Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chí Tôn Kiếm Đế

Chương 20: Họ đều là cao tầng của Vương phủ!


Đáng tiếc rằng hối hận cũng vô dụng, thời khắc này Diệp Thanh đã triệt để ân đoạn nghĩa tuyệt với Diệp gia!

...

Mặt trời chói chang toả sáng trên trời cao.

Diệp Thanh và muội muội nhanh chóng lên đường.

Người của Vương phủ đã chết trong tay Diệp Thanh, lấy năng lực tình báo của Vương phủ thì chỉ sợ sẽ nhanh chóng biết được tin này.

Diệp Thanh và muội muội nhất định phải lập tức rời khỏi thành Cát Châu, nếu không thì không đi được nữa.

Vương phủ Cát Châu có căn cơ thâm hậu hơn xa Diệp gia, vài người do Hà Hùng mang tới chỉ là một góc của núi băng mà thôi.

Nếu tiếp tục có cường giả Vương phủ đi đến thì Diệp Thanh không thể ngăn cản.

Lúc này do liên tục vận dụng Tu La Huyết Kiếm nên Diệp Thanh đã rơi vào trạng thái suy yếu.

Hai huynh muội giục ngựa lên đường.

Sau nửa canh giờ họ đã xông ra khỏi thành Cát Châu, trên đường đi không gặp phải cường giả Vương phủ ngăn cản.

Chắc hẳn tin tức còn chưa truyền về vương phủ.

Đi ra khỏi thành Cát Châu, họ bôn ba trên vùng ngoại ô.

Sau đó Diệp Thanh quyết định đi đến kinh thành của đế quốc Đại Chu.

Trước đây hắn đã được Triệu Nhược Ninh tặng cho một khối ngọc phù, có thể miễn phí gia nhập học viên Đế Tinh.

Đối với Diệp Thanh thì đây là một cơ hội tốt không thể bỏ qua.

Nhưng kinh thành cách thành Cát Châu tương đối xa xôi, có lẽ cần thời gian rất dài để đến đó.

Diệp Thanh khá quen thuộc với các đại thành trì của đế quốc Đại Chu. Trước kia làm thế tử của Diệp gia nên hắn đã nắm giữ tri thức địa lý của đế quốc Đại Chu.

Nếu muốn đến kinh thành thì phải đi đến thành Kim Nguyên cách Cát Châu không xa, sau đó ngồi thuyền từ Kim Nguyên đi qua kênh đào đế quốc Đại Chu rồi thẳng tới kinh thành.

Đây là đường tắt nhanh nhất.

Trong lòng Diệp Thanh đã mường tượng ra lộ tuyến.

Trạm tiếp theo chính là thành Kim Nguyên.

Đột nhiên, sau lưng Diệp Thanh có một nhóm cường giả đuổi theo, họ đều cưỡi ngựa trắng với tốc độ cực nhanh.

Trên bầu trời còn có ba nam tử trung niên đứng trên một con chim điêu cánh bạc, đang nhìn xuống Diệp Thanh phía dưới.

"Cuồng đồ to gan, dám giết trưởng lão và tiểu thư của Vương phủ!"

"Còn không mau bó tay chịu trói!"

"Kẻ như ngươi có thể đắc tội nổi Vương phủ Cát Châu hay sao!"

Ba trưởng lão Vương phủ Cát Châu đột nhiên đột kích, họ cưỡi chim điêu cánh bạc lao đến với khí thế kh ủng bố.

Một luồng sát khí mãnh liệt tới cực điểm quét thẳng về hướng Diệp Thanh, kh ủng bố đến cùng cực.

Đó là cảnh giới Ngưng Nguyên, còn là ba cường giả Ngưng Nguyên cảnh cấp bốn.

Họ đều là cao tầng của Vương phủ!

Trên mặt đất còn có hơn ba mươi cường giả Vương phủ đều là Luyện Thể cảnh cấp chín.

Dùng đến trận thế hùng mạnh như thế thì hiển nhiên là quyết tâm phải g iết chết Diệp Thanh!

"Vèo vèo vèo!"

Ba trưởng lão Vương phủ vọt xuống trong nháy mắt, trên người họ đều phóng ra một luồng sát khí sắc bén, huyết mạch trong cơ thể dâng trào.

Có thể trở thành trưởng lão Vương phủ thì phẩm chất huyết mạch của họ ít nhất cũng là bốn sao với chiến lực cực mạnh! . Ra‎ chươ𝗇g‎ 𝗇ha𝗇h‎ 𝗇hất‎ tại‎ --‎ tr𝒖𝗺tr𝒖ye‎ 𝗇.V𝖭‎ --

"Muội muội, cẩn thận!" Diệp Thanh che chở cho muội muội rồi rút Tu La Huyết Kiếm ra.
 
Chương 21: Diệp Mạnh Lăng sợ hãi tột độ


Huyết mạch Bát Hoang Hỏa Long trong cơ thể hắn bộc phát ra sức mạnh mênh mông.

Bát Hoang Chân Hỏa màu vàng bám lên Tu La Huyết Kiếm, Diệp Thanh vừa ra tay đã là một kích lôi đình.

Một tên trưởng lão Vương phủ mất mạng ngay tại chỗ, thân thể bị chém thành hai mảnh.

"Ầm ầm!".



Cùng lúc đó, Diệp Thanh cũng trúng một chưởng, miệng phun máu tươi.

Sắc mặt hắn lập tức tái nhợt!

Diệp Thanh đang trong trạng thái suy yếu mà còn bị một cường giả Ngưng Nguyên cảnh cấp bốn tấn công khiến cho ngũ tạng lục phủ trong cơ thể đều chấn động.

"Ca ca!" Diệp Mạnh Lăng quá sợ hãi.

Cô bé lập tức lao đến bảo vệ trước người Diệp Thanh.

Diệp Mạnh Lăng chỉ là một người bình thường yếu ớt, nhưng cô bé không muốn để ca ca mình chịu tổn thương gì.

"Giết muội muội của hắn trước!"

Bên trên bầu trời còn lại hai tên trưởng lão Vương phủ, sắc mặt họ đều âm trầm tới cực điểm, sát ý vô hạn.

Diệp Thanh vừa ra tay đã gi ết chết một trưởng lão của Vương phủ, triệt để chọc giận họ!

Hơn ba mươi cường giả Vương phủ cùng tiến lên và tung ra các loại sát chiêu sắc bén.

Tình thế của Diệp Thanh tràn ngập nguy hiểm.

Mà một bóng dáng gầy yếu lại kiên định che chắn trước mặt hắn.

Trái tim Diệp Thanh rất đau!

Hắn hận!

Hận mình không đủ năng lực!

Không thể bảo vệ tốt cho muội muội mà còn để muội ấy bảo vệ mình!

"Ong!"

Một trưởng lão Vương phủ trên bầu trời lao xuống, trường kiếm trong tay lập tức đâm ra!

Thân thể nhu nhược của Diệp Mạnh Lăng trông có vẻ rất nhỏ bé bất lực dưới kiếm kia!

"Đừng!" Diệp Thanh hét lớn một tiếng, bỗng lao đến chặn trước mặt muội muội.

"Phốc phốc!"

Thanh trường kiếm đâm thủng thân thể Diệp Thanh, máu tươi phun ra như suối nước.

Diệp Thanh bị trọng thương trí mạng.

Có thể đánh giết một tên trưởng lão của Vương phủ đã là cực hạn của hắn.

Trước đó không lâu Diệp Thanh đã chiến đấu kịch liệt với rất nhiều cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên trong Diệp Phủ. Đến bây giờ hắn còn chưa hồi phục lại được.

Thân thể hắn rất suy yếu, gần như không cách nào nâng Tu La Huyết Kiếm lên nổi!

Lúc này hắn lại trúng một kiếm, tình hình càng hỏng bét.

"Ca ca!" Diệp Mạnh Lăng sợ hãi tột độ.

Cô bé bi thương nhìn Diệp Thanh ngã xuống trước mặt mình.

Từ nhỏ cô bé đã sống nương tựa với ca ca, từ trước tới nay là ca ca luôn chăm sóc cô bé.

Cô bé thà người chết là mình cũng không muốn nhìn thấy ca ca chịu chút tổn thương nào.

"Vì sao? Vì sao các ngươi muốn tổn thương ca ca ta!" Diệp Mạnh Lăng khóc không thành tiếng, bàn tay ngọc vuốt v e gương mặt Diệp Thanh.

"Muội muội ngốc, đừng khóc! Ta... Ta còn chưa chết được!"

Diệp Thanh cầm Tu La Huyết Kiếm, cắm nó xuống đất để chống mình đứng lên.
 
Chương 22: Hắn ta ngã xuống trong nháy mắt


"Tiểu tử, giãy dụa cũng vô dụng!"

"Ngươi rất quan tâm muội muội của mình, nếu vậy thì ta muốn ngươi tận mắt nhìn thấy nó chết trước!" Trưởng lão Vương phủ nhe răng cười gằn, trong mắt lóe lên sát ý lạnh lẽo.

Sau một khắc, ông ta đột nhiên đâm trường kiếm trong tay qua nhắm thẳng vào tim của Diệp Mạnh Lăng.

"Không!" Diệp Thanh rống lên một tiếng.

Huyết mạch trong cơ thể hắn dâng trào, nơi bị thương toả ra một tia sáng màu vàng!

Huyết mạch Bát Hoang Hỏa Long sáu sao giao cho Diệp Thanh thân xác cực kì mạnh mẽ.

Giờ phút này, sức mạnh huyết mạch trong cơ thể Diệp Thanh đã bộc phát, thậm chí còn chữa trị thương thế ở ngực cho hắn.

Huyết mạch cấp sáu sao không chỉ giao thiên phú Bát Hoang Chân Hỏa cho Diệp Thanh, đồng thời nó còn giúp hắn có sinh mệnh lực và năng lực tự lành rất mạnh!

"Xoẹt!"

Ngay trong khoảnh khắc, Diệp Thanh rút Tu La Huyết Kiếm ra rồi bỗng ném nó ra ngoài.

Trong hư không, một ánh kiếm màu máu lấp lóe lướt lên.

Sau một khắc, thân thể trưởng lão Vương phủ bị một kiếm đâm thủng cả ngực!

Sự sống của trưởng lão Vương phủ lập tức bị cắt đứt, thi thể rơi xuống.

Diệp Thanh bước ra một bước, đứng trước người muội muội như một toà tháp sắt.

Ai muốn tổn thương muội muội của hắn thì hắn cũng không tha cho! Dù là thiên thần tiên phật gì thì cũng chém ngay một kiếm!

"Giết hắn!" Trưởng lão Vương phủ cuối cùng quát lên.

Giờ phút này, trên mặt ông ta tràn đầy sợ hãi, đã ý thức được sự kh ủng bố của Diệp Thanh,

Nói ra thì chậm, nhưng thật ra mọi chuyện xảy ra rất nhanh.

Chỉ trong nháy mắt Diệp Thanh đã giết hai tên trưởng lão Vương phủ.

Nhưng những cường giả Luyện Thể cảnh cấp chín của Vương phủ rất khó giết!

"Chết đi!" Diệp Thanh nắm chặt Tu La Huyết Kiếm.

Sức mạnh huyết mạch trong cơ thể hắn lập tức phóng thích hết ra ngoài.

Khi Tu La Huyết Kiếm được vung lên thì trong hư không hiện ra một ngọn lửa màu vàng nóng rực.

Một cường giả Luyện Thể cảnh tầng chín đã dính phải ngọn lửa màu vàng này. Cả thân thể hắn ta lập tức bị đốt cháy thành tro tàn.

Thân xác của võ giả Luyện Thể cảnh tầng chín không kém, nhưng bị Bát Hoang Chân Hỏa đốt cháy thì căn bản không có khả năng chống cự.

Hắn ta ngã xuống trong nháy mắt.

Vốn chỉ là một chút lửa mà đã lập tức hình thành thế lửa cháy lan ra đồng cỏ, rất nhanh những cường giả Vương phủ ở đây đều phát ra tiếng kêu r3n.

Hơn ba mươi cường giả Luyện Thể tầng chín đã chết mất mười tên trong chớp mắt.

Nhưng còn có rất nhiều cường giả Vương phủ đánh đây, chúng đều nhắm vào muội muội của Diệp Thanh.

Chúng biết Diệp Mạnh Lăng là điểm yếu của Diệp Thanh, chỉ khi nào khống chế Diệp Mạnh Lăng thì mới tóm được hắn.

Đột nhiên, trưởng lão Vương phủ cuối cùng trên trời lao xuống như điện chớp. Tốc độ của ông ta cực nhanh.

"Ầm ầm!"

Một tiếng kêu r3n vang lên, muội muội đã trúng ngay một chưởng.

Cô bé như bị sét đánh, thân thể mảnh mai bay ngược ra sau, khóe miệng tràn ra máu tươi đỏ thắm, thân thể gầy yếu đập ầm ầm xuống mặt đất.
 
Chương 23: Giết hết tất cả kẻ địch!


Đôi mắt cô bé đã nhắm chặt, khí tức trên người dần suy yếu.

"Muội muội!" Diệp Thanh rống lên.

Sát khí toàn thân hắn như trở thành thực chất.

Hắn vừa giết hai tên cường giả của Vương phủ.

Tên trưởng lão Vương phủ cuối cùng lại phát động thế công sắc bén, Diệp Thanh căn bản không kịp cứu muội muội!

Nhìn thấy muội muội trọng thương ngã gục, hai mắt Diệp Thanh lập tức đỏ rực lên như máu.

Thời khắc này trong lòng Diệp Thanh chỉ có một chữ.

Giết!

Giết hết tất cả kẻ địch!

Sau một khắc, Diệp Thanh vung Tu La Huyết Kiếm cắt qua một vết máu đỏ rực trên cánh tay phải.

Tu La Huyết Kiếm cắn nuốt máu tươi là có thể mạnh lên, mà máu của Diệp Thanh còn kh ủng bố hơn các cường giả Vương phủ ở đây.

Huyết mạch Bát Hoang Hỏa Long sáu sao ẩn chứa sức mạnh không cách nào tưởng tượng.

Sau khi cắn nuốt máu tươi của Diệp Thanh, Tu La Huyết Kiếm toả ra hào quang đỏ như máu càng quỷ dị.

Sát khí Diệp Thanh phóng ra xổng thẳng lên tận trời.

"Ong!"

Diệp Thanh lao đến như mãnh hổ, thi triển ra Phong Kiếm Thuật.

Tu La Huyết Kiếm trong tay như một trận cuồng phong màu vàng càn quét ra.

Nhanh!

Kiếm của Diệp Thanh quá nhanh!

Trong nháy mắt, Phong Kiếm Thuật đã đột phá đến cảnh giới viên mãn!

Trưởng lão Vương phủ vừa định ra tay thì trong chớp mắt tiếp theo đã có một cái đầu bay lên.

Ông ta mất mạng trong nháy mắt!

Một kiếm đã gi ết chết ông ta ngay lập tức!

Trưởng lão Vương phủ Ngưng Nguyên cảnh tầng bốn đã ngã xuống.

Ở đây còn lại mười tên võ giả Vương phủ Luyện Thể.

Giờ phút này trong lòng chúng đã bị sợ hãi lấp đầy.

Ngay trong khoảnh khắc trưởng lão Vương phủ ngã xuống, tất cả cường giả Vương phủ đều bỏ chạy tứ tán.

Chúng thật sự đã sợ!

"Xoẹt!"

Diệp Thanh đánh tới.

Chỉ nghe từng tiếng kiếm reo vang lên, hơn mười cường giả cảnh giới Luyện Thể của Vương phủ đều đã bị chém đứt thân thể!

Chết!

Tất cả đều đã chết!

Một mình Diệp Thanh đã giết sạch đám cường địch Vương phủ.

Nhưng lúc này trong lòng Diệp Thanh không có chút vui sướng nào mà chỉ còn đau đớn vô tận.

"Vèo!"

Rất nhanh Diệp Thanh đã vọt tới bên cạnh muội muội xem xét thương thế của cô bé.

May quá, cô bé vẫn còn thở!

Diệp Thanh thở phào một hơi, lập tức lấy ra một viên Tiểu Hoàn đan để muội muội uống vào.

Đan dược Hoàng giai cực phẩm, Tiểu Hoàn đan có thể bổ sung khí huyết trong cơ thể, là đan dược chữa thương không tệ.

Sau khi muội muội uống Tiểu Hoàn đan vào thì trên gương mặt tái nhợt cũng dần dần khôi phục một chút huyết sắc.

Nhưng hơi thở của cô bé vẫn còn rất yếu.

Cô bé vốn đang bị chứng thể hàn lại trúng một chưởng của cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên làm chứng bệnh càng nghiêm trọng lên.

Thật ra nếu không phải trong cơ thể muội muội có hàn khí nồng đậm thì có lẽ đã chết ngay khi trúng đòn tấn công của trưởng lão Vương phủ rồi.

Hàn khí trong cơ thể muội muội cũng có thể hình thành phòng ngự vào thời khắc mấu chốt.

Nhưng sau khi chịu một chưởng thì hàn khí của cô bé càng rối loạn, không cách nào ngăn chặn.

"Ca ca, lạnh, lạnh quá!" Diệp Mạnh Lăng không ngừng run rẩy, ôm chặt lấy Diệp Thanh.

"Muội muội, đừng sợi Có ca ca ở đây, muội sẽ không sao đâu!"

Diệp Thanh lấy ra một cái bình nhỏ đựng tỉnh huyết của Tử Dương Dực Hỏa Hổ, trong đó còn lại rất nhiều, hắn đưa cho muội muội hắn uống vào.
 
Chương 24: Cô bé cũng biết


Sau khi được ăn tinh huyết của Dực Hỏa Hổ Tử Dương thì tình hình sức khỏe của muội muội đã khá hơn một chút.

Nhưng mà, Diệp Thanh có thể cảm nhận được, tình trạng hiện tại của muội muội hắn vẫn còn rất suy yếu.

Chỉ sợ là chẳng mấy chốc nữa tác dụng của viên đan dược Triệu Nhược Ninh đưa cho hắn sẽ phải phát huy tác dụng.

“Ca ca, muội không sao, chúng ta nên đi nhanh thôi.” Diệp Mạnh Lăng lo lăng nói với hắn.

Cô bé lo lăng rằng sẽ có thêm những cường giả khác từ Vương Phủ đuổi đến.

Cô bé cũng biết, trong trận chiến vừa rồi, Diệp Thanh dường như đã phải dốc hết toàn bộ sức lực của mình.

Nếu hiện tại lại có thêm truy binh từ vương phủ đuổi đến, thì tình cảnh sẽ càng thêm khó đối phó.

“Được. Ngay bây giờ chúng ta xuất phát đến thành Kim Nguyên.”

Diệp Thanh đỡ muội muội đứng dậy, leo lên lưng ngựa. Rồi cả hai giục ngựa đi.

Đi ra khỏi phạm vi của thành Cát Châu, thì khoảng cách đến thành Kim Nguyên đã không còn xa nữa.

Thế lực của vương phủ thành Cát Châu đương nhiên rất mạnh.

Nhưng mà vào đến trong thành Kim Nguyên thì vương phủ Cát Châu vẫn còn chưa thâm nhập vào đó được.

Chỉ cần đến thành Kim Nguyên, thì tương đối an toàn rồi. Có thể nhân cơ hội đó để nghỉ ngơi.

Thật sự thì tình trạng cơ thể của Diệp Thanh lúc này không được tốt cho lắm.

Rất cần được nghỉ ngơi!

Hai huynh muội ra roi thúc ngựa lao nhanh trên đường.

Trên suốt đường đi, bọn họ không gặp thêm truy binh nào của Vương Phủ đuổi đến nữa.

Chắc hẳn, do bên phía vương phủ đã phái ra ba vị trưởng lão đạt cảnh giới Ngưng Nguyên, cũng như các cường giả Luyện Thể cấp chính nên hoàn toàn tin chắc vào phần thắng của hành động lần này.

Vì vậy không có chuẩn bị phái thêm các cường giả khác.

Vương phủ mất đi ba vị trưởng lão, để tin tức truyền về đến vương phủ đoán chừng vẫn cần mất một chút thời gian.

Và một chút thời gian này vừa vặn đủ để Diệp Thanh và Diệp Mạnh Lăng rút lui.

Lúc này bọn họ đã vào được bên trong thành Kinh Nguyên. Tạm thời Diệp Thanh có thể thở phào nhẹ nhõm.

Hiện tại, chuyện hắn cần làm nhất chính là tìm một khách đi3m và nghỉ ngơi cho thật tốt.

Đem trạng thái của mình điều chỉnh về trạng thái tốt nhất.

Nếu không lại gặp cường địch thêm một lần nữa, sợ là hắn sẽ không đủ sức để đối phó.

Sắc trời cũng đã sắp tối. Bên trong thành Kim Nguyên, phồn hoa náo nhiệt.

Trên đường phố, có đủ các thể loại màu sắc. Có rất nhiều hàng quán màu sắc rực rỡ.

Có người đang thắp hoa đăng Khung cảnh trông cực kỳ đẹp. Trên bầu trời đêm, những ngôi sao rải rác lấp lóe.
 
Chương 25: Một mực đi dạo suốt hai canh giờ


Diệp Mạnh Lăng đi trên đường, thưởng thức phong cảnh tuyệt đẹp dưới ánh đèn lồ ng, tâm trạng cũng trở nên tốt hơn.

Trước đây, khi còn ở Diệp gia của thành Cát Châu, hầu như tất cả thời gian Diệp Mạnh Lăng đều ở trong Diệp gia.

Nào có cơ hội được thưởng thức những cảnh sắc rực rỡ như hội hoa đăng hôm nay.

“Ca ca, chúng ta ở bên ngoài đi dạo một vòng, có được không?”

Trong mắt Diệp Mạnh Lăng lấp lánh ánh sao, vừa đặt chân đến một vùng đất mới, nên cô bé không kìm nén được cảm giác mới lạ.

Hơn nữa, dù sao Diệp Mạnh Lăng vẫn còn là một tiểu cô nương, nàng thích đến những nơi náo nhiệt, thích vui chơi cũng là đều rất bình thường.

“Được” Diệp Thanh liền đáp ứng.

Cho tới hôm nay, kỳ thật nguyện vọng của Diệp Thanh rất đơn giản.

Chính là có thể cho muội muội một cuộc sống ăn no mặc ấm, trôi qua những ngày tháng vui vẻ.

Thế nhưng, chỉ một nguyện vọng đơn giản như vậy, nhưng trước đây, Diệp Thanh lại chưa từng thực hiện được.

Vì muốn giúp muội muội chữa trị chứng bệnh thể hàn, mà trước đây Diệp Thanh, tuy là thế tử của Diệp gia, nhưng lại quanh năm đều ở bên ngoài, vì Diệp gia mà chiến đấu hết mình.

Lập được nhiều công lao hiển hách.

Nhưng mà, dù là vậy thì vào thời điểm huyết mạch của Diệp Thanh bị phế, Diệp gia vẫn có thể thẳng tay đá văng hắn ra ngoài.

“Muội muội, ca ca đưa muội đi ngắm hoa đăng.”

Trên mặt Diệp Thanh đều là nụ cười dịu dàng.

Cố gắng tận hưởng thời gian ấm áp hiếm có này.

Ở cùng một chỗ với muội muội, trong lòng Diệp Thanh yên bình đến lạ thường.

Dường như ảnh hưởng của Tu La Huyết Kiếm đối với hắn không hề tồn tại vậy.

“Ca ca, huynh nhìn kìa, bên đó thật náo nhiệt.” “Nhìn kìa, hoa đăng thật xinh đẹp.”

Diệp Mạnh Lăng phấn khởi la lên, hân hoan chạy đến những nơi nhiều người.

Thưởng thức cảnh đẹp của những chiếc hoa đăng lung linh trong bóng đêm.

Trong đám người, có một nam nhân khoác trên người trường bào tím thêu hoa văn vàng, cả người tỏa ra khí thế sang trọng quý phái.

Ở bên cạnh hắn, còn có một hàng cường giả đứng xung quanh, trong đó có võ giả cảnh giới ngưng nguyên, khí tức cường đại.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trộm Yêu Người Tình Hờ Của Mẹ
2. Phụ Thân Chết Trận Đã Trở Lại
3. Em Sẽ Tắt Máy Mỗi Khi Nhớ Người
4. Ăn Vạ Chị Đại
=====================================

Ánh mắt Diệp Thanh ngừng lại, chỉ tùy tiện đi dạo trên phố thành Kim Nguyên thôi mà vẫn có thể bắt gặp võ giả cảnh giới

ngưng nguyên.

Có thể thấy được, tổng thể thực lực của thành Kim Nguyên, so với thành Cát Châu vẫn mạnh hơn rất nhiều.

“Tiểu cô nương, hoa đăng đêm nay rất đẹp, không bằng ta mang cô đi cùng nhau ngắm hoa đăng được không?”

Đột nhiên, vị nam tử mặc trường bào màu tím kia đang đứng bên cạnh Diệp Mạnh Lăng mở miệng nói.

Trong đáy mắt của hắn, lóe lên một tia xấu xa.

Diệp Thanh bắt gặp ánh mắt xấu xa đó, trong chốc lát, ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo.

“Thật xin lỗi, ta sẽ ngắm hoa đăng với ca ca ta.”

Dường như Diệp Mạnh Lăng cũng nhận ra đối phương không có ý tốt, vì thế cô lùi lại dựa sát ở bên cạnh Diệp Thanh.

“Muội muội, chúng ta đi thôi.”

Diệp Thanh cầm lấy cánh tay nhỏ của muội muội, sau đó, sải chân bước nhanh rời khỏi nơi đó.

Diệp Thanh vô cùng chán ghét nam tử khoác trường bào màu tím thêu hoa văn vàng kia.

Một khắc cũng không muốn dừng lại lâu bên cạnh hắn ta. Rất nhanh, Diệp Thanh đã mang Diệp Mạnh Lăng đi rất xa.

Nơi có thể thưởng thức cảnh đẹp của hoa đăng còn rất nhiều, không cần thiết phải ép buộc bản thân ở lại chỗ đó.

Chẳng những thế, ngoài việc có thể ngắm hoa đăng, còn có thể thưởng thức đồ ăn vặt.

Trước kia, lúc tại thành Cát Châu, khi cả hai còn bé, Diệp Thanh cũng thích dẫn muội muội ra ngoài dạo phố thưởng thức các món ăn vặt mà muội muội hắn muốn ăn.

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại metruyenhot.vn nhé cả nhà.



Nhưng mà, về sau chứng bệnh cơ thể cực hàn của muội muội càng thêm nghiêm trọng.
 
Chương 26: Xem như cũng đã phát tài


Diệp Thanh vì muốn kiếm thêm nhiều công lao hơn, cũng không có nhiều thời gian ở bên cạnh chăm sóc muội muội.

Lần này, đi đến thành Kim Nguyên phồn hoa, Diệp Thanh muốn dẫn muội muội hăn đi dạo hết tất cả các quầy hàng ở trong thành Kim Nguyên.

Thưởng thức rất nhiều món ăn vặt ngon.

Nào là đồ chơi làm bằng đường, mứt quả, với đủ các loại hình dạng.

Một mực đi dạo suốt hai canh giờ.

Diệp Thanh dẫn theo muội muội cùng nhau tìm một khách đi3m để nghỉ lại.

Bên trong thành Kim Nguyên.

Một nam tử mặc trường bào màu tím thêu hoa văn vàng, trên môi gợi lên nụ cười âm lãnh.

Mới vừa rồi, thuộc hạ của hắn ta đến bẩm báo. Đã xác định được hướng đi của hai huynh muội kia. “Quả thật là một tiểu cô nương xinh đẹp.”

“Nữ nhân mà bản công tử coi trọng, cho tới bây giờ cũng chưa từng để ai trốn thoát.”

“Tiểu bảo bối của ta, đêm nay, nhất định bản công tử sẽ khiến ngươi vui vẻ sung sướng.”

Nam tử mặc trường bào màu tím thêu hoa văn vàng, mang theo một nhóm người, bước ra khỏi đám đông.

Diệp Thanh cùng muội muội, tìm một khách đi3m rồi tạm thời ở lại.

Muốn đi đến kinh thành, phải đi bằng đường thủy.

Bây giờ sắc trời cũng đã muộn, không còn thuyền xuất phát nữa nên chỉ có thể tạm thời ở lại chỗ này một đêm.

Khách đi3m mà Diệp Thanh nghỉ lại có tên là khách đi3m Vạn Hoa.

Ở trong thành Kim Nguyên này cũng được xem là một khách đi3m tương đối lớn.

Trước kia, khi muội muội hắn còn ở Diệp gia phải ở trong một căn phòng mục nát tồi tàn bên trong một mái nhà tranh.

Diệp Thanh rất đau lòng. Hiện tại, Diệp Thanh đã có tiền, lại đang ở bên ngoài, đương nhiên muốn mang những thứ tốt đẹp nhất, điều kiện tốt nhất cho muội muội.

Kỳ thật, Diệp Thanh đã dốc sức vì Diệp gia nhiều năm, căn bản cũng không có tích góp được gì cho bản thân.

Những công lao hắn kiếm được, hoặc là tiền vàng đều dùng để mua khai dương đan cho muội muội.

Nhưng mà, Diệp Thanh đã đánh chết rất nhiều cường giả của vương phủ.

Tất nhiên những bảo vật trên người bọn họ, cũng trở thành bảo vật của Diệp Thanh.

Ba vị trưởng lão của vương phủ, đều là cảnh giới ngưng nguyên.

Trên người bọn họ có không ít bảo vật.

Diệp Thanh vơ vét được từ trên người họ không ít tiền vàng, tính hết cũng có đến hai ngàn vạn.

Xem như cũng đã phát tài.

Nếu dùng để mua khai dương đan, đoán chừng có thể mua được mấy trăm viên.

Nhưng mà, muốn dùng để mua đan dược tốt hơn thì có thể sẽ không đủ.

Buổi chiều, Diệp Thanh cùng với muội muội ở chung bên trong một gian phòng của khách đi3m. .

||||| Truyện đề cử: Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân |||||

Tính toán như vậy không phải vì muốn tiết kiệm tiền. Mà là để tiện cho hắn chăm sóc cho muội muội.

Để muội muội một mình ở trong một phòng, Diệp Thanh cảm thấy không yên tâm.

Từ nhỏ Diệp Thanh đã cùng với muội muội nương tựa lẫn nhau mà sống, nên hiện tại hai người họ cùng nhau ở chung một phòng, cũng không có cái gì cần phải cố ky.
 
Chương 27: Khách quan


Khách đi3m Vạn Hoa.

Trong một gian phòng khách sang trọng Diệp Thanh cùng Diệp Mạnh Lăng ở cùng một chỗ.

Bên ngoài, sắc trời đã tối xuống.

Diệp Thanh ngồi ở trên giường, vừa đang định giục muội muội đi ngủ sớm thì đột nhiên Diệp Mạnh Lăng ôn nhu nói:

“Ca ca, huynh cũng đã mệt mỏi cả ngày rồi, muội đi ra bên ngoài múc nước, vào rửa chân cho huynh nha”

“Còn có, vết thương trên người huynh cũng cần phải xử lý mới được.”

Trong lúc Diệp Mạnh Lăng nói chuyện, trên mặt hiện lên nụ cười ôn nhu.

Thấy cô nói như vậy, không hiểu vì sao, trong lòng hắn lại dâng lên cảm giác đau lòng vô cớ.

Trước kia, khi Diệp Thanh ở tại Diệp gia, ban ngày thì dốc sức ở bên ngoài làm việc.

Đến đêm tối muộn mới trở về, trên người luôn là vết thương chồng chất lên nhau.

Muội muội cũng sẽ vì Diệp Thanh xử lý vết thương.

Giúp Diệp Thanh rửa chân.

Để Diệp Thanh có thể yên bình chìm vào giấc ngủ.

“Muội muội ngốc, chuyện như đi múc nước, không cần muội tự mình đi, gọi tiểu nhị của khách đi3m mang đến là được rồi.”

Diệp Thanh cười cười, sờ sờ cái đầu nhỏ của cô bé.

“Nhưng mà, muội muốn tự mình làm chút chuyện gì đó cho ca ca mà.” Diệp Mạnh Lăng khế bĩu môi.

“Ca ca biết muội rất ngoan, ca đi gọi một tiếng, rất nhanh tiểu nhị của khách đi3m sẽ đưa nước đến" Diệp Thanh ôn nhu nói.

“Vâng, à, ngoại trừ nước, còn cần thêm băng gạc nữa.” “Tiểu nhị, đến đây một chút.”

Diệp Thanh hô lên một tiếng.

“Khách quan, đến đây.”

Rất nhanh, có một tiểu nhị của khách đi3m Vạn hoa chạy đến trước mặt bọn họ.

“Khách quan, xin hỏi ngài cần gì ạ?” Vẻ mặt tiểu nhị tươi cười. “Tôi muốn một chậu nước nóng, không cần quá nóng.”

“Còn có cần thêm một số băng gạc, một ít kim sang dược ta”

nữa: Diệp Mạnh Lăng nghiêm túc nói. “Không ổn.” Đột nhiên, sắc mặt Diệp Thanh tối sầm lại.

Hắn phát hiện trên người của tên tiểu nhị này phát ra một luông hào quang khá yếu ớt.

Tên này là võ giải

Hắn là võ giả đã luyện đến Luyện Thể cấp chín. Sắc mặt Diệp Thanh lập tức thay đổi.

“Muội muội, mau đến đây.”

Trong lúc nói chuyện Diệp Thanh cũng lập tức xông ra ngoài.

Diệp Mạnh Lăng vẫn chưa phản ứng kịp chuyện gì đang xảy ra thì đã bị tên tiểu nhị vừa nãy bắt lấy cánh tay. Sau đó, nhanh chóng chạy ra bên ngoài.

Ở cách khách đi3m không xa, còn có những cường giả khác đã đợi sẵn để tiếp ứng cho gã ta.

Trong số các cường giả đó, thậm chí còn có người đã đạt đến cảnh giới Ngưng Nguyên.

“Vút”

Sau một khắc Diệp Thanh bước ra, trong chớp mắt đã nhanh chóng đuổi theo.

“Âm ầm”
 
Chương 28: Ngươi là ai?


Trên người Diệp Thanh phát ra một luồng sát khí vô cùng kh ủng bố.

Dám ra tay với muội muội của hắn, đúng là muốn chết. “Xoẹt"

Thanh Phong kiếm trong tay hắn chém ra những đường hào quang sáng chói.

Ngay lập tức, thân thể của hai tên võ giả Luyện Thể cấp chín đang ngăn cản bên cạnh Diệp Thanh đã bị chém thành

hai nửa.

Tên võ giả cải trang thành tiểu nhị kia bị dọa đến mức suýt chút thì hồn phách bay mất.

“VútI”

Diệp Thanh lập tức lao đến bắt lấy tên tiểu nhị giả mạo, xách gã ta lên giống như xách một con gà trống.

“Các ngươi là ai?”

Ánh mắt Diệp Thanh băng lãnh, toàn thân phát ra sát khí vô cùng kinh khủng.

Giống như một vị Ma Thần.

Lại có người dám đánh chủ ý lên người của muội muội hắn.

Giờ phút này, sát khí trên người Diệp Thanh càng thêm tăng vọt.

Không có cách nào có thể ngăn cản lại.

Bất kể là ai, bất kể thân phận gì, nếu dám động đến muội muội của Diệp Thanh hắn đều giết không tha.

“Là... là công tử Lý Phong.”

“Là công tử Lý ra lệnh cho bọn ta đến đây, chuyện này không liên quan đến bọn ta.”

Tên võ giả giả mạo tiểu nhị bị dọa đến toàn thân như nhữn ra, sợ đến mức tiểu ra trong quần.

“Hắn ta đang ở đâu?” Diệp Thanh trầm giọng hỏi.

“Tại... Tại Thiên Cơ lâu, trên thuyền dành cho khách quý.”

“Ta đã nói cho ngươi biết hết, ngươi đừng có giết ta”

Vào giờ phút này, sắc mặt của tên tiểu nhị giả mạo bị dọa cho trắng bệch, không còn chút máu, trong lòng vô cùng thấp thỏm lo sợ.

“Xoẹt!”

Trong khoảnh khắc, ánh kiếm lóe lên.

Tên tiểu nhị giả mạo đầu lìa khỏi cổ, chết ngay lập tức.

“Thiên Cơ Lâu, thuyền dành cho khách quý!”

Trong mắt Diệp Thanh lóe lên tia ánh sáng lạnh lẽo.

Ngay sau đó, hắn bay nhanh như một mũi tên, lao nhanh ra khỏi khách đi3m Vạn Hoa.

Thuyền của Thiên Cơ Lâu nằm ở đâu, Diệp Thanh biết. Nghe nói, thuyền của Thiên Cơ Lâu chỉ nhận khách vào buổi chiều, và chỉ có những vương công quý tộc của đế quốc

Đại Chu mới có tư cách lên thuyền.

Với những vị khách bình thường không có thân phận, cơ bản không có tư cách đến đây.

Thuyền dành cho khách quý của Thiên Cơ Lâu đậu ở đâu, Diệp Thanh cũng biết.

Khi Diệp Thanh đến thành Kim Nguyên lần đầu tiên, hắn cũng đã chú ý đến sự tồn tại của chiếc thuyền chở khách xa hoa như vậy.

Sau khi xông ra khỏi khách đi3m, Diệp Thanh một đường phi nhanh về hướng thuyền dành cho khách quý của Thiên Cơ Lâu.

Rất nhanh, Diệp Thanh liền nhìn thấy một chiếc thuyền dành cho khách quý đang đậu ở phía trước.

Trên thuyền có rất nhiều thị vệ.

Bọn họ nhìn thấy Diệp Thanh đi đến, trong mắt đều lộ ra sự khinh miệt rất rõ ràng.

“Vút!”

Rất nhanh, Diệp Thanh liền xông đến. “Đứng lại!"

“Ngươi là ai?”
 
Chương 29: Làm càn!


“Người không có phận sự, tất cả đều không được phép lên thuyền!”

Những tiếng quát nạt liên tiếp vang lên.

Muốn lên thuyền dành cho khách quý của Thiên Cơ Lâu phải là những nhân vật có mặt mũi trong đế quốc Đại Chu.

Mà những tên thị vệ của Thiên Cơ Lâu kia hoàn toàn chưa từng gặp qua Diệp Thanh bao giờ.

Bọn họ cảm ứng được khí tức trên người của Diệp Thanh, bất quá cũng chỉ là cảnh giới Luyện Thể cấp bảy mà thôi.

Lúc này trong lòng bọn họ càng thêm khinh thường Diệp Thanh.

Võ giả chỉ mới đạt đến cảnh giới Luyện Thể cấp bảy vẫn chưa đáng để bọn họ đặt vào trong mắt.

“Cút đi.”

Diệp Thanh không có thời gian lãng phí với đám người này. Hắn giơ tay lên, đánh ra một quyền.

Một tên thị vệ Thiên Cơ Lâu đang ngăn cản trước mặt Diệp Thanh lập tức bị đánh bay ra ngoài.

“Làm càn!”

“Thuyền dành cho khách quý của Thiên Cơ Lâu bọn ta, sao lại có thể để cho ngươi tùy tiện xông vào?”

Tất cả các thị vệ của Thiên Cơ Lâu trên thuyền đều đã bị kinh động.





Đã có rất nhiều người đến, nhưng không có ai dám gây sự ngay tại trên thuyền dành cho khách quý của Thiên Cơ Lâu.

Phải biết, những người trên thuyền dành cho khách quý của Thiên Cơ Lâu đều là các đại nhân vật trong đế quốc Đại Chu.

Thiên Cơ Lâu, ở trong đế quốc Đại Chu cũng thuộc về tồn tại khổng lồ.

Thiên Cơ Lâu trong thành Kim Nguyên cũng chỉ là một chỉ nhánh mà thôi.

Trong phương diện tình báo, hay phương diện kinh doanh thì thực lực của Thiên Cơ Lâu đều không tệ.

Bên trong đế quốc Đại Chu, tuyệt đối là thuộc thế lực đứng đầu.

Hơ nữa Thiên Cơ Lâu còn có người chống lưng.

Chuyện Diệp Thanh gây sự trên thuyền của Thiên Cơ Lâu lập tức kinh động đến rất nhiều người.

Trong nháy mắt, một vị tiểu cô nương của Thiên Cơ Lâu vội vàng đi đến.

“Chuyện gì đang xảy ra?”

“Lý công tử vừa mới đến liền có người đến gây sự, quấy rầy đến sự nghỉ ngơi của Lý công tử thì ta bắt các ngươi chịu tội:

Một vị nữ tử dáng người thon thả, trang phục lộng lẫy đi ra, tướng mạo cũng không tính là xấu nhưng lại cho người ta cảm giác chanh chua khó gần.

Nữ tử này chính là quản sự của thuyền dành cho khách quý của Thiên Cơ Lâu, tên là Tiền Ngọc Lan.

Địa vị của nàng ta trong Thiên Cơ Lâu cũng coi như là không hề thấp, gần như chỉ dưới quyền của các vị trưởng lão trong Thiên Cơ Lâu mà thôi.

“Bắt lấy hắn cho ta.” Tiền Ngọc Lan quát lạnh một tiếng, nhìn thấy Diệp Thanh gây sự trên thuyền, cũng không cho hắn cơ hội giải thích thì đã

ra lệnh.

“Có người bắt muội muội của ta, hắn ta đang ở trên thuyền của các ngươi. Tất cả đều cút ngay cho ta.”

Toàn thân Diệp Thanh đằng đằng sát khí, hắn nhận định muội muội ở ngay trên thuyền dành cho khách quý.

Xem ra tên võ giả cải trang thành tiểu nhị kia cũng không có nói dối hắn.

Thêm nữa, khi Diệp Thanh một đường đuổi theo đến đây, cũng cảm ứng được khí tức của cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên xông lên thuyền dành cho khách quý của Thiên Cơ Lâu.

“Làm càn!”

“Chỉ là một tên vô danh tiểu tốt, còn bọn ta là người của Thiên Cơ Lâu, là người mà ngươi có thể động đến sao?”

“Còn không nhanh bắt lấy, đưa hắn đi.” Tiền Ngọc Lan ra lệnh.

Ngay lập tức liền có hơn mười tên thị vệ của Thiên Cơ Lâu đồng loạt lao đến.

Đều là võ giả Luyện Thể Cảnh, trong đó, còn có ba vị tu vi đã đạt đến Luyện Thể cấp chín, rất khó đối phó.

“Âm ầm”

Diệp Thanh không có cơ hội để giải thích, lập tức thi triển Hổ Gầm Quyền.

Xung quanh chỉ còn nghe những tiếng gầm gừ vang lên.

Ba tên thị vệ cảnh giới Luyện Thể cấp chín của Thiên Cơ Lâu cũng liền bị đánh bay ra ngoài, bay thật xa.

“II! Toàn trường chấn động.

Đến ngay cả Tiền Ngọc Lan, quản sự của Thiên Cơ Lâu, sắc mặt cũng không còn giữ được bình tĩnh nữa.

Trong khoảnh khắc lại có thể cùng một lúc đánh bay ba võ giả Luyện Thể cấp chín, chiến lực của tên thiếu niên này không hề tâm thường.
 
Chương 30: Tránh ra!


“Thiếu niên này, mặc dù thực lực của ngươi không tầm thường, nhưng ta khuyên ngươi một câu, bây giờ lập tức rời đi, nếu không thì đừng trách ta không khách sáo!”

Tiền Ngọc Lan uy hiếp nói.

Nàng ta có thể cảm nhận được Diệp Thanh là người có tư chất và tài năng hơn người.

E rằng đối phương là một người có địa vị nào đó, sự việc không đơn giản như vậy.

“Tránh ra!”

Diệp Thanh không muốn lãng phí thời gian với bọn họ, hắn nhìn thấy một người đàn ông mặc đồ đen.

Người áo đen kia chính là người mà Diệp Thanh đang trên đường truy đuổi.

Người đàn ông mặc áo đen đang ngồi trên lầu hai của con thuyền dành cho khách quý.

“Vùi” Đột nhiên, người đàn ông mặc áo đen kia nhảy xuống, †râm giọng nói: “Công tử nhà ta nói, thiếu niên này muốn cướp lấy một món báu vật trên người công tử nên vẫn luôn truy đuổi theo chúng ta!”

“Mọi người, công tử nhà ta còn nói, mời mọi người giúp công tử một tay, sau này, nhà họ Lý nhất định sẽ có hậu tại”

Hai câu nói của người mặc áo đen khiến cho đôi mắt của Tiền Ngọc Lan sáng lên.

Nàng ta dường như đã đoán được chuyện gì đang xảy ra.

Cách đây không lâu, công tử Lý Phong nhà họ Lý đã mang một cô gái nhỏ đi đến đây.

Cô gái nhỏ kia vô cùng xinh đẹp, nhưng nhìn dáng vẻ cũng chỉ mới mười hai mười ba tuổi.

Là Lý Phong bức ép cô gái nhỏ tới đây.

Lún nãy khi Tiền Ngọc Lan đến, nàng ta đã nhìn thấy cô gái nhỏ đó đang vùng vẫy dữ dội.

Nghe nói, công tử Lý Phong của nhà họ Lý vô cùng háo sắc.

Tiền Ngọc Lan đã đoán được toàn bộ câu chuyện, muội muội mà Diệp Thanh nhắc đến, có lẽ là cô gái nhỏ đó.

Thể nhưng ánh mắt của Tiền Ngọc Lan lại thoáng hiện lên một sự tàn nhẫn.

Có thể giữ được mối quan hệ với công tử Lý Phong nhà họ Lý, đối với nàng ta là một sự trợ giúp vô cùng lớn.

Đây chính là một cơ hội tốt! “Giết hắn!”

Tiền Ngọc Lan lạnh giọng nói, trong đôi mắt của nàng ta tràn đầy sát ý lạnh như băng.

Nghĩ đến chuyện lấy lòng Lý Phong, bây giờ, nàng ta nhất định phải ra tay gi ết chết thiếu niên trước mặt này.

Để Lý Phong được hài lòng!

Tiền Ngọc Lan vừa ra lệnh, những cường giả có mặt ở Thiên Cơ Lâu lập tức xông đến giết người.

Ngay từ lúc đầu, bọn họ muốn bắt giữ Diệp Thanh.

Nhưng mà có mệnh lệnh của Tiền Ngọc Lan, bọn họ chỉ có thể gi ết chết người này.

Lập tức có hơn mười cường giả của Thiên Cơ Lâu cùng nhau xông lên.

Trong số những người ở đây, có không ít cường giả đã luyện đến Luyện Thể cấp chín.

Trên mặt Diệp Thanh để lộ ra vẻ lạnh lùng.

Đột nhiên, hắn cử động bước chân của mình, nhảy lên lầu hai của con thuyền dành cho khách quý.

Từ trong đám người vây quanh ở phía dưới, hắn xông ra bên ngoài.
 
Chương 31: Xông lên đi


Người mặc áo đen kia vô cùng sợ hãi.

Không ngờ tốc độ di chuyển của Diệp Thanh lại nhanh đến như vậy!

“Bùm!”

Diệp Thanh không nói lời nào, lấy máu của mình tế cho Tu La Huyết Kiếm.

Ngay lập tức, một thanh kiếm mang màu máu vung ra chém giết.

Trong một giây sau, đầu của người mặc áo đen đã bị chém xuống.

Một võ giả cảnh giới Ngưng Nguyên nhưng lại không hề có khả năng chống đỡ ở trước mặt của Diệp Thanh.

Chẳng bao lâu, tinh huyết trong cơ thể của đối phương đã bị Tu La Huyết Kiếm của Diệp Thanh nuốt chửng sạch sẽ.

Trên lầu một của thuyền dành cho khách quý, Tiền Ngọc Lan sững sờ.

Còn có nhóm cường giả của Thiên Cơ Lâu cũng đều chết lặng.

Diệp Thanh thực sự phớt lờ sự bao vây và đàn áp của bọn họ.

Hắn công khai gi ết chết cường giả bên cạnh công tử Lý Phong.

“Xông lên đi, nhất định phải gi ết chết hắnỊ”

Trong mắt Tiền Ngọc Lan hiện lên một tia tàn nhãn, lập tức ra lệnh.

Rất nhiều cường giả của Thiên Cơ Lâu cùng nhau xông lên.

Nhưng bọn họ lại không có cơ thể và tốc độ mạnh mẽ bằng Diệp Thanh, ai cũng đều phải leo cầu thang lên.

Để có thể nhảy vọt như Diệp Thanh cần phải có tố chất thân thể cực kỳ mạnh mẽ.





Cảnh giới Luyện Thể cấp chín e là không có cách nào làm được.

Cần phải đạt đến cảnh giới Ngưng Nguyên mới được.

Tuy nhiên huyết mạch trong cơ thể Diệp Thanh cực kỳ mạnh mẽ, cơ thể nhảy vọt lên vô cùng nhanh chóng.

“Vù vùt" Ngay sau khi gi ết chết một người đàn ông mặc áo đen, lại có hai người đàn ông mặc áo đen khác ở lầu hai của thuyền

dành cho khách quý lao đến.

Trên người của họ đều toát ra khí tức mạnh mẽ, là võ giả cảnh giới Ngưng Nguyên!

Lại còn đã đạt Ngưng Nguyên cấp bốn.

Cực kỳ khó đối phó.

Hai người họ đang canh gác ở bên ngoài một căn phòng. “Ca...”

Diệp Thanh nghe được âm thanh từ trong phòng phát ra. Trong âm thanh đó có vô vàng sự lo lắng.

Còn có sự hoảng sợ!

“Muội muội!”

Trong mắt của Diệp Thanh lập tức trở nên đỏ như máu. Chỉ một bước nhảy, hắn đã lao đến trước cửa phòng. “Ngươi dám!”

“Đừng hòng quấy rầy công tử nhà ta!”

Hai người mặc áo đen cảnh giới Ngưng Nguyên mạnh mẽ xuất thủ.

“Phốc phốc!”

Một giây sau, đầu của hai người họ bay lên! Máu tươi bắ n ra tung tóe.

Trong không khí nồng nặc mùi máu tươi.

Hai cường giả Ngưng Nguyên cấp bốn đã bị Diệp Thanh giế t chết chỉ trong một kiếm!

Phong Kiếm Thuật của Diệp Thanh đã được luyện đến hoàn mỹ, cộng thêm sự trợ giúp của Tu La Huyết Kiếm, bây giờ hắn muốn giết hai người thì cũng dễ như trở bàn tay.

“Âm ầm!”
 
Chương 32: Buông con bé xuống!


Một giây sau, Diệp Thanh xông vào trong phòng, nhìn thấy một cảnh tượng vô cùng đáng sợ.

Muội muội của hắn bị trói lại. Trên người còn có vết thương. Một người con trai mặc trường bào tím thêu hoa văn vàng,

trong tay cầm một cây roi da đang quất vào người Diệp Mạnh Lăng.

“Đáng chết!” Sát ý của Diệp Thanh cao đến ngất trời.

Giống như một vị thần chết!

Nhìn thấy muội muội bị ngược đãi thảm hại như vậy, trong lòng Diệp Thanh chỉ có một chữ!

Giết! Giết hết tất cả mọi người!

“Vútl”

Một giây sau, Diệp Thanh lao đến.

Thanh Tu La Huyết Kiếm trong tay hắn vung ra chém mấy đường, một ánh kiếm màu đỏ tươi lập tức hiện ra.

“Ngươi dám ra tay, ta sẽ lập tức giế t chết muội muội của ngươi!"

Đột nhiên, nam tử mặc trường bào tím thêu hoa văn vàng tóm lấy cổ họng Diệp Mạnh Lăng lại.

Bóp chặt cổ của cô bé!

“Buông con bé xuống!”

Trong mắt của Diệp Thanh lóe lên tia lửa, thu hồi Tu La Huyết Kiếm của mình lại, sợ làm tổn thương đến muội muội của mình.

“Vù!”

Nam tử mặc trường bào tím thêu hoa văn vàng chính là công tử nhà họ Lý, Lý Phong!

Trong đế quốc Đại Chu, nhà họ Lý rất có quyền thết Từ trước đến nay Lý Phong đã quen làm chuyện xăng bậy.

Lúc trước khi còn ở kinh thành, hắn ta đã cướp đoạt trắng trợn rất nhiều dân nữ!

Bởi gì thế lực của nhà họ Lý rất lớn, người bình thường hoàn toàn cũng không dám phản kháng lại! ụ

“Tên nhãi, ngươi chờ đó cho ta

Lý Phong tóm lấy Diệp Mạnh Lăng, sau đó nhanh chóng lao ra ngoài.

Diệp Thanh theo sát ở phía sau. “Người đâu đến đây!”

Sau khi Lý Phong đi ra khỏi phòng, hắn ta lập tức hét một câu.

Các cường giả của Thiên Cơ Lâu lập tức bao vây lại xung quanh, đứng ở bên cạnh của Lý Phong.

Rõ ràng là đứng cùng một chiến tuyến với Lý Phong.

Cùng lúc đó, trên chiếc thuyền dành cho khách quý còn có một bóng dáng khác nhanh chóng đi về hướng này.

Trên người của kẻ đó tản ra khí tức của cảnh giới Ngưng Nguyên vô cùng mạnh mẽ.

Lý Phong còn có một người bảo vệ khác!

Là công tử của nhà họ Lý, bên cạnh hắn ta làm sao có thể thiếu người bảo vệ được chứ?

Diệp Thanh đã giết ba người mặc áo đen thuộc cảnh giới Ngưng Nguyên, tất cả đều là người bảo vệ của Lý Phong.

Mà bây giờ, còn có một người khác, tu vi và khí tức dường như đã đạt đến Ngưng Nguyên cấp năm, càng thêm phần khó đối phó!

“Tên nhãi, chỉ cần ngươi tự phế đi tu vi của mình, ta sẽ thả muội muội của ngươi ra, như thế nào? Ngươi suy nghĩ đi!”

Lý Phong đột nhiên cười hung ác, gẵn giọng nói.

Một tay của hắn ta còn bóp lấy cổ của muội muội Diệp Thanh, xách lên cao.

Trong mắt của Lý Phong, không nhìn thấy bất kỳ sự thương hại nào, giống như mạng sống của Diệp Mạnh Lăng chỉ là cỏ rác không đáng nhắc đến.

“Được, ta tự phế tu vil”

Diệp Thanh gật đầu.

Trong mắt hắn hiện lên một tia tàn nhẫn.

“Ca ca, không được!”

Diệp Mạnh Lăng giấy dụa, hét lên.

“Đi, đi mau!”

Đôi mắt của Diệp Mạnh Lăng giàn dụa nước mắt.

Cô bé không ngờ, thế giới bên ngoài lại độc ác và nham hiểm như vậy.

Trên thế giới này lại có một người tên Lý Phong xấu xa như vậy.

Cô bé biết ca ca của mình rất tài giỏi, nhưng ở đây nhiều có rất nhiều người, ca ca mình không phải là đối thủ của bọn họ.

Diệp Mạnh Lăng cam tâm tình nguyện chết đi cũng không muốn nhìn thấy ca ca của mình phải chịu bất kỳ tổn thương gì.

Huống hồ là để cho ca ca phải phế bỏ tu vi!
 
Chương 33: Ngay sau đó


Diệp Thanh vung Tu La Huyết Kiếm lên, trên mặt hiện lên sự quyết tâm.

Cách đó không xa, ánh mắt của Lý Phong dữ tợn trông chờ hành động Diệp Thanh.

“Xoet!” Đột nhiên, Diệp Thanh hiến tế Tu La Huyết Kiếm.

Ngay sau đó, trong không khí xuất hiện một loại ánh sáng đỏ như máu kỳ dị.

Tốc độ bay cực kỳ nhanh. Hơn nữa lại còn có sự xuất hiện của Bát Hoang Chân Hỏa!

Trong nháy mắt, Diệp Thanh đã phát huy toàn bộ uy lực của Tu La Huyết Kiếm.

Như một tia chớp vàng lóe lên. Không chờ cho Lý Phong kịp phản ứng.

Trong khoảnh khắc tiếp theo đã nghe thấy Lý Phong phát ra tiếng kêu thảm thiết chói tai.

Cánh tay tóm lấy Diệp Mạnh Lăng của hắn ta đã bị một kiếm chém đứt!

Khi Diệp Thanh lấy Tu La Huyết Kiếm ra, bóng dáng của hắn đã lao đến.

Tật Phong Bộ của hắn được thi triển đến mức tối đa. Nhanh như một cơn gió cuồng bạo quét sạch lá rụng.

Trong nháy mắt, Diệp Thanh đã đến bên cạnh Diệp Mạnh Lăng, mang cô bé đi.

Nhìn thấy cơ thể của Diệp Mạnh Lăng, nhìn thấy vết thương trên người của cô bé, sát khí của Diệp Thanh cao ngút trời!

Sát khí xung quanh cơ thể hắn giống như ngưng tụ lại thành thực chất.

Trong đôi mắt của hắn hiện lên hai tia máu. Giết! Lý Phong, hắn nhất định phải giết!

Còn có người của nhà họ Lý, người của Thiên Cơ Lâu, toàn bộ đều phải chết!

Ý nghĩ giết người của Diệp Thanh nổi lên, cộng thêm sự ảnh hưởng của Tu La Huyết Kiếm, dường như hắn đã nhập ma rồi!

“Tên nhãi, ngươi dám chặt đứt một cánh tay của ta, ngươi muốn chết sao!”

Lý Phong điên cuồng gào thét lên một tiếng, bên trong ánh mắt của hắn ta tràn đầy sát ý lạnh lùng như băng.

Một giây sau.

Một người đàn ông mặc áo đen lao đến bên người của Lý Phong.

Chính là người bảo vệ của Lý Phong!

Một cường giả cảnh giới Ngưng Nguyên cấp năm!

“Giết hắn!”

“Giết hắn cho tal”

“Ta muốn dùng ngàn con dao chặt hắn thành từng mảnh!”

Lý Phong tức giận hét lên.

Người mặc áo đen bên cạnh lập tức xông ra.

“Mọi người ở Thiên Cơ Lâu, xin hãy giúp đỡ ta, sau này, khi ta trở lại nhà họ Lý rồi nhất định sẽ có hậu tạ gửi đến mọi người!"
 
Chương 34: Cường giả của Thiên Cơ Lâu


Lý Phong tiếp tục nói.

Bây giờ, bên cạnh hắn ta cũng chỉ có một người bảo vệ cảnh giới Ngưng Nguyên cấp năm.

Trên địa bàn của Thiên Cơ Lâu vẫn cần phải dựa vào sức mạnh của Thiên Cơ Lâu.

“Lý công tử khách sáo rồi, được làm việc vì Lý công tử là vinh hạnh của tai”

Tiền Ngọc Lan mỉm cười, cúi đầu chào Lý Phong một cái.

Sau đó, nàng ta ra lệnh cho các cường giả của Thiên Cơ Lâu cùng nhau xông lên!

Cường giả của Thiên Cơ Lâu ở đây có hơn hai mươi người.

Trong đó, phần lớn bọn họ đều đạt đến cảnh giới Luyện Thể.

Tuy nhiên, vẫn còn hai người thuộc cảnh giới Ngưng Nguyên.

Thực lực chiến đấu của bọn họ không hề tâm thường. Trong nháy mắt, Diệp Thanh đã bị bao vây.

Bọn họ coi người bảo vệ bên cạnh Lý Phong làm chủ, phát động cuộc tấn công quyết liệt.

“Xoẹt!”

Diệp Thanh rút Tu La Huyết Kiếm ra, không nói lời nào, trên cánh tay trái của hắn xuất hiện một vệt máu.

Tu La Huyết Kiếm uống máu sẽ trở nên mạnh hơn.

Sức mạnh huyết thống của Diệp Thanh là thứ có một không hai!

Diệp Thanh dùng máu của mình để nuôi Tu La Huyết Kiếm, có thể phát huy toàn bộ uy lực của Tu La Huyết Kiếm.

“Bùm!”

Sau khi nuốt máu tươi của Diệp Thanh, Tu La Huyết Kiếm phát ra âm thanh leng keng của thanh kiếm sắc bén.

Diệp Thanh cảm nhận được sự khao khát của Tu La Huyết Kiếm.

Khao khát máu tươi! “Giết!"

Diệp Thanh dùng tay trái che chở cho muội muội, tay phải cầm kiếm hướng thẳng vào đám người kia.

Một ánh kiếm màu vàng lóe lên quét ngang qua toàn bộ nơi này.

Trong khoảnh khắc đó, máu tươi văng tung tóe khắp nơi.

Dường như trong nháy mắt, tất cả võ giả cảnh giới Luyện Thể vây lấy Diệp Thanh đều chết hết!

Cảnh giới Luyện Thể căn bản là không có cách nào ngăn cản sự tấn công mạnh mẽ của Diệp Thanh.

Hơn nữa, trên thân kiếm của Diệp Thanh còn có sự hỗ trợ của Bát Hoang Chân Hỏal

Võ giả cảnh giới Luyện Thể chỉ cần trúng phải Bát Hoang Chân Hỏa một chút cũng có thể chết, không có chỗ cho bất kỳ sự phản kháng nào!

Duy chỉ có ba võ giả cảnh giới Ngưng Nguyên vẫn còn tồn tại.

Nhưng, trên mặt của bọn họ đều là sự hoảng sợ.
 
Chương 35: Người bảo vệ của Lý Phong


“Giết hắn, hắn chỉ ở cảnh giới Luyện Thể, không thể duy trì được lâu!”

Người bảo vệ của Lý Phong bắt đầu phản ứng lại.

Tu vi của hắn ta dù sao cũng đạt đến cảnh giới Ngưng Nguyên cấp năm.

Trong số tất cả võ giả ở đây, tu vi của hắn ta là cao nhất.

Dưới sự chỉ đạo của hắn ta, hai võ giả thuộc cảnh giới Ngưng Nguyên của Thiên Cơ Lâu hành động cùng một lúc.

“Giết!”

Diệp Thanh rơi vào ma đạo, trong lòng hắn chỉ có một chữ “Giết”.

“Phốc phốc!”

Trong nháy mắt, hai cái đầu đây máu bay lên. Hai cường giả của Thiên Cơ Lâu đều chết. “Phốc phốc!”

Tu La Huyết Kiếm ở trong không trung quay một vòng cung kỳ lạ.

Một giây sau.

Người bảo vệ của Lý Phong cũng kêu lên một tiếng thảm thiết.

Cơ thể của hắn ta bị kiếm xuyên thủng qua. Hoàn toàn chết đi!

Trên lầu hai của thuyền dành cho khách quý, đối thủ của Diệp Thanh chỉ còn lại Lý Phong và Tiền Ngọc Lan!

Những người còn lại đều chết hết. “Vút!"

Diệp Thanh dẫn muội muội đi theo, trong tay cầm Tu La Huyết Kiếm, gương mặt tràn đầy sát khí đi đến.

Chém một kiếm về phía cơ thể của Lý Phong. “Bùm!” Đột nhiên một lực mạnh mẽ bao phủ lấy hắn.

Một giây sau, bóng dáng của Diệp Thanh bay ngược ra ngoài.

Hắn lộn một vòng trong không trung, khi rơi xuống đất hắn ôm muội muội vào trong lòng mình.

Hắn dùng cơ thể của mình để làm đệm thịt cho cô bé.

“Âm!” Diệp Thanh và Diệp Mạnh Lăng cùng nhau rơi xuống đất.

Diệp Thanh phun máu tươi trong miệng ra, sắc mặt trắng bệchI!

Sau trận chiến lớn kịch liệt vừa rồi, trên thực tế, Diệp Thanh đã thực sự bị kiệt sức.

Nếu không phải là vì trong lòng hắn có tín niệm thì e rằng hắn đã không thể kiên trì lâu được nữa.

Lý Phong dám đối xử với muội muội của Diệp Thanh như

vậy. Diệp Thanh tất nhiên phải g iết chết hắn ta!

Nhưng sức mạnh to lớn vừa mới xuất hiện kia đã hoàn toàn vượt quá khả năng mà Diệp Thanh có thể chống đỡ được.
 
Chương 36: Tránh ra!


Võ giả trên cả cảnh giới Ngưng Nguyên! Qua mạnh!

Mạnh đến mức ngay cả Diệp Thanh cũng không thể chống lại nó!

Một lão giả mặc áo xám đi đến bên cạnh Lý Phong. Trong đôi mắt đối phương hiện lên một tia lạnh lẽo.

“Lý công tử là khách quý của Thiên Cơ Lâu chúng ta, sao ngươi dám đả thương công tử?”

Lão giả mặc áo xám mỉm cười lạnh lùng.

Nhưng khi nhìn về phía Diệp Thanh, ánh mắt của ông ta lại hiện lên sự kiêng dè.

Chỉ là một võ giả Luyện Thể, vậy mà lại có thể giết sạch toàn bộ người bảo vệ của Lý Phong, còn có một nhóm cường giả của Thiên Cơ Lâu, toàn bộ đều chết sạch sẽ, người này tuyệt đối không đơn giản!

Nhìn thấy Tu La Huyết Kiếm trong tay của Diệp Thanh, trong mắt của lão giả mặc áo xám lóe lên sự tham lam rõ rệt.

Kiếm tốt! Đây chắc chăn là một thanh kiếm có cấp bậc rất cao!

Nếu có thể có được nó, thực lực của lão giả mặc áo xám chắc chắn sẽ tăng lên rất nhiều!

Thiên Cơ Lâu, khách quý trên thuyền, còn có nhiều cường giả của Thiên Cơ Lâu, tất cả đều nháo nhào chạy đến.

Trong đó, phần lớn đều là võ giả, hơn nữa còn là những người thuộc cảnh giới Luyện Thể.

Nhìn thấy trên boong thuyền có một đống thi thể nằm ngổn ngang, bọn họ đều nháo nhào hít một hơi sâu, vô cùng kinh hãi.

“Tên nhóc này, rốt cuộc ngươi là ai? Lại dám ở bên trong Thiên Cơ Lâu của chúng ta làm xăng làm bậy như thế này?”

Lão giả mặc áo xám liên tục mỉm cười, mặc dù biết Diệp Thanh có thiên phú khác người. Nhưng tu vi của ông ta đã đạt đến cảnh giới Nguyên Đan.

Ông ta hoàn toàn có thể áp đảo được Diệp Thanh!

Diệp Thanh có thể phản kháng lại ông ta được sao?

Đối với võ giả thuộc cảnh giới Nguyên Đan, lấy nguyên lực hùng mạnh ở trong đan điền ngưng tụ thành nguyên đan, thực lực chiến đấu mạnh mẽ không có cách nào tưởng tượng được!

Với tu vi của cảnh giới Nguyên Đan, đối phó với cảnh giới Luyện Thể kia chắc chắn là dư sức.

“Tránh ra!”

Hai mắt của Diệp Thanh đỏ ửng lên như một mảng máu.

Trong lòng hắn có chấp niệm.

Nếu không giết được Lý Phong thì hắn tuyệt đối sẽ không từ bỏ!

“Tên nhóc kia, ngươi còn dám làm càn sao, ngươi thật sự cho rằng Thiên Cơ Lâu của ta không có người sao?”

Trên mặt của lão giả mặc áo xám hiện lên một tia sát ý lạnh như băng.

Một giây sau, một hình bóng màu xám tro nhanh chóng đi lên.

Nhanh đến mức khiến người ta khó có thể tin nổi.

Lão giả mặc áo xám chủ động ra tay, đánh ta một quyền.

Nguyên lực mạnh mẽ đến đáng sợ xuất hiện theo một quyền của ông ta, khiến cho không trung cũng phải rung lắc điên cuồng!

Võ giả của cảnh giới Nguyên Đan thực sự rất mạnh.

Sau lưng của lão giả mặc áo xám còn hiện ra một dòng máu kỳ dị.

Bốn sao, Kim Cương Thần Viên huyết mạch! Có thể tạo ra sức mạnh cực kỳ to lớn.

Một quyền đánh ra có thể nói là rúng động cả đất trời, không ai chống đỡ nổi!
 
Chương 37: Có thực lực hùng hậu


Sau khi lão giả mặc trường bào xám xuất hiện thì có thêm càng nhiều cường giả của Thiên Cơ Lâu đến.

Bọn họ nhìn Diệp Thanh với ánh mắt như đang nhìn một người chết.

Lão giả mặc áo xám chính là Cửu trưởng lão của Thiên Cơ Lâu.

Có thực lực hùng hậu.

Lão ta muốn dạy dỗ võ giả ở cảnh giới Nguyên Đan là chuyện dư dả.

Huống chỉ, hiện tại cửu trưởng lão muốn đối phó chỉ là một võ giả cảnh giới luyện thể nho nhỏ.

Trên cơ bản là không có gì phải lo lắng.

Hơn nữa, Cửu trưởng lão của Thiên Cơ Lâu còn kích hoạt huyết mạch Kim Cương Thần Viên của mình.

Huyết mạch bốn sao, lực sát thương cực kỳ kinh người. "Ầm ầm!"

Một chưởng đánh ra, Diệp Thanh giơ kiếm đỡ lấy. Khoảnh khắc tiếp theo.

Tu La Huyết Kiếm chấn động kịch liệt.

Thân thể Diệp Thanh thụt lùi ra sau, phun ra một ngụm máu.

Sắc mặt càng thêm tái nhợt. Hao tổn khí huyết!

Chỉ với một đòn của lão giả áo xám, Diệp Thanh liền bị trọng thương.

Nếu như không có Tu La Huyết Kiếm hỗ trợ ngăn cản, chỉ sợ một chưởng vừa rồi cũng đủ để lấy mạng Diệp Thanh.

Đối mặt với một võ giả cảnh giới Nguyên Đan, chênh lệch thực lực giữa hai bên thực sự quá lớn, Diệp Thanh không cách nào ngăn cản nổi.

"Oắt con, ngày chết của ngươi đã đến!"

Lão giả áo xám mỉm cười dữ tợn.

Ở phía sau hắn, trong mắt Lý Phong và Tiền Ngọc Lan đều tràn đầy ác độc.

Diệp Thanh một tay cầm kiếm, khóe miệng bị rách, máu đỏ chảy ral

Diệp Thanh không cam tâm! Vẫn chưa giết được kẻ thùi

Chứng bệnh thể hàn của muội muội vẫn chưa được chữa khỏi.

Nếu cứ thế chết đi, Diệp Thanh không cam tâm! "Bùm!"

Trong cơ thể Diệp Thanh đột nhiên tỏa ra một luồng khí tức mạnh mã.

Trong nháy mắt, tu vi của Diệp Thanh đã đột phá đến luyện thể tầng chín.

Tố chất thân thể càng mạnh hơn. Rất nhiều tạp chất bị bài xuất ra khỏi cơ thể. Đột phá trong tuyệt cảnh!

Tuy nhiên Diệp Thanh vẫn không phải là cảnh giới Ngưng Nguyên.

Với tu vi Luyện Thể Cảnh của hắn so với cửu trưởng lão của Thiên Cơ Lâu vẫn chênh lệch hai đại cảnh giới, không thể vượt qual

"Nhóc con, không ngờ trong tình huống này mà ngươi còn có thể đột phá!"

"Bất quá, cho dù ngươi đột phá thì có ích lợi gì? Cuối cùng vẫn phải chết trong tay ta!"
 
Chương 38: Nhưng vẫn chưa chết!


"Luyện thể cảnh cũng chỉ là sâu kiến mà thôi!" Cửu trưởng lão nhe răng cười.

Thân hình ông ta khẽ động hóa thành một đạo bóng xám. Tốc độ cực nhanh.

Không đợi Diệp Thanh kịp phản ứng Cửu trưởng lão đã xuất hiện trước mặt hắn.

"Ầm ầm!" Cửu trưởng lão xuất ra một chưởng cuồng bạo.

Thân hình Diệp Thanh nhanh chóng bị đánh lui, lại phun ra một ngụm máu tươi.

Đúng lúc này, Diệp Thanh thúc giục huyết mạch trong cơ thể, sử dụng huyết mạch dị tượng của Bát Hoang Hỏa Long.

Thi triển Bát Hoang Chân Hỏa để hộ thể.

Bát Hoang Chân Hỏa rất lợi hại nhưng Diệp Thanh tu vi quá yếu, không thể đem uy lực của nó phát huy hoàn toàn.

Muốn giết Cửu trưởng lão của Thiên Cơ Lâu là chuyện không có khả năng.

Thế nhưng nếu dùng nó để tự bảo vệ bản thân thì có thể, năng lực phòng ngự rất mạnh.

Cùng với sự oanh kích của Cửu trưởng lão, cả người Diệp Thanh như diều đứt dây, ngã ra thật xa.

Nhưng vẫn chưa chết!

"Nhóc con, xương cốt của ngươi không phải là cứng rắn bình thường đâu."

"Nhưng mà, vẫn còn một đòn! Đòn này, ngươi nhất định sẽ chết!"

Ngày lúc cửu trưởng lão của Thiên Cơ Lâu chuẩn bị ra đòn lần nữa...

"Tiền bối, xin hãy lưu lại vị cô nương kial"

Lý Phong đang ở phía sau Cửu trưởng lão đột nhiên cười gắn nói.

"Lý công tử đã mở miệng thì đương nhiên không có vấn đề rồi!"

Cửu trưởng lão gật đầu đáp ứng, nhưng trong lòng thì cười lạnh.

Lý Phong, công tử của Lý gia này chính là một tên quỷ chỉ biết uống rượu mua hoa cả ngày mà thôi.

Vì một nữ nhân mà lại trêu chọc đến một Diệp Thanh kh ủng bố như vậy, khiến những người bảo hộ bên cạnh đều chết đi.

Tuy nhiên, Cửu trưởng lão cũng chỉ để trong bụng, không nói ra những lời này.

Cửu trưởng lão xuất thủ, một mặt là bởi vì Diệp Thanh giết người của Thiên Cơ Lâu.

Mà quan trọng hơn là vì thanh huyết kiếm trong tay Diệp Thanh này.

Về phần Lý Phong, Cửu trưởng lão chỉ là thuận tiện bán hắn một cái @n tình mà thôi.

Khí tức cường đại của lão giả áo xám phóng thích ra, chuẩn bị xuất thủ lần nữa.

Diệp Thanh cảm nhận được uy hiếp trí mạng!

Lấy thực lực của hắn bây giờ, thật sự không cách nào đấu lại với sự cường đại của lão giả áo xám này.

Tuy nhiên, Diệp Thanh cũng không từ bỏ! Hắn không cam tâm!

Hắn tuyệt đối không thể để muội muội của hắn bị tra tấn!

"Muội muội, đi mau đi, ca giúp muội ngăn cản bọn hắn!" Diệp Thanh trịnh trọng nói.

Chỉ có thể liều chết một phen mà thôi! "Ca, muội không đi!" "Nếu chết thì chúng ta chết cùng một chỗ đi!"

"Nếu mà ca chết, muội cũng tuyệt đối sẽ không sống đâu!" Diệp Mạnh Lăng nói cực kỳ kiên định.

Từ nhỏ cô bé đã chỉ có duy nhất một người thân là Diệp Thanh.

Nếu như Diệp Thanh chết.

Diệp Mạnh Lăng nghĩ không ra mình sống còn có ý nghĩa gì nữa.

"Muội muội ngốc, muội đi trước!" "Ca ca sẽ không sao đâu." "Ca sẽ đến tìm muội nhanh thôi!"

Diệp Thanh vuốt v e mái tóc của muội muội, trong mắt chảy ra một dòng huyết lệ.

Ông trời, đúng là không có mắt!
 
Chương 39: Quá mạnh!


Hắn vừa mới dẫn muội muội thoát được bể khổ ở Diệp gia. Liền gặp phải ác bá như Lý Phong!

"Được rồi, oắt con, bây giờ ta sẽ tiễn ngươi lên đường!"

Lão giả áo xám lao đến, trên người phát ra sát khí vô cùng dữ tợn!

"Âm Ị

Đúng lúc này, bên người Diệp Thanh lại xuất hiện một nữ tử bí ẩn mặc váy trăng.

Trên người nàng, bao phủ một tầng khí tức thần bí.

Hoàn toàn không thể nhìn rõ được gương mặt của nàng. Thần bí! Quỷ dị!

Nữ tử không biết từ đâu ra, cứ như thế từ hư không xuất hiện rồi đi đến bên người Diệp Thanh.

"Yếu, quá yếu!"

"Nhóc con, ngươi khi nào thì mới có thể mạnh hơn hả? Thu thập một tên rác rửa Nguyên Đan Cảnh thôi mà khó vậy sao?" Nữ tử thần bí mở miệng.

Diệp Thanh vui mừng khôn xiết.

Hắn không ngờ người phụ nữ thần bí ở tầng một Vạn Giới Tháp lại có thể đi ra ngoài.

Lúc trước, cũng nhờ có sự trợ giúp của nữ tử thần bí này mà Diệp Thanh mới có thể tái tạo lại huyết mạch.

Hơn nữa, nó còn là huyết mạch Bát Hoang Hỏa Long sáu Sao.

Còn chiếm được một thanh kiếm nghịch thiên - Tu La Huyết Kiếm.

Tất cả những chuyện này đều là đạt được ở trong Vạn Giới Tháp.

Nữ tử thần bí này... rất mạnh!

Khoảnh khắc nhìn thấy người phụ nữ bí ẩn xuất hiện, Diệp Thanh thở phào nhẹ nhõm.

Hắn không biết tu vi của nữ tử thần bí này đến tột cùng là cảnh giới nào.

Bởi vì hắn hoàn toàn nhìn không thấu. Thế nhưng Diệp Thanh có thể khẳng định một chuyện... Nữ tử thần bí có thể giúp hắn tái tạo huyết mạch, cho hắn giọt máu màu vàng kia thì nhất định là thực lực cực kỳ bất phàm.

"Tiền bối!" Ánh mắt Diệp Thanh sáng ngời.

Cuối cùng thì tại thời điểm tuyệt vọng nhất, hắn cũng đã nhìn thấy được một tia sáng.

"Nhìn cho rối"

Giọng nói của nữ tử thần bí vang lên, ngay sau đó liền chỉ một ngón tay ra.

Một luồng kiếm khí b ắn ra.

Khoảnh khắc tiếp theo, mi tâm của cửu trưởng lão Thiên Cơ Lâu liền bị xuyên thủng.

Kéo theo một đường tơ máu b ắn ra.

Hai mắt của cửu trưởng lão kinh ngạc, giống như không thể tin được.

Dựa vào tu vi Nguyên Đan Cảnh của ông ta mà lại bị một nữ tử thần bí miểu sát!

Một sợi kiếm khí phóng ra, lập tức bị gi ết chết!

Cửu trưởng lão Thiên Cơ Lâu thậm chí còn không có kịp phản ứng, sinh mệnh đã bị triệt để cắt đứt!

"!!!"

Các cường giả của Thiên Cơ Lâu đều hít sâu một hơi. Sự kinh hãi trong lòng bọn họ thật khó diễn tải

Quá mạnh!

Nữ tử thần bí này quá mức cường đại!

Sức chiến đấu đáng sợ đó hoàn toàn vượt quá sức tưởng tượng của họi

Nữ tử thần bí xuất hiện liền triệt để trấn trụ toàn hiện trường.

Các cường giả của Thiên Cơ Lâu có mặt hoàn toàn ngây dại.

Tiền Ngọc Lan khiếp sợ không nói nên lời.

Chỗ dựa của nàng ta chính là Cửu trưởng lão nha.





Hiện tại Cửu trưởng lão đã chết, những người còn lại của Thiên Cơ Lâu chỉ sợ không có cách nào đối phó được Diệp Thanh.

"Ngươi... Ngươi dám giết Cửu trưởng lão của Thiên Cơ Lâu ta, ngươi..."

Tiền Ngọc Lan còn muốn nói điều gì đó, nhưng một sợi kiếm khí vô hình một ngột b ắn ra.

Giây tiếp theo, mi tâm của Tiền Ngọc Lan đã bị sợi kiếm khí đó xuyên thủng!

Thi thể của nàng ngã xuống. Đến lúc chết hai mắt vẫn trợn tol Thử đoạn của nữ tử thần bí thật sự quá kinh khủng.

Hoàn toàn cũng không biết nàng ra tay như thế nào, kiếm khí ở khắp mọi nơi.

Trong nháy mắt, kiếm khí che trời! "Ta để cho ngươi nói chuyện sao?"

Vẻ mặt của nữ tử thần bí lạnh lùng, một cỗ khí thế bén nhọn phóng thích ra mà quân lâm thiên hại

"Người của Thiên Cơ Lâu các ngươi rất thích lấy lớn hiếp nhỏ đúng không?"

"Gọi người đến! Quá yếu! Gọi những người mạnh hơn đến đây cho tal"

"Giết không đã tay gì cảt"

Giọng nói lạnh lùng của nữ tử thần bí vang vọng toàn trường, chấn động tất cả mọi người!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom