- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 651,749
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm
- 36
Xuyên Thư: Tiểu Nhân Sâm Tinh Của Thái Tử Hung Ác Nham Hiểm - Vân Sơ Đường
Chương 70
Chương 70
Chương 70:🌷Tiêu Thịnh Vân đã quen với việc Giang Linh sẽ đột ngột nói trắng ra lời nói lớn mật như vậy, hắn thân mật dán lại gần, " Trước kia mà cô không đúng, Linh Nhi tha thứ cô được không."
Giang Linh tỏ vẻ rộng lượng, " Ta biết rồi, trước kia là do điện hạ thẹn thùng, ta sẽ không trách ngươi."
Giang Linh câu lấy cổ Tiêu Thịnh Vân, chủ động trao cho hắn một nụ hôn, " Điện hạ sao lại biết hôm nay Hoàng thượng sẽ tìm ta?"
Hai người dán thật sự gần, những lời này của Giang Linh gần như là dán sát vào tai Tiêu Thịnh Vân nói, hơi nóng phả ra hoàn toàn bao phủ bên tai nam nhân.Tiêu Thịnh Vân hơi nghiêng đầu, nhẹ hôn một cái lên sườn mặt mềm mại của thiếu niên, " Mấy ngày nay động thái của phụ hoàng không ngừng, hôm nay lại cố tình tìm lý do tách cô ra, chắc sẽ làm gì đó."
Chuyện hắn ra cung làm việc là mệnh lệnh sáng sớm Sùng Minh Đế ban ra, nếu không hắn cũng sẽ không làm Giang Linh thức dậy sớm như vậy."
Lúc này có tính là đã đường đường chính chính qua ải của Hoàng thượng không?"
Giang Linh nói chuyện xảy ra khi đi gặp Sùng Minh Đế cho Tiêu Thịnh Vân."
Đúng vậy, Linh Nhi có thể bắt đầu chuẩn bị việc khai giảng rồi."
Hiền phi nhận được tin cũng đã chọn được tám cung nhân đưa tới, Hoàng hậu cũng đưa tám người lại đây, Giang Linh để các nàng đi tới học đường làm quen hoàn cảnh trước.Lần này chỉ có hài tử ở Thanh Hạ nhập học, số lượng không quá nhiều, trong đám trẻ không chỉ có người kinh thành, còn có rất nhiều hài tử được Thanh Hạ cứu trợ từ nơi khác tới khi đi thi đấu.Nửa đêm.Sùng Minh Đế bừng tỉnh từ giấc mộng, há miệng thở dốc.Tiền công công vội tiến lên, " Bệ hạ....."
Sùng Minh Đế phất tay, " Trẫm không sao, đem an thần dược thái y kê tới cho trẫm."
Tiền công công đi lấy thuốc cho Sùng Minh Đế.Loại tình huống này xuất hiện không phải lần đầu, Tiền công công đã thói quen.Uống hết một chén thuốc, tinh thần hoảng loạn của Sùng Minh Đế dần bình tĩnh trở lại.Nhớ lại cảnh tượng trong giấc mơ, máu chảy như nước dưới cơn mưa, tay chân bị chặt đứt phủ kín mặt đất, cây cối xung quanh lụi tàn, ánh trăng trên đỉnh đầu toả ánh sáng mơ hồ như một tầng máu bao phủ toàn bộ thế giới.Mồ hôi lạnh không tự giác chảy xuống, Sùng Minh Đế đỡ trán, ánh mắt tối tăm.Đây không phải lần đầu tiên hắn mơ thấy những thứ này, cảnh tượng trong mộng làm hắn không nhịn được mà nhớ tới cuộc tàn sát Phù Thế Giáo mười lăm năm trước, sau khi hồi kinh hắn liên tiếp mơ thấy những giấc mơ như vậy, mới đầu ở chỗ Hoàng hậu tình trạng còn tốt một chút, sau lại hắn không có cách nào đi vào giấc ngủ, chỉ cần vừa nhắm mắt, hắn sẽ lâm vào trạng thái như bị bóng đè.Vô luận là ban ngày hay ban đêm.Cho dù tỉnh lại, phảng phất cũng có thể ngửi được mùi máu tươi nồng đậm."
Bệ hạ, ngài vẫn còn đau đầu sao?
Có muốn nô mời thái y?"
Tiền công công lộ vẻ nôn nóng."
Không cần, ngươi canh giữ ở chỗ này, ngày mai trẫm muốn xuất cung một chuyến."
Sớm biết như vậy, lúc trước liền không nên để Thiên Vu đại sư rời đi, Sùng Minh Đế đã phái người đi tìm, loại bóng đè này Thái y viện cũng bó tay không có biện pháp, người có thể giải quyết chỉ có Thiên Vu đại sư.Giang Linh và Tiêu Thịnh Vân xuất cung nhìn học đường sau khi đã được cải tạo lại, Đỗ Tri Hạ cũng đưa bọn nhỏ tới tham quan."
Đã lâu không gặp Giang ca ca, về sau Giang ca ca còn sẽ tới tìm chúng ta chơi sao?"
Nhìn thấy Giang Linh, bọn nhỏ sôi nổi vây xung quanh, ngửa đầu nhìn cậu, giống như những đoá hoa nở rộ dưới ánh mặt trời."
Các nàng rất nhớ Giang công tử," Đỗ Tri Hạ mỉm cười lên tiếng, " Mỗi ngày đều luôn miệng nhắc mãi đâu."
" Sẽ," Giang Linh ngồi xổm xuống, lấy đồ ăn vặt ra chia cho bọn nhỏ, " Về sau các ngươi sẽ học tập ở chỗ này, cảm thấy chỗ nào không thoải mái có thể nói cho ta."
" Nơi này thật lớn thật xinh đẹp, về sau chúng ta cũng có thể đọc sách biết chữ như những tiểu thư công tử nhà quan gia sao?"
Tiểu nữ hài lên tiếng nói chuyện trong ánh mắt tràn đầy chờ mong."
Đương nhiên có thể."
Giang Linh chơi cùng bọn họ một hồi, chú ý tới nữ tử lạ mặt đứng bên cạnh Đỗ Tri Hạ, dung mạo nàng thanh tú, cho dù ăn mặc giản dị cũng khó nén được một thân tri thức, Giang Linh chắc chắn chưa nhìn thấy nàng ở Thanh Hạ."
Đây là...."
" Giang công tử, ta là tự tới tiến cử, nghe nói nơi này tổ chức học đường, ta muốn tiến cử làm phu tử."
Nữ tử chủ động mở miệng.Giang Linh và Tiêu Thịnh Vân liếc nhau, thay đổi nơi nói chuyện với nàng."
Dân nữ Trương Thời Dư, tham kiến Thái tử điện hạ, Thái tử phi."
" Không cần đa lễ, ngươi là đường tỷ Trương Thời Miễn?"
Cái tên Trương Thời Dư này, làm Giang Linh nghĩ tới Trương Thời Miễn đầu tiên.Trương Thời Dư không thắc mắc tại sao Giang Linh biết thân phận của nàng, chuyện nàng muốn làm phu tử là thông qua Trương Thời Miễn báo cho Đông Cung."
Nơi này dạy cho bọn nhỏ đều là chút tri thức vỡ lòng, ngươi chịu trách nhiệm làm phu tử, không cảm thấy tài năng của bản thân bị lãng phí sao?"
Giang Linh thật sự cảm thấy như vậy, Tiêu Thịnh Vân đã nói cho cậu chuyện về Trương gia, Trương Thời Dư tới nơi này, tương đương với một giáo sư đi dạy trẻ ở trường mẫu giáo.Không nghĩ tới Giang Linh sẽ nói như vậy, Trương Thời Dư mỉm cười, " Ta sao lại có thể nghĩ như vậy?
Học thức đối với mỗi người là bình đẳng, ta chỉ là đem những gì mình học được cống hiến cho đất nước, chỉ là chút sức lực nhỏ nhoi mà thôi."
Giang Linh trò chuyện cùng nàng một hồi, nhận ra nàng rất nghiêm túc với chuyện này, không bởi vì chỉ là dạy dỗ một đám trẻ nhỏ còn chưa học vỡ lòng mà tỏ vẻ có lệ, thậm chí nàng còn soạn ra kế hoạch cơ bản, nhân sĩ chuyên nghiệp ra tay, hoàn thiện hơn so với những gì Giang Linh tưởng tượng.Trương Thời Dư nói năng rõ ràng mạch lạc, bộ dáng tự tin như toả ra ánh sáng, Giang Linh nghe được cũng bất ngờ.Quyết định xong chuyện này, Giang Linh chính thức giới thiệu Trương Thời Dư cho đám nhỏ ở Thanh Hạ làm quen, đối với nữ tử sắp trở thành phu tử của các nàng, bọn nhỏ rất tò mò, vây quanh nàng ríu rít nói không ngừng.Giang Linh quan sát một hồi, Trương Thời Dư hoàn toàn không có vẻ mất kiên nhẫn, đối với vấn đề bọn nhỏ đặt ra, cho dù có khó trả lời nàng cũng dịu dàng giải thích hết."
Điện hạ, ta cảm thấy nàng rất tốt."
Giang Linh dựa vào người Tiêu Thịnh Vân, dưới ánh mặt trời chói chang, cậu hơi nheo mắt lại.Trương Thời Dư tới, chỉ đại diện cho chính mình, không đại biểu cho Trương gia, Giang Linh cũng không có ý tuyên truyền việc này rộng rãi, đối với Giang Linh và người của Thanh Hạ mà nói, đầu tiên Trương Thời Dư là chính mình, sau đó mới là người Trương gia."
Loại cảm giác này thật kỳ diệu," Kết thúc một ngày hành trình, Trương Thời Dư trở lại Trương gia, nói với Trương Thời Miễn, " Ở nơi đó, thân phận của ta không phải là người Trương gia, mà là chính bản thân ta."
Thân là người Trương gia, bất luận là ở chỗ nào, mỗi tiếng nói mỗi hành động đều đại biểu cho Trương gia, Trương gia đem lại cho bọn họ vinh quang, bọn họ cũng không thể để Trương gia chịu ảnh hưởng không tốt.Một việc Trương Thời Dư tới học đường đã xong, việc cần Giang Linh làm cũng không nhiều, cậu đưa cung nhân được chọn lọc tới học đường, cụ thể sắp xếp như thế nào đều xem ý Trương Thời Dư.Sách dạy vỡ lòng có thể mua được ở các thư cục, bọn nhỏ vào học đường, Đỗ Quân Tâm cũng đi theo, Đỗ Tri Hạ sắp đưa Thanh Hạ đi nơi khác thi đấu, không đi theo.Trương thái y đưa kết luận mạch chứng của Giang Diệu Hoa cho Chử Kiệu xem, Chử Kiệu tìm cách tự mình đi xem tình trạng của Giang Diệu Hoa, mang về một tin tức.Độc Giang Diệu Hoa trúng phải có vài thành phần giống với độc trên người nam nhân kia.Quan viên trong triều không có tâm tư chú ý tới việc Giang Linh mở học đường dạy vỡ lòng cho đám trẻ mà Thanh Hạ nhận nuôi, bởi vì Sùng Minh Đế không biết từ nơi nào tìm được một đạo sĩ vân du tứ hải, đón vào trong cung, bắt đầu trầm mê vào đan dược, thậm chí lúc lâm triều còn đưa ra ý muốn xây một toà đạo quán cho đạo sĩ ở trong cung."
Bệ hạ, việc này là không thể!"
Một lão thần bước ra khỏi hàng, quỳ xuống.Vài ngôn quan cũng quỳ theo, " Thỉnh bệ hạ tam tư!"
" Ý trẫm đã quyết, chư vị ái khanh không cần lại khuyên."
Sao có thể không khuyên, một đạo sĩ không rõ lai lịch, dựa vào đạo thuật không biết thật giả, ý đồ bò lên ngồi trên đầu bọn họ, giờ khắc này, bất luận ngày thường có quan hệ ác liệt như thế nào, các triều thần đều kết thành một sợi dây thừng, phản đối kịch liệt chuyện này.Trong triều một mảnh hỗn loạn."
Trẫm không dùng quốc khố, dùng tư khố của bản thân còn không được sao?"
" Bệ hạ, chuyện này không phải vấn đề là có dùng tới quốc khố hay không, thần cả gan xin hỏi, bệ hạ vì sao lại đưa tên đạo sĩ kêu " Giới Vi" này vào trong cung, còn muốn xây một toà đạo quan cho hắn?"
Đương nhiên Sùng Minh Đế không thể nói, bởi vì bản thân liên tục gặp ác mộng, thời gian trước ở chỗ Hoàng hậu có chuyển biến tốt đẹp đôi chút, hắn lén tìm thái y xem qua, cũng tra xét nơi ở của Hoàng hậu lại không tra ra được bất luận cái gì.Giới Vi là hắn ngoài ý muốn gặp được khi cải trang ra cung, hắn liếc mắt một cái có thể nhìn ra việc mình bị bóng đè quấy nhiễu, cũng cho Sùng Minh Đế một đạo phù, thần kỳ chính là, sau khi có đạo phù bên mình, Sùng Minh Đế không còn mơ thấy cảnh tượng máu me ghê người nữa.Tranh luận tới cuối, dù thế nào triều thần cũng không chịu nhả ra, Sùng Minh Đế đành phải lui một bước, đem chuyện xây một toà đạo quan đổi thành chọn ra một cung điện không dùng tới cho Giới Vi ở tạm.Việc các đại thần phản đối nhất chính là để Giới Vị ở lại trong cung, phải biết rằng, ngay cả Thiên Vu đại sư cũng chưa từng ở lại trong cung, năng lực của Thiên Vu đại sư bọn họ đều hiểu rõ, cái tên kêu " Giới Vi" này sao có thể so được với Thiên Vu đại sư?Nề hà Sùng Minh Đế quyết tâm muốn cho Giới Vi ở lại trong cung, có khuyên thế nào cũng không nghe, thậm chí còn nói nếu bọn họ vẫn còn phản đối, hắn liền xây một toà đạo quán ở ngoài cung, ra ngoài cung ở.Các đại thần cũng hết cách, chỉ có thể bóp mũi đồng ý.Động thái trong triều quá lớn, Giang Linh ở Đông cung cũng nghe được tin tức."
Đạo sĩ này có lai lịch thế nào?
Hoàng thượng sao lại đột nhiên tín nhiệm hắn như thế?"
Có Thiên Vu đại sư làm ví dụ, Giang Linh cảm thấy Sùng Minh Đế hẳn là sẽ không dễ dàng tin tưởng những đạo sĩ khác mới phải."
Gần đây phụ hoàng hàng đêm bất an, giấc ngủ bị ác mộng quấy nhiễu, tựa hồ Giới Vi có thể giải quyết chuyện này."
Tiêu Thịnh Vân có sắp xếp người ở bên cạnh Sùng Minh Đế, muốn biết tình hình gần đây của hắn không khó."
Gặp ác mộng, tìm đạo sĩ hữu dụng sao?"
Giang Linh mang thái độ hoài nghi."
Thời gian đạo sĩ này xuất hiện quá trùng hợp, hơn nữa không tra ra được lai lịch, phụ hoàng lại trực tiếp đưa hắn vào trong cung, thật là..."
Tiêu Thịnh Vân không thể hiểu cách làm của Sùng Minh Đế.Các đại thần cũng không hiểu, tụ lại cùng nhau thương lượng đối sách."
Bệ hạ làm như vậy, quả thật không phải việc minh quân nên làm!"
" Ta đã phái người đi điều tra, thái độ của bệ hạ không đúng lắm, điều tra người này chúng ta cũng cần hiểu rõ tại sao bệ hạ lại tín nhiệm một đạo sĩ xuất hiện đột ngột như vậy."
Chỉ có biết rõ nguyên nhân, mới có thể đúng bệnh hốt thuốc.Mặc kệ đại thần suy nghĩ như thế nào, Sùng Minh Đế rất nhanh đã triệu người vào cung, tìm một chỗ cách Ngự Thư Phòng không xa lại cách biệt với hậu cung làm người vào ở.Giang Linh đối với đạo sĩ rất có hứng thú, cậu muốn biết, người này là giống như Thiên Vu đại sư, thực sự có thực lực, hay là dựa vào chút đạo thuật thật giả lừa gạt người khác.Giang Linh cảm thấy, vế sau khả năng lớn hơn.Nghĩ chuyện đạo sĩ, ngày hôm sau Giang Linh liền nhìn thấy người."
Điện hạ không cảm thấy, Thái tử phi của ngài rất đặc biệt sao?"
Nam nhân một thân đạo bào đứng đối diện với Thái tử, đưa lưng về phía Giang Linh, thanh âm nói chuyện không lớn, nhưng vừa khéo cũng đủ để Giang Linh nghe thấy.Giang Linh đang muốn bước lại gần đột nhiên khựng lại, cậu đứng tại chỗ, cung nhân đi theo phía sau cũng dừng lại, im lặng không lên tiếng.Một thân đạo bào xuất hiện ở trong cung, thân phận của hắn không nói cũng biết.Giang Linh là tới tìm Tiêu Thịnh Vân, không ngờ tới sẽ nghe thấy Giới Vi nói như vậy.Cậu thấy Tiêu Thịnh Vân mỉm cười, không phản bác, mà là nói, " Thái tử phi của cô, tự nhiên là đặc biệt."