- Tham gia
- 7/9/25
- Bài viết
- 420,166
- Điểm cảm xúc
- 0
- Điểm thành tích
- 36
- Chủ đề Tác giả
- #111
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0625: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 15
CHƯƠNG 0625: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 15
CHƯƠNG 0625: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 15EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE "Căng Căng, em xem, tôi có phải bệnh nguy kịch hay không?"
"Ngay cả thân thể đều không giống cùng bình thường."
Nói, Quý Tiểu Uyên liền chủ động đụng tay Tư Căng, vui tươi lại nhiệt tình.Tư Căng nở nụ cười: "Bác sĩ Quý, anh có biết bây giờ người đàn ông cũng là được luật pháp bảo vệ hay không, loại tình huống giống này, tôi có thể kiện anh quấy rối."
Quý Uyên cố tình gây sự, lại bước về phía trước nửa bước.Vải áo dán vào nhau, khoảng cách mới gần hơn.Y không vui lẩm bẩm: "Nhưng em là bạn trai tôi a, ở trên người bạn trai tranh thủ chút quyền lợi hợp pháp, sẽ không bị bắt lại đi?"
Vừa nói, vừa nhấn chìa khóa xe, mở cửa xe.Thuận thế đẩy Tư Căng vào ghế sau xe rộng rãi.Đôi mắt lấp lánh, giống như đựng sao.Quý Uyên nhìn chăm chú vào Tư Căng, nhẹ nhàng nuốt nước miếng một cái, chẳng qua phút chốc, liền cúi người, lần thứ hai ngậm cánh môi cậu.Chỉ cảm thấy mỹ nhân yếu đuối trước mặt, cực kỳ giống điểm tâm ngọt để cho người ta ăn tủy biết vị, muốn ngừng mà không được.Quý Uyên vừa hôn, vừa kéo Tư Căng đổi vị trí.Một tay hạn chế của cậu, tay kia tài tình kéo cửa xe lại.Hô hấp đan xen, nhiệt độ bên trong xe nương theo tim đập gia tốc của hai người, dần dần kéo lên.Tư Căng cũng không có phản kháng, thẳng đến Quý Uyên ấn mở khóa kim loại trên dây nịt cậu, mới ra tiếng nhắc nhở: "Bác sĩ Quý, tôi lại là lần đầu tiên nói chuyện yêu đương, ở trong xe, quá qua loa rồi đi?"
Nghe được câu này, Quý Uyên vùi đầu ở cần cổ Tư Căng ngừng trong nháy mắt, 3 giây sau, trầm thấp cười ra tiếng."
Tôi biết, không lại ở chỗ này, tôi nghĩ ra một bất ngờ lớn còn không có cho em đấy, tuyệt đối sẽ không ở nơi này khinh suất."
Quý Uyên vừa nói, vừa điều chỉnh hơi thở.Cánh môi xinh đẹp chậm rãi di chuyển đến xương quai xanh của Tư Căng, cúi đầu, in lại một dâu tây nhỏ rõ ràng.Rồi sau đó, lại chuyển qua nơi ngực Tư Căng, cách một tầng áo sơmi thật mỏng, đặt lên trái tim đập gia tốc của cậu."
Căng Căng."
Quý Uyên gọi một tiếng, thanh âm khàn khàn: "Em biết, tôi là bác sĩ có trách nhiệm, làm như thế, chẳng qua là muốn tìm chút đồ cho em cảm thấy hứng thú, để cho em không nên rơi vào tâm tình bi quan, có chỗ tốt với bệnh trầm cảm của em."
"Em xem, tim em liên tục đập nhanh đấy."
"Còn có..."
Tay của Quý Uyên chậm rãi dời xuống, ngón trỏ hơi cong, móc lấy kẹp áo sơ mi của Tư Căng.Thuần lương vô hại mở miệng: "Tôi chẳng qua là lo lắng em không mặc quần áo tử tế, muốn kiểm tra một chút, kẹp áo sơ mi của ngươi có mở hay không, em làm sao có thể nghĩ tôi như thế chứ."
"Người bệnh xinh đẹp."
Quý Uyên dùng giận âm thanh nhẹ nhàng nỉ non, mắt cong lên đỏ đỏ, mê hoặc càng sâu, "Tôi ~ thật ~ tổn ~ thương ~ a ~ ""Phải không?"
Tư Căng đưa tay, ôm lấy cổ y: "Vậy anh hy vọng tôi làm...
Cái gì tới dỗ anh chứ?"
Nói, liền hơi hơi quỳ gối...Thân thể Quý Uyên cứng đờ, hoàn toàn sửng sốt.Sau một khắc, cả trái tim đều nhanh thêm, nhảy cực nhanh.Khoảng trống giật mình sững sờ, quyền khống chế lần thứ hai bị Quý Lâm cướp đi.Quý Lâm vội vàng đỡ Tư Căng dậy, đỏ mặt vì cậu một lần nữa cài tốt kẹp áo sơ mi.Lại là không có xin lỗi, trái lại đánh bạo hỏi một câu: "Căng...
Căng Căng, em đêm nay...
Muốn...
Đi nhà tôi xem chút ao?"
"Không đến, tôi vẫn là lo lắng người nhà họ Lâm sẽ không từ bỏ ý đồ, trở về nhìn Tư Kỳ."
Mắt nhìn Tư Căng ăn mặc chỉnh tề mở cửa xe ra, chỉ cho y một bóng lưng.Trong con ngươi Quý Lâm thoáng hiện ra vài phần mất mát.Nhưng lại không dám trễ nải việc đứng đắn của Tư Căng.Y xuống xe, đứng ở phía sau Tư Căng, vốn muốn nói tạm biệt, bị động tác mạnh dạn vừa rồi của Tư Căng đánh tan hoàn toàn.Đang nỗ lực xử lý từ, thì thấy Tư Căng phía trước không có dấu hiệu nào xoay người.Xít lại gần y, khẽ chạm môi y một cái.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---