Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1080: 1080: Chương 1081





Anh ta là một tù binh!
“Chí Hồng Doãn sao lại xảy ra chuyện này?
Chiếu thần Côn Luân đến rồi, anh lại không đến sao?”
Ông tổ hét len.

Chí Hồng Doãn cuộn mình lại như một quả bóng, cả người run lên như cầy sấy.

Không dám đi qua.

“Cậu… chuyện này là sao vậy?”
“Cậu không phải là thiếu tướng của lữ đoàn Khải Hoàng sao?”
Ông tổ và những người khác lo lắng.

“Để tôi giúp anh ta nói cho các người biết! Chí Hồng Doãn là một kẻ đào ngũ, sau khi bị kẻ thù bắt làm tù binh suýt chút nữa đã tiết lộ chuyện cơ mật.

Sau khi được lữ đoàn Khải Hoàng giải cứu thì bị tống vào ngục giam”
Diệp Quân Lâm cười nói.

“Cái gì? Vậy cậu là một kẻ đào ngũ? Thảo nào trên quần áo cậu không hề có bất cứ ký hiệu nào!”
“Anh là đồ đào ngũ! Nhà họ Chí sao có thể sinh ra một tên nhục nhã như anh được chứ!!!”
Chí Đông Phương bước đến, hung hăng giơ gậy quật mạnh vào người Chí Hồng Doãn.


Vốn dĩ Chí Hồng Doãn là hy vọng duy nhất, nhưng nào ngờ hy vọng đó cũng đã tan thành mây khói luôn ròi.

“Đừng đánh nữa! Những người của nhà họ Chí các người cũng không khá hơn là bao!”
“Chuyện các người ám sát tôi nói thế nào đây nhỉ???
Đột nhiên Diệp Quân Lâm hỏi.

“ẦM!” Lúc đó, nghe thấy câu nói này.

Hai mắt Chí Đông Phương tối sầm lại, suýt chút nữa đã ngất đi.

Đây là chiến thần Côn Luân đang hỏi tội sao? “Vụt!” Chí Đông Phường quỳ trên mặt đất.

Toàn bộ những người của lại của nhà Chí ở Hoa Hải đều quỳ xuống theo, từng người từng người một.

Chí Khiếu Văn và Chí Nam Yên cũng quỳ xuống.

Tâm trạng của Chí Khiếu Văn khác hẳn những người khác.

Ông ta lại có chút hưng phấn.


Cô con gái đã tin tưởng vào Diệp Quân Lâm rất nhiêu.

Thậm chí, người duy nhất chấp nhận Diệp Quân Lâm là người của nhà họ Chí chính là con gái mình.

Như thế chả phải sau này sẽ lên như diều gặp gió sao.

Ít nhất bọn họ cũng có giá trị hơn trong dòng tộc, ai dám hỗn láo? Đây chính là em gái ruột của chiến thần Côn Luân! “Con gái à, tầm nhìn của con cả đời nay ba cũng không thể nào học được!” Chí Khiếu Văn cười nói.

“Không, ba à, suy nghĩ của mọi người quá hạn hẹp chỉ hướng đến cái lợi trước mặt.

Anh Lâm Lâm làm sao có thể người nhà của chúng ta được, phải đối xử tốt với anh ấy.

Lúc trước con cũng không biết thân phận của anh ấy”
Chí Nam Yên nói.

Chí Nam Yên hiểu rõ đạo lý này – Người lương thiện sẽ được cả thế giới thiên vị.

“Ám…
ám sát?” Sau khi ông tổ nghe thấy thời này, tròng mắt như muốn bay ra ngoài.

Lá gan của Chí Đông Phương quá lón? Vậy mà dám đi ám sát chiến thần Côn Luân? “Đúng vậy, cả trước lẫn sau ra tay tổng cộng hai lần! Một lần là mời trùm sát thủ Bắc Âu! Lần còn lại là ra tay với vợ của tôi!”
Diệp Quân Lâm nhàn nhạt nói.

Ông tổ nghe xong những lời này, tức giận đùng đùng đi về phía Chí Đông Phương.

“Binh binh binh…”
Ông lấy đầu gậy trong tay đập mạnh lên đầu Chí Đông Phương..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1081: 1081: Chương 1082





Máu chảy.

Nhưng ông vẫn không dừng lại.

“Lúc trước tôi còn nghe nói cậu tìm được cháu trai về, lại đưa đến quân phiệt Tang Khôn chịu tội! Cậu có còn là con người không hả?”
“Cậu muốn đẩy nhà họ Chí vào đường cùng saol”
Ông tổ đánh Chí Đông Phương một cách điên cuông.

Diệp Quân Lâm liền nhìn thấy Chí Nam Yên, cười nói: “Nam Yên, đến đây với anh.

Em không cần quỳ!”
Dưới hàng nghìn ánh mắt, Chí Nam Yên đứng lên đến bên cạnh Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm nhích sang một bên để Chí Nam Yên ngồi xuống.

Ngưỡng mộ!
Tất cả mọi người ai cũng ngưỡng mộ!

Cô gái này sao có thể ngồi bên cạnh chiến thần Côn Luân.

Đúng là phúc lớn!
Nhà họ Chí ở Hoa Hải đều chết lặng đi.

Bọn họ vẫn luôn bắt nạt Chí Nam Yên, cuối cùng cô lại trở thành người quyền lúc nhất trong nhà họ Chí.

Chí Khiếu Văn có chút hối hận.

Nếu như ban đầu ông không ngăn cản, thì liệu bây giờ kết qua có tốt hơn không.

Hối hận!
Vô cùng hối hận!
“Nhà họ Chí ám sát anh hai lần, cố ý gây khó dễ cho anh hai lần, em nói xem đây là tội danh gì?”
Diệp Quân Lâm nhẹ nhàng hỏi.

Nhưng câu nói này lại hết sức ngang ngược.


“Vụt!”
Ông tổ quỳ xuống đầu tiên.

Chí Đông Phương và hàng nghìn thành viên dòng họ Chí có mặt ở đó đều quỳ xuống theo.

Đây không chỉ là chuyện tiêng của nhà họ Chí ở Hoa Hải.

Mà còn liên quan đến vận mệnh của dòng họ Chí trên đất nước Việt Nam này.

“Chiến thần Côn Luân, tôi quỳ xuống nhận tội!
Tôi chỉ có một lời cầu xin đó chính là có thể giữ lại người kế tục để lo hương quả! Ngoài ra không cầu gì khác!”
Diệp Quân Lâm cười to nói: “Ha ha ha ha ha…
Nhà họ Chí các người không phải là huyết mạch cao quý sao? Tại sao từng người từng người lại hướng về phía tôi mà quỳ vậy?”
“Tôi thực sự muốn rút ít máu các người ra xem nó có màu gì?”
Từ trước tới giờ, nhà họ Chí câu nào câu đấy đều nói là bản thân là huyết mạch cao quý, mà anh Diệp Quân Lâm chính là đồ con hoang, là loại đê tiện.

Diệp Quân Lâm chán ghét nói.

“Hu hu hưu…”
Cháu trai của Chí Đông Vượng trực tiếp khóc lớn..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1082: 1082: Chương 1083





Vừa rồi ông ta cũng cùng với Diệp Quân Lâm nói chuyện về huyết mạch.

“Các người không phải rất kiêu ngạo sao? Sao lại quỳ lạy một đứa con hoang như tôi.”
Diệp Quân Lâm cười nói.

“Chúng tôi sai rồi!!!”
Trên dưới hơn ngàn người nhà họ Chí điên cuồng dập đầu.

Dập đầu đến nỗi máu cháy ra cũng không dừng lại.

Bọn họ chỉ câu mong nhà họ Chí không bị điệt là được.

Giây tiếp theo, toàn bộ hiện trường đều rơi vào tĩnh lặng.


Mọi người đều đang đợi Diệp Quân Lâm xử phạt.

Lúc này, đột nhiên Chí Nam Yên nói: “ Anh Lâm Lâm anh có thể xử phạt nhẹ một chút không, dù sao mọi người cũng là người một nhà…”
Diệp Quân Lâm cười nói: “Được, nể mặt em tôi sẽ xử phạt nhẹ một chút”
“Chí Đông Phương tất cả những chuyện ông đã làm ông có nhận không?”
Diệp Quân Lâm Nhìn Chí Đông Phương nói.

“Tôi nhận, tôi nhận! Cho dù phải chết tôi cũng nhận!”
“Mạng của ông tôi không có hứng thú! Nhưng tôi muốn ông giao ra vị trí gia chủ! Từ nay về sau, ông phải nhường lại vị trí gia chủ cho Chí Nam Yên! Ai cũng không được phép dị nghị”
Một câu nói của Diệp Quân Lâm đã đoạt đi quyền gia chủ của Chí Đông Phương.

Lại còn nhường vị trí đó cho đứa cháu gái mà ông ta không thích nhất.

Chuyện này so với việc bắt ông ta chết còn khó chịu hơn.


Nhưng đây lệnh của Chiến thân Côn Luân, trừ làm theo ông ta không còn cách nào khác.

Những người còn lại của nhà họ Chí cũng rất bất ngờ.

Chí Nam Yên- người bình thường dễ bị bắt nạt nhất nay lại trở thành gia chủ? Bọn họ không thể nào chấp nhận chuyện này.

Nhưng không chấp nhận cũng phải chấp nhận.

Chí Nam Yên tỏ ra đầy kinh ngạc.

Cô trở thành người đứng đầu nhà họ Chí?
“Nam Yên anh đã điều tra em rồi, năng lực mưu lược em đều có, em hoàn toàn có thể đảm nhiệm vị trí gia chủ! Ngoài ra, em chỉ cần tiếp tục bảo vệ sự lương thiện của mình, anh sẽ vì em trừ khử hết những đen tối”
Diệp Hạo Thiên nhìn về phía ba người Chí Tiềm Long nói: “Các người thuê sát thủ đã là tội chết, nhưng tôi giữ lại mạng cho các người! Cả đời này hãy ở trong ngục đi!”
“Phụt!”
“Phụt!”
Mấy người đồng loạt hộc máu, tất cả báo ứng đều ập tới quá nhanh chuyện đó so với chết còn khó chịu hơn!
“Chí Hồng Doãn giả mạo thiếu tướng, tôi tước đoạt thân phận người nhà họ Chí của anh, sau này hãy tự sinh tự diệt Diệp Quân Lâm nói..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1083: 1083: Chương 1084





“Chí Đông Vượng ông đã giở thủ đoạn ngầm với tôi, ông cũng trốn không thoát đâu, tôi phạt ông đem nửa gia tài đi làm từ thiện, tôi sẽ cho người đặc biệt theo dõi ông!”
“Những hộ còn lại của nhà họ Chí cũng phải đóng góp tiền của vào sự phát triển của thành phố, tôi sẽ theo dõi từng hộ”
Tiếp theo, Diệp Quân Lâm tiến hành xử phạt đối với những người này.

Thật may là anh không ra tay giết người.

Nếu không hôm nay nhà họ Chí chắc phải chết phân nửa.

Đột nhiên Diệp Quân Lâm nhớ tới một vấn đề, liền hỏi: “Đúng rồi, các người gọi tôi là con hoang là có ý gì?”
“A? Chuyện này!”
Trên dưới nhà họ Chí đều bị dọa sợ.

Lễ nào lại muốn trách phạt tiếp? “Không phải…
chúng tôi sai rồi…”
Chí Đông Phương sắp khóc nói.

Thì ra nếu anh là cháu ngoại của ông ta thì tốt biết bao.


Hết lần này đến lần khác ông ta đêu không biết quý trọng anh.

“Tôi bảo các người nói lý do! Mẹ tôi, Chí Oánh là con gái ông, nhưng ông cũng gọi tôi là con hoang, vậy thì chỉ có thể chứng minh bố tôi có vấn đề?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

Anh vẫn luôn cảm thấy rất kỳ quái.

Những người khác gọi anh là con hoang thì còn được.

Nhưng người nhà họ Chí cũng gọi anh như vậy.

Chuyện này thật sự rất kỳ quái? Dù sao mẹ ruột anh cũng là người nhà họ Chí.

Chí Đông Phương nhìn mọi người tôi nói: “Chiến thần Côn Luân có thể cất bước theo tôi không?”
Chí Đông Phương chê bai ở đây quá nhiều người.

“Được.”
Diệp Quân Lâm đồng ý.


Anh đi theo Chí Đông Phương tới một góc vắng vẻ.

“Chiến thần Côn Luân, bây giờ tới sẽ nói một chút chuyện liên quan đến mẹ của Ngài”
“Nó thật sự là người có tài hoa và năng lực nhất trong những đứa con gái của tôi.

Tôi cũng dốc hết sức đào tạo nó, chuẩn bị để nó trở thành người tiếp theo làm chủ nhà họ Chí.

Tôi vì nó sắp xếp hết mọi chuyện, thậm chí còn còn sắp xếp cả chuyện hôn ước của nó”
“Nhưng trước khi kết hôn, Nó đi Kinh thành một chuyển, trở về thì lại mang thai”
“Chuyện này giống như sấm đánh bên tai tôi, thiểu chút nữa thì tôi đã giết chết nó..

“ Nói đến đây, Chí Đông Phương lặng lễ nhìn Diệp Quân Lâm.

Thấy anh không tức giận mới tiếp tục nói: “Tôi liên tục truy hỏi bố đứa bé là ai, nhưng nó nhất quyết không nói! Đánh thế nào cũng không nói.”
“Thấy hôn sự mà tôi sắp xếp cho nó sắp đến lại bị nhà trai phát hiện chuyện nó mang thai! Lúc đó cả Hoa Hải đều bàn tán nói mẹ Ngài trước khi kết hôn đã có mang hơn nữa bố đứa bé lại không phải là chồng sắp cưới.

Bọn họ đều nói đứa bé trong bụng là con hoang.”
“Nó cũng trở thành nỗi sỉ nhục lớn nhất của nhà họ Chí! Trong cơn tức giận, tôi đã đuổi mẹ của cậu ra ngoài nhà họ Chí”
Chí Đông Phương cúi đầu nói: “Cho nên trên dưới nhà họ Chí đều có ác ý cậu, đây không phải do cậu, mà là do mẹ của cậu”
Diệp Quân Lâm nói: “Vậy thì tôi muốn hỏi một câu, hôn lễ mà ông sắp xếp cho mẹ tôi, bà ấy có đồng ý không?”
“Chuyện này…Chuyện này…Nó không hề đồng ý, nó tuyên bố muốn theo đuổi hạnh phúc của chính mình, gả cho người mà nó thích! Nó nói vì bố của cậu, nó đồng ý từ bỏ tất cả, cho dù là chết nó cũng không sợi”
Chí Đông Phương nói..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1084: 1084: Chương 1085





“Chuyện này lỗi sai không ở chỗ mẹ tôi mà ở chỗ các người!!!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.

Theo đuổi hạnh phúc chính mình thì làm sao?
Cuối cùng bị mắng là tiện nhân? Đứa trẻ bị chửi là con hoang?
Trong lòng Diệp Quân Lâm có chút xúc động.

Thì ra nhiều năm như vậy mẹ anh không tìm anh là có nguyên nhân.

Cả đời này của bà ấy sống rất khổ cực, không hề tốt hơn anh là bao.

“Mẹ đẻ tôi còn sống không?”
Vốn dĩ Diệp Quân Lâm cũng không có ý tìm kiếm bố mẹ ruột.

Bọn họ không tìm anh, anh cũng xem như bọn họ không tôn tại.

Hai bên đều là người xa lạ.

Có điêu bây giò khi nghe được câu chuyện bi thảm của mẹ anh, Diệp Quân Lâm vô cùng xúc động.

Thì ra bọn họ vứt bỏ anh là có nguyên nhân.


Cho nên Diệp Quân Lâm muốn biết một chút tin tức về họ.

“Ừ, còn sống!”
Chí Đông Phương nhanh chóng nói tiếp: “Nhưng sống còn không bằng chất…”
Mẹ đẻ đang sống trong trạng thái không bằng chết.

Ánh mắt Diệp Quân Lâm trở nên lạnh lẽo.

Anh đã trả qua những thảm khốc, nhưng anh đã vượt qua.

Nhưng mẹ ruột anh thì không nhất định.

Có lẽ bà vẫn đang phải chịu đau khổ.

Nhất là khi nghe những gì Chí Đông Phương nói, trái tìm của Diệp Quân Lâm đột nhiên đập loạn xạ.

“Sống không bằng chết là có ý gì?
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Tất cả chúng tôi đêu nghĩ rằng bố của cậu chỉ là người bình thường, là mẹ cậu vì muốn trả thù chúng tôi, nên tùy tìm một người rôi mang thai để phản đối cuộc hôn nhân đã được sắp đặt từ trước.”
“Chúng tôi nào có biết, bố của cậu cũng là một nhân vật lớn! Đừng nói là nhà họ Chí, ngay cả nhà họ Cố danh giá nhất Hoa Hải ở trước mặt cậu ta cũng như con kiến mà thôi.


Cho đến tận bây giò, tôi cũng chỉ biết cậu ta là con của một gia đình ở Kinh thành, họ Diệp.

Những chuyện khác tôi cũng không biết.”
Chí Đông Phương sửng sốt nói.

“Ồ, thì ra ngay cả ông cũng không tra ra được tin gì?”
Diệp Quân Lâm vui vẻ nói.

Nhà họ Chí là dòng dõi Hoàng tộc, vậy mà ngay cả tin tức của một người cũng không tra được.

Gia thế bố ruột anh lớn mạnh như vậy sao?
Lát nữa, anh sẽ bảo Bắc Phương đi điều tra một chút, xem xem gia cảnh của bố ruột anh rốt cuộc lớn mạnh đến mức nào”
“Tiếp tục nói!”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Khi tôi đuổi mẹ cậu ra khỏi cửa không lâu thì đột nhiên vào một ngày, một cao thủ đến nhà họ Chí, giết chết hàng trăm cao thủ của nhà họ Chí, lại còn cảnh cáo tôi, cả cuộc đời này cũng không được liên lạc với mẹ của Ngài, nếu như có bất kỳ liên lạc nào, cả nhà họ Chí sẽ bị diệt sạch”
“Hơn nữa tất cả tin tức liên quan đến chuyện mẹ cậu mang thai cũng không được để cho nhiều người biết.

Nhắc tới cũng thật kỳ lạ, sau đêm đó, cả Hoa Hải đều không có bất kỳ tin gì về mẹ cậu giống như nó chưa từng tồn tại vậy?”
Chí Đông Phương thở dài nói.

Có thể trong vòng một đêm làm cho chuyện đang rầm rộ ở Hoa Hải lắng xuống cõi âm.

Thực lực của người này thật sự rất mạnh!
“Bố đẻ tôi làm sao?”
Diệp Quân Lâm hỏi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1085: 1085: Chương 1086





“Đúng vậy, chính là gia tộc của bố đẻ cậu làm”
“Nguyên nhân rất đơn giản, gia đình của họ quá mức tôn quý.

Trong mắt của bọn họ, mẹ Ngài không khác gì một cô gái thôn quê.

Nó gả cho nhà họ Diệp sẽ khiến cho bọn họ mất mặt!”
Chí Đông Phương tự cười chế giễu nói: “Tôi vẫn còn nhớ người đó đã nói với tôi và mẹ Ngài một câu- Chí Oánh thân phận hèn mọn, huyết mạch đê tiện, căn bản không xứng với con trai tôi, càng không xứng bước chân vào cửa nhà họ Diệp.

Thân phận con dâu nhà họ Diệp cả đời này cô cũng đừng nghĩ nữa, Còn đứa bé trong bụng cô cũng chỉ là đồ con hoang đê tiện, sinh nó ra chính là làm ô nhục huyết mạch cao quý nhà họ Diệp bọn ta”
“Choang!!!” Sau khi Chí Đông Phương nói xong câu này liền cảm giác có một âm khí tức giận đang truyên đến.

Diệp Quân Lâm tức giận.

Lại là huyết mạch? Huyết mạch cao quý? Người lại có phân cấp ba sáu chín? Tôi không cần biết những quốc gia khác như thế nào.


Ở Việt Nam của tôi mọi người đều bình đẳng.

Điều là hai bò vai và một cái đâu.

Ai nhiều hơn ai cái gì sao? Sao nào? Huyết mạch của của người này lại cao quý hơn người khác sao? Máu của người có màu vàng sao? Sau này, chỉ cần ai nhắc tới mấy thứ như huyết mạch cao quý, phân cấp con người ba sáu chín, Diệp Quân Lâm gặp người nào sẽ diệt người đó!! “Ông nói tiếp đi!
Diệp Quân Lâm nói.

“Hiến nhiên gia tộc của bố Ngài coi người mẹ Ngài như vậy, bọn họ sao có thể để mẹ Ngài gả vào nhà họ Diệp! Dù nó mang thai đứa bé là con cháu họ bọn họ cũng không cho nó bước chân vào cửa! Càng không thừa nhận đứa bé trong bụng là cháu trai là nhà họ Diệp!”
“Sau đó, nhà họ Diệp đã nghĩ ra cách rất đơn giản, đó chính là làm mẹ Ngài sinh non, tuyệt đối không để cho mẹ Ngài sinh ra đứa bé! Loại rẻ tiền làm ô uế huyết mạch cao quý của nhà họ không được phép đến với thể gian!”
Diệp Quân Lâm cười.

Suýt chút nữa thì anh không thể đến với thế giới này.

“Sau đó thì sao? Vì sao không để mẹ tôi phá thai!”
Diệp Quân Lâm hỏi.


“Là mẹ của câu, khổ sở cầu xin đừng động đến đứa bé, thê dù có chết cũng phải sinh cậu ral Thậm chí nó còn nói nó có thể chết, chỉ cần bọn họ thả cho đứa trẻ, để đứa trẻ được sinh ra”
“Sau đó, nhà họ Diệp nói ra một yêu câu, chỉ quyền mẹ Ngài ở trước cửa nhà họ Diệp quỳ ba ngày ba đêm sẽ để cho mẹ Ngài sinh đứa bé!”
Nghe đến đây, Diệp Quân Lâm cảm thấy hốc mắt có chút ẩm ướt.

Trên đời này không có bố mẹ nào lại không yêu con.

Có, thì sợ rằng cũng bỏi vì có nỗi khổ riêng.

Tuyệt đối không có bố mẹ nào tuyệt tình với con cái.

Hổ dữ còn không ăn thịt con.

Giò phút này Diệp Quân Lâm đã hiểu rõ.

Mẹ không phải là vứt bỏ anh, mà ngược lại bà vì mình mà bỏ ra quá nhiều.

Thì ra ân tình lớn nhất mà mẹ ban cho anh chính là để anh đến với thế gian này.

Thậm chí không tiếc lấy tính mạng mình tới đánh đổi, cũng phải để anh sống sót..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1086: 1086: Chương 1087





“Mẹ…
Diệp Quân Lâm mấp máy môi nói.

“Sau đó thì sao?”
“Mẹ cậu cứ như vậy quỳ gối trước cửa lớn nhà họ Diệp, mấy ngày đó trời không đẹp, không ngừng đổ mưa! Mẹ của cậu quỳ trong mưa ước chừng ba ngày ba đêm, ý chí dù kiên cường đến đâu thì thân thể cũng không thể chịu đựng được”
Nói đến đây, nước mắt Chí Đông Phương cũng ứa ra.

Dù sao cũng là con gái mình.

Sau lần đó, bà ấy mắc rất nhiều bệnh nan y khó trị, cả người dường như già đi mười tuổi.

Chỉ
Một người phụ nữ đang mang thai đứng dưới cơn mưa, quỳ ở nơi đó ba ngày ba đêm.

Phải cần bao nhiêu ý chí mạnh mế? Thì mới có thể quỳ ở trong hoàn cảnh tồi tệ như vậy ba ngày ba đêm? Bởi vì bảo vệ sự an toàn cho con của mình sao? Điều này khiến cho người ta không thể nào tưởng tượng được.


Thật sự không thể tưởng tượng nổi! Người phụ nữ vốn yếu đuối, làm mẹ lại trỏ nên mạnh mẽ.

Người này cũng là một ngừoi mẹ.

Một người mẹ vô cùng bình thường.

Là một người mẹ trong hàng nghìn bà mẹ…
Là ba mẹ trên thế giới này.

Vì con cái của mình, trong giây phút gian nan đã trở thành thiên sứ.

Vì con cái mà che gió che mưa, trời sập cũng có thể chống đỡ được.

Không có thần linh từ trên trời giáng xuống, chỉ có người mẹ bình thường dũng cảm đứng ra.

Chí Đông Phương lau nước mắt, sau đó tiếp tục nói: “Sau này coi như nhà họ Diệp đã giữ lời hứa.


Tôi đồng ý thả cậu và mẹ của cậu ra, nhưng tôi có một điều kiện!”
“Hả? Điều kiện gì?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Có thể sinh cậu ra, nhưng không thể được mẹ cậu nuôi.

Nhất định phải vứt cậu đi nơi khác, hon nữa mẹ cậu cũng không được để tâm đến nữa.”
“Suy nghĩ của rất đơn giản, đứa trẻ này nhất định không được có bất cứ quan hệ nào với nhà họ Diệp ở Hà Nội và phải giữ kín nguồn gốc của nó, không được có bất kỳ liên hệ nào.

Nó chính là một đứa trẻ mồ côi bị vứt bỏ ở nơi đâu đường xó chợ”
“Mẹ cậu vì để cậu sống nên chỉ có thể đồng ý, sau khi sinh cậu ra thì đã tùy ý vứt bỏ cậu ở nơi đầu đường xó chợ nào đó.

Chúng tôi không ngờ cậu lại ở Thiên Danh và được nhà họ Diệp nuôi dưỡng.

“Mẹ!”
Diệp Quân Lâm siết chặt tay thành hình nắm đấm.

Anh giãm mạnh đôi chân xuống.

Sàn nhà bằng gạch xanh dưới chân anh vỡ nát tan tành, giăng ra như mạng nhện..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1087: 1087: Chương 1088





Toàn bộ sân có thể chứa được trăm người hoàn toàn bị vỡ nát…
Cảnh tượng như vậy khiến cho Chí Đông Dương giật nảy mình.

Như vậy mà còn là người sao?
Diệp Quân Lâm rất xúc động.

Bởi vì để cho mình sống mà mẹ đã làm nhiều chuyện như vậy.

Hầu như có thể nói, cả cuộc đời của bà đều là vì bản thân anh.

Cho dù đã bao nhiêu năm rồi chưa gặp mặt nhau.

Nhưng tất cả đều là vì để cho anh sống.

Anh tin vào giây phút này, ở một nơi nào đó mẹ chắc chắn vẫn đang rất nhớ mình nhỉ?
Và cũng muốn nhìn đứa con trai của mình, đúng không?
“Vậy sau này mẹ tôi đi đâu? Nhà họ Diệp ở Hà Nội sẽ không dễ dàng buông tha cho bà ấy nhỉ?”

Diệp Quân Lâm hỏi.

“Đúng vậy, cậu nói rất đúng.

Bởi vì cắt đứt mối quan hệ giữa cậu và nhà họ Diệp, bọn họ đã xóa bỏ hết tất cả dấu vết của cậu.

Và đương nhiên mẹ cậu cũng như vậy, nhà họ Diệp sợ nhất là nỗi lo sau này”
“Lỡ như có một ngày mẹ cậu đột nhiên tìm đến nhà họ Diệp hoặc là đột nhiên tuyên bố sự †ồn tại của mẹ cậu.

Đây là điều mà nhà họ Diệp không cho phép và cũng là điều mà họ không muốn nhìn thấy nhất”
Chí Đông Phương phân tích.

“Cho nên, bọn họ đã làm gì?”
Diệp Quân Lâm hít một hơi thật sau.

Chí Đông Phương nói…
“Cho nên bọn họ đã giam cầm mẹ cậu ở một nơi, sau đó để bà ấy tự sinh tự diệt”

“Hơn nữa còn giam cầm bà ấy suốt đời, cả đời này mẹ cậu không thể đi đến nơi khác được”
Hai mươi cao thủ được trang bị đao thời Đường xông lên muốn giết mấy người Diệp Quân Lâm.

“Uỳnh!”
Bỗng một làn gió mạnh xoẹt qua.

Một bóng người nhanh như chóp.

Trung Phương ra tay tôi.

Trong Ngũ đại chiến vương, Đông Phương có khả năng phòng thủ mạnh nhất.

Trung Phương lại là người tấn công tốt nhất.

“Phịch!”
“Phịch!
Trung Phương ra tay nhanh như chớp, xuyên qua đám người.

Rất nhanh sau đó, anh ta dừng chân.

“Phịch!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1088: 1088: Chương 1089





“Phichf”
“Phịch!”
Chỉ nhìn thấy hai mươi tên cao thủ đều ngã xuống.

Toàn bộ không gian yên lặng không một tiếng động.

Sắc mặt Cố Hạn Vũ thay đổi rõ rệt.

Quá mạnh rồi đó? Hai mươi tên đầy tớ của hắn đều là những cao thủ cao cấp được gia tộc lựa chọn d mi, được luyện võ từ nhỏ.

Hắn đã từng chỉ cần mang theo hai mươi người là đã có thể giết hết toàn bộ người trong Nam Hồng Môn.

Không ai có thể ngăn cản! Nhưng hôm nay lại không đánh lại một người.

Anh ta mạnh đến cỡ nào? “Khá thú vị, chúng mày mạnh hơn cả đám người Nam Hồng Môn!”
Trung Phương sảng khoái nói.


“Tiếp theo, đến lượt mày rồi!” Trung Phương ngoäc ngón tay về phía Cố Hạn Vũ.

Dĩ nhiên anh ta nhìn ra được kẻ mạnh nhất là Cố Hạn Vũ.

“Giết!”
Cố Hạn Vũ mạnh mẽ ra tay.

Hään giao chiến cùng Trung Phương.

Trận chiến này khiến người ta phải choáng váng.

Toàn bộ tường của đại viện quân khu đều đổ vỡ, cửa chính cũng bị nứt ra.

Ngay cả mặt đất cũng xuất hiện những vết nứt, vô số những viên gạch màu xanh bị vỡ ra thành từng mảnh.

Đám người Đảng thái tử chết lặng.


Ngay cả đám người Diệp Quân Lâm cũng phải cảm thán.

Cố Hạn Vũ chắc chắn là đối thủ mạnh nhất mà Trung Phương đã từng gặp kể từ khi anh ta trỏ lại.

Việt Nam quả nhiên là ngọa hổ tàng long, cao thủ nhiều như mây!
Sau này có thể gặp được nhiều hơn nữa.

Một trận chiến lớn khiến người xem thích thú.

“Phich!”
Sau một trăm chiêu, Trung Phương đá bay Cố Hạn Vũ.

“Bùm…
Sau khi rơi xuống đất, Cố Hạn Vũ phun ra một ngụm máu tươi, nhìn Trung Phương bằng ánh mắt hoài nghỉ.

Cùng độ tuổi với hắn mà lại có thể đạt đến trình độ này?
Thầy của Cố Hạn Vũ đã từng nói, Cố Hạn Vũ là thiên tài giỏi nhất mà ông ta đã từng gặp.

Dường như cả Việt Nam không có người thứ hai.

Không ngờ rằng có một người từ đâu chui ra..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1089: 1089: Chương 1090





“Chúng mày… Chúng mày là ai?”
Cố Hạn Vũ run rẩy hỏi.

Lần đầu tiên đám người Đảng thái tử sững sờ trước thân phận của mấy người Diệp Quân Lâm.

Quá mạnh rồi!
Vốn dĩ bọn họ chỉ coi Diệp Quân Lâm là một quả hồng mềm để nhào nặn, chưa bao giờ nghĩ đến chuyện Diệp Quân Lâm có thân phận như thế nào.

“Thân phận của bọn tao có là gì thì đám nhóc con chúng mày cũng không có tư cách để biết!”
Tây Phương lạnh lùng cười, đáp.

Trong mắt bọn họ, Đảng thải tử chẳng khác gì một đám trẻ con.

Kiều Nguyên Thu quỳ trong sân đột nhiên toát mồ hôi lạnh.

Hắn ta nhớ đến cảnh một trăm đệ tử của Nam Hồng Môn cùng quỳ xuống.


Cố Hạn Vũ chật vật đứng dậy, lau đi vết máu bên khóe miệng: “Thưa ngài, chúng ta coi như chưa từng đánh nhau, chưa từng quen biết, như vậy đi, coi như chuyện này chỉ là hiểu lầm! Tôi cho anh em xin lỗi ngài, mọi chuyện xem như giải quyết xong đi.”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng lên tiếng: “Mày nói là hiểu lầm thì là hiểu lâm sao?”
Toàn bộ đám người Cố Hạn Vũ đều sửng sốt.

Đối mặt với Diệp Quân Lâm, lần này Đảng thái tử đã chịu tổn thất lớn.

Thái tử biết rằng nếu cứ tiếp tục như thế này, bọn hắn đều phải chết ở Kim Lăng.

Vậy nên hắn muốn giải quyết trong hòa bình.

Tư thế cúi mình của hắn cho thấy rằng hắn đã chịu khuất phục.

Đây là lần đầu tiên Đảng thái tử chịu khuất phục trước người khác, tìm cách giải quyết trong hòa bình.

Kể từ khi thành lập đến nay, Đảng thái tử chưa từng bị đánh bại.


Đây là lân đầu tiên bọn họ không chà đạp người ta xuống mặt đất.

Chỉ riêng lần này họ đã gặp được một đối thủ vô cùng mạnh.

Lần đầu tiên Đảng thái tử Hoa Hải thua cuộc.

Đây là nỗi nhục nhã nhất trong lịch sử của Đảng thái tử từ trước đến nay!
Cũng là nỗi nhục nhã của mỗi người bọn họ.

Thái tử cũng là một người biết thích ứng với hoàn cảnh.

Hắn muốn ổn định đám người Diệp Quân Lâm trước, sau đó mới quay lại Hoa Hải!
Ai ngờ rằng Diệp Quân Lâm hoàn toàn không cho hắn tí mặt mũi nào.

Cố Hạo Vũ cười khổ, nói: “Thưa ngài, đúng là chúng tôi khiêu khích trước, chúng tôi cũng không nên sỉ nhục người phụ nữ của ngài.

Nhưng mà chuyện đời miên là xử lí trong hòa bình thì sẽ sinh lợi! Nhiều bạn còn hơn nhiều thùi”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng cười, nói: “Thật ngại quá, kẻ thù của tao không đến mười nghìn thì cũng phải vài nghìn rồi, không thiếu mấy người chúng mày.”
“Thái độ của ngài có phần hống hách rồi đó?
Tôi đã chịu hạ mình rồi!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1090: 1090: Chương 1091





“Hơn nữa, nói về thân phận của chúng tôi, sau lưng mỗi người đều có một gia tộc quyền thế của Hoa Hải, tương lai sẽ là chủ của những gia tộc lớn của Hoa Hải! Thực sự đối đầu với chúng tôi chính là đối đầu với những gia tộc quyền thế của toàn bộ Hoa Hải!”
Cố Hạn Vũ nói với vẻ mặt đầy kiêu ngạo.

Nét mặt đám người Đảng thái tử cũng bớt phiền muộn, lần lượt đứng thẳng lưng lên.

Đúng vậy.

Sau lưng bọn họ chính là những thế lực hàng đầu Hoa Hải.

Ai dám đắc tội với Đảng thái tử chứ?
Cho dù đám người Diệp Quân Lâm có mạnh hơn thế nữa cũng không dám động đến Đảng thái tử.

Không cho bọn họ mặt mũi thì cũng phải cho những gia tộc lớn của Hoa Hải một chút sĩ diện chứ.

Diệp Quân Lâm cười: “Vậy nên?”
“Vậy nên ngài phải nể mặt chúng tôi! Chuyện này phải được giải quyết trong hòa bình!”
Cố Hạn Vũ cười nói.


Giọng điệu bình thản nhưng lại mang theo cảm giác mệnh lệnh không thể làm trái.

Bọn họ không muốn nể mặt thì cũng phải nể!
Thấy Diệp Quân Lâm không lên tiếng, Cố Hạn Vũ tiếp tục nói: “Ngài cũng là anh hùng kiệt xuất một phương, có thêm nhiều bạn không phải tốt hơn sao? Nhất là những gia tộc có quyền thế hàng đầu Hoa Hải chúng tôi, đối với ngài mà nói, chỉ có lợi chứ không có hại!”
Diệp Quân Lâm cười nói: “Vậy nên, hắn ta có làm nhục vợ tao rồi muốn giết tao hai lần, còn giết cả con chó cưng của tao, còn mày lại muốn giết hết người của cả khu phố này, tao đều phải một mắt nhắm một mắt mở sao?”
“Đúng vậy! Chỉ là hiểu lầm thôi! Không có chuyện gì lớn cả!”
Cố Hạn Vũ cười, nói: “Ngài có hơi hẹp hòi rồi, không phải chỉ là một con chó chết thôi sao? Thế mà cũng mang ra nói được!”
“Nếu tao muốn truy cứu thì sao?”
Diệp Quân Lâm hỏi.

“Vậy có nghĩa là ngài đang chống đối lại tất cả những gia tộc quyền thế của Hoa Hải!”
Ánh mắt Cố Hạn Vũ sáng lên.

Đột nhiên, Diệp Quân Lâm tát vào mặt Cố Hạn Vũ một cái.

Anh hét lớn: “Vậy tao đây sẽ cố ý khiêu khích mấy gia tộc quyền thế của Hoa Hải xem sao!”
“Đối với mày đó chỉ là một con chó.


Nhưng đổi với bọn tao mà nói, đó là một sinh mạng còn sống! Đó là anh em bạn bè của bọn tao!!!
Diệp Quân Lâm đã thực sự tức giận.

Anh và chú chó quân đội kia đã sống với nhau một thời gian rất dài, anh thường xuyên chơi đùa cùng nó, cho nó ăn.

Cũng đã từng ra chiến trường, từng tham gia chiến đấu.

Sau khi xuất ngũ thì anh nuôi nó ở đây.

Nó đã bị Cố Hạn Vũ giết chết thì thôi, lại còn nói nó chỉ là một con chó mà thôi.

“Theo tao thấy, lũ cặn bã chúng mày phải trả giá cho sinh mạng của nó”
Diệp Quân Lâm gào lên.

Khí thế mạnh mẽ của anh áp đảo tất cả mọi người có mặt ở đây.

Bao gồm cả Cố Hạn Vũ.

Hắn như đang cảm thấy nhiệt độ quanh đây đang hạ xuống, khiến người ta không khỏi rùng mình vài cái.

“Còn nữa, con người này! Hắn đã đến Kim Lăng đã giết không ít người rồi nhỉ? Mặc dù bác sĩ của bệnh viện tư nhân là người nước ngoài nhưng cũng đều là bác sĩ mặc áo trắng như nhau! Người ta đã cứu mạng của mày, mày lại cầm dao chĩa về hướng người †a?
Đây là cũng chuyện nhỏ sao?”
“Mày độc ác muốn giết hết cả khu phố này, cũng là chuyện nhỏ?”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1091: 1091: Chương 1092





“Nếu như bọn tao không có năng lực, thì chẳng phải bây giò đã chết dưới đao của mày rồi hay sao?
Diệp Quân Lâm hỏi đồn, chèn ép Cố Hạn Vũ.

Sắc mặt những người khác lại càng khó coi, họ thậm chí còn không dám thỏ mạnh.

Trong mắt Cố Hạn Vũ bắn ra một tia sắc lạnh, hắn trâm giọng hỏi: “Cho nên mày sẽ không bỏ qua cho bọn tao? Lại càng không nể mặt những gia tộc quyên lực hàng đầu của Hoa Hải?
“Mày thấy tao sẽ bỏ qua sao? Tất cả quỳ xuống!!!” Diệp Quân Lâm ra lệnh.

Tất cả đám người Trung Phương, Tây Phương đều quỳ xuống.

Ngay lập tức, trước mắt Diệp Quân Lâm không còn ai đứng nữa, tất cả đều quỳ xuống đất.

“Khi nói chuyện với tao, mày chỉ được vừa quỳ vừa nói!”
Diệp Quân Lâm nhìn Cố Hạn Vũ đang quỳ.

Nhục nhã! Đây chính là nỗi nhục nhã lón nhất trong cuộc đời! Hắn là thái tử của Đảng thái tử cơ mà! Lại quỳ xuống khuất phục người khác.


Không thể nhịn được nữa rồi! “Gan của mày to lắm, lại còn không nể mặt gia tộc quyền thế của Hoa Hải, vậy thì ngày tàn của mày sắp đến rồi!!!
Cố Hạn Vũ nghiến răng nghiến lợi nói.

Khóe miệng Diệp Quân Lâm cong lên đầy lạnh lùng: “Tiếp theo tao sẽ tính sổ hết với chúng mày!”
Diệp Quân Lâm đi đến trước mặt Kiều Nguyên Thu nói: “Mày dám tơ tưởng đến vợ tao hả? Được rồi, thiến hắn ta đi!”
“Không…”
Kiều Nguyên Thu kêu lên một tiếng thảm thiết.

Nhưng một tia máu văng ra, Kiều Nguyên Thu đã trở thành thái giám.

Diệp Quân Lâm lại nhìn vê phía những thành viên của Đảng thái tử: “Chúng mày cũng muốn giết tao?”
“Không có… Chúng tôi không…”
Bọn họ dãy dụa tới tấp.

“Đánh gãy chân! Bố mẹ chúng mày không dạy được chúng mày thì tao sẽ thay bọn họ dạy dỗ chúng mày!”
Diệp Quân Lâm lạnh lùng nói.


Giữa những tiếng kêu thảm thiết, toàn bộ chân của đám người Đảng thái tử đã bị đánh gấy.

Quả thật đáng sợ đến cùng cực!
Thấy Diệp Quân Lâm nhìn mình, Cố Hạn Vũ bắt đầu hoảng sợ: “Mày muốn làm gì?”
“Một tia lạnh như băng lóe lên trong ánh mắt của Diệp Quân Lâm, anh lạnh lùng nói: “Cậu đánh chết chó của tôi, tôi chặt đứt một cánh tay của cậu cũng không có gì quá đáng chứ?”
Nghe tới việc chặt đứt cánh tay của mình, Cố Hạn Vũ bắt đầu hoảng sợ.

Khuôn mặt hắn ta kìm nén đến đỏ bừng, gân xanh cũng nổi lên, hắn ta muốn vùng vây để chạy thoát thân.

Hắn ta đường đường là Thái Tử, nếu như bị chặt đứt một cánh tay.

Há chẳng phải là nỗi sỉ nhục cả đời của hắn hay sao, hắn cũng chẳng còn mặt mũi nào mà ngẩng đầu nhìn người khác nữa!
“Đừng mà, có chuyện gì thì cũng có thể bàn bạc lại được mà, mày muốn gì tao đều có thể cho mày…
Cố Hạn Vũ bắt đầu xót ruột nói.

Bộ dạng hỗn loạn này của hắn chẳng khác gì so với mấy tên thiếu gia ‘ăn phàm uống tục’ cả.

“Tôi muốn chó của tôi!”
Từ trong ánh mắt của Diệp Quân Lâm phát ra hai tia sáng lạnh lẽo.

“Trong thoáng chốc, Cố Hạn Vũ ngẩn người ra..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1092: 1092: Chương 1093





Chó của anh chết rồi.

Làm sao tôi trả cho cậu được bây giờ?
Ngay tức khắc, một tia sáng lạnh lẽo vụt qua, đồng thời một lưỡi đao sắc bén cũng từ đâu xoẹt tới.

Tay phải của Cố Hạn Vũ nhanh chóng bị chặt đứt.

“Phụt!”
Ngay lập tức, máu tươi không ngừng phun ra.

“Aaa..

Cố Hạn Vũ phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương.


Xen lẫn tiếng hét của Kiều Nguyên Thu và tiếng nói của những người xung quanh, tất cả tạo âm thanh hỗn lộn vang vọng khắp khu viện này.

Đảng thái tử ở Hoa Hải đã hoàn toàn bị Diệp Quân Lâm phế bỏ một cách sạch sẽ, một người cũng không để sót lại.

Đương nhiên là ngoại trừ hai anh em nhà họ Chí, bọn chúng đã rời đi từ rất sớm, may thay cho chúng không tham gia vào vụ việc này.

Thật xấu hổ.

Nỗi ô nhục này làm sao có thể rửa sạch được.

Danh tiếng của Đảng thái tử Hoa Hải gây dựng mấy chục năm nay, tất cả đều mất sạch sau một đêm.

Tất cả từ lớn tới nhỏ đều biến thành kẻ tàn phế.

Đầy là điều mà tất cả mọi người không thể lường trước được.


“Nếu như mày dám thả bọn tao đi, bọn tao nhất định sẽ quay trở lại báo thù, không giết chết nhà mày, làm sao tao có thể nguôi được nỗi hận này chứt Cố Hạn Vũ hét lớn: Diệp Quân Lâm cười nói: “Đảng thái tử của các người từ nhỏ đã không được giáo dục tử tế, bắt nạt kẻ yếu, làm ra vô số chuyện xấu xa, tôi đây chỉ là thay ba mẹ các người dạy dỗ lại các người mà thôi! Nhưng còn xa lắm mới còn thế đủ được…”
Diệp Quân Lâm ngẩng đầu lên nhìn cổ tay mình và nói: “Nội trong sáng sớm ngày hôm nay, ba mẹ các người phải chạy đến đây, sau đó quỳ xuống xin lôi đền tội, nếu không cậu tự gánh lấy hậu quải”
“Mày…mày quá ngông cuồng rồi! Đã phế đi bọn tao thì thôi, lại còn muốn gia đình bọn tao phải xin lỗi mày! Mày thực sự đang muốn tìm cái chết!”
“Người đâu, ném bọn chúng ra ngoài cho tôi!”
Diệp Quân Lâm vừa nói vừa hất tay lên.

Những người kia ngay lập tức bị ném ra ngoài.

Đảng thái tử ở Hoa Hải đã thua đến thảm hại.

“Mau chóng quay trở về Hoa Hải! Đem tất cả chuyện này nói rõ cho gia đình tao, tất cả những người ở đây đều phải chết!”
Mặt mày Cố Hạn Vũ ủ rũ.

“Tao nhất định phải ăn từng miếng từng miếng xương thịt của bọn chúng, sau đó uống cạn máu của cậu ta! Làm cho câu ta đau đớn đến chết!”
“Báo thùi Báo thù!”
Một đám người tàn phế hét lớn.

Thù hận của bọn chúng dành cho Diệp Quân Lâm đã đạt đến mức đỉnh điểm..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1093: 1093: Chương 1094





Bên kia.

Chí Tiềm Long ở Hoa Hải đang nói chuyện phiếm với Chí Duy: “Hai ngày nay sao không nghe ngóng được tin tức gì của cậu Nguyên Thu nhỉ?”
“Cũng không biết cậu Nguyên Thu có bắt được Lý Từ Nhiệm và Trịnh Thiết Hàm không?”
Hai người này sau khi trở về Hoa Hải, không ngờ một chút tin tức cũng chẳng thấy đâu.

Chí Duy cười nói: “Cậu Nguyên Thu một khi đã ra tay thì một người phụ nữ chẳng phải dễ như trở bàn tay hay sao? Quá đơn giản ý chứ?
Chí Tiềm Long nghĩ ngợi một lát, đúng là như thế thật.

Kiều Nguyên Thu là một tên hống hách lộng hành, ở Hoa Hải hoành hành ngang ngược không sợ bất kỳ ai, không ai dám ngáng đường hẳn ta, thì ở cái thành Hoa Lư này làm gì có ai dám cản trở hắn chứ?
“Nhưng sao đến giờ vẫn chưa trở về vậy?
Hơn nữa một chút tin tức cũng không có! Em vừa gọi điện thoại cho bọn họ, nhưng bọn họ đều tắt máy!”
Chí Tiềm Long cẩn thận suy nghĩ một chút, hắn ta mơ hồ cảm thấy được dường như có chuyện gì đó đã xảy ra.


“Anh, có khi nào đám người bọn họ bị mê muội rồi không? Nói thẳng ra là, ngay cả em cũng muốn ngủ với hai người phụ nữ là Lý Từ Nhiệm và Trình Thiết Hàm ấy chứ!
Chí Duy nở một nụ cười xấu xa.

Chí Tiềm Long hơi nhíu mày, hắn ta đang suy nghĩ về kết quả của sự việc.

“Em nói xem liệu có phải bọn họ đã xảy ra chuyện gì đó ở Hoa Lư rồi không?”
Chí Tiềm Long đột nhiên hỏi.

“Bọn họ thì có thể xảy ra chuyện gì được cơ chứ?” Chí Duy nói.

“Anh có nhận được tin tức là Thái Tử và Hồ Kim Long đã rời khỏi Hoa Hải, không biết là đã đi đâu rồi! Anh đang nghi ngờ liệu có phải là cậu Nguyên Thu xảy ra chuyện rồi, nên Thái Tử và mọi người mới phải đi hỗ trợ.”
Chí Tiềm Long phân tích.

Chí Duy võ vai Chí Tiềm Long và nói: “Này, anh, anh thực sự suy nghĩ quá nhiều rồi.


Người bên cạnh Lý Từ Nhiệm là ai cơ chứ? Diệp Quân Lâm chứ ai.”
“Anh nói thử xem, Diệp Quân Lâm thì có thể làm gì được cậu Nguyên Thu cơ chứ? Chẳng lẽ hắn còn có thể phế được cậu Nguyên Thu hay sao? Chu Duy nhàn nhã trả lời.

“Cũng đúng nhỉ!”
“Chỉ là cái tên phế vật Diệp Quân Lâm đấy!”
“Hai người đang nói chuyện gì thế?”
Lúc này giọng nói của Chí Đông Phương vang lên.

“Ông nội, bọn cháu đang nói về Diệp Quân Lâm”
Chí Duy trả lời.

Ngay lập tức, sắc mặt của Chí Đông Phương liền thay đổi.

“Ta đã từng nói là không cho phép nhắc tới Diệp Quân Lâm rồi đúng không? Hắn ta không có tư cách để được chúng ta nhắc tới!”
Chí Đông Phương tức giận nói.

“Ông nội chuyện là như thế này…”
Chí Tiềm Long đem toàn bộ chuyện của Kiều Nguyên Thu nói cho Chí Đông Phương nghe..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1094: 1094: Chương 1095





Nghe xong, Chí Đông Phương nở một nụ cười nói: “Thì ra chuyện là như vậy.”
“Vậy thì cái tên Diệp Quân Lâm kia hoàn toàn bị phế thật rồi! Nếu như bị Kiều Nguyên Thu đã để mắt tới, thì cho dù cậu ta có mười cái mạng cũng phải chết mà thôi!”
Chí Đông Phương cười nói: “Nếu như Diệp Quân Lâm còn sống, kỳ thực đó là một mối tai họa ngầm đối với nhà họ Chí chúng ta, sớm muộn thì cũng sẽ liên lụy đến chúng ta thôi.

Nhưng nhà họ Chí chúng ta lại không thể trực tiếp loại trừ cậu ta! Lần này quả là một cơ hội tốt, chúng ta phải cảm ơn Kiều Nguyên Thu đã ra tay giúp chúng ta rồi!”
“Đúng vậy ạ, nếu như Diệp Quân Lâm bị Kiều Nguyên Thu để mắt tới, thì cậu ta chết chắc rồi.

Nỗi lo lắng của chúng ta cuối cùng cũng được giải quyết rồi.”
Khuôn mặt Chí Duy lộ rõ một nụ cười thỏa mãn.

Chí Tiềm Long cau mày lại, đem toàn bộ nỗi lo âu của mình nói hết ra.

“Tiềm Long cháu suy nghĩ quá nhiều rồi! nếu Kiều Nguyên Thu đã để mắt tới những người khác, thì có thể cậu ấy sẽ gặp nguy hiểm”
“Nhưng người hiện giờ cậu ấy để mắt tới lại là Diệp Quân Lâm! Diệp Quân Lâm thì có thể tạo ra rắc rối gì chứ? Càng đừng nói đến việc uy hiếp đến tính mạng của Kiều Nguyên ThuI”

Chí Đông Phương cười lên một tiếng khinh thường Nếu so sánh Diệp Quân Lâm với Kiều Nguyên Thu, thì một người trên trời, một kẻ dưới đất.

Đúng lúc Diệp Quân Lâm đang đứng trước cửa, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

Nhà họ Chí từ già đến trẻ đều sợ hãi.

Thẩm Trạch Lâm thật đúng là không biết trời cao đất dày.

Dám bảo người này là đồ thấp kém? Lại còn đứng ngay trước mặt mà nói! Vậy thì đến cả ông trời cũng không cứu được hắn.

Chí Nam Yến nhỏ giọng nói bên tai của Diệp Quân Lâm: “Anh, đây là con trai của Thẩm Trường Sinh, Thẩm Trạch Lâm”
Biết được thân phận của hắn, đôi mắt của Diệp Quân Lâm như bắn ra từng hàng mũi tên lạnh lẽo, nhìn chằm chằm về phía Thẩm Trạch Lâm.

“Một tên nhóc như Thẩm Trạch Lâm cậu mà cũng dám liều lĩnh giương oai trước cửa nhà họ Chí sao?”
Chí Đông Phương lớn tiếng.


Thẩm Trạch Lâm đút hai tay vào túi quần, kiêu ngạo nhìn Chí Đông Phương, lạnh lùng nói: “Chí Đông Phương, ông đang tra hỏi tôi đấy á? Ông có tư cách tra hỏi tôi sao?”
“Cậu.

Chí Đông Phương tức đến hộc máu.

Bị Đàm Hành Ba trách mắng thì cũng bỏ đi.

Vậy mà còn bị một tên nhóc dạy đỗ.

“Chí Đông Phương, bố và ông nội tôi nói, ông phải giải thích cho rõ, vì sao lại đón thứ thấp kém mà Chí Oánh sinh ra vê nhà họ Chí? Việc này là công nhận thân phận của hắn đúng không?”
Thẩm Trạch Lâm tra hỏi.

Chí Đông Phương tức giận nói: “Đúng vậy, công nhận thì sao?”
“Công nhân thân phận cho thứ thấp kém do Chí Oánh sinh ra, chính là nhà họ Chí các ông đang sỉ nhục Đàm Hành Ba! Bố và ông nội của tôi muốn ông phải tự mình quỳ gối trước mặt bọn họ để giải thích, cho họ nguyên nhân rõ ràng!”
Thẩm Trạch Lâm tức giận nói.

Tụ “Bảo ta quỳ trước mặt bọn chúng, không thể có chuyện đó được Nếu là trước kia, đương nhiên Chí Đông Phương sẽ không dám nói ra những lời này..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1095: 1095: Chương 1096





Cám ơn cả nhà phản hồi sai nội dung nhé! Nhóm đã sữa! Mong cả nhà thông cảm!
Đám người Diệp Quân Lâm đang bàn bạc cách xử lý cỗ quan tài này như thế nào.

Lúc này lại có mấy chiếc xe đi vào.

Vài tên bảo vệ bước xuống dưới, vây quanh một người đàn ông đi vào giữa sân.

Nhà họ Chí vừa thấy hắn, sắc mặt thay đổi.

“Đồ thấp kém Diệp Quân Lâm là kẻ nào?”
Thẩm Trạch Lâm vừa xuống xe đã lớn tiếng hỏi.

Đúng lúc Diệp Quân Lâm đang đứng trước cửa, ánh mắt lạnh lùng nhìn hắn.

Nhà họ Chí từ già đến trẻ đều sợ hãi.


Thẩm Trạch Lâm thật đúng là không biết trời cao đất dày.

Dám bảo người này là đồ thấp kém? Lại còn đứng ngay trước mặt mà nói! Vậy thì đến cả ông trời cũng không cứu được hắn.

Chí Nam Yến nhỏ giọng nói bên tai của Diệp Quân Lâm: “Anh, đây là con trai của Thẩm Trường Sinh, Thẩm Trạch Lâm”
Biết được thân phận của hắn, đôi mắt của Diệp Quân Lâm như bắn ra từng hàng mũi tên lạnh lẽo, nhìn chằm chằm về phía Thẩm Trạch Lâm.

“Một tên nhóc như Thẩm Trạch Lâm cậu mà cũng dám liều lĩnh giương oai trước cửa nhà họ Chí sao?”
Chí Đông Phương lớn tiếng.

Thẩm Trạch Lâm đút hai tay vào túi quần, kiêu ngạo nhìn Chí Đông Phương, lạnh lùng nói: “Chí Đông Phương, ông đang tra hỏi tôi đấy á? Ông có tư cách tra hỏi tôi sao?”
“Cậu.

Chí Đông Phương tức đến hộc máu.


Bị Đàm Hành Ba trách mắng thì cũng bỏ đi.

Vậy mà còn bị một tên nhóc dạy đỗ.

“Chí Đông Phương, bố và ông nội tôi nói, ông phải giải thích cho rõ, vì sao lại đón thứ thấp kém mà Chí Oánh sinh ra vê nhà họ Chí? Việc này là công nhận thân phận của hắn đúng không?”
Thẩm Trạch Lâm tra hỏi.

Chí Đông Phương tức giận nói: “Đúng vậy, công nhận thì sao?”
“Công nhân thân phận cho thứ thấp kém do Chí Oánh sinh ra, chính là nhà họ Chí các ông đang sỉ nhục Đàm Hành Ba! Bố và ông nội của tôi muốn ông phải tự mình quỳ gối trước mặt bọn họ để giải thích, cho họ nguyên nhân rõ ràng!”
Thẩm Trạch Lâm tức giận nói.

Tụ “Bảo ta quỳ trước mặt bọn chúng, không thể có chuyện đó được Nếu là trước kia, đương nhiên Chí Đông Phương sẽ không dám nói ra những lời này.

Nhưng hôm nay có Diệp Quân Lâm ở phía sau.

Đàm Hành Ba là cái thá gì? “Được lắm, Chí Đông Phương ông gan lắm! Công khai chống đổi chúng tôi phải không? Tôi sẽ nói lại việc này cho bố và ông nội, để xem nhà họ Chí các ông có thể nhìn thấy mặt trời ngày mai được không!”
Nhưng trước khi đi, Thẩm Trạch Lâm lại tiếp túc hỏi: “Tên nhà quê Diệp Quân Lâm đâu rồi?
Không phải trốn không dám bước ra rồi chứ?”
Hắn vừa đút li..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1096: 1096: Chương 1097





Diệp Quân Lâm đã bước tới.

“Mày chính là đồ thấp kém Diệp Quân Lâm?”
Nhìn thấy Diệp Quân Lâm bước tới, Thẩm Trạch Lâm hỏi.

Diệp Quân Lâm không trả lời, chỉ đột ngột áp sát hắn.

“Chát!”
Hung dữ đánh lên mặt hắn một cái tát.

Một cái tát khiến máu hắn văng tung tóe, răng cũng văng ra ngoài mấy cái.

“Hat Mọi người ở giữa sân đều sững sờ cả người.

Đám bảo vệ của Thẩm Trạch Lâm còn chưa kịp phản ứng lại.

“Mày…mày dám đánh tao? Cái tên rẻ rách này!
Thẩm Trạch Lâm che mặt, hướng về phía Cả người hắn bị Diệp Quân Lâm làm cho tàn phế trong nháy mắt.


“Aa..

Thẩm Trạch Lâm phát ra tiếng kêu thảm thiết như heo bị mổ.

“Giết hắn!”
Đám bảo vệ lúc này mới kịp phản ứng, chạy về hướng Diệp Quân Lâm.

“Bùm bùm bùm.

“Kacha Kacha.

Những vệ sĩ cũng bị Diệp Quân Lâm tiện tay tiêu diệt.

Tất cả đều nằm trên mặt đất đau đớn kêu gào thảm thiết.

“Người đâu đến đây! Ném nó vào quan tài và gửi cho Thẩm Trường Sinh xem!” Diệp Quân Lâm ra lệnh.

Tại Sơn trang Thanh Long.


Đàm Hành Ba và Thẩm Trường Sinh vẫn đang chơi mạt chược.

Lúc này bên ngoài có người đi tới: “Xảy ra chuyện không hay rồi! Nhà họ Chí đã gửi quan tài đến rôi mà cậu chủ còn chưa vê!”
“Gì cơ?” Đàm Hành Ba và Thẩm Trường Sinh nhanh chóng chạy ra ngoài.

Nhìn chiếc quan tài nằm giữa cửa, Thẩm Trường Sinh vô cùng tức giận.

“Nhà họ Chí thật to gan! Lại còn dám đưa cả quan tài vê!”
“Than ôi.”
“Tùng tùng tùng.

Thẩm Trường Sinh thay đổi sắc mặt: “Hình như có người trong quan tài? Mau mở quan tài ra!” Sau khi mọi người đẩy nắp ra thì thấy có một người nằm trong quan tài.

Đó là Thấm Trạch Lâm.

.

Tiên Hiệp Hay
Khắp người Thấm Trạch Lâm bê bết máu, tay chân rã ròi, đau đớn khóc.

“Gầm!” Lúc này cả Đàm Hành Ba và Thẩm Trường Sinh đều nổi giân.

Tại sao chúng đám bỏ Thẩm Trạch Lâm vào quan tài? Còn dám đánh gấy cả chân tay? Đây rõ ràng là bọn chúng đang muốn khiêu khích sao? “Nhà họ Chí, ta sẽ giết chất các người!” Khi Thẩm Trường Sinh nhìn thấy bộ dạng như vậy của con trai mình, trái tim anh ta đã rỉ máu..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1097: 1097: Chương 1098





Đàm Hành Ba thở hổn hển vì tức giận.

Không thể tưởng tượng được nhà họ Chí lại khiêu khích bọn họ thế này?
Ngay cả dòng họ Hoàng tộc nhà họ Cố cũng không dám làm vậy.

Đám người nhanh chóng nhấc Thẩm Trạch Lâm ra khỏi quan tài.

“Là kẻ nào đã ra tay?”
Thẩm Trường Sinh hỏi.

“Là con riêng của Chí Oánh – Diệp Quân Lâm!”
Thẩm Trường Sinh nghiến răng.

Anh ta sẽ luôn ghi nhớ mối thù này.

Anh ta sẽ không bao giờ bỏ qua cho Diệp Quân Lâm một cách dễ dàng.

“Nhà họ Chí quá tự phụ rồi, chúng còn dám để một đứa con ngoài giá thú đánh con ta ra nông nỗi này!”
Thẩm Tam Thiên vô cùng tức giận.


“Thưa ba ông, thưa cha, mọi người phải báo thù cho con, nếu không con không thể nuốt trôi cục tức này! Chúng còn cho con vào trong quan tài, suýt chút nữa đánh chết con! Diệp Quân Lâm đang cảnh cáo mọi người, cảnh cáo chúng ta đều sẽ chết!.”.


Thẩm Trạch Lâm khóc lã chã.

“Nhất định phải trả mối thù này! Một nhà họ Chí mà dám làm như vậy! Ta nhất định phải tiêu diệt nhà họ Chí!”
Thẩm Tam Thiên tức giận nói.

Thẩm Trạch Lâm và Từ Tấn cũng nghiến răng.

“Cha và hai chú đừng tức giận nữa.

Chuyện này hãy để con giải quyết.

Con sẽ tìm Chí Đông Phương hỏi rõ ràng!”
Thẩm Trường Sinh nói.

“Được, đem người đi!”

Ngay sau đó, rất đông người đã kéo nhau đến trước cổng nhà họ Chí.

Tất cả mọi người đều mặc đồ đen, quần áo của họ có thêu các chữ Thẩm, Từ và Tê.

Điều này chứng tỏ họ là người của ba ông chủ vĩ đại.

Hàng trăm người mặc đồ đen đứng thành nhiều hàng, vây kín cổng nhà họ Chí.

Thẩm Trường Sinh mặc một bộ quần áo màu trắng đứng vô cùng nổi bật ở giữa đám người.

“Chí Đông Phương và Diệp Quân Lâm mau ra đây!”
Thẩm Trường Sinh gầm lên.

Chí Đông Phương đã ngay lập tức đem theo người ra ngoài.

Diệp Quân Lâm cũng đi cùng phía sau.

Anh muốn xem Thẩm Trường Sinh định làm gì.

Nhìn thấy đám người đen kịt bên ngoài, nhà họ Chí vô cùng kinh ngạc.

Nếu không có Diệp Quân Lâm, chắc chắn nhà họ Chí sẽ bị bóp nát như quả cam ngay lập tức.

Thẩm Trường Sinh lần này quả thực quá đáng sợi “Chí Đông Phương, ông giỏi lắm!” Thẩm Trường Sinh hét lên khi nhìn thấy Chí Đông Phương..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1098: 1098: Chương 1099





Chí Đông Phương cười hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
“Ông không cần khách sáo, ông không có tư cách gọi tôi như vậy! Tôi hỏi ông, con trai tôi đã làm gì sai?” Thẩm Trường Sinh tức giận nói.

Chí Đông Phương cười nói: “Cậu Thẩm không giữ môm miệng, xúc phạm người khác nên phải dạy đỗ một bài học thôi mà! Xem ra sau này ông Thẩm đây sẽ phải dạy lại cậu ấy nhiêu nữa! Nếu như ông không quan tâm dạy dỗ cẩn thận e là bên ngoài sẽ có người dạy thay ông!” Thẩm Trường Sinh tức giân đến mức như muốn bùng nổ: “Đừng có tự phụ! Con trai tôi tôi còn chưa dám đánh bao giờ! Làm sao tôi có thể để người ngoài động vào một ngón tay sợi tóc của nó?”
“Chí Đông Phương, gan ông to bằng trời đấy! Còn dám dạy dỗ con trai tôi?” Nụ cười của Chí Đông Phương càng mãnh liệt hơn: “Xin lỗi, tôi không giáo dục cậu ta.

Cậu ta đã xúc phạm người không nên xúc phạm, nên tôi đã dạy dỗ cậu ấy.

“Diệp Quân Lâm, phải không? Mau gọi nó ra đây!” Thẩm Trường Sinh tức giận nói.

“Tôi ở đây!” Diệp Quân Lâm nhìn Thẩm Trường Sinh.

Khoảnh khắc Thẩm Trường Sinh nhìn thấy Diệp Quân Lâm, anh ta gần như nổi điên vì tức giận.

Đây là con trai của tên khốn đó sao?

Thẩm Trường Sinh cố nén lửa giận trong lòng, anh ta chế nhạo tiếp: “Chuyện gì đây? Nhà họ Chí dám mang con trai của Chí Oánh về? Đây chẳng phải là thừa nhận thân phận sao?”
Chí Đông Phương không dám trả lời ngay.

Ông nhìn Diệp Quân Lâm.

Diệp Quân Lâm gật đầu.

Trên thực tế, ông ta đã thừa nhận rằng đó là con trai của Chí Oánh.

“Đúng vậy, nó đã đến nhà họ Chí ở rồi thì tôi cũng thừa nhận quan hệ.

Đây là con trai của con gái tôi Chí Oánh!”
Chí Đông Phương trả lời một cách chắc chắn.

Thẩm Trường Sinh mắt đỏ rực hỏi: “Ông đưa nó về thừa nhận thân phận, rõ ràng là muốn làm nhục tôi phải không?”
Chí Đông Phương cười: “Liên quan gì đến ông? Ông và đứa nhỏ này có liên quan gì đến nhau sao?”

“Lúc đầu Chí Oánh là vợ sắp cưới của tôi, nhưng lại sinh ra đứa con ngoài giá thú với người đàn ông khác! Thẩm Trường Sinh tôi còn mặt mũi nào không? Sự xấu hổ mà con đàn bà lẳng lơ đó mang lại cho tôi là quá đủ rồi! Bây giờ nhà họ Chí còn muốn sỉ nhục tôi thêm sao?”
Thẩm Trường Sinh gầm lên.

“Vợ sắp cưới của ông sao? Nếu không phải vì ông thích Chí Oánh, ép tôi gả con gái cho ông, nó có thể là vợ sắp cưới của ông không?”
Chí Đông Phương không ngần ngại đáp trả.

“Chà chà, được, ông đúng thật tàn nhẫn! Chí Đông Phương, tôi thật ngưỡng mộ ông!”
“Nhưng ông không sợ bọn họ sẽ trách ông sao? Lúc đầu bọn họ để nhà họ Chí cắt đứt mọi quan hệ với Chí Oánh và đứa con trong bụng cô tai”
“Bây giờ ông làm như vậy không sợ bọn họ biết sao?”
Cả người Chí Đông Phương run lên vì những lời nói của Thẩm Trường Sinh.

Ông không khỏi rùng mình khi nghĩ đến cảnh người đàn ông ra tay sát hại cả nhà họ Chí hơn 20 năm trước.

Nhưng bây giò Diệp Quân Lâm ở đây, ông ấy không còn sợ hãi nữa.

“Nhưng người đã ở đây rồi, tôi còn cái gì để sợ nữa sao? Việc lớn, nhà họ Chí của tôi chịu thua rồi!”
Chí Đông Phương lạnh lùng nói.

“Tốt, tốt, tôi biết.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1099: 1099: Chương 1100





“Chí Đông Phương, ông đã nguyện ý chịu thua, cũng đã thừa nhận thân phận của đứa con ngoài giá thú của con khốn Chí Oánh, cho dù ông không dám đấu với nhà họ Thẩm chúng ta?” Thẩm Trường Sinh hỏi.

“Đúng vậy! Không sail” Thẩm Trường Sinh nói tiếp với ánh mắt đây sát khí và những tia máu đỏ nổi lên hẳn rõ trong mắt: “Vậy thì nhà họ Chí cũng không cân tôn tại ở đất Hoa Hải này nữa!”
“Ông vừa nói gì cơ?” Lúc này, Diệp Quân Lâm mới lên tiếng.

Điều này khiến Thẩm Trường Sinh sững người một lát.

Đứa con ngoài giá thú của Chí Oánh dám lên tiếng chất vấn anh.

“Tôi nói mẹ cậu là con đàn bà đê tiện, cậu chính là con trai của con đàn bà đê tiện! Mà có phải chính cậu là người đã đánh con trai tôi ra nông nỗi này không?” Thẩm Trường Sinh tức giận nói.

Diệp Quân Lâm có vẻ rất bình tĩnh.

Anh ta đi từng bước một đến trước mặt Thẩm Trường Sinh.

“Thăng nhóc này cậu đừng có vội mừng, nếu cậu làm tổn thương con trai tôi, tôi sẽ trả lại cho cậu gấp ngàn vạn lần!” Thẩm Trường Sinh nhìn Diệp Quân Lâm.

Ngay lập tức Diệp Quân Lâm tiến tới trước mặt ông ta.


“Vừa rồi ông nói tôi là đứa con ngoài giá thú đê tiện sao?” Diệp Quân Lâm hỏi.

“Đúng vậy, không sail Cậu là đồ đê tiện, mẹ cậu là con đàn bà đê tiện! Cả nhà cậu thật sự quá đê tiện rẻ mạt!” Thẩm Trường Sinh nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Diệp Quân Lâm và nói một cách nghiêm túc.

Ông ta căm ghét Diệp Quân Lâm! Trong gần ba mươi năm qua, lòng căm thù của ông ta đối với Chí Oánh không hê giảm mà còn tăng lên.

Đó là nỗi nhục suốt cuộc đời ông tai Thẩm Trường Sinh chỉ muốn tự tay giết chết Chí Oánh.

Thật không may, ông ta lại không có cơ hội.

Vì vậy, khi biết con trai của Chí Oánh đã được đón về, ông ta liền có dã tâm giết người.

Những lỗi lâm do người mẹ tạo ra thì con trai phải gánh chịu.

Vì vậy, ông ta ngay lập tức đặt một chiếc quan tài và gửi nó đến nhà họ Chí.

“Bốp!”

Câu trả lời của Diệp Quân Lâm chỉ là một cái tát.

.

Truyện Ngôn Tình
Với một cái tát, mặt Thẩm Trường Sinh phồng lên, máu chảy lênh láng, ông ta gãy răng, cũng không biết là bao nhiêu cái răng.

Chỉ một cái tát gần như đã lấy đi nửa mạng sống của Thẩm Trường Sinh.

Ông ta quay người lại và choáng váng đến lọng óc.

Đám cao thủ bên cạnh ông ta không dám phản ứng gì.

“Bốp!”
“Bốp!”
“Bốp!
Tuy nhiên, đây mới chỉ là khởi đầu, Diệp Quân Lâm đã mở cung từ trái sang phải.

Trong tích tắc, hàng chục cái tên cắm vào mặt Thẩm Trường Sinh.

Thẩm Trường Sinh đã trở mặt từ lâu, anh ta gần như sắp chết.

Thẩm Trường Sinh ngã xuống đất khiến khán giả sửng sốt..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom