Chào mừng bạn đến với Diễn Đàn Truyện!

Diễn Đàn Truyện là diễn đàn chuyên về truyện, văn, thơ và giải trí. Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn vui lòng bạn đăng ký thành viên, việc đăng ký hoàn toàn miễn phí và dễ dàng!

Đăng ký!

Dịch Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)

Chương 20: Người bảo vệ có ước mơ


“Tôi không nhìn lầm chứ? Chủ tịch hội đồng quản trị lại khen anh ta”.

“Cậu không nhìn lầm đâu, đây là sự thật”.

“Cái con mẹ nó, tôi còn nghĩ là mình đang mơ”.

Các nhân viên trong công ty nhìn thấy một màn này, đều lộ ra vẻ mặt không thể nào tin được.

Rõ ràng là một giây trước Nam Cung Minh Đức còn đang rất tức giận, nhưng sau khi nhìn thấy Trần Triệu Dương liền lập tức thay đổi thành bộ dạng ân cần niềm nở.

Hành động này của Nam Cung Minh Đức khiến cho tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Có người nhìn thấy khung cảnh này liền hiểu ra một chuyện, có thể khiến cho Nam Cung Minh Đức thay đổi sắc mặt thế này thì Trần Triệu Dương chắc chắn phải là một người có bối cảnh.

Nhất là Hồ Đại Quân, anh ta từng nghe Trần Triệu Dương nói là mình có bối cảnh, hơn nữa còn là bối cảnh rất lớn.

Lúc đó Hồ Đại Quân không tin, nhưng bây giờ xem ra, không tin không được.

Trần Triệu Dương không những có bối cảnh mà bối cảnh của anh ta chính là ông bố vợ ở ngay trước mắt này.


Trần Triệu Dương nhìn bộ dạng giả vờ không quen biết anh của Nam Cung Minh Đức thì cũng thẳng lưng, nghiêm túc trả lời: “Báo cáo Chủ tịch hội đồng quản trị, tôi tên là Trần Triệu Dương”.

“Trần Triệu Dương, đúng không? Tên nhóc, không tồi đâu, có tiền đồ đấy. Chuyện này, cậu làm rất tốt”, Nam Cung Minh Đức đập vai anh, cười: “Trần Triệu Dương, tôi thực sự đánh giá cậu rất cao, tập đoàn chúng ta còn thiếu một vị trí một phó giám đốc, cậu có hứng thú không?”

A!

Nghe được lời nói của Nam Cung Minh Đức, tất cả mọi người ở đó đều tròn hết cả mắt lên.

Nam Cung Minh Đức định thăng cấp cho tên bảo vệ quèn này lên thẳng chức vụ phó giám đốc sao?

Vậy thì cũng quá mức quá rồi. . Truyện Quân Sự

“Chú Nam Cung, chú có ý gì? Anh ta đánh cháu mà chú lại còn thăng chức cho anh ta”.

Tất Văn Bách hỏi một cách kích động: “Nếu chú thật sự làm như thế, cháu nghĩ là gia đình hai chúng ta cũng không cần phải hợp tác tiếp đâu”.

Nếu chỉ vì chuyện Trần Triệu Dương tự tay tát hắn này mà được thăng chức, thì điều này chính là một nỗi sỉ nhục với hắn. Tất Văn Bách tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra, vì thế liền dùng đến tuyệt chiêu của mình.

“Tất Văn Bách, cậu đang uy hiếp tôi sao?”, Nam Cung Minh Đức nói một cách lạnh lùng: “Không hợp tác thì không hợp tác, chẳng có gì là to tát cả”.

Tất Văn Bách cho rằng chỉ cần hắn sử dụng tuyệt chiêu này, Nam Cung Minh Đức tất sẽ chịu thua, nhưng hắn ta không ngờ đến ông ta lại là một người cứng rắn như vậy. Lúc này, hắn thực sự là không biết xử lý thế nào.

“Bố, bố đừng kích động”.

Nam Cung Yến đứng một bên khuyên nhủ.

Nam Cung Yến cảm giác mọi chuyện đang đi không đúng hướng, trước đây tất cả những chuyện liên quan đến Trần Triệu Dương đều do một tay ông nội cô sắp xếp hết cả, mà Nam Cung Minh Đức luôn phản đối, lúc nãy Nam Cung Yến còn định nhân cơ hội này mà đá Trần Triệu Dương đi luôn.

Bây giờ xem ra, mọi việc đều không giống như tưởng tượng của cô.

Nam Cung Yến bắt đầu cảm thấy không thể nắm chắc được mọi chuyện nữa rồi.

“Bố không kích động”, Nam Cung Minh Đức cây ngay không sợ chết đứng: “Nhân viên tập đoàn chúng ta làm đúng, sao chúng ta lại không bảo vệ cậu ta, Trần Triệu Dương, cậu thấy sao? Cậu có hứng thú với chức vụ phó tổng giám đốc này không?”

Nam Cung Yến nghe thấy bố mình nói như vậy, thì thực sự chịu thua rồi. Cô đưa mắt liếc nhìn người kia, nghĩ xem không biết người kia đã mua chuộc bố cô từ lúc nào rồi.

“Báo cáo Chủ tịch hội đồng quản trị, tôi không có hứng thú”, Trần Triệu Dương trả lời.

“Tại sao chứ? Cậu chê chức vụ này còn chưa đủ cao sao? Chuyện chức vụ này, chúng ta có thể thương lượng được”, Nam Cung Minh Đức nói với Trần Triệu Dương.

Oh shit!


Không ít người nghe được lời nói này của Nam Cung Minh Đức đều chửi thề trong lòng, đúng là so sánh khập khiễng giữa người với người chỉ khiến mình thêm bực.

Nếu sớm biết là đứng ra đập vỡ xe của Tất Văn Bách sẽ nhận được đãi ngộ này, thì họ đã sớm làm rồi.

“Báo cáo Chủ tịch hội đồng quản trị, ước mơ của tôi là được trở thành một người bảo vệ vĩ đại”, Trần Triệu Dương trả lời.

Nghe được câu trả lời của Trần Triệu Dương, không ít người muốn trực tiếp đi lên mắng thẳng vào mặt anh, anh có phải là bị ngu hay không?

Chức vụ phó tổng giám đốc này, làm sao vị trí một bảo vệ quèn có thể so được.

Hơn nữa, anh còn có ước mơ chó má gì thế?

Muốn làm bảo vệ cả đời sao?

“Tại sao?”, Nam Cung Minh Đức cũng không thể nào hiểu được.

“Bởi vì làm một người bảo vệ thì có thể bảo vệ cho tài sản và nhân viên của tập đoàn, tôi làm bảo vệ chính là để phục vụ cho tập đoàn”, Trần Triệu Dương nói một cách quang minh chính đại: “Hơn nữa, chuyện xảy ra ngày hôm nay, không chỉ là công của mình tôi mà còn là công lao của tất cả các bảo vệ ở đây”.

“Tốt, nói hay lắm, tập đoàn chúng ta cần người biết hi sinh như vậy”, Nam Cung Minh Đức gật đầu một cách hài lòng: “Tất cả các bảo vệ ở đây đều được khen thưởng 1 tháng lương”.

Nghe đến đây, Hồ Đại Quân cảm thấy, anh Dương đúng thật là một người có nghĩa khí, lúc này rồi mà vẫn nhớ đến họ.

“Cảm ơn Chủ tịch”.

Đám Hồ Đại Quân liên tiếp nói.

“Trần Triệu Dương, cậu vẫn muốn làm công việc bảo vệ này của mình sao”, Nam Cung Minh Đức hỏi.

“Đúng thế”, Trần Triệu Dương vẫn nói một cách khảng khái như thế: “Tôi phải vì tập đoàn mà phục vụ, vì nhân dân mà phục vụ”.

“Tốt lắm”, Nam Cung Minh Đức đập lên vai Trần Triệu Dương: “Vậy tôi cũng không ép cậu, người trẻ tuổi mà có cách nghĩ như thế là rất tốt, thật sự rất tốt. Các cậu phải học tập cậu ấy, rõ cả chưa?”

“Rõ rồi”, đám Hồ Đại Quân đồng thanh đáp.

Nam Cung Minh Đức đúng là khen Trần Triệu Dương không dứt lời.

Nam Cung Yến nghe được lời này, khuôn mặt không khống chế được co rút cả lại.

Cô biết người kia muốn làm bảo vệ chứ không phải là vì ước mơ quỷ quái gì cả, theo cách nói của anh ta lúc ấy, anh ta làm bảo vệ thì có thể ngày ngày đứng trước cổng công ty, nhìn mỹ nữ ra ra vào vào. Bây giờ anh ta lại nói ra một cách cao cả như thế, Nam Cung Yến thực sự khinh thường.


Sau khi Nam Cung Minh Đức khen Trần Triệu Dương xong liền chỉ vào Tất Văn Bách: “Tất Văn Bách, tôi khuyên cậu, nếu cậu dám xuống tay với người trong tập đoàn tôi... muốn làm tổn thương nhân viên công ty tôi thì đừng trách tôi không khách khí, bây giờ thì đưa người của cậu cút ngay lập tức”.

“Nam Cung Minh Đức, ông nói như thế thì đã nghĩ tới hậu quả chưa?”

“Cút!”, Nam Cung Minh Đức cắn răng: “Nếu không cút thì có tin rằng tôi sẽ bảo Trần Triệu Dương dạy dỗ cậu ngay tại đây không?”

Tất Văn Bách không ngờ ông lại cứng rắn như vậy, hắn cắn chặt răng, nhìn Trần Triệu Dương với một con mắt oán giận rồi tức giận đùng đùng dẫn người rời đi.

Đợi sau khi Tất Văn Bách rời khỏi, Nam Cung Minh Đức mới nói với tất cả những người ở đây: “Giải tán cả đi, ai làm gì thì về làm việc đó”.

“Trần Triệu Dương, nếu cậu có hứng thú muốn làm phó tổng giám đốc thì nói với tôi, tôi sẽ trực tiếp thăng chức cho cậu”, Nam Cung Minh Đức lúc này lại quay sang nói với Trần Triệu Dương.

Nói xong ông liền đi về phía thang máy.

Nam Cung Yến liếc Trần Triệu Dương một cái rồi nhanh chóng đi theo bố mình.

Chuyện của Nam Cung Yến này là chuyện không thể nào khinh thường được, anh vẫn là phải đi khuyên cô ấy mấy câu.

Sau khi Nam Cung Minh Đức và Nam Cung Yến rời đi, mọi người cũng lần lượt giải tán hết.

Khi mọi người giải tán đều quay sang nhìn Trần Triệu Dương một cái.

Tất cả mọi người đều không ngờ đến, kết quả của chuyện vừa rồi lại là như vậy.

Ngay lúc này, một vài nhân viên nữ của công ty trước khi rời đi còn chạy lại viết cho Trần Triệu Dương số điện thoại và số Wechat lên một mảnh giấy rồi đưa cho anh, có người còn hôn lên mặt giấy để lại vết son rõ ràng, sau khi họ đưa cho Trần Triệu Dương còn không quên phóng ánh mắt đưa tình về phía anh.

Trong cái nhìn của không ít các nhân viên nữ thì họ đều cảm thấy Trần Triệu Dương quá sức đẹp trai, hơn nữa điều quan trọng là Trần Triệu Dương là một người có tiền đồ vô hạn.

Khi Đường Võ rời đi còn lẩm bẩm: “Xong rồi, xong rồi, sau này không thể nào theo đuổi Dương Lệ được nữa, mình và cô ấy không có duyên phận rồi”.

Những người đứng bên cạnh Đường Võ đều gật đầu đồng ý. --------------------




 
Chương 21: Tất cả đều vì cô


“Anh Dương, tại sao Chủ tịch Nam Cung muốn thăng chức cho anh lên phó tổng giám đốc anh lại không làm chứ?”

“Đúng thế, cơ hội tốt như thế mà anh lại từ chối, đúng là lãng phí của trời”.

Giải quyết xong chuyện của Tất Văn Bách rồi, mọi người đều quay lại phòng bảo vệ, lúc này đám người Hồ Đại Quân đều vây quanh Trần Triệu Dương hỏi liên thanh.

Trần Triệu Dương ngồi giữa thì chỉ cười và nói: “Lẽ nào các người không nhìn ra đây là một cái bẫy sao?”

“Không”.

“Bẫy, anh nói là chủ tịch muốn dùng chiêu mật ngọt chết ruồi với anh sao?”

“NO, NO!”, Trần Triệu Dương lắc lắc ngón tay, nói: “Xem ra các người thực sự không hiểu”.

“Anh Dương, giải thích đi”.

Đám người Hồ Đại Quân chăm chú nhìn anh.

“Các người nghĩ mà xem, bây giờ chủ tịch thăng chức cho tôi lên phó tổng, nhất định là muốn gả con gái ông ấy cho tôi và giao lại cả tập đoàn cho tôi quản lý, chỉ cần con gái ông ấy gả cho tôi rồi, thì cuộc đời này của tôi liền mất đi mục đích phấn đấu, một người không có mục đích phấn đấu thì có khác gì con cá muối không? Cho nên cái bẫy này là một cái bẫy lớn”, Trần Triệu Dương nói một cách quang minh chính đại: “Tôi chỉ là một thanh niên có ước mơ, không thể lọt bẫy như vậy được”.

Đám người Hồ Đại Quân nghe thấy Trần Triệu Dương nói như thế, đều thầm khinh thường anh.

“Anh Dương, anh nói là chủ tịch sẽ gả tổng giám đốc Nam Cung cho anh sao?”

“Anh thật đúng là không biết xấu hổ”.

“Đúng là không biết xấu hổ”.

Đám người Hồ Đại Quân mắng to.


“Haha”, Trần Triệu Dương cười một cách vô lại: “Các người không tin thì thôi”.

“Trần Triệu Dương, tại sao một cơ hội tốt như chức vụ phó tổng giám đốc này cậu lại không làm chứ”.

Dương Lệ đang đứng bên cạnh cũng hỏi lai một cách khó hiểu.

Cô biết Trần Triệu Dương được nhận vào là nhờ quan hệ, nhưng cô thấy, nếu mà chỗ dựa của Trần Triệu Dương lớn thì anh cũng không đến mức phải làm một tên bảo vệ quèn. Bây giờ có một cơ hội tốt như vậy rồi mà anh lại không biết tận dụng.

“Đội trưởng Dương, cô muốn nghe tôi nói sự thật không?”

Trần Triệu Dương nhìn chằm chằm Dương Lệ, cười.

“Tất nhiên”.

“Tôi không nỡ xa cô”, Trần Triệu Dương cười.

“Ồ!”

“Hóa ra là như thế”.

“Đúng là tình yêu đích thực!”

“Đội trưởng Dương, gặp được người con trai như vậy thì cô phải cưới ngay thôi”.

“Anh Dương, miệng thì nói không cần nhưng thân thể lại rất thành thật đó”.

Đám bảo vệ đứng bên cạnh ồn ào.

Dương Lệ cảm thấy nóng hết cả mặt, cô nói thầm: “Các người đừng nói linh tinh”.

Lúc này Dương Lệ không dám nhìn thẳng vào mắt người nào đó nữa rồi.

“Đội trưởng Dương, thực ra vừa rồi tôi ra tay với Tất Văn Bách đều là vì cô”, Trần Triệu Dương nói một cách thâm tình: “Tất Văn Bách mắng tôi, tôi có thể nhịn được. Nhưng mà hắn lại dám mắng đội trưởng Dương thì tôi không thể nào nhịn được. Vì thế chuyện hôm nay, công lao lớn nhất tôi nghĩ nên thuộc về cô”.

Dương Lệ nghe được lời nói của Trần Triệu Dương liền cảm thấy trái tim như bị ai chạm vào một cái, đột nhiên đập một cách nhanh chóng. Tuy rằng cô biết người nào đó có thể chỉ đang nói bậy nhưng vẫn không khống chế được mà cảm thấy rung động.

“Đúng là anh hùng tức giận vì hồng nhan mà”.

“Anh Dương, chúng tôi ủng hộ anh”.

“Đội trưởng Dương, người đàn ông như thế này xứng đáng gả”.

Mấy người bảo vệ lại càng ồn ào hơn.

Lúc này sắc mặt Dương Lệ đều đỏ rực hết cả lên rồi.

Trần Triệu Dương nhìn thấy khuôn mặt đỏ hết cả lên của cô thì cười thầm một cách đắc ý, anh chính là cố ý làm như vậy. Huống chi, khó lắm mới có cơ hội nhìn thấy Dương Lệ đỏ mặt, đúng thật là đẹp không gì sánh bằng.

“Đội trưởng Dương, tôi làm tất cả đều vì cô, tôi sợ là được thăng chức rồi sẽ không thể nào gặp được cô nữa”.

Trần Triệu Dương lại nói một cách thâm tình.

“Wow, hóa ra là như thế”.

“Đội trưởng Dương, nếu mà tôi là con gái thì tôi sẽ lấy anh ấy luôn rồi”.

Đám bảo vệ lại càng ồn ào hơn.

“Nghỉ đủ rồi thì mau quay lại làm việc đi, không muốn sống nữa đúng không?”

Dương Lệ giơ nắm tay lên nói.


Đám Hồ Đại Quân nhìn thấy, liền lập tức cầm lấy trang bị chạy ra khỏi phòng bảo vệ.

“Anh Dương, hai người nói chuyện vui vẻ”.

“Nếu muốn làm chuyện gì khác thì cứ thông báo trước cho chúng tôi một tiếng, tắt đèn là được, chúng tôi nhìn thấy đèn tắt tuyệt đối không ai quay lại làm phiền”.

“Cố lên!”

Đám Hồ Đại Quân ngay khi rời đi còn không quên cổ vũ Trần Triệu Dương.

“Cút!”

Dương Lệ hét lên một cách tức giận.

Đám Hồ Đại Quân nghe được thì chạy càng nhanh.

Đợi đến khi đám người họ rời đi, trong phòng bảo vệ chỉ còn lại mỗi hai người là Trần Triệu Dương và Dương Lệ.

Trần Triệu Dương nhìn Dương Lệ cười một cách xấu xa.

“Cậu muốn làm gì?”

Dương Lệ cắn chặt răng hỏi.

“Muốn!”, Trần Triệu Dương cười một cách xấu xa: “Đội trưởng Dương, tối nay, màu đen, cô còn muốn tiếp tục câu chuyện dang dở hôm trước không?”

“Tên lưu manh này, cậu nghĩ cũng đừng nghĩ”, Dương Lệ cắn răng mắng: “Còn có, nếu mà chuyện này bị truyền ra ngoài, tôi sẽ giết chết cậu”.

“Haha”, Trần Triệu Dương quệt mũi cười: “Đội trưởng Dương, cô muốn tôi không nói ra cũng được, nhưng cô phải trả lời tôi một câu hỏi”.

“Câu hỏi gì?”

“Tôi muốn hỏi một chút, thân hình cô đẹp như vậy là do thẩm mĩ hay là tự nhiên vậy?” Trần Triệu Dương khoa tay múa chân hỏi.

Dương Lẹ nghe xong câu hỏi này của Trần Triệu Dương thì sững người lại, rồi đỏ mặt thở phì phò tiến một bước về phía trước giơ chân đá vào giữa hai chân của Trần Triệu Dương.

May mà Trần Triệu Dương mắt mũi lanh lẹ, anh nhanh chóng kẹp chặt hai chân lại, kẹp luôn chân của Dương Lệ vào trong.

“Đội trưởng Dương, cô làm như thế là quá thất đức rồi”.

Trần Triệu Dương nói một cách kích động: “Đây là con cháu đời sau của tôi đấy...”

“Cậu bỏ tôi ra”, Dương Lệ cắn răng nói: “Tôi phải giết chết tên lưu manh cậu”.

“Không bỏ!”

“Không bỏ thì tôi sẽ cắn chết cậu”.

Dương Lệ lại gần Trần Triệu Dương chuẩn bị mở miệng ra cắn.

“Không phải chỉ là muốn cùng cô nghiên cứu về cấu tạo cơ thể người thôi sao, không cần phải kích động thế chứ?”

Trần Triệu Dương nhìn thấy Dương Lệ muốn cắn thật liền ôm chặt lấy cô, như thế thì cô không còn cách nào cắn được nữa.

Dương Lệ bị Trần Triệu Dương ôm lấy thì giãy giụa càng kịch liệt hơn.

“Tên lưu manh đáng chết, thả tôi ra. Tôi phải giết chết cậu”.

“Haha, không thả”.


“Phải làm sao cậu mới thả tôi”.

“Trừ phi cô đồng ý với tôi, không tìm tôi gây chuyện nữa”.

“Không thể nào”.

Dương Lệ nói.

“Vậy thì tôi cứ ôm như vậy thôi”.

Trần Triệu Dương không có ý định buông tay.

“Hai người đang làm gì ở đây thế?”

Khi cả hai người đang giằng co thì âm thanh lạnh lùng của một người phụ nữ vang lên.

Trần Triệu Dương nhìn qua thì nhìn thấy thư kí của Nam Cung Yến đang mắt chữ O mồm chữ A nhìn hai người.

Tư thế của hai người lúc này đúng là có chút kì lạ.

Hai chân của Dương Lệ bị Trần Triệu Dương kẹp chặt, gần như cả nửa người trên đều bị anh ôm lấy.

Dương Lệ mặt đỏ tai hồng, nhìn qua như là hai người đang ve vãn nhau vậy.

“Không làm phiền hai người chứ”, thư ký lại nói.

Dương Lệ nhìn thấy, không biết lấy sức lực từ đâu lập tức đẩy Trần Triệu Dương ra.

“Tôi đến tìm Trần Triệu Dương”, thư ký đúng lúc này lên tiếng giải thích.

“Lần sau lại tìm cậu tính sổ”.

Dương Lệ giẫm mạnh vào chân Trần Triệu Dương một phát, mặt đỏ tía tai mà rời đi.

“Đúng là nhẫn tâm mà”, Trần Triệu Dương bị giẫm chân thì lập tức cau mày.

“Thư ký Ninh, cô tìm tôi có chuyện gì?”

Trần Triệu Dương cười, hỏi.

Anh nhớ rõ tên của cô ta, Ninh Tĩnh.

Là thư ký của Nam Cung Yến.

“Chủ tịch có chuyện muốn tìm anh, bảo tôi đến thông báo cho anh lập tức lên đó”.

Ninh Tĩnh nhìn thấy bộ dạng cười đùa cợt nhả của Trần Triệu Dương thì nói một cách chán ghét. --------------------




 
Chương 22


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 23


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 24


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 25


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 26


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 27


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 28


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 29


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 30


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 31


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 32: Trộm gà không được còn mất nắm thóc!


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


"Trần Triệu Dương, cậu còn muốn nói gì không?"

Lúc này, Cố Kiến Trung lại hỏi Trần Triệu Dương.

“Không có”, Trần Triệu Dương cười nói.

“Nếu còn chuyện gì, cậu đừng ngại nói với tôi, tôi sẽ

giúp cậu giải quyết", Cố Kiến Trung vẫn nói một cách

dõng dạc.

"À, nhớ ra rồi, đúng là tôi còn một chuyện muốn nhờ

ông giúp đỡ", lúc này, Trần Triệu Dương như chợt nhớ ra

gì đó rồi cười nói.

Đám người Tất Vấn Bách nghe thấy Trần Triệu Dương

nói thế, không kiểm được đột nhiên cảm thấy căng

thẳng.


Bọn họ lo rằng Trần Triệu Dương sẽ bảo ông cụ Cố xử

lý bọn họ.

"Haha, ông cụ Cố à, thật ra chuyện là như vậy, bởi vì

tổng giám đốc Nam Cung nhà tôi đắc tội với đám người

này, việc làm ăn có lẽ sẽ bị thiệt hại không ít, nếu như

ông cụ Cổ ông có mối làm ăn nào thích hợp, có thể giới

thiệu cho tổng giám đốc Nam Cung nhà tôi không", Trần

Triệu Dương cười nói: "Dẫu sao nếu để cô ấy thiệt thôi,

tôi cũng cảm thấy áy náy".

Nam Cung Yến nghe Trần Triệu Dương nói thế, ánh

mắt cô đột nhiên sáng lên.

Ở đất Nam Hải này, những mối làm ăn với nhà họ Cố

thì chắc chắn đầu là mối lớn, tuy nhiên muốn làm ăn với

nhà họ Cổ thì không phải là chuyện dễ dàng.

Nếu là tập đoàn thông thường thì nhà họ Cố sẽ không

thèm để vào mắt.

"Haha, tôi còn tưởng chuyện gì to tát, thì ra là chuyện

cỏn con này, không thành vấn đề..."

Ông cụ Cố sảng khoái đồng ý.

"Văn Bách, sắp xếp cho chúng tôi một phòng VỊIP để

bàn việc làm ăn", Ông cụ Cố lại nói.

"DạI"

Tất Văn Bách trả lời.


Nhưng lúc này Tất Văn Bách lại ganh tị muốn chết,

không biết là nhà họ Tất phải trả giá biết bao nhiêu mới

có thể ngồi xuống bàn bạc chuyện làm ăn với nhà họ Cố.

Hôm nay, Trần Triệu Dương chỉ nói một câu mà Nam

Cung Yến đã được bàn chuyện làm ăn với nhà họ Cố.

Chuyện này quả thật càng làm hắn tức đến lộn gan

lộn ruột mà.

Kỳ thật không chỉ có Tất Văn Bách ganh tị, những

người còn lại cũng không ngoại lệ.

Bọn họ cứ tưởng trải qua chuyện tối nay, sau này tập

đoàn của Nam Cung Yến sẽ khó mà làm ăn ở đất Nam

Hải, họ còn tính sẽ làm lơ cô ấy luôn.

Nay chỉ vì một câu nói của Trần Triệu Dương mà sống

lại từ cõi chết, sau này bọn họ còn phải chủ động lấy lòng

tập đoàn nhà Nam Cung đấy chứ.

Tên bảo vệ quèn này cũng thần thánh quá đi mất.

Dĩ nhiên, nếu như họ biết trước Cố Kiến Trung sảng

khoái đồng ý như vậy thì họ sẽ lôi kéo nịnh hót Trần Triệu

Dương rồi, không chỉ thế, e rằng sẽ kinh ngạc đến há hốc

mồm luôn đó.

Cố Kiến Trung nhìn ra quan hệ của Trần Triệu Dương

và Nam Cung Yến không đơn giản, chỉ cần giữ quan hệ

tốt với Nam Cung Yến, sau này nhất định mối quan hệ

của ông với Trần Triệu Dương cũng tốt theo.


Tất Văn Bách lập tức dẫn đường sắp xếp một phòng

VIP cho đảm người ông cụ Cố.

“Trần Triệu Dương, chuyện này là thật sao?"

Nam Cung Yến theo sau lưng Trần Triệu Dương, cô

cũng có chút khó tin.

Cảm giác giống như là bị dồn vào đường cùng rồi tìm

thấy lối thoát vậy.

"Dĩ nhiên là thật rồi, ông cụ Cố cũng không phải là

người nói không giữ lời", Trần Triệu Dương ung dung cười

nói.

“Tôi vẫn cảm thấy khó tin quá", Nam Cung Yến nói

khẽ.

[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


- -------------------




 
Chương 33


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 34: Đúng là ván bài oan gia


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Trần Triệu Dương chẩm chậm lật bài ra.

Tất Văn Bách nhìn xong sắc mặt tái mét.

"Wow, trùng hợp quá".

"7 8 9 Đồng Hoa, lại hơn cậu Tất có một điểm thôi".

"Vậy cũng được nữa hả!"

Mọi người vừa nhìn thấy đều xôn xao cả lên.

"Thắng rồi, lại thắng nữa rồi", Giang Tử Phong ha hả

cười to: "Anh trai, anh cừ ghê, vậy mà vừa đủ thắng anh

ta có chút xíu".

"Tất Văn Bách, anh lại thua nữa rồi!"

Giang Tử Phong nhìn Tất Văn Bách bật cười.

Sắc mặt Tất Văn Bách lại trầm xuống, thật sự là hắn

không thể nào ngờ lại có ván bài như vậy.

"Cậu chủ Tất, nhường rồi!"

Trần Triệu Dương lại đứng lên gom tiền lại.


"Chơi tiếp!"

Tất Văn Bách cắn răng nói: "Tao không tin mày lại

may mắn như vậy".

"Không biết chừng số tôi lại đỏ như vậy đó!"

Trần Triệu Dương cười nói.

"Hừ!", Tất Văn Bách hừ lạnh.

Đổi với Tất Văn Bách mà nói, thua ai cũng được,

nhưng mà thua tên bảo vệ quên Trần Triệu Dương này thì

không được. Hắn đã bị Trần Triệu Dương làm mất mặt

nhiều lần, lần này không muốn bị anh vả mặt thêm nữa.

Nhưng mà nghĩ lại cũng thật lạ.

Đánh tiếp mấy ván nữa, Trần Triệu Dương cũng không

thèm xem bài, anh vẫn luôn úp bài.

Giống như là Trần Triệu Dương có năng lực tiên đoán

vậy.

Hễ bài của Tất Văn Bách là bài lớn, anh ta lập tức bỏ

bài không theo.

Mà hỗ là lúc Trần Triệu Dương theo thì anh ta lại

thẳng.

Đôi khi cũng có thua, những chỉ thua một vài ván bài

nhỏ lẻ.

Tổng lại thì Trần Triệu Dương vẫn thắng được nhiều

hơn.

Tất Văn Bách không có cách nào ăn được tiền của

Trần Triệu Dương, hắn tức đến nghiến răng nghiến lợi.

"Cậu chủ Tất, đôi 3 của tôi thắng đôi 2 của anh, lại

nhường rồi!"

Thêm một ván nữa, đôi 3 của Trần Triệu Dương lại đè

bẹp Tất Văn Bách, cũng giết luôn cả bàn.

Trần Triệu Dương gom tiền lại, anh cười nói: "Cũng

hòm hòm rồi, vậy tôi nghỉ chơi đây".


Vừa nói Trần Triệu Dương vừa định đứng dậy.

“Anh trai, sao anh không chơi nữa? Chơi tiếp đi, Tất

Văn Bách vẫn còn đầy tiền mà, ăn sạch tiền của anh ta đi

rồi đi!"

Giang Tử Phong kéo Trần Triệu Dương lại hỏi.

“Nhiều tiền quá rồi, tôi lo một mình tôi cầm không

xuể, nên thôi không chơi nữa", Trần Triệu Dương cười nói:

“Hơn nữa, tôi sợ nếu cứ thắng mãi, thì cậu chủ Tất sẽ

mất niểm tin vào cuộc sống này mất".

Hải!

Nghe Trần Triệu Dương nói thế, mấy người bên cạnh

cũng sửng sốt, bọn họ thấy Trần Triệu Dương cũng ra vẻ

quá rồi.

Nhưng nghĩ kĩ lại cũng thấy đúng lắm chứ.

Tối nay, Trần Triệu Dương không lật lên xem bất kì ván

bài nào mà lại thắng nhiều như vậy.

Quả đúng là Thần bài mà.

"Anh trai, anh nói cũng đúng, vậy chúng ta không

chơi nữa", Giang Tử Phong thấy sắc mặt của Tất Văn

Bách lúc này liền cười khoái chí.

Tất Văn Bách bị chọc tức muốn phát điền, nhưng quả

thật hắn không có cách nào khác cả.

Toàn bộ quá trình vừa rồi, hắn vẫn luôn nhìn chằm

chằm Trần Triệu Dương, hắn muốn tìm ra một chút manh

mối gì đó ở trên mặt của anh. Vốn dĩ hắn cho là Trần

Triệu Dương dễ đối phó hơn cả Giang Tử Phong.

Chỉ là hắn không ngờ, một tên bảo vệ quên mà lại

bình tĩnh hơn Giang Tử Phong nhiều, toàn bộ quá trình vẻ

mặt chưa từng thay đổi, ngay cả bài còn chưa lật cũng có

thể thẳng rồi.

"Tên họ Trần kia, chúng ta chơi tiếp".


Tất Văn Bách không cam lòng nói: "Tao với mày chơi

một ván bài Tố, hoặc là mày ăn sạch tiền của tao, hoặc là

tao nuốt trọn tiền của mày".

“Tiền trên bàn của anh không nhiều bằng tôi, anh lấy

gì đòi Tố với tôi chứ?"

Trần Triệu Dương cười nói.

"Không đủ thì tao bỏ ra thêm cho đủt", Tất Văn Bách

nói.

"Chơi có hai người chúng ta thì chán lắm, muốn chơi

thì cả đám phải cùng chơi chứ", Trần Triệu Dương nói:

“Hoặc là tôi thắng sạch tiền của mấy người, hoặc là mấy

người ăn sạch tiền của tôi".

Trần Triệu Dương vừa nói, tất cả đều đoán được ý

định của Trần Triệu Dương, anh tính ăn sạch tiền của tất

cả mọi người mới chịu thôi.

Nhưng bọn họ cũng cảm thấy Trần Triệu Dương

huệnh hoang quá.

Dù cho có là Thần bài đi nữa cũng không dám phách

[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


- -------------------




 
Chương 35


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 36


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 37


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)



- -------------------




 
Chương 38: Mẹ anh có biết không?


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Nam Cung Yến đứng trước cửa sổ bằng kính trong

phòng làm việc.

Cô nhìn thấy Trần Triệu Dương bị Dương Lệ kéo lên

xe.

Lông mày của cô nhíu chặt lại.

Một lát sau, cô gọi điện thoại nội bộ, bảo thư ký Ninh

Tĩnh của mình vào.

“Tổng giảm đốc Nam Cung, có chuyện gì vậy ạ?”

Ninh Tĩnh vào phòng rồi hỏi.

“Cô gửi giấy cảnh cáo cho tôi".

Nam Cung Yến nói lạnh lùng.

“Gửi cho ai ạ?”, Ninh Tĩnh hỏi.


“Trần Triệu Dương”.

“Trần Triệu Dương? Người bảo vệ đó ạ?”, Ninh Tĩnh

hơi sửng sốt. Cô ta còn tưởng rằng Nam Cung Yến muốn

cảnh cáo quản lý nào đó, nhưng không ngờ lại muốn

cảnh cáo một bảo vệ nhỏ nhọi.

“Đúng thế”, Nam Cung Yến nói lạnh lùng: “Nói rằng

anh ta đến trễ về sớm, nếu có lần sau sẽ bị duối việc, đến

lúc đó chính cô đưa cho anh ta”.

“Vâng, tôi biết rồi”, Ninh Tĩnh gật đầu nói.

Lúc rời khỏi phòng làm việc của tổng giám đốc, Ninh

Tĩnh vẫn cảm thấy khó tin.

Tổng giám đốc Nam Cung có địa vị cao lại muốn gửi

giấy cảnh cáo cho một bảo vệ nhỏ nhoi, đúng là chuyện

lạ đời.

Mặc dù Trần Triệu Dương không muốn chút nào,

nhưng Dương Lệ vẫn kéo anh tới quảng trường Vạn Đạt

lớn nhất thành phố Nam Hải.

Vừa tới quảng trường Vạn Đạt là Dương Lệ lập tức

điền cuỗng mua sắm.

Trần Triệu Dương đi theo sau làm cu ly xách túi.

Chưa tới một tiếng là hai tay của Trần Triệu Dương đã

ôm mười mấy túi rồi.

“Đội trưởng Dương, nhiêu đây là đủ rồi đấy”.


Trần Triệu Dương đi theo sau, anh nói với vẻ mặt vật

vã.

“Đủ cái gì chứ hả?” lúc này Dương Lệ nở nụ cười nói:

“Mới bắt đầu thôi, tôi vẫn muốn mua tiếp”.

“Vậy thì cũng phải nghỉ ngơi một lát chứ”.

Trần Triệu Dương chẳng cần biết Dương Lệ có đồng ý

không, anh ngồi vật xuống chiếc ghế dài bên cạnh.

“Hừ, mới một lát đã oải, vô dụng hết sức".

Nhìn thấy dáng vẻ này của Trần Triệu Dương, Dương

Lệ hừ nhẹ một tiếng rồi nói.

Thế nhưng tâm trạng của cô ấy vẫn rất tốt.

Một là cô mua đã đời rồi, hai là nhìn thấy đáng vẻ này

của Trần Triệu Dương, quả thực là hai niềm vưi ập tới

cùng một lúc.

“Cho cậu năm phút nghỉ ngơi”.

Dương Lệ ngồi xuống bên cạnh rồi nói.

“Năm phút thì sao được, ít nhất cũng phải mười phút

chứ”:

Trần Triệu Dương phản đối.

“Chỉ còn ba phút thôi", Dương Lệ lườm anh.

Nhìn dáng vẻ này của Dương Lệ, Trần Triệu Dương

không nói thêm gì nữa.

Dương Lệ nhìn thấy biểu cảm này của anh, tâm trạng


của cô ấy lại thư thái hơn đôi chút.

“Sau này ở công ty mà cậu không nghe tôi thì tôi sẽ

bắt cậu đi mua sắm với tôi, đi đến lúc cậu gãy chân thì

thôi“ Dương Lệ nói với vẻ đắc ý.

“Đội trưởng Dương, cô yên tâm, chắc chắn sau này

tôi sẽ nghe lệnh cô”, Trần Triệu Dương đáp.

“Thế còn được! Tôi đi mua nước uống” Dương Lệ

đứng lên nói.

Không phải Trần Triệu Dương không nghĩ tới chuyện

phản kháng, anh mà muốn đi thì cắt đuôi Dương Lệ lúc

nào mà chẳng được, nhưng anh nhìn ra được rằng Dương

Lệ thật sự không vui, vậy nên anh mới giả vờ nhắn nhó

cho cô ấy vui vẻ một chút.

[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


[Diendantruyen.Com] Bản Lĩnh Chiến Thần (Bản Sắc Thần Y)


- -------------------




 
Chương 39: Nhà hàng cao cấp


Mã Quốc Lương vừa nói xong thì lại bóp chặt tay hơn.

Gã ta nghĩ, chỉ chút nữa thôi thì Trần Triệu Dương sẽ đau đến mức phải van xin gã.

Dù gì đối với Mã Quốc Lương mà nói, đây chính là một nỗi đau, gã đã yêu Dương Lệ nhiều năm như thế rồi mà nhiều nhất chỉ được nắm tay, thậm chí còn chưa bao giờ được ngủ với nhau.

Nhưng ai ngờ được rằng, gã vừa chia tay với Dương Lệ xong thì đã bị Trần Triệu Dương cháy nhà hôi của rồi.

Lúc này gã có một suy nghĩ, cải thảo mình trồng bao nhiêu năm lại bị người ta ăn trắng mất.

Dương Lệ cũng rất lo lắng mà nói: “Mã Quốc Lương, anh đừng có làm loạn”.

“Lệ Lệ, đây là tình cảm giữa đám đàn ông con trai bọn anh, em đừng có nhúng tay vào”.

Mã Quốc Lương trầm giọng nói.

“Đúng thế, cô đừng nhúng tay vào”, Trần Triệu Dương nhẹ giọng nói.

Mã Quốc Lương nhìn bộ dạng của Trần Triệu Dương vẫn nhẹ nhàng thoải mái thì lại càng không cam tâm.

Gã lại bóp chặt tay hơn nữa.

Lúc này Mã Quốc Lương tức đến muốn tăng xông rồi, gã dùng hết sức lực bình sinh của mình để bóp lấy tay Trần Triệu Dương.

Dương Lệ đứng bên cạnh cũng thấy lo cho Trần Triệu Dương, Mã Quốc Lương là người chăm luyện tập thể dục cho nên lực tay rất đáng sợ.

Bây giờ gã ta còn dùng hết sức lực thế này, chỉ sợ là xương cốt Trần Triệu Dương sẽ bị bóp cho nát vụn ra thôi.


Mã Quốc Lương nhìn Trần Triệu Dương rồi hừ lạnh trong lòng, mày cứ giả vờ nữa đi, để tao xem mày nhịn được đến bao giờ.

“Mày chỉ có tý sức này thôi sao?”

Đúng lúc này, Trần Triệu Dương cười nhạo.

Hả!

Mã Quốc Lương sững người.

“Trông cũng to lớn khỏe mạnh đấy, mà chỉ được mỗi cái mã thôi”, Trần Triệu Dương cười.

“Mày nói...”

A!

Mã Quốc Lương vẫn còn muốn phản bác Trần Triệu Dương nhưng ngay lúc này, Trần Triệu Dương đột nhiên căng tay lên, Mã Quốc Lương cảm giác được sự đau đớn truyền đến từ bàn tay, gã hét lên một tiếng quái lạ.

“Đau... đau... thả tay ra, thả tay ra!”

Mã Quốc Lương cảm giác đau đớn tột cùng, liên thanh kêu.

Gã lúc này đau đến mức chỉ muốn nhảy dựng lên thôi.

Dương Lệ thấy vậy thì không dám tin.

Theo những gì cô được biết thì ở phương diện này, Mã Quốc Lương chưa thua ai hết, bây giờ một người trông gầy yếu như Trần Triệu Dương lại có thể làm cho gã đau đớn như vậy.

“Muốn tao thả tay thì van xin tao đi!”, Trần Triệu Dương cười.

Trần Triệu Dương nói xong, thì lại tăng thêm chút lực ở cổ tay.

Mã Quốc Lương vốn còn nghĩ, mình tuyệt đối không mở miệng cầu xin. Nhưng bây giờ gã đau đến mức muốn bỏ cuộc rồi.

“Thả tay, tao xin mày đấy”, Mã Quốc Lương đau đớn nói.

“Vậy mày nói xem, mày có phải là được phú bà bao nuôi không?”, Trần Triệu Dương lại hỏi.

Mã Quốc Lương gật đầu một cách điên cuồng: “Đúng thế, đúng thế, tao đúng là được bao nuôi đã được chưa?”

Mã Quốc Lương đau thực sự, gã cảm giác như tay mình sắp bị Trần Triệu Dương bóp nát rồi. . ngôn tình hay

“Được, tao không so đo với một tên được bao nuôi nữa”.

Trần Triệu Dương cười rồi buông tay.

Trần Triệu Dương vừa buông tay xong, Mã Quốc Lương đã nhìn thấy bàn tay mình tím hết cả lên, hắn nghĩ nếu Trần Triệu Dương cứ bóp nữa thì xương bàn tay của gã chắc chắn sẽ vỡ nát.

Mã Quốc Lương nhìn Trần Triệu Dương, gã vẫn không thể nào chấp nhận được chuyện này, bình thường đều là người khác chịu thiệt, gã nào đã phải chịu thiệt bao giờ.

Gã cảm thấy hôm nay như bị quỷ nhập vậy, gã thế mà lại bị một tên Trần Triệu Dương không có tý sức nào phản kháng lại đến nỗi gã phải cầu xin.

“Sau này đừng có đến làm phiền người phụ nữ của tao nữa, rõ chưa?”


Trần Triệu Dương ôm eo Dương Lệ, nhìn chằm chằm Mã Quốc Lương mà nói: “Nếu còn có lần sau, mày sẽ không được may mắn như hôm nay nữa đâu, hơn nữa mày cũng không cần phí sức làm gì, người phụ nữ của tao thích đàn ông đích thực chứ không phải cái loại được phú bà bao nuôi chỉ được cái mã như mày”.

Mã Quốc Lương thấy Trần Triệu Dương ngang ngược như vậy thì cũng chỉ cảm thấy tức trong lòng mà không dám nói ra.

“Cút!”, Trần Triệu Dương nói.

Mã Quốc Lương nghe được lời nói này, cắn răng không cam tâm mà quay người rời đi.

Đợi đến khi gã rời đi rồi, Dương Lệ lạnh lùng nói: “Cậu ôm đủ chưa?”

Trần Triệu Dương nghe được câu hỏi của Dương Lệ thì cười haha: “Chiếc eo thon nhỏ mềm mại co dãn thế này ôm thế nào cũng không đủ”.

Dương Lệ lườm anh một cái, nói: “Lần này tôi tha cho cậu, nếu còn có lần sau tôi nhất định sẽ cắt cụt cái tay này của cậu”.

“Tôi không phải là vì giúp cô đuổi cái tên được bao nuôi ấy đi mà phải hi sinh bản thân mình sao? Cô thấy tôi có khổ không?”

Trần Triệu Dương cười.

“Ha, ai cần cậu hi sinh bản thân”, Dương Lệ liếc Trần Triệu Dương một cái sắc lẹm.

Nhưng rất nhanh sau đó, cô đã nở một nụ cười nhạt.

Điều này cho thấy rằng cô rất hài lòng với kết quả này.

“Đúng rồi, sao lực tay của cậu lại lớn thế”, Dương Lệ khó hiểu hỏi.

“Đây là kỹ năng của tôi”.

“Kỹ năng?”

“Ừm, kỹ năng độc thân hơn 20 năm, luyện ra được bắp tay cứng như sắt”, Trần Triệu Dương giơ cánh tay phải của mình lên, khuôn mặt lộ ra sự tự hào.

Dương Lệ nhìn thấy động tác này của Trần Triệu Dương thì đột nhiên như nghĩ đến gì đó mà đỏ hết cả mặt lên.

“Chúng ta đi thôi, đi dạo tiếp...”, Dương Lệ bước nhanh về phía trước.

Qua chuyện này, Trần Triệu Dương cảm giác tâm trạng của Dương Lệ đã tốt lên rất nhiều.

Trong quá trình đi dạo phố tiếp theo, cô ấy sẽ để ý đến cảm nhận của anh, thỉnh thoảng sẽ dừng lại một chút cho anh nghỉ ngơi.

Lại đi dạo phố 1 tiếng nữa.

Cuối cùng Dương Lệ dẫn theo Trần Triệu Dương, dừng lại ở trước một nhà hàng kiểu Pháp sang trọng.

“Đội trưởng Dương, cô không phải định mời tôi vào đây ăn đấy chứ? Chỗ này đắt lắm đó”.

Trần Triệu Dương hỏi Dương Lệ.

Dương Lệ gật đầu: “Chỗ này trước đây tôi đã muốn đến rồi, nghe nói đồ Tây trong này rất ngon, chỉ là hơi đắt thế cho nên luôn tiếc tiền mà không dám vào ăn, nhưng hôm nay chị đây tâm trạng tốt nên quyết định mời cậu một bữa”.

“Vậy tôi miễn cưỡng đi ăn với cô một bữa vậy”, Trần Triệu Dương cười.

Dương Lệ nhìn thấy Trần Triệu Dương bước vào trong thì nói một cách kì lạ: “Cậu có thể không ăn mà”.

“Vậy thì không được, hôm nay tôi là một người hộ tống chuyên nghiệp, cho nên đi ăn cùng cô là chuyện đương nhiên”, Trần Triệu Dương nói một cách nghiêm túc.


“Cái gì mà hộ tống chứ, nói thật là khó nghe”, Dương Lệ nhẹ giọng nói.

Nhưng Dương Lệ không thể không thừa nhận, có lúc Trần Triệu Dương cũng là một người rất man, nhưng về sau này cô lại thấy anh là một người đàn ông thích cười đùa cợt nhả, cũng rất biết chọc người khác vui vẻ.

Trần Triệu Dương và Dương Lệ cùng bước vào nhà hàng.

Rất nhanh liền có phục vụ xếp cho họ một vị trí bên cạnh cửa sổ.

Nhưng khi phục vụ đưa menu đến thì Dương Lệ há hốc mồm.

Menu tất cả đều là tiếng Pháp. Cô nhìn không hiểu gì.

“Để tôi”.

Trần Triệu Dương lấy menu từ trên tay của Dương Lệ.

“Cậu xem hiểu sao?”

Dương Lệ ngạc nhiên.

Khi Dương Lệ hỏi thì Trần Triệu Dương nhìn vào menu, rồi trực tiếp trao đổi với nhân viên phục vụ bằng tiếng Pháp.

Rất nhanh sau nhân viên phục vụ liền cầm menu rời đi.

“Đội trưởng Dương, tôi gọi cho một suất bít tết thăn phi lê, ốc sên kiểu Pháp, và thêm một chai rượu vang, cô có ý kiến gì không?”

Trần Triệu Dương cười với Dương Lệ.

“Không có ý kiến gì”, Dương Lệ lắc đầu rồi hỏi một cách kì lạ: “Trần Triệu Dương, sao cậu lại biết nói tiếng Pháp?”

“Trước đây tôi từng đi rửa bát thuê ở bên Pháp cho nên biết một chút tiếng”, Trần Triệu Dương nói một cách qua loa.

“Thật sao?”

“Thật sự”, Trần Triệu Dương gật đầu cười.

Dương Lệ dùng ánh mắt không thể tin được đáng giá người đàn ông ngồi trước mặt này.

Cô thấy người đàn ông này, mình thực sự không thể nào hiểu thấu được.

- -------------------




 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Đang hoạt động
Không có thành viên nào
Back
Top Bottom