Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chiến Thần Ở Rể

Chương 3828


Chương 3828

Khi tinh huyết vào người anh, sức mạnh hủy diệt cũng bùng nổ từ cơ thể anh, khiến mọi thứ xung quanh hóa thành bột mịn.

Cơn đau dữ dội lan khắp người Dương Thanh.

“A!”

Dương Thanh không khỏi hét lên đau đớn.

Sức mạnh khủng khiếp hơn nữa bùng nổ xung quanh anh.

Đúng lúc này, linh khí trên xương của Thần Nữ và Nhân Vương bỗng rung lên.

“Ầm!”

“Ầm!”

Ngay sau đó, linh khí rời khỏi bộ xương, xương của Thần Nữ và Nhân Vương lập tức nát vụn, hóa thành bột mịn.

Ở nơi mà hai bộ xương biến mất xuất hiện hai giọt tinh huyết.

“Không ổn rồi!”

Ma Thần viễn cổ bỗng hoảng sợ nói: “Cậu ta sắp hấp thu cả tinh huyết của Thần Nữ và Nhân Vương!”

Dương Thanh đang bị tinh huyết của Ma Thần viễn cổ hành hạ đến mức đau không muốn sống, không hề chú ý đến việc tinh huyết của Thần Nữ và Nhân Vương cũng đang chủ động bay về phía mình.

Nghe thấy Ma Thần viễn cổ nói thế, Thần Nữ và Nhân Vương đều có vẻ kinh hãi.

Nhân Vương gật đầu: “Đúng thật, trừ người ở nơi đó ra, sao lại xuất hiện huyết mạch có thể kìm hãm huyết mạch của ba chúng ta chứ”.

Trong lúc ba cao thủ hàng đầu trò chuyện, Dương Thanh đã bắt đầu hấp thu tinh huyết của Nhân Vương.

Cơn đau dữ dội khiến Dương Thanh sống không bằng chết.

Anh thấy cơ thể anh như bị thiêu đốt, huyết mạch anh đang cháy từ trong ra ngoài.

Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh vẫn chưa cải tạo xương cốt xong, vẫn chìm trong đau đớn.

Trong lúc Dương Thanh đang cải tạo xương cốt, ở dinh thự Vân Phong tại Yến Đô, Chiêu Châu.

Tống Tả lo lắng nói: “Đã đi bao ngày rồi, sao cậu Thanh vẫn chưa về nhỉ? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”

Trong biệt thự rộng lớn, trừ anh em nhà họ Tống, còn có Phùng Tiểu Uyển, Ngải Lâm, Hoài Lam và Phùng Giai Di.

Lúc này, mọi người đều có vẻ lo lắng.

Phùng Tiểu Uyển cười nói: “Anh Thanh đã nói chẳng mấy nữa sẽ về, chắc chắn sẽ không nuốt lời đâu, chúng ta cứ chờ thêm, không chừng tối nay, anh Thanh và anh Siêu sẽ về đấy”.

Tuy cô ta đang mỉm cười, nhưng ai cũng có thể nhận ra nụ cười của cô ta rất miễn cưỡng, rõ ràng là đang cố tình nói theo hướng tốt để an ủi mọi người.

Thật ra cô ta mới là người lo cho Dương Thanh nhất.

Đúng lúc này, khí thế khủng khiếp bỗng bao trùm lấy dinh thự Vân Phong.

Mọi người đều kinh hãi.

“Ai thế?”

Anh em nhà họ Tống đứng phắt dậy, hai người đều có vẻ nghiêm nghị.
 
Chương 3829


Chương 3829

Vì họ đã cảm nhận được người tới không có ý tốt, khí thế của đối phương vô cùng mạnh mẽ, có thể dễ dàng áp đảo họ, họ không thể cảm nhận được rốt cuộc đối phương có cấp bậc gì.

Hoài Lam và Phùng Giai Di cũng đứng dậy, họ cũng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nếu có kẻ địch mạnh thật, họ cũng sẽ tham gia chiến đấu.

Tuy Phùng Tiểu Uyển và Ngải Lâm không phải người luyện võ, nhưng cũng đã cảm nhận được áp lực khiến người ta ngạt thở.

“Oe…”

Bé Tĩnh An đang ngủ say như cảm nhận được áp lực, lập tức òa khóc.

Ngải Lâm vội ôm chặt bé Tĩnh An.

Ngay sau đó, một bóng người xuất hiện trong phòng khách như bóng ma.

Những người đang có mặt trong phòng khách đều rất kinh hãi, vì họ không biết người này đã xuất hiện thế nào, đối phương như thuấn di vào đây.

Đối phương mặc trường bào màu xám, đi giày vải màu đen, đứng chắp tay trong phòng khách.

“Không biết tiền bối là ai? Tới đây có chuyện gì?”

Tống Tả cố kìm nén sự sợ hãi, hỏi.

Lão ta có thể cảm nhận được, chẳng những cảnh giới của đối phương cao mà tuổi cũng rất lớn.

Đối phương không thèm nhìn Tống Tả, chỉ nhìn mấy cô gái, chợt hỏi: “Ai là Phùng Tiểu Uyển?”

Nghe thấy lão già áo xám nói thế, mọi người đều thầm giật mình.

Không ngờ đối phương lại nhắm vào Phùng Tiểu Uyển, người khác không rõ tầm quan trọng của Phùng Tiểu Uyển, nhưng họ thì có, Phùng Tiểu Uyển là luyện đan sư duy nhất có thể luyện chế đan dược trên đời.

Từ thái độ của lão già áo xám, có thể đoán được, rất có thể lão ta tới từ giới Cổ Võ.

Cao thủ đến từ giới Cổ Võ hỏi về Phùng Tiểu Uyển, rõ ràng đã biết bí mật Phùng Tiểu Uyển là luyện đan sư rồi.

Phản ứng của mọi người đã cho thấy Phùng Tiểu Uyển là ai.

Lão già bỗng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, híp mắt: “Cô chính là Phùng Tiểu Uyển à?”

Phùng Tiểu Uyển bị đối phương nhìn chằm chằm vào, cảm thấy rất mất tự nhiên, nhưng vẫn gật đầu: “Tiền bối tìm tôi có chuyện gì ạ?”

Lão già áo xám bỗng lấy một lọ sứ trắng ra, khi thấy đối phương lấy lọ sứ đó ra, mọi người trong phòng khách đều có vẻ lo lắng.

Bởi vì họ nhận ra lọ sứ trắng này, hơn nữa còn rất quen thuộc với nó, đây chính là loại lọ đặc biệt mà Phùng Tiểu Uyển dùng để đựng đan dược, lão già áo xám cầm lọ sứ trắng mà Phùng Tiểu Uyển đựng đan dược, điều đó đã cho thấy vấn đề.

Lão già áo xám hỏi: “Đan dược trong lọ này là do cô luyện chế à?”

Phùng Tiểu Uyển lập tức căng thẳng, vội nói: “Đây là do ông nội tôi luyện chế, ông ấy để lại cho tôi”.

“Ha ha!”

Lão già áo xám cười lạnh, nói tiếp: “Cô nhóc, đừng hòng lừa tôi, ông cô đã chết hơn một năm, thời gian mà viên đan dược này được luyện chế thành công lại không quá một tháng, giờ cô lại bảo tôi đan dược này là do ông cô để lại cho cô à?”

Phùng Tiểu Uyển lập tức sững sờ, không ngờ đối phương còn biết cả chuyện ông nội cô ta đã qua đời hơn một năm.
 
Chương 3830


Chương 3830

Quả nhiên đối phương đã chuẩn bị trước khi đến.

“Cô nhóc, tốt nhất cô nên thành thật khai báo, rốt cuộc đan dược này có phải do cô luyện chế không? Nếu dám lừa tôi, tôi sẽ không khách sáo nữa!”

Lão già áo xám nói rồi bỗng khoát tay.

“Ầm!”

Sức mạnh khổng lồ bỗng xuất hiện, lao về phía anh em nhà họ Tống, tiếng va chạm nặng nề vang lên, hai người hộc máu, bay ra xa.

Điều khiến người ta khiếp sợ chính là lão già áo xám không hề chạm vào anh em nhà họ Tống, chỉ khoát tay thôi mà đã đánh trọng thương họ bằng khí kình.

“Ông Tống!”

Phùng Tiểu Uyển lập tức hô lên kinh hãi.

Phùng Giai Di và Hoài Lam đều có vẻ nghiêm nghị, chắn trước Ngải Lâm và bé Tĩnh An không có tu vi.

Sau khi đánh trọng thương anh em nhà họ Tống, lão già áo xám cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Phùng Tiểu Uyển: “Cô nhóc, sao rồi? Đã đồng ý nói cho tôi biết rốt cuộc đan dược này có phải do cô luyện chế không chưa?”

Mắt Phùng Tiểu Uyển đỏ hoe, cô ta tức giận nhìn chằm chằm vào lão già áo xám: “Ông quá đáng rồi! Đan dược này có do tôi luyện chế không thì liên quan gì tới ông chứ? Ông dựa vào đâu để đánh người?”

Lão già áo xám hừ lạnh: “Chỉ là sâu kiến của giới thế tục, đừng nói là đánh, cho dù tôi giết các người, ai làm gì được tôi? Cho cô mười giây cuối cùng để suy nghĩ, nếu vẫn không nói cho tôi biết đan dược này có phải do cô luyện chế không, tôi không thể làm gì khác ngoài việc giết hết mọi người ở đây đâu!”

Trong lúc nhất thời, áp lực khổng lồ bao trùm cả dinh thự Vân Phong.

Đám người trong phòng khách đều cảm nhận được áp lực khổng lồ, không sao thở nổi.

Bé Tĩnh An cũng òa khóc, cho dù Ngải Lâm dỗ kiểu gì cũng không nín.

Phùng Tiểu Uyển vô cùng lo lắng, cô ta biết rõ nếu chuyện cô ta là luyện đan sư lộ ra thì sẽ mang lại phiền phức lớn đến mức nào, nhưng nếu không nói, liệu lão già áo xám có giết hết mọi người không?

“Hết giờ rồi, cô nghĩ kỹ chưa?”

Mười giây ngắn ngủi nhanh chóng trôi đi, lão già áo xám chợt nói.

Lão ta nói rồi bỗng nhìn về phía bé Tĩnh An.

Ngải Lâm lập tức căng thẳng ôm chặt lấy bé Tĩnh An.

“Nếu cô không nói cho tôi, tôi sẽ ra tay với thằng nhóc này trước”.

Lão già áo xám chợt nói.

Sau khi dứt lời, lão ta đã xuất hiện bên cạnh Ngải Lâm, Ngải Lâm chỉ thấy tay mình bỗng mất sức, ngay sau đó, bé Tĩnh An trong lòng cô ấy đã xuất hiện trên tay lão già áo xám.

“Con ơi!”

Ngải Lâm lập tức hô lên đau đớn, bật khóc: “Mau trả con cho tôi!”

Ba bóng mờ đang lơ lửng quanh Dương Thanh, trơ mắt nhìn xương của Thần Nữ và Nhân Vương hóa thành tinh huyết, bay về phía Dương Thanh.

Nói đúng hơn, tinh huyết của họ bị huyết mạch cuồng hóa do Dương Thanh kích hoạt chủ động thu hút.

Thần Nữ nghiêm nghị nói: “Tinh huyết của Ma Thần viễn cổ đã khiến cậu ta khó mà chịu nổi rồi, nếu hấp thu thêm tinh huyết của Thần Nữ và Nhân Vương, sao cậu ta chịu được đây?”
 
Chương 3831


Chương 3831

Nhân Vương cũng nghiêm nghị nhìn chằm chằm vào Dương Thanh: “Có lẽ cậu ta chỉ thu hút tinh huyết của tôi và Thần Nữ, chứ không thể hấp thu”.

Như muốn đáp lại Nhân Vương, Nhân Vương vừa dứt lời, tinh huyết của Thần Nữ và Nhân Vương đã tới trước mặt Dương Thanh, chủ động bay vào miệng Dương Thanh.

Lúc này, Dương Thanh như có sức hút cực mạnh với tinh huyết, tinh huyết của Thần Nữ và Nhân Vương lập tức bị anh nuốt chửng.

“Ầm!”

Sức mạnh cuồng bạo bùng nổ từ người Dương Thanh, lan khắp xung quanh như sóng năng lượng.

Cả vùng đất mai táng thần bị luồng sức mạnh này lật tung.

“A…”

Dương Thanh hét lên thảm thiết.

Anh có thể cảm nhận rõ, sau khi hấp thu tinh huyết, cơ thể anh như bắt đầu cháy hừng hực, xương cốt bị sức mạnh của tinh huyết phá nát.

Sau khi tinh huyết phá nát xương cốt anh, người anh mềm nhũn, hoàn toàn biến thành người tàn phế.

Nhưng đây mới chỉ là bắt đầu, ngay sau đó, sức mạnh khổng lồ từ tinh huyết đã dần xâm nhập vào xương cốt nát vụn của anh, dưới sự tác động của tinh huyết, xương cốt vỡ nát lại chậm rãi tái tạo.

Nhưng cơn đau khi tái tạo xương cốt vượt xa cơn đau khi tinh huyết phá nát xương cốt anh.

Khắp vùng đất mai táng thần tràn ngập tiếng hét thảm thiết của Dương Thanh.

Anh đã trải qua rất nhiều đau đớn, nhưng đây là lần đầu tiên cơn đau dữ dội thế này.

Cơn đau này khiến anh có cảm giác sống không bằng chết.

Ba cao thủ hàng đầu trơ mắt nhìn Dương Thanh chịu đau đớn, không sao hỗ trợ được.

Ma Thần viễn cổ lo lắng nói: “Đây chỉ là bắt đầu, đau đớn thực sự còn ở phía sau”.

Nhân Vương gật đầu, trầm giọng nói: “Tinh huyết của tôi và Thần Nữ mới bị cậu ta hấp thu, chưa có gì thay đổi, bây giờ chỉ có tinh huyết của ông đang cải tạo xương cốt của cậu ta, tôi đoán, sau khi tinh huyết của ông cải tạo xương cốt của cậu ta xong, tinh huyết của tôi và Thần Nữ cũng sẽ lần lượt cải tạo xương cốt của cậu ta”.

Thần Nữ kinh hãi nói: “Sao có thể chứ? Huyết mạch của ba tộc Nhân – Ma – Thần chưa bao giờ xuất hiện ở một người”.

Nhân Vương nhìn Thần Nữ, nghiêm nghị nói: “Bây giờ, tinh huyết của chúng ta đã bị huyết mạch của cậu ta hấp thu, tuy tinh huyết của tôi chưa bị cậu ta luyện hóa, nhưng cũng đã cho thấy vấn đề, ít nhất tinh huyết của chúng ta cũng không bài xích nhau khi ở trong cơ thể cậu ta”.

Ma Thần viễn cổ cũng nói: “Nhân Vương nói không sai, có lẽ huyết mạch của cậu ta có thể chịu được tinh huyết của chúng ta thật, nếu cậu ta thành công, đây chính là người duy nhất giữa trời đất có huyết mạch của ba cao thủ hàng đầu”.

Nhân Vương nói: “Nói đúng hơn, cậu ta có huyết mạch của bốn cao thủ hàng đầu, đừng quên, trong người cậu ta còn huyết mạch cuồng hóa nữa”.

Ma Thần viễn cổ ngừng mấy giây rồi nhìn Dương Thanh, trầm giọng nói: “Có lẽ vẫn còn huyết mạch thứ năm!”

“Thứ năm?”

“Không thể nào!”

Nhân Vương và Thần Nữ lần lượt chất vấn.

Ma Thần viễn cổ nói: “Bốn tộc Nhân – Ma – Thần – Cuồng được gọi là bốn huyết mạch chí tôn của giới Cổ Võ, thông thường, bốn huyết mạch này cùng cấp bậc, không ai mạnh hơn ai, cũng không có chuyện huyết mạch này hấp thu huyết mạch khác, nhưng bây giờ, tinh huyết của tôi lại bị huyết mạch của cậu ta hấp thu, chứ không phải là dung hợp với huyết mạch cuồng hóa của cậu ta”.
 
Chương 3832


Chương 3832

“Tình huống này cho thấy, huyết mạch của cậu ta có tác dụng kìm hãm huyết mạch của tôi, thế nên mới có thể hấp thu huyết mạch của tôi, bây giờ, thứ đang cải tạo xương cốt cậu ta không phải tinh huyết của tôi, mà là huyết mạch của cậu ta sau khi hấp thu huyết mạch của tôi”.

“Nhân Vương nghi ngờ, tinh huyết của chúng ta sẽ lần lượt cải tạo xương cốt cho Dương Thanh, còn tôi đoán, huyết mạch của Dương Thanh vẫn chưa hấp thu hết tinh huyết của tôi, nên chưa thôn tính tinh huyết của Nhân Vương và Thần Nữ, chỉ thu hút trước, đến khi cậu ta cần thì có thể hấp thu bất cứ lúc nào”.

Nghe thấy Ma Thần viễn cổ nói thế, Nhân Vương và Thần Nữ kinh ngạc đến mức sững sờ.

Hồi nãy họ không chú ý tới, nhưng sau khi nghe Ma Thần viễn cổ nói xong, họ đã thận trọng cảm nhận, đúng như Ma Thần viễn cổ nói, không chỉ mình tinh huyết của Ma Thần viễn cổ đang cải tạo xương cốt của Dương Thanh, mà có một sức mạnh huyết mạch mạnh hơn đang làm điều đó.

Nếu miêu tả hình tượng hơn, tinh huyết của Ma Thần viễn cổ chỉ là “nhân vật phụ”, còn huyết mạch của Dương Thanh mới là “nhân vật chính”.

Hoặc huyết mạch của Dương Thanh sẽ là “bác sĩ mổ chính”, còn tinh huyết của Ma Thần viễn cổ chỉ là “y tá” đưa dao phẫu thuật cho bác sĩ mổ chính.

Còn tinh huyết của Thần Nữ và Nhân Vương thì là bệnh nhân đang chờ phối hợp với huyết mạch của Dương Thanh để được chữa trị.

Không những thế, họ còn phát hiện, tinh huyết của họ vô cùng ngoan ngoãn khi ở trong người Dương Thanh, đang núp tại một góc nhỏ, chờ lệnh bất cứ lúc nào.

Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh vẫn đang chịu cơn đau khi cải tạo xương cốt.

Nhưng tinh huyết của Ma Thần viễn cổ đã tiêu hao gần hết, mà xương cốt của Dương Thanh mới chỉ được cải tạo gần nửa.

Ma Thần viễn cổ khiếp sợ nói: “Tinh huyết của tôi chỉ có thể miễn cưỡng cải tạo gần nửa xương cốt của cậu ta ư, rốt cuộc cậu ta có thể chất gì thế?”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Đúng lúc lão ta dứt lời, huyết mạch của Nhân Vương đang “trốn” trong người Dương Thanh bỗng bị một sức mạnh khổng lồ hấp thu, tiến vào huyết mạch của Dương Thanh.

“A…”

Cơn đau dữ dội hơn ập tới, người Dương Thanh run bần bật, cơn đau này vượt xa lúc anh vượt thiên kiếp bằng cơ thể.

Tuy rất đau đớn, nhưng anh có thể cảm nhận rõ xương cốt của mình đang không ngừng hồi phục.

Nhân Vương và Thần Nữ đều có vẻ kinh hãi, mãi vẫn chưa hoàn hồn.

Chẳng biết bao lâu sau, Nhân Vương mới nhìn về phía Ma Thần viễn cổ: “Xem ra ông đoán đúng, trong cơ thể cậu ta vẫn còn huyết mạch mạnh hơn, chính huyết mạch mạnh hơn này đã hấp thu tinh huyết của chúng ta”.

Thần Nữ ngờ vực hỏi: “Nhưng rốt cuộc là huyết mạch gì mà có thể hấp thu tinh huyết của chúng ta cùng lúc? Tại sao tôi chưa nghe nói đến bao giờ?”

Ma Thần viễn cổ bỗng trở nên nghiêm túc, trầm giọng nói: “Có lẽ cậu ta đến từ nơi đó!”

Hành động của lão già áo xám khiến mọi người vô cùng tức giận.

“Ngừng tay!”

Tống Tả giận dữ nghiến răng nghiến lợi: “Dù gì ông cũng là cao thủ đến từ giới Cổ Võ, thế mà lại định ra tay với một đứa bé, không thấy quá đáng à?”
 
Chương 3833


Chương 3833

Lão già áo xám không hề nhận ra hành động của mình trơ trẽn đến mức nào.

Lão ta cười lạnh, nhìn chằm chằm vào Tống Tả: “Tôi chỉ thấy thằng nhóc này rất đáng yêu thôi, sao ông lại bảo tôi ra tay với nó?”

“Nhưng nếu ông đã nói thế mà tôi không làm gì thằng nhóc này thì cũng không thích hợp lắm nhỉ?”

Lão ta nói rồi nắm cổ áo bé Tĩnh An, xách bé Tĩnh An lên.

“Oe…”

Bé Tĩnh An òa khóc.

Ngải Lâm quỳ xuống, khóc lóc van xin: “Con à! Con của tôi! Mau trả con cho tôi, xin ông trả con cho tôi đi mà!”

Lão già áo xám vẫn không nhúc nhích, cười ha hả: “Các người nói xem, nếu tôi ném thằng nhóc từ độ cao này thì sẽ xảy ra chuyện gì?”

Lão ta như ác ma đang xách bé Tĩnh An bằng một tay, lời lão ta nói khiến người ta sởn tóc gáy.

“Tôi nói!”

Đúng lúc này, Phùng Tiểu Uyển không nhịn được nữa, nói lớn.

Nghe thấy thế, mọi người đều nhìn về phía cô ta.

Lão già áo xám cũng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, cười híp mắt: “Cô nghĩ kỹ rồi chứ?”

Phùng Tiểu Uyển nói với đôi mắt đỏ hoe: “Đúng vậy, đây là đan dược do tôi luyện chế, xin ông tha cho bé Tĩnh An”.

Nhận được câu trả lời mà mình muốn, lão già áo xám lập tức phá lên cười, kích động nói: “Không ngờ ở thế tục vẫn còn luyện đan sư, đúng là khiến người ta kinh ngạc!”

Lão ta nói rồi nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Nhưng cô chứng minh mình biết luyện đan kiểu gì?”

Phùng Tiểu Uyển nói: “Bây giờ tôi có thể luyện chế đan dược trước mặt ông”.

“Được!”

Lão già áo xám nói ngay: “Đã vậy, bây giờ cô luyện chế ngay một viên đan dược cho tôi, chỉ cần cô thành công, tôi sẽ bỏ qua cho đám người này, bằng không…”

Nói đến đây, lão ta lạnh lùng nhìn quanh rồi nói: “Tất cả các người đều sẽ phải chết!”

Lão ta nói rồi đưa bé Tĩnh An cho Ngải Lâm.

Lúc này đám người mới thầm thở phào nhẹ nhõm.

Với thực lực của lão già áo xám, nếu lão ta định giết hết họ thì họ không phản kháng nổi.

Trong số họ, anh em nhà họ Tống có thực lực mạnh nhất còn không đỡ nổi một đòn từ đối phương, tất cả họ cộng lại cũng không làm nên trò trống gì.

Phùng Tiểu Uyển cũng không chần chừ, lập tức dẫn lão già áo xám vào phòng luyện đan.

Anh em nhà họ Tống và đám người ở lại phòng khách, lúc này ai cũng có vẻ lo lắng.

“Cô Hoài Lam, giờ nên làm gì đây? Một khi bí mật Tiểu Uyển là luyện đan sư bị lộ, chắc chắn con bé sẽ bị đưa đến giới Cổ Võ, dù sao cho dù là ở giới Cổ Võ thì cũng không có nhiều luyện đan sư”.

Tống Tả bỗng nhìn về phía Hoài Lam, hỏi.

Hoài Lam rất thông minh, nhiều khi suy nghĩ của cô ta có thể mang lại tác dụng lớn.

Trong lúc nhất thời, mọi người đều nhìn về phía Hoài Lam.

Khuôn mặt xinh đẹp của Hoài Lam vô cùng nghiêm nghị, cô ta trầm giọng nói: “Rõ ràng lão già áo xám đến từ giới Cổ Võ, hơn nữa còn nhắm vào Tiểu Uyển, bây giờ Tiểu Uyển đã để lộ bí mật mình là luyện đan sư để cứu chúng ta, sau khi em ấy luyện chế đan dược thành công, chắc chắn em ấy sẽ bị lão già áo xám đưa đi”.
 
Chương 3834


Chương 3834

“Đây là chuyện không thể thay đổi được, đã vậy, chúng ta chỉ có thể nghĩ cách khác để cứu Tiểu Uyển”.

Ngải Lâm hỏi với đôi mắt đỏ hoe: “Lam à, cô có cách gì không?”

Hoài Lam suy tư một lát rồi nói: “Tạm thời tôi vẫn chưa có cách gì, chúng ta chỉ có thể chờ anh Thanh về rồi nghĩ cách cứu Tiểu Uyển”.

“Nhưng mọi người cứ yên tâm, nếu Tiểu Uyển là luyện đan sư, chắc chắn đối phương sẽ bảo vệ Tiểu Uyển sau khi đưa Tiểu Uyển tới giới Cổ Võ, dù sao ở giới Cổ Võ cũng rất ít luyện đan sư, Tiểu Uyển còn trẻ mà đã có thể luyện chế đan dược, có ở chỗ nào của giới Cổ Võ thì cũng sẽ được trọng dụng hết mực”.

“Bây giờ anh Thanh vẫn chưa về, chúng ta không có cách để ngăn cản đối phương, giờ đành nén giận, phải tự bảo vệ thì mới có thể giảm bớt một số phiền phức không cần thiết cho anh Thanh”.

Nghe thấy Hoài Lam nói thế, mọi người đều im lặng.

Nếu bảo họ trơ mắt nhìn lão già áo xám đưa Phùng Tiểu Uyển đi, họ rất không cam lòng.

Nhưng họ không làm gì được, lão già áo xám quá mạnh, không phải người mà họ có thể lay chuyển.

Nếu họ cứ cố ngăn cản thì sẽ bị đối phương giết chết.

“Nếu đã không ngăn được thì cứ làm theo lời cô Hoài Lam, nén giận trước, đến khi cậu Thanh về thì lại nghĩ cách cứu Tiểu Uyển, nhưng mọi người cứ yên tâm, với thực lực và thiên phú của cậu Thanh, cho dù đến giới Cổ Võ thì cũng sẽ là thiên tài được các thế lực chủ động mời chào”.

Tống Hữu nhìn quanh, nói: “Cho dù bây giờ cậu Thanh vẫn chưa thể đối đầu với các thế lực Cổ Võ của giới Cổ Võ, nhưng tôi tin chẳng mấy nữa, cậu ấy sẽ khiến các thế lực của giới Cổ Võ kính nể”.

Từng giây từng phút trôi đi, Phùng Tiểu Uyển đã đưa lão già áo xám vào phòng luyện đan nửa tiếng nhưng vẫn chưa ra ngoài.

Thông thường, sau khoảng nửa tiếng, Phùng Tiểu Uyển sẽ luyện chế đan dược thành công.

Trong lúc đám người đang cuống cả lên, tiếng cười sang sảng bỗng vang lên từ phòng luyện đan: “Ha ha ha ha! Thành công rồi! Không ngờ cô lại luyện chế được đan dược thật, tốt quá, ha ha ha ha!”

Phùng Tiểu Uyển và lão già áo xám nhanh chóng đi ra khỏi phòng luyện đan, nét mặt tàn nhẫn của lão già áo xám đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là nụ cười.

Lão ta cười nói: “Hồi nãy đã đắc tội, mong các vị không so đo với tôi”.

Trước đó lão ta còn định giết hết mọi người, giờ bỗng đổi thái độ.

Đám người không trả lời.

Phùng Tiểu Uyển lạnh lùng nhìn về phía đối phương: “Ông đã xác định tôi có thể luyện chế đan dược, còn việc gì không? Nếu không thì mời ông rời khỏi nơi này!”

Lão già áo xám cười ha hả: “Cô Phùng, có việc này, tôi cần thương lượng với cô một chút”.

Phùng Tiểu Uyển không nói gì, lạnh lùng nhìn đối phương.

Lão già áo xám cười nói: “Đúng rồi, tôi suýt quên tự giới thiệu, tôi là Vương Côn, đến từ gia tộc Bách Lý ở giới Cổ Võ, lần này tôi đến tìm cô Phùng theo lệnh”.

“Tôi đại diện cho gia tộc Bách Lý, chân thành mời cô Phùng đến gia tộc Bách Lý một chuyến, nhưng cô Phùng cứ yên tâm, chắc chắn gia tộc Bách Lý sẽ không làm khó cô, chỉ là chủ của gia tộc tôi muốn gặp cô thôi”.

Sắc mặt của những người trong phòng vô cùng khó coi.
 
Chương 3835


Chương 3835

Đương nhiên họ sẽ không tin lão già áo xám, nếu Phùng Tiểu Uyển bị đưa đến gia tộc Bách Lý thật thì còn về được ư?

Phùng Tiểu Uyển nhìn chằm chằm vào Vương Côn, hỏi: “Tôi được từ chối không?”

Vương Côn đáp một cách dứt khoát: “Không được!”

Nghe thấy Ma Thần viễn cổ nói thế, Thần Nữ và Nhân Vương đều có vẻ kinh hãi.

Nhân Vương gật đầu: “Đúng thật, trừ người ở nơi đó ra, sao lại xuất hiện huyết mạch có thể kìm hãm huyết mạch của ba chúng ta chứ”.

Trong lúc ba cao thủ hàng đầu trò chuyện, Dương Thanh đã bắt đầu hấp thu tinh huyết của Nhân Vương.

Cơn đau dữ dội khiến Dương Thanh sống không bằng chết.

Anh thấy cơ thể anh như bị thiêu đốt, huyết mạch anh đang cháy từ trong ra ngoài.

Từng giây từng phút trôi đi, Dương Thanh vẫn chưa cải tạo xương cốt xong, vẫn chìm trong đau đớn.

Trong lúc Dương Thanh đang cải tạo xương cốt, ở dinh thự Vân Phong tại Yến Đô, Chiêu Châu.

Tống Tả lo lắng nói: “Đã đi bao ngày rồi, sao cậu Thanh vẫn chưa về nhỉ? Sẽ không xảy ra chuyện gì chứ?”

Trong biệt thự rộng lớn, trừ anh em nhà họ Tống, còn có Phùng Tiểu Uyển, Ngải Lâm, Hoài Lam và Phùng Giai Di.

Lúc này, mọi người đều có vẻ lo lắng.

Phùng Tiểu Uyển cười nói: “Anh Thanh đã nói chẳng mấy nữa sẽ về, chắc chắn sẽ không nuốt lời đâu, chúng ta cứ chờ thêm, không chừng tối nay, anh Thanh và anh Siêu sẽ về đấy”.

Tuy cô ta đang mỉm cười, nhưng ai cũng có thể nhận ra nụ cười của cô ta rất miễn cưỡng, rõ ràng là đang cố tình nói theo hướng tốt để an ủi mọi người.

Thật ra cô ta mới là người lo cho Dương Thanh nhất.

Đúng lúc này, khí thế khủng khiếp bỗng bao trùm lấy dinh thự Vân Phong.

Mọi người đều kinh hãi.

“Ai thế?”

Anh em nhà họ Tống đứng phắt dậy, hai người đều có vẻ nghiêm nghị.

Vì họ đã cảm nhận được người tới không có ý tốt, khí thế của đối phương vô cùng mạnh mẽ, có thể dễ dàng áp đảo họ, họ không thể cảm nhận được rốt cuộc đối phương có cấp bậc gì.

Hoài Lam và Phùng Giai Di cũng đứng dậy, họ cũng là cao thủ Siêu Phàm Cảnh, nếu có kẻ địch mạnh thật, họ cũng sẽ tham gia chiến đấu.

Tuy Phùng Tiểu Uyển và Ngải Lâm không phải người luyện võ, nhưng cũng đã cảm nhận được áp lực khiến người ta ngạt thở.

“Oe…”

Bé Tĩnh An đang ngủ say như cảm nhận được áp lực, lập tức òa khóc.

Ngải Lâm vội ôm chặt bé Tĩnh An.

Ngay sau đó, một bóng người xuất hiện trong phòng khách như bóng ma.

Những người đang có mặt trong phòng khách đều rất kinh hãi, vì họ không biết người này đã xuất hiện thế nào, đối phương như thuấn di vào đây.

Đối phương mặc trường bào màu xám, đi giày vải màu đen, đứng chắp tay trong phòng khách.

“Không biết tiền bối là ai? Tới đây có chuyện gì?”
 
Chương 3836


Chương 3836

Tống Tả cố kìm nén sự sợ hãi, hỏi.

Lão ta có thể cảm nhận được, chẳng những cảnh giới của đối phương cao mà tuổi cũng rất lớn.

Đối phương không thèm nhìn Tống Tả, chỉ nhìn mấy cô gái, chợt hỏi: “Ai là Phùng Tiểu Uyển?”

Nghe thấy lão già áo xám nói thế, mọi người đều thầm giật mình.

Không ngờ đối phương lại nhắm vào Phùng Tiểu Uyển, người khác không rõ tầm quan trọng của Phùng Tiểu Uyển, nhưng họ thì có, Phùng Tiểu Uyển là luyện đan sư duy nhất có thể luyện chế đan dược trên đời.

Từ thái độ của lão già áo xám, có thể đoán được, rất có thể lão ta tới từ giới Cổ Võ.

Cao thủ đến từ giới Cổ Võ hỏi về Phùng Tiểu Uyển, rõ ràng đã biết bí mật Phùng Tiểu Uyển là luyện đan sư rồi.

Phản ứng của mọi người đã cho thấy Phùng Tiểu Uyển là ai.

Lão già bỗng nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển, híp mắt: “Cô chính là Phùng Tiểu Uyển à?”

Phùng Tiểu Uyển bị đối phương nhìn chằm chằm vào, cảm thấy rất mất tự nhiên, nhưng vẫn gật đầu: “Tiền bối tìm tôi có chuyện gì ạ?”

Lão già áo xám bỗng lấy một lọ sứ trắng ra, khi thấy đối phương lấy lọ sứ đó ra, mọi người trong phòng khách đều có vẻ lo lắng.

Bởi vì họ nhận ra lọ sứ trắng này, hơn nữa còn rất quen thuộc với nó, đây chính là loại lọ đặc biệt mà Phùng Tiểu Uyển dùng để đựng đan dược, lão già áo xám cầm lọ sứ trắng mà Phùng Tiểu Uyển đựng đan dược, điều đó đã cho thấy vấn đề.

Lão già áo xám hỏi: “Đan dược trong lọ này là do cô luyện chế à?”

Phùng Tiểu Uyển lập tức căng thẳng, vội nói: “Đây là do ông nội tôi luyện chế, ông ấy để lại cho tôi”.

“Ha ha!”

Lão già áo xám cười lạnh, nói tiếp: “Cô nhóc, đừng hòng lừa tôi, ông cô đã chết hơn một năm, thời gian mà viên đan dược này được luyện chế thành công lại không quá một tháng, giờ cô lại bảo tôi đan dược này là do ông cô để lại cho cô à?”

Phùng Tiểu Uyển lập tức sững sờ, không ngờ đối phương còn biết cả chuyện ông nội cô ta đã qua đời hơn một năm.

Quả nhiên đối phương đã chuẩn bị trước khi đến.

“Cô nhóc, tốt nhất cô nên thành thật khai báo, rốt cuộc đan dược này có phải do cô luyện chế không? Nếu dám lừa tôi, tôi sẽ không khách sáo nữa!”

Lão già áo xám nói rồi bỗng khoát tay.

“Ầm!”

Sức mạnh khổng lồ bỗng xuất hiện, lao về phía anh em nhà họ Tống, tiếng va chạm nặng nề vang lên, hai người hộc máu, bay ra xa.

Điều khiến người ta khiếp sợ chính là lão già áo xám không hề chạm vào anh em nhà họ Tống, chỉ khoát tay thôi mà đã đánh trọng thương họ bằng khí kình.

“Ông Tống!”

Phùng Tiểu Uyển lập tức hô lên kinh hãi.

Phùng Giai Di và Hoài Lam đều có vẻ nghiêm nghị, chắn trước Ngải Lâm và bé Tĩnh An không có tu vi.
 
Chương 3837


Chương 3837

Sau khi đánh trọng thương anh em nhà họ Tống, lão già áo xám cười híp mắt, nhìn chằm chằm vào Phùng Tiểu Uyển: “Cô nhóc, sao rồi? Đã đồng ý nói cho tôi biết rốt cuộc đan dược này có phải do cô luyện chế không chưa?”

Mắt Phùng Tiểu Uyển đỏ hoe, cô ta tức giận nhìn chằm chằm vào lão già áo xám: “Ông quá đáng rồi! Đan dược này có do tôi luyện chế không thì liên quan gì tới ông chứ? Ông dựa vào đâu để đánh người?”

Lão già áo xám hừ lạnh: “Chỉ là sâu kiến của giới thế tục, đừng nói là đánh, cho dù tôi giết các người, ai làm gì được tôi? Cho cô mười giây cuối cùng để suy nghĩ, nếu vẫn không nói cho tôi biết đan dược này có phải do cô luyện chế không, tôi không thể làm gì khác ngoài việc giết hết mọi người ở đây đâu!”

Trong lúc nhất thời, áp lực khổng lồ bao trùm cả dinh thự Vân Phong.

Đám người trong phòng khách đều cảm nhận được áp lực khổng lồ, không sao thở nổi.

Bé Tĩnh An cũng òa khóc, cho dù Ngải Lâm dỗ kiểu gì cũng không nín.

Phùng Tiểu Uyển vô cùng lo lắng, cô ta biết rõ nếu chuyện cô ta là luyện đan sư lộ ra thì sẽ mang lại phiền phức lớn đến mức nào, nhưng nếu không nói, liệu lão già áo xám có giết hết mọi người không?

“Hết giờ rồi, cô nghĩ kỹ chưa?”

Mười giây ngắn ngủi nhanh chóng trôi đi, lão già áo xám chợt nói.

Lão ta nói rồi bỗng nhìn về phía bé Tĩnh An.

Ngải Lâm lập tức căng thẳng ôm chặt lấy bé Tĩnh An.

“Nếu cô không nói cho tôi, tôi sẽ ra tay với thằng nhóc này trước”.

Lão già áo xám chợt nói.

Sau khi dứt lời, lão ta đã xuất hiện bên cạnh Ngải Lâm, Ngải Lâm chỉ thấy tay mình bỗng mất sức, ngay sau đó, bé Tĩnh An trong lòng cô ấy đã xuất hiện trên tay lão già áo xám.

“Con ơi!”

Ngải Lâm lập tức hô lên đau đớn, bật khóc: “Mau trả con cho tôi!”

Nghe thấy Khương Chiến nói thế, sắc mặt Vương Côn khó coi tới cực điểm.

Vương Côn lạnh lùng nói: “Tôi đã nói rất rõ rồi, cho dù chủ gia tộc họ Khương muốn gặp cô Phùng thì cũng phải chờ chủ gia tộc của tôi gặp cô Phùng đã”.

Tuy Khương Chiến là dòng chính nhà họ Khương, nhưng Vương Côn cũng không e dè vì thân phận của đối phương.

Phùng Tiểu Uyển cũng có vẻ kinh ngạc, cô ta cứ tưởng mình sẽ bị Vương Côn đưa đi, nào ngờ lại có thêm một cao thủ đến từ giới Cổ Võ.

Thấy Vương Côn từ chối, trong mắt Khương Chiến lóe lên sát khí mãnh liệt, ông ta lạnh lùng nói: “Nếu ông đã muốn chết, tôi sẽ giúp ông”.

Sau khi ông ta dứt lời, khí thế mạnh mẽ bùng nổ từ người ông ta, gần như cùng lúc đó, Khương Chiến cũng biến mất, lao tới chỗ Vương Côn.

Vương Côn đã chuẩn bị trước, đúng lúc Khương Chiến ra tay, lão ta cũng hành động.

“Ầm ầm ầm!”

Hai người điên cuồng giao chiến, khí thế khủng khiếp bùng nổ từ họ, liên tục lan ra xung quanh.

“Mọi người mau rời đi, thực lực của họ quá mạnh, chỉ uy lực còn sót lại từ trận chiến cũng đủ để đánh trọng thương mọi người đấy”.

Anh em nhà họ Tống vội bước lên, chắn trước đám người.

Họ là người luyện võ mà cũng cảm nhận được áp lực khổng lồ, nói gì đến người bình thường không hề có nền tảng võ thuật như Ngải Lâm và Phùng Tiểu Uyển.
 
Chương 3838


Chương 3838

Huống hồ còn có bé Tĩnh An.

Hơn nữa đây cũng là cơ hội tốt để Phùng Tiểu Uyển rời đi.

Hoài Lam hiểu ý của anh em nhà họ Tống, cô ta nhìn hai người đang chiến đấu, lập tức trầm giọng nói: “Trận chiến giữa họ sẽ kết thúc rất nhanh, họ đều muốn đưa Tiểu Uyển đi, cho dù giờ Tiểu Uyển rời đi thì cũng không thể thoát khỏi sự kiểm soát của họ”.

“Bí mật Tiểu Uyển là luyện đan sư đã bị lộ, nhà họ Khương cũng được, gia tộc Bách Lý cũng thế, chắc chắn đã có cao thủ Thiên Cảnh thực thụ đang quan sát chúng ta”.

Nghe thấy Hoài Lam nói thế, mọi người đều hít sâu một hơi, Phùng Giai Di nhíu mày: “Cao thủ Thiên Cảnh?”

Hoài Lam gật đầu: “Theo quy định của Thủ Hộ Minh, cao thủ trên Thiên Cảnh không được ra tay ở thế tục, nhưng giá trị của Tiểu Uyển quá lớn, giờ bí mật Tiểu Uyển là luyện đan sư đã bị lộ, nhà họ Khương và gia tộc Bách Lý đã tới, chắc chắn sẽ có cao thủ Thiên Cảnh đang âm thầm quan sát”.

Tống Tả gật đầu, trầm giọng nói: “Cô Hoài Lam nói không sai, thế lực nào ở giới Cổ Võ cũng sẽ rất coi trọng thân phận luyện đan sư của Tiểu Uyển, chắc chắn họ sẽ cử cao thủ Thiên Cảnh âm thầm quan sát”.

“Cho dù bây giờ chúng ta định giấu Tiểu Uyển đi thì cũng không có cơ hội, chúng ta không thể đối phó được bất kỳ thế lực nào ở giới Cổ Võ, nếu đã không đối phó được thì đành chịu đựng, may mà Tiểu Uyển có giá trị rất lớn với bất kỳ thế lực nào, cho dù con bé bị đưa đi đâu thì cũng sẽ không gặp nguy”.

Phùng Tiểu Uyển mỉm cười nhìn mọi người, nói: “Mọi người cứ yên tâm, em sẽ không sao đâu ạ”.

Cô ta nói rồi lại nhìn về phía Ngải Lâm: “Chị Lâm, chị mau đưa bé Tĩnh An đi đi, nếu cứ ở đây, hai người sẽ bị ảnh hưởng rất nhiều”.

“Ông Tống, hai ông cũng đi đi! Họ đều muốn đưa cháu về gia tộc của mình, cháu ở lại, chắc chắn sẽ không bị thương đâu”.

Tuy đám người không nỡ nhưng cũng hiểu, họ ở đây cũng không giúp được gì cho Phùng Tiểu Uyển, còn có thể bị thương nặng vì uy lực còn sót lại từ trận chiến.

Do đó, mọi người đều từ biệt Phùng Tiểu Uyển.

Sau thoáng chốc, trong dinh thự Vân Phong chỉ còn mình Phùng Tiểu Uyển và Khương Chiến, Vương Côn đang chiến đấu.

“Khương Chiến, cậu đừng quá đáng!”

Sau một đòn đánh, Vương Côn nghiến răng nghiến lợi: “Chuyện gì cũng phải có trước sau, tôi tìm được cô Phùng trước, phải để tôi đưa cô ấy về gia tộc Bách Lý”.

Khương Chiến hừ lạnh, khinh thường nhìn Vương Côn: “Mọi người đều là người của giới Cổ Võ, ở giới Cổ Võ, mạnh được yếu thua, đừng nói nhảm nữa, tôi và ông đánh một trận, ai thắng thì sẽ được đưa cô ấy đi!”

“Không thể nào!”

Vương Côn nghiến răng nghiến lợi: “Trừ khi cậu giết tôi, bằng không, đừng hòng đưa cô Phùng đi!”

Sau trận chiến vừa rồi, rõ ràng thực lực của Khương Chiến hơn một bậc.

Nhưng nếu Khương Chiến muốn giết Vương Côn thì không thể.

Nếu hai người tiếp tục chiến đấu thì chỉ có thể dẫn đến kết cục cả hai cùng chết thôi.

“Hừ! Không biết tự lượng sức mình!”

Khương Chiến hừ lạnh, ý chí chiến đấu bùng nổ, lại lao tới chỗ Vương Côn.

Phùng Tiểu Uyển nhìn từ xa, lúc này cô ta đã bình tĩnh lại, đối với cô ta, đi đâu cũng không quan trọng nữa.
 
Chương 3839


Chương 3839

Cô ta đã sẵn sàng ở lại thế lực nào đó của giới Cổ Võ một khoảng thời gian tới rồi.

“Ầm!”

Đúng lúc này, tiếng va chạm nặng nề vang lên, Vương Côn hộc máu, bay ra xa.

Người Khương Chiến cũng đầy máu me, ông ta đứng im, há miệng th ở dốc.

“Đi theo tôi!”

Khương Chiến bước đến trước mặt Phùng Tiểu Uyển, lạnh lùng nói.

Phùng Tiểu Uyển không nói gì, đi theo đối phương.

“Nếu muốn đưa cô Phùng đi, trừ khi tôi chết!”

Nhưng họ vừa đi được mấy bước thì đã bị Vương Côn chắn đường.

Lúc này người Vương Côn đầy máu tươi, nhưng lão ta vẫn hừng hực ý chí chiến đấu, nhìn chằm chằm vào Khương Chiến.

Khương Chiến căm tức nhìn Vương Côn, cắn răng: “Kẻ thua cuộc mà cũng dám chắn đường tôi à? Cút khỏi tầm mắt tôi, bằng không đừng trách tôi không khách sáo với ông!”

Vương Côn cười khẩy: “Cậu có khách sáo với tôi à? Nếu cậu giết được tôi thật, cậu sẽ không ra tay ư? Chúng ta cùng cảnh giới với nhau, cậu biết rõ tình trạng của tôi bây giờ”.

Khương Chiến vô cùng tức giận, nhưng đúng như Vương Côn nói, họ là cao thủ cùng cảnh giới, tuy Khương Chiến hơn một chút, nhưng nếu hai người liều mạng thì cũng không biết ai sống ai chết.

Vương Côn vẫn giữ dáng vẻ liều mạng, còn Khương Chiến thì có điều lo lắng.

Trong lúc Khương Chiến im lặng, một tiếng hừ lạnh bỗng vang lên: “Con cháu của nhà họ Khương cũng dám cướp người của gia tộc Bách Lý à?”

Nghe thấy giọng nói này, Khương Chiến biến sắc.

Ngay sau đó, một người già nua tiên phong đạo cốt xuất hiện bên cạnh Vương Côn.

Vương Côn thấy người tới, vội cúi chào: “Cửu phòng chủ!”

Gia tộc Bách Lý có tổng cộng chín nhánh, mỗi nhánh có một người đứng đầu, người trước mặt chính là phòng chủ của nhánh thứ chín thuộc gia tộc Bách Lý.

“Đưa cô Phùng về gia tộc Bách Lý đi!”

Cửu phòng chủ lạnh lùng nhìn Khương Chiến, nói với Vương Côn.

“Vâng!”

Vương Côn vội đáp.

“Cô Phùng, đi với tôi thôi!”

Vương Côn bước đến bên Phùng Tiểu Uyển, nói.

Nhưng đúng lúc này, áp lực khổng lồ bỗng bao trùm cả dinh thự Vân Phong.

“Ai thế?”

Nét mặt của Cửu phòng chủ vô cùng nghiêm nghị.

Ngay sau đó, một cao thủ mặc áo choàng đen xuất hiện.

Sau khi xuất hiện, đối phương cũng không quan tâm đ ến Cửu phòng chủ mà nhìn về phía Phùng Tiểu Uyển: “Cô là cô Phùng – Phùng Tiểu Uyển à?”

Phùng Tiểu Uyển hơi kinh ngạc, hôm nay là ngày gì? Sao ai cũng đến tìm cô ta thế?

Không hiểu sao, cô ta không cảm nhận được ác ý từ cao thủ mặc áo choàng đen.
 
Chương 3840


Chương 3840

Phùng Tiểu Uyển nói: “Tôi là Phùng Tiểu Uyển! Không biết tiền bối là ai? Tiền bối cũng đến từ giới Cổ Võ, định đưa tôi về gia tộc của tiền bối à?”

Nghe thấy Phùng Tiểu Uyển nói thế, cao thủ mặc áo choàng đen cười ha hả, nói ngay: “Yên tâm, tôi không phải người của giới Cổ Võ, tôi là chủ Ma Tông ở Ma Sơn tại thế tục, Lệ Trần! Dương Thanh bảo tôi tới đón cô”.

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, Phùng Tiểu Uyển lập tức mừng rỡ, cô ta cứ tưởng hôm nay mình sẽ bị đưa đến thế lực Cổ Võ nào đó ở giới Cổ Võ, không ngờ Dương Thanh lại nhờ người đến đón cô ta.

Sắc mặt Cửu phòng chủ của gia tộc Bách Lý và Khương Chiến của nhà họ Khương đều khó coi tới cực điểm.

Cửu phòng chủ lạnh lùng nói: “Người thế tục mà cũng dám cướp người mà Bách Lý Diệp tôi định đưa đi ư?”

Lệ Trần nhìn về phía Bách Lý Diệp bằng ánh mắt sắc bén, áp lực khổng lồ lập tức giáng xuống, bao trùm lấy Bách Lý Diệp.

Vào giây phút này, Bách Lý Diệp chỉ thấy trên vai như có một ngọn núi lớn, như sắp đè bẹp lão ta.

Rốt cuộc Bách Lý Diệp cũng có vẻ kinh hãi.

“Ông là cao thủ Thiên Cảnh!”

Bách Lý Diệp vô cùng khiếp sợ.

Lệ Trần hừ lạnh: “Tưởng chỉ mình giới Cổ Võ có cao thủ Thiên Cảnh ư? Tôi muốn đưa cô Phùng đi, ông vẫn định cản tôi à?”

Bách Lý Diệp cắn chặt răng: “Chẳng lẽ ông không biết Thủ Hộ Minh có quy định là cao thủ Thiên Cảnh không được ra tay ở thế tục à? Với thực lực của ông, chắc phải biết Thủ Hộ Minh đại diện cho điều gì chứ?”

Lệ Trần cười khẩy: “Thủ Hộ Minh thì sao? Cũng không phải tôi chưa từng đánh với người của Thủ Hộ Minh, được rồi, nói nhảm thế thôi, ông muốn đánh với tôi một trận? Hay chạy về giới Cổ Võ?”

Lão đã cảm nhận được Bách Lý Diệp có thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, còn Khương Chiến bên cạnh chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong thôi.

Chỉ với hai người họ thì đúng là không ngăn được lão.

Sắc mặt Bách Lý Diệp tái nhợt, khi đến Yến Đô, lão ta không ngờ sẽ gặp phải cao thủ Thiên Cảnh, hơn nữa còn là cao thủ Thiên Cảnh của thế tục.

“Ông cũng mới bước vào Thiên Cảnh thôi, cho dù ông là cao thủ Thiên Cảnh thì sao chứ? Cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của giới Cổ Võ như tôi cũng có thể giết được cao thủ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ của thế tục như ông”.

Bách Lý Diệp bỗng tức giận nói, sau khi lão ta dứt lời, khí thế mạnh mẽ bỗng lan ra từ người lão ta, thực lực của lão ta cũng mạnh hơn trước.

Rõ ràng lão ta đã dùng bí pháp để tăng thực lực bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ lên Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Lệ Trần hơi híp mắt, không hổ là cao thủ của giới Cổ Võ, nhất là cao thủ giới Cổ Võ có bí pháp, đúng là khó chơi.

Bách Lý Diệp bỗng nhìn về phía Khương Chiến, lạnh lùng nói: “Cậu và tôi hợp sức với nhau, giết người này trước, về phần cô gái kia, sau khi chúng ta đưa cô ta về giới Cổ Võ thì để chủ của hai gia tộc thương lượng với nhau, sao nào?”

Khương Chiến có vẻ do dự, thực lực của ông ta không bằng Bách Lý Diệp, cũng không bằng Lệ Trần, rất khó giành được Phùng Tiểu Uyển.
 
Chương 3841


Chương 3841

Cho dù ông ta hợp sức với Bách Lý Diệp để giết Lệ Trần, Bách Lý Diệp sẽ thật lòng giữ lời hứa, để chủ của hai gia tộc bàn bạc với nhau về Phùng Tiểu Uyển sau khi quay lại giới Cổ Võ ư?

Ông ta không tin Bách Lý Diệp!

Trái lại, nếu ông ta từ bỏ việc hợp sức với Bách Lý Diệp, chỉ ngồi nhìn họ tranh đấu, đợi đến khi hai người lưỡng bại câu thương, có phải ông ta vẫn còn cơ hội không?

Nghĩ tới đây, Khương Chiến thản nhiên nói: “Thực lực tôi thấp, mới đến Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, nếu đánh với cao thủ Thiên Cảnh thì không khác gì tự sát, tôi vẫn nên nhìn Cửu phòng chủ đánh thì hơn”.

“Hừ!”

Bách Lý Diệp lạnh lùng nói: “Hèn nhát!”

Lão ta nói rồi bảo Vương Côn: “Vương Côn, tôi ngăn cản người này, ông đưa cô gái kia đi trước đi!”

“Vâng!”

Vương Côn vội đáp, sau đó bước đến trước mặt Phùng Tiểu Uyển, cười ha hả: “Cô Phùng, đi theo tôi thôi!”

Sắc mặt Phùng Tiểu Uyển hơi tái, cô ta cắn chặt môi, lo lắng nhìn về phía Lệ Trần.

Cô ta hiểu rõ, một khi Lệ Trần bị ngăn lại, cô ta sẽ bị đưa đi.

Đúng lúc cô ta chuẩn bị đi theo Vương Côn, Khương Chiến bỗng xuất hiện trước mặt Vương Côn, lạnh lùng nói: “Ông muốn đưa cô Phùng đi, đã hỏi ý tôi chưa hả?”

Vương Côn lập tức nổi giận: “Khương Chiến, cậu có ý gì?”

Khương Chiến cười lạnh, hỏi lại: “Tôi có ý gì, ông không hiểu ư?”

Vương Côn tức giận nói: “Cậu định chờ Cửu phòng chủ lưỡng bại câu thương với đối phương rồi đưa cô Phùng đi chứ gì?”

Bách Lý Diệp đang chuẩn bị đánh với Lệ Trần cũng lạnh lùng nhìn về phía Khương Chiến, tức giận nói: “Cậu chán sống rồi! Nếu cậu dám đưa cô gái kia đi nhân lúc tôi chiến đấu, chắn chắn cậu sẽ phải trả giá đắt!”

“Cửu phòng chủ, mọi người đều là người trưởng thành, đừng nói câu ngây thơ như thế, ở giới Cổ Võ, mạnh được yếu thua, ai mạnh hơn thì người đấy quyết định! Tuy thực lực của tôi không bằng ông, nhưng cũng không ngu đến mức trơ mắt nhìn tên vô dụng của gia tộc Bách Lý đưa người mà nhà họ Khương cần đi trong lúc ông đang chiến đấu với người khác đâu”.

Khương Chiến vẫn bình tĩnh, không hề bị Bách Lý Diệp hù dọa, ông ta cười lạnh, nói thêm: “Đương nhiên, nếu ông vẫn còn thực lực đánh bại tôi sau khi giết đối phương, tôi sẽ nhận thua, ông cứ đưa người đi! Nhưng…”

Nói đến đây, ông ta khinh miệt nhìn Vương Côn, nói tiếp: “Nhưng nếu để một người còn không thuộc gia tộc Bách Lý đưa cô Phùng đi ngay trước mắt tôi thì không bao giờ!”

Sau khi ông ta dứt lời, khí thế khổng lồ bùng nổ từ người Khương Chiến.

Trong trận chiến hồi nãy, ông ta đã áp đảo Vương Côn, nếu đánh tiếp, Vương Côn chỉ có kết cục thất bại.

Vương Côn bị Khương Chiến sỉ nhục, vô cùng tức giận, nghiến răng nghiến lợi: “Vương Côn, cậu khinh người quá đáng!”

Khương Chiến cười lạnh: “Tôi khinh ông đấy, ông làm gì được tôi?”

Lệ Trần hào hứng nhìn cảnh tượng trước mặt, vui vẻ nói: “Hay tôi cho các người thời gian quyết chiến nhé? Sau khi một bên trong các người thắng thì mới đánh với tôi?”

Đương nhiên Bách Lý Diệp sẽ không tin lời Lệ Trần nói, lão ta nhìn chằm chằm vào Khương Chiến: “Cậu sẽ phải trả giá đắt! Tôi thề!”
 
Chương 3842


Chương 3842

Lão ta nói rồi bảo Vương Côn: “Cho dù ông không phải đối thủ của cậu ta thì cũng đánh với cậu ta một trận!”

Nghe thấy Bách Lý Diệp nói thế, sắc mặt Vương Côn hơi khó coi, Bách Lý Diệp biết rõ lão ta không đánh lại nhưng vẫn bảo lão ta chiến đấu với Khương Chiến, khác gì bảo lão ta đi chịu chết?

Khương Chiến cười ha hả, nhìn Vương Côn: “Hay gia nhập nhà họ Khương đi? Ông cũng thấy bộ mặt của người thuộc gia tộc Bách Lý rồi đấy, vì lợi ích của mình, họ có thể hy sinh hạng thấp hèn không mang họ Bách Lý như ông, đương nhiên, trong mắt họ, những người khác họ như các ông chỉ là loại thấp hèn”.

Bách Lý Diệp nói lớn: “Vương Côn, đừng nghe cậu ta nói nhảm, cậu ta chỉ muốn tránh chiến đấu, chờ tôi lưỡng bại câu thương thôi, ông đánh với cậu ta một trận, cũng không cần liều mạng, chỉ cần tiêu hao sức lực của cậu ta là được, tôi sẽ mau chóng giải quyết người này rồi giết Khương Chiến!”

Vương Côn thoáng do dự rồi căm tức nhìn Khương Chiến: “Khương Chiến, tôi liều mạng với cậu!”

Lão ta nói rồi xông tới chỗ Khương Chiến.

Sắc mặt Khương Chiến rất khó coi, không ngờ ông ta lại ly gián thất bại, nhưng không sao, nếu đã muốn đánh thì cứ đánh!

Lúc này Bách Lý Diệp mới yên tâm, lão ta căm tức nhìn Lệ Trần: “Nếu ông chịu từ bỏ cô gái kia, tôi có thể đại diện cho gia tộc Bách Lý để hoan nghênh ông gia nhập gia tộc Bách Lý, ông phải hiểu rõ, ở giới Cổ Võ, nếu không có chỗ dựa mạnh mẽ thì rất khó sống sót”.

“Nói nhảm nhiều quá!”

Lệ Trần không muốn phí lời, lập tức phát huy khí thế Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

“Ầm!”

Một tiếng động rất lớn vang lên, mặt đất dưới chân lão lập tức vỡ nát, đá vụn quanh đó cũng hóa thành bột mịn.

Bách Lý Diệp lập tức biến sắc, lão ta không ngờ Lệ Trần lại không thèm quan tâm đ ến lợi ích mà mình nói, còn tấn công luôn.

Ngay sau đó, Lệ Trần đã xuất hiện trước mặt Bách Lý Diệp, tung một đòn đánh mạnh.

“Ầm!”

Lệ Trần đấm mạnh vào ngực Bách Lý Diệp, Bách Lý Diệp bỗng hộc máu, lùi về sau bảy, tám bước.

Đây là kết quả sau khi lão ta đã bắt đầu né ra sau, có thể tưởng tượng được nếu hồi nãy lão ta không né, tổn thương mà đòn tấn công của Lệ Trần gây ra cho lão ta sẽ càng nghiêm trọng.

“Ông chỉ có tí thực lực thế thôi à? Nếu đúng thế thật thì khiến tôi thất vọng quá đấy, tôi khuyên ông vẫn nên dẫn người về giới Cổ Võ thì hơn, tránh cho mất mặt ở thế tục”.

Sau khi đẩy lùi Bách Lý Diệp, Lệ Trần cũng không thừa thắng xông lên, mà đứng yên, nhìn chằm chằm vào Bách Lý Diệp với vẻ dí dỏm.

Nhưng lão cũng thầm kinh hãi.

Dù sao Bách Lý Diệp cũng chỉ là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ, chưa bước vào Thiên Cảnh, nhưng sau một đòn tấn công mạnh của lão, đối phương cũng chỉ bị thương nhẹ, vẫn còn sức đánh một trận.

Phải biết rằng lão là cao thủ Thiên Cảnh hàng thật giá thật đấy.

Thông thường, cao thủ dưới Thiên Cảnh sẽ không thể là đối thủ của cao thủ Thiên Cảnh, nhưng Bách Lý Diệp lại có thực lực sánh ngang với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

“Đồ hèn hạ trơ trẽn!”
 
Chương 3843


Chương 3843

Bách Lý Diệp lau vết máu ở khóe miệng, nghiến răng nghiến lợi: “Nếu muốn đánh thì phải đánh một trận công bằng, ông đánh lén tôi là kiểu gì chứ?”

Lệ Trần cười khẩy: “Đánh lén? Nếu tôi nhớ không nhầm, hồi nãy ông vừa nói, ở giới Cổ Võ, mạnh được yếu thua, ai mạnh thì người đó quyết định, sao đến chỗ tôi lại thành tôi hèn hạ trơ trẽn vì ra tay trước? Người của giới Cổ Võ đều không biết xấu hổ như ông à?”

“Láo xược!”

Bách Lý Diệp tức giận quát, nói với vẻ mặt dữ tợn: “Nếu ông đã muốn đánh, tôi sẽ theo tới cùng! Tôi cũng muốn xem xem một cao thủ mới bước vào Thiên Cảnh của thế tục có thể mạnh đến mức nào đấy”.

Sau khi dứt lời, lão ta chắp tay trước ngực, ngay sau đó, lão ta liên tục làm các động tác thần bí, còn lẩm bẩm.

“Phập!”

Lão ta bỗng đâm mạnh vào vị trí tim bằng ngón trỏ đang để trước ngực.

“Ầm!”

Khí thế cuồng bạo bùng nổ từ người Bách Lý Diệp.

Ngay sau đó, cơ thể Bách Lý Diệp liên tục phồng lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

Sau mấy giây ngắn ngủi, cơ thể lão ta đã ngừng biến đổi, cơ bắp toàn thân cũng phồng lên, khiến lão ta vô cùng cường tráng.

Mắt lão ta đỏ ngầu.

Sắc mặt Lệ Trần vô cùng nghiêm nghị, lão có cảm giác mình đang đối mặt với dã thú chứ không phải con người.

“Giết!”

Bách Lý Diệp hét lớn rồi biến mất.

Lệ Trần đã lường trước, đúng lúc Bách Lý Diệp biến mất, lão cũng hành động.

“Ầm!”

Ngay sau đó, hai người va vào nhau.

Khí thế khủng khiếp lan khắp bốn phía.

“Ầm ầm ầm!”

Lấy hai người làm trung tâm, mọi thứ xung quanh đều hóa thành bột.

Khương Chiến và Vương Côn đang giao chiến cũng bị khí thế này đánh trúng, hai người đồng loạt ngừng chiến đấu, như bị thương nặng, lùi ra sau mấy chục bước, đến khi họ đứng vững, khóe miệng họ cũng rỉ máu tươi.

Hai người đều có vẻ kinh hãi, dù sao họ cũng là cao thủ bán bộ Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ và Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, không ngờ lại không chịu nổi khí thế mạnh mẽ từ đòn đánh của Lệ Trần và Bách Lý Diệp.

Lúc này, Bách Lý Diệp và Lệ Trần cũng đứng lại, nắm đấm của hai người va vào nhau, ai cũng không lùi bước, vẫn giữ tư thế khi tấn công hồi nãy.

Tuy họ không lùi lại nhưng vẫn đang phân cao thấp, vẫn duy trì khí thế mạnh mẽ.

“Ầm ầm ầm!”

Mặt đất dưới chân hai người không ngừng nát vụn.

Trên bầu trời của dinh thự Vân Phong cũng đầy mây đen, sấm sét vang rền.
 
Chương 3844


Chương 3844

Khương Chiến ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, nghiêm nghị nói: “Kết giới sắp nứt rồi!”

Vương Côn cũng nghiêm nghị nói: “Dù sao nơi này cũng là thế tục, Thủ Hộ Minh muốn ngăn cản cao thủ Thiên Cảnh ở lại thế tục cũng vì một khi cao thủ Thiên Cảnh tu luyện hay chiến đấu, họ đều sẽ hấp thu lượng lớn linh khí, mà linh khí ở thế tục lại cạn kiệt, không thể cung cấp đủ cho cao thủ Thiên Cảnh”.

Khương Chiến nói: “Không sai! Lệ Trần vốn là cao thủ Thiên Cảnh, tuy Bách Lý Diệp chưa bước vào Thiên Cảnh, nhưng thực lực của ông ta cũng đã sánh ngang với cao thủ Thiên Cảnh rồi, ông ta còn dùng bí pháp, nhu cầu với linh khí sẽ càng lớn hơn, nếu họ tiếp tục chiến đấu, có lẽ sẽ phá hỏng kết giới thật”.

Lệ Trần vẫn không hề lo lắng.

Đối với lão, cho dù kết giới bị nứt thì cũng không quan trọng.

Linh khí ở thế tục cạn kiệt vì bị giới Cổ Võ cướp đoạt, nếu kết giới nứt ra thì không có hại gì cho thế tục hết.

Kết giới nứt chỉ khiến giới Cổ Võ bị tổn thất nặng nề thôi.

“Ầm!”

Ngay sau đó, Lệ Trần hành động trước, bỗng dùng sức, Bách Lý Diệp lập tức bị đẩy lùi.

Ngay sau đó, hai người lại xông về phía nhau.

“Ầm ầm ầm!”

Hai người điên cuồng tấn công, khí thế đáng sợ lan ra khắp bốn phía.

Mây đen cuồn cuộn trên vùng trời của dinh thự Vân Phong, từng tia sét chói mắt xẹt qua chân trời, như muốn xé rách không gian này.

Sắc mặt của Khương Chiến và Vương Côn vô cùng nghiêm nghị, họ đến từ giới Cổ Võ, đương nhiên biết rõ một khi kết giới nứt thì giới Cổ Võ sẽ tổn thất nhiều đến mức nào.

“Không được, chúng ta phải ngăn cản trận chiến này! Nếu cứ để họ đánh, chắc chắn kết giới sẽ hỏng, khi đó giới Cổ Võ không được lợi gì”.

Khương Chiến bỗng nghiêm nghị nói.

Vương Côn nhìn về phía Khương Chiến, cười lạnh: “Tôi và cậu có thể ngăn nổi trận chiến này ư?”

Khương Chiến trầm giọng nói: “Cho dù không ngăn được thì cũng phải ngăn cản!”

Vương Côn ngẩng đầu nhìn trời: “Cao thủ Thủ Hộ Minh đâu rồi? Sao vẫn chưa xuất hiện chứ?”

Khương Chiến nói: “Họ đang bận vá lại vết nứt của kết giới ở Ma Sơn, không có thời gian để quan tâm đ ến các nơi khác, nếu kết giới ở đây cũng nứt, rất có thể kết giới giữa giới Cổ Võ và thế tục sẽ bắt đầu sụp đổ, mãi đến khi hoàn toàn biến mất, như thế thì sau này không còn thế tục nữa, chỉ còn giới Cổ Võ thôi”.

Nghe thấy Khương Chiến nói thế, Vương Côn cũng nhận ra tính nghiêm trọng của vấn đề, lão ta nhìn Khương Chiến: “Đã vậy thì chúng ta làm anh hùng của giới Cổ Võ một lần thôi, nói đi! Chúng ta sẽ ngăn nguy cơ này như thế nào?”

Khương Chiến nhìn về phía hai người đang giao chiến rồi nhìn Vương Côn, nghiêm nghị nói: “Cho dù Bách Lý Diệp dùng bí pháp thì vẫn kém Lệ Trần rất nhiều, nhưng nếu tôi và ông hợp sức, cùng giúp Bách Lý Diệp, chắc chắn Lệ Trần sẽ thua!”

Nghe thấy Khương Chiến nói thế, Vương Côn lập tức vui mừng: “Cậu nên quyết định như thế sớm mới đúng! Đã vậy thì ra tay đi!”

“Ừ!”

Hai người thống nhất với nhau, lập tức phóng khí thế.

 
 
Chương 3845


Chương 3845

“Đi thôi!”

Khương Chiến xông tới chỗ Lệ Trần trước.

Đúng lúc Khương Chiến hành động, Vương Côn cũng lao về phía Lệ Trần.

Lệ Trần đang chiếm thế thượng phong, nhưng sau khi Khương Chiến và Vương Côn gia nhập trận chiến, ưu thế của lão lập tức biến mất.

“Các người định đánh hội đồng à?”

Lệ Trần lùi về sau mấy bước, lạnh lùng nhìn về phía đám người Khương Chiến.

Khương Chiến híp mắt nhìn chằm chằm vào Lệ Trần: “Kết giới giữa giới Cổ Võ và thế tục không thể bị phá hỏng, ông đã đột phá Thiên Cảnh, cũng được xem như một phần tử của giới Cổ Võ, chắc ông cũng biết rõ nếu kết giới hỏng thì giới Cổ Võ sẽ tổn thất nhiều đến mức nào”.

Lệ Trần cười lạnh: “Cho dù đang ở thế tục có linh khí cạn kiệt, tôi vẫn có thể tu luyện tới Thiên Cảnh, nếu kết giới hỏng, linh khí ở thế tục sẽ càng dồi dào hơn, sao tôi phải tới giới Cổ Võ chứ?”

Nghe thấy Lệ Trần nói thế, sắc mặt của ba người kia hết sức khó coi.

Rõ ràng Lệ Trần cũng không nghĩ như họ, đối với Lệ Trần, nếu kết giới giữa hai giới bị phá hỏng thì sẽ tốt hơn.

Tuy Khương Chiến muốn hợp sức với Vương Côn và Bách Lý Diệp để giết Lệ Trần, nhưng dù sao Lệ Trần cũng là cao thủ Thiên Cảnh, muốn giết Lệ Trần ư, nói thì dễ đấy?

Nhưng nếu không giết được Lệ Trần trong thời gian ngắn, khi trận chiến tiếp diễn, kết giới cũng sẽ bị tổn hại nhiều hơn.

Khi đó, chẳng những họ không giải quyết được mối phiền phức là Lệ Trần, mà có lẽ còn phá hỏng kết giới ở đây.

Nghĩ tới đây, trên mặt Khương Chiến tràn ngập vẻ đấu tranh.

Nhưng nếu không giải quyết Lệ Trần, ông ta cũng không thể đưa Phùng Tiểu Uyển về giới Cổ Võ.

Có thể tưởng tượng được, nếu muốn giải quyết Lệ Trần thì sẽ phải đánh một trận dữ dội, trận chiến đó sẽ khiến kết giới bị tổn hại nặng nề, rốt cuộc phải làm sao đây?

“Chỉ với thực lực mới bước vào Thiên Cảnh của ông ta thì vẫn chưa đủ để phá hỏng kết giới, chúng ta hợp sức, giết ông ta trước rồi quyết định xem Phùng Tiểu Uyển thuộc về ai!”

Bách Lý Diệp chợt nói.

Thấy Bách Lý Diệp nói thế, Vương Côn vội đáp: “Tôi nghe Cửu phòng chủ!”

Hai người đều nhìn về phía Khương Chiến.

Khương Chiến nhìn chằm chằm vào Lệ Trần, vẫn muốn vớt vát một chút.

Ông ta nói: “Với thực lực của ông, nếu đến giới Cổ Võ, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành cao thủ hàng đầu, sao phải lưu luyến thế tục, nếu ông đồng ý, tôi có thể đại diện nhà họ Khương, chào mừng ông gia nhập nhà họ Khương”.

Nghe thấy Khương Chiến nói thế, sắc mặt của Bách Lý Diệp và Vương Côn đều rất khó coi.

Họ đang nghĩ cách giải quyết Lệ Trần, nhưng Khương Chiến lại lôi kéo Lệ Trần.

Lệ Trần cười khẩy, nhìn Khương Chiến với vẻ dí dỏm: “Sau khi tôi gia nhập nhà họ Khương rồi, có phải Tiểu Uyển cũng cần đi theo tôi tới nhà họ Khương không?”

Khương Chiến nói: “Ông cứ yên tâm, chúng tôi sẽ không làm khó cô Phùng, chúng tôi chỉ coi trọng thân phận luyện đan sư của cô ấy, nếu ông cũng tới nhà họ Khương với cô ấy, ông có thể bảo vệ cô Phùng mọi lúc, như vậy thì chẳng phải ông sẽ yên tâm hơn ư?”
 
Chương 3846


Chương 3846

Lệ Trần chẳng muốn nói nhảm nữa, lạnh lùng nói: “Đừng nhiều lời nữa, hoặc đánh, hoặc để tôi đưa Tiểu Uyển đi!”

Sau khi lão dứt lời, khí thế Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ cũng lan ra từ người lão.

Vào lúc này, cả dinh thự Vân Phong đều bị khí thế khủng khiếp này bao trùm.

Ba người Bách Lý Diệp cảm nhận được áp lực khổng lồ, sắc mặt ai cũng rất khó coi.

Họ không ngờ Lệ Trần đã mạnh đến mức đấy.

“Đã vậy thì tôi không thể làm gì khác ngoài việc chôn xác ông ở đây!”

Khương Chiến chợt nói.

Sau khi ông ta dứt lời, khí thế mạnh mẽ cũng đột ngột bùng nổ từ người ông ta.

Chỉ sau thoáng chốc, thực lực của Khương Chiến đã có thể sánh ngang với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Rõ ràng ông ta cũng dùng bí pháp.

Trong lúc nhất thời, Bách Lý Diệp và Khương Chiến đều dùng bí pháp để tăng thực lực lên.

Vương Côn chỉ có thực lực Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong, cho dù lão ta dùng bí pháp thì cũng không có nhiều tác dụng.

Khương Chiến lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lệ Trần một cách ngạo nghễ: “Cho ông thêm cơ hội cuối, gia nhập nhà họ Khương? Hay chết đây?”

Lệ Trần cười khẩy, chẳng muốn nói nhảm nữa, hơi nhích chân, lao tới chỗ Khương Chiến, trực tiếp dùng hành động để trả lời đối phương.

“Ầm!”

Ngay sau đó, hai người va vào nhau, tiếng nổ rung trời vang lên từ dinh thự Vân Phong.

Đúng lúc hai người va chạm, Bách Lý Diệp cũng lao tới chỗ Lệ Trần.

Ánh mắt Lệ Trần trở nên lạnh lẽo, lão đẩy lùi Khương Chiến, bỗng quay người đá về phía Bách Lý Diệp đang xông tới chỗ mình.

“Ầm ầm ầm!”

Trong lúc nhất thời, ba người điên cuồng tấn công, tuy Lệ Trần đã đột phá Thiên Cảnh, nhưng Khương Chiến và Bách Lý Diệp đều dùng bí pháp, họ vốn có thực lực rất gần với cao thủ Thiên Cảnh, sau khi dùng bí pháp, thực lực của họ có thể sánh ngang với Thiên Cảnh Nhất Phẩm sơ kỳ.

Lệ Trần không đánh xuể, liên tục lùi ra sau.

Phùng Tiểu Uyển ở cách đó không xa nhìn Lệ Trần liên tục lùi bước với vẻ lo lắng.

Nếu thân phận luyện đan sư của cô ta không quan trọng, khiến mấy người đang giao chiến cố gắng tránh phóng áp lực về phía cô ta, cô ta đã chết vì uy lực còn sót lại từ trận chiến từ lâu rồi.

Phải biết rằng ngay cả cao thủ Siêu Phàm Cửu Cảnh đỉnh phong bình thường cũng không chịu nổi trận chiến cấp bậc này.

“Ầm!”

Bách Lý Diệp bỗng đánh mạnh vào ngực Lệ Trần, Lệ Trần lập tức bay ra xa.

“Chết đi!”

Khương Chiến đã chuẩn bị để giết Lệ Trần, đúng lúc Lệ Trần bị đánh bay, ông ta cũng lao tới chỗ Lệ Trần, còn chưa đến gần Lệ Trần thì đã nhảy lên cao.

Ông ta đá mạnh về phía Lệ Trần.
 
Chương 3847


Chương 3847

Lệ Trần cắn chặt răng, đòn tấn công của Khương Chiến sắp ập đến, nhưng lão vẫn chưa đáp đất, không thể đánh lại được, đành phải khoanh tay trước ngực.

“Ầm ầm ầm!”

Ngay sau đó, đòn tấn công của Khương Chiến ập đến, chân ông ta liên tục tạo thành bóng mờ, đá mạnh vào tay Lệ Trần.

“Ầm!”

Lệ Trần nặng nề rơi xuống đất, đá trên mặt đất lập tức hóa thành bột mịn, nền đất cũng xuất hiện một hình người lõm xuống.

“Phụt!”

Lệ Trần hộc máu, sắc mặt tái nhợt.

“Giết!”

Đợt tấn công của Khương Chiến vừa kết thúc, Bách Lý Diệp lại lao lên.

“Cẩn thận!”

Phùng Tiểu Uyển không nhịn được mà lớn tiếng nhắc.

Lệ Trần chật vật bò dậy, nhưng lão vừa đứng lên, Bách Lý Diệp đã xông tới trước mặt lão, trong tay Bách Lý Diệp xuất hiện một con dao găm linh khí, lão ta đâm mạnh nó về phía lá lách Lệ Trần.

“Đi chết đi!”

Khương Chiến hét lớn, chém mạnh dao găm linh khí trong tay xuống.

Lệ Trần biến sắc, muốn né cũng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn dao găm đến gần lá lách mình, nhưng không thể né tránh.

“Keng!”

Đúng lúc này, tiếng kim loại va chạm bỗng vang lên, dao găm linh khí của Khương Chiến lập tức bị đánh bay.

“Ai đấy?”

Đám người Khương Chiến và Bách Lý Diệp đều biến sắc.

Lệ Trần cũng có vẻ kinh ngạc, tuy lão chưa thấy ai đã cứu mình, nhưng cũng nhận ra linh khí nào vừa đánh bay dao găm linh khí của Khương Chiến.

“Người của giới Cổ Võ đều hống hách thế ư?”

Đúng lúc này, một giọng nói lạnh lùng đến cực điểm bỗng vang vọng khắp dinh thự Vân Phong.

Cùng lúc đó, áp lực khủng khiếp cũng giáng xuống, bao phủ Bách Lý Diệp, Khương Chiến và Vương Côn.

“Thiên Cảnh!”

Sắc mặt ba người đều trắng bệch.

Từ lời đối phương nói, không khó để đoán ra đối phương là người thế tục.

Sự mạnh mẽ của Lệ Trần đã khiến họ vô cùng kinh hãi, giờ lại có thêm một cao thủ Thiên Cảnh đến từ thế tục, hơn nữa còn mạnh hơn Lệ Trần.

“Anh Thanh!”

Nghe thấy giọng nói quen thuộc này, nước mắt Phùng Tiểu Uyển lập tức rơi như mưa.

Đúng lúc này, một bóng người quen thuộc giáng từ trên trời xuống, xuất hiện trước mặt Phùng Tiểu Uyển.

“Tiểu Uyển, liên lụy đến em rồi!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Back
Top Bottom