Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bị Năm Người Anh Đọc Trộm Tiếng Lòng, Hình Tượng Tôi Sụp Đổ

Chương 20: Chương 20


Khương Nam Sơn lén lút đi theo sau nghe thấy câu này, cảm thấy rất hài lòng.

Còn Khương Nhất Phàm thì thấy em gái mình quá lương thiện, lương thiện đến mức làm người ta đau lòng.

Khương Tử Nhiễm đã kiểm soát âm lượng, Lâm Đại Đại đứng đằng xa nên không nghe được mấy lời đó, mà cư dân mạng trong livestream cũng không nghe được.

Tuy nhiên, họ có thể thấy Khương Tử Nhiễm đang nói chuyện với Khương Thất Ngư.

Sau đó, Khương Nam Sơn, Khương Nhất Phàm và hai mươi ba mươi nghìn khán giả trên mạng nhìn thấy Khương Thất Ngư nhấc một chân lên, đá Khương Tử Nhiễm xuống nước!
Khương Nam Sơn và Khương Nhất Phàm: "! "
Hai người trợn to mắt, đang định xông tới thì nghe thấy tiếng lòng của Khương Thất Ngư: [Ngày nào cũng giả vờ giả vịt, thật sự nghĩ mình là tiên nữ ngây thơ sao? Người lén đưa thẻ phòng của cha cho tiểu minh tinh không phải là cô à?]
Khương Nam Sơn và Khương Nhất Phàm đồng thời dừng bước.

Cái gì?
Hành động nhất trí của hai người khiến họ nhìn nhau.

Họ đồng thời hiểu ra, đối phương cũng có thể nghe thấy tiếng lòng của Khương Thất Ngư.

Lâm Đại Đại sợ hãi, phải đưa tay che miệng mới không hét lên.


Phút chốc, bình luận trong phòng livestream dừng lại trong giây lát, rồi tiếp theo đó là hàng loạt lời mắng mỏ ập đến.


—「Mẹ kiếp mẹ kiếp! Con nhỏ flop dập mặt này đang làm gì vậy?!!」


—「Con mụ này thật đáng chết! Sao có thể đá chị của tôi xuống nước chứ?」

—「Đúng là đồ điên! Mau báo cảnh sát bắt cô ta lại!」

—「Ước gì tôi có mặt ở đó! Tôi sẽ chém chết cô ta!」

—「Điên rồi! Thật sự điên rồi! Thứ gì cũng dám đá Nhiễm Nhiễm nhà chúng ta!」

—「Cô ta biết Nhiễm Nhiễm là ai không? Năm người anh trai mau đến đây! Người cha chủ tịch bá đạo và người mẹ ảnh hậu cũng đến đây ngay đi!」

—「Cô ta chết chắc rồi! Chắc chắn sẽ bị toàn mạng tẩy chay!」

Chuyện này lập tức leo lên hot search.


#Khương Thất Ngư đá Khương Tử Nhiễm xuống nước# nổi bật

#Khương Thất Ngư kém nổi#

#Khương Thất Ngư chết đi#

Còn phòng livestream của Lâm Đại Đại vì có quá nhiều người vào xem nên sập ngay tức khắc.



Khương Tử Nhiễm bị đá "bõm" xuống nước, cô ta không ngờ lại xảy ra chuyện này!

Khương Thất Ngư là đồ điên sao?

Toàn thân Khương Tử Nhiễm ướt sũng, bối rối vùng vẫy trong nước, vài giây trôi qua, không ai đến cứu cô ta!

Cô ta đã thấy Khương Nam Sơn và anh cả đến đây rồi mà.


Sao lại thế này chứ?

Hai người này bị dọa đến mức ngu ngơ rồi sao?

Làm sao cô ta có thể tin rằng họ luôn đối xử tốt với cô ta được?

Khương Tử Nhiễm ở dưới nước siết chặt tay, đang định tự bơi lên thì thấy một người đàn ông cao ráo và cực kỳ đẹp trai đi đến gần hồ bơi.


Cô ta chớp mắt, vội la to: "A a a a! Cứu tôi với! Cứu tôi với! Tôi không biết bơi!"

Chắc chắn Mạnh Kỳ Yến sẽ đến cứu cô ta!

Anh là boss phản diện trong tiểu thuyết, là người yêu cô ta sâu đậm!

Khương Thất Ngư nhìn Khương Tử Nhiễm vùng vẫy, suýt nữa bật cười: "Chị gái à, nước này chỉ tới đầu gối thôi, chị hú hét cho ai xem?"

Khương Tử Nhiễm: "…"

Lúc này, mọi người nghe được tiếng động chạy đến xung quanh hồ bơi cũng nhận ra nước hồ này rất nông.


Mọi người: "…"

 
Chương 21: Chương 21


Khi đó, Khương Thất Ngư cũng thấy Mạnh Kỳ Yến xuất hiện, đang đi về phía này.


Cô cười khanh khách trò chuyện với hệ thống bằng suy nghĩ: "Nhìn kìa, boss phản diện xuất hiện đúng lúc! Chắc chắn anh ta sẽ đi xuống cứu nữ chính! Đúng là sức mạnh cốt truyện đáng chết!"

Hệ thống không có tâm trạng để trò chuyện với cô mà run bần bật nói: "Vừa nãy chị còn nói Khương Tử Nhiễm coi chị là hạng người gì đó! Bây giờ chị xem chị đã làm gì đi?"

Khương Thất Ngư lười biếng đáp: "Cứ nói xem tôi có nói lời nào khó nghe không?"

Hệ thống: "…"

Hệ thống im lặng một lúc: "Nhưng chuyện này sẽ bị livestream trực tiếp đấy! Chị sẽ bị chửi mắng cho xem!"

Khương Thất Ngư không chút bận tâm: "Cậu nghĩ tôi được nhà họ Khương nhận về rồi, còn phải quay lại giới giải trí làm việc à? Không đời nào không đời nào.

Tôi nằm ở nhà cả ngày mà vẫn có tiền tiêu không hết, chẳng phải rất sung sướng sao?"

"Trông tôi có giống người thích đi làm không?"

"Hệ thống à, cuộc đời không phải là cánh đồng bát ngát, mà là sự bỏ bê công việc, trốn học, kéo dài thời gian để nằm chơi và nổi điên.

"

Hệ thống: "……"

Hệ thống đang đi làm, nghe những lời này thì nước mắt không ngừng rơi.


Thật sự không muốn làm công việc này nữa! Thật không thể làm nổi!

Khương Nam Sơn và Khương Nhất Phàm cũng không còn vội vàng, không tiến lên phía trước.



Khương Nam Sơn bận quản lý tập đoàn Khương Thị, các con trai của ông cũng có sự nghiệp riêng.


Sau buổi tiệc này, ông còn phải đi tỉnh khác bàn hợp tác.


Buổi tối không ở Bắc Kinh, phải ở tại khách sạn.


Ông vội lấy điện thoại ra nhắn tin cho trợ lý: [Cậu kiểm tra xem khách sạn tôi ở tối nay có minh tinh nào trong đó không.

]

Nơi ông đi đến không phải thành phố lớn, thường không có minh tinh nào tới.


Khách sạn đó là của ông, rất dễ kiểm tra.


Bên cạnh hồ bơi, sự xuất hiện của Mạnh Kỳ Yến khiến nhiều người mở to mắt.


Dù nước rất nông, nhưng ảnh đế Mạnh vẫn có thể đi xuống làm anh hùng cứu mỹ nhân.


Dù sao thì ai cũng muốn lấy lòng Khương Tử Nhiễm, người luôn được nhà họ Khương yêu chiều!

Có vài người đàn ông đã rục rịch muốn thử.


Nhưng Mạnh Kỳ Yến lại không định xuống nước, mà đi đến chỗ Khương Thất Ngư đang đứng xem kịch.


Ánh mắt mọi người lại đổ dồn về phía cô lần nữa.



Lẽ nào ảnh đế Mạnh muốn trả thù cho Khương Tử Nhiễm?

Tính tình anh khá khó đoán, có lẽ nào anh sẽ đá Khương Thất Ngư xuống nước không?

Lúc này Khương Thất Ngư nhìn thấy Mạnh Kỳ Yến đi tới, trong lòng cũng có vài phần bất an.


[Anh ta không định ra tay với mình chứ? Mình chết chắc rồi!]

Khương Thất Ngư chớp mắt, thấy bàn tay của Mạnh Kỳ Yến vươn tới, trông như muốn đẩy cô xuống nước.


Đôi mắt xinh đẹp của Khương Thất Ngư nheo lại.


[Thà ta phụ người trong thiên hạ, không để người trong thiên hạ phụ ta!]

Ngay giây sau, cô nhanh chóng ra đòn trước, đẩy mạnh Mạnh Kỳ Yến một phen.


Mạnh Kỳ Yến đang định đưa giấy cho cô lau miệng: "…"

Cả người Mạnh Kỳ Yến ngả ra sau.


Mọi người đều hít hà một hơi.


Khương Thất Ngư này thực sự tấn công không phân biệt ai cả!

Hành động này của cô khiến tất cả mọi người choáng váng.


Khương Tử Nhiễm trong hồ bơi cũng trợn to mắt.


Thoáng chốc, hệ thống toát mồ hôi lạnh: "Ký chủ! Chị điên thật rồi! Đây là boss phản diện vô tình chó điên đấy! Chị muốn chết sớm thì cứ nói thẳng ra!"

Khương Thất Ngư vẫn không quan tâm.


Chết sớm hay muộn cũng phải chết, trước khi chết cũng phải phát điên dằn mặt mọi người!

 
Chương 22: Chương 22


Nhưng mà, cảnh Mạnh Kỳ Yến rơi xuống nước lại không diễn ra như dự đoán.


Khi anh ngả người ra sau, eo khẽ động, không ngã thẳng ra mà nghiêng người một cái.


Anh chống một tay lên mép hồ bơi, mấy sợi tóc mềm mại lất phất, cả người toát lên vẻ đẹp hỗn loạn.


Mọi người: "…"

Khương Thất Ngư: "…"

Khóe miệng Khương Thất Ngư co giật, thành thật đánh giá: "Eo khỏe đấy.

"

[Cậu nhóc này giỏi thật! Hàng tốt nha!]

[Chắc quả thận này bán được nhiều tiền lắm nhỉ?]

Khương Nam Sơn và Khương Nhất Phàm ở đằng xa: "…"

Rốt cuộc con bé này đang nghĩ gì trong đầu vậy?

Mạnh Kỳ Yến đứng dậy, ngón tay thon dài chỉnh lại quần áo, một lần nữa đưa khăn giấy sang, cất giọng trong trẻo ấm áp: "Khóe miệng em dính sô-cô-la.

"

Hệ thống: "???"

Khương Thất Ngư: "……"


Thì ra boss phản diện không định đẩy cô xuống hồ.


Mẹ nó! Thật xấu hổ!

Khương Thất Ngư nhận lấy khăn giấy, lau sô-cô-la dính bên khóe miệng, nghiêm túc nói: "Con người anh cũng tốt phết đấy chứ.

"

Khương Tử Nhiễm ở trong nước thấy cảnh này, tức đến muốn chửi thề!

May mà lúc này đã có người xông tới, lớn tiếng hét lên: "Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm, em không sao chứ?"

Theo sau người đó là Tô Nhậm Mẫn với dáng người yểu điệu.


Bà hỏi: "Có chuyện gì thế?"

Khương Tử Nhiễm được Hạ Nam Thăng kéo lên, nước mắt liên tục rơi xuống, bả vai cũng run rẩy, nhưng lời nói ra vẫn là: "Mẹ ơi, con không sao đâu, không sao hết, nếu chị gái vui vẻ thì con bị gì cũng chẳng sao.

"

Khương Thất Ngư khịt mũi, lười giải thích.


Tô Nhậm Mẫn nhìn Khương Tử Nhiễm rồi lại nhìn Khương Thất Ngư: "Nếu con đã nói không sao thì không sao vậy, con đi thay bộ đồ khác, lát nữa ăn cơm.

"

Khương Tử Nhiễm: "???"

Nhưng mà, lúc này Hạ Nam Thăng lại đi thẳng đến chỗ Khương Thất Ngư, tức giận quát: "Khương Thất Ngư! Sao em có thể làm vậy? Cô ấy là em gái của em mà? Bình thường tôi đã dạy em thế nào?"


Mấy lời này chọc cười Khương Thất Ngư, cô thẳng tay tát một phát vào mặt Hạ Nam Thăng.


Một tiếng "Chát" chói tai vang vọng, suýt nữa làm trẹo cái mũi giả của anh ta.


Hạ Nam Thăng: "! "

Hạ Nam Thăng che mặt mình lại, tựa như nữ chính trong phim của Quỳnh Dao: "Em… Em dám đánh tôi?"

Khương Thất Ngư cười khẩy: "Đánh anh thì đánh anh thôi, chẳng lẽ còn phải xem lịch hoàng đạo à?"

Hạ Nam Thăng sắp khóc rồi, nhìn Tô Nhậm Mẫn đứng cạnh mình: "Ảnh hậu Tô, cô nhìn kìa, cô ấy đánh cháu ~"
Ảnh hậu Tô: "! "
Khương Nam Sơn: "! "
Khương Thất Ngư cạn lời nhìn anh ta.

[Trước kia đâu có thiếu bắt nạt mình, cũng đâu thiếu xài tiền mình.

]
[Đã vậy còn không chạm vào mình, lấy danh hoa mỹ là phải chừa đến sau khi kết hôn.

]
[Không ngờ thằng cha này muốn dâng tất cả lần đầu tiên của bản thân cho nữ thần Khương Tử Nhiễm.

]
[Hôm nay thấy mẹ mình vừa đẹp vừa có tiền lại nổi lên ý xấu với mẹ.

]
[Thế mà còn ảo tưởng bò lên giường mẹ mình! Muốn bớt đi hai mươi năm đường vòng? Đáng tiếc, anh ngẩng đầu lên chỉ có tám centimet.

]
[Không chạm vào mình cũng không đáng tiếc gì, ngẩng đầu mà chỉ được tám cen nghĩa là tàn tật đúng không nhỉ?]
Tô Nhậm Mẫn: "!!!"
Khương Nam Sơn: "!!!" Thằng ranh này muốn cắm sừng mình?
Khương Nhất Phàm: "!!!" Thằng ranh này muốn làm cha nhỏ của mình?
Tô Nhậm Mẫn không ngờ chàng trai này trông cũng chính trực, thế mà vòng qua vòng lại giữa hai đứa con gái của bà, đã vậy còn có ý tưởng với bà.

Ngại ghê, tám centimet bà chướng mắt!
Bà lạnh nhạt chủ trì đại cục: "Mọi người giải tán hết đi, trẻ con chơi đùa với nhau thôi mà, ai nên thay đồ thì thay, bữa tiệc sắp bắt đầu rồi.



 
Chương 23: Chương 23


Không ai ngờ rằng Khương Nhậm Mẫn lại không truy cứu Khương Thất Ngư.

Vậy có phải hơi cưng con gái ruột vừa về quá rồi không?
Khương Tử Nhiễm sắp cắn nát răng rồi, nhưng cũng hết cách, chỉ biết lết cái thân ướt đẫm đi thay đồ.

Hạ Nam Thăng thấy ánh mắt Tô Nhậm Mẫn nhìn mình bỗng đầy sự chán ghét, cũng chỉ đành đi theo lấy lòng Khương Tử Nhiễm.

Khương Nam Sơn và Khương Nhất Phàm vẫn luôn trốn trong góc tối không xuất hiện.

Lúc này, trợ lý với mức lương một triệu tệ một năm trả lời tin nhắn: [Thưa chủ tịch, khách sạn đêm nay ngài vào có một minh tinh nhỏ tên Lâm Kỳ.

]
Khương Nam Sơn hỏi Khương Nhất Phàm: "Con quen minh tinh nào tên Lâm Kỳ không?"
Vì Khương Tử Nhiễm vào làng giải trí, thời gian sắp tới Khương Nhất Phàm đã đầu tư rất nhiều dự án có liên quan đến giới giải trí.

Khương Nhất Phàm gật đầu: "Con có quen, là… Bạn của Nhiễm Nhiễm.

"
Vốn dĩ anh ấy là người đầu tư, không nên quen biết minh tinh có độ nổi tiếng không cao.

Nhưng Lâm Kỳ này có quan hệ rất thân với em gái, để cô nàng ấy được tham gia vào chương trình truyền hình anh ấy đầu tư, em gái có dẫn cô nàng đến ăn cơm với anh ấy một lần.


Ánh mắt Khương Nam Sơn tối đi, gọi điện thoại cho trợ lý: "Giờ cậu lục soát phòng cô ta, nói rằng vị khách trước đó bỏ quên thứ gì trong phòng, xem bên trong có thẻ phòng của tôi không.

"
Mọi người đều sắp ngồi vào vị trí.

Trợ lý của Khương Nam Sơn gọi điện thoại tới, kinh ngạc nói: "Chủ tịch Khương, sao ngài biết được thế? Đúng là có thật, bị chúng tôi phát hiện, cô ta nằng nặc không chịu giao ra.

"
Khương Nam Sơn nheo mắt: "Có điều tra xem cô ta làm cách nào có được thẻ phòng không?"
Trợ lý hơi do dự: "Tôi hỏi nhân viên lễ tân, họ nói Lâm Kỳ lấy giúp cô chủ Khương Tử Nhiễm.

Cô ta nói rằng tối nay cô chủ Khương Tử Nhiễm muốn chuẩn bị một món quà bất ngờ cho ngài nên nhân viên lễ tân đưa ngay.

"
Tất cả xí nghiệp của Khương Thị đều biết Khương Tử Nhiễm là con gái cưng của nhà họ Khương.

Cho nên nhân viên lễ tân không nghĩ gì đã đưa ngay.

Sắc mặt Khương Nam Sơn tối tăm đến cực điểm.


Ông ra ngoài xã giao đều có thói quen uống rượu, hơn nửa đêm trong phòng đột nhiên xuất hiện một người phụ nữ, không chừng sẽ xảy ra chuyện thật!
Ông không hiểu, bình thường ông đối xử với đứa con gái nuôi này không tệ, tại sao nó lại muốn làm thế với ông?
Khương Nhất Phàm cũng im lặng.

Thật sự là em gái làm ư?
*
Người đại diện Lý Lâm vẫn còn chưa hoàn hồn lại.

Vừa rồi cô ấy đứng bên bể bơi thấy được mọi chuyện, suýt nữa là choáng váng toàn thân.

Cô ấy nghi ngờ Khương Thất Ngư điên rồi, hơn nữa có chứng cứ!
Chuyện đá bay Khương Tử Nhiễm không nói làm gì, một người cuồng si như cô lại tát Hạ Nam Thăng một cái, điều đó quá khó tin.

Phải biết rằng trước kia cô ấy luôn khuyên cô chia tay, nhưng Khương Thất Ngư cứ dùng dằng mãi!

Lúc ngồi vào bàn, cô ấy bị Khương Thất Ngư lôi kéo ngồi bên cạnh.


Cô ấy sờ trán Khương Thất Ngư: "Em có bị sốt không đấy? Không lo cắm đầu yêu đương nữa à?"

Khương Thất Ngư rất thích người đại diện Lý Lâm này, vì trước đây cô ấy là người duy nhất đối xử tốt với nguyên chủ, thậm chí còn cho nguyên chủ mượn tiền.


Vì vậy, cô cố tình dẫn cô ấy lên bàn chính.


Khương Thất Ngư lười biếng đáp: "Trước đây nghĩ rằng tình yêu có thể ăn thay cơm, giờ thì thấy cơm ngon hơn!"

 
Chương 24: Chương 24


Lý Lâm đang định nói chuyện thêm với Khương Thất Ngư, nhưng khi thấy một người đàn ông đẹp trai, điềm tĩnh ngồi bên trái cô ấy thì chuyển sự chú ý sang anh ấy ngay.


Đây chính là Khương Nhất Phàm! Thiên tài đầu tư được công nhận trong giới kinh doanh!

Năm nay anh ấy liên tục đầu tư vào các dự án giải trí, phim ảnh và chương trình thực tế được anh ấy đầu tư đều thành công rực rỡ.


Nếu anh ấy có thể chia sẻ một ít tài nguyên cho Khương Thất Ngư, cô còn lo gì mà không nổi tiếng chứ?

Hơn nữa, Khương Thất Ngư là em gái mới được anh ấy nhận lại, anh ấy yêu thương hết mực còn không kịp nữa là!

Không cần bàn bạc với Khương Thất Ngư, Lý Lâm đã tranh thủ khi bàn còn chưa đông người mà bắt đầu bàn chuyện xã giao.


Cô ấy cười khúc khích chào hỏi Khương Nhất Phàm: "Chào sếp Khương, tôi là người đại diện của Thất Ngư, tôi họ Lý.

"

Khương Nhất Phàm nhìn Lý Lâm, tóc ngắn, mặc âu phục, trông khá giỏi giang và chuyên nghiệp.


Anh ấy lạnh nhạt đáp lời: "Chào cô.

"

Lý Lâm cười rạng rỡ" "Chúc mừng sếp Khương tìm lại được em gái! Không biết sếp Khương có thể cho Thất Ngư một cơ hội tham gia chương trình thực tế anh mới đầu tư không? Dạo này cô ấy không có hạng mục nào phù hợp cả.

"

Thực ra là không có mục nào luôn mới đúng.



Hạt mè dính còn chẳng flop* bằng Khương Thất Ngư nữa.


*Chữ 糊 tác dùng mang hai nghĩa là "dính" của hạt mè và "mơ hồ, kém nổi" của Khương Thất Ngư.


Nhưng Lý Lâm nhất định phải tô điểm một chút.


Cô ấy vốn là người thẳng thắn, có gì nói đó, không thích vòng vo.


Chương trình thực tế mới mà Khương Nhất Phàm đầu tư tên là "Kỳ Vọng Về Cuộc Sống Mới".


Khác với phần lớn các chương trình thực tế trên thị trường, mỗi tập trong chương trình này đều đến một nơi khác nhau để sinh hoạt, giúp các minh tinh trải nghiệm nhiều cuộc sống khác nhau.


Đạo diễn là Tần Tạ - một đạo diễn quái đản nổi tiếng trong giới, ông ấy là người táo bạo dám chơi liều, có rất nhiều fan trung thành.


Cho nên khi chương trình vừa được duyệt đã gây chấn động trong giới và trên Weibo.


Không ít minh tinh tranh nhau sứt đầu mẻ trán muốn chen chân vào.


Ban đầu Lý Lâm không dám nghĩ đến việc cho một nghệ sĩ vô danh tiểu tốt như Khương Thất Ngư tham gia chương trình này.


Nhưng bây giờ khác rồi, Khương Thất Ngư không còn là Khương Thất Ngư của trước đây nữa.



Bây giờ cô là Khương Thất Ngư điên loạn, à, không phải, là Khương Thất Ngư được mạ vàng.


Khương Thất Ngư nghe Lý Lâm nói vậy, lập tức hối hận vì đã dẫn cô ấy lên bàn chính!

Cô hoàn toàn không muốn làm việc nữa mà!

Có điều Lý Lâm có hỏi cũng vô ích thôi.


Khương Nhất Phàm ghét cô còn không kịp, làm sao có thể cho cô tài nguyên!

Nhưng mà, điều khiến Khương Thất Ngư kinh ngạc là Khương Nhất Phàm nói rằng: "Được, vừa hay còn một chỗ trống.

"

Ban đầu là Lâm Kỳ sẽ tham gia, nhưng Lâm Kỳ đã làm chuyện như vậy nên chắc chắn không thể để cô ả tham gia nữa.


Mặc dù bây giờ anh ấy cũng không thích Khương Thất Ngư cho lắm, cảm thấy cô hơi thô lỗ.


Nhưng chương trình sắp lên sóng, tìm người khác cũng không dễ.


Coi như tiện nghi cho Khương Thất Ngư vậy!

Khương Thất Ngư: "! "

Như sét đánh giữa trời quang, Khương Thất Ngư choáng váng!

[Khương Nhất Phàm, tôi khuyên anh rút lại lời này!]

Khương Nhất Phàm: "???"

Sao? Cô không muốn đi?

Lý Lâm vui mừng khôn xiết, vội nói: "Cảm ơn sếp Khương, chắc chắn Thất Ngư sẽ không làm anh thất vọng! Trước đây cô ấy không có tài nguyên tốt gì thôi chứ thật ra xuất sắc lắm!"

Khương Thất Ngư méo miệng: "Vàng thật sẽ phát sáng, tiếc rằng tôi là titan.

"

 
Chương 25: Chương 25


Lý Lâm: "! "
Khương Nhất Phàm: "! "
Khương Nhất Phàm mở miệng hỏi thẳng: "Cô không muốn đi à?"
Khương Thất Ngư vừa định nói, đã bị Lý Lâm bịt kín miệng.

Cô ấy ôm lấy cổ cô rồi ghì xuống, ghé sát vào tai cô nói: "Cô nghĩ lại cho kỹ nhé! Cô đã ký hợp đồng cá cược với công ty, nếu trong vòng hai năm không kiếm được năm mươi triệu cho công ty thì phải bồi thường tiền vi phạm hợp đồng là ba trăm triệu đấy!"
Khương Thất Ngư ngơ ngác: "Bao nhiêu cơ?"
Lý Lâm lặp lại lần nữa: "Ba trăm triệu! Giờ cô đã vào giới giải trí hơn một năm rồi, cách kỳ hạn không lâu nữa đâu, đừng nói là cô quên luôn hợp đồng mà mình ký đấy nhé?"
Thật ra cô ấy cũng không biết hợp đồng này, dạo gần đây bị ông chủ gọi lên mới biết chuyện.

Cô ấy không biết tại sao Khương Thất Ngư lại ký loại hợp đồng mang tính chất cá cược này, nguy hiểm rất cao.

Khương Thất Ngư trợn to đôi mắt xinh đẹp: "Trời đất! Còn chuyện này nữa hở?"
Ký ức quay lại trước kia, Khương Thất Ngư cẩn thận ngẫm lại những gì nguyên chủ trải qua.

Má nó! Có thật này!
Khi đó nguyên chủ được người tìm kiếm ngôi sao chú ý, cô ấy phấn khích vô cùng.


Cuộc sống ở nhà máy điện tử quá khô khan, cô ấy nóng lòng thoát khỏi tình cảnh đó nên ký hợp đồng luôn.

Nhưng lúc đó cô ấy thật sự không biết cái gì mà hợp đồng cá cược, một người không có bằng cấp cao như cô ấy không đọc kỹ hợp đồng.

Nhà tư bản chết tiệt!
Cô đào đâu ra ba trăm triệu chứ?
Dù cô vứt hết thể diện xin cha mẹ đưa cho thì cũng quá nhiều rồi!
Sự thật bày ra trước mắt, Khương Thất Ngư chỉ biết rưng rưng nói: "Mé, sớm muộn gì cũng cho nổ banh công ty này!"
Lý Lâm: "! "
Lúc ngẩng đầu lên lần nữa, Khương Thất Ngư chớp mắt to, mỉm cười trả lời Khương Nhất Phàm: "Đi! Sao không đi chứ? Có chết tôi cũng muốn đi rồi mới chết!"
Khương Nhất Phàm vừa nghe những gì Lý Lâm nói, gì mà hợp đồng cá cược rồi tiền vi phạm hợp đồng gì đó.

Anh ấy gật đầu: "Ừ, phí quay chương trình sẽ có người nói với hai người sau.

"
Việc gì quan trọng vẫn phải làm trước.

Lý Lâm vội nói lời khách sáo: "Tiền không thành vấn đề, bao nhiêu cũng…"
Lần này đến lượt Khương Thất Ngư bịt kín miệng Lý Lâm, cười hì hì nhìn Khương Nhất Phàm: "Tiền đưa nhiều một tí! Tôi ra ngoài làm công là vì tiền mà!"
Tiểu Ngư hèn mọn lại online.

[Cuộc đời đúng là vả mình từng cú một, thịt trên người cũng mệt nhừ mềm xụp luôn.

]
Hệ thống nhìn mà đảo lộn hết tam quan.

Ký chủ này của nó cũng co được giãn được quá rồi.

Không hiểu tại sao, lúc này đây Khương Nhất Phàm lại không ghét Khương Thất Ngư nổi, chỉ cảm thấy cô cực đáng yêu.

Nhưng cảm xúc này mau chống bị phá vỡ.


"Tiền? Tiền gì cơ? Anh ơi, mọi người đang nói chuyện gì vậy?"
Đằng sau truyền đến giọng nói dịu dàng của Khương Tử Nhiễm.

Cô ta đã đổi quần áo và tạo hình, vẫn lóe sáng nổi bật.

Hạ Nam Thăng ở bên cạnh cô ta, lúc này cũng ngồi lên bàn chính.

Ở một hướng khác, Khương Nam Sơn và Tô Nhậm Mẫn cũng đã đến.

Vừa rồi bọn họ mới gọi điện cho bốn đứa con trai khác.

Vậy mà chẳng có đứa nào chịu bắt máy.

Điều này khiến Tô Nhậm Mẫn tức giận không thôi.

Trên bàn chính còn có hai người bạn chí cốt của Khương Nam Sơn, gồm cả Đường Minh Trạch.

Giờ còn dư một vị trí không có ai ngồi, Tô Nhậm Mẫn đang nghĩ kêu ai, lúc này Mạnh Kỳ Yến bước tới.

Mắt Tô Nhậm Mẫn sáng lên: "Tiểu Mạnh, cháu qua bên đây này!"
Mạnh Kỳ Yến đi đến, tự phụ nhưng lịch sự hỏi: "Ảnh hậu Tô, tôi ngồi đây liệu có ổn không ạ?"
Tô Nhậm Mẫn còn chưa nói gì, Khương Thất Ngư đã tiếp lời: "Đương nhiên là ổn, đến cả bọ hung cũng ngồi được lên bàn này mà.


"
Ánh mắt mọi người rất tự nhiên nhìn về phía Hạ Nam Thăng.

Hạ Nam Thăng: "! "
Rốt cuộc người phụ nữ này đang làm trò gì? Cố tình khiến anh ta hứng thú?
Mạnh Kỳ Yến nhìn Khương Thất Ngư, đôi mắt đào hoa thâm tình hơi cong lên, ngồi ở vị trí còn trống bên cạnh cô.

Hệ thống cứ cảm thấy boss phản diện này là lạ chỗ nào.

Chẳng phải gã này là chó điên lạnh nhạt vô tình sao?
Thậm chí ở giai đoạn trước, gã còn luôn tỏ thái độ lạnh nhạt với nữ chính nguyên tác.

Sao bây giờ lại trông văn nhã và lịch thiệp thế này?
Hệ thống không hiểu nổi, nhưng cũng không nói gì thêm.



 
Chương 26: Chương 26


Khi thấy Khương Nhất Phàm không trả lời câu hỏi của mình, Khương Tử Nhiễm có chút giận dữ nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, dịu dàng hỏi lại: "Anh cả, vừa rồi anh và mọi người đang nói gì vậy ạ?"

Chắc chắn Khương Thất Ngư đã nhân lúc cô ta không có mặt để lấy lòng anh cả!

Nhưng cũng vô ích thôi!

Trong lòng anh cả chỉ có cô ta!

Khương Nhất Phàm không định giấu giếm Khương Tử Nhiễm, trả lời: "Vừa rồi nói về chuyện chương trình thực tế, Khương Thất Ngư sẽ tham gia chương trình [Kỳ Vọng Về Cuộc Sống Mới] với em"

Khương Tử Nhiễm kinh ngạc: "Hả? Anh cả, không phải chương trình này đã đủ người rồi sao?"

Khương Thất Ngư là một ngôi sao chẳng có chút tiếng tăm nào, sao có thể tham gia chương trình lớn như vậy?

Khương Nhất Phàm nghĩ đến việc Lâm Kỳ có thể liên quan đến Khương Tử Nhiễm, sắc mắt trở nên trầm xuống: "Lâm Kỳ không tham gia nữa.

"

Lâm Kỳ là tùy tùng của cô ta, Khương Tử Nhiễm cau mày: "Anh cả, tại sao chứ? Kỳ Kỳ rất tốt mà!"

Vừa rồi Lâm Kỳ gọi cho cô ta rất nhiều cuộc, nhưng cô ta đang bận thay đồ và trang điểm nên không nghe máy.


Khương Nam Sơn thấy Khương Tử Nhiễm vẫn cố bảo vệ Lâm Kỳ, khí thế trở nên lạnh lẽo hơn: "Không cần nói nữa, anh cả của con đã quyết định thì chắc chắn có lý do.

"


Khương Tử Nhiễm: "……"

Về công việc, Khương Thất Ngư chẳng mấy hứng thú.


Thấy thức ăn đã được dọn lên, cô bèn bắt đầu ăn ngay.


[Bất kể lúc nào, bất kể nơi đâu, trinh thám siêu cấp cũng phải bận tâm ăn uống!]

Những người ngồi quanh bàn suýt nữa bị Khương Thất Ngư chọc cười.


Bây giờ Đường Minh Trạch chẳng thể ăn uống vui vẻ, sau khi phát hiện chuyện vợ ngoại tình với cha mình, ông ta giảm tận 0.

5kg!

Bây giờ chỉ muốn kiếm tiền để lấp đầy khoảng trống trong lòng.


Ông ta ngồi ngay bên cạnh Khương Nhất Phàm, mở miệng hỏi: "Nhất Phàm, dự án lần trước cậu nói với tôi, bây giờ tiến triển thế nào rồi? Tôi có thể góp chút tiền với cậu không?"

Nhắc đến chuyện kiếm tiền, mọi người đều hứng thú, ngay cả Khương Thất Ngư cũng lắng tai nghe.



Khương Nhất Phàm chưa kịp trả lời thì Khương Tử Nhiễm đã lên tiếng trước: "Anh cả, có phải dự án mà em giới thiệu cho anh không?"

Mọi người trên bàn đều nhìn về phía Khương Tử Nhiễm.


Ai cũng nghĩ cô ta thật tài giỏi, thậm chí còn hiểu biết về đầu tư và giới thiệu dự án cho thiên tài đầu tư nữa.


Khương Nhất Phàm gật đầu: "Đúng vậy.

"

Anh ấy đã cho người đi khảo sát gần xong dự án này rồi, xác thật không tệ, là đầu tư vào công nghệ sinh học.


Nghe đến đây, Khương Thất Ngư lập tức mất hứng.


[Chậc! Giới thiệu một dự án lừa đảo cho anh cả, cuối cùng dự án sụp đổ, lỗ mất hàng chục tỷ, có một người cùng đầu tư táng gia bại sản, tìm đến anh cả rồi cầm dao chém chết anh ấy! Một thiên tài đầu tư từ đó lụi tàn, thật đáng tiếc! Nhưng cái đầu cá này ngon thật!]

Khương Nhất Phàm: "!!!"

Thế mà là dự án lừa đảo?

Người anh ấy cử đi khảo sát làm ăn kiểu gì vậy?

Khương Nam Sơn: "!!!"

Tô Nhậm Mẫn: "!!!"

Đầu cá ngon?

Không phải, con trai cả sắp bị chém chết?

 
Chương 27: Chương 27


[Khương Tử Nhiễm mua chuộc người của anh cả cử đi khảo sát, thực ra người đó chưa hề đi kiểm tra, chỉ được sắp xếp một dịch vụ tận tình rồi về.

]

[Sau khi về còn thề son sắt nói rằng đó là dự án cực kỳ tốt.

]

[Anh cả đầu tư nhiều dự án, dự án này lại do Khương Tử Nhiễm giới thiệu, anh ấy rất yên tâm nên không kiểm tra kỹ.

Sau này hối hận không kịp! Nhưng Khương Tử Nhiễm vẫn nói mình không biết chuyện này!]

[Thực ra cô ta đã biết dự án không đàng hoàng từ lâu, nhưng người đứng đầu dự án hứa sẽ cho cô ta vài trăm triệu, nên cô ta làm ngơ coi như không có vấn đề gì, nghĩ rằng anh cả có nhiều tiền, lỗ một chút cũng không sao.

]

[Nhưng làm gì chỉ lỗ một chút chứ? Mười tỷ đấy! Đôi khi thật buồn cười cho sự nghèo nàn của mình, cả người mình chỉ có thế lấy ra một trăm đồng.

]

[Phong cách đầu tư của anh cả là có thể tiết kiệm đồng nào là tiết kiệm đồng nấy, tranh thủ lấy được lợi nhuận cao.

Thật ra bản thân anh ấy bủn xỉn chết đi được, một chiếc qu@n lót mặc tám năm vẫn không bỏ, giặt xong toàn lỗ là lỗ.

]

[Lần này ra tay hào phóng như vậy, hoàn toàn vì yêu thương Khương Tử Nhiễm! Huầy, nhưng cuối cùng anh ấy vẫn sai lầm.

]

Nghe đến đây, Khương Nam Sơn và Tô Nhậm Mẫn cùng nhìn Khương Nhất Phàm với ánh mắt đầy nghi hoặc.



Một chiếc qu@n lót mặc tám năm?

Khương Nhất Phàm: "……"

Đó không phải trọng điểm được không?

Trọng điểm là Khương Tử Nhiễm dám hại anh ấy!

Anh ấy phải tìm thời gian tự mình đi kiểm tra mới được.


Tận mười tỷ lận đấy!

Dù với người dễ dàng kiếm được hàng trăm tỷ như anh ấy thì đó cũng không phải là số tiền nhỏ.


Đường Minh Trạch không nhận ra bầu không khí căng thẳng, tiếp tục hỏi: "Sao rồi, Nhất Phàm? Được chứ?"

Khương Tử Nhiễm cười trả lời: "Đương nhiên là được.

"

Dự án này càng huy động được nhiều tiền, cô ta càng kiếm được nhiều!

Tuy nhiên, Khương Nhất Phàm lại ngẩng đầu, cất giọng lạnh lùng: "Không được, tạm thời cháu chưa khảo sát xong.

"

Khương Tử Nhiễm nhíu mày thật chặt.


Chẳng phải mấy ngày trước anh cả đã nói sẽ chuẩn bị chuyển tiền rồi sao?

Cô ta cắn môi: "Anh cả, anh còn do dự gì nữa? Không cần do dự đâu, dự án này thực sự rất tốt.


"

Khương Nhất Phàm thấy cô ta nhiệt tình như vậy, thái độ càng lạnh lùng hơn: "Em đang dạy anh làm việc đấy à?"

Khương Tử Nhiễm: "…"

Thái độ của Khương Nhất Phàm khiến Khương Tử Nhiễm vô cùng phẫn nộ, cô ta siết chặt nắm tay, móng tay đâm vào lòng bàn tay cũng không nhận ra.


Khương Thất Ngư vừa ăn tôm vừa hóng chuyện, vô cùng thích thú, không để ý rằng tôm trong bát đã có người lột sẵn cho mình.


[Ai chà! Mấy người anh khác cũng tốt đẹp là ba.

!]

Tinh thần Khương Nhất Phàm chấn động.


Tô Nhậm Mẫn và Khương Nam Sơn cũng lắng tai nghe.


Tuy nhiên Khương Thất Ngư lại không tiếp tục nói, vì món cô thích là Phật nhảy tường đã được dọn lên rồi.


Cả nhà: Cụ thể không tốt ở điểm nào, con/em nói nhanh đi!

Nhưng suốt bữa tiệc, Khương Thất Ngư không tiếp tục hóng hớt nữa, vì cô đã ăn hai bát cơm, no đến mơ hồ rồi.


Sau đó, Khương Nam Sơn đặc biệt giới thiệu cô, dẫn cô đến các bàn khác uống rượu, cô vẫn cứ có chút mơ màng.


Có điều sau khi kết thúc bữa tiệc.


Cô vẫn nói một câu với Khương Nam Sơn: "Cha à, hôm nay cha ở nhà với mẹ nhé, đừng đi công tác.

"

Cô cũng không thể trơ mắt nhìn người cha này bị gài bẫy, nên nhắc nhở gián tiếp một chút.



 
Chương 28: Chương 28


Khương Nam Sơn xúc động bởi lời cô nói, gật đầu: "Được được, cha đã đổi giường vàng và bồn cầu vàng cho con rồi đấy, về nghỉ ngơi đi.

"

Khương Thất Ngư vui mừng khôn xiết, chạy như bay về phòng ngắm bồn cầu vàng!

Thích quá! Không biết ngồi lên có dám "xả ra" không nữa!

Khương Nhất Phàm đứng yên tại chỗ, hơi ngẩn ngơ.


Sao em gái không nhắc nhở anh ấy chút nào hết vậy?

Sau khi về nhà, Khương Tử Nhiễm mới nhận điện thoại của Lâm Kỳ.


Lúc này cô ta mới biết thẻ phòng của Lâm Kỳ đã bị thu!

Cô ta chỉ nghĩ rằng Khương Nam Sơn quá tốt với Khương Thất Ngư, muốn cho Lâm Kỳ leo lên giường ông rồi chụp ảnh để khống chế ông thôi.


Không ngờ lại bị phát hiện!

Sao có thể bị phát hiện chứ?


Cô ta nghĩ mãi không ra.


Lâm Kỳ giờ đã vô dụng rồi, Khương Tử Nhiễm chặn luôn cô ả.


Tất cả là tại Khương Thất Ngư, mọi thứ mới trở nên không nằm trong tầm kiểm soát của cô ta nữa, ngay cả anh cả hôm nay cũng mắng cô ta.


Lên chương trình thực tế, cô ta nhất định không thể tha cho cô.


Hạ Nam Thăng cũng sẽ tham gia chương trình "Kỳ Vọng Về Cuộc Sống Mới".


Khương Thất Ngư đối xử với Hạ Nam Thăng tệ như vậy, lên chương trình không bị fan của Hạ Nam Thăng chửi chết mới là lạ.


Khi có đủ fan tẩy chay Khương Thất Ngư rồi, cô ả chỉ còn cách rời khỏi chương trình thôi.


Phải rồi! Anh năm của cô ta cũng sẽ tham gia chương trình này.


Anh năm là người nhỏ tuổi nhất, dễ bị cô ta thao túng nhất.



Khương Thất Ngư chắc chắn sẽ thảm lắm cho xem!

Tối hôm đó.


Trong một căn hộ rộng lớn, người đàn ông với khuôn mặt điển trai lạnh lùng đứng trước cửa sổ sát đất, đôi mắt đào hoa xinh đẹp chứa đựng nỗi cố chấp vô tận.


Anh gửi cho người đại diện của mình một tin nhắn WeChat: [Tôi muốn tham gia chương trình "Kỳ Vọng Về Cuộc Sống Mới".

]

Người đại diện lập tức gọi điện thoại đến: "Gì cơ? Sếp Mạnh à, anh muốn tham gia chương trình thực tế? Chẳng phải từ trước đến nay anh chưa bao giờ tham gia bất kỳ chương trình nào sao?"

Mạnh Kỳ Yến nâng ngón tay với khớp xương rõ ràng của mình lên, nhẹ nhàng vẽ gì đó lên cửa kính, giọng nói lạnh lùng: "Làm đi.

"

Người đại diện lý không dám hỏi thêm gì.


Anh ta biết tính cách của Mạnh Kỳ Yến, chỉ có thể nghe theo.


Dù sao Mạnh Kỳ Yến cũng là sếp của anh ta!

Sau khi cúp máy, bàn tay khớp xương rõ ràng của người đàn ông nắm chặt điện thoại, thấp giọng lẩm bẩm: "Thất Thất, cuối cùng anh cũng đợi được em.

"


 
Chương 29: Chương 29


"Này! Khương Thất Ngư, tỉnh dậy đi!"

Một giọng nam có chút táo bạo vang lên.


Khương Thất Ngư lật người, tiếp tục ngủ, nhưng vừa lật người đã va đầu vào cửa kính xe.


Cô đau đến mức khuôn mặt nhăn nhó, cuối cùng phải mở mắt ra, nhìn về phía kẻ đầu sỏ - đạo diễn Tần Tạ của chương trình "Kỳ Vọng Về Cuộc Sống Mới".


"Gọi tôi làm gì? Đạo diễn tiết sớm!" Cô tức giận nói.


Ai thấu lòng này chứ!

Hôm qua ngồi máy bay đến thành phố nhỏ này, sáng sớm tinh mơ đã bị lôi dậy để ghi hình.


Có cảm giác như nắp quan tài của mình bị người ta lật mở vậy!

Tần Tạ tưởng mình nghe nhầm, mắt trợn tròn: "Cái gì? Cô gọi tôi là gì?"

Tần Tạ không lớn tuổi lắm nhưng nổi tiếng sớm, danh tiếng cũng rất lớn.


Cho nên bất kỳ minh tinh nào tham gia chương trình của anh ta đều rất tôn trọng anh ta.



Chưa từng có minh tinh nào vừa lên xe của đoàn phim đã ngủ liền một mạch, không chào hỏi anh ta lấy một câu như vậy.


Phải biết rằng Khương Thất Ngư chỉ là một ngôi sao không có tiếng tăm gì mà thôi!

Huống chi bây giờ chương trình đang phát sóng trực tiếp, những người khác trên xe đều đang tìm mọi cách để có chút thời lượng lên hình, có nhiều cơ hội xuất hiện hơn.


Vậy mà cô lại nhắm mắt rồi không thèm mở nữa!

—「Nhìn thấy ngôi sao nhỏ này là đã thấy phiền rồi! Cô ta làm cách nào mà lên được chương trình này vậy?」

—「Bóc tên kim chủ của cô ta, chắc chắn bóc một trúng một!」

—「Chẳng phải đây là mụ điên đá chị Tử Nhiễm của chúng ta xuống hồ bơi hôm đó sao? Sao cô ta chưa chết?」

—「Vừa lên xe đã ngủ, cô ta đang làm giá gì vậy? Ngay cả chị Thư Phàm nổi tiếng của chúng ta cũng không làm vậy!」

—「Nếu không phải vì gương mặt kia thì thấy cô ta là tôi muốn nôn rồi!」

—「Không thèm nhìn cô ta, chỉ muốn nhìn anh Nam Thăng và em trai Ngũ Hồ của tôi thôi ~」

—「Không phải, tôi có nghe nhầm không nhỉ? Vừa nãy Khương Thất Ngư gọi đạo diễn Tần Tạ là gì?」

—「Ờm, hình như là đạo diễn tiết sớm?」

—「Là nghĩa mà tôi đang nghĩ sao? Có phải cô ta ngủ đến nỗi ngốc luôn rồi không?」


Khương Thất Ngư không kiên nhẫn gãi đầu: "Gọi anh là đạo diễn tiết sớm đó, thì sao nào?"

[Mỗi lần ngủ với bạn gái đều bị tiết sớm, bị người ta nhắc là phản ứng dữ dội lên: Tôi không bị tiết sớm, tôi chỉ không muốn tốn thời gian trên người cô mà thôi!]

[Vậy nên hễ ngủ với người bạn gái nào là hôm sau người bạn gái đó chia tay, thời gian ngắn quá, ba phút còn chưa tới, khắp toàn thân chỉ có cái miệng là cứng nhất.

]

[Vì Khương Nhất Phàm chỉ nhờ anh ta chiếu cố Khương Tử Nhiễm và Khương Ngũ Hồ, nên anh ta nghĩ chắc chắn Khương Nhất Phàm không thích mình, vừa lên xe đã thấy mình chướng mắt, thậm chí nhìn gương mặt đẹp khi ngủ của mình mà trợn mắt mười tám lần!]

Lúc này, Khương Ngũ Hồ đang ngồi phía sau chơi game nâng mũ lưỡi trai lên.


Ai đang nói vậy?

Ai tiết sớm?

Ánh mắt cậu ấy nhìn về phía Tần Tạ, lại nhìn Khương Thất Ngư.


Hình như nghe được tiếng lòng của người em ruột này?

Không chắc, nghe lại thử xem!

Lúc này, mọi người trên xe đều dồn ánh mắt về phía Tần Tạ.


Tần Tạ nhảy dựng lên trong xe, chỉ vào Khương Thất Ngư phẫn nộ nói: "Cô đang nói hươu nói vượn gì vậy? Hả?"

Khương Thất Ngư giơ tay lên: "Chậc, xem kìa, anh nóng nảy quá, phá phòng tuyến rồi trước rồi.

"

Mặt Tần Tạ xanh mét, nhìn những người khác trên xe: "Các người đừng nghe cô ta nói bậy, không có chuyện đó, tôi lâu lắm! Lâu lắm!"

Lúc lâu nhất có thể đến năm phút!

 
Chương 30: Chương 30


Càng giải thích càng giống đang che đậy, mọi người trên xe đều có biểu cảm khác nhau, rất đặc sắc.


Trên bình luận livestream.


—「Vãi chưởng! Tôi lại cảm thấy Khương Thất Ngư nói thật đó!」

—「Mấy người nhìn sắc mặt của Tần Tạ kìa! Ha ha ha ha ha chắc chắn anh ta thật sự tiết sớm.



—「Cười chết mất! Hoa tàn hoa lại nở, nhưng anh tiết sớm thì tôi chỉ có thể bỏ đi thôi!」

—「Không phải, Khương Thất Ngư biết được từ đâu vậy? Cô ta đã ngủ qua? Hay là có tin nội bộ?」

—「Tôi nghiêng về phía cô ta có tin nội bộ hơn, vì tôi thấy trên trang tin tức nói cô ta yêu Hạ Nam Thăng điên cuồng.



—「Khương Thất Ngư: Không ngủ thì không nói.



Chẳng mấy chốc, "Kỳ Vọng Về Cuộc Sống Mới" lên hot search đầu tiên.


#KhươngThấtNgưBócPhốtTầnTạTiếtSớm#

Khương Tử Nhiễm cười khẩy nhìn Khương Thất Ngư.


Dám bóc phốt đạo diễn!

Đợi bị đạo diễn trả thù đi!


Lần trước Hạ Nam Thăng bị Khương Thất Ngư đánh, bây giờ gặp cô đã thấy phiền.


Anh ta đứng dậy, nghiêm túc chỉ trích: "Khương Thất Ngư, em đang nói gì vậy? Sao em có thể dựng chuyện bậy bạ về đạo diễn chứ?"

—「Anh Nam Thăng thật chính nghĩa!」

—「Dựng chuyện bậy bạ đúng là đáng chết.

Thế mà có người tin là thật.



Có người đứng ra nói giúp mình, Tần Tạ cảm kích nhìn về phía Hạ Nam Thăng.


Sau đó lại nghe Khương Thất Ngư lười biếng cười nói: "Có phải chuyện bậy bạ hay không thì tự anh ta biết, cũng như anh vậy, dựng lên còn chưa đến tám centimet cũng chỉ có anh biết thôi.

Đúng không, Hạ Ngắn Ngủn?”

Hạ Nam Thăng: “…”

Tần Tạ: “…”

—「Điên rồi! Điên rồi! Mụ điên lại phát điên rồi!」

—「Thật hay giả vậy? Hạ Nam Thăng dựng lên còn chưa đến tám centimet là thật sao?」

—「Sao câu nào chị này thốt ra cũng có drama thế?」

—Mọi người nhìn ánh mắt của Hạ Ngắn Ngủn mà xem, anh ta đang lảng tránh kìa!」

—「Ha ha ha ha ha ha ha rốt cuộc sao mà Khương Thất Ngư biết được vậy?」

—「Lẽ nào cô ta rình trộm nên biết? Tuy có hơi bi3n thái, nhưng cũng giống như việc cô ta làm được.




Có làm sao Hạ Thăng cũng không ngờ rằng Khương Thất Ngư lại điên như vậy.


Hơn nữa, anh ta chưa từng ngủ với cô, làm sao cô biết được?

Chẳng lẽ lắp camera trong nhà anh ta?

Người phụ nữ này thật sự yêu anh ta điên cuồng rồi!

Anh khịt mũi một tiếng: "Tôi biết em thích tôi nên cố tình muốn thu hút sự chú ý của tôi, nhưng tôi được định sẵn là người em không thể có được.

"

Tần Tạ: “???”

Tuy là vậy, nhưng Khương Thất Ngư sẽ thích người ngẩng đầu chỉ có tám centimet sao?

Cùng là người chung cảnh ngộ, Tần Tạ chỉ cần nhìn một cái đã thấy trái tim Hạ Nam Thăng còn tan nát hơn cả thận của mình!

Khương Thất Ngư thực sự tức đến mức bật cười, cô trừng mắt nhìn anh ta: "Nhà không có gương, ít nhất cũng có nước tiểu chứ?"

—「Khương Thất Ngư có ý gì? Ý là bảo Hạ Ngắn Ngủn nhìn lại mình ngắn đến mức nào lúc đi tiểu á?」

—「Cô nàng này được nha, có drama gì là tung ra hết!」

—「Chẳng lẽ mấy người tin thật? Tôi tuyệt đối không tin! Tôi từng thấy Nam Thăng mặc quần bơi rồi, rất to mà!」

Lúc này, "Kỳ Vọng Về Cuộc Sống Mới" lại có hot search thứ hai.


#KhươngThấtNgưHạNgắnNgủn#

Hạ Nam Thăng tức đến nghiến răng nghiến lợi, mặt mày xám xịt.


Tần Tạ giật giật khóe môi, đành phải chuyển đề tài: "Khương Thất Ngư, tôi chỉ có ý tốt, cô đừng ngủ nữa, dậy sớm có chỗ lợi.



Khương Thất Ngư ngáp dài: "Nếu dậy sớm có lợi cho tôi, tôi hy vọng đó là một chiếc Ferrari!"

Tần Tạ: "! "

Tần Tạ thực sự không thể tiếp tục nói chuyện với Khương Thất Ngư, bây giờ rất hối hận vì sao mình lại gọi cô dậy!

 
Chương 31: Chương 31


Khương Thất Ngư đã tỉnh thì không ngủ lại được, cô hỏi Tần Tạ: "Đạo diễn tiết sớm, bây giờ chúng ta đi đâu?"

Tần Tạ siết chặt nắm đấm nhỏ: "Tần! Tôi họ Tần! Bây giờ chúng ta đến sân bay đón vị khách mời cuối cùng, sau đó đến nơi chúng ta sẽ sống trong chương trình kỳ này.

"

Mấy ngày trước, "Kỳ Vọng Về Cuộc Sống Mới" đã công bố sẽ có một vị khách bí ẩn tham gia.


Cư dân mạng cứ đoán mãi là ai.


—「A a a a a! Cuối cùng cũng sắp xuất hiện rồi sao? Thật mong đợi quá!」

—「Là ai đây nhỉ? Những người tôi thích đều đã có mặt rồi!」

—「Nam nữ diễn viên nổi tiếng, còn có ca sĩ đình đám, nữ minh tinh hạng nhất, đội hình của chương trình này đã quá mạnh rồi, tôi khó mà nghĩ ra ai có thể gọi là khách mời bí ẩn nữa.



—「A a a a! Có khi nào là Mạnh Kỳ Yến, ảnh đế Mạnh không?」

—「Bạn trên lầu nghĩ gì vậy? Làm sao có thể! Ảnh đế Mạnh ra mắt năm năm, chưa từng tham gia thảm đỏ hay sự kiện thương mại nào thì nói chi đến chương trình thực tế.




—「Cũng đúng, cả đời này chắc tôi không được thấy Kỳ Yến tham gia chương trình thực tế đâu.



Các khách mời trên xe cũng đoán xem khách mời bí ẩn là ai.


Khương Tử Nhiễm còn hỏi Khương Nhất Phàm, nhưng Khương Nhất Phàm không nói cho cô ta biết, còn bảo cô ta đừng bận tâm quá nhiều.


Khương Nhất Phàm đáng chết!

Mái tóc ngắn màu bạc của Khương Ngũ Hồ bị che dưới mũ, ánh mắt lạnh lùng thỉnh thoảng lại liếc nhìn Khương Thất Ngư.


Nghe anh cả nói em gái này có vẻ cũng không tệ.


Không ngờ anh cả lại phản bội nhanh như vậy!

Cậu ấy thấy cô rất bình thường, chẳng có chút tôn trọng ai!

Vẫn là Nhiễm Nhiễm ngoan ngoãn và lễ phép hơn.


Cậu ấy nghĩ có lẽ mình bị ảo giác nên nghe lầm.


Trong sự chờ mong của nhiều người, xe buýt đã đến nơi đỗ xe ở sân bay.


Một lúc sau, cửa xe mở ra.


Chẳng mấy chốc, một người đàn ông cao to với đôi chân dài bước lên xe.


Người đàn ông mặc một bộ vest đen, lạnh lùng và cấm dục, áo sơ mi trắng được cài đến nút trên cùng.


Nhìn lên trên, có thể thấy hầu kết gợi cảm được điểm xuyết bằng một nốt ruồi son nhỏ.


Anh cất giọng lành lạnh chào hỏi mọi người: "Chào mọi người.


"

—「A a a a a a! Thật sự là Mạnh Kỳ Yến!」

—「Đạo diễn tiết sớm à, anh xứng được hưởng thái miếu!」

—「Chồng ơi! Chồng ơi! Hít hà!」

—「Chồng tôi vừa mới nằm trên giường của tôi, bây giờ lại đi làm việc rồi, vất vả quá!」

—「Từng được truyền thông nước ngoài bình chọn là người đàn ông quyến rũ nhất phương Đông! Mạnh Kỳ Yến thực sự đến rồi!!」

—「Tôi dậy sớm xem livestream quả không uổng phí!」

Mọi người trên xe đều trợn tròn mắt.


Khương Tử Nhiễm phấn khích đứng dậy, cất giọng the thé: "Ảnh đế Mạnh, là anh à ~"

Quả nhiên, boss phản diện vẫn theo cô ta lên chương trình.


Ban đầu Dương Thư Phàm không quan tâm đ ến khách mời bí ẩn, lúc này cũng nhướn người lên nhìn.


Đây là người đàn ông mà cô ả muốn ngủ cùng nhất trong giới giải trí, không gì sánh nổi.


Trước đây họ đã từng gặp trong một buổi thảo luận phim, nhưng tiếc là cuối cùng anh không tham gia bộ phim đó.


Đáng tiếc thật!


Dương Thư Phàm trong giới giải trí ổn định ở vị trí hàng đầu, tài nguyên rất tốt.


Cô ả theo đuổi hình ảnh ngọc nữ trong sáng.


Nhưng lúc này không giả vờ nổi nữa, cô ả đứng dậy đưa tay ra với Mạnh Kỳ Yến: "Chào anh, ảnh đế Mạnh, anh có thể gọi em là Thư Phàm.

"

Khương Ngũ Hồ thấy cảnh này thì hơi khó chịu.


Sao chị Thư Phàm lại nhiệt tình với Mạnh Kỳ Yến đến vậy?

Khương Thất Ngư cũng thấy cảnh này, lại nhìn thấy khóe miệng của Khương Ngũ Hồ đang trễ xuống, nở nụ cười hóng hớt.


[Ha ha ha ha, cún con ghen tị rồi!]

Khương Ngũ Hồ lại nghe thấy giọng nói kia.


Cún con, nói ai vậy?

 
Chương 32: Chương 32


Khương Ngũ Hồ vẫn đang tự hỏi ai là "cún con", thì lại nghe giọng nói tiếp tục vang lên trong đầu: [Thật ra ban đầu Dương Thư Phàm không được tham gia chương trình này, nhưng cô ta nhận thấy chương trình này sẽ rất hot nên đã tiếp cận Khương Nhất Phàm.

]

[Sau một buổi tiệc, cô ta gõ cửa phòng của Khương Nhất Phàm, nói rằng mình bị chóng mặt.

Không ngờ Khương Nhất Phàm lại gọi 120 đưa cô ta vào bệnh viện.

]

[Tiền gọi xe cấp cứu còn là do Dương Thư Phàm tự trả.

]

[Lần đó coi như thất bại, nhưng sau này cô ta tình cờ nghe được từ Khương Tử Nhiễm rằng Khương Ngũ Hồ thích mấy cô gái kiểu chị gái.

]

[Thế là cô ta bắt đầu quyến rũ Khương Ngũ Hồ!]

[Đừng thấy Khương Ngũ Hồ có đầu tóc bạc như một chàng trai lạnh lùng, thực ra bên trong anh ta vô cùng yêu thích mấy chị gái.

]

[Trước đây anh ta từng yêu qua mạng với một chị gái, lén lút đi gặp mặt, phát hiện đối phương hơn sáu mươi tuổi, đang đón cháu đi học về.

]


[Điều này đã gây cho Khương Ngũ Hồ một cú sốc lớn, thời gian đó anh ta toàn viết những bài tình ca buồn, mỗi bài viết ra đều khiến người nghe khóc ròng.

]

[Chuyện này bị mấy anh trai khác biết được, họ đều cười nhạo anh ta, chỉ có Khương Tử Nhiễm an ủi anh ta nên anh ta mới nghĩ Khương Tử Nhiễm là em gái tốt nhất trên thế giới này.

]

[Hôm đó khi Khương Ngũ Hồ đang viết bài tình ca buồn thì Dương Thư Phàm xuất hiện, như một chị gái tri kỷ an ủi anh ta!]

[Khương Ngũ Hồ đắm chìm ngay, rơi vào lưới tình, trong các cuộc trò chuyện sau đó với Dương Thư Phàm, biết được cô ta cũng muốn tham gia chương trình nên đi xin Khương Nhất Phàm đang là nhà đầu tư cho cô ta vào ngay.

]

[Khương Nhất Phàm không có cách nào từ chối đứa em út, đành phải đồng ý, ai bảo anh ta biết khóc làm gì? Khóc sướt mướt thấy thương, y như vợ anh ta chết vậy, Khương Nhất Phàm chỉ muốn để anh ta ngậm miệng lại nhanh thôi.

]

Khương Ngũ Hồ trợn tròn mắt.


Trời ơi! Làm sao Khương Thất Ngư biết được những chuyện thầm kín đó chứ?

A a a a a a!

Thấy sắc mặt những người khác vẫn bình thường, Khương Ngũ Hồ mới không lên tiếng ngăn cản Khương Thất Ngư tiếp tục nói.



Có vẻ chỉ mình cậu ấy nghe được tiếng lòng của cô thôi.


Nhưng như thế này cũng đủ xấu hổ rồi!

Cậu ấy đâu biết người yêu qua mạng của mình lại là bà cụ sáu mươi chứ.


Rõ ràng ở trên mạng bà ta nói mình chỉ mới hai mươi tám tuổi thôi mà.


Khương Ngũ Hồ lại muốn khóc.


Nhưng không sao, dù chị Thư Phàm có lợi dụng cậu ấy thì cũng không sao.


Cậu ấy cảm thấy chị Thư Phàm vẫn rất tốt.


Nhưng lúc này, cậu ấy lại nghe được Khương Thất Ngư tiếp tục nói thầm trong lòng:

[Ài! Thích chị gái cũng không sao, nhưng kiểu người như Dương Thư Phàm thì anh ta khó mà kiểm soát nổi! Cô ta chỉ giả vờ với hình tượng trong sáng của mình thôi chứ thực ra rất thích tham gia "vận động tập thể", còn thích người khác li3m ngón chân cô ta nữa!]

[Chuyện này cũng không có gì, nhưng cô ta bị viêm móng chân và hôi chân đấy! Ai từng li3m chân cô ta, chắc chắn vài ngày sau sẽ bị nhiễm trùng miệng vào bệnh viện.

]

[Thậm chí Khương Ngũ Hồ còn thảm hơn, trực tiếp bị viêm họng, không thể hát được nữa, sau đó lại bị Dương Thư Phàm bỏ rơi, cuối cùng trầm cảm nhảy sông tự tử! Thật là một con cún ngốc!]

Khương Ngũ Hồ: "!!!"

Khương Ngũ Hồ: "???"

Khương Ngũ Hồ: "…"

 
Chương 33: Chương 33


"Ảnh đế Mạnh.

" Đây là lần đầu tiên Dương Thư Phàm chào hỏi ai đó nhiệt tình như vậy.


Nhưng Mạnh Kỳ Yến lại tỏ ra rất lạnh lùng.


Điều này làm cô ả biết để mặt mũi ở đâu?

Nhìn thấy tay Dương Thư Phàm đưa sang đây, Mạnh Kỳ Yến không bắt tay, chỉ lạnh nhạt đáp: "Chào cô.

"

Dương Thư Phàm: "…"

[Sáng nay cô ta có sục cho hai người đàn ông, không biết có rửa tay chưa nữa.

]

[May mà không bắt tay, không thì bé đẹp trai bị ô uế mất.

]

Trong quyển sách này, Mạnh Kỳ Yến không còn là anh chàng đáng thương nữa, mà là bé đẹp trai rồi!

Dù sao thì cô cũng chỉ thầm gọi trong lòng thôi, cũng không ai biết được, hì hì.



Nghe thấy hai câu tiếng lòng này, Khương Ngũ Hồ suýt bật khóc, cậu ấy cắn chặt môi, nghẹn ngào.


Hu hu hu hu hu!

Tại sao lại như vậy?

Tình yêu của cậu ấy lại tan vỡ mất rồi!

Hơn nữa Khương Thất Ngư gọi cậu ấy là "cún ngốc", lại gọi Mạnh Kỳ Yến là "bé đẹp trai", dựa vào đâu chứ?

—「Hả? Chuyện gì vậy? Ảnh đế Mạnh đối xử lạnh lùng với chị Thư Phàm quá.



—「Hình như anh ấy nhìn sang Khương Thất Ngư vài lần.



—「Sao vậy được? Chắc bác nhìn lầm rồi.

Tuyệt đối không thể! Chồng tôi không thể nào nhìn minh tinh quèn đó được.



—「Sao bả vai của em trai Ngũ Hồ lại run dữ vậy? Em ấy bị sao đấy?」

—「Có lẽ là quá kích động khi thấy ảnh đế Mạnh đó! Phải biết rằng ảnh đế Mạnh là thần tượng của nhiều người trong giới giải trí lắm!」

Dương Thư Phàm chưa từng bị đối xử như vậy, nhưng không còn cách nào, đành phải ngồi về vị trí.


Trong mắt Khương Tử Nhiễm lóe lên ý cười.


Dương Thư Phàm này thật không biết tự lượng sức!

Boss phản diện là của cô ta.

Làm sao có thể nhận sự ân cần của cô ả chứ?

Nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng cô ta vẫn nhắn tin WeChat cho Dương Thư Phàm:[Có vẻ tâm trạng của ảnh đế Mạnh hôm nay không được tốt.

]

Xem như an ủi Dương Thư Phàm.


Hai người họ quen nhau nhưng không thân, chẳng qua Khương Tử Nhiễm muốn kéo cô ả về phe mình.



Biết đâu sau này sẽ cần dùng đến Dương Thư Phàm cũng nên.


Dương Thư Phàm đọc được lời an ủi này, trong lòng cảm thấy dễ chịu hơn, đáp lại: [Có thể là vậy.

]

Đáy lòng Khương Tử Nhiễm cực kỳ khinh thường, nhưng vẫn nhắn tin: [Em cảm thấy em trai em rất thích chị đấy, thường lén nhìn chị lắm.

]

Thấy tin nhắn này, Dương Thư Phàm mới nhớ đến Khương Ngũ Hồ.


Em trai này quá dễ bị lừa, cô ả chẳng có hứng thú gì.


Nhưng rảnh rỗi cũng có thể chơi một chút.


Cô ả nhìn Khương Ngũ Hồ, thấy cậu ấy cúi đầu, có vẻ lại đang buồn.


Dương Thư Phàm bước tới, ngồi xuống bên cạnh cậu ấy.


—「A a a! Tôi nhất định phải ủng hộ cho tình yêu của cặp chị em này!」

—「Các bạn à, ai hiểu được chứ? Suốt đường đi tôi thấy Ngũ Hồ cứ lén nhìn chị Thư Phàm mãi thôi.



—「Cún con ngầu lòi ai mà không yêu?」

—「Chắc em trai Ngũ Hồ vui lắm cho xem, khóe miệng của tôi đã nhếch đến mang tai rồi.




Khương Ngũ Hồ không biết mọi người đang ship cp cho mình, nhưng vừa phát hiện Dương Thư Phàm ngồi xuống bên cạnh mình, cả người cậu ấy đã cứng đờ cả lên.


Lúc này, Dương Thư Phàm phát hiện mắt cậu ấy hơi đỏ.


Không thể không nói, cũng khá đáng yêu đấy chứ.


Dương Thư Phàm đưa tay muốn nựng má cậu ấy.


Không ngờ Khương Ngũ Hồ bắn người ra khỏi ghế, mũ bay mất cũng không quay lại nhặt: "A a a! Đừng chạm vào tôi đừng chạm vào tôi!"

Dương Thư Phàm: "…"

Khương Thất Ngư cũng thấy kỳ lạ: [Chẳng lẽ anh ta phát hiện Dương Thư Phàm có ý đồ xấu với Mạnh Kỳ Yến?]

[Chậc, chú chó ngốc này không thông minh cho lắm nhưng ánh mắt vẫn khá được ấy nhỉ?]

Khương Ngũ Hồ ngồi xuống cách nơi xa Dương Thư Phàm nhất, đôi mắt đỏ hoe nhìn Khương Thất Ngư một cái.


Chó ngốc gì chứ?

Cậu ấy là anh năm của cô!

 
Chương 34: Chương 34


Tần Tạ không biết tại sao Khương Ngũ Hồ lại la lên, nhìn cậu ấy một cái.


Khương Ngũ Hồ đang nổi nóng, để ý thấy ánh mắt của Tần Tạ, cậu ấy tức giận: "Nhìn cái gì mà nhìn? Đồ tiết sớm.

"

Tần Tạ: "???"

Anh ta đắc tội cậu chủ nhỏ nhà họ Khương này à?

Thoáng chốc Tần Tạ cảm thấy người nhà họ Khương ai cũng không dễ chọc, ngoại trừ Khương Tử Nhiễm.


Nhưng không sao, sau này anh ta sẽ để Khương Thất Ngư biết anh ta cũng không dễ chọc!

Tất cả khách mời đã đến đông đủ, xe buýt chạy đến nơi cần đến.


Chẳng mấy chốc, mọi người nhận ra xe buýt này càng đi càng lệch hướng, sắp vào cả núi sâu rừng già rồi.


Một tiếng rưỡi trôi qua, cuối cùng xe cũng dừng lại trước cổng thôn chẳng có mống dân nào.


Có nhân viên công tác cầm hộp đến: "Mong mọi người nộp điện thoại vào đây.

"


Rất nhiều chương trình đều sẽ làm vậy, mọi người cũng nộp ra, dù sao lúc nghỉ ngơi vẫn có thể lấy về.


Mọi người nộp điện thoại xong liền xuống xe, Tần Tạ cầm loa lớn nói: "Mọi người cứ đi thẳng về phía trước là đến thôn trang chúng ta sẽ quay lần này, cuộc sống mới mọi người trải nghiệm lần này là thôn dân!"

"Từ giờ đến khi chương trình kết thúc, tổ chương trình sẽ không cung cấp bất kỳ vật dụng nào cho mọi người, nơi ở và đồ ăn của mọi người đều phải do mọi người tự nghĩ cách giải quyết! Cố lên!"

Tần Tạ nói xong, đóng cửa xe buýt lại ngay.


Bản thân tiếp tục ngồi xe buýt vào trong thôn.


Để lại một đám khách mời và người quay phim đứng tại chỗ, ăn trọn mùi khói xe và bụi đất.


Mọi người: "! "

Làm vậy mà coi được à?

— [Ha ha ha ha không hổ là đạo diễn tiết sớm, hiểu chúng ta muốn xem gì! Thứ chúng ta muốn xem là minh tinh chịu khổ!]

— [Chương trình nào mà anh ta không như thế? Tôi quen quá rồi.

]
— [Minh tinh dựa vào bản thân mà sống chẳng phải quá đơn giản sao? Chắc chắn sẽ gặp được fan! Nhưng kẻ vô danh tiểu tốt như Khương Thất Ngư thì khổ rồi.

]
— [Chắc chắn cô ta sẽ là gánh nặng cho người khác!]

Khương Tử Nhiễm và Dương Thư Phàm cũng nghĩ thế.

Họ sợ gì chứ?
Chắc chắn các thôn dân này chưa từng được gặp ngôi sao lớn, nhìn thấy họ còn chẳng phải sẽ ngoan ngoãn bưng đồ ăn ngon, đưa phòng ở tốt nhất cho họ sao?
HUống hồ Khương Tử Nhiễm còn có hệ thống, nó sẽ giúp ích cho cô ta một vài chuyện nên không có gì phải sợ.

Khương Tử Nhiễm nhìn Khương Ngũ Hồ, hôm nay có vẻ rất kỳ lạ: "Anh Năm, ta đi chung nhé.

"
Khương Ngũ Hồ nhìn Khương Tử Nhiễm, nhận ra cô ta cách Dương Thục Phàm quá gần nên vội lắc đầu: "Không được, anh đi với…"
Cậu ấy nhìn sang Hạ Nam Thăng.

Tên này không được, quá ngắn, cậu ấy coi thường.

Lại nhìn Khương Thất Ngư.

Khương Thất Ngư trừng mắt nhìn cậu ấy.

Nhỏ này cũng không được, hình như cô không thích gặp cậu ấy cho lắm.

Sau đó cậu ấy nhìn về phía Mạnh Kỳ Yến: "Anh đi với ảnh đế Mạnh rồi.

"
Khương Thất Ngư trước giờ không thèm để tâm vụ hòa hợp với tập thể, một mình cô ngông nghênh đi đằng trước, không biết từ đâu hái được cọng cỏ đuôi chó ngậm lên miệng, trông rất giống một tên du côn trong thôn.

Là loại người con nít thấy là đi đường vòng hết.

Mạnh Kỳ Yến nhìn Khương Thất Ngư, đi theo cô, Khương Ngũ Hồ đuổi theo Mạnh Kỳ Yến.

Khương Tử Nhiễm nhíu mày.

Rốt cuộc thằng ngu Khương Ngũ Hồ này bị sao thế?
Đi được vài bước, Khương Thất Ngư bỗng dừng bước, quay đầu nhìn chung quanh, ngạc nhiên kêu lên: "Vali của tôi đâu? Vali bự chảng của tôi đâu rồi?"
Cô đã nhét rất nhiều đồ ăn vặt với nước ngọt vào đó đấy!
Lúc này mọi người cũng nhận ra.

Mẹ nó! Vali vẫn còn trên xe buýt chưa lấy xuống!
Vật dụng hàng ngày và quần áo để thay đều nằm trong vali hết!

 
Chương 35: Chương 35


Tần Tạ đến căn cứ của đạo diễn, nhìn dáng vẻ ngơ ngác của mọi người trên màn ảnh thì cười phá lên.

Nít ranh! Đòi đấu với anh ta?
Coi anh ta có đùa chết họ hay không nè!
— [Ha ha ha ha! Tàn nhẫn, vẫn là đạo diễn tiết sớm của chúng ta tàn nhẫn nhất! Chương trình khác sẽ để khách mời chừa lại ít nhất hai ba món đồ, còn anh ta hay rồi, cục shit cũng không có! Điện thoại cũng cầm đi!]
— [Cười bò, đây là cuộc sống mới gì chứ? Là sinh tồn ở nông thôn mới đúng.

]
— [Bọn họ biến tướng lừa khách mời thảm quá trời.

]
Nhận ra đây là chuyện tốt của Tần Tạ, Khương Thất Ngư hung tợn nói với máy quay: "Cả đời tôi như đi trên băng mỏng, không ngờ ngả vào tay thằng nhóc như anh.

"
Tần Tạ ở căn cứ ăn mì nóng hổi, uống một hớp trà, cười càn rỡ: "Ngày lành của cô còn ở phía sau kia kìa, Khương Thất Ngư.

"
Hừ! Này thì lộ chuyện anh ta tiết sớm.

Lên hot search, vừa rồi mẹ anh ta còn gọi điện đến đây, bảo anh ta về nhà khám bác sĩ trung y.

Mất hết mặt mũi!

Mấy người bạn gái cũ trước cũng đăng bài nói bóng nói gió chúc mừng anh ta, tức chết rồi!
Hết cách, chuyện đã xảy ra, trong lòng mọi người có sôi trào đến đâu thì ngoài mặt cũng phải chấp nhận.

Dương Thư Phàm thấy hơi bực bội.

Trong vali của cô ta còn một hộp ba con sâu, đến lúc đó không lấy ra dùng được rồi.

Một con đường gồ ghề lồi lõm nhìn không thấy điểm cuối, mọi người đi khoảng nửa tiếng đồng hồ mới nhìn thấy một ông cụ ngồi ở đầu ruộng.

Mọi người đến gần thì thấy bên cạnh ông cụ có một tấm biển lớn.

"Ở đây có thể kiếm được đồng vàng để đổi hàng hóa trong thôn, giá hàng đại khái là một cái bánh bao một đồng vàng.

"
Rất rõ ràng, đây là NPC tổ chương trình sắp xếp!
Sáng sớm mọi người đã bị bắt đi, đến giờ đã đói đến hóp cả bụng.

Khương Thất Ngư đói đến mức cảm thấy mình có thể ăn hai cái đầu heo trong phút mốt.

Cô vừa định hỏi tình hình, nhưng vẫn bị Khương Tử Nhiễm giành trước một bước.

Cô ta nũng nịu hỏi: "Ông ơi ~ Xin hỏi chúng tôi kiếm đồng vàng bằng cách nào vậy?"

Ông cụ đội chiếc mũ rơm, bộ dạng không để ý đến ai, cúi đầu phớt lờ Khương Tử Nhiễm.

Khương Tử Nhiễm hơi xấu hổ, đứng đờ tại chỗ.

m thanh của hệ thống vang lên trong đầu Khương Thất Ngư.

"Đinh! Có drama!"
Khương Thất Ngư nheo mắt: [Vãi chưởng! Lão Vương này không đơn giản nha! Ngủ với bà Trương xong lại quay sang ngủ với bà Lý, cuối cùng còn làm một phát dưới đất với chồng của bà Lý! Hôm nay hơi kiệt sức nên ngủ rồi!]
[Ai trong số ba người ông ta cũng nói chỉ yêu mình họ, là một lão hải vương cắm sừng hai đầu! Vợ ông ta còn bị ông ta lừa đến mức xoay mòng mòng, nửa đêm còn tưởng ông ta ra ngoài ruộng tưới nước!]
Khuôn mặt tinh xảo của Khương Ngũ Hồ nhăn thành một cục, nhìn về phía lão Vương.

Người trong thôn này đều chơi lớn vậy sao?
Khương Thất Ngư cười khinh khỉnh bước qua, hô to một tiếng: "Ê, lão khốn, nổ đồng vàng đê!"
Lão Vương nghe tiếng quát thì giật mình, mở mắt ra, suýt nữa ngả xuống khỏi ghế đẩu.

— [Con mụ điên Khương Thất Ngư này! Tôi phục sát đất! Một ông cụ bình thường cô ta cũng mắng là lão khốn cho được.

]
— [Ha ha ha ha ha ha ha ha ha nhưng mọi người nói chuyện đàng hoàng ông ta cũng có thèm để ý đâu.

]
— [Có hiểu kính già yêu trẻ là gì không? Cút khỏi giới giải trí đi!]
— [Mấy thôn dân này không dễ chọc đâu, cộng thêm đạo diễn tiết sớm muốn trêu chọc khách mời thì càng khó.

]
— [Ông cụ này có đánh người không nhỉ? Tôi tin mọi người ẩu đả, đạo diễn tiết sớm sẽ không ngăn cản mà còn vỗ tay nữa cơ.

]

 
Chương 36: Chương 36


Lão Vương tỉnh giấc, nâng mũ rơm lên, nhớ ra hôm nay mình còn làm việc, nhưng đạo diễn đã nói ông ta cứ phát huy tùy thích, càng gây khó dễ càng tốt.

Ông ta không vui nhìn Khương Thất Ngư, lại nhìn người đứng sau cô, mở miệng hỏi: "Các người muốn gì?"
Khương Tử Nhiễm muốn biểu hiện tốt đẹp nhiều hơn trên chương trình nên vội vàng nói tiếp: "Ông ơi ~ Chúng tôi là ngôi sao đến quay chương trình ~"
Cô ta còn chưa nói xong, lão Vương đã trợn mắt trừng lại: "Gọi ai là ông đó? Năm nay tôi mới sáu mươi lăm, vẫn tuổi trẻ phơi phới, gọi là anh.

"
Khương Tử Nhiễm: "! "
Khương Thất Ngư kéo Khương Tử Nhiễm đang ngáng đường ra: "Lão khốn, rốt cuộc kiếm đồng vàng thế nào?"
Lão Vương tức đến mức lỗ mũi phình to: "Gọi ai là lão khốn đấy? Cô có lễ phép không vậy? Cút đi! Thôn chúng tôi không chào đón các người!"
Khương Thất Ngư vẫn tỏ vẻ lười biếng, cầm cỏ đuôi chó quét qua quét lại khuôn mặt lão Vương: "Chậc, bùn ở hai đầu bờ ruộng tối qua ông còn chưa rửa sạch, ủa? Bà Lý tới kìa! Bà Trương cũng tới!"
Bây giờ hệ thống đã đầu hàng, nằm im thin thít.

Nó không quản được cái miệng này của ký chủ!
Cô vừa nói xong, lão Vương đã trợn to mắt, vội vàng ngoái đầu nhìn lại.

Nhưng chẳng thấy gì, đã nghe thấy tiếng cười như chuông đồng của Khương Thất Ngư bên tai.

Trời ạ! Sao con nhóc này lại biết chuyện tối hôm qua?
Bình thường lão Vương ưa sĩ diện nhất, nếu chuyện ông ta làm bị phát hiện thì chẳng phải mặt già bị mất hết rồi sao?
Vậy là ông ta thành ra yếu thế trước mặt Khương Thất Ngư: "Cô… Cô… Mấy người tự xem đi!"

Nói rồi, lão Vương lật mặt sau của tấm biển cho mọi người xem.

Khương Tử Nhiễm, Dương Thư Phàm và Hạ Nam Thăng giật mình ngơ ngác.

Khương Thất Ngư nói vậy là sao? Là sao?
Sao ông cụ đó chịu thua rồi?
— [Bị dọa bởi sự điên loạn của Khương Thất Ngư rồi?]
— [Bà Lý với bà Trương là sao nữa?]
— [Tôi nói cho mọi người biết, trong nông thôn loạn lắm, bà nội tôi thường buôn chuyện với tôi, lần nào tôi nghe mà đồng tử cũng giãn to hết cỡ! Tôi cảm thấy chắc chắn Khương Thất Ngư biết chuyện gì đó của ông lão này.

]
— [Rốt cuộc con ranh Khương Thất Ngư này còn biết chuyện gì nữa?]
Lúc này Khương Thất Ngư vẫn chưa biết, bởi vì cô tiết lộ chuyện Tần Tạ tiết sớm, bị các bạn gái cũ của anh ta ra mặt chứng minh.

Đã thành công tăng thêm cả đống anti-fan thích hóng hớt!
Mọi người vừa mắng cô vừa hóng chuyện, giờ cái Weibo sắp ế đến mức mọc cỏ của cô lại có đến một triệu lượt theo dõi!
Vào giới giải trí một năm cũng chỉ được năm trăm nghìn người, mấy hôm trước đá Khương Tử Nhiễm xuống nước tăng thêm hai trăm nghìn.

Nói cách khác, chỉ với vài tiếng đồng hồ sáng nay, số người theo dõi cô đã tăng đến ba trăm nghìn.

Điều này khiến người đại diện Lý Lâm vui mừng khôn xiết.


Cô ấy biết Khương Thất Ngư làm được mà.

Nếu trạng thái tinh thần của Khương Thất Ngư có thể ổn định một chút thì còn tốt hơn!
Ở hiện trường, mọi người đều nhìn xuống tấm biển kia.

Trên tấm biển được viết vài dòng chữ đen xiêu vẹo.

"Đào một mẫu đất, ba đồng vàng.

"
"Thu hoạch một mẫu ruộng ngô, ba đồng vàng.

"
"Gánh một thùng phân, ba đồng vàng.

"
Đọc nội dung xong, mọi người sợ hú vía!
Để ngôi sao ăn mặc tươm tất làm việc nhà nông cũng thôi đi, còn gánh phân là sao nữa?
Nhưng rõ ràng, trong ba công việc này, gánh phân là việc kiếm tiền dễ nhất.

Phải biết rằng đào một mẫu đất phải mất tận mấy tiếng, thu hoạch ngô cũng vậy.

Khương Tử Nhiễm đảo mắt nhìn Khương Thất Ngư: "Trước kia chị sống ở nông thôn, chắc là rành gánh phân lắm nhỉ?"
Khương Thất Ngư cười nhạt nhẽo, khiêm tốn nói: "Không không, còn chẳng rành phun phân bằng miệng của cô.

"

 
Chương 37: Chương 37


—「Con mắm Khương Thất Ngư này, bộ miệng mồm được phù phép hay sao vậy?」

—「Khương Thất Ngư chửi người cũng thật đẳng cấp!」

—「Lại chửi người nữa rồi! Tử Nhiễm của chúng ta có đắc tội với cô ta không? Tử Nhiễm của chúng ta chỉ là có ý tốt nhắc nhở thôi mà!」

—「Mấy người lầu trên đừng có nôn phân nữa, mới ăn no trong toilet ra à?」

—「Tôi không thể tưởng tượng nổi cảnh người đàn ông quyến rũ nhất phương Đông, Mạnh Kỳ Yến đi gánh phân! Ha ha ha ha ha ha ha.



—「Vậy ngôi sao ca sĩ cool ngầu Khương Ngũ Hồ gánh phân thì tưởng tượng được không? Chắc là hối hận khi tham gia chương trình này lắm!」

Khương Ngũ Hồ thì không hối hận chút nào.


Từ nhỏ cậu ấy đã lớn lên trong gia đình giàu có, luôn mơ ước cuộc sống điền viên ở nông thôn.


Mọi thứ ở đây rất mới mẻ với cậu ấy.


Cậu ấy còn hớn hở hỏi: "Gánh phân? Gánh phân là gánh để làm gì?"

Khương Thất Ngư nhìn cậu ấy, trả lời: "Để làm đồ tráng miệng.

"

Khương Ngũ Hồ: "…"

Khương Ngũ Hồ nhìn về phía Mạnh Kỳ Yến: "Ảnh đế Mạnh, thật vậy sao?"

—「Ha ha ha, cậu năm nhà họ Khương không biết mùi đời là gì hết á.




Mạnh Kỳ Yến dừng lại một chút, giải thích: "Thông thường thì dùng để bón phân.

"

Khương Ngũ Hồ phấn khích: "Vậy chắc là rất thú vị! Ảnh đế Mạnh, chúng ta cùng đi gánh phân đi.

"

Mạnh Kỳ Yến xua tay: "Không đi.

"

Giờ đây chỉ có ba lựa chọn trước mắt, người bình thường thì sẽ không chọn gánh phân.


Mặc dù Khương Thất Ngư không bình thường, nhưng cô cũng sẽ không chọn gánh phân.


Kẻ họ Khương cô đây cũng phải giữ thể diện chứ!

Hạ Nam Thăng đứng lên đầu tiên: "Tôi chọn đào đất! Vừa lúc coi như rèn luyện cơ thể.

"

Dương Thư Phàm và Khương Tử Nhiễm nhìn nhau, cũng chọn đào đất.


Trông có vẻ đây là cách dễ dàng giữ hình tượng nhất.


Trong ruộng ngô vừa nóng vừa khô, quần áo và lớp trang điểm rất dễ bị ẩm ướt.


Đã không có hành lý, họ không thể dặm lại phấn son!


Lão Vương chỉ vào cái xẻng bên cạnh: "Vậy các cô cậu đi đi, đào ba mảnh đất trước mặt tôi đây.

"

Ba người ngước lên nhìn, lập tức chóng mặt!

Hóa ra một mảnh đất lại lớn như vậy! Rộng khoảng ba mét, dài mười lăm mét!

Nhưng ba người vẫn lấy công cụ, làm xong trước thì có tiền trước, sẽ ăn được cơm trước!

Trước khi xuống ruộng, Khương Tử Nhiễm gọi Khương Ngũ Hồ: "Anh năm, anh cũng đào đất đi! Chúng ta đào cùng nhau.

"

Nhìn thấy Mạnh Kỳ Yến và Khương Thất Ngư không mấy quan tâm đ ến mình, cuối cùng Khương Ngũ Hồ cũng chọn xuống ruộng.


Cậu ấy chưa từng đào đất bao giờ.


Nhưng chắc chắn sẽ thú vị lắm cho xem.


Thấy Khương Ngũ Hồ đi tới, Khương Tử Nhiễm rất vui, xem ra anh năm vẫn đứng về phía cô ta!

—「Lao động là vinh quang! Cửa thứ nhất chị Tử Nhiễm và chị Thư Phàm của chúng ta không hề phàn nàn gì hết.



—「Sao Khương Thất Ngư vẫn chưa đi xuống? Ảnh đế Mạnh cũng chưa nhúc nhích, sao lại thế này?」

—「Ha ha! Chắc Khương Thất Ngư đang chờ chết đói rồi.



Lão Vương nhìn Khương Thất Ngư đứng yên nhìn về phương xa, không biết đang nghĩ gì, bất giác có chút sợ hãi cô sẽ nói ra điều gì đó.


Nói không chừng Lý Tiểu Nương và Trương Đại Nha cũng đang xem chương trình này!

Ông ta muốn khuyên họ xuống làm việc, sa sầm mặt nói: "Nhóc con à, người trẻ phải biết chịu khổ!"

Khương Thất Ngư nhìn ông ta, lắc lư cọng cỏ đuôi chó trong tay: "Biết chịu khổ thì sẽ có khổ không hết mà chịu!"

Lão Vương: "…"

Phản nghịch! Cô thật sự phản nghịch!

 
Chương 38: Chương 38


Khương Thất Ngư đột nhiên nhìn về phía Mạnh Kỳ Yến, nghiêm túc hỏi: "Có một ngày bộ tộc ăn thịt người bắt được một người làm công, nhưng không ăn mà thả đi, anh biết tại sao không?"

Mạnh Kỳ Yến nhìn cô bằng đôi mắt đào hoa sâu thẳm, cất giọng trong trẻo: "Không biết.

"

Khương Thất Ngư đau khổ đáp: "Bởi vì người làm công quá đắng/khổ.

"

*Chữ Khổ (苦) vừa có nghĩa là đau khổ, cực khổ vừa có nghĩa là đắng.


Mạnh Kỳ Yến: "…"

Ngay sau đó, Mạnh Kỳ Yến bật cười, tiếng cười khe khẽ, vô cùng êm tai.


—「??????? Câu chuyện cười nhạt thế này mà ảnh đế Mạnh cũng cười được?」

—「Bốn người kia đang quay chương trình biến hình, còn hai người này đang quay chương trình hẹn hò thì phải?」

—「Mạnh Kỳ Yến! Anh nuông chiều cô ấy quá!」

—「Xin lỗi, tôi cũng cười rồi ha ha ha ha ha cười không ngớt! Cười đến độ sắp khóc luôn! Cười chết mất! Tôi không nói là ai đang soi gương đâu.



—「(vặn vẹo) (bò trườn) (bay sang tất cả mọi người)」

—「Sao tôi cứ cảm thấy họ xứng đôi ấy nhỉ? Có phải tôi bị thoái hóa não rồi không?」

Vừa rồi Khương Thất Ngư đang tìm trong cửa hàng hệ thống, xem có công cụ nào thu hoạch ngô hoặc đào đất không.



Đáng tiếc cửa hàng hệ thống quá vô dụng, không có gì cả.


Phần lớn chỉ là những thứ như viên thuốc làm đẹp, viên thuốc giảm cân linh tinh.


Cô sinh ra đã xinh đẹp sẵn rồi, cần gì mấy thứ đó chứ?

Hệ thống rất bất lực: 「Chẳng phải hệ thống thông thường chỉ có mấy thứ này thôi sao? Có Thần Khí đào đất mới là kỳ quặc!」

Vậy thì hết cách rồi, cô nheo mắt nhìn lão Vương: "Tôi hỏi ông, còn lựa chọn nào khác không? Như ông xoa bóp cho tôi năm phút sẽ cho tôi ba đồng vàng chẳng hạn?"

Lão Vương: "???"

Nghe thử xem, đây là tiếng người à?

Ông Vương lắc đầu: "Không có.

"

Khương Thất Ngư lập tức phát điên, hét lên: "Tôi mặc kệ! Ông phải có! Nếu không thì bà Trương và bà Lý cùng với chồng của bà Lý…"

"A a a a a a a! Cô đừng nói nữa, đừng nói nữa!"

Lão Vương toát mồ hôi hột, nhanh chóng ngăn Khương Thất Ngư lại.


"Thế này… thế này…"

Lão Vương khẩn trương đưa ra giải pháp.


—「Giữa phát sáng và phát nhiệt, Khương Thất Ngư chọn phát điên.




—「Chương trình này hơi quá đáng rồi, hành vi của Khương Thất Ngư khiến tôi cười đau cả ngực!」

—「Mạnh Kỳ Yến lại đang mỉm cười cưng chiều nhìn Khương Thất Ngư! Đây là tôi điên hay thế giới này điên rồi?」

—「Làm người đâu có ai là không điên! Sớm muộn gì cũng phải điên thôi!」

—「Ông cụ: Ai có thể điên hơn Khương Thất Ngư thì đó là cha tôi.



Nhìn thấy lão Vương thì thầm vào tai Khương Thất Ngư, Tần Tạ ngạc nhiên.


Chuyện gì đang xảy ra? Sao lão Vương lại nghe lời Khương Thất Ngư!

Anh ta thở hắt một hơi, hoang mang đến cực độ!

Bên này, vài người đang đổ mồ hôi đầm đìa trong ruộng.


Hạ Nam Thăng đào được hai hàng đã không chịu nổi, tay không còn sức cầm xẻng nữa.


Khương Ngũ Hồ trông gầy yếu, nhưng lại vừa đào vừa hát, làm việc rất hăng say.


Mái tóc bạc dưới ánh nắng rực rỡ, đẹp như một bức tranh phong cảnh.


—「Người trẻ đúng là có sức mạnh vô biên!]

Dương Thư Phàm và Khương Tử Nhiễm cũng bắt đầu không chịu nổi nữa.


Dương Thư Phàm đứng thẳng lưng, thở hổn hển.


Lúc này, cô ả phát hiện anh chàng quay phim đang nhìn chằm chằm vào ngực cô, mắt cứ như dán vào.


Dương Thư Phàm nở nụ cười đầy ẩn ý.


Tổ chương trình không nói là không thể nhờ người đào giúp!

 
Chương 39: Chương 39


Dương Thư Phàm tiến đến gần anh chàng quay phim, thì thầm vài câu với anh ta.


Mắt anh chàng quay phim lập tức sáng lên.


Phút chốc, anh ta như biến thành một con bò cày ruộng, cầm lấy cái xẻng bắt đầu đào điên cuồng!

Xẻng được anh ta vung lên mạnh đến mức gần như tóe lửa.


Dương Thư Phàm cầm lấy máy quay, dịu dàng nói: "Anh quay phim nói tôi quá vất vả, muốn đào giúp tôi, thật sự rất cảm ơn anh ấy.

"

Khương Tử Nhiễm nhíu mày.


Cô ta cũng nhìn về phía anh chàng đang quay mình.


Ban đầu anh chàng quay phim này không muốn đào, nhưng khi đối diện với đôi mắt long lanh đẫm nước của Khương Tử Nhiễm, anh chàng lập tức cảm thấy mình có thể hy sinh tất cả vì cô ta.


Xẻng của Khương Tử Nhiễm cũng được anh quay phim cầm lấy.



—「Thấy người đẹp vất vả như vậy thì ai mà không thương chứ, hai anh quay phim thật tuyệt vời.



—「Xinh đẹp đúng là có lợi! Không giống Khương Thất Ngư, chỉ có thể dựa vào phát điên hù dọa người!」

Hạ Nam Thăng cũng muốn nhờ ai đó giúp một tay, liếc nhìn anh chàng đang quay mình.


Anh quay phim lắc đầu lia lịa, lùi lại ba bước: "Tôi yếu s1nh lý, tôi không làm nổi.

"

Hạ Nam Thăng: "…"

Nhưng lúc này, anh ta nhìn thấy một bà thím vừa béo vừa đen đang làm việc gần đó ném cho anh một ánh nhìn tình tứ.


Hạ Nam Thăng: "……"

Khương Tử Nhiễm nhanh chóng phát hiện Khương Thất Ngư và Mạnh Kỳ Yến không còn thấy đâu nữa!

Cô ta còn đang nghi hoặc thì bỗng nghe thấy tiếng động ầm ầm từ xa vọng lại.


Chẳng mấy chốc, mọi người nhìn thấy Khương Thất Ngư lái một chiếc máy thu hoạch xuất hiện!

Ngồi bên cạnh cô là Mạnh Kỳ Yến.


Người đàn ông điển trai và lạnh lùng đang cầm một cái mũ che nắng cho cô.


Khương Thất Ngư đứng trên máy thu hoạch, cười to điên cuồng: "Ha ha ha, Khương mỗ ta đây đã trở lại rồi! Hôm nay ngô thuộc về ta ta phải thu hoạch cho bằng hết!"

—[???? Con nhóc chết tiệt này, tôi còn tưởng cô ta đưa Mạnh Kỳ Yến bỏ trốn rồi chứ!]

—[Cô ta lấy máy thu hoạch ở đâu ra vậy? Không lẽ là ông già kia cho cô ta?]

—[Mẹ nó! Nhìn Mạnh Kỳ Yến kìa, quá mất mặt rồi! Đường đường là ảnh đế mà lại thành tùy tùng theo sau?]

—[Đừng hiểu lầm, anh nhà bọn tôi chỉ muốn xem Khương Thất Ngư còn có trò gì điên rồ nữa không thôi.


]

—[Làm vậy mà cũng được à? Cô ta gian lận! Con bé flop này gian lận!]

—[Sao lại không được chứ?]

—[Đúng vậy! Khương Thất Ngư gian lận! Làm vậy không được! Hai ngôi sao nữ kia chỉ nhờ đàn ông giúp đỡ, còn cô ta lại tự mình gian lận, thật đáng ghét!]

—[…]

Mọi người đều sợ hú hồn!

Khương Thất Ngư lấy máy thu hoạch ở đâu ra?

Lúc này đây, lão Vương túm cái mũ rơm xuống thật thấp.


Ông ta hơi lo sợ những khách mời khác sẽ đến đánh mình.


Nhìn bộ dạng này, bọn họ cũng không phải là người có tiêu chuẩn đạo đức cao gì!

Ông ta cũng không còn cách nào khác, vì danh tiếng, chỉ có thể cho Khương Thất Ngư mượn máy thu hoạch ngô nhà mình.


Tần Tạ trong căn cứ đạo diễn kinh ngạc đến sái quai hàm!

Ai? Là ai đã mở cửa sau cho Khương Thất Ngư?

Anh ta vội vàng gọi điện cho lão Vương.



Điện thoại của lão Vương reo lên, ông ta nhấc máy: "Lô.

"

Tần Tạ hét lên trong điện thoại, "Lão Vương, ông làm cái gì vậy? Không phải bảo ông gây khó dễ sao? Sao lại còn giúp cô ta? Ông còn muốn tiền lương năm trăm tệ không thế?"

Một ngày năm trăm tệ, ở vùng núi sâu này được coi là mức lương rất cao rồi.


Nhưng giọng lão Vương lại mang theo vẻ cảm khái khi trải qua bão táp phong ba: "Tiền đương nhiên quan trọng, nhưng có những thứ còn quan trọng hơn.

"

Dù thế nào cũng phải giữ lại sự trong sạch ở nhân gian!

Tần Tạ không tin điều này, nheo mắt: "Tôi cho ông thêm năm trăm nữa.

"

Lão Vương có chút động lòng, nhưng vẫn lắc đầu: "Đạo diễn, đây không phải vấn đề tiền bạc, con nhóc này biết phát điên, tôi sợ!"

Tần Tạ cắn răng: "Cho ông hai nghìn! Tuyệt đối không được để Khương Thất Ngư dễ dàng kiếm được nhiều đồng vàng như vậy!"

Lão Vương vẫn kiên quyết: "Không! Bao nhiêu cơ? Hai nghìn á? Đạo diễn, không phải tôi nói điêu đâu, người điên tôi gặp nhiều rồi! Trong thôn chúng tôi có cả đống, bây giờ gặp tôi đều đi đường vòng!"

 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom