Cập nhật mới

Dịch Chiến Thần Trấn Quốc

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1000: 1000: Chương 1001





Những ngày tiếp theo, đều là vì chuẩn bị cho lễ kỷ niệm nửa năm này.

Tin tức nhanh chóng lan truyền đến Kim Lăng, Tô Châu và Hàng Châu, thậm chí toàn bộ tỉnh Giang Nam.

Mặc dù Tập đoàn Vân Đình thấp kém, nhưng ai cũng biết rằng sau khi cải tổ các thế lực lớn ở Tô Châu, Hàng Châu và Kim Lăng, người được lợi lớn nhất chính là chủ tịch bí ẩn của Tập đoàn Vân Đình.

Không ai không tò mò về anh!
Tôi muốn biết người chủ tịch này trông như thế nào và thân phận của anh ta là gì?
Chắc đó là thế lực rất lợi hại.

Chỉ trong nửa năm mà tập đoàn Minh Cường đã phát triển đến quy mô như vậy.

Nhà họ Trịnh cũng đã biết tin nên cố ý gọi Lý Từ Nhiệm tới.


“Bà ngoại, ông ngoại, có chuyện gì vậy a?” Lý Từ Nhiệm hỏi.

“Từ Nhiệm, bà nghe nói rằng tập đoàn Minh Cường sẽ tổ chức lễ kỷ niệm nửa năm thành lập đúng không? Cháu có tham dự không?” Vẻ mặt Ngô Thị Lan tràn đầy trông mong.

“Cháu có tham gia, sao vậy?”
“Thật tuyệt! Bà nghe nói ông chủ bí ẩn của tập đoàn Minh Cường sẽ xuất hiện trong lễ kỷ niệm này à?” Ngô Thị Lan tiếp tục.

“Đúng, quả thật là như vậy!” Ngô Thị Lan lập tức trở nên vui mừng: “Thật tuyệt vời!”
“Nghe nói ông chủ bí ẩn của tập đoàn Minh Cường còn trẻ tuổi và giàu có, lại còn độc thân! Nghe nói lai lịch của câu ấy rất lớn, Thiên Danh và Hoa Lư trải qua sóng gió rung chuyển cũng chỉ có anh ta là người cười cuối cùng!” Trịnh Quốc Thắng phụ họa: “Quả thực như vậy, nếu không có năng lực làm sao có thể đứng vững?”
“Từ Nhiệm, cháu phải nắm bắt cơ hội và cố gắng tìm hiểu qua lại với người khác! Lần này mọi người sẽ không ép buộc cháu, cháu cứ tùy theo ý mình.

Ngô Thị Lan nói.

“Bà ngoại, bà đang nói cái gì vậy? Cháu đã có Quân Lâm thì làm sao có thể qua lại với người khác?” Lý Từ Nhiệm rõ ràng là không vui.


“Không đúng, hiện tại cháu vẫn độc thân! Tiếp xúc làm quen với người ta thì có chuyện gì sao? Dù sao cũng không phạm pháp.” Ngô Thị Lan giả vò tức giận.

Lý Từ Nhiệm cười bất lực: “Bà ngoại, bà lo lắng quá rồi.

Ông chủ của tập đoàn Minh Cường có thể thích cháu sao?”
“Nếu là người khác có lẽ là không!
Nhưng cháu rất có hi vọng!”
“Ông chủ của tập đoàn Minh Cường hết lần này đến lần khác giúp cháu, cháu không nghĩ tới sao?” Sau lời nhắc nhỏ của Ngô Thị Lan, trong lòng Lý Từ Nhiệm hơi nảy lên một chút.

Không ai trên thể giới này tự nguyện giúp đỡ người khác ngoại trừ người thân, bạn bè và người yêu của mình, những người có thể giúp đỡ mình nhất định là có nguyên do.

Nhưng cô vẫn không thể nghĩ ra là tại sao ông chủ bí ẩn của tập đoàn Minh Cường lại giúp mình?
Có thực sự như lời bà ngoại nói rằng anh ấy có ý định gì với mình không? Và mặc dù mọi người đều chưa từng nhìn thấy ông chủ bí ấn này nhưng Lý Từ Nhiệm hiểu rằng mọi lời nói và việc làm của họ đều nằm dưới mí mắt của ông chủ kia.

“Từ Nhiệm, cháu phải nắm chắc cơ hội! Nếu lúc đó gặp được người thật có khi cháu lại động lòng thì sao? Rất có khả năng!”
Ngô Thị Lan mỉm cười..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1001: 1001: Chương 1002





Lý Từ Nhiệm bất lực trả lời: “Được rồi.”
Nhưng trong lòng cô thâm nghĩ: “Dù có như thế nào thì cháu cũng sẽ không động tâm.

Cháu chỉ yêu Quân Lâm.

Cháu chỉ muốn hỏi người kia tại sao lại giúp cháu rồi sau đó cháu sẽ trả ơn!”
Ý tưởng của nhà họ Trịnh rất đơn giản.

Nếu Lý Từ Nhiệm có thể ở bên ông chủ bí ẩn của Minh Cường thì mọi người sẽ rất vui.

Chẳng bao lâu, lễ kỷ niệm nửa năm thành lập của Tập đoàn Minh Cường đã đến.

Một ngày trước đó, toàn bộ nhân viên của Tập đoàn Minh Cường đã được đưa đến hòn đảo nghỉ dưỡng bằng ô tô.

Quân Lâm và Lý Từ Nhiệm cũng nằm trong số đó.

Ngọc Hân cầm theo phải tầm bốn vali quần áo.


Cô ấy sẽ thử từng chiếc một và chọn chiếc đẹp nhất để mặc nó trong lễ kỷ niệm vào ngày mai.

Quân Lâm cứng họng một lúc.

Ngọc Hân vì muốn gặp anh mà thật là cố gắng.

Nếu biết rằng ông chủ bí ẩn là anh thì cô ấy có tức chết không?
“Quân Lâm, anh nói xem tại sao ông chủ của Minh Cường lại giúp em hết lần này đến lần khác?”
Lý Từ Nhiệm tò mò hỏi.

“Chắc là vì trông em xinh đẹp?”
Quân Lâm nói một cách nghiêm túc.

Lý Từ Nhiệm đánh Quân Lâm một cái.

“Trên đời này sẽ không có chiếc bánh nào rơi xuống mà không có lý do.


Anh ta nhất định làm điều này có mục đích”
Lý Từ Nhiệm thì thào lẩm bẩm.

Quân Lâm sờ đầu cô nói: “Được rồi, em đừng suy nghĩ lung tung nữa.

Có lẽ anh ta chỉ thích tài năng của em, không phải em cũng lập được thành tích sao?”
Cuộc trò chuyện giữa hai người đã thu hút sự chú ý của Ngọc Hân.

Cô nghiêng người sang một bên nói: “Tôi cũng nghĩ ông chủ này có chút kỳ quái! Tại sao lại đối xử với Từ Nhiệm tốt như vậy? Cô ấy cũng không phải là nhân viên của Minh Cường?”
Ngọc Hân nhìn Quân Lâm với ánh mắt khó hiểu rồi đột nhiên hỏi: “Ông chủ bí ẩn này là anh à”
“Đúng, là tôi.

Chính vì vậy tôi mới nói cô không cần chú ý ăn mặc”
Quân Lâm hào phóng thừa nhận.

“Ha ha”
Ngọc Hân chỉ cười.

Lý Từ Nhiệm cũng nở một nụ cười gượng gạo.

Nếu là Quân Lâm thì điều đó thật tuyệt.

Nhưng tiếc là không phải..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1002: 1002: Chương 1003





Nếu Quân Lâm là ông chủ của Minh Cường thì anh sẽ không dùng thân phận cháu trai của nhà họ Chí để làm việc.

Những chuyện tính toán vài ngày trước đã thực sự giống như gánh nặng.

Sau vài giờ lái xe vài trăm kilomet thì cuối cùng bọn họ cũng đã đến hòn đảo nghỉ dưỡng Nam Viên.

Phong cảnh ở đây rất độc đáo và nơi đây thực sự là một điểm thu hút khách du lịch.

Các nhân viên của hòn đảo nghỉ mát đã tiếp đón đoàn người Quân Lâm một cách nồng nhiệt.

Nhưng trước khi bố trí phòng các nhân viên cũng cảnh báo mọi người rằng trừ hòn đảo này thì đừng bao giờ ra ngoài.

Bởi vì người dân ở Nam Viên rất hung hấn, rất có thể mọi người sẽ vô tình vướng vào rắc rối.

Đến lúc đó có thể có hàng trăm người đến để xử lý bọn họ!
Vì vậy các nhân viên cảnh cáo nhiều lần.

Lúc này, nhà họ Chí ở Hoa Hải.

“Ông nội đừng lo lắng, cháu đã sắp xếp hết rồi.


Lần này Quân Lâm đi tới một hòn đảo xa, cháu đã liên lạc với kẻ đứng đầu khu vực đó, anh ta nhất định sẽ chết! Hơn nữa còn là chết không ai biết”
Chí Tiềm Long cười nói.

“Thật tốt: Chí Đông Phương mỉm cười.

Thì ra nhà họ Chí biết tập đoàn Minh Cường †ổ chức lễ kỷ niệm nửa năm thành lập và Hạo.

Quân cũng tham ra nên bọn họ đã lên một kế hoạch chết người để chờ đợi anh.

Trên hòn đảo nghỉ dưỡng, sau khi phân chia xong phòng ốc thì mọi người đều tất bật chuẩn bị cho buổi lễ ngày mai.

Chỉ một kẻ lười biếng như Quân Lâm mới đi lang thang.

Ngọc Hân khinh thường nói: “Nhìn bộ dạng này của anh ta giống như mình thật sự là ông chủ!”
Ngay lâu sau Nam Phương cũng đến đây.

Ngọc Hân dẫn mọi người đến chào đón nồng nhiệt và sắp xếp cho Nam Phương vào căn phòng đẹp nhất.

Sau bữa tối, Quân Lâm rời khỏi phòng của mình và đi về phía phòng của Nam Phương.


Lúc này Ngọc Hân đang đi chơi với Lý Từ Nhiệm.

Đột nhiên họ nhìn thấy bóng dáng của Quân Lâm trên hành lang.

“Anh ấy đi đâu vậy? Hướng đó không phải là phòng của anh ấy mà?”
Lý Từ Nhiệm tò mò nói.

“Đi thôi, không phải chúng ta theo dõi xem là có thể biết sao?”.

Đọc truyện hay, truy cập ngay [ TRUМt rцyen.

V N ]
Ngọc Hân cầm lấy tay Lý Từ Nhiệm ngay lập tức theo sau.

Hai người đã theo dõi đến phòng tổng thống ở tầng trệt.

Khi thấy Diệp Quân Lâm đứng trước cửa phòng, Phùng Ngọc Hân kinh ngạc hỏi: “Đây là phòng của tổng giám đốc Lê Phước! Anh ta muốn tìm Lê Phước?”
Chẳng lẽ bọn họ quen biết nhau?
Đường Nhược Tuyết cũng hết sức tò mò.

Phùng Ngọc Hân không đồng ý đáp: “Không phải, bọn họ không biết nhau.

Mình đã tới tổng giám đốc Lê nhiều lần, cũng gặp Diệp Quân Lâm, nhưng giữa bọn họ không có trao đổi”
“Vậy anh ấy đến tìm tổng giám đốc Lê làm gì?”
Đường Nhược Tuyết hỏi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1003: 1003: Chương 1004





“Mình nói câu này, cậu đừng giận nhé?”
“Cậu nói đi”
Phùng Ngọc Hân cắn răng trả lời: “Mình cảm thấy Diệp Quân Lâm đến đây chủ yếu là muốn lấy lòng và ninh hót Lê Phước đó!”
“Không thể nào, Quân Lâm không phải là người như thết”
Sắc mặt Đường Nhược Tuyết ít nhiều trở nên u ám.

“Bây giờ Diệp Quân Lâm đã thay đổi rồi, có thể làm việc với thân phận là cháu ngoại nhà họ Chí, nịnh hót Lê Phước cũng bình thường thôi mà” Phùng Ngọc Hân cười nói.

Đúng lúc này, cửa phòng mở ra, Nam Phương xuất hiện trong chốc lát, rồi anh ta lại đóng sầm cửa lại.

Diệp Quân Lâm bất đắc dĩ lắc đầu, sau đó rời đi.

Bởi vì Nam Phương đã phát hiện ra hai người Đường Nhược Tuyết núp ở chỗ tối, nên ra hiệu cho Diệp Quân Lâm rời khỏi trước.

Đó là lý do tại sao Nam Phương chỉ xuất hiện giây lát rồi đóng cửa ngay.

Tuy nhiên cảnh tượng này lại thay đổi khi rơi vào mắt hai người Lý Từ Nhiệm.


Trong mắt hai người họ: Diệp Quân Lâm chạy đến tận cửa để nịnh hót Lê Phước, kết quả Lê Phước vừa mở cửa ra thấy người đứng ngoài là anh, thì đóng cửa từ chối một cách thẳng thừng.

“Coi kìa, bị tổng giám đốc Lục làm méo mặt rồi kìa?”
Phùng Ngọc Hân cười đắc ý.

Cuối cùng, cô ta cho rằng mình đã hiểu được hành động của Diệp Quân Lâm.

“Sự thật” bày ra trước mắt, Đường Nhược Tuyết không biết làm sao đành thở dài, vẻ mặt phức tạp.

Diệp Quân Lâm đã thay đổi!
Lúc đầu anh ấy là một người kiêu ngạo!
Ghét nhất loại người nịnh bợ.

Làm việc dựa vào quan hệ? Không thể nào.

Sẽ nịnh bợ người khác sao? Không thể nào.


Cả ngày chỉ biết khôn vặt? Càng không có khả năng.

Hôm nay, Diệp Quân Lâm còn cúi đầu trước cuộc sống.

Diệp Quân Lâm thở dài, thời gian và kinh nghiệm thực sự sẽ mài mòn sự hăng hái của con người.

Diệp Quân Lâm trước đây rất năng động, từ đầu đến cuối anh luôn có dáng vẻ kiêu ngạo khi chỉ trích Tiêm Sơn hay đánh Phương Tù.

Hiện tại những thứ này đã biến mất.

Cũng bị cuộc sống mài mòn như bao người bình thường khác.

Tuy nhiên may mắn thay, tình cảm của cô và Diệp Quân Lâm trước sau như một.

Vừa thấy Diệp Quân Lâm xuống lầu, Phùng Ngọc Hân hỏi: “Lúc nấy anh đi làm gì thế?”
“Không làm gì cả, sao thế?”
Biểu hiện của Diệp Quân Lâm càng khiến bọn họ tin rằng anh đang tìm đủ mọi cách để nịnh bợ Lê Phước.

“Không có gì!”
Nào ngờ, Phùng Ngọc Hân vừa mới dứt lời đã có giọng nói khác vang lên: “Có chuyện rồi! Hơn nữa xảy ra chuyện lớn rồi!”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1004: 1004: Chương 1005





Một nhân viên của tập đoàn Minh Cường vội vã chạy vào.

“Tổng giám đốc Phương ơi, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!”
Người nọ vừa bắt gặp Phùng Ngọc Hân, anh †a hét lớn lên.

“Có chuyện gì vậy? Đừng hoảng hốt, từ từ rồi nói!”
Ngọc Hân nói.

“Vừa rồi chúng tôi đang đi dạo trên đảo thì đột nhiên một nhóm người lao ra đòi tiền chúng tôi…Chúng tôi đã cãi nhau với họ, sau đó họ đánh chúng tôi và giam giữ một số người.

Nếu chúng tôi không đưa tiên thì bọn họ sẽ không thả người!” Một nhân viên hốt hoảng nói.

Lúc này mọi người mới nhớ tới lời nhân viên nhà nghỉ nói.

Nơi này có nhiều phong tục hà khắc và có nhiều người thích gây sự.

Nhưng họ không ngờ lại gặp phải chuyện như vậy trên đảo.


“Không ổn, chắc là Sở Bá Vương tới đây.

Ông †a nhìn thấy mọi người đông như vậy nên mới ra tay: Một nhân viên lo lắng nói.

“Sở Bá Vương là ai?”
Quân Lâm hỏi.

“Sở Bá Vương là thổ hoàng đế ngầm của địa phương.

Cái hồ này cùng hàng chục hòn đảo lớn nhỏ đều là lãnh thổ của ông tai”
“Hàng năm, chúng tôi phải trả cho ông ta rất nhiều tiền để mua bình an và ông ta mới đảm bảo rằng bản thân sẽ không gây chuyện với những khách du lịch đến đảo.

Vì vậy chỉ cần ở trên hòn đảo này là sẽ được an toàn nhưng hôm nay đã xảy ra chuyện gì vậy? Sao bọn họ lại chạy tới đảo gây chuyện?”
Nhân viên nhà nghỉ cảm thấy rất ngạc nhiên.

“Đi thôi, chúng ta đi xem thế nào!”
Mọi người nhanh chóng đi đến nơi xảy ra sự việc.


Sáu nhân viên của Tập đoàn Minh Cường bị trói vào một cái cây.

Có hơn chục người đang đứng vây quanh bọn họ, kẻ cầm đầu là một người đàn ông cao lớn vạm vỡ, dáng người cao ước chừng tới 1,9 mét.

Ông ta có vẻ mặt hung dữ và có thể nhìn thấy dáng vẻ của hổ báo trên người ông tay.

Thực sự là có chút tư thế của vua chúa.

Chục người này không thể rời mắt khi nhìn thấy Ngọc Hân, Từ Nhiệm và các nữ nhân viên của Tập đoàn Minh Cường.

Nước miếng của ai cũng chảy ra.

Bọn họ chưa bao giờ nhìn thấy nhiều phụ nữ xinh đẹp như vậy!
Bọn họ gần như mất kiểm soát.

Bọn họ chính là những người nhà họ Chí đã sắp xếp để loại bỏ Quân Lâm.

“Sở Bá Vương, có chuyện gì sao?”
Người phụ trách đảo nghỉ dưỡng run rẩy hỏi.

Sở Bá Vương bực bội nói: “Vừa rồi chúng tôi nhìn thấy những người này đi tiểu trong hồ! Bọn họ bị chúng tôi bắt quả tang!”
“Ông nói bậy! Chúng tôi đi tiểu trong hồ lúc nào? Chính là ông vô cớ đòi thu tiền bảo vệ của chúng tôi, chúng tôi không đưa thì ông lại ra tay đánh người!”
Một nhân viên phản bác lại ngay lập tức..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1005: 1005: Chương 1006





“Ha ha, không phải? Rõ ràng là chúng tôi đã nhìn thấy tận mắt các người đi tiểu trong hồ.

Hồ Đăng Quang này là địa bàn của tôi, các người dám đi tiểu trên địa bàn của tôi thì sao tôi không thể trói mấy người lại”
Sở Bá Vương cười lạnh.

Ngọc Hân lạnh lùng nói: “Xin ông yên tâm, tất cả nhân viên của tập đoàn Minh Cường đều có bằng cử nhân, phẩm chất đạo đức của họ cũng rất tốt, bọn họ sẽ không phải người thô tục vô văn hóa đi tiểu bậy bạ như vậy”
Những lời này khiến Sở Bá Vương tức giận: “Ý cô là gì? Cô nói chúng tôi là người thô tục? Cô coi thường chúng tôi? Các người cao quý thật!”
“Đúng vậy, các người dám coi thường chúng tôi!”
“Các người cao quý không phải còn đi tiểu trong hồ sao? Đại tiểu tiện bừa bãi!”
Những người khác cũng trở nên tức giận.

“Không có! Mấy người thật vu khống! Không thể có chuyện như vậy!”
“Ha ha, còn nói là không có, chúng tôi đều có nhân chứng!” Sở Bá Vương chế nhạo.

“Nhân chứng?”
“Ở đâu?” Phùng Ngọc Hân biết bên kia không có ý tốt, lập tức hỏi.

“Để nhân chứng đi ra!” Sỏ Bá Vương đã ra lệnh.


Tiếng sột soạt phát ra từ những đám lau sậy xung quanh.

Ngay sau đó, khoảng hai, ba trăm người xuất hiện xung quanh.

Cơ thể người nào cũng cường tráng với dáng vẻ dữ tợn.

Ai cũng mang theo một con đao dài hoặc các vũ khí khác trong tay.

Hung hăng bao vây nhóm Diệp Quân Lâm.

Ngay lập tức, Phùng Ngọc Hân và những người khác trở nên hoảng sợ.

Bọn họ đều là những thành phần tri thức bình thường sao đã trải qua những chuyện này.

Ở Thiên Danh hay Kim Lăng, Võ Sâm và những người khác sẽ bảo vệ họ, họ sẽ không bao giờ phải tiếp xúc những chuyện như thế.

Nhưng bây giò khi đi đến nơi xa xôi này không ngờ lại gặp phải.


Sao có thể không sợ hãi? Phùng Ngọc Hân cũng hoảng sợ.

Nếu điều này xảy ra ở Thiên Danh hoặc Kim Lăng, cô sẽ không sợ.

Điều quan trọng là ở nơi này kêu trời trời không thấu, kêu đất đất không hay.

Nếu chết cũng không ai biết.

Phùng Ngọc Hân cảm thấy hối hận.

Lễ ra, cô không nên chọn nơi này để tổ chức lễ kỷ niệm nửa năm khánh thành.

Ngay khi hai ba trăm người đàn ông này xuất hiện, tất cả đều hét lên: “Tất cả chúng tôi đã nhìn thấy họ đi tiểu trong hồ!” Nhiều người cùng nhau hò hét như vậy, khí thế đồi dào đàn áp tất cả mọi người của tập đoàn Minh Cường.

“Tôi có ở đây gần ba trăm nhân chứng, mấy người còn không thừa nhận sao?”
Sở Bá Vương mỉm cười.

Mọi người đêu hiểu rằng đây là định ra một tội danh rồi.

Nếu họ không muốn nhận cũng phải nhận! “Còn đám nói không đi tiểu trong hồ?” Sở Bá Vương vung một con dao dài và kê vào cổ nhân viên bị trói vào cây.

Sắc mặt cậu nhân viên đã trắng bệch, mồ hôi đầm đìa.

“Tôi….

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1006: 1006: Chương 1007





Tôi đi tiểu…” Ở dưới sự đe dọa, anh ta chỉ có thể thừa nhận.

“Còn anh thì sao?” Sở Bá Vương lại hỏi một người khác.

“Tôi… Tôi cũng đi tiểu…”
Sở Bá Vương chất vấn sáu người một cách cực đoan như vậy.

Tất cả đều thừa nhận đã đi tiểu xuống hồ.

“Thứ nhất, các người đã thừa nhận!”
“Thứ hai, tôi có 300 nhân chứng đã nhìn thấy rõi”
“Bây giờ các người còn muốn nói gì nữa?”
Sở Bá Vương nhìn chằm chằm vào Phùng Ngọc Hân và những người khác.

“Được rồi, tôi thừa nhận!”

Phùng Ngọc Hân nở một nụ cười lạnh: “Nói đi, muốn thế nào thì có thể thả người của tôi đi?”
“Quốc có quốc pháp, gia có gia quy! Tôi cũng có quy tắc của riêng mình, các người nên bị phạt nặng vì hành vi vô liêm sỉ như vậy!”
Sở Bá Vương nói từng người một.

Ba trăm người của ông ta cũng cùng nhau hô †o: “Phạt nặng! Phạt nặng! Phạt nặng!”
Tiếng hô này khiến những nhân viên kia sợ hãi.

“Như vậy đi, bồi thường 350 tỷ!”
Sở Bá Vương vừa nói, Phùng Ngọc Hân đã ngắt lời ông ta: “350 tỷ là không thểt”
“Đừng nóng vội, cô gái, tôi vẫn chưa nói xong!”
“Tôi đòi bồi thường 350 tỷ và mấy người cùng tôi ngủ một đêm!”
Sở Bá Vương cười nói: “Như vậy thì chuyện này mới có thể coi như không có gì!”
“Hahahaha…
Mấy đứa đàn em của ông ta cũng nở nụ cười dâm đãng.

Họ đã thèm muốn những người phụ nữ như Phùng Ngọc Hân và Lý Từ Nhiệm từ lâu.


Nếu ông chủ có thịt ăn thì bọn họ cũng sẽ có canh uống.

“Vô cùng vô liêm sỉ!!!”
Phùng Ngọc Hân đỏ mặt giận dữ nói.

Cô không ngờ những người này lại không biết xấu hổ như vậy.

Đòi tiền bồi thường 350 tỷ còn chưa tính, lại còn muốn ngủ với họ nữa.

Thật không biết xấu hổ.

Không ai để ý rằng vẻ mặt của Diệp Quân Lâm đã u ám đến tận cùng.

Những người này đã chạm vào giới hạn chịu đựng của anh.

Nếu ai dám có ý tưởng đối với Lý Từ Nhiệm thì kẻ đó phải chết!
Sở Bá Vương cười nói: “Thế nào? Đồng ý hay không!”
Sau đó, sắc mặt của ông ta thay đổi nói: “Cô không đồng ý cũng được, nhưng ba trăm người dưới quyền tôi sẽ không cho mấy người rời đảo!”
Bị đe dọa..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1007: 1007: Chương 1008





Công khai đe dọal Sở Bá Vương là Thổ hoàng đế ở đây.

Đây là địa bàn của ông ta.

Ông ta muốn làm gì thì làm, không ai dám làm gì cả.

Đúng như những gì ông ta nói, Phùng Ngọc Hân thậm chí không thể rời khỏi hòn đảo và chỉ có thể mặc người ta muốn làm gì thì làm.

“Tôi không cho các người nhiều thời gian để cân nhắc, tôi chỉ cho các người ba giây đồng hồ để trả lời!”
Sở Bá Vương cực kỳ mạnh mẽ.

“Tôi…
Phùng Ngọc Hân hoảng sợ và không biết phải làm gì.

“Không hổ là Thổ hoàng đế! Chính mình muốn làm cái gọi là quốc có quốc pháp, gia quy có gia quy sao?”
Đột nhiên, một giọng nói vang lên.


Mọi người đều nhìn Diệp Quân Lâm.

Sở Bá Vương cũng nhìn sang.

Ông ta thấy mọi người run lên vì sợ hãi.

Chỉ có người này là có khuôn mặt bình tĩnh và còn nở một nụ cười.

Anh ta không sợ hãi sao?
“Diệp Quân Lâm, cậu không sợ tôi sao?”
Sở Bá Vương hỏi.

Diệp Quân Lâm mỉm cười.

Chưa kể vài ngày trước, thanh kiếm samurai Nhật Bản đã được đặt trên cổ anh.

Trong quá khứ, ở trên chiến trường bị bao vây bởi 100.000 quân địch anh cũng không thèm chớp mắt.


Một người chỉ là vua tự xưng của một mảnh đất nhỏ bé liệu có làm anh sợ hãi?.

Truyện Linh Dị
Diệp Quân Lâm không trả lời mà tự mình châm thuốc.

“Phốc!”
Anh hít một hơi thật sâu, toàn bộ khói phả hết lên mặt Sở Bá Vương.

Sợ ngây người!
Mọi người xung quanh đều sững sờ.

Hình như lá gan của Diệp Quân Lâm quá lớn rồi?
Giờ phút nguy hiểm này mà anh còn khiêu khích Thổ hoàng đế sao?
Đây có phải là chán sống rồi không?
“Cậu!”
Ngay cả bản thân Sở Bá Vương cũng phải sửng sốt.

Người này dám phả khói vào người ông ta sao?
“Bạt”
Tức giận, ông ta giật điếu thuốc trên miệng Diệp Quân Lâm, ném xuống đất và dùng chân dập mạnh.

“Nhóc con, cậu đang tìm cái chết!”
Sở Bá Vương tức giận nói..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1008: 1008: Chương 1009





“Ông lấy đi điếu thuốc của tôi?”
Diệp Quân Lâm nhìn ông ta đầy hoài nghị.

“Giật điếu thuốc của cậu thì làm sao?”
Sở Bá Vương lấy làm lạ.

“Rất đơn giản.

Theo quy tắc của tôi, ông nên bồi thường cho việc lấy thuốc lá của tôi!”
“700 tỷ đi! Về phần ông, tôi không có hứng thút”
Ngôn từ không sợ hãi không ngừng vang lên Diệp Quân Lâm vừa nói xong.

Phùng Ngọc Hân và Lý Từ Nhiệm toát mồ hôi lạnh.

Diệp Quân Lâm đang bắt chước Thổ hoàng đế.

Anh ấy không sợ làm lớn chuyện sao?
Lý Từ Nhiệm biết rằng Diệp Quân Lâm có thể đánh nhau, nhưng một người đấu lại 300 như thế nào?
Hành vi này của Diệp Quân Lâm hoàn toàn khiến Sở Bá Vương và người của ông ta choáng váng.


Thằng ranh này đang bắt chước ông ta?
Anh ta thực sự đòi bồi thường 700 tỷ?
Đây là có mấy cái mạng!
“Sao vậy? Không thừa nhận? Ông vừa mới giật điếu thuốc của tôi, tôi cũng có nhân chứng!”
Diệp Quân Lâm tiến lại gần.

“Cậu nhóc, tôi vừa mới giật điếu thuốc của cậu đấy.

Có chuyện gì sao?”
Sở Bá Vương bị anh làm cho tức giận không nhẹ.

“Vậy thì phải bồi thường!!!”
Diệp Quân Lâm nhìn chằm chằm vào mắt ông ta.

“Được rồi, Diệp Quân Lâm muốn chết, đừng trách tôi!”
Sở Bá Vương lạnh lùng nói.

Có một tia tàn nhận hiện lên trong mắt ông ta.


“Đến đây, mang những người khác trở về khách sạn nghỉ dưỡng cho tôi.

Tôi không thể để cho người đẹp thấy máu.

Buổi tối tôi còn phải vui vẻ!”
Sở Bá Vương ra lệnh.

Lý Từ Nhiệm và những người khác đều bị đuổi về.

“Không, tôi không muốn!”
Lý Từ Nhiệm hét lên.

€ô biết hậu quả của Diệp Quân Lâm nếu anh ở lại là gì.

Diệp Quân Lâm cười nói: “Bà xã, anh không sao, lát nữa anh sẽ đến gặp em với 700 tỷ!”
“Người anh em, tôi thật hâm mộ cậu, ở thời điểm như vậy mà còn dám lớn tiếng như vậy?”
Sở Bá Vương cười rất tươi.

Diệp Quân Lâm bước tới và tát vào mặt Sở Bá Vương một cái tát: “Ông gọi ai là anh em vậy?
Ông có đủ tư cách không?”
Một cái tát trời giáng làm Sở Bá Vương cảm thấy mơ hồ.

Trên cánh đồng im lặng.

Ba trăm người như chết lặng..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1009: 1009: Chương 1010





Họ không bao giờ nghĩ ra rằng trên đời này vẫn còn có người dám tát vào mặt Thổ hoàng đế.

Không khí ngưng trọng trong một phút.

Sau đó Sở Bá Vương mới cảm thấy trên mặt mình từng đợt đau đớn truyền đến, vẻ mặt ông ta phãn nộ hiện rõ gân xanh nhìn chằm chằm Diệp Quân Lâm một cách hung tợn, với vẻ mặt muốn ăn thịt anh.

“Giết nó cho tao!”
Sở Bá Vương hét lên.

“Đợi đã!”
Diệp Quân Lâm phất tay.

“Cái gì? Sợ rồi sao? Sợ thì cũng đã muộn rồi!”
Sở Bá Vương hét lên.

Diệp Quân Lâm cười nói: “Có người phái mấy người đến gây chuyện đúng không?”
Bởi vì chủ nhân của hòn đảo nghỉ mát nói rằng đã gặp mặt nói chuyện rõ ràng với Sở Bá Vương, chỉ cần ở trên đảo sẽ không bao giờ gặp tình huống khó xử.


Nhưng Sở Bá Vương vẫn đến gây chuyện.

Chỉ có thể giải thích một điều – ai đó muốn đối phó với Tập đoàn Minh Cường.

Hơn nữa Sở Bá Vương cũng chưa từng nhìn thấy anh lại có thể gọi tên anh.

Chỉ có thể giải thích rằng anh chính là mục tiêu bọn họ muốn ngắm đến.

Đưa mấy người Lý Từ Nhiệm rời đi.

Rõ ràng là muốn giết anh.

Điều này được tính toán từ trước.

“Ông có dám nói cho tôi biết là ai không?”
Diệp Quân Lâm tiếp tục hỏi.

Sở Bá Vương sửng sốt một chút, sau đó nở nụ cười: “Nói cho cậu biết cũng không sao! Là Hoa Hải nhà họ Chí nhờ tôi làm! Cậu ta bảo tôi giết cậu, sau đó tống tiền tập đoàn Minh Cường một chút!”

“Tôi còn chưa có tìm cậu gây phiền toái cậu đã tự mình tới cửa!”
“Nói lời tạm biệt thế giới này đi! Nhà họ Chí muốn cậu biến mất!”
Nhà họ Chí! Diệp Quân Lâm đã nghĩ ra rồi! Xét trên tình hình đối thủ hiện giò chỉ có nhà họ Chí là đến ám sát anh.

Nhà họ Chí hận anh đến mức như vậy sao? Diệp Quân Lâm hiểu ra.

Trong mắt nhà họ Chí, con người được chia làm nhiều cấp bậc khác nhau.

Và anh thuộc vào tầng lớp thấp nhất.

Chỉ cân anh còn sống, nhà họ Chí sẽ luôn lo lắng thân phận của anh bị bại lộ, điêu này mang lại sự hố thẹn cho họ.

Thế nên mới nhanh chóng diệt trừ anh! “Giết hắn cho ta!”
Sở Bá Vương hạ lệnh.

Ba trăm tên thuộc hạ cường tráng của hắn rầm rộ dùng những con dao dài sắc lạm chém Diệp Quân Lâm.

Ba trăm người khí thế hừng hực muốn băm Diệp Quân Lâm thành nghìn mảnh! “Chíu!” Tiếng pháo hiệu bắn lên không trung rồi nổ tung.

Việc xảy ra bất ngờ khiến phía Sở Bá Vương kinh ngạc, tất cả đều dừng lại ngước nhìn lên không trung.

“Ùng ụe.”
Ngay sau đó, tiếng ồn vang lên..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1010: 1010: Chương 1011





Trên không trung xuất hiện những chiếc máy bay không người lái di chuyển với tốc độ nhanh chóng.

Nhiều tới nỗi đếm sơ qua cũng phải đến trăm chiếc.

“Phù phù…
Đột nhiên một chiếc máy bay không người lái phun lửa, sau đó tất cả máy bay cùng phun và tạo ra thành một lưới lửa dày đặc bao phủ toàn bộ phía dưới.

“Phù!
“Phù!”
“Phù!
Thuộc hạ của Sở Bá Vương bị tấn công vào cổ tay, từng mũi tên đẫm máu được bản ra, những lỗ thủng do đạn bản cũng hiện ra liên tiếp.

“Leng keng leng kendg…
Tất cả vũ khí trong tay bọn họ đều rơi xuống đất.

Mọi người nắm chặt lấy cổ tay, la hét không ngừng.

Chỉ một đọt tấn công mà đã khiến thuộc hạ của Sở Bá Vương mất đi năng lực chiến đấu.


Đây chính là sức mạnh của máy bay không người lái.

Không chỉ có chức năng trinh sát mà còn có thể hỗ trợ hỏa lực mạnh.

Sò Bá Vương chết lặng.

Đứng ngây người một chỗ, sững sờ như người mất hồn.

.

Tiên Hiệp Hay
Thế nhưng đây mới chỉ là mở màn mà thôi.

“Rầm…
Ngay sau đó, một âm thanh ầm ầm, nghe như tiếng sấm truyền tới tai mọi người.

Một ánh sáng chói lóa từ trên không trung chiếu rọi xuống khuôn mặt của Sở Bá Vương và những tên thuộc hạ khác, khiến bọn chúng không thể nào mở nổi mắt.

Máy bay trực thăng!

Một chiếc máy bay trực thăng quân dụng xuất hiện trên không trung.

Ánh sáng đó chính là tia hồng ngoại được phát ra từ thân máy bay, tia hồng ngoại ngắm thẳng vào mặt bọn chúng.

Chúng biết rõ điều đó có nghĩa là gì?
Bọn chúng đã bị ngắm bắn rồi.

Chỉ cần bọn chúng động đậy một chút thôi là đầu chúng sẽ nổ tung.

“Bùm… bùm… bùm..”
Không chỉ có vậy mà phía hồ nước bên cạnh truyền đến một âm thanh chói tai, gió lớn nổi lên, mặt nước cũng dâng lên.

Thì ra hàng chục chiến thuyền quân sự đã cập bến ở đó.

Những người lính được trang bị vũ khí dày đặc đã cầm súng nhắm vào Sở Bá Vương và những người khác.

Lại là tia hồng ngoại hiện ra.

Sở Bá Vương hoảng sợ tột độ.

“Bụp”
Vũ khí trên tay Sở Bá Vương rơi xuống đất.

Cả người trở nên mềm nhũn, chân tay bủn rủn, quỳ sụp xuống đất….

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1011: 1011: Chương 1012





Những tên thuộc hạ khác của hắn sợ hãi, lân lượt quỳ xuống đất, hai tay ôm đầu.

Họ không ngờ rằng sẽ gặp phải chuyện kinh khủng như vậy! Đây chính là quân đội! Điêu đó không phải chứng tỏ rằng Diệp Quân Lâm chính là người của quân đội sao? “Bây giò còn muốn tôi biến mất nữa không?”
Diệp Quân Lâm cười lớn.

“Hu hu hu.

„ Thổ Hoàng Đế sợ hãi khóc lóc, thậm chí Thổ Hoàng Để sợ tới nỗi đái ra cả quần.

Diệp Quân Lâm cười rồi nói: “Thổ Hoàng Đế đã cố thủ ở đây khá lâu rồi, cũng đã hại vô số người dân vô tội, diệt sạch cho tai”
Sau khi Diệp Quân Lâm ra lệnh, lập tức rời đi.

Những chuyện sau đó cũng không cần quan tâm nữa.

Dẫu sao thì Thổ Hoàng Đế Sỏ Bá Vương cũng không còn nữa.


Còn những chiếc trực thăng kia sao lại đến đây? Chỉ một cuộc điện thoại của Nam Phương mà người khu này đã điều động trực thăng rồi.

Khi Diệp Quân Lâm quay trở về khách sạn một cách vẹn toàn, mọi người ai đấy đều kinh ngạc.

“Anh không sao chứ?”
Lý Từ Nhiệm nhìn một lượt từ trên xuống dưới.

“Tôi thì có thể xảy ra chuyện gì chứ?”
Diệp Quân Lâm cười.

“Ơ? Sao có thể như vậy? Thế còn tên Thổ Hoàng Đế thì sao?”
Phùng Ngọc Hân nhìn anh với ánh mắt đầy hoài nghỉ.

“Bị tôi xử rồi! Yên tâm đi, mọi người có thể yên tâm đi ngủ rồi”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.

Phùng Ngọc hân cảm thấy không yên tâm nên đã cùng người khác đi ra ngoài xem xét một lượt.


Nhưng mà không có một ai cả, hiện trường xử lý sạch sẽ không một dấu vết.

Dù chỉ một chút cũng không sót lại.

“Chuyện là như thế nào vậy?”
Phùng Ngọc hân không tin nổi.

“Bị tôi xử dẹp rồi!”
Diệp Quân Lâm mỉm cười.

Lúc này, ông chủ của hòn đảo nghỉ dưỡng này vội vàng chạy tới, mừng rỡ nói: “Đúng là chuyện vui rồi, Thổ Hoàng Đế đã bị tiêu diệt, sau này mười mấy hòn đảo của chúng tôi sẽ không còn bị ức hiếp nữa!”
Nghe thấy tin này, Phùng Ngọc Hân và Lý Từ Nhiệm tò mò nhìn về phía Diệp Quân Lâm.

“Thực sự là anh đã làm được rồi sao?”
“Các cô không tin thì tôi cũng không còn cách nào nữa rồi”
Diệp Quân Lâm bất lực buông thõng hai tay.

Lý Từ Nhiệm như nghĩ ra điều gì đó liền kéo Phùng Ngọc Hân vào góc tường: Đây chắc chăn không phải là do Diệp Quân Lâm làm”
“Vậy thì là ai làm chứ?”
Phùng Ngọc Hân tò mò hỏi..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1012: 1012: Chương 1013





“Ông chủ của cậu!”
Lý Từ Nhiệm nhắc nhở.

Phùng Ngọc Hân đột nhiên vỗ tay lên trán, ngạc nhiên nói: “Tại sao mình lại không nghĩ tới chứ? Chắc chăn là do lúc nấy quá sợ hãi rồi!”
“Ngay cả ông chủ và tổng giám đốc Lục cũng có mặt ở đây, mình sợ cái gì chứ? Có hai người họ chắc chắn có thể giải quyết được chuyện này!”
Lý Từ Nhiệm cười rồi nói: “Đúng vậy, ông chủ thần bí của chúng ta tỉnh thông quảng đại như vậy, một tên Thổ Hoàng Đế đâu phải là đối thủ của ông”
“Đúng vậy, nhưng mà mình hơi thắc mắc, hình như ông chủ chưa tới, ngày mai ông ấy sẽ tham dự lễ kỷ niệm vào ngày mai.

Ông ấy không thể không tới được?”
Phùng Ngọc Hân ngạc nhiên nói.

“Mình nghĩ ông chủ của cậu đến rồi!”
Lý Từ Nhiệm luôn có cảm giác này.

“Lẽ nào cậu muốn nói ông chủ của mình là một trong số những người này?”
Phùng Ngọc Hân sốc.

Lý Từ Nhiệm gật đầu: “Mình nghĩ rằng ông chủ của Lê Minh Cường vẫn đang ẩn mình trong đám đông.

rất có thể là một trong những nhân viên ở đây chính là ông ấy”
“Bùm!““
Phỏng đoán của Lý Từ Nhiệm khiển Phùng Ngọc Hân bị sốc.


Khả năng này là rất lớn.

Nếu không sao ông chủ lại có thể hiểu rõ tường tận về chuyện nội bộ nhóm thế được.

Không thể nào chỉ là nghe người khác nói.

Khả năng duy nhất có thể xảy ra đó chính là ông chủ chính là một trong những nhân viên trong nhóm, đó có thể là ai? Người đầu tiên mà Phùng Ngọc Hân và Lý Từ Nhiệm loại khỏi tâm trí mình đó chính là Diệp Quân Lâm.

Bởi vì sự cố danh tính nhà họ Chí mà họ có thể khẳng định chắc chắn không phải là Diệp Quân Lâm.

“Chúng mình đi gặp tổng TH giám đốc Lục hỏi nhé Sau đó Phùng Ngọc Hân và Lý Từ Nhiệm đến phòng của Lục Nam Phương.

“Tổng giám đốc Lục, ông chủ đến chưa vậy?”
Phùng Ngọc Hân hỏi trong lo lắng và chờ lời giải đáp.

“Đến rồi”
Nam Phương trả lời chắc nịch.

“Chuyện của Thổ Hoàng Để Sở Bá Vương lúc nãy là do ông chủ ra tay giải quyết sao?”
Phùng Ngọc Hân hỏi tiếp.

“Đúng vậy, là do ông chủ ra tay diệt bỏ Nam Phương thành thật trả lời hai câu hỏi vừa rồi.

Không hề có ý che giấu.


Phùng Ngọc Hân và Lý Từ Nhiệm nhìn nhau, thì thâm: “Thấy chưa, không liên quan gì đến Diệp Quân Lâm”
“Ông chủ đã đến rồi? Ông ấy ở đâu vậy? Tôi đã sắp xếp phòng tốt nhất cho ông ấy rồi mà”
Phùng Ngọc Hân ngạc nhiên nói.

Nam Phương lắc đầu nói: “Ông ấy đúng thực là đã đến rồi hoặc có thể vẫn luôn ở đây.

Nhưng tôi không biết ông ấy đang ở đâu!”
“Hả? Chắc ông chủ không phải là một trong những nhân viên ở đây chứ?”
Phùng Ngọc Hân há hốc miệng.

“Ừm, là một trong những nhân viên ở đây!”
Nam Phương nói.

“Bùm!”
Phùng Ngọc Hân như bị sét đánh khi nhận được câu trả lời của Nam Phương.

Quả nhiên.

Ông chủ bí ẩn của tập đoàn Vân Đình ẩn nấp trong số các nhân viên ở đây.

Chỉ là cô ấy không biết điều đó mà thôi.

Nói cách khác, mọi động thái của cô đều bị người khác để ý.

Giống như những gì Diệp Quân Lâm đã nói, cũng không phải không gặp, cần gì phải ăn mặc trang điểm.

Rốt cuộc là ai đây?
Phùng Ngọc Hân bắt đầu suy nghĩ.

Nhưng mà công ty quá lớn, có rất nhiều nhân viên cô chưa từng gặp qua..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1013: 1013: Chương 1014





Thế nên cô nhất thời không đoán ra được.

“Ngày mai người đó sẽ thừa nhận thân phận?”
Phùng Ngọc Hân nói.

Nam Phương đáp: “Đúng vậy”
“Tổng giám đốc Lục, ông chủ có đẹp trai không?”
Phùng Ngọc Hân mong đợi hỏi.

Nam Phương cười và nói: “Đẹp trai hơn tôi!”
Phùng Ngọc Hân lại càng mong đợi hơn: “Thế ông chủ đã kết hôn chưa? Ý là giờ đang sống độc thân không?”
Nam Phương cười đầy ẩn ý: “Chưa kết hôn, giờ còn độc thân!”
Đúng thật là như vậy.

Diệp Quân Lâm đã ly hôn với Lý Từ Nhiệm rồi, thế nên giờ anh ấy đang ở tình trạng độc thân.

Nghe đến đây, trái tim của Phùng Ngọc Hân đập rộn ràng.

Hoàn toàn phù hợp với tiêu chí lựa chọn bạn đời của côi Chính là anh ấy!

Phùng Ngọc Hân quyết tâm theo đuổi ông chủ bí ẩn đó.

Nhìn người bạn thân của mình hồi xuân, Lý Từ Nhiệm cũng cảm thấy vui vẻ.

Trước đây cô chưa từng quan tâm đến người đàn ông đó như vậy.

Sau khi rời khỏi phòng của Nam Phương, Lý Từ Nhiệm mỉm cười rồi nói: “Cậu mau chóng đi nghỉ ngơi đi, sợ rằng ngày mai cậu vui tới mức không ngủ nổi ấy”
Đêm này đối với Phùng Ngọc Hân mà nói quádài rồi.

Cô thực sự bị mất ngủ.

Với đôi mắt thâm quầng, cô mệt mỏi vô cùng.Cô dậy sớm trang điểm, thay quần áo.

Mặc dù ông chủ bí ẩn đó đã từng gặp cônhưng mà chưa bao giò nhìn thấy lúc cô đẹp nhất.Cô muốn mình xuất hiện với vẻ ngoài xinh đẹp nhất.Lý Từ Nhiệm cũng không ngủ được, cô tòmò không biết ông chủ bí ẩn này là ai.

Cô cũng muốn tận dụng cơ hội ngày hôm nayđể cảm ơn ông chủ.Nhưng sáng sớm hôm đó, Lý Từ Nhiệmnhận được một cuộc điện thoại đột ngột, nói rằngmô hình giải trí của công ty gặp vấn đề lớn, cô cầnphải quay về công ty gấp.

Sau khi Diệp Quân Lâm nghe xong, anh lậptức thu xếp xe đưa Lý Từ Nhiệm quay về,đồng thời bố trí người bảo vệ xung quanh.

Ban đầu Diệp Quân Lâm định nói cho côbiết danh tính của ông chủ tập đoàn Vân Đình.


Chỉ là không ngờ lại xảy ra chuyện này.

Thế nên anh cũng lực bất tòng tâm.

“Cô mau về đi, nếu như không giải quyếtđược chuyện này, gọi cho tôi nhá.”
Diệp Quân Lâm nói.

Sau một buổi sáng bận rộn.

Vào lúc chín giờ, lễ kỷ niệm cuối cùng cũngbắt đầu.

Diệp Quân Lâm, Nam Phương và nhữngngười khác đến buổi lễ.

Vì đây là lễ kỷ niệm nội bộ nên không cóphóng viên báo đài.

Sau đó, Phùng Ngọc Hân xuất hiện trên sânkhấu với bộ váy xinh đẹp, tỏa sáng ngay lập tức.

Cô ấy vốn đã xinh đẹp và sau khi trang điểm,trông cô ấy đẹp như một nữ thần.

Đặc biệt là khí chất ngời ngời của cô.

Còn đỉnh hơn cả những người mẫu, minh tinhỏ đây.

Nhìn thấy mọi người lộ ra ánh mắt tán thưởngvà phấn khích..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1014: 1014: Chương 1015





Phùng Ngọc Hân cảm thấy hài lòng với điệnmạo ngày hôm nay.

Có lẽ ông chủ bí ấn nhìn thấy cũng sẽ vui.

Phùng Ngọc Hân liếc nhìn xung quanh, cômong có thể tìm ra ông chủ bí ẩn.

Phùng Ngọc Hân và Nam Phương tóm tắtnhững thành tích xuất sắc mà tập đoàn Vân Đìnhđã đạt được trong sáu tháng qua đồng thời traothưởng.

Thì ra tất cả những chiếc xe Audi mà Diệp Quân Lâm mua đều đem đi trao giải.

Chính sách khuyến khích hiện giờ chính làtiền và hoa hông cuối năm.

Để khiến nhân viên của tập đoàn Vân Đình hăng hái làm việc hơn! Không chỉ kiếm được nhiều tiền mà còn đóng góp cho xã hội.

Làm việc ở đây đúng thật là tuyệt.

Tập đoàn Vân Đình là công ty lý tưởng nhất cho mỗi người trẻ tuổi khi bước vào nghề.


Sau khi một loạt hoạt động hoàn thành, cuối cùng chúng ta sẽ đến với hoạt động được mong đợi nhiều nhất.

Đó chính là sự xuất hiện của ông chủ tập đoàn Vân Đình.

Trong hội trường chỉ có Nam Phương, Lâm Ngọc Lan và một số ít người biết ông chủ.

Tất cả những người còn lại đều chưa từng gặp.

“Chà..”
Đến giây phút này, Phùng Ngọc Hân phấn khích tới nỗi đổ mồ hôi lạnh, thở hổn hển.

Cuối cùng cô cũng sắp gặp được nam thần trong lòng mình rồi.

Nhân lúc này, Phùng Ngọc Hân kiểm tra lại quần áo cũng mình đã chỉnh tề chưa…
Phùng Ngọc Hân hít một hơi thật sâu, chuẩn bị một tinh thần háo hức và sắc đẹp tuyệt nhất đón chờ ông chủ bí ẩn, “Ngay sau đây, ông chủ của tập đoàn Vân Đình sẽ xuất hiện”
“Chúng ta cùng chào mừng nào!”
“Bốp… bốp… bốp!”
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm.


Nam Phương đứng ở một góc hét lên: “Ông chủ, ông định trốn tới khi nào?”
Tôi là Dượng Quân Lâm, cũng là ông chủ của mọi người Phùng Ngọc Hân và mọi người nhìn khắpngóc ngách.

Mọi người đều sững sờ.

Lễ nào ông chủ bí ẩn đang trốn trong đámđông?Mọi người cùng quay đầu nhìn lại.

“Bùmf”
Khi Phùng Ngọc Hân nhìn thấy Nam Phương đang nhìn sang chỗ Diệp Quân Lâm và đội bảovệ đang đứng cùng nhau.

Cô sững người như bị sét đánh!Không phải như vậy chứ? Là đội bảo vệ sao? Trong đội bảo vệ, người mà cô biết, chẳng lẽlà Võ Sâm? Nhưng mà Võ Sâm đâu đẹp trai hơn NamPhương đâu? Mà tuổi tác của Võ Sâm cũng khá cao rồi Võ Sâm là một người liêu lĩnh, chắc chắnkhông thể nào là ông chủ được.

Vậy thì còn ai nữa? Những người khác đều không phù hợp lắm thìphải? Diệp Quân Lâm tạm được, nhưng màDiệp Quân Lâm đã bị cô và Lý Từ Nhiệm loạibỏ đầu tiên rồi.

Vậy thì còn ai nữa?
Đúng lúc này, Diệp Quân Lâm ngồi bên cạnh Võ Sâm đứng lên, bước từng bước lên sân khấu.

“Bùm Khoảnh khắc này như thể có hàng trăm tia sấm sét giáng xuống người của Phùng Ngọc Hân vậy!
Diệp Quân Lâm?
Thì ra là Diệp Quân Lâm!
Thật đáng kinh ngạc!
Khó có thể tưởng tượng nổi!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1015: 1015: Chương 1016





Phùng Ngọc Hân đứ đừ người, người như bị sét đánh đến chết đi sống lại.

Ánh mắt cô dõi theo Diệp Quân Lâm từng bước từng bước tiến lên sân khấu.

“Hả? Thì ra là anh ấy?”
“Ông chủ bí ẩn là Diệp Quân Lâm sao?
Không thể như thế được!”
“Tôi không tin, sao có thể tin nổi.

Anh ta sao có thể là ông chủ được?”
Cả hội trường xôn xao cả lên, giọng nói vang lên ở khắp mọi nơi.

Bởi vì ở công ty, mọi người đều coi như Diệp Quân Lâm không tồn tại.

Thậm chí anh còn bị mọi người ghét bỏ.

Trước đây mọi người đều bỏ phiếu loại bỏ Diệp Quân Lâm.


Sau này khi anh quay trở lại công ty.

Mọi người đều đối xử với anh như một tên vô công rồi nghề.

Hầu hết mọi người đều không có thiện cảm.

Nhưng không ai có thể ngờ rằng ông chủ của †ập đoàn Vân Đình lại chính là tên vô công rồi nghề Diệp Quân Lâm.

Tất cả các giám đốc điều hành đều bị sốc.

Bảo sao ông chủ lại nắm bắt mọi chuyện tường tận như vậy, thì ra là anh đã ở trong công ty rồi.

Hơn nữa lại là ở vị trí vô công rồi nghề.

‘Từ Phùng Ngọc Hân cho đến Võ Sâm thậm chí là cả việc dọn dẹp nhà bếp, anh đều biết rõ mồn một.


Trước giờ mọi người vẫn luôn bàn tán tại sao ông chủ bí ẩn lại biết nhiều thông tin về công ty đến vậy.

“Bùm!”
Khi Diệp Quân Lâm bước lên sân khấu.

Mọi người đều kinh ngạc và nhìn anh không chớp mắt.

Diệp Quân Lâm cầm lấy micro và cười nói: “Xin chào mọi người, tôi là Diệp Quân Lâm, cũng là ông chủ của mọi người!”
Câu nói khiến mọi người đều kinh ngạc như chuyện tuyết rơi vào mùa hè vậy.

Mọi người đều sởn cả da gà không dám tin.

Thậm chí còn sốc tới nỗi nôn ra máu.

Phùng Ngọc Hân đứng bên cạnh rơi vào trạng thái tê liệt tột độ.

Cô đứng ngẩn ngơ bất động.

Nghe Diệp Quân Lâm nói, cô chậm rãi quay đầu lại nhìn anh đầy hoài nghị, hỏi: “Anh… anh là ông chủ của tập đoàn Vân Đình?”
Diệp Quân Lâm cười và nói: “Tôi từng nói tôikhông phải sao? Hình như tôi có nói với cô từtrước là tôi là ông chủ của tập đoàn Vân Đình!”
“À đúng rồi, hôm nay cô đẹp lắm!.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1016: 1016: Chương 1017





“Rầm!”
Với câu trả lòi khẳng định chắc nịch củaDiệp Quân Lâm, Phùng Ngọc Hân lại bị sữngngười.

Cả người cô tàn tã từ trong ra ngoài.

Người mà cô loại bỏ đầu tiên lại chính là ôngchủ? Diệp Quân Lâm là ông chủ?Không thể tin nổi mài Lúc này, Phùng Ngọc Hân cảm thấy quá sốc.

Ông chủ bí ẩn lâu nay hóa ra lại là người côkhông bao giờ nghĩ đến.

Tất cả chuyện này quá là ảo rồi.

Nhưng cô cũng đần hiểu ra.

Những ngày gân đây, tập đoàn Vân Đình liêntiếp gặp rắc rối đều là do Diệp Quân Lâm đứngra giải quyết.


Cô cứ nghĩ rằng là do chỉ thị của ông chủ,nhưng đâu ngò rằng anh lại chính là ông chủ! Lúc này, mọi tình tiết cũng đần sáng tỏ.

Tại sao ông chủ của tập đoàn Vân Đình hếtlần này đến lần khác lại giúp đỡ Lý Từ Nhiệm?
Giúp cô chuyện công ty?
Giải quyết hết cái này đến cái kia cho cô ấy?
Tất cả đều là muốn dẫn dắt con đường sự nghiệp của Lý Từ Nhiệm phát triển?
Ngoại trừ Diệp Quân Lâm ai có thể làm tất cả chuyện này chứ?
Các manh mối đều chỉ ra Diệp Quân Lâm chính là ông chủ bí ẩn!
Không ai có thể làm được tất cả chuyện này ngoại trừ anh.

Chỉ là do Phùng Ngọc Hân tự cho là đúng.

Ngay từ đầu là đã loại bỏ khả năng Diệp Quân Lâm là ông chủ.


Và Nam Phương cũng không hề nói dối.

Tất cả mọi chuyện đều là thật.

Ông chủ đúng thật là đang độc thân và là một nhân viên…
Sự chênh lệch quá lớn khiến Phùng Ngọc Hân không thể chấp nhận được.

Cô chưa bao giờ nghĩ người đó lại chính là Diệp Quân Lâm.

Những mộng tưởng đẹp đẽ của cô đều tan tành mây khói rồi.

Gô đã làm nhiều điều như vậy và xuất hiện như một nữ thần, không phải là mong đợi một cuộc gặp gỡ tuyệt đẹp sao?
Cuối cùng người này lại là Diệp Quân Lâm!
Người tình trong mộng của cô lại chính là chồng của bạn thân.

Lúc này, Diệp Quân Lâm cầm lấy micro, nhìn về phía mọi người đang sững sờ rồi mỉm cười nói: “Mọi người đừng ngạc nhiên! Thực ra chỉ cần nghĩ đến hai điểm này thì mọi người sẽ không còn kinh ngạc nữa”
“Thứ nhất, sáu năm trước tôi đã có thể gây dựng nên tập đoàn Dark Horse điều này chứng tỏ thực lực của tôi không tồi”
“Thứ hai, tôi đổi tên tập đoàn thành tập đoàn Vân Đình là để tưởng nhớ để người anh trai Lê Minh Cường của tôi.”.

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1017: 1017: Chương 1018





Khi Diệp Quân Lâm nói ra những điều này, mọi người lập tức xôn xao.

Tập đoàn Dark Horse được đổi tên thành tập đoàn Vân Đình?
Ngoài Diệp Quân Lâm còn ai nữa?
Rất nhiều người gương mặt đỏ bừng vì ngại ngùng, trước đây họ đều tích cực bỏ phiếu yêu cầu Diệp Quân Lâm rời công ty.

Kết quả là anh lại chính là ông chủ.

“Đừng lo lắng, tôi rất cởi mở, chỉ các bạn có phẩm chất và năng lực thì không có gì phải lo!”
Khi Diệp Quân Lâm nói như vậy, nghỉ ngờ trong lòng mọi người đều được xóa bỏ.

“Nào, mọi người cùng nâng ly chúc mừng tương lai của tập đoàn Vân Đình!”
Diệp Quân Lâm nâng ly.

Sau chuyện này, chỉ có Phùng Ngọc Hân cảm thấy không ổn, không dám nhìn mặt Lý Từ Nhiệm.


“Phó chủ tịch Phùng đi ra đây với tôi, tôi có chuyện muốn nói với cô!”
Diệp Quân Lâm nói.

Khi đến nơi hẻo lánh này, Phùng Ngọc Hânđều không dám nhìn Diệp Quân Lâm.

“Này, nhìn tôi này! Lế nào cô thật sự thích tôisao?” Ngay khi Diệp Quân Lâm nói lời này, PhùngNgọc Hân lập tức ngẩng đầu: “Ai thích anh chứ?””Tôi có chuyện nghiêm túc muốn nói với À”
cô “Anh nói đi”
“Vê thân phận của tôi, tạm thời cô đừnh đếcho Từ Nhiệm biết.

Tôi muốn nói rõ thân phậncủa mình ngay trong hôn lễ, làm cho cô ấy bấtngò.

Bây giờ cô hãy giấu nó dùm tôi!” Diệp Quân Lâm căn dặn.”
Được thôi, không thành vấn đề.

Chẳng qua làtôi rất tò mò, rốt cục trong sáu năm bị giam trongngục anh đã gặp phải những chuyện gì?” Phùng Ngọc Hân tò mò hỏi.


“Thực ra thì tôi cũng không vào tù bị bắt đâu!Để sau này tôi sẽ kể cho cô nghe nhé!” Diệp Quân Lâm cười cười.

Buổi lễ kéo dài đến tối mới kết thúc.

Mọi người trở về vào sáng sớm hôm sau.

Diệp Quân Lâm rất lo lắng về những gì đãxảy ra với Lý Từ Nhiệm.

Tại sao cô lại vội vội vàng vàng rời đi.

Sau khi đi đến tập đoàn Vân Đình, Diệp Quân Lâm đến thẳng văn phòng của Lý Từ Nhiệm.

Nhìn thấy Lý Từ Nhiệm ngồi trong vănphòng, Diệp Quân Lâm cảm thấy nhẹ nhõm thỏra một hơi.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?” Diệp Quân Lâmhỏi.

Lý Từ Nhiệm hít sâu một hơi nói: “TrịinhThiết Hàm bị người ta đến tạt axit, kết quả làm bithương đến mặt!!!”
“Cái gì?”
“Ai lại ác độc như vậy?”
Diệp Quân Lâm tứcgiận gầm lên..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1018: 1018: Chương 1019





“Người đó đã bỏ chạy, nhưng lại không bắtđược! Thiết Hàm hiện tại đang ở trong bệnh viện.Ước chừng khuôn mặt của cô ấy sẽ không thểchữa khỏi trừ khi cô ấy đi phẫu thuật thẩm mỹ! Nósẽ ảnh hưởng lón đến sự nghiệp của cô ấy và gâytổn thất lớn cho công ty-” Lý Từ Nhiệm than thở nói.

Diệp Quân Lâm hiểu rằng trong khi TrịnhThiết Hàm đang nổi tiếng nhất thì cô ấy lại bịngười ta hủy dung.

Điều này bất kể là đối với sự nghiệp của cô ấyhay là đối với công ty đều tạo nên ảnh hưởng rấtlón.

Rất có thể cô ấy sau này sẽ không thể làmnghệ sĩ được nữa.

“Đây là người rõ ràng chỉ đạo đối đầu với côngty của em! Em nhất định phải tìm ra người đó làai”
Phùng Ngọc Hân lạnh lùng nói.

Diệp Quân Lâm nghĩ đến một khả năng, làChí gia.

Nhà họ Chí đã cố gắng tiêu diệt mình nhưng lại không thành công, thay vào đó bây giờ họ đến để đối phó với Lý Từ Nhiệm.


Nhà họ Chí muốn hủy đi tấc cả của mình.

“Đúng rồi, ngoài ra tấc cả các tài nguyên của công ty giải trí Hoa Phong đều đồng loạt bị giáng đoạn.

Không thể sử dụng được, vậy thì quá kì quái rồi.

Lẽ nào nguyên nhân ở đây là do sự ảnh hưởng của việc Trịnh Thiết Hàm bị hủy dung?”
Lý Từ Nhiệm nghỉ ngờ nói.

Một tia sáng lạnh lẽo lóe lên trong mắt Diệp Quân Lâm.

Anh cơ bản có thể khẳng định việc này là nhà họ Chí gây ra.

Cổ đông lớn nhất của công ty giải trí Hoa Phong là nhà họ Chí.

Chắc hẳn họ đã làm gián đoạn việc sử dụng tài nguyên.


Được lắm đấy nhà họ Chí!
Bồ tát đất còn ba phần tức giận!
Bọn họ thực sự nghĩ rằng Diệp Quân Lâm mình rất dễ chọc sao?
Đúng lúc này, Diệp Quân Lâm nhận được cuộc gọi từ Chí Duy.

Ông ta cười giễu cợt: “Cậu có biết chuyện gì xảy ra không? Mạng của cậu đích thực là rất tốt”
“Chuyện lần này là nhân danh nhà họ Chí là trừng phạt cậu! Nếu như có lần sau mà nói, vậy có thể là hoạ sẽ rơi vào đầu những người khác!”
Ánh mắt Diệp Quân Lâm bỗng trở nên vô cùng lạnh lùng.

Ý của Chí Duy nói rằng tiếp theo sẽ đến lượt Lý Từ Nhiệm!
Chí ở Việt Nam Hoa Hải, nhà họ Chí Sau khi Chí Duy cúp máy, anh †a cười giêu cọt:”Diệp Quân Lâm vậy mà cũng muốn đấu với nhàho Chí? Đây không phải là tự tìm đường chết sao?” Chí Tiềm Long thở dài: “Nói đến tên nhóc đócũng thật đúng là mệnh lón! Vậy mà lại thoát khỏivụ cướp năm đó!””Hắn nhất định phải biến mất! Nếu không thìcon không yên tâm! Nhà họ Chí chúng ta sắp đạttới vị trí đứng đầu Hoa Hải, vượt qua họ Cố! Làmsao có thể dung túng một kẻ thấp hèn như vậytồn tại?”
“Nó cũng giống như người mẹ hạ tiện của nó.Cũng may là ta đã đuổi cô ta ra khỏi nhà sớm!Nếu không bây giò chúng ta sẽ gặp rất nhiều rắcrối!” Chí Đông Phương nói.

“Yên tâm đi! Ông nội, bọn con đã có kế hoạchkhác để đảm bảo rằng Diệp Quân Lâm sẽ biếnmất trước Hội nghị thường niên của gia đình Chi.Hai anh em Chí Duy và Chí Tiềm Long nói.

Tại sao Chí Đông Phương lại nóng lòng muốnloại bỏ Diệp Quân Lâm như vậy? Đó là bởi vì chẳng bao lâu nữa, cứ mười nămsẽ có một cuộc họp thường niên của nhà họ Chí.

Đến khi đó, tất cả các vây cánh của nhà Chí öViệt Nam đều sẽ đến tham gia..

 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
600,753
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 1019: 1019: Chương 1020





Hội nghị thường niên của nhà họ Chí được tổ chức tại nhà họ Chí ở Hoa Hải.

Trên dưới nhà họ Chí đều rất xem trọngchuyện này.

Toàn bộ gia tộc họ Chí của Việt Nam đều đểmắt vào chuyện này.

Do đó Chí Đông Phương Chí lão gia yêu cầuchuyện này không được có bất kì một sai sót nào.

Ví dụ như Diệp Quân Lâm là môt nhân vậttìm ẩn những mối nguy hiểm như vậy.

Nếu để cho các vây cánh khác của nhà họChí biết rằng ông ta có một đứa cháu trai sống đầu đường xó chợ, con hoang đã chủng như vậythì nhà họ Chí ở Hoa Hải chắc chắn sẽ bị cườichết.

Đây là điều mà ông ta tuyệt đối không muốnnhìn thấy.

Mặt mũi là quan trọng nhất!

Vì vậy, dấu vết của Diệp Quân Lâm không thể không biến mất, bây giờ nó xuất hiện thì chỉ có thể khiến nó biến mất.

“Chà, cuộc họp thường niên của gia tộc đã sắp tới! Rất nhiều người manh huyết thống nhà họ Chí sẽ đến tham gia, bao gồm nhà họ Chí ở Lĩnh Nam, nhà họ Chí ở Nam Hồ, v.v.

Bọn họ đều sẽ đến!”
Yêu cầu của ta không cao, nhất định phải trấn áp tấc cả bọn họ.

Làm cho nhà họ Chí chúng ta trở thành gia tộc mạnh nhất trong gia tộc họ Chí ở Việt Nam!
Chí Đông Phương lớn tiếng nói.

Cuộc họp hàng năm đều phải so tài lẫn nhau, hai lần trước nhà họ Chí ở Hoa Hải đều không chiếm được ưu thế, cho nên Chí Đông Phương rất hy vọng vào lần này.

Chí Tiềm Long cười cười “Ông nội, trước đây có lẽ cháu không có lòng tin, bởi vì nhà họ Chí ở Lĩnh Nam cũng không kém nhà họ Chí ở Hoa Hải là mấy.

Nhưng bây giờ thì khác rồi! Chú bảy của con Chí Tiếu Long bây giờ là đại tướng quân của binh đoàn người sắt Viêm Hoàng.


Ngang vai ngang vế với đại tướng Côn Luân, những nhà họ Chí khác có thể so sánh được hay sao?”
Hai người Chí Đông Phương đồng thời lắc đầu:’Không so được.”
“Thứ hai, ngay cả tướng quân Tang Khôn nổi tiếng ở Đông Nam Á cũng phải hạ mình với nhà họ Chí ở Hoa Hải.

Những họ Chí khác có thể làm được không?”
“Làm không được.”
“Thứ ba, mấu chốt nhất là nhà Chí của ta hiện tại đã được đại tướng Côn Luân hậu thuẫn, đại tướng Côn Luân hai ngày trước cũng đã đồng ý nhận Thanh Đồng cổ kiếm, có nghĩa là hắn sẽ là người hậu thuẫn đắc lực cho nhà Chí của ta!
Đừng nói là nhà họ Chí, đến ngay cả nhà họ Cố cũng không thể so sánh được!
Vẻ mặt Chí Tiềm Long càng thêm đắc ý.

“Đúng đó, có đại tướng Côn Luân làm chỗ dựa, tiêu diệt tấc cả!
“Ta rất chờ mong buổi họp thường kỳ lần này.”
Vẻ mặt Chí Đông Phương rất chờ mong, chỉ hận không thể cho thời gian qua nhanh một chút.

Đột nhiên ông ta nghĩ đến cái gì đó:’Các con phải đem chuyện Diệp Quân Lâm xử lý sạch sẽ một chút.”
“Đừng để nhà họ Chí ở những nơi khác biếtChí Đông Phương có cháu ngoại trai như vậy!Cũng đừng để nó xuất hiện trong cuộc họpthường niên!”
“Nếu không, sẽ là nỗi sỉ nhục cả đời củachúng ta!” Chí Đông Phương lạnh lùng nói.”
Ông à, ông cứ yên tâm! Việc này cháu sẽđích thân thu xếp!” Ánh mắt Chí Tiềm Long đã đằng đằng sát khí..

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom