Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0325: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 4


CHƯƠNG 0325: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 4EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Cùng lúc đó, Tư Căng lại gửi ra một tia pháp lực, lấy gói thuốc "quấn tơ tình" hắn giấu ở trong lòng ra.Khóe môi cong lên một tia cười lạnh, trực tiếp vứt gói thuốc ở trước mặt hắn:"Xem xem đi, trên người bản thân mình cất chứng cứ còn không biết xấu hổ vu hãm người bên ngoài, Lệ Nam, vi sư thường ngày chính là dạy ngươi như thế?!"

Lúc nhìn thấy gói thuốc mang theo còn chưa rắc hết kia, chúng đệ tử rối rít cau mày, không tiếng động hít một hơi khí lạnh.Làm sao sẽ như vậy?!Nhị sư huynh trong ngày thường ngay thẳng nhất, tại sao lại cất loại thuốc "Quấn tơ tình" xấu xa này?!Lẽ nào, sư tôn hiện tại bộ dáng này, đều là hắn làm hại?!"

Sư tôn, đặt thuốc này không phải là ta, tu vi Quân Lâm Uyên không phải là cao hơn so với ta sao?

Nhất định là hắn len lén đặt ở trên người đồ nhi, sư..."

Bốp ——Lệ Nam tiếp tục ngụy biện, bên kia mặt cũng bị đánh một cái.Bọt máu phun ra, lại rớt hai cái răng.Hai bên mặt của Lệ Nam sưng lên thật cao.Bị đánh đến hai lỗ tai kêu ong ong, trước mặt biến thành màu đen, thậm chí đau ra nước mắt.Hắn không rõ, sư tôn trước đây mặt lạnh đối với người khác, lại duy chỉ có đủ điều ôn nhu với hắn, tại sao lại đột nhiên biến thành như vậy?!Vì sao ngay cả một câu giải thích của hắn đều không nguyện ý nghe, lại muốn ôm đồ con hoang lai lịch không rõ Quân Lâm Uyên kia!Hắn đang muốn lại giải thích, chợt thấy trán đau nhói.Tư Căng dùng pháp lực rút lấy ký ức của hắn, đem quá trình hắn mua "Quấn tơ tình" làm thành một màn ảnh, hiện ra ở trước mặt các đệ tử.Sắc mặt thô tục và đáng ghê tởm lúc Lệ Nam mua thuốc trong nháy mắt để lộ ở trước mặt chúng đệ tử.Các đệ tử rối rít mở to hai mắt nhìn, không thể tin tưởng nhìn chằm chằm màn ảnh hư không pháp lực biến ảo ra kia.Nếu không phải là chính mắt thấy được, bọn họ còn thật không tin, nhị sư huynh trong ngày thường ôn nhuận như ngọc, tôn sư trọng đạo sẽ làm ra chuyện như vậy."

Đây thật là nhị sư huynh a, nếu không phải là sư tôn từ trong đầu hắn lôi ký ức ra ngoài, ta thật đúng là cho rằng đây là người khác dịch dung, cố ý hãm hại hắn chứ!"

"Ngươi nghe lúc hắn mua thuốc nói cái gì sao?

Hắn là khách quen của chỗ đó, nhất định thường xuyên mua loại thuốc kia gây tai vạ nữ đệ tử!"

"Hôm nay vậy mà còn muốn gây tai vạ sư tôn, ta thấy hắn chính là muốn để cho sư tôn uống loại thuốc này, sau đó cái gì kia với sư tôn, nâng cao tu vi của mình đi?"

"Ồ ồ ồ, không được, việc này không thể suy nghĩ tỉ mỉ, hắn không biết chạm qua bao nhiêu nữ đệ tử đấy, bằng không thì làm sao mỗi ngày đều có nữ đệ tử cầm tín vật đính ước khóc tìm hắn?

Sư tôn người không nhiễm bụi trần như vậy, hắn không xứng a!"

"Còn đem Tiểu Uyên làm thương mà dùng, quá đáng thương!"

Những nghị luận này giống như từng đạo oán chú, không lưu tình chút nào đâm vào trong lòng Lệ Nam.Lệ Nam luống cuống, cả khuôn mặt nóng kịch liệt.Không biết là bị đánh, hay là cảm thấy ở trước mặt mọi người thể diện mất sạch.Hiện tại, chỉ hận không thể tìm kẽ hở chui vào.Hắn vừa đứng dậy, vừa mồm miệng không rõ la lên:"Không hải, xư tôn...

Không hải đệ con..."

Nhưng mà, còn không có lên đến phân nửa, thì lại bị Tư Căng dùng một luồng cường độ cường thế ấn, một lần nữa quỳ ở trên mặt đất.Tư Căng mắt lạnh lẽo đảo qua chúng đệ tử quỳ xuống đất, tiếng nghị luận vốn tí tách tí tách chợt dừng lại.Các đệ tử lần thứ hai quỳ tốt, ngoan ngoãn lắng nghe lời dạy dỗ.Tư Căng buông Quân Lâm Uyên ra, vuốt lại áo lót ngoài tán loạn của mình, khiển trách vài câu, liền để cho Lệ Nam đi Giới Luật đường lĩnh một trăm hèo.Một...

Một trăm hèo???Nghe vậy, con ngươi Lệ Nam đột nhiên mở lớn, hoài nghi bản thân mình nghe lầm rồi.Phải biết, hèo của Tiên Ma tông cũng không thể so bình thường, một hèo tương đương mười hèo.Từ Tiên Ma tông khai tông lập phái tới nay, sư huynh bị phạt qua tối đa tám mươi hèo phải nằm trên giường hai năm.Một trăm hèo, không phải là muốn mạng của hắn sao?!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0326: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 5


CHƯƠNG 0326: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 5EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lệ Nam kêu rên: "Xư...

Xư tôn..."

"Nhiều lời nữa, hai trăm hèo."

Lệ Nam:!!!"

Xư tôn, ta..."

Tư Căng: "Ba trăm hèo."

Lệ Nam muốn điên rồi, tinh thần căng thẳng đến cực hạn: "Xư..."

"Bốn trăm hèo?"

Tư Căng cười khẽ: "Đề nghị này không tệ, kéo xuống phía dưới đánh đi."

Hèo của Tiên Ma tông, một trăm có thể đánh cho người tàn phế, hai trăm thì cũng đủ muốn mạng một tu sĩ của.' Bốn trăm hèo, sư tôn là quyết tâm không muốn để cho hắn sống a!Lệ Nam nức nở, còn muốn cầu tình nữa, lại sợ nói rồi sư tôn sẽ thêm hèo.Cuối cùng, không thể làm gì khác hơn là đi kéo vạt áo của Tư Căng.Hắn cũng không tin, sư tôn trước đây si tình như một với hắn, muốn lấy thân báo đá, thật sự nhẫn tâm muốn mạng của hắn!Nhưng mà, tay mới vừa đụng tới vạt áo trắng noãn kia, thì bị Tư Căng một chân đá vào trên trán.Lệ Nam cả người đều mỏi mệt, lại bị một kích đột nhiên, mắt nhắm lại, toàn bộ thân thể đập xuống đất, hôn mê bất tỉnh."

Ai nha, làm sao...

Choáng váng rồi?"

Tư Căng có chút tiếc hận thở dài:"Thì chút tu vi như thế, cũng không biết xấu hổ nói, là môn hạ đệ tử của ta, kéo đi Giới Luật đường, tất cả giải tán đi."

"Dạ!"

Chúng đệ tử đứng dậy, kéo Lệ Nam, run lẩy ba lẩy bẩy rời khỏi.Lúc đi tới ngoài cửa, lại nghe Tư Căng bổ sung một câu:"Nói với trưởng lão của Giới Luật đường một tiếng, bốn trăm hèo không cần ngay lập tức đánh xong, sẽ tai nạn chết người."

"Một ngày đánh năm mươi hèo, từ từ dằn vặt mới có ý tứ."

Thanh âm của cậu ôn nhuận thanh lãnh, không chứa một tia tạp chất.Như núi cao nước chảy va chạm đá băng, để cho người ta nghe cả người sung sướng.Nhưng nội dung cậu nói chuyện, lại như thế nào cũng sung sướng không nổi.Thật là đáng sợ!Sư tôn trước đây công bằng chấp pháp, vả lại coi trọng nhị sư huynh nhất.Hiện tại làm sao trở nên đáng sợ như thế?!Sư tôn đáng sợ các đệ tử không dám trêu chọc, rối rít bước nhanh rời đi.Quân Lâm Uyên đi ở cuối cùng, chân trước mới vừa bước ra cửa, thì nghe mệnh lệnh của Tư Căng lần thứ hai truyền đến:"Quân Lâm Uyên ở lại, người khác rời khỏi."

Đệ tử đi ở phía sau đã bị thủ đoạn của Tư Căng với Lệ Nam hù dọa sợ rồi.Nghe thanh âm của cậu, theo bản năng run lên, ngay lập tức xoay người đẩy Quân Lâm Uyên trở về trong điện, thuận tiện đóng chặt cửa lại, chuồn mất.Truyền vào bên trong cánh cửa, chỉ có vài tiếng đối thoại vội vã:"Sư huynh, ngươi nói sư tôn giữ Tiểu Uyên lại làm cái gì a?"

"Vậy còn phải hỏi, trừng phạt thôi!

Ngươi xem xem Lệ sư huynh thảm bao nhiêu?"

"Bỏ thuốc sư tôn, Lệ sư huynh là kẻ chủ mưu sau màn, Tiểu Uyên là người thi hành trực tiếp, ai cũng không thể tránh khỏi!"

"Nga nga nga, như vậy a ~ ""Nhìn cái gì nhìn, còn không chạy mau, bằng không thì ngay cả chúng ta cũng phải bị phạt theo!"

Tiếng nghị luận rối loạn của các đệ tử dần dần đi xa, trong điện khôi phục im lặng, chỉ còn lại có Tư Căng và Quân Lâm Uyên.Quân Lâm Uyên đứng ở ngoài cửa, căng thẳng nắm hai tay:"Sư...

Sư tôn..."

"Ừm, qua đây."

Tư Căng vỗ vỗ chỗ trống bên giường nhỏ của mình, ra hiệu Quân Lâm Uyên ngồi xuống.Quân Lâm Uyên:...Tiểu đệ tử cuối cùng căng thẳng đến lưng thẳng tắp, tầng mồ hôi mịn thấm ướt trán, từ từ di chuyển đi qua, nhỏ giọng hỏi:"Sư tôn, giữ đệ tử lại có việc gì ạ?"

Thấy y căng thẳng, tà ác trong lòng Tư Căng càng ngày càng sôi trào.Cậu mặt mày cong lên, nhàn nhạt cười.Tiên quân bạch y thanh lãnh ngay lập tức không còn sót lại chút gì, phong độ cả người rốt cuộc phóng đãng lên, hỏi:"A Uyên năm nay bao nhiêu tuổi?"

Quân Lâm Uyên căng thẳng đến lời đều nói không lanh lẹ:"Hai...

Hai mươi tuổi..."

"Ừm, không tệ."

Tư Căng khen một câu, hết sức hài lòng.Thừa dịp người chưa chuẩn bị, một tay kéo tiểu đồ đệ căng thẳng vào trong lòng.Sau một khắc, liền đặt người ở trên giường nhỏ:"Thuốc kia của Lệ Nam vốn là dùng ở trên người ngươi, bây giờ vi sư chuyển dời đến trên người mình, ngươi không phải nên thay vi sư giải thuốc sao?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0327: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 6


CHƯƠNG 0327: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 6EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Sư tôn giữ y lại, là vì để cho y làm thuốc giải của "Quấn tơ tình"?!Mặt trắng nõn của Quân Lâm Uyên trong nháy mắt đỏ rồi, giống như là muốn nhỏ ra máu vậy.Ngắc ngứ trả lời:"Sư...

Sư tôn, ta chưa làm qua những việc này."

"Sợ làm không tốt, làm đau sư tôn..."

"Không sao cả."

Tư tưởng của Tư Căng và tiểu đệ tử không ở trên một kênh.Đốt ngón tay thon dài vuốt nhè nhẹ hàm dưới của Quân Lâm Uyên:"Sư tôn không trách ngươi."

"Vậy...

Vậy cũng chỉ có thể, đắc tội sư tôn rồi!"

Nói xong, Quân Lâm Uyên ngay lập tức xoay người, giữ chặt hai tay Tư Căng.Tuy rằng chỉ có hai mươi tuổi, chiều cao cũng đã vượt qua sư tôn.Chỉ là mặt mày mới vừa nãy nảy nở, thanh tú non nớt.Y nắm thật chặt cổ tay Tư Căng, lại sợ mình nắm không tốt, thậm chí bỏ thêm pháp thuật cố định:"Sư tôn, đệ tử sợ làm không tốt, cho nên ngài trong chốc lát không nên giãy giụa, bằng không thì..."

"Bằng không thì..."

Lời này, Quân Lâm Uyên luôn luôn ngoan ngoãn nói không nên lời.Không thể làm gì khác hơn là cúi đầu tựa vào bên tai Tư Căng, nói nhỏ:"Bằng không thì có thể sẽ chảy máu."......"

Sư tôn, chớ lộn xộn."

"Sư tôn, khó chịu thì không phải nhịn, khóc lên đi."

"Sư tôn, ngươi khóc gọi tên của ta thật là dễ nghe, lại gọi một tiếng đi..."......Ngày hôm sau, Tư Căng kiên cường nhịn đau thắt lưng kịch liệt, nằm ở trên giường nhỏ bạch ngọc, lẳng lặng ngước nhìn trang trí khắc hoa trên nóc nhà.Hoài nghi đời người.Tại sao mỗi lần đều là như vậy.Lẽ nào cậu trời sinh thích hợp làm thụ*?Không, không đúng!Cậu cảm thấy tiểu thiên quân mới là thú*!*thụ [shou] = bottom, người nằm dưới, v.v.; thú 兽 [shòu]Cầm thú!Dĩ hạ phạm thượng, khi quân võng thượng, khi sư diệt tổ, đại nghịch bất đạo!!!Quân Lâm Uyên bưng cháo tiến vào, lúc nhìn thấy Tư Căng, sắc mặt mới vừa nãy tốt một chút lại đỏ rồi.Hôm qua là thoả thích rồi.Những lời khốn nạn muốn để cho sư tôn khóc đó, cũng là tự nhiên thốt ra.Nhưng hiện tại sư tôn tỉnh rồi, bầu không khí liền lại lúng túng.Y đi tới, cẩn thận từng li từng tí đụng đụng Tư Căng:"Sư tôn, một đêm chưa ngủ, ngồi dậy uống chút cháo đi."

Tư Căng trừng y.Quân Lâm Uyên khó khăn cúi đầu, đánh bạo, học dáng vẻ phu quân khẽ dỗ:"Sư tôn, ăn chút cơm đi, trong chốc lát các đệ tử còn có luyện tập buổi sáng, ngài phải đi nhìn..."

Tư Căng nhìn ra y mất tự nhiên.Theo động tác y đỡ mình tựa vào trên gối mềm, lúc nhận lấy cháo, đầu ngón tay khẽ lướt qua tay Quân Lâm Uyên.Nơi đi qua, đều vén ra lửa.Quân Lâm Uyên vốn thì rất căng thẳng, bị thả thính như thế, liền giống như chim sợ cành cong, theo bản năng muốn rụt tay về.Nhưng dù sao cũng nhịn xuống.Chẳng biết tại sao, sau khi khẳng định đối phương sẽ không lại né tránh, Tư Căng trái lại không còn hào hứng trêu chọc.Không thú vị.Cậu bưng cháo qua, vừa uống vừa hỏi:"Ngươi rất căng thẳng, đang sợ ta sao?"

"Có...

Có một ít..."

"Vậy tại sao còn muốn tới đưa cơm cho ta?"

"Sư tôn đêm qua khổ cực, vết tích trên người có chút nhiều."

Quân Lâm Uyên ngoan ngoãn khéo léo nói:"Đệ tử không nhẫn tâm không đến..."

"Nhưng ngươi không phải sợ ta sao?"

Tư Căng đánh vỡ nồi đất hỏi tới cùng: "Vì sao còn muốn tới?"

Nguyên chủ từ lúc mang thiếu niên này về, ban tên Lâm Uyên tới nay, liền cực ít quan tâm y.Hơn nữa, nguyên chủ lại là người thanh lãnh không nói cười tuỳ tiện, rất nhiều đệ tử không gần gũi với hắn, phản ứng đầu tiên nhìn thấy hắn chính là "Muốn sống, trốn xa một chút".Quân Lâm Uyên cũng không ngoại lệ.Nhưng lúc này, tiểu đồ đệ căng thẳng vô cùng kiên định nói:"Bởi vì hiện nay sư tôn đã là người của ta rồi.

Ta nhất định phải chăm sóc sư tôn, bằng không thì quá vô dụng."

"Ngày sau, nếu là sư tôn có cần, nhất định phải báo cho đệ tử biết, đệ tử tất nhiên dùng hết có khả năng, thỏa mãn tâm nguyện của sư tôn."

Thật ngoan, thật nghiêm túc, thật chịu trách nhiệm a.Nhưng Tư Căng hết lần này tới lần khác thì không thích để cho kịch bản thuận lợi đi tiếp đấy.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0328: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 7


CHƯƠNG 0328: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 7EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng cười khẽ hai tiếng, giống như không coi lời hứa thiếu niên trịnh trọng bật thốt lên ra gì, không lưu ý lắm, lại trả lời ba phải cái nào cũng được:"Chính là, đệ tử nguyện ý vì vi sư dốc sức rất nhiều, ngươi dựa vào cái gì bộc lộ tài năng chứ?"

Trong lúc nói chuyện, một chén cháo đã thấy đáy.Tư Căng đặt cháo ở trên bàn đầu giường, đứng dậy, sờ sờ đầu Quân Lâm Uyên:"Ngớ ra đó làm gì a, mau đi ra luyện tập buổi sáng."

Dứt lời, liền khoác áo khoác lên, rũ áo rời đi.Tiểu Yêu Nhi nhìn nhìn tiểu thiên quân cúi thấp đầu phía sau, mắt hổ quay tròn, lo lắng nói:[đại nhân đại nhân, ngài kích thích y như thế, dễ dàng hắc hóa a!][đến lúc đó y ngộ nhỡ muốn khóa ngài lại...]'Như vậy không thú vị sao?' Tư Căng cười nhạt phản bác: 'Khóa lại mới thú vị chứ, xem ai khóa qua ai a.'Tiểu Yêu: [...]Thôi được rồi, theo đại nhân lâu như thế, cuối cùng là nó tầm nhìn hạn hẹp!Đại nhân vẫn là đại nhân kia!Quân Lâm Uyên ngồi ở trong phòng rất lâu, mới chậm rì rì đi ra ngoài, đi vào đội ngũ luyện tập buổi sáng.Vừa đi theo sư huynh đệ cùng chạy bộ luyện kiếm, vừa nhìn chằm chằm Tư Căng.Sư tôn nói đúng, ưu tú như hắn vậy nhất định không thiếu người theo đuổi.Bản thân mình sao mà may mắn, có thể là người đầu tiên có hắn.Thế nhưng, nếu có qua, sư tôn cũng chỉ có thể là của y!Người của Quân Lâm Uyên y, tuyệt đối không cho phép người ngoài nhớ thương!...Tư Căng vẫn như cũ ngồi ở trên cái băng đá cẩm thạch một bên sân huấn luyện, lẳng lặng đếm số lượng đệ tử luyện tập buổi sáng.Ở lúc các đệ tử dừng lại chờ cậu dặn dò nội dung cụ thể luyện tập buổi sáng, biết rõ còn hỏi:"Lệ Nam đâu?

Nhị sư huynh của các ngươi làm sao không tới?"

Đại đệ tử dừng động tác lại, có chút lúng túng co rút khóe miệng:"Sư tôn, nhị sư huynh hôm qua chịu năm mươi hèo, từ Giới Luật đường đi ra ngoài vẫn luôn sốt cao đến nửa đêm mới tỉnh, hắn..."

"Nói cách khác, hắn hiện tại tỉnh rồi, đúng không?"

Tư Căng rất biết bắt trọng điểm.Đại đệ tử:..."

Dạ."

Đại đệ tử hết hồn gật đầu, luôn cảm thấy sư tôn hỏi như thế, có hiềm nghi lửa cháy đổ thêm dầu.Quả nhiên, Tư Căng nói: "Vậy thì gọi Lệ Nam ra, cùng luyện tập buổi sáng với mọi người, hắn không phải là vẫn luôn xưng bản thân mình là tấm gương sáng của chúng đệ tử sao?

Chịu năm mươi hèo mà thôi, thì vô dụng như thế?"

Chúng đệ tử:...Bọn họ là nghe lầm rồi sao?Sư tôn nói cái gì?!Năm mươi hèo...Mà thôi?!Hôm qua tu vi của sư huynh Lệ Nam bị phế hơn phân nửa, sốt cao đến nửa đêm mới tỉnh, này thì muốn lôi ra tới luyện tập buổi sáng?!Còn nói chuyện đương nhiên chẳng hề để ý...Đây là sư tôn của bọn họ sao?Bọn họ nhớ kỹ, sư tôn chính là người cưng chiều sư huynh Lệ Nam nhất a!"

Ngớ ra làm cái gì?

Đi a."

Tư Căng cười nhạt thúc giục một tiếng, đại đệ tử ngay lập tức gật đầu chạy xa.Không biết tại sao, luôn cảm thấy sư tôn cười so với không cười còn đáng sợ hơn.Hắn vẫn là nhanh đi túm Lệ Nam ngồi dậy đi, bằng không thì, người chịu năm mươi hèo, có thể chính là hắn!Chúng đệ tử im lặng không lên tiếng, chờ Tư Căng dặn dò bắt đầu luyện kiếm.Người sáng suốt cũng nhìn ra được, Lệ Nam bởi vì việc bỏ thuốc hôm qua, đắc tội sư tôn dữ dội, từ nay về sau là không có ngày lành để qua.Bọn họ người người cảm thấy bất an, sợ mình bị chuyện của Lệ Nam liên lụy, đều nghĩ sau này tránh Lệ Nam xa một chút.Chỉ có Quân Lâm Uyên khác biệt với người thường, y cau mày nghĩ ——Sư tôn vẫn là để ý Lệ Nam sao?Cũng đúng, Lệ Nam dù sao cũng là người thứ hai bái sư, ở bên cạnh làm bạn với sư tôn hồi lâu, y cuối cùng không bằng.Vậy thì hủy tất cả ảo tưởng của Lệ Nam với sư tôn.Nói cho Lệ Nam, người này là của y!Chỉ có y có thể đụng!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0329: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 8


CHƯƠNG 0329: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 8EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lúc Lệ Nam bị cưỡng ép đẩy ra ngoài, ngay cả đường đều đi không tốt.Chỉ có thể được hai đệ tử dìu đỡ, nhịn đau đớn kịch liệt, cẩn thận từng li từng tí, đi theo chúng đệ tử cùng làm động tác luyện tập buổi sáng.Mỗi khi di chuyển một chút, đều có thể vô cùng khắc sâu cảm giác, cái gì gọi đau nhói lòng khoét xương!Đang luyện, cách đó không xa truyền đến một tông giọng hơi cay nghiệt:"Ồ, tiên quân Tư Căng a, môn hạ đệ tử của ngươi đều bị thương thành như vậy rồi, đêm qua ăn xong đan dược cứu mạng của ta cho mới miễn cưỡng giữ được phân nửa tu vi, sáng nay ngươi thì lôi người ra tới luyện tập buổi sáng."

"Thật là lòng dạ độc ác a."

Người tới một áo màu tím hoa cà, chính là Tư Dục.Ý cười nơi khóe môi Tư Căng sâu sâu ——Tư Dục thật đúng là không chịu ngồi yên a, phát hiện cậu phạt đệ tử, thì không thể chờ đợi được tới cậu chỗ này lôi kéo lòng người?Tư Căng vẫn chưa quay đầu, chỉ là cầm lấy trà bên cạnh nhấp một ngụm, nói:"Người làm y nhân từ, trong lòng kiếm tu bọn ta, tự nhiên không cách nào so với đan tu các ngươi."

"Thế nhưng môn hạ của ta không nuôi đồ vô dụng."

"Nếu là đệ tử của ta tự nguyện làm đồ vô dụng, cũng có thể chuyển đầu làm môn hạ của ngươi, đi luyện đan hỏi thuốc, để cầu trường sanh."

"Ta không ngăn cản."

Nói mấy câu đơn, ngay lập tức hạ thấp Tư Dục thành một đồ vô dụng chỉ biết cầu trường sanh, nâng tu vi, còn trái tim thánh mẫu.Cảm thấy ý tứ trong lời nói của Tư Căng, đệ tử luyện kiếm, có không ít người cười khẽ.Tiếng cười kiềm chế truyền vào trong tai Tư Dục, để cho mặt hắn trong nháy mắt đen xuống.Tư Căng này, trong ngày thường không phải là không giỏi nói năng nhất sao?Lúc nào trở nên nhanh mồm nhanh miệng như vậy rồi?!"

Tư Căng!!

Ngươi..."

"Làm sao?

Bản tôn nói trúng tâm tư của tiên quân Tư Dục ngươi thẹn quá thành giận?"

Tư Căng cười nhạt một tiếng, lại chỉ chỉ Lệ Nam luyện kiếm khó khăn một bên:"Không sao cả, ngươi nếu là thật của thưởng thức Lệ Nam, bản tôn có thể chuyển hắn tới môn hạ của ngươi.

Như thế nào a?"

Người sáng suốt cũng nhìn ra được, sư tôn chán sư huynh Lệ Nam triệt để rồi.Không chỉ có rẽ ngoặt mắng hắn là đồ vô dụng, còn muốn đuổi hắn ra khỏi sư môn.Lệ Nam tự nhiên cũng suy nghĩ rõ ràng, hắn tuy rằng thiên phú không tốt, lại vẫn như cũ cố chấp với kiếm tu chủ công kích, đối với đan tu chủ ngự thủ, không hứng thú chút nào a!Leng keng ——Trường kiếm trong tay ầm mà rơi xuống đất.Lệ Nam ngay lập tức quỳ xuống, kêu rên bày tỏ lòng trung thành:"Sư tôn, đệ tử một lòng tu kiếm, tuyệt đối không hai lòng a!

Đệ tử sai rồi, cầu xin sư tôn rộng lượng tha thứ, chớ vứt bỏ đệ tử..."

"Nhìn thấy rồi?"

Tư Căng quay đầu nhìn về phía Tư Dục:"Chỗ này không người muốn đi theo ngươi đâu."

Hai tay giấu ở dưới ống tay áo rộng của Tư Dục dần dần nắm chặt, hận không thể cắn nát răng rồi!Hắn hôm nay tới, ý định ban đầu là muốn xem trò cười của Tư Căng.Cho rằng mỉa mai Tư Căng hai câu, hắn sẽ giống như thường ngày vậy, ăn nói vụng về miệng lưỡi không linh hoạt, đỏ mắt phất tay áo rời khỏi.Không chỉ chật vật, còn sẽ mất sự tin tưởng của các đệ tử.Như vậy, hắn thì càng có cơ hội nhổ thiên linh căn của Tư Căng.Ai dè, không cười Tư Căng được, bản thân mình lại rơi vào kết cục chế nhạo.Vừa vặn, tiếng chuông dùng bữa gõ vang.Các đệ tử đều dừng động tác lại, sau khi tạm biệt với Tư Căng, xoay người đi nhà ăn.Tư Dục cũng tính là tạm thời tìm được bậc thang xuống, hừ lạnh một tiếng, phất tay áo rời đi.Tư Căng lại là người được lý không buông tha.Cậu đuổi theo Tư Dục: "Nga nga nga, tiên quân chớ đi a, nếu đều tới, liền cùng đi nhà ăn đi, ta còn muốn nói với tiên quân khác Tiên Ma tông đối thoại thú vị của ngươi ta sáng nay đấy."

Tư Dục sọc đen đầy đầu.Trực tiếp muốn tìm một cái lỗ để chui vào!...Mọi người đi xa, sân huấn luyện của kiếm tu liền chỉ còn lại có Lệ Nam và Quân Lâm Uyên.Lệ Nam là đi từ từ, Quân Lâm Uyên là có âm mưu.Y cầm một chai thuốc chữa vết thương đưa cho Lệ Nam, vẫn như cũ là giọng điệu ngoan ngoãn:"Nhị sư huynh, đây là thuốc sư tôn cho huynh, trước đó nói là trước mặt chúng đệ tử, không thể không làm dáng một chút phạt ngươi, kỳ thực ngài ấy vẫn là rất yêu thương huynh."

"Sư tôn nói, tối nay giờ Hợi, để cho huynh đi biệt viện Thanh Căng của núi Thanh Căng, ngài ấy có lời muốn nói với huynh."

Nói xong, chỉ cười gật đầu với Lệ Nam, liền xoay người rời khỏi.Một khắc xoay người kia, ý cười nơi đáy mắt hoàn toàn không có, tràn đầy âm mưu quyết tuyệt.Nhị sư huynh, huynh nhưng nghìn vạn lần phải tới a.Ta chính là, rất chờ mong đấy.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0330: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 9


CHƯƠNG 0330: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 9EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lệ Nam nắm chai thuốc kia, hai tay run rẩy, kích động đến nước mắt thiếu chút nữa rớt xuống.Sư tôn tới tìm hắn rồi, sư tôn tới tìm hắn rồi!Hắn liền nói nha, sư tôn vẫn là để ý hắn.Sư tôn trước đây có thể không để ý ánh mắt thế tục, to gan lấy thân báo đáp với hắn.Hiện tại làm sao có thể như thế với hắn?!Quả nhiên, sư tôn trước phạt hắn cũng là vì làm dáng vẻ, bằng không thì tại sao không nhẫn tâm để cho Giới Luật đường ngay lập tức đánh hắn bốn trăm hèo.Sư tôn yêu hắn a!Hắn không thể do dự nữa, tối nay, nhất định phải giải thích rõ với sư tôn!...Dùng xong bữa tối, lúc Tư Căng trở về biệt viện Thanh Căng, đã ước chừng gần giờ Hợi.Lệ Nam trốn ở góc tường, chờ hắn trở về ngay lập tức kích động lên, khập khiễng thì muốn tới gần hắn.Ai dè, còn không có đi hai bước, thì bị một đạo kết giới trói lại ở góc tường.Hắn cố gắng thoát khỏi, làm sao cũng tránh không ra.Đang gấp gáp đầu đầy mồ hôi, lại nhìn thấy Quân Lâm Uyên xuất hiện ở trước mặt sư tôn.Tiểu đồ đệ cao lớn nắm chặt hai tay Tư Căng, hai bước liền chặn hắn ở trên tường.Hôn sâu.Thẳng đến ép sư tôn mềm cả người, mới ôm hắn, đẩy cửa điện ra.Trước khi vào điện, Quân Lâm Uyên cố ý nhìn thoáng qua phương hướng của Lệ Nam, để lại cho hắn một nụ cười ý tứ sâu xa.Lúc này, Lệ Nam không có mắt này, ảo tưởng với sư tôn thì đều bị y đánh nát rồi.Sư tôn vốn chính là của y!Không phải là người đồ vô dụng kia xứng nhớ thương!...Trong kết giới, Lệ Nam trong nháy mắt như bị sét đánh.Sững sờ ở tại chỗ, thật lâu không phản ứng kịp!Sư tôn với Quân Lâm Uyên...

Đã...Làm sao sẽ như vậy, sư tôn một người thanh cao như vậy, làm sao sẽ ưng ý tạp chủng lai lịch không rõ Quân Lâm Uyên kia?!Lệ Nam giận đến cả người phát run, dùng hết tất cả lực lượng của; bản thân, một cái hung hãn đụng phải kết giới, muốn tránh thoát lồng giam này.Thế nhưng, tu vi của hắn tổn hại hơn phân nửa, quá yếu, căn bản không cách nào chống lại Quân Lâm Uyên.Vô luận như thế nào cũng không tránh thoát kết giới, chỉ có thể đứng ở trong gió lạnh thổi một đêm.Cuối cùng, lại thổi đến thân thể gầy yếu bị bệnh, lúc ngày thứ hai chịu năm mươi hèo kia, thiếu chút nữa không lấy lại sức nổi.Trong giây phút hấp hối, trong đầu toàn bộ là sư tôn.Chăm sóc của sư tôn thường ngày với hắn từng chút một hiện lên.Lúc hắn bị bệnh, là sư tôn bưng cháo nóng tới cho hắn, sư tôn chân tay vụng về đút hắn, còn làm phỏng tay của mình.Lúc hắn phạm sai lầm, là sư tôn vẫn luôn để an ủi hắn, ở sau khi hắn bị phạt đưa lên một chút thuốc, thậm chí sẽ ăn nói vụng về đi Giới Luật đường xin tha cho hắn.Thời điểm hắn mê mang, cũng là sư tôn kiên nhẫn khuyên răn hắn...Tất cả chỗ tốt của sư tôn thời xông lên đầu, Lệ Nam đưa tay ra cái ôm sư tôn, lại nửa đường giết ra Quân Lâm Uyên.Quân Lâm Uyên cười rồi cho ngực hắn một dao, đâm vào hắn máu tươi chảy ròng, không lưu tình chút nào cướp đi tất cả chỗ tốt của sư tôn với hắn!Túm cả trái tim hắn, vừa xót lại đau, thiếu chút nữa chảy ra nước mắt."

Sư tôn..."

"Sư tôn...

Chớ đi..."

"Sư tôn!!!"

Lệ Nam bỗng nhiên ngồi dậy, đầu đầy mồ hôi, phát hiện bản thân mình nằm ở điện Đan Tâm của Tư Dục.Tư Dục cười tủm tỉm ngồi ở đầu giường hắn, thấy hắn tỉnh lại, khẽ cười nói:"Tỉnh rồi?

Tư vị đi quỷ môn quan một lần, như thế nào a?"

Lệ Nam thở dài một hơi, gật đầu nói: "Tiên quân Tư Dục, ta làm sao tới chỗ này rồi?"

"Ngươi ngất ở Giới Luật đường, thiếu chút nữa khó giữ được cái mạng nhỏ này, thì bị đưa tới chỗ này rồi."

Tư Dục cười nói: "Mơ thấy ác mộng rồi đi?

Thất vọng cực độ với sư tôn kia của ngươi rồi?"

Lệ Nam dùng ống tay áo rộng lau lau mồ hôi trên trán, từ giường nhỏ ngồi dậy, cảnh giác nói:"Tiên quân có ý gì?"

"Ý tứ của ta là nói, sư tôn ngươi hắn có thiên linh căn ngũ hành đầy đủ, sức mạnh của thiên linh căn không phải là chỉ có song tu mới có thể có được, còn có thể trực tiếp nhổ linh căn của hắn, đặt vào lò luyện đan luyện hóa..."

Chân mày Lệ Nam cau chặt lại lại: "Ý của ngươi là..."

Tư Dục: "Ý tứ của ta là, ngươi nghĩ muốn nâng cao tu vi, không cần thiết cần phải tốn công đi lấy lòng sư tôn khiến người ta ghét kia của ngươi, ngươi có thể với ta hợp tác, chúng ta cùng..."

Lệ Nam: "Cho nên, ngươi muốn để cho ta giúp ngươi nhổ linh căn của sư tôn?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0331: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 10


CHƯƠNG 0331: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 10EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Ánh mắt Tư Dục sáng lên, ý cười bên môi càng ngày càng u ám:"Không tốt sao?

Ngươi giúp ta rút linh căn, ta giúp ngươi nâng tu vi, chúng ta..."

"Không tốt!"

Lệ Nam cũng không biết lúc bản thân mình luyện kiếm buổi sáng, tư tưởng đã bị thần lực Tư Căng khống chế.Bất luận xảy ra cái gì, cũng sẽ thành tâm cống hiến sức lực với Tư Căng!Lệ Nam còn chìm đắm ở trong quá khứ tốt đẹp của mình và Tư Căng, ảo tưởng sư tôn có một ngày sẽ trở lại bên cạnh hắn, vì vậy lời lẽ nghiêm túc từ chối:"Ta thích sư tôn, sẽ không giúp ngài hại ngài ấy!

Ngài nếu là dám động thủ với ngài ấy, ta chắc chắn không buông tha ngươi!"

Dứt lời, trực tiếp lướt qua Tư Dục, khập khiễng rời khỏi.Sư tôn là của hắn, hắn rất nhớ cuộc sống hòa hợp ở chung của mình và sư tôn trước đây!Hắn nhất định phải tìm ra kẽ hở của Quân Lâm Uyên, cướp sư tôn trở về!...Sau khi Lệ Nam đi, Tư Dục ở điện Đan Tâm gấp đến độ trực tiếp giơ chân!Tư Căng!Tư Căng!!Tư Căng!!!Toàn bộ người Tiên Ma tông, đầy đầu từ sáng đến tối đều là Tư Căng!Hắn không phải là tu vi cao một chút sao?Không phải là biết ngăn cản vực sâu tiên ma khuếch tán sao?!Không phải là lớn lên đẹp mắt một chút sao?!Có cái gì đặc biệt!Nếu nhiều người nguyện ý tôn hắn là thần đảo như thế, vậy hắn cũng muốn xem xem, sau khi tiên tôn bạch y này không thuần chân nữa, đám người này sẽ là phản ứng gì!!Ngày hôm sau, Tư Dục liền được người thành thị dưới chân núi mời đi trừ một hai con tiểu yêu.Lần thứ hai trở về tông môn, đã là ba ngày sau.Hắn không chỉ có mình mình về, còn mang một cô bé mười sáu mười bảy tuổi, gọi Quân Tư, nói là em gái của Quân Lâm Uyên.Tiểu nha đầu bị Tư Dục mang tới sơn môn của Tư Căng, vừa thấy được Quân Lâm Uyên thì nhào tới gọi ca ca.Co rút thút tha thút thít, hoa lê đọng giọt mưa.Quân Lâm Uyên không có ký ức, mắt nhìn trên mâm xét nghiệm ruột thịt Tiên Ma tông dùng pháp thuật đặc chế, máu của mình và máu của Quân Tư dung hợp cùng một chỗ, liền tạm thời giữ cô bé này lại, đợi kiểm chứng.Nhìn thấy Quân Lâm Uyên tin là thật, khóe môi Tư Dục khơi gợi lên một tia cười tà ác, trao đổi một ánh mắt với Quân Tư, liền xoay người rời khỏi....Buổi tối.Tư Căng từ chối lấy lòng lại một lần nữa của Lệ Nam, về tới phòng ngủ của mình.Vừa đi vào, thì nhìn thấy một cô bé quần áo xốc xếch bổ nhào trên người mình.Tư Căng:...Tiên sư anh tuấn cau mày ——Này lại là màn kịch gì, cậu không thích phụ nữ a!Xoay người né ra.Lạch cạch ——Cô gái nhỏ cả người đụng phải trên cửa, đập bể trán.Nàng ta nhịn đau, thông qua khe cửa, nhìn thấy Quân Lâm Uyên đang bưng trà đi về phía bên này.Nước mắt ngay lập tức giống như là dây hạt châu đứt, từng viên một đi xuống:"Tiên quân, ngài đừng tới đây, ta sợ hãi..."

Vừa khóc, vừa kéo loạn quần áo của mình.Thoạt nhìn chật vật cực kỳ, càng ngày càng lộ ra Tư Căng giống như kẻ háo sắc bụng đói ăn quàng.Quân Lâm Uyên đẩy cửa mà vào: "Sư tôn, đệ tử pha rồi chút trà, hỗ trợ giấc ngủ, ngài uống một ít..."

"Ca ca!!!"

Quân Tư một tay ôm chặt Quân Lâm Uyên, cực kỳ bi thương:"Ca ca cứu muội, tiên quân Tư Căng ngài ấy...

Ngài ấy với ta...

Hu hu hừm..."

Quân Tư nghẹn ngào, tựa hồ việc Tư Căng làm với nàng ta quá mức kinh khủng, để cho nàng ta một cô gái nhà lành, vô luận không có việc gì khác cũng không dễ nói thêm gì đi nữa.May là người đến là Quân Lâm Uyên, may là Quân Lâm Uyên không có ký ức.Quân Lâm Uyên thiên phú tuyệt vời, tu vi thăng cấp cực nhanh, tuyệt đối sẽ không nhẫn tâm nhìn em gái nhỏ y mới vừa tìm trở về chịu khuất nhục loại này.Đến lúc đó, nhất định sẽ huyên náo việc này cho mọi người đều biết, Tư Căng thân bại danh liệt nhiệm vụ của nàng ta cũng hoàn thành rồi!Nàng ta có thể từ tiên quân Tư Dục chỗ đó nhận được một số tiền lớn, còn có thể cầm được đan dược trường sinh, từ nay về sau cách nơi này.Chân trời góc biển, ung dung tự tại vui sướng!Quả nhiên, Quân Lâm Uyên đặt trà lên bàn, ấn đường nhăn lại thật sâu, giận dữ cắn ra bốn chữ:"Thật là quá đáng!!!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0332: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 11


CHƯƠNG 0332: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 11EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Quân Tư vừa khóc, vừa ở trong lòng âm thầm vui mừng.Nghe Quân Lâm Uyên nói chuyện, khóc lớn tiếng hơn:"Chính là, tiên quân Tư Căng thật là quá đáng, muội...

Hu hu hu...

Ca ca...

Ừm!"

"Ngươi quá phận rồi."

Quân Lâm Uyên hung hăng bóp chặt cổ Quân Tư, con mắt xinh đẹp cũng không còn ôn nhuận thường ngày nữa:"Sư tôn của ta băng thanh ngọc khiết, cũng là các ngươi đám người này xứng mơ ước?!"

"Lừa ta thì thôi, ta vốn cũng không chuẩn bị tính toán, thế nhưng..."

Quân Lâm Uyên hơi hơi dừng lại, rồi sau đó, bỗng nhiên hất tay vứt Quân Tư trên mặt đất:"Bắt nạt đến trên đầu sư tôn, cũng đừng trách ta động thủ!"

Y mặc dù mới không đến hai mươi tuổi, nhưng y là người đàn ông!Sư tôn là người của y, nếu như y ngay cả người của mình đều bảo vệ không tốt, thì không xứng đứng ở bên cạnh sư tôn.Quân Tư khóc không ngừng:"Ca ca, ngài làm sao có thể không tin muội như thế, máu của chúng ta trên mâm xét nghiệm ruột thịt kia, rõ ràng là cùng tan ra a!"

"Phải không?"

Quân Lâm Uyên cúi đầu, một tay túm cổ áo nàng ta lên, cả giận nói:"Vậy ngươi nói cho ta, vì sao Tư Dục sẽ dùng đan dược gian lận ở trên mâm xét nghiệm ruột thịt?!

Nếu như chúng ta thật sự là người thân, lẽ nào máu của chúng ta nhất định phải ở dưới sự khống chế của Tư Dục mới có thể cùng tan ra?!"

Lời nói dối bị chọc thủng, Quân Tư hoảng loạn vô cùng.Nàng ta cực lực kiềm chế tâm tình cuồn cuộn nơi đáy lòng, cố gắng dùng tình thân tiếp tục ngụy biện:"Ca ca, Tư Tư chỉ có ca một người thân này, Tư Tư tìm ca tìm nhiều năm như thế, thật vất vả mới về tới bên cạnh ca, Tư Tư...

Hừm hừm hừm..."

Quân Lâm Uyên cảm thấy phiền não cực kỳ, đánh búng ngón tay, gửi ra một tia pháp lực phong ấn miệng nói dai nói dài kia của Quân Tư:"Sư tôn, nàng ta không phải là người thân của đệ tử."

Quân Lâm Uyên cúi đầu xuống, có chút buồn bã:"Đệ tử ban nãy đổi một tờ mâm xét nghiệm ruột thịt, phát hiện...

Phát hiện máu kia, căn bản thì cùng tan ra không được..."

Y không muốn để cho sư tôn lo lắng, nói xong câu đó, lại vội vã sắp xếp tốt tâm tình, hỏi:"Sư tôn, nàng ta làm phiền mắt ngài, cần ta ném nàng ta xuống núi sao?"

"Ném xuống núi làm cái gì?"

Tư Căng chậm rãi tiến lên, ngăn cản nói:"Ngươi quá thô lỗ với con gái, hẳn là ôn nhu một chút, vi sư bình thường chính là dạy ngươi như thế?"

Quân Lâm Uyên:???Tư Căng nhìn nhìn Quân Tư chật vật ngã xuống đất, nhàn nhạt cười:"Có mục đích xông vào Tiên Ma tông, nửa đêm nửa hôm, vu tội tiên sư."

Tiên tôn bạch y dừng một chút, nói:"Trực tiếp đưa Giới Luật đường dụng hình thẩm vấn đi."

Quân Lâm Uyên:...Là y tuổi còn ít, là y kiến thức nông cạn.Vẫn là phải học tập cho giỏi với sư tôn.Nhất định phải đi Giới Luật đường, Quân Tư ngay lập tức sợ cả người mồ hôi lạnh.Nàng ta nghe nói pháp khí thẩm vấn người của Tiên Ma tông đều cực kỳ hung ác tàn nhẫn, không nói thật ra, chính là mất mạng a!Nàng ta phải chạy nhanh lên.Không biết làm sao, còn không có chạy hai bước, thì lại bị Quân Lâm Uyên bắt trở lại.Nước mắt của Quân Tư trong nháy mắt rơi xuống, nàng ta muốn cầu xin tha thứ, không biết làm sao môi bị pháp lực phong ấn, ngay cả câu nhận sai đều nói không nên lời.Nàng ta muốn dập đầu, không biết làm sao gáy bị Quân Lâm Uyên đè nặng, ngay cả quỳ xuống đất đều làm không được.Cuối cùng, chỉ có thể bị thầy trò hai người ném vào Giới Luật đường, nghiêm gia thẩm vấn....Tiên Ma tông ra việc lớn vu tội tiên tôn, chín tiên sư bao gồm môn hạ đệ tử, toàn bộ trình diện.Do trưởng lão Giới Luật đường chủ trì thẩm vấn.Roi dài pháp lực ngưng kết, mấy roi đánh xuống, Quân Tư liền lại không còn sức lực mạnh miệng.Mặc dù Tư Dục vẫn luôn đang dùng ánh mắt cảnh cáo nàng ta, vì mạng sống, nàng ta vẫn là khai Tư Dục ra.Lúc nàng ta nói tên của Tư Dục, toàn bộ chín tiên sư Tiên Ma tông khiếp sợ.Trưởng lão Giới Luật đường theo lẽ công bằng nhất, thậm chí còn mắt lạnh đảo qua:"Tiên tôn Tư Dục, chín ngọn núi, chín vị tiên sư Tiên Ma tông, mọi người vẫn luôn mỗi người một nhiệm vụ không can thiệp chuyện của nhau."

"Tiên tôn Tư Căng của núi Thanh Căng, còn là thủ lĩnh của chín ngọn núi, vực sâu tiên ma tiếp giáp tiên ma vẫn luôn là hắn trông coi, làm người cương trực công chính nhất."

"Ngươi nếu là có giận, nói ra Giới Luật đường xử lý liền phân xử, ngươi hiện tại làm những sự việc tai vạ đồng môn này, là vì cái gì?!"

Trong lúc nói chuyện, roi đen thẩm vấn đại biểu công chính kia đã treo ở đỉnh đầu Tư Dục.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0333: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 12


CHƯƠNG 0333: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 12EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Đáy lòng Tư Dục chấn động, thân thể theo bản năng lùi lại.Hắn sợ roi giới luật, càng sợ thừa nhận ánh mắt khác thường của chúng vị tiên sư ánh mắt tinh thần căng thẳng cao độ, một câu "Không phải là ta", theo bản năng thốt ra.Hắn nhịn xuống cả người mồ hôi lạnh, run rẩy lùi về phía sau hai bước, như bệnh tâm thần gào thét ra:"Nhất định là có người hãm hại ta, nhất định là có người giả trang dáng vẻ của ta hãm hại ta!

Ta và tiên tôn Tư Căng từ trước đến nay không thù không oán, nhất định là..."

"Ngươi trước thì nói qua với ta muốn hại sư tôn, hiện tại còn cự tuyệt không thừa nhận!"

Lệ Nam bị thần lực khống chế, trong lòng chỉ có Tư Căng, trong nháy mắt rút kiếm ra khỏi vỏ, trong lồng ngực cuồn cuộn tức giận, nâng kiếm nhắm thẳng vào Tư Dục.Tư Dục:...Hắn căm hờn nhìn chằm chằm vào Lệ Nam.Đồ vô dụng đầu óc không có tác dụng này!Hắn có ý tốt lòng tốt kéo hắn ta hợp tác, không cảm kích không nói, hiện tại lại đổi lấy bỏ đá xuống giếng, đao kiếm cùng hướng!Tốt a!không sống tốt, ai cũng đừng nghĩ tốt!!Tư Dục một tay nắm lấy kiếm của Lệ Nam, nhất định dây dưa đấu với hắn.Lúc tới gần Lệ Nam, thừa dịp người chưa chuẩn bị, nhét một phù triện biến hóa vào trong vạt áo Lệ Nam.Rồi sau đó, mang Lệ Nam đánh tới trước mặt trưởng lão Giới Luật đường, một tay lôi áo lót ngoài của hắn ra.Phù triện rơi ra.Tư Dục ngay lập tức hô to: "Các ngươi nhìn a!

Chính là Lệ Nam!

Đây là phù triện biến hóa!"

"Hắn mấy ngày trước đây bị tiên tôn Tư Căng phạt, ý định trả thù, cầm phù triện này vu hãm ta!!"

"Ngươi nói bậy!"

Lệ Nam dừng lại thế tiến công, "Rõ ràng là ngươi hãm hại sư tôn, ta đối với sư tôn, vẫn luôn là trung thành và tận tâm!"

Lệ Nam và Tư Dục không để ý hình tượng ầm ĩ lên.Cùng lúc đó, Tiểu Yêu sâu trong thức hải ngay lập tức cầm lấy máy ảnh mini ghi chép lại.Mấy năm nay, nó sớm đã dưỡng thành thói quen ghi chép khoảnh khắc đặc sắc.Loại tình cảnh chó cắn chó đại nhân tỉ mỉ chế tạo ra này, bắt buộc ghi chép đúng sự thực xuống!!Bởi vì Tư Dục là tiên sư, vả lại vẫn luôn biểu hiện hoà thuận với Tư Căng ra ngoài mặt, không có động cơ hãm hại cậu.Hơn nữa, Tư Dục loại đan tu thành một phái riêng này, rất tà môn.Không thể dùng phương thức rút ký ức thành hình tìm tòi nghiên cứu chân tướng.Lệ Nam không thể tranh luận được, đối mặt chế giễu của mọi người, chỉ có thể xin giúp đỡ từ Tư Căng.Trường kiếm trong tay Hắn "Leng keng" rơi xuống đất, xoay người quỳ gối trước mặt Tư Căng, nâng đầu mong mỏi dào dạt:"Sư tôn, đệ tử không có nói dối, ngài nhưng nghìn vạn lần phải tin tưởng đệ tử a!"

"Sư tôn!!"

Lệ Nam tuyệt vọng lại thành kính ngẩng đầu nhìn thần của hắn:"Đệ tử chỉ còn ngài..."

Ngài trước đây coi đệ tử là duy nhất, ngài trước đây hiểu rõ đệ tử nhất!Sư tôn, đệ tử thích ngài, đệ tử làm tất cả những điều này, cho đến hôm nay vì người lên án, cũng là vì ngài a!Nhưng mà, thần minh của hắn lại cũng không tính bố thí một tia thương xót.Tư Căng nhìn Lệ Nam nịnh hót lấy lòng, lúc này quỳ trước mặt cậu, tựa như một con chó nhà có tang bị chủ nhân vứt bỏ.Trong kịch bản ban đầu, tình yêu của nguyên chủ với Lệ Nam, làm sao không phải là như vậy.Ban đầu cho rằng hắn buông tha tất cả, không để ý cái nhìn của người khác, vứt bỏ thân phận tiên sư chỉ vì cùng một chỗ với hắn ta.Thế nhưng đổi lấy cái gì chứ?Chẳng qua là một giấc mơ lớn.Tiên sư mạnh nhất Tiên Ma tông, đồng quy vu tận với nhị đồ đệ huyền linh căn của hắn.Sao mà buồn cười!Sao mà thảm thương!Tư Căng chính là muốn để cho Lệ Nam hai bàn tay trắng.Chính là muốn để cho hắn, trả toàn bộ đồ vật thiếu nguyên chủ trở về!!Bởi vì Lệ Nam ở môn hạ của Tư Căng, tiên sư khác cũng khó mà nói.Trưởng lão Giới Luật đường nhìn về phía Tư Căng, hỏi: "Tiên tôn Tư Căng, này..."

"Môn hạ của ta không thu đệ tử như vậy."

Tư Căng không chút khách khí thu ánh mắt dừng ở trên người Lệ Nam về, ngay cả một chút hy vọng cuối cùng của hắn cũng đều tiêu diệt:"Trục xuất Tiên Ma tông đi."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg5 - Tg8)
CHƯƠNG 0334: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 13


CHƯƠNG 0334: ÁC LINH VẤY BẨN THẦN MINH 13EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Sáu chữ đơn giản, chữ chữ như dao, đủ để hủy cả đời Lệ Nam.Hắn trong nháy mắt sững sờ ở tại chỗ, thân thể giống như bụi nhỏ tản đi.Sư tôn muốn đuổi hắn đi.Sư tôn không muốn hắn rồi!Trời cao đất rộng, không còn sư tôn, chỗ nào còn là chỗ dung thân của hắn chứ?!Tinh thần Lệ Nam hoảng hốt nâng đầu, run lẩy ba lẩy bẩy vươn tay, ý đồ đi với vạt áo trắng như ánh trăng gần trong gang tấc kia của Tư Căng.Ai dè, còn không có đụng tới, thì bị Quân Lâm Uyên một chân đạp ở trên tay."

A a a a —— "Lệ Nam hét rầm lên.Đau.Rất đau.Thế nhưng đau nữa cũng không có đau bằng sư tôn không muốn hắn!!"

Sư tôn..."

Lệ Nam mang khóc nức nở, cả người đều đang run rẩy: "Sư tôn ngài cúi đầu xuống nhìn ta, sư tôn..."

"Sư tôn không thu đệ tử phẩm hạnh không đứng đắn, mang đi ra ngoài đi!"

Lúc bị mấy tu sĩ Giới Luật đường kéo đi, Lệ Nam còn đang cầu xin Tư Căng quay đầu lại.Thế nhưng, đã không có chút tác dụng nào.Tư Dục miễn cưỡng tránh được một kiếp, hung hăng thở phào nhẹ nhõm.Lệ Nam bị trục xuất Tiên Ma tông, trong Giới Luật đường lần thứ hai khôi phục yên tĩnh.Trưởng lão Giới Luật đường sai đệ tử đưa Quân Tư xuống núi, liền để cho mọi người tản đi.Tư Dục cũng theo đám người đi ra.Lúc lướt qua Tư Căng, chợt nghe cậu lầm bầm một câu gì đó.Hắn có chút hiếu kỳ.Giống như ma xui quỷ khiến, lấy can đảm đi hỏi: "Tiên tôn Tư Căng nói gì thế?"

"Ta nói, thiện ác đến cùng có báo, chỉ khác tới sớm và tới muộn mà thôi."

Lúc nói chuyện Tư Căng cố ý cất cao tông giọng.Thanh âm rõ ràng dễ nghe, lại để cho Tư Dục một trận da đầu tê dại.Ý tứ kia của Tư Căng, là nói tội ác của hắn nhất định sẽ bại lộ, chỉ là vấn đề thời gian sao?Hơn nữa, trong giọng nói của Tư Căng chứa oán giận rõ ràng.Người sáng suốt cũng nhìn ra được, cậu đang trách Tư Dục.Tựa hồ đang trách cứ Tư Dục để cho cậu mất đi như một đệ tử giỏi trung thành như Lệ Nam vậy.Vừa nghe như thế, việc này, liền là có ẩn tình khác.Nói chung, sau những lời này của Tư Căng, môn hạ của bảy tiên sư còn lại, đều lưu truyền tin đồn "Lệ Nam làm người chịu tội thay cho Tư Dục".Để cho Tư Dục qua cuộc sống mỗi thời mỗi khắc bị người người nghị luận, ngay cả môn hạ đệ tử đều nghi vấn.Tiên sư được hoan nghênh nhất Tiên Ma tông trước đây, thành một tiểu nhân người người khinh thường!Tư Dục hận không thể trực tiếp bóp nát Tư Căng!!Lại hận không thể tìm một cái lỗ để chui vào, ở ẩn đi!...Mấy ngày nay, Tư Dục bên kia thê thảm vô cùng.Tư Căng bên này, đồng dạng "Thê thảm vô cùng".Một đêm Quân Tư bị đưa đi kia, Quân Lâm Uyên giống như đứa nhỏ chịu tủi thân, lăn qua lăn lại đặc biệt tàn nhẫn.Đáy mắt y rưng rưng, ủy ủy khuất khuất hít mũi:"Sư tôn nói qua, ngài không thích, không cho phép đổi ý."

"Ta nếu làm người đầu tiên của sư tôn, vậy liền muốn làm người duy nhất, sư tôn làm người làm gương mẫu, không thể nói không giữ lời."

"Sư tôn..., Lệ Nam đi rồi, Quân Tư cũng đi rồi, ngài chỉ nhìn đệ tử một người có được hay không?"

"Sư tôn, mấy năm nay, A Uyên cũng đi tìm người thân, thế nhưng người trong thành trì đều chết sạch, A Uyên không còn có người thân, A Uyên chỉ có sư tôn rồi."

Tư Căng cảm thấy lời của y có rất nhiều sơ hở, muốn hỏi rõ.Thế nhưng, mở miệng, liền là thanh âm mất khống chế.Trẻ con tức giận rồi rất khó dỗ.Tư Căng dứt khoát bố trí một đạo kết giới, phòng ngừa sự tích của bản thân mình truyền ra ngoài....Sau khi bất tỉnh, Tư Căng ngủ một giấc đến buổi tối ngày thứ hai.Lúc lại tỉnh lại, trời vẫn như cũ là tối.Để cho cậu có một loại ảo giác dường như đã có mấy đời.Quân Lâm Uyên làm vài món dưa cải thanh đạm, đi tới bên cạnh cậu, cúi đầu nhẹ giọng dỗ:"Sư tôn, ăn chút gì không."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom