Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chồng Trước Có Độc: Hợp Đồng Hàng Tỷ Đoạt Con

Chương 420: 420: Khó Cả Đôi Đường 6


Editor: Quỳnh NguyễnNhưng mà ngày mai liền khó mà nói rồi.Anh nghĩ muốn rõ ràng trực tiếp nói cho cô được.

Dù sao, muốn cô từ trong miệng người khác nghe được tin tức này, còn không bằng chính mình nói a!"Thanh Vũ, hôm nay.

.

.

Xem tivi sao?"Cô sửng sốt, Lãnh Vân Lâm lời này rõ ràng có chút lo lắng không đủ a! Cô lắc đầu: "Không có, làm sao vậy?""Anh, anh muốn nói cho em một chút chuyện tình không tốt.

.

."Mộ Thanh Vũ nghi hoặc: "Anh nói đi.""Anh nói xong em không được tức giận." Thanh âm của anh cư nhiên mang theo một chút lấy lòng.Mộ Thanh Vũ mặc dù nghi hoặc, nhưng vẫn lại là gật gật đầu: "Anh nói đi!"Thanh âm lại có chút lên xuống bất định."Anh, anh tối qua không trở về.""Uh`m.""Là vì.


.

.Anh không phải cố ý, trên thực tế cũng không có phát sinh cái gì, nhưng là bây giờ nhiều phóng viên như vậy đều đã chụp đến chỗ, bọn họ loạn nói lời em nghìn vạn lần không nên tin!" Vốn Lãnh Vân Lâm đối với Mộ Thanh Vũ thẳng thắn còn có mê hoặc nhỏ như vậy.Sự việc là như này, anh ngay từ đầu tâm tính ngạo kiều nổi loạn, là cảm thấy được chính mình là đại tổng giám đốc cao cao tại thượng mà Mộ Thanh Vũ chẳng qua là cái nhân vật nhỏ.Nhưng là chỉ cần cùng cô gọi điện thoại, nói chuyện với cô, loại thái độ khinh thường này tự nhiên mà liền không có.Giờ này khắc này, anh là thật sự cảm thấy được có chút áy náy!"Anh, anh bị Triệu Hiểu Huyên thiết kế hạ dược, mê man tại bên cạnh cô ta.

.

.

Cả đêm."Vừa mới nghe được tin tức này, Mộ Thanh Vũ quả thật có chút chấn kinh!Lãnh Vân Lâm người thông minh lanh lợi như vậy cư nhiên đã bị thiết kế đến nước này?Mộ Thanh Vũ bên kia không có lên tiếng, Lãnh Vân Lâm còn tưởng rằng cô tức giận, vội vàng giải thích: "Anh thật sự chưa cùng cô phát sinh qua quan hệ! Thật sự, người đàn ông có thể cảm giác ra, anh quả thật chưa cùng cô loạn quá.

Chỉ là, cô quá vô sỉ rồi ! Sáng sớm, liền kêu cha mẹ hai bên tới đây, còn tìm phóng viên đến đây! Thanh Vũ, nếu là bên ngoài truyền loạn thất bát tao, em nghìn vạn lần không nên tin những cái tin tức này!"Mộ Thanh Vũ có chút thất thần.

Ngay từ đầu cô là muốn Lãnh Vân Lâm là cho cô tiền bạc mua được cô một tháng.


Yêu cầu là trong một tháng này cô tuyệt đối trung thành, mà chính anh nhưng lại chỉ cần hưởng thụ quyền lực chính mình không cần thực hiện nghĩa vụ.Cũng không biết khi nào thì có lẽ là anh bắt đầu đối với cô thật sự bắt đầu, cô mặc dù trong lòng nghĩ về sau dù sao là phải rời khỏi.

Nhưng là nhìn đến Triệu Hiểu Huyên ý đồ muốn tiếp cận Lãnh Vân Lâm, trong lòng cô luôn luôn không thoải mái chút.Đương nhiên trong đó a, vì Triệu Hiểu Huyên căm hận cô.

Nhưng mà trừ lần đó ra cô có một chút ý nghĩ độc chiếm đối với Lãnh Vân Lâm, không hy vọng người khác tới đụng vào hay không?Cái này đại khái có lẽ hẳn là có một chút như thế đi!"Kia, hôm nay anh không có trở về, là vì.

.

."Không biết vì cái gì, nghe Lãnh Vân Lâm chính mình nói ra, mặc dù cô là có chút hơi hơi buồn nhưng mà lại còn không đến mức để cho cô rối rắm."Anh..." Lãnh Vân Lâm muốn nói lại thôi.

"Thanh Vũ, tóm lại em phải nhớ kỹ.

Vợ Lãnh Vân Lâm sẽ chỉ là em!"Không biết vì cái gì, Mộ Thanh Vũ nghe được Lãnh Vân Lâm nói nói như vậy, trong lòng cô có phần rầu rĩ, trướng trướng, giống như, có cái tình cảm gì đang ở ngực cô tập kết, lượn vòng tự do không đi."Vân Lâm.

.

.".

 
Chương 421: 421: Khó Cả Đôi Đường 7


Editor: Quỳnh NguyễnTrong lúc này, Lãnh Vân Lâm cũng không biết nên nói cái gì đó, hai người sửng sốt sau một lúc lâu.

Thật lâu anh mới nói: "Ngày mai anh tan tầm sẽ đến nhìn em.

Em phải nghe nói, không cần chạy loạn.


Hiện ở bên ngoài một mực nhằm vào anh, nhằm vào em, anh sợ em lại bị những cái phóng viên chán ghét này vây quanh.""Uh`m." Trái tim, có phần ấm áp nhưng cũng càng thêm suy nghĩ nhẹ nhàng, cô gật đầu, tại trong hành lang an tĩnh chỉ có thể nghe thấy tiếng hít thở hai người.Thật lâu Lãnh Vân Lâm bỗng nhiên kêu một tiếng: "Thanh Vũ!""Uh`m?""Tốt ngủ ngon giấc, còn có hảo hảo chiếu cố chính mình."Cô gật gật đầu.

"Anh cũng vậy."" Chúc ngủ ngon."" Chúc ngủ ngon."Cúp điện thoại, Mộ Thanh Vũ không biết nên là nói cái gì đó mới đúng.Ngực cô rầu rĩ không biết nên là cảm động, cần phải khó chịu.

Dù sao con trai bệnh còn treo ở ngực cô.Nhưng Lãnh Vân Lâm.


.

.Cô lắc đầu, tận lực bình phục nỗi lòng, về tới phòng bệnh."Thanh Vũ, em trở lại?" Lý Tiêu Nhiên nhìn cô rõ ràng không phải cảm xúc tốt lắm, nhíu nhíu mày.Nếu anh không có nghe sai mà nói, vừa mới bên kia ống nghe Mộ Thanh Vũ là thanh âm một người đàn ông!Anh nhìn xem đồng hồ, hiện tại thời gian đã không còn sớm, trễ như vậy một người đàn ông gọi điện thoại cho Mộ Thanh Vũ?Anh làm bộ như bất động thanh sắc hỏi một câu: "Thanh Vũ, em có việc?""Ách, uh`m, chuyện tình công ty." Cô lập tức nói, "Cái hạng mục kia đã đến kết thúc rồi.

Có lẽ, em còn sẽ có vài ngày muốn vội vàng.""Mẹ, mẹ vẫn còn đi công tác?" Mộ Thượng Ân hiển nhiên cực kỳ khẩn trương, ngay cả phim hoạt hình cũng không nhìn, quay đầu cầm lấy ống tay áo của cô."Không phải, nhưng mà có lẽ có vài ngày sẽ có vẻ vội vàng, nhưng là, mẹ cũng là tại Yến Thành, chỉ là muốn đi đi công ty mà thôi!" Cô lắc đầu, Lãnh Vân Lâm ngày mai muốn tới, phỏng chừng tối mai, cô là tất phải đi bồi Lãnh Vân Lâm qua đêm.Kia, Ân Ân làm sao bây giờ?Lại phiền toái Lý Tiêu Nhiên? Không được, không thể lại để cho Lý Tiêu Nhiên tiếp tục đầu nhập vào.

Ít nhất, cô bây giờ còn "Thiếp thân không rõ", cho dù cô thật sự tính toán "Không gì báo đáp, lấy thân báo đáp", cũng là tại sau khi cô cùng Lãnh Vân Lâm chia tay mới có thể.Nhưng mà, cô lại thật sự lo lắng để cho Mộ Thượng Ân một người ở tại chỗ này.Nói không được, đành phải khuyên Lãnh Vân Lâm về nhà nghỉ ngơi.Lý Tiêu Nhiên một mực chú ý biểu tình của cô, nhìn đến cô đang suy tư, tựa hồ thật là bị vấn đề gì cho quấy nhiễu, nhất thời lại cảm thấy được chính mình có phải rất đa nghi hay không?Lý Tiêu Nhiên lại ngồi một hồi, đứng lên nói: "Thanh Vũ, anh đi về trước, Ân Ân thật lâu không gặp em, khẳng định có quá nhiều lời nói nghĩ muốn vụng trộm cùng em nói." Lý Tiêu Nhiên vừa nói, vừa hướng Mộ Thượng Ân nháy mắt.Mộ Thượng Ân "Khách khách" cười, hướng trong lòng Mộ Thanh Vũ trốn."Ân Ân, con đây là xấu hổ rồi hả ?" Lý Tiêu Nhiên không buông tha Mộ Thượng Ân, tiếp tục hỏi.Mộ Thanh Vũ nhìn Mộ Thượng Ân trong lồng ngực mình sắp co rút thành một cục, cười nói: "Ân Ân, con có cái gì muốn cùng mẹ nói?"Mộ Thượng Ân tiếp tục hướng trong lòng Mộ Thanh Vũ lui, chính là cười không nói lời nào, giống như đột nhiên yêu thích trò chơi này.Mộ Thanh Vũ bất đắc dĩ nhìn Mộ Thượng Ân một chút, ngẩng đầu nói với Lý Tiêu Nhiên: "Đứa nhỏ này, chính mình ngoạn chơi thượng rồi.""Không có việc gì, bé là nhớ em, anh đi trước, các em đi ngủ sớm một chút đi." Lý Tiêu Nhiên cười, săn sóc nói..

 
Chương 422: 422: Khó Cả Đôi Đường


Editor: Quỳnh NguyễnVốn Lý Tiêu Nhiên vốn định muốn ở lại trong bệnh viện, nhưng là quy định nơi này là chỉ lưu lại một người.

Mộ Thanh Vũ nếu lưu lại, anh liền khẳng định không thể lưu lại.

"Uh`m, các em cũng nghỉ ngơi tốt, Ân Ân cùng chú nói chúc ngủ ngon.

" Lý Tiêu Nhiên cúi đầu, đối với Mộ Thượng Ân trong lòng Mộ Thanh Vũ nói.

"Chú Lý, chúc ngủ ngon.

" Mộ Thượng Ân từ trong lòng Mộ Thanh Vũ vươn ra, đối với Lý Tiêu Nhiên nói.

"Uh`m, Ân Ân ngủ ngon, Thanh Vũ ngủ ngon.

" Lý Tiêu Nhiên cúi người sờ sờ đầu Mộ Thượng Ân, ngẩng đầu nói với Mộ Thanh Vũ.

"Ân Ân, đi đưa tiễn chú Lý.

" Mộ Thanh Vũ đối với Lý Tiêu Nhiên cười cười, cúi đầu đối với Mộ Thượng Ân trong lòng nói.

Mộ Thượng Ân gật gật đầu, từ trong lòng Mộ Thanh Vũ ra, đứng đến trên đất nắm bàn tay to Lý Tiêu Nhiên duỗi tới đây, bàn tay còn lại lôi kéo Mộ Thanh Vũ, ba người đi tới ngưỡng cửa.


Lý Tiêu Nhiên mở cửa, buông ra tay nhỏ Mộ Thượng Ân, đối với hai người nói: "Các em trở về đi, đóng cửa cho kỹ.

" Nói xong gật gật đầu đối với Mộ Thanh Vũ hướng thang máy.

"Có chuyện gì liền gọi điện thoại cho anh.

" Vừa nói vừa một cái một cái thủ thế gọi điện thoại.

Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, đóng cửa lại, Lý Tiêu Nhiên thấy cửa phòng bệnh đóng lại mới đi tiến vào thang máy.

Mộ Thanh Vũ nắm tay nhỏ Mộ Thượng Ân nói: "Ân Ân, lại vẫn xem tivi sao?"Mộ Thượng Ân cầm lấy tay Mộ Thanh Vũ, ngửa đầu nói: "Mẹ, con muốn cùng mẹ cùng nhau xem.

""Tốt, mẹ bồi Ân Ân cùng nhau xem.

" Mộ Thanh Vũ ôm Mộ Thượng Ân, đặt bé ở trên ghế sofa, sau đó ngồi ở bên cạnh bé.

Mộ Thanh Vũ ôm Mộ Thượng Ân ru rú tại giường bệnh xem Hôi Thái Lang trong TV.

Phim hoạt hình rất nhanh liền kết thúc, Mộ Thanh Vũ nhìn thời gian đã buổi tối chín giờ, cô lắc lắc tay nhỏ Mộ Thượng Ân.

"Ân Ân mẹ mang con đi tắm rửa có được hay không?""Tốt!" Nghe thấy tắm rửa, Mộ Thượng Ân vui đáp, Mộ Thượng Ân từ nhỏ cũng rất thích vọc nước, mặc dù bé thân thể không tốt, cũng rất thích ở trong nước ngâm.


"Tốt, mẹ mang theo Ân Ân đi tắm rửa, tới.

.

.

" Mộ Thanh Vũ vừa nói vừa dắt tay Mộ Thượng Ân.

Bàn tay to lôi kéo tay nhỏ đi tới phòng tắm, vừa vào phòng tắm, Mộ Thượng Ân tự động tự giác cầm ghế nhỏ chính mình ngồi ở bên cạnh bồn tắm lớn nhìn Mộ Thanh Vũ xả nước vào trong bồn tắm.

Mộ Thanh Vũ thả tốt nước ấm, quay đầu nhìn Mộ Thượng Ân, bé đã ngồi ở trên ghế nhỏ bắt đầu bắt tay vào cởi quần áo chính mình.

Mộ Thanh Vũ liền đứng ở nơi đó nhìn Mộ Thượng Ân chính mình động thủ, chờ bé cởi tất cả quần áo mới đi lên phía trước ôm lấy bé đặt ở trong bồn tắm.

Bởi vì bồn tắm lớn rất lớn cho nên Mộ Thanh Vũ không có thả quá nhiều nước, chỉ là thả đại khái một phần tư bồn tắm lớn, phía trên nổi rất nhiều bọt.

Mộ Thượng Ân ở trong bồn tắm ngồi yên sau đó bắt đầu ngoạn chơi bọt biển bên người, tự dùng tay nhỏ cầm bọt biển bên cạnh lau xuống đến trên thân mình.

Mãi đến bôi toàn thân chính mình mới ngẩng đầu nhìn Mộ Thanh Vũ bên cạnh cười "Khách khách".

Giờ phút này Mộ Thanh Vũ ngồi ở ghế nhỏ Mộ Thượng Ân, đưa tay dùng ngón trỏ điểm điểm cái mũi nhỏ Mộ Thượng Ân, nói: "Tốt đùa sao?""Hì hì, tốt đùa, cho mẹ.

" Mộ Thượng Ân vừa trả lời Mộ Thanh Vũ vừa chộp tới bọt biển đưa tới trước mắt Mộ Thanh Vũ.

Mộ Thanh Vũ nhẹ nhàng khẽ thổi bọt biển thổi tan theo gió.

.

 
Chương 423: 423: Khó Cả Đôi Đường 9


Editor: Quỳnh NguyễnMộ Thượng Ân cười "Khách khách" lại nắm lên một phen bọt biển đưa đến trước mắt Mộ Thanh Vũ.Một chút bọt nước rơi tới trên cổ cô.

Cô hơi sững sờ, may mắn miệng vết thương không có việc gì, lần này đối với Mộ Thượng Ân lắc lắc đầu nói: "Không thể lại để cho mẹ thổi a..., mẹ sẽ mệt."Mộ Thượng Ân gật gật đầu, chính mình chơi tiếp, Mộ Thanh Vũ đưa tay sờ sờ nước ấm, nói với Mộ Thượng Ân: "Tốt, mẹ tắm rửa cho con, nếu không thì một hồi nước lạnh rồi.""Uh`m."Mộ Thượng Ân gật gật đầu, hướng bên người Mộ Thanh Vũ đụng đụng.Mộ Thanh Vũ cầm lấy bông tắm rửa tỉ mỉ lau từ trên xuống dưới cho Mộ Thượng Ân, lúc đi tới bên hông Mộ Thượng Ân, Mộ Thượng Ân thân thể thân thể "Khách khách" cười hướng bên cạnh trốn.Mộ Thanh Vũ thấy Mộ Thượng Ân ngây ngốc cười, cũng cười rộ lên, nói: "Ân Ân, đừng trốn, không được nhúc nhích." Lời nói mang theo cảnh cáo cùng uy hiếp nho nhỏ, kỳ thật còn lại là tại cùng Mộ Thượng Ân nói đùa.Mộ Thượng Ân cố gắng chịu đựng không cười, từ từ hướng bên người Mộ Thanh Vũ tiếp cận, Mộ Thanh Vũ lại nhịn không được cười ra tiếng, hai mẹ con hi hi ha ha cười đùa.Tắm sạch sẽ cho Mộ Thượng Ân, dùng khăn tắm lớn bao tốt Mộ Thượng Ân liền đi đến bên ngoài cầm áo ngủ đã chuẩn bị tốt cho Mộ Thượng Ân trên giường, Mộ Thượng Ân cầm lấy quần áo chính mình tượng hình tượng dáng mặc vào."Ân Ân, con mặc quần áo tử tế, liền tiến vào ổ chăn, bên cạnh ngăn tủ có chuyện cổ tích con thích xem, mẹ đi thu thập phòng tắm." Mộ Thanh Vũ cầm lấy khăn tắm, vừa đi ra ngoài vừa nói."Uh`m, biết rõ, mẹ." Mộ Thượng Ân mặc áo ngủ, nhanh như chớp chui vào trong chăn đi.Mộ Thanh Vũ tháo nước trong bồn tắm lớn, lau lau lại thả đầy nước, hoàn hảo Mộ Thượng Ân tắm rửa có vẻ ngoan mới không có làm cho nơi nơi đều là nước, đơn giản lau lau là có thể rồi.Mộ Thanh Vũ cởi quần áo ra, thật cẩn thận ngồi đến trong bồn tắm, cố gắng đừng cho nước đụng tới cổ.

Giờ phút này toàn bộ đều đã cực kỳ an tĩnh, cô rốt cục có thể ổn định tâm thần xuống, yên lặng một chút.Hiện tại miệng vết thương kỳ thật đã tốt nhiều, sở dĩ ở lại bệnh viện là ý tứ Lãnh Vân Lâm.


Anh là hi vọng chờ cô hoàn toàn bình phục lại tiếp cô ra ngoài, còn có một chút, hiện tại bên ngoài nơi nơi là tin tức anh, cô ở trong bệnh viện còn có thể trốn rơi xuống các phóng viên vây đuổi chặn đường, vừa ra khỏi cửa vậy thì khó mà nói rồi !Ở trong bệnh viện, có tốt có xấu.

Cùng lúc, cô có thể gần gũi chiếu cố Ân Ân, có chuyện gì đều có thể chiếu ứng đến.


Không tốt là, cô tất phải rất cẩn thận thoát khỏi Lãnh Vân Lâm giám thị, nghìn vạn lần đừng cho Ân Ân cùng anh ở trong bệnh viện gặp nhau!Tóm lại, binh đến tướng chặn đi, hiện tại lại nghĩ như thế nào, đều là không có biện pháp.

Chỉ có thể chờ tối ngày mai cô khuyên Lãnh Vân Lâm đi trở về!Trong bồn tắm lớn nước lạnh rồi.

Cô đứng dậy lau khô, lại cúi đầu gội sạch cái đầu, cầm lấy áo ngủ để ở một bên mặc, mở ra máy sấy bắt đầu thổi tóc, tiếng "Ong ong Ong ong" không ngừng truyền đến nhưng cũng mang đến nhiệt độ.Sấy khô tóc, cầm lược, chải một chút một chút, từ lọn tóc đến đuôi tóc, giống như giờ phút này có thể mượn cái lược này rơi xuống tất cả phiền não.Mộ Thanh Vũ rửa sạch tay, đẩy cửa ra, ngọn đèn trong phòng bệnh màu vàng mang theo ấm áp, mà đứa bé trên giường còn lại là tựa vào ở bên giường, nghiêm túc lật xem chuyện cổ tích.Nghe được tiếng bước chân, Mộ Thượng Ân từ trong chuyện cổ tích bứt ra, ngẩng đầu..

 
Chương 424: 424: Gặp Nhau Chia Lìa 1


Editor: Quỳnh NguyễnNhìn Mộ Thanh Vũ từng bước một đi vào, ngọt ngào hô một câu "Mẹ."Mộ Thanh Vũ ngồi đến bên giường, ôm Mộ Thượng Ân.Mộ Thượng Ân gật gật đầu, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, cẩn thận hỏi.

"Mẹ, mẹ có thể bồi con rồi hả ? Không cần đi làm rồi hả ?"Mộ Thanh Vũ nhìn Mộ Thượng Ân bộ dáng có hiểu biết, ôm anh tại trên mặt anh hôn một cái nói: "Mẹ ngày mai cùng Ân Ân, có được hay không?"Mộ Thượng Ân lập tức nở nụ cười: "Tốt."" Chờ Ân Ân về sau làm xong giải phẫu là có thể nơi nơi đi chơi rồi.


Ân Ân nghĩ muốn đi chỗ nào?" Mộ Thanh Vũ nghiêng đầu, nhìn bé hỏi."Ân Ân muốn cùng mẹ đi công viên trò chơi, còn có chú Lý." Nói xong lời cuối cùng, Mộ Thượng Ân nhìn nhìn sắc mặt Mộ Thanh Vũ.Mộ Thanh Vũ nhìn bé nho nhỏ liền hiểu được thông cảm tâm tư của bản thân như vậy, ôm lại ôm ấp bé nói: "Tốt, ngày mai kêu lên chú Lý, chúng ta cùng đi công viên trò chơi.""Uh`m, mẹ tốt nhất rồi." Mộ Thượng Ân ôm mặt Mộ Thanh Vũ hôn một cái." Mau đi ngủ, nghỉ ngơi về sau mới có thể đi công viên trò chơi ngoạn chơi." Mộ Thanh Vũ cười, nhìn Mộ Thượng Ân nói."Uh`m, mẹ, ngủ ngon." Mộ Thượng Ân tự động thả chuyện cổ tích thả lại ngăn tủ bên giường, nằm ở trong chăn.Mộ Thanh Vũ nghiêng thân, chống đầu nhìn Mộ Thượng Ân hô hấp dần dần vững vàng, lấy tay sờ sờ mặt Mộ Thượng Ân, theo Mộ Thượng Ân dần dần lớn lên liền cũng càng giống ba bé.Nhớ tới cái từ "Ba ba" này, Mộ Thanh Vũ cảm thấy được trong lòng co rút đau đớn một phen, giống như thấy." Anh", ánh mắt anh ôn nhu cũng không phải nhìn về phía cô.Mộ Thanh Vũ trừng mắt nhìn, mới phát hiện, không biết cái lúc gì mi tâm đã là hơi hơi nhăn lại.Cô lắc đầu tắt đi đèn đặt mình ngã vào giường, bọc ở trong chăn, ôm thân thể Ân Ân nho nhỏ nhắm mắt lại, không thèm nghĩ nữa bất cứ sự tình gì.Một đêm không nói chuyện.=========================Vừa rạng sáng ngày thứ hai, tại hộ sĩ hỗ trợ, Ân Ân làm kiểm tra máu cùng mấy cái hạng mục kiểm tra sức khoẻ khác.Mà ngay tại lúc chờ kiểm tra, cô xem đến một người bên cạnh cầm một tờ báo, mặt trên trang đầu, quả nhiên chính là chuyện tình Lãnh Vân Lâm cùng Triệu Hiểu Huyên!《 di tình biệt luyến? Tổng giám đốc Lãnh thị bỏ quên bạn gái cùng danh viện trắng đêm cuồng hoan! 》Phía dưới, còn có ảnh chụp bọn họ bị bắt đến, Lãnh Vân Lâm mặc áo tắm mà Triệu Hiểu Huyên quần áo không chỉnh tề, mấy cái cha mẹ đang ngồi!Nếu không phải tối qua Lãnh Vân Lâm trước tiên nói cho cô chuyện này, có lẽ, cô hôm nay thấy được báo chí, sẽ càng thêm có lực đánh vào!Lãnh Vân Lâm mặc dù bình thường nói chuyện không phải rất nhiều, nhưng là kỳ thật, anh tài cán vì cô nghĩ đến, tài cán vì cô làm được, anh đều đã tại cố gắng.Nghĩ tới đây, cô khoát lên trên vai con trai, không tự chủ được buộc chặt."Mộ Thượng Ân, số 313, Mộ Thượng Ân." Rất nhanh, báo danh trên đầu Mộ Thượng Ân."A..., đến đây." Mộ Thanh Vũ lúc này mới phản ứng kịp, ôm Ân Ân tiến lên.Một buổi sáng, Mộ Thanh Vũ chỉ tại lúc buổi sáng đổi thuốc về tới phòng bệnh chính mình.

Lúc buổi chiều kết quả ra, nhưng mà bác sĩ chủ trị vẫn lại là không có ở đây.Bệnh tình Ân Ân vốn là xem như có vẻ nặng.


Nhất là loại giải phẫu này, thời gian trị liệu hẳn là nửa tuổi đến một tuổi trong lúc đó.

Càng là lớn lên lại càng không tốt trị liệu..

 
Chương 425: 425: Gặp Nhau Chia Lìa 2


Editor: Quỳnh NguyễnNhưng mà kia lại biện pháp gì? Cô không có tiền, kéo đến bây giờ đã là cực hạn của cô rồi.Cũng không biết bác sĩ chủ trị trong truyền thuyết này khi nào thì có thể trở về.=========================Đến buổi tối.Bởi vì Mộ Thanh Vũ có thể cùng Ân Ân, cho nên cũng không cần phiền toái Lý Tiêu Nhiên ban ngày thủ tại chỗ này.

Nhưng mà chờ Lý Tiêu Nhiên buổi chiều tan tầm anh vẫn lại là sẽ thói quen đến xem Ân Ân, cũng là nhìn xem cô.Mộ Thanh Vũ trái lại trước có cùng Lãnh Vân Lâm nói điện thoại, biết anh bây giờ còn tại công ty, buổi tối có một cái bữa tiệc, sẽ ở chín giờ tới đây.Cô kỳ thật chờ mong Lãnh Vân Lâm sẽ không cần tới đây, uyển chuyển biểu đạt như vậy, Lãnh Vân Lâm lại bày tỏ: "Không được, anh còn là buổi tối tới đi."Mộ Thanh Vũ không biết chính mình là cái tâm tình gì.

Nếu là ở một tuần trước, cô nghe được tin tức này, không chuẩn chỉ biết cảm thấy được là một loại tai nạn.Nhưng mà hiện tại cô nghe được Lãnh Vân Lâm bá đạo tuyên thệ như vậy chỉ có một loại cảm giác - -Cô cảm thấy được sợ hãi, cảm thấy được bất an, cảm thấy được có chút có lỗi với Lãnh Vân Lâm, càng có lỗi với Ân Ân.Đối với Lãnh Vân Lâm, Mộ Thanh Vũ đã không tái cảm thấy được, chỉ là cầm tiền bạc của anh, chỉ là cần tiền bạc của anh mà thôi.Anh là một cái người đàn ông chân chính, anh bề ngoài lãnh khốc có một tâm mềm mại.Có lẽ thật là bởi vì mấy ngày này Lãnh Vân Lâm đối với cô không chỉ có chỉ là "Sủng" đối với phụ nữ, còn có một chút yêu càng sâu này.Cho dù là cô hiện tại cũng không có khả năng lừa mình dối người nói Lãnh Vân Lâm đối với cô không có một chút cảm tình.Không có cảm tình anh cũng sẽ không một lần lại một lần đề xuất cùng cô kết hôn.Không có cảm tình anh không có khả năng cứu cô hấp hối, còn đứng ra vì thanh danh của cô, vì tương lai không buông tay bọn họ.Không có cảm tình anh có lẽ rõ ràng sẽ tiếp thụ Triệu Hiểu Huyên mà không phải như bây giờ, vô luận phát sinh cái gì đều muốn trở lại cạnh cô.Nhưng mà cô còn có Ân Ân a! Cô không có khả năng buông tha Ân Ân, lại càng không dám hy vọng xa vời anh có thể tiếp thu Ân Ân.


.

.Mỗi khi ngủ ở bên cạnh anh, nhìn đến đáy mắt anh càng ngày càng tràn đầy cảm tình đối với cô, cô chỉ cảm thấy áy náy, cảm thấy được không phản bác được.Nhưng mà, cô tuyệt đối không thể buông tha Ân Ân!Cô vẫn như cũ rõ ràng biết, nếu không là vì "Tiền bạc", bọn họ cũng căn bản sẽ không lại cùng xuất hiện, bọn họ vốn là người của hai thế giới, một người sinh hoạt tại xã hội thượng lưu, một người sinh hoạt tại tầng thấp nhất xã hội.Lúc chạng vạng tối Lý Tiêu Nhiên tới đây, còn mang đến rất nhiều ăn ngon.Mộ Thượng Ân chẳng qua là cái bạn nhỏ bốn tuổi, nhìn đến có ăn ngon lập tức liền hoan hô nhảy nhót.Lý Tiêu Nhiên không hổ là chân chính dụng tâm, anh hôm nay mua đồ ăn, uh`m nói như thế nào, không nói đến ăn có không ngon hay không, tóm lại sắc thái phong phú, Mộ Thượng Ân thích.


Thêm nữa, còn có sữa vượng tử bé thích uống, tiểu tử kia dẩu lên mông đít vô cùng cao hứng ăn vui vẻ.

Mà Lý Tiêu Nhiên giúp bé gắp đồ ăn thêm cơm, nhìn đến bé ăn cao hứng, chính mình cũng cực kỳ vui vẻ.Mà Mộ Thanh Vũ đang ngồi ở một bên, trong tay bưng một chén cơm lại không ăn, chỉ là ngơ ngác nhìn một chén cơm xuất thần.Một khối tôm bỗng nhiên nhảy dù đến trong bát Mộ Thanh Vũ, cô sửng sốt ngẩng đầu lại chống lại mặt Lý Tiêu Nhiên.

Anh mỉm cười: "Thanh Vũ, làm sao vậy?".

 
Chương 426: 426: Gặp Nhau Chia Lìa 3


Editor: Quỳnh Nguyễn"A..., không có việc gì." Cô lắc đầu, chỉ là nghĩ như thế nào đuổi Lãnh Vân Lâm tên kia đi, đáp lại nên nói cái gì làm chút gì?Anh nếu không tính toán rời khỏi, chính mình phải làm gì?"Nhưng mà, anh xem sắc mặt của em tựa hồ không được tốt.""Không có việc gì." Cô lắc đầu."Vậy sao?" Lý Tiêu Nhiên nhìn cô, có một tia hồ nghi như thế.Anh cùng cô nhận thức cũng đã nhiều năm, chưa từng có nhìn đến cô thần thái do dự như vậy!"Không có việc gì, chỉ là trên công tác có vẻ phiền toái." Cô nghĩ, vẫn lại là phải xem Lãnh Vân Lâm khi nào thì tới đây.

Nếu tới sớm, không hề nghi ngờ, có thể khuyên anh sớm một chút đi.

Nếu tới chậm.

.

.


Cô cũng phải khuyên anh sớm một chút rời khỏi."Là cái hạng mục lần trước kia sao?" Anh nghi hoặc hỏi."Đúng." Đích thật là hạng mục thật lớn a, một lần ích lợi một trăm vạn.

Hơn nữa còn chạy dài một tháng lâu."Tới cùng là cái hạng mục gì? Như thế nào lâu như vậy còn không có tốt?"Không thể không nói, Lý Tiêu Nhiên quả thật sinh nghi, nhưng mà anh lại xấu hổ hỏi rõ ràng như thế, người ta với em là cái quan hệ gì a?"Uh`m, gặp một chút vấn đề." Mộ Thanh Vũ cũng không tốt nói rõ, cô chỉ là lắc đầu."Như vậy a.

.

." Cô không nói lời nào, trước mắt đối với cô mà nói, trừ bỏ chờ đợi, không có một chút biện pháp."Mẹ, mẹ mệt chết đi?" Mộ Thượng Ân nghi hoặc nhìn cô một cái."Không có việc gì, mẹ không phiền lụy." Cô cười cười, trả lại gắp một khối tôm cho bé: "Ân Ân nhanh ăn đi.""Uh`m!" Mộ Thượng Ân gật gật đầu, thật cao hứng nhìn cô, không nghĩ tới vừa mới ăn một ngụm di động Mộ Thanh Vũ liền vang lên.Cô sắc mặt trắng nhợt, cúi đầu vừa thấy, là Trình Diệu Quân.Này không tồi, cô lập tức chuyển được: "Trình trợ lý, có chuyện gì sao?"Trình Diệu Quân câu nói đầu tiên chính là: "Tổng giám đốc uống nhiều.""Kia về nhà đi?" Mộ Thanh Vũ mừng rỡ, này không đã nói lên, Lãnh Vân Lâm có thể không đến đây?Đều đã uống nhiều còn tới đây để làm chi?Trình Diệu Quân lắc đầu.


"Tổng giám đốc nhất định phải tới."Mộ Thanh Vũ đứng dậy, cố ý nhíu nhíu đầu mày: "Có phiền toái đi? Nhất định phải tối hôm nay sao?" Cô nhìn nhìn thời gian: "Hiện tại thời gian cũng không sớm.

Vẫn lại là trở về sớm một chút nghỉ ngơi đi!"Trình Diệu Quân khó xử nói: "Không có biện pháp, tổng giám đốc nhất định phải tới, chúng ta ước chừng nửa giờ về sau tới."Mộ Thanh Vũ bất đắc dĩ, thần tốc ăn xong.Lý Tiêu Nhiên lần này mới nhìn nhìn cô: "Thanh Vũ, làm sao vậy?""Thật có lỗi, có công việc." Mộ Thanh Vũ lắc đầu."Hiện tại liền muốn đi?" Lãnh Vân Lâm nhìn nhìn cô, có chút kỳ quái.

Mộ Thượng Ân lập tức liền khẩn trương: "Mẹ!""Yên tâm, buổi tối mẹ sẽ trở về.""Thật sự?" Mộ Thượng Ân mắt to một mực nhìn cô."Uh`m." Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, xoa bóp khuôn mặt nhỏ nhắn của bé, cố gắng giả dạng làm vẻ mặt bình tĩnh.Mặc dù cảm thấy được thật sự là có lỗi với Lý Tiêu Nhiên, nhưng mà cô vẫn lại là chỉ có thể phiền toái anh: "Tiêu Nhiên, xấu hổ, em...""Anh biết rõ, anh sẽ giúp em xem Ân Ân." Nếu thật sự có việc, Lý Tiêu Nhiên tự nhiên sẽ không gắng phải cô lưu lại."Tiêu Nhiên, em..." Cô không biết đáp lại nên nói như thế nào, cô thật sự cảm thấy được.

.

.

Chính mình thật sự là có lỗi với anh!Chuyện Lãnh Vân Lâm, chuyện Lý Tiêu Nhiên, còn có hiện tại gấp gáp nhất, bệnh Ân Ân! Ân Ân là bệnh tim, chịu không nổi bất luận cái gì kích thích!.

 
Chương 427: 427: Gặp Nhau Chia Lìa 4


Editor: Quỳnh NguyễnTrong đầu hiện lên rất nhiều loại ý nghĩ, sau cùng cô chỉ là nói: "Không có việc gì, em đi trước."Đợi cho trị bệnh Ân Ân cô cùng Lãnh Vân Lâm ngả bài hoàn tất, hoặc là bồi thường anh trả thù lao hoặc là cái khác.

Hoặc là.

.

.Cô hơi chút thu thập một phen.Dù sao, chính mình nằm viện, là muốn mặc đồ bệnh nhân, mà ở Ân Ân nơi này, tự nhiên không có khả năng.Vì thế, cô đầu tiên tìm gian tầng trệt trong đó đi vào toilet nữ, thay đổi toàn thân đồ bệnh nhân, lại lộng lộng tóc, lúc này mới ra ngoài.Trở lại phòng bệnh chính mình, kỳ thật dựa theo bệnh tình cô hiện tại có thể không cần ở viện rồi.

Chỉ là, cô nghĩ muốn gần gũi chiếu cố Ân Ân, Lãnh Vân Lâm lại sợ cô ra bệnh viện đã bị chó săn vây công.Toàn bộ đều đã thu phục, cô mới lui về phòng chính mình, Lãnh Vân Lâm còn không có tới.Cô thoáng thu thập một phen, vừa mới mở ra chăn, lấy biểu hiện chính mình là ở nghỉ ngơi.


Không nghĩ tới còn không có đợi cô ngã vào trên ra giường, cửa phòng bệnh đã bị gõ mở.Còn không có quay đầu, đã ngửi đến một cỗ mùi rượu gay mũi, vừa quay đầu lại quả nhiên thấy Trình Diệu Quân đỡ Lãnh Vân Lâm vào cửa."Sao lại thế này a?" Mộ Thanh Vũ hoảng sợ, nhưng mà cô nhìn đến Lãnh Vân Lâm say mê giống như bùn lầy, vẫn lại là lấy làm kinh hãi."Tổng giám đốc buổi chiều gặp được một cái bạn tốt, Tư Đồ Hiên người thừa kế gia tộc Tư Đồ Mĩ quốc, hai người rất lâu không gặp, lại nói chuyện sinh ý, hôm nay uống nhiều hai chén, vốn buổi tối có cái bữa tiệc, cũng bị đẩy hết." Trình Diệu Quân đỡ Lãnh Vân Lâm vào cửa, anh cước bộ lảo đảo, ánh mắt hơi hơi nhắm, tuấn nhan trắng nõn trở nên dị thường đỏ ửng, như là ráng đỏ một dạng.Vốn Mộ Thanh Vũ còn muốn rất nhiều lí do thoái thác, như thế nào mời anh đi, không nghĩ tới lại bởi vì nhìn đến Lãnh Vân Lâm bộ dáng hiện giờ, ngược lại không biết phải làm gì!Xem ra, để cho anh trực tiếp ngủ cả đêm, chính mình trở về cùng Ân Ân nghỉ ngơi, có vẻ đáng tin!"Tổng giám đốc phải dựa vào cô rồi." Trình Diệu Quân đặt Lãnh Vân Lâm trên giường, để cho anh từ từ nghỉ ngơi.

Mộ Thanh Vũ cũng chỉ tốt ở một bên, giúp anh cởi áo khoác cùng giầy, để cho anh nằm ở đầu giường.Mộ Thanh Vũ có phần không nói gì: "Kỳ thật, tổng giám đốc ở trong này sẽ phải không thoải mái đi? Tốt nhất vẫn lại là trở về hảo hảo nghỉ ngơi một chút."Cô còn muốn đuổi anh đi, Trình Diệu Quân lắc đầu: "Trong nhà cũng không ai chiếu cố anh, vẫn lại là phiền toái cô rồi.""Được rồi." Mộ Thanh Vũ chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, "Kia ngày mai a.

.

."Trình Diệu Quân nói: "Sáng mai, tổng giám đốc còn cần tiếp tục bàn bạc với Tư Đồ tiên sinh.

Sáng sớm liền rời khỏi."Mộ Thanh Vũ thở dài nhẹ nhõm một hơi: "A..., kia không tồi.


.

.""A? Cái gì?" Trình Diệu Quân nghi hoặc nhìn cô một cái."A...!A..., không có gì.

Ý tứ của tôi là, Vân Lâm nếu là bề bộn nhiều việc mà nói, tổng ở trong này lưu trữ sẽ chậm trễ công việc của anh."Trình Diệu Quân cũng không có nghĩ nhiều, anh chỉ là nói: "Kia đêm nay liền cầu xin cô rồi.""Tốt.

.

." Trời biết, Mộ Thanh Vũ là bao nhiêu không nghĩ muốn kêu cái chữ "Tốt" này, cô trơ mắt nhìn Trình Diệu Quân rời khỏi, quay đầu nhìn Lãnh Vân Lâm ngủ được bốn chi ngữa ra hai tay chắp lại, thở dài.Trở lại phòng, cô xoa bóp chuông đầu giường: "Người khỏe, xin lấy một chút thuốc tỉnh rượu cùng thuốc ngủ tới."Thuốc tỉnh rượu là vì để cho anh thoải mái một chút, về phần uống thuốc ngủ mà nói.

.

.Anh ngủ thiếp đi, cô mới có thể rời khỏi anh, trở lại bên người Ân Ân đi a!.

 
Chương 428: 428: Gặp Nhau Chia Lìa 5


Editor: Quỳnh NguyễnRất nhanh hộ sĩ đến đây đưa thuốc tỉnh rượu cùng thuốc ngủ.

Cô cũng đun nước đi đến bên giường Lãnh Vân Lâm, nhẹ nhàng đỡ anh lên: "Vân Lâm, uống thuốc."Lãnh Vân Lâm không nói gì, nhíu nhíu mày, tựa hồ cực kỳ mất hứng.Mộ Thanh Vũ vì thế để cho hộ sĩ rời khỏi, vừa mới đóng cửa lại, Lãnh Vân Lâm bỗng nhiên mở mắt.Mộ Thanh Vũ sửng sốt, quay đầu nhìn thoáng qua Lãnh Vân Lâm, anh lại bỗng nhiên ngồi dậy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào cô."Làm sao vậy?" Cô nghi hoặc nhìn thoáng qua, Lãnh Vân Lâm bỗng nhiên mở miệng, hỏi một câu: "Đóng cửa tốt sao?"Cô nhìn thoáng qua, gian ngoài môn là đóng, bên trong phòng bệnh là có khóa."Đi khóa lại." Anh thanh âm trầm thấp, tại mệnh lệnh cô.Buồn ngủ rồi hả ? Cô đi tới, cắm lên then cài cửa.

Quay đầu xem đến thuốc cùng nước trên bàn còn không có uống.

Cô lập tức đi tới: "Như thế nào lại vẫn không uống thuốc? Không uống thuốc tỉnh rượu sẽ không thoải mái.


A! - - "Lời còn chưa dứt thanh âm của cô im bặt đình chỉ, ngang hông cô bị cánh tay của anh ôm, thân thể lập tức té giường.Mùi rượu gay mũi, cùng với hương khí nước hoa nhàn nhạt trên thân người đàn ông, từ phía sau cô luẩn quẩn.

Anh không chút để ý vươn ra ngón tay thon dài, nhẹ nhàng xoa xát cổ của cô, tựa hồ tại điều tra miệng vết thương trên cần cổ cô.Há miệng, thanh âm của anh trầm thấp mà khàn khàn như là cà phê nồng đậm, có hương vị nồng đậm." Thương thế của em ...!Tốt sao?"Cô sửng sốt, không nghĩ tới Lãnh Vân Lâm cư nhiên còn nhớ thương tổn của cô! Cô có chút cảm động, cũng có chút cảm giác nói không rõ, tựa hồ là tại kháng cự ấm áp của anh hoặc như là sắp sa vào.Cô gật gật đầu."Thật sự?" Anh thanh âm có chút bất ổn.

"Anh nhìn xem."Cô từ từ xoay người, một vòng một vòng cởi bỏ băng vải.

Lụa mỏng màu trắng tại đầu ngón tay của anh chậm rãi lột bỏ, cô xem anh thần tình đỏ ửng, rõ ràng là uống nhiều rượu, lại một bộ nghiêm túc thật sự.Chờ cho tới phía sau nhìn đến phía cuối băng vải là có thêm vết nước đọng màu đen.

Một cỗ vị thuốc đông y nồng đậm, che dấu vết thương nhỏ tại trên cần cổ cô."Còn đau phải không?" Anh vươn ra ngón tay, đầu ngón tay trắng nõn nhẹ nhàng phất qua cổ cô, chấn động rất nhỏ kia lướt qua, mang đến xúc cảm nhu hòa.Cô lắc đầu, phát hiện lông mi anh buông xuống, màu mắt thật sự.


Mùi rượu mặc dù lớn lại giống như cả người cô đều đã ngâm mình ở mùi rượu nồng đậm mang đến xúc cảm nhu hòa."Về sau, không cần như vậy rồi." Dưới đèn, tuấn nhan của anh nhiễm lên hồng hồng, coi như ánh bình minh chói mắt.

Lại từ từ, một vòng một vòng, quấn tốt băng vải giúp cô."Anh cũng vậy, nhớ rõ không cần uống nhiều rượu, tổn thương thân thể." Thanh âm của cô cũng không tự chủ được nhuyễn tiếp xuống.

Ít nhất để cho anh trước hảo hảo nghỉ ngơi, cô lại trở về chiếu cố Ân Ân đi!"Thanh Vũ.

"Môi mỏng anh khẽ nhếch, đáy mắt trong suốt tựa hồ lướt qua một chút đen tối không rõ chân tình.

"Anh nghĩ muốn ngủ.""A..., kia em giúp anh cởi quần áo." Mặc dù cô vừa mới đưa áo khoác anh đều đã lột bỏ nhưng là cũng còn lại áo sơmi cùng quần tây.Nhẹ tay cởi áo sơmi cùng quần của anh, chỉ còn lại có quần lót bên trong, cô đứng dậy nói: "Uống chút thuốc tỉnh rượu cùng thuốc ngủ, nếu không thì ngày hôm sau đi làm sẽ khó chịu."Cô vừa mới đứng dậy, tính toán muốn đem quần áo của anh treo, kết quả lại vẫn không có động thủ đã bị Lãnh Vân Lâm lại kéo về trong lòng..

 
Chương 429: 429: Gặp Nhau Chia Lìa 6


Editor: Quỳnh Nguyễn"Thanh Vũ, chúng ta thật lâu không có thân cận thôi?"Cô sửng sốt, không biết nên là nói cái gì đó mới tốt.

Quả thật, nếu nói gần đây một lần kia có lẽ vẫn lại là tại Shangri-La ngày đó.Sau khi trở về bởi vì các loại nguyên nhân bọn họ đều không có thân cận.Nhưng mà Ân Ân còn ở trên lầu, thậm chí Lý Tiêu Nhiên còn bồi tại bên cạnh anh! Cô làm sao có thể, làm sao có thể ở trong này cùng Lãnh Vân Lâm.

.

.Lãnh Vân Lâm cũng mặc kệ rất nhiều như thế.

Trước vài ngày là vì muốn vội vàng, về sau lại là lễ mừng, sau đó cô bị thương, anh bị thiết kế, đến bây giờ đã sắp một tuần rồi.Anh đã sớm bị đến mức muốn chết muốn sống.

Mấy ngày hôm trước lại vẫn bận tâm thân thể Mộ Thanh Vũ không khoẻ, hiện tại cô như là đã tốt, anh cũng không nghĩ muốn nhẫn nại nữa."Vân, Vân Lâm, anh vẫn lại là nghỉ ngơi."Lãnh Vân Lâm làm sao có thể để cho cô nói nhiều như vậy, anh đặt cô ngã vào giường: "Không cần lo lắng, anh kỳ thật không có say."Tửu lượng của anh tốt lắm, mặc dù hôm nay là có chút uống cao, nhưng là, anh còn có thể khống chế chính mình.Ít nhất, anh cực kỳ thanh tỉnh, thân thể anh cực kỳ hưng phấn, rất nhớ cô!Này không phải vấn đề say không say a! Mộ Thanh Vũ đều nhanh khóc, vấn đề là, cô chính là không nghĩ muốn cùng anh ở trong này lêu lổng! Nếu Ân Ân không ở trên lầu cô còn có thể lừa mình dối người.


Nhưng là Ân Ân lại ở trên lầu, cần chăm sóc của cô, cô làm sao có thể.

.

."Em không muốn?" Lãnh Vân Lâm nhíu mày." Là sợ ngày đó anh cùng Triệu Hiểu Huyên đã xảy ra quan hệ?""Không phải." Cô lắc đầu, không biết nên là giải thích như thế nào.

Lãnh Vân Lâm nói: "Anh thật sự không có, anh chỉ là bị cô hôn mê, người đàn ông tới cùng có phát sinh hay không, là có cảm giác.

Anh thật sự không có cùng với cô!"Mộ Thanh Vũ nghe được anh vội vội vàng vàng giải thích, trong lòng có chút cảm động.Mặc kệ nói như thế nào anh một người đàn ông lại là ở vào tình hình đẳng cấp cao, tại dưới loại tình huống kia cư nhiên đều không có cùng Triệu Hiểu Huyên kịch giả tình thật, thật sự rất.

.


.

.

Không dễ dàng.Phải biết rằng, năm năm trước cô chính là tại một cái đêm say rượu cùng anh một đêm mê loạn."Người nào, ai biết.

Chúng ta lúc đầu đều đã như vậy?" Cô quay đầu.Lãnh Vân Lâm cười cười: "Ghen tị? Anh đây nói cho em, em là một người duy nhất anh nhìn trúng."Thanh âm của anh mê ly mà gợi cảm, mang theo mùi rượu giống như cũng chui vào làn da của cô thấm vào thịt của cô.Thôi thôi, cùng với lại chống đẩy, không bằng để cho anh tận hứng sau đó lại dỗ anh nghỉ ngơi, hiện tại thời gian còn sớm, trái lại cũng đầy đủ." Vậy anh đáp ứng em ăn xong rồi phải uống thuốc.

Ngày mai vẫn còn công tác, không cho phép không uống thuốc!""Tốt!" Lãnh Vân Lâm tự nhiên cao hứng, anh còn tưởng rằng Mộ Thanh Vũ là vì thân thể anh tốt, công tác mới như vậy mới như vậy.

Đối với cô nhất thời lại có chút ngọt ngào."Thanh, Thanh Vũ.

.

." Miệng anh nỉ non hai câu, nhẹ nhàng bóc đi áo khoác của cô.Điều hòa chậm rãi đưa gió, hơi lạnh, nhưng là nhiệt độ trong phòng lại liên tục bay lên.Mặc dù ngay từ đầu Mộ Thanh Vũ còn có chút không thả ra, nhưng mà nghĩ đến nếu sớm một chút "Phóng đảo" anh này, cô là có thể sớm một chút đi chiếu cố Ân Ân, lập tức sử dụng toàn thân thề phải để cho Lãnh Vân Lâm sớm một chút xong việc.Quần áo của cô bị chủ nhân vô tình vứt bỏ, có chút là cô cởi, có chút là anh hỗ trợ động thủ..

 
Chương 430: 430: Gặp Nhau Chia Lìa 7


Editor: Quỳnh NguyễnCô giữ chặt tay anh, chậm rãi đụng lên, chủ động hôn lên môi của anh.Môi của anh nhiều đàn hồi, mềm mại cũng không đơn bạc, bởi vì uống rượu mà đỏ sẫm có vẻ có chút yêu nghiệt.

Môi của cô mềm mại mà lạnh lẽo, chủ động nhô ra để cho anh huyết dịch sôi trào, tình cảm như là thủy triều rất nhanh mãnh liệt.

Vươn ra cánh tay hữu lực ôm lấy đầu của cô, hôn sâu.

Thân thể anh trầm xuống, đè cô tại khăn trải giường thở gấp, rơi vào bên tai bên gáy cô lại vì sợ hãi lộng thương cổ của cô, hôn môi kia giống như chuồn chuồn lướt nước.Theo hôn môi anh từ từ dời xuống, bàn tay to của anh cũng tiếp theo chuyển hoán địa điểm, vuốt ve thân thể cô mềm mại.

Tê dại run rẩy truyền đến từ địa phương anh tiếp xúc, tinh tế như điện lưu, "Đùng đùng", trong nháy mắt đi khắp toàn thân.Bỗng nhiên mở to đôi mắt, nhìn đến gương mặt anh nhiễm lên đỏ ửng, phấn khởi than nhẹ.


Tiếp theo một trận động tác kịch liệt, cô chưa nói ra khỏi miệng hóa thành nỉ non.

.

.Tích góp nhiều nhiệt tình như vậy đều đã hóa thành tiểu thú vào lúc này lần lượt tiến công, giống như có được cô chỉ là một loại bản năng cùng khát vọng bẩm sinh ...Trước mắt cô một mảnh sương mù, ở một khắc này cơ hồ đã hoàn toàn phân không rõ cô thân ở phương nào, đi tới đâu."Thanh Vũ.

.

."Anh tại bên tai cô nhẹ nói, trong cơ thể thủy triều quay cuồng, sớm vượt qua phạm vi lý trí cô có thể thừa nhận.Cô ôm thân thể mạnh mẽ phía trên, ngón tay thon dài bởi vì quá kịch liệt mà khảm vào anh lưng, tại nhiệt tình hôn xuống, rốt cục quên toàn bộ, đúng sai, quá khứ, hiện tại, hoặc là tương lai.Bra của cô đáng thương tội nghiệp treo tại mép giường.


Lại đang chấn động, chậm rãi rơi đến trên sàn nhàTại lúc cô toàn bộ đầu nhập, di động của mình đã bị cài thành im lặng chấn động rất lâu cũng không bị tiếp lên.Sau cùng, rốt cục tại góc hắc ám nào đấy từ từ yên tĩnh, quy về yên lặng.=========================Mộ Thanh Vũ từ trong phòng tắm đi tới, Lãnh Vân Lâm bên ngoài đã ngủ thiếp đi.Thuốc trên bàn, thuốc ngủ cùng thuốc tỉnh rượu đều đã uy anh uống vào tiếp xuống.Anh mặc dù say không phải cực kỳ nghiêm trọng, nhưng mà cồn thêm vận động lại thêm dược lực thuốc ngủ rốt cục để cho anh ngủ thật say.Tóc của cô đã sấy khô, nhẹ nhàng ngồi bên mép giường nhìn anh trầm tĩnh ngủ.

Lãnh Vân Lâm ngủ giống như là đứa nhỏ an tĩnh.

Khóe môi mỏng nhạt hơi hơi nhếch lên, mi tâm nhẹ nhàng nhăn lại, cho dù đang ngủ đều đã không an ổn.Ngón tay nhẹ nhàng xẹt qua mi tâm của anh giống như muốn đưa anh hơi nhíu mày san bằng.

Mắt dần dần bốc lên một chút cảm giác khó nói lên lời, nhưng mà tất cả cảm xúc này lại bị cô áp chế.Cô nhẹ nhàng cúi đầu, môi, dần dần tiếp sát khóe môi anh.Môi mềm mỏng mang theo độ cong, có ôn nhu nhàn nhạt truyền đến, là hơi thở anh ấm áp.

Cô hơi hơi trợn mắt, tầm mắt nhàn nhạt tại lông mi dài mà dày lưu chuyển, tại dưới đèn đầu giường màu vàng phảng phất giống nắng ấm buổi chiều truyền đến an tâm.

Sợi tóc của cô nhẹ nhàng buông rơi tại gương mặt anh, có chút ngứa, anh tựa hồ cảm giác được cái gì, lông mi dày cũng hơi hơi run rẩy lại thủy chung không có mở mắt..

 
Chương 431: 431: Bán Đứng 1


Editor: Quỳnh NguyễnCó lẽ, cô sau đó, sẽ gặp gặp được giận dữ của anh.Có lẽ về sau cô nhất định sẽ không cùng với anh.Nhưng mà cả đời này cô làm một chuyện duy nhất sẽ không hối hận chính là quyết định vào một tháng trước đáp ứng ở lại bên cạnh anh.Vân Lâm.

.

.Một cái hôn giống như tâm cô chưa bình tĩnh, quy về bình hòa, cô đứng dậy, đáy mắt lại lần nữa hồi phục một mảnh quang minh.Cô thừa nhận cô là động tâm Lãnh Vân Lâm rồi.

Nhưng mà, cô cũng không có quên sứ mệnh của cô.Mặc kệ rất trễ, mặc kệ rất xa cô chung quy trở lại bên người Ân Ân.Lấy điện thoại cầm tay ra, cô này mới nhìn đến Lý Tiêu Nhiên gọi cho cô vài cuộc.


Cô cúi đầu thu thập một phen, lúc này mới đi ra ngoài.Cô không phát hiện là tại cô rời khỏi phòng bệnh ngầm có một đôi mắt tại yên lặng nhìn chằm chằm bóng lưng cô.

.

.=========================Nhưng mà trước Mộ Thanh Vũ trở về phải đi toilet một chuyến.Cô không thể mặc đồ bệnh nhân trở về, vì thế thay đổi kiểu tóc, lại thay đổi bộ quần áo.


Lúc ra ngoài còn rất cẩn thận trước xuống lầu một, sau đó lại ấn thang máy lầu 17.Cái người đi theo cô kia trước đi theo cô đi lầu một, mặc dù hiện tại đã 9 giờ rưỡi rồi.

Nhưng mà người tới tới lui lui vẫn lại là rất nhiều.Rất nhanh, liền mất đi tung tích Mộ Thanh Vũ.Mộ Thanh Vũ không hề nghi ngờ phải đi phòng bệnh Ân Ân.Tại trước vào cửa cô còn cố ý kiểm tra một chút, toàn thân trên dưới đã tắm rửa xong trôi đi mùi hương.Quần áo thay đổi, kiểu tóc thay đổi, cô hít sâu một hơi làm bộ như vẻ mặt bộ dáng thoải mái, đẩy cửa vào: "Ân Ân!"Mộ Thượng Ân lại vẫn ở đầu giường cùng Lý Tiêu Nhiên xem tivi.

Dĩ vãng lúc này, bé đều phải nghỉ ngơi, nhưng là hôm nay, Mộ Thanh Vũ đột nhiên ra ngoài thế cho nên bé lại vẫn không có đi ngủ."Mẹ!" Mộ Thượng Ân nhìn đến Mộ Thanh Vũ trở về, mắt to nháy mắt sáng lên, ngay cả dép lê cũng chưa đi, để trần chân trần từ giường nhảy xuống bổ nhào vào trong ngực cô."Ân Ân!" Cô đưa bé bế lên, còn răn dạy một phen: "Như thế nào giầy cũng không đi? Uh`m, con tắm rửa sao?"Cô ngửi thấy được sữa tắm nhàn nhạt trên người bé, hiển nhiên là đã tắm qua rồi."Uh`m, chú Lý giúp con tắm!" Bé trái lại cũng không mắc cở, dù sao tại trong nhà Lý Tiêu Nhiên lâu như vậy, bé cũng không phải không cùng Lý Tiêu Nhiên cùng nhau tắm.Mộ Thanh Vũ ngẩng đầu lên quả nhiên thấy Lý Tiêu Nhiên cuốn lên tay áo, cổ tay áo tựa hồ có chút nước đọng."Thanh Vũ, em trở lại."Cô có chút áy náy: "Thật có lỗi a, vừa mới em tại vội vàng, cho nên không có nhìn đến điện thoại của anh."Cô thật là không biết nên là như thế nào giải thích, cô bỏ lại con trai còn có bạn chăm sóc con, chính mình lại cùng Lãnh Vân Lâm dưới lầu phóng đãng.

.Nghĩ như thế nào, đều đã cảm thấy được chính mình cực kỳ thất bại, cũng cực kỳ thất trách!"Không quan hệ, em công tác vội vàng, anh còn sợ quấy rầy công tác của em a!" Lý Tiêu Nhiên cười.

"Em trở về anh an tâm, thời gian cũng không sớm, sáng sớm ngày mai anh tới."Cô lung tung gật đầu, Mộ Thượng Ân mắt to tại Lý Tiêu Nhiên cùng cô trong lúc đó chuyển động hồi lâu, sau cùng lại hì hì cười: "Mẹ, chú Lý phải đi về, mẹ tiễn chú đi!"Cô bởi vì áy náy, tự nhiên đáp ứng, cầm lấy túi xách, liền đi ra ngoài..

 
Chương 432: 432: Bán Đứng 2


Editor: Quỳnh NguyễnLý Tiêu Nhiên tự nhiên cũng rất muốn cùng Mộ Thanh Vũ một chỗ, quay đầu nhìn nhìn tiểu tử kia quỷ linh tinh đối với anh vươn ra ngón tay cái, trên mặt của anh cũng nhiễm lên mỉm cười.Kỳ thật, Mộ Thanh Vũ cũng có chuyện tình nghĩ muốn cùng Lý Tiêu Nhiên giải thích.

Nhất là chính cô rất rõ ràng cô đối với Lý Tiêu Nhiên không có cái loại cảm giác này.Vốn cô nghĩ tới, nếu không có gặp được Lãnh Vân Lâm, cô dựa vào chính mình cố gắng trị Ân Ân, có lẽ, cùng với anh chính là chuyện tình xuôi dòng đẩy thuyền.Nhưng là cô lại gặp Lãnh Vân Lâm, còn cùng anh dây dưa một tháng.Nói thật chính cô đều đã cảm thấy được chính mình có chút bẩn.

Mặc dù cô cùng Lý Tiêu Nhiên, không phải quan hệ người yêu, nhưng mà cô dù sao cũng là bán đứng mình bán cho Lãnh Vân Lâm một tháng.Cô nghĩ, cô là sẽ nói với Lý Tiêu Nhiên rõ ràng.

Cho dù sau cùng, cô cùng Lãnh Vân Lâm hoàn toàn chặt đứt liên hệ, tính toán cùng với Lý Tiêu Nhiên, cô cũng không tính toán giấu diếm anh chuyện tình một tháng này.Người yêu ở chung kiêng kị nhất chính là có chỗ giấu diếm.

Trừ bỏ giống cô cùng Lãnh Vân Lâm như vậy, ngoại trừ bởi vì giao dịch tiền tài cùng một chỗ.Nếu thật sự muốn kết hôn, cô nhất định sẽ toàn bộ sự tình đều đã thẳng thắn thành khẩn công bố.Nhưng mà trước mắt vẫn lại là để cho Ân Ân giải phẫu rồi nói sau!Dù sao, bé là bệnh tim, căn bản chịu không được một chút trùng kích! Vạn nhất bởi vì biết mình vì bé mà bán cho Lãnh Vân Lâm một tháng, trái tim của bé bệnh đột phát làm sao bây giờ?Cô không thể mạo hiểm như vậy!Xuống lầu một đi đến bên ngoài bệnh viện, đèn đường lộ ra quang mang mờ nhạt.

Đèn đường chiếu ra bóng dáng thật dài trên mặt đất.


Dừng chân lầu 17 cùng lầu chính trong lúc đó, trung gian có khu vườn hoa nhỏ.

Bởi vì đã là ban đêm có vẻ đặc biệt u ám mà an tĩnh.Trong hoa viên có cái núi giả, tại ngọn đèn có vẻ quái thạch đá lởm chởm.Cô cùng Lý Tiêu Nhiên sóng vai mà đi, vẫn cúi đầu, lo lắng vấn đề Ân Ân phẫu thuật.Ân Ân mắt thấy liền muốn giải phẫu, cái bác sĩ chủ trị kia không phải ngày mai chính là ngày kia có thể trở về.

Chờ bé giải phẫu lại tu dưỡng vài ngày, bệnh tình ổn định sau đó cô lại lo lắng thẳng thắn thành khẩn toàn bộ sự tình."Thanh Vũ.

.

.

.


." Đi mau đến núi giả, Lý Tiêu Nhiên ho khan một tiếng, mặt đối với cô một đường trầm mặc, chính mình cũng muốn tìm đề tài tới nói."Uh`m?" Cô ngẩng đầu, ánh mắt có chút mê mang.Cô một đường cùng Lý Tiêu Nhiên đến nơi đây, trừ bỏ muốn đưa anh ra ngoài, còn có một chút.Trong bệnh viện là không có công cụ phòng tránh thai, anh vừa mới cũng không có làm biện pháp.Cô không nghĩ muốn tại thời khắc này lại lưu lại một đứa nhỏ không rõ thân phận, cho nên nhất định phải giảm khả năng đến thấp nhất!"Em.

.

Công tác bề bộn nhiều việc?" Lý Tiêu Nhiên vẫn lại là cảm thấy được có chút kỳ quái.

Như thế nào kỳ quái, anh tựa hồ cũng không có như thế nào cảm giác."Uh`m, công ty có chút việc vặt.

.

." Cô gật đầu, không muốn cùng anh nói chuyện nhiều tiếp xuống."Biết em vì chuyện tình Ân Ân cực kỳ liều mạng.

Nhưng mà em một người phụ nữ...""Tiêu Nhiên." Cô bỗng nhiên nói.

"Một đoạn thời gian này thật sự phiền toái anh rồi.""Làm sao có thể? Ân Ân coi như là anh xem lớn lên, anh cực kỳ thích bé." Anh mỉm cười, mắt một mực nhìn chằm chằm cô.Cô dừng lại bước chân: "Em đã có Ân Ân rồi."Anh cũng biết cô muốn nói gì, gật đầu: "Anh biết.".

 
Chương 433: 433: Bán Đứng 3


Editor: Quỳnh Nguyễn" Ân Ân liền giống như con anh."Không có gì so với những lời này càng trắng ra rồi !Cực kỳ hiển nhiên Lý Tiêu Nhiên không nghĩ muốn lại chờ, không nghĩ muốn chờ Ân Ân giải phẫu sau đó mới đính xuống sự tình tới!Với anh mà nói, trước giải phẫu cùng sau giải phẫu không có bất luận cái gì nhau.

Anh vẫn đều đã bồi tại bên người cô, vẫn đều đã cùng cô cùng nhau, tiếp sức cổ vũ cho Ân Ân vượt qua cửa ải khó khăn!Anh tiến về phía trước một bước, ngăn cô ở trước núi giả.

"Thanh Vũ, em vẫn biết đến anh kỳ thật đối với em..."Cô nhất thời bị chắn nói không ra lời, lắc đầu: "Em...!Tiêu Nhiên, em thật sự.

.

.

Không xứng với anh.""Không chỉ nói loại này nói." Anh lắc đầu, "Mỗi người đều có quá khứ, mà Ân Ân.

.

.

Bé thật đáng yêu, bé sẽ không là chướng ngại giữa anh và em."Bé không phải, kia Lãnh Vân Lâm phải thôi!Cô bối rối lắc đầu: "Em không phải ý tứ này, em là nói.


.

.

Em cảm tạ anh chăm sóc đối với Ân Ân, em nguyện ý bồi thường anh.Em.

.

."Cô như thế nào không biết xấu hổ dùng tiền tài trần trụi tới cân nhắc chân tâm anh?Nhưng mà, cô lại thật sự không biết trừ bỏ tiền bạc còn có thể dùng cái gì cho anh.

Dù sao hiện tại cô còn không có cùng Lãnh Vân Lâm chính thức đứt đi liên hệ."Bồi thường? Anh không cần bồi thường." Anh lắc đầu.

"Em có biết, anh chỉ hy vọng có thể ở bên cạnh em, cùng nhau chăm sóc Ân Ân.""Nhưng mà.

.

." Cô cũng không biết nên là như thế nào phản bác, chỉ là nói.


"Em, em bây giờ còn không thể đáp ứng anh.

Mặc kệ nói như thế nào, chuyện tình Ân Ân là quan trọng nhất.""Anh hiểu." Anh gật đầu.

"Nhưng mà anh có thể cùng em cùng nhau đối mặt.

Này cùng bệnh Ân Ân tuyệt không xung đột."Làm sao có thể không xung đột? Ngay cả chính cô cũng không biết nên là như thế nào đi thừa nhận Lãnh Vân Lâm giận dữ, làm sao có thể dắt anh xuống nước?Lãnh Vân Lâm nếu biết cô có con trai đã bốn tuổi, không biết là cái phản ứng gì, huống chi bên người cô lại xuất hiện một người nhìn như thân mật theo đuổi?Không đem Lý Tiêu Nhiên đánh chết, anh liền không là Lãnh Vân Lâm!Nhìn đến Mộ Thanh Vũ thần sắc như vậy, liên tưởng đến cô gần đây luôn luôn không yên lòng, anh chợt mắt trầm xuống."Em bên người có người theo đuổi rồi hả ?" Anh đột nhiên hỏi một câu như vậy!"Em.

.

." Là có người theo đuổi, hơn nữa còn cầu hôn với cô rồi !Nhìn đến cô nhíu chặt giữa trán như vậy, sự tình giống như hướng tới phương diện anh không nguyện ý nhất phát triển: "Vẫn lại là nói.

.

.

Người kia, là ba ba Ân Ân?"Cô đột nhiên ngẩng đầu, trên mặt là vẻ mặt kinh ngạc cùng không thể tin!Lý Tiêu Nhiên nhìn đến kinh ngạc trên mặt cô ngược lại có chút cười nhạo: "Đúng à? Người kia chính là cha ruột Ân Ân đi? Sinh hạ bé lại mặc kệ bé, hiện tại còn tới quấy rầy các em? Anh ta muốn làm cái gì? Muốn nhận con sao? Vẫn lại là nói một đoạn thời gian này em vẫn có việc chính là vì cái này?"Cô chấn kinh, anh lại ngược lại tiến lên một bước.

Trên người anh tràn ra áp lực khổng lồ nháy mắt bức cô lui!Lưng cô dựa vào núi giả.

Núi giả đá lởm chởm vuốt ve phía sau lưng của cô cô đau đến vô pháp suy nghĩ!Anh đột nhiên vươn tay ấn đầu vai cô: "Thanh Vũ, người đàn ông kia không đáng em làm như vậy!".

 
Chương 434: 434: Bán Đứng 4


Editor: Quỳnh Nguyễn" Năm đó anh ta từ bỏ em, bỏ xuống Ân Ân! Hiện tại anh ta muốn làm cái gì? Nghĩ muốn muốn đoạt lại Ân Ân, lại vẫn là muốn che mờ em, lừa gạt em?""Anh không phải!" Cô chỉ là lắc đầu, lại càng lúc càng để cho đôi mắt Lý Tiêu Nhiên sâu sắc: "Anh ta không phải? Em còn vì anh ta nói chuyện! Thanh Vũ, em tỉnh đi! Anh ta nếu là thật sự thích em liền đều không bỏ xuống em cùng Ân Ân, anh ta liền sẽ vì các em phụ trách! Nhưng mà anh ta đều đã làm gì? Anh ta.

.

."Anh nói xong, gần gũi xem, dưới ánh sáng vừa lúc theo phía sau của anh chiếu xạ qua tới, anh chợt phát hiện bên cạnh cổ Mộ Thanh Vũ có một cái dấu! Như là hôn ngân!Mà hôn ngânở trong này tuyệt đối không có khả năng là Ân Ân làm, chỉ có khả năng là người đàn ông kia!Mắt của anh nháy mắt sắc bén: "Em vừa mới cùng kia người đàn ông gặp mặt rồi hả ?"Cô sửng sốt, còn không có mở miệng, Lý Tiêu Nhiên bỗng nhiên nổi giận: "Mộ Thanh Vũ! Ân Ân lại vẫn ở trong phòng chờ em, em như thế nào có thể bỏ xuống bé cùng người đàn ông kia gặp mặt?"Cô không lời nào để nói, cô quả thật thất trách, cô có lỗi với Ân Ân, cũng thực xin lỗi Lý Tiêu Nhiên vẫn bồi tại bên người cô!Nhưng mà, cô lại có biện pháp nào? Phí tổn phẫu thuật 30 vạn còn có kinh phí trị liệu đến tiếp sau giống như là một tòa núi trầm trọng đặt ở đầu vai cô, để cho cô không thở nổi!Có người nói, để cho cô đi mượn tiền.


Cô một không có phòng ốc xe làm nợ, cô bởi vì cha và chị qua đời cùng trong nhà nháo bẻ, mấy năm nay đã cùng thân thích chặt đứt liên hệ! Cô mặc dù có đồng học, có bằng hữu, có lẽ có thể ngắn hạn quay vòng một khoản tiền.

Nhưng mà này không phải 3000, cũng không phải ba vạn, đây là ít nhất 30 vạn a!Trừ bỏ bán chính cô, cô còn có cái bản lĩnh gì tại trong ngắn hạn có thể xoay sở đến nhiều tiền bạc như vậy?Lý Tiêu Nhiên nhìn đến cô trầm mặc tiếp xuống càng phát ra đau lòng.

Anh thật sự cảm thấy được rất khó chịu, cô làm sao có thể vì cái này mà bán chính mình?"Mộ Thanh Vũ, em không đủ tiền em có thể nói cho anh biết! Anh sẽ giúp em! Em vì cái gì muốn đi tìm người đàn ông kia, em vì cái gì muốn đắm mình!"Cô chợt một phen ngẩng đầu, ánh mắt sắc bén: "Vậy anh nói em phải làm gì? Bệnh Ân Ân vốn không có nặng như vậy nhưng vẫn kéo đến bây giờ, lại không trị liệu sẽ nguy hiểm lớn! Ai có thể giúp em?""Anh có thể!" Lý Tiêu Nhiên gật đầu.


"Trong nhà anh mặc dù không phải đại phú đại quý nhưng mà cứu Ân Ân anh không thể chối từ!"Anh cũng là nơi khác tới Yến Thành, trong nhà là giai tầng công nhân, bởi vì chỉ có một đứa nhỏ, miễn cưỡng xem như bậc trung.

Trái lại còn có một chút gởi ngân hàng cùng tiền tích góp."Anh có thể giúp em, anh có thể giúp em bao nhiêu?" Mộ Thanh Vũ mắt đều đã đỏ.

"Anh có biết phí tổn trị liệu cần bao nhiêu tiền sao? 30 vạn! Không phải 3000, không phải ba vạn, mà là 30 vạn! Hơn nữa này vẫn chỉ là kinh phí giai đoạn trước! Tiền bạc phía trước phía sau ít nhất cần 50 vạn! Anh là có thể giúp em, nhưng mà sau khi giúp em a? Anh còn cần lập gia đình, anh còn có cha mẹ muốn phụng dưỡng, em không thể ích kỷ như vậy, em không thể cho anh gánh vác nhiều áp lực như vậy!"Lý Tiêu Nhiên sửng sốt.Anh quả thật không nghĩ tới phí tổn một thủ thuật Mộ Thượng Ân này cư nhiên cần cao như vậy!Trong nhà anh quả thật vì anh chuẩn bị một khoản tiền đó là dùng mua phòng ốc cho anh sau khi cưới vợ.

Anh nếu lấy ra toàn bộ cho Mộ Thượng Ân, nhưng mà cha mẹ anh liền đồng ý sao?.

 
Chương 435: 435: Bán Đứng 5


Editor: Quỳnh NguyễnAnh có lẽ có thể đứng vững áp lực cưới một phụ nữ đã mang theo một đứa bé.

Đương nhiên cũng có thể vì bệnh Ân Ân trả giá một chút.Nhưng mà, 30 vạn - - vẫn chỉ là tiền bạc giải phẫu, phí tổn trị liệu tổng cộng 50 vạn, đối với anh xuất thân gia đình bình thường mà nói thật sự có phần quá gian nan!Lý Tiêu Nhiên trầm mặc, tay anh khoát lên đầu vai Mộ Thanh Vũ hơi hơi buông ra.

Áp lực buông lỏng, cả người Mộ Thanh Vũ nhất thời liền ngã xuống phía sau, như là muốn dựa vào núi giả mới có thể miễn cưỡng đứng lên."Anh hiện tại biết rõ? Ân Ân bởi vì lần trước cứu, bác sĩ nói tất phải mau chóng giải phẫu.

Em nếu không đi cầu anh có lẽ Ân Ân sống không quá năm nay! Anh nói cho em biết em phải làm gì, em phải làm gì!"Lý Tiêu Nhiên nhìn thân thể của cô chậm rãi trượt xuống, trong lòng cũng nhất thời tràn ngập một cỗ cảm giác vô lực.Cái gì tên là vô lực? Cái này kêu là vô lực! Anh thậm chí chỉ có thể trơ mắt nhìn phụ nữ anh thích vì bệnh Ân Ân không thể không đi bán đứng chính mình, vì người đàn ông kia!Nhưng mà, anh lại chẳng thể giúp được gì, anh thật sự bất lực!Anh thậm chí không biết là nên giận dữ rời đi, cần phải tiếp tục giả câm vờ điếc.Chỉ cần suy nghĩ đến Mộ Thanh Vũ vì có thể từ người đàn ông kia cầm tiền bạc đến trong tay mà ủy thân cho anh ta, có lẽ không chỉ đêm nay, có lẽ không chỉ một lần, trong lòng anh liền.


.

.Bần cùng, làm cho người ta mất đi tôn nghiêm, mất đi kiêu ngạo.Tại phú hào, trước mặt quyền lực, cái gọi là tự tôn cái gọi là kiêu ngạo căn bản không đáng giá nhắc tới!Anh thậm chí, mất đi xúc động phẫn nộ, mất đi khả năng quở mắng! Bởi vì anh cũng biết Mộ Thanh Vũ làm như vậy cũng là bất đắc dĩ, trong thống khổ!Đèn đường, ở phía xa chiếu rọi ra ánh sáng u ám, anh đứng trên mặt đất nhìn Mộ Thanh Vũ co rút thành một cục.

Cô trong bóng đêm là cô đơn như thế, bất lực, nhưng mà anh cũng bị các loại mặt trái tràn đầy trái tim.

Bi phẫn, thống khổ, bất đắc dĩ che dấu tại trong lòng anh.Rất lâu sau đó anh mới nhìn Mộ Thanh Vũ ngồi chồm hổm trên mặt đất co rút thành một cục, chậm rãi đứng lên.Cô không khóc, thậm chí ngay cả thống khổ cùng khó chịu đều không có.


Từ lúc cô lựa chọn ở lại bên người Lãnh Vân Lâm, tính toán kiếm lấy một trăm vạn kia cũng đã nghĩ tốt tất cả vấn đề có khả năng đối mặt.Bị cười nhạo, bị bỏ xuống, bị vô tình chèn ép.

.

.Chính cô làm, vốn là giao dịch tiền tài cùng thân thể, chưa từng có xem mình như là Thánh nữ tại thần đài, có thể tiếp thu mọi người quỳ bái.Tôn nghiêm ở tại cô vốn là có cũng được mà không có cũng không sao, chỉ cần có thể cứu Ân Ân cô cái gì đều đã nguyện ý!"Anh hiện tại biết em là cái dạng phụ nữ gì đi?" Thanh âm cô trong veo mà lạnh lùng, mắt thâm sâu lại tĩnh, "Em cực kỳ cảm ơn anh một đoạn thời gian này chăm sóc đối với em cùng Ân Ân.

Nhưng mà em của ngươi cái loại phụ nữ thuần khiết không tỳ vết trong tưởng tượng của anh.

Là em không xứng với anh, cô phụ cảm tình của anh, xin lỗi."Mặc dù cô đối với Lý Tiêu Nhiên thật sự không có cái loại cảm tình này, nhưng mà anh đối với cô tốt cô khắc trong tâm khảm.Có lẽ, mở ra nói sẽ tốt một chút đi? Anh đáng đối tượng càng tốt..."Em thật xin lỗi." Cô hướng anh gật gật đầu, xoay người rời khỏi, cô biết không có người đàn ông nào có thể chịu được phụ nữ anh thích đi làm chuyện như vậy, cho dù cô thật sự có khổ khó nói..

 
Chương 436: 436: Anh Trở Lại 1


Editor: Quỳnh NguyễnMà Lý Tiêu Nhiên nhìn theo cô đi xa, anh ý thức được chính mình nên là đuổi theo, nhưng mà lại không biết nên mở miệng như thế nào, chỉ có thể đứng tại chỗ nhìn bóng lưng cô dần dần đi xa, trong lòng cũng mờ mịt giống tuyết hạ xuống.Chỉ là bọn họ người nào cũng không có phát hiện là, một trận cameras đã vừa mới chụp cảnh tượng bọn họ cùng một chỗ tiếp xuống!=========================Vừa rạng sáng ngày thứ hai.Bởi vì say rượu cùng vận động quá, lại ăn thuốc ngủ, Lãnh Vân Lâm cả đêm đều đã ngủ thật sự là an ổn.Anh chưa mở to mắt theo bản năng để tay qua một bên, trống không.Anh nghi hoặc nhíu nhíu mày, tỉnh lại xem đến bên cạnh giường không có một bóng người.

Chăn lạnh lẽo tựa hồ cũng không có dấu vết người nghỉ ngơi quá!Lần này anh lập tức từ đầu giường ngồi dậy!Trong phòng một mảnh sạch sẽ, quần áo của anh còn ở một bên, nhưng mà Mộ Thanh Vũ người này lại không thấy nữa!Anh không nói hai lời, nắm lên một kiện quần áo mặc lên, vừa mặc vừa nói: "Thanh Vũ! Thanh Vũ?""Làm sao vậy?" Bên ngoài, Mộ Thanh Vũ đẩy cửa vào.Cô tối qua cùng Lý Tiêu Nhiên tan rã trong không vui, sau đó trước lén về tới Lãnh Vân Lâm bên này, thấy được anh còn đang tại nghỉ ngơi, chính mình mới nhẹ nhàng thở ra.Nói thật, cùng Lý Tiêu Nhiên xung đột chính cô đã có chuẩn bị trước.Mặc kệ cô là vì cái gì, nhưng là cô lựa chọn lấy phương thức như vậy tới thu hoạch tiền tài cũng đã làm tốt tính toán bị chán ghét mà vứt bỏ.Nhưng mà lại vẫn có một sự tình là cô quên, tỷ như điều chỉnh đồng hồ báo thức Lãnh Vân Lâm một phen để cho anh bảy giờ mới tỉnh.Sáu giờ, cô là muốn chiếu cố Ân Ân.Lãnh Vân Lâm thấy được cô, rốt cục thở phào nhẹ nhõm.


Anh mỉm cười: "Em chạy đi nơi đâu rồi hả ?""A..., cảm thấy được ở trong phòng ngốc chán ra ngoài đi tới." Cô tự nhiên sẽ không nói chính mình đi Ân Ân nơi đó rồi."Anh bồi em cùng đi?" Anh lập tức nói.Lần này, Mộ Thanh Vũ hoảng sợ! Cô cũng không hy vọng Lãnh Vân Lâm lưu lại, tốt nhất, có thể lập tức trở lại!"Vân Lâm, anh vẫn còn công việc đi?" Cô cố ý nói, " Anh có biết, tại nhà anh hình tượng của em đã không làm sao tốt.

Em không nghĩ muốn lưu lại một thanh danh không tốt nói em chậm trễ công tác của anh! Hơn nữa hôm nay không phải anh còn có việc sao? Muốn đi bồi cái bạn bè Mĩ quốc kia đúng không?"Lãnh Vân Lâm nghe được lời của cô, ngược lại nở nụ cười." Tốt tốt, em yên tâm, em tuyệt đối không phải cái loại hồng nhan họa thủy hại nước hại dân này!" Anh cười.


"Theo giúp anh đi ăn sớm một chút đi!"Mộ Thanh Vũ lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, hai người thu thập một phen, vừa mới đi đến dưới lầu, điện thoại Mộ Thanh Vũ đã bị gọi rồi.Cô nhíu nhíu mày, nhận nghe điện thoại: "Uy?""Là cha mẹ bạn nhỏ Mộ Thượng Ân sao? Lý bác sĩ chúng tôi có chuyện nghĩ muốn nói với cô về bệnh của bạn nhỏ Mộ Thượng Ân!""Thanh Vũ, làm sao vậy?" Lãnh Vân Lâm còn có điểm kỳ quái, đi tới nhìn cô.Mộ Thanh Vũ sắc mặt khẽ biến, cô lập tức gật đầu: "Tôi biết rõ."Lập tức cô nói: "Vân Lâm, có người gọi điện thoại nói, trước cửa thang máy nhặt được gì đó của em muốn em khẩn trương đi lấy.""Như vậy a, anh cùng em đi."Mộ Thanh Vũ làm sao làm cho Lãnh Vân Lâm bồi cùng đi a? Cô lập tức nói: "Không cần.

Anh làm việc đi thôi, chậm trễ anh liền không tốt.".

 
Chương 437: 437: Anh Trở Lại 2


Editor: Quỳnh NguyễnNghe được cô nói như vậy Lãnh Vân Lâm vì thế gật gật đầu: "Kia như vậy anh đi căn tin chờ em.

Em muốn ăn cái gì?""Sữa đậu nành bánh quẩy là có thể." Cô đương nhiên tùy tiện nói một câu, Lãnh Vân Lâm gật gật đầu, hai người mỗi người đi một ngả.Mộ Thanh Vũ rất nhanh về tới trên lầu, đi tới cửa văn phòng bác sĩ."Thùng thùng thùng.""Mời vào."Mộ Thanh Vũ lập tức đi đến tiến vào, nhìn đến một người đàn ông khoảng hơn bốn mươi tuổi mang theo kính mắt: "Tôi là cha mẹ Mộ Thượng Ân, xin hỏi?""A..., chào cô, tôi là Lý Trường Hà." Người đàn ông mang theo kính mắt mỉm cười chỉ vào sô pha bên cạnh: "Mời ngồi."Mộ Thanh Vũ lo lắng trùng trùng ngồi xuống: "Bác sĩ Lý, xin hỏi bệnh con tôi tới cùng như thế nào?"Lý Trường Hà bày báo cáo kiểm tra Mộ Thượng Ân nói: "Cô xem a, trái tim Mộ Thượng Ân chủ yếu là Tim thất tổn hại khoảng cách hụt, lại thêm ba nếp gấp nữa.

( tổn hại khoảng cách hụt: Tâm thất khoảng cách mỗi cái bộ phận phát dục không được đầy đủ, mà dẫn tới tâm thất máu chảy không có hiệu quả gây nên bệnh tim bẩm sinh.

Ba nếp gấp là do huyết áp cao động mạch phổi, tâm phải mở rộng do ba nếp gấp khuếch trương dẫn tới.) Kỳ thật trình độ cũng không phải quá nặng, chỉ là vì hiện tại bé đã bốn tuổi, có thể nói bỏ lỡ tuổi trị liệu tốt nhất cho nên mới sẽ có vẻ nghiêm trọng."Mộ Thanh Vũ gật gật đầu: "Bác sĩ, vậy bệnh con tôi.

.

.


Tỷ lệ, tới cùng có bao nhiêu?"Lý Trường Hà chớp ánh mắt: "Cái này, tất cả phẫu thuật , đều đã có nguy hiểm.

Còn không có thực hành giải phẫu, chúng ta cũng không tốt nói.

Nhưng mà nhanh nhất xế chiều hôm nay bác sĩ Tô chủ trị bên chúng tôi nên là có thể trở lại."Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, kỳ thật cô cũng không biết cái gọi là xác xuất thành công này tới cùng có bao nhiêu.

Cô chỉ là tin tưởng con trai nhất định sẽ không có việc gì nhất định không xuất hiện vấn đề quá lớn!"Cái bác sĩ Tô này là.

.

." Cũng không thể trách cô cẩn thận, mặc dù người khác vẫn đều đã nói với cô muốn an bài bác sĩ tốt nhất cho Ân Ân.


Nhưng mà vị bác sĩ Tô này nhưng mà thần long kiến thủ bất kiến vĩ, nằm viện n ngày đến nay không có thấy quá chân dung."A..., bác sĩ Tô a!" Lý Trường Hà cười cười.

"Bác sĩ Tô là con trai của viện trưởng chúng tôi.

Anh mặc dù trẻ tuổi, nhưng mà là bác sĩ đại học y khoa Pennsylvania Mĩ quốc, kỹ thuật tốt lắm, tại Mĩ quốc cũng đã mổ chính rất nhiều lần thủ thuật bệnh tim, tất cả đều thành công! Anh mấy ngày hôm trước đi nước Đức trao đổi đi.

Nếu không là vì cô do viện trưởng giới thiệu cũng sẽ không nhanh như vậy liền an bài anh cho cô!""Cô cũng không cần quá lo lắng, chúng tôi trước nghiên cứu một phen bệnh con trai cô nên là trị liệu như thế nào đi! Đương nhiên, báo cáo bên chúng tôi trời xế chiều hôm qua cũng đã gửi bác sĩ Tô.

Chờ anh trở lại chúng tôi còn có thể tụ tập một tổ chuyên gia chuyên môn thương lượng nên là như thế nào thực thi giải phẫu." Bác sĩ Lý ở trong này trái lại ổn thỏa mà cẩn thận.

Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, mặc dù trong lòng còn có chút không quá tin, nhưng là đã từ từ ngồi xuống, nghe bọn họ giảng giải ý kiến.Đương nhiên bọn họ kêu cô tới đây còn có một chút đơn cho phép giải phẫu cô tất phải ký tên, hơn nữa muốn giao tiền rồi !Trong lòng cô có chút loạn.

Cô cũng không biết vì cái gì, nhưng là, luôn luôn cảm thấy được cái bác sĩ Tô kia có chút quái, có chút không thể đi đụng vào!Cô cũng không biết chính mình vì cái gì sẽ như vậy, có lẽ chỉ là vì bệnh tình con trai đi!.

 
Chương 438: 438: Cha Con 1


Editor: Quỳnh NguyễnPhí tổn 30 vạn phẫu thuật mặc dù cô đã đổi tiền mặt chi phiếu Lãnh Vân Lâm, hơn nữa bảo tồn vào tài khoản chính mình.

Nhưng mà bởi vì lấy khoản tiền lớn như vậy nhất định phải hẹn trước ngân hàng một ngày.

Cô mấy ngày hôm trước vốn định hẹn trước lại bởi vì bác sĩ Tô vẫn không trở về cho nên chỉ có thể kéo dài.May mà ngày hôm qua cô cũng đã hẹn trước ngân hàng tính toán hai ngày này đi cầm.

Bác sĩ Lý nói không phải hôm nay chính là ngày mai bác sĩ Tô sẽ trở lại, như thế xế chiều hôm nay đi cầm tiền vừa lúc!Nghĩ tới đây, cô lập tức gật gật đầu: "Tôi biết rõ."Hai người bàn bạc bệnh con trai một trận, Mộ Thanh Vũ mới ra ngoài.Nhưng mà lúc cô trở lại trước phòng bệnh con trai, đẩy ra cửa phòng bệnh lại phát hiện: Không thấy con trai nữa!"Ân Ân!" Mộ Thanh Vũ ngây người, cô lập tức chạy vào đi, trong phòng bệnh không có một bóng người.

Đi đến toilet, cũng không có người!Mộ Thanh Vũ lần này vội muốn chết, cô lập tức chạy đến trong hành lang, trong hành lang người tới tới lui lui không ít, nhưng mà con trai a?Cô cầm lấy một cái hộ sĩ: "Cô xem đến Mộ Thượng Ân phòng bệnh 1712 chưa?"Hộ sĩ hướng bên trong đưa mắt nhìn: "Không có a.


Tôi không biết."Lần này Mộ Thanh Vũ quả thực muốn điên rồi! Con trai, con trai chạy đi nơi đâu a!Cô lập tức chạy đến trước sân khấu đi, tìm được hộ sĩ trực ban: "Hộ sĩ, con tôi không thấy nữa!""Cái gì?" Mấy cái hộ sĩ cũng sửng sốt.

"Có phải đi chơi hay không a?""Tôi không biết, tôi chỗ nào đều đã tìm không thấy anh! Bé chỉ có bốn tuổi, vạn nhất bé xảy ra chuyện gì.

.

." Mộ Thanh Vũ gấp sắp khóc!Cô hối hận, sớm biết rằng như vậy, cho dù bỏ lại Lãnh Vân Lâm một người cô cũng tuyệt đối sẽ không rời khỏi bên người con trai! Cô cho rằng con trai tại bảy giờ buổi sáng truyền nước ngủ thật say, chính mình đi kêu hô Lãnh Vân Lâm một phen lập tức liền trở lại, mới có thể sai thời gian.Ai biết, Ân Ân cư nhiên chạy ra ngoài chơi!Nếu là con trai xảy ra một chút vấn đề cô tuyệt đối tha thứ không được chính mình!Mấy cái hộ sĩ nhìn nhìn đây đó, cũng lập tức không nói hai lời: "Cô đừng vội, tôi thông báo radio một phen.


Nếu có người nhìn đến con trai của cô để cho anh mang theo con trai của cô trở về.

Chúng ta cũng đi tìm điều tra theo dõi, xem bé chạy đi nơi đâu rồi."Mộ Thanh Vũ gật gật đầu, trong lòng gấp đến độ sắp điên rồi!"Con trai của cô tên gọi là gì? Bao tuổi rồi? Mặc cái quần áo gì?"Mộ Thanh Vũ lập tức gật đầu: "Con tôi kêu Mộ Thượng Ân, phía trên mặc áo khoác in hoa, phía dưới mặc quần bò.

Bé chỉ có bốn tuổi.

.

."Một câu chưa hết, cô thiếu chút nữa gấp ra nước mắt!Ân Ân, con nghìn vạn lần không cần có việc a!=========================Dưới lầu, căn tin.Nơi này, nghe không được thanh âm radio, trong tay Lãnh Vân Lâm đốt một điếu thuốc lại không hít vài ngụm, chỉ là cau mày có chút khó chịu.Sữa đậu nành trên bàn đã sắp lạnh, Lãnh Vân Lâm chờ ở một bên có một chút kỳ quái.Mộ Thanh Vũ phải đi lấy một cái đông tây mà thôi như thế nào chậm như vậy? Anh dương lên đồng hồ, cô đi đều nhanh nửa giờ, chính mình một phần điểm tâm sáng đã sớm ăn xong rồi.Anh có phần không kiên nhẫn dùng tay thon dài gõ cái bàn, vừa mới muốn lấy điện thoại cầm tay ra gọi điện thoại cho Mộ Thanh Vũ.Đột nhiên anh nhìn đến một bóng dáng nho nhỏ lung lay thoáng động đi tới.

Bé vừa vặn nhanh đi đến cái bàn bên cạnh chính mình, phía sau của bé theo một đoàn người..

 
Chương 439: 439: Cha Con 2


Editor: Quỳnh NguyễnCó lẽ là bởi vì đứa bé quá nhỏ, lại có lẽ bị cái bàn chặn tầm mắt, những người phía sau bé đó không có thấy, thiếu chút nữa chen bé."Cẩn thận!" Lãnh Vân Lâm lập tức vươn tay, ôm đứa bé trai vào trong ngực.Hoàn hồn vừa thấy, một tiểu gia hỏa ba bốn tuổi phía trên mặc áo khoác nhỏ Siêu Nhân Điện Quang đáng yêu, phía dưới mặc quần bò, trên chân một đôi dép nhỏ.

Thân thể mềm mại đang nằm sấp tại trên chân anh, tay gắt gao ôm chân anh.

Một đôi mắt to đen lay láy giống như bảo thạch tinh thuần nhất, lông mi dài dài đang nghiêm trang tìm tòi nghiên cứu nhìn chằm chằm mình.Bộ dáng đứa bé trai cực kỳ ngay thẳng, tóc mềm mại đáp trên trán, miệng nhỏ giống thạch hoa quả chu, má phải có một cái lúm nhợt nhạt.Trong lòng Lãnh Vân Lâm không biết như thế nào run lên, thân thể mềm tựa vào trên chân mình, mà lại để cho toàn thân anh đều đã tê tê dại dại.


Hơn nữa diện mạo tiểu gia hỏa này tựa hồ có chút nhìn quen mắt?"Chú." Tiểu tử kia vừa mở miệng, thanh âm mềm mềm dẻo dẻo, như là một khối đường, lập tức khiến cho tâm của anh mềm mại!Nhìn đến trên bàn Lãnh Vân Lâm bởi vì chờ đợi Mộ Thanh Vũ mà lấy ra thuốc, tiểu tử kia không chút nào sợ người lạ nói: "Chú, không cần hút thuốc!"Không biết vì cái gì, có lẽ, là vì tiểu tử kia cùng Tiểu Bảo lớn giống nhau hơn nữa nhìn qua lanh lợi đáng yêu anh nhất thời dụi tắt điếu thuốc đ ở trên bàn, lập tức cánh tay không tự chủ được ôm lấy đứa bé trai để cho bé ngồi vào trên chân mình, ôn nhu đùa nói: "Vì cái gì không được hút thuốc?"Đứa bé trai không chút nào sợ người lạ nghiêm trang giải thích cho anh: "Hút thuốc khó ngửi." Nói xong, tay nhỏ mập mạp còn nắm cái mũi nhỏ chính mình làm một cái mặt quỷ." Hơn nữa mẹ nói hút thuốc đối với thân thể không tốt.

Nếu nhìn đến chú Lý hút thuốc, liền không để cho chú Lý ôm ấp cháu.

Nhưng mà chú Lý sẽ vụng trộm mua kẹo que cho cháu, còn có thể mua món đồ chơi Siêu Nhân Điện Quang cho cháu.


Chúng ta ngoắc ngoắc qua không cho mẹ biết."Đứa bé trai ông nói gà bà nói vịt nhưng là thanh âm lại giống chim nhỏ, thanh thúy động lòng người, Lãnh Vân Lâm sau khi nghe không khỏi mặt mỉm cười: "Mẹ không cho cháu ăn kẹo sao?"Mày đứa bé đáng yêu trai hơi hơi nhăn gật gật đầu, vươn ra ngón trỏ trắng non mềm ủy khuất vô hạn nói: "Mẹ nói, ăn kẹo đối với răng Ân Ân không tốt, mỗi ngày chỉ cho phép ăn một viên.""Kia, chú Lý là ai?"Đứa bé trai cười ha ha: "Chú Lý? Chú Lý là chú ở tại cách vách chúng ta, chú thích mẹ, cũng thích Ân Ân! Chú còn muốn làm ba ba Ân Ân a!"Lãnh Vân Lâm nghe được câu nói của bé không khỏi nghi hoặc.

Một người chú phải làm ba ba đứa bé trai này? Bé không có ba ba sao?Này cũng là cái đứa nhỏ không ba ba, không biết vì cái gì Lãnh Vân Lâm bỗng nhiên cảm thấy được trong lòng dâng lên vài tia ý nghĩ thương xót.

Anh ôm chặt đứa bé trai ôn nhu hỏi: "Con tên là gì?"Đứa bé trai ngẩng đầu lên, nhẹ nhàng trong vắt nói: "Cháu gọi là Mộ Thượng Ân! Mẹ cùng chú Lý đều đã gọi cháu là Ân Ân!"Lãnh Vân Lâm nhìn gương mặt bé trêu chọc người mến yêu, kìm lòng không đậu nghĩ, nếu đây là con trai của mình anh nhất định sẽ yêu bé đến tận xương, nguyện ý nâng toàn bộ thế giới đến trước mặt bé.Lãnh Vân Lâm do dự một chút, hỏi: "Kia, ba cháu a?".

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom