Cập nhật mới

Chào mừng bạn đến với diễn đàn 👋, Khách

Để truy cập nội dung và tất cả dịch vụ của diễn đàn, bạn cần đăng ký hoặc đăng nhập. Việc đăng ký hoàn toàn miễn phí.

Dịch Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm

[BOT] Mê Truyện Dịch
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 400: Chương 400



Cậu ấy cắn môi, lấy ra con quay và thanh kiếm nhỏ bằng gỗ mà mình yêu thích nhất.

“Đại Bảo, cháu rất hợp với thanh kiếm này, nếu ai bắt nạt cháu thì cầm nó đ.â.m vào đầu gối đối phương.

Tiểu Bảo, đây là con quay, cháu yếu hơn, chơi con quay này nhiều biết đâu sẽ khỏe hơn.”

Tống Đông Đông được nhận truyện tranh cũng không vui nổi.

Sau này sẽ không còn ai ngủ cùng và nói chuyện với cậu ấy vào buổi tối nữa.

Mặc dù cậu ấy không nghe hiểu mấy điều linh ta linh tinh hai cậu bé nói, nhưng một mình ngủ vẫn rất cô đơn.

Quý Dương nghiêm túc nói với cậu ấy:

“Cậu, mặc dù lúc đầu bạn của cậu muốn bắt nạt chúng cháu, nhưng bây giờ mọi người đã là bạn bè rồi.”

Tống Đông Đông gãi đầu, cậu ấy không ngờ cháu trai lại biết được:

“Cậu ta không dám bắt nạt các cháu đâu, các cháu gọi cậu là cậu thì chúng ta là người một nhà rồi.

Nếu ở trường có ai bắt nạt các cháu thì không được như vậy nữa, nam tử hán chúng ta không được sợ! Càng không thể nhẫn nhịn, quân tử báo thù mười năm chưa muộn.”

Quý Nguyên vỗ tay đồng ý: “Không sợ! Có thù phải báo!”

Quý Dương nắm chặt thanh kiếm nhỏ: “Cháu sẽ làm anh cả, sẽ không để bạn bè bắt nạt đâu.”

Tống Đông Đông vỗ vai cậu bé cổ vũ: “Khá lắm, không hổ là cháu của cậu.”

DTV

Tống Thu Sinh lái xe đưa cả nhà em gái đến thị trấn, sau đó lấy xe ở nhà Tiểu Lý.

Sau ngày mười lăm tháng giêng anh ấy sẽ về cùng Tiểu Lý.

Mẹ đưa cô cả đống quà tết, hầu hết là bảo cô đưa cho nhà mẹ chồng, toàn là đặc sản địa phương, chỗ còn lại là đồ của cô.

Tống Thời Hạ không từ chối được nên chỉ có thể mang theo, cô cảm giác như mẹ đã đưa cho mình tất cả thịt trong nhà.

Những hộp các tông đóng gói khi mua máy giặt được dùng để đóng gói quà năm mới.

Người nào không biết còn tưởng cô mang máy giặt lên thành phố trả hàng ấy chứ.

Trước khi lên xe, bà Tống nhanh tay nhét một bao lì xì vào người con rể, trước khi mọi người kịp phản ứng thì bà đã lùi lại.

Quý Duy Thanh ngẩn người, Tống Thời Hạ thì lại hiểu ý của ba mẹ.

“Anh cầm đi, quà gặp mặt ba mẹ em cho anh đấy.”

Anh đành phải cất bao lì xì dày cộp kia vào túi.

“Tại sao lại tặng quà gặp mặt cho anh chứ?”

Tống Thu Sinh đánh tay lái, vui vẻ giải thích:

“Đây là tập tục ở nông thôn bọn anh, sau khi kết hôn, lần đầu tiên về nhà đón năm mới sẽ được nhận món quà gặp mặt, điều đó có nghĩa là ba mẹ rất hài lòng về em.”

Quý Duy Thanh lấy lì xì ra định mở vali nhét vào.

Tống Thời Hạ thấy vậy thì nhíu mày: “Sao vậy, anh sợ làm mất sao?”

Quý Duy Thanh nghiêm túc gật đầu: “Ừ, anh sẽ không tiêu số tiền này, để cất trong nhà.”

Cô thấp giọng nói: “Không phải anh định giữ lại sưu tầm đấy chứ?”

“Không được à?”

Nhìn ánh mắt khó hiểu và dáng vẻ trịnh trọng của anh, Tống Thời Hạ không còn gì để nói.

Đương nhiên là được rồi, ai bảo đây là quà gặp mặt của anh chứ.

Cô không nhịn được bật cười, trêu chọc anh:

“Vậy anh cất tiền đi, đừng để bên ngoài cho em thấy, em tiêu hết bây giờ.”

Giáo sư Quý nghiêm túc nhìn cô, mặt viết đầy chữ:

“Em có thể thoải mái tiêu tiền trong nhà, nhưng không được động đến khoản tiền này.”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 401: Chương 401



Tống Thời Hạ thấy anh thật lòng muốn giữ tiền lì xì lại sưu tầm thì không trêu chọc anh nữa.

Không ngờ giáo sư Quý lại còn một mặt ngây thơ như thế.

DTV

Tống Thu Sinh cảm thấy cậu em rể giáo sư đại học này hơi ngốc.

Ba mẹ cho tiền lì xì là để cho anh tiêu, nhưng không hiểu sao anh lại đòi giữ lại sưu tầm, xem ra em rể không thiếu tiền tiêu rồi.

Hàn Dung không ngờ con trai và con dâu lại về sớm như thế, nói không vui là giả.

Bà không giấu nổi vẻ vui mừng và sung sướng.

“Sao các con lại về giờ này, sao không ở quê tới hết tết hãy lên?”

Nhìn thấy cháu nội, bà vô cùng vui vẻ, hai đứa nhỏ cũng béo hẳn ra, trên đầu đội mũ đầu hổ bông xù.

Tống Thời Hạ nhiệt tình chào hỏi mẹ chồng:

“Mẹ à, bên ngoài lạnh lắm, chúng ta mang đồ vào rồi nói chuyện đi, lần này bọn con mang theo nhiều quà về lắm ạ.”

Hàn Dung vừa khiêng đồ giúp, vừa cười nói:

“Trong nhà cũng không thiếu cái gì, con mang nhiều đồ như thế về làm gì cho mệt.”

Tống Thời Hạ giới thiệu sơ qua:

“Đây là gia cầm nhà con nuôi, ba mẹ con nuôi kỹ lắm, thịt cũng ngon nữa ạ. Heo này g.i.ế.c để ăn tết, gà vịt đều còn sống, mẹ có thể tiếp tục nuôi thêm.”

Vu Phương ở cách vách nghe thấy tiếng xe hơi thì đi ra, đứng dưới tường sân nhà mình nghe lén.

Lúc nghe Tống Thời Hạ nói nhà có nuôi gia cầm thì cô ta không khỏi khinh bỉ.

Chỉ có đám dân quê mới khoe nhà mình nuôi heo nuôi gà.

Nhà Tống Thời Hạ nhất định là vừa dơ vừa bừa bộn, chắc là phân gia cầm khắp nơi, không có chỗ đi luôn mất.

Quý Duy Thanh theo Tống Thời Hạ về quê chắc phải khổ sở lắm.

Nhưng cô ta lại không ngờ dì Hàn lại không hề để ý chuyện con dâu ở nông thôn, trong lòng lại cảm thấy bất bình hơn.

Hàn Dung cười nói:

“Vậy thì mẹ với ba con có lộc ăn rồi, thịt heo nhà nuôi nhất định sẽ ngon lắm đây, mau đưa gà vịt mẹ cầm cho, đừng làm dơ giày của con.”

Quý Yên Nhiên từ trên lầu chạy xuống.

Cô ấy reo lên: “Anh, chị dâu, anh chị về rồi!”

Tống Thời Hạ vẫy tay gọi cô ấy: “Đến cầm đồ phụ chị mà, đừng ai hòng thoát kiếp vác đồ nhé.”

Xe hơi bị nhét đầy ụ, ông bà Tống chỉ thiếu điều nhét hết đồ có sẵn trong nhà lên xe để con gái được nở mày nở mặt trước mặt nhà chồng.

Phải chuyển mấy lượt mới xong, đặt cả đống to trước cửa nhà bếp, Hàn Dung cười tít mắt.

“Mẹ con cho nhiều đồ như thế, thành ra quà tết mẹ chuẩn bị lại có vẻ hơi ít.”

Tống Thời Hạ cười đáp:

“Đây toàn là gia cầm nhà nuôi thôi, rau củ cũng là nhà trồng, không đáng mấy đồng đâu mẹ ạ.”

Nhưng Hàn Dung lại không đồng ý:

“Tết nhất mua mấy thứ này không rẻ đâu, cải trắng bình thường có mấy xu, đến tết giá toàn tăng gấp đôi.

Các con mang cả đống đồ về, giúp nhà ta tiết kiệm được kha khá tiền đi chợ đấy.”

Tống Thời Hạ cảm thấy trong lòng vô cùng ngọt ngào ấm áp.

Sao mình lại may mắn có được người mẹ chồng như thế chứ!
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 402: Chương 402



Cô kéo tay mẹ chồng:

“May mà bọn con về sớm giúp nhà mình tiết kiệm được một mớ tiền, nhà mình đã mời ai đến làm khách chưa ạ?”

“Vẫn chưa, con nói xem có đúng dịp hay không, mẹ với ba con định mùng 10 nhà hàng quốc doanh mở cửa thì sẽ đặt thức ăn ở đó cho tiện, không ngờ các con lại về sớm thế này.”

Một mình bà không đứng bếp được, cô con dâu khéo tay không có ở nhà, con gái út chỉ biết nấu mỗi mì.

DTV

Con gái lớn đã lập gia đình rồi, đâu thể lần nào có khách cũng gọi tới nấu nướng giúp bà được, nên bà với chồng quyết định sẽ đặt món ở nhà hàng quốc doanh.

Tống Thời Hạ nhìn quanh một lượt: “Ba đi đâu rồi ạ?”

“Ba của các con đi ra ngoài đi dạo rồi, ông ấy không chịu ở không, chắc là ra đầu hẻm xem người ta đánh cờ rồi.”

Chuyện đầu tiên Quý Dương và Quý Nguyên làm sau khi về nhà chính là c** q**n áo.

Lúc ở dưới quê hai đứa bé mặc quần áo dày cộp.

Hàn Dung quay lại thì kinh ngạc nói: “Hóa ra không phải béo lên à, sao lại mặc nhiều áo thế?”

Tống Thời Hạ mỉm cười giải thích: “Nhà con gần núi, nhiệt độ thấp nên cho hai đứa mặc dày một chút.”

Nói xong, cô lại xách vali quần áo lên lầu xếp gọn lại.

Quần áo mặc về nhà đều phải cho hết vào máy giặt để giặt, tiếc là không thể cho hết vào máy giặt được, có mấy thứ phải giặt tay.

Hàn Dung nhân cơ hội hỏi thăm con trai: “Ba mẹ Tiểu Tống thế nào?”

Mấy hôm nay ở nhà, ngày nào cũng có khách tới nhà chúc tết, bà thật sự không thể đi thăm sui gia được.

Quý Duy Thanh móc tiền lì xì ra: “Đây là quà gặp mặt ba mẹ cô ấy cho con.”

Hàn Dung khó hiểu:

“Ý mẹ là thái độ của ba mẹ Tiểu Tống ấy, con khoe tiền lì xì với mẹ làm gì?”

Phong lì xì này khá dày, xem ra sui gia cũng rất hài lòng với con trai bà.

Quý Dương đang ngồi chơi với em trai đột nhiên nói xen vào: “Ông bà ngoại không giận, cậu út còn tặng quà cho bọn cháu nữa.”

Hàn Dung trừng con trai một cái, cười tủm tỉm hỏi thăm Quý Dương.

Quý Duy Thanh quay về phòng, thấy Tống Thời Hạ đang thay quần áo, thay hết từ trong ra ngoài.

Ở dưới quê hong lửa đúng là ấm thật, nhưng áo bông với tóc dính toàn tro bụi.

Ở nhà không có cảm giác gì, quay về thành phố một cái thì cái thói ở sạch của cô lập tức tái phát.

Tống Thời Hạ thay quần áo sạch ra:

“Anh có tắm không? Em phải lau người, thuận tiện gội đầu cái đã, bằng không em chịu không nổi.”

Quý Duy Thanh mở tủ quần áo ra lấy đồ.

“Nhà tắm chắc là mở cửa rồi, mình cùng đi tắm đi.”

Tống Thời Hạ cảm thấy cũng được, hệ thống sưởi ở nhà tắm nhất định xịn hơn ở nhà.

Quý Dương và Quý Nguyên vừa nghe nói muốn đi nhà tắm thì vội chạy lên lầu lấy quần áo.

Quý Yên Nhiên trộm nhìn chị dâu với vẻ hâm mộ, Tống Thời Hạ cũng đã để ý tới ánh mắt của cô ấy.

“Yên Nhiên có đi cùng không em?”

Quý Yên Nhiên lập tức nhảy dựng lên, “Em đi ạ! Chị chờ em một chút!”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 403: Chương 403



Vu Phương ở nhà sửa soạng một hồi, vừa mới đi tới cửa nhà họ Quý thì nhìn thấy bốn người đang định đi ra khỏi nhà.

Nụ cười trên môi cô ta cứng đờ, “Mọi người đi đâu à?”

DTV

Quý Yên Nhiên vô thức tránh né, không đối diện với Vu Phương.

Lâu lắm rồi cô ấy không tiếp xúc với Vu Phương.

Kể từ khi biết được bộ mặt thật của Vu Phương, cô ấy cảm thấy cô ta thật dối trá, cũng tức giận vì tình cảm bao năm nay của mình bị lợi dụng.

Tống Thời Hạ chưa từng xem Vu Phương là đối thủ, nên vẫn thản nhiên cười nói, “Đúng vậy, đi nhà tắm.”

Từ miệng mẹ chồng và Quý Yên Nhiên, Tống Thời Hạ cũng biết Vu Phương là ai.

Nhưng từ nhỏ tới lớn Quý Duy Thanh chỉ xem Vu Phương là hàng xóm, cô cũng chẳng để trong lòng.

Khi không tự khiến mình khó chịu làm gì.

Làm gì có con giáp thứ mười ba cao tay nào, nếu đàn ông từ chối quyết đoán thì bọn họ có thể được như ý muốn chắc?

Vu Phương đứng ở cửa cười gượng: “Mọi người nhàn nhã thật đấy.”

Tống Thời Hạ cười khẽ:

“Tết nhất không tranh thủ hưởng thụ thì còn chờ lúc nào nữa. Không nói nữa, mấy ngày rồi chúng tôi không tắm nên bẩn lắm, mắc công làm dơ áo mới của cô, khi nào về thì nói chuyện tiếp nhé.”

Vu Phương nghe xong, đúng là vô thức lùi lại vài bước.

Cô ta vừa liên tưởng tới mấy tiếng gà kêu trong sân nhà họ Quý ban nãy thì lại cảm thấy người ngợm Tống Thời Hạ nhất định rất bẩn thỉu.

Chờ mấy người đi rồi, Quý Yên Nhiên mới tức giận nói: “Vừa rồi chị ta lùi lại là có ý gì chứ, chê chúng ta bẩn à.”

Tống Thời Hạ cũng không nói rõ chân tướng cho cô bé ngốc này biết.

Vu Phương là chê Tống Thời Hạ bẩn chứ không chê Quý Duy Thanh.

Đáng tiếc, Vu Phương ăn diện trang điểm đẹp đã không khác gì làm cho người mù xem.

Nhà tắm chia ra hai bên nam nữ.

Tống Thời Hạ và Quý Yên Nhiên qua bên chỗ dành cho nữ, Quý Duy Thanh thì dắt hai đứa nhỏ đi qua bên dành cho nam.

Tắm rửa xong đi ra, mặt và lỗ tai Quý Yên Nhiên đều đỏ ửng.

Tống Thời Hạ điềm nhiên như không, bình tĩnh an ủi cô ấy.

“Không sao đâu, một mình tắm không chà được sau lưng cũng là chuyện thường mà, lần này chà sạch hết rồi còn gì.”

Quý Yên Nhiên ngại c.h.ế.t mất thôi, sao người ngợm mình lại nhiều ghét như thế chứ, chị dâu còn giúp mình chà hết ghét nữa.

Chị dâu từ dưới quê lên mà chỉ có tóc bị dơ thôi, người vẫn bình thường, cô ấy suốt ngày ở trong nhà lại bẩn như thế, muốn khóc quá đi mất.

Mấy cô nàng đang ở độ tuổi dậy thì thường hay sĩ diện, lại còn nhạy cảm nữa.

Tống Thời Hạ giúp cô ấy giữ bí mật đáng xấu hổ kia, hảo cảm của Quý Yên Nhiên dành cho chị dâu lại tăng vùn vụt.

Cô ấy ngồi trên ghế sô pha mà cứ nhấp nha nhấp nhổm, dè dặt nhích tới bên cạnh chị dâu, cười hì hì như đang lấy lòng.

“Chị dâu, sao da chị trắng thế ạ, còn em thì đen như than củi ấy.”

Cô ấy vừa nhìn thấy chị dâu đã nhịn không được mà muốn sờ thử.

Chị dâu với cô ấy đứng chung với nhau, làn da cứ như phát sáng ấy.

Cô ấy cảm thấy da của chị dâu trắng bóc như trứng gà lột luôn.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 404: Chương 404



Tống Thời Hạ cười nói:

“Chắc là do chị ít đi ra ngoài, cũng không thích phơi nắng đấy.”

Quý Yên Nhiên buồn bã lầm bầm:

“Em thì thích phơi nắng, phơi nắng chạy chơi đá bóng hay bóng rổ, mồ hôi tuôn như mưa, vừa vui vừa sảng khoái.”

Lúc này còn chưa có khái niệm chống nắng, ít nhất cũng phải hơn 30 năm nữa mới bắt đầu thịnh hành các dòng sản phẩm chống nắng.

Nhưng Quý Yên Nhiên quả thật đen hơn những cô gái cùng tuổi, mùa hè chơi bóng, cô ấy không đen thì còn ai đen nữa.

Cho dù ngoại hình tốt thì cũng không đỡ nổi kiểu xài như phá này.

Mấy cô gái da bình thường đứng bên cạnh cô ấy cũng thành da trắng luôn.

Tống Thời Hạ nghĩ ngợi một hồi mới nói:

“Đầu tiên em cứ tập trung học hành đi, nếu muốn trắng hơn thì chờ thi đại học xong cùng chị học cách chăm sóc da là được.”

Quý Yên Nhiên vui vẻ ôm lấy cổ Tống Thời Hạ.

“Em cảm ơn chị dâu ạ!”

“Buông ra đi nào, sắp bị em siết c.h.ế.t rồi đây.”

Thần kinh vận động của cô em chồng này phát triển thật đấy, cánh tay khỏe như thế.

Quý Yên Nhiên cao hơn bạn cùng lứa tuổi, phải đến 168cm.

Tiếc là lúc này chưa thịnh hành gu người đẹp dáng cao, phỏng chừng rất nhiều bạn nam học cùng không cao bằng cô ấy.

Quý Yên Nhiên cười hì hì kéo tay chị dâu:

“Chị dâu, chị vừa trắng vừa thơm, chờ em tốt nghiệp xong phải đi theo chị học dưỡng da mới được.”

Tống Thời Hạ không phản bác được, nếu là người khác giới nói mấy câu này thì chuẩn bài quấy rối luôn.

“Mau đứng dậy đi, mắc công lát nữa có khách tới lại bị cười cho.”

Quý Yên Nhiên lưu luyến buông ra, chẳng trách anh trai lại lấy chị dâu, chị dâu vừa mềm mại lại thơm tho, đến cô ấy cũng thích nữa.

Hàn Dung từ ngoài sân đi vào:

“Hai đứa nói cái gì mà vui thế, mẹ ở sân sau cũng nghe hai đứa cười nói hì hì vậy.”

Quý Yên Nhiên vui vẻ nói:

“Chị dâu nói chờ con thi đại học xong sẽ chỉ con chăm sóc da, nói không chừng con sẽ trắng hơn đấy.”

“Ái chà, con còn biết làm đẹp đấy à, mẹ còn tưởng mình có thằng con út đấy chứ, phơi nắng đen thui như cục than thế kia.”

Quý Yên Nhiên cười hì hì: “Con thích vận động mà, lẽ nào lại chờ ngày mưa mới đi chơi chứ.”

Hàn Dung không muốn để ý tới cô con gái rượu nữa:

“Anh con còn trắng hơn cả con, con gái con lứa phơi nắng đen thui như thế, sau này không tìm thấy người yêu thì đừng có khóc nhé.”

Quý Yên Nhiên bất mãn dẩu môi: “Con có thể tìm một người không chê con đen mà.”

Hàn Dung lắc đầu, gọi con dâu vào giúp mình một tay.

Bà vừa mới làm thịt một con vịt.

Bà sui có cho rất nhiều củ cải, củ cải tươi non roi rói, ăn sống thì ngọt lịm, có thể hầm một nồi canh vịt củ cải.

Hàn Dung đứng trước bếp lò: “Con gái của Trương Uyển Thanh mang thai rồi.”

Tống Thời Hạ cũng không hiểu về nhà hiệu trưởng Hồ cho lắm:

“Đây là chuyện tốt mà, mang thai ngay tết thế này đúng là song hỷ lâm môn rồi.”

Mẹ chồng lại thở dài, không mấy vui vẻ:

“Có thai là tin tốt, nhưng bà ấy cứ cho rằng đây là nhờ rượu thuốc của con, mẹ giải thích cỡ nào họ cũng không nghe.”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 405: Chương 405



Tống Thời Hạ không ngờ mẹ chồng lại để ý chuyện này, cô cũng an ủi:

“Mẹ đừng lo, có người còn nói rượu thuốc chữa cả chứng rụng tóc với đổ mồ hôi trộm kia kìa.

Cứ cho họ có chỗ dựa tinh thần đi, dù sao chúng ta biết nó không lợi hại tới mức đó là được.”

Hàn Dung cảm thấy cũng có lý:

“Cũng đúng, con cho nhiều dược liệu quý giá như thế mà, xem như mèo mù vớ cá rán.

Bọn họ kể hiệu quả không rõ ràng lắm, chưa chắc là do rượu thuốc, nhà mình không thừa nhận là được.”

Vốn dĩ cũng không phải mở tiệm bán rượu thuốc, chỉ là tặng cho bạn bè, được phản hồi không tệ nên bà mới bảo con dâu ngâm thêm một ít bán cho người quen.

Những công hiệu mà mọi người đã nói, bà cứ xem như lời khen là được, con dâu nhìn thoáng hơn bà nhiều.

Tống Thời Hạ muốn tránh xa công danh.

Cô không biết loại rượu thuốc có thể chữa bách bệnh.

Rượu thuốc cô ngâm là để cho người nhà uống giữ sức khỏe, người khác cảm thấy có hiệu quả thế nào cũng không liên quan gì tới cô hết.

Mùng 10 nhà có khách, ăn sáng xong thì đã có từng chiếc xe hơi màu đen lần lượt chạy tới ngoài cửa.

Lúc này Tống Thời Hạ mới biết vì sao mẹ chồng lại muốn đi đặt đồ ăn ngoài.

Cô không khỏi cảm thấy may mắn vì hôm qua đã dẫn cả nhà đi tắm, bằng không hôm nay mình lại đãi khách bằng bộ dạng luộm thuộm dơ dáy.

Khách của nhà mẹ chồng, ngoại trừ họ hàng thân thích ra thì những vị khách ngồi xe hơi tới đều có thân phận địa vị cao.

Tống Thời Hạ thoáng có cảm giác như quay về kiếp trước.

Không biết tự lúc nào, Quý Duy Thanh đã lặng lẽ đi tới bên cạnh cô.

“Khách tới hôm nay phần lớn là họ hàng bạn bè cùng với đồng nghiệp thân thiết của ba mẹ, em đừng căng thẳng.”

Tống Thời Hạ cố gắng bình tĩnh lại.

Cô đã không phải bà chủ nhỏ không có chỗ dựa, ai cũng muốn xâu xé ngày nào nữa rồi.

Cho dù những vị khách này có là ông to bà lớn đi nữa thì cũng không thể tạo thành bất kỳ uy h.i.ế.p gì với cô.

Quý Duy Thanh quan tâm nắm lấy tay cô an ủi.

“Nếu không muốn gặp thì cứ vào thư phòng ngồi đi, anh từ chối giúp em.”

Tống Thời Hạ ngước mắt lên: “Không cần đâu, em hơi căng thẳng thôi.”

Cô lập tức mỉm cười:

“Anh cũng nói toàn là bạn bè họ hàng mà, chúng ta mới kết hôn, kiểu gì cũng phải tự mình đãi khách chứ, sao em có thể trốn được.”

DTV

Quý Duy Thanh cũng nhìn thẳng vào mắt cô: “Em không cần ép bản thân gượng cười đâu.”

“Em không miễn cưỡng mà, em theo mẹ đi làm quen là được rồi.”

Trốn tránh cũng vô dụng, huống hồ gì bây giờ cô cũng là chủ nhà, những người ngoài kia là khách.

Tống Thời Hạ đi tìm mẹ chồng, Quý Duy Thanh cũng không đi lên lầu.

Lúc trước khách khứa tới nhà anh đều trốn vào trong thư phòng, ngoại trừ thầy ra thì sẽ không có vị khách nào đi lên lầu làm phiền anh.

Anh không biết vì sao cô lại căng thẳng nên cũng không yên lòng mà quyết định ngồi lại phòng khách.

Hàn Dung không khỏi cảm thấy may mắn:

“May mà con đã trở lại, nhất định phải để cho mấy người kia biết tài nấu nướng của con mới được, mấy năm trước ba mẹ toàn thua người ta.”
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 406: Chương 406



Lúc này Tống Thời Hạ mới biết năm ngoái Quý Duy Thanh không xuống lầu đãi khách.

Chị cả xuống bếp giúp đỡ, Quý Yên Nhiên lại là phận con cháu, mỗi lần đều là ba và anh rể tiếp khách.

DTV

Ba chồng là kiểu người thẳng tính, trình độ ăn nói cũng nát y như trình đánh cờ của ông.

“Không sao hết, hôm nay con sẽ để ba mẹ lấy lại thể diện.”

Nguyên liệu nấu ăn dưới bếp là do cả nhà chuẩn bị sẵn từ trước, rau củ quả tươi đa phần đều là mang từ dưới quê của cô lên.

Mẹ cô suy nghĩ vô cùng chu đáo, nhà mình có trồng củ cải, khoai tây, khoai lang với cải trắng, thế là bà soạn hẳn một bao tải to.

Măng, đậu đũa, măng tây khô cũng có cả bao lớn, đều là rau phơi khô mới làm hồi gần tết.

“Nộm củ cải thái sợi này ngon nè, tay nghề của mẹ con tốt hơn mẹ nhiều.”

Củ cải sợi cũng là hàng nhà trồng được, được tưới nước giếng có pha nước linh tuyền, ngon ngọt hơn củ cải bình thường rất nhiều, không hề hăng cay, có thể ăn như trái cây luôn.

Tống Thời Hạ và mẹ chồng bày nộm ra đĩa, nộm chia làm hai phần chay và mặn.

Món chính thì có lỗ tai heo hầm với tương thịt bò, cô làm thêm một phần nước xốt để chấm.

Còn có rau trộn phù trúc và củ cải sợi muối chua.

Hàn Dung lưu luyến ôm hũ:

“Mẹ thật sự không nỡ chia hết cả hũ củ cải muối to thế này, ăn cháo trắng với cơm mà thêm đĩa củ cải muối thế này thì còn gì bằng.”

Tống Thời Hạ an ủi:

“Mẹ, nếu mẹ thích thì con sẽ nhờ anh trai con mang thêm cho mẹ một ít, ở dưới quê, mấy thứ này không đáng tiền đâu ạ.”

Lần này Hàn Dung cũng không khách sáo nữa:

“Vậy thì tốt quá, củ cải muối này ngon hơn dưa leo mẹ muối nhiều, ăn bắt cơm lắm.”

Món ăn nóng thì chuẩn bị bốn chay ba mặn, món chính là màn thầu vị sữa, còn ngon với hấp dẫn hơn cả màn thầu trắng.

Nấu hết các món, nước trong nồi đã sôi, cho ba cái lồng hấp to lên, đặt các món ăn vào trong đó giữ ấm.

Hàn Dung mệt mỏi không thẳng nổi lưng: “Con vất vả rồi, đi rửa tay thay đồ đi.”

Tống Thời Hạ dặn dò: “Mẹ cũng nghỉ ngơi một lát đi, coi chừng đau lưng ạ.”

Mặc dù rất mệt mỏi, nhưng Hàn Dung lại mỉm cười nói: “Để mẹ đi bôi ít rượu thuốc.”

Tống Thời Hạ thay chiếc áo khoác màu trắng mà chị cả tặng, trong nhà có hệ thống sưởi, mặc thêm chiếc áo bên trong nữa là đủ.

Bạn bè và họ hàng của nhà họ Quý đã nghe Hàn Dung khen con dâu mình xinh đẹp giỏi nấu nướng.

Tiếc là tết không được gặp người, con dâu phải về nhà mẹ đẻ ăn tết.

Thấy Hàn Dung bận rộn làm việc trong bếp.

Mấy người khách không biết rõ tình hình không khỏi thương hại bà, con trai cưới vợ cũng như không, con dâu tết nhất lại về nhà mẹ đẻ, không ở nhà tiếp khách.

Việc tiếp đãi khách rơi vào trên người Quý Yên Nhiên.

Cũng may anh trai ngồi ở phòng khách đọc báo nên không khiến cô ấy có cảm giác như phải chiến đấu một mình.

Cô ấy rất mong chị cả có thể nhanh chóng lên đây, có chị cả tới thì đỡ mệt biết bao.

Ông trời không nghe thấy tiếng cầu nguyện của Quý Yên Nhiên, lại để cho viện trưởng Thẩm tới trước.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 407: Chương 407



Từ sau khi nghỉ đông, Quý Duy Thanh chưa từng gặp lại thầy mình.

Hai thầy trò nói chuyện xong thì bắt đầu nói tới chuyện họp hành với học thuật, nói về luận văn nào đó vừa được công bố…

DTV

Tóm lại là Quý Yên Nhiên nghe mãi cũng không hiểu.

Quý Yên Nhiên im lặng rót trà cho khách, hâm mộ Quý Dương và Quý Nguyên, có thể vô tư vô lự ngồi chơi.

Còn cô ấy thì phải ngồi đây trả lời mấy câu hỏi han thành tích với kiểm tra bài từ khách khứa.

Khách khứa không biết Tống Thời Hạ, cho rằng cô là bà con xa của nhà họ Quý, không ai liên hệ cô với Quý Duy Thanh cả.

Mãi tới khi cô tự nhiên như ở nhà, mọi người mới phát hiện có gì đó sai sai.

Quý Yên Nhiên bị khách kéo lại hỏi thăm:

“Đây là chị dâu cháu ạ, chị ấy với anh trai cháu từ dưới quê lên sớm, hôm nay mẹ với chị dâu cháu tự mình xuống bếp, chị dâu cháu nấu ăn ngon lắm luôn!”

Biết tin con dâu của Hàn Dung lại đúng như những gì bà thường hay khoe, mọi người đều thấy choáng.

Chẳng lẽ lúc trước họ làm mai cho Quý Duy Thanh thất bại thật sự là vì đối phương không đủ đẹp ư?

Khách khứa đang có mặt ở đây gần như đều từng làm mai cho Quý Duy Thanh.

Nhưng anh chỉ gặp nữ đồng chí mà hiệu trưởng Hồ giới thiệu mà thôi.

Lần đầu đi xem mắt đã thấy không hợp nên không còn lần sau nữa.

Không biết Quý Duy Thanh nói gì với người ta mà lại có tin đồn anh “mắt cao hơn đầu” và “sính ngoại”.

Không biết ai nói một câu:

“Xưa nay anh dùng đều thích mỹ nhân, bằng cấp với thân phận của Duy Thanh cũng xem như anh hùng nhỉ.”

Mọi người đều cười trêu đầy thiện ý.

Quý Duy Thanh cũng không để ý tới họ, Quý Yên Nhiên thì hầm hừ đi tìm chị dâu mình.

Tống Thời Hạ đang chải tóc: “Sao thế? Tết nhất sao em lại tức giận.”

Quý Yên Nhiên bĩu môi nói:

“Bọn họ nói anh trai em là anh hùng nên thích mỹ nhân, sao họ nông cạn thế nhỉ!

Chị vừa nấu ăn ngon, lại còn thông minh, tốt bụng, biết bao nhiêu là ưu điểm như thế mà bọn họ đều không nhìn thấy à.”

Tống Thời Hạ dừng chải tóc, nhìn vào gương cười khẽ:

“Chị không thân không quen với bọn họ, bọn họ không biết gì về chị cũng là chuyện thường.

Không cần tức giận làm gì, cứ nghĩ theo hướng tốt là họ khen chị xinh đẹp là được mà.”

Quý Yên Nhiên nhất thời bị lửa giận lấn át lý trí, chị dâu nói vài câu đã khiến cô ấy tỉnh táo lại.

“Chị đúng là rộng lượng, em phải học hỏi chị mới được.”

“Chị không phải rộng lượng, chờ tới khi em đến tuổi của chị thì sẽ hiểu.”

Người ta không nói xấu gì cô, cùng lắm chỉ cảm thấy giáo sư Quý nhìn mặt tìm vợ thôi.

Mà chuyện tìm vợ tìm chồng đẹp cũng đâu phải vấn đề to tát gì, tìm người xấu xí không vừa mắt thì làm sao chịu nổi chứ.

Tống Thời Hạ chuẩn bị xong đi xuống lầu, khách khứa đều đến đông đủ cả rồi.

Quý Nhiễm tới muộn nên không nghe những lời bàn tán của khách khứa.

Đối với cô ấy, những người này đều là đồng nghiệp của ba mẹ, từ nhỏ đã quen mặt, nên cũng điềm nhiên ngồi xuống nói chuyện vui vẻ với khách khứa.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 408: Chương 408



Không biết ai nói một câu, mọi người đều nhìn về phía cầu thang.

Tống Thời Hạ kinh ngạc mở to hai mắt, nhìn hết qua đây làm gì chứ?

Quý Nhiễm đặt nắm đậu phộng trên tay xuống, đứng dậy nói:

“Em mặc chiếc áo này đẹp quá, đúng là đồ trắng rất thích hợp với người vừa cao vừa trắng như em.”

Tống Thời Hạ bước nhanh xuống lầu, kéo tay chị cả cười nói:

“Nếu không nhờ có chị nhường cho thì em làm sao có đồ mới để mặc chứ.”

DTV

Quý Nhiễm xua tay: “Gì mà nhường chứ, cái áo này vốn dĩ rất hợp với dáng em mà.”

Quý Nhiễm kéo cô qua giới thiệu với khách khứa:

“Đây là em dâu của cháu, các cô các dì các chú các bác nhớ mặt em ấy nhé, em ấy là sĩ tử tham gia kỳ thi đại học năm nay đấy.”

“Cái gì? Vẫn còn học cấp 3 ư?”

Quý Nhiễm vội giải thích:

“Không phải, em dâu cháu nghỉ học một thời gian, bây giờ mới đi học lại, lần đầu thi em ấy đã được hơn 600 điểm, thành tích hồi thi cuối kỳ cũng tăng đều đều luôn.”

Cô ấy không nói chắc nịch để tránh cho em dâu bị áp lực.

Hiệu trưởng Hồ cũng phụ họa:

“Điểm của cô ấy đủ để thi đậu vào đại học Yên Kinh luôn, nói không chừng sau này hai vợ chồng lại thành thầy trò đấy.”

Nụ cười trên môi Tống Thời Hạ vừa bình tĩnh lại có vẻ thẹn thùng, má ơi, lại có thêm áp lực mới rồi.

Trước kia mọi người còn thấy Hàn Dung khoác lác, làm gì có con dâu nào hoàn hảo như thế.

Không ngờ người ta còn khiêm tốn chán, Tống Thời Hạ không hề thua kém những cô gái mà trước kia bọn họ làm mai cho Quý Duy Thanh.

Nấu ăn ngon, xinh đẹp ngoan ngoãn, khí chất tựa thiên tiên, hai đứa nhỏ cũng xem cô như mẹ ruột.

Mặt học lực thì được hiệu trưởng Hồ tự mình khen ngợi, không moi ra được khuyết điểm nào luôn.

Nhất là sau khi biết rượu thuốc kia chính là do Tống Thời Hạ ngâm thì thái độ của bọn họ lập tức thay đổi, từ khách sáo xa cách đến nhiệt tình đon đả chỉ sau một câu nói.

Tốc độ trở mặt chóng vánh khiến Tống Thời Hạ trở tay không kịp.

Vu Phương ở nhà chờ xem trò hay.

Người quen và vòng xã giao của nhà họ Quý rất rộng, con nhà quê Tống Thời Hạ kia nhất định sẽ xấu mặt cho mà xem.

Chắc là lại nấp dưới bếp không dám đi ra gặp khách đây mà.

Tống Thời Hạ cũng không ngờ những vị khách với thân phận cực kỳ cao này lại ôn hòa nói chuyện với mình như thế.

Cô thừa biết là nhờ có nhà họ Quý, bởi vì cô là con dâu của nhà họ Quý nên họ mới ân cần với mình như thế.

Sau khi hàn huyên vài câu, mấy người kia lại bắt đầu khen trà với rượu thuốc mà cô ngâm.

Cô rất muốn biết rốt cuộc ba chồng đã khoe khoang với bao nhiêu người, sao cô lại có cảm giác như ai cũng biết công hiệu của rượu thuốc thế này.

Hàn Dung quay về phòng thay đồ, bôi ít dầu bôi tóc xong thì xuống lầu mời khách nhập tiệc.

Thấy Tiểu Tống bị vây quanh như thế, bà biết ngay là Tiểu Tống nhất định sẽ rất được chào đón cho mà xem.

Tống Thời Hạ không chỉ rất được chào đón, còn nhận được rất nhiều tiền lì xì, nói là lì xì bù cho cô.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Trùng Sinh Cực Phẩm
Chương 409: Chương 409



Thời buổi này kết hôn ở dưới quê không thịnh hành chuyện đãi tiệc, nhưng trong thành phố, những nhà có điều kiện đều sẽ gọi bạn bè tới, nấu mấy mâm chung vui.

Điều kiện của nhà họ Quý cũng đủ để làm tiệc cưới.

Chỉ là lúc trước Quý Duy Thanh cảm thấy làm tiệc cưới thì phiền quá, nên chỉ đi đăng ký kết hôn mà thôi.

Thậm chí anh còn không báo cho ba mẹ biết là mình đã kết hôn.

Lúc anh đi qua, Tống Thời Hạ lập tức từ chối:

“Không cần tổ chức bù đâu, chúng ta đăng ký kết hôn rồi, bây giờ đã xem như vợ chồng hợp pháp rồi.”

Quý Duy Thanh còn chưa lên tiếng thì cô đã biết thừa anh đang nghĩ gì trong bụng rồi.

Viện trưởng Thẩm ngồi bên cạnh Quý Duy Thanh, nghe hai vợ chồng nói chuyện thì không khỏi đắc ý.

May mà ông đã bảo Quý Duy Thanh tặng kẹo cưới bù cho các đồng nghiệp, cũng bổ sung cả sính lễ cho đồng chí Tiểu Tống.

Ông xem như tận mắt chứng kiến học trò từ tên quái gở trở thành ân cần chu đáo như bây giờ.

Mặc dù biểu hiện không bằng ông hồi trẻ, nhưng cũng rất đáng mừng.

Vợ chồng đồng lòng, nhìn hai đứa nhỏ mới ngọt ngào làm sao.

“Món này ngon thế, đây là đồ ăn đặt ở nhà hàng quốc doanh ạ?”

Hàn Dung tự hào nói:

“Không phải, đều là Tiểu Tống xuống bếp nếu đấy, tôi chỉ đứng bên cạnh giúp con bé thôi.”

Có người cười nói:

“Lúc trước bà nói con dâu mình nấu ăn ngon, tôi nghĩ không biết ngon tới cỡ nào, hôm nay rốt cuộc cũng được ăn rồi, đúng là danh bất hư truyền, còn ngon hơn nhà hàng quốc doanh nữa.”

Tống Thời Hạ khiêm tốn cười nói: “Mọi người quá khen rồi, mấy món này toàn là món tủ của cháu cả.”

Hàn Dung lại tiếp tục khen ngợi:

“Đồ ăn ở đây toàn là bà sui nhà tôi tặng, rau củ nhà trồng, nên mới nói ở nông thôn cũng có cái tốt của nông thôn, rau dưa mình trồng ăn ngon hơn hẳn.”

Mọi người bình thường cũng có người trồng rau trong sân, nhưng hương vị lại thua xa rau dưa trên bàn này.

“Chẳng trách, toàn là rau củ tươi cả, sui gia nhà bà mát tay thế, cái này ngon hơn hẳn rau dưa đông lạnh héo queo ngoài chợ!”

Hàn Dung cũng nói theo:

“Chứ còn gì nữa, bà sui nhà tôi nghĩ chu đáo, chuẩn bị cả xe quà tết cho nhà tôi.

Thịt heo là nhà mình tự nuôi tự mổ, còn biếu tôi mấy con gà với vịt nữa.”

Đồng nghiệp của Hàn Dung hâm mộ vô cùng: “Con trai bà cưới được cô vợ tốt, bà cũng có nhà sui gia tốt nữa.”

Quý Nhiễm cũng nói đùa: “Mẹ ơi, mẹ có thể cho con một con gà không ạ.”

Hàn Dung bất đắc dĩ đồng ý: “Khi nào về thì nhớ nhắc mẹ, mẹ đang nhốt ở sân sau đấy.”

Ăn cơm xong, cánh phụ nữ thì ngồi tụm lại trò chuyện, mấy ông đàn ông thì dọn bàn ra làm một bàn mạt chược.

Quý Học Nhai với mấy ông bạn khác thì ngồi ở cái bàn nhỏ bên cạnh uống trà.

Một ông cụ bất mãn nói: “Chúng tôi tới là muốn uống rượu thuốc chứ không phải uống trà đâu.”

Quý Học Nhai cầm ấm trà lên, lắc đầu đầy bí hiểm:

“Uống nhiều rượu hại thân lắm, để tôi cho các ông thử loại trà này, không thua gì rượu thuốc đâu.”

Mọi người bán tín bán nghi, trà làm sao bổ bằng rượu thuốc được, rượu thuốc có nhiều dược liệu như thế cơ mà.
 

Hệ thống tùy chỉnh giao diện

Từ menu này bạn có thể tùy chỉnh một số phần của giao diện diễn đàn theo ý mình

Chọn màu sắc theo sở thích

Chế độ rộng / hẹp

Bạn có thể chọn hiển thị giao diện theo dạng rộng hoặc hẹp tùy thích.

Danh sách diễn đàn dạng lưới

Bạn có thể điều chỉnh danh sách diễn đàn hiển thị theo dạng lưới hoặc danh sách thường.

Chế độ lưới có hình ảnh

Bạn có thể bật/tắt hiển thị hình ảnh trong danh sách diễn đàn dạng lưới.

Ẩn thanh bên

Bạn có thể ẩn thanh bên để giảm sự rối mắt trên diễn đàn.

Cố định thanh bên

Giữ thanh bên cố định để dễ dàng sử dụng và truy cập hơn.

Bỏ bo góc

Bạn có thể bật/tắt bo góc của các khối theo sở thích.

Back