Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [Xuyên Thư] Người Đẹp Ốm Yếu Và Chàng Vệ Sĩ Trúc Mã Của Cậu

[Xuyên Thư] Người Đẹp Ốm Yếu Và Chàng Vệ Sĩ Trúc Mã Của Cậu
Chương 62


Edit: Ly
Beta: Zhang"Nam Nam."

Mẹ Giang vặn nắm đấm cửa, nghiêng đầu nhìn Thịnh Gia Nam: "Sao chỉ có một mình cháu, Giang Trì còn đang ngủ à?"

Lời vừa nói xong ánh mắt bà ấy liếc xuống phía dưới liền thấy trên cổ trắng nõn của Thịnh Gia Nam in một vết đỏ thật sâu.Im lặng một lúc, mẹ Giang liền lúng túng dời mắt đi: "Dì gọi Giang Trì dậy."

Nói xong liền định đẩy cửa ra.Thịnh Gia Nam hoảng sợ, vội vàng nói: "Dì ơi, Giang Trì..."

Lúc này cửa phòng để đồ phía sau lại được mở ra.

Giang Trì đi ra, áo sơ mi trắng của hắn hơi mở để lộ ngực, bên dưới thì tùy tiện cài đại một cái nút."

Mẹ, sao mẹ đến sớm vậy?"

Giang Trì vừa cài cúc áo, vừa đi về phía bọn họ.Thịnh Gia Nam vội vàng nghiêng người, nháy mắt ra hiệu với hắn.Hiếm khi nhìn thấy bộ dạng sốt ruột này của Thịnh Gia Nam, Giang Trì nhịn không được liền bật cười.Thấy Giang Trì đang cài cúc áo, mẹ Giang hơi dừng lại, theo bản năng liếc mắt nhìn Thịnh Gia Nam bên cạnh.

Chỉ thấy cậu cài nhầm cúc áo, với tính cách nghiêm cẩn thường ngày của Thịnh Gia Nam thì hiển nhiên là vội vàng vàng mặc quần áo.Lần này nghĩ cũng không cần nghĩ cũng biết vừa rồi bọn họ làm gì trong phòng để đồ.Mẹ Giang nhất thời không biết nói gì, bà không muốn quản lý chuyện yêu đương của thanh niên nhưng cũng có chút lo lắng chuyện thanh niên bây giờ sức lực dồi dào, không biết tiết chế."

Mẹ."

Giang Trì đi đến bên cạnh mẹ Giang, khoác vai bà ấy rồi đưa bà ấy ra ngoài: "Sao hai người qua đây mà không nói với bọn con một tiếng?"

Thịnh Gia Nam lập tức thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng đóng cửa phòng lại.Quả nhiên không nên nghe lời Giang Trì đi vẽ loại tranh này.

Thịnh Gia Nam thầm nghĩ, sau đó cậu liền đi theo hai người."

Sao?

Chúng tôi không thể đến gặp anh sao?"

Mẹ Giang liếc Giang Trì một cái."

Có thể, đương nhiên có thể."

Giang Trì cười: "Con chỉ hỏi thôi mà."

Nói xong liếc mắt nhìn Thịnh Gia Nam đang đuổi theo, chỉ thấy cậu lặng lẽ thở một hơi dài giống như vừa rồi rất hoảng sợ.Không phải chỉ là một bức tranh thôi à, cần gì phải sợ đến mức đó, Giang Trì nở nụ cười.

Cùng lắm cũng chỉ là bức tranh này hơi lộ liễu một chút, bởi vì có hắn ngồi sau lưng miêu tả cho cậu vẽ nên cho nên những vị trí không nên lộ ra đều vẽ ra hết.Giang Trì nghiêng người, ghé đầu sang Thịnh Gia Nam bên cạnh: "Áo sơ mi của em cài sai cúc rồi."

Thịnh Gia Nam dừng một chút, rũ mắt đảo qua quả nhiên thấy một cái cúc bị cài sai.Mặt cậu hơi nóng lên, giơ tay cài nút lại liền nghe Giang Trì nói: "Vừa rồi nhân lúc em không chú ý, anh để lại một vết dâu tây trên cổ em."

Thịnh Gia Nam: "..."

"Hai đứa ăn cơm chưa?"

Mẹ Thịnh đứng trong nhà bếp, mang thức ăn ra đặt trên bàn: "Chưa ăn thì qua đây ăn đi, toàn làm mấy món hai đứa thích ăn không đấy, vẫn còn nóng lắm."

"Thơm quá."

Giang Trì nịnh một câu rồi đi tới: "Đã lâu không được ăn đồ ăn do dì nấu, vừa rồi ở trong phòng vừa ngửi thấy mùi là đã thấy thèm rồi."

Không có người nào thích nấu ăn mà lại không thích được khen hết, mẹ Thịnh cũng không ngoại lệ, lần nào cũng bị Giang Trì nịnh đến mức vui vẻ."

Thích thì ăn nhiều một chút."

Mẹ Thịnh cười nói: "Lần sau khi nào muốn ăn thì gọi điện về là được."

"Con biết rồi mẹ."

Giang Trì nói.Mẹ Thịnh lập tức bị hắn chọc cười.Mẹ Giang nghe vậy liền nhìn về phía Giang Trì, nhìn hai giây rồi lại nhìn về phía Thịnh Gia Nam đang cầm bát đũa bên cạnh.Nhìn một lúc mẹ Giang lại nhìn mẹ Thịnh, cười trêu ghẹo: "Chị sướng quá, có hai đứa con trai."

Thịnh Gia Nam quay lưng về phía bọn họ, đứng bên cạnh bồn rửa chén, nghe vậy dừng một chút."

Đến bây giờ Nam Nam chưa từng gọi tôi một tiếng mẹ."

Mẹ Giang tiếp tục cười nói.Nói xong trừng mắt nhìn Giang Trì: "Đều do con vô dụng."

Giang Trì nhíu mày, nghiêng đầu liền thấy Thịnh Gia Nam cầm mấy cái bát chậm rãi quay lại, vành tai có chút đỏ.Mặc dù hai đứa trẻ lớn lên cùng nhau từ khi còn nhỏ nhưng tính cách lại rất khác nhau.

Mẹ Thịnh biết con trai mình da mặt mỏng, nhìn cậu một lát, cười nói: "Thật ra gọi một tiếng mẹ cũng là chuyện nên làm, từ nhỏ hai lứa nó đã lớn lên cùng nhau rồi, trước kia hai nhà còn muốn nhận con của đối phương làm con nuôi."

Giang Trì cười một tiếng nhìn Thịnh Gia Nam: "Bây giờ không còn là mẹ nuôi nữa."

Thịnh Gia Nam liếc hắn một cái, trong ánh mắt mang theo ý cảnh cáo bảo hắn câm miệng.Giang Trì lập tức làm một tư thế "ok", sau đó mím môi làm động tác khóa kéo trước miệng.

Có nghĩa là "Anh không nói nữa".Thấy vậy, hai vị phụ huynh không hẹn mà nhìn nhau cười.Từ khi Thịnh Gia Nam và Giang Trì ở chung, họ có thể đoán được khi bình thường trong nhà ai là người có quyền quyết định.

Kể từ khi yêu nhau, giữa hai người có một chút thay đổi tế nhị.

Thịnh Gia Nam hoạt bát hơn trước một chút hoặc cũng có thể nói hiện tại cậu sẽ quản lý Giang Trì một chút.Nhìn bọn họ lớn lên từ nhỏ, hai vị phụ huynh cảm nhận được một chút chi tiết biến hóa tinh tế khi họ ở chung khá là kỳ diệu.Một lát sau, khi mẹ Giang đang nói chuyện với mẹ Thịnh, Thịnh Gia Nam rũ mắt xuống, nhẹ nhàng gọi một tiếng: "Mẹ ơi."

"Ơi."

Mẹ Giang nghe vậy dừng một chút, lập tức lập tức vui vẻ đáp lại, ngoài miệng lại nói: "Thật ra dì nói đùa thôi, khi nào cháu muốn kêu lại cũng được."

"Mẹ à."

Giang Trì tiện tay cầm lấy quả ớt trên kệ nhà bếp ném đi: "Giữa chúng ta không cần dối trá như vậy đâu."

Mẹ Giang trừng mắt nhìn hắn: "...Ai mượn con nói nhiều."...Mùa xuân là mùa vạn vật sinh sôi, khi cỏ mọc chim oanh bay lượn cũng là lúc sắp đến sinh nhật Thịnh Gia Nam.Gần đây phụ huynh hai bên đều đến bàn bạc với cậu chuyện tổ chức sinh nhật năm nay.

Mẹ Giang vẫn mang phong cách như trước đây, bà ấy cho rằng nên tổ chức một bữa tiệc thật lớn, phải khá náo nhiệt.Có điều Thịnh Gia Nam thích yên tĩnh hơn, cậu chỉ muốn tổ chức một bữa tiệc đơn giản, ăn một bữa cơm cùng người nhà là được.Các trưởng bối đương nhiên là sẽ tôn trọng ý kiến của cậu, sau khi bàn bạc với phụ huynh xong, Thịnh Gia Nam cúp điện thoại, quay đầu lại.Giang Trì đang ngồi trong phòng khách, chuyên tâm xem máy tính.

Gần đây việc học của hắn khác nhiều, mãi đến khi cậu ngủ rồi hắn vẫn còn bận rộn.

Thịnh Gia Nam suy nghĩ một chút, cảm thấy không nên cố ý nói với hắn, dù sao chẳng qua chỉ là một tiệc sinh nhật bình thường mà thôi.Lúc này đã 9 giờ, dựa trên mức độ bận rộn gần đây của Giang Trì thì có khi đêm nay hắn lại thức tiếp.Tuy rằng phần lớn nguyên nhân hắn thức đêm là bởi vì muốn làm một việc gì đó, làm xong chờ Thịnh Gia Nam ngủ hắn mới bò dậy tiếp tục hoàn thành việc học.Thịnh Gia Nam suy nghĩ một chút, đẩy gọng kính lớn trên sống mũi rồi đi về phía nhà bếp, chuẩn bị pha trà cho Giang Trì để giúp tinh thần hắn tỉnh táo hơn.Vừa pha xong, Thịnh Gia Nam đang rót trà trong bình nước nhỏ vào ly thì có người ôm cậu từ phía sau.Thịnh Gia Nam liếc mắt, thấy laptop trên bàn đã đóng, liếc Giang Trì: "Bận rộn xong rồi à?

Hôm nay xong sớm vậy.

""Ừ."

Giang Trì lười biếng đặt cằm lên vai cậu, rũ mắt nhìn trà trong tay cậu: "Pha cho anh?"

Thịnh Gia Nam: "Ừ, em tưởng anh lại phải thức khuya."

"Anh muốn thức mà."

Giang Trì nói: "Em có thức cùng anh không?"

"...Gần đây anh hay thức khuya mà không buồn ngủ à?"

Trong giọng nói Thịnh Gia Nam lộ ra một tia nghi hoặc.Cằm Giang Trì cọ cọ trên vai cậu, giọng nói lười biếng: "Em nạp cho anh chút điện thì anh sẽ không buồn ngủ nữa."

Thịnh Gia Nam: "..."

Tuy rằng trước kia Thịnh Gia Nam biết sinh lực Giang Trì luôn dư thừa nhưng đúng là cậu không biết có thể dư thừa đến mức độ này.Nam sinh 20 tuổi...Thật khủng khiếp!Thịnh Gia Nam xoay người, đưa chén trà trong tay cho hắn: "Uống chút trà đi, đừng lãng phí."

Giang Trì rũ mắt nhìn lướt qua, nhận lấy cái ly, cười nói: "Chuẩn bị thức đêm cùng anh?"

"...Sáng mai em có tiết rồi, hôm nay phải đi ngủ sớm."

Thịnh Gia Nam nói xong liền muốn chuồn ra từ bên cạnh hắn.Nhưng mà chưa đi được mấy bước, đã bị Giang Trì thuận tay kéo về chỗ cũ.Giang Trì đặt ly trà xuống, hai tay nắm eo Thịnh Gia Nam, trực tiếp ôm cậu đặt cậu ngồi lên kệ bếp.

Sau đó hai tay chống bên cạnh cậu, nhốt cậu trong vòng tay hắn."

Giờ mới 9 giờ, em đi ngủ sớm làm gì."

Giang Trì nói: "Có ngủ được không?"

"...Em muốn đọc sách."

Thịnh Gia Nam bóp gọng kính trên sống mũi."

Không phải em vừa mới đọc xong sao?"

Giang Trì thay cậu đẩy gọng kính: "Đọc sách nhiều không tốt cho mắt đâu, phải vận động mới được."

"...Ngoài vận động ra thì anh còn biết gì không?"

Thịnh Gia Nam nhìn hắn.Giang Trì cũng nhìn cậu, hai người nhìn nhau một lúc, Giang Trì tiến lại gần hôn cậu: "Còn biết yêu em."

Thịnh Gia Nam: "..."

Thấy Thịnh Gia Nam không nói lời nào, Giang Trì lại hôn cậu, giơ một tay lên giữ chặt gáy cậu.Thịnh Gia Nam nghiêng đầu sang một bên: "Giúp em tháo kính xuống đi."

Giang Trì đuổi theo hôn hai cái, nói: "Đừng tháo xuống."

Sau đó vừa hôn vừa nói: "Đeo kính để thấy rõ một chút."...Gần 11 giờ, Thịnh Gia Nam không còn chút sức lực nào, hai tay ôm cổ Giang Trì, tựa lên vai hắn nhắm mắt thư giãn.Giang Trì hôn vành tai cậu an ủi, chờ cậu nghỉ ngơi một lát mới bế người lên, chuẩn bị đi tắm rửa.Cơ thể đột nhiên bay lên không trung khiến Thịnh Gia Nam hoảng sợ, hai chân vô thức kẹp hông hắn.Khi hai người đi vào phòng, hai cái điện thoại trên bàn đồng thời vang lên.Giang Trì dừng bước, hỏi: "Muốn xem không?"

Thịnh Gia Nam lười biếng ừ một tiếng.Vì thế Giang Trì rẽ qua đó, đi tới lấy điện thoại.Cầm điện thoại lên rồi Giang Trì mới tiếp tục đưa cậu đi tắm, còn Thịnh Gia Nam thì nằm sấp trên vai hắn mở điện thoại lên xem.Là tin nhắn của Lăng Mạc trong nhóm ba người.[Lăng Mạc: !!! ][Lăng Mạc: Hai người hot rồi.][Thịnh Gia Nam: Hot gì cơ?][Lăng Mạc: Cậu còn nhớ hồi học kỳ 1 chúng ta tham gia họp lớp cấp 3 rồi gặp một cô gái trên tàu điện ngầm không?][Lăng Mạc: Lúc ấy cô ấy chụp cho hai người mấy tấm ảnh nữa.][Lăng Mạc: Tôi cho rằng cô ấy đã đăng rồi, nào biết tối hôm qua cô ấy mới đăng.][Lăng Mạc: Một buổi tối thôi mà số lượng like gần một triệu!][Lăng Mạc: Sau đó có cư dân mạng đào cái video Giang Trì tỏ tình với cậu lên.][Lăng Mạc: Hiện tại phía dưới có rất nhiều cư dân mạng nghiện ship cp*, rất nhiều bạn học ở trường chúng ta đều tự đăng nó lên.](raw: 磕生磕死: chỉ mấy người nghiện ship cp, đại loại như tụi mình đu OTP vậy đó:D)[Lăng Mạc: các cậu mau đi xem đi.]Sau khi vào nhà tắm, Giang Trì đặt Thịnh Gia Nam lên bệ rửa mặt, gương mặt lộ ra vẻ không vui: "Lăng Mạc?

Đêm hôm rồi mà cậu ta muốn làm gì nữa?"

Thịnh Gia Nam ngước mắt lên, đưa điện thoại cho hắn: "Cậu ấy nói ảnh đôi của chúng ta đang hot."

"Ảnh đôi gì?"

Giang Trì cầm điện thoại.Tác giả có điều muốn nói: Đọc bình luận của mọi người thấy có người bảo thêm một ngoại truyện lúc cấp 3.

Sau đó tôi thấy có người muốn xem tình tiết khi bọn họ không quen nhau sau đó Giang Trì rất chung tình với Nam Nam?

Có ai muốn xem không?

Nếu có, bạn có thể góp ý thêm. (Còn có người muốn cho Giang Trì biết chuyện Nam Nam vẫn luôn lo lắng về chuyện nội dung cuốn tiểu thuyết)------------------------------------------------------------------------
 
[Xuyên Thư] Người Đẹp Ốm Yếu Và Chàng Vệ Sĩ Trúc Mã Của Cậu
Chương 63


Edit: Ly
Beta:ZhangLăng Mạc gửi một liên kết, Giang Trì ấn vào xem, giao diện liền chuyển từ WeChat đến cái trang đăng ảnh kia.Bức ảnh đầu tiên là trên tàu điện ngầm, Thịnh Gia Nam đang ngồi còn Giang Trì đứng trước mặt cậu, tầm mắt hai người một cao một thấp nhìn nhau.Bức ảnh thứ hai là Giang Trì khoác vai Thịnh Gia Nam, đi khỏi tàu điện ngầm, bức này được chụp ở ở sảnh ga tàu điện ngầm.Bức thứ ba là có người gọi ở phía sau, hai người họ đồng thời quay đầu chụp ảnh.Bức cuối cùng là gương mặt hai người hướng về phía ống kính, một tay Giang Trì đặt lên vai Thịnh Gia Nam, nghiêng đầu tựa lên đầu cậu.

Một người đang cười, một người có dáng dấp trông có vẻ trầm lặng*, nhìn vô cùng xứng đôi.(*nguyên văn: 清清冷冷: thanh thanh lãnh lãnh, nghĩa là không người ở, hoang vắng, trống trải, hiu quạnh, bị bỏ rơi...)Phối văn——[Gặp được một đôi tình nhân nam nam trên tàu điện ngầm, hai người đều siêu đẹp trai, người cũng siêu nice.

Giúp tôi hiểu được một chuyện.

Người thực sự thích bạn, bạn có thể nhìn ra và người khác cũng có thể nhìn ra[tình yêu]]Trả lời——[A a a, đẹp trai quá, thực sự có cảm giác về bầu không khí này mà!

Ê mà giống như học sinh cấp 3 ấy, có thật là một cặp tình nhân không thế?]—— [Blogger trả lời: Đúng mà, nhưng là sinh viên đại học, lúc ấy tôi liếc mắt một cái cũng cảm thấy siêu đẹp trai, song nam chính đã bước ra từ trong tiểu thuyết đến đời thật rồi, tôi phải lấy hết dũng khí mới dám đi lên đưa tin đó[rơi lệ]]Trả lời-[Có phải người có dáng vẻ đẹp trai yêu đương cũng sẽ ngọt ngào hơn không?

Tôi chỉ nhìn thôi đã thấy ngọt đến đau răng rồi, có phải bọn họ phải thường xuyên đi khám nha sĩ không[đáng thương]][Nữ Oa thật sự rất bất công mà, người mà lúc bình thường thôi cũng đẹp vô cùng rồi mà người yêu người ta cũng đẹp không kém nữa[mỉm cười]][Đẹp trai quá, cảm giác khí chất của bọn họ chênh lệch rất lớn nhưng ở cùng một chỗ lại hài hòa một cách kỳ lạ.

Oa oa quá xứng đôi][Tôi muốn biết, hai chàng trai đẹp như vậy yêu đương thì khi ở nơi riêng tư hôn hôn có nhiều không[đầu chó]]—— [Trai đẹp như vậy thì đương nhiên là thường xuyên hôn nhau rồi?

Nếu người yêu tôi đẹp trai như vậy thì chỉ cần vào nhà là tôi sẽ không để cho miệng anh ấy nhàn rỗi[đầu chó]](bộ emoji con shiba nì nì:

——[Cậu cảm thấy đẹp, bọn họ nhất định cũng cảm thấy đẹp, ngày nào gương mặt đẹp như vậy cũng lắc lư trước mặt thì cậu có thể buông tha cho anh ấy không?][Tuổi trẻ thật tốt đẹp, thật hy vọng sau khi tốt nghiệp bọn họ bọn họ cũng có thể không sợ ánh mắt thế tục như bây giờ, vẫn kiên định ở bên nhau[yêu thương]]—— [Đồng ý này, xác suất lớn là không quá quan tâm đến ánh mắt thế tục][Các chị em, một đêm thôi, chỉ một đêm thôi, tôi muốn tất cả tài liệu của họ [đầu chó]][Kịch bản cuộc đời người khác: Đã cao còn đẹp trai, có một tình yêu ngọt ngào.

Kịch bản cuộc đời tôi: bị học tập treo lên đánh, bị công việc tàn nhẫn đánh.

Người trong nhà rớt nước mắt vì mình][A A A A* tôi biết bọn họ!

Các chị em, muốn xem video tỏ tình trên màn hình lớn của đại học Hạ không?

Chính là hai người bọn họ đấy!

Thật đấy!

Tin tôi đi.](raw: 嗷: gào thét)——Đù, nếu là thật, vậy đây đúng là tình yêu đích thực* rồi đó.(raw: 真爱)——Đọc bình luận của cậu xong, tôi đã đi tìm rồi, Mặc dù khá là xã chết nhưng thực sự cũng rất lãng mạn.

Công bố tỏ tình với cả thế giới thể hiện bản thân kiên định lựa chọn đối phương, thực sự ghen tị chết được!—— Người tỏ tình là chàng trai đang cười trong ảnh à?

Cảm giác cậu ấy rất công.——Chắc chắn rồi, ánh mắt của cậu ấy vừa nhìn liền thấy không giấu được tình yêu rồi, còn một chàng trai khác rõ ràng là khá ngại.[Wao, có photoshop không đấy?

Sao tôi chưa bao giờ thấy một người đẹp trai như vậy xung quanh tôi?](raw: 额: Nó chỉ là một từ tượng thanh, biểu thị sự ngạc nhiên, thường xuất hiện trong truyện tranh.)—— không phải photoshop đâu má ơi!

Hai chàng trai này là nam sinh trường chúng tôi, ngoài đời còn đẹp trai hơn trong ảnh nữa!—— A a a mong lầu trên lật bài* giùm đi, bọn họ thật sự là một đôi đúng không?

Ngoài đời có ngọt ngào như vậy không?(raw: 翻牌: Thuật ngữ mạng, đề cập đến việc chỉ đích danh hoặc tương tác.

Người hâm mộ bình luận hoặc để lại lời nhắn trên Weibo của ngôi sao hoặc đăng các bài viết trên Weibo liên quan đến ngôi sao.)—— Thật đó, ngoài đời còn ngọt hơn trong ảnh nhiều.

Từ khi năm nhất, hai người họ đã dính nhau rồi, nào là đút cho nhau ăn, mặc quần áo giống nhau, ôm ấp nắm tay.

Nếu ai trong số họ gần gũi với chàng trai hoặc cô gái khác, người kia chắc chắn sẽ ghen tuông.

Hơn nữa chàng trai cao lớn kia ấy, bình thường khi hai người ở cùng một chỗ, ánh mắt người đó dường như lúc nào cũng nhìn chằm chằm chàng trai kia, vô cùng cưng chiều, thật sự rất tuyệt, sinh viên trong trường học chúng tôi cũng thường xuyên nghiệp ship cp.—— Đây chính là người đàn ông vô cùng yêu vợ mình trong truyền thuyết à[nhìn chằm chằm.jpg](raw: 宠妻狂魔: người siêu siêu yêu vợ mình.)——Ôi mẹ ơi, hai người thật sự rất hạnh phúc, sao năm đó tôi không cố gắng thi vào đại học Hạ nhỉ!——Còn có thêm chi tiết nào không, cầu xin.——Bọn họ lớn lên với nhau từ nhỏ, nghe nói khi còn nhỏ đã đính hôn với nhau rồi, cha mẹ hai bên đều rất ủng hộ chuyện này.——Oa oa oa đây là tình yêu thần tiên gì đây.—— Ha ha ha cái người cao lớn kia là bạn học của tôi, tôi đến tiết lộ cho các chị em một ít chi tiết nhỏ.

Khi hai người họ không ở bên nhau, tôi cảm thấy bạn cùng lớp của tôi không ăn ý với bạn thân từ nhỏ của cậu ấy lắm.

Chỉ cần bạn thân từ nhỏ của cậu ấy không đi học thì trong tầm mắt cậu ấy căn bản không có khả năng có người khác.

Chỉ cần bạn thân từ nhỏ của cậu ấy không đi học thì cậu vĩnh viễn không rủ cậu ấy đi tụ tập ăn cơm chơi bóng rổ được.

Màn hình điện thoại và màn hình khóa của cậu ấy đều là ảnh chụp chung của họ, ảnh đại diện WeChat là bóng lưng bạn thân từ nhỏ của cậu ấy, còn ghi là: trong nhà có bạn nhỏ rất hung dữ, chớ quấy rầy. (Trên thực tế thì tính cách của bạn thân từ nhỏ rất tốt, không hung dữ chút nào)[Đọc được một bình luận, tôi cũng phải trả lời một cái mới được, trai đẹp thật sự còn yêu thương nhau nhiều hơn các cậu tưởng tượng.

May mắn là thường xuyên gặp bọn họ, có nhiều lần tôi còn thấy nam sinh cao lớn kia luôn động tay động chân với bạn trai của cậu ấy, khi nói chuyện cứ phải hôn vài cái mới chịu rồi sau đó liền kéo người ta vào một góc khuất.

Đi làm gì thì mọi người cũng đoán được mà đúng không?

Làm gì có chuyện đi nói về cuộc sống đúng không?]—— Ừm, tôi cũng đã từng gặp, hơn nữa trên cổ Giang thường xuyên có dâu tây, tôi cảm thấy cậu ấy cố ý để lộ đó[nước mắt] quỷ kế đa đoan 1]—— Nhìn mấy lầu trên thật sự đập chết tôi rồi, chỉ có thể hận chính mình không phải sinh viên đại học Hạ[rơi lệ] có thể thấy cp tuyệt như vậy, mấy cậu hạnh phúc quá!——Tôi cũng chia sẻ một chuyện: Khi họ năm nhất đại học, ngành của Giang và các ngành khác chơi bóng rổ, mấy chị em chúng tôi(có nam có nữ) vừa hay đến từ khu dạy học khác đến xem tân sinh viên năm nay có trai đẹp không, lúc đó cũng không biết bọn họ là ai.

Khi đó tôi ngồi cạnh một nam sinh đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang, bởi vì bọc quá kín nên chúng tôi cũng không để ý được, liền liên tục nhìn chằm chằm nam sinh đẹp trai nhất trên sân rồi bàn luận, nói ai đi bắt cậu ấy thử.

Lúc ấy có một "chị em" siêu kích động, còn liên tục nói muốn bẻ cong cậu ấy.

Tóm lại là cậu ấy thật sự rất đẹp trai cho nên lúc ấy chúng tôi nói chuyện rất hăng hái, muốn để cho chị gái xinh đẹp nhất bên chúng tôi đi qua bắt chuyện.

Kết quả liền nhìn thấy sau khi cậu ấy chơi bóng xong vẫn nhìn về phía chúng tôi, mà chị gái nhóm tôi ta là một cô gái rất xinh đẹp, lúc đó chúng tôi còn tưởng rằng có phải cũng bị chú ý hay không.

Sau đó liền thấy cậu ấy đi tới, một đường đi thẳng về phía chúng tôi, tim tôi đập nhanh lắm.

Kết quả liền nhìn thấy cậu ấy đi ra phía sau, trực tiếp nhào về phía nam sinh ngồi bên cạnh tôi, trong miệng hình như còn nói cậu ấy rất mệt mỏi, hiện tại nghĩ lại thì đại khái là đang làm nũng muốn được ôm một cái.

Ôm một lúc cậu ấy liền cởi khẩu trang của Thịnh ra, ghé sát Thịnh nói chuyện, khoảng cách chỉ cách hai nắm đấm thôi.

Lúc ấy thật sự vừa high* vừa xã chết, hận không thể lập tức đăng xuất khỏi Trái Đất.

Bổ sung thêm một câu, Thịnh siêu đẹp trai, hẳn là diện mạo nam nữ đều ăn. (Đừng mắng tôi, tôi mắng người rất ác đấy.)(raw: 好磕: nghĩa là sự hưng phấn, vui sướng của người hâm mộ cp khi nhìn thấy những tương tác ngọt ngào của cp nhà mình.)[Oa oa oa lầu trên sắp đập tôi ngất rồi, hâm mộ đến mức không muốn nói nữa rồi, khi nào tôi mới có thể có được loại tình yêu ngọt ngào này đây!][Tôi tuyên bố đây là cp ngọt ngào nhất mà tôi từng thấy, quá ngọt, đây mới là điểm mấu chốt!

Cậu ấy là thật!

Là thật!]...Từ sau khi bức ảnh của bọn họ hot, hiện tại mỗi đêm Giang Trì có thêm một bài tập phải làm, đó chính là mạo danh bạn học của bọn họ để thể hiện sự ân ái cho cư dân mạng xem.Với chuyện này Thịnh Gia Nam bày tỏ: "..."

Gần đây mẹ Giang và mẹ Thịnh đi du lịch một chuyến, khi về mang theo không ít đồ ăn và đồ dùng cho bọn họ.

Thịnh Gia Nam phân loại đồ nhận, xách đồ ăn đến bên bàn trà.Lúc này Giang Trì đang làm bài tập về nhà, ngón tay không ngừng gõ "lạch cạch" trên điện thoại.Thấy Thịnh Gia Nam đi tới, theo bản năng vòng tay ôm cậu, vừa gõ chữ vừa dán lên người cậu.Thịnh Gia Nam liếc mắt nhìn điện thoại một cái, chỉ thấy Giang Trì đang dùng góc nhìn của người thứ ba miêu tả hình ảnh bọn họ yêu thương nhau trong căn tin hôm nay."..."

Thịnh Gia Nam lựa chọn không để ý hắn nữa, cầm lấy hộp bánh mà hai người mẹ mang về mở ra xem.Tất cả đều là đồ ăn vặt linh tinh như kẹo mút và chocolate đóng gói đẹp mắt, vừa nhìn đã biết là mẹ Giang mua.Thịnh Gia Nam tiện tay cầm một cái lên."

Thịnh Nam Nam, em đang ăn gì vậy?"

Giang Trì đặt điện thoại xuống.Thịnh Gia Nam ngậm một cái kẹo mút, quay đầu nhìn hắn: "...Kẹo mút."

"Ngon không?"

Giang Trì hỏi."

Cũng được."

Thịnh Gia Nam cầm lấy một cây kẹo mút trái cây cùng loại đưa cho hắn: "Anh nếm thử đi, đoán xem nó có vị gì."

Giang Trì nhíu mày, rũ mắt đảo qua, nhận lấy kẹo mút: "Nếu anh đoán ra thì sao?"

Hai người nhìn nhau một lát, Giang Trì cười, ném cây kẹo mút trong tay lên bàn trà: "Để anh thử xem."

Nói xong một tay ấn lên gáy Thịnh Gia Nam, tiến lên hôn.Cảm giác ướt át thăm dò trong khoang miệng, quét sạch vị ngọt trong miệng Thịnh Gia Nam.Sau đó mới chậm rãi buông ra, nghiêm túc suy nghĩ một chút: "...

Nho?"

Hoàn toàn không liên quan.Thịnh Gia Nam lắc đầu: "Không phải.

"Giang Trì nhìn cậu, hơi suy nghĩ: "Dâu tây?

"Thịnh Gia Nam: "Không phải.

""Này cũng không phải?"

Giang Trì không quá thành tâm nhíu mày.Thịnh Gia Nam: "...Anh nghĩ nho và dâu tây có hương vị tương tự à?"

Giang Trì cười: "Vậy nếm lại."

Nói xong lại tiến lên, tỉ mỉ nếm thử thêm lần nữa.Nếm thử xong, hơi thưởng thức một lúc, Giang Trì nói: "Dưa hấu?

""...

Không phải."

Thịnh Gia Nam nói.Cậu rất nghi ngờ Giang Trì đang cố ý, nếu không sao có thể đoán ra mấy cái chênh lệch lớn như vậy."

Mạn việt quất?"

Giang Trì lại hỏi."......

Không phải."

Thịnh Gia Nam nói: "Là măng cụt."

Giang Trì hơi nhướng mày, hiển nhiên quả thật không biết đáp án chính xác, sau đó mới nói: "Thịnh Nam Nam, ai bảo em nói?

Sao em không có chút tinh thần chơi trò chơi nào thế, anh chơi chưa đã."

"Không được, em phải chơi lại."

Giang Trì chơi xấu nói: "Em đoán hay là anh đoán?"

"Không chơi nữa."

Thịnh Gia Nam liếc mắt nhìn đồng hồ: "Ngày mai còn phải về nhà ăn cơm, đi ngủ sớm một chút đi."

"......

Sao ngày mai lại về nhà ăn?"

Giang Trì ôm cậu: "Chúng ta mới về mà, anh muốn cùng em trải qua thế giới hai người.

"Thịnh Gia Nam dừng một chút, nghiêng đầu nhìn hắn, một lúc sau mới nói: "Ngày mai là sinh nhật em, anh quên rồi à?"

Giang Trì cũng nhìn cậu, hai người nhìn nhau một lát, Giang Trì mới cười hôn cậu một cái: "Gần đây trong khoảng thời gian này quá bận rộn, thật sự đã quên."

Thịnh Gia Nam dừng hai giây, rũ mắt xuống, cúi đầu đáp một tiếng: "À."

"Giận à?"

Giang Trì kề sát một chút."

Không."

Thịnh Gia Nam rũ mắt xuống, lắc đầu.

Một sau liền đứng dậy: "Em đi tắm."

"Cùng nhau."

Giang Trì theo sát phía sau.Đi vào phòng lấy đồ ngủ xong, Thịnh Gia Nam vừa vào nhà tắm rộng rãi, vừa nói: "Anh tắm ở nhà tắm bên ngoài đi."

"Không, anh muốn tắm cùng em."

Giang Trì nói: "Không phải gần đây chúng ta hay cùng nhau tắm à."

"Có chút chật."

Thịnh Gia Nam đứng rửa mặt trước bồn rửa mặt.Giang Trì nhìn cậu, đột nhiên bật cười, đi lên ôm lấy cậu, giọng nói trầm thấp dán bên tai cậu: "Thịnh Nam Nam, em còn nói em không giận?"

----------------------------------------------------------
 
[Xuyên Thư] Người Đẹp Ốm Yếu Và Chàng Vệ Sĩ Trúc Mã Của Cậu
Chương 64


Edit: Ly
Beta: NhinNgày sinh nhật này cũng không khác gì quá khứ.

Sau một buổi học, Thịnh Gia Nam ở lại phòng tranh chờ Giang Trì tan học.Trên bảng vẽ, cậu tiện tay vẽ hình ảnh mình và Giang Trì nhìn nhau trên tàu điện ngầm.

Thịnh Gia Nam nhìn một lúc, có lẽ bởi vì có quan hệ với nhân vật trong tranh nên càng xem càng thích, nảy sinh ý nghĩ chia sẻ.Thịnh Gia Nam suy nghĩ một chút, giơ điện thoại lên chụp một tấm ảnh, mở nền tảng do đàn chị đề cử rồi đăng ảnh này lên.Cậu ít khi dùng phần mềm này, sau này tải về để kiếm ít tiền để nuôi sống bản thân nên chỉ đăng một vài tác phẩm lên đó thôi.

Tuy nhiêg cũng có không ít fan hâm mộ, thường xuyên có fan khen cậu là thần tiên thái thái* ở dưới phần bình luận, muốn hẹn cậu đặt bản thảo nhưng Thịnh Gia Nam đều khéo léo từ chối.(*thần tiên thái thái/ 神仙太太: Từ "thái thái" là danh hiệu kính trọng dành cho phụ nữ thời đại bây giờ chỉ danh hiệu kính trọng dành cho phụ nữ đã có gia đình (cùng họ với chồng).

Ngày xưa, các quan chức xã hội thượng lưu hoặc những người quyền lực, giàu có gọi vợ là "thái thái".

"Thái thái" là danh hiệu chung cho ông cố và bà cố trong một số phương ngữ.

Nguồn: Baidu)Thịnh Gia Nam mở phần bình luận ra xem thử, có rất nhiều người hâm mộ hỏi cậu sao thần tiên không cập nhật ảnh mới nhiều hơn và rất thích phong cách vẽ của cậu.Thịnh Gia Nam suy nghĩ một chút, trả lời lại là dạo này việc học hành hơi bận.Khi Thịnh Gia Nam đang xem bình luận, Giang Trì đã đi đến cửa.

Vừa thấy Thịnh Gia Nam, môi hắn theo bản năng cong lên một vòng cung, gõ cửa.Thịnh Gia Nam ngẩng đầu lên liền thấy Giang Trì đang tựa lên cửa chính, giống như lưu manh hỏi: "Vị anh trai nhỏ này, lớn lên đẹp như vậy cho hỏi đã có bạn trai hay chưa?"

Thịnh Gia Nam nhìn hắn, phối hợp gật đầu: "Có, tôi đang chờ bạn trai tôi tan học."

"Sao?"

Giang Trì nhấc chân lên, đi vào trong: "Có cũng vô dụng, nói với bạn trai anh bảo anh ta không cần tới nữa.

Tôi đã thay thế vị trí của anh ta rồi."

Nói xong ngồi lên ghế bên cạnh Thịnh Gia Nam, ngước mắt nhìn bức tranh trên bảng vẽ của cậu.Giang Trì nhíu mày, dừng một giây, cười nói: "Mua một khung tranh rồi treo nó ở nhà đi."

Nói xong liền lấy điện thoại ra chụp bức tranh.Chụp xong thấy hắn gõ "lạch cạch" trên điện thoại, Thịnh Gia Nam hỏi: "Anh đang làm gì vậy?"

"Đăng lên vòng bạn bè."

Giang Trì nói: "Mấy ngày nay không đăng."

Thịnh Gia Nam: "..."

Tuy là bọn họ add khá nhiều bạn nhưng chưa bao giờ đăng lên vòng bạn bè, hiện tại vừa mở vòng bạn bè liền thấy toàn mấy người chụp ảnh ăn uống và hẹn hò.Trước kia Thịnh Gia Nam luôn không hiểu vì sao lại có cặp tình nhân thích đăng đôi chân phơi nắng hoặc ly trà sữa, mãi đến khi yêu rồi mới hiểu được, dù chỉ là những chuyện nhỏ bé ngọt ngào nhưng cũng luôn muốn khoe khoang và chia sẻ với mọi người.Tuy rằng cậu không làm như vậy đâu nhưng mỗi lần Giang Trì gióng trống khua chiêng khoe khoang, trong lòng cậu luôn cảm thấy ngọt ngào.Giang Trì đăng hình ảnh, kèm theo năm chữ đơn giản rõ ràng--(raw là 6 chữ nhưng vì tiếng trung khác tiếng việt nên là...)Bạn trai đã vẽ nó.Sau đó nhét điện thoại vào túi, nắm tay Thịnh Gia Nam: "Thịnh Nam Nam, em đang làm gì vậy?

""Xem bình luận."

Thịnh Gia Nam ngẩng đầu lên nói: "Vừa rồi em đăng bức tranh này lên nền tảng chuyên nhận bản thảo, có rất nhiều fan nhận ra bức ảnh này."

Giang Trì nhướng mày, chợt thấy hứng thú, xách ghế lại ngồi xuống bên cạnh cậu: "Cho anh xem với."

Thịnh Gia Nam mở bình luận cho hắn xem--[A a a Đại Đại, cậu quá thần tiên, nhìn kỹ đi, rất có bầu không khí đấy!][Oa, đây không phải là đôi tình nhân rất hot gần đây của đại học Hạ à, thật sự rất đẹp đôi đó, mỗi một lần nhìn thấy đều động lòng][Đã xác nhận ánh mắt, Thái Thái cũng giống người thích ship cp như tôi]Vốn là nội dung khiến người ta vui vẻ nhưng Giang Trì nhíu mày: "Vì sao bọn họ lại gọi em là Thái Thái?"

Thịnh Gia Nam suy nghĩ một chút, giải thích: "Trên cái ứng dụng này mọi người đều gọi như vậy, Đại Đại* hoặc là Thái Thái.

Có lẽ thể hiện sự tôn trọng nhưng em cũng không hiểu lắm."(raw: 大大: ban đầu được dùng để chỉ các anh hùng và các vị thần, sau này trở thành một từ phổ biến trong cộng đồng người hâm mộ dùng để chỉ người đứng đầu các hoạt động theo dõi ngôi sao, còn với app này chắc là chỉ mấy đại thần nhưng là con trai mà vẽ đẹp í.

Thái thái cũng tương tự vậy nhưng dành cho nữ.)"Không được."

Giang Trì không vui nói: "Nếu vậy thì anh gọi cũng như người thường gọi nên bọn họ không được gọi."

Thịnh Gia Nam nhìn hắn: "Đây là một cách xưng hô lễ phép."

"Xưng hô lễ phép cũng chỉ có thể để mình anh gọi."

Giang Trì bất chấp đạo lý nói."..."

Thịnh Gia Nam dứt khoát không thèm để ý đến hắn, bắt đầu thu dọn đồ đạc: "Chúng ta về đi?

Ba mẹ đã gọi cho em, họ bảo họ đang chờ chúng ta."

Giang Trì không hề bị cậu lừa: "Có về thì cũng chỉ có anh mới được gọi là thái thái."

Thịnh Gia Nam: "..."

Thu dọn đồ đạc xong, trên đường đi đến bãi đỗ xe, Giang Trì lại bắt đầu lải nhải bên tai cậu, nói cậu cho tới bây giờ cũng chưa từng cho hắn gọi cái tên thân mật nào ngoại trừ bạn trai, kết quả lại để cho người khác gọi trước bla bla.Nhưng Thịnh Gia Nam đã sớm quen với mấy cái suy nghĩ dông dài này của hắn rồi, thậm chí còn có thể coi nó như một bài hát ru ngủ.Một đường lái xe thẳng đến biệt thự nhà họ Giang, vừa hay đến bữa tối.

Đại sảnh và nhà ăn của biệt thự đều được mẹ Giang trang trí theo phong cách sinh nhật yêu thích của con trai.Đáp ứng yêu cầu của Thịnh Gia Nam, ngoại trừ người nhà, ông nội và Lăng Mạc, mẹ Thịnh cũng chỉ mời một ít người thân thường xuyên qua lại.

Cũng không nói hôm nay là sinh nhật, chỉ nói mời bọn họ tới ăn một bữa cơm bình thường.Cho nên bữa cơm này rất đơn giản, cũng vui vẻ hòa thuận.Vừa ngồi vào, mẹ Thịnh, mẹ Giang và ông nội liền lấy ra quà sinh nhật đã chuẩn bị từ lâu cho Thịnh Gia Nam.Những lần sinh nhật trước đây của Thịnh Gia Nam và Giang Trì, quà tặng của họ đều là những món mà các chàng trai bình thường sẽ thích.

Năm nay bọn họ đã hai mươi tuổi, hơn nữa những đứa nhỏ đã chính thức yêu đương, trong mắt bậc cha mẹ như họ cũng tương đương với việc từ trẻ con biến thành người lớn, cho nên quà tặng cũng thăng cấp lên.Những người khác cũng bắt đầu tặng quà, đang định dùng cơm nhưng Lăng Mạc đột nhiên nhìn về phía Giang Trì, có chút vui sướng khi người gặp họa hỏi một câu: "Giang Trì, quà của cậu đâu?

Năm đầu tiên hai người yêu nhau mà cậu tặng gì thế?

Cho mọi người cùng xem đi?"

Thịnh Gia Nam dừng một chút, cũng liếc mắt nhìn Giang Trì.Giang Trì vô tội nháy mắt với Thịnh Gia Nam, sau đó cười rồi liếc về phía Lăng Mạc, lười biếng nói: "Chuyện của chúng tôi cần gì phải cho cậu xem?"

"Do tôi tò mò thôi mà."

Lăng Mạc nói: "Tôi đoán là nhất định rạng sáng nay cậu đã chuẩn bị một bất ngờ lớn cho Nam Nam rồi mà đúng không Nam Nam?"

Thịnh Gia Nam: "..."

Ánh mắt Giang Trì tỏ vẻ cảnh cáo nhìn Lăng Mạc, Lăng Mạc nhún vai, quấy rầy xong rồi nên cúi đầu ăn cơm.Dưới bàn Giang Trì vươn một tay ra nắm tay Thịnh Gia Nam.Dừng vài giây, Thịnh Gia Nam trực tiếp rút tay ra, cầm lấy đũa trên bàn.Từ nhỏ đến lớn Giang Trì chưa bao giờ quên sinh nhật cậu, tuy rằng hắn chuẩn bị rất nhiều quà nhưng đều không thể kiên nhẫn mà nói luôn với cậu.Giang Trì nhìn Thịnh Gia Nam rũ mắt ăn.

Tuy rằng không nhìn ra biểu cảm gì trên mặt cậu nhưng Giang Trì có cảm giác cậu đang thở phì phì.Nhìn cậu mấy giây, Giang Trì chọc chọc gương mặt mềm mại của Thịnh Gia Nam: "Em là cá nóc đấy à?"

Thịnh Gia Nam quay mặt đi, né tay hắn.Đối với Lăng Mạc nhìn thấy một màn này cậu ta cảm thấy có chút kinh ngạc, từ nhỏ đến lớn cậu ta chưa từng thấy Thịnh Gia Nam tức giận lần nào, lần này cậu ta chỉ cần liếc mắt một cái liền nhìn ra Thịnh Gia Nam đang tức giận.Lăng Mạc cảm thấy khá tội lỗi.

Lấy cái tính mang thù này của Giang Trì, bởi vì cậu ta khiến Thịnh Gia Nam mất hứng, khẳng định sớm muộn gì cũng cậu ta cũng sẽ bị hắn trả thù.Lăng Mạc kinh ngạc, liên tục gửi cho Giang Trì mấy tin nhắn "quỳ xuống đất cầu xin tha thứ".

Giang Trì cũng không thèm xem, trực tiếp ấn tắt âm lượng điện thoại rồi tiếp tục ghé bên tai Thịnh Gia Nam nói cái gì đó.

Khả năng cao là đang dỗ dành cậu, chẳng qua hiệu quả không tốt lắm, Thịnh Gia Nam vẫn không để ý tới hắn.Cơm nước xong xuôi, mẹ Thịnh và mẹ Giang cùng nhau tiễn mấy người thân họ hàng.Sau khi tiễn họ hàng xong, mẹ Thịnh nói với Giang Trì và Thịnh Gia Nam: "Ngày mai hai đứa còn phải đi học, có muốn về nhà trước không?"

Giang Trì liếc mắt nhìn Thịnh Gia Nam, muốn nghe ý của cậu."......

Tối nay con về nhà."

Thịnh Gia Nam nói.Mẹ Thịnh dừng một chút, nhìn Thịnh Gia Nam rồi lại nhìn Giang Trì.Giang Trì nhìn chằm chằm Thịnh Gia Nam, liếm răng, bỗng nhiên muốn bóp chết Lăng Mạc."...Về nhà cũng được."

Mẹ Thịnh chậm rãi nói.Dừng lại một lúc, Giang Trì nói: "Mẹ, bọn con về nhà đây."

Nói xong liền trực tiếp ôm Thịnh Gia Nam lên.Bỗng nhiên bị bế công chúa khiến Thịnh Gia Nam hoảng sợ, theo bản năng giơ hai tay lên ôm Giang Trì, hỏi: "Anh làm gì vậy Giang Trì?"

Giang Trì không nói một lời ôm cậu đặt lên ghế lái phụ, thắt dây an toàn cho cậu rồi mới hôn một cái nói: "Đưa em về nhà."

Thịnh Gia Nam: "..."

Này không giống đưa cậu về nhà mà giống như bắt cậu về nhà thì đúng hơn.Về đến nhà đã 10 giờ, mọi người đi ra khỏi thang máy.

Thịnh Gia Nam đứng nhập mật mã, Giang Trì thì đứng phía sau nhìn cậu.Khóa cửa lạch cạch mở ra, Thịnh Gia Nam đẩy cửa đi vào vừa bước vào liền thấy một mảng màu xanh da trời và xanh lá mạ.

Cậu hoảng sợ, thiếu chút nữa cho rằng mở nhầm cửa, mãi đến khi đi vào mới nhìn rõ tất cả do màn hình lớn 3D chiếu sáng.Phòng khách lớn như thế được bao phủ bởi một bãi cỏ, với đôi mắt trần cũng có thể nhìn thấy hình ảnh 3D hiện lên một hòn đảo xinh đẹp xung quanh, trên đảo còn có công viên trò chơi, biệt thự và rừng cây nhỏ, xung quanh là các loại hoa đẹp và trái cây, trên bầu trời có chim bay, trên mặt đất có gà con và vịt con.

Vịt con và gà con chạy quanh chân Thịnh Gia Nam, chân thật đến mức dường như có thể chạm vào.Chim chóc đột nhiên lao từ trên cao xuống, thẳng tắp lao về phía Thịnh Gia Nam, mặc dù biết là giả nhưng trong nháy mắt Thịnh Gia Nam vẫn theo phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại.Bởi vì hiệu quả thị giác thật sự quá chân thực nên giờ phút này dường như cậu đang đặt mình ở trên một hòn đảo thật.Thịnh Gia Nam nhớ rõ thiết kế của hòn đảo này.

Giang Trì Chi đã từng nói với cậu hắn muốn mua một hòn đảo, muốn xây dựng công viên giải trí, bể bơi còn có phòng dưới nước trên đảo, chờ bọn họ lớn tuổi sẽ đến đó dưỡng lão, lại nuôi một ít gà con vịt con.Giang Trì đi ra phía sau Thịnh Gia Nam, ôm lấy cậu: "Đây là bản thiết kế sơ bộ của anh, em muốn xây cái gì thì cũng có thể thêm vào.

Sau này em sẽ là chủ của hòn đảo này."

Im lặng một lúc lâu, Thịnh Gia Nam mới hỏi: "Anh mua rồi à?"

Giang Trì: "Ừm."

"...

Sao anh thuyết phục được chú dì vậy?"

Thịnh Gia Nam hỏi."

Ký một tờ khế ước bán thân."

Giang Trì nói: "Chờ hoàn thành rồi và trả hết nợ thì chúng ta có thể chuyển qua ở."

Thịnh Gia Nam im lặng không nói gì.Qua một lúc sau, Giang Trì nhẹ giọng cười, nói: "Thịnh Nam Nam, may mắn là sau này mỗi một năm sinh nhật của em, anh đều ở đây."

"Trong tương lai mỗi một lần sinh nhật của em anh vẫn sẽ ở đây như cũ."

"Chúc mừng sinh nhật lần thứ 20.

Lớn rồi lại có thể có thêm một một thân phận mới."

Thịnh Gia Nam cảm giác có cái gì đó lạnh lạnh lồng vào ngón tay cậu.Sau đó nghe Giang Trì nói: "Ngôi nhà này anh muốn dành cho em."

Một thế giới chỉ thuộc về chúng ta.Một tương lai chỉ thuộc về đôi ta.-Hoàn chính văn------------------------------------------------Cảm ơn mọi người đã đồng hành cùng tụi tui.

Mặc dù tụi tui edit còn tệ lắm:"))
Cảm ơn bae Nhin Nhin đã chỉnh sửa và beta giúp tụi t.

Iu m nhìu❤
 
[Xuyên Thư] Người Đẹp Ốm Yếu Và Chàng Vệ Sĩ Trúc Mã Của Cậu
Tui thắc mắc và tui tin là bạn cũng vậy


Bộ này còn khá nhiều điểm khúc mắc mà tác giả thì không thể viết ra vì có thể jj sẽ bonk.

Tác giả có phần ngoại truyện một giấc mộng cũng chỉ nói sơ qua về vài điều thôi.

Vì tui khá bận nên series ngoại truyện "phần trung học" tạm dời nha, tui sẽ đẩy ngoại truyện một giấc mộng lên trước👉👈UPDATE: Có rồi nha mn.
 
[Xuyên Thư] Người Đẹp Ốm Yếu Và Chàng Vệ Sĩ Trúc Mã Của Cậu
Ngoại truyện


Thấy mọi người có vẻ hơi rối khi giải pass nên trong 24h mình sẽ giải đáp mọi thắc mắc về pass nha
 
Back
Top Bottom