- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #51
[Xuyên Nhanh] Vưu Vật Trời Sinh
Chap 50: Nam chủ thứ hai lên sân khấu
Chap 50: Nam chủ thứ hai lên sân khấu
Sắp đến giờ hết tiết thể dục, lớp trưởng đột nhiên chạy đến sân bóng, kêu mọi người đang chơi ở sân bóng trở về.Đỗ Vũ Trăn uống một ngụm nước, lấy cặp sách đặt ở sân bóng rổ.
Vừa khoác lên vai, biểu tình đột nhiên trở nên ngưng trọng."
Vũ , nhanh lên a, lớp trưởng đang thúc giục."
Cách đó không xa, có người thúc giục hắn.Hắn ngẩng đầu, trên mặt hiện lên một tia buồn bực, "Các ngươi đi trước đi, ta có chút việc."
Thấy hắn không kiên nhẫn ứng phó, mọi người không lại tiếp tục hỏi, liền cùng nhau rời đi.Đỗ Vũ Trăn thu thập xong xuôi, nhớ lại tiết thể dục vừa rồi, chính mình đi tới những địa phương nào .Ngoài WC, ngoài văn phòng.....Đúng rồi!
Linh quang trong đầu chợt lóe, nơi cuối cùng hắn đi tới—— phòng thiết bị của trường học.Sau khi tan học tiết thứ ba, vì còn một vài vấn đề chưa rõ ràng, hắn mang theo bút ghi âm, lén vào phòng thiết bị.
Ở đó, hắn nghe lại bài giảng để tự giải đáp những thắc mắc còn vướng mắc.
Khi cả lớp giải tán, hắn vừa nghe xong thì vô tình để quên bút ghi âm lại trong phòng thiết bị.Còn chưa đi đến gần, xa xa đã thấy một bóng hình từ trong phòng thiết bị đi ra.Bước chân của đối phương có chút quỷ dị, mới vừa đi ra cửa, liền ngã ngồi trên mặt đất.
Qua hơn nửa ngày, mới chậm rãi bò dậy, chầm chậm giống như ốc sên đi xa.Hắn lúc này mới đến gần, dùng chìa khóa tự chế mở cửa ra, còn chưa đi vào, đã ngửi thấy một cổ hương vị kỳ quái.Đỗ Vũ Trăn lập tức nhíu mày, hắn cũng là thiếu niên trong độ tuổi dậy thì, tự nhiên biết mùi hương kỳ quái này là cái gì.Tinh dịch.Tưởng tượng đã có người ở căn cứ bí mật của hắn tự sướng, Đỗ Vũ Trăn liền cảm thấy một trận ghê tởm.Hắn nhanh chóng từ trong một góc tìm được bút ghi âm, lúc sắp đi ra cửa ánh mắt không cẩn thận liếc qua tấm nệm dưới sàn.Ướt nhẹp, như là có người tiểu ở mặt trên.Thật quá quắt, như thế nào sẽ có học sinh ghê tởm như vậy.Hắn đóng cửa lại, âm thầm thề, tuyệt đối sẽ không đặt chân đến đây một lần nào nữa.Còn có, tên cẩu nào đi tiểu ở đó, hắn cũng phải tìm ra, để người kia nếm chút đau khổ.Tiết học này, chỉ có hai lớp học, có người nào, hắn đều rất rõ ràng.Mở bút ghi âm ra, cắm tai nghe vào.
Tua lại đoạn âm thanh sau khi hắn rời khỏi, bật tốc độ nhanh hơn để nghe.Phía trước đều là một mảnh yên tĩnh, cái gì thanh âm cũng không có.
Ở lúc hắn cho rằng bút ghi âm không có ghi lại tin tức mấu chốt, đột nhiên nghe thấy được tiếng mở cửa."
Ngô, nóng quá, quần áo đều mướt mồ hôi..."
Một giọng nữ kiều mềm đột nhiên xuất hiện ở bên tai.Nữ sinh?
Chẳng lẽ là người vừa nãy?
Vậy khí vị tinh dịch là chuyện như thế nào?
Nữ giả nam sinh?Là học bá xếp hạng nhất của toàn niên cấp, Đỗ Vũ Trăn lúc này rơi vào trạng thái im lặng kỳ quái.
Dù vẻ ngoài không chút cảm xúc, nhưng trong lòng hắn ta lại đang cuồn cuộn sóng gió, lo lắng không thôi.Một trận sột sột soạt soạt tiếng vang, cửa lại lần nữa truyền đến tiếng mở ra."
Thì ra ngươi nóng vội như vậy?"
"Không phải..."
Cả người Đỗ Vũ Trăn chấn động, bước chân đột nhiên dừng lại.
Giọng nam kia rất quen thuộc, thậm chí giọng nữ, cũng dần dần có vài phần cảm giác quen thuộc.Chẳng được bao lâu, hắn liền từ trong miệng nữ sinh biết được, thân phận chân chính của giọng nam.Hàn Triết.Thực hảo, tên cẩu này."
Đỗ Vũ Trăn, sao giờ ngươi mới đến, mau lên, mọi người đều đang chờ ngươi?"
Bả vai bị ai đó vỗ một cái, Đỗ Vũ Trăn ngẩng đầu lên thì thấy là chủ nhiệm lớp.
Lúc này, hắn mới nhớ ra lý do trước khi tan học, thầy cô đã triệu tập bọn họ để nhắc nhở về bài tập và chỗ ngồi.Mỗi lần kỳ thi tháng, sau khi công bố kết quả, lớp sẽ tiến hành phân công chỗ ngồi theo thành tích.
Vì Đỗ Vũ Trăn luôn đứng đầu lớp, hắn đương nhiên được ưu tiên chọn chỗ ngồi.Lỗ tai hắn như bị ngăn cách với âm thanh xung quanh.
Đỗ Vũ Trăn xách cặp sách, không nói lời nào, bước thẳng về phía cuối lớp, nơi có những chỗ ngồi ít người.Hắn vừa bước vào, liền nghe thấy tiếng thầy giáo vang lên: "Đệ nhị danh, đệ nhị danh ai, à, Tô Tuyết Vi, Tô Tuyết Vi đâu rồi..."