Lãng Mạn yuanfen;; fakenut

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
Tham gia
25/9/25
Bài viết
121,712
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
398599786-256-k784453.jpg

Yuanfen;; Fakenut
Tác giả: 411favarchives
Thể loại: Lãng mạn
Trạng thái: Hoàn thành


Giới thiệu truyện:

tuyển thủ faker và host (mc) của lck Tags: fakenutfakerlckpeanutsocialmediautextfic​
 
Yuanfen;; Fakenut
ㅤㅤㅤㅤㅤㅤㅤ


YUANFEN 缘分 👎

— sự trùng hợp của định mệnh. một mối quan hệ được định bởi số phận hoặc định mệnh

,

chúng ta đều biết được rằng mọi cuộc gặp gỡ của con người đều là duyên phận

_

/

introduce

i. lowercase, ooc, social med!au, badwords, văn xuôi.

ii. sản phẩm thuộc trí tưởng tượng của tác giả, vui lòng không đặt nặng mọi vấn đề và không gán ghép với đời thật.

iii.

để nền đen để có trải nghiệm tốt nhất.

iv. chỉ có fakenut và một vài nhân vật, không có couple nào khác.

────



character

lee sanghyeok —

tuyển thủ faker

/

private account

/

clone account



han wangho —

host (mc) interview, từng là streamer

/

private account

/

clone account

;

"giữa muôn vạn khuôn mặt vô thường năm ấy, chỉ riêng ánh mắt em tựa ngàn vì sao, và nụ cười em thắp sáng cả khung trời anh"

_____
 
Yuanfen;; Fakenut
01




— private

— tứ đại thiên vương

(chaeyoung, siwoo, jaehyuk, wangho)

— private
 
Yuanfen;; Fakenut
02


— main

— choi hyeonjun to wangho



— tứ đại thiên vương

— private

— private
 
Yuanfen;; Fakenut
03


!!phỏng vấn!!

ʚɞ

buổi phỏng vấn kết thúc trong tiếng điều phối viên ồn ào và đèn sân khấu vụt tắt. wangho, vẫn còn lâng lâng trong khoảnh khắc trò chuyện cùng faker, đang định cúi đầu chào ekip thì một giọng nói trầm thấp vang lên, đủ khẽ để chỉ mình cậu nghe thấy."lần sau...nhớ tắt flash nhé, wangho-ssi."lời nói như một làn gió nhẹ thoảng qua, nhưng lại khiến cả người wangho như bốc hỏa. em đứng chôn chân, đôi má bỗng chốc nóng bừng, đỏ ửng. trời ơi, sao mình lại có thể bất cẩn đến thế này chứ? thật là một pha xử lý đi vào lòng đất.em siết chặt chiếc mic trong tay, tự trách bản thân sao lại để xảy ra chuyện đáng xấu hổ này ngay trước mặt tiền bối huyền thoại. em cảm giác như muốn độn thổ ngay lập tức. anh đã đi rồi, nhưng dư âm của câu nói ấy vẫn còn vang vọng, khiến trái tim cậu đập thình thịch như đánh trống. wangho đứng đó, đỏ mặt tía tai, vừa ngượng nghịu vừa thấy có chút gì đó rất dễ thương trong mắt tuyển thủ faker.với cả, buổi phỏng vấn này với tuyển thủ faker thật sự rất kỳ lạ! hay chỉ do em, mc han wangho, lần đầu làm việc ở lck cảm thấy như thế?"thật ra người xem cũng cảm nhận được sự tự tin của anh. một câu hỏi hơi cá nhân một chút...hôm nay là trận mở màn mùa mới. anh có cảm giác gì đặc biệt không ạ?"

"có một chút."

"có gì đó...hơi quen."wangho lúng túng một nhịp, đôi tay cậu khẽ siết chặt mic. giọng cậu run nhẹ ."qu-quen sao ạ?"sanghyeok khẽ lắc đầu, ánh mắt anh vẫn không rời khỏi cậu. anh nói nhẹ, như một lời thì thầm."không rõ nữa. giống như đã gặp rồi."wangho nuốt khan, giọng em run nhẹ hơn. tay em vẫn giữ chặt mic nhưng ánh mắt đã bắt đầu lảng đi, cố gắng tránh né ánh nhìn của anh."có lẽ...từng gặp trên khán đài."anh hạ giọng, lời nói của anh như một làn gió thoảng qua, nhẹ nhàng nhưng đầy ám ảnh."hoặc là...ở một tấm ảnh nào đó."

đấy! anh ta trả lời như thế đấy. với một người đã và đang làm master và có cả một trang cá nhân về anh thì hỏi sao không nhột cơ chứ! với cả lúc nhìn em, khóe miệng con mèo đẹp trai của tuyển thủ faker cứ nhếch lên thôi. làm em hồi hộp điên lên được, tim đập loạn xạ cả lên.thật sự muốn hỏi anh ấy có biết em là ai không, có nhận ra em không, hay đó chỉ là một lời bông đùa bâng quơ thường thấy của những người đã quá quen với việc được chú ý? nhưng wangho đâu có dám. em chỉ có thể cúi gằm mặt, cố gắng giấu đi khuôn mặt đang đỏ như trái cà chua. buổi phỏng vấn đáng lẽ phải chuyên nghiệp, suôn sẻ, nhưng giờ đây lại trở thành một mớ hỗn độn cảm xúc trong lòng cậu.faker, cái tên ấy, cái ánh nhìn ấy, và cả cái lời nhắc nhéo đầy ẩn ý kia, cứ như một nốt nhạc lạc điệu nhưng lại vô cùng cuốn hút, vang mãi trong tâm trí wangho. cậu tự hỏi, liệu faker có thực sự "quen" mình không, hay chỉ là em đang tự mơ mộng hão huyền?dù sao đi nữa, buổi gặp mặt đầu tiên ở lck này, chắc chắn sẽ là một kỷ niệm mà han wangho không bao giờ quên được.

ʚɞ

!!unlock account!!

(wangho's account)



— clone

— private

— tứ đại thiên vương

— clone
 
Yuanfen;; Fakenut
04


— nhóm máu l (liều)

(các thành viên t12025)

— sanghyeok to choi hyeonjun

— vắng mợ chợ nấu xói

(t12025 trừ sanghyeok)
 
Yuanfen;; Fakenut
05


— tứ đại thiên vương

— private

— clone

— nhóm máu l (liều)
 
Yuanfen;; Fakenut
06


— vắng mợ chợ nấu xói

— clone

— wangho's pov

— clone



— tứ đại thiên vương

— clone

— private
 
Yuanfen;; Fakenut
07




— private

— nhóm máu l (liều)

— main

— tứ đại thiên vương

— private
 
Yuanfen;; Fakenut
08




— private

— tứ đại thiên vương



"cảm ơn vì vẫn ủng hộ tôi - ngay cả khi có vài chuyện cũ không đáng nói lại. nhưng mà, đúng là hài thật: có những người từng có cùng ước mơ với tôi, giờ lại cầm mic hỏi tôi 'cảm thấy thế nào'""thời gian đúng là công bằng. phải không, mc han?"những lời lẽ sắc như dao găm của tuyển thủ heneki - park woojin vẫn còn văng vẳng trong không gian, nhưng dường như, chẳng ai để ý rằng mc han wangho đã tháo mic từ lúc nào. chiếc mic lạnh lẽo tuột khỏi tay em, rơi tự do như một mảnh ký ức vụn vỡ, nhưng không phát ra lấy một tiếng động. nó chỉ đơn thuần nằm đó, im lìm trên mặt sàn sân khấu, giữa muôn vàn ánh đèn pha lê lấp lánh và những tiếng hò reo đang dần tắt ngúm.không ai nghe tiếng cửa hậu trường khép lại. cái âm thanh cạch khô khốc ấy, nhẹ bẫng và vô định, như một lời chia tay thầm lặng của em với thế giới rực rỡ nhưng cũng đầy khắc nghiệt này. cả khán phòng vẫn còn uể oải sau trận thua đầy bất ngờ, kéo dài bởi một pha pause gây tranh cãi. sự chú ý của hàng ngàn con người đổ dồn vào tuyển thủ chiến thắng, vào cái tên heneki đang chói chang như mặt trời ban trưa. một buổi phỏng vấn thua, một gương mặt bị che khuất bởi ánh sáng sân khấu mềm mại đến lừa dối - chẳng ai bận tâm đến em đã lặng lẽ bước ra ngoài, như thể vừa tan biến vào hư không, hòa mình vào màn đêm vô tận của chính mình.nhưng có một người, một cái bóng lạnh lẽo, đã dõi theo từng bước chân chông chênh ấy. park woojin, với nụ cười nhếch mép thường trực và ánh mắt sắc lạnh, bỗng xuất hiện như một lời nguyền rủa. hắn đi theo wangho, như một cái đuôi không thể cắt bỏ của quá khứ, của nỗi đau và sự sỉ nhục.hắn nắm lấy tay em. không nhẹ nhàng, không chút cảm thông, mà là một cú siết chặt đầy chiếm hữu và tàn nhẫn, như muốn xiềng xích em lại, khóa chặt em trong nỗi tuyệt vọng cũ. giọng hắn khàn khàn, vừa đủ nghe để lọt vào vành tai wangho, nhưng lại vang dội như tiếng sấm sét trong tâm hồn đang mục ruỗng của em."lại muốn quay lại à?"câu hỏi ấy, nhẹ bẫng như tơ, nhưng lại nặng trĩu như đá tảng đè lên lồng ngực wangho, khiến em gần như nghẹt thở."anh tưởng người ta quên cái vụ cũ rồi chắc?"lời nói thứ hai của hắn còn độc địa hơn cả lời đầu tiên, như một nhát dao nữa cứa vào vết thương lòng đã lành sẹo nhưng chưa bao giờ hết nhức nhối. hắn không chỉ muốn nhắc nhở về quá khứ, hắn muốn nghiền nát wangho, muốn dìm em xuống tận cùng của sự tuyệt vọng, nơi mà ánh sáng chẳng bao giờ còn có thể chạm tới. hắn muốn em hiểu rằng, dù thời gian có trôi đi bao lâu, dù em có cố gắng che giấu đến mức nào, thì cái "vụ cũ" ấy vẫn sẽ mãi là một vết nhơ, một gông cùm không thể thoát ra.trong khoảnh khắc ấy, wangho cảm thấy thế giới xung quanh mình quay cuồng. hậu trường lạnh lẽo, những tiếng vang vọng của đám đông từ phía sân khấu, và bàn tay sắt đá của woojin bỗng trở nên vô cùng xa lạ. màn đêm nuốt chửng em, và chỉ còn lại ánh mắt tàn độc của hắn soi rọi vào tận cùng nỗi sợ hãi của em."nói đi. anh lại bám vào người khác, đúng không? lại tìm cách nổi tiếng, đúng không?"giọng nói của woojin như những mũi kim băng sắc nhọn, găm thẳng vào từng thớ thịt của wangho. mỗi câu từ hắn thốt ra đều mang theo sự khinh bỉ và cay nghiệt, như thể hắn đang phơi bày một bí mật đen tối nhất của wangho trước toàn thế giới. em giật mạnh tay lại, đôi mắt hằn lên tia phẫn nộ cùng cực.

"buông ra," em gằn từng tiếng, âm thanh khàn đặc như thể bị bóp nghẹt."giờ anh là gì? mc? fanboy đeo bám? anh nghĩ với tí nhan sắc này mà chen chân được vào sân khấu? hay thèm khát sân khấu, tuyển thủ quá nên phải nương tựa vào cái nghề mc riot này?"những lời lẽ của hắn không chỉ là đâm chọc, mà là xé toạc từng mảnh tâm hồn wangho. chúng khắc sâu vào nỗi đau, vào sự tổn thương mà anh đã cố gắng chôn vùi bấy lâu. cổ tay wangho đỏ bầm, in hằn dấu tay của woojin, nhưng vết thương ấy chẳng thấm vào đâu so với vết cắt sâu hoắm trong lòng em. em quay mặt đi, cố giữ cho những giọt nước mắt đang chực trào không lăn xuống, không để hắn nhìn thấy sự yếu mềm của mình. em từng tin hắn. từng nghĩ có thể chia sẻ những giấc mơ cháy bỏng, những hoài bão về một tương lai rạng rỡ trên sân khấu - cho đến khi hắn đạp em xuống, không chút do dự, để đứng một mình trên đỉnh vinh quang, bỏ mặc em chìm nghỉm trong vực sâu của thất bại và nỗi đau.và rồi, giữa không gian đặc quánh sự căng thẳng và nỗi uất hận, một giọng nói vang lên, trầm ấm và kiên định, như một luồng gió mát xoa dịu ngọn lửa đang bùng cháy trong lòng wangho."em ấy bảo cậu buông ra."lee sanghyeok cũng không rõ mình đã chạy ra đây từ lúc nào. mọi thứ cứ như một bản năng nguyên thủy, một sợi dây vô hình kéo anh rời khỏi màn hình quen thuộc. khi ấy, cả đội vẫn đang chăm chú xem lại replay, những tiếng tranh luận lướt qua tai anh như gió thoảng. anh nhớ ryu minseok đã hỏi, "hyung? anh đi đâu vậy?", và anh chỉ kịp buông một chữ "ra ngoài" rồi vụt đi, không đợi một lời đáp lại.cổ tay phải anh vẫn run rẩy, một cơn run rẩy không kiểm soát được, tàn dư của trận thua kéo dài với pha pause bất thường. cơn đau quen thuộc tái phát, từng đợt nhức nhối lan tỏa từ các khớp xương như có ai đó đang dùng búa gõ liên hồi bên trong.

đó là vết tích của những giờ luyện tập không ngừng nghỉ, của áp lực chiến thắng đè nặng lên đôi tay đã chai sạn.thế nhưng, không hiểu sao, khi nhìn thấy ánh mắt woojin lướt qua wangho lúc nãy, một tia lửa giận bùng lên trong lòng anh. nó không phải là lửa của sự cạnh tranh hay thất vọng vì trận thua, mà là một cảm giác khó tả, dữ dội hơn thế. anh không thể ngồi yên.và khi anh bước ra, cảnh tượng đập vào mắt khiến máu trong huyết quản anh sôi lên sùng sục. hắn đang dồn wangho vào tường, cái nắm tay hắn siết chặt cổ tay em đến mức đỏ bầm, như thể muốn bóp nát, muốn nghiền vụn sự kiên cường cuối cùng còn sót lại. trong khoảnh khắc ấy, mọi cơn đau thể xác của sanghyeok dường như tan biến. chỉ còn lại duy nhất một cảm giác: sự phẫn nộ bùng cháy, và một thôi thúc mãnh liệt muốn bảo vệ."buông ra."giọng lee sanghyeok trầm đục, nghẹn lại trong cổ họng không chỉ vì tức giận mà còn vì một nỗi đau âm ỉ nơi cổ tay. mỗi từ anh nói ra như được nén chặt, nặng trĩu.park woojin quay phắt lại, cái nhếch môi đầy khinh bỉ vẫn chưa tắt. hắn nhìn sanghyeok, rồi bật cười thành tiếng, một tràng cười khẩy đầy mỉa mai, vang vọng trong hành lang vắng vẻ."

ồ? faker huyền thoại sống?"giọng điệu của hắn như muốn chọc tức, như muốn lôi kéo một con hổ đang bị thương ra khỏi hang."tôi nói lần cuối."sanghyeok bước tới, mỗi bước chân vững vàng nhưng lại mang theo một sức nặng vô hình. tay phải anh nắm chặt thành quyền, gân xanh nổi lên, nhưng dù cố gắng đến mấy, nó vẫn run rẩy một cách khó kiểm soát. cơn đau nơi khớp xương vẫn âm ỉ, như một lời nhắc nhở về giới hạn của thể xác. park woojin không bỏ qua chi tiết đó.

ánh mắt hắn sắc lẻm, liếc xuống cổ tay đang run của sanghyeok."cái tay vô dụng của anh còn run đúng không?"giọng hắn trầm khàn, như một lời chế giễu đầy độc địa. hắn muốn khoét sâu vào điểm yếu của sanghyeok, muốn làm anh gục ngã không chỉ bằng lời nói mà bằng cả sự thật nghiệt ngã của thể chất."cậu có thể thử."sanghyeok đáp lại, giọng anh lạnh đi một cách đáng sợ, từng lời như đóng băng cả không gian.

ánh mắt anh sắc như đinh, găm thẳng vào hắn, đầy thách thức và kiên quyết. dù tay có run, dù đau đớn, nhưng ngọn lửa kiêu hãnh và ý chí bất khuất trong anh vẫn chưa bao giờ vụt tắt. nó bùng cháy dữ dội, sẵn sàng đối mặt với bất kỳ kẻ nào dám chạm vào những người anh quan tâm.câu nói cuối cùng của hắn như một lưỡi dao sắc bén, không chỉ xuyên thẳng vào tim wangho mà còn khiến sanghyeok bùng nổ. cái tát đến trước cả suy nghĩ, một phát duy nhất, khô khốc và mạnh mẽ.

đó là cái tát bằng tay trái, bởi lẽ, tay phải anh vẫn đang run rẩy, chìm trong cơn đau âm ỉ. lực tát bất ngờ và dứt khoát đến nỗi hắn ngã ngửa ra sau, chưa kịp phản ứng, đôi mắt hắn ngỡ ngàng xen lẫn căm phẫn."dừng lại!"wangho hét lên, âm thanh vỡ òa trong cổ họng, chứa đựng sự hoảng loạn và tuyệt vọng. nhưng đã không kịp. park woojin bật dậy, ánh mắt hắn tóe lửa, định xông đến sanghyeok như một con thú hoang. sanghyeok nhanh chóng đưa tay cản, bản năng của một tuyển thủ hàng đầu vẫn còn đó, ngay cả khi cơ thể anh đang oằn mình trong cơn đau. và chính lúc đó-"hyung!"giọng choi hyeonjun vang lên từ cuối hành lang, hốt hoảng và lo lắng. nó đã không thể ngồi yên trong phòng chờ, linh tính mách bảo điều gì đó không lành khi thấy sanghyeok đột ngột rời đi. có lẽ, nó sợ anh sẽ ngất ở đâu đấy vì cơn đau tái phát, hoặc vì áp lực của trận đấu."sanghyeok, dừng lại!"tiếp theo là tiếng gọi gấp gáp của jaehyuk, cậu cũng đang chạy theo phía sau, ánh mắt lộ rõ vẻ sốc và hối hả. có lẽ, jaehyuk đã đợi người bạn của mình quá lâu trong phòng chờ mà không thấy động tĩnh, và khi thấy hyeonjun từ phòng bên cạnh lao ra, cậu cũng lập tức chạy theo, linh cảm có chuyện chẳng lành. cảnh tượng trước mắt khiến cả hai đều chết lặng. cuộc đối đầu giữa huyền thoại và kẻ ngông cuồng, giữa quá khứ và hiện tại, đang lên đến đỉnh điểm, và họ chỉ có thể đứng đó, bàng hoàng chứng kiến.jaehyuk lao tới, thân hình cậu như một bức tường vững chãi, chắn ngang giữa sanghyeok và woojin, ngăn cách hai ngọn lửa đang chực bùng cháy. hơi thở anh hổn hển, nhưng giọng nói vẫn sắc lạnh và đầy lý trí.

"thằng điên kia mày muốn lên tiêu đề báo sáng mai à?

đừng kiếm chuyện với bạn tao nữa thằng khốn ạ!"cùng lúc đó, hyeonjun đã kịp giữ lấy vai sanghyeok, bàn tay nó siết chặt, ánh mắt chứa đầy lo lắng.

"em thấy anh biến mất từ nãy. em biết ngay có gì không ổn mà...anh đừng làm gì dại dột, hyung. tay của anh..." giọng nó lạc đi, chứa đựng sự bất lực và sợ hãi.nhưng giữa cơn bão của sự hỗn loạn ấy, người đứng lặng nhất, bất động nhất vẫn là wangho. em không nhìn woojin, kẻ vừa thốt ra những lời cay nghiệt. cũng không nhìn jaehyuk, người bạn đang cố gắng giữ gìn trật tự.

ánh mắt em chỉ dừng lại ở cái bóng run run của sanghyeok đang đứng chắn phía trước mình, cái bóng ấy tuy lớn lao nhưng lại ẩn chứa một nỗi đau âm ỉ, quen thuộc. trong khoảnh khắc đó, thế giới xung quanh em dường như tan biến, chỉ còn lại hình ảnh người ấy, người đã luôn xuất hiện như một tia sáng yếu ớt trong những đêm tối tăm nhất của cuộc đời em."sao anh lại làm vậy?"giọng wangho thì thầm, không còn vẻ kiềm chế, chỉ còn lại sự bối rối và một chút gì đó nghẹn ngào. em biết sanghyeok đã vì em mà hành động, và điều đó khiến em vừa cảm động lại vừa đau đớn."vì anh thấy em như sắp khóc."sanghyeok trả lời, giọng anh trầm ấm nhưng vẫn ẩn chứa một sự mệt mỏi cố hữu. anh không quay lại nhìn em, chỉ đứng đó, như một bức tường vững chắc che chắn mọi bão giông."nhưng anh không cần phả-""anh đã đau trước khi đến đây rồi." sanghyeok khẽ thở dài, âm điệu trầm lắng hơn, như một lời thú nhận.

"từ lúc thấy ánh mắt cậu ta nhìn em."lời nói của sanghyeok như một tia sét đánh thẳng vào trái tim wangho. em đứng lặng, bàng hoàng. không phải cơn đau thể xác, mà là một nỗi đau khác, một nỗi đau vô hình đã nhen nhóm trong lòng anh từ trước, từ chính cái khoảnh khắc woojin nhìn em bằng ánh mắt khinh bỉ và độc địa ấy. anh không chỉ đau vì mình, mà còn đau vì em, vì những gì em phải chịu đựng. và điều đó, hơn bất cứ lời nói nào khác, đã chạm đến nơi sâu thẳm nhất trong tâm hồn wangho.
 
Yuanfen;; Fakenut
09


— clone

— tứ đại thiên vương

— nhóm máu l (liều)
 
Yuanfen;; Fakenut
10


— sanghyeok to wangho

— private

— nhóm máu l (liều)



!!discord!!

t1 faker đã thêm peanut vào sever "3257"

bạn đã tham gia vào kênh thoại "only"

t1 faker

hi wanghaaa

peanut

ơ anh tạo sever riêng luôn ạ?



tên sever đặt lâu rồi

nhưng chỉ mới gửi link lại hôm nay

giữ cho đúng một người thôi

gửi link lại?

nae?

ý tuyển thủ fa-

à anh sanghyeok

nếu còn cứ kêu tuyển thủ faker

thì anh sẽ bắt lại nhé

quy định tiền phạt sẽ là phải duo với anh

ít nhất 3 lần 1 tuần

nae????

nhưng tại sao chớ

(thở dài)

sao em lại thở dài?

em không thích chơi với anh ạ?

k-không đừng nghĩ thế chứ ạ

đây là làm nũng à!?

anh mời rồi này

nae

...

summoner's rifr

sanghyeok - ahri

wangho - leesin

ối dồi ôi

mid team bạn hông nhìn thấy em luôn

anh thí hông! góc đá vừa rồi đẹp hông?

điểm 10 luôn

vâng đẹp lắm

9 điểm thôi

ơ ơ

sao lại trừ 1 điểm của người ta!

vì em sài skill xong em không khen anh...

anh hôn gió cho em quá trời mà

...

n-nae

anh chơi ahri là thần

...

mid nó biến mất rồi

hông sao hông sao

em kiểm soát được rồng rùi

à ừm...

em bọc đường sau cho anh nhé?



wangho cứ làm đi

tất cả đều tin wangho

c-cái này...sao quen

...

phút 27:41

em vừa cướp thành công baron, đồng thời đá combo tiễn adc team bạn về nhà. trong lúc độ phấn khích đang lên cao, voice chat bật to tiếng hét

ối dồi ôi!!!

ơ ai bảo đi rank căng

đi rank vui vãi ò

lại còn được đi rank với faker í!!!!

anh có nhìn thấy em hông!

anh có nhìn thấy pha đó hông??

anh có nhìn

anh luôn nhìn wangho mà

giống xưa thật đấy

giống ai cơ ạ! là ai là ai!

trình em đẳng cấp cơ mà!

anh biết

nhưng hồi xưa em chơi nidalee hay hơn cơ

u-ủa

sao anh biết được ạ?

biết thì biết thôi

h-hả?

chẳng là có lướt trúng stream mình thôi nhỉ?

...

phút 32:08

wangho với leesin bắt được chủ lực team địch và dẫn đến team mình win combat thẩm chí còn lấy được hẳn trụ nhà chính.

ơ ơ tụi mình hay quạ!

mid jungle là gì đấy ạ!!!

mid jungle...là chúng ta

...

em vẫn mute mic khi thắng thế à?

sao- sao anh biết

những chuyện về wangho anh đều và luôn muốn biết

_
 
Yuanfen;; Fakenut
11


— wangho to sanghyeok

— private

— private

— nhóm máu l (liều)
 
Yuanfen;; Fakenut
12


— private

— sanghyeok to wangho

— nhóm máu l (liều)

— vắng mợ chợ nấu xói
 
Yuanfen;; Fakenut
13


— private

— clone

— choi hyeonjun to jaehyuk

— rình ai tắm

— nhóm máu l (liều)
 
Yuanfen;; Fakenut
14


— wangho to sanghyeok

— siwoo to dohyeon

— dohyeon to park woojin

— tứ đại thiên vương
 
Yuanfen;; Fakenut
-


— main account

— nhóm máu l (liều)

— private

— nhóm máu l (liều)


 
Yuanfen;; Fakenut
15


— tứ đại thiên vương

— sanghyeok to wangho
 
Yuanfen;; Fakenut
16


— clone

— clone

— private

— main

— private

— nhóm máu l (liều)

— minseok to wangho
 
Yuanfen;; Fakenut
17


— private

— rình ai tắm (choi hyeonjun's pov)

— sanghyeok to wangho



!!phỏng vấn!!

mc han wangho

xin chúc mừng tuyển thủ faker với

danh hiệu player of the match!!

hôm nay anh có thể chia sẻ một chút về

chiến thuật trong ván đấu vừa rồi không ạ?

tuyển thủ faker

chiến thuật à...?

cũng như mọi khi thôi

nhưng hôm nay tôi tập trung hơn bình thường

có lí do đặc biệt gì không ạ?

có, nhưng tôi nghĩ lí do đó...

chỉ được một mình tôi biết thôi, mc wangho nhỉ?

v-vâng?

vâng anh có lời nào muốn gửi đến

người hâm mộ không?

cảm ơn vì đã luôn cổ vũ tôi

và, cảm ơn vì đã đứng ở đây ngày hôm nay

nae, tuyển thủ faker đã làm rất tốt rồi ạ

cảm ơn mc wangho nhé

_
 

Thành viên trực tuyến

Không có thành viên trực tuyến.

Thống kê diễn đàn

Chủ đề
39,938
Bài viết
1,075,527
Thành viên
9
Mới tham gia
Jony fang
Back
Top Bottom