Cập nhật mới

Dịch Bạn Trai Kỳ Lạ Của Tôi

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 572: Bằng Chứng Trộm Cắp 3


Mang theo tâm lý này, tôi cùng lão tới bãi đất trống cạnh công trường. Bãi đất đó chính là chỗ ngày thường công nhân hay ăn cơm. Nhưng mà giờ hơn 11:30, công nhân còn đang làm việc nên chẳng có ai nơi đây.

Tông Đại Hoành hung hăng trừng mắt nhìn tôi, một hồi lâu mới nói: “Nhà chúng tao sao lại nuôi ra cái thứ bạch nhãn lang như mày hả? Bà Tông thịnh cho mày tiền đi học, cho nhà mày tiền xây nhà, cho ba mày tiền chữa bệnh mà mày còn đi ăn cắp đồ của tao?!”

Tôi cong môi nhìn lão nói: “Bà cho tôi tiền đi học, tôi vẫn còn đây. Tiền nhà tôi sửa hết tám vạn, bà cho hai vạn, còn sáu vạn là tiền của ba mẹ tôi. Tiền chữa bệnh của ba tôi thực sự do bà cho, nhưng là bà chứ không phải là chú. Tôi cũng không phải là do nhà chú nuôi.”

“Mày!” Tông Đại Hoành thở hổn hển. Ngón tay xỉa thẳng vào đầu tôi. “Nửa năm trước, nếu là nửa năm trước mày dám nói chuyện với tao như vậy sao? Mày nói một câu thì đầu cũng cúi gằm xuống đất. Giờ thì thằng nhãi Tông Thịnh về rồi, có chỗ dựa rồi đúng không? Dám nói to nói nhỏ rồi đúng không? Tao nói cho mày biết, nó còn phải gọi tao một tiếng chú! Mày nói đi, tượng Bồ Tát mày để đây rồi? Cả ngàn đồng đó biết không. Mày tưởng là giống mày lượm được sao? Nói, mày mang đi đâu rồi?”

“Chú, bà chắc có nói với chú. Vì bức tượng đó của chú mà Tông Thịnh ngất xỉu, trạng thái thân thể của anh ấy đâu phải chú không biết, chú muốn hại chết anh ấy sao? Cũng may là Tông Thịnh hôm đó chỉ ngất có một buổi trưa, nếu thật sự xảy ra chuyện gì thì bà giết chú đó.”

“Mày! Cái con nhãi ranh này nửa năm qua thay đổi cũng gớm thật, dám nói như vậy. Tông Ưu Tuyền, Tông Đại Hoành tao hôm nay không để bụng mấy ngàn tệ kia, nhưng tao phải nói cho mày biết, đàn bà chỉ là quần áo của đàn ông thôi. Ở nhà mặc một bộ, ra cửa thay một bộ. Lúc nào mặc đồ đó. Mày giờ còn trẻ, mới bên thằng nhãi kia vài tháng. Chờ thêm vài năm nữa, thứ nhà giàu như nó thiếu gì gái theo, mày cứ chờ bị nó vứt vào xó trong thôn đi. Giống bà nó thôi, cả đời ở trong mỏ với đám đàn ông đen nhẻm đất đá! Tới chừng đó, tao chờ xem mày còn dám ăn nói với tao thế không! Hừ!”

Tông Đại Hoành thở phì phì đi khỏi công trường, về phía Tiểu Trần.

Tôi chần chừ đi bên ngoài không vào. Tiểu Mễ kéo tôi lại ngồi bên bàn, hỏi nhỏ: “Ưu Tuyền, em thật sự lấy tượng của Tông Giám đốc à? Em lấy làm gì?”

Tôi không nói gì, cũng không biết phải nói thế nào.

“Không muốn nói thì không nói đi. Bất quá việc này, rất khó nói. Đêm qua chúng ta trở về, nghe thư ký Tiểu Lệ nói trong công ty ai cũng biết là em lấy trộm bức tượng đó của ông ta, mọi người đều coi em như đồ ăn trộm ấy. Chị thì thấy em không phải loại người như vậy a. Bồ Tát thôi, sao phải lấy.”

“Tiểu Mễ, đừng nói cái này nữa.”

Tôi thiểu não. Đột nhiên cảm thấy, bà sắp xếp cuộc sống cho tôi khá tốt, cứ thế ở nhà nấu cơm sinh con thôi. Chứ để tôi đi làm, sớm hay muộn cũng phải đối mặt với các nhân viên công ty khác, bọn họ lại nhìn tôi như ăn trộm thì mệt.

Tiểu Mễ cười tươi như hoa: “Rồi, rồi, không nói nữa. Để chị kể em nghe, ban nãy tiểu lão bản gọi cho chị, nói chuyện đi suối nước nóng đã hẹn xong rồi. Đối phương là một phú nhị đại, tuổi tác không chênh lệch với mình lắm, lại rất đẹp trai, lại còn lái xe thể thao nữa. Hì hì, anh ấy bảo mình mang theo đồ bơi. À, Ưu Tuyền, em nói chị nên mặc đồ bơi bảo thủ hay là bikini? Mấy phú nhị đại đó suốt ngày gặp mỹ nữ, sợ là mặc bikini lại không có sức nặng, chi bằng mặc đồ bơi một mảnh nhỉ. Em nói, chị nên xõa tóc, hay là bới cao lên vì đi suối nước nóng mà?”

“Ha ha, mấy cái này em có rành đâu.” tôi cười gượng gạo.

Tôi cảm thấy Tiểu Mễ hiểu sai mất rồi. Phú nhị đại thì không sai, nhà bọn chúng có rất nhiều tiền. Tuổi cũng không hơn kém nhiều, chỉ là nhỏ hơn chúng tôi vài tuổi. Thẩm Kế Ân tuổi thì lớn, nhưng thân thể kia tuổi tác cũng chỉ là sinh viên mà thôi. Người rất tuấn tú điểm này không sai, nhưng xe thể thao cái này, là xe của Thẩm Hàm.

Tôi vừa nghĩ tới đây thì thấy có xe cảnh sát ngừng ở cửa khách sạn bên kia đường.

Quả nhiên, người mất tích ở khách sạn Sa Ân lâu như vậy, lại còn có khả năng có liên quan tới một án mạng khác, nay xuất hiện lại ở đây, cảnh sát có thể bỏ qua sao?

Tôi thậm chí còn cầu nguyện ở trong lòng: Ông trời ơi, làm sao cho cảnh sát đem Thẩm Kế Ân mang đi đi. Cứ hoài nghi gã có tham dự việc giết người lần đó, đem gã nhốt một tuần. Thế là mình với Tiểu Mễ được đi tắm suối nước nóng đơn thuần rồi.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 573: Khách Sạn Suối Nước Nóng 1


Tiểu Mễ nhìn theo ánh mắt của tôi về phía khách sạn Sa Ân, sau đó nói: “Ưu Tuyền, hôm qua em qua đó giúp đỡ, người cầu hôn chính là soái ca mấy hôm trước ngồi bên này với em phải không.”

“Ừ, anh ấy là bạn của Tông thịnh, hôm qua Tông Thịnh cũng đi cùng mà.” tôi không muốn để cho Tiểu Mễ hiểu lầm giữa tôi và Ngưu Lực Phàm có cái gì, nên nói thêm câu sau.

Tôi vẫn luôn chăm chú nhìn bên phía khách sạn, hơn nửa tiếng sau đành thất vọng quay đi. Cảnh sát đi ra nhưng không thấy Thẩm Kế Ân ra theo, cảnh sát cứ thế mà đi. Tôi thở dài nặng nề, sao lại thế chứ? Cảnh sát hỏi thế nào, Thẩm Kế Ân lươn lẹo thế nào mà thoát nhỉ?

Tiểu Mễ cũng nhìn qua rồi nói: “Khách sạn Sa Ân này rất xui xẻo, xảy ra bao nhiêu chuyện, bị đình chỉ kinh doanh nữa, không biết chừng sắp bị bán luôn.”

“Thẩm gia cũng không phải chỉ có khách sạn này, sản nghiệp còn nhiều lắm. Bọn họ đóng cửa cũng không đến mức ngã ngựa, hai người có liên quan gì nào?” Tiểu Trần bất thần nói phía sau khiến tôi và Tiểu Mễ đều giật mình đứng dậy.

Tiểu Trần mặt đen xì: “Giám đốc Tông còn ở đây mà hai người thì ngồi đây ngắm cảnh. Mau quay lại.”

hai chúng tôi vội chạy về chỗ. Tông Đại Hoành vừa lúc đi ra ngoài, ngang qua chỗ tôi lão còn cố hung hăng trợn mắt.

việc gì nên tới cũng tới. Gần tới ngày hẹn, Hầu Tử goij cho tôi vài lần, chắc sợ tôi đổi ý không tới nữa. Tông Thịnh cũng lanhx đạm với tôi, giống như sợ chỉ cần vài lời đã đụng tới chuyện Tiểu Mễ.

Cuối tuần cũng đã đến. Tông Thịnh lái xe tới đón chúng tôi tại văn phòng. Xe vừa dừng ở cổng công trường, Tiểu Mễ đã hưng phấn bừng bừng nhưng vẫn quay sang tôi nói: “ Chờ chị tí, chị đi toilet.”

tôi biết là chị ấy đi dặm lại lớp trang điểm. Điện thoại tôi đổ chuông, Tông Thịnh gọi, tôi nhận máy: “Alo.”

“Vui vẻ lên một chút, coi như hai người đi chơi suối nước nóng, chuyện khác để anh giải quyết.”

tôi có thể cự tuyệt sao???

Tôi chỉ có thể đáp “ừ.”

Cúp máy, tôi vỗ mặt, tự nói với bản thân: “Vui lên nào, mình chỉ đi tắm suối nước nóng, có phải đi đối mặt Thẩm Kế Ân đâu, khẩn trương làm gì?”

Tôi cùng Tiểu Mễ lên xe, vì lần đi chơi này chị ấy đã trang điểm tỉ mỉ, đi giày cao gót, tay xách túi nhỏ, đến chiếc túi cũng vô cùng trang nhã.

Cả đoạn đường đi chúng tôi đều không nói chuyện. Xe chạy tới khu nghỉ dưỡng kia thì trời cũng đã tối mịt. Xuống xe, trước mặt chúng tôi chính là một toà nhà kiến trúc Châu Âu ba tầng, xung quanh là không ít những ngôi biệt thự nhỏ. Hầu Tử mặc đồng phục đứng ở cửa chờ bọn tôi.

Tiểu Mễ thì kinh ngạc, há hốc miệng nói: “Ưu Tuyền, Ưu Tuyền, chỗ này đẹp quá. Trước kia chị thấy trên quảng cáo nhưng không nghĩ ở ngoài lại đẹp vậy.”

“Hình tượng, hình tượng!” Tôi khẽ nhắc nhở. Tôi khoác tay tiểu Mễ đi lại chỗ Hầu Tử. Hầu Tử thấy chúng tôi thì vui vẻ cười rộ lên, miệng ngoác tới tận mang tai.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 574: Khách Sạn Suối Nước Nóng 2


Tôi đột nhiên phát hiện xã hội thật đơn giản, bao nhiêu bạn học đều thay đổi. Hầu Tử cười, rõ ràng vì chúng tôi đã tới, kiếm được tiền hoa hồng.

Dương Tử còn nói cái gì mà Hầu Tử thích tôi, cũng là dối trá cả, chỉ là muốn câu tôi đi vào khu nghỉ dưỡng này thôi.

Hầu Tử mắt nhìn TIểu Mễ càng cười lợi hại hơn. “ưu Tuyền, để tớ giúp các cậu, tớ đưa về phòng nhé, thay đồ xong đi ngâm suối.”

Hầu Tử căn bản hoàn toàn không để ý tới chiếc xe đưa chúng tôi tới. Khi vào khách sạn tôi liếc sang nhìn Tông Thịnh, anh vừa xuống xe, cố tình tạo khoảng cách với chúng tôi.

Đến khi nhận phòng tôi mới biết thế nào là ngoài dự kiến. Trong kế hoạch thì chúng tôi chỉ ở phòng nghỉ giành cho khách, Tông Thịnh ở phòng cạnh bên. Nhưng Hầu Tử lại đưa chúng tôi tới một căn biệt thự nhỏ số 068. Mà căn biệt thự này có khoảng cách với căn kế bên phải tầm 25 mét. Theo thiết kế này, nếu như biệt thự cách âm tốt thì tôi và Tiểu Mễ ở đây có kêu gào rách họng cũng không ai nghe thấy gì.

Nhìn hàng trúc làm hàng rào ngăn cách giữa các ngôi biệt thự, trong lòng tôi rét lạnh, nếu thật sự Thẩm Kế Ân tới thì chúng tôi khó có thể bảo toàn.

Tiểu Mễ thì lại hoàn toàn tương phản với tôi, vô cùng hưng phấn tham quan căn biệt thự, còn vui vẻ kêu lên kinh ngạc: “Ôi! Ở đây có cả suối nước nóng đó, Ưu Tuyền!”

Căn biệt thự này đúng chuẩn tình nhân. Hầu Tử lúc trước nói nào là ngâm suối rồi đi ra khu nhà hàng ăn khuya, giờ thì hắn vừa đóng cửa vừa nói: “Chút nữa có nhân viên phục vụ mang đồ ăn tới. Căn biệt thự này chỉ có một phòng nghỉ, nhưng mà giường lớn lắm!”

Trong phòng nghỉ, giường thật sự lớn, mà cũng không chỉ là giường mà là một tấm chiếu tatami thật dày, rộng đến hơn 3 met. Tôi hỏi: “Không phải cậu bảo phải đi nhà hàng ăn khuya sao?”

“Ưu Tuyền, ở phòng khu khách sạn thì thế, nhưng đây là biệt thự mà, là chỗ của kẻ có tiền hưởng thụ đó.”

Tôi còn muốn nói tiếp thì Tiểu Mễ đã kéo tôi sang một bên, kinh hô: “Ưu Tuyền à, thật sự hoàn toàn xây bằng đá viên đó, chị nhìn thấy nước chảy từ dưới lên kìa, khí nóng nữa kìa! Trời ạ! Ngồi đây còn có thể ngắm sao trời nữa. Cây trúc bên kia là thật đúng không?”

Hầu Tử quay sang Tiểu Mễ nói: “Mỹ nữ, thích nơi này không? Nếu cảm thấy không tốt thì chúng ta có thể đổi mà.”

“Ở đây, ở đây, không đổi. Một đêm ở đây là bao nhiêu?”

“Các bạn là có người mời, nhưng thông thường giá hội viên đã chiết khấu là 1.800 tệ/đêm” (Mèo: hơn 6tr/đêm nha các bạn)

“Thật đúng là kẻ có tiền biết hưởng thụ.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 575: Khách Sạn Suối Nước Nóng 3


Hầu Tử tới gần tôi, nói: “Ưu Tuyền, cậu có muốn xem phòng khách sạn không? Tớ là nhân viên, chỉ có thể chọn mấy cái căn phòng vớ vẩn, tắm ở hồ công cộng, đông người nước cũng không sạch. Biệt thự này là do một tiểu lão bản trẻ tuổi đẹp trai ít khi tới, các cậu ở cũng không sao.”

“Thật không sao chứ?” Tôi hỏi lại.

Tôi biết, hắn không đơn thuần như vậy. Dù cho tôi đã chuẩn bị tâm lý, nhưng cảm thấy bạn bè mình thay đổi quá nhiều, vì tiền mà bạn bè cũng bán đứng.

Việc xảy ra với Trương Tinh Tinh, hắn khẳng định đã biết, vậy mà hắn vẫn không buông tay tiếp tục làm như vậy.

“Nhưng tớ mới nhận tin, người đó cũng tới đây chơi cùng bạn bè, biết có hai mỹ nữ ở đây nhưng cũng không tức giận mà bảo một hồi lại đây chào hỏi một cái là được. Cậu xem...”

Nếu tôi cự tuyệt thì sao nhỉ?

Nếu thế, chỉ cần mang theo Tiểu Mễ rời đi và sẽ không gặp phải Thẩm Kế Ân. Nhưng tôi sẽ phải trả lời như thế nào với Tông Thịnh đây?

Tôi do dự, rồi đáp: “Được mà, chào hỏi thôi có sao đâu.”

Hầu Tử lập tức cười: “Thật tốt quá! Ưu Tuyền, tớ biết cậu hiểu lòng người mà, hiểu rõ… rất biết điều. Giờ xã hội này, quen biết thêm vài bằng hữu, đặc biệt là ông chủ này kia, nhà giàu nữa, sau này gả cho một người tốt cũng dễ hơn….”

“Được rồi, được rồi,” tôi cắt ngang, “Tớ với Tiểu Mễ đi ngâm suối nước nóng, cậu đi ra ngoài đi nào.”

Hầu tử tủm tỉm cười rời đi. Lúc ra khỏi phòng còn đóng cửa lại, nhắc nhở: “9 giờ nhé, 9 giờ nhân viên phục vụ sẽ đưa đồ ăn tới.”

Hầu Tử vừa đi thì Tiểu Mễ đã ôm túi vọt vào phòng. Tôi đứng ngoài cửa nói: “Tiểu Mễ à, không cần trang điểm đâu. Không có nam nhân nào tới, chỉ có hai chúng ta. Người ta có tới cũng phải sau 9 giờ.”

Tiểu Mễ từ trong phòng tắm nói vọng ra. “Không có việc gì không có việc gì, có suối nước nóng để ngâm, có trai hay không cũng không sao, chỉ là kết bạn thôi mà.”

Hơn mười phút lúc sau, Tiểu mễ mới ra tới, chị ấy mặc áo tắm một mảnh, tóc vấn lơi, có trang điểm nhưng dưới ánh sáng lờ mờ này thì không nhận ra đã hóa trang, chỉ thấy vô cùng xinh đẹp.

Tiểu Mễ đưa điện thoại của mình ra: “Chụp cho chị mấy tấm, nếu không chút nữa xuống nước áo tắm dính vào người sẽ không đẹp như vậy nữa. Chụp mấy tấm trên bờ, thêm mấy tấm dưới nước nữa.”

Nhìn Tiểu Mễ cao hứng, tôi cũng bị lây. Cầm điện thoại chụp ảnh rồi mới đi thay đồ.

Hai chúng tôi ngồi trong hồ nước nóng, dựa vào bờ đá ấm áp ngắm nhìn mặt trăng dần lên. Đêm nay thời tiết thật đẹp.

Tiểu Mễ nhìn quanh cảm thán, “Ở biệt thự thật đã mà, còn chụp ảnh được thoải mái. Ban nãy khi vào đây chị thấy khu vực tắm chung, thật sự không thể chụp ảnh được. Dù cho ra khu suối nước nóng chụp ảnh thì cũng không đủ chuẩn để mà up lên mạng nữa cơ.”

“Tiểu Mễ,” tôi dựa đầu ra sau, thả lỏng toàn thân, đắp khăn lên mặt rồi nói, “Chút nữa chắc sẽ có một phú nhị đại tới chào hỏi đó.”

“Biết a, yên tâm, chị sẽ xinh đẹp và không làm mất mặt em đâu.”

“Nếu hắn có nói gì đó, hỏi chị có từng quen ai chưa, thì chị nói là chưa nha.”

Tiểu Mễ đang nghịch điện thoại, nghe tôi nói thì kéo khăn trên mặt tôi xuống: “Sao tự dưng nói như vậy??”

Tôi nhặt chiếc khăn đang trôi lững lờ trên mặt nước: “Tin em đi, em sẽ không làm hại chị.”

“Ưu Tuyền! Tiểu Mễ chu môi giả vờ tức giận: “Chị biết mà, em chẳng tốt lành gì với chị đâu mà. Lỡ như người ta có hỏi mà chị đáp sai thì mất mặt chồng yêu của em chứ gì. Yên tâm đi, lão nương đây biết mà. Đời chị phải tìm người có tiền để gả đó.”

Tôi đứng hình. Tiểu Mễ tiếp tục:

“Ưu Tuyền, có phải hai người lôi chị ra làm mồi nhử lừa mấy gã có tiền ăn chơi đó ra không hở? Chị không có chịu đâu nhé. Nếu thật sự trúng người chị vừa mắt thì chị sẽ yêu đương thật lòng đó.”
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 576: Đừng Lãng Phí Suối Nước Nóng


“Tiểu Mễ, nghiêm túc. Nếu chút nữa người ta không hỏi gì thì chị đừng nói gì lung tung, nếu hỏi gì thì chị cũng cân nhắc từ chối.”

Tiểu Mễ hẳn là cũng không thích nói về đề tài này, liền nói: “Ưu Tuyền, tiểu lão bản sao còn chưa thấy đâu nhỉ? À đúng rồi, ở đây chỉ có một phòng, chắc anh ấy ở biệt thự khác rồi. Này, em xem, hai người khó khăn lắm mới đi tới đây, nếu chị chiếm em luôn thì có vẻ cũng không thích hợp. Chút nữa chào hỏi xong, hay em đi tìm tiểu lão bản đi, chị một người không thành vấn đề.”

“Tông Thịnh một hồi sẽ qua.” Tôi chắc chắn nói, nhưng nếu để Thẩm Kế Ân phát giác, không chừng lại xảy ra chuyện gì khác.

Ngâm mình ở suối nước nóng cảm giác thực thoải mái, đặc biệt là vào đêm đầu đông thế này. Ban ngày chúng tôi mặc quần áo khá mỏng, giờ đang ở trong núi, nhưng lại ngâm mình trong suối nước nóng ấm áp khiến thật sự không muốn đứng lên.

Thậm chí chúng tôi đều không có chú ý tới thời gian. Lúc sau nghe tiếng đập cửa truyền tới, còn có giọng nữ cất lên: “Phục vụ phòng, tiểu thư, tôi đưa thức ăn tới.”

Tiểu Mễ có chút hoảng nói: “À, chúng tôi còn đang ngâm nước nóng.”

“Tôi vào có tiện không ạ?”

Tiểu Mễ nhìn tôi, tôi nói: “Vào đi, vào đi.”Trong phòng chỉ có hai chúng tôi, đối phương cũng là nữ, có cái gì đâu.

Cửa phòng bị mở ra, nhân viên phục vụ đẩy xe vào. Qua lớp kính mờ chúng tôi thấy cô ấy đem đồ ăn đặt trên bàn phòng khách, rồi lui ra.

Tôi vội đứng lên, quấn khăn tắm rồi đi thay quần áo, tôi cũng giục Tiểu mễ nhanh lên, không biết khi nào Thẩm Kế Ân sẽ qua tới. Tôi vừa thay đồ xong thì có tiếng gõ cửa. Tôi gọi Tiểu Mễ, nhìn cô ấy quấn khăn tắm vào phòng tôi mới ra mở cửa.

Nhưng khi cửa mở ra, tôi ngây người.

Tôi vốn cho rằng người đứng ngoài cửa là Thẩm Kế Ân trong lốt của sinh viên trường nghệ thuật kia, nhưng lúc này người đứng ngoài cửa lại là chú của Thẩm kế Ân.

Cái này… Cái này… Tôi phải làm sao bây giờ?
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 577: Đừng Lãng Phí Suối Nước Nóng 2


Tôi có chút ngây người. Thẩm tiên sinh đưa tay làm tư thế mời, tôi vội né qua, lão mỉm cười nói: “Không thể nghĩ tới, là cô tới chơi.”

“Thẩm tiên sinh, còn nhớ tôi sao?” Tôi còn đang suy nghĩ tới những lời hôm trước Tông Thịnh nói với tôi lúc ở công trường, sự việc ở khách sạn Sa Ân này người được lợi lớn nhất chỉ có người đàn ông này. Nói cách khác, lão vì tiền tài mà không tiếc hy sinh cháu trai, cháu gái.

Thẩm tiên sinh vẫn mỉm cười, nhìn qua rất thì thấy có hàm dưỡng, thực sự là một người hòa ái nhưng tôi cũng biết, lão là người mà đến người thân của mình cũng có thể hạ thủ ngoan độc, gã đàn ông này theo Tông Thịnh nói thì mang tướng “Mày kiếm lộn ngược, không phải anh hùng, chính là kiêu hùng.” Xem ra Thẩm tiên sinh là lựa chọn con đường kiêu hùng này.

Thẩm tiên sinh bên ngồi xuống cạnh bàn nói: “Đương nhiên nhớ rõ, cô, là người rất quan trọng.”

“Tôi chỉ là một nhân viên bất động sản quèn, có gì mà quan trọng.” Tôi đứng cạnh bàn, lấy chai rượu vang trên bàn, khui và rót cho lão một ly. Hiện tại, tôi tự biến mình như một người hầu, không phải người cùng ăn cơm, hòng kéo giãn khoảng cách ra càng nhiều càng tốt.

Lão Thẩm nhìn ly rượu tôi đưa, khẽ xoay ly: “Đối với chúng ta mà nói, thật sự, rất quan trọng.”

Đúng lúc này, Tiểu Mễ đi từ trong phòng ra, chị ấy mặc một chiếc váy cổ trễ, bên ngoài khoác áo khoác. Cũng may là mới tắm suối nước nóng, trên người còn ấm áp, hơn nữa trong phòng mở điều hòa, chứ không mùa này mặc thế thì sẽ bị lạnh chết mất.

Lão Thẩm nhìn Tiểu Mễ có chút giật mình. “Bạn cô sao?”

“Phải, mong Thẩm tiên sinh giơ cao đánh khẽ.”

Tiểu Mễ nhìn Lão Thẩm cũng có chút ngoài ý muốn. Lại còn không sao? Lúc trước nghĩ là một phú nhị đại trẻ tuổi, giờ thì thành ra một người tuổi ngang ba mình, không hét lên mới là lạ. Động tác của Tiểu Mễ thấy rõ bị đơ một chút, kéo tôi ra sau hỏi nhỏ: “Sao lại là một ông già?”

Tôi cũng không biết phải nói như thế nào, bất quá, người tới không phải là Thẩm Kế Ân, tuy là một ông già được lợi nhiều nhất từ trận pháp, nhưng mà ít nhất đó không phải là người chết, không phải quỷ, không phải thi thể. Tôi tuy hồi hộp nhưng vẫn có thể suy xét ra. Tôi đành trả lời: “Ông già thì cũng là kẻ có tiền a. Chị có muốn suy xét không, nếu không, thì nhớ rõ những lời ban nãy em nói.”

Tôi vừa dợm chân bước đi, Tiểu Mễ nói nhỏ sau lưng tôi: “Em lúc trước đã biết là ông già rồi.”

Tôi quay trở lại bên cạnh bàn, giới thiệu với lão Thẩm: “Đây là Tiểu Mễ, đồng nghiệp của tôi. Cô ấy đang sống cùng bạn trai. Tôi cũng nghe bạn học nói có thẻ giảm giá nên tới ngâm nước nóng nên mới đưa Tiểu Mễ đến chơi cùng. Nếu quấy rầy đến Thẩm tiên sinh, chúng tôi xin phép trả phòng, đồng thời có thể bồi thường cho Thẩm tiên sinh.”

Tiểu Mễ có chút ngơ ngác nhìn tôi, nhưng cũng không nói gì phủ định.

Thẩm tiên sinh là con hồ ly lâu năm, nên đương nhiên sẽ không bị khích mà làm ra hành động gì bất lợi cho chúng tôi. Lão vẫn cười như cũ, bảo Tiểu Mễ ngồi xuống dùng bữa cùng. Cũng chỉ là cùng ăn bữa khuya, nói chuyện phiếm, hỏi thăm về tòa nhà Ưu phẩm của chúng tôi. Bất quá, không hề đề cập gì về tình hình ở trong công trường hay văn phòng chúng tôi.

Tiểu Mễ cũng hỏi vài câu về các công ty của Thẩm gia, cũng rất khí khái kính rượu lão Thẩm.

Lão Thẩm cũng chỉ ngồi ở chỗ chúng tôi khoảng nửa tiếng, đúng nghĩa chỉ là chào hỏi qua. Sau đó, lão rời đi.

Nhìn cánh cửa biệt thự khép lại mà cả người tôi như không còn chút sức lực nào. Tôi quay về bàn ăn ngồi, nhìn cả bàn đồ ăn nhưng không có cảm giác muốn động đũa.
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
603,745
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 578: Đừng Lãng Phí Suối Nước Nóng 3


Tiểu Mễ thì khuôn mặt lại tràn đầy vẻ hạnh phúc: “Người đàn ông này cũng dễ nói chuyện ghê, đúng là phong thái kẻ có tiền, cũng thật đẹp trai, tiếc là hơi già rồi. Chị thích gả cho kẻ có tiền, nhưng mà sẽ không bao giờ làm tiểu tam.”

Thấy tôi vẫn không nói chuyện mà dán người vào ghế, Tiểu Mễ kéo tay tôi: “Ưu Tuyền, ăn xong mình đi ngâm nước nóng nữa đi.”

“Nếu muốn ngâm nữa thì chị đừng uống rượu, uống xong không được ngâm đâu.”

“Em yên tâm, chị từng tuổi này rồi vẫn biết ý thức an toàn chuyện đó. Em đó, đi tìm bạn trai soái ca của mình đi, đừng có lãng phí căn biệt thự đêm nay. Ai biết anh ta đang ở một căn phòng xa hoa hay một căn biệt thự lộng lẫy. Nhưng mà, với tính cách của tiểu lão bản có lẽ là biệt thự rồi. Đi đi, đi mau đi, đừng có ở đây tranh giường với chị.”

Tôi thật sự đang lo lắng Tông thịnh bên kia, nên cũng không suy nghĩ nhiều mà thu thập đồ đạc rồi đi ra ngoài. Tôi vừa ra cửa thì gọi điện cho Tông Thịnh. Khu nghỉ dưỡng này đường sá quanh co, đá sỏi chen lẫn bụi trúc, nhìn chẳng biết phương hướng nào để đi.

“A lô, Tông Thịnh, anh đang ở đâu thế?”

“Biệt thự số 078. Tiểu Lục đặt phòng đó. Hắn tra được phòng em là 068, bảo đặt phòng kế bên, ai biết được là cách xa như vậy, em đi dọc theo con đường nhỏ phía sau là thấy.”

Tôi nhìn căn biệt thự cách đó không xa, vội rảo bước đi tới. Nhưng khi đi gần tới thì nhìn phía sau hàng rào trúc thấy một chiếc Mitsubishi đỏ chầm chậm chạy qua. Đó chẳng phải là xe của Thẩm Hàm sao? Thẩm Hàm cũng tới khu nghỉ dưỡng suối nước nóng này à? Cô nàng đang có thai, tuy không ai nói là thai phụ không được ngâm suối nước nóng, nhưng thường thai phụ chẳng ai ngâm cả. Cho dù Thẩm Hàm không lưu tâm nhưng Thẩm Kế Ân và chú cô ta chắc chắn để ý mà.

Nếu không phải Thẩm Hàm, vậy có khả năng là Thẩm Kế Ân? Thẩm Kế Ân không có qua bên kia tìm chúng ta, như vậy gã tới làm gì? Hiện tại sự tình đã tiến triển khác hẳn kế hoạch của chúng ta, khiến tôi cảm thấy vô cùng bất an.

Tôi vội chạy tới cửa căn 078, Tông Thịnh vừa mở cửa ra tôi đã phóng vọt vào trong, anh vừa đóng cửa vừa hỏi: “Em gặp quỷ à? Mấy chỗ như suối nước nóng này dù cho an toàn cỡ nào thì mỗi năm vẫn sẽ chết một hai người.”

“Em thấy xe của Thẩm Hàm.” Tôi quay sang nhìn anh, trên người vẫn còn mặc bộ đồ đi làm, trông không hề giống như đã ngâm suối nước nóng, tôi thậm chí còn hoài nghi là anh có mang đồ bơi đi không nữa.

Tông Thịnh bước tới, căn biệt thự này cùng căn chúng tôi ở ban nãy cũng giống nhau, anh lấy tay đẩy rèm che khu vực suối nước nóng ra, giọng lạnh lẽo: “Là Thẩm Kế Ân. Anh nói chuyện với gã.”

Tôi ngơ ngác nhìn anh, anh tiếp tục nói: “Mấy năm nay, gã đã chịu sự đối đãi tàn nhẫn, hẳn là càng nghiêm trọng hơn so với chúng ta tưởng tượng. Cừu hận của gã rất sâu, nhưng gã lại không hề có ý định báo thù chú gã.”

“Vậy gã muốn gì? Hai người… chỉ nói chuyện thôi, không đánh nhau chứ?”

Tôi lại nghĩ tới chuyện lúc ở trên tòa nhà Linh Linh, dáng vẻ thảm thiết của hai người. Tôi nhìn quanh, trên tường không có vết máu, đồ đạc vẫn nguyên vẹn, có lẽ không đánh nhau.

Tông Thịnh đứng bên cạnh suối nước nóng , xoay người lại nhìn tôi, cởi từng khuy áo trên áo sơ mi, rồi lại kéo thắt lưng, cởi thắt lưng xuống.

Tôi quay người đi, không vui mà nói: “Em tới tìm anh nói chính sự mà, em muốn nói với anh, chú của Thẩm Kế Ân tới tìm bọn em, nhưng cũng chỉ ngồi…”

“Anh quan tâm lão làm quái gì?” Tông thịnh cắt ngang. “Nửa đêm, em từ bên kia chạy qua chỉ nói với anh ba cái chuyện này sao? Có phải là quá lãng phí suối nước nóng không? Tông Ưu Tuyền, căn phòng này tốn 2680 tệ của anh đó, em tính đứng đó nói vài câu vậy thôi sao?”
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom