Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Dịch Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông

Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Chương 800



Chuyện tình cảm đối với A Sơ không quan trọng, trong khi trận chiến này còn chưa biết bao giờ mới kết thúc.

Chân Nguyệt gật đầu: "Vậy con thử nghĩ xem có gia đình nào có nữ nhi thích hợp với con không, lần này nương sẽ hỏi rõ ràng." Nhà họ Quản không được, nhưng còn nhiều gia đình khác để chọn.

A Sơ đáp: "Vâng, nương."

Buổi tối, cả nhà Kiều gia đều biết hôn sự của A Sơ đã tan vỡ, lại còn nghe được chuyện nhà họ Quản làm ra việc như vậy, ai nấy đều bực bội.

"Nhà bọn họ sao có thể như thế, thật không biết dạy hài tử! Còn thua xa nhà ta." Tiền thị tỏ vẻ không hài lòng, nàng ấy vốn mong chờ hôn sự của A Sơ suôn sẻ để đến lượt A Trọng, nàng ấy cũng rất muốn sớm bế tôn tử, tôn nữ.

Kiều Tam nói: "Đại trượng phu sợ gì không có thê tử. A Sơ không cần buồn lòng."

A Sơ lắc đầu: "Tam thúc, con không hề buồn. Ban đầu chỉ là chọn gia đình nào có gia thế phù hợp mà thôi." Vì Quản Ương là lão sư dạy của hắn, nên A Sơ nghĩ rằng gia đình họ Quản sẽ có nữ nhi thích hợp làm thê hiền, không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Kiều Trần thị nói: "A Sơ nhà ta ưu tú như vậy, họ không nhìn thấy được là thiệt thòi cho họ. Nếu con muốn, nãi nãi sẽ tìm cho con vài cô nương tốt hơn."

Chân Nguyệt: "Vài cô nương sao? Chỉ cần chọn một là được rồi."

Vân Mộng Hạ Vũ

A Sơ: "Nãi nãi, không cần vội đâu."

Kiều Trần thị sốt ruột: "Sao lại không cần vội, con cũng lớn như vậy rồi, những người bằng tuổi con đã sớm có hài tử rồi."

Chân Nguyệt đáp: "Việc tốt thường gian nan, không sao đâu."

Chẳng bao lâu, tin tức về việc hôn sự giữa nhà họ Kiều và nhà họ Quản bị hủy bỏ đã lan truyền ra ngoài. Một số người vui mừng, một số khác thích thú hóng chuyện, nhưng rốt cuộc không ai rõ được tình hình thực sự.

"Coi như hôn sự không thành, thế thì nữ nhi nhà ta có thể có cơ hội rồi!"

"Quản gia sao lại để lỡ việc tốt như vậy? Nếu Kiều gia sau này thắng trận, chẳng phải nữ nhi nhà họ sẽ là vương phi?"

"Nhưng chuyện đó còn xa lắm, mấy nữ tử thế gia vẫn kiêu ngạo lắm. Chẳng ai để mắt đến Kiều gia đâu. Kiều đại công tử quanh năm ở quân doanh, chắc cũng không biết chữ gì cả, nhìn chắc là kẻ thô lỗ thôi."

"Ngươi nói gì thế? Lão thái gia Quản gia là tiên sinh dạy học của Kiều đại công tử đấy. Nghe nói Kiều đại công tử rất thông minh, tướng quân và phu nhân đều biết chữ, sao nhi tử của họ lại không?"

"Đúng rồi, ta trước kia ở làng Đại Nam. Kiều gia là gia đình giàu nhất trong làng, hài tử từ nhỏ đã có tiên sinh dạy, đến cả các nữ hài trong nhà cũng thế, nên hài tử nhà Kiều gia đều biết chữ."

Lão thái thái Trương gia nghe xong liền trầm ngâm suy nghĩ. Nhà bà không có nữ nhi đến tuổi, nhưng có nhi tử. Bà nghe nói tam phu nhân Kiều gia có một nữ nhi cũng vừa tầm tuổi. Nếu có thể kết thân...

Còn phía nhà họ Quản, họ đóng chặt cửa mấy ngày liền. Quản Ương vì cảm thấy có lỗi với A Sơ nên nằm liệt giường mấy ngày, nhưng A Sơ vẫn giữ thái độ tôn trọng, không hề thay đổi.

Quản Thư Di rất hài lòng với tình hình hiện tại, còn Quản Thư Vi lại ngồi buồn bã trong phòng. Kiều đại công tử thật là một người tốt. Sau cùng, nàng ấy cắn môi quyết định, lấy hết dũng khí chạy ra khỏi nhà.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Chương 801



A Sơ đang ngồi trong phòng đọc sách thì bỗng có gia nhân đến cửa thông báo: "Công tử, Nhị tiểu thư Quản gia muốn gặp mặt ngài."

A Sơ nghe vậy ngừng lại, ngẩng đầu lên hỏi: "Nàng ở đâu?"

"Ở ngoài cửa."

A Sơ suy nghĩ một chút rồi đưa cho người hầu một túi thơm, nói: "Đem cái này trả cho nàng, nói nàng trở về đi, ta không gặp. Tránh cho người khác hiểu lầm."

"Dạ vâng."

Vân Mộng Hạ Vũ

Bên kia, Nhị tiểu thư nhận lấy túi thơm, hiểu được ý của A Sơ, liền cúi đầu lễ phép: "Phiền ngươi nhắn lại với Đại công tử, là ta có lỗi, thật lòng xin lỗi."

"Tiểu nhân sẽ chuyển lời."

Nhị tiểu thư có chút hụt hẫng trở về, nàng ấy còn rằng Đại công tử Kiều gia có lẽ sẽ có cảm giác gì đó đặc biệt với mình...

Sau khi nghe gia nhân truyền lại lời, A Sơ chỉ khẽ gật đầu, không nói thêm gì, bên ngoài có vẻ rất bình tĩnh.

Đọc sách thêm một canh giờ, A Sơ cảm thấy hơi mỏi mắt liền đứng dậy vươn vai, chuẩn bị ra ngoài đi dạo một chút, tiện thể xem xem nương có cần gì giúp không. Bỗng nghe trong viện có tiếng ồn ào.

Cảm thấy tò mò, A Sơ đi qua đó và thấy vài nữ tử lạ mặt đang ngồi nói chuyện rôm rả, bên cạnh họ còn có mấy lão nhân.

A Sơ: ? Sao mình lại không biết hôm nay trong nhà có yến tiệc?

Bỗng một nữ tử bước về phía A Sơ, nhìn thấy hắn đứng ở cửa, bèn lùi lại một bước, hỏi: "Ngươi là ai? Đứng đây làm gì?"

A Sơ:... Hắn ở nhà mình không nghĩ tới lại gặp phải chuyện này?

Tiếng nói của nữ tử thu hút sự chú ý của mọi người, ai nấy đều quay sang nhìn, có vài người còn tiến lại gần.

A Sơ vội vã thi lễ, nói: "Xin lỗi, tại hạ là Đại công tử Kiều gia, thật sự xin lỗi vì đã làm phiền các vị."

Vị tiểu thư kia có phần bối rối, không ngờ đây là Đại công tử Kiều gia. Mọi người cũng không ngờ, vì thật ra A Sơ rất ít khi xuất hiện trước mặt người khác.

Ai nấy đều vội vã chào lại. A Đóa chạy đến, nói: "Đại ca, không ngờ hôm nay ca ở nhà, muội quên không báo cho ca." A Đóa có vẻ áy náy.

A Sơ đáp: "Không sao. Ta sẽ rời đi ngay."

A Sơ vừa chuẩn bị lui ra thì bên kia Kiều Trần thị đã lớn tiếng gọi: "Có phải A Sơ đã về rồi không?"

Không còn cách nào khác, A Sơ đành tiến lại hành lễ: "Tổ mẫu, là con." Hắn vừa ra ngoài sáng nay, trưa thì về ngay, nhưng không báo cho nãi biết.

Bên cạnh Kiều Trần thị có mấy lão phu nhân cũng đang ngồi, họ âm thầm đánh giá A Sơ và khẽ gật đầu hài lòng.

"Tổ mẫu an, các vị phu nhân an." A Sơ chào kính cẩn.

Kiều Trần thị giới thiệu từng vị phu nhân cho A Sơ, hắn đều lần lượt chào hỏi, và được mọi người khen ngợi là một thiếu niên anh tài.

"Tổ mẫu, con có chút việc, xin phép rời đi trước."

Kiều Trần thị hỏi: "Con định đi đâu?"

A Sơ đáp: "Con muốn tìm nương."

Kiều Trần thị nói: "Nương con không có ở nhà, nàng ra ngoài thành rồi." Nếu không thì Chân thị đã sớm xuất hiện ở đây.

A Sơ cúi đầu cảm tạ: "Đa tạ tổ mẫu đã báo cho con biết. Con xin cáo từ, xin lỗi các vị phu nhân."

A Sơ nhanh chóng rời đi, ra khỏi nhà mới thở phào nhẹ nhõm, hắn lên ngựa đi ra ngoài thành, đi theo còn có vài thân binh. Chân Nguyệt lúc này đang ở ngoài đồng lo việc gieo trồng, bên cạnh còn có những người lo việc đồng áng.

"Nương!" A Sơ tiến lại gần, gọi một tiếng.

Chân Nguyệt ngẩng đầu lên, nói: "Sao con lại tới đây?"
 
Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Chương 802



A Sơ đáp: "Nương cứ làm việc đi, lát nữa con sẽ nói chuyện sau."

Chân Nguyệt đáp: "Được."

Chờ Chân Nguyệt bàn bạc xong với mọi người về việc chọn loại cây nào và cách thức trồng, sau đó mới rảnh rỗi quay sang hỏi A Sơ: "Hôm nay con không đến quân doanh à?"

A Sơ đáp: "Buổi sáng con có đến, nương, nãi đang tổ chức yến hội ở nhà, trong hậu viện toàn là nữ nhân."

Chân Nguyệt: "Nãi con muốn sắp xếp cho con đó."

A Sơ ngạc nhiên: "Sao ạ?" Hắn cứ tưởng nãi thấy buồn chán nên mời mọi người đến nói chuyện phiếm.

Chân Nguyệt bảo: "Nãi con muốn nhanh chóng tìm người phù hợp để định hôn ước cho con."

A Sơ gãi đầu: "Con vẫn còn trẻ mà." Đám hỏi trước còn chưa đâu vào đâu, sao lại tiếp tục gấp thế?

"Trong mắt nãi con, con không còn trẻ nữa đâu."

A Sơ thở dài, Chân Nguyệt nói: "Cũng nên định sớm một chút, sau khi xong hôn sự, con có thể đến Định Châu bên cạnh phụ thân con."

A Sơ đáp: "Vâng, con xin nghe theo."

Tối về, Kiều Trần thị kéo Chân Nguyệt và A Sơ lại, nói về các tiểu thư đã đến Kiều gia dự yến hội hôm nay: "A Sơ, con có gặp qua chưa? Có để ý đến ai không?"

A Sơ ấp úng: "... Không ạ." Khi đó hắn chỉ giữ phép lịch sự, chẳng để ý nhiều.

Kiều Trần thị nói: "Sao lại không có chứ? Trần gia với Giang gia ta thấy đều rất tốt."

A Sơ nói: "Vậy nãi chọn giúp con một người đi?"

Kiều Trần thị xua tay: "Không được, nãi sao có thể chọn thay con, con phải tự thấy thích mới được." Bà không muốn sau này hai phu thê bọn họ có gì cãi cọ thì lại trách mình.

Kiều Trần thị quay sang Chân Nguyệt: "Con thấy thế nào?"

Chân Nguyệt đáp: "Con sẽ giúp A Sơ chọn một người."

Kiều Trần thị vui vẻ nói: "Tốt quá! Ta còn nghe người ta nói A Sơ nhà ta không giỏi giang gì nên tiểu thư Quản gia kia mới không thích nó, phi! A Sơ nhà ta tuấn tú như thế!"

Chân Nguyệt... Thân là người nhà, tất nhiên sẽ cảm thấy người trong nhà tốt, nhưng để kết thân thì nhà người ta cũng phải lựa chọn theo ý muốn của mình, còn việc tiểu thư Quản gia không thích A Sơ thì Chân Nguyệt cũng không mấy bận tâm. A Sơ đâu phải người ai cũng cần thích.

Chỉ là cách tiểu thư ấy làm khiến Chân Nguyệt không hài lòng, phương thức tiếp cận không phù hợp, đó mới là điều khiến nàng không đồng tình.

Mùa xuân ba tháng sau, Chân Nguyệt tổ chức một buổi săn bắn, mời các gia đình quan viên, tướng lĩnh đến tham gia. Cũng xem như là cơ hội để nam thanh nữ tú có dịp gặp gỡ, giao lưu.

Ngoài việc săn bắn, còn có thi đấu bóng mã cầu. Trước giờ A Sơ ít xuất hiện, lần này nàng muốn nhi tử ra mắt trước mặt mọi người, để mọi người biết nhi tử mình cũng là một nam tử xuất sắc.

Nhận được thư mời, ai nấy đều rất hào hứng. Rốt cuộc đây là lời mời đích thân từ phu nhân tướng quân, mà Chân Nguyệt trước nay chưa từng tổ chức kiểu này, nàng luôn bận rộn đến mức không có thời gian cho các bữa tiệc gặp mặt. Một số người không có thư mời cũng tìm cách qua người quen để có một tấm vé, càng nhiều người càng náo nhiệt nên Chân Nguyệt cũng chấp nhận.

Buổi săn b.ắ.n tổ chức ngoài thành, đến ngày tổ chức, đường phố phủ An Bình tắc nghẽn xe ngựa nối đuôi nhau tiến ra ngoài thành. Tại đây, Chân Nguyệt đã bảo A Sơ chuẩn bị sẵn doanh trại.

Nữ quyến thì do Chân Nguyệt tiếp đón, Tiền thị và Mạn Châu hỗ trợ; bên nam giới có Kiều Nhị chủ trì, A Sơ và A Trọng đi theo giúp đỡ.

Vân Mộng Hạ Vũ

Sau khi ổn định một buổi sáng, chiều đến hoạt động săn b.ắ.n chính thức bắt đầu, tất cả nam thanh thiếu niên trong phủ An Bình cỡi ngựa tiến lên đầy khí thế.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Chương 803



Kiều Nhị đứng trên đài, tuyên bố: "Trong thời gian một nén hương, ai săn được nhiều thú nhất sẽ là người chiến thắng, và sẽ nhận được cây thần lực Hiên Viên cung! Tin chắc ai trong số các vị cũng từng nghe danh uy lực của cây cung này."

Những người cưỡi ngựa đều hiểu rõ, đây là cây cung mà ngay cả Hoàng đế khai quốc Đại Chu cũng khen ngợi, vậy mà hiện tại Kiều gia lại có trong tay?

Cây cung này do Kiều Triều đoạt được trong chiến thắng Vĩnh Khánh, sau đó giữ trong nhà, nay Chân Nguyệt lấy ra làm phần thưởng.

Ngoài ra còn nhiều phần thưởng khác như kiếm, ngọc báu... Kiều gia không thiếu những thứ này, chỉ có lương thực và các nguồn tài nguyên cần thiết mới là thứ mà Chân Nguyệt coi trọng. Trong thời loạn, một rương châu báu cũng khó đổi được một cân gạo.

Buổi săn b.ắ.n nhanh chóng bắt đầu, Chân Nguyệt ngồi trên đài trò chuyện cùng các phu nhân, nói những chuyện thường ngày, có người còn tranh thủ giới thiệu nữ nhi nhà mình với Chân Nguyệt, nhất là những nhà muốn nắm bắt cơ hội.

"Nữ nhi nhà ta bình thường thích đọc sách, còn rất thích trồng hoa nữa. Trong vườn nhà ta đầy hoa do con bé trồng a." Nghe nói phu nhân tướng quân rất giỏi việc đồng áng, phu nhân đó nghĩ rằng có lẽ nàng sẽ thích một cô nương biết trồng hoa?

Chân Nguyệt mỉm cười: "Thế sao? Vậy chắc con bé trồng các loại khác cũng tốt nhỉ?"

"Con bé có chút năng khiếu ạ."

Chân Nguyệt gật đầu: "Thiên phú này cũng đáng quý đấy."

"Ha ha ha, phu nhân quá khen rồi."

Chân Nguyệt nói thêm: "Các tiểu thư đi theo chúng ta thì không có gì vui vẻ, để các nàng đi ra ngoài dạo chơi đi."...

Bên kia, A Sơ làm một loạt động tác giương cung, lắp tên, nhắm kỹ và b.ắ.n mũi tên một cách trôi chảy như mây bay, một con thỏ bên kia trúng tên ngã xuống! Người thân cận của hắn nhanh chóng nhặt con thỏ bỏ vào túi.

"Đi, đi qua bên này."

Thời gian một nén nhang trôi qua rất nhanh, từng công tử cưỡi ngựa lần lượt trở về. Tiền thị đứng ngóng đợi, thấy vẫn chưa thấy A Trọng trở về thì nóng ruột ngó nghiêng.

"Mau nhìn kìa, bên kia có người trở về rồi! Là công tử Kiều Đại!"

"Về rồi, đằng sau cũng có người đang về!"

Mọi người đều đứng lên xem, cuối cùng khi trọng tài kiểm kê kết quả, A Sơ đã b.ắ.n trúng tám con mồi và giành vị trí đầu tiên, cây cung vẫn thuộc về Kiều gia.

A Sơ tay cầm một con cáo, chân con cáo đã được băng bó lại. Hắn tiến về phía Chân Nguyệt, nói: "Nương, đây là lễ vật con tặng cho người!"

Chân Nguyệt vô cùng vui vẻ, các phu nhân xung quanh cũng không ngớt lời khen ngợi.

Chân Nguyệt v**t v* con cáo, nói: "Ta không có thời gian nuôi thú cưng, con mang nó cho tổ mẫu để bà nuôi đi."

"Vâng ạ!"

Sau đó, đến lượt trận đấu mã cầu, trên sân, A Sơ cột một dải vải đỏ trên đầu, tay cầm gậy, kỹ thuật cưỡi ngựa rất điêu luyện, một cú phi ngựa thật nhanh, tay vung lên và quả cầu bay thẳng vào khung thành đối phương.

Ngay sau đó, hai người áp sát ngăn hắn lại nhưng đều bị A Sơ bị chặn đường, nhanh tay chuyền quả cầu ra sau và gọi: "Trọng đệ!"

A Trọng cầm cương ngựa, nửa thân người nghiêng hẳn xuống, đón lấy quả cầu và đưa bóng về phía Hồ Lỗi. Hồ Lỗi lập tức đón bóng và đánh bại đối thủ, giành chiến thắng cho đội!

"Oa oa oa!"

Người xem xung quanh reo hò phấn khích trước những chiến binh dũng mãnh trên sân, các nữ tử cũng ngồi xem, thỉnh thoảng khe khẽ bàn tán rồi cười vui vẻ.

Đến tối, lửa trại bập bùng sáng lên, có cả thịt nướng, mọi người tự do trò chuyện, các nam tử cũng có thể mời nữ tử thân thiết đi dạo.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Chương 804



A Sơ ngồi cùng A Trọng ăn thịt nướng, chẳng mấy chốc, A Trọng nhìn thấy ai đó, liền cáo từ với A Sơ rồi bước nhanh đến gần một nữ tử. Phía bên kia, một nữ tử cũng đẩy nhẹ nữ tử đó về phía A Trọng, nàng ấy đỏ mặt e thẹn.

A Trọng vui vẻ dẫn nàng ấy đi dạo.

A Sơ thấy vậy chỉ nhướng mày, xem ra chuyện tình cảm của Trọng đệ rất suôn sẻ đây.

A Sơ tiếp tục ở lại cùng mọi người ăn thịt nướng, uống rượu, chẳng bao lâu sau, vài nữ tử bước đến gần, một trong số đó bị đẩy nhẹ lên phía trước, nhận được lời cổ vũ của mấy người bạn, nàng ấy tiến đến trước mặt A Sơ, gọi: "Kiều công tử."

Nữ tử thẹn thùng ném về phía A Sơ một nhành hoa, sau đó chạy nhanh đi! Ném hoa là cách thể hiện tình cảm trong thời đại này.

A Sơ: "?"

Bên cạnh, các nam tử xung quanh lập tức reo hò ồn ào khi thấy A Sơ nhận được nhành hoa từ Mộ Khanh Thơ. A Sơ còn đang băn khoăn thì một người lính thân cận nói: "Công tử, vị cô nương ấy có ý với ngài đấy."

A Sơ nhìn sang, thấy cô nương ấy cũng liếc nhìn mình rồi quay người rời đi. Hắn không biết cô nương đấy là nữ nhi nhà ai bèn hỏi: "Nàng ấy là nữ nhi nhà ai?"

"Hình như là Mộ gia, nhà giàu có nhất phủ An Bình. Gia đình họ khá đông đúc. Lúc trước, khi chúng ta chiếm được phủ An Bình, họ cũng có phần đóng góp vào lương thực cho quân ta. Nghe nói nhi tử Mộ gia còn gia nhập quân đội, hiện đang đóng quân ở Vĩnh Khánh."

A Sơ suy nghĩ một chút, có tài sản, có lương thực, quả cũng đáng để cân nhắc.

Bên kia, Chân Nguyệt nhanh chóng nghe tin về việc này, nàng chỉ mỉm cười nói: "Tất cả còn tùy duyên phận của hai người."

Người tặng hoa cho A Sơ là Mộ Khanh Thơ, tiểu thư ấy là đích nữ của Mộ gia. Một phần nàng ấy tặng hoa là do tự nguyện, phần khác cũng là do gia đình sắp đặt. Trong thời loạn lạc, đáng tin nhất là nơi có binh lực. Đại công tử Kiều gia là người thừa kế duy nhất của Kiều tướng quân. Nếu sau này hắn lên nắm quyền thì Mộ gia có thể trở thành công thần, còn nàng ấy có thể trở thành Thái tử phi.

Đây là bước cờ của Mộ gia. Hiện tại, Kiều gia thật sự rất hùng mạnh, cả Kiều tướng quân lẫn phu nhân đều là những người tài giỏi. Kiều tướng quân chỉ huy chiến sự bên ngoài, còn tướng quân phu nhân xử lý mọi việc bên trong thật gọn gàng, đặc biệt là khả năng sản xuất lương thực, khiến mọi người đều khâm phục.

Khi yến hội kết thúc, dưới bóng cây tối tăm, A Sơ đang đợi một người. Không lâu sau, một nữ tử xuất hiện, thấy bóng dáng A Sơ liền cẩn thận tiến đến gần.

"Kiều công tử?" Mộ Khanh Thơ thi lễ.

A Sơ quay người lại đáp lễ: "Mộ tiểu thư."

"Không biết Kiều công tử tìm ta có việc gì sao?" Mộ Khanh Thơ không ngờ rằng chỉ một nhành hoa lại khiến công tử muốn gặp nàng ấy ngay tối nay.

A Sơ lặng lẽ nhìn nàng ấy trong bóng đêm. Trước đó, hắn đã nghe ngóng một chút về vị tiểu thư này, dáng vẻ và tài năng đều ổn.

"Mộ tiểu thư thật sự thích ta sao? Ta nghe nói tặng hoa là biểu thị tình ý, đúng chứ?" A Sơ nghiêm túc hỏi.

Mộ Khanh Thơ không ngờ A Sơ lại hỏi thẳng thừng như vậy, nàng ấy đỏ mặt nhưng vẫn cố giữ bình tĩnh: "Kiều công tử hỏi vậy chẳng phải làm người khác ngượng ngùng sao?"

A Sơ đáp: "Ta nghĩ tiểu thư cũng biết gia đình ta đang có ý định sớm định hôn sự cho ta, mọi thứ có chút gấp gáp. Nếu Mộ tiểu thư thực sự có tình ý, ta sẽ bàn với gia đình."
 
Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Chương 805



Mộ Khanh Thơ hỏi lại: "Còn công tử thì sao?"

A Sơ trả lời: "Ta sẽ cùng nàng vun đắp tình cảm. Tuy nhiên, nhà ta cần một người có khả năng quản lý cả trong lẫn ngoài. Ta không yêu cầu nàng phải được như nương ta, có thể vừa đánh giặc, vừa lo liệu mọi việc lớn. Chỉ cần người làm thê tử ta có đủ năng lực là được."

"Nếu tiểu thư cảm thấy quá áp lực, có thể từ chối. Dĩ nhiên, ta sẽ cho nàng thời gian để học hỏi cách quản lý. Nàng suy nghĩ thế nào?"

Mộ Khanh Thơ: "Ta... có lẽ cần thời gian suy nghĩ một chút."

A Sơ hỏi: "Bao lâu?"

Mộ Khanh Thơ đáp: "Vài ngày được không?"

"Được. Ta sẽ đưa nàng về."

"Người đi trước người đi sau trở về. Khi chỉ còn cách lều trại chừng 50 mét, A Sơ dừng bước, Mộ Khanh Thơ đi trước, bỗng quay đầu lại nhìn hắn. Trong bóng tối, không thấy rõ khuôn mặt A Sơ, nhưng nàng ấy biết đôi mắt ấy đang chăm chú nhìn mình.

Mộ Khanh Thơ quay người, vội bước nhanh về lều, lòng vẫn đập thình thịch, hôm nay thực sự là một đêm nhiều xúc cảm. Nhưng nàng ấy cũng không ngờ A Sơ lại nói ra một cách trực tiếp như thế - một người có khả năng quản lý gia đình ư? Liệu nàng ấy có làm được không?

Ngày hôm sau, mọi người trở về thành. Vài ngày sau, A Sơ nhận được tin từ Mộ Khanh Thơ, nàng ấy đồng ý.

Sau đó, A Sơ nhanh chóng nhờ Chân Nguyệt tìm bà mối. Chân Nguyệt xem qua thông tin về Mộ Khanh Thơ rồi nói: "Đừng nóng vội, để nương hỏi thăm thêm chút đã." Nàng không muốn vội vàng thêm lần nữa.

"Vâng ạ."

Ba ngày sau, Chân Nguyệt tìm bà mối mới đến Mộ gia vì bà mối trước không nhận, cho rằng việc không tốt lành.

Hai bên nhanh chóng trao đổi tín vật. Cả phủ An Bình sớm biết chuyện, cả bên nhà Quản gia cũng nghe tin và không khỏi ngạc nhiên. Họ không ngờ Kiều gia lại sắp xếp hôn sự nhanh như vậy, chỉ ít ngày sau buổi săn bắn. Thì ra đúng là yến hội đó tổ chức vì hôn sự của Đại công tử.

Quản Thư Vi nghe tin này liền buồn bã rất lâu. Nàng ấy chợt nhận ra rằng lẽ ra trước đây mình nên nói với phụ mẫu về ý nguyện của mình.

Nhưng giờ đây... tất cả đã ngã ngũ, nàng ấy không còn cơ hội nữa!

Sau khi trao đổi tín vật được vài ngày, có tin báo từ Hàm Châu về rằng Trần Trung Vương đang có động thái chuẩn bị xâm chiếm lãnh thổ.

Nghe tin, A Sơ liền dẫn binh đi ngay đến Hàm Châu. Còn Kiều Triều cũng đang tiến gần đến Trì Định, dự định trong thời gian tới sẽ tiếp tục giành nốt nửa lãnh thổ còn lại.

Trước khi đi, A Sơ viết cho Mộ Khanh Thơ một bức thư, dặn nàng ấy chờ ngày hắn trở về sẽ cùng nhau vun đắp tình cảm, hắn có việc gấp nên phải tạm rời đi.

Mộ Khanh Thơ hiểu chuyện, không nói gì thêm. Tuy nhiên, mẫu thân nàng ấy khuyên nhủ: "Nữ nhi a, nếu con đã đồng ý, nương hy vọng con có thể đến gặp Kiều phu nhân, xin được ở bên cạnh ngài ấy học hỏi thêm. Về sau con sẽ là tức phụ Kiều gia, vào nhà sớm hơn sẽ có lợi cho việc thu phục lòng người."

Mộ Khanh Thơ thấy cũng có lý, nhưng hỏi: "Nhưng mà nương, Kiều phu nhân hình như chủ yếu lo việc đồng áng."

Mộ phu nhân đáp: "Lo việc đồng áng thôi, chứ đâu cần tự mình làm. Chẳng lẽ Kiều phu nhân cũng tự tay gieo trồng sao? Đúng rồi, ở thôn trang nhà mình có người giỏi việc này, nương sẽ bảo người đó đi cùng con."

"Tốt, con cảm ơn mẫu thân, nhưng có lẽ mẫu thân nên trao đổi trước với Kiều phu nhân."

"Hẳn rồi."

Sáng hôm sau, Mộ phu nhân mang thiệp đến bái kiến, Chân Nguyệt nhận lời. Chiều hôm đó, nàng dành thời gian đón tiếp Mộ phu nhân.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Chương 806



Mộ phu nhân đưa Mộ Khanh Thơ đến Kiều phủ. Hiện Kiều phủ là một tòa nhà với ba sân lớn, vốn là nơi ở của Hoài Dương Vương trước đây.

"Bái kiến lão phu nhân Kiều gia."

"Đại phu nhân, Nhị phu nhân và Tam phu nhân có lễ."

Ba người Chân Nguyệt đáp lễ, Mộ Khanh Thơ đứng sang một bên, không dám để ba người đối với mình làm lễ.

"Mời ngồi, hai người ngồi xuống trước đi."

"Vâng." Trong lòng Mộ phu nhân vẫn thấy hồi hộp, còn Mộ Khanh Thơ thì tim đập liên hồi, không dám ngẩng đầu lên.

Một gia nhân nhanh chóng bưng trà, điểm tâm và hoa quả đến. Kiều Trần thị lên tiếng hỏi: "Mộ phu nhân, hôm nay phu nhân đến đây có việc gì không?"

Mộ phu nhân đáp: "À, là về tiểu nữ nhi nhà ta. Quân Lân vừa đi Hàm Châu, ta thấy nữ nhi cũng rảnh rỗi, nhân tiện cũng muốn con bé làm chút việc cho phủ An Bình. Biết Kiều phu nhân bận rộn với công việc tiền tuyến, ta mong nữ nhi có thể theo Kiều phu nhân để học hỏi thêm."

Vì đây là việc của Chân Nguyệt, nên Kiều Trần thị không tiện quyết định ngay. Bà quay sang nhìn Chân Nguyệt để chờ ý kiến.

Chân Nguyệt nhấp một ngụm trà, nói: "Chuyện này dĩ nhiên được, chỉ có điều công việc của ta chủ yếu là những việc lặt vặt, sợ rằng Mộ tiểu thư sẽ cảm thấy vất vả."

"Nhị đệ muội lo việc hậu cần, Tam đệ muội quản công việc dệt may. Nếu Mộ tiểu thư thấy hứng thú, có thể đến học hỏi thêm từ họ."

Mộ Khanh Thơ dĩ nhiên chỉ muốn theo Chân Nguyệt, dù sao nàng cũng là bà bà tương lai, lấy lòng nàng là mục tiêu của nàng ấy.

"Tiểu nữ không ngại vất vả, xin phu nhân cứ tùy ý giao việc." Mộ Khanh Thơ đứng dậy, bày tỏ ý muốn của mình.

Chân Nguyệt gật đầu,"Được rồi, vậy sáng mai giờ Mẹo con đến Kiều phủ."

Mộ Khanh Thơ cúi chào: "Đa tạ phu nhân, nhất định tiểu nữ sẽ học hỏi chăm chỉ."

Xác định xong xuôi, Mộ phu nhân cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó trò chuyện một lát với Kiều Trần thị trước khi đưa Mộ Khanh Thơ về.

Khi họ đi rồi, Tiền thị hỏi: "Đại tẩu, chuyện hôn sự dự định khi nào sẽ định đoạt?"

Chân Nguyệt đáp: "Chờ A Sơ trở về từ Hàm Châu, xem tình hình thế nào đã."

Kiều Trần thị sốt ruột: "Nên sớm định hôn sự, để ta chọn ngày lành trước, không thì lòng ta cũng chẳng yên."

Tiền thị nói: "Vậy còn A Trọng nhà ta cũng nên tính chứ? Trước cứ trao tín vật, A Trọng đang để ý nữ nhi Phạm đại nhân - Phạm Kiểu Nguyệt, con bé đó ta xem qua rồi, cũng không tệ."

Nếu là trước kia, Kiều gia đâu có mơ cưới được tức phụ tốt thế.

Chân Nguyệt gật đầu: "Đương nhiên là được, có thể để A Trọng làm hôn lễ cùng lúc với A Sơ, hoặc sớm hơn một chút cũng không sao." Không lẽ chỉ vì lão đại chưa lập gia đình mà lão nhị cũng phải đợi?

Nhưng Kiều Trần thị lại phản đối: "Không được, A Sơ là trưởng tử đích tôn, hôn sự của nó phải làm trước" Hơn nữa còn phải thật long trọng.

Tiền thị cũng cảm thấy hôn lễ của A Trọng sau hôn lễ của A Sơ, không lại khiến mọi người lại nghĩ gia đình lão nhị muốn tranh quyền với lão đại, kết hôn cũng phải the nhi tử lão đại, nàng ấy bây giờ giao tiếp với nhiều phu nhân quan gia rồi nên biết nhiều điều lắm.

Chân Nguyệt nói: "Cũng được. Nhưng chúng ta cứ chuẩn bị sính lễ kỹ lưỡng, dù là Mộ gia hay Phạm gia thì cũng đều là những gia đình lớn, của hồi môn chắc chắn sẽ không kém. Chúng ta phải để sính lễ xứng tầm."

Tiền thị: "Chuyện này không thành vấn đề, đại tẩu bận thì cứ để muội giúp chuẩn bị."
 
Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Chương 807



Kiều Trần thị liền nói: "Để ta lo chuyện này, có vài món ta rõ hơn các con. Còn những món quý giá, trưởng tức cứ làm một danh sách cho ta."

Chân Nguyệt đáp: "Con sẽ viết thư cho Kiều Đại để bàn bạc, những thứ cần thiết có thể chuẩn bị trước như bánh kẹo và trang phục cưới."

Vân Mộng Hạ Vũ

Kiều Trần thị hào hứng: "Tốt, để ta lo, các con cứ bận việc khác."

Sau đó, Chân Nguyệt trở về phòng, viết một lá thư cho Kiều Triều và một lá thư cho A Sơ rồi sai người mang đi, viết xong, nàng lại ra ngoài tiếp tục công việc.

Sáng hôm sau, Mộ Khanh Thơ đến Kiều phủ từ rất sớm, thậm chí đến sớm hơn dự kiến, khi ấy Chân Nguyệt còn chưa rời giường.

Người gác cổng thấy nàng ấy đến thì ngạc nhiên: "Mộ tiểu thư đến sớm vậy sao?"

Mộ Khanh Thơ ngáp ngắn ngáp dài trên xe ngựa nhưng khi xuống xe đã vỗ mặt để tỉnh táo, nàng ấy đáp: "Có làm phiền các ngươi không?"

"Không có gì đâu, chúng tiểu nhân đang chuẩn bị bữa sáng. Mời tiểu thư vào ngồi, tiểu nhân sẽ báo với phu nhân."

"Làm phiền ngươi rồi."

Nghe tin Mộ Khánh Thơ đến sớm như vậy, Chân Nguyệt cũng ngạc nhiên. Thật ra không cần phải đến sớm thế, nhưng nàng hiểu rằng người đến ngày đầu tiên thường muốn để lại ấn tượng tốt.

Khi Chân Nguyệt đi ra, Kiều Trần thị đã trò chuyện với Mộ Khanh Thơ trong phòng khách, không khí có vẻ vui vẻ, và có vẻ Kiều Trần thị rất hài lòng.

Quả thực không có lý do gì để không hài lòng, trong phủ An Bình có rất nhiều tiểu thư thế gia tài sắc vẹn toàn, Kiều Trần thị đều cảm thấy ưng ý cả. Hơn nữa, trước đây Kiều gia vốn chỉ là một gia đình nông dân, giờ đã trở thành phủ tướng quân. Kiều Trần thị vẫn chưa quen với sự thay đổi này.

Chân Nguyệt tiến vào, Mộ Khanh Thơ vội vàng đứng dậy hành lễ. Chân Nguyệt xua tay: "Không cần đa lễ, ngồi đi. Tiểu thư đã ăn sáng chưa?"

Mộ Khanh Thơ gật đầu: "Dạ rồi." Thực ra nàng ấy sợ trễ nên chỉ ăn tạm một chút.

Kiều Trần thị cười bảo: "Không sao, ngồi ăn thêm chút với chúng ta."

Mộ Khanh Thơ ngại ngùng: "Dạ, không cần đâu ạ."

Kiều Trần thị kéo nàng ấy lại: "Không sao cả, vào phòng bếp chắc bữa sáng cũng sắp xong rồi."

Mộ Khanh Thơ nhìn sang Chân Nguyệt, Chân Nguyệt gật đầu: "Đi thôi."

Kiều Trần thị nói thêm: "Trong nhà những người khác còn chưa dậy, con bồi chúng ta ăn một chút nhé."

"Vậy tiểu nữ xin không khách sáo."

Kiều Trần thị nói: "Bữa sáng có bánh bao hấp, màn thầu, cháo và mì. Con thích món nào thì cứ bảo phòng bếp chuẩn bị thêm."

Mộ Khanh Thơ đáp: "Tiểu nữ ăn món nào cũng được ạ."

Ba người ngồi vào bàn, người hầu nhanh chóng dọn bữa sáng lên. Các món đều đơn giản, có vẻ khiêm tốn so với nhà Mộ gia, nhưng Mộ Khanh Thơ không dám ý kiến.

Thực ra nàng ấy cũng đã nghe nói rằng đồ ăn ở Kiều gia rất ngon. Đây là lần đầu nàng ấy được thử, vừa vặn hôm nay có thể nếm thử.

Kiều Trần thị mời: "Ăn đi, nhà ta không quá câu nệ lễ nghi đâu."

Mộ Khanh Thơ định đứng lên hầu hạ, nhưng Kiều Trần thị liền nói: "Hiện giờ con là khách, sao lại phải hầu hạ. Nhà chúng ta không có những quy củ đó."

Chân Nguyệt gật đầu: "Ngồi ăn đi, ta cũng chưa bao giờ hầu hạ bà bà ta, Kiều gia không câu nệ gì đâu."

Kiều Trần thị tiếp lời: "Đúng vậy, Nhị phu nhân và Tam phu nhân cũng chưa dậy, họ bận rộn nên phải ngủ thêm một chút."

Mộ Khanh Thơ thầm thắc mắc sao Đại phu nhân không ngủ thêm, nhưng không tiện hỏi. Dường như hiểu ý, Chân Nguyệt nói: "Trước kia ta cũng không dậy sớm thế này, nhưng bây giờ việc nhiều hơn nên mới vậy thôi."
 
Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Chương 808



Kiều Trần thị cười nói: "Đúng rồi, ta già rồi nên ngủ ít."

Chân Nguyệt: "Ăn nhanh đi, lát nữa còn nhiều việc."

"Dạ." Mộ Khanh Thơ không từ chối nữa, nàng ấy gắp một chiếc bánh bao, thấy hai vị phu nhân ăn nhanh nên cũng vội vàng nhét hết nửa cái còn lại vào miệng.

Thực sự, món này rất ngon, cháo cũng thơm nức mùi gạo.

Mộ Khanh Thơ cũng thấy đói nên ăn thêm chút nữa, cuối cùng còn hơi ngại, sợ hai vị phu nhân chê mình, nhưng khi ngẩng lên thấy hai người vẫn ăn ngon lành, nàng ấy mới an tâm.

Khi ăn xong, Chân Nguyệt đứng lên bảo: "Ăn xong rồi thì theo ta."

"Dạ."

Mộ Khanh Thơ theo Chân Nguyệt xem nàng điều động từng người và phân công công việc chính của ngày hôm nay, sau đó nàng lại sai người chuẩn bị xe ngựa, cùng nàng ấy ra khỏi thành để làm việc.

Mộ Khanh Thơ theo chân Chân Nguyệt ra đồng, cùng những người phụ trách trồng trọt tìm hiểu tình hình cây trồng, sau đó họ tiếp tục đến một khu mỏ để xem xét việc khai thác quặng. Đến trưa, cả hai tiện đường ghé vào một nhà nông dân ăn trưa, mãi đến tối mới trở lại Kiều gia.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong suốt ngày hôm đó, Mộ Khanh Thơ không phải làm gì nhiều, chủ yếu là theo Chân Nguyệt để học hỏi, thỉnh thoảng nghe nàng giải thích lý do cần phải nắm rõ các công việc này. Chân Nguyệt còn tạo điều kiện cho nàng ấy nghỉ ngơi nhiều hơn.

Khi về đến Kiều gia, Mộ Khanh Thơ nói với Chân Nguyệt: "Chân thẩm, tiểu nữ xin phép về nhà."

Chân Nguyệt đáp: "Tiểu thư ở lại ăn cơm rồi hẵng về, hôm nay theo ta đi lại nhiều chắc cũng mệt rồi."

Mộ Khanh Thơ vội xua tay: "Dạ không sao ạ."

Chân Nguyệt: "Cùng ta vào nhà đi."

Mộ Khanh Thơ ngại từ chối, đành cùng Chân Nguyệt vào Kiều gia. Trong bữa cơm chiều, nàng ấy thấy đủ các thành viên trong nhà, từ Nhị phu nhân, Tam phu nhân đến các hài tử của họ.

Biết Kiều Nhị phu nhân và Tam phu nhân có nhiều hài tử, nhưng hôm nay nhìn thấy một bàn đầy hài tử, Mộ Khanh Thơ cũng hơi bối rối. A Đóa nhanh chóng dẫn các đệ đệ, muội muội đến làm lễ với nàng ấy, còn nhiệt tình giới thiệu từng người một, khiến nàng ấy cũng vui vẻ đáp lễ lại.

Một bên, Mạn Châu tự hào nhìn A Đóa đã trưởng thành, thầm nghĩ chuyện hôn nhân của nữ nhi mình chắc cũng sắp đến lúc bàn bạc, nhưng hôm nay có khách nên quyết định để dịp khác.

Mộ Khanh Thơ nhận ra, trong Kiều gia không có sự phân biệt giữa nam và nữ trong bữa ăn, người lớn ngồi một bàn, hài tử ngồi một bàn riêng. Kiều Đại Sơn cầm đũa đầu tiên, rồi mọi người cũng tự nhiên dùng bữa, muốn ăn gì thì gắp lấy, không cần người hầu phục vụ.

Trong lúc ăn, nàng ấy nghe Kiều Nhị gia và Tam gia hỏi han ý kiến của Chân Nguyệt về vài việc. Mộ Khanh Thơ nghĩ thầm, vị trí của bà bà tương lai trong Kiều gia quả thật vững chắc, ngay cả các thúc thúc và tức phụ trong nhà cũng đều rất nể nàng.

Trước đó, Mộ Khanh Thơ từng nghe đồn Đại phu nhân Kiều gia là người cứng rắn, không cho Kiều tướng quân nạp thiếp, hơn nữa chỉ sinh được một nhi tử, không lo thêm cho Kiều tướng quân nhiều hài tử hơn. Có người nói sau này Kiều tướng quân sẽ không hài lòng mà thay thế kiều phu nhân.

Nhưng bây giờ, nàng ấy thấy sự thật khác hoàn toàn. Trong một gia đình, thái độ của trượng phu thường thể hiện vị trí của thê tử. Như nương nàng, được phụ thân nàng ấy tôn trọng nên không ai dám vượt quyền bà. Ngược lại, nàng ấy cũng từng thấy nhiều nhà sủng thiếp khinh thê.

Đặc biệt trong thời loạn lạc, gia tộc có thể bị hủy diệt bất cứ lúc nào. Trước đây nàng ấy biết một phu nhân, sau khi gia đình nhà mẹ đẻ thất thế vì chiến loạn, nhà chồng bắt đầu khinh rẻ nàng ấy, thậm chí tự ý đưa người khác về mà không hỏi ý kiến nàng ấy.
 
Xuyên Thành Nữ Chính Làm Nông
Chương 809



Suốt bữa ăn, Mộ Khanh Thơ cảm nhận được không khí ấm áp, hòa thuận trong gia đình Kiều gia. Các thành viên trong nhà đối xử bình đẳng, còn vị thế của bà bà tương lai thì không ai lay chuyển được.

Sau bữa cơm, Chân Nguyệt sắp xếp người tiễn Mộ Khanh Thơ về nhà. Mộ phu nhân đã đợi sẵn, sốt ruột hỏi: "Sao về muộn thế này?"

Mộ Khanh Thơ đáp: "Con ở lại Kiều gia ăn cơm ạ."

"Kiều gia có người đến nhắn rồi, nhưng sao lại ăn muộn thế? Hôm nay con với Kiều Đại phu nhân làm gì?"

Mộ lão gia bên cạnh liền nhắc: "Bà hỏi gì lắm thế, để Khanh Thơ vào nhà rồi nói."

"Thì thiếp cũng sốt ruột thôi. Nào, ta vào nhà đã."

Khi về đến phòng khách, Mộ Khanh Thơ kể lại công việc hôm nay.

"Buổi sáng con đến, lão phu nhân bảo con cùng ăn sáng." Mộ Khanh Thơ bắt đầu kể từ buổi sáng.

Mộ phu nhân hỏi tỉ mỉ: "Ăn cùng ai thế?"

Mộ Khanh Thơ ngại ngùng nói: "Con đến hơi sớm, Chân thẩm hình như mới dậy. Cuối cùng chỉ có lão phu nhân và Chân thẩm cùng ăn thôi, còn lại mọi người chưa dậy."

"Chân thẩm?"

"Dạ, Chân dì bảo con gọi vậy."

Mộ phu nhân mừng rỡ: "Xem ra Kiều Đại phu nhân rất hài lòng với con rồi. Thế bữa sáng Kiều gia có gì ngon không?"

Mộ Khanh Thơ đáp: "Có bánh bao, cháo, mì và mấy món phụ, cũng ngon lắm. Lão phu nhân còn bảo con muốn ăn gì cứ nói để phòng bếp làm thêm."

Mộ phu nhân cười: "Vậy là quý hóa rồi đấy."

Mộ Khanh Thơ kể tiếp: "Ăn sáng xong, con theo Chân thẩm ra khỏi thành, đến ruộng trước, chỉ đứng ở bờ ruộng để hỏi chuyện với người làm. Giữa trưa bọn con ăn tại nhà một người nông dân, chiều thì đến khu mỏ..."

"Buổi tối con gặp các thành viên khác trong Kiều gia, cả Nhị phu nhân và Tam phu nhân cùng các hài tử trong nhà. Trong bữa cơm..." Mộ Khanh Thơ cân nhắc rồi tiếp tục nói: "Chân thẩm thực sự rất giỏi, trong nhà không ai không nghe theo phu nhân."

Mộ phu nhân hỏi: "Kể cả Kiều Nhị gia và Tam gia sao?"

"Dạ, đúng vậy. Lão phu nhân và Kiều lão thái gia không can thiệp gì nhiều, mọi việc đều do Chân thẩm quyết định, Nhị gia và Tam gia có gì cũng hỏi ý phu nhân."

Mộ lão gia: "Ta có nghe nói trước đây Kiều tướng quân bị Hoài Dương Vương phái đến huyện Châu Dao, sau đó chính Kiều Đại phu nhân đã bảo vệ Thương Quận và còn g.i.ế.c thủ lĩnh quân địch, rồi đem quân đến hỗ trợ Kiều tướng quân đánh tan quân địch ở Châu Dao."

"Thật sự, Kiều tướng quân có được thế lực như hiện nay không thể không nhờ Kiều Đại phu nhân hỗ trợ."

Mộ phu nhân thở dài: "Người ta nói Kiều gia chỉ là nông dân leo lên địa vị, nhưng ai mà ngờ Kiều tướng quân và phu nhân lại lợi hại như thế."

Lúc này, Mộ Khanh Thơ ngáp dài. Sáng nay dậy sớm, giờ đã muộn, Mộ phu nhân giục nữ nhi đi nghỉ: "Ngày mai lại phải dậy sớm, hôm nay con đi sớm quá, mai cứ đến muộn một chút cũng được."

"Dạ."

Mộ Khanh Thơ đi nghỉ, sáng hôm sau lại đến Kiều gia, vừa kịp lúc Chân Nguyệt dùng xong bữa sáng.

Hôm nay, Mộ Khanh Thơ cùng Chân Nguyệt đến xưởng dệt, sau đó qua xưởng nước chấm, còn xưởng vũ khí thì chỉ đứng ngoài vì chưa đủ tư cách vào trong.

Mộ Khanh Thơ thầm nghĩ, bà bà tương lai quả thực bận rộn.

Bên kia, Kiều Triều sớm nhận được thư của Chân Nguyệt, biết rằng A Sơ đã đến Hàm Châu và rằng Trần Trung Vương đang có ý định liên kết với Nam Dương Vương để tấn công mình từ ba phía.

Kiều Triều gửi thư về cho Chân Nguyệt, còn chuẩn bị một rương châu báu làm sính lễ cho A Sơ, sau đó triệu tập binh lính để bàn bạc đối sách với Trần Trung Vương và Nam Dương Vương.
 
Back
Top Bottom