Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)

Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0635: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 25


CHƯƠNG 0635: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 25EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINENói, từng cái từng cái, cởi cúc áo áo sơmi ra.Rồi sau đó, nhắm mắt lại, cúi đầu.Mặc cho mặt nước ấm áp bao phủ hô hấp.Môi Ửng đỏ, lướt qua Tư Căng..."

Anh trai..."

Quý Lâm Uyên gọi một tiếng, thừa dịp Tư Căng híp mắt nâu lại, tinh thần rời rạc, dứt khoát, chặn môi cậu.Nụ hôn của Quý Lâm Uyên, có chênh lệch rất lớn với tính cách của y.Rất mạnh mẽ.Có thể khóc ép Tư Căng đến khóe mắt rưng rưng.Y nắm tay Tư Căng, thường thường nâng con mắt, liếc mắt nhìn sữa tắm bên bồn tắm.Ánh mắt nặng nề, tựa hồ đang tự hỏi việc quan trọng gì.Hai lần đưa tay, muốn đi cầm.Nhưng cuối cùng, vẫn là buông Tư Căng ra.Y cũng có ký ức của Quý Uyên, vả lại rất yêu thích căn phòng niềm vui bất ngờ Quý Uyên chuẩn bị.Nói cho cùng, bọn họ đều là một người.Quý Lâm Uyên không muốn ở chỗ này đánh vỡ kế hoạch hoàn mỹ của mình.Vì vậy, nằm sấp ở trên vai Tư Căng, làm bộ cọ cọ nước mắt của mình."

Anh trai...

Thật không có tiếng sấm rồi...

"Anh thật là lợi hại."

Tư Căng tựa vào rìa bồn tắm, nhẹ nhàng hồi sức: "Điểm quan tâm của em, thì chỉ ở trên tiếng sấm?"

"Không phải là, em là nhận thấy được anh trai có chút..."

"Xin lỗi, đều là lỗi của em."

Tâm tình Quý Lâm Uyên dần dần ổn định lại, nói chuyện cũng không hề đứt quãng.Y tiếp tục giống như làm nũng tựa vào đầu vai Tư Căng, ỷ vào thiên vị cưng chiều của thần minh, không chút kiêng kỵ hỏi thăm: "Em có thể làm chút cái gì, xin lỗi anh trai đây?"......Đến sau nửa đêm, đèn phòng tắm mới tắt.Quý Lâm Uyên sợ Tư Căng cảm lạnh, dứt khoát ôm cậu ra phòng tắm, đặt ở trên giường.Lại cầm máy sấy, thổi khô tóc của Tư Căng, đáy mắt đầy ý cười."

Rõ ràng không làm cái gì, mắt anh trai làm sao đỏ rồi."

Y tắt máy sấy, đặt ở trên tủ đầu giường, ngồi vào bên cạnh Tư Căng, ngọt ngấy ôm chặt cậu: "Anh trai cũng sợ có sấm sao?"

"EM bớt nói nhảm."

Cặp mắt đào hoa xinh đẹp của thần minh mang chút tức giận, hỏi: "Có áo ngủ sao?"

Nói là không làm cái gì, cậu vẫn là bị nhãi con này mài quá sức.Hơn nữa bởi vì người nhà họ Lâm bận rộn một ngày.Hiện giờ, hoàn toàn không có sức lực.Thần lực ngược lại có tác dụng gia trì thể lực, nhưng cậu không muốn dùng.Như vậy thì không có niềm vui thế lực ngang nhau."

Không."

Quý Lâm Uyên làm nũng, biểu cảm luống cuống vài phần: "Vài thứ kia đều là Quý Lâm đặt, em...

Em không biết ở nơi nào."

Nhân cách Quý Lâm Uyên không thường xuất hện, mỗi lần xuất hiện, tâm tình đều vô cùng mạnh mẽ, đủ để chôn vùi ý thức độc lập của của hai nhân cách kia, hoàn toàn chiếm cứ chủ đạo.Bằng không thì, lúc này Quý Lâm vô tội cõng nồi, thì chắc rằng hợp lại ý thức tán loạn, cũng muốn xuất hiện để giải thích."

Anh trai...

Quần áo em bỏ vào trong máy giặt quần áo rồi, ngày mai mới có thể khô."

Quý Lâm Uyên hôn vành tai Tư Căng: "Ôm em thì tốt rồi."

"Anh đã nói, muốn làm bạn với em."

Tư Căng:...Thật sự muốn triệt tiêu kết giới thả tiếng sấm đi vào, áp chế lòng hăng hái của y thật tốt.Nhưng lại không đành lòng thấy bánh trôi nhỏ bị dọa sợ đến sắc mặt tái nhợt, cả người phát run.Dứt khoát tùy y đi, nằm tốt nhắm mắt.....Một giấc ngủ này coi như an ổn, bánh trôi nhỏ nhân bánh hạt vừng đen biết cậu mệt rồi, cũng không có quấy rầy nữa.Chỉ là ôm chặt cậu, tiến vào giấc mơ đẹp.Chỉ cảm thấy, nghe tim Tư Căng đập, ác mộng lại gian nan, đều tan đi rồi.Chỉ còn lại vui mừng và an tâm.Ngày thứ hai, mở mắt, Tư Căng là bị người đánh thức.Cậu mở mắt, quan sát người trước mặt một hồi.Mơ mơ màng màng gọi một tiếng: "A Lâm?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0636: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 26


CHƯƠNG 0636: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 26EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Thanh âm hơi nghẹn, mang chút cảm giác mông lung mới vừa tỉnh ngủ, trêu người khác thường.Hầu kết Quý Lâm giật giật, nhịn không được, cúi đầu, ở trên môi Tư Căng hôn một cái khẽ.Đầu lỗ tai hơi ửng đỏ, kiên nhẫn dỗ: "Trả lời rồi, mau đứng lên, rửa mặt dùng bữa."

"Chính là..."

Tư Căng giật giật, mới vừa muốn nói mình không có áo ngủ, thì phát hiện trên người cậu đồ ngủ ra đồ ngủ tơ tằm màu tím nhạt.Cậu nhướng mày nhìn về phía Quý Lâm: "Anh thay quần áo cho tôi?"

"Ừm, sáng sớm tỉnh lại, phát hiện em đá chăn, sợ em cảm lạnh, mặc lên cho em, hệ thống sưởi hơi cũng mở hết cỡ."

Nói, kéo Tư Căng qua, mặt dán trán cậu: "Ừm, không phát sốt."

Tư Căng xuống giường mang dép, tiện tay ở ngang hông Quý Lâm sờ một cái: "Yêu anh."

Nói xong, liền đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.Lỗ tai Quý Lâm đỏ hơn.Cất bước đi theo Tư Căng vào phòng tắm, ở phía sau nói: "Những đồ dùng này là tôi sáng sớm mới lấy ra, quần áo cũng em cái tốt, nước hoa mà nói...

Tôi có rất nhiều, không biết em có quen dùng hay không, một hồi nếu như muốn ra ngoài, em có thể tự mình chọn."

"Căng Căng, ngươi từ từ chỉnh lý, không vội, tôi bày dĩa chờ em."

Quý Lâm xử sự chu đáo, nhất là với Tư Căng, gần như có thể nghĩ đến toàn bộ tình huống.So với bản thân Tư Căng còn để bụng hơn."

Biết rồi, yêu anh nhất."

Một câu nói của Tư Căng, để cho ý cười bên môi Quý Lâm lại to một ít, "Căng Căng, tôi...

Tôi đi ra ngoài trước..."

"Ừm."

Tư Căng cẩn thận nhìn một chút trên cái gương, vị trí thấy được trên cổ có một vết hôn kéo dài.Nhất định phải mặc quần áo cao cổ mới có thể che kín, về phần che không che toàn bộ.Không thể biết được.Một hồi còn muốn đi bệnh viện đấy, Lâm Tư Kỳ nhìn thấy cổ cậu đầy dấu.Không biết sẽ là biểu tình gì.Rửa mặt xong, Tư Căng thì đi ra cửa đến cạnh bàn ăn.Quý Lâm làm chút dưa cải thanh đạm, bên cạnh cậu là bánh mì và sữa tươi.Trên bánh mì, còn có trứng ốp la và xúc xích thành mặt cười.Dùng xong bữa, chủ động hôn Quý Lâm, cũng để lại mấy dấu rõ ràng ở trên cổ y.Ừm.Như vậy ước chừng thì sẽ không để cho Lâm Tư Kỳ hiểu lầm mình là thụ rồi.Quý Lâm không biết chút ít tâm tư nhỏ này của người yêu, chỉ cảm thấy Căng Căng chủ động để cho người ta yêu cực kỳ.Cùng cậu chỉnh quần áo lại một phen, xịt cùng loại nước hoa, liền ra cửa....Bệnh viện trung ương.Viện trưởng và Thân Lệ Hà bị cảnh sát bắt đi rồi.Lâm Thanh Ngạn gây tê mới vừa tỉnh, băng bó giống như xác ướp, yếu ớt nằm ở trên giường bệnh.Đối mặt sự thật tuyệt vọng viện trưởng và Thân Lệ Hà bị mang đi, con mắt trừng như chó ngốc.Lâm Hựu tốt xấu lượm trở về một cái mạng, sắc mặt tái nhợt, đang truyền máu.Đương nhiên, truyền là máu của kho máu.Trải qua một trận ầm ĩ nhu hôm qua, lại không có một người dám đi lấy một giọt máu từ Lâm Tư Kỳ.Lâm Tư Kỳ cũng qua thời gian sống yên ổn.Mỗi ngày mở mắt ra, nhìn Tư Căng và Quý Lâm Uyên tới thăm cô bé.Chèo thuyền CP không biết chán.Hơn một tháng kế tiếp Lâm Tư Kỳ vẫn luôn qua rất tốt, thân thể cũng dần dần nuôi tốt lại.Tư Căng liền chuyển viện đưa bé gái đến bệnh viện số 1.Chuẩn bị chọn ngày, trả thận cô bé về lại....Có một hôm, Tư Căng ở công ty Quý Lâm ăn cơm trưa.Nhân cách có mặt, vừa lúc là Quý Uyên.Quý Uyên lại không chịu buông tay, một lần một lần nói cho cậu: "Căng Căng, ngày mai em nhất định phải chừa ra thời gian trống hẹn hò với tôi, tôi cho em xem căn phòng niềm vui bất ngờ tôi chuẩn bị một tháng rồi."

"Được."

Tư Căng tâm tình không tệ, đáp ứng.Lúc trở về, mua đồ ngon, đi vào phòng bệnh của Lâm Tư Kỳ.Liếc mắt liền thấy bé gái cầm lấy cà mèn đầy nước canh trên bàn, trực tiếp đập đến trên người người phụ nữ ngoài bốn mươi.Cơm canh nóng hổi rơi ra, đập đến người phụ nữ kêu loạn oái oái, nước mắt đều chảy ra.Tư Căng nhận thức, người phụ nữ này là bảo mẫu nhà họ Lâm.Chăm sóc anh em nguyên chủ bốn năm rồi.Thái độ của Lâm Tư Kỳ với bà ta cũng không tệ, hôm nay làm sao...Còn đang nghi hoặc, thì nghe Lâm Tư Kỳ mắng to ra tiếng: "Bà thật to gan, có biết giết người là phạm pháp hay không?

Ai bảo bà hạ độc mạn tính trong thức ăn?!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0637: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 27


CHƯƠNG 0637: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 27EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Bảo mẫu khóc sướt mướt ngồi dưới đất, vẻ mặt vô tội: "Kỳ Kỳ, con làm sao có thể nói dì như vậy chứ?

Dì là thấy con phải làm phẫu thuật, không yên lòng, mới tới đưa cơm cho con."

"Dì chính là một người làm, con là chủ của dì, không có con dì cũng liền không có tiền, dì có ngốc, cũng không thể hạ độc trong đồ ăn cơm của con a!"

Lâm Tư Kỳ càng nghe càng tức giận: "Vậy dì xem đây là cái gì, dì cho rằng đơn xét nghiệm của bệnh viện số 1 là trang trí sao?!"

Nói, liền "Rầm" một tiếng, vứt đơn xét nghiệm đến trước mặt bảo mẫu.Phía trên thông qua phân tích thành phần, tỉ mỉ liệt ra trong thức ăn chứa vài loại nguyên tố hoá học có độc, có ảnh hưởng gì với cơ thể người.Sắc mặt bảo mẫu thay đổi lớn, không nghĩ đến bệnh viện số 1 còn sẽ có người kiểm tra thức ăn, trái tim lúc này lơ lửng đến rồi cổ họng mắt.Bà ta vừa mới nhận được khen ngợi của cung chủ Lâm ——Chỉ cần độc chết Lâm Tư Kỳ, bà thì có thể được đến năm nghìn vạn xa chạy cao bay.Bà ta là người nghèo nông thôn đến làm thêm, năm nghìn vạn đối với bà ta mà nói, là con số nghĩ đều không dám nghĩ, vì vậy lập tức đáp ứng.Thừa dịp trong khoảng thời gian Lâm Thanh Ngạn, Lâm Hựu và Thân Lệ Hà tu dưỡng trừ quỷ này, tới hạ độc Lâm Tư Kỳ.Nhưng loại dược phẩm hóa học này trộn vào ở trong thức ăn, căn bản thì không ai có thể nhìn ra, rốt cuộc là người nào..."

Nếu không phải là bác sĩ điều trị chính của tôi phát hiện vấn đề, giúp tôi đi kiểm tra thức ăn, dì có phải liền chuẩn bị độc chết tôi hay không, a?"

Mắng xong, Lâm Tư Kỳ nhưng chưa hết giận, trực tiếp cầm lấy cái giỏ hoa quả trên bàn toàn bộ nện ở trên đầu bảo mẫu.Đập đến bà ta đầu rơi máu chảy, liên tục thét chói tai."

Lăn!

Nhà bọn tôi không cần bảo mẫu như bà vậy, cách tôi và anh trai tôi xa một chút!"

Màu mắt Tư Căng trầm xuống, vừa đi về phía phòng, vừa dùng thần thức đặt câu hỏi: 'Yêu Nhi, quỷ trên người Thân Lệ Hà đã trừ rồi?

Lâm Thanh Ngạn làm sao thanh nhàn như thế, còn có thời gian trống thu mua bảo mẫu hạ độc?'Tiểu Yêu: [⊙ω⊙][đại nhân, ngài làm sao biết là Lâm Thanh Ngạn điều khiển?]Tư Căng trả lời: 'Đây là bảo mẫu nhà họ Lâm, dễ dàng bị Lâm Thanh Ngạn khống chế nhất, hơn nữa, bức thiết muốn để cho ta và Lâm Tư Kỳ chết như thế, cũng chỉ có một nhà Lâm Thanh Ngạn thôi.'Tiểu Yêu bừng tỉnh gật đầu, vội vàng ở trong thức hải tìm đọc cốt truyện, làm ra giải thích: [đại nhân, là như vậy, sau khi chúng ta chuyển viện, Lâm Thanh Ngạn mời huyền sư hạng nhất quốc gia nhận định, Trương quan chủ của Thanh Phong quan tới đuổi quỷ.][bởi vì thần lực ngài cho nữ quỷ kia tương đối ít, Trương quan chủ kết hợp tất cả huyền sư Thanh Phong quan, làm pháp bảy ngày, cuối cùng đuổi đi nữ quỷ bên cạnh Thân Lệ Hà.][nữ quỷ đi rồi, Lâm Thanh Ngạn thì không chút kiêng kỵ bẻ cong sự thật, dám nói Thân Lệ Hà thành vô tội][cuối cùng, lực lượng cảnh sát bởi vì chứng cứ không đủ, thả Thân Lệ Hà và viện trưởng kia ra.][Lâm Hựu mấy ngày này cũng tỉnh lại, tuy rằng chỉ còn lại có một thận, nhưng mà không trở ngại sinh hoạt, còn bái Trương quan chủ làm sư phụ.][Lâm Thanh Ngạn cảm thấy mình lại muốn quật khởi, thì bắt đầu vừa dưỡng thương, vừa mua chuộc bảo mẫu giết Lâm Tư Kỳ bằng thuốc độc.]'Biết rồi.'Tư Căng lên tiếng, đi tới bên cạnh Lâm Tư Kỳ, sát ý trên người dần dần nặng thêm.Lâm Thanh Ngạn a, nếu cho mặt không biết xấu hổ, vậy cũng chớ trách ta không khách sao.Cậ đưa tay ngăn cản Lâm Tư Kỳ nổi giận mắng: "Nga, con gái phải ôn nhu một chút, dù sao người ta chăm sóc em ba bốn năm, làm sao nói đuổi người đi, thì có thể đuổi người đi chứ?"

Bảo mẫu kia vừa thấy Tư Căng qua đây, lần thứ hai dấy lên hy vọng.Tính cách trước đó của Lâm Tư Căng thì nhu nhu nhược nhược, mấy ngày nay càng là lễ phép rất nhiều với cô bé, không giống Lâm Tư Kỳ người đàn bà chanh chua kia!Bà ta đi cầu Lâm Tư Căng, có thể còn có khả năng tiếp tục ở nhà họ Lâm làm bảo mẫu.Nghĩ như thế, lập tức quỳ với Tư Căng, mở miệng khẩn cầu: "Đúng vậy, Căng Căng, tôi cũng là bị hãm hại, tôi không biết trong này có độc, nhiều năm như thế, tôi vẫn luôn xem con và Kỳ Kỳ là đứa nhỏ ruột chăm sóc, con..."

"Ừm, tôi biết."

Tư Căng cười nhạt lên tiếng, mở điện thoại di động ra, gọi tới 110."

Alo?

Cảnh sát à?

Tôi đây có một án đầu độc sát người, giết người chưa thực hiện được, có chứng cứ, địa điểm ở..."

Bảo mẫu:...Bà ta ngây ngốc sững sờ ở tại chỗ, mắt mở trừng trừng nhìn Tư Căng cúp điện thoại xong, nói cho Lâm Tư Kỳ: "Đánh đuổi quá tiện nghi bà ta rồi, sau này gặp chuyện như vậy, trực tiếp báo cảnh sát, biết không?"

Bảo mẫu không nghĩ đến, Tư Căng sẽ cười giết người, câu câu đều là dao ôn nhu.Sau khi phản ứng kịp, vội vàng không để ý tất cả xông ra ngoài, lại bị Tư Căng một chân gạt ngã, tuyệt vọng vô cùng, bị cảnh sát chạy tới mang đi.Nhân viên hộ lý thu thập xong phòng bệnh, Tư Căng mới quan tâm tình huống của bé gái: "Bác sĩ điều trị chính của em bao lớn?

Cao bao nhiêu?

Thanh âm êm tai sao?

Đẹp trai không?

Có đẹp trai nhưng anh không?"

Nghe Tư Căng hỏi như vậy, Lâm Tư Kỳ không khỏi nhớ đến dáng vẻ tức giận bớt thời giờ đút cô bé dùng bữa, lại phát hiện trong cơm có độc của bác sĩ điều trị chính Chân Mạc.Thực sự là lại đẹp trai lại có sức quyến rũ!Khuôn mặt nhỏ nhắn lặng lẽ đỏ rồi, chột dạ nói: "Kia cái gì, không phải cái bác sĩ sao?

Anh làm sao giống điều tra hộ khẩu vậy?"

Tư Căng vô tình chọt nát: "Một bác sĩ?

Còn quan tâm em ăn cái gì?"

"Người...

Người ta có trách nhiệm không được sao?"

Lâm Tư Kỳ ý đồ đổi chủ đề: "Em còn chưa ăn cơm nữa, anh hỏi nhiều vậy làm gì a?"

"Nga."

Tư Căng cầm đồ ăn mua về đưa cho cô bé: "Tay nghề của bảo mẫu kia em hình như còn rất yêu thích, bây giờ người cũng không còn, sau này xem người nào nấu cơm cho em, bác sĩ kia sao?"

Hai câu, lại tài tình vòng đem đề tài trở về.Nhưng lần này, Lâm Tư Kỳ lại là kỳ quái cười: "Quý anh trai Quý Lâm Uyên nói rồi, aenh muốn khai trừ bảo mẫu kia, tự mình ở nhà chúng ta, nấu cơm cho em, cơm ảnh làm ăn ngon cực kỳ!"

"Ảnh sớm thì đạt thành thoả thuận với em."

"Em ăn cơm ảnh làm, ảnh ăn anh."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[kịch trường nhỏ]Quý Uyên: xích thân thể a, lồng tơ vàng a, tầng hầm a, đều quá low rồi, đầu năm nay ai còn chơi này a.Ngày mai, mang các bạn nhìn căn phòng niềm vui bất ngờ tôi chuẩn bị cho người bệnh xinh đẹp ~Khẳng định không đưa chút quà tặng nhỏ miễn phí nha?---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0638: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 28


CHƯƠNG 0638: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 28EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Tư Căng:..."

Lời này là người nào dạy cho em?

Anh Lâm hay là anh Uyên?"

Cậu biết, nhân cách Quý Lâm Uyên chỉ xuất hiện vào ngày mưa.Bởi vì số lần xuất hiện ít, cho nên kề cận cậu nhất, căn bản không tới gặp qua Lâm Tư Kỳ.Mấy ngày nay, Lâm Tư Kỳ cũng biết, Quý Lâm Uyên có nhân cách phân liệt.Cô bé phân rõ anh Lâm ga lăng và anh Uyên điên loạn.Nhưng...

Cô bé không muốn bán đứng anh Lâm ga lăng.Vì vậy thốt ra: "Là anh Uyên nói á."

"Nga."

Tư Căng gật đầu, mắt xinh đẹp cong lên một độ cung xinh đẹp.Ý cười nhàn nhạt, lại vẫn để cho người ta nhìn cả người sợ hãi.Cho nên, chạng vạng Quý Uyên tới đưa (chơi) thuốc (lưu) men (manh) vô cớ bị vắng vẻ.Lâm Tư Kỳ tự mình đi ra ngoài mua cơm tối, y thì dời, ngồi ở đối diện Tư Căng, tủi thân hề hề nhìn cậu."

Tôi xem em gần nhất tâm tình rất ổn định, bệnh đoán chừng cũng sắp tốt rồi, thuốc lúc trước cũng không cần uống nữa, thì suy nghĩ đổi chút thuốc cho em, làm sao còn không đúng a?"

"Căng Căng thiên vị, rõ ràng bọn tôi đều là một người, buổi trưa đi công ty Quý Lâm dùng bữa, làm sao thì chỉ cáu kỉnh với riêng mình tôi?"

"Được thôi, nếu em không thích tôi, vậy tôi đi thì tốt rồi."

Nói, rốt cuộc giống như là trái tim thật sự bị tổn thương, đứng dậy muốn đi.Nhưng thân thể còn không có xoay qua chỗ khác, thì bị Tư Căng kéo góc áo lại.Mắt Quý Uyên sáng lên trong nháy mắt, nhanh chóng xoay người lại, lấy đi kẹo que trong miệng Tư Căng, cúi đầu hôn tới."

Ưm..."

Tư Căng vốn chỉ muốn kéo hắn một chút, không nghĩ tới, thằng nhóc này trực tiếp lấy mất kẹo của cậu.Thần minh hơi hơi nhíu mày, muốn muốn đưa tay đoạt lại: "Tôi...

Ừm ưm...

Kẹo của tôi..."

Nhưng, lời đứt quãng đã bị Quý Uyên nuốt vào toàn bộ."

Bảo bối, em biết hôm nay tôi sao tới chậm sao?"

Quý Uyên buông Tư Căng ra, lại vẫn như cũ khẽ mổ bờ môi của cậu."

Phòng của tôi cuối cùng chuẩn bị tốt rồi, mới vừa hôn em, thì không kịp đợi ngày mai, đêm nay đi theo tôi có được hay không?"

"Một tháng rồi, cho dù năng lực ra tay mạnh hơn nữa, cũng sớm thì thành gãi không đúng chỗ ngứa."

"Tôi muốn làm chút khác, giúp em thật tốt..

Kiểm, tra, thân, thể..."

Lúc nói chuyện, Quý Uyên lại không thành thật nhích lại gần trên người Tư Căng: "Căng Căng...

Đáp ứng tôi được không?

Tôi chuẩn bị rất lâu, không muốn để cho mấy nhân cách giành trước."

Y không có trả kẹo lại cho Tư Căng.Mà là lần thứ hai lấn người, nắm cằm Tư Căng, trên cao nhìn xuống, chặn môi cậu,Lúc này, Lâm Tư Kỳ vừa lúc đi tới cửa:!!!Con ngươi bé gái bỗng nhiên phóng to, lập tức để cà mèn dưới đất, lấy điện thoại di động ra.Tắt âm, chụp liên hoàn.Cô bé liền nói đi, CP của cô bé không có ngược CP, nhìn tư thế này anh trai cũng không thể là phía trên! (′ω')Nhưng, thì ở lúc bắt đầu chụp liên túc, một giọng nam thô lỗ đánh vỡ bầu không khí vi diệu."

Lâm Tư Căng!

Ngươi CMN đi ra, tao muốn kiện mày cố ý giết người!"

Lời còn chưa dứt, liền có tiếng bước chân chỉnh tề vang lên phía sau,Động tác của hai người bên trong phòng bệnh dừng lại, cùng Lâm Tư Kỳ quay đầu, nhìn về phía ngoài cửa.Thấy một người đàn ông mặc quần áo bệnh nhân, mang một đội cảnh sát vội vã chạy tới.Người đàn ông kia khuôn mặt dữ tợn, mặt tràn đầy oán độc, chính là bác sĩ điều trị chính của Lâm Hựu khuôn mặt Tư Căng rút 100 máu, ném tới chỗ đổ rác.Vậy mà không chết?Phòng tối nhỏ bốn phía thu lại, Tiểu Yêu lập tức quét thông tin thế giới: [đại đại đại...

Đại nhân, bác sĩ điều trị chính này được người chỗ đổ rác phát hiện, đưa đến bệnh viện số 1 cứu trị!][hôm qua mới vừa khôi phục tốt, hôm nay thì đến tìm ngài gây chuyện!]Con ngươi Tư Căng lóe lóe, tay mắt lanh lẹ đoạt lại kẹo que trong tay Quý Uyên, một lần nữa đặt vào trong miệng.Cho đối phương một ánh mắt ý tứ sâu xa, liền đứng dậy, chuyển tay cầm dao gọt trái cây trên bàn lên, tới gần bác sĩ điều trị chính kia.Trong khoảng thời gian này cậu vẫn luôn theo Lâm Tư Kỳ điều dưỡng, chẳng muốn quản bọn họ.Nếu đều tự mình đưa tới cửa muốn chết, kia cậu...

Liền không cần khách sáo rồi.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0639: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 29


CHƯƠNG 0639: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 29EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Một khắc nhìn thấy Tư Căng kia, trong mắt của bác sĩ điều trị chính tràn ngập độc ác.Lập tức chỉ cậu lớn kêu thành tiếng: "Sĩ quan cảnh sát, chính là người này, cậu ta rút 1000 máu, còn ném tôi ném tới chỗ đổ rác ngoại ô, tôi..."

Lời tới đó, đột ngột kết thúc.Bởi vì Tư Căng đã đi tới trước mặt hắn mặt, cầm dao gọt trái cây, ngay lập tức đâm vào bụng của hắn.Tiếp theo, một chân gạt ngã hắn, lại ở vị trí vết thương đó hung hăng bổ sung hai chân.Bác sĩ điều trị chính liên tục thét chói tai, đau đến trước mặt biến thành màu đen, thần chí tán loạn, chỉ cảm thấy ngũ tạng lục phủ đều đổi chỗ.Điên rồi!

Lâm Tư Căng điên rồi!Dám ngay trước mặt cảnh sát trực tiếp ra tay!!Mà lúc này, Tư Căng hai mắt phiếm hồng, lại cũng giống như là một thật sự điên.Trong cặp mắt đào hoa ngâm ham muốn giết chóc, khóe môi đẩy ra ý cười càng nhìn càng dọa người, rống to ra tiếng với bác sĩ điều trị chính không ngừng giãy giụa trên mặt đất."

Ông tự tìm cái chết!

Tôo cho ông đồng bọn với Lâm Thanh Ngạn móc thận của em gái tôi, cho ông đồng bọn với Lâm Thanh Ngạn rút máu em gái tôi!

Tôi cho ông đánh tôi, mắng tôi, ông chết đáng đời, chết của đáng đời, ha ha ha ha ha!"

Cái bộ dáng này, cuồng nhiệt lại bệnh hoạn.Càng nhìn càng để cho Quý Uyên lòng sinh vui mừng, trái tim ngứa khó nhịn.Y yêu mỹ nhân điên loạn, càng chờ mong ở trên giường đọ sức với mỹ nhân rất nhiều.Cảnh sát cũng bị chuyển ngoặt đột nhiên này kinh sợ trong nháy mắt mới vừa muốn ngăn cản, thì thấy Quý Uyên chạy mau hai bước, kéo Tư Căng đến trong lòng ngực mình.Vỗ lưng cậu từng cái từng cái, giọng nói ôn hòa an ủi: "Tốt rồi tốt rồi, chú ý tâm tình, đừng nhìn, đừng nhìn."

Nói, thậm chí nâng mắt, quở trách cảnh sát: "Người bệnh này bởi vì mình và em gái gặp bất hạnh, mắc bệnh tinh thần nghiêm trọng, trạng thái tinh thần một lần tan vỡ, các cậu làm sao trước khi ra quân không điều tra rõ?

Còn muốn dẫn người tới kích thích em ấy?"

Quý Uyên là bác sĩ nổi danh nhất kinh thành, thậm chí là toàn bộ đế quốc, càng là tổng cố vấn phân tích tâm lý học phạm tội của cục cảnh sát.Giúp đỡ cảnh sát phá được qua vô số án biến thái giết người, càng là tội phạm biến thái, y càng có thể tinh chuẩn phân tích và định vị.Ở trong cảnh sát, vẫn luôn rất có uy danh.Đội trưởng cảnh sát dẫn đội vừa thấy là y, lập tức an tĩnh lại, mệnh lệnh hai cảnh sát dẫn bác sĩ điều trị chính đi chữa bệnh, lại tiếp tục hỏi thăm với Quý Uyên: "Bác sĩ Quý, đây là cái...

Người bệnh tâm thần?"

"Đúng."

Quý Uyên đau tiếc ôm người đàn ông trong lòng, thanh âm chứa vài phần tức giận: "Em gái eấy bị người mạnh mẽ móc đi một quả thận, còn rút đi gần một nửa máu, thiếu chút nữa ở trong tay người đàn ông tự xưng bác sĩ điều trị chính đó chết rồi."

"Bản thân em ấy bình thường bị bác sĩ điều trị chính kia đánh người phi pháp, trạng thái tinh thần vô cùng tan vỡ, hậm hực, điên cuồng, thậm chí có dấu hiệu nhân cách phân liệt."

"Bọn tôi đang muốn báo cảnh sát đấy, hắn lại kẻ ác cáo trạng trước tới rồi?"

Quý Uyên rõ ràng, người bệnh tâm thần tổn thương người, không cần chịu trách nhiệm pháp luật cho nên cho nên trực tiếp nói bệnh của Tư Căng nặng lên.Cảnh sát nửa tin nửa ngờ cố gắng tự mình kiểm tra Tư Căng trong lòng Quý Uyên lộ ra thân thể,Đã thấy Quý Uyên bảo vệ người lợi hại hơn: "Làm sao?

Còn muốn tôi tự mình đi phòng khám bệnh lấy báo cáo kiểm tra đo lường tâm lý cho anh à?"

Lúc này, tâm tình của Tư Căng giống như là được an ủi vỗ về, một tay nắm chặt tây trang của Quý Uyên, ngắc ngứ mở miệng: "Tôi...

Tôi phải báo cảnh sát..."

"Một nhà Lâm Thanh Ngạn cùng...

Viện trưởng...

Bệnh viện trung ương...

Cùng nhau móc thận của em gái tôi, bệnh viện trung ương...

Không có hồ sơ phẫu thuật...

Thuộc về phi pháp nhổ cấy cơ thể người...

Nội tạng..."

Quý Lâm sớm thì nói với cậu, hồ sơ phẫu thuật bị xóa rồi.Trước đó Lâm Thanh Ngạn vẫn luôn coi như sống yên ổn, cách làm này cũng liền vẫn luôn không thể hiện tác dụng.Hiện nay, có rồi bác sĩ điều trị chính kia túng hóa làm người làm chứng, hơn nữa cái chứng cứ "không có hồ sơ phẫu thuật" này, liền có thể báo cảnh sát kháng án, một lần cắn chết bọn họ.Quý Uyên cũng nói: "Ý thức bây giờ của em ấy coi như thanh tỉnh, các anh có thể tiếp thu báo cảnh sát, báo cáo kiểm tra đo lường tâm lý của cậu Lâm Tư Căng, ngày mai tôi sẽ tự mình mang tới cục cảnh sát, các anh trước tiên xử lý người báo cảnh sát kia đi."

Nói, liền kéo Tư Căng kể cả Lâm Tư Kỳ vào phòng bệnh.Ngăn cách một nhóm cảnh sát rơi vào trong sương mù ở ngoài cửa.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg12 - Tg14)
CHƯƠNG 0640: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 30


CHƯƠNG 0640: BỊ ĐẠI LÃO ĐIÊN RỒ BA NHÂN CÁCH ÉP YÊU 30EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Đội trưởng cảnh sát ngớ ra rồi phút chốc, xin chỉ thị cấp trên.Cấp trên ra lệnh: "Án Thân Lệ Hà giết người" lần trước vẫn tồn tại rất nhiều điểm đáng ngờ, có thể mượn chuyện này cùng nhau điều tra.Vì vậy, rút lui đội bắt đầu lập án, chuẩn bị ngược lại, bắt bác sĩ điều trị chính kiện Tư Căng cố ý thương tổn kia....Trong phòng bệnh, vừa đóng cửa lên, Tư Căng và Quý Uyên đã thay đổi vẻ mặt.Để cho Lâm Tư Kỳ lòng tràn đầy lo lắng ngay lập tức xì hơi, ầm ĩ: "Các anh lừa em, hai người các anh thực sự là...

Trời!

Sinh!

Một!

Đôi!"

Một câu nói, nói đến nghiến răng nghiến lợi, cũng không biết là khen bọn họ, hay là đang mắng bọn họ.Quý Uyên không lòng dạ nào nói đùa cô bé.Sau khi bố trí xong phòng thủy tinh một mặt ở lầu ba kia, tâm tình của y thì hết sức kích động.Ý thức mở rộng, thậm chí gạt rớt ý thức của Quý Lâm, hoàn toàn kiểm soát thân thể.Sau khi tới bệnh viện, lại ấn Tư Căng ở trên ghế hôn một hồi, càng ngày càng nóng ruột.Xem qua dáng vẻ giả điên giết người của Tư Căng ban nãy, thì hoàn toàn đứt đoạn một tia lý trí cuối cùng.Y chiếm giữ Tư Căng, không muốn chờ, một giây đều không muốn chờ!Rất nhanh thì tạm biệt cô bé, kéo Tư Căng đi, lái xe bay như tên bắn, đi căn phòng niềm vui bất ngờ mình bố trí xong.Đó là một căn hộ thông tầng ở khu vực thành thị náo nhiệt.Phân trên dưới hai tầng, tầng thứ ba là một phòng thủy tinh.Thủy tinh một mặt, trong phòng có thể thấy bên ngoài, nhưng bên ngoài nhưng không cách nào rình mò bên trong.Quý Uyên mua sản phẩm công nghệ cao, cách âm hiệu quả tốt đến không thể tốt hơn.Trên nóc nhà rũ tám dây leo, treo giường tròn màu trắng, lắc lư.Ngộ nhỡ có người ở phía trên.Giường kia nhất định cũng sẽ đong đưa theo người, an phận không được.Bốn phía căn phòng, sắp xếp đèn không khí màu tím và màu đỏ.Ở dưới màn đêm đen nhánh, vầng sáng giao thoa, rất dễ dàng để cho người ta sinh ảo giác ý loạn tình mê.Ngọn đèn chiếu cánh hoa hồng phối hợp giường trắng sặc sỡ, phối hợp rượu vang đỏ trên cái bàn tròn cách đó không xa, càng ngày càng khiến người nghĩ bậy nghĩ bạ.Càng đáng lưu ý chính là, Tư Căng phát hiện, Quý Uyên treo giường ở một mặt dựa sát đường phố ồn ào của căn hộ chung cư.Từ nơi này, có thể thấy rõ mọi người và xe cộ bên ngoài.Thậm chí, còn có thể thấy rõ tình nhân nhỏ len lén hôn môi ở dưới căn hộ chung cư.Tư Căng đứng ở dưới thủy tinh một tinh bên giường, một tay chống đỡ thủy tinh, quan sát xuống phía dưới, trong màu mắt lòe ra hưng phấn khác thường.Biết chơi, Quý Uyên rất biết chơi.Quá, khích, thích, rồi!Quý Uyên đi tới chìa tay với cậu, một tay giữ chặt eo cậu, tay kia đè tay cậu đỡ trên thủy tinh một mặt lại.Hô hấp ấm áp phun ở bên tai Tư Căng: "Căng Căng, em xem, nơi này thậm chí có thể trạng thái của toàn bộ người đi đường trên đường phố.

Ở nơi này, em có phải hay không sẽ đặc biệt khẩn...

Trương a?"

Dấu chấm này, cắt đứt tim đập rộn lên của Tư Căng, nhịn không được khẽ liếm môi một chút, hầu kết giật giật theo.Cậu muốn xoay người, nhưng bước chân còn không có di chuyển, thì thấy Quý Uyên không biết nhấn cái nút ẩn dấu gì.Trên xà nhà lại rơi xuống hai dây xích màu vàng ròng, mang xiềng xích, rũ đến bên tay cậu.Hô hấp mở ra Quý Uyên càng ngày càng không ổn định, y mở xiềng xích ra, nắm chặt tay Tư Căng, cố hết sức kiềm chế gọi một tiếng: "Bảo, bối."

"Yên tâm, thêm đệm mềm, sẽ không thương tổn đến em."

Nói, thì muốn khóa tay Tư Căng vào xiềng xích, thuận tiện tựa vào bên tai cậu hỏi: "Muốn trước tiên uống chút rượu không?

Giúp vui."

"Được."

Tư Căng cuối cùng xoay người, cùng Quý Uyên gần trong gang tấc, hô hấp giao thoa.Cậu nói: "Trưởng quan, có thể uống xong rượu lại đưa tôi đi tra khảo hay không trận?

Tôi sợ đau."

Mắt lộ ra vài phần vô tội, giọng vừa trêu chọc lại thuần khiết.Dứt lời, liền nghiêng người, hôn lên động mạch chủ nơi cổ máu nóng hổi đến bốc lên của Quý Uyên.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom