Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0384: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 29


CHƯƠNG 0384: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 29EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng nhìn chằm chằm Mộ Bắc Tiêu hung thần ác sát, trong cặp mắt đào hoa xinh đẹp tràn đầy hưng phấn cực kỳ biến thái.'Yêu Nhi.'Cậu gọi một tiếng, dùng thần thức nhắc nhở hổ con run lẩy bẩy khiêng camera trong thức hải:'Chớ run, quay đoạn cô ta cầm dao hành hung này tốt một chút, bản tôn phải bắt đầu tự vệ rồi.'[vâng...

Vâng!]Tiểu Yêu cụp đuôi, chịu đựng sợ hãi chuyên tâm quay phim.Mộ Bắc Tiêu vọt tới.Phốc xì ——Một dao đâm xuống, vòi máu bay lả tả.Một khắc thấy máu đỏ kia, Chung Lâm Uyên cảm giác trái tim của mình cũng muốn ngừng.Thế giới bỗng nhiên an tĩnh lại, y thậm chí không dám quay đầu, đi đối mặt kết quả mặt Tư Căng bị thương hoặc tử vong.Nhưng...

Y vẫn là thời gian đầu tiên xoay người tiến lên.Vài bước ngắn ngủi, lại giống như đã tiêu hao hết tinh thần can đảm suốt đời của y.Sau đó, y thấy, Tư Căng không biết lúc nào đoạt lấy dao, đâm vào cổ Mộ Bắc Tiêu.Mộ Bắc Tiêu mở to hai mắt nhìn, trong miệng có một ngụm máu bắn ra.Bị Tư Căng nhẹ nhàng đẩy, liền cứng ngắc ngã trên mặt đất.Chết không nhắm mắt.Lộp bộp!Chung Lâm Uyên cảm giác trái tim mình lại trở về trong lồng ngực.Tiếp theo, hai lỗ tai bắt đầu ù ù.Chẳng qua, những phản ứng sinh lý trì độn này y cũng không có thì giờ chú ý đến.Chỉ cúi đầu, sau khi thấy Tư Căng không sao, ngay lập tức nhào tới trên người cậu.Ôm chặt lấy cậu, nước mắt giống như hạt châu đứt dây, một viên một viên rơi xuống."

Căng Căng, Căng Căng, Căng Căng..."

"Anh đây."

Tư Căng vươn tay không truyền dịch ra, nghĩ muốn đi sờ đầu Chung Lâm Uyên.Thế nhưng tay dính một giọt máu hèn hạ đi ra trong cổ Mộ Bắc Tiêu.Có chút bẩn.Dứt khoát chống đỡ eo đau, cúi đầu hôn người yêu yếu đuối của cậu một cái, ôn nhu dỗ: "Anh đây, đừng sợ, anh sẽ vĩnh viễn làm bạn với em."...Chung Lâm Uyên nằm sấp ở ngực Tư Căng, hơn nửa ngày mới từ trong tâm tình của tan vỡ đi ra.Vừa có thể tự hỏi bình thường, thì đứng dậy đi lau tay cho Tư Căng.trong bước chân, vẫn như cũ có thể nhìn ra chật vật.Sau khi phục vụ Tư Căng tốt, Chung Lâm Uyên mới đi nhìn Mộ Bắc Tiêu tắt thở trên mặt đất, hỏi: "Anh à, cô ta làm sao giờ?"

Tư Căng câu môi cười, lặng lẽ dùng thần lực khôi phục tất cả vết thương gãy xương trên người cô ta, đáp: "Em đi cầm khăn mặt lau khô sạch máu khô cạn trên người cô ta, sau đó báo cảnh sát."

Chung Lâm Uyên: "!"

Căng Căng điên rồi, đây chính là người anh ấy giết mà a!"

Thằng nhỏ ngốc."

Tư Căng khẽ cười một tiếng, cầm điện thoại di động lên cho y xem video Tiểu Yêu truyền tới: "Anh mới vừa thu, có cái này làm chứng, anh nhiều lắm tính là tự vệ, hơn nữa..."

Tư Căng nhìn nhìn người phụ nữ trên mặt đất, nói: "Cô ta trước đây là sát thủ, giết người vô số, gần nhất ở phòng làm việc cũng có tranh chấp quyền cổ phần với anh.

Em nghĩ biện pháp tra một chút tiền án của cô ta cùng nhau nộp lên, thì đủ cô ta chết tám lần rồi, anh sẽ không xảy ra chuyện."

"Ừm...

Tốt!"

Chung Lâm Uyên chậm chạp đáp, cảm thấy tiếp theo anh Căng, năng lực chịu đựng tâm lý của y đích xác có thể ở trong khoảng thời gian ngắn nâng cao rất nhanh.Vô cùng lật kèo vô hạn, cũng rất kích thích.Tư Căng lại nói: "Đi làm đi, xử lý xong cô ta làm tốt cơm lại gọi anh, anh có chút mệt, còn muốn ngủ trong chốc lát."

Nghe được Tư Căng nói mệt, lỗ tai Chung Lâm Uyên lại không khỏi dính vào một chút màu đỏ.Hai mươi bốn tiếng đồng hồ.Căng Căng đến cuối cùng ngay cả tên của y cũng sẽ không kêu.Thanh âm mất khống chế bật thốt lên, chỉ còn lại có nghẹn ngào nhỏ vụn.Mới vừa bất tỉnh trong chốc lát, thì lại bị bế đi ra truyền nước biển, đích xác mệt mỏi.Chung Lâm Uyên lần thứ hai gật đầu, trước tiên đi tới bên giường đỡ Tư Căng nằm tốt, vì cậu nhét tốt chăn.Sau khi chăm sóc tốt người yêu, mới bắt đầu dựa theo Tư Căng dặn dò, xử lý Mộ Bắc Tiêu.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0385: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 30


CHƯƠNG 0385: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 30EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lúc lại tỉnh lại, đã là nửa đêm.Tư Căng là bị Chung Lâm Uyên hôn tỉnh.Cặp mắt đào hoa xinh đẹp của đàn ông chớp chớp hai cái, ý thức mới dần dần trở lại."

Căng Căng, ăn cơm.

Ăn xong ngủ tiếp có được hay không?"

Tư Căng mệt hết sức, càng ngủ càng mệt, không muốn nói chuyện, vừa mở mắt được một lúc đã lại nhắm lại.Chung Lâm Uyên lại hôn: "Em làm cháo ngọt, bắp hạt thông, uống một chút rồi ngủ tiếp."

Tư Căng lần thứ hai mở mắt, được Chung Lâm Uyên đỡ ngồi dậy.Cậu nhìn nhìn tay trái, truyền nước biển đã truyền xong, còn chưa lên tiếng, thì thấy Chung Lâm Uyên cầm nhiệt kế ở đỉnh đầu cậu lắc một cái.

4℃.

"Ừm, không phát sốt nữa rồi."

Chung Lâm Uyên lúc này mới yên tâm bưng cháo lên, ngồi ở bên giường, thổi nguội đưa đến bên môi Tư Căng.Cùng lúc, báo cáo thành quả công việc của thân mình: "Căng Căng, em đã tìm tốt chứng cứ phạm tội của Mộ Bắc Tiêu, để cho vệ sĩ đưa đến cục cảnh sát rồi, theo đạo lý lực lượng cảnh sát sẽ trước tiên điều tra một phen, khẳng định tình huống là thật, ngày mai còn có thể sẽ gọi bọn mình đi hỏi."

"Ừm."

Tư Căng miễn cưỡng đáp, tựa vào đầu giường trả lời: "Anh và Tiểu Chu hẹn ngày mai dẫn em đi studio thử giọng, em không phải là muốn phối kịch truyền thanh sao?

Bọn mình đi sớm một chút, đỡ phải lúc bị lực lượng cảnh sát gọi, còn bận rộn không xong."

Nghe vậy, Chung Lâm Uyên hơi ngẩn ra: "Anh trai, anh còn nhớ rõ em muốn chuyển tác phẩm thành kịch truyền thanh a."

"Đương nhiên."

Tư Căng cười yếu ớt: "Việc của em anh đều nhớ."

Đây vốn là một câu vô tâm, lại để cho Chung Lâm Uyên lần thứ hai ngừng lại.Tối tăm từ đáy lòng tràn ra, không khỏi lại nhớ đến lời Mộ Bắc Tiêu nói.Căng Căng biết rồi a.Biết Chung Lâm Uyên y chính là một vật thí nghiệm hèn mọn, đã sớm nên thối rữa ở hòn đảo nhỏ tràn ngập tội ác đó, làm sao xứng làm bẩn một chùm ánh sáng tốt đẹp như thế.Động tác đút cháo của Chung Lâm Uyên dừng lại tay không tự chủ có chút nhũn ra: "Anh trai, anh đều biết, em là...

Em là...

Thí...

Thí nghiệm..."

"Em chính là em a."

Tư Căng cắt đứt lời y: "Em là A Uyên của anh, có vấn đề gì sao?"

Bởi vì mới vừa tỉnh ngủ, thanh âm của Tư Căng còn mang chút cảm giác khàn nhẹ mềm mại.Lười biếng, rất êm tai.Giống như khoan thứ của thần minh với y.Chung Lâm Uyên nâng con ngươi, vành mắt không khỏi đỏ lên.Tài liệu Tư Căng trước đây để cho Tiểu Yêu điều tra qua y, biết bận tâm trong lòng y, ngồi dậy, ôm chặt Chung Lâm Uyên.Vén nón nhỏ Stitch đồ ngủ của y lên, khẽ hôn chỗ trước đó có khắc 8562 một cái.Trên khối da kia, có vài dấu vết rõ ràng cũ mới thay thế, có thể thấy được chán ghét của chủ nhân với nó.Tư Căng dán môi ở phía trên.Lúc rời đi, đầu lưỡi khẽ đảo qua một tấc da thịt gập ghềnh.Trêu người chọc lửa.Chung Lâm Uyên lại cũng run lên một cái, thiếu chút nữa ngay cả thở dốc cũng không biết thở.Tư Căng nằm ở trên bả vai y khẽ cười: "Anh thích em, thích tất cả của em, bao gồm quá khứ của em."

"Nếu như anh sớm gặp em một chút, nhất định sẽ không để cho em chịu những vất vả đó."

"

Sau này đừng thương tổn tới mình, không bằng ở chỗ này, khắc tên của anh lên."

Thì ra, Căng Căng cho tới bây giờ chưa từng ghét bỏ y!Chung Lâm Uyên hoàn toàn chịu không nổi, bỏ chén cháo xuống, bắt Tư Căng lại đè nặng trở về trên gối.Vội vã chặn môi cậu.Thẳng đến mắt Tư Căng lóe ra vài phần mơ mơ màng màng, mới khó khăn lắm buông ra.Đôi mày mắt mang theo ý cười "đáng thương" ấy, càng nhìn càng khiến người ta muốn nuốt chửng cậu.Thế nhưng, Chung Lâm Uyên biết, y không thể!Chỉ có thể nghiến răng nhắc nhở: "Căng Căng, đừng chọc nữa, anh muốn mạng của em sao?"===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Phần đổi mới hôm nay hoàn tất.Cơm nắm: Xin hỏi một chút chó Uyên, bị Căng Căng cưng chiều là cảm giác gì?Lâm Uyên: Bây giờ chính là hạnh phúc, vô cùng hạnh phúc!---0o0o0o0---*cháo ngọt 甜粥*cháo ngô với hạt thông 玉米松仁的粥
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0386: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 31


CHƯƠNG 0386: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 31EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Muốn."

Tư Căng yếu ớt cười nhạt.Bởi vì mới vừa tỉnh ngủ, lại bị hôn một lúc lâu, đầu óc có chút rối rắm.Cặp mắt đào hoa xinh đẹp bị sói con bức ra một chút nước mắt, ở dưới đèn đêm nhỏ mờ nhạt, chớp từng tí óng ánh.Phong lưu lại mơ mơ màng màng.Cậu đưa tay, khẽ vuốt ve đầu lỗ tai Chung Lâm Uyên.Thả ngựa rong ruổi, nói xằng nói xiên."

Anh nghĩ em có thể chết ở trên người anh, nhưng hình như không quá thực tế."

"Bởi vì anh luôn là thiếu chút nữa chết ở trên người em."

"Nhưng em...

Còn thật lợi hại, cắn anh thật hung dữ."

"Như lọt vào trong sương mù, trong sương trong mây, giống như một giấc mộng."

Giọng nhàn nhạt mềm mại, phối hợp hơi thở ấm áp phun ở bên tai.Mỗi một câu nói, thì ở trong lòng Chung Lâm Uyên thêm một cây đuốc.Chung Lâm Uyên khống chế không tốt hô hấp của mình, chỉ cảm thấy người trong lòng hết sức nóng.Không biết là y nóng, hay là Tư Căng nóng.Nhưng nghĩ tới lời Mộ Bắc Tiêu nói hôm nay "Tư Căng không có xuống được giường", trái tim không an phận của Chung Lâm Uyên vẫn là ổn định xuống.Cẩn thận lại nghiêm túc xin lỗi: "Xin lỗi Căng Căng, sau này sẽ không."

Tư Căng: "Xin lỗi làm cái gì?"

"Nhưng hôm nay lời của Mộ Bắc Tiêu thật khó nghe, em không muốn anh bởi vì em bị người khác nói."

"Kia là cô ta không biết nói chuyện, cắt đầu lưỡi cô ta là được, chuyện này anh còn không đến mức để ở trong lòng."

Tư Căng khẽ đập Chung Lâm Uyên một cái, dạy dỗ: "Không có bản lĩnh làm anh ngất, em làm công cái gì, còn không bằng để cho anh tới đây."

Chung Lâm Uyên thật vất vả bình tĩnh trái tim lại ầm ầm nhảy dựng lên.Một cổ lửa tà phát lên từ đáy lòng, điên cuồng nướng cháy lý trí của y.Nhưng bận tâm đến Căng Căng mới vừa hết sốt, chỉ có thể nhẹ giọng khuyên: "Căng Căng, ngủ đi, tha cho em có được hay không, quá khó qua rồi."

"Không được, cháo còn không có uống xong đấy."

Thấy đốm lửa khó có thể ức chế trong mắt đối phương, Tư Căng cuối cùng thỏa mãn cười nhẹ ra tiếng.Cậu thích xem dáng dấp thần hồn điên đảo, lại không có được của đối phương vì mình.

Tư Căng vô tình đẩy cầm thú nhỏ chiếm tiện nghi không đủ ra, chống đỡ thân thể ngồi dậy, bưng cháo trên bàn lên tự mình uống.

Ừm, là ngọt vô cùng.Cậu thích.Chung Lâm Uyên không có cách nào, chỉ có thể ngồi ở bên cạnh chịu đựng.Chờ sau khi Tư Căng dùng xong bữa, đỡ cậu nằm xuống, xoay người đi ra ngoài lau chén.Thu dọn xong nồi chén trở về, Tư Căng đã ngủ thiếp đi.Y lập tức thả nhẹ bước chân, rón rén ngồi trở lại bên người Tư Căng.Cúi đầu, nhẹ nhàng xoa eo cậu.Ngày thứ hai còn phải sáng sớm đi làm đấy, y phải giúp Căng Căng ấn ấn một cái, như vậy cậu tỉnh ngủ thì sẽ dễ chịu một ít....Ngày thứ hai, Tư Căng bị chuông báo của Tiểu Yêu đánh thức.Eo của cậu đã tốt hơn nhiều.Vừa mở mắt, thì đụng một đôi mắt ẩn tình của Chung Lâm Uyên.Một câu "Anh trai, ăn cơm.", tim đập thình thịch.Tư Căng cười đòi hôn, hỏi: "Lại không ngủ a?

Không mệt mỏi sao?"

Chung Lâm Uyên lắc đầu: "Anh không hiểu hacker, thức đêm là chuyện thường mà, chỉ cần đêm nay bổ sung một giấc thật tốt thì tốt rồi, ngồi dậy đi ăn cơm đi làm đi."

"Ừm."

Tư Căng đứng dậy thay xong quần áo, đơn giản ăn bữa sáng, thì cùng nhau đi công ty với Chung Lâm Uyên.Tiểu Chu đã sớm canh giữ ở ngoài cửa, vẻ mặt lo lắng.Vừa thấy Tư Căng đi vào, lập tức xông lên: "Anh Căng, anh không có sao chứ?"

Nói, thì kiểm tra Tư Căng toàn thân cao thấp một lần.Khẳng định cậu thật sự không bị thương, mới hung hăng thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục nói: "Ông trời của em, em xem tin tức nói Mộ Bắc Tiêu kia là một sát thủ nhà nghề, nghe em, mạng quan trọng, cổ phần kia chúng ta...

Sh...

Người phía sau anh á, ánh mắt thật hung dữ a."

Chú ý tới ánh mắt giống như là muốn ăn thịt người của Chung Lâm Uyên, Tiểu Chu theo bản năng buông Tư Căng ra, sau khi lui về phía sau hai bước, tủi thân hề hề đưa ra ý kiến.Không biết tại sao, hắn luôn cảm thấy, bản thân mình lại đặt tay ở trên người Tư Căng trên người người nọ có thể chặt tay hắn!"

Nha, quyền cổ phần."

Tư Căng không quản lên án của Tiểu Chu, đưa cặp hồ sơ chuyển nhượng quyền cổ phần đến trong tay hắn, mang Chung Lâm Uyên đi studio.Vừa đi vừa dặn dò: "Chuẩn bị phần hậu trường và chương đầu tiên của cuốn tiểu thuyết đó."

"Vâng...

Được thôi anh Căng."

Tiểu Chu giật mình sững sờ nhìn cặp hồ sơ trong tay, đảo ba bốn lần mới rốt cục khẳng định đơn chuyển nhượng quyền cổ phần kia là thật.Anh Căng vậy mà có thể từ trong tay sát thủ nhà nghề cướp cổ phần!Quá không thể tưởng tượng nổi rồi!Tiểu Chu chịu đựng ngạc nhiên vội vã đưa văn bản tiểu thuyết mình chuẩn bị tốt tới.Tiện thể vừa hỏi: "Anh Căng, trong hậu trường có cảnh hôn, bạn anh sẽ thu sao?"

Tác giả có lời muốn nói:Tăng thêm một chương, Cầu Cầu miễn phí quà tặng nhỏ nha!A a a!

Cuối cùng viết đến phân đoạn lồng tiếng rồi, trong phòng thu âm sung sướng bao nhiêu!Mấy chương này cũng là nội dung vở kịch ngọt ngào, ngược cặn bã bã ít rồi!Sẽ không cảm thấy buồn chán đi?

Không thể nào không thể nào?===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0387: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 32


CHƯƠNG 0387: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 32EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng nhận lấy kịch bản, nhìn về phía Chung Lâm Uyên, hỏi: "Được không?"

Chung Lâm Uyên nhéo góc áo, chậm rì rì gật đầu.Y nỗ lực bình phục hô hấp, thích ứng hoàn cảnh bên ngoài, mỗi tiếng nói cử động cũng muốn làm đến tốt nhất, không cho Tư Căng thất vọng.Hai người rất nhanh đi vào phòng thu âm, ngồi xong ở trước microphone.Tiểu Chu đóng cửa lại, ngồi ở bên ngoài đeo ống nghe lên nghe hiệu quả.Theo như lệ cũ của studio, trước tiên thu hẳn là hậu trường.Rất nhanh, thì có giọng nam dịu dàng truyền vào màng tai.Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, mang một tia thương cảm, lại lộ ra bá đạo bẩm sinh ——"Tôi từng yêu qua một người, anh ấy mang ánh sao khắp bầu trời chạy về phía tôi, lúc ngây thơ, tôi cho rằng kia là cứu rỗi tốt đẹp nhất của tôi."

"Anh ấy tiếp cận tôi, hôn tôi, lại ở lúc tôi hy vọng tràn đầy, không lưu tình chút nào, đẩy mạnh tôi xuống vực sâu càng sâu."

"Mười năm rồi, Tần Chiêu, anh sống có tốt không?"

Ba câu đơn giản, tình cảm dồi dào, nghe đến Tiểu Chu trực tiếp nổi da gà.Hắn đảo kịch bản, vừa muốn khen một câu "Anh Căng NB, mở miệng khiến người quỳ", thì phát hiện khác thường.Mắt ở trên bản lời kịch lưu động mấy vòng, trong nháy mắt như bị sét đánh!Không đúng a!Tư Căng mới vừa nói là lời kịch của "Cố Cẩn Thời" Trong tiểu thuyết, Cố Cẩn Thời là nhân vật thụ chính a!Anh Căng chính là giọng tổng công từ trước đến giờ, vào ngành tám năm vẫn luôn phối công, tại sao bỗng nhiên muốn phối thụ a a a!!!Song, còn không đợi Tiểu Chu kinh ngạc xong, thanh âm của Chung Lâm Uyên liền theo sát vang lên.Khàn khàn trầm ổn, lại giống như đè nén đau đớn thật lớn, nhập vai: "A Thời, anh vẫn luôn đợi em."

Một câu nói đơn giản cực kỳ, lại vẫn như cũ khí chất công tràn đầy.Tiểu Chu lần thứ hai dừng lại.Tốt rồi, hắn bây giờ biết anh Căng tại sao sẽ phối thụ rồi.Hai thanh âm này thật đúng là...

Rất hợp với nhân vật.Phần lời thoại đằng trước hậu trường thu vô cùng thuận lợi, mối tình ngược kéo dài suốt mười năm này suýt nữa khiến Tiểu Chu khóc.Nhưng đến lúc cảnh hôn, lại vấp váp.Tư Căng từ trong ngăn kéo lấy ra hai cây kẹo que, đưa cho Chung Lâm Uyên nói: "Cảnh hôn chút nữa ngậm kẹo thu là được, chú ý thở dốc, rất đơn giản."

"Ừm."

Chung Lâm Uyên cầm qua kẹo que, mở giấy gói kẹo ra ngậm, lại làm sao cũng thu không ra.Y cau mày, bản năng không hy vọng thở dốc và nghẹn ngào của Tư Căng bị người khác nghe được.Điều này làm cho y vẫn luôn không nguyện ý phối hợp.Hơn nữa, y không phải là diễn viên lồng tiếng chuyên nghiệp.Ngậm kẹo và hôn người thật là không giống nhau...Các loại nguyên nhân dẫn đến một cảnh hôn chưa đến năm giây làm sao cũng thu không tốt.Mắt nhìn thời gian trễ từng chút, Tiểu Chu cũng có chút vội vã.Làm thư ký năm năm của Tư Căng, hắn có nghĩa vụ vì cấp trên san sẻ.Vì vậy, hắn dứt khoát bỏ tai nghe xuống, đi vào phòng thu âm gỡ kẹo que ra, vỗ vỗ Chung Lâm Uyên: "Kia...

Cậu bạn này, cậu là lần đầu tiên lồng tiếng đi?

Nếu như thực sự không được tôi có thể thay cậu thu một đoạn nha."

Chung Lâm Uyên:...Làm sao làm?

Thật muốn đánh người!Y nắm chặt bàn tay, hít sâu một hơi mới kiềm chế tâm tình không quá bình thường của mình, nói: "Tôi có thể, cho tôi thêm một lần cơ hội, bảo đảm không NG làm lại."

"Vậy...

Tốt đi..."

Tiểu Chu không lay chuyển được người, không thể làm gì khác hơn là lại đi ra.Đeo ống nghe lên, cùng lúc xuyên qua thủy tinh cách âm, quan sát tình huống của hai người trong phòng thu âm.Hắn một tay tay chống đầu, hô câu "Bắt đầu", lại vẫn như cũ đối không quá ôm hy vọng với Chung Lâm Uyên.Dù sao người mới nha, thu không được phần kịch này hết sức bình thường.Tiểu Chu đã làm tốt chuẩn bị diễn cùng Tư Căng.Nhưng chưa từng nghĩ, Chung Lâm Uyên ở sau khi hắn hô "Bắt đầu", trực tiếp nghiêng người, cầm kẹo que trong miệng Tư Căng đi.Cúi đầu, thuần thục lại to gan, ngậm lấy cánh môi cậu."

Ưm..."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0388: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 33


CHƯƠNG 0388: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 33EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Trong tai nghe truyền đến vài tiếng nghẹn ngào tinh tế của Tư Căng, trong nháy mắt nghe đến mặt Tiểu Chu đỏ lên.Người tuổi trẻ bây giờ vì giới lồng tiếng cũng liều mạng như thế sao??!Hôn thật a!"

Đủ rồi đủ rồi, đủ năm giây!"

Tiểu Chu kinh hồn bạt vía ngăn cản, lại không thấy Chung Lâm Uyên có chút ý tứ buông tha.Tiểu Chu:!!!Má ơi!

Gây họa rồi!Anh Căng có bệnh trầm cảm, trạng thái tinh thần vẫn luôn không tốt.Hơn nữa, cậu mới vừa chia tay với Mộ Bắc Thần mình yêu, bỗng nhiên tới như thế, không phải hoàn toàn tự bế sao?Xong rồi xong rồi xong rồi!Hắn tại sao phải ở trong hậu trường sắp xếp cảnh hôn, làm bậy a!Tiểu Chu liền vội vàng đứng lên, hai chân có chút như nhũn ra.Hắn sợ Tư Căng xảy ra vấn đề, vừa muốn vào phòng thu âm nhìn xem, thì thấy hai người tách ra.Tư Căng nâng đầu, cặp mắt đào hoa xinh đẹp còn chứa ánh nước long lanh, cách thủy tinh làm một động tác tay "OK" với hắn.Bình thường ý tứ động tác tay là: Này qua, có thể tiến hành ghi hình tiếp theo.Tiểu Chu lần thứ hai:!!!Điên rồi điên rồi!Là hắn điên rồi hay là anh Căng điên rồi?Nhưng, Tư Căng đều nói có thể rồi, Tiểu Chu không thể làm gì khác hơn là lần thứ hai ngồi trở lại vị trí của mình, chịu đựng kinh hãi tiếp tục ghi hình.Thẳng đến kết thúc thử vai chương thứ nhất, mới nghe Tư Căng nói ra một câu: "Khẩn trương cái gì?

Bạn trai tôi, không thể hôn à?"

Kích thích này cho tới trưa, Tiểu Chu đã chẳng muốn lại làm ra vẻ mặt kinh ngạc rồi.Hắn nỗ lực kéo khóe miệng lên, làm một mỉm cười lúng túng lại không mất lễ phép.Ham muốn cầu sinh tràn đầy gật đầu: "Có thể!"

Sau một khắc, biểu tình lập tức suy sụp xuống: "Thế nhưng anh Căng, anh sau này kết giao bạn trai mới có thể sớm nói với em một tiếng hay không, em chuẩn bị tâm lý một chút, bằng không thì vẫn sợ anh tinh thần xảy ra vấn đề, quá kích thích."

Một đoạn lời dài, rơi vào trong lỗ tai Chung Lâm Uyên, liền chỉ còn lại có bốn chữ "Bạn trai mới toanh".Trên mạng cũng nói, nói chuyện yêu đương là có thể chia tay, kết hôn cũng là có thể ly hôn.Vậy anh Căng sau này còn sẽ mang bạn trai mới tới sao?Sẽ cùng với bọn họ nắm tay, hôn, doi sao?Cảnh ngộ tuổi thơ để cho Chung Lâm Uyên vô cùng thiếu hụt cảm giác an toàn, theo bản năng thì sẽ nghĩ chuyện hướng phương diện tiêu cực.Thế nhưng, y còn chưa kịp tinh thần sa sút, thì bị tay đổ mồ hôi nắm chặt của Tư Căng.Mười ngón giao nhau.Y nhìn thấy Tư Căng vỗ nhẹ bả vai Tiểu Chu một cái vai, cười mắng: "Nói cái gì đấy?

Đây là bạn trai tôi muốn kết hôn, sau này thì một người này rồi, nhận rõ chút."

"Nga nga tốt tốt."

Tiểu Chu xoa xoa bị bả vai anh Căng đánh đau, vươn tay với Chung Lâm Uyên : "Chào cậu."

Chung Lâm Uyên nuốt nước miếng một cái, khắc phục khẩn trương của mình, chậm rãi vươn tay: "Anh...

Chào anh..."

Nhưng, ở lúc sắp đụng phải Tiểu Chu, tay vẫn là theo bản năng rụt trở về.Không được!Bệnh của y vẫn là hết sức nghiêm trọng, chỉ giới hạn ở tiếp xúc thân mật với Căng Căng, nắm tay với người khác cũng khó.Sau khi rụt tay về, trái tim Chung Lâm Uyên đang nhảy ầm ầm, bản năng rụt trong lòng Tư Căng một cái, giống như là bé thú con cầu an ủi.Non nớt đáng yêu.Tiểu Chu:...Hắn là một người vui tính, cũng không làm nhiều tính toán, chỉ cười nói: "Anh Căng, vợ anh, rất ngại ngùng a."

Câu "vợ" này gọi vào trong tâm khảm Tư Căng.Cậu đưa tay giữ chặt bả vai Chung Lâm Uyên, đang muốn trả lời, thì nghe điện thoại di động của người trong lòng vang lên.Chung Lâm Uyên nhận cuộc gọi, nghe phút chốc, nói với Tư Căng "Lực lượng cảnh sát để cho chúng ta đi phối hợp làm ghi chép."

"Vậy tôi trước tiên mang bà xã tôi đi, studio cậu trước tiên giúp đỡ quản lý đó."

Phân phó Tiểu Chu xong, Tư Căng liền mang theo Chung Lâm Uyên ra ngoài.Lên xe, lái hướng cục cảnh sát....Làm tốt ghi chép đã là chạng vạng, từ cục cảnh sát đi ra, mới vừa đi tới ngoài cửa bãi đỗ xe, trước mặt Tư Căng thì đụng phải một người đàn ông gấp gáp hoảng sợ.Người đàn ông đang sốt ruột gọi điện thoại, đụng phải cậu cũng nhìn như không thấy: "Ba, con cũng nói rồi, Khê Khê là vô tội!

Cũng là mấy cô bé SB* đó, mặt dày dán lên, tự nguyện XX với cậu ấy."*SB 傻逼 (shǎ bī) = "ngu ngốc", "đần độn""Con biết con biết, ba về nước chủ yếu là xem Mộ Bắc Tiêu xảy ra chuyện, muốn dọn dẹp vật thí nghiệm 8562 năm đó chạy trốn kia."

"Nhưng ba nếu muốn trở về, có thể thuận tiện tìm mấy luật sư lớn cứu Khê Khê từ trong tù ra hay không?

Cậu ấy hết sức bất lực!"

"Không có, Khê Khê căn bản là không có dùng thuốc ba cho, cậu ấy đã khôi phục ký ức, Khê Khê và những vật thí nghiệm hèn mọn đó không giống nhau, con không cho phép ba lấy cậu ấy ra thí nghiệm thuốc..."

Nhìn người xấu xí, nghe lời khó nghe, tức giận của Tư Căng dần dần bị đốt lên.Bỗng nhiên cánh tay dài duỗi một cái, một tay kéo cà vạt Mộ Bắc Thần qua, lôi hắn trở về.Cà vạt chợt buộc chặt, Mộ Bắc Thần có hít thở không thông trong nháy mắt, mới vừa muốn mắng mắng một câu "Tên nào đui mù dám túm bố mày", thì nghe thanh âm lành lạnh của Tư Căng vang lên."

Tổng giám đốc Mộ, đụng vào người, cũng nên nói một câu xin lỗi đi?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0389: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 34


CHƯƠNG 0389: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 34EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Thấy người trước mắt, Mộ Bắc Thần bỗng nhiên ngẩn ra.Sau khi xác định là Tư Căng người điên này, lập tức trợn to hai mắt, hoảng sợ lùi về phía sau.Vừa lùi, vừa kéo, liền bị cà vạt siết chặt cổ, lúc này nghẹn mặt đỏ chót, khó khăn thở dốc.Còn không có thở hai cái, lại bị Tư Căng kéo cà vạt túm trở về.Mộ Bắc Thần trước mặt tối sầm, thiếu chút nữa trực tiếp ngã xuống trên mặt đất."

Xin lỗi!"

Tổng tài bá đạo thiểu năng trí tuệ bị dằn vặt vài cái đến đầu óc choáng váng, khó khăn nặn ra mấy chữ từ trong cổ họng."

Lê Tư Căng, tôi sai rồi!

Không nên đâm vào cậu!!"

"Còn gì nữa không?"

Tư Căng chán ghét buông hắn ra, cường thế hỏi: "Còn có xin lỗi khác phải nói sao?"

Không khí mới mẻ bỗng nhiên rót vào, Mộ Bắc Thần mãnh liệt ho khan hai tiếng, từng ngụm từng ngụm thở lại bình thường.Vừa có sức lực, thì lập tức đổi biểu tình.Vì đảm bảo an toàn bản thân, còn cố ý lùi về sau vài bước.Sau khi cách xa Tư Căng, mới khí thế hung hăng cảnh cáo."

Lê Tư Căng!

Phía trước không xa là cục cảnh sát, mày CMN đừng được đằng chân lân đằng đầu!!"

"Phải không?

Được đằng chân lân đằng đầu lại dáng vẻ làm sao?

8562."

Tư Căng một chữ một, cố ý cắn xưng hô cuối cùng rất nặng.Rốt cuộc để cho Chung Lâm Uyên sinh ra vài phần hoảng hốt.Bộ dạng phục tùng cúi đầu của thiếu niên ở lúc nghe được tiếng xưng hô "8562" này, tay nắm Tư Căng theo bản năng nắm thật chặt.Há mồm, hình như muốn hỏi cái gì, nhưng lại không hỏi ra lời.Không biết là bởi vì cản trở ngôn ngữ, hay là bận tâm trong lòng.Nhưng...

Mặc kệ xảy ra cái gì, y từ đầu đến cuối sẽ kiên định không do dự tin tưởng Căng Căng của y.Tư Căng nhéo nhéo tay Chung Lâm Uyên, ra hiệu y không cần khẩn trương, tiếp tục cười nhạt nhìn về phía Mộ Bắc Thần.Mộ Bắc Thần bị ánh mắt "Nhìn có chút hả hê" lại mang theo vài phần "Thương tiếc" Này nhìn chằm chằm đến cả người không được tự nhiên, cả giận nói: "Lê Tư Căng, mày còn nói mê sảng cái gì đấy?

Cái gì 8562?"

Mộ Bắc Thần có chút chột dạ —— ba hắn Mộ Hoài Dương là dựa vào thí nghiệm cơ thể người tích góp từng tí một cho ra số liệu mà nổi danh.Đây không phải là việc vẻ vang gì.Nói nhỏ kia gọi là trái pháp luật, nói lớn chính là vi phạm chủ nghĩa tinh thần nhân đạo.Phải bị toàn thế giới khiển trách, công khai xử tội!"

Làm sao anh không biết à?"

Tư Căng có chút tiếc hận thở dài: "Mới vừa nãy lúc làm ghi chép, lực lượng cảnh sát nói cho tôi, Mộ Bắc Tiêu là sát thủ nhà nghề, cô ta muốn vì ông chủ của mình xử lý sạch sẽ một vật thí nghiệm số 8562, chỉ là lúc tiếp nhận nhiệm vụ đã nhìn lầm người, lỡ tay làm tôi bị thương."

"Theo lực lượng cảnh sát nói, Mộ Bắc Tiêu nhận được nhiệm vụ này vẫn là gặp nhau ở quán cà phê 38 ngày trước, để cho tôi tỉ mỉ nhớ lại một chút ngay hôm đó cùng một chỗ với tôi còn có người nào."

"Tôi suy nghĩ một chút, khi đó hình như tôi đang ký hiệp nghị chia tay hòa bình với anh đi?

Chỉ có hai chúng ta ở đó."

"Cho nên tôi suy đoán, số 8562 Mộ Bắc Tiêu chân chính muốn giết kia, là anh."

"Tôi nghe anh mới vừa gọi điện thoại nhắc đến 8562, cho rằng anh biết chuyện này đấy, làm sao, là tôi nghĩ sai rồi?"

Tư Căng nhàn nhạt cười, lợi dụng Mộ Bắc Tiêu đã chết điểm này bịa chuyện cho thật to, miệng lưỡi lưu loát biên soạn một lý do để cho Mộ Bắc Thần không thể không tin.Cậu thoáng dùng một chút thần lực, cách không khắc hình xăm màu đen "8562" ở trên vai Mộ Bắc Thần.Ở trên nét mặt giật mình sững sờ của Mộ Bắc Thần, tiếp tục "Tốt bụng" nhắc nhở: "Lực lượng cảnh sát nói, những vật thí nghiệm bị đánh dấu năm đó trên người cũng mang hình xăm đặc chế, lúc bình thường nhìn không thấy, cần dùng tia cực tím soi."

"Tổng giám đốc Mộ, có lẽ anh trở về tắm rửa thật tốt, cầm đèn cực tím soi một cái, là có thể tìm được đấy?"

"Dù sao ở chung một khoảng thời gian, đừng trách tôi không nhắc nhở anh, chú ý an toàn sinh mệnh a."

Dứt lời, liền kéo Chung Lâm Uyên chậm rãi đi xa, chỉ còn lại có Mộ Bắc Thần một người sững sờ ở bãi đỗ xe quạnh quẽ, tiêu hóa thông tin vô cùng chấn động.Tiếng gió thổi vòng qua, chỉ có Tiểu Yêu Nhi trong thức hải nhìn thấu tất cả, len lén ghi lại: [đại nhân lại đang gạt chết người không đền mạng á.]===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0390: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 35


CHƯƠNG 0390: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 35EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Số 8562.Hắn chính là số 8562!Hắn chính là vật thí nghiệm ba hắn muốn giết kia??!Nghe xong lời của Tư Căng, Mộ Bắc Thần chỉ cảm thấy sét đánh ngang tai, giống như trong nháy mắt bị toàn thế giới vứt bỏ.Ba hắn muốn giết hắn!Ba ruột hắn muốn giết hắn a!Hắn mới vừa nãy...

Vậy mà còn hồn nhiên chưa phát giác ra trò chuyện với một người điên giết người không chớp mắt.Mộ Bắc Thần nhớ đến thì rùng mình một trận, thế cho nên hắn trực tiếp buông tha dự định đi thăm hỏi Ôn Duyệt Khê.Hắn sốt ruột vội vàng hoảng sợ chạy về phía cục cảnh sát hỏi thăm.Cảnh sát lại nói không có chuyện này, để cho hắn đừng bởi vì một sát thủ nhà nghề khẩn trương thái quá.Nhưng lời của Tư Căng đã vào trước là chủ, không ngừng vọng lại ở trong đầu Mộ Bắc Thần.Cảnh sát càng nói không có việc gì, Mộ Bắc Thần lại càng cảm thấy lực lượng cảnh sát là vì giữ bí mật hoặc là trấn an hắn mới nói như thế.Mộ Bắc Thần đứng ngồi không yên, sau khi không chiếm được đáp án ở cục cảnh sát, lập tức vọt trở về trong xe.Nhanh chóng đi siêu thị mua mấy đèn lớn tia cực tím sát trùng, lắp ở phòng ngủ.Kéo toàn bộ rèm cửa sổ lại, mở đèn.Cởi toàn bộ quần áo đứng ở trước kính.Trái soi soi, phải chiếu chiếu, cũng không có phát hiện khác thường.Mộ Bắc Thần hung hăng thở phào nhẹ nhõm, ngay lập tức co quắp trên mặt đất.Khóe miệng chậm rãi kéo rộng ra, mang vài phần vui sướng sống sót sau tai nạn.Không có đóng dấu, không có hình xăm đóng dấu!Thật tốt quá, hắn liền nói là Lê Tư Căng đang gạt hắn, làm sao có thể...Song, thì ở lúc hắn xoay người, lại chợt phát hiện chữ số trên vai.Hình xăm màu đen, nổi bật khắc rõ ——8562.8562?Thật sự là 8562?Lúc đầu, Mộ Bắc Thần cho rằng là bản thân mình quá khẩn trương nhìn hoa mắt.Hắn lảo đảo nghiêng ngã leo đến trước kính toàn thân.dụi dụi con mắt, đang mong đợi kết quả không giống.Nhưng lúc nhìn lại, vẫn như cũ là 8562.Không, sẽ không.Hắn sẽ không phải là vật thí nghiệm của ba hắn, nhất định là hắn đang nằm mơ!Mộ Bắc Thần ôm chút hy vọng cuối cùng, nâng hung hăng lên bắp đùi của mình.Thẳng đến véo ra máu, cơn ác mộng này cũng không có kết thúc.Hắn thật sự là 8562.Là vật thí nghiệm ba hắn muốn giết!Hổ dữ thượng không ăn thịt con a!Ba hắn làm sao thì điên cuồng mất trí như thế, ngay cả con trai mình cũng không buông tha!"

A a a a —— "Mộ Bắc Thần tuyệt vọng gào thét.Thanh âm tan vào trong không khí.Không có bất kỳ người nào trả lời....Bên kia, đi ra từ bãi đỗ xe, Tư Căng lại mang Chung Lâm Uyên đi phòng thu âm.Vẫn luôn bận việc đến đêm khuya, dù sao cũng thu xong ba chương trước của tiểu thuyết.Nhưng Tư Căng cũng phát hiện, nửa trận sau, Chung Lâm Uyên vẫn luôn không yên lòng.Vì vậy, trên đường trở về vừa lái xe vừa hỏi: "Xảy ra chuyện gì?

Lồng tiếng không vui?"

"Vui...

Vui ạ."

Dọc theo đường đi, Chung Lâm Uyên vẫn luôn cúi thấp đầu, hai tay khẩn trương túm góc áo.Thẳng đến Tư Căng nói chuyện với y, mới chậm rì rì nâng nâng đầu nhìn về phía y.Chung Lâm Uyên lâu lắm không ra khỏi cửa rồi.Hơn nữa có chướng ngại tâm lý, đối với xã giao vô cùng khó chịu.Lông mi dài mềm mại khẽ run lên, ở trong bóng sáng dưới đèn đường, lẳng lặng ngước nhìn thần minh của y: "Căng Căng."

Chung Lâm Uyên gọi rồi một tiếng, hỏi: "Biểu hiện hôm nay của em...

Tính là tốt sao?"

"Ừm, hết sức tốt."

Tư Căng không keo kiệt lời khen ngợi của mình chút nào."

Vậy là tốt rồi, em sẽ tiếp tục cố gắng lên."

Chung Lâm Uyên thở phào một cái, nhìn qua thả lỏng không ít.Tư Căng cười khẽ: "Anh cho rằng em sẽ hỏi, anh hôm nay tại sao muốn nhắc đến 8562 với Mộ Bắc Thần."

"Cái kia ngược lại không có gì."

Chung Lâm Uyên lần thứ hai nâng đầu, mặt mày cong cong, cười ra hai cái răng khểnh: "Em biết, anh là đang gạt hắn, muốn để cho hắn và cha hắn tự giết lẫn nhau."

Giọng điệu của thiếu niên đơn thuần đến cực điểm, trong lòng trong mắt chỉ có Tư Căng.Hình như đối với chuyện giết người như vậy tập mãi thành thói quen, hoàn toàn không ý thức được, bản thân mình đang nói một hồi âm mưu kinh hoàng th1 nào.Tư Căng cũng bình tĩnh đối đáp: "Này đều có thể nhìn ra?"

"Ừm, nhìn ra được, ý nghĩ của Căng Căng, cũng nhìn ra được."

Chung Lâm Uyên ở bên ngoài dễ dàng khẩn trương, vừa về tới không gian thuộc về y và Tư Căng, thì lại sẽ thả lỏng ra.Chẳng được bao lâu, thì lại mở ra hình thức nói nhiều, được đằng chân lân đằng đầu hỏi: "Căng Căng, em sau này có thể không gọi anh là anh trai, hoặc anh Căng không?"

"Tại sao?"

Tư Căng một tay quay tay lái, rẽ về biệt thự.Chung Lâm Uyên khẩn trương hít vào một hơi, nói: "Bởi vì Tiểu Chu và những người khác trong studio cũng gọi như thế, không đặc biệt gì cả..."

"Vậy em muốn gọi cái gì."

Tư Căng vừa hỏi, vừa lái vào ga ra.Chung Lâm Uyên hoàn toàn không chú ý hoàn cảnh chung quanh biến hóa, tiếp tục tự mình nói."

Trên mạng nói, giữa người yêu hẳn là có xưng hô đặc biệt, nếu như chúng ta chuẩn bị kết hôn, em có thể sớm gọi anh một tiếng..."

Đang nói, Tư Căng đạp phanh lại.Bởi vì quán tính, Chung Lâm Uyên ngã xuống trên người cậu một cái, lời buột miệng nói ra có chút mơ hồ."

Ừm...

Ông xã..."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[lạc hồ ly] : Họ Chung, ngươi ** cướp lời kịch của ta, ngươi *****[cơm nắm] a a a!

Cuối cùng nộp bài tập lớn rồi, thật là vui á!

Sau này khôi phục bốn lần cập nhật mỗi ngày!!!

Ban ngày sẽ đăng thêm hai chương nữa. (Nếu có việc sẽ xin nghỉ trước.)Vì tôi đã chính thức béo trở lại rồi, nên mong mọi người nếu có thời gian thì giúp quảng bá cho Căng Căng một chút nhé, tiện thể tặng một món quà nhỏ miễn phí ()[Tư Căng] bản tôn "Khóc" Lên đẹp mắt như vậy, các ngươi xem chùa hả?

Để lại video thúc cập nhật cho bản tôn mau!---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0391: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 36


CHƯƠNG 0391: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 36EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Ánh mắt Tư Căng sáng ngời, tay mắt lanh lẹ ôm lấy thiếu niên đâm vào trong lòng, giống như là phát hiện trân bảo khó có được gì: "Em mới vừa gọi anh cái gì?"

"Gọi anh...

Ông...

Ông xã."

"Lại kêu một tiếng."

Tư Căng tựa vào bên tai Chung Lâm Uyên, giọng nói khàn khàn lộ ra mê hoặc tràn đầy.Ma âm câu hồn giống như hải yêu Siren, quyến rũ đến mức chí mạng."

A Uyên nghe lời, lại kêu một tiếng."

Chung Lâm Uyên bị chọc đỏ mặt, không thể làm gì khác hơn là lại gọi một câu.Gọi xong, bên tai thì đỏ.Trực tiếp vùi mặt vào trong lòng Tư Căng, ngại ngùng đến cực điểm, không dám nhìn thẳng vào mắt cậu.Tư Căng nghe đến hài lòng, cũng có thể rõ ràng cảm thụ, trái tim người trong lòng đang trực tiếp nhảy ầm ầm.Nếu không phải là thấy tận mắt hệ thống giám sát của y, tầng hầm ngầm, lồng tơ vàng, nhiều loại kỹ thuật giám sát AI và vệ sĩ xuất ngũ đặc công.Tư Căng sợ là thật sự muốn tin tưởng, Chung Lâm Uyên chính là một thiếu niên thuần lương vô hại.Chẳng qua tiếng "ông xã" này lại là rất nhiều năm chưa từng nghe ra rồi.Bỗng nhiên đập vào đáy lòng như thế, thực sự đủ để cho cậu động tâm.Tư Căng không có xuống xe, ấn mở dây an toàn, mượn thế đè Chung Lâm Uyên trở về trên ghế phụ.Ngón tay thon dài khẽ lướt qua cánh môi xinh đẹp của thiếu niên, cặp mắt đào hoa mỉm cười."

Bảo bối, em không nên vẫn luôn đỏ mặt a."

"Cái bộ dáng này đặc biệt đẹp mắt, anh thì đặc biệt dễ dàng...

Hiểu sai."

Cảm thụ được nhiệt độ bụng ngón tay của Tư Căng, mặt Chung Lâm Uyên càng đỏ hơn.Y đánh bạo ôm lấy Tư Căng: "Nhưng anh mới vừa hạ sốt a, thắt lưng không đau sao?"

Tư Căng:...Y là làm sao làm được đội dáng dấp ngại ngùng nhất, nói lời chất công nhất?"

Ông xã Tư" chú ý đến thân thể nát nhân loại sắp lỏng lẻo của mình, phẫn nộ thu tay về.Cẩn thận thận trọng, lại không nói vào được."

Vậy em coi như anh không nói đi."

Tra nam Tư nói dối hết bài này đến bài khác, trở mặt.Đang muốn không chịu trách nhiệm rời khỏi, lại bị Chung Lâm Uyên điểm huyệt mềm tê ngang hông.Ầm ——Trực tiếp ngã vào trên thân người, cánh môi dán lên nhau.Tư Căng giật mình trong lòng, biết một kiếp này là không tránh khỏi.Dứt khoát nhốt Tiểu Yêu trợn to hai mắt, cầm bỏng ngô, chuẩn bị xem kịch vào phòng tối nhỏ.Nâng tay, nhẹ nhàng kéo lấy cà vạt của Chung Lâm Uyên: "Đồ nhãi ranh, em không phải là có chướng ngại tâm lý sao?"

"Đây chính là ở trong xe.

Em sẽ không sợ...!"

Một câu nói chưa xong, thì bị Chung Lâm Uyên ôm, cường thế nhiễu loạn hô hấp."

Không sợ."

Chung Lâm Uyên đáp một tiếng, ôm chặt Tư Căng ở trong lòng, phong bế môi của cậu.Kiên trì nói: "Nói chuyện yêu đương bình thường mà thôi, lại không phạm pháp, cũng không vi phạm chủ nghĩa nhân đạo."

"Nếu là có người dám nhìn lén, em thì móc mắt của hắn, sợ cái gì?"

Tư Căng cười khẽ, đầu ngón tay hơi hơi run lên chụp bả vai Chung Lâm Uyên.Ngoài miệng nói lời răn dạy, trong giọng nói nhưng vẫn là cưng chiều: "Anh có đôi khi thật sự không phân rõ em là thật sự bệnh hay là giả bệnh, em thì ỷ vào anh cưng chiều em."...Bọn họ ở trên xe rất lâu mới về tới phòng ngủ.Tối tăm giăng đầy, sao lạnh lấp lánh, khiến màn đêm yên tĩnh thêm vài phần an nhàn.Chung Lâm Uyên tâm tình không tệ, khó có được ngủ đến sâu.Tư Căng lại chậm rãi mở mắt.Cậu ngồi dậy hoạt động gân cốt một chút, cầm bộ quần áo mới mặc, dùng thần thức đặt câu hỏi: 'Yêu Nhi, chứng nhận luật sư nguyên chủ thi trước đó còn ở sao?'Tiểu Yêu ở phòng tối nhỏ nhai xong rồi một thùng bỏng ngô, chán ngắt.Uống ngụm Cola nuốt xuống: [còn, đại nhân muốn cái kia làm cái gì?]Tư Căng cất bước ra ngoài, dưới ánh trăng, đáy mắt lóe tia rét, trả lời ôn nhu đến cực điểm: 'Ta nghĩ...

Đi cứu Ôn Duyệt Khê.'===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0392: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 37


CHƯƠNG 0392: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 37EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
[tốt, chúng ta đây thì đi...

Đi cứu Ôn Duyệt Khê??!]Móng vuốt nhỏ tìm giấy chứng nhận luật sư của Tiểu Yêu bỗng nhiên dừng lại.Hai lỗ tai mượt mà dựng thẳng lên: [đại nhân, ta không nghe lầm chứ?

Là ta điên rồi hay là ngài...][tốt đi, ngài vốn chính là người điên!] Thanh âm bật thốt lên, Tiểu Yêu mới phát giác không đúng.Vội vàng che miệng, xù lông run rẩy móng vuốt nhỏ đưa giấy chứng nhận đi ra ngoài, ngoan ngoãn chờ Tư Căng xử lý.Ai dè, Tư Căng lại không thèm để ý của cười, hùa theo nói: "Không sai, ta vốn chính là người điên."

"Người điên, thì phải làm chút việc người điên nên làm."

Cậu lái xe, suốt đêm đi thăm viếng Ôn Duyệt Khê trong ngục giam.Bởi vì buổi sáng Mộ Bắc Thần bị Tư Căng hù dọa trở về nhà, lỡ hẹn tới thăm Ôn Duyệt Khê.Ôn Duyệt Khê mất mát cực kỳ, cực kỳ lo lắng bị vứt bỏ.Vừa nghe có người tới tìm, cho rằng là Mộ Bắc Thần, hưng phấn vọt tới trước thủy tinh đặc chế phòng thăm hỏi.Mới phát hiện, người đến là Tư Căng.Là tên khốn nạn đưa hắn vào ngục giam kia!Ôn Duyệt Khê nghiến răng, nắm chặt nắm đấm, đột nhiên đập thủy tinh một cái.Thay đổi dáng vẻ sen trắng nhút nhát yêu kiều lúc thường, hận không thể trực tiếp xông ra đánh đồ đê tiện thành tàn phế.Thế nhưng, cảnh sát trông coi sau người, hắn không dám quá phận, không thể làm gì khác hơn là nhịn tức giận cầm điện thoại lên.Không để ý hình tượng ảnh đế chửi ầm lên: "Lê Tư Căng!

Mày cmn hại tao thành cái dạng này còn có mặt mũi qua đây?

Tới làm cái gì?

Xem truyện cười của tao?"

"Tao nói cho mày, đừng vui vẻ quá sớm, ba Bắc Thần thì muốn trở về rồi, ông ấy chính là nhà sinh vật học đứng đầu nước ngoài, quen biết rất nhiều luật sư lớn, tao sắp có thể ra tù rồi."

"Chờ tao đi ra ngoài, tao thì ngay lập tức để lộ hành vi đê hèn mày giả vờ người yêu tao lừa tao vào tù, tao để cho mày thân bại danh liệt!"

Ôn Duyệt Khê nói uy hiếp tự nhận là đủ để tiêu diệt Tư Căng.Vốn dĩ vì có thể nghe được vài câu cầu xin tha thứ sợ đến nỗi không biết phải làm gì của Tư Căng.Ai dè, ánh mắt của người đàn ông không thay đổi chút nào, ý cười khóe môi càng ngày càng mê người.Giống như đang nhìn một vai hề diễn kịch, chờ hắn nói xong, mới lành lạnh mở miệng."

Vậy anh sợ là phải thất vọng."

"Anh còn không biết sao?

Mộ Bắc Thần là vật thí nghiệm của ba hắn, rất nhanh thì sẽ bị ba hắn thanh lọc, không có rảnh quản anh."

"Anh nhân phẩm quá kém, sau khi bỏ tù sớm thì thân bại danh liệt, ngay cả bạn tốt đều không còn."

"Cho nên nếu như anh muốn đi ra, vậy cũng chỉ có một lựa chọn, cầu xin tôi."

Tư Căng nói: "Tôi cho anh thời gian một tuần cân nhắc, một tuần sau lại tới thăm anh."

"Có thể lại lấy được tự do hay không, thì xem lựa chọn của bản thân anh rồi."

Nói xong, thì không để ý giữ lại và gào thét nửa tin nửa ngờ của Ôn Duyệt Khê, xoay người rời khỏi....Lời của Tư Căng giống như một bom hẹn giờ, ở buổi tối trăng sáng sao thưa này, chôn thật sâu vào đáy lòng Ôn Duyệt Khê.Hắn lúc đầu không tin, canh giữ ở trong ngục chờ bốn ngày, Mộ Bắc Thần vẫn như cũ không có tới.Ngày thứ năm, tư tưởng của Ôn Duyệt Khê đã nghiêng về Tư Căng.Ngày thứ sáu, Ôn Duyệt Khê hoàn toàn tan vỡ.Tròn sáu ngày!Mộ Bắc Thần một lần đều không tới.Phải biết, hắn ta trước đây chính là hai ngày qua một lần.Mộ Bắc Thần vứt bỏ hắn rồi!Ôn Duyệt Khê cảm thấy châm chọc, hắn cho tới bây giờ không nghĩ qua, bản thân mình có một ngày sẽ đặt hy vọng ở trên người Tư Căng.Nhưng hiện tại, hắn ngoại trừ Tư Căng, không có lựa chọn nào khác.Ôn Duyệt Khê lại tuyệt vọng chờ một ngày.Quả nhiên, chờ tới vẫn như cũ là Tư Căng.Người đàn ông mặt mày phơi phới quần áo có chút loạn.Mặc dù đã một lần nữa chỉnh lý qua, vẫn như cũ có thể nhìn ra được nếp nhăn.Cặp mắt đào hoa phong lưu tĩnh lặng chứa vệt nước mắt chưa khô.Rất rõ ràng, mới vừa bị ai trừng phạt qua.Tư Căng đụng môi hơi đau của mình, đều là do nhãi con trên xe cắn.Cậu không phải tới thăm nhà giam sao?Có cần thiết tức giận?Tư Căng cầm điện thoại lên, tiếng thứ nhất thì nghe được rồi Ôn Duyệt Khê tan vỡ khóc lớn: "Tôi tin cậu!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0393: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 38


CHƯƠNG 0393: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 38EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng thông qua quan tòa, vì Ôn Duyệt Khê tranh thủ được khảo sát hoãn thi hành hình phạt.Tiểu Yêu không khỏi nghi hoặc: [đại nhân thật sự muốn cứu hắn?]Tư Căng gật đầu: 'Đúng vậy, ta cảm thấy chút tội danh hắn hiện tại gánh quá ít, không đủ phán quyết chết.

Ta trước tiên lợi dụng hắn làm chút chuyện, sau lại ném hắn trở về trong tù, bảo đảm để cho hắn...

Ngồi, tù, mục, xương.'...Vì khẳng định Mộ Bắc Thần thật sự xảy ra chuyện, Ôn Duyệt Khê vừa ra ngục thì lái xe đi ngoài biệt thự của hắn dạo qua một vòng.Quả nhiên không phát hiện người.Công ty không người, chung cư không người, ngay cả câu lạc bộ bình thường hắn ta thường cũng không người.Điện thoại không gọi được, tin không trả lời.Mộ Bắc Thần đi rồi, chỗ dựa cuối cùng của hắn...

Không còn...Ôn Duyệt Khê cô đơn chiếc bóng, một thân một mình.Chỉ có thể mặc cho Tư Căng sắp xếp.Giúp hắn dùng Weibo cá nhân của mình, ở trên mạng lan truyền tin tức Mộ Bắc Thần trốn thuế gian lận thuế, cùng với, hắn chính là vật thí nghiệm số 8562 của cha hắn Mộ Hoài Dương.Ôn Duyệt Khê ít nhất là ảnh đế trước, hơn nữa bỏ tù không lâu, nhiệt độ còn không có xuống.Tin tức ngay khi tuyên bố, lập tức ở trên mạng đưa tới sóng to gió lớn.—— Mộ Bắc Thần?

Tổng giám đốc lớn của công ty quản lý Tinh!

Hắn vậy mà...

Là vật thí nghiệm?!

Chấn động mẹ tui 300 năm!—— lầu trên nói không đầy đủ, hắn không chỉ là vật thí nghiệm, còn là vật thí nghiệm của ba ruột hắn.—— quá kinh khủng đi, nghiên cứu sinh vật học nghiên cứu đến trên đầu con trai mình?

Không bằng cầm thú a!Dựa vào nhiệt độ của Ôn Duyệt Khê, tin tức này giống như mọc cánh, bay vừa nhanh lại rộng.Để cho Mộ Bắc Thần xa rời quê hương, chuẩn bị đi nước ngoài tránh né cũng rất nhanh nhìn thấy.Hắn trốn ở trong phòng trọ cũ nát chưa tới ba mươi mét vuông mình thuê, kéo chặt rèm cửa sổ, đâu đâu cũng thấy nước mắt nóng hổi nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động.Khê Khê!Là tin tức Khê Khê gửi a!Khê Khê để lộ tất cả bí mật của hắn rồi, nhất định là cực kỳ thất vọng với hắn đi?Không...

Không đúng!Khê Khê không yêu hắn rồi không phải là trọng điểm!Tổng tài bá đạo khuyết tật trí tuệ cuối cùng cũng phản ứng kịp không thích hợp bắt đầu nghĩ ngợi ảnh hưởng sau khi để lộ thân phận "8562" của hắn.—— hiện tại người lên mạng cả nước đều có thể nhìn thấy tin tức hắn là vật thí nghiệm, ba hắn Mộ Hoài Dương nhất định cũng có thể nhìn thấy.Mộ Hoài Dương là người điên, thủ đoạn độc ác, lạnh lùng hà khắc vô tình.Vì giữ được danh tiếng của mình việc gì đều làm được, nhất định sẽ không buông tha hắn!Hơn nữa, Mộ Hoài Dương vì làm thí nghiệm, vẫn luôn có liên hệ với tổ chức sát thủ.Thì tính là hắn chạy đến chân trời góc biển, cũng sẽ bị bắt trở lại!Mộ Bắc Thần càng nghĩ càng hoảng sợ, cảm thấy bản thân mình quyết không thể ngồi chờ chết.Vì vậy, vội vã thừa dịp cảnh đêm lén lút chuồn đi trở về biệt thự nhà mình,Tìm ra chìa khoá phòng Mộ Hoài Dương.Lật một ít dữ liệu thí nghiệm cổ xưa lại máu tanh.Phối hợp ghi chép chi trả thuê sát thủ của Mộ Hoài Dương, ảnh chụp bản thân cùng với địa chỉ tạm trú, toàn bộ tố cáo cho lực lượng cảnh sát.Cầu xin lực lượng cảnh sát bảo vệ hắn một mạng.Bắt người làm thí nghiệm, thuộc về phạm tội nghiêm trọng.Lực lượng cảnh sát ngay lập tức lập án, bắt đầu sưu tầm chứng cứ.Việc này liên lụy rất rộng, liên hệ toàn bộ những sự kiện gồm hòn đảo Mộ Hoài Dương bắt cóc người sống để thí nghiệm mà cảnh sát kinh thành đã triệt phá 15 năm trước, cùng với tổ chức sát thủ của Mộ Bắc Tiêu.Lực lượng cảnh sát tăng ca ngày đêm, gần một tháng, thì tìm ra đầy đủ chứng cứ thực thi bắt giữ Mộ Hoài Dương.Yêu cầu Mộ Bắc Thần gọi điện thoại để cho Mộ Hoài Dương sớm trở về một chút.Mộ Bắc Thần vì mạng sống, cực kỳ phối hợp, lập tức một chiếc điện thoại gọi tới."

Ba, ngài thấy tin tức gần nhất sao?

Bọn họ đều nói ngài trói người sống làm thí nghiệm, ầm ĩ thật lợi hại, ngay cả con đều bị lực lượng cảnh sát giám thị rồi."

"Ba, ngài lúc nào trở về, trở về cứu con a!"

Mộ Hoài Dương thấy được tin tức trên mạng, lúc đầu liền chuẩn bị làm xong hạng mục trong tay về nước.Sau khi Mộ Bắc Thần khóc lóc kể lể, hoàn toàn kéo không nổi nữa.Ông ta mặc dù không có nhân tính, cũng rất quan tâm Mộ Bắc Thần.Mộ Hoài Dương đã từng là một người si tình.Mẹ Mộ Bắc Thần sớm chết, tạo thành đả kích không nhỏ cho ông ta.Từ nhỏ đến lớn, ông ta làm tất cả, cũng là vì cho Mộ Bắc Thần cuộc sống tốt hơn.Bây giờ Mộ Bắc Thần nói bởi vì bản thân mình bị lực lượng cảnh sát giám thị, ông ta làm sao có thể ngồi yên không để ý đến?Mộ Hoài Dương mang một chút nhân tính cuối cùng, mua vé máy bay gần nhất rất nhanh về nước.Chưa từng nghĩ, vừa đáp xuống, thì bị một đám cảnh sát vũ trang bao vây lại.Mà Mộ Bắc Thần lại run rẩy trốn ở phía sau cảnh sát vũ trang, một bộ dáng dấp vui sướng "thù lớn được báo".Mộ Hoài Dương:......===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Mộ Bắc Thần: Hiếu thảo mạnh mẽ!---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom