đúng.”Tiên sinh kể chuyện kia cũng không phải là đánh lén sau lưng, mà là đánh lén ngay trước mặt tôi.

Tôi còn nói thêm với người khổng lồ:“Đêm nay, làm một vố lớn đi, chuyện này không thể đợi được nữa, vừa rồi tiên sinh kể chuyện kia đã nói rất rõ ràng, tiên hạ thủ vi cường.”Người khổng lồ suy nghĩ rồi nói: “Được! Đêm nay chúng ta giết bằng được!”Mà một đoạn này thời gian tôi vẫn còn lại suy nghĩ, đến tột cùng Tô Trinh ở đâu? Tại sao không có tới tìm tôi? Chẳng lẽ còn là âm thầm trong bóng tối, chờ tôi có nguy hiểm lại xuất hiện trong thời khắc mấu chốt?Không thể không nói, nhân vật do Lão Tổ bồi dưỡng ra không phục không được, tuyệt đối đúng quy cách vệ sĩ hoàng gia đỉnh cấp.Khách sạn trải qua một phen dọn dẹp ngược lại cũng nhanh chóng an tĩnh xuống.

Đường phố bên ngoài lại náo nhiệt lên, thì ra hôm nay đã bắt đầu lễ hội ‘lưng quay quê nhà’, chẳng qua quy mô hôm nay xem như tương đối ít người.Chủ tiệm thấy tôi ngồi ở lầu một khách sạn nhìn ra bên ngoài liền cười nói: “Tiểu tử a, nhìn ngươi đẹp trai như vậy hẳn là đi tham gia đi a, đừng ngồi ở chỗ này không thú vị.”Tôi nói: “Ta là người có vợ rồi a, có mấy người đấy!”Lão bản sửng sốt nói: “Nga, trách không được, vừa nhìn đã biết ngươi chính là công tử đại gia, khí độ bất phàm, nhưng mà ta khuyên ngươi vẫn là đi xem đi.”Nhìn sắc mặt lão bản, lúc này tôi mới hiểu thì ra gia hỏa này có ý muốn đuổi tôi đi, hắn sợ tôi lại sẽ đánh nhau lần nữa, đánh hỏng đồ đạc trong nhà thì làm sao bây giờ? Bồi thường như thế nào?Nếu là như vậy tôi cũng không mặt dày, mang theo người khổng lồ đi ra khách sạn.Chúng tôi một đường đi theo đám người phía trước tiến về khu vực tổ chức lễ hội.

Đó là ở cuối một ngã tư đường, phía dưới một cái đền thờ đá lớn dựng một cái đài gỗ màu đỏ.

Giống như đài luận võ chiêu thân vậy.Dù sao trong thế ngoại đào nguyên này, đâu đâu cũng để lộ rất nhiều phong cách cổ xưa, rất có loại xã hội cổ đại.Mới vài lượt lựa chọn đầu, trêи cơ bản không có gì thích hợp, sau đó người đi lên dần dần ít đi, nam nhân nơi này thế mà không đủ dùng!Chủ sự bắt đầu kéo người, lôi kéo nam nhân phía dưới đài, ai đeo lên mặt nạ thì sẽ kéo lên, cũng không hỏi xem người ta có phải kết hôn qua hay không.Mà những nữ nhân đeo mặt nạ, trêи mặt nạ đều có một điểm đỏ, vừa nhìn chính là hoàng hoa khuê nữ.Vừa vặn tôi ngồi ở trêи vai người khổng lồ, tướng mạo người chủ sự giống Quy Công, trực tiếp một tay kéo tôi lên đi.Tôi nói: “Ai ai ai, ta kết hôn rồi a, vài cái lão bà đấy, không thích hợp tham gia cái này đâu.”Người nọ cười nói: “Ai nha, tiểu tử a, đây chỉ là trò chơi mà thôi, làm gì có ai quan tâm đâu, đùa giỡn thôi.”Tôi ừ một tiếng, đứng quay lưng về phía đông để cho những cô nàng đó chọn.

Chờ các nàng chọn xong, tôi cùng chín tiểu tử khác quay người lại, mặt hướng đông bắt đầu chọn các nàng.Tôi cũng không nghĩ nhiều a, trực tiếp chọn một người đối diện tôi, dù sao dáng người cũng khá đẹp, eo thon ʍôиɠ vểnh, điển hình dáng người chữ S.Đến khi hai mươi người chúng tôi, mười nam mười nữ, mặt đối mặt cùng nhau, tôi mới thình lình phát hiện, nữ tử trước mặt tôi này tôi đã gặp qua!Nàng chính là nữ tử mang tôi đi gặp tộc trưởng tộc Bái Hỏa.


Vị hôn phu của nàng chính là tên Lưu Minh Bố cuối cùng có dung mạo giống tôi như đúc kia.

Nhưng mà hắn đã chết ở trong tay Quỷ Vương.Tôi vừa thấy mặt nạ của nàng cùng với cặp mắt dưới mặt nạ kia, tôi liền trực tiếp ngốc, nói: “Ai, không phải là ngươi sao?”“Ta là ai a?” Nàng hỏi lại tôi.Khi nói chuyện nàng nháy nháy mắt, tôi hiểu ý nàng là để tôi làm bộ không quen biết nàng, không công khai nói chuyện với nàng.Tôi cười cười nói: ” n, không quen biết, để ta nhìn xem thì quen.”Tôi cũng không nghĩ nhiều, vừa nói chuyện tôi vừa xốc lên mặt nạ nàng.

Lập tức trong đám người bộc phát ra từng đợt tiếng kinh hô.“Đây là gia nha đầu nào a, tuyệt sắc a!”“Cái kia đại tỷ tỷ thật là đẹp mắt.”“Oa, thật xinh đẹp a!”Trêи cơ bản đều là khen ngợi.Mà nữ tử này ở bị tôi tháo mặt nạ trong nháy mắt cũng ngây ngẩn cả người, cả hai đều ngây ngẩn cả người.Tôi ngẩn ngơ vì nàng khá xinh đẹp, dung mạo giống như minh tinh từng phẫu thuật thẩm mỹ.

Nhưng tôi biết nàng sinh hoạt ở địa phương này tuyệt đối không có kỹ thuật chỉnh dung.Còn nàng vì sao lại sửng sốt, tôi cũng không biết.Người khổng lồ bên cạnh nhắc nhở tôi: “A Bố, không phải ngươi nói ngươi kết hôn sao? Đã kết hôn ngươi còn đi tháo mặt nạ của người ta a?”Tôi vỗ trán một cái, vội la lên một tiếng: “Mẹ nó! Ta quên mất!”Nửa chiếc mặt nạ của nàng còn ở trong tay tôi, tôi vội vàng đeo lại cho nàng, nói:“Ách, xin lỗi xin lỗi, quy củ này của các ngươi ta thật sự là không hiểu lắm.”Nói xong tôi chạy nhanh xuống đài.

Nguyên bản trêи đài rất náo nhiệt, không bao nhiêu người chú ý tới tôi.Sau khi tôi kéo người khổng lồ chạy một hồi lâu, người khổng lồ mới nói với tôi: “A Bố, ngươi chạy nhanh như vậy làm gì?”Tôi cũng không biết vì sao tôi chạy nhanh như vậy, tôi nói:“Thiếu chút nữa liền làm việc ngốc, mẹ nó, chơi quá đầu nhập, cho rằng đóng phim đây, trực tiếp đem mặt nạ hoàng hoa khuê nữ của người ta tháo xuống, cái này nên làm thế nào cho phải a.”Người khổng lồ nói: “Lúc chúng ta chạy đi, cái nữ nhân kia khóc a.”Tôi sửng sốt nói: “Nàng khóc sao?”Người khổng lồ ừ một tiếng nói: “Ta quay đầu lại nhìn, trêи mặt nàng đầy nước mắt, vẫn nhìn theo hai ta.”“Ai!”Tôi thở dài thật mạnh, Thiên Diệp Tằm Vương đuổi giết còn không có thoát khỏi, hiện tại lại quấn vào chuyện như vậy, quả thực là loạn.Người khổng lồ thấy tôi rất không cao hứng ngồi ở trong góc một ngõ nhỏ không ngừng thở dài, hắn nói với tôi:“Mẹ ta thường nói, nam nhân làm cho nữ nhân rớt nước mắt không phải là nam nhân tốt.”Tôi thở dài, không ngừng gật đầu nói: “Ân ân ân, mẹ ngươi nói đều đúng.”Người khổng lồ nói: “A Bố, nhấc lên tinh thần a, cái này không tính là chuyện gì, ngươi cần phải phấn chấn lên, đêm nay còn muốn làm một vố lớn đấy, về sau ta sẽ đi theo ngươi, đi theo ngươi có thể ăn no!”Tôi mới vừa đứng dậy liền nhìn thấy nữ tử bị tôi tháo mặt nạ xuất hiện ở đầu kia ngõ nhỏ, lúc này đeo mặt nạ nhìn chằm chằm tôi không chớp mắt, trong ánh mắt kia tựa hồ ẩn dấu rất nhiều ý tứ…….


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 387: Quan Tài Hình Người


Tôi rất xấu hổ, không biết nên làm gì, cũng không biết nên nói cái gì, cứ ngồi sững sờ như vậy ở góc tường.Nữ tử kia đi tới tôi bên cạnh tôi rồi nói:“Trong mỗi năm uy lực của Nghiệp Hỏa Kim Giao đều có lúc cường thịnh và cũng có lúc suy yếu, ngươi tới đúng thời điểm, hiện tại uy lực của Nghiệp Hỏa Kim Giao là yếu nhất.

Tộc nhân của ta đang chuẩn bị đi tới trước Hỏa thần động để tế bái.

Đến lúc đó ngươi có thể cùng đi theo ta, nghĩ cách cướp đi Nghiệp Hỏa Kim Giao.”Tôi hỏi: “Ta là hậu đại của Tuyệt Liệt Thiên, ngươi không sợ ta lấy đi Nghiệp Hỏa Kim Giao rồi quay lại đối phó các ngươi sao?”Nàng lắc đầu nói: “Tộc trưởng đã sớm suy tính về ngươi.

Hắn nói thế gian này người có thể phó thác được Nghiệp Hỏa Kim Giao, cũng chỉ có ngươi.”Nói xong, nàng không nói gì khác, lập tức xoay người rời đi.


Đến khi nàng đi đến cuối ngõ, quay đầu lại liếc mắt nhìn tôi thật sâu một cái sau đó rời đi, biến mất ở trong tầm mắt của tôi và người khổng lồ.Người khổng lồ nói: “Có phải nàng thích ngươi hay không?”Tôi sửng sốt nói: “Không đâu, ngay cả tướng mạo ta như thế nào nàng cũng không biết, làm sao sẽ……”Nói tới đây tôi bỗng nhiên nhớ tới tên Lưu Minh Bố giả cuối cùng, hắn là dũng sĩ trong tộc, càng là vị hôn phu của nàng.

Tôi và hắn không phải là giống nhau như đúc sao?Tôi thở dài nói: “Không cần để ý những chuyện vô dụng đó, đêm nay, hai ta giết trở về kiến trúc mái vòm kia, giết chết Thiên Diệp Tằm Vương.

Ta mặc kệ hắn cùng Quỷ Vương là bằng hữu hay là địch nhân, ai ngăn cản ta, chúng ta xử lý hắn.”Người khổng lồ ừ một tiếng, hai chúng tôi liền đứng dậy trở về khách sạn.

Trêи đường tôi hỏi hắn: “Ngươi tên là gì?”Người khổng lồ lắc đầu, ồm ồm nói: “Đã quên.”Tôi nhìn hắn từ đầu đến chân một lượt, nói: “Nhìn ngươi giống như một tòa tháp lớn.

Vậy gọi ngươi là Thiết Tháp đi.”Cái tên Thiết Tháp này xác thật tục, nhưng mà một chốc một lát tôi cũng không thể nghĩ được cái tên gì hay, người khổng lồ ừ một tiếng nói:“Gọi là gì cũng được, chỉ cần có thể ăn no.”Tôi nhớ tới một tên nô ɭệ, tướng quân hỏi vì sao hắn muốn đi theo mình.

Hắn cười hàm hậu nói: “Đi theo ngươi, có thịt ăn.”Thiết Tháp cùng cái nô ɭệ kia giống nhau, tâm tính hàm hậu, đáng giá làm bằng hữu.Khi trở lại khách sạn, chúng tôi bắt đầu chuẩn bị.Lần này tới quốc gia thần bí này, tôi có mang theo súng, nhưng mà tên Béo cũng có súng.

Tôi không biết đến tột cùng hắn đã chạy đi đâu, nhưng mục đích của tôi chỉ có Nghiệp Hỏa Kim Giao.Nghỉ ngơi khỏe mấy tiếng, khi màn đêm buông xuống tôi mang theo Thiết Tháp chậm rãi đi tới kiến trúc mái vòm.Tới rào tre bên ngoài kiến trúc mái vòm, tôi hỏi hắn: “Đêm nay đánh lén, có thể nắm chắc mấy thành?”Thiết Tháp nghĩ nghĩ rồi nói: “Ba thành.”“Vậy nếu là tìm được cái kén nhộng của Thiên Diệp Tằm Vương, sẽ nắm chắc mấy thành?”Lúc này đây Thiết Tháp không hề nghĩ ngợi, nói thẳng: “Mười thành.”“Vậy con mẹ nó, liều mạng!”Tôi dứt lời, Thiết Tháp khom lưng để tôi trèo lên hai bàn tay của hắn.


Một tay tôi vịn lấy bờ vai của hắn, hắn dùng sức hai tay nhấc tôi qua đỉnh đầu, trực tiếp từ ngoài rào tre ném tới lầu hai kiến trúc mái vòm.Tôi cơ hồ chính là bay lên ở không trung, lúc rơi xuống đất tôi dùng thủy tinh hài cốt để giảm xóc, nếu không cổ chân sẽ không chịu nổi lực va chạm này.Đứng ở lầu hai kiến trúc mái vòm, tôi có thể quan sát hết thảy dưới lầu.

Hai tay gia hỏa Thiết Tháp này cũng quá mạnh mẽ đi, cơ hồ là trực tiếp đem tôi ném phi.Tôi thật cẩn thận kéo mở cả kính lầu hai, nhìn thoáng qua trong phòng, ở chính giữa phòng có một cái quan tài hình người, nhìn từ ngoài, tử thi bên trong như là hai tay khoanh trước ngực, bộ dáng sau khi chết rất là trang trọng.Sau đó tôi đứng ở lầu hai, trong tay bốc lên một đoàn ma diễm, phất phất tay với Thiết Tháp, ý bảo hắn có thể tiến vào.Thiết Tháp cao to, trực tiếp chạy một bước liền nhảy vào trong rào tre.

Lại chạy nhanh vài bước tới bên cạnh kiến trúc mái vòm, hắn lấy đà bật nhảy dựng lên, hai tay bám lấy mép tường lầu hai.Chờ sau khi hắn bò lên tới, chúng tôi cùng nhau tiến vào trong lầu hai.“A Bố, ngươi có ngửi được nơi này có mùi gì hay không?” Thiết Tháp híp mắt, thật cẩn thận nhìn bốn phía.Tôi hơi nhíu mày nói: “Không có đi? Ta không ngửi thấy gì.”Thiết Tháp nói: “Khứu giác ta rất nhạy bén, nơi này có một mùi mốc meo.”Vừa nói, bỗng nhiên cửa sổ phía sau lạch cạch một tiếng đóng lại, sau đó ánh nến trong phòng sáng lên.

Hướng bắc đang đứng một người, hai tay chắp phía sau, đưa lưng về chúng tôi.“Ta chờ các ngươi thật lâu.”Từ màu sắc kiểu tóc xem lại, một nửa đen một nửa trắng, đây tất nhiên là Thiên Diệp Tằm Vương.Chuyện này cũng không có ra ngoài dự đoán của tôi, tôi biết Thiên Diệp Tằm Vương khẳng định cũng đang chờ chúng tôi, nhưng không biết là toàn bộ hành trình hắn vẫn theo dõi chúng tôi.“Có chút ý tứ.”Trong miệng tôi nói thầm một câu, chuẩn bị phóng thích ma diễm, cùng Thiên Diệp Tằm Vương so tài một chút.Thiết Tháp nói với tôi: “Một hồi ngươi cùng hắn đánh nhau, đừng đánh vào bụng hắn, ngươi càng đánh sẽ càng mệt.”Tôi ừ một tiếng, đi về phía Thiên Diệp Tằm Vương.

Giữa gian phòng để một cái quan tài hình người, ánh nến chiếu vào có vẻ quỷ dị mười phần.“Có thể đừng nóng vội động thủ hay không?” Thiên Diệp Tằm Vương xoay người lại, híp mắt cười nói với tôi.Tôi nói: “Kẻ cản trở ta, kẻ hãm hại ta, ta đều sẽ không bỏ qua, ngươi cũng vậy.”Thiên Diệp Tằm Vương lắc đầu nói: “Cũng không phải, hôm nay ở trong khách sạn, cái người kể chuyện phóng ra ám khí tới ngươi, ngươi tưởng là ta phái ra sao?”Không nghĩ tới Thiên Diệp Tằm Vương lại nhắc tới người kể chuyện kia.

Vì vậy tôi dừng lại, tạm thời không biết nên nói cái gì.Lúc này hắn búng tay một cái, lập tức cỗ quan tài hình người kia mở ra, lộ ra bộ mặt tử thi bên trong.

Tôi tập trung nhìn vào, đúng là người kể chuyện, hơn nữa hắn sắc mặt cực kỳ tái nhợt, giống như là bị mất máu.“Hắn không phải người của ta, là người Quỷ Vương phái tới, ngươi cùng tên Béo vẫn luôn bị lợi dụng, chẳng qua tên Béo kịp thời tỉnh ngộ, mà ngươi thì còn hãm sâu trong vũng bùn.” Thiên Diệp Tằm Vương chậm rãi đi tới tôi.Hắn nói: “Trêи phi đao của người kể chuyên này có khắc một cái lá dâu, nếu thật là ta làm, ta ngốc đến mức khắc ký hiệu đại biểu cho ta ở trêи đó sao?”Tôi nhìn thoáng qua Thiết Tháp, Thiết Tháp cũng nhìn lại tôi, chúng tôi chần chờ.

Thiên Diệp Tằm Vương lại nói:“Tôi cũng đã từng ra sức cho Quỷ Vương, nhưng cuối cùng lại rơi vào đuổi giết, các ngươi biết vì sao tóc ta một nửa trắng một nửa đen không?”“Không biết.” Tôi đáp lại dứt khoát.“Tất cả đều là nhờ Quỷ Vương ban tặng, không phải hắn đuổi giết, ta sao có thể chật vật như vậy!”Thiên Diệp Tằm Vương chỉ vào một nửa đầu bạc của mình, có chút tức giận.Tôi phát hiện khi hắn nói chuyện, tôi cùng Thiết Tháp căn bản là không mở miệng được câu nào.


Nguyên bản chuẩn bị tốt một hồi đại chiến, nhưng tới hiện tại lại giằng co như này.“Không cần động thủ, đêm nay ta chính là chờ các ngươi tới, nguyên bản ta muốn giết chết ngươi, cái này không sai, nhưng hiện tại ta thay đổi chủ ý.

Phương pháp tiêu diệt một cái truyền kỳ, chính là dùng một cái truyền kỳ khác đi thay thế hắn.

Lưu Minh Bố, ngươi nhất định phải trở thành một truyền kỳ, ta giúp ngươi giết chết Quỷ Vương, như thế nào?” Thiên Diệp Tằm Vương trầm trọng hỏi tôi.Lời nói này khiến tôi cả kinh, giết chết Quỷ Vương, tôi chưa bao giờ dám nghĩ tới.Thiên Diệp Tằm Vương thấy kinh ngạc trêи mặt tôi, liền nhanh chóng nói tiếp:“Không cần nói chuyện tổ tiên hay không tổ tiên, hoàng thân quốc thích cổ đại vì truy đuổi quyền lực, sự tình sát thê thí tử còn thiếu hay sao?”Tôi trầm mặc một lát, nhìn chằm chằm cỗ thi thể của người kể chuyện kia.

Chung quy vẫn cảm thấy có chút gì đó không ổn, nhưng chỗ nào không ổn, tôi cũng không nói ra được.Thiết Tháp lại rất trực tiếp, hắn quát lên một tiếng lớn:“Giết Quỷ Vương hay không, không cần ngươi nhắc nhở, ngươi đã nhốt ta bao nhiêu năm, hôm nay cũng nên tính toán rồi!”Khi nói chuyện, Thiết Tháp nắm lên một cái ghế dựa bên cạnh, đột nhiên hướng tới Thiên Diệp Tằm Vương ném qua.

Một kϊƈɦ này sắc bén phi phàm, ghế dựa kia cơ hồ là mang theo tiếng phá gió bay tới.Vèo một tiếng, Thiên Diệp Tằm Vương nhanh nhẹn nghiêng người tránh thoát, ghế dựa nện ở trêи vách tường, nháy mắt vỡ thành vụn gỗ đầy đất.Thiết Tháp xông lên, thiết quyền vung vẩy.Thiên Diệp Tằm Vương tự biết sức mạnh không bằng Thiết Tháp cũng không dám đối kháng.

Tôi thấy Thiết Tháp đều đã đánh, tôi còn chần chờ cái gì, trêи tay bốc lên ma diễm tiến lên.Ba người chúng tôi hỗn chiến qua lại một hồi, nhưng một chốc một lát cũng thể phân ra thắng bại.Rõ ràng Thiên Diệp Tằm Vương không có hạ tử thủ, một bên hắn đánh một bên lui, trong miệng còn nói:“Hai vị bằng hữu, các ngươi nghe ta một lời, nếu như nghe xong cảm thấy không có đạo lý, các ngươi lại giết ta, ta tuyệt không đánh trả, như thế nào!”Lời nói đều nói đến mức này, tôi ngăn cản Thiết Tháp, nói: “Có chuyện mau nói, có rắm mau phóng!”.


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 388: Kế Sách Sống Lại


Thiên Diệp Tằm Vương nói: “Ta nói với ngươi như vậy cũng không phải là đơn thuần muốn trợ giúp ngươi, ta cũng không có vĩ đại như vậy, chẳng qua ta căm hận Quỷ Vương, ta chỉ muốn vặn ngược hắn.

Ân oán giữa chúng ta xóa bỏ toàn bộ, nếu hai ngươi cảm thấy chưa đủ giải hận, vậy các ngươi cứ việc đánh ta! Ta tuyệt không đánh trả!”Hai câu cuối cùng, âm thanh Thiên Diệp Tằm Vương nói phi thường lớn, dứt lời, trực tiếp cầm áo xốc lên, lộ ra khuôn ngực rắn chắc.Tôi cùng Thiết Tháp liếc nhau đều choáng váng.

Tên này đều không đánh trả, trực tiếp để hai tôi đánh, nhưng chúng tôi lại ngại đánh.Thiết Tháp nhỏ giọng nói với tôi: “Mẹ ta thường nói, làm người nên chừa một đường, ngày sau còn dễ gặp nhau.”Tôi nói: “Ân, mẹ ngươi nói rất đúng.”Sau đó tôi nói với Thiên Diệp Tằm Vương:“Ta có thể hiểu vì sao ban đầu ngươi bắt ta, cho rằng ta là làm việc cho Quỷ Vương, nhưng hiện tại ta cũng nghĩ thông suốt, ta chỉ nỗ lực vì bản thân mình.


Nếu ân oán trước đó đều là hiểu lầm, vậy không tính toán nữa.”Nói xong, tôi vẫy vẫy tay với Thiết Tháp, rồi xoay người rời đi.Trước khi đi, tôi lại nhìn thoáng qua trong quan tài hình người nọ, thi thể người kể chuyện vẫn cứ trắng bệch, không có một tia huyết sắc.Lúc ra kiến trúc mái vòm, trước sau tôi vẫn cảm thấy có chút không thích hợp, tôi hỏi Thiết Tháp: “Vừa rồi ngươi nói bên trong có một mùi mốc? Mùi gì mốc?”Thiết Tháp gãi gãi đầu nói: “Ta cũng không nói ra được, nhưng chính là có một mùi mốc meo, giống cái loại thịt thối ngâm ở trong nước lâu ngày.”“Ân, chuyện về Thiên Diệp Tằm Vương tạm thời không cần để ý tới, chúng ta trở về.

Chờ sức mạnh Nghiệp Hỏa Kim Giao yếu đi, lấy đi Nghiệp Hỏa Kim Giao rồi ngươi đi theo ta đi.”Thiết Tháp nói: “Tốt.

Đi theo ngươi có thể ăn no, ta nhất định theo ngươi.”Khi hai tôi vừa muốn trở về, tôi sờ soạng mặt nạ của mình một chút.

Thầm nghĩ:“Quỷ Vương để ta sau khi tiến vào quốc gia thần bí vẫn luôn mang mặt nạ, khả năng chính là sợ trưởng lão tộc Bái Hỏa nhìn thấy ta.

Tìm được ta.”Kỳ thật vô dụng, trưởng lão tộc Bái Hỏa cũng là một vị cao nhân, hắn sớm đã bấm đốt ngón tay tính ra tôi trở về nơi này, cho nên cũng đã làm chuẩn bị tốt.Nghĩ vậy, tôi chuẩn bị tháo mặt nạ xuống, dù sao tuy nói mang mặt nạ rất phong cách, nhưng không có tác dụng thực tế gì.Khi tôi vừa mới chuẩn bị tháo mặt nạ, bỗng nhiên tôi sửng sốt, trong đầu như là xẹt qua một đạo tia chớp.Tôi hét lớn một tiếng: “Không đúng! Mau trở về, Thiên Diệp Tằm Vương lừa chúng ta!”Tôi trực tiếp rống to một tiếng khiến Thiết Tháp run cả người lên, vội vàng hỏi tôi: “Sao lại thế?”Tôi nói: “Thiên Diệp Tằm Vương gạt chúng ta!”Tôi rốt cuộc biết được chỗ nào không thích hợp.


Cái người nằm ở trong quan tài kia trêи mặt đeo mặt nạ da người! Trước kia tôi đã từng dịch dung qua, biết mặt nạ da người là cái dạng gì, đó là một sắc mặt rất mất tự nhiên.Vừa nói như vậy vừa chạy vội trở về, Thiết Tháp hỏi tôi: “Ngươi là nói, cái thi thể người kể chuyện kia là giả?”“Đúng! Trong cái quan tài kia tuyệt đối không phải thi thể người kể chuyện!”Chờ tôi cùng Thiết Tháp lại lần nữa trở về kiến trúc mái vòm, Thiết Tháp lại lần nữa đem tôi ném đến lầu hai, quả nhiên, thi thể trong quan tài kia đã không thấy!Quan tài mở ra, nhưng thi thể bên trong không cánh mà bay.

Khi Thiết Tháp leo lên đến nơi, mũi một ngửi cái mới vỗ gáy nói:“Đúng! Chính là cỗ hương vị này, chính là mùi mốc từ trong quan tài vọng lại.”“Các ngươi còn dám trở về a?” m thanh Thiên Diệp Tằm Vương lại từ dưới lầu truyền lên.Nghe được tiếng bước chân trêи cầu thang, tôi cùng tên Béo biết Thiên Diệp Tằm Vương đang từng bước một tiến đến lầu hai.Nhưng trừ cái đó ra, còn có một tiếng bước chân khác, tiếng bước chân kia phi thường nhẹ, phi thường yếu, như là của một cái lão nhân gần đất xa trời.Chờ lúc Thiên Diệp Tằm Vương đi lên tới nơi, hắn cung cung kính kính nâng một lão nhân.

Lão nhân kia mặt đầy nếp nhăn, lưng còng, nhưng màu tóc của hắn cũng là một nửa đen, một nửa trắng, cùng Thiên Diệp Tằm Vương bên cạnh giống nhau.Thiết Tháp híp mắt nhìn chằm chằm cái lão nhân tiều tụy kia, bỗng nhiên trợn to hai mắt nói:“Ngươi là Vạn Diệp Tằm Vương!”Lão nhân hắc hắc cười hai tiếng, âm thanh rất là bén nhọn, tràn đầy vẻ đắc ý.Thế tôi mới biết, vừa rồi là Thiên Diệp Tằm Vương kéo dài thời gian, mục đích chính là để Vạn Diệp Tằm Vương nhanh chóng sống lại.Khả năng khi Thiết Tháp và chúng tôi thoát khỏi địa lao, hắn đã bắt đầu đánh thức Vạn Diệp Tằm Vương, chẳng qua thời gian cấp bách, Vạn Diệp Tằm Vương cũng không thể thức tỉnh nhanh như vậy.

Cho nên Thiên Diệp Tằm Vương liền dùng mọi biện pháp để kéo dài thời gian.Vạn Diệp Tằm Vương ngồi ở trêи ghế hướng chính bắc trong lầu hai, thân thể tuy rằng rất suy yếu nhưng hắn nghiễm nhiên vẫn có một phong thái vương giả.Hắn già nua nói: “Người trẻ tuổi, ngươi ta hợp tác, nhất định có thể giết chết Quỷ Vương, thế gian này đồ vật có thể tiêu diệt Quỷ Vương có rất nhiều, trừ Nghiệp Hỏa Kim Giao ra ta còn biết biện pháp khác, hắc hắc, muốn nghe không?”Vạn Diệp Tằm Vương tuy nói tuổi đã già, nhưng khi nói chuyện lại che dấu không được vẻ xảo trá.Thiết Tháp nhỏ giọng ở nói bên tai tôi: “Vạn Diệp Tằm Vương này chúng ta đánh không lại……”Tôi nghiêng đầu hỏi: “Như thế nào đánh không lại?”Trong lúc Thiết Tháp và tôi nói chuyện, khóe mắt tôi phát hiện trêи mặt Vạn Diệp Tằm Vương tràn ngập nếp nhăn, những cái nếp nhăn thế đó nhưng lại chậm rãi giãn ra, lấy mắt thường thấy được tốc độ biến mất.Gần vài phút thời gian, Vạn Diệp Tằm Vương liền lột xác thành một người thân hình cao lớn.“Muốn hợp tác cũng đã chậm, lưu lại Vô Chủ Thần Cốt của ngươi đi, vật ấy lưu lại trêи người của ngươi cũng là lãng phí!”Vạn Diệp Tằm Vương nói trở mặt liền trở mặt, lúc này hai tay vỗ vào hai bên ghế dựa một cái, cơ hồ cả người bắn ra phía trước.Lúc tới trước mặt tôi, hắn vừa ra chưởng liền đánh vào trêи ngực tôi.

Thân hình tôi rung lên, lùi về phía sau hai ba bước.Cúi đầu nhìn thoáng qua trêи ngực, quần áo trêи ngực thế mà bốc lên khói trắng nhàn nhạt.


Quần áo bị hòa tan!Đây là cái công phu gì!?Thiên Diệp Tằm Vương xông tới, cùng Thiết Tháp chiến đấu cùng nhau, Vạn Diệp Tằm Vương đuổi theo tôi điên cuồng đánh.Mỗi một quyền tôi đánh vào hắn trêи người, đều cảm thấy cánh tay mơ hồ đau, mãi cho đến cuối cùng tôi mới có thể nhắm chuẩn thời cơ đánh vào trêи mặt Vạn Diệp Tằm Vương.

Một quyền này tôi cơ hồ là dùng hết sức mạnh toàn thân, nếu đánh chuẩn, tuyệt đối có thể để mặt mũi hắn lõm vào!Kết quả, cùng tôi tưởng tượng giống nhau như đúc!Mặt mũi Vạn Diệp Tằm Vương nháy mắt bị tôi oanh lún!Nắm tay tôi trực tiếp đánh xuyên qua hắn đầu, đem da mặt hắn đánh xuyên qua sau đầu.Nhưng! Không thích hợp.Khi tôi rút nắm tay về, mặt hắn cũng lại phồng lên, giống như đầu hắn căn bản không phải là xương cốt tạo thành, mà là một quả bóng cao su!Mặc kệ tôi đánh như thế nào, trước sau đối với hắn đều không thể tạo thành thương tổn.

Mà hắn đánh tôi, mỗi một lần trêи người tôi đều sẽ bốc khói, đến cuối cùng thân thể đều có cảm giác bỏng rát đau đớn.Thể lực tôi dần dần có chút chống đỡ hết nổi, dù sao thể lực tôi cũng không phải vô cùng vô tận, Long xà đồ đằng mang cho sức mạnh cũng chỉ là ngắn ngủi, không thích hợp đánh giằng co.Tôi nghĩ cách chạy thoát, nhưng Thiết Tháp bị Thiên Diệp Tằm Vương triền đấu, hai người cũng là khó phân thắng bại.Tuy nói Thiết Tháp không chiếm được tiện nghi, nhưng ỷ vào da dày thịt béo Thiên Diệp Tằm Vương cũng không làm gì hắn được.Lúc một chân Vạn Diệp Tằm Vương đá tôi bay đến cửa sổ lầu hai, từng bước một đi về phía tôi, đồng thời trong miệng cười nói:“Nghiệp Hỏa Kim Giao sẽ không để ngươi lấy đi, đó là đồ vật trong số mệnh đã chú định là của ta, ta muốn phản hồi ngoại giới, tiêu diệt Quỷ Vương, trọng đoạt địa vị gia tộc của ta!”Ngay khi Vạn Diệp Tằm Vương sắp đi đến trước mặt tôi, Thiên Diệp Tằm Vương đang cùng Thiết Tháp so chiêu bỗng nhiên không hề báo trước phụt ra một tiếng, phun ra một mồm máu tươi!Thiết Tháp đều ngốc, bởi vì lúc ấy Thiết Tháp chỉ toàn phòng ngự, căn bản là không đánh được hắn.Vạn Diệp Tằm Vương sửng sốt, còn không có kịp nói chuyện, bỗng nhiên cũng đột nhiên che ngực, phụt một tiếng phun ra một mồm to máu tươi.“Mau trở về bảo hộ tằm linh!”Vạn Diệp Tằm Vương la lên một tiếng, hai người như ảnh theo gió hướng tới lầu một chạy tới, cứ như vậy bỏ lại tôi cùng Thiết Tháp.Hai tôi liếc nhìn nhau, đều là cảm thấy như từ quỷ môn quan trở về, cuối cùng tôi nói: “Đi mau!”Hai tôi mới vừa nhảy xuống kiến trúc mái vòm, tôi liền nhìn thấy trong rừng dâu có một con mèo lớn đang ngậm con tằm trắng nhìn tôi.Vừa nhìn thấy con mè không râu kia, trong lòng tôi cảm khái vạn phần, Lão Tổ đi rồi, Tô Trinh còn ở, nàng giống như Lão Tổ vậy, vẫn luôn luôn bảo hộ tôi.Chúng tôi đi theo mèo già không râu, chạy liền mười mấy dặm đường.

Khi chúng tôi đuổi kịp Tô Trinh, nàng đã ngồi ở dưới một gốc đại thụ chờ chúng tôi.“Bắt giặc trước bắt vua, đây, đây là bản thể của Thiên Diệp Tằm Vương.”Tô Trinh cười hì hì đem đầu bạch tằm trong lòng bàn tay đưa cho tôi..


 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,314
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 389: Chính Đông 30 Bước


Tôi từ trong tay Tô Trinh tiếp nhận con bạch tằm kia, nhìn so với ngón tay cái còn thô to hơn.Bạch tằm ở trong lòng bàn tay tôi thống khổ mấp máy, tôi hỏi: “Cái này chính là Thiên Diệp Tằm Vương?”Tô Trinh ân một câu, nói:“Bản thể Vạn Diệp Tằm Vương ta cũng tìm được rồi, chẳng qua tầng kén bên ngoài bản thể hắn thật sự quá cứng.

Ta phá không vỡ, cho nên chỉ có thể mang ra bản thể Thiên Diệp Tằm Vương, có thứ này, về sau chúng ta liền có vốn liếng đàm phán.”Lời này là chân lý, bắt lấy nhược điểm bọn họ, muốn nói như thế nào thì là như thế đó.Thiết Tháp hỏi tôi: “Nàng chính là con mèo kia sao?”Tôi ừ một tiếng, nói: ” n.


Nàng là bằng hữu của ta.”Thiết Tháp nói: “Mẹ ta thường nói, là bạn tốt nên giúp bạn không tiếc cả mạng sống, đối xử chân thành.”“ n, mẹ ngươi nói rất đúng.”Ba người chúng tôi cùng nhau về khách sạn, tôi lại thuê thêm một gian phòng, để một mình Thiết Tháp một gian, tôi cùng Tô Trinh ở một gian.

Vào trong phòng, tôi hỏi nàng:“Gần đây bên ngoài có tin tức gì hay không?”Tô Trinh rót một chén nước nói: “Tạm thời không có động tĩnh gì lớn.

Nội thành hết thảy đều bình thường.”“Bọn họ đều khỏe chứ?”“Đều tốt, Cát Ngọc, Tây Trang đại thúc, Nhị gia, đều khá tốt, chẳng qua mọi người đều rất nhớ ngươi.”Nói tới đây thời điểm, Tô Trinh có chút ngượng ngùng.Tôi hỏi nàng: “Ngươi không thoải mái sao?”Tô Trinh lắc đầu nói: “Ngược lại không phải, chính là lúc trước bị bốn tên Lưu Minh Bố giả quấy loạn mọi chuyện, ta đã từng xuống tay với ngươi, ta vẫn rất xấu hổ.”Vừa nghe như vậy, tôi cười ha ha nói: “Không, các ngươi làm đúng lắm! Nên như vậy, như vậy mới là tốt nhất, nếu như các ngươi lòng dạ đàn bà, nhất định sẽ gây thành đại họa.”Tô Trinh ân một câu, cũng không nói gì khác.Tôi nói: “Gần đây sức mạnh của Nghiệp Hỏa Kim Giao sẽ suy yếu, có một vị nữ tử trong tộc Bái Hỏa nói sẽ giúp ta lấy được Nghiệp Hỏa Kim Giao, còn việc có giết Quỷ Vương hay không thì tùy ta quyết định.”Tô Trinh nhỏ giọng hỏi tôi: “Ngươi thật sự tính toán giết Quỷ Vương sao?”Tôi lắc đầu nói:“Cái này ta thật không biết, đều nói Quỷ Vương muốn hại ta.


Không biết là ta khờ không cảm giác được, hay là ta quá nhân từ, ta vẫn cảm thấy Quỷ Vương sẽ không đến mức giết ta.”“Nói vậy cũng không phải, ta có thể cảm giác được Quỷ Vương là một người có thể làm chuyện vì đại nghĩa diệt thân.

Dưới tình huống không xúc phạm lợi ích của hắn, khả năng sẽ không có chuyện gì.

Nhưng nếu là xúc phạm ích lợi của hắn, vậy cũng thật khó nói.” Tô Trinh nói với tôi.“ n, không nói chuyện khác nữa, trước mắt tạm thời chờ tham gia nghi thức tế bái của tộc Bái Hỏa đi.”Nói xong, tôi cùng Tô Trinh cáo biệt rồi chuẩn bị trở về phòng mình.Tô Trinh hỏi tôi: “Đại khái nghi thức tế bái còn bao nhiêu ngày nữa?”Tôi nói không biết, Tô Trinh lại nói: “Nếu không vội, ta phải chạy trở về một chuyến.”“Làm gì?”“Gọi cứu binh.”Tôi nghĩ nghĩ rồi nói: “Hẳn là không vội đi, đến lúc đó nữ tử tộc Bái Hỏa kia sẽ nhắc nhở ta.”Về tới phòng mình, tôi mở ra cái hộp nhỏ trong ngực, tôi biết đêm nay nhất định sẽ là một đêm không ngủ.Vạn Diệp Tằm Vương nhất định sẽ vì đồ đệ của mình tới tìm tôi.Chẳng sợ Vạn Diệp Tằm Vương không tới, ít nhất Thiên Diệp Tằm Vương chắc chắn sẽ tới.Tôi không ngủ, châm một ngọn nến ngồi ở chính giữa phòng, tùy tiện mở ra mấy quyển sách ngồi xem.Sau nửa đêm, ngoài cửa sổ bắt đầu nổi gió.


Khi tôi đang muốn đóng cửa sổ, bỗng nhiên từ ngoài cửa sổ bắn vào hai sợi tơ lụa màu trắng, giống như muôn vàn sợi tơ bện vào nhau, cột ở bên trêи cửa sổ, phía dưới có một người bay lên.Tập trung nhìn lại đúng là Thiên Diệp Tằm Vương, mà những sợi tơ trắng đó đúng là từ tay áo hắn bắn ra, tôi cười nói:“Làm như là người nhện vậy, thật ra ngươi có thể đi cửa chính a.”Thiên Diệp Tằm Vương không để ý tôi nói móc, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề: “Có thể đem tằm linh của ta cho ta không?”Tôi nói: “Ngươi nói câu này, giống như ta thiếu nợ ngươi vậy, nói cho liền cho? Nghĩ ta là ai a? Là Lôi Phong sao? Hay là Jesus a?”Thiên Diệp Tằm Vương hẳn là không biết về Lôi Phong cùng Jesus, hắn thấp hèn nói với tôi:“Chỉ cần ngươi đem tằm linh cho ta, giữa chúng ta có cái vấn đề gì đều dễ nói chuyện.”Tôi ừ một tiếng nói: “Đơn giản, cái tên Béo kia ở đâu?”“Tên Béo nào?”“Lăn! Tin hay không tôi lập tức huỷ hoại ngươi?”Vừa thấy gia hỏa này giả bộ ngớ ngẩn với tôi, tôi lập tức nổi giận, lão hổ không phát uy, khinh tôi là mèo bệnh?Thiên Diệp Tằm Vương vội vàng cúi đầu cung kính nói:“Ta đã biết, cái tên Béo kia hiện tại hẳn là rời khỏi khu vực này, trở về ngoại giới, trong thời gian ngắn ta cũng không liên lạc được.”Tôi lắc đầu nói: “Đừng cùng ta nói những lời vô dụng đó, liên hệ được hay là liên hệ không được đều là chuyện của ngươi, trước mắt ta muốn nhìn thấy hắn, ngươi nghĩ cách đem hắn tìm trở về cho ta, chỉ đơn giản như vậy thôi, hiểu không?”Hắn còn muốn nói cái gì, tôi nói thẳng: “Không còn sớm, ta cũng đã chờ ngươi đến nửa đêm rồi, nhiệm vụ đã nói rất rõ ràng, còn cần ta nói lại sao?”Tôi hạ lệnh đuổi khách, trong miệng Thiên Diệp Tằm Vương lẩm bẩm hai câu, muốn nói cái gì lại nhịn xuống, cuối cùng vẫn là từ cửa sổ nhảy xuống, biến mất ở cuối phố.Xem ra bắt lấy nhược điểm người khác thật đúng là một chuyện vô cùng sảng kɧօáϊ, quả thực chính là không đánh mà thắng, thao túng bất luận kẻ nào.Mà gia hỏa này cũng là nóng lòng phải cầm về tằm linh bản thể, thế mà sáng sớm hôm sau đã trói gô tên Béo mang lại đây cho tôi.Ở trong phòng khách sạn, tên Béo không ngừng giãy giụa, trong miệng nhét một khối vải, muốn mắng cái gì nhưng chung quy không có mắng ra khỏi miệng.Tôi đối với Thiên Diệp Tằm Vương nói: “Tốt, ngươi đi về trước đi, ta hỏi chuyện hắn, hỏi xong tự nhiên sẽ đưa trở về cho ngươi.”Thiên Diệp Tằm Vương rời đi, tôi rút miếng vải ra khỏi miệng tên Béo, nói: “Ngươi khiến ta đau lòng!”Tên Béo cắn răng, vẻ mặt bất khuất nói:“Là ngươi làm ta thương tâm trước, Trần Vĩ ngươi đều có thể giết, huống chi là ta đây? Đại huynh đệ, đừng trách ta, ta cũng là vì tự bảo vệ mình, chúng ta đều là người giống nhau, không phải sao?”Tôi rất đau lòng, tôi nói: “Ta vì Quỷ Vương làm việc, chuyện này không giả, nhưng ta thật sự không có tính toán muốn giết ngươi.”“Nhiều lời vô ích, nằm ở trong tay ngươi, ta chấp nhận, muốn động thủ thì nhanh ra tay, đừng nhao nhao nói mù, hai mươi năm sau lão tử vẫn là một trang hảo hán.”Tôi cười lạnh một tiếng nói: “Được, rất tốt, ngươi còn có nguyện vọng gì, nói đi ta thỏa mãn cho ngươi.”Tên Béo nhìn ra ngoài cửa sổ nói: “Cửa thôn quê nhà ta ở hướng đông, từ cửa thôn đi về hướng đông 30 bước, ta có chôn một rương bảo bối, ngươi đào bảo bối kia ra đưa cho mẹ ta, để bà an ổn lúc tuổi già, được không?”“Ta không tham tài, thứ này tôi nhất định sẽ đưa cho mẹ ngươi, yên tâm đi chết đi.”Khi nói chuyện, tôi từ sau eo rút ra chủy thủ, nhưng ngoài cửa sổ khách sạn bỗng nhiên có người ném vào một quả lựu đạn khói chế tác thủ công.Khi hai nửa lựu đạn vỡ ra, lập tức toàn bộ phòng tràn ngập sương khói, vừa mở mắt, hai mắt liền cay xè chảy nước, trong hoảng loạn, tên Béo la lên một tiếng: “Các ngươi là ai!”Chờ sau khi sương khói tan đi, tên Béo đã biến mất không thấy.Thiết Tháp ngây ngốc ở bên cạnh, cuối cùng mới nói: “Vừa rồi quả lựu đạn kia là ai ném?”“Ta nào biết! Khẳng định là Thiên Diệp Tằm Vương đem hắn cứu đi!”Nói xong, tôi tức giận không thôi, vỗ một cái vào trêи bàn.Màn đêm buông xuống, Thiết Tháp đang nằm ở trêи giường ngủ, tôi lại lặng lẽ bò đến bên người Thiết Tháp, tiến đến bên tai hắn nhỏ giọng gọi: “Thiết Tháp, tỉnh tỉnh, Thiết Tháp, tỉnh tỉnh.”Thiết Tháp ʍôиɠ lung mở mắt, mơ mơ màng màng hỏi tôi: “A Bố, làm gì vậy? Hơn nửa đêm rồi.”Tôi vội vàng dựng ngón tay trước miệng, nói: “Suỵt! Đêm nay mang ngươi đi đào bảo bối, đi không?”Thiết Tháp cả kinh, đột ngột ngồi thẳng dậy hỏi tôi: “Đào bảo bối? Đào bảo bối gì?”Tôi hắc hắc nhỏ giọng cười nói: “Đi cùng ta ngươi sẽ biết, thế nào, muốn lại làm một vố lớn hay không?”Thiết Tháp ừ một tiếng nói: “Được, không ngủ, ta hiện tại liền đi.”Chúng tôi thay y phục dạ hành, lúc rời khỏi khách sạn chúng tôi không đi đường lớn mà là luôn đi lòng vòng ở đường nhỏ.

Mới đi không bao lâu, Thiết Tháp nhỏ giọng hỏi tôi:“A Bố, lối này hình như là đi chỗ Thiên Diệp Tằm Vương a.”“Đúng vậy, chính là đi đào bảo bối kia.”“A? Thiên Diệp Tằm Vương còn có giấu bảo bối sao?”Tôi đắc ý cười nói: “Chuyện ngươi không biết còn có rất nhiều, đêm nay đi theo ta một chuyến, ngươi sẽ rõ ràng những việc ta làm.”Đến khi Thiết Tháp đi theo tôi tới gần kiến trúc mái vòm, tôi nói với Thiết Tháp: “Cửa lớn kiến trúc mái vòm này là hướng nam đi?”Thiết Tháp ừ một tiếng, tôi nói: “Ngươi hiện tại đi về phía trước 30 bước, để tôi nhìn xem đại khái có thể đi bao xa.”Sau khi chờ hắn đi xong, tôi cũng đi 30 bước, thân hình hai tôi có khác biệt, nhưng 30 bước này cách nhau nhiều nhất chỉ có khoảng ba mét.Tôi nhìn cửa chính kiến trúc mái vòm, sau đó suy tính hướng đông nam, lại suy tính khoảng cách 30 bước, cuối cùng chỉ vào một mảnh khu vực trong rào tre, nói: “Đi! Đào chỗ kia, nhất định có dấu đồ vật chúng ta muốn!”.


 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom