Cập nhật mới

Dịch Bác Sĩ Nguy Hiểm

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 320


Đây là tất cả chủng loại bệnh tật của Ngoại lồng ngực, Trần Thương lần lượt ấn mở mỗi một chỉ nhánh phẫu thuật, phát hiện mỗi một chủng loại nhỏ nào cũng có một kỹ năng phân cấp kỹ càng.

Từ cấp một đến cấp bốn, thậm chí... Trân Thương còn phát hiện phẫu thuật trên cấp bốn.

Nhưng đằng sau những phẫu thuật này đều biểu hiện: ? 2?

Nhắc nhở cấp bậc của Trần Thương chưa đủ!

Lập tức, Trần Thương trợn tròn mắt?

Không phải cao nhất chỉ là phẫu thuật cấp bốn hả? Cao hơn cấp bốn là phẫu thuật gì?

Chẳng lẽ những kỹ năng kia là dẫn trước trình độ phẫu thuật thế giới sao?

Nghĩ tới đây, lập tức trong lòng Trần Thương tràn đầy kích động.

Đợi một thời gian, nếu mình học xong những phẫu thuật này, hình như là ngưu bức!

Ngưu bức! Sau khi chuyển chức sẽ càng ngưu bức! Tối thiểu con đường thành thần của Trần mỗ, chỉ cần thời gian tích lũy, kém nhất cũng có thể trở thành tông sư trong lĩnh vực ngoại khoa lồng ngực, mở phẫu  thuật khoác lác, dẫn dắt trào lưu thời đại, được vô số y học sinh...

Hít sâu một hơi, Trần Thương làm cho mình Tỉnh táo lại.

Sau khi cẩn thận suy nghĩ một phen, cũng coi như hiểu chuyện gì xảy ra.

Chức sau khi chuyển, mang ý nghĩa mở ra lĩnh vực cây kỹ năng này.

Trước lúc này, Trần Thương vẫn luôn là mèo mù bắt chuột chết, loạn đả đi loạn, đạt được kỹ năng cũng hoàn toàn là kỹ năng tùy ý.

Hiện tại tốt, chỉ cần công điểm cây kỹ năng có thể chủ động học tập một kỹ năng nào đó mà mình cần.

Mà lúc này đây, điểm kỹ năng trở thành tiền tệ học tập kỹ năng duy nhất!

Nhìn qua điểm kỹ năng của mình, Trần Thương mới đột nhiên ý thức được, điểm kỹ năng không đủ dùng!

Hơn nữa, Trần Thương phát hiện, để học tập kỹ năng phẫu thuật cấp một cần 1 điểm kỹ năng, cấp hai cần 2 điểm, cấp ba cần 4 điểm, cấp bốn cần 8 điểm.

Mà cái này chỉ vẻn vẹn là kỹ năng sơ cấp!

Sau khi học được, muốn tăng lên cấp độ kỹ năng còn cần tiêu phí điểm kỹ năng, kể từ đó... Điểm kỹ năng  này sao mà đủ được?

Hơn nữa Trần Thương cũng phát hiện một chuyện, đó chính là điểm kỹ năng càng ngày càng khó thu được.



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 321


Mình muốn mạnh lên cũng không biết làm sao mới được...

10 điểm kỹ năng, nhìn qua thì nhiều, thật ra cũng chỉ có thể học hai kỹ năng phẫu thuật Ngoại lồng ngực cấp ba.

Cái này mẹ nó... Cũng quá đáng thương chứ?  

Bỗng nhiên Trần Thương phát hiện, cái này giống như chơi game online, đang vui mừng chuyển chức thành công thì phát hiện mình không có tiền học tập kỹ năng nghề nghiệp sau khi chuyển chức, đây là một chuyện khiến người khóc không ra nước mắt!

[ Đinh! Bởi vì ngài dùng vật phẩm nhiệm vụ chuyển chức màu tím, chuyển chức thành công, tự động nhận được một kỹ năng ngoại khoa lồng ngực cấp đại sư, mời chọn lựa (chỉ được lựa chọn phẫu thuật cấp ba trở xuống). ]

[ Đinh! Chuyển chức thành công, ngài thành công chuyển thành một bác sĩ chính ngoại khoa lồng ngực, xét thấy ngài không hiểu nhiều lắm đối với bệnh tật Ngoại lồng ngực, hệ thống sẽ thực hiện huấn luyện để ngài mau chóng hiểu rõ cùng nắm giữ bệnh tật ngoại khoa lồng ngực, có phải muốn bắt đầu huấn luyện không? ]

Trần Thương tùy hứng lắc đầu, ta không muốn huấn luyện, ta muốn khắc kim, ta muốn ngồi mạnh lên, ngủ dậy thì siêu thần, ta không muốn đọc sách, ta không muốn lên khóa... Ta mẹ nó không muốn học y... Thật mệt mỏi...

Ôô... PS: Nói một chút về thuộc tính của vật phẩm.

Thuộc tính của vật phẩm + 1, giống như sắc bén + 1, mang tới là độ sắc bén tăng lên 10%. 

Mũ phẫu thuật của Bạch Khâu Ân, thanh Tỉnh + 8, mang tới hiệu quả chính là thanh Tỉnh tăng lên 80%, giống như ngươi bình thường làm phẫu thuật có thể bảo trì 5 giờ tập trung cao độ, hiện tại ngươi có thể kiên trì đến 9 giờ.

Mà giống như, thể lực + 3, mang ý nghĩa thể năng của ngươi sẽ tăng lên 30%, tính ổn định + 1 thì đại biểu độ ổn định tăng lên 10%.

Những cái này cũng sẽ nghịch thiên lắm, vì vậy mọi người cũng có thể yên tâm, sau này nhân vật chính cũng sẽ không một quyền đánh vỡ Địa Cầu, dùng dao phẫu thuật phá toái hư không trực tiếp phi thăng.

Nhiều nhất chính là trong sinh hoạt thú vị hơn một chút, tối thiểu không thể để cho nhân vật chính bị bắt đi cắt thành từng mảnh, đúng không...?

'Tống Cường rời khỏi khoa cấp cứu trở lại khoa y vụ, sau khi hết bận đã tám chín giờ, vừa mệt lại buồn ngủ, lại thêm bị Trần Thương đánh mặt, khiến cho hắn có chút tâm phiền ý khô, cả người buồn bực, nhưng nguyên nhân làm cho hắn tức giận cùng trầm muộn nhất cũng không phải bị Trần Thương đánh mặt, có thể làm hành chính nếu như không có chút khả năng ẩn nhẫn ấy, ngươi làm hành chính làm gì? 

Hắn tức giận nhất chính là không thể làm tốt chuyện cho Hướng Oánh, ngược lại trải qua nháo trò như vậy, nghĩ đến đùi to như Lưu Trách không cánh mà bay, Tống Cường nhịn không được tức giận!

Tiểu tử Trần Thương này, xem ra chính là muốn bị đánh!

Còn có Lý Bảo Sơn, đối với mình càng không nể mặt mũi.

Nghĩ đến từ lớn đến nhỏ của khoa cấp cứu đều đối với mình như vậy, Tống Cường cảm thấy biệt khuất.

Mỗi khi tan tầm đi ngang qua khoa cấp cứu, hắn đều hận không thể lách qua, xúi quẩy!

Đến lầu một, khi đi ngang qua khoa cấp cứu, Tống Cường đang chuẩn bị lách qua... Chợt phát hiện trong kêu loạn, giống như chợ bán thức ăn, lập tức ngây ngẩn cả người, trong lòng thầm mắng một tiếng, thật không bớt lol

Mặc dù do dự một chút, nhưng vẫn kiên trì đi vào!

Dù sao cũng là người phụ trách khoa y vụ của bệnh viện, xảy ra mâu thuẫn, Tống Cường còn phải phụ trách.

Nghĩ tới đây, Tống Cường đẩy cửa tiến vào.

Vừa mới đi vào, phát hiện trong đại sảnh tụ tập một đám người, thậm chí còn rất hùng hổ. 

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 322


Tiểu Lâm sững sờ, trong lòng hơi hồi hộp một chút, tại sao Tống Cường trở lại?

Vừa rồi, chuyện Trần Thương không nể mặt Tống Cường, Tiểu Lâm toàn bộ đều nhìn ở trong mắt!

'Tống Cường không cách nào bắt chẹt Trần Thương là bởi vì chuyện Trần Thương vừa làm để người ta tìm không ra chút lỗi nào.

Mà bây giờ tốt rồi, bác sĩ tiểu Trần trực ca đêm nhưng không biết chạy đi đâu, Tống Cường sẽ không lấy chuyện này bắt chẹt Trần Thương sao?

Nghĩ tới đây, Tiểu Lâm không khỏi lo lắng.

Nhưng lo lắng thì lo lắng, nàng vẫn ăn ngay nói thật: "Hôm nay là bác sĩ tiểu Trần trực ban... Trần Thương!"

'Tống Cường nghe xong, lập tức nhíu mày, nghiêm nghị hỏi: "Trần Thương? Người khác đi đâu? Nhiều người xếp hàng tại cửa ra vào như vậy, cũng không duy trì tốt trật tự, người khác còn tưởng rằng khoa cấp cứu có đánh nhau đây!"

Tiểu Lâm thở dài: "Bác sĩ Trần có chuyện gì đi ra ngoài, bác sĩ Viên cũng ở đây, nhưng... Khi ta đi gọi Viên bác sĩ, hắn nói hắn đang bận, chờ Bác sĩ Trần trở lại hãng nói..."

Nghe đến đó, Tống Cường lập tức biến sắc, đứng dậy đi về phía văn phòng, sau khi tới, phát hiện Viên Phàm ngồi ở đằng kia, bên cạnh là một cô gái trẻ tuổi  xinh đẹp, hai người cười nói vui vẻ.

Tống Cường có chút tức giận!

Bên ngoài nhiều người bệnh làm ầm ï như vậy, Viên Phàm ngươi còn ở trong này chém gió với tiểu cô nương người ta?

Lập tức Tống Cường đi lên: "Viên Phàm, Trần Thương đi đâu?”

Viên Phàm bị giọng nói đột nhiên xuất hiện làm giật nảy mình: "Tống khoa trưởng! Dọa ta, Trần Thương... Ta không biết hắn đi đâu!"

'Tống Cường lập tức mặt đen lại: "Hắn đi không chào. hỏi? Không xin phép nghỉ? Không tìm người thay ca? Cấp cứu quan trọng như thế nào ngươi không biết sao? Hôm nay hàng hai ban là ai?"

Viên Phàm thấy Tống Cường tức giận, biến sắc, đứng dậy tranh thủ thời gian kiểm tra trực ban biểu: "Hôm nay hàng hai là Thạch Na lão sư..."

Tống Cường lập tức tức giận: "Gọi điện thoại cho. Trần Thương, xem thử hắn ở chỗ nào rồi."

Viên Phàm gật đầu, cầm điện thoại lên gọi điện thoại, nhưng khi đó Trần Thương đang trong giai đoạn phẫu thuật khẩn yếu, nơi nào có thời gian quản điện thoại, vì vậy không nhận.

Viên Phàm ngây ngẩn cả người: "Tống khoa trưởng, không có ai tiếp!"

'Tống Cường nghe xong, lập tức giận: "Ngươi không nhìn thấy bên ngoài nháo thành dạng gì hả? Ngươi còn ngồi đây, không đi xử lý bệnh nhân!"

Viên Phàm cũng mặt đỏ lên, nói thật, Trần Thương trực ban, nếu xảy ra chuyện gì thì cũng là Trần Thương gánh vác, lại nói, hắn vừa ra ngoài liếc nhìn, cũng chỉ thấy mấy hán tử uống say đang làm ầm ï, chuyện không lớn, lại thêm hôm nay cũng không phải mình trực ban, hơn nữa quan trọng nhất chính là hôm nay đối chiếu thẩm tra cùng đại lý dược, nếu không hắn sớm đã về!

Nữ đại lý dược trẻ tuổi xinh đẹp thấy tình thế không ổn, đứng dậy xám xịt tranh thủ thời gian chạy.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 323


'Tống Cường nhìn Viên Phàm có chút thất vọng, loại người bụng dạ hẹp hòi này sao có thể có thành tựu!

"Nhanh đi xử lý bệnh nhân, đừng cho họ nào loạn nữa!"

Viên Phàm vội vàng đứng lên, thật ra cũng chỉ là băng bó ngoại thương một chút, mấy người uống một chút rượu, đi bộ không cẩn thận bị ngã, tới khoa cấp cứu băng bó.

Bỏ ra mấy phút xử lý xong chuyện, Viên Phàm nhìn Tống Cường xấu hổ cười một tiếng.

"Tống chủ nhiệm... Hôm nay không phải ban của ta,..

Tống Cường nhàn nhạt nói câu: "Ngươi là một bác sĩ, cho dù có phải là ban của ngươi hay không nhưng ngươi đã làm việc tại bệnh viện thì phải gánh vác chức trách của một bác sĩI"

"Chuyện ngày hôm nay cứ như vậy đi, nhưng... Ngươi đợi sau khi Trần Thương trở về lại đi!"

Nói xong Tống Cường quay người muốn rời khỏi.

Viên Phàm vội vàng gọi lại: "Tống chủ nhiệm, Trần Thương này... trong lúc trực ban tự ý rời vị trí... Ngài cứ. tính như vậy? Hắn cũng không nói ta thay cal"

Một câu của Viên Phàm làm Tống Cường mơ màng.

Trần Thương rời đi cũng không biết tìm người thay ca sao?

Thật sự là...

'Tống Cường nhịn không được thở dài, Viên Phàm này phải hận Trần Thương nhiều cỡ nào? Đây là chỉ muốn bỏ đá xuống giếng...

Nhưng...

Tống Cường đột nhiên cảm giác mình nhân cơ hội này trừng phạt Trần Thương một chút cũng tốt, dù sao. chuyện hôm nay để Tống Cường rất mất mặt, bây giờ còn có một kẻ đầu óc trẻ con miệng còn hôi sữa làm chứng, cảnh cáo xử lý Trần Thương một chút cũng tốt.

Tối thiểu cho hắn biết cái gì là trời cao đất rộng! 

Nhìn thấy chuyện đã giải quyết, Tống Cường đứng dậy rời đi, vừa mới ra ngoài không lâu, Tân Duyệt vội vã chạy vào.

Nhìn thấy Viên Phàm ở văn phòng, Tần Duyệt thở dài: "Không xảy ra chuyện gì chứ?"

Viên Phàm cười nói: "Không có chuyện gì!"

Khi Trần Thương trở lại phòng bệnh đã mười giờ hơn.

Tần Duyệt đang giúp người bệnh xử lý vết thương, cực kỳ nghiêm túc.

Trần Thương chủ động tiến lên, giúp Tân Duyệt đưa đồ vật, đánh một chút hạ thủ, cũng không nói chuyện.

'Tân Duyệt cũng không nói chuyện, hợp tác ăn ý như thế đã hơn hai năm, không quan trọng một hai câu cảm ơn.

Chờ xử lý xong bệnh nhân, Tân Duyệt xoa mồ hôi trán, mùa hè thật quá nóng.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 324


Tần Duyệt còn không tức gị nhưng vừa nghe câu này, lập tức xù lông: "Trần Thương, ngươi khinh thường ai vậy? Ngươi cho rằng ai cũng giống như ngươi, trăm năm tu cẩu độc thân, ngàn năm bạn lữ đều dùng tay! ?"

Sau khi nói xong, cắt một tiếng, Tân Duyệt tiêu sái rời đi.

Trần Thương không khỏi có chút bận tâm: "Tân Duyệt... Nếu ngươi đã có đối tượng, ta tăng ngươi một món quà đi..."

Lập tức hai mắt Tân Duyệt sáng lên: "Quà? Quà gì?"

Trần Thương như suy nghĩ điều gì nói: "Ngươi biết Trương Chí Tân không? Bác sĩ Trương ngoại khoa, hắn ở bên ngoài làm chỉnh hình."

Tần Duyệt nghe xong cái này, hấp tấp đi tới, hai mắt sáng lên: "Ngươi biết Trương Chí Tân hả? Chỉnh hình giảm giá sao?"

Trần Thương gật đầu!

"Đúng vậy, giảm giá, ta rất quen với hắn, ta ngẫu nhiên đi chỗ đó hỗ trợ, giảm giá cho ngươi không vấn đề"

Hai mắt Tân Duyệt lấp lóe: "Ai nha, gần đây ta muốn săm lông mày, ta cảm giác lông mày của mình không dễ nhìn..." 

Trần Thương lắc đầu: "Không, ta cảm thấy cái mũi, con mắt, lông mày, chỗ nào cũng tốt, trên mặt căn bản không cần chỉnh hình."

Tần Duyệt trong lòng vui mừng: "Thật hả?"

Trần Thương gật đầu: "Đương nhiên!"

Tân Duyệt cười vỗ vai Trần Thương: "Đáng tiếc, Trần Thương, hôm nay miệng ngọt như vậy? Vậy ngươi nói ta đi bệnh viện chỉnh hình làm gì?"

Trần Thương thở dài: "Ta là nghĩ như vậy, ngươi xem đi, với tư cách nữ thanh niên tuổi tác lớn nhất mà còn độc thân của khoa cấp cứu chúng ta, có thể tìm được người yêu, ta thâm biểu vinh hạnh, đồng thời cũng mừng thay cho ngươi, thế nhưng... Ta lo lắng một chuyện."

"Dù sao hai ngươi các ngươi mới vừa vặn ở chung, cũng chưa hiểu rõ lắm, ngươi có chút thiếu hụt người ta cũng không phát hiện được, ta là nghĩ tranh thủ thời gian thừa cơ hội này, chúng ta đi chỉnh ngực, đúng không? Đừng đến lúc đó người ta trả lại, ngươi nói đúng không?!"

'Tân Duyệt cảm giác mình đã không cách nào kiềm chế lửa giận, Tân Duyệt cảm giác mình đã đến biên giới xù lông...

Trần Thương nhìn thấy biểu tình này của Tân Duyệt, cho là mình nói trúng tim đen của nàng, lúc này tâm động không thôi, ngươi xem... Hô hấp đều dồn dập... 

"Ta cảm thấy bằng quan hệ của ta, có thể giảm giá!"

'Tân Duyệt nghiến răng nghiến lợi: "Chiết khấu bao nhiêu?"

Trần Thương suy nghĩ một chút: "Một đợt giảm giá 30%I"

Tần Duyệt lập tức không thể nhịn được nữa, giơ áo. blouse trắng trong tay lên đánh tới Trần Thươn : ngươi! Ta nói ngươi giảm giá! Còn một đợt giảm giá 30%! Ta mẹ nó giảm giá đánh gãy chân ngươi! Một chân 50%I"

Ngày kế tiếp, ánh nắng tươi sáng, Lý Bảo Sơn tâm thần thanh thản đi tới khoa cấp cứu.

Lúc giao ban, chợt phát hiện Trần Thương che lấy cái trán, lập tức tò mò.

"Tiểu Trần, ngẩng đầu lên." Lý Bảo Sơn nói.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZ.Z" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 325


Trần Thương thở dài, buông tay phải xuống, lúc này mọi người nhất thời ngây ngẩn cả người.

Phần bên phải trán của Trần Thương sưng đỏ, đoán chừng không có mấy ngày là không xuống được.

Lý Bảo Sơn kém chút bị bộ dáng này của Trần Thương làm cho tức cười, giống như Ngân Giác đại vương.

"Ngươi thế nào? Trực một đêm tại sao cái trán lại sưng như vậy?"

Trần Thương cười xấu hổ nói: "Đi vào cửa bị cửa va vào một phát..."

Mọi người nhất thời cười ha hả.

Tần Duyệt nhìn chằm chằm Trần Thương, ánh mắt liếc qua: "Coi như ngươi thức thời..."

Trần Thương bất đắc dĩ, tiểu nhân và người phụ nữ rất khó nuôi... Nhưng người phụ nữ tiểu nhân, càng khó nuôi!

Ta có ý tốt, sợ ngươi lộ ra nguyên hình bị người ta trả hàng trở về, giới thiệu bác sĩ cho ngươi, còn ưu đãi lớn giảm giá một đợt 30% cho ngươi, vậy mà ngươi...

Ai u... Đau quá.

Trần Thương còn phát hiện, cái áo blouse trắng không thêm thuộc tính, phòng ngự + 3 chính là áo phẫu thuật.

Cái này khiến Trần Thương không khỏi có chút tiếc nuối.

Mười giờ sáng, tất cả mọi người không phải bề bộn nhiều việc.

Trần Thương ngồi ở đằng kia sờ lấy cái trán ngẩn người, Tần Duyệt đi tới ném một hộp thuốc cao trước mặt hắn.

"Đây là thuốc trị thương bạn học ta gửi tới, là thuốc Tây Tạng, hiệu quả không tệ, ngươi thử một chút."

Trần Thương cầm hộp, nhìn trên hộp có mấy chữ Tây Tạng hắn không hiểu, nhưng cũng có phiên dịch chữ Hán, xoay người nhìn Tân Duyệt, vẻ mặt ủy khuất: "Mặt ta bị thành dạng này, ngươi phải phụ trách..."

Tân Duyệt hừ lạnh một tiếng: "Ha ha..."  

Quay người rời đi!

Trần Thương mở hộp thuốc ra, phát hiện hương vị thật khó ngửi, dùng tay gạt một chút bôi ở cái trán.

Lúc này, vừa vặn Vương Khiêm đi ngang qua, nhìn thấy Trần Thương bôi thuốc lên trán, hung hăng hít mũi 'Thương nhỉ? Ngươi bôi phân gì lên đầu vậy... Sao thối như thế?!"

Mí mắt Trần Thương lập tức giật giật.

Nào chỉ có thối, còn mẹ nó cay con mắt, Trần Thương cảm giác con mắt mình có chút ê ẩm... Chát chát chát chát, có cảm giác muốn rơi lệ, giống như lúc. tới trường khóe mắt bị dính tinh dầu.

Nhưng, vết thương thật thoải mái, không phải đau như vậy.

Nhịn một chút đi...

Giữa trưa nhanh lúc tan việc, Vương Dũng vội vàng chạy vào: "Trần Thương! Mẹ nó, sao ngươi bị xử lý rồi?"

Trần Thương sững sờ: "Xử lý? Xử lý cái gì! ?"

Không chỉ có Trần Thương, Thạch Na cũng vội vã đi đến: "Tiểu Trần, tối hôm qua ngươi đi đâu? Sao khoa y vụ dán ra thông cáo nói ngươi ca đêm tự ý rời vị trí? Thông cáo phê bình cảnh cáo ngươi! Xảy ra chuyện gì vậy?" 

Trần Thương nghe xong, lập tức biến sắc!



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen Az..z" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 326


Cửa ra vào bên tay phải cấp cứu, trên tường dán giấy thông báo, bình thường lượng người đi qua đây. cũng tương đối nhiều, mọi người có chuyện hay không có chuyện gì thì khi đi ngang qua cũng sẽ liếc nhìn.

Lúc này, bởi vì cũng không nhiều người đi làm, Trần Thương đưa tới, trên đó viết.

"Xét thấy đồng chí Trần Thương tại ngày 25 tháng 8 năm 2019, trong lúc trực ca đêm tự ý rời vị trí, ... Tạo thành tổn thất danh dự cho khoa cấp cứu cũng như bệnh viện ta, nhằm xây dựng đạo đức nghề nghiệp cho bác sĩ, kỷ luật lao động nghiêm khắc, đối với việc đồng chí Trần Thương không phục tùng tổ chức an bài, không chú ý trong lúc làm việc, không chấp hành kỷ luật của tổ chức, căn cứ quy định thứ số 18 của bệnh viện, thông báo phê bình cảnh cáo đối với Trần Thương, khấu trừ toàn bộ trợ cấp tiền thưởng chuyên cần và công trạng tháng 8, lấy đó để cảnh cáo!"

"Hi vọng công nhân viên chức toàn bệnh viện lấy đó làm gương, tự giác tuân thủ kỷ luật lao động, giữ gìn đạo đức nghề nghiệp cùng tác phong làm việc tốt đẹp."

Sau khi Trần Thương xem xong, chẳng những không tức giận, ngược lại bị chọc Tống Cường cười!

Nếu như ngươi không nói ta nghỉ làm, có lẽ viện trưởng bọn hắn còn không nhớ có phải là quên ban thưởng gì cho tiểu Trần ta hay không, dù sao ta đã cứu được Phòng Dung Lâm lão viện trưởng.

Hiện tại ngươi quang minh chính đại nói ta nghỉ làm, đây không phải đang nhắc nhở bọn người Viện trưởng Tần sao?

Tối hôm qua, Trần Thương tự ý rời vị trí đi làm gì?

Sau khi Trần Thương xem xong, tùy ý cười một tiếng, trở lại văn phòng, ngồi sát bên Tân Duyệt.

Tân Duyệt hít hít cái mũi: "Thúi chết đi được"

Trần Thương cười nói: "Tối hôm qua, khi ngươi tới Viên Phàm có ở đây hay không?"

Tân Duyệt ngoài miệng nói thối, nhưng nhỏ giọng nói bên tai Trần Thương: "Tiểu Lâm nói với ta, tối hôm qua khi Tống Cường tới, lúc đó Viên Phàm cũng có ở đây..."

Sau khi Trần Thương nghe xong, đã hiểu xảy ra chuyện gì.

May mà tối hôm qua Tần Duyệt tới, nếu thật để Viên Phàm thay ca, không chừng có thể gây ra nhân mạng, nghĩ tới đây, Trần Thương nhịn không được trêu tức nhìn Viên Phàm.

Ban đầu Viên Phàm còn có chút lo sợ bất an, dù sao ai làm chuyện xấu trong lòng đều có quỷ...

Viên Phàm nhìn thấy Trần Thương nhìn mình chằm chăm, chột dạ, an ủi: "Trần Thương, ngươi đừng lo lắng, lát nữa đi lên giải thích với chủ nhiệm Tống một chút, sẽ không có chuyện gì đâu, bị trừ chút tiền thưởng cũng không đáng kể, đừng ảnh hưởng đến việc bị ghi vào hồ bất lợi! Dù sao bây giờ ngươi đi làm phi đao, cũng không thiếu chút tiền thưởng này."

Vương Dũng nghe xong không vui: "Mẹ nó, họ Tống kia nói chụp là chụp! Lại nói, cài gì mà không thiếu chút tiền kia, chúng ta cực khổ tăng giờ làm việc làm bao. nhiêu ca phẫu thuật, làm bao nhiêu công việc, quản bao nhiêu bệnh nhân, một câu hủy bỏ là hủy bỏ!"

Trần Bỉnh Sinh mặt đen đi đến: "Tống Cường này cũng quá đề cao bản thân đi? Vấn đề nhỏ như thế mà chuyện bé xé ra to, còn có chút khí độ nào của một khoa trưởng khoa y vụ hay không, tiểu Trần ngươi đừng lo lắng, ta sẽ đi nói chuyện giúp ngươi!"

Nói xong, Trần Bỉnh Sinh không nhiều lời muốn đứng dậy đi khoa y vụ, Trần Thương vội vàng kéo lại.

"Được rồi, không có chuyện gì."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 327


Trần Thương kể lại đầu đuôi ngọn nguồn chuyện tối ngày hôm qua, sau khi nói xong, Trần Bỉnh Sinh rốt cuộc cũng hiểu xảy ra chuyện gì.

"Được rồi, chuyện này trước hết ngươi khoan để ý tới, chờ xong ta đi tìm hắn nói một chút. Ta còn có phẫu thuật, ngươi trở về sớm nghỉ ngơi một chút, một ca đêm chắc cũng mệt rồi."

Nói xong, Trần Bỉnh Sinh đứng dậy rời đi.

Trần Thương ngẫm lại cũng thế, mình lưu tại bệnh viện cũng không có tác dụng gì, đi về nghỉ ngơi đi.

Còn về Tống Cường kia, Tần Hiếu Uyên sẽ giải thích giúp mình, dù sao hắn thế nhưng đã cho làm phẫu thuật cứu lão sư bọn họ, nếu bởi vì chuyện này mà xử lý ta, Trần mỗ không phục...

Trần Thương đi vào phòng thay quần áo cởi quần áo. ra, cầm theo thuốc bôi mà tiểu liếm chó đưa cho, bình yên tan tầm. 

Vừa mới ra ngoài, bỗng nhiên điện thoại vang lên.

"Chào ngươi, là Trần Thương phải không?" Giọng nữ ngọt ngào vang lên, Trần Thương không khỏi sững sờ, trừ Tần Duyệt là con gái ra, thì còn có ai chủ động gọi điện thoại cho ta?

Trần Thương vội vàng gật đầu, khụ khụ một tiếng, hắng giọng: "Đúng, là ta!"

Giọng nữ hơi sững sờ: "Đây là khoa y vụ, khoa trưởng Tống bảo ngươi đến văn phòng một chuyến."

Trần Thương sững sờ: "Có chuyện gì không?”

Người phụ nữ chần chờ một: "Xin lỗi, ta không hiểu rõ lắm, khoa trưởng Tống nói lập tức quay lại, hắn có chuyện cần gặp ngươi."

Trần Thương ồ một tiếng: "Ta vừa xong ca đêm, tương đối buồn ngủ, cần nghỉ ngơi, ngươi nói cho khoa trưởng Tống một tiếng."

Trần Thương nói xong, trực tiếp cúp điện thoại.

Dù gì cũng đã xử lý ta rồi, ta sao phải nghe lời ngươi?

Lại nói, vốn chính là thời gian nghỉ ngơi, ngươi là khoa trưởng khoa y vụ có quyền gì chiếm dụng.

Nghĩ tới đây, Trần Thương tan tầm ra ngoài, chuẩn bị đi về nhà ngủ bù. 

Tối hôm qua thật là có chút mệt mỏi, một ca phẫu thuật hơn một giờ, mà còn phải tập trung tinh thần cao độ, rất tổn thương nguyên khí.

Có đôi khi, chính là trùng hợp như vậy, Trần Thương ra ngoài thì nhìn thấy Tống Cường từ khoa hành chính dưới lầu quay lại khoa y vụ.

Sau khi Trần Thương nhìn thấy Tống Cường, ngáp một cái, giả vờ như không nhìn thấy, đứng dậy rời đi.

Tống Cường thấy cũng sững sờ!

Tống Cường đoán là Trần Thương đi tìm mình, trước nhiều người như vậy ngượng ngùng nói xin lỗi, còn mình thì dứt khoát không để ý đến Trần Thương, tiếp tục đi vào trong thang máy, trong lòng thầm nghĩ, nhìn ngươi còn có thể đắc ý bao lâu!

Đang khi nói chuyện, Tống Cường đi vào văn phòng. "Chủ nhiệm, ta đã gọi điện thoại cho Trần Thương..." Vương Nhất Hàm nhìn thấy Tống Cường đi vào, đứng dậy nói.

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 328


Tống Cường bị hành động của Trần Thương làm á khẩu không trả lời được!

Tức giận như muốn phun ra lửa!

Tức giận nghiến răng nghiến lợi!

Tức giận sáu vị địa hoàng cũng không ngăn được!

Hỗn đản này, quả thực là quá cuồng vọng.

Không được! Trần Thương này, thật sự quá đau đầu với hắn, nếu như không cho hắn chút giáo huấn, hắn thật

không biết khoa y vụ dùng để làm gì!

Tống Cường quay người, nói với Vương Nhất Hàm: "Tiểu Vương, gọi lại cho hắn, lần này tự ta nói với hắn!"

Vương Nhất Hàm gật đầu, gọi cho Trần Thương.

Điện thoại vang lên vài tiếng mới có người bắt máy: "Alo? Chào ngươi."

Lần này, Vương Nhất Hàm dứt khoát đưa điện thoại cho Tống Cường: "Chủ nhiệm Tống, hắn đã bắt máy."

'Tống Cường vội vàng đi tới, nhận điện thoại: "Trần Thương, ta là Tống Cường."

Trần Thương sững sờ: "Alo! Tống khoa trưởng, chào ngươi."

'Tống Cường cố nén tức giận: "Trần Thương, ngươi đến khoa y vụ một chuyến, ta có chút chuyện tìm ngươi!"

Trần Thương lắc đầu: "Cái này, chủ nhiệm Tống, ta vừa mới xong ca đêm, ngài cũng biết, ta tối hôm qua ca đêm, hôm nay mệt mỏi không đi nổi, ngày mai đi, ngày mai ta đến tìm ngài?"

'Tống Cường nghe xong, lập tức tức giận nói: "Chính ngươi nhìn xem mà xử lý!"

Trần Thương gật đầu: "Cảm ơn chủ nhiệm Tống!"

'Tống Cường sững sờ... Trần Thương này đầu óc bị sao hả?

Tự ngươi xem mà xử lý là ý tứ này hả?

Tống Cường á khẩu không trả lời được, hắn phát hiện trò này của mình khi dùng trên người Trần Thương thì không có chút tác dụng nào.

Ngày bình thường, ai thấy mình mà chẳng phải hảo ngôn hảo ngữ, kết quả khi gặp phải Trần Thương mềm không được cứng cũng không xong!

Hôm qua, ngay trước mặt Hướng Oánh cùng một đống người bệnh, trực tiếp làm cho mình mất mặt, hôm nay lại... Lại như vậy, quả thực không để mình vào mắt.

Tốt!

Trần Thương! 

Không phải ngươi rất lợi hại sao?

Để ta xem ngươi lợi hại bao nhiêu!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 329


Vậy mà dám trực tiếp chọc khoa trưởng khoa y vụ!

'Tống Cường quay người, mặt mũi tràn đây tức giận! Trần Thương, hôm nay ta không trị ngươi, ngươi căn bản không biết cái gì là trời cao đất rộng!

Liên tiếp hai thông báo phê bình, Tống Cường còn cảm thấy chưa đủ thoả mãn, cầm lấy điện thoại trực tiếp đăng trong nhóm Wechat của toàn bộ công nhân viên chức, gửi 2 hình ảnh trang thông báo phê bình Trần Thương vào đói!

Lần này, Tống Cường giúp cho Trần Thương nổi tiếng khắp bệnh viện!

"Trần Thương này là ai?" "Không biết nữa, khoa cấp cứu..." "Có thể là tiểu bác sĩ vừa tới?"

"Có thể! Tiểu hỏa nhi tinh thần, xem ra chọc Tống Cường không nhẹ."

"Còn tỉnh thần, là thần kinh chứ! Mới vừa tới bệnh viện không biết khiêm tốn một chút, tự gây rắc rối cho mình."

Buổi trưa, sau khi Đỗ Gia Khê tan tâm, đi ngang qua  

Tỉnh Nhị Viện, đang chuẩn bị đi vào mua chút thuốc hạ huyết áp, khoa cấp cứu sát bên phòng khám bệnh, vừa mới đi ngang qua cột công báo.

Nói rồi cũng khéo, hôm qua bị bút lông đâm rách chân phải, đi bộ có chút chậm, đi ngang qua cột công báo, Đỗ Gia Khê liếc nhìn một cái bỗng nhiên nhìn thấy một tên quen thuộc.

Trần Thương?

Đỗ Gia Khê hồi tưởng lại tiểu bác sĩ ngày hôm qua, hôm qua trong lúc khâu, cố ý nhìn thoáng qua thẻ bác sĩ trên Trần Thương.

Trần Thương thế nào?

Tò mò, Đỗ Gia Khê ngừng chân lại nhìn.

Vừa nhìn qua, Đỗ Gia Khê trợn tròn mắt.

Đây là hai thông báo phê bình, cả hai đều rất nghiêm trọng, mà nguyên nhân Trần Thương thất trách là bởi vì hôm qua tự ý rời vị trí...

Nhìn thấy người ký tên, con mắt Đỗ Gia Khê lập tức co rụt lại, có chút tức giận!

Hồ đồ!

Quả thực là hồ đồ!

Thiên hạ này nào có chuyện trùng hợp như vậy?  

Người ký tên duyệt thông báo này là: Khoa y vụ, Tống Cường.

Đỗ Gia Khê hồi tưởng lại chuyện tối ngày hôm qua, nháy mắt đã hiểu rõ ràng mọi chuyện!

Hôm qua, bỏi vì Trần Thương khâu hai dân công, làm mất mặt người gọi là Tống Cường khoa trưởng, thì ra chính là khoa trưởng khoa y vụ của bệnh viện khoa.

Đỗ Gia Khê càng nghĩ càng tức giận, đây quả thực là công báo tư thù, trong tay nắm quyền lợi làm xẵng làm bậy!

Tập tục của bệnh viện đều do những người này phá hỏng!

Quả thực chính là xã hội cặn bã!

Đỗ Gia Khê càng nghĩ càng biệt khuất, càng nghĩ càng tức giận, nghĩ tới nghĩ lui, Đỗ Gia Khê quyết định đến khoa cấp cứu hỏi một chút, đến cùng là xảy ra chuyện gì?

Tiểu Lâm bận đến hiện tại, vừa mới chuẩn bị đến ca tối rời đi, bỗng nhiên bị một người đàn ông gầy gò ngăn lại.

Ngẩng đầu nhìn lên, bỗng nhiên thấy có chút quen mặt.

Đỗ Gia Khê cũng sững sờ, đúng dịp, tối hôm qua cũng là tiểu y tá này. 

Đỗ Gia Khê vội vàng hỏi: "Chào cô, ta là người bệnh tối hôm qua đến khoa cấp cứu chúng ta khâu, Đỗ Gia Khê."



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 330


Thời đại bây giờ, bác sĩ có trách nhiệm tâm cùng lòng nhân ái càng ngày càng ít, thật vất vả tìm được một người thì lại bị đối xử như thế, nghĩ tới đây, trong lòng Đỗ Gia Khê đầy tức giận.

Hắn là người của thời đại trước, thực chất bên trong có một loại tín ngưỡng.

Đỗ Gia Khê vẫn quyết định hỏi kỹ càng một chút: "Tiểu cô nương, vậy Trần Thương kia đến cùng có tự ý rời vị trí hay không?”

Tiểu Lâm lắc đầu hôm qua, trong khoa còn có. bác sĩ Viên, bác sĩ tiểu Trần khẳng định là bởi vì có chuyện khẩn cấp, đi ra ngoài một giờ, thế nhưng sau khi đi ra ngoài không đến hai mươi phút đã gọi bác sĩ Tân đến hỗ trợ trực ban! Tống Cường này rõ ràng là muốn kiếm chuyện!"

Sau khi Tiểu Lâm rời đi, Đỗ Gia Khê liên tiếp hỏi mấy người trong khoa cấp cứu, trong lòng cũng cũng hiểu rõ ràng chuyện này, cũng là bởi vì hiểu rõ cho nên Đỗ Gia Khê lại càng tức giận!

Cũng không mua thuốc mà trực tiếp về nhà, múa bút thành văn, một bản thảo lập tức thành hình, sau đó cầm điện thoại lên gọi cho tổng biên tập nhật báo An Dương.

"Tiểu Hạ, ta là Đỗ Gia Khê!" Trong lòng Đỗ Gia Khê vô cùng biệt khuất, bác sĩ tốt và ưu tú như Trần Thương càng ngày càng ít, chẳng những không bồi dưỡng nghiêm túc, ngược lại bị xử lý, quả thực là hỗn đản!

Xã hội này cần năng lượng chân chính, nhiệm vụ của truyền thông là gì?

Không phải chính là truyền bá năng lượng chân chính cho xã hội, dẫn dắt dư luận đúng hướng sao?

Mà bây giờ thì sao?

Chẳng lẽ bỏ mặc cho một người trẻ tuổi bị hủy diệt sao?

Hắn mới bao nhiêu tuổi, tuổi còn trẻ đã phải gánh trên vai tội danh như vậy, hơn nữa còn bị hủy bỏ toàn bộ bình ưu năm nay, ghi lại trong danh sách, sau này bình chọn chức danh cũng sẽ tham khảo danh sách đó, rõ ràng là nói cho Trần Thương, tương lai của ngươi xong?

Nghĩ tới đây, Đỗ Gia Khê vô cùng tức giận, vô pháp. vô thiên!

Cái gì gọi là lạm dụng chức quyền?

Cái gì gọi là công báo tư thù!

"Lão lãnh đạo? Thế nào?" Sau khi kết nối điện thoại, Hạ Vĩnh Đường vội vàng hỏi.

Đỗ Gia Khê chém đỉnh chặt sắt nói: "Ta viết một bản thảo, tối nay ngươi phát ra." 

Hạ Vĩnh Đường lập tức sững sờ: "Hôm nay... Đẩy luôn sao, sáng mai được không?”

Đỗ Gia Khê kiên định nói: "Ta nói với ngươi một chuyện, tiểu Hạ, ta tối hôm chân ta bị thương, đi tỉnh Nhị Viện xem bệnh, gặp phải chuyện này... , kết quả sáng sớm hôm nay ta đi tỉnh Nhị Viện mua thuốc, ta nhìn thấy thông báo phê bình... Ta nghe ngóng một phen mới biết được..."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 331


Cúp điện thoại, Đỗ Gia Khê chụp ảnh bản thảo vừa viết xong gửi cho Hạ Vĩnh Đường, lão nhân thời của lão làm gì biết đánh chữ, một tay cầm bút viết những nét mực cứng cáp, âm vang hữu lực!

Hạ Vĩnh Đường nhận lấy cẩn thận đọc, sau khi xem xong, Hạ Vĩnh Đường bùi ngùi mãi thôi!

Bút lực của lão lãnh đạo càng ngày càng mạnh, cách phối từ, đặt câu, giống như châu liên bích hợp, mười phần xảo diệu, hơn nữa từng câu từng chữ cảm động lòng người!

Những lời này viết về tinh thần một đời của một thanh niên bác sĩ!

Viết ra chăm sóc người bị thương, đứng trước sinh mệnh, mọi người đều bình đẳng.

Viết ra y đức y phong không sợ cường quyền, giữ mình trong sạch!

Mà một người như vậy, bây giờ lại bị xử phạt! Văn bên trong cũng không có quá nhiều câu nói nhục mạ Tống Cường, thế nhưng mỗi một câu lại chỉ ra ngấm ngầm hại người, chỉ ra xa hội mục nát!

Viết ra tập tục xấu xa trong bệnh viện! 

Viết ra một số lãnh đạo lạm dụng chức quyền!

Hiện tại là xã hội gì, Hạ Vĩnh Đường đã nghĩ, nếu bài viết này được phát ra, không biết mọi người trong xã hội sẽ phản ửng thế nào!

Tuy báo chỉ không còn phát triển như trước!

Thế nhưng ngành báo chí lại luôn có một đám fan hâm mộ trung thành, một nhóm hộ khách trung thực!

Hạ Vĩnh Đường cầm điện thoại lên, chuẩn bị để người đánh máy bài viết này đăng lên báo, thế nhưng nghĩ lại, hắn bỗng nhiên nghĩ đến một biện pháp tốt hơn!

Đó chính là trực tiếp đính kèm tấm ảnh chụp này lên trên trang báo, dù sao chữ của lão Đỗ chính là phong mang tất lộ, lão lãnh đạo cũng là một trong vài người có đầu bút cứng rắn nhất thập niên 90!

Lần này, hắn muốn dùng nét bít của lão Đỗ, lần nữa công kích người gọi là Tống Cường này!

Mọi chuyện đều đang chậm rãi diễn ra. Mà Trần Thương thì đang đi ngủ.

Trong lúc đó, bọn người Tần Duyệt liên tục gọi mấy cuộc điện thoại, Trần Thương đều không nghe.

Sau khi ngủ dậy, đã là xế chiều.

Lập tức Trần Thương đã tỉnh táo lại, mở điện thoại lên phát hiện một đống cuộc gọi nhỡ và tin nhắn.

Nhìn kỹ, lập tức sững sờ. 'Tống Cường này làm thật hả?

Lại thêm một cái phê bình nữa, thật sự quá ngưu bức.

Nghĩ tới đây, Trần Thương không quan trọng cười cười.

Nên làm gì thì làm đi, sau đó đi rửa mặt, xuống lầu ăn cơm.

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 332


Ngày thứ hai, Tống Cường giống như bình thường đi vào văn phòng, ban hành chính không cần đến đúng tám giờ, trên cơ bản mỗi ngày Tống Cường đều khoảng tám giờ rưỡi, chín giờ mới đến, sau khi hắn đến, trên mặt bàn đã đặt sẵn một bình trà ngon, cùng tờ báo mới nhất.

Kỳ thật, trước mắt lượng tiêu thụ chính của báo giấy chính là các đơn vị xí nghiệp cùng cơ quan hành chính.

Nhật báo An Dương với tư cách là xí nghiệp báo chí uy tín lâu năm tại thành phố An Dương, hiện tại vẫn đứng vững không ngã, không thể rời khỏi rất nhiều nguyên nhân.

Mỗi ngày, nhật báo An Dương đều có một tờ báo buổi sáng cùng một báo chiều, một ngày hai kỳ, lúc này đều bày ở trước mặt hắn.

Tùy ý lật xem một phen, tìm xem có chuyện gì khiến mình cảm thấy hứng thú, vừa nhìn đến tin tức ngành y của thành phố An Dương, bỗng nhiên một tin tức hấp. dẫn hắn.

Đó là một trang bìa được in bằng một tấm ảnh đen trắng, nét chữ rồng bay phượng múa, tiêu sái phiêu dật, 'Tống Cường cũng không nhịn được nhìn kỹ lại.

Tên bài viết cũng rất hấp dẫn người ta!

"Chữa bệnh, muốn cứu người, trước cứu mình!"

'Tống Cường nói thầm một tiếng, còn là đề tài về chữa bệnh? Lập tức khơi dậy lòng hiếu kỳ. 

Nhưng mà, rất nhanh, Tống Cường muốn hôn mê

Càng xem càng trợn tròn mắt, càng xem càng kinh hãi!

Đây rõ ràng miêu tả chuyện mình làm đêm qua!

Hơn nữa còn thêm mắm thêm muối, lôi kéo lòng người, nói để người xem tức giận!

Loại bút lực này cực kỳ thâm hậu, hơn nữa chuyện chữa bệnh vốn rất dễ hấp dẫn ánh mắt người khác, cho nên dễ dàng kéo mọi người vào trong đó, dù sao có ai mà chưa từng tới bệnh viện khám bệnh!

Lúc đang chữa bệnh bị người chen ngang có thể dễ chịu sao! 2

Nhìn thấy cuối cùng ghi là Trần Thương bị xử lý, 'Tống Cường lập tức tức giận vỗ bàn!

Lúc này, hắn đột nhiên hiểu, chính mình gặp phải chuyện này là do có người muốn hãm hại mình!

Chẳng lẽ là Trần Thương?

Nghĩ được như vậy, Tống Cường kinh hãi vô cùng! Hắn thấy được tin tức này!

Mang ý nghĩa rất nhiều người cũng thấy được tin tức này, bao quát các lãnh đạo của tỉnh Nhị Viện, trên cơ bản đều thấy được tin tức này! 

Tống Cường nghĩ tới đây, biến sắc, nhưng hắn lập tức ổn định lại tâm thần, hít sâu một hơi.

Lúc này, chuyện đã xảy ra, chuyện cần làm chính là tùy cơ ứng biến, tìm kiếm đối sách!

Thế nhưng!

Chuyện mấu chốt nhất là nhật báo An Dương là một nhà quan môi, mang ý nghĩa điều này có thể đại biểu cách nhìn cùng ý kiến của nhật báo An Dương quan, cái này mới đáng sợ.

Nghĩ tới đây, Tống Cường cố gắng suy nghĩ, khoảng thời gian này mình đến cùng đã chọc người nào!

Nghĩ tới nghĩ lui, dốc hết đầu óc chỉ có thể nghĩ đến một người là Trần Thương!

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 333


Thế nhưng, sau khi đối phương nghe thấy Tống Cường tự giới thiệu, hơi trầm tư một lát, lập tức không mặn không nhạt nói một câu: "Chào ngươi, xin hỏi có chuyện gì không?”

'Tống Cường nghe lời này, lập tức trong lòng có chút lo lắng, dưới tình huống bình thường, cho dù đối phương không nhiệt tình nhưng tuyệt đối không phải là giọng nói này, hơn nữa mình còn nhắc đến chủ nhiệm Triệu của đài truyền hình.

'Tống Cường lập tức có một dự cảm bất tường!

"Chủ nhiệm là như vậy, đêm qua, các ngươi phát biểu chuyện liên quan tới tỉnh Nhị Viện, có phải là có chút..."

Đối phương nghe thấy hắn nói vậy, trực tiếp đánh gãy Tống Cường: "Chào ngươi, nếu như ngươi muốn chất vấn tin tức trên báo của chúng ta hoặc là hoài nghi chúng ta gây ảnh hưởng đến danh dự của quý bệnh viện, có thể đi quan phương đường tắt, nhật báo An Dương chúng ta sẽ phụ trách chịu trách nhiệm về nội dung được đăng lên báo, nghiêm túc đối mặt, xin hỏi ngươi còn có chuyện gì khác không?”

Tống Cường tức giận nghiến răng nghiến lợi.

Có chuyện gì khác không?

Có cái rắm!

Mẹ nót

Mẹ nót

Lập tức cúp điện thoại, Tống Cường đá lên bàn làm việc trước mặt, lập tức toàn bộ văn án trên mặt bàn rơi đầy trên đất!

'Tống Cường mặt âm trầm, hô hấp dồn dập.

Mà lúc này, có một cuộc điện thoại gọi tới, giọng nói trầm thấp, có chút không vui: "Tống Cường, đến phòng họp tầng 21 một chuyến."

Tống Cường trông thấy trên điện thoại viết mấy chữ phó viện trưởng, lập tức mí mắt giật lên!

"Được rồi, viện trưởng, ta lập tức tới!"

Cúp điện thoại, Tống Cường cảm thấy người duy nhất có thể giải quyết chuyện này chính là Trần Thương.

Mặc dù không biết Trần Thương làm thế nào mà làm được chuyện này, nhưng Tống Cường nhất định phải tìm Trần Thương.

Chuyện này, thật sự là chính mình quá mức qua loa. Đánh giá thấp Trần Thương!

Mình đã làm người điệu thấp như vậy, không nghĩ tới còn là...

Nghĩ tới đây, Tống Cường hít sâu mấy lần, hỏi nhân viên công tác bên ngoài: "Sô điện thoại của Trần Thương là gì?"

Bấm số điện thoại, Tống Cường vội vàng nói: "Trần Thương, ta là Tống Cường."

"Tút tút tút tút..."

'Tống Cường sững sờ, lập tức mắt trợn tròn.

Trần Thương, ông nội nhà ngươi.

Trần Thương nghe thấy là Tống Cường trực tiếp cúp. điện thoại, dù sao nói chuyện phiếm với Tống Cường làm gì quan trọng bằng giao ban.

Lý Bảo Sơn nhìn mọi người giao ban, vốn cho là không có việc gì, Trần Bỉnh Sinh trực tiếp nói: "Chủ nhiệm, hôm qua khoa y vụ đưa xuống hai thông báo phê bình xử lý Trần Thương... Ngươi xem..."

Lý Bảo Sơn lập tức trợn tròn mắt. 

Mỗi ngày, hắn đều không có tâm tình quan tâm chuyện này, làm sao biết Trần Thương bị xử lý.

Hơn nữa Trần Thương bình thường rất đàng hoàng, sao có thể gây chuyện được.

Vì lẽ đó sau khi nghe thấy, Lý Bảo Sơn lập tức hiếu kỳ: "Xảy ra chuyện gì? Vì sao Trần Thương bị xử lý."

Người xung quanh cũng lập tức an tĩnh lại.

Trần Bỉnh Sinh lấy điện thoại ra, đưa tới: "Chủ nhiệm, ngươi xem đi."

Mặt Trần Bỉnh Sinh đen lại, nhíu mày xem xét, sau khi xem xong, lập tức nheo mắt!

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 334


Mọi người nhìn về phía Trần Thương, ngược lại Trần Thương rất bình tĩnh đứng đó, hắn vốn không sai, nếu như Tống Cường thật muốn nói Trần Thương sai, mà bệnh viện lại không cho hắn một thái độ công chính, Trần Thương sẽ lập tức từ chức.

Đơn vị như vậy, đợi có ý nghĩa gì?

Lý Bảo Sơn quay người, ánh mắt thay đổi: "Tốt, mọi người ai cũng bận rộn, tiểu Trần, ngươi yên tâm đi, hôm nay ta nhất định cho ngươi một lời giải thích!"

Nói xong, Lý Bảo Sơn xoay người rời đi!

Viên Phàm nhìn Trần Thương vẻ mặt không sao cả, nói thầm trong lòng, chẳng lẽ Trần Thương thật không sợ?

Đây cũng quá bình tĩnh rồi chứ?

Nghĩ đến Lý Bảo Sơn che chở Trần Thương như thế, Viên Phàm một trận khó chịu.

Nhưng, thông báo xử lý đã đưa xuống, Lý Bảo Sơn ngươi có trâu hơn nữa cũng không có khả năng sửa chữa.

Thật sự cho rằng Tống Cường là quả hồng mềm, ai cũng có thể bắt chẹt sao?

Nghĩ tới đây, bỗng nhiên Viên Phàm muốn cười trên nỗi đau của người khác. 

Nhưng nhìn thái độ thờ ơ của Trần Thương, Viên Phàm không nhịn được cười nhạo một tiếng: Trang bức!

Xem ngươi có thể giả bộ bao lâu! Lúc này, bỗng nhiên Trần Thương nhận được một cuộc điện thoại: "Tiểu Trần, đến phổ ngoại khoa một chuyến, viện trưởng Phòng muốn gặp ngươi."

Trần Thương sững sờ: "Viện trưởng Phòng?”

Trương Hữu Phúc gật đầu: "Ừm, hôm trước, sau khi viện trưởng Phòng phẫu thuật xong, hôm qua tỉnh lại lập. tức muốn gặp ngươi, thế nhưng vì viện trưởng Phòng vừa mới phẫu thuật xong, chúng ta xin miễn tiếp khách, hôm nay vừa mới cho phép, hắn nhất định phải gặp. ngươi, ngươi qua đây một chuyến đi."

Trần Thương gật đầu: "Được rồi chủ nhiệm Trương, †a lập tức đi qual"

Trương Hữu Phúc gật đầu: "Tại giường 12, ngươi đến trực tiếp gọi ta ra là được."

Trần Thương cúp điện thoại, chào Vương Dũng một tiếng rồi đứng dậy đi đến phổ ngoại khoa.

Lý Kiến Vĩ nhìn thấy Tống Cường đi đến, lập tức chửi mắng một trận!

"Tống Cường! Ngươi tới đây cho ta, đây là có chuyện gì?" Lý Kiến Vĩ ném tờ báo lên bàn.  

Tống Cường sắc mặt xanh lét, nửa ngày nén tức giận trong lòng, vốn đã chịu không nổi, kết quả bây giờ còn bị Lý Kiến Vĩ chỉ vào cái mũi mắng, lập tức càng thêm tức giận!

"Không phải chỉ là một cái thông cáo phê bình sao? Trần Thương tự ý rời vị trí trong giờ làm , ta là một khoa trưởng khoa y vụ, còn không thể xử lý hắn sao?” Tống Cường cứng ngắc lấy cái cổ nói, "Hiện tại, những thương gia truyền thông này ước gì chúng ta xảy ra chuyện, vì lợi ích trước mắt, nhật báo An Dương cũng thông đồng làm bậy!"

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 335


"Ngươi sớm không giết gà, muộn không giết gà, nhất định phải chờ Trần Thương làm người mất mặt mới giết gà đúng hay không?"

"Ngươi giải thích với ta cũng không có một chút tác. dụng gì, ngươi xem trên báo viết như thế nào, nói Tỉnh Nhị Viện chúng ta lạm dụng tư quyền, chỉ bằng một tội danh này! Chúng ta kinh doanh mấy chục năm mới tạo ra chút danh tiếng, ngươi nói ngươi dựa vào cái gì đi làm bẩn!"

"Nhìn xem trên báo chí viết cái gì?!"

Lý Kiến Vĩ tức giận nhặt tờ báo lên: "Thấy không! Khoa trưởng khoa y vụ, dẫn đầu chen ngang, đối diện với sinh mệnh, bình đẳng chỉ là trò cười!"

"Tống Cường, uổng cho ngươi là khoa trưởng khoa y vụ, những năm này sống nhàn hạ quá rồi! Ta cho ngươi biết, chuyện hôm nay ngươi tự đi giải quyết, nếu không †a thay ngươi giải quyết!"

Sau khi nói xong, Lý Kiến Vĩ võ bàn chỉ thẳng mặt 'Tống Cường mắng to!

'Tống Cường nhất thời nghẹn lời, thở dài, chuyện này. thật sự là hắn có chút lỗ mãng, nói trắng ra là bị Trần Thương làm tức giận choáng đầu.

Lại thêm bị Viên Phàm không có đầu óc giật dây.

Nghĩ tới đây, Tống Cường vô cùng tức giận!

Đáng tiếc đã muộn.

'Tống Cường đứng dậy, nhìn Lý Kiến Vĩ: "Viện trưởng Lý, chuyện này ta sẽ xử lý, ngươi không cần lo lắng."

Nói xong, Tống Cường đứng dậy muốn rời khỏi.

Lý Kiến Vĩ cũng thở dài, bình thường Tống Cường mặc dù không có năng lực gì nhưng đối với việc xử lý những tranh chấp này coi như am hiểu, chuyện đã xảy. ra, phê bình cái gì đã không có ý nghĩa, giải quyết vấn đề mới là quan trọng nhất.

'Tống Cường đang muốn rời khỏi, bỗng nhiên Lý Kiến Vĩ gọi hắn lại!

"Tống Cường, ngươi chờ một chút."

'Tống Cường quay người: "Lý viện trưởng có chỉ thị gì?"

Lý Kiến Vĩ nhàn nhạt nói: "Ngươi biết đêm hôm đó Trần Thương đi làm gì không?"  

Tống Cường lắc đầu. Lý Kiến Vĩ: "Buổi tối hôm đó, hắn đi phòng phẫu thuật cứu được một người, chính là lão viện trưởng

Phòng Dung Lâm!"

Vừa nghe vậy, thân thể Tống Cường lập tức run lên.

Trần Thương đến cửa ra vào phổ ngoại khoa, gõ cửa.

"Vào đi."

Một giọng nói già nua vang lên, Trần Thương đẩy cửa đi vào, tiện tay khép cửa lại.

"Chào Phòng lão sư." Trần Thương đi tới trước cửa sổ, cúi đầu, lấy đó kính ý.

Phòng Dung Lâm để tờ báo trong tay xuống: "Ngươi chính là tiểu Trần hả?"

Trần Thương gật đầu: "Vâng, lão sư, ta là Trần Thương."

Phòng Dung Lâm nhẹ nhàng thở ra: "Đến đây, ngồi bên này."

Sau khi Phòng Dung Lâm phẫu thuật xong, tăng thêm thuốc bổ gan, đã sắc mặt tốt hơn nhiều.

Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất  (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 336


Hắn tuyệt đối không nghĩ tới, chuyện hôm qua mình lại được lên báo chí!

Hơn nữa, còn khen ngợi mình nhiều như thế.

Nghĩ được như vậy, Trần Thương không khỏi có chút đỏ mặt.

'Thế nhưng nói thật, cho dù là lần tiếp theo, hắn cũng sẽ làm thế.

Phòng Dung Lâm nhìn Trần Thương: "Tiểu Trần, ta muốn gặp ngươi, không phải để nói cái khác, mà là muốn nói, với tư cách là một bác sĩ, nên như vậy, công việc của chúng ta chính là trị bệnh cứu người, chăm sóc người bị thương, người xưa nói rất đúng, không gần gũi với Đức Phật không thể là bác sĩ y khoa, ta cũng không cầu như thế nào, chỉ cần trước khi làm chuyện gì hỏi một chút bản tâm của mình một chút là được, không nên quên ước nguyện ban đầu khi quyết định làm bác sĩ:

Nói đến đây, Phòng Dung Lâm thở dài: "Xã hội bây giờ đã đến tình trạng này, ta sống cũng sắp chín mươi tuổi, cũng đã thấy nhiều cái thay đổi, thật ra, ngươi có cứu lão già ta hay không thì ta cũng đã sống đủ lâu, hôm nay trùng hợp gặp ngươi, chỉ muốn nói chuyện với ngươi một chút!"

Trần Thương vội vàng nói: "Phòng lão sư ngài nói đùa, ngài chính là trấn viện chi bảo của Tỉnh Nhị Viện, kinh nghiệm của ngài, phẩm đức của ngài đều cần ngài truyền bá ra ngoài." 

Phòng Dung Lâm nở nụ cười, trên mặt da đốm mồi rất nhiều, cười lên nếp nhăn mơ hồ che hết hai mắt: "Tốt tốt, tiểu Trần, thật tốt làm bác sĩ, làm bác sĩ tốt! Xã hội mới cần người như ngươi."

"Ta có thể sống mấy ngày, ta sẽ giúp ngươi mấy ngày, không cần lo lắng, ngươi cứ làm việc như trước giờ, gặp phải chuyện gì cũng đừng sợ, có Phòng Dung Lâm ta làm chỗ dựa cho ngươi!"

 

Trần Thương cười một tiếng: "Được rồi Lão sư!"

Đinh! Phòng Dung Lâm độ thiện cảm + 50! ]

 Đinh! Phát động nhiệm vụ kéo dài NPC đỉnh cấp Phòng Dung Lâm: Khảo nghiệm nhân tâm y đức, mỗi lần ngài làm việc thiện đều sẽ nhận được điểm kỹ năng tăng thêm! Con số, phân tích cụ thể còn tùy theo sự cố gắng của ngài, làm bác sĩ thật tốt, làm bác sĩ giỏi! ]

Trần Thương lập tức sững sời!

Không nghĩ tới lần này tới gặp Phòng lão viện trưởng, lại có thể được nhận nhiều như vậy!

Sau khi nhật báo An Dương ra số báo chiều, càng ngày càng nhiều nhà truyền thông khác cũng gia nhập, chuyện lần này của Tỉnh Nhị Viện bị lộ ra ánh sáng!

Đến lúc xế chiều, ngay cả trên TikTok cũng đây những video về việc Tống Cường thông báo xử lý Trần Thương.  

Tỉnh Nhị Viện lập tức đứng nơi đầu sóng ngọn gió!

Mà lão viện trưởng Phòng Dung Lâm thì giống như không tức giận chút nào, dùng lời của lão viện trưởng nói, đây chính là khảo nghiệm đối với Tỉnh Nhị Viện, chịu đựng được thì có thể đi lên phía trước, làm càng tốt hơn.

Truyền thông nhiệt nghị nhao nhao, mọi người kim chọc khiêu khích, nháy mắt Tống Cường trở thành mục tiêu công kích.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 337


"Đề nghị quét dọn những rác rưởi này này, trả lại cho ngành chữa bệnh sự trong sạch trước đói!"

"Ai? Các ngươi không phát hiện ra sao? Người phụ nữ kia nói hắn là chủ tịch công ty chế dược Thụy Đức... Khoa trưởng khoa y vụ nịnh bợ như thế, chẳng lẽ có cái gì khó nói hay sao?"

"Nói nhảm, đương nhiên, hàng năm người ta hiếu

kính bao nhiêu tiền, ngươi không làm việc siêng năng cho người ta, dựa vào cái gì cho ngươi tiền..."

Đủ kiểu bình luận, ai cũng ngăn không được.

Miệng mồm khí phách to lớn của mọi người còn khó ngăn cản hơn cả họa thủy!

'Tống Cường vội vàng tìm người ứng đối, xóa bỏ bình luận ác ý, phát biểu công khai tuyên ngôn, ngay cả quan môi bệnh viện cũng bắt đầu dùng, thế nhưng căn bản không làm nên chuyện gì.

Bởi vì mọi người quá chú ý đối với việc chữa bệnh! 

Vì sao? 

Bởi vì ai mà không từng bị bệnh, ai có thể đảm bảo cả một đời thân thể khỏe mạnh, chút chút bệnh tật, không đi bệnh viện?

Vì vậy, tất cả mọi người đều lo lắng sau này mình đi bệnh viện gặp hiện tượng như vậy!

Lại nói, lợi dụng quyền hạn, lợi dụng ân tình, lợi dụng các loại đặc quyền thực hiện chen ngang hiện tượng nhiều lắm, phàm là người bệnh đi đến bệnh viện xem bệnh đều sẽ gặp qua chuyện này, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không thể làm gì gì, nhiều nhất là mắng vài câu phát tiết mà thôi.

Nhưng bây giờ không giống vậy, khi tất cả mọi người nhờ có truyền thông nhiệt tình phát biểu ý kiến, tất cả ý nghĩ đè nén trong lòng bấy lâu nay cuối cùng cũng tìm được chỗ phun rat

Mà Trần Thương xuất hiện, cũng vừa vặn trở thành hình tượng bác sĩ tốt trong suy nghĩ của mọi người.

Tất cả mọi người đều muốn trong sinh hoạt, trong bệnh viện gặp được bác sĩ tốt như vậy.

Thế nhưng, những bác sĩ tốt như vậy lại bị cái gọi là lãnh đạo, bị cái gọi là khoa trưởng khoa y vụ, bị cái gọi là xử lý áp chế gắt gao, thậm chí cả đời này cũng chỉ có thể làm một tiểu bác sĩ!

Chuyện này đối với mọi người mà nói, quả thực là khinh nhờn! 

'Tống Cường chèn ép bác sĩ tốt trong lòng bọn họ, đè ép mọi người hướng tới bệnh viện trong sạch!

Mọi người sao có thể không tức giận?!

Đây rõ ràng chính là ỷ thế hiếp người cùng lấy quyền mưu tư phiên bản hiện đại!

Một sai lầm nho nhỏ, bị đưa lên xét xử, bị xem như: tội ác tày trời nghiêm trị!

Tất cả mọi người trêu tức gọi khoa y vụ Tỉnh Nhị Viện là "Lương tâm chấp pháp" "Nghiêm luật tại người" !

'Tống Cường sắp hỏng mất, ngày bình thường hắn trăm phương ngàn kế kinh doanh quan hệ nhân mạch, chợt phát hiện một đêm đổ sụp, không tìm được người nào!

Ai cũng không giúp mình!

Thất lạc ngồi một góc trong văn phòng, Tống Cường hít sâu một hơi, lại chậm rãi thở ra.

Hắn biết cái thế giới này chính là tàn khốc như thế, vì vậy hắn trăm phương ngàn kế kinh doanh, cẩn thận từng li từng tí làm người, nhưng dù vậy vẫn thất bại!



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z.z để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 338


 Nghĩ tới đây, Tống Cường lập tức sắc mặt đại biến, không thể như vậy... Làm sao bây giờ?

Làm sao bây giờ?

Hiện tại, người duy nhất có khả năng giúp đỡ mình cũng chỉ có vợ của mình!

'Tống Cường có thể rất nhanh trở thành khoa trưởng khoa y vụ Tỉnh Nhị Viện, một phần là bởi vì làm lâu năm, một phần cũng bởi vì có một cha vợ tốt.

Hay là đi tìm cha vợ giúp đỡ mình?

Nghĩ tới đây, Tống Cường có chút tâm động...

Có lẽ nhạc phụ sẽ không thấy chết không cứu.

Nhưng!

Lúc này, Tống Cường đột nhiên ý thức được mình không nên làm như vậy!

Không có ý nghĩa.

Lúc này bảo toàn mình đã không có bất kỳ ý nghĩa gì!

Duy nhất!

Duy nhất có thể bảo toàn chính mình, chỉ có một biện pháp!

Chính là phải gánh chịu tất cả trách nhiệm, ngăn chuyện lần này.

Có lẽ nếu làm như vậy, mình còn có thể có kết cục. an ổn?

Nghĩ tới đây, Tống Cường hít sâu một hơi, cười khổ.

Hắn nghĩ tới Trần Thương, hắn nghĩ tới muốn đi tim Trần Thương tính sổ, hắn nghĩ tới rất nhiều.

Nhưng đều lắc đầu, được rồi... Đây đều là ý nghĩ ngây thơ không thành thục. Không đi con đường, còn muốn đi ba chuyến.

Không cần thiết lo lắng những chuyện này, ngược lại, hắn còn phải xin lỗi Trần Thương.

Hi vọng Trần Thương có thể tha thứ cho mình.

Nghĩ tới đây, Tống Cường cảm giác gánh nặng trên thân lập tức nhẹ đi rất nhiều.

Đứng dậy, đẩy cửa đi ra ngoài. 

Ngày thứ hai, Tỉnh Nhị Viện công bố một tin tức.



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 

admin

Thiên Ngoại Phi Tiên
Đại Thần
Cấp
0
 
Tham gia
11/6/23
Bài viết
599,359
Điểm cảm xúc
34
Điểm thành tích
48
Giải Thưởng
10
VNĐ
1,000,499
Chương 339


Mà chỉ có Viên Phàm, lòng còn sợ hãi, lo sợ bất an...

Hắn cũng không ngờ chuyện lại phát triển đến mức độ này, Tống Cường tự nhận lỗi, từ chức.

Còn mình thì sao? 

Sẽ không ai phát hiện ra mình chứ? Nghĩ tới đây, Viên Phàm không khỏi có chút lo lắng...

Lập tức đến thời gian giao ban, theo Lý Bảo Sơn đi vào, tất cả mọi người đều yên tĩnh lại.

Lý Bảo Sơn nhìn mọi người, đặc biệt là nhìn thoáng qua Trần Thương, gật đầu nói: "Tốt, mọi người không cần lo lắng cho Trần Thương, cứ tiếp tục hoàn thành công việc của mình, nhưng chuyện lần này cũng như là một hồi chuông báo động cho chúng ta."

"Cái này nói rõ chế độ trực ban của chúng ta vẫn tồn tại một chút không hợp lý, khuyết thiếu giao lưu, thông báo giữa đồng nghiệp, vân vân..."

"Đây là chỗ mà tất cả chúng ta cần cải tiến."

Mọi người nhao nhao gật đầu, mà Viên Phàm cũng thở nhẹ một hơi, còn may không liên quan đến mình.

Ngay lúc này, Lý Bảo Sơn bỗng nhiên nói: "Viên Phàm"

Viên Phàm khẽ run rẩy, vội vàng đứng lên: "Chủ nhiệm!"

Lý Bảo Sơn nhẹ gật đầu: "Từ hôm nay trở đi, ngươi đi qua trung tâm kiểm tra sức khoẻ đi, trung tâm kiểm tra sức khoẻ của bệnh viện tạm thời thiếu người, ngươi đi qua hỗ trợ." 

Vừa nghe đến đây, Viên Phàm lập tức trợn tròn mắt...

Trung tâm kiểm tra sức khoẻ...

Trung tâm kiểm tra sức khoẻ của Tỉnh Nhị Viện là chức quan nhàn tản, một năm làm không đến mấy tháng, cái này mang ý nghĩa, một năm cũng không kiếm được mấy đồng tiền, hơn nữa quan trọng nhất là không có khả năng thăng chức, thuộc về cương vị ngồi ăn rồi chờ chết, ngày đầu tiên khi bước vào vị trí này, mọi người trên cơ bản có thể nhìn thấy tương lai sau này của mình.

Dù sao trung tâm kiểm tra sức khoẻ của Tỉnh Nhị Viện... Thật rất bình thường!

Để cho một thạc sĩ tốt nghiệp ngoại khoa như ta đi làm ở trung tâm kiểm tra sức khoẻ...

Trong lòng Viên Phàm lập tức lạnh thấu!

Còn tưởng rằng mình có thể tránh thoát được, đến cùng là ai vạch trần mình?

Nghĩ tới đây, trong lòng Viên Phàm thấp thỏm sợ hãi.

Quả nhiên cũng đến lúc tính sổ mình sao?

Hắn nhìn thoáng qua Trần Thương, đều tại ngươi! Ngươi bây giờ hài lòng chưa?

Nghĩ tới đây, Viên Phàm không dám ngẩng đầu, quá mất mặt!

Thế nhưng, một lát sau, hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, chợt phát hiện, không có ai để ý mình...

Hắn chợt phát hiện không có ai chú ý hắn, cho dù là sau khi nghe được tin tức này cảm khái một tiếng cũng được? Đáng tiếc, không!

Sau khi mọi người nghe được tin tức này không một người để ý tới hắn, giống như không có một người tên là Viên Phàm trong khoa vậy.

Đột nhiên Viên Phàm cảm thấy mình rời đi cũng không phải chuyện gì quá xấu, mình làm người cũng quá thất bại đi? Nghĩ tới đây, Viên Phàm nhất thời nản lòng thoái chí... Đi cũng tốt! Dù sao nơi này cũng không thuộc. về mình.

Viên Phàm rời đi không gây cho phòng ban một chút gợn sóng gì, không bởi vì thiếu một người, mà cảm thấy công việc lu bù lên.

Ngược laij, công việc đều được thực hiện đâu vào. đấy, giống như tất cả mọi người không bởi vì Viên Phàm rời đi mà thương cảm gì.

Mọi người nên bận bịu, nên làm gì thì làm. 

An Ngạn Quân vội vàng đi vào văn phòng: "Chủ nhiệm, thiết bị ngoại khoa tay đã tới, chúng ta lập tức có thể triển khai phẫu thuật ngoại khoa tay!"



Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện A.a_z. (phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!
 
CHÚ Ý !!!
Các đạo hữu nhớ thêm TÊN CHƯƠNG và THỨ TỰ CHƯƠNG ở ô phía trên phần trả lời nhanh. Như vậy hệ thống mới tạo được DANH SÁCH CHƯƠNG.
Cập nhật chức năng ĐĂNG TRUYỆN và THÊM CHƯƠNG MỚI trên web Diễn Đàn Truyện tại https://truyen.diendantruyen.com
Top Bottom