Cập nhật mới

Dịch Full [BHTT][Fairy Tail] Thiết Lập lại Sự Sống

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 60: Cuộc trò chuyện giữa Mẹ Vợ, Con Rể và Con gái


"Ngươi là người ta ghét nhất từ trước tới nay! Erza!!" Cô đánh một cú nữa đẩy Irene xuống đất, tạo ra một lỗ hổng lớn.

"Ta ghét ngươi...ta hận ngươi" Một hồi sau thở thì cô lại thấy thêm Erza nữa.

"Tóc đỏ? Hai Erza?" Cô có hơi bất ngờ.

"Aci!?!" Đằng sau là mọi người, Natsu, Gray, Wendy, Lucy và Erza...

"Ngươi? Có hai Erza? Không thể nào..."

"Mà cũng được thôi..."

"Ta giết hết..."

(Thử tưởng tượng hình ảnh mà cô, Irene và Erza đánh nhau)

"Mọi người chạy đi! Để hai người này cho tôi!" Erza nói.

"Nhưng mà..."

"Đi đi!" Thấy mọi người đi hết thì Erza mới quay đầu lại nhìn Aci và Irene.

"..." Cô không biết liệu Aci là đồng minh hay là kẻ địch nên đánh hay không.

"Aci...chị?"

"Tôi..là..Ngài Hades..không phải...là Aci"

"Ta...là ngươi.." Irene đứng lên không một vết xước nói.

"Còn ngươi là ta.."

Đột nhiên có một hào quang trắng bên phía Irene, Erza bay tới đánh Irene nhưng bà đã kịp ném một ma thuật qua Erza.

"Ngươi...không phải...là người..sẽ giết Erza..việc đó phải là...ta" Cô là người cản lại cái cú ma thuật đó chạm vào người Erza.

"Aci!" Erza chân chạm được đất, nhanh chóng nói với Aci.

"..." Aci quay qua đánh thẳng vào Erza may thay Erza đã thoát khỏi cú đó.

Đây là lần đầu cô thấy Aci đang đánh cô.

Nhìn một lần nữa Wendy cũng ở đây, đáp lại cú đó là một cái khiên.

"Em cũng bảo vệ chị!" Wendy nói.

"Nhóc con...đây không phải sân khấu của ngươi..Acnologia sẽ tới đây.." Cô vô thức nói.

"Thuật bùa chú?"

"Mà cả ba người không bị thuật của Larcade ảnh hưởng sao?" Irene nói.

Chỗ của Aci, Irene và Erza cũng khá nói là ok nhưng...tình thế có hơi lạ.

Aci thì đang tranh cãi với Irene để được giết Erza, hai đứa y chang như Natsu và Gray.

Thế là đành hai đứa đồng ý cùng đập lẫn nhau sẵn giết luôn Erza.

"Khát vọng..."

"Mong muốn..."

"Mãnh liệt.."

"Tử và sinh.."

"Tuyệt vọng và hy vọng.."

"Tất cả đều là Ngu Xuẩn!"

《HUYẾT LÔI TRẢM!》Từ trên trời xuất hiện ra một sấm sét màu đỏ đen đâm thẳng vào Erza nhưng Erza lại nhanh hơn lại bộ giáp phòng thủ tuyệt đối chống Lôi Trảm của cô.

"Được lắm.."

《BĂNG HẮC KHIỂN!》Một loại băng màu đen xuất hiện liên tục nhắm thẳng vào Erza, bắt được chân của Erza thì đóng băng một nửa người của cô.

"Tạm biệt" Băng Hắc là một loại băng có thể đông cứng suốt nghìn năm nó giống như Ice Shell nó không thể bị phá vỡ.

"HẢ?!" Erza nhanh chóng thoát được khỏi băng của cô.

"..." Xem ra Erza không tầm thường rồi, cô phải cẩn thận nhiều hơn mới được.

Tiếp đến Irene thì những thanh kiếm bay tới chỗ của Irene đánh thẳng vào nhưng đó chỉ là đánh lạc hướng thôi, Erza bay tới từ đằng sau đánh với Irene.

"Ực..." Cô cảm thấy đau đầu có thứ gì đó đang ngăn cô tấn công nhưng cô cố gắng kệ nó đánh tiếp, chứng đau đầu ngày càng đau hơn nữa.

"Ra là thế..tấn công vô số mù quáng với vô số thanh kiếm, có thể tạo ra vô số thanh kiếm cùng lúc như thế này thì cũng khá ấn tượng đấy" Irene vỗ tay những thanh kiếm ấy không tấn công vào cô mà tạo thành một hình bông hoa.

"Được đấy...Tặng phiếu bé ngoan đấy"

"Không những thoát khỏi phòng vệ của Erza mà còn..không thể tin" Wendy nói.

Cô đang ôm trái tim mình, đau điếng cả người.

"..."

"Hehehehe...ngươi thật sự..khá lắm đây" Irene nói với Aci.

"Bà ta đang đùa cợt với mình?"

"Nhưng đã được thuật bùa chú của cô bé kia cường hóa rồi mà chỉ vậy thôi sao, Erza?" Irene nói.

Irene làm những thanh kiếm kia dần biến mất, khiến cho Erza và Wendy có hơi bất ngờ một chút.

"Ngươi là ai?"

"Vẫn chưa nhận ra à?" Irene nói.

"Không, thật ra thì ngươi đã nhận ra khá là mập mờ, chỉ ngươi không thừa nhận mà thôi" Irene nói.

"Ta chẳng biết gì về ngươi" Erza nói vừa hoán đổi về giáp bình thường.

"Ta chính là..."

"Mẹ của ngươi"

"Ểh? Là mẹ của Erza-san?" Wendy bất ngờ nói.

"Không phải!" Ngay lập tức Erza phản bác.

"Ta chỉ sống một mình trong Rosemary, ta vẫn luôn nghĩ rằng mình chẳng có cha mẹ" Erza nói.

"Người mẹ đó đang đứng trước mặt ngươi đấy, chính là ta!" Irene nói.

"Ta chỉ có hai người duy nhất, ta gọi là chị em và cha mẹ với ta đó là Aci và Hội Trưởng.."

"Chị em? Tôi là chị em của Erza?" Cô cố khống chế tim mình, lấy tay đập liên tục vào ngực mình.

"Mà sao cũng được thôi"

"Ta cũng chẳng có quan tâm là mình có con gái hay không" Irene nói.

"Ta cứ ngỡ rằng ngươi đã chết từ lâu rồi"

"Nhưng tình cờ gặp nhau như thế này..thật là không may nhỉ?"

"Bất luận kẻ nào tấn công hội của ta đều trở thành kẻ địch" Erza nói.

"Ừm ta cũng xem những kẻ chống lại Albareth" Irene nói.

"Dù có là đứa con của ta đi chăng nữa"

"Thế nhưng..nếu ngươi chết đi mà không hề biết bí mật về sự chào đời của mình thì..."

"Sẽ thật đáng tiết nhỉ?" Irene nói vết sẹo trên hông bên trái của Irene cô thấy chắc là chính Irene đã rạch?

"Không cần thiết!"

"Đã cất công gặp được nhau rồi mà, ta sẽ kể lại chuyện xưa cho ngươi nghe"

"Cái trái tim chết tiệt này...mình không cần nữa!!" Cô dùng tay ấn mạnh vào vùng ngực bên trái đâm sâu vào bên trong, máu chảy rất nhiều.

"Aci!" Wendy che mắt đi cảnh tượng này thật kinh khủng.

"Chị!" Erza không thể tin vào mắt mình, chính Aci tự tay móc trái tim ra.

"Trái tim!"

Trái tim không có đập nữa nó nằm trên tay của Aci bất động.

"..." Aci thở hỗn hển cố điều khiển lại nhịp thở của mình, cô quăng cái trái tim nhạt màu đi rồi đứng lên.

"Ta sẽ giết cô nếu đây là lần cuối ta sẽ làm" Cô cố thở lại đều đứng có hơi không vững.

"Wendy..tránh ra đằng sau một chút.." Erza nói rồi tiến lên dùng kiếm đâm thẳng vào Irene.

Cả ba có một trận chiến khá là sôi máu, và nó có hơi ác liệt một chút.

Trong lúc đấu cô có nghe câu chuyện của Irene, cô ta là Irene Belserion là nữ hoàng của loài rồng.

Câu chuyện về 400 năm về trước, tại một vương quốc được gọi là "Dragnof" trên Ishgar này.

(Cái này mình hơi làm biếng để kể thế nhưng các bạn vẫn có thể có tập cuối tầm tập 36 ý nên mình chỉ kể sương sương thôi)

Lúc đó ở Vương Quốc loài rồng không có mang ý nghĩ tiêu diệt loài người, vì Irene đã tin rằng loài người và loài rồng có thể chung sống hòa bình với nhau.

Đó là sự khởi đầu cho cuộc chiến mang tên "Long Vương Tế" sau này...

Một cuộc chiến khởi nguồn từ lòng tốt của loài rồng...tuy nhiên tình hình chiến sự trở nên bất lợi, ngoài lực lượng loài rồng phía tây còn có rất nhiều con rồng ở Ishgar phản đối ý kiến chung sống với con người.

Một con rồng mang tên Belserion Hiền Long, đã mang ý nghĩ chung sống với con người Irene đã yêu cầu mình được tham gia vào trận chiến của Rồng.

Và tạo ra những Pháp sư Diệt Rồng, Các Sát Long Nhân, những kẻ mang sức mạnh của rồng.

Irene là mẹ của các Sát Long Nhân, có thể nói kế hoạch ban cho con người sức mạnh để chiến đấu với loài người đã thành công.

Rất nhiều Sát Long Nhân đã được ra đời, Tình Hình chiến sự từ đây xoay ngược chiều, tuy nhiên sức mạnh dữ dội đó đã bắt đầu đục khoét con người, nhiều kẻ bị sức mạnh đó cưỡng ép và trở nên hung bạo.

Sự không tương ứng giữa thị giác loài rồng và nhận thức cân bằng của loài người đã gây nhiễm cực độ và...một thứ phát triển trong cơ thêt con người là Long Chủng.

Đó là sự tiến hóa giữa con người thành loài rồng, sự chấm dứt của những Sát Long Nhân, và từ lúc đó Erza đã hình thành trong bụng của Irene.

Cha của Erza là tướng quân của Vương Quốc nước Láng Giềng đó gọi là một cuộc hôn nhân chính trị để giải quyết tranh giành lãnh thổ giữa loài người.

"Ai da hình như thằng này mình thấy hơi quen.." Cô đáp chắc chắn mình đã gặp từ đâu rồi.

Hắn và Irene hay đồng hành cùng nhau trên chiến trường, hắn đã chăm sóc cho ta trong khoảnh khắc cuối cùng của Belserion.

Chiến tranh chấm dứt mà không hề có sự thắng bại vì có sự xuất hiện của Acnologia, như là một sự nhạo báng với vô vàn người đã nhắm mắt xua tay.

Một mình Acnologia đã chiến thắng, và một tuần sau khi chiến tranh kết thúc.

Tên tướng quân trở mặt bắt đầu nói sai sự thật về Irene, đều bị chồng mình lẫn những người dân phản bội lại cô, cô bị nhốt vào ngục giam.

Kể từ đó cuộc đời của Irene trở nên thảm hại.

Bị tra tấn, bạo lực, bị làm nhục, và rồi..tên tướng quân đi đến ngục giam gặp lại Irene sẵn tay suýt nữa giết chết Erza.

Nhưng đáng buồn hơn nữa Irene đã trở thành một con rồng và giết chết Tên Tướng Quân đó.

Cô ta đã rất buồn và rất thất vọng vì chính mình không thể trở về hình dạng con người cho đến khi gặp Zeref.

Điều mà Irene đã đau đầu và giải quyết suốt hàng năm trời lại dễ dàng hóa giải như thế.

Tuy nhiên có nhiều điều bất thường đã xảy ra, đồ ăn con người là đều không có vị, dù ăn nhiều tới mấy nó đều không có vị.

Điều này ám ảnh Irene mãi, thế rồi cô quyết định sẽ nuôi đứa bé rồi khi chào đời đứa bé Irene sẽ đưa linh hồn mình chuyển qua Erza.

Để có được cơ thể của con ngươi cô cũng làm, thế nhưng lại không được.

Cô ta đã dùng thuật bùa nhưng lại thất bại cho nên cô ta đã mất hết hứng thú và bỏ đi đứa con.

"Ta thật sự cảm tạ ngươi vì đã sinh ra ta" Erza nói.

"Ta không cần lời cảm tạ của rác rưởi" Irene nói.

"Và ta cũng cảm tạ ngươi đã vứt ta.."

"Bởi vì nhờ vậy tôi đã gặp chị Aci và gia đình thực thụ như vậy!"

"..." Cô có đứng hình một chút thế nhưng cô cũng lấy lại không khí ban đầu và khuôn mặt nghiêm nghị của mình.

"ĐỪNG LÀM ĐAU CÔ ẤY!!" Cô trong tâm trí cố gắng làm đau chính mình vì mình chính là cô còn cô lại là mình.

"Ai da.." Tự nhiên cô đau người không vì lí do gì.

Một trận chiến 4 người khó khắn để đánh cô chỉ tập chung đánh Erza thôi còn nhiều thứ cản đường cô thì cô giết hết.

Suýt làm nguyên cả thành phố bị hủy tới nơi, cô đang bóp cổ của Erza mặc cho chính cô bên trong đang làm chính mình bị thương dữ dội.

"Ngươi..."

"Đáng lí ra tôi..không nên..giúp ngươi" Cái Hắc đang dần chiếm toàn bộ tâm chí cô.

"Hahahaha!!" Cô cười điên dại càng ngày càng bóp chặt hơn.

"A...c..i" Erza cần chỗ thở cô đang bị thương nhưng vẫn còn sức để tránh thế nhưng có thứ gì bên trong Erza lại không dám đưa tay lên kết liễu Aci.

Cái chỗ tim của Aci tự tái tạo lại một quả tim mới nó giống với cái cũ nên cơ thể cô nhẹ nhàng duy chuyển nhanh hơn.

"We..n..dy" Erza nhìn qua một bên Wendy đang bị làm sao rồi.

".." Cô cũng nhìn qua một bên đột nhiên có thứ gì đó đập vô bụng cô.

"ACACIA!" Là Gaeb và Mike đang ngăn cô lại.

"Thả tôi ra! Cô ấy đang ở trước mặt ta!!"

"Thả tôi ra! Ta sẽ giết các ngươi!" Cô cô dẫy dụa nhiều lần không thể mệt hơn là gì.

"Nhanh đi! Erza cô phải đi lấy lại cơ thể cho Wendy! Em ấy đang bị hoán đổi linh hồn!" Gaeb nói.

"Phải đó chúng tôi sẽ xử lí con người này!"

"THẢ TÔI RA!" Ngay lập tức một sức mạnh phát ra điên cuồng khiến cho Gaeb và Mike không thể cầm nỗi Aci, cô ấy làm cho Gaeb và Mike tự động thả tay cô ra.

"Là "Thao Túng"!" Mike nói, Mike biết thuật này đây là thuật mà Mike đã hướng dẫn cho Aci dùng.

"Ta...sẽ giết ngươi!" Cô nhanh chóng hùng hổ chạy tới.

"AAAGGHH!" Cô lại bị ai đó ngăn mình nhìn lại là...

"Là Raphael!" Là người có thể chữa được cái mà Aci đang bị.

"Từ từ coi! Hai cậu giữ cậu ấy lại!"

"Tôi giết các người! Mau thả tôi ra!!" Cô vùng vẫy thật mạnh mẽ hơn hồi nãy nói.

"..." Raphael đã lén xuống đây, sau khi có một cuộc gọi của Mike nói về tình trạng của Aci, đây là tình trạng mà Aci đã bị một lần.

"Ta là Thần Raphael, ta có trách nhiệm chữa con người đằng trước, ta sẽ đẩy cái Ác bên trong người của ngươi! Mau hãy xuất đi!" Hồi đó chỉ có thể phong ấn lại nào ngờ 100 triệu năm nữa nó lại bừng phát ra nhiều hơn.

Raphael đã đi rất nhiều nơi đển tìm thuốc chữa cho Aci đến cuối cùng thì cũng có thuốc giải nhưng vẫn chưa thử nghiệm đành cược một vố.

"Sao rồi?" Mike hỏi khi thấy Raphael cho Aci uống một thứ nước, bỗng nhiên không thấy vùng vẫy nữa im lặng đi hẳn.

"Chắc là thành công?"

"..He..he..he..he"

"Đừng khoái chí..không có thuốc nào có thể chữa được ta.." Cô bắt đầu mạnh hơn nhanh chóng sức mạnh cô đập và ba người kia văng ra xa.

"Ta! Ghét! Ngươi!" Một vụ nổ lại xảy ra từ phía Irene và Erza.

Irene đã trở thành một "Con Rồng" thực thụ to lớn, Erza bị văng ra xa cơ thể không thể cử động được.

"Ngươi!" Cô lần này chiến với Irene với tư cách từ chọc tức một vài con rồng nhất là Acnologia.

"THẦN TINH TỌA BĂNG" Từ trên trời xuất hiện một ánh sáng màu đỏ, cô đoán đó là thiên thạch.

"Ngươi nghĩ thiên thạch thích làm gì được ta à!" Cô nhanh chóng mọc cánh dị kia bay thẳng lên kia nhanh chóng đập vỡ thiên thạch.

Cô rơi xuống, cái ánh sáng làm trói mắt cô nên cô vẫn chưa kịp nhận ra là cô đang rơi xuống.

"Cái Quái!" Gần đến mặt đất cánh của cô mới ngừng lại trọng lực của cô trước khi cô đập Sml xuống đất.

"Phù.." Có một vài cái miếng thiên thạch rơi xuống đất.

"Tch..." Tay đã đấm vô cái thiên thạch đã rách một mảng da to lớn đã vậy còn bốc hơi đau quá thế nhưng cô vẫn đứng dậy.

"Chính ta sẽ kết thúc ba mạng người đang còn ở đây.." Cô nói rồi đi tới chỗ của Erza.

《KIẾM THÁNH...》

"Chính ta sẽ kết thúc ngươi!! Erza!"

_____________Còn Tiếp____________

Sắp rồi bà con ơi sắp gặp Acnologia nhưng trước tiên xử lí Aci đã.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 61: Tỉnh Ngộ


Cô cầm kiếm thánh đi tới chỗ Erza, chỗ mà Irene sắp kết liễu Erza.

"Ngươi..là đang làm gì đó" Cô nhẹ nhàng để hai tay vòng qua cổ của Irene đưa cây kiếm thánh vào tay Irenr.

"...Ta..không thích cách ngươi..."

"..Nói dối.." Cô thì thầm nhỏ nhẹ vào tai của Irene.

"Đừng có cười..." Irene nói nhỏ.

"ĐỪNG CÓ CƯỜI!!"

Một tay đang cầm kiếm, mệt mỏi khi phải đối mặt với chuyện này cuối cùng cô dùng hai tay mình cầm vào hai tay của Irene chịu đâm vào Erza nhưng chỉ đâm nhẹ không đến nỗi phải xiên qua người.

"Hừm..." Cô cố gắng đâm mạnh nhưng tay của Irene lại ngừng lại nên chỉ đâm nhẹ.

"Sao thế?.."

"Ta vẫn.." Erza tay bên trái bị thương nặng nhưng vẫn đứng lên.

"Chưa chịu đầu hàng!" Cô tránh qua một bên, đúng thật Erza dùng chính đầu mình đập vào cầm của Irene.

"Hừm...cứng đầu" Irene lần này khôbg chịu được nữa liền cầm cây thánh kiếm của cô đâm vào chính mình.

"Thật thảm hại.." Irene nói.

"Nữ pháp sư tối thượng của một đế quốc như ta vậy mà..chỉ là đứa con gái của mình...mà..không thể xuống tay được..."

Bỏ thanh kiếm ra quăng qua một bên, khụy xuống.

"T..tại sao..?" Erza nói.

"...Mẹ..cũng chẳng biết tại sao nữa.."

"Er..za..chạy..đi.." Giọng nói đó cứ nói trong đầu cô.

"Mẹ thật ra.."

"Đã từ bỏ việc Enchant lên con" Irene nói.

"Con chỉ vừa được sinh ra...và đáng yêu vô cùng.."

"Cho nên, trước khi quyết tâm đó bị lung lay..mẹ đã vứt bỏ con.."

"Dù có nói như thế nào thì chắc con cũng không tin mẹ đâu nhỉ?"

"Là vì..con đã cười.." Irene không chịu nổi nữa đành gục xuống đất.

"Nên có lẽ..mẹ vẫn luôn ghi nhớ..trong lòng.."

"Về việc mẹ yêu con..đến nhường nào"

Cô đi tới dùng chân đạp thẳng lên lưng của Irene.

"Thật đáng buồn.."

"Cũng vì con mà thành như thế này.." Cô quay đầu lại nhìn Erza rồi sau đó để chân ra chỗ khác đi tới Erza.

"Bây giờ đã đến lượt ta.." Cô cầm cổ của Erza lên.

"Hai mẹ con nói chuyện với nhau cũng khá lâu rồi nhỉ? Ta cũng có hơi khó chịu.." Cô đi tới chỗ Wendy lấy thanh kiếm của mình ra nhẫn tâm đâm thẳng vào người của Wendy, máu chảy ra rất nhiều.

"WENDY!!" Erza nói.

"Con nhóc này chết cũng khá trẻ, ta nên ghi vô sách đen.." Cô nói xuất hiện ra một cái quyển sách màu đen.

"CHỊ!" Erza giờ cũng hết sức lực rồi nên cũng không thể đánh lại được Aci.

"Chị cái gì mà là chị? Tôi là Hades hãy nhớ rõ.." Cô nói bóp cổ Erza chặt hơn để gần mặt.

Bốn đôi mắt nhìn thẳng vào nhau, màu đỏ rực cứ như in thẳng vào trong lòng của Erza.

"Ta.." Cô cầm người của Erza đập thẳng vô đá một lực rất mạnh khiến Erza bị thương.

"Ghét.." Cô đập người vào Erza oieen tục vào những tảng đá sau đó lấy một thánh kiếm ra lần này nó có kích thước nhỏ hơn.

"Những người..."

"Cứng đầu.." Lời nói ấy cùng với hành động tàn nhẫn ấy, máu quanh vùng ngực của Aci lan ra rồi ngừng lại để trên áo của cô một vết máu lớn.

"...Ta nên trừng phạt ngươi như thế nào đây?"

"Là như cái tên đã bỏ ngươi trong tù ngục? Hay là kẻ đã khiến ngươi đau khổ?" Cô nghĩ thử xem.

"À hay là ta để cho ngươi chứng kiến những người bạn của ngươi?"

"Chị..."

"Khôn..g phải là...Aci.."

"Ngươi..là..ai?" Erza nói.

"Ta hả?"

"Ta là kẻ lấy mạng ngươi chứ không phải là Aci gì đó..nghe kĩ đi chứ" Cô đè chặt cổ của Erza hơn.

"Sao? Ngươi sẽ nói lời gì trước khi chết đây?" Cô kề dao ngay giữa trán của Erza.

"..."

"Không có gì sao?"

"Được thôi"

"Vậy thì đừng trách ta khách sáo!" Cô giơ lên cao định sẽ đâm thẳng vào đầu thì Erza đưa tay lên mặt cô.

"Ngươi đang làm gì?!" Cô lấy tay Erza ra thế nhưng cái tay của Erza lại dính chặt trên mặt cô còn cánh tay của cô thì bị thương đang cầm kiếm dính máu.

"Chị...Aci.."

"Chị Aci!" Cô như đứng hình lại không thể tin được, đầu cô càng ngày càng đau hơn.

"Không! Không! Không! Không! Không!" Cô thả tay đang bóp cổ của Erza để hai tay lên đầu.

Quang cảnh của cô tạo ra thì nó đã biến mất Wendy mà cô giết chỉ là ảo ảnh thôi, Wendy vẫn còn sống đã vậy còn được chữa khỏi.

"AAAGGGHH!!"

"CÁI ĐỒ CHẾT TIỆT NHÀ NGƯƠI!" Cô lần này lấy tay ôm chùm lấy đầu cô la hét đau đớn, là cô đã chữa khỏi Wendy đấy là cô trong lúc bóp cổ Erza đã trị một ít vết thương ở tay trái cho Erza.

Đến cả như thế cô vẫn là người chịu nhiều tội lỗi nhất, khi đã tự mình làm chính bản thân mình bị thương, giết chính bạn bè làm đau người mà mình yêu.

Phải chính cô đã nhấn chìm trong bóng tối.

"TA SẼ GIẾT!"

"TA GIẾT...."

"Ai đó!!"

"Ta sẽ giết...ai đó.." Cô lấy lại lí trí, không biết vì điều gì mà cô lại làm tới như vậy.

"E..r..z..a.." Những từ ngữ cô cố rặn ra mặt dù khó khăn, phổi cô hít khí lạnh khung cảnh của Irene bị vỡ ra, cô, Erza và Wendy đang ở Fairy Hills.

"Chị ơi!" Một cô bé tóc đỏ chạy tới chỗ của mình.

"??"

"Chị có thể giúp em được chứ..híc..bạn em.." Giờ cô mới nhìn rõ hơn rồi, thật là một cô bé khả ái và dễ thương, tim cô như lệch đi 1 nhịp.

Lần đầu tiên trong đời tôi đã thấy một cô bé khả ái như thế, mái tóc màu đỏ ấy mạnh mẽ đỏ rực lên.

"Cút đi đừng bao giờ trở lại! Cũng đừng nói cho ai biết về nơi này!" Một tên con trai nói, mắt phải của nó là một kí hiệu gì đó lạ hoắc.

Lần đầu tiên tôi thấy một cô bé có chung cảnh ngộ với tôi, đều bị bạn bè xa lánh.

"Chị ơi! Chị có thể dạy cho em ma thuật?"

Lần đầu tiên ai đó hỏi mình về cách làm ma thuật kể cả khi mình biết mình yếu về ma lực nhiều nhất.

"Em yêu chị!"

Lần đầu tiên có người nói yêu mình và điều đó khiến mình khóc.

"Nếu thiếu chị em không biết phải làm thế nào nữa! Có thể em sẽ chết đói đó! Hehe"

Lần đầu tiên ai đó nói cần mình làm mình cảm động.

"Erza.." Cô cuối cùng cũng lấy được cơ thể mình.

"Hóa ra..vẫn còn..em vẫn thật sự...cần mình.." Cô đứng dậy cảm nhận lại nhịp tim của mình, trái tim mình lại đập rồi.

"Chị?" Erza lên tiếng hỏi cô, cô quay lại thấy cảnh tượng kinh hãi này nhớ tới những điều mà cô đã làm liền lùi đi một bước.

"Aci! Chị có sao không?" Erza tiến lên một bước cô lại lùi một bước.

"Đừng đến gần..tôi không muốn thay đổi quyết định.." Cô giả vờ nói.

"Chị.."

"Đi đi.."

"Nhưng mà.."

"Để ta..ở một mình đi.." Cô nói.

《Dịch Chuyển!》Cô dịch chuyển hai người đi chỗ khác.

"Acnologia...đang tới..xin hãy nói với mọi người là đừng đến đây.." Cô nói trước khi Erza và Wendy dịch chuyển đi.

"Chị!" Erza cố nắm lấy nhưng chỉ đáp lại là một nụ cười buồn của cô.

"Tạm biệt em.."

Zeref đã kết thúc rồi..cả Mavis nữa.

Không hề có mùi của bọn họ ở thế gian này nữa, cô đã hiểu cái kết của họ chắc chắn là vẫn còn ở bên nhau khi chính mình sắp chết.

Cô ngồi ở đó bên cái xác của Irene ở bên cạnh, cô ngắm nhìn biển và gió đang ở đây.

Cô ngước lên rồi lại cúi xuống sau đó ngâm nga một bài hát mà cô tự sáng tác, Erza hồi đó nói nó hay lắm nhưng có một chút buồn.

"Bởi vì tên của nó là"

"Biệt Ly..nó là một ca khúc Vĩnh Biệt"

"Mặc dù nghe nó hay lắm thế nhưng khi nghe kĩ nó mới buồn làm sao.." Cô bắt đầu ngâm nga bài hát đó liên tục.

Tất cả sức mạnh của Zeref và cả Mavis đã đi vào bên trong cô giờ chỉ còn Acnologia nữa là mình đã hoàn thành nhiệm vụ rồi.

"Mình cuối cùng cũng có thể hoàn thành nhiệm vụ.." Cô nằm xuống chờ đợi Acnologia tới.

"Lúc đó..khi mình quay trở về.."

"Mình mong rằng..mình..có thể nói với "Người" một ước muốn.."

"Kiếp sau sẽ trở thành một con người"

"Và lần sau hi vọng mình sẽ dũng cảm hơn..một chút"

_____________Còn Tiếp___________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 62: Nhiệm vụ kết thúc


Có điều gì đó bên trong cô cảm thấy trống rỗng, ánh mắt buồn bã.

Vừa mới lau nước mắt thì cô cảm thấy mình đang ở một nơi khác hoàn toàn.

"Là Thiên Giới? À không nơi này khác với Thiên Giới..."

"Natsu!" Cô nhìn qua bên phải thì thấy Natsu, Gajeel, Wendy, Sting, Rogue, Laxus, Cobra đang bị đóng băng trong cái Lacrima.

"Cái gì thế này?"

"Chào mừng đến với Thiên Đường, bạn cũ" Một kẻ đang bước đến, là Acnologia.

"AAGGH!" Trên chân cô phát hiện có Lacrima.

"Ngươi thách ta đấy!" Cô lấy miệng cắn những cái Lacrima ra ngoài sau đó cử động tay.

《THIÊN ĐAO TRẢM!》Cô dùng hai tay tạo ra hai cây kiếm đánh những cái Lacrima khiến nó bị nứt ra.

"Tỉnh lại đi!"

Những vết nứt càng ngày càng nhiều hơn nữa cho đến khi nứt hoàn toàn.

"Em sẽ bảo vệ anh chị bằng Thiên Không thuật!" Wendy nói.

"Sao em lại có thể thoát khỏi Lacrima đó?" Cô bất ngờ hỏi.

"Em có cảm giác như nghe thấy được giọng nói của Carla"

"Ta cũng nghe thấy giọng nói của Lily và Levy!" Gajeel nói.

"Ta đã nghe thấy rất rõ!" Cobra nói.

"Là giọng nói của những người đang gọi chúng ta về!" Sting bước lên nói.

"Họ đã bọn em sức mạnh" Rogue nói.

"Nào..chuẩn bị chiến thôi! Aci! Natsu!" Laxus nhảy xuống khỏi Lacrima sôi máu nói.

"Hehehe! Đây sẽ là cuộc chiến săn rồng!"

"Mà khoan! Sao hắn lại cho mình vào đây? Mình đâu phải là Sát Long Nhân đâu???" Cô một lần nữa nhức đầu nói.

"..." Acnologia đang đứng ở đấy, im lặng đến bất thường.

"Có vẻ như ta phải chỉ cho ngươi biết.."

"Vì sao ta được mệnh danh là "Long Vương"!" Acnologia nói.

Wendy dùng thuật bùa chú lên tất cả mọi người, cô đứng nhìn những chuyển động của hắn.

"Không được rồi..hắn ta chỉ cần 1 tay thôi mà lại.." Acnologia xử lí được các Sát Long Nhân như Sting, Gajeel, Cobra, Rogue và Laxus vẫn không sử dụng được mình phải phân tích.

"Natsu-san! Mau tránh ra!" Wendy nói.

Cô nhanh chân hơn đạp Natsu đi ra chỗ khác tự mình nhận cú đánh đó, nó nổ ra khá lớn và cũng khá đau.

"Được rồi mình xác định được những cú đánh hắn ở cấp độ nào rồi" Khói bay hơi ra chỗ khác cô dùng "Khiên"! Từ cái Khiên Phòng Thủ Tuyệt Đối thì cô làm nó ra từ đó đấy.

"Heheh.." Cô chỉ bị xướt nhẹ ở hai má thôi nhưng vẫn không sao.

"Vì sao ta được mệnh danh là "Long Vương"?" Acnologia nói.

"Đương nhiên là bởi vì ta là kẻ mạnh nhất trên thế giới này!"

"Tch! Tự kiêu quá ha!" Cô lấy đà đập thẳng vào người hắn nhưng hắn biết trước và né nhanh ra, cô dịch chuyển lại chỗ đó liên tiếp đánh hắn nhưng với chỉ một tay của hắn mà cân luôn hai tay của cô, đánh một phát vào cô, cô đỡ được nhưng bị bật lại khá xa.

"Hiện tại..thân thể của ta ở bên ngoài thế giới ngoài khe hở thời gian" Acnologia nói.

"Hả?" Cô hơi khó hiểu.

"Ta sẽ hủy diệt tất cả mọi thứ và báo hiệu hồi kết"

"Ngươi muốn làm gì?" Natsu hỏi.

"Hủy diệt..chỉ đơn giản vậy thôi" Acnologia cười xấu xa nói.

"Chỉ vì việc đó mà ngươi..tch Thế giới này không hề yếu ớt đến mức ngươi có thể để ngươi hủy diệt đâu" Cô nói.

Mọi người liên tiếp đánh xuống hắn như tất cả đều đã thất bại không ai đánh được hắn cả.

"Mình phải nghĩ ra một cái gì đó" Cô cố gắng nghĩ thử xem có kế hoạch gì không.

"Chưa xong đâu"

"Không thể nào lại toi đời tại đây được!" Cobra một đấm của Acnologia mà nội tạng lại bị thương rất nhiều.

"Bởi vì ta..bởi vì ta vẫn...còn đồng đội của mình!"

"Đồng đội! Đúng rồi!"

"Mọi người đưa tay lên tay tôi đi!"

"Hả?" Mọi người có chút khó hiểu.

"Tôi sẽ giết hắn ta với một Hit một" Cô nói.

"Mình sẽ hợp tất cả sức mạnh của các Sát Long Nhân và cả Thần và Quỷ thuật để giết hắn.." Cô nghĩ ra một kế hoạch hay.

"Quả nhiên chỉ có mình mới có thể thông minh như vậy Hahahaah" Cô đặt tay lên chỗ mọi người.

"Tự tay mình..sẽ thực hiện Tam Liên Khúc" Cô nói.

"Nhắm mắt lại đi!" Cô nói mọi người cũng làm theo, Acnologia ngứa tay chân đánh vào mọi người nhưng không được vốn có khiên toàn quanh người.

"Được rồi.." Cô làm rất nhanh không bị mất thời gian nhiều qua.

"Mọi người tránh ra..." Cô đi đến gần Acnologia dần dần rồi chạy đến chỗ của Acnologia.

《NHẤT SINH》

《NHỊ SINH》

《TAM VẠN》

《NHẤT NHỊ TAM LIÊN HỢP》

"Hỡi những vị thần khác, chúng tôi cần sức mạnh của người làm ơn xin hãy cứu lấy thế giới!" Cô nói.

《TAM LIÊN KHÚC》

《THIÊN HỌA LIÊN HỢP BÁCH》Đây là một phép thuật quá sức chịu đựng thế nhưng nó có thể giết hết tất cả các loài rồng chỉ với cái chiêu này.

Cả hai tay Bạch và Hắc tạo ra một phép thuật lạ thường nó màu đen và màu trắng đó là bên trong dần dần nó chuyển hóa thêm nhiều màu đấm một phát là mất xác đấy.

"Hãy gửi cho ta lời chào của nhưnhx người mà ngươi giết đấy!"

Một ánh sáng tỏa nắng đến nổ mắt, nó sáng quá khiến chính cô cũng muốn nổ mắt.

"Ha..ha....ha...ha...ực..ha.." Cô nuốt nước miếng tự nhiên mùi này làm cô nhớ tới cục thịt ngon miệng.

Hai bên tay cô có hơi bị thương đòn đấy chắc là đủ để giết Acnologia.

"Chúng ta đã thắng?!" Mọi người như không hiểu gì nói.

"Ừm thắng rồi.." Cô nói.

Thật là một phép ghê nó làm cho cái chỗ này mất một nửa chỗ để đứng.

"Trời...mình về rồi?" Cô lại trở về lại chỗ kia cái chỗ cô đang ngồi bên cạnh xác của Irene.

"Ngươi..để ta chôn ngươi.." Cô dùng ma thuật điều khiển Irene tạo thành một cái hòm bỏ vô sau đó đóng nắp lại bỏ xuống đất sau đó chôn lại.

"Xin hãy yên nghỉ..và tôi xin lỗi..vì đã đạp cô.." Cô chấp tay nói.

"..."

Cuối cùng mình đã hoàn thành rồi, nhiệm vụ của mình...cuối cùng mình đã hoàn thành rồi.

Ngày hôm đó đã kết thúc một thời đại, nhưng nó lại mở ra một thời đại mới.

《THIẾT LẬP LẠI THẾ GIỚI!》Ngay lập tức xuất hiện ra một ngôi đền nhỏ, cô đánh vô đó những kí tự và đưa tay vào trong cho nó kiểm tra đi những ma thuật mà cô đã thu thập được rồi phát ra một sóng năng lượng lớn.

Mất 15 phút nó mới hoàn thành, giờ thì cô đã thực sự hoàn thành rồi, cô đã Thiết Lập Lại Thế Giới rồi.

"Xong rồi..thưa "Người".."

____________________

Tối nay.

Tối nay Vương Quốc lại mở một lễ hội mà Lucy đi nhận giải cùng mấy đứa bạn như Natsu, Erza, Gray,...

Cô cũng ở đó nhưng chỉ là ở riêng ra không tiếp xúc nữa.

"Chít chít chít!" Con sáo của cô đột nhiên bay qua lại chỗ của cô kèm trên là bức thư của Mike.

"Này! Sao rồi Acacia? Hoàn thành được nhiệm vụ rồi đúng chứ? Chúc mừng nhé! Cậu bây giờ lại có thể về nhà rồi đấy! Về không được than thở nữa nhé, và bớt tò mò những thứ không nên đi..." Còn lại thì chỉ là chào hỏi sau đó rồi tạm biệt.

"..."

"Kết thúc rồi nhỉ? Mình hoàn thành nhiệm vụ rồi.." Cô nói.

Lucu được nhận giải đặc biệt kemzaleon, mọi người thì đang ăn đồ ăn ngon, như thịt hoặc đồ uống, Jellal thì đã được tự do cùng với những người trong Oracion Seis.

"Hừm..vui rồi nhỉ? Erza?" Cô cũng không có tâm trạng để ăn hay uống.

Cô bất ngờ vì bên trong bữa tiệc đó có hai dáng người quen thuộc.

"Zeref? Mavis.." Cô có hơi bất ngờ nhưng cũng nhắm mắt cho qua.

"Xem ra hai người đã đầu thai lại rồi nhỉ?" Cô có một chút vui mừng.

"Những giờ phút tiếp theo..sẽ là một cuộc Biệt Ly.." Cô lại ngâm nga thêm một đoạn để tỏ lòng biết ơn và tạm biệt sau đó cô dịch chuyển đi ra ngoài buổi dự tiệc.

"Có lẽ là tôi..sẽ..tạm biệt em.." Cô dịch chuyển qua hội quán để lại một mảnh giấy rồi sau đó rời đi.

"..." Đột nhiên nước mắt của cô lại rơi, vì cái gì? Vì em? Tôi thật sự không muốn kết thúc nó lại như thế này.

"Tạm biệt em.."

"Tạm biệt em..."

"Tạm biệt..em.."

"Erza.." Cô gói đồ lại rồi đi ra ngoài.

"Hy vọng em và Jellal sẽ đến với nhau..tôi vẫn sẽ giữ tình yêu này với em.." Cô dùng chân vẽ ra một vòng tròn ma thuật và đứng trong đó.

"..."

"Đúng rồi nhỉ? Em yêu người khác rồi thì tôi cần gì phải giữ tình yêu này?" Cô có hơi thắc mắc như vẫn quyết định giữ tình yêu này.

"Trở về thôi.."

"Vĩnh biệt.." Một lát sau cô trở về lại Thiên Giới.

"Kính chào "Người"" Cô quỳ xuống nói.

"Nghe nói ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ ta giao?" "Người" nói.

"Vâng ạ, con đã xong rồi.." Cô nói.

"Tốt lắm con là người đầu tiên làm được việc này" "Người" nói rồi xoa đầu cô.

"Vì con đã làm xong Nhiệm Vụ khó này nên ta sẽ thưởng cho con một ít nhưng đây là sự trừng phạt của con nên ta bỏ qua cho đấy" "Người" nói.

"Dạ?" Cô thắc mắc hỏi.

"Con có mong muốn gì không?" "Người" dịu dàng nói.

"Con..con...để sau đi ạ..chừng nào con cảm thấy cần thì con sẽ nói mong muốn đó" Aci có hơi buồn nói, cô không biết mình sẽ nói mong muốn của mình cho "Người" được không.

"Được rồi con nghỉ ngơi đi" "Người" nói rồi đi mất.

"Này Acacia! Vui lên đi chứ? Sao mặt buồn vậy?" Gabriel nói.

"..."

"Cậu vẫn còn yêu cô ấy à?" Mike nhìn coi là biết có chuyện gì rồi.

"...Không..." Một từ của cô lại xiên chính vào tim của cô.

"Tớ khá mệt nên đi về đây..." Cô về lại phòng mình ngủ, trong lúc ngủ cô đã khóc khi mơ về Erza.

Cô muốn gặp Erza, cô thật sự muốn gặp Erza.

Đêm hôm đó ngày nào khi về khuya thì Aci luôn luôn khóc.

Như vậy đã 1 tháng trôi đi mà trông cô gầy hơn hẳn, không nói chuyện với ai, chẳng hay đùa hoặc nhây như trước nữa, không khí càng ngày càng bi thương mỗi khi gặp hay ở gần cô lâu.

"Sao thế?" Nhiều người hỏi cô thậm chí còn là "Người" nhưng câu trả lời vẫn là không có gì.

2 tháng trôi qua, cô vẫn ngồi một mình nhìn về phía dưới Nhân Giới buồn rầu mà thở dài, cô không muốn bất tử nữa cô thật sự không muốn.

Cả 3 tháng không một tiếng ồn của Aci, mọi người cảm thấy lạ hẳn mặc dù có cô ở đây nhưng chẳng ai nói một lời nào, họ hỏi cô trả lời rồi sau đó im bặt, cô không nói gì hết cũng không có tâm trạng để ăn mặc dù cô hồi đó được mệnh danh là Thánh Ăn và Thánh Nhây nhất Thiên Giới.

Mọi người không chịu được kiểu này nữa nhất là Mike và Gaeb còn Raphael thì đi nữa rồi.

"Cậu còn định như vậy tới khi nào?" Mike túm lấy áo của cậu tát một phát vô mặt cô.

"..." Cô né đi ánh mắt của Mike.

"Cậu còn yêu Erza-san?" Gaeb nói.

Cô chỉ lắc đầu không nói gì hết, nhưng đối với Mike thì không.

"Cậu nhìn thẳng vào mắt tôi! Nhanh!" Cô ngước mặt nhìn Mike mắt thì không chịu nhìn thẳng vào Mike.

"Đấy! Cậu đang nói dối!" Mike nói nhưng cô cũng chẳng nói gì cả cũng không phản đối.

"...Tớ hết nói nổi với cậu rồi.." Mike mặc cho Aci như thế nào đành để cô xuống tỏ vẻ không quan tâm.

1 tuần sau, Mike đạp cửa của Aci tự tiện vô phòng nhưng cô lại chẳng nói gì cứ cho là thuận theo tự nhiên đi.

"Cậu! Đi theo tôi!" Mike nhanh chóng dắt Aci đi qua phòng của Gaeb.

___________Còn Tiếp_________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 63: Chẳng là gì


"Cậu đi với tôi!" Mike kéo Aci đi tới chỗ của Gaeb.

"Hả? Đi đâu?" Cô thắc mắc hỏi.

"Tí nữa thì biết!" Mike tiếp tục kéo cô đi.

"Nhắm mắt lại đi!" Mike kêu cô, cô cũng không biết chuyện gì cũng không quan tâm cho lắm nên cũng làm theo.

"Tới rồi, mở mắt ra đi!" Sau một hồi thì nó kêu cô mở mắt ra thì cô cũng làm theo nhìn xung quanh cô biết đây là phòng của Gaeb.

"Ủa sao lại ở đây?" Cô nhìn qua bên cạnh Mike thắc mắc hỏi.

"Bọn tôi nghĩ ra một kế hoạch!" Gaeb nói.

"Kế hoạch gì?"

"Kế hoạch tẩu thoát cho Aci!" Thật ra muốn đi xuống Nhân Giới hay Địa Giới thì phải nói cho "Người" biết rồi mới được phép đi.

"Hả? Không được đâu! Các cậu sẽ bị bắt mất!" Aci nói.

"Không sao đâu bọn tớ không cho phép họ đâu! Và họ cũng không biết đâu mà" Gaeb nói.

"Hả? Làm sao cậu..."

"Im đi và nhanh đi tới Nhân Giới gặp người yêu của cậu đi!" Mike đẩy Aci qua một cổng ma thuật của Mike.

"Trời!!" Cô giờ đang ở trên không trung nhưng may mắn là cô có cánh đáp xuống lại ở Magnolia.

"Ôi trời thằng đó không tìm chỗ nào khác ở Magnolia à?!" Cô thầm trách móc Mike.

"Sau này tôi mà gặp cậu một lần nữa thì tôi giết cậu chết đi cho rồi" Cô đứng lên phủi đất khỏi người.

Giờ trên Thiên Giới là tối nhưng ở Magnolia là sáng, mà 3 tháng ở đó cũng bằng ở đây.

"Phải rồi mình phải tìm Erza!"

"Erza! Em..giờ sao rồi?" Cô chạy thật nhanh tới chỗ của Fairy Tail họ vẫn còn ở đây mọi người vẫn không khác gì mấy, tất cả đều rất bình thường, cô nhìn nhìn xung quanh bỗng có một tiếng nói quen thuộc.

"Này cô, cô làm gì ở đây mà cứ lấp ló thế?" Cô quay sang nhìn người đàn ông kia đã già đi phần nào.

"À..à chào ông, tôi là Aci!" Vì khá bất ngờ nên cô rất lúng túng và đầy bối rối chào ngài Hội Trưởng.

"...Ừ! Sao cô không đi vô?" Người đàn ông kia phóng khoáng nói.

"À không cần đâu! Cháu đến đây đi tìm một người!" Cô quay lại nhìn vào cửa hội Fairy Tail vẫn không thấy bóng dáng quen thuộc ấy.

"Cháu tìm ai?" Makarov hỏi.

"Dạ là Erza" Cô cũng không giấu gì nữa đi thẳng vào vấn đề.

"À, Erza đi làm nhiệm vụ rồi nên cháu có thể ở đây ngồi chờ tầm mấy tháng chắc về" Makarov nửa thật nửa đùa.

"Dạ? Mấy tháng lận?"

"Ừ, sao chờ được không?" Makarov nói.

"..."

"Được ạ" Cô tự tin nói.

"Rồi rồi cháu vô đi!" Makarov thấy cô bé này có vóc dáng hơi quen thuộc, nhưng ông tài nào nhớ được.

"..." Cô khá ngại vì lâu rồi cô không thấy mọi người mà mọi người nhìn mình chầm chầm thì châc chết vì ngại ngùng mất.

"Đây" Một thiếu nữ xinh đẹp, tóc màu trắng ở mái thì cột lên và đôi mắt màu xanh da trời trông thật đẹp.

"À..chị là Mira đúng chứ?" Cô hỏi, hình dáng ngay bây giờ của Mira khá khác nhưng trông chẳng khác biệt.

"Ồ, thì ra em biết chị" Mira khá vui.

".." Cô thật sự muốn hỏi một câu của Mira.

"Chị.." Cô thật sự muốn hỏi Mira về điều này.

"Sao thế?" Mira đứng nhìn cô bé này.

"Em..chỉ muốn hỏi một câu tế nhị thôi.." Cô dần dần nói nhỏ hơn.

"À..được" Mira ngay lập tức đồng ý, cô có thể thấy Mira đang thực sự nhìn chầm chầm vào cô.

"Erza...đã..."

"Kết hôn..chưa ạ?" Ngay bây giờ mà có hố đào thì cô cũng chịu chui xuống rồi.

"À..." Mong rằng Mira nói không.

"Vẫn chưa em ei" Cô thở đều lại hồi nãy suýt nữa làm cô thót tim.

"Nhưng có bạn trai rồi em" Câu này thật sự làm cô như đổ vỡ bây giờ mà nhồi máu não thì chắc cô không chịu chờ lâu để chết rồi.

"V..vậ..y à.." Tâm trạng cô có một chút buồn rất rất nhiều.

"Thế nhưng 3 tháng trước, Erza không chịu gặp mặt Jellal nữa hai người như người dưng"

"Hả là sao chị?" Cô thắc mắc chẳng phải hai người đã hạnh phúc?

"Chị cũng không biết thế nhưng chị có nghe là Erza khóc mỗi đêm nhưng khi chị hỏi lại không biết lí do chỉ là cảm thấy mình muốn khóc thôi" Mira nói làm cô thấy muốn an ủi Erza ngay lúc đó.

"Vậy à.."

"Không phải là chia tay không phải là ngoại tình hay cãi nhau gì cả chỉ là cảm thấy buồn và muốn khóc thôi đúng không chị?" Cô bắt đầu tưởng tượng lại cảnh đó nhất định nó phải rất đau thương.

"Chị xin lỗi vì đã không ở đó..để an ủi em.." Cô nói nhỏ, cả đời này cô rất muốn ở cùng em cùng chia sẻ với em rất nhiều điều nhưng những từ mà mình chỉ nghe được đó là...

Jellal chứ không có từ chị Aci bên trong đó.

3 ngày trôi qua cô vẫn chờ Erza về những vẫn không thấy đâu, cô giờ là canh luôn hội quán rồi.

Ai hỏi gì thì cô trả lời, mọi người thấy cô rất trầm tính không nói gì về gia đình hay gia cảnh mình xuất phát từ đâu.

2 tuần sau, cô vẫn kiên nhẫn chờ đợi Erza về lại Hội, nhiều người lại hỏi cô tại sao lại kiên nhẫn chờ Erza đến thế thì cô đáp.

"Tôi vẫn chưa nói lời này với cô ấy"

Cô muốn nói ra tình cảm của mình dành cho Erza, cho dù cô biết có thể em ấy sẽ nói từ chối đi chăng nữa thì cô phải nhất quyết đi tỏ tình lần này, nếu không cô lại mang ấm ức bên mình.

Rồi 1 tuần nữa trôi qua, cô vẫn ngồi lừ thừ bên cạnh bàn Fairy Tail mọi người vẫn nói chuyện và đánh lộn cùng nhau, thậm chí nếu đụng vào cô thì cô cũng chẳng phản ứng gì cả chỉ nghĩ ngợi gì đó rồi đi qua bàn khác ngồi.

Đến một ngày, cô cảm thấy mình muốn đi vệ sinh nên đi vô làm vệ sinh, một lúc sau đi ra cô thấy bàn ghế đổ nát trước mặt đó là một cậu con trai tóc hồng đang đấm bầm dập một cậu con trai tóc xanh cô nhìn bên mắt phải có một kí hiệu.

"Là Natsu và Jellal! Mà họ làm gì ở đây vậy?" Cô nhanh chóng đi tới bên cạnh Mira hỏi chuyện.

"Chuyện gì vậy Mira?" Cô hoang mang hỏi Mira.

Mira kể lại hết mọi chuyện, trong lúc cô đi vô vệ sinh thì Natsu quăng Jellal vô đây trước toàn thể mọi người sau đó nói anh ta là đồ dối trá dám lừa gạt Erza, cô nghe tới vậy thì cô càng bối rối và hoang mang nên đi tới chỗ Natsy và Jellal.

"Bình tĩnh nào Salamander" Cô cố làm cho Natsu bình tĩnh lại ngay từ đầu Natsu vốn chẳng phải hiền lành gì rồi mà còn chọc tức cậu ta nữa.

"SAO NGƯƠI DÁM!" Natsu giơ nấm đấm lên định đánh thì bị tay cô cản lại, bắt đầu trên tay cô có những vết bỏng rồi.

"Này Natsu bình tĩnh lại đi!"

"SAO TÔI CÓ THỂ BÌNH TĨNH LẠI KHI TÊN NÀY ĐI CHƠI VỚI NGƯỜI CON GÁI KHÁC!!" Natsu quăng Jellal xuống đất không ra một thể thống gì, cô khá bực tức nắm áo cậu ta lên.

Giờ cô mới nhìn kĩ mặt cậu ta gần bầm tím lên rồi, có sưng một vài chỗ, Natsu nhìn thẳng tên này với ánh mắt có thể nói là muốn giết người ta đấy.

"Sao anh lại làm thế với Erza?!" Cô muốn đấm nhưng cô không thể cảm giác nó tội lỗi lắm nên cô không muốn phải bẩn tay mình vừa lúc đó một bóng hình đã xuất hiện trước mắt cô.

"Erza!" Một người nói khiến cô mới chú ý, sau đó thả Jellal xuống lần này cô mới suy nghĩ được mình đang làm gì.

"À không phải như em nghĩ đâu thực sự là..."

Chát.

Một cái tát đau điếng cả khuôn mặt mặt cô nghiêng qua một bên chỉ thấy được bên má phải của Aci đang đỏ lên hoàn toàn không thấy được má trái của Aci.

"..." Lúc đó cô thật sự không nói lên lời chỉ liếc con mắt cô nhìn về phía Erza, mặt vẫn không nghiêng qua một bên dường như má trái của cô bị gì rồi.

"Cô là ai?" Một câu hỏi tưởng chừng như bình thường ấy thế mà đối với cô như ba mươi ngọn giáo đâm thẳng vào tim cô, rỉ từng vệt nứt.

"Mà thôi tôi không biết cần biết là ai, nhưng cô đụng tới Jellal!"

"Không phải là tôi mới đún..." Natsu cố gắng nói cho Erza nghe đó khôbg phải lại lỗi của cô, thậm chí cô chẳng làm gì ngoài cầm áo Jellal nhìn thẳng vào mắt.

"Im đi Natsu" Cô không cho Natsu nói tiếp vì cô biết người nào mà Erza yêu nhất thì em ấy nhất định sẽ không tha những người nào đánh Jellal.

"Cô xin lỗi Jellal đi!" Erza lạnh lùng nói.

"..." Cô không trả lời khiến cho Erza mất đi kiên nhẫn tính em ấy là vậy không thể kiên nhẫn được lâu.

"Tôi.." Cô đưa tay lên định chạm vào Erza thì thấy Erza lại lùi đi một bước cảm xúc thì vẫn nghiêm nghị nhìn cô khiến cho cô càng đau lòng hơn.

"..." Cô khựng người lại, mặt vẫn không chịu nhìn thẳng vào Jellal khiến Erza như càng tức hơn nữa.

"Cô có xin lỗi không?!" Aci gật đầu nhưng vẫn không nói gì.

"Nghiêng mặt qua đây nhìn thẳng vào Jellal nói lời xin lỗi!" Erza đi lên tay cầm mặt của Aci nghiêng mặt cậu lại bình thường lúc ấy...

Dường như mọi thứ im lặng đi, Erza như không tin vào mắt mình tay cô rung rẩy, lòng cô tự nhiên muốn khóc nhưng khuôn mặt cô vẫn tỏ ra bất ngờ.

Mặt bên trái của Aci nhất là mắt trái của Aci đang rơi nước mắt lả chả, nó rơi rất nhiều, điều này càng khiến Erza như vỡ mộng đi thả hai tay ra khỏi mặt của Aci.

"..Tôi.." Miệng cô móp mép như muốn nói gì đó.

"Tôi xin lỗi.." Cô nhìn Jellal thẳng mặt, mắt và mắt nhìn nhau, từ sau thẳm đôi mắt ấy từ cái nhìn đầu tiên của đôi mắt ấy nó có gì đó rất buồn, nỗi buồn này kéo dài mãi nó như không đáy.

"Vừa lòng em chưa?" Sau đó cô quay qua nhìn Erza nói, bây giờ cô mới thấy cả mắt phải và trái của mình đều rơi nước mắt, cô đi ra ngoài hội.

Nước mắt vẫn cứ rơi lả chả, nhiều người nhìn cô bởi vì ở đó là buổi sáng.

Lúc nãy khi tay cô khựng lại thì có một câu vang lên trong đầu của Aci mãi.

"Tôi chẳng là gì đối với em.." Cô mới nhận ra là ở thế giới này cho dù đã thay đổi nó rồi thế nhưng thế giới này vẫn cứ tàn nhẫn như thế.

"Tôi quên rằng em đã..quên tôi rồi.." Cô lau nước mắt thế nhưng nước mắt vẫn cứ rơi nó không chịu nghe theo cô mà nín đi.

"..Tôi thật là..ngu ngốc khi vẫn tưởng em vẫn còn chút gì đó nhớ tôi.." Cô đứng sau một cái cây to ngồi xuống một mình cố lau nước mắt khi lau hết rồi cô mới nhận ra là..mình đang ngồi ở dưới tán cây hoa anh đào lúc cô và Erza lại gặp nhau nữa.

Lúc đó Erza cầm trên tay một cái sừng quái vật to lớn, cô có hơi bất ngờ rồi hai người đi theo nhau tới Fairy Tail cũng nhau làm việc, cùng quan tâm mỗi khi mình bị thương, cả hai người cùng làm quen với nhau.

Cô lại buồn thêm giống như muốn khóc làm liền hứng lên nhẹ nhàng huýt sáo theo tiếng hát của lời Vĩnh Biệt nghe quen thuộc biết bao, tiếng gió lại thổ nhè nhẹ qua tai cô.

"Ôi Vĩnh Biệt hỡi người ta yêu.."

"Xin đừng quên mỗi tình giữa ta và người.."

"Giờ đây chúng ta sẽ chia tay nhau.."

"Nhưng liệu ta sẽ nghe lại giọng nói của người?"

"Bầu trời mênh mông ấy chứa đầy một khoảng trống vô tận.."

"Giữa bầu trời vô tận ấy...em đang ở đâu?"

"Ta không trách người"

"Đằng sau bầu trời ấy..là sự thuần khiết của người.."

"Ôi tình yêu ta dành cho người..liệu có đến nơi của người? Một nơi sâu thẩm trong trái tim của người?"

"Làm ơn xin hãy nhớ tới ta..dù bất cứ ở đâu.."

"Làm ơn xin hãy nhớ tới lời ca này cho dù người có quên mất ta..."

"Lời ca Từ Biệt này.."

Cô nhắm mắt hưởng thụ làn gió ấy, ánh mắt nhìn xuống đất tuyệt vọng rồi lại nhìn lên trời.

Áng mây đang dần dần trôi đi cho dù ta có đi hay không, sự vô tâm của em hay là sự vô tâm của chị đã tác động lên em?

Là chị đã lỡ yêu em..

Từ cái nhìn đầu tiên..

_____________Còn Tiếp_____________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 64: Cảm Giác của Erza


(Đây sẽ là dưới góc nhìn của Erza)

"Chị!" Cô mặc váy dự hội chạy thật nhanh tới Hội.

"Chị Aci?" Nhìn xung quanh xem có bóng dáng nào quen thuộc không.

"Chị Aci!!" Cô đi vô tìm Aci qua mọi góc.

"Chị Aci đâu rồi? Chị ấy đâu rồi? Sao không để lại lời nhắn cho mình?" Cô nghĩ, thật sự thì hồi đấu với mẹ thì cô đã thấy có gì đó bất ổn với chị Aci rồi.

Ánh mắt ấy nụ cười ấy bỗng nhìn buồn đi, đó là lần đầu tiên cô thấy chị ấy buồn như thế.

"?" Bỗng nhiên có một thứ màu trắng phát sáng, đập vô mặt cô đó là một bức thư.

"Bức thư? Từ chị Aci sao?" Cô không hiểu nữa có gì đó trong cô bất an mãi không thôi, cô đi tới mở bức thư ra.

Bên trong nó lại ghi.

Xin chào em, chắc em đọc bức thư này thì em cũng không thấy chị rồi, chắc em có lật tung ra thế giới thì em cũng không thấy chị đâu, chị đã hoàn thành nhiệm vụ và tái thiết lập lại thế giới thành công rồi, chị đã về trên Thiên Giới rồi, thật sự thì nếu không có em và mọi người thì chị cũng không có ở đây, cảm ơn em và mọi người, thật sự thì Erza..chị không thực sự muốn về lại Thiên Giới đâu..chị muốn ở với em, chị muốn làm việc cùng em, chị muốn nhìn thấy em..chị muốn được nghe giọng em trách móc chị, chị thật sự sẽ rất nhớ em và chị khá chắc em cũng sẽ rất nhớ chị nhỉ? Đúng không? Chị..xin lỗi vì đã đột ngột đi như vậy mà không báo trước với em hay mọi người nhưng ít ra chị đã báo trước với Hội Trưởng! Chị vẫn sẽ giữ huy hội nha chị rất yêu nó, chị rất rất yêu mọi người và chị cũng rất rất rất rất yêu em hi vọng nếu có lần sau thì chị mong em sẽ chia sẻ với chị nhiều hơn và chị cũng mong chị cũng chia sẻ nhiều hơn với em

Kí tên: Chị của em, Aci.

Cô như không nghe được gì, cũng không đủ can đảm nữa, nước mắt cô chợt rơi xuống, cô cầm lá thư vô lòng ngực không nói gì chỉ nức nở thôi.

"Chị..em.." Cô không kịp nhận thức rằng mọi người ở đây, cô chỉ khụy xuống lộ ra vẻ yêu đuối.

"Em..xin lỗi.." Cô trong lòng không hiểu chuyện gì đang xảy ra nữa, nhưng trong lòng cô có gì đó đã dứt hẳn, nó khiến cô đau và bức rức cả người.

"Chị đâu rồi? Chị Aci?" Cô không chịu được việc chị ấy đi một lần nữa, là do mình quá vô tâm? Nhưng trái tim cô đang đập mạnh dữ dội, cô thở khí lạnh lại tràn vào phổi cô sau đó đi ra.

"Chị..."

"Là đồ dối trá.."

_____________

(Khung cảnh dưới góc nhìn của Erza hồi nhỏ, đây không phải là hồi ức của Erza nhé, mình làm vô cho truyện rõ hơn tại sao Erza lại kêu Aci là kẻ nói dối)

Khung cảnh tuyệt vọng này xuất hiện trong mắt cô, cô muốn khóc thế nhưng lí trí cô mãnh liệt nói không được khóc.

"Ai đó! Ai đó cũng được làm ơn!" Một cô bé gọi tất cả mọi người giúp ai cũng không thèm giúp hay nhìn cô cả.

"Chị ơi! Làm ơn giúp em!" Cô thấy một thiếu nữ tóc đen mặc một bộ đồ từ trên xuống dưới chân là màu đen, đai thắc lưng là màu đỏ treo qua bụng, áo màu đen đó dài lắm cả tay và chân cô không thấy được gì cả, ánh mắt vô hồn nhìn vào cái tác phẩm của ai đó, nên cô cố gắng đi tới đó và chạm tay vào thiếu nữ đó.

"Chị!" Người con gái ấy có một đôi mắt đỏ như máu, có gì đó sai sai tim của cô lỡ một nhịp, có gì đó trong tim cô đã đập nhanh hơn bình thường.

"Hửm?" Người con gái ấy đáp rồi nhìn xuống cô, đôi mắt ấy đã nhìn vào cô, có một chút gì đó sợ hãi thế nhưng phần gì đó lại lấp đi nỗi sợ ấy.

Lần đầu tiên trong đời cô thấy một thiếu nữ ấy thế nhưng cô nhanh chóng trở lại bình thường tim vẫn đập nhanh liên tục.

"Chị ơi làm ơn giúp em!"

"..." Người con gái ấy không nói gì, một lúc sau lại nhìn lên cái tháp sau đó gật đầu.

"Jellal!" Cô nhanh chóng chạy nhanh tới chỗ một cậu con trai màu tóc là màu xanh nước biển trên mặt có một vài kí tự.

"Cậu tránh ra đi!" Nhưng không ngờ Jellal lại đẩy cô ác độc nói.

"Ngươi cút ra khỏi đây! Không được nói gì về chỗ này nếu không ngươi sẽ không biết chuyện gì đang xảy ra đâu!" Jellal ác độc nói.

"..Nhưng mà!" Cô như không thể tin được gì cả, một chút cũng không, cô vô tình níu lấy tay cầm thật chặt vào cô gái trước mặt.

".." Cô gái ấy không nói gì chỉ nhìn cô và Jellal nói chuyện.

"Cút đi! Và đừng bao giờ trở lại đây!" Cô bất ngờ thế nhưng cũng đi, cô ấm ức những câu hỏi tại sao liên tục xuất hiện, những hình ảnh trước kia bắt đầu xuất hiện.

"Hơ?" Bỗng cả cơ thể cô có một chút ấm ấm, cô nhìn lại thì ra cô đang bị bế một cách bất ngờ.

"Chị?" Cô ngây ngô nhìn người con gái trước mặt, đáng lẽ cô gái này đã đi rồi chứ?

"Khóc đi, đừng buồn.." Giọng cô gái này có một chút lạnh người thế nhưng nếu nghe kĩ thì rất ấm áp.

Một vài ngày trước khi đến Fairy Tail, thì hai người đã có một khoảng thời gian đẹp đẽ, hình ảnh cô đang vui đùa dưới một dãy bông hoa đẹp.

"Chị! Lại đây chơi với em đi!" Cô với tay nói với chị của cô.

"..." Người con gái ấy cũng làm theo đi tới chỗ của cô ngồi xuống.

"Mùi thơm đúng chứ chị?" Cô cầm một lá hoa ngưi rất thơm, trên đầu cô xuất hiện một vòng tròn đầy hoa.

"Đây là chị làm?" Cô bất ngờ nhìn qua cô gái kia ánh mắt đầy bất ngờ cô ấy cũng đeo cái vương miện hoa trông rất đẹp, cô phì cười.

"Hahah, chị rất đẹp đấy!" Cô nửa đùa và nửa thật.

"Ừm, em cũng vậy đó trông cũng rất đẹp, thưa nữ hoàng" Cô gái ấy cười đùa nói, lần đầu cô gái ấy cười lại khiến tim cô lại rung động lên liên hồi.

"Chị mới là đẹp!" Cô cố phản bác lại một câu.

"Em..muốn xem ma thuật không?" Cô gái ấy ra câu hỏi với cô.

"Dạ! Em muốn xem ma thuật!" Lúc này cô không biết ma thuật gì cả, có lúc bên trong tòa tháp kia cô bỗng thấy hiện tượng lạ những thanh kiếm bay lên đâm thẳng vào những kẻ xấu.

"Được rồi nhìn nè!" Cô gái đưa đôi tay ra bỗng nhiên có một ma thuật đầy màu sắc xuất hiện biến thành bất cứ con vật dễ thương.

"Woa đẹp quá! Em rất thích!!" Cô vui vẻ nói.

"Nữa nè" Thêm rất nhiều ma thuật xuất hiện, tất cả giờ đều mệt nằm xuống.

"Chị.."

"Sao?" Một từ rất nhẹ nhàng toát ra khiến cô đỏ mặt.

"Chị hứa với em nha?" Cô đỏ mặt nói.

"Hứa?"

"Là hứa với em nhé? Đây là lời nguyền giữa hay chúng ta" Cô nói.

"Chị sẽ không được rời xa em nhé, và em cũng không được rời xa chị! Nếu không một trong cả hai sẽ rất rất buồn" Cô ra điều kiện chỉ riêng cho cả hai.

"..Ừ.." Cô gái kia gật đầu nói với cô.

"Yay! Chúng ta ngoắc tay nào!" Cô vui qua ngồi dậy giơ ngón út ra, cô gái kia cũng giơ ngón út ra cùng cô cùng ngoắc móng tay.

"Lời hứa đã thành lập rồi nhé!" Hai người vui vẻ nằm xuống hoàng hôn đã hiện lên nãy rồi giờ là của màn đêm.

"Chị.."

"Sao?"

"Em muốn học ma thuật!" Cô bỗng nhiên muốn học nó.

"Tại sao?" Cô gái hỏi.

"Em muốn học ma thuật để bảo vệ chị!" Cô gái kia ngồi dậy nhìn cô chầm chầm mãi.

"Sao thế ạ? Không được ạ?" Cô cảm thấy cô gái ấy lại hành động lạ lẫm.

"..Cảm ơn em.." Người con gái kia rốt cuộc cũng nói với cô, cô gái cười hạnh phúc lần đầu cô thấy nụ cười ấy đẹp đến mê người.

"Chị sẽ dậy em ma thuật" Cô vui vẻ người con gái bắt đầu chìm vào giấc ngủ chỉ cô là chưa ngủ được nhìn vào chị thấy nguyên khuôn mặt đẹp quá trời khiến cô bất giác hôn chị ấy.

"Mình làm cái quái gì vậy!?!!" Cô như không thể tin bản thân mình lại làm thế, nụ hôn đầu của cô và của chị ấy.

"Um..mm" Chị ấy nằm ngủ mơ sau đó ôm cô vào lòng nằm ngủ ngon hơn, cô cũng không phản ứng mà ôm lại, đây là điều cô mong muốn.

Mong muốn được nhìn chị ấy khi ngủ, được nghe giọng nói ấm áp của chị ấy, được chị ấy ôm vào lòng mà ngủ như vậy được chị ấy kêu tên cô một cách dịu dàng như thế được chị ấy quan tâm như thế thì cô còn gì để mãn nguyện hơn? Cô yêu chị ấy không phải theo cách quý mến mà là yêu theo kiểu người yêu.

Thế là 2 tháng đã trôi qua, cô cuối cùng cũng kiểm soát được ma thuật của cô, cô đi tới chỗ của chị.

"Chị! Nhìn nè!" Cô cho chị xem ma thuật của cô.

"Ồ mới có 2 tháng mà em đã điều khiển được chính ma thuật kị sĩ thì quá giỏi luôn!" Chị xoa đầu cô, cô rất vui mừng nên cười với cô.

Cả hai người không biết nấu ăn thế nhưng về nướng thì có thịt cá và thịt thôi, nếu mình bị sốt thì chị ấy sẽ cõng mình đi tới nhiều nơi để chữa trị mất mấy đồng hay Jewel thì chị ấy cũng đưa mình rất hạnh phúc.

(Lúc này Aci chưa có ma thuật chữa trị)

Em muốn yêu chị ấy, em muốn ở với chị ấy cả đời.

Em yêu chị!

_____________

(Từ chỗ này là kết thúc cái hồi tưởng)

Thế nhưng khi đến Fairy Tail thì mình không còn một chút kí ức gì cả về chị ấy, mà còn nhầm lẫn mình yêu Jellal, tuy là như vậy thế nhưng mỗi khi ở gần Jellal tim mình chẳng đập nhanh, mặc dù mình rất yêu Jellal thế nhưng cảm giác của mình với Jellal lại không hề có.

Nên khi gặp chị mình lại cảm giác quen thuộc, thế nhưng mình lại làm chị ấy khóc vì sự phủ phàng của mình, chị ấy đã làm rất nhiều điều với mình, quan tâm mình và bảo vệ mình hết sức vậy mà mình lại tổn thương chị ấy.

Mình là đồ tồi.

Chị ấy rõ ràng là vì yêu mình chỉ cần nhìn chị ấy thôi mình đã biết chuyện của chị ấy rồi, cho dù chị ấy có tỏ tình thì mình sẽ đồng ý.

Thế nhưng...

"Tôi xin lỗi.."

"Em hài lòng chưa?" Rõ ràng là chị ấy sẽ không bao giờ làm như thế chị ấy sẽ không đánh người vô cớ như thế phải có lí do mới đánh.

Thế nhưng mình lại không chịu nghe chị ấy giải thích, chị ấy đã chờ mình rất nhiều ngày đã kiên nhẫn chờ mình thế mà mình lại làm chị ấy thất vọng.

Kể cả khóc, ánh mắt buồn bã của chị ấy nói với mình rằng chị đang buồn, vì rất háo hức để gặp mình mà...

Em xin lỗi chị Aci...

Qua ngày hôm sau thì cô đột nhiên mất đi kí ức về một người mà mình rất rất yêu, người ấy có khuôn mặt rất đẹp chuẩn mỹ nhân, có giọng nói trầm ấm mỗi làn khi nghe chị ấy nói thì cô phải im lặng để mình nghe giọng nói ấy.

Đôi mắt lấp lánh màu đỏ như máu ấy nó in sâu vào tâm trí cô, chị ấy như một con sói hoang với đôi mắt màu đỏ trong màn đêm màu đen sáng rực nhưng khi về nhà thì lại như một con cún con nhỏ hay nũng nịu với chủ.

Chị ấy cũng vậy thế nhưng lại là phiên bản dễ thương hơn lại nghe lời chủ nhiều hơn, khi nhìn thấy chị ấy nói chuyện với người khác hay làm gì khác với người con gái hay trai khác thì trong lòng mình lại dưng ra một cảm giác có ác cảm với người kia, nó thật kì lạ mình cảm giác muốn chiếm hữu chị ấy và giết những kẻ đã nói chuyện hay đụng chạm thân mật với chị ấy.

Đừng bôi xấu chị ấy, đừng xóa đi sự thuần khiết của chị ấy! Nếu không ta sẽ giết lũ các người!

Chị ấy luôn đi theo cô, lủi thủi đi với cô từ đằng sau đi, nhẹ nhàng an ủi cô và ôm cô vào lòng mình.

Mình mong muốn mọi thứ sẽ quay về chỗ cũ, mình mong là chị ấy sẽ về với mình nhưng chị ấy là ai? Mình quên chị ấy? Chị ấy là người thế nào? Chị là ai?

"Chị là ai?"

Một câu như thế làm đối phương thật sự đau lòng.

"Chị là gì của em?"

"Còn em là gì của chị?"

"Chị.."

"Chị là ai trong cuộc đời em?"

"Chị là Aci..là người sẽ yêu em?"

Hàng ngàn câu hỏi và kí ức càng ngày càng lẫn lộn trong cô, kí ức thì phai mờ khiến cô không hề nhớ bất cứ gì cả.

Hình ảnh của người ấy đã phai mờ, không phải là Jellal mà là một cô gái với đôi mắt đỏ như máu, cô gái dịu đang hỏi mình, giọng của cô gái lại trầm ấm đến bất ngờ, ánh mắt mặc dù khá sợ hãi thế nhưng lại rất nhẹ nhàng nhìn cô, nụ cười hạnh phúc ấy.

Đó chính là thứ cô muốn thấy.

Đó chính là thứ cô muốn chạm vào.

Cô muốn chạm vào khuôn mặt ấy, khuôn mặt mỹ nhân đẹp thỏa lòng người.

Nhưng mà chị là ai?

Sao người đó lại giống với người mà mình đã mơ? Sao người mình lại bức rút thế này? Sao mình lại mong muốn được gặp lại người ấy và xin lỗi? Mình muốn gặp người con gái với nụ cười hạnh phúc ấy.

Mình đã mơ.

Mình đã mơ một giấc mơ đẹp.

Nó là một khung cảnh đầy hoa, có hai người con gái một tóc đen và tóc đỏ đang vui vẻ chơi với nhau.

Người con gái tóc đen cười với một nụ cười hạnh phúc chưa bao giờ cô được thấy, người con gái tóc đỏ là cô, cô đang nhìn đến mê người kia.

"Mình...muốn gặp chị ấy mình..muốn yêu chị ấy...muốn nghe giọng trầm ấm ấy! Mình muốn nhìn nụ cười hạnh phúc ấy.."

"Đó là điều mình mong muốn nhất"

____________Còn Tiếp_____________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 65: Cơn giận dữ và mong muốn thỏa đáng


Cô trở về lại nơi của Thiên Giới, đang rón rén bước vào phòng thì bị một tiếng quen thuộc vang lên.

"Con đã đi đâu? Giờ thì chịu về?" "Người" đã chờ cô về lâu lắm giờ mới thấy.

"D..dạ con.." Cô không biết phải nói thế nào nhìn qua là vừa biết Gaeb và Mike ở bên cạnh sợ hãi.

"Thôi không trả lời ta cũng biết.." "Người" nói.

"Con đang đi tìm một người là người con yêu?!" Lần này "Người" chắc chắn là đang tức giận cô nhìn qua cũng biết.

"Đi theo ta!" "Người" không nói gì, cầm chặt tay Aci đi tới một nơi là phòng của ông ấy.

"..."Người" dắt con..ra đây để làm gì ạ?" Cô sợ nói, "Người" mà tức giận thì chuyện không hay sẽ xảy ra.

"Ta nói làm sao?" "Người" kiên nhẫn nói.

"Không được yêu người khác nhất là con người.." Cô nhắc lại quy luật ở đây.

"Đúng thế và giờ đây con đang làm gì?" "Người" đập nát cái trụ bên cạnh nói.

"..Dạ..là con..đang yêu..một con người và là con gái.." Cô nắm chặt áo đổ mồ hôi nói.

"ĐÚNG!!" "Người" đập thẳng cái ghế mà mình đang ngồi.

"Chuyện con yêu trai hay gái thì ta không quan tâm thế nhưng cái yêu của con ta không chấp nhận!"

"Thế nhưng con không yêu ở Thiên Giới!" Cô cố tìm cho mình một con đường tắt.

"Con là Thần ở Thiên Giới và kể cả khi con không yêu ở Thiên Giới việc Thần mà yêu người Phàm thì mọi chuyện sẽ rất lớn!"

"Con rất yêu cô ấy!" Cô thừa nhận là như vậy.

"Người nào khiến con như vậy, ta sẽ giết" "Người" nói.

"Không! Đừng!" Cô cố làm "Người" bình tĩnh lại.

"Con có biết tại sao..ta lại cấm yêu đương không?" "Người" nói.

"Dạ không, "Người" không nói với con về điều này.." Cô cúi mặt xuống hít thở nhẹ không dám thở mạnh.

"..Từ sau..hàng tỉ năm về trước ta đã yêu một người con gái, hồi đó không có luật cấm yêu đương tất cả mọi người đều được phép yêu.."

"Ta yêu người con gái đó say đắm, hằng ngày ta đều cố tìm một lí do để gặp cô ấy" "Người" kể.

"Cô ấy có một dáng vẻ tuyệt đẹp, tóc màu trắng tuyết, đôi mắt màu da trời đẹp khuôn mặt rất giống con.."

"Hả?" Cô có hơi không hiểu, một khuôn mặt giống mình.

"Đúng thế, người con gái ấy là mẹ của ngươi"

"..." Cô không thể tin được, ba cô không nói gì về mẹ cả kí ức duy nhất của mình là về một khuôn mặt rất giống mình.

"Con về tính cách rất nhây, nghịch ngợm, ăn lố nữa rất giống ba con, còn vóc dáng, khuôn mặt, đôi khi tính cách lạnh lùng của con có chút lại giống mẹ con rất nhiều" Hồi đó người mẹ trông rất lạnh lùng nhưng khôbg phải như vậy tiếp xúc mới biết cô ấy hài hước và hòa đồng như thế nào.

"Giờ con biết tại sao ta lại đặc biệt ưu ái con rồi, vì con rất giống mẹ con..ta lại nhìn con thì lại nhớ tới cô ấy.." "Người" nói.

"Cô ấy rất dịu dàng, đôi khi tính cách có hơi nhút nhát nhưng lại rất yêu quý mọi người, cô ấy có hơi mít ướt nhưng lại rất mạnh mẽ.."

"Ta lỡ yêu cô ấy vậy mà cô ấy lại yêu người khác, ta nghĩ rằng là do ba ngươi quyến rũ cô ấy.."

"Không!"

"Ba tôi là một người tuy lạnh lùng thiệt nhưng lại rất ấm áp, ông ấy không phải là người như thế là do ông quá nhút nhát để tỏ tình với cô ấy!" Aci nói, cô có một lần nghe được chú Lucifer nói về mẹ và "Người", ông ấy chỉ là quá nhút nhát.

"Nếu "Người" không nhút nhát đến thế thì giờ mẹ tôi có thể là của ông nhưng ông lại quá muộn khiến mẹ tôi đổi ý mà đến với ba!" Cô dũng cảm nói ra những lời này.

"..Ta.."

"Là lỗi "Người" chứ không phải của ba tôi! Tôi có ghét ông ấy nhưng tôi rất yêu ba tôi!" Aci nói.

".." "Người" im lặng.

"Ông nói.." Cô lại lên tiếng, bỗng nhớ về lần trước "Người" có nói.

"?"

"Tôi còn một mong muốn đúng chứ?"

"Hả?"

"Tôi muốn trở thành một con người" Cô lạnh lùng nhìn "Người" nói.

"Hả!?! Làm sao thế?! Ta có thể bỏ qua cho chuyện con trốn xuống Nhân Giới nhưng chuyện này ta không cho phép" "Người" nhíu mày nói.

"Sao thế? "Người" đã nói đây phần thưởng một ít cho tôi mà hay là điều này quá sức với ông? Hoặc là ông không làm được?" Cô có hơi tức giận.

"..."

"À phải rồi là do tôi giống mẹ chứ gì? Cho nên tôi không được phép trở thành con người?" Cô nói.

"Không phải.."

"Là do ba tôi nói nên chú ý tới tôi đúng chứ? Hay là sao?" Cô nói.

"..."

"Tôi nói thật nhá, tôi từ khi lên đây có hơi không thích chỗ này, ông biết tại sao không? Là vì nơi này quá mức tưởng tượng với tôi.." Cô đi ra ngoài không muốn đối mặt với người nữa, cả ngày hôm đó vết đỏ trên mặt của cô dần dần nhòa đi.

"..." Cô nằm lên giường nơi này khá yên tĩnh à không quá mức yên tĩnh cô định rằng mình sẽ nằm ở đây không cho ai vô cả.

"Đúng rồi nhỉ? Mình là đang hy vọng điều gì?" Cô lại lảm nhảm điều gì? Mình có nên đi xuống?

Lại một vài ngày trôi qua không ai nói gì với nhau, cô nằm ở đó không ăn gì dĩ nhiên nếu có đói thì cô sẽ dịch chuyển lấy một vài thành phần để ăn.

"Erza..." Cô bắt đầu thiếp đi.

"Chị Aci!" Một giọng nói phát lên trong tiềm thức.

"Erza?!" Trên tay cô xuất hiện Espena.

"Ủa? Sao mày lại ở đây?" Espena đứng nhìn trước mặt cô, chỉ nhìn chứ không làm gì khác cả.

"Espena? Mày làm sao thế?" Cô lại hỏi nhưng chẳng ai trả lời.

"Chít chít chít" Dịch cho là "Cậu nên đi".

"Hả? Nhưng mà đi đâu?"

"Chít chít" Nó nhìn cô nói "Nhân Giới".

"Hừm..chẳng ai nhớ tôi thì tôi xuống dễ vậy được không?" Cô nói.

"Chít Chít Chít chít" Nó lại nói "đừng làm ta bực".

"Nè mi làm chủ hay ta làm chủ?" Cô thấy con sáo cực kì ngang ngược y chang như..

"Angel" Cô bỗng nhiên nhớ tới vẻ ngang ngược của Angel.

"Chít chít chít!" Nó nhìn cô với dáng vẻ bực bội nói "ngươi cười cái gì".

"Ta cười vì thấy ngươi rất giống một người, vẻ ngang ngược y chang chẳng giống một ai" Cô lại phì cười, cảm giác rất lâu rồi cô chưa cười.

"Chít chít chít chít!" Dịch là "Ngươi nói thương mà lại đối xử với ta như vậy, thật tình ta thật sự dỗi!".

"Thôi nào, đừng dỗi mà, ta chỉ đùa thôi" Cô lại dỗ dành con chim, thật buồn cười người thì không dỗ mà dỗ chim.

"Dỗ dành.." Nhớ hồi đó cô vẫn còn dỗ dành Erza.

Cốc cốc.

"Vào đi" Cô không hề do dự cho người ta đi vô.

"Acacia, cô được về lại Nhân Giới một chút" Một người lính đi tới phòng cô thông báo.

"Hả?" Cô bất ngờ quay lưng cùng với sự nghi hoặc nhìn người lính.

"Cô được nhận một nhiệm vụ nhỏ" Người lính đứng đó chảy mồ hôi, bên trong phòng tối lắm thế nhưng đôi mắt của Aci lại đỏ rực đó là di truyền của gia đình họ Hades, đôi mắt màu đỏ như máu và đỏ rực trong màn đêm.

"Nhiệm vụ gì?" Hồi đó khi có nhiệm vụ thì cô được phép đi xuống Nhân Giới làm nhanh chóng sau đó đi lên Thiên Giới.

"Đi lấy bảo thạch Athena" Athena là người mà làm "Người" sợ nhất.

Tên của "Người" là một chuyện rất khó nói ra, "Người" không thích tên mình được nói ra, tên của ngài là Zeus.

Ngài là một Fuckboy chính hiệu tuy nhiên ngài lần đầu lại yêu một người thật lòng đến thế, yêu tới điên cuồng thế nhưng ngài không làm gì mình là vì ngài muốn nhìn khuôn mặt ấy.

"Được rồi" Cô nghe lại toàn bộ đầu đuôi là do Athena không mảy may làm rớt bảo thạch Athena xuống Nhân Giới, cô ấy khá bận nên thể xuống Nhân Giới.

Thiên Giới rất khi xuống Nhân Giới, thường thì là là Gaeb, Mike hay là cô còn có thể là người khác.

Cô lập tức đi xuống một chỗ khu rừng rậm.

"Sao lại ở chỗ này? Không chỗ nào vắng vẻ hơn không?" Cô lấy tay gãi đầu, ra vẻ bực bội đi.

"Espena chỉ cho tôi" Cô kêu Espena ra nó lại không chịu giúp cô, lại nhớ tới hồi nãy có làm nó giận.

"Thôi được rồi khi về ta sẽ mi ăn nhiều mà" Cô lắm lúc tự hỏi con sáo khôn phết nhưng mà khá ngang ngược.

"Chít chít!" Nó gật đầu rồi nói "Nhớ nhé!" Sau đó lại chỉ đường cho đi tìm lại cái bảo thạch Athena lại một bất ngờ nho nhỏ.

"Sao lại là hắn?" Cô đi trên đường bất ngờ gặp lại Jellal.

"Cô là?" Jellal này có vẻ khá bất ngờ nhưng lại không nhớ cô.

"À không tôi không có quen anh.." Gương mặt lạnh lùng lướt qua người Jellal, đi tiếp theo Esperna một hồi lại nhìn thấy một bóng người con gái chạy thật nhanh tới Jellal.

"Erza?" Dáng người thấp hơn cô một cái đầu chạy tới Jellal, cô quay lại nhìn Erza như không tin, sao em ấy lại ở đây? Làm nhiệm vụ cùng nhau à?

Erza lại lớn lên rất nhiều nhưng vẫn thấp hơn cô, mái tóc chải chuốc rất kĩ càng còn vương vấn thêm mùi hương quen thuộc.

"Hừm...em lại lớn thêm rồi à..vậy thì tốt" Cô xoay người đi tiếp theo địa điểm của Espena, cô cũng bỏ qua giờ mình có là gì đâu mà phải quan tâm.

"Nếu như sau khi chị ra đi thì em sẽ rất buồn!" Lời nói đó như một cơn gió thổi qua.

"Lời hứa sẽ từ từ chôn vùi theo thời gian, sẽ chẳng có ai nhớ tới nó cả"

"Thứ tình yêu này, có thể buông bỏ được chứ?"

"Đừng buồn, đừng khóc sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra" Những lời này cô không thể nói lớn được đợi một lúc em ấy đi xa sau đó sẽ nói lớn.

"Hãy hướng về phía tương lai mà đi, đừng nhìn về phía sau! Em sẽ không còn thấy tôi đứng đó" Cô đặc biệt nói lớn không biết người đằng sau có nghe hay không chỉ biết ngại ngùng mà chạy đi mất.

"Buồn hay khóc?" Nếu một người hỏi tôi một câu hỏi như thế thì tôi sẽ chọn.

"Ổn" Aci không có gì phải khóc, không có phải buồn nhưng cũng có vui, gương mặt đẹp đến mê người ấy lại chứa một nỗi buồn mang mác.

Một từ như chứa một niềm tâm tư ở đó, cô lại gặp Erza hay người lại như những người xa lạ không biết.

"Đôi khi mất trí nhớ thật tốt nhỉ?" Cô đi trên đường đi cùng với Espena.

"Chít chít?" Dịch là "Sao lại như thế?", nó đang bay mà phải dừng lại để nhìn cô.

"Chúng ta sẽ không còn nhớ những kí ức đó nữa, đôi khi kí ức luôn làm cho con người đau khổ dù là nó vui hay là nó buồn"

"Trãi qua rồi thì mới nhận ra dù vui hay buồn thì cảm xúc vẫn như nhau thôi, chẳng có gì khác cả, chẳng có gì thay đổi"

"Đơn giản người thay đổi lại là mình" Chờ tới lúc đó không biết cô sẽ can đảm hay không.

"Thật sự không hiểu nổi chút nào" Một lúc sau cũng tìm được bảo thạch của Athena, và trời cũng khá tối rồi, cũng khá lưu luyến nơi này nên cô quyết định ở lại Nhân Giới một đêm xong sáng về lại.

Cô đang đốt củi, cho nó ấm một chút Espena thì đi tìm mồi ăn rồi cô ở đây ngồi sưởi ấm một chút.

"..." Càng cố tỉnh thì càng buồn ngủ, cô lại tìm một chỗ ngồi có cây che thì ngồi xuống chợt mắt một lúc khi nào Espena về là chắc sẽ gọi cô dậy.

1 tiếng trôi qua không thấy gì 2 và 3 tiếng lại trôi qua, 5 tiếng rồi 6 tiếng trôi qua lại có rụt rịt từ phía bụi cây.

"..." Cô dần dần tỉnh lại, nghe xung quanh quả thật có tiếng gì đó từ bụi cây.

"Ai đó?" Cô cất tiếng hỏi, nghe một xó bụi cây một con mèo màu xanh bay tới tóm cô.

"Ểh?" Chuyện này có hơi khó hiểu một hồi cô thấy chỉ Happy.

___________Còn Tiếp__________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 66: Quyết định


"Happy?" Cô không hiểu chuyện đabg xảy ra.

"Cậu cứu tớ với tớ bị lạc!" Happy nước mât dàn dụa khó khăn nói.

"Từ từ đã sao lại bị lạc?" Cô quên luôn rằng là mọi người không ai nhớ cô.

"Mà cậu là ai? Sao cậu biết tên tớ?" Đến khi lau nước mắt thì Happy lại hỏi một câu ngớ ngẩn.

"Tôi là Acacia, tôi nghe Fairy Tail lừng danh nhìn cậu thấy quen phải chăng là Happy, nên tôi nghĩ cậu tên Happy bộ không phải hả?" Cô lại lấy một lí do cũng hơi hợp lí là biết như thế nào.

"Vậy à?" Happy vẻ mặt suy nghĩ không nhớ cho lắm.

"Mà sao cậu lại ở đây?" Chẳng phải Happy thuộc đường mà sao lại quên?

"Chuyện dài lắm" Kể ra thì có hơi dài dòng nên Happy quyết định kể ngắn là mình bị té xuống vách sau đó có tìm Natsu, Wendy, Lucy, Erza và Jellal thì không thấy có ai tìm thì chẳng biết chỗ nào với chỗ nào thì lập tức trời tối thấy ánh sáng thì cứ tưởng là Natsu và mọi người vui vẻ chạy tới lại nhầm cô.

"Ồ tôi hiểu mà hồi sáng tôi có thấy Erza và Jellal chứ không thấy Natsu, Wendy và Lucy đâu cả.

"Vậy à? Hay là cậu ở lại một buổi với tôi đi rồi tôi tìm cậu về với Natsu?" Cô làm thỏa thuận với Happy ở lại một đêm thì tiện hỏi Happy ở hội làm sao rồi.

Mọi người vẫn tốt, cô thở nhẹ nhõm rất nhiều.

"Sao cậu không đến đó xem hội làm sao?" Happy hỏi cô.

"..Không.." Ánh mắt có chút thất vọng lẫn buồn.

"Sao thế?" Happy quay qua nhìn cô vừa ăn cá vừa hỏi.

"Sẽ có ai nhớ tới tôi đâu.." Nước mắt rồi cũng sẽ rơi, chẳng có cái gì là một cái kết có hậu cả.

"Sao cậu lại khóc?" Khi Happy nói thì  cô có một chút bất ngờ, cả thân của cô run lên rất nhiều nước mắt vô thức lại rơi.

"Tôi ổn rồi không cần phải lo lắng lắm đâu" Cô chùi đi nước mắt, nhìn lại Happy, đôi mắt màu đỏ sáng rực làm Happy khá sợ nhưng có cảm giác quen thuộc.

"Đừng khóc, đừng buồn cũng đừng vui sẽ chẳng có gì xảy ra hết" Cô cúi mặt xuống suy nghĩ cái gì.

"Cậu suy nghĩ gì thế?" Happy hỏi cô, vóc dáng này, ánh mắt buồn bã lẫn chút cô đơn thế nhưng buồn bã lại chiếm nhiều hơn.

"Happy.." Cô đột nhiên kêu Happy, dường như cô lại quyết định cái gì đó rồi.

"Gì thế?" Cô đưa cho Happy một lá thư.

"Xin cậu hãy đưa bức thư cuối cùng cho Erza.." Cô cố gượng cười đưa cho Happy một lá thư nhỏ.

"Bức thư cuối cùng?" Happy hỏi lại cô khuôn mặt có chút lo lắng nhìn cô.

"À tôi không làm gì quá đâu chỉ đưa cho Erza lá thư nào thôi" Aci nói.

"Nhưng sao cậu lại không tự đưa cho Erza?"

"..Tôi không thể" Cô nhìn ánh mắt khẩn cầu Happy.

"Làm ơn, tôi chỉ xin cậu việc này thôi" Cô nói.

"Ồ, vậy để cho Erza" Happy cũng đồng ý nhìn Aci, cô cuối cùng cũng nở nụ cười chân thật.

"Gửi một nụ cười cho Erza nữa nhé?" Đêm hôm đó Happy đi ngủ cô vẫn còn thức nhìn màn đêm đến bình minh.

"Này Happy dậy thôi" Cô đung đưa Happy kêu dậy.

"Tớ mệt quá" Happy lười biếng nói.

"Chúng ta chuẩn bị đi tìm Natsu và mọi người nè" Espena đã đi về lại chỗ cô nói gì đó sau đó biến mất cô thay đổi quần áo kín dẫn Happy đi theo chỉ dẫn Espena.

"Đây rồi, có vẻ họ còn ngủ" Ở đằng xa cô thấy mọi người còn ngủ có Erza và Jellal ở đó nữa họ là đã cắm trại ở đây đi tìm Happy.

"Đi đi" Cô nhìn qua Happy nói.

"Còn cậu?" Happy quay qua hỏi cô.

"Tôi đi về"

"Đừng quên bức thư" Cô dịch chuyển Happy tới chỗ bọn họ.

Cô thấy mọi người cũng tỉnh rồi mọi người rất vui khi thấy Happy, cô từ đằng xa nhìn sau đó ghi ra một vòng tròn đi về.

"Acacia về rồi à?" Một người lính đi tới, cô đưa cho người lính bảo thạch Athena sau đi về phòng rửa người.

"Mát quá" Dòng nước mát rửa lên tâm hồn cô, sự ham muốn và khát khao dần dần biến mất.

"Mình.." Cô ở trong đó tha hồ nghĩ ngợi, cô là đang làm gì ngay bây giờ?

"Sau khi xong nhiệm vụ mới biết là nó nhàm chán tới cỡ nào" Bọn Gaeb và Mike thì đi làm việc rồi.

"Quyết định rồi" Cô tắm rửa xong lại mặc đồ đi tới thư viện đọc thêm sách về tình yêu để hiểu rõ giờ mình nên làm gì.

"Espena!" Một lúc đọc không thấy kết quả thì liền hỏi Espena.

"Chít chít chít chít!!" Dịch là "Làm cái gì vậy đang nghỉ ngơi mà!!"

"Rồi rồi tao biết nhưng mày có thể nói tao nên làm gì?" Cô lại hỏi Espena.

"Chít chít chít!" Dịch là "có thế mà lại hỏi tôi!"

"Chít chít chít chít chít!" Dịch "nếu không biêt mình sẽ làm gì thì xuống Nhân Giới"

"Nhưng..nhưng.." Cô hơi không muốn xuống chút nào cả.

"Chít chít chít!" Dịch "không muốn thì thôi người ta sẽ lại yêu người khác cho coi" sau đó Espena biến mất.

"..Vốn là như vậy mà.." Cô ngồi lại trên giường suy nghĩ mãi mà quên cha nó cái thời gian.

"Ủa tối rồi à?" Cô lại không biết như thế nào liền tắc đèn đi ngủ, nhiều ngày sau.

____________

(Quay lại với Erza)

"Cậu cuối cùng cũng về rồi à?" Cô nói, khi thấy đột nhiên Happy về lại.

"Cậu về bằng cách nào mà tụi tớ không biết thế?" Wendy hỏi, giờ đây Wendy cũng lớn lên một chút rồi.

"À một người tốt dịch chuyển tớ về đấy!" Happy chỉ qua chỗ cô đứng nhưng lại chẳng thấy cô.

"Có thấy ai đâu Happy?"

"Tớ nhớ là ở đó mà? A! Nè Erza cô gái đó đưa cho cậu lá thư này" Happy mở cái balo nhỏ ra có một lá thư bên trên nó ghi là.

"Dành tặng cho em, Erza"

Chữ viết rất đẹp và rất quen cô cầm lá thư nhìn vào bên trong.

"Erza thân mến, có lẽ em đang thắc mắc tôi là ai thì nó không còn quan trọng nữa em không nên biết tôi, lời hứa năm xưa giờ đã phai mờ rồi nhỉ? Hy vọng nếu có lần sau thì tôi muốn đi ăn picnic với em được chứ? Tôi có hơi buồn vì không thể gặp được em nhưng ít ra lá thư này có thể bày tỏ cảm xúc của tôi một chút sự quan tâm lẫn lo lắng cho tôi đều được gửi gắm nỗi lòng của tôi.

Dạo này em sống tốt nhỉ? Ăn uống có đầy đủ không? Đừng thức khuya khi nghĩ về một điều gì đó, em sẽ có quầng thâm dưới mắt đấy, sống tốt nhé? Đừng bỏ cuộc cũng đừng để mình bị tổn thương nhé, tôi không ở đó giúp em nữa nhưng em còn có một người yêu ở bên cạnh mình mà cho nên tôi cũng hơi an tâm một chút, lá thư này là lá thư cuối cùng tôi dành tặng cho em cùng với nó là một lời tỏ tình.

Tôi yêu em.

Đó là điều mà lá thư này gửi gắm, nó là một lời tỏ tình nhỏ, tùy rằng tôi không trực tiếp nói nhưng lá thư này sẽ nói giúp tôi, tôi vẫn yêu em như ngày đầu tiên thế nên tôi luôn chờ đợi một điều gì đấy sẽ xảy ra nhưng nó lại chẳng có gì cả, chẳng có gì thay đổi cả cho dù tôi có quay về quá khứ gặp em một lần nữa thì chẳng có gì xảy ra cả nó vẫn như vậy em vẫn yêu người khác còn tôi thì vẫn âm thầm yêu em, đừng lo gì cả em từ chối cũng được, cũng chẳng sao cả.

Tôi không sao hết, cũng chẳng có gì hết, em biết không tôi không buồn cũng không khóc nhưng cũng không vui, tôi hoàn toàn tuyệt vọng rồi, chẳng thể níu lấy em một chút cho dù đó có là hơi ấm hay hương thơm chẳng có gì hết, tất cả đã kết thúc tôi và em đường ai nấy đi, tôi sẽ rất nhớ em lắm đấy xin lỗi vì đã phá vỡ lời hứa của em và tôi, dù sao những năm tháng ở bên em là những ngày tôi thấy hạnh phúc nhất.

Gửi lời cho tôi với những người khác trong hội nhé, cả Mira với Lucy nữa.

Tạm biệt em, Erza.

Yêu em từ cái nhìn đầu tiên."

Bức thư kết thúc, cả người cô run lên có một cái gì đó trong người cô đang mãnh liệt nước mắt vô thức rơi xuống, cả bức thư tóm gọn như thế đều vì một chữ yêu em.

Cô nhìn quài nhìn lưu luyến cái chữ "tôi yêu em", nước mắt cũng bất chợt rơi rất nhiều.

Nhìn lại thêm cái chữ "Yêu em từ cái nhìn đầu tiên", không chịu được nữa cô gục ngã quỳ dưới đất tay vẫn còn cầm chặt bức thư.

"Erza, em làm sao thế?!" Jellal đi tới hỏi Erza nhìn vào khuôn mặt của cô.

Khuôn mặt bất ngờ hai đôi mắt buồn nhìn vào bức thư rồi khóc, Jellal giật lấy bức thư ra khỏi tay của Erza.

"Bức thư này đã nói gì thế?" Wendy bất ngờ hỏi Jellal.

"Nhảm nhí!" Jellal bức bội vò nát bức thứ quăng vô đống lửa.

"Anh đang làm gì vậy?!" Cô như tỉnh sau khi nghe Happy nói thì cô lại nhìn lại trên tay không có gì nhìn qua bên Jellal chuẩn bị quăng vô đống lửa.

"Cô ấy đã rất buồn và gượng ép bản thân mình đã cười và đưa cho tôi bức thư này!" Happy bất mãn với Jellal, rõ ràng khuôn mặt buồn bã ấy chứa nhiều tâm sự như in trong đầu của Happy.

"Sao anh nỡ lòng nào vứt nó vô đống lửa!" Happy đánh vào vai của Jellal nhưng sức nhỏ bé của Happy chẳng đánh đau lắm.

Cô như nhớ mang máng gì đó rồi trôi đi, không có gì xảy ra cả.

"Lời hứa?"

"Chúng ta hứa đi!" Một cô gái nhỏ đưa ngón út ra với một thiếu nữ.

"Hửm?" Thiếu nữ khá bất ngờ nhìn cô, mái tóc màu đen đôi mắt đỏ dường như làm cô ấn tượng.

"Rằng chúng ta sẽ không rời xa nhau!"

"Ừm, hứa!" Thiếu nữ ấy ngoắc tay út cùng với cô, nở một nụ cười hạnh phúc khiến cô nhớ mãi.

"Tạm biệt em"

"Không..đừng..đi" Cô như hoảng sợ, nhìn xung quanh.

"Happy người con gái ấy như thế nào?!" Cô hỏi Happy, ánh mắt nhìn vô Happy.

"Đó là một thiếu nữ, tóc đen dài, đôi mắt màu đỏ sáng rực lên trong màn đêm" Happy trả lời Erza, có hơi sợ hãi.

"Hồi nãy là cô ấy đưa cậu về?"

"Ừm, cô ấy dịch chuyển đi về rồi" Happy nói.

"Lúc cậu gặp cô ấy, cậu có thấy cô như thế nào không?!" Cô nghe như không thể tin được lại hỏi thêm.

"Khuôn mặt buồn bã, đôi mắt như sắp khóc người thì luôn cúi người xuống suy nghĩ gì đó rồi đưa cho tớ bức thư này" Happy nhớ lại tâm trạng lúc đó của Aci.

"Có biết cô ấy tên gì không?"

"Tên Acacia gì đó, À! Tớ nhớ rồi cô ấy có nói gì đó về mọi người sẽ không còn nhớ cô ấy nữa, tớ không biết nó có nghĩ gì cả nhưng cả đêm qua cô ấy không ngủ chỉ canh tớ ngủ thôi" Happy nói.

"Quan tâm làm gì những người này, Happy cũng đã tìm thấy giờ mình đi về thôi" Jellal nói.

"..." Cô không quan tâm Jellal hình như đang nghĩ cái gì đấy chân vẫn đi tay thì cầm túi đồ lớn.

"Acacia..chị là ai?"

___________Còn Tiếp___________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 67: Đi tìm lại hạnh phúc đã mất


"Acacia..chị là ai?"

"Chị là ai trong cuộc đời em?"

"Sao em lại chẳng nhớ chị? Chị là ai?"

"Em không nhớ chị nhưng cảm giác rất quen"

"Bóng dáng quen thuộc ấy, khuôn mặt đầy lo lắng ấy, chị là ai?"

"Chị thật sự là ai?" Bao nhiêu câu hỏi đầy người, cô thật sự muốn hỏi cô thật sự muốn câu trả lời, cô thật sự muốn biết.

"Chị là Aci? Hay là ai?" Bỗng cô lại nhớ một từ Aci từ đâu đó bỗng lướt ngang qua đầu cô.

Trái tim phập phồng, đập liên hồi không ngừng nghỉ, hai vai cô rung lên như muốn khóc.

"Em có sao không?" Jellal nắm lấy tay cô, cô lại có một chút không quen, anh ta có một vài lần hôn cô nhưng cô lại tìm lí do để tránh.

"À không sao cả" Mặc dù là người yêu nhưng cô có cảm giác không quen thuộc, cô không nói là không thích cũng không phải là thích.

Cô vẫn đi tiếp cho tới khi về lại hội, mọi thứ vẫn bình thường, Lucy và Mira đã kết hôn và đã có một đứa con gái, Evergreen và Elfman đã kết hôn rồi, Juvia và Cana đã tiến triển lên rất nhiều.

Chỉ có cô và Jellal thì y như hai người bạn mặc dù là người yêu nhưng khi ai nhìn vô thì lại thường là hai người bạn nói chung thì chẳng tiến triển gì cả.

Cô đi tới chỗ Mira ngồi xuống nghĩ cái gì đó.

"Sao thế?" Mira đi tới hỏi Erza.

"Cậu có biết Acacia là ai không?" Cô lại hỏi Mira.

"Không, ai thế?" Mira nhìn cô có hơi cảm thấy lạ lại có thắc mắc hỏi.

"À là một cô gái có mái tóc đen và đôi mắt màu đỏ, tên là Acacia hay Aci gì đó.." Erza thật sự thắc mắc muốn gặp cô ấy.

"Aci? Tên có hơi quen nhỉ?" Mira kiểu như gặp ở đâu rồi.

"Erza" Vừa lúc Jellal muốn nói gì đó bỗng một tiếng nói lướt qua đầu của cô.

"Erza"

"Em làm sao thế? Bị thương à? Không sao cả!"

"Em bị sốt nên chị sẽ chăm sóc em!" Một giọng nói ôn nhu, vang lên đầu cô.

"Erza!" Jellal bị bơ nãy giờ thì mới nói Erza.

"Huh?" Cô mới tỉnh lại thì nhìn thấy Jellal muốn nói gì đó.

"Em không nghe anh nói gì à?" Jellal nói.

"À không, phiền anh nói lại" Cô như dùng ngữ kính khách sáo nói khiến Jellal có chút không quen.

"Sao em lại khách sáo?" Jellal nói.

"À em xin lỗi" Cô không có tập chung cho lắm.

"Anh vừa hỏi gì?"

"Anh hỏi là sắp tới em có rảnh không? Em đi hẹn hò với anh" Jellal nói, sắp tới đó chính là Valentine của các cặp tình nhân.

Còn 2 tuần nữa, lúc đó cô không có bận gì nên đành nói có.

Trong đó Jellal vẻ mặt vui mừng đi chỗ khác nói chuyện với người khác.

"Hừm"

_____________

(Qua lại bên Aci)

Mấy ngày trôi qua như chớp mắt.

"Chán quá Espena" Aci đang rất chán không biết làm gì cả ngồi không yên mà nằm cũng không yên.

Cốc cốc.

"Vào đi" Cô vẫn như thế không hề do dự nói.

"Là ta" Một giọng nói quen thuộc phát lên.

"Hửm?" Cô đứng dậy xoay lưng nhìn Zeus.

"Dạ, sao "Người" lại ở đây?" Cô thấy lạ chẳng phải đi với những người tình khác rồi sao?

"Đến bắt lấy nó" Zeus nói với những người lính bắt cô lại, cô thấy vậy dịch chuyển đi.

"Các người đang làm gì vậy!" Cô dịch chuyển hết chỗ này liên tục mà chúng vẫn bắt kịp được cô.

"Cô sẽ tạm thời bị nhốt" Một người lính nói.

"Sao lại thế?!" Cô nói nhưng bọn họ chẳng nói gì cả chỉ dịch chuyển cô đến chỗ "Người".

"Sao "Người" lại nhốt con!" Cô hỏi Zeus những chẳng thấy người trả lời.

"Hãy cho ta thấy...tình yêu của con mãnh liệt tới mức nào" Zeus trói cô bằng cái vô hiệu hóa nâng cấp, cô có thể đập bể cái vô hiệu hóa ở Nhân Giới lẫn Thiên Giới một cách dễ dàng nên Zeus đã nâng cấp lên độ cứng hơn.

Cô bị nhốt lại trong ngục mà khôbg biết lí do là cái quái gì, cô đành ngồi ở đây nghĩ kế nhưng chẳng có thể làm gì cái ngục này nó nâng cấp quá ghê gớm.

"Người đang làm gì?! Thả tôi ra!" Cô la lên liên tục.

Trải qua hàng tiếng đồng hồ cố bỏ xích ra ngoài "Cái xích chết tiệt này!" Cô dùng sức như vẫn không làm được.

"Pssst" Một tiếng nói khe khẽ của ai đó, cô nghe thấy liền nhìn qua lại.

"Gaeb!" Cô thấy một bóng dáng nhỏ.

"Là tớ, im lặng một chút đi nè chìa khóa của còng nè" Trong lúc cô đang chật vật dưới đây thì trên đó Gaeb cố hết sức giấu mình để lấy cái chìa khóa.

"Cảm ơn!" Cô bây giờ lại cảm thấy xúc động, Gaeb quăng chìa khóa qua tay cô, cô chụp được lại mở được cái còng cô đứng lên dịch chuyển ra khỏi nhưng không được.

"Ểh làm sao đây?" Cô nhìn thấy như thế có hơi lạ mà cũng phải đây là ngục của Thiên Giới nó không cho phép dịch chuyển tại tù ngục.

"Đi đường này đi, Mike sẽ giúp cậu!" Gaeb đi chung với cô dẫn đường đi ra trên đường đi cô có hỏi rất nhiều câu.

"Các cậu đã đi đâu?" Cô hỏi.

"Bọn tớ có chút việc đi xa khi về chẳng thấy cậu thì bọn tớ hoảng hỏi nhiều người thì biết là cậu dưới đây!" Gaeb nói.

"Trời bây giờ tớ muốn hôn cậu quá moa moa!" Cô không thể hôn gần quá nên đành hôn gió.

"Lên đi!" Gaeb cõng Aci lên người, thì có một vài người đi tới.

"Này!" Những người lính xuất hiện, bao vây Gaeb và Aci.

"Gaeb!" Cô đi lên rồi nhưng lại chẳng thấy Gaeb đâu cúi đầu xuống thì thấy Gaeb đang đánh với một đống người lính.

"Cậu đi đi tôi giết mấy tên này cho!" Gaeb vừa đánh vừa hét lên.

"Mike đang chờ cậu đó ra ngoài đi!" Gaeb nói.

"Ừ! Cảm ơn cậu!" Cô giờ mất hết ma lực do cái còng kia đã hút ma lực hết nhưng đợi một hồi cô mới hồi lại hoàn toàn ma lực.

"Đi thôi!" Mike ở ngoài canh cửa thì thấy Aci đi ra ngoài liền cầm tay đi đường tắc, cô đi theo vừa phải lấp ló nhìn xung quanh.

"Cậu phải nhanh lên!" Mike đổ mồ hôi nói.

"Sao thế?"

"Em người yêu của cậu sắp được tên con trai kia cầm nhẫn đấy!" Mike như biết được thì nói cho Aci.

"Người yêu gì chứ?! Chúng tôi còn chưa hôn hay nắm tay lâu hơn 5 phút nữa!" Cô lại phản bác, cô còn chưa là gì nữa thì làm gì có quyền để lo lắng.

"Cậu vẫn còn một cơ hội cuối cùng! Nếu cậu đi thì cậu sẽ còn một cơ hội cuối!" Mike nói.

"Sao cậu..biết điều này?" Aci hơi khó hiểu nói.

"Tớ tiên đoán được mà" Mike cười nói.

"À đúng rồi!" Cô giờ mới nhớ chơi lâu quá Mike không hay dùng tiên tri cho lắm nên cô dần dần quên béng mất.

"Sắp tới rồi!" Sắp tới cổng đi xuống Nhân Giới và Địa Giới, cô sắp tới rồi cô sắp rồi.

"Ngươi!" "Người" đừng cách xa bên cạnh, hai người dừng lại nuốt nước miếng.

"..." Cô đứng lên chắn Mike lại, đưa ánh mắt lạnh lùng về phía "Người", Zeus cũng nhìn lại về phía cô ánh mắt khá đáng sợ.

"Tôi không thích ông nữa" Cô rất quý người đàn ông này, thật sự rất quý cô luôn coi ông như một người nhà nhưng bây giờ đây họ đang đứng đối mặt nhau ánh mắt nhìn thẳng vào nhau như những kẻ thù.

"..." Zeus vẫn nhìn Aci sau đó quay mặt ra chỗ khác rồi nở một nụ cười nhẹ.

"Đi thôi" Mike cầm tay cô đi, cô vẫn nhìn Zeus.

"Con đã trưởng thành rồi nhỉ?" Chỉ mấy năm trước thôi mà, cô vẫn còn như trẻ con, nghịch ngợm là nhiều, ông không biết khi nào cô bé mới trưởng thành giờ thì con bé đã trưởng thành rồi.

"Theo ý muốn của anh đấy, Hades.." Cô chỉ nghe được nhiêu đó liền bị đẩy xuống Nhân Giới, đôi cánh lại xuất hiện nó thật lạ cô đáp xuống nhẹ nhàng, đôi cánh cũng dần dần biến mất.

Trời dưới đây tối rồi, còn mưa râm râm nữa cô chạy thật nhanh đến gần cổng thành phố Magnolia.

"Ha..ha..ha" Cô chạy gần như không thể thở, ma lực cô vẫn chưa trở lại.

Chạy đến gầm chỗ cây hoa anh đào, sao nó vẫn còn nở, cô nhìn lại đường đi tới chỗ Fairy Tail.

"Erza!" Cô hy vọng rằng nó vẫn chưa muộn, cả mọi người nhìn cô bất ngờ còn có Natsu và Gray ở đây.

"Mọi người có thấy Erza đâu không?!" Không một ai trả lời, bỗng một bóng hình quen thuộc đứng trước cô.

"Mira?" Mira vẫn nhìn cô từ trên xuống dưới.

"Cô là Acacia?" Mira thấy bóng dáng này quen thuộc như lời kể của Erza.

Cô gật đầu lia lịa sau đó nhìn Mira.

"Erza vừa mới đi với Jellal, ở hướng kia" Mira chỉ bên công viên, cô gật đầu cảm ơn sau đó chạy mất.

"Erza! Tôi tới tìm em!" Cô mong rằng mình vẫn còn hy vọng.

Một hy vọng cuối cùng.

Xin đừng vụt tắt!

Làm ơn.

____________Còn Tiếp___________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 68: Lời chưa thể nói


Cô đi tới chỗ công viên không thấy đâu cả cô đi gần dưới cái cây kia, vẫn không thấy Erza đâu cả cô tìm rồi nhưng chẳng thấy.

"Mình không được phép bỏ cuộc!" Cô đi tiếp ra khỏi công viên, nó vẫn còn vương vấn mùi hương của Erza và Jellal.

Cô đi tiếp tìm hoài vẫn chẳng thấy bóng dáng nào quen thuộc, cô đi tiếp vô thức đụng một người.

"Ặc, xin lỗi cô?" Là Juvia và Cana.

"Cô gái à phải đi cẩn thận một chút chứ?" Cana cũng đỡ Juvia dậy, phủi quần áo.

"Cô có thấy Erza không?" Cô lại chợp lấy thời cơ này mà hỏi.

"A! Erza hả cô ấy đang đi ở hướng kia kìa" Juvia có hơi đỏ mặt một chút, chỉ qua hướng đằng trước, cô cảm ơn rồi chạy theo hướng chỉ của Juvia.

"Ha..ha...ha..." Cô cuối cùng cũng tới rồi, cô thấy hai người đang đi vô một cửa hàng hồi họ mới đi hẹn hò một cửa hàng bánh to lớn chắc là nó khá nổi tiếng.

Cô không chần chừ mà đi tới, đến cửa hàng định mở ra thì cô bên ngoài nhìn vào thấy Jellal đang quỳ một chân xuống hai tay giơ nhẫn lên trước mặt Erza.

Cô muộn rồi sao? Mất hy vọng rồi sao? Cô nhìn vô trong kính bên ngoài thấy Erza cầm nhẫn lên, Jellal thì giúp cô ấy đeo nhẫn vô.

".." Cô quay người không muốn nhìn thêm nếu không kiểu này cô sẽ khóc đến tuyệt vọng mất.

Mái tóc màu đen dần ướt sẫm che đi đôi mắt đang buồn.

Đây là lần đầu tiên cô cảm thấy mình đau lòng giống như cô càng ngày càng tan vỡ.

Cô ngâm nga một bài hát quen thuộc, nhưng giọng khàn của cô lời hát này chỉ nói nhỏ.

"Xin đừng quên mỗi tình giữa ta và em.."

"Giờ đây chúng ta sẽ chia tay nhau.."

"Nhưng liệu ta sẽ nghe lại giọng nói của em?"

"Bầu trời mênh mông ấy chứa đầy một khoảng trống vô tận.."

"Giữa bầu trời vô tận ấy...em đang ở đâu?"

"Ta không trách em"

"Đằng sau bầu trời ấy..là sự thuần khiết của em.."

"Ôi tình yêu ta dành cho người..liệu có đến nơi của em? Một nơi sâu thẩm trong trái tim của em?"

"Làm ơn xin hãy nhớ tới ta..dù bất cứ ở đâu.."

"Làm ơn xin hãy nhớ tới lời ca này cho dù người có quên mất ta..."

"Làm ơn..hãy nhớ tới..lời ca từ biệt này.." Mắt không chịu được mà vô thức rơi nước mắt, trong người cô rất khó chịu.

Bài hát này nếu hát một nhịp điệu khác thì nó rất hay không cần phải để ý lời hát thì nó rất hay mà nếu hát kiểu buồn thì chắc chắn sẽ giúp người nghe có tâm trạng buồn mà lại nghe lời hát.

"Xin.."

"Hãy nhớ rằng..."

"Ta luôn yêu em..."

"Dù bất cứ đâu.."

"Hay là.."

"Khoảnh khắc nào.."

"Ta đều không quên.." Cô không thể nào chỉnh lời hoàn hảo, cô nấc lên mưa càng ngày càng nhiều nó càng đau lòng khi tiếng mưa mãnh liệt rơi xuống giống như che đi giọng nói buồn bã của cô.

"Tạm biệt..hỡi người tôi yêu.."

"Xin đừng..quên..lời ca từ biệt của tôi dành cho em.."

"Tôi yêu em"

Cô vô thức đi lang thang, mất hy vọng rồi, hy vọng cuối cùng cũng cô cả đôi mắt cũng ngừng khóc mà vô hồn, quần áo ướt hết cả rồi.

Bỗng nhiên lại có hai bàn tay cầm ngay bụng cô.

"?!" Cô bất ngờ nhìn xuống bàn tay của ai đó ôm chặt cô.

"Đừng quay lại" Một giọng nói quen thuộc phát ra, cô liền bất ngờ.

"Erza?" Cô lại ngửi người đằng sau, do có mưa nên mùi khá loãng.

"...Mira..cậu không cần phải làm như thế đâu.." Cô quay lại là Erza nhưng khi ngửi kĩ hơn nữa thì là không phải đây là mùi của Mira.

"Sao cậu biết!?" Mira trở về bản thân lúc ban đầu.

"Mùi của cô khác với Erza.."

"À phải rồi..." Mira có vẻ như là nhớ lại tất cả rồi, nhớ cô nhớ lại lúc chúng ta làm bạn.

"Cậu nhớ tôi rồi à?" Thấy Mira gật đầu thì cô có nở một nụ cười.

"Cảm ơn..vì đã nhớ tới tôi.." Aci cảm thấy rất vui nên đã nở một nụ cười sau đó quay lưng đi.

"Nếu như..!" Mira có cảm giác muốn nói gì đó.

"Hửm?" Cô ngừng lại, mưa cũng râm râm lại một chút.

"Nếu như Erza biết được tìm cảm của cậu thì thật vui nhỉ?" Mira nói.

"...Ừm.."

"Thật vui làm sao.." Cô không quay lại mà đi tiếp, đã ra ngoài khỏi Magnolia bên đường nở rất nhiều hoa anh đào cô khựng người nhìn hai bên đường.

"Đẹp thật, mấy năm trôi qua..mà nó vẫn đẹp.." Cô nhìn sau đó cúi đầu xuống thở dài vừa định bước tiếp thì..

"Aci!"

Cô nghe thấy như thế thì quay lại đằng sau nhìn một cái bóng nhỏ xuất hiện đang chạy tới sau đó nhảy lên người cô, cô bất ngờ không kịp định hình thì hai người đã rơi xuống.

"Em!" Lần này mùi của Erza chứ không phải của ai nữa, là của Erza thật sự đây là Erza.

"Em rất nhớ chị!" Erza chạy tới ôm cô, lần này hai người ôm lâu hơn mặc cho mưa rơi thì hai người vẫn ôm nhau.

"Chị..chị..rất nhớ em.." Cô tuy có chút bất ngờ nhưng vẫn không giữ được cảm xúc mà tuôn trào ra ngoài.

"Nhưng.." Cô lại nhớ ra điều gì đó lại hỏi Erza.

"Làm sao em lại ở đây chẳng phải Jellal đã..cầu hôn em?" Cô dịch chuyển Erza và cô lại một chỗ trú mưa cho dễ nói.

"Đúng thật là có"

________Kể lại________

"Anh.."

"Hửm?" Erza nhìn Jellal như Jellal muốn nói gì đó.

"Anh yêu em" Jellal nói với Erza làm cô bất ngờ.

"Hả? Anh nói gì thế chỗ là công cộng đó" Erza có chút đỏ mặt lại lúng túng.

"Em lấy anh nhé?" Jellal quỳ một chân xuống giơ nhẫn ra trước mặt Erza, chiếc nhẫn này rất đắt tiền nhưng nó đặc biệt dành cho Erza.

"Em..em.." Jellal đứng dậy cầm nhẫn đưa tay vào ngón áp út của Erza.

"Không được.." Erza rút tay ra không cho Jellal đeo nhẫn vào tay mình, cô chạy ra khỏi cửa nhìn xung quanh.

"Em..định đi đâu?" Jellal lo lắng hỏi Erza chẳng phải hồi trước Erza nói muốn kết hôn? Giờ sao mà lại như thế này.

"Chị ấy! Chị ấy đang ở đây!" Cô linh cảm được như thế cảm giác mạnh mẽ này chắc chắn chị ấy đang ở đây.

"Ai?" Jellal hơi bất ngờ hơi nghi hoặc hỏi.

"Là chị ấy! Là Aci!" Cô không nhiều lời đành chạy ra khỏi cơn mưa này đi ra chạy khắp thành phố chỉ vì tìm chị ấy.

Cô cảm nhận được hơi ấm còn vương vấn ở đây, cô chạy đến khắp chỗ rồi lại đụng một người.

"Mira?" Mira cầm dù màu đỏ nhìn Erza.

"Cậu đi tìm Aci? Chị ấy đang đi ra khỏi Magnolia, cậu nhanh lên nếu không chị ấy đi mất đấy" Mira chỉ tay ra khỏi cổng Magnolia, Erza gật đầu cảm ơn rồi chạy mặc cho trời mưa.

"Chị là đồ nói dối, khi em tìm được chị em chắc chắn sẽ đánh chị!" Erza nghĩ như vậy cũng chạy nhanh tới cổng.

"Chị lại đây!" Cô đứng khỏi cổng nhưng lại chẳng thấy chị ấy, hoa anh đào đang nở dưới mưa thật kì lạ cô cũng kiên trì đi, rất nhiều hoa anh đào từ từ rơi xuống.

Cô càng đi hoa anh đào càng mọc lên như chỉ đường cho cô, từ xa cô thấy một dáng người quen thuộc muốn chắc chắn người đó đang nhìn hoa anh đào ở chỗ đầu tiên lần thứ hai mà hai người gặp nhau.

"Chị?" Cô không tin được liền chạy thật nhanh tới, mặc kệ tất cả liền chạy tới đến bên người đằng trước.

"Chị Aci!" Người ấy liền quay lại cũng là lúc cô chạy tới ôm chặt người ấy cứ như là đây sẽ là lần cuối cùng.

_________Kế thúc______

"Vậy à..chị xin lỗi.." Cô có hơi buồn một chút.

"Không sao đâu mà, chỉ cần chị ở đây thì cho dù bất cứ đâu thì em vẫn tìm được chị.."

"?" Erza nâng khuôn mặt cô lên, nhìn kĩ sau đó nói.

"Đó là vì em yêu chị!" Erza cười một nụ cười hạnh phúc.

"Chị...chị cũng yêu em" Cuối cùng thì cô cũng có thể nói những lời này không gián tiếp nữa không giấu trong lòng nữa mà trực nói ra.

Cô nở một nụ cười dường như lâu rồi cô không nở bất cứ nụ cười nào chỉ có thể khóc vì nhớ và là vì thương.

"Em tìm thấy chị rồi!" Erza dùng tay lau mặt cô, Erza đã lớn hơn một chút và đã trưởng thành hơn rất nhiều.

"Ừm, em tìm thấy chị rồi đấy" Cô thật sự nhớ người trước mặt, cô liền dùng hay tay để trên má của Erza và Erza cùng làm như vậy trán hay người đụng vào nhau hơi ấm của người đằng trước tỏa ra và hòa làm một, hơi ấm này thật sự cả hai đều rất nhớ.

"Chị thật sự rất yêu em!"

"Mà em này.." Trời cũng tạm mưa đi hai con người ướt nhẹp cầm tay trong tay nói.

"Hửm?" Erza nhìn qua Aci, thắc mắc nhìn.

"...Mà thôi.." Cô định hỏi là em có còn thích Jellal không ấy mà nhưng nghĩ lại thì không có hỏi.

"Em vẫn yêu chị" Erza như hiểu Aci đang nghĩ gì nên nói cho Aci biết.

"Hả? À ừm.." Cô hơi khó hiểu làm sao mà Erza biết mình đang nghĩ như vậy.

"Em vẫn luôn yêu chị chứ không phải là Jellal" Erza biết dùng thần giao cách cảm nói với đối phương.

"Hả?" Aci có hơi khó hiểu.

"Chị nhớ lúc chị để em lại ở Fairy Tail không? Chị còn nói chị có việc rất quan trọng để làm" Erza không dùng thần giao cách cảm mà nói.

"Nhớ chứ"

"Chị đã vô tình làm đảo ngược kí ức cùng cảm xúc làm em tưởng là em yêu Jellal chứ không phải chị" Erza nói cô nhớ được là do sự thay đổi ấy.

"???" Vậy là do cô? Là do cô mới như vậy???

"Là do chị làm như thế đấy"

"Thế còn lúc ở Tháp Thiên Đường? Em đã hôn cậu ta mà?" Aci lại nhớ tới điều đó là cô thấy có một chút buồn.

"Hôn đâu mà hôn, bọn em là đang ôm" Đến khi Erza kể lại thì cô mới bất ngờ, chắc là do góc nhìn của cô nên mới như vậy.

"Còn lúc ở buổi tập luyện ấy? Chị nhớ là em và cậu ta hôn mà?" Aci lại nhắc tới, cô thắc mắc chỗ đó.

"À em đẩy cậu ta ra rồi sau khi em ý thức điều mình định làm" Erza nói, quả thật cũng đúng lúc đó cô dịch chuyển rồi sao mà thấy.

"Vậy là..."

"Không có gì xảy ra hết cả!"

"Em không yêu anh ấy! Anh ấy chỉ là bạn mà thôi" Erza nói, cô là quá bất ngờ rồi.

"..." Cô cúi đầu, nhìn dưới đất một chút mới ngẩn cao đầu.

"Chị hiểu rồi!" Cô tin Erza không nói dối, nhìn qua Erza cười.

"Ừm, em chỉ yêu chị, chỉ cần chị" Erza lại nắm tay của Aci chặt lại, thật may lúc đó cô không đi hoàn toàn mà là nhìn lại hoa anh đào thật tốt!

Đến khi về lại hội mọi người nghe Mira kể lại và dần nhớ ra cô là ai mọi người ai cũng rất mừng rỡ, Hội Trưởng rất vui đến khóc ông ấy cũng lạc quan như thế cũng không có già đi mấy.

"Chúng ta sẽ tổ chức tiệc!" Lại tiệc nhưng dù sao cũng tốt, mình cũng nhớ mọi người.

Mình là yêu mọi người và cả Erza.

Cảm ơn tất cả.

Sau đêm hôm đó, Mike và Gaeb có thông báo cho cô một chuyến tới Thiên Giới, Zeus có điều muốn nói.

Cô ngủ dậy ở Fairy Hills, Erza cũng đã thức rồi gặp cô lại hỏi.

"Chị đi đâu thế?"

"Chị đi lên Thiên Giới có việc một chút rồi chị sẽ về!" Aci cười nhìn Erza, ánh mắt không buồn bã nữa mà tràn đầy niềm vui.

"Ừm.." Cô đi tới Erza lại để tay lên đầu xoa sau đó hôn lên trán.

"Chị sẽ về" Để lại ba từ chắc chắn, sau đó lưu luyến đi, Erza mặt đo đỏ lên cô xoay người nhưng bị Erza ôm từ đằng sau.

"Chị đi cẩn thận!" Sau đó Erza thả ra cười.

"Ừm chị đi đây" Ra khỏi cửa thấy Mike và Gaeb đứng đằng trước ở giữa còn một cái cổng.

"Ồ chào mấy đứa!" Nhìn thấy cô có vẻ vui tươi như trước nữa thì Mike và Gaeb lại cảm thấy vui hơn bất kì ai.

"Ừm đi thôi" Cô đi vô cổng ấy nó dịch chuyển đến chỗ Zeus đang ngồi.

"..."

"Tụi con kính chào "Người"" Cả ba quỳ xuống chào người.

"Ừ, Michael và Gabriel đi được rồi, Acacia lại đây" "Người" đứng lên đi xuống chỗ cô, cô cũng vì vậy mà khá căng thẳng đi tới.

"Ta..."

"Sau khi con nói mong muốn của con ra.."

"Ta quyết định sẽ làm theo mong muốn của con"

"Ta tin con sẽ sống tốt..."

"Với tư cách là một con người, ta thật sự thua con rồi đấy, Acacia"  "Người" đặt tay lên vai cô nói.

"Heheheh.." Cô cười trừ nhìn Zeus.

"Với một điều kiện"

"Con cứ một năm hay đến thăm ta nhé?" "Người" giả bộ ho một chút nói.

"Dạ!"

"Hừm, con đứng im ta sẽ làm lễ một chút, con vẫn giữ được sức mạnh nhưng không bất tử nữa" "Người" kêu cô nhắm mắt một chút sau đó làm lễ xuất thần.

"Giờ đây con không được sự cho phép của ta nên con sẽ không lên được Thiên Giới một cách dễ dàng nữa nhưng với một lần được thăm ta..ta cho phép" "Người" nói.

"Con cảm ơn người.." Cô lại tới ôm Zeus người đàn ông này luôn chờ mẹ cô luôn cô đơn.

"Và ta chắc mẹ con Arius sẽ rất vui lắm"

"Con cảm ơn"

(Arius là nữ thần nha rất đẹp là tượng chân cho 4 mùa nhưng sau khi cô chết  thì nhiệm vụ đó được giao cho người khác, tên của Arius là tác giả đặt không có trên mạng đâu:)))))

Hai người gặp nhau nói chuyện một chút rồi về, Erza đứng đó chờ cô khi thấy cô về thì rất vui chạy tới ôm.

"Sao thế? Ai lại bắt nạt em?" Từ đó cô và Erza lại làm nhiệm vụ cùng nhau cùng nhau đi chơi.

Cô đặt số tuổi của cô hiện giờ là 29 so với Erza như thế vẫn còn trẻ.

Người gì đâu mà hai mặt, một mặt là ôn nhu và một mặt là nhây cực kì, cô đã nói với Erza về chuyện của mình một chút.

Cô cuối cùng mong muốn làm con người để yêu em ấy đã hoàn thành.

_____________Còn Tiếp___________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 69: Vẫn chưa kết thúc


Dạo này có những hiện tượng kì lạ ở Nhân Giới, sa mạc có tuyết, vùng biển thì dần dần có rất nhiều cá chết, còn cây rừng thì có rất nhiều bão xuất hiện khiến tai họa càng ngày càng thảm họa, hạn hán nhiều, mấy con thú đột nhiên biến mất.

"Này, Aci" Natsu đi tới chỗ của Aci, vẻ mặt của Natsu khá nghiêm trọng.

"Hửm?" Cô đã ở đây cũng khá lâu rồi cũng quen biết mọi người ấy thế mà sáng nay lại có chuyện lạ nên Natsu với vẻ mặt quan trọng nói chuyện với cô.

"Lucian là cậu?" Ba câu của Natsu làm cho cô khó hiểu.

"Hả? Lucian là ai?"

"Hồi đó khi tớ đánh Zeref, anh ấy đã nói về Lucian..."

"Kể thêm cho tớ về những gì cậu ta nói đi" Lucian là ai khiến cô cảm thấy khó hiểu, Zeref thật sự đã nói gì với Natsu?

"Zeref nói Lucian là kẻ đã tạo ra Nhân Giới, mấy con thú và cả ma thuật, hắn là kẻ mạnh nhất thế gian, sau này khoảng thời gian này sau 1 năm sẽ có biến" Natsu tường thuật lại rất nghiêm túc, cô ngồi ở ghế nhìn Natsu rồi suy nghĩ.

"Lucian là ai chứ? Mình ở Đại Địa Giới và Thiên Địa Giới lâu rồi nhưng chưa thấy ai tên là Lucian?" Cô thấy lạ, chưa bao giờ mình thấy đó là ai, cô tên là Aci chứ không phải là Lucian gì đó.

"Sẽ có biến đó là thế giới này sẽ tới lấy Lucian và phong hắn làm chủ của thế giới, hắn có lẽ sẽ tiêu diệt thế giới nhưng đó chỉ là có lẽ.."

"Và hắn tên là Acaciadiac Hades Adonisdevlindieter, người mà sẽ cho thế giới xuống địa ngục!"

"Hả?!" Cô bất ngờ đứng dậy, hắn là cô?! Nhưng cô chưa hề biết về chuyện này cái gì đang xảy ra?

"Aci, cô có nhớ lúc mình bị mất kiểm soát không?" Natsu nói.

"Nhớ" Mặt cô lại buồn một chút, Erza đi công chuyện một chút xíu nữa đi về.

"Đó là Lucian đó là cậu đã làm cho những con thú định vị được cậu, và bọn nó có lẽ sẽ tới đây" Natsu kể lại toàn bộ cho cô nghe, cô như không chịu được hỏi Espena nhưng...

"Espena?" Espena có gì đó rất kì lạ, mắt nó lại màu đỏ người thì vẫn là hình dạng của sáo thế nhưng cả người có gì đó sai.

"Espena?" Cô hỏi liên tục Espena nhưng nó không có vẻ gì nữa rồi, nó không thông minh nữa mà càng hung dữ với xung quanh.

"Không được rồi, mình sẽ đi xem cả tứ phía chỗ này!" Cô kêu Happy đi với cô bay lên, nhìn cả xung quanh ở chỗ Magnolia vẫn chưa thấy ai.

Nhắc mới nhớ, ở đây chưa phải là 1 năm nữa, cô kêu Happy đi xa nữa vẫn không thấy ai liền kêu đi về.

"Natsu! Cậu phong người đi kiểm tra tứ phía này đi càng xa cũng được miễn sao thấy được những con thú đó!" Cô chắc bây giờ bọn nó đang tập chung ở đâu đó đợi thời điểm mà triển.

Cô đi xuống Địa Giới hỏi người cha của mình, sẵn tiện kêu Warren nói cho Erza biết mà đi về sớm rồi bảo vệ cho cô kêu tất cả những người ở Magnolia di tản ra xa.

Cô cắn ngón tay ra máu rồi ghi ra kí tự sau đó là một ngôi sao ở giữa cô lẩm bẩm một cái gì đó rồi biến mất, xuống tới Địa Giới cô chạy nhanh tới chỗ của Hades cha cô và là kẻ cai trị Địa Giới.

"A!" Cô vừa đụng một người, là anh Lucifer.

"Anh Lucifer! Anh có biết cha em đâu không?" Lucifer có cánh với khuôn mặt lạnh lùng liền chuyển sang vui mừng thấy cô.

"À anh không, có chuyện gì sao?"

"À sẵn hỏi anh một chút, anh có biết Lucian là ai không?" Aci không nhớ là trong những quyển sách mà cô đọc cả hai Địa Giới và Thiên Giới không thấy kết quả cũng không bao giờ nghe thấy.

"...Lucian?" Vẻ mặt của Lucifer lại trầm một chút hình như đang suy nghĩ, anh ta đã từng nghe qua từ nhưng không nhớ nguồn gốc ở chỗ nào.

"Vậy à, em cảm ơn anh!" Cô chạy thật nhanh cố gắng hỏi tất cả mọi người nhưng chẳng ai biết Hades đang ở đâu.

"Chẳng lẽ..là chỗ đó!" Cô biết một nơi mà Hades thường hay lui tới đằng sau ngọn núi kia, ngọn núi trong giống núi nhưng không phải núi.

:)D???)

"Tới rồi, cha ơi? Cha à!" Cô tìm mọi góc ngách chỉ để thấy bóng hình quen thuộc đây là nơi mà cha mẹ cô gặp nhau lần đầu.

"Cha! Cha đây rồi!" Cô thấy một bóng dáng đang ngủ ở đó dáng vẻ có chút đáng thương nhưng cô không biết tại sao.

"Gì thế?" Hades bị cô làm cho thức không biết vì sao, ánh mắt màu đỏ được tôn lên khi Hades mở mắt ra, dáng vóc có chút điển trai cực kì, mái tóc màu đen xuất hiện cô khá có mái tóc giống bố cả đôi mắt nhưng khuôn mặt lại giống mẹ.

"Cha nghe con nói nè!" Aci nhìn ông nghiêm túc nói.

"Nếu nó quan trọng thì không nên nói chuyện ở đây" Hades nói.

"Không được phải nói ở đây!" Cô nhất định nhanh chóng mới được.

"..Được rồi, ngươi nói đi"

"Lucian..là ai?"

"..." Hades khi nghe chữ đầu đột nhiên khựng lại, trầm tư như suy nghĩ gì đó.

"..Ta..không biết" Mồ hôi lại chảy.

"Con biết cha đang nói dối, Lucian là con?" Aci thật sự muốn câu trả lời ngay bây giờ.

".."

"Đi mà cha!" Aci cố gắng năn nỉ Hades đến cuối cùng.

"Thôi được rồi nhưng trước tiên chúng ta đi ra chỗ này.." Hades búng tay một cái cô lập tức dịch chuyển tới một chỗ lạ hoắc.

"Đây là?"

"Là đền của Lucian.., nơi này được ta phong ấn kĩ ta định giữ bí mật nhưng..có lẽ là đã đến lúc rồi.."

"Nhưng trước tiên ta hỏi một cái, ai cho ngươi biết về việc này?" Hades với ánh mắt nghiêm nghị ông ta có lẽ sẽ giết người đó dám kể cho con gái mình nghe về việc này chắc luôn.

"Không có ai, con...tự biết" Aci đành nói dối cô nhìn thẳng vào mắt của Hades đây là lần đầu tiên cô làm như vậy.

"..Hừm, được rồi ta sẽ cho ngươi nghe.."

Cô đi theo Hades ngắm nhìn xung quanh trong đây toàn màu đen chỉ có đền Lucian là thấy rõ nhất.

"Hồi đó ngươi đã sinh ra, ta và mẹ ngươi đặt tên ngươi là Acaciadiac một vị thần đã đến thăm ta"

"Hắn nói ngươi là Acacia..là kẻ sẽ giữ được sự yên bình trong cuộc sống và cả ma thuật" Hades đứng đó quay lưng nói.

"Đáng lẽ ngươi là người nên chết chứ không phải là Lucina, mẹ ngươi nhất quyết phải giữ tên ngươi nên ta không có cách khác đành phải để ngươi như vậy"

"Từ khi ngươi sinh, Lucian đã bị bệnh hơn 1 tháng và đã vô thức tạo ra một thế giới mới đó là Nhân Giới và Lucian là chủ của nó, Nhân Giới"

"Sau đó mẹ ngươi mất, ta cũng không biết làm sao đáng lẽ Địa Giới không có người như ngươi nên ta định sẽ cho ngươi lên Thiên Giới ở đó có an ninh chặt chẽ hơn có thể quan tâm ngươi nhiều hơn ta.."

"Ta định sẽ chôn vùi nó nào ngờ ngươi lại biết được bí mật này, năm nay sẽ đến lượt Lucian sẽ hồi sinh và lại làm chủ lại thế giới, ngươi cần phải kiểm soát được sức mạnh của mình trước khi thế giới lại bùng nổ một lần nữa.." Hades chỉ có thể nói những lời này sau đó dịch chuyển cô lại vè chỗ cũ, lúc này cô khá ngờ nghệch đang suy nghĩ thì có một thứ gì đó cắt dòng suy nghĩ của cô.

"Chị!" Erza chạy tới sau khi nghe Natsu kể lại cho mọi người nghe, cô ôm lại Erza.

"Chị có sao không?"

"Chị không sao, mà ở đây còn thấy hiện tượng gì kì lạ không?" Họ đều kiểm tra vẫn chưa thấy gì, nhưng cả tứ phía bên phía xa kia đã xảy ra hiện tượng những con thú có chân và tay đứng lên như một con người sau đó cầm kiếm và mấy thứ kia ra còn có vài con sử dụng ma thuật nữa điều này khiến cô chảy mồ hôi.

"Lucian đúng là tôi rồi.." Truyền thuyết về Lucian, nó có vẻ đã bắt đầu sau 1 nghìn năm rồi, bọn họ tới là bắt cô đi để đền mạng cho Lucian.

"Không sao cả Aci, chúng ta sẽ đánh bay bọn họ!" Natsu nói, mọi người đều đã đồng ý.

"Mọi người..." Cô rất cảm động nhìn hết thẩy mọi người.

"Được rồi việc đầu tiên tôi đáng lẽ tên là Lucian chứ chẳng phải là Aci nhưng nếu tôi thích tên là Aci hơn"

"Thứ hai là bọn thú sẽ tiêu diệt bất cứ những gì cản đường họ! Bọn họ có thể  sử dụng những ma thuật để bắt tôi lại còn ma thuật đông cứng sẽ làm các cậu không thể cử động hãy cẩn thận một trong số chúng là pháp sư còn lại là bình thường.."

"Chắc khoảng 3 hay 4 ngày nữa họ sẽ tới, nên chúng ta cần chiến thuật một chút để giết hoàn toàn bọn thú"

"Theo thời điểm và theo lời cha kể chắc là có vô số bọn thú xuất hiện để bắt" Những con thú này không phải từ trong rừng bọn nó là nâng cấp cao hơn chúng ăn thịt hết những con thú kia, bọn nó là cùng đẳng cấp với con người.

Trận chiến này mình phải trốn chứ không có cách để đánh nếu không bọn nó sẽ đánh lén hoặc làm mình mất kiểm soát nữa, mục tiêu của họ là mình chứ không phải mọi người lại để mọi người liên lụy và cả Erza.

Nếu thế này mình cần thật sự phải kiểm soát lại cái "thật sự" bên trong mình.

Lucian.

Là kẻ trái ngược hoàn toàn với mình là kẻ muốn hủy diệt trái đất còn mình là người mong muốn thế giới bình yên.

___________Còn Tiếp_________

Nói thật thì trong lúc ngủ mình đã ra ý tưởng cho nhân vật Lucian bên trong Aci, mình mơ cả cái kết lẫn khúc đầu nữa nên tất cả có thể làm theo ý tưởng lúc ngủ của mình.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 70: Lucian và Acacia


Đột nhiên lại có một động đất trong khi đang rất yên bình.

"Lucy cậu chưa ăn à?" Aci đang ngồi bên trong suy nghĩ kế hoạch, Warren lấy thiết bị cậu ta xem có thứ gì tới chưa.

"Này cậu hay thật đấy, bụng tớ đâu có rống to như thế!" Lucy thật sự tức khiến cho Mira phải giải hòa hai người trước khi xung đột xảy ra.

"Mình phải tống Lucian ra khỏi người mình! Nhưng bằng cách nào cơ chứ?" Cô hiểu được chiến lượt thế nhưng làm thế nào mới có thể tống cái thứ này ra ngoài xó chợ.

"Chị nghỉ ngơi một chút đi" Erza đi đến chỗ cô, Aci nhìn Erza một chút đột nhiên lại muốn ôm em ấy chưa kịp hiểu lại vô thức ôm em ấy vào lòng.

"Chị biết~"

(Đúng là người nào có người yêu liền nàm nũng với người yêu, gặp mình mà vã cho mấy phát:)))

"Nhưng..bọn họ có ma thuật lẫn số đông rất nhiều không chừng lại giống như lúc đánh vương quốc Albareth nữa thì khá khó khăn..." Erza bên cạnh vỗ vào lưng cô, luôn miệng kêu "Không sao cả, chúng ta sẽ vượt qua" Cô lại ngước lên nhìn Erza.

"Cảm ơn em.." Trong người có chút khó chịu nhưng cô bỏ qua sau đó hưởng thụ cơ hội ôm Erza sẵn tiện cắn nhẹ vô tai của Erza phả hơi nóng vô lỗ tai khiến Erza suýt chút nữa là chân mềm nhũn nhưng cô không đẩy ra chỉ ôm cùng Aci.

"Em yêu chị.."

Lại thêm một trận động đất xảy ra nhưng lần này nó lại mạnh hơn nữa, và có hơi không dứt cô và Erza liền đi ra ngoài ở giữa hội bỗng nứt ra một đường rất lớn đi thẳng ra ngoài Magnolia.

Cô nhìn xuống dưới ở dưới là vực sâu thẩm cô muốn thử nghiệm độ sâu của nó liền tạo một thứ lửa xanh hoàn hỏa sau đó để cho nó đi xuống từ từ.

Mất nửa tiếng cô mới thấy đáy của nó thật sâu, rơi xuống không chừng bể xương là chết, tự nhiên nó lại thêm một trận động đất nữa xuất hiện khiến nó càng nở ra.

"Xem ra nơi này không an toàn được nữa rồi.." Tuy là hội nhưng cái vết nứt ày càng dang rộng ra rất nhiều trông nó to hơn.

"Đi tới tớ, tôi sẽ chỉ có cậu có một ngôi nhà nhỏ gần đây!" Cana xung phong chỉ cho cô một chỗ nhỏ mà ở đó giữ những thứ không quan trọng cho lắm, Espena bị sao rồi có lẽ do sức mạnh nó càng này càng làm cho bọn kia chú ý.

Cô cất một vài vũ khí chắc sẽ là dùng được để phòng hờ giờ chỉ cần trong đợi họ thôi, một ngày sau vết nức càng lớn dần không hiểu vì sao.

"..." Cô chỉ hé qua cửa xem sao, ở trong ngôi nhà này cô cố gắng để đem Lucian ra ngoài nhưng tất cả đều vô dụng trong lúc mơ cô còn thấy ác mộng một chút cảnh vật hoàng tàn mọi người đang nằm dưới chân cô những con thú thì nhìn cô tiếp đến là...bản thân cô? Khoan có gì đó sai là bản thân cô nhưng ánh mắt tròng mắt thì màu đen bên con mắt là màu đỏ đang nhìn xuống cô.

"!!!" Cô thức dậy, đó lại là khả năng tiên tri của cô nó lại xuất hiện rồi cảnh vật đang héo úa tự nhiên, người đó là một bản sao của cô?

"Thật không thể tin được.." Cô lâu mồ hôi lấy lại hơi thở nhìn qua bên khe hở cô không thấy gì cả, nên cũng nhẹ người nhưng trong lòng có hơi rung.

Ngày tiếp theo, vẫn là giấc mơ đó cô nhìn ra ngoài vẫn không thấy gì thân người nhẹ nhõm một chút, một người mở cửa ra đó là Erza.

"Chị! Trong hội có chuyện!" Erza vẫn không trầy gì cả, cô đứng lên đi theo Erza bên trong hội vết nứt càng ngày càng rộng thêm một chút nữa là hội bị sập hoàn toàn.

"Chuyện gì đây!?" Cô nhìn xuống ở dưới như hố đen vũ trụ rơi xuống là tan xương nát thịt còn có thể không thấy xác đâu, ở giữa một cái gì đó bay lên.

"Quả cầu?" Một quả cầu màu đen bay lên lơ lững, cô dè chừng không hiểu chuyện gì cả, mọi người thì cũng nhìn lên quả cầu nhỏ màu đen đó nó giống như đang kêu cô hay mọi người tới lấy nó.

"Natsu, cậu đang làm gì vậy?!" Natsu đi tới bắt lấy cái quả cầu nhìn nó.

"Tớ sẽ đi hủy cái quái quỷ này!" Cậu ta quăng nó vô tường xuyên qua để một lỗ cô đột nhiên cảm thấy đâu người đến nỗi không thể đứng vững.

"Aci?! Chị sao thế?!" Natsu đã chạy ra ngoài lấy cái cục kia đánh, cô liên tục bị thương Erza như hiểu chuyện gì đó liền chạy ra bắt lấy cái cục kia.

"Cái này!" Quả cầu nhỏ kia cô không hiểu nó là gì thế nhưng nó đang làm cô đau.

Một trận động đất lại diễn ra, cái hố như đang rộng ra từ từ.

"Mọi người chạy đi!" Hội Fairy Tail vì không chịu được nên bị sập nhưng may mắn là mọi người đã chạy ra ngoài hết.

"Cái hố quái này là gì vậy?!" Cô lại nhì xuống nó đang rộng ra và càng ngày sâu xuống.

Một tạp âm trong đầu cô chảy qua, mọi người không cảm thấy nhưng cô thì cảm thấy, cô bịt lỗ tai lại nhưng không được bên tay trái cô khá đau không hiểu tại sao.

Mặc dù cô đã bịt tai lại nhưng không có gì khá hơn một chút cái cục màu đen đó là cái quái gì cô thật sự không hiểu.

"Cái quái!? Aci, tay của cô bị sao thế?!" Một người thấy cô hành động rất lạ, tay trái đang chuyển dần màu đen, Erza chạy tới chỗ cô lo lắng càng ngày càng tăng.

Cô nghe như thấy liền nhìn lại cả hai tay một tay bình thường còn tay trái thì nó đang chuyển dần thành màu đen, cô biết cái này, Zeref đã một lần nói cho cô rằng có một người đang thờ phụng cô.

Và kẻ đó rất mạnh nếu so sánh thì kẻ đó mạnh hơn cô.

Aci cảm giác như thế, kẻ này không hề bình thường nhưng chẳng phải là cô đã Thiếp Lập Lại Thế Giới, đáng lẽ không còn ai biết tới Zeref hay Acnologia cả đáng lẽ là những thứ như Hắc Thuật đã biến mất rồi?

"Không thế nào!" Vết đen càng ngày nhiều hơn nó đã lên đến vai của cô, mắt cô bỗng đau rát cô liền nhắm mắt hai tay lên dụi mắt che lại.

Cả người mồ hôi lạnh, cảm giác cô không còn đứng nổi nó lại giống như trước, cô như phát giác liền nghe nhịp tim nó vẫn không đập.

"Chị! Chị có sao không?!"

"Chị Aci!! Chị sao thế? Nói chuyện với em đi!" Ý thức giống như nó sắp biến mất, cô nhìn bằng đôi mắt phải nhìn lên Erza đang rơi nước mắt lo lắng cho cô, thật bất lực khi thấy người mình yêu chết trước mắt mà chẳng thế làm gì.

"Tôi..lạnh quá.." Cả người lạnh ngắt Erza thấy thế liền ôm cô vào lòng, cảm giác ấm áp đến lạ thường chưa bao giờ cô cảm thấy sức sống mãnh liệt đến vậy.

"Mọi người! Mọi người! Họ tới rồi!" Warren thấy trong cái radio tìm kẻ thù thì đã thấy bọn họ đang tới rất nhiều người.

"Erza mau để cô ấy một chỗ khác đi!" Natsu đứng lên tự tin sẽ đánh được hắn ta, tay bên phải băng bó đứng nhìn Erza nói.

"Mọi người..." Cô chỉ nghe được đến thế sau đó liền ngất đi.

Cô thấy trong lúc ngất mình lại quen thuộc, cô cảm thấy mình đã đến chỗ này rồi, nhìn xung quanh toàn là một màu tối đến đáng sợ.

"Mình vẫn chưa chết?" Cô nhìn lại bản thân mình, sau đó để tay áp vô tim nó vẫn đập thế nhưng cô thấy nó đã người rồi tại sao lại như thế?

"Xin chào" Một giọng nói y chang cô phát lên, một con người y chang cô lại xuất hiện.

"Ngươi là?!" Tên kia cười.

"Ta là ngươi nhưng khác tính cách" Cô vừa nghe được thì biết đó là ai.

"Ngươi là Lucian?"

"Đúng, khá thông minh đó" Lucian ở phần dưới chân có một phần đen giống bên tay cô.

"Ngươi muốn gì ở ta?!" Cô ra vị trí phòng thủ nhìn Lucian.

"Ta á? Ta muốn cơ thể ngươi"

"Hả?!" Cô có hơi không hiểu vì sao lại cần cơ thể cô?

"Ta là Lucian, là một chị em với ngươi" Lucian nhìn cô miệng vẫn tươi cười.

"What?!" Lần này càng tệ hơn, cô sang chấn tâm lí không chịu được liền hả miệng Lucian đi tới đóng miệng cô lại giải thích cho cô.

"Ngươi là em ta, ta chỉ sinh trước ngươi thôi"

"Nhưng cha đã nói chỉ có ta thôi mà?"

"Đúng là cha nói đúng thế nhưng ta đã chết trẻ cha đã không nói cho ngươi biết về việc ngươi có chị, cũng đúng vì cha đã xóa một vài trí nhớ của ngươi rồi, ta đáng lẽ đã chết rồi nhưng linh hồn của ta lại chẳng chịu đi lên" Lucian lộ ra con người thật, chị ấy không có mái tóc màu đen giống cô hay là mắt màu đỏ mà màu trắng và mắt màu xanh mặt thì y chang cô.

"Ngươi vì sao lại muốn cơ thế ta?!"

"Ta muốn được tự do, ngươi hiểu chứ? Ai cũng muốn được tự do thế nên ta thờ phụng ngươi để có thời gian ngươi ngất đi để ta thoát ra ngoài nhưng tiếc là nó đã thất bại lần đầu tiên"

"Thế là ngươi đã thờ phụng ta trong chính cơ thế ta?! Ngươi chính là người làm ta mất kiểm soát!" Giờ cô hiểu, không phải là vì chuyện gì đó mà là do Lucian làm cô ra như thế!

"Đúng và đúng, chính là ta! Kẻ đã tạo ra nhân giới và cả Bạch Hắc thuật!" Lucian cười gian ác nhìn cô bằng màu mắt xanh da trời.

Lucian và Acacia là hai chị em ư?

Cô không thể tin được, trong đầu không thể tập chung được chuyện gì.

"Chị hai.." Khuôn mặt y chang của mẹ cô.

Là người chị đã chết của mình mang hình hài giống như mẹ.

Đang tới đòi mạng mình.

___________Còn Tiếp____________

Dạo này Wattpad bị sao mà cứ không cập nhật truyện được nên các bạn hãy thông cảm mình, tại tức quá á:)))
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 71: Người Chị và Người Em


(Lần này sẽ là góc nhìn của Lucian nhé)

Ông ấy không hề nói với em rằng ta đã được sinh ra trước em nhưng lại chết trẻ.

"Chị hai..." Lucian thoát khỏi ý thức mơ hồ của mình khi nghe tiếng của đứa em gái mình.

"Sao thế?" Lucian nhẹ nhàng ngồi xuống đứa em dễ thương với khuôn mặt giống cô.

"Chị ơi! Chị ơi!" Acacia chỉ chỉ vào một hướng nhỏ bên đó nó có một đống hoa, cô nhìn rất mê.

"Chị!" Lucian nhìn xuống thấy Acacia đang cầm hoa tặng cho cô, cô mỉm cười vui vẻ cầm lấy cánh hoa.

"Cảm ơn em" Người chị vui vẻ, điềm tĩnh, lẫn nhu hoà có tính cách rất giống mẹ hồi đó còn Người em đôi khi ít nói nhưng rất nghịch ngợm và phá hoại còn có khi lại nghịch ngu.

"Coi kìa, người của em dơ hết rồi" Lucian lớn hơn Acacia 5 tuổi, đôi mắt màu đỏ giống cha đôi mắt màu xanh giống mẹ làm hai đứa rất nổi bật, Lucian có khuôn mặt giống cha còn Acacia thì có khuôn mặt giống mẹ hai đứa rất dễ thương.

Lucian rất yêu thương em gái mình, cả Acacia cũng yêu cô cả hai rất hạnh phúc ở với nhau và cả chơi với nhai mọi lúc mọi nơi như hình với bóng.

Lucian sinh ra là một thiên tài về ma thuật cả Hắc Thuật lẫn Bạch Thuật cô là sự khỏi đầu cho ma thuật nguyên thủy "Tình yêu", còn Acacia thì khác cô rất yếu về khoảng ma thuật hồi nhỏ cô bé rất yếu cả thể lực.

Điều này khiến cô rất muốn giúp Acacia về việc này nên cô cố hết sức tìm tòi hết mọi thứ cuối cùng cô làm ra một Lacrima sức mạnh có thể dùng nó để làm ma thuật.

"Chị! Chị làm ma thuật đi ạ!" Acacia mặc dù không có sức mạnh hay thiên phú về sức mạnh thế nhưng cô vẫn rất yêu cô không vì hám lợi hay vì cái gì mà bán đứng cô.

"Nè!" Lucian có ma thuật là Hắc Thuật và Bạch Thuật, thường thì tất cả những người học ma thuật đều có một ma thuật riêng của mình giống Natsu chẳng hạn hoặc là của Gray chẳng hạn.

Nhưng cô lại có Hắc Thuật thường dùng ở Địa Giới và Bạch Thuật thường dùng ở Thiên Giới điều này khiến ai ai dù là Thiên Giới hay Địa Giới đều rất ngưỡng mộ.

"Con là Thiên Tài! Đúng là con gái của ta!" Tuy nhiên chỉ có Lucian là được cha khen ngợi nhiều nhất đôi khi còn nhắc em ấy là phải giống mình, cha rất hay nhường nhịn cô rất nhiều thay cho đứa em.

Ai cũng ngưỡng mộ cô mà quên đi đứa em, dạo gần đây cô khá bận không hay chơi với em ấy.

Vì sự cô đơn đã dần ăn mòn đi em ấy, em ấy dần lạnh lùng và ít nói hơn kể cả đôi khi còn rất máu lạnh thế nhưng cô chỉ thấy một lần duy nhất cô thấy em ấy giết một con người trên Nhân Giới.

Lucian đã rất buồn khi thấy như vậy em ấy mặc dù không có ma thuật nhưng ít ra cũng rất mạnh.

"Chị tránh ra.." Lucian chặn Acacia để em ấy không giết ai nữa, Nhân Giới là do Lucian tạo ra không được phép giết, Acacia càng ngày giống Hades hồi chưa lấy Arius rất tàn ác và hung hãn.

"Em phải lấy lại bình tĩnh đi, Acacia!" Lucian thử mọi cách, người em gái nghịch ngợm hay cười ngày xưa đã biến mất.

"Đừng trách tôi.." Acacia dần mất đi sự bình tĩnh và kiểm soát.

"Làm ơn! Xin em hãy bình tĩnh lại" Lucian vừa chạm vô Acacia thì ngay lập tức em ấy dùng nộc độc hất cô văng, máu chìm với độc dược của cô liền ngấm vô.

"!!!" Acacia vừa nhận ra chuyện đang xảy ra liền chạy mất quay về Địa Giới, bỏ lại Lucian.

Cô biết em ấy không cố ý tấn công mình, em ấy không bao giờ làm thế nếu không có lí do.

"Này, cậu có sao không?" Cô cẩn thận chữa vết thương sau đó giúp con người đứng lên một chút rồi mình đi về tìm Acacia.

Ở phòng cũng không có, ở trường không có, ở chỗ này với chỗ kia không có cuối cùng cô kết luận còn một chỗ nữa đi lên đó cô bất ngờ nhìn đứa em mình.

Xung quanh hoa héo hết không một lí do cô nhìn rằng đã biết đứa em này dính lời nguyền nào đó rồi, liền hoảng loạn.

Cô ngày đêm tìm ra lời giải lời nguyền này nhưng không hề có cách, người chị khổ cực làm việc trong phòng thí nghiệm liên tiếp đến khi sốt nữa mới đau.

Lucian rất buồn cô không tức giận hay câm hận cái gì cả chỉ là một người chị mong muốn đứa em hạnh phúc nên chỉ cần một cách.

Cách này sẽ làm cô phải hy sinh, đánh đổi mạng sống chết để làm cho đứa em mình, thế nên cô đã đề nghị cha lúc đầu cha rất hoảng liền từ chối sau khi cô thuyết phục cha mình thì ông ấy buồn bã gật đầu.

Sau khi cô chết, đáng lẽ rằng cô phải hồn đi rồi mà sao còn lại ở đây, linh hồn vẫn lởn quẩn bên cạnh cha mình đã làm xong điều gì đó mà mình đưa ra.

Không hiểu sao cô lại tức giận vô lí, cô đã hiểu lầm cái tức giận này và căm hẫn này sang cho đứa em gái vì cô đã nghĩ vì nó mà cô bị như vậy sau đó liền nhập vô Acacia sau đó chú ngụ sau khi chị ra đi và nhập vô Acacia thì rất bất ngờ cô có ma thuật.

Không hiểu vì sao cô lại cảm thấy buồn bã, người cha của cô mặt đang rất buồn bã sau một vài tuần ông ấy khá nghiêm khắc với cô, tự mình quyết định rất nhiều thứ cho cô.

Acacia đã trở về lại một cô bé nghịch ngợm và vui tươi, nhưng có một chút gì đó khá cô đơn đôi lúc cô rơi nước mắt.

Cảm giác có cái gì đã biến mất, nhưng vãn còn ở trong tim cô, đó là duyên mệnh của người chị và người em.

Là cái duyên chưa thể cắt đứt giữa Người Chị và Người Em.

Thế nên Lucian đã hiểu nhầm đó là mối thù của mình dành cho Acacia, cô luôn nói chuyện một mình trong lúc chẳng có ai và cô không hiểu vì sao lại như vậy cả.

"Chị hai?" Đôi lúc cô lại vô thức nói một vài từ khác, những ai nhìn cô lại có thể nghĩ rằng cô nói mớ, còn những người đã biết rất lâu lại cảm thấy đau lòng.

Một vị Thiên Tài ấy thừa hưởng rất nhiều sức mạnh ấy thế nhưng vì người em vô dụng bị dính lời nguyền chết người có thể chết bất cứ lúc nào không màng khỏi bất tử, người chị đã chết thay em gái.

Nhiều người lại phản đối sao không cho đứa em chết đi, người Thiên Tài như thế lại chết thay cho một đứa vô dụng suốt ngày gây họa thì có được cái lợi gì.

Ít người lại hiểu lâu Lucian và Acacia thì lại thấy chua xót thay cho hai đứa, người chị vì hạnh phúc và tương lai đứa em nên lại đánh đổi mạng sống dù cho mệnh chưa hề tuyệt.

Bởi vì Lucian cảm thấy tội lỗi vì đã bỏ rơi đứa em, vì cô đã cảm thấy sống đủ rồi và là vì tương lai của Acacia nên cô bất chấp.

Thật ngưỡng mộ người chị như Lucian thế nhưng khi chết cô lại không hề biết cô là đang làm hại người em này.

_______________

(Lần này là góc của Aci nha)

"Chị hai.."

"Mày im đi, tao không phải là chị mày!" Lucian rất tức giận, không hiểu vì sao lại đánh cược mạng sống mình cho nó không hiểu sao cô lại có đứa em như thế.

"Tao thà chết chứ không bao giờ có một đứa em như mày!" Những lời nói gây khó chịu ấy, những kí ức hiện lên trong đầu cô dường như đã làm cô nhớ ra hết.

"Chị.." Cô vẫn chưa nói một điều.

"Tao nói là tao không phải là chị mày, mày bị điếc à? Hay là bị ngu?" Người chị tức giận mà đi tới nắm áo cô kéo lên rồi đánh cô.

"Mày giết tao rồi đến mẹ, mày là một kẻ giết người!"Đấm tay rồi đến đá vô người cô mặc dù rất đau nhưng đây là sự trừng phạt vì đã làm cho chị chết.

"Tao ghét mày!"

Cô đã giết hai người trong nhà rồi, cả mẹ và chị hai, cô không thể hiểu cô không muốn tin vào nó dù đâu đến mức phát khóc thế nhưng cô vẫn chẳng kêu lên tiếng gì.

Cô vẫn chưa cho chị biết, lúc đó..mình bị khống chế, thế nên..cùng lúc lại bị lời nguyền.

Aci bị như thế cũng lâu rồi, mấy tháng rồi giờ chị ấy mới phát hiện, cô không cầu mong mình được cứu sống.

Cho đến khi cô nhận được tin chị vì mình mà chết, cô đã rất buồn à không lúc đó không thể nào tả được một từ cho đúng với lúc đó.

"Sao hả?!" Một cú đá vô bụng cô thật mạnh khiến cô đau điếng người nó vô tình đập ngay tim cô thật mạnh bể được vài cái xương sườn.

Cô không còn là người bất tử nữa có thể chết bất cứ lúc nào.

"Chị hai..em.."

"Xin lỗi..chị.." Thấy chị ngừng rồi cô ôm chân lại, Lucian thấy vậy có hơi bất ngờ dẩy cái chân ra.

"Mày xin lỗi cái gì, tao chết từ lâu rồi và mày giờ mới xin lỗi?"

"Em cực kì xin lỗi..em xin lỗi"

"Cho dù mày xin lỗi sẽ chẳng có gì xảy ra cả, cái ly bể thì cho dù xin lỗi nó nhiều lần đi chăng nữa thì nó chẳng liền lại với nhau một cách thần kì được!" Không chịu được cô dùng chân kia đạp vô cô nhưng cô vẫn không buông.

"Em..xin lỗi.." Lucian chạy nhanh nhất chân lên đập cô vô một cái tường vì đây là trí tưởng tượng nên rất dễ để nghĩ ra cái tường cứng.

Cô bị đập vô đau người chỉ nhìn Lucian từ trên xuống, ánh mắt của chị hai từ lạnh lùng định đá một cái cô liền che mắt và người lại.

Aci thấy chẳng có gì xảy ra liền he hé mắt thì thấy Lucian đang rơi nước mắt vì một cái gì đó, ánh mắt lạnh lùng và đầy sắc khí bỗng nhiên bị nước mắt dập đi.

Lucian bất ngờ lùi ra đằng sau lau nước mắt thế nhưng nó vẫn rơi, có gì trong Lucian đang cảm thấy đau lòng mà vẫn không hiểu vì sao, nỗi hận thù lại biến mất.

"Hở?" Trong tâm trí cô đột nhiên lại có một động đất xảy ra chanhwr hieur chuyện gì thì cô đã mở mắt ra ngoài.

"Erza!"

___________Còn Tiếp___________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 72: Ma thuật của Lucian


"Erza!" Ặc! Không hiểu sao cô không thê cử động được chỉ có cái đầu cô là cử động nhìn xuống thì thấy cả cơ thể cô hoàn toàn nhuộm màu đen cả tranh phục màu trắng dành cho Thiên Sứ hay Thần liền bị nhuộm một màu đen.

"Cái quái!" Cành ngày nó càng lan rộng lên cổ cô, khiến cô đau nhức tột cùng nhìn sang cô thấy Erza đang một mình chiến đấu.

"Er..za.." Giọng khàn khàn phát lên, Erza cố gắng đánh những con thú này nhưng càng đánh thì họ càng ngày càng nhiều, Erza biết những người kia đã đánh gần như mệt người rồi.

"Chị!" Erza đẩy ra mấy tên thú ra chỉ kịp nhìn cô một chút thôi, bọn họ lại càng nhiều Erza chịu hết nổi rồi nhưng vẫn cô gắng hơi thở càng gấp gáp hơn.

Vết đen đã lan lên một bên mắt trái cô, nó đang rất rát khiến cô nhắm lại ngay lập tức, có gì đó trong cô đang cố giải thoát.

"HAHAHAHA!!" Aci hoàn toàn mất kiểm soát cơ thể đang cố duy chuyển nhưng cô vẫn còn ý thức nên ngăn việc này xảy ra.

《Kiếm Thánh!》Giọng cô càng ngày càng quái lạ nó giống như khi bạn của bạn cùng nhau nói nhưng một bên trầm và một bên là trong trẻo.

:)D:D)

Một thanh kiếm được triệu hồi chĩa vào người cô nó bay trong không trung chờ khẩu lệnh.

"Đâm!"

"Chị!" Erza nhìn thấy một cây kiếm đâm chuẩn bị đâm cô nghĩ rằng chắc là ai đó đang tính đâm cô khi cô nói đâm thì Erza lại ngờ nghệch 1 giây.

"AAAGGGHHH!!" Một cái đâm của kiếm thánh đánh vô bụng cô, cái màu đen từ trong cơ thể cô phát ra ngoài tạo ra một hình dạng.

"Ah~ ta cuối cùng cũng được thoát" Lucian với hình dạng thật sự của cô.

"Chị! Có sao không?" Erza đi tới chỗ cô mắt thì cẩn trọng nhìn Lucian.

"Không sao, chị ổn" Aci không sao thiệt, kiếm thánh có thể trừ được loại Hắc Thuật cho nên ngưng ở giữa bụng thôi chứ không đâm thẳng vô.

"Ngươi là ai!" Erza bực mình nhìn Lucian nói.

"Ta? Ta là Lucian là chị của kẻ giết người kia" Lucian chỉ vào Aci, Erza liền nhìn lại Aci mắt không thể tin tưởng người đang bay.

"Ngươi không tin thì có thể hỏi" Lucian chỉ là dạng linh hồn thôi, đã thoát ra ngoài từ cô.

"Chị có đúng như vậy không?" Erza hỏi cô, Aci gật đầu một cái Erza nhìn lại Lucian rồi suy nghĩ mình sẽ đánh cô ta.

"Cô ấy không phải là đối thủ của em, chạy đi" Aci cũng không phải là đối thủ của cô ta, hiện tại cô không khác gì là một người bình thường không hề có ma thuật trong người, cô khá chắc Erza cũng cảm thấy như thế.

"Nhưng!.."

"Ồ thì ra đây là đứa mà ngươi thích?" Lucian tra hỏi Aci, cô nghe như thế liền ôm Erza vào lòng cô biết chuyện gì tiếp theo chắc sẽ chẳng hay cho lắm.

"..." Cô đổ mồ hôi không thể tập trung được gì cả chỉ nhìn Lucian bằng ánh mắt cảnh báo "Nếu đụng vào Erza sẽ sống chết với nhau!".

"Ngươi làm con mắt đó làm gì?" Lucian búng một cái Erza, cô và Lucian lập tức biến về gần hội.

"Mọi người!" Tất cả mọi người đã nằm ở dưới đó, bất tỉnh à không cô không nhận thấy sự sống ở đây giống như không một ai còn sống cả.

"Natsu! Gray! Lucy!" Mọi người nằm gục dưới đất không hề sống, bên cạnh cô là Erza người lạnh ngắc.

"Erza?! Erza!" Erza cũng không cảm thấy sự sống, cô hoảng hốt nhìn Erza.

"ERZA! ERZA!!" Lần này thật sự cô đang rất rối Erza gọi mãi không thấy trả lời, cô dần không kiểm soát được nước mắt mà rơi xuống, tim em ấy không hoạt động cô thử hô hấp em ấy nhưng không được.

"HAHAHAHA!!! Cái cảm giác xem ngươi khóc vì một người ta thấy rất vui" Lucian dần dần đi tới chỗ của cô đang ôm Erza vào lòng, Lucian cầm Aci lên mặt đối mặt sau đó Lucian dùng tay đập vào bụng cô bắn ra xa vì đau nên cô tạm thời không giữ được Erza.

"Er..za.." Ngước mắt nhìn lên cho dù đang đau người nhưng cô vẫn cố gắng nhìn Erza, Lucian như nảy ra một ý tưởng.

"HAHAHA! Hay là ta kiểm soát cô bé này để giết ngươi, tên giết người?" Lucian dịch chuyển cô tới gần, Aci đáng thương chưa bao giờ cảm thấy sợ hãi như vậy.

"Ngươi sợ?" Lucian đặt Erza xuống làm nghi tế gì đó, cô thì bị trọng lực đè cộng với vết thương đau điếng người.

"AAAGGHHH!!!" Erza hét lên như cảm thấy một thứ gì đó đáng sợ một hồi lại im cô cố lết cái thân này, cô hiện tại chẳng có ma thuật lại về với bản thân cô như trước.

Cô vốn là một đứa yếu về khoảng ma thuật nói thô hơn là không hề có ma thuật và cả thể lực cô yếu hơn loài người đi một chút là thấy mệt bệnh một chút thôi là liên quan tới tính mạng liền, đi nhanh hay bay được đều là do ma lực bên trong cô.

Cả thân bầm dập cô đi tới chỗ của Erza đi bên cạnh.

"Erza? Em dậy đi..." Cố mở miệng ra dù cho bên trong gần như đã gãy hết.

"Er..za" Aci từng bước đứng dậy lần này không bị trọng lực đè nhưng một vài cái xương đã gãy giống như tay phải cô.

"...." Không kiềm được nước mắt, Lucian đứng bên cạnh nhìn cô từ sâu bên trong lửa hận càng ngày càng rực lên muốn Aci chết nếu không được thì để cho cô sống không bằng chết.

"Ngươi dậy rồi?" Cô cầm bên tay Erza một hồi Lucian cảm thấy có gì đó liền nói khiến cô còn chút hy vọng nhìn lại Erza.

"Erza? Em có sao không?" Erza mở mắt nhưng lần này mắt của cô màu đỏ đúng như Lucian nói cô ấy bị kiểm soát.

"Giết cô ta cho tôi" Lucian chỉ cô, Erza liền liếc xuống một thiếu nữ tay chân bầm dập đang cầm tay cô liền rút ra.

Ánh mắt lạnh lùng xuất hiện cô nhìn lên Erza, Erza vung nắm đấm ra chuẩn bị đánh cô không may cô bị trúng.

Và lần này cú đấm còn đau hơn rất nhiều cô cảm thấy nội tạng mình bị bể hết trơn liềm phun ra máu, sự tỉnh táo của cô dường như đang phai mờ.

"...." Aci đang trong tình trạng giữa sống chết cô khó thở dữ dội nhưng cố gắng đứng lên, Erza đi tới bên cạnh cô nhìn từ dưới cô không biết từ khi nào mà Erza đã mạnh lên đột ngột.

"Aa.." Miệng vẫn chảy máu kể cả mũi, Erza dùng chân đạp lên lưng cô mạnh nó giống như trọng lực đang đè cô.

"Erza.." Chân càng ngày càng nặng lên người cô thật khó để duy chuyển thêm một chút, tay của cô không chịu được sức lực nên dần dần bị vỡ ra một chút cô cảm thấy rất đau.

Cuối cùng thì Erza cũng đã thả chân ra khiến cô nhẹ đi một khúc nhưng sau đó lại dùng tay siết chặt cổ của cô khiến cô không thể nào thở được.

Liên tục bị hành hạ không nương tay đây không phải Erza mà cô biết em ấy...

"Er..za" Giọng nói khàn đi thậm chí cô còn không thở được, cô thật sự muốn nói gì đó nhưng lại không được thật bất lực làm sao, cô khóc.

"Chị..xi..n..l..ỗi.." Cô không biết phải làm gì mọi người thì vẫn chưa tỉnh dậy chỉ có cô và Erza, cô không biết phải làm như thế nào cô thật sự không biết lần đầu tiên cô cảm thấy sợ hãi cô cảm thấy đau đớn tới chết.

Lắm lúc cô tự hỏi chết có đau đớn không nhưng hồi đó còn trẻ người non dạ nên không biết giờ cô mới hiểu, mở mắt nhìn Erza và Erza cũng nhìn cô.

"Chị..yêu.." Còn một từ nữa cô muốn thốt, cô thật sự muốn ôm Erza.

"Em.." Có ai đó làm ơn hãy giết cô, chứ thế này thì tồi thật nhưng ngẫm lại thì còn Erza? Mình chết thì Erza sẽ ra sao có lẽ sẽ buồn à không chắc chắn sẽ buồn và sẽ lại làm một thứ gì đó không đúng? Không được! Cô không cho phép.

"Erza!" Cô lần này cảm thấy thật sự đau người khi duy chuyển, cô ngang chân ra sau đó dùng tay trái chấp hai ngón vô nhau.

《TÍCH CHẮN!》Một làn sóng nhỏ phát ra đánh Erza ra xa một chút, đây là ma thuật nhỏ cô học được nhưng lại chẳng thành thạo cho lắm lại bị sức khỏe yếu chịu sức ép.

"Aci nào cố lên.." Aci tự nhủ với mình rằng sẽ đứng lên và chạy ra một chỗ nào đó cắt đuôi.

"Ồ? Ngươi có ma thuật? Nhưng loại ma thuật này khá nhỏ" Lucian sau khi thấy như thế lại hỏi cô nhưng cô không thèm trả lời, sau đó lại ra lệnh cho Erza đánh cô nhưng lần này mãnh liệt hơn.

Cô nhanh chóng đi nhanh như đối với sức khỏe của cô như thế này thì khá khó khăn, đi một chút máu từ miệng cô chảy ra có vẻ như cô đang cố gắng lắm để chịu sức đau này.

"Ngươi định đi đâu?" Lucian đứng trước cô, Aci sợ hãi lùi một chút.

《Thao túng!》 Lucian ngay triệu hồi một vài cái tay đi tới bắt lấy cô.

"Thả..em..ra.." Aci cố vùng vẫy, Lucian khá tức giận khi nghe một từ xưng hô thân mật.

"Ta nghĩ lại rồi đừng đánh mà giết nó luôn đi" Sau rồi đẩy cô ra, Aci bất ngờ lại nhìn đằng sau cô thấy Erza đang thủ sẵn một cây kiếm ở đằng sau.

Một lúc cô cảm thấy chẳng có gì cả, một vòng tay tới ôm cô nhẹ hìu cô mở mắt ra nhìn là Lucifer và cha.

"Cha! Anh Lucifer!? Hai người sao lại tới đây?" Khá bất ngờ vì sự xuất hiện của hai người cô suýt nữa bật khóc.

Còn Hades thì đang rất tức giận, Lucifer thì đặt cô một chỗ cho cô cái Lacrima chữa thương bên cạnh cho cô.

"Anh định giết Erza?" Aci kéo góc áo của Lucifer nước mắt vẫn còn động trên mắt mũi thì cứ sục sịch, Erza nhìn vô không hiểu vì sao mà cảm thấy càng ngày càng tức.

"Anh sẽ không giết, anh chỉ đánh ngất" Lucifer xoa đầu cô, cô cúi đầu xuống nước mắt rơi một chút quả thật đáng thương, điều này quả thật càng khiến Erza cảm thấy tức.

(Tự nhiên viết tới đây lại thấy Aci "Thụ" quá dồi không hiểu:D??)

Cha thì đánh với Lucian còn Lucifer thì lại đánh với Erza một cuộc chiến tránh đẫm máu chắc sẽ xuất hiện.

_____________Còn Tiếp_____________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 73: Biến đổi


Bắt đầu từ cha trước, Hades đang đánh nhau mãnh liệt nhất từ trước tới giờ, cô ngồi thở dốc dù có trong tay Lacrima điều trị nhưng vẫn không thể nào chữa được vết thương mà càng ngày càng nặng bao giờ hết.

"..." Đôi mắt từ lúc nào vô hồn nhìn qua bên Erza không thể duy chuyển được tay chân, thở cũng không được mà nói thì cũng chẳng ra tiếng trông thật đau lòng.

Từ xa Lucian đang cười gian ác, Hades vẫn đang đánh mãnh liệt, còn Lucifer? Lucifer đang đánh với Erza cố gắng không giết.

"Ngươi từ lúc nào..lại coi nó như con mình?" Lucian vừa đánh vừa nói.

"..." Không có tiếng trả lời.

"Chẳng phải hồi trước đến giờ ngươi chưa bao giờ xưng hô nó như con mình đúng chứ?" Lời nói của Lucian làm Hades khựng lại một chút thế nhưng vẫn đánh.

"Thật kì lạ vì ngươi vẫn đứng bênh nó như vậy, ngươi từng ghét nó rất nhiều mà đúng chứ? Sao giờ mà không nhân cơ hội mà giết nó?" Hades vẫn không nói gì vẫn cứ im lặng cứ đánh, nói thật nếu Hades đang im lặng lâu thì có nghĩa là ông ấy đang rất tức giận mà còn có lúc ông ấy im im làm người ta sợ.

"Thật nực cười vì người đang giúp cho một đứa vô dụng chẳng có một chút ma thuật mà như vậy có đáng?" Lucian cười cười thi triển ma thuật gắt.

"..."

"Ngươi vui vì nó đã giết người mà ngươi yêu nhất không? Cảm thấy vui?"

"Ta khinh ngươi đấy!" Lucian nói tiếp, nhưng trong lúc Lucian nói thì Hades đã tạo thành một vòng tròn ma thuật.

《Explotion!》Một vụ nổ xảy ra từ bên trong vòng tròn đó, một đống máu xuất hiện hàng loạt vụ nổ xảy ra trong đó.

Thế nhưng Lucian vẫn không sao cả Lucian chỉ là một linh hồn vụ nổ đó chả là gì, cô vô hiệu hóa rồi đi ra ngoài mỉm cười.

"Chà, ngươi thông minh đấy trong lúc ta không để ý mà lại làm chiêu nổ này à?" Mặt bị xé banh thành một nửa rồi lại hồi phục lại như ban đầu.

"Nhưng có vẻ nó không tác dụng với tôi rồi"

Qua bên Lucifer cũng không khá hơn là mấy anh chưa bao giờ gặp một con người có thế đánh bại anh.

"Aaagghh!!" Giáp của Erza cũng bị phá đi nhưng lại hồi phục lại những thanh kiếm đó cũng hồi lại cái khác mhanh chóng chiến đấu tiếp.

Đương nhiên ai mà chả mệt cô thì không đủ sức để ngồi đành nằm xuống thở hổn hển cả người như nóng bức lên nhưng khi đụng vào có hơi lạnh.

"...." Ánh mắt không chịu được mà nhắm, từ khi nào mà cả tóc cô dần lại trở nên màu trắng xóa vẫn là đôi mắt đỏ nhưng là đang nhạt dần.

"HAHAHAHAHA!!! NGƯƠI SẮP BIẾN THÀNH TA RỒI, SẮP RỒI TA SẼ LẠI CÓ CHÍNH CƠ THỂ CỦA TA!!!" Thì ra nhưng hiện tượng màu trắng là do cô dùng quá sức mà suýt nữa đã hình thành Lucian.

"ACACIA!!" Aci đương nhiên không nghe được nhưng nước mắt thì không dấu được.

"Chị ơi...em xin lỗi..." Khi hiện tượng xảy ra tóc màu trắng nghĩa là một phần của cô đã là của Lucian còn phần lại màu mắt chính là điểm đích cuối cùng.

Cô khóc thì Lucian cũng khóc về phần cơ thể, Lucian khá bất ngờ Hades như nắm được điểm yếu thì ông chuyển sang đánh Aci, ông hiểu rồi Lacrima không phải chữa cho Aci mà là chữa cho Lucian.

"SAO NGƯƠI DÁM?!" Lucian bay nhanh tới chỗ Hades định chặn lại.

《LONG THIÊN QUỶ ÁM》Sự kết hợp của trời ông chạy thật nhanh cầm thêm một cái kiếm thánh gần đó ông bị bỏng tay vì cây kiếm nhưng sau khi kết hợp vô rồi thì điều đó là không lf ông đau nữa.

"TRẢM!!" Một phút cuối Lucian nhớ rằng mình là linh hồn không thể nào cầm nữa đồ vật như thế được cây kiếm bay ngang qua Lucian tới đâm Acacia một nhát.

"AAAAAAAHHHH!!!" Lucian cũng cảm thấy đau ngay bên trong người dường như là đã đâm xuyên qua người của Lucian và Acacia.

"Là lỗi của ta..." Hades nói, bởi vì người đang giết dần con người là ông đã kiểm soát cho Acacia.

Erza và Lucifer nhìn mà mất hồn, Erza nhìn vô Acacia thả kiếm xuống chạy tới không vì gì nhưng mà cô cảm thấy đau lòng chạy tới nhưng lại bị Lucifer ngăn chặn cô đi sang chỗ khác Lucifer liền chặn.

"T..rán..h..ra.." Erza không chịu được nước mắt rơi là lúc cô sẽ đánh người trước kia Lucifer.

"Acacia!" Lucifer bị đẩy bật lùi ra Erza nhanh thời cơ chạy tới chỗ của Acacia màu đen trên tóc cô đang dần chuyển mài sau đó lại để nguyên đó 2 phần 3 đã bị chiếm.

Erza cầm lên cô Lucian thấy thế liền ra lệnh cho cô giết đi phần còn lại.

Cô vẫn còn thở được nhưng ánh mắt đang dần phai đi thành màu xanh.

"Er..za..là..e..m?" Mặc dù không thấy thế nhưng cô lại cảm giác được ai đó đang ẫm mình lên.

"L..à..em.." Erza liền đáp lại một tiếng của cô, Aci dần đưa tay lên chạm mặt của Erza cô cảm thấy người đang bưng mình lên đang khóc.

"Đừ..ng..đi.."

"Tô..i..sẽ..kh..ông..đi" Erza đã vô hiệu lại kiểm soát của Lucian thật vi diệu, Hades nhân cơ hội bảo Erza để cô xuống rồi tránh ra.

Nhưng Erza nào có nghe, Aci cũng cảm giác cha đang tới nên..

"Em...n..ên..trá..nh..ra.."

《Dị..ch..chuyể..n》Trong đầu cô hiện ra một nơi nhỏ nhoi liền dịch chuyển Erza ra chỗ đó chỉ cách cô có 17 bước.

"Không!" Chỉ nghe được một tiếng không biết rằng có người đang đỡ cây kiếm đó.

"Nat..su" Cô nhìn được một bóng lưng quen thuộc sau đó ngất đi.

Natsu đã tỉnh dậy ngay sau đó nhìn thấy Erza đang ôm Aci khóc mà cậu ghét nhất, thấy một cây kiếm đang bay tới thì cậu nhanh chóng tới làm đổi hướng khiến nó bay ra chỗ khác.

"Aci! Chị!" Erza chạy thật nhanh tới ôm người mái tóc màu trắng bạch kim cô đã hoàn toàn thay đổi.

"...?" Aci mở mắt ra Erza liền nhìn vô người kia đôi mắt quyến rũ màu đỏ bay màu mà chuyển thành màu xanh da trời.

"Chị Aci?" Erza nhìn thấy con người trên tay Erza lạ lùng ngồi lên nhìn ngó xung quanh.

"HAHAHAHA!! CÁC NGƯƠI MUỘN RỒI!" Lucian liền lập tức bay tới chỗ Aci nhập lại vào cô lúc này Aci lấy lại ý thức sau đó cười.

Một làn sóng tự nhiên đâu ra khiến mọi người bay ra xa cả Erza và Natsu.

Cây cối bắt đầu chuyển đổi thành một màu đen dần dần nó rụng hết lá, cả một bầu trời xanh bị chuyển đổi thành một màu đen như sắp vỡ vụng.

"Các ngươi thật ngu ngốc, loài người là một lũ ngu ngốc" Dưới đất hiện ra một tòa tháp cao to, Aci nhìn xuống dưới búng một cái, mặt đất rung hết cỡ giống như đây là một trò chơi sau đó nó lại có một vết nức giống như hồi ở hội Fairy.

"Cô định đưa Aci đi đâu?!" Erza đứng lên nhìn Aci đang bị Lucian ám.

"Ta đưa nó lên tòa tháp của sự tuyệt vong, nếu muốn đánh với ta tự mà đi lên" Lucian cười sau đó dịch chuyển đi lên mặt đất.

(Góc này mình không sử dụng Aci nữa nhé!)

"Chết tiệt trả Aci lại đây!!" Lucifer nhanh chóng bay lên với đôi cánh Hồi Quỷ của mình nhưng thoáng chốc không vì sao mà bị đẩy lùi.

Cả một cây kiếm của Hades cũng không thể đụng được Lucian.

"Bọn ngu ngốc các ngươi khôn hồn mà biến mất" Lucian cười sau đó liền biến mất.

"Khốn thiệt" Lucifer tức giận còn Hades vẫn điềm tĩnh nhìn cái tháp đằng xa kia sau đó nhíu mày rồi lại lẩm bẩm cái gì đó.

"Aci đi đâu rồi?" Natsu không hiểu chuyện gì, Erza có chút tức giận về Natsu nhưng cũng không muốn thổ lộ ra những giọt nước mắt.

Bỗng mặt đất rung lên sau đó có những vết nức xuất hiện bất ngờ lên một ánh sáng màu đỏ xuất hiện trồi lên là một con quỷ.

Lên một hình dạng rất nhiều con quỷ đang quỳ xuống Hades, Lucifer cũng hiểu ngài đang nghĩ gì ngài là đang tức giận.

"Triển đi" Một đống con quỷ tiến lên cái tháp càng tiếng từ đằng dưới xuất hiện thêm rất nhiều con thú dạng quỷ đánh với họ Hades đi tới nhẹ nhàng có một vài con quỷ nhắm tới ông nhưng chỉ một ánh nhìn làm họ mất hồn phách.

"Đi thôi chúng ta đi tìm lại Aci" Lucifer phiên bản hiền anh lại thì thầm nói với Erza và Natsu, Erza khi nghe cũng không có khóc hay buồn vì cô biết cô sẽ cứu được Aci.

Những con quái vật nhìn thấy ông tự động nằm xuống bất động thì ra đây là sức mạnh của ngài.

Ở Địa Giới không có khái niệm về sự nhân từ nên cho dù có ai đánh ông thì ngay lập tức ông sẽ giết họ mà không tha thứ thế nhưng hai con gái của ông lại có khái niệm đó.

Ông không biết thể hiện cảm xúc của mình nên lúc nào cũng để mặt nghiêm khắc chứ ông khá dễ tính chỉ là nhìn hơi hung dữ.

Mọi người tiếp tục đi càng ngày càng nhiều những con thú dạng quỷ xuất hiện Erza và Natsu cũng không dám hành động nào đó mà dễ mất lòng người nên từ từ đi theo.

Cuối cùng thì sau nhiều vất vả một cánh cửa lớn xuất hiện, Hades đẩy nó ra bên trong khá lớn và ở giữa có một cái ngai vàng nhưng một điều kinh di là ngai vàng đó đang ở trên rất nhiều xương sọ người nhìn mà chảy mồ hôi.

Còn có rất nhiều người đang chết thịt thì vẫn chưa kịp thối rữa mắt trợn tròn lên lè lưỡi ra họ đều là kị sĩ.

Nhưng đã chết một cách đáng sợ và tàn nhẫn.

_____________Còn Tiếp__________

Tự nhiên thấy buồn cho cuộc đời quá🙂 mình sắp đi học nhưng vẫn sẽ ra đều đều nhé:))) chắc sẽ có một vài hôm mình không ra nhưng đó là ít lắm:))) nói chung là có thể thôi nhé:))
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 74: Bí mật lớn của mẹ


"Chà các ngươi đã tới đỉnh rồi sao?" Lucian ngồi trên đó nhìn xuống cười man rợ thế này cũng khiến Natsu hay Erza cũng đổ không ít mồ hôi.

Nhìn xung quanh thì một vài kị sĩ không vựt qua thử thách nên chết rất dã man chết mà ruột gan bay ra ngoài một vài thì tim bị móc ra mà hình như là bị ăn rồi, một vài thì chết bất đắc kỳ tử và một vài thì hồn vẫn còn ở đây nhưng thân xác thì đã chết.

"Lucian! Trả cho ta Acacia" Hades lên tiếng.

"Nếu không thì sao?" Lucian vẫn ngồi ở trên đó nhìn Hades đầy thách thức.

"Nếu không thì tự tay ta sẽ trục xuất ngươi khỏi người của Aci!" Hào quang của Hades một màu đỏ và màu đen xuất hiện, Natsu, Erza và Lucifer cũng đã chuẩn bị đánh.

Lucian đứng lên liền tự động những người ở dưới quỳ xuống không ý thức được hành động của mình cả Hades.

"Ngươi nói vậy...là muốn giết ta sao? Mà nó đâu có dễ như vậy" Lucian từ từ đi xuống những cái xương cốt xuất hiện để tạo ra những cái cầu thang để cho cô xuống.

"Ngươi nghĩ là ngươi là Hades thì thích làm gì là làm?" Lucian nói khi bước xuống một bậc cuối, những bộ xương để ngai vàng xuống đất sau đó chia ra làm ba phần những mảnh da thịt cứng lại xuất hiện lên những bọi xương tạo thành những con quái vật.

"...." Hades ngay lập tức hóa giải lời nguyền này liền nhanh chóng đứng dậy dễ dàng cả mọi người.

《KÊU GỌI! - CERBERUS》Khúc này xuất hiện thêm một vòng tròn ma thuật đằng sau một con chó rất lớn bằng với mấy con da thú cứng dạng quỷ.

Nó có ba đầu giống chó có cái đuôi con rắn.

《KÊU GỌI - HYDRA》Đến lượt Lucian nói lên xuất hiện một vòng tròn ma thuật lớn lại có một con rồng lớn với 7 đến 9 cái đầu.

《KÊU GỌI - CHIMERA!》Lại từ đằng sau xuất hiện một con vật to lớn nó có thân hình có đầu và thân mình giống sư tử, nhưng lưng lại có thêm đầu dê, còn chân sau như chân rồng và đuôi hình con rắn có đầu ở chóp.

Hades với bản tính vốn hiền lành và nghiêm khắc nếu như có ai đó bị nguyền rủa tức là hắn đáng bị như vậy và Lucian sẽ không ngoại lệ, ông rất thích thú cưng lắm đấy đôi khi lại hành xử khá dễ thương.

"...." Hades nhìn Lucian bình tĩnh điềm đạm nhưng lại toát ra một nỗi khiếp sợ.

"Thôi anh nghĩ tốt nhất chúng ta nên tránh ra" Lucifer lại khá sợ hãi bỗng nhiên từ đâu ra một làn sóng đáng sợ làm cho cả thế giới im lặng không một tiếng động.

"Hả?!" Lucian quay qua nhìn đằng sau thấy những con linh thú đều biến mất không một dấu vết bên kia cũng vậy, có chút chảy mồ hôi.

"Ôi trời..ngươi đều làm mất đi mấy con linh vật của ngươi rồi kia" Lucian nhìn Hades nói ngay sau đó lấy đà tới đánh Hades nhưng Hades dùng một tay chặn lại cú đánh của Lucian khiến cô bật ra.

"Hừm" Lucian nghĩ cách cầm một cái lưỡi hái quăng lên làm hắn ta bị mất tầm nhìn ở dưới đây sau đó tay kia cầm một cây kiếm nhúng độc đi thêm một bước dùng lực mạnh liền quăng ngay chỗ hắn không để ý đúng thật hắn không để ý cái đằng sau thế nhưng Lucifer lại chạy đến chặng lại thanh kiếm đó.

Búng tay liền một vài đám thú xuất hiện nhưng chưa xuất hiện được bao lâu thì Erza lẫn Natsu đã giết chúng hết.

"Ta sẽ giết ngươi!"

Làm ơn...

Đừng..

Một giọng nói lại phát ra bên trong Lucian, cô bắt đầu phân vân nên Hades có cơ hội chụp tay Lucian lại cô tỉnh ngộ thì ngay lập tức dùng tay kia đánh.

Hades lại dùng tay mình đập vô bụng của Lucian khiến cô phun ra một ngụm máu.

Mặt Hades vẫn như vậy vẫn nghiêm nghị.

"Ngươi vẫn luôn như vậy nhỉ?" Lucian lau đi vết máu trên miệng nói.

"Vẫn làm cái mặt như thế đúng chứ?" Hades không trả lời cũng không muốn nghe cho đến khi...

"Ngươi có biết tại sao mẹ chết không?" Lucian nói lần này Hades mới chú ý, Lucian liền cười.

"..."

"Mẹ và ta đã có một khoảng thời gian bí mật đấy"

"Thật ra thì Acacia bé nhỏ đã chết trong bụng mẹ rồi" Một sự thật khôbg đáng để nói.

"Hả?" Hades mới ngừng lại động tác.

"Ta chỉ là muốn cứu sống Acacia bé nhỏ thôi bằng cách cho nó chết..ngươi cũng chẳng biết đâu vì đó là bí mật lớn nhất từ trước tới giờ của mẹ mà"

"Sao ta...chưa từng nghe?" Hades lại nói, thật sự thì lúc mẹ mang bầu thì ông đang làm việc vì có rất nhiều việc nên ông chỉ trú ngụ ở trong Địa ngục không hay ra ngoài xem.

Cho đến khi đẻ rồi thì cô ấy chết.

"Acacia bé nhỏ được ta cứu sống lại bằng một hạt giống màu đỏ đen và màu trắng phối hợp nhưng..."

"Ta cần một người phụ nữ đang mang đứa bé đã chết trong bụng ta kêu mẹ cứ để ở đó sau đó mẹ liền uống thuốc với không có sự cho phép của ta" Lucian nói vừa nhìn Hades đang ngẩn người vẻ mặt hoảng loạn.

"Mẹ đã uống viên thuốc đó mà ta đã làm ra nhưng vẫn chưa thử nghiệm và kết quả là Acacia bé nhỏ đã sống nhưng lại hút cạn sinh lực của người mẹ mà chết"

"Ta rất buồn nên đã..yêu..thương..đứa em..đó......thay..cho mẹ......" Lucian đột ngột dừng vẻ mặt có hơi khó hiểu rất nhiều cô nhớ một chút ký ức.

"Lucifer có phải là vậy sao?" Lucifer trông rất sợ hãi nhìn vậy Hades dường như đã đoán đúng rồi lại nhìn Lucian đang rất khó hiểu với những lời mà cô đã nói.

Nhanh chóng thời cơ này Hades lấy đà bay tới một đấm là sẽ cho Lucian tỉnh ngộ ngay sau đó cô giơ tay lên chặn cú đó điều bất ngờ không phải ở chỗ này mà là khuôn mặt đáng sợ của Lucian.

"Ta..không phải là chị của nó.." Lucian tức giận liền lại đánh lại một cái vô Hades, Hades biết được thì đỡ lại được cú đánh.

"TAO KHÔNG PHẢI LÀ CHỊ MÀY! CÚT ĐI ĐỒ THỐI NÁT!" Lucian hình như đang tự đánh chính bản thân mình điều này lại bắt đầu có lợi hơn một chút.

"Lucian nhớ ngày xưa hai đứa thích làm hoa vương miện cho nhau mà? Sao lại nhìn nhau như vậy" Lucifer nảy ra một ý tưởng liền nói điều này khiến Lucian liền tức tối.

"KHÔNG BỌN TAO KHÔNG PHẢI LÀ CHỊ EM CŨNG CHẲNG CÓ CÁI GÌ LÀ VƯƠNG MIỆN HOA!!"

"Ồ, chẳng phải hồi đó hai đứa chơi với nhau mà còn hứa sau này lớn lên sẽ thành đôi mà:))" Lucifer lại cho dầu vào lửa mà không biết rằng Lucifer đang làm một trọng tội ngay đằng sau lưng Erza đang làm một vẻ mặt nói chung là miệng thì cười nhưng mắt thì không:)))

(Chết Aci rồi sau này mà có tỉnh dậy thì nhớ cho một cây nhang nha và cả bàn thờ nữa:)))))

"KHÔNG! TAO KHÔNG HỨA VỚI NHỮNG ĐỨA NHƯ THẾ! BỌN MÀY LÀ MỘT LŨ NGU XUẨN! TẤT CẢ ĐỀU LÀ MỘT LŨ NGU XUẨN CHẾT TIỆT!!" Lucian càng tức giận đến đỏ mặt càng đánh bên trong mắt của Lucian có xuất hiện một màu đỏ nhạt sau đó biến mất.

"Ôi vậy mà hai đứa còn ngủ với nhau nữa mà còn nói chúc ngủ ngon cho nhau phải chăng là hôm ấy hai đứa càng thân với nhau sao? Tôi là tôi thích lắm đó" Nội tâm của Erza như đang gào thét nhưng vẫn giữ bình tĩnh Natsu đứng bên cạnh mà thấy sợ không thôi.

"KHÔNG! KHÔNG! KHÔNG! KHÔNG PHẢI NHƯ VẬY BỌN TA..."

"KHÔNG..."

"Chị?" Vẻ mặt ngây thơ hồn nhiên đó lại xuất hiện kèm thêm nụ cười hạnh phúc.

"Em tặng cho chị!" Một khuôn mặt đẹp đẽ và dễ thương ấy tặng cho cô một vương miện hoa thật đẹp đẽ nó là vương miện hoa mà cô cảm thấy đẹp nhất trên đời.

"Hic..hic...hic.." Một cô bé đang nằm khóc cả nước mắt và nước mũi đều dãi ra ngoài nhìn mà thấy tội nghiệp dùm cho.

Đây đều là nước mắt của Acacia đau lòng mà chảy xuống.

"PHẢI...LÀ.."

"Chị.."

"Chị ơi.."

"...em.."

Lucian đứng đó ngẩn người rồi sau đó khụy xuống khóc không vì sao cả nhưng nước mắt cứ tuôn trào hết lần này tới lần khác.

"Chị hai..."

Acacia đứng bên cạnh cô nhưng mọi người không thể thấy bởi vì đó chỉ xuất hiện bên trong cô.

"Em xin lỗi.." Acacia cũng khóc mà quỳ xuống người chị của mình và khóc.

"Em..xin lỗi"

"Em xin lỗi"

"Em xin lỗi..chị"

Acacia ôm lấy người chị đã trãi qua rất nhiều áp lực nhưng vẫn rất yêu thương cô, Lucian không đẩy ra cũng không có ôm Aci.

"Liệu rằng...em có còn..cơ hội không.."

____________Còn Tiếp_____________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 75: Có thể Tha Thứ hay không?


"Liệu rằng...em vẫn còn..cơ hội không? Liệu em vẫn còn cơ hội để chị tha thứ hay không?" Mọi thứ dường như tối sầm lại chỉ có Acacia và Lucian nói chuyện.

"...." Lucian vẫn rơi nước mắt không nói gì thêm nữa, cô không biết nói gì.

"Em..không còn cơ hội đúng chứ?" Vẫn là Acacia hỏi những không có câu trả lời.

"Nhưng mà..chị hai..ít ra thì liệu chị có thể tha cho Erza và loài người được chứ? Chị có thể lấy cơ thể của em.." Acacia đứng lên lau hết nước mũi và nước mắt.

"..." Vẫn không có câu trả lời tất cả giống như im lặng, Aci hiểu với Lucian thì đây là cơ hội duy nhất của cô ấy.

Bên ngoài trong lúc Lucian đang ngồi bần thần thì Natsu nhớ gì đó lục vô túi bên trong là một viên ngọc màu đen láy.

"Hình như đó là viên ngọc này?" Natsu đưa cho Erza và cả Hades, Lucifer xem đúng là nó.

Hạt giống màu đen.

"Vậy là vẫn còn một viên màu đỏ? Nhưng nó ở đâu?" Lucifer hỏi không ai trả lời.

"Viên ngọc màu đỏ?" Hades nhìn vào viên ngọc màu đen đó.

"Có thể nó đang ở trong Aci (Lucian)?" Lucifer nói.

"Hoặc có thể nó đang ở đâu đó trong thế giới này?" Đi khắp thế giới biết tìm đâu ra một viên màu đỏ?

"Đừng nhìn tôi như thế" Hades cùng mọi người nhìn Lucifer thì chợt anh cảm thấy có gì đó bất an.

"Cậu đi tìm cho tôi viên màu đỏ đi" Lucifer bị Hades ra lệnh bên trong có chút muốn phản đối nhưng nhìn Hades mà thấy sao sao á.

"..." Cuối cùng đành vậy cậu ta đi tìm viên ngọc màu đỏ.

Quay qua Lucian sắc mặt cô ấy đã thay đổi thành bình tĩnh nhìn xuống đất rồi đứng lên lẩm bẩm cái gì đó, Hades biết trước nên kêu mọi người nằm xuống một làn sóng cắt đôi tòa tháp này phần trên rơi xuống.

"Cái quái gì thế?!" Natsu tức điên liền không chịu nổi nên chạy lên đó đánh, Lucian khác với mọi khi nhất là đôi mắt màu đỏ kia có lẽ Aci một phần đã kiểm soát được một chút.

Lucian nghiến răng nanh ngay sau đó tòa tháp bị đứt đôi rồi chuẩn bị rơi xuống ngay lập tức lúc đó Lucian mọc cánh ra bay Hades cũng bay để hai con người kia xuống sau đó bay lên.

《 LỤC NIÊN ĐẠI BÁC - HAI NÒNG》Đằng sau Lucian xuất hiện các khẩu đại bác to lớn hai nòng bắn ra một lượng lớn đại ma thuật khá giống Jupiter, Hades liền tránh vài đạn bắn của Lucian nhưng cũng khá bị thương.

Những cái đại bác hai nòng kia làm xong nhiệm vụ rồi biến mất, hai tay của Lucian như đang dùng thuật gì đó một tay cầm thành quyền một tay làm đưa thẳng ra sau đó liền đập vô nhau.

Bốp.

Ngay sau đó một vòng tròn rất lớn xuất hiện ngay dưới mặt đất từ vết nức ra xuất hiện một con rồng hình dạng nó giống con rồng phương tây màu nó màu đỏ đậm ánh mắt màu đỏ nhìn trong rất hung tợn, Hades cũng làm y chang sau đó triệu hồi một con rồng phương Tây màu đen có một chút bờm màu đen trong rất lạ, mắt thì là màu vàng.

"..." Lucian ngồi lên con rồng, Hades thì đứng bên cạnh xoa con rồng của ông rồi cả hai tuyên chiến rồng lúc này bộ trang phục đầy máu của Aci bỗng chốc trở thành bộ quần áo của Lucian trước kia.

Màu chính của quần áo của Aci là màu đen đỏ còn màu quần áo của Lucian thì là màu trắng và xanh trời giờ thì nó hòa trộn giữa màu đỏ và màu trắng chủ đạo.

"Ngươi còn nhớ bộ mặt này không?" Lucian làm bộ mặt của người mẹ ngày xưa sau đó lại làm bộ mặt của Aci.

"..." Không có câu trả lời Hades điềm tĩnh nhìn Lucian, Lucian có chút tức nhưng vẫn cười.

"Này ngươi bị câm? Hay bị điếc?"

"Ta không có thời gian nói chuyện với ngươi mau trả cho ta Aci" Hades không đứng đó nữa liền xử lí cho nhanh hai đứa đánh nhau ở trên ở dưới thì mọi người đã tỉnh dậy và đang nhìn lên trên trời.

"Ồ thà vậy ngươi im đi" Hai ngọn lửa phát sáng trên bầu trời nó nhanh tới mức người nào nhìn cũng phải mệt mỏi tới mức không thấy gì nữa.

Cả hai đánh nhau rất nhiều bên Lucifer thì đang thử tìm cái viên sau khi có thông tin thì bay thật nhanh lại dùng thần giao cách cảm với Hades.

"Thưa ngài, viên ngọc màu đỏ không xuất hiện trên thế giới này cũng không có ở dưới địa ngục mà là ở trên Thiên Giới" Điều này thật sự là quá khó rồi đấy chứ, Thiên Giới và Địa Giới hay thù hận với nhau, Lucifer thì càng không thể.

"Vậy ngươi thay ta đánh nó, ta đi lên Thiên Giới" Vậy chỉ còn cách này để xin được đi vô phòng tìm một viên ngọc nhỏ.

"Hả???" Lucifer không nghe rõ à không anh ta nghe rất rõ nhưng phải đấu với Aci thì thật quá rồi đó.

"Ngài! Ngài là..đa..ng nó..i..gì?!" Lucifer lại một lần nữa chuẩn bị lên bờ xuống ruộng nhớ lại hồi xưa anh bị bầm vết trên người cũng là do Aci làm mà giờ thì em ấy mạnh đến cỡ nào rồi chứ.

"Không nói nhiều ta lên nhanh xuống nhanh" Hades bay xuống dưới ghi một dòng kí tự sau đó biến mất để lại Lucifer.

"Ngài!" Lucifer thì tới thế nhưng mà anh phải đấu với Aci và con rồng khủng kia.

"Nếu là rồng thì cứ để chúng tôi" Còn Natsu, Erza và những người khác mà vẫn còn nhiều người đánh dù sao thì bọn họ cũng từng đánh với rồng rồi.

"Vậy thì tôi sẽ giữ chân" Lucifer nói hai người đấu với nhau mà Lucian chỉ bình tĩnh đánh với chỉ một tay làm Lucifer thấy mình bắt đầu mất tập trung.

《7 Tội Lỗi - Warth!》Những cơn thịnh nộ liên tục xảy ra, anh cũng từng làm thiên thần thì điều này có là gì.

Trên Thiên Giới Hades đã được "Người" cho xem phòng của Aci bên trong khá sạch sẽ và sáng bóng hình như có người đến đấy và lau dọn nhiều ngày nên vẫn còn mát trong đấy có hơi tối.

Có chiếc giường mà Aci hay nằm ngủ bên cạnh là sách và sách ở giữa phòng là cửa sổ sáng chiếu khắp căn phòng trong rất ảm đạm.

"Chít chít" Bỗng nhiên xuất hiện đâu ra một con quạ đang chuẩn bị bay ra ngoài thì Hades nhanh tay bắt lấy con quạ nó kêu khá kì lạ.

"Hửm? Mày là ai?" Hades nhìn con quạ bên tay của mình thấy có gì đó lạ liền thử móc bên trong miệng của Espena ngay lúc đó xuất hiện một viên ngọc.

Hai viên ngọc màu đen và đỏ giữ cho cô được linh hồn của mình và không bị ai đó cướp nếu hai viên này bể thì Aci sẽ chết ngay trong tâm.

Hades cầm được thứ cần thiết ngay lập tức đi về nhanh sẵn chào Zeus rồi bay xuống, Espena cũng bị đưa đi nó cũng là một linh hồn bên trong cô.

《HỢP TÂM TRIỆT》Hai viên ngọc phát sáng mất 5 phút thì thấy được Lucifer bị hạ một bên còn những người khác cho dù đã từng đánh với những con rồng thì con này khác hẳn nó không giống như Acnologia và đây cũng là con rồng của chính Aci vì vậy nó khiến cô cảm thấy động tâm.

"Lucian!" Lucian như thỏa mãn được sự tức giận bên trong mình sự đố kị bên trong mình tay càng bóp chặt cổ của Erza sau đó đá ra một bên đang định đi tới thì ngay lập tức nghe thấy tên của cô liền nhìn lên trên trời.

Hades đang cầm chặt hai viên gạch mạnh nó bể một chút mặc dù Lucian không có bị thế nhưng cơ thể của Aci lại phản ứng mạnh mẽ.

Lucian sơ hở một chút liền bị Hades đấm một phát thật mạnh vô người của Lucian điều này khiến cho hai viên ngọc đi vô người của Aci thì cô và Lucian bị văng ra ngoài riêng biệt.

"Aci" Erza nhìn thấy như thế thì đứng lên, chân có một chút bị thương nhưng thù vẫn không quên.

Aci bị đánh vô mấy cái tường nhà đau điếng.

"Ui cha..." Cả Lucian và Aci thốt lên đau người, Lucian được văng ra là một hình thể khác là người thật nên cảm thấy đau điếng.

"Chị! Chị có sao không?" Erza đi tới hỏi cô.

"Chị..không sao có hơi đau đầu" Aci nhìn Erza đột nhiên lại nhớ tới người chị đành nhìn qua chỗ khác tìm chị khi thấy chị giống như mình thì thở phào nhưng Erza thì không như vậy

(Rồi chuẩn bị đi mấy bác để tôi thắp cây nhang trước rồi sẵn lập bàn thờ mong mấy bác thắp thêm mỗi một cây nhang cho Aci:)))))

"AAAAHHH!!" Aci bị ăn hành chính đạo do Erza làm đã vậy còn bị nhéo tai làm cho cô đau người chưa ai làm vậy với cô.

"Sao hả? Sao hả? Thích không?"

"K..khôn..g!" Aci vừa mới bị tỉnh dậy thế nhưng chưa gì lại bị ăn hành do Erza nấu cho.

(Thắp một cây nhang × 1)

Thôi chúng ta qua bên Lucian đi nha tội con bé nó bị ăn hành thôi chúng ta đừng lo lắng quá cho Aci:))) Aci sẽ không sao đâu.

"Có đấy!" Bị bẻ chân lẫn tay kêu là không sao thì Aci cũng thấy tức.

"Im đi!" Erza ra lệnh rồi thêm môn thái quyền làm cho Aci hét lên đau đớn còn những người kia thấy Aci bị vậy thì thầm xin lỗi thay cho.

"Cứu với!!"

"..." Lucian thấy đau đớn thì Hades đi tới nhìn Hades.

"Con.." Lucian không nhìn Hades nhíu mày nhìn chỗ khác cả người của cô đột nhiên bị ma thuật bưng lên.

"Nhìn ta đi" Hades ra lệnh cho Lucian mất một lúc Lucian mới nhìn Hades chỉ là một cái chạm mắt thôi.

"Ơ?" Hades không chịu được thì liền ôm con gái của mình ngồi xuống.

"Ta nhớ...con và cả mẹ con" Nhìn vô người con gái này khiến cho Hades đau lòng ông không thể giúp cô ấy qua khỏi ông không thể cứu cô con gái này mà để nó chết ông chỉ còn lại Acacia thôi.

Hades rất hối hận nhưng cũng vui vì Lucian đã trở về ban nãy ông nãy ra một ý tưởng, một là sẽ cho một viên màu đỏ bên trong Aci một viên màu đen bên trong Lucian nhưng nó có lẽ đã dần biến hóa thành màu trắng.

Con chim sáo thì trở lại như thường nhưng nó đang cười hả hê nhìn cô vì cô đang bị Erza hành:)) cười mà không ngớt được gì hết Aci đang đau không hiểu chuyện gì thấy con sáo cười mà tức, thấy chủ bị hành mà cười như chưa từng được cười.

(Con sáo matday:))))

"..." Lucian vẫn không nói gì cũng không có ôm, Hades thở dài đưa tay lên trán của Lucian.

《KÍ ỨC DÀI TẬN》Cái này là ma thuật làm một người nhớ lại tất cả kí ức của người kia, ông đã thấy hai đứa chơi với nhau rất nhiều ngày nào cũng vậy ngay khi cả trên cánh đồng hoa đẹp duy nhất ở Địa Giới.

Hai đứa làm một vương miện của hoa mà cười Lucian thì làm ma thuật làm cho Acacia thấy rất thú vị hai đứa là chị em và là một người bạn rất thân.

Lucian ngẩn người nhìn vào khoảng không vô định nhớ lại từng khoảnh khắc của hai người đôi khi cắm trại gần Địa Giới ở khu rừng vờ như là đi chơi còn có khi thì đứa ngắm trăng mà ngủ sáng hôm sau ngứa người, còn có một khuôn mặt vui vẻ và ngây thơ ấy cười lên với cô giống như lần trước.

Người đang ôm cô và vừa khóc không chịu được khiến cô càng cảm thấy buồn, Hades vẫn nhìn cô nước mắt lại rơi theo từng cảm xúc của Lucian.

Oán hận của mình không phải là Aci mà là chính vì cô đã bỏ rơi đứa em này nó vốn không có bạn và hầu như thì chẳng có ai để chơi ngoài gấu bông của Aci.

"Em.."

"Chị..." Bị ăn hành một lúc te tua quần áo, khiến cô cả thấy mệt mỏi cuối cùng Erza cũng tha cho cô mà đứng ra khỏi người của cô nhưng vẫn chưa hết đau.

"..." Lucian không nói gì nhìn lên cô.

"Em xin lỗi"

"Em không mong lời tha thứ từ chị hay bất cứ cái gì.."

"Em chỉ xin lỗi chị..." Aci cúi cúi người xuống không thấy Lucian làm gì thì hé mắt ngẩng đầu lên một bàn tay được để lên đầu cô.

"Không phải..là lỗi của em"

____________Còn Tiếp____________
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 76: Bị phạt [H] hoàn


"Chị tha thứ cho em" Aci nhìn chị vẻ mặt lại trầm một lúc rồi lại cười đi tới ôm chị.

"Em cũng tha thứ cho chị" Tha thứ chị là vì chị bỏ rơi cô làm một vài sản phẩm thí nghiệm ma thuật, là vì chị đã vô tình đánh bạn em cô vẫn ôm.

"Em là bạn gái của Aci à?" Đôi mắt màu xanh hiền dịu hơn khi nãy chợt lướt qua nhìn Erza.

Erza ngượng ngùng gật đầu, khuôn mặt của Aci và Lucian rất giống nhau nhưng của Lucian là giống nhất còn Aci thì na ná giống hai người là chị em sinh đôi.

"Vậy thì nhờ em chăm sóc Aci nhé?" Vì câu này mà làm Erza nghĩ ngợi rồi "dạ!" Một cái rất nghiêm túc, vẻ măt của Lucian vui vẻ cười rồi có chút không kiểm soát được bản thân vì cô đã dùng quá nhiều ma lực.

Hades, Lucifer và Lucian về khi nào có cơ hội thì họ sẽ thăm lại cô khi đó họ cũng giúp cô sửa lại toàn bộ thị trấn trên người có vài vết thương nhưng chỉ cần nghỉ một chút là hết.

Mấy ngày sau đó thì dân họ cũng di dời về, Aci cũng trở về như cũ cuối cùng tất cả đều xong mọi thứ hoàn toàn hết rồi, cô cũng thở phào nhẹ nhõm.

Ngày hôm ấy cả hội Fairy Tail mở một buổi tiệc như thường lệ cũng đã gần nửa đêm rồi ai cũng say cả rồi.

"Em nặng thật đấy" Aci bê kiểu công chúa khiến Erza thấy có chút ngại ngùng nhưng mà sau khi nghe câu này thì mặt lạnh lùng đến đáng sợ nhìn cô đầy căm phẫn.

"Chị nói lộn ý em đừng quan tâm" Cô đưa vô phòng để Erza xuống cô cũng có uống một chút rượu nhưng chẳng có nhiều nên tâm vẫn tỉnh táo.

"Chị..đi đâu?" Erza thấy cô định đi đâu đó thì lại bảo Aci nhìn nàng biết rằng người này là đang lo cho mình.

"Chị đi ra ngoài này lấy đồ, sao thế? Em muốn gì à?"

"Em..."

"Hửm? Cứ nói đi chị ở đây nghe" Aci ngồi bên cạnh nghe Erza nói thêm câu tiếp.

"Em muốn..chị" Ngay lúc này Erza dùng hai tay lật Aci xuống tình cảnh bất ngờ khiến cô chưa kịp load não.

(Chị Erza xin chị hãy tự trọng một chút nhé:)) Con bé không biết cái này đâu mà khoan Erza nằm dưới mà:)) thôi thì chúc chị may mắn chị Aci và cả chị Erza:)))

"Ểh?" Aci vẫn không hiểu nhìn Erza.

"Em muốn chị thôi" Erza hẳn là say rượu nên chưa gì đã rượu đã ngấm vào thân rồi, trước đó Erza cũng đã uống rượu rồi nhưng đó là lúc mà cô chưa nói lời yêu với Erza thì lúc đó Erza rất đáng sợ.

(À mà nhắc chị một chút nhé chị Erza:)) Aci tuy thoạt nhìn không biết phải làm gì nhưng khi biết thì chị..:)))))

"À em muốn cái đó á?" Aci dường như hiểu được chuyện gì đó thì Mira cũng đã nói qua một chút.

"..." Erza không nói gì hơi men đã thấm vào trong người nên đành gật đầu.

"Vậy thì..." Aci thay đổi ngược với tình thế lật lại lần này Erza nằm dưới nhìn Aci, ánh mắt có chút tia dục vọng của Erza cô hiểu nên sẽ cố chiều Erza.

"Lúc đó em.." Aci muốn nói gì đó nhìn Erza đăm chiêu.

"Hả?" Erza lại có chút hơi không hiểu.

"Lúc đó em..muốn chuốt say tôi đúng chứ? Nhưng thật buồn em đã thất bại, cho dù tôi uống nhiều ly rượu hay bia đi chăng thì tôi vẫn chưa say nhanh như thế đâu" Nghe Aci nói cô ấy đã biết ý đồ của Erza rồi thì nàng lại xấu hổ vốn dĩ nàng hôm nay cảm thấy Aci thật đẹp nhất là khi cười nên chỉ muốn...

"Nhìn em đỏ mặt thì tôi biết rồi..."

"Chính em đã chuốt say tôi nên giờ tôi sẽ là trách nhiệm của em" Aci liền liếm môi như sắp có chuyện không may sẽ xảy ra ngay sau đó.

(Tu bi không tình iu:3)

Aci hôn lên môi Erza rất nồng nhiệt khiến cho nàng có chút sửng sốt nhưng cũng tận hưởng nụ hôn, lưỡi bắt đầu tìm tòi chỗ nào để lẻn vô hôn cái lưỡi của đối phương.

Quần áo đã sớm không còn chỉnh tề nữa mà đã lộ ra hai ngọn núi to lớn nhưng lại rất mềm mại xoa bóp rất đã.

Càng hôn Aci dần nhìn lên thấy Erza hôn đến nỗi sắp không thở ra thì lại luyến tiếc thả cô ra sau đó tìm chỗ đằng sau gáy của Erza hôn lên sau đó lại cắn.

(Cắn:)))

Tiếp đến lại chuyển đến xương quai xanh hôn lên đó thật mạnh tạo một dấu hôn màu đỏ hồng:)) những ngón tay di chuyển liên tục như đang vui đùa trên cơ thể mẫn cảm của Erza khiến nàng cảm thấy sung sướng một chút.

"Mở ra nào~ chẳng phải..em muốn tôi sao?" Đôi chân cứ giấu đi những cánh hoa và khu rừng nhiệt đời ở đó làm Aci thì lại tiếp tục sờ những chỗ mẫn cảm làm cho đôi chân có một chút bỏ đi cảnh giác, cô nhanh chóng luồng thay gần những khu rừng đó.

Những cánh hoa đo đỏ hồng hồng nhìn khá đẹp mắt làm ham muốn càng ngày của Aci tăng lên một bậc.

"Nhìn nè đẹp chưa?" Aci nhẹ nhàng vuốt ve nhẹ ở cánh rừng đó, đôi chân vì không tự chủ được liền ôm lưng của Aci.

"Đừn..g..nhìn.." Erza cảm thấy ngại ngùng có một chút không nghĩ rằng Aci lại biết những cái này rốt cuộc là ai dạy cho chị biết.

(Ai thì biết rồi nha:))))

"Em hối hận hả? Chưa đâu tôi sẽ không làm đêm nay của em phải hối hận đâu" Đến lúc này cô nhẹ nhàng chạm vào những cánh hoa cảm giác thật mềm mại làm sao.

"Khi nào em thấy đau thì cứ nói với chị, chị sẽ chậm lại được chứ?" Thấy Erza gật đầu tay trái cầm chặt drap gường tay phải thì để lên miệng che lại, khuôn mặt mơ hồ có chút hấp dẫn cô rất nhiều, hai đôi má đẹp có chút ửng hồng.

"Em muốn chị làm tay hay lưỡi?" Cả cái này mà Aci cũng biết làm Erza có chút sửng sốt, nàng mà biết ai dạy cho chị ấy những thứ này thì chắc nàng sẽ đánh người đó một trận.

(Chết rồi:)))

Erza chọn tay vì quá ngại để chọn lưỡi nên chơi luôn tay, Aci nhìn xuống dưới hôn lên đó nhẹ nhàng rồi trực tiếp dịu dàng đặt tay vô bên trong.

"Ưm~ chị..." Mới có đốt đầu tay thôi cô nhìn lên hỏi đau không thì Erza lại trả lời không đau.

"Nhìn nè mới đụng lên có một đốt mà đã ra nhiều như vậy?" Đốt tay tiếp theo gần nửa đường rồi Erza vẫn rên rỉ suốt đoạn đường, cảm thấy có một thứ gì đó căn lại tay của cô nhìn lên Erza thấy em ấy gật đầu thì cô hiểu.

Nhanh chóng rách đi cái gì đó mọi người sẽ hiểu:)) tác giả từ chối để tả đoạn này:)))

Ngay sau đó hai người lại hôn nhau nhiệt tình tiếp là Erza nằm lên lật đi lật lại liên tiếp cả hai người vẫn như vậy suốt đêm cho đến khi sáng rồi thì họ vẫn ngủ, những người còn lại trong ban hội không thể tin Erza lại dậy trễ thường thì dậy rất sớm nhưng hôm nay lại dậy trễ.

Aci mở mắt nhớ lại đêm qua mình làm gì lại đỏ mặt lúc đó mình bị say quá nên phải làm vậy mà không biết xấu hổ nghĩ lại thì nhìn xuống Erza đang ngủ ngon lành bên trong lòng cô thì cảm thấy có gì đó hạnh phúc.

Cô cúi người xuống hôn lên trán của Erza rồi nhìn vào Erza lúc ngủ sao thật dễ thương đang mỉm cười vui thì Erza đột nhiên tỉnh dậy không biết vì sao cô lại phải nhắm mắt giả vờ ngủ.

(Nhột á:D? Hay xấu hổ:))?)

Erza thấy trên người mình chẳng có một mảnh vải nhìn lại Aci cũng không nhớ lại tới đêm qua mà mặt lại đỏ lên như quả cà chua sau đó lại có hiệu ứng bốc khói lên.

Erza nhanh chóng mặc lại quần áo sẵn thay cho Aci một bộ luôn đắp mềm lại hôn lên trán giống Aci.

Ngủ giả chả hiểu Aci đang thức đột nhiên lại thấy buồn ngủ lại tiếp tục ngủ đến một lúc lại tỉnh dậy thấy mình mặc đồ sẵn lại nhơa hôm qua chả lẽ mình mơ:D???

Ngồi dậy thay đồ sẵn tắm đi xuống dưới thấy Erza định chạy tới chào chưa gì cảm thấy ngay cổ của Erza có rất nhiều đốm đỏ lại khó hiểu.

"Erza những cái này là cái gì vậy?" Vốn dĩ Erza đã định dùng tóc che lại bị Aci hỏi thì đỏ mặt, xem ra chị em không có nhớ.

"Hửm? Sao em lại đỏ mặt?" Thấy Erza đỏ mặt tưởng rằng bị sốt liền để trán lên trán của Erza điều này càng làm Erza ngượng ngùng.

"Ểh?" Aci lại càng không hiểu thì lại đi tới hỏi Mira xem biểu hiện này là gì theo câu trả lời lại là ngượng ý:))

"À...nhưng tại sao lại ngượng?" Mira lại cười gian ác càng khiến cho cô có chút cảm thấy bất an lại nói thầm.

"Ặc.." Giờ phút này nghe Mira thì thầm đoán chừng là hiểu theo ý của Aci, còn Erza sau khi thấy Aci quay lưng thì thở phào nhẹ nhưng đằng sau lại tệ hơn những vết cào của tối hôm qua vẫn còn in lại.

Erza nhanh chóng chạy thật nhanh tới Aci đang nói chuyện tự nhiên lại bị Erza đẩy đi chỗ khác.

"Em làm gì vậy?" Cô thấy cũng khá lạ định hỏi Erza thì thấy má của Erza ửng hồng đỏ ánh mắt có chút quyến rũ, bên cạnh cũng chảy mồ hôi một chút.

Erza thì suýt nữa để cho mọi người nhìn thấy vết cào của nàng còn dấu hôn trên cổ của Aci một chút.

Aci lại cảm thấy muốn hôn nhưng trước khi định thần lại thì thấy cô đang hôn lên môi của Erza, môi chạm môi thật nồng nàn sau đó Erza luyến tiếc một chút về nụ hôn này.

"Em thật sự muốn cất chị vô em thiệt" Nhìn Aci sau khi định thần lại nụ hôn rời đi, mặt có chút xấu hổ mím môi ánh mắt màu đỏ nhìn đi chỗ khác trong lại rất quyến rũ.

"Tại sao?" Aci lại tự hỏi nhìn Erza.

"Vì em muốn chị..."

"Là của em"

Và sau đó...họ hôn nhau nồng nhiệt trong căn phòng ấy mặc kệ bên ngoài có ai nghe thấy hay không.

Và thật có những người vì tò mò nên nghe.

"Có vẻ là thật rồi" Một người nói.

"Ừ"

"Tí làm tiệc chúc mừng không?"

"Ừ:)))"

______________Hết____________

Mình xin lỗi hôm qua mình đau đầu qua hôm nay mới làm hết được, còn có phần ngoại truyện nữa thì để đền bù lại cho các bạn mình tặng phần ngoại truyện vào ngày hôm nay.

Cảm ơn vì đã ủng hộ bộ đầu tay này, vốn định H này sẽ nhiều chi tiết hơn nhưng mình còn non lắm:)) nên mọi người thông cảm a.

Còn một bộ mình vẫn đang ra, nó cũng nằm trong bộ nhớ của mình(não), lại là phần đặc biệt mình mỗi lần cứ ngủ thì lại xuất hiện thêm một truyện khác:)) mình có rất nhiều truyện tiểu thuyết chưa ra cho nên mong các bạn ủng hộ, cảm ơn~
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
610,923
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 77: Phiên ngoại: Kiếp sau...


Trước mắt là một học viện nơi các học sinh học với nhau.

Hôm nay vẫn như thế chỉ là gặp lại nhau thôi, Lucy trước kia từng học một ngôi trường rất khắc khe và lần này Lucy rất thích sự tự do ở nơi đây.

Gặp lại bạn học cũ Lucy cảm thấy rất vui thế nhưng cô luôn cảm thấy mình thấy thiếu thế nào.

Bắt đầu những tiết học dài dăng dẳng cuối cùng cũng đến giờ nghỉ trưa bọn con trai thì ăn trên sân thượng còn bọn con gái thì ăn dưới sân.

Những hộp cơm được làm rất đẹp mắt của con gái còn con trai khác nào là một đống bầy nhầy đến giờ về ai cũng bảo nhau hãy cẩn thận khi đi về nhất là ở công viên.

Ở công viên thì có một cây hoa anh đào vẫn còn nở, một cô gái đứng ở phía xa ngắm hoa anh đào trong rất mê mẫn.

"Này này em gái" Một đám con trai còn có con gái nữa bận một bộ đồ đồng phục của trường nào đó mà cô không biết đó đang đấu với một nhóm học sinh của trường khác.

Cô ngẩn ngờ ánh mắt lờ đờ nhìn về phía xa cô gái tóc đỏ nhanh nhẹn đánh hết tất cả bọn côn đồ một cách ghê rợn sau đó lại làm vẻ mặt sợ hãi nhìn một người con trai tóc xanh.

"Em! Đừng tự tiện đi như vậy chứ?" Một cô gái tóc trắng mắt xanh da lại đi tới cô lo lắng hỏi cho cô, vốn dĩ cô rất yếu về sức khỏe nên không nên đi ra nắng về nhà phải uống thuốc thì sau này mới hết nếu không uống thuốc mà thích đi lung tung thì có thể gặp nguy hiểm.

"..." Cô không nói gì nữa thường cô rất ít nói và vì thế cô sống nội tâm hơn hẳn chẳng nói gì nhiều.

Cô tên là Acacia Tryphena cùng với chị cô tên là Lucian Tryphena một người chị tốt rất được nhiều người mến và ngưỡng mộ chị là người chăm sóc cô nhiều năm nay, cô và chị không có ba mẹ nhưng cuộc sống rất tốt.

"Đi về thôi, về chị làm đồ ăn cho em" Nếu cô muốn đi bộ thì ít nhất để ít nắng một chút rồi đi, ở đây nắng quá rồi kể cả khi như vậy nhưng ít ra cô được một lần xem hoa anh đào nở.

"Chị..hoa anh đào ở đây..đẹp quá, em mong có thể thấy nó nữa" Lucian và cô nhìn lên cây hoa anh đào thật kì lạ vì nó vẫn nở đáng lẽ là đã hết mùa xuân rồi?

"Ừm..nó đẹp thiệt, đi thôi ngày mai chúng ta về đây xem tiếp nhé?"

"Dạ"

Acacia hình như không nhận ra rằng có một người đang nhìn cô, đó là cô gái tóc đỏ ấy nhìn hai người như có một cảm giác quen thuộc không kể siết.

Ngày hôm sau đó là buổi chiều cũng chẳng còn sáng nên cô đi dạo quanh đây nơi đây rất quen thuộc với cô nên chẳng có gì để lạc.

"Ủa mình bị lạc rồi?" Vừa mới nói xong thì bệnh lạc lại tái phát không biết nơi đây là nơi nào:D??

"!!!" Đang chuẩn bị tìm ra được đường về thì một ít đá lạnh bắn vào má cô một ít, cô chậm rãi đưa tay lên mặt nhìn vô hướng bắn thì thấy một đống học sinh đang chuẩn bị đánh giặc.

Lại là cô gái tóc đỏ ấy mặc một bộ đồ đỏ cầm cái ghế đập liên tiếp rất khủng khiếp, cô có chút bất ngờ.

Tiếp đến là một cô gái tóc xanh nhạt mặc đồ bơi? Sau đó mưa lại rơi bất chợt cô nhìn lên trời thật ra không có mưa mà là do cô gái kia phun nước ra bằng vòi nước cỡ lực mạnh.

"A..em có ổn không?" Thấy cô gái kia bị đẩy ra bởi lực nước thì cô đi tới hỏi.

"E..e..em không sao!" Cô gái tóc đỏ kia nhanh chóng đứng lên quần áo có chút ướt ngại ngùng nói.

"Ừm, nè khăn lau đi" Acacia cầm một cái khăn nhỏ đưa cho cô đưa cho cô gái kia lau mặt thì chợt nhớ ra gì đó cô nhanh chóng đi về nếu không chị sẽ kêu loa phát thanh nguyên cái thành phố để tìm cô mất và điều này khiến cô cảm thấy xấu hổ.

Cô gái kia lau mặt xong thì không thấy người kia đâu cả nhìn xung quanh cũng không.

"Ủa?"

"Ê Erza tí đi làm miếng không?" Gray nói.

"Ừ karaoke đấy!" Natsu nói.

"..Ừm.." Erza nghĩ mai chắc cũng sẽ gặp lại cô gái đấy nói thế nhưng cả ngày Erza chẳng thể tập chung được nhớ lại khuôn mặt đó làm cô muốn gặp và hỏi tên người đó.

Đôi mắt long lanh màu đỏ đẹp khuôn mặt trái xoan đẹp mắt mái tóc quyến rũ làm cô nhớ mãi, chiếc khăn nhỏ cô đã giặt lại bao nhiêu lần nó rất thơm.

Để gặp được thì cô chắc phải tới công viên đó sao? Nghĩ mãi cho tới khi trời sáng cô dậy đeo kính mặc áo rồi đồng phục vệ sinh sau đó đi tới trường nhưng cô băng qua công viên một chút xem có ở đó không.

Và nhiên là không, Erza nghĩ chắc buổi chiều sẽ tìm được trong giờ học cô không thể tập chung vô điều gì cả, Lucy, Mira, Natsu, Gray và Wendy có hỏi cô nhưng đáp lại chỉ là ổn.

Cả Zeke có lướt ngang Erza thì cô vẫn khong chú ý hay tập chung cả khuôn mặt ấy cô muốn được nhìn thấy được chạm vào.

(Zeke là Jellal đấy:)))

Dường như cả một câu chuyện cổ tích được gói gọn trong một cuốn sách bỗng dưng biến mất.

Đến chiều thì mọi người sách cặp đi về, Erza nhanh chóng đi đến công viên và cuối cùng người mà cô muốn thấy đã tới.

(Đến đoạn này thì Aci sẽ là xưng hô cô nhé còn Erza là nàng)

Cô đang đứng xem cánh hoa anh đào mê mẫn.

"Chị!" Erza can đảm đi tới hỏi cô, trông nàng hôm nay có chút khác mái tóc chải mượt.

"Hửm? Em là?" Cô nhìn nàng ánh mắt lờ đờ nhìn dáng người có vẻ cao ráo.

"Em là Erza! Em là học sinh hôm qua được chị đưa khăn lau mặt" Nàng nhìn cô sau đó lấy trong túi ra đưa cho cô chiếc khăn đã giật rất thơm.

Cô nhìn thoạt có chút bất ngờ nhỏ nhưng cũng vui vẻ cười, nụ cười đó được Erza nhìn thấy cảm giác bên trong lâng lâng đến nhiều lần.

"Cảm ơn em, xin lỗi vì đã để em đến tận đây" Aci có chút vui vẻ rồi kêu cô ngồi một chút ngắm hoa anh đào ở cái ghế công viên kia.

"Chị tên là Acacia Tryphena, 25 tuổi sống gần đây thôi nhưng lần nào cũng đến công viên dạo một chút thôi" Lần đầu tiên mà cô nói nhiều như thế thật sự có chút lạ.

"Vậy thì em gọi chị là Aci nhé! Đó là tên của một nhân vật mà em biết thấy tên chị na ná giống" Erza cười nói sau đó lấy tay đẩy kính.

"..Ừm được thôi, Erza"

"Em lại chạy nữa à?" Lucian đi tới chỗ cô cầm que kem đang ăn dở trên tay hôm nay có chút nóng nên đi tới chỗ Acacia.

"Chắc vậy.."

"Ủa còn ai đây?" Lucian nhìn sang thì thấy một cô gái tóc đỏ.

"Dạ em ấy là Erza học ở trường Fairy Tail đấy" Acacia giới thiệu với Erza.

"Ồ chào em, chị là Lucian Tryphena là chị của Acacia, hai em là bạn đúng chứ? Lâu rồi Acacia mới có bạn nhỉ?" Lucian nhìn giống như mẹ cô vậy hỏi những gì y chang một vài người có chồng mà chị cô còn ế nhệ mà cô mà biết chị có người yêu chắc sang chấn tâm lí thiệt hoặc là cười cho qua sau đó đi biển ngẫm nghĩ cuộc sống.

(Ác độc:)))

"...Ừm, chắc vậy" Acacia cũng không biết nên nói là bạn hay là người mới quen thôi.

"Không! Là bạn chắc chắn 100%!!" Có vẻ như nàng không thích câu trả lời "chắc vậy" nên chuyển sang "chắc chắn".

"..." Acacia nhìn Erza quyết tâm thì cười phì vui vẻ.

"Phụt, Hahahaha! Em không cần phải quá như thế làm bạn thì làm bạn với nhau" Aci nhìn Erza nói làm nàng có chút ngại ngùng.

"Ừ, em hài thật"

Từ đó mỗi khi đi học về Erza hay đi thẳng tới công viên dạo cùng với Aci vui vẻ, Aci có chút điềm tĩnh và nhẹ nhàng hơn còn chị Lucian thì hơi vui tính kèm chút nhây.

(Đổi tính cách hay sao vậy:D??)

Erza dường như quên mất là hồi trước nàng mê Zeke như thế nào còn bây giờ thì nàng mê Aci.

Cho đến khi tốt nghiệp sức khỏe của Aci dần dần tốt lên cô có thể đi ra ngoài nhiều có thể ăn tùy thích và ngày hôm đó khi tựu trường...

Cô đã gặp Erza..

Tại góc cây hoa anh đào đấy..một lần nữa.

Họ yêu nhau mãi mãi về sau.

______________Hết______________
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom