Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh

Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 152: Vững Bước Phát Triển




 
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 154: Đào Tặc Đoàn Toàn Diệt



Mặt thẹo ý đồ muốn cùng Điêu Mục Thanh Ưng chạy trốn, nhưng Sở Diệp không nghĩ sẽ cho họ tội nguyện, thả ra một bộ phận Ngân Sí Ong chạy đi công kích mặt thẹo.

Thấy Điêu Mục Thanh Ưng bên này đại thế đã mất, Sở Diệp đem ánh mắt chuyển dời đến tiểu hồ ly cùng Tiểu Thải bên này.

Tiểu hồ ly mang theo Thất Thải Huyễn Điệp, đang cùng mấy con Chiến Tướng Ma Lang đánh nhau.

Tiểu hồ ly hồ hoặc phối hợp với ảo thuật của Tiểu Thải, một khi phát động liền đem mấy chỉ Ma Lang mê hoặc rồi cho chúng giết hại lẫn nhau.

Tiểu Thải khi còn là Sĩ cấp cấp 9, thì đã có thể phối hợp tiểu hồ ly phát động ảo thuật, mê cảm cả Chiến Tướng Hồn Thú để chúng giết hại lẫn nhau, hiện giờ Tiểu Thải đã tiến giai Chiến Tướng, một hồ một điệp liên thủ năng lực mê hoặc đã tăng rồi mấy lần.

Nếu là hung thú hoang dại, một khi lâm vào ảo cảnh là rất khó thoát ra.

Bất quá mấy chỉ lang thú này đều là có chủ, nên khi đám lang thú bị mê hoặc, chẳng được bao lâu thì đã tỉnh lại.

Tiểu hồ ly tốn không nhỏ sức lực, để mê hoặc mấy chỉ lang thú, nhưng khi nhìn thấy mấy chỉ lang thú tỉnh táo lại liền tức khắc giận dữ, cảm thấy mị lực của bản thân bị suy giảm.

Sở Diệp thấy tình huống như vậy, phất phất tay thì một đàn lớn Ngân Sí Ong bay qua.

Nhìn thấy ong đàn bay lại, mấy Hồn Sủng Sư lập tức sử dụng hồn lực, ngưng tụ thành lá chắn, ngăn cản ong đàn xâm lấn.

Sở Diệp cũng không trông cậy vào ong đàn có thể cắn chết mấy tên Hồn Sủng Sư kia, chỉ là muốn cho ong đàn hạn chế hành động của nhóm người kia.

Bên trong ong đàn có Ngân Nhất hổ trợ, nên sức chiến đấu đã gia tăng không ít.

Mấy Hồn Sủng Sư ngưng tụ hồn lực thành lá chắn, nhưng không ngừng bị va chạm đã có chút lung lay sắp đổ.

Mấy Hồn Sủng Sư nỗ lực duy trì hồn lực cho lá chắn, Hồn Sư thân thể tố chất sẽ luôn tốt hơn so với Hồn Sĩ rất nhiều, nhưng cũng họ cũng chỉ được tạo ra bằng xương bằng thịt, một khi lá chắn bị rách thì chắc chắn sẽ bị Ngân Sí Ong cắn xé.

Tiểu hồ ly xem thấy mấy Hồn Sư đã bị Ngân Sí Ong cuốn lấy, thì vui sướng liền phát động mị hoặc.

Tiểu Thải ở không trung bay múa, nháy mắt liền tạo ra ảo cảnh.

Lâm Sơ Văn hướng tới ba con lang thú ném ra một lọ dược tề, bình vỡ dược tề trong bình tràn ra, một đoạn sương mù màu hồng phấn phiêu tán ra, kỷ năng mê hoặc của tiểu hồ ly cùng Tiểu Thải đã đủ cường hãn, bất quá Lâm Sơ Văn cũng không ngại mua thêm một phần bảo hiểm.

Dưới sự hổ trợ của dược tề ba đầu lang thú hoàn toàn chìm vào ảo cảnh.

Tiểu hồ ly ngồi xem ba đầu lang thú đánh tới vui vẻ, cao hứng mà nhảy tới nhảy lui.

Trong ba đầu lang thú có một con là Phệ Thiên Tham Lang Chiến Tướng cấp 6, loại này thích nhất là ăn thịt sống, thập phần hung tàn, sức chiến đấu cũng không tầm thường.

Hai đầu Chiến Tướng cấp 4 đều là Kim Bối Thương Lang, huyết mạch lại kém hơn con Phệ Thiên Tham Lang không ít.

Dưới tác dụng của ảo cảnh, hai đầu Chiến Tướng cấp 4 đã đem con lang thú cấp 6 trở thành địch nhân, liều mạng mà vây công con Phệ Thiên Tham Lang Chiến Tướng cấp 6.

Thực lực của con Phệ Thiên Tham Lang kia thật ra chỉ mới là sơ trung kỳ thôi, nên khi hai con Kim Bối Thương Lang liên thủ vậy công cũng phải bó tay.

Mắt thấy một con lang Chiến Tướng cấp 4 sắp không xong tiểu hồ ly liền vươn móng vuốt, cho con lang cấp 6 một vuốt, duy trì lại sự cân bằng cho cục diện.

Mấy Hồn Sư của Ô Phong đạo tặc đoàn, nhìn thấy Hồn Sủng của mình đang giết hại lẫn nhau, một đám cũng không thể làm gì được, bởi bọn họ đang bị ong đàn vây phá, không thể tập trung tinh hồn lực để hổ trợ cho Hồn Thú.

Điêu Mục Thanh Ưng dưới sự công kích của ong đàn thể lực đã càng ngày càng kém.

Điêu Mục Thanh Ưng bị ong đàn cắn cho cả người xưng lên không thể làm gì khác, chỉ có thể cố gắng lắc mình để cho đám ong rớt khỏi ngươi nó.

Bởi người ta nói đừng chọc vào tổ ong dù là trời cũng khó giúp bạn.

Tiểu Ngân không muốn bị Ngân Tiểu Nhị đoạt nổi bật, suất lĩnh ong đàn phát động sóng âm công kích.

Mấy trăm chỉ Ngân Sí Ong liên hợp lại, phát động sóng âm công kích, uy lực là không phải nhỏ.

Điêu Mục Thang Ưng sau khi nhãn lực bị hao tổn chỉ có thể dựa vào thanh âm mà phân rõ phương hướng, nay lại chịu Sóng Âm Công Kích, nên khả năng phân biệt âm thanh đã bị ảnh hưởng, nên đã đụng đầu vào một gốc cổ thụ.

Ong đàn không ngừng dây dưa với Điêu Mục Thanh Ưng, mà thân hình của Điêu Mục Thanh Ưng đã không còn nhận ra được, bởi vì do bị ong đàn vây chập nên giờ cả thân hình đã phình ra hơn một vòng.

“Chạy.” Thấy rõ tình thế, mặt thẹo rốt cuộc cũng quyết định rút lui.

Bây giờ thà chạy còn hơn là để cho toàn quân bị diệt.

Vốn tưởng là vụ làm ăn dễ dàng, nhưng không ngờ lại trở thành như vậy, trong lòng mặt thẹo thật đã có chút bi phẫn.

Nhiều năm như vậy, Không Minh lão tổ đã liên tục truy nã bọn họ nhưng chẳng làm được gì, nay lại gặp phải thảm cảnh này, dù không muốn nhưng cũng phải bỏ chạy.

Vì lần may phục này mà tên mặt thẹo đã bỏ ra không ít tiền, từ chợ đen để mua tin tức về Sở Diệp và Lâm Sơ Văn.

Theo tin tức do chợ đen cung cấp thì Lâm Sơ Văn khế ước hai con Hồn Sủng một là một con tuyết hồ Chiến Tướng cấp 3 và một con Thất Thải Huyễn Điệp Chiến Tướng cấp 1, còn Sở Diệp thì khế ước một con Ngân Sí Ong Chiến Tướng cấp 3 và một con Bạch Li Miêu, Hồn Sủng mà hai người bọn họ khế ước đều loại không quá thích chiến đấu.

Mặt thẹo hận chết tên bán tin tức kia, con tuyết hồ của Lâm Sơ Văn rõ ràng là cấp 4, còn con Thất Thải Huyễn Điệp cũng là cấp 2, mà tin tức về Sở Diệp lại càng sai tới thái quá, đối phương khế ước Ngân Sí Ong Chiến Tướng căn bản là không phải một con, mà nó còn không phải cấp 3 mà là cấp 4.

Tin tức sai chồng chất, mà còn giám đồi hắn giá trên trời.

Mặt thẹo âm thầm hoài nghi người cho hắn tin tức, có phải hay không cố ý hố hắn, cố ý đem thực lực của Sở Diệp hạ thấp, làm cho hắn khinh địch.

Người của Ô phong đạo tặc đoàn muốn chạy, Lâm Sơ Văn tức khắc có chút nóng nảy.

Một trận chiến này Sở Diệp đã bại lộ ra ba con Chiến Tướng Ngân Sí Ong, nếu truyền ra ngoài, thì không khỏi sẽ làm người ta hoài nghi bọn họ có thủ đoạn đặc thù để bồi dưỡng ra Chiến Tướng Hồn Thú, tốt nhất vẫn là đem những người này diệt khẩu hết, dù gì tất cả cũng không phải thứ tốt lành gì.

“Tuyết Bảo, đừng tha cho bọn họ.” Lâm Sơ Văn nói.

Tuyết Bảo là trước đó đã tiến giai lên cấp 4, lại ăn vào đại lượng Cửu Vĩ Hồ Thảo, nên huyết mạch của Tuyết Bảo đến trung cấp nhưng hiện tại đã lâm vào bình cảnh.

Tuyết Bảo đã bỏ ra nhiều sức như vậy, tự nhiên cũng không muốn buông tay.

Người của đạo tặc đoàn đã ném ra mấy cái khói mê đạn, chạy trối chết.

Sở Diệp tay cầm la bàn, có thể nhẹ nhàng phát hiện ra hướng đi nhóm đạo tặc, nên đã triệu hoán ong đàn đi trước truy kích.

Sở Diệp và Lâm Sơ Văn cùng nhóm đạo tặc dây dưa hơn một lúc, thì nhóm đạo tặc đã toàn quân bị diệt, trận chiến cũng đã kết thúc.

Mấy con Điêu Mục Thanh Ưng và mấy con ma lang đều đã chết trong rừng, như vậy Ô phong đạo tặc đoàn đã vô thanh vô thức đã bị diệt.

Đại chiến qua đi, ong đàn tổn thất gần ngàn con, có một nửa Ngân Sí Ong, đều là chết dưới chiêu Tử Vong Ngưng Thị của Điêu Mục Thanh Ưng.

Còn mấy con chiến lang kia, tuy rằng đã chịu Tuyết Bảo cùng Tiểu Thải mê hoặc, để giết hại lẫn nhau, nhưng đến cuối cùng con ma lang Chiến Tướng cấp 6 kia bỗng nhiên thanh tỉnh lại, nên Tuyết Bảo đã bị cắn một ngụm ở trên đùi thương thế cũng không nhẹ.

Lâm Sơ Văn giúp Tuyết Bảo thượng dược, Tuyết Bảo ô ô kêu hai tiếng, kêu thập phần đáng thương.

Lâm Sơ Văn đem đem Tuyết Bảo đưa vào Hồn Thất, Tuyết Bảo cự tuyệt.

“Tuyết Bảo không có việc gì đi.” Sở Diệp hỏi.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Không có việc gì, chính là khi chiến đấu có mấy lần hơi quá sức."
Sở Diệp thở dài, nói: “Đáng tiếc Tiểu Bạch không có ở đây.”
Nếu Tiểu Bạch ở chỗ này, thì trận chiến đã không tổn hại nhiều như thế, Tiểu Bạch tuy rằng chỉ mới là Chiến Tướng cấp 2, nhưng có huyết mạch đặc thù, lại có Mặc Nắm tương trợ, chiến lực tuyệt đối không kém.

“Tiểu Bạch vẫn là để đến khi cấp bách hả đem ra.” Lâm Sơ Văn nói.

Từ sau khi tiến giai Chiến Tướng uy thế của Tiểu Bạch đã dần dần đã hiển lộ ra, thực lực phi phàm, tuy rằng như thế Lâm Sơ Văn vẫn là cảm thấy bọn họ cũng không thể quá ỷ lại vào Tiểu Bạch.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Cũng đúng."
Tiểu Bạch tuy lợi hại, nhưng ong đàn cũng không kém, ong nhiều lực lượng lại lớn a! Ong đàn giờ đã có hai chỉ Chiến Tướng Ngân Sí Ong, khi đối địch ưu thế đã lớn lên không ít, hắn vất vả luyện chế sát khí vẫn là có giá trị, nếu có thể nhiều bồi dưỡng thêm mấy chỉ, Sở Diệp nhịn không được mà l**m l**m môi, khát khao về tương lai tốt đẹp về sao.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp lắc đầu, nói: “Nhanh chống thu doạn chiến trường đi."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Hảo."
Sở Diệp nhìn la bàn, sắc mặt khó coi nói: “Có người ẩn núp ở đây, chẳng lẽ còn có cá lọt lưới."
Thực lực rất thấp a! Bất quá là một Hồn Sĩ cấp 9 không phải Hồn Sư.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Hẳn là không phải người của Ô Phong đạo tặc đoàn."
Người của Ô Phong đạo tặc đoàn tất cả đều là Hồn Sư, không có Hồn Sĩ loại chỉ toàn kéo chân sau.

La bàn hiện lên một cái quảng điểm, đang nhanh chóng tới gần.

Lâm Sơ Văn hướng tới Tuyết Bảo nhìn thoáng qua, Tuyết Bảo liền phóng đi ra ngoài, một con Quỷ Phong Miêu bị bắt ra.

Quỷ Phong Miêu toàn thân màu đen, rất giỏi che giấu hơi thở, nếu không phải có la bàn thì rất khó bị phát hiện.

Bị Tuyết Bảo chộp lấy Quỷ Phong Miêu liền run bần bật.

“Kên kên!” Lâm Sơ Văn nhíu nhíu mày.

Ở mười vạn hoang man tồn tại một đám người được xưng là người kên kên, nhóm kên kên cũng không phải thích ăn thịt người, mà là sau khi hai bên đại chiến, thừa dịp giao chiến hai bên nguyên khí đại thương, mới chạy ra nhặt cái tiện nghi.

Mỗi khi các nhóm đạo hoạt động thì kên kên đều sẽ xuất hiện.

Ô phong đạo tặc đoàn sau khi giết người của thương đội, vì lo lắng người ở Lưỡng Giới Thành chạy tới truy cứu, nên chỉ thu những thứ tương đối trân quý mà thôi, liền sẽ lập tức rời đi.

Lúc này, cơ hội của kên kên đã tới rồi.

Rất nhiều thương đội mang theo vật tư rất nhiều, một ít hàng rẻ tiền, đạo tặc đoàn cũng chướng mắt, nên kên kên sẽ nhặt lại.

Có đôi khi thương đội mang theo vật tư trân quý, nhưng không có bị đạo tặc đoàn phát hiện ngược lại sẽ giúp kên kên nhặt của hời.

Một ít kên kên tin tức linh thông, quanh năm suốt tháng tiền lời không ít, còn có một ít kên kên cùng người trong đạo tặc đoàn lén lút có liên hệ, kên kên cung cấp cho đạo tặc đoàn một ít tin tức, đạo tặc đoàn đi đánh cướp, thì kên kên lại đi nhặt tiện nghi.

“Hiểu lầm, hiểu lầm!” Một lão hán bị ong đàn nắm ra tới.

“Ngươi tới đây từ khi nào thì?” Lâm Sơ Văn trầm mặt hỏi.

Lão hán vẻ mặt hàm hậu nói: “Vừa mới tới, ta cái gì cũng chưa thấy, cái gì cũng chưa thấy."
Lâm Sơ Văn hướng tới tiểu hồ ly ý giống như nói gì đó, tiểu hồ ly giống như một đạo tia chớp nhảy ra, một móng vuốt trảo phá đi yết hầu của lão hán.

Cũng không biết đối phương đã ẩn núp ở đây từ khi nào, cũng không biết lão có biết việc Sở Diệp đã có được ba con Ngân Sí Ong Chiến Tướng cấp hay không, vì để ngừa vạn nhất người này vẫn phải chết.

Lâm Sơ Văn kiểm tra rồi túi trữ vật của lão hán từ giữa tìm ra một khối màu đen lệnh bài, trên lệnh bài có khắc một con phi ưng.

Sở Diệp thò lại gần, nói: “Thứ gì?”
Lâm Sơ Văn híp mắt mắt, nói: “Là người của hắc ưng, hắc ưng chuyên thu thập tin tức, cũng có người nói ngươi hắc ưng rất dễ bỏ mạng khi thu thập tin tức, xem ra là thật."
Sở Diệp lắc đầu, nói: “Lão nhân này lớn lên vẻ mặt hàm hậu, nhưng lại không giống như vậy."
“Nhanh lên đem đồ vật thu đi.” Lâm Sơ Văn thúc giục nói.

Lâm Sơ Văn đem mấy đầu Chiến Tướng Hồn Thú thu vào không gian, bốn đầu Chiến Tướng Hồn Thú, vẫn là có thể bán được không ít đồng vàng.

Sở Diệp gật đầu, kiểm tra thi thể của mấy Hồn Sư của Ô phong đạo tặc đoàn, Ô Phong đạo tặc đoàn hàng năm làm không ít mua bán không vốn nên thân gia không ít.

Sở Diệp ở trên mấy thi thể, phát hiện không ít thứ tốt.

“Túi trữ vật không ít a!” Sở Diệp thu được hơn 60 túi trữ vật từ trên nhóm người Ô phong đạo tặc đoàn.

Một cái túi trữ vật giá trị không tính lớn, nhưng mấy chục cái thì liền có chút đáng sợ.

Sở Diệp lắc đầu, nói: “Cư nhiên có nhiều túi trữ vật như vậy."
Lâm Sơ Văn nhàn nhạt nói; “Hẳn là của người của những thương đội trước đó.” Người trong thương đội tuy không có nhẫn không gian, nhưng lại có không ít túi không gian.

Mấy tên gia hỏa này lại có tiền như vậy, vậy mà còn mơ ước tài sản của hắn, chết là xứng đáng, lòng người không nên muốn làm rắn nuốt voi.

Sở Diệp cong cong khóe miệng, tâm tình không tồi, khi chợ chung diễn ra hai người đã tốn không ít, lúc sau Sở Diệp vì muốn luyện chế sát khí.

Tiền trong tay lại đại đại giảm bớt, nay thu hoạch được một tuyệt bút chiến lợi phẩm, thì đồng vàng trên tay Sở Diệp đã dư ra không ít.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nhàn nhạt nói: “Đúng rồi, những người này chết cũng chưa hết tội."
Lưỡng Giới Thành tựa hồ cũng đang treo thưởng nhóm đạo tặc này, nếu đem đầu bọn họ tới chất cũng sẽ đổi được không ít tiền, nhưng hai người bọn họ không muốn bị người khác chú ý.

Sở Diệp cau mày, nói:“Mới di chuyển được một lúc mà đã phải dừng lại lâu như vậy, chúng ta vẫn là nhanh chân lấy đi thứ cần lấy, rồi quay về động phủ đi."
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Ta cũng nghĩ thế”.
 
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 156: Lấy Truyền Thừa




 
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 157: Hạ Sơn Phiền Toái




 
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 158: Sở Diệp Xuất Đầu




 
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 159: Trở Lại Lưỡng Giới Thành




 
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 161: Tam Đầu Hoa Cốt Xà




 
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 162: Sát Khí Không Đủ Dùng



Quyết định ngao luyện sát khí, Sở Diệp đã nhờ tiểu hồ ly thêu số thú cốt.

Tiểu hồ ly thao túng Thanh Mộc Băng Liên thêu đám thú cốt trong động phủ, sau mười lăm ngày, thì núi xương trong động phủ đã có tám phần bị thêu thành tro tàn, chỉ còn lại hai phần xương cốt nhưng thật ra cũng không ít.

Vạn Thú Điện tuy lưu lại một núi xương rất lớn, do đó dù đã thiêu hủy tám phần xương cốt, nhưng số lượng thú cốt dư lại cũng đã là rất nhiều.

Trải qua lửa nung, mùi ẩm mốc trong thú cốt cũng đã nhạt hơn rất nhiều.

“Số xương này cũng không tồi a!” Mà từ trong núi xương đó Sở Diệp đã tìm được mấy thanh xương sống lưng, trải qua lửa nung khô, mấy cây xương sống lưng được rèn luyện đến trắng tinh như ngọc.

Sở Diệp đem mấy khối xương cốt kia ghép nối lại, thì phát hiện phần xương sống lưng dài hơn 60 mét, hẳn là thuộc về Hồn Thú có thân hình vô cùng to lớn.

Còn có cả một khúc xương chân, nhưng bởi bị núi xương che lấp, sau khi núi xương luyện hóa thì khúc xương kia mới lộ ra.

Theo tiểu hồ ly phán đoán, thì chủ nhân của mấy khối xương cốt kia, khi sinh thời cấp bậc ít nhất cũng là Chiến Tướng hậu kỳ.

Tiểu Bạch nhìn xương cốt, chớp chớp mắt, nói: “Này hình như là Long Tượng cốt thì phải."
Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch một cái.

Nói: “Long Tượng a! Đây chính là loại Hồn Thú có chiến lực rất mạnh, hay chúng ta tìm trong núi xương cốt đó xem sau nói không chừng vẫn là có thứ tốt."
Tiểu Bạch khinh thường nói: “Vẫn là rách nát, bất quá là có chút điểm giá trị, nếu có đủ bộ xương thì giá trị sẽ cao hơn.
Sở Diệp nhún vai, lười cùng Tiểu Bạch so đo.

Tiểu hồ ly bỗng nhiên kích động kêu lên, Lâm Sơ Văn hướng tới tiểu hồ ly đi qua, “Tuyết Bảo, sao thế."
Tuyết Bảo đem một cái đầu lâu của một con cự mãng lấy ra, Lâm Sơ Văn có chút kích động nói: “A Diệp, hình như là đầu lâu của mãng xà ba đầu!"
Sở Diệp đi qua nhìn thoáng qua, nói: “Đúng là nó!” Vậy thì chỉ sợ ở Vạn thú điện thật sự nuôi qua cự mãng ba đầu, cái đầu lâu này lớn như vậy, nói không chừng đây con này đã là Vương cấp Hồn Thú.

Tiểu Bạch vừa đi vừa nói: “Không phải chỉ là mấy khúc xương cốt thôi sao? Xem các ngươi kích động chưa kia, mặc kệ nó là loại hung thú gì thì đều đã chết sạch."
Sở Diệp: "Có đạo lý a! Dù là hung thú lợi hại đi nữa một khi đã chết thì chính là đã chết."
Tiểu hồ ly cầm cái đầu lầu của cự mãng, hướng tới Tiểu Bạch ném qua.

Tiểu Bạch một chân đá bay đầu lâu, xoay ngang liền rống lên với tiểu hồ ly, tiểu hồ ly hì hì cười cười, né tránh Tiểu Bạch công kích.

Sở Diệp nhìn cái đầu lâu bị Tiểu Bạch đá bay, nhướng mày nói: “Số xương cốt này chất lượng không tồi a!"
Tiểu Bạch tuy rằng chỉ nhỏ một con, nhưng sức lực lại cực đại, nếu bị một con Chiến cấp 3 đá một chân, thì chất chấn chổ bị đá kia sẽ bị gẫy xương.

Cái đầu lâu kia dù đã bị dãi nắng dầm mưa không biết đã bao nhiêu năm, nhưng dù bị Tiểu Bạch đạp một chân, cũng không vở ra, có thể thấy độ cứng rắn của nó là rất cao.

Tiểu Bạch cằm lên một khối xương cốt, ném qua tiểu hồ ly.

Tiểu hồ ly lập tức cằm lên một khúc xương khác để đánh trả, trong khoảng thời gian ngắn, xương cốt đã bay tán loạn.

Sở Diệp nhìn cuộc đại chiến xương cốt giữa Tiểu Bạch và Tuyết Bảo, vô ngữ lắc đầu.

Sở Diệp thầm nghĩ: Tiểu Bạch cùng tiểu hồ ly đúng là quá nhàm chán, nên mới lại đi chơi cái loại trò chơi này.

Lâm Sơ Văn đi tới bên cạnh Sở Diệp bên nói.

“Tuy rằng xương cốt dư lại là không nhiều lắm, nhưng phẩm chất lại không tệ tí nào, dùng chúng để ngao luyện ra một phần sát khí là dư dả, nói không chừng còn ngao luyện ra được hai phần sát khí.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Mong là vậy.”
Nhiều xương cốt như vậy, nếu muốn mua thì cũng cần sáu bảy chục vạn.

Lâm Sơ Văn phán đoán những phần xương cốt vừa chịu được năm tháng lâu dài và sự thêu đốt của ngọn lửa của tiểu hồ ly thì cấp bậc của chúng khi sinh thời ích nhất cũng là hung thú Chiến Tướng cấp..

“Sát hố đã đào xong, bắt đầu ngao luyện đi."
Sở Diệp thầm nghĩ: Chỉ cần có thể ngao luyện thành công một lần, thì xem như công sức mà bọn họ bỏ ra cho chuyến đi này xem như là không uổn, nếu có thể ngao luyện hai lần vậy thì bọn họ liền kiếm lớn.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Được."
Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đem thú cốt để vào trong sát hố, bắt đầu tiến hành ngao luyện.

Việc ngao luyện thú cốt cũng đã bắt đầu tiến vào quỹ đạo, Sở Diệp liền trở nên rảnh rổi.

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn liền bắt đầu đi khắp nơi tìm kiếm cơ duyên, hai người đến Vạn Thú Điện di chỉ thêm một lần nữa, hai người cẩn thận tìm kiếm hơn nửa tháng, nhưng cũng không có gì thu hoạch.

Hơn nữa tháng qua đi mà không có thu hoạch được gì, Sở Diệp âm thầm hoài nghi có phải hay không hắn đã đoán sai, cơ duyên liên quan đến Tam Đầu Hóa Cốt Xà không phải là ở chỗ này.

Vạn Thú Điện tồn tại không ít cấm chế, Sở Diệp nhàm chán không có việc gì làm, liền bắt đầu nghiên cứu cấm chế ở Vạn Thú Điện.

Cấm chế ở các đại tông môn thường có công dụng khá giống nhau, mà Sở Diệp trên tay còn có truyền thừa về cấm chế của Tử La Tông, nên khi nghuên cứu cấm chế ở Van Thú Diện cũng không gặp quá nhiều khí khắn, còn đạt được không ít kết quả.

Tốc độ nghiên cứu cấm chế của Sở Diệp là rất mau, nửa tháng qua đi số cấm chế còn sót lại ở Vạn Thú Điện đã ngày một ít đi.

Tuy rằng số cấm chế còn sót lại chỉ còn một ít, nhưng Sở Diệp như cũ vẫn không có thu hoạch được gì.

Thời gian liền bất tri bất giác đi qua, Sở Diệp đối với nghiên cứu cấm chế lại càng ngày càng mê mẩn.

Không có tìm được cơ duyên, nhưng trình độ phá giải và sử dụng cấm chế của Sở Diệp lại là tiến bộ vượt bậc.

Ngay từ đầu, Sở Diệp chỉ có thể nhờ Tiểu Bạch hiệp trợ dưới tránh đi công kích của cấm chế, nhưng chỉ trong khoảng thời gian này Sở Diệp đã có thể phá giải, thậm chí lợi dụng rất nhiều cấm chế khác nhau.

Sở Diệp đem một cục đá đặt ở bên cạnh cấm chế, rồi sau đó vận dụng linh hồn lực, kích hoạt cấm chế.

Cấm chế bị kích hoạt cục đá liền bị chia năm xẻ bảy.

“Thật là lợi hại a!” Lâm Sơ Văn nói.

Đây chỉ là cấm chế còn sót lại thôi mà đã có thể đem cục đá cắt thành như vậy, nếu là cấm chế hoàn chỉnh thì uy lực hẳn là sẽ lớn hơn nữa.

“Bên trong cục đá không có gì cả a!” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn lắc đầu, nói: “Vốn dĩ đã không có đồ vật a!”
“Cục đá này nặng như vậy ta còn tưởng rằng bên trong có gì đó.”
Lâm Sơ Văn có chút vô ngữ nói: “Đây vốn dĩ chỉ là cục đá bình thường."
Sở Diệp có chút mất mát nói: “Ta còn tưởng rằng có thể kiếm chút tiền, nhưng hình như phát tài quả nhiên không có đơn giản như vậy."
Lâm Sơ Văn: "......"
Tiểu Bạch nhảy nhót đã đi tới, nói:“ Đã 49 ngày rồi, có thể mở hố."
Sở Diệp ngó Tiểu Bạch thầm nghĩ: trước đó Tiểu Bạch còn cười nhạo hắn là đi nhặt ve chai, giờ thì nôn nóng muốn khai sát hố.

Sở Diệp đi tới bên cạnh sát hố, Lâm Sơ Văn cùng tiểu hồ ly cũng đi đã tới.

“Có thể khai sát hố a!” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Ừm."
Sở Diệp mở cấm chế của sát hố ra, một sợi sát khí phiêu ra tới, trong lòng Sở Diệp liền vui sướng.

“Quả nhiên là có thể."

Sở Diệp thu sát khí đến lòng bàn tay, “Phẩm chất không tồi.”
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: "Đúng là không tồi.”
Sở Diệp vốn chỉ nghĩ chỉ cần luyện chế ra sát khí, còn đối phẩm chất của sát khí, thật ra cũng không mưu cầu cao xa gì.

Tiểu Bạch há mồm hút một hơi, một ngụm lớn sát khí chạy vào trong miệng Tiểu Bạch, Tiểu Bạch vừa lòng mà lắc mình.

Sở Diệp nguyên bản còn nghĩ sẽ thu lấy sát khí, kết quả, sát khí bên trong sát hố chỉ trong một chốc đã bị Tiểu Bạch hấp thu một nửa, Sở Diệp không khỏi có chút vô ngữ.

“Ngươi ăn?"
Tiểu Bạch gật đầu, nói:“Đúng vậy.”
Sở Diệp:” Đúng vậy cái gì mà đúng!" Sát hố mới ngao luyện ra chút ít sát khí a! Thì đã bị Tiểu Bạch ăn hết một nửa.

Lâm Sơ Văn chớp chớp mắt, bỗng nhiên nhớ tới, sát khí thứ này, trừ bỏ có thể dùng phụ trợ cho Chiến Tướng Hồn Thú cấp 9 đột phá, kỳ thật, còn có thể dùng cho xúc tiến cho Chiến Tướng Hồn Thú trưởng thành.

Bất quá, sát khí thật sự quá hi hữu, nên người ta cũng không dùng nó để xúc tiến Chiến Tướng Hồn Thú trưởng thành, do hiệu quả cũng không tính quá lớn, cho nên, cũng không có người nào mà xa xỉ đến mức dùng sát khí tới bồi dưỡng Chiến Tướng Hồn Thú.

Sở Diệp cau mày, nói: “Ngươi sao lại ăn?”
Tiểu Bạch có chút khinh thường nói: “Còn không phải chỉ là sát khí sao? Ngươi làm gì mà keo kiệt vậy."
Sở Diệp: “........” Hắn vất vả luyện chế sát khí, vậy mà con trách cứ hắn, rõ ràng khi hắn đi thu gom xương cốt Tiểu Bạch còn nói hắn thích đi nhặt rác.

“Cũng đã ăn rồi.” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp: ”Cũng chỉ có thể như thế, Tiểu Bạch đều đem sát khí nuốt mất, cũng không thể bắt nó nhổ ra.

“Ngươi như thế nào đột nhiên thích ăn sát khí.” Sở Diệp nói.

Trước đó hắn cũng luyện chế qua vài lần sát khí, Tiểu Bạch cũng chưa có biểu hiện hứng thú a!
Tiểu Bạch nghiêng đầu, nghĩ nghĩ nói: “Lần này bên trong sát khí, mang theo một chút hương vị viễn cổ tuy rằng chỉ có một chút, nhưng cũng không tồi."
Sở Diệp sửng sốt một chút, thầm nghĩ: Chẳng lẽ trong đám thú cốt, có Hồn Thú mang theo huyết mạch của viễn cổ yêu thú."
Lâm Sơ Văn nhìn sát hố, nói: “Bên trong sát hố, hẳn là còn thừa phân nửa sát khí.”
Tiểu hồ ly há mồm một hút, ăn luôn một phần sát khí.

Lâm Sơ Văn run rẩy khóe miệng, có chút ngượng ngùng nói: “Hiện tại chỉ còn nửa phân.”
Sở Diệp nhìn chằm chằm tiểu hồ ly nhìn vài lần, thầm nghĩ: Tiểu hồ ly ăn uống cũng không ít hơn Tiểu Bạch là bao nhiêu.

Sở Diệp hướng tới Tiểu Ngân nhìn qua đi, nói: “Tiểu Ngân, ngươi có muốn ăn hay không a!” Giờ chỉ còn nửa phân, thu cũng không có tác dụng gì, còn không bằng cho chúng ăn.

Tiểu Ngân bay đến sát hố bên, mang theo mấy đứa tiểu đệ đem nửa phân sát khí còn dư lại hấp thu hết.

Tiểu Ngân ăn sát khí, hình như cảm giác hương vị không tồi, liền réo lên với Sở Diệp: “Không đủ ăn a! Không đủ ăn."
Sở Diệp lắc đầu, thở dài một tiếng nói: “Sát khí không đủ dùng a!
Thật vất vả mới luyện chế ra ba phần sát khí, lại bị mấy con Chiến Tướng Hồn Thú phân chia hết rồi.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Nghĩ thoáng chút đi, bọn Tiểu Bạch hấp thu sát khí, thực lực sẽ có thể tăng lên không nhỏ, còn đở hơn dùng ở trên người Ngân Sí Ong mà toàn quân bị diệt a!"
Sở Diệp chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Sơ Văn nói như vậy, cũng có đạo lý a!
“Số thú cốt dư lại hẳn là còn đủ cho một lần ngao luyện, không cần lãng phí.” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp gật đầu, nói: “Hảo."
Sở Diệp rất nhanh liền tiếp tục lần thứ hai ngao luyện, lần thứ hai ngao luyện đã đem tất cả số xương cốt còn lại ngao luyện hết.

Khi Sở Diệp di chuyển thú cốt đã không cẩn thận đã thu luôn một ít đá vụn.

Trong đám đá vụn, Sở Diệp phát hiện trong số đá đó có những viên trên mình đá có khắc yêu văn.

Sau khi phát hiện yêu văn, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn lập tức rửa sạch đá vụn, rồi chậm rải lắp ráp lại số yêu văn có trên đá.

Tiểu Bạch chạy lại đây, nói: “Này hình như là phong tỏa yêu văn, nhưng hình như hình vẽ có chút rối loạn.

Cũng thể có thể là giả yêu văn."
Nhân tộc vì phòng ngừa trận văn mình khắc họa sẽ bị người khác phá dịch, nên sẽ ở bên trong trận văn khắc hoạ vẽ thêm một ít thứ, mà mấy đoạn yêu văn này, hẳn là cũng dùng thủ đoạn tương tự như vậy.

Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch, nói: “Nếu đây là phong tỏa yêu văn, thì có phải là nó đại biểu ở Vạn Thú Điện đang phong tỏ một thứ gì đó không."
Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, nói: “Có khả năng.”
Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch, có chút đắc ý nói: “Xem đi, ta nói mà ở đó sẽ có thứ tốt."
Tiểu Bạch khinh thường nói: “Mèo mù vớ phải chuột chết.”
Sở Diệp: "......."
Tiểu hồ ly giơ móng vuốt vỗ vỗ, vẻ mặt sùng kính nhìn Sở Diệp.

La hét “Thật là lợi hại, thật là lợi hại."
Sở Diệp thầm nghĩ: Tiểu Bạch gia hỏa này không biết nhìn hàng, tiểu hồ ly vẫn là biết hàng.

Sở Diệp hướng tới Lâm Sơ Văn nhìn qua, nói: “Tiểu hồ ly có phải sắp tiến giai hay không?”
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng."
Trước đó Tuyết Bảo dung hợp Thanh Mộc Diễm, thực lực đã dâng lên không nhỏ, lần này lại hấp thu thêm một phần sát khí, lại dùng một ít dược tề, hai ngày nữa hẳn là có thể đột phá."
Sở Diệp gật đầu, nói: “Tuyết Bảo lần này tiến giai, chính là Chiến Tướng cấp 5 đi a! Vậy là theo kịp Tiểu Ngân rồi."
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng vậy!”
Sở Diệp híp mắt mắt, nói: “Tuyết Bảo bọn nó tiến giai quá nhanh, tốt nhất nên phối trí ra một ít dược tề che giấu giai vị đi."
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Ta cũng nghĩ như vậy.” Rất nhiều Hồn Thú, đều phải mấy năm, mười mấy năm mới tiến lên một cấp, mà tiểu hồ ly bọn họ lại vừa tiến giai Chiến Tướng còn không được có bao lâu.

Sở Diệp nhìn Tiểu Bạch; nói: “Tiểu Bạch, ngươi cần phải nỗ lực hơn a! Ngươi xem Tuyết Bảo giờ đã là Chiến Tướng cấp 5, còn ngươi chỉ có Chiến Tướng cấp 3."
Tiểu Bạch có chút buồn bực hừ hừ, hét lên: Nó nếu sinh sớm mấy năm, thì giờ đây nó đã là Yêu Vương.

Sở Diệp mắt trợn trắng, lười đi để ý Tiểu Bạch..
 
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 163: Đại Chiến Với Cự Mãng Ba Đầu



Đợt sát khí thứ hai cũng đã bắt đầu luyện chế, Sở Diệp cũng bắt đầu chầm mình và việc nghiên cứu yêu văn trên những hòn đá.

Yêu văn trên những viên đá vẫn tương đối hoàn chỉnh, Sở Diệp lo lắng nếu tùy tiện đánh vỡ yêu văn sẽ xảy ra phản ứng không tốt, nên cũng không dám động thủ.

Sở Diệp nghiên cứu yêu văn mà Tiểu Bạch cũng tương đối tò mò với mấy yêu văn kia, nên cũng cung cấp không ít yêu văn truyền thừa cho Sở Diệp, hổ trợ cho việc nghiên cứu.

Nhờ có ký ức truyền thừa của Tiểu Bạch, nên tốc độ nghiên cứu yêu văn của Sở Diệp đã nhanh lên không ít.

Thời gian cứ thế trôi đi, chẳng mấy chốc nhóm sát khí thứ hai đã luyện thành.

Sở Diệp đến bên sát hố, Tiểu Ngân, Tiểu Bạch, tiểu hồ ly tất cả đều đi tới.

Sở Diệp nhìn bộ dạng trận địa sẵn sàng đón quân địch của đám nhóc, liền run rẩy khóe miệng, âm thầm đánh giá lần sát khí này chỉ sợ lại phải chạy vào bụng đám nhóc này nữa rồi.
Sở Diệp mở ra sát hố, sát khí phiêu ra tới.

Tiểu Ngân lập tức động thủ, lần trước Tiểu Ngân ăn cơm thừa của Tiểu Bạch, tiểu hồ ly, cảm giác không ăn no, lần này quyết định tiên hạ thủ vi cường.

Sát hố mở ra, Tiểu Ngân liền suất lĩnh ong đàn hút thay nhau sát khí, đại lượng sát khí dũng mãnh vào Tiểu Ngân cùng ong đàn.

Tiểu Bạch cùng tiểu hồ ly cũng không có cùng Tiểu Ngân đoạt, sát khí thứ này cũng là có kháng tính, Tiểu Bạch cùng tiểu hồ ly lần trước đã ăn không ít, lần này nếu lại dùng, hiệu quả sẽ kém hơn rất nhiều.

Tiểu Ngân cùng ong đàn dùng hết hai phần sát khí rồi mới bay đi.

Tiểu Bạch cùng tiểu hồ ly đem phần sát khí dư lại chia đều cho nhau.

Sở Diệp nhìn sát hố rỗng tuếch, nhịn không được xoa xoa cái trán a!
“Cực cực khổ khổ lâu như vậy, cũng chỉ bằng một bữa cơm của mấy đứa nhóc.” Sở Diệp có chút vô ngữ.

Hắn vốn còn tính toán dùng số sát khí này để bồi dưỡng Ngân Sí Ong lên Chiến Tướng, hiện tại thoạt nhìn, ước mơ có được đại quân Ngân Sí Ong Chiến Tướng của hắn là còn rất xa a!
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Sát khí đối với bọn Tiểu Ngân vẫn là rất bổ, ăn như vậy, đối với bọn Tiểu Bạch vẫn là có rất nhiều chổ tốt."
“Đáng tiếc chính là xương cốt không có!” Sở Diệp nói.

Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng vậy!” Xương cốt không có, việc ngao luyện sát khí chỉ có thể dừng lại.

Sở Diệp thở dài một tiếng, nói: “Rõ ràng là một núi xương lớn như vậy, nói hết liền hết.

Lâm Sơ Văn: “.......” Xương cốt của Vạn Thú Điện vốn không ít, nhưng ngao luyện sát khí yêu cầu xương cốt cũng không ít a!
“Yêu văn nghiên cứu thế nào rồi?” Lâm Sơ Văn hỏi.

Sở Diệp tự tin cười, nói: “Cũng không tệ lắm, qua mấy ngày nữa, hẳn là là có thể mở ra."
Lâm Sơ Văn có chút hưng phấn nói: “Nếu là như thế, vậy thật là tốt quá.”
Sở Diệp gật đầu, hắn hiện tại đối thứ bị phong ấn bởi yêu văn phong tỏa trận pháp cũng thập phần tò mò.

Vài ngày sau, Sở Diệp xé rách phong ấn của yêu văn phong tỏa, thì phát hiện một cái cửa vào.

Phong ấn bị mở ra, Mặc Nắm ẩn mình đi vào nhìn một chút, xác nhận không có gì nguy hiểm, thì mới chạy ra.

“Bên trong có cái gì?” Sở Diệp tràn đầy chờ mong nhìn Mặc Nắm hỏi.

Mặc Nắm nhìn Sở Diệp, nghĩ nghĩ, nói: “Một cái nhà tắm lớn.”
Sở Diệp: Một cái nhà tắm lớn? Đó là cái quỷ gì?
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Chúng ta đi xuống nhìn xem.”
Sở Diệp gật đầu, nói:“Cũng được."
Cung điện ngầm cung thập phần rộng lớn, trên vách tường của cung điện có khắc không ít bích hoạ, trên bích hoạ có vẽ đủ loại hung thú.

Sở Diệp từ trên bích hoạ thấy được một con Cự Tượng, Cự Tượng được thể hiện bằng thế đứng vô cùng đỉnh thiên lập địa nhìn phi thường oai hùng.

“Những bức họa này hẳn là khắc họa những con Hồn Thú mà năm đó người ở Vạn Thú Điện khế ước."
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Rất có khả năng.”
Sở Diệp thầm nghĩ: Nếu thật là như vậy, vậy thì Vạn Thú Điện năm đó thật là có quá cường uy."
“Thơm quá.” Tuyết Bảo có chút hưng phấn chà xát móng vuốt, trong ánh mắt lộ ra vẻ nồng đậm tinh quang.

Sở Diệp nhìn thoáng qua Tuyết Bảo, hỏi: “Tuyết Bảo, có thứ gì ở hấp dẫn ngươi sao?”
Tuyết Bảo gật gật đầu, nói: “Có, nó ở phía trước.”
Sở Diệp nhìn thoáng qua phương hướng mà Tuyết Bảo chỉ, thì phát hiện nơi Tuyết Bảo chỉ chính là nơi Mặc Nắm nói nhà tắm.

Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn một đường thâm nhập, rốt cuộc cũng gặp được cái nhà tắm mà Mặc Nắm nói.

“Mặc Nắm nói không sai a! Nơi này quả nhiên là giống một cái nhà tắm lớn.”
Lâm Sơ Văn vô ngữ nhìn Sở Diệp, thầm nghĩ: Nơi này tuy rằng nhìn giống nhà tắm, nhưng tuyệt không phải chỉ đơn thuần là dùng để tắm rửa.

“Nơi này có thể là luyện yêu trì.” Lâm Sơ Văn có chút kích động nói.

Sở Diệp có chút tò mò nhìn Lâm Sơ Văn một cái, nói: “Luyện yêu trì?"
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đây đúng là một nơi khó lường, nghe nói nó có thể giúp cho yêu thú thoát thai hoán cốt, Vạn Thú Điện nếu là không có xảy ra chuyện, vậy thì nơi này chính là thánh địa của Vạn Thú Điện."
Sở Diệp chớp chớp mắt, thầm nghĩ: Luyện yêu trì nếu là giống như Sơ Văn nói là lợi hại như vậy, thì đám nhóc kia có thể sẽ ở chỗ này mà đạt được không nhỏ cơ duyên.

Tiểu hồ ly gấp không chờ nổi mà nhảy vào luyện yêu trì, Tiểu Bạch so tiểu hồ ly chậm một bước, nhưng cũng bùm một cái nhảy vào, Mặc Nắm hóa thành một đoàn sương mù, lơ lửng trên mặt nước, Tiểu Thải thì bay ở trên mặt nước.

Tiểu Ngân thấy thế liền mang theo ong đàn sôi nổi tiến vào, thực lực của mấy đứa nhóc cũng đã bắt đầu bay lên, Sở Diệp thực mau liền cảm giác được hồn lực dâng đã được dâng lên.

“Ong đàn bắt đầu lột xác.” Lâm Sơ Văn nói.

Sở Diệp nhìn ong đàn, trong lòng có chút kinh ngạc, bên trong ong đàn đã có mấy chục con Ngân Sí Ong cấp 8 tiến giai thành cấp 9.

Đại lượng Ngân Sí Ong trên cánh, xuất hiện những đốm nhỏ kim sắc.

“Lợi hại a!” Không hổ là luyện yêu trì có thể giúp yêu thú thoát thai hoán cốt.

>/>
Sở Diệp âm thầm kích động, ong đàn tuy rằng không có tân Chiến Tướng Ngân Sí Ong ra đời, nhưng thực lực chỉnh thể của ong đàn lại là đang điên uổng tăng lên.

Sĩ cấp Ngân Sí Ong đại bộ phận đều tấn lên một cái giai vị, có thậm chí tấn lên tận hai cái giai vị, đại lượng Ngân Sí Ong bình thường đã lột xác thành Sĩ cấp Ngân Sí Ong.

Tiểu Ngân nhận được phản hồi từ hồn lực của ong đàn thực lực bay nhanh dâng lên, dần dần tới gần Chiến Tướng cấp 6.

Luyện yêu trì dược lực quá mạnh, Ngân Sí Ong bình thường chỉ tắm một hồi liền sôi nổi bay đi.

Mấy chỉ Chiến Tướng cấp Ngân Sí Ong có năng lực thừa nhận tương đối cao thì còn ở trong ao mà kiên trì, Tiểu Bạch, tiểu hồ ly thì đem toàn bộ thân thể đều trầm ở trong luyện yêu trì.

Dưới tác dụng của luyện yêu trì tiểu hồ ly đã củng cố tu vi Chiến Tướng cấp 5.

Tiểu Bạch có thể chất tựa hồ đặc biệt thích hợp để hấp thu được dược lực của luyện yêu trì, tốc độ hấp thu dược lực gấp 3 lần so với tiểu hồ ly, dưới sự duy trì khổng lồ của dược lực, hơi thở trên người Tiểu Bạch cũng nhanh chống dâng lên.

Lâm Sơ Văn chớp chớp mắt, nhịn không được nói: “Mấy đứa đều tiến bộ thật nhanh a!”
Sở Diệp thầm nghĩ: Tiến bộ mau là đúng rồi, nếu hắn không đoán sai thì Tam Đầu Hóa Cốt Xà chính là mượn cái luyện yêu trì này mà tiến vào vương giai, nhưng hiện giờ chỗ tốt lại đẩy lên đầu đám nhóc nhà hắn, chờ đến khi đem dược lực của luyện yêu trì hấp thu hoàn toàn, thì đám nhóc nhà hắn có thể tiến ít nhất một giai vị.

Sở Diệp híp mắt mắt, nói: “Đây chính là thực lực của đại tông môn.”
Lâm Sơ Văn gật đầu, nói: “Đúng vậy!”
Sở Diệp lấy ra la bàn, trinh trắc một chút.

Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, có chút nghi hoặc nói:
“Ngươi hình như cứ mỗi khi cách một đoạn thời gian, đều phải lấy la bàn ra xem sao?"
“Tiểu tâm sử đến vạn năm thuyền.” Sở Diệp vốn chỉ là để ngừa vạn nhất, nhưng khi nhìn la bàn thì sắc mặt đại biến, “Có cái gì đó đang tiến lại đây."
Lâm Sơ Văn nhìn Sở Diệp, nói: “Thứ gì?
“Không biết, là một con Chiến Tướng cấp 8.” Trực giác của Sở Diệp đang mách bảo hắn thứ đang tiến lại đây chính là Tam Đầu Hóa Cốt Xà, nhưng dựa theo tin tức mà bọn họ có được thì Tam Đầu Hóa Cốt Xà hẳn là Chiến Tướng cấp 5, nhưng căn cứ theo la bàn biểu hiện, thì con tiến đến chính là Chiến Tướng cấp 8.

Lâm Sơ Văn cau mày, nhắc nhở Tuyết Bảo cùng Tiểu Thải chuẩn bị chiến đấu.

Cùng mấy đứa nhóc khác.

“Tới.” Cự mãng ba đầu từ trong thông đạo, bò nhanh lại đây, tràn đầy cừu hận nhìn Sở Diệp
Sở Diệp nhìn thấy cự mãng ba đầu, sắc mặt đổi đổi, thầm nghĩ: Quả nhiên là Tam Đầu Hóa Cốt Xà, tin tức ở Lưỡng Giới Thành đã quá hạn rồi a! Quá hố cha, Chiến Tướng cấp 8 mà bị nói thành Chiến Tướng cấp 6, cái tên mà cung cấp cái tin tức này về sau con cháu hắn sẽ bị thiên lôi để ý.

Tam Đầu Hóa Cốt Xà có huyết mạch của thượng cổ hung thú, tuy rằng chỉ là cấp 8 nhưng thực lực lại có thể ngang hành với những con Chiến Tướng cấp 9 bình thường.

Tiểu Bạch nhìn con cự mãng ba đầu, lông cả người đều run lên.

Cự mãng ba đầu hướng tới mấy người vọt qua, Sở Diệp liền kích hoạt những cấm chế trên vách cung.

Trong cung điện ngầm, tồn tại không ít các loại trận cùng cấm chế có tác dụng công kích
Sở Diệp khi vừa tiến vào địa cung thì đã phát hiện rồi, nên đã lợi dụng chúng để công kích Tam Đầu Hóa Cốt Xà.

Biết Sở Diệp sẽ phát động cấm chế, làm cự mãng ăn mệt, Tiểu Bạch và Sở Diệp liền vô cùng tán thành.

“Cứng quá a!”

Trong thời gian trước Sở Diệp đã phục chế lại không ít cấm chế có thể cắt được cả đá.

Cấm chế có uy lực cường đại, nhưng lại chỉ để lại được vài miệng vết thương nhỏ ở trên người cự mãng.

Tam Đầu Hóa Cốt Xà bị cấm chế công kích, Sở Diệp cùng Lâm Sơ Văn đồng thời lấy ra thiên lôi châu, quăng tới Tam Đầu Hóa Cốt Xà.

Trong lúc nhất thời, trong cung điện ngầm tất cả đều là tiếng nổ mạnh.

Thiên Lôi Châu là được Sở Diệp mua ở Lưỡng Giới Thành, còn một phần khác là lấy từ số bẩy rập của lão già điên kia.

Lúc ấy lão già điện kia nói với bọn họ là đã chôn xuống mấy trăm viên Thiên Lôi châu, nhưng trên thực tế chỉ có hơn mười mấy viên.

Sở Diệp thầm nghĩ: Nếu lão điên kia thật sự có mấy trăm viên thì tốt rồi hắn có thể đem nổ chết con cự mãng này rồi, nhưng nếu đó là sự thật thì giờ hắn đã bị nổ chết.

Tam đầu hóa cốt xà đỉnh cấm chế cùng nổ mạnh công kích, xông thẳng lại đây.

Sở Diệp bị hãi nhảy dựng, Tiểu Bạch cùng tiểu hồ ly, Tiểu Ngân đồng thời xông ra ngoài, ngăn cản tam đầu cự xà tiến công.

Tiểu Thải phe phẩy cánh, muốn dùng mê hoặc chi thuật với Tam Đầu Hóa Cốt Xà, bổng nhiên Tam Đầu Hóa Cốt Xà hướng tới Tiểu Thải gào rống một tiếng, Tiểu Thải tức khắc bị đánh bay đi ra ngoài, vựng vựng hồ hồ mà bay ở không trung.

Tam Đầu Hóa Cốt Xà hé miệng, đột nhiên hướng tới Tiểu Thải mà trường qua, Tam Đầu Hóa Cốt Xà tuy dài hơn mười mét nhưng tốc độ lại nhanh như tia chớp, Tiểu Thải bị dọa cho hồn phi phách tán.

Lâm Sơ Văn kịp thời vận dụng hồn lực, đem Tiểu Thải thu vào Hồn Thất, Tiểu Thải mới có thể tránh thoát số mệnh bị cự mãng cắn.

Sở Diệp thầm nghĩ: Không hổ là Tam Đầu Hóa Vốt Xà, ảo thuật của Tiểu Thải hiện tại chỉ có thể sử dụng với các loại hung thú có huyết mạch bình thường, nhưng nếu dùng với các loại hung thú có huyết mạch đặt biệt thì tác dụng là không lớn.

Tiểu hồ ly cùng Tiểu Bạch cùng Tam Đầu Hóa Cốt Xà dây dưa, tình thế cực kỳ nguy hiểm.

Sở Diệp phía trước vận dụng cấm chế công kích cùng thiên lôi châu sau một hồi điên cuồng oanh tạc vẫn là có chút hiệu quả, Tam Đầu Hóa Cốt Xà bởi vì bị thương, nên động tác cũng có chút chậm chạp.

Tam Đầu Hóa Cốt Xà hé miệng, hộc ra một ngụm xà tiên, mặt đất trong khoảnh khắc liền bị ăn mòn một nửa, lông tóc của tiểu hồ ly bị đốt trọi một tảng lớn.

Tiểu hồ ly cũng không kịp k** r*n, thì đã cùng mãng xà chiến đấu.

Tiểu Ngân mang theo ong đàn phát động tiến công, hiệu quả không lớn, ong đàn nhất am hiểu sử dụng nhất chính là nọc ong công kích, nhưng bản thân của Tam Đầu Hóa Cốt Xà chính là kịch độc chi vật, nọc ong so với nọc độc với Tam Đầu Hóa Cốt Xà là không đáng kể chút nào, mặc cho ong đàn rót nọc ong vào nhưng cũng chẳng có mấy tác dụng.

Sở Diệp cau mày, thầm nghĩ: Có chút khó giải quyết a! Sở Diệp vốn còn cảm thấy tuy rằng cấp bặc chênh lệch chỉ lớn hơn một ít, nhưng vẫn là có thể dùng số lượng lại bù vào, nhưng Tam Đầu Hóa Cốt Xà chiến lực kinh người, lại da dày thịt béo, độc tính kịch liệt, Tiểu Bạch cùng tiểu hồ ly dù hợp sức cũng không phải đối thủ, thời gian dài, khẳng định sẽ bị rơi xuống thế hạ phong..
 
Xuyên Thư Chi Nghịch Sửa Nhân Sinh
Chương 165: Tin Tức Về Nạn Châu Chấu




 
Back
Top Bottom