Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Wattpad  Xuyên Thư: Tiểu Nhân Sâm Tinh Của Thái Tử Hung Ác Nham Hiểm - Vân Sơ Đường

[BOT] Mê Truyện Dịch
Xuyên Thư: Tiểu Nhân Sâm Tinh Của Thái Tử Hung Ác Nham Hiểm - Vân Sơ Đường
Chương 70


Chương 70:🌷Tiêu Thịnh Vân đã quen với việc Giang Linh sẽ đột ngột nói trắng ra lời nói lớn mật như vậy, hắn thân mật dán lại gần, " Trước kia mà cô không đúng, Linh Nhi tha thứ cô được không."

Giang Linh tỏ vẻ rộng lượng, " Ta biết rồi, trước kia là do điện hạ thẹn thùng, ta sẽ không trách ngươi."

Giang Linh câu lấy cổ Tiêu Thịnh Vân, chủ động trao cho hắn một nụ hôn, " Điện hạ sao lại biết hôm nay Hoàng thượng sẽ tìm ta?"

Hai người dán thật sự gần, những lời này của Giang Linh gần như là dán sát vào tai Tiêu Thịnh Vân nói, hơi nóng phả ra hoàn toàn bao phủ bên tai nam nhân.Tiêu Thịnh Vân hơi nghiêng đầu, nhẹ hôn một cái lên sườn mặt mềm mại của thiếu niên, " Mấy ngày nay động thái của phụ hoàng không ngừng, hôm nay lại cố tình tìm lý do tách cô ra, chắc sẽ làm gì đó."

Chuyện hắn ra cung làm việc là mệnh lệnh sáng sớm Sùng Minh Đế ban ra, nếu không hắn cũng sẽ không làm Giang Linh thức dậy sớm như vậy."

Lúc này có tính là đã đường đường chính chính qua ải của Hoàng thượng không?"

Giang Linh nói chuyện xảy ra khi đi gặp Sùng Minh Đế cho Tiêu Thịnh Vân."

Đúng vậy, Linh Nhi có thể bắt đầu chuẩn bị việc khai giảng rồi."

Hiền phi nhận được tin cũng đã chọn được tám cung nhân đưa tới, Hoàng hậu cũng đưa tám người lại đây, Giang Linh để các nàng đi tới học đường làm quen hoàn cảnh trước.Lần này chỉ có hài tử ở Thanh Hạ nhập học, số lượng không quá nhiều, trong đám trẻ không chỉ có người kinh thành, còn có rất nhiều hài tử được Thanh Hạ cứu trợ từ nơi khác tới khi đi thi đấu.Nửa đêm.Sùng Minh Đế bừng tỉnh từ giấc mộng, há miệng thở dốc.Tiền công công vội tiến lên, " Bệ hạ....."

Sùng Minh Đế phất tay, " Trẫm không sao, đem an thần dược thái y kê tới cho trẫm."

Tiền công công đi lấy thuốc cho Sùng Minh Đế.Loại tình huống này xuất hiện không phải lần đầu, Tiền công công đã thói quen.Uống hết một chén thuốc, tinh thần hoảng loạn của Sùng Minh Đế dần bình tĩnh trở lại.Nhớ lại cảnh tượng trong giấc mơ, máu chảy như nước dưới cơn mưa, tay chân bị chặt đứt phủ kín mặt đất, cây cối xung quanh lụi tàn, ánh trăng trên đỉnh đầu toả ánh sáng mơ hồ như một tầng máu bao phủ toàn bộ thế giới.Mồ hôi lạnh không tự giác chảy xuống, Sùng Minh Đế đỡ trán, ánh mắt tối tăm.Đây không phải lần đầu tiên hắn mơ thấy những thứ này, cảnh tượng trong mộng làm hắn không nhịn được mà nhớ tới cuộc tàn sát Phù Thế Giáo mười lăm năm trước, sau khi hồi kinh hắn liên tiếp mơ thấy những giấc mơ như vậy, mới đầu ở chỗ Hoàng hậu tình trạng còn tốt một chút, sau lại hắn không có cách nào đi vào giấc ngủ, chỉ cần vừa nhắm mắt, hắn sẽ lâm vào trạng thái như bị bóng đè.Vô luận là ban ngày hay ban đêm.Cho dù tỉnh lại, phảng phất cũng có thể ngửi được mùi máu tươi nồng đậm."

Bệ hạ, ngài vẫn còn đau đầu sao?

Có muốn nô mời thái y?"

Tiền công công lộ vẻ nôn nóng."

Không cần, ngươi canh giữ ở chỗ này, ngày mai trẫm muốn xuất cung một chuyến."

Sớm biết như vậy, lúc trước liền không nên để Thiên Vu đại sư rời đi, Sùng Minh Đế đã phái người đi tìm, loại bóng đè này Thái y viện cũng bó tay không có biện pháp, người có thể giải quyết chỉ có Thiên Vu đại sư.Giang Linh và Tiêu Thịnh Vân xuất cung nhìn học đường sau khi đã được cải tạo lại, Đỗ Tri Hạ cũng đưa bọn nhỏ tới tham quan."

Đã lâu không gặp Giang ca ca, về sau Giang ca ca còn sẽ tới tìm chúng ta chơi sao?"

Nhìn thấy Giang Linh, bọn nhỏ sôi nổi vây xung quanh, ngửa đầu nhìn cậu, giống như những đoá hoa nở rộ dưới ánh mặt trời."

Các nàng rất nhớ Giang công tử," Đỗ Tri Hạ mỉm cười lên tiếng, " Mỗi ngày đều luôn miệng nhắc mãi đâu."

" Sẽ," Giang Linh ngồi xổm xuống, lấy đồ ăn vặt ra chia cho bọn nhỏ, " Về sau các ngươi sẽ học tập ở chỗ này, cảm thấy chỗ nào không thoải mái có thể nói cho ta."

" Nơi này thật lớn thật xinh đẹp, về sau chúng ta cũng có thể đọc sách biết chữ như những tiểu thư công tử nhà quan gia sao?"

Tiểu nữ hài lên tiếng nói chuyện trong ánh mắt tràn đầy chờ mong."

Đương nhiên có thể."

Giang Linh chơi cùng bọn họ một hồi, chú ý tới nữ tử lạ mặt đứng bên cạnh Đỗ Tri Hạ, dung mạo nàng thanh tú, cho dù ăn mặc giản dị cũng khó nén được một thân tri thức, Giang Linh chắc chắn chưa nhìn thấy nàng ở Thanh Hạ."

Đây là...."

" Giang công tử, ta là tự tới tiến cử, nghe nói nơi này tổ chức học đường, ta muốn tiến cử làm phu tử."

Nữ tử chủ động mở miệng.Giang Linh và Tiêu Thịnh Vân liếc nhau, thay đổi nơi nói chuyện với nàng."

Dân nữ Trương Thời Dư, tham kiến Thái tử điện hạ, Thái tử phi."

" Không cần đa lễ, ngươi là đường tỷ Trương Thời Miễn?"

Cái tên Trương Thời Dư này, làm Giang Linh nghĩ tới Trương Thời Miễn đầu tiên.Trương Thời Dư không thắc mắc tại sao Giang Linh biết thân phận của nàng, chuyện nàng muốn làm phu tử là thông qua Trương Thời Miễn báo cho Đông Cung."

Nơi này dạy cho bọn nhỏ đều là chút tri thức vỡ lòng, ngươi chịu trách nhiệm làm phu tử, không cảm thấy tài năng của bản thân bị lãng phí sao?"

Giang Linh thật sự cảm thấy như vậy, Tiêu Thịnh Vân đã nói cho cậu chuyện về Trương gia, Trương Thời Dư tới nơi này, tương đương với một giáo sư đi dạy trẻ ở trường mẫu giáo.Không nghĩ tới Giang Linh sẽ nói như vậy, Trương Thời Dư mỉm cười, " Ta sao lại có thể nghĩ như vậy?

Học thức đối với mỗi người là bình đẳng, ta chỉ là đem những gì mình học được cống hiến cho đất nước, chỉ là chút sức lực nhỏ nhoi mà thôi."

Giang Linh trò chuyện cùng nàng một hồi, nhận ra nàng rất nghiêm túc với chuyện này, không bởi vì chỉ là dạy dỗ một đám trẻ nhỏ còn chưa học vỡ lòng mà tỏ vẻ có lệ, thậm chí nàng còn soạn ra kế hoạch cơ bản, nhân sĩ chuyên nghiệp ra tay, hoàn thiện hơn so với những gì Giang Linh tưởng tượng.Trương Thời Dư nói năng rõ ràng mạch lạc, bộ dáng tự tin như toả ra ánh sáng, Giang Linh nghe được cũng bất ngờ.Quyết định xong chuyện này, Giang Linh chính thức giới thiệu Trương Thời Dư cho đám nhỏ ở Thanh Hạ làm quen, đối với nữ tử sắp trở thành phu tử của các nàng, bọn nhỏ rất tò mò, vây quanh nàng ríu rít nói không ngừng.Giang Linh quan sát một hồi, Trương Thời Dư hoàn toàn không có vẻ mất kiên nhẫn, đối với vấn đề bọn nhỏ đặt ra, cho dù có khó trả lời nàng cũng dịu dàng giải thích hết."

Điện hạ, ta cảm thấy nàng rất tốt."

Giang Linh dựa vào người Tiêu Thịnh Vân, dưới ánh mặt trời chói chang, cậu hơi nheo mắt lại.Trương Thời Dư tới, chỉ đại diện cho chính mình, không đại biểu cho Trương gia, Giang Linh cũng không có ý tuyên truyền việc này rộng rãi, đối với Giang Linh và người của Thanh Hạ mà nói, đầu tiên Trương Thời Dư là chính mình, sau đó mới là người Trương gia."

Loại cảm giác này thật kỳ diệu," Kết thúc một ngày hành trình, Trương Thời Dư trở lại Trương gia, nói với Trương Thời Miễn, " Ở nơi đó, thân phận của ta không phải là người Trương gia, mà là chính bản thân ta."

Thân là người Trương gia, bất luận là ở chỗ nào, mỗi tiếng nói mỗi hành động đều đại biểu cho Trương gia, Trương gia đem lại cho bọn họ vinh quang, bọn họ cũng không thể để Trương gia chịu ảnh hưởng không tốt.Một việc Trương Thời Dư tới học đường đã xong, việc cần Giang Linh làm cũng không nhiều, cậu đưa cung nhân được chọn lọc tới học đường, cụ thể sắp xếp như thế nào đều xem ý Trương Thời Dư.Sách dạy vỡ lòng có thể mua được ở các thư cục, bọn nhỏ vào học đường, Đỗ Quân Tâm cũng đi theo, Đỗ Tri Hạ sắp đưa Thanh Hạ đi nơi khác thi đấu, không đi theo.Trương thái y đưa kết luận mạch chứng của Giang Diệu Hoa cho Chử Kiệu xem, Chử Kiệu tìm cách tự mình đi xem tình trạng của Giang Diệu Hoa, mang về một tin tức.Độc Giang Diệu Hoa trúng phải có vài thành phần giống với độc trên người nam nhân kia.Quan viên trong triều không có tâm tư chú ý tới việc Giang Linh mở học đường dạy vỡ lòng cho đám trẻ mà Thanh Hạ nhận nuôi, bởi vì Sùng Minh Đế không biết từ nơi nào tìm được một đạo sĩ vân du tứ hải, đón vào trong cung, bắt đầu trầm mê vào đan dược, thậm chí lúc lâm triều còn đưa ra ý muốn xây một toà đạo quán cho đạo sĩ ở trong cung."

Bệ hạ, việc này là không thể!"

Một lão thần bước ra khỏi hàng, quỳ xuống.Vài ngôn quan cũng quỳ theo, " Thỉnh bệ hạ tam tư!"

" Ý trẫm đã quyết, chư vị ái khanh không cần lại khuyên."

Sao có thể không khuyên, một đạo sĩ không rõ lai lịch, dựa vào đạo thuật không biết thật giả, ý đồ bò lên ngồi trên đầu bọn họ, giờ khắc này, bất luận ngày thường có quan hệ ác liệt như thế nào, các triều thần đều kết thành một sợi dây thừng, phản đối kịch liệt chuyện này.Trong triều một mảnh hỗn loạn."

Trẫm không dùng quốc khố, dùng tư khố của bản thân còn không được sao?"

" Bệ hạ, chuyện này không phải vấn đề là có dùng tới quốc khố hay không, thần cả gan xin hỏi, bệ hạ vì sao lại đưa tên đạo sĩ kêu " Giới Vi" này vào trong cung, còn muốn xây một toà đạo quan cho hắn?"

Đương nhiên Sùng Minh Đế không thể nói, bởi vì bản thân liên tục gặp ác mộng, thời gian trước ở chỗ Hoàng hậu có chuyển biến tốt đẹp đôi chút, hắn lén tìm thái y xem qua, cũng tra xét nơi ở của Hoàng hậu lại không tra ra được bất luận cái gì.Giới Vi là hắn ngoài ý muốn gặp được khi cải trang ra cung, hắn liếc mắt một cái có thể nhìn ra việc mình bị bóng đè quấy nhiễu, cũng cho Sùng Minh Đế một đạo phù, thần kỳ chính là, sau khi có đạo phù bên mình, Sùng Minh Đế không còn mơ thấy cảnh tượng máu me ghê người nữa.Tranh luận tới cuối, dù thế nào triều thần cũng không chịu nhả ra, Sùng Minh Đế đành phải lui một bước, đem chuyện xây một toà đạo quan đổi thành chọn ra một cung điện không dùng tới cho Giới Vi ở tạm.Việc các đại thần phản đối nhất chính là để Giới Vị ở lại trong cung, phải biết rằng, ngay cả Thiên Vu đại sư cũng chưa từng ở lại trong cung, năng lực của Thiên Vu đại sư bọn họ đều hiểu rõ, cái tên kêu " Giới Vi" này sao có thể so được với Thiên Vu đại sư?Nề hà Sùng Minh Đế quyết tâm muốn cho Giới Vi ở lại trong cung, có khuyên thế nào cũng không nghe, thậm chí còn nói nếu bọn họ vẫn còn phản đối, hắn liền xây một toà đạo quán ở ngoài cung, ra ngoài cung ở.Các đại thần cũng hết cách, chỉ có thể bóp mũi đồng ý.Động thái trong triều quá lớn, Giang Linh ở Đông cung cũng nghe được tin tức."

Đạo sĩ này có lai lịch thế nào?

Hoàng thượng sao lại đột nhiên tín nhiệm hắn như thế?"

Có Thiên Vu đại sư làm ví dụ, Giang Linh cảm thấy Sùng Minh Đế hẳn là sẽ không dễ dàng tin tưởng những đạo sĩ khác mới phải."

Gần đây phụ hoàng hàng đêm bất an, giấc ngủ bị ác mộng quấy nhiễu, tựa hồ Giới Vi có thể giải quyết chuyện này."

Tiêu Thịnh Vân có sắp xếp người ở bên cạnh Sùng Minh Đế, muốn biết tình hình gần đây của hắn không khó."

Gặp ác mộng, tìm đạo sĩ hữu dụng sao?"

Giang Linh mang thái độ hoài nghi."

Thời gian đạo sĩ này xuất hiện quá trùng hợp, hơn nữa không tra ra được lai lịch, phụ hoàng lại trực tiếp đưa hắn vào trong cung, thật là..."

Tiêu Thịnh Vân không thể hiểu cách làm của Sùng Minh Đế.Các đại thần cũng không hiểu, tụ lại cùng nhau thương lượng đối sách."

Bệ hạ làm như vậy, quả thật không phải việc minh quân nên làm!"

" Ta đã phái người đi điều tra, thái độ của bệ hạ không đúng lắm, điều tra người này chúng ta cũng cần hiểu rõ tại sao bệ hạ lại tín nhiệm một đạo sĩ xuất hiện đột ngột như vậy."

Chỉ có biết rõ nguyên nhân, mới có thể đúng bệnh hốt thuốc.Mặc kệ đại thần suy nghĩ như thế nào, Sùng Minh Đế rất nhanh đã triệu người vào cung, tìm một chỗ cách Ngự Thư Phòng không xa lại cách biệt với hậu cung làm người vào ở.Giang Linh đối với đạo sĩ rất có hứng thú, cậu muốn biết, người này là giống như Thiên Vu đại sư, thực sự có thực lực, hay là dựa vào chút đạo thuật thật giả lừa gạt người khác.Giang Linh cảm thấy, vế sau khả năng lớn hơn.Nghĩ chuyện đạo sĩ, ngày hôm sau Giang Linh liền nhìn thấy người."

Điện hạ không cảm thấy, Thái tử phi của ngài rất đặc biệt sao?"

Nam nhân một thân đạo bào đứng đối diện với Thái tử, đưa lưng về phía Giang Linh, thanh âm nói chuyện không lớn, nhưng vừa khéo cũng đủ để Giang Linh nghe thấy.Giang Linh đang muốn bước lại gần đột nhiên khựng lại, cậu đứng tại chỗ, cung nhân đi theo phía sau cũng dừng lại, im lặng không lên tiếng.Một thân đạo bào xuất hiện ở trong cung, thân phận của hắn không nói cũng biết.Giang Linh là tới tìm Tiêu Thịnh Vân, không ngờ tới sẽ nghe thấy Giới Vi nói như vậy.Cậu thấy Tiêu Thịnh Vân mỉm cười, không phản bác, mà là nói, " Thái tử phi của cô, tự nhiên là đặc biệt."
 
Xuyên Thư: Tiểu Nhân Sâm Tinh Của Thái Tử Hung Ác Nham Hiểm - Vân Sơ Đường
Chương 71


Chương 71:🌷Tiêu Thịnh Vân rất nhanh đã nhìn thấy Giang Linh, hắn không tiếp tục nói chuyện cùng Giới Vi nữa, mà bước nhanh đi tới bên Giang Linh.Giới Vi xoay người, nhìn thấy Giang Linh không rõ sắc mặt đang nhìn hắn, hắn hơi sững sờ một chút.

" Thái tử phi."

Hắn hành lễ theo kiểu Đạo giáo.Giang Linh nhìn hắn chằm chằm, " Giới Vi đạo trưởng?"

" Là bần đạo."

" Vừa rồi ngươi đang nói bậy về ta với điện hạ sao?"

Không ngờ tới Giang Linh sẽ nói trắng ra như vậy, trên mặt Giới Vi có chút hoảng loạn, " Thái tử phi hiểu lầm, bần đạo không có nói gì với điện hạ."

" Đúng không?"

Giang Linh quay đầu nhìn Tiêu Thịnh Vân, " Điện hạ, hắn có nói bậy về ta hay không?"

Tiêu Thịnh Vân vuốt ve mái tóc cậu, " Hắn chỉ nói một câu ngươi vừa nghe thấy."

" Vậy trước đó các ngươi đang nói gì?"

Có chuyện Giang Linh không thích giấu diếm, có thể trực tiếp hỏi rõ ràng cậu sẽ không giấu trong lòng."

Đang nói chuyện phụ hoàng."

Tiêu Thịnh Vân cũng là ngoài ý muốn mà gặp được Giới Vi, cũng là Giới Vi chủ động bắt chuyện, nói một chút về tình hình của Sùng Minh Đế, không nghĩ tới nói vài ba câu lại đột nhiên nhắc tới Giang Linh.Giang Linh hừ một tiếng, đi tới trước mặt Giới Vi, " Giới Vi đạo trưởng, ta và điện hạ là phu phu, ngươi nhúng tay vào chuyện giữa chúng ta, không tốt lắm nhỉ?"

Giới Vi nào nghĩ tới trộm nói sau lưng người ta lại bị đương sự bắt tại trận, dưới ánh mắt bình tĩnh có chút xấu hổ khó nén, " Thái tử phi nói phải, là bần đạo nhiều chuyện."

" Đừng nóng giận, đạo trưởng một lòng hướng chính đạo, nói vậy cũng không phải loại người thích khua môi múa mép sau lưng người khác."

Tiêu Thịnh Vân áp xuống đỉnh đầu hắn một cái mũ, Giới Vi có muốn làm gì cũng chỉ có thể tạm thời nhịn xuống.

" Điện hạ, ngươi đừng tuỳ tiện tin lời người ngoài nói, nếu ngươi nghe được chuyện gì về ta, trong lòng có nghi ngờ có thể trực tiếp tới hỏi ta."

Trên đường trở về, Giang Linh nói."

Linh Nhi mới là Thái tử phi của cô, tại sao Linh Nhi lại cảm thấy cô thà tin người ngoài cũng sẽ không tin ngươi?

Trong lòng Linh Nhi cô liền không đáng tin như vậy sao?"

Tiêu Thịnh Vân dừng lại bước chân, nắm lấy đầu vai Giang Linh xoay người cậu qua, nhìn thẳng vào mắt cậu.Nhìn thấy vẻ thấp thỏm trong mắt thiếu niên, trái tim Tiêu Thịnh Vân lập tức mềm nhũn, hắn nâng mặt cậu lên, in lại một nụ hôn lên trán cậu, " Mặc kệ có chuyện gì, cô đều nguyện ý tin tưởng Linh Nhi, Linh Nhi cũng tin tưởng cô một chút, có được không?"

Tiêu Thịnh Vân biết trên người Giang Linh có bí mật, Giang Linh không nói, hắn sẽ không hỏi, hôm nay Giang Linh sẽ vì một câu nói của Giới Vi mà cảm thấy thấp thỏm, là do hắn làm còn không đủ tốt, làm Linh Nhi của hắn cảm thấy bất an.Bị ánh mắt ôn nhu nuông chiều của nam nhân nhìn chăm chú, bất an trong lòng Giang Linh cũng giảm bớt, cậu bổ nhào vào trong lòng ngực nam nhân, dựa trán lên trên vai hắn, " Ta tin tưởng điện hạ."

Dĩ nhiên Giang Linh tin tưởng Tiêu Thịnh Vân, đây là người đầu tiên cậu nhìn thấy khi tới thế giới này, là nhịp cầu giúp cậu tiếp xúc với thế giới này, Tiêu Thịnh Vân đối với cậu là sự tồn tại đặc biệt nhất."

Điện hạ, trong lòng ta, ngươi cũng là đặc biệt nhất."

Tiêu Thịnh Vân giữ lấy cái ót Giang Linh, " Ừm, chúng ta về thôi."

Cảm xúc của Giang Linh tới nhanh đi cũng nhanh, rất nhanh đã khôi phục lại sức sống như xưa, nhìn thấy đôi mắt cậu không còn vẻ lo âu, Tiêu Thịnh Vân cũng nhẹ nhàng thở ra.Giới Vi xuất hiện, làm không ít người nhớ tới Thiên Vu đại sư của chùa Hộ Quốc, có đại thần tiến đến cầu kiến, muốn hỏi về lai lịch của Giới Vi, tới nơi rồi mới phát hiện Thiên Vu đại sư đã sớm rời khỏi kinh thành."

Cố tình lúc này Thiên Vu đại sư lại không có ở đây?"

" Hành tung của hắn vốn là bất định, hắn ở lại kinh thành thanh tu mấy năm nay đã làm người kinh ngạc rồi."

Thiên Vu đại sư không ở, các đại thần trong triều dốc sức muốn đào ra lai lịch của Giới Vi.Nhưng người này giống như là từ hư không xuất hiện, hoàn toàn không tra ra được quá khứ trước kia.Tựa hồ là biết bản thân mình là cái gai trong mắt các đại thần, cảm giác tồn tại của Giới Vi trong cung rất thấp, đa số thời gian hắn đều sẽ ở trong cung điện của mình, ngoại trừ Sùng Minh Đế, ai cũng không gặp.Không còn lo lắng sẽ bị ác mộng quấy nhiễu, chất lượng giấc ngủ tăng cao, khí sắc Sùng Minh Đế càng ngày càng tốt, thấy vậy, các đại thần trong triều cũng không tiếp tục nói gì nữa, trong triều tạm thời bình yên trở lại.Ngay lúc này, Tam hoàng tử hồi kinh.Chuyện ở Vũ huyện đã được giải quyết, Sùng Minh Đế long tâm đại duyệt, bốn phía khen thưởng đoàn người Tam hoàng tử, trong triều cũng náo nhiệt lên.Giang Tự mượn chuyện này mà chính thức vào triều, bởi vì hắn đã chịu sự đề bạt của Tam hoàng tử, trong triều đều âm thầm cho rằng hắn là đã người dưới trướng Tam hoàng tử.Theo Giang Tự đi vào triều đình, Giang Trí Viễn tỏ ý muốn đưa Giang Tự vào dòng con chính thất dưới danh nghĩa Giang phu nhân, Giang Diệu Hoa bị bệnh điên không chữa trị được đã hoàn toàn bị từ bỏ.Giang phu nhân nào chịu được loại nhục nhã này, náo loạn trong phủ một hồi."

Lão gia, Diệu Hoa là con vợ cả duy nhất của ngươi, ngươi không thể đối xử với hắn như vậy."

" Hiện tại không phải, " Giang Trí Viễn đẩy Giang phu nhân ra, " Về sau Giang Tự sẽ là con trên danh nghĩa của ngươi, gọi ngươi một tiếng mẫu thân, ngươi coi hắn là con của mình không phải cũng vậy sao?"

Sao lại có thể giống nhau?

Lần đầu tiên cảm nhận được sự máu lạnh vô tình của Giang Trí Viễn, Giang phu nhân không thể tin được mà mở to hai mắt, " Giang Trí Viễn, là chính ngươi cảm thấy không khác nhau đi?

Con của ta chỉ có một mình Giang Diệu Hoa, ngươi đừng mơ tưởng Giang Tự có thể cướp đi những thứ nên thuốc về con của ta!"

" Ngươi làm loạn đủ chưa!"

Giang Trí Viễn lạnh lùng, " Người tới, cảm xúc của phu nhân không ổn định, đưa phu nhân về phòng nghỉ ngơi, trước khi khôi phục trở lại không được để phu nhân ra ngoài."

Giang Trí Viễn đã là Lễ Bộ thượng thư, Giang phu nhân biết rõ nhà mẹ đẻ của mình không có khả năng trở mặt với hắn, nàng đẩy hạ nhân đang đỡ mình ra, tự mình đúng dậy, ngữ khí ác độc."

Giang Trí Viễn, đừng tưởng rằng Diệu Hoa bị huỷ hoại là ngươi có thể sống tốt, ngươi thử nghĩ lại vị cháu trai được Thái tử sủng ái kia của ngươi đi, nếu ngày nào đó hắn phát hiện ra cha mẹ hắn không phải là xảy ra chuyện ngoài ý muốn, có Thái tử chống lưng cho hắn, ngươi cảm thấy ngươi có thể chống lại được sự trả thù của bọn họ sao?!"

Trong lòng Giang Trí Viễn nhảy dựng, " Ngươi nói bậy gì đó?

Còn không mau đưa phu nhân đi xuống!"

Người hầu hạ ở đây đều là lão nhân bên người Giang Trí Viễn, hắn không lo lời Giang phu nhân nói sẽ bị truyền ra ngoài, nhưng hắn không biết là, những gì xảy ra ở Giang phủ, qua ngày hôm sau liền truyền tới trên bàn Thái tử.Biết được trước kia Giang Linh ở Giang phủ phải chịu nhiều uất ức, tự nhiên Tiêu Thịnh Vân sẽ không bỏ qua như vậy, nhân cơ hội Giang phủ rối loạn vài lần, Tiêu Thịnh Vân sắp xếp một ít người của mình đi vào, vốn là muốn tìm ra sai lầm của Giang Trí Viễn, không ngờ lại ngoài ý muốn biết được bí mật lớn hơn nữa từ trong miệng Giang phu nhân.Mười năm trước cha mẹ Giang Linh ngoài ý muốn xảy ra chuyện, lúc ấy, Giang Trí Viễn còn chưa là Lễ Bộ thượng thư, trước khi mọi chuyện xảy ra, quan hệ giữa Giang Trí Viễn và phụ thân Giang Linh rất tốt, sau khi biến cố xảy ra, không ai nghi ngờ chuyện này có liên quan tới Giang Trí Viễn.Tiêu Thịnh Vân quyết định không lập tức nói cho Giang Linh biết, mà là phân phó ám vệ đi điều tra, nếu kết quả tra ra được thật sự có liên quan tới Giang Trí Viễn, lại nói chuyện này cho Giang Linh, muốn xử lý thế nào đều xem ý của cậu.Ngoại trừ chuyện này, còn có một việc cần phải nói cho Giang Linh.Dùng bữa sáng xong, Tiêu Thịnh Vân chủ động nói, " Không phải lúc trước Linh Nhi muốn tìm lại số dược liệu bị Lư Gia Mộc bán đi sao, đã tìm được một số đưa về kinh thành rồi."

" Điện hạ có tra ra được người giao dịch cùng Lư Gia Mộc sao?"

Giang Linh còn nhớ, ngay từ đầu Tiêu Thịnh Vân không làm thuộc hạ động tay, vì là muốn tìm hiểu rõ nguồn gốc, bắt được người đứng phía sau."

Bọn họ vận một phần dược liệu tới Bắc Mãng, nhìn bề ngoài " Hoa Minh" giống như một toà thanh lâu, nhưng sự thật lại là ám cọc Bắc Mãng đặt ở Đại Khải, phụ trách thu thập tin tức truyền về Bắc Mãng, dược liệu chỉ là thuận tay đem theo."

" Hoa Minh" tồn tại, chính là để thu thập tình báo.

" Bọn họ còn chưa chịu từ bỏ sao."

Giang Linh cũng nhận ra, tại sao sau khi Tiêu Thịnh Vân xảy ra chuyện, Bắc Mãng liền nhanh chóng ngóc đầu trở lại, bởi vì bọn họ có thể tuỳ thời biết được hướng đi của Đại Khải, Đại Khải nội loạn, là thời cơ tốt nhất để bọn họ ra tay."

Đương nhiên bọn họ sẽ không chịu từ bỏ, Đại Khải dồi dào, bọn họ muốn nuốt trọn Đại Khải từ lâu, hiện tại không dám động, chẳng qua là bị đánh cho sợ mà thôi, nhưng một khi có cơ hội, bọn họ sẽ giống như những con linh cẩu mà điên cuồng cắn xé."

Đối đầu với Bắc Mãng ba năm, Tiêu Thịnh Vân hiểu biết Bắc Mãng hơn bất kỳ ai."

Lư Gia Mộc có biết mình bán dược liệu cho Bắc Mãng không?"

Nếu là biết, Giang Linh càng có ác cảm với người này."

Hắn có biết hay không đều không ảnh hưởng tới sự thật rằng hắn lén bán dược liệu tới Bắc Mãng."

" Cũng phải."

Kết cục của Lư Gia Mộc, Giang Linh không hỏi, nhưng cậu biết, chắc chắn sẽ không tốt, Đại Khải căm thù Bắc Mãng in sâu vào trong xương máu, Lư Gia Mộc đem nhiều dược liệu bán cho Bắc Mãng như vậy, cũng theo như lời Tiêu Thịnh Vân, mặc kệ là hắn có biết hay không, đều phải trả giá cho việc mình đã làm.Tiêu Thịnh Vân hành động rất nhanh, người của " Hoa Minh" còn chưa kịp phản ứng đã bị phong toả cả toà thanh lâu, người ở bên trong đều bị đưa vào Hình Bộ.Hình Bộ sẽ từ trong miệng những người này, cạy ra càng nhiều bí mật.Động tác lớn như vậy không có khả năng giấu diếm, Tiêu Thịnh Vân cũng không có tính toán giấu Sùng Minh Đế, trực tiếp nhắc tới khi lâm triều."

Đại thần trong triều hoặc là con cháu trong nhà đã từng đến đó, sắc mặt lúc đó đều đẹp vô cùng," Tiêu Thịnh Vân nhớ lại những gì xảy ra khi lâm triều, " Phụ hoàng biết được đã rất tức giận."

" Hoa Minh" không ở kinh thành, nhưng cách kinh thành không xa, Bắc Mãng đặt thế lực của mình dưới chân thiên tử lâu như vậy cũng không có ai phát hiện ra, đến cuối cùng là lỗi của ai?Dưới sự giận dữ, Sùng Minh Đế hạ lệnh tra rõ các thế lực trong kinh thành, một khi phát hiện ra dấu vết cấu kết với Bắc Mãng, xử quyết tại chỗ.Không ai dám phản đối, phản đối chính là ở cùng phe với Bắc Mãng, lúc này đây, không ai dám lấy tính mạng của mình và tiền đồ gia tộc ra nói giỡn."

Không nghĩ tới bổn vương vừa quay trở về, Thái tử liền tặng cho một kinh hỉ lớn như vậy."

Dưới ánh trăng, ngữ khí Tam hoàng tử bình thản."

Điện hạ, những người đó...."

Tam hoàng tử: " Trước đưa đi, các thế lực khác cũng không cần xuất đầu, xem ra kế hoạch của bổn vương cần phải lui lại, còn Giới Vi ở lại trong cung là chuyện như thế nào ?"

Tâm phúc giải thích đơn giản, " Thuộc hạ đã phái người điều tra, không tra ra được lai lịch của hắn, thời gian bắn xuất hiện là sau khi xảy ra chuyện ở hành cung, thuộc hạ nghi ngờ hắn cũng có liên quan tới những người đó."

" Lúc bổn vương không có ở đây, tựa hồ đã xảy ra rất nhiều chuyện thú vị, không thể tham dự thật đúng là có chút tiếc nuối."

Ngoài miệng nói là như vậy, nhưng Tam hoàng tử lại không có bất kỳ biểu cảm nào thể hiện sự tiếc nuối đó.Tâm phúc nhạy bén không có tiếp lời.Cùng lúc đó dưới bầu trời trăng sáng, Giang gia lại là một mảnh hỗn loạn."

Thỉnh đại phu!"

Giang Trí Viễn nhìn tiểu viện hỗn loạn, đau đầu không thôi.Giang Tự ôm lấy cánh tay bị thương đứng bên cạnh Giang Trí Viễn, mà cách nơi bọn họ đứng không ca, Giang phu nhân bất tỉnh nằm trong vũng máu.Giang Diệu Hoa bị người ấn trên mặt đất, thỉnh thoảng phát ra tiếng gào thét, bộ dạng này của hắn so với nói là người, còn không thích hợp bằng gọi là dã thú.Chuyện ở Giang gia rất nhanh đã lan truyền ra ngoài.Giang Linh ở Đông Cung cũng nghe được tin, sửng sốt mình chút."

Giang Diệu Hoa giết Giang phu nhân?"

" Lúc đại phu tới nơi, Giang phu nhân đã mất máu quá nhiều, không kịp cứu chữa, Giang Diệu Hoa tỉnh táo lại trong chốc lát, biết chính tay mình đã giết Giang phu nhân, không chịu nổi đả kích mà hoàn toàn phát điên."

Mới biết được ẩn tình về cha mẹ Giang Linh từ miệng Giang phu nhân, qua ngày nàng liền xảy ra chuyện, Tiêu Thịnh Vân muốn biết, chuyện này là ngoài ý muốn, hay vẫn là có người mượn chuyện này chôn vùi bí mật nào đó.
 
Xuyên Thư: Tiểu Nhân Sâm Tinh Của Thái Tử Hung Ác Nham Hiểm - Vân Sơ Đường
Chương 72


Chương 72:🌷" Năm nay Giang gia gặp phải vận xui rồi."

Giang phu nhân xảy ra chuyện, Giang Trí Viễn không thể nói sự thật ra bên ngoài, chuyện Giang Diệu Hoa phát điên đả thương người khác bị hắn giấu ở trong phủ, nếu không phải do Tiêu Thịnh Vân đã sớm phái người nằm vùng ở đó, Giang Linh cũng sẽ giống như mọi người, chỉ biết rằng Giang phu nhân vì lâm bệnh nặng mới qua đời, sẽ không biết còn có ẩn tình như vậy.Thân là người Giang gia, lễ tang Giang phu nhân Giang Linh cần phải tới một chuyến."

Điện hạ sẽ đi cùng ta sao?"

Nhìn thấy Tiêu Thịnh Vân cũng đã thay y phục, Giang Linh hỏi."

Đúng vậy, cô đi cùng ngươi."

Chuyện Giang phu nhân có điểm kỳ lạ, Tiêu Thịnh Vân không yên tâm để Giang Linh trở về một mình.Lễ tang Giang phu nhân không quá long trọng, khi Giang Linh và Tiêu Thịnh Vân cùng nhau xuất hiện, trong lòng đám quan viên tới tham gia lễ tang cũng kinh ngạc.Trong lòng Giang Trí Viễn cũng có chút bất ngờ, nhưng rất nhanh đã nén biểu tình trên mặt xuống, mời hai người vào bên trong."

Đại bá, xin nén bi thương."

Trước mặt mọi người, Giang Linh không có ý làm Giang Trí Viễn nan kham.Vào bên trong, Giang Linh nhìn thấy Giang Tự đang mặc áo tang.Trên mặt hắn lộ vẻ bi thương nhạt nhẽo, Giang Linh đã lâu không gặp hắn, không nghĩ tới lần gặp lại này sẽ ở trong trường hợp như vậy.Thắp một nén nhang cho Giang phu nhân, Giang Linh lui ra bên ngoài.Bởi vì sự xuất hiện của Thái tử và Giang Linh, bên ngoài mọi người đều đang ồn ào thảo luận."

Không phải nói quan hệ giữa Thái tử điện hạ và Giang thượng thư không tốt sao?

Bây giờ đích thân lại thăm viếng là như thế nào?"

" Cho dù có không bằng lòng cũng không thay đổi được sự thật Thái tử phi là người Giang gia, chắc hẳn là cùng Thái tử phi tới đi."

Nhà mẹ đẻ của Giang phu nhân cũng tới, thấy Giang Tự canh giữ ở linh đường, Giang Diệu Hoa lại không thấy, trên mặt ra vẻ không vui."

Diệu Hoa đâu?"

Đại ca Giang phu nhân nhìn xung quanh một vòng, không nhìn thấy cháu trai đâu thì hỏi.Ngữ khí hắn không tốt lắm, Giang Diệu Hoa là con trai ruột của Giang phu nhân, trường hợp như thế này sao lại không thấy mặt đâu."

Bệnh tình của hắn trở nặng, đang dưỡng bệnh ở tiểu viện."

Giang Trí Viễn nhỏ giọng giải thích.Người ngoài chỉ biết, Giang Diệu Hoa chịu ảnh hưởng từ độc dược, sẽ thường xuyên mất lý trí, cũng không rõ bệnh tình của hắn nghiêm trọng tới mức nào.Nhà mẹ đẻ của Giang phu nhân cũng cho là như vậy."

Bệnh nặng thế nào mà ngay cả hôm nay cũng không có mặt?"

Đại ca Giang phu nhân bất mãn.

" Bọn họ sắp cãi nhau sao?"

Giang Linh và Tiêu Thịnh Vân đứng cách đó không xa, nhỏ giọng thì thầm."

Trong những trường hợp như thế này sẽ không làm lớn chuyện."

Càng là người nắm trong tay quyền cao chức trọng, thì càng coi trọng mặt mũi, giống người như Giang thượng thư, bất luận như thế nào cũng sẽ không để ngày hôm nay trở thành trò cười.Còn đại ca Giang phu nhân, có vài phần là thật sự bất mãn, vẫn là mượn chuyện này mưu hoa chỗ tốt cho bản thân mình, trong lòng hắn rõ ràng nhất.Quả nhiên, Tiêu Thịnh Vân vừa nói xong, bên Giang Trí Viễn và đại ca Giang phu nhân lại nhỏ giọng nói vài câu, sau đó liền yên lặng.Giang Linh và Tiêu Thịnh Vân không ở lâu, đi tới lộ mặt một lát liền rời đi, bọn họ rời đi không làm cho mọi người cảm thấy kỳ lạ, hai người có thể tới đã cho thượng thư phủ mặt mũi.Giang Trí Viễn đích thân tiễn người ra cửa, ánh mắt bi thương: " Tiểu Linh, trước kia đại bá mẫu không tốt với ngươi, nhưng người chết đèn cũng tắt, hy vọng ngươi không trách nàng."

Ai không biết còn tưởng rằng hắn và Giang phu nhân tình sâu nghĩa nặng."

Đại bá nói gì vậy?"

Giang Linh cười cười, bước lên xe ngựa.Đau khổ là nguyên chủ chịu, có trách tội cũng chỉ có nguyên chủ mới có tư cách nói.Xe ngựa xuất phát, lại không phải đường về cung."

Điện hạ, chúng ta đi đâu vậy?"

" Dược liệu đã được đưa về kinh thành, có muốn đi xem không?"

Đương nhiên muốn.Dược liệu được đặt trong một tiểu viện hẻo lánh, Tiêu Thịnh Vân xuống xe ngựa, dắt Giang Linh đi vào bên trong."

Tới kinh thành vào đêm qua, hôm nay vừa lúc đưa ngươi tới xem."

" Ta làm Trình đại phu đưa người tới vận chuyển đống dược liệu này về y quán."

Giang Linh xem qua một lượt, bằng mắt cũng có thể nhìn ra chỗ dược liệu này có chất lượng tốt cỡ nào.Nhận được tin, Trình đại phu vội đưa người tới, Trường Thuận cũng đi theo.Trải qua một khoảng thời gian rèn luyện, Trường Thuận đã có thể tự mình giải quyết mọi việc, Trình đại phu làm chủ cho hắn lên làm đại phu chính thức, không còn là học đồ nữa."

Đều là dược liệu chất lượng cao," Trình đại phu kiểm tra cẩn thận, " Không ngờ có thể tìm về nhiều như vậy, khó được."

Lư Gia Mộc bị bắt, y quán cũng sáng sủa hẳn lên, Trình đại phu vốn tưởng rằng như vậy đã là tốt nhất, không nghĩ tới, Giang Linh còn có thể mang lại kinh hỉ lớn hơn nữa."

Những dược liệu này vừa lúc có thể bù đắp chỗ trống trong y quán."

Trường Thuận cũng ổn trọng hơn không ít."

Tạm thời chỉ có nhiêu đây, dược liệu bị bán đi càng lâu càng khó tìm."

Giang Linh nói.Cậu thông qua Tiêu Thịnh Vân hiểu được nhiều nội tình hơn, những dược liệu này có thể tìm lại được đều là vì chúng đang ở bên trong Đại Khải, dược liệu bị Lư Gia Mộc bán phía trước nữa có khả năng đã không còn ở Đại Khải."

Có thể tìm về nhiều như vậy đã rất tốt."

Trình đại phu thở dài, " Ngay từ đầu, ta hoàn toàn không nghĩ tới là có thể tìm lại được."

" Theo luật Đại Khải, toàn bộ tài sản của Lư Gia Mộc một phần sẽ trả lại cho y quán, phần còn lại sẽ thuộc về triều đình, hắn làm ra chuyện này mà chỉ trừng phạt như thế đúng là tiện nghi cho hắn."

Trường Thuận nhìn dược liệu, đau lòng không thôi.Này đó chỉ là đống dược liệu cuối cùng bị Lư Gia Mộc bán đi, trong suốt mười năm này, hắn đã bán đi biết bao nhiêu?Giang Linh tán đồng, " Xác thật."

Nếu đã ra cung, Giang Linh cũng cùng đám người Trình đại phu trở lại y quán.Sau khi biết Giang Linh chính mà chủ nhân của y quán, mọi người nhìn thấy Giang Linh tới cũng có chút gượng gạo, Giang Linh biết không thể trở lại bầu không khí như xưa, đi tới hậu viện cùng Trình đại phu.Trình đại phu và Giang Linh nói về tình hình phát triển của y quán mấy tháng gần đây, không có Lư Gia Mộc ở giữa làm khó dễ, thanh danh của y quán dần trở nên tốt hơn nhờ có sự dẫn dắt của đám người Trình đại phu.Bây giờ khi có người nhắc tới trước kia y quán thế nào thế nào, sẽ có người đứng ra giải thích, đó là bởi vì chủ nhân trước kia của y quán không làm chuyện tốt.Lư Gia Mộc làm chuyện ác, nên do hắn gánh vác hậu quả."

Đống dược liệu này y quán dùng dư dả, thuộc hạ nghĩ chờ mùa đông tới, chế thành thuốc viên trị các chứng phong hàn đơn giản, bán lại giá rẻ cho bá tánh xung quanh."

Trình đại phu nói ý nghĩ trong lòng mình ra."

Mùa đông hàng năm người qua đời vì bệnh phong hàn không ít, Trình đại phu có tâm."

Tiêu Thịnh Vân nói.Giang Linh không có ý kiến, cậu chỉnh đốn lại y quán, vốn là vì muốn để y quán phát huy đúng tác dụng của nó, mà không phải trở thành một vũ khí gom tiền sắc bén của bất cứ ai.Thời tiết dần trở lạnh, Giang Linh thay sang y phục dày hơn.Bên Chử Kiệu đem tới tin tức tốt, nam nhân kia đã khai ra vị trí ban đầu của hắn trước khi lên núi.Căn cứ theo hình dung của hắn, Hình Bộ và Đại Lý Tự hợp tác, đem theo quan binh tìm được tới nơi, đáng tiếc là khi người quan phủ đuổi tới, nơi đó đã trống không."

Manh mối hiện tại đã bị chặt đứt rồi sao?"

Giang Linh ngồi bên người Tiêu Thịnh Vân, buông sổ con vừa xem xong xuống."

Không hoàn toàn, người Hình Bộ và Đại Lý Tự phát hiện một ít manh mối mới, ít nhất bây giờ chúng ta có thể khẳng định rằng cự thạch không phải là do trời cao giáng xuống cảnh cáo, mà là có người ra tay."

Biết là do có người động tay, mọi chuyện liền dễ giải quyết hơn rất nhiều."

Vốn dĩ liền không có khả năng là trời cao giáng xuống."

Giang Linh bĩu môi, ở thế giới kia của cậu, có linh khí, cho dù có tu luyện cũng không gặp được cái gọi là trời cao giáng báo động, nơi đây linh khí loãng như vậy, ở đâu ra chuyện như vậy?"

Linh Nhi không tin?"

" Cũng không hẳn là không tin," Giang Linh chống cằm, " Chỉ là cảm thấy, hiện tại Đại Khải không có chiến loạn, không có tai hoạ, bá tánh an cư lạc nghiệp, ông trời không có lý do gì giáng xuống cảnh cáo như vậy."

Cho dù Vũ huyện có động đất, nhưng đã được giải quyết, không để lại hậu quả đặc biệt nghiêm trọng, trời cao lại không phải nhàn rỗi không có việc làm, thi thoảng lại báo động cái này báo động cái kia.Một chuyện cự thách đã khiến cho mọi người thảo luận một khoảng thời gian, lần này chứng thực được là do có người động tay, lại dẫn tới một vòng nghị luận mới."

Lúc trước không phải có người thề rằng là do trời cao cảnh cáo sao, thế nào, giờ sự thật bày ra trước mắt sao không ai nói tiếng nào?"

" Không chừng người tung tin cùng một giuộc với người đứng đằng sau chuyện này."

" Vậy chữ " vong" bên trên tảng đá đó giải thích như thế nào?"

" Cái này không phải đã có người giải thích rồi sao, tuy chỉ kiến bình thường, nhưng dùng mật ong viết chữ lên tảng đá trước, sau đó lại thả kiến ra, đám kiến tìm theo dấu mật ong liền có thể tạo thành chữ như vậy."

Cửu hoàng tử nghe được tin tức, gấp không chờ nổi muốn chia sẻ cùng Giang Linh."

Giang ca, hiện tại bên ngoài đều đang nói rằng cự thạch là do có người cố ý đặt tại nơi đó, những con kiến mày đỏ đó bò ra tới là bởi vì có mật ong...."

" Không phải mật ong," Giang Linh sửa đúng, " Nhưng mà cũng không khác là bao, đó là một loại thức ăn khác của chúng, bên chỗ Chử Kiệu có giữ lại một ít, nếu ngươi tò mò có thể đi xem thử."

Cửu hoàng tử biết Chử Kiệu là người phụ trách xử lý những con kiến trên tảng đá, nghĩ tới một màn kia làm người nổi da gà, hắn xua tay liên tục, " Không được không được, ta không tò mò, không đi xem đâu."

" Phải rồi, Giang ca, Tào Hoành Lễ tổ chức một buổi tiệc nhỏ, ngươi có đi hay không."

Tào Hoành Lễ là người thường xuyên chơi cùng đám người bọn họ, là cháu trai của Tào quốc công."

Ở Tào gia?"

" Không phải, he he, ở một tửu lầu mới mở, buổi tối còn có thể thưởng thức ca vũ."

Giang Linh kinh ngạc: " Thanh lâu?"

" Giang ca tốt của ta, cái này không thể nói bậy được," Cửu hoàng tử vội ngăn lại lời Giang Linh, cẩn thận đánh giá xung quanh, thay đám cung nhân đều cúi đầu đứng cách khá xa, không phản ứng lại lời nói của bọn họ, lúc này mới yên tâm nói tiếp, " Nơi đó chỉ có thể thưởng thức ca vũ, không thể làm chuyện khác, ngoại trừ ca vũ còn có ảo thuật, cùng với nhiều điểm tâm, thức ăn phong phú."

" Tào Hoành Lễ nói, tổ phụ của hắn rất thích mấy con cá chép đó, bây giờ trong nhà hắn người phụ trách nuôi cá đã biến thành tổ phụ, còn có cách chơi cờ năm quân, tổ phụ của hắn cũng rất thích, vì thế mà hắn được không ít chỗ tốt từ tổ phụ hắn, muốn cảm tạ ngươi một phen."

Nhưng đa số thời gian Giang Linh đều ở Đông Cung, có cho Tào Hoành Lễ mười lá gan cũng không dám tới Đông Cung tìm người, đành phải nhờ cậy Cửu hoàng tử mời người ra ngoài."

Cũng không liên quan tới ta, không cần cố ý cảm tạ," Giang Linh chống cằm, " Hồi lâu không ra cung, đi ra ngoài hít thở cũng tốt, thời gian khi nào?"

" Hai ngày nữa, buổi chiều ta tới đón ngươi."

Nghe cậu đồng ý, Cửu hoàng tử vui vẻ ra mặt.Giang Linh: " Đám người Nhạc Chương có đến không?"

" Đương nhiên là có, " Cửu hoàng tử dừng một lát, " Nhưng mà sau khi từ hành cung trở về, Nhạc Chương lại bắt đầu ru rú trong nhà, không biết hắn có tới hay không, ta đi hỏi thăm một chút."

" Gần đây Định Viễn hầu phủ có xảy ra chuyện gì sao?"

Giang Linh buông tay."

Không có, trước khi tới hành cung, đa số thời gian Nhạc Chương cũng đều ở trong phủ, không cần lo lắng."

" Ngươi nói tửu lầu kia tên là gì?"

" Là " Thận Lâu", Giang ca, nếu ngươi đi cũng đừng nói với Thái tử hoàng huynh là ta mời ngươi đi, nói là Tào Hoành Lễ mời là được."

Cửu hoàng tử vừa nói trong lòng vừa xin lỗi Tào Hoành Lễ, người chết không phải ta là được, Tào huynh, địa điểm là do ngươi chọn, liền từ ngươi thừa nhận khí lạnh từ Thái tử hoành huynh đi.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back