Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0453: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 44EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng mang Mặc Lâm Uyên lên lầu.Mười ngón giao nhau, kề vai sát cánh, ở trong giáo đường thần tình yêu đầy ánh đỏ quỷ dị, ấm áp có chút đâm mắt.Nhìn thấy một màn này, La Sát mèo đen nhỏ trước hệ thống chủ cục hệ thống Thiên giới, cuối cùng hung hăng thở phào nhẹ nhõm.Nó nhe răng, dùng đuôi ấn điều khiển từ xa tắt đi màn hình, giật giật chân đứng cứng của mình.Không đứng vững, lạch cạch té trên mặt đất, mệt đến giống như muốn hóa thành một bãi nước.[a!

Tư đại nhân cuối cùng không có việc gì á!][mệt chết mèo á!][(′')]Tiểu Yêu cũng thở phào nhẹ nhõm, vội vàng vươn móng hổ nhỏ xù xù, giúp La Sát vuốt lông.Sau khi rời khỏi Tư Căng, Tiểu Yêu lảo đảo chạy tới Thiên giới.Mới vừa cầm được thuốc ức chế ảo cảnh, thì phát hiện ý thức chủ của thiên quân tự mình hạ phàm rồi.Trước khi hạ phàm, còn cố ý thi pháp, định La Sát ở trước màn ảnh chính cục hệ thống.Dặn dò nó liên tục kiểm tra đo lường tình huống vị diện, vả lại nghìn vạn lần không thể nói việc của Tư Căng cho Ngọc Yến.Bây giờ ý thức chủ trở về Thiên giới, thuật định thân của La Sát cũng được giải trừ, cả con mèo đều co quắp ở trên mặt đất.Tiểu Yêu vừa vuốt lông vừa hỏi: [cậu nói, thiên quân tại sao không cho cậu nói chuyện này với chủ nhân cậu chứ?][Ngọc Yến đại nhân thoạt nhìn hết sức dễ gần a, còn có thể phá hủy vị diện kia sao?][có thể...][có thể không chỉ hủy vị diện kia, sẽ phá hủy vị diện Tư đại nhân chịu hình phạt, lấy làm giảm bớt căm hận của mình]La Sát chống đỡ mí mắt giải thích: [chủ nhân tôi chỉ là thoạt nhìn dễ gần, nhưng ngài ấy và Tư đại nhân có khác biệt hết sức lớn][bọn họ đều sinh cùng với trời đất, nhưng Tư đại nhân tốt xấu sống ở ánh sáng, trả thù người có ranh giới cuối cùng, nhưng chủ nhân tôi, lại là trời sinh tà ác.][mấy năm nay mặc dù có chỗ bớt phóng túng, nhưng Tư đại nhân nuôi lớn ngài ấy, vẫn luôn là điểm mấu chốt ngài ấy không thể đụng vào][trước đó lúc biết Tư đại nhân bị lão thiên quân hãm hại, ngài ấy thì phá hủy mộ viên thiên quân, lấy một chút thân tàn còn sót lại của lão thiên quân kia ra ngoài, cho ý thức, nhốt chút thân tàn kia vào một căn phòng đầy sâu độc mỗi ngày để cho bọn họ cắn xé tìm niềm vui.][hai cảnh sát trưởng trước của ngục giam thiên thần hại Tư đại nhân kia, bị ngài ấy cười mổ bụng nát dạ dày, treo ở phía trên lồng giam giam giữ ma thú hung hãn tàn bạo của ngục giam thiên thần, nhìn ma thú nhảy dựng lên, từng miếng từng miếng cắn chết bọn họ.][còn có những cảnh sát thiên thần khác đi theo cảnh sát trưởng trước cùng nhau bắt Tư đại nhân, vốn là nên bị nhốt vào ngục giam thiên thần thẩm vấn, nhưng chủ nhân lại không làm như vậy...]La Sát lấy hơi, tiếp tục nói: [chủ nhân cười nói cho bọn họ có thể về hưu, lại ở sau khi bọn họ rời khỏi ngục giam dùng huyễn thuật lừa bọn họ đến mười chín tầng ngục giam thiên thần, móc sạch máu thịt của bọn họ, làm thành tiêu bản, đưa cho ma thú cổ trùng làm đồ chơi.][thật sự, những thiên thần này tuy rằng đáng chết, cũng là thiên quân cho phép giết, nhưng phương pháp chủ nhân tôi dùng so với luật trời tàn nhẫn hơn nhiều.][đây là được Thanh Vân đế quân nhìn mới có chỗ bớt phóng túng, cho nên nghìn vạn lần không thể cho ngài ấy biết...]Đang nói, cổng lớn cục hệ thống bỗng nhiên mở ra.Quỷ hút máu phong lưu vô song mặc đồng phục cảnh sát thiên thần màu lam đậm sải bước đi tới.Trong con ngươi ánh nước sóng nước lấp lánh, rõ ràng mới vừa được người nào "đút ăn no".Khóe môi đỏ sẫm treo ý cười để cho người ta giống như tắm mình trong gió xuân, mới vừa muốn đi tới nói chuyện với La Sát, đã nhìn thấy Tiểu Yêu.Ánh mắt lúc này sáng lên: "Hổ con, mi làm sao tới rồi?

Anh trai lại trải qua xong một vị diện rồi à?"

Tiểu Yêu: [!!!]Nó run run rẩy rẩy đứng tốt, toàn thân hổ mèo không khỏi dần dần dựng lên: [Ngọc Ngọc...

Ngọc Yến đại nhân, Tư đại nhân ngài ấy...]Thấy mặt mày của Ngọc Yến hơi hơi nhăn lại, Tiểu Yêu khẩn trương đến móng vuốt đều vượn ra: [Tư đại nhân ngài ấy hết sức tốt, ngài ấy nói trải qua xong vị diện này sẽ tới thăm ngài.]"Thật sự?"

Mắt Ngọc Yến sáng lên, lập tức xoay người ném chìa khóa văn phòng cảnh sát trưởng trong tay cho La Sát: "Mi thay ta trực đi, ta đi mua thức ăn, kéo Thanh Vân đế quân cùng nhau nấu ăn sắp xếp phòng cho anh ta."

Tiểu Yêu: [^]Hình như không cẩn thận gây họa rồi, nó phải nhanh đi nói cho đại nhân, trải qua xong vị diện cần phải trở về một chuyến.Bằng không thì nó có thể...Mạng thống khó bảo toàn!!...Lúc Tiểu Yêu rời khỏi Thiên giới, về tới thức hải Tư Căng, thấy Tư Căng thanh lịch dựa vào ghế.Con mắt hoa đào hiện lên ánh sáng hứng thú, nâng tay khớp xương rõ ràng lên, thần lực vận chuyển, chậm rì rì ở bốn phía thần tình yêu bày ra một sát trận.Trong miệng ngậm một cây kẹo que, hai chân bắt chéo, thảnh thơi tự tại hỏi."

A Uyên, anh nói lăng trì tổng lãnh thiên thần mà nói từ đâu bắt đầu thì tốt đấy?"

"Đỉnh đầu có thể không?"

"Ở trên đầu tới trước ba trăm dao."

Tiểu Yêu: [...]Nó làm sao quên mất, đại nhân nhà nó cũng là người điên a!!===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Tư - chí tôn Thiên giới - đứng đầu hai nhà - Căng---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0454: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 45EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tiểu Yêu Nhi nâng con ngươi, run lẩy bẩy nhìn cảnh tượng lăng trì bắt đầu.Thần tình yêu sắc mặt trắng bệch, da trên trán bị cắt bỏ một khối lớn, lộ ra xương trắng rợn người.Hổ con cảm thấy bản thân mình tuy rằng đã ở chung với Tư Căng rất lâu, nhưng tố chất tâm lý vẫn là phải lại luyện một chút.Vì vậy lấy móng vuốt che mắt, tiến vào trong chăn nhỏ ổ mèo thức hải, chờ tìm một thời cơ nào đó thông báo chính chủ chuyện "Tư Căng muốn trở về Thiên giới nhìn xem" này.Thần tình yêu bị nhốt ở trong lồng, da thối rữa, linh hồn mục nát.Tư Căng vì dỗ Mặc Lâm Uyên hài lòng, Mặc Lâm Uyên chỉ một chỗ nào trên người thần tình yêu, trận pháp lăng trì thì cắt bỏ chỗ kia.Theo thân thể thần tình yêu hư hại, thần lực bị đánh cắp cũng dần dần về tới thân thể Tư Căng.Thiếu niên thanh lịch tóc đen dần dần dài hơn, buông xuống tới vòng eo.Tây trang trên người dần dần rút đi màu sắc, biến thành quần áo thiên sứ nền xanh trắng viền vàng sáng.Phía sau, một đôi cánh lớn trắng nõn dần dần mọc ra.Hơi hơi vỗ, vài cọng lông chim bay xuống.Mang ánh sao nhỏ vụn, xinh đẹp đến cực điểm.Nhìn thấy điều này, Mặc Lâm Uyên mới cuối cùng từ trên người thần tình yêu nửa chết nửa sống dời mắt đi, nghiêm túc nhìn chăm chú vào thần minh của y.Y trước đây từng thấy tổng lãnh thiên thần, nhưng không để ý nhiều, cũng chưa chú ý tướng mạo.Sau đó, Tư Căng nói với y việc bản thân mình kiếp trước là tổng lãnh thiên thần, y tuy rằng kinh ngạc phút chốc, lại cũng không có kinh diễm như lúc này.Tư Căng bây giờ, quả nhiên là thánh khiết cao nhã.Là thần minh chân chính, không ăn khói lửa nhân gian.Thần lực tổng lãnh thiên thần trở về khiến cho điện thiên sứ thần giới biến hóa.Điện thiên sứ đỏ đậm bị thần tình yêu ma hóa dần dần bắn ra thánh quang trắng noãn.Các thiên sứ bị thần tình yêu và quái vật tà ác nô dịch, thần lực trên người cũng dần dần trở về.Bọn họ thấy hy vọng, bắt đầu vồ đến tru diệt quái vật thần tình yêu chế tạo.Không biết người nào trước tiên hô một câu: "Tổng lãnh thiên thần trở về rồi!"

Vì vậy, hàng triệu thiên sứ tề tụ điện thiên sứ, mở ra lối đi chạy tới nhân gian.Tách sương mù dày đặc ra, đều chạy tới nhà thờ thần tình yêu.Bởi vì thần lực thánh khiết của các thiên sứ ảnh hưởng, hiện lên ánh đỏ, nhà thờ thần tình yêu tà ác hiện lên ánh đỏ, bắt đầu cùng biến mất với toàn bộ quái vật của thế giới vô hạn.Nhìn vương quốc bản thân mình tỉ mỉ chế tạo bị hủy, thần tình yêu đau lòng không thôi.Hắn giãy giụa một ý sức lực cuối cùng đứng lên, thân thể máu thịt không rõ điên cuồng chớp ánh đỏ, ý đồ thoát khỏi lồng giam vồ đến.Nhưng, còn chưa có động tác, thì bị các ác ma bò ra từ trong địa ngục kéo lại.Chia nhau mà ăn.Ngay cả lời trăng trối phẫn hận đều không thể lưu lại.Mặc Lâm Uyên vẫn luôn không nói cho Tư Căng.Mấy năm nay, y tuy rằng sa đọa thành ác ma, lại cũng dựa vào vũ lực tuyệt diệu, ngồi lên vị trí thủ lĩnh ác ma.Mấy năm nay y vẫn luôn bởi vì nguyền rủa mà khống chế không tốt ma lực trong cơ thể, không quá có sức chấn nhiếp với Ma giới.Bây giờ thần tình yêu biến mất, ma lực trên người y khôi phục đến đỉnh cao vinh quang, khiến các ác ma đều đi ra, đón chào thủ lĩnh của bọn họ.Các thiên sứ và các ác ma bên nào cũng không nghĩ tới, một khắc thế giới vô hạn biến mất kia, thì nghênh đón hai quân đối chọi.Các thiên sứ mới vừa đánh bại thần tình yêu, chán ghét chiến tranh cực kỳ, chờ mong hòa bình.Nhưng...

Các ác ma lại là mỗi người anh dũng hiếu chiến.Đứng ở phía sau Mặc Lâm Uyên, khẩn cầu y thừa dịp bây giờ bắt tổng lãnh thiên thần, công chiếm điện thiên sứ!Các thiên sứ mặc dù hướng tới hòa bình, nhưng tuyệt đối không cho phép tổng lãnh thiên thần của mình bị mơ ước, quê hương bị giày xéo.Chiến tranh hết sức căng thẳng.Mắt nhìn đánh giáp lá cà, Tư Căng lại hơi hơi nâng tay, ngăn động tác các thiên sứ lại.Rồi sau đó, ngay trước mặt các ác ma, từng bước một, tới gần thủ lĩnh ác ma áo đỏ tóc bạc kia.Mở miệng ra lệnh: "Lui binh, ký thỏa thuận hòa bình."

Mặc Lâm Uyên tuy rằng vợ quản nghiêm, nhưng đã bị nhóm ác ma đẩy lên độ cao thủ lĩnh.Mặc dù là vì mặt mũi, cũng ngượng ngùng bởi vì đôi lời của Tư Căng lệnh các ác ma lui về sau.Hơn nữa, y từ lâu không quen nhìn các thiên sứ hiểu lầm y, vì vậy nghiến răng già mồm: "Tổng lãnh thiên thần, hiếu chiến là bản tính của ác ma, hơn nữa..."

"Tôi biết anh bị hiểu lầm, bị ủy khuất, tôi sẽ vì anh minh oan chính danh ở tại thần giới, nhưng các thiên sứ cần nghỉ ngơi, anh nhất định phải lui binh bây giờ, bằng không thì..."

Nói đến chỗ này, Tư Căng dừng một chút, nói một câu để cho mọi người không biết nên khóc hay cười, lại uy hiếp mười phần."

Bằng không thì, Mặc Lâm Uyên, tôi thì không bao giờ lên giường với anh nữa!!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0455: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 46EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Trong nháy mắt, bầu không khí giương cung bạt kiếm an tĩnh lại.Nhóm thiên sứ:...Bọn họ nghe lầm đi?Nhìn lầm rồi đi?Có phải đang mộng du hay không a?Tư Căng là tổng lãnh thiên thần!Là thần minh thánh khiết nhất điện thiên sứ.Cậu ta nên sạch sẽ nhất, không nhiễm một hạt bụi nhất, vậy mà nói lời như vậy với thủ lĩnh ác ma.Vậy có phải hay không chứng minh ác ma áo đỏ tóc bạc kia sớm đã đem cậu ta...Các thiên sứ nghiến răng nghiến lợi, sát ý quá nặng.Nhóm ác ma lại đối lập rõ ràng với thiên sứ.Bọn họ từng người một đứng ở phía sau Mặc Lâm Uyên, qua rất lâu, mới từ trong những lời này của Tư Căng phản ứng kịp.Cái gì cũng không nói, chỉ có thể nói...Thủ lĩnh NB*!!*NB "牛逼" (niú bī) = ngưu bức, bá đạo, cự đỉnhMọi người toàn trường, chỉ có Mặc Lâm Uyên trái tim trái tim nhảy "Lộp bộp", theo bản năng khẩn trương.Cái này không thể được a.Y lúc đầu thì muốn kiên trì hai câu, nhưng lời Căng Căng nói cũng quá đường cùng rồi.Hoàn toàn không có đường sống cứu vãn."

Lui...

Lui binh..."

Tay Mặc Lâm Uyên dần dần nắm chặt.Nhìn thấy dáng dấp không giống đùa giỡn kia của Tư Căng, lòng bàn tay càng là không nhịn được đổ mồ hôi.Các ác ma còn muốn kiên trì mấy câu, nhưng bị Mặc Lâm Uyên lấy cường thế tuyệt đối toàn bộ gào thét trở về.Sau đó, lấy lòng nhìn Tư Căng.Đuôi ác ma cong thành một hình trái tim, cười hì hì: "Căng Căng, đình chiến thoả thuận ở nơi nào?

Tôi ký."

Nhóm thiên sứ:...Tuy rằng ác ma hết sức thẳng thắn, nhưng vẫn cảm giác vẫn là bản thân mình mệt.Tổng lãnh thiên thần lấy thân nuôi ma, quá vĩ đại rồi, quá đáng giá kính nể rồi."

Ở phòng tôi, điện thiên sứ, buổi tối tới lấy đi."

Tư Căng dứt lời, liền muốn sai nhóm thiên sứ trở về thần giới, bản thân cũng chuẩn bị rời khỏi.Bất đắc dĩ vừa muốn vẫy cánh, thì bị một người kéo ống tay áo lại.Không phải là tay của Mặc Lâm Uyên.Tư Căng xoay người, nhìn về phía người kéo mình —— chính là nam kính mắt ngày kia ở sòng bạc đánh bài với cậu."

Minh Tư Căng..."

Hắn cắn răng, mặt trắng nõn lộ ra chút màu đỏ bối rối: "Cậu thật sự là tổng lãnh thiên thần!

Tôi...

Tôi muốn xin cậu giúp tôi làm một chuyện."

Hắn hình như có chướng ngại ngôn ngữ, nói tới nói lui ngắc ngứ, nhưng vẫn là tận lực đi bày tỏ rõ ràng: "Tuy rằng tôi...

Tôi trước đó được ân huệ của cậu, hẳn là báo đáp, thế nhưng tôi...

Tôi thật sự không tìm được cơ hội báo đáp cậu, bây giờ lại yêu cầu cậu...

Rất ngượng ngùng, nhưng..."

Tư Căng hỏi: "Việc gì?"

Cậu không phải là đại thiện nhân chuyên môn tích đức, sẽ không nói gì nghe nấy với yêu cầu vô lý của một người xa lạ.Nam kính mắt quỳ xuống, nước mắt ròng ròng: "Cầu cậu cầu cậu mau cứu bạn gái của tôi, không nên để cho cô ấy biến mất cùng nhà thờ thần tình yêu."

"Cô ấy người hết sức tốt, cô ấy cũng là người bị hại của thế giới vô hạn.

Tôi vượt ải chém tướng tới nơi này chính là vì cô ấy..."

"Bạn gái cậu?"

Tư Căng nhướng mày, theo ánh mắt nhìn nam kính mắt nhìn.Thấy xương khô nữ thân thể dần dần biến mất.Ánh mắt dịu dàng xuống tới, nghĩ: Cô ấy cũng từng dẫn đường cho mình, giúp đỡ mình.Dứt khoát ra tay, khôi phục cô ấy trở thành lại bình thường.Nhìn nam kính mắt khóc và nữ xương khô khôi phục dáng dấp ôm cùng một chỗ, Tư Căng hơi kích động.Kỳ thực, vô luận lúc nào, thế gian đều có tình yêu không thay đổi cho đến chết.Chỉ là cần phải đi tìm mà thôi rồi....Hệ thống vang lên âm thanh gợi ý hoàn thành nội dung vở kịch, Tư Căng vừa lúc về tới.

Thiên sứ.Vạch trần hành vi phạm tội của thần tình yêu với nhóm thiên sứ thậm chí toàn bộ nhân gian, hoàn toàn vì Mặc Lâm Uyên đính chính.Mặc Lâm Uyên cảm động đến cực điểm, trong tối rón rén leo đến điện thiên sứ của Tư Căng.Đánh danh nghĩa ký hiệp nghị hòa bình, muốn đòi chút ngon ngọt.Kết quả, mới vừa ký tên thỏa thuận xong, thì phát hiện Tư Căng đặt một bàn phím, một bàn giặt, một quả sầu riêng trước mặt y.Khóe môi mang cười, mặt mày cong cong."

Thủ lĩnh ác ma ban ngày mặt mũi kiếm đủ, để cho thiên sứ và ác ma đều biết tôi là 0, lợi hại."

"Nếu mặt mũi kiếm đủ rồi, vậy sau lưng phải trả chút giá."

"Chọn một cái đi."

Mặc Lâm Uyên:...Ác ma làm ra một bộ khóc lóc, cố gắng cầu tình, lại chỉ nhìn thấy bóng lưng của tổng lãnh thiên thần.Khó tránh Tư Căng tức giận, không thể làm gì khác hơn là tự mình ngoan ngoãn quỳ gối trên bàn giặt.Lúc buồn chán, dùng đuôi ác ma ở trên mặt đất trắng noãn của điện thiên sứ vẽ vòng tròn.Bóng lưng cao to bị ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng chiếu một cái, càng nhìn càng tủi thân.Ôi chao!Đầu năm nay, vợ tính tình cũng lớn.Lão công không dễ làm a!Tư Căng không có chút gánh nặng trong lòng nào ngủ, chưa từng nghĩ đến sau nửa đêm thì thấy ác ma không ngoan ngoãn trở mình rồi lên giường cậu.Tư Căng: "!!!"

"Anh có biết hay không, cánh thiên sứ không thể sờ loạn a...

Ừm ha..."...Thoả thuận hòa bình được ký, thần ma hai giới tạm thời duy trì hòa bình mấy trăm năm.Mọi người đều biết Mặc Lâm Uyên từng là kẻ chính nghĩa, mặc dù y làm ác ma, vẫn là vì y lập vài toà nhà thờ nho nhỏ.Tư Căng lại sắp xếp thần tình yêu mới, sửa lại lời thề của thần điện thần tình yêu ——bản thân người thì không phải là sinh vật chung tình, tình yêu không thay đổi cho đến chết là chống lại thiên tính.Cho nên người ở lúc kết hôn, không nên nói cái gì vô luận bần cùng phú quý tôi cũng sẽ không rời khỏi em như vậy.Mà là đặt hai tay ở trước tượng thần thần tình yêu tuyên thệ.Tôi chống lại bản năng của mình, đi ngược thiên tính của mình, phản bội gen, dâng hiến sinh mệnh của tôi, vĩnh viễn yêu người.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0456: PHIÊN NGOẠI VÔ HẠN LƯU: ĐẾ VỊ CỦA GIA ĐÌNH TƯ CĂNG (ĐẦU)EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINETư Căng ở vị diện này làm bạn với Mặc Lâm Uyên hơn năm trăm năm, ở sau khi y sống thọ và chết tại nhà, mới được tin tức Tiểu Yêu nói có thể trở về thiên giới.Suy nghĩ một chút, cũng đã lâu không về nhà rồi.Lại nhớ tới La Sát lúc vừa tới vị diện thì bị Thanh Vân đế quân ném tới cậu bên này.Vẫn là không yên tâm Ngọc Yến.Nghĩ: Thằng nhóc kia ước chừng còn không biết thân phận chân thật của Thanh Vân, cà lơ phất phơ dê vào miệng cọp.Cậu là nên trở về nhìn xem.Một khắc Tư Căng quyết định khởi hành kia, Tiểu Yêu hung hăng thở phào nhẹ nhõm.........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................Hoạt động eo tốt hơn một chút một cái, thì muốn kéo Tư Căng đến trên bàn."

Anh trai, em vì anh bố trí phòng một tháng đấy, còn mua bàn ăn mới, mau ngồi, em để cho Thanh Vân nấu cơm cho anh."

Đang nói, Thanh Vân một thân cẩm bào hoa văn mây thì đi ra từ trong phòng ngủ.Sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, quần áo ngăn nắp sạch sẽ.Trên mặt không thấy nửa điểm màu đỏ, tạo thành đối lập rõ ràng dứt khoát với Ngọc Yến hơi lộ ra chật vật.Tư Căng càng nhìn càng tức giận ——Ăn xong em trai cậu còn giả bộ người không có sao, trên đời nào có việc tiện nghi như thế?Dứt khoát bỏ qua Ngọc Yến, ngưng tụ thần lực, chuyển tay đánh yết hầu Thanh Vân.Con ngươi Thanh Vân sững sở, trái tim tức khắc xách đến cổ họng........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................."

Anh trai, trở về không phải là muốn dùng bữa sao?

Anh..."

"Không, anh trở về đánh nhau."

Tư Căng đẩy Ngọc Yến ra, thần lực mạnh mẽ lần thứ hai ngưng tụ ở trên tay, ngắm chuẩn ngực Thanh Vân, tiếp tục nói: "Tôi trước đó cũng đã nói, anh nếu là muốn cùng một chỗ với A Yến, phải đánh thắng tôi trước."

"Nhưng anh không phúc hậu, đưa hồn phách của mình đến trước mặt nó để cho nó đụng bể nát gài bẫy nó, được tôi đồng ý rồi sao?"

Thanh Vân không dự định đánh với Tư Căng, mặc kệ xuất phát từ phương diện nào cũng không muốn, không thể làm gì khác hơn là nhận thua tiếp tục khuyên: "Căng Căng, chuyện tình cảm như vậy không thể dùng vũ lực đi so sánh."

"Ít nói nhảm."

Tư Căng lần thứ hai đưa ra một đạo thần lực, bị Thanh Vân lại một lần nữa hóa giải.Cuối cùng, Thanh Vân thực sự lo lắng đồ trang sức nhỏ Ngọc Yến mua về, dứt khoát dẫn Tư Căng tới bên ngoài.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---Pass:Tên em trai của Tư Căng và CP của cậu ấy.Gợi ý: viết hoa tên riêng, không dấu không cáchLƯU Ý: CHO CÁC BẠN HỎI PASS NHƯ SAU:1.

Khi bạn ib thì HÃY nói rõ bạn muốn tìm hiểu pass của CHƯƠNG nào TRUYỆN gì, và CHỈ có thể xin GỢI Ý, không thể xin thẳng pass được, vì nếu như xin thẳng pass mà mình cho thì mình không thể đề phòng các bạn re-up được.2.

Trước khi liên hệ mình qua các kênh như Wattpad, Facebook, Gmail, các bạn phải có sẵn đáp án đối với câu hỏi là tình tiết trong truyện, và giải ra các loại mã ban đầu đối với pass là các loại mã.

Bởi vì, với các pass tình tiết truyện, chỉ cần bạn đọc thật kỹ thì sẽ tìm ra câu trả lời; với các pass là các loại mã, bạn có thể search Google để tìm hiểu phương pháp giải của các mã đó.3.

Để giải được các pass hãy lưu ý cẩn thận nhắc nhở về việc có dấu cách hay không, có dấu hay không, và phải viết hoa như thế nào.4.

QUAN TRỌNG NHẤT: chủ nhà sẽ không trả lời các câu hỏi đã được đề cập ở trên.5.

Không hỏi pass thẳng trên tường nhà Wattpad, Facebook cũng như các bài post Wattpad và Wordpress, nếu bạn không giải ra hãy liên hệ, mình sẽ trả lời sớm nhất khi có thể.
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0457: PHIÊN NGOẠI VÔ HẠN LƯU: ĐẾ VỊ CỦA GIA ĐÌNH TƯ CĂNG (CUỐI)EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINENơi này rộng rãi dễ mở tay chân, anh ta cũng đã lâu không thống thống khoái khoái giết một hồi rồi.Nếu Tư Căng Chiến thần này muốn đánh, anh ta thì tiếp chuyện thật tốt một chút.Ngọc Yến đuổi tới, vùng xung quanh lông mày cũng sắp vặn thành bánh quai chèo rồi.* bánh quai chèo 麻花Chỉ dựa vào vũ lực, hai người này cậu ta người nào cũng đánh không lại.Nhìn tranh đấu càng ngày càng kịch liệt, chỉ có thể lo lắng nhắc nhở: "Thanh Vân anh kiềm chế chút!

Dám làm anh trai tôi bị thương một chút thì tôi giết anh!"........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................"

Vậy là tốt rồi, làm cơm đi, tôi đói rồi."

Tư Căng lúc này mới yên tĩnh ngồi trở lại cạnh bàn ăn chờ cơm.Thanh Vân vào phòng bếp, Ngọc Yến mới đi đến bên người Tư Căng, ngoan ngoãn cầm lấy dao gọt trái cây gọt trái táo cho cậu.Vừa gọt vừa nói đùa kết thúc bầu không khí: "Anh trai, anh làm gì bực tức lớn như thế?

Còn gọi Thanh Vân lão già dê."

"Thiên giới này, còn có thần so với anh già hơn sao?"

"Có a, chính là Thanh Vân."

Tư Căng cầm táo qua, hung hăng cắn một cái: "Hắn là thần hỗn độn trước khi hỗn độn chưa khai sinh."

"Khi đó trời đất còn hợp cùng một chỗ, điều kiện cực kỳ ác liệt, thiên lôi địa hỏa, các lộ tà thần ác quỷ hỗn chiến.

Cuối cùng chỉ có anh ta còn sống, em nói, anh ta có thể là đèn dầu cạn gì?"

"Lúc anh vừa mới bắt đầu tu luyện thần lực, còn dựa vào anh ta dạy bảo một chút."

"Anh lần này trở về, cũng không phải là sợ em không có đầu óc, bị lão già dê lừa gạt à?"........................................................................................................................................................................................................................................................................................................................Cuối cùng vẫn là bị Thanh Vân dùng kẹo que dỗ trở về phòng ngủ.Tửu lượng của Tư Căng luyện ra một chút, lại cùng trò chuyện vài câu với Thanh Vân, hiểu rõ tình hình gần đây của Ngọc Yến, mới yên tâm rời khỏi.Đi ra khỏi nhà, tận hưởng gió đêm quen thuộc của Thiên giới, mở miệng dặn dò."

Yêu Nhi, vị diện kế tiếp."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Cơm nắm: địa vị gia đình đại khái là sắp xếp thứ tự như thế này.Tư Căng> Ngọc Yến> Lâm Uyên> Thanh VânThanh Vân:...Thanh Vân: Phiền quá, hủy diệt đi.---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0458: MẠT THẾ: TIẾN SĨ ỐM YẾU LẠI NUÔI CHIỀU VUA XÁC SỐNG RỒI 1EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Người phụ nữ thật xinh đẹp.

Không nghĩ đến căn cứ số 3 lần này hào phóng như thế, vậy mà tặng cho chúng ta một đại mỹ nhân như thế làm túi máu."

"Người phụ nữ xinh đẹp nên đưa cho thủ lĩnh, chúng ta không thể nuốt riêng."

"Đúng, bảo thủ lĩnh trước mặt mọi người mổ bụng nát bụng cô ta, sưu tầm máu mới, chia cho chúng ta giải nghiện!"

Dưới trời nắng chan chan, mấy xác sống cao cấp dùng tiếng gào thét ào ào trao đổi.Do dự một chút, vẫn là tìm tấm ván, đặt Tư Căng lên.Nâng cậu lên, hào hứng tràn trề đi tìm người gọi là thủ lĩnh.Trên tấm ván gỗ, thiếu niên bị hiểu lầm thành "phụ nữ" với tóc dài tới vai.Bởi vì mắc bệnh bạch tạng, thiếu hụt sắc tố, sợi tóc trời sinh màu trắng bạc.Ngay cả lông mày và lông mi cũng là màu tuyết trắng ngần.Da gần như trong suốt ở dưới ánh mặt trời hiện lên hơi hơi đỏ ửng, giống như Tinh Linh băng tuyết đắp nặn, thánh khiết không thể xâm phạm.Nhưng mà lại bởi vì thị lực cực kém, ở trên sống mũi đeo một chiếc kính mắt viền vàng, bằng thêm vài phần khí chất lịch thiệp mặt người dạ thú.Là vẻ đẹp vô cùng hiếm thấy, yếu đuối lại bại hoại.Liếc nhìn lại, liền để cho người ta nhịn không được trầm mê.Tư Căng xoa dịu cảm giác hôn mê truyền tống xong, thử mở mắt.Tròng mắt màu lam nhạt của thần minh không có che lấp, trực tiếp hiện ra.

Lại có chút không tiếp thụ được ánh sáng mạnh, chỉ có thể bị ép đóng lại. (các bé, giả thiết ở đây trách tôi không giải thích rõ, không phải là tròng mắt bệnh nhân, là màu sắc mắt ban đầu của Căng Căng.

Tiếp tục xem đi)Cậu thử giật giật, dùng hết sức lực, nhưng ngay cả ngón tay đều nâng không lên.Nguyên thân hình như bị tiêm thuốc thuốc tê.Dược hiệu gia trì, để cho thân thể vốn thì yếu ớt càng ngày càng không thể động đậy.Tư Căng hơi hơi nhíu mày, dùng thần lực bức dược vật trong cơ thể ra, lại kiểm tra thân thể mình một lần.Sau khi khẳng định bản thân mình có năng lực một người bứng cả thành phố xác sống, lười biếng ngáp một cái, thảnh thơi nằm ở trên tấm ván gỗ, nhắm mắt dặn dò: 'Yêu Nhi, truyền tống thông tin nguyên chủ.'[vâng đại nhân!] móng hổ của Tiểu Yêu nhấn vào hệ thống.Tiếp theo, hàng loạt chữ viết tràn vào trong óc Tư Căng.Đây là một vị diện tận thế.Năm 4075 Công nguyên, virus xác sống bùng phát để cho càng ngày càng nhiều người mất đi bản thân, biến thành xác sống đáng sợ chỉ biết cắn xé nhau.Con người còn thừa lạ không nhiều lắm không thể làm gì khác hơn là lấy khu vực làm đơn vị, thành lập căn cứ bảo vệ người sống sót.Căn cứ số 3 trong miệng các xác sống vừa rồi, chính là một cái trong số đó.Nhưng theo thời gian phát triển và nghiên cứu chế tạo thuốc giải virus xác sống, một bộ phận xác sống bị loài người tiêm thuốc giải tiến hóa ra ý thức của mình, bắt đầu hiểu được chung sống hoà bình với nhân loại, đồng thời, giúp con người chống lại xác sống cấp thấp không có ý thức khác.Nhưng, căn nguyên của virus xác sống ở máu.Nếu muốn giải độc chân chính, trở về thế giới loài người, nhất định phải không ngừng thông qua lấy máu người mới ra thay đổi máu không sạch sẽ trong cơ thể mình.Vì vậy, các xác sống cao cấp lại đạt thành thoả thuận hạng nhất với căn cứ con người ——Căn cứ phàm là người có tội không thể đặc xá, đều có thể ném cho các xác sống rút toàn bộ máu ra.Rất rõ ràng, tình huống hiện tại là, nguyên chủ bị căn cứ số 3 vứt bỏ.Nhưng nguyên chủ cũng không phải là tội phạm.Cậu ta là tiến sĩ trước hết nghiên cứu ra thuốc giải virus xác sống, bởi vì thân thể suy nhược, rất ít gặp người, thành quả nghiên cứu bị trộm, thân phận cũng bị người mạo danh thế thân.Vì vậy, người mạo danh thế thân kia thành anh hùng của tất cả loài người, cậu ta lại ở sau khi mất đi toàn bộ giá trị, bị tiêm thuốc thuốc tê.Lấy danh nghĩa tội nhân, ném cho xác sống cao cấp.Tấm ván gỗ lảo đảo, Tư Căng rất nhanh thì bị mang tới một khách sạn xác sống cũ nát.Các xác sống cực kỳ hưng phấn hiến người cho thủ lĩnh chủ tọa sảnh khách sạn.Thấp giọng gào thét, mời người thợ mổ qua đây mổ bụng nát bụng.Thủ lĩnh Nhậm Lâm Uyên nghiêng người trên ghế chủ tọa, khẽ nhắm mắt.Lúc nghe được các xác sống gầm nhẹ, mới thoáng ngồi thẳng.Lúc đầu chuẩn bị nâng tay kêu người thợ mổ động thủ lấy máu, chưa từng nghĩ, vừa mở mắt đã nhìn thấy mỹ nhân dễ vỡ kia.Trái tim giống như bị đánh trúng rồi.Trong nháy mắt nhìn thấy Tư Căng, trái tim xác sống từ lâu sẽ không đập vậy mà nhảy rồi một chút.Em ấy...

Thật xinh đẹp.Ánh sáng bên trong phòng hơi tối, Tư Căng cũng cuối cùng hơi hơi mở mắt ra.Nâng con ngươi, nhìn về phía trên ghế chủ tọa, vua xác sống cả người nhuốm máu.Vô tội nháy mắt mấy cái."

Anh thật sự...

Muốn giết tôi sao?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0459: MẠT THẾ: TIẾN SĨ ỐM YẾU LẠI NUÔI CHIỀU VUA XÁC SỐNG RỒI 2EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE "Lạc vào trong đống xác sống, không biết sợ hãi, trái lại hỏi thủ lĩnh có muốn giết hắn hay không?

Ha ha ha ha, lần đầu tiên thấy người ngớ ngẩn như thế, cười chết tôi rồi!"

"Thủ lĩnh không nói chuyện, vậy đương nhiên là giết a!

Còn phải hỏi?"

"Đao phủ đâu?

Còn không mau bắt tay vào làm nhanh?

Để cho bọn tôi tất cả mọi người nếm thử máu mỹ nhân là mùi vị gì."

Các xác sống dùng hệ thống ngôn ngữ thuộc về mình trao đổi, Tư Căng nghe không hiểu.Nhưng từ trong tiếng cười phân rõ được, tất cả xác sống đều đang giễu cợt.Đao phủ nghe vậy, lập tức từ trên giá vũ khí phía sau Nhậm Lâm Uyên kéo một cái dao lớn.Hưng phấn cất bước, từng chút một tiến về phía trước, lộ ra hàm răng vàng khè cười hì hì.Ánh mắt tàn nhẫn, bỗng nhiên nâng dao lên, xông thẳng cổ dễ vỡ của mỹ nhân.Nhưng...Thì ở lúc dao lớn vừa muốn hạ xuống, cổ tay của hắn bị Nhậm Lâm Uyên nắm thật chặt.Sau một khắc, thì bị thủ lĩnh xác sống cao cao tại thượng kia hung hăng bóp cổ.Nhậm Lâm Uyên gầm nhẹ một tiếng, thô bạo đầy mắt, chuyển tay thì quăng người thợ mổ ngã xuống đất.Một cú kia rất nặng, không để cho người ta một chút thời gian phản ứng.Đao phủ phát ra một tiếng gào thét đau đớn, lúc lấy lại tinh thần, thân thể cồng kềnh đã đập ra một cái hố hình người trên mặt đất.Lật ngược tình thế này khiến nhóm xác sống vui mừng bất ngờ.Tội phạm căn cứ số 3 đều quá xấu, thật vất vả tới một mỹ nhân, bây giờ còn không ăn được vào trong miệng.Thủ lĩnh y rốt cuộc muốn làm cái gì?Các xác sống tư duy chậm chạp, còn nghĩ không rõ nguyên do, thì thấy Nhậm Lâm Uyên lại hung hăng đạp đao phủ mấy cái.Xoay người, hết sức ôn nhu ôm "gái đẹp tóc bạc" kia lên.Từng bước một, đi lên tầng cao nhất của khách sạn.Mọi người đều biết, tòa nhà này bị xác sống chiếm lĩnh, trong khách sạn gần như tất cả đều là đống gạch vụn, chỉ có căn phòng tầng cao nhất tốt nhất, không nhiễm một hạt bụi nhất.Xét về nguyên nhân, cũng là tầng cao nhất này quá cao, các xác sống bị chi phối theo bản năng muốn thuận tiện, cơ bản chưa từng đi lên.Trong đại sảnh yên tĩnh, các xác sống nâng đầu.Không giải thích được nhìn bóng lưng đi xa của Nhậm Lâm Uyên.Lẽ nào thủ lĩnh cũng yêu thích mỹ nhân, muốn đơn độc hưởng dụng, không muốn chia sẻ bọn họ?Các xác sống suy nghĩ đơn thuần, chỉ biết đồ ăn và giết chóc không hiểu tâm tư phức tạp của thủ lĩnh, không thể làm gì khác hơn là đè xuống nỗi lòng, dần dần tán đi.Tầng cao nhất của khách sạn là tầng 42.Nhậm Lâm Uyên chọn một căn phòng tốt nhất chưa từng có bị xác sống đi vào thả Tư Căng xuống, nhẹ nhàng rống lên hai tiếng.Tư Căng hơi hơi mở lớn con ngươi, nghe không hiểu xíu nào.Nhậm Lâm Uyên thở dài, dứt khoát xoay người đi tới phòng tắm, mở vòi hoa sen ra, vươn tay mang miệng vết thương đi thử nước ấm.Thế nhưng, nước ấm chạm vào da thịt thối rữa, để cho y không khỏi co rúm lại một chút.Thế nhưng, nhìn nhìn Tư Căng yếu đuối đến giống như vừa đụng thì vỡ trên giường phía sau kia, lại khẽ cắn môi, chỉnh nước đến nhiệt độ thích hợp.Khẳng định nước ấm không thành vấn đề, mới lại đi tìm Tư Căng.Thiếu niên tựa hồ không bao nhiêu sức lực.Chỉ nằm ở trên giường, nháy mắt màu xanh da trời vẫn không nhúc nhích mà nhìn y.Ngoan ngoãn đến kỳ quái.Nhậm Lâm Uyên cúi đầu, đưa tay, từ từ cởi bỏ áo khoác trắng đầy vết bẩn dính ở trên người cậu.Tiếp theo, là áo sơmi màu đen.Cởi từng cúc áo một.Lộ ra xương quai xanh tinh xảo và da thịt trắng như gốm sứ của thiếu niên.Được đèn chân không chiếu một cái, càng ngày càng giống như Tinh Linh thánh khiết, xinh đẹp đến để cho người ta không thể dời mắt.Dưới chấn động thị giác thật lớn, tay ấn ở trên dây nịt thiếu niên của Nhậm Lâm Uyên bỗng nhiên dừng lại.Trái tim không tự chủ co thắt lại, để cho y cảm thấy có chút khó chịu.Đầu óc tự hỏi chậm chạp của xác sống xoay tròn nhanh như bay, ngớ ra nửa ngày, mới từ từ lĩnh ngộ ra, kia là tự ti.Là tự ti không nhẫn tâm để cho tay thường thường sẽ có da thối rữa rơi ra của mình, làm bẩn thần minh.Người này đẹp mắt như thế, vốn nên là Tinh Linh tốt đẹp nhất dưới ánh mặt trời, không nên bị y kéo vào trong bóng tối.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0460: MẠT THẾ: TIẾN SĨ ỐM YẾU LẠI NUÔI CHIỀU VUA XÁC SỐNG RỒI 3EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Hắt xì!"

Cửa sổ không đóng chặt, có gió mát nhè nhẹ thổi vào, khẽ phất qua da thiếu niên.Để cho mỹ nhân yếu ớt nhịn không được hắt hơi một cái.Nhậm Lâm Uyên bị một tiếng này kéo trở về hiện thực, liền vội vàng xoay người đi đóng cửa sổ.Xác nhận gió không thổi vào được, mới bước đi tới chỗ Tư Căng.Ôm cậu đến thả vào dưới vòi hoa sen phòng tắm thật tốt, xoay người rời khỏi.Đủ rồi.Người như vậy gặp mặt một lần, liếc nhìn một cái, cũng là đủ rồi.Không phải là y tên xác sống người người xa lánh xứng mơ ước.Động tác của Nhậm Lâm Uyên có chút chậm.Xoay người, khó khăn giống như sinh ly tử biệt vậy.Nhưng chưa từng nghĩ, mới vừa bước chân, thì bị thiếu niên kéo lấy vạt áo.Tư Căng kéo y, chỉ chỉ nút thắt dây nịt của mình.Ngoan ngoan mở miệng: "Còn không có lỏng hết, không thoải mái."

Thiếu niên nháy mắt, tay nắm chặt góc áo của y.Thoạt nhìn tỉnh tỉnh mê mê, tựa hồ hoàn toàn không biết bản thân mình đang nói cái gì.Trái tim Nhậm Lâm Uyên nhịn không được co thắt lại.Nuốt nước miếng một cái, buông tay, ấn mở nút thắt.Quần tây cắt may vừa vặn tuột xuống, chỉ còn lại quần lót.Nhậm Lâm Uyên cảm thấy trái tim không có tình cảm chút nào của mình nóng đến lợi hại, theo bản năng thối lui về sau.Nhưng lại bị Tư Căng kéo lại: "Còn có."

Nhậm Lâm Uyên chịu không nổi trêu chọc ngây thơ như vậy của cậu, gấp đến độ mắt đỏ bừng.Nhất thời không bắt bẻ, vài giọt nước ấm rơi vào trên da.Thấm vào vết thương thối rữa, đau đến xuyên thấu tim gan.Y theo bản năng muốn rút tay về.Nhưng lại sợ làm Tư Căng té, chỉ có thể kiên trì nhịn xuống."

Virus xác sống sẽ tổn hại da."

Tư Căng cúi đầu, nhìn tay y, chậm rãi nắm chặt.Nhậm Lâm Uyên cảm giác một dòng nước ấm chậm rãi tụ vào lòng bàn tay, dần dần truyền khắp tứ chi bách hài, khôi phục toàn bộ vết thương ngoài da của y.Giống như bệnh nặng kéo dài nhiều năm một buổi sáng thì tiêu tán.Nhậm Lâm Uyên cảm thấy nhẹ nhàng trước đó chưa từng có.Y ngây người nhìn tay mình, lại quay đầu nhìn nhìn trong kính trang điểm trên bồn rửa mặt, mặt mình.Không có những vết thương dơ bẩn đáng sợ đó, lộ ra khuôn mặt lúc đầu.Hai mắt lấp lánh, tuấn tú vô cùng.Thực sự là rất lâu, rất lâu chưa thấy lại bản thân mình như vậy.Vậy mà...

Còn có một chút xa lạ.Trong lúc ngây người, lại nghe Tư Căng nói: "Từ lúc ngày diệt vong phủ xuống, rất nhiều nhân loại đều tiến hóa ra năng lực khác biệt, năng lực của tôi là chữa khỏi, nhưng chỉ có thể khôi phục vết thương bên ngoài của anh, muốn hoàn toàn khôi phục, vẫn là phải trừ bỏ bệnh độc trong máu."

Nhậm Lâm Uyên vẫn như cũ không nói gì, kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Tư Căng.Lời không nghe vào bao nhiêu, lại giống như thấy thần minh của y.Xác sống phản ứng trì độn giống như mạng 2G vậy, suy tính chậm chạp.Đến lúc này, mới vừa cân nhắc không hợp thời câu "còn nữa"Tư Căng nói sau đó là ý tứ gì.Dứt khoát xoay người ra ngoài, rất nhanh ngoại cởi quần áo nhuộm đầy vết máu của mình.Lần thứ hai đi vào phòng tắm, đứng ở dưới vòi hoa sen rửa sạch sẽ.Sau đó, xoay người ôm lấy Tư Căng.Bởi vì quanh năm sinh bệnh, Tư Căng rất gầy, trọng lượng cơ thể nhẹ vô lý, Nhậm Lâm Uyên một tay thì có thể đem hoàn toàn nâng cậu lên.Dựa theo ý tứ của cậu, cẩn thận từng li từng tí cởi quần lót ra.Chuyển tay, đặt thiếu niên thuần khiết hoàn mỹ lên bồn rửa mặt đá cẩm thạch chế tạo.Mở vòi hoa sen ra, nhẹ nhàng vì cậu cọ rửa.Động tác vụng về của xác sống chọc thiếu niên kêu rên lên tiếng.Chưa đến mấy phút, tay đặt bên mép bồn rửa mặt của Tư Căng cũng có chút phát run.Nhậm Lâm Uyên thấy, đầu lỗ tai của Tư Căng đỏ lên, trong cặp mắt đào hoa xinh đẹp cũng thêm một tầng sương mù.Càng ngày càng chọc người trìu mến.Y sợ thiếu niên yếu đuối cảm lạnh, vì vậy rất nhanh kết thúc tắm rửa, treo vòi hoa sen lên, muốn tìm khăn tắm.Nhưng tìm khắp tường bồn cũng không phát hiện.Kính mắt của Tư Căng bị lấy đi rồi, dựa vào tầm mắt mông lung, dù sao cũng thấy rõ khăn mặt trong tủ chứa đồ đối diện.Đưa tay chỉ chỉ.Nhậm Lâm Uyên cho rằng cậu là yêu cầu ôm ôm.Dứt khoát xoay người lại ôm thiếu niên lên.Nhẹ nhàng cọ cọ mặt cậu, tỏ vẻ an ủi.Da thịt dán vào nhau.Trên người Nhậm Lâm Uyên rõ ràng thật lạnh, Tư Căng lại cảm thấy vô cùng nóng người.Cậu con giun xéo lắm cũng oằn đẩy xác sống ngây ngốc ra: "Anh bị ngu hả?"

"Khăn tắm ở trong ngăn kéo, tôi là Tư Căng!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0461: MẠT THẾ: TIẾN SĨ ỐM YẾU LẠI NUÔI CHIỀU VUA XÁC SỐNG RỒI 4EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng.Tư Căng.Tên thật dễ nghe.Nhậm Lâm Uyên nghiêm túc nhớ kỹ, cầm khăn tắm lau khô người cho thiếu niên, ôm cậu về tới trên giường, đắp kín mền.Ánh trăng xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu xuống, rơi vào bên trong phòng ngăn nắp sạch sẽ.Làm đến đây, xác sống không có động tác tiếp theo.Y chậm chạp đứng ở bên giường, lúc đầu muốn đưa tay ôm thiếu niên một cái.Nhưng lại sợ bản thân mình làm bẩn cậu, chỉ là ngồi im lặng, trông Tư Căng ngủ, mới cẩn thận từng li từng tí nằm trở về bên cạnh cậu.Đưa tay, cách chăn ôm chặt cậu.Khẽ ngửi khí tức trên người Tư Căng, ngẩn người nghĩ ——Thật là kỳ quái a, làm sao sẽ có người liếc mắt nhìn, thì có thể để cho y yêu đến không cách nào tự thoát khỏi chứ?Giống như nhận thức mấy đời rồi vậy.Bắt được rồi, thì không bao giờ muốn thả ra nữa rồi.Nửa đêm sau Tư Căng giật giật, tựa hồ có chút không thoải mái.Nhậm Lâm Uyên lúc này giật mình tỉnh giấc, buông Tư Căng ra để cho cậu xoay người lại.Chưa từng nghĩ, thiếu niên lại vén chăn lên, bao lấy thân thể lạnh lẽo của y.Đưa tay, nhẹ nhàng vòng ở eo y.Lúc này mới thoả mãn nhắm mắt lại, hô hấp dần dần trở nên đều đều.Cũng không lâu lắm, thì lần thứ hai ngủ.Nhậm Lâm Uyên vẫn như cũ phản ứng không đủ nhanh, không cách nào so với loài người.Chỉ là ý thức từ từ nhận ra được, Căng Căng là sợ y lạnh, muốn dựa vào y gần một chút, mới làm như thế...Thiếu niên xinh đẹp thân thể này gầy yếu, tinh thần không tốt, yếu đuối đến giống như vừa đụng thì vỡ này.Sẽ theo bản năng quan tâm y, đau lòng y.Vậy như vậy...Có tính là tình cảm từ hai bên hay không chứ?Nhậm Lâm Uyên không nghĩ ra, bị vấn đề này gây rối dai dẳng cả đêm.Nhưng xác sống quen săn mồi vào ban đêm rồi, y cũng không cảm thấy không khỏe.Sáng sớm hôm sau, thì từ trong vật tư giành được tìm một chút nước sạch sẽ và bánh quy nén.Ở lúc Tư Căng tỉnh lại, đúng giờ đưa đến trong tay cậu.Tư Căng ngụm nhỏ ngụm nhỏ cắn bánh bích quy, lại nhấp hai rồi nước lạnh.Dạ dày thì bắt đầu không thoải mái.Tuy rằng bánh quy nén cũng không phải là đồ ăn chua cay kích thích, nhưng tiêu hóa lên, dù sao vẫn tốn chút sức.Thế giới xác sống cho tới bây giờ chỉ có tranh đoạt và giết chóc.Không có thức ăn chín, không có thức uống nóng.Tư Căng nghĩ: Cậu phải trở về căn cứ số 3.Thân thể rách nát này của cậu, cần chăm sóc tốt một chút.Vì vậy, ngồi dậy ở khách sạn lục tìm một hồi, tìm hai kiện quần áo coi như nhìn cũng được.Mình mặc vào một kiện, lại ném cho Nhậm Lâm Uyên một kiện.Vừa đứng ở trước kính trang điểm mặc quần áo, vừa nói: "Tôi phải về nhà rồi."

Nghe được điều này, trong lòng Nhậm Lâm Uyên trống trải.Nhưng thấy dáng vẻ ăn lương khô khó có thể nuốt xuống của cậu, vẫn là không nhịn được đau lòng.Chỉ đứng ở phía sau Tư Căng gật đầu, không có lên tiếng.Căng Căng là thần thánh khiết, không thuộc về thế giới xác sống không sạch sẽ.Cậu ấy nên rời khỏi...Ngay cả bản thân Nhậm Lâm Uyên cũng không có chú ý đến, hô hấp vốn thì yếu ớt ít ỏi của y tăng nhanh thêm, hai tay cũng dần dần buộc chặt.Lần sau gặp lại, không biết lại là lúc nào.Thế giới xác sống mỗi ngày đều có tử vong, không biết, y còn có thể sống đến lúc gặp lại hay không...Đang luống cuống, Tư Căng đã đổi quần áo xong, cầm quần áo của y lên.Đi tới trước mặt vua xác sống cao to, hơi hơi nhón chân, đưa tay mặc áo sơmi vào cho Nhậm Lâm Uyên.Nhưng mình thực sự có chút thấp, ngay cả nơi bả vai đều sửa không được.Một kiện áo sơmi, mặc đến sức cùng lực kiệt, sau khi cài tốt cúc áo, tựa vào trên người Nhậm Lâm Uyên khẽ hồi sức.Lại nhịn không được oán giận với Tiểu Yêu thân thể yếu đuối của nguyên chủ.

Đã từng bị mình lỡ tay làm bị thương, chỉ có thể uể oải đè tức giận xuống.Nhậm Lâm Uyên theo bản năng ôm chặt Tư Căng, thất thần nhìn thiếu niên trong lòng, tựa hồ không rõ cậu muốn làm cái gì.Ánh mắt trong sáng giống Husky ngốc nghếch vậy này, hoàn toàn để cho tức giận mới vừa đè xuống của Tư Căng tro tàn lại cháy.Cậu dùng sức đẩy xác sống một cái, lạnh lùng mở miệng: "Còn ngớ ra làm gì sao?

Cho rằng trong mình có virus tôi thì phải hầu hạ anh sao?"

"Đều phải về nhà rồi, có thể nhanh lên một chút mặc quần áo đàng hoàng hay không?!"

Nhưng nghĩ tới đây cũng là một thiên thầnNhậm Lâm Uyên ngẩn người lui về sau hai bước, phút chốc sau, con ngươi đột nhiên mở lớn.Trái tim co rút kịch liệt, gần như muốn nhảy ra lồng ngực.Y không nghe lầm chứ?Ý tứ của Căng Căng là nói ——Muốn mang y cùng nhau về nhà?Bọn họ...

Không cần lại tách ra rồi?===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0462: MẠT THẾ: TIẾN SĨ ỐM YẾU LẠI NUÔI CHIỀU VUA XÁC SỐNG RỒI 5EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nghĩ đến điểm này, đôi mắt vô thần của Nhậm Lâm Uyên tức khắc bị niềm vui bất ngờ thay thế.Cùng lúc, lại chậm chạp ý thức được, Tư Căng tựa hồ có chút tức giận.Xác sống tự suy diễn trong đầu quá nhiều nghĩ không rõ nguyên do, cũng chỉ có thể dựa theo dặn dò của Tư Căng, vội vàng mặc quần áo tử tế.Nâng tay, ôm thiếu niên thuần khiết hoàn mỹ lên.Mang cậu đi tới bên cửa sổ, chỉ chỉ một chiếc xe việt dã đỗ trên mặt đất của một chiếc nghiên cứu viên căn cứ số 3.Tựa hồ muốn nhắc nhở cậu, như vậy đi càng nhanh một chút.Tư Căng một tay ôm cổ vua xác sống, thảnh thơi tựa vào trên người y.Nhướng mày, ý tứ sâu xa mở miệng."

Biết lái xe không?"

Nhậm Lâm Uyên lắc đầu.Rất rõ ràng chỉ hiểu ý tứ mặt chữ."

Nhìn dáng vẻ ngốc nghếch này của anh cũng không biết."

Đáy mắt long lanh của thiếu niên tăng thêm vài phần tà khí.Chuyển tay ôm lấy cằm của Nhậm Lâm Uyên, cường thế vài phần, hổ báo cáo chồn nói."

Tôi mang anh đi?"

Vua xác sống đơn thuần gật đầu, vẫn như cũ chỉ hiểu ý tứ mặt chữ.Tiểu thiên quân ngây thơ như thế không thấy nhiều, Tư Căng cảm thấy bản thân mình lại đùa tiếp, cũng có chút không thú vị.Dứt khoát khôi phục bình thường, dặn dò: "Đi xuống đi, chúng ta lái xe trở về."

Nhậm Lâm Uyên lần thứ hai gật đầu, chuẩn bị mang cậu ra ngoài xuống lầu.Nhưng mới vừa xoay người, thì bị Tư Căng ngăn cản.Thiếu niên tóc trắng đỡ kính mắt, hơi hơi nghiêng đầu: "Tôi không muốn đi từ bên trong, không đủ kích thích."

"Anh không phải là vua xác sống sao?

Ngay cả lá gan nhảy xuống từ lầu 42 cũng không có?"

Nhậm Lâm Uyên vẫn như cũ ngoan ngoãn ngây ngốc.Ngừng phút chốc, lại bỏ Tư Căng xuống.Chuyển tay cầm thảm mỏng sạch sẽ, phủ thêm cho thiếu niên gầy gò.Ôm ngang cậu lên, bảo vệ chặt chẽ ở trong lòng.Làm xong những thứ này, mới xoay người mở cửa sổ sát đất ra, thả người nhảy xuống...Tiếng gió thổi gào thét ở bên tai, nhưng khắp người Tư Căng lại một chút cũng không bị thổi lạnh.Thiếu niên tóc trắng theo bản năng nắm thật chặt tay ôm Nhậm Lâm Uyên.Trong lòng ấm áp, cung phản xạ lần đầu tiên so với xác sống còn dài hơn.Thằng nhỏ ngốc này, không trực tiếp nhảy từ trên lầu, thì ra là sợ cậu lạnh a.Thời gian một cái chớp mắt, Nhậm Lâm Uyên đã mang cậu đi tới bên xe việt dã.Để Tư Căng lên ghế lái, sờ sờ kiếm kiếm mở hệ thống sưởi hơi.Sau khi khẳng định nhiệt độ trong buồng xe đủ cao, mới cầm thảm trên người thiếu niên đi, ngoan ngoãn ngồi ở ghế phụ.Tựa hồ vì để cho Tư Căng yên tâm, còn tự mình cài dây an toàn.Động tác này làm cho Tư Căng không biết nên khóc hay cười.Tận thế, một vua xác sống còn muốn tuân thủ quy tắc giao thông.Thật sự...

Có chút đáng yêu.Cậu khen một câu "Ngoan", chuyển con ngươi khởi động xe.Chỉ chốc lát sau, thì cần quét khuôn mặt để vượt qua cánh cổng nano công nghệ cao của căn cứ số 3, trở về biệt thự của mình.Nguyên chủ tên gọi Lục Tư Căng, đã từng tiếp thu qua nhiều phỏng vấn của truyền thông.Bởi vì tướng mạo đặc thù, thân thể gầy yếu, được căn cứ số 3 thậm chí toàn bộ loài người biết rõ.Nhậm Tân Giác thay thân phận của nguyên chủ vì diễn trò vai, cố ý phẫu thuật thẩm mỹ thành dáng vẻ của nguyên chủ.Để tóc bạc, mang lên kính mắt, ngồi ở trong biệt thự của nguyên chủ, hưởng thụ vinh dự vốn không thuộc về hắn Cho nên, Tư Căng ngồi trên xe, dựa vào quét mặt tiến vào căn cứ, không có đưa tới bất luận kẻ nào hoài nghi.Thiếu niên đỗ xe ở cửa nhà, kéo Nhậm Lâm Uyên xuống.Mang hưng phấn trừng trị kẻ địch, từng bước bậc cấp, nhấn chuông cửa.Lúc đó, Nhậm Tân Giác mới vừa nhuộm trắng tóc dài phai màu.Mang cặp mắt đào hoa nhân tạo không bình thường, lười biếng nhìn thoáng qua camera.Vậy mà ngoài ý muốn phát hiện, bên ngoài có một khuôn mặt giống nhau như đúc với hắn!Trong lòng Nhậm Tân Giác cả kinh, nhanh chóng ý thức được là chính chủ trở về.Vội vàng chịu đựng kinh hãi, đi lục lọi trong ngăn kéo lấy ra một thanh dao găm.Lấy lại bình tĩnh, đi về phía cửa ra vào.Không chút nào che đậy sát ý độc ác trong mắt mình ——Lục Tư Căng này, đều bị ném vào ổ xác sống, có thể chết sạch sẻ một chút hay không?Đồ vô dụng sớm đã không có giá trị lợi dụng, lại bò về làm cái gì?Mang khuôn mặt giống nhau như đúc với hắn gõ cửa, ngoại trừ tăng phiền phức cho hắn, không có chút tác dụng nào!Nếu xác sống không giết được cậu ta, vậy thì hắn thì tự mình động thủ!Nhậm Tân Giác nghiến răng mở cửa, dao găm trong tay bỗng nhiên đâm tới.Nhưng, cổ tay còn không có tiến tới, thì bị Nhậm Lâm Uyên nắm chặt gắt gao.Trái tim của Nhậm Tân Giác trầm xuống, con ngươi đột nhiên mở lớn ——Lục Tư Căng điên rồi đi?Cũng dám lộ liễu như thế, dẫn xác sống tới căn cứ!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom