Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0345: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 24


CHƯƠNG 0345: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 24EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nhìn tròng mắt lấp lánh gợn sóng ánh nước của Tư Căng, Quân Lâm Uyên cười nhẹ.Thanh âm dễ nghe vang ở bên tai Tư Căng, quyến rũ người ngoài ý muốn:"Sư tôn làm sao ngay cả lấy hơi đều không biết rồi?"

"Phương pháp lấy hơi này vẫn là trước đây ngài dạy cho ta chứ?"

"Bây giờ, thật sự là quên không còn chút nào."

Hai tay Tư Căng dần dần nắm chặt, nâng cặp mắt đào hoa vệt nước mắt chưa khô lên trừng y.Chẳng những không có lực sát thương, trái lại giống như là con mèo vừa cáu kỉnh vừa đáng yêu, không nguyện ý chịu thua:"Bản tôn lúc nào đã dạy ngươi loại việc này?!

Ngươi quả thực hoang đường!"

"Đều nói rồi, sư tôn không cẩn thận mất trí nhớ nha."

"Ta muốn cứu sư tôn, cho nên..."

Quân Lâm Uyên lại dời một bước qua trước mặt Tư Căng, vây tiên quân bạch y không nhiễm bụi trần ở giữa mình và bàn:"Hiện tại, đến lượt ta tới dạy sư tôn đi."

Không để cho Tư Căng bất kỳ thời gian phản ứng nào, Quân Lâm Uyên thì lần thứ hai hôn xuống.Nụ hôn của y cũng không vội vàng xao động.Ấm áp dịu dàng, lưu luyến không dứt.Đúng là thật sự đang dẫn dắt Tư Căng, học hô hấp như thế nào.Hai tay túm tay Tư Căng.Nhẹ nhàng, mười ngón giao nhau."

Sư tôn giỏi quá."

"Sư tôn, ta yêu người."

"Tin tưởng ta, ta thật sự là vì để cho người khôi phục ký ức, thật sự rất yêu rất yêu người."

"Sư tôn, so với lần trước có tiến bộ nga, lại tới một lần đi."

Sắc mặt Tư Căng đỏ bừng, năng lực học tập cũng cực nhanh.Thế nhưng, xuất phát từ xấu hổ, lại vẫn như cũ chậm chạp không dám đảo khách thành chủ, bị bắt buộc bị tiểu đồ đệ kéo đặt ở trên giường nhỏ.Áo khoác trắng như tuyết rơi xuống, nhiễm bẩn.Một khắc cuối cùng, Tư Căng cắn răng, thực sự không thể tiếp tục kiên trì nữa."

Không!

Không được!

Cút đi!"

Nước mắt của cậu có chút không ngừng được, nâng gối mềm dưới đầu lên, ngay lập tức đập đến trên đầu Quân Lâm Uyên.Thanh âm hung dữ bật thốt lên, âm cuối đều thay đổi.Đập kia rót thêm năm thành pháp lực, Quân Lâm Uyên trực tiếp bị ném đi trên mặt đất, bỗng nhiên ho khan hai cái.Trong cổ họng, thậm chí còn có mùi máu tươi lăn lộn.Sh...Sư tôn ra tay thật sự tàn nhẫn a!Đau chết y rồi!Thế nhưng, Quân Lâm Uyên không có hô đau.Y nhịn đau ở vết thương, giống như không có việc gì đứng lên, tiếp tục ôn nhu dỗ.Nhưng trong giọng nói đã lộ ra một chút hoảng loạn:"Không quan hệ, sư tôn nếu thực sự không tiếp thụ được, ta có thể đổi phương pháp, lại đi phối dược cho sư tôn."

"Thế nhưng sư tôn người phải tin tưởng ta, ta tuyệt đối không phải là vì chiếm tiện nghi người mới làm như thế."

Quân Lâm Uyên thở dài, cẩn thận từng li từng tí đi tới bên cạnh Tư Căng, vì cậu đắp kín mền:"Sư tôn bị liên lụy rồi, trước tiên nghỉ ngơi đi, ta đi gian ngoài tìm mấy quyển sách thuốc."

Dứt lời, thì xoay người rời đi.Trong thức hải, Tiểu Yêu thật vất vả từ phòng tối nhỏ lộ ra một cái đầu, quan sát bóng lưng mất mát của Quân Lâm Uyên, nói một câu: [đại nhân, ta biết ngươi sợ đau, cho nên mới vừa nãy đã che đậy cảm giác đau rồi, ngài có thể qua không được một cửa ải kia trong lòng mình đi?][ngài nếu có thể nhanh lên một chút khôi phục ký ức thì tốt rồi, còn có kịch bản không đi xong đấy.][ngài nhìn bóng lưng của y, rõ ràng là bị ngài đánh bị thương rồi a, bước đi đều run lên]Nghe hổ con giảng giải, Tư Căng nhỏ ký ức về tới mười chín tuổi bị ép suy ngẫm ——Tương lai mình rốt cuộc biến thành dạng người nào?Mắc tội gì rồi?Tại sao phải xuống vị diện chịu hình phạt?Lại tại sao sẽ quen biết tiểu thiên quân tân nhiệm?Tư Căng nhỏ cảm thấy đây không phải là việc bản thân mình hiện tại có thể nghĩ rõ ràng.Phải nghĩ tiếp tục đi về phía trước, thì nhất định phải khôi phục ký ức.Hơn nữa, hôm nay ở Tiên Ma tông dạo qua một vòng, tuy rằng không vòng đi ra ngoài, nhưng cậu cũng có thể hiểu rõ, những điều hổ con nói cho cậu đều là thật.Cậu đang hạ giới vị diện mất trí nhớ, cậu phải tiếp thu điều trị.Rốt cuộc, Tư Căng nhỏ lấy dũng khí gọi Quân Lâm Uyên lại:"Kỳ thực, ta không phải là không nguyện ý!"

"Ta cũng thích ngươi, lúc ngươi hôn ta, ta cũng sẽ động tâm."

Bước chân của Quân Lâm Uyên dừng lại, mang mừng rỡ quay đầu.Tư Căng bị ánh mắt kia nhìn chằm chằm, mặt lại đỏ lên.Cậu xách chăn che đầu mình lại, không đi nhìn Quân Lâm Uyên, mới có tinh thần can đảm nói ra kế tiếp kế tiếp.Thanh âm rầu rĩ cách chăn gấm thiên tàm truyền ra truyền raQuân Lâm Uyên nghe được Tư Căng nói:"Ta chỉ là qua không được một cửa ải trong lòng mình kia, ta cảm thấy sẽ...

Đau."

"Cho nên có chút...

Sợ..."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0346: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 25


CHƯƠNG 0346: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 25EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Sợ đau??!Nghe được điểm này, Quân Lâm Uyên vừa đau lòng lại mừng rỡ.Đau lòng sư tôn sẽ bị y làm đau.Mừng rỡ bản thân mình có tài đức gì, có thể nhìn thấy sư tôn nhỏ ký ức thu đến mười chín tuổi, thẳng thắn lộ ra tấm lòng với y.Y đi tới, ngồi xổm bên cạnh Tư Căng.Cách chăn, ôn nhu xoa xoa đầu cậu.Tựa vào bên tai Tư Căng nói:"Sư tôn đừng sợ, ngày mai ta xuống núi đi mua chút thuốc, dùng chút dược sẽ tốt hơn rất nhiều."

"Ta sẽ ôn nhu, tuyệt đối không thương tổn đến sư tôn."

"Sư tôn nếu sợ thuốc đồ nhi mua không tốt, có thể cùng đi với đồ nhi."

Đêm hôm đó, Quân Lâm Uyên ở bên tai Tư Căng nói rất nhiều.Thẳng đến sau nửa đêm, Căng bé con mới thử lộ đầu ra.Sợi tóc lộn xộn, gương mặt ửng đỏ.Nhưng vẫn là cắn môi gật đầu.Ngoan không thể tưởng tượng nổi.Ôi, càng làm cho người muốn phạm tội!Thế nhưng, Quân Lâm Uyên sẽ không phạm, Quân Lâm Uyên không nỡ.Yêu là kiềm chế, không phải là chiếm giữ.Y phân rõ....Ngày thứ hai, Tư Căng vẫn là không yên lòng để cho Quân Lâm Uyên một người đi mua thuốc.Cuối cùng, vẫn là đi theo tiểu đồ đệ xuống núi.Thế nhưng, đứng ở trước cửa tiệm "Phong nguyệt bảo giám", cậu vẫn là lùi bước rồi.Ở trong tiệm người ra vào, vừa thấy thì không phải là chính nhân quân tử gì.Tư Căng sĩ diện, cậu không muốn đi vào.Hắn ném không nổi danh dự này!Vì vậy, quyết định ở chỗ hẻm nhỏ chỗ ngoặt chờ Quân Lâm Uyên.Còn không có đứng trong chốc lát, thì bị một người kéo lấy góc áo.Chính là Lệ Nam mặc áo gấm màu cam tối.Một khắc nhìn thấy Tư Căng kia, Lệ Nam ngay lập tức giấu "Quấn tơ tình" Bản thân mình mới mua, gần như mừng rỡ kêu thành tiếng:"Sư tôn, thật sự là ngài a!"

"Ngài làm sao xuống núi?

Cũng không nói một tiếng với ta, ta sẽ mời ngài đi nhà ta nghỉ ngơi một chút."

Cha của Lệ Nam là địa chủ lớn nổi tiếng địa phương.Sau khi bị trục xuất tông môn, Lệ Nam vẫn luôn nhàn rỗi ở nhà, qua sinh hoạt công tử phóng đãng.Thế nhưng, cho tới bây giờ đều không buông tha qua ý nghĩ lại trở lại tông môn.Tiên Ma tông là tu tiên môn phái cực mạnh năm châu đại lục, kiểm tra đánh giá sơ cấp với kẻ mạnh cực kỳ khoan dung.Lệ Nam càng nghĩ, nâng cao tu vi, còn là phương pháp trực tiếp nhất.Thế nhưng, mấy ngày nay, hắn thử quá nhiều biện pháp, đều hiệu quả quá nhỏ.Lúc này, sư tôn đưa đến trước mặt hắn, không phải là công cụ sắc bén nâng cao tu vi tốt nhất sao?Sư tôn trước yêu hắn tận xương, nếu không phải là hắn bị Tư Dục hãm hại, sư tôn tuyệt đối không nhẫn tâm đuổi hắn xuống núi.Bây giờ xa cách từ lâu gặp lại, sư tôn nhất định có một nỗi nhớ nhung muốn bày tỏ với hắn.Chỉ cần có thể song tu một lần với sư tôn, huyền linh căn của hắn thì có thể trực tiếp nâng cao thành thiên linh căn.Đến lúc đó, lại vào Tiên Ma tông, cũng không phải là sắp tới?Tư Căng nhỏ sau khi mất trí nhớ không biết người trước mặt người không lưu tình chút nào kéo ống tay áo trở về, nghiêm túc nói:"Ngươi là ai?!

Đừng lôi lôi kéo kéo!"

"Ta là Lệ Nam, là đệ tử của ngài a!"

Lệ Nam cẩn thận từng li từng tí hỏi:"Sư tôn ngài...

Không nhớ ta sao?"

Tư Căng hơi dừng lại một chút, không có cho quá nhiều đáp lại.Phản ứng này, càng làm cho Lệ Nam khẳng định sự thật Tư Căng mất trí nhớ, bắt đầu lấy can đảm bịa lời nói dối:"Sư tôn, ngài quên rồi sao?

Ngài trước từng bộc trực tấm lòng với đồ nhi."

Hắn nói, lần thứ hai kéo ống tay áo Tư Căng, từng chút một kéo Tư Căng hướng bên cạnh.Ngấy chán nói:"Sư tôn nói muốn cùng một chỗ với ta, cho dù hạ mình gả thấp, chịu người khắp thiên hạ phê bình, cũng sẽ không...

A a a a!"

Chữ "tiếc" trong "sẽ không tiếc" Còn chưa nói hết, thì bị Tư Căng thu ống tay áo về, một chân đạp ra ngoài!Một cước kia bỏ thêm thần lực, trực tiếp đạp thân thể Lệ Nam ra ngoài ba trượng.* trượng 丈 1 trượng = 3,33m -> 3 trượng = 9,99 m ≈ 10 m"Rầm" một tiếng, đụng ngã lăn bức tường hẻm nhỏ.Khối gạch bùm bùm rớt xuống, không lưu tình chút nào đập đến trên đầu Lệ Nam.Đập đến hắn đầu rơi máu chảy, la hét ầm ĩ.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[đoàn tử có lời]1/ Chương sau có xe xe + Căng Căng khôi phục ký ức + một phần tình cảnh Thiên giới Uyên Uyên soán vị, năng lượng cao cháy cao (* '▽ '*)2/ Căng Căng không có giới thiệu á, thì cầu các cục cưng theo đuổi thêm cập nhật xem xem nhiều thúc giục cập nhật video nhỏ a, các ngươi tiếp tục ủng hộ tiếp.Đoàn bảo còn muốn viết vị diện CV.Vị diện mạt thế [tang thi vương Uyên vs tiến sĩ cao cấp Căng].Vị diện vô hạn lưu [mỹ nhân tóc dài BOSS Uyên VS người qua cửa thao tác bá đạo Căng].Còn có thật nhiều thật nhiều thật nhiều vị diện mới ヽ(*′з'*)Yêu các ngươi ~(^з^)-☆---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0347: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 26


CHƯƠNG 0347: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 26EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nghe đến động tĩnh bên ngoài, Quân Lâm Uyên cũng không đoái hoài đến tiếp tục chọn thuốc, vội vã chạy trở về bên cạnh Tư Căng, lo lắng nói:"Sư tôn, ngài không có sao chứ?

Làm sao..."

Y mới vừa muốn hỏi một câu "Làm sao đánh nhau với người ta", thì nhìn thấy Lệ Nam kêu rên ngã xuống đất.Chuyển chủ đề đột ngột: "Sư tôn, loại chuyện này hà tất tự mình ra tay, dơ bẩn đồ trắng của ngài, đồ nhi sẽ đau lòng."

Lệ Nam:...Này cmn là lời người tu tiên có thể nói ra?!Quân Lâm Uyên súc sinh không biết lễ nghi này, dựa vào cái gì có thể vào mắt sư tôn!Sư tôn trách hắn mua "Quấn tơ tình", phạt hắn mấy trăm hèo.Vậy Quân Lâm Uyên cũng không phải từ trong tiệm "Phong nguyệt bảo giám" đi ra sao?Hắn có thể mua thứ tốt gì chứ?!Lệ Nam cảm thấy bản thân mình bị làm nhục, tức giận đằng đằng mắng lên:"Đồ con hoang!

Ngươi cmn miệng chó không nhả được ngà voi, ngươi..."

Song, một câu chưa mắng xong, thì bị Quân Lâm Uyên một mắt dao giết trở về.Tăng cường pháp lực, bụng của Lệ Nam bị Quân Lâm Uyên cách không đâm một cái, đau khoét!Lệ Nam lần thứ hai kêu to một tiếng, đau ra nước mắt.Lời oán độc trong miệng dừng lại, không còn tinh thần can đảm lại tiếp tục mắng.Hắn lau mồ hôi lạnh trên trán, khó khăn mà nghĩ:Quân Lâm Uyên giả quân tử này, nếu mang sư tôn tới đây, vậy nhất định giống với hắn vậy, muốn song tu với sư tôn!Hắn vẫn như cũ rõ ràng nhớ kỹ, trước đó ở tông môn, Quân Lâm Uyên khóa hắn ở trong kết giới, ngay trước mặt hắn hôn sư tôn!Ọe!!!Quá buồn nôn, quá không ra gì!Nhưng hiện tại, hắn cả người tu vi hoàn toàn phế, đánh không lại Quân Lâm Uyên...Nếu cứng đối cứng với Quân Lâm Uyên không thể thực hiện được, vậy hắn thì hướng về phía sư tôn và đám người vây xem nói toạc tâm tư của tên khốn nạn này.Con mắt công chúng cũng không thể mù.Lệ Nam nhịn đau nhức, nghiến răng đứng lên, quỳ gối trước mặt Tư Căng trước mặt lời lẽ nghiêm túc nói:"Sư tôn, chúng vị, các ngươi đều nhìn thấy rồi đi?"

"Quân Lâm Uyên hắn thân là đệ tử Tiên Ma tông, ngang nhiên mang sư tôn của mình tới trong cửa hàng mặt tiền của phong nguyệt bảo giám mua thuốc, coi thường môn quy, không biết muốn gây họa sư tôn của mình hay là vị nữ tu nào...

Hừm hừm?"

"Hắn tới mua là thuốc."

Tư Căng hoàn toàn xem không nổi rồi, vung tay lên dùng thần lực chặn miệng Lệ Nam.Thanh âm chợt chuyển lạnh: "Quân Lâm Uyên bây giờ là tiên sư điện Đan Tâm Tiên Ma tông, vào phong nguyệt bảo giám chẳng qua là vì mua chút thuốc dẫn luyện đan, vì sao phải bị ngươi nói xấu như vậy?"

Cậu nói cực kỳ nghiêm chỉnh, hoàn toàn nhìn không ra nửa điểm ngượng ngùng đêm qua.Tiểu Yêu không khỏi ngẩn người ——Nó coi như là hiểu rõ rồi, bản lĩnh nói dối của đại nhân là trời sinh, không quan hệ đến tuổi tác.Nói mấy câu thật giả nửa nọ nửa kia, từ trong miệng cậu nói ra, lúc nào cũng đặc biệt làm cho người tin phục.Tư Căng thân là tiên sư đứng đầu Tiên Ma tông, ở dân gian có uy vọng rất cao.Được cậu giải thích như thế, Lệ Nam ngay lập tức biến thành vai hề ngang ngược tàn ác.Công chúng vây xem rối rít nâng ngón tay chỉ trích:"Ta liền nói Lệ Nam không phải là thứ tốt đi?

Có người cha dựa vào đốt giết cướp giật chèn ép nông dân làm địa chủ của hắn kia, hắn có thể là nào người tốt?"

"Ta nghe nói, Lệ Nam chính là bởi vì mua quấn tơ tình còn tìm phụ nữ sỉ nhục tiên sư Tư Căng mới bị trục xuất tông môn!

Đi tới dưới chân núi vẫn như cũ mỗi ngày có mặt phong nguyệt bảo giám, mua thuốc cho ca cơ vũ cơ, thì thứ bại hoại như vậy, cũng xứng mắng đệ tử cuối cùng của tiên sư Tư Căng?!"

"Đang yên lành mua thuốc dẫn ở trong mắt hắn thì xấu xa như thế?

Cũng đúng, ở trong lòng Lệ Nam thuốc này ngoại trừ làm chuyện đó cũng không có công dụng khác!"

"Lệ Nam nên xin lỗi tiểu tiên sư Quân!"

"Xin lỗi!"

"Xin lỗi!"

Thanh âm thúc giục xin lỗi một cái cao hơn một cái, Lệ Nam giận đến ngực phát đau, hận không thể cắn nát răng rồi.Đám người này thật đúng là cmn mù!Rõ ràng là hắn bị đôi thầy trò này đánh thành như vậy, hắn dựa vào cái gì phải nói xin lỗi?!Mà lúc này, Quân Lâm Uyên cũng ôn tồn lễ độ đi tới trước mặt hắn, cực kỳ rộng lượng nói:"Ta tiếp thu lời xin lỗi của ngươi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0348: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 27


CHƯƠNG 0348: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 27EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Sắc mặt Lệ Nam đen nghịt, thiếu chút nữa tức đến ngất!Hắn đặc biệt muốn mắng một câu: "Muốn bố mày xin lỗi, ngươi tên cặn bã này cmn cũng xứng?!"

Thế nhưng, cổ họng bị pháp lực Tư Căng áp chế, nói không ra lời.Hắn chống mặt đất, cố gắng đứng dậy, muốn bày tỏ quyết tâm bản thân mình tuyệt đối không khuất phục Quân Lâm Uyên.Ai dè, mới vừa nửa quỳ đứng lên tới, thì bị một tia pháp lực càng hùng mạnh đè trên bờ vai.Hắn nhất thời không nhịn được, lần thứ hai quý trên mặt đất.Tiếng cạch truyền đến rõ ràng, thiếu chút nữa quỳ bể nát đầu gối rồi!Lệ Nam không nghĩ đến Quân Lâm Uyên mặt dày như thế.Vậy mà dùng pháp lực cưỡng chế hắn quỳ xuống, còn vẻ mặt thái độ thờ ơ.Hắn muốn giải thích, lại nói không ra lời.Có khổ không chỗ tố, chỉ có thể nhịn khuất nhục thật lớn, "xin lỗi" Quân Lâm Uyên!Lệ Nam bị Quân Lâm Uyên dùng pháp lực ấn, đập hai mươi mấy cái dập đầu, mới khó khăn lắm được buông tha.Mọi người vây xem từng người một tản đi, Quân Lâm Uyên cũng cùng Tư Căng rời khỏi.Vừa đi, vừa đưa tay, mượn thân thể che giấu, vô cùng thân thiết kéo ống tay áo Tư Căng :"Sư tôn, chúng ta là trở về tông môn, hay là..."

"Không...

Không trở về tông môn."

Mặt tiên quân bạch y bị tiểu đệ tử hỏi một câu đỏ rồi.Lưng thẳng tắp, hai tay dưới ống tay áo rộng không tự chủ nắm chặt:"Ở dưới chân núi, đặt cái khách sạn đi..."

"Được."

Quân Lâm Uyên hạnh phúc cười cười: "Đều nghe sư tôn."

Mặt trời chiều dần dần lặn, bóng lưng của hai người ở trong ánh sáng mặt trời, ấm áp lại ngọt ngào.Cách đó không xa, Lệ Nam cả người là vết thương, chỉ cảm thấy cảnh tượng tốt đẹp này đặc biệt đâm mắt.Ở tông môn, Quân Lâm Uyên thì khóa hắn ở trong kết giới, để cho hắn nhìn quaHắn muốn hủy phần tốt đẹp này!Ý nghĩ của hắn, từ đầu chí cuối đều giống vậy ——Hắn không chiếm được sư tôn, người bên ngoài cũng đừng nghĩ!Hắn phải mau mau chạy về nhà, hắn muốn đi để cho cha hắn liên hệ Huyện thái gia của trấn nhỏ.Để cho hắn phong toả cái trấn này, điều tra hành tung của Quân Lâm Uyên.Phải công bố tâm tư của đồ đê tiện với sư tôn mình ra trước công chúng!!!...Trở về khách sạn.Phòng chữ thiên số 1.Trong phòng không có chút nến, một mảnh tối như mực.Tư Căng mặc quần áo màu trắng chỉnh tề gọn gàng, đưa lưng về phía tiểu đệ tử.Đứng ở bên giường nhỏ, căng thẳng vô cùng.Tuy rằng đã cố hết sức kiềm chế, nhưng lời Quân Lâm Uyên bật thốt lên, lại một câu so với một câu càng phỏng người:"Sư tôn, ta trước tiên mở cái hộp này, bôi một chút thuốc ở trên tay."

"Đủ rồi!"

Tư Căng ngăn cản y.Lúc này, hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào.Tư Căng nhỏ có ký ức mười chín tuổi căn bản tưởng tượng không ra, cậu tương lai sẽ là tính cách gì, mới có thể đi chủ động trêu chọc một kẻ háo sắc không biết xấu hổ như vậy!Quân Lâm Uyên khựng lại một chút, khóe mắt đuôi lông mày lóe lên mất mát rồi biến mất.Nhưng sau một khắc thì khôi phục giọng điệu ôn nhu: "Sư tôn nếu thực sự không nguyện..."

Kẻ háo sắc làm sao hèn như thế a?!Tư Căng xù lông:"Ý tứ của ta là, ngươi muốn làm cái gì đi làm thì tốt rồi!

Không cần nói cho ta rõ rành rành các bước, ta...

Hừm..."

Lời còn dư lại bị Quân Lâm Uyên nuốt vào.Người đàn ông lần lượt hôn cậu, trong thanh âm mang mừng rỡ khó mà ức chế:"Sư tôn, sư tôn "Y từng chút một ôm Tư Căng vào trong ngực...Tư Căng nghiến răng, nghẹn ngào nhỏ vụn dần dần thốt ra.Quân Lâm Uyên từng lần một trấn an:"Ta yêu người."

"Bất luận kẻ nào đều không thể thay thế."

"Người chính là người, có tên ta vừa gọi thì động tâm."

Một khắc hoàn toàn có Tư Căng, Quân Lâm Uyên hơi hơi dừng lại.Y nhìn thấy Tư Căng chảy nước mắt.Bất lực lại luống cuống ôm chặt cậu.Cùng lúc đó, theo sức mạnh linh căn đổ vào, từng chút ký ức một lần nữa về tới trong óc Tư Căng.Cậu nhìn thấy bản thân mình đại chiến với lão thiên quân ở thiên giới.Nhìn thấy bản thân mình bỏ tù năm trăm năm.Nhìn thấy Lạc Lâm Uyên ôm cậu, nói "Đời đời kiếp kiếp, không rời không bỏ."

Cậu nhìn thấy Sở Lâm Uyên kéo cậu, khóc xé ruột xé gan: "Anh trai, đừng không muốn em."

Cho tới bây giờ...Thế nhưng, trừ cái đó ra, còn có sóng ký ức không thuộc về cậu tiến vào trong óc.Cậu nhìn thấy, một ký ức thuộc về A Uyên...===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0349: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 28


CHƯƠNG 0349: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 28EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nhưng mà, ký ức này cũng không phải là ở bất kỳ một cái vị diện nào, mà là ở...

Thiên giới.Kia là Thiên giới sau khi Tư Căng mới vừa giết lão thiên quân xong.Cảnh tan hoang nơi nơi, khắp nơi đều là thương binh dân lưu lạc.Lúc đó, Lâm Uyên vẫn là một tiểu tướng quân của thiên đình, chịu trách nhiệm bố trí ổn thoả dân lưu lạc, giao thoa rất nhiều với thái tử Thiên giới sắp đăng cơ làm thiên quân mới.Một khắc Tư Căng tự nguyện vào tù kia, Lâm Uyên đang muốn đi tìm thái tử báo cáo tình huống mới của dân lưu lạc.Lại trong lúc vô tình nghe được thái tử, hung ác dặn dò với cảnh sát trưởng ngục giam thiên thần."

Cần phải ở trong ngục bố trí một ít trận pháp ngoan tuyệt, tốt nhất có thể cạo sạch sẽ thần lực của Tư Căng, dằn vặt hắn tới chết, vì phụ quân ta báo thù!"

Một khắc kia, Lâm Uyên cho tới bây giờ đều tuân theo tư tưởng trung quân, kiên định quyết tâm mưu phản.Rất nhiều năm trước, Tư Căng đã cứu y.Y thích Tư Căng a...Sau khi Tư Căng đại chiến với lão thiên quân chỉ còn hơi tàn.Là y tìm đến Tư Căng, dùng máu của mình ký khế ước với Tư Căng, phí nửa cái mạng mới cứu người trở về.Tư Căng y nâng ở trên tay sợ ngã, ngậm vào trong miệng sợ tan, làm sao có thể bị bọn họ dằn vặt như vậy?!Hơn nữa, nếu không phải là lão thiên quân say mê tu luyện, dùng tính mệnh của chúng thiên thần luyện chế tà thuật, Tư Căng cũng sẽ không hành thích vua!Nhưng hết lần này tới lần khác anh hùng lúc nào cũng bị mai một, để lại, chỉ có một mình lên án!Ngày đó, Lâm Uyên không có tiếp tục báo cáo tình huống dân lưu lạc.Y rồi rồi, đi không chút do dự.Nửa tháng không xuất hiện ở điện thiên quân.Chúng thần đều suy đoán y rời khỏi rồi.Nhưng, một buổi tối sau nửa tháng y lại về, dùng thế lực bản thân mình trước đây tích góp từng tí một, khởi binh mưu phản.Lúc đó, y vì cứu sống Tư Căng hấp hối, đã tổn hao hơn phân nửa thần lực.Trong quá trình mưu phản, ngực cũng bị quân địch hung hăng xỏ xuyên qua, vết thương cách trái tim, chỉ có nửa tấc.Lâm Uyên chính là kéo cả người vết thương bệnh tật, đi tới điện thiên quân, nghiến răng nâng dao, trực tiếp cắt đứt cổ thái tử Thiên giới.Đạp lên vô số thi thể thiên binh, ngồi trên ngai vàng tượng trưng quyền lực chí cao kia.Y mặt ngọc nhuốm máu, nụ cười hung ác nham hiểm, cao giọng tuyên bố với chúng thiên thần cúi đầu phía dưới:"Từ hôm nay trở đi, bản quân liền là chí tôn Thiên giới!"

Dưới ngai vàng, vạn thần quỳ lạy.Các thiên thần đều dưới đáy lòng mắng y dã tâm tràn trề, thế nhưng không người nào biết.A Uyên kỳ thực cũng không say mê quyền thế, cũng không giỏi về tâm kế.Chỉ là người y thầm mến đứng vị trí quá cao rồi, Chỉ là cũng muốn đưa cho người kia, một chỗ dựa kiên cố nhất.Y chỉ là, muốn vì Tư Căng mở dù a!Ngày đoạt vị đó, ở trước mặt thiên thần, Lâm Uyên vẫn luôn thần thái sáng láng.Thẳng đến đi vào đại điện thiên quân mới tế bái thiên đạo, bốn phía không có một bóng người, thân thể y mạnh mẽ chống đỡ mới rốt cục suy sụp xuống.Quỳ một chân trên đất, bỗng nhiên phun ra một búng máu, ngay cả sắc mặt đều không còn chút máu theo rất nhiều.Chống đỡ đến bây giờ, đã là cực hạn thể lực của y.Y che vết thương nơi ngực, khó khăn mà chậm mấy hơi thở, mới chậm rãi chống đỡ thân thể quỳ tốt, cúi đầu với thiên đạo, trong miệng nỉ non từng câu một tâm nguyện của y."

Thiên đạo công chính nghiêm minh, ta biết, Căng Căng có chỗ làm là không đúng, thế nhưng, em ấy đã giết lão thiên quân rồi, bù đắp rất nhiều sai lầm rồi."

"Từ nay về sau, tội em ấy phạm phải, ta tới chuộc, lỗi em ấy mắc phải, ta tới bổ sung."

"Buông tha Căng Căng đi, em ấy bị lão thiên quân lừa gạt, giết những thiên thần đó, đã rất tự trách, rất thống khổ, ta thật vất vả mới lượm một cái mạng em ấy trở về."

"Ngươi như thế nào nhẫn tâm, lại đi làm khó em ấy a!"

Trong trí nhớ, lời của Lâm Uyên, từng câu một đập vào trong lòng Tư Căng.Tư Căng mới biết được —— thì ra, năm đó sau khi cứu bản thân, A Uyên một mình dày vò, vì cậu làm nhiều như thế.Một loại tâm tình nói không rõ xông lên đầu.Là buồn bã, là chua chát, cũng là vui mừng.Vui mừng bản thân mình còn có thể gặp được y, quen biết hiểu nhau với y, yêu nhau bên nhau.Mấy giọt nước mắt trượt xuống từ khóe mắt.Quân Lâm Uyên ngay lập tức dừng lại, ân cần nói: "Sư tôn, xảy ra chuyện gì, không thoải mái sao?"

"Ngươi không có dùng bữa sao?"

Tư Căng mở miệng, ánh mắt trong nháy mắt không còn đơn thuần của "mười chín tuổi", thay vào đó, là một tia bá đạo và ngoan lệ khó mà khống chế.Sư tôn...

Khôi phục rồi sao?Quân Lâm Uyên tựa vào bên tai Tư Căng giải thích, ác ý lại quyến luyến gọi một tiếng."

Căng Căng của ta."

"Thần minh của ta."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Tăng thêm một chương, quá muốn viết đoạn ký ức này của A Uyên rồi.Để cho các ngươi hiểu rõ A Uyên không chỉ là lsp.* lsp 老色痞 (lǎo sè pǐ) tên già dê.^ A Uyên số khổ của ta!Muốn thúc giục cập nhật video nhỏ mới có thể dỗ tốt ~---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0350: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 29


CHƯƠNG 0350: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 29EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng cảm thấy bản thân mình giống như là bị ném lên đám mây.Lúc đang mất trọng lượng, bỗng nhiên bị đồ vật nào đó hung hăng đâm thủng, đóng đến trên thánh giá tượng trưng áy náy.Có tội là cậu, không phải là người bên ngoài.Người yêu của cậu không nên chịu nhiều vất vả như vậy, cũng không nên thay mặt cậu chịu qua!"

A Uyên."

"A...

A Uyên "Tư Căng từng tiếng gọi tên người yêu, nghĩ như thế ——Vất vả ta chịu kia đều là bản thân ta làm, là bản thân ta đáng đời.Ngươi lại là hà tất vì ta, lãng phí bản thân như vậy?......Sáng sớm, lúc ánh sáng mặt trời dâng lên, Tư Căng rốt cuộc không nhịn được, ngất đi.Người đàn ông lời lẽ không tốt, phương thức bày tỏ biết ơn hoặc tình yêu tương đối trực tiếp.Một lần "Dằn vặt" nhau sảng khoái nhễ nhại, thì cũng đủ bộc lộ hết tất cả với đối phương.Cậu tựa như là cực kỳ mệt mỏi, cuộn mình ở trong lòng Quân Lâm Uyên, vóc người cao to xem ra cũng thu nhỏ lại rất nhiều.Khóe mắt xinh đẹp đầy nước mắt chưa khô, nhiễm ở trên lông mi dài mảnh.Từng tí óng ánh, đặc biệt chọc người trìu mến.Quân Lâm Uyên nhất thời nhịn không được, cúi đầu hôn hôn con mắt Tư Căng.Nhét chăn, che vết tích trên thân người yêu lại, một mảnh năm tháng yên tĩnh tốt.Ầm ầm ầm ——Ba tiếng gõ cửa vang lên đặc biệt đột ngột, tiếp theo, một trận tiếng bước chân rối loạn bước vào trong tiệm.Lệ Nam kéo thân thể bị thương nặng, cùng quan phủ dạo qua một vòng khắp nơi toàn bộ trấn nhỏ, rốt cuộc tìm đến nơi này.Bộ khoái rõ ràng bị thu mua rồi, biên soạn lý do giả bắt người không thể lại giả hơn."

Bọn ta hôm qua nhận được chưởng quỹ phong nguyệt bảo giám báo án, nói trong tiệm ở sau khi đệ tử Tiên Ma tông đi qua, liền lạc mất đồ vật, hiện tại bọn ta lùng bắt Quân Lâm Uyên toàn thành, các ngươi nơi này có khách này tới qua hay không?"

Khách sạn này ở sát biên giới trấn nhỏ, vị trí tương đối bí mật.Đã là một nhà cuối cùng đoàn người Lệ Nam có thể tìm đến rồi.Trời biết ở vào lúc ở trên danh sách nhìn thấy tên Quân Lâm Uyên, Lệ Nam có bao nhiêu vui vẻ.Hắn mang chúng bộ khoái chạy thẳng tới phòng chữ thiên số 1.Lúc tới gần phòng, mùi hoa đỗ quyên nhàn nhạt liền thấm vào hơi thở.Lệ Nam khựng lại một chút, trái tim hung hăng đau một chút.Mùi hoa làm sao sẽ nồng như thế, ở chỗ này đều có thể ngửi được.Quân Lâm Uyên tên súc sinh kia!Rốt cuộc làm cái gì với sư tôn rồi a!Hắn nắm chặt hai quả đấm, ngay lập tức tiến lên, một chân đạp cửa lớn ra.Lệ Nam tức giận đằng đằng mang bộ khoái vọt vào.Vốn cho rằng có thể trông thấy hình ảnh khó coi gì, thậm chí ngay cả lời chửi bới Quân Lâm Uyên đều nghĩ tốt rồi.Nhưng, trong phòng không có một bóng người.Trên giường nhỏ mềm, chỉ có tấm đệm lộn xộn và mấy vết tích ý tứ hàm xúc không rõ.Không chỉ không có để lại nhược điểm, trả lại cho Lệ Nam đầy đủ không gian tưởng tượng.Kia là, Quân Lâm Uyên và sư tôn để lại...Tu vi lúc này của Quân Lâm Uyên, tất nhiên đã nâng cao cực kỳ!Hắn còn làm sao đánh thắng được?!Sư tôn là ngu ngốc sao?!Quân Lâm Uyên muốn làm cái gì mặc cho y làm?!"

D*!"

Lệ Nam tức giận mắng một câu, nâng chân đạp lật bàn một bên.Nhìn về phía đường nhỏ gồ ghề ngoài cửa sổ, lạnh nhạt nói."

Đuổi theo!

Đuổi theo!

Nhất định không thể để cho bọn họ trở về tông môn, nhất định phải cướp sư tôn về, sư tôn là của ta!

Là của ta!

Ta nhất định phải để cho kẻ háo sắc khi sư diệt tổ kia trả giá thật lớn!!"

Đoàn người rất nhanh chạy xa, xông vào giữa núi rừng rậm.Không có ai biết, Tư Căng sớm đã nhận thấy được nguy hiểm, ở trước một khắc Quân Lâm Uyên chuẩn bị ra tay với Lệ Nam, miễn cưỡng nâng mí mắt lên, một tay ngăn chặn tay Quân Lâm Uyên.Sau một khắc, bố trí một đạo kết giới, giấu đi thân hình hai người, nâng đến trên không.Quân Lâm Uyên ôm Tư Căng, vừa giúp cậu xoa eo, vừa bất mãn hỏi."

Sư tôn, đám người kia không chỉ có nói xấu ta, còn muốn để cho hai người chúng ta thân bại danh liệt, người tại sao muốn ngăn ta?"

"Muốn để cho bọn họ trả giá thật lớn, không cần ra tay ở chỗ này.

Bọn họ sau khi vào rừng cây, cũng không phải là mặc cho ngươi xử trí?"

"Đi đi."

Tư Căng miễn cưỡng nói: "Đám người kia không thể trực tiếp giết, giết rồi, chúng ta dễ dàng chọc phải quan tòa dân gian."

"Nhưng ở trong rừng rậm, chỉ cần chơi không chết, ngươi liền có thể chơi đến chết luôn."

"Sh...

Nhẹ chút!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0351: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 30


CHƯƠNG 0351: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 30EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Nhận được nhắc nhở, Quân Lâm Uyên ngay lập tức hoảng loạn thả nhẹ động tác.Y vốn cho rằng sư tôn tỉnh lại sẽ đánh y, thì tính là không đánh, cũng nhất định sẽ tức giận mắng y hai câu.Nhưng chẳng biết tại sao, sau khi sư tôn xem xong ký ức, lại đặc biệt yêu thương y.Không chỉ có mặc y lăn qua lăn lại, còn nói y không có ăn cơm...Quân Lâm Uyên cảm thấy sư tôn có chút khác thường.Cảm thấy bản thân mình sớm muộn phải bị mắng một trận.Y phải cẩn thận một chút....Hai người cùng vào rừng rậm, dùng pháp lực giấu đi thân hình, đuổi theo đoàn người Lệ Nam.Tư Căng thỉnh thoảng dùng huyễn thuật chế tạo ra mấy con hổ sư tử, đuổi một đám người chạy.Quân Lâm Uyên lại ở chỗ sâu rừng cây làm mấy bẫy rập đi săn.Theo bọn họ chạy trốn, hòn đá và dây leo cùng bay.Một đám người không chỉ có bị đánh gãy tay gãy chân, còn bị dây leo vấp ngã treo ở trên cây.Đau đớn khung xương vỡ vụn, bị vấp treo ngược lên mất trọng lượng, phía dưới cây còn có thú dữ Tư Căng biến ảo ra, không ngừng kêu gào tập kích về phía bọn họ.Mấy bộ khoái lấy Lệ Nam dẫn đầu bị dọa sợ đến la hét ầm ĩ, liên tục cầu cứu.Người nhát gan thậm chí miệng sùi bọt mép, trực tiếp ngất đi.Chờ bộ khoái đều bất tỉnh hết rồi, Quân Lâm Uyên mới hiện hình ra.Y đi tới bên cạnh Lệ Nam, cực kỳ ấu trĩ ngay trước mặt hắn, ôm chặt Tư Căng hôn hôn.Cảnh cáo cấm nói leo; nói: "Sư tôn là của ta, ngươi lần sau còn dám nhớ thương, ta muốn mạng của ngươi."

Nói xong, thì lấy lòng cười cười với Tư Căng, kéo hắn rời khỏi.Song, còn không có đi hai bước, một cổ mùi máu tươi thì thấm vào hơi thở.Tư Căng nhận thấy được nguy hiểm, ngay lập tức dừng bước chân lại.Xoay người, thấy Lệ Nam một đám người không biết bị đồ vật gì cắt cổ.Đầu từng người một rơi xuống đất, động mạch đứt, máu đổ xuống giống như vỡ đê.Mà cùng lúc đó, tiếng cười sắc nhọn vang lên ở bên tai, đâm màng nhĩ người đau nhói.Tư Căng nhìn thấy, hồn phách một ác linh vô hình vậy mà bay tới xông thẳng về phía Quân Lâm Uyên, rất có xu thế nhập vào."

Né ra!"

Cậu một tay vứt tiểu đệ tử sắc mặt không ổn lắm đến phía sau.Nâng tay gửi ra một tia thần lực, hất ác linh ra ba trượng*.* 1 trượng 丈 = 3,33 métÁc linh hình như chưa từng đụng phải thần lực hùng mạnh như vậy, thân thể vô hình lại biến thành một chút trong suốt.Nó buông tha ý nghĩ nhập vào Quân Lâm Uyên, xoay người tiến vào trong thân thể Lệ Nam.Dùng tốc độ nhanh nhất gắn đầu hắn, lôi dây thừng buộc Lệ Nam ra, nhanh chân thì hướng chỗ nhiều người chạy.Vừa chạy vừa hô to: "Người tới a!

Tiên sư Tiên Ma tông giết người rồi —— ""Cứu mạng a —— "Sắc mặt của Tư Căng càng ngày càng u ám.Ác linh này thật sự là giống với Lệ Nam vậy, không có tiền đồ lớn gì.Cậu xoay người đi nhìn Quân Lâm Uyên, phát hiện sắc mặt của y so với ban nãy trắng một chút, trán còn mang tầng mồ hôi mịn."

Xảy ra chuyện gì?"

"Sư...

Sư tôn."

Quân Lâm Uyên chống đỡ thân thể đứng ngay ngắn, khó khăn mở miệng: "Ta có thể cảm giác được, ác linh kia, vốn là một thể với ta."

Y nói: "Ta trước vì áp chế phản ứng của bản thân mình với vực sâu tiên ma, tống một bộ phận sức mạnh ác linh ra bên ngoài cơ thể, ta cho rằng, nó không có thân xác thì sẽ dần dần tiêu tán, nhưng chưa từng nghĩ..."

"Hiện tại nó tới gần ta, ta thì có thể cảm giác sức mạnh ác linh trong cơ thể mình đang bị nó điều động, hút ra, ta sợ ta..."

"Ngươi nói cái gì?"

Một từ mới vừa nãy đưa tới chú ý của Tư Căng: "Hút ra?"

"Ngươi là nói, ác linh kia có thể hút ra toàn bộ sức mạnh ác linh bên trong cơ thể ngươi?"

Quân Lâm Uyên gật đầu."

Vậy tốt, chúng ta thì tương kế tựu kế."

Tư Căng ôm chặt Quân Lâm Uyên, khẽ lau đi mồ hôi trên trán y, đáy mắt chợt hiện ôn nhu."

Bảo bối, không cần sợ.

Ta chia linh căn của ta cho ngươi, ngươi đưa toàn bộ sức mạnh ác linh của ngươi cho nó."

Lúc nói chuyện, đáy mắt tiên quân bạch y dần dần lòe ra ánh sáng tà ác âm u lạnh lẽo.Thanh âm ôn nhuận như ngọc, nghe lên, lại để cho người ta sợ run lên."

Từ nay về sau, Lệ Nam thì thay ngươi đi làm ác linh người người đều muốn đánh kia."===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Phải đi làm chút việc cho giáo viên hướng dẫn, chờ ta trở lại tiếp tục cập nhật!Trong đầu ta không có quá nhiều họ rồi, vì Căng Căng và Uyên Uyên thu thập họ, mọi người có thể cung cấp một chút nha!---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0352: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 31


CHƯƠNG 0352: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 31EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Sư...

Sư tôn..."

Ác linh chạy xa, Quân Lâm Uyên mới lấy lại sức.Nhìn Tư Căng xinh đẹp vô song dưới trăng sáng rực rỡ, chẳng biết tại sao, đáy lòng bỗng nhiên thì dâng lên vài phần áy náy.Y nói: "Chính là ngài trước đây nói qua, từ xưa chính tà bất lưỡng lập.

Ngài đã vì ta giết Tư Dục ở vực sâu tiên ma, bây giờ..."

"Đúng vậy, từ xưa chính tà bất lưỡng lập."

Tư Căng khẽ vén tóc dài rải ở bên tóc mai Quân Lâm Uyên lên, một tay nâng cằm y lên, ép buộc y nhìn về phía con mắt mình."

Nhưng A Uyên, ngươi là kẻ ác sao?"

Quân Lâm Uyên ngơ ngẩn..."

Việc chính tà, cho tới bây giờ đều không câu nệ hình thức, mà ở tâm" Tư Căng chậm rãi chuyển tay qua nơi ngực Quân Lâm Uyên, khẽ cười nói: "Có thần làm ác, đồng dạng cũng có quỷ làm việc thiện.

Hơn nữa..."

Tư Căng buông y ra, xoay người bồi thêm một câu."

Ta là người ích kỷ, chẳng qua là muốn cứu một người, tiểu đệ tử ta liếc thì động tâm mà thôi."

Dứt lời, liền nhắm ngay phương hướng Lệ Nam cầu cứu, biến mất ở trong bóng đêm.Lưu lại Quân Lâm Uyên trái tim bang bang ở trong đêm tối kinh hoàng.Sư tôn mới vừa nãy...

Là nói thích y đi?Sư tôn, là thật sự tốt a!Một câu kia nhìn như lời nhẹ nhàng ở đáy lòng Quân Lâm Uyên khơi dậy rung động thật lớn.Y cố gắng thu ý cười khóe môi về, vừa muốn đuổi theo đi ra ngoài, thì phát hiện bản thân mình bị một đạo kết giới vây ở tại chỗ.Đây là kết giới của sư tôn?!Quân Lâm Uyên rất không hiểu: Sư tôn, vì sao muốn khóa y?!...Tư Căng đi theo Lệ Nam, chậm rì rì đi tới nha môn.Mắt nhìn hắn kiện cáo xong, khẳng định Huyện thái gia đã mang bộ khoái đi hướng trong rừng sâu khóa Quân Lâm Uyên, mới yên tâm trở về Tiên Ma tông, tuyên bố việc lớn bắt ác linh.Trận chiến cuối cùng, vị diện này, có thể bắt đầu kết thúc.Nhìn dáng dấp mặt mang mỉm cười của kí chủ nhà mình, Tiểu Yêu nhịn không được rùng mình một cái:[đại nhân, Lệ Nam bọn họ đuổi theo, ngài tại sao muốn khóa tiểu thiên quân a?]'Ngươi không hiểu, ' Tư Căng trả lời: 'Ta ở trên kết giới bố trí thuật đổi vị trí, Quân Lâm Uyên bắt buộc ngốc ở chỗ đó, mới có thể đạt được hiệu quả tốt nhất.

Tối hôm nay, ngươi thì chờ xem kịch vui đi.'...Phòng nghị sự Tiên Ma tông.Nghe Tư Căng kể xong từng trải xuống núi, bảy vị tiên sư khác đều kinh ngạc không thôi."

Cái gì?!

Ngươi nói Lệ Nam là ác linh kia?!"

Trưởng lão Giới Luật đường đầu óc mơ hồ: "Chính là Tư Căng, lúc ở vực sâu tiên ma ác linh kia là Tư Dục sao?

Vì sao..."

"Không đúng."

Tư Căng còn chưa mở miệng, thì có một trưởng lão đứng ra phát biểu ý kiến của mình."

Các ngươi còn nhớ rõ sao?

Lúc ở vực sâu tiên ma, dấu ác linh trên đầu Tư Dục cũng không rõ ràng, rất rõ ràng là bị vực sâu tiên ma ảnh hưởng mới có thể hiển hiện ra."

Sau lúc Tư Căng phạt Lệ Nam bốn trăm hèo, Tư Dục và Lệ Nam đi đặc biệt gần, không biết có phải bởi vậy bị Lệ Nam ảnh hưởng rồi hay không!"

"Nhưng ta vẫn là không thể tin được...

Năng lực tu hành của ác linh đều rất mạnh mẽ, Lệ Nam nếu thật là ác linh, như thế nào có thể bị chúng ta phế bỏ tu vi, trục xuất Tiên Ma tông?"

Này chính là chỗ cao minh của Lệ Nam đấy, bằng không thì tại sao hắn vừa vực sâu tiên ma thì bắt đầu khuếch tán?"

Tư Căng ngồi đàng hoàng ở trên vị trí đứng đầu, ngậm một cây kẹo que Tiểu Yêu đưa cho cậu, chẳng nói câu nào nhìn bọn họ ầm ĩ.Chờ bọn họ tự mình ầm ĩ lung tung rồi, mới đứng lên mở miệng đề nghị."

Các vị, các ngươi ở chỗ này ầm ĩ cũng không có tác dụng gì, ta mới vừa nãy phát hiện vị trí của Lệ Nam, không bằng, chúng ta hiện tại đi xem xem đi."...Cùng lúc đó, chỗ sâu rừng rậm.Lệ Nam bị ác linh bám vào người đã mang Huyện thái gia bộ khoái cùng với một đám bách tính trấn nhỏ hóng chuyện không muốn sống, đi tới bên cạnh người Quân Lâm Uyên.Bọn bộ khoái nâng cây đuốc, mỗi người cầm lưỡi dao sắc bén trong tay, cảnh giác vây quanh Quân Lâm Uyên.Cây đuốc rọi sáng thi thể chặt đầu phía sau thiếu niên.Mùi máu tanh nồng đậm xông da đầu tê dại.Lúc nhìn rõ ràng một màn này, dân chúng lúc này hít một hơi khí lạnh.Chửi rủa ác ý theo nhau mà tới.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0353: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 32


CHƯƠNG 0353: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 32EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Thật sự là người của Tiên Ma tông a!

Là người ngày hôm trước đứng chung một chỗ với tiên sư Tư Căng kia!"

"D*!

Tiên Ma tông không phải là được xưng giết yêu ma trừ ác linh sao?

Bây giờ là tình huống gì?!

Người tu tiên nếu không phải thêm trói buộc, chúng ta những bách tính bình dân này còn làm sao sống?!"

"Ta nhớ kỹ người này là đệ tử của tiên sư Tư Căng a!

Tại sao lại vô cớ hành hung giết người?!"

"Cần phải mang người này về Tiên Ma tông, huỷ bỏ tu vi nghiêm trị không tha!"

"Huỷ bỏ tu vi!

Nghiêm trị không tha!!"

Trong kêu gọi một tiếng cao hơn một tiếng của dân chúng, Lệ Nam nhìn về phía Quân Lâm Uyên hiu quạnh không ai giúp.Vừa điều động sức mạnh ác linh trong cơ thể hắn, vừa dùng pháp lực giao lưu với hắn.(thằng nhóc, sư tôn ngươi đâu?

Đi rồi?

Ha ha ha!)Hắn cười trên nỗi đau của người khác cười cười, tiếp tục nói: (ngươi xem đi, nhân loại lúc nào cũng như vậy.)(lạnh như băng, lạnh lùng, xa cách.)(sau khi biết ngươi là ác linh, Tư Căng một khắc trước còn tình cảm nồng nàn ngọt ngào với ngươi, một khắc sau thì sẽ vứt bỏ ngươi.)(bách tính hôm qua còn tôn sùng ngươi là thần đảo, hiện tại thì muốn xử tử ngươi.)Quân Lâm Uyên bị kẹt ở trong kết giới, sức mạnh ác linh mới vừa đè xuống trong cơ thể bắt đầu cuồn cuộn điên cuồng.Nhìn mặt lạnh lẽo dữ tợn của dân chúng bên ngoài, chân mày cau lại, hai quả đấm dần dần nắm chặt.Chú ý tới thiếu niên thay đổi tâm tình, Lệ Nam càng vui mừng rồi: (ngươi ta mới là một thể.)(ngươi chính là ta, ta chính là ngươi, ta biết ngươi nghĩ muốn cái gì?)(thừa nhận đi, ngươi giống với tất cả ác linh bị kẹt ở trong vực sâu tiên ma vậy, khát vọng chém giết, khát vọng máu tươi.)(có muốn nhìn tiểu nhân gió chiều nào theo chiều ấy kia phủ phục ở trước mặt ngươi thấp kém cầu xin tha thứ hay không?)(có muốn nhìn thấy thế giới này khói lửa chiến tranh bay tán loạn, nơi nơi bị xác chết và sợ hãi bao trùm hay không?)Lệ Nam chú ý tới, ý niệm của Quân Lâm Uyên đã không đè ép được tâm tình.Con mắt hắn thâm thúy dần dần dấy lên sát ý rùng rợn, ngay cả hô hấp đều gia tốc theo.(xem đi.) Lệ Nam chuẩn bị phát động thế tiến công cuối cùng: (giết chóc là bản năng của ác linh chúng ta, ta mới là người hiểu rõ ngươi nhất, lý giải suy nghĩ trong lòng ngươi, lý giải như thế nào để cho ngươi vui vẻ.)(tiếp thu ta đi, chúng ta cùng mở ra vực sâu tiên ma, biến thế gian thành luyện ngục tốt đẹp.)"Tiếp...

Tiếp thu ngươi..."

Nghe được Quân Lâm Uyên khó khăn mở miệng, Lệ Nam đi về phía trước hai bước, dùng pháp thuật tiếp tục điều động sức mạnh ác linh.Cùng lúc dùng ý niệm khuyên Quân Lâm Uyên, ý đồ khống chế suy nghĩ y: (đúng, nắm chặt tay ta, ta mang ngươi, giết đám gió chiều nào theo chiều đó này, hủy thế giới này.)"Giết...

Giết rồi bọn họ..."

Quân Lâm Uyên nghiến răng nhịn, nhưng tay vẫn là không chịu khống chế nâng lên, đưa về phía Lệ Nam."

Ngươi mới là, người để ý ta nhất..."

Ác linh trong thân thể Lệ Nam mắt nhìn việc lớn đã thành, không thể chờ đợi được nắm lấy tay Quân Lâm Uyên, đang muốn chiếm lấy thân y.Lại bị Quân Lâm Uyên trở tay lôi kéo, trực tiếp vừa ngã vào trên kết giới Tư Căng bố trí xuống.Ác linh rất nhanh bị giam cầm ở trong thân thể Lệ Nam, như thế nào cũng không tránh thoát.Cùng lúc đó, sức mạnh ác linh trong cơ thể Quân Lâm Uyên cũng đang thông qua kết giới, không ngừng truyền đến trong cơ thể y.Ác linh giãy giụa không có kết quả, nhất thời luống cuống.Hắn muốn cầu cứu với Quân Lâm Uyên, lại nghe được thanh âm tàn nhẫn của y: "Ta hợp tác với ngươi?

Nằm mơ!"

Hy vọng của ác linh trong nháy mắt bị dập tắt rồi, hắn không rõ Quân Lâm Uyên đã sắp cắn câu tại sao lại bỗng nhiên thay đổi.Không cam lòng gào thét: "Ngươi điên rồi!

Ngươi không cảm thấy điều kiện ta nói ra càng mê người sao?

Tại sao?!"

"Không sai, đích xác rất mê người, trong vực sâu tiên ma, không có một con ác linh có thể cự tuyệt giết chóc và máu tươi, bởi vì kia là bản năng của chúng ta, bản năng không thể vi phạm."

Quân Lâm Uyên và ác linh Lệ Nam ở trong kết giới, bách tính bên ngoài nghe không được đối thoại của bọn họ.Nói đến đây, Quân Lâm Uyên nâng đầu, nhìn nhìn mặt lạnh lùng của dân chúng bên ngoài: "Có đôi khi, ta đích xác muốn hủy thế giới này."

Lại nhìn nhìn phương hướng Tiên Ma tông, thoải mái cười: "Thế nhưng vừa nghĩ tới trong thế giới này có ngài ấy, thì không đành lòng."

"Sau đó bản năng thì trở nên không hề quan trọng, giết chóc cũng không hề mê người."

"Cho nên tối nay..."

Nói điều này, sức mạnh ác linh trong cơ thể Quân Lâm Uyên đã toàn bộ dời đi hoàn thành.Y trở nên bình thường, nhưng lại đều kinh dị so với bất cứ lúc nào.Cúi đầu, bỗng nhiên cúi đầu nâng cổ Lệ Nam lên, hung hăng nâng hắn lên: "Ta thì phải vĩnh viễn sống dưới ánh mặt trời, quang minh chính đại, cùng một chỗ với ngài ấy!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0354: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 33


CHƯƠNG 0354: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 33EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Dân chúng bị kết giới vô hình Tư Căng bố trí xuống ngăn cản, không nghe được đối thoại của Quân Lâm Uyên và Lệ Nam.Chỉ nhìn thấy Quân Lâm Uyên hung thần ác sát bóp chặt cổ Lệ Nam.Dáng vẻ kia, hiển nhiên là chuẩn bị đánh chết người!"

Quân Lâm Uyên trước đám đông hành hung, các ngươi những bộ khoái này còn ngớ ra làm cái gì?!"

"Mau giết hắn!

Giết hắn!"

"Vì dân trừ hại!

Giết bại hoại kia!"

Trong thúc giục của dân chúng, một bộ khoái dẫn đầu ra tay.Song, dao nâng lên còn chưa vung ra, thì bị một tia sức mạnh vô hình đánh văng ra.Ầm!Thân thể cồng kềnh quẳng ra ba trượng, trực tiếp đụng ngã một thân cây.Sau một khắc, Tư Căng liền mang bảy vị tiên sư Tiên Ma tông còn lại, giống như trích tiên, đáp xuống đến trước mặt mọi người.Quần áo màu trắng uyển chuyển theo gió phiêu lãng, ở trong bóng đêm, so với trăng còn muốn sáng rực hơn.Động tác của Quân Lâm Uyên bỗng nhiên dừng lại, đã không bao nhiêu lần, vì thần minh của mình mà động tâm.Cái nhìn đầu tiên thì động tâm người a!Vô luận nhìn bao nhiêu, động tâm.Huyện thái gia nịnh hót không nghĩ đến thu vào tiền lòng dạ hiểm độc, giúp Lệ Nam bắt người còn có thể cùng lúc chọc tới tám vị tiên sư Tiên Ma tông.Trong lòng không khỏi hoảng lên.Hắn vội vã điều chỉnh ý cười còn tính là đẹp mắt, vui vẻ đi tới trước mặt Tư Căng, cúi đầu lấy lòng: "Tiên sư Tư Căng, ngài làm sao tới rồi, chút việc nhỏ như thế làm sao đáng giá chúng tiên sư..."

Bốp ——Một câu lời còn chưa dứt, thì đã trúng một cái tát hung hăng của Tư Căng.Thân thể tròn trịa cao năm thước của Huyện thái gia ngã trên mặt đất.Bị đạo sức mạnh kia đánh lăn mấy vòng tròn, rất giống một quả cầu.Tư Căng không quản nhạc đệm nhỏ không đến nhắc đến này, hất tay thu hồi kết giới.Chỉ ấn đường của Lệ Nam lạnh lùng mở miệng: "Nhìn, kia là cái gì?"

Toàn bộ sức mạnh ác linh dời đi đến trên người một người, khó mà khống chế.Lúc này, dấu ác linh đỏ sẫm như ẩn như hiện trên ấn đường Lệ Nam."

Là...

Là dấu ác linh a!"

"Không sai, là dấu ác linh sức mạnh rất mạnh mẽ, ta cách gần như thế đều có thể nhận thấy được!"

Tư Căng hơi hơi chuyển con ngươi, nhìn thoáng qua Huyện thái gia mới vừa dừng lăn lộn, cùng với một đám bách tính không rõ chân tướng nói xấu tiểu đồ đệ cậu ban nãy.Lúc này mới thu ánh mắt ý tứ sâu xa về, yếu ớt mở miệng: "A Uyên, cẩn thận một chút, đừng bị vật kia thương tổn đến!"

Được nhắc nhở như thế, Quân Lâm Uyên bỗng nhiên hiểu rõ.Y một tay hất Lệ Nam, giả vờ bị thương nặng lùi về sau hai bước.Không biết là trùng hợp hay là cố ý, vậy mà vứt Lệ Nam mang căm hận mạnh mẽ của ác linh đến bên cạnh Huyện thái gia kinh hồn chưa hết.Nhìn dấu ác linh rõ ràng trên đầu Lệ Nam, cùng với con mắt bởi vì khống chế không tốt sức mạnh ác linh mà trở nên đỏ bừng của hắn.Huyện thái gia cả người chấn động, lúc này kêu to một tiếng, bất chấp tất cả liền xông ra ngoài."

Ác linh!

Thật sự là ác linh a a a!"

"Các vị tiên sư, các vị tiên sư cứu mạng, mau cứu ta a a a!!"

Thấy tình hình như vậy, dân chúng cũng luống cuống, bọn họ vội vã thét chói tai tản ra, sợ bị ác linh lan đến.Chẳng qua, dù cho có Huyện thái gia làm tiên phong, dân chúng cũng không chạy không thoát nổi ác linh nổi giận.Thân thể của Lệ Nam mất đi khống chế, bị sức mạnh ác linh điên cuồng cuồn cuộn xông đến thất điên bát đảo.Bắt đầu chẳng phân biệt được kẻ địch tấn công lung tung."

Đám gió chiều nào theo chiều đó" không biết gì mới vừa nãy lên án Quân Lâm Uyên dữ dội, đều chịu vết thương trình độ khác biệt.Bọn họ hối hận cực kỳ, rối rít trốn đến phía sau Quân Lâm Uyên, liên tục dập đầu cầu xin tha thứ.Cầu xin y tha thứ, cầu xin y cứu viện.Nhìn bọn họ sợ hãi đủ rồi, Tư Căng mới bắt đầu bố trí kết giới, bắt Lệ Nam.Một khắc bị Tư Căng giam lại kia, ác linh trong cơ thể Lệ Nam điên cuồng gào thét.Thanh âm tuyệt vọng phá vỡ bầu trời đêm, đâm màng nhĩ người ta đau nhói.Hắn nhớ kỹ, năng lực của ác linh rõ ràng rất mạnh mẽ, rất mạnh mẽ rất mạnh mẽ!Làm sao hiện tại, Tư Căng một tiên sư trẻ tuổi nhất Tiên Ma tông như thế có thể vây hắn ở chỗ này!!Tại sao, dựa vào cái gì?!Hắn không cam lòng, hắn không cam lòng a!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom