Cập nhật mới

Dịch Chân Long Chí Tôn Đô Thị

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 40


CHƯƠNG 40

“Có chuyện này sao?” Điền Thịnh nhíu chặt mày.

Trong danh sách doanh nghiệp báo lên chỉ là một công ty con của nhà họ Lý, còn công ty thực phẩm đã đóng cửa nên anh ta cũng không nghĩ nhiều, bổ sung vào.

Nhất thời, mẹ con Lý Mộng Đình trở thành mục tiêu chỉ trỏ của hàng nghìn người.

Sắc mặt của bọn họ lập tức thay đổi: “Không phải, bọn tôi là bị hãm hại! Tôn Lập, cậu đừng có ngậm máu phun người!”

“Ngậm máu phun người sao? Tôi có sao?”

Tôn Lập cười lạnh: “Con mắt của mọi người là rất sáng.”

Điền Thịnh trầm ngâm một lúc, nhìn sang mẹ con Lý Mộng Đình, hạ lệnh đuổi khách: “Xin lỗi, các người không thể tiếp tục ở lại đây, mời các người rời đi.”

Lý Mộng Đình ngây người, cô ta không ngờ sự việc lại diễn biến thành như này.

Tôn Lập vậy mà ở trong buổi đấu thầu đâm bọn họ một nhát.

Châu Mỹ Ngọc nhanh chóng lao tới trước mặt Điền Thịnh, cầu xin: “Giám đốc Điền, ngài đại nhân đại lượng, đừng đuổi chúng tôi đi, vụ 316 chúng tôi là bị hãm hại!”

Cùng một ngày 80 người bị ngộ độc thực phẩm, còn cùng lúc kiện ra tòa, nếu nói không có ai âm thầm giở trò, ai sẽ tin chứ.

Nhưng, vậy thì đã sao?

Có lúc, mọi người chỉ nhìn kết quả.

Nếu bọn họ bị Điền Thịnh đuổi ra ngoài, đừng nói đấu thầu, kế hoạch dựa vào cuộc đấu thầu để đuổi Vương Nhất ra khỏi nhà họ Lý mà bọn họ đã vạch ra trước đó cũng không đạt được, giống như dùng rổ đan để múc nước.

“Chuyện này không thể thương lượng.” Điền Thịnh hừ lạnh một tiếng, vẫn không lay chuyển.

Tôn Lập kế hoạch thành công thì nhếch miệng cười đểu, sau hành vi này của anh ta, nhà họ Lý ngay cả tư cách đấu thầu cũng mất rồi, còn có vốn liếng gì có thể đứng được ở Thiên An?

Bên phía mẹ con Lý Mộng Đình vẫn đang khổ sở cầu xin, nhưng Điền Thịnh lại dửng dưng.

“Chúng tôi sẽ không hợp tác với doanh nghiệp có tiền án.”

Sắc mặt của Điền Thịnh lạnh lùng, nói: “Thức thời, mau chóng cút, đừng để tôi gọi bảo vệ.”

Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình vô cùng khẩn trương, nhìn Điền Thịnh, lại nhìn Tôn Lập ở trên sân khấu, Châu Mỹ Ngọc lại đi tới trước mặt Tôn Lập, cầu xin: “Tôn tổng, nhà họ Lý chúng tôi đã biến thành như này rồi, cậu tha cho chúng tôi một con đường sống đi, chúng tôi chỉ là muốn miếng cơm mà thôi.”

Mãi đến bây giờ, bà ta cuối cùng cũng hiểu trước đó Tôn Lập tại sao lại không e sợ, hóa ra anh ta và Điền Thịnh chính là một bọn.

Lý Mộng Đình cũng hết cách, chỉ có thể kiên trì đến cùng: “Tôn tổng, xin lỗi.”

“Ha ha, các người cũng có ngày hôm nay.”

Nhìn cấp trên và cô chủ của doanh nghiệp trước kia hạ mình cầu xin mình như vậy, Tôn Lập rất đắc ý, cười lớn: “Nhưng, quyết định của giám đốc Điền, tôi cũng hết cách, các người vẫn là tự cầu phúc đi.”

“Giám đốc Điền là người quyết định của buổi đấu thầu lần này sao?”

Lời của Tôn Lập khiến mẹ con Lý Mộng Đình tuyệt vọng, tuy nhiên, rất nhanh lại truyền đến một giọng nói bình tĩnh.

Tất cả mọi người đồng loạt nhìn sang, Vương Nhất cất bước đi tới bên cạnh mẹ con Lý Mộng Đình.

“Hửm? Cậu là ai?” Điền Thịnh chưa từng gặp Vương Nhất, nhíu mày hỏi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 41


CHƯƠNG 41

“Giám đốc Điền, lai lịch của cậu ta lớn đấy.”

Tôn Lập nhìn qua vậy mà là Vương Nhất, vui vẻ nói: “Cũng là người của nhà họ Lý, con rể ở rể của nhà họ Kim vào 5 năm trước, chỉ có điều đã chạy trốn trong đêm tân hôn.”

“Ồ, thì ra cũng là người của nhà họ Lý.”

Sắc mặt của mẹ con Lý Mộng Đình cực kỳ khó coi, Điền Thịnh ngược lại không có phản ứng gì: “Vậy cùng nhau cút đi.”

“Vương Nhất, nơi này đâu có lượt cậu lên tiếng, im miệng cho tôi!”

Thấy tên phế vật này còn đổ thêm dầu vào lửa, Châu Mỹ Ngọc tức không có chỗ xả.

Vương Nhất lại giống như không nghe thấy, vẫn lạnh nhạt nhìn Điền Thịnh: “Giám đốc Điền, hình như anh chỉ là người quyết định ở vòng xét duyệt đầu tiên, không có tư cách quyết định đi hay ở của các doanh nghiệp nhỉ?”

Rầm!

Điền Thịnh dường như chịu sự sỉ nhục to lớn, lập tức vỗ bàn một cái: “Cậu có phải cảm thấy tôi không thể làm gì nhà họ Lý các cậu không?”

“Giám đốc Điền, muốn người ta không biết, trừ phi mình đừng làm.”

Vương Nhất vẫn rất bình tĩnh, ghé sát tai của Điền Thịnh, khẽ nói: “Giao dịch tiền quyền đằng sau cuộc đấu thầu lần này, tôi biết cả rồi.”

Bỗng chốc, trong mắt Điền Thịnh xẹt qua một tia hoảng loạn, thẹn quá hóa giận: “Cậu đánh rắm, ở đây cắn loạn người, bảo vệ, bảo vệ, đuổi cậu ta và nhà họ Lý ra ngoài!”

“Cậu đuổi thử xem”

Khi Điền Thịnh định gọi bảo vệ, cửa lớn đóng chặt của hội trường bỗng bị người khác đẩy ra, truyền đến một tiếng quát lớn cực kỳ lạnh lùng.

Tăng Quốc Vinh dẫn theo người của ông ta đi vào một cách đầy ấn tượng.

“Tăng… Tăng tổng?”

Nhìn thấy Tăng Quốc Vinh dẫn người đi vào, Điền Thịnh lập tức ngây người, nhưng rất nhanh lại lộ ra nụ cười nịnh nọt: “Ngài sao lại đến đây?”

Các doanh nghiệp đến tham gia dự thầu khác, bao gồm cả Tôn Lập, sắc mặt đều sinh ra một chút thay đổi.

Từ thái độ của Tăng tổng thì thấy, hình như là vì Vương Nhất mà ra mặt.

“Tôi không đến thì làm sao nhìn thấy một mặt uy phong như này của giám đốc Điền?”

Trong mắt Tăng Quốc Vinh xẹt qua một tia sắc lạnh đầy nguy hiểm, trong lời nói mang theo uy hiếp: “Cậu nói muốn đuổi ai ra ngoài?”

Nếu không phải là bị tai mắt của ông ta nhìn thấy, ông ta còn không biết chuyện này.

Điền Thịnh và Tôn Lập lại hoàn toàn đơ người, đường đường là Tăng tổng, sao lại ra mặt thay cho một phế vật của nhà họ Lý?

Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình càng trợn to mắt, không dám tin mà nhìn Vương Nhất.

Nhất là Châu Mỹ Ngọc, nhớ tới bóng lưng mà bà ta nhìn thấy đi bên cạnh Tăng Quốc Vinh vào trước đó, cả người như bị xung kích.

Đột nhiên, bà ta bỗng nhớ ra, Vương Nhất đến tòa nhà Quốc tế, hình như là đến tìm người….
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 42


CHƯƠNG 42

Tìm Tăng Quốc Vinh sao?

Chuyện này sao có thể chứ?

“Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm…”

Điền Thịnh toát mồ hôi như mưa, vội vàng sửa lời.

“Lão Điền, cậu là người phụ trách buổi đấu thầu, sự công bằng và khách quan tuyệt đối là điều rất quan trọng, hiểu chứ?” Tăng Quốc Vinh lạnh lùng nhìn Điền Thịnh, lạnh lùng nói.

“Hiểu, đều hiểu, Tăng tổng ngài cứ yên tâm đi!”

Ở trước mặt Tăng Quốc Vinh, Điền Thịnh giống như một học sinh tiểu học phạm lỗi, gật đầu cúi người.

Thấy Tăng Quốc Vinh nói nhiều như vậy cũng không nhắc đến Vương Nhất, ý nghĩ trước đó lại bị mẹ con Lý Mộng Đình loại bỏ.

Người như Tăng tổng chỉ là thích sự công bằng minh bạch mà thôi.

Tăng Quốc Vinh lúc này mới hài lòng gật đầu, bỗng nhiên giống như nhớ ra điều gì đó, lại nói: “Ngoài ra, tôi đã bán tòa nhà Quốc tế rồi, tòa cao ốc đã không thuộc về tôi nữa, bây giờ chỉ là cổ đông nhỏ của Lệ Tinh mà thôi.”

“Cái gì?!”

Một hòn đá khuất lên sóng dữ, tin tức này vừa xuất hiện, bất luận là Điền Thịnh hay Tôn Lập, hoặc mẹ con Lý Mộng Đình đều mang vẻ sững sờ.

Tăng Quốc Vinh đã bán tòa nhà Quốc tế rồi sao?

Bán cho ai? Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Phải biết, giá trị thương nghiệp của tòa nhà Quốc tế là một con số trên trời.

“Tăng, Tăng tổng, ngài đừng nói đùa nữa.” Điền Thịnh căn bản không tin.

“Cậu nhìn tôi giống như đang nói đùa lắm à?”

Tăng Quốc Vinh mặt mày không cảm xúc nói: “Đó là một vị đại nhân mà các người không tưởng tượng được, mua tòa nhà Quốc tế chỉ là một sản nghiệp rất nhỏ trong đó mà thôi, người ấy cũng khá bận, không tiện công khai thông tin.”

Nói xong chuyện nên nói, Tăng Quốc Vinh rời đi, trước khi đi còn vỗ vai của Điền Thịnh, suýt nữa vỗ bẹp Điền Thịnh xuống đất.

“Giám đốc Điền, còn muốn đuổi chúng tôi đi nữa không?”

Lúc này, Vương Nhất đi tới trước mặt Điền Thịnh, cười híp mắt hỏi.

“Hừ, nhà họ Lý, coi như các người may mắn, vừa hay Tăng tổng đi qua, cứu các người.”

Điền Thịnh mặt mày giận dữ, khinh thường nói: “Có điều, dù cho các người cơ hội này thì sao chứ, dựa vào công ty nhỏ Áo Tân của các ngươi, cũng chỉ là bia đỡ đạn mà thôi.”

Tôn Lập từ trên bục đi xuống, không có tư cách tước đoạt tư cách của nhà họ Lý, khiến sắc mặt của anh ra có chút khó coi.

Nhưng, đúng như những gì giám đốc Điền nói, dù cho bọn họ cơ hội cạnh tranh công bằng, bọn họ cũng không trúng thầu được.

Nghĩ đến đây, Tôn Lập lúc này mới có được một chút an ủi.

Cuộc đấu thầu tiếp tục.

“Doanh nghiệp tiếp theo, nhà họ Lý, công ty Áo Tân.” Sắc mặt của Điền Thịnh không phải quá dễ coi mà tuyên bố.

Vương Nhất đi lên sân khấu, nhưng không có động tác khác.

Thấy vậy, Điền Thịnh hừ lạnh một tiếng: “Phương án của cậu đâu?”

“Tôi không có phương án, cũng không mang theo USB gì cả.” Vương Nhất nói thật.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 43


CHƯƠNG 43

“Cái gì, không có phương án?”

Mọi người chợt sững người, sau đó đều bật cười.

“Không có phương án cậu đến đầu thầu cái gì? Mua vui cho mọi người sao?”

“Mau xuống đi, đừng làm người ta mất mặt nữa.”

“Dựa vào tên phế vật này, nhà họ Lý là mãi mãi không thể trở mình được.”

Nhất thời, những tiếng cười mỉa mai vang lên, Điền Thịnh và Tôn Lập thấy vậy, cũng cười lạnh không ngừng.

Căn bản không cần bọn họ âm thầm giở trò, bởi vì nhà họ Lý, cho dù là lực sĩ cũng không đỡ nổi.

Bị người khác xem thường ở trước mặt mọi người, sắc mặt của Lý Mộng Đình lúc đỏ lúc trắng, nhưng bị Châu Mỹ Ngọc kìm chế ấn chặt hai tay, ý bảo đừng manh động.

Vương Nhất lại không hề quan tâm, tiếp tục nói: “ ‘Thiên Sứ’ là sản phẩm do đích thân Lý tổng tự thiết kế, ẩn chứa tâm huyết của Lý tổng, cho nên ở trong lòng Lý tổng, nhất định có một phương án đóng gói mà cô ấy hài lòng, cô ấy tổ chức buổi đấu thầu này là muốn xem thử ý tưởng của ai giống với cô ấy.”

Nghe thấy lời của Vương Nhất, các doanh nghiệp lại bật cười.

Thông tin này, ai không biết chứ?

Cùng lúc này.

Tầng 87 của tòa nhà Quốc tế, phòng họp.

Lý Khinh Hồng và một người đàn ông nho nhã lịch lãm ngồi dựa vào cửa sổ.

Người đàn ông mặc bộ vest cắt may vừa vặn, trên cổ tay đeo đồng hồ Rolex nổi tiếng, cầm một ly trà Lam Sơn cực phẩm, từ từ thưởng thức.

Ngũ quan không tính là quá tinh tế, nhưng được cái tự nhiên, kết hợp lại với nhau, cho người ta một loại cảm giác như tắm trong gió xuân, đôi mắt của anh ta luôn nhìn Lý Khinh Hồng ở đối diện, giống như nhìn một bảo vật.

Nhìn sang Lý Khinh Hồng ở đối diện, toàn bộ sự tập trung đều đặt trên chiếc máy tính xách tay trước mặt, trên chiếc máy tính đang phát livestream buổi đấu thầu.

Sau khi cô nhìn thấy Vương Nhất đại diện nhà họ Lý lên sân khấu, đầu tiên là lông mày nhíu lại, sau đó nội tâm tĩnh lặng dấy lên một chút gợn sóng.

“Dáng vẻ lúc làm việc của em thật đẹp.” Người đàn ông khen ngợi từ tận đáy lòng.

Lý Khinh Hồng liếc nhìn anh ta, bình tĩnh nói: “Kim Thành Vũ, không có chuyện gì, tôi phải về phòng làm việc đây.”

“Đối với tôi mà nói, nhìn em chính là chuyện quan trọng nhất.” Kim Thành Vũ để ly trà xuống, nhìn Lý Khinh Hồng mỉm cười.

“Tôi nói lại lần nữa, tôi đã kết hôn rồi, hơn nữa có con rồi.”

Trên gương mặt lạnh lùng của Lý Khinh Hồng hiện lên sự sắc lạnh, chán ghét nói: “Tôi không có hứng thú với anh.”

Từ chối thẳng thừng như vậy khiến sắc mặt của Kim Thành Vũ chợt cứng đờ, nhưng rất nhanh lại khôi phục bình thường: “Khinh Hồng, em đừng lừa tôi, em chỉ là vào 5 năm trước một tên khốn vấy bẩn mà thôi, căn bản không có chồng gì cả, chuyện này giới thượng lưu của Thiên An đều biết.”

Xoạt—

Lời này vừa dứt, dường như chạm vào vảy ngược của Lý Khinh Hồng, sắc mặt hoàn toàn trở lạnh.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 44


CHƯƠNG 44

Vẻ mặt của Kim Thành Vũ dịu lại một chút, an ủi: “Khinh Hồng, tôi không để tâm em từng sinh con, thậm chí không để tâm sự tồn tại của Tử Lam, đối xử với con bé giống như ba ruột.”

“Ba ruột sao?”

Giống như chạm vảy ngược, thần sắc của Lý Khinh Hồng càng thêm lạnh lẽo, nói từng chữ: “Xin lỗi, anh không xứng, ba ruột của con bé đã trở về rồi.”

Nói xong, cô bèn rời khỏi phòng họp.

Kim Thành Vũ mặt mày cứng đờ ngồi tại chỗ, trong mắt sớm đã ẩn chứa sát cơ.

Lý Khinh Hồng nhanh chóng quay lại văn phòng tổng giám đốc, nhìn chằm chằm bóng dáng của Vương Nhất trong màn hình máy tính.

Trong màn hình, đường nét của Vương Nhất rõ ràng, gương mặt sắc lẹm: “Mẫu nước hoa ‘Thiên Sứ’ này khác với các loại nước hoa khác, mọi người không hiểu, nhưng tôi hiểu.”

“Tôi muốn kể cho mọi người một câu chuyện, một câu chuyện kể về một người chồng bất tài ôm lòng áy náy với vợ.”

Cô dán mắt vào màn hình, không hiểu tại sao, lúc này trong lòng của Lý Khinh Hồng cảm thấy căng thẳng khó tả.

Câu nói này ẩn chứa tình cảm chân thành của Vương Nhất, nhưng chỉ một câu như vậy, lại gây nên sự mỉa mai rất lớn.

“Tôi không nghe nhầm chứ, kể chuyện? Cậu coi đây là chỗ kể chuyện à?”

“Lẽ nào cậu muốn đi bài tình cảm, làm cảm động giám đốc Điền? Ha ha ha…”

“Nhà họ Lý từ khi nào sa sút đến mức cần bán thảm để lấy sự đồng cảm thế?”

Các doanh nghiệp cười vang dội, Tôn Lập càng cười không ra nước mắt, trực tiếp đập bàn: “Không được rồi, cười chết tôi rồi, tôi vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy có người kể chuyện ở buổi đấu thầu.”

“Tên phế vật làm người khác mất hết mặt mũi!”

Nghe tiếng cười chế giễu mỉa mai, Lý Mộng Đình tức đến nỗi mặt mày tím tái, mặt mũi của nhà họ Lý bị anh ta làm cho mất sạch.

Tuy sắc mặt của Châu Mỹ Ngọc cũng không dễ nhìn, nhưng nói thế nào thì mọi thứ vẫn đang đi đúng hướng.

“Quậy phá, thật là quậy phá!”

Giám đốc Điền mặt mày xanh mét: “Buổi đấu giá đang yên đang lành, bị cậu làm cho rối tung rối mù cả lên.”

Nếu bị Lý tổng biết thì xong đời.

Có người mỉa mai, có người tức giận, cũng có người vui sướng khi người khác gặp họa.

Chỉ có vẻ mặt của Vương Nhất vẫn bình tĩnh.

Bởi vì anh biết, cô… nhất định đang xem.

“5 năm trước, bởi vì nhiều nguyên nhân, anh ta đã tổn thương một cô gái lương thiện không hề quen biết, hại cô ấy gánh chịu số phận đau khổ mà cô ấy không nên gánh chịu, khiến trong lòng anh ta vô cùng áy náy, thề rằng nếu như có một ngày có thể gặp lại, nhất định sẽ dùng phần đời còn lại, đối xử tốt với cô ấy.”

“Nhưng, bọn họ chỉ là bèo nước gặp nhau, thế giới rộng lớn, muốn lần nữa gặp lại, đâu có dễ dàng? Điều này cũng trở thành một căn bệnh của anh ta, thậm chí anh ta nghĩ, có phải sẽ không còn cơ hội nói ra lời trong lòng nữa hay không? Anh ta hiểu, rõ ràng là lỗi mình phạm phải, tại sao phải để một cô gái không liên quan gánh chịu –5 năm nay, anh ta luôn nói với bản thân, sẽ có một ngày, thời gian thích hợp, địa điểm thích hợp… con người thích hợp!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 45


CHƯƠNG 45

“5 năm sau, anh ta thành công rút lui, trở về rồi, cũng tìm được cô ấy, chỉ là anh ta bất ngờ phát hiện, cô ấy đã vì anh ta sinh ra một đứa con.”

Nói đến đây, Vương Nhất cũng không bình tĩnh được nữa, ngay cả giọng nói cũng có hơi run rẩy.

“Cô ấy không có đặt họ cho đứa trẻ, là vì hy vọng người chồng không tận chức đó, có một ngày có thể trở về, có thể chịu trách nhiệm của một người đàn ông, đứa trẻ giống như thiên sứ, không thể không có ba.”

“Cho đến hôm nay, anh ta mới hiểu, cô gái anh ta từng tổn thương trước kia, vĩ đại cỡ nào, anh ta nợ cô ấy, cả đời này cũng không trả hết.”

“Ở đây, tôi muốn thay người chồng khốn nạn không tận chức trách đó nói một tiếng, xin lỗi.”

Sau đó, Vương Nhất cúi người trước máy quay, giọng nói run rẩy: “Thật sự rất xin lỗi, hại hai mẹ con chịu khổ rồi!”

Không có ai chú ý, khi Vương Nhất cúi người, một giọt nước mắt trong suốt cũng theo đó mà rơi xuống.

Hiện trường là một tĩnh lặng, mọi người nhìn nhau.

Lý Mộng Đình cũng trợn to mắt: “Con sao cảm thấy… câu chuyện này, giống như bản thân anh ta vậy?”

“Không thể nào, sẽ không có người phụ nữ nào nguyện ý sinh con cho loại phế vật này.” Châu Mỹ Ngọc lại mang vẻ mặt đầy khinh thường.

“Đối với cô mà nói, đứa trẻ là thiên sứ trong sinh mệnh, mà đối với người chồng khốn nạn đó mà nói, cô ấy và con của cô ấy, đều là thiên sứ trong sinh mệnh”

Vương Nhất tiếp tục nói: “Anh ta sẽ dùng mọi thứ để bảo vệ hai người, cho dù… bỏ cả mạng sống.”

Bụp!

Trong văn phòng tổng giám đốc, Lý Khinh Hồng cả người run rẩy tắt máy tính đi, cúi đầu, hai tay dùng tay túm tóc của mình.

Rõ ràng đã khóc nức không thành tiếng, nhưng vẫn quật cường kìm nén không bật khóc.

“Khốn kiếp! Khốn kiếp!” Đồng thời, trong miệng không ngừng mắng chửi.

5 năm trước, cô mới 22 tuổi.

Lại trùng hợp bị bắt cóc chung với Vương Nhất, mất đi trinh tiết.

Tối hôm đó, chính là thời gian cô có tỉ lệ thụ thai cao nhất, quả nhiên, cô phát hiện mình mang thai.

Không ai biết lúc đó cô sợ hãi như nào, cô muốn phá bỏ, nhưng lại không nhẫn tâm.

Lúc đó chính là lúc công ty mới đi vào quỹ đạo, cũng là khoảng thời gian tăm tối nhất của cô.

Vô số lần giật mình tỉnh từ trong mơ, vô số lần nửa đêm lén rơi lệ, ngất xỉu nhiều lần ngay cả khi mang thai còn đi làm.

Đứa con, là thiên sứ của cô, là tất cả của cô.

Đây chính là câu chuyện đằng sau sản phẩm mới ‘Thiên Sứ’, đại diện cho con gái của Lý Khinh Hồng, Vương Tử Lam.

Hội trường buổi gọi thầu, Điền Thịnh lại hừ lạnh một tiếng: “Kể xong chưa?”

“Kể xong rồi.” Vương Nhất khôi phục sự bình tĩnh.

“Vậy còn không cút?” Điền Thịnh quát lớn.

Các doanh nghiệp cũng đồng loạt hoàn hồn, bỏ đá xuống giếng.

“Cậu chuyện không tồi, tôi cảm thấy cậu có thể bán thảm ở trên phố, tuyệt đối kiếm được tiền.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 46


CHƯƠNG 46

“Muốn bán thảm để đổi lấy sự đồng cảm, thật không biết đầu óc của cậu ta chứa cái gì, ngu xuẩn.”

“…”

Ở trong những tiếng mỉa mai, Vương Nhất từ từ đi xuống sân khấu.

“Thật là làm mất hết mặt mũi của nhà bà đây.”

Sắc mặt của Lý Mộng Đình rất khó coi, nhà họ Lý làm nên lịch sự, là doanh nghiệp đầu tiên kể chuyện trong buổi đấu thầu, chuyện này nhất định sẽ trở thành trò cười của Thiên An.

Lúc này, Tôn Lập đi tới, tiếp tục mỉa mai: “Tôi nói này bà Châu, bà nghĩ thế nào lại để tên phế vật như vậy lên sân khấu thế? Chẳng lẽ bà biết không thể trúng thầu nên mới phá thêm?”

Mặt của Châu Mỹ Ngọc đen giống như đít nồi, hằn học trừng mắt với Vương Nhất, nhất thời, cũng có hơi hối hận khiến để Vương Nhất lên sân khấu.

Bà ta vốn cho rằng, Vương Nhất nhiều nhất sẽ nói một ít phương án thiết kế không ra sao thôi, không ngờ anh căn bản không có ý định này, trực tiếp đi lên kể chuyện.

“Các bạn bè doanh nghiệp, buổi đấu thầu ngày hôm nay kết thúc tại đây.”

Giám đốc Điền lần nữa đi lên sân khấu, tuyên bố nói: “Phương án của các vị đều rất dốc lòng, chúng tôi đều nhìn thấy, đương nhiên, trừ một nhà ra.”

Cả hội trường vang lên tiếng cười.

Nhà này, ngoài nhà họ Lý thì còn có thể là ai?

“Trong lòng tôi đã có một bản ứng viên đã qua vòng xét duyệt đầu tiên, lát nữa tôi sẽ in thành danh sách, mời Lý tổng xem, hai giờ chiều ngày mai, Lý tổng sẽ tuyên bố đối tác hợp tác cuối cùng.”

Cuộc đấu thầu kết thúc, một số doanh nghiệp lũ lượt rời khỏi hội trường.

Vương Nhất cũng định rời đi, nhưng vừa đi ra khỏi cửa của tòa nhà Quốc tế thì bị Lý Mộng Đình gọi lại.

“Vương Nhất, anh đứng lại cho tôi!”

Vương Nhất dừng bước chân, quay đầu nhìn: “Còn có chuyện sao?”

“Anh nói ngược lại thật nhẹ nhàng.”

Lý Mộng Đình mặt mày cực kỳ phẫn nộ, cười lạnh một tiếng: “Nhìn chuyện tốt anh làm đi, lần đấu thầu của nhà họ Lý chúng tôi bị anh phá nát, tôi nhất định sẽ nói chuyện này cho ba, anh là tội nhân của nhà họ Lý!”

Vương Nhất dửng dưng nhún vai: “Tùy các người.”

“Anh!”

Phản ứng của Vương Nhất khiến Lý Mộng Đình có hơi nghẹn lời.

“Mộng Đình, đừng quan tâm cậu ta, cậu ta đã bị đuổi ra khỏi cửa rồi.” Châu Mỹ Ngọc lạnh lùng liếc nhìn Vương Nhất, kéo Lý Mộng Đình lên một chiếc xe rồi rời đi.

Vù—

Chiếc xe nhanh chóng lao đi, bụi bay mù mịt, Vương Nhất lập tức lùi lại mấy bước.

Sắc trời tối dần, gió thổi đến, cũng lạnh hơn không ít.

Vương Nhất định bắt taxi rời đi thì két một tiếng, lại có một chiếc xe dừng ở trước mặt.

Cửa xe hạ xuống, lộ ra một gương mặt xinh đẹp lạnh lùng.

Tuy trước đó đã nhìn, nhưng nhìn lại, Vương Nhất vẫn cảm thấy kinh diễm.

“Khinh Hồng?” Vẻ mặt của Vương Nhất kinh ngạc.

“Ba.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 47


CHƯƠNG 47

Hàng ghế sau cũng lộ ra một cái đầu nhỏ đáng yêu, giọng nói non nớt gọi Vương Nhất đầy thân mật.

“Lên xe.” Lý Khinh Hồng lạnh lùng nói.

“Đi đâu?” Trái tim của Vương Nhất đập thình thịch.

Chỉ thấy đôi môi đỏ của Lý Khinh Hồng mấp máy, nhả ra hai chữ khiến người khác khát khao.

“Nhà tôi.”

Mẹ con Lý Mộng Đình vừa vào cửa nhà, tất cả mọi người của nhà họ Lý vốn ngồi ở trong phòng khách đều không hẹn mà cùng đứng dậy.

“Như thế nào? Có hy vọng không?”

“Haizz…”

Châu Mỹ Ngọc ngập ngừng muốn nói lại thôi, cũng không nói gì, chỉ dài dài với vẻ mặt ảm đạm.

“Mộng Đình, có phải là không lý tưởng lắm không?”

Bác hai Lý Thiên Hạo nhìn thoáng qua thì nhìn ra sơ hở, lo lắng nói.

“Còn không phải do tên Vương Nhất kia.”

Lý Mộng Đình trợn ngược mắt: “Nếu không phải anh ta phá rối, nhà họ Lý chúng ta cũng không đến mức trở thành trò cười của mọi người.”

“Tiểu Nhất? Tiểu Nhất đã làm cái gì?”

Nhắc đến Vương Nhất, thần sắc của Lý Thiên Dương trở nên lo lắng: “Nó đang ở đâu? Không xảy ra chuyện gì chứ?”

“Anh ta có thể xảy ra chuyện gì chứ? Anh ta chính là có ý muốn hại chết chúng ta!”

Lý Mộng Đình thêm mắt dặm muối nói lại một lượt đầu tiên sự việc.

“Vương Nhất, Vương Nhất, lại là tên Vương Nhất đáng chết này! Sao lại như oan hồn thế?”

“5 năm trước hại chúng ta bị nhà họ Kim chèn ép, bây giờ lại làm hỏng chuyện đấu thầu, chúng ta là kiếp trước nợ cậu ta sao?”

“Tôi không nhịn nổi nữa, tôi phải đi tìm người xử cậu ta!”

“…” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nhất thời, tiếng mắng chửi vang lên.

Chỉ có biểu cảm của Lý Thiên Dương rất vi diệu, trầm ngâm một lúc, lúc này mới hỏi: “Tiểu Nhất thật sự làm như vậy sao?”

“Mẹ con tôi còn có thể lừa ông chắc?”

Châu Mỹ Ngọc hùng hồn nói: “Cái tên Vương Nhất đó làm hòng chuyện đấu thầu của chúng ta, tôi cảm thấy nên đuổi cậu ta ra khỏi nhà họ Lý!”

Lời này vừa dứt, mọi người đều phụ họa vào.

“Em đồng ý.”

“Em đồng ý.”

“Cùng quan điểm.”

Thấy nhiều người đứng về phía bà ta như vậy, trên mặt Châu Mỹ Ngọc nở nụ cười lạnh, sau đó nhìn sang Lý Thiên Dương.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 48


CHƯƠNG 48

Nhiều người muốn đuổi Vương Nhất như vậy, người làm gia chủ như ông, tóm lại không thể đi ngược chiều nhỉ?

“Tất cả yên lặng!”

Lông mày của Lý Thiên Dương nhíu lại, rơi vào trong sự trầm mặc.

Một lát sau mới cất tiếng: “Bây giờ kết quả đấu thầu còn chưa có, nói chuyện này còn quá sớm, ngày mai tôi và Mộng Đình, Mỹ Ngọc cùng nhau đến hội trường, đợi có kết quả rồi thảo luận tiếp.”

“Tan họp.”

Nói xong, ông ta đi lên tầng, để lại Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình với vẻ mặt ngây ngốc ở dưới tầng.

Bọn họ nhìn ra rồi, Lý Thiên Dương vẫn có ý bảo vệ cho Vương Nhất.

“Vậy thì đợi thêm một ngày.”

Sắc mặt của Châu Mỹ Ngọc âm trầm, cười lạnh nói: “Ngày hôm có kết quả, tôi xem ông nói thế nào nữa.”



Lý Khinh Hồng lái xe vào một tiểu khu cao cấp có tên “Tử Viên”.

Sau khi xe đỗ ở gara, Lý Khinh Hồng mở miệng: “Vào đi.”

“Cảm ơn.” Vương Nhất đi vào với cảm xúc lẫn lộn.

Đây là lần đầu tiên trong 5 năm anh đi vào trong nhà của phụ nữ, đây lại là người anh nhung nhớ suốt 5 năm, nói không kích động căng thẳng là giả.

Trẻ con ngủ rất sớm, sau khi ăn cơm tối xong chưa đến 9 giờ thì Vương Tử Lam đã ngủ thiếp.

Không có trung tâm kết nối Vương Nhất và Lý Khinh Hồng như Vương Tử Lam, bầu không khí của hai người trở nên rất không tự nhiên.

Nhất là Lý Khinh Hồng, cô có ý thức rất mạnh về lãnh thổ, chưa từng mời đàn ông nào vào trong nhà của mình, càng đừng nói một người đàn ông vừa mới quen như Vương Nhất.

Cho dù, anh là người chồng cô chưa từng gặp mặt, ba của con gái cô.

Vẫn là do Vương Nhất ngẩng đầu, cười ngại ngùng: “Anh tưởng rằng, em sẽ không quan tâm anh.”

Câu này làm cho Lý Khinh Hồng trực tiếp ngẩn người: “Anh không muốn đến?”

“Đương nhiên không phải.”

Vương Nhất vội vàng xua tay, cẩn thận nói: “Anh chỉ là… ngạc nhiên.”

“Tại sao không phản kích?” Giọng điệu của Lý Khinh Hồng đầy lạnh lẽo.

Vì vậy, Lý Khinh Hồng uống một ngụm trà.

“Vương Nhất, cô nhi, do Lý Thiên Dương nhận nuôi, thanh mai trúc mã với Lý Mộng Đình – con gái của Lý Thiên Dương, 5 năm trước nhà họ Lý gặp nguy cơ kinh tế, anh làm con rể ‘gả’ đến nhà họ Kim, trở thành chồng của Kim Thúy Như, nhưng đã đào hôn ngay ngày đám cưới, sau đó mất tích 5 năm, tôi nói không sai chứ?”

“Em điều tra anh sao?” Thần sắc của Vương Nhất hơi thay đổi.

“Tôi càng muốn gọi là ‘tìm hiểu’ hơn.”

Ánh mắt của Lý Khinh Hồng rất bình thản: “Tôi hy vọng ba của Tử Lam có thể dũng cảm một chút.”

Vương Nhất cười khổ, so đo từng tí một với bọn họ, chẳng phải sẽ hạn chế bản thân mình hay sao?

“Tôi lên tầng đây.” Lý Khinh Hồng chuẩn bị đi lên tầng.

“Khinh Hồng.’
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 49


CHƯƠNG 49

Vương Nhất vội vàng đứng dậy, cổ họng chuyển động lên xuống, nặn ra một câu cứng nhắc: “5 năm qua em sống như thế nào?”

Cơ thể của Lý Khinh Hồng chợt run rẩy, trầm mặc một lúc, cô nói: “Khá tốt.”

Vương Nhất nhìn bóng lưng của Lý Khinh Hồng, bỗng nhiên mở miệng: “Xin lỗi.”

Cơ thể của Lý Khinh Hồng lần nữa run rẩy, vô thức xoay mặt đi, không dùng dư quang nhìn Vương Nhất.

“Buổi chiều em chắc nghe thấy lời anh nói rồi, đó đều là lời thật lòng của anh.”

Vẻ mặt của Vương Nhất rất thẳng thắn, nói: “5 năm nay, người anh có lỗi nhất, chính là em, anh có thể nói cho em biết 5 năm nay anh đã làm gì.”

“Anh đi làm lính, để có một ngày có thể trở về, để che gió chắn mưa cho em, có chút trách nhiệm, không nên để mẹ con các em chịu đựng.”

Bịch bịch bịch—

Sau khi Vương Nhất nói xong, Lý Khinh Hồng giống như chú thỏ bị hoảng sợ, nhanh chóng chạy lên tầng.

Bụp—

Còn đóng mạnh cửa lại.

Nhìn một màn này, trên mặt Vương Nhất, cũng nở nụ cười khẽ.

Vặn eo, đi vào phòng khách nghỉ ngơi.

Sáng sớm ngày hôm sau, Vương Nhất tỉnh dậy từ rất sớm.

Tuy đã giải ngũ, nhưng là kỷ luật của quân nhân vẫn còn, đúng 6 giờ thì tỉnh.

Không ngờ, Lý Khinh Hồng và Vương Tử Lam dậy còn sớm hơn.

“Ba, bế.”

Nhìn thấy Vương Nhất ra khỏi phòng, Vương Tử Lam lập tức giang tay về phía Vương Nhất.

Thấy con gái nhớ ba như vậy, Lý Khinh Hồng có hơi ghen.

Cô và Vương Tử Lam chung sống 5 năm, cũng chưa thấy Vương Tử Lam dính cô như vậy…

Sau khi ăn sáng xong, Lý Khinh Hồng đưa Vương Tử Lam đến trường mẫu giáo, Vương Nhất cũng rảnh rang thoải mái.

Reng reng!

Lúc này, điện thoại đổ chuông, Lãnh Nhận gọi đến.

“Thiếu chủ, chuyện anh bảo tôi tra, tôi đã tra được rồi.”

Lãnh Nhan cung kính nói: “Tổng giám đốc Tôn Lập của tập đoàn Ẩn Long mấy năm nay quả thật đã làm không ít chuyện phạm pháp, tùy ý đưa ra một mục thì có thể khiến anh ta ngồi tù vài năm.”

Sắc mặt của Vương Nhất vẫn rất bình tĩnh: “Vậy thì giao cho cô phụ trách rồi.”

“Vâng, thiếu chủ.”

Hai giờ chiều, Vương Nhất đúng giờ đi vào hội trường đấu thầu, lúc này tất cả mọi người đều đến đủ.

Điều khiến Vương Nhất ngạc nhiên là Lý Thiên Dương vậy mà cũng đến rồi, chỉ có điều tâm trạng không tốt, hút thuốc phì phèo.

“Yo, đây không phải là đại vương kể chuyện Vương Nhất của chúng ta hay sao?”

Lúc này, Tôn Lập cười híp mắt đi tới: “Hôm nay định kể cho chúng tôi thể loại chuyện gì đây?”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 50


CHƯƠNG 50

Anh ta nói rất lớn tiếng, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người, không ít các doanh nghiệp đều cười.

“Tiểu Nhất—”

Bỗng nhiên, bên cạnh truyền tới một giọng nói quen thuộc.

Vương Nhất quay đầu nhìn, Lý Thiên Dương dẫn Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc đi tới.

“Hừ, còn có mặt mũi đến.”

Lý Mộng Đình khinh thường hừ một tiếng, quay mặt đi, không muốn nhìn thấy gương mặt này của Vương Nhất.

Vương Nhất không đặt trong lòng, mỉm cười chào hỏi: “Ba, bớt hút thuốc, không tốt cho sức khỏe.”

“Được, được, không hút.”

Lý Thiên Dương mỉm cười dập tắt điếu thuốc: “Tiểu Nhất, ba nghe nói cả rồi, là con chữa khỏi cho ba.”

“Chuyện nhỏ thôi ạ.”

Lý Thiên Dương vừa muốn hỏi Vương Nhất 5 năm nay đã đi đâu, bỗng nhiên nhớ ra điều gì đó, thần sắc lại trở nên ủ dột sầu não.

“Sao vậy, ba?” Vương Nhất hỏi.

“Haizzz, còn không phải là chuyện đấu thầu hay sao?”

Lý Thiên Dương thở dài: “Tiểu Nhất à, con hôm qua hồ đồ quá…”

Vương Nhất lại mỉm cười, không hề lo lắng: “Ba, ba tin con không?”

Lý Thiên Dương không biết Vương Nhất tại sao lại nói như vậy, nhưng vẫn gật đầu: “Tin.”

“Vậy thì chờ xem, con tuyệt đối sẽ không làm chuyện tổn hại nhà họ Lý.”

Khi nói chuyện, một người phụ nữ xinh đẹp đầy chuyên nghiệp đi lên sân khấu, giám đốc Điền ngày hôm qua giống như đàn em đi theo đằng sau cô.

“Tôi là Tiêu Dao thư ký của văn phòng tổng giám đốc, sau đây, tôi sẽ tuyên bố kết quả đấu thầu.”

Cả hội trường lập tức trở lên yên lặng, Điền Thịnh đứng ở đằng sau Tiêu Dao gật đầu với Tôn Lập, khiến Tôn Lập thở phào.

Có giám đốc Điền ở đó, anh ta trở thành người hợp tác, gần như là chuyện chắc như đinh đóng cột.

Tôn Lập mặt mày rạng rỡ chỉnh áo sơ mi và cà vạt, chuẩn bị bất cứ lúc nào.

Lý Thiên Dương lại lo lắng đến mức toát mồ hôi tay, nếu lần này không trúng thầu, vậy thì nhà họ Lý của ông ta thật sự xong đời rồi.

Có điều, bởi vì Vương Nhất hôm qua gây rối một trận, khả năng thành công đã gần như bằng không.

“Sau nhiều lần sàng lọc của Lý tổng, cuối cùng chọn ra một công ty làm đối tác, người đó chính là—”

Tiêu Dao nở nụ cười chuyên nghiệp, dừng lại một chút.

Tất cả mọi người đều nín thở, mông của Tôn Lập đã ung dung rời khỏi ghế ngồi.

“Nhà họ Lý, công ty Áo Tân!”

Tiêu Dao tuyên bố: “Chúng ta hãy dùng những tràng vỗ tay nồng nhiệt, mời người đại diện của nhà họ Lý lên sân khấu.”

“…”

Không có ai vỗ tay, càng không có ai lên tiếng.

Tất cả các doanh nghiệp dường như bị ngây dại trong nháy mắt, tập thể mất đi khả năng ngôn ngữ.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 51


CHƯƠNG 51

Tôn Lập giống như bị sét đánh, nụ cười trên mặt đột nhiên đông cứng lại, biến thành một cái mặt nạ da người đầy tinh tế.

Anh ta hoàn toàn ngốc rồi.

Không phải nên làm anh ta hay sao? Sao lại là nhà họ Lý?

Bên phía nhà họ Lý, Lý Thiên Dương trải qua cả niềm vui lẫn nổi buồn, đến nay cũng chưa phản ứng lại.

Mà mẹ con Lý Mộng Đình thì giống như gặp ma giữa ban ngày, ngay cả hồn vía cũng mất.

Chỉ có Vương Nhất từ đầu đến cuối đều luôn nở nụ cười ung dung, giống như tất cả mọi chuyện đều nằm trong tầm kiểm soát.

Anh khẽ vỗ vào tay của Lý Thiên Dương, nhắc nhở: “Ba, lên sân khấu phát biểu.’

Lý Thiên Dương lúc này mới phản ứng lại, kích động đến mức không thể nói mạch lạc: “Thành, thành công rồi, vậy mà thật sự thành công rồi…”

Ông ta đi lên sân khấu bắt tay với Tiêu Dao, nhìn trông cả người như trẻ ra 10 tuổi.

“Không, tôi không phục!”

Dưới sân khấu, Tôn Lập đứng bật dậy, mặt mày cực kỳ tức giận: “Bao che, đây là bao che! Dựa vào đâu mà người trúng thầu không phải là tôi chứ?”

“Phải đó, thư ký Tiêu, có phải nhầm lẫn ở đâu không?” Ở một bên, Điền Thịnh cũng toát mồ hôi hột hỏi.

Ngày hôm qua, anh ta đã đưa một bản danh sách thông qua xét duyệt đầu tiên cho Lý tổng, rõ ràng đã ra sức tiến cử tập đoàn Ẩn Long, hơn nữa không có tên của nhà họ Lý, sao người trúng thầu lại là nhà họ Lý chứ?”

Nghe vậy, ánh mắt của Tiêu Dao có hơi lạnh, lời nói vừa lạnh lùng vừa cứng rắn.

“Đây là quyết định của Lý tổng, lẽ nào các người đang nghi ngờ Lý tổng sao?”

“Không, không dám…” Điền Thịnh lập tức nhụt chí.

Tiêu Dao lại lạnh lùng liếc nhìn Tôn Lập: “Lý tổng không chọn Ẩn Long của các anh, đương nhiên là các anh có chỗ làm không đủ tốt, lấy đâu ra kiểu nói bao che? Nếu anh còn dám nói linh tinh, đợi nhận thư của luật sư đi.”

“Thư của luật sư?!” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Lời này vừa dứt, không chỉ Tôn Lập bị dọa giật mình, các doanh nghiệp khác cũng kinh hãi đến toát mồ hôi lạnh.

Đây là khả năng quan hệ công chúng của Lệ Tinh, một chuyện bé như hạt đậu cũng có thể gây ra khó khăn cho bạn, tuy Ẩn Long là công ty lớn, nhưng so với Lệ Tinh, lại như trời với đất.

Cạch—

Vào lúc này, cửa của hội trường bỗng bị đẩy ra, có một đội cảnh sát mặc đồng phục đi vào.

Người cầm đầu là một nữ cảnh sát tư thế hiên ngang và một mái tóc sạch gọn.

Cô ta rút ra thẻ điều tra, ánh mắt sắc lẹm quét qua mọi người: “Tôi là Bạch Yến thuộc phân cục cảnh sát Thiên An, ai là Tôn Lập?”

Đội hình lớn như vậy, trực tiếp đã dọa ngây tất cả các doanh nghiệp tham gia đấu thầu, ngay cả Tiêu Dao kiểm soát đại cục, cũng không ngờ sẽ có cảnh sát xông vào.

“Tôi, là tôi, làm sao vậy?” Tôn Lập mặt mày mờ mịt, không hiểu chuyện gì mà đứng dậy.

Cạch—
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 52


CHƯƠNG 52

Bạch Yến đi tới trước mặt Tôn Lập, không nói hai lời lập tức còng hai tay của Tôn Lập lại, giọng điệu lạnh nhạt: “Chúng tôi nghi ngờ anh liên quan tới hành vi lừa đảo rửa tiền, mời đi theo chúng tôi một chuyến.”

“Cái gì?”

Tôn Lập chợt lo lắng: “Cảnh sát Bạch, có phải có hiểu lầm gì không, tôi không phải làm sai chuyện gì cả…”

“Anh có quyền giữ im lặng, đưa đi cho tôi!”

Không đợi Tôn Lập nói xong, Bạch Yến đã quát một tiếng, cho người dẫn Tôn Lập đi.

Nếu nói trước đó nhà họ Lý trúng thầu, mọi người chỉ sửng sốt, vậy thì chuyện Tôn Lập bây giờ bị đưa đi đã phủ lên một tầng mây mù dày đặc trong ý nghĩ của mọi người.

Ngay phút trước Tôn Lập đấu thầu thất bại, ngay phút sau thì bị cảnh sát đưa đi, đây là trùng hợp sao?

Người ở đây đều không phải là kẻ ngốc, rất nhanh đã thấp thoáng cảm nhận được một sự thật: Có người bảo vệ nhà họ Lý.

Có vở kịch nhỏ này, một số doanh nghiệp không có nán lại thêm nữa, rất nhanh thì rời đi.

Tiêu Dao quay đầu liếc nhìn Điền Thịnh, nói: “Lý tổng tìm anh.”

Tim của Điền Thịnh đập thình thịch: “Lý tổng tìm tôi làm cái gì?”

Khóe miệng của Tiêu Dao nở một nụ cười lạnh: “Lý tổng rất dị ứng với tập đoàn Ẩn Long, anh lại luôn vô tình hoặc hữu ý tạo thế cho Ẩn Long, anh nói tìm anh làm gì?”

Xoạt—

Lời này vừa dứt, sắc mặt của Điền Thịnh bỗng chốc trở nên tái nhợt.

Tiêu Dao xoay người lại, lấy ra một văn kiện đưa cho Lý Thiên Dương: “Đây là hợp đồng hợp tác của hai bên, ngài xem thử, nếu không có vấn đề gì thì ký tên ở đây.”

“Được, được.”

Lý Thiên Dương cảm kích nhận lấy hợp đồng, nghiêm túc đọc, sau khi xác nhận không có vấn đề gì mới ký tên của mình.

Sau khi đưa trả một bản cho Tiêu Dao, Lý Thiên Dương lại nói: “Thư ký Tiêu, thật sự rất cảm ơn, có thể nhờ cô chuyển lời tới Lý tổng được không, nếu tiện thì tối nay cùng nhau ăn bữa cơm.”

“Xin lỗi, Lý tổng rất bận.”

Tiêu Dao cười ái ngại, khéo léo từ chối, lại liếc nhìn Vương Nhất ung dung tự tại ngồi dưới sân khấu, nói: “Nếu thật sự muốn cảm ơn, thì hãy cảm ơn anh Vương.”

Lời này vừa dứt, bất luận là Lý Thiên Dương hay mẹ con Lý Mộng Đình, đều không thể tin nổi mà nhìn sang Vương Nhất.

“Hợp tác vui vẻ.”

Sau khi bắt tay xong với Lý Thiên Dương, Tiêu Dao đã rời khỏi hội trường, để lại ba người nhà họ Lý đang mờ mịt.

“Tiểu Nhất, con nói thật cho ba, con sao lại làm được?” Lý Thiên Dương nhìn Vương Nhất, nghiêm túc hỏi.

Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc đến bây giờ cũng chưa thể hoàn hồn, trước đó đánh chết bọn họ cũng không tin Vương Nhất có thể làm được.

Vương Nhất nhún vai: “Kể chuyện làm cảm động Lý tổng.”

“…”

Bỗng chốc, hai mẹ con Lý Mộng Đình tức đến nỗi mặt mày đỏ bừng, làm sao không nghe ra Vương Nhất đang mỉa mai hai mẹ con bọn họ?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 53


CHƯƠNG 53

Phải biết, trước đó là hai mẹ con bọn họ la hét kịch liệt nhất, bây giờ gói thầu đã được nhà họ Lý lấy được, điều này không khác gì tát mạnh một cái vào mặt hai mẹ con bọn họ.

Có đều, điều này không quan trọng nữa.

Lý Thiên Dương mặt mày rạng rỡ, cười sảng khoái: “Tốt, tốt, Tiểu Nhất, ba quả nhiên không nhìn nhầm con.”

Lại nói với Châu Mỹ Ngọc: “Còn không mau đi tìm nhà hàng đặt một bàn, hôm nay là ngày vui của nhà họ Lý, buộc phải chúc mừng.”

“Được, được…”

Châu Mỹ Ngọc cười không tự nhiên, rút điện thoại ra chuẩn bị đặt nhà hàng.

“Con không đi đâu.”

Vương Nhất lại bất thình lình nói: “Con đã bị đuổi khỏi nhà họ Lý rồi, Mộng Đình và dì Mỹ Ngọc đã nói, không cho phép con bước vào cửa lớn của nhà họ Lý nên con đi trước đây.”

Nói xong, anh đi ra khỏi hội trường, khiến cho mặt mày của Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc lập tức thay đổi.

“Vương Nhất, anh/cậu—”

Con ngươi của hai mẹ con sắp trào ra máu, hận không thể ăn thịt anh.

Tên khốn này là cố ý.

Sắc mặt của Lý Thiên Dương đã u ám đến mức có thể vắt ra nước, bỗng nhiên, tát mạnh một cái vào mặt của Lý Mộng Đình.

Bốp!

Rất nhanh, nửa bên mặt của Lý Mộng Đình sưng vù lên, để lại năm dấu tay rõ ràng.

“Cái đồ không làm được lên công trạng gì, chỉ phá hoại là giỏi, con có tư cách gì đuổi Tiểu Nhất đi chứ?”

Không kịp đề phòng bị Vương Nhất tát một cái, Lý Mộng Đình trực tiếp ngây người.

Đợi sau khi cô hồn hoàn, hai mắt đỏ ngầu: “Ba, cô vậy mà đánh con.”

Cô ta không dám tin, người ba từ bé chưa từng đánh cô ta, vậy mà vì một tên phế vật mà đánh cô ta.

“Ông điên rồi, nó là con gái của ông!”

Châu Mỹ Ngọc cũng lo lắng, kéo lấy Lý Thiên Dương, nhưng lại bị hất ra.

“Nó chính là được chiều từ bé đến lớn mới biến thành cái tính tình tồi tệ như hiện nay!”

Lý Thiên Dương ngay cả Châu Mỹ Ngọc cùng mắng: “Bớt nói nhảm, tôi mặc kệ hai người dùng cách gì, quỳ xuống cũng được, dập đầu cũng được, đều phải kêu Tiểu Nhất quay về, nếu không thì đừng trở về nữa.”

Nói xong, cũng mặc kệ hai mẹ con Ẩn Long mà rời khỏi hội trường.

Sắc mặt của hai người lúc đỏ lúc trắng, khó coi cực điểm.

Đặc biệt là Lý Mộng Đình, hôm qua cô ta còn bảo Vương Nhất mãi mãi đừng trở về, bây giờ lại phải chườn cái mặt đi cầu xin anh trở về?

Cô ta không thể mất mặt trước người này!

“Con không đi!” Cô ta ôm chặt nửa bên má còn hơi đau, tức giận nói.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 54


CHƯƠNG 54

Vẫn là Châu Mỹ Ngọc hiểu sự lợi – hại trong đó, kéo tay của Lý Mộng Đình, khuyên nhủ: “Mẹ cũng không muốn đi, nhưng tình thế ép người, không ngờ tên phế vật này thật sự là ăn may, thật sự để cậu ta trúng thầu.”

“Bây giờ xé rách mặt với cậu ta không có bất kỳ lợi ích gì cả, ba con cũng là đồ không có lương tâm, đi bênh người ngoài, chúng ta trước tiên mời cậu ta về nhà, chỉ cần cậu ta còn phạm sai lầm, chúng ta vẫn có thể đuổi cậu ta ra ngoài, cần giờ phải vội vàng nhất thời?”

Lý Mộng Đình đã bị thuyết phục, chỉ có thể cắn môi uất ức nói: “Vậy được.”

Nói rồi, hai mẹ con bọn họ cũng đi ra khỏi tòa nhà Quốc tế, muốn tìm kiếm bóng dáng của Vương Nhất, nhưng Vương Nhất sớm đã đi mất rồi.

Lý Mộng Đình rút điện thoại ra gọi điện cho Vương Nhất, lại truyền đến tiếng thông báo ‘số máy quý khách gọi không tồn tại’.

Lý Mộng Đình tức giận giậm mạnh chân: “Tên phế vật chết tiệt này…”

Cùng lúc này, trên đường lớn, một chiếc Rolls Royce màu đen chạy bình ổn, xe cộ xung quanh đều tránh né, lũ lượt nhường đường cho nó.

Vương Nhất ngồi ở ghế sau nhắm mắt dưỡng thần, người lái xe vẫn là Lãnh Nhan, cô ta cung kính bẩm báo: “Thiếu chủ, Tôn Lập đã khai hết, bao gồm cả chuyện bán bí mật thương nghiệp của tập đoàn Ẩn Long.”

“Nhưng do không có bằng chứng, bên phía nhà họ Kim đã phủi sạch quan hệ.”

“Tôi biết rồi.”

Vương Nhất lạnh nhạt đáp lại, vốn cũng không trông mong một Tôn Lập nhỏ nhoi có thể lật đổ Kim Thúy Như.

Hơi trầm tư, Vương Nhất lại hỏi: “Chuyện đám cưới chuẩn bị như nào rồi?”

“Thưa thiếu chủ, tất cả đều thuận lợi, dựa theo căn dặn của anh, nặc danh thông báo cho tất cả gia tộc thượng lưu có danh vọng ở toàn Thiên An.”

Lãnh Nhan nói: “Chỉ thiếu một chiếc nhẫn kim cương, 6 giờ tối, Tân Giang Hội dưới trướng nhà họ Kim sẽ tổ chức một buổi đấu giá, trong đó có chiếc nhẫn kim cương đắt giá và lớn nhất trong ba thành phố G, thành phố C và thành phố T.”

Nghe vậy, ánh mắt của Vương Nhất lóe lên: “Đến Tân Giang Hội.”



Màn đêm buông xuống, Tân Giang Hội bắt đầu kinh doanh.

Một chiếc xe Rolls Royce màu đen khiêm tốn chạy vào bãi đỗ xe.

Xung quanh đỗ đầy các loại siêu xe, từ vài tỷ đến vài chục tỷ, nhưng so với chiếc xe này, bỗng trở nên lu mờ không ít.

Bởi vì, chỉ biển số xe “A88888” kia, đủ để bỏ xa những chiếc xe này mười mấy con phố.

Cửa xe mở ra, một thanh niên mặc vest dáng người cao ráo, sắc mặt lãnh khốc từ trong xe bước xuống, chính là Vương Nhất.

Lãnh Nhan lúc này đã thay một bộ lễ phục cúp ngực màu đen, bớt đi một chút sát khí dã tính, nhiều thêm một chút phong vị của phụ nữ hiếm thấy.

“Rất đẹp.” Vương Nhất mỉm cười nói.

Mặt của Lãnh Nhan đỏ ửng, ánh mắt tham lam lén nhìn Vương Nhất.

“Cô Lãnh Nhan, cô đến rồi.”

Lúc này, một người trung niên chạy tới đón, nở nụ cười nói: “Tôi đợi cô rất nhiều rồi rồi.”

“Ừm.”

Lãnh Nhan trở lại dáng vẻ lạnh lùng, lạnh nhạt đáp lại.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 55


CHƯƠNG 55

Người đàn ông trung niên đó đang muốn lên tiếng, bỗng nhiên thấy Vương Nhất đứng ở bên cạnh Lãnh Nhan, bỗng chốc vẻ mặt kinh hãi: “Cậu chính là vị đại nhân kia nhỉ?”

“Ông là ai?” Vương Nhất không biết người trung niên này.

“Tôi tên Hồ Hoàng Việt, cậu gọi tôi là Tiểu Hồ là được.”

Người trung niên cười rồi nói: “Tôi đã trả tiền mua tòa nhà Quốc tế, một chút quà mọn, thể hiện chút thành ý.”

Bây giờ may là không có ai, nếu như để người khác nhìn thấy, người giàu nhất Thiên An vậy mà khom lưng cúi người như vậy, tuyệt đối sẽ lên tin tức.”

“Ồ.”

Vương Nhất lạnh nhạt gật đầu, hỏi: “Ông là môn hạ của ai?”

Nghe vậy, Hồ Hoàng Việt càng hạ thấp mình: “Là thành viên của thương hội Hồng Ưng.”

“Thương hội Hồng Ưng?”

Vương Nhất cân nhắc một hồi, sau đó có chút ấn tượng, thương hội do “Thương Si” trong “Nước H Thất Si” sáng lập.

Nước H Thất Si, mỗi một người đều là ông trùm của từng lĩnh vực, nhưng không ai ngờ, bảy người này đều từng chịu ơn của một người.

Người này, chính là Vương Nhất.

“Cậu Vương, tôi đã đặt phòng bao tiêu chuẩn cao nhất cho cậu, ngoài ra, nếu cậu nhìn trúng cái gì thì cứ nói với lão Hồ tôi.” Hồ Hoàng Việt vỗ ngực nói.

“Không cần, ông thấy tôi giống người thiếu tiền sao?”

Vương Nhất lạnh nhạt nói: “Ông chỉ cần giúp tôi gọi số là được.”

Hồ Hoàng Việt nghe xong cũng cười ngại ngùng: “Được.”

Một nhóm người đến tới một phòng bao kín phía trên hội trường đấu giá, người bên trong có thể nhìn rõ cảnh tượng bên ngoài, bên ngoài lại không nhìn được bên trong.

Có thể nhìn thấy, rất nhiều bảo vật có giá trị liên thành được đưa lên bục đấu giá, các phú thương lũ lượt cạnh tranh giá, vô cùng náo nhiệt.

Nhưng Vương Nhất vẫn không nhúc nhích, bởi vì đồ anh muốn chưa tới.

“Sau đây, vật phẩm sẽ đấu giá là một chiếc nhẫn kim cương nặng 5 cara với viên kim cương Nam Phi được gọi là “Thượng Đế Quỷ Bảo”, nước mắt của thần Venus, giá đấu giá là 300 tỷ!”

Tiếng búa gõ vang lên, Vương Nhất ngay lập tức mở mắt ra, liếc nhìn Hồ Hoàng Việt, giơ hai ngón tay.

Hồ Hoàng Việt lập tức hiểu ý, nhập giá.

“Vị khách phòng số 0 trả 600 tỷ!”

Giá này vừa ra, bên dưới yên lặng như tờ.

Ngay lập tức nâng giá lên gấp đôi, là kiểu buộc phải có được sao?

Vào lúc này, một giọng nói lạnh nhạt vang lên.

“750 tỷ.”

“Vị khách số phòng 8 trả 750 tỷ!”

Vương Nhất giơ ba ngón tay.

Hồ Hoàng Việt gọi giá: “900 tỷ!”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 56


CHƯƠNG 56

“1050 tỷ.” Vẫn là giọng nói đó.

Thần sắc của Vương Nhất hơi trở lạnh, hỏi: “Người ở phòng số 8 là ai?”

Anh buộc phải có được nước mắt của thần Venus, đâu thể để cho người khác tranh với anh được?

Hồ Hoàng Việt cân nhắc một hồi, nói: “Hình như là cậu cả Kim Thành Vũ của nhà họ Kim, cũng có hứng thú với chiếc nhẫn kim cương này, phải đấu giá rồi tặng cho người phụ nữ trong lòng.’

Sắc mặt của Vương Nhất vẫn lạnh nhạt, liếc nhìn Lãnh Nhan.

Lãnh Nhan gật đầu, sau đó nhập 13 con số.

Bỗng chốc, người đấu giá ở bên dưới trở nên điên cuồng.

“Trời ạ, vị khách ở phòng số 0 trả 3000 tỷ, còn có thể có cái giá cao hơn 3000 tỷ nữa không!”

Lần này, giọng nói đó không vang lên nữa.

“3000 tỷ lần thứ nhất, 3000 tỷ lần thứ hai, 3000 tỷ lần thứ ba.”

Người bán đấu giá gõ búa: “Chúc mừng nước mắt của thần Venus thuộc về vị khách ở phòng số 0!”

“Chúng ta đi!”

Đấu giá được kim cương máu, Vương Nhất không tiếp tục nán lại nữa, trực tiếp rời khỏi phòng bao.

Nói thật, ngoài nước mắt của thần Venus ra, những thứ khác, anh thật sự không nhìn trúng.

Phòng bao số 8.

Sắc mặt của Kim Thành Vũ u ám đến mức có thể vắt ra nước.

Ở địa bàn của mình bị người khác cướp mất đồ anh ta nhìn trúng, điều này đối với anh ta mà nói là một loại sỉ nhục.

“Vị khách trong phòng bao số 0 đó là ai?” Kim Thành Vũ hỏi với giọng điệu bất thiện.

Ông chủ của Tân Giang Hội toát mồ hôi lạnh: “Cậu cả, là người giàu nhất Thiên An, Hồ Hoàng Việt.”

Xoạt—

Trong nháy mắt, trong mắt Kim Thành Vũ nổi lên sát cơ mãnh liệt: “Hồ Hoàng Việt, giỏi lắm Hồ Hoàng Việt, vậy mà dám đối đầu với tôi…”

Trong một đêm, tin tức một vị phú hào thần bí ở trong buổi đấu giá Tân Giang đã dùng 3000 tỷ đấu giá được nước mắt của thần Venus đã truyền khắp cả Thiên An.

Tất cả mọi người đều muốn tìm được vị phú hào thần bí đó, tùy tiện ném ra 3000 tỷ, khiến người khác kinh ngạc và cảm thán.

“Tại Hồ Hoàng Việt làm hỏng chuyện tốt của tôi!”

Tập đoàn Kim Thị, Kim Thành Vũ đập mạnh xuống bàn, tức giận nói.

Đối diện của anh ta có một người phụ nữ trầm tĩnh giống như trích tiên, tuy mặc vest công sở, nhưng vẫn không che đậy được khí chất cổ điển trên người, trên mặt nở nụ cười nhàn nhạt.

“Chỉ có mình Hồ Hoàng Việt thì sẽ không dám tranh với anh.”

Sắc mặt của Kim Thành Vũ hơi thay đổi: “Em út, ý của em là—”

Kim Thúy Như mỉm cười mà không nói, chỉ rút ra một tấm thiệp cưới được làm rất kỹ lưỡng, đưa đến trước mặt Kim Thành Vũ.

“Đám cưới nặc danh này, anh đại diện nhà họ Kim đi.”

Thời gian ba ngày, càng lúc càng có nhiều gia tộc ở Thiên An nhận được thiệp mời cưới nặc danh.

Điều khiến người ta sửng sốt, nhà họ Lý vậy mà cũng được mời.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 57


CHƯƠNG 57

Khi nhận được thiệp mời, tất cả mọi người đều có một loại trạng thái sửng sốt.

“Đây là đám cưới của ai, ngay cả tên cũng không viết một chữ?” Lý Thiên Hạo cầm thiệp mời, đọc đi đọc lại.

“Không biết đám cưới của ai, nhưng địa điểm đám cưới là ở Thiên An Nhất Hào, đó là nhà hàng du thuyền xa hoa bậc nhất Thiên An, một bàn đã 300 triệu.”

Hai mắt Châu Mỹ Ngọc sáng quắc nhìn tấm thiệp mời này, nói: “Cặp đôi này hẳn là phú hào khiêm nhường nào đó nên đã tổ chức tiệc ở nhà hàng du thuyền.”

“Hừ, theo tôi thấy, bà đúng là có cái nhìn của đàn bà.”

Lý Thiên Dương lại hừ lạnh một tiếng: “Quả thật, thân phận của cặp này không bình thường, nhưng bọn họ tại sao lại mời chúng ta? Nhà họ Lý chúng ta đã sắp không xong rồi.”

Lời của Lý Thiên Dương khiến mọi người bình tĩnh trở lại.

Quả thật, muốn mời cũng phải mời hào môn của Thiên An, nhà họ Lý dựa vào đâu được mời chứ?

Bỗng nhiên, Lý Mộng Đình dường như nhớ ra điều gì đó, lấy tờ báo ba ngày trước ra, nói: “Mọi người có biết chuyện ba ngày trước có người đã bỏ ra 3000 tỷ mua nước mắt của thần Venus Thượng Đế Quỷ Bảo không?”

Mọi người lũ lượt gật đầu.

“Đương nhiên biết, vung 3000 tỷ mua kim cương máu, tin tức đã truyền khắp Thiên An rồi.”

“Con cảm thấy, người kết hôn chắc chính là vị phú hào thần bí đã dùng 3000 tỷ mua nước mắt của thần Venus này.”

Lý Mộng Đình nghiêm tức nghiêm túc: “Còn lý do mời chúng ta, có phải là vì nhà họ Lý có chút liên quan tới người đó không?”

Lời này vừa dứt, mọi người ngẩn người một lúc, đồng loạt trở nên kích động.

“Nếu là như vậy, vậy nhà họ Lý chúng ta có hy vọng quật khởi rồi!”

Bác cả Lý Xung kích động nói: “Nếu có thể quen biết vị đại phú hào này, cộng thêm cuộc hợp tác với tập đoàn Lệ Tinh, nguy cơ của nhà họ Lý chúng ta đương nhiên sẽ biến mất.”

Lý Thiên Dương cũng gật đầu, nói: “Nếu thật sự giống như những gì Mộng Đình nói, vậy là tốt nhất.”

“Vậy đám cưới này, chúng ta có đi không?”

“Đi, không những phải đi, còn phải móc nối quan hệ với cặp đôi này!”

Ánh mắt của Lý Thiên Dương trở nên kiên định: “Chuẩn bị một chút, lập tức xuất phát, đến Thiên An Nhất Hào.”

Mọi người của nhà họ Lý đồng loạt động thân, Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc cũng xoay người trở về phòng định trang điểm sửa soạn.

“Hai người đợi một chút.”

Lý Thiên Dương bỗng gọi Lý Mộng Đình và Châu Mỹ Ngọc lại: “Chuyện tôi bảo hai người xin lỗi Tiểu Nhất, như thế nào rồi?”

“…”

Nụ cười trên mặt Châu Mỹ Ngọc và Lý Mộng Đình lập tức đông cứng.

“Con và mẹ là muốn đi xin lỗi, nhưng anh ta không nghe điện thoại của mẹ con con…” Lý Mộng Đình nói không tự nhiên.

Mặt mày của Lý Thiên Dương cũng trở nên khó coi: “Xem ra Tiểu Nhất là thật sự giận chúng ta rồi, lần sau gặp, nhất định phải xin lỗi cho tôi.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 58


CHƯƠNG 58

“Được…”

Sắc mặt của hai mẹ con khó coi khó tả.

Thiệp mời gửi cho nhà họ Lý tổng cộng chỉ có ba tấm, cho nên sẽ do gia đình Lý Thiên Dương tham gia đám cưới này.

Ngày hôm đó, đâu đâu cũng có thể bắt gặp những chiếc xe hơi sang trọng đắt tiền chạy trên con đường dẫn tới bến tàu Thiên An, một buổi đấu giá với giá cao ngất trời, gần như đã thu hút tất cả hào môn của Thiên An tới.

Cùng lúc này, Vương Nhất đứng ở bên bến tàu Thiên An, đằng sau anh là một chiếc du thuyền xa hoa cực lớn.

Nhìn thời gian, Vương Nhất rút điện thoại ra, gọi một cuộc điện thoại.

“Alo?”

Rất nhanh, trong điện thoại truyền đến một giọng nói lạnh lùng.

“Khinh Hồng, đang làm gì vậy?” Ánh mắt của Vương Nhất trở nên vô cùng dịu dàng.

Lý Khinh Hồng trầm mặc một lúc, nói: “Vừa đón Tử Lam tan học.”

“Vậy vừa hay, hai người không cần về nhà, đến Thiên An Nhất Hào đi.” Vương Nhất nói.

“Đến Thiên An Nhất Hào làm cái gì?” Lý Khinh Hồng nghi hoặc nói.

Dường như nhớ ra điều gì đó, giọng điệu của cô có hơi lạnh: “Vương Nhất, nếu anh muốn mời tôi ăn cơm, không cần đến Thiên An Nhất Hào, anh có biết một bàn của Thiên An Nhất Hào phải mấy chục triệu không?”

“Đừng hỏi nữa, đến là được rồi.” Vương Nhất vẫn không có giải thích nhiều.

Cân nhắc một hồi, Lý Khinh Hồng cuối cùng cũng đồng ý: “20 phút sau sẽ tới.”

Cúp máy, trên gương mặt Vương Nhất có vài phần âm trầm.

“Vương Nhất, anh ở nơi như này làm cái gì?”

Bỗng nhiên, đằng sau truyền đến một tiếng sửng sốt.

Vương Nhất quay đầu nhìn, Lý Thiên Dương dẫn mẹ con Lý Mộng Đình từ trong xe bước xuống, đi về phía bên này.

Người nói chuyện là Lý Mộng Đình.

“Tiểu Nhất, con sao lại ở đây?”

Lý Thiên Dương lại rất vui mừng, thậm chí có chút bất ngờ nhìn nhìn Vương Nhất.

Bỗng như nhớ ra điều gì đó, sắc mặt chợt đanh lại, quay đầu ra lệnh cho hai mẹ con Lý Mộng Đình: “Còn không mau xin lỗi?”

Sắc mặt của Lý Mộng Đình trở nên rất khó coi, trong lòng cực kỳ không muốn, nhưng vẫn gắng mà nói: “Xin lỗi.”

“Tiểu Nhất, con vẫn là trở về đi.”

Châu Mỹ Ngọc ngược lại thì nở nụ cười: “Mẹ làm như vậy cũng là vì tốt cho nhà họ Lý, bây giờ nguy hiểm của nhà họ Lý đã giải trừ, con cũng có thể trở về rồi.”

Tuy nhiên, Vương Nhất vẫn mang vẻ mặt bình thản: “Ừm.”

“…”

Thể diện của mẹ con Lý Mộng Đình mất sạch.

Một tiếng ừm, là có ý gì?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
618,372
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 59


CHƯƠNG 59

Chấp nhận hay không chấp nhận?

Vương Nhất lại nhìn sang Lý Thiên Dương, nói: “Ba, khoảng thời gian này con phải lo cho sự nghiệp của con, nhưng con sẽ thường xuyên đến thăm ba.”

Ẩn ý rất rõ ràng, tôi không trở về.

Lý Thiên Dương có chút thất vọng, nhưng vẫn vỗ vai của Vương Nhất: “Người có chí sẽ thành công, đây là chuyện tốt, nhưng đừng quên thường xuyên về thăm nhà.”

“Đó là đương nhiên.”

“Thích đến thì đến, ai thèm chứ…”

Thấy Vương Nhất vậy mà dám từ chối mình, Lý Mộng Đình bỗng có hơi cáu kỉnh.

Châu Mỹ Ngọc vội vàng kéo cô ta lại, rút ra một tấm thiệp cưới được làm rất kỹ lưỡng, đưa cho Vương Nhất xem: “Nhìn thấy không, chúng tôi là đến Thiên An Nhất Hào tham dự đám cưới, anh thì sao?”

“Không biết, tôi chỉ là đợi người ở đây.” Vương Nhất khẽ mỉm cười.

“Đợi người ở Thiên An Nhất Hào? Anh biết đây là nơi nào không?”

Lý Mộng Đình cũng tìm lại được cảm giác ưu việt, bật cười mỉa mai: “Đây không phải nơi tùy tiện bất cứ ai cũng có thể bước vào, ăn một bữa cơm anh có biết phải tốn bao nhiêu không, 90-120 triệu là thấp nhất.”

Rất rõ ràng, cô ta coi Vương Nhất thành một kẻ nghèo mơ tưởng muốn bước vào Thiên An Nhất Hào.

“Các người quen cặp đôi sắp kết hôn ngày hôm sao?” Vương Nhất bỗng hỏi.

Câu hỏi này trực tiếp khiến mẹ con Lý Mộng Đình sững người, bọn họ sao biết được chứ?

“Mặc kệ có quen biết hay không, cũng không phải là nơi cậu có thể bước vào, không về nhà họ Lý, cậu cứ đợi uống gió Tây Bắc đi.”

“Mẹ, đừng quan tâm tên phế vật này, chúng ta đi.”

Nói xong, Lý Mộng Đình vênh váo cùng với Châu Mỹ Ngọc đi lên du thuyền của Thiên An Nhất Hào.

Vương Nhất tiếp tục chờ đợi.

10 phút sau, một chiếc xe thương vụ dừng ở bến tàu.

Một mỹ nữ băng lãnh mặc đồ công sở màu đen bế một cô bé như tượng tạc xuống xe.

“Ba!”

Vừa nhìn thấy Vương Nhất, cô bé lập tức tụt xuống chạy về phía Vương Nhất.

“Chạy chậm thôi, cẩn thận ngã.” Lý Khinh Hồng gọi ở đằng sau.

Ánh nắng chiều màu vàng chiếu lên góc nghiêng gương mặt hoàn mỹ của cô ta, lạnh lùng cao quý, lại tràn ngập ánh sáng của tình mẹ.

Nhìn cặp mẹ con này, trái tim của Vương Nhất cũng sắp bị hòa tan.

“Ba, bế.” Vương Tử Lam giang hai tay ra.

Lý Mộng Đình bế Vương Tử Lam lên, Lý Khinh Hồng đi tới, hỏi: “Nói đi, gọi chúng tôi đến Thiên An Nhất Hào làm cái gì?”

Vương Nhất mỉm cười nói: “Đây là một bí mật.”

“Bí mật sao?”

Lông mày của Lý Khinh Hồng nhướn lên, sau đó nhíu chặt lại: “Anh có phải ở bên ngoài gây ra phiền phức gì rồi không?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom