Tâm Linh XƯƠNG CUỒNG

Xương Cuồng
Kết Thúc


Phước bước ra khỏi cửa ga quốc nội ở sân bay, ánh mắt anh tìm kiếm giữa dòng người đông đúc.

Thư đã đứng đó từ trước, nhưng hôm nay, cô thư ký của Phước trông khác hẳn.

Một nỗi buồn ẩn hiện trong ánh mắt, làm mờ đi nét hồn nhiên thường ngày.

Thư bước đến gần anh trai, cố gắng gượng cười:"Hai có quà cho em không?"

Phước nhìn em gái, ánh mắt trầm xuống.

Anh đưa tay vào túi, lấy ra một món đồ.

"Tao thì không... nhưng thằng Hoàng thì có cái này cho mày."

Anh đặt vào tay Thư chiếc vòng gỗ mà Hoàng đã nhờ gửi.

Cô gái nắm chặt chiếc vòng bằng cả hai tay, áp nó trước ngực.

Đôi mắt nàng đỏ hoe, những giọt nước mắt không kìm được lặng lẽ rơi xuống."

Nó nói... nó yêu mày nhiều lắm," Phước thì thầm, giọng anh khàn đi.Anh kéo đầu cô em gái nhỏ vào vai mình, ôm lấy nàng giữa chốn đông người.

Tiếng khóc nức nở của Thư vang lên, không cách nào giấu được.

Phước đứng yên, để mặc cho em mình trút hết nỗi buồn.

Một hồi sau, anh nhẹ nhàng nói: "Về thôi."

Chàng trai vẫn ôm chặt cô em gái, tay kéo theo vali hành lý.

Trên vali là một chiếc hộp giấy đơn sơ, nhưng bên trong nó chứa một món đặc biệt, một cây chiên đàn con, cái cây nhỏ bé đã mọc lên từ nơi Xương Cuồng ngã xuống.
 
Back
Top Bottom