Cập nhật mới

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,456
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 672: Bách Độc Động Phủ


Trở lại Mạnh gia đại điện..!

'Cũng may mình tính xa, nếu không thật sự khó qua mặt được con cáo già Mạnh Thường Hữu này rồi..!' Quỳ cúi đầu bên dưới, trên môi của Thiệu Mỹ Mỹ nhếch lên một nụ cười.

Nàng nghĩ đến trường hợp Mạnh Thường Hữu không tin vào chuyện đứa con bảo bối của mình sẽ thất bại trong tay một tên tiểu tử mười bảy mười tám tuổi mới gia nhập Mân Việt Học Viện không bao lâu.

Nên mới chuẩn bị đường lui này, thật không ngờ lại để cho nàng đoán đúng rồi, Mạnh Thường Hữu cũng giống như con của hắn, đều quá tự phụ, không đặc người khác vào trong mắt, cái chuẩn bị ở sau này của nàng mới liền trở nên có tác dụng thần kỳ.

Giờ đây có lời giải thích của Mạnh Thường Quân bằng huyết thư, thử xem Mạnh Thường Hữu còn nghi ngờ gì về thực lực của Trần Vân Thanh, hay là con của mình không phải do y diệt nữa hay là không.

"Hồng An..!".

"Có thuộc hạ..!".

'Đến rồi..!' Thiệu Mỹ Mỹ hơi thở hết sức dồn dập, kích động vô cùng.

Mạnh Thường Hữu mệnh lệnh tiếp theo đối với lại vị tổng quản này, ngoài chuyện phái ra cao thủ đi diệt Trần Vân Thanh, còn có thể là chuyện gì nữa kia chứ, cái ngày này nàng là chờ có chút lâu rồi.

Có người sẽ nghi hoặc tại sao nàng không muốn tự tay giết chết Trần Vân Thanh như cái cách mà nàng đã làm với Mạnh Thường Quân, hai người này đều có thù sâu oán nặng với nàng, nàng cũng đã thề tận tay giết đi Trần Vân Thanh.

Nhưng là đáng tiếc nàng không thể nào làm được, qua gặp gỡ tại Trường Sa Sơn Mạch bên kia, nàng phát hiện ra thực lực của mình cùng Trần Vân Thanh chênh lệch quá xa, tốc độ tu luyện của Trần Vân Thanh cũng quăng bỏ nàng mấy cái con phố, dù nàng có tu hành Tri Chu Quyết, tiến bộ hơn thiên kiêu bình thường rất nhiều.

Nhưng nàng vẫn bi ai phát hiện, mình vẫn không thể đuổi kịp được Trần Vân Thanh, nàng tiến bộ một thì Trần Vân Thanh tiến bộ mười, cứ tiếp tục như vậy, đến khi nàng bị Tri Chu Quyết công pháp phản phệ mà chết, vẫn là không thể nào đánh bại được Trần Vân Thanh, trả mối thù giết cha diệt tộc, chỉ còn một con đường là nhờ tay người khác mà thôi, Mạnh gia này không gì thích hợp hơn nữa.

"Đưa Thiệu Mỹ Mỹ đi vào Bách Độc Động Phủ, nên nhớ không được để cho cô ta chết sớm quá, phải để cho cô ta chịu hết đau khổ của thế gian, khi đó mới cho cô ta chết đi..!"

Mạnh Thường Hữu lấy tay chỉ về phía Thiệu Mỹ Mỹ, âm thanh lạnh lẽo đến rợn cả người.

"Tộc Trưởng..?"

Mạnh Hồng Ân có chút ngẩn người, chỉ sợ mình nghe lầm, liền muốn hỏi lại lần nữa cho chắc ăn một chút.

"Tộc trưởng..! Tộc trưởng..! Ngài có phải truyền lệnh nhầm rồi hay không..?"


Thiệu Mỹ Mỹ đang cúi đầu khóc lóc nỉ non, nghe đến lời nói vô tình cùng thiết huyết của Mạnh Thường Hữu, liền là ngẩn đầu lên, rất là không thể tin tưởng hỏi lại.

Chuyện quái lạ gì vừa mới xảy ra thế này?

Kịch bản vốn không phải là như thế?

Mạnh Thường Hữu đáng lẽ ra phải truyền lệnh cho Mạnh Hồng Ân triệu tập cao thủ đi diệt Trần Vân Thanh, người đã giết chết con của y mới đúng. Sao lại hạ lệnh hủy diệt nàng thể này.

Bách Độc Động Phủ..!

Nghe đến cái tên này, Thiệu Mỹ Mỹ nàng không khỏi nỗi da gà, toàn thân lạnh toát.

Nó là một hiểm địa bên trong Trường Sa Sơn Mạch, cách nơi này Mân Việt Quận Thành một ngàn km, truyền là do một tôn Yêu Tông chuyên sử dụng độc làm ra.

Bên trong đó có rất nhiều độc trùng sinh sống, loại độc trùng nào cũng có, bọn chúng là cắn xé lẫn nhau để mà trưởng thành, là một nơi cực độc của Mân Việt Quận Thành.


Người nào vào bên trong đó chắc chắn phải chết không nói, trước khi chết còn là chịu muôn vàn thống khổ do độc trùng cắn xé, không một người nào dám đi đến nơi này.

Vốn Bách Độc Động Phủ sau khi được người khác phát hiện ra, liền báo lên Quận Thủ, muốn Quận Thủ ra tay đem cái Động Phủ kia hủy đi, để không có người nào bị hại cả, nhưng Quận Thủ không đồng ý, ông ta muốn dùng nơi này để trừng phạt những người cùng hung cực ác.

Bất kỳ người nào phạm vào tội lỗi ngập trời, người người oán hận, sẽ được đưa vào bên trong đó.

Đây là nơi để xử tử các hung đồ cũng không quá, ai vào ai chết, còn là chết một cách thê thảm nhất.

Nàng Thiệu Mỹ Mỹ có làm gì nên tội với Mạnh gia, hơn nữa nàng còn liều mạng đưa thi thể của Mạnh Thường Quân cùng Mạnh Thường Minh từ trong tay của Trần Vân Thanh đi ra, tránh cho thi thể của hai người đó bị Trần Vân Thanh làm hại, để cho Mạnh Thường Hữu cùng vợ ông ta có cơ hội nhìn mặt con trai của mình lần cuối.

Nàng đối với lại Mạnh gia có ân lớn như vậy, làm sao Mạnh Thường Hữu lão thất phu này lại dùng hình phạt độc ác như vậy để đối phó với lại nàng kia chứ?

Chắc là có hiểu lầm đâu đây.

"Còn nữa..! Thiệu Mỹ Mỹ còn có một đám thân nhân ở bên ngoài, ngươi cho người đem bọn chúng giết đi luôn..! Nhớ là không để cho bất kỳ một người nào có thể sống sót rời đi..! Nếu không ta sẽ hỏi tội ngươi..!"

Mạnh Thường Hữu ánh mắt càng lúc càng âm trầm, nhìn Mạnh Hồng Ân, căn dặn khá kỹ.



"Tộc Trưởng an tâm..! Tôi biết phải làm như thế nào..?"

Xác định mệnh lệnh vừa rồi của Mạnh Thường Hữu là không có nhầm sau, Mạnh Hồng Ân cung kính tuân lệnh một tiếng, ra hiệu cho người tại bên ngoài vào đưa Thiệu Mỹ Mỹ rời đi đến Bách Độc Động Phủ.

Còn về người nhà của Thiệu Mỹ Mỹ, lại càng dễ làm rồi.

Thiệu Mỹ Mỹ đưa lên Mân Việt Quận nơi đây chỉ có mẹ cô ta cùng một vài chú bác huynh đệ, vị chi mười mấy người, đang sống tại Lệ Phú Hoa Viên, tu vi của bọn họ rất thấp, không người nào vượt qua Yêu Sĩ hậu kỳ cảnh giới, chỉ cần phái ra một vị Yêu Sư cường giả, liền có thể dễ dàng đem mấy người đó lau đi được rồi.

"Buông ra..!".

"Xẹt..! Ong..! Rầm rầm..!"

Tri Chu thủ ấn xuất hiện, hai tên Yêu Sư tam trọng không nghĩ Thiệu Mỹ Mỹ này lại là Yêu Sư cường giả, cũng không nghĩ là cô ta dám ra tay với đám người bọn họ, nên lập tức là trúng chiêu, ngã lăn lộn ra bên ngoài.

"Tộc trưởng..! Ngài muốn giết tôi, tôi không còn gì để nói, tuy nhiên xin ngài hãy cho tôi chết một cách rõ ràng, thật ra tôi đã phạm phải lỗi lầm gì..?"

Đánh lén thành công hai tên Yêu Sư cảnh giới còn cao hơn mình quá xa kia ra đằng xa.

Thiệu Mỹ Mỹ cũng không có nhân cơ hội này liền bỏ chạy đi ra bên ngoài, nàng hiểu quá rõ ràng, Mạnh Phủ nơi đây là lòng đàm hổ huyệt, một chút xíu thực lực của bản thân mình, tuyệt đối không có khả năng rời khỏi nơi này, nếu ngoan cố chạy ra, chỉ có chết nhanh hơn mà thôi.

Thay vào đó nàng là muốn biết nguyên nhân vì sao Mạnh Thường Hữu lại muốn giết nàng, vừa rồi không phải ông ta cùng nàng nói chuyện rất là vui vẻ hay là sao.

"Rầm..! Phốc..!"

"Tại sao ta muốn giết cô..! Trong lòng của cô không phải cũng hiểu quá rõ ràng hay sao..?"

Phất nhẹ tay đem Thiệu Mỹ Mỹ đánh bay, Mạnh Thường Hữu nắm trên tay bức huyết thư của Mạnh Thường Quân không bỏ, lạnh lẽo lên tiếng nói.

"Phốc..!".

"Tôi biết..? Tôi biết chuyện gì..?"

Không hiểu sao, nhìn vào ánh mắt như thông suốt vạn vật của Mạnh Thường Hữu, Thiệu Mỹ Mỹ trong lòng lộp độp một cái, không dám đi đối mặt.



"Thường Quân là do cô giết..! Thường Minh cũng là do cô giết nốt, ta nói không có sai chứ..?"

Nghĩ đến chuyện Thiệu Mỹ Mỹ này đã đưa thi thể của hai đứa con hắn về, Mạnh Thường Hữu cũng mở lòng từ bi, giải thích cho Thiệu Mỹ Mỹ, hay nói rõ ràng những gì mà Thiệu Mỹ Mỹ đang muốn che giấu trong lòng.

"Làm sao..?"

"Làm sao ta biết được có phải hay không..?"

"Đúng vậy..! Tôi thật sự muốn biết..!"

Mạnh Thường Hữu đã nói trắng ra như vậy, nàng biết chuyện mình làm đã không thể nào giấu giếm được Mạnh Thường Hữu được nữa, nàng dứt khoát nhận tội, tuy nhiên nàng không hiểu Mạnh Thường Hữu vì sao có thể phát hiện ra được chuyện này.

Nàng nhớ mình đã làm việc rất là cẩn thận, không hề lộ ra một chút sơ hở nào, ông ta dựa vài điểm nào để phát hiện ra được sự thật bên trong kia chứ.

"Xẹt..!".

"Cô nhìn lại bức huyết thư đi..!"

Nhẹ phất tay một cái, bức huyết thư trong tay Mạnh Thường Hữu đã tại ngay trước mắt của Thiệu Mỹ Mỹ, từng dòng chữ ngay ngắn gọn gàng mà Mạnh Thường Quân dùng máu tươi của mình viết ra, hiện ra trước mắt của Thiệu Mỹ Mỹ không hề bỏ sót.

"Không có..! Tôi thật sự không có nhìn thấy gì..!"

Nắm lên bức thư, dù là đọc ngang hay đọc dọc, nàng vẫn là không có nhìn thấy chút nào khác biệt, bên trong đó ngoài chuyện Mạnh Thường Quân nói mình bị Trần Vân Thanh dùng thủ đoạn giết chết, còn muốn Mạnh Thường Hữu giúp hắn diệt Trần Vân Thanh báo thù ra.

Không còn gì khác nữa, làm thế nào mà Mạnh Thường Hữu lại nói bức thư bên trong có mờ ám kia chứ.

"Cô không nhìn thấy những họa tiết kỳ lạ bên trong mỗi chữ hay sao..?".



Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,456
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 673: Yêu Tông Ngũ Trọng


"Cô không nhìn thấy những họa tiết kỳ lạ bên trong mỗi chữ hay sao..?".

Mạnh Thường Hữu nhàn nhạt lên tiếng.

"Họa tiết..?"

Thiệu Mỹ Mỹ nhìn kỹ lại thêm một lần nữa, nàng đúng là phát hiện ra mỗi khi kết thúc một chữ, nét bút lại kéo dài ra một đoạn, trông nó rất là đẹp mắt, nàng nhìn qua cũng chỉ thấy nó giống thư pháp bình thường thôi, Mạnh Thường Quân trước đây cũng từng viết như thế này mà, không lẽ..

"Bên trong những họa tiết kia, chính là ám hiệu bí mật của Mạnh gia, chỉ có gia chủ cùng người thừa kế mới có thể biết về nó..!"

Mạnh Thường Hữu nói rõ ràng ra cho Thiệu Mỹ Mỹ biết một chút.

Trong lời nói của hắn có chút đau lòng, nếu như trước đây hắn đem ám hiệu này truyền lại cho Mạnh Thường Minh, nó liền có thể thông qua chữ viết nói rõ cho hắn biết người giết nó là Thiệu Mỹ Mỹ rồi, khi đó hắn đã đem con tiện nhân này ra diệt trừ đi từ lâu, cũng là không có để nó hại chết thêm đứa con trai của hắn, đứa con mà hắn đặt kỳ vọng nhiều nhất.

Nhưng biết làm sao được, tộc quy khó chống, hắn cũng chỉ có thể chấp nhận sự thật.

'Là ta đã quá khinh xuất..!' Những cái này Thiệu Mỹ Mỹ nàng nên nhận ra từ sớm mới phải.


Những đại gia tộc như Mạnh gia, hùng bá Mân Việt Quận Thành nơi này mấy trăm năm, thủ đoạn tầng tầng lớp lớp, làm sao một con nha đầu đến từ vùng đất xa xôi như nàng có thể hiểu biết nỗi.

Chút tài mọn của nàng đặt tại trong mắt những đại gia tộc này là không đáng nhắc đến, chỉ trách nàng quá tự tin vào bản thân mình mà thôi.

"Tộc trưởng.! Một người làm một người chịu, xin ngài hãy bỏ qua cho người nhà của tôi, họ thật sự vô tội..!"

Thiệu Mỹ Mỹ biết mình đã trúng kế của Mạnh Thường Quân, nàng là không còn gì để nói, cái chết là khó có thể tránh khỏi, khi nàng đã quyết tâm đi vào con đường trả thù, cũng liền đã biết được sẽ có một ngày như hôm nay.

Dù có phải đi vào Vạn Độc Động Phủ, cũng là đúng người đúng tội.

Nhưng khi nghĩ đến mẹ già của mình cùng chú bác bên kia, những người đã tin tưởng nàng, cùng nàng nếm trải biết bao đắng cay mới có thể sống được yên ổn như ngày hôm nay, hiện tại vì nàng liên lụy mà tất cả phải cùng chết với nàng, nàng thật sự là không muốn nhìn thấy a.

"Đưa cô ta đi..!"


Phất tay một cái ra hiệu cho đám thuộc hạ bên ngoài đưa Thiệu Mỹ Mỹ đi, không để cho cô ta nói thêm bất kỳ điều gì nữa.

Đi theo Mạnh Thường Hữu bao nhiêu lâu nay, Mạnh Hồng Ân hắn hiểu Mạnh Thường Hữu vị tộc trưởng này có bao nhiêu lãnh huyết.

Một khi ông ta đã muốn giết ai, không gì có thể thay đổi được, hắn nghĩ may Thiệu Mỹ Mỹ chỉ có nhiêu đó thân nhân, nhiều thêm nữa cũng sẽ bị Mạnh Thường Hữu diệt sạch thôi.

"Tộc trưởng..! Trần Vân Thanh bên kia..?"

Đuổi đi Thiệu Mỹ Mỹ, cho người đi diệt sạch Thiệu gia dư nghiệt xong sau, Mạnh Hồng Ân quay trở lại xin ý kiến xử lý Trần Vân Thanh một chuyện.

"Cạch..!".

"Lấy lệnh bài này của ta, đi mời tam trưởng lão cùng tứ trưởng lão đi đến Trường Sa Sơn Mạch, đem Trần Vân Thanh diệt đi, không để cho tên đó có cơ hội quay trở lại Mân Việt Quận Thành..!"

Mạnh Thường Hữu gương mặt không hề có một tia cảm xúc nào lên tiếng.

"Tộc Trưởng..!"

Mạnh Hồng Ân kinh ngạc đến ngây người nhìn tấm tộc trưởng lệnh bài trong tay.

Tam Trưởng Lão cùng Tứ Trưởng Lão, đây những Yêu Sư cửu trọng cường giả có tiếng tăm bật nhất tại bên trong Mạnh gia, mỗi người đều có thực lực khủng bố, từng diệt qua không ít đồng cấp cường giả.

Mạnh Thường Hữu một lúc vận dụng hai người này để đi giết một tên tiểu bối như Trần Vân Thanh, chuyện này hắn nghe thật sự không được chân thật cho lắm.

Theo như mệnh lệnh này, vậy Mạnh gia của hắn cùng Trần Vân Thanh sẽ tiến đến khống chết không thôi trình độ.

Có cần thiết phải làm đến mức này hay là không..?

Theo như hắn thấy, nếu chuyện này không có liên quan đến Trần Vân Thanh, hai vị thiếu gia cũng không phải do Trần Vân Thanh giết, Mạnh gia của mình cùng Trần Vân Thanh không có thù oán gì sâu đậm, có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

Nói thật từ tự sâu trong lòng của hắn, hắn không muốn Mạnh gia của mình cùng Trần Vân Thanh chém giết đến trình độ không chết không thôi bao giờ.


Hắn có điều tra qua tư liệu về Trần Vân Thanh, hắn nhận ra rằng người này quá mức yêu nghiệt cùng thần bí, dường như người nào đắc tội với lại y đều không có kết cục tốt.

Trần gia tại Chấn Nam Thành chính là một cái ví dụ sống, hắn rất là không muốn Mạnh gia của mình đi theo bước chân của Trần gia chút nào cả a.

"Theo lời của ta đi làm đi..!"

Mạnh Thường Hữu liếc mắt nhìn qua Mạnh Hồng Ân một cái, không mặn không nhạt lên tiếng nói.

"Vâng..! Tộc trưởng..! Tôi lập tức đi làm ngay..!"

Ánh mắt kia của Mạnh Thường Hữu hắn không thấy qua nhiều, mỗi một lần gặp qua, y như rằng sẽ có tai ương sắp sửa xảy ra, Mạnh Hồng Ân hắn dám bảo đảm, nếu hắn còn nhiều lời thêm một câu nữa, tai ương kia sẽ đỗ xuống đầu của hắn.

"Không được..! Ngoài hai vị Trưởng Lão ra, ta cần phải phái thêm lực lượng khác đi làm nhiệm vụ lần này mới được..!"

Đi ra bên ngoài đại điện, Mạnh Hồng Ân đôi mắt khép lại, hai tay nắm thật chặt, tràn đầy quyết tâm.

Mạnh Thường Hữu đã có quyết định, sẽ không sửa đổi, vậy Mạnh gia của hắn cùng Trần Vân Thanh đối địch là chuyện không thể nào tránh khỏi, nếu vậy hắn phải bảo đảm Trần Vân Thanh chắc chắn phải chết, không có cơ hội quay trở lại tìm Mạnh gia hắn trả thù, bằng không tấm gương của Trần gia, chính là Mạnh gia hắn ngày sau.

"Đại nhân..! Thường Hữu làm như vậy, chắc ngài đã hài lòng..!"

Mạnh Hồng Ân rời đi không lâu, bên trong đại điện xuất hiện một người thần bí mang áo choàng màu đen che khuất hoàn toàn dung mạo của bản thân, chỉ hiện ra bên ngoài một đôi mắt lạnh lùng cùng cao ngạo.


Ngay khi người này xuất hiện, Mạnh Thường Hữu không còn ngồi vững trên chủ vị của mình nữa, hắn là đi xuống bên dưới, khom lưng uốn gối cung kính bái chào, không còn bộ dáng uy hùng của một vị gia chủ đứng đầu đại tộc Mân Việt Quận hiện nay.

"Xẹt..!"

"Ân..! Ông làm rất tốt, nhớ đừng bao giờ để cho Trần Vân Thanh còn sống sót trên đời này..!"

Người áo đen thần bí này gật đầu, quăng qua cho Mạnh Thường Hữu một chiếc lọ ngọc, như là khen ngợi quyết định cùng Trần Vân Thanh không chết không thôi vừa rồi của Mạnh Thường Hữu.

"Đại nhân an tâm..! Tôi xin bảo đảm Trần Vân Thanh sẽ không có cơ hội quay lại Mân Việt Quận!"



Mạnh Thường Hữu lên tiếng cam đoan, vì là sợ có điều gì sai sót, nên hắn là phái một lúc hai vị Yêu Sư cửu trọng cường giả đi diệt Trần Vân Thanh.


Thêm Mạnh Hồng Ân người này theo hắn lâu năm, hiểu quá rõ ràng tính cách của hắn, thế nào cũng sẽ phái thêm người đi theo âm thầm trợ giúp, một lực lượng mạnh đến như vậy, hắn không có tin Trần Vân Thanh còn có thể sống sót quay trở lại Mân Việt Quận Thành.

"Được...! Ông làm việc tiếp đi..! Nếu nhận được tin Trần Vân Thanh chết, ta sẽ cho người đưa thêm phần thưởng cho ông..!"

Người áo đen một lần nữa gật đầu, hắn nghĩ cũng phải, sẽ không có sai lầm gì, Trần Vân Thanh hiện tại tối đa chỉ là Yêu Sư tứ trọng, phái ra nhiều cường giả như thế này, chắc là không có sai số xảy ra đâu, hắn cũng có thể an tâm trở lại kinh thành hội báo công tác được rồi.

"Cung tiễn đại nhân..!"

Mạnh Thường Hữu khẽ lấy tay lau đi mồ hôi lạnh trên trán của mình, người áo đen thần bí này quá cường đại, mỗi lần lui tới liền như bóng ma một dạng, hắn không nhìn thấy được quỹ tích di chuyển của người này, nếu ông ta mà muốn lấy mạng của hắn mà nói, chỉ cần phất tay lên là được rồi, hắn không có một chút cơ hội nào có thể phản kháng được cả.

Thực lực của người này khủng bố như vậy, hắn chỉ gặp qua được một người duy nhất, đó là Quận Thủ Nguyễn Dư Thành mà thôi, nhưng hắn biết, người này chắc chắn không phải là Nguyễn Dư Thành.

"Xẹt..!"

"Yêu Tông ngũ trọng hậu kỳ cường giả thật sự rất là khủng bố..!"

Người áo đen biến mất không lâu, bên trong đại điện tiếp tục dứt hiện một người, là một ông lão tầm sáu bảy chục tuổi, đầu tóc đã gần bạc hết.

Khi người này xuất hiện, Mạnh Thường Hữu không có lấy gì là bất ngờ hay kinh sợ gì cả, vì đây chính là át chủ bài lớn nhất của Mạnh gia bọn họ, Yêu Tông nhị trọng sơ kỳ cường giả, Thái Thượng Trưởng Lão Mạnh Tử Thoại.

"Thái Thượng Trưởng Lão..! Ngài nói người thần bí này chính là Yêu Tông ngũ trọng cường giả.?"

Mạnh Thường Hữu là chấn động trong lòng, mặt dù hắn có suy đoán người thần bí này thực lực không kém gì Nguyễn Dư Thành vị Thành Chủ kia, nhưng khi chứng thực, cũng là hù hắn không hề nhẹ.



Vạn tộc được chia vào từng tiểu thế giới, cầu sinh, lấy chủng tộc khác làm quân lương lên cấp, mỗi chủng tộc cần trong 100 ngày thông quan thế giới để đi lên thế giới cao hơn, sát phạt cùng tiến hóa cho đến khi đủ tư cách tranh đoạt thần cách, châm lửa thần hỏa, trở thành tân thần chi... mời đọc
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,456
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 674: Treo Thưởng Toàn Thành


"Thái Thượng Trưởng Lão..! Ngài nói người thần bí này chính là Yêu Tông ngũ trọng cường giả.?"

Mạnh Thường Hữu là chấn động trong lòng, mặt dù hắn có suy đoán người thần bí này thực lực không kém gì Nguyễn Dư Thành vị Thành Chủ kia, nhưng khi chứng thực, cũng là hù hắn không hề nhẹ.

"Đúng là như vậy..!"

Mạnh Tử Thoại gật đầu.

Tu vi của đối phương cao hơn hắn ba cái tiểu cảnh giới lớn, theo lý hắn là không thể nhìn ra được thực lực của đối phương.

Tuy nhiên vừa rồi khi đối phương biến mất, đã phát ra Chân Nguyên hùng hậu, như là muốn cho hắn nhận ra được thực lực của đối phương một dạng.

Rõ ràng người này đã nhận ra được sự hiện diện của hắn, còn cho hắn biết bản thân tu vi thực lực, đây là muốn cảnh cáo hắn, hay nói đúng hơn là cảnh cáo Mạnh gia không nên có ý nghĩ làm trái ý của hắn đây mà.

"Thái Thượng Trưởng Lão..! Tôi có điều không hiểu, thực lực của đối phương cao như vậy, sao không tự mình ra tay đem Trần Vân Thanh diệt sát, lại đi mượn tay của chúng ta làm cái gì kia chứ..?"

Mạnh Thường Hữu hắn không muốn đi diệt Trần Vân Thanh, hay nói đúng hơn là hắn không hề muốn cùng Trần Vân Thanh là địch nhân chút nào, những gì mà Mạnh Hồng Ân lo lắng nghĩ đến, làm tộc trưởng như hắn sao có thể không nghĩ đến được, cái gương của Trần gia trước đây còn sờ sờ tại đó kia mà.

Tiếc là hắn không thể không đi con đường này, người áo đen thần bí này xuất hiện, một loạt uy hiếp cùng dụ dỗ, nhất là thù lao đối phương đưa ra quá hậu hĩnh, chính là ba viên Phá Tông Đan trong tay hắn, làm cho hắn không thể nào có thể từ chối được, thế nên cũng chỉ có thể đi trên con đường này đến cùng mà thôi.

"Thường Hữu..! Trên đời này có nhiều chuyện, chúng ta không nên biết, sẽ có lợi cho chúng ta nhiều hơn..!"

Mạnh Tử Thoại đi đến gần, khẽ vỗ nhẹ vai Mạnh Thường Hữu một cái, khá là thấm thía ngụ ý lên tiếng.

"Thái Thượng Trưởng Lão nói chí phải, là Thường Hữu đã quá sơ ý..!"

Tò mò hại chết mèo, những chuyện đơn giản như thế này, làm tộc trưởng như hắn nên là biết đến thấu triệt mới phải, loại cấp bậc tranh đấu quá cao, quả thật biết được càng nhiều tin tức, sẽ càng chết sớm hơn mà thôi.

"Ân..! Có ba viên Phá Tông Đan này, nếu như tận dụng tốt, Mạnh gia chúng ta lại có thêm ba vị Yêu Tông cường giả nữa, từ đây về sau, Mân Việt Quận sẽ không còn thế lực nào có thể là đối thủ của Mạnh gia chúng ta..!"


Mạnh Tử Thoại rất là không muốn tiếp tục theo đuổi chuyên sâu về chuyện của Trần Vân Thanh nữa, hắn đã từng tại Cổ Loa Thành bên kia hành tẩu một thời gian không ngắn, chuyện nghe thấy cùng nhìn thấy cũng nhiều hơn người bình thường khác tại Mân Việt Quận nơi này.

Nếu như mà hắn đoán không sai, Trần Vân Thanh này nhiều khả năng sẽ là hậu nhân của vị đại tướng quân lừng danh mười mấy năm về trước kia, hiện đang trên đường tìm lại vinh quang xưa.

Nhưng mà kẻ thù năm xưa của vị tướng quân đó cũng sẽ không để cho Trần Vân Thanh cha con hoàn thành được mục tiêu, cá chép xoay mình.

Trong trường hợp hiện tại, Mạnh gia của hắn cũng chỉ có thể đứng tại bên mạnh hơn, như vậy mới có thể sống tốt trong thời buổi loạn lạc như thế này.

"Thái Thượng Trưởng Lão nói không sai, chúng ta nhất định có thể thống nhất được Mân Việt Quận Thành nơi này..!"

Nắm chặt Phá Tông Đan trong tay, Mạnh Thường Hữu trên mặt tràn đầy những quyết tâm.

Yêu Tông cường giả, hắn là mong ước tử rất lâu rồi, lần này đột phá, chắc chắn phải có hắn một phần.

Hắn là đã quyết định, ngay sau khi đem Trần Vân Thanh giết đi xong, hắn liền bế quan, không đột phá được Yêu Tông cường giả, sẽ không có xuất quan đi ra.

Hiện tại hắn đã không có con cái nối dõi, cái chức vị Tộc Trưởng này thế nào rồi cũng sẽ nhường đi ra, nhưng là đổi lấy Thái Thượng Trưởng Lão thân phận, hắn cũng không hề thiệt thòi cho lắm.

...

"Nghe tin tức gì chưa..? Trần Vân Thanh dùng thủ đoạn bỉ ổi đem đại thiếu gia của Mạnh gia là Mạnh Thường Quân giết đi..! Mạnh gia ra thông cáo nhất định phải lấy được cái mạng của Trần Vân Thanh để đền tội..!"

Một đám người đứng trước thông cáo khu vực nhìn tấm giấy mà Mạnh gia mới phát ra hôm nay, ồn ào nghị luận.

"Tin tức của anh đã muộn rồi..! Tôi mới nghe được tin tức, Mạnh gia vừa ra thông báo, nếu như ai có thể giết được Trần Vân Thanh, sẽ được Mạnh gia tặng cho một thanh Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Binh trường kiếm.!"

Một tay Yêu Sư tam trọng Tán Tu khá là lanh lẹ tin tức, liền là khinh thường lên tiếng nói.

"Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Binh..! Món bảo vật này ta nhất định phải có được..!"



Một tên Yêu Sư khác ánh mắt lộ ra tham, cứ như là phần thưởng của Mạnh gia thanh Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Binh kia là của hắn một dạng.

"Anh cũng đừng mơ mộng nữa, Trần Vân Thanh có thể giết được Mạnh Thường Quân, tu vi thấp nhất cũng là Yêu Sư tứ trọng, anh liệu có thể đánh lại người ta hay không..?"

Một người khác lên tiếng đổ một chậu nước lạnh vào lòng tham đang bừng cháy không chỉ là tên vừa rồi lên tiếng, mà là của tất cả mọi người có mặt nơi đây.

Lời nói của người này làm cho không ít người lâm vào trầm tư.

Y nói quá đúng một chút, tuy trên thông cáo nói Trần Vân Thanh là dùng thủ đoạn bỉ ổi mới có thể giết được Trần Vân Thanh, nhưng sẽ rất ít người tin vào giả thuyết này.

Mạnh Thường Quân người này tiếng tăm bỉ ổi cũng rất là vang dội, thường nghe nói y âm người khác, chưa hề nghe nói y bị người khác chơi khi nào cả.

Trần Vân Thanh người này muốn giết được Mạnh Thường Quân, thủ đoạn lẫn thực lực đều phải là trên Mạnh Thường Quân rất nhiều, đám người mình nhắm không có tu vi trên Yêu Sư tứ trọng, cũng đừng nghĩ đến chuyện có thể tìm Trần Vân Thanh đại chiến lấy tiền thưởng.

Đó là còn chưa nói đến thân phận của Trần Vân Thanh, tên đó nói gì cũng là Nội Viện đệ tử của Mân Việt Học Viện, hậu trường cứng rắn, Mạnh gia thế mạnh có thể không kiên kỵ mấy Mân Việt Học Viện.

Nhưng đám người mình đại đa số là tán Tu hay là người của gia tộc nhỏ, nào có giám đi đắc tội với một con quái vật Mân Việt Học Viện.

Chỉ sợ may mắn giết được Trần Vân Thanh, cũng không có cái mạng để mà hưởng lấy bảo vật a.

...

"Thiếu gia..! Chúng ta phải làm thế nào đây..?"

Xem xong bản cáo thị do Mạnh gia phát ra sau, Phúc lão cùng Trần Tú rời khỏi đám đông nơi này, cẩn thận lên tiếng hỏi Trần Tú.

"Không cần phải làm bất kỳ chuyện gì..! Nếu ngay cả chuyện nhỏ như thế này mà Trần Vân Thanh cũng không qua được, hắn không xứng đáng để chúng ta đi theo phục vụ..!"

Trần Tú lắc đầu, Trần Vân Thanh này thật sự là một tai họa tinh giáng thế, mới cách không bao lâu thời gian, lại làm ra động tĩnh lớn đến như thế này, hắn không muốn bội phục khả năng gây họa của Trần Vân Thanh cũng là không có được mà.



"Thiếu gia..! Lần này ngài đã trách nhầm Vân Thanh công tử rồi, thật ra Mạnh Thường Quân không phải là do Vân Thanh công tử giết..!"

"Ân..! Bên trong là có bí ẩn gì..?"

Trần Tú nổi lên hứng thú, không phải do Trần Vân Thanh giết Mạnh Thường Quân, nhưng Mạnh gia lại sống chết muốn cùng Trần Vân Thanh không chết không thôi, chuyện này thật sự rất là lạ à nha.

"Thiếu gia..! Đây là vì Mạnh gia được một người thần bí đứng đằng sau sai khiến bọn chúng phải trừ khử cho bằng được Vân Thanh công tử..!"

Phúc lão cũng không có giấu giếm gì Trần Tú, đem chuyện sáng hôm nay hắn trông thấy được tại Mạnh gia nói lại cho Trần Tú biết.

Kể ra cũng là tình cờ, hắn là phát hiện một cao thủ cứ lượn lờ quanh Mạnh Phủ một hồi, tính hiếu kỳ nỗi lên, nên hắn theo dõi tên kia xem y muốn giở trò gì, kết quả liền là nghe được một âm mưu hướng về Trần Vân Thanh mà đến.

"Người đó là ai..? Có thân phận gì..? Vì sao lại muốn đối phó với lại Trần Vân Thanh..?" Trần Tú hỏi liền ba câu hỏi.

Hắn hiểu Phúc lão này tính cách, nếu ông ta mà đã nói như vậy, có đến một trăm phần trăm là ông ta đã đem cái tên cao thủ thần bí đó xử đẹp rồi, hắn chỉ cần nghe ông ta nói ra những gì hắn cần biết là được rồi.

"Thiếu gia, người này tên là Trần Chính..! Là một tên Ngoại Viện trưởng Lão của Trần Gi cổ Loa Thành, lần này đến nơi đây, là do sự sai bảo của đại thiếu gia Trần gia, muốn trừ khử đi Trần Vân Thanh, diệt trừ hậu họa về sau..!"

Phúc lão nhàn nhạt mỉm cười.

Vị thiếu gia này tính hoàn toàn đúng, sau khi tên Trần Chính kia rời khỏi Mạnh gia, hắn liền ra tay đem tên đó chộp lại, ân cần hỏi thăm một chút, liền là moi ra những tin tức mà hắn cần biết, còn tên đó sao?

Hiện tại đang trên đường đi xuống Âm Minh Giới mất rồi.



Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,456
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 675: Yêu Sư Ngũ Trọng


"Xem ra Trần gia trên kia đã phát hiện ra sự tồn tại của Trần Vân Thanh mất rồi..!"

Trần Tú trầm ngâm, qua chuyện này hắn là hiểu, thân phận của Trần Vân Thanh là đã bị những thế lực lớn trên Cổ Loa Thành kia phát hiện.

Chuyện này hắn cũng đã đoán biết được từ khi Trần Vân Thanh đi lên Mân Việt Học Viện, còn làm ra nhiều động tĩnh lớn đến như vậy, có điều đám người kia phát hiện sớm hơn hắn dự định đôi chút.

"Thiếu gia..! Ngài nói không sai, Trần gia trên kia là đã phát hiện ra sự tồn tại của Trần Vân Thanh, đích thân Lão Tộc Trưởng là muốn đón Trần Vân Thanh trở lại Cổ Loa Thành Trần gia."

"Chỉ là vì một số nguyên nhân làm chậm trễ đi một ít thời gian, nhưng theo tôi nghĩ sẽ nhanh thôi..!"

Đây là chuyện hợp tình hợp lý mà thôi, đời tiếp theo của Trần gia không có một thiên tài nào ra hồn.

Ngay cả đại công tử hiện tại của Trần gia Trần Hoành Nghịch cũng không mấy ăn thua, tên đó đã hơn hai mươi lăm tuổi, vẫn chỉ là Yêu Sư ngũ trọng cảnh giới, còn là được Trần gia hết lòng tài bồi vẫn chỉ có loại cảnh giới kia, thật là đáng thất vọng quá đi.

Ngay khi tuyệt vọng thì lại nghe được tin tức về Trần Vân Thanh, chỉ mười bảy mười tám tuổi liền có tu vi Yêu Sư tứ trọng, người mù cũng nhìn ra được Trần Vân Thanh sau này chắc chắn sẽ là một đại nhân vật.

Trong tình cảnh như thế này, trừ những người có lợi ích xung đột với Trần Vân Thanh, hay những người không muốn Trần gia phát triển, bất kỳ người nào cũng là muốn đưa Trần Vân Thanh trở lại Trần gia, đây chỉ là chuyện sớm muộn.

Vị thiếu gia của mình cũng là nên chuẩn bị bước tiếp theo thì hay hơn.

"Bọn họ nghĩ cũng rất đẹp..! Tiếc là..!"

Trần Tú cười nhạt một tiếng, thầm khinh thường đâm người Trần gia kia.

Khi Trần Vân Thanh khốn khó nhất, không một tên Trần gia nào đứng đi ra giúp đỡ, mặc xác Trần Vân Thanh cha con chết sống, bây giờ Trần Vân Thanh đã có thành tựu, lại muốn đưa y về chống lên Trần gia, trên đời này không có chuyện đơn giản như thế đâu.

Hắn là quá hiểu con người của Trần Vân Thanh, tên đó sau khi mà biết được thân phận của mình, biết được chuyện năm xưa Trần gia từ bỏ cha con bọn họ, y là sẽ không có quay trở lại Trần gia đâu.

...

Thái Hàn Sơn Dược Viên..!

"Ong..! Rầm..!"



Chấn động đinh tai nhức óc vang lên. Không cần đoán cũng biết được nơi này là đang có cao thủ đang đại chiến.

"Ha ha ha ..! Trần Vân Thanh..! Cuối cùng mày cũng xuất hiện, lần này xem mày còn có thể trốn đi đâu..!"

Thôi Bá Hùng cười một tràng sảng khoái vô cùng.

Ba ngày, suốt ba ngay thời gian, hắn đi lầm vào cái địa phương quỷ quái này nhưng không tìm thấy được đường ra, chỉ vì cái tên Trần Vân Thanh này.

Hắn chắc chắn Trần Vân Thanh đã đi vào nơi đây, và cũng giống như hắn, bị lạc tại nơi này, hắn đi tìm, hắn nghĩ mình chắc chắn sẽ tìm được Trần Vân Thanh, đem tên này phanh thây xẻ thịt uống máu giải tỏa bực tức trong lòng vì đã hại hắn đi nhầm vào địa phương quái quỷ này.

Hắn tìm đúng ba ngày, vẫn không tìm thấy bóng hình của Trần Vân Thanh đâu, đang khi hắn không biết làm thế nào thì cái tên Trần Vân Thanh này lại vác xác đến, như vậy cũng tốt, trước làm thịt tên này trước, sau đó mới tìm đường rời khỏi nơi này sau.

"Thôi Bá Hùng..! Bộ ông nghĩ Trần Vân Thanh tôi không nắm chắc thắng được ông thì sẽ xuất hiện hay sao..!"

Trần Vân Thanh nhàn nhạt cười, không hề có chút lo lắng như ba ngày trước hai người từng gặp mặt nhau nữa.

"Ân..! Yêu Sư ngũ trọng..?"

Thôi Bá Hùng giật mình, khí tức trên người của Trần Vân Thanh phát ra là Yêu Sư ngủ trọng, không những vậy, còn là Yêu Sư Ngũ trọng hậu kỳ cảnh giới.

Mới cách có ba ngày mà thôi, hắn nhớ ba ngày trước Trần Vân Thanh chỉ là Yêu Sư tứ trọng hậu kỳ, còn bị hắn đánh trọng thương, sao ba ngày sau tên này thương thế không những khôi phục, còn đột phá Yêu Sư ngủ trọng hậu kỳ thế này?

Chết.!

Tên Trần Vân Thanh này chắc chắn phải chết.

Thôi Bá Hùng hắn từ khi cha sinh mẹ đẻ đến nay, còn chưa có tận mắt trông thấy tên thiên kiêu nào có tốc độ tu luyện nhanh kinh khủng như Trần Vân Thanh này, đệ nhất thiên kiêu của Nam Hoang Chi Địa hai mươi năm trước Địch Mạt Cáp Ly, hắn thấy cũng chỉ đến mức này mà thôi. Loại người này quá mức nguy hiểm, tuyệt đối không thể nào để cho y sống sót được nữa.

"Ha ha ha..! Trần Vân Thanh..! Thì ra đây là thứ mà mày tự tin dựa vào.!"

Thôi Bá Hùng đem khiếp sợ trước tốc độ tiến cảnh có thể nói là kinh dị của Trần Vân Thanh trấn áp đi xuống, một tràng cười dài để lấy lại tự tin vốn có.


Đúng vậy, hắn nên tự tin vào bản thân, Trần Vân Thanh có đột phá Yêu Sư ngũ trọng thì thế nào, thực lực cảnh giới hiên tại của Trần Vân Thanh là kém xa Thôi Bá Hùng hắn, từ trước đến nay hắn chưa từng nghe nói đến chuyện Yêu Sư lục trọng, Yêu Sư thất trọng có thể vượt cấp khiêu chiến với lại Yêu Sư cửu trọng cường giả.

Trần Vân Thanh sau này thực sự có thể vượt lên trên hắn, đó là điều chắc chắn sẽ xảy ra trong tương lai, nếu tên này duy trì được cái tốc độ tu luyện tiến cảnh nhanh khủng khiếp như hiện tại, nhưng bây giờ thì sẽ không.

Thôi Bá Hùng hắn sẽ không để cho Trần Vân Thanh có thời gian tu luyện, để rồi quay lại giết chết hắn đâu.

"Toái Phong Chưởng..! Sát..!"

Thôi Bá Hùng không còn muốn nói nhảm với lại Trần Vân Thanh thêm nữa, chưởng ảnh xuất ra, phô thiên cái địa cuồng phong hướng Trần Vân Thanh giết đến, hắn trong lòng chỉ có một cái ý nghĩ giết đi Trần Vân Thanh, mỗi khi nhìn thấy Trần Vân Thanh, nhì thấy nụ cười tự tin kia của Trần Vân Thanh, trong lòng hắn không hiểu thế nào lại run lên lợi hại, phải đem Trần Vân Thanh giết đi sớm, hắn mới cảm thấy an toàn.

"Ong..! Rầm rầm..!".

"Lại dùng môn Yêu Kỹ quái dị kia sao..?"

Thôi Bá Hùng nhíu mày, quay lại thế thủ, đề phòng Trần Vân Thanh đánh lén.

Sơ xuất quá rồi, hắn quên đi Trần Vân Thanh có một bộ thân pháp quỷ dị vô cùng, cấp bậc cực cao, cũng nhờ bộ thân pháp Yêu Kỹ này, tên đó mới từ trong tay hắn chạy thoát ba ngày trước.

Nay y lại giở lại trò củ, chiêu này rất là khó đối phó.

"Liệt Hỏa Phần Thiên..!"

"Thì ra mày ở bên trên..!"

Ngước mắt nhìn lên trên bầu trời, nhìn Trần Vân Thanh xuất chưởng đối phó với mình, Thôi Bá Hùng chẳng những không có một tia lo lắng, ngược lại còn là mừng rỡ ra mặt nữa kìa.

Hắn vốn chẳng hể sợ hãi cái gì thực lực của Trần Vân Thanh, thứ mà hắn lo lắng, chính là Thân Pháp Yêu Kỹ quá mức quỷ dị của Trần Vân Thanh mà thôi, nếu tên này dùng Thân Pháp trốn tránh, hắn còn không biết làm sao bây giờ, nhưng y đã muốn cứng chọi cứng với hắn, đó là tự tìm lấy cái chết.

"Ong..! Ầm ầm..!".

"Phốc.. Phốc.!".

"Rầm rầm..!"



Chấn động kinh khủng vang lên, ngay trong phạm vi hai người Thôi Bá Hùng cùng Trần Vân Thanh đối chưởng phạm vi mười mét trong vòng, toàn bộ cảnh vật bị hủy diệt, sóng kình lan tỏa đất đá bay khắp nơi, bụi mù lan tỏa cả một khu vực, không ai nhìn thấy kết quả trận đối chiến vừa rồi, chỉ nghe âm thanh nôn ra máu tươi cùng hai tiếng động trầm đục vang lên.

"Khục..! Tại sao lại như vậy..?"

Thôi Bá Hùng gian nan bò dậy, nhìn cách mình vài chục mét cũng tương tự như hắn vậy Trần Vân Thanh thật không thể nào hiểu nổi.

Một chiêu vừa rồi hai người bọn họ là ngang tay..!

Là ngang tay..! Ha ha ha..!

Thật sự quá trớ trêu cùng không thể nào tưởng tượng ra được.

Nên nhớ hắn là Yêu Sư cửu trọng trung kỳ cường giả, nắm trong tay Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ Toái Phong Chưởng đại thành cảnh giới, ngay cả Yêu Sư cửu trọng hậu kỳ hắn cũng giết không ít, thế nhưng bây giờ lại đánh ngang tay với lại một tên ngay cả Yêu Sư hậu kỳ cảnh giới cũng không phải, chuyện này nói đi ra làm gì có người tin tưởng.

"Ta đoán không sai, Hắc Ngục Thôn Viêm đạt đến Tam Giai Trung Phẩm Linh Hỏa hoàn toàn có thể trấn sát được Yêu Sư hậu kỳ cường giả..! Chỉ là..!"

Chỉ là tu vi của hắn không đủ, không chịu được nổi phản phệ quá lớn của loại lực lượng này mang lại, thêm vào nữa là Yêu Kỹ của hắn cũng quá yếu kém, hoàn toàn không phát huy ra được uy năng chân chính của Hắc Ngục Thôn Viêm.

Nếu hắn là Yêu Sư thất trọng cảnh giới trở lên, hoặc giả có trong tay bộ Tam Giai Thượng Phẩm Hỏa Hệ Yêu Kỹ, một chiêu vừa rồi Thôi Bá Hùng đã đi đời nhà ma rồi, sẽ không có cái kết quả đánh ngang tay như hiện tại.

"Xẹt..!".

"Muốn chạy..?"

Trần Vân Thanh khinh thường hừ lạnh một cái, tên Thôi Bá Hùng này thất không hổ danh là kiêu hùng bỉ ổi, co được giản được.

Một khi ngắm thấy hắn là một khối xương cứng không dễ gặm, liền dứt khoát rời đi, dù tính toán rõ ràng, Thôi Bá Hùng vừa rồi có chiếm được không ít thượng phong.



Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,456
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 676: Yêu Sư Lục Trọng


"Xẹt..!".

"Muốn chạy..?"

Trần Vân Thanh khinh thường hừ lạnh một cái, tên Thôi Bá Hùng này thất không hổ danh là kiêu hùng bỉ ổi, co được giản được, khi ngắm thấy hắn là một khối xương cứng không dễ gặm, liền dứt khoát rời đi, dù tính toán rõ ràng, Thôi Bá Hùng vừa rồi có chiếm được không ít thượng phong.

"Xẹt..!!".

"Đi..! Phải rời khỏi nơi này ngay lập tức, phải rời Mân Việt Quận này ngay lập tức, ta không muốn trở lại nơi này nữa..!"

Du Hình Hoán Ảnh cảnh giới tiểu thành được Thôi Bá Hùng thi triển đến mức độ tối đa, trong tay hắn cũng là nắm một đám Hồi Linh Đan Đan Dược, loại Đan Dược khôi phục Linh Lực hiệu quả nhất đối với lại Yêu Su cường giả.

Hắn chiếm được chút ít thượng phong trong tay của Trần Vân Thanh thì thế nào kia chứ, hắn có chút vượt trội so với lại Trần Vân Thanh thì có thể thế nào, hai người chiến lực xê xích không nhiều, thêm vào Trần Vân Thanh này rõ ràng có tốc độ khôi phục Linh Lực nhanh hơn hắn, khả năng chịu đòn cũng là mạnh hơn hắn gấp mấy lần, tiếp tục động thủ nữa, người mà chịu chết sẽ là Thôi Bá Hùng hắn đây.

Hắn tính toán kỹ rồi, sau khi rời khỏi đây, nhất định sẽ rời khỏi Mân Việt Quận này, không, phải rời khỏi Lạc Việt Vương Quốc luôn mới đúng, đến một nơi mà Trần Vân Thanh không thể nào tìm được bản thân mình nữa, khi đó hắn mới an tâm sống tiếp.

Bây giờ trong lòng hắn cái gì là Khái Đao Đạo, cái gì là vinh hoa phú quý, hắn liền đã quăng lên chín tầng mây, tránh xa được Trần Vân Thanh mới là mục tiêu hàng đầu. Tên tiểu tử này quá mức đáng sợ, hắn không muốn nhìn thấy y thêm bất kỳ một lần nào nữa.

"Ong..! Rầm..!"

Một tiếng chấn động vang lên, nhìn kỹ lại dường như là mình vẫn đang ở vị trí củ thì phải.

"Sao..! Sao lại như vậy..?"

Thôi Bá Hùng kinh ngạc đến ngay cả tròng mắt cũng muốn rớt ra bên ngoài luôn, hắn dùng Du Hình Hoán Ảnh thân pháp, vận dụng tối đa tốc độ chạy suốt mười phút đồng hồ, chí ít cùng được vài trăm km, chắc chắn phải cách xa vị trí của Trần Vân Thanh rồi mới phải, sao hắn chạy cả buổi, lại quay lại chốn củ thế này.

"Thôi Bá Hùng.! Uổng công ông là Yêu Sư cửu trọng cường giả, ngay cả chuyện mình đang tại trong Trận Pháp của ta mà vẫn còn không biết, ta thật sự có chút đánh giá ông quá cao rồi..!"

Một chưởng đem Thôi Bá Hùng đánh bay sau, Trần Vân Thanh là không nhanh không chậm đi đến gần vị trí của Thôi Bá Hùng, nhàn nhạt nói.


"Trận Pháp..! Trận Pháp..! Thì ra là vậy..!"

Hắn cứ ngờ ngợ làm sao, ba ngày qua mình vẫn không ra khỏi được khu vực này, ban đầu hắn chỉ nghĩ nơi đây quá nhiều lối đi làm cho hắn có chút rối loạn mà thôi, không ngờ mình lại rơi vào Trận Pháp của người khác.

"Trần Vân Thanh.!. Mày vừa nói là..! Mày vừa nói là..?".

Thôi Bá Hùng nhìn Trần Vân Thanh như ma quỷ một dạng, kéo thân thể lui về phía sau, trợn mắt chỉ tay về phía Trần Vân Thanh.

Hắn nhớ rõ Trần Vân Thanh vừa nói là mình đã rơi vào trong Trận Pháp của y, câu nói này có ý nghĩa là Trận Pháp nơi đây là do y làm ra, mà không phải ai khác.

Không thể nghĩ đến, tên Trần Vân Thanh này còn là một tên Trận Pháp Sư.

Hắn không hiểu nỗi trên đời này tại sao lại có loại quái vật như vậy, tốc độ tu luyện kinh khủng không nói, còn là Trận Pháp Sư, tên này là tu luyện như thế nào mà đạt được như thế.?

Y còn có thể để cho những thiên tài khác sống nữa hay là không đây..?

"Thôi Bá Hùng..! Ông nghĩ đúng rồi..!"

Ba ngày trước khi Lai Thuần bàn giao nhiệm vụ rời đi, Trần Vân Thanh hắn liền đã làm thêm ra mấy cái Tam Giai Thượng Phẩm Trận Pháp, đem khu vực mười km xung quanh Dược Viên nơi này bao phủ lại, ngay cả một con muỗi cũng bay không lọt.

Theo sau hắn là đi vào biệt viện điều dưỡng thương thế, tu luyện cùng thăng cấp cho Hắc Ngục Thôn Viêm, khi đột phá được Yêu Sư ngủ trọng hậu kỳ cảnh giới, Trần Vân Thanh hắn mới xuất quan đi ra.

Tính ra Thôi Bá Hùng tên này vừa mới đi vào Dược Viên ba hôm trước hắn là đã có nhận biết, nhưng hắn cũng không có vội vàng gì ra bên ngoài đối phó với lại Thôi Bá Hùng, vì hắn biết, dù Thôi Bá Hùng có làm cái gì, cũng không thể nào thoát khỏi lòng bàn tay của hắn.

Vốn Trần Vân Thanh hắn là muốn dùng uy lực của Trận Pháp đem Thôi Bá Hùng diệt đi ba ngày hôm trước kia.

Nhưng hắn nghĩ lại, để cho tên này sống thêm ít thời gian, dù sao Hắc Ngục Thôn Viêm của hắn cũng cần có đối thủ để mà nghiệm chứng uy lực, nên Thôi Bá Hùng mới có thể sống được đến bây giờ mà thôi.

"Vân Thanh công tử..!".



"A..!".

"Ong..! Ong..!"

"Yêu Sư cửu trọng tinh hoa đúng thật sự có chút bất phàm..!"

Không có dài dòng lôi thôi, cũng chẳng cần phải nghe Thôi Bá Hùng tên tiểu nhân bỉ ổi này trình bày làm cái gì cho mất thời gian, y đã hết giá trị lợi dụng rồi, cũng là lúc nên hoàn thành chút ít giá trị còn sót lại của y, trợ giúp Trần Vân Thanh hắn tăng trưởng tu vi.

Nói thật Yêu Sư cửu trọng cảnh giới năng lượng tinh hoa hiện tại đúng là giúp đỡ được cho Trần Vân Thanh hắn rất nhiều, chỉ đem một tên Thôi Bá Hùng cắn nuốt, hắn cảm nhận được đường Linh Mạch thứ sáu của hắn đã có dấu hiệu buông lỏng, theo tình hình này mà nói, không bao lâu nữa hắn liền có thể đột phá Yêu Sư lục trọng.

Mới đột phá Yêu Sư ngũ trọng không bao lâu, bây giờ lại có cảm giác đột phá Yêu Sư lục trọng, tốc độ tu luyện như thế này, nói thật còn nhanh hơn cả tên lửa nữa.

Trần Vân Thanh hắn dám bảo đảm, tại Nam Hoang Chi Địa nơi này, sẽ chẳng thể có người nào có tốc độ đột phá nhanh hơn hắn đâu.

"Đường Chân Mạch thứ mười kia sao hiện tại lại nhân từ quá vậy kìa..?"

Đi trở lại biệt viện của bản thân mình, vừa đi Trần Vân Thanh vừa ve cằm suy nghĩ.

Thực tế tốc độ tu luyện của hắn không có nhanh như vậy đâu, theo hắn tính toán, muốn đột phá Yêu Sư ngủ trọng như hiện tại, phải mất vài tháng thời gian là nhanh nhất rồi.

Đây là do cái đường Chân Mạch thứ mười kia, luôn luôn là đem năng lượng của hắn cắn nuốt phần lớn, không chừa lại cho hắn bao nhiêu để mà đột phá cả.

Không nghĩ đến dạo thời gian gần đây đường Chân Mạch thứ mười kia lại ăn chay, mở rộng lòng từ bi không hại hắn nữa, làm cho hắn nhanh chóng đột phá, tình cảnh như thế này nếu mà cứ tiếp tục, như vậy thì tốt biết mấy.

Trần Vân Thanh trong lòng là đang tự sướng suy nghĩ.

"Phiền phức..! Phải đi nơi nào kiếm một bộ Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ tu luyện đây.?"

Nghĩ đến chuyện này, đầu của Trần Vân Thanh không khỏi đau nhói một chút.



Theo tốc độ tăng trưởng của tu vi bản thân, cũng như đột phá của Hắc Ngục Thôn Viêm, hiện tại Liệt Hỏa Nguyên Dương Chưởng đã không theo kịp tốc độ tu luyện của hắn nữa rồi, sắp sửa phải đào thải.

Nhưng công pháp tiếp theo, hắn là vẫn không có được nó trong tay.

Nhìn Túi Không Gian của Thôi Bá Hùng bên trong, hai bộ Yêu Kỹ của tên này chỉ có một bộ Du Hình Hoán Ảnh là có thể trợ giúp Trần Vân Thanh hắn hiện tại tu luyện, còn Toái Phong Chưởng này hắn không mấy quan tâm, nó không phải là Hỏa Hệ Công Pháp, tu luyện nó không thể nào phát huy ra uy lực của Hắc Ngục Thôn Viêm được.

"Du Hình Hoán Ảnh..! Tạm thời tu luyện mày đi..!"

Cũng không có cách nào khác, muốn có Tam Giai Thượng Phẩm Hỏa Hệ công kích Yêu Kỹ, chỉ có thể quay lại Mân Việt Học Viện, nhưng hắn chỉ mới đến đây có ba ngày mà thôi, thời gian hết hạn còn hai mươi mấy ngày nữa, làm sao có thể ngay lúc này trở lại nơi đó cho được.

Tu luyện Du Hình Hoán Ảnh cũng không có tồi đâu, nó là Tam Giai Thượng Phẩm Yêu Kỹ, trong tay Thôi Bá Hùng sở dĩ có chút phế là vì y chỉ mới tu luyện đến tiểu thành cảnh giới của nó, nhưng trong tay Trần Vân Thanh hắn thì khác, với tốc độ lĩnh ngộ Yêu Kỹ có chút yêu nghiệt của mình, sẽ không mất quá nhiều thời để hắn có thể đạt được đến cảnh giới viên mãn, khi đó Yêu Tông nhất trọng muốn nắm lấy Trần Vân Thanh hắn cũng là sẽ khó khăn.

Thêm thực lực của hắn hiện tại, Yêu Tông bên dưới Trần Vân Thanh hắn là không ngán bất kỳ người nào cả.

"Xẹt..! Xẹt..!"

"Ân..! Cứ như vậy đi..!"

Quyết định xong xuôi, Trần Vân Thanh bắt đầu tu hành Du Hình Hóa Ảnh mà mình vừa chiếm đoạt được.

Không thể không nói, Trần Vân Thanh đối với lại việc lĩnh ngộ Yêu Kỹ một đạo có thiên phú rất là cao, thêm vài Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng không ngừng quán chú vào bên trong thần thể, tẩy rữa thân thể cùng trí tuệ.

Trần Vân Thanh lĩnh ngộ càng là nhanh hơn, trong vòng hai tiếng đồng hồ, hắn là đã đem bộ Yêu Kỹ này đi vào nhập môn cảnh giới.



Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,456
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 677: Luyện Chế Đan Dược


Không thể không nói, Trần Vân Thanh đối với lại việc lĩnh ngộ Yêu Kỹ một đạo có thiên phú rất là cao, thêm vài Dung Thiên Thần Ngọc năng lượng không ngừng quán chú vào bên trong thần thể, tẩy rửa thân thể cùng trí tuệ.

Trần Vân Thanh lĩnh ngộ càng là nhanh hơn, trong vòng hai tiếng đồng hồ, hắn là đã đem bộ Yêu Kỹ này đi vào nhập môn cảnh giới.

Như Thôi Bá Hùng còn sống thấy cảnh này, y chắc chắn sẽ kinh ngạc đến chết thêm một lần nữa mất, Thôi Bá Hùng đạt đến cảnh giới nhập môn của bộ Yêu Kỹ này cũng phải mất hai năm, bây giờ Trần Vân Thanh chỉ mất có hai tiếng đồng hồ liền có thể đạt đến cảnh giới này, thử hỏi hắn làm sao có có thể chấp nhận được.

...

Bên ngoài Dược Viên..!

"Lão Tăng..! Anh còn chờ đợi cái gì nữa..?"

Mạnh Dịch hơi có chút bất mãn, theo như lời nói của Lai Thuần tên kia, Trần Vân Thanh chắc chắn là ở bên trong Dược Viên nơi này.

Bây giờ hai người bọn họ chỉ cần đi vào bên trong, đem Trần Vân Thanh giết đi là được, xong chuyện còn quay lại Mạnh gia, nói thật phải bất đắc dĩ lắm hắn mới phải đến cái nơi tồi tàn này, nhìn không hợp nhãn chút nào cả.

"Trận Pháp nơi này có chút kỳ lạ a..!"

Mạnh Tăng trầm ngâm hồi lâu, liền nhíu mày một cái nói ra suy nghĩ của mình.

Không như Mạnh Dịch, hắn cũng từng có nghiên cứu sơ qua chút đỉnh.

Cũng từng sát hạch qua Nhị Giai Trận Pháp Sư cấp bậc, cũng xem như có đôi chút danh tiếng về trận pháp tại Mân Việt Quận.

Hắn có một loại cảm giác, loại trận pháp nơi này có vẻ như không tầm thường giống bên ngoài mình tưởng đâu.

"Lão Tăng..! Chỉ là Nhị Giai Trung Phẩm ảo trận mà thôi, có cái gì đâu mà kỳ lạ kia chứ..!"

Mạnh Dịch không cho là đúng lên tiếng phản bác.

Nơi đây có Trận Pháp, đó là điều bọn họ đã lường được từ trước, hai ngày trước đây khi đem Lai Thuần tên đó tóm gọn, y là đã nói cho bọn họ đầy đủ tất cả rồi.


Tên đó cũng còn là rất biết điều, đem bí ẩn của trận pháp này, lối ra vào đều nói cho hai người bọn họ biết hết cả rồi, bây giờ nhìn lại đúng là Nhị Giai Trận Pháp thì có gì đáng để nói đâu chứ.

"Chú nói đúng, là do tôi đa nghi một chút..!"

Mạnh Tăng gật đầu, xong cũng là dẫn đầu đi vào bên trong Trận Pháp này.

Lúc mới đến nơi này, hắn có cảm giác khá là lạ, bên ngoài hắn dùng Tinh thần lực cảm ứng được là nơi đây có Nhị Giai Trung Phẩm ảo trận như Lai Thuần tên kia vừa rồi đã nói.

Nhưng không hiểu sao, trực giác của hắn vẫn luôn cảm giác bên trong đó có điều gì không ổn, như có nguy hiểm một dạng.

Tuy nhiên, sau khi dùng lý trí cân đo đong đếm, hắn nghĩ chắc là mình có chút nhầm lẫn đâu đây, nơi này thật sự chỉ có Nhị Giai Trung Phẩm ảo trận như mình vừa thấy.

Dù có xảy ra biến cố ngoài ý muốn thì có thể thế nào, lấy hắn Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, chẳng lẽ còn khá thể nào xông phá được cái phá trận này hay là sao..

"Vút..! Vút..!".

"Có nguy hiểm..!"

"Xẹt..! Xẹt..! A...! A..!"

....

"Xẹt..! Xẹt..!"

"Phải mất bảy ngày mới có thể luyện thành đến cảnh giới viên mãn sao..!"

Hư hư thực thực, lấy thực là hư, lấy hư là thật, Trần Vân Thanh vừa rồi sử dụng Du Hình Hoán Ảnh đã đạt đến cảnh giới cao nhất của môn Yêu Kỹ này, là cảnh giới viên mãn, vị chi hắn đã mất đến bảy ngày không ngừng không nghĩ để mà tu hành, cũng không phải là chậm lắm.

Nhưng cũng không tính là nhanh đi chỗ nào, xem ra Yêu Kỹ càng lên cao, tu luyện nó càng khó khăn, phải bỏ thời gian đi ra cũng nhiều hơn trước đây nhiều rồi.

"Nghĩ ngơi một chút, liền phải luyện chế Đan Dược đi..!"


Du Hình Hoán Ảnh Yêu Kỹ hắn cũng đã tu luyện đến viên mãn cảnh giới rồi, đến Thái Hàn Sơn nơi đây xem như đã hoàn thành được một phần ba chặn đường.

Còn lại là luyện chế Đan Dược thêm vào đột phá tu vi, chỉ có khi cảnh giới của mình cao lên, khi đó mới có thể tự bảo vệ được cho bản thân mình cũng như là người thân xung quanh.

"Ong..!"

"Cố Khí Đan..! Nên chọn nó luyện chế đầu tiên đi..!"

Cố Khí Đan là Nhị Giai Thượng Phẩm Đan Dược, muốn luyện chế nó cần phải có Nhị Giai hậu kỳ cảnh giới Luyện Đan Sư mới được.

Trần Vân Thanh hắn tính ra trước đây tại Minh Châu Động Phủ chỉ luyện chế ra Nhị Giai Hạ Phẩm Đan Dược Uẩn Khí Đan, là một tên Nhị Giai sơ kỳ Luyện Đan Sư, kể từ khi đó đến nay, vì là có quá nhiều biến cố cùng nguyên nhân, hắn là chưa thể khai lò luyện đan thêm bất kỳ lần nào nữa.

Tính ra hắn phải chọn Toàn Khí Đan, một loại Nhị Giai trung Phẩm Đan Dược để mà luyện tay trước, đột phá Nhị giai trung kỳ Luyện Đan Sư cái đã, khi ấy mới tính chuyện tiếp theo luyện chế Cố Khí Đan, đột phá Nhị Giai hậu kỳ.

Tuy nhiên Trần Vân Thanh cảm thấy không cần thiết cho lắm, Nhị Giai Trung Phẩm Đan Dược hay Nhị Giai Thượng Phẩm Đan Dược cũng chỉ là ở hàng nhị giai, đối với người bình thường khác nó sẽ là một khoảng cách không thể nào vượt qua, nhưng Trần Vân Thanh hắn thì khác, hắn có Đan Tôn truyền thừa ký ức, lại có Hắc Ngục Thôn Viêm loại Linh Hỏa đứng đầu thiên địa này, cùng với lại đã luyện chế qua Nhị Giai Hạ Phẩm Đan Dược.

Trong mắt hắn những loại Nhị Giai Đan Dược đã không còn cái gì huyền bí nữa cả, không phải sợ một lần nhảy lên quá nhiều cảnh giới, hắn đã ngay lập tức bắt tay vào luyện chế Tam Giai Đan Dược rồi.

"Ong..! Ong..!"

Nói là làm, Trần Vân Thanh ngay lập tức quay trở lại Biệt viện của mình, đến phòng chuyên dụng Luyện Đan, đem cái Lô Đỉnh Nhất Giai Yêu Binh cấp độ kia ném đi ra một bên, đem Sinh Thiết Đỉnh của hắn đi ra.

Hiện tại Sinh Thiết Đỉnh là đã khôi phục đến Tứ Giai Trung Phẩm Yêu Binh cấp độ rồi.

Được như vậy là do Trần Vân Thanh mỗi khi đột phá cảnh giới liền là âm thầm dùng tinh thần lực của mình luyện hóa Cấm Chế bên trong Sinh Thiết Đỉnh, thứ nhất là có thể khôi phục lại cấp độ cao hơn cho Sinh Thiết Đỉnh, thứ hai là hắn muốn kiểm tra xem, tinh thần lực của mình đã đạt đến cảnh giới nào.

Không làm cho hắn thất vọng, một chút cố gắng, hắn là đã đem Sinh Thiết Đỉnh khôi phục lại Tứ Giai Yêu Binh cấp độ, như vậy theo ước tính của hắn, tinh thần lực của hắn hiện tại đã tương đương với lại Yêu Tông trung đến hậu kỳ cường giả.

Một tên Yêu Sư trung kỳ cảnh giới, lại có được cảnh giới tinh thần lực ngang ngửa với lại Yêu Tông trung kỳ cường giả, nói ra sẽ làm không ít người khiếp sợ vô cùng rồi.

"Rào..!".


"Phẩm chất hạ đẳng, vô dụng quá..!"

Một tiếng đồng hồ trôi qua, Trần Vân Thanh nhìn lấy chín viên Đan Dược có chút đen gần tựa than trong tay, không khỏi liền là lắc đầu một cái, quá sức là thất vọng.

Có Tam Giai Trung Phẩm Linh Hỏa trong tay, có Tứ Giai Trung Phẩm cấp bật Lô Đỉnh trong tay, thêm vào ký ức của Đan Tôn cường giả, nhưng mà Trần Vân Thanh hắn vẫn chỉ có thể luyện chế ra được một lò hạ đẳng Đan Dược, người khác biết được sẽ không khỏi cười Trần Vân Thanh hắn đến rụng răng.

Thực tế thì Trần Vân Thanh có chút nghĩ sai rồi, nếu như người ngoài mà biết được, Trần Vân Thanh trước đó chỉ là Nhị Giai sơ kỳ Luyện Đan Sư, lại dám vượt cấp luyện chế Nhị Giai Thượng Phẩm Đan Dược, mọi người đã kinh ngạc lắm rồi.

Thêm nữa còn là luyện chế thành công, phẩm cấp tuy không có phải cao, nhưng đây đã là chuyện khó có thể tưởng tượng với lại nhiều người rồi.

Có quá nhiều thiên kiêu luyện đan tại Chủ Đại Lục bên kia, bọn họ nắm trong tay Đan Lô cấp bậc còn cao hơn Trần Vân Thanh, Hỏa Diễm cấp bậc cũng cao hơn nhiều, lại có Đan Đế hay thậm chí Đan Thánh chính tay chỉ điểm, cũng không có khả năng chỉ mới luyện chế lần đầu đã thành công luyện chế ra Đan Dược, đây Trần Vân Thanh còn là vượt cấp luyện chế, trên đời này ngoài hắn ra sẽ không có người thứ hai làm được như thế đâu.


"Ong..! Rào..!".

"Ân..! Hạ Phẩm cấp bậc Cố Khí Đan..! Có tiến bộ..!"

Phải như vậy chứ, Trần Vân Thanh hài lòng nhìn chín viên Đan Dược trong tay của mình, nó không còn đen như than giống trước nữa, có chút hồng thuận, lại có mùi thơm.

Đây là đạt đến Hạ Phẩm cấp độ, bên ngoài thị trường hiện nay bày bán chính là loại Đan Dược giống như trong tay hắn cầm đây, thậm chí Mân Việt Học Viện cung cấp cho Ngoại Viện đệ tử tu hành, cũng chỉ là loại Đan Dược này mà thôi.

"Tiếp tục đi..!"

Đem đám Đan Dược mới vừa luyện chế xong quăng qua một bên, Trần Vân Thanh tiếp tục công việc Luyện Đan của mình, đối với hắn mà nói, Hạ Phẩm cấp bậc Đan Dược, thậm chí là Trung phẩm Đan Dược không hề nằm trong tính toán của hắn, hay nói đúng hơn hắn xem thường những loại Đan Dược như thế này.

Thứ mà hắn muốn đạt đến là Thượng Phẩm đan dược, trên nữa là Cực Phẩm Đan Dược, những loại Đan Dược mà Tu Luyện giả sử dụng sẽ không có tồn tại một chút Đan Độc nào, mới là Đan Dược mà hắn muốn luyện chế.



Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,456
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 678: Âm Thanh Quen Thuộc


Thứ mà hắn muốn đạt đến là Thượng Phẩm đan dược, trên nữa là Cực Phẩm Đan Dược.

Những loại Đan Dược mà Tu Luyện giả sử dụng sẽ không có tồn tại một chút Đan Độc nào, mới là Đan Dược mà hắn muốn luyện chế.

Con đường này có chút khó khăn, nhưng không phải là không thể, chẳng phải bên Chủ Đại Lục có không ít người luyện chế ra Cực Phẩm Đan Dược đó thôi.

Người khác đã làm được, hắn không tin mình không làm được.

"Ong..! Rắc..! Rào..!".

"Cực Phẩm Đan Dược..! Phải vậy mới đúng chứ..!"

Lần này Trần Vân Thanh mới nở nụ cười hài lòng, lấy tay khẽ lau mồ hôi trên trán của mình đi, nắm lấy chín viên Cố Khí Đan trong tay, hết sức là hài lòng.

Mấy viên Đan Dược này có khác với lại những viên Đan Dược trước đây mà hắn luyện, đó là bọn chúng có Đan Vân, chỉ những viên Đan Dược đạt đến Cực Phẩm cấp độ, nó mới xuất hiện Đan Vân mà thôi.

Theo như hắn biết, Chủ Đại Lục cũng rất ít người có thể luyện chế ra Cực Phẩm Đan Dược, Phương Hùng trong suốt cuộc đời luyện đan của mình.

Hắn nhớ y chỉ luyện ra được tối đa ba lò cực phẩm Đan Dược, còn là mấy loại Đan Dược cấp độ khá thấp, lấy tài năng của Phương Hùng, vẫn không thể nào luyện chế ra được cao giai đan dược đến cấp độ cực phẩm, đủ để chứng minh, loại này Đan Dược khó khăn luyện chế như thế nào.

"Nghỉ ngơi một chút, ta liền bắt đầu luyện chế Tam Giai Đan Dược..!"

Thu dọn tất cả Đan Dược mình vừa luyện chế suốt ba tiếng thời gian qua một bên, Trần Vân Thanh ngồi xếp bằng xuống phía dưới, nhắm mắt dưỡng thần, cũng là đúc kết kinh nghiệm luyện đan vừa rồi của mình lại, chuẩn bị cho một trận đánh lớn tiếp theo.

Hắn chính là muốn luyện chế ra Tam Giai Đan Dược, lên đến Tam Giai Thượng Phẩm Đan Dược, chuyến đi này mới xem thành công.

Còn những viên Nhị Giai Đan Dược kia, chỉ xem như luyện tay, khởi động mà thôi, không đáng nhắc đến.

"Tiếp theo nên luyện chế loại Đan Dược nào đây..!"

Trần Vân Thanh sau một hồi dưỡng thần thì cũng đã mở mắt ra, chuẩn bị tiếp theo luyện chế Đan Dược.


Lần này phải là Tam Giai Đan Dược, bắt đầu từ Tam Giai Hạ Phẩm trước đi.

Trong hàng Tam Giai Hạ Phẩm Đan Dược cũng có rất nhiều loại, nhưng La Lâm Thương Hội bên trong kia, Lại Tinh Tinh chỉ thu gom được cho hắn Linh Dược của hai loại Đan Phương.

Thứ nhất là Huyền Linh Đan, thứ hai Là Hoàn Linh Đan.

Cả hai loại Đan Dược này đều là thứ mà Yêu Sư từ nhất trọng đến tam trọng cần dùng nhất.

Huyền Linh Đan là dùng để tu luyện tăng cao tu vi, còn Hoàn Linh Đan là để khôi phục Linh Lực bên trong cơ thể, đáng nói Hoàn Linh Đan này nó thông dụng cho toàn bộ Yêu Sư cảnh giới.

Chỉ cần Linh Dược lâu năm, tay nghề Luyện Đan Sư cao, luyện ra đan dược ngay cả Yêu Sư hậu kỳ cũng phải dùng, đơn giản là tại Yêu Sư cảnh giới, chỉ có một loại Hoàn Linh Đan này là có công dụng khôi phục Linh Lực của Yêu Sư cường giả mà thôi.

Hiện tại trong hai loại Đan Dược này, hắn là phải chọn lấy một loại để mà luyện chế, nên chọn loại nào mới đúng đây..?

"Huyền Linh Đan đi..!"

Đây là loại Đan Dược năm xưa Phương Hùng dùng để đột phá Tam Gia sơ kỳ Luyện Đan Sư, y là phải trải qua ba tháng ròng rã, bỏ ra biết bao nhiêu Tam Giai Linh Thảo mới có thể luyện ra được loại Đan Dược này, đối với nó.

Phương Hùng có ấn tượng sâu đậm nhất, bây giờ là Trần Vân Thanh hắn, có tấm gương đi trước, hắn cũng dễ dàng hơn không ít a.

"Ong..! Xẹt..! A..!"

"Lại có người xông vào bên trong Trận Pháp sao..?"

Trần Vân Thanh không khỏi nhíu mày một cái.

Trước đó mấy ngày, hắn cảm nhận được hai tên Yêu Sư cửu trọng đi vào bên trong Trận Pháp nơi này, nhưng hắn cũng không mấy để tâm, khi đó toàn bộ tâm trí của hắn là đã dồn vào việc tu luyện đến cảnh giới viên mãn của Du Hình Hoán Ảnh, với lại hắn rất là nắm chắc, hai tên kia dù có mọc cánh cũng không phải thể nào bay khỏi lòng bàn tay của hắn, nên hắn cứ để như thế, chờ khi hắn hoàn thành mục tiêu của mình đề ra, khi đó liền đem hai tên đó giải quyết luôn cũng không có muộn màng.

Bây giờ thời gian lại qua mấy ngày, có tiếp thêm một tên xông vài bên trong Trận Pháp nữa, nghe âm thanh dường như đã bị thương.

Cũng vậy, không có gì đáng ngạc nhiên cho lắm, nơi này Dược Viên ngoài mấy cái Tam Giai Thượng Phẩm Ảo Trận cùng Khốn Trận ra, Trần Vân Thanh hắn còn là bố trí thêm một cái Sát Trận nữa, đó là Toàn Đao Trận Pháp, nếu mà đi nhầm vào sát trận, kích hoạt chế độ công kích, dù cho là Yêu Tông nhất trọng cường giả cũng chỉ có thể uổng mạng.


"Không đúng..! Âm thanh này..?"

Đang muốn mặc kệ mấy con cá đang chui vào trong lưới kia để cho bọn chúng tự sinh tự diệt, còn Trần Vân Thanh hắn vẫn tiếp tục công việc đang dang dở Luyện Đan của mình, bỗng nhiên hắn liền đứng bật dậy, trên gương mặt tràn đầy là khiếp sợ cùng không thể nào tin được.

Âm thanh của người vừa phát ra là hắn đã nghe qua ở nơi nào rồi.

Nếu như hắn đoán không sai mà nói, chắc chắn là người kia đã đến.

"Cũng được..! Như đã tìm đến, vậy thì để chúng ta giải quyết ân oán cá nhân luôn một lần vậy.!"

Trần Vân Thanh thở dài một tiếng, đi ra bên ngoài, xem ra lần này hắn vẫn chưa thể nào luyện ra Tam Giai Đan Dược được rồi.

...

"Khụ..! Phốc..!"

"Nhị trưởng lão.! Ngài hãy nghĩ biện pháp gì đi, nếu như không, thế nào chúng ta cũng sẽ táng thân ở nơi này mà thôi..!"

Mạnh Dịch bây giờ khá là thê thảm, cánh tay phải của hắn đã không còn, khổ nỗi tại nơi này không có Đan Sư, thời gian lại qua quá lâu, không thể nối lại được nữa, từ đây về sau hắn phải chấp nhận làm phế nhân rồi.

Dù là phế nhân cũng không sao, hắn phải rời khỏi nơi này, bên ngoài Mạnh gia hắn có gia sản bạc triệu, vợ đẹp con xinh, mọi vinh hoa phú quý đang là chờ đợi hắn hưởng thụ, hắn là không có muốn chết tại cái nơi khỉ ho cò gáy này đâu.

"Khụ..! Phốc..!".

"Quả nhiên trực giác của ta vẫn là đúng..!"

Bên cạnh Mạnh Tăng cũng là thê thảm không hề kém gì Mạnh Dịch, thậm chí còn tệ hơn, chân trái của hắn cũng đã bị làn đao khí tiện đi mất mấy ngày trước, đã không còn cơ hội để nối lại nữa rồi.

Hắn thật hối hận, phải chi khi đó nên tin vào trực giác của bản thân mình, cẩn thận một chút, không cần đi vào bên trong Trận Pháp, có lẽ hắn sẽ không có rơi xuống nước này đồng ruộng rồi.

Bây giờ có nó gì cũng đã muộn rồi


"Nhị Trưởng Lão..! Anh hãy nghĩ cách rời khỏi đây đi..!"

Mạnh Dịch một bộ hận không thể lao lên cho tên Mạnh Tăng này một trận ra trò.

Bây giờ là lúc nào rồi mà còn đi nói những lời ăn năn cùng hối hận, chuyện gấp rút nhất hiện tại là phải tìm biện pháp rời khỏi nơi này kia kìa.

"Tam Trưởng Lão..! Xin lỗi, tôi không có cách rời đi..!"

"Không thể nào..! Anh là Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư mà, anh phải có cách chứ..!"

Câu trả lời của Mạnh Tăng là câu trả lời mà Mạnh Dịch hắn không hề muốn nghe nhất.

Không phải đâu, chắc là tên Mạnh Tăng này đang lừa gạt hắn, y là Nhị Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, có huy chương của Trận Pháp Sư công hội hẳn hoi, bên trong Mạnh gia, nói về Trận Pháp một đạo, không có người nào có thể qua được Mạnh Tăng, bây giờ hai người bọn họ chỉ bị giam trong một cái Nhị Giai Trung Phẩm Trận Pháp, tên này nói mình không có cách rời khỏi, nói ra những lời này có ai có thể tin tưởng được.

Nhất định là tên này biết đường đi ra, y không nói chỉ vì muốn đi ra một mình, không dẫn hắn theo, hay cố ý muốn giết hắn, lấy hết tài nguyên trên người của hắn, trở lại Mạnh gia hưởng thụ vinh hoa phú quý một mình.

Đúng là như vậy, chắc chắn là như vậy, càng nghĩ Mạnh Dịch càng cho là ý nghĩ của mình vừa rồi là đúng.

"Tam Trưởng Lão..! Anh bình tĩnh một chút đi, chúng ta là bị giam cầm bởi Tam Giai Thượng Phẩm Trận Pháp, lấy bản lĩnh của ta hiện tại, không có khả năng rời đi nơi này..!"

Nhìn ánh mắt đỏ ngầu của Mạnh Dịch, Mạnh Tăng cũng biết hiện tại tinh thần của y không được tỉnh táo, cũng là biết y đang hiểu lầm mình.

Sự thật nếu mà có thể, hắn nào có muốn ở lại nơi này, đã đưa Mạnh Dịch rời đi lâu rồi, nhưng quá đáng tiếc, nơi đây giam cầm bọn họ cấp độ Trận Pháp lên đến Tam Giai Thượng Phẩm, còn không chỉ là một bộ, có đến vài bộ.


Rơi vào tình cảnh này, hắn là đã sử dụng mọi cách, ném ra rất nhiều phá giải Trận Kỳ, nhưng đáng tiếc là vô dụng.

Theo như hắn thấy, tại bên trong Trận Pháp này, đừng nói lấy hắn là Nhị Giai hậu Trận Pháp Sư, dù cho có là Lỗ Tý đại sư, người có cấp bậc Tam Giai hậu kỳ Trận Pháp Sư, ông ta cũng không có khả năng rời khỏi nơi này.


Nếu bạn rảnh, xin mời đọc
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom