admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2067


Chương 2067

Lâm Hiểu Nguyễn đang định đáp lại, thì Diệp Thiên lợi huơ tay.

“Buổi tối các cô đi đi. Tôi  quay về

khách sạn nghỉ ngơi, ngày mai còn có chuyện phải làm!”

“A!”

Lâm Hiếu Nguyễn quay đầu nhìn Diệp Thiên: “Diệp Thiên, đây là bữa tiệc do gia tộc Boll tổ chức đó, chắc chắn sẽ có rất nhiều tiết mục thú vị, cậu ra ngoài chẳng phải cũng là để du lịch sao?

Cơ hội tốt như vậy, sao có thế bỏ qua chứ?”

Tuy trước đó Diệp Thiên giới thiệu “qua loa” khiến cô ta có chút tức giận, nhưng cô ta sợ bữa tiệc vô vị, bồng nhiên chủ động khoác lấy cánh tay Diệp Thiên.

“Nói thế nào thì bây giờ chúng ta cũng là bạn trai bạn gái, mặc dù chỉ là tạm thời nhưng đi cùng bạn gái tham gia tiệc tùng, đây chẳng phải là nghĩa vụ của bạn trai sao?”

Cô ta nhìn Diệp Thiên chằm chằm, không nghe không tha, bày ra tư thế nếu Diệp Thiên không đồng ý thì sẽ không buông.

Lát nữa nếu Diệp Thiên quay về khách sạn thì cô ta sẽ cùng Catherine đến buổi tiệc trước, tuy Catherine là bạn tốt nhưng khó tránh có rất nhiều chuyện xã giao, đến lúc đó cô ta cô đơn lẻ bóng, chắc chắn sẽ không thoải mái.

Thấy vẻ mặt của Lâm Hiếu Nguyễn, Diệp Thiên im lặng.

Nghĩ đến quan hệ bạn trai bạn gái tạm thời với Lâm Hiểu Nguyễn chỉ duy trì đến trưa mai, cuối cùng cậu vẫn gật đầu.

“Ngẫu nhiên hai lần cũng xem như có duyên, xem như lần cuối đi cùng cô ta vậy!”

Dù sao đối với Diệp Thiên mà nói, đến bữa tiệc cũng chỉ là ăn ăn uống uống, giết thời gian mà thôi.

Ba người ăn bữa tối xong đã là tám giờ đúng, bọn họ nghỉ ngơi trong nhà hàng một lát, Catherine gọi xe chuyên dụng đến, trực tiếp đưa bọn họ đến nhà hát lớn nhất Ba Thành.

Nhà hát, vốn là nơi biểu diễn kịch và opera, nhưng gia tộc Boll có thể đặt chổ này dùng làm nơi tổ chức buổi tiệc, có thế thấy sức ảnh hưởng to lớn, thật sự là bản lĩnh thõng thiên ở Pháp Bang.

Vừa đến trước cửa nhà hát, Catherine đã đưa thư mời thành viên ra, đang muốn đưa Diệp Thiên và Lâm Hiểu Nguyễn đi vào.

Nhưng phía sau đột nhiên vang lên âm thanh không đúng lúc.

“Tên nhóc, cậu đứng lại cho tôi!”

Diệp Thiên khẽ nghiêng đầu, chỉ nhìn thấy đầu Hứa Bác Thuần quấn băng gạc, đang bước nhanh đến.

Anh ta nhìn Diệp Thiên, ánh mắt rét lạnh, nhất là khi nhìn thấy Lâm Hiểu Nguyễn ngoan ngoãn bên cạnh Diệp Thiên, thì càng bực tức.

Anh ta nâng tay lên, chỉ xuống đất, giọng điệu cao ngạo trịch thượng.

“Tôi sống nhiều năm như vậy, ngoài bố tôi ra còn chưa có ai dám đánh tôi, cậu chính là người đầu tiên!”

“Bây giờ cậu quỳ xuống xin lỗi, dập đầu ba cái, rồi tự chặt một bàn tay, tôi sẽ xem như chuyện này chưa từng xảy ra!”

Ánh mắt anh ta u ám, tiếp tục nói: “Nếu không chịu làm, tôi cam đoan, sẽ khiến cậu hối hận vì đã đến thê’ giới này!”

Hứa Bác Thuần trong mắt Diệp Thiên chẳng qua chỉ là một tên hề mà thôi, Diệp Thiên không hề có hứng thú gì với anh ta.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2068


Chương 2068

Lúc trước bọn họ tình cờ gặp nhau trên máy bay, Hứa Bác Thuần muốn ép Diệp Thiên mua thứ gì đó, nhưng đã bị cậu từ chối, suýt chút nữa là bị Hứa Bác Thuần trả thù, nhưng Diệp Thiên vẫn không thèm quan tâm.

Mà lần này Hứa Bác Thuần lại ra tay với Diệp Thiên tại khách sạn Đông Văn, sau đó lại bị Diệp Thiên dùng một chưởng đánh ngã xuống đất, nhưng đây chỉ là một hình phạt nhỏ mà thôi, hy vọng Hứa Bác Thuần sẽ không đến gây chuyện nữa, ai mà ngờ anh ta lại không hề biết điều, ngược lại còn ngông cuồng hơn dám đuổi theo đến tận đây.

Đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, nhưng nếu cứ liên tục làm mất sự kiên nhẫn của Diệp Thiên, vậy thì cậu cũng không ngại giẫm nát anh ta đâu.

“Cái tát ngày hôm nay xem ra có vẻ hơi nhẹ!”

Hai mắt Diệp Thiên hơi nheo lại, trong đáy mắt lóe lên một tia lạnh lẽo.

“Anh thật sự muốn chết à?” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Nhìn thấy ánh mắt của Diệp Thiên, Hứa Bác Thuần liền dấy lên nỗi sợ hãi không lý do, nhưng nghĩ đến lần này được người đứng đầu La Võng đã đích thân cử tới giúp, nỗi sợ hãi trong lòng Hứa Bác Thuần lập tức bị quét sạch.

“Tên nhóc họ Diệp kia, tôi biết cậu giỏi đánh nhau, nhưng nếu cậu cho rằng kiêu ngạo là năng lực của cậu thì thật nực cười!”

“Trên thế giới này có biết bao nhiêu người giỏi đánh đấm hơn cậu, tôi thấy cũng không ít đâu đấy, nhưng những kẻ này có ai mà chưa từng bị tôi dùng tiền đập cơ chứ?”

“Thấy tôi như thấy thần vậy?”

“Nhìn bộ dạng của cậu, nếu như định lựa con đường chết cũng tốt thôi, đợi lát nữa người cúa tôi đến thì cậu sẽ biết hôi hận là gì!”

Hứa Bác Thuần nói xong liền cười phá lên, sau đó bước qua Diệp Thiên, chuẩn bị đi vào hội trường của bữa tiệc.

Diệp Thiên đứng quay lưng về phía anh ta, đột nhiên lên tiếng.

“Dù anh có tìm ai đến, thì kết quả đều giống nhau, tôi sẽ tiếp đến cùng!”

“Nhưng hãy nhớ lấy, anh chỉ có một cơ hội”

Lần Diệp Thiên đi tới Ba thành ngoại trừ trận quyết chiến với mười sáu

Thẩm phán vương của viện trọng tài ra thì không hề gây thêm phiền phức gì cả, nhưng một khi đã nổi sát ý, ắt sẽ giết không tha.

Cơ hội cuối cùng mà Diệp Thiên nói chính là lời cảnh cáo dành cho Hứa

Bác Thuần, nếu Bác Thuần không chịu. hiếu thì Diệp Thiên cũng sẽ tuyệt đối không nương tay.

“Cô gái xinh đẹp này, tôi có thể mời cô khiêu vũ một bài được không?”

Lúc trước anh ta giao tiếp bằng tiếng Hoa, nhưng bây giờ đã chuyển sang tiếng Anh, lợi thế ngoại ngữ của anh ta đều đã được bộc lộ hết.

Nhưng Katherine cũng không phải là một cô gái bình thường, nàng liếc mắt nhìn hắn cười nửa miệng, sau đó giơ bàn tay ngọc của mình đặt lên vai Diệp Thiên.

“Xin lỗi, chúng tôi đều phải đi uống rượu cùng với bạn trai, thật sự không thể đi cùng anh được!”

Người thanh niên Kitetsu nghe xong, lập tức khựng lại tại chỗ.

Anh ta cảm thấy hai người bọn họ là đẹp nhất ở đây, nhưng bạn trai của họ là cùng một người sao?

 
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2069


Chương 2069

Anh ta lập tức nhận ra mình đã bị hai người phụ nữ này lừa, hai mắt anh ta khẽ nheo lại, tính nổi điên tại chỗ, nhưng còn chưa

kịp lên tiếng thì sau lưng đột nhiên vang lên một giọng nói lạnh lùng.

“Catherine, em có thêm một người bạn trai khi nào vậy, sao vị hôn phu như anh lại không biết?”

Thanh niên Kitetsu quay lại, liền nhìn thấy một người ở trên vòng thượng lưu của Ba Thành, đó là một thanh niên tóc vàng mặc đồ dệt bằng tay của Ý đang bước ra từ trong đám đông.

Trông anh ta sáng như sao, cho dù những người xung quanh có sang trọng đến đâu thì vẫn thấp hơn anh ta một cái đầu.

Thanh niên Kitetsu nhìn người đàn ông tiến tới, đồng tử lập tức co rút lại: “Cậu chủ gia tộc Potter, Potter Far?”

“Potter Far?”

Ngay khi người thanh niên đến từ Kitetsu nhìn thấy người đàn ông tóc vàng tới trước mặt, đồng tử của anh ta đột nhiên co rút lại, nhanh chóng lùi sang một bên.

Anh ta có địa vị tôn quý ở Kitetsu, có thể ngang với con trai của thiên hoàng, bố của anh ta là nhà tài phiệt đứng đầu tập đoàn Mitsui nổi tiếng nhất của Kitetsu.

Ngay lúc này ở Ba Thành cũng vô cùng tự tin vì có được chỗ dựa, khắp cả Ba Thành cũng chẳng có quá mười người có thể khiến cho anh ta phải sợ.

Nhưng người thanh niên tóc vàng trước mặt là một trong số đó.

Người thừa kế đầu tiên của gia tộc Potter, Potter Far, cho dù là Pháp Bang hay Ba Thành thì anh ta đều là đệ nhất thiếu gia, thậm chí là người thừa kế của tập đoàn Mitsui ở vùng đất Ba Thành này cũng phải thấp hơn Potter Far vài bậc.

Potter Far đi đầu, theo sau là một nhóm nam nữ trẻ tuổi

khác, hầu hết những người đàn ông đều nhìn anh ta với vẻ ái ngại và sợ hãi., còn phụ nữ lại âm thầm đi theo uốn éo hệt như làn thu thủy, bọn họ hận không thế ép thân mình vào cơ thế Potter Far.

Thân là tiếu thư quý tộc, đương nhiên Potter Far sẽ là mục tiêu khiến bọn họ cảm thấy thú vị nhất, một khi với được Potter Far thì cũng chẳng khác nào hóa thành phượng hoàng.

Bước chân Potter Far trầm Ổn, trên mặt không hề lộ ra chút kiêu ngạo nào, chậm rãi bước tới chỗ Catherine rồi nhìn thẳng vào cô.

“Catherine, em nói cậu ta là bạn trai của em à?”

Anh ta chỉ vào Diệp Thiên, sau đó nở nụ cười khó hiểu, không thể phân biệt được là ác ý hay hữu ý.

Sắc mặt Catherine có hơi thay đổi, vừa rồi cô đã lỡ mồm bảo Diệp Thiên là bạn trai của mình, nhưng chỉ thuận miệng nói để đuổi tên người Kitetsu kia đi mà thôi chứ không nghĩ gì nhiều, không ngờ lại đế Potter Far nghe thấy.

Người thanh niên tóc vàng trước mặt trông có vẻ rất tốt bụng và điềm tĩnh, nhưng Catherine biết rất rõ anh ta có thủ đoạn như thế nào, đàn em dưới trướng anh ta vô cùng tàn độc, khiến cho người khác khó có thể tưởng tượng được.

Gia tộc Potter tại sao lại là gia tộc mạnh nhất Pháp Bang, người khác không biết, nhưng chẳng lẽ cô còn không biết sao?

Gia tộc Potter ngoài kinh doanh đất đai thì còn là một gia tộc xuất thân từ võ thuật vốn đã hơn trăm năm, lấy vũ lực trị Pháp Bang, đây mới là nguyên nhân khiến cho bọn họ vẫn luôn đứng vững.

Thân là thiên tài kiệt xuất nhất của gia tộc Potter trong gần một trăm năm qua, thực lực của Potter Far thậm chí còn vượt trội hơn rất nhiều so với các trưởng bối trong gia tộc.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2070


Chương 2070

Cho dù ông nội của Catherine có đích thân tới, thì khi đối mặt với Potter Far cũng chẳng dám dùng thân phận trưởng bối, chỉ có thể mỉm cười

chào hỏi, cuối cùng cô vẫn sẽ là vơ chưa cưới của Potter Far.

Nghĩ đến đây, Catherine vội vàng đứng dậy xua tay: “Far, anh hiểu lầm rồi!”

“Vừa rồi chỉ là do em bịa ra để ứng phó thôi, chuyện này không liên quan gì đến cậu ấy cả!”

Catherine đứng trước mặt Diệp Thiên, đây là lần đầu tiên cô nhẹ nhàng giải thích.

Mặc dù Catherine không có hứng thú với Potter Far, nhưng cô chỉ có thế kiềm nén mà thôi,

bởi vì gia tộc Potter hơn rất nhiều so với gia tộc Senna của cô.

“Chỉ bịa ra một lý do?”

Trong mắt Potter Far mang theo ý cười, sau đó nhìn thẳng về phía Diệp Thiên.

“Nếu muốn ứng phó thì có thể nói thẳng cho đối phương biết em chính là vợ chưa cưới của Potter Far tôi, ở Ba Thành này tuyệt đối sẽ không có người đàn ông nào dám đế ý đến em nữa!”

“Nhưng tại sao em lại mạo

nhận người khác là bạn trai em?”

“Lẽ nào là do Potter Far anh không đủ tư cách để em nhắc đến sao?”

Catherine nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi, cô thật sự không muốn phải ở trước mặt người khác nhắc tới việc mình là vợ chưa cưới của Potter Far, nhưng lúc này cô không thể thừa nhận được, nếu không thì không chỉ mình cô, mà cả Diệp Thiên cũng sẽ bị liên lụy.

“Do em nhất thời nói vội thôi, anh đừng coi là thật có

được không?”

Giọng điệu của Catherine có chút cầu xin, màn thế hiện lúc trước của Diệp Thiên khiến cô rất không hài lòng, nhưng dù sao Diệp Thiên cũng là do bạn cô Lâm Hiểu Nguyễn dẫn tới, bất luận thế nào đi nữa, cô cũng không muốn Diệp Thiên trớ thành mục tiêu của Potter Far vì lời nói của mình.

Catherine biết rất rõ điều đó có nghĩa là gì, cho dù Diệp Thiên có khả năng đặt phòng tổng thống ở khách sạn Đông Văn, nhưng cô cũng không cho rằng Diệp Thiên có thể cạnh tranh

đươc với Potter Far.

Catherine vốn muốn nhẹ nhàng cầu xin, hy vọng Potter Far sẽ bỏ qua chuyện này, nhưng Potter Far lại bước sang một bên, sau đó nhẹ nhàng đẩy cô ra.

“Catherine, chuyện này không liên quan gì đến em, em đứng sang một bên đi!”

Anh ta nói xong liền nhìn thẳng vào Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên lại hoàn toàn không thèm đế tâm, vẫn coi như không có gì.

“Tôi không quan tâm cậu là ai, nhưng cậu không được chào đón ở bữa tiệc này!”

“Tôi cho cậu một phút đế rời khỏi nơi này ngay lập tức!”

Ánh mắt của vị cậu chủ số một Pháp Bang vô cùng lạnh lùng, ngay cả giọng nói cũng thế, có chút gì đó khiến cho người ta không thể kháng cự.

“Dựa vào cái gì?”

Diệp Thiên hơi nhướng mày, trên tay còn cầm một miếng bánh kem, mặt không đổi sắc.

“Hừ!”

Potter Far nhoẻn miệng cười khẩy: “Chỉ vì tôi là người chủ trì bữa tiệc này, dựa vào Ba Thành, dựa vào Pháp Bang, và dựa vào ‘Potter Far’ tôi!”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2071


Chương 2071

“Potter Far?”

Diệp Thiên đặt miếng bánh trong tay xuống, cười khinh: “Hôm nay tỏi đi cùng người khác đến đây, nếu không thì loại tiệc như thế này có khiêng kiệu đến mời, tôi cũng chẳng thèm đến!”

“Bây giờ anh lại muốn đuổi tôi ra ngoài, khấu khí lớn nhỉ!”

Ánh mắt Diệp Thiên dần trầm lắng lại, mang theo vẻ sáng ngời.

“Cho dù người đứng đầu gia tộc Potter của anh có ở đây cũng không dám nói chuyện với tôi như vậy, một tiểu bối nhỏ bé lại lấy đâu ra gan lớn như vậy?”

“Chỉ vì cái tu vi đáng thương mới đạt được chí tôn võ thuật à?”

“Hửm?”

Potter Far vừa nghe xong lập tức biến sắc, trong lòng vô cùng kinh hãi.

Anh ta đúng là mới trở thành chí tôn võ thuật cách đây không lâu, nhưng tu vi đã bị kiềm hãm không ít, trừ phi là người có tu vi vượt xa anh ta, nếu không thì không thể nào nhìn thấu được.

Diệp Thiên có thể chỉ ra được thực lực của Potter Far chỉ trong một câu, vậy có thể nói Diệp Thiên chính là võ giả có thưc lưc vươt xa anh ta sao?

Lông mày Potter Far nhíu lại, biểu cảm lúc nãy cũng đã biến mất, đây là lần đầu tiên anh ta mất đi sự tự tin với một người đồng trang lứa.

“Cậu là ai?”

Anh ta nhìn chằm chằm vào ánh mắt của Diệp Thiên, lần này lại cảm thấy hơi lo lắng.

Ánh mắt Diệp Thiên vô cùng lãnh đạm, cứ như thế mọi thứ xung quanh đều chẳng là gì cả, Potter Far cũng không cảm thấy xa lạ với ánh mắt này, đây chính là ánh mẳt của các cao thủ trưởng bối trong nhà, chính là vẻ khinh miệt thật sự với tất cả mọi thứ, coi thường cả thế giới.

“Tôi là ai, anh không đáng để hỏi!”

“Tôi được người khác mời đến chứ không phải bị ép đến, nếu anh muốn đuổi tôi đi, thì phải tự xem thử mình có đủ thực lực hay không!”

“Tôi sẽ ngồi ở đây, để xem thử anh đuổi tôi đi thế nào?”

Ánh mắt Diệp Thiên vẫn vậy, thuận tay rót một ly rượu đỏ rồi nhấp nhẹ, Catherine và Lâm Hiểu Nguyễn ở cạnh đều vô cùng sững sờ.

Không ai trong số bọn họ có thể ngờ Diệp Thiên lại dám cứng rắn như vậy khi đối mặt với Potter Far, hơn nữa, xem ra vẻ mặt của Potter Far thật sự đã bị Diệp Thiên làm cho sốc.

Ánh mắt Potter Far đanh lại, nhìn thấy vẻ mặt vừa tự tin vừa kiêu ngạo của Diệp Thiên, Potter Far nhất thời không dám hành động hấp tấp.

Mọi người xung quanh đều tò mò nhìn Diệp Thiên, ở Ba Thành và cả Pháp Bang, đây là

lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy một người trẻ tuổi có thế khiến Potter Far phải kiêng dè như thế.

Ngay khi thấy Potter Far do dự, một người đột nhiên bước ra khỏi đám đông, cười khẩy chế nhạo.

“Họ Diệp kia, đúng là không biết sống chết, đã đắc tội với tôi rồi mà còn dám đắc tội với cậu chủ Potter Far à!”

Người ra mặt chính là Hứa Bác Thuần, phía sau anh ta là một người đàn ông trung niên mặc áo khoác đen, khuôn mặt

người đàn ông phờ phạc, trông hệt như một cái xác, tà khí nặng nề toát ra, ông ta vừa bước đến, tất cả mọi người xung quanh đều bất giác lùi lại, chỉ cảm thấy như có một luồng khí vô hình ép tới.

Hứa Bác Thuần lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên: “Họ Diệp kia, còn nhớ tôi đã nói gì với cậu ở chồ sân khấu không?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2072


Chương 2072

“Cậu đã bỏ lỡ cơ hội rồi, bây giờ người của tôi đang ở đây, tôi muốn cậu dành phần đời còn lại của mình ở trên xe lăn, đây chính là kết quá cho việc đã xúc

phạm tôi!”

Nói xong, anh ta lập tức nói với người đàn ông trung niên phía sau: “Ngài Levi, chính là tên khốn kiếp này, ông hãy giúp tôi đánh gãy tứ chi hắn ta, tôi nhất định sẽ cảm tạ ông chu đáo!”

“Levi?”

Nghe thấy Hứa Bác Thuần gọi người đàn ông trung niên, hầu như tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc nhìn về phía ông ta.

Có thể có rất nhiều người tên Levi ở Ba Thành, nhưng chỉ có duy nhất một Levi mà bọn họ biết từ những người thuộc tầng lớp thượng lưu.

Đó chính là “Ánh sáng của Ba Thành”, người được gọi là “nửa người nửa thần” Les Levi.

Người ta đồn rằng trong cuộc chiến tranh thế giới thứ hai năm đó, ông ta đã từng một mình vào trại quân sự của Sa Nga để giết một đội quân tinh nhuệ gồm năm trăm người trong cuộc chiến trên đảo, việc ra vào tự do trong làn đạn pháo dày đặc đã trở thành con ác mộng của quân đội Sa Nga lúc bấy giờ.

Sau khi Pháp Bang bị đánh bại và đầu hàng, ông ta cũng mất tích luôn trong chiến tranh, từ đó đến nay, ông ta luôn được Pháp Bang giấu, chỉ để giải quyết các vấn đề ngầm cho giới thượng lưu, như là giết người! Sự hung tàn của ông ta khiến cho người khác phải khiếp sợ, ngay cả các cậu ấm cô chiêu thượng lưu ở Ba Thành cũng phải run bần bật, không dám động vào.

Catherine thường xuyên được nghe ông nội kể lại chuyện này, cô nhớ rất rõ, không ngờ người mà Hứa Bác Thuần mang đến để đối phó với Diệp Thiên lại là Levi.

“Levi thật sao!”

Nhìn thấy khuôn mặt của người đàn ông trung niên, Potter Far lập tức bị sốc, anh ta chính là một trong số ít những người đang có mặt ở đây từng thấy qua Levi.

Gia tộc Potter của anh ta vô cùng có tiếng về võ thuật ở Pháp Bang và được mệnh danh là số một ở đây, còn Levi này lại có địa vị ngang hàng với bố anh ta, hai mươi năm trước đã đạt đến mức cao nhất của chí tôn võ thuật, hiện tại đã hai mươi năm trôi qua, bố của anh ta đã đạt đến cảnh giới siêu phàm, nên đương nhiên thực lực của Levi nhất định cũng sẽ không yếu.

Suy nghĩ của anh ta lập tức thay đổi, nghĩ rằng trời đã giúp mình, Potter Far vốn không thể nhìn thấu được Diệp Thiên nên mới không dám tùy ý làm bậy, nhưng hiện tại lại có một vị cảnh giới siêu phàm đến tìm Diệp Thiên, vừa hay anh ta có thể ngồi bên lề quan sát.

“Toi rồi!”

Sắc mặt của Lâm Hiểu Nguyễn và Catherine lập tức trở nên nghiêm trọng, tim bắt đầu đập nhanh.

Cô biết rõ tính cách của Hứa Bác Thuần, có thù ắt báo, có thể mời được Levi đến có nghĩa là anh ta rất chắc chắn về việc đối phó với Diệp Thiên, rất có thể hôm nay Diệp Thiên sẽ bị chặt hết tứ chi, phần đời còn lại sẽ phải ngồi trên xe lăn mất.

Đôi mắt của Levi mở rồi nhắm lại, hoàn toàn không thèm đế ý đến bất kỳ ai đang có mặt ở đây, cho dù Potter Far có cao quý như thế nào thì ông ta cũng

chỉ nhìn lướt qua mà thôi.

Sau khi nhìn về hướng Hứa Bác Thuần đang chỉ, cuối cùng ông ta cũng chuyển sự chú ý, định một chiêu sẽ giải quyết xong vấn đề rồi quay về phục mệnh.

“Hửm?”

Ngay khi nhìn thấy rõ khuôn mặt của Diệp Thiên, sắc mặt của ông ta đột nhiên đông cứng lại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2073


Chương 2073

Gương mặt này, ông ta luôn cảm thấy mình đã từng nhìn thấy ở đâu đó, nhưng nhất thời

không nhớ ra được.

Diệp Thiên lúc này cũng ngẩng đầu, vẻ mặt lãnh đạm: “Ông muốn ra mặt thay anh ta à?”

Nhìn thấy ánh mắt vô cảm của Diệp Thiên, Levi khựng lại một chút, sau đó sắc mặt đột nhiên thay đổi.

“Là cậu, chính là cậu?”

Cuối cùng ông ta cũng nhớ ra đã nhìn thấy khuôn mặt này ở đâu, chính là trong bức ảnh mà sở Hồ Đức đã công bố.

Còn người trong bức ảnh chính là kẻ thù số một của tố chức La Võng bọn họ, tên sát tinh đã khiến cho La Võng phải chịu tổn thất nặng nề và bị chê’ giễu.

“Phịch!

Giây tiếp theo, đầu gối của Levi lập tức mềm nhũn ra, chỉ biết quỳ xuống trước mặt Diệp Thiên trong sự chứng kiến của tất cả mọi người!

“Phịch!”

Gần như ngay tức khắc khi Levi nhìn thấy Diệp Thiên, ông ta liền cảm thấy đầu gối của mình yếu đi, suýt chút nữa không quỳ xuống tại chỗ.

Ồng ta là võ giả trong cảnh giới siêu phàm, đây là sự thật, nhưng người dù có thực lực mạnh đến đâu, trong lòng vẫn sẽ có nỗi sợ của chính mình, mà gương mặt này chính là nguồn gốc nỗi sợ của ông ta.

Ban đầu tại nhà thờ lớn Thánh Thành ở Yellen, Diệp

Thiên đã một mình đi tới, thẳng tay giết chết Ấn Giả Churchill cấp tam vương của Tam chuyển Vương trước mặt vô số người.

Ngay cả các Trưởng thẩm phán của viện trọng tài cùng tạo ra trận pháp mạnh mẽ, nhưng cuối cùng vẫn bị một mình Diệp Thiên đánh bại, tất cả đều bị giết chết, đến cả Giáo Đình vương cấp xuất hiện cũng bị Diệp Thiên đánh lui.

Lúc đó ông ta chỉ là một trong những võ giả đang theo dõi trận chiến, thân là sát thủ hàng đầu của La Võng, đương nhiên sẽ muốn chứng kiến trận

chiến giữa vua sát thủ và một trong những kẻ mới nổi trong giới võ thuật, ông ta vẫn nhớ rõ vẻ mặt của Diệp Thiên.

Đặc biệt sau khi Diệp Thiên đã giết chết Ấn Giả, La Võng đã hoàn toàn xem Diệp Thiên là kẻ thù số một, ông ta đã nhìn thấy ảnh của Diệp Thiên không biết bao nhiêu lần ở trong văn phòng của Hồ Đức.

Sau đó Diệp Thiên vẫn không hề dừng lại, cậu đã giết vương cấp ở Lư Thành, sau đó đến Kitetsu đấu với hoàng cấp Thiên Phủ, cậu chém giết tứ phương, tất cả đều hoàn toàn bị áp đảo bởi sức mạnh của Diệp Thiên.

Nhưng ông ta chưa từng nghĩ có ngày mình sẽ phải đối mặt với tên sát tinh này! Cho dù có là cao thủ cảnh giới siêu phàm đấu với Diệp Thiên thì cũng sẽ hoàn toàn mất đi sự kiêu ngạo, chân đứng không vững.

Đừng đùa, ngay cả vương cấp và hoàng cấp cũng bị Diệp Thiên chém như hố giấy, một kẻ đang ở cảnh giới siêu phàm như ông ta thì làm được gì chứ?

“Diệp… Diệp đế vương!”

Levi vội vàng cúi đầu cung kính, sau đó nói bằng tiếng Hoa Hạ.

Mặc dù Diệp Thiên là kẻ thù của La Võng, với tư cách là người của La Võng, đáng ra ông ta nên hận Diệp Thiên mới phải, nhưng lúc này ông ta lại hệt như một học sinh tiếu học khi nhìn thấy giáo viên vậy, trông vô cùng sợ hãi.

“Chuyện gì thế này?”

Tất cả mọi người đều sửng sốt, đặc biệt là những người biết thân phận của Levi, bọn họ còn kinh ngạc hơn.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2074


Chương 2074

Levi là có thân phận như thế nào, cả ở Ba Thành và thậm chí Pháp Bang, ông ta là một kẻ luôn ngang hàng với những người quan trọng nhất, ngay cả người nẳm quyền ở Ba Thành cũng phải kính nể khi nhìn thấy ông ta.

Một nhân vật như vậy lại thực sự quỳ lạy một thanh niên hai mươi tuổi sao, ai mà dám tin chứ?

“Tên này rốt cuộc là ai?”

Potter Far hiểu rất rõ Levi đáng sợ như thế nào, ông ta chính là nhân vật cùng đẳng cấp với bố mình, sao lại có thế cung kính với Diệp Thiên như vậy được?

Catherine lập tức che đôi môi đỏ mọng lại, đôi mắt đẹp không khỏi lay động, cô đã đánh giá cao thân phận của Diệp Thiên rồi, nhưng lúc này mới nhận ra mình vẫn sai.

“Vừa rồi cậu tự giới thiệu đều là thật sao?”

Catherine nhớ lại ánh mắt tĩnh như nước của Diệp Thiên, tim đập càng lúc càng nhanh, đây hoàn toàn không phải là biểu hiện mà một kẻ nói dối nên có.

Lâm Hiểu Nguyễn nhìn sang Diệp Thiên, rồi lại nhìn Levi sắc mặt nhọt nhạt, cô cảm thấy hết sức hoang mang, không biết chuyện gì đang xảy ra.

Còn về phần Hứa Bác Thuần, anh ta hoàn toàn chết đứng tại chỗ, Levi này không phải là người mà Hồ Đức phái tới để giúp đõ anh ta hay sao?

Tại sao trong nháy mắt lại cúi đầu trước Diệp Thiên rồi?

“Vậy là ông biết tôi!”

Diệp Thiên uống một hớp rượu đỏ, cười nửa miệng nhìn Levi: “Hứa Bác Thuần nhờ ông tới gây chuyện với tôi đúng không?”

Ngay khi Levi nhìn thấy nụ cười của Diệp Thiên, ông ta liền thở hổn hển, không ai có mặt tại đây hiểu rõ sự kinh hoàng của Diệp Thiên hơn ông ta.

Levi vô thức lùi lại một bước, sau đó khuỵu gối, trực tiếp quỳ xuống đất.

“Diệp đế vương, chuyện này đều là ý của Hứa Bác Thuần, tôi chỉ làm theo lệnh thôi!”

“Xin Diệp đế vương tha mạng!”

Tất cả đều im bặt, lúc nãy Levi cúi đầu hành lễ với Diệp Thiên, bọn họ còn miễn cưỡng thế chấp nhận được, nhưng lúc này Levi lại quỳ xuống cầu xin sự thương xót của Diệp Thiên, giống hệt như một cận thần bị kết án đang quỳ lạy hoàng đê’ ở thời cổ đại vậy, hoàn toàn làm cho tất cả mọi người đang có mặt phải sốc.

Vô số ánh mắt nhìn về phía

Diệp Thiên, tất cả đều đang đoán thầm Diệp Thiên là ai, chẳng lẽ là con trai của nguyên thủ quốc gia Pháp Bang, hay là con trai của Hợp chủng quốc Bạch Cung, hay là người thừa kế của ông lớn nào đó ở Hoa Hạ?

Nhưng cho dù Diệp Thiên thật sự có thân phận như thế thì cũng chỉ có thể làm cho Levi kiêng dè mà thôi, không thể khiến ông ta sợ hãi như vậy được, tất cả mọi người đều không thể hiếu nổi.

Ánh mắt Diệp Thiên trầm xuống, nhưng không biểu hiện điều gì cả, sau đó quay đầu nhìn Hứa Bác Thuần vẻ nghiêm trọng.

“Đây là người mà anh mời đến để đối phó với tôi à?”

Hứa Bác Thuần lập tức định thần lại, sắc mặt vô cùng khó coi, anh ta thật sự không ngờ người mà La Võng phái tới sẽ sợ hãi Diệp Thiên như vậy, anh ta không khỏi lo sợ, càng ngày càng cảm thấy hãi hùng về thân thê’ của Diệp Thiên.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2075


Chương 2075

La Võng là tổ chức giết người lâu đời đã có hàng nghìn năm, nó tồn tại từ thời Chiến Quốc, tống bộ đã được chuyển từ Hoa Hạ sang phương tây, sát thủ ở đây có ai mà không có sức mạnh kinh thiên động địa và tàn độc đâu chứ?

Levi rất nổi tiếng ở Ba Thành, anh ta cũng đã nghe được từ lâu, vậy lai lịch của Diệp Thiên khiến cho Levi sợ đến mức này còn đáng sợ nhường nào nữa chứ?

Tuy là người thừa kế duy nhất của nhà họ Hứa ở Kim Lăng, nhưng ngay cả một tên sát thủ cao cấp của La Võng cũng có thể lấy mạng anh ta, vậy làm sao anh ta có thể thách thức Diệp Thiên được đây?

Ngay khi đối mặt với câu hỏi của Diệp Thiên, Hứa Bác Thuần cứng họng một lúc, không biết nên trả lời thế nào.

Diệp Thiên liền uống thêm một ngụm, ly rượu đỏ cũng đã cạn đáy, sau đó lạnh lùng liếc sang Hứa Bác Thuần.

“Còn nhớ những gì tôi đã nói với anh ở cửa chứ?”

“Đây là cơ hội cuối cùng, anh đã bỏ lỡ mất rồi!”

Diệp Thiên vừa dứt lời liền không thèm quan tâm tới Hứa Bác Thuần nữa, sau đó nhìn sang Levi, bỗng có một luồng khí ép mờ nhạt đấy mọi người xung quanh ra, sau đó rơi vào người Levi, ấn đầu ông ta xuống, toàn bộ chân khí đều bị thu vào trong cơ thể, không thể thi triển được nữa.

“Nếu đã biết tôi, thì nên biết kết quả sẽ như thê’ nào khi xúc phạm tôi!”

“Ông nói xem, tôi nên làm gì với anh ta?”

Levi đổ mồ hôi lạnh, dập mạnh đầu ba cái: “Diệp đế vương, xin cậu bỏ qua cho, tôi thật sự không biết cậu ở đây, đừng giết tôi, đừng giết tôi!”

Lúc nòy trông Levi chẳng giống dáng vẻ của một cao thủ tí nào cả, mà chỉ là một người bình thường đang cố gắng cầu xin cho tính mạng của mình mà thôi.

Những người khác đều Sợ hãi nhìn nhau, trong mắt lộ ra vẻ kinh hãi, chẳng lễ Diệp Thiên lại dám giết người ở nơi công cộng sao?

“Tôi sẽ không giết ông!”

Diệp Thiên chỉ vào Hứa Bác Thuần: “Là anh ta bảo ông đến đối phó với tôi à, rất đơn giản, nếu như ông giết hắn, thì có thể lấy mạng đổi mạng!”

Sắc mặt Hứa Bac Thuần lập tức thay đổi ngay khi nghe thấy, anh ta gần như quay người bỏ chạy, nhưng chưa kịp di chuyển thì Levi đã đột nhiên đứng dậy rồi tát anh ta một cái.

Lực mạnh đến mức khiến Hứa Bác Thuần va thẳng vào tường, làm xương thịt vỡ thành vô số mảnh.

Vô số tiếng la hét xuyên thấu bầu trời, ngay cả các vị khách cũng bỏ chạy tứ phía, nhưng Potter Far đã ra lệnh cho nhân viên an ninh kiếm soát trật tự tại hiện trường.

Potter Far nhìn chằm chằm vào Diệp Thiên, cho dù thế nào cũng không thế không tin, nhưng biểu hiện của Levi và cách xưng hô đối với Diệp Thiên cũng đã nói lên rõ thân phận của cậu.

Anh ta siết chặt hai tay, cúi đầu chín mươi độ chào Diệp Thiên.

“Tôi không biết Diệp đế vương tới, lúc nãy do tôi không biết nên đã xúc phạm, mong Diệp đế vương tha cho!”

Diệp Thiên cũng không thèm quan tâm đến anh ta, cậu nhìn sang Lâm Hiểu Nguyễn, cười nhẹ nói: “ở đây không có gì thú vị, tôi về khách sạn trước, cậu cứ chơi tiếp đi!”

Sau khi nói xong, Diệp Thiên liền ung dung bước đi, bỏ qua những ánh mẳt đang nhìn kia, tất cả đều tự động nhường đường cho Diệp Thiên, không ai dám ngán đường cậu dù chỉ nửa giây.

Lâm Hiểu Nguyễn sững sờ ngay tại chỗ, từ dáng vẻ của Levi quỳ lạy Diệp Thiên cầu xin lòng thương xót, cho đến cái chết của Hứa Bác Thuần, tất cả hệt như một giấc mộng, đến bây giờ cô vẫn chưa kịp hoàn hồn lại.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2076


Chương 2076

Sau khi Diệp Thiên rời khỏi, Levi mới thở phào nhẹ nhõm rồi nhanh chóng trốn đi, ông ta biết nếu vừa rồi không dứt khoát giết Hứa Bác Thuần thì bây giờ ông ta đã chết rồi.

Thân hình Catherine nóng bỏng mê người, đôi mẳt đẹp tựa như ánh mặt trời nhìn chằm chằm vào nơi Diệp Thiên vừa mới rời đi.

“Trời ạ, đúng là cậu ấy, thê’ giới thật kích thích quá đi!”

Lâm Hiểu Nguyễn nghe xong liền cảm thấy kinh ngạc, cô hỏi với vẻ khó hiểu: “Catherine, cậu nói cái gì?”

“Diệp Thiên là ai?”

Catherine nuốt nước bọt, cô’ gắng bình tĩnh lại, nhưng dù thê’ nào đi nữa cô cũng không thế che giấu được sự kinh ngạc trong mắt mình.

“Đồ ngốc, có nhân vật bá đạo đang ở cạnh cậu đấy, còn muốn thành người yêu cậu, tôi thực sự ghen tị chết đi được!”

“Cậu ấy chính là một trong những nhân vật chính của cuộc đại chiến ngày mai đó, Diệp Lăng Thiên!”

“Và cũng là người mà cậu sùng bái… siêu nhân lam quang!”

“Cái gì?”

Lâm Hiểu Nguyễn hoàn toàn sững sờ.

“Cậu nói Diệp Thiên là siêu nhân lam quang á?”

“Tại sao?”

Vẻ mặt Lâm Hiểu Nguyễn đầy hoài nghi, đôi mắt xinh đẹp như cứng đờ lại.

Diệp Thiên đã từng hai lần nói trước mặt cô mình là siêu nhân lam quang, nhưng dù là lần trước hay lần này thì cô ấy cũng đều nghĩ là Diệp Thiên đang đùa, thậm chí là nói phét.

Nhưng hiện tại Catherine lại đang nói vô cùng nghiêm túc, nhưng cô vẫn cảm thấy điều đó hơi điêu.

Diệp Thiên sao lại có thể là siêu nhân lam quang bay trên bầu trời được chứ?

Tuy Lâm Hiểu Nguyễn chỉ mới quen Diệp Thiên trong thời gian ngắn, còn chưa đến một ngày, nhưng Diệp Thiên vẫn luôn cư xử rất lãnh đạm, ngoại trừ lúc nãy ra thì cậu chưa từng vênh váo, hoàn toàn giống như một người bình thường vậy.

Cho dù thế nào, Lâm Hiểu Nguyễn vẫn rất khó để kết nối Diệp Thiên với cỗ máy chiến đấu siêu nhân lam quang.

” Hiểu Nguyễn à, tôi cũng cảm thấy khó tin, nhưng đó là sự thật!”

Đôi mắt xinh đẹp của Catherino sáng lên, hệt như thấy được kỳ quan thế giới nào đó, rồi nhìn về hướng Diệp Thiên rời đi.

“Người đàn ông trung niên mặc áo khoác gió vừa rồi tên là LeVi, ông ta là một trong những võ giả mạnh mẽ mà tôi đã nói với cậu, sức mạnh của ông ta đủ để dùng tay không xé nát toàn bộ chỗ này, ngay cả các quan chức Pháp Bang nhìn thấy ông ta cũng phải kính nể, đến gia tộc Potter cũng không dám khiêu khích ông ta!!”

Lâm Hiểu Nguyễn gật đầu, cô biết Catherine không hề phóng đại, nếu không thì lúc nãy tại sao Levi có thế chưởng, một phát khiến Hứa Bác Thuần vỡ thành nhiều mảnh được chứ?

Nhưng cô vẫn không hiểu tại sao Levi lại sợ Diệp Thiên, cứ như thấy ma.

“Xem ra Hứa Bác Thuần nên sử dụng thêm vài mối quan hệ, mời Levi đến để đối phó với Diệp Thiên, nhưng kết quả là khi Levi vừa nhìn thấy Diệp Thiên đã sợ rụt cổ, đấy chính là lý do khiến Diệp Thiên là siêu nhân lam quang!”

“Levi tuy lợi hại, nhưng thực lực của Diệp Thiên còn hơn hẳn mười Levi, ông ta sợ bị giết nên đương nhiên phải nghe theo chỉ thị của Diệp Thiên!”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2077


Chương 2077

Catherine càng lúc càng tỏ ra phấn khích: “Điều này có thể giải thích cho việc tại sao cậu ấy có thế đặt được phòng tổng

thống ở khách sạn Đông Văn mà ông nội tôi không thể đặt được!”

Vậy nên những lời tự giới thiệu vừa rồi của Diệp Thiên đều là sự thật, chủ tịch tập đoàn Lăng Thiên, Tướng Long Nhận, và người bảo hộ Hoa Hạ đều là danh tính của Diệp Thiên.

Người phương Tây luôn sùng bái sự mạnh mẽ, cho dù Catherine không thích Potter Far nhưng cô vẫn sẵn lòng đính hôn với anh ta, hơn nữa là vì cô coi trọng việc Potter Far là thê’ hệ trẻ ưu tú nhất.

Nhưng ở trước mặt Diệp Thiên, Potter Far là cái quái gì cơ chứ?

Cho dù toàn bộ gia tộc Potter có ra mặt, đối với Diệp Thiên mà nói, chẳng qua chỉ là đàn kiến cỏn con mà thôi, không đáng để nhắc đến.

Diệp Thiên là người mạnh nhất trong số những người trẻ tuổi cô từng gặp, đó là điều chắc chắn: “Chuyện này…”, Lâm Hiểu Nguyễn vẫn còn ngơ ngác, không nói được lời nào, ánh mắt không ngừng thay đối.

Mọi thứ thực sự đã thay đổi quá lớn, Lâm Hiểu Nguyễn nhất thời vẫn chưa chấp nhận được.

Hai người nói chuyện ở bên này, còn Potter Far ở bên kia lại đang im lặng, mọi người vây quanh anh ta cũng đều không ai lên tiếng.

Cảnh tượng vừa rồi khiến bọn họ quá sốc, bỗng thanh niên Kitetsu lúc nãy bắt chuyện với Lâm Hiểu Nguyễn bước tới, xanh mặt nhìn Potter Far.

“Anh Far, người vừa rồi là…”, Potter Far quay đầu lại, nhìn thấy đó là thiếu gia của tập

đoàn tài phiệt Mitsui ở Kitetsu, lúc này vẻ mặt mới dịu đi một chút.

“Người đó, anh nhất định biết, cậu ta chính là Diệp Lăng Thiên đã đánh với Thiên Phủ ở Kitetsu cách đây không lâu!”

“Cái gì?”

Ngay khi thanh niên Kitetsu nghe xong, sắc mặt lập tức thay đổi, trong lòng dấy lên một nỗi sợ hãi.

Anh ta là cậu chủ của tập đoàn tài phiệt Mitsui, ngoài tài phiệt Mitsui ra thì còn có một gia tộc Mitsui tôn sùng thần thị, nhưng tính ra thì gia tộc Mitsui vẫn là gia tộc của anh ta, thậm chí còn mạnh hơn cả tài phiệt Mitsui và được nhiều quỷ thần hỗ trợ.

Nhưng cách đây không lâu, gia tộc Mitsui đã hoàn toàn diệt vong, sự việc này khiến tập đoàn Mitsui vô cùng kinh hãi và bị coi là điều cấm kỵ.

Thân là một gia tộc kinh doanh, những người khác có thế không biết gia tộc Mitsui đã bị giết như thế nào, nhưng với thân phận là cậu chủ của tài phiệt Mitsui như anh ta làm sao mà không biết được?

“Cậu ta thực sự lò Diệp lăng Thiên?”

Đây lsf một nhân vật đáng sợ đã được vô số gia tộc lớn và gia tộc kiếm đạo ở Kitetsu gọi là Thiên Ma Vương Đệ Lục, nghĩ đến việc vừa nãy định

“cua gái” của Diệp Lăng Thiên, anh ta suýt chút nữa muốn tự tát cho mình  một cái.

Nếu như vừa rồi thực sự nóng nảy  tiến lên khiêu khích Diệp Thiên, vậy thì anh ta sẽ có kết cục giống như Hứa Bác Thuần, thịt nát xương tan.

Trong phòng tổng thống của khách sạn Đông Văn, Lâm Hiểu Nguyễn và Catherine đang đứng ở cửa. Lâm Hiếu Nguyễn định bấm chuông cửa mấy lần, nhưng lần nào anh ta cũng không dám.

Cô không biết mình nên đối mặt với Diệp Thiên như thế nào! Lúc trước, Diệp Thiên trong lòng cô chỉ là một chàng trai đặc biệt tình cờ gặp gỡ, dù chưa bao giờ coi thường Diệp Thiên nhưng trong lòng cô vẫn luôn cho rằng gia đình, xuất thân và điều kiện sống của mình đều tốt hơn Diệp Thiên một bậc.

Chính vì vậy nên cô mới tự tin đề xuất muốn diễn vai người yêu tạm thời với Diệp Thiên.

Kết quả là, Diệp Thiên đã phút chốc hóa thành một nhân vật như thần long cửu thiên, trở thành siêu nhân lam quang mà cô ngưỡng mộ, đây là điều mà cô không ngờ tới.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2078


Chương 2078

“Hiếu Nguyệt, gõ cửa đi, chẳng lẽ cậu không có gì muốn hỏi cậu ấy sao?”

Catherine vội hối thúc.

Nếu không phải vì Lâm Hiểu Nguyễn quen thân Diệp Thiên hơn, nếu không Catherine đã bấm luôn chuông cửa rồi.

“Nhưng, làm sao mà hỏi?”

Vẻ mặt Lâm Hiểu Nguyễn có hơi ủ rũ, Diệp Thiên đã hai lần nói với cho cô biết mình là siêu nhân lam quang, rõ ràng đã coi cô là bạn rồi, thậm chí còn nói mình có thế giúp cô giải quyết chuyện hôn ước, nhưng cô lại nghĩ Diệp Thiên đang nói phét, mỗi lần nghĩ đến chuyện này, Lâm Hiểu Nguyễn liền cảm thấy Xấu hố.

Ngay lúc cô còn đang do dự, cửa phòng đột nhiên tự động mở ra.

“Đứng ở cửa lâu như vậy không thấy mệt sao?”

“Vào ngồi đi!”

Giọng nói của Diệp Thiên truyền đến, khiến cho cả hai nhất thời giật mình, Diệp Thiên đang đứng ở chồ ban công hoa viên trước cửa, nhìn ra cảnh Ba Thành về đêm.

Ánh mắt Lâm Hiểu Nguyễn có hơi phức tạp, Catherine vội đẩy lưng cô một cái, lúc này Lâm Hiểu Nguyễn mới chậm rãi bước về phía Diệp Thiên.

“Cậu thực sự là… siêu nhân lam quang à?”

Cô thu hết can đảm nhìn Diệp Thiên.

Diệp Thiên chậm rãi quay đầu lại, trên mặt mang theo nụ cười nhàn nhạt, đôi mắt sâu như sao trong đêm đen.

Tay Diệp Thiên phất một cái, ly rượu vang đỏ cách đó ba mét lập tức bay thẳng đến tay cậu.

“Tôi đã nói với cô hai lần rồi, nhưng cô không tin thì thôi!”

Nhìn cảnh tượng trước mắt, Lâm Hiểu Nguyễn lại càng cảm thấy giữa cô và Diệp Thiên dường như vô cùng có khoảng cách, trong lòng bỗng dâng lẽn một nguồn cảm xúc không thể giải thích được, là chua xót, không cam tâm, hay là hối hận?

Cô vốn muốn hỏi rất nhiều thứ, nhưng khi đến chỗ Diệp Thiên thì bỗng phát hiện ra mình không thể mở miệng được.

“Diệp Thiên, vậy chúng ta…”, sau một hồi im lặng, cô đột nhiên ngẩng đầu lên, định hỏi cô và Diệp Thiên có được tính là bạn không, nhưng một âm thanh cẳt ngang đột nhiên vang lên.

Trên bầu trời đêm phía xa, một chấm đỏ dần dần to ra, một luồng khí tức cuồng bạo đẩy về phía trước, lao thẳng đến đỉnh của khách sạn Đông Văn, sau đó hóa thành một người đàn ông trung niên cầm trường thương.

Ông ta có khuôn mặt sáng, mang theo chút kiêu ngạo của đàn ông phương Tây, ánh mắt đầy vẻ khinh thường.

“Diệp Lăng Thiên, cuối cùng cũng gặp được cậu!”

Ông ta bước trên không trung hướng mắt về phía Diệp Thiên rồi nở nụ cười, như thể đang đối diện với một người bạn cũ đã lâu không gặp.

Diệp Thiên chậm rãi ngổng đầu lên, nhàn nhợt cười.

“Một trong mười sáu vị Thẩm phán vương, Thánh Thương Barrou?”

Từ lúc Diệp Thiên nhận được lời mời chiến của mười sáu vị Thẩm phán vương, Long Định Thiên cũng đã đề cập đến và nói với cậu sơ qua thông tin của bọn họ.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2079


Chương 2079

Dù sao bọn họ cũng từng là đối thủ cũ đối đầu không biết bao nhiêu lần,

Long Đinh Thiên biết rất rõ về mười sáu người này, trong lời giới thiệu của Long Định Thiên cũng có nhắc đến Thánh Thương’ Borrou này.

Barrou nhoẻn miệng cười, không thể nhìn ra được ông ta và Diệp Thiên lại là kẻ thù sinh tử.

Sắc mặt Diệp Thiên lãnh đạm, bình tĩnh nói: “Bây giờ ông xuất hiện là muốn ra tay trước hay sao?”

Barrou lập tức lắc đầu: “Cậu hiểu lầm rồi, mười sáu Thấm phán vương bọn tôi đã hẹn cậu vào trưa ngày mai, chuyện này cả thiên hạ đều biết, có không ít cao thủ trong giới võ lâm cũng đến đây chỉ để chứng kiến trận chiến này, đương nhiên là bọn tôi sẽ không để cho bọn họ đến đây công cốc đâu!”

“Hơn nữa, phải đánh bại cậu trước mặt vô số võ giả thì mới đủ để rửa sạch nỗi nhục do cậu gây ra với viện trọng tài của chúng tôi!”

Nói đến câu cuối cùng, mắt Barrou sáng lên, âm giọng của ông ta cũng giảm xuống.

“Vậy sao?”

“Thế ông đang làm gì ở đây?”

Diệp Thiên cầm ly rượu trong tay, ngồi cạnh băng ghế đá với tư thế vô cùng thoải mái.

Lâm Hiểu Nguyễn và Catherine đều im lặng, không dám nói lời nào.

Còn Diệp Thiên vẫn rất bình tĩnh ung dung, Barrou đang đứng trên không trung, khí tức mạnh mẽ cuộn trào, dường như có thế tấn công bọn họ bất cứ lúc nào, chỉ cần dùng đầu ngón chân cũng biết được người đàn ông đang cầm trường thương này có bá khí như thế nào.

“Tôi thay mặt cho mười sáu người đến đây để bày tỏ thiện ý cuối cùng với cậu!”

“5?”

“Thiện ý cuối cùng? n

Diệp Thiên khịt mũi nhẹ một tiếng, miệng chợt nhoẻn lẻn.

Biểu cảm của Barrou vẫn không hề thay đổi, ông ta lấy ra một đá pha lê đen từ trong ngực mình, bên trong có một luồng khí tức xanh tím kéo dài không dứt, không ngừng biến hóa thành vô số hình dạng.

“Diệp Lăng Thiên, đây là ‘nguồn gốc sức mạnh’ của viện trọng tài chúng ta, bên trong ẩn chứa ‘sức mạnh thẩm phán’ mạnh mẽ nhất, đây là thứ thẩm phán bình thường không thể bì được!”

“‘Sức mạnh thấm phán’ có thể khiến một vương cấp đánh lui được một vị hoàng cấp, nếu như một cấp hoàng sử dụng nó, thì người đó có thể tăng hơn 50% sức chiến đấu của chính mình!”

“Đây là bảo vật độc nhất vỏ nhị của viện trọng tài, chỉ có

Thẩm phán vương bọn tôi có được, từ khi thành lập viện trọng tài đến nay, chúng tôi chỉ luyện chế ra được tổng cộng mười sáu mảnh, mỗi Thẩm phán vương đều có một mảnh!”

Diệp Thiên thu tầm mắt lại, tập trung vào ly rượu trước mặt: “Õng nói cho tôi biết chuyện này cũng vô dụng, vào vấn đề đi!”

Nghe đến đây, Barrou đột ngột đáp xuống chồ hoa viên trên ban công.

Ông ta hoàn toàn không thèm đế tâm tới Lâm Hiếu Nguyễn và Catherine, cứ như hai tuyệt sắc mỹ nhân này vẫn không thể hấp dẫn được ông ta.

Nắm trong tay “nguồn gốc sức mạnh”, ông ta từng bước tiến tới chổ Diệp Thiên.

“Đây là thiện ý mà chúng tôi muốn bày tỏ, mảnh đá này trong tay tôi là mảnh thứ mười bảy của ‘nguồn gốc sức mạnh’, được luyện thành bởi mười sáu người chúng tôi ngày hôm qua!”

“Chúng tôi đã thảo luận và đi đến thỏa thuận, tất cả chúng tôi hy vọng cậu sẽ chấp nhận ‘nguồn gốc sức mạnh’ này!”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2080


Chương 2080

Ánh mắt ông ta thoáng lay động, trong đáy mắt dường như có một vòng xoáy nhỏ, có thể thu được tâm tư của người khác.

“Nguồn gốc sức mạnh., chỉ có Thẩm phán vương mới đủ tư cách sở hữu, cũng tức là chúng tôi hy vọng cậu có thể bỏ qua tất cả ân oán trước

đây để gia nhập cùng chúng tôi, trở thành vị Thấm phán vương thứ mười bảy của viện trọng tài!”

Nếu như có những võ giả khác của viên trọng tài ở đây nghe thấy những

gì Barrou nói, bon ho chắc chắn sẽ rất sốc.

Kể từ khi thành lập viện trọng tài, mười sáu Thẩm phán vương vẫn luôn là chỉ huy chung.

Trong viện trọng tài, Thẩm phán vương chính là biếu tượng của quyền uy cao nhất, cai trị mọi sự sống và cái chết, mỗi Thẩm phán vương đều tượng trưng cho đấng tối cao, gần hai trăm năm qua vẫn không hề thay đổi.

Viện trọng tài luôn chú trọng đến danh dự và huyết thống, các cấp cao nhất trong viện trọng tài đều xuất thân từ Anh Đình xưa, là con cháu của

hoàng gia Anh Đình cổ đại, người ta đồn rằng tổ tiên của bọn họ là những người bảo vệ Anh Đình tồn tại trong thời đại của các chuyến hải hành vĩ đại -Ireland! Vì chỉ có mười sáu vị Thẩm phán vương trong viện trọng tài, nên ngay cả khi tu vi của những người còn lại có đạt đến cảnh giới của bọn họ, thì bọn họ vẫn không bao giờ lôi kéo về để thêm một vị trí nữa.

Bởi từ trước đến nay, vì có thêm một Thấm phán vương, hơn nữa lại còn là người ngoại tộc, cũng đồng nghĩa với việc chia một phần quyền cai trị tuyệt đối của gia tộc Ireland với viện

trọng tài.

Và giờ đây, mười sáu Thẩm phán vương lại thực sự mời Diệp Thiên tham gia cùng để trở thành một Thẩm phán vương mới, đây tuyệt đối là một tin gây sốc.

Ngay cả khi Long Định Thiên ở đây, ông ta vẫn sẽ sốc.

“Diệp Lăng Thiên, đạt tới cảnh giới của cậu hiện tại, chắc phải biết chân tướng của trận chiến vương cấp năm đó chứ, đây là cuộc tuyển chọn cho toàn bộ thế giới võ thuật, bất kể là phương Đông hay phương Tây,

đều không có người thắng cuộc, chỉ có kẻ thất bại bị đào thải mà thôi!”

“Nếu cậu tham gia vào viện trọng tài trong trận chiến vương cấp sắp tới, thì chúng ta sẽ là tố chức có sức cạnh tranh mạnh nhất trên thế giới!”

“Và với sự hổ trợ của ‘nguồn gốc sức mạnh’, sức chiến đấu của cậu sẽ được nâng lên một tầm cao mới, do đó cơ hội được chọn sẽ tăng lên rất nhiều!”

Barrou trầm giọng nói: “Đây là thành ý của viện trọng tài bọn tôi, chỉ cần trận chiến ngày mai

cậu gia nhập cùng với chúng tôi, thì mười bảy người chúng ta có thể hợp lực, cho dù có tiến vào Tiên Môn’ cũng chẳng sao!”

Õng ta nhìn chằm chằm Diệp Thiên, thầm mong đợi.

Vị trí Thấm phán vương của viện trọng tài luôn do người thừa kế của gia tộc Ireland định đoạt, không bao giờ tìm người ngoài, nhưng lần này bọn họ đã phải đặt ra tiền lệ.

Bởi vì giá trị của Diệp Thiên quá lớn! Cho dù là sức chiến đấu cũng như kỹ năng công pháp thần thông của cậu, tất cả đều là bảo tàng khổng lồ đối với mười sáu người bọn họ.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2081


Chương 2081

Nếu Diệp Thiên gia nhập cùng với bọn họ, bọn họ có thể chia sẻ kỹ năng công pháp với nhau, và chỉ trong một khoảng thời gian, tu vi của bọn họ sẽ tăng lên đáng kể, đế cùng nhau bước vào Tiên Môn.

“Tôi từ chối!”

Đối mặt với lời đề nghị của Barrou, Diệp Thiên dứt khoát lắc đầu.

“Long Định Thiên đã mời tôi gia nhập liên minh võ thuật, bây giờ tôi đã là một thành viên của liên minh!”

“Tôi là một võ giả Hoa Hạ phương Đông, và tôi cũng sẽ không bao giờ gia nhập thế lực phương Tây”.

Diệp Thiên giơ nhẹ tay phải lên, hướng về phía Barrou.

“Trận chiến ngày mai vẫn không có gì thay đổi, nếu như ông không rời đi, tôi cũng không ngại đánh nhau với ông bây giờ đau!”

Ánh mắt Barrou khẽ lóe lên, ông ta không ngờ Diệp Thiên lại từ chối ‘nguồn gốc sức mạnh’ một cách dứt khoát như vậy.

Phải biết rằng đây chính là bảo vật mà ngay cả hoàng cấp cũng thèm muốn! ồng ta nhìn ánh mắt lãnh đạm của Diệp Thiên, cuối cùng cười lạnh.

“Diệp Lăng Thiên, cậu tuy có thực lực, nhưng lại quá ngu ngốc!”

Ông ta hừ lạnh một tiếng sau đó hóa thành một luồng ánh sáng phóng thẳng lên trời chỉ nghe được âm thanh truyền lại.

“Hãy trân trọng đêm nay đi,có lẽ sẽ là đêm cuối cùng của cuộc đời cậu đấy!”

Barrou đỗ đi xa rồi, lúc này Lâm Hiểu Nguyễn và Catherine mới hoàn hồn lại.

“Diệp Thiên, cậu có dám chắc về trận chiến ngày mai không?”

Ánh mắt Lâm Hiểu Nguyễn có chút phức tạp, nhẹ giọng hỏi Diệp Thiên.

“Nắm chắc?”

Diệp Thiên cười nhẹ, năm ngón tay chậm rãi đan vào nhau.

“Ngày mai tôi sẽ cho cả thế giới biết, Diệp Lăng Thiên tôi, thực sự có năng lực như thế nào!”

Bồng một tia sét từ trên trời đánh xuống, chia bầu trời thành hai mảng.

Đêm hôm đó, Lâm Hiểu Nguyễn không rời đi, cô ngủ trên ghế sô pha trong phòng tổng thống, còn Diệp Thiên thì đang ngồi ở hoa viên ban công, nhìn vào những vì sao trên bầu trời đêm, không hề chợp mắt.

Ngày hôm sau, khi tia nẳng đầu tiên chiếu xuống, cả thành phố Ba Thành bắt đầu rung chuyển dữ dội, như thể có động đất.

Diệp Thiên đứng dậy từ chổ ghế đá, ở bên trong, Lâm Hiểu Nguyễn đã chỉnh đốn xong xuôi rồi đứng đợi ngay cửa, giống như vợ sắp tiễn chồng đi vậy.

Ngày quyết chiến cuối cùng đã đến, ân oán giữa Diệp Thiên và viện trọng tài cũng sẽ hoàn toàn chấm dứt trong hôm nay!

“Cậu, đi quyết chiến thật

Lâm Hiểu Nguyễn nhìn Diệp Thiên bằng đôi mắt xinh đẹp lấp láy.

Tối qua Barrou xuất hiện, chân đạp không, xung quanh là chân nguyên bập bềnh, có khả năng bay lượn trong không trung đã khiến cô ta thay đổi hoàn toàn cách nhìn nhận về thê’ giới.

Cô ta thật không thể tưởng tượng nổi, nhân vật như vậy lại có thể trò chuyện ngang hàng với Diệp Thiên, hơn nữa giọng điệu còn tỏ ra kiêng dè vài phần.

Cô ta lại càng kinh ngạc, càng tò mò hơn. Khi Diệp THiên để lộ con người thật sự thì không biết sẽ mạnh tới mức nào?
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2082


Chương 2082

“Đúng vậy?”

Diệp Thiên khẽ gật đầu.

Cậu nhìn Lâm Hiếu Nguyễn, chỉ thấy đôi mắt cô lờ đờ, rõ ràng là tối hôm qua đã mất ngủ. Cậu bổng mỉm cười: “Còn cách buổi trưa hai tiếng đồng hồ, thời gian giữa tôi và cô cũng còn hai tiếng đồng hồ. Hai tiếng này chúng ta coi như là người yêu đi!”

“Nếu đã vậy thì đi cùng tôi, từ đây đi tới tháp Eiffel cũng vừa hay tầm hai tiếng đồng hồ!”

Lâm Hiểu Nguyễn không chút do dự, lập tức đồng ý.

“Được, chúng ta xuất phát thôi!”

Cô gái bước đi đầy tự nhiên, vòng tay ôm lấy cánh tay Diệp Thiên. Lần này, cô ta ôm rất chặt. Bởi vì cô ta biết, một khi buông ra thì sẽ mất đi vĩnh viễn.

Cùng Diệp Thiên đi đoạn đường cuối cùng, có thể có sẽ không bao giờ có thể gặp được người đàn ông tuyệt vời như vậy nữa.

Đầu đường thành phố, vô số người đi lại. Diệp Thiên và Lâm Hiểu Nguyễn bước đi. cả đoạn đường, cô ta không nhịn được mà hỏi Diệp Thiên. Tất cả đều liên quan tới lịch sử của Ba Thành, chứ không hề đề cập chút nào tới Lăng Hiên.

Diệp Thiên cũng vui vẻ giải thích, lúc này bản thân cậu không giống như chiến đấu mà giống như đi tản bộ vậy.

Hơn một tiếng đồng hồ sau, hai người cuối cùng cũng đi qua vô số con đường, bước tới ngọn tháp nối tiếng sừng sững trước mặt.

Ngọn tháp Eiffel ngày hôm nay giống như hôm qua, xung quanh đều là những kẻ mặc đồ đen đứng canh chừng, hơn nữa phạm vi phong tỏa ngày hôm nay còn rộng hơn gấp mấy lần hôm qua. Hầu như trong phạm vi một kilomet giao thông đều bị dừng hoạt động.

“Tới rồi!”

Lâm Hiểu Nguyễn nhìn Diệp Thiên bằng ánh mắt âm u.

“Đúng vậy, tới rồi!”

Diệp Thiên cười thản nhiên đôi mắt đen sâu thẳm của cậu nhìn cô ta.

“Hơn một ngày qua tôi cảm thấy rất thoải mái, có lẽ là vì có Cô, cảm ơn Cô nhé!”

“Thời gian ước định tới rồi. Từ giây phút này chúng ta quay lại là bạn nhé!”

Cậu nhìn về phía tòa nhà đối diện hồ nước gần đó và chỉ tay.

“Chẳng phải cô nói là từng sùng bái siêu nhân màu xanh sao!”

“Giờ thì cô có thể tới tòa nhà đó, lên đỉnh tòa nhà và chứng kiến mọi chuyện tiếp theo xảy ra nhé!”

“Cuộc chiến này coi như tôi giới thiệu lại mọi thứ với cô từ đầu!”

“Tôi lên trước nhé!”

Diệp Thiên nói xong thì mặc kệ Lâm Hiểu Nguyễn và đi về phía khu vực bị phong tỏa.

Những kẻ mặc áo đen nhìn thấy có người tiếp cận, định ngăn lại thì kẻ đang kiểm soát tình hình bỗng lên tiếng tuyên bố.

“Xin mời Diệp đế vương!”

Lúc này những người khác mới phản ứng lại. Nhân vật tầm cỡ sắp có mặt, không phải được gọi là Diệp đế vương sao?”
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2083


Chương 2083

Trong nháy mắt đám đông nhường đường cho Diệp Thiên.

Diệp Thiên không hề thi triển bất cứ chân nguyên gì, chỉ bước lên cầu thang đi lên trên và tham quan tòa tháp tuyệt vời của thế giới.

Lâm Hiểu Nguyễn nhìn Diệp Thiên bước lên mà đứng ngây ra một hồi lâu. Lúc này cô ta mới bừng tỉnh và chạy về phía tòa lầu mà khi nãy Diệp Thiên chỉ.

Khó khăn lắm cô ta mới lên được tới đỉnh tòa nhà. Vốn tưởng ở đây không có ai, nào ngờ, ở sân thượng đã sớm có mấy chục người đứng đó.

Có những người có khí chất phi thường, Đông Tây gì cũng cỏ cả. Có áp lực vô hình nào đó đang hiện ra ở đây, rõ ràng họ đều không phải là người bình thường.

Không chỉ có vậy, cô ta nhìn xung quanh thì cũng đều phát hiện ra trên đỉnh của mòi tòa lầu cũng đang có vô số người tập trung, bọn họ đều đồng loạt nhìn về tòa tháp Eiffel với vẻ hào hứng nhưng đang chờ đợi điều gì đó.

“Những người này đều tới xem trận chiến sao?”

Cô bỗng cảm thấy dậy sóng. Tới lúc này cô ta mới phát hiện ra mình còn đánh giá thấp sức ảnh hưởng của Diệp Thiên và mười sáu vị thẩm phán vương của viện trọng tài.

“Lâm, cậu cũng ở đây à?”

Khi cô ta đang cảm thấy kinh ngạc thì một bàn tay ngọc ngà đột nhiên kéo lấy cô ta. Đó chính là Catherine. Hóa ra Catherine đã sớm tới đây để xem trận chiến rồi.

“Catherine cậu cũng tới à!”

Lâm Hiểu Nguyễn cười với Catherine, hai cô gái cùng nhìn về tòa tháp, đó là trọng tâm mà tất cả mọi người đều hướng về.

Đúng lúc này, một luồng điện phóng ra.

Bầu trời quang đãng bỗng xuất hiện luồng sét màu xanh tím khiến đám đông chói mắt.

Bọn họ mở to mắt nhìn thì thấy một người đàn ông mặc áo bào màu tím vàng đang đứng giữa không trung.

Người đàn ông với vẻ mặt điềm nhiên. Mặc dù tóc đã bạc nhưng đôi mắt thì sáng rực như tia sét trông vô cùng kỳ lạ.

Õng ta vừa xuất hiện thì đã có người kinh hãi kêu lên.

“Đại hộ pháp của giáo triều, sứ giả sấm sét Rocks đã tới rồi!”

Những kẻ luyện võ tới xem trận chiến đều là những người có hiểu biết nên đã nhận ra thân phận của người mới tới.

Rocks là một trong những nhân vật nòng cốt nhất của giáo

triều, được giáo hoàng phong làm đại hộ pháp củo giáo triều, quản lý Võ bộ và cũng là một người có năng lực sấm sét siêu nhiên.

Có rất nhiều tin đồn nói rằng hàng trăm năm trước ông ta đã đột phá lên

hoàng cấp, giờ thêm mấy chục năm trôi qua thì tu vi của ông ta chắc chắn là càng khủng khiếp hơn rồi.

Trong những cuộc giao đấu giữa viện trọng tài và giáo triều, Rocks cũng đụng độ với họ không ít lần.

Mười sáu vị thẩm phán vương từng  tiến hành vây giết ông ta nhưng ông ta luôn thoát được.

Cốt cán có danh tiếng gần trăm năm của giáo triều có mặt khiến toàn bộ hiện trường sục sôi.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2084


Chương 2084

“Vụt!”

Khi đám đông còn đang vô cùng kích động thì có tiếng u u từ xa vọng tới mỗi lúc một gần.

Đám đông quay đầu nhìn thì thấy một con chim ưng màu trắng bay tới, cánh chim dang rộng, gió nổi lên cuồn cuộn.

Trên lưng con chim ưng là một người ầm sáo ngọc, cốt cách thần tiên, trông không khác gì tiên nhân giáng trần.

Nhìn thấy người này tới, không ít người phải co đồng tử.

“Đó là tôn giả Bạch Điêu sao?”

Tôn giả Bạch Điêu xuất thân từ Hoa Hạ, từng tới Thiếu Lâm, Võ Đang, Không Động để bái thầy học võ. Sau đó còn tới cả khu vực tam giác vàng của Thái Bang, tu tập rất nhiều công pháp chiến đấu và dung hòa làm một tạo thành hệ thống và trở thành một trong những cái tên gây chấn động thế giới.

Trong cuộc chiến vương cấp hàng trăm năm trước, tôn giả Bạch Điêu một người một chim đã từng giết chết năm vị vương cấp đỉnh phong gây chấn động thiên hạ. Tương truyền sau đó ông ta gia nhập vào tổ chức Hittoman của Pháp bang làm người bảo hộ.

Giờ đây ngay cả ông ta cũng có mặt khiến người khác phải chấn động.

Sau khi hai người này có mặt thì liên tiếp có thêm mấy vị cao thủ hoàng cấp nữa cũng xuất hiện, tất cả đều từng là những kẻ mạnh đỉnh phong trên thế giới. Mỗi người đều có uy danh hiển hách đủ để có thể sánh ngang với các nước lớn.

Sau khi một luồng sáng phóng lẽn thì toàn bộ xung quanh ngọn tháp chìm vào im lặng.

Trong luồng sáng đó, một người mặc trang phục cách mạng, chắp tay sau lưng xuất hiện. Đó chính là Long Định Thiên.

Long Định Thiên hiện thân thì dù là Rocks hay là tôn giả Bạch Điêu với tu vi tuyệt đỉnh hay những lão quái vật ẩn thế lâu năm khác cũng đều phải chẳp tay cung kính, từ điều đó có thế thấy địa vị hiện tại của ông ta trong mắt những kẻ mạnh khác.

Long Định Thiên đáp lại từng người một sau đó nhìn chăm chăm về phía trước.

“Đều là những người quen biết cả. Thời gian đã tới thì đâu cần phải núp nữa!”

ông ta vừa dứt lời thì không gian phía trước bỗng méo mó, sau đó một luồng khí màu đen dâng lên, cuối cùng tạo thành mười sáu ngai vàng từ chân nguyên.

Trên mỗi một ngai vàng đều có một người ngồi, mỗi người đều sản sinh ra khí tức khủng khiếp kinh người.

Lúc này, Diệp Thiên còn đang đi bộ lên cầu thang bỗng dừng bước.

Cậu tập trung ánh sóng xanh trên người và phóng vọt lên giống như một

thanh súng màu  xanh dội thẳng lên mây xanh. Tất cả đám đông đều thấy căng thẳng, còn cao thủ vương cấp thì đều co rụt đồng tử.

Trận quyết chiến đã bắt đầu.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2085


Chương 2085

“Vụt!”

Trên mười sáu ngai vàng có mười sáu người ngồi. Dường như ngay lập tức, nguyên khí thiên địa giống như thủy triều ập tới lấy mười sáu người làm trung tâm tạo thành một không gian riêng.

Sức uy hiếp kinh khủng đổ ập xuống, trong phạm vi một kilomets, những người đứng quan sát đều cảm thấy nặng nề, ai cũng kinh hoàng.

“Đó chính là mười sáu vị thẩm phán vương à?”

Lâm Hiểu Nguyễn nhìn mười sáu người, cảm thấy kinh hãi. Cô ta đã nhận ra trong đó có một người chính là người tối qua đã nói chuyện với Diệp Thiên. Barrou.

“Một mình Diệp Thiên sẽ đối đầu với mười sáu người sao?”

Trước đó, Lâm Hiểu Nguyễn chưa từng gặp cả mười sáu thấm phán vương. Tối qua dù Barrou xuất hiện rất bất ngờ nhưng cô ta vẫn cho rằng Diệp Thiên có thể thắng được.

Còn lúc này, khi cả mười sáu vị thấm phán vương đồng loạt xuất hiện thì cô ta thật sự đã nhụt chí rồi.

Đối phó với một mình Barrou đã đủ khó rồi, giờ 16 vị này cũng xuất hiện thì trên đời này có người nào có thể chống lại được chứ?

Mười sáu vị thấm phán vương xuất hiện khiến cho vài người vương cấp xuất hiện trên không trung cũng phải co đồng tử. Mười sáu vị này đều có tiếng ác ở phương Tây, không hề kém hơn giáo hoàng, ai dám khinh thường nửa phần chứ?

Trong mười sáu vị thấm phán vương có một người đàn ông trung niên đang nhìn về phía Long Định Thiên.

“Long Định Thiên, đã nhiều năm không gặp mà ông vẫn phong độ như vậy nhỉ!”

Õng ta giống như hỏi thăm một người bạn cũ rất thoải mái.

‘Hừ!

Long Định Thiên nhếch miệng cười: “Gabriel, năm xưa mười sáu vị thấm phán các người dù chọn đại một người ra thì cũng đều yếu hơn tôi, cuối cùng đành phải liên thủ vậy sát tôi!”

‘Thật không ngờ hôm nay các người lại giở trò cũ. Mười sáu người cùng đấu với một kẻ hậu bối. Tôi thấy da mặt các người thật sự càng ngày càng dày rồi đấy!”

Mười sáu vị thấm phán vương nghe thấy vậy thì không hề tỏ thái độ gì. Người đàn ông tên là Bariel nói với vẻ thản nhiên: “Thắng làm vua thua làm giặc, có nhiều khi hơn nhau là ở thắng hay thua mà thôi!”

“Nếu không phải vì viện trọng tài có nhiều cao thủ bị ép giải tán thì khi đỏ sẽ không có liên minh võ thuật của các người đâu mà sẽ là viện trọng tài của chúng tôi!”

Long Định Thiên nheo mắt, quét nhìn mười sáu người một lượt, đỏi mắt ánh lên sự tức giận.

“Ha ha, nói hay lắm, viện trọng tài cao thủ như núi, đúng là liên minh võ thuật khó có thể so sánh được!”

“Chỉ đáng tiếc, cho dù viện trọng tài thế lực lớn nhưng vẫn

không thể nào chèn ép được một mình Diệp Lăng Thiên!”

Đúng lúc này, một tiếng cười sảng khoái vang lên và truyền tới từ sau Long Định Thiên. Một bóng hình sừng sững như núi, còn một bóng hình trông vô cùng yêu kiều.

“Trí Đức?”

“Đạm Đài Tô Mộc?”

Mười sáu vị thẩm phán vương tái mặt khi nhìn thấy hai người phía sau Long Định Thiên.
 

admin

Thánh Ngự Hư Không
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
861,895
Điểm cảm xúc
146
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 2086


Chương 2086

Barrou co đồng tử, cảm thấy Kinh ngạc: “Đạm Đài Tô Mộc, năm đó cô bị tôi đánh trọng thương, tôi tưởng bao năm trôi qua, tu vi của cô đã bị thụt lùi!”

“Thật không ngờ lúc này cô còn mạnh hơn trước, đúng là trong họa có phúc!”

Đạm Đời Tô Mộc mặt lạnh như băng, khẽ trầm giọng: “Barrou, món quà ông tặng năm đó tôi vẫn ghi nhớ

đấy”

“Nếu hôm nay không phải vì các người có trận chiến với Diệp Lăng Thiên thì tôi đã khai chiến với các người rồi.

Mặc dù cô là con gái nhưng rất ngông cuồng và dứt khoát.

Barrou chẳng quan tâm, chỉ cười nhạt: “Cô muốn chiến thì tôi sẽ chơi với cô đến cùng. Nhưng hôm nay nhân vật chính không phải là cô, mà là…”, ông ta chưa dứt lời thì bỗng tái mặt và nhảy về phía sau.

“Vụt!”

Một bóng hình màu lam lúc này cũng phóng vọt lên trời, đánh tan chân nguyên của ông ta, sau đó dừng trước mặt mười sáu vị thấm phán và tạo thành một bóng hình sừng sững.____________

“Vụt!’

Người thanh niên tuấn tú chắp tay sau lưng, chân đạp không trung, nhìn trực diện mười sáu vị thẩm phán. Nhìn thấy cảnh tượng đó, những người đứng xung quanh đều sôi sùng sục.

“Đó chính là đế vương bất bại sao?”

“Mau nhìn kia, Diệp Lăng Thiên tới rồi!”

“Trời ơi, Diệp Lăng Thiên đúng là trẻ như lời đồn, một người trẻ như vậy mà có thể quét sạch Đảo Quốc, cậu ta đã làm như thê’ nào vậy?”

Những ánh mắt rời khỏi mười sáu vị thẩm phán vương và đổ dồn lên Diệp Thiên.

Vì dù sao thì so với mấy kẻ lão làng kia, Diệp Thiên – yêu nghiệt mới của hiện tới mới là điều khiến bọn họ thấy hứng thú.

Thấy Diệp Thiên xuất hiện, Lâm Hiểu Nguyễn bỗng khựng người, bàn tay siết chặt lại.

“Nhất định phải thắng nhé!”

Cô ta biết rất rõ, khi luồng sáng màu lam phóng lên thì đó chính là Diệp Thiên trong câu chuyện siêu nhân màu xanh làm, chắc chắn là như vậy.

“Diệp Lăng Thiên!”

Sắc mặt Barrou vô cùng khó coi. Bây giờ cũng vừa tới trưa, ông ta vốn tưởng Diệp Thiên sẽ chỉ xuất hiện thôi, không ngờ cậu lại ra tay luôn.

“Nói ít thôi, buổi trưa đã tới, thể hiện bản lĩnh của các người đi!’

Diệp Thiên đôi mắt không hề dao động, chắp hai ngón tay tạo thành kiếm quyết, quét một đường, tạo ra một vệt dài trong không trung như chia đất trời làm hai.

“Hôm nay các người và tôi chỉ có một bên có thể đi xuống khỏi tòa tháp nổi tiếng này!”

Giọng cậu không lớn nhưng vang vọng khắp bốn phía, tất cả mọi người đều nghe rõ, một luồng sát ý khẽ phóng ra.

Mười sáu vị thẩm phán, có mười năm người không có động tĩnh gì, chỉ có Barrou là hừ giọng, đạp mạnh chân.

Vị trí ông ta đạp xuống, khí tức bạo phát, cây thương trường sau lưng phát ra tiếng nổ ầm ầm.

Ông ta đứng cách Diệp Thiên hàng chục mét mà trong chớp mắt chỉ còn lại tàn ảnh ở vị trí ban đầu.
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Top Bottom