Cập nhật mới

Dịch Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 960


CHƯƠNG 960

Trình Kiêu tiếp tục lên núi, trên đường nghe thấy rất nhiều lời bàn luận như này.

“Xem ra không mất bao lâu, nơi này sẽ thu hút sự chú ý của mọi người, chỉ dựa vào công năng mê hoặc của Tiên Thiên Ngũ Hành Ngưng Linh đại trận, e là đã không thể ngăn chặn sự tò mò của mọi người, buộc phải nhanh chóng xây dựng một đại trận hộ sơn mới được.”

Trong chớp mắt, Trình Kiêu đã sắp đi tới bên rìa được đại trận bao phủ.

Có điều, mấy nam thanh nữ tú đi ở trước mặt, lại khiến ánh mắt của Trình Kiêu khẽ động.

Mấy người này, vậy mà là bạn học của Trình Kiêu khi ở học viện điện ảnh, đám người Thẩm Dũng và Điền Thúy Thúy, Nghiêm Học Văn và Trương Manh “Nhìn, đó không phải là Trình Kiêu sao?”

Điền Thúy Thúy thoáng cái thì nhận ra Trình Kiêu.

“Thật sự là cậu ta!” Thẩm Dũng kinh ngạc nói: “Tên này nhiều ngày không ở trường, lại lén chạy đến đây chơi.”

Trình Kiêu giả bộ không nhìn thấy mấy người, tiếp tục đi về phía trước Mấy người Điền Thúy Thúy nhìn anh, đột nhiên, Điền Thúy Thúy cười lạnh nói: “Trình Kiêu, thấy bạn học, cũng không chào hỏi mà đã đi mất, có hơi mất lịch sự rồi!”

Trình Kiêu vẫn không đếm xỉa, vẻ mặt bình thản đi qua trước mặt Điền Thúy Thúy, trực tiếp coi mấy người Điền Thúy Thúy thành không khí.

Hừ!

Trong lòng mấy người không nhịn được mà bốc lên lửa giận.

“Này, Trình Kiêu, tôi đang hỏi cậu đấy?”

Điền Thúy Thúy tức quá, lớn tiếng hét lên.

Trình Kiêu dừng bước chân, không quay đầu lại, lạnh nhạt nói: “Tôi sống ở bên trên. Có vấn đề gì không?”

“Cái gì?”

Mấy người chợt sững người Sau đó, Trương Manh xinh đẹp động lòng người, mặc áo khoác lông màu trăng, đột nhiên cười khinh bỉ: “Ha ha ha, cười chết tôi rồi!”

“Trình Kiêu, cho dù cậu nói linh tinh, có thể động não không! Ai không biết biệt thự trên này là của Mã Tài – ông trùm của Hà Tây, cậu nói cậu sống ở bên trên, lẽ nào cậu là con trai của ông trùm Mã?”

Điền Thúy Thúy nhìn Trương Manh với vẻ mặt nghi hoặc, hỏi: “Trương Manh, biệt thự trên này thật sự là của ông trùm Mã sao?”

Trương Manh nói đầy chắc chắn: “Đương nhiên rồi, những điều này đều là Học Văn nói cho tớ. Với mối quan hệ của Học Văn và Trình đại sư, đương nhiên sẽ biết một vài chuyện của ông trùm Mã.”

Điền Thúy Thúy hiểu rồi: “Trình đại sư nếu đã có thể điều động được ông trùm Mã, biết một vài chuyện của ông trùm Mã, điều đó đương nhiên rất bình thường.”

Nghiêm Học Văn có hơi toát mô hôi, thật ra anh ta biết biệt thự trên này là nhà khai thác tặng cho ông trùm Mã, không có bất cứ liên quan gì tới Trình đại sư.

Bởi vì nhà khai thác đó chính là ông chủ trước đây của ba anh ta, cho nên anh ta mới biết lai lịch của căn biệt thự bên trên.

Có điều Nghiêm Học Văn đương nhiên sẽ không nói ra, có cái để ra vẻ, không làm chắng phải ngu sao?

Nghiêm Học Văn gật đầu đầy nghiêm túc, nói: “Manh Manh nói không sai, lúc đầu khi những căn biệt thự này vừa xây xông, nhà khai thác đã tặng căn Vọng Nguyệt Lâu ở trên cao nhất cho ông trùm Mã để tỏ ý kính trọng!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 961


CHƯƠNG 961

Có được sự khẳng định của Nghiêm Học Văn, cộng thêm Nghiêm Học Văn lại quen biết với loại nhân vật lớn thần long thấy đầu không thấy đuôi như Trình đại sư, đám người Điền Thúy Thúy đương nhiên tin cách nói của Trương Manh.

Điền Thúy Thúy lập tức nhìn Trình Kiêu băng vẻ mặt khinh bỉ, cười lạnh nói: “Trình Kiêu, tôi biết vì tôi không chọn cậu, cho nên cậu luôn ôm lòng bất mãn đối với tôi, muốn khiến tôi hối hận vì lúc đầu không chọn cậu.”

“Nhưng cậu cảm thấy dùng lời nói dối trẻ con như này thì có thể khiến tôi đánh giá cao cậu ư?”

“Đáng tiếc! Lời nói dối của cậu còn bị Manh Manh vạch trần tại chỗ, nực cười quá!”

Lời của Điền Thúy Thúy khiến cho đám người Thẩm Dũng và Trương Manh cười mỉa mai một trận Ảnh mắt mọi người nhìn Trình Kiêu, tràn ngập sự đùa cợt, giống như vạch trần một tên trộm đến chết cũng không nhận tội, khiến tên trộm đó không còn lời đối đáp.

Trình Kiêu nở nụ cười khinh thường, ngay cả giải thích cũng không, đi thẳng vào trong khu rừng được đại trận bao trùm.

Đến bây giờ, những người này còn không biết Trình đại sư thật sự là ai.

Loại nhân vật nhỏ nhoi nông cạn này, Trình Kiêu thật sự không có tí hứng thú nào phí lời với họ.

“Cậu ta vậy mà đi vào như vậy!” Điền Thúy Thúy kinh ngạc nói.

“Hừ, tạo nét mà thôi! Không lâu nữa, cậu ta sẽ giống chúng ta, quay lại đường cũi” Trương Manh cười lạnh nói “Vậy chúng ta ở đây đợi cậu ta, đợi cậu ta đi ra, xem cậu ta lúc đó còn có gì để nói!” Điền Thúy Thúy một lòng muốn trả thù Trình Kiêu, khiến Trình Kiều xấu mặt.

“Được! Làm như vậy đi, tớ nhìn không quen dáng vẻ trong mắt không có ai đó của cậu ta! Lát nữa cậu ta quay lại đường cũ, chúng ta hỏi cậu ta, có phải ngay cả nhà mình cũng không tìm được không? Ha ha, cậu đoán xem trên mặt cậu ta sẽ có biểu cảm gì?” Trương Manh mặt mày mong chờ che miệng cười, trong tiếng cười tràn ngập sự ác ý.

Mấy người ngôi trên bãi cỏ nghỉ ngơi, đợi Trình Kiêu đi ra.

Nhưng nửa tiếng qua đi, Trình Kiêu vẫn chưa đi ra.

Điền Thúy Thúy nghỉ hoặc nói: “Chúng ta đi vào 3 lần, lần dài nhất cũng chỉ loanh quanh bên trong 20 phút thì đi ra.

Trình Kiêu đã đi vào nửa tiếng, sao còn chưa đi ra?”

Mấy người đều không hiểu, Trương Manh suy đoán: “Liệu có khi nào lạc đường bên trong rồi không?”

“Không nên, hôm nay nhiều người đều đi vào như thế, không nghe nói ai bị lạc đường.” Nghiêm Học Văn nói.

“Lẽ nào cậu ta thật sự sống ở bên trên?” Vương Vũ Hàm ở bên cạnh nảy ra một suy nghĩ to gan.

“Không thể nào!” Điền Thúy Thúy và Trương Manh đồng thanh nói, phản bác nghi hoặc của Vương Vũ Hàm.

Trương Manh nói: “Học Văn nói rồi, biệt thự trên này là của ông trùm Mã Tài của Hà Tây, tên Trình Kiêu đó sao có thể sống ở bên trên?”

“Vậy cậu ta đã đi vào lâu như vậy, còn không đi ra, giải thích thế nào?” Vương Vũ Hàm nói Trương Manh không có lời để đối đáp, tức giận nhìn khu rừng bị một lớp sương mù bao trùm ở phía trước, nghiến răng nói: “Đợi thêm nửa tiếng, nếu cậu ta vẫn không đi ra, chắc chắn đã lạc đường ở bên trong. Hoặc cậu ta phát hiện chúng ta đợi cậu ta ở bên ngoài, cho nên cố ý không đi ra, tiêu hao thời gian với chúng ta.”

“Rất có khả năng!” Điền Thúy Thúy gật đầu: “Tôi hiểu cậu ta, cậu ta là cái loại gần chết cũng cần thể diện kia. Nếu chúng ta không đi, cậu ta có thể ở bên trong đợi đến ngày mail”

“Tôi thấy bỏ đi, chúng ta vẫn là đi thôi!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 962


CHƯƠNG 962

So đo với tên tôm tép như cậu ta làm gì? Không đáng!” Thẩm Dũng nói.

“Thẩm Dũng nói đúng, chúng ta không cần thiết lãng phí thời gian với một tên ẩt ơ, trở về thôi, lát nữa trời sẽ tối rồi!”

Nghiêm Học Văn cũng khuyên “Vậy được thôi! Lần này hời cho tên Trình Kiêu đó!” Điền Thúy Thúy mặt mày không cam tâm nói Trình Kiêu về đến biệt thự Vọng Nguyệt Lâu, trải qua sự gia trì của đại trận và Ngự Linh Trận cỡ nhỏ, linh khí ở xung quanh biệt thự Vọng Nguyệt Lâu nồng đậm hơn bên ngoài, đã hoàn toàn đạt tới trạng thái linh khí như sương mù.

Trình Kiêu nhảy lên, lặng lẽ đáp trên ban công.

Ý niệm khẽ động, một lọ ngọc nhỏ xuất hiện ở trong tay anh.

“Linh khí như sương mù, có thể thu thập một ít nước linh khí”

Tuy với cảnh giới hiện nay của Trình Kiêu, nước linh khí đối với anh đã không có tác dụng gì. Nhưng đối với người bình thường mà nói, lại tương đương linh đan diệu dược Nếu có thể sử dụng lâu dài, có thể kéo dài tuổi thọ, chữa trị bệnh trên người, khiển cơ thể lần nữa khôi phục sức sông “Mẹ và chị Lâm Ngọc, còn cả dì Ninh, đến lúc đó đều có thể tặng cho bọn họ một ít”

Khẽ phất tay, những luồng linh khí ở trạng thái sương mù, giống như một làn khói nhẹ, nhanh chóng chui vào trong chiếc lọ ngọc.

Nhưng qua một lúc lâu mới ngưng tụ được mấy giọt nước trong chiếc lọ ngọc.

Trình Kiêu để lọ ngọc ở một góc của ban công, sau đó vẽ một ‘Ngự Linh Ấn, để lọ ngọc tự động hấp thụ.

Bản thân anh đi sang một bên, ngồi khoanh chân tu luyện.

Một lần bế quan, ba ngày trôi qua.

Sau khi kết thúc tu luyện, Trình Kiêu mở điện thoại ra, lập tức nhận được tin của Ninh Cát Sơn “Trịnh thần y, suất tham gia của cuộc thị đấu Y Vương đã lấy được, cậu khi nào cần, tôi lập tức đưa đến cho cậu!”

Còn một tin, là Lâm Ngọc gửi.

Nội dung tin nhắn chỉ có ba chữ “có tiện không?”

Nhìn thời gian tin nhắn, là 10 giờ tối hôm qua gửi tới.

“10 giờ tối, chị Lâm Ngọc gửi tin nhắn, xem ra chắc đã gặp phải chuyện gì rồi!”

Có một khoảnh khắc, Trình Kiêu suýt nữa muốn nói ra thân phận thật sự của mình, như vậy khi Lâm Ngọc tìm anh, có lẽ không câu lệ như vậy nữa.

Trình Kiêu lập tức gọi lại cho Lâm ! Ngọc.

Cuộc gọi đợi vài giây mới được nghe.

“Trình Kiêu!” Giọng nói của Lâm Ngọc có hơi mừng rỡ.

Trình Kiêu biết, đoán chắc là hôm qua gửi tin nhắn cho anh, anh không trả lời, Lâm Ngọc nghĩ rằng Trình Kiêu không muốn quản chuyện của cô.

“Chị Lâm Ngọc, xảy ra chuyện gì sao?”

Trình Kiêu nhẹ nhàng nói.

Nghe thấy Trình Kiêu vân gọi cô là chị, trong lòng Lâm Ngọc chợt ấm áp Xem ra tình cảm của Trình Kiêu dành cho cô, không thay đổi Giọng nói của Lâm Ngọc có hơi bất lực “Trình Kiêu, có người gây sự ở khách sạn dưới trướng tập đoàn Đông Vương.

Những người đó không phải người bình thường, ngay cả Hoàng đại sư bên cạnh chủ tịch cũng bị bọn họ đánh bị thương rồi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 963


CHƯƠNG 963

“Tôi thật sự không nghĩ ra cách, chỉ có thể tìm cậu giúp đối!”

Sắc mặt của Trình Kiêu có hơi lạnh.

Nếu chỉ là người bình thường gây sự thì cũng bình thường. Nhưng Hoàng đại sư đó đã là võ giả Tiên Thiên tiểu thành, những người đến gây sự đó nếu có thể đánh bị thương ông ta, rõ ràng ít nhất cũng là võ giả Tiên Thiên đại thành.

Võ giả Tiền Thiền đại thành chạy đến khách sạn gây sự, nếu không phải nghe ai sai khiển, nói ra thì cả giới võ đạo cũng không ai tin “Là nhà họ Tống làm sao?” Giọng của Trình Kiêu có hơi lạnh.

Lâm Ngọc nói: “Chắc không phải, tuy cậu cả của nhà họ Tống ở cùng với những người gây sự đó, nhưng tôi nhìn ra, Tống An Dân có thái độ rất cung kính đối với những người này.”

“Những người đến gây sự đó, thân phận địa vị chắc cao hơn nhà họ Tống rất nhiều.”

Trình Kiêu mặt mày lạnh lùng nói: “Không phải nhà họ Tống, vậy là nhà họ Vương. Trừ bọn họ ra, người khác sẽ không gây khó dễ với tập đoàn Đông Vương.

Lần này, Lâm Ngọc không trả lời.

Cô cũng nghỉ ngờ là nhà họ Vương ở đăng sau giở trò, nhưng không có bằng chứng.

Trình Kiêu nghiêm túc dặn dò: “Chị Lâm Ngọc, chị chuyển lời cho chủ tịch, trước khi tôi chưa đến, các người tuyệt đối đừng vọng động, cũng đừng xảy ra xung đột với đối phương, mọi chuyện đợi sau khi tôi đến rồi nói.”

“Được.” Lâm Ngọc từ trong lời của Trình Kiêu nghe ra sự quan tâm của Trình Kiêu dành cho cô và Vương Đỗ Lan.

“Tôi bây giờ tới ngay.”

Cúp máy, Trình Kiêu lập tức đứng dậy đi tới Trung Châu.

2 giờ chiều, Lâm Ngọc đích thân đến ga tàu cao tóc đón Trình Kiêu, tạm thời đi tới một khách sạn khác dưới trướng tập đoàn Đông Vương nghỉ ngơi.

Lâm Ngọc và Trình Kiêu cùng nhau ngồi ở ghế sau, nhìn gương mặt xinh đẹp của Lâm Ngọc, Trình Kiêu nhìn không rời mắt.

Lâm Ngọc vốn ghét nhất đàn ông dùng ánh mắt đó nhìn cô, nhưng từ trong ánh mắt của Trình Kiêu, Lâm Ngọc không cảm thấy sự khinh nhờn.

Ảnh mắt của Trình Kiêu trong trẻo, sạch Sẽ, còn có chút ỷ lại, giống ánh mắt của trẻ sơ sinh.

Tuy bị một chàng trai như vậy nhìn khiến Lâm Ngọc rất không quen, thậm chí nhịp tim còn đập hơi nhanh, nhưng Lâm Ngọc cũng không tiện trách móc anh, chỉ có thể cố gắng quay đầu đi, làm bớt sự xấu hổ.

“Trình Kiêu, cậu nghĩ ra cách giải quyết chưa?” Lâm Ngọc cố ý tìm chủ đề, phá vỡ bầu không khí ngại ngùng trong xe.

– Trình Kiêu thuận miệng nói: “Không cần nghĩ, đuổi đi là được.”

Lâm Ngọc nhíu mày nói: “Tôi cảm thấy thân phận của những người đó không đơn giản, nếu làm cứng, e là sẽ gây ra họa gì đó!”

Trình Kiêu cười lạnh nhạt: “Chị Lầm Ngọc yên tâm, trên thế giới này còn chưa có ai tôi không dám chọc.”

“Trâu bò!” Lâm Ngọc lườm Trình Kiêu, giống như đột nhiên nhớ ra, hỏi: “Đúng rồi, sư phụ của cậu đâu?”

Nếu sư phụ của Trình Kiêu không đến, chỉ dựa vào bản thân Trình Kiêu, vậy không phải tìm chết hay sao?

“Sư tôn ư? Ha ha!” Trình Kiêu cười cổ quái, không trả lời.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 964


CHƯƠNG 964

Nhìn thấy Trình Kiêu không nói, Lâm Ngọc hiếu ý không hỏi nữa, mà đổi chủ đề: “Lát nữa tôi dần cậu đến một khách sạn khác nghỉ ngơi trước, thuận tiện nói qua tình hình cho cậu, nếu ngày mai bọn họ lại tới gây sự, tôi dẫn cậu qua đó”

Trình Kiêu nói: “Không cân, trực tiếp sắp xếp tôi ở khách sạn mà bọn họ gây sự là được!”

“Như vậy không tốt lắm?” Lâm Ngọc nhíu mày, có hơi lo lắng.

Lúc này, điện thoại của Lâm Ngọc đổ chuông.

Sau khi nghe điện thoại thì Trình Kiêu nghe thấy bên trong truyền đến giọng nói khẩn trương của một cô gái: “Trợ lý Lâm, không hay rồi, bọn họ lại đến rồi, họ lại đuổi hai nhân viên phục vụ mới tuyển hôm nay đi, chúng tôi mau nghĩ cách đối phó họ đi! Cứ như này, nhân viên trong khách sạn của chúng ta đều sẽ chạy hết.”

Lâm Ngọc trầm giọng nói: “Nếu đã như Vậy, vậy thì đóng cửa mấy ngày, đợi tôi – và chủ tịch nghĩ được cách rồi nói, cũng tránh cho bọn họ tới gây rối mỗi ngày!”

“Trợ lý Lâm, xin cô nghe một câu của tôi, nếu ánh mắt của bọn họ là tập đoàn Đông Vương, cho dù cô đóng cửa khách sạn Bích Hải, bọn họ cũng vẫn sẽ đến khách sạn khác gây sự.”

“Cô không thể đóng cửa tất cả các khách sạn dưới trướng tập đoàn Đông Vương chứ? Hơn nữa cho dù cô đóng cửa khách sạn, bọn họ cũng vẫn sẽ đến các sản nghiệp khác gây sự, buộc phải nghĩ cách giải quyết chuyện này!” Người phụ nữ trong điện thoại, giọng nói kiên định.

Trình Kiêu chen miệng nói: “Bọn họ lại đến gây sự rồi sao? Vậy vừa đúng lúc, trực tiếp dẫn tôi qua đó đi.”

Lâm Ngọc nhìn sang Trình Kiêu: “Cậu vừa đi tàu tới đây, ý của chủ tịch là để cậu nghỉ ngơi một ngày, thuận tiện tìm hiểu thêm tình hình.”

“Tôi vừa rồi không phải cũng đã tìm hiểu rồi hay sao? Dẫn tôi qua đó đi, đám hề này, còn không xứng để tôi đợi bọn họ thêm một ngày.” Trình Kiêu nở nụ cười đầy tự tin Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu, cảm thấy anh không phải đang nói đùa, nói với người phụ nữ ở trong điện thoại: “Trương tổng, cô bảo đám người gây sự đó đợi đó, chúng ta lập tức tới đó!”

“Tốt quá rồi!” Trong điện thoại truyền đến âm thanh vui mừng của người phụ nữ đó.

Khách sạn Bích Hải, là một trong những doanh nghiệp quan trọng dưới trướng tập đoàn Đông Vương, ở trong chuỗi sản nghiệp của tập đoàn Đông Vương, chiếm khoảng 10% lợi nhuận.

Nếu khách sạn khác bị gây rối, có lẽ Lâm Ngọc và Vương Đỗ Lan sẽ không quá coi trọng, nhưng đối phương lại chọn khách sạn Bích Hải, đoán chắc không phải ngâu nhiên, mà đã điều tra về tập đoàn Đông Vương trước, biết sự quan trọng của khách sạn Bích Hải đối với tập đoàn Đông Vương Tài xế quay đầu xe chạy về phía khách sạn Bích Hải, rất nhanh thì Lâm Ngọc và Trình Kiêu đã đến khách sạn Bích Hải.

Đại sảnh của khách sạn, nhân viên của khách sạn Bích Hải sớm đã chạy sạch, chỉ có tổng giám đốc Trương dẫn một nữ nhân viên phục vụ dùng vẻ mặt tươi cười lấy lòng, nói chuyện với người thanh niên ngồi ở giữa đại sảnh kia.

Đăng sau người thanh niên đó có năm người đang đứng, trên mặt bọn họ đều nở nụ cười lạnh và chế giễu.

Một người trong đó, Trình Kiêu biết, chính là con trai của Tống Hoa An, cậu cả của nhà họ Tống, Tống An Dân.

Có điều lúc này Tống An Dân mặt mày cung kính đứng ở sau lưng người thanh niên có qương mặt đẹp trai kia Người thanh niên đẹp trai đó, ngồi ở trên chiếc sô pha băng da thật, chiếc sô pha đó nhìn thoáng cái là biết sô pha đặt ở khu nghỉ ngơi ở đại sảnh, đoán rằng phải nặng mấy trăm cân, vậy mà bị anh ta chuyển tới giữa đại sảnh.

Nhìn thấy Lâm Ngọc dẫn anh đi tới, tổng giám đốc Trương như trút được gánh nặng: “Trợ lý Lâm, cô đến rồi!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 965


CHƯƠNG 965

Người thanh niên đó ngồi trên sô pha, ngoảnh đầu nhìn Lâm Ngọc, lập tức ánh mắt sáng lên: “Yo, trợ lý Lâm, cô đến rồi! Qua đây ngồi, đừng khách sáo!”

Nghe thấy giọng điệu này, thật sự coi mình thành chủ nhân của nơi này.

Lâm Ngọc lập tức tê dại da đầu một trận, tên này vốn rất đẹp trai, nhưng giọng điệu nói chuyện rất dẹo, giống như thái giám trong hoàng cung thời cổ đại.

“Yến Minh Vũ, cậu rốt cuộc muốn như nào?” Sắc mặt của Lâm Ngọc hơi lạnh.

“Ha ha, tôi có thể như nào chứ? Tập đoàn Đông Vương các cô lừa khách, một người tiêu dùng nhỏ bé như tôi, còn có thể làm gì các cô?” Yến Minh Vũ trưng ra bộ dạng tội nghiệp.

Nếu loại biểu cảm này xuất hiện ở trên người một kẻ yếu, có lẽ thật sự là biểu cảm bất lực. Nhưng nếu loại biểu cảm này xuất hiện ở trên người một kẻ mạnh, điều đó chứng tỏ là đang mỉa mai, sỉ nhục.

“Cậu là người tiêu dùng nhỏ bé!” Lâm Ngọc tức đến mức lông ngực phập phồng, cũng không có lời đối đáp. Sự vô sỉ của Yến Minh Vũ, lần nữa làm mới nhận thức của cô.

Trên đường đến đây, Trình Kiêu đã biết, Lâm Ngọc đã giao phong vài lần với đối phương, thậm chí đã đưa ra điều kiện đền bù, nhưng đối phương không chấp nhận, thậm chí bắt chẹt, Lâm Ngọc trong lúc bất lực, lần này mới nghĩ tới tìm Trình Kiêu trợ giúp.

Lâm Ngọc không khách sáo mà nói: “Yến Minh Vũ, chúng ta người ngay thẳng không nói chuyện lòng vòng, rốt cuộc phải như nào cậu mới chịu để yên?”

Yến Minh Vũ cười ha ha nói: “Trợ lý Lâm, nhìn cách cô nói, làm như tôi đến tống tiền vậy. Rõ ràng là vệ sinh của các cô có vấn đề, bị tôi phát hiện còn không nhận, thái độ của tập đoàn Đông Vương các cô thật sự khiến người ta lạnh lòng”

Lâm Ngọc bị tức đến bật cười: “Yến Minh Võ, là cậu cố ý vu oán hay là vệ sinh của khách sạn chúng tôi có vấn đề, mọi người đều biết rõ, cậu từng thấy Con cá nhà ai nuôi sẽ mọc lông chưa?

Cậu bắt một con cho tôi xem đi!”

ủ Cá mọc lông, điều này đồng nghĩa là nói, tôi là đến gây sự, các người xem mà làm!

Yến Minh Vũ vẻ mặt rất vô lại, phách lối nói: “Trợ lý Lâm, cô nói tôi vu oan, nhưng tôi rõ ràng tìm được một mớ tóc đen trên người cá mà các cô làm, còn xoăn nữa! Các cô còn muốn chối sao?”

Vẻ mặt của Lâm Ngọc có hơi đỏ bừng, Sự VÔ lại này thật sự không có gì để nói!

“Nói đi, cậu rốt cuộc muốn như nào mới chịu để yên?”

Yến Minh Vũ thu lại nụ cười trên mặt, biểu cảm có chút lạnh lùng: “Rất đơn giản, chỉ cần cô chịu theo tôi một năm, tôi không truy cứu chuyện này nữa. Nếu không, chỉ có thể đợi tập đoàn Đông Vương các cô đóng cửa tôi mới có thể hài lòng.”

“Cậu khốn kiếp!” Lâm Ngọc bị tức đến mức thật muốn muốn mắng chửi.

Trình Kiêu một tay ấn vai của Lâm Ngọc, lạnh nhạt nói: “Chị Lâm Ngọc, đối phó với loại vô lại như này, vần là để tôi đi”

Trình Kiêu bước lên một bước, bảo vệ Lâm Ngọc ở đằng sau, lạnh lùng nhìn Yến Minh Vũ, hờ hững nói: “Nói đi, ai kêu anh đến?”

Ảnh mắt của Trình Kiêu nhìn sang Tống An Dân ở đằng sau Yến Minh Vũ: “Là nhà họ Tống?”

Sắc mặt của Tống An Dân không thay đổi, nhưng nụ cười lạnh trên mặt rõ ràng có chút cứng đờ.

Yến Minh Vũ nhìn Trình Kiêu với vẻ mặt âm trâm, giọng điệu khinh thường: “Tôi đang nói chuyện với trợ lý Lâm, cậu là cái thá gì, cũng xứng nói chuyện với tôi!”

Tống An Dân hơi hất đầu lên, vẻ mặt khiêu khích nhìn Trình Kiêu, giống như đang nói: Nghe thấy chưa, cậu tính là cái thá gì!

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 966


CHƯƠNG 966

Trình Kiêu hai tay đút trong túi quần, sau đó nhìn Yến Minh Vũ, khóe miệng bông nhiên cong lên Đột nhiên, Trình Kiêu bước lên một bước, thoáng cái bóng người của anh đã đi tới trước người Yến Minh Vũ, trực tiếp vung tay, một cái tát vả vào mặt của Yến Minh Vũ.

Ngay cả người lân sô pha, đều bị đánh lật, Yến Minh Vũ còn bay ra mấy mét, rơi ở vị trí cửa lớn.

Răng của Yến Minh Vũ cũng bị đánh rơi mấy cái, nửa bên mặt cũng sưng lên, khóe miệng chảy máu, nhìn trông dáng vẻ rất đáng sợ.

“Cậu chủ!” Mấy người thanh niên kia Sửng sốt thốt lên một tiếng, vội vàng lao tới bên cạnh Yến Minh Vũ, đỡ anh ta lên.

Đầy mắt Tống An Dân hiện ra sự mừng rỡ, sau đó cũng vội vàng trưng ra vẻ lo lắng, chạy tới bên cạnh Yến Minh Vũ.

“Cậu Yến, cậu không sao chứ? Tên này quá đáng hận rôi, vậy mà đánh lén!”

Tổng An Dân mặt mày phần nộ quát Lâm Ngọc không ngờ cách xử lý của Trình Kiêu lại trực tiếp như thế, vậy mà vừa lên thì động thủ.

Hơn nữa, Lâm Ngọc tuyệt nhiên không ngờ, thân thủ của Trình Kiêu lại siêu như thết Lúc đầu ở trong hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, cuối cùng là Tô Kinh Tử ra tay giết tông sư của nhà họ Vương, Trình Kiêu căn bản chưa từng thể hiện thực lực, cho nên Lâm Ngọc không rõ về thực lực của Trình Kiêu.

Chỉ có điều, ngay cả Tống An Dân cũng có thái độ cung kính đối với Yến Minh Vũ này, có thể thấy bối cảnh của Yến ủ Minh Vũ đáng sợ cỡ nào.

Lâm Ngọc vội vàng đi tới bên cạnh Trình Kiêu, nhỏ giọng nhắc nhở: “Trình Kiêu, thân phận của người này e là không tầm thường, cậu ra tay đừng quá nặng.”

Trình Kiêu cười hờ hững: “Chị Lâm Ngọc Yên tâm, tôi tự có chừng mực!”

Lâm Ngọc nói trong lòng, có chừng mực mới lại Có điều, Trình Kiêu là cô mời đến, cô cũng không tiện nói gì nhiều.

Yến Minh Vũ lần nữa đứng dậy, sờ nửa bên mặt sưng như cái đầu heo, hai mắt đỏ ngầu nhìn Trình Kiêu: “Mẹ kiếp, tôi lớn như này, chỉ có tôi đánh người khác, Còn chưa có ai dám động vào một cọng tóc của tôi!”

“Oắt con, tôi phải giết sạch tất cả đàn ông trong tam tộc nhà cậu, ném tất cả đàn bà vào trại tập trung của tội phạm, : tôi muốn khiến cậu sống không bằng chết!”

Yến Minh Vũ gầm lên đầy sắc lạnh.

Đột nhiên, mọi người cảm nhận được nhiệt độ trong đại sảnh bông hạ xuống rất nhiều, Lâm Ngọc và tổng giám đốc Trương thậm chí đều không nhịn được mà rùng mình.

Lâm Ngọc theo bản năng nhìn sang Trình Kiêu, phát hiện gương mặt vốn tuấn tú của Trình Kiêu, lúc này rất lạnh lẽo, không mang theo tí tình cảm của con người, giống như một vị thần cao cao tại thượng, khinh thường chúng sinh!

“Cậu đáng chết.” Giọng của Trình Kiêu lạnh lẽo lại trống rỗng, kèm theo một cõ sát khí, người nghe trong lòng nổi da gà.

Tất cả mọi người trong đại sảnh đều cảm thấy linh hồn run rẩy, Trình Kiêu rõ ràng là một thanh niên, nhưng lúc này anh cho mọi người cảm giác giống như một ngọn núi to chỉ có thể ngước nhìn.

Đồ sộ, cao lớn, không thể khinh thường!

Trong lòng Yến Minh Vũ chấn động “Đáng chết, cô khí thế này! Tông sư Hóa Cảnh!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 967


CHƯƠNG 967

“Chuyện này sao có thể chứ! Cậu ta vậy mà là một tông sư Hóa Cảnh! Mình bị ba nhốt 18 năm, hiện nay chỉ có có thực lực Tiên Thiên đỉnh phong, tuổi của cậu ta trạc tuổi mình, sao có thể mạnh hơn mình chứ!”

Trình Kiêu bước từng bước đi tới, cảm giác áp bức mạnh mẽ khiến Yến Minh Vũ không nhịn được mà nuốt nước bọt, với thực lực Tiên Thiên đỉnh phong của anh ta, vậy mà cảm nhận được lồng ngực giống như bị một tảng đá lớn đè vào, không thở được.

Với độ tuổi khoảng 20 như Yến Minh Vũ, đã đạt tới cảnh giới Tiên Thiên đỉnh phong, cho dù đặt ở cả giới võ đạo, cũng là thiên tài tuyệt đỉnh Khó trách sẽ trở thành bảo bối của nhà họ Yến, được cả nhà họ Yến coi là hy vọng của tương lai Chỉ đáng tiếc, bởi do quá kiêu ngạo, khiến anh ta bị người khác lợi dụng, trở thành con dao giết người trong tay người khác.

Tốc độ của Trình Kiêu nhanh hơn, lập tức đi tới trước mặt Yến Minh Vũ, một tay tóm cổ của Yến Minh Vũ, xách anh ta lên giống như xách con gà con.

Đường đường là cường giả võ đạo của Tiên Thiên đỉnh phong, ở trước mặt Trình Kiêu, vậy mà không có sức đánh trả “Thả cậu chủ ra!” Mấy thanh niên giống như mới phản ứng lại, sau một tiếng quát lạnh, lập tức vung nắm đấm về phía Trình Kiêu.

Một tay còn lại của Trình Kiêu tùy ý vung lên, giống như đuổi mấy con ruồi, mấy thanh niên chỉ có cảnh giới Hậu Thiên kia, trực tiếp bị đánh bay ra Tổng An Dân mặt mày sững sờ, nhưng sâu trong đáy mắt lại tuôn ra sự cuồng nhiệt, trong lòng gào lên: “Giết đi, giết đi, ra tay đi Trình Kiêu, mau giết cậu ta!”

Yến Minh Vũ cuối cùng cũng sợ hãi, nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Trình Kiêu, anh ta biết người trước mắt thật sự sẽ do dự mà giết anh ta.

“Oắt con, tôi là cậu chủ của nhà họ Yến ở Giang Nam! Ông nội của tôi là kiếm thần Yến Nam Thiên, ông ngoại của tôi là cốc chủ đương thời của Dược Thần Cốc, cậu dám giết tôi, gần như là đối địch với cả giới võ đạo của Á tộc!” Yến Minh Vũ lắp bắp nói xong những lời này, lập tức há miệng thở dốc, giống như giây tiếp theo sẽ tắt thở.

Trong lòng Tống An Dân tối lại: “Xong rồi, vẫn là để cậu ta nói ra, lần này Trình Kiêu chắc chắn không dám giết cậu ta!”

Nhưng sự lựa chọn của Trình Kiêu lại khiển Tổng An Dân vui sướng Yến Minh Vũ không nói ra gia thế của mình còn tốt, vừa nói ra, Trình Kiêu trực tiếp dùng thêm sức, rắc một tiếng, bẻ gãy cổ của anh ta.

“Trình Thương Sinh tôi cả đời chưa từng chịu sự uy hiếp của người khác.”

“Còn Yến Nam Thiên và Dược Thần Cốc mà cậu nói, bọn họ nếu an phận thì thôi. Nếu dám gây sự, giết là được.”

Tống An Dân kinh hãi hét lên: “Trình Kiêu, cậu giết cậu ta, cậu vậy mà giết hậu nhân của kiếm thần, cậu đợi đấy, cậu chết chắc rồi!”

Nói xong, sự mừng rỡ trong lòng Tống An Dân cũng khó thể che dậy, trực tiếp cười lên, xoay người lao về phía cửa lớn.

“Tôi có cho anh đi sao?” Giọng nói lạnh nhạt lại vang lên, Trình Kiêu búng một cái, hai đạo linh lực băn về phía hai chân của Tống An Dân Phụt phụt!

Tổng An Dân đang chạy trốn bỗng nhiên ngã ra đất, ôm hai chân, rít gầm.

“Trở về nói cho Tống Hoa An, sau này nếu ông ta không thành thật, vậy tôi sẽ tiêu diệt nhà họ Tống các người.” Giọng nói bình thản của Trình Kiêu khiến người khác sợ hãi, rõ ràng là chuyện giết người diệt tộc, vậy mà bị anh nói đơn giản như thế.

Tống An Dân cũng được coi là một người đàn ông, cứ như vậy bò ra khỏi cửa lớn của khách sạn.

Ánh mắt của Trình Kiêu lại nhìn sang mấy thanh niên mà Yến Minh Vũ dẫn tới.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 968


CHƯƠNG 968

Mấy người đó lập tức bị dọa nằm bò ra đất, trước mắt là kẻ tàn độc ngay cả cậu cả của nhà họ Yến cũng dám giết, mạng của những lính quèn như bọn họ càng không đáng tiền “Đưa cậu ta đi, đừng làm bẩn nơi này.”

Mấy thanh niên lập tức như được đại xá, khiêng thi thể của Yến Minh Võ lên, nhếch nhác chạy trốn.

Lâm Ngọc nhìn một bàn này, trên mặt gương mặt xinh đẹp cực kỳ sững sờ, giống như còn chưa thể tỉnh táo lại.

“Chị Lâm Ngọc!” Trình Kiêu hờ hững gọi.

Cơ thể của Lâm Ngọc đung đưa, lúc này mới sức tỉnh.

“Trình Kiêu, cậu giết cậu ta, sau này e là tập đoàn Đông Vương chúng tôi sẽ không có ngày được yên!”

Nói xong, Lâm Ngọc mất tinh thần, giống như dùng hết sức cả người.

Trình Kiêu khẽ mỉm cười, cũng không giải thích, trong lòng anh rất rõ, bây giờ cho dù anh giải thích, Lâm Ngọc cũng sẽ không tin.

Chỉ có sự thật mới là minh chứng có tác dụng nhất.

Tổng giám đốc Trương mặt mày kinh sợ nhìn Trình Kiêu, giọng nói run rẩy hỏi: “Trợ lý Lâm, khách sạn của chúng ta còn tiếp tục mở không?”

Lâm Ngọc suy nghĩ, nói: “Mở, binh tới nước chặn, nước tới đất ngăn, nếu có ai đến gây phiền phức, cô trực tiếp bảo bọn họ đến tổng bộ tìm tôi là được!”

“Ừm!” Tổng giám đốc Trương ngoan ngoãn gật đầu, nếu không phải cô ta quyền cao chức trọng, ngay cả cô ta Cũng muốn chạy trốn đi xem.

Dù sao, đánh người gây sự và giết người, tính chất của hai chuyện này, thật sự là cách biệt một trời một vực.

Cũng đáng đời cho tên Yến Minh Vũ xui xẻo, cho dù anh ta chọc Trình Kiêu, cũng sẽ không gây ra họa sát thân Nhưng nơi mà anh ta chọc là tập đoàn Đông Vương, còn dám đánh chủ ý vào Lâm Ngọc. Điều này thật sự động chậm tới vảy ngược của Trình Kiêu!

Sỉ nhục bản thân Trình Kiêu, Trình Kiêu không để tâm, nhưng một khi có ai muốn làm tổn thương người mà anh để tâm, Trình Kiêu tuyệt đối không nương tay.

Hơn nữa, nhằm vào loại chuyện này, Trình Kiêu có suy nghĩ của mình.

Đối phó với những kẻ địch dám động vào người thân của anh, anh buộc phải dứt khoát, giết gà dọa khỉ, giết cho những người đó đau, sợ, bọn họ mới không dám đánh chủ ý vào người thân của Trình Kiêu.

“Chị Lâm Ngọc, tôi muốn tham quan tập đoàn Đông Vương, không biết chị có hoan nghênh không?” Trình Kiêu hờ hững cười nói Lâm Ngọc hiểu, Trình Kiêu là đang đợi Sự trả thù của nhà họ Yến.

“Trình Kiêu, thật ra cậu không cần như vậy! Chuyện này đều là tôi suy nghĩ không toàn diện, tôi nên báo cảnh sát!”

Lâm Ngọc bất lực nói.

Trình Kiêu cười mà không nói, nếu báo cảnh sát có thể giải quyết, e là Lâm Ngọc sớm đã báo rồi.

Hành vi gây sự của loại lưu manh này, thuộc hành vi quấy rối dân sự, báo cảnh sát người ta nhiều nhất cũng chỉ hòa giải, chỉ cần không xuất hiện đánh nhau gây thương tích tốn hại tài sản, không ai có quyền quản.

“Đi thôi, tôi cũng muốn gặp chủ tịch Vương, xem thử bà ấy dạo này như nào?” Câu nói này Trình Kiêu là xuất phát từ trong tim, đó là mẹ của anh.

Thấy Trình Kiêu đã đi ra ngoài trước, Lâm Ngọc do dự một lát, chỉ đành đi theo.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 969


CHƯƠNG 969

Trung Châu, tập đoàn Hoa An, trung tâm phục hồi chức năng tư nhân của Tổng Hoa An.

Tống An Dân nằm ở trên giường, hai chân bó bột, hai mắt đỏ ngầu nhìn ra ngoài cửa sổ, nụ cười trên mặt rất dữ tợn.

“Ba, chúng ta đều sai rồi, sự cuồng vọng của Trình Kiêu vượt qua sự tưởng tượng của chúng ta. Cậu ta vào sau khi Yến Minh Vũ nói ra thân phận của mình, còn không do dự mà bẻ gãy cổ của cậu ta”

“Bây giờ, chúng ta chỉ đợi sự trả thù của Dược Thần Cốc và nhà họ Yến!”

Tổng Hoa An vẻ mặt xót xa nói: “Con à, khổ cho con rồi!”

“Nếu không phải từ sau hội nghị thượng đỉnh Trung Châu, thanh thế của tập đoàn Đông Vương ngày càng lớn, dần dần muốn đè đầu của nhà họ Tống chúng ta, ba cũng sẽ không để con đi mạo hiểm, chân của con sẽ không bị tiểu súc sinh đó đánh gãy!”

“Nhưng con yên tâm, mối thù này ba nhất định sẽ báo cho con. Đợi khi tiêu diệt tập đoàn Đông Vương, ba sẽ đưa Lâm Ngọc đến trước mặt con, để con sỉ nhục cô ta ở trước mặt thẳng oắt đó!”

Đối với tâm tư của con trai, Tống Hoa An bình thường tuy không hỏi, nhưng vẫn rất rõ.

Tống An Dân nhìn đôi chân của mình, lời mà vừa rồi bác sĩ nói với Tống Hoa An anh ta nghe thấy hết, Trình Kiêu không biết dùng cách gì, khiến xương đầu gổi của anh ta hoàn toàn hỏng hẳn, hai chân của anh ta mãi mãi không thể khôi phục, anh ta cả đời phải sống trên xe lăn.

“Trình Kiêu, tôi phải trả thù cậu, tôi muốn nghiền nát tất cả những thứ cậu quý trọng! Cậu không phải thích Lầm Ngọc sao? Vậy tôi ở trước mặt cậu, sỉ nhục cô ta! Cậu không phải giúp đỡ tập đoàn Đông Vương sao? Vậy tôi sẽ hủy hoại nó hoàn toàn!”

Trong lòng Tống An Dân có một ngọn lửa cháy hừng hực, bây giờ ngọn lửa này tạm thời bị thực lực mạnh mẽ của Trình Kiêu áp chế, đợi khi nhà họ Yến và Dược Vương Cố áp chế được Trình Kiêu, vậy thì ngọn lửa trong lòng Tống An Dân sẽ lập tức bùng nổ, thiêu rụi cả tập đoàn Đông Vương và Trình Kiêu.

Tỉnh Giang Nam, trấn nhỏ ở biên giới, lãnh địa của nhà họ Yến.

Nhà họ Yến, không phải là thế gia hào môn bình thường, mà là thế gia võ đạo thật sự.

Có điều, do nhà họ Yến bị hun đúc quá mức bởi giới thế tục, phần lớn tộc nhân của nhà họ Yến ở giới thế tục đều có sản nghiệp Mät thấy người của nhà họ Yến đã dần dần từ bỏ tu luyện võ đạo, bỏ gốc lấy ngọn đi theo đuổi quyền thế sự giàu sang của giới thế tục, người đứng đầu trong bảng tông sư của Á tộc vào 30 năm trước, kiếm thần Yến Nam Thiên, để người của nhà họ Yến từ bỏ mọi thứ ở giới thế tục, quay lại lãnh địa của nhà họ Yến, chuyên tâm tu luyện võ đạo.

Chỉ có điều, sau khi Yến Nam Thiên bế quan, tộc nhân của nhà họ Yến lại lén ra ngoài, ngay cả gia chủ đương nhiệm của nhà họ Yến ~ Yến Bắc Phi, cũng chính là con trai của Yến Nam Thiên, ba của Yến Minh Vũ, cũng không thể bỏ ả được, lén lút xây dựng gia nghiệp ở giới thể tục.

Có điều, những năm nay Yến Minh Vũ ngược lại luôn ngoan ngoãn ở lãnh địa của nhà họ Yến tu luyện. Nếu không phải lần này bị Vương Trạch ra mặt tính kể, anh ta cũng sẽ không chạy ra ngoài đi tìm Trình Kiêu gây sự.

Vậy nên, thực lực của Yến Minh Vũ đã tương đương với Yến Bắc Phi.

Nhà họ Yến đã tiêu tốn một lượng lớn sức người sức của ở trên người Yến Minh Vũ, chuẩn bị để Yến Minh Vũ tiếp quản nhà họ Yến.

Thậm chí, Yến Bắc Phi còn ôm hy vọng rất lớn với Yến Minh Vũ, mong anh ta có một ngày, có thể đột phá đến cảnh giới trong truyền thuyết.

Vì vậy, khi Yến Bắc Phi nhìn thấy thi thể của Yến Minh Vũ được mấy thủ hạ mang về, sự tuyệt vọng và đau đớn trong khoảnh khắc đó, nghĩ thôi cũng biết.

Giống như thứ đồ mà một người quý trọng nhất, bông nhiên bị làm vỡ hoàn toàn.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 970


CHƯƠNG 970

Giống như bác nông dân vất vả trông lúa, mắt thấy sắp thu hoạch thì đột nhiên bị sâu bệnh ăn sạch Loại tuyệt vọng và đau đớn đó suýt nữa khiến vị gia chủ đương nhiệm của nhà họ Yến này, rơi vào điên cuồng!

“AI, là ai! Ai làm!”

Cả lãnh địa của nhà họ Yến, trong phạm vi mấy dặm đều văng vắng tiếng rít gầm đáng sợ của Yến Bắc Phi.

Mấy thanh niên kia bị dọa cho run rẩy, năm rạp trên đất.

“Gia chủ, là một thanh niên tên Trình Thương Sinh.” Một tên thủ hạ run rẩy nói.

Yến Bắc Phi lập tức trừng mắt với anh ta, giống như một con hổ đói khát: “Cậu ta biết Vũ là con trai của Yến Bắc Phi tôi không?”

Người thanh niên đó lắp bắp nói: “Biết, biết ạ, cậu chủ lúc đó đã nói ra tên của lão gia chủ, còn cả Dược Thần Cốc Nhưng không nhắc tới tốt, sau khi nhắc đến, người đó trực tiếp giết luôn! Còn nói Trình Thương Sinh cậu ta cả đời chưa từng chịu sự uy hiếp của ai cả”

“AI” Yến Bắc Phi lập tức tung một chưởng, trực tiếp đập tan đầu của người thanh niên đó, máu me bắn đầy đất.

Mấy thanh niên còn lại, có một người trực tiếp bị dọa mà hét thảm một tiếng, ngất đi.

“Trình Thương Sinh, tôi phải giết cửu tộc nhà cậu!”

Đêm hôm đó, cả lãnh địa của nhà họ Yến đều vang vọng tiếng rít gầm của Yến Bắc Phi.

Tại thủ đô của Á tộc Nếu ví Á tộc là một con người thì thủ đô vừa là trái tim, vừa là bộ não của người đó.

Người nắm quyền cao nhất Á tộc, trong phòng chờ của đại tộc trưởng Á tộc Một ông lão dũng mãnh, khuôn mặt tuấn sải bước tiến vào, trên vai ông ta là quân hàm đại tướng.

“Đại tộc trưởng!”

Lão tướng quân hành lễ theo tiêu chuẩn quân đội, giọng nói vang rền.

“Ngồi đi ông Hồng!” Đại tộc trưởng đang uống trà mỉm cười nói.

Thái độ của đại tộc trưởng rất hoà nhã, nếu không biết thì còn tưởng đây chỉ là một ông cụ hiền từ trong một gia đình bình thường, hoàn toàn không giống vị : vương giả thống lĩnh cả Á tộc.

Hồng Sơn Hà không ngồi mà lại trầm giọng nói: “Tộc trưởng, thăng nhóc Trình Thương Sinh kia giết chết cháu trai của Yến Nam Thiên rồi!”

Đại tộc trưởng mỉm cười không đáp, Ông ta nhìn về phía Hồng Sơn Hà: “Sau đó thì sao?”

“Sau đó?” Hồng Sơn Hà khó hiểu nhìn đại tộc trưởng: “Đó là cháu ruột của kiếm thần một thời Yến Nam Thiên đó, một khi Yến Nam Thiên xuất quan, chẳng phải cả giới võ đạo sẽ đại loạn sao?”

“Ông Hồng đừng nóng vội!”

“Tôi hỏi ông, Yến Nam Thiên đã bế quan bao lâu rồi?”

Hồng Sơn Hà nói: “Hơn 30 năm rồi.”

“Năm đó nhà họ Yến bị người khác lục Sục báo thù, suýt chút nữa cả tộc bị diệt, nhưng Yến Nam Thiên có xuất quan không?”

Hồng Sơn Hà lắc đầu: “Không.”

“Vì vậy lần này Yến Nam Thiên cũng không dê dàng xuất quan đâu.” Đại tộc trưởng tự tin mỉm cười Hồng Sơn Hà hơi cau mày: “Nhưng dù Yến Nam Thiên không xuất quan thì bên Dược Thần Cốc thì sao?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 971


CHƯƠNG 971

“Dược Thần Cốc nắm giữ mệnh mạch đan dược của cả giới võ đạo, gần như người của nửa giới võ đạo đều nợ ân tình của Dược Thần Cốc. Chỉ cần Dược Thần Cốc hô một tiếng, tên tiểu tử đó sẽ bị vây đánh!”

Đại tộc trưởng bình tĩnh nói: “Không đâu, Dược Thần Cốc ở nơi đây, chạy không nổi, cũng giấu không nổi, bọn họ sẽ không gây ầm ĩ quá lớn đâu.”

Thực ra đại tộc trưởng còn vài lời chưa nói hết. nếu Dược Thần Cốc dám gây cầm T, ảnh hưởng tới sự bình yên của giới thể tục thì tên lửa, thậm chí cả vũ khí hạt nhân đều sẽ nhắm vào Dược Thần Cốc, trừ khi Dược Thần Cốc chán sống rồi.

“Không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất!”

Hồng Sơn Hà vân chưa yên tâm Đại tộc trưởng cười cười: “Chỉ là một tên Yến Minh Vũ nhỏ bé thôi, không đáng để Dược Thần Cốc mạo hiểm đâu. Đương nhiên Dược Thần Cốc sẽ ra tay đối phó với thằng nhãi đó nhưng đó là chuyện của giới võ đạo bọn họ, ông sai người theo sát là được, chỉ cần bọn họ không gây chuyện quá lớn thì đừng chen chân vào.”

“Tôi hiểu rồi!” Hồng Sơn Hà gật đầu, ông ta hành quân lễ rồi xoay người rời đi.

Nhưng khi bước tới cửa, Hồng Sơn Hà lại dừng bước, ông ta quay lại nói: “Đại ả tộc trưởng, chúng ta có cần cảnh cáo thằng nhóc đó không. Lần trước cậu ta ở Giang Nam đã giết Lục Tế Thế, lần này lại chọc vào nhà họ Yến và Dược Thần Cốc. Nếu cậu ta cứ hành xử bất chấp hậu quả thế này, tôi sợ sớm muộn Gì cũng có ngày cậu ta gây hoạ lớn.”

Đại tộc trưởng nói: “Yên tâm đi, trong lòng cậu ta có vướng bận, sẽ không gây hoạ lớn đâu.”

“Vướng bận?” Hồng Sơn Hà nghi hoặc, có chút kinh ngạc nhìn đại tộc trưởng, sau cùng, ông ta trầm giọng nói: “Tôi hiểu rồi.”

Sau khi Hồng Sơn Hà rời đi, đt đứng dậy tiến về phía cửa sổ, ông ta dùng ánh mắt thâm thuý nhìn ra bầu trời bên ngoài.

“Trình Thương Sinh, hi vọng cậu có thể trở thành Khương Vân Minh tiếp theo!”

Dược Thần Cốc nắm trong tay mệnh mạch đan dược của giới võ đạo.

Nên những võ giả cần đan dược đều phải tới Dược Thần Cốc cầu xin sự giúp đỡ. Do đó, địa vị của Dược Thần Cốc trong giới võ đạo rất cao.

Dược Thần Cốc đã tồn tại suốt mấy trăm năm, lịch sử cụ thể vấn chưa được khám phá. Trong giới võ đạo ăn sâu bén rễ, không biết Dược Thần Cốc đã giúp bao nhiêu vị võ giả rồi.

Trong giới võ đạo có một câu nói rất đúng: thà đắc tội với tông sư cũng đừng chọc vào Dược Thần Cốc.

Tuy tu vi của người trong Dược Thần Cốc không bằng tông sư nhưng chỉ cần người của Dược Thần Cốc hô một tiếng, những vị võ giả từng nợ ân tình của Dược Thần Cốc chắc chắn sẽ đứng ra báo đáp ân tình cho Dược Thần Cốc.

Thứ nghĩ xem, nếu vô số võ giả đột nhiên xông ra từ mọi hướng, suốt ngày hô hào muốn giết bạn thì cảnh tượng đó sẽ đáng sợ tới mức nào!

Hơn nữa trong số võ giả đó, nói không chừng còn có cả cường giả cấp tông sư.

Vậy nên Hồng Sơn Hà mới căng thắng Và trực tiếp đi tìm đại tộc trưởng như thế.

Cái tên Dược Thần Cốc này chỉ là một cách xưng hô trong giới võ đạo. Ở giới thế tục, Dược Thần Cốc còn có một cái tên khác: Tập đoàn dược phẩm Dược Vương.

Đây là tập đoàn y dược đứng đầu Á tộc.

Hơn nữa, tập đoàn dược phẩm Dược Vương chỉ là công ty được một trong số những bậc trưởng lão của Dược Thần Cốc phụ trách nghiệp vụ ở giới thế tục sáng lập.

Có thể thấy, Dược Thần Cốc hùng mạnh tới mức nào!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 972


CHƯƠNG 972

Ngay sau hôm Yến Minh Vũ bị giết, gia chủ đương nhiệm của nhà họ Yến-Yến Bắc Phi cùng vợ là Mạc Tu Lệ đã hổn hển chạy tới đại điện của Dược Thần Cốc. Cốc chủ Dược Thần Cốc Mạc Tu Võ đích thân ra đón “Anh cả, cháu trai của anh bị giết rôi!

Anh phải báo thù cho nó!” Mạc Tu Lệ hai mắt đỏ hoe vì khóc.

Mạc Tu Võ lập tức biến sắc, ông ta tức giận hét lên: “Là ai to gan như thế! Đám động đến cháu trai của anh!”

“Dù hắn không quan tâm tới Dược Thần Cốc của anh thì ít nhất cũng phải nể mặt Kiếm Thần chứ!”

“Tu Lệ, em nói đi, là ai làm!”

Mạc Tu Lệ khóc tới mức thở không ra hơi: “Anh cả, để Bắc Phi kể với anh đi!”

Hai mắt của Yến Bắc Phi cũng đỏ bừng, khuôn mặt ông ta cực kỳ dữ tợn: “Anh cả, em đã nghe ngóng kỹ lưỡng rồi, là một thằng nhãi tên là Trình Thương Sinh đã giết Vũ. Tên đó là người của tập đoàn Đông Vương ở Trung Châu, Vũ Nhị bị giết ở khách sạn Bích Hải dưới trướng của tập đoàn Đông Vương.

“Tập đoàn Đông Vương? Chưa nghe qua bao giờ. Dù có là ai mà dám hại cháu trai anh đều phải trả giá.” Mạc Tu Võ đập mạnh lên bàn. Mặt bàn gỗ cứng cáp bị đập tan tành.

Yến Bắc Phi phấn khích nói: “Anh cả, vậy bây giờ anh hãy phát động “Dược thần lệnh” đi! Tập hợp toàn bộ cao thủ giới võ đạo rồi cùng tiêu diệt thằng nhãi đó và tập đoàn Đong Vương!”

Mạc Tu Võ nói: “Không cần liều lĩnh!”

“Một khi phát động Dược Thần Lệnh thì tất cả võ giả từng nợ ân tình của Dược Thần Cốc đều sẽ ra mặt. Động tĩnh quá lớn sẽ khiến giới thế tục rúng động.”

“Chỉ vì đối phó với một công ty nho nhỏ trong giới thế tục mà làm thế thì không đáng!”

Yến Bắc Phi gấp gáp nói: “Anh cả, có khả năng tên đó là một tông sư võ đạo đấy!”

Mạc Tu Võ cười haha: “Chỉ là tông sư võ đạo thôi mà, Dược Thần Cốc không phải không có! Quan trọng là làm sao tiêu diệt được tập đoàn Đông Vương Dù sao đó cũng là một công ty trong giới thế tục, theo ước định giữa giới võ đạo và giới thế tục thì chúng ta không thể dùng võ công, chỉ có thể dùng thủ đoạn để tiêu diệt nó!”

Yến Bắc Phi nói: “Anh cả, bây giờ là lúc nào rôi mà anh còn quan tâm ước định này nọ! Chỉ cần anh dẫn người tới giết là xong mà!”

Mạc Tu Võ quát lên: “Vớ vẩn! Sau khi giết xong thì sao? Cậu muốn máy bay đại bác, tên lửa, vũ khí hạt nhân của Á tộc san băng nhà họ Yến và Dược Thần Cốc của tôi sao!”

Có vẻ Yến Bắc Phi đã tưởng tượng ra khung cảnh đáng sợ đó, trong phút chốc, mồ hôi lạnh úa ra “Anh cả, em sai rồi, em vì giận mất khôn mà làm loạn! Vậy anh đã có kế hoạch gì chưa?”

Mạc Tu Võ vuốt nhẹ bộ râu dài ba tấc của mình rồi cười lạnh: “Tu Lệ, anh hai em vừa về rồi, lần này để nó đi với các em đi!”

“Anh hai về rồi?!” Mạc Tu Lệ mừng rỡ.

Yến Bắc Phi cũng vui mừng khôn xiết: “Mạc Tri Mệnh về rồi! Lần này anh ấy phải đi ba năm mới về ấy nhỉ!”

Mạc Tu Võ cười cười: “Đúng vậy, ba năm rồi, bây giờ trình độ luyện đan của Tri Mệnh đã vượt xa anh, chỉ tiếc là tu vi Võ đạo vẫn dừng ở cảnh giới Tiên Thiên Đỉnh Phong.”

“Xem ra anh ấy vân một lòng với thuật luyện đan nên từ bỏ việc tu luyện tu vị rồi!”

Yến Bắc Phi vui vẻ rời khỏi Dược Thần Cốc.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 973


CHƯƠNG 973

Mạc Trị Mệnh là thiên tài đứng đầu Dược Thần Cốc, là một người xem thuật luyện đan còn quan trọng hơn tính mạng của mình, thậm chí có thể xem là một kẻ điên cuồng chìm đắm trên chuyện luyện đan.

Có thể nói, ở Dược Thần Cốc, không ai có thể vượt qua ông ta về thuật luyện đan.

Có một vị cao thủ luyện đan như thế toạ trấn, muốn công kích một khách sạn dưới trướng của tập đoàn Đông Vương là chuyện dễ như trở bàn tay.

Còn về phương diện cao thủ võ đạo, nhà họ Yến chưa bao giờ thiếu.

Dù gì năm đó Yến Nam Thiên cũng có thể xem là cao thủ số một Á tộc mà!

Đển cả chiến thần thủ đô hiện nay Khương Vân Minh cũng chỉ là một tiểu bối vô danh trong thời đại của Yến Nam Thiên.

Thủ đô, nhà họ Vương, gia tộc đứng đầu tứ đại thế gia Vương Trạch năm dài trên ghế, yên lặng nghe thuộc hạ báo cáo.

“Thiếu gia, Yến Bắc Phi đã trở về từ Dược Thần Cốc, nghe nói vẻ mặt ông ta rất phấn khích, xem ra chắc chắn là Dược Thần Cốc đã đồng ý ra tay rồi!”

Vương Trạch cười haha: “Rất tốt, nếu Dược Thần Cốc phát động “Dược Thần Lệnh” là tốt nhất. Nhưng nếu không ép Dược Thần Cốc đến bước đường cùng thì chắc bọn họ sẽ không dễ dàng phát động Dược Thần Lệnh dễ dàng như thế đâu.

“Nhưng chỉ cần người của Dược Thần Cốc ra tay thì các công ty dưới trướng tập đoàn Đông Vương chắc chắn sẽ bị đả kích nặng nề. Với lại, nhà họ Yến chắc chắn sẽ không bỏ qua cho thẳng nhãi Trình Kiêu đó đâu. Tốt nhất là có thể khiển Yến Nam Thiên xuất quan luôn đi, vậy thì tên nhãi đó chắc chắn phải chết không nghỉ ngờ!”

“Thiếu gia dự liệu như thần, chúng ta không cần tốn một binh một tốt đã có thể diệt sạch tập đoàn Đông Vương và tên nhãi đó!” Tên thuộc hạ thật lòng bái phục.

“Tiếp tục theo dõi tình hình bên đó, có tin gì phải lập tức nói với tôi.” Vương Trạch không chút kiêu ngạo. Thiên tài trong lớp trẻ của nhà họ Vương đúng là không tầm thường.

“Vâng, thưa thiếu gia!” Tên thuộc hạ cung kính rời đi.

Sau khi hắn ta rời đi, trên mặt Vương Trạch bỗng hiện lên một nụ cười lạnh cổ quái: “Nhưng tôi lại hi vọng lần này tên nhãi đó lại cho Dược Thần Cốc và nhà họ Yến ăn một cú đau. Có thế thì Yến Nam Thiên mới xuất quan, Dược Thần Cốc mới phát động Dược Thần Lệnh.”

“Đến lúc đó, võ giả của nửa giới võ đạo đều sẽ ra mặt tấn công thằng nhấi đó, dù hắn ta có ba đầu sáu tay cũng phải chết thôi!”

“Hơn nữa, để dập tắt cơn thịnh nộ của giới võ đạo, chính phủ Á tộc cũng sẽ đứng ra lên tiếng. Đến lúc đó, tập đoàn Đông Vương chỉ có thể bị diệt!”

Có người nói, cao thủ đánh cờ có thể tính được ba nước. Không còn nghỉ ngờ gì nữa, Vương Trạch chính là một cao thủ như thế, nước đi này mượn đao giết người, kế lồng kế, không hắn không độc.

Khi Yến Bắc Phi đang tới Dược Thần Cốc cầu xin Mạc Tu Võ giúp đỡ thì Lôi nữ vương đã vội vã từ Lĩnh Nam tới Trung Châu để tìm Trình Kiêu Trình Kiêu đón tiếp cô ta trong phòng hội nghị của tập đoàn Đông Vương Lôi nữ vương có chút lo lắng, bà ta không quan tâm tới việc Lâm Ngọc đang ở bên cạnh, vừa gặp đã đi thắng vào chủ đề: “Anh Trình, lần này anh gây hoạ lớn rồi!”

Trình Kiêu ngôi trên ghế bình thản nói: “Ý bà là việc tôi giết chết Yến Minh Vũ?”

Lôi nữ vương gật đầu: “Anh có biết Yến Minh Vũ là cục cưng của nhà họ Yến, là hi vọng của nhà họ Yến không. Anh giết hắn ta, nhà họ Yến nhất định sẽ không bỏ qua!”

“Hơn nữa, sau lưng Yến Minh Vũ không chỉ đơn giản là Yến gia mà còn có cả Dược Thần Cốc.”

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 974


CHƯƠNG 974

“Nói về nhà họ Yến trước đi, họ không phải là một gia tộc bình thường mà là thế gia võ đạo chân chính. Tiềm lực thâm hậu, cao thủ như mây. 30 năm trước, ông nội của tên Yến Minh Vũ kia là tông sư đứng đầu, kiếm thân Yến Nam Thiên!”

‘Năm đó, ở Mạc Bắc, Yến Nam Thiên một mình chiến đấu với năm vị tông sư, cuổi cùng giết hết cả năm và lành lặn trở về. Nghe nói Yến Nam Thiên của năm đó đã đạt tới Hoá Cảnh đỉnh phong, thuộc đẳng cấp tông sư võ đạo hàng đầu rồi. Bây giờ ông ta đã bế quan ba mươi năm, có thể đã đạt tới cảnh giới trong truyền thuyết.”

“Còn có Dược Thần Cốc, tuy thực sự võ đạo của Dược Thần Cốc không mạnh nhưng nó lại nắm trong tay đan dược-thứ không thế thiếu trong giới võ đạo. Hơn nữa lịch sử của Dược Thần Cốc còn lâu đời hơn nhà họ Yến, tiềm lực và tiền tài của họ càng đáng sợ hơn nhiều.”

“€ó thể nói, gần như nửa giới võ đạo đều đã từng dùng đan dược của Dược Thần Cốc, nợ ân tình của Dược Thần Cốc. Chỉ cần Dược Thần Cốc phát động Dược Thần Lệnh thì võ giả của cả nửa giới võ đạo đều sẽ ra tay.”

Anh có thể tưởng tượng cảnh vô số võ giả xông tới giết anh không? Đến lúc đó, chúng ta sẽ biến thành kẻ thù công khai của cả thế giới.

Những gì Lôi nữ vương nói không hề khoa trương, một khi nhà họ Yến và Dược Thần Cốc báo thù thất bại thì bước tiếp theo, Yến Nam Thiên chắc chắn sẽ xuất quan, Dược Thần Cốc chắc chắn sẽ phát động Dược Thần Lệnh.

Dù Trình Kiêu có thực lực thông thiên nhưng chỉ dựa vào một mình anh thì sao có thể đánh lại cả giới võ đạo?

Tuy Lâm Ngọc không hiểu về giới võ đạo cũng như Dược Thân Cốc nhưng cô có thể hiểu sơ ý của Lôi nữ vương. Cô nghe rất rõ hoàn cảnh mà Trình Kiêu sắp phải đối mặt Vì giết Yến Minh Vũ mà Trình Kiêu sắp trở thành kẻ thù của cả thế giới “Trình Kiêu, việc lân này là do tôi, hay cậu đi đi! Tôi sẽ tự có cách giải quyết Tuy Lâm Ngọc hơi bất mãn với hành vi giết người của Trình Kiêu nhưng dù gì Trình Kiêu cũng là người do cô mời tới, vậy thì cô phải chịu trách nhiệm với Trình Kiêu.

Thấy Trình Kiêu gặp nguy hiểm, cô không thể cứ trơ mắt ngồi nhìn.

Trình Kiêu cười nhạt, trên mặt vẫn là dáng vẻ bình tính đó: ‘Chị Lâm Ngọc không cần phải sợ, dù là kẻ thù của cả giới võ đạo thì sao?”

“Nếu bọn dám động vào một sợi tóc của chị và chủ tịch Vương thì tôi sế huỷ diệt cả giới võ đạo.”

Hít!

Lâm Ngọc và Lôi nữ vương đều không nhịn được mà hít sâu một hơi!

Tuy giọng của Trình Kiêu rất bình thản, tựa như đang nói đùa nhưng trong lời nói của anh còn mang theo cả sát khí Dù Lâm Ngọc chỉ là một người bình thường mà vẫn có thể nghe ra.

Không phải Trình Kiêu đang nói khoác, nếu người của giới võ đạo dám tới thì e là Trình Kiêu thật sự sẽ đại khai sát giới.

Lôi nữ vương cười khổ: “Anh Trình, tôi tin vào thực lực của anh nhưng cả giới võ đạo gộp lại cũng không ít người đâu!

Lần này chúng ta phải bình tĩnh ứng phó!”

Lâm Ngọc trợn mắt nhìn Trình Kiêu, sau đó tiếp lời: “Đúng vậy, nếu người của nhà họ Yến tới thì nhất định cậu phải nghe lời tôi, không được hành động hấp tấp!”

Trình Kiêu nhún vai, thản nhiên cười: “Chỉ là một lũ kiến thôi mà, mọi người không cần phải để ý thế chứ. Có Yến Nam Thiên là hơi phiên phức chút thôi, nhưng cũng chỉ cần tốn thêm chút sức lực là được.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 975


CHƯƠNG 975

Lôi nữ vương thầm cảm thấy bất lực, e là cả thế giới này chỉ có Trình đại sư có thể ví cả giới võ đạo và kiếm thần một thời là kiến.

“Tóm lại, anh Trình phải cẩn thận, tôi về trước đây.”

“Ừ”” Trình Kiêu ngồi trên ghế, gật đầu.

Lâm Ngọc thật sự không nhịn nổi, cô mắng to: “Ngài Lôi lặn lội đường xa để báo tin cho cậu, thế mà cậu không đi tiễn người ta.”

Trình Kiêu cười vô tội: “Không phải tôi không tiễn mà chắc chắc bà ta sẽ không cho tôi đi tiền.”

Lôi nữ vương vừa bước tới cửa thì nghe những lời này, bà ta vội vàng xoay người rồi nói: “Đúng vậy, không cần làm phiên anh Trình”

Đùa gì vậy chứ, bây giờ Trình Kiêu là chống lưng của Lôi nữ vương, sao bà ta dám để anh tiễn?

Lâm Ngọc hơi nghi hoặc, cô đã cảm thấy thái độ của Lôi nữ vương và đám đại lão ở Lĩnh Nam đối với Trình Kiêu có gì đó không đúng từ sớm. Từ thái độ của Lôi nữ vương hôm nay, Lâm Ngọc càng thêm chắc chắn suy đoán trong lòng.

Nhưng dù sao Trình Kiêu cũng chỉ là người ngoài. Tuy Lâm Ngọc cảm thấy Trình Kiêu hơi đối với cô và chủ tịch không tôi nhưng Lâm Ngọc cũng ngại hỏi về chuyện riêng của Trình Kiêu, dù gì ai cũng có bí mật mà nhỉ?

“Cậu về nghỉ trước đi, đừng gây chuyện!

Tôi phải đi báo cáo với chủ tịch đã, để xem tiếp theo đây chúng ta phải đối phó với nhà họ Yến thế nào!”

Trình Kiêu tỏ vẻ thờ ơ khiến Lâm Ngọc nghiến răng nghiến lợi.

Sau đó, Vương Đồ Lan xốc lại tinh thần, dừng toàn bộ kế hoạch phát triển của tập đoàn Đông Vương, những công ty đưới trướng cũng cố găng thu liễm chuẩn bị đối phó với sự báo thù từ nhà họ Yến.

Tuy Trình Kiêu đã nói họ căn bản không cần phải e ngại nhà họ Yến và Dược Thần Cốc, dù cả giới võ đạo tới cũng chỉ là lũ kiến mà thôi.

Nhưng Vương Đỗ Lan và Lâm Ngọc chỉ là người bình thường, chắc chắn sẽ không tin Trình Kiêu.

Bọn họ cảm thấy có thể Trình Kiêu có một vị sư phụ giỏi, cũng có thể có chút thực lực nhưng vẫn chưa tới mức chống lại cả thế giới.

Đến cả Lôi nữ vương và đám đại lão ở Lĩnh Nam cũng không xem trọng Trình Kiêu.

Thậm chí bọn Mã Tài còn suy nghĩ, một khi Trình Kiêu thất bại thì bọn họ phải giữ mạng thể nào trước lửa giận của nhà họ Yến và Dược Thân Cốc Dù sao nhà họ Yến và Dược Thần Cốc không chỉ có thế lực ở giới võ đạo mà trong giới thế tục, thực lực của bọn họ cũng đáng sợ như thế. Chỉ riêng mấy tập đoàn của nhà họ Yến thôi đã đủ để bọn Mã Tài không thể phản kháng rồi Cộng với tập đoàn dược phẩm Dược Vương của Dược Thần Cốc, cả Lôi nữ vương cũng bất lực.

Tất cả những người nghe được tin này đều không đánh giá cao Trình Kiêu. Bao gôm cả những võ giả biết tin. Tuy bọn họ không biết Trình Kiêu là ai nhưng họ đều cho răng Trình Kiêu chết chắc rồi.

Thậm chí trong giới võ đạo còn bắt đầu lan truyền một tin tức.

“Yến Nam Thiên, tông sư đầu tiên vào ba mươi năm trước, kiếm thân một đời đã đột phá thân cảnh trong truyền thuyết và chuẩn bị xuất quan.”

“Cái thằng nhãi cả gan chọc tới nhà họ Yến kia chết chắc rồi.”

Hồm thứ ba sau ngày Yến Minh Vũ bị giết.

Trung Châu, tại tập đoàn Hoa An, trong phòng làm việc của Tống Hoa An.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 976


CHƯƠNG 976

Yến Bắc Phi và một ông lão mặc áo choàng màu đen được Tống Hoa An đón tiếp cẩn thận. Ông lão đó chính là thiên tài luyện đan của Dược Thần Cốc: Mạc Tri Mệnh.

Tống Hoa An tự mình rót trà mời hai người, ông ta áy náy nói: “Anh Yến, tôi xin lỗi! Cậu Yến tới chỗ tôi làm khách mà tôi lại không thể bảo vệ được cậu ấy”

Yến Bắc Phi chỉ hận không thể giết sạch những người có liên quan nhưng nếu muốn đánh sập tập đoàn Đông Vương thì tiếp theo đây vân cân phụ thuộc vào nhà họ Tống “Tôi đã điều tra kỹ lưỡng rồi. Em Tống không hề liên quan tới sự việc lần này, hơn nữa cậu còn là người bị hại, con trai của cậu cũng bị thằng nhãi đó đánh gãy hai chân mà.”

“Lần này chúng ta nhất định phải đồng lòng báo thù, tiêu diệt tập đoàn Đông Vương và thằng nhãi đó, cùng trả thù cho con trai của chúng tal”

Tống Hoa An cảm kích nói: “Được, lần này chắc chắn tôi sẽ phối hợp với anh Yến, tiêu diệt tập đoàn Đông Vương và thăng súc sinh đó.”

“Đúng rồi, không giấu gì anh, tập đoàn Đông Vương đã mượn danh thằng nhãi đó, gân đây phát triển rất mạnh mẽ, em cũng không đè nổi bọn họ. Không biết anh Yến có cách gì hay không?”

Yến Bắc Phi cười đắc ý, ông ta nhìn sang Mạc Tri Mệnh: “Anh Tri Mệnh, lấy đồ ra đi!”

Mạc Tri Mệnh không lộ chút cảm xúc, ông ta hoàn toàn không muốn làm chuyện này nhưng vì mối quan hệ của hai nhà, ông ta không thể không làm Mạc Tri Mệnh lấy một cái bình nhỏ bằng ngọc từ trong ngực ra rồi từ từ nói: “Trong đây có mười viên linh dược hạ phẩm, tôi đã dùng nhân sâm, thủ ô và các loại thuốc quý giá khác chế thành. Nếu cho linh dược này vào đồ của khách sạn và nhà hàng dưới trướng ông thì sau khi người bình thường ăn vào, mọi bệnh tật có thể chầm chậm được chữa khỏi.”

Tống Hoa An thâm kinh ngạc, tuy Mạc Trí Mệnh không nói cụ thể phải đánh sập tập đoàn Đông Vương bằng cách nào nhưng Tống Hoa An lại nhìn thấy một cơ hội kiếm tiên cực khủng Xã hội ngày nay phát triển rất nhanh.

Mỗi người đều có tiền trong tay. Khi đã có tiền rồi thì mọi người bắt đầu quan tâm tới dưỡng sinh và chú trọng bồi dưỡng sức khoẻ.

Do đó, rất nhiều loại thực phẩm chức năng giả mạo đã ra đời. Nhiều người già không tránh khỏi việc bị lừa.

Có người bị lừa chứng tỏ rằng mọi người đều có nhu cầu rất cao về loại sản phẩm thế này.

Nếu lúc này có người tung ra thực phẩm sức năng hàng thật giá thật, thậm chí có thể trị được bệnh thì có thể tưởng tượng được, chúng sẽ đem lại lợi nhuận cực lớn.

Đến lúc đó, tất cả khách sạn và nhà hàng dưới trướng tập đoàn Đông Vương đều đồng loại ngã ngũ.

Gần đây, ngành bất động sản đã tiến vào giai đoạn cuối, dù là Vương Đỗ Lan của tập đoàn Đông Vương hay Tống Hoa An của tập đoàn Hoa An đều rút vốn khỏi ngành này và chuẩn bị nâng cấp ngành dịch vụ Thậm chí thị phân của các khách sạn và nhà hàng trực thuộc tập đoàn Đong Vương đã đạt tới con số kinh người: hơn 50% lợi nhuận của tập đoàn Đông Vương.

Nếu huỷ chuỗi nhà hàng khách sạn trực thuộc tập đoàn Đông Vương thì cũng đồng nghĩ với việc huỷ luôn tập đoàn Đông Vương.

Vốn dĩ cuộc chiến cạnh tranh trong ngành dịch vụ nhà hàng khách sạn, Tống Hoa An đã thất bại, bị tập đoàn Đông Vương đè bẹp hoàn toàn.

Nhưng nếu có những viên linh dược này rồi thì Tống Hoa An tự tin mình có thể vượt qua tình huống khó khăn, thậm chí đè ngược tập đoàn Đông Vương, khiến cho tập đoàn Đông Vương phải cút khỏi ngành dịch vụ ăn uống “Tốt quá!” Tống Hoa An mừng rỡ nhìn chiếc bình ngọc trong tay Mạc Tri Mệnh, trông cực kỳ kích động Vậy đi đi.’ Mạc Tri Mệnh vứt thắng chiếc bình cho Tống Hoa An.

Tống Hoa An bắt lấy, dùng hai tay nâng như trân vật.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 977


CHƯƠNG 977

Đáy mắt Yến Bắc Phi loé lên một tia khinh thường, chỉ là linh dược hạ phẩm thôi đã khiến Tống Hoa An vui mừng tới thế rồi. Nếu lấy cả linh dược trung thượng phẩm ra thì chắc Tống Hoa An bị doạ sợ mất!

“Em Tống, tôi lo việc đối phó với tên Trình kiêu, Tri Mệnh sẽ cung cấp đan dược cho cậu, cậu lo việc đối phó với tập đoàn Đông Vương đi.”

Tống Hoa An khum tay nói: ‘Anh Yến yên tâm, có sự trợ giúp của đan dược thì tập đoàn Đông Vương nhất định phải ngã.”

Yến Bắc Phi đứng dậy, cười: “Vậy thì tôi đợi tin tốt từ cậu.”

“Anh Yến yên tâm!” Tống Hoa An cũng đứng dậy, vẻ mặt đầy tự tin Yến Bắc Phi và Mạc Tri Mệnh rời khỏi tập đoàn Hoa An và quay về một sản nghiệp của nhà họ Yến ở Trung Châu.

“Trước hết cứ để nhà họ Tống lên trước đã, để xem thằng nhãi đó phản ứng thế nào. Nếu nó không qua được cửa này thì chứng tỏ nó chỉ có năng lực trên mặt võ đạo.”

“Tiếp theo, chúng ta có thể tiêu diệt nó và tập đoàn Đông Vương rồi!”

Mạc Tri Mệnh lạnh nhạt nói: “Tôi chỉ lo việc cung cấp đan dược, mấy chuyện khác tôi không làm được.”

“Tôi hiểu rồi.’ Yến Bắc Phi nói Khách sạn Kim Bích Huy Hoàng là một khách sạn khổng lồ trong ngành dịch vụ ăn uổng thuộc tập đoàn Hoa An, đông thời cũng là khách sạn hàng đầu trong ngành này tại Trung Châu.

Nhưng một quãng thời gian trước, vị trí đứng đầu đã bị khách sạn Bích Hải thuộc tập đoàn Đông Vương giành lấy.

May mà khách sạn Bích Hải vừa bị người khác gây sự nên khách sạn Kim Bích Huy Hoàng mới có cơ hội vượt mặt Nhưng vài ngày trước, sau khi Trình Kiêu giết Yến Minh Vũ xong thì khách sạn Bích Hải lại mở cửa trở lại, tuy việc kinh doanh không được như trước nhưng vẫn cướp mấy một lượng khách lớn của khách sạn Kim Bích Huy Hoàng.

Là tổng giám đốc khách sạn Kim Bích Huy Hoàng, lại là em họ xa của Tống Hoa An, Tần Viễn Huy luôn tìm cách để việc kinh doanh của khách sạn có thể bước lên một tâm cao mới Tần Viên Huy cũng không phải là người nhờ quan hệ mà leo lên được cái ghế tổng giám tốc. Hồi đại học, Tân Viễn Huy đã học chuyên ngành quản lý khách sạn, hơn nữa anh ta cũng rất tài giỏi, năng lực hoàn toàn phù hợp với vị trí.

Hôm nay, Tân Viên Huy bỗng nhận được tin từ tổng bộ, yêu cầu đưa ra một thực đơn dưỡng sinh mới.

Chuyện này khiến Tân Viễn Huy không thế lí giải nối, thực đơn dưỡng sinh gì chứ. Tuy thực sự có một vài loại thực phẩm có tác dụng dưỡng sinh nhưng phần lớn đều là mánh lới quảng cáo.

Với một khách sạn có quy mô lớn như Kim Bích Huy Hoàng thì nếu dùng loại thủ đoạn như vậy sẽ khiến danh tiếng của mình bị tổn hại Tần Viên Huy đã phản đối với Tống Hoa An nhưng Tổng Hoa An lại tự tin đảm bảo rằng. Thực đơn dưỡng sinh lân này nhất định sẽ có hiệu quả.

Tần Viễn Huy bất lực, chỉ có thể ôm thái độ thăm dò. Sau khi loạt thực đơn này được tung ra, anh ta sẽ là khách hàng đầu tiên ăn thử.

Mãy ngày nay, Tổng Giám đốc Tân Viễn Huy của khách sạn Kim Bích Huy Hoàng đích thân ra mặt tuyên truyền rộng rãi cho thực đơn dưỡng sinh Đương nhiên Tân Viễn Huy đã cảm nhận được hiệu quả của linh đan mang đến cho ông ta, bệnh trĩ khiến ông ta khốn khổ mấy năm chỉ nhờ uống một bát canh dưỡng sinh đã giảm nhẹ đi nhiều.

Tần Viễn Huy thật sự vô cùng mừng rỡi Không ngờ Chủ tịch thật sự có thể biến thứ không có giá trị thành một thứ thần kỳ!

Lúc này, đầu óc kinh doanh của Tần Viễn Huy lập tức dốc hết khả năng, hoạt động hết công suất.

Lý Cường giống với đa số người bình thường, là một người làm thủ tục viên ở một công ty, làm mấy năm, có thể miễn cưỡng xem như một thành phân tri thức.

 
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 978-979


CHƯƠNG 978

Trưa hôm nay, anh ta như thường lệ gọi đồ ăn ngoài Đồng nghiệp Tiểu Vương bên cạnh uổng một ngụm canh, sau đó đột nhiên hô to: “Là thật, thật sự có hiểu quá!”

Tiểu Vương vốn có giọng oang oang, tiếng hét của anh ta khiến người trong phòng làm việc đều giật mình “Tiểu Vương, cậu muốn chết à! Làm tôi sợ chết đi được!” Một cô gái đeo kính, trên mặt đây mụn đập bàn đứng lên.

“Ha ha, chị Quyên! Chị có muốn khuôn mặt của mình trở nên nhẫn mịn trong một đêm? Có muốn cách xa sự giày vò của bệnh tật? Có muốn không cần châm cứu không cần uống thuốc cũng có thể trị hết bệnh không?” Tiểu Vương nhíu mày, cười thần bí nói.

Muốn chứ, có nằm mơ cũng muốn!

Trong công ty dương thịnh âm suy, trong cái ngành phụ nữ như báu vật thế này, mà chị Quyên làm việc mấy năm vân chưa từng có một ai theo đuối Ông trời chứng giám, cô ta vẫn còn là gái tân chân chính!

Tất cả đều chỉ vì khuôn mặt đầy mụn này, nếu không trong hoàn cảnh sói nhiều thịt ít như thế, sao có thể không có đàn ông theo đuổi được!

Nhưng chị Quyên đã tìm rất nhiều chuyên gia nổi tiếng, vào biết bao nhiêu thẩm mỹ viện, tốn rất nhiều tiền, nhưng mụn trên mặt chẳng những không ít đi mà ngày còn nhiều hơn.

Chị Quyên cũng đã hết hy vọng từ lâu rồi, nếu không thể làm một người đẹp yên tĩnh thì chỉ có thể không còn gì để PP ẾN lấm một cô gái mạnh mẽ thôi.

“Tiểu Vương, vợ cậu đi theo ông Vương hàng xóm rồi à! Nói chuyện hoang đường gì thế này? Đầu bị lừa đá rồi sao!”

Chị Quyên măng một câu, sau đó lại ngồi xuống bắt đầu ăn thịt kho tàu mình gọi Tiểu Vương đến gần nịnh nọt, duỗi cánh tay ra, vén ống tay áo lên: “Mọi người nhìn đi, bệnh vảy nến của tôi đã khỏi hẳn rồi!”

“Thật à? Không phải anh đi rất nhiều bệnh viện vẫn không thể chữa khỏi à?

Giờ chỉ vừa uống một bát canh đã khỏi hẳn rồi hả?”

Các đồng nghiệp không hề tin, tò mò nhìn cánh tay của Tiểu Vương.

“Mẹ nó, đúng là hết rồi này! Tiểu Vương, anh tìm thấy thần y ở đâu vậy?” Một đồng nghiệp ngạc nhiên nói.

Chị Quyên cũng tỏ vẻ kinh ngạc, Tiểu Vương đã bị bệnh vảy nến rất nhiều năm rồi, các đồng nghiệp luôn trêu anh ta, mãi không thể chữa khỏi, bây giờ lại khỏi hẳn rồi, cánh tay nhãn bóng, vả lại đường như da cũng đẹp hơn trước rất nhiều.

“Tiểu Vương, rốt cuộc cậu khám ở đâu đây? Nhất định phải giới thiệu thần y này cho tôi!” Chị Quyên tỏ vẻ kích động, nếu có thần y như thế, nói không chừng có thể chữa hết mụn trên mặt cô tal Tiểu Vương cười hì hì, ra vẻ thần bí bưng bát canh kia lên: “Làm gì có thần y nào? Thứ chữa khỏi bệnh vảy nên trên người ta chính là bát canh này!”

“Nếu mọi người không tin thì có thể thử xem! Dù bị lừa cũng chỉ là một bát canh, lỡ như có hiệu quả thì sao?” Tiểu Vương dụ dỗ nói.

“Thôi đi, tôi không tin lời nói hoang đường của cậu, nếu một bát canh có thể chữa khỏi bệnh, vậy bệnh viện và bác sĩ đều không cần nữa rồi.”

Các đồng nghiệp đều cười nhạo, cảm thấy Tiểu Vương là không muốn nói tên thần y kia ra, để mọi người cầu xin anh ta.

Nhưng những đồng nghiệp kia cũng thầm ghi lại địa chỉ trên tờ rơi mà Tiểu Vương đưa, hình như là canh dưỡng sinh vạn năng do công ty thực phẩm dưới trướng Tập đoàn Hoa An bán ra.

CHƯƠNG 979

Nguồn thiếu chương
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
611,070
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 980


CHƯƠNG 980

Đương nhiên các bệnh khác cũng đều được chữa khỏi. Hơn nữa Tập đoàn Hoa An còn dùng chiến thuật Marketing bỏ đói, trong một đêm, canh dưỡng sinh vạn năng đã trở nên nổi tiếng trong giới ấm thực toàn bộ Trung Châu.

Phòng làm việc Chủ tịch, Tập đoàn Đông Vương Vương Đô Lan vừa cúp điện thoại của một chỉ nhánh lại nhận được cuộc gọi của một chỉ nhánh khác, trong một ngày, việc kinh doanh của toàn bộ cửa hàng ẩm thực dưới trướng Tập đoàn Đông Vương đều rơi xuống đáy vực Dùng câu vắng như chùa bà đanh để miêu tả việc buôn bán của cửa hàng ấm thực dưới trướng Tập đoàn Đông Vương cũng không hề quá đáng chút nào.

Trong vòng một ngày, ba mươi sáu cửa tiệm của tập đoàn đã thiệt hại một con số khổng lồ.

Lâm Ngọc với khuôn mặt nặng nề đi vào, nói với giọng điệu nôn nóng: “Chủ tịch, phiền bà xem cái này!”

Lâm Ngọc đưa một tờ quảng cáo của công ty ẩm thực dưới trướng Tập đoàn Hoa An cho Vương Đỗ Lan “Canh dưỡng sinh vạn năng? Quảng cáo như thê mà cũng có người tin à?”

Vương Đồ Lan thấy rất khó hiểu, có lẽ người dân bây giờ cũng không ngu xuẩn đến mức tin tưởng quảng cáo buồn cười thế này đúng không!

Lâm Ngọc còn xách về một cái túi, bên trong là một phần canh dưỡng sinh vạn năng của Tập đoàn Hoa An.

“Chủ tịch, lời quảng cáo trên tờ rơi của Tập đoàn Hoa An đều là thật!”

“Canh này thật sự có công dụng thần kỳ!”Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

“Cái gì!” Vương Đỗ Lan thay đổi sắc mặt: “Sao có thế được!”

Bất cứ một người bình thường nào nghe thấy câu trị được bách bệnh đều sẽ cảm thấy là lừa đảo, Vương Đỗ Lan cũng không ngoại lệ.

Lâm Ngọc đi tới, đặt bát canh xuống bàn làm việc của Vương Đỗ Lan: “Chủ tịch, bà húp thử một ngụm là biết!”

Vương Đô Lan nghi ngờ quan sát nguyên liệu trong bát canh: “Trong này cũng đâu có gì đặc biệt! Câu kỷ tử, táo đỏ, long nhãn… Chỉ là mấy nguyên liệu đơn giản thôi mà, có thể tẩm bổ cho thân thể, nhưng chắc chắn không thần kỳ như trong lời quảng cáo được!”

Nói xong, Vương Đỗ Lan húp một ngụm canh, chép chép miệng.

“Hương vị không tệ, ngon hơn ở cửa hàng của chúng ta nhiều.” Vương Đỗ Lan đánh giá đúng trọng tâm.

Nét mặt Lâm Ngọc vô cùng nặng nề, cô không nói gì, chỉ im lặng nhìn Vương Đỗ Lan.

Một lát sau, sắc mặt Vương Đỗ Lan thay đổi, bà ta lắc lắc cổ.

“Cổ… Cổ của tôi không còn đau nữa!”

Vì gần đây mặt ẩm thực của Tập đoàn Đông Vương xảy ra biến cố, cho nên tối qua Vương Đô Lan đi ngủ rất muộn, dẫn đến việc bị sái cổ Hôm qua đã đau cả ngày, ngay cả xoay đầu cũng không dám.

Nhưng sau khi uống một ngụm canh, bà ta đã không còn bị sái cổ nữa!

Vương Đỗ Lan nhìn Lâm Ngọc bằng ánh mắt khiếp sợ, nếu thật sự là hiệu quả bát canh này mang đến, thì Tập đoàn Đông Vương sẽ có phiền phức lớn rồi.

Lâm Ngọc biết Vương Đỗ Lan đang nghĩ gì, không đợi bà ta hỏi đã nghiêm túc gật đầu: “Đúng, chính là hiệu quả của bát canh này, tôi đã thử rồi.

“Hơn nữa tôi còn đã điều tra kỹ lưỡng, tiến hành ghi chép những người từng uống canh vạn năng dưỡng sinh của Tập đoàn Hoa An. Dụ là bệnh xương cổ hay là bệnh phụ khoa, gân như đều có chuyển biến rõ rệt.”

“Canh này thật sự giống với lời tuyên truyền của Tập đoàn Hoa An, có bệnh chữa bệnh, không bệnh dưỡng sinh!”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom