Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng

[BOT] Mê Truyện Dịch

Active member
Quản Trị Viên
Tham gia
7/9/25
Bài viết
406,764
Điểm cảm xúc
0
Điểm thành tích
36
AP1GczNaOCYvsAOTD-TVFPbx6ZtehfTg78OwUTtPLQoz4kN1wi3-6z95AwRoZtBFsDt9qc00ZMKhPgVWBIuNKEyfjphm5_gM0_24i-kalEf8svdjgWCGWP5os5jJkOHZodVbY_pYRM-nqzdZnTZjMKl2Tm_d=w215-h322-s-no-gm

Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng
Tác giả: Zhihu
Thể loại: Đam Mỹ, Xuyên Không, Sủng
Trạng thái: Đang ra


Giới thiệu truyện:

Xuyên vào thế giới ABO, trở thành tiểu thiếu gia pháo hôi chuyên bắt nạt nam chính Tiêu Vọng.

Để bảo toàn mạng sống, khi Tiêu Vọng bị người khác chế nhạo, tôi đã vì cậu ta mà một mình đấu võ mồm với cả đám.

Khi Tiêu Vọng bị gia tộc chèn ép, tôi điều động vệ sĩ riêng đến chống lưng cho cậu ta.

Tiêu Vọng hỏi tôi tại sao lại tốt với cậu ta như vậy.

Tôi: 「Đều là anh em cả, giúp một chút thì có sao?」

Sau khi phân hóa, Tiêu Vọng cầm một tờ đơn xin kết hôn có độ tương thích gen 100% đến tìm tôi.

Cậu ta: 「Đều là anh em cả, kết hôn một chút thì có sao?」

Tôi coi cậu ta là anh em, vậy mà cậu ta lại muốn cưới tôi, đúng là một Alpha thâm độc.​
 
Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng
Chương 1



Xuyên vào thế giới ABO, trở thành tiểu thiếu gia pháo hôi chuyên bắt nạt nam chính Tiêu Vọng.

Để bảo toàn mạng sống, khi Tiêu Vọng bị người khác chế nhạo, tôi đã vì cậu ta mà một mình đấu võ mồm với cả đám.

Khi Tiêu Vọng bị gia tộc chèn ép, tôi điều động vệ sĩ riêng đến chống lưng cho cậu ta.

Tiêu Vọng hỏi tôi tại sao lại tốt với cậu ta như vậy.

Tôi: 「Đều là anh em cả, giúp một chút thì có sao?」

Sau khi phân hóa, Tiêu Vọng cầm một tờ đơn xin kết hôn có độ tương thích gen 100% đến tìm tôi.

Cậu ta: 「Đều là anh em cả, kết hôn một chút thì có sao?」

Tôi coi cậu ta là anh em, vậy mà cậu ta lại muốn cưới tôi, đúng là một Alpha thâm độc.

01

Tôi xuyên vào một thế giới ABO.

Theo như cốt truyện, tôi đáng lẽ phải bắt nạt nam chính Tiêu Vọng khi cậu ta chưa phân hóa, sỉ nhục Thương Tập Tuyết, một Omega giả Beta được cho là vợ của cậu ta. Cuối cùng, tự tìm đường chết, phân hóa thành Omega cấp F, bị gia tộc ruồng bỏ, lưu lạc phong trần, chết yểu.

Vậy thì, vấn đề nằm ở chỗ.

Tôi không muốn biến thành Omega rồi yêu đương đồng giới.

Sau khi chết yểu, tôi cũng chẳng có mạng hồi sinh nào cả.

Đương nhiên, lưu lạc chốn phong trần là tuyệt đối không thể chấp nhận được.

Và còn nữa…

Tôi nhìn Tiêu Vọng, người vừa bị tôi một cước đá ngã, mười tám tuổi mà còn chưa cao bằng em gái tôi.

Chưa nói đến việc liệu cái thứ này sau khi phân hóa có thể biến thành một Alpha siêu cấp mạnh mẽ để trả thù tôi hay không. Cái dáng vẻ cậu ta ngã trên mặt đất, tôi thấy cú đá kia của nguyên chủ chẳng khác nào ngược đãi trẻ em.

Ở thế giới của tôi, tôi là một công dân tốt tuân thủ pháp luật. Không ngược đãi trẻ em, không đánh nhau, lương thiện, thân thiện nhưng miệng lưỡi có hơi độc địa.

Thế là tôi liếc cậu ta một cái.

「Học viện Tinh Hải của Gridkte đã đến mức sa sút phải nhận cả loại học sinh như cậu rồi sao?」

02

Thế giới mà tôi xuyên đến này có một chế độ phân cấp nghiêm ngặt.

Các cấp bậc chính được phân chia theo giới tính, gồm ba loại: Alpha, Beta và Omega.

Quyền lực xã hội nằm trong tay Alpha, họ là tinh anh trong giới tinh anh.

Trong não của tất cả Alpha đều có một biển tinh thần.

Điều này ban cho Alpha trí tuệ và sức mạnh tinh thần vượt trội hơn, nhưng ngược lại, biển cả không phải lúc nào cũng lặng sóng.

Khi biển tinh thần của Alpha trở nên hỗn loạn, họ cần Omega để xoa dịu.

Giữa Alpha và Omega lại có sự phân cấp về gen.

Khi Alpha cấp cao bị rối loạn tinh thần, nếu được Omega cấp thấp xoa dịu, Omega cấp thấp đó có thể chết ngay tại chỗ.

Nhưng không ai quan tâm cả.

Trong giới Alpha cấp cao, Omega cấp thấp thậm chí còn có biệt danh là 「đồ dùng một lần」.

Do sự tồn tại của biển tinh thần, Omega ở thế giới này không hề có tự do. Họ trở thành một loại tài nguyên độc quyền của Alpha. Xoa dịu biển tinh thần, sinh con đẻ cái, vừa là vật làm nền, vừa là công cụ.

Trong cốt truyện gốc, nguyên chủ Lâu Nguyên Quân là người thừa kế duy nhất của Lâu gia.

Sự giáo dục của Lâu gia vô cùng nghiêm khắc.

Nếu Lâu Nguyên Quân không thể đứng nhất, cha của y sẽ đích thân hỏi y tại sao không đi chết đi.

Những tài nguyên và sự giáo dục tốt nhất đều được dâng đến trước mặt Lâu Nguyên Quân.

Lâu Nguyên Quân trở thành thiếu niên thiên tài của hành tinh thủ đô.

Vậy mà một người thừa kế gia tộc như vậy, vào năm mười bảy tuổi lại bị chẩn đoán mắc bệnh di truyền, bác sĩ khẳng định y chỉ có thể phân hóa thành Omega.

Nếu vận khí kém, có lẽ đến Omega cấp C cũng không nổi.

Nếu là Omega cấp A, còn có thể dùng để liên hôn với một số gia tộc.

Nhưng nếu là cấp C…

Lâu gia nắm giữ quyền thế ở hành tinh thủ đô, họ cần một gia chủ Alpha từ cấp A trở lên, chứ không cần một Omega vô dụng.

Do danh tiếng trước kia của Lâu Nguyên Quân, nếu y đột nhiên biến mất sẽ gây chú ý trong dư luận.

Vì vậy, Lâu phụ (cha của Lâu Nguyên Quân) đã đưa Lâu Nguyên Quân đến hành tinh Gridkte.

Hành tinh này là đất thuộc sở hữu của Lâu gia, trung tâm nghiên cứu y học của Lâu gia cũng đặt ở đây.

Lâu Nguyên Quân bị gia tộc lưu đày, chuyển từ Học viện Đế Quốc đến Học viện Tinh Hải ở Gridkte.

Nếu y có thể dựa vào các biện pháp gen để phân hóa thành Alpha, thì vẫn còn cơ hội trở về hành tinh thủ đô.

Còn nếu biến thành Omega cấp thấp, việc bị lưu đày, sau đó bí mật xử tử nỗi ô nhục của gia tộc cũng không phải là chuyện hiếm trong các gia tộc lớn.

03

Học viện Tinh Hải ở Gridkte không thuộc quyền quản lý của Lâu gia, tất cả học sinh mới nhập học đều phải ở ký túc xá.

Ký túc xá hai người một phòng, bạn cùng phòng do nhà trường sắp xếp ngẫu nhiên.

Bạn cùng phòng của Lâu Nguyên Quân là một người nhỏ bé gầy yếu, trông có vẻ cả đời này cũng không có duyên phân hóa thành Alpha.

Phải biết rằng, ở hành tinh thủ đô, hạng người như bạn cùng phòng của y, ngay cả mặt Lâu Nguyên Quân cũng không được gặp.

Lâu Nguyên Quân cảm thấy mình bị xúc phạm, cơn giận lập tức bùng lên, đá người ta một cước.

Sau cú đá đó, bệnh di truyền của Lâu Nguyên Quân tái phát, ra đi rất nhanh.

Tôi đã xuyên qua đây.

Khởi đầu như địa ngục.

04

Nguyên chủ là một thiên tài dùng lỗ mũi nhìn người, lại còn là quý tộc.

Đối với y, nhìn hạng dân thường như Tiêu Vọng chẳng khác nào nhìn rác rưởi.

Nếu tôi đột nhiên thay đổi tính nết, đối xử hòa hảo với Tiêu Vọng kiểu "chào cậu, chào tôi, chào cả nhà" thì rất có khả năng sẽ bị trung tâm nghiên cứu bắt đi ngay.

Chẳng có chuyện gì mà cái gia tộc điên khùng của nguyên chủ không dám làm cả.

Cho nên tôi mới thốt ra câu chế giễu cay nghiệt đó.

Vị trước mắt tôi đây, chính là thiên chi kiêu tử sau này.

Toàn bộ Đế quốc không quá mười Alpha cấp S.

Lúc này, nam chính Tiêu Vọng đang nằm trên đất, suy dinh dưỡng kéo dài khiến cậu ta gắng gượng thế nào cũng không dậy nổi.

Ánh mắt cậu ta nhìn tôi đầy hung dữ, như một con sói đơn độc.
 
Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng
Chương 2



Một con sói đơn độc xinh đẹp.

Nam chính quả không hổ là nam chính, dù bây giờ chỉ là một cọng giá đỗ, gương mặt vẫn là của một mỹ nhân.

「Ánh mắt không tệ.」

Tôi nhướn mày, Tiêu Vọng lập tức trở nên cảnh giác.

Tôi giải thích: 「Học sinh ở hành tinh thủ đô gặp mặt thường chạm nhẹ một chút, tôi không ngờ Học viện Tinh Hải không có thói quen này, thật ngại quá.」

Tôi chìa một tay về phía cậu ta.

「Bạn cùng phòng của cậu, Lâu Nguyên Quân.」

Tiêu Vọng tất nhiên là không thèm để ý đến tôi.

Cậu ta hất tay tôi ra, gằn một tiếng 「Cút」.

Tự mình bò dậy khỏi mặt đất, đóng sầm cửa bỏ đi.

Tôi không hề ngạc nhiên về điều này.

Bị bạn cùng phòng mới một cước đá ngã, đối phương chìa tay ra là coi như mọi chuyện tốt đẹp hết cả thì mới gọi là lạ.

05

Ngày hôm sau, tiết học Cơ giáp.

Gridkte là một hành tinh ở rìa bản đồ Đế quốc, nơi đây thường xuyên phải hứng chịu các cuộc tấn công bất thường của dị thú ngoài hành tinh.

Vì vậy, Học viện Tinh Hải được thành lập chủ yếu để đào tạo sĩ quan chiến đấu trên tiền tuyến.

Tiết Cơ giáp là môn học bắt buộc của mỗi học sinh.

「Chào bạn cùng phòng, lại gặp nhau rồi.」

Tôi cười, chào hỏi Tiêu Vọng.

Cậu ta hơi sững người, chắc là không ngờ tôi lại ôn hòa lễ phép đến vậy.

Tôi vẫn nhớ thiết lập nhân vật của mình.

Tôi cười rạng rỡ: 「Để xem hôm nay tôi có thể một cước đá lật cơ giáp của cậu không nhé.」

Tôi liếc cậu ta một cái, nụ cười càng tươi hơn.

「Cậu đừng có yếu đến mức ngay cả cơ giáp cũng không lái nổi đấy.」

Tiêu Vọng rõ ràng đã bị tôi chọc giận, không nói một lời nào mà chui tọt vào buồng lái cơ giáp.

Tôi cũng lên cơ giáp của mình.

Hai bên chuẩn bị xong, đồng tử màu đỏ của cơ giáp sáng lên.

Tiêu Vọng tấn công tôi trước.

Mâu thuẫn giữa nguyên chủ và Tiêu Vọng leo thang trở lại chính là ở tiết học Cơ giáp.

Điều khiển cơ giáp cần sức mạnh tinh thần lớn và ổn định.

Sức mạnh tinh thần của Alpha càng lớn thì cơ giáp họ có thể điều khiển càng mạnh.

Tiêu Vọng khi chưa phân hóa đã có sức mạnh tinh thần mạnh đến đáng sợ, khả năng điều khiển cơ giáp có thể nói là thiên bẩm.

Còn nguyên chủ vì bệnh di truyền nên hoàn toàn không có cách nào kiểm soát tốt cảm xúc của mình.

Trong trận đấu với Tiêu Vọng, nguyên chủ đã nhận ra tài năng của cậu ta.

Sự ghen tị khiến y hoàn toàn biến chất.

Cảm xúc bất ổn của nguyên chủ dẫn đến việc mất kết nối tinh thần với cơ giáp giữa trận chiến, cuối cùng thua Tiêu Vọng.

Nguyên chủ không thể chấp nhận việc mình thua một tên thường dân nhỏ bé.

Sau tiết học Cơ giáp, hành vi bắt nạt của y đối với Tiêu Vọng gần như là công khai.

Nóng nảy dễ tức giận trở thành chuyện thường ngày của nguyên chủ, y càng gây sự với Tiêu Vọng, sức mạnh tinh thần của y càng bất ổn.

Điều này dẫn đến việc khi phân hóa, biển tinh thần của y phát triển không hoàn chỉnh, trực tiếp biến thành Omega cấp F.

Nhưng chẳng có ai có cảm xúc ổn định hơn một nhân viên văn phòng bên B phải tăng ca ba ngày sửa phương án rồi đột tử đâu.

Bản lĩnh của Lâu Nguyên Quân…

Để tôi dùng tạm vậy.

06

Thực chiến còn gay cấn hơn nhiều so với miêu tả trong cốt truyện.

Lâu Nguyên Quân (chỉ cơ thể tôi đang dùng) từ nhỏ đã luyện tập lái cơ giáp, thế nhưng đối đầu với một tuyển thủ thiên tài như Tiêu Vọng, tôi lại vô cùng chật vật.

Cuối cùng, bằng kinh nghiệm nhiều năm của mình, tôi đã kéo dài trận đấu cho đến khi cơ giáp của Tiêu Vọng cạn kiệt năng lượng, thắng hiểm cậu ta nửa phần.

Lúc cậu ta bước ra khỏi buồng lái, toàn thân ướt đẫm mồ hôi.

Sau khi bị nguyên chủ đá một cú đau điếng ngày hôm qua, vậy mà vẫn có thể đấu với tôi gần như hòa.

Tài năng của Tiêu Vọng mạnh đến đáng sợ.

「Đồ tạp chủng vẫn là đồ tạp chủng, thua thảm hại thật, nhìn cái bộ dạng mệt lử của nó kìa.」

「Không lẽ cuối cùng lại phân hóa thành Omega cấp thấp rồi nghỉ học đấy chứ, ha ha ha!」

「Vậy thì chúng ta có thể đến trại thu dung giải khuây một phen rồi!」

Ở các hành tinh rìa, nơi ở của Omega cấp thấp chính là trại thu dung. Một khi Omega đã vào đó thì không thể rời đi, nhưng bất kỳ Alpha nào cũng có thể đến đó để trải qua kỳ phát t.ình.

Tôi đang định xuống khỏi cơ giáp, đột nhiên nghe thấy những lời này, liền ngồi lại vào trong buồng lái.

Tôi vung kiếm xích, chĩa thẳng vào đám học sinh vừa lên tiếng chế giễu.

Năm đứa bọn chúng tụ thành một nhóm nhỏ.

Tôi điều khiển cơ giáp nghiêng đầu cười nói: 「Năm người các cậu cùng lên đi, đấu một trận xem sao.」

Ba phút sau, năm cỗ cơ giáp bị đánh cho tan tành nằm thê thảm trên sân huấn luyện.

Năm học sinh trong buồng lái không rõ sống chết.

Tôi nhảy xuống khỏi buồng lái, ôn tồn nói với huấn luyện viên bên ngoài sân: 「Chi phí bồi thường thiệt hại chiến đấu xin cứ ghi vào sổ của Lâu gia, không cần để ý đến số tiền.」

Tôi lại hướng về phía năm cỗ cơ giáp phế liệu kia, cất cao giọng.

「Năm đứa cộng lại cũng không bằng một Omega cấp thấp, đồ vô giá trị.」

Lúc này Tiêu Vọng vẫn đang ngồi nghỉ ở rìa sân, trận đấu vừa rồi với tôi đã tiêu hao quá nhiều thể lực của cậu ta.

Tôi chạy lon ton đến, ngồi xuống bên cạnh Tiêu Vọng.

Tiêu Vọng nhìn tôi một cái, khẽ nói: 「Tôi thấy cậu đã dùng chiêu của tôi.」

Tròn mười chữ.
 
Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng
Chương 3



Quen biết nam chính chưa đầy hai ngày, tính cả chữ 「Cút」 hôm qua, nam chính vậy mà đã nói với tôi mười một chữ.

Tôi cười: 「Sao thế? Cậu định đòi tôi phí bản quyền à? Tôi dùng còn tốt hơn cậu đấy.」

「…Cậu rất lợi hại.」

Tiêu Vọng im lặng một lúc lâu rồi mới nói thêm một câu: 「Còn nữa… cảm ơn cậu.」

Nghe cậu ta nói vậy, tảng đá trong lòng tôi cuối cùng cũng được đặt xuống.

Cú đá mở màn kia đã phá nát tương lai của Lâu Nguyên Quân, may mà Tiêu Vọng vẫn chưa phải là Alpha tinh ranh mạnh mẽ của tương lai.

Dễ lừa cực kỳ.

Tôi chìa tay về phía cậu ta: 「Tôi đúng là rất lợi hại, cậu cũng không tệ. Đói chết mất, đi nhà ăn không?」

07

Tiêu Vọng đương nhiên là không nắm lấy tay tôi.

Nhưng cậu ta đã cùng tôi đến nhà ăn.

Tôi thấy cậu ta chọn loại thuốc dinh dưỡng rẻ tiền nhất.

Đối với thường dân, học phí của Học viện Tinh Hải đắt đến đáng sợ.

Lúc này gia cảnh Tiêu Vọng vô cùng nghèo khó, sau khi gom đủ học phí thì chỉ có thể thắt lưng buộc bụng mới duy trì được cuộc sống.

Thuốc dinh dưỡng chỉ có thể cung cấp nhiệt lượng cơ bản cần thiết cho hoạt động sống, đối với thanh thiếu niên đang tuổi ăn tuổi lớn thì chẳng phải thứ gì tốt đẹp.

Thảo nào Tiêu Vọng lại bị suy dinh dưỡng.

「Tôi không ăn rau xanh.」

「Không muốn ăn đồ biển có vỏ.」

「Hải sản ở đây cũng không tệ, cậu thử xem.」

Thức ăn trong khay cơm của Tiêu Vọng bị tôi chất ngày càng cao, rất nhanh đã đạt tiêu chuẩn cân bằng dinh dưỡng.

Tiêu Vọng nhíu mày.

「Đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ là lấy hơi nhiều đồ và hơi kén ăn một chút thôi.」

Tôi chỉ vào tấm bảng thông báo dán ở nhà ăn.

「Nhà ăn của Học viện Tinh Hải yêu cầu không được lãng phí thức ăn, nếu chúng ta mang đi đổ sẽ bị các dì ở nhà ăn dạy dỗ đấy.」

Tôi sợ tính Tiêu Vọng cương trực, nhất quyết đòi mang đi đổ, vội vàng dùng chiêu bài đạo đức: 「Chúng ta đã là bạn bè rồi, giúp một tay được không?」

Tiêu Vọng sững sờ, ánh mắt nhìn tôi chằm chằm, như thể nhìn thấy chuyện gì đó không thể tin nổi.

Tôi nhún vai, 「Cậu là người cùng tuổi đầu tiên tôi quen ở Gridkte, tôi cần bạn bè.」

Tôi lại gắp thêm một ít thịt vào đĩa của Tiêu Vọng.

「Lối đánh cơ giáp của cậu rất hung hãn, ở Học viện Tinh Hải này tôi đoán cũng không tìm ra học sinh thứ hai nào lợi hại như cậu đâu. Tôi muốn mời cậu làm thêm một công việc, làm bạn luyện tập cho tôi. Nếu như…」

Tôi đưa mắt nhìn cậu ta từ trên xuống dưới.

「Nếu cậu không bổ sung dinh dưỡng cho tốt, tôi e là mỗi ngày tôi chỉ có thể đấu với cậu một trận thôi.」

Tôi nói thật đấy, nếu Tiêu Vọng không bị suy dinh dưỡng kéo dài, hôm nay tôi chẳng chiếm được chút lợi thế nào từ tay cậu ta đâu.

Huống hồ, xét theo diễn biến cốt truyện, việc phân hóa thành giới tính nào có quan hệ rất lớn đến sự phát triển của biển tinh thần.

Chiến đấu bằng cơ giáp có thể rèn luyện sức mạnh tinh thần một cách hiệu quả.

Vì tương lai của chính mình, tôi tuyệt đối không thể phân hóa thành Omega.

Tôi cười với Tiêu Vọng: 「Cậu có thể suy nghĩ kỹ một chút, ngoài bạn cùng phòng, bạn bè ra, tôi cũng là một đối thủ không tồi đâu.」
 
Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng
Chương 4



Tiêu Vọng bị một loạt chiêu này của tôi đánh cho suýt chút nữa không chống đỡ nổi.

Chút lý trí còn sót lại khiến cậu ta hỏi một câu: 「Tại sao cậu lại học những thứ này? Gia tộc của cậu sẽ đồng ý cho cậu ra tiền tuyến sao?」

Chậc.

Không dễ lừa như tưởng tượng.

Tôi suy nghĩ một lát, rồi nói với giọng đầy ẩn ý: 「Luôn phải chừa cho mình một con đường lui chứ, lỡ như tôi bị gia tộc từ bỏ thì sao?」

Ánh mắt Tiêu Vọng nhìn tôi lập tức trở nên phức tạp.

Tôi nhớ trong cốt truyện, cha của Tiêu Vọng đã bỏ rơi hai mẹ con cậu ta.

Tôi không thể kể rõ trải nghiệm của mình cho Tiêu Vọng nghe, nhưng câu nói này đủ để khiến cậu ta đồng cảm.

Một người thừa kế gia tộc ở hành tinh thủ đô tại sao lại đột nhiên chuyển đến một trường quân sự ở hành tinh rìa?

Chỉ có thể là bị gia tộc lưu đày.

「Được. Tôi đồng ý với cậu.」

Tiêu Vọng gật đầu, bắt đầu ăn cơm trong đĩa.

08

Phải công nhận Tiêu Vọng là một bạn luyện vô cùng tuyệt vời.

Chỉ trong một tháng ngắn ngủi, tôi có thể cảm nhận rõ ràng sức mạnh tinh thần của mình đã tăng lên mấy bậc.

Cọng giá đỗ Tiêu Vọng này cũng đã khỏe hơn trước một chút, thời gian tôi và cậu ta luyện tập cũng dần kéo dài hơn.

Còn về kết quả đối luyện, tôi không muốn nhắc tới lắm, hào quang nam chính đâu phải dễ dàng phá vỡ như vậy.

Cùng lúc đó, tôi nhận được giấy mời khám sức khỏe của Trung tâm Nghiên cứu Y học Gridkte.

Cuộc kiểm tra sức khỏe như thế này tháng nào tôi cũng phải làm một lần.

Lâu gia đưa tôi đến đây chính là vì trung tâm nghiên cứu này nằm trên hành tinh này.

Trung tâm nghiên cứu sẽ dựa vào tình trạng cơ thể của tôi để nghiên cứu và phát triển riêng một số loại thuốc đích liên quan đến phân hóa gen, cố gắng hết sức đảm bảo tôi có thể phân hóa thành Alpha.

Kết quả kiểm tra tháng này vẫn không mấy lạc quan, khả năng tôi phân hóa thành Omega vẫn rất cao.

Trên đường trở về, tôi thấy mấy người đàn ông Beta cao lớn vạm vỡ đang chặn đường một người phụ nữ.

Đó là một phụ nữ Omega có dung mạo xinh đẹp, gương mặt của bà ấy khiến tôi thấy hơi quen.

Giống… giống Tiêu Vọng!?

Tôi ra hiệu cho tài xế dừng xe, một mình đi tới đó.

Mấy người đàn ông đó là cảnh sát, đang định bắt giữ người phụ nữ kia với tội danh trộm cắp.

Tôi chặn họ lại.

「Xin hỏi vị phu nhân này đã trộm thứ gì vậy?」

Một trong số đó gằn giọng: 「Thằng công tử bột ở đâu ra đấy, khuyên mày đừng có xía vào chuyện bao đồng!」

Người đàn ông cầm đầu chặn gã kia lại, dùng ánh mắt ra hiệu cho gã nhìn khuy măng sét của tôi.

Trên khuy măng sét của tôi có gia huy của Lâu gia, các gia tộc quý tộc của Đế quốc đều có gia huy, làm giả hoặc lưu hành trái phép là hành vi vi phạm pháp luật nghiêm trọng.

Người đàn ông cầm đầu ho khan một tiếng: 「Chúng tôi nghi ngờ vị phu nhân này trộm cắp và buôn bán trái phép vật phẩm của quý tộc, chúng tôi cần đưa bà ấy về đồn cảnh sát để điều tra.」

Viên cảnh sát chỉ vào ngực người phụ nữ, bà ấy đang đeo một chiếc nhẫn đá quý ngọc lục bảo bằng dây chuyền.

Trên chiếc nhẫn có khắc gia huy của một gia tộc nào đó.

Người phụ nữ biện minh: 「Đây là đồ chồng tôi để lại cho tôi!」

「Thưa phu nhân, có thể cho tôi mượn chiếc nhẫn xem qua một chút được không?」

Người phụ nữ gật đầu với tôi, tháo chiếc nhẫn ra đưa cho tôi.

Tôi nhìn kỹ, phát hiện ra gia huy này tôi lại quen biết.

Nó thuộc về một gia tộc còn lâu đời hơn cả Lâu gia.

Tôi nhìn người phụ nữ trước mặt, bà ấy có gương mặt giống với Tiêu Vọng…

Tôi cúi người hành lễ với người phụ nữ: 「Tiêu phu nhân, không ngờ lại có thể gặp được ngài ở đây, thật là vinh hạnh cho tôi. Văn Nhân tiên sinh ở hành tinh thủ đô rất nhớ ngài.」

Sắc mặt của các viên cảnh sát có mặt tại đó lập tức thay đổi.

Văn Nhân gia có tầm ảnh hưởng ở Đế quốc còn lớn hơn cả Lâu gia, thậm chí có vài vị còn có quyền thừa kế hoàng vị.

Tôi quay người nói với viên cảnh sát trưởng: 「Thưa ngài cảnh sát, tôi quen biết vị phu nhân này, tôi nghĩ, liệu ở đây có hiểu lầm gì không?」

Tôi cười áy náy: 「Quên chưa tự giới thiệu, tôi họ Lâu, thưa ngài cảnh sát, ngài có thể gọi tôi là cậu Lâu.」

Viên cảnh sát trưởng nào dám gọi tùy tiện như vậy, phải biết rằng, toàn bộ hành tinh Gridkte này đều là sản nghiệp của Lâu gia.
 
Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng
Chương 5



09

Sau khi cảnh sát rời đi, người phụ nữ vô cùng cảm ơn tôi.

Bà ấy rất ngạc nhiên tại sao tôi lại biết bà họ Tiêu.

Tôi đáp: 「Cháu là bạn học của Tiêu Vọng.」

Bà ấy chợt hiểu ra.

「Cháu chính là Tiểu Nguyên nhỉ, A Vọng thích… à không, bạn học mà thằng bé thường xuyên nhắc tới đó.」

Tôi mỉm cười đáp lại, rõ ràng cái "thường xuyên" này không phải là thường xuyên theo tiêu chuẩn của người bình thường.

Tôi mạo muội hỏi bà ấy về chiếc nhẫn.

Dì Tiêu cũng không có ý định giấu giếm.

「Đây là đồ vật chồng dì để lại.」

Giọng dì Tiêu nhàn nhạt, không nghe ra vui buồn.

「Lúc anh ấy đi có nói sẽ về nhà thuyết phục người nhà đồng ý cho dì và anh ấy kết hôn, anh ấy bảo dì ở đây đợi anh ấy trở về, dì đã đợi anh ấy mười tám năm rồi.」

Tôi chết lặng, đây chẳng phải là phiên bản Vương Bảo Xuyến khổ sở chờ đợi ở Hàn Diêu mười tám năm của thế giới giữa các vì sao sao?

「Bây giờ dì không muốn đợi nữa, dì vốn định đem cái thứ này đi cầm cố để lấy tiền đóng học phí cho A Vọng, kết quả bọn họ lại nói cầm cố thứ này là phạm pháp!」

Nói đến đây, dì Tiêu có chút tức giận, bà ấy nhận ra cảm xúc của mình hơi kích động, vội vàng xin lỗi tôi.

Tôi bảo bà ấy không cần để tâm, dù sao Tiêu Vọng cũng là một trong số ít những người bạn của tôi ở Gridkte, biết được chuyện liên quan đến cậu ta tôi rất vui.

Dì Tiêu thì vô cùng vui mừng vì con trai mình đã tìm được bạn.

Bà ấy nói với tôi rằng bà đang bán một ít bánh quy nhỏ tự làm ở công viên gần đó, nếu tôi không ngại thì có thể lấy một ít về ăn thử.

Bà ấy còn mời tôi ngày mai đến nhà dùng bữa, nói rằng hôm nay tôi thật sự đã giúp một việc lớn, phải cảm ơn tôi cho thật tốt.

Tôi vui vẻ nhận lời.

Sau khi bà ấy rời đi, nụ cười trên mặt tôi từ từ biến mất.

Vừa rồi khi nói chuyện với mẹ của Tiêu Vọng, tôi phát hiện trên người bà ấy có mùi thuốc ức chế rẻ tiền.

Loại thuốc ức chế này gây hại rất lớn cho cơ thể, có tính gây nghiện nhất định, sẽ đẩy nhanh quá trình lão hóa của Omega.

Tiêu Vọng có thể ra đời, chứng tỏ vị quý tộc năm đó đã đánh dấu mẹ của cậu ta.

Mười tám năm không có Alpha ở bên cạnh một Omega đã bị đánh dấu để cung cấp tin tức tố, chỉ dựa vào thuốc ức chế rẻ tiền.

Một Omega sẽ phải đau khổ đến nhường nào?

Tôi cảm thấy một trận ngột ngạt.

Chuyện nhà của Tiêu Vọng tôi không nên xen vào, nhưng tình trạng sức khỏe của mẹ cậu ta đang rất nguy kịch.

Cách giải quyết tốt nhất là tìm được cha của Tiêu Vọng để cung cấp lại tin tức tố hoặc dựa vào biển tinh thần để giải trừ đánh dấu.

Thứ hai là ngừng sử dụng thuốc ức chế rẻ tiền, đổi sang loại tốt hơn.

Nhưng cách sau dù hiệu quả tốt đến đâu, những căn bệnh mãn tính do sử dụng thuốc ức chế rẻ tiền trong nhiều năm tháng sẽ khiến thuốc ức chế mới gây ra phản ứng dữ dội trong giai đoạn đầu sử dụng.

Omega sẽ xuất hiện phản ứng cai nghiện rất đau đớn.

Cách trước mới là biện pháp an toàn tuyệt đối.

Nếu tôi không may phân hóa thành Omega, Tiêu Vọng là một quân bài tốt để tôi chống lại gia tộc.

Tôi phải thu phục cậu ta.
 
Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng
Chương 6



Tôi tìm thấy một người trong ký ức của nguyên chủ, sau đó lại gửi một tin nhắn đến hành tinh thủ đô.

【Giúp tôi điều tra xem Văn Nhân gia từ mười tám đến hai mươi năm trước có nhân vật lớn nào rời khỏi hành tinh thủ đô trong thời gian dài không.】

Bên kia gần như trả lời ngay lập tức: 【Ở hành tinh biên cảnh mà tay cũng vươn dài thế? Nguyên thần, cậu ngày càng liều lĩnh rồi đấy, Văn Nhân gia có người sắp kế vị ngai vàng đó, làm không đủ kín đáo là vào tù đấy.】

Tôi gõ chữ: 【Tiền không thành vấn đề.】

Đối phương chỉ do dự nửa phút.

【…Đồ nhà giàu đáng ghét!!! Cho tôi ba ngày!】

10

Ngày hôm sau, tôi mang theo quà đến nhà.

Trong nhà rất nhanh có người ra mở cửa cho tôi.

Tôi nhìn thấy Tiêu Vọng mặc một chiếc tạp dề hoa nhí, tay cầm xẻng nấu ăn.

Tôi rất kinh ngạc.

Tiêu Vọng cũng rất kinh ngạc.

「Cậu đến nhà tôi làm gì?」

Ánh mắt Tiêu Vọng rét lạnh, sát khí đằng đằng, như thể giây tiếp theo sẽ xông ra tàn sát đại quân dị thú.

Nhưng kết hợp với chiếc tạp dề hoa nhí thì sức tấn công trực tiếp bằng không.

Tôi hắng giọng: 「Mẹ cậu gọi tôi đến, bộ dạng này của cậu là sao?」

Tiêu Vọng xị mặt: 「Vào nhà rồi nói!」

Cậu ta nghiêng người, động tác cứng nhắc cho tôi vào nhà.

Trong lúc đi rót trà cho tôi, Tiêu Vọng nhanh chóng cởi bỏ chiếc tạp dề trên người.

Thất sách, quên chụp ảnh lại rồi.

Cậu ta nói: 「Mẹ tôi nói hôm qua có người giúp bà ấy một việc lớn, hôm nay định mời người đó đến ăn cơm, sao lại là cậu? Rốt cuộc là chuyện gì vậy?」

Tôi kể lại chuyện ngày hôm qua một lượt.

Trong lúc tôi kể, Tiêu Vọng ngồi xuống đối diện tôi: 「Chuyện của mẹ tôi, cảm ơn cậu nhiều.」

Tôi không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề: 「Về chiếc nhẫn đó…」

Tôi vốn đến đây vì chuyện này.

Tiêu Vọng mặt lạnh như nước nhìn tôi một lúc, rồi thở dài.

「Tôi biết đó là gia huy của nhà nào, chiếc nhẫn này đến từ Văn Nhân Ký Tùng, cha của tôi.」

Tôi vô cùng chấn động.

Văn Nhân Ký Tùng là một thân vương, một trong số ít những người đứng trên đỉnh cao quyền lực của Văn Nhân gia.

Nếu lão hoàng đế đột ngột băng hà, Văn Nhân Ký Tùng có tư cách trở thành quốc vương kế nhiệm.

Nếu vậy, theo luật thừa kế, Tiêu Vọng thật sự có thể có quyền kế vị ngai vàng.

「Khi ông ta ở Gridkte, đã dùng tên giả là Văn Tùng để yêu đương với mẹ tôi, sau đó lấy lý do gia tộc phản đối, cần quay về hành tinh thủ đô để thuyết phục người nhà, rồi lên đường trở về. Lúc đó mẹ tôi sắp sinh, sau đó ông ta không bao giờ quay lại nữa.」

Tiêu Vọng nói thêm: 「Thân phận của Văn Nhân Ký Tùng là do tôi tự điều tra ra, gia huy trên chiếc nhẫn không hiếm thấy. Nực cười là, mẹ tôi đến giờ vẫn nghĩ ông ta là Văn Tùng, vẫn đợi ông ta trở về. Cậu từ hành tinh thủ đô đến, chuyện của Văn Nhân Ký Tùng, cậu rõ hơn tôi.」

Tôi đương nhiên là rõ.

Thân vương Văn Nhân Ký Tùng mười tám năm trước đã kết hôn với trưởng nữ Sầm gia, sau khi kết hôn hai năm thì có một cô con gái.

Năm đó Văn Nhân Ký Tùng sức khỏe không tốt, hôn lễ tổ chức vô cùng kín đáo, chỉ có một số ít người tham dự.

Sau hôn lễ, sức khỏe của ông ngày càng sa sút, mười tám năm qua chưa từng xuất hiện trước công chúng trong bất kỳ hoạt động nào.

Người thay thế ông hoạt động trong giới xã giao là vợ ông, Sầm Phương Ngọc, bây giờ thì đổi thành trưởng nữ của ông, Văn Nhân Trường Ninh.

Tôi từng gặp Văn Nhân Trường Ninh vài lần.

Còn về lý do…
 
Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng
Chương 7



Nếu giới tính và cấp bậc gen của tôi và Văn Nhân Trường Ninh phù hợp, chúng tôi sẽ là đối tượng liên hôn của nhau.

Thảo nào lúc đó tôi nói mình từ hành tinh thủ đô đến, Tiêu Vọng lại không ưa tôi đến vậy.

「Tôi hy vọng chuyện này có thể dừng lại ở đây.」

Tôi sững người, hỏi: 「Cậu không muốn gặp cha mình sao?」

Giọng Tiêu Vọng mang theo vẻ chán ghét: 「Dù là vì lý do gì, tôi không thể tha thứ cho một Alpha bỏ rơi Omega sắp sinh của mình mười mấy năm trời. Tôi chưa từng gặp ông ta, nhưng tôi nhớ rõ những tổn thương ông ta gây ra cho mẹ tôi.」

Tôi vô cùng kinh ngạc.

Omega trong phần lớn trường hợp, địa vị xã hội thậm chí còn không bằng Beta.

Ngay cả con ruột cũng thường xem thường người mẹ Omega đã nuôi nấng mình.

Biết cha mình quyền cao chức trọng mà lại không nghĩ đến việc quay về bên cạnh ông ta.

Hơn nữa, trong lời kể của Tiêu Vọng, chưa bao giờ xuất hiện hình ảnh của chính cậu ta, tất cả đều đứng trên lập trường của mẹ mình để bênh vực cho bà.

Tiêu Vọng đúng là tốt hơn đám Alpha quý tộc ở hành tinh thủ đô kia nhiều.

Cậu ta thấy vẻ mặt khó hiểu của tôi, hỏi ngược lại: 「Chẳng lẽ cậu cho rằng trong chuyện này có ẩn tình gì sao?」

Tôi thành thật gật đầu.

Sau khi Văn Nhân Ký Tùng từ Gridkte trở về thủ đô, hôn lễ được tổ chức vội vàng và kín đáo, không phù hợp với thân phận và địa vị của Văn Nhân gia và Sầm gia.

Ông ta mười tám năm qua chưa từng lộ diện trước công chúng, không phù hợp với phong cách hành xử của một thân vương.

Tiêu Vọng cười lạnh: 「Cậu tin Văn Nhân Ký Tùng là một người chồng tốt, người cha tốt hay tin tôi có thể phân hóa thành Alpha cấp S?」

Tôi im lặng.

Chuyện này thật khó nói.

Dù sao thì Alpha cấp S siêu mạnh mẽ, Tiêu Vọng đúng là đã phân hóa thành như vậy mà.

11

「Chuyện của nhà Văn Nhân dừng ở đây thôi, lần này tôi đến còn có chuyện khác.」

Tôi kể cho cậu ta nghe chuyện của mẹ Tiêu Vọng.

Tiêu Vọng chau mày lắng nghe, không nói một lời.

Tôi nói: 「Nếu cha cậu là Văn Nhân Ký Tùng, vậy thì dì chỉ có thể dùng cách đổi thuốc để thoát khỏi sự lệ thuộc vào thuốc ức chế rẻ tiền.」

Tiêu Vọng còn rõ hơn tôi hậu quả của việc sử dụng những loại thuốc ức chế này trong thời gian dài.

Omega cấp thấp tuổi thọ không cao, phần lớn là do không mua nổi thuốc ức chế không có tác dụng phụ.

「Chi phí mua thuốc ức chế sau này xin cậu đừng lo lắng, lúc đến tôi đã cân nhắc hai trường hợp khác nhau, bây giờ tôi có một công việc lương khá tốt muốn giới thiệu cho mẹ cậu.」

Vị trí thợ làm bánh ở tiệm bánh ngọt Wood.

「Hôm qua mẹ cậu có tặng tôi một ít bánh quy nhỏ do bà ấy nướng, tôi nghĩ mình có nghĩa vụ chia sẻ những điều tốt đẹp cho nhiều người hơn, vị trí này chỉ có bà ấy mới đảm đương được.」

Tiêu Vọng hơi mở to mắt, không thể tin nổi: 「Đây là một cửa hàng mà bà ấy rất muốn vào làm, nhưng chủ tiệm đã từ chối bà ấy nhiều lần với lý do bà ấy là Omega, cậu làm thế nào…」

Tôi nhướn mày với cậu ta: 「Tôi đã nói với cậu là tôi có siêu năng lực tiền bạc chưa?」

Tiêu Vọng có chút ngơ ngác.

Tôi cười nhẹ: 「Bây giờ cậu biết rồi đấy, ông chủ của tiệm bánh ngọt đó hiện tại họ Lâu.」

Tiêu Vọng nghe xong có chút bối rối, đến mức bắt đầu nói năng lung tung: 「Tại sao cậu lại tốt với tôi như vậy? Trên người tôi chẳng có thứ gì có thể cho cậu cả, nếu cậu đến vì Văn Nhân Ký Tùng…」

Tôi đan hai tay vào nhau, bình tĩnh nhìn cậu ta.

「Bởi vì chúng ta là bạn bè mà, Tiêu Vọng.」
 
Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng
Chương 8



12

Điều này dường như vượt quá phạm vi hiểu biết của Tiêu Vọng.

「Tôi… tôi còn muốn đi tòng quân, đi giết dị thú… tôi không thể biến thành Omega…」

Cậu ta nói năng không đầu không cuối, tôi phải mất vài giây mới hiểu ra.

Cái thứ này không phải đang lo tôi thích cậu ta, muốn cậu ta trở thành Omega đấy chứ?

Dù tôi có biến thành Omega thì cậu ta cũng không.

Tôi bị cậu ta làm cho tức cười: 「Mặt cậu đỏ như ấm trà rồi kìa.」

Ánh mắt Tiêu Vọng đờ đẫn.

Tôi nhìn cậu ta, ánh mắt kiên định: 「Tiêu Vọng, hãy gạt bỏ lo lắng của cậu đi, cậu rất lợi hại. Cậu sẽ là lưỡi đao sắc bén nhất của Đế quốc, vinh quang sẽ phải cúi đầu trước cậu.」

Không lừa cậu ta đâu, cốt truyện nói như vậy mà.

Cậu ta ngây ngốc nhìn tôi, vành tai ửng đỏ.

Một lúc lâu sau, cậu ta mới như bừng tỉnh khỏi giấc mơ, đưa tay lên sờ mặt mình, rồi ngay lập tức nhận ra hành động này của mình chẳng khác nào không đánh mà khai.

Cậu ta lắp bắp nói: 「Tôi… tôi đi xem nồi canh trong bếp…」

Cậu ta vừa đứng dậy, máy truyền tin trong túi liền vang lên.

「Xin hỏi có phải ngài Tiêu Vọng không? Chúng tôi là bệnh viện Thần Ái, mẹ của ngài hiện đang được điều trị tại bệnh viện, xin ngài đến ngay.」

Nói xong bên kia liền ngắt liên lạc.

Trong cốt truyện cũng gần như vào thời điểm này, mẹ của Tiêu Vọng bệnh nặng qua đời, điều này gây ra một cú sốc rất lớn cho Tiêu Vọng.

Tôi vốn nghĩ là do sử dụng thuốc ức chế rẻ tiền trong thời gian dài.

Bây giờ xem ra, sự thật dường như phức tạp hơn tôi nghĩ.

Tôi và Tiêu Vọng nhìn nhau, cầm lấy áo khoác rồi lao ra ngoài.

13

Mẹ của Tiêu Vọng ngơ ngác ngồi trên ghế ở hành lang.

Tay bà ấy quấn băng, bên cạnh có mấy cảnh sát Beta đang cầm bảng quang học ghi chép lời khai, dưới chân họ là một chiếc két sắt kim loại.

Một trong số đó chính là người tôi đã gặp hôm qua.

Viên cảnh sát hôm qua nói với Tiêu Vọng: 「Mẹ của cậu đã gặp phải một vụ cướp trên đường, bà ấy bị kinh sợ rất nhiều, tình trạng hiện tại có lẽ không thích hợp để nói chuyện.」

「Cướp? Tình hình của bà ấy thế nào rồi?」

Viên cảnh sát nhìn đồng hồ, 「Khoảng một tiếng trước, tên côn đồ đã cố gắng cướp chiếc nhẫn của mẹ cậu, mẹ cậu không hề chống cự, nhưng tên côn đồ vẫn làm bị thương cánh tay của bà ấy, may mắn có một người dân tốt bụng đi ngang qua đã giúp mẹ cậu báo cảnh sát và đưa bà ấy đến bệnh viện, vết thương không sâu lắm, nghỉ ngơi một thời gian là có thể hồi phục, chỉ là…」

Tiêu Vọng kích động: 「Chỉ là gì?!」

「Chỉ là chuyện này dường như khiến mẹ cậu bị kinh sợ rất lớn, ngoài việc báo số liên lạc của cậu ra thì bà ấy không nói thêm lời nào nữa.」

Tiêu Vọng ngồi xổm xuống trước mặt mẹ mình, khẽ giọng an ủi.

Tôi thì hỏi viên cảnh sát hôm qua: 「Hôm qua các anh điều tra bà Tiêu về việc buôn bán trái phép vật phẩm quý tộc, hôm nay bà ấy liền bị cướp, thưa ngài cảnh sát, chuyện này có phải quá trùng hợp không?」

Viên cảnh sát trưởng lập tức có chút tức giận.

「Cậu Lâu, xin cậu đừng nói năng hồ đồ!」

「Tôi còn chưa nói ra nghi ngờ của mình, cảnh sát trưởng vội vàng phủ nhận làm gì? Chẳng lẽ trong chuyện này thật sự có ẩn tình?」

Ngay khi bầu không khí sắp trở nên căng thẳng, một giọng nam xa lạ xen vào.

「Ồ, ở đây náo nhiệt thật đấy.」

Tôi và Tiêu Vọng đồng thời quay đầu lại, nhìn thấy một người đàn ông cao ráo, tóc dài bước tới.

Anh ta trông vô cùng điển trai, một đôi mắt đào hoa rất thu hút.

「Cậu Thương, cậu đến rồi.」
 
Xuyên Thành Pháo Hôi, Lỡ Tay 'Cưng Chiều' Nam Chính Quá Hóa Chồng
Chương 9



Anh ta và viên cảnh sát trưởng gật đầu chào nhau, sau đó ném chiếc túi trong tay vào lòng Tiêu Vọng.

「Thuốc an thần và thuốc trị thương, nhớ thay thuốc cho mẹ cậu mỗi ngày.」

Sau đó anh ta lại chuyển ánh mắt sang tôi.

「Đây không phải là thái tử gia nhà họ Lâu sao? Ở hành tinh thủ đô quen thói bắt nạt trai gái rồi định giở trò đó ở Gridkte luôn à?」

Tôi còn chưa kịp phản ứng, Tiêu Vọng đã chắn trước người tôi, vẻ mặt không mấy thiện cảm nhìn chằm chằm anh ta.

Anh ta thì tỏ ra rất bình tĩnh, trực tiếp đưa tay về phía Tiêu Vọng: 「Chào cậu, Tiêu Vọng, tôi là Thương Tập Tuyết, đến đây vì cậu.」

14

「Có điều…」

Thương Tập Tuyết nhìn Tiêu Vọng đang che chở trước mặt tôi, rồi chuyển chủ đề.

「Tôi không ngờ quan hệ của hai người lại tốt đến vậy.」

Anh ta thở dài một tiếng: 「Xem ra phải thay đổi kế hoạch một chút rồi.」

Nói xong, mấy viên cảnh sát liền bao vây lấy tôi và Tiêu Vọng, hành lang bệnh viện cũng không biết từ lúc nào chỉ còn lại mấy người chúng tôi.

Mẹ của Tiêu Vọng bị hai người đưa vào phòng bệnh gần nhất.

Tôi và Tiêu Vọng đang định hành động, mấy viên cảnh sát trực tiếp khống chế cả hai chúng tôi, đeo vòng điện giật lên cổ chúng tôi.

Chỉ cần tôi và Tiêu Vọng không hợp tác, dòng điện cao áp sẽ trực tiếp đánh xuyên qua não chúng tôi.

Thương Tập Tuyết khoanh tay lạnh lùng nhìn chúng tôi.

「Tôi vốn tưởng cậu là một đứa con riêng thất thế, muốn giúp cậu một tay khi cậu gặp khó khăn. Đợi cậu phân hóa xong rồi mới quyết định, nếu cậu có thể phân hóa thành một Alpha không tồi thì vẫn còn chút tác dụng, đáng tiếc…」

Thương Tập Tuyết liếc tôi một cái: 「Xem ra cậu đã tìm được chủ nhân mới rồi.」

Trong phút chốc, tất cả những chuyện xảy ra trong hai ngày nay đều trở nên dễ hiểu.

Thương Tập Tuyết muốn khống chế mẹ của Tiêu Vọng, sau đó xuất hiện trước mặt Tiêu Vọng với tư cách là ân nhân cứu mạng.

Tiêu Vọng gầm lên: 「Là ngươi cho người đến!?」

Thương Tập Tuyết làm động tác "suỵt".

「Tôi chẳng qua chỉ bán cho Văn Nhân gia một ân huệ, giúp họ bí mật xử lý một vụ bê bối gia tộc mà thôi.」

Thương Tập Tuyết ra hiệu bằng mắt.

Một người trong số đó mở két sắt, lấy ra một ống thuốc tiêm màu xanh lục.

Ống tiêm được chế tạo đặc biệt khiến sống lưng tôi không khỏi lạnh buốt.

Đó là loại ống tiêm chỉ dùng cho chế phẩm gen.

Tôi hét lên: 「Các người… các người muốn làm gì!?」

Thương Tập Tuyết không để ý đến sự tức giận của tôi, anh ta đẩy ống thuốc tiêm đang phát sáng huỳnh quang vào cổ Tiêu Vọng.

Tiêu Vọng lập tức toàn thân như bị rút hết sức lực, mềm nhũn ngã vào vòng tay của hai tên Beta đang giữ cậu.

Thương Tập Tuyết quay đầu nói với tôi: 「Chỉ là thu thập một chút dữ liệu thí nghiệm thôi, cơ hội dùng hậu duệ Alpha cấp A làm vật thí nghiệm không nhiều đâu.」

Anh ta chế nhạo: 「Chuyện tôi muốn làm, Lâu tiểu thiếu gia không phải nên rất rõ sao?」

Tôi đứng chết lặng tại chỗ.

Thương Tập Tuyết muốn để Tiêu Vọng phân hóa sớm.

Thứ anh ta tiêm cho Tiêu Vọng là một ống thuốc gen.

Những đứa con quý tộc có dữ liệu đánh giá gen rất kém sẽ sử dụng thứ này trước khi phân hóa.

Nhưng thứ này không đủ dữ liệu lâm sàng, hiện tại chỉ biết nó có tác dụng với cấp bậc gen từ F đến C.

Khi sử dụng cần có sự chăm sóc y tế tốt nhất, nếu không sẽ gây ra tác dụng phụ rất lớn.

Công việc của Thương Tập Tuyết là nghiên cứu viên thuốc gen!

「Ngươi điên rồi?! Cậu ấy là con của Văn Nhân Ký Tùng!」

Thương Tập Tuyết nhìn tôi với vẻ vô cùng khó hiểu.

「Thì sao? Cậu nghĩ ai cho tôi lá gan động đến mẹ con Tiêu Vọng?」

Sắc mặt tôi trắng bệch.

Là Văn Nhân gia ngầm đồng ý.
 
Back
Top Bottom