Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0394: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 39


CHƯƠNG 0394: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 39EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mộ Hoài Dương khôn khéo làm sao.Chỉ sững sờ phút chốc, thì nghĩ rõ lí lẽ.Ông ta trước đó nói qua với Mộ Bắc Thần bản thân mình phải giết chết vật thí nghiệm số "8562".Mà Mộ Bắc Thần mấy ngày nay lại bị tin tức trên mạng tẩy não, cảm thấy mình chính là "8562" phải bị giết kia.Cho nên, mới có thể giúp lực lượng cảnh sát bắt mình.Chẳng qua cũng không sợ.Mộ Hoài Dương không có vấn đề cong cong môi.Ông ta nếu dám trở về, thì nhất định làm tốt chuẩn bị vẹn toàn, tuyệt đối không biết bị người cố tình hãm hại.Không phải là Chung Lâm Uyên và bạn trai nhỏ mở studio lồng tiếng của y kia sao?Chẳng qua là hai tên quèn đê tiện cực kỳ, ông ta động động ngón tay là có thể bóp chết.Không đủ gây sợ hãi.Ông ta ngoan ngoãn theo lực lượng cảnh sát trở về.Ngồi vào phòng thẩm vấn, vẫn như cũ là một bộ thái độ cao ngạo.Không bạo lực, không hợp tác.Ông ta giống như đã sớm bện tốt một lí do thoái thác hoàn mỹ không sứt mẻ rồi.Đối mặt tất cả chứng cứ lực lượng cảnh sát ném ra, đều từng cái tài tình lượn vòng.Cuối cùng dựa vào trên ghế thẩm vấn, nhìn chi đội trưởng không biết làm thế nào, khẽ cười nói."

Tôi là thành viên hiệp hội liên hợp nghiên cứu sinh vật quốc tế, hơn nữa đã sớm chuyển quốc tịch, lấy thân phận sứ giả tạm thời về nước, được hưởng quyền miễn trừ ngoại giao, được công pháp quốc tế bảo vệ."

"Nếu như các người chỉ có những chứng cớ này, tối đa có thể giam tôi một tuần."

"Hơn nữa, tôi lần này về nước, là bởi vì ở phương diện ức chế bệnh tâm thần làm ra một loại thuốc bình tĩnh hoàn toàn mới, tưởng tuyên truyền mở rộng, ra sức vì nước."

Ông ta nói, lắc lắc còng tay trên tay, thanh âm bình tĩnh chứa vài phần uy hiếp: "Các người đối đãi công thần về nước như thế, có phải không quá thỏa đáng hay không?"

Chi đội trưởng phụ trách thẩm vấn ông ta chính là một thành viên phá huỷ hòn đảo nhỏ "thí nghiệm người sống" năm đó.Vì đánh hạ đảo kia, hắn mắt nhìn anh em từng người một ngã xuống, đau lòng không thôi.Bây giờ đầu sỏ phạm tội đang ở trước mắt, còn chết không nhận tội, sắp ép hắn điên rồi.Chi đội trưởng vỗ bàn một cái, nổi giận lên, hận không thể trực tiếp đánh người một trận, cạy miệng của ông ta ra, ép ông ta nói thật ra.Thế nhưng, luật pháp quản chế, hắn không thể!Không thể làm gì khác hơn là đè nén tức giận, bước nhanh ra phòng thẩm vấn....Trận thẩm vấn này giằng co hai ngày, Mộ Hoài Dương thật sự một chút tin tức hữu dụng cũng không có để lộ.Ở lúc lực lượng cảnh sát không có đầu mối, chuẩn bị thả người, vụ án chợt có đột phá mới.Tư Căng mang Chung Lâm Uyên nhân chứng duy nhất này tới chỉ ra và xác nhận tội phạm.Chi đội trưởng biết Chung Lâm Uyên, biết y là người sống sót duy nhất trong "thí nghiệm người sống" Năm đó.Vừa thấy y tới, lập tức mang người tới phòng thẩm vấn.Bên ngoài phòng thẩm vấn, người đàn ông tuấn mỹ một thân tây trang màu đậm, cách thủy tinh đặc chế, nhìn Mộ Hoài Dương bị còng ở trên bàn thẩm vấn.Trong tay siết chặt Chung Lâm Uyên hơi hơi run tay, trấn an nói: "A Uyên, là gương mặt này sao?"

"Đúng...

Đúng vậy!"

Gương mặt này là ác mộng vài chục năm của Chung Lâm Uyên.Tuy rằng già đi rất nhiều, vẫn như cũ có thể liếc mắt nhận được.Đây là Mộ Hoài Dương đem y làm thí nghiệm, hại chết cha mẹ đem!"

Tốt."

Chỉ cần một câu khẳng định của y, Tư Căng lập tức quay đầu nói cho chi đội trưởng: "Không phải thả người, tôi muốn lấy trên danh nghĩa cá nhân tố, Mộ Hoài Dương tiến hành thí nghiệm người sống, hại vô số người, yêu cầu tòa án công khai thẩm tra xử lý."...Từ cục cảnh sát đi ra, tâm tình Chung Lâm Uyên lại chạy ở sát biên giới tan vỡ.Nhưng y chú ý đến Tư Căng, tốt xấu vẫn luôn nhịn xuống.Thẳng đến đi lên xe, mới tựa vào bộ trên ghế phụ, mệt mỏi rơi nước mắt."

Căng Căng."

Chung Lâm Uyên mở miệng, thanh âm nghẹn ngào: "Em đau quá, thật là khó chịu."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0395: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 40


CHƯƠNG 0395: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 40EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng đóng cửa xe lại, vì phòng ngừa người ngoài quấy rối, thậm chí mở một đạo kết giới.Đây là Chung Lâm Uyên lần đầu tiên nói đau với hắn cậu.Trước đó mỗi một lần phát bệnh, thiếu niên đều là chịu đựng không nói được một lời.Nhiều lắm rút ở trong ngực cậu đòi hai nụ hôn.Nhưng lần này, rõ ràng tan vỡ rồi.Chung Lâm Uyên oán hận nghiến răng, từ trong kẽ răng khó khăn nặn ra mấy chữ: "Em không muốn đi theo thủ tục, em muốn trực tiếp giết chết ông ta."

Y quay đầu, đỏ mắt nhìn về phía Tư Căng, lại vẫn như cũ đang trưng cầu ý kiến của c65u.Vành mắt đỏ bừng, muốn bao nhiêu đáng thương có bấy nhiêu đáng thương: "Có được hay không?"

"Không tốt."

Tư Căng quả quyết cự tuyệt: "Trực tiếp giết ông ta rồi thì em thành phần tử phạm tội rồi."

"Nhưng em...

Ừm..."

Chung Lâm Uyên lại muốn nói cái gì, đã bị Tư Căng chặn môi.Tư Căng nhẹ nhàng hôn nước mắt y nước mắt ôn nhu dỗ: "Không đau, A Uyên ngoan ngoãn một chút, lại nhịn một chút, lại nhịn hai ngày."

"Chờ lúc mở phiên toà, anh nhất định tặng em một niềm vui bất ngờ thật to."

"Hai ngày a."

Chung Lâm Uyên ôm Tư Căng thật chặt, tuy rằng tin cậu, lại vẫn như cũ đang nhỏ giọng phản kháng: "Thật là dài dằng dặc."

"Không dài."

Tư Căng tiếp tục hôn y: "Có anh làm bạn, thì không dài."

Không biết qua bao lâu, Chung Lâm Uyên cuối cùng cũng từ trong tan vỡ tìm về một chút lý trí.Y "Ừm" rồi một tiếng, khó khăn gật đầu.Sát ý trong mắt vẫn như cũ không tan: "Căng Căng, em kỳ thực cũng chuẩn bị niềm vui bất ngờ cho anh."

"Ngày mốt mở phiên tòa...

Bất ngờ lớn..."...Hai ngày sau, toà án.Mộ Hoài Dương ỷ vào lực lượng cảnh sát không bắt được chứng cứ, bản thân mình lại có đoàn đội luật sư đứng đầu quốc tế.Vì vậy, không sợ hãi chút nào ngồi ở chỗ bị cáo.Đôi mắt ưng già nua nhìn chằm chằm Tư Căng và Chung Lâm Uyên, giống như đang nhìn hai chết người.Hai con kiến nhỏ không biết trời cao đất rộng này, cho là có nhân chứng là có thể lật lại bản án?Quả thực chuyện hoang đường nhất thế gian!Chờ hôm nay ông ta thắng kiện được thả, chuyện thứ nhất, chính là tìm sát thủ giết bọn họ!Quả nhiên, luật sư biện hộ của Mộ Hoài Dương khéo mồm khéo miệng.Hơn nữa Mộ Hoài Dương sớm liền chuẩn bị tốt chứng cứ giả, rất nhanh thì thay đổi cục diện.Hung hăng áp chế nguyên cáo Tư Căng một bên.Trận biện luận đặc sắc này, đem Mộ Bắc Thần ngồi ở chỗ ngồi bàng thính hoàn toàn choáng váng.Chung Lâm Uyên lấy thân phận 8562 chỉ ra chỗ sai ba hắn.Nói cách khác, Chung Lâm Uyên mới là 8562?!Vậy con dấu trên người là chuyện làm sao! hắnNếu như Chung Lâm Uyên thực sự là 8562, vậy những thứ hắn làm này không phải là tự giết lẫn nhau với ba của mình sao?Mộ Bắc Thần đang ngẩn người, thì nghe thẩm phán gõ búa tuyên án.Song, giữa lúc thẩm phán muốn tuyên bố Mộ Hoài Dương vô tội phóng thích, Chung Lâm Uyên chợt đứng dậy: "Ngài thẩm phán, tôi còn có chứng cứ."

Dứt lời, liền đâu vào đấy mở laptop của mình ra, truy xuất ra rất nhiều số liệu thí nghiệm người sống tinh chuẩn.Thiếu niên đi theo Tư Căng ở studio lồng tiếng ở một tháng, bệnh khá hơn nhiều.Hơn nữa, có Tư Căng bên người.Mặc dù là chỗ nhiều người, y cũng có thể lấy hết dũng khí, lớn mật phát biểu.Chung Lâm Uyên xoay màn hình hiển thị của laptop ngay thẩm phán, hít sâu một hơi, mở miệng nói: "Một tháng trước, hệ thống máy vi tính chủ của hiệp hội liên hợp nghiên cứu sinh vật quốc tế hỏng rồi, ở trên mạng hẹn tôi sửa chữa."

"Tôi ở trong quá trình sửa chữa hệ thống chủ, phát hiện những thứ này."

"Đây là số liệu ẩn dấu tìm ra trong cơ sở dữ liệu máy vi tính của Mộ Hoài Dương, phía trên ghi chép cặn kẽ thời gian, địa điểm nhiệt độ, cùng với thành quả đạt được khi ông ta đem người sống làm thí nghiệm."

"Những thứ này số liệu hoàn toàn ăn khớp với số liệu trong luận văn học thuật Mộ Hoài Dương đã từng phát biểu, đủ để chứng minh thủ đoạn tàn bạo của ông ta."

Chỗ ngồi bị cáo, ý cười trên mặt Mộ Hoài Dương hoàn toàn cứng đờ.Sắc mặt lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được đen xuống.Một tháng trước đó, hệ thống máy vi tính chủ một tháng trước đó không phải là hỏng rồi, rõ ràng là bị hacker xâm phạm, hệ thống tê liệt.Hiệp hội vì bảo đảm số liệu an toàn mới tìm hacker trong nước giúp đỡ sửa chữa phục hồi.Thế nhưng hacker nghe nói cũng không lộ mặt, là một thiên tài ẩn dấu.Tại sao...

Sẽ là Chung Lâm Uyên vật thí nghiệm hèn mọn này?!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0396: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 41


CHƯƠNG 0396: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 41EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mộ Hoài Dương không cách nào hiểu.Nhưng tiết lộ số liệu chính là tiết lộ số liệu.Chứng cứ này có sức công kích cực lớn, hoàn toàn để cho thẩm phán dừng lại.Ngay cả luật sư thay mặt Mộ Hoài Dương đều giống như nghẹn ở cổ họng, không cách nào tiếp tục cãi lại.Thẩm phán trải qua thẩm tra đối chiếu, xác nhận số liệu là thật, quay đầu nhìn về phía Mộ Hoài Dương: "Ông còn có cái gì muốn giải thích sao?"

Mộ Hoài Dương đứng lên, hít sâu một hơi nói: "Ngài thẩm phán, tôi không đồng ý, tôi cảm thấy số liệu của Chung Lâm Uyên là làm giả tới vu tội tôi!"

"Tôi bình thường ngay cả thí nghiệm chuột trắng nhỏ và thỏ trắng nhỏ đều không cam lòng giết, làm sao có thể đem người sống làm thí nghiệm?"

"Tôi muốn tố cáo!

Kiện hai người đối diện kia vu tội!"

"Vậy còn có cái này thì sao?"

Mộ Hoài Dương đang tưng bừng nói, Tư Căng lần thứ hai đứng dậy, để mấy tấm hình lên bàn.Kia đều là ảnh chụp chung của Mộ Hoài Dương và người bị hại ở hòn đảo nhỏ trước đó lưu lại.Lúc đầu đều gửi ở tổ chức sát thủ của Mộ Bắc Tiêu.Sau khi Mộ Bắc Tiêu, Tư Căng giận bọn họ ngược đãi A Uyên, cách ngày thì bứng tổ chức sát thủ kia.Đây là tìm được ở sào huyệt của bọn họ.Khoảng chừng là Mộ Hoài Dương lúc ấy tâm lý biến thái, thực sự muốn lưu lại chút kỷ niệm, cho nên mới chụp xuống ảnh chụp.Chẳng qua ra bên ngoài, Tư Căng chỉ nói là tìm ra từ nhà trọ của Mộ Bắc Tiêu.Thấy ảnh chụp, sắc mặt của Mộ Hoài Dương hoàn toàn đen rồi.Ông ta không thể tin tưởng nhìn Tư Căng và Chung Lâm Uyên.Hai người đàn ông tuấn mỹ dáng người cao ráo thanh tao như ngọc giống như ác ma.Cắn chặt ông ta, thì nhất định đưa ông ta vào chỗ chết!Mộ Hoài Dương tan vỡ cuồng loạn: "Không có khả năng!

Nếu như các người có những chứng cớ này, tại sao không nói trước lấy ra, không nên chờ bây giờ!"

"Bởi vì tôi chính là phải đợi ông trần thuật xong tất cả chứng cứ giả, lại từng cái đánh vỡ a."

Thanh âm của Tư Căng trầm thấp ôn nhu, lại giống ma âm địa ngục, xuyên tai giết tim.Thẩm phán lần thứ hai khẳng định xong chứng cứ, gõ búa tuyên án: "Mộ Hoài Dương mua tổ chức sát thủ, bắt cóc người sống làm thí nghiệm, cấu thành phạm tội nghiêm trọng, phán xử tử hình."

"Tử hình?

Tử hình?

Ha ha ha ha!"

Mộ Hoài Dương mắt nhìn không có đường sống quay lại, bắt đầu lợi dụng thân phận của mình chà đạp pháp luật: "Các người không có quyền lực tuyên án tôi, đừng quên, tôi là sứ giả hiệp hội nghiên cứu liên hợp sinh vật quốc tế phái tới, được hưởng miễn trừ ngoại giao, không bị pháp luật nơi này các người trói buộc!"

Ông ta chỉ Tư Căng và Chung Lâm Uyên, chửi ầm lên: "Tôi không chỉ muốn bắt người làm thí nghiệm, còn muốn giết hai thứ không biết tốt xấu đối diện kia!

Toàn bộ giết rồi!"

"Ha ha ha ha!

Các người có thể làm gì tôi chứ?"

"Phải không?"

Tư Căng lên tiếng lần nữa, từ trong túi lấy ra một giấy chứng nhận.Mở ra, phía trên viết rõ ràng "Phó hội trưởng hiệp hội liên hợp nghiên cứu sinh vật quốc tế: Lê Tư Căng".Còn đóng dấu con dấu đặc biệt của hiệp hội liên hợp nghiên cứu sinh vật, cũng không làm giả.Tiếp theo, Tư Căng lại lấy ra một tờ đơn khai trừ: "Xét thấy Mộ Hoài Dương lấy người sống làm thí nghiệm, trái với tinh thần chủ nghĩa nhân đạo nghiêm trọng, hiệp hội lâm thời tiến hành khai trừ với ông, cũng thu hồi tất cả quyền lợi ông nhận được từ hiệp hội."

Cậu vừa đọc, vừa quan sát biểu tình tan vỡ đến cực điểm của Mộ Hoài Dương.Ý cười khóe môi càng ngày càng mê người.Mộ Hoài Dương cả người mồ hôi lạnh tỏa ra, kích động tóc đều nổ: "Không có khả năng!

Lê Tư Căng, mày có biết hậu quả làm giả giấy chứng nhận hiệp hội hay không!"

"Phó hội trưởng mới tới rõ ràng là một người trẻ tuổi mới ra đời, chỉ dùng một tháng thì từ tầng dưới chót giết lên, ngồi trên vị trí Phó hội trưởng, tên của người trẻ tuổi rõ ràng gọi Sizen, làm sao sẽ là mày?!"

"Thiên tài tuyệt thế như vậy, làm sao có thể là mày?!"

"Đúng vậy."

Tư Căng hữu nghị nhắc nhở: "Mệt ông còn ở nước ngoài ở rất nhiều năm này, tại sao không phản ứng kịp, phát âm tiếng Trung của Sizen, chính là Tư Căng đấy?"*Tư Căng 司矜 sī jīnMộ Hoài Dương vẫn như cũ không thể tin: "Không có khả năng!

Mày rõ ràng chính là một tên lồng tiếng quèn...

Làm sao sẽ..."

"Ngoài lồng tiếng làm chút nghiên cứu sinh vật, không cẩn thận liền làm lên hội trưởng hiệp hội quốc tế.

Tôi cảm thấy không có bất cứ vấn đề gì."

Dứt lời, Tư Căng quay đầu mặt hướng thẩm phán, giọng nói ôn hòa nhắc nhở: "Ngài thẩm phán, bây giờ có thể tuyên án tử hình rồi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0397: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 42


CHƯƠNG 0397: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 42EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Bởi vì bản án là tuyên án công khai, không chỉ có dân chúng bàng thính, còn có vô số phóng viên đứng gác, toàn bộ hành trình phát sóng trực tiếp.Trước đó, bởi vì tiến triển vụ án vẫn luôn giằng co, lực chú ý của người xem đều ở trên chứng cứ, làn đạn phòng phát sóng trực tiếp ít đến thấy thương.Thậm chí ngay cả phóng viên cũng hoài nghi, hai trăm vạn người xem phòng phát sóng trực tiếp này đều là treo máy online.Nhưng thì ở lúc Tư Căng nói xong câu nói mới vừa nãy kia, làn đạn bỗng nhiên bùng phát như giếng phun.—— a a a!

Ngài thẩm phán, bây giờ có thể tuyên án tử hình rồi, lời này thật là khí phách!

Tôi thích!—— Căng Căng quá đẹp trai đi!

Cuộc sống không dễ, CV lên tòa án!—— không không không, sinh hoạt không dễ, CV làm nghiên cứu khoa học, hhh.—— tôi đi!

Lúc đầu cho rằng Lê Tư Căng chỉ là một diễn viên lồng tiếng, thì ra lợi hại như thế, một tháng làm lên phó hội trưởng hiệp hội sinh vật quốc tế phó hội trưởng quả thực CMN thiên tài chính hiệu!—— tha thứ tôi không hiểu rất rõ vòng CV, mới vừa rồi chỉ là đơn thuần bị giá trị nhan sắc của cậu ta hấp dẫn rồi, mau nói cho tôi biết cậu ấy phối qua cái gì?—— nam chính trong kịch truyền hình hot gần nhất đều là âm thanh cậu ấy phối, người đàn ông giết khắp hơn nửa vòng lồng tiếng nước mình!

Chuyên gia lồng tiếng nam chính nha.Làn đạn phòng phát sóng trực tiếp đang phát ra, thẩm phán đập một búa xuống.Tuyên án tử hình, một tuần sau chấp hành.Ở trong luật pháp nước nhà, coi như là kỳ chấp hành tử hình ngắn nhất rồi.Trong nháy mắt Mộ Hoài Dương bị cảnh sát dẫn đi, chỗ ngồi bàng thính vang lên tiếng vỗ tay như sấm.Mọi người vì chính nghĩa trầm trồ khen ngợi: "Tôi liền nói kia Mộ Hoài Dương không phải là thứ tốt đẹp gì đi?

Ông ta vì kiếm tiền cố ý nâng cao giá thuốc!

Làm thật nhiều người bệnh tâm thần mua không nổi thuốc, người nhà chỉ có thể đi trộm đi cướp đi phạm tội, nhưng thực chính là kỹ thuật lũng đoạn, tư bản thao túng!"

"Số liệu của Mộ Hoài Dương thì ra là làm thí nghiệm người sống có được, trách không được so với số liệu người khác cầm chuột trắng nhỏ làm thí nghiệm có được tinh chuẩn, quả thực là cầm thú!"

"Không nên sỉ nhục cầm thú đi?

Ông ta không bằng cầm thú a!"

Tất cả kết thúc, Tư Căng mới nắm chặt tay Chung Lâm Uyên, kéo y, đi bước một đi ra tòa án.Lúc rời đi, còn cố ý hướng về phía một cái camera phát sóng trực tiếp làm một cái wink.Cặp mắt đào hoa vừa mở lại đóng, hiện ra hết phong tình vạn chủng.Phòng phát sóng trực tiếp lại một lần nữa nổ tung:—— tôi f*ck, Căng Căng chớp mắt với tôi, vậy đại khái chính là tình yêu đi?—— a a a! —— a a a!

Mama, con yêu rồi a!—— trước tiên đừng kích động các chị em, các chị em phóng to hình ảnh nhìn kỹ, cậu ấy có phải kéo tay của Chung cái gì Uyên kia hay không, mười ngón giao nhau a a a!

Quá mập mờ đi?—— là bạn, hay là bạn trai a?

Ai tới nói cho tôi, để cho tôi cắt đứt nhớ nhung với cậu ấy!...Tư Căng đi ra khỏi toà án, bỏ phòng phát sóng trực tiếp rất xa phía sau, chuyên tâm chiếu cố tâm tình của Chung Lâm Uyên.Một khắc thấy Mộ Hoài Dương bị trừng phạt theo luật pháp kia, Chung Lâm Uyên kích động đến vành mắt đỏ bừng.Mười lăm năm, năm nghìn bốn trăm cả ngày lẫn đêm.Ba mẹ y rốt cuộc nhận được công đạo.Y cũng cuối cùng dám đi ra tầng hầm ngầm âm u kia, thoát khỏi liệu pháp đáng ghét, đi ôm tia sáng thuộc về y kia.Ánh sáng mặt trời rơi vào trên người hai người.Sau khi rời xa đám người, Chung Lâm Uyên mới hơi chút tự do một ít.Cậu cúi đầu, kinh ngạc nhìn Tư Căng kéo tay mình.Nhìn chòng chọc phút chốc, bỗng nhiên thì không muốn đi lên trước nữa rồi.Vì vậy dừng bước chân lại, qua tay kéo Tư Căng vào hẻm nhỏ người ở thưa thớt bên cạnh.Vừa Vừa quẹo vào ngõ nhỏ, thì đè Tư Căng lên tường, mê đắm hôn lên.Tư Căng biết y cần phát tiết, liền mặc cho y nắm hai tay, ôn nhu phối hợp.Không biết qua bao lâu, một giọt nước mắt của Chung Lâm Uyên rơi vào bên môi Tư Căng.Xúc cảm lành lạnh kích thích thần kinh trì độn của thiếu niên.Cho đến lúc này, Chung Lâm Uyên mới thoáng khôi phục chút lý trí.Y buông Tư Căng ra, nhẹ nhàng hôn lên nước mắt bên môi cậu.Ôm lấy cứu rỗi của y thật chặt, nức nở hỏi: "Căng Căng, làm sao làm?"

"Cái gì làm sao làm?"

Chung Lâm Uyên lại nhịn không được cúi đầu, hôn mắt Tư Căng, lại hỏi: "Em thật yêu anh a, làm sao làm?"

Tư Căng bị chọc cười rồi: "Anh người đều là của em, còn có thể làm sao làm?"

"Đừng nghĩ dựa vào khóc tranh thủ đồng cảm a, ngày hôm trước ở phòng thẩm vấn thấy Mộ Hoài Dương, em thì dùng một chiêu này."

"Làm hại anh vì dỗ em, ngày thứ hai nằm trên giường một ngày."

"Thắt lưng hôm nay vừa tốt, đừng nghĩ lại gạt anh.Chung Lâm Uyên thật vất vả tự hỏi xong còn không có mở miệng, thì bị Tư Căng toàn bộ chặn trở về.Y rất nhanh chuyển động đại não, đang muốn lại nói cái gì, chợt bị một câu rít gào đâm vào lỗ tai."

Lê Tư Căng!!!

Mày lừa tao!!!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0398: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 43


CHƯƠNG 0398: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 43EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Là thanh âm của Mộ Bắc Thần.Chung Lâm Uyên và Tư Căng cùng lúc xoay người, nhìn về phía Mộ Bắc Thần đầu ngõ.Trong con mắt trợn to của hắn tràn đầy tơ máu, râu cứng mọc đầy mặt cũng không biết cạo.Tinh thần thất thường, quần áo chật vật.Cực kỳ giống một con chó nhà có tang bị chủ nhân vứt bỏ."

Cậu lừa tôi!"

Mộ Bắc Thần gào thét: "Tôi căn bản cũng không phải là 8562 đúng hay không?"

"Tin tức trên mạng truyền tôi là 8562 trước đó đều là giả đúng hay không?"

"Cậu chính là vì lừa tôi với ba tôi tự giết lẫn nhau, đưa ba tôi vào ngục giam đúng hay không??!"

"Đúng, đều đúng."

Tư Căng dời hai bước về phía Mộ Bắc Thần, thoáng kéo Chung Lâm Uyên ra một khoảng cách nhất định.Nâng tay.Bốp!

Bốp!

Bốp!Vì Mộ Bắc Thần vỗ tay ba cái."

Tổng giám đốc Mộ thật thông minh a, ở sau trận thẩm vấn này thì đoán ra bản thân mình bị tôi lợi dụng rồi."

"Không tệ, chỉ số thông minh có chút tăng lên, đáng giá cổ vũ."

Giọng điệu Tư Căng rõ ràng khẽ, càng nghe càng giống như là nhục nhã cực hạn.Mộ Bắc Thần giận đến môi đều không còn chút máu, hắn giận dữ nâng nắm tay: "Lê Tư Căng!

Cậu tự tìm cái chết!"

Song, còn không có chạy hai bước, thì bị Chung Lâm Uyên nhanh chóng tiến lên một chân đạp ngã trên mặt đất.Thanh âm lạnh lùng vang lên: "Ngươi cầm tiền ba ngươi làm thí nghiệm trên người sống mở công ty, trốn thuế gian lận thuế, điều khiển thị trường giới giải trí, thậm chí vì Ôn Duyệt Khê giấu diếm sự thật, để cho Căng Căng đi gánh tội thay!

Ngươi cho rằng ngươi là thứ tốt gì?"

"Tự tìm cái chết vẫn luôn là ngươi, không phải là anh ấy!"

Trong nháy mắt Chung Lâm Uyên đá chân kia ra, thì kéo Tư Căng trở về trong lòng, bảo vệ thật tốt.Nước mắt nơi khóe mắt thiếu niên còn chưa khô.Nói nói, lại khó chịu lên.Việc Mộ Bắc Thần để cho Căng Căng giúp Ôn Duyệt Khê gánh tội thay, là sau khi y và Căng Căng cùng một chỗ mới tra được.Tên cặn bã trong não chỉ toàn yêu với đương này, làm sao xứng với Căng Căng như thế?!Căng Căng của y a.Chung Lâm Uyên âm thầm nghiến răng, chỉ hận bản thân mình không thể gặp được Tư Căng sớm một chút, không thể sớm một chút bảo vệ cậu.Mộ Bắc Thần bị một chân này đạp bay ra ngoài hai mét, lúc ngã xuống đất, che bụng dời sông lấp biển, nổ lớn ầm mà nôn ra một búng máu.Chật vật cực kỳ, chỗ nào còn có nửa điểm dáng dấp phách lối của tổng giám đốc lớn?Tư Căng chẳng muốn nói lời vô ích với hắn, chỉ mang Chung Lâm Uyên đi vào trong xe.Lúc đi ngang qua bên cạnh Mộ Bắc Thần, lại bị hắn níu lại cổ chân: "Lê Tư Căng!"

Mộ Bắc Thần khóc chảy máu mắt nôn ra mấy chữ: "Tôi muốn kiện cậu, kiện cậu ác ý giăng bẫy lừa dối!"

"Phải không?"

Tư Căng cúi đầu, lành lạnh nhắc nhở: "Nhưng những chuyện vi phạm chủ nghĩa nhân đạo ba anh ba đó là sự thật, vốn thì nên phán quyết tử hình, vì những vật thí nghiệm vô tội chết ở trong tay ông ta đó đền mạng, tôi lừa anh cái gì rồi?"

"Đúng, tôi đích xác lừa gạt anh, để cho anh đi tố giác ba anh.

Chính là chuyện này ngoại trừ ba người chúng ta, ai biết được?"

Thanh âm của Tư Căng giống như ma bùa chú, ngay lập tức đánh Mộ Bắc Thần vào vực sâu, muôn đời muôn kiếp không trở lại được!Mộ Bắc Thần nắm cổ chân cậu cường độ nhỏ, tay cũng run rẩy theo."

Hơn nữa..."

Tư Căng tiếp tục nói: "Anh trốn thuế gian lận thuế, hiểu rõ tình hình không báo, cũng trốn không khỏi trừng phạt của pháp luật."

Tay nắm cổ chân Tư Căng của Mộ Bắc Thần hoàn toàn buông ra.Hai mắt trống rỗng, bất lực rơi lệ.Trên chân buông lỏng, Tư Căng ngay lập tức nâng chân đá hắn ra xa.Lúc cách xa hẻm nhỏ, lại nhìn như "Không lòng dạ nào" Bồi thêm một câu."

Mộ Bắc Thần, rải những tin tức giả đó không phải là tôi, là Ôn Duyệt Khê."

"Nếu như anh thật sự muốn báo thù, còn không bằng đi tìm hắn ta."

Cậu nhẹ nhàng để lại hai câu, mang kiêu ngạo và ưu nhã đầy người, nâng bước rời xa.Giống ác ma giết người không thấy máu, nhất định phải khuấy thiên hạ đại loạn, mới bằng lòng vui vẻ.Nhưng bất đắc dĩ lại sinh ra một khuôn mặt vô cùng đẹp mắt.Chỉ liếc, liền có thể để cho người ta đắm chìm thật sâu.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0399: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 44


CHƯƠNG 0399: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 44EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tiểu Yêu nhìn thấy chỗ này, mới hậu tri hậu giác phát giác tâm cơ thâm trầm của Tư Căng.Cẩn thận từng li từng tí hỏi: [đại nhân, để cho Mộ Bắc Thần và ánh trăng sáng hắn liếm năm sáu năm tàn sát lẫn nhau, này chính là mục đích ngài thả Ôn Duyệt Khê đi ra?]'Làm sao?

Không thú vị sao?'Tư Căng dùng thần thức trả lời: 'Ngươi cũng không suy nghĩ một chút, bọn họ trước đây là làm sao đối với nguyên chủ?

Lúc dùng đến coi cậu ta là thế thân hô tới quát lui.

Không chỉ để cho nguyên chủ đi gánh tội thay, còn muốn mua chuộc bác sĩ tâm lý ám chỉ nguyên chủ tự sát.

Tất cả hôm nay, đều là bọn họ gieo gió gặt bão, không oán được bản tôn tẹo nào.[sh...] Tiểu Yêu hung hăng hít một hơi khí lạnh.Nó liền nói nha, đám người này vẫn là nhanh chóng tự sát thoải mái chút.Bằng không thì cũng không đến mức bị đại nhân chơi không người không quỷ!Chẳng qua...

Thật thoải mái là chuyện làm sao?Hổ con mở hệ thống ra, quyết định trao đổi một chút với mèo đen nhỏ tâm đắc ngược cặn bã của ký chủ....Lên xe, vẫn như cũ là Tư Căng ngồi ghế lái, Chung Lâm Uyên ngồi ghế phụ lái.Tư Căng biết Chung Lâm Uyên tâm tình không ổn định, cố ý không có khởi động xe.Dừng hồi lâu, chờ y điều chỉnh tinh thần.Tựa vào trên chỗ ngồi, hít thở sâu mười mấy cái, tâm tình của Chung Lâm Uyên mới dần dần ổn định xuống, hỏi: "Căng Căng, phó hội trưởng hiệp hội nghiên cứu sinh vật quốc tế, chính là niềm vui bất ngờ anh muốn cho em sao?"

"Đúng vậy."

Tư Căng nghiêng đầu nhìn y: "Nhìn thấy dáng dấp đáng thương không làm sao được của Mộ Hoài Dương, không vui sao?"

"Vui vẻ."

Tư Căng quay đầu hôn hôn y, đồng dạng hỏi vấn đề trở về."

Hack hệ thống chủ máy vi tính hiệp hội liên hợp sinh vật là em sao?"

Chung Lâm Uyên chậm rãi tràn ra một ý cười đẹp mắt lại ấm áp."

Đúng vậy, vừa kiếm tiền, còn có thể quang minh chính đại cầm dữ liệu, không phải là một công đôi việc sao?"

"Em học xấu."

Chung Lâm Uyên hơi ngẩn ra.Tư Căng sờ sờ đầu y, chuyển chủ đề đột ngột: "Chẳng qua anh thích."

"Thế nào?

Hôm nay về nhà làm chút ăn ngon chúc mừng một chút."

"Tốt a."

Chung Lâm Uyên đề nghị: "Có thể lấy rượu ủ lâu năm ba mẹ em cất kỹ ở trong hầm rượu ra, uống một ly."

"Rượu a..."

Tư Căng thật nhiều lần đều thua bởi rượu, bản năng chống cự với người yêu và uống rượu ngon.Ngẫm lại thì cảm thấy đau thắt lưng.Cậu khởi động xe, cùng lúc cự tuyệt nói: "Không được, A Uyên còn nhỏ, anh sợ em uống say."

Chung Lâm Uyên:...Lời này làm sao nghe là lạ?Nhưng nói tỉ mỉ, lại cảm thấy không ra chỗ nào lạ....Thẳng đến Tư Căng lái xe đi xa, Mộ Bắc Thần mới khó khăn đứng lên.Mở điện thoại di động ra, lật xem Weibo cá nhân của Ôn Duyệt Khê.Nhìn chằm chằm Weibo để lộ hắn trốn thuế gian lận thuế và hắn chính là vật thí nghiệm số 8562 rất lâu.Cuối cùng, lái xe đi biệt thự Ôn Duyệt Khê, nghĩ muốn tìm cậu ấy để hỏi rõ ràng.Chuyện cho tới bây giờ, hắn vẫn là tin tưởng, Khê Khê không sẽ lừa hắn.Mà Ôn Duyệt Khê chính là nắm lấy điểm này.Ở lúc Mộ Bắc Thần cầm dao đến đây chất vấn, khóc đến hoa lê đọng giọt mưa."

Thần Thần, những việc tôi làm này đều là Lê Tư Căng ép tôi, anh phải tin tưởng tôi!"

"Tôi...

Tôi là yêu anh."

"Thần Thần, bỏ dao xuống, tôi...

Tôi nguyện ý tặng mình cho anh, xin lỗi anh."

"Đừng nóng giận, có được hay không."

Ôn Duyệt Khê nói, chủ động bịt kín môi Mộ Bắc Thần.Dùng hành động thực tế giữ được mạng nhỏ lung lay sắp đổ của mình.Mẹ kiếp!Lê Tư Căng và Mộ Bắc Thần đều không thể trêu vào, sớm biết cmn không trở về nước!Mộ Bắc Thần lần đầu tiên được ánh trăng sáng đối đãi ôn nhu như thế, trong não chỉ toàn yêu với đương mới vừa nãy dẹp bỏ lại một lần nữa chiếm cứ quyền kiểm soát rồi.Hắn ném dao xuống, một tay ôm thân thể gầy gò của Ôn Duyệt Khê lên vào phòng ngủ.Thưởng thức món ngon hắn mơ ước đã lâu....Bên kia, biệt thự nhà họ Chung.Tư Căng cũng đang thưởng thức món ngon.Chung Lâm Uyên làm rất nhiều đồ ăn, cậu chịu trách nhiệm ngồi ở trước bàn ăn đánh giá.Đang ăn, điện thoại di động bỗng nhiên vang lên.Điện tới báo: Tiểu Chu.Tư Căng nhận điện thoại, còn chưa mở miệng, đối diện thì điên cuồng hét rầm lên."

A a a!

Anh Căng, anh nhìn Weibo rồi sao?

Em quá kích động hu hu hu, anh nổi rồi!

Nổi đến viral rồi!!!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0400: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 45


CHƯƠNG 0400: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 45EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Viral?"

Tư Căng để đũa xuống, nhướng mày hỏi: "Viral cái gì?"

"Chính là hôm nay, kịch truyền thanh kỳ thứ ba anh và vợ anh thu kia phát sóng rồi, bởi vì ở giữa có một chiếc xe anh phối đặc biệt có cảm giác, cho nên thì được thật nhiều cư dân mạng cắt xuống tới gửi đến các nền tảng."

"Không tin anh đi Weibo xem a!

Hotsearch đầu tiên chính là anh!"

Tư Căng bị hắn rống đau đầu, nửa ngờ nửa tin mở Weibo ra, không tình cảm chút nào đọc lên hot search đầu tiên: "Cảm giác nhập vai quá mạnh mẽ, tôi đã là Tần Chiêu rồi?"

"Đúng đúng đúng!"

Bên kia điện thoại, Tiểu Chu kích động dị thường: "Chính là cái đó, anh viral rồi!

Hiện tại cả mạng bùng nổ, mở ra xem xem!"

Tư Căng mở Weibo ra, phía trên nhất là một tệp âm thanh cắt nối biên tập.Bên trong chính là chiếc xe cậu phối kia.Câu chuyện kể về chiếc xe đầu tiên sau cuộc gặp lại xa cách từ lâu giữa nhân vật thụ chính Cố Cẩn Thời, và nhân vật công chính Tần Chiêu trong tiểu thuyết.Lúc Tần Chiêu truy phu hỏa táng tràng, bởi vì kỳ mẫn cảm bất tỉnh ở cửa nhà Cố Cẩn Thời.Cố Cẩn Thời nhất thời mềm lòng, mở cửa...Vì vậy, thì có đoạn kịch truyền thanh này.Bên trong đơn giản là Tư Căng khẽ đổi khí.Dùng giọng nói khàn khàn liên tục kêu bảy tiếng "Tần Chiêu".Phối với một chút tâm tình suy sụp, khóc nức nở đè nén.Trong nháy mắt chọc ghẹo tâm thần người nhộn nhạo.Đoạn lồng tiếng này ở tự mình Tư Căng xem ra không có cái gì, lại dẫn phát tập thể phản tổ của cư dân mạng.Bình luận phía dưới toàn bộ là thuần một sắc "A a a".—— a a a a a!

Là Căng Căng, là Căng Căng a a a!

Âm thanh công phối thụ quá tê rồi, tôi chết rồi tôi chết rồi!—— Căng Căng...

Khà khà, Căng Căng...

He he he—— cảm giác nhập vai quá mạnh mẽ, tôi đã là Tần Chiêu rồi!—— lầu trên quá đáng rồi, nếu không phải là giờ này khắc này Cố Cẩn Thời nằm ở trong lòng tôi, tôi sẽ tin rồi.Phía trước vẫn là fan nữ kích động, Tư Căng đi lướt bình luận, càng hoảng sợ.Vậy mà...

Còn có fan nam???—— d*m!

Đoạn thanh âm này quá tê rồi, tôi là trai thẳng, vậy mà nghe trăm triệu lần.—— Lê Tư Căng NB!

Tay quay nhân gian a, thật muốn * cậu ấy!* NB = ngưu bức = trâu bò—— chúng chỗ đều biết, Lê Tư Căng là của fan nam!Vừa thấy bình luận này, fan nữ ngồi không yên, bắt đầu điên cuồng spam.—— của fan nữ!—— của fan nữ!!! (phá âm)Tư Căng:...Cậu còn thật không biết bản thân mình có sức hấp dẫn lớn như thế.Đang nhìn, điện thoại di động bị Chung Lâm Uyên cầm: "Nhìn cái gì đấy?

Vẻ mặt phức tạp?

Mộ Hoài Dương vượt ngục?"

Tư Căng:...Cậu dừng một chút, quay đầu hỏi: "A Uyên, nếu như anh nói cho em, hiện tại cả mạng đều là tình địch của em, em nên làm sao làm?"

Lúc Tư Căng hỏi ra câu này, Chung Lâm Uyên vừa vặn xem lướt qua bình luận một lần.Con mắt thâm thúy vẻ mặt thay đổi mấy lần, rộng lượng cười cười: "Không phải một đoạn kịch truyền thanh ngắn sao?

Không có cái gì ghê gớm, mau dùng bữa đi."

Tư Căng lại một lần nữa nhíu mày —— đây không phải là phản ứng bình dấm chua nên có.Cậu bản năng cảm thấy, chuyện cũng không có đơn giản mặt ngoài nhìn qua như thế.Quả nhiên...Dùng xong bữa trở về phòng ngủ, Chung Lâm Uyên cầm máy ghi âm đặt ở đầu giường.Nghiêng người, trên cao nhìn xuống.Cường thế trói Tư Căng lại ở trong lòng.Ánh mắt sáng quắc, "Căng Căng, đoạn kịch truyền thanh kia quá ngắn, tới thu một đoạn dài đi, em tự mình cất kỹ."

Tư Căng:!!!'Yêu Nhi!

Mở tối đa che đậy cảm giác đau!'...Ngày thứ hai, Tư Căng vẫn như cũ đến buổi chiều mới tỉnh.Chống đỡ thân thể ngồi dậy, nhìn nhìn máy ghi âm đầu giường, dừng lại ở 7:09.Bảy tiếng lẻ chín phút.Tạm được, ở trong phạm vi tiếp thu.Cậu hưởng thụ chăm sóc của Chung Lâm Uyên, nghỉ hai ngày thật tốt.Ngày thứ ba, Chung Lâm Uyên muốn lại thu kịch truyền thanh, bị Tư Căng quả quyết từ chối: "Tối mai là đại hội lồng tiếng mỗi năm một lần, phải bảo dưỡng đủ tinh thần."

Chung Lâm Uyên cũng biết trên đại hội lồng tiếng, Tư Căng có ba bốn cái tiết mục phải diễn.Cũng ngoan ngoãn nghe lời, không quậy cậu.Ở buổi chiều ngày thứ hai, đi theo cậu cùng đi sau sân khấu đại hội.Buổi lễ phi thường náo nhiệt, chỉ là bọn họ cũng không biết.Thì ở mười phút trước khi đại hội lồng tiếng bắt đầu, Mộ Bắc Thần quyết định cá chết lưới rách với Tư Căng.Hắn cầm tất cả tiền còn dư lại mua chuộc sát thủ, giúp đỡ Mộ Hoài Dương vượt ngục thành công...===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0401: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 46


CHƯƠNG 0401: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 46EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Sau sân khấu đại hội lồng tiếng.Tiểu Chu cầm bộ quần áo bộ quần áo xông vào phòng nghỉ ngơi.Nhìn thấy Tư Căng đứng ở trước kính toàn thân thử quần áo.Cả người tây trang thuần trắng, càng xem càng thanh tú.Ngón tay ngón tay khớp xương rõ ràng túm cà vạt hơi mở, một cặp mắt đào hoa tùy ý phong lưu.Dễ như trở bàn tay thì có thể nâng ham muốn chinh phục của người lên.Tiểu Chu theo bản năng nhìn bên cạnh, quả nhiên nhìn thấy ánh mắt như sói của Chung Lâm Uyên."

Sh..."

Tiểu Chu khẽ hít một hơi.Đây cũng không phải là lần đầu tiên hắn cảm thấy, vợ của anh Căng khí chất của công hơn so với anh Căng.Hơn nữa, Chung Lâm Uyên cao hơn Tư Căng 5cm.Tục ngữ nói tốt, chiều cao quyết định công thụ.Tiểu Chu cảm thấy, tuy rằng Tư Căng ở ban ngày thì công, nhưng buổi tối...Tiểu Chu cắt đứt nghĩ ngợi lung tung ngựa thần lướt gió tung mây của mình, cầm quần áo đi về phía Tư Căng: "Anh Căng, anh đừng mặc âu phục a, đạo diễn nói lần này có thật nhiều fan nam vì anh mua vé, để cho anh mặc đồ cả người có cảm giác thiếu niên, tới tới tới, thay áo sơ mi in hoa này..."

Tiểu Chu nói, liền muốn tiến lên đi kéo tây trang của Tư Căng.Nhưng mà, tay còn không có vươn đi, thì cảm giác phía sau dâng lên một luồng cảm giác lạnh lẽo rùng rợn, chợt cảm thấy rợn cả tóc gáy.Hắn lúng túng quay đầu lại cười cười, tiếp xúc đôi mắt thâm thúy của Chung Lâm Uyên, vội vã đưa áo sơ mi ra ngoài: "Kia...

Cậu đổi...

Cậu đổi..."

"Ừm, Anh Chu đi làm việc trước đi."

Chung Lâm Uyên mỉm cười nhận lấy quần áo.Tiểu Chu ngay lập tức nghiêng mình trốn đi ra ngoài, tựa vào bên tường, vì giữ được bản thân mình một cái mạng nhỏ vui mừng.Tốt rồi, hắn hiện tại có thể xác định rồi.Anh Căng chính là thụ!555~Hình tượng đại tổng công vạn năm của anh Căng ở trong lòng hắn a!Sụp đổ rồi!!...Phòng nghỉ, Chung Lâm Uyên nhận lấy quần áo, để ở một bên.Từ phía sau ôm chặt Tư Căng, hướng kính chải tóc trang điểm, một cái, một cái cởi cúc áo tây trang cậu ra.Tây trang rơi xuống đất, lại là áo sơ mi.Cuối cùng, Chung Lâm Uyên thực sự nhịn không được, đè nặng hô hấp rối loạn, ở trên cổ và xương quai xanh Tư Căng để lại hai hàng vết hôn sâu nặng."

Căng Căng, kỳ thực...

Quay về phía gương cũng hoàn toàn mới lạ, lại lấy kịch truyền thanh bảy tiếng đồng hồ em thu ra, làm nhạc nền, tuần hoàn chiếu, xem xem anh rốt cuộc có thể chống đỡ qua mấy tuần hoàn ghi âm."

"Nghe một chút là tiếng khóc của anh êm tai, hay là tiếng khóc của anh trong ghi âm êm tai?"

"Như vậy không tốt đâu?"

Tư Căng trên miệng nói từ chối, đáy mắt lại chứa hưng phấn."

Không có cái gì không tốt, ông xã."

Chung Lâm Uyên gọi một tiếng, đè xuống nỗi lòng dâng trào, vì Tư Căng mặc áo sơ mi in hoa Tiểu Chu đưa tới.Cài chắc một cúc áo cuối cùng, lại chợt phát hiện, vết hôn mình lưu lại đều bị che đậy rồi.Chung Lâm Uyên lóe lóe con ngươi, mong muốn chiếm hữu quấy phá, lại một lần nữa đi vòng qua trước mặt Tư Căng đòi hôn.Ở chỗ cổ áo áo sơmi lưu lại một dấu đỏ nhỏ như ẩn như hiện, mới cười cười hài lòng: "Căng Căng, anh thật là đẹp mắt."

"Cho nên, cố ý để cho bọn họ xem xem, anh có bạn trai?"

Tư Căng nói, một tay ôm lấy eo Chung Lâm Uyên, kéo qua bên cạnh mình."

Yên tâm bảo bối, anh là của em, ai cũng cướp không được."

Tư Căng biết, Chung Lâm Uyên bởi vì cảnh ngộ tuổi thơ, đối với xã hội loài người đều thiếu hụt tin tưởng.Cho nên mỗi thời mỗi khắc, đều đang cố gắng mình có khả năng cho y cảm giác an toàn lớn nhất.Quả nhiên, đầu lỗ tai của Chung Lâm Uyên đỏ rồi.Ngoan ngoãn gật đầu, bất kể thế nào thả cậu đi ra ngoài biểu diễn.Bệnh của Chung Lâm Uyên tuy rằng tốt rất nhiều rồi, với Tư Căng cũng càng ngày càng lsp*.* lsp tên già dê 老色痞 (lǎo sè pǐ) Nhưng...

Lên sân khấu đối mặt khán giả, với y tới nói, vẫn là quá khó khăn.Cho nên từ chối biểu diễn lồng tiếng, ngoan ngoãn ở phòng nghỉ chờ Tư Căng.Cùng lúc, thông qua TV nhìn trên sân khấu, thần minh gọn gàng xinh đẹp của y.Y nhìn thấy Tư Căng mặc áo sơ mi in hoa đen trắng, kéo ống tay áo lên sân khấu.Fan phía dưới hoan hô một trận.Fan nam trả tiền, thanh âm vượt xa fan nữ.Đáp ứng đạo diễn yêu cầu, Tư Căng mở miệng chính là nhạc phim của .===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0402: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 47


CHƯƠNG 0402: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 47EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Chúng ta là một bầy cừu bé nhỏ."

"Những chú cừu bé nhỏ đều rất lương thiện."

Thanh âm CV mang trầm ổn đặc hữu, vô cùng từ tính.Tông giọng kéo dài, lại diễn nhạc thiếu nhi, trong nháy mắt chọc fan liên tục thét chói tai.Lương thiện chỉ biết sống trên đồng cỏ, lười biếng mà vui vẻ phơi mình..."

Hát đến chỗ này, Tư Căng đưa microphone về phía dưới sân khấu.Fan nam trong nháy mắt hát liên tiếp: "Phơi nắng!"

Khí thế hùng hồn, giống như đang hợp xướng quân ca.Tư thế kia ngay cả Tiểu Chu nhìn đều hoảng sợ, giống như Tư Căng rời khỏi sân khấu, thì có thể trong nháy mắt bị bọn đàn ông này xé thành mấy nghìn mấy vạn khối!"

A a a!

Tôi liền nói tới xem phiên bản hiện trường tốt đi!

Này càng thêm để cho tôi khẳng định một điểm, ai không yêu Lê Tư Căng!

Áo sơmi này quá đáng yêu, vừa đẹp trai lại đáng yêu!

Tôi là người yêu sắc đẹp!

Tôi thất thủ rồi!"

"Lê Tư Căng NB!

Lê Tư Căng NB!

Tình nhân trong mộng!"

"Kia gọi là tình 0 trong mộng, không được rồi!

Các anh em!

Thật muốn xông tới cướp microphone của cậu ấy!

Căng Căng đáng yêu như vậy, không còn microphone sẽ khóc đi?"

Fan nữ bị đè gắt gao, nhưng mà muốn phản kháng giết tim: "Nhưng trước đó không phải là có tin giật gân, người ta có bạn trai rồi mà?!"

"Đúng vậy!

Hình như chính là diễn viên lồng tiếng Tần Chiêu!

Trước ở tòa án bọn họ còn nắm tay ấy nhỉ, hơn nữa Căng Căng chúng ta là 1, là 1."

"Đúng!

Đáng yêu 1 cũng là 1, là 1!!!"

Chung Lâm Uyên nhìn fan nam phía dưới, ánh mắt phức tạp âm u.Chỉ hận vết hôn mình lưu lại không đủ rõ ràng, để cho đám người này lên suy nghĩ không an phận.Y bỗng nhiên thì đổi chủ ý, rất muốn cùng Tư Căng lên sân khấu biểu diễn, tuyên thệ chủ quyền.Vì vậy đứng dậy ra ngoài, chuẩn bị đi tìm đạo diễn thương lượng một chút.Song, thì ở trong nháy mắt thân thể đưa lưng về phía cửa sổ, bị một cây súng phi tiêu giảm thanh mưu đồ đã lâu súng phi tiêu cổ.Chung Lâm Uyên ngay lập tức đưa tay vỗ lên gáy, xoay người nhanh như bay.Liếc mắt liền nhìn thấy sát thủ cùng tầng đối diện.Hiệu quả của súng phi tiêu cực kỳ rõ ràng, không qua ba giây, Chung Lâm Uyên thì cảm thấy tứ chi bủn rủn."

Ầm" một tiếng ngã trên mặt đất.Y hình như căn bản là không có ý thức được bản thân mình có bao nhiêu nguy hiểm.Thừa dịp đầu óc còn thanh tỉnh, ngay lập tức mở điện thoại di động ra, tìm ra khung trò chuyện với Tư Căng.Dùng ngón tay tê dại không có sức gõ xuống sáu chữ ——Chạy mau.Đừng tới cứu em.Đánh xong, điện thoại di động thì "Lạch cạch" một tiếng rơi xuống trên mặt đất.Tay, như thế sắp thì không nghe sai khiến rồi sao?Nhưng y còn muốn nói với Căng Căng...

Nhiều thêm hai câu a...Chung Lâm Uyên chống đỡ một chút sức lực cuối cùng bò về phía trước, cố gắng lượm điện thoại di động lên.Nhưng trước mặt đã một mảnh đen nhánh.Y mơ hồ nhìn thấy cửa mở rồi, có người mặc đồng phục nhân viên công tác mang y đi.Nhưng y biết, đó không phải là nhân viên công tác.Là sứ giả của ác ma, muốn kéo y mới vừa từ địa ngục bò ra ngoài vào vực sâu không ranh giới.Lúc các "nhân viên công tác" Rút lui, điện thoại di động của Chung Lâm Uyên bị người cầm đầu nhặt được.Mộ Bắc Thần nắm thật chặt khẩu trang, ngón tay lướt qua màn hình, cực nhanh rút hai tin tức Chung Lâm Uyên gửi về.Lại gõ ra một hàng chữ ——Trai trẻ cậu nuôi ở trong tay tôi, muốn cứu hắn, thì tới cảng kinh đô, thuyền hàng số đuôi 8562.Nhớ kỹ, không cho phép báo cảnh sát, chỉ cho phép một người tới!...Lúc Tư Căng nhận được tin tức, đã là nửa giờ sau khi xuống sân khấu.Tiểu Chu vừa thấy cậu xuống tới, ngay lập tức sốt ruột vội vàng luống cuống nghênh đón: "Anh, không tốt rồi, lực lượng cảnh sát mới tuyên bố tin tức Mộ Hoài Dương vượt ngục, điện thoại di động của anh còn nhận được hai tin tức rồi."

"Tiểu Uyên hình như bị trói rồi, còn không cho chúng ta báo cảnh sát, làm sao làm?"

Tư Căng từ trong tay Tiểu Chu nhận lấy áo khoác và điện thoại di động,Ánh mắt ở trên tin uy hiếp của Mộ Bắc Thần ngừng phút chốc.Vẻ mặt thay đổi mấy lần, nhanh chóng mặc áo khoác vào, nâng tay vỗ vỗ bả vai Tiểu Chu."

Ngay lập tức báo cảnh sát, liền nói Mộ Hoài Dương vượt ngục bắt cóc, địa điểm ở cảng kinh đô thuyền hàng số 8562."

Tiểu Chu:..."

Anh, người ta không phải là không cho báo cảnh sát sao?

Anh không muốn mạng vợ anh nữa?"

Nhưng mà, mới vừa hô xong câu này, thì thấy Tư Căng chạy tới ngoài cửa.Lại vội vàng hét lên: "Anh Căng!

Cậu muốn đi làm gì a?"

"Tự chui đầu vào lưới!"

Tư Căng cũng không quay đầu lại, chỉ nhẹ nhàng để lại bốn chữ, liền bước nhanh rời khỏi.Tiểu Chu lần thứ hai:......===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Các bảo bối, mỗi ngày canh tư.Ta chuyển thời gian cập nhật đến rạng sáng rồi, cho nên đêm nay mười hai giờ còn có, yêu các bạn.---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0403: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 48


CHƯƠNG 0403: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 48EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Điên rồi điên rồi, anh Căng sẽ không phải là đau lòng quá độ bệnh trầm cảm lại tái phát rồi đi?Không đúng, ảnh trước đây phát bệnh không như vậy a!Nào có người tự mình nhảy vào hang ổ phần tử phạm tội, còn nhảy đến vui vẻ như thế?Tiểu Chu lo lắng không thôi, nghĩ mau mau đi qua.Nhưng nghĩ đến bốn chữ phần tử phạm tội thì chân mềm.Dừng một chút, vẫn là quyết định trước tiên báo cảnh sát, cùng với cảnh sát đi qua cứu người....Cảng kinh đô, thuyền hàng số 8562.Khoang điều khiển.Ôn Duyệt Khê bị Mộ Bắc Thần cưỡng ép ôm ở trong lòng, run lẩy bẩy nhìn Chung Lâm Uyên hôn mê bất tỉnh bị trói gô.Mộ Bắc Thần khẽ ngửi khí tức trên người người đẹp, dương dương đắc ý cười."

Khê Khê bảo bối, nhìn thấy rồi đi?

Ba anh vẫn là rất lợi hại."

"Chờ Lê Tư Căng tới rồi, chúng ta thì giết cậu ta, trốn ra nước ngoài, đổi tên đổi họ, cùng qua sinh hoạt vui sướng ung dung tự tại, có được hay không?"

"Được...

Được."

Ôn Duyệt Khê nhẹ giọng mở miệng, nói một chữ đánh run lên.Hiện tại hắn đối với Mộ Bắc Thần không chỉ là sợ hãi, càng nhiều hơn chính là chán ghét, thống hận.Tên điên này!Cứng rắn muốn kéo hắn cùng đi lên phạm tội chạy trốn không đường về này!Bắt cóc vượt ngục, thuê sát thủ không kiêng nể gì đối địch với lực lượng cảnh sát, mỗi một cái đều đều đủ phán quyết tử hình!D*!Ôn Duyệt Khê dưới đáy lòng rít gào: Lê Tư Căng tại sao phải giả ý tốt cứu hắn, để cho hắn ở trong tù ngốc không tốt sao?

Làm đến hiện tại, ngay cả con đường sống đều không có...Mộ Bắc Thần ngược lại không để ý lắm.Hắn tin tưởng bản lĩnh của Mộ Hoài Dương, cũng tin chắc bản thân mình có thể còn sống đi nước ngoài.Hắn lúc này, giống như một con gà trống đấu thắng.Hai bước tiến lên, hung hăng đạp Chung Lâm Uyên mấy đá.Thẳng đến đạp tỉnh người hôn mê, phun mạnh hai ngụm máu mới vừa vui vẻ cười to lên."

Họ Chung, mày mấy ngày hôm trước đắc ý, đạp tao tàn nhẫn a, hiện tại thì sao!"

Nói, lại bổ sung một chân.Nhìn Chung Lâm Uyên đau khổ nhướng, chỉ cảm thấy đặc biệt thoải mái.Mộ Bắc Thần tiếp tục nói: "Mày không phải là thích Lê Tư Căng sao?

Tao hôm nay thì đưa cậu ta theo ngươi dưới lòng đất đoàn tụ!"

Dứt lời, lại hung hăng nghiền tay Chung Lâm Uyên một cái, thẳng đến nghe được khung xương vỡ vụn "Rắc rắc", mới hài lòng mang Ôn Duyệt Khê đi lên bên cửa sổ buồng nhỏ trên tàu đợi Tư Căng.Trong khoang thuyền, Chung Lâm Uyên thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, chỉ có thể yên lặng khẩn cầu Tư Căng đừng tới, vĩnh viễn đừng tới.Như vậy, y cho dù chết cũng an tâm rồi.Địa ngục quá âm u quá lạnh rồi.Y không muốn thần minh tốt đẹp như vậy, bởi vì y sa đoạ....Tư Căng là trực tiếp dùng thần lực chạy tới.Cậu lặng yên không tiếng động xuất hiện ở trên du thuyền.Đến nỗi đứng Mộ Bắc Thần đứng ở trước cửa sổ hai tiếng đồng hồ, thuyền chạy cũng không phát hiện người.Không thể làm gì khác hơn là mất mát buông tha kế hoạch giết Tư Căng, quay đầu đi ngược Chung Lâm Uyên....Thuyền chạy không lâu, bọn sát thủ thì bắt đầu ghìm súng tuần tra.Tư người điên không muốn sống quen rồi.Tìm không được vị trí cụ thể của Chung Lâm Uyên, liền trực tiếp đi tới hỏi đường với sát thủ.Nhìn thấy chỗ này, Tiểu Yêu Nhi trong thức hải lại một lần nữa xù lông.Vội vã đốt lên ba nén nhang, khép lại móng hổ nhỏ xù xù.Vì sát thủ cầm súng mặc niệm.Tư Căng không quản cách làm kỳ quái của hệ thống nhà mình, chỉ nho nhã lễ độ đi lên trước: "Xin hỏi Chung Lâm Uyên mới vừa nãy bắt tới bị nhốt ở đâu?"

Sát thủ: "Khoang điều khiển a, không phải là bị tổng giám đốc Mộ nhỏ nhìn?"

Bởi vì Mộ Bắc Thần ngay lập tức thuê bốn nhóm sát thủ, bốn nhóm người này lại không biết nhau, sát thủ liền một cách tự nhiên cho rằng Tư Căng thuộc về một nhóm khác, không có phòng bị với cậu, chỉ nhíu mày hỏi."

Cậu là ai?

Tìm Chung Lâm Uyên khô nào?"

"A Uyên là người yêu của ta, ta là Lê Tư Căng tới tự chui đầu vào lưới."

Khóe miệng Tư Căng hơi cong, lễ phép gật đầu với sát thủ: "Cảm ơn chỉ đường."

Sát thủ:......Hắn hình như bị trêu đùa rồi.Nhìn thấy bóng lưng rời khỏi của Tư Căng, sát thủ phách lối một đời ngay lập tức giận không chỗ phát tiết.Hắn làm này nhiều năm như thế, giết người vô số, cho tới bây giờ không gặp qua người không muốn sống như thế!Lúc này thì muốn xoay người nổ súng.Song, còn không đợi hắn hành động, Tư Căng lợi dụng thần lực ở trong tay ngưng tụ một thanh dao sắc bén vô hình.Ở lúc lướt qua hắn, ngay lập tức nâng tay.Dao sắc nhọn trong nháy mắt đâm thủng da thịt, cắt đứt yết hầu.Máu tươi trào ra.Sát thủ trong nháy mắt mở to hai mắt nhìn, thậm chí ngay cả một tiếng cầu cứu cũng không có la ra, liền tắt thở hơi thở."

Ầm" một tiếng ngã ở trên boong thuyền.Con mắt trừng tròn vo kia, hình như không rõ bản thân mình tại sao sẽ chết.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom