Tâm Linh Xóm Tôi Có Biến

[BOT] Wattpad

Quản Trị Viên
393659562-256-k918827.jpg

Xóm Tôi Có Biến
Tác giả: Ongnau8386
Thể loại: Tâm linh
Trạng thái: Đang cập nhật


Giới thiệu truyện:

Đây là truyện dựa trên fic tôi từng đọc nhưng chắc chắn rằng cốt truyện sẽ theo một hướng hoàn toàn khác.

Nếu như au của fic ấy đọc và muốn gỡ fic xuống thì tôi sẽ gỡ ngay.​
 
Xóm Tôi Có Biến
Chương 1.


Người đang điện thoại cho Tú là Tí- Alo Tú à nay mày có đi nhậu không anh em đang đợi mày ngoài đầu cầu quán ông Tư Ú nè.Tú vừa mới thức,giọng hơi ngáy ngủ.- Gì mới sáng sớm mà mày rủ tao đi xúc ruột rồi á.- Gì sáng sớm giờ này,trưa chờ trưa chặt rồi ba.

Đừng nói mày mới thức nghe.- Ừ tao mới thức, để tao đi thay đồ rồi chạy ra.

Vậy tắt nghe mạy.- Kê nhớ ra sớm đừng có rề rà nghe má.

Quên nữa nhớ kêu con Sa.Đm chơi đề ăn mấy chập mà có cục Wifi cũng không dám gắn.- Được rồi để hồi tao ghé rước nó.

Tắt máy, Tú liền đi vệ sinh cá nhân.

Không quá xa lạ với gu ăn mặt là một chiếc áo thun và quần jean.

Khóa cửa lại, trên tay thì cầm chìa khóa đi tới xe cà tàn của mình.

Tú thở dài.- Haizz...

Chừng nào mới kiếm đủ tiền để thay con ngựa chiến què này đây.

Mày có thương tao thì mày cho tao đề máy được đi xe.Cô đang nài nỉ chiếc xe thì có một giọng nữ vang lên.

Còn ai vào đây ngoài cái người thường hay đâm chọt cô.

Đúng là Ni,người mà dù cô có chết cũng không bao giờ thích nổi.

Người gì mà cục súc, tính tình thì nóng nảy, có mỗi gương mặt là ưu điểm thôi ngoài ra cô toàn thấy nhược điểm.- Nè đằng ấy, mới sáng sớm mà đi phá làng phá sớm rồi hả.

Nhắm độ bô được thì độ, chứ đừng có độ bô mà xe thì đề quài hong lên.Cái con yêu quái này, mới sáng sớm mà đã ra kiếm chuyện.

Nhà cách nhau tận 1 bụi sậy mà cứ qua nói này nói nọ.

Bộ thích cô ha gì mà qua đây kiếm chuyện quài hà.- Nè đằng kia, tui đã cố gắng hết sức đề máy rồi nghe.

Tại xe tui nó hơi cà tàn xíu nên nó lâu thôi.

Mà mắc cái giống gì cô qua đây kiếm chuyện tui quài dậy.

Nhà cô cách tui tận 10m mà ngỡ là cách nhau một cái dách tường không á.- Hứ, chạy xe ôm mà xe đề quài không lên.

Hèn gì ế khách.Nói cô gì cũng được mà đụng đến lòng tự tôn nghề nghiệp là cô bửa à nghe.

Mặc dù cô bờ đê thiệt mà cái gì ra cái đó.

Dám chê con chiến mã của cô là cô dãy à.- Nè cô nói tiếng nữa có tin...- Tin sao, cô định làm gì tui, cô muốn đánh tui ha gì.

Ừa nè đánh đi máu ở đây nhiều nè.

Ngon thì nhào dô...Mỗi lần nói một tiếng là nàng liền đẩy vào vai cô một cái.

- Nè nè xê ra nghe, tui là tui hỏng có đánh phụ nữ đâu á.

Tại cô phụ nữ nên tui tha cô đó..Trong cái rủi nó có cái may.

Cô vừa đề xe thì xe chạy được.

Cô liền phóng lên xe, bỏ lại người phụ nữ đang thách thức cô ở đằng sau.- Trời má bị điên hả, sau sáng nào cũng qua kiếm chuyện tui dậy trời.

Hỏng lẽ phái tui, mà thôi nhe chê nhe chê nặng lun ớ.Đang nói chuyện một mình thì cô đã dừng xe trước cửa nhà của Sa từ đời nào.

- Hey sờ lô hey sờ Tu Tú, bạn lại nhà tui có chi á.- Đậu phộng mày giựt mình.

Ở đâu biến ra dậy má.- Ê ý là mày dừng xe trước cửa nhà tao luôn á.

Tại lịch sự nên mới ra tiếp chuyện mày á con.

Không là cho mày gân cổ kêu rồi.

Dậy mà còn chửi người ta nữa.- Khoan sờ tóp, tao nhớ rồi tao lại đây là rủ mày đi nhậu.

Thằng Tí với mấy đứa rủ tao với mày.

Dậy mày có đi không.- Hả nhậu á đi chớ sao không mạy.

Đợi tao tí để tao khóa cửa nhà.- Vãi mày tắm chưa á- Tắm chi cha, mình không à tao thúi chắc bây cũng hong chê đâu ha.- Chê nghe chê nặng luôn á.Nói rồi Sa quay người đi vào nhà đóng cửa lại.- Thoi Thôi im đê, rồi có đi không - Đi chứ, nhớ nói là do mày lề mề nên mới lên trễ.- Nó điện mày mấy giờ mà mày kêu trễ.- Thì 7h30 là nó điện tao rồi.- Vãi giờ là 8h30 rồi á.

Mày kì người từng ngóc ngách hay sao mà lâu dữ dị.- Tao đã cố gắng làm nhanh nhất có thể rồi.

Mà con mụ điên đó quá chọc tao nên tao có đi sớm được đâu với cái xe cà tàn này nữa đề quài mà nó không chịu lên.- Eeeee coi chừng ấy thích mày nghe.

Vậy là xóm mình có tận 2 con mụ điên kkkk.- Mày có điên thì đi chết đi.

Nghĩ làm sao tao thích con mụ đó.

Thôi không nói với mày nữa để yên cho tao chạy xe.Thôi thì bạn không cho tui nói thì tui hát vậy.

Giọng thì chua mà miệng thì chưa xúc.

Ôi thôi chắc chỉ có tao mới chịu nổi mày đó Sa ạ.Bị tra tấn màng nhĩ một lúc thì cũng đã đến đầu cầu quán ông Tư Ú.

Nói ông Tư Ú vậy thôi chứ ổng ốm nhách hà, ngược lại vợ ổng thì ú i chang cái danh Tư Ú vậy.- Ê bộ chúng mày vòng lên đầu đường ngắm mấy em đào rồi mới về đây à.Sa trả lời:- Nói thế mất quan điểm nghe mạy.

Trong tâm trí tao giờ chỉ có mỗi ẻm thôi à nghe.Tèo lên tiếng:- Khỉ mà đòi yêu thiên nga hả mạy.Cả đám cười phá lên.

Lời nói bông đùa ấy khiến cô thêm phần tự ti.

Ha mình là cái thá gì mà đòi mơ tưởng đến em chứ.Đúng là tôi chỉ giống con khỉ làm trò hề để có cơm ăn.

Còn em thì giống thiên nga vậy,đã xinh đẹp lại còn tài hoa.

Thấy Sa buồn rõ, nên cô cảm thấy tức mà quát.- Cho dù nó là khỉ thì nó vẫn biết tự kiếm tiền.

Chứ không ngửa tay xin tiền như tụi bây.

Ăn rồi báo cha mẹ.Tèo không nghĩ vì vài câu nói trêu đùa của mình mà Sa buồn liền đáp:- Ê cu tụi này giỡn thôi mà có cần căng đến vậy hongPhi thấy vậy liền hùa:- Ừa vui thoi mà làm quá vậy ní.Tí lên tiếng.- Thoi thoi được rồi, bây gặp nhau là như chó với mèo không.Tú hỏi Tí - Rồi mới sáng sớm mày giựt mòng tao ra đây chỉ để cãi lộn với tụi nó và nhậu thôi hả?-Rồi rồi dô vấn đề chính nà, hôm nay tui kêu anh em ra là vì tui vừa mới trúng số.

Nên tui sẽ đãi anh em một chậu hoàng tráng.Cả đám đồng thanh- Đuuuuuu dữ vậy cha.- Vậy thì hôm nay không say không về rồi ha ae.- Đúng vậy đúng vậy- Được rồi được rồi để tao kêu ông Tư Ú bây muốn ăn gì thì kêu nghe.Cả đám hét- Ok đại ca.Tí liền gọi ông Tư Ú ra- Lâu quá không ăn ở đây, quán mình có cập nhật menu gì không chủ quán.- Hứ...

Bây mới hong ăn ở đây có 2 tuần thì ra là do đi ăn ở quán khác à.- Giỡn đó ông già, nghĩ sao tụi tụi bỏ ông mà đi quán khác được.

Rồi hôm nay quán ông có món gì ngon nè.- Được rồi nay quán tao có lẩu hải sản, lẩu bò,....

Mà nay lẩu bò có xí quách ngon lắm nghe mạy.- Vậy cho tui nồi lẩu bò thêm xí quách với mầy món mồi đặng nhậu nghe ông Tư.- Tới liền tới liềnÔng tư vào bếp với vợ mình.- Nè bà xã bàn thằng Tí kêu Lẩu bò thêm xí quách với mấy món mòi nhậu.

Nay tui làm tiếp nhiệt tình vậy bà thưởng cho tui đi nhậu với mấy thằng bạn được hongg.- Được rồi xê ra đi để tui còn làm.

Còn ông muốn đi đâu thì đi,mà nào quán vắng vắng tí hả đi,nhớ về sớm không thôi tôi cho ra đường ngủ.Ông Tư Ú bắt đầu dọn món ra bàn và bưng vài thùng bia ra bữa tiệc ăn mừng đã bắt đầu- Anh em ăn nhiều vào nha, nay tui mời nên anh em đừng có ngại.- Được ròi mày nói nhiều quá.Mén hỏi- Định nói nhiều để mà trốn...trốn uống hả mạy.

Mày mày mày là chủ tiệc mmmà vẫn phải uuuuống à nghe.

Tụi này hong có nương mà nương mà nương tay đâu à.- Đm bộ mày phái bà Nương ha gì mà nhắc hoài dậy ba- Mày...mày biết tao. mờ..tao cờ lăm mà còn..còn chọc tao hả..hả mạy.Cả đám cười thiếu điều muốn rụng răng.

Biết thằng Mén nó cà lăm từ nhỏ mà có cái,thằng này nó cà lăm duyên quá nên cả đám sơ hở là chọc nó nói chuyện.Nhìn khung cảnh thật nhộn nhịp làm sao.

Nhưng nhìn xem mây đen đang kéo tới chắc sắp chuyển mưa rồi.

Mong chỉ là cơn mưa phớt qua nếu không dù muốn hay không,người đi đường cũng sẽ bị ướt chỉ khác là người dùng ô để che,người thì mặc áo mưa còn có kẻ chả có gì để che chắn.

Dù dùng gì đi nữa cũng sẽ bị ướt thôi chỉ khác là ít hay nhiều, rốt cuộc kẻ không bị ướt sau cơn mưa là kẻ có quyền vì được đi xe sang.

Chỉ có dân đen mới là người bị ướt sau cơn mưa.

Và đây chỉ mới là mở đầu cho chuỗi sự việc phía sau.
 
Back
Top Bottom