Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0374: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 19


CHƯƠNG 0374: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 19EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng thoáng dừng lại: "Người nào?"

Tiểu Chu: "Là...

Là Mộ Bắc Tiêu trước đó vẫn luôn chống đối với ngài kia..."

"Anh Căng anh biết, cô ta là em gái họ nội bà con xa của Mộ Bắc Thần!"

"Ngài vừa ra việc, cô ta để cho Mộ Bắc Thần giúp cô ta cầm được toàn bộ cổ phần của phòng làm việc của ngài, bây giờ cô đã là người dẫn đầu của studio rồi."

"Cô ta còn nói...

Nói để cho chính ngài rảnh rỗi đi nhà cô ta tìm cô ta đưa đơn xin từ chức, để cho ngài...

Để cho ngài mau chóng cút ra khỏi studio..."

"Tốt, tôi biết rồi."

Tư Căng nhàn nhạt lên tiếng, hình như cũng không có để chuyện này ở trong lòng.Thanh âm cậu đặc biệt trầm ổn, tiếp tục nói: "Chuyện này cậu không cần phải để ý đến, vẫn là trước tiên chuẩn bị văn bản tiểu thuyết, tôi ngày mai dẫn người đi thử vai."

Bên đầu điện thoại kia, Tiểu Chu nghẹn lời trong nháy mắt.Là lỗ tai hắn xảy ra vấn đề sao?Anh Căng đến cả cổ phần cũng mất rồi, còn muốn dẫn người tới thử vai.Từ bây giờ đến ngày thứ hai chẳng qua thì cách một buổi tối, ảnh làm sao có thể cầm cổ phần về?!Dưới loại tình huống này còn dẫn người tới thử vai, không phải là tự rước lấy nhục sao?Tiểu Chu dù sao đã đi với Tư Căng nhiều năm, không đành lòng nhìn cậu bị chế giễu.Vừa muốn khuyên nữa, thì phát hiện Tư Căng đã cúp điện thoại.Tiếp theo, thì nhận được một tin nhắn ngắn.Là Tư Căng gửi tới: [trước tiên chuẩn bị kịch bản chuyển thể từ chương đầu tiên của tiểu thuyết thành kịch bản cho kịch truyền thanh, ngày mai tôi kiểm tra.] Tiểu Chu dừng một chút, một chuỗi lời khuyên người soạn ra, nhưng cuối cùng vẫn là cắt bỏ toàn bộ, trả lời một từ [vâng].Không biết tại sao, luôn cảm thấy anh Căng hôm nay đặc biệt làm cho người ta tin phục.Vậy thì, lại tin ảnh một lần đi.Có lẽ ngày thứ hai, studio thật sự sẽ trở về đấy....Cửa biệt thự, Tư Căng cúp điện thoại, bỏ điện thoại di động vào trong túi.Cởi áo khoác tây trang của mình, kéo cổ sau áo khoác xuống, một máy móc chừng hạt gạo.Chuyển tay, ném áo khoác vào thùng rác khoảng cách gần nhất.Làm xong những thứ này, mới thong thả ung dung dùng thần thức hỏi: 'Yêu Nhi, trong trí nhớ của nguyên chủ làm sao không có một đoạn này?

Mộ Bắc Thần là làm sao lừa cổ phần đi?'Tiểu Yêu cũng hết sức nghi hoặc, lúc nghe được Tư Căng gọi điện thoại, thì bắt đầu vung móng vuốt nhỏ, bùm bùm gõ bàn phím hệ thống.Cuối cùng, cố định thông tin ở trong khung hình.Phóng to, truyền tống cho Tư Căng, tức giận báo cáo: [đại nhân ngài nhìn.][đây là thỏa thuận lúc chia tay, Mộ Bắc Thần lừa nguyên chủ ký, hắn công bố sẽ mỗi tháng cho nguyên chủ tiền cố định, để cho nguyên chủ cầm tiền rồi thì không nên dây dưa với hắn nữa.][thế nhưng, nguyên chủ không biết, trong này trộn đơn chuyển nhượng cổ phần!][cho nên...]'Cho nên.' Tư Căng nói tiếp: 'Studio nguyên chủ tự mình gian khổ dốc sức làm, thì giá rẻ như thế chuyển cho người ngoài!'Tiểu Yêu sắc bén đã nhận ra sát khí trên người ký chủ.Lông hổ nổ lợi hại hơn.Lạnh run ôm chặt chính mình, khuyên nhủ: [đại nhân, ngài nhưng nghìn vạn lần phải tỉnh táo a, vị diện này giết người thật sự phạm pháp a!][]'Ta biết.'Tư Căng nhàn nhạt trả lời: Ta cũng không có ý định giết người.

Giết người không thú vị nhất.

Trước khi ta không chơi đủ, người nào cũng không cho phép dùng cái chết tới chạy trốn trừng phạt.'Dứt lời, cậu nâng tay búng ngón tay, dùng thần lực tiêu hủy áo khoác tây trang.Rồi sau đó, lại ghim thật tốt máy móc chừng hạt gạo ở trên cổ áo áo sơmi mình.Lúc này mới xoay người đi trong biệt thự.

Chẳng qua...Tiểu Yêu vẫn như cũ không quá hiểu động tác của Tư Căng, lại hỏi: [đại nhân tại sao muốn đốt áo khoác tây trang a?

Quần áo kia rõ ràng thật tốt.]'Không tốt.' Tư Căng trở về: 'Góc áo bộ quần áo kia bị Ôn Duyệt Khê kéo qua, bẩn rồi.

A Uyên sẽ không thích.'Tiểu Yêu: [...][vậy thứ ngài ghim trên cổ áo áo sơmi là cái thứ gì?

Tại sao không tiêu hủy chứ?]Con mắt hoa đào xinh đẹp của Tư Căng lóe lóe, mang theo vài phần cưng chiều và hưng phấn.Cậu nói: 'Kia là máy theo dõi A Uyên đặt ở trên người ta a.

Đồ A Uyên cho, ta làm sao có thể phá hủy chứ?

Nên mang thật tốt.'Tiểu Yêu: [()]Quả nhiên, chỉ có người điên và người điên mới có thể cùng một chỗ!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0375: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 20


CHƯƠNG 0375: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 20EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng mở cửa bước vào, hơi lạnh bên ngoài vẫn còn vương trên người.Bất chợt bị luồng không khí ấm áp trong phòng bao phủ, hắn không nhịn được khẽ run lên.Chung Lâm Uyên biết cậu đã về, sớm đã đợi sẵn trong phòng khách.Thấy người run lên, lập tức cầm một chiếc chăn nhỏ chạy tới, khoác lên người Tư Căng."

Anh, sao không mặc áo khoác?

Trời sắp sang thu rồi, sẽ lạnh đấy."

"Áo khoác bị bẩn nên vứt đi rồi."

Tư Căng kéo chặt tấm chăn trên người, giọng điệu có vẻ tùy ý: "Không thì anh sợ chọc giận em, sợ em lại nhốt anh vào trong lồng tơ vàng."

Dứt lời, liền đi tới bên cạnh máy lọc nước, cầm lấy cái ly Chung Lâm Uyên thường dùng, tự nhiên rót một cốc nước rồi đưa vào trong miệng.Nghe được câu này, động tác của Chung Lâm Uyên theo bản năng dừng lại.Y biết ý nghĩ và cách làm của mình cũng tương đối nguy hiểm.Sợ hù đến anh Căng "Mỏng manh" "Thích khóc".Trái tim trực tiếp nhảy lên đến cổ họng, nhảy loạn ầm ầm.Đang đang khẩn trương, bả vai thì bị Tư Căng mới vừa uống xong nước đè lại.Chung Lâm Uyên theo bản năng giật mình.Luống cuống của nhìn về phía thần minh của y: "Anh trai, anh làm sao..."

Biết?Tư Căng hôn môi y, con mắt hoa đào xinh đẹp chớp ánh sáng kỳ quái.Thanh âm bật thốt lên, nhiều thêm vài phần ý tứ hàm xúc khiêu khích: "Bảo bối, em cho rằng chỉ có em biết lắp máy theo dõi sao?"

Chung Lâm Uyên nghe vậy, hình như bỗng nhiên ý thức được cái gì.Trái tim trầm xuống, khóe mắt xinh đẹp không tự chủ lộ ra một chút nước mắt, ngay cả môi cũng phát trắng.Y khẽ cắn môi dưới, hai quả đấm nắm chặt, mới không còn để cho nước mắt rớt xuống.Nhưng vẫn như cũ khẩn trương đến phát run.Dường như dốc hết toàn lực, đang kiềm chế sợ hãi và hoảng hốt.Đây là...

Xảy ra chuyện gì?Tư Căng cũng sững sờ trong nháy mắt.Nghĩ thầm: Bản thân mình có phải chơi quá mức hay không?Nhưng...

Một bệnh kiều thuộc tính ẩn dấu, không đến mức bị máy theo dõi của cậu dọa sợ chứ?Chẳng qua, mặc kệ nguyên nhân làm sao, thấy người yêu bộ dáng này, Tư Căng rốt cuộc là không đành lòng.Cậu đưa tay ôm A Uyên luống cuống vào trong lòng, khẽ hôn tới nước mắt nơi khóe mắt của y: "Đừng khóc, bảo bối, đừng khóc."

"Anh sai rồi.

Không nên bỏ máy theo dõi vào trên người em."

Cậu nói, thì kéo máy theo dõi ẩn hình hôm qua trộm hack hệ thống của Tiểu Yêu, vào trung tâm thương mại hệ thống mua từ trên người Chung Lâm Uyên xuống.Dùng thần lực để cho nó hiện hình, ở trước mặt Chung Lâm Uyên mặt biểu diễn một phen.Rồi sau đó, tiếp tục hôn y: "Anh xin lỗi em, nếu như em muốn khóa anh, tuỳ ý khóa, anh không phản kháng."

"Chẳng qua, anh tối hôm nay có chút việc, chút nữa còn muốn đi ra ngoài, chờ ngày mai..."

Tư Căng để cho Chung Lâm Uyên tựa vào trên vai của mình, nghiêng đầu, khẽ cắn đầu lỗ tai y: "Chờ ngày mai, anh tất cả nghe theo em, có được hay không?"

Khẳng định máy theo dõi không có, Chung Lâm Uyên mới nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, nỗ lực khắc phục cản trở ngôn ngữ của mình, đổi đề tài: "Anh à..., anh...

Anh chút nữa...

Còn muốn ra ngoài sao?"

"Ừm, em muốn thì tốt, có thể."

Tư Căng nói: " Anh muốn về phòng soạn ít thứ trước, cùng nhau sao?"

"Không...

Không được."

Tâm tình Chung Lâm Uyên dần dần bình phục.Y buông Tư Căng ra, chủ động hôn cậu một cái: "Anh à anh bận rộn trước, em thay quần áo khác, làm bạn với anh...

Làm bạn với anh đi ra ngoài."

"Được."

Tư Căng gật đầu, lại trấn an vỗ vỗ bờ vai của y, mới đi trở về phòng.Mở máy vi tính ra, trắng ngón tay thon dài trắng nõn phủ lên bàn phím, bùm bùm đánh chữ.Tiểu Yêu lại nhân cơ hội lấy kính lúp ra, cẩn thận nhìn máy theo dõi trong tay Tư Căng, ngây thơ nói: [đại nhân, đây là máy theo dõi chuyên dụng của Thần tộc đi?

Tôi không nhớ đã mua cho ngài cái này a!]Tư Căng gật đầu: "Ừm, ta tự mua."

Tiểu Yêu: [...]Không cần suy nghĩ, đại nhân nhất định lại thừa dịp hổ đi ngủ, hack hệ thống của hổ.Không quan hệ, không quan hệ.Mọi việc quen thì tốt![^]Tiểu Yêu Nhi vừa dùng móng vuốt nhỏ xù xù kẹp khăn tay trắng lau nước mắt, vừa nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính: [đại nhân, ngài đang soạn...

Đơn chuyển nhượng quyền cổ phần?]'Đúng vậy.' Tư Căng trả lời: 'Chút nữa đưa đến Mộ Bắc Tiêu bên kia, để cho cô ta ký một chữ.'Tiểu Yêu giật giật lỗ tai mềm mại đáng yêu: [chính là, ngài để cho cô ta ký, cô ta thì sẽ ký sao?]===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0376: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 21


CHƯƠNG 0376: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 21EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Sẽ a.Khóe mắt Tư Căng mỉm cười, nói vô cùng kiên định: Cô không chỉ có sẽ ký, còn sẽ vui vẻ ký đấy....Bên kia, sau khi Tư Căng trở về phòng, Chung Lâm Uyên hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm.Y vội vã đi vào phòng giữ quần áo, thay một bộ quần áo mới.Khẳng định không tồn tại bất kỳ máy theo dõi nào, mới xoay người đi trở về phòng sách, mở cơ quan, sốt ruột vội vàng hoảng sợ đi trở về tầng hầm.Đi tới trước lồng tơ vàng và màn hình giám thị kiểm tra một lần.Phát hiện vị trí những thứ này nhìn không thấy ghế điện, dây thun, máy ghi âm lời quở trách, thuốc gây nôn, dao găm, mã tấu của mình, mới rốt cục yên lòng.Tê liệt ngã xuống ở trên ghế trước màn ảnh giám thị, thở thật dài nhẹ nhõm một cái.Y là thật sự không nghĩ đến, anh Căng cũng sẽ lắp máy theo dõi trên người y.Chẳng qua may là.May là anh Căng không có thấy hiện trường liệu pháp đáng ghét của y.Không có thấy bộ dáng chật vật giãy giụa kêu rên ở trong bóng tối của y.Quá khó coi.Sẽ dơ mắt anh Căng.Y làm sao cam lòng cho được a!!Chung Lâm Uyên hít thở sâu mấy chục lần mới thoáng trở lại bình thường.Y ngồi dậy từ trên ghế, thu thập xong tâm tình.Làm một khuôn mặt tươi cười miễn cưỡng được xem là sáng rỡ với gương, mới đi ra cửa tìm Tư Căng.Lúc đó, Tư Căng vừa soạn xong giấy chuyển nhượng cổ phần, in ra.Chung Lâm Uyên bước lên trước, "Anh à, anh... bận xong rồi sao?"

"Ừ, đi thôi."

Tư Căng lắc lắc tập tài liệu trong tay, lại tỉ mỉ hôn y một cái, hỏi: "Không khóc nữa à?"

"Không..."

Chung Lâm Uyên lau lau mắt, có chút kiêu ngạo: "Vốn dĩ em đâu có khóc."

"Thật không?"

Tư Căng vừa nắm tay y đi ra ngoài, vừa trêu chọc:"Vậy em nói xem, người nước Z không lừa người nước Z."

Chung Lâm Uyên: "..."

"Được rồi, em... em khóc."

Y uất ức đáp xong một câu, Tư Căng đã mở cửa.Cơn gió đêm se lạnh khẽ lướt qua má, khiến kẻ luôn ru rú trong nhà như Uyên tự kỷ nhịn không được sinh ra vài phần tâm tư lùi bước.Nhưng nghĩ lại, tay mình đang được Tư Căng nắm chặt, liền không còn thấy sợ nữa.Ra ngoài thì có gì đáng sợ chứ?Chẳng phải còn phải thu kịch truyền thanh với anh Căng sao?Chỉ cần có anh ấy bên cạnh, mình chẳng sợ gì cả....Đèn xe bật sáng, chiếc xe lướt đi.Rất nhanh đã dựa theo định vị hệ thống của Tiểu Yêu tìm đến căn hộ của Mộ Bắc Tiêu.Đinh đoong ——Tư Căng nhấn chuông cửa.Bên trong căn hộ, Mộ Bắc Tiêu vừa tắm xong, quấn áo choàng tắm đi ra.Cô ta lười biếng liếc nhìn mắt mèo.Vừa thấy người đứng ngoài cửa, đôi mắt vô thần lập tức sáng lên.Lê Tư Căng a...Tên mắc chứng trầm cảm này sao lại chịu ra khỏi nhà rồi?Hẳn là cuối cùng cũng chậm chạp phát hiện studio bị giải tán, đến tìm cô ta lý luận đây.Vậy thì tốt, có thể nhân cơ hội này mà sỉ nhục một phen.Mộ Bắc Tiêu khẽ nhếch đôi môi đỏ, đôi mắt sâu thẳm lóe lên tia độc ác.Đưa tay mở cửa: "Ồ, anh Lê, buổi tối tới tìm tôi có cái gì việc sao?"

Gương mặt không trang điểm của người phụ nữ trông chẳng mấy ưa nhìn.Màu da xám xịt, bên phải trán còn mang một vết sẹo dài 1cm.Ngay cả chỗ xương quai xanh áo ngủ che đậy không nghiêm, cũng mang một vết sẹo giao nhau thành thập tự.Có lẽ là ghét bỏ sẹo xấu, người phụ nữ còn cố ý ở trên sẹo xăm một đóa hoa hồng đỏ tươi.Một khắc nhìn thấy sẹo trên xương quai xanh đối phương kia, Chung Lâm Uyên lập tức khẩn trương.Hai tay phát run, ngay cả hô hấp cũng trở nên gấp rút.Ánh mắt hoà nhã lúc đầu trong nháy mắt bị sát ý thô bạo thay thế.Là...

Người kia sao?===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[cơm nắm] hôm nay là thứ bảy nga, xế chiều thêm một chương, tranh thủ viết đến phòng tối nhỏ!Cầu quà tặng nhỏ miễn phí nha ~---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0377: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 22


CHƯƠNG 0377: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 22EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Anh trai..."

Chung Lâm Uyên buông tay Tư Căng ra, bối rối gọi một tiếng."

Hử?"

Tư Căng nhìn về phía y, phát hiện thiếu niên lúc đầu hoàn hảo lại không quá thích hợp.Hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"

"Em...

Em có thể đi lên xe chờ anh sao?"

Chung Lâm Uyên không làm nhiều giải thích, thì cho một lý do nhìn như vô lý lại nhát gan như thế.Thế nhưng, Tư Căng đồng ý rồi.Cậu không để ý sắc mặt khó coi của Mộ Bắc Tiêu, quay đầu hôn thiếu niên phía sau một cái, nói cho y: "Đừng lo lắng, anh ở chỗ này, đi thôi."

"Ừm!"

Chung Lâm Uyên gật đầu, cơ hồ là chạy trối chết.Y về tới trong xe của Tư Căng, đóng chặt cánh cửa xe, tâm tình kích động trong lòng mới thoáng có thể bình phục.Chính là con dấu kia, chính là thẹo phối với hoa hồng kia.Y nhớ kỹ, đó chính là một thành viên trong tên bắt cóc nhiều năm trước bắt cóc y và ba mẹ, mỗi ngày cầm súng cầm roi sắt ngược đãi bọn họ!Chung Lâm Uyên lấy điện thoại di động ra, run rẩy nhấn điện thoại thủ lĩnh vệ sĩ nhà mình: "A lô?

Tôi gửi một định vị, anh tìm người tới đón tôi, lại...

Lại giúp tôi giết một người."

Trải qua trận tai hoạ lớn kia lúc đó, sau khi được cảnh sát cứu, Chung Lâm Uyên thì vô cùng thiếu hụt cảm giác an toàn.Cho nên, y dựa vào tài sản kếch xù ba mẹ lưu lại, chuyên sâu nghiên cứu kỹ thuật Internet.Trở thành hacker ẩn hình lớn nhất toàn cầu.Bởi vậy, vệ sĩ thuê cũng đặc công xuất ngũ đạt trình độ cao nhất, diệt một người, lặng yên không một tiếng động, không cần tốn nhiều sức.Sau khi vệ sĩ đáp ứng, Chung Lâm Uyên mới thở ra một hơi thở.Dùng điện thoại di động kết nối với máy theo dõi trên người Tư Căng, im lặng nhìn cậu.Chỉ có thấy cậu, bản thân mình mới có thể an tâm....Trong căn hộ chung cư, Tư Căng làm một đạo thủ thuật che mắt.Làm giả đơn chuyển nhượng cổ quyền trong tay thành hiệp nghị tạm rời cương vị công tác.Cười tủm tỉm đưa cho Mộ Bắc Tiêu: "Tổng giám đốc Mộ, ký một chữ đi.

Ký xong chúng ta thì thanh toán xong rồi."

Mộ Bắc Tiêu nhìn phần thỏa thuận tạm rời cương vị công tác kia, trong lòng vui sướng nở hoa.Cô ta trước đây là làm sát thủ.Bị thương tạm rời cương vị công tác sau đó không tìm được việc làm, thì được ba của Mộ Bắc Thần giới thiệu đến dưới quyền Mộ Bắc Thần.Nhưng Mộ Bắc Thần mở là công ty quản lý nghệ sĩ, phát triển là nghệ sĩ, Mộ Bắc Tiêu không muốn làm, thì lại bị Mộ Bắc Thần giới thiệu đến studio lồng tiếng Kiêu Căng của Tư Căng.Nhưng không nghĩ đến, Lê Tư Căng bệnh trầm cảm này còn rất gay gắt!Lúc nào cũng không hài lòng với giọng nói của cô ta, cả ngày chê đông chê tây sửa đúng cô ta, thiệt là phiền.Nếu không nhìn cậu ta là thế thân Mộ Bắc Thần nuôi, Mộ Bắc Tiêu đã sớm động thủ!Chẳng qua bây giờ cũng khá, toàn bộ lồng tiếng studio đều là của cô ta rồi, còn sợ một Lê Tư Căng nho nhỏ?Ký xong thỏa thuận, Mộ Bắc Tiêu vừa đưa cho Tư Căng, vừa bổ sung: "Anh Lê à, cuộc sống sau khi chia tay với anh họ nội tôi qua không tốt đi?

Nếu không thì như vậy, cậu bây giờ quỳ xuống dập đầu mấy cái với tôi, giúp tôi làm mát xa chân gì đó, tôi thì suy nghĩ một chút, để cho cậu lại về studio, làm nhân viên quét dọn, làm sao a?"

Tư Căng nhận lấy thoả thuận cô ta đưa qua, thoả mãn nhìn nhìn ký tên, thu thủ thuật che mắt lại, đáy mắt chứa sát ý lạnh như băng: "Có thể, vậy cô bây giờ thì quỳ xuống đi."

Tư Căng một chữ một cái: "Quỳ xuống dập đầu cho tôi, không dập đến lòi óc ra, cũng đừng nghĩ có thể sống qua đêm nay!"

Mộ Bắc Tiêu ngừng trong nháy mắt, lập tức khinh thường cười ha ha: "Lê Tư Căng, cậu là bị nghỉ việc rồi, bệnh trầm cảm phát tác, phát điên rồi sao?

Tôi dập đầu cho cậu?!

Cậu đừng quên, studio lồng tiếng của cậu bây giờ ở trong tay tôi, tiền đồ và tâm huyết của cậu cũng ở tôi nơi này!"

"Để cho tôi quỳ xuống cho cậu?

Xí!

Làm giấc mơ xuân thu của cậu....

Aaaaa!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0378: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 23


CHƯƠNG 0378: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 23EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Ầm!Nhưng, không đợi Mộ Bắc Tiêu nói hết câu, Tư Căng thì một chân đá vào trên bụng cô ta.Thừa dịp lúc Mộ Bắc Tiêu ôm bụng cười quỳ xuống đất.Một tay đè đầu cô ta lại hung hăng dập đầu trên đất.Sau một khắc, đầu rơi máu chảy.Máu đỏ sẫm chảy dọc theo khe hở gạch, càng xem càng rợn người.Mộ Bắc Tiêu hai mắt tối sầm, choáng váng giãy.Còn không có thanh tỉnh, thì bị Tư Căng túm cổ áo kéo dậy, để cho cô ta nhìn thẳng cặp hồ sơ trước mặt.Người đàn ông một đạo kết giới cách âm, bắt đầu tùy ý hành hung.Thanh âm của cậu chứa sát ý lại lạnh lẽo cực kỳ, "Trừng lớn mắt chó của mày thấy rõ ràng, đây là cái gì?"

Hai mắt Mộ Bắc Tiêu bỗng nhiên mở lớn, trong nháy mắt nín thở ——Làm sao sẽ như vậy?!Cô ta ký rõ ràng là hiệp nghị tạm rời cương vị công tác, tại sao biến thành đơn chuyển nhượng quyền cổ phần!Studio cô ta thật vất vả có được, còn không có bưng nóng hổi, làm sao có thể lúc đó chắp tay nhường cho người?!Mộ Bắc Tiêu nghiến răng giãy, vươn tay đoạt đơn chuyển nhượng trong tay Tư Căng."

Lê Tư Căng!

Mày cái đó ngu thối tha trời đánh thánh đâm, mày lừa tao!

A a!"

Song, tay mới vừa vươn ra, thì bị Tư Căng đưa chân đạp đến trên mặt đất.Giày da đen tinh xảo nghiền lòng bàn tay, trực tiếp nghiền tay kia thành một vũng bùn lầy.Cách làm của Tư Căng quá tàn bạo rồi.Hổ con trong thức hải chỉ là nhìn cũng nổ lông rồi: [đại...

Đại nhân, thì ký một hiệp nghị không đến mức vậy đi?]'Là không đến mức.' Tư Căng trả lời: 'Ta ý định ban đầu cũng muốn giữ cô ta lại từ từ dằn vặt, thế nhưng, cô ta hình như chính là người bắt cóc A Uyên nhiều năm trước.'Mới vừa nãy mắt của Chung Lâm Uyên vẫn luôn dừng lại ở trên con dấu xương quai xanh Mộ Bắc Tiêu, cậu thấy rõ.Chung Lâm Uyên đang khẩn trương, đang cố gắng đè nén sợ hãi của mình, cùng với...

Sát ý.Tư Căng lần thứ hai khẽ động, trực tiếp đạp gãy cột sống sau lưng của Mộ Bắc Tiêu.Tiếng kêu thảm thiết xẹt qua, từ sắc nhọn vừa mới bắt đầu đến lặng yên không một tiếng động sau đó.Mộ Bắc Tiêu ngất đi, ngã vào trên sàn nhà lạnh lẽo, hấp hối.Đánh xong trận này, Tư Căng mới tính hết giận.Sau khi Tiểu Yêu hiểu rõ, cũng là lòng đầy căm phẫn.Trực tiếp từ trung tâm thương mại hệ thống mua mấy xích sắt xuyên xương đâm hồn giao cho Tư Căng: [đại nhân!

Này có thể khóa hồn phách cô ta lại, thúc ép cô ta cắn ra hung thủ sau màn!]'Không tệ.'Tư Căng mặt không biểu tình khen một câu, cầm xích sắt qua, cúi đầu, hung hăng đâm vào xương bả vai Mộ Bắc Tiêu.Đau đớn kịch liệt để cho Mộ Bắc Tiêu lại đau tỉnh lại.Cô ta thần chí không rõ liếc xéo, trên trán đầy mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu, hấp hối thở hổn hển.Bị Tư Căng không chút thương tiếc nào lôi ra căn hộ chung cư.Vệ sĩ treo ở ngoài cửa sổ chuẩn bị hành hung ám sát:......Có ngài Lê ở chỗ này, hình như không quá cần dùng tới bọn họ...Thôi đi, bọn họ vẫn là nhanh đi nhìn thiếu gia đi....Lúc đến ngoài cửa căn hộ chung cư, Tư Căng dùng thần lực giấu kín thân hình Mộ Bắc Tiêu, lại khôi phục Nhà họ Mộ sạch sẽ ngăn nắp.Sau khi đóng cửa lại, kéo Mộ Bắc Tiêu ném vào cốp xe.Cần lưu lại cô ta một mạng, mang cô ta về tầng hầm của A Uyên, để cho cô ta khai ra hung thủ sau màn.Thế nhưng, Tư Căng lại mở cửa xe, lúc ngồi trên ghế lái, Chung Lâm Uyên đã không thấy rồi.Điện thoại di động của cậu nhận được một tin nhắn ngắn: [anh trai, em có chút lạnh, để lại vệ sĩ bảo vệ anh, em đi về trước.][thích anh GIF]Không biết tại sao, rõ ràng là chữ hết sức ấm áp, lại để cho trái tim Tư Căng nhịn không được.Không có khả năng a.Chung Lâm Uyên ước gì một ngày hai mươi bốn tiếng đồng hồ dán cậu, làm sao sẽ bỗng nhiên rời khỏi?Lẽ nào thấy Mộ Bắc Tiêu bị kích thích.Tinh thần...

Lại chạy ở sát biên giới tan vỡ rồi sao?Nghĩ như thế, Tư Căng tăng nhanh tốc độ xe, rất nhanh chạy như điên về nhà.Cùng lúc, để cho Tiểu Yêu mở hệ thống tìm kiếm vị trí của y toàn bộ phương hướng.Cuối cùng xác định một chỗ ——===---0o0o0o0---===*爱你 GIF = thích bạn gif
---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0379: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 24


CHƯƠNG 0379: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 24EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tầng hầm!Tầng hầm Chung Lâm Uyên bình thường trốn giám thị cậu!Tư Căng lập tức vọt vào phòng sách, tìm được cơ quan, mở ra lối đi phòng tối trong lòng đất, đi vào....Đây là lần đầu tiên Tư Căng vào trụ sở bí mật của Chung Lâm Uyên.Các loại AI tiên tiến và máy móc rực rỡ muôn màu, càng đi về phía trước, là có thể thấy một màn hình điện tử to như vậy.Hết sức rõ ràng, là địa điểm Chung Lâm Uyên bình thường làm việc.Nhưng những thứ này cậu cũng không có thì giờ chú ý đến.Cậu căn cứ vị trí Tiểu Yêu đánh dấu, rất nhanh đi tới tầng hầm cách lồng tơ vàng chỉ có ghế điện 3 mét.Chung Lâm Uyên khóa mình ở chỗ đó, ghế điện rè rè xoẹt xoẹt khi chạy điện.

Thiếu niên tuấn mỹ tay chân co quắp, môi trắng bệch.Mồ hôi hột lớn chừng hạt đậu từ trên mặt tái nhợt y chảy xuống từng chút.Lộp độp rơi đầy đất.Nhưng dù vậy, lúc thấy Tư Căng, Chung Lâm Uyên vẫn là sửng sốt trong nháy mắt.Cậu có cản trở ngôn ngữ, há mồm không tiếng động.Vội vã trực tiếp rơi nước mắt, cuối cùng cắn đứt môi ra máu khó khăn mở miệng: "Đi!"

"Anh trai!

Mau đi!"

"Em...

Em mắc bệnh."

"Em sẽ không khống chế được bản thân mình đi đả thương người, em không muốn thương tổn đến anh...

Đi a!!!"

Hai chữ cuối cùng, gần như phá âm.Tư Căng không có lùi về sau, trái lại đi về phía trước một bước.Chung Lâm Uyên càng càng nóng nảy hơn: "Đừng...

Cầu anh...

Đừng tới đây!

Em phát điên...

Thật sự...

Thật sự không khống chế được bản thân mình!"

"Anh trai, đừng động em!"

"Cầu anh, đừng động vào em!"

"Em không muốn thương tổn đến anh, anh lại qua đây, em cũng chỉ có thể tự sát!"

Vùng xung quanh lông mày Tư Căng khóa thật sâu, trái tim giống như trong nháy mắt bị hàng vạn hàng nghìn kim thép đâm thủng.Đau đến tột đỉnh.Kia là A Uyên a.Đó là A Uyên vì cậu mất nửa cái mạng, cũng muốn kéo thân tàn, vì cậu mưu phản, thay cậu bị phạt a.Cậu làm sao không quản?Làm sao mặc kệ?"

Anh trai...

Không có việc gì..."

Chung Lâm Uyên không thể trông thấy Tư Căng khó chịu, chịu đựng đau nhức khuyên cậu: "Vài chục năm trong quá khứ, em cũng là chịu đựng nổi như thế, sẽ không xảy ra án mạng!"

"Anh đi nhanh đi, đừng nhìn."

"Quá khó coi, sẽ bẩn mắt anh..."

Tư Căng bình tĩnh ở tại chỗ, hận không thể xé nát đám kẻ bắt cóc đã từng đã từng bắt cóc y kia.Hai tay nắm chặt nổi gân xanh, lại cũng không tiến lên một bước.A Uyên vất vả vài chục năm, vẫn còn phải ở phía sau, chiếu cố đến cảm thụ của cậu sao?Tư Căng hít sâu một hơi, xoay người, hướng trên bàn bên cạnh đi mấy bước.Thấy Tư Căng xa rồi, Chung Lâm Uyên mới rốt cục yên lòng.Cùng lúc, lại có mất mát nhàn nhạt.Y từng lần một nói cho bản thân mình: Không phải là anh Căng muốn đi, là bản thân mình khuyên ảnh đi!Anh Căng vẫn là thích mi!Mi không thể quá ỷ lại anh Căng!Chỉ cần chống đỡ qua, chỉ cần chữa bệnh cho tốt, mi liền có thể đứng ở bên người anh Căng thật tốt, lúc nào cũng dính cậu, mỗi ngày cùng một chỗ với cậu!Chung Lâm Uyên đã làm tốt chuẩn bị tẩy não cho mình.Lúc lại thấy Tư Căng đi tới bên cạnh bàn, ngừng lại.Tư Căng ở trong ngăn kéo tìm kiếm phút chốc, liền phát hiện chìa khóa khóa kim cương Chung Lâm Uyên giấu.Sau khi cầm lấy chìa khoá, cậu cởi áo khoác tây trang để ở một bên.Nới lỏng hai cúc áo áo sơ mi sát ra, lộ ra xương quai xanh tinh xảo trêu người.Rồi sau đó, đi bước một đi về phía lồng tơ vàng.Mở khóa ra, bản thân mình nằm ở trên giường hoa hồng, còng tay chân vào trong dây xích vàng.Cúi đầu, ngậm cà vạt của mình.Con mắt hoa đào ẩn tình, tràn ngập đau lòng và mê hoặc.Chỉ liếc mắt, liền có thể dễ dàng thủ vững lý trí người thật lâu, đánh quân lính tan rã.Cậu xa xa nhìn Chung Lâm Uyên trên ghế điện, thở dài một hơi.Giống như là buông tha cái gì, hỏi: "Muốn ghế điện.

Hay là anh?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0380: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 25


CHƯƠNG 0380: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 25EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE Muốn ghế điện, hay là anh?Muốn ghế điện, hay là anh?Sáu chữ đơn giản, giống như một giọt nước trong, bỗng nhiên đập vào nội tâm bị dầu sôi dày vò của Chung Lâm Uyên.Vì vậy dời sông lấp biển, long trời lở đất, trong nháy mắt nóng không có tất cả bận tâm già mồm cãi láo.Trời đất bốn phương không còn sót lại chút gì, chỉ còn lại có thứ trước mặt y.Chung Lâm Uyên chuyển con ngươi, nhìn về phía thần minh "mặc người hái lấy" trong lồng tơ vàng.Không biết là đau lòng y, hay là nguyên nhân khác gì.Con mắt hoa đào luôn luôn có thần của Tư Căng chẳng biết tại sao đỏ, lại giống như là mới vừa đã khóc.Đặc biệt chọc người thương tiếc.Lại không khống chế được, muốn hung hăng xé nát!Trái tim đang cuồng loạn, Chung Lâm Uyên thậm chí không cảm giác được đau khổ dòng điện mang đến.Y đưa tay nhấn công tắc của ghế điện.Mở vòng sắt trói hai tay hai chân lại ra, y lập tức xoay người vào lồng sắt.Chuyện thứ nhất, chính là cài nút khóa kim cương.Kim cương lại tên kim cương, là vật chất cứng rắn nhất tồn tại trong giới tự nhiên thiên nhiên.Y đánh khóa này, vốn là vì phòng ngừa bản thân mình thoát khỏi.Nhưng bây giờ, lại muốn dùng nó, vĩnh viễn khóa mình và anh Căng cùng một chỗ.Đời đời kiếp kiếp, lại không chia cách.Chung Lâm Uyên lấn người, một tay nắm hai tay Tư Căng, áp chế tuyệt đối!Tay kia lại ấn mở nút kim loại trên dây lưng của mình.Theo một tiếng "cùm cụp" nhẹ nhàng, Tư Căng cũng bị hôn.Lúc này, nụ hôn của Chung Lâm Uyên và tính cách bình thường của y không quá giống nhau, không thể thương xót, không mềm mịn, thậm chí không có chút ôn nhu đáng nói nào.Giữa ý thức không rõ, Tư Căng giống như thấy hoa bởi vì quán tính rơi vào trên người cậu.Một chút mùi thơm tràn ngập.Mà cậu, giống như đặt mình vào biển hoa, làm một giấc mơ xinh đẹp lại hoang đường....Giấc mơ này có chút dài, thế cho nên đã bất tỉnh, lại khi tỉnh lại, trời vẫn là tối.Tầng hầm ngầm của Chung Lâm Uyên cũng không phải là hoàn toàn khép kín.Trong ban ngày, ánh sáng mặt trời vẫn như cũ có thể từ cửa sổ nhỏ phía trên nhất chiếu vào.Bây giờ, lại hoàn toàn là đêm tối.Vẫn luôn lan tràn đến đêm tối để cho Tư Căng sinh ra một tia hoảng hốt.Điện thoại di động ở đầu giường vang lên.Tư Căng bị ầm ĩ đến đau đầu, đưa tay đi tìm điện thoại.Khẽ động, mới phát hiện cả người giống như lỏng lẻo, thậm chí ngay cả xương cốt đều nát thành cặn bã.Cậu nỗ lực ấn nút gọi, thanh âm Tiểu Chu đối diện truyền đến: "Anh Căng, em hôm nay đợi anh một ngày, anh làm sao cũng không tới studio a?"

"Chẳng qua còn có một tin tức tốt, Mộ Bắc Tiêu cũng không tới, cổ phần của anh lấy lại được rồi sao?

Lúc nào lấy lại a?"

"Tôi..."

Tư Căng vừa muốn mở miệng, thì phát hiện giọng khàn kỳ cục.Thực sự là tự làm bậy a!Tư Căng nghiến răng, ho khẽ hai tiếng mới miễn cưỡng có thể nói chuyện bình thường.Cậu trả lời: "Tôi lấy quyền cổ phần về rồi, ngày mai nghỉ, ngày mốt tám giờ đi làm, cậu trước tiên chuẩn bị đi."

Phân phó xong, thì cúp điện thoại.Sức cùng lực kiệt nhìn chằm chằm đèn treo thủy tinh đỉnh lồng tơ vàng.Thật lâu, mới thu gom ý thức tan rã trở về, hạ mệnh lệnh với Tiểu Yêu: 'Yêu Nhi, che đậy cảm giác đau.'Hổ con luống cuống dựng thẳng lỗ tai: [đại nhân, cảm giác đau đã sớm che đậy xong rồi.]Tư Căng:...Cậu dừng một chút, vì tìm cho mình bậc thang xuống, lại bồi thêm một câu: 'Nhất định là ngươi gần nhất lười biếng rồi, năng lực đều rớt xuống, quay đầu lại thăng cấp lên cao thật tốt!'Trên thực tế, lại là ở trong lòng mắng to Chung Lâm Uyên.Quá độc ác!

Quá không ra gì rồi!Đồ nhãi ranh này, dai dẳng bám riết lấy cậu hai mươi bốn tiếng đồng hồ a!Nếu không phải là nhìn y sinh bệnh, Tư Căng nhất định trực tiếp bóp chết!Tuyệt đối không nương tay!Đang nghĩ ngợi, bên ngoài có tiếng bước chân vang lên.Chung Lâm Uyên đi đến.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Đánh vào trên màn hình tôi thích đoàn tử!!!---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0381: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 26


CHƯƠNG 0381: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 26EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Thấy Tư Căng tỉnh lại, lập tức đi tới canh giữ ở bên giường: "Anh trai, anh cảm thấy thế nào rồi a??

Đau đầu sao?"

Đau đầu?Tư Căng đau, cũng không chỉ đau đầu.Đầu ngón tay đều là tê dại.Không thể phủ nhận, Tư Căng rất yêu thích điên cuồng cực hạn.Trong không khống chế được, trời đất vạn vật giống như đều không hề quan trọng.Cậu có thể ngắn ngủi quên mất tất cả không thoải mái, chỉ chuyên tâm ỷ lại người trước mắt.Rất nhẹ nhàng, muốn ngừng mà không được!Nhưng sau khi điên cuồng qua đi, lại không thể không cân nhắc vấn đề thực tế ——Tìm đồ nhãi ranh tính sổ!Cậu miễn cưỡng nâng mí mắt, thanh âm mang giận nhẹ: "Em còn không biết xấu hổ gọi anh là anh trai hả?"

Tư Căng mơ mơ màng màng nhớ, lúc ý thức tan rã, Chung Lâm Uyên đích xác gọi cậu như thế.—— anh trai, anh khóc thật là dễ nghe.—— anh trai, em yêu anh.Tuỳ ý lấy ra một câu, đều có thể nghe mặt người đỏ.Chung Lâm Uyên bị rống dừng lại, theo bản năng không muốn chọc Tư Căng tức giận, tránh nặng tìm nhẹ hỏi: "Vậy...

Gọi Căng Căng?"

Tư Căng:...Giống như càng hỏng bét rồi.Chung Lâm Uyên thấy cậu không nói lời nào, biết bản thân mình làm có chút quá.Đưa tay, nhẹ nhàng lau đi nước mắt nơi khóe mắt thần minh, ngoan ngoãn khéo léo xin lỗi: "Căng Căng, xin lỗi, em không nên chọc anh khóc."

"Anh xem anh, vệt nước mắt đến bây giờ còn không có khô, trách không được sẽ phát sốt đấy."

Phát...

Phát sốt?Tư Căng nhíu mày, thực sự khó có thể tin.Cậu vậy mà sẽ ngã bệnh??!Cậu kiểm soát tự nhiên, vượt lên trên vạn vật, vậy mà cũng có một ngày sinh bệnh!Thần minh chống đỡ thân thể mệt mỏi, lại xác nhận một lần: "Anh phát sốt rồi?"

Chung Lâm Uyên vẫn luôn ở mặt bên tỉ mỉ bảo vệ, cũng không để cho cậu có bất kỳ sơ xuất nào.Gật đầu trả lời xong hoài nghi của Tư Căng, lại đưa tay ôm cậu lên: "Anh trai, em mời bác sĩ qua đây, cổ tay anh giống như cũng trầy da một chút, cần phải xử lý một chút."

Nói xong, thì ôm cậu đi ngoài cửa.Tư Căng bị đặt ở trên giường lớn khô ráo phòng ngủ, vùng xung quanh lông mày càng cau càng sâu, đáy lòng dần dần sinh ra một loại cảm giác thất bại không được tự nhiên.Tuy rằng chữa bệnh cho người yêu, vô luận như thế nào, cậu cũng sẽ làm việc nghĩa không được chùn bước.Nhưng phát sốt sinh bệnh đích xác có chút mất mặt.Nói cho cùng cậu vẫn là không muốn rơi vào thất bại trên chuyện này.Thì tính là vì yêu làm thụ, cũng không thể thụ hoàn toàn như thế.Nhưng, điểm không được tự nhiên ấy rất nhanh thì bị Chung Lâm Uyên chăm sóc tỉ mỉ hao mòn.Chung Lâm Uyên vì Tư Căng bao cổ tay dễ rách da, lại nhịn không được ở trên đầu ngón tay hơi đỏ lên của cậu hạ xuống một cái hôn.Leng keng ——Có người nhấn chuông cửa.Chung Lâm Uyên vẫn như cũ sợ hãi theo bản năng, nhưng y chí ít có chút kiềm chế.Y biết, phải chăm sóc tốt Căng Căng, chỉ ở trên Internet là không được.Y phải thử tiếp xúc với người.Vì vậy, buông Tư Căng ra, khẩn trương nuốt nước miếng một cái, xoay người mở cửa.Tư Căng thì tựa vào đầu giường, im lặng nhìn Chung Lâm Uyên trao đổi với bác sĩ.Tuy rằng vụng về như vậy, lại hình như đẹp trai một cách khó hiểu.Còn rất quyến rũ....Vì Tư Căng treo truyền một chai thuốc, lại kê chút thuốc uống và thuốc bôi ngoài da, bác sĩ mới rời khỏi.Sau khi bác sĩ đi, Chung Lâm Uyên lại tỉ mỉ cầm khăn mặt vì Tư Căng đắp lên, xoay người cầm cháo nóng qua đây.Thổi nguội, mới đưa đến bên môi cậu: "Căng Căng, uống chút cháo đi."

"Không muốn uống, anh muốn ăn kẹo que."

Tư Căng đẩy tay Chung Lâm Uyên ra, nhắm mắt nói ra yêu cầu: "Muốn vị dâu tây, em bây giờ đi ra ngoài mua."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0382: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 27


CHƯƠNG 0382: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 27EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nghe vậy, trái tim Tư Căng bỗng nhiên bỏ lỡ một nhịp.Yêu của A Uyên với cậu, trước sau như một.Vì tác thành cậu, sẽ không chút do dự chống lại bản thân.Nhưng bây giờ A Uyên đồng ý tiếp xúc với người ta, chung quy tới nói, là dấu hiệu tốt.Tư Căng quyết định cho Chung Lâm Uyên một chút khen thưởng.Cậu vươn tay phải không truyền nước biển, cầm một viên kẹo một tay lột ra, đưa tới trước mặt Chung Lâm Uyên: "Nha, người bình thường anh cũng không chia."

Chung Lâm Uyên nhận lấy kẹo, ngậm vào trong miệng.Mặt mày cong cong, ngồi vào phía bên kia Tư Căng, nắm chặt tay cậu: "Cảm ơn Căng Căng."

Y nắm tay người yêu, tinh tế vuốt nhẹ, trong hoàn cảnh im lặng, bỗng nhiên lại nhớ tới vấn đề sáng nay mình tỉnh lại vẫn luôn xoắn xuýt.Chung Lâm Uyên xoắn xuýt phút chốc, nhai nát kẹo que, mới rốt cục thử thăm dò mở miệng: "Căng Căng, em thích anh."

"Ừm."

Tư Căng nhắm mắt nghỉ ngơi, miễn cưỡng đáp."

Vậy còn anh?"

Chung Lâm Uyên hỏi: "Anh thích em sao?"

"Ừm."

"Vậy...

Chúng ta tối hôm qua như vậy, coi như là...

Coi như là chiếm giữ nhau sao?"

Tư Căng: "...

Ừm."

"Vậy, chúng ta bây giờ, coi như là đang...

Nói chuyện yêu đương sao?"

Những lời cuối cùng này hỏi Tư Căng đến nóng nảy.Cậu nhíu mày mở mắt, một tay hất tay đồ nhãi ranh ra: "Không nói chuyện yêu đương anh làm những chuyện kia với em?

Anh rảnh đến hoảng sao?!"

"Anh nếu là không thích em, em sát lại anh trong vòng mười mét anh thì có thể giết em, cũng không đến mức đến bây giờ..."

Không, xuống, giường, được.Bốn chữ cuối cùng, Tư Căng cuối cùng là bị kẹt rồi, không có không biết xấu hổ nói ra khỏi miệng.Chung Lâm Uyên mừng rỡ, bị quở mắng cũng không có chút tức giận nào.Y ở trên mạng nhìn thấy, người gặp được người mình thích, là có thể nói chuyện yêu đương.Nói chuyện yêu đương Nói xong, là có thể kết hôn.Kết hôn xong, hai người, thì hoàn toàn thuộc về đối phương.Chung Lâm Uyên cúi đầu hôn mặt Tư Căng.Hô hấp tinh tế nhẹ nhàng đảo qua da thịt vô cùng mịn màng của cậu, chọc đến đầu quả tim người ngứa ngáy.Tư Căng quay đầu chỗ khác, nổi giận nói: "Chớ hôn, tự mình hôn làm mình bóc lửa, anh cũng không giúp dập."

"Xin lỗi, Căng Căng, xin lỗi."

Chung Lâm Uyên khẽ cười, cẩn thận ôm cứu rỗi của y, dựa vào ở bên tai dỗ: "Ngày hôm qua là do em không đúng, em phát điên, sau này sẽ tiết chế, bảo đảm..."

Y hạ giọng: "Bảo đảm, chỉ để cho anh vui thích."

Tim Tư Căng đập một cái, chuyển tay đẩy người đàn ông bên người ra: "Cút!!!"

Cái đẩy này lực đạo thật lớn, ngay lập tức đẩy người lẫn ghế ra một mét.Tay bị ném của Chung Lâm Uyên còn hơi hơi tê rần.Y khẽ xoa tay mình, lúc này mới ý thức được, Căng Căng là thật sự rất thích y.Mới có thể ở trong lồng tơ vàng tùy y như vậy, nhường y như vậy.Y vừa muốn đứng dậy đi làm cơm, thì nghe Tư Căng lại mở miệng dặn dò."

Đúng rồi, Mộ Bắc Tiêu ở trong cốp xe của anh, tay nát rồi, xương cột sống gãy rồi, xương bánh chè gãy, xương bả vai cũng bị anh dùng dây xích xuyên qua rồi, nhưng đại khái còn dư lại một hơi thở."

"Em bây giờ đi lôi hắn vào, tự mình hỏi một câu, độc thủ sau màn bắt cóc em lúc đó, rốt cuộc là người nào."

Nghe được điều này, biểu tình trên mặt Chung Lâm Uyên cứng ngắc trong nháy mắt.Bóng tối tuổi thơ, y sợ hãi từ trong lòng một cách khó hiểu.Tư Căng nhìn ra suy nghĩ của y, câu môi cười: "Sói con nhát gan, cũng không có thịt ăn."

Một lời hai nghĩa.Chung Lâm Uyên dừng một chút, vẫn là chậm rì cất bước ra ngoài, chỉ chốc lát sau, ngoài cửa thì vang lên tiếng leng keng xiềng xích đung đưa.Diêm vương Tư chống đỡ thân thể nhích lại gần, chuẩn bị bắt đầu xem màn kịch cậu chờ mong đã lâu...Thẩm phán!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg9 - Tg11)
CHƯƠNG 0383: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 28


CHƯƠNG 0383: ĐẠI LÃO CV LÀ THẾ THÂN CHO ÁNH TRĂNG SÁNG 28EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mộ Bắc Tiêu bị bắt đi vào.Cả người mang thương, tóc rối tung.Trên mặt tái nhợt tràn đầy vết máu bị hong gió, ngay cả hô hấp cũng yếu ớt cực kỳ.Lúc bị Chung Lâm Uyên dừng kéo, mới khó khăn lắm lấy lại hơi thở..Nâng mắt hung ác lên, nhìn chằm chằm Tư Căng, hận không thể xé người thành mảnh nhỏ."

Ồ, Lê Tư Căng a."

Mộ Bắc Tiêu chỉ còn hơi tàn mở miệng: "Ngày hôm trước không phải là rất hung dữ sao?

Bây giờ làm sao truyền nước biển rồi?

Người nào làm mày bị thương?"

"Thực sự là ông trời có mắt, vị đại ca kia thay tao báo thù...

A!"

Song, một câu nói không mắng xong, Chung Lâm Uyên thì tàn nhẫn kéo dây xích một cái.Xương bả vai của Mộ Bắc Tiêu bỗng nhiên đột nhiên bị xé ra, lúc này hét lên một tiếng, đau đến thiếu chút nữa đã bất tỉnh.Cô ta thở hổn hển mấy hơi, nhìn sang Chung Lâm Uyên bên cạnh mắt nuốt giận, giống như bỗng nhiên sáng tỏ cái gì, lại một lần nữa không muốn sống cười lên."

Ha ha ha!

Tao nói làm sao bị thương rồi, thì ra là bị đàn ông làm không xuống giường được...

A a a!"

Chung Lâm Uyên con giun xéo lắm cũng oằn, treo dây xích ở góc giường, đi về phía bên bàn trà, cầm lấy dao gọt trái cây, trực tiếp xuyên qua bàn tay của Mộ Bắc Tiêu.Máu đỏ tươi rơi xuống, Mộ Bắc Tiêu đau đến xuyên thấu tim gan, nhưng ngay cả sức lực kêu to cũng mất.Chỉ chảy nước mắt ầm ầm, nghe Chung Lâm Uyên oán hận mở miệng: "Còn nhớ rõ sao?

Mười lăm năm trước, mày chính là xuyên qua bàn tay ba tao như thế, tư vị dễ chịu sao?

Hử?"

Nói, lại làm dao sâu thêm vài phần, hoàn toàn đóng một tay hoàn hảo khác của Mộ Bắc Tiêu ở trên mặt đất.Mộ Bắc Tiêu rốt cuộc là sát thủ nghiêm chỉnh huấn luyện, biết ngày chết của mình sắp tới, cũng không sợ hãi.Cô ta thở hổn hển từng ngụm từng ngụm, chịu đựng đau cười như điên: "Tao thì nói chớ, mày làm sao thoạt nhìn nhìn quen mắt như thế, thì ra là vật phẩm thí nghiệm nhỏ bị bắt cóc mười lăm năm trước a?

Làm sao?

Bây giờ trưởng thành, thì không sợ tao?

Có tin tao lại ném mày vào trong vại thủy tinh đầy là độc khí giết chết hay không, 8562!"

Một cái xưng hô cuối cùng, để cho sắc mặt Chung Lâm Uyên trong nháy mắt thay đổi rồi.8562 là số thí nghiệm của y.Trước đây là bị Mộ Bắc Tiêu dùng công cụ xăm khắc vào sau trên cổ.Sau đó sau khi được cứu, y thì lập tức tẩy đi hình xăm, nhưng luôn cảm thấy địa điểm kia bẩn.Ngay cả tắm rửa, cũng phải nhiều rửa mấy lần, xoa xoa đỏ rồi mới bỏ qua.Bây giờ, khuất nhục và vết sẹo nhiều năm bỗng nhiên bị vạch trần, còn ngay trước mặt Căng Căng, để cho tâm tình mới vừa tốt một chút của y chợt không khống chế được.Y một chân gạt ngã Mộ Bắc Tiêu, bắt đầu điên cuồng quyền cước thêm lên người.Giống như mãnh thú tức giận, không lưu lại đường sống cho kẻ địch một chút nào: "Nói!

Lúc đó cấp trên của mày là người nào?!"

Mặt mày Tư Căng hơi trầm xuống, dùng thần lực điều khiển xiềng xích.Mộ Bắc Tiêu bị thần lực ảnh hưởng, cả người giống như hàng vạn hàng nghìn con kiến hôi gặm nhấm, khóc chảy máu mắt nghiến răng hô lên một câu nói: "Mộ Hoài Dương!"

"Là cha Mộ Bắc Thần, Mộ Hoài Dương!!!"

Nhận được tên này, Chung Lâm Uyên mới khó khăn lắm ngừng tay.Một khắc biết hung thủ chân chính kia, trái tim y đang cuồng loạn, hận không thể trực tiếp giết Mộ Hoài Dương cho hả giận.Y biết bản thân mình lại mắc bệnh, nỗ lực đè nén tâm tình thô bạo, nửa ngày, mới bất lực vừa đáng thương nhìn phía Tư Căng.Mắt bị lệ khí nhuộm đỏ, vậy mà ủ ra một chút nước mắt.Làm sao đây?

Căng Căng biết quá khứ của y rồi.Biết y đã từng là vật thí nghiệm dơ bẩn.Căng Căng thánh khiết như vậy, sẽ vứt bỏ y sao?Mộ Bắc Tiêu cũng không phải là ăn chay, biết bản thân mình nói ra tên Mộ Hoài Dương thì hoàn toàn sống không được rồi.Mộ Hoài Dương là một người vô cùng ích kỷ, vì bảo toàn bản thân mình, sẽ không để ý tất cả thanh lý môn hộ!Cô ta cùng lúc đưa ánh mắt về phía Tư Căng, đáy mắt kinh tởm tràn đầy sát ý.Cũng là Lê Tư Căng, cũng là cậu ta làm hại!Sớm biết rằng thế thân nhỏ Mộ Bắc Thần nuôi này khó xử lý như thế, cô ta thì nên trực tiếp động thủ, cũng không đến mức rơi vào hoàn cảnh bây giờ.Nhưng...

Việc đã đến nước này, hối hận cũng đã chậm.Dù sao cũng là phải chết, không bằng kéo Lê Tư Căng chịu tội thay, cũng không lỗ vốn rồi!Nghĩ như thế, Mộ Bắc Tiêu bỗng nhiên cúi đầu, dùng miệng ngậm cán dao dao gọt trái cây, ngay lập tức rút dao ra.Rồi sau đó, dùng tay cầm đầy máu tươi, giống như hồi quang phản chiếu đứng lên, phát điên xông về phía Tư Căng."

Họ Lê, tao muốn mày chôn cùng!!!"

Mộ Bắc Tiêu chỉ lo bản thân mình chạy nước rút, lại không chú ý tới, khóe môi xinh đẹp của Tư Căng xẹt qua một tia ý cười âm u.Rất tốt, cậu chờ, chính là bây giờ!Vào nhà lâu như thế rồi, kế hoạch trừng phạt của diêm vương Tư, vừa mới bắt đầu thôi.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Ta tới đổi mới á ~Nhìn thấy người sinh động nhiều hơn mấy ngày nay, Đoàn Đoàn sẽ ở dưới tình huống bận tâm học tập, cố hết sức cập nhật nhiều một chút!Yêu các bạn *:(′'):*---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom