Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Chàng Rể Siêu Cấp

Chương 2520: 2520: Chơi Có Vui Không





Có vài tên mặt mày hung dữ đang canh gác cửa động, đột nhiên vẻ mặt hung dữ lập tức thay đổi, trở nên vô cùng cung kính: “Tham kiến tiểu thư" 
Cô gái hệt như tiên nữ, ngay cả liếc mắt cũng không thèm nhìn bọn người đó, từ từ bước vào trong hang động.

Chưa bước vào trong hang động nhưng đã nghe thấy mùi máu tanh xộc vào mũi, tiếng vào sâu hơn thì mùi máu tanh ấy càng nồng nặc, cho dù là ả ta lúc này cũng không khỏi nhíu mày lại.

Trong hang động là một cô cái có tư sắc 
hơn người ngồi ở chính giữa hang động, đó không ai khác chính là Lạc Hy.

Bên cạnh là những tỳ nữ đang hầu hạ cô ta.

Nhìn thấy người mới đến, cô lập tức bước xuống ghế, cùng các tì nữ cúi đầu hạ người xuống: “Tham kiến tiểu thư" 

Ả ta khẽ gật đầu, rồi đưa mắt rảo quanh hang động một lượt, rồi chau mày lại.

Khác với hình ảnh sạch sẽ tươm tất cả đám người Lạc Hy, trong hang động lúc này, trên một tảng đá lớn có một người đàn ông 
đang bị dây xích trói cả hai tay hai chân lại.

Nhưng xích sắt khá lỏng lẻo ở bên tay trái và chân phải trên tảng đá máu đã chảy loang lổ khắp nơi, có một cái cưa nhỏ như là một thứ để giết người đặt bên cạnh hắn.

Lúc này người đàn ông đã xoay đầu vào bên trong, không thể nhìn thấy được biểu cảm gì, còn người người nếu như bị tra tấn, đau đớn đến mức chịu không nổi liền ngất 
đi.

Ở bên góc tường là hai người phụ nữ y phục xộc xệch, đầu tóc rối bời, đã làm mất đi vẻ đẹp vốn có của họ, nhưng cho dù là vậy 
cũng có thể nhìn thấy làn da trắng mịn của họ, dưới lớp quần là đôi chân dính đầy máu.


Ả ta liếc nhìn, rồi bước đến ngồi vào ghế, đó không ai khác chính là Lục Nhược Tâm.

“Chơi có vui không?" Lục Nhược Tâm lạnh lùng hỏi.

Lạc Hy đang hạ ngươi xuống, nhưng không dám đứng dậy đáp: “Đã làm theo lời căn dặn của tiểu thư, đêm hôm qua đã phái hơn tám mươi tên đàn ông.

" Nói đến đây, Lạc Hy nở một nụ cười u ám.

“Vậy sao? Hắn chỉ trừng mắt nhìn mà không lên tiếng phản kháng sao?" 
“Muốn hắn tận mắt chứng kiến, nhưng hắn từ đầu đến cuối đều nhắm chặt mắt, nô tì tối hôm qua đã cắt đứt mí mắt của hắn.

Mặc dù đã hôn mê, nhưng mắt vẫn không thể nhắm lại được.

".

 
Chương 2521: 2521: Làm Rất Tốt





Nghe đến đây, Lục Nhược Tâm hít vào một hơi thở lạnh.

“Trời sáng mới dừng lại, bọn đàn ông kia đã quay về nghỉ ngơi, vì vậy hôm qua nô tỳ đã cắt mí mắt hắn, hôm nay sẽ chặt một chân của hắn.

” Lạc Hy nở một nụ cười tàn ác.

“Làm rất tốt.

" Lục Nhược Tâm gật đầu vui vẻ đáp.

“Đa tạ tiểu tư quá khen, có thể giúp tiểu thư trút giận chính là bổn phận và trách nhiệm của nô tỳ, nô tỳ đương nhiên không từ chối”.

Vì được khen ngợi, Trong lòng Lạc Hi vô cùng vui sướng.

“Tiểu thư đã đặt chân đến đây, có lẽ Hàn Tam Thiên đã tiến vào thành rồi đúng không?" Lạc Hy vội vã hỏi.


Lục Nhược Tâm nở một nụ cười nhàn nhạt: “Trước nay chưa từng có ai dám ở trước mặt ta đoán già đoán non, Lạc Hy người lại là 
một lệ.

Nhưng giống như trước đây, ta cũng sẽ không phạt người" 
“Ngươi nói rất đúng.

Hắn đã tiến vào thành.


Lạc Hy mĩm cười: “Nô tỳ không dám có hành vi như vậy trước mặt tiểu thư, chỉ là biết tiểu thư vất vả, không muốn tiểu thư phải nói nhiều lời với nô tỳ, vì vậy mới lo lắng suy sét giúp cho tiểu thư" 
Lục Nhược Tâm mỉm cười, nhưng không muốn nói về chuyện này thêm, liền lạnh lùng nói: “Hắn đã vào thành, nhưng chuyện.

ta dặn dò người đã chuẩn bị xong chưa?" 
Lạc Hy gật gù đáp: “Lệnh của tiểu thư, nô tỳ không dám chậm trễ" 
"Rất tốt.


" Lục Nhược Tâm lạnh lùng nói.

Lúc này ở thị trấn nhỏ.

Trong phòng khách của tửu lầu, mọi người tập trung đầy đủ, không khí trang nghiêm không một tiếng động, trên mặt mọi người là nét bi thương, đau đớn, có người quỳ trên mặt đất, có người thì ôm mặt lặng lẽ khóc.

Ở chính giữa là Hàn Tam Thiên đang quỳ gối, trong đôi mắt là sự đau đớn và hối hận, 
trước mặt hắn là thi thể Phù Mãng đang nằm dài trên đất.

Khung cảnh này đã kéo dài hơn nửa giờ đồng hồ.

“Phù Mãng, Hàn Tam Thiên ta xin thề, nếu như không tận tay giết chết Minh Vũ và đám yêu tăng kia, tuyệt đối ta sẽ không làm người.

" Nghiến chặt răng lợi, Hàn Tam Thiên đưa ba ngón tay lên trời.

“Không giết chết được Minh Vũ và đám yêu tăng, bọn ta quyết không làm người.

” 
Sau khi gào lên, đám người của Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh lập tức khựng lại, không cần nói nhiều với đám yêu tăng, nhưng Minh Vũ!.

 
Chương 2522: 2522: Khả Năng Này Là Không Thể Có





Nhưng chính lúc Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh muốn đứng dậy hỏi Hàn Tam Thiên, đột nhiên nghe tiếng thây ma bên ngoài đang hung hăng kéo đến.

Điều này khiến Hàn Tam Thiên không khỏi chau mày.

“Tam Thiên, có phải những người đến đây cùng với người phải không?" Mặc Dương vội vã hỏi.

Hàn Tam Thiên lắc đầu, đây hoàn toàn không thể.

Phong cách hành động của đám người Lục Viễn, về cơ bản Hàn Tam Thiên có thể hiểu khái quát, bọn họ làm việc nhanh nhẹn, hợp tác vô cùng ăn ý, không cần nói bọn họ lúc đầu giúp đỡ Hàn Tam Thiên loại bỏ trở ngại không phải là chuyện to tát gì, cho dù là lúc sử dụng những đội quân nhỏ để khống chế Hàn Tam Thiên, nhưng đám thây ma kia cũng không thể làm họ bị thương, cho dù gấp gáp tìm người cũng không thể có động tĩnh lớn đến vậy.

Đúng lúc này, đột nhiên có người đến đập 
mạnh vào cửa hét lên: “Chết tiệt, mở cửa, mở cửa ra.



Đột nhiên có tiếng gõ mạnh vào cửa, lập tức khiến mọi người giật mình.

Chuyện gì vậy? 
Lúc này, người sống trong thành chỉ còn lại.

người trong tửu lầu và người của đỉnh Lam Sơn mà Hàn Tam Thiên mang về, nếu không phải là người của Đỉnh Lam Sơn thì là người của mình sao? 
Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh đi một vòng kiểm tra, rồi đếm số lượng người, dường như không có sự khác biệt về số lượng nào.

Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh không hiểu, còn người mới trở về không lâu là Hàn Tam Thiên thì làm sao có thể đoán được.

“Có thể nào là còn những huynh đệ vẫn còn sống khác.


" Mặc Dương lúc này mạnh dạn đoán.

Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh suy nghĩ một lúc rồi lại lắc đầu.

Không phải ai cũng đều có bản lĩnh như Hàn Tam Thiên, có thể chạy thoát khỏi đám.

thây ma đó, cũng không phải ai cũng có thể được như người của Đỉnh Lam Sơn, có tổ chức và được huấn luyện tài giỏi.

Với khả năng của tất cả mọi người ở đây, một khi rơi vào vòng vây của đám thây ma, tuyệt đối không thể thoát ra khỏi cái chết.

Mà đám thây ma đó sẽ không hề mềm lòng mà tha cho bất kỳ ai, vì vậy!  
Khả năng này là không thể có.



 
Chương 2523: 2523: Chương 2522





Nghe đến đây, mọi người đều đưa mắt nhìn nhau, chẳng lẽ thật sự là người của mình sao? Còn biết bọn họ đang nấp ở đây?" 
“Mặc dù ở trong tửu lầu quả thật có rất nhiều huynh đệ và những người mới quen, nhưng trong những ngày sống chung này, ta có thể nhận ra được giọng nói của họ, nhưng giọng nói này.

" Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh lắc đầu, hắn chưa từng nghe qua.

Hàn Tam Thiên gật đầu, hắn không hề nghi ngờ gì về năng lực của Giang Hồ Bạch Hiểu 
Sinh, Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh có thể đảm nhận được vị trí này, những kỹ năng cơ bản như nhìn nhận, phán đoán, nhận diện,cảm nhận là những điều mà Giang hồ Bạch Hiểu Sinh có được trong quá trình hành tẩu giang hồ.

“Nhưng giọng nói này, có vẻ giống như ta đã từng nghe qua.

” Đột nhiên Tử Tình từ lúc đầu đến bây giờ không lên tiếng, lúc này đột nhiên lại mạnh dạn thốt lên.

“Ta cũng thấy như vậy.

" Liễu Sa cũng lên tiếng.


Nếu như chỉ có một mình Tử Tình nói như 
vậy, thì chắc có khi là cô nhớ nhầm, nhưng Liễu Sa cũng nói như vậy, thì đây lại là một chuyện khác.

Thậm chí!  
“Các người đều nói như vậy, ngay cả ta cũng cảm thấy quen thuộc.

" Hàn Tam Thiên lúc này liền chau mày đáp.

Sau đó, hai người con gái đưa mắt nhìn nhau, đột nhiên như nhớ ra điều gì đó, Hàn Tam Thiên cũng chợt nhớ ra.

“Chết tiệt, là hắn.


Đồng thời ba người cùng nhau hét lên.

Đám người Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh đứng ngây ra, không biết bọn họ rốt cuộc đang nói về cái gì.


“Đây là không thể nào, ngày thứ nhất Thầy 
ma tập kích, thì cả thành đều biến thành thây ma, căn bản hoàn toàn không ai có thể sống sót.

" Liễu Sa chau mày lại nói.

“Cho dù là chúng ta có chỗ để ẩn nấp, nhưng trong vòng vài ngày đã xém chết vì đói khát, bọn họ! bọn họ sao lại có thể sống chứ?" 
Lúc này, ngủ quái chợ nhớ ra điều gì, nhìn ba người bọn họ, vội vã hỏi: "Không phải các người đang nói.


“Trần Thế Dân.


Hàn Tam Thiên đột nhiên thốt lên.

Bởi vì từng tiếp xúc với tên tiểu tử này, đối với giọng nói của hắn đương nhiên có chút ấn tượng.

“Trần Thế Quân" Nghe đến cái tên này, Tứ quái lập tức chau mày lại.

Lúc này, tiếng gõ cửa ngày càng dồn dập, so với hai lần trước, lần này lại càng vội vã hơn, còn dùng sức mạnh hơn, ngay cả Hàn Tam Thiên cũng nghi ngờ, nếu dùng sức mạnh như vậy, có lẽ cánh cửa đã sớm đổ sập rồi mới đúng.

.

 
Chương 2524: 2524: Thật Sự Là Tên Nhát Gan Đó


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




[+]  “Để ta đi xem xem.

" Đao Thập Nhị, đứng lên, vội chạy đến trước cửa.

Sau đóm hắn đi đến một góc khuất của căn phòng, thông qua một khe hở, nhìn một lúc rồi quay lại nói.

“THật sự là tên nhát gan đó" Đao Thập Nhị nói.

".

.


" Hàn Tam Thiên không nói nên lời, nhất thời không thể biểu đạt được cảm xúc trong lòng lúc này.

“Hơn nửa sau lưng hắn còn mang theo rất nhiều người.

" Đạo Thập Nhị nói thêm 
“Có lẽ là người của cung Thiên Ngọc bọn họ" Tứ quái đáp.

“Tam Thiên, bây giờ làm như thế nào" Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh vội vã nói.

“Để cho bọn họ vào.


" Hàn Tam Thiên suy nghĩ một lúc rồi đứng dậy.

“Chết tiệt, đám võ sĩ này, chúng ta cứu chúng làm gì chứ? Lúc đầu muốn lừa gạt thất muội của chúng ta, sau đó lại đánh nhau với minh chủ ngươi, theo ta thấy, nên để bọn chúng tự sinh tự diệt thò hay hơn.

" Tứ quái nhìn thấy như vậy, bất mãn thốt lên.

“Nói không sai, đám để tiện bọn chúng, sống hay chết không liên quan đến chúng ta"Liễu Sa cũng lạnh lùng nói.

Trần Thế Dân bất mãn, quay đầu lại hét với ông lão tóc bạc.

Ông lão râu bạc lúc này đang đánh ngã vài thây ma, chợt chau mày lại hỏi: “ Vì sao?" 
“Con! con với đám người trong này lúc trước có chút xích mích, nào có biết được! nào có biết được bọn họ lại câu nệ tiểu tiết, nhỏ mọn như vậy, muốn báo thù lại chúng ta"Trần Thế Dân đang che giấu lỗi lầm của mình, lập tức nói với sự phụ hắn.

Nhưng vừa nói xong, lập tức hắn nghe thấy một giọng nói: “Người đang nói bọn ta nhỏ mọn sao?" 
[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Siêu Cấp
.

 
Chương 2525: 2525: Lửa Nổi Lên Khắp Nơi Không Ngừng Bừng Cháy





Phù.

Tốc độ nhanh như cắt, lập tức đã đứng trên đỉnh đầu của đám người Cung Thiên Ngọc, trong tay khẽ cử động, một luồng hắc khí từ trong tay bay ra ngoài.

Ầm!!! 
Một luồng năng lượng khổng lồ bay tới cách chân ông lão râu trắng nổ tung.


Ngay lập tức, bức tường thây ma phía trước 
mặt của ông lão râu trắng nổ bay ra xa vài mét.

Nhưng điều khiến ông lão râu trắng này nghi hoặc chính là, mặc dù vụ nổ rất mạnh, đám thây ma thì bị nổ tung bay ngược ra xa, còn bản thân ông thì không hề bị tổn thưởng gì.

Theo lí mà nói, vụ nổ này có thể khiến đám thây ma chết hoặc là tàn phế, nhưng sao lại có thể như vậy? 
Chỉ có hai kết quả, hoặc là tên tiểu tử này chỉ được vẻ bề ngoài, hoàn toàn là một tên vô dụng, hoặc là thủ hạ lưu tình, không muốn giết chết đám thây ma này.


Đứng đợi ở cửa sau, sua khi nghe Hàn Tam Thiên gọi mở cửa, rất nhanh sau đó, bên trong liền có tiếng động truyền ra, lập tức cửa được mở ra, sau đó tất cả nhanh chóng bước vào trong tửu lầu.

Vừa bước chân vào tửu lầu, Trần Thế Quân bất giác chau mày lại, hai tay lập tức che mũi lại:.

truyện tiên hiệp hay
“Chết tiệt, tửu lầu này có phải là hắc điểm không vậy, phòng bếp sao lại thôi như vậy, lúc trước ta lại còn ở đây ăn uống.

".

 
Chương 2526: 2526: Tỏ Vẻ Khinh thường





Dứt lời, hắn còn tưởng sẽ có người hưởng ứng nói theo mình, nhưng nào ngờ vừa ngẩng đầu lên lại gặp ánh mắt lạnh lẽo, đằng đằng sát khí của Hàn Tam Thiên.

- - 
“Nếu như ngươi không muốn bị một đạp bay thẳng ra cổ, thì hãy ngoan ngoãn câm  miệng lại"
Người mở cửa là Mặc Dương lạnh lùng thốt lên, nói xong liền cùng với đám người của Hàn Tam Thiên đi đến phòng khách, không thèm để ý đến bọn họ.


Mùi này chính là mùi phát ra từ Phù Mãng, trong mắt của tất cả mọi người và Hàn Tam Thiên, đây không phải là mùi hôi thối, mà chính là mùi anh hùng.

“Chết tiệt, sư thúc, người hãy nhìn xem, không phải là chúng ta chấp nhặt gì họ, mà họ quá kiêu căng rồi.

"
Trần Thế Dân đưa mắt nhìn bóng lưng của đám người Hàn 

Đám người nay hệt như vừa bị đánh,
sau đó lại có người đứng ra chống lưng, tâm trạng nhanh chóng tốt lên.

Chỉ có Trung Bắc Hãi là toát mồ hôi lạnh, lúc này nhìn thấy Trưởng môn chỉ chăm chú nhìn Hàn Tam Thiên,
đột nhiên cảm nhận được sự bất an.

.

 
Chương 2527: 2527: Câu Này Nghĩa Là Gì





Đối với một người sư huynh như hắn, Trung Bắc Hãi hiểu rõ hơn tính cách của hắn hơn bất kể ai khác, lúc này vội vàng chạy đến lôi tay của sư huynh, nhưng ngoài dự liệu, ông lão râu bạc đã tiến lên một bước, đi lên phía trước mỉm cười, rồi nói ra những lời khiến hắn xấu hổ, muốn ngay lập tức tìm một cái hố mà chui xuống.

“Người trẻ tuổi đương nhiên sẽ không khỏi bồng bột, nóng nảy, nhưng người cần phải biết núi này cao còn có núi cao hơn, vốn dĩ lão phu muốn ra tay dạy dỗ người, nhưng ngươi cũng biết quay đầu là bờ nên ta đây sẽ tha thứ cho ngươi.

"
Sau khi ông lão râu bạc nghiêm nghị nói xong, vẫy nhẹ tay, muốn ám chỉ tất cả đệ tử ngồi xuống bên cạnh.


Trung Bắc Hải thật sự cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Nếu như là bình thường, sư huynh hắn nói ra những lời này là chuyện bình thường, bởi vì là trưởng môn của cung Thiên Ngọc, nên tất cả đệ tử sẽ cảm thấy bình thường với hành động như vậy, vì vậy nói vài câu giáo huấn là chuyện bình.

thường.

Nhưng mục tiêu muốn dạy dỗ lại là Hàn Tam Thiên, điều này thật sự xấu hổ vô cùng.


“Bị thây ma cắn bị thương, sẽ biến thành thây ma, vì vậy tốt nhất nên dùng dây thừng trói những người bị thương lại, để tránh làm hại đến những người bình thường khác.

"
Mặc Dương lên tiếng.

Nhưng Mặc Dương vừa dứt lời, lại bất giác nhận được những lời nói khinh bỉ của ông lão râu trắng, lão không thèm đáp lại một câu, cứ tiếp tục xử lý vết thương cho tên đệ tử.

.

 
Chương 2528: 2528: Ý Của Người Chính Là Bọn Ta Là Kiến Còn Các Ngươi Là Voi sao


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Đao Thập Nhị nhìn thấy thái độ của hắn như vậy, đột nhiên vô cùng tức giận, muốn lên.

tiếng, lại nghe thấy những lời mỉa mai của Trần Thế Dân:
“Việc của bọn ta không cần các ngươi nhúng tay vào, ta thấy các người hãy lo cho mình trước đi.


Đừng nói là Đao Thập Nhị, ngay cả người điềm đạm như Mặc Dương, sau khi nghe câu nói đó liền vô cùng tức giận.


Cứu bọn chúng không nghe được một câu cảm ơn thì thôi vậy, đầu tiên là muốn giáo huấn Hàn Tam Thiên, bây giờ lại nói ra những lời vong ân phụ nghĩa, Mặc Dương đột nhiên lạnh lùng đáp:
“Ngươi nói chuyện nên cẩn thận một chút, nếu không đừng trách bon ta không khách khí.


"Không phải vậy sao, cứu bọn chúng nhưng 
lại không có một câu cảm ơn, ngược lại còn quay lại muốn cắn người, các ngươi đều là chó hay sao?"
Đạo Thập Nhị không được lịch sự như Mặc Dương, liền lập tức mắng.


Nghe thấy câu nói của Đạo Thập Nhị, Trần Thế Dân như quên cơn đau vì bị thương, lập tức đứng phắt dậy:
“Cảm ơn các ngươi sao? Nếu như không phải các ngươi hãm hại bọn ta, thì chúng ta sao lại gặp phải nguy hiểm này chứ? Chúng ta không trách các ngươi, đã là may lắm rồi.

” 
Lúc hắn ta chuẩn bị nói thêm, ông lão râu bạc liền nhẹ nhàng kéo cánh tay của Trần Thế Dân lại, ám chỉ đừng có manh động.

“Vị thủ lĩnh trẻ nay không tránh khỏi bốc đồng, ngạo mạn, ngang ngược, Thế Dân chúng ta nên rộng lượng mà đối đãi, con hiểu không?" Ông lão râu bạc vừa cười vừa nói.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Siêu Cấp
.

 
Chương 2529: 2529: Người Biết Sai Chưa





Sau khi Hàn Tam Thiên đứng lên, Chung Bắc Hải dùng tay che trán, xuyên thấu qua khe hở trong tay thấy cảnh này, trong lòng nhất thời giống như bị sư huynh và cháu của mình cho đi đại tiện, phiền muộn, buồn nôn tới cực điểm.

Các ngươi giả bộ bức ép gì đó lão tử mặc kệ, nhưng sao lại kéo lão tử xuống nước chứ? 
Nhẹ nhàng khẽ động, Chung Bắc Hải trốn sau lưng mấy người đệ tử, trốn ở phía sau cùng.

Rồi mới cúi đầu, từ từ nhắm hai mắt, làm ra  vẻ tất cả những chuyện này không liên quan đến lão tử, lão tử đang ngủ.

Trần Thế Dân vốn định đáp lại một tiếng, nhưng vừa nhìn thấy Hàn Tam Thiên đứng lên, lời nói nhất thời trực tiếp kẹt lại trong cổ họng của mình, ánh mắt cuồng vọng không dám đối mặt với Hàn Tam Thiên chút nào.


Dù sao, chuyện bị Hàn Tam Thiên giáo huấn vẫn còn rõ mồn một trước mắt, huống chi hắn biết thân phận của Hàn Tam Thiên, đương nhiên không dám lỗ mãng.

Nhưng lão râu bạc lại không biết, ở bên ngoài Trần Thế Dân gây ra họa phần lớn 
đều là Chung Bắc Hải giải quyết, người sự phụ râu bạc này căn bản không rõ bất kỳ chuyện gì.

Nhìn cả người Trần Thế Dân hoảng sợ, lão râu bạc lập tức có chút bất mãn trừng mắt liếc hắn.

Đắc ý nhìn Hàn Tam Thiên một cái, Trần Thế Dân quái gở nói một câu này, đặt mông ngồi xuống.


"Đáng thương là những người theo chân hắn kia, dù sao cũng phải vì hắn phập phồng thấp thỏm đi mua đan, mặc dù đây là chuyện đều phải trải qua với mỗi thủ lĩnh trẻ tuổi, nhưng cầm tính mạng của mình đi trả tiền cho hắn cũng không khỏi quá thua thiệt.


Sau đó, mấy sư huynh đệ bên cạnh Trần Thế Dân lập tức cười ha ha.

"Ầm!" 
Một mặt tường của tửu lâu phát ra một tiếng ầm vang, toàn bộ tường phòng cũng không khỏi run nhè nhẹ.

Mà Trần Thế Dân lúc này vẫn còn mỉm cười, nhưng thân thể cũng đã nửa khảm nạm vào trong vách tường!.

 
Chương 2530: 2530: Lão Già Này Thật Mạnh Nha


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Nhanh, thật sự quá nhanh, tất cả mọi người hoàn toàn không có phản ứng gì, thậm chí ngay cả người trong cuộc như Trần Thế Dân cũng đều đang duy trì nụ cười khẽ của một giây trước.

Theo tiếng nổ vang, đám người này mới nhìn rõ ràng chuyện gì đã xảy ra.

Ngay cả Trần Thế Dân cũng mới nhìn rõ ràng, lúc này một tay kẹp lại ngay cổ mình vậy mà là của anh.

Hàn Tam Thiên! 
Hắn muốn nói chuyện, nhưng há miệng lại có máu tươi tuôn ra, va vào một bức tường dày ba mươi centimet, thân thể của hắn.

đập vào tạo thành một cái hố to, hắn nhận va chạm này chỉ sợ đã không cần ngôn ngữ gì để diễn tả.

Ánh mắt của hắn bắt đầu lộ ra kinh hoàng, bắt đầu lộ ra sợ hãi, hắn muốn giãy giụa đứng dậy, lại phát hiện mình không chỉ bị khảm vào trong vách tường, xương cốt trong thân thể gần như đã đứt gãy vô số, căn bản không nghe mình điều khiển.


Lúc này, Hàn Tam Thiên hơi khẽ cau mày, nhẹ giọng mà nói: "Voi?" 
Chỉ ngắn gọn một chữ, một nghi vấn, nhưng đối với Trần Thế Dân mà nói, thật sự là trào phúng vô tận.

Chung Bắc Hải nghe tiếng vang, mở ra nửa con mắt nhìn sang, không nhìn không biết, 
nhìn một cái lại tranh thủ thời gian nhắm mắt lại giả vờ ngủ.

Với tốc độ của Hàn Tam Thiên và chỉ dùng một tay kẹp lấy cổ Trần Thế Dân lại có thể khiến hắn đụng vào bức tường cực dày tạo ra một cái hố to thì xem như bản lĩnh của anh cực lớn.

Cái hố bên trong bức tường bị đụng lõm vào chừng hai mươi centimet, những bức tường chỉ bị lui ra ngoài chứ không hề tạo thành cái hố to thì chính là bản lĩnh bên trong bản lĩnh.

Có thể tấn công ở tốc độ khiến người khó 

mà phát giác được, còn có thể khiến một người đập vào trên vách tường tạo thành đầy đủ tổn thương nhưng lại không phá hư chỉnh thể vách tường, như vậy chỉ có thể nói rõ, người này đã đạt tới cảnh giới đỉnh phong của điều khiển lực lượng.

Chung Bắc Hải giả chết, những người khác trong Thiên Cơ cung cũng không khá hơn chút nào, nghẹn họng nhìn nhau trân trối, hiển nhiên đều không hiểu rõ trong chớp nhoáng kia tại sao lại xảy ra nhiều chuyện như thế.

Làm sao ngay trước mặt bọn hắn mà muốn đem người đi thì trực tiếp mang đi!  
Lão râu bạc thấy cảnh này, lập tức cảm giác 
mất hết thể diện, tức giận quát một tiếng: "Người trẻ tuổi này, lão phu đã cho ngươi đủ cơ hội, người lại dám cả gan tổn thương đồ nhi của ta, quả thực làm càn, hôm nay, ta muốn người nếm thử phất trần của lão phu.


Vừa mới nói xong, thân hình lão râu bạc khẽ động, ngay sau đó, phất trần hất lên, phất trần nhìn như nửa mềm lại trong khoảnh khắc trở thành một cây trường thương kiên 
Hàn Tam Thiên nghiêng người tránh, phất trần lập tức từ bên hông xuyên qua.

Phất trần đâm một lần chưa trúng, lại đâm trúng vách tường, sau một tiếng vang trầm, phất trần trực tiếp xuyên thấu vách tường, tạo thành một cái lỗ thật to.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Siêu Cấp
.

 
Chương 2531: 2531: Chuyện Này Sao Có Thể





Mặc Dương không nói gì, chỉ khẩn trương nhìn chằm chằm Hàn Tam Thiên, trong lòng cũng ẩn ẩn có chút lo lắng thay anh, rất hiển nhiên ngay cả Mặc Dương cũng hiểu rõ, lão râu bạc này tuyệt đối không phải người lương thiện, mà là cao thủ đỉnh cấp chân chính.

Mặc Dương nhìn ra, Hàn Tam Thiên thế nào lại không nhìn ra? 
Phất trần mềm mềm vậy mà có lực lượng lớn như thế, nếu không phải cao thủ, thì làm sao lại làm được? 
Nhất thời, Hàn Tam Thiên chau mày, buông lỏng tay bỏ Trần Thế Dân xuống, rồi mới chậm rãi đứng dậy, trực diện đối đầu lão râu bạc.

Hai đại cao thủ đối lập, khí áp xung quanh cũng vì vậy mà khẽ nhúc nhích.

Vừa mới nói xong, ngọc kiếm đột nhiên xuất hiện trong tay Hàn Tam Thiên, thiên hỏa, nguyệt luân cũng lặng yên xuất hiện!  
"Ăn nói hồ đồ, không chịu nổi một kích.



Nhìn thấy Hàn Tam Thiên xuất ra thiên hỏa, nguyệt luân, lão râu bạc khinh thường lạnh hừ một tiếng.

"Thật sao?" Hàn Tam Thiên âm trầm cười lạnh, trong tay khẽ động, một giây sau, thân hình đã tan biến, đến khi anh xuất hiện lại thì đã mang theo kiếm đứng trước người lão râu bạc không đến mười centimet.

Lão râu bạc nhướng mày, gấp giọng quát 
một tiếng, phất trần trong tay vội vàng hóa thành một cây đao trực tiếp chống đỡ mũi kiếm của Hàn Tam Thiên, chân cũng liền lùi 
"Chỉ có công kích, không có phòng thủ chính là ngườiphá cho ta.


".

truyện đam mỹ
Tức giận hô to, mũi kiếm ngọc kiếm đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng, một giây sau, phất trần hóa đao bị mũi kiếm mở ra, trực tiếp đâm về phía yết hầu của lão râu 
bạc.

Lão râu bạc bối rối vận khí, từ bỏ giao thủ, tung người một cái bay ngược ra ngoài mấy 
mét, sợ hãi không thôi sờ vào yết hầu, ngón tay lại có máu tươi chảy xuống từng giọt.

"Ngươi.

".

 
Chương 2532: 2532: Sư Huynh Không Thể


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Lão râu bạc chán nản, sống hơn.

hai ngàn tuổi, hắn có sóng gió gì chưa thấy qua, nguy hiểm nào mà chưa gặp qua, nhưng hôm nay lại bị một tiểu tử tuổi trẻ thiếu chút nữa đã lấy mạng già của hắn.

Đây cũng không phải là vấn đề có đau hay không, mà là tôn nghiêm.

Không chỉ có tôn nghiêm hơn hai ngàn tuổi của hắn, mà là tôn nghiêm của toàn bộ Thiên Cơ cung.

Hàn Tam Thiên chỉ nhàn nhạt nhìn qua hắn, không nói lời nào, nhưng từ trong mắt anh có vẻ nhẹ nhõm, lão râu bạc biết rõ, hắn 
đang bị người trẻ tuổi này trước mắt này xem thường.


"Xem ra, ta không cần nương tay nữa.

Tiểu tử, ngươi đã thành công chọc giận ta.

"
Lão râu bạc vừa mới nói xong, trong tay đã vận khởi năng lượng toàn thân.

Mắt thấy như thế, Chung Bắc Hải vờ ngủ giả chết cũng không còn cách nào giả và tiếp, gấp gáp hô:
"Sư huynh, không thể.




"Hàn thiếu hiệp, chưởng môn chi thuật của Thiên Cơ cung có sức mạnh vô tận, nếu đánh nhau thì tửu lâu nho nhỏ này sẽ đổ sụp trong khoảnh khắc, đến lúc đó tất cả 
chúng ta đều không có chỗ dung thân.

" Chung Bắc Hải hố sư huynh xong, lại tranh thủ thời gian vội vàng giải thích với Hàn Tam Thiên.

Hàn Tam Thiên không nói gì, lúc đầu anh không có ý định gây phiền toái, nhưng thực tế là đám người này làm quá mức, không chỉ không cảm kích ơn cứu mạng, ngược lại.

còn đả thương người, cho dù là Phật tất nhiên cũng sẽ nổi giận.

Chỉ một việc này khiến mọi người của Thiên Cơ cung nhất thời nắm chặt nắm đấm, lúc này cuối cùng có thể xuất ra một ngụm ác khí.

Nhưng Hàn Tam Thiên chỉ nhàn nhạt nhìn 
chằm chằm cục diện.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Siêu Cấp
.

 
Chương 2533: 2533: Thật Xin Lỗi Khiến Người Mất Mặt





Đột nhiên thấy kỳ lạ quay đầu, lão râu bạc mới vừa ở trong vẻ khoái cảm vui sướng khi hành hạ người khác bây giờ khuôn mặt đã cứng đờ, lúc này ở trong không trung bụi bặm, có một bàn tay vững vàng nắm chặt mũi nhọn, mà chủ nhân của cánh tay này không phải ai khác mà chính là Hàn Tam Thiên.

Con mẹ nó, rõ ràng vừa rồi còn đang ở đối diện thế nào đột nhiên đã đến phía sau lưng mình rồi? 
Mà điều quan trọng nhất chính là anh có tu vị cao như lão, thế mà lại không phát hiện ra.

Nhưng mặc kệ những điều này, binh khí của hắn bị người ta đoạt lấy, thì dù như thế nào cũng nhất định phải cầm về, nhất thời lão râu bạc khẽ cắn hàm răng, liều mạng kéo về phía mình.

Nhưng dù cho hắn dùng lực như thế nào, cho dù khuôn mặt râu trắng mày trắng già nua kia đỏ bừng thì phất trần bị Hàn Tam Thiên kéo lấy cũng không nhúc nhích nửa phần.

"Buông ra, người buông ra cho ta, ngươi là đồ hèn hạ, có giỏi thì buông ra rồi đánh nhau.

" Khi con người thẹn quá hoá giận, chắc chắn sẽ có lời nói ngu ngốc xuất hiện, 
điểm này không liên quan gì đến tuổi tác.

Ngay cả binh khí của mình cũng không thể kéo lại từ trên tay người khác mà còn muốn đánh nhau, đây không phải là tên ngốc thì là gì? 
"Được.


" Hàn Tam Thiên đột nhiên cười một tiếng, ngay sau đó buông lỏng tay, buông phất trần của hắn ra.

Khi lão râu bạc đang điên cuồng dùng sức không thể ngờ tới Hàn Tam Thiên sẽ sảng khoái đột nhiên buông tay như vậy, theo tác dụng của quán tính trực tiếp khiến hắn lập tức liên tục lăn lộn trên mặt đất.

"Ha ha ha ha ha.


Gần như đồng thời, đám người trong đại sảnh cũng bắt đầu chế giễu, chúng đệ tử của Thiên Cơ cung thì mang sắc mặt xấu hổ, Chung Bắc Hải che đầu mình đi, căn bản không có mặt mũi nào nhìn.

"Ngươi muốn nhưng lại không bắt được, vậy người còn thể sử dụng cái gì đây?" Hàn.

Tam Thiên mỉm cười, hạ người rơi xuống đất, rồi mới đi mấy bước đến trước mặt Đạo Thập Nhị, kiểm tra vết thương trên cánh tay hắn.

Đạo Thập Nhị nhất thời áy náy cúi thấp đầu: 
"Tam Thiên, thật xin lỗi, khiến người mất mặt.


"Là ta không chiếu cố người tốt.


" Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng cười một tiếng, sau đó anh vỗ vỗ bả vai Đao Thập Nhị: "Chờ thêm một thời gian nữa, ta dạy cho ngươi.


Đao Thập Nhị nghe xong lời này, lập tức vui vẻ liên tục gật đầu: "Được.


"Không nhất định phải dùng trong chuyện.

lớn lao gì, tối thiểu trong tương lai nhìn thấy lão đầu ngã xuống như này thì người còn có thể nâng đỡ.

" Hàn Tam Thiên nói xong, nhìn lão râu bạc trên mặt đất lạnh nhạt nói.

Nghe xong lời này của Hàn Tam Thiên, liên minh người thần bí lại cười vang một trận, dạy Đao Thập Nhị là thật, nhưng cùng lúc trêu đùa lão già này cũng không phải là giả.

Lão râu bạc giãy giụa từ dưới đất bò dậy, trên người đều là tro bụi và cỏ dại, phẫn nộ, chỉ vào Hàn Tam Thiên tức giận mắng: "Ngươi là tên tiểu tử vô sỉ, ngươi dám dùng ám chiêu?" 
"Đồ vật là người muốn ta đưa cho ngươi, sao lại gọi là ám chiêu?" Hàn Tam Thiên khinh thường, đồng thời nhìn lướt qua lão râu bạc, nói: "Ngươi không phải muốn ta buông ra để đánh nhau sao? Tới đi.


"Ở trước mặt ta giả thần giả quỷ, ngươi cho rằng lão phu ta lại sợ ngươi sao?" Lão râu bạc tức giận quát một tiếng, nửa thân trên bắt đầu bộc lộ khí lực, cả người có một luồng khí màu xanh mờ nhạt vây quanh.

.

 
Chương 2534: 2534: Con Mẹ Nó Đánh Chết Hắn





"Chỉ có thế này sao?" Hàn Tam Thiên lạnh giọng cười một tiếng, đồng thời mở khí kình ra, một luồng khí đen cực mạnh và kim quang lập tức từ trong thân thể bay vọt ra ngoài.

Không so sánh sẽ không có thương tổn, nếu như đơn thuần nhìn ánh sáng màu xanh.

trên người lão râu bạc thì thật sự cũng đủ dọa người, nhưng nếu so sánh với Hàn Tam  Thiên thì!  
"Con mẹ nó quả thật yếu hơn người ta nhiều.

" Chung Bắc Hải bụm mặt, thật sự mẹ nó rất muốn cười, nhưng kia lại là sư huynh của mình, căn bản cười không nổi.

Lão râu bạc cũng thấy thế, trong nháy mắt khí thế mất hơn phân nửa, nhưng rất nhanh hắn ổn định lại, giả dối, con mẹ nó giả dối.

Giống như mới vừa giúp bọn hắn đánh tang thi lúc, tên ngốc này cũng chẳng khác gì, là tiếng sấm lớn, hạt mưa nhỏ, huống hồ, một người trẻ tuổi thì có được bản lĩnh gì?  Những thứ làm được đều là đồ chơi dọa người, lừa gạt người bên ngoài vẫn được, muốn lừa cao thủ như hắn thì quá mức ngây 
thơ rồi.

"Cao thủ bát hoang, có chút ý tứ.


" Hàn Tam Thiên nhẹ nhàng cười một tiếng, còn có chút tán thành với lực lượng của lão đầu.

"Tiểu tử, ngươi cũng có chút mắt nhìn, nhưng bây giờ mới phát hiện thì đã muộn.

Bởi vì tiểu tử ngươi đã chọc giận ta.

" Vừa mới nói xong, phất trần lập tức hiện lên một ánh sáng màu xanh, sau đó đột nhiên đánh tới Hàn Tam Thiên.

Cao thủ Bát Hoang quả nhiên không tầm thường, vừa ra tay đã thể hiện lực lượng cực mạnh.

"Con mẹ nó, đánh chết hắn.


Lòng tin của đệ tử Thiên Cơ cùng một lần nữa bắt đầu cháy rừng rực khi nhìn thấy lão râu bạc bộc phát.


Nhưng!  
"Ba.


Đột nhiên, khi bọn hắn chuẩn bị vung tay hộ 
to thì phất trần cũng đập vào trên cánh tay Hàn Tam Thiên.

Chỉ là sau khi vỖ xuống, nhưng Hàn Tam Thiên lại không giống như Đạo Thập Nhị, anh vẫn đứng yên ở đó, tay kia cũng nhẹ nhàng đặt đầu phất trần đầu trên cánh tay của mình.

"Ôi.

" Lão râu bạc nhức đầu hô một tiếng, hai tay trực tiếp ôm lấy đầu của mình.

"Ba.


Khi lão đang vội vàng bảo vệ mình thì lại bị đập vào trên vai!  
Trên đầu!  
Trên mặt!  
Trên mũi!.

 
Chương 2535: 2535: Càng Thêm Lợi Hại





Từ xa nhìn lại, lúc này lão râu bạc trong như  một ông lão đang nhảy một bản disco, thân thể không hiểu tiết tấu điên cuồng giãy dụa.

Từ trên xuống dưới, hai bên trái phải.

Đồng thời còn có tiếng la lối của lão râu bạc, ôi, con mẹ nó, đau, tiếng kêu thảm thiết có phong cách hoàn toàn khác biệt.

Ở góc độ nào đó mà nói, cái này so với khi bị ma tính điều khiển trông còn ma tính hơn.

Thân thể lão râu bạc vặn vẹo, tạo thành một phong cảnh cực kỳ quái dị.

Người trong liên minh người thần bí nhìn thấy thoải mái cười to, Mặc Dương Đạo Thập Nhị và Liễu Phương, ba người đến từ địa cầu này cười trước ngửa sau lật, ngã nghiêng ngã ngửa.


Đệ tử Thiên Co cung tức đến đỏ bừng cả mặt, muốn giúp đỡ nhưng ai cũng đều hiểu, xông lên sẽ phải chịu chết, làm bao cát, nhưng trơ mắt nhìn chưởng môn của mình bị như thế!  
Cái này cũng không tính là bị đánh, xem như nhục nhã triệt để!  
Chỉ có thể đứng yên một chỗ tràn ngập lúng túng không thể làm gì.

Chung Bắc Hải không biết từ khi nào đã sớm vùi đầu đến thấp hơn, thiếu chút nữa đã cúi hẳn vào trong quần cộc.

Nhưng hắn khác với các đệ tử khác khác biệt ở chỗ Chung Bắc Hải không có phần nộ chút nào, theo cách nói của hắn, cái này gọi sư huynh nhàn rỗi không có chuyện làm, nên mới tự đi tìm rắc rối đùa giỡn.

"Phốc.


"Ha ha ha ha ha.



Toàn bộ liên minh người thần bí nhất thời phát ra tiếng cười vang.

Mặt mũi bầm dập, chật vật, không chỉ không còn chút khí thế nào, ngược lại bởi vì hắn đặc biệt tạo hình tự thể tăng thêm vẻ khoa trương, vẫn làm ra vẻ ta vô địch thiên hạ, cực giống một con Phượng Hoàng ướt sũng đang giương cánh, bễ nghễ thiên hạ.

"Ngươi nhìn xem hắn có giống một con gà bị nhổ lông không.

Ha ha ha ha.

" Đạo Thập Nhị lớn tiếng cười lên ha hả.

Hắn vừa cười xong thì thuộc hạ cười càng thêm lợi hại.

.

 
Chương 2536: 2536: Người Phá Được Sao


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Lão râu bạc nghe nói như thế, cả người quả.

thực phẫn nộ, quay mắt nhìn rất nhiều người đang cười trước ngửa sau lật, khí huyết khắp người đều muốn phun hết ra ngoài.

"Im miệng, im miệng, các ngươi câm miệng hết cho ta.

" Phẫn nộ hướng về phía tất cả mọi người hét lớn một tiếng, lão râu bạc đột nhiên quay đầu trừng mắt nhìn Hàn Tam Thiên.

Không sai, đều là do người trẻ tuổi táo bạo 
hại lão trở thành dạng này.

Hắn là ai cơ chứ? Hắn là chưởng môn của Thiên Cơ cung, từ trước đến nay trước mặt tất cả mọi người kia luôn là vẻ cao cao tại thượng, tràn ngập uy nghiêm.

Nhưng bây giờ!  
Hình tượng của lão trong suốt hai ngàn năm sụp đổ trong khoảnh khắc.


Đúng vậy, đều là do tiểu tử trước mắt này hại, nếu không phải anh làm càn làm loạn, làm sao lão lại thành ra dạng này.

"Tên tiểu tử ngươi là tên vô sỉ, hèn hạ, lão phu phát thề, tuyệt đối không nhịn ngươi nữa.


"Còn tới nữa sao?" Hàn Tam Thiên khinh thường cười một tiếng.

"Khí phá.

.


Lão râu bạc vừa mới nói xong, khí màu xanh.

lục trên thân đột nhiên khuếch tán, thổi 
mạnh đến độ những người ở gần hắn đều bị sức gió đẩy ngã.


"Người phá được sao?" 
Một tiếng gầm thét, một giây sau, một thân ảnh hóa thành một luồng sáng.

Nhìn khí thế của lão râu bạc mạnh mẽ như thế, khí lực vốn vừa hạ xuống còn chưa kịp ổn định lại, khi thân ảnh Hàn Tam Thiên hỏa, thành luồng sáng thì một giây sau, lão râu bạc đã tại biến mất tại chỗ.

"Nói rất đúng, hèn hạ vô sỉ, có gan thì thả ra mà đánh.

" Phía dưới không biết là đệ tử nào không biết sống chết lập tức cũng nói hùa theo, nhưng sau khi hô xong một tiếng thì tên ngốc này liền hối hận.

Khi tất cả mọi người đều dồn ánh mắt nhìn về phía hắn thì hắn liếc mắt nhìn chung Bắc Hải bên cạnh đang giả chết, cũng lựa chọn "Đi chết.


"Lão già kia, phía dưới người còn có rất 
nhiều đồ đệ vô tội, ta không muốn nói nhảm.

với người nữa, nhưng nếu như người cứ luôn muốn động năng lượng trong căn phòng này, ta tuyệt đối sẽ ném người ra ngoài cho tang thi, Hàn Tam Thiên đã nói nhất định chắc chắn sẽ làm.


[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Siêu Cấp
.

 
Chương 2537: 2537: Chương 2536





“Nếu như người còn không biết điều mà dừng lại hoặc là còn động tay động chân bậy bạ, ta tuyệt đối sẽ mang người cho đám thây ma kia xé xác, nghe rõ chưa.

" Bị hắn gào thét lên, Hàn Tam Thiên quay đầu lại lạnh lùng nói.

Ông lão râu bạc bất giác chau mày lại: “Không, không! , ta nói không phải cái đó, câu nói trước, người nói ngươi! " 
“Ngươi chính là Hàn Tam Thiên" 
“Có chuyện gì sao?" Hàn Tam Thiên nhíu mày hỏi.

Nghe đến đây, sự tức giận trong ánh mắt của ông lão râu trắng đột nhiên thay đổi thành sự sợ hãi, chỉ có thể phát ra một tiếng a, rồi cơ thể như mềm nhũn ra.


“Hàn! Hàn Tam Thiên, ngươi, ngươi chính là Hàn Tam Thiên khiến cả thế giới bát phương này chấn động hay sao?" 
“Nếu là giả sẽ được đổi lại.

” Đạo Thập Nhị nhìn thấy hắn bị dọa đến mức tiểu ra quân, liền lên tiếng trêu đùa.

Ánh mắt của ông lão râu bạc chợt loạn xạ rồi ngước nhìn lên, bất giác lại rảo mắt về phía Trung Bắc Hãi cũng đang nhìn về phía 
mình, sau khi nhìn thấy cái gật đầu xác nhận của hắn, hai mắt ông lão râu bạc trở nên vô thần: “Đây! " 
“Quay trở về đi.

" Hàn Tam Thiên chán ghét không thèm liếc nhìn hắn, vỗ lên vai của Mặc Dương và Đạo Thập Nhị, đãn bọn họ về vị trí chỗ của mình.


Nhìn thấy Hàn Tam Thiên trở về, đệ tử của liên minh thần bí liền trừng mắt nhìn đám người không biết tốt xấu của cung Thiêng Ngọc, sau đó ngội tụ lại, tạo thành một vòng tròn ba lớp trong, ba lớp ngoài người.

Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh gật đầu ra lệnh, 
tất cả bắt đầu tiếp tục việc đang làm dở.

Giang Hồ Bạch Hiểu Sinh lách người sang một bên, để lộ ra thi thể của Phù Mãng, Hàn Tam Thiên nhắm mắt lại, các đệ tử khác cũng bắt đầu nhắm mắt theo, bắt đầu âm thầm cầu nguyện cho Phù Mãng.

Chỉ là sau khi Hàn Tam Thiên và các đệ tử yên lặng rồi tiến hành cầu nguyện, đột nhiên đám người bên kia lại phát ra âm thanh.

Đám người của cung Thiên Ngọc sau khi định thần lại, lặng lẽ cố gắng kéo ông lão râu bạc và Trần Thế Dân ra khỏi góc tường.

.

 
Chương 2538: 2538: Ta Sẽ Đánh Chết Ngươi





Có những lúc, tiến vào thì dễ nhưng đi ra lại vô cùng khó khăn.

Đặc biệt lúc này xương cốt đã sớm thích nghi với những lỗ ở trên tường, muốn lôi chúng ra thật sự rất khó khăn.

Đừng nói là Trần Thế Quân, cho dù là ông lão râu bạc cũng vậy, lúc được người khác lôi ra, vì đau đớn mà không ngừng kêu rên.

“Ai ya, phù.

” 
“Bà cô của ta ơi, đau, đau quá, nhẹ một chút, nhẹ một chút thôi.


”  “Ai ya, mặt ta rất đau, chết tiệt cả cái mũi cũng đau, nhẹ một chút, đám nô tài các người nhẹ tay một chút cho ta".

ngôn tình tổng tài
“Chết tiệt, đừng có lỗi, đừng có kéo ta, lưng cũng đau, tay chân cũng đều đau.

” 
Khi nảy Hàn Tam Thiên còn chưa ra tay triệt để với ông lão râu bạc, nhưng hắn lại không hề có chút phòng bị, hắn chỉ là chú trọng vận khí, nào ngờ bị đánh thành ra như vậy!  
Trực tiếp gọn gàng bị ném vào trong góc tường như vậy, sao lại có thể không đau đớn chứ.

Còn phía Trần Thế Dân thì không cần nói thêm, đến bây giờ hắn vẫn chưa thể định thần lại, nếu như không có mấy vị sư thúc vận công chữa thương cho hắn ta, có lẽ đầu óc hắn lúc này vẫn còn ngơ ngác.

“Gậy đâu?" 

Trần Thế Dân vừa bước tới, rất nhanh liền vang lên tiếng đánh mắng chửi bới.

Một lúc sau, đám người của Hàn Tam Thiên đang yên lặng cầu nguyện cho Phù Mãng, lúc này người của Cung Thiên ngọc liền có động tĩnh, bọn họ dẫn thêm một vài người bước tới!  
Bước nhanh đến rồi đứng bên cạnh của Hàn Tam Thiên, ông lão râu bạc ho nhẹ một tiếng.

Hàn Tam Thiên vẫn yên lặng nhắm chặt hai mắt, hoàn toàn không muốn để ý đến bọn họ.

Ông lão râu trắng đột nhiên vô cùng ngượng nghịu, quay mặt sang hướng khác, rồi lại xoay lại cố gắng nở một nụ cười xấu hổ: “Cái đó.

.

Hàn thiếu hiệp.

".

 
Chương 2539: 2539: Hãy Quay Về Chỗ Ngồi Của Mình Đi


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.




Hắn vừa mở miệng, Hàn Tam Thiên từ tròn sự đau đớn từ từ mở mắt ra, liếc nhìn hắn nhưng không nói thêm gì.

Nhưng điều này lại khiến ông lão run lên, sau khi định thần lại, liền mỉm cười: “Lỗi lầm.

khí nảy, thật sự là do lão phu ngu ngốc, người xem! " 
Nói xong, ông lão râu bạc phất tay lên, vài đệ tử dìu Trần Thế Dân bước tới, Trần Thế Dân lúc này vừa được các sư thúc chữa trị, nhưng tình hình còn chưa ổn lại thì lại nhận thêm cơn thịnh nộ của sư phụ.

Lúc này trên khắp mặt hắn là những vết bầm xanh tím khắp nơi, không còn dáng vẻ một tên công từ trắng trẻo khôi ngô, mà bây giờ là bộ dạng của hắn lại vô cùng nhếch nhác.

Hàn Tam Thiên đưa mắt liếc nhìn Trần Thế Dân, sau đó thu lại tầm mắt.


Đối với Hàn Tam Thiên mà nói, hắn không hề có hứng thú gì với tên Trần Thế Dân này, tên này chỉ là một tên nhãi nhép mà thôi, Hàn Tam Thiên không hề bỏ vào tầm mắt, thậm chí ngay cả ông lão râu bạc, Hàn Tam Thiên cũng không thèm để ý đến.

“Tên nghiệt đồ này của ta, vì ta chiều nên sinh hư, không phân biệt được thị phi đúng sai, nên nhất thời lừa gạt ta, vì vậy mới phát sinh ra xung đột với Hàn Tam Thiên thiếu hiệp.


“Đúng vậy, đúng vậy.


“Đều là Lục sư huynh có hành vi không chính đáng, phẩm hạnh không đủ,mới ở bên ngoài chọc vào Hàn Tam Thiên thiếu hiệp, còn ở trước mặt sư phụ nói trắng thành đen" 
Đám đệ tử nghe theo lời nói của sư phụ, lập tức gật gù nói theo.


“Đúng vậy Hàn thiếu hiệp, người của cung Thiên Ngọc trước nay đều yêu thích hòa bình, Đỗ Nhất Sinh ta cả đời tu tâm dưỡng tính, vì lúc đầu chưa hiểu rõ mọi chuyện nên mới có hiểu lầm với Hàn thiếu hiệp"
Ông lão râu trắng ngập ngừng nói.

Nghe câu nói này, Hàn Tam Thiên không khỏi kinh ngạc, quả thật Hàn Tam Thiên không biết nói gì thêm.

“Nếu như không còn chuyện gì khác, người hãy quay về chỗ ngồi của mình đi.

"
Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói, thật sự không muốn nói thêm, không muốn lãng phí thêm thời gian với ông lão râu trắng này.

Nhìn thấy Hàn Tam Thiên lạnh nhạt, tuyệt tình với bản thân như vậy, nụ cười ngượng ngùng của Đỗ Nhất Sinh lập tức ngưng đọng lại trên gương mặt của hắn, vốn dĩ  muốn nói thêm gì đó, nhưng Hàn Tam Thiên đã sớm nhắm chặt hai mắt lại, chỉ có thể gật gù, dẫn chúng đệ tử quay về vị trí.

[Diendantruyen.Com] Chàng Rể Siêu Cấp
.

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom