Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)

Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0625: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 15


CHƯƠNG 0625: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 15EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE "Căng Căng, em xem, tôi có phải bệnh nguy kịch hay không?"

"Ngay cả thân thể đều không giống cùng bình thường."

Nói, Quý Tiểu Uyên liền chủ động đụng tay Tư Căng, vui tươi lại nhiệt tình.Tư Căng nở nụ cười: "Bác sĩ Quý, anh có biết bây giờ người đàn ông cũng là được luật pháp bảo vệ hay không, loại tình huống giống này, tôi có thể kiện anh quấy rối."

Quý Uyên cố tình gây sự, lại bước về phía trước nửa bước.Vải áo dán vào nhau, khoảng cách mới gần hơn.Y không vui lẩm bẩm: "Nhưng em là bạn trai tôi a, ở trên người bạn trai tranh thủ chút quyền lợi hợp pháp, sẽ không bị bắt lại đi?"

Vừa nói, vừa nhấn chìa khóa xe, mở cửa xe.Thuận thế đẩy Tư Căng vào ghế sau xe rộng rãi.Đôi mắt lấp lánh, giống như đựng sao.Quý Uyên nhìn chăm chú vào Tư Căng, nhẹ nhàng nuốt nước miếng một cái, chẳng qua phút chốc, liền cúi người, lần thứ hai ngậm cánh môi cậu.Chỉ cảm thấy mỹ nhân yếu đuối trước mặt, cực kỳ giống điểm tâm ngọt để cho người ta ăn tủy biết vị, muốn ngừng mà không được.Quý Uyên vừa hôn, vừa kéo Tư Căng đổi vị trí.Một tay hạn chế của cậu, tay kia tài tình kéo cửa xe lại.Hô hấp đan xen, nhiệt độ bên trong xe nương theo tim đập gia tốc của hai người, dần dần kéo lên.Tư Căng cũng không có phản kháng, thẳng đến Quý Uyên ấn mở khóa kim loại trên dây nịt cậu, mới ra tiếng nhắc nhở: "Bác sĩ Quý, tôi lại là lần đầu tiên nói chuyện yêu đương, ở trong xe, quá qua loa rồi đi?"

Nghe được câu này, Quý Uyên vùi đầu ở cần cổ Tư Căng ngừng trong nháy mắt, 3 giây sau, trầm thấp cười ra tiếng."

Tôi biết, không lại ở chỗ này, tôi nghĩ ra một bất ngờ lớn còn không có cho em đấy, tuyệt đối sẽ không ở nơi này khinh suất."

Quý Uyên vừa nói, vừa điều chỉnh hơi thở.Cánh môi xinh đẹp chậm rãi di chuyển đến xương quai xanh của Tư Căng, cúi đầu, in lại một dâu tây nhỏ rõ ràng.Rồi sau đó, lại chuyển qua nơi ngực Tư Căng, cách một tầng áo sơmi thật mỏng, đặt lên trái tim đập gia tốc của cậu."

Căng Căng."

Quý Uyên gọi một tiếng, thanh âm khàn khàn: "Em biết, tôi là bác sĩ có trách nhiệm, làm như thế, chẳng qua là muốn tìm chút đồ cho em cảm thấy hứng thú, để cho em không nên rơi vào tâm tình bi quan, có chỗ tốt với bệnh trầm cảm của em."

"Em xem, tim em liên tục đập nhanh đấy."

"Còn có..."

Tay của Quý Uyên chậm rãi dời xuống, ngón trỏ hơi cong, móc lấy kẹp áo sơ mi của Tư Căng.Thuần lương vô hại mở miệng: "Tôi chẳng qua là lo lắng em không mặc quần áo tử tế, muốn kiểm tra một chút, kẹp áo sơ mi của ngươi có mở hay không, em làm sao có thể nghĩ tôi như thế chứ."

"Người bệnh xinh đẹp."

Quý Uyên dùng giận âm thanh nhẹ nhàng nỉ non, mắt cong lên đỏ đỏ, mê hoặc càng sâu, "Tôi ~ thật ~ tổn ~ thương ~ a ~ ""Phải không?"

Tư Căng đưa tay, ôm lấy cổ y: "Vậy anh hy vọng tôi làm...

Cái gì tới dỗ anh chứ?"

Nói, liền hơi hơi quỳ gối...Thân thể Quý Uyên cứng đờ, hoàn toàn sửng sốt.Sau một khắc, cả trái tim đều nhanh thêm, nhảy cực nhanh.Khoảng trống giật mình sững sờ, quyền khống chế lần thứ hai bị Quý Lâm cướp đi.Quý Lâm vội vàng đỡ Tư Căng dậy, đỏ mặt vì cậu một lần nữa cài tốt kẹp áo sơ mi.Lại là không có xin lỗi, trái lại đánh bạo hỏi một câu: "Căng...

Căng Căng, em đêm nay...

Muốn...

Đi nhà tôi xem chút ao?"

"Không đến, tôi vẫn là lo lắng người nhà họ Lâm sẽ không từ bỏ ý đồ, trở về nhìn Tư Kỳ."

Mắt nhìn Tư Căng ăn mặc chỉnh tề mở cửa xe ra, chỉ cho y một bóng lưng.Trong con ngươi Quý Lâm thoáng hiện ra vài phần mất mát.Nhưng lại không dám trễ nải việc đứng đắn của Tư Căng.Y xuống xe, đứng ở phía sau Tư Căng, vốn muốn nói tạm biệt, bị động tác mạnh dạn vừa rồi của Tư Căng đánh tan hoàn toàn.Đang nỗ lực xử lý từ, thì thấy Tư Căng phía trước không có dấu hiệu nào xoay người.Xít lại gần y, khẽ chạm môi y một cái.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0626: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 16


CHƯƠNG 0626: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 16EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Nụ hôn chuồn chuồn lướt nước, hoàn toàn để cho Quý Lâm sững sờ ở tại chỗ.Luôn cảm thấy, một nụ hôn đơn giản này, so với toàn bộ đã làm vừa rồi, đều ấm áp hơn.Đây là Căng Căng chủ động hôn y, có thể chút ngọt đến đáy lòng.Y nghe Tư Căng nói; "Mới vừa bị Quý Uyên cướp rồi, bây giờ trả lại cho anh, ngày mai gặp, bạn trai."

Dứt lời, mới xoay người chậm rãi rời khỏi.Quý Lâm thì vẫn luôn đứng ở bên cạnh xe, nhìn theo Tư Căng vào bệnh viện, chờ đợi gió mát cuốn đi nóng hổi, mới ngồi trở lại trong xe, đắc ý khởi động xe.Trong ý thức, Quý Uyên chua không thể ta (một cái hôn thì vui vẻ thành như vậy?

Nhìn tiền đồ anh kia.)Quý Lâm: (vậy nghe ngữ khí cũng có thể nghe ra, Căng Căng thiên vị tôi, có chút nhân cách chua không thôi.)Quý Uyên: (...)Y ngừng rồi phút chốc, mở miệng lần nữa, thanh âm chứa đầy hưng phấn: (muốn xem video căng mỹ nhân ra bồn sao?)Trái tim Quý Lâm bỏ lỡ một nhịp, mới vừa muốn trịnh trọng cự tuyệt, thì lại nghe Quý Uyên nói: (không cần nghĩ một đằng nói một nẻo mà cự tuyệt, chúng ta là một người, anh không thể gạt được tôi, muốn xem, sau khi về nhà, thì nhường quyền khống chế cho tôi.)Quý Lâm giật giật môi, muốn nói cái gì.Nhưng cuối cùng, vẫn là khẽ gật đầu: "Được."

Xe lái đến biệt thự.Quý Lâm lên lầu, rất nhanh thì giao quyền khống chế thân thể cho Quý Uyên.Quý Uyên cầm lấy điện thoại di động của mình, liên hệ Tư Căng: [người bệnh ngươi, hộp thuốc hôm qua tôi đưa cho em là dùng lúc tắm rửa, đó là bột thuốc.][một lần lấy 6 gam, rót vào trong bồn tắm, pha 30 phút là được, có hoóc-môn có trợ giúp thăng bằng các hạng mục bên trong cơ thể, ổn định tâm tình.]Tư Căng: [thật sự?]Quý Uyên: [đương nhiên, tôi là bác sĩ, nhất định phải có trách nhiệm với người bệnh của mình.]Tư Căng: [được.]Nhìn thấy Tư Căng đáp ứng, Quý Uyên lắc lắc điện thoại di động, tiến vào phòng chiếu hình, kết nối máy theo dõi.Rất nhanh, trên màn ảnh lớn thì xuất hiện hình ảnh Tư Căng ở phòng tắm.Đó là phòng tắm lớn của phòng bệnh dành riêng vip của bệnh viện trung ương, chia làm hai gian.Một gian là cho người bệnh, một gian là cho người thân chăm sóc bệnh nhân.Phòng tắm mỗi ngày đều có người dọn dẹp, vả lại toàn bộ vật phẩm bao gồm bồn tắm lớn, cũng sẽ vì mỗi một người vào ở đặc biệt đổi mới.Viện trưởng vì lấy lòng Tư Căng và Lâm Tư Kỳ, đặc biệt lại nghiêm túc đổi toàn bộ trang bị của phòng tắm.Cho nên bây giờ, trong hình, phòng tắm ngăn nắp sạch sẽ, hơi nóng bốc lên.Sau khi Tư Căng mở nước, quả thực cầm thuốc Quý Uyên cho tới.Thong thả ung dung cởi tây trang, cởi áo sơmi ra.Vai rộng eo hẹp, đường cong cơ thể xinh đẹp xuất hiện ở giữa màn hình, bị hơi nóng xông, ngưng kết ra mấy giọt nước.Phối hợp màu da trắng nõn, bị đèn chân không chiếu vào, giống như thần linh.Xinh đẹp đến để cho người ta nhìn không dời mắt.Tư Căng tiến lên hai bước, mở hộp thuốc ra, rồi sau đó, ném hộp thuốc kèm theo máy theo dõi trên hộp thuốc vào thùng rác.Hình ảnh trong nháy mắt rơi vào tối tăm, chỉ có thể nhìn thấy túi rác màu đen, mang vài tia phản chiếu.Quý Lâm: (...)(Quý Uyên, đây là trình độ đặt máy theo dõi của cậu?)Quý Uyên giật mình, đôi mắt khẽ động, một lần nữa kết nối máy theo dõi.Hình ảnh lần thứ hai khôi phục.Tư Căng đã rải thuốc vào bồn tắm lớn, cả người ở trong sương mù bốc hơi lên, ngay cả cặp mắt đào hoa bình thường sắc bén kia, đều dính vào một tia màu đỏ.Ánh mắt Quý Uyên lần thứ hai trở nên hừng hực: (xem đi, người nào nói cho anh tôi chỉ đặt một camera?)Vừa nhìn, vừa cân nhắc vì Tư Căng chế tạo niềm vui bất ngờ đầu tiên....Tắm rửa xong, Tư Căng quấn một kiện áo choàng tắm tơ tằm màu thuần trắng, cột thắt lưng.Lúc cầm máy sấy, ý tứ sâu xa nhìn thoáng qua bình thuốc đặt ở trên cái giá một bên.Khóe môi đẩy ra một tia ý cười xinh đẹp.Trong thức hải, Tiểu Yêu mới bò ra ngoài từ phòng tối nhỏ nghi hoặc gãi gãi đầu: [đại nhân, ngài đều biết y đặt máy theo dõi dõi rồi, còn đặt bình thuốc kia ở đó?]Tư Căng: 'Nguyện ý xem thì xem đi, dù sao khó chịu không phải là ta, không phải sao?'Tiểu Yêu: [(=^^=)]Quả nhiên, tiểu thiên quân mặc dù phân tách nhân cách, cũng chơi không lại đại nhân.Sấy khô tốt, Tư Căng liền cất bước ra ngoài.Chưa từng nghĩ, mới vừa đi ra ngoài, đã nhìn thấy có đệ tử cung Thiên Sách canh giữ ở bên trong phòng, hì hì chờ cậu."

Kia...

Đại thiếu gia, cung chủ Lâm tìm ngài, thì ở phòng bệnh dưới lầu."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0627: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 17


CHƯƠNG 0627: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 17EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Cung chủ Lâm, Lâm Thanh Ngạn.Tư Căng chuyển con ngươi, giọng điệu mang sắc bén không dễ phát hiện: "Ông ta tìm tôi làm cái gì?"

Lúc tới, tiểu đệ tử thấy rất nhiều sư huynh bị linh hồn tà ác cắn xé không còn hình dáng của mình, lại thấy sư mẫu Thân Lệ Hà băng bó giống như xác ướp.Trong lòng có kiêng kỵ, không dám giống như trước nữa vậy, vênh mặt hất hàm sai khiến với Tư Căng.Phát hiện giọng điệu của Tư Căng không tốt, hai chân đều có chút mềm.Co rúm lại mở miệng: "Là...

Là cậu hai bên kia xảy ra chút việc, cung chủ không có cách nào, nghĩ mời ngài đi qua giúp...

Giúp đỡ nhìn xem."

"Được."

Tư Căng vô cùng nhiệt tình đồng ý, không chút do dự nào.Điều này làm cho tiểu đệ tử hung hăng thở phào nhẹ nhõm.Tuy rằng cậu cả thay đổi cực kỳ, nhưng tốt xấu còn giống trước đây vậy, là tính tình ngoan ngoãn mềm mại.Chuyện kia thì dễ làm hơn nhiều.Mắt thấy Tư Căng muốn đi, Lâm Tư Kỳ lúc này khẩn trương.Bé gái vội vàng nhảy xuống từ trên giường bệnh ngăn cản, đã thấy Tư Căng khẽ vuốt đầu cô bé.Mặt mày cong cong, vui tính khuyên: "Bé con ngốc, chúng ta đều là người một nhà, Hựu Hựu sinh bệnh rồi, đương nhiên phải quản."

"Đúng vậy, người một nhà."

Nghe Tư Căng nói như vậy, tiểu đệ tử kia lập tức vui vẻ ra mặt lên tiếng phụ hoạ: "Tiểu thư, đều là người một nhà, ngài cũng đừng so đo, mau để cho cậu cả đi xem một chút đi."

Dứt lời, liền lướt qua Lâm Tư Kỳ, kéo Tư Căng đi ra khỏi phòng.Trong thức hải, Tiểu Yêu lại một lần nữa nổi lên nghi ngờ: [đại nhân, ngài thật sự muốn đi cứu Lâm Hựu a?]'Ừm.'Tư Căng lên tiếng, âm sắc thuần khiết, lại làm Tiểu Yêu nghe ra cả người nổi da gà.Lập tức vươn móng hổ nhỏ lớn lòng bàn tay người bình thường, vì mình vuốt lông: [đại nhân, Lâm Hựu bỗng nhiên xảy ra chuyện, sẽ không chính là do ngài gây ra đi?]Cẩn thận từng li từng tí hỏi xong câu này, quả nhiên thấy Tư Căng tán thành mỉm cười.Hổ con vội vàng ngậm miệng, yên lặng lấy camera nhỏ cỡ móng tay của mình ra, khởi động máy.Nó thì không cần hỏi, trực tiếp ghi lại "khoảnh khắc xuất sắc của đại nhân" thì tốt rồi!...Rất nhanh, Tư Căng liền đến phòng bệnh của Lâm Hựu.Đồng dạng là phòng bệnh vip cao cấp nhất của bệnh viện trung ương bệnh, Lâm Hựu bên này, rõ ràng so với Lâm Tư Kỳ bên kia náo nhiệt hơn.Có nhân viên hộ lý và bác sĩ bận rộn trước bận rộn sau.Càng có vô số tiểu đệ tử cung Thiên Sách cảnh giác canh giữ.Trong phòng, đặt hai giường bệnh song song.Trên một cái giường là Thân Lệ Hà bị băng bó thành xác ướp, trên giường khác, liền là Lâm Hựu hôn mê bất tỉnh.Cha của nguyên chủ Lâm Thanh Ngạn ngồi ở giữa hai giường bệnh, sắc mặt đen trầm xuống.Thấy Tư Căng đi vào, mặt tràn ngập nếp nhăn, lại khó coi vài phần.Không đợi Tư Căng đi tới trước mặt ông ta, liền tức giận đằng đằng răn dạy: "Thằng con bất hiếu!

Quỳ xuống cho tao!

Xin lỗi mẹ và em trai mày!"

Sau khi mẹ nguyên chủ ra đi, Lâm Thanh Ngạn hoàn toàn tiếp quản cung Thiên Sách.Cho đến ngày hôm nay, đã có mười hai năm.Mọi người đều nhận định ông ta là cung chủ cung Thiên Sách, lời của ông ta, ở nhà họ Lâm, thậm chí toàn bộ cung Thiên Sách, đều có uy nghiêm tuyệt đối.Nghe được điều này, ngay cả tiểu đệ tử gác bên ngoài đều khẩn trương.Len lén chuyển con ngươi, quan sát Tư Căng.Lâm Tư Căng trái hồng mềm này, vẫn luôn tôn kính có thừa với cung chủ, sợ ông nổi giận nhất.Cứ như vậy, ước chừng hoàn toàn ra vẻ không được rồi.Các tiểu đệ tử nháy mắt ra hiệu, chờ Tư Căng quỳ gối quỳ xuống, nhìn chuyện cười của cậu.Nhưng ai biết, thanh niên quấn áo choàng tắm kia vẫn như cũ tùy ý đứng.Không chỉ không quỳ, trái lại châm chọc cười ra tiếng: "Lâm Thanh Ngạn, lời này của ông, có ba chỗ sai."

"Thứ nhất, ông là ở rể đến nhà họ Lâm bọn tôi, tôi và em gái, theo là họ của mẹ tôi, tôi là con trai của mẹ tôi, không phải là con trai của ông, ông không có tư cách gọi tôi là thằng con bất hiếu."

"Thứ hai, nếu tôi không phải là con trai ông, vậy Thân Lệ Hà và Lâm Hựu thì đ không có một chút liên hệ máu mủ với tôi, không xứng làm người thân của tôi."

"Về phần thứ ba."

Tư Căng nói, ở trong sắc mặt khó coi của mọi người mặt, từng bước một, tới gần Lâm Thanh Ngạn: "Ông chẳng qua là người ở rể, từ đầu đến cuối là người ngoài, mẹ tôi và ông ngoại bà ngoại tôi đều không ở, cung Thiên Sách thì nên là do tôi con trưởng này sở hữu, ông không tư cách làm cung chủ, càng không xứng để cho tôi quỳ xuống!"

Nói, đã đi tới bên cạnh Lâm Thanh Ngạn, nắm bả vai ông ta, trở tay liền kéo người từ trên ghế xuống,Ầm ——Ném tới trên tường ngoài phòng bệnh tám mét.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0628: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 18


CHƯƠNG 0628: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 18EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Tiếng xương gãy vang lên "rắc rắc" rõ ràng.Trước mặt Lâm Thanh Ngạn tối sầm, lập tức cắn chặt hàm răng, chịu đựng nổi gân xanh trên trán, mới không còn kêu thành tiếng.Nói cho cùng, ông ta ích, coi mặt mũi quan trọng hơn so với bất kỳ cái gì.Lâm Thanh Ngạn nỗ lực đỡ tường, muốn đứng lên, nhưng chân té gãy.Mới vừa dậy đến phân nửa, lại một lần nữa ngã sấp xuống.Tư Căng nhân cơ hội thêm một đạo thần lực, trực tiếp hung hăng ép đầu ta xuống.Rầm ——Cằm dập nát gạch gốm, máu thịt lẫn lộn.Lâm Thanh Ngạn đau đến mất đi lý trí, ra sức đứng lên, chật vật răn dạy đệ tử cung Thiên Sách bị kinh ngạc đến ngây người: "Các ngươi ngớ ra làm gì sao?

Còn không mau đỡ ta dậy!"

Lúc này, một đám tiểu đệ tử bị Tư Căng làm sợ ngốc mới đột nhiên hoàn hồn.Mấy người cách Lâm Thanh Ngạn gần, hợp lực đỡ người ngồi dậy, đặt ở trên ghế, lại có bác sĩ ôm hộp y tế, luống cuống tay chân tiến lên băng bó.Không cẩn thận làm đau Lâm Thanh Ngạn, bị ông ta dùng chân không gảy kia, một chân gạt ngã.Lâm Thanh Ngạn ở lúc nghe được Tư Căng gọi tên của mình, thì đã tức đến mặt biến hình.Phối với vẻ mặt hiến máu bây giờ, hoàn toàn không có hình người.Ông ta giống như là ác quỷ trong địa ngục bò ra ngoài, dữ tợn trừng mắt Tư Căng: "Lâm Tư Căng!

Mày thật to gan!

Lên, các ngươi đều lên cho ta, giết chết nó!"

"Tốt."

Lúc này, Tư Căng đã không nhanh không chậm đi tới bên giường Thân Lệ Hà,Nắm cánh tay bị bao trong ba lớp ngoài ba lớp của Thân Lệ Hà, trực tiếp túm người ngồi dậy.Thân Lệ Hà đau đến liên tục thét chói tai, nước mắt trực tiếp đảo quanh ở trong hốc mắt.Mà thần minh tà ác kia thì mượn cảnh tượng này, âm thầm nhắc nhở: "Các người thấy rồi, không sợ chết cứ tới, người bị thương dưới tay tôi bị thương nhẹ nhất, cũng thì có vậy."

Một câu nói, để cho toàn bộ đệ tử cung Thiên Sách rục rịch ngóc đầu dậy dừng lại bước chân, không dám tiến lên trước.Bọn họ tận mắt nhìn thấy qua những sư huynh đệ vây công Tư Căng đó bị thương thành dáng vẻ gì, không muốn lấy sinh mệnh đi mạo hiểm.Thấy một màn này, khóe môi Tư Căng hơi hơi cong lên: "Lâm Thanh Ngạn, thấy rồi đi?

Ông gọi nhiều đệ tử như thế có ích lợi gì chứ?

Cung Thiên Sách bây giờ, không phải là phải nghe lời tôi sao?"

Dứt lời, một tay vứt Thân Lệ Hà đau đến kêu cha gọi mẹ xuống phía dưới..Lại bước đi thong thả từ tốn đến bên giường Lâm Hựu, ngón trỏ thon dài lướt qua mép giường, điểm ở vị trí thận của Lâm Hựu,Không để ý hỏi: "Nghe nói, mấy người nghĩ tới tìm tôi cứu Lâm Hựu, hắn xảy ra chuyện gì?

Làm nhiều việc đuối lý, dẫn ác quỷ trên thân rồi?"

Nghe đến đây, Thân Lệ Hà lập tức khẩn trương, vội vàng nghiêng đầu, không còn kịp suy tư nữa liền hét rầm lên: "Đừng đụng vào thằng bé!

Mày tên ác ma này, quái vật, đừng đụng vào con tao!"

"Nga?"

Tư Căng biết nghe lời phải thu hồi tay, ánh mắt trêu tức rơi ở trên người Thân Lệ Hà: "Bà thật sự không cho tôi đụng?"

"Nhưng tôi mới vừa nhìn ấn đường Lâm Hựu biến thành màu đen, trên người quỷ khí lượn lờ, tựa hồ là bị ác quỷ bám vào người rồi, nếu như không đuổi quỷ, hắn nhất định sống không quá ba ngày."

"Tôi còn tưởng rằng, là mấy người không có biện pháp đuổi quỷ, mới muốn để cho tôi tới giúp Lâm Hựu bắt quỷ chứ."

"Làm sao?

Tôi nghĩ sai rồi?"

Tư Căng một chữ một nhịp, câu lấy trái tim.Đề cập tới Lâm Hựu, Lâm Thanh Ngạn đè nén tức giận, không còn mắng chửi người nữa.Thân Lệ Hà nước mắt vỡ đê, mặt tràn đầy tuyệt vọng.Không sai, một chút đều không sai.Bọn họ phát hiện, từ lúc Lâm Hựu phản ứng tan máu, sau khi đẩy ra từ phòng cấp cứu, thì chưa gượng dậy nổi, quỷ khí đầy người, hô hấp càng ngày càng yếu.Nếu như đuổi quỷ không kịp, nhất định sống không quá ba ngày.Lâm Thanh Ngạn đuổi quỷ không đi, Thân Lệ Hà đuổi quỷ không đi, đệ tử huyền học mới nhập môn khác của cung Thiên Sách, càng không có cách nào.Rơi vào đường cùng, Thân Lệ Hà chỉ có thể để cho Lâm Thanh Ngạn đi tìm Tư Căng.Nhìn xem người nhận được diêm vương điểm hóa này, có thể cứu con trai của bà hay không.Lâm Thanh Ngạn tối nay, vốn là chuẩn bị trước hết để cho Tư Căng quỳ xuống, ra oai phủ đầu cho cậu, sau đó lại nói hai câu lời hay, để cho Tư Căng ngoan ngoãn đuổi quỷ.Chưa từng nghĩ, chuyện lại biến thành như vậy...Phòng bệnh ồn áo, trong nháy mắt này, rơi vào yên tĩnh quỷ dị.Tiểu Yêu thu hồi camera, lúc này mới từ từ ý thức được một sự thật để cho nó lạnh cả người.[đại nhân, quỷ trên người Lâm Hựu, là ngài gọi tới đi?]===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0629: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 19


CHƯƠNG 0629: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 19EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE 'Đúng vậy.

Nhưng ta cũng không gọi quỷ, bệnh viện này đụng tà, quỷ, là trong bệnh viện vốn thì có, ta chẳng qua, là dẫn tới trên người Lâm Hựu mà thôi.'Trả lời Tiểu Yêu những lời này, nụ cười của Tư Căng càng đẹp mắt rồi.Cậu quay đầu lại nhìn về phía Thân Lệ Hà, ánh mắt giống như dao: "Cầu tôi, quỳ xuống dập đầu cho tôi."

"Các người đôi gian phu dâm phụ này, không dập trán đến nát, mài ra xương trắng, cũng đừng nghĩ để cho tôi cứu hắn."

Giọng dễ nghe vang lên ở trong hoàn cảnh áp lực, giống như từng cái tát một, tầng tầng lớp lớp vỗ vào trên mặt Lâm Thanh Ngạn và Thân Lệ Hà.Từ lúc Lâm Thanh Ngạn làm chủ cung Thiên Sách, ông ta thì cưới Thân Lệ Hà thanh mai trúc mã của mình làm vợ, mang con ngoài giá thú Lâm Hựu này về.Vừa mới bắt đầu mặc dù có chút lời đồn đãi, nhưng đều bị ông ta đè ép xuống.Mấy năm nay, một nhà ba người này trộm tất cả của nhà họ Lâm, giẫm ở trên đầu nguyên chủ và em gái nguyên chủ, vẫn luôn qua sinh hoạt người trên người.Có một lần, Lâm Tư Kỳ sinh bệnh, Lâm Thanh Ngạn không chịu quản.Nguyên chủ mười lăm tuổi vì chữa bệnh cho em gái, ở ngoài cửa phòng của Lâm Thanh Ngạn và Thân Lệ Hà quỳ một đêm.Sáng sớm hôm sau, Thân Lệ Hà mở cửa.Hắt nguyên chủ một chậu nước rửa chân, vứt hắn ba vạn đồng tiền mặt.Bây giờ, cậu muốn đòi lại gấp bội lần.Lâm Thanh Ngạn làm chủ cung Thiên Sách nhiều năm, tự nhiên chịu không nổi loại khuất nhục này, lên cơn giận dữ, lập tức vỗ cái ghế tức giận mắng."

Lâm Tư Căng!

Mày tên sói mắt trắng này, tao sinh mày nuôi mày hơn hai mươi năm, mày thì như thế với tao."

"Sớm biết rằng có hôm nay, tao nhất định thì bóp chết mày từ nhỏ!

Tao..."

"Nga, lời đừng nói quá kiêu ngạo."

Cặp mắt đào hoa long lanh của Thanh niên chống lại Lâm Thanh Ngạn: "Tôi khi còn bé, mẹ tôi và ông ngoại bà ngoại tôi đều ở, ông phải sắm vai tốt vai diễn người ở rể này, với tôi, nhưng luôn luôn nói gì nghe nấy của a."

Lịch sử sỉ nhục nhất thì bị Tư Căng lột đi ra như thế, Lâm Thanh Ngạn giận đến sắc mặt đỏ bừng.Vết thương mới vừa băng bó tốt lại một lần nữa nứt ra, đau nhức kéo tới, làm sắc mặt ông ta không còn chút máu.Ông ta mới vừa muốn lại nói cái gì, thì lại nghe Tư Căng nói: "Sự kiên nhẫn của tôi hữu hạn, còn phải đi nhìn Tư Kỳ, đếm tới ba, các ngươi không quỳ, tôi nhưng liền đi."

"Ba."

Nói xong, liền cũng không quay đầu lại rời khỏi.Thân Lệ Hà không nghĩ đến Tư Căng mở miệng chính là kết thúc, sắc mặt thay đổi lớn.Lập tức giãy giụa từ trên giường bệnh xuống tới, chịu đựng cả người đau nhức, không để ý mặt mũi, quỳ gối té ở trước mặt Tư Căng."

Căng Căng, dì Thân cầu con, con mau cứu Hựu Hựu, để cho dì dập đầu làm sao đều có thể!"

Nói, liền không để ý tất cả đập đầu chạm đất, một lần so với một lần tàn nhẫn hơn.Vừa dập đầu, vừa la rầy Lâm Thanh Ngạn.Lâm Thanh Ngạn không có biện pháp, cũng chỉ có thể quỳ xuống dập đầu.Dập đầu nhẹ, Tư Căng không hài lòng, liền viết một đạo bùa nghìn cân, dán tại trên đầu ông ta, giúp ông ta ra tay tàn nhẫn với mình chút.Hai người dập đầu liên tục, máu tươi nhiễm gốm trắng đỏ rực, Tư Căng mới thoả mãn buông tha.Cậu để cho nhân viên y tế cầm một dao giải phẫu, dọn dẹp sạch sẽ.Từng bước một đi tới bên cạnh Lâm Hựu, ở trước mặt Thân Lệ Hà và Lâm Thanh Ngạn, trực tiếp đâm dao nhỏ vào thân thể Lâm Hựu.Phốc xì một tiếng, toàn bộ không có vào.Thân Lệ Hà tan vỡ kêu to, hai mắt màu đỏ tươi, giãy giụa nằm úp sấp với Tư Căng: "Lâm Tư Căng!

Mày rốt cuộc muốn làm cái gì!!"

"Đuổi quỷ a."

Tư Căng vô tội nháy mắt mấy cái, mở miệng theo lý thường đương nhiên: "Quỷ này tiến vào thân thể Lâm Hựu quá sâu, nhất định phải dùng dao nhỏ mới có thể móc ra."

Nói, liền để cho hai tên đệ tử cung Thiên Sách bị dọa ngốc cách đó không xa đè người phụ nữ già phát điên lại.Chuyển dao mổ.Không chút khách khí, Lấy thận của Lâm Tư Kỳ trong thân thể Lâm Hựu kia hoàn chỉnh ra ngoài.Thêm chút thần lực, để cho nó hoàn hảo bảo quản trên không trung.Cầm lại đồ vốn thì không thuộc về Lâm Hựu!...Thân Lệ Hà không nhịn được, bị một màn máu tanh này làm sợ ngất đi.Mà Lâm Tư Kỳ sớm liền chạy tới ngoài cửa nhìn lén, cũng hơi phóng to con ngươi.Vốn dĩ vì anh trai sẽ chịu thiệt, cô bé vội vàng đi theo qua đây.Chưa từng nghĩ, sẽ nhìn thấy loại tình huống này.Người đàn ông đẹp mắt kia, tựa như vương giả trời sinh, chỉ cần đứng ở nơi đó, thì có thể dễ dàng trấn áp tất cả.Lâm Tư Kỳ chỉ là bị một màn máu tanh này kinh sợ trong nháy mắt, rất nhanh liền yên lòng.Cứ tiếp tục như vậy, cung Thiên Sách, thật có thể không bao lâu nữa về tới trong tay anh trai.Cùng lúc đó, trên đường cái kinh thành phồn hoa, mắt phượng xinh đẹp của Quý Uyên bị tâm tình điểm đỏ, chợt hiện hưng phấn khác thường.Vừa nhìn camera, vừa chạy như bay đến bệnh viện.Có người chọc bảo bối xinh đẹp nhà y tức giận rồi đấy.Y phải đi qua, giúp bảo bối Căng Căng, xả máu đám phế vật kia nhiều chút!===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Tăng thêm một chương, để cho các bạn nhìn sướng ngược cặn bã một chút.Ngày mai nhân cách Quý Lâm Uyên thì ra ngoài rồi ~Đoàn đều thêm chương rồi, cầu mọi người cho Uyên Căng một chút quà tặng miễn phí nhỏ đi ~---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0630: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 20


CHƯƠNG 0630: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 20EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINESau khi đến bệnh viện, Quý Lâm liền nói mình có việc muốn làm, cứng rắn đoạt lại quyền khống chế thân thể.Y không trực tiếp thuận theo định vị máy theo dõi đi tìm Tư Căng.Mà là đi tìm hồ sơ Lâm Tư Kỳ phẫu thuật đổi thận lưu trữ rất nhiều ngày.Bởi vì viện trưởng cầu Quý Lâm làm việc, cho nên, gửi cho y bản đồ phân bố lớn của phòng bệnh viện.Quý Lâm ký ức siêu tuyệt, rất nhanh tìm đến phòng hồ sơ, lén chạy vào.Thừa dịp bệnh viện hỗn loạn, lập tức cắt bỏ tiêu hủy toàn bộ hồ sơ cùng với hồ sơ điện tử trong máy vi tính.Quý Lâm nhân cách này tương đối hiếu thắng, thời gian y xuất hiện nhiều nhất, đảm nhiệm công việc chủ yếu kiếm tiền nuôi gia đình, cho nên, mọi chuyện đều làm đến tốt nhất.Y không có hứng thú với y thuật, lại không muốn ở trên kỹ thuật bại bởi Quý Uyên, thì đi theo hacker của công ty học chút kỹ thuật an toàn mạng và hacker.Không tính là xuất sắc, nhưng loại bỏ toàn bộ mẫu hồ sơ phẫu thuật về "Lâm Tư Kỳ tự nguyện quyên thận" Trong hệ thống bệnh viện trung ương, vậy là đủ rồi.Trong ý thức, Quý Uyên cùng hưởng ký ức với Quý Lâm không khỏi sửng sốt.Hỏi: (anh làm những thứ này làm gì sao?)Quý Lâm: (dựa theo tính cách không biết xấu hổ của Lâm Thanh Ngạn kia, đoán chừng chờ Căng Căng trừ xong quỷ, không có giá trị lợi dụng, ông ta thì sẽ lập tức báo cảnh sát, kiện Căng Căng cố ý gây thương tích.)(tiêu hủy hồ sơ phẫu thuật, chúng ta liền có thể trả đũa, nói bọn họ chưa đồng ý thì móc thận của bé gái, xâm phạm nhân quyền, Căng Căng là chịu kích thích mới có thể như vậy.)(đến lúc đó, cậu lại khai tờ đơn Căng Căng có bệnh tâm lý, nói em ấy là nhất thời kích thích quá mức, lỡ tay làm người bị thương.)(như vậy, Căng Căng cũng không cần chịu trách nhiệm bất kỳ pháp luật nào, còn có thể kiện toàn gia không biết xấu hổ Lâm Thanh Ngạn kia lên toà án.)Nói xong những thứ này, Quý Lâm đã đóng máy vi tính của phòng hồ sơ, khóe môi cong lên một tia độ cung xinh đẹp, chuồn êm ra phòng hồ sơ.Nói chuyện giữ lời, trả quyền khống chế thân thể lại cho Quý Uyên.Quý Uyên tên điên này, giành được, nói muốn giúp Căng Căng xả máu mấy tên tồi.Tài bắn của y không bằng Quý Uyên, giấy chứng nhận cầm súng hợp pháp ở đế quốc, cũng là Quý Uyên tự mình thi được.Cho nên, chỉ có thể tạm thời ẩn lui.Quý Uyên nhận lấy quyền khống chế thân thể, mở định vị của máy theo dõi ra.Vừa đi phía phòng bệnh chỗ Tư Căng, vừa không tình nguyện khen một câu."

Quả nhiên, làm chuyện xấu còn phải cùng làm với tổng giám đốc Lâm, không thì sau này lại buồn lo vô cớ."

Quý Lâm hừ lạnh một tiếng: (làm sao?

Nghe cậu đây ý là...

Căn phòng niềm vui bất ngờ tầng cao nhất cậu bố trí cho Căng Căng, cũng nguyện ý chia chia tôi một phần?)Quý Uyên giả vờ không nghe thấy.Một đường đi thang máy, lên lầu, đi tới ngoài cửa phòng bệnh của Lâm Hựu.Thuận tay lôi kéo Lâm Tư Kỳ ra bên ngoài: "Đây là chuyện của người lớn, trẻ con đừng nhìn, trở về phòng của em mà nằm đàng hoàng đi."

Lâm Tư Kỳ xoay người, mắt xinh đẹp đột nhiên sáng lên: "Anh Lâm!"

Quý Uyên:...Y giống như biến ma thuật từ trong túi lấy ra một kẹo que dâu tây vốn chuẩn bị dỗ Tư Căng.Đưa cho Lâm Tư Kỳ: "Kẹo que bản sưu tầm, vị dâu tây, có muốn không?"

Lâm Tư Kỳ cũng yêu thích ăn ngọt: "Muốn."

"Vậy thì gọi anh Uyên."

Lâm Tư Kỳ:???Ban ngày không phải là còn để cho cô bé gọi anh Lâm sao?Bây giờ làm sao sửa lại?Chẳng qua, anh trai nói rồi, y gọi Quý Lâm Uyên, gọi cái gì đều không có vấn đề đi?"

Anh Uyên."

Lâm Tư Kỳ phối hợp Quý Uyên gọi một tiếng, được như nguyện cầm được kẹo.Nhìn bóng lưng Quý Uyên đi vào phòng bệnh, nghi hoặc nhíu nhíu mày.Rõ ràng chỉ có một hồi không gặp, làm sao luôn cảm thấy, Quý Lâm Uyên giống như đổi người rồi.Thật sự không giống ban ngày vậy.Có chút hư hỏng, còn có chút...Tà?

Ác?....Quý Uyên đi vào phòng bệnh, mùi máu tanh nồng đậm đập vào mặt.Vì mắt vốn thật hưng phấn của y mắt, lại thêm một chút màu xinh đẹp.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0631: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 21


CHƯƠNG 0631: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 21EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Trong phòng bệnh, máu trong cơ thể Lâm Hựu theo vết thương chảy ra.Nhuộm đỏ sẫm ga trải giường trắng noãn, thấm ướt nệm, vẫn còn đang lách tách rơi trên mặt đất.Tư Căng đã kéo nữ quỷ tỏa ra khí đen kia trong cơ thể Lâm Hựu ra.Cậu tản thần lực, có thể để cho mọi người thấy được nữ quỷ áo đỏ hai mắt chảy máu, tóc tai bù xù này.Bầu không khí quỷ dị tràn ngập, mọi người ở đây nhìn đến nín thở, cũng không dám thở mạnh.Rất sợ nói sai một câu, thì sẽ rước họa vào thân."

Căng Căng."

Quý Uyên gọi một tiếng thanh âm trong trẻo đánh vỡ yên lặng áp lực.Mọi người bị dọa sợ đến run lên, sắc mặt lại cùng không còn chút máu.Mấy đệ tử người nhát gan của cung Thiên Sách, thậm chí bị dọa sợ đến chân mềm đứng không vững, hai mắt rưng rưng, té trên mặt đất không ngừng run rẩy.Tư Căng chuyển con ngươi, thông qua khí chất phán đoán nhân cách: "A Uyên, anh làm sao tới rồi?"

Thấy mỹ nhân nhận ra mình, tâm trạng Quý Uyên lại sáng tỏ không ít.Y trong mắt đều là Tư Căng, không thèm quan tâm lệ quỷ bề ngoài kinh dị như vậy.Tiến lên hai bước, từ túi lấy ra kẹo que, giọng ôn nhu."

Thấy em mấy ngày nay vẫn luôn ăn kẹo, lúc tới đi ngang qua tiệm kẹo mua, thì có ba cây bản sưu tầm tôi mua hết rồi, vị dâu tây."

Tư Căng hơi hơi há miệng: "A..."

Quý Uyên cưng chiều cười cười, mở giấy gói kẹo ra, đưa kẹo đến trong miệng cậu.Mắt phượng cong lên, tay phải vô tình hay cố ý vuốt ve giấy gói kẹo còn lại, tựa hồ nghĩ đến chuyện thú vị gì khác, hưng phấn cực kỳ.Tư Căng ngược lại không chú ý tâm tư nhỏ Quý Uyên che giấu.Mùi kẹo ngọt ngấy tản ra trong miệng, dần dần vuốt lên ham muốn giết chóc trong lòng cậu.Cậu chuyển con ngươi, khẳng định Lâm Hựu chảy ra đủ 100 máu, mới vây khốn quỷ, thong thả ung dung mệnh lệnh bác sĩ vì Lâm Hựu khâu lại vết thương.Bác sĩ từ lâu bị dọa sợ đến run lẩy bẩy, bị gọi tới tên, lập tức xốc lại tinh thần hoàn toàn, run run rẩy rẩy tiến lên, muốn đẩy người vào phòng cấp cứu.Lại bị Tư Căng ngăn cản.Cậu nói: "Quỷ còn không có biến mất đấy, ở nơi này mà khâu lại, bằng không thì, cô ta còn sẽ quấn lấy Lâm Hựu."

Thân Lệ Hà choáng váng rồi, người thanh tỉnh có thể làm chủ duy nhất, chỉ còn lại có Lâm Thanh Ngạn.Ông ta là huyền sư cấp một quốc gia nhận định, thấy quỷ nhiều rồi, cũng không bị một con quỷ này dọa sợ.Nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Lâm Tư Căng!

Đừng CMN ăn kẹo nát kia của mày, màu chỉ móc quỷ ra có tác dụng quái gì?

Lại đuổi quỷ a!"

"Có thể là có thể."

Tư Căng nói: "Chẳng qua, quỷ này là bởi vì chết thảm ở bệnh viện trung ương, mà sinh oan hồn, cô ta muốn báo thù, thù báo không được, tôi cũng không có sức xua tan."

Có quan hệ với bệnh viện trung ương về sau viện trưởng chạy tới au lập tức đánh bạo, đứng ở phía sau Lâm Thanh Ngạn nói."

Con quỷ này, chính là tà bệnh viện trung ương gần nhất đụng Tư Căng nhìn thế lực đó của viện trưởng, chậm rãi mở miệng: "Chỉ cần đuổi đi quỷ này, bệnh viện thì có thể đi lên quỹ đạo."

Nghe đến đây, viện trưởng lập tức hài lòng bước một bước về phía trước, mặt tràn đầy chờ đợi nhìn chằm chằm Tư Căng, ngay cả xưng hô đều thay đổi rồi: "Cái kia, Tiểu Căng Căng, có cái gì..."

Song, xưng hô "Tiểu Căng Căng" mới vừa bật thốt lên, thì thấy Quý Uyên một mắt dao giết qua đây.Viện trưởng cần huy động vốn của Quý thị, nhận thấy được Quý Uyên không vui lập tức ngừng nói, nghĩ trước nghĩ sau, đổi cái xưng hô: "Đại sư Lâm, đại sư Lâm Tư Căng, xin hỏi thế nào mới có thể giúp quỷ báo thù, vì bệnh viện trừ quỷ chứ?"

"Con nữ quỷ này, hình như là...

Bị bà ta hại chết."

Tư Căng chuyển con ngươi, ánh mắt trùng khít với ánh mắt của nữ quỷ, đối mặt Thân Lệ Hà hôn mê bất tỉnh trên mặt đất.Tiếp theo, lại từ trên bàn cầm một đạo bùa vàng, bám vào trên người nữ quỷ.Nữ quỷ kia quỷ bỗng nhiên che kín cổ họng, biểu tình trở nên đau đớn.Phút chốc sau, kinh ngạc phát hiện mình có thể nói chuyện rồi, liền thuận theo Tư Căng dặn dò, căm tức nhìn Thân Lệ Hà, nói chuyện ngày xưa....===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0632: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 22


CHƯƠNG 0632: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 22EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE "Tôi gọi Lưu Lộ, giống Thân Lệ Hà vậy, là diễn viên."

"Mười tháng trước, tôi đi theo Thân Lệ Hà phân đến một đoàn phim, bởi vì tôi lớn lên có chút giống bà ta, cho nên, tôi diễn nữ chính, bà ta diễn mẹ kế độc ác của nữ chính."

"Bà ta rất tốt với tôi, không chỉ một lần nói với tôi, con mắt của tôi rất linh động, rất đẹp mắt, bà ta nếu là có mắt xinh đẹp như thế thì tốt rồi."

"Quay chụp nửa năm, quan hệ của tôi với bà ta dần dần quen thuộc, sau khi đóng máy, ba ta thì nhiệt tình giới thiệu tôi tới bệnh viện này, làm chút chỉnh sửa trên mặt, tôi tới đây, sau đó mắt thì bị bà ta móc ra, gắn ở trong hốc mắt của mình."

"Tôi cố gắng phản kháng, sau đó, thì bị linh hồn tà ác bà ta dùng bùa vàng triệu hồi ra giết!"

"Với phương tiện truyền thông, bà ta còn giả mù sa mưa nói tôi là chết bất đắc kỳ tử mà chết, còn muốn giúp tôi siêu độ, ha ha ha ha ha ha!"

Nói đến cuối cùng, ngay cả bản thân nữ quỷ không nhịn được cười ra tiếng, giọng sắc nhọn âm u lạnh lẽo, lộ ra đầy thô bạo.Cô ta gào thét: "Tôi muốn Thân Lệ Hà ở trước mặt phương tiện truyền thông công khai xin lỗi tôi, sau đó tự sát, tôi muốn ông..."

Nói, móng tay sắc nhọn bỗng nhiên chỉ hướng viện trưởng, dọa sợ ông cụ hơn sáu mươi tuổi đến cả người giật mình.Nhìn nữ quỷ kia, âm ĩ nhớ đến ba tháng trước Thân Lệ Hà ở bệnh viện ông ta giết người.Ông ta lúc đó chỉ là nghe nói, không lưu ý nhiều.Thậm chí sợ ảnh hưởng danh dự bệnh viện, giúp Thân Lệ Hà thả ra tin tức giả.Chưa từng nghĩ, lại chọc phiền phức lớn như thế.Lúc này, nữ quỷ kia bị Tư Căng thả ra, ngay lập tức vọt tới trước mặt viện trưởngMặt trắng bệch đột nhiên phóng to, mắt trống rỗng chảy máu, nhìn chằm chằm ông ta, ra lệnh: "Ông bây giờ thì móc mắt em gái họ ngoại ông ra, cúng, tế, tôi!!!"

Thân Lệ Hà là vợ của cung Thiên Sách, có quyền thế, cũng là bà ta bé, giúp viện trưởng mở bệnh viện này.Mấy năm nay, viện trưởng vẫn luôn một mực cấu kết với em gái họ ngoại này làm việc xấu.Làm nhiều việc đuối lý, sợ quỷ quái tới cửa nhất.Nhìn thấy nữ quỷ bỗng nhiên tới gần, lập tức sợ tiểu rồi."

Được, tôi tôi tôi tôi....

Tôi móc, tôi tôi tôi bây giờ thì..."

Trên mặt viện trưởng nhìn không thấy một ít hơi người, ngay cả một câu đầy đủ cũng nói không được.Chỉ có thể cầm lấy dao giải phẫu, từng bước một đi tới trước mặt Thân Lệ Hà, ngay lập tức móc mắt bà ta."

A a a —— "Thân Lệ Hà hôn mê bị đau nhức đâm tỉnh, còn chưa kịp giãy giụa, thì mất mắt..Lâm Thanh Ngạn đau lòng khủng khiếp, hoảng sợ bước lên phía trước ngăn cản.Lại bị viện trưởng một chân đá văng: "Lăn!

Mày CMN không muốn sống tao muốn!"

Thân Lệ Hà đau đến không ngừng thét chói tai, cả người co quắp, tiếng cười của nữ quỷ càng ngày càng tùy ý.Viện trưởng run run rẩy rẩy quỳ, giơ tròng mắt lên trước mặt nữ quỷ, mới đổi lấy cô ta thoả mãn một chút.Theo sau, lại khúm núm đi cầu Tư Căng: "Đại sư Lâm, cậu nhưng nghìn vạn lần phải đảm bảo tôi a!

Tôi không phải là hung thủ trực tiếp, tôi cũng là bị...

Bị con đàn bà đê tiện kia lừa gạt che mắt a!"

Ông ta khóc đến đau xé ruột gan, nằm sấp ở dưới chân Tư Căng, chỗ nào còn có tí xíu dáng vẻ kiêu ngạo lúc đuổi anh em nhà họ Lâm bệnh viện ra.Tư Căng nhìn đủ rồi dáng vẻ thê thảm của đám người kia, bị thét chói tai và cầu xin tha thứ của bọn họ đâm đau lỗ tai.Liền chia một chút thần lực cho nữ quỷ kia, để cho cô ta đi theo Thân Lệ Hà, chờ Thân Lệ Hà công khai nói xin lỗi, lại lấy tánh mạng của bà ta.Nữ quỷ liên tục quỳ cảm tạ, vô cùng cảm kích....Lúc đi, Tư Căng liếc nhìn Lâm Hựu sống dở chết dở một bên tâm tình không tệ.Thận của m gái tốt xấu cầm về, có thể trả lại cho bé gái.Tư Căng và Quý Uyên đi ra cửa, chưa từng nghĩ, chân trước mới vừa bước ra, thì thấy Lâm Thanh Ngạn cầm điện thoại lên báo cảnh sát."

Alo?

Cảnh sát sao?

Tôi..."

Pằng ——Quý Uyên nâng tay, rút súng giấu ở dưới áo gió ra, bóp cò.Đạn nóng hổi xoay tròn tốc độ cao trên không trung.Trực tiếp đánh nát điện thoại di động của Lâm Thanh Ngạn, cũng xỏ xuyên qua bàn tay của ông ta.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0633: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 23


CHƯƠNG 0633: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 23EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Y về sau lui một bước, lạnh nhạt nhìn chằm chằm Lâm Thanh Ngạn kêu to oái oái, khinh thường mở miệng: "Thật không biết loại người chuyện xấu làm sạch như ông đây.

Có mặt mũi gì báo cảnh sát, nữ quỷ kia còn ở đây, thì không sợ cô ta xé xác ông?"

Lời của Quý Uyên, chứa ý tứ hàm xúc nhìn có chút hả hê rõ ràng.Nhưng mà thực sự nhắc nhở Lâm Thanh Ngạn, không thể đắc tội nữ quỷ.Cũng chỉ chịu đựng đau, lảo đảo đứng lên tới, đi tìm bác sĩ băng bó.Tư Căng chuyến này, khuấy cung Thiên Sách chỉnh đốn uy nghiêm thành một đoàn loạn ma.Một đám người tự mình khó đảm bảo, cậu cũng dỗ Lâm Tư Kỳ trở về phòng bệnh.Chờ sau khi Lâm Tư Kỳ ngủ, lái xe ra ngoài, đưa thận của cô bé đến bệnh viện số 1 công lập bảo quản.Chuẩn bị chờ sau khi Lâm Tư Kỳ khôi phục tốt, lại cấy thận trở về thân thể cô bé.Từ bệnh viện số 1 đi ra, Tư Căng để cho Tiểu Yêu phát video lên án của nữ quỷ kia đến trên mạng, dẫn phát cư dân mạng chinh phạt tập thể với Thân Lệ Hà.Lúc lên xe, lại gọi điện thoại báo cảnh sát, nói Thân Lệ Hà cố ý giết người, viện trưởng bệnh viện trung ương liên quan đến tội phạm giấu diếm, gây trở ngại chấp pháp.Làm xong những thứ này, Tư Căng mới duỗi người, lắc lắc điện thoại di động với Quý Uyên trên ghế lái, vẻ mặt vài phần lười biếng: "Làm sao?

Dao sắc chặt đay rối, lợi hại đi?"

"Lợi hại."

Quý Uyên từ trong thâm tâm khen một câu, đ đóng toàn bộ cửa sổ xe, một tay xoa eo Tư Căng.Thân thể nghiêng về phía cậu, tựa vào bên tai Tư Căng thầm thì: "Nếu như em ở trên giường cũng lợi hại như thế, vậy thì càng thú vị rồi."

"Miệng đầy lời lái xe lửa."

Tuy rằng mắng như thế, nhưng Tư Căng phối hợp động tác của y, chậm rãi lui về sau, bị y ngăn đến trên cửa xe.Cùng lúc, đưa tay ngắm chuẩn điểm nhột của Quý Uyên.Có mấy thế giới cậu đều thua bởi điểm nhột, hôm nay cậu cũng muốn thử, chút điểm nhột của Quý Uyên một chút.Nhìn xem có thể hay không...Quý Uyên giống như là không nhận thấy được nguy hiểm, thấy Tư Căng cũng chủ động ôm lấy y, đôi mắt sáng hơn, hơi thở ấm áp dần dần đè xuống...Lúc Tư Căng chuẩn bị nhắm mắt nghênh đón nụ hôn, lại chợt nghe một đạo sấm sét vang lên.Ùng ùng ——Tiếp theo, có ánh sáng trắng từ tia chớp không ngừng lấp lánh.Mưa rét đầu thu rả rích xuống, người đi đường bắt đầu tăng tốc bước chân.Hai người cùng lúc ngừng trong nháy mắt, Tư Căng trước tiên phản ứng kịp: "Dự báo thời tiết nói, hôm nay có mưa."

Nói, ôm lấy cổ người đàn ông trước mặt, hơi hơi nâng người lên, đề nghị: "Là về nhà, hay là cùng tôi...

Ở trong xe qua đêm?"

Lúc lần đầu tiên chia tay, cự tuyệt Quý Uyên, là bởi vì bản thân Tư Căng biết, Lâm Hựu sẽ xảy ra chuyện, cậu phải đi bệnh viện trông coi.Chuyện bây giờ xử lý xong, thuận theo y một chút, cũng không phải là không thể được.Nhưng Quý Uyên lại giống như bị sấm kia hù dọa, sắc mặt có chút trắng.Chống ở trên người cậu, sau mười giây ngớ ra, vành mắt đỏ rồi.Trong con ngươi sắc bén rút đi, thêm một tầng tủi thân khó diễn tả được.Vậy mà ôm chặt Tư Căng, chôn ở ngực hắn khóc lên.Thanh âm khẽ run, muốn bao nhiêu mềm có bấy nhiêu mềm: "Anh trai...

Anh trai, có sấm rồi, em...

Em sợ lắm..."

Sợ?Đây là nhân cách ẩn dấu thứ ba sao?Tiểu Yêu trong thức hải lập tức cầm hệ thống trong thông tin, vội vàng trả lời: [wow, chúc mừng đại nhân, tìm được nhân cách ẩn dấu thứ ba, Quý Lâm Uyên!][lúc tiểu thiên quân bị bắt cóc, bởi vì tinh thần vô cùng khẩn trương, nhân cách phân tách.

Nếu như Quý Lâm tính là nhân cách bình thường một chút, Quý Uyên tính là nhân cách cực đoan một chút, vậy cái này, chính là nhân cách nhỏ yếu hơn.][thông tin vị diện này cho thấy, thành quỷ vẫn luôn có sấm mưa kỳ kỳ quái quái, truyền ra tiếng cười và tiếng khóc quỷ dị, cho nên, nhân cách nhỏ yếu này, cũng chỉ ở loại thời tiết này mới xuất hiện.]Tư Căng không biết làm thế nào ôm người đàn ông trong lòng, dùng thần thức trả lời: 'Cho nên, nhân cách thứ ba, là cái túi khóc?'[đúng!

Có thể hiểu như thế, nhưng y chính là sợ hãi loại thời tiết này, nhận thức vẫn là giống Quý Lâm, Quý Uyên vậy, tương đối trưởng thành.

Nếu như ngài muốn cũng có thể cũng có thể xoay người, tàn phá túi khóc mềm mại như đóa hoa, tôi vào phòng tối nhỏ trước, bye bye ~]Sợ bị mắng, Tiểu Yêu nói xong cũng vội vàng nhốt mình lại.Trên sách nói: Thần vốn không có dục vọng.Bản thân đại nhân cũng nói: Mình cũng không nặng ham muốn.Nhưng Tiểu Yêu ban nãy thực sự kiểm tra đo lường được suy nghĩ của cậu... muốn cái kiavới Quý Uyên.Không biết kế tiếp sẽ xảy ra cái gì, vẫn là trốn đi tốt, trốn đi tốt ()Trong xe, Tư Căng mệt tim nhìn túi khóc mềm mại như đóa hoa trên người, vừa che lỗ tai y, vừa dỗ: "Không sợ, tôi đưa anh về nhà có được hay không?"

"Được."

Quý Lâm Uyên gật đầu, khẽ cắn môi dưới, nước mắt lưng tròng, nghe lời Tư Căng, ngoan ngoãn ngồi xuống ghế phụ.Được Tư Căng một đường đưa về nhà.Ủy ủy khuất khuất túm quần áo Tư Căng, làm sao cũng không chịu buông tay."

Anh ơi, em muốn trở về phòng ngủ,...

Nơi đó có cảm giác an toàn..."

"Được."

Tư Căng chịu không nổi túi khóc nhỏ đỏ mắt, đặc biệt có kiên nhẫn đưa y về phòng ngủ, sắp xếp xong chăn ra.Mới vừa muốn đưa người nằm xuống, thì thấy Quý Lâm Uyên vẫn như cũ tủi thân muốn chết: "Anh ơi...

Còn...

Còn không có rửa mặt..."

"Em...

Em sợ hãi...

Trời mưa...

Không muốn...

Rời khỏi anh trai..."

"Muốn cùng anh trai....

Tắm chung...

Cùng nhau...

Ngủ..."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0634: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 24


CHƯƠNG 0634: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 24EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Tư Căng dừng một chút, luôn cảm thấy nhân cách "bánh trôi" này không thể tin: "Anh nói thật?"

"Ừm..."

Chóp mũi Quý Lâm Uyên đỏ đỏ, siết chặt tay Tư Căng, tội nghiệp gật đầu.Tư Căng đang muốn nói cái gì, bên ngoài lần nữa vang lên một tiếng sấm.Quý Lâm Uyên run lên, sắc mặt lại cùng không còn chút máu.Cả người rúc trong lòng Tư Căng, hai tay vòng chặt eo cậu.Bất an nắm một khối thịt mềm bên hông mỹ nhân, tay còn đang hơi hơi run rẩy.Không biết là cố ý hay là vô ý.Eo Tư Căng mềm nhũn theo, phế đi chút sức lực mới đứng vững, đỡ lấy người.Đang muốn dạy dỗ, lại trông thấy Tiểu A Uyên lệ rơi đầy mặt."

Anh ơi...

Sợ..."

Giọng run, càng ngày càng để cho người ta không đành lòng.Tư Căng khẽ thở phào nhẹ nhõm, rốt cục vẫn phải kéo người đến phòng tắm.Từng chút một cởi quần áo của y, mở vòi hoa sen ra.Nước ấm áp ào ào ào chạy ra, lại làm bánh trôi nhỏ sợ hết hồn.Quý Lâm Uyên nức nở kéo Tư Căng: "Không...

Không muốn mưa..."

Cầm vội vàng đóng vòi hoa sen lại, cầm tay y, kéo người đến rìa bồn tắm.Thả nước nóng, mới lôi kéo mỹ nhân túi khóc đi phía trước: "Ở nơi này tắm rửa đi."

"Ừm..."

Vùng xung quanh lông mày Quý Lâm Uyên cau chặt, gật đầu, thăm dò nhảy vào.Gợn nước dập dờn.Cơ bụng xinh đẹp và đường eo tinh xảo ẩn ở dưới mặt nước trong vắt.Càng ngày càng thu hút sự chú ý.Con mắt hoa đào của Tư Căng nhịn không được sáng một cái, phút chốc sau, yên lặng mở rộng tầm mắt.Cậu là gay thuần a!Chịu không nổi người trong lòng ngây thơ lại tủi thân nhìn cậu như vậy.Sẽ nhịn không được muốn làm chuyện xấu.Cậu rút tay ra bên ngoài, dỗ: "Ngoan, anh trai đi lấy sữa tắm cho em."

Quý Lâm Uyên tựa như là nghĩ đến cái gì, không nói chuyện.Ánh mắt trầm xuống, chịu đựng kinh hãi, ngoan ngoãn buông lỏng tay ra.Vừa thấy Tư Căng quay lại, lại không thể chờ đợi được níu người lại."

Anh trai, không cần đi."

"Bên ngoài quá tối...

Em sợ hãi..."

"Biết, không đi."

Tư Căng đặt sữa tắm ở bên bồn tắm, sờ sờ đầu y.Lại một tiếng sấm vang lên, bị dọa sợ đến trên tay Quý Lâm Uyên dùng một chút lực, trực tiếp kéo Tư Căng đến trên người mình.Rầm ——Bọt nước văng khắp nơi.Quần áo Tư Căng áo ướt, còn không có ý tứ đi trách Bánh trôi nhỏ bị tiếng sấm dọa sợ đến mặt tràn đầy nước mắt nóng hổi.Không thể làm gì khác hơn là che kín lỗ tai y, thuận thế hôn hôn trán: "Tốt rồi tốt rồi, tôi ở đây, không sợ."

Dứt lời, mới chậm rãi đi ra từ trong bồn tắm.Quý Lâm Uyên dính cậu dính đến chặt hơn, căn bản không cho cậu đi xa nửa bước.Tư Căng dứt khoát dùng thần lực thiết lập một đạo kết giới, cắt đứt bên trong phòng với bên ngoài.Như vậy, Quý Lâm Uyên thì nghe không được tiếng sấm, cũng nghe không được tiếng mưa rơi rồi.Thì sẽ không sợ rồi."

Tốt rồi, tôi dùng huyền thuật ngăn cách tiếng mưa rơi và tiếng sấm, bây giờ không còn nữa."

Quý Lâm Uyên tủi thân ba ba: "Em không tin..."

"Vậy chính em nghe một chút."

Tư Căng buông tay che lỗ tai y ra.Quý Lâm Uyên ngây người ngốc mười mấy giây, khẳng định thật sự không nghe được tiếng sấm, mới thoáng yên tâm.Tư Căng: "Quần áo ướt, tôi đi ra ngoài đổi một bộ."

Mắt thấy cậu muốn đi, trên tay bánh trôi nhỏ lại thêm chút lực: "Anh trai, xin...

Xin lỗi, làm ướt quần áo của anh...

Em không phải cố ý..."

Nói, lại hít mũi một cái."

Biết rồi, em trước tiên thả tôi đ...

Nga..."

Song, "đi" của đi ra ngoài còn chưa bật thốt lên, thân thể Tư Căng bỗng nhiên nghiêng, bị Quý Lâm Uyên kéo vào bồn tắm lớn.Quần áo sau lưng cũng ướt, áo sơmi màu trắng dán ở trên người, phác hoạ ra đường eo mảnh khảnh.Quý Lâm Uyên đảo khách thành chủ, cúi người nhốt Tư Căng ở trong khuỷu tay.Vành mắt đỏ đỏ: "Anh trai, em...

Em biết sai rồi, em giúp anh...

Thay..

Thay quần áo đi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom