Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Yến My | Tụi Mình.

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
442,990
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
388517439-256-k354759.jpg

Yến My | Tụi Mình.
Tác giả: frlois
Thể loại: Huyền ảo
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

"Thích tui thì nói một tiếng."

"Một tiếng."

 
Yến My | Tụi Mình.
; 0 1.


Trương Tiểu My thích nhỏ Yến gớm.Nhỏ Yến, ý của nó là Nguyễn Hoàng Yến, con nhỏ người Hà Nội vừa chuyển đến cạnh nhà My.

Yến bằng tuổi nó, nhỏ con lại trắng trẻo, má hồng hồng, tóc thắt hai bên nhìn gọn gàng mà xinh lắm; hồi đầu My tưởng nhỏ bé tuổi hơn mình, hớn hở chạy ù đến để làm quen.

Nó gọi Yến là em, tiếng em ngọt xớt, tiếng em mà Trương Tiểu My năm tuổi chưa bao giờ gọi mấy đứa em họ hay mấy đứa hàng xóm quanh mình như thế bao giờ.Bình thường My nhát lắm, nhát khít.

Đi nhà trẻ toàn trốn một góc mà chơi.

Bạn bè ít ỏi nhỏ xíu như nắm tay của nó, có mỗi ba người.

Một là, Lê Thy Ngọc láo nháo thấy ghét, hai là, con Phước loi choi lóc chóc, ba là, chị Kiều Anh hát hay nhưng hay ăn hiếp nó ở nhà cạnh bên.

My thấy bấy nhiêu đó là đủ, nó không có nhu cầu tìm thêm bạn, nhỡ đông bạn thì bạn lại giành ăn với nó mất.

Nhưng chẳng hiểu sao nhìn nhỏ Yến nó lại hớn hở đến làm quen thế, chắc tại nhỏ dễ thương.

My thề, theo ngôn ngữ của Trương Tiểu My thì nhỏ Yến dễ thương đến mức nó sẵn sàng tặng nhỏ hẳn hai cây kẹo Chupa Chups sữa dâu (bình thường mẹ cho nó ăn có mỗi một cây thôi, hai cây là quý hoá lắm rồi đấy).Nhưng My chưa kịp mon men đến bắt chuyện với bạn mới nữa thì mẹ của nó đã túm cổ áo nó đi trước.

My cười hề hề, "Em đi chơi với My nhá."

Nó nhoẻn miệng, tự tin mình cười đẹp gái vô cùng hòng lấy lòng.

Nhưng mẹ lại nhéo má My, "Em cái gì mà em, bạn bằng tuổi con đấy chứ em gì?

Kén ăn muốn chết, nhỏ con ốm nhom mà đòi làm chị người ta, bạn cười cho đấy."

Ô hay, bé xíu thế này mà bằng tuổi à.Thật ra My cũng quên mất bản thân cũng y hệt như nhỏ Yến, nhưng mà trong mắt My thì có mỗi Yến tí nị thôi.Yến khoanh tay, nhịp nhịp chân làm My nhớ tới con Phước, nhìn láo vô cùng thề.

Nhưng mà Yến xinh hơn, dễ thương hơn nên My ngậm miệng.

Chứ phải mà là con Phước thì có khi nó bô bô lên rồi.

"Đòi làm chị tui hả?

Không có dễ đâu."

Cái giọng Yến lơ lớ, mà giọng Bắc nữa khiến My hơi nghệch mặt ra.

Giọng nhỏ cũng giống chị Kiều Anh mà cũng khác chị Kiều Anh.

Thực lòng nghe hơi chói, My không có ý chê gì đâu nhé.

Nhỏ Yến nói bị đớt hay sao í, Trương Tiểu My ra vẻ suy tư lắm, nhỏ này nói cứ bị dính chữ với nhau.Nói còn chưa sõi mà ra vẻ hả."

Dẫn tui đi chơi coi."

Yến nói như ra lệnh.

Mà My bị khờ, nó không khó chịu mà dắt tay nhỏ đi luôn.

"Cảm ơn nha."

Nhỏ cười với nó, cười tươi là đằng khác.

Ôi dễ thương chết mất, My tủm tỉm mãi trong lúc dẫn bạn mới đi chơi.Trương Tiểu My và Nguyễn Hoàng Yến biết nhau như vậy đó.Nhưng mà sau này, càng chơi với Yến lâu thì My mới vỡ mộng.Hoàng Yến vóc người bé tẹo, trắng trắng dễ thương thế nhưng láo nháo hơn cả Thy Ngọc, loi choi hơn Ngọc Phước, ồn cực kỳ, chỉ có điều nhỏ không ăn hiếp nó như chị Kiều Anh.

Nó với nhỏ học chung lớp ở nhà trẻ, học lớp lá một mà theo như mẹ My bảo thì lớp đấy chỉ có ai ngoan mới được học thôi.

Lúc đấy nó mới nghệch mặt, "Nhưng mẹ ơi, Thy Ngọc, Phước, với Yến đã ngoan bao giờ đâu."

Và My nhớ lúc đấy mẹ đã phì cười, xoa xoa cái đầu tròn ủm của nó, "Chứ, My cũng có ngoan đâu?"

"My ngoan mà?!"

Nó phồng má, hậm hực dậm dậm chân.

Ơ hay nhỉ, nó ăn nhanh nhất trong lớp mà không phải đợi cô đút như nhỏ Yến kén ăn, nó chẳng đánh bạn như nhỏ Thy Ngọc.

My tự tin mình ngoan nhất mà, nó giữ số phiếu bé ngoan nhiều ơi là nhiều luôn cơ đấy."

Hôm trước My lén mẹ ăn hai cây kẹo đấy, đừng tưởng mẹ không biết nhé."

"Tại, tại, tại Yến đòi ăn ké chứ bộ—""Không có tại!"

Nhưng nhỏ đòi thật mà, nó xót bạn nên mới lén mẹ thôi chớ bình thường nó có dám đụng khi mà không được mẹ cho phép đâu?Mà nhắc nhỏ Yến, My mới nhớ ra là nhỏ kén ăn vô cùng.

Mỗi lần tới giờ ăn toàn ngồi lại sau cùng thôi, mà phải đợi cô đút nữa, vừa nhai vừa khóc nhìn buồn cười.Mà cũng thấy thương.Trương Tiểu My bẽn lẽn đợi bạn ăn xong rồi dúi vào tay bạn bịch bánh xốp (mới nhờ Thy Ngọc chôm của Thuý Hậu).

"Cho đó."

"Gì?

Bánh xốp hả?

Không thèm!"

Yến đẩy cái bánh về lại phía nó, người ta cho mà thế đấy!

My xụ cả mặt, nó vừa mắc cỡ vừa thấy giận nhỏ Yến.

Rõ là người ta đem bánh xốp (đi chôm) lại tận nơi rồi mà nhỏ không thèm, có biết ngon thế nào không mà chê?

Nó buồn nhỏ hết sức, và My chuẩn bị mếu rồi, tí nó mà khóc thì Nguyễn Hoàng Yến lo mà dỗ đi nhé."

Gì dạ?

Ơ thôi mà My đừng khóc."

Nhỏ luống cuống tay chân, "Đừng khóc mà, tui đánh My đấy ơ, My khóc là tui đánh My đấy!!"

Khỏi, My khóc rồi nhé.Nhưng mà Yến không dỗ nó, nhỏ để mặc Trương Tiểu My ngồi thút thít ở chổ đó rồi chạy đi mách cô.Tiểu My muốn học chị Kiều Anh của nó mà lớn giọng quát Yến lớn thiệt lớn quá.Nguyễn Hoàng Yến là cái đồ con cún (Kiều Anh chỉ nó nói thế sau khi nó vừa mếu vừa kể cho chị nghe), Trương Tiểu My sẽ tạm bo xì nhỏ ba năm.Thật ra là ba ngày thôi vì ba năm lâu lắm, nhưng thật ra đến ngày thứ hai thì Tiểu My quên bén mất mình cần phải dỗi Hoàng Yến rồi.Và sau đó nhỏ xin lỗi nó bằng cái kẹo bông gòn màu hồng, vừa đẹp vừa ngọt.Dễ thương ghê, My đã cười tít cả mắt đấy.Sau đó một tuần thì hàm răng trắng tinh của Trương Tiểu My bị sâu mất một cái răng, nha sĩ nói là vì nó ăn kẹo nhiều quá.Thôi nhé, nó lại dỗi Nguyễn Hoàng Yến rồi.
 
Yến My | Tụi Mình.
; 0 2.


Nguyễn Hoàng Yến thấy Trương Tiểu My sao sao á.Ngày đầu mới đến, nhỏ thấy My cũng đẹp gái, cũng dễ thương (nhưng thua Yến).

Ban đầu nhỏ ngỡ My nghiêm túc lắm, cũng được được lắm, nhưng mà từ khi nó kêu Yến là em thì lúc đó Yến thấy hết được rồi.

Nghĩ sao vậy chớ, nhỏ xíu một cục hệt như Yến luôn mà bày đặt xưng chị với Yến, trông thấy ghét.

Nhưng mà gỡ lại nó khờ khờ, dễ chọc, với lại mới chuyển nhà tới đây chỉ có một mình nó chơi với Yến thôi cho nên nhỏ cũng bấm bụng chơi với nó.

Xin lỗi đi, Nguyễn Hoàng Yến xinh gái đáng yêu đâu phải muốn chơi chung là chơi chung được.

Sau này Yến thấy My mít ướt, bảo sao hay bị gọi là My Mếu.

Thật ra chả tin đâu vì nhỏ thấy Tiểu My cười miết, gọi là My mếu nghe hơi lạ, mà thú thật là nhỏ thích nhìn My cười, một xíu thôi, bé tẹo như hạt cát í chứ không có ý gì đâu.

Trương Tiểu My cười một cái á hả, là y như rằng Yến sẽ bỏ qua luôn việc nó đớp trộm cái bánh ngọt của nhỏ.

Còn Tiểu My khóc thì phải gọi là kinh khủng luôn.

Nó to mồm điếc cả tai Yến, nước mắt nước mũi chảy tèm lem làm nhỏ sợ sợ trong lòng.

Nhưng công nhận Trương Tiểu My mít ướt thiệt, Yến mà không cho nó ăn ké thì nó mếu, đang ăn mà nhai trúng cái răng sâu nó cũng sụt sịt.

Thề luôn, người gì mà mau nước mắt, Nguyễn Hoàng Yến năm tuổi tự hỏi là bộ Trương Tiểu My có gắn sẵn công tắc trong mắt ha gì á mà động một cái là oe oe oa oa, đau hết cả đầu.Còn Nguyễn Hoàng Yến mười lăm năm sau thấy bạn khóc là luống cuống lau nước mắt cho bạn dù miệng vẫn còn làu bàu.

Nhưng đó là chuyện của mười lăm năm sau.À sẵn nhắc vụ răng sâu, Yến nghĩ mình cũng có một phần lỗi lầm trong đó.

Tại nhỏ tặng My cái kẹo bông gòn nên My mới sâu răng.

Mà con bé đấy nhát khít, ngày nào nó cũng trực trào nước mắt ôm má than đau răng với Yến nhưng mà kêu đi nha sĩ thì không chịu.

Nhổ có cái răng thôi mà cứ lằng nhằng mãi, Yến chả biết có cái gì mà My sợ thế.Hoặc chắc là do cái chị Kiều Anh đỏng đảnh trêu nó là nha sĩ sẽ cầm cái kềm to ơi là to để bẻ răng My, rồi sau đó máu sẽ nhiều như là ly đá bào siro dâu mà My hay đòi ăn làm My khóc lên khóc xuống, vì lẽ bình thường ăn đá bào nó toàn đòi người ta rưới siro gần nửa ly cơ.

Hoàng Yến chê Tiểu My là dở, ai ăn đá bào mà xin thêm siro?

Phải như Yến nè, xin thêm sữa đặc, ngon phải biết.Nhưng mà nhỏ được mẹ của My giao trọng trách lớn lao rồi: thuyết phục My đi nhổ răng.Thề, khó còn hơn ăn rau.Được rồi nếu bây giờ bắt nhỏ chọn giữa thuyết phục Trương Tiểu My và ăn nguyên một dĩa rau thì nhỏ sẽ chọn ăn nguyên một dĩa rau.Nhưng mà không ai ban cho nhỏ dĩa rau, đời."

Ê, My, đi nhổ răng."

Hoàng Yến kéo tay nó, vào thẳng vấn đề, nhỏ gọi đây là đánh nhanh thắng nhanh (thật ra do bố nhỏ hay xem phim kiếm hiệp hành động nên nhỏ biết cụm từ này, dù chả hiểu nghĩ là gì sất)."

Hong."

"Đi nhổ i, hổng nhổ là đau á, nhổ i rồi thích gì tui cũng cho."

"Hong, đau lắm hổng thèm."

Tiểu My nhăn mặt, nó quay ngoắt đi không nhìn Yến nữa mà chỉ chăm chăm vào con búp bê trên tay."

Đi côi, hong đi nhỡ đao răng thì đừng có than."

"Kệ tui, đau kệ tui, Yến đi ga dùm đi."

"Hong, đi đi, đi mà."

"Mệt quá à đã bảo là hổng có đi, nhổ răng đau muốn chết."

Nguyễn Hoàng Yến phồng má, My mắng Yến đấy à?

Thôi được rồi đã đến lúc dùng thủ đoạn mà con Thy Ngọc chỉ nhỏ lúc ngồi ăn trên lớp."

My ơi đi nhổ răng nha?"

Hoàng Yến nói, nhưng mà chưa kịp để Trương Tiểu My trả lời, nhỏ đáp giúp luôn, "Ừa cũng được, đi thì đi."

Xong lại chị ù ù tới bên mẹ của My:"Cô ơi My chịu đi nhổ răng gùi."

My: ?Xong My bị lôi đi tới nha khoa thật.Lần này nó sẽ nghỉ chơi với Nguyễn Hoàng Yến suốt đời luôn.Suốt đời của Trương Tiểu My là một tuần sau, không hơn không kém.Thật ra hết một tuần mà nói chuyện lại là may rồi đó, chứ hồi đầu mới nhổ xong cái răng sâu nó tới nhìn còn chả nhìn Yến cơ.

Một tuần đó My nghỉ học luôn, không thèm nhìn nhỏ Yến, không thèm đi chơi với con Phước, cũng không qua nhà chị Kiều Anh, càng không gặp Thy Ngọc.Nó á hả, như cách ly nguyên cái xóm đó.Thậm chí My còn định dỗi cả mẹ, tuyệt thực bỏ ăn làm giá nhưng đói quá nên phải xuống húp hẳn một tô rưỡi cháo thịt băm.May cho xóm làng là My nhanh hết giận đó (nhưng thật ra cũng không ai quan tâm lắm).Ê nhưng mà lạ lắm, tự dưng hôm Tiểu My đi học lại, Hoàng Yến luôn bám theo nó mà chơi.

Nhỏ hầu như chẳng rời My luôn, thậm chí còn tranh gấp hạc cho nó chơi cơ, dù gấp xấu quắc.Thề, xấu điên, xiêu vẹo nhìn buồn cười lắm.Xong rồi Hoàng Yến còn cho nó ăn ké đủ thứ nữa, bình thường toàn phải xin đến mỏi mồm thôi.Chắc tại nhỏ thấy có lỗi với nó.Thích thiệt, mai mốt nó sẽ giả vờ như thế hoài luôn hihi.Còn Nguyễn Hoàng Yến sợ Trương Tiểu My giận mình toát cả mồ hôi.

Thôi sợ rồi, về sau không nghịch nữa, Yến tự nhủ.Xong về sau nhỏ còn nghịch ghê hơn.
 
Yến My | Tụi Mình.
; 0 3.


My mới được lì xì đấy nhé.Năm nay Trương Tiểu My được lì xì nhiều ơi là nhiều, đến nỗi cái balo Kurumi mà mẹ mua cho nó chứa cũng không hết luôn.

Bao nào bao nấy dày cộm lên, My cũng không rõ lắm nhưng mà nó thấy toàn mấy tờ xanh xanh không à, mà tờ xanh có số 5 á.

Mẹ bảo với My rằng tiền đó lớn lắm luôn, đến mức mua được hẳn mười con Baby Three thỏ thị trấn mà My nằng nặc đòi mẹ đấy.

Lúc đấy hai mắt Trương Tiểu My sáng rực như màn hình điện thoại mà Lê Thy Ngọc lén phụ huynh chơi Talking Tom mấy đêm tối muộn, không khác gì luôn.

Giờ thì Tiểu My thấy mình giàu rồi, nó khệ nệ đeo balo đầy ấp tiền lì xì đi khắp xóm để khoe.

Khắp xóm của nó là nhà Thy Ngọc, nhà Ngọc Phước, nhà Thuý Hậu (chung xóm mấy năm nhưng giờ nó mới làm quen được đấy), nhà chị Kiều Anh và cuối cùng là nhà nhỏ Hoàng Yến.My đến nhà Thy Ngọc đầu tiên, nó thấy con nhỏ đấy đang ngồi bí xị, mặt chằm dằm như ai ăn hết của luôn í.

Nhưng My đâu rảnh quan tâm, nó nhảy vô, nghênh cái mặt trắng bóc búng ra sữa lên, mới định mở miệng khoe mẽ thì nó nghe Thy Ngọc mách với mình, "My ơi nhà tui hong có kẹo bắp, trời ơi tết mà hổng có kẹo bắp gì hết á.

Nãy tui đòi mà mẹ tui la, mẹ tui kêu tui đi mua đi nhưng mà mẹ tui hổng có cho tui xin tiền.

Nhà My có hong My?"

"Kẹo bắp á My, kẹo bắp á, kẹo bắp ngon nhắm.

My ơi My, có kẹo bắp hong cho tui xin với, tết này My đẹp gái quá à."

My nghe con bé đối diện tuông một tràng dài mà đau hết cả đầu.

Bảng chữ cái đọc còn vấp lên vấp xuống, không phân biệt nổi Ô với Ơ mà xin ăn thì nhanh lắm.

Nó bắt chước học theo chị Kiều Anh thân yêu của nó, chu chu môi lên, "Mồm bạn không hồi chiêu à mà bạn nói lắm thế?"

"Hồi chiêu cái gì?

Liên quân hả mà hồi chiêu?

My ơi tui muốn ăn kẹo bắp cơ, tui hổng thích chơi Liên quân đâu, tui thích kẹo bắp à."

"Liên quân là cái gì??"

"Game đó, quê thế."

Thy Ngọc tặc lưỡi, chống nạnh, "Cho ăn kẹo bắp đi rồi tui chỉ cho chơi."

"Hong thèm, kẹo bắp ăn thấy ghê mà đòi quài vậy??

Ăn cái gì không ăn, đòi kẹo b—"Xong, Trương Tiểu My bị Lê Thy Ngọc đá đít ra khỏi nhà.Gì vậy nó còn chưa kịp khoe mà ơ kìa???

Kẹo bắp ăn dở thiệt mà, My chỉ thích mứt dừa thôi.Tiểu My dỗi Thy Ngọc rồi, người gì kỳ cục.

Nó lại đeo balo Kurumi lên, hành quân qua nhà Thuý Hậu để khoe tiếp.

Nhưng mà đi tới đấy nó thấy nhà Hậu đóng cửa mất rồi.

Chán, tết nhất mà đi chơi, nhà thì không lo đâu.

Chỉ biết đi chơi thôi chứ làm gì biết ở nhà đón My tới chơi, vậy đấy, chả hiểu.

Nó lại đi tiếp, lần này là đến nhà chị Kiều Anh, cái biệt phủ bự nhất xóm này í.

Nhà chị Kiều Anh rộng lắm, chị bảo là cho con Sữa của chị họ Châu Tuyết Vân của nó đi vòng quanh khéo phải giảm hẳn mười kí.

Cái này thì My công nhận nhé, con Sữa to ơi là to, nặng bằng hai Trương Tiểu My, tướng đi ụt ịt như con lợn.

Thôi nhưng Sữa vẫn dễ thương lắm, có điều My nghe chị Kiều Anh nói là con cún đấy nuốt nguyên cái bình ga, ghê thật.My nhấn chuông, lát sau là có người ra đón.

Nhưng mà My lùn quá, chú giúp việc nhìn đông nhìn tây, nhìn trái nhìn phải vẫn không thấy.

Cho tới khi nghe tiếng nó gọi í ới thì mới nhìn xuống mà dẫn nó vào nhà.Tiểu My chạy ùa tới thì thấy chị Kiều Anh đang ngồi ăn nho trên bộ ghế rồng bay phượng múa.

Kiều Anh nghe tiếng My thì mới nhìn qua, cười hì hì dẫn nó qua ngồi kế.

Trời ơi, bộ ghế rồng bay phượng múa này cứng muốn chết, lát mà nó đau mông thì tại chị Kiều Anh.Thôi không vòng vo, My tháo balo Kurumi, nhanh nhảu lấy lì xì ra khoe.

Nó xoè bao lì xì như cách người lớn xoè bộ bài tây, "Chị Kiều thấy nhiều hong?

Thấy em dữ hong?"

"Dữ, thế My đem qua mừng tuổi chị à?"

"Dạ?"

"Ôi chị biết My thương chị mà, thế chị xin nhá, ôi nhiều bao lì xì ghê luôn.

Yêu quá à tặng My hai trái nho."

Kiều Anh tủm tỉm kéo cái balo Kurumi về phía mình, khổ nổi Trương Tiểu My giữ như báu vật.

Nó nhìn Kiều Anh trân trân, lắc đầu mạnh."

Ơ- em, em đâu có, em đâu có mừng tuổi... em khoe chị Kiều mà..."

"Phải không?

Hôm qua My nói với chị là 'Tất cả tiền lì xì của Trương Tiểu My sẽ đưa cho chị Nguyễn Kiều Anh' đấy, My còn viết vào giấy nữa," Xong tiện tay kéo ở đâu ra mảnh giấy viết y đúc những gì vừa nói thật, "nè thấy chưa chị đâu có xạo với mày."

"Em có nói đâu...

Hong, hong mà..."

Rồi, Trương Tiểu My hoá thành Trương My Mếu.

Mắt nó đỏ hoe, ấm ức hít hít mũi.

Nó có mừng tuổi chị Kiều Anh bao giờ đâu, chị không lì xì nó lại thì thôi chứ, oan ghê.

"Thôi đừng khóc."

Kiều Anh cười ha hả, "Cho chừa tội sĩ, mới tí tuổi đầu mà bày đặt.

Nào nín dứt, ngoan rồi chị lì xì cho My."

"T-thật ạ...?"

"Thật, chị lừa mày bao giờ."

My bĩu môi, dụi dụi mắt, điêu vừa, lừa nó còn hơn mấy bịch thạch dừa ăn 1 trúng 1 (vì My đen thui cơ trúng bao giờ đâu nên nó mặc định là người ta lừa nó)."

Nhưng mà sĩ là cái gì dạ chị..."

"Về nhà mà hỏi mẹ, nít nôi đừng học thói đó nghe chưa.

Này lại đây chị lì xì, chúc tết đi."

My lại cười hì hì, chạy lon ton đến bên chị Kiều Anh mà khoanh tay chúc tết."

Em My chúc chị Kiều Anh luôn xinh đẹp ạ."

"Chúc chị học giỏi nè."

"Ừ rồi gì nữa?"

"Tấn tài tấn lộc."

"Chúc chị Kiều sống lâu trăm tuổi, năm sau lại lì xì cho My."

Kiều Anh buồn cười, chị mới vào lớp một thôi mà nó chúc chị sống lâu trăm tuổi.

"Giỏi."

"Em cảm ơn chị Kiều ạ."

Xong lại bỏ vào balo Kurumi."

Không mở ra xem chị lì xì mày bao nhiêu à?"

"Dạ hong, mẹ em nói là không được mở lì xì ra trước mặt người mới lì xì mình, bất lịch sự lắm ạ."

Xong nó được chị Kiều Anh nắm tay dắt ra tận cửa cơ.Rồi, còn chặng cuối, My tính qua nhà nhỏ Phước rồi mới qua nhà nhỏ Yến, nhưng dọc đường nó lại gặp mẹ nhỏ Phước, dì bảo với nó là nhỏ đang ở nhà Hoàng Yến í nên dì dẫn nó qua đó luôn.My đi qua gặp hai đứa đang giành nhau cây kem.

Chẩu.My lại sắn tới, làm sứ giả hoà bình, "Thôi đừng có giành nữa."

"Khùng hả, không giành lấy gì ăn."

Ngọc Phước mắng làm My đen mặt, bị quê í, tự dưng mắng.

Mà tại My xông vô, nên Phước giật được cây kem về, "Ê?

Hay quá cảm ơn My nha."

Xong cầm cây kem nhảy chân sáo đi chơi.

"Bắt đền đi, cái đấy đáng lẽ thuộc về Yến đó, mà tại My nên giờ Yến nhịn rồi."

Hoàng Yến xụ mặt, nhỏ đẩy đẩy vai Tiểu My.

Miếng ăn tới miệng rồi còn mất, nhỏ dỗi hết sức.

Trương Tiểu My líu lưỡi, lấm lét nhìn bạn, đưa cái balo ra, "Nè."

"Nè cái gì mà nè?"

"T-tiền lì xì của My á, nhiều lắm, để My mua kem cho Yến nghe, mười cây luôn cũng được."

Vẫn không quên khoe nhé, nhiều lắm, My giàu dữ dội luôn đấy nhé."

Thôi, tiền đó của My mà."

Yến không nhìn nó nữa, chán nản nói.

"Tui hổng ăn kem nữa."

"Ơ sao dạ..."

"Thì tại hổng thích, hổng thích nên hổng ăn."

Không thật ra là tạo dỗi My làm Yến mất lộc ăn đấy."

Hoi mà Yến, tại con Phước xấu tính í, Yến nghỉ chơi với nó đi.

My đi mua kem cho Yến ha."

"Hong."

"Thế Yến thích cái gì?

Yến thích Baby Three hong—""My thích chứ Yến có thích đâu?"

"Ờ ha quên."

Trương Tiểu My gãi đầu, mắc cỡ thật chứ.

Xong hai lùn đứng đó hoài, một lùn làm chảnh, một lùn sợ bạn giận nên hỏi đi hỏi lại bạn thích gì để nó mua cho bạn.Nhưng mà, cái vấn đề là khi Hoàng Yến xiêu lòng hết chảnh rồi thì Tiểu My bị thu lại tiền lì xì.

Mẹ bảo với My là tiền này để dành mai mốt lớn tính chuyện cưới gả cho My, xài bây giờ là sau này cạp đất mà ăn nên My chỉ có thể ấm ức nhìn cái balo Kurumi của mình xẹp lép.May cho nó là qua hôm sau khi vừa mếu vừa kể với Hoàng Yến, nhỏ chỉ vỗ vỗ má nó kêu nó đừng mếu nữa thôi chứ không nói gì hết.

Đã vậy còn tốn tiền mua hai cây kẹo dỗ nó nữa chứ.

Thôi được rồi, sau này có tiền nó sẽ bao Yến suốt đời luôn.
 
Yến My | Tụi Mình.
; 0 4.


Nhắc lại một lần nữa là Nguyễn Hoàng Yến rất là kén ăn.Đặc biệt là rau, nhỏ ghét ăn rau cực kì.

Rau thơm hay sao đó lại càng ghét.

Mỗi lần mà mẹ nấu bất cứ cái gì có màu xanh, Yến đều giở trò gắp cái đấy qua dĩa khác.

Eo ôi thề, nhỏ ghét ăn rau hệt như cái cách mấy đứa bạn ở lớp ghét nhóm Trix mỗi khi cả lũ ngồi xem Winx.

Trong mắt Hoàng Yến thì rau cứ thấy ghê, cứ xấu xa kiểu gì í.

Theo những lời của nhỏ thì rau ăn thấy ghê, vừa nhạt toẹt vừa dai chết, ăn kì cục lắm luôn.

Mà mẹ nhỏ thì hay cằn nhằn không ăn rau thì không cao lên được, xin lỗi chớ, nhỏ không ăn rau nhưng uống sữa có hình con hươu cao cổ đều đặn đấy nhé (vì nghe quảng cáo là như thế).Thêm nữa là Nguyễn Hoàng Yến ăn vô cùng chậm.

Nhỏ luôn luôn là đứa cuối cùng ngồi lại bàn, hầu như ngày nào cũng thấy mấy cô lại đút cho ăn cơ.

Thế mà Yến còn phụng phịu, cứ ngồi nhơi nhơi mãi vậy đó chứ nào chịu ăn nhanh rồi đi chơi với bạn đâu.

Bởi thế toàn để người khác đợi mỏi cả cổ, tụi Phước với Thy Ngọc nhiều lần hăm he nhỏ rồi đó, mà hăm he làm gì thì Yến chả thèm quan tâm.

"Yến ơi Yến ăn xong chưa á?

Ăn nhanh đi còn đi chơi nữa."

Trương Tiểu My đứng ngó nhỏ Yến, nhìn cô giáo nhọc nhằn đút cơm từng li từng tí cho nhỏ mà thấy mệt giùm cô luôn.

Thề, hên lắm mới xui được như thế, nhỏ này ăn cơm còn chậm hơn mấy đứa con nít mới tập ăn dặm mà My thấy trên tivi.

"My đi nhơi–""Nuốt hết đi con rồi hãy nói."

Nghe cô nhắc, Yến ngoan ngoãn nhai nuốt hết, nhưng mà chậm ơi là chậm chữ m kéo dài thật dài luôn.

Xong xuôi, nhỏ mới quay ra mà rằng, "My đi chơi đi, đừng có đợi Yến."

"Hoi, tui muốn chơi với Yến à."

"Chứ hong phải tại con Phước bo xì với My hả?"

My nghe tới đây xụ mặt xuống, buồn so à.

Nhỡ đớp viên kẹo sữa mà con Phước nỡ lòng nào bo xì với nó mất tiêu."

Hong, tại tui thích chơi với Yến thôi..."

Xạo, bình thường My ăn nhanh nhất lớp, ăn xong toàn cong chân chạy đi chơi chứ đoái hoài gì tới Yến đâu.

Nay bày đặt bày điều vậy đó.Yến nhảy xuống ghế, đi te te lại chổ Tiểu My.Đố biết làm gì đó."

Thích chơi với Yến thì ăn cơm tiếp Yến đi, nha, nhiều quá à ăn ngán."

My trố cả mắt, "Hả?!" một tiếng to ơi là to."

Bình thường My cũng ăn tiếp Yến mà–""Vậy nha, My đồng ý đi My, đồng ý đồng ý."

Nhưng mà My chưa kịp đồng ý nữa thì cô giáo đã kéo Yến về chỗ ăn tiếp rồi.

Nhỏ dẫu môi, miễn cưỡng nhai nuốt, mặt như ai ăn hết của nhà Yến á.

Còn My thì ngơ ngơ ngác ngác, lủi thủi đi ra chỗ khác ngồi chơi, vừa chơi vừa suy nghĩ.Phải mãi một lúc sau, khi My đang ngồi xếp giấy thì Yến mới ăn xong.

Nhỏ lon ton chạy tới ngồi sát rạt My."

My ơi My sao rồi, My có đồng ý với tui hong?"

"Hong."

Nó bỏ luôn tờ giấy, khoanh tay lại làm dáng như mấy bà đa cấp mặc đồ công sở, này là My nghe mấy dì trong xóm nói nhé chứ nó chả biết đa cấp là gì đâu."

My thích chơi với Yến thiệt, nhưng mà vậy đâu có được đâu, mẹ biết là mẹ đánh My chết luôn á."

"Thế My sợ à?"

"Ừa tui sợ."

"Thế mà My bảo My thích chơi với tui, My thích chơi với tui mà hổng ăn tiếp tui, My là đồ nói xạo."

"Ủa mắc cười?!

Tự nhiên kêu tui xạo với Yến."

Ngộ ha."

Xí, tui hổng thèm My nữa."

"My ăn hiếp tui!!"

Thôi nhé Yến dỗi rồi.Nhưng Yến dỗi thì My có dỗ đâu, My thấy mình oan quá, cái My mếu.Cặp đôi hủy diệt lớp lá một – Yến hay dỗi và My hay mếu."

Tui ăn hiếp Yến hồi nào?!"

Trương Tiểu My kéo áo Nguyễn Hoàng Yến, "Y-Yến mà nghỉ chơi với tui thì tui sẽ mách mẹ Yến là ở lớp Yến vừa ăn chậm, vừa để cô đút, vừa gắp rau cho bạn khác để không thèm ăn rau!!"

Bạn khác cụ thể là Trương Tiểu My.Nhỏ Yến á hả, toàn gắp rau qua My thôi.

Mà thấy ghét lắm, hôm nào ăn bông cải, ăn cà rốt đồ là bên My đầy ắp mấy thứ đó, còn bên Yến thì sạch bong.

Còn mà hôm nào ăn ít rau mà nhiều chút thịt chiên, là y như rằng phần rau của Tiểu My nhân lên gấp hai lần luôn í.

Yến chơi kì cục vậy đó nhưng vẫn ăn chậm rì'Bộ bạn tưởng bạn ăn rau được là hay lắm hả?!"

Hoàng Yến phồng má, My chơi xấu quá à, ai lại đi mách mẹ."

Ừa?

Hay mà, tui được khen quài luôn í."

Yến: ...Thôi được rồi Yến thua, bình thường mẹ nhỏ cũng khen Tiểu My ăn rau giỏi quá trời giỏi rồi gắp lia lịa rau xanh vào bát cơm của nhỏ.Khoảng lặng của My và Yến bắt đầu.Sau đó thì Yến chun mũi, xuống nước trước, "Tui, tui sai rồi, tui xin lỗi My."

Đùa, nếu mà bây giờ nhỏ bo xì My như nhỏ Phước thì tìm đâu ra người ăn rau tiếp nữa?

Yến đẹp gái chứ đâu có bị khờ (như Tiểu My)."

Ừa biết vậy là tốt."

Ê hết khờ rồi.Hoàng Yến đen mặt, nhỏ này hổng xin lỗi lại vì to tiếng với mình hả ta?Trương Tiểu My lại cười hì hì, kéo tay bạn đi chơi vòng quanh lớp.Từ đó mối quan hệ không ăn rau - ăn rau giúp đã được củng cố từ bây giờ đến lâu thật là lâu về sau, hai đứa nhỏ đoán thế.
 
Yến My | Tụi Mình.
; 0 5.


Dạo này Yến có bạn mới rồi nên Yến không chơi với My nữa.Bạn mới tên Đồng Ánh Quỳnh, nghe đâu là chị em dòng họ gì với Thy Ngọc ấy nó chẳng rõ, Quỳnh cao nhòng, cao hơn My, Yến, Hậu, Thy Ngọc và Phước cả một khúc luôn.

Có khi Quỳnh còn cao hơn cả mấy chị lớn tuổi hơn nữa.

Không những thế Quỳnh còn đẹp gái, ngầu ngầu, nói chung là mấy đứa con nít đều tụm năm tụm bảy kéo bạn đi chơi.

Tất nhiên là không bao gồm cả Trương Tiểu My nhé, thật ra là ban đầu có mặt nó trong đám đó nữa, cơ mà do Quỳnh như siêu sao ấy, đứng giữa một đống người nên My chen đâu có được, tại My lùn có một khúc thôi.

My không chơi được với bạn mới thì buồn một, nhưng Yến mê tít bạn mới rồi bỏ nó bơ vơ thì My buồn mười.Nhỏ Yến có vẻ thích Đồng Ánh Quỳnh lắm, cứ hăm hở theo bạn mà chơi thôi, My tưởng nhỏ là cái đuôi của Quỳnh không đó.

Mà Yến kỳ cục ghê gớm, Yến có mới nơi cũ cho nên từ dạo Quỳnh chuyển về nhỏ có thèm đoái hoài gì tới My đâu.

Nhỏ toàn nói chuyện qua loa với nó thôi, hỏi tới thì toàn kể về bạn Quỳnh của nhỏ, hai mắt sáng lên như bộ vòng vàng mà má nuôi Minh Tuyết của nó đeo, có khi còn hơn thế nữa.Ban đầu nó cũng níu kéo Yến dữ lắm, nó chủ động ăn rau giúp Yến luôn cơ mà, rồi còn nhường luôn hộp sữa chua TH True Yogurt ngon ơi là ngon cho nhỏ nữa, thế mà nhỏ cũng có thèm đâu.

Cứ bám theo bạn Quỳnh thôi làm My buồn thiu, tủi thân vô cùng.Nó siêu cấp giận Nguyễn Hoàng Yến luôn.Bình thường ngủ trưa ở trường, Yến toàn nằm kế nó rồi hai đứa sẽ cười hihi haha thi xem đứa nào ngủ trước thì thua (cuối cùng hai đứa ngủ quên mất tiêu, chẳng biết ai thắng ai thua).

Nhưng từ ngày có bạn mới, Yến đẩy con Phước qua nằm cạnh My rồi nhỏ tung tăng tụ hội với Thy Ngọc, với Ánh Quỳnh.

Ôi trời, nó thề là nằm cách nhau tận bốn-năm người mà My vẫn nghe tiếc khúc khích khúc khích, đau hết cả đầu.Vậy mà Ngọc Phước ngủ ngon gớm, còn gác chân lên My, ngáy khò khò.My hít hít mũi, nước mắt rơi ướt cả gối, nhưng mà nó hiểu giờ ngủ trưa nên các bạn cần phải ngủ, giờ mà nó khóc lớn thì các bạn mất toi giấc mất.

Nên My nằm im ru, hai vai nhỏ run run, cố gắng thút thít nhỏ nhất có thể.

My mếu chuyển qua My khóc nhè mất rồi.Lát sau, hình như do buồn ngủ quá nên nó thiếp đi lúc nào chẳng hay.

Trước lúc đi ngủ, Trương Tiểu My đã có một điều ước.Nó ước, phải mà bây giờ có thêm một bạn mới nữa, để nó cho Hoàng Yến nếm mùi.Rõ ghét, nó giận Yến nhiều ơi là nhiều.Thế nên là bạn mới ơi, bạn mới mau đến nhanh đi mà.Nhưng cuối cùng đợi mấy ngày, bạn mới lại không tới.Mà bạn cũ tới.Bạn cũ, Yến á, Nguyễn Hoàng Yến.

Tự dưng Yến không bám theo Quỳnh nữa, nhỏ lại quay trở về bên My rồi.Nhỏ làm như chưa hề có cuộc chia ly mà nhảy vào tình thương mến thương với nó, xin lỗi nha, Trương Tiểu My giận là giận luôn chứ không có vụ nối lại tình xưa đâu.

Mà tức cái là Yến biết lấy lòng lắm, nhỏ cứ cười với My mãi thôi, cười duyên mà xinh lắm.

Mỗi lần như thế là nó quay ngoắt đi luôn, chả thèm nhìn mặt nhỏ nữa, tại sợ nhìn nhiều cái tự dưng hết giận."

Đi mà cười với Quỳnh đi."

"Hong?

Yến cười với My mà."

"Hong gì mà hong?!

Bạn thích chơi với Quỳnh mà, đi ra kia mà chơi với Quỳnh, tôi chơi mình tôi, đi ra!!"

Rồi xong, mối quan hệ Yến-My đã trở thành mối quan hệ bạn-tôi, đâu còn tiếng tui dễ thương nhỏ nhẹ mà My hay xưng đâu.

Tiểu My gắt, nó liếc xéo Yến một cái sắc lẹm làm nhỏ co rúm người lại."

My..."

Hoàng Yến kéo kéo tay áo nó, "My giận Yến hả...?

Sao My quát Yến..."

"My cái gì mà My?!"

Nó đẩy tay nhỏ ra luôn làm Yến té cái bịch xuống đất.

Thôi xong, My lấm lét trộm nhìn nhỏ (vì đang bận diễn nét giận dỗi, nhưng mà My giận nhỏ thật mà), nó thấy Yến mím môi, hai mắt hồng hồng lên.

Nó ngỡ là Yến sẽ khóc, nhưng mà đâu có đâu, Yến chật vậy đứng dậy, ngoan cố lại gần nó.

Phải để My vào vị trí đó là giờ nó khóc um xùm rồi."

My đừng giận Yến mà."

"Giận gì?

Ai dám giận bạn?

Bạn có phải bạn của tôi đâu, bạn là bạn của Đồng Ánh Quỳnh mà.

Quỳnh nghỉ chơi với bạn à mà qua đây?

Quỳnh ở đằng kia kìa, ở đây không có đâu."

My xổ một tràng, dứt lời còn nhắc, "Đi dùm đi."

Thế nhưng Yến cứng đầu lắm, nhỏ lắc đầu, nhất quyết không đi mà ở lại với My."

Đâu có đâu, Quỳnh đâu có nghỉ chơi với Yến đâu.

Yến thích chơi với My thôi à."

"Xạo."

Thích chơi với My bỏ My."

Nói thiệt á."

Yến đâu có nói xạo, nhỏ thích chơi với My lắm.

Ừ thì đi theo Đồng Ánh Quỳnh chơi cũng vui, nhưng mà Nguyễn Hoàng Yến quen với Trương Tiểu My mít ướt hay mếu hay khóc nhè rồi; nhỏ thích Quỳnh, nhỏ cũng thích My, thích My nhiều hơn.

Không phải vì My ăn rau hộ nhỏ hay nhường đồ ăn đồ chơi cho nhỏ, mà nhỏ thích My vì My hiền khô, My dễ thương, My siêu siêu tốt bụng luôn.Vì Trương Tiểu My là người bạn đầu tiên khi Nguyễn Hoàng Yến chuyển nhà tới đây mà.Nhỏ thích My lắm, nhỏ càng trân trọng My nhiều hơn.Nhưng My khờ quá, Yến chẳng biết nên nói thế nào.Thế nên nhỏ đến gần nó hơn, nhanh nhảu ịn môi mình lên trên má của Tiểu My, thơm một cái kêu ơi là kêu."

My đừng giận Yến nữa nhá."

"..."

Trương Tiểu My đứng như trời trồng luôn.Cái gì dạ?"

My ơi im lặng là đồng ý nha, nhỏ Thy Ngọc nói vậy."

"Thế là My hết giận Yến rồi."

"Nhưng mà My ơi, My thơm quá, Yến thơm My thêm một cái nữa nhá, một cái thôi, có được hong?"

"Ơ này im lặng là đồng ý đó nhen."

Thế là Trương Tiểu My được hẳn hai cái thơm má.

Mặt mày nó đỏ bừng, mắc cỡ muốn chết.My nghĩ gì đó với khuôn mặt như trái cà chua, rồi nó cũng bưng mặt Nguyễn Hoàng Yến lên thơm hai cái vào hai bên má nhỏ."

H-Huề đó."

Nói rồi chạy bay biến.Hoàng Yến xoa xoa má, ôi thôi xong, hình như nhỏ cũng bắt đầu đỏ mặt rồi.Trương Tiểu My và Nguyễn Hoàng Yến là cái đồ con nít quỷ.
 
Yến My | Tụi Mình.
; 0 6.


Ngọc Phước bảo là Yến bị thất sủng rồi.Yến mới hỏi ngược lại, ủa thất sủng là cái gì dạ, Phước nó nhăn mặt, gõ lên đầu nhỏ một cái làm Yến mếu máo."

Đao, tự dưng đánh người ta à.

Tui hổng biết thì Phước nói tui biết chứ mắc gì đánh tui?!"

"Ai bảo mi đần."

Ngọc Phước vừa càu nhàu, vừa vỗ bộp bộp lên chỗ bản thân mới tác động vật lí với nhỏ Yến, "Xin lỗi được chưa?"

"Nhưng mà thất sủng là, là sao á..?"

"Là My bỏ bạn rồi á."

Nghe xong Hoàng Yến cá 5 bịch thạch dừa là nhỏ này xem ké phim với mẹ rồi bày đặt bày điều ra vẻ với nhỏ chứ chả biết cái gì sất."

My bỏ tui hồi nào?!"

"Mù ha gì mà hong thấy, hai ba ngày nay My có thèm chơi với bạn đâu."

Ngọc Phước vừa nói vừa hếch cái mặt lên, nhìn thấy ghét lắm muốn đấm cho mấy nhát thôi.

Nhưng mà mẹ Yến dạy đấm bạn là trẻ hư, mà trẻ hư thì sẽ không được xem Doraemon lúc 17 giờ trên HTV3 nên Yến sẽ không làm như thế.

Xong hình như là biết bản thân sẽ không bị đánh, cho nên nhỏ Phước còn chêm thêm câu sau nghe chói tai vô cùng:"Lêu lêu bị nghỉ chơi."

Ê.Yến bặm môi, phồng má trừng trừng mắt nhìn Ngọc Phước đang tí ta tí tởn trước mặt mình.

Bàn tay bé xíu nắm chặt gấu váy, chân lại dặm đùng đùng xuống sàn."

Bộ nói sai, nói hổng đúng ha gì mà giãy."

Nói đúng mới giãy á.Đúng là gần đây My chả thèm đoái hoài gì tới Yến thiệt, hình phạt của Yến do trước Yến lo chơi với bạn mới bỏ My nên giờ nó mới vậy với nhỏ hả?

Yến thấy hết sức khó hiểu, cũng buồn Trương Tiểu My, nhưng mà buồn một xíu thôi, Yến không dám buồn My nhiều đâu.

Tại nhỏ biết My mít ướt lắm, nhỡ mà My biết nhỏ buồn vì My thì My mếu máo khóc đỏ cả mắt luôn cơ, dỗ mệt lắm.

Gần đây My cứ cắm mặt vào điện thoại í.Mấy nay sấp nhỏ không có đến trường, tự dưng được nghỉ cả tuần vậy đó.

Mà nghỉ cả tuần thì chán, có gặp bạn bè gì đâu.

Nhưng Yến tâm lí lắm đấy, Yến biết My sẽ chán không có gì chơi nên Yến ăn cơm xong là xỏ đôi dép Elsa màu hồng chạy qua nhà My liền.

Vậy mà qua rồi My có thèm chơi với nhỏ đâu.Nhỏ thấy My nằm dài trên sofa, tay cứ lướt lướt cái gì trên điện thoại, xong dăm ba phút lại cười tít cả mắt, cười còn dữ hơn khi giỡn với Yến nữa.

Yến mới lân la mò lại chỗ My, lay lay vai nó.

Mà My bị sao á, còn không thèm liếc nhỏ một cái luôn cơ."

My ơi My đi chơi với Yến."

"My."

"My ơi."

"My ý ỳ y."

"Yến phiền quá à để cho tui coi Tik Tok."

"Hoi đi chơi với Yến đi, đừng có coi Tít Tót nữa, coi Tít Tót có vui bằng đi chơi với Yến hong??"

"Vui hơn."

My đáp, chẳng mảy may quan tâm gì tới khuôn mặt nhỏ của Yến đang dần xụ xuống luôn, "Yến về tải Tik Tok đi, My làm biếng đi chơi quá à."

Nhỏ nghe My nói mà tự ái ghê gớm, ủa mắc cười, đâu ra coi Tít Tót mà vui hơn chơi với nhỏ dạ?

Rồi Yến quyết định lì, ngồi kế bên My ngó xem cái Tít Tót là cái gì, vui cỡ nào mà khiến nó từ chối nhỏ luôn chứ chả thèm về.Rồi 45 phút thì Yến ngậm ngùi xách đít đi về.Chán muốn chết chứ có gì vui đâu?!

Sau khi xem ké Tít Tót của Trương Tiểu My thì Nguyễn Hoàng Yến nhận ra là xem Baby Shark trên kênh PinkFong hoặc Wheels On The Bus trên Cocomelon còn vui hơn.Mấy ngày sau Yến vẫn mò qua nhà My, mà qua mấy lần đều chỉ có một hoạt động duy nhất là xem ké My lướt Tít Tót chứ chả làm gì hơn.Tự dưng cái bữa đó, Yến qua thì thấy thấy My không ôm máy nữa.

Mà My đang tụ tập với tụi Thy Ngọc, Ngọc Phước.

Ba đứa đứng lại với nhau thành một vòng nhìn lí thú lắm.

Yến tưởng tụi nó đang chơi trò gọi mưa."

Ê," nhỏ khều con Hậu đang đứng kế bên, "mấy đứa nó xem Nhân Gian Huyền Ảo cái vậy hả?"

"Vậy hả là sao bà??"

"Là cầu mưa á."

"Nhân Gian Huyền Ảo có tập nào cầu mưa đâu?"

"Vậy hả."

Nguyễn Hoàng Yến gãi đầu cười ngượng, "Chứ tụi nó làm gì dạ bà?"

"Quay trend Tik Tok."???"

Tít Tót thì tui biết gòi nhưng mà trend là cái gì dạ?"

"Lúa dữ vậy bà."

Thuý Hậu vỗ bôm bốp lên vai Hoàng Yến, vừa vỗ vừa cười ha hả.

Chắc do em không tin là có đứa không biết trend là cái gì, 5 tuổi rồi phải nhỏ nhoi gì đâu mà không biết, đúng là đồ nhà quê.

"K-kệ tui."

Yến nghe Hậu cười mà ngại đỏ hết cả hai má, ngộ ha tự dưng không biết cái bị nói là lúa.Nhưng nà chợt nhỏ lại nghe bên phía ba đứa kia ồn ào.Thy Ngọc cầm điện thoại, đưa một chân vào, "Tui, Thy Ngọc."

"Tui, Tiểu My."

"Tui, Ngọc Phước."

Xong ba đứa đồng thanh:"Trên có trời dưới có đất, hiện tại chúng tui đã có mặt ở nhà Tiểu My, hẹn sau này sẽ có mặt ở Đà Lạt."

Quay xong ba đứa cười hì hì.Là sao nữa dạ?Mặt Yến giờ méo xệch, nhìn có giống mấy đứa không bình thường không cơ chứ?!

Vậy mà nhỏ mở miệng nói là chê, là nói lại nhỏ này kia.Qua bữa đó ngày nào Yến cũng thấy cả bọn quay Tít Tót.Yến thấy bị bỏ rơi, Yến buồn ghê gớm.

Nhìn tụi bạn suốt ngày chơi với nhau mà bỏ mình ra làm Nguyễn Hoàng Yến ấm ức vô cùng, thật ra tụi nó có rủ Yến vô, mà ai bảo nhỏ quê quá, có biết trend gì nổi đâu nên làm sao hoà tan được.

Nói chung là buồn.

Thế nên suốt một tuần được nghỉ, ai quay Tít Tót thì quay, chứ Nguyễn Hoàng Yến ngày nào cũng làm con ngoan trò giỏi, ăn ngoan (tất nhiên là bỏ rau ra một bên) ngủ khoẻ, không xem điện thoại, đều đặn xem Doraemon từ lúc 17 giờ trên HTV3, xem Bubuchacha lúc 19 giờ trên đó luôn, rồi bật kênh khác xem mấy chương trình thiếu nhi, hoàn toàn không động vào điện thoại.Yến được khen quá trời.Rồi tới ngày đi học lại, nhỏ thấy nào Tiểu My, nào Ngọc Phước, nào Thy Ngọc Thuý Hậu tiu nghỉu bước vào lớp, rồi thấy cả Đồng Ánh Quỳnh bị nhỏ Thy Ngọc mếu xếu đu bám theo lải nhải làm phiền nữa.Hỏi ra thì mới biết là mấy đứa bị phụ huynh cấm dùng điện thoại.Ngoài mặt Yến cũng thông cảm lắm, trong lòng lại cười khà khà.Tại nhỏ mách lẻo mà, còn nói quá nữa.Trưa đó lúc nằm ngủ, Hoàng Yến thấy Tiểu My buồn so à.

"Thôi mà My đừng buồn nữa."

"Tui hong thể nào hết buồn được."

"Ơ sao dạ?"

Yến ngây ngẩn, vội nhích người qua nệm bạn để nằm chung.

Chết cha, có lỗi quá.

Nhỏ vứt cái gối ôm của Tiểu My qua một bên, chen vào vòng tay ôm bạn.

"My đừng buồn nữa nha."

"My ngủ đi, ngủ một giấc là hết buồn."

"Hay Yến thơm tui đi, hổng chừng tui hết buồn á, tui coi trên Tik Tok người ta bảo thế."

"My coi cái gì mà bậy bạ quá dạ?"

"Hồi nào?!

Yến muốn tui buồn hoài chứ gì."

"Thôi được gòi, My ngủ đi rồi dậy tui thơm My."

Trương Tiểu My đi ngủ thật.Một giấc thức dậy, hai đứa quên mất tiêu chuyện cả hai nói ban trưa.Tầm buổi xế, khi Nguyễn Hoàng Yến và Trương Tiểu My vừa được cô giáo tết tóc cho xinh ơi là xinh, đang ngồi vẽ hoa vẽ lá, Yến mới thỏ thẻ:"My ơi."

"Dạ My nghe?"

"My không xe điệ thoại nữa thì My qua nhà xem hoạt hình chung với Yến hong?"

"Nhưng mà My hỏng thích hoạt hình, My thích xem Tik Tok thôi."

Hai ngày sau người ta thấy Trương Tiểu My ăn nằm ở nhà Nguyễn Hoàng Yến, tranh tivi với Nguyễn Hoàng Yến vì nó muốn xem Winx còn Yến xem Doraemon.Yến chu môi, thôi, nhường My hết.

Kẻo My quay lại con đường làm Tít-Tót-ker bỏ nhỏ chơi một mình nữa thì chết.

Nhỏ nhường cho Tiểu My chọn Stella còn mình chọn Flora, nhường My xem Winx trong khi mình mê đắm đúi Doraemon còn được chứ đừng nói dăm ba cái tivi.
 
Back
Top Bottom