Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3910


Chương 3910

So với việc gia nhập thế lực mà mình không thích, còn mất tự do, chi bằng không gia nhập.

Nghĩ tới đây, Dương Thanh nói: “Rất xin lỗi! Tôi từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh!”

“Sao cơ?”

Bách Lý Kinh Vân biến sắc, kinh ngạc nói: “Cậu điên rồi à? Cậu nghĩ cậu có thể đối phó với Thủ Hộ Minh và các thế lực lớn ở Hạ Giới giới Cổ Võ bằng thực lực bây giờ hả?”

“Chỉ cần cậu gia nhập Thủ Hộ Minh, cậu sẽ trở thành thủ hộ thứ mười được mọi người kính trọng ở giới Cổ Võ, khi đó, trên khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, ai dám bất kính với cậu đây?”

Dương Thanh bình tĩnh nói: “Nếu Thủ Hộ Minh thực sự tồn tại để bảo vệ hòa bình của thế giới này thì đừng nên coi tôi là kẻ địch! Còn nếu không phải, tôi càng không bao giờ gia nhập Thủ Hộ Minh”.

Bách Lý Kinh Vân nói với vẻ tiếc hận: “Dương Thanh, cậu hồ đồ rồi!”

Đúng lúc này, khí thế của Bách Lý Vọng Nhạc bỗng tăng vọt, sát khí mãnh liệt bùng nổ từ người lão ta.

Lão ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Đúng là đồ ngu, dám từ chối cả Thủ Hộ Minh, nếu cậu đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh, tôi còn kiêng dè cậu, nhưng cậu dám từ chối, nên tôi đành giết cậu thôi”.

Bách Lý Kinh Vân vội chắn trước Dương Thanh, nhìn Bách Lý Vọng Nhạc: “Chú Vọng Nhạc, xin chú nương tay, cho dù cậu Thanh từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh thì vẫn là một cao thủ đáng tôn trọng, gia tộc Bách Lý nên kết bạn, chứ không nên trở mặt với cậu ta”.

Bách Lý Vọng Nhạc hừ lạnh: “Bách Lý Kinh Vân, cháu ngây thơ quá, cháu nghĩ sau khi từ chối Thủ Hộ Minh, thằng nhãi này vẫn còn chỗ đặt chân ở Hạ Giới giới Cổ Võ à? Thủ Hộ Minh sẽ không bỏ qua cho cậu ta đâu”.

Lệ Trần cũng nhìn về phía Dương Thanh với vẻ mặt phức tạp: “Cậu không nghĩ lại thật à?”

Dương Thanh lắc đầu: “Tiền bối Lệ, Ma Tông không cần nhúng tay vào những chuyện tiếp theo đâu, đây là ân oán giữa tôi và Hạ Giới giới Cổ Võ, tôi sẽ tự chịu”.

Lệ Trần thở dài, cười khổ: “Cậu không biết rõ sự đáng sợ của Thủ Hộ Minh, cậu muốn tự chịu, nhưng Thủ Hộ Minh sẽ không cho cậu cơ hội đó, đã vậy, tôi sẽ điên với cậu một lần!”

“Tiền bối…”

Dương Thanh vô cùng cảm động, đang định khuyên ngăn thì bị Lệ Trần ngắt lời: “Được rồi, không cần nói thêm nữa, tôi đã quyết định sẽ đối mặt với mọi chuyện cùng cậu”.

Sau khi Lệ Trần dứt lời, khí thế của lão bỗng tăng vọt.

Nhưng Lệ Trần chỉ mới bước vào Thiên Cảnh, chút thực lực này không làm gì được Bách Lý Vọng Nhạc đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ.

“Hừ! Không biết tự lượng sức mình!”

Bách Lý Vọng Nhạc hừ lạnh: “Nếu các người đã vội chết như thế, tôi sẽ tiễn các người một đoạn!”

“Ầm!”

Sau khi lão ta nói xong, mặt đất dưới chân lão ta lập tức vỡ nát, lão ta xông tới chỗ Dương Thanh.

Còn Lệ Trần thì bị lão ta coi nhẹ.

Chỉ là một cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ thôi, chẳng là gì trong mắt lão ta hết, nhưng Dương Thanh thì khác, tuy anh cũng có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ nhưng lại khiến lão ta cảm nhận được mối đe dọa khổng lồ.

Thấy Bách Lý Vọng Nhạc ra tay, Bách Lý Kinh Vân cũng vô cùng sốt ruột, vội khuyên: “Chú Vọng Nhạc, xin chú giơ cao đánh khẽ!”

Ông ta rất thưởng thức Dương Thanh, còn trẻ mà đã có thực lực mạnh như thế, nếu anh chết ở đây thì đúng là tổn thất khổng lồ của giới Cổ Võ.
 
Chương 3911


Chương 3911

Quan trọng nhất chính là, ông ta không hy vọng gia tộc Bách Lý đối đầu với Dương Thanh.

Từ sau khi bố ông ta cử ông ta đến thế tục để giết Dương Thanh, ông ta đã tìm hiểu kỹ về anh.

Trừ khi gia tộc Bách Lý có cách để chắc chắn giết được anh, bằng không, một khi anh sống sót, với tính cách của Dương Thanh, một ngày nào đó, anh sẽ giẫm lên gia tộc Bách Lý.

Đó cũng sẽ là ngày mà gia tộc Bách Lý bị tiêu diệt, cho dù gia tộc Bách Lý không bị tiêu diệt thì cũng sẽ tổn thất nặng nề.

Nhưng Bách Lý Vọng Nhạc không hề định nương tay, lão ta vừa ra tay đã dùng đến sát chiêu mạnh mẽ.

Trong mắt Dương Thanh lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, đúng lúc sát chiêu của Bách Lý Vọng Nhạc sắp ập đến, mắt anh bỗng đỏ ngầu, khí thế khiến người khác sợ hãi bùng nổ từ người anh.

“Nếu ông muốn đánh, tôi sẽ theo tới cùng!”

Dương Thanh lạnh lùng quát, hơi nhích chân, xông lên đón đỡ.

“Ầm ầm ầm!”

Hai người điên cuồng chiến đấu, Dương Thanh chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ nhưng không hề bị Bách Lý Vọng Nhạc có cảnh giới Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ áp đảo.

Bách Lý Kinh Vân vốn đang lo cho Dương Thanh, nhưng sau khi thấy Dương Thanh có thể chống lại Bách Lý Vọng Nhạc, ông ta vô cùng kinh hãi.

Ông ta khiếp sợ nói: “Sao có thể chứ?”

Trước đó, khi ông ta đến thế tục, chuẩn bị ra tay với Dương Thanh, Dương Thanh còn chưa bước vào Thiên Cảnh.

Bây giờ Dương Thanh đã bước vào Thiên Cảnh, không ngờ sức chiến đấu của anh lại ngang ngửa với Bách Lý Vọng Nhạc đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ.

Nếu đây là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ bình thường thì cũng thôi, nhưng Bách Lý Vọng Nhạc lại là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ của gia tộc Cổ Võ hàng đầu Hạ Giới giới Cổ Võ.

Không ngờ Dương Thanh có thể chống lại lão ta, quan trọng là Dương Thanh vẫn chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, nếu anh đạt tới Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, khắp Hạ Giới giới Cổ Võ, còn ai là đối thủ của anh nữa?

Bách Lý Kinh Vân nghiêm nghị nói: “Nếu cậu ta không chết, chắc chắn thành tựu tương lai sẽ vượt xa người thường!”

Trận chiến càng kéo dài, Bách Lý Vọng Nhạc càng chấn động hơn.

Lão ta đường đường là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, còn Dương Thanh chỉ có thực lực Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, hai người chênh nhau cả một cảnh giới lớn, nhưng khi hai người giao chiến, Dương Thanh vẫn có thể ung dung đối phó, không hề bị áp đảo.

“Sao có thể chứ?”

Nhậm Kiến Vinh đờ đẫn, ông ta không sao chấp nhận nổi chuyện Dương Thanh có thể chống lại cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, nhưng thực tế rành rành trước mắt.

Ứng Song Thành cũng đờ đẫn, không ngừng run rẩy vì sợ.

Họ hiểu rõ, trừ khi hôm nay Dương Thanh chết, bằng không, sau hôm nay, trên đời sẽ không còn Thần Hành Tông và Độc Tông.

Ở chỗ của Thánh Cung, Bùi Thiên Âm nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Dương Thanh đang chiến đấu với Bách Lý Vọng Nhạc.

Bà ta tu luyện sức mạnh luân hồi, đây là cách tu luyện rất mạnh, ý nghĩa như tên, bà ta sẽ tu luyện nhờ luân hồi.
 
Chương 3912


Chương 3912

Có thể nói, bà ta không khác gì cao thủ đã trải qua mấy kiếp, cảm ngộ võ đạo cũng vượt xa người thường, tuy bà ta chưa đột phá Thiên Cảnh, nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Tuy bà ta đã trải qua rất nhiều, nhưng cũng chưa bao giờ nghe nói đến việc ở Thiên Cảnh, có người có thể chiến đấu vượt một cảnh giới lớn.

Phải biết rằng thực lực càng mạnh thì khả năng chiến đấu vượt cấp càng nhỏ, huống hồ đây còn là Thiên Cảnh.

Tần Y bên cạnh Bùi Thiên Âm đang vô cùng kích động.

Cô ta biết Dương Thanh rất mạnh, nhưng không ngờ Dương Thanh có thể mạnh đến mức này.

Cô ta nói thầm trong lòng: “Anh rể, cố lên!”

“Ầm!”

Sau một cú va chạm dữ dội, Dương Thanh và Bách Lý Vọng Nhạc đều bị đẩy lùi.

Hai người đều có vẻ nghiêm nghị.

“Chú Vọng Nhạc, xin hãy ngừng tay!”

Bách Lý Kinh Vân nhìn về phía Bách Lý Vọng Nhạc, nói lớn bằng giọng cần khẩn.

Khi Dương Thanh còn chưa đột phá Thiên Cảnh, ông ta đã rất thưởng thức Dương Thanh, cố ý mời chào, bây giờ mới được một thời gian, Dương Thanh đã bước vào Thiên Cảnh, thậm chí có thể giao chiến với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, điều đó đủ để cho thấy thiên phú của Dương Thanh nghịch thiên đến đâu.

Chắc chắn thiên tài như thế sẽ có lai lịch lớn.

Bách Lý Kinh Vân không mong Dương Thanh trở mặt với gia tộc Bách Lý, cho dù không thể làm bạn thì cũng đừng trở thành kẻ thù.

Ý chí chiến đấu của Dương Thanh dâng trào, anh nhìn chằm chằm vào Bách Lý Vọng Nhạc.

Trước đó, khi chiếm cơ thể anh, linh hồn Ma Thần đã đánh với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm.

Nhưng Bách Lý Vọng Nhạc mới là người mạnh nhất mà Dương Thanh tự chống lại bằng thực lực của mình.

Bách Lý Vọng Nhạc nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Không ngờ một cao thủ mới bước vào Thiên Cảnh ở thế tục lại có thể ép tôi đến mức này”.

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Nếu bây giờ ông lùi bước, tôi sẽ xem như chưa có chuyện gì xảy ra”.

“Hừ!”

Bách Lý Vọng Nhạc tức giận nói: “Mạnh miệng thật! Dám uy hiếp tôi, hôm nay cậu phải chết!”

Sau khi lão ta dứt lời, khí thế mạnh hơn nữa bùng nổ từ người lão ta.

Bách Lý Kinh Vân lập tức biến sắc, vội hô lớn: “Chú Vọng Nhạc, bớt giận!”

Bách Lý Vọng Nhạc đang dùng bí pháp, một khi dùng bí pháp, thực lực của lão ta sẽ tăng mạnh.

Khi đó, chắc chắn Dương Thanh sẽ phải chết.

Sắc mặt Dương Thanh vô cùng nghiêm nghị, anh nhìn chằm chằm vào Bách Lý Vọng Nhạc, đã cảm nhận được sự run rẩy từ sâu trong linh hồn.

Một hơi thở đáng sợ đang thức tỉnh trong người Bách Lý Vọng Nhạc.

Xem ra hôm nay phải liều mạng thật, bằng không, rất có thể anh sẽ bỏ mạng ở đây.

Sắc mặt Lệ Trần vô cùng nghiêm nghị, lão ta nhìn chằm chằm vào Bách Lý Vọng Nhạc: “Đường đường là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ của gia tộc Bách Lý ở giới Cổ Võ mà lại phải dùng bí pháp để đối phó cao thủ mới bước vào Thiên Cảnh ở thế tục, đúng là vô liêm sỉ”.
 
Chương 3913


Chương 3913

Lão nói rồi bước đến bên Dương Thanh.

Dương Thanh thầm cảm động, Lệ Trần chỉ mới bước vào Thiên Cảnh nhưng lại dám đứng ra vào lúc này.

Dương Thanh trầm giọng nói: “Tiền bối, đây là ân oán giữa tôi và gia tộc Bách Lý, tiền bối lùi ra sau đi!”

Lệ Trần không hề định lùi bước, lão nhìn Dương Thanh, nói: “Tuy tôi không giúp được quá nhiều cho cậu, nhưng cũng có thể liều mạng đánh một trận, giảm bớt chút áp lực cho cậu”.

Lệ Trần đang đi tìm chết, có lẽ chỉ một đòn của Bách Lý Vọng Nhạc đã có thể giết được lão rồi.

“Cậu Thanh, tông chủ, còn cả tôi!”

Đúng lúc này, Hồng Ma bỗng bước lên trước, ý chí chiến đấu dâng trào, nói lớn.

“Còn tôi!”

“Còn tôi nữa!”

Ngay sau đó, Mạnh Khôn và Mục Thanh cũng bước lên một bước.

Dương Thanh nhìn mấy người đang đứng cùng mình, trong mắt tràn ngập vẻ cảm động.

Nhưng Bách Lý Vọng Nhạc quá mạnh, cho dù đám người Lệ Trần gia nhập thì cũng không giúp được gì cho anh.

“Cảm ơn các vị tiền bối!”

Dương Thanh nói với vẻ chân thành: “Nhưng Bách Lý Vọng Nhạc quá mạnh, nếu các vị đứng cạnh tôi thì chỉ còn đường chết mà thôi, Dương Thanh xin các vị tiền bối hãy lui ra!”

Hồng Ma không hề sợ hãi, nói lớn: “Dương Thanh, cậu đừng nói gì nữa, hôm nay dù có chết, chúng tôi cũng phải đứng cùng cậu!”

“Họ đến từ giới Cổ Võ thì có thể thỏa sức ức hiếp cao thủ thế tục ư? Chúng tôi không phục!”

“Họ không khiêu chiến mỗi cậu, mà đang khiêu chiến cả thế tục, chúng tôi không thể trơ mắt nhìn cậu chịu một mình”.

Mạnh Khôn và Mục Thanh cũng không hề sợ hãi.

Đúng lúc này, Bách Lý Vọng Nhạc đã kích hoạt xong bí pháp, khí thế khủng khiếp lan ra từ người lão ta.

“Đúng là điếc không sợ súng, một đám tép riu mà dám khiêu khích uy quyền của gia tộc Bách Lý à, ai cho các người lá gan đấy hả?”

Bách Lý Vọng Nhạc tức giận quát.

Bách Lý Kinh Vân chắn trước Bách Lý Vọng Nhạc, tức giận nói: “Chú Vọng Nhạc, chú không được ra tay!”

“Cút!”

Bách Lý Vọng Nhạc quát lớn.

Bách Lý Kinh Vân không nhường bước, tức giận nói: “Hôm nay, cháu thay mặt minh chủ Đỗ đến tìm cậu Thanh, giờ cháu đã đồng ý nhận minh chủ Đỗ làm thầy, chú Vọng Nhạc không định nể mặt cháu à?”

Bách Lý Vọng Nhạc nhíu chặt mày, lão ta không ngờ Bách Lý Kinh Vân lại dùng thân phận của minh chủ Đỗ để dọa lão ta.

Bách Lý Vọng Nhạc lạnh lùng hỏi: “Cậu đang uy hiếp tôi à?”

Bách Lý Kinh Vân nghiêm nghị nói: “Cháu đang trình bày một sự thật thôi, cho dù Dương Thanh từ chối gia nhập Thủ Hộ Minh, cậu ta vẫn là bạn cháu, hôm nay có cháu ở đây, chú không được ra tay với cậu ta”.

Không ai ngờ Bách Lý Kinh Vân lại đối đầu với Bách Lý Vọng Nhạc vì Dương Thanh.

Ngay cả Dương Thanh cũng rất bất ngờ.
 
Chương 3914


Chương 3914

Xung quanh lặng ngắt, mọi người đều nhìn về phía Bách Lý Vọng Nhạc.

Bách Lý Vọng Nhạc hơi híp mắt, trong mắt lóe lên vẻ lạnh lùng.

Sau khi im lặng một lúc lâu, Bách Lý Vọng Nhạc bỗng cười khẩy: “Cậu mà cũng đòi ngăn tôi á?”

Sau khi dứt lời, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người lão ta.

“Ầm!”

Lão ta tung chưởng, đánh vào ngực Bách Lý Kinh Vân, Bách Lý Kinh Vân lập tức hộc máu, bay ra xa.

Sau khi đánh bay Bách Lý Kinh Vân, Bách Lý Vọng Nhạc lạnh lùng nhìn Dương Thanh: “Tôi cũng muốn xem xem bây giờ, còn ai bảo vệ được cậu đấy!”

Không ai ngờ Bách Lý Vọng Nhạc lại ra tay với Bách Lý Kinh Vân, phải biết rằng trong gia tộc Bách Lý ở Hạ Giới giới Cổ Võ, Bách Lý Kinh Vân là con trai chủ gia tộc.

Không những thế, hồi nãy Bách Lý Kinh Vân đã nói ông ta đã nhận minh chủ Đỗ làm thầy.

Dù thế, Bách Lý Vọng Nhạc vẫn ra tay với Bách Lý Kinh Vân.

Ánh mắt Dương Thanh trở nên lạnh lẽo, khí thế mạnh mẽ cũng bùng nổ từ người anh.

Anh không do dự nữa, lập tức dùng Thiên Huyền Bí Thuật đã được Ma Thần sửa đổi.

Bách Lý Vọng Nhạc đã dùng bí thuật, thực lực cũng tăng từ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ.

Nếu Dương Thanh vẫn không dùng Thiên Huyền Bí Thuật, anh sẽ bỏ mạng dưới tay Bách Lý Vọng Nhạc thật mất.

“Chết đi cho tôi!”

Bách Lý Vọng Nhạc hơi nhích chân, lao tới chỗ Dương Thanh, nắm đấm của lão ta giáng mạnh về phía anh.

Trên nắm tay của lão ta chứa đựng khí thế vô cùng đáng sợ.

Dương Thanh không hề lùi bước, anh bỗng giậm chân, chủ động nghênh chiến.

Những người đang có mặt đều có vẻ kinh hãi, Dương Thanh vẫn dám ra tay, anh điên rồi à?

Đám người Lệ Trần và Hồng Ma cũng rất kinh hãi.

Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, Lệ Trần cắn răng: “Dù chết, tôi cũng phải chết trước Dương Thanh, giết!”

Thấy Lệ Trần hành động, đám người Hồng Ma cũng không do dự, đều lao tới chỗ Bách Lý Vọng Nhạc.

Trước cao thủ có thực lực hơn xa họ, họ lại không hề sợ hãi.

Ở chỗ Thánh Cung, thấy Lệ Trần xông tới chỗ Bách Lý Vọng Nhạc, Bùi Thiên Âm lập tức biến sắc.

Đúng lúc này, Dương Thanh đã tới trước mặt Bách Lý Vọng Nhạc, anh giơ tay đấm một phát.

“Ầm!”

Hai nắm đấm va vào nhau, phát ra khí thế khủng khiếp, lan khắp bốn phía.

Đám người Lệ Trần đang xông về phía Bách Lý Vọng Nhạc còn chưa kịp tới gần thì đã bị khí thế mạnh mẽ này đánh bay.

“Rầm rầm rầm!”

Lấy Dương Thanh và Bách Lý Vọng Nhạc làm trung tâm, mặt đất lập tức nứt ra, có những vết nứt khiến người khác nhìn mà giật mình.

Bách Lý Vọng Nhạc kêu lên đau đớn, con ngươi lão ta bỗng co lại, trên mặt tràn ngập vẻ không dám tin.
 
Chương 3915


Chương 3915

Lão ta vốn là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ, sau khi dùng bí pháp, thực lực của lão ta đã tăng vọt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ, nhưng khi đánh với Dương Thanh chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, lão ta lại bị thương nặng.

Dương Thanh cũng không được dễ chịu, sắc mặt anh tái mét.

Đồng thời, anh cũng cảm thấy vô cùng chấn động, sau khi dùng Thiên Huyền Bí Thuật, thực lực của anh đã tăng mạnh, không ngờ anh có thể chống lại Bách Lý Vọng Nhạc thật.

Đây không phải chuyện chính, quan trọng là Bách Lý Vọng Nhạc còn bị anh áp đảo nữa cơ.

“Phụt!”

Họng Bách Lý Vọng Nhạc bỗng ngòn ngọt, lão ta hộc máu, khí thế cũng nhanh chóng biến mất như thủy triều.

Lão ta lùi mấy chục bước mới ngừng.

Còn Dương Thanh thì vẫn đứng im, chỉ là sắc mặt hơi tái.

Cả Ma Tông rộng lớn đều lặng ngắt như tờ, mọi người đều khiếp sợ nhìn về phía Dương Thanh như thấy ma.

Một lúc lâu sau mới có người hoàn hồn.

“Đánh bại Bách Lý Vọng Nhạc bằng một cú đấm?”

“Nếu tôi nhớ không nhầm, Dương Thanh mới bước vào Thiên Cảnh thôi nhỉ? Còn Bách Lý Vọng Nhạc là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ đúng không?”



Lệ Trần vừa bị khí thế đẩy lùi cũng mở to mắt, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trong mắt tràn ngập vẻ kích động.

Với tư cách là cao thủ Thiên Cảnh, lão biết rõ việc Dương Thanh đánh trọng thương Bách Lý Vọng Nhạc bằng một cú đấm có ý nghĩa thế nào.

Bách Lý Kinh Vân bị Bách Lý Vọng Nhạc đánh lui trước đó cũng mở to mắt, khó giấu được vẻ kinh hãi, một lúc lâu sau, ông ta mới cười khổ: “Có lẽ suốt đời này, mình cũng không thể san bằng chênh lệch giữa mình và cậu ta”.

Bách Lý Vọng Nhạc nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, trong mắt lóe lên sát khí mãnh liệt, lão ta hiểu rõ, thiên phú của Dương Thanh quá yêu nghiệt, nếu hôm nay không giết được Dương Thanh, chắc chắn sau này Dương Thanh sẽ trở thành ác mộng của cả gia tộc Bách Lý.

Giờ Dương Thanh chỉ có cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ mà đã có thể chống lại cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ như lão ta, nếu Dương Thanh trưởng thành, còn ai trong gia tộc Bách Lý làm gì được Dương Thanh nữa?

Người này phải chết!

Bách Lý Vọng Nhạc thầm nghĩ.

Bách Lý Vọng Nhạc lau vết máu ở khóe miệng, nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Tôi thừa nhận đã đánh giá thấp cậu, nhưng thế thì sao chứ? Chắc chắn cậu đã dùng bí pháp tăng thực lực khi tung đòn tấn công hồi nãy nhỉ? Tôi rất muốn xem xem cậu có thể duy trì bí pháp mạnh như vậy bao lâu?”

Dương Thanh thầm kinh hãi, chẳng lẽ Bách Lý Vọng Nhạc vẫn còn sức đánh tiếp à?

Nhưng đúng như Bách Lý Vọng Nhạc vừa nói, đòn đánh hồi nãy đã ngốn hầu hết sức lực của anh, nếu Bách Lý Vọng Nhạc vẫn chịu được, có lẽ anh không kiên trì được lâu nữa.

Dương Thanh lạnh lùng nói: “Nếu ông muốn thử thì cứ tới đây, để xem tôi chịu được bao lâu”.
 
Chương 3916


Chương 3916

Bách Lý Vọng Nhạc lạnh lùng nói: “Đã vậy, giờ tôi sẽ tiễn cậu lên đường!”

Lão ta bỗng lấy một cái lọ sứ trắng ra.

Thấy thế, Bách Lý Kinh Vân lập tức biến sắc, vội hét lên với Dương Thanh: “Dương Thanh, mau trốn đi!”

Với tư cách là người của gia tộc Bách Lý, Bách Lý Kinh Vân biết rõ lọ sứ trắng mà Bách Lý Vọng Nhạc lấy ra có chứa gì.

Đây chính là Nhiên Huyết Đan của gia tộc Bách Lý.

Tác dụng của nó cũng như tên, sau khi uống Nhiên Huyết Đan xong, người uống sẽ phát huy được thực lực mạnh mẽ thông qua việc đốt cháy tinh huyết trong người.

Bách Lý Vọng Nhạc đã dùng bí thuật để tăng thực lực, nếu lão ta uống thêm Nhiên Huyết Đan, thực lực sẽ tăng đến mức nào đây?

“Muốn trốn ư? Muộn rồi!”

Bách Lý Vọng Nhạc lập tức nuốt Nhiên Huyết Đan, cùng lúc đó, khí thế đáng sợ hơn cũng bùng nổ từ người lão ta.

Sắc mặt Dương Thanh vô cùng nghiêm nghị, anh biết mình đã đánh giá thực lực của Bách Lý Vọng Nhạc quá thấp.

Hay nói đúng hơn, anh không hiểu nhiều về thủ đoạn của cao thủ thuộc gia tộc Bách Lý.

Bách Lý Vọng Nhạc vốn đã có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ, sau khi uống Nhiên Huyết Đan xong, thực lực của lão ta lại tăng vọt, rất gần với Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ.

Sau khi Dương Thanh dùng Thiên Huyền Bí Thuật, anh chỉ miễn cưỡng đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm trung kỳ mà thôi.

Nếu anh chỉ có mỗi huyết mạch cuồng hóa và Thiên Huyền Bí Thuật thì có lẽ sẽ không phải đối thủ của Bách Lý Vọng Nhạc.

“Ầm ầm!”

Đúng lúc này, một tiếng nổ vang trời bỗng phát ra từ Tàng Thư Các của Ma Tông.

Trước đó Tàng Thư Các đã sập, còn bây giờ thì Tàng Thư Các hoàn toàn trở thành đống đổ nát.

Đồng thời, khí thế khiến người khác sợ hãi cũng truyền ra từ lòng đất dưới Tàng Thư Các.

“Ầm!”

Sau một tiếng động rất lớn, một bóng người màu đen bay ra khỏi Tàng Thư Các.

“Mã Siêu!”

Trông thấy đối phương, Dương Thanh có vẻ kinh ngạc.

Bách Lý Vọng Nhạc đang chuẩn bị ra tay với Dương Thanh cũng không khỏi nhìn về phía Mã Siêu.

Trên da Mã Siêu toàn hoa văn màu đen khiến người khác nhìn mà giật mình, trông anh ta như một ma đầu thực thụ.

Khí thế đáng sợ lan ra từ người anh ta.

“Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong!”

Bách Lý Vọng Nhạc nhìn về phía Mã Siêu, nuốt nước bọt, nói bằng giọng run rẩy.

Lão ta vừa dứt lời, Mã Siêu cũng nhìn về phía lão ta.

Khi nhìn vào đôi mắt đen kịt của Mã Siêu, Bách Lý Vọng Nhạc chỉ thấy lạnh cả người, như bị thần chết để mắt đến.

Những người đang có mặt đều mở to mắt, ai cũng có vẻ không dám tin.

Nhất là những người biết Mã Siêu thì càng kinh hãi.
 
Chương 3917


Chương 3917

Mấy ngày trước, Mã Siêu vẫn chỉ có cảnh giới Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong, giờ anh ta đã trở thành một cao thủ siêu mạnh có thực lực Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, sao có thể chứ?

Dương Thanh cũng kinh hãi, anh bỗng nhìn về phía Lệ Trần, hỏi: “Đây chính là con đường khác mà tiền bối nói à?”

Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, Lệ Trần nghiêm nghị nói: “Tôi cho Mã Siêu một con đường vô cùng nguy hiểm để thằng bé chọn, nhưng bây giờ, rõ ràng Mã Siêu đã gặp vấn đề, tuy nhiên tôi cũng không biết vấn đề nằm ở đâu”.

Trên đường hai người quay về Ma Tông, Lệ Trần đã nói cho anh biết chuyện lão đã cho Mã Siêu một cơ hội lựa chọn, hơn nữa Mã Siêu cũng đồng ý chọn con đường này, một khi đã chọn thì nhất định phải đi hết.

Theo lời Lệ Trần, nếu Mã Siêu thành công, sau này tốc độ tu luyện của anh ta sẽ tăng gấp mấy lần, nhưng cho dù tốc độ tu luyện nhanh đến mấy thì cũng không thể đột phá Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong từ Siêu Phàm Ngũ Cảnh đỉnh phong chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi được.

“A!”

Mã Siêu bỗng tức giận quát, “ầm” một tiếng, mặt đất dưới chân anh ta lập tức vỡ nát, anh ta lao tới chỗ Bách Lý Vọng Nhạc.

Bách Lý Vọng Nhạc biến sắc, cắn răng: “Khốn kiếp! Đồ chết tiệt!”

Lão ta đã dùng bí pháp, thực lực cũng tăng tới Thiên Cảnh Nhị Phẩm hậu kỳ.

Trong mắt lão ta, ở thế tục không còn cao thủ nào đáng e ngại nữa.

Thế nên tuy lão ta hơi kinh ngạc trước khí thế mạnh mẽ từ Mã Siêu, nhưng cũng không sợ hãi gì.

Lão ta bỗng giậm chân, lao về phía Mã Siêu.

“Chết đi cho tôi!”

Bách Lý Vọng Nhạc tức giận quát, bỗng vung nắm đấm.

Nắm đấm của lão ta được bao phủ bởi sức mạnh vô cùng khủng khiếp.

Trong đôi mắt đen kịt của Mã Siêu tràn ngập vẻ tàn nhẫn.

Anh ta cũng giơ tay đấm về phía Bách Lý Vọng Nhạc.

“Ầm!”

Ngay sau đó, nắm đấm của hai người va vào nhau, phát ra tiếng nổ vang trời.

Một luồng sức mạnh như hủy diệt lập tức lan ra bốn phía.

“Ầm ầm ầm!”

Lấy hai người làm trung tâm, mọi thứ xung quanh hai người đều hóa thành bột dưới luồng sức mạnh này.

Người mạnh như Dương Thanh cũng không cảm thấy thoải mái.

Về phần những cao thủ có cảnh giới thấp, họ đều bay ra xa.

“Đúng là kinh khủng! Đây chính là trận chiến giữa cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm à?”

“Đòn tấn công của họ như đang hủy trời diệt đất vậy”.

“Thực lực của Ma Tử mạnh như thế từ bao giờ thế?”



Mọi người đều vô cùng kinh hãi.
 
Chương 3918


Chương 3918

Chỉ mình Dương Thanh nhíu mày, nét mặt hết sức nghiêm nghị.

Mã Siêu lúc này khiến anh cảm thấy vô cùng xa lạ, nếu Lệ Trần không nói việc Mã Siêu tu luyện trong mật thất dưới Tàng Thư Các Ma Tông với anh trước, chắc chắn anh sẽ nghi ngờ liệu Mã Siêu có còn là chính mình không.

Sau khi va chạm với Mã Siêu, sắc mặt của Bách Lý Vọng Nhạc vô cùng khó coi.

Từ đầu lão ta đã không coi người thế tục ra gì, nhưng lão ta lại gặp phải thanh niên yêu nghiệt như Dương Thanh, còn chưa giải quyết được Dương Thanh thì lại có thêm một thanh niên trẻ hơn Dương Thanh, thực lực cũng mạnh hơn nữa.

Thế tục có nhiều yêu nghiệt thế từ bao giờ vậy?

Mã Siêu sẽ không cho lão ta nhiều thời gian để suy nghĩ, anh ta bỗng thu nắm đấm lại, cùng lúc đó, anh ta bỗng xòe tay trái ra, chụp mạnh về phía Bách Lý Vọng Nhạc.

Bách Lý Vọng Nhạc sợ hãi đến mức mồ hôi lạnh chảy đầm đìa, khi tay trái của Mã Siêu chụp vào đầu lão ta, lão ta hơi nhích chân, vừa hay né được cú đấm đó.

“Ầm!”

Nhưng đúng lúc lão ta né được đòn chí mạng này, Mã Siêu đã đá vào ngực lão ta.

Bách Lý Vọng Nhạc lập tức hộc máu, bay ra xa.

Lão ta muốn bò dậy thì phát hiện vết thương của mình quá nặng, ngay cả sức bò dậy cũng không có.

Nhưng Mã Siêu sẽ không dễ dàng tha cho lão ta, anh ta hơi nhích chân, gần như thuấn di, đến trước mặt Bách Lý Vọng Nhạc, giơ chân đá vào người lão ta.

“Cậu dám!”

Bách Lý Vọng Nhạc tức giận nói: “Tôi đến từ gia tộc Bách Lý ở Hạ Giới giới Cổ Võ, nếu cậu dám giết tôi, chắc chắn gia tộc Bách Lý sẽ không tha cho cậu!”

“Đừng!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Bách Lý Kinh Vân hét lớn.

Ông ta xông về phía Bách Lý Vọng Nhạc, cho dù thế nào, Bách Lý Vọng Nhạc cũng là dòng chính của gia tộc Bách Lý, nếu lão ta chết ở đây, gia tộc Bách Lý sẽ bị tổn thất nặng nề.

“Ầm!”

Bách Lý Kinh Vân vẫn chậm, Mã Siêu đã đá vào người Bách Lý Vọng Nhạc, Bách Lý Vọng Nhạc bay xa mười mấy mét, chết ngay tại chỗ.

Ầm!

Cảnh tượng này khiến tất cả mọi người khiếp sợ.

Ai cũng kinh hãi nhìn Mã Siêu, không ngờ mình anh ta có thể giết được Bách Lý Vọng Nhạc đã đạt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm sơ kỳ.

Bách Lý Kinh Vân đờ đẫn nhìn Bách Lý Vọng Nhạc đã mất mạng.

Bách Lý Kinh Vân căm tức nhìn Mã Siêu, nghiến răng nghiến lợi, quát khẽ: “Cậu chán sống rồi!”

Đúng lúc này, Mã Siêu bỗng quay lại, nhìn Bách Lý Kinh Vân bằng đôi mắt đen kịt.

Lúc này mắt Mã Siêu đen kịt, như chỉ có mỗi tròng đen.

Lệ Trần biến sắc: “Không ổn, Mã Siêu muốn giết Bách Lý Kinh Vân!”

Lệ Trần quát lớn: “Mã Siêu, ngừng tay!”

Việc Mã Siêu giết Bách Lý Vọng Nhạc đã đắc tội với gia tộc Bách Lý rồi, nếu Bách Lý Kinh Vân – con của chủ gia tộc Bách Lý, đệ tử của minh chủ Đỗ cũng bị Mã Siêu giết, tình cảnh của Mã Siêu sẽ rất nguy hiểm.
 
Chương 3919


Chương 3919

Nét mặt Dương Thanh vô cùng nghiêm nghị, Mã Siêu bây giờ khiến anh cảm thấy vô cùng xa lạ.

Mã Siêu không phải người ưa giết chóc, nhưng hôm nay, anh ta lại mang đến cảm giác tàn nhẫn khát máu.

Tuy khí thế của anh ta vô cùng đáng sợ, nhưng hơi thở không ổn định.

Hồi nãy khi đánh với Bách Lý Vọng Nhạc, Mã Siêu vẫn chỉ là cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, nhưng giờ anh ta lại ở cảnh giới Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong.

Thực lực của anh ta không giảm xuống, mà thỉnh thoảng lại thay đổi, cũng không theo bất cứ quy luật gì, lúc mạnh lên, lúc yếu đi, nhưng thực lực yếu nhất vẫn là Thiên Cảnh Nhất Phẩm đỉnh phong.

“Mã Siêu, quay về đi!”

Lệ Trần vừa đi về phía Mã Siêu vừa nói.

Nhưng Mã Siêu như không nghe thấy gì, anh ta bỗng nhìn về phía Lệ Trần đang bước từng bước về phía mình bằng đôi mắt đen kịt.

Trong đôi mắt đó không hề có tình cảm, anh ta nhìn Lệ Trần như đang nhìn người chết.

Đúng lúc này, Mã Siêu bỗng hành động.

Dương Thanh lập tức biến sắc, vì Mã Siêu đang lao tới chỗ Lệ Trần.

Lệ Trần vẫn chưa nhận ra sự khác thường của Mã Siêu, mãi đến khi Mã Siêu lao tới chỗ lão, lão mới phản ứng lại. Sát khí khủng khiếp bao trùm lấy lão, khiến Lệ Trần sợ đến mức đổ mồ hôi lạnh.

“Coi chừng!”

Dương Thanh hét lớn, hơi nhích chân, lao về phía Mã Siêu với tốc độ nhanh như chớp, lập tức chắn trước Lệ Trần.

Lúc này, Mã Siêu cũng lao đến, anh ta đấm mạnh về phía Dương Thanh.

“Vô Hình Thuẫn!”

Dương Thanh hét lớn, Vô Hình Thuẫn khổng lồ lập tức chắn trước mặt anh.

Nhưng chỉ mình Vô Hình Thuẫn thì không ngăn nổi đòn tấn công hung hãn của Mã Siêu.

Dương Thanh vận hành Chiến Thần Quyết đến cực hạn, kích hoạt cả huyết mạch cuồng hóa, cũng phóng hết các loại lĩnh vực ra.

Có thể nói anh đã phát huy hết thực lực của mình.

“Ầm!”

Ngay sau đó, nắm đấm của Mã Siêu giáng mạnh xuống, Vô Hình Thuẫn lập tức tan biến, sức mạnh cuồng bạo giáng lên đôi tay đang bắt chéo nhau của Dương Thanh.

Dương Thanh lùi nhanh ra sau.

Lệ Trần đang ở phía sau anh cũng bị sức mạnh khi Dương Thanh lùi lại hất bay ra xa.

“A!”

Thấy Dương Thanh ngăn được sức mạnh khủng khiếp đó, Mã Siêu như bị chọc giận, anh ta tức giận gào lên rồi xông tới chỗ Dương Thanh đang lùi lại.

Dương Thanh cắn chặt răng, không dám khinh thường.

Anh hiểu rõ lúc này Mã Siêu đã mất hết lý trí, ai cũng bị anh ta coi là kẻ địch.

“Ầm ầm ầm!”

Mã Siêu liên tục tấn công, Dương Thanh không thể ra tay với anh em của mình, chỉ có thể phòng ngự bằng cơ thể mạnh mẽ.
 
Chương 3920


Chương 3920

Anh liên tục lùi lại.

May mà trước đó Ma Thần đã dẫn anh đến vùng đất mai táng thần, ở đó, huyết mạch của ba cao thủ hàng đầu thời viễn cổ là Ma Thần viễn cổ, Nhân Vương và Thần Nữ đã dung hợp, tiến hành cải tạo cơ thể anh.

Bây giờ cơ thể anh đã rất mạnh, có thể sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong.

Bằng không, anh sẽ không ngăn nổi những đợt tấn công điên cuồng của Mã Siêu thật mất.

Cả đám cao thủ đều nhìn mà sững sờ, những cao thủ không biết Mã Siêu đều vô cùng kinh hãi, chỉ mình Dương Thanh đã khiến họ cảm thấy khó tin lắm rồi, giờ lại xuất hiện thêm một thanh niên trẻ hơn, mạnh hơn cả Dương Thanh.

“Tất cả mọi người lập tức rời khỏi Ma Tông!”

Lệ Trần bò dậy, lau vết máu ở khóe miệng, nhìn thoáng qua Mã Siêu rồi lập tức quát lớn.

Người khác không biết cơ thể Mã Siêu đã xảy ra chuyện gì, nhưng lão thì biết rõ.

Vì Mã Siêu trở nên như vậy là do đã chọn con đường mà Lệ Trần đưa ra.

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, đám người mới hoàn hồn, vội rời khỏi Ma Tông.

Thực lực của Dương Thanh và Mã Siêu có thể sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Nhị Phẩm, đó không phải người mà những cao thủ dưới Thiên Cảnh như họ có tư cách chống lại.

Bách Lý Kinh Vân và Lệ Trần đứng cạnh nhau, trên mặt Bách Lý Kinh Vân tràn ngập vẻ kinh hãi, ông ta nhìn về phía Lệ Trần: “Rốt cuộc Mã Siêu đã gặp phải chuyện gì? Tại sao cậu ta lại nhận được sức mạnh lớn như thế? Tôi có cảm giác sức mạnh trong người cậu ta cũng không thuộc về cậu ta!”

Lệ Trần chăm chú nhìn Bách Lý Kinh Vân, trầm giọng nói: “Cậu không nên hỏi nhiều thì hơn”.

Tình trạng của Mã Siêu liên quan đến một bí mật có ảnh hưởng rất lớn, một khi người ngoài biết, chắc chắn Mã Siêu sẽ gặp nguy hiểm.

Bách Lý Kinh Vân không hỏi gì nữa, chỉ nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào hai người đang giao chiến.

Bách Lý Kinh Vân không nhịn được mà khen: “Không ngờ ở thế tục thiếu thốn linh khí lại có hai cao thủ Thiên Cảnh mạnh như vậy, với thiên phú của họ, cho dù là ở Trung Giới giới Cổ Võ thì cũng là thiên tài hàng đầu”.

Lệ Trần không quan tâm đến Bách Lý Kinh Vân, lúc này lão đang vô cùng lo lắng, tình trạng của Mã Siêu bây giờ rất không ổn, rõ ràng chuyện kia chưa thành công, một khi thất bại, chắc chắn Mã Siêu sẽ phải đối mặt với cái chết.

Dương Thanh chỉ ngăn cản chứ không ra tay với Mã Siêu.

Càng đánh, anh càng kinh hãi.

Trên người Mã Siêu tản ra khí thế vô cùng đáng sợ, ẩn chứa hơi nóng khủng khiếp, dường như nhiệt độ ở Ma Tông cũng tăng mấy độ vì hơi nóng từ người Mã Siêu.

Nhưng khi nghĩ đến con đường do Mã Siêu lựa chọn mà Lệ Trần đã nói cho anh biết trên đường quay về, anh lại thấy bình thường trở lại.

“Nếu tiếp tục, chắc chắn Dương Thanh sẽ chết!”

Bách Lý Kinh Vân đang quan sát trận chiến không nhịn được mà nói: “Phải nghĩ cách ngăn cản Mã Siêu, rõ ràng cậu ta đã hoàn toàn mất lý trí, hơn nữa sức chiến đấu lại mạnh kinh người, nếu tiếp tục, cho dù Dương Thanh không chết thì cũng sẽ bị thương nặng, thậm chí còn ảnh hưởng tới nền tảng võ thuật nữa”.

Bách Lý Kinh Vân vô cùng tán thưởng Dương Thanh, đương nhiên sẽ không hy vọng Dương Thanh mất đi võ thuật trong trận chiến này.
 
Chương 3921


Chương 3921

Lệ Trần lắc đầu, nghiêm nghị nói: “Không có cách nào để ngăn cản Mã Siêu đâu, giờ chỉ mình thằng bé có thể cứu nó thôi”.

Bách Lý Kinh Vân kinh ngạc nhìn Lệ Trần, thấy Lệ Trần không muốn nhiều lời thì không hỏi nữa.

Dương Thanh nói lớn: “Mã Siêu, cố chịu đi! Cậu phải kiên trì! Hãy nghĩ đến vợ cậu, con cậu, nghĩ đến người mẹ vẫn đang bị nhốt ở gia tộc Bách Lý của cậu, nếu cậu chết, họ phải làm thế nào? Cố chịu cho tôi!”

Lời anh nói như một làn sóng năng lượng, ập đến chỗ Mã Siêu.

“A!”

Mã Siêu bỗng ngửa mặt gào lên, như muốn trút khí thế tăng vọt trong người ra ngoài.

Cơ bắp anh ta phồng lên, trên cánh tay vạm vỡ nổi đầy gân xanh.

Vì không chịu nổi sức mạnh khổng lồ này, một số chỗ trên người anh ta còn nứt toác ra.

Khắp người anh ta toàn vết thương khiến người khác nhìn mà giật mình.

Đôi mắt đen kịt của Mã Siêu bỗng bình thường hơn một chút, nét mặt anh ta méo mó vì đau đớn, anh ta nhìn Dương Thanh, cắn răng: “Anh… anh Thanh, nếu em… em chết, xin anh… hãy bảo vệ họ”.

Nhìn dáng vẻ vô cùng thê thảm của Mã Siêu, Dương Thanh hết sức đau khổ, anh tức giận quát: “Cậu là chồng! Là cha! Cũng là anh em của tôi nữa! Người thân của cậu phải do cậu bảo vệ! Cố chịu cho tôi! Cắn răng chịu tiếp! Cậu là anh em của Dương Thanh tôi, nếu ngay cả chút đau đớn ấy mà cậu cũng không chịu nổi thì có tư cách gì để làm anh em với tôi? Chẳng phải cậu đã nói sẽ dùng mọi cách để bắt kịp tôi à? Nếu không vượt qua nổi thử thách này, sao cậu bắt kịp tôi được chứ?”

Dương Thanh biết câu Mã Siêu vừa nói chính là lời trăng trối, anh cũng hiểu Mã Siêu sắp không chịu nổi rồi.

Quả nhiên, Dương Thanh vừa dứt lời, cảm xúc trong mắt Mã Siêu lại biến mất, ánh mắt anh ta trở nên lạnh lẽo, anh ta nhìn chằm chằm vào Dương Thanh, hơi nhích chân, bắt đầu tấn công.

Lệ Trần siết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào Mã Siêu, lão rất hy vọng Mã Siêu sẽ vượt qua, nhưng với tư cách là người đưa ra con đường này, lão hiểu một khi lựa chọn con đường này, hậu quả khi thất bại sẽ nghiêm trọng đến mức nào.

“Ầm!”

Sức mạnh khổng lồ hơn nữa bỗng bùng nổ từ người Mã Siêu.

Thực lực của anh ta vốn đã tăng vọt đến Thiên Cảnh Nhị Phẩm đỉnh phong, lần này thực lực của anh ta lập tức đạt tới Thiên Cảnh Tam Phẩm sơ kỳ.

“Thất bại rồi!”

Lệ Trần đờ đẫn, nước mắt chảy xuống từ đôi mắt đục ngầu.

“Ầm!”

Mã Siêu bỗng đấm mạnh vào ngực Dương Thanh.

Lần này Dương Thanh không ngăn cản nổi nữa, anh hộc máu, bay ra xa như diều đứt dây.

Nhưng anh còn chưa rơi xuống đất, Mã Siêu đã lao tới chỗ anh tiếp.

“Không ổn, Mã Siêu định giết Dương Thanh!”

Người Lệ Trần đầm đìa mồ hôi lạnh, lão hét lớn: “Mã Siêu, ngừng tay! Đây là anh em vào sinh ra tử của con đấy!”

Nhưng lời Lệ Trần nói không có tác dụng gì hết, lúc này Mã Siêu đã hoàn toàn mất đi lý trí, cũng không chần chừ vì lời Lệ Trần, anh ta đấm mạnh về phía Dương Thanh.
 
Chương 3922


Chương 3922

Dương Thanh liên tục lùi bước, thấy đòn tấn công của Mã Siêu sắp đánh trúng mình, anh cũng không thể làm gì.

“Vô Hình Thuẫn!”

Anh quát lớn, bóng mờ của Vô Hình Thuẫn lại xuất hiện trước mặt anh, bảo vệ anh.

Thay vì nói Vô Hình Thuẫn là linh khí, chi bằng nói Vô Hình Thuẫn là một môn võ cao siêu, khi không cần thì sẽ ở trong người chủ nhân, còn lúc cần, Vô Hình Thuẫn sẽ tạo thành ảo ảnh lá chắn, ngăn đòn tấn công của kẻ địch thay chủ nhân, sau khi Vô Hình Thuẫn bị đánh tan thì vẫn có thể triệu hồi nó lần nữa khi cần.

Nhưng những lần triệu hồi Vô Hình Thuẫn sẽ tiêu tốn rất nhiều linh khí trong cơ thể chủ nhân, ngay cả Dương Thanh bây giờ cũng chỉ có thể miễn cưỡng triệu hồi Vô Hình Thuẫn ba lần.

Trước đó anh đã triệu hồi Vô Hình Thuẫn một lần, giờ anh lại gọi Vô Hình Thuẫn ra.

Huyết mạch cuồng hóa sau khi dung hợp với huyết mạch của ba cao thủ hàng đầu viễn cổ cũng hoàn toàn sôi trào.

“Ầm!”

Ngay sau đó, nắm đấm của Mã Siêu nặng nề giáng xuống, Vô Hình Thuẫn vỡ vụn, mất đi sự bảo vệ của Vô Hình Thuẫn, nắm đấm của Mã Siêu đánh trúng ngực Dương Thanh.

Dương Thanh bỗng hộc máu, cơ thể đang trên đà lùi lại lập tức bay ra xa.

“Dương Thanh!”

Lệ Trần hét lớn, mắt đỏ ngầu.

Tần Y cũng sững sờ nhìn Dương Thanh bị đánh bay ra xa như đạn pháo.

Nước mắt lập tức chảy xuống không kiểm soát từ khóe mắt cô ta.

Cùng lúc đó, khí thế lạnh lẽo cũng lan ra từ người Tần Y.

“Tần Y!”

Bùi Thiên Âm bên cạnh lập tức kinh ngạc nhìn về phía Tần Y.

Mái tóc đen của Tần Y đang trở nên trắng toát với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Khí thế của cô ta cũng không ngừng tăng lên.

Sau giây phút sững sờ ngắn ngủi, rốt cuộc Bùi Thiên Âm cũng hoàn hồn, nước mắt bà ta lập tức rơi như mưa, bà ta mừng rỡ quỳ xuống: “Cung chủ Thánh Cung Bùi Thiên Âm mừng Tuyết Nữ quay về!”

Nhưng Tần Y không trả lời Bùi Thiên Âm, nét mặt cô ta vô cùng lạnh lẽo, mái tóc dài màu trắng của cô ta tựa như Nữ Vương Băng Tuyết đến từ Thần Giới.

Nhiệt độ của Ma Tông bỗng giảm đi mấy độ.

“Ầm!”

Lúc này, Dương Thanh cũng nặng nề rơi xuống đất, khóe miệng anh rỉ máu tươi.

Nếu cơ thể anh không được máu của ba cao thủ hàng đầu viễn cổ cải tạo, đã sánh ngang với cơ thể của cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, có lẽ đòn tấn công này của Mã Siêu đã giế t chết anh rồi.

Dương Thanh cố chịu cơn đau trong lồ ng ngực, run rẩy bò dậy.

“Cậu ta còn sống!”

Có người không kìm được mà hô lên kinh ngạc.

Thấy Dương Thanh còn sống, Lệ Trần cũng vô cùng mừng rỡ.
 
Chương 3923


Chương 3923

Nhưng Mã Siêu không định tha cho Dương Thanh, thấy Dương Thanh vẫn đứng dậy được, anh ta lại hóa thành một bóng mờ, lao về phía Dương Thanh.

“Dương Thanh, mau trốn đi!”

Lệ Trần hét lớn: “Con đường mà Mã Siêu chọn đã thất bại, giờ thằng bé đã mất hết lý trí, cậu phải trốn đi thì mới có thể sống sót”.

Dương Thanh như không nghe thấy lời Lệ Trần nói, anh cắn chặt răng, không tin rằng người anh em tốt của mình đã thất bại.

Trên đường về Ma Tông, Lệ Trần đã nói cho anh biết việc Mã Siêu đã chọn một con đường cửu tử nhất sinh, nếu thành công thì thực lực thay đổi hẳn, nhưng nếu thất bại thì sẽ biến thành cỗ máy giết chóc.

Nhưng Dương Thanh không tin, không bao giờ tin!

Anh lại ngưng tụ Vô Hình Thuẫn, đây đã là cực hạn của anh, nếu Vô Hình Thuẫn tan vỡ tiếp, trong khoảng thời gian ngắn, anh sẽ không thể ngưng tụ Vô Hình Thuẫn nữa.

Tuy cơ thể anh đã mạnh bằng cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, nhưng sức tấn công của Mã Siêu bây giờ rất mạnh, đã sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm, anh đã bị Mã Siêu đánh trọng thương hai lần, cơ thể cũng bị tổn thương nặng nề.

Nếu vẫn không có cách giúp Mã Siêu tỉnh lại, sau khi đòn tấn công này giáng xuống, có lẽ anh sẽ chết.

Nhưng Dương Thanh không hề sợ hãi, anh nhìn Mã Siêu đang xông về phía mình bằng đôi mắt đỏ ngầu.

Anh tức giận quát: “Mã Siêu, tỉnh lại cho tôi! Tỉnh lại đi!”

Nhưng con đường mà Mã Siêu chọn đã hoàn toàn thất bại rồi, sao anh ta có thể tỉnh lại chứ?

Dương Thanh trơ mắt nhìn nắm đấm của Mã Siêu ngày càng gần, anh không sao né tránh nổi.

Mọi chuyện kết thúc ở đây à?

“Đừng!”

Lệ Trần hét lớn.

“Ầm!”

Ngay sau đó, một bóng người màu trắng đã lao tới chỗ Dương Thanh như bóng ma, khi nắm đấm của Mã Siêu giáng xuống, Dương Thanh đã biến mất, còn nắm đấm của Mã Siêu thì phá hủy mọi thứ trước mặt anh ta.

Khí thế hủy diệt lan khắp xung quanh, ngay cả mấy cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong đứng gần đó cũng bị đẩy lùi mấy bước.

Có thể tưởng tượng được nếu đòn tấn công đó giáng lên cơ thể người thì sẽ xảy ra chuyện gì.

“Người đâu rồi?”

“Chẳng lẽ bị đánh nát bét rồi à?”

“Hình như tôi vừa thấy một bóng người màu trắng đưa Dương Thanh đi…”



Đám người bàn tán ầm ĩ, những cao thủ có thực lực gần Thiên Cảnh đã thấy Tần Y lao đến chỗ Dương Thanh, nhưng tốc độ của Tần Y quá nhanh nên họ không nhìn rõ.

Lúc này Mã Siêu càng thêm giận dữ, anh ta ngẩng đầu nhìn về phía ngọn núi đằng sau Ma Tông bằng đôi mắt đen kịt.

Sau đó anh ta xông lên đ ỉnh núi.
 
Chương 3924


Chương 3924

Mọi người đều nhìn về phía đỉnh núi sau Ma Tông, một cô gái tóc trắng đang đứng đó, tựa như Thần Nữ vừa xuống trần.

Dương Thanh cũng ở cạnh cô ta.

Người của Ma Tông kích động hô lên: “Dương Thanh còn sống! Cậu ấy được cứu rồi!”

Dương Thanh cũng tròn mắt nhìn cô gái tóc trắng bên cạnh mình, kinh ngạc nói: “Y à!”

Nhưng Tần Y không trả lời, thậm chí còn không buồn nhìn anh, quanh người cô ta tràn ngập khí lạnh.

Tần Y quay lưng về phía Dương Thanh, hừ lạnh: “Sâu kiến mà cũng dám gọi ta theo kiểu buồn nôn như thế, còn dám nói bừa, giết không tha!”

Nét mặt Dương Thanh lập tức cứng đờ.

Đây đúng là cô em vợ hoạt bát đáng yêu trong ký ức của anh hả?

Ngay cả Dương Thanh cũng không thể nhìn thấu thực lực thật sự của Tần Y.

“Giết!”

Đúng lúc này, Tần Y chợt quát lên rồi lại lao đi như bóng ma.

Khi thấy Tần Y lao về phía Mã Siêu, Dương Thanh lập tức biến sắc, hô lên kinh hãi: “Đừng!”

Tần Y đang định giết Mã Siêu!

Anh không hề nghi ngờ gì về việc Tần Y có thực lực để làm việc đó.

Nhưng Tần Y đã hoàn toàn biến thành người khác, sao có thể nghe lời anh nói đây?

Gần như trong chớp mắt, Tần Y đã xông tới trước mặt Mã Siêu, cô ta đánh mạnh về phía Mã Siêu.

“Ầm!”

Đòn tấn công của Tần Y giáng trúng ngực Mã Siêu, Mã Siêu lập tức rơi xuống sau núi như diều đứt dây.

Dương Thanh trơ mắt nhìn Mã Siêu bị Tần Y đánh bay, nét mặt lập tức cứng đờ.

“Không được!”

Mắt anh đỏ ngầu, anh hét lớn, khí thế cũng tăng vọt, anh bỗng giậm mạnh chân, chạy như điên tới chỗ Mã Siêu ngã xuống.

Nếu Mã Siêu chết dưới tay Tần Y thật, anh không biết phải làm thế nào.

Một người là anh em tốt vào sinh ra tử của anh, còn người kia là Tần Y được anh coi như em gái, cho dù là ai bị thương thì anh cũng khó mà chấp nhận.

Thấy Mã Siêu rơi xuống sau núi, Lệ Trần ở dưới chân núi lập tức biến sắc, xông tới đỡ Mã Siêu.

“Không ổn! Tần Y sẽ giết Lệ Trần mất!”

Thấy Lệ Trần lao tới chỗ Mã Siêu, Bùi Thiên Âm lập tức biến sắc, cũng đuổi theo Lệ Trần.

Chỉ sau thoáng chốc, Lệ Trần đã đỡ được Mã Siêu đang lăn từ đỉnh núi xuống.

Lúc này toàn thân Mã Siêu đầm đìa máu tươi, còn nóng hừng hực, như có lửa cháy trong người.

Lệ Trần chắn trước mặt Mã Siêu, nhìn chằm chằm vào Tần Y đang xông về phía mình, cắn răng: “Dù có chết, tôi cũng không để cô giết đệ tử của tôi đâu!”

“Hừ!”

Tần Y hừ lạnh, lạnh lùng nói: “Không biết tự lượng sức mình!”

Sau khi dứt lời, cô ta đã lao đến, tung chưởng về phía Lệ Trần.

“Xin Tuyết Nữ nương tay!”
 
Chương 3925


Chương 3925

Lúc này, cuối cùng Bùi Thiên Âm cũng chạy đến, bà ta lập tức chắn trước Lệ Trần, dang tay ra, sợ hãi nhìn về phía Tần Y, nói lớn.

Tần Y nhướng mày, cô ta đã vung tay phải lên, không kịp rụt lại nữa.

“Ầm!”

Tần Y đánh trúng ngực Bùi Thiên Âm, Bùi Thiên Âm h ộc máu, bay ra xa như diều đứt dây.

“Thiên Âm!”

Lệ Trần thấy Bùi Thiên Âm bị đánh bay, mắt lập tức đỏ ngầu, hét lớn.

“Tôi liều mạng với cô!”

Lệ Trần tức giận tới cực điểm, giận dữ quát, lập tức dốc toàn lực, lao tới chỗ Tần Y.

Lúc này Dương Thanh cũng đuổi tới, anh lập tức ngăn Lệ Trần lại, trầm giọng nói: “Tiền bối, tiền bối đi xem cung chủ Bùi thế nào trước đi!”

Lúc này Tần Y như biến thành người khác, có lẽ thực lực mà cô ta phát huy đã đạt đến Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong, Lệ Trần mới bước vào Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, không thể là đối thủ của Tần Y được.

Nếu Lệ Trần ra tay, có lẽ sẽ bị Tần Y g iết chết.

Lệ Trần trừng mắt nhìn Tần Y, lập tức quay người xông tới chỗ Bùi Thiên Âm.

Tuy lão có mâu thuẫn rất lớn với Bùi Thiên Âm, nhưng thật ra hai người đã từng có tình cảm rất sâu đậm.

Hồi nãy, để bảo vệ Lệ Trần, Bùi Thiên Âm đã sẵn sàng chắn trước mặt Lệ Trần, đỡ đòn tấn công của Tần Y, hành động này đã đủ để cho thấy vấn đề.

Dương Thanh đứng trước mặt Tần Y, nhìn Tần Y vừa quen thuộc vừa xa lạ, trên mặt tràn ngập vẻ đau khổ.

Dương Thanh cắn răng: “Rốt cuộc cô là ai?”

Linh hồn Ma Thần cũng từng chiếm cơ thể anh, mà lúc này Tần Y lại không nhận người thân quen, còn thể hiện thực lực mạnh mẽ, điều đó khiến Dương Thanh không thể không nghi ngờ rằng liệu có phải Tần Y đã bị linh hồn của cao thủ viễn cổ thần bí nào đó chiếm cơ thể không.

Nghe thấy Dương Thanh hỏi thế, Tần Y nhíu mày, cũng không trả lời, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Dương Thanh mấy giây rồi thu khí thế lại, quay người rời đi, chỉ sau thoáng chốc, Tần Y đã hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt Dương Thanh.

Sau khi Tần Y đi, Dương Thanh thầm thở phào nhẹ nhõm.

Với thực lực và tình trạng của anh bây giờ, anh không thể là đối thủ của Tần Y, nếu Tần Y định giết anh thật, anh sẽ không còn cách để đối phó.

Anh muốn hỏi Tần Y rất nhiều chuyện, nhưng người đã đi rồi, tình trạng của Mã Siêu lại vô cùng nguy hiểm, giờ anh chỉ có thể chú tâm vào Mã Siêu.

Nhiệt độ nóng rực liên tục tràn ra từ người Mã Siêu, nhưng không nghiêm trọng như ban đầu nữa.

Thấy Mã Siêu đã chìm vào hôn mê, Dương Thanh không biết phải làm gì.

Bây giờ anh chỉ có thể gửi gắm hy vọng vào Phùng Tiểu Uyển, nếu ngay cả Phùng Tiểu Uyển cũng không có cách chữa cho Mã Siêu, Mã Siêu sẽ xong đời mất.

Anh không tin Mã Siêu đã thất bại, cũng không tin rằng Mã Siêu sẽ không thể vượt qua kiếp nạn này.

Lúc này, Lệ Trần cũng bước tới.
 
Chương 3926


Chương 3926

“Mã Siêu thế nào rồi?”

Lão nhìn Mã Siêu rồi lập tức quay sang Dương Thanh.

Dương Thanh lắc đầu, trầm giọng nói: “Tình hình vô cùng không ổn, phải nghĩ cách kìm hãm long mạch trong người cậu ấy, bằng không, cơ thể cậu ấy sẽ bị long mạch đốt cháy”.

Nếu người của giới Cổ Võ nghe thấy anh nói thế, chắc chắn họ sẽ vô cùng kinh ngạc.

Con đường đi đến đỉnh cao mà Lệ Trần cho Mã Siêu chọn chính là hấp thu hạch tâm của long mạch.

Hạch tâm của long mạch, ý nghĩa cũng như tên, có thể nói hạch tâm của long mạch là trái tim của long mạch, sau khi mất đi hạch tâm, long mạch cũng sẽ biến mất.

Hồi trước từng có cao thủ hàng đầu của giới Cổ Võ chém giết nhau vì long mạch.

Không ai ngờ bây giờ Mã Siêu lại đang hấp thu hạch tâm của một long mạch.

Vì mất đi long mạch, nên Tàng Thư Các đã sừng sững mấy trăm năm của Ma Tông mới sụp đổ.

Dương Thanh lại nhìn về phía Lệ Trần: “Tiền bối Bùi sao rồi ạ?”

Lệ Trần nghiêm nghị nói: “Bà ấy không sao, nghỉ ngơi một thời gian là sẽ hồi phục”.

Lúc này Dương Thanh mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Dù gì vết thương của Bùi Thiên Âm cũng do Tần Y gây ra.

Nhưng tại sao Tần Y lại như biến thành người khác thế?

Hơn nữa, trước đó Bùi Thiên Âm đã gọi Tần Y là Tuyết Nữ, còn quỳ trước mặt Tần Y.

Rõ ràng Bùi Thiên Âm biết trên người Tần Y đã xảy ra chuyện gì.

Dương Thanh có rất nhiều câu hỏi, nhưng bây giờ anh không có tâm trạng đi tìm hiểu những điều đó.

Giờ anh chỉ muốn đánh thức Mã Siêu.

Lúc này, sau khi trận chiến kết thúc, những người ngoài đang có mặt cũng rời khỏi Ma Tông.

Dương Thanh lập tức đưa Mã Siêu tới một tòa nhà ở Ma Tông.

Phùng Tiểu Uyển kiểm tra ngay cho Mã Siêu.

Một lúc lâu sau, Phùng Tiểu Uyển mới chẩn đoán xong, sắc mặt cô ta tái mét, trán rịn mồ hôi.

Dương Thanh vội hỏi: “Tiểu Uyển, anh Siêu của em sao rồi?”

Phùng Tiểu Uyển lắc đầu, mặt tái nhợt, nghiêm nghị nói với đôi mắt đỏ hoe: “Anh Thanh, y thuật của em không đủ, không thể chữa được cho anh ấy”.

Lời cô ta nói như tiếng sấm rền vang trong đầu Dương Thanh.

Có thể nói Phùng Tiểu Uyển là thần y lợi hại nhất mà anh tiếp xúc, ngay cả Phùng Tiểu Uyển cũng không cứu sống nổi Mã Siêu à?

Lệ Trần siết chặt nắm tay, mắt đỏ hoe: “Đều tại tôi, trước đó tôi không nên nói việc có thể đột phá bằng cách hấp thu hạch tâm của long mạch cho thằng bé”.

Phùng Tiểu Uyển chợt nói: “Anh Thanh, trong người anh Siêu có một nguồn nhiệt rất khủng khiếp, nếu giảm được nhiệt lượng này, có lẽ vẫn còn cơ hội”.

Nghe thấy thế, Dương Thanh như nhìn thấy hy vọng, lập tức vui mừng hỏi: “Phải làm thế nào thì mới giảm được nhiệt lượng trong người cậu ấy?”

Rõ ràng nhiệt lượng trong người Mã Siêu là do năng lượng của hạch tâm long mạch quá lớn, với cơ thể của Mã Siêu bây giờ, anh ta không chịu được năng lượng khổng lồ như vậy.

Thế nên năng lượng của hạch tâm long mạch mới đọng lại trong người Mã Siêu.
 
Chương 3927


Chương 3927

Đương nhiên, nếu Mã Siêu có thể hấp thu hết năng lượng của hạch tâm long mạch, thực lực của anh ta sẽ tăng vọt đến mức vô cùng đáng sợ.

Phùng Tiểu Uyển thoáng trầm tư rồi nói: “Nếu muốn trấn áp nhiệt lượng trong người anh Siêu, phải tìm kiếm vật cực lạnh, chỉ năng lượng trong vật cực lạnh mới có hy vọng giảm bớt nhiệt lượng đó”.

Dương Thanh bỗng nghĩ đến Tần Y, khí thế của Tần Y vô cùng lạnh lẽo.

Hay trong người Tần Y có vật cực lạnh?

Nghĩ tới đây, Dương Thanh vội nhìn về phía Lệ Trần bên cạnh: “Tiền bối Lệ, tiền bối Bùi đâu rồi? Tôi muốn gặp bà ấy!”

Nếu bây giờ muốn tìm được Tần Y, chỉ có thể thông qua Bùi Thiên Âm.

Lệ Trần nhíu mày, nhìn về phía Dương Thanh: “Cậu muốn tìm Tuyết Nữ qua Bùi Thiên Âm à?”

Dương Thanh gật đầu, trầm giọng nói: “Giờ chỉ có vật cực lạnh mới có thể kìm hãm sức mạnh của hạch tâm long mạch trong người Mã Siêu, hình như Tần Y đã được thừa kế sức mạnh cực lạnh nào đó, tôi đoán chắc cô ấy sẽ có vật cực lạnh”.

Lệ Trần lập tức im lặng, không biết đang lo lắng gì.

Một lúc lâu sau, Lệ Trần mới nhìn về phía Dương Thanh: “Dương Thanh, cách này không được đâu, vẫn nên tìm cách khác thì hơn!”

Dương Thanh lập tức cuống cả lên: “Bây giờ chỉ còn mỗi cách đó thôi, tại sao phải tìm cách khác chứ? Tiền bối, chẳng lẽ tiền bối biết điều gì à?”

Lệ Trần nói: “Cậu có nhớ trước đó Bùi Thiên Âm đã quỳ trước mặt Tần Y, gọi Tần Y là Tuyết Nữ không?”

Dương Thanh gật đầu, tuy lúc ấy tình hình của anh rất nguy hiểm, nhưng anh vẫn chú ý đến việc Bùi Thiên Âm quỳ trước mặt Tần Y.

Hồi nãy anh không nghĩ gì nhiều, nhưng bây giờ, sau khi bình tĩnh lại, anh mới nhận ra Bùi Thiên Âm vừa quỳ trước mặt Tần Y.

Chẳng phải Tần Y là đồ đệ của Bùi Thiên Âm ư? Sao tự dưng Bùi Thiên Âm lại quỳ trước Tần Y chứ?

Càng nghĩ, Dương Thanh càng kinh hãi hơn.

Dương Thanh nghiêm nghị nói: “Chẳng lẽ Tần Y đã bị linh hồn của cao thủ viễn cổ nào đó chiếm cơ thể à?”

Trước đó anh đã nghĩ đến khả năng này, dù sao linh hồn Ma Thần vẫn đang ở trong cơ thể anh.

May mà linh hồn Ma Thần cũng không có ý đồ gì với anh, thậm chí còn giúp anh đạt được huyết mạch của ba cao thủ chí tôn là Ma Thần viễn cổ, Thần Nữ và Nhân Vương.

May nhờ dung hợp với huyết mạch của ba cao thủ hàng đầu viễn cổ này, cơ thể anh mới mạnh đến mức đó, thực lực cũng tăng gấp mấy lần.

Trong lúc Dương Thanh đang suy nghĩ miên man, Lệ Trần bỗng lắc đầu, nói với vẻ mặt nặng nề: “Ở Thánh Cung có một phương pháp tu luyện được truyền lại, chỉ cung chủ và thánh nữ Thánh Cung mới có tư cách tu luyện nó, phương pháp tu luyện này được gọi là Luân Hồi Đạo, nếu tôi không đoán sai, Tần Y đang tu luyện theo cách đó”.

Dương Thanh nói với vẻ ngờ vực: “Luân Hồi Đạo? Nhưng chuyện này liên quan gì tới việc tôi muốn đi tìm Tần Y?”

Lệ Trần nói: “Có lẽ cậu không biết nhiều về Luân Hồi Đạo, nếu cậu biết sự đáng sợ của Luân Hồi Đạo, cậu sẽ hiểu tại sao tôi lại ngăn cậu đi tìm Tần Y”.
 
Chương 3928


Chương 3928

“Trước đó Bùi Thiên Âm đã quỳ trước mặt Tần Y, gọi đối phương là Tuyết Nữ, Tuyết Nữ chính là người tạo ra Thánh Cung, là cao thủ hàng đầu trong số các vị thần, đã đạt đến Thiên Cảnh Cửu Phẩm đỉnh phong, thậm chí có thể nói còn nửa bước nữa thôi là đối phương sẽ vượt qua Thiên Cảnh”.

“Nhưng khi vượt thiên kiếp ở thời kỳ viễn cổ, cô ta đã chết dưới thiên kiếp, không ngờ Luân Hồi Đạo đã bảo vệ được tính mạng của cô ta”.

“Thế nên bây giờ Tần Y không còn là cô ấy của kiếp này nữa, mà đã hoàn toàn dung hợp với Tuyết Nữ có ký ức của mấy kiếp luân hồi rồi!”

“Cô ta sẽ không bao giờ ra tay cứu Mã Siêu, nếu chọc giận cô ta, thậm chí cô ta sẽ lấy mạng cậu ấy!”

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Dương Thanh sững sờ.

Tần Y không còn là Tần Y nữa rồi ư?

Sao có thể chứ?

Nhưng nếu không phải thế, tại sao Bùi Thiên Âm lại gọi Tần Y là Tuyết Nữ?

Nếu anh đi tìm cô ta, cô ta sẽ giết anh thật à?

Dương Thanh nhìn Mã Siêu vẫn đang hôn mê, trên mặt tràn ngập vẻ đấu tranh.

Nếu Tần Y đúng là Tuyết Nữ – cao thủ hàng đầu thời viễn cổ, liệu cô ta còn nhận ra anh không?

Dương Thanh trầm tư một lát rồi cắn răng: “Tôi không tin cô ấy đã hoàn toàn quên mất tôi, cho dù cô ấy muốn giết tôi, tôi cũng phải đi gặp cô ấy!”

Cho dù không có chuyện của Mã Siêu, Dương Thanh cũng phải đi tìm Tần Y.

Lệ Trần thở dài, nói: “Nếu cậu nhất quyết muốn đi, tôi sẽ đi với cậu!”

Dương Thanh vội nói: “Tiền bối, tôi tự đến Thánh Cung cũng được”.

Lệ Trần nói: “Cứ yên tâm, có Bùi Thiên Âm rồi, không ai ở Thánh Cung dám làm gì tôi đâu”.

Đúng lúc này, Mục Thanh, Mạnh Khôn và Hồng Ma bước tới.

Hồng Ma nhìn Lệ Trần: “Sư phụ, chúng con đã khống chế những người quan trọng của Độc Tông, Thần Hành Tông và Bách Tộc”.

Lệ Trần nhìn quanh, lập tức nói: “Cứ nhốt họ lại, chờ ta quay về từ Thánh Cung rồi tính sau”.

“Vâng!”

Ba người vội đáp.

Lệ Trần nhìn về phía Dương Thanh: “Chúng ta đi thôi!”

Dương Thanh gật đầu, nhìn về phía Hồng Ma, Mục Thanh và Mạnh Khôn.

Mục Thanh và Mạnh Khôn đều bị thương nặng, vết thương của Hồng Ma lại càng nghiêm trọng hơn, chỉ còn chút khí thế yếu ớt, rõ ràng ông ta đã mất võ công rồi.

Những người này đều là cao thủ hàng đầu của Ma Tông, cho dù là ai gặp chuyện thì cũng sẽ khiến Ma Tông bị tổn thất nặng nề.

Dương Thanh nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Tiểu Uyển, em xem xem có thể giúp Hồng Ma khôi phục võ công không”.

Nghe thấy thế, Hồng Ma lập tức vui mừng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển bằng đôi mắt đỏ hoe.

Phùng Tiểu Uyển gật nhẹ đầu, nói: “Chắc vấn đề không quá lớn đâu, anh cứ yên tâm, em sẽ cố gắng chữa khỏi vết thương cho mọi người”.

Dương Thanh gật đầu, rời đi với Lệ Trần.

Hai người đi chưa được bao xa, Bách Lý Kinh Vân đã đuổi theo.
 
Chương 3929


Chương 3929

“Dương Thanh, cậu đừng manh động, đi tìm Tuyết Nữ vào lúc này thì chẳng khác nào tự tìm đường chết, cho dù là ở Thượng Giới giới Cổ Võ, Tuyết Nữ cũng là nhân vật đứng đầu trong truyền thuyết, sao cô ta có thể giúp cậu cứu người được?”

Bách Lý Kinh Vân chắn đường Dương Thanh và Lệ Trần, nghiêm nghị nói: “Đối với cậu bây giờ, chuyện quan trọng nhất không phải cứu người mà là nghĩ cách trốn đi”.

“Mã Siêu – anh em tốt của cậu đã giết Bách Lý Vọng Nhạc, chắc chắn gia tộc Bách Lý sẽ không bỏ qua cho các cậu”.

Dương Thanh thản nhiên nhìn về phía Bách Lý Kinh Vân: “Đây là chuyện của chúng tôi, không liên quan tới ông, nếu không muốn bị liên lụy, tốt nhất ông nên đi đi”.

Bách Lý Kinh Vân lập tức nổi giận: “Dương Thanh, rốt cuộc cậu có hiểu về sự mạnh mẽ của các thế lực hàng đầu giới Cổ Võ không thế? Gia tộc Bách Lý có cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong thật đấy, tôi thừa nhận thực lực của cậu rất mạnh, thiên phú cũng rất cao, nhưng với cậu bây giờ, nếu cao thủ Thiên Cảnh Tam Phẩm đỉnh phong của giới Cổ Võ đến, cậu có thể đối phó nổi à?”

“Giờ cậu chỉ còn cách đồng ý gia nhập Thủ Hộ Minh, trở thành thủ hộ thứ mười của Thủ Hộ Minh thì mới có thể tự bảo vệ mình, bảo vệ người bên cạnh cậu”.

Dương Thanh nhíu mày, nhìn Bách Lý Kinh Vân: “Tôi đã nói rất rõ, tôi không bao giờ gia nhập Thủ Hộ Minh! Ông có thể nói với tôi những lời này, tôi rất cảm ơn, nhưng xin ông rời đi cho!”

Cho dù thế nào, Bách Lý Kinh Vân cũng là một người bạn đáng để kết giao, nhưng Dương Thanh hiểu rõ tình cảnh của mình bây giờ, nếu anh làm bạn với Bách Lý Kinh Vân thì chẳng khác nào đang hại ông ta hết.

Không phải anh chưa từng nghĩ đến chuyện muốn gia nhập Thủ Hộ Minh, nhưng anh không tin nổi Thủ Hộ Minh, cho dù anh gia nhập Thủ Hộ Minh thật thì cũng phải chờ tới lúc anh thực sự hiểu rõ thế lực này, phải xác định Thủ Hộ Minh đáng để anh gia nhập thì anh mới đồng ý.

Ít nhất bây giờ, anh vẫn chưa có ý định gia nhập.

Đối với anh bây giờ, chuyện quan trọng nhất là kìm hãm sức mạnh của hạch tâm long mạch trong người Mã Siêu.

“Tôi sẽ không trơ mắt nhìn cậu đi chịu chết đâu, muốn đi tìm Tuyết Nữ cũng được, đánh bại tôi đã rồi tính!”

Bách Lý Kinh Vân quát, lao tới chỗ Dương Thanh.

Thấy Bách Lý Kinh Vân lao tới chỗ mình, Dương Thanh nhíu mày, đang định ra tay thì Lệ Trần đã xông lên trước anh, còn nói: “Cứ giao cho tôi, cậu nghĩ cách khôi phục thực lực đi”.

Khi mất kiểm soát trước đó, Mã Siêu đã đánh Dương Thanh bị thương nặng, giờ Dương Thanh lại vội đến Thánh Cung tìm Tần Y, nên vết thương vẫn chưa kịp hồi phục.

Thấy Lệ Trần ngăn cản Bách Lý Kinh Vân, Dương Thanh cũng không khách sáo, lập tức ngồi xếp bằng, vận chuyển Chiến Thần Quyết, sức mạnh huyết mạch mạnh mẽ giúp vết thương của anh nhanh chóng hồi phục.

“Cút đi!”

Bách Lý Kinh Vân đấm về phía Lệ Trần, giận dữ quát: “Ông không phải đối thủ của tôi, để tôi đánh với Dương Thanh một trận!”

Lệ Trần hừ lạnh: “Cậu và tôi đều mới bước vào Thiên Cảnh, cậu khẳng định tôi không phải đối thủ của cậu à?”

Sau khi dứt lời, Lệ Trần lại tung đòn tấn công.

“Ầm!”

Đòn đánh của hai người va vào nhau, Lệ Trần và Bách Lý Kinh Vân đều lùi lại, Lệ Trần lùi chín bước, còn Bách Lý Kinh Vân chỉ lùi năm bước.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom