[BOT] Wattpad
Quản Trị Viên
[Xuyên Sách] Bản Năng Sinh Tồn Chết Tiệt Này - P1
Chương 97
Chương 97
Giọng điệu của tên ác quỷ sắc như dao, từng chữ thấm đầy nguy hiểm.Gần một tuần chưa gặp, thế nên Trì Du bỗng nhiên xuất hiện vào lúc này, khiến Giang Lạc trong lòng có chút... khấp khởi vui mừng không lành mạnh.Cười nhạo, hưng phấn, trêu chọc...
Vẻ mặt vốn luôn bình thản đến lạ trong mắt bạn bè, lúc này lại bắt đầu giật giật, vặn xoắn trở lại thành hình dạng của một kẻ điên.Sao nào?
Chưa chơi đủ với cậu sao?Giang Lạc kìm nén nụ cười nơi khóe miệng, trong mắt ánh lên tia châm biếm.
Ừ, boong tàu này không chỉ có hai con cá đang dây dưa, mà còn thêm một con ác quỷ còn nguy hiểm hơn cả cá lịch huyết.Đây đúng là khởi đầu ở chế độ khó địa ngục.Trên boong rung lắc, gió biển thổi mạnh, những con sóng khổng lồ đập mạnh vào mạn thuyền.
Giang Lạc nhớ lại câu mình từng nói với Trì Du: "Tôi chơi chán anh rồi."
Nói chán ngấy hắn, thế mà lại ngồi đây ngắm hai con cá giao phối?Giang Lạc cố nhịn cười, cố tình nói những lời như đổ thêm dầu vào lửa: "Nhìn chúng nó lăn lộn đúng là ghê tởm thật... nhưng dù sao cũng thú vị hơn dạy dỗ anh.
Dù gì thì tôi chỉ cần 20 phút là có thể chơi đến nát người anh rồi."
Nhưng nói thật, nếu buộc phải chọn giữa ác quỷ đứng sau lưng và hai con cá trước mặt, Giang Lạc vẫn sẵn sàng liều mạng để "dạy dỗ" ác quỷ.
Cậu chẳng muốn phải nhìn hai con cá tanh tưởi, trơn nhầy kia lăn qua lăn lại trên boong thuyền chút nào đâu.Cằm bị bóp chặt hơn, Trì Du siết mạnh tay, giòn điệu lạnh xuống: "Thế thì tôi lại càng muốn nhìn.
Xem xem... em có thể kiêu ngạo được bao lâu."
Trên bầu trời, một tia chớp lóe lên, xé toạc màn đêm.
Tiếng sấm ầm ầm vang dội, cơn bão sắp ập đến.
Trong khoảnh khắc ánh sáng bùng lên giữa trời đất, hiện rõ cảnh tượng quỷ dị: cá đực và cá cái đang quấn lấy nhau, thân thể nặng trĩu khiến cả sàn du thuyền chấn động, dịch nhầy loang lổ phản chiếu ánh sáng chập chờn.Trì Du đứng đó, say mê nhìn.
Loại chuyện này vốn dĩ khiến hắn chán ngấy nay lại trở thành trò tiêu khiển thú vị - chỉ bởi vì Giang Lạc có mặt ở đây.Trong khung cảnh kỳ quái này, Giang Lạc chợt nhớ đến ký ức Trì Du từng bị một bộ phim truyền hình dạy cho biết thế nào là dục vọng.Cậu nhíu mày.
Chẳng lẽ gã ác quỷ này thực sự muốn "học tập" cách làm tình từ cảnh giao phối của hai con cá à?...
Thôi xin.Để phòng tránh khả năng kinh khủng ấy, Giang Lạc lùi một bước, đạp lên chân Trì Du, xoay mạnh người thoát khỏi tay hắn.
Cậu nhanh chóng tung ra chiêu tỵ xà tấn công ác quỷ, còn bản thân thì lao thẳng về phía hai con cá lịch huyết.Cá đực ngửi được mùi người đang đến gần, trong lúc đang tán tỉnh lại bị quấy rầy, nó gầm lên một tiếng giận dữ, há rộng hàm răng sắc nhọn để cảnh cáo.
Nhưng Giang Lạc vẫn phớt lờ, khi chạy vào vùng chất nhầy trơn trượt, cậu hạ thấp người, tận dụng đà chạy để lướt nhanh về phía hai con cá.Trong tay là một con dao được phù văn hóa thành, ánh vàng lóe sáng.Cái đuôi cá khổng lồ vung lên, quét ngang như muốn nghiền nát hắn.
Nhưng Giang Lạc chống một tay xuống sàn, xoay người né tránh.
Chỉ thấy hắn đạp một bước lên lưng huyết cá chình, mượn lực nhảy ngược, cả người tung lên cao.Trong bóng đêm bão tố, bóng thiếu niên tóc đen bật ngược giữa không trung, mái tóc tung bay, ánh mắt lạnh lẽo sáng rực.
Đao sáng chém một đường từ lưng hùng cá cắt tới tận đầu, động tác liền mạch, gọn gàng, đẹp đến nghẹt thở.Hắn rơi xuống boong tàu, thân hình dẻo dai tiếp đất nhẹ như lông, đứng hiên ngang giữa sóng gió.Kiêu ngạo, quyết tuyệt.
Như một lưỡi đao sống, chói lọi dưới ánh chớp.Dịch nhầy trên boong khiến lực ma sát giảm xuống mức thấp nhất.
Khi sắp chạm đến cá cái, cá đực bị cắt ngang khi đang tán tỉnh liền quật mạnh đuôi về phía Giang Lạc.Chàng trai nghiêng người, một tay chống xuống đất, khéo léo đổi hướng tránh được cái đuôi.
Lợi dụng đà lao tới, cậu đạp mạnh lên thân cá cái, mượn lực bật để nhảy vọt lùi lại, xoay người một cú lộn nhào hoàn hảo trên không, bóng dáng như cắt ngang màn mưa đêm.Nhân cơ hội đó, Giang Lạc lao xuống đâm mạnh.
Con dao trong tay cậu rạch một đường từ lưng lên thẳng đến đầu con cá đực.
Ngay sau đó đã đáp xuống boong thuyền, động tác lưu loát liền mạch, đẹp trai bùng nổ.Chàng trai tóc đen với loạt đòn tấn công liền mạch, động tác nhẹ nhàng uyển chuyển.
Khi cậu lộn người trên không, từng sợi tóc tung bay trong gió biển, trông ngông cuồng và kiêu ngạo vô cùng.Tên ác quỷ đang chiến đấu với tỵ xà vô thức bị chàng trai tóc đen thu hút.
Ánh mắt hắn như có thực thể, lướt qua khoảng đùi trần trắng nõn lộ ra khi áo choàng tắm của Giang Lạc bị tuột xuống trong lúc nhảy.Cái nhìn ấy nhớp nháp như nọc độc, đáng tiếc đôi chân trắng mịn chỉ lộ ra trong chốc lát.
Ngay sau đó, Giang Lạc đã đáp xuống, áo choàng buông thõng phủ qua đầu gối.Ác quỷ thở dài đầy tiếc nuối.
Ánh mắt hắn lưu luyến không rời khỏi người Giang Lạc, từ cổ họng đến mu bàn tay, từ bắp chân đến mắt cá chân.
Ngay khi hắn mất tập trung, tỵ xà thừa cơ quấn siết, nanh cắn phập vào cánh tay tái nhợt.Cơn đau nhói chỉ đổi lấy cái nhìn thờ ơ từ Trì Du.
Ác quỷ cúi đầu xuống nhìn giây lát, rồi lại ngẩng lên nhìn về phía Giang Lạc.Chàng trai tóc đen lau qua vài giọt máu cá bắn lên mặt.
Nhận ra ánh nhìn của ác quỷ, cậu liếc nhìn hắn rồi chỉnh lại áo choàng của mình.
Bóng dáng ấy giữa mưa gió càng tôn lên vẻ đẹp sáng trong như ngọc.*Simp lắm gòy ai giải cứu Trì ngu điii 🙂))))---Trên boong, chàng trai và ác quỷ đứng đối diện nhau, bị hai con cá ngăn cách.
Máu từ lưng con cá đực phun như suối, loang thành vệt đỏ rợn người.
Con quái vật đau đớn gầm rống, lăn một vòng, rơi khỏi người cá cái.
Nó nhìn Giang Lạc với ánh mắt đầy thù hận, cơn căm hận với loài người lúc này còn lớn hơn cả bản năng giao phối.
Con cá đực toàn thân dựng thẳng, bốn chi cắm chặt boong thuyền, lao về phía Giang LạcTốc độ của quái vật rất nhanh.
Hai chi trước giống tay người chống đỡ thân hình nặng nề của nó, trông như cá sấu khổng lồ xấu xí, nhưng tốc độ nhanh đôi cá sấu bò.
Giang Lạc thu tay lại, ánh mắt tập trung nhìn con cá đực.
Đối đầu trực tiếp với nó nguy hiểm hơn nhiều so với lúc cậu đánh lén.
Hàm răng sắc nhọn như răng cá mập, chỉ cần bị cắn trúng, xương cốt sẽ lập tức bị nghiền nát.Đợt tấn công vừa rồi thắng là do con cá đực không để ý đến cậu.
Nhưng khi đối mặt trực diện, tốt nhất là không nên tham chiến.Giang Lạc quét một vòng quanh boong du thuyền, ánh mắt lóe sáng, rồi đột nhiên quay người chạy về phía lan can.
Con cá đực lập tức đuổi theo, rầm rập rung cả sàn.Đúng lúc đó, mưa lớn ào ạt đổ xuống.Áo choàng tắm dài và khoác ngoài nhanh chóng ướt sũng.
Mái tóc đen vừa gội xong dính bệt trên trán.
Du thuyền bị gió bão thổi qua rung lắc, nước mưa hòa lẫn với chất nhầy, mặt sàn trở nên trơn trượt như sân băng.Nước mưa làm mờ tầm nhìn của Giang Lạc, từ trán chảy xuống cằm.
Máu của con cá đực hòa lẫn với nước mưa, chảy xuống khóe miệng, cậu nếm thấy vị tanh nhẹ.
Giang Lạc bặm môi, nhanh chóng cởi áo khoác, cuộn nó thành dây, một đầu quấn chặt vào tay thành roi.Con cá đực không ngừng đuổi theo, tiếng bước chân ngày càng gần.
Tốc độ của Giang Lạc cũng tăng lên.
Bông cậu bật cười, đột nhiên tăng tốc đến cực hạn, cúi người trượt qua khe hở dưới lan can và... lao ra khỏi tàu!Con cá đực đuổi theo quá gắt, không kịp phanh lạ, thân hình to lớn cũng theo quán tính lao khỏi mép boong.
Trong khoảnh khắc rơi xuống, nó thấy rõ loài người tóc đen đang bám trên lan can, đôi mắt phượng cong cong, mỉm cười tươi rói vẫy tay chào nó.Vài giây sau, mặt biển vang lên một tiếng "bùm" lớn.
Bọt nước tung lên cao, nuốt trọn cá đực vào vực sâu đêm tối.Hoá ra Giang Lạc đang dùng áo khoác quấn vào lan can thành 1 cái móc để giữ mình.
Cậu nhìn mặt biển đen sâu thẳm, cười ha hả hai tiếng, vui vẻ leo trở lại boong thuyền.Khi leo được nửa chừng, trong màn mưa xối xả, một đôi giày da bỗng xuất hiện ngay bên cạnh tay cậu.Giang Lạc ngẩng đầu nhìn lên, thấy quý ngài ác quỷ đang đứng thù lù ở đó.
Mái tóc gọn gàng của hắn bị mưa làm rối tung, từng sợi nhỏ nước rũ xuống bên sườn mặt, khiến khuôn mặt đẹp đến mức không tưởng kia trở nên âm u và đầy khí chất quỷ dị.Đầu của tỵ xà bị hắn nắm trong tay, thân rắn vàng óng quấn siết quanh cánh tay, cả hai giằng co quyết liệt, không bên nào chịu buông ra.Trì Du đã đến đây bằng bản thể."
Hừ..."
Giang Lạc thầm nghĩ, suýt nữa thì quên mất còn một tên khó nhằn hơn chờ phía sau.Cậu liếc nhìn ra sau lưng ác quỷ, con cá cái đã bò đi mất.Cậu bèn thu tầm mắt lại.Giang lạc thật sự không hiểu, tại sao Trì Du lại quay con tàu này lần nữa?Còn cố tình lấy bản thể để đến nữa chứ.*Người ta dỗi vì bị em bỏ rơi đó.
Mỗi hành động của Trì Du đều mang theo mục đích rõ ràng.
Nhưng lần này, Giang Lạc thật sự không đoán được hắn muốn gì.Trong lúc suy nghĩ, cậu cũng không quên tiếp tục bò lên boong, đề phòng tên ác quỷ kia lại hất mình xuống biển.
Khi đầu gối vừa chạm sàn du thuyền, Giang Lạc với nụ cười giả tạo, chuẩn bị đứng dậy: "Nhìn đủ chưa?"
Chàng trai tóc đen xinh đẹp bò lên từ dưới biển tựa như một hải yêu quyến rũ: eo mềm mại uyển chuyển, đường cong cơ thể mạnh mẽ nhưng vẫn chứa sức mạnh.Ác quỷ cúi người nhìn chằm chằm, ánh mắt âm u.
Hắn cúi người, đè lấy đầu Giang Lạc đang định ngẩng lên.Trì Du chưa từng rung động trước ánh nhìn hay hành động nào của người khác.
So với những thứ bẩn thỉu và vô nghĩa đó, hắn càng thích nhân tính tối tăm, ác ý mục ruỗng trong lớp da người hơn.Nhân tính càng tha hóa, càng lún sâu trong bùn lầy, càng làm hắn hứng thú."
Em khiến tôi thay đổi rất nhiều đấy."
Trong tiếng mưa nặng nề, ác quỷ kề sát môi con người, gió lạnh len lỏi qua cơ thể họ, hơi thở quyện vào nhau.
Đôi môi chạm nhẹ vào nhau, như có như không, tiếng gió rít bên tai, trên boong tàu đen tối và chao đảo.
Trong cái chạm nhẹ lạnh lẽo nhưng thân mật ấy, ác quỷ khẽ nói: "Em đã khiến tôi mất tập trung, Giang Lạc."
Đôi mắt chàng trai tóc đen long lanh nước, máu tanh trên mặt đã bị mưa rửa trôi.
Hơi thở nóng hổi của Giang Lạc hòa vào làn gió biển, dù bị ác quỷ đè xuống, nhưng lưng cậu vẫn thẳng tắp, một chân quỳ trên sàn: "Tôi á?"
Khóe miệng cậu cong lên, nở nụ cười thích thú: "Vậy thì đúng là vinh hạnh cho tôi rồi."
"Ừm..."
Ác quỷ chậm rãi đáp, "Chính là em."
Ngay sau đó, hắn cúi xuống, tay đè lấy gáy Giang Lạc nâng lên, rồi - như một ân huệ - cúi xuống hôn lên đôi môi con người mà hắn đã khao khát bấy lâu.Cơn mưa xối xả từ trên trời đổ xuống.
Nụ hôn của ác quỷ cũng lạnh lẽo như mưa, nhưng còn đáng sợ và mãnh liệt hơn nhiều.
Nó cuốn đi từng hơi thở, từng lời phản kháng của Giang Lạc, chẳng khác nào tấm lưới từ trên trời giăng xuống, không để lại chút khe hở nào để trốn thoát.Hơi thở của Giang Lạc hơi nghẹn lại, rồi cậu nheo mắt, ngón tay siết lấy mái tóc ác quỷ, dùng thân thể hắn làm điểm tựa, hôn trả một cách cuồng nhiệt.Trong cơn mưa bão, giữa trời đêm đen kịt và biển cả phẫn nộ, dường như chỉ còn lại mình du thuyền Angonise.
Và trên đó, chỉ có boong tàu này là trung tâm của thế giới.Ở đó, một đôi kẻ thù hôn nhau say đắm, bao phủ trong mùi máu tươi và sự đối kháng của sức mạnh, như một trận quyết đấu không ai chịu lùi bước.Giang Lạc nắm lấy cổ áo Trì Du, quăng hắn ngã xuống sàn.
Đôi môi vừa tách ra đã lập tức bị ác quỷ áp sát cuốn lấy.
Cả hai lăn qua lăn lại hai vòng vào sâu trong boong tàu.Ác quỷ đè chàng trai tóc đen dưới thân, cười khẽ: "Những lúc như này, nên nghe lời của thầy, đừng bướng."
Chân Giang Lạc vặn chân móc vào chân Trì Du, trong chớp mắt đảo ngược tư thế, ngồi lên người hắn.
Cậu cười lạnh: "Loại thầy sàm sỡ học sinh như anh ý hả?"
Một cú đấm giáng xuống mặt ác quỷ, nhưng bị hắn chặn gọn trong lòng bàn tay.
Trì Du khéo léo giảm lực, rồi nhẹ nhàng đứng dậy, quấn đôi chân Giang Lạc quanh hông, bế bổng thanh niên tóc đen lên, ép vào lan can: "Loại thầy như tôi cũng sẽ bị loại học sinh như em hại chết."
Hắn vén lên mép áo choàng tắm ướt sũng của Giang Lạc, ngón tay trượt trên làn da ở đùi trong.Giang Lạc cười khẩy, hất tay hắn ra, mượn thế dứa vào lan can mà đạp mạnh, lách người thoát khỏi không gian chật hẹp, vòng ra sau ác quỷ và siết chặt cổ hắn: "Nói mới nhớ tôi vẫn chưa hỏi, tại sao anh lại hỏi tôi là ai?"
Cậu biết, Trì Du có lẽ đã nhận ra mình không phải là "người nguyên bản".Uất ức quá đi mà.
Nhưng trong sự khó chịu ấy, khát khao chiến thắng trong trong cậu bùng cháy chưa từng có, khiến Giang Lạc càng muốn moi bằng được bí mật lớn nhất của Trì Du.Hắn lầm bầm chửi.Trì Du cao vkl.Cao đến mức khi cậu khống chế hắn từ phía sau, khoảng cách chiều cao giữa hai người hiện rõ mồn một.Chắc chắn là vì thân xác thần tượng quá cao nên mới thế.Cơn bão càng lúc càng dữ dội, che khuất tầm nhìn.
Chỉ trong nháy mắt, Trì Du trước mặt đã biến mất trong làn sương đen, rồi lại xuất hiện ngay phía sau.Giang Lạc phản ứng nhanh chóng, lập tức xoay người chặn đòn cánh tay vươn tới của ác quỷ, ánh mắt sắc bén nhìn về phía sau.."
Câu hỏi này, nên là tôi hỏi em mới đúng."
Trì Du mỉm cười, lùi lại một bước, nhẹ nhàng tránh được đòn tấn công của Giang Lạc.
"Kỹ năng chiến đấu tốt đấy."
Hắn như một người thầy tận tâm vui mừng khi thấy học trò tiến bộ nhanh chóng, nói với vẻ đầy hài lòng: "Vậy để tôi dạy em thêm một kỹ năng chiến đấu nữa nhé."
Ác quỷ nghiêng người tránh cú đá, hai ngón tay nhanh như gảy đàn, từ cẳng chân Giang Lạc lướt thẳng lên: "Thể thuật, đôi khi còn quan trọng hơn cả pháp thuật."
---Không rõ là mồ hôi hay là nước mưa, lăn dài xuống cằm trong từng hơi thở gấp.Dù bên ngoài rõ ràng đang rét lạnh, cơ thể và tâm trạng của Giang Lạc lại càng lúc càng nóng rực.Cái nóng ấy khiến động tác của cậu trở nên gấp gáp, khiến tâm trạng dâng lên một cảm giác ngột ngạt khó hiểu.
Trong cuộc đối đầu cùng ác quỷ, hành động của cậu càng lúc càng mượt mà như nước chả mây trôi, nhưng cơn mưa lại chẳng mang đến chút mát mẻ nào.Không ổn.Đây tuyệt đối không phải cảm giác nóng bức tự nhiên sau vận động.Giang Lạc đột ngột dừng tay, hơi thở nặng nề, cậu ngước mắt nhìn ác quỷ: "Không đánh nữa."
Một cảm giác nóng rực như củi lửa bị châm ngòi dâng trào trong người.
Giang Lạc liếm đôi môi ướt át, hai đầu lông mày nhíu chặt lại.Chuyện gì đang xảy ra vậy?Cảm giác này... như sau khi ăn canh lộc tiên đại bổ*, cơ thể nóng bừng như bị đốt cháy từ trong ra ngoài.*Cái này dịch ra là canh t*nh h*àn của hươu á.
Mình để là lộc tiên cho nó hoa mỹ thôi.Cậu khó chịu kéo giật cổ áo, chợt nhớ đến hình ảnh con cá đực mà mình đã dụ nhảy xuống biển.Chẳng lẽ... máu của con cá đực trong thời kỳ động dục đã bắn vào miệng, cho nên mới thế này?Nghĩ đến khả năng này, sắc mặt Giang Lạc lập tức đen kịt.-----Lời Vượng Tài:Có ép đại thần 12tr view đi tìm hiểu tham khảo tài liệu hộ.
Dòng credit tượng trưng này sẽ là footer mặc định.
Từ giờ đến lúc làm xong chắc lên 13tr view 🤣Có chỗ nào sai sót mọi người bình luận góp ý nha.