Cập nhật mới

Dịch Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 480: Tôi có biết không?


Đề cử quyền sách 'Nhân sinh hung hãn' đọc giả có thể đi xem  

             Chương 480: Khổng Hi mới Triệu Dật ăn cơm  

             Nhớ tới chuyện này, Triệu Dật ngược lại nhớ tới bạn học Sở Lê Lê của mình.  

             Sau khi đạt được chức năng quét hệ thống, Triệu Dật cũng quét qua Sở Lê Lê, coi như cô nàng cũng là mỹ nữ ba điểm 9. Đáng tiếc Triệu Dật cũng không chuẩn bị phát triển cái gì ở trong trường,  nếu để mỹ nữ khác đến trường chơi, chắc chắn sẽ gặp tu la tràng, vậy thì còn chơi cái rắm gì nữa.  

             Cho nên cho dù Sở Lê Lê vẫn như ẩn như hiện trêu chọc Triệu Dật, nhưng Triệu Dật lại là không hề tiếp chiêu, Sở Lê Lê  bị làm cho tức giận, thậm chí đều hoài nghi mị lực của bản thân.  

             Triệu Dật: Con người có bao nhiêu táo bạo chứ, thiên hạ này lớn bao nhiêu. Đến, gọi là anh trai đi nào.  

             Khổng Hi: Có lợi ích gì?  

             Triệu Dật: Cô muốn chỗ tốt gì?  

             Khổng Hi: Tôi muốn lợi ích nhiều hơn, thời trang đẹp, túi xách đẹp, đồ trang sức bằng vàng, đồ trang sức kim cương... Tôi gọi anh là anh trai, anh có nên mua nó cho tôi không?  

             Triệu Dật: Không thành vấn đề, cô ngoan ngoãn gọi anh trai, anh trai sẽ mua cho ngay cho cô!  

             Khổng Hi: A! Thoải mái như vậy, không ngờ là con đại gia nha.  

             Triệu Dật: Cô nói gọi hay không đây?  

             Khổng Hi: Không gọi! Cậu gọi tôi chị gái, tôi sẽ mua cho cậu!  

             Triệu Dật: Ban đêm khi cô đi ngủ, nhớ đệm gối cao hơn một chút!  

             Khổng Hi: Em trai thối, gọi chị một cái sẽ chết à?  

             Khóe miệng Triệu Dật nhịn không được lộ ra ý cười, Khổng Hi này còn mạnh mẽ bắt nhận chị em như vậy.  

             Khổng Hi đêm qua cùng hắn uống rượu, nói là cô từng có một người em trai, chỉ là sau này đã mất đi, còn nói là em trai của mình cũng rất đẹp trai. Nếu mà còn sống cũng có thể giống như Triệu Dật đẹp trai như vậy, sau đó cô bỗng nhiên nổi lên ý niệm, để Triệu Dật gọi cô là chị gái. Triệu Dật chỉ coi cô nói chơi, không nghĩ tới hôm nay cô ấy còn nhớ rõ như vậy.  

             Triệu Dật: Tôi sẽ suy nghĩ lại.  

             Kêu chị gái đương nhiên sẽ không chết, dù sao Khổng Hi so với mình lớn hơn đến bảy tuổi. Huống chi còn là đại mỹ nữ, hơn nữa đại mỹ nữ này hiển nhiên còn rất có tiền nha!  

             Triệu Dật nhìn thấy đồng hồ Patek Philippe trên tay cô, là mẫu cổ điển và giới hạn mấy năm trước. Chiếc đồng hồ kia ít nhất đáng giá ba triệu...  

             Đại mỹ nữ có tiền có nhan sắc như vậy, kêu chị gái đương nhiên sẽ không thua thiệt. .........  

             Nhưng mà, trực tiếp mở miệng kêu như vậy thật không có ý nghĩa?  

             Khổng Hi: Hôm qua tâm trạng của tôi không tốt, rất chán nản, cảm ơn cậu  đã hát với tôi, uống với tôi, và chăm sóc tôi khi trở lại khách sạn, buổi tối tôi mời cậu ăn tối nhé?  

             Triệu Dật nở nụ cười.  

             Phạm Hưng đúng là nói đúng.  

             Triệu Dật dù sao hiện tại cũng nhàn rỗi, ở chung với mỹ nữ tự nhiên so với một mình một người sẽ không nhàm chán.  

             Triệu Dật: Được rồi.  

             Khổng Hi: Em trai anh muốn ăn gì?  

             Triệu Dật: Tôi còn chưa đáp ứng, đừng vội kêu như thế.  

             Khổng Hi: Tôi muốn gọi, gọi vậy mới vui.  

             Triệu Dật: Được rồi, đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy có người chủ động muốn làm chị gái như vậy, xem ra người đẹp trai, cũng là một loại gánh nặng nha.  

             Khổng Hi: Ít dẻo miệng, nói nhanh, muốn ăn gì.  

             Triệu Dật: Tôi ăn gì đều được, cô quyết định là được.  

             Khổng Hi: Được rồi, vậy tôi sẽ đặt chỗ cho cậu.  

  Triệu Dật: OK.  

             Rất nhanh, Khổng Hi đặt xong nhà hàng, thế là gửi định vị tới cho Triệu Dật.  

             Triệu Dật: Nhận được, tôi sẽ đến đúng giờ.  

             Triệu Dật cuộn mình trên sô pha trong phòng khách, dập hạt dưa xem TV, điện thoại di động lại vang lên. Triệu Dật vừa nhìn, là tất cả báo cáo kiểm tra cùng với giấy chẩn đoán bệnh của cha Cao Minh gửi tới.  

             Triệu Dật đương nhiên là không hiểu y thuật, nhìn một chút, đại khái hiểu rõ tình huống. Triệu Dật lập tức ở trong nhóm đầu tư Giang Châu gửi tin tức.  

             Triệu Dật: Các vị có quen biết bệnh viện nào hay không, tôi có một người bạn, cha hắn cần tiến hành cấy ghép tế bào gốc tạo máu....  

             Lời nói của Triệu Dật trong nháy mắt khiến mọi người trong nhóm chú ý.  

             Lục Đào: Là ai vậy? Tôi có biết không?  

             Triệu Dật: Hai người không biết, nhưng sau này hẳn là sẽ quen biết đó.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 481: Không cần, tôi sẽ tự làm!


Chương 481: Tên nhóc xấu xa, cậu đừng để bị lừa  

             Triệu Dật không ngại giải thích rõ ràng một chút mối quan hệ này, đi làm mà, mua chuộc lòng người, kiếm tiền, tất cả mọi người đều sẽ hiểu.  

             Huống chi, tuy rằng Triệu Dật nói là giúp người làm việc cho hắn, vì hắn kiếm tiền, thế nhưng Triệu Dật không phải vẫn luôn mang theo bọn họ kiếm tiền hay sao?  

             Ai biết được sau này người này có phải sẽ trở thành một mắt xích giúp bọn họ kiếm tiền hay không?  

             Nhân tình này tất nhiên là của Triệu Dật, nhưng nếu như có thể hỗ trợ, vậy coi như là làm thuận nước đẩy thuyền nhân tình không phải sao?  

             Giữa người với người, chưa chắc tất cả đều là tiền bạc lui tới, còn có các phương diện trong xã hội hay chia sẻ tài nguyên, Triệu Dật mang theo bọn họ phát tài, không phải là có ý tứ như vậy sao?  

             Tôn Lượng: Hiểu, việc này chú em cứ giao cho anh đi, bên phía cha tôi và giám đốc bệnh viện Khê Nam rất quen thuộc. Chỉ cần bệnh có thể chữa được, những sắp xếp khác đều là vấn đề nhỏ.  

             Triệu Dật: Được, cám ơn anh Lượng, có tin tức gì, bất cứ lúc nào cũng có thể báo cho em.  

             Tôn Lượng: OK!  

             Sau khi Triệu Dật giao việc này cho Tôn Lượng, cũng thở phào nhẹ nhõm. Lúc trước hắn bởi vì không có hỏi qua, cũng không nắm chắc, nhưng cân nhắc lấy năng lực của nhà họ Tôn cùng nhà họ Lục, không có khả năng ngay cả một mối quen ở bệnh viện cũng không có, cho nên hắn mới miệng đáp ứng với Cao Minh.  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút, gửi tin nhắn cho Cao Minh, giúp hắn an tâm một chút.  

             Triệu Dật: Tôi đã hỏi một người bạn, gia đình người này có quen biết với giám đốc bệnh viện Khê Nam. Bên kia họ sẽ sắp xếp chuyên gia để hội chuẩn và cấy ghép cho cha của chú, sau đó có kết qua thì tôi sẽ báo cho chú.  

             Cao Minh: Cám ơn ông chủ!  

             Bệnh viện Khê Nam chính là bệnh viện tốt nhất Giang Châu, cho dù trong cả nước thì cũng được xếp hạng cao, có thể được chuyên gia ở đó ra mặt thì đương nhiên so với cha Cao Minh tự mình đi khám bệnh gì đó tốt hơn rất nhiều.  

             Triệu Dật: Còn mấy ngày nữa là đến tết, trước tiên cứ an tâm qua năm mới. Bên kia xác định xong thì năm sau có thể khởi hành đến Giang Châu tiến hành trị liệu.  

             Cao Minh: Được!  

             Cao Minh cũng không nói nhảm quá nhiều lời khách sáo, hắn tự nhiên hiểu được mục đích giúp mình của Triệu Dật. Không phải là vì thu về tâm của mình, để cho mình tận tâm tận lực vì hắn dốc sức hay sao?  

             Hắn không quan tâm, giống như Lời Triệu Dật nói, người khác chịu vì bạn trả giá, làm những việc thế này. Đó là bởi vì bạn có năng lực, bạn có thể hồi báo cho người ta, nếu như không có thì ai lo giúp bạn làm gì?  

             Làm gì có thứ miễn phí, người tốt việc tốt sao?  

             Ha ha!!!  

             Chỉ cần Triệu Dật có thể thật lòng giúp hắn, có thể chữa khỏi bệnh cho cha hắn, là một ông chủ tốt. Vậy hắn vì Triệu Dật bán mạng thì có sao đâu?  

             Triệu Dật cũng không nói nhảm nhiều, người đã 40 tuổi đời như Cao Minh, nói lý tưởng hay nhiệt huyết với hắn thì đó mới là loại lừa gạt người.  

             Cần cái gì thì cho cái đó, vậy mới chính là trợ giúp lớn nhất đối với hắn.  

             Triệu Dật ở nhà lăn lộn đến năm giờ, tiếp đó chào hỏi mẹ rồi lái xe ra cửa.  

             Trần Mỹ Quyên hiện tại cũng lười quản lý hắn, hoàn toàn đối đãi hắn như là người trưởng thành.  

             Khổng Hi đặt bàn là ở một nhà hàng đồng quê, hoàn cảnh thanh nhã. Lúc Triệu Dật đến thì Khổng Hi đã đến. Cô cũng không phải đi một mình, bên cạnh còn có một mỹ nữ tóc ngắn, dáng người so với Khổng Hi kém một chút. Thế nhưng tướng mạo ít nhất cũng khoảng 95 điểm, hơn nữa giữa hai hàng lông mày có vài phần khí phách.  

             Khổng Hi nhìn thấy Triệu Dật đi vào phòng riêng, cười vẫy vẫy tay: "Em trai, đến đây nè. ”  

             Triệu Dật mỉm cười, ánh mắt đảo qua mỹ nữ bên cạnh, cười nói: "Hai đại mỹ nữ chờ tôi, tôi có chút thụ sủng nhược kinh nha. ”  

             Khổng Hi hé miệng cười nói: "Em trai gọi chị là chị gái một tiếng, chị sẽ giới thiệu vị đại mỹ nữ này cho em trai đó nha.”  

             Triệu Dật cũng không đợi Khổng Hi chào hỏi, trực tiếp ngồi xuống đối diện hai cô, thoải mái đưa tay về phía vị mỹ nữ tóc ngắn kia: "Triệu Dật, An Dật Dật... Người đẹp, tên gì? ”  

             Mỹ nữ tóc ngắn mím môi cười cười, nhìn thoáng qua Khổng Hi bên cạnh, đưa tay cùng Triệu Dật nắm một chút.  

             "Kiều Na."  

             Triệu Dật mỉm cười rút tay về: "Kiều tiểu thư, rất vui vì quen biết cô, tôi cảm thấy lần sau chúng ta có thể hẹn riêng với nhau, như vậy bên cạnh sẽ không có bóng đèn lấp lánh..."  

             Kiều Na cười ra tiếng, cô đương nhiên sẽ không cảm thấy Triệu Dật quá phản cảm, bởi vì rõ ràng Triệu Dật làm vậy là cho Khổng Hi xem.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 482: Đó là một sự cố nha.


Chương 482: Đi học và kiếm tiền không có mâu thuẫn  

             Kiều Na có chút kinh ngạc nhìn Khổng Hi: "Ngày thường là một tổng giám đốc khí chất lạnh lùng, hiếm khi thấy cậu cười như vậy. Đây quả thực chính là núi băng bị tan chảy nha! Sức mạnh của cậu nhóc đẹp trai này quả nhiên không phải là để trưng cho đẹp!”  

             Triệu Dật nghe giọng Kiều Na, tựa hồ không giống là người địa phương, mà là mang theo vài phần phong cách của người ở Bắc Kinh, lập tức hỏi: "Cô Kiều dường như không phải người địa phương, là người Bắc Kinh sao?”  

             Kiều Na hơi ngạc nhiên nói: "Chà! Anh chàng đẹp trai giỏi thật! Mới nói hai câu lập tức nghe ra rồi.”  

             Khổng Hi giới thiệu: "Kiều Na là bạn của tôi, người Bắc Kinh. Hai ngày nay là tới đây làm chút việc, vừa vặn hôm nay đến thăm tôi. Dù sao cậu cũng thích mỹ nữ nên tôi dẫn cô ấy theo cùng.”  

             Triệu Dật nghe vậy như muốn câm nín: "Sao lại nói tôi cũng thích mỹ nữ?”  

             Khổng Hi hỏi ngược lại: "Chẳng lẽ cậu không thích mỹ nữ sao?”  

             Khổng Hi dường như lấy trêu chọc Triệu Dật làm niềm vui, Kiều Na ở bên cạnh nhìn thấy có chút ngạc nhiên. Quan hệ giữa cô và Khổng Hi rất tốt, tuy rằng không thường xuyên gặp nhau, nhưng cô ấy là loại người gì cô còn không rõ sao?  

             Ngày thường Khổng Hi đi làm đều là một bộ dạng tổng giám đốc cao ngạo, người đẹp nhưng mười phần lạnh lùng. Nhưng mà ở trước mặt Triệu Dật, sao lại giống như hai người khác nhau vậy?  

             Đây rõ ràng là không coi Triệu Dật là người ngoài, thậm chí thái độ còn rất thân mật, vô cùng tin tưởng.  

             Triệu Dật bật cười: "Tùy cô mắng. Dù sao nếu muốn tôi thay đổi cách xưng hô thì phải xem tâm trạng của tôi như thế nào.”  

             Khổng Hi không nhịn được cười: "Nói cậu mập, cậu còn thở hổn hển.”  

             Triệu Dật cười nói: "Nếu không cô gọi tôi anh trai cũng được mà? Anh trai thương em!”  

             Kiều Na nhất thời cảm giác đoạn đối thoại của hai người có chút chối tai. Khổng Hi ơi là Khổng Hi! Cậu đang khiến cho tam quan của mình vỡ vụn rồi.  

             Những lời đùa giỡn của Khổng Hi và Triệu Dật trong wechat bị Triệu Dật nói thẳng ra như vậy, nếu chỉ có hai người thì cô còn cảm thấy không sao. Nhưng bên cạnh còn có một Kiều Na hiểu rõ mình, nhất thời khuôn mặt Khổng Hi lập tức đỏ lên.  

             Kiều Na kinh ngạc nói: "Hai người có vẻ rất vui đó nha! Chị Hi! Đây không phải là bạn trai nhỏ của chị đấy chứ?”  

             Khuôn mặt Khổng Hi càng đỏ thêm, đánh Kiều Na một cái rồicười nói: "Làm gì có chứ? Mình mới quen biết cậu ấy hôm qua. Cậu không biết đâu, hôm qua mình rất xui xẻo, tâm tình buồn bực thiếu chút nữa muốn phát nổ tại chỗ..."  

             Kiều Na tò mò hỏi: "Hả? Xảy ra chuyện gì vậy?"  

             Khổng Hi thở dài: "Còn không phải là vấn đề trong công ty mình sao. Sức khỏe của ông nội mình không tốt, cho nên giao công ty vào tay mình. Chỉ là, bởi vì mình còn trẻ mà đám cổ đông kia hoặc là mấy vị lão thành trong công ty căn bản không tin tưởng năng lực của mình, ngoài sáng hay trong tối đều cố ý làm khó mình, còn sắp xếp đủ loại người vào muốn cướp quyền mình. Ngày hôm qua mở cuộc họp hội đồng quản trị, mình lại bị bọn họ hợp tác với nhau hãm hại một trận, tức giận đến hộc máu. Buổi tối ra ngoài ăn cơm, kết quả lại bị nhóm đua xe cướp mất túi xách, khiến cho mình có nhà cũng không thể trở về..."  

             Khổng Hi nhìn thoáng qua Triệu Dật: "Mình gặp Triệu Dật hai lần trong khách sạn, mượn điện thoại di động của cậu ấy bảo thư ký gửi tiền cho mình, rồi mượn chứng minh thư của cậu ấy thuê một phòng khách sạn. Sau đó mình nghe nói bọn họ muốn đi hát, tâm tình mình cũng đang buồn bực nên cũng đi theo. Không thể không nói, chơi cùng người trẻ tuổi thật sự rất vui vẻ, vô ưu vô lo. Vui vẻ cả một đêm, hôm nay tâm trạng đã tốt hơn nhiều.”  

             Triệu Dật bĩu môi nói: "Người trẻ tuổi? Sao cô không kể chuyện cô say như một con mèo, để tôi phải cõng cô đi nửa dặm đường?”  

             Kiều Na lập tức mở to hai mắt, trong mắt tràn ngập sự tò mò của quần chúng ăn dưa.  

             Đó là một sự cố nha.  

             Khổng Hi lườm Triệu Dật một cái: "Chẳng phải là hôm nay mời cậu đi ăn cơm rồi sao.”  

             Khổng Hi nhìn Kiều Na bên cạnh, gắp lửa bỏ tay người: "Na Na! Cậu đừng thấy hắn còn nhỏ tuổi, hắn thế mà là con nhà giàu đấy. Chỉ cần cậu gọi hắn là anh trai, hắn sẽ mua quà cho cậu..."  

             Triệu Dật cười nói: "Đính chính một chút nha! Điều kiện nhà tôi cũng tạm được, không tính là giàu. Hiện tại đều là tôi tự mình kiếm tiền, cũng không tính là ăn bám.”  

             Khổng Hi nhất thời có chút kinh ngạc: "Cậu tự mình kiếm tiền sao? Không phải cậu nói cậu còn là sinh viên, học đại học ở Giang Châu sao?”  



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 483: "Cậu cũng am hiểu đồng hồ vậy sao?”


Chương 483: Chị Hi của cậu chính là một bạch phú mỹ chính hiệu.  

             "Công ty đầu tư? Sinh viên đại học bây giờ lợi hại như vậy rồi sao?"  

             Khổng Hi kinh ngạc nhìn Triệu Dật, ánh mắt thoáng có chút khác biệt so với lúc trước.  

             Kiều Na tò mò hỏi: "Cậu nói còn đầu tư vào những thứ khác, đầu tư vào những gì vậy?"  

             Triệu Dật cười nói: "Ví dụ như đầu tư làm phim, bộ phim ‘Chuyện lạ ở ngôi nhà cổ’ ra mắt vào giáng sinh năm ngoái chính là do tôi đầu tư.”  

             Khổng Hi và Kiều Na vừa nghe, càng thêm kinh ngạc, còn đầu tư vào phim ảnh?  

             Nhưng mà dù sao thì đầu tư phim có thể cụ thể hơn nhiều so với hợp đồng tương lai và cổ phiếu Mỹ kia. Ít nhất lập tức mở điện thoại di động ra kiểm tra thì chẳng phải là có thể tra được sao?  

             "Chuyện lạ ở ngôi nhà cũ? Cậu đầu tư vào bộ phim này sao?”  

             Kiều Na kinh ngạc mở to hai mắt, ánh mắt cổ quái.  

             Ánh mắt Triệu Dật nhìn vào Kiều Na: "Đúng vậy! Cô có biết bộ phim này không?”  

             Kiều Na cười nói: "Tôi rất thích xem phim kinh dị nha! Cho nên tôi đã xem bộ phim này, quay cũng không tệ lắm. Phòng vé hình như cũng không kém nha, danh tiếng cũng rất được. Cậu đã đầu tư bao nhiêu?”  

             Nếu đã xem qua, vậy thì càng tốt hơn.  

             Mình không thể để mỹ nữ xem thường đúng không?  

             "Ba triệu! Đạo diễn có một studio, kịch bản cũng là bọn họ làm, tất cả mọi thứ từ nhỏ nhặt đến lớn nhất. Bọn họ chiếm khoảng một triệu đầu tư, tôi chiếm ba phần tư cổ phần!"  

             Kiều Na kinh ngạc: "Chỉ có ba triệu! Tôi nhớ phòng vé của bộ phim này dường như là mấy chục triệu.”  

             Triệu Dật ừ một tiếng: "Ừm! Gần năm mươi triệu.”  

             Ánh mắt Kiều Na sáng ngời nói: "Năm mươi triệu! Phòng vé chia hoa hồng cơ bản có thể thu về hai mươi lăm triệu. Cậu chiếm ba phần tư, vậy chẳng phải là có thể được chia khoảng mười chín triệu sao? Sau đó, phim còn có thể phát trên mạng, còn có thể có thêm một phần thu nhập, ít nhất cũng là hơn hai mươi triệu. Đầu tư ba triệu, thu về hơn hai mươi triệu, tỷ suất lợi nhuận của cậu rất cao đó nha.”  

             Triệu Dật cười cười: "Cái này chỉ là đầu tư chơi, cũng không phải vì kiếm tiền. Kiếm tiền trên thị trường chứng khoán so với cái này nhanh hơn nhiều.”  

             Khổng Hi và Kiều Na liếc nhìn nhau, đều thấy được sự kinh ngạc trong mắt nhau.  

             Ý tứ trong những lời này của Triệu Dật chẳng phải là nói hai mươi triệu rất ít, hắn ở trên thị trường chứng khoán kiếm được căn bản không chỉ có hai mươi triệu sao?  

             Hắn vẫn còn đang là một sinh viên đó nha!  

             Yêu nghiệt như vậy sao?  

             Có lẽ hắn khởi nghiệp, trong nhà có quỹ khởi nghiệp cho hắn. Nhưng chỉ dựa vào một bộ phim, lợi nhuận gấp sáu bảy lần, lập tức có thể thấy được hắn đầu tư kiếm tiền rất hung ác. Hơn nữa hắn nói chỉ có vậy, cái gì cũng không tính là sao?  

             Ánh mắt Khổng Hi sáng ngời, cảm thán nói: "Khó trách dám tự tin như vậy bảo tôi gọi anh trai, nói mua đủ thứ cho tôi, thì ra là một ông trùm đầu tư nhỏ nha.”  

             Triệu Dật cười tủm tỉm nói: "Đúng vậy! Có muốn suy nghĩ gọi anh trai hay không?”  

             Khổng Hi không nhịn được cười: "Nghĩ hay quá ha!”  

             Kiều Na cười nói: "Chị Hi của cậu chính là một bạch phú mỹ chính hiệu, có rất nhiều tiền, muốn cô ấy gọi cậu là anh trai thì khó nha!”  

             Triệu Dật cười tủm tỉm nói: "Tôi biết.”  

             …

    Kiều Na tò mò hỏi: "Cô ấy nói với cậu sao?"  

             Triệu Dật lắc đầu: "Chiếc đồng hồ đeo trên tay cô ấy là phiên bản kỷ niệm bốn năm trước của Patek Philippe, có giới hạn bán ra, giá của nó khoảng chừng ba triệu. Không chỉ là vấn đề giá cả, mà là chiếc đồng hồ này cũng không phải muốn mua là có thể mua được. Cho nên, cô muốn nói điều kiện trong nhà cô ấy bình thường, cô cảm thấy tôi sẽ tin sao?”  

             Khổng Hi tò mò hỏi: "Nhìn thấy lúc uống rượu tối hôm qua sao?”  

             Triệu Dật cười gật đầu.  

             Kiều Na cười nói: "Cậu cũng am hiểu đồng hồ vậy sao?”  

             Triệu Dật cười cười: "Không tính là hiểu, nhưng đã xem qua tư liệu của chiếc đồng hồ này nên ghi nhớ lại mà thôi. Cô muốn tôi nói ra chi tiết chiếc đồng hồ này như thế nào thì tôi hoàn toàn không nói được.”  

             Điều này là nhờ vào Triệu Dật có được năng lực đã gặp qua là không thể quên được. Cho đến nay, Patek Philippe đã ra mắt nhiều đồng hồ như vậy, Triệu Dật nhìn một lần là đã ghi nhớ tất cả phong cách cùng với tư liệu liên quan.  

             Không chỉ đồng hồ, mà còn có rất nhiều thứ khác.  

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 484: "Cậu đúng là da mặt dày.”


Chương 484: Anh trai, cố lên!!!  

             Kiều Na lắc đầu: "Cậu tặng mình quá đắt, mình không cần. Mình muốn mua một chiếc Ref.7188/1200A-010 ra mắt năm ngoái, nhưng không mua được vì người xếp hàng quá nhiều. Mọi người đều biết, sản lượng của Patek Philippe một năm cũng chỉ có như vậy..."  

             “Ref.7188/1200A-010 sao?”  

             Triệu Dật suy nghĩ một chút: "Đây là kiểu chim anh vũ phiên bản nữ mới ra mắt năm ngoái đúng không?”  

             Kiều Na gật đầu: "Đúng vậy! Giá hơn hai trăm nghìn tệ, tôi còn có thể chấp nhận. Cũng không giống người giàu như các cậu, động một chút là hai, ba triệu..."  

             Triệu Dật cười nói: "Cô muốn mua sao?”  

             "Đúng vậy! Nhưng mà không mua được nha!"  

             Kiều Na có chút bất đắc dĩ nói: "Chiếc đồng hồ này sau khi ra mắt thì quá cháy hàng. Dù sao lựa chọn của đồng hồ nữ Patek Philippe tương đối ít, ra một mẫu mà mọi người đều thích thì trực tiếp hết hàng..."  

             Triệu Dật cười cười: "Nếu không thì tôi giúp cô hỏi một chút.”  

             Kiều Na kinh ngạc nhìn Triệu Dật: "Cậu có cách sao?”  

             Khổng Hi cũng kinh ngạc nhìn Triệu Dật: "Cậu là khách hàng VIP?”  

             Triệu Dật cầm lấy điện thoại di động, gọi điện thoại cho cửa hàng Patek Philippe ở Thượng Hải. Bên kia hỏi vài câu, Triệu Dật nói ra tên mình, giọng điệu bên kia lập tức trở nên tôn kính rất nhiều.  

             “Anh Triệu! Không biết có thể giúp gì cho anh?”  

             Triệu Dật hỏi: "Tôi muốn mua một mẫu đồng hồ chim anh vũ của nữ mà công ty mắt năm ngoái, Ref.7188/1200A-010 không biết phải chờ bao lâu?”  

             Bên kia nhanh chóng tiến hành điều tra, sau đó cung kính trả lời: "Anh Triệu! Chiếc đồng hồ này trước mắt là vô cùng hot. Nhưng mà anh Triệu là khách hàng siêu VIP của chúng tôi, có thể được hưởng chế độ nhanh chóng. Nếu như bây giờ anh Triệu đặt trước, dự kiến khoảng 20 ngày là hàng đến.”  

             Triệu Dật xác nhận: "Được! Tôi đặt một cái.”  

             "Được! Vậy tôi sẽ đặt trước cho anh... Anh Triệu! Đồng hồ đã đặt trước, nếu đồng hồ đến tôi sẽ thông báo cho anh trước.”  

             “Được! Cám ơn!”  

             Triệu Dật cúp điện thoại, nhìn Kiều Na đối diện với vẻ mặt kinh ngạc: "Đã đặt cho cô một cái, dự kiến khoảng 20 ngày sẽ đến, chuẩn bị tiền mặt đi.”  

             Kiều Na ngạc nhiên nói: "Có thật không? Quá tốt rồi! Cảm ơn cậu rất nhiều!"  

             Triệu Dật cười nói: "Chỉ một tiếng cám ơn thôi sao?”  

             Kiều Na cười tủm tỉm nói: "Cậu nghĩ tôi nên cảm ơn cậu như thế nào đây?”  

             Triệu Dật bật cười nói: "Tôi cảm thấy như thế nào cũng đáng để gọi một tiếng anh trai nha.”  

             Khuôn mặt Kiều Na ửng đỏ, nhìn thoáng qua Khổng Hi đang xem kịch vui bên cạnh, hừ một tiếng nói: "Gọi thì gọi, dù sao cũng không mất miếng thịt nào... Anh trai!”  

             “Chà! Em gái ngoan, rất nghe lời nha!”  

             Triệu Dật rất đắc ý đáp một câu, còn nhìn thoáng qua Khổng Hi bên cạnh mà khiêu khích.  

             Khổng Hi đương nhiên hiểu được ý tứ trong ánh mắt này của Triệu Dật, nhất thời vừa tức giận vừa buồn cười, liếc mắt nhìn Kiều Na bên cạnh: "Muốn tìm em trai cho cậu, lại không ngờ lại được có thêm anh trai. Cậu cũng không biết xấu hổ sao?”  

             Kiều Na như không có việc gì cười nói: "Da mặt dày, ăn đủ. Người ta tốt xấu gì cũng giúp mình một chuyện lớn, gọi anh trai cũng có sao đâu. Dù sao không phải lúc nào cũng gọi..."  

             Khổng Hi hé miệng cười nói: "Có một lần, đương nhiên sẽ có lần hai, lần ba. Rất nhiều chuyện chỉ có không lần hoặc là vô số lần.”  

             Kiều Na cười với Triệu Dật: "Chịu thiệt chính là chiếm được lợi, không đúng sao.”  

             Khổng Hi im lặng: "Cậu đúng là da mặt dày.”  

             Kiều Na bật cười nhìn về phía Triệu Dật: "Triệu Dật! Cậu cũng thêm chút sức lực, nghĩ chút biện pháp để chị Hi gọi cậu là anh trai đi!”  

             Triệu Dật nghiêng mặt nhìn Kiều Na, giọng điệu cao hơn một chút: "Hả?”  

             Kiều Na cười hì hì đưa tay thành nắm đấm, làm một động tác cổ vũ: "Anh trai, cố lên!”  

             Triệu Dật hài lòng gật đầu: "Yên tâm, cô ấy cũng chạy không thoát. Tiếng anh trai này, sớm muộn gì cô ấy cũng sẽ gọi.”  

             Khổng Hi vỗ Kiều Na một cái: "Cái tên này, sớm biết đã không mang cậu tới. Không ngờ còn là kẻ phản bội, kẻ phản bội không có chút cốt khí!”  

             Kiều Na cười hì hì nói: "Hẳn là phải đến nha. Nếu không thì chim anh vũ của mình làm sao mua được đây? Đúng rồi, có hàng thì làm sao tôi mua được?”  

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 485: “Tôi không có vấn đề gì.”


Chương 485: Người này là yêu nghiệt hay sao?  

             Lời này của Kiều Na chẳng khác nào khéo léo từ chối đề nghị của Triệu Dật, Triệu Dật cười nói: "Được nha! Suy nghĩ này vô cùng chính xác!”  

             Khổng Hi nhìn chằm chằm Triệu Dật: "Được nha! Hào phóng như vậy? Bình thường cũng tặng đồ cho con gái như vậy sao? Chắc hẳn là có không ít bạn gái rồi?”  

             Triệu Dật cười nói: "Tiền, kiếm được chính là để tiêu. Tặng đồ, đương nhiên càng quan trọng là cái duyên. Có duyên thì bao nhiêu đều có thể tặng, không hợp thì có tặng một trăm đồng cũng cảm thấy không đáng. Còn về bạn gái, tôi vẫn là sinh viên. Sinh viên mà, lấy học tập làm chủ nha..."  

             “Có quỷ mới tin cậu!”  

             Khổng Hi nhếch miệng cười, trợn mắt nhìn Triệu Dật, sau đó nói với Kiều Na: “Na Na! Cậu có biết không? Hôm qua mình gặp bọn họ, hắn và hai người bạn học muốn cùng nhau đi ca hát. Mình nói nếu không thì để mình mời bọn họ đi ca hát, kết quả là bọn họ đều tỏ thái độ chê bai mà nhìn mình, nói là bọn họ muốn đi KTV thương nghiệp…”  

             Kiều Na cười ngã nghiêng ngã ngửa: “Ha ha! Đối mặt với đại mỹ nữ như thế này mà còn có thể nói như vậy. Ha ha! Triệu Dật! Cậu thật sự rất có cá tính. Chị Hi! Đây là bị người ta chê đó nha!”  

             Khổng Hi khẽ nói: “Cũng không phải sao? Cậu không biết đâu. Khi đó trong lòng mình hận đến nghiến răng nghiến lợi, hận không thể đánh hắn mấy cái…”  

             “Sau đó thì sao?”  

             Kiều Na tiếp tục hỏi: “Dựa theo tính cách của chị thì chắc chắn là không nhịn được nha, nhất định sẽ vượt khó vươn lên. Sau đó các người thật sự đi KTV thương vụ, thực sự tìm mỹ nữ cùng uống rượu hay sao?”  

             Khuôn mặt Khổng Hi khẽ đỏ ửng, lắc đầu nói: “Không có! Hắn nói có mình ở đây sẽ ảnh hưởng bọn hắn phát huy, cho nên dứt khoát không đi, chỉ đi KTV bình thường vui vẻ thôi.  

             Kiều Na cười không ngậm được mồm: “Ha ha! Ảnh hưởng phát huy. Chị Hi! Đây là lần đầu tiên em thấy đại mỹ nữ như chị phải ăn quả đắng đó, cũng là lần thê thảm nhất!”  

             Bởi vì hôm qua uống nhiều rượu nên hôm nay tất cả mọi người đều uống nước trái cây, nhưng mà bầu không khí cũng không kém cạnh chút nào.  

             Triệu Dật thừa dịp đang nói chuyện phiếm, ra lệnh quét hình Kiều Na.  

             “Được! Hệ thống đang quét thông tin mục tiêu.  

             …..  

             Tên: Kiều Na  

             Tuổi: 24  

             Chiều cao: 167cm  

             Cân nặng: 50  

             Nhan sắc: 96  

             Dáng người: 94  

             Điểm đặc thù: 97  

             “Độ thiện cảm: 65.”  

             Quả nhiên lại là một đại mỹ nữ!  

             Độ may mắn của mình cũng không tệ nha!  

             Trong cái xã hội này, mỹ nữ có nhan sắc, dáng người đều trên 90 điểm kỳ thực rất nhiều. Nhưng mà điểm đặc thù trên 90 điểm thì cực kỳ hiếm. Dù sao bên cạnh người phụ nữ đẹp như vậy cho đến bây giờ đều không thiếu người theo đuổi.  

             Đủ loại, đủ kiểu người theo đuổi thay nhau ra trận, nhưng luôn chỉ có một người đánh bại phòng tuyến cuối cùng, giành được mỹ nữ.  

             Đương nhiên, thời còn học sinh thì đại mỹ nữ sẽ nhiều hơn một chút, dù sao cũng chưa bước ra xã hội. Nhưng sau khi bước ra xã hội mà vẫn giữ được phẩm chất cao quý trong sạch thì không dễ dàng gì.  

             Mình vậy mà gặp hai người một lúc.  

             Kiều Na 24 tuổi, Khổng Hi 26 tuổi, ít nhất hai người đều bước vào xã hội rất nhiều năm nhưng vẫn còn giữ được sự trong trắng. Đây là do ánh mắt của các cô ấy yêu cầu quá cao, hay là do mình quá may mắn đây?  

             Trong bữa ăn, Triệu Dật và Kiều Na cũng kết bạn với nhau. Trong khi nói chuyện, Triệu Dật cũng biết được đơn giản là Kiều Na làm việc ở thủ đô, nhưng mà thường xuyên đi công tác ở khắp nơi. Cũng có thể nói khắp mọi nơi đều có hình ảnh của cô.  

             Khổng Hi vẫn như cũ không tiết lộ tên công ty của cô. Nhưng mà từ giọng điệu của Kiều Na, e là quy mô công ty này cũng không nhỏ. Triệu Dật nghĩ tài sản của công ty như thế thì cũng phải trên một tỷ.  

             Đương nhiên đây cũng chỉ là suy đoán của Triệu Dật, Khổng Hi có tiền hay không, hắn căn bản cũng không quan tâm.  

             Sau khi ba người ăn xong bữa cơm này, Kiều Na đề nghị tìm chỗ ngồi một chút, dù sao lúc này cũng còn khá sớm.  

   Khổng Hi nghĩ một lát rồi nói: “Tìm quán yên tĩnh ngồi một chút đi, quán bar quá ồn làm người ta đau cả đầu.”  

             Triệu Dật: “Tôi không có vấn đề gì.”  

             “Vậy đi thôi.”  

             Ba người cùng nhau xuống hầm để xe, Triệu Dật đi vài bước lập tức ngừng lại: “Tôi cũng lái xe, các cô dẫn đường, tôi theo sau là được.”  

             Kiều Na thuận miệng hỏi: “Xe của cậu là chiếc nào?”  

             Triệu Dật lấy chìa khóa xe ra nhấn chốt mở, chiếc Porsche 488 bên cạnh lập tức nháy đèn hai lần.  

             Hai mắt Kiều Na lập tức sáng lên.  

             “Porsche 488!”  

             Kiều Na liếc mắt thấy bảng số xe Ferrari là ở Giang Châu. Thật sự chính là xe của Triệu Dật, hẳn là lái về Thiên Phủ để ăn tết.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 486: Có phải quá nhỏ nhen rồi hay không?”


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 486: Vấn đề của Khổng Hi  

             Kiều Na cười nói: “Tôi ngồi xe của cậu có được không? Để cho tôi cảm nhận một chút cảm giác ngồi ghế Ferrari là như thế nào…”  

             Triệu Dật cười nói: “Không vấn đề gì. Nhưng mà có một vấn đề.”  

             Kiều Na nhìn Triệu Dật: “Hả?”  

             Triệu Dật cười híp mắt nói: “Cô ngồi cạnh ghế lái thì cô nhất định phải giữ bình tĩnh, không được quá động tâm.”  

             “Kích động? Động tâm?”  

             Kiều Na nhất thời không hiểu Triệu Dật muốn nói gì: “Cậu nói là kích động sao?”  

             Triệu Dật lắc đầu: “Không! Động tâm!”  

             Kiều Na cuối cùng cũng hiểu rõ, bật cười nói: “Ý cậu nói là động lòng sao? Đúng là cậu rất đẹp trai, nhưng nói tôi ngồi cạnh ghế tài xế mà sẽ động lòng với cậu, có phải cậu quá tự tin rồi không?”  

             Triệu Dật nhún vai: “Đây không phải là tự tin, chỉ là sự thật. Bởi vì tôi lái Ferrari một tay thực sự rất đẹp trai!”  

             Kiều Na cho rằng Triệu Dật đang nói giỡn, nhưng đến khi cô ngồi vào ghế thì mới thực sự trải nghiệm được cảm giác rung động.  

             Thật là đẹp trai!  

             Dáng vẻ Triệu Dật lái xe đúng thật rất quyến rũ!  

             Kiều Na thầm ngưỡng mộ từ tận đáy lòng, đồng thời tim cũng đập nhanh hơn, khuôn mặt ửng đỏ.  

             Loại cảm giác này cũng khiến cho Kiều Na cảm thấy hơi xấu hổ.  

             Mình đây là bị trúng tình yêu sét đánh rồi sao?  

             Rõ ràng vừa rồi Triệu Dật còn trêu chọc mình, còn nói mình đừng quá rung động. Thế nhưng mình lại thật sự động lòng rồi!  

             Đây quả thật là rất mất mặt!  

             Một bên rung động, một bên thì giận chính bản thân mình. Loại cảm giác mâu thuẫn này khiến cho Kiều Na suýt nữa bùng nổ.  

             Làm sao mình lại có thể rung động với một tên sinh viên được chứ?  

             Chết tiệt!  

             Không bao lâu sau, hai chiếc xe nối đuôi nhau đến chỗ cần đến.  

             Đậu xe xong, Triệu Dật bước xuống xe nhìn khuôn mặt ửng hồng của Kiều Na, bật cười: “Như thế nào? Có phải tôi rất đẹp trai không?”  

             Kiều Na khẽ nói: “Ferrari ai lái cũng rất đẹp trai!”  

             Triệu Dật cười nói: “Như vậy chính là thừa nhận tôi đẹp trai rồi đúng không?”  

             Kiều Na cũng không thể trợn mắt mà nói dối được, tức giận đáp: “Vâng vâng vâng! Cậu đẹp! Cậu là đẹp trai nhất! Được chưa?”  

             Triệu Dật nhoẻn miệng cười: “Làm người thì phải thành thật, như vậy tâm lý mới thông suốt. Còn nếu nói láo thì tâm lý sẽ vặn vẹo đó nha.”  

             Kiều Na im lặng liếc mắt.  

             Nói cậu béo, cậu lập tức thở hổn hển. Nếu cho cậu cái thang, có phải cậu muốn leo lên trời luôn không hả?  

             Khổng Hi nghe cuộc trò chuyện giữa Kiều Na và Triệu Dật, mỉm cười. Thế nhưng lại cảm thấy dường như ánh mắt Kiều Na nhìn Triệu Dật có chút khác biệt.  

             Chẳng lẽ mình bị ảo giác sao?  

             Nhưng mà Khổng Hi cũng không nghĩ nhiều. Dù sao bây giờ cô và Triệu Dật cũng chỉ là bạn bè mới gặp mặt hai lần, mà Kiều Na cũng chỉ mới gặp Triệu Dật lần đầu tiên.  

             Ba người tiến vào một cửa hàng yên tĩnh, tự gọi đồ uống cho riêng mình rồi tùy ý nói chuyện phiếm.  

             Kiều Na cười nói: “Nghe giọng điệu này của cậu chắc hẳn có rất nhiều tài sản ở Giang Châu. Vậy thì sau này bọn tôi đến Giang Châu, cậu là chủ nhà thì có phải nên chiêu đãi một chút hay không?”  

             Triệu Dật sảng khoái nhận lời: “Không thành vấn đề nha! Chỉ cần các cô đến, chủ nhà như tôi đây nhất định vẫn phải thực hiện nghĩa vụ. Không nói những cái khác, một bữa lẩu chắc chắn không là vấn đề.”  

             Kiều Na cười trêu nói: “Chỉ một bữa lẩu thôi sao? Có phải quá nhỏ nhen rồi hay không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Lẩu ở Giang Châu chính là cái đặc sắc nhất. Hầu như khách từ nơi khác đến Giang Châu đều sẽ ăn lẩu cho bữa tối đầu tiên. Cái này sao gọi là nhỏ nhen cơ chứ?”  

             Kiều Na hừ một tiếng, quay đầu nhìn Khổng Hi nói: “Chị Hi! Chuyện của công ty chị định xử lý như thế nào vậy?”  

             Vốn dĩ là nói chuyện phiếm, đương nhiên là nghĩ tới cái gì sẽ nói cái đó. Dù sao lúc trước Khổng Hi cũng than phiền, Kiều Na xem như là bạn tốt, lo lắng một chút cũng là chuyện bình thường.  

             Khổng Hi nhớ tới chuyện của công ty, cũng có chút đau đầu: “Cũng là những kẻ già đời, không dễ giải quyết.”  

             Kiều Na cau mày nói: “Nhưng cũng không thể để bọn họ tuỳ ý bắt nạt chị như vậy. Suy cho cùng công ty cũng là của nhà họ Khổng, bọn họ chỉ là chiếm cổ phần chi phối…”  

             Khổng Hi cười khổ nói: “Đúng vậy! Quả thực tôi có thể dùng cổ phần trong tay để ép buộc thông qua bất kỳ kế hoạch nào, nhưng mà kế hoạch nào cũng cần có người thực hiện và giám sát. Nếu như tất cả mọi người đều không ủng hộ, đều ngoài nóng trong lạnh thì làm sao tiếp tục thực hiện chứ? Dù sao bọn họ đều là những thành viên cốt cán trong công ty, hoặc là cổ đông…”  

             Triệu Dật cười nói: “Vậy cô ở trong cái nhà này có ý nghĩa gì chứ?”  

             Khổng Hi bất đắc dĩ nói: “Sức khỏe của ông tôi không tốt, ba mẹ cũng qua đời vì tai nạn giao thông, tôi cũng không có anh chị em nào khác. Tôi không gánh vác trách nhiệm này thì ai làm đây?”  

[Diendantruyen.Com] Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 487: Cậu đang nói bậy gì thế?”


Chương 487: Cô sẽ không chơi xấu đấy chứ?  

             Kiều Na thở dài nói: “Những người này có một số người rất thông minh. Chị Hi là một phụ nữ, bỗng nhiên gia nhập công ty. Muốn toàn quyền quản lý nào có dễ dàng như vậy!”  

             Triệu Dật cười nói: “Là người thì đều có khuyết điểm, cũng sẽ có điểm yếu. Đương nhiên bọn họ kéo bè kết phái, làm những chuyện vì lợi ích của chính mình, vậy thì tất nhiên bọn họ đều đã làm không ít chuyện xấu. Biện pháp đơn giản và trực tiếp nhất chính là bắt được những nhược điểm này, buộc bọn họ đi vào khuôn khổ. Giết gà dọa khỉ, đánh núi dọa hổ, vừa đấm vừa xoa…”  

             Hai mắt Kiều Na sáng lên, nghiêng đầu nhìn Khổng Hi: “Triệu Dật nói đúng là một cách hay.”  

             Khổng Hi lắc đầu: “Mỗi một người đều rất thông minh, làm sao dễ dàng để lại khuyết điểm cho tôi bắt được chứ? Hơn nữa bọn họ cấu kết với nhau vì lợi ích của mỗi người, tôi rất khó ra tay…”  

             Triệu Dật suy nghĩ, bỗng nhiên cười nói: “Nếu không thì cô cũng ngoan ngoãn gọi tôi một tiếng anh trai, tôi đến giúp cô giải quyết vấn đề này?”  

             Khổng Hi kinh ngạc nhìn Triệu Dật: “Cậu ư? Cậu có cách sao?”  

             Kiều Na cũng mở to hai mắt kinh ngạc nhìn Triệu Dật: “Cậu không phải là gạt chị Hi gọi cậu là anh trai đó chứ?”  

             “Đương nhiên là không phải. Tôi sao lại lừa gạt được chứ?”  

             Triệu Dật cười nói: “Nếu như cô gọi tôi một tiếng anh trai, tôi sẽ tìm cách giúp cô giải quyết chuyện này.”  

             Kiều Na nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Triệu Dật giống như là thật sự có cách, lập tức nghiêng đầu cười nói với Khổng Hi: “Chị Hi! Em cảm thấy một tiếng anh trai này cũng có thể gọi đó nha! Em nghe chị than thở đau đầu vì chuyện của công ty từ rất lâu rồi…”  

             Khổng Hi nghi ngờ nhìn Triệu Dật: “Cậu có cách gì sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Chuyện này tôi không tiện tiết lộ, nhưng mà hẳn là có thể giải quyết được vấn đề.”  

             Vẻ mặt Khổng Hi đầy nghi ngờ, thế nhưng cũng có chút giao động. Dù sao gọi một tiếng anh trai cũng đâu có mất mát gì đâu?  

             Vấn đề của công ty thực sự làm khó Khổng Hi trong một thời gian dài.  

             Khổng Hi hỏi xác nhận: “Cậu thật sự có cách sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Một tiếng anh trai cũng không mất mát gì, cũng không có lừa gì của cô. Nếu như cô phiền lòng vì chuyện này thì sao không thử một chút chứ?”  

             Kiều Na cũng bày ra vẻ mặt hớn hở mà khuyến khích: “Đúng nha! Chị Hi! Thử xem sao, nếu như thật thì sao? Chị xem, chẳng phải em cũng gọi hắn là anh trai sao?”  

             Khuôn mặt Khổng Hi ửng đỏ, cười mắng: “Đó là do cậu tự mình xuống nước trước, giờ còn muốn kéo theo mình xuống nước hay sao!”  

             Kiều Na cười khẽ: “Như vậy không tốt sao?”  

             Triệu Dật cũng không thúc giục mà chỉ mỉm cười nhìn theo.  

             Khổng Hi cắn răng, rốt cuộc cũng không nhịn được sự tò mò và mong đợi trong lòng: “Nếu như cậu thật sự có thể giúp tôi giải quyết những rắc rối của công ty, tôi sẽ gọi cậu một tiếng anh trai…”  

             Triệu Dật cười nói: “Không thấy thỏ thì không thả chim ưng sao? Cũng được thôi! Nhưng mà dù sao thì trả trước và thu tiền sau cũng có chút khác biệt. Nếu như tôi giúp các cô giải quyết rắc rối xong mới thanh toán vậy thì tôi sẽ phải tăng giá. Sau này nếu chúng ta gặp nhau dưới tình huống không có người ngoài thì cô cũng phải gọi tôi là anh trai…”  

             Khuôn mặt Khổng Hi đỏ thêm mấy phần: “Cậu đang nói bậy gì thế?”  

             Triệu Dật nhún vai, cười híp mắt nói: “Tạm thời cứ cho là sở thích cá nhân đi, dù sao ai đó cũng cứ muốn làm chị gái tôi. Đúng lúc mẹ tôi cũng không sinh cho tôi một đứa em gái, đối với việc có người gọi tôi là anh trai thì tôi vẫn rất có hứng thú.”  

             Khổng Hi lập tức cảm thấy có chút nóng mặt. Lúc trước cô định khiến cho Triệu Dật gọi mình là chị gái, thế nhưng hắn nói như vậy, sao lại cảm giác mình như bị cho vào tròng cơ chứ?”  

             Khổng Hi vẫn nghi ngờ việc Triệu Dật có thể giải quyết chuyện của công ty, suy nghĩ một chút rồi nói: “Được! Chỉ cần cậu có thể giúp tôi giải quyết vấn đề của công ty, lúc không có người ngoài thì tôi sẽ gọi cậu là anh trai. Nhưng mà nếu như cậu không giải quyết được, vậy thì cậu phải gọi tôi là chị gái.”  



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 488: Có lẽ đây cũng chính là cơ hội cho chính mình?


Chương 488: Tiền cũng muốn, mỹ nữ cũng muốn  

             Sau khi Khổng Hi lên nắm quyền quản lý, quyền lợi của những người này đương nhiên sẽ bị ảnh hưởng. Vì vậy họ cấu kết với nhau để chống lại Khổng Hi, bày ra tư cách trưởng bối và nói năng đủ kiểu khiến Khổng Hi không thể thực hiện được. Hơn nữa cũng giống như Khổng Hi nói, những người này ở trong công ty đan xen vào nhau, ngoài thuận trong chống khiến Khổng Hi căn bản không làm gì được. Dù cho cô có cổ phần chi phối cũng rất khó làm được.  

             Triệu Dật hỏi rõ một vài người cầm đầu, cười nói: “Được rồi! Bởi vì mấy người này đang tung hoành như vậy thì để đối phó với bọn họ chính là chúng ta càng buông lỏng.”  

             Kiều Na dò hỏi: “Có phải cậu đang định tìm nhược điểm của bọn họ không?”  

             Triệu Dật cười nói: “Đương nhiên rồi! Đối với loại người này, nếu cô muốn hắn cúi đầu thì phải cho hắn đủ lợi ích. Nếu không thì phải nắm bàn chân đau của hắn, khiến hắn không thể không cúi đầu với cô. Đứng trước lợi ích thì cho dù là đạo lý hay tình nghĩa cũng không đỡ nổi một đòn.”  

             Kiều Na nghĩ một lát rồi nói: “Nếu là điều tra, nếu có liên quan đến bên chính phủ thì có lẽ tôi có thể giúp một chút.”  

             Triệu Dật hơi kinh ngạc nhìn chằm chằm Kiều Na: “Sao cơ?”  

             Kiều Na khẽ giải thích nói: “Có liên quan đến công việc của tôi, nhưng chỉ giới hạn ở một số điều tra đơn giản…”  

             Triệu Dật ồ một tiếng, cười cười, nhưng từ chối nói: “Cái này chắc là không cần, tự tôi có cách. Các cô cứ chờ tin tức là được, đoán chừng cũng không mất quá nhiều thời gian…”  

             Tập đoàn Thiên Hà là một doanh nghiệp sản xuất và kinh doanh các thiết bị mạng khác nhau, sản phẩm rất có chỗ đứng trên toàn bộ thị trường Internet Trung Quốc, thậm chí còn xuất khẩu ra nước ngoài, tài sản ước tính khoảng 20 tỷ NDT.  

             Hiện tại Khổng Hi sở hữu 30% cổ phần của Tập đoàn Thiên Hà, ông nội của cô là Khổng lão vẫn còn nắm giữ 25% cổ phần công ty, tổng cộng hai người nắm giữ 55% cổ phần. Nếu như quy đổi thành tiền thì tài sản cá nhân của Khổng Hi đã hơn 6 tỷ NDT.  

             Triệu Dật cũng hơi bất ngờ sau khi biết thông tin về Tập đoàn Thiên Hà, khó trách Kiều Na nói Khổng Hi là một bạch phú mỹ chính hiệu.  

             Cổ phần của Khổng Hi là do cha và ông nội chuyển nhượng. Vốn là Khổng Hi có một em trai, thế nhưng cũng đã qua đời trong vụ tai nạn khi đi cùng cha mẹ. Bây giờ Khổng Hi chính là đứa con gái duy nhất được ông bà nội nuôi lớn, đương nhiên trở thành người thừa kế của Tập đoàn Thiên Hà.  

             Bởi vì cô còn trẻ tuổi, lại là một người phụ nữ nên các cổ đông khác trong Tập đoàn Thiên Hà có chút không phục, nhất là người cầm đầu Mã Đông.  

             Triệu Dật cũng không phải là ăn nói lung tung, một cổ đông công ty lớn như vậy thì muốn tìm nhược điểm cũng không khó.  

             Tìm ở đâu? Đương nhiên là tìm ở Công ty Bảo an Obscurity.  

             Cho đến thời điểm hiện tại, Triệu Dật đã tìm đến Bảo an Obscurity hai lần, hiệu suất đều rất đáng kinh ngạc. Triệu Dật đương nhiên biết những chuyện điều tra cổ đông lớn của Tập đoàn Thiên Hà như thế này đối với Công ty Bảo an Obscurity chỉ là chuyện đơn giản. Cho dù có thu phí thì cũng sẽ không quá đắt.  

             Triệu Dật liên lạc với Công ty Bảo an Obscurity, bắt đầu một cuộc điều tra về các cổ đông lớn và những người phụ trách quan trọng của Tập đoàn Thiên Hà.  

             Sau khi biết Tập đoàn Thiên Hà có quy mô như vậy, Triệu Dật lại hơi suy nghĩ một chút.  

             Hắn mở rộng phạm vi điều tra đến toàn bộ các giám đốc điều hành cấp cao của công ty.  

             Có lẽ đây cũng chính là cơ hội cho chính mình?  

             Việc làm ăn của Tập đoàn Thiên Hà hiện nay đang phát triển không ngừng, tương lai rộng mở. Nếu như có thể chen một chân vào chắc chắn là có thể kiếm được tiền.  

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 489: Triệu Dật thi đậu đại học.


Chương 489: Cả nhà đều bị huy động  

             Có lẽ trong tiềm thức cô cảm thấy mình lớn hơn Triệu Dật nhiều tuổi. Triệu Dật vẫn còn là một sinh viên, dường như không thể cùng cô phát triển quan hệ nam nữ. Cho nên Khổng Hi lập tức trong vô thức mà dùng mối quan hệ chị em này.  

             Nếu như là chị em, cho dù là nhận chị nuôi hay em kết nghĩa thì khi ở chung cũng sẽ tự nhiên hơn nhiều.  

             Cô 26 tuổi, Triệu Dật vẫn là người đàn ông đầu tiên tiếp xúc cơ thể với cô.  

             Triệu Dật cõng cô trở về khách sạn, Triệu Dật có cảm giác sâu sắc, sao không phải là cô?  

             …  

             Kiều Na chỉ là giải quyết công việc ở Thiên Phủ, ở một ngày sau đó lập tức rời đi. Trở lại thủ đô, Khổng Hi cũng trở về với sự bận rộn của công việc. Dù sao cuối năm cũng có rất nhiều việc phải làm.  

             Triệu Dật, Khổng Hi và Kiều Na đương nhiên sẽ không cắt liên lạc, ngoài việc kết bạn wechat cá nhân ra, ba người còn có một nhóm chat.  

             Có một số chuyện có thể cùng nhau trêu đùa, nhưng cũng có những lời chỉ thích hợp nói riêng.  

             Vốn dĩ Triệu Dật và Khổng Hi chỉ là bèo nước gặp nhau, có lẽ chỉ là giống như tên wechat của Khổng Hi, là khách qua đường trong cuộc sống của đối phương. Nhưng có vẻ là nhờ duyên phận mà hai người lại có mối liên hệ, hơn nữa còn có một đoạn trải nghiệm không tầm thường.  

             Đến mức này, Triệu Dật lại có thêm một chút tư tưởng.  

             Tiền, mình muốn. Mỹ nữ mình cũng muốn nha! Có thể cùng lúc có tiền lẫn mỹ nữ, vậy thì đó là chuyện đẹp càng thêm đẹp.  

             Số tiền này đương nhiên không phải Triệu Dật lừa Khổng Hi, mà là nhằm vào 45% cổ phần còn lại của Tập đoàn Thiên Hà. Bởi vì căn cứ theo báo cáo của Công ty Bảo an Obscurity, đến cả chuyện nội bộ mà những người này cũng không xử lý sạch sẽ, tư liệu bẩn còn rất nhiều. Đối với người bình thường mà nói thì có thể là bọn họ che giấu cũng không tệ. Nhưng mà trước mặt những nhân viên điều tra cực kỳ chuyên nghiệp của Bảo an Obscurity thì như không mảnh vải che thân.  

             Triệu Dật cũng không gấp gáp, bình tĩnh chờ đợi kết quả điều tra.  

             Ngày qua ngày, hai mươi tám tháng chạp cũng đã đến.  

             “Tiểu tử thối! Mau dậy đi! Đến giúp một tay!”  

             Mới tám giờ, Triệu Dật lập tức bị Trần Mỹ Quyên đánh thức.  

             Triệu Dật vặn eo bẻ cổ đi ra, cười nói: “Mới tám giờ, trời lạnh như vậy mà không thể cho con ngủ thêm một lát sao?”  

             Trần Mỹ Quyên tức giận nói: “Ngày thường con ngủ nướng thì cũng thôi đi. Nhưng mà hôm nay là lần đầu tiên mẹ vợ và con dâu tương lai đến nhà, đương nhiên phải chuẩn bị thật tốt, đừng để người ta nói chúng ta vô lễ. Nhanh đi rửa mặt rồi cùng mẹ đi siêu thị mua đồ…”  

             Triệu Dật cười nói: “Có cần thiết vậy không? Nhà chúng ta ba người, thêm hai người bọn họ cộng lại là năm người. Hầm một nồi canh gà, một phần salad, hai con cá thêm hai món chay, vậy còn không đủ sao?””  

             Trần Mỹ Quyên đi đến đánh Triệu Dật một cái: “Con nghĩ là ăn cơm thường ngày sao? Hôm nay không chỉ là lần đầu tiên người ta chính thức đến nhà, còn là ngày tất niên. Đơn giản như vậy làm sao có thể coi được chứ?”  

             Bà tập tức sốt ruột nói: “Nhanh đi rửa mặt đi! Đừng có ba hoa nữa!”  

             Triệu Dật bất đắc dĩ đi về phía phòng vệ sinh, đồng thời nói: “Cho dù là muốn con đi góp sức thì cũng phải để con ăn no nha! Con còn chưa có ăn sáng đâu.”  

             Trần Mỹ Quyên khẽ nói: “Mua mấy cái bánh bao ở cửa chung cư  còn không được sao? Còn đói bụng?”  

             Triệu Dật đành cười khổ. Đúng vậy! Đừng giãy dụa, chỉ cần ngoan ngoãn chấp hành.  

             Sau khi Triệu Dật sáng suốt tắm rửa xong lập tức bị Trần Mỹ Quyên kéo đi siêu thị. Nhìn dáng vẻ này của mẹ thì hôm nay chắc chắn mua không ít đồ.  

             Nói thì đơn giản nhưng làm thì không hề dễ dàng. Chờ đến lúc Triệu Dật và Trần Mỹ Quyên xách túi lớn túi nhỏ trở về nhà đã là hơn mười giờ. Triệu Nham đang đeo tạp dề dọn dẹp nhà cửa.  

             “Chậc chậc… Cả nhà đều bị huy động nha! Long trọng như vậy sao?”  

             Trần Mỹ Quyên đánh Triệu Dật một cái: “Nói nhảm cái gì đó. Người ta đến nhà là khách, trong nhà càng sạch sẽ thì càng ấm áp không phải sao? Chẳng lẽ khách đến nhà chơi, nhìn thấy nhà cửa bề bộn thì chủ nhà còn mặt mũi gì nữa?”  

   Triệu Dật cười nói: “Chỉ là cảm thán mà tôi, làm sao dám nói nhảm chứ? À không! Không phải là cảm thán mà là cảm động.”  

             Trần Mỹ Quyên khẽ nói: “Cảm động là được rồi. Con dâu là vợ của con, sau này sẽ sống cùng con, còn không phải là vì con sao?”  

             “Vâng vâng vâng…”  

             Triệu Dật bày ra dáng vẻ khúm núm: “Còn việc gì con có thể làm không?”  

             Trần Mỹ Quyên nói: “Con đem mấy câu đối xuân, đèn lồng và hoa giấy gì đó dán lên đi. Ăn tết thì phải có chút không khí tết mới tốt!”  

             “Vâng!”  

             Một nhà ba người mặc dù bận rộn nhưng không khí rất vui vẻ, nhất là Trần Mỹ Quyên, nụ cười trên khuôn mặt đó chưa bao giờ tắt.  

             Năm nay đối với nhà họ Triệu mà nói thật đúng là một năm hạnh phúc.  

             Triệu Dật thi đậu đại học.  

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 490: “Em cũng không tự xem mình là khách đâu.”


Chương 490: Tô Nhã và Liễu Vũ Phi đến nhà  

             Có lẽ là người tốt nên có phần thưởng xứng đáng nha!  

             Triệu Dật đang dán hoa giấy thì chuông cửa vang lên, Trần Mỹ Quyên thò đầu ra khỏi bếp hét lớn: “Tiểu Dật! Mở cửa đi!”  

             Triệu Dật đứng dậy, tay cầm hoa giấy đi đến mở cửa.  

             Ngoài cửa đương nhiên là Liễu Vũ Phi và Tô Nhã.  

             Tô Nhã mặc một chiếc áo lông màu cam, dưới thân là váy ngắn và bốt nhung đen. Mái tóc bà rõ ràng vẫn uốn kiểu hoa lê, cộng thêm khuôn mặt xinh đẹp, nét quyến rũ của người phụ nữ đã có chồng tựa như đóa hoa tươi đang nở rộ.  

             Liễu Vũ Phi cũng ăn mặc tương tự. Cô mặc một chiếc áo lông cùng kiểu nhưng là màu lam nhạt, làm tăng thêm cảm giác thiếu nữ hoạt bát. Quần ôm vừa vặn, cộng thêm một đôi giày đen nhỏ. Trên đầu còn đeo một chiếc băng đô, trên băng đô có nơ con bướm màu đỏ, nhìn qua vừa đáng yêu vừa tinh nghịch.  

             Khuôn mặt Tô Nhã và Liễu Vũ Phi giống nhau chừng bảy tám phần. Hai người đứng cùng nhau như vậy, không giống như là mẹ con mà là giống chị em hơn.  

             Chị gái xinh đẹp trưởng thành và em gái dễ thương tinh nghịch.  

             “Chúc mừng năm mới!”  

             Triệu Dật vội vàng nghiêng người nhường đường: “Phi Phi! Cô Tô! Mời vào! Mau vào đi…”  

             Trong tay Tô Nhã và Liễu Vũ Phi đều xách theo túi quà năm mới đỏ thẫm, Triệu Dật vội vàng nhận lấy, Trần Mỹ Quyên và Triệu Nham ở phía sau cũng nhiệt tình tiến lên tiếp đón.  

             Tô Nhã nhìn thấy Trần Mỹ Quyên thì lập tức sững sờ, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.  

             Lúc trước Tô Nhã đã đưa Liễu Vũ Phi đến chào hỏi thì bà cũng đã gặp qua Trần Mỹ Quyên, là một người phụ nữ trung niên rất bình thường. Nhưng bây giờ vậy mà Trần Mỹ Quyên dường như trẻ ra một chút, nhìn qua tưởng chừng như phụ nữ hai mươi tám, hai mươi chín tuổi trẻ trung xinh đẹp, hoàn toàn thay đổi.  

             “Chúc mừng năm mới! Chị Trần! So với lần gặp trước thì chị càng trẻ hơn, xinh đẹp hơn!”  

             Trần Mỹ Quyên sinh ra Triệu Dật lúc 26 tuổi, bây giờ đã là 44 tuổi. Mà Tô Nhã sinh ra Liễu Vũ Phi lúc đó mới 18 tuổi, năm nay bà 36 tuổi nên Tô Nhã gọi là chị Trần.  

             Trần Mỹ Quyên nhìn thấy ánh mắt không thể che giấu được sự kinh ngạc của Tô Nhã, trong lòng cũng có chút vui vẻ.  

             Phụ nữ mà!  

             Bất kể là người thân hay ai khác, đương nhiên trong lòng cũng có chút so sánh.  

        Lần trước Tô Nhã đưa Liễu Vũ Phi đến cảm tạ ơn cứu mạng của Triệu Dật, cả dung mạo lẫn khí chất đó của Tô Nhã đều khiến Trần Mỹ Quyên âm thầm ngưỡng mộ, thậm chí có chút cảm giác tự ti.  

             Bây giờ Trần Mỹ Quyên đã uống viên thuốc làm đẹp đó, dung mạo đã hồi phục lại giống như mới hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi. Hôm nay lại cố ý sửa soạn một chút, cộng thêm bản thân bà cơ bản cũng tốt, mặc dù không xinh đẹp khoa trương như Tô Nhã, nhưng mà bây giờ cũng xem là trẻ tuổi xinh đẹp, so với lần trước tự tin hơn nhiều.  

             Hơn nữa con trai cũng không chịu thua kém, xây dựng sự nghiệp bằng hai bàn tay trắng may mắn kiếm được hàng trăm triệu, còn dẫn theo Tô Nhã kiếm được mấy trăm triệu. Cái tâm lý lợi thế này cũng trỗi dậy, cả người lộ ra vẻ tự tin hơn rất nhiều.  

             Trần Mỹ Quyên cười nói: “Còn không phải là nhờ phúc của Tiểu Dật sao? Không biết nó tìm được ở đâu một viên thuốc ngay cả nhãn hiệu cũng không có, nghe nói là thuốc gia truyền được người ta tặng cho. Sau khi tôi ăn thì trẻ lại rất nhiều…”  

             Tô Nhã kinh ngạc nói: “Thật vậy sao? Thật đúng là quá thần kỳ! Bây giờ nhìn chị Trần thật đúng là trẻ lại. Chị và Triệu Dật đứng chung với nhau thì căn bản là giống như chị em vậy.”  

             Trong lòng Trần Mỹ Quyên cũng có chút đắc ý. Lúc trước đi dạo phố, chẳng phải mọi người cũng nghĩ rằng bà và Triệu Dật là hai chị em sao?  

             Nói chuyện vài câu, Trần Mỹ Quyên để cho Triệu Dật nói chuyện với Tô Nhã và mọi người, còn bà trở lại phòng bếp. Thế nhưng Tô Nhã lại không có chút câu nệ mà đứng lên: “Chị Trần! Em đến giúp chị nha!”  

             Trần Mỹ Quyên cười nói: “Làm gì có đạo lý nào để khách phải xuống bếp chứ? Em lại ngồi xem TV đi…”  

             Tô Nhã cười nói: “Em cũng không tự xem mình là khách đâu.”  

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 491: Liễu Vũ Phi rất vui vẻ.


Chương 491: Bao lì xì 10,001  

             Triệu Dật bật cười, nghĩ lại cũng thấy phải. Liễu Vũ Phi ở nhà họ Triệu ăn tết đương nhiên không thành vấn đề, nhưng mà Tô Nhã lấy lý do gì để ở lại nhà họ Triệu đây?  

             Cũng không phải là người nhà họ Triệu không cho phép, mà là Tô Nhã tuyệt đối sẽ không đồng ý.  

             Mặc dù là thông gia tương lai, nhưng mà bình thường nào có ai ăn tết ở nhà thông gia tương lai…  

             “Không sao! Ăn tết cơ bản cũng không chỉ có hai ngày, lại cách không xa nhau. Em đến tìm anh chơi một hai hôm, anh cũng đến tìm em chơi một hai hôm, rồi đi thăm người thân họ hàng gì đó chẳng phải là qua năm rồi sao?”  

             Liễu Vũ Phi nghĩ thấy cũng đúng, nhoẻn miệng cười nói: “Đúng nha! Có thêm một người thì cảm giác trong lòng cũng thấy khác hẳn. Em có cảm giác năm nay mẹ em rất vui vẻ đó!  

             Triệu Dật cười nói: “Chẳng lẽ trước đây ăn tết mẹ em đều không vui sao?”  

             Gương mặt Liễu Vũ Phi hiện lên vẻ chua xót: “Từ nhỏ đến lớn, thực ra nhà em không thích nhất chính là những ngày tết. Dù sao cũng chỉ có hai mẹ con, vắng vẻ lạnh lẽo. Tết nhất càng náo nhiệt vui vẻ thì nhà em càng quạnh quẽ hơn. Năm nay mẹ em mong ngóng đến hôm nay trở về nhà, trong nhà cũng cười nói vui vẻ, không còn cảm giác vắng vẻ như ngày xưa nữa.”  

             Ngập ngừng một lát, Liễu Vũ Phi nghiêng đầu nhìn Triệu Dật nói: “Mẹ em còn nói với em trong nhà có một người đàn ông thì cảm giác rất khác biệt… Vậy mà mẹ em đã xem anh như trụ cột của gia đình em rồi.”  

             Trong nhà có một người đàn ông sao?  

             Lời này không có ẩn ý gì, nhưng lại có cảm giác có chút kỳ lạ.  

             Triệu Dật cười nói: “Mẹ em thích anh như vậy sao? Trong nhà có chuyện gì thì em cứ việc nói, dù sao cũng là đàn ông, anh sẽ bảo vệ mọi người.”  

             Liễu Vũ Phi cười ngọt ngào nói: “Ừm!”  

             Lời Liễu Vũ Phi nói đều là sự thật. Trước đây ăn tết chỉ có hai người phụ nữ, mẹ nhìn con, con nhìn mẹ. Theo như lời Tô Nhã nói thì trong nhà âm khí quá thịnh, không đủ dương khí nên sẽ cảm thấy đìu hiu vắng vẻ…  

             Mặc dù năm nay Triệu Dật cũng không về nhà của cô, nhưng với sự mong đợi gặp nhau lần này cùng với hình bóng trong lòng, giống như là một chỗ dựa vô hình. Bầu không khí trong nhà cũng thoải mái hơn rất nhiều.  

             Liễu Vũ Phi rất vui vẻ.  

             Cô cảm thấy mặc dù Triệu Dật là bạn trai của mình, nhưng cũng làm cho mẹ cô có một chỗ dựa tâm lý…  

             Trần Mỹ Quyên và Tô Nhã hai người ở trong phòng bếp cười nói vui vẻ, Triệu Nham thì bưng giỏ rau ngồi lặt rau ở trên ghế sofa phòng khách. Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi thì dán câu đối xuân, treo đèn lồng, còn có treo một ít đồ trang trí để cho có không khí năm mới.  

             Trong phòng, có người bị chọc tức, có người vui vẻ cười.  

             Rất nhanh, một bàn thức ăn ngon đã được bày lên bàn, mọi người rửa tay cùng ngồi vào bàn, rượu ngon cũng được mở ra. Tết mà, dù sao cũng phải uống chút rượu mới có không khí đúng không.  

             Buổi chiều, mẹ con Tô Nhã cũng không rời đi, hai nhà cùng nhau chơi mạt chược.  

             Triệu Dật không đánh, ngồi sau lưng Liễu Vũ Phi giúp cô bày mưu tính kế.  

             Dù sao cũng không ai quan tâm đến chuyện thắng thua.  

             Mọi người đều vui vẻ hòa thuận.  

             Ăn cơm tối xong, Tô Nhã cùng Liễu Vũ Phi cáo từ. Trước khi đi, Tô Nhã còn phát cho Triệu Dật một bao lì xì năm mới, Trần Mỹ Quyên cũng phát cho Liễu Vũ Phi một phong bao lì xì thật lớn.  

             Phong bao lì xì này không chỉ là lì xì ngày Tết, mà còn là lần đầu tiên bạn gái đến tận nhà cha mẹ bạn trai nên cũng gộp chung vào.  

             Triệu Dật cùng Liễu Vũ Phi đều không có từ chối, dù sao ai cũng không thiếu chút tiền này, quan trọng hơn chính là bầu không khí lúc này.  

             Sau khi hai người rời đi, Triệu Dật và Liễu Vũ Phi cùng nhau nhắn tin.  

             Liễu Vũ Phi: Tiền lì xì dì cho thật lớn nha, 10.001 tệ. Cái này có ý nghĩa gì sao?  

             Triệu Dật: Ha ha, mẹ anh thích cô con dâu như em, còn nói là đi vạn dặm chọn được một!  

             Liễu Vũ Phi: A, dì nói như vậy sao, cái này em thích!  

             Triệu Dật: Mẹ anh rất thích em, có lẽ sau này có chuyện gì thì anh nhất định sẽ bị mẹ gọt mất!  

             Liễu Vũ Cận: Được, sau này dám bắt nạt em, em sẽ cáo trạng với dì!  

      Triệu Dật: Sao anh có thể bắt nạt em chứ?  

             Liễu Vũ Phi: Ai biết sau này thì sao, hiện tại nói rất hay, lỡ như sau này thay lòng đổi ý thì sao đây?  

             Triệu Dật: Suy nghĩ lung tung cái gì vậy, đây là chuyện cả đời!  

             Liễu Vũ Phi: Mẹ em cho anh bao lì xì bao nhiêu.  

             Triệu Dật: 1,680 tệ, đây là con số ngụ ý để cho anh một đường phát tài đó!  

             Liễu Vũ Bạt: Hì hì, anh chịu thiệt rồi!  

             Triệu Dật: Kiếm được một người bạn gái đáng yêu và xinh đẹp, không thiệt thòi, không thiệt thòi! Anh cũng sẽ gửi cho em một bao lì xì mừng năm mới nha!  

             Liễu Vũ Phi: Được! Chúc mừng năm mới, chúc mừng phát tài, lì xì mang đến!  

             Triệu Dật trực tiếp phát cho Liễu Vũ Phi bao lì xì giá trị 88,888.  

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 492: Trong tay hắn bây giờ có đủ lợi thế.


Chương 492: Chúc mừng năm mới  

             Khóe miệng Triệu Dật nhất thời nhếch lên vài phần.  

             Triệu Dật: Bà xã ngoan, chúc mừng năm mới!  

             Liễu Vũ Phi lúc này mới nhận bao lì xì, gửi lại biểu tượng thẹn thùng.  

             Liễu Vũ Phi: Ngày mai trong nhà đoàn viên, mùng một anh định sắp xếp như thế nào?  

             Triệu Dật: Mùng một thường chính là đi khắp nơi thăm thân thích, dù sao năm nào cũng là như vậy. Nếu em thấy nhàm chán, đến cùng anh đi thân thích được không?  

             Liễu Vũ Phi: Không được, không được, chờ anh rảnh, em sẽ tìm anh chơi.  

             Triệu Dật: Bà xã xấu, chung quy cũng phải gặp cha mẹ chồng, mà cha mẹ anh em đã gặp qua, vậy còn sợ gặp thân thích hay sao.  

             Liễu Vũ Phi: Anh mới xấu đó, hừ! Không nói với anh nữa, em về nhà rồi!  

             Triệu Dật cười cười, Liễu Vũ Phi vẫn còn rất thẹn thùng.  

             Chiều ba mươi Tết, thừa dịp đoàn viên rảnh rỗi, Triệu Dật tranh thủ gọi điện thoại.  

             Phùng Tiếu Tiếu, Tần Băng Lạc, Diệp Thiến, Bạch Nguyệt và Giang Dĩnh.  

             Mỗi người đều gọi điện thoại, sau đó đều gửi cho mỗi người một bao lì xì mừng năm mới trị giá 88,888.  

             Bạch Nguyệt tuy rằng còn chưa cùng Triệu Dật phát sinh quan hệ thân mật, nhưng hai người đều đã có ước định, đây đã là thịt trên bàn, chạy không thoát rồi. Mà Giang Dĩnh, cũng giống như thế, đều là chạy không thoát, cho nên Triệu Dật đối xử đều bình đẳng.  

             Giang Dĩnh: Ông chủ, bao lì xì lớn như vậy sao?  

             Triệu Dật: Là ngôi sao tương lai, nếu lì xì quá nhỏ thì không được nhận đó nha.  

             Giang Dĩnh: Cảm ơn ông chủ!  

             Giang Dĩnh tâm lý có lẽ đã sớm tiếp nhận Triệu Dật, cho nên số tiền này cũng thản nhiên tiếp nhận. Dù sao cô nợ Triệu Dật không phải một chút hay nửa điểm, cả bản thân cô cũng chuẩn bị trao cho Triệu Dật, còn để ý số tiền lì xì này sao?  

             Giang Dĩnh: Qua năm mới, chúng tôi sẽ đi nơi khác quay phim, ông chủ khi nào có thể đi thăm tôi?  

             Triệu Dật: Chờ mọi người quay phim xong thì tôi sẽ đến, bằng không sẽ ảnh hưởng đến trạng thái quay phim của cô đó.  

             Giang Dĩnh: ‘icon bĩu môi’ vậy lại phải chờ rất lâu!  

             Triệu Dật: Sao vậy, để cô chuyên tâm quay phim còn không tốt sao, tôi tới rồi, tôi sợ ngày hôm sau cô sẽ quay phim cũng không được...  

             Giang Dĩnh: ‘Icon đỏ mặt’ đã lâu rồi tôi không có gặp ông chủ.  

             Triệu Dật: Nhớ tôi sao?  

             Giang Dĩnh: Có một chút.  

             Triệu Dật: ‘Icon vuốt ve’ cố lên, để tôi xem nếu như có thời gian sẽ đi thăm cô một chút.  

             Giang Dĩnh: ‘Icon hạnh phúc’ cảm ơn ông chủ, chụt, chụt!!!  

             Sau khi xử lý xong nhóm bạn gái, Triệu Dật suy nghĩ một chút. À, còn có trợ lý riêng nữa.  

             Tuy rằng chức vụ Quan Tâm là treo ở đầu tư Phi Dật, nên sẽ có thưởng cuối năm thì cô ấy cũng sẽ có. Nhưng dù sao cũng là quản gia riêng là tri kỷ nhất, Triệu Dật vẫn phải đối xử thật tử tế.  

             Vẫn như thường lệ, một phong bao lì xì 88,888 bay qua.  

             Triệu Dật: Chúc mừng năm mới!  

             Thời gian ăn tết luôn trôi qua rất nhanh. Lúc đầu, Triệu Dật cùng cha mẹ đi đến mấy nhà thân thích, cũng theo lời mời của Tô Nhã, đến nhà Tô Nhã ăn một bữa cơm. Lần này đổi sang đầu bếp là Tô Nhã, Trần Mỹ Quyên thì hỗ trợ.  

             Thời gian chớp mắt đã qua mùng sáu, Tô Nhã cùng Liễu Vũ Phi cùng nhau trở về Giang Châu, Triệu Dật còn phải ở lại thêm vài ngày.  

             Tuy rằng hắn và Bạch Nguyệt hẹn cùng nhau trở về trường, nhưng cũng không cần phải quá gấp gáp.  

             Công ty bảo an đã tổng hợp tư liệu của tất cả lãnh đạo tập đoàn Thiên Hà mấy ngày trước, đã giao lại cho Triệu Dật, có thể nói là phi thường chi tiết.  

             Triệu Dật xem xong tất cả tư liệu, có những tư liệu này trong tay hắn muốn giúp Khổng Hi càng thêm dễ dàng, nhưng hắn lại muốn thuận thế kiếm một khoản.  

             Tập đoàn Thiên Hà hiện giờ đang chuẩn bị niêm yết. Nếu như có thể chiếm được cổ phần Thiên Hà, vậy thì có thể nói là nằm không kiếm tiền, cái gì cũng không làm, chỉ cần nằm đếm tiền là được rồi.  

             Trong tay hắn hiện tại chỉ có hai tỷ tiền vốn, hơi ít một chút. Thế nhưng, hắn cũng không định thu mua số cổ phần này theo giá cả thị trường hiện tại.  

             Trong tay hắn bây giờ có đủ lợi thế.  



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 493: Thu mua cổ phần tập đoàn Thiên Hà


Chương 493: Thu mua cổ phần tập đoàn Thiên Hà  

             Vẻ mặt Cao Minh nhất thời kích động, cầm lấy tài liệu nhìn một hồi, trên mặt nhất thời lộ ra vẻ kích động.  

             "Cám ơn ông chủ, tôi sẽ dẫn cha đi Giang Châu."  

             Triệu Dật cười nói: "Được, mặt khác còn có một chuyện, tôi muốn trưng cầu ý kiến của chú một chút. ”  

             Cao Minh thẳng lưng, cung kính nói: "Ông chủ, xin hãy nói. ”  

             Triệu Dật nếu thật sự tận tâm tận lực hỗ trợ cứu giúp cha của hắn ta, hơn nữa cho tiền cũng thoải mái hào phóng, hắn ta tự nhiên đối với Triệu Dật cũng là lòng mang cảm kích.  

             Triệu Dật gõ gõ lên mặt bàn: "Hiện tại trong tay tôi có hai tỷ tài chính, số tiền này tôi vốn chuẩn bị giữ lại, sau đó dùng để mua đất. Nhưng hiện tại phát sinh một chuyện, tôi có cơ hội mua cổ phần của một công ty rất có thực lực và tiềm lực, cho nên tôi chuẩn bị vận dụng số tiền này để mua cổ phần. Thế nhưng kế hoạch mua đất sau này tôi cũng không muốn buông tha, nếu như tôi mua cổ phần của công ty này, vậy trong tay có thể sẽ không có tiền mặt, vậy tôi có thể đi vay được hay không…”  

             Cao Minh là người giỏi tài chính, vừa nghe nhất thời hiểu được ý tứ của Triệu Dật, ngắn gọn lưu loát trả lời: "Ông chủ, loại thao tác này quá phổ biến, tựa như phát triển bất động sản đều là lấy tiền mua đất rồi lại lấy đất thế chấp, khai phá tiếp, lại bán đi, thu hồi lại rồi lại đem trả nợ ngân hàng..."  

             "Chỉ cần có cổ phần thật sự trong tay, vậy thì có thể dựa vào cổ phần này để vay ngân hàng, hai năm nay nhiệm vụ của ngân hàng cũng không nhẹ, chỉ cần là trong tay có tài sản chân chính thì không sợ cho vay không ra tiền. Chẳng qua số lượng khoản vay nhất định sẽ thấp hơn giá trị thị trường của cổ phiếu nhiều..."  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Khoản vay này có phải rất phiền toái hay không? ”  

             Cao Minh cười nói: "Không phiền phức, đầu năm nay ngân hàng còn ước gì cậu vây nhiều thêm một chút, không thấy ngày thường trong điện thoại di động mọi người đều sẽ nhận được đủ loại thông tin cho vay hay sao. Bọn họ cũng có nhiệm vụ là cho vay, chỉ cần cổ phần rõ ràng, công ty không có bất kỳ khó khăn gì, vậy cho vay sẽ rất dễ. Chẳng qua có một điểm, đi vay thì nhất định phải dựa trên công ty ra mặt, nếu dựa theo cá nhân nắm giữ cổ phần để đi vay thì không dễ dàng xử lý. Đương nhiên, nếu như số tiền vay tương đối thấp, lãi suất cao một chút, vậy vẫn có biện pháp, dù sao cũng không phải chỉ có ngân hàng mới có thể cho vay ......”  

             Triệu Dật gật đầu: “Tập đoàn Thiên Hà, chú có biết không? ”  

             Ánh mắt Cao Minh sáng ngời: "Ông chủ, cậu nói muốn đầu tư mua cổ phần chính là tập đoàn Thiên Hà này sao? Đây chính là sản nghiệp nổi tiếng của Thiên Phủ, tuy rằng còn chưa niêm yết nhưng lại có triển vọng không nhỏ, hiện giờ chính là thời kỳ phát triển mạnh mẽ. Nếu như có thể thu mua được cổ phần của tập đoàn Thiên Hà, vậy nhất định là có thể có lợi nhuận. Hơn nữa tôi nghe nói tập đoàn Thiên Hà gần đây còn có ý định niêm yết, nếu như thật sự niêm yết, vậy giá trị cổ phiếu của công ty khẳng định có thể tăng vọt thêm một vòng..."  

             Triệu Dật thấy Cao Minh cũng tán thành mình góp vốn vào tập đoàn Thiên Hà, hơn nữa cũng đưa ra gợi ý có thể dùng cổ phần thế chấp để đi vay, vậy thì càng không thành vấn đề.  

             So với việc gia nhập tập đoàn Thiên Hà, Triệu Dật càng coi trọng việc thu mua đất vào tháng tư hơn, đó mới là dự án lớn!  

             Nếu như chỉ có thể chọn một, vậy Triệu Dật cũng sẽ buông tha cho tập đoàn Thiên Hà. Thế nhưng, nếu có thể sau khi thu mua cổ phần rồi dùng số cổ phần này đi vay, vậy chẳng khác nào thay đổi phương thức thao tác, Triệu Dật tự nhiên sẽ không ngốc mà không nhảy vào.  

             …  

             "Đây là Đới Lương, giám đốc điều hành đầu tư Phi Dật, đây là Cao Minh, am hiểu tài chính, quản lý lên kế hoạch và marketing, hai người này giúp tôi quản lý một số công việc.”  

             Triệu Dật gọi Đới Lương tới để mang theo con dấu của công ty cùng với giúp Triệu Dật chuẩn bị hợp đồng thu mua cổ phần.  

             Tất cả các điều khoản đều đã được soạn thảo, con dấu của công ty Phi Dật đã được sử dụng, ngay cả giá thu mua cũng đã được điền vào đầy đủ, tất cả những gì còn lại chỉ là chờ chữ ký của người bán.  

             Triệu Dật nâng cổ tay lên nhìn đồng hồ: "Được rồi, khách nhân sắp tới cửa, mọi người có thể đến phòng bên cạnh uống trà, làm quen một chút, sau này có lẽ sẽ còn giao tiếp nhiều.”  

             Cao Minh và Đới Lương đi đến phòng trà bên cạnh, Triệu Dật cầm lấy điện thoại di động, gửi một tin nhắn.  



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 494: “Trương Minh?”


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 494: Tiền và tự do cái nào quan trọng hơn  

             Dừng lại một chút, vẻ mặt Trương Minh có chút khẩn trương: "Làm sao mà cậu lại biết được những chuyện đó? ”  

             Triệu Dật mỉm cười, cầm lấy một cái hồ sơ, trượt tới trước mặt Trương Minh: "Trương tiên sinh, anh có 1,5% cổ phần của tập đoàn Thiên Hà, tôi rất có hứng thú với số cổ phần này. ”  

             Trương Minh mở hồ sơ ra, bên trong lại là một bản hợp đồng thu mua cổ phần, công ty thu mua tên là Phi Dật đầu tư, đối phương muốn thu mua cổ phần tập đoàn trong tay mình.  

             Trương Minh nhìn thoáng qua giá thu mua, nhất thời đồng tử bỗng co rụt lại.  

             "Một trăm triệu? Điều này là không thể! ”  

             Triệu Dật mỉm cười, cầm lấy một hồ sơ khác trong xấp hồ sơ, ném cho Trương Minh.  

             "Có hay không, trước tiên ông nhìn xem những thứ trong này đi, việc ông làm, đi vào tù ngồi xổm mười năm tám năm tôi cảm thấy vẫn không có vấn đề gì. Đương nhiên, nếu ông tiếc tiền thì tôi cũng không còn gì để nói.”  

             Sắc mặt Trương Minh lại lần nữa biến đổi, cắn răng, mở hồ sơ ra.  

             Trong văn kiện có thông tin chi tiết về ông ta và người nhà, còn có chuyện ông ta lợi dụng thủ đoạn làm sổ sách giả của công ty, những thứ này đều được làm rõ ràng, thậm chí ngay cả tư liệu của gia đình ông ta cũng được điều tra kĩ.  

             Sắc mặt Trương Minh càng lúc càng trắng, lại nhìn về phía ánh mắt Triệu Dật, nhất thời tràn ngập vẻ sợ hãi.  

             Những chuyện này hắn làm đều rất bí mật, làm sao lại có người biết được?  

             Triệu Dật nhìn sắc mặt Trương Minh khẽ mỉm cười, hắn biết chắc chắn Trương Minh nhất định sẽ cảm thấy kinh hoàng.  

             Ai cũng sợ phải ngồi tù, mà người giàu càng sợ phải đi tù!  

             Rõ ràng đều rất có tiền, có thể làm đại gia, ai lại muốn đi làm tù nhân chứ?  

             Số cổ phần trong tay hắn, dựa theo giá trị thị trường trước mắt mà nói thì ít nhất trị giá ba trăm triệu, nhưng Triệu Dật lại yêu cầu hắn bán với giá một trăm triệu!  

             Chênh lệch 200 triệu có thể khiến cho một vị đại gia sẵn sàng chấp nhận để đi tù mười năm, tám năm hay sao?  

             Huống chi, không chỉ là phải ngồi tù. Hơn nửa, số tiền này có lẽ không thể bảo vệ được!  

             Dù sao tiền cũng không giữ được, ai còn muốn đi tù làm gì chứ?  

             Trương Minh lại nhìn về phía Triệu Dật, trong ánh mắt có mấy phần sợ hãi.  

             "Có phải là tôi ký hợp đồng xong, chuyện gì cũng không có đúng không?"  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Đó là đương nhiên, ông có lỗi chính là với tập đoàn Thiên Hà, tôi cùng tập đoàn Thiên Hà lại không có quan hệ. Ông cũng không phải lừa tôi tiền, tôi muốn xen vào chuyện của người khác làm gì chứ. Một trăm triệu dù sao ít hơn ba trăm triệu cũng nhiều, thế nhưng ông vẫn như cũ có thể hưởng vinh hoa phú quý cả đời, sống một cuộc sống nhàn rỗi…”  

             "Làm sao cậu có thể cam đoan, nếu tôi ký xong thì cậu sẽ không phơi bày những thứ này ra?"  

             Triệu Dật mỉm cười: "Tôi chỉ có thể nói là tôi sẽ không làm gì cả, ai cũng không muốn kết hận thù. Tôi chỉ là muốn kiếm tiền, đương nhiên nếu là ông không tin thì cũng có thể không đồng ý ký tên.”  

             Triệu Dật ngẩng đầu, nhìn đồng hồ: "Ông còn năm phút để suy nghĩ, năm phút sau tôi muốn gặp một cổ đông khác. ”  

             Hơi dừng lại một chút, Triệu Dật cười nói: "Trương tiên sinh, ông là người đầu tiên, nhưng ông tuyệt đối không phải là người cuối cùng. ”  

             Trương Minh kinh hãi nhìn Triệu Dật, giống như là gặp phải quỷ.  

             Tên này không chỉ nhằm vào một mình hắn, đây là muốn xuống tay cùng các cổ đông khác của tập đoàn Thiên Hà hay sao?  

             Thôi!  

             Đối phương có thể dễ dàng điều tra ra nhiều thứ như vậy, vậy phải nói là đã thu thập thông tin của mình thật sự kỹ càng, người này không trêu vào được được, cũng không trêu nổi.  

     “Được, tôi ký!”  

             Trương Minh cắn răng suy nghĩ nửa ngày, rốt cục cũng hạ quyết tâm.  

             Tiền là quan trọng, nhưng tự do lại càng quan trọng hơn!  

             Nếu không có tự do, cơ hội để tận hưởng ở đâu chứ?  

             Huống chi, một khi bị phơi bày chuyện này, tiền của mình vẫn không thể giữ được!  

             Trương Minh ký xong chữ ký, thân thể lập tức mềm nhũn đi vài phần, luống cuống ngồi trên ghế, mồ hôi chảy như mưa.  

             Triệu Dật mỉm cười: "Hợp tác vui vẻ, Trương tiên sinh! Bây giờ ông có thể rời đi, không nên tiết lộ bất cứ điều gì về tôi, nếu không hậu quả là ông tự gánh chịu! ”  

             Trương Minh đứng lên, thở ra một hơi, mở cửa phòng đi ra ngoài, vừa đi tới đại sảnh thì bỗng nhiên nhìn thấy một người vô cùng quen thuộc đi vào bên trong.  

             “Trương Minh?”  

             Trương Minh còn chưa mở miệng, người đàn ông hói đầu hơn năm mươi tuổi ở đối diện đã kinh ngạc nhìn Trương Minh, ánh mắt nghi hoặc hỏi: "Sao cậu lại ở chỗ này? ”  

             “Tôn Lâm!”  

             Trương Minh là cổ đông, sở hữu 1,5% cổ phần, Tôn Lâm cũng là cổ đông, sở hữu 4% cổ phần.  

             Trương Minh bỗng nhớ đến một chồng hồ sơ ở trước mặt Triệu Dật, trong lòng có chút lạnh lẽo.  

             Gã này nắm trong tay nhược điểm của bao nhiêu người đây?   

[Diendantruyen.Com] Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 495: Ông nhìn cái này xem!


Chương 495: Tôi sẽ không cho cậu phí điều tra  

             Tôn Lâm bỗng nhiên cũng ý thức được một điều, chỉ sợ Trương Minh cũng giống như mình, là do có người hẹn hắn tới nơi này. Hơn nữa, nhìn bộ dáng hắn đi ra ngoài, hẳn là đã nói xong rồi.  

             Tôn Lâm nhất thời dừng bước hỏi: "Trương Minh, có phải có người hẹn anh tới nơi này không?"  

             Hợp đồng Trương Minh đã ký, đương nhiên cũng không muốn nhiều chuyện nữa. Dù sao Triệu Dật cũng đã cảnh cáo hắn, chuyện ở nơi này, nếu truyền ra ngoài vậy thì bí mật của hắn chỉ sợ cũng sẽ bị lộ ra.  

             “Không, tôi chỉ là ở đây uống trà, giờ tôi còn có chút việc, xin đi trước!  

             Tôn Lâm nhìn Trương Minh vội vã rời đi, trong lòng thoáng có chút nặng nề, hắn cất bước đi lên lầu rồi sau đó gõ cửa một căn phòng.  

             Triệu Dật mỉm cười đưa cho Tôn Lâm một bản hợp đồng thu mua.  

             Ông nhìn cái này xem!  

             Tôn Lâm vừa nhìn, đã biết đây là hợp đồng mua cổ phần.  

             "Tôi sẽ không bán cổ phần trong tay tôi, tập đoàn Thiên Hà sắp niêm yết. Lúc này bán, không phải là bị điên rồi sao… Cái gì, chỉ có ba trăm triệu, cậu bị điên rồi. Số cổ phần này của tôi nếu tính theo giá thị trường hiện tại cũng đã là tám trăm triệu, thế mà cậu đề xuất chỉ có ba trăm triệu, cậu cảm thấy tôi bị ngốc có phải không?”  

             Triệu Dật tươi cười ném qua một cái hồ sơ.  

             "Mấy năm nay, ông lừa công ty được không ít tiền đâu nha…”  

             Tôn Lâm xem xong nội dung tài liệu trong hồ sơ, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, nhưng vẫn không chịu khuất phục: "Tất cả mọi người đều đang kiếm tiền, cũng không phải là một mình tôi. Hơn nữa, cho dù thật sự kiện ra tòa, cho dù phạt tiền hay ngồi tù, cũng sẽ không giống như cậu, công phu sư tử ngoạm chém mất năm trăm triệu…”  

             Triệu Dật cười nói: "Ông ngược lại không sợ ngồi tù nhỉ, chỉ là ông ngồi tù rồi thì tiền và tài sản của ông toàn bộ sẽ bị cuốn đi. Ông cảm thấy vợ của ông thật sự đối tốt với ông hay không, ông xem cái này xem…”  

             Tôn Lâm lần nữa nhận lấy một hồ sơ khác, mở ra nhìn vài lần. Nhất thời sắc mặt tái mét, tiếp đó, ánh mắt bốc hỏa nhìn Triệu Dật.  

             "Ý cậu là sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Tôi chỉ hảo tâm nhắc nhở ông một chút, miễn cho ông bị người ta bán rồi mà vẫn còn giúp người ta đếm tiền.  

             Tôn Lâm bỗng nhiên cười lạnh: "Trước tiên không nói việc này có phải là thật hay không. Cho dù là thật, sự tình cũng đã xảy ra, cùng lắm tôi trở về ly hôn với người phụ nữ kia, vì sao tôi phải bán cho anh số cổ phần với giá thấp như vậy làm gì.”  

             Triệu Dật mỉm cười: "Ông khi còn trẻ cùng người khác xảy ra xích mích, đánh nhau tổn thương thân thể. Bác sĩ nói ông có khả năng bị vô sinh, thế nhưng vợ ông lại giúp ông sinh ra hai đứa con. Đáng tiếc, hai đứa nhỏ đều không phải là con của ông, mà là con của thanh mai trúc mã của vợ ông. Lúc trước, vợ của ông gả cho ông cũng không phải là bởi vì thích ông, bà ta chỉ mưu cầu tài sản của ông. Thế nhưng, tôi cũng rất bội phục, bọn họ có thể dùng thời gian dài như vậy mà bày ra cục diện thế này…”  

             Tôn Lâm sắc mặt tái mét, nhưng lại không nói điều gì.  

     Đây là tâm bệnh trong lòng hắn.  

             Là người chung chăn cùng gối, kỳ thật hắn cũng có phát hiện có gì đó không thích hợp. Thế nhưng cũng không dám điều tra sâu, dù sao hắn vẫn rất thích hai đứa con kia, nhưng hôm nay người trước mặt này trực tiếp vạch trần vết sẹo của hắn.  

             "Có nhiều tiền như vậy, nhưng lại không có một đứa con nào là của mình, hiện tại vẫn còn ngu ngơ nuôi con giúp người ta. Tôi đã thấy qua nhiều người tình cảm rất thảm, nhưng không ngờ ông lại còn thảm hơn.”  

             Tôn Lâm cười lạnh, lớn tiếng nói: "Cám ơn cậu đã giúp tôi điều tra chi tiết như vậy, nhưng tôi sẽ không cho cậu phí điều tra. ”  

             Tôn Lâm nói xong muốn đi ra ngoài, Triệu Dật bỗng nhiên cười nói: "Thật ra, ông còn có một đứa con trai. ”  

             …  

             Tôn Lâm đột nhiên đứng lại, kinh ngạc quay đầu lại: "Cậu nói gì vậy? ”  

             Triệu Dật cầm lấy một tấm ảnh ném qua: "Khi ông còn trẻ, đã từng làm việc ở Tháp Sơn một thời gian, ở đó có quen với một người phụ nữ tên là Tiền Sương..."  

             Ánh mắt Tôn Lâm lập tức sáng lên, trong ánh mắt tràn ngập hy vọng, hắn nắm lấy bức ảnh kia.  



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 496: Đã xong!


Chương 496: Nhân sinh chính là một ván cược  

             Triệu Dật mỉm cười tiếp tục nói: "Tiền Sương cùng ông quan hệ như thế nào tôi không cần nói, nhưng cô ta là một người mẹ tốt, con trai ông không hề bị thua kém với bạn bè, gia đình của họ hiện tại rất hạnh phúc. Nếu ông bây giờ có thể tìm đến bọn họ, ông có lẽ sẽ có thêm một người vợ, thêm một đứa con trai, còn có thêm một cô cháu gái xinh đẹp…”  

             "Làm sao tôi biết cậu nói sự thật?"  

             Triệu Dật cười: "Nhân sinh vốn giống như là một ván cược, ông có thể không tin. ”  

             Tôn Lâm rối rắm một lúc lâu, cuối cùng chấp nhận ký hợp đồng: "Cậu đừng làm tổn thương con trai tôi, nếu cậu lừa dối tôi thì tôi và cậu không chết không thôi!" ”  

             Hắn trước tiên bị Triệu Dật đánh xuống vực sâu, sau đó lại được nâng lên thiên đường, tâm tình hắn hiện tại phập phồng giống như là ngồi tàu lượn siêu tốc vậy.  

             Hắn hiện tại không sợ thua lỗ vì bán cổ phần, dù sao mấy năm nay hắn kiếm được không ít tiền vào túi. Số cổ phần này cho dù bán chỉ có ba trăm triệu, tuy rằng lỗ là hiển nhiên thế nhưng so với lúc trước hắn đầu tư vào thì lại sớm không biết kiếm lại được bao nhiêu rồi.  

             Triệu Dật nhìn Tôn Lâm ký xong hợp đồng, mỉm cười đưa một tờ giấy cho Tôn Lâm.  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Cho tới bây giờ tôi chưa từng nói là tôi muốn thương tổn đến bọn họ, tuy rằng tôi muốn động bọn họ dễ như trở bàn tay. Thế nhưng tôi căn bản cũng không động qua bọn họ, tôi chỉ là muốn bàn chuyện làm ăn, làm sao có thể thương tổn đến người vô tội chứ. Đây là địa chỉ của bọn họ, ông có thể đi tìm bọn họ. ”  

             Tôn Lâm hào hứng cầm tờ giấy: "Được, nếu cậu nói sự thật, việc này tôi nhận. Nhưng nếu cậu lừa gạt tôi, cậu sẽ trốn không thoát đâu!”  

             Triệu Dật mỉm cười: "Yên tâm, ông sẽ  phải cảm tạ tôi. ”  

             Sau khi Tôn Lâm rời đi, Triệu Dật cầm lấy văn kiện tiếp theo, sau đó nhìn một chút.  

             Mã Đông!  

             Mã Đông sở hữu 22% cổ phần trong tay, là cổ đông lớn nhất ngoài cha con Khổng Hi, đồng thời cũng là đối thủ lớn nhất trong công ty cản trở công việc của Khổng Hi.  

             Những người ỷ vào tư lịch lâu năm đều lăn lộn với Mã Đông, dù sao có Mã Đông chống đỡ, khiến Khổng Hi không có biện pháp thi triển quyền lợi của mình, vậy bọn họ mới dễ làm mưa làm gió.  

             Triệu Dật cầm lấy điện thoại di động, gửi tin nhắn cho Mã Đông.  

             Rất nhanh, Mã Đông xuất hiện trước mặt Triệu Dật, ánh mắt đề phòng nhìn Triệu Dật: "Cậu là ai? ”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: "Tôi có một khoản làm ăn rất lớn muốn nói chuyện với ông! ”  

 Nửa giờ sau, Mã Đông sắc mặt tái mét rời khỏi phòng trà, mà trong tay Triệu Dật lại có thêm một bản hợp đồng.  

             Tổng 22% cổ phần của tập đoàn Thiên Hà, giá 150 triệu đã bị Triệu Dật chiếm giữ.  

             Điểm mấu chốt để thuyết phục Mã Đông nằm ở một vụ án mạng liên quan đến con trai của Mã Đông.  

             Chỉ cần Triệu Dật đem chứng cứ trong tay phơi bày ra ngoài, con trai Mã Đông cho dù không tử hình thì tù chung thân tuyệt đối không thể chạy.  

             Ngoài án mạng của con trai Mã Đông, còn có rất nhiều chuyện mà Mã Đông đã làm, có rất nhiều chuyện bất hợp pháp về kinh tế.  

             Khi ông nội Khổng Hi không còn quản lý, Mã Đông chính là người có quyền lớn nhất. Hắn ở phía sau thao túng, làm không ít chuyện xấu. Nếu điều tra kỹ lưỡng thì có lẽ Mã Đông cũng sẽ ở tù chung thân.  

             Quan trọng nhất là, Triệu Dật căn bản không cho hắn có bất kỳ cơ hội nào để bày mưu tính kế. Hoặc là Mã Đông lập tức khuất phục nhượng bộ, hoặc là một đao tan tành, dù sao thì Triệu Dật cũng không có bất kỳ thiệt thòi nào.  

             Mã Đông thậm chí cũng không hề biết đến Triệu Dật, nhưng mà Triệu Dật có thể điều tra rõ ràng mọi chuyện như vậy thì bản lĩnh kia đúng là có thể lật trời.  

             Hoặc là nhượng bộ, hoặc là vô tù ngồi.  

             Đã xong!  

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 497: "Trương Minh, Tôn Lâm, Mã Đông. ”


Chương 497: Cổ phần ở đâu ra  

             Triệu Dật cầm lấy di động, tiếp tục nhắn tin, triệu hoán người tiếp theo.  

             Lúc này đây triệu hoán, cũng không phải là vì mua cổ phần, mà là để cho bọn họ ngoan ngoãn nghe lời, về phần những thứ khác thì Triệu Dật cũng sẽ không quan tâm.  

             Dù sao hắn hiện tại đã có 27,5% cổ phần, gần một phần tư, công ty này vẫn là của nhà họ Khổng.  

             Muốn quan tâm, để Khổng Hi quan tâm đi.  

             Hắn chính là muốn cọ một đợt, thuận tiện giúp Khổng Hi một chút mà thôi.  

             "Ông chủ, các thủ tục liên quan đã hoàn tất, hiện tại tất cả hợp đồng cổ phần đều đã có hiệu lực, chỉ thiếu đơn xin thay đổi cổ đông cuối cùng thôi."  

             “Được!”  

             Triệu Dật buông di động xuống, suy nghĩ một chút, gửi tin nhắn cho Khổng Hi.  

             Đã đến lúc gây bất ngờ cho Khổng Hi.  

             Hoặc ngạc nhiên?  

             Hay là sợ hãi?  

             Triệu Dật: Có thời gian không, chúng ta cùng ăn cơm.  

             Khổng Hi: Gần đây công ty rất bận rộn, tôi phải tăng ca nên có thể tan làm hơi muộn.  

             Triệu Dật: Co cứ định thời gian, ăn không được cơm tối thì ăn khuya, có chút việc cần thương lượng với cô.  

             Khổng Hi: Có chuyện gì vậy?  

             Triệu Dật: Gặp mặt rồi nói sau.  

             Khổng Hi: Được rồi, tôi cố gắng tan làm sớm, gặp nhau lúc 7 giờ.  

             Triệu Dật: Được, hôm nay mời cô ăn ăn gà dưa chua, đại cát đại lợi nên đêm nay ăn gà!  

             Khổng Hi: Được, gửi định vị cho tôi.  

             Khi Khổng Hi đến quán gà dưa chua, thì món gà dưa chua nóng hổi vừa vặn mới lên bàn.  

             Triệu Dật cười nói: "Thật đúng lúc, rất đúng giờ nha! ”  

             Khổng Hi trên mặt có mấy phần mệt mỏi, khẽ cười nói: "Cậu tới lâu rồi sao, món này phải mất một lúc mới làm xong…”  

             Triệu Dật nhìn chằm chằm mặt Khổng Hi, mỉm cười nói: "Nhìn vẻ mặt mệt mỏi của cô, gần đây có phải là quá mệt mỏi rồi không? ”  

             Khổng Hi cười khổ nói: "Ừm, đã qua năm mới, nghỉ hơn một tuần nên công việc chồng chất không ít. Hơn nữa, đề xuất trước đó cũng không được thông qua, tóm lại rất phiền toái. ”  

             Triệu Dật khẽ cười nói: "Cô đó, chính là tính tình muốn cậy mạnh, đã nói chỉ cần gọi tôi một tiếng anh trai thì tôi sẽ giúp cô giải quyết.”  

             Khổng Hi nhìn gương mặt tuấn tú cùng nụ cười đẹp của Triệu Dật, trái tim vốn có chút mệt mỏi cũng cảm thấy vui vẻ vài phần, mỉm cười nói: "Chúng ta không phải đã ước định rồi sao, nếu cậu có thể giải quyết giùm tôi, tôi sẽ lập tức gọi anh trai. Nếu không thì cậu gọi sẽ gọi tôi là chị, đúng lúc tâm tình hai ngày nay của tôi không tốt lắm, hay là gọi tôi một tiếng chị gái để an ủi tôi đi…”  

             Triệu Dật cười nói: "Được rồi, ngày mai tôi đến công ty của cô một chuyến, giúp cô giải quyết chuyện công ty, cô có quyết định gì muốn thông qua thì cứ việc đưa ra. Chỉ cần mở cuộc họp hội đồng quản trị, mọi ý kiến đều sẽ được duyệt, không còn ai dám cùng cô phản nghịch.”  

             Khổng Hi kinh ngạc nhìn Triệu Dật nói: "Cậu đang nói đùa đúng không? ”  

        Triệu Dật mỉm cười nói: "Không phải nói đùa, mà là tôi nghiêm túc. Dù sao tôi vẫn rất muốn nghe anh một tiếng gọi anh trai, có một đại mỹ nữ như vậy gọi tôi là anh trai, cảm giác đó nhất định sẽ rất vui. ”  

             Khổng Hi nghi hoặc nhìn Triệu Dật nói: "Cậu dựa vào cái gì mà nói có thể giải quyết vấn đề? ”  

             Triệu Dật cũng không giấu diếm, bởi vì không nói rõ chân tướng thì Khổng Hi khẳng định sẽ không triệu tập hội đồng quản trị. Dù sao trong mắt cô ấy, phần nhiều đều tưởng là mình đang nói giỡn.  

             “Bởi vì, tôi hiện tại cũng là cổ đông của tập đoàn Thiên Hà, về sau toàn bộ đều dựa vào Khổng mỹ nữ mang tôi phát tài đó nha!  

             Khổng Hi khiếp sợ mở to hai mắt: "Cậu cũng là cổ đông sao? Cổ phần của cậu đến từ đâu? ”  

             Triệu Dật cười nói: "Cổ phần, đương nhiên là cổ đông bán cho tôi rồi.”  

             Khổng Hi hoài nghi nhìn Triệu Dật: "Cậu lừa tôi sao, tập đoàn Thiên Hà đang chuẩn bị niêm yết lên sàn, một khi niêm yết lên sàn thành công thì giá trị sẽ bành trướng một mảng lớn. Lúc này ai sẽ bán cổ phần của mình, đám cổ đông kia ai nấy đều là người gian xảo. Hơn nữa, cậu có bao nhiêu tiền, có thể mua được bao nhiêu cổ phiếu? ”  

             Cho dù lúc trước Triệu Dật đã biểu lộ năng lực kiếm tiền của hắn, ví dụ như một bộ phim đầu tư ba triệu lại thu về hơn hai mươi triệu. Đối với cổ phần của toàn bộ tập đoàn Thiên Hà mà nói thì là quá ít, chỉ có thể miễn cưỡng mua được một phần ngàn.  

             Triệu Dật cười nói: "27,5%. ”  

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 498: Cậu mua cổ phần của bọn họ tốn bao nhiêu tiền? ”


Chương 498: Cậu lấy đâu ra 2 tỷ  

             Triệu Dật có thể chuẩn xác nói ra tên của ba người, hơn nữa cổ phần của ba người cộng lại vừa vặn 27,5%, chẳng lẽ Triệu Dật nói là sự thật, hắn thật sự thu mua cổ phần trong tay của ba người này?  

             Điều đó không thể xảy ra, đúng không?  

             Trước không nói mọi người hiện tại đều đang chờ đợi niêm yết, vì sao những người này ngăn cản kế hoạch của mình. Đơn giản chính là bọn họ không muốn trước khi công ty niêm yết lăn qua lăn lại kế hoạch mới, ảnh hưởng đến quá trình công ty thuận lợi niêm yết!  

             Bọn họ chỉ chờ sau khi công ty niêm yết, chờ cổ phiếu trong tay tăng giá, lại nghĩ biện pháp bán đi số cổ phần trong tay!  

             Dưới tiền đề như vậy, bọn họ làm sao có thể bán cổ phần trong tay chứ?  

             Cho dù bọn họ muốn bán, dựa theo giá trị thị trường hiện tại của công ty là 20 tỷ, số cổ phần 27,5% này ít nhất cũng có giá là 5,5 tỷ thì mới mua xuống được. Triệu Dật là một sinh viên đại học thì làm sao có thể xuất ra nhiều tiền như vậy được?  

             Không thể nào?  

             Khổng Hi hoài nghi là có lý, bất kể là từ phía người bán, hay là người mua. Theo suy nghĩ của cô Triệu Dật không có khả năng làm được!  

             Triệu Dật nhìn Khổng Hi đi kèm với vẻ mặt không dám tin thì cười nói: "Ngày mai người của tôi sẽ tìm bên công ty làm một ít thủ tục, tiến hành thay đổi cổ đông của công ty..."  

             Khổng Hi khiếp sợ nhìn Triệu Dật: "Cậu thật sự mua được sao? ”  

             Triệu Dật trêu chọc nói: "Ài, tín nhiệm chân thành nhất giữa người và người đều không có, tôi cho dù nói giỡn, cũng sẽ không đem chuyện này ra nói giỡn. Dù sao, cô chỉ cần gọi một cú điện thoại là có thể xác nhận chuyện này mà. ”  

             Điện thoại!  

             Đúng vậy, tự mình gọi điện thoại không phải là có thể xác nhận rồi sao?  

             Khổng Hi lấy điện thoại ra, trước khi gọi điện thoại, còn nhìn thoáng qua Triệu Dật.  

             Triệu Dật nhìn về phía cô mỉm cười, làm thủ thế ‘xin mời’.  

             Khổng Hi suy nghĩ một chút, trước tiên gọi cho Trương Minh có cổ phần ít nhất trong số ba người.  

             "Alo, chú Tương, tôi vừa nghe được một chuyện, muốn hỏi thăm chú một chút. Chính là cổ phần trong tay chú vẫn còn trong tay… đã bán?”  

             Trong mắt Khổng Hi lộ ra vẻ khiếp sợ, đột nhiên ngẩng đầu nhìn thoáng qua Triệu Dật.  

             "Tại sao phải bán nó... Ồ, được rồi, được rồi, tôi biết rồi. ”  

             Khổng Hi suy nghĩ một chút, cảm thấy không phục nên lại gọi cuộc điện thoại thứ hai.  

             Cuộc gọi này thực sự trực tiếp gọi cho Mã Đông, người chiếm nhiều cổ phần nhất.  

   Rất nhanh, vẻ khiếp sợ trong mắt Khổng Hi càng ngày càng nghiêm trọng. Một hồi lâu sau, Khổng Hi buông điện thoại xuống, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.  

             Vậy mà thật sự bán!  

             Họ không chỉ đã bán cổ phần của họ, thậm chí còn đã nhận được tiền!  

             Nhưng bọn họ lại không nói rõ vì sao đang yên đang lành lại muốn bán cổ phần, điều này làm khổng Hi có chút mê mang.  

             Nếu không nghĩ ra, vậy thì trực tiếp hỏi đi.  

             Khổng Hi thẳng thắn nhìn chằm chằm Triệu Dật: "Cậu mua cổ phần của bọn họ tốn bao nhiêu tiền? ”  

             "Hơn 2 tỷ."  

             Khổng Hi lại lần nữa khiếp sợ: "Cái gì? Mới hai tỷ mà cậu đã mua lại 27,5% cổ phần từ trong tay bọn họ, phải biết rằng tập đoàn Thiên Hà của chúng tôi hiện tại định giá là 20 tỷ vốn hoá thị trường. Số cổ phần 27,5% này nếu muốn mua thì ít nhất cũng cần 5,5 tỷ, thậm chí còn muốn hơn bởi vì công ty sắp được niêm yết trên thị trường chứng khoán. Làm sao họ có thể bán cho cậu với giá hơn 2 tỷ được…”  

             Triệu Dật cười nói: "Bởi vì bọn họ lấy được thứ khác, cuộc sống mà, muốn có được một vài thứ thì phải chịu mất đi một vài thứ.”  



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,467
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 499: "Vậy tôi phải đa tạ Khổng mỹ nữ rồi.”


Chương 499: Ai biết cậu có dùng thủ đoạn với tôi hay không  

             Triệu Dật cười nói: "Tôi kiếm được, đây là toàn bộ tài sản, lần này đầu tư có thể nói là táng gia bại sản đó. Cho nên tôi còn có một chuyện muốn mời Khổng mỹ nữ hỗ trợ đây. ”  

             Khổng Hi mở to hai mắt.  

             Triệu Dật tự mình kiếm được hai tỷ?  

             Hiện tại, cậu ta vẫn còn là sinh viên đó nha?  

             Triệu Dật nói qua, trong nhà hắn chỉ là có chút tiền nhỏ, không tính là đại phú hào. Vậy hiển nhiên trong nhà không cho cái gì, cũng không có điều kiện cho hắn. Nói cách khác, Triệu Dật còn là sinh viên đại học, đã tự mình khởi nghiệp. Sau đó kiếm được 2 tỷ, lại dùng 2 tỷ tiền mặt này, mua số cổ phiếu có giá trị 5 tỷ, làm cho tài sản của hắn bây giờ lại tăng lên thêm một đoạn.  

             Khổng Hi bây giờ cơ bản là tin tưởng câu chuyện mua bán giống như thiên phương dạ đàm này của Triệu Dật. Thế nhưng cô cũng không nhịn được sự tò mò của mình mà hỏi: “Có phải là cậu đã bắt được nhược điểm nào của bọn họ hay không? Nhược điểm này là gì mà lại đáng giá như vậy, có thể nói cho tôi biết được không. Nếu có chứng cứ thì sẵn tiện cho tôi xem một chút.”  

             Triệu Dật cười nói: “Vậy không được rồi, đây là bí mật của tôi nên chắc chắn sẽ không thể nói ra, cũng không nên nói ra làm gì kẻo bị ô nhiễm lỗ tai.”  

             Khổng Hi trừng mắt với Triệu Dật: “Cậu vừa nói muốn tôi hỗ trợ cái gì đây?”  

             Triệu Dật cười nói: “Tôi bây giờ đang nghèo, nhưng mà tôi đang có mấy cái nghiệp vụ đang làm ở Giang Châu, cần phải bỏ một số tiền lớn. Cho nên, tôi hy vọng Khổng tiểu thư giúp tôi hoàn tất thủ tục thay đổi tên cổ đông. Tiếp đó lấy danh nghĩa công ty giúp tôi vay ngân hàng một chút. Cô biết rồi đó, đàn ông mà trên người không có chút tiền, muốn đi đâu cũng không có lòng can đảm!”  

             “Vay tiền?”  

             Khổng Hi có chút buồn bực không hiểu cách làm của Triệu Dật, cô hỏi: “Muốn làm cái gì?”  

             "Đương nhiên là vì kiếm tiền nha."  

          Triệu Dật mỉm cười, rất tự nhiên trả lời: "Lúc trước tôi ở Giang Châu đã tìm được một nghiệp vụ, số tiền vốn 2 tỷ này chính là tài chính vì nghiệp vụ kia. Có điều là gặp phải chuyện này nên tạm thời nhảy vào, do đó trên tay hiện tại không còn tiền, tất nhiên là chỉ có thể đi vay.”  

             Triệu Dật lo lắng Khổng Hi không đáp ứng, nên tiếp tục giải thích: “Mặc dù thông qua con đường khác tôi cũng có thể vay, nhưng mà lợi tức tương đối cao. Hơn nữa, còn sẽ phiền phức rất nhiều, nếu như bên phía tôi xảy ra vấn đề, công ty của cô có thể thu hồi lại số cổ phần của tôi. Còn một điều nữa là công ty cô vay thì lợi tức chắc chắn thấp hơn giá thị trường, công ty cũng sẽ không có bị lỗ.”  

             Không Hi có chút do dự hỏi: “Cậu muốn vay bao nhiêu?”  

             Triệu Dật cười nói: "27,5% cổ phần, lớn nhất có thể cho vay bao nhiêu thì muốn vay bấy nhiêu. Đương nhiên, nếu thật sự bất tiện hoặc có thể ảnh hưởng đến công ty, tôi sẽ tự mình tìm cách, không cần nhờ công ty bên này cũng được.”  

             Khổng Hi suy nghĩ một chút rồi đáp: "Nếu cậu thật sự giúp tôi san bằng mọi chướng ngại vật, chuyện cho vay, tôi có thể giúp cậu giải quyết. Dù sao cậu cũng có nhiều cổ phần như vậy làm thế chấp, tôi cũng không sợ xảy ra vấn đề gì. ”  

             Triệu Dật giơ chén rượu lên: "Vậy tôi phải đa tạ Khổng mỹ nữ rồi.”  

             Khổng Hi giơ chén rượu lên, ánh mắt rơi vào trên mặt người thanh niên tuấn lãng đối diện, ánh mắt thoáng có chút lay động.  

             "Tôi thật sự không nghĩ tới, chúng ta chỉ tình cờ gặp nhau, bây giờ lại trở thành đối tác làm ăn rồi?”  

             Triệu Dật cười nói: "Vậy không tốt sao? ”  



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom