Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0413: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 4EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Ở trong ánh mắt giật mình sững sờ của nhóm oan hồn, Mặc Lâm Uyên lạnh lùng uy hiếp."

Người của bản tọa, các ngươi cũng xứng mơ ước?"

Nhóm oan hồn:???Đại vương không phải là ác ma sao?Không phải là với thần tình yêu là đối thủ một mất một còn sao?Làm sao sẽ động tình với một tế ti của thần tình yêu?Chỗ cư trú bị hủy, các oan hồn không nhà để về, trong nháy mắt nổi giận.Thân thể hư ảo dần dần phóng to.Thanh âm sắc nhọn trực tiếp xuyên tai màng.Tựa hồ muốn tập kết sức mạnh nhóm hồn phản kháng, tru diệt Mặc Lâm Uyên."

Mặc Lâm Uyên!!!"

"Mệt bọn tao tín nhiệm mày, tôn mày làm vua, coi mày cầm đầu, mày thì báo đáp bọn tao như thế?"

"Tín, nhiệm?"

Mặc Lâm Uyên cong môi khẽ cười, thanh âm trầm thấp chứa lạnh lẽo rướm người: "Các ngươi đám đồ vô dụng gió chiều nào theo chiều ấy này, cho rằng sau lưng ta giao dịch với thần tình yêu, ta cũng không biết?"

"Thần lực thần tình yêu cho các ngươi tẩm bổ hồn phách."

"Các ngươi thì giúp hắn trấn thủ thần kiếm có thể giết chết ta."

"Nhưng các ngươi quên rồi, các ngươi bởi vì lời thề của thần tình yêu mà chết, trôi dạt khắp nơi, là ta tốt bụng tìm một chỗ ở như thế cho các ngươi..."

Nghe được tới đây, Tư Căng cuối cùng nhịn không được cắt đứt Mặc Lâm Uyên: "Nhiều lời vô ích như vậy làm cái gì, kẻ phản bội, thì cần phải vì mình phản bội chủ nhân, trả cái giá sinh mệnh."

Nói xong, lập tức xoay đao gió ngưng tụ ra kia vung lên!Soạt ——Thần lực to lớn lấy thế bẻ gãy nghiền nát phá hủy nhà thờ.Kéo theo oan hồn nổi giận khác cũng bị nghiền thành mảnh vỡ.Sức mạnh của các oan hồn còn không có tập kết xong, thì bị Tư Căng diệt phân nửa.Còn dư lại liền vội vàng xoay người, lấy tốc độ nhanh nhất bay ra khỏi nhà thờ.Tiếp theo, bụi mù nổi lên bốn phía.Nương theo tiếng vang to lớn, nhà thờ thần thánh ầm ầm sụp xuống.Thấy một màn này, Đào Ý Đình trốn ở cách đó không xa xem kịch mặt mày cong lên, linh hồn hưng phấn đến run rẩy.Cô ta nhịn không được cười to lên: "Mấy người nhìn, vội vàng chạy trốn vẫn là đúng đi?"

"Nhà thờ cũng bị đám oan hồn kia làm sụp, Minh Tư Căng và Mặc Lâm Uyên nhất định cũng đã chết."

"Mọi người chờ một chút, xem thành phố có thể khôi phục bình thường hay không!!"

Bốn người sống sót đi theo phía sau cô ta nghe vậy, cũng đều tập trung toàn bộ tinh thần nhìn chằm chằm nhà thờ.Chờ mong bụi mù tan hết, có thể thấy thi thể của Minh Tư Căng và Mặc Lâm Uyên, kết thúc chạy thoát thân.Nhưng...Không ra ba giây, thì thấy dưới bầu trời đêm mờ mờ, hai người đàn ông dáng người cao ráo thanh tao như ngọc, sóng vai đi tới.Đồng dạng dung nhan tuyệt thế, đồng dạng phong độ nhẹ nhàng.Áo choàng bồng bềnh, trong nháy mắt kinh diễm nghìn dặm giang sơn.Thay đổi này để cho nụ cười của Đào Ý Đình trong nháy mắt cứng ở khóe miệng.Vẻ mặt phức tạp, con ngươi phóng to, ngay cả tròng mắt cũng sắp trừng ra ngoài rồi.Oan hồn hung tàn vô cùng, ngay cả nhà thờ cũng bị hủy, bọn họ tại sao sẽ không có việc gì?Bốn người chơi trong trò chơi sinh tồn phía sau cũng sắp sợ quá khóc rồi.Rõ ràng là cảnh tượng tuyệt đẹp, bọn họ lại cảm thấy sợ nổi da gà.Cuối cùng, một người trong đó nhịn không được, run rẩy đưa tay đi kéo góc áo Đào Ý Đình: "Đình Đình, làm sao làm?

Mặc Lâm Uyên và Minh Tư Căng cũng chưa chết, làm sao làm?"

"Không...

Không có việc gì...

Đừng hoảng hốt..."

Đào Ý Đình nỗ lực bình phục tâm trạng, nghiến răng nghiến lợi: "Tôi biết, giết chết Mặc Lâm Uyên không chỉ một phương pháp 'Thần kiếm' này."

"Chúng ta đây rời khỏi nhà thờ đi tìm vũ khí khác!"

Vì vậy, trong bóng đêm, bốn người chơi trong trò chơi sinh tồn lấy Đào Ý Đình dẫn đầu, lặng yên không tiếng động rời khỏi nhà thờ.Hủy xong thần điện, Tư Căng cũng có chút mệt, tạm biệt Mặc Lâm Uyên, xoay người trở về điện tế ti của nguyên chủ nghỉ ngơi.Mặc Lâm Uyên trên đường đứng ở bên người Tư Căng, ý đồ kéo tay cậu, đến lúc chia tay cũng không có thực hiện được.Thấy người đi rồi, trong lòng mất mát càng sâu.Nhìn bóng lưng Tư Căng, mắt xinh đẹp lóe lóe.Tựa hồ đang âm mưu kế hoạch gì....Nhìn dáng vẻ vội vã lại không chiếm được của Mặc Lâm Uyên, khóe môi Tư Căng cong lên một tia cười nhạt.Mang vui sướng "Trêu người không phụ trách" trở về phòng.Song, mới vừa đẩy cửa điện ra, đèn còn không có ấn, thì bị một người đàn ông cao lớn ngăn đến trên tường.Còn không có phản ứng kịp, môi thì bị chặn..."

Hưm..."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0414: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 5EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Hô hấp bị đoạt.Tóc bạc dài nhọn của người đàn ông rơi vào trên vai Tư Căng, mang mùi hoa cây mộc lan nhàn nhạt.Mềm mại mờ ảo, thấm vào ruột gan.Nhưng nụ hôn của ác ma lại bá đạo vừa cường thế.So với mùi hoa mộc lan hừng hực nhiều lắm.Mảy may không cho Tư Căng cơ hội hồi sức, trực tiếp dùng một cái hôn sâu, mười phút, bức khóe mắt của thiếu niên ra nước mắt.Tư Căng nâng tay, cố gắng phản kháng.Lại bị Mặc Lâm Uyên sớm phát hiện.Trực tiếp nắm chặt hai tay cậu ép qua đỉnh đầu.Tư Căng không cam lòng lạc hậu, cố gắng mạnh mẽ xoay người, nhưng lại bị đuôi ác ma màu đỏ cuốn lấy.Tư Căng:...Mặc Lâm Uyên cường thế đến cực điểm, sạch sẽ lưu loát ngăn cản tất cả khả năng phản kháng của Tư Căng.Thẳng đến toàn thân Tư Căng mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào y, mới cảm thấy mỹ mãn buông người ra.Ác ma cười nhạt, mổ môi của tế ti áo trắng: "Tôi đêm nay, vốn là xem nhà thờ ra cãi lộn, suy nghĩ đi tham gia náo nhiệt, trong lúc vô tình thấy em."

"Nhưng không biết tại sao, liếc mắt, thì cảm thấy bản thân nên đi tìm em trước."

"Sợ đi trễ, em sẽ tức giận."

"Nhưng chúng ta hình như chưa từng có giao thoa, thật sự là...

Thật sự là một loại cảm giác rất kỳ quái."

"Chẳng qua, hôn em rất vui vẻ."

Tư Căng lần đầu tiên bị ép từng ngụm từng ngụm để thở.Sau khi hô hấp bình phục, lập tức giết qua một mắt dao làm người ta khiếp sợ."

Đừng tức giận nha, bảo bối."

Mặc Lâm Uyên lại hôn Tư Căng một cái, ôn nhu lại không muốn mặt dỗ: "Em yêu tôi, cho tôi hôn một cái làm sao chứ?"

Tư Căng nhướng mày: "Tôi yêu anh à?

Tôi cũng không nói."

"Không, em nói rồi."

Mặc Lâm Uyên cường thế nói: "Lời thề của thần tình yêu thay em nói rồi."

"Em sẽ chống lại bản năng của mình, đi ngược thiên tính, vĩnh viễn yêu tôi."

"Nga?

Phải không?"

Sắc mặt Tư Căng đã khôi phục bình thường.Hai tay cậu vòng ở cổ Mặc Lâm Uyên, chậm rãi dựa vào ác ma.Con mắt hoa đào tươi đẹp chớp chớp mê hoặc, giống như móc câu mềm mại, móc đến đầu quả tim người ngứa, hận không thể móc tim móc phổi cưng chiều.Mặc Lâm Uyên cảm thấy, cặp mắt đào hoa của mình quá hung dữ rồi, không có phong lưu vô song như tế ti nhỏ.Tim y đập bịch bịch, đang muốn ngăn chặn Tư Căng "Chủ động đưa tới cửa" Lại hôn, chợt bị thiếu niên cắn đứt môi."

Sh..."

Mặc Lâm Uyên bị đau, dừng một chút.Môi mỏng có máu chảy xuống.Mang vui sướng chiến thắng, Tư Căng tựa vào trên tường, miệng lưỡi lưu loát dối trá: "Thấy rồi đi?

Tôi hết sức hung tàn, không yêu anh."

"Không, em có yêu."

Đuôi ác ma của Mặc Lâm Uyên chậm rãi nâng lên, để ở ngực Tư Căng."

Nghe, tim em đập rộn lên rồi, bởi vì nụ hôn của tôi."

Tư Căng lần thứ hai:...Nhiều vị diện như thế, cậu chưa từng thấy qua tiểu thiên quân vô liêm sỉ như vậy.Làm ham muốn tà ác dâng lên, thì lệch không theo y nói, lành lạnh nói: "Là người bị hôn cũng sẽ tim đập rộn lên, đây là thường thức, ừm..."

Song, lời còn chưa dứt, môi lại một lần nữa bị chặn.Có kinh nghiệm lần trước, Tư Căng cũng không tỏ ra yếu kém chút nào.Ôm lấy bả vai Mặc Lâm Uyên, làm sâu sắc nụ hôn lẫn vào mùi máu này....Không biết qua bao lâu, Tư Căng tựa vào trên vai Mặc Lâm Uyên, khẽ hồi sức.Một đôi mắt đào hoa ánh nước sóng nước lấp lánh, dùng âm thanh khàn khàn nỉ non: "Boss ác ma, tôi thừa nhận, tôi yêu anh."

Mặc Lâm Uyên nghe xưng hô này giật mình trong lòng, trực tiếp ôm lấy cậu đi vào trong phòng.Cúi đầu nói: "

Sau này gọi ác ma nhỏ thì tốt, bởi vì mấy người cũng bị gạt."

"Thế giới chạy thoát thân này vốn cũng không phải là tôi sáng tạo."

"Tôi cũng là một người chơi thấp kém trong trò chơi sinh tồn."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Hôm nay cập nhật ba chương đi, thực sự cập nhật không nổi rồi, yêu các bạn---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0415: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 6EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Phải không?"

Tư Căng không cam lòng thì bị đánh ngã như thế.Ở trong nháy mắt sợi tóc chạm đến gối đầu, lập tức xoay người.Khóa chặt ác ma thả lỏng đề phòng ở trong lòng.Sau một khắc, lợi dụng tốc độ cực nhanh khống chế hai tay Mặc Lâm Uyên, ấn người ở đầu giường.Đôi mắt đẹp mỉm cười, trầm giọng uy hiếp: "Tôi ít đọc sách, anh đừng gạt tôi."

"Làm sao sẽ chứ?

Lừa người nào cũng sẽ không lừa em.Mặc Lâm Uyên mặt tràn đầy chân thành, tựa hồ cũng không có cảm thấy nguy cơ.Cậu đưa tay ôm lấy cổ Tư Căng.Quả thực trông như là không dự định phản kháng, kiên trì lại ngoan ngoãn giải thích."

Tôi chính là một kẻ thù chung bị dựng lên, chân chính sáng tạo thế giới này, là thần tình yêu."

"Thần tình yêu vốn là tổng lãnh thiên thần trên bầu trời, các thiên sứ làm tròn bổn phận, dựa vào tín ngưỡng của con người thu hoạch sức mạnh."

"Nhưng sau đó, theo xã hội phát triển, coi trọng vật chất, mọi người theo đuổi đời sống vật chất, thờ phụng với tình yêu giảm bớt diện rộng.

Bởi vậy, sức mạnh của thần tình yêu bị cắt giảm sâu sắc, cũng ngã xuống tôn vị tổng lãnh thiên thần."

"Thần tình yêu không tiếp thụ được bản thân xuống dốc, thì mạnh mẽ biến toàn bộ khu vực hắn quản lý thành một chỗ vui chơi kinh khủng, trả thù đám tín đồ phản bội hắn đây."

"Phàm là người thề, chỉ cần không chiếm được yêu thật lòng của đối phương, cũng sẽ trong nháy mắt chết bất đắc kỳ tử."

"Thần tình yêu cũng dựa vào rút sức mạnh trong linh hồn của người chết bất đắc kỳ tử ra, thần lực tăng nhiều, một lần nữa trở thành thiên sứ tôn quý."

Tư Căng gật đầu, khoanh tay vén một lọn tóc bạc của Mặc Lâm Uyên lên.Vòng ở giữa ngón tay, tinh tế thưởng thức: "Nhưng anh không phải là tế ti của hắn sao?

Tại sao sẽ biến thành ác ma?"

"Này thì nói rất dài dòng."

Đuôi Mặc Lâm Uyên chậm rãi vòng qua Tư Căng...Tư Căng bỗng nhiên ngừng lại, lưng trong nháy mắt thẳng tắp.Cậu lập tức buông tóc Mặc Lâm Uyên ra, nghiến răng phản kháng: "Đuôi!!!"

Mặc Lâm Uyên lại giống như là không có nghe được câu cảnh cáo này.Y bày mưu nghĩ kế, đè nặng thanh âm vừa trầm xuống lại trêu chọc: "Căng Căng muốn biết tôi tại sao sẽ sa đọa thành ma sao?

Muốn lời..."

Nói, liền chuyển tay bám riết lấy người bên người, sạch sẽ lưu loát một lần nữa chiếm cứ chủ đạo.Y cúi đầu tựa vào bên tai Tư Căng nói nhỏ một câu cái gì.Bốn chữ đơn giản dễ hiểu, Tư Căng nghe vành tai không khỏi dính vào một tia màu đỏ.Môi của cậu khẽ run lên, mở miệng nói một câu "Tôi", môi thì lần thứ hai bị chặn.Đến sau đó, Tư Căng càng ngày càng may mắn không có mở đèn.Bằng không thì để cho ác ma này nhìn thấy nước mắt của mình, lại phải bị cười nhạo.Cậu đưa tay che mắt.Cố gắng lau đi nước mắt không bị khống chế tràn ra khóe mắt, lại bị Mặc Lâm Uyên cầm mở tay ra.Tư Căng:...Cậu cố gắng đạp người rời khỏi.Nhưng không thể động đậy chút nào.Nước mắt của Tư Căng không khống chế được trượt xuống, nện ở trên gối đầu.Phát ra tiếng "lạch cạch" một tiếng trầm đục.

Thấy vậy, Mặc Lâm Uyên cảm thấy mình quả thật có chút quá đáng.Buông lỏng miệng, cũng buông lỏng tay.Chưa từng nghĩ, mới vừa thả người ra, thì bị Tư Căng một ngụm cắn trên bờ vai.Hàm răng sắc bén, gần như muốn xé y ra."

Sh..."

Mặc Lâm Uyên nhẹ nhàng hít một hơi, cười mắng một câu "mèo hoang nhỏ", bả vai lại một lần nữa bị cắn.Bóng đêm kết thúc, mặt trời mọc, Tư Căng khó khăn mở mắt, dùng thần thức hô hoán: 'Yêu Nhi, che đậy cảm giác đau.'[vâng!

Không thành vấn đề!

Meo meo ow~]Ở chỗ sâu trong thức hải truyền đến một thanh âm non nớt đáng yêu.Nương theo một tiếng mèo kêu, cảm giác đau trên người Tư Căng tức khắc biến mất.Cùng lúc đó, những cảm giác khác bị phóng to vô hạn.Đặc biệt sảng khoái.Tư Căng dừng một chút, ngồi dậy duỗi người, chưa từng cảm thấy ngày thứ hai còn có thể dễ dàng như vậy, hỏi: 'Yêu Nhi, lúc nào lợi hại như thế.'[Yêu Nhi vẫn luôn rất lợi hại, meo meo ~]'Phải không?' Tư Căng đứng lên rót chén nước, nhuận họng sau đó nhướng mày hỏi: 'La Sát?'===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0416: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 7EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
[a a a a?]Nghe được tiếng xưng hô này, mèo đen nhỏ giả trang hổ trong thức hải La Sát lập tức xù lông rồi.Vừa lo sợ đánh thức Tiểu Yêu ngủ trong ổ mèo, vội vã vươn móng mèo che miệng, trợn tròn mắt mèo màu ngọc lưu ly.Hỏi: [Tư đại nhân làm sao biết là tôi?]'Bởi vì mi vẫn thích kêu meo meo meo meo.'Nói xong, Tư Căng lại bồi thêm một câu: 'Thanh âm còn công khí hơn so với Yêu Nhi.'Mèo đen nhỏ bỗng nhiên được khen cực kỳ cao hứng: [Tạ đại nhân khen, che đậy cảm giác đau của tôi tiện lợi đi?]'Ừm, không tệ, dạy Tiểu Yêu thật tốt một chút.'[có thể là có thể, chẳng qua học có chút khó]La Sát thủ sẵn móng mèo, tủi thân hề hề trả lời: [bởi vì số lần chủ nhân tôi làm yêu tương đối nhiều, tôi cũng là bị ép luyện ra!][]Một câu đơn giản, khơi gợi tưởng niệm của thần minh lưu lạc với người thân.Tư Căng hỏi: 'A Yến có khỏe không?'[không khỏe không khỏe.]La Sát điên cuồng lắc đầu: [ngài ấy mặc đồ thỏ trêu người trêu quá mức, bị đế quân Thanh Vân trói vào phòng thẩm vấn chỗ chấp pháp rồi.][đế quân nói thẩm tra phạm nhân không thể cho hệ thống đi theo, thì ném ta rồi đây rồi ^]Tư Căng:...Nắm đấm cứng rắn.Vị diện này kết thúc cần phải trở về Thiên giới tìm Thanh Vân đánh một trận, để báo thù thù đoạt em trai.Đang nói, Mặc Lâm Uyên đi tới từ bên ngoài, bưng một chén cháo nóng hầm hập.

Lúc thấy Tư Căng tự mình ngồi dậy, tâm trạng căng thẳng.Liền vội vàng đi tới, để cháo lên bàn, đỡ lấy eo thiếu niên.Ở lòng bàn tay ngưng tụ ra một chút ma lực ấm áp, nhẹ nhàng mát-xa.Cùng lúc, quan tâm nhắc nhở: "Chớ lộn xộn a, bằng không thì sẽ rất khó chịu."

Mặc Lâm Uyên biết bản thân mình làm có chút quá, bằng không thì Tư Căng cũng không thể khóc hung dữ như vậy.Tế ti áo trắng đơn thuần không mắt ác ma ở ban đêm mới là sắc bén nhất.Nước mắt rơi tí tách tí tách.Nhìn đến ác ma vừa hưng phấn lại đau lòng.Đêm qua hưng phấn.Bây giờ đau lòng."

Không có a, không khó chịu, tôi hết sức vui vẻ."

Tư Căng đẩy tay Mặc Lâm Uyên ra, xoay người, đốt ngón tay thon dài móc lấy cằm ác ma, cười mê hoặc: "Hôm qua khóc chẳng qua là vì kích thích anh mà thôi."

"Làm sao còn tưởng thật?"

La Sát: [...]Tư đại nhân thật sự không hổ là anh em ruột với chủ nhân nó.Thực sự là một người so với một người không biết quý trọng eo a!"

Thật sự không khó chịu?"

Mặc Lâm Uyên nhíu mày.Vì tìm tòi chân tướng, đuôi ác ma khoác lên vòng eo của thiếu niên."

Đừng..."

Cảm giác quen thuộc trong nháy mắt xông lên đầu.Tư Căng nhịn không được khẽ run lên một cái, ngay cả vội vàng nắm được cái đuôi không an phận kia.Chuyển tay hất ra: "Nói không đau chính là không đau, làm sao còn được voi đòi tiên?"

Thấy cậu phản ứng sắc bén trước sau như một, trái tim Mặc Lâm Uyên cuối cùng cũng buông xuống.Nghiêng thân đỡ lấy bàn, vây Tư Căng ở giữa mình và cái bàn."

Chính là bảo bối, tôi đau."

Tư Căng:?Song, hoài nghi còn chưa buột miệng nói ra, thì nghe Mặc Lâm Uyên đáng thương nói: "Em cắn tôi đau quá."

Tư Căng: "Bả vai mà thôi, không chết người được."

"Không chỉ bả vai đâu."

Mặc Lâm Uyên tựa vào bên tai Tư Căng: "Còn có..."

Trên mặt Tư Căng nóng lên lúc này nâng chân muốn phế đi tiểu thiên quân lời dâm hết bài này đến bài khác của thế giới này.Như vậy, cậu thì vẫn là công!Nhưng ác ma phản ứng cực nhanh, lập tức mau tránh ra, chưa cho cậu cơ hội "xoay người".Tư Căng một kích không trúng, dứt khoát đứng dậy sửa sang lại quần áo một chút, chuẩn bị bưng cháo lên uống hai ngụm, lại đi làm việc nguyên chủ còn chưa hoàn thành.Song, chén mới vừa bưng lên, thì thấy bên ngoài bay tới một mũi tên toàn thân đỏ đậm.Thân mũi tên mang gai, chợt hiện ánh lạnh.Ngay lập tức xuyên thủng chén cháo trong tay cậu, đâm thẳng cổ Mặc Lâm Uyên.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0417: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 8EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mặc Lâm Uyên phản ứng nhanh chóng, lập tức nghiêng mình biến mất, cùng lúc né tránh mũi tên kia, một tay kéo Tư Căng vào trong lòng.Không liếc mắt nhìn kiếm đâm vào tường kia, mà là trước tiên nhìn tay thiếu niên, mặt tràn đầy khẩn trương: "Không có sao chứ?

Có bị phỏng không?"

Tư Căng nhấc tay biểu diễn với y: "Tự mình nhìn."

Khẳng định người trong lòng không bị thương chút nào, Mặc Lâm Uyên mới thở phào nhẹ nhõm, nhìn về phía mũi tên đỏ đi sâu vào tường kia."

Kia là mũi tên giết ma sơ đẳng."

Y không thèm quan tâm giải thích: "Lại là một ngày bị ám sát, không có việc gì, quen rồi."

"Dù sao đám ngu xuẩn kia cũng cho rằng giết tôi rồi là có thể chạy ra khỏi tuyệt cảnh."

"Có đôi khi thật sự muốn tự sát, dùng hành động thực tế đánh vỡ ảo tưởng SB của bọn họ."* SB Shǎbī - 傻逼 = ngu xuẩn, đồ ngốc, kẻ ngu dốt Mà Tư Căng lại giống như là phát hiện điều gì thú vị.Đẩy Mặc Lâm Uyên ra, đi tới bên cạnh mũi tên kia, vừa quan sát thân mũi tên, vừa không yên lòng trả lời: "Vậy anh tại sao không tự sát?"

"Có thể...

Có thể..."

Mặc Lâm Uyên châm chước phút chốc, đi tới bên người Tư Căng, bàn tay to xoa xoa vòng eo gầy gò của thiếu niên.Mập mờ lại tình cảm nồng nàn: "Có thể chính là vì gặp em."

"Làm, khóc, em."

Tư Căng:...Làm sao làm?

Thật muốn phế đi y!Đang nói, bên ngoài một mũi tên nhọn lần thứ hai bay tới, so với mũi tên trước lực đạo lớn hơn nữa.Kéo theo chung quanh tiếng gió thổi vang dội, luồng không khí đổi hướng.Tư Căng nắm chặt thân mũi tên, một tay rút mũi tên trong tường ra.Rót thêm thần lực, chuyển tay vứt ra ngoài.Để cho mũi tên này đón đầu chống lại với mũi tên thứ hai bay tới, bắn ra đốm lửa nhỏ mạnh mẽ.Không ra ba giây, thì nghiền mũi tên thứ hai thành mảnh vỡ.Cùng lúc, lực lượng khổng lồ khuếch tán, ngay lập tức đâm xuyên qua bả vai người bắn cung kia."

A a a —— "Ngoài trăm mét, Đào Ý Đình kêu rên một tiếng, trực tiếp bị mũi tên Tư Căng ném trở về đóng ở trên mặt đất.Môi của cô ta trong nháy mắt không còn chút máu, mồ hôi lạnh chảy xuống trên trán, đau đớn hô to lên tiếng.Làm sao sẽ như vậy?Đây là cô ta căn cứ chỉ thị quyền trượng thần tình yêu, suốt đêm đi nhà họ Minh khu vực trong thành Đông cầu mũi tên giết ma!Nhà họ Minh chính là nhà mẹ của Minh Tư Căng, là nhà tế ti được thần tình yêu bảo vệ nhất.Nhà họ Minh thời đại thờ phụng tượng thần thần tình yêu, được thần tình yêu phù hộ, có số lớn pháp bảo giết ma trấn tà.Mũi tên này vẫn là con trưởng nhà họ Minh Minh Tư Đào tự tay giao cho cô ta!Nghe nói ác ma chỉ cần vừa đụng thì sẽ bị hút đi toàn bộ ma lực.Mặc Lâm Uyên là tồn tại nghịch thiên gì, tại sao có thể trực tiếp ném mũi tên trở về cho cô ta?Đào Ý Đình đầy đầu cũng là Mặc Lâm Uyên, căn bản không nghĩ hướng phương diện Tư Căng kia.Bởi vì người thành phố đều biết, Tư Căng từ nhỏ tự kỷ trong trẻo nhưng lạnh lùng, không yêu tiếp xúc với người khác.Dù cho lợi hại, nhưng thời gian qua không hỏi việc đời, chỉ trốn ở trong thần điện mỗi ngày cầu phúc điển lễ, qua sinh hoạt máy móc lại không thú vị.Đào Ý Đình không nghĩ hướng trên người Tư Căng, bốn người chơi trong trò chơi sinh tồn đi theo cô ta tự nhiên cũng không nghĩ.Bọn họ vội vã đè hoảng sợ xuống đáy lòng, đỡ Đào Ý Đình dậy, vì cô ta băng bó vết thương, lại lo âu kế tiếp nên làm sao làm.Đào Ý Đình hưởng thụ hư vinh nhiều sao vây trăng này, tay kia nâng quyền trượng thần tình yêu lên, môi đỏ mọng cong lên: "Mặc Lâm Uyên quá ngây thơ rồi, cho rằng như vậy là có thể xua đuổi tôi?"

Dứt lời, vung quyền trượng lên: "Các oan hồn, ra đi!!"

Dứt lời, mấy nghìn oan hồn trước đó không bị Tư Căng đánh tan kia lúc này gào thét chói tai theo đỉnh quyền trượng chui ra ngoài.Mang mặt quỷ rợn người, trắng mênh mông lơ lửng ở chung quanh Đào Ý Đình.Sau khi bị Tư Căng đuổi đi, các oan hồn không nhà để về, rơi vào đường cùng, chỉ có thể lui mà cầu thứ hai, cầu Đào Ý Đình để cho bọn họ sống nhờ ở bên trong quyền trượng, đồng thời vì vì Đào Ý Đình phục vụ.Trong nháy mắt đó, Đào Ý Đình không chỉ có triệu hoán ra oan hồn, còn căn cứ chỉ thị của Minh Tư Đào, niệm động thần chú, chia mũi tên giết ma làm mấy nghìn phần, cho các oan hồn một người một nhánh.Như nữ hoàng ra lệnh: "Các ngươi không phải là muốn giết Mặc Lâm Uyên báo thù sao?

Bây giờ...

Ta cho các ngươi cơ hội này!"

Các oan hồn được mũi tên đỏ, hưng phấn vô cùng, lúc này nghiêng người rất nhanh trào vào điện tế ti của Tư Căng.===---0o0o0o0---===*mũi tên đỏ 赤箭

---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0418: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 9EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Oan hồn thành nghìn dời núi lấp biển mà đến, trong nháy mắt che phủ bầu trời chung quanh điện tế ti.Bóng tối phủ xuống, đông nghịt một mảnh.Bỗng nhiên, một nhánh mũi tên giết ma bị một oan hồn từ nóc nhà ném tới, đâm thẳng đỉnh đầu Mặc Lâm Uyên.Mặc Lâm Uyên lập tức nghiêng mình, lần thứ hai mang Tư Căng né tránh.Song, còn không đợi đứng vững, phía sau lại đâm tới một mũi tên.Mặc Lâm Uyên sợ ma lực bị rút đi, không dám trực tiếp đụng vào mũi tên giết ma, chỉ có thể nhiều lần né tránh.Thế nhưng, có Đào Ý Đình bên kia cuồn cuộn không ngừng cung cấp mũi tên giết ma, mũi tên các oan hồn bắn xuống càng ngày càng nhiều.Chẳng qua ba phút, đã mười mấy mũi tên bắn ra.Mặc Lâm Uyên tức giận, tóc bạc bồng bềnh lướt qua vành tai Tư Căng, mắng câu thô tục.Tư Căng từ đầu chí cuối vẫn luôn được được "bảo vệ" bị dáng vẻ chật vật của ác ma chọc cười rồi.Nhẹ nhàng mở miệng: "Muốn để cho bọn họ biến mất sao?"

"Đương nhiên!"

"Muốn lời, gọi tôi một tiếng ông xã, tôi giúp anh bóp đám lâu la không biết lượng sức này thành mảnh nhỏ!"

Mặc Lâm Uyên:...Làm sao cảm giác Căng Căng đang chiếm hời của y?Chẳng qua tính toán, người liếc mắt thì động tâm không nhiều lắm, vẫn là cưng chiều đi.Vì vậy hít sâu một hơi, thả thấp giọng: "Ông xã..."

Giọng khàn khàn lại công khí.Thì tính là gọi rồi, cũng giống là đang đùa đứa bé vui vẻ.Tư Căng không hài lòng, lắc đầu nói: "Gọi lại."

Vùng xung quanh lông mày Mặc Lâm Uyên chau lại chặt chẽ, nhưng bây giờ là sức mạnh của mình bị áp chế, không thể làm gì khác hơn là tiếp tục dỗ Tư Căng."

Ông xã ~ cứu tôi ~ "Dứt lời, còn cúi đầu giống như làm nũng túm tay áo y.Tư Căng lúc này mới hài lòng, kéo Mặc Lâm Uyên ra ngoài.Vừa thấy hai người đi ra, nhóm oan hồn coi chừng ở ngoài điện trong nháy mắt hưng phấn lên.Tiếng cười chói tai hết đợt này đến đợt khác, bọn họ thét lên: "Các anh em!

Minh Tư Căng và Mặc Lâm Uyên cũng đi ra rồi!

Giết bọn họ!"

"Giết Mặc Lâm Uyên kết thúc tuyệt cảnh, giết Minh Tư Căng chia thần lực của cậu ta ăn!"

"Giết!"

Nhóm oan hồn dựa vào từng bước xâm chiếm thần lực mà sống hưng phấn tới cực điểm, nâng mũi tên giết ma trong tay lên, cùng đâm về phía Tư Căng và Mặc Lâm Uyên.Cùng lúc mở to hai mắt nhìn, đôi mắt trông mong ngóng trông bọn họ bị ghim thành con nhím!Nhưng, thì ở sau một khắc mũi tên nhọn rời tay, Tư Căng ngưng tụ thần lực trong tay, trong nháy mắt khống chế lưu động không khí chung quanh.Dòng chảy không khí hóa, gió lớn đột ngột nổi lên.Sức gió thật lớn trong nháy mắt tạo thành vòng xoáy, đảo loạn hướng đi của mũi tên nhọn.Mấy nghìn mũi tên giết ma mang khí thế hung ác trong nháy mắt giống như diều đứt dây, trên không trung không ngừng xoay tròn.Nhóm oan hồn cũng nhìn choáng váng ——Đào Ý Đình không phải nói vật này là pháp khí nhà họ Minh, rất lợi hại sao?Tại sao dễ dàng thì bị người phá vỡ như thế?!Gió xoáy vẫn còn tiếp tục, chẳng qua phút chốc, liền tinh chuẩn không có lầm ngắm chuẩn toàn bộ mũi tên của mũi tên giết ma về phía nhóm oan hồn.

Lấy tốc độ so với trước mau hơn trăm lần, một lần nữa bắn mũi tên trở về.Nhóm oan hồn lúc đầu thì bị gió thổi bay không ổn định trong nháy mắt mở to hai mắt nhìn, bị dọa sợ đến liên tục thét chói tai.Thậm chí, hồn thể cũng bị dọa đến thành trạng thái nửa trong suốt.Bọn họ chỉ là oan hồn bình thường nhất thế giới này, trên người không mang theo ma lực, nắm mũi tên giết ma không có việc gì.Nhưng nếu như bị loại pháp khí phục ma này đâm trúng, thì sẽ tiêu tan thành mây khói ngay tại chỗ.Chúng nó nhanh chóng thay đổi hướng đi, thổi thân thể hư không của mình không ngừng chạy trốn.Nhưng sức mạnh lại bị cơn lốc khóa lại, không cách nào đi tới.Chỉ có thể sức không đủ tùy ý mũi tên giết ma đâm thủng thân thể, hồn bay phách lạc.Liếc mắt cuối cùng trước khi chết, vẫn là thấy Tư Căng mỉm cười làm động tác tay tạm biệt với bọn họ.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Các bảo bối xin lỗi, gần nhất lại bận rộn, bản thảo cũng là bớt thời giờ viết.Thời gian đổi mới vẫn cố định không dứt, còn có một chương, cầu thông cảm, yêu các bạn.---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0419: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 10EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nhóm oan hồn hối hận cực kỳ.Nếu như cho bọn họ thêm một cơ hội, bọn họ kiên quyết sẽ không đi trêu chọc Minh Tư Căng.Bọn họ là trạng thái hồn, ít nhất còn có mạng sống.Cũng không đến mức như bây giờ, tiêu tan thành mây khói, bốc hơi nhân gian.Mấy nghìn oan hồn trong nháy mắt biến mất, giống như khí trắng bốc lên, đặc biệt đồ sộ.Đào Ý Đình nhìn thấy một màn này hoàn toàn bị dọa sợ đến mềm chân.Đầu óc luôn luôn khôn khéo cũng giống như gỉ rồi, ngay cả tự hỏi đối sách cũng làm không được.Đáng sợ!Thật là đáng sợ!Cô ta sống lại mười mấy lần, quỷ quái gặp quá nhiều, nhưng chưa từng chưa gặp qua thực lực khủng bố như thế.Minh Tư Căng không phải là một tế ti bình thường sao?Tại sao sẽ..."

A a a a —— "Đào Ý Đình còn không có từ trong khiếp sợ đi ra ngoài, thì bỗng nhiên thấy trước mặt, mặt Tư Căng phóng to.Cặp mắt đào hoa ngạo nghễ tà ác ôn nhu của thiếu niên tế ti, môi mỏng khẽ nhếch, trời đất phai màu."

Lúc tôi vừa điều khiển gió, chợt phát hiện bụi trong không khí cũng có thể giết chết người."

"Chúc mừng cô, thành vật thí nghiệm đầu tiên."

"Cười một cái!"

Đào Ý Đình bị dọa đến hoang mang lo sợ, dưới vô cùng sợ hãi, vậy mà thật sự theo lời của Tư Căng làm một khuôn mặt tươi cười so với khóc còn khó coi hơn: "Đừng giết tôi...

Đừng giết tôi...

A!"

Thế nhưng, thần minh tà ác không lưu tình chút nào, vẫn là chôn vùi người ở dưới bụi bặm.Bị bụi nhỏ thần lực điều khiển cứng rắn như sắt, sắc bén như dao.Trong nháy mắt đánh xuyên qua cổ dài nhỏ của người phụ nữ.Máu tươi chảy xuống, một khắc trước khi sinh mệnh Đào Ý Đình kết thúc, bị quyền trượng thần tình yêu mang đi.Thả ở một điểm thời gian khác sống lại.Quyền trượng thần tình yêu biến mất cực nhanh.Tư Căng chỉ nhìn thoáng qua, thì nhàn nhạt cảm giác được phía trên có thần lực của nguyên chủ.Cậu không quản bốn người cầu sinh còn dư lại với Đào Ý Đình.Bọn họ lù đù, tự nhiên có lệ quỷ thu dọn, bản thân mình không cần quan tâm.Chính là cây quyền trượng kia...Tư Căng theo thói quen muốn gọi Tiểu Yêu.Nhưng suy nghĩ một chút La Sát ở, đoán chừng Yêu Nhi cũng không tinh thần và thể lực, dứt khoát trực tiếp lấy thần thức trao đổi với La Sát: 'Nguyên chủ có phải từng mất trí nhớ hay không?'\ La Sát quen tay hay việc mở hệ thống của Tiểu Yêu ra, lấy tốc độ mau hơn gấp năm lần so với Tiểu Yêu tìm kiếm, rất nhanh cho ra trả lời thuyết phục: [không có a, đại nhân.][thế giới này không có mất trí nhớ.][nếu như ngài phát giác thần lực trên quyền trượng thần tình yêu tương tự với nguyên chủ, hết sức có thể dính đến kiếp trước kiếp này.][bây giờ ngục giam thiên thần thay đổi chế độ, kịch bản chuộc tội của tù nhân cũng là ngẫu nhiên mở khóa, chủ nhân bên kia cũng không tra được quá nhiều, cho nên...][kết quả rất có thể cần chính ngài đi tìm kiếm.]'Ừm.' Tư Căng gật đầu, vừa cẩn thận lật xem ký ức của nguyên chủ một lần, cuối cùng tìm ra một chút dấu vết.Cậu không tiếp tục trò chuyện với La Sát.Chỉ xoay người nói với Mặc Lâm Uyên: "Tôi chuẩn bị trở về nhà họ Minh một chuyến.

Cầm lại đồ nhét ở nơi nào đó."

"Được."

Ác ma áo đỏ đi tới trước mặt thiếu niên làm nũng: "Đều nghe ông xã."

Ngoài miệng gọi như thế, đuôi lại lần nữa không đứng yên.Trải qua quen thuộc ngày hôm qua, Mặc Lâm Uyên đã hoàn toàn quen thuộc Tư Căng rồi.Đuôi ác ma ở mấy địa điểm cố định nhẹ nhàng trêu chọc.Trong nháy mắt chọc ghẹo rước lấy một cái mắt dao của thiếu niên áo trắng.Tư Căng căm tức nhìn Mặc Lâm Uyên, nhưng vẫn là bị người chế ngự, vững vàng khóa chặt ở trong lòng.Mặc Lâm Uyên tựa vào bên tai cậu, mang ý cười thực hiện được, ngay cả xưng hô ra khỏi miệng cũng mang vài phần khiêu khích."

Ông, xã."

Y bế ngang thiếu niên lên, cường thế lại mê hoặc: "Không phải là nhà họ Minh sao?

Tôi biết đường, tôi dẫn em đi."

"Cùng đi với em, bứng ổ của bọn họ."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Cập nhật hôm nay thì tới đây, tôi phải làm bài tập rồi, yêu bạn moa---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0420: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 11EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng bị Mặc Lâm Uyên ôm đi.Ngày thứ hai mười một giờ sáng, tỉnh lại từ trên giường tròn phòng thượng hạng chủ đề người yêu tầng cao nhất khách sạn Tân Chí.Đưa tay, khẽ vén màn sa màu đỏ thắm xung quanh lên, lộ ra đầu ngón tay qua lớp màn đỏ còn có chút tê rần.Tư Căng nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, ngồi dậy mặc quần áo rửa mặt.Bởi vì La Sát ký túc ở trong thức hải cậu, tác dụng che đậy cảm giác đau rất rõ ràng.Bởi vậy, cảm giác đầu tiên cả đêm không ngủ, chính là mệt.Mệt cũng vui sướng.Trên người đã được rửa sạch rồi.Ngoại trừ vết tích xanh đỏ hỗn hợp tràn đầy.Những cái khác...

Cái gì đều không lưu lại.Tư Căng đi ra từ toilet, ngáp một cái, lười biếng tựa vào đầu giường.Vừa chờ Mặc Lâm Uyên mua bữa trở về, vừa hăng hái quan sát ghế đỏ nho nhỏ bên cửa sổ sát đất.Một cái ghế nhỏ đủ chứa hai người ngồi.Lúc này đây, vết nước vẫn như cũ chưa khô.Bị ánh sáng mặt trời bên ngoài chiếu một cái, hiện lên ánh sóng trong vắt.Mùi hoa đỗ quyên nhàn nhạt thấm vào hơi thở, lan tỏa một loại hoang đường tốt đẹp.Tư Căng chống đầu nhìn, nhớ lại chuyện phát sinh ngày hôm qua.Sau khi rời khỏi điện tế ti ở nhà thờ, Mặc Lâm Uyên đích xác mang cậu đi một đoạn đường, càng đi về phía trước mười lăm km, chính là nhà mẹ nguyên chủ, nhà tổ nhà họ Minh.Nhưng không biết tại sao, lúc đi tới đây, lúc nào cũng gặp "Quỷ đánh tường".Mãi cho đến đêm khuya, đều không thể lại đi tới một km.Hai người không dự định tốn thời gian, dứt khoát liền tìm khách sạn nghỉ ngơi.Nói là nghỉ ngơi, kỳ thực...Cũng không nghỉ ngơi tốt.Không biết có phải bị vết nước ý tứ hàm xúc không rõ kia xấu hổ đến hay không, dần dần, ánh sáng mặt trời biến mất.Sắc trời bên ngoài bắt đầu trở nên mờ tối, mới đầu là sắc trời xám xanh của chạng vạng, nhưng không ra ba giây, bóng đêm hoàn toàn đen nhánh.Tư Căng mở đèn, nhìn nhìn đồng hồ treo trên tường và đồng hồ tay của mình, xác định là 11:05 phút không sai.Lúc này mới buổi trưa, mới vừa rồi con ánh sáng mặt trời rọi khắp nơi, bây giờ làm sao thì màn đêm chìm xuống rồi?Màn đêm này không có sao, hoàn cảnh chung quanh tối đen đến đáng sợ.Không biết người nào hô to một tiếng: "Cô dâu quỷ lại tới lựa chú rể rồi!!!"

Tiếp theo, bốp!Toàn bộ đèn tắt, hệ thống cung cấp điện hư hại, toàn bộ khách sạn trong nháy mắt rơi vào hỗn loạn.Mọi người mở điện thoại di động ra chiếu sáng, lập tức bước nhanh đi ra cửa.Tụ tập đến sảnh, cố gắng chạy trốn.Chẳng qua, "cô dâu quỷ" kia tựa hồ sớm thì đoán được điểm này.Đã sớm khóa kín toàn bộ cửa sổ khách sạn, giam toàn bộ người ở trong khách sạn này.Tư Căng cũng vừa ra cửa.Chưa từng nghĩ, mới vừa ra ngoài, thì cảm giác có một thứ lạnh lẽo rơi vào trên tay mình.Mùi hơi tanh nhàn nhạt truyền đến, con ngươi Tư Căng trầm xuống, đại khái đoán được đây là cái gì.Cậu lấy thần lực bảo vệ mắt, ở ban đêm thấy vật.Quả nhiên, nhấc đầu đã nhìn thấy thi thể của một người đàn ông.Thi thể kia sắc mặt trắng bệch, môi tựa hồ bị người nào xé rách, vẫn luôn kéo đến sau tai, làm ra một khuôn mặt tươi cười quỷ dị lại thê thảm.

Thi thể kia tựa hồ chú ý tới Tư Căng đang nhìn hắn.Hai tròng mắt đóng chặt bỗng nhiên mở ra, bắt đầu liều mạng giãy giụa, liên tục vẫy tay với Tư Căng, tựa hồ là đang...Cầu cứu?Tư Căng trở về phòng cầm cái khăn tay lau lau tay, lúc này mới ra ngoài đứng xa một chút, nâng con ngươi hỏi: "Ngươi là muốn ta cứu ngươi?"

Nam nhân kia nghe vậy, càng kích động, trong "Miệng" nứt ra phát ra nghẹn ngào mơ hồ, giãy dụa kịch liệt hơn.Tứ chi hắn bị kim chỉ may ở trên trần nhà.Khẽ động, da thịt xé rách, càng nhìn càng khiếp sợ người.Bỗng nhiên, hệ thống khẩn cấp của khách sạn khởi động, đèn lớn trung tâm bỗng nhiên sáng lên.Cùng lúc đó, người đàn ông đỉnh đầu Tư Căng đã chịu đựng đau nhức vùng vẫy tứ chi.Kim chỉ ngang hông chống đỡ không được trọng lượng cả người, dẫn đến cả người "Bộp" một tiếng ngã xuống.Máu thịt không rõ.Cùng lúc đó, một lực đạo quen thuộc lập tức kéo Tư Căng về sau, kéo vào ôm ấp hơi lạnh.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0421: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 12EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Trước mặt chỉ bạc bồng bềnh.Cùng lúc đó, rào chắn ma lực chế tác chống đỡ ở trước mặt Tư Căng, vì cậu che đi máu có thể bắn tung tóe đến trên người.Thanh âm êm tai của Mặc Lâm Uyên vang lên ở bên tai: "Đèn khách sạn chúng ta hỏng rồi, mới vừa đi sửa, bảo bối không có đói hỏng đi?"

"Không có."

Tư Căng vẻ mặt nhẹ nhàng, mặt không đỏ tim không đập mạnh trả lời: "Đêm qua bị anh đút no rồi, đói không hỏng."

Trong giọng nói nhàn nhạt tràn đầy trêu chọc.Mà hết lần này tới lần khác nói chuyện vẫn là vẻ mặt thái độ thờ ơ.Không lòng dạ nào trêu người, có thể chết người nhất.Mặc Lâm Uyên nhịn không được nuốt nước miếng một cái.Nếu không phải là lúc này bỗng nhiên ra tình huống, y hận không thể lập tức thì mang người trở về phòng...Bảy ngày bảy đêm không mở cửa.Thần minh đơn thuần không biết mình sớm đã thành món ngon ngon miệng trong mắt ác ma.Cậu nâng mắt nhanh chóng quan sát khách sạn một chút, góc chết trần nhà đều có một kẻ giống hệt người đàn ông nửa sống nửa chết bên cạnh Tư Căng.Vừa mới bắt đầu là Tư Căng phán đoán lầm.Cậu thấy người như thế, theo bản năng theo bản năng cho rằng là thi thể.Nhưng nhìn kỹ...

Bọn họ cũng không tính là thi thể, mà là bị cô dâu quỷ dằn vặt đến đây, tốt xấu chịu đựng qua đau nhức, lưu lại một hơi thở.Nhưng đã cách tử vong gần quá, người xác khó phân biệt, cứu không nổi.Thấy rõ những người sống bị may ở trên trần nhà này, toàn bộ người khách sạn đều kêu lên kinh sợ.Bọn họ sắc mặt xám trắng tụ ở đại sảnh khách sạn, run lẩy bẩy thảo luận: "Nhìn a, thật sự là cô dâu quỷ!

Cô ta sẽ may người đàn ông phụ lòng thành búp bê ở bất kỳ địa điểm cô ta cảm thấy thú vị."

"Nhưng cô dâu quỷ này cũng quá biến thái rồi, cô ta thế nào cũng phải ép người đàn ông cô ta vừa ý thề, chống lại bản năng đi ngược thiên tính vĩnh viễn yêu cô ta, mọi người thấy cô ta trốn cũng tránh không kịp, làm sao có thể sẽ yêu cô ta?"

"Thật là đáng sợ!

Thật là đáng sợ!

Không phải nói quán rượu này là ác ma Mặc Lâm Uyên mở sao?

Con quỷ nào không có mắt vậy mà tới chỗ này của y giết người?!"

"Đúng vậy..."

Tư Căng chuyển con ngươi, nhìn về phía Mặc Lâm Uyên: "Anh hôm qua không phải là nói cho tôi, khách sạn này là anh mở sao?

Anh biết lai lịch của cô dâu quỷ không?"

Mặc Lâm Uyên lắc đầu: "Tôi trước đó chưa nghe nói qua, đoán chừng là quỷ nhỏ mới tới không hiểu quy củ, dẫn ra rồi giết là được."

"Nói không chừng quỷ đánh tường kia cũng là cô ta làm, giết cô ta, chúng ta là có thể trực tiếp đi nhà họ Minh."

Tư Căng: "Làm sao dẫn?"

"Không phải nói cô ta sẽ ép người đàn ông mình vừa ý thề sao?"

Mặc Lâm Uyên ôm Tư Căng, quan sát một nhóm phía dưới: "Vậy thì nhìn cô ta có thể vừa ý người nào rồi."

Thế nhưng, cô dâu quỷ kia tựa hồ cũng đang do dự.Nửa giờ đi qua rồi, thật sự một người cũng không chọn.Tư Căng có chút không kiên nhẫn, lại cẩn thận nhìn ba người đàn ông nửa chết nửa sống không có rớt xuống một chút.Cuối cùng phát hiện điểm giống nhau không rõ ràng ——Cặp mắt đào hoa, 186, tóc ngắn màu đen, vóc người hình tam giác ngược, mặc tây trang màu đen hoặc màu đỏ.Đây cũng là yêu cầu của cô dâu quỷ với chú rể.Ở đây phù hợp những điều kiện này không nhiều lắm.Tư Căng bước đầu nhìn lướt qua đám người tiến hành sàng lọc, không bao lâu, lại kinh ngạc phát hiện, người phù hợp những điều kiện này...Là bản thân mình!Tuy rằng Mặc Lâm Uyên cũng là cặp mắt đào hoa, nhưng y là một mỹ nhân tóc dài yêu mị, chiều cao cũng cao hơn Tư Căng 5cm.Nghĩ như thế, Tư Căng hắng giọng, cao giọng mở miệng: "Cô dâu của tôi, tôi yêu em."

"Tôi chống lại bản năng của mình, đi ngược thiên tính, vĩnh viễn yêu em."

Lời của Tư Căng trong nháy mắt đưa tới chú ý của mọi người.Bọn họ đều quay đầu lại, nhìn thiếu niên vẻ mặt sáng láng tầng cao nhất, giống như là đang nhìn một người điên.Đây không phải là tế ti của thần tình yêu, Minh Tư Căng sao?Chịu kích thích gì không muốn sống như thế, vậy mà chủ động thề với cô dâu quỷ?Ác ma tóc bạc phía sau càng là ghen tuông dâng trào, vừa muốn đi che miệng Tư Căng, thì thấy một trận gió lạnh cuốn qua.Một thiếu nữ xinh đẹp mặc áo cưới, xuất hiện ở trung tâm khách sạn.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
X Xuyen Nhanh Ki Chu Dien Ro Lai Lam Sup Do Noi Dung Vo Kich Roi Tg9 Tg11


CHƯƠNG 0422: LỜI THỀ CỦA THẦN TÌNH YÊU 13EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mọi người thấy vậy, trong nháy mắt lấy thiếu nữ làm trung tâm thét lên tản ra một mảnh đất trống.Cô gái kia khoảng 168, da gốm trắng, vóc người yểu điệu.Ngón tay xanh nhạt như ngọc khẽ nâng áo cưới không nhiễm hạt bụi, quay đầu, đã không còn mắt.Hốc mắt tối om ngây thơ nhìn chằm chằm Tư Căng, nghiêng đầu, tỉ mỉ cảm thụ hơi thở người vừa tới.Tựa hồ vẫn là không thể tin được, ngập ngừng lưỡng lự, máu và nước mắt thì từ trong hốc mắt trống rỗng tuôn ra, ở trên mặt lưu lại một vết tích đỏ bừng."

A...

A Đào..."

Cô ta thanh âm khàn khàn nghẹn ngào, thăm dò gọi một tiếng: "Anh cuối cùng...

Tới cưới em rồi sao?"

A Đào?Tư Căng lóe lóe con ngươi, tựa như là bỗng nhiên nghĩ thông suốt một chút, ánh mắt sáng ngời, hỏi: "Cô là đang gọi...

Ưm..."

Song, một câu nói còn chưa hỏi ra lời, thì bị Mặc Lâm Uyên đưa tay che miệng.Sừng ác ma dựng càng thẳng.Con ngươi đen nhánh chợt chuyển đỏ, đột nhiên tràn ngập tính công kích với cô dâu quỷ phía dưới."

Cô dâu em ấy kêu là ta, ngươi kích động cái gì a?"

Lời vừa nói ra, mọi người và cô dâu quỷ đều phút chốc giật mình sững sờ.Mọi người nghĩ là: Mặc Lâm Uyên điên rồi?

Y một boss ác ma thế giới vô hạn, ai không sợ?Vậy mà chủ động thừa nhận bản thân mình là...

Cô dâu của Minh Tư Căng?Cô dâu quỷ lại giật mình sững sờ cuối cùng trong nháy mắt nổi giận: "Không có khả năng!

A Đào anh ấy nói qua muốn cưới tôi, A Đào anh ấy yêu tôi!

Tất cả người ngăn cản tôi cùng một chỗ với anh ấy, đều, phải, chết!"

Dứt lời, trực tiếp phi thân lên, lấy móng nhọn ra, đánh về phía ác ma ghen tuông đầy người kia.Nhưng cô ta chỉ là một lệ quỷ mới vừa thành hình một năm, sức mạnh yếu kém, làm sao có thể chống lại boss của trò chạy thoát thân trên danh nghĩa.Còn không có nhào tới, thì bị ma lực Mặc Lâm Uyên khóa lại, hung hăng ném xuống đất.Một khắc rớt xuống kia, quần áo của nữ quỷ tan ra, mơ hồ có thể thấy được dưới xương bể nát một một lỗ hổng máu thịt không rõ.

Dưới lỗ hổng, có bộ phận thần lực hơi hơi lấp lánh.Giống với thần lực trên quyền trượng thần tình yêu vậy, kia là thần lực của nguyên chủ.Tại sao...

Trên người cô ta cũng có.Tư Căng và Mặc Lâm Uyên nhìn nhau, cũng phát hiện xảy ra vấn đề.Lập tức phi thân nhảy xuống giữa khách sạn, nhìn chằm chằm cô dâu quỷ phút chốc.Tư Căng mở miệng trước tiên: "Tim của cô đâu?"

"Trái tim...

Trái tim..."

Nữ quỷ ngẩn người nói: "Cho A Đào rồi, A Đào yêu thích."

"Mắt...

Mắt cho một người phụ nữ A Đào yêu thích..."

Nói đến đây, cô ta hình như bỗng nhiên chịu kích thích lớn gì, gầm thét lên sắc nhọn: "Không!

A Đào yêu tôi!

Cũng là người phụ nữ kia cướp hắn, người phụ nữ kia còn muốn giết tôi!"

Thanh âm sắc nhọn trực tiếp xuyên tai màng.Tư Căng vội vàng mở một rào chắn cách âm cho mình và Mặc Lâm Uyên.Lỗ tai thì không may mắn như thế, đều che lỗ tai, đau đớn miệng sùi bọt mép.Thì ở trong hỗn loạn, một thanh kiếm đỏ đậm trực tiếp xuyên qua từ bên ngoài.Đâm thẳng cổ Tư Căng.Không biết lượng sức!Tư Căng ngưng tụ thần lực trên tay, mới vừa muốn phản kích, thì nhìn thấy cô dâu quỷ trực tiếp đứng lên.Phản ứng của cô ta mau hơn so với mọi người, lập tức đứng lên vì Tư Căng chặn lại một kiếm có thể chết người kia.Máu tươi từ trong miệng tuôn ra, cô dâu quỷ vươn tay, khó khăn níu lấy một đoạn ống tay áo thiếu niên: "A Đào, đừng sợ, em bảo vệ anh..."

Ở bên ngoài khách sạn Đào Ý Đình một kích không trúng giận trực tiếp nghiến răng!Đáng ghét!Cô ta lần này sống lại ngủ đông một năm, chính là vì giết Minh Tư Căng!Nhưng vẫn là bị tiện nhân SB* này làm hỏng việc.* SB "傻逼" (shǎ bī) = ngu ngốc, đần độn, ngu xuẩnMắt và trái tim đều không còn rồi, trực tiếp đi tìm chết không tốt sao?Tại sao còn muốn biến thành lệ quỷ âm hồn không tiêu tan?Đào Ý Đình trực tiếp đẩy cửa mà vào, rống giận với cô dâu quỷ: "Trì Ý, cô ngu à?!

Người trước mặt cô là Minh Tư Căng, căn bản cũng không phải là A Đào của cô!"

"Cậu ta chỉ là đang giả mạo A Đào lừa cô!

Cô bây giờ giết cậu ta!

Tôi dẫn cô đi gặp A Đào!"

Nói đến đây, A Đào trong miệng cô dâu quỷ Trì Ý là người nào lại rõ ràng cực kỳ.Người phụ nữ A Đào yêu thích là người nào, cũng lại rõ ràng cực kỳ.Không phải là Minh Tư Đào và Đào Ý Đình cấu kết với nhau làm việc xấu hại chết cô dâu quỷ sao?Vậy tốt, cậu thì tương kế tựu kế!Vì vậy, thiếu niên một tay rút kiếm trên người cô dâu quỷ Trì Ý ra, rất nhanh vì cô ta chữa trị vết thương.Cùng lúc đặt thanh kiếm ở trên tay Trì Ý, nho nhã lễ độ mở miệng, thật giống như căn bản cũng không biết, nói lời này sẽ mang đến thế hậu quả nghiêm trọng nào."

Ý Đình, nghe nói muốn muốn kết hôn với Tư Đào, chúc mừng a."

Nói, chuyển hướng đi mũi kiếm Trì Ý chỉ, ngắm chuẩn rồi Đào Ý Đình:"Tôi bây giờ, thì tặng các người một phần quà kết hôn lớn."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom