Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0175: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 37


CHƯƠNG 0175: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 37EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng chỉ nằm bệnh viện nửa ngày, chờ sau khi Sở Lâm Uyên truyền dịch xong, liền cùng với cậu, đi xem khu mộ của Lạc Lâm Uyên.Kia là một khối đất quý dựa vào núi bên nước, rao giá cực cao.Tư Căng cảm thấy rất kỳ quái, Sở Lâm Uyên hôm qua không phải là còn muốn đâm chết tình địch sao?

Hiện tại làm sao đồng ý dùng nhiều tiền mua mộ cho chú rồi?Hình như nhìn ra nghi hoặc của Tư Căng, Sở Lâm Uyên vội vã giải thích:"Chú ấy dù sao cũng là em nha, chú ấy cũng rất yêu anh."

"Chú ấy nói rất đúng, em bởi vì chú ấy mà sinh ra, bởi vì chú ấy mà gặp được anh, tự nhiên cũng nên đối xử thật tốt với chú ấy."

"Thế nhưng, khu mộ này không phải là chốn về của chú ấy."

Tư Căng nhìn chằm chằm nấm mộ của Lạc Lâm Uyên, sững sờ mất hồn.Trong thoáng chốc, lại trở lại một đêm bản thân mình đạt đỉnh cao ảnh đế kia.Dưới sân khấu vạn người hoan hô, chỉ có Lạc Lâm Uyên lo lắng cậu bị cướp đi, lông mày đều dài nhăn thành chữ 'bát'.*chữ 'bát' 八Tư Căng nói:"Chú ấy nên về thời không thuộc về mình, ôm Bạch Tư Căng thuộc về chú ấy kia cùng một chỗ, vĩnh biệt cõi đời."

Vì vậy, Tư Căng đẩy Sở Lâm Uyên đi, mang chú Lạc của cậu, về tới vị diện đầu tiên.Nhìn bóng lưng hiu quạnh của Sở Lâm Uyên, Tiểu Yêu nhịn không được lắc lắc đầu hỏi:[đại nhân, ngài ném y một người xuống, không sợ y lại phát bệnh sao?]'Không có việc gì.' Tư Căng trả lời: 'Bệnh của em ấy đã tốt rồi, lúc đó chú Lạc kích thích em ấy như vậy, tâm tình của em ấy đều không có không khống chế được, ban nãy ta hỏi bác sĩ rồi, bác sĩ cũng nói, em ấy khôi phục rất tốt.'Nói chỗ này, Tư Căng thoáng dừng lại, rồi sau đó, vui mừng cười cười:'Cún con ta nuôi a, rốt cuộc lớn lên rồi.'Tư Căng đưa Lạc Lâm Uyên về phần mộ vị diện ban đầu, ở trước mộ ngồi im một lúc lâu, mới lưu luyến không rời rút thần lực mình thực hiện ở trên người y về.Là cậu lúc đó ích kỷ, vẫn hy vọng chú làm bạn với mình nhiều trong chốc lát.Chưa từng nghĩ, lại hại chú rồi.Tư Căng cũng không nghĩ đến, lúc chút thần lực kia về tới trong thân thể cậu, cậu nghe được lời cuối cùng Lạc Lâm Uyên để lại ——Căng Căng, chú không có lừa em, đời đời kiếp kiếp, chú cũng sẽ dùng thân phận khác biệt làm bạn với em, không rời, không bỏ.Đúng vậy, kỳ thực A Uyên vẫn luôn đang làm bạn với cậu.Lạc Lâm Uyên, Cố Lâm Uyên, Thích Lâm Uyên, Sở Lâm Uyên, còn có một tia hồn phách lưu lại ở thiên giới kia.Người yêu của cậu, bất kỳ thời khắc nào đều đang dùng thân phận khác biệt, phương thức khác biệt yêu cậu.Cậu từ đó, có vốn liếng không kiêng nể gì cả.Gió mát lướt qua, thổi bay áo sơ mi trắng thuần khiết của Tư Căng.Tựa như là đang nhắc nhở cậu, kiếp nạn đã qua, ánh sáng nhất định tới....Bên kia, Sở Lâm Uyên cũng không có nghe lời của Tư Căng trở về bệnh viện.Y đi nơi ở của Lạc Lâm Uyên vị diện kia.Ở trong hầm rượu trong lòng đất của chú ta, phát hiện rất nhiều chủng loại rượu, còn có các loại phương pháp pha chế cocktail kiểu mới.Hình như đều là mấy năm này Lạc Lâm Uyên "sống lại", vì đón chào Tư Căng chuẩn bị.Sở Lâm Uyên ích kỷ không có nói sự kiện này cho Tư Căng.Tuy nói bọn họ là một linh hồn.Thế nhưng, Lạc Lâm Uyên đã trông coi Tư Căng một đời, nhận được tình yêu không thay đổi của cậu cho đến chết.Đời này của Căng Căng, là của mình!Y chở rượu về nhà mình, giấu phương pháp chưng cất rượu, bắt đầu tự mình nghiên cứu chưng cất rượu như thế nào....Từ sau này, Tư Căng liền mỗi ngày có thể uống được rượu Sở Lâm Uyên tỉ mỉ điều chế.Sở Lâm Uyên mỗi ngày càng trưởng thành rồi.Càng ngày càng hiểu chuyện, càng ngày càng ánh sáng mặt trời, càng ngày càng ôn nhu với Tư Căng, cũng càng ngày càng có thể kinh doanh tốt công ty.Có đôi khi, nhìn rượu trong ly, Tư Căng luôn có một tia hoảng hốt.Một ngày, cậu thực sự nhịn không được, lên tiếng nhắc nhở:"A Uyên, kỳ thực em không cần tận tâm đi bắt chước chú Lạc, em chính là em."

"Em không có bắt chước chú ấy."

Sở Lâm Uyên đi tới bên cạnh Tư Căng, bưng cocktail mình mới vừa pha chế tốt lên cho cậu thêm ly:"Em chỉ là đang học, như thế nào yêu anh."

"Miệng lưỡi trơn tru."

Tư Căng uống một ngụm rượu, cảm thấy rất ngọt, con mắt không tự chủ sáng lên:"Em có muốn cùng nếm thử hay không?"

"Được a."

Đáp ứng xong một tiếng này, Sở Lâm Uyên cúi đầu, khẽ hôn Tư Căng.Đi thử mùi rượu sót lại kia.Nếm đủ rồi, mới cảm thấy mỹ mãn buông ra:"Thật sự rất ngọt, tay nghề của em càng ngày càng tốt rồi!"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0176: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 38


CHƯƠNG 0176: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 38EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
"Biến đi."

Tư Căng cười mắng:"Mấy ngày nữa, là sinh nhật hai mươi hai tuổi của em đi?

Bọn mình làm sao qua?"

Sở Lâm Uyên mập mờ xoa nhẹ vành tai cậu:"Thật muốn chỉ ở nhà trong, để cho anh trai không ra cửa."

Tư Căng không sợ hãi chút nào, cầm ngược tay cún con:"Ở nhà không có ý nghĩa, anh hay là thích hay đổi cảnh tượng, đi ra ngoài du lịch đi, địa điểm em quyết định."

"Vậy em xem xem a."

Sở Lâm Uyên lấy điện thoại di động ra, mới vừa muốn tìm kiếm địa điểm du lịch, một đống lớn Weibo bắn ra ngoài.—— Sở Lâm Uyên đi tìm chết!—— Sở Lâm Uyên ex chết rồi, y không bao giờ là ba Sở của tôi nữa, sau này cũng không dùng phần mềm vay vốn công ty bọn họ sản xuất mượn tiền nữa.—— lầu trên nói rất đúng, nhà tư bản cực kì độc ác, làm giàu thì thường không có nhân đức, không xứng làm người!Sở Lâm Uyên hơi hơi nhíu mày, mở Weibo ra, nhìn thấy tên của mình treo trên hotsearch.Trình Sở Sở "búa thần sấm": Bằng chứng xác thực năm đó Sở Lâm Uyên dùng thủ đoạn hèn hạ ngầm chiếm tất cả sản nghiệp bất động sản nhà họ Trình.Sở Lâm Uyên mở ra.Lúc này mới phát hiện, một năm rời khỏi thành phố Hạ này, Trình Sở Sở vì sinh kế một nhà, bắt đầu làm người nổi tiếng trên mạng.Cô ta lớn lên đẹp mắt, thanh âm nũng nịu, một năm này góp chút ít danh khí, liền bắt đầu muốn trứng gà chọi tảng đá, Sở Lâm Uyên và Tư Căng ngầm chiếm sản nghiệp nhà bọn họ."

Xảy ra chuyện gì sao?"

Tư Căng nhìn thấy vẻ mặt khẽ biến của y, nhịn không được cúi đầu hỏi thăm."

Không có việc gì."

Sở Lâm Uyên đóng điện thoại di động, không muốn để cho Tư Căng lo lắng.Chút chuyện nhỏ này y còn xử lý không tốt, thì không xứng để cho anh trai khăng khăng một mực yêu thích, bản thân mình ở vị diện khác kia, cũng sẽ thua kém một bậc.Thế nhưng Sở Lâm Uyên y, tuyệt đối không thể kém so với bất luận kẻ nào!Tư Căng muốn cầm điện thoại di động lên xem xem, thế nhưng, bị Sở Lâm Uyên cướp đi rồi.Sở Lâm Uyên vẫn như cũ duy trì thói quen làm nũng:"Căng Căng nhìn điện thoại di động vẫn là nhìn em?"

"Ở trong lòng Căng Căng, điện thoại di động đẹp mắt hay là em đẹp mắt?"

"Căng Căng không thích em nữa rồi sao?

Anh trai thích điện thoại di động?

QAQ "Tư Căng:...Cậu phát hiện rồi, Sở tiểu thiên quân là trà xanh trời sinh, chỉ dựa vào gương mặt, để cho người ta không hạ thủ.Thôi được rồi, không xem thì không xem thôi.Thấy Tư Căng buông tha rồi, Sở Lâm Uyên mới yên tâm bắt đầu kế hoạch du lịch.Bọn họ vạch kế hoạch đi leo núi, leo đến đỉnh núi nhảy bungee, ở trong mất trọng lượng trầm luân, cảm thụ ý nghĩa sinh mệnh.Làm tốt những thứ này, Sở Lâm Uyên mới ra ngoài, giải quyết việc của Trình Sở Sở.Lạc Lâm Uyên chỉ là làm hại bọn họ mất cả người lẫn tiền, đuổi bọn họ ra khỏi thành phố Hạ, mặc cho tự sinh tự diệt...Mà thôi!Quá thiện lương.Y nhưng không lòng dạ Bồ Tát như vậy.Tất cả thứ mẹ con bọn họ trước đây làm ở trên người anh Tư, tự nhiên hoàn trả gấp trăm lần!...Kỳ thực Sở Lâm Uyên không nói, Tư Căng cũng biết ra việc gì rồi.Việc cậu muốn biết, dùng thần lực thoáng tìm tòi liền có thể toàn bộ sáng tỏ.Sở Lâm Uyên lấy đi điện thoại di động của cậu, cậu thì dùng hệ thống của Tiểu Yêu, quan tâm hướng đi trên mạng.Sở Lâm Uyên động tác nhanh chóng, y cũng không có thu hồi hotsearch, mà là trực tiếp thả thông tin mẹ con nhà họ Trình gián điệp thương mại tập đoàn nhà họ Sở, toàn bộ thả vào trên mạng.Phía dưới, còn thả theo chứng cứ bất động sản nhà họ Trình làm công trình xây dựng trái phép, lừa nâng giá nhà, trắng trợn cướp đoạt mồ hôi nước mắt nhân dân.Rất nhanh, hướng gió trên mạng thay đổi rồi.Tư Căng chuẩn bị giúp y một chút, vì vậy để cho Tiểu Yêu điều động ra một ít ghi chép mẹ con nhà họ Trình ngược đãi nguyên chủ.Hack số tài khoản cá nhân của Sở Lâm Uyên, bổ sung thông tin mình nắm giữ.Nhìn thấy số tài khoản ở phía dưới mí mắt mình không bị khống chế Sở Lâm Uyên:...Căng Căng thật là một người không chịu ngồi yên.Được y bảo vệ thật tốt không tốt sao?Không nghe lời, chính là phải chịu trừng phạt.Một năm qua này, tinh thần của Sở Lâm Uyên từ từ khôi phục bình thường.Thế nhưng, mong muốn chiếm hữu mạnh mẽ là thói quen, không đổi được.Y không muốn sửa, cũng không có ý định sửa.Y về đến nhà, đang nghĩ làm sao để cho anh trai nhớ lâu.Đã thấy Tư Căng mặc váy nhân ngư màu lam đậm, tự mình trói mình ở đầu giường.
===---0o0o0o0---===[cơm nắm giải thích] Tư Căng học được rồi yêu người, học được dùng phương thức của mình yêu thương cún con Sở, này không tốt sao?

Nếu như không yêu, xin chớ làm tổn thương.---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0177: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 39


CHƯƠNG 0177: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 39EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng tựa như là mới vừa tắm rửa xong, trên tóc ngắn, còn mang vết nước chưa khô.Vậy mà thật giống một nhân ngư nổi trên mặt nước.Hùng mạnh lại xinh đẹp.Rầm!Tim Sở Lâm Uyên không khỏi gia tốc đập.Căng Căng, anh đây là chuẩn bị, muốn mạng của em a!

Cặp mắt đào hoa đẹp mắt của Tư Căng lóe lên hưng phấn khác thường:"Anh hôm nay không ngoan, tặng mình cho em."

Một câu, cắt đứt tất cả lý trí của Sở Lâm Uyên.Y bước nhanh về phía trước.Tây trang và áo sơmi rải đầy đất....Ngày thứ hai, 8:30.Tư Căng ra sức mở mắt ra, đứng lên đi xem hướng đi trên mạng.Trải qua lên men một đêm, Trình Sở Sở bị nền tảng phát sóng trực tiếp của mình cấm sóng hoàn toàn.Hướng đi cả chuyện, cũng theo đó xảy ra thay đổi.Dân mạng hiểu rõ chân tướng, bắt đầu tập thể thảo phạt Trình Sở Sở.—— cả nhà kia thật sự buồn nôn, chèn ép dân chúng chúng ta thì thôi đi, còn ngược đãi!—— tôi sớm liền nói tôi không quen nhìn kiểu trà xanh kia của Trình Sở Sở, người bây giờ thật sự là không một chút tự mình hiểu lấy, dưa méo táo nứt gì đều muốn đập ba Sở chúng ta!—— cô ta kia là ghen tị, ghen tị ba Sở chúng ta so với cô ta có tiền còn so với cô ta đẹp trai!—— a a a!

Sự kiện này còn liên quan đến Tư Căng nhà chúng ta a!

Các cậu biết sao?

Đã nhiều năm trước Căng Căng thì mở Weibo, chia sẻ sinh hoạt và tuyên bố một ít kiến thức luật pháp.

Quá đẹp mắt rồi!

Vừa chính nghĩa lại đẹp mắt!

Tôi là người yêu sắc đẹp của bảo bối Căng Căng a!

Không nghĩ đến cậu ấy khi còn bé vậy mà chịu nhiều vất vả như thế.—— người chị em, đẩy tài khoản Weibo của Căng Căng một chút thôi, tôi cũng muốn liếm màn hình.Sở Lâm Uyên sớm thì tỉnh rồi, nhìn thấy Tư Căng đang lướt điện thoại di động, vẫn luôn không quấy rối.Thẳng đến nhìn thấy bình luận này, mới thở hổn hển mở điện thoại di động của mình ra, tìm bình luận kia trả lời:[cô đừng nghĩ nữa, anh ấy là của tôi!]Trả lời xong câu này, còn tăng thêm một vẻ mặt nhỏ giận dữ.tin tức này phát ra ngoài, trực tiếp gõ nổ khu bình luận rồi.—— a a a a!

Ba Sở!

Tôi là con gái thất lạc nhiều năm của ngài a!—— ba Sở đây là tuyên bố sao?

A a a!

Tôi thật kích động!—— 555~, ba Sở và Căng Căng ở cùng một chỗ, tại sao con trai xinh đẹp đều thích con trai xinh đẹp, mà tôi vẫn là chó độc thân!—— cục dân chính tôi mang qua cho các anh, xin các anh kết hôn tại chỗ cho tôi!!!Nhìn thấy cái cuối cùng, Sở Lâm Uyên lại trả lời một câu: [ừm, tôi cũng cảm thấy đề nghị của cô tốt vô cùng.]Sau đó, lại là một sóng bình luận bùng nổ.—— a a a!

Ba Sở trả lời tôi á!

Tôi thu lợi á!Sở Lâm Uyên không quản khu bình luận điên rồi, mình để điện thoại di động xuống, lại từ trong tay Tư Căng cầm điện thoại di động của cậu qua.Từ phía sau khẽ ôm cậu, cẩn thận từng li từng tí nói:"Căng Căng, em nghĩ cưới anh."

Tư Căng lắc đầu, từ chối không chút do dự: "Anh không gả."

Sở Lâm Uyên suy nghĩ một chút, lại đổi cách nói rồi: "Vậy...

Em muốn lấy anh."

"Tốt a.

Anh cưới."

Sở Lâm Uyên cười, Căng Căng nhà y rất sĩ diện, vẫn luôn ở phương diện này vô cùng cố chấp.Không phải là mặt mũi sao?

Y cho!Thì tính là vòng tròn thương nhân tất cả mọi người cho rằng y là thụ đều không có quan hệ.Chỉ cần Căng Căng ở lúc làm chính sự nhường y, cái gì đều dễ nói....Sau khi số tài khoản bị cấm sóng, nền tảng thu tất cả tiền vốn Trình Sở Sở kiếm được về.Công ty người nổi tiếng trên mạng ký với cô ta, cũng kết thúc hợp đồng theo, đồng thời thu nhà cho ba mẹ con bọn họ ở tạm về.Bởi vì Sở Lâm Uyên âm thầm thi hành áp chế.Ông chủ những công ty này đều là người thông minh, không có người sẽ bởi vì một người phụ nữ ngớ ngẩn không quan trọng gì, đắc tội người cầm quyền nhà họ Sở!Mẹ con nhà họ Trình không nhà để về, ba người, chỉ có thể đầu đường xó chợ, ở trên ghế dài công viên, run lẩy bẩy.Quá quen cuộc sống phú quý mẹ Trình mắt ngấn lệ, nói dai nói dài kể ra tuyệt vọng của mình với đôi con gái.Thế nhưng, sau một khắc, bà ta mới biết được, cái gì gọi địa ngục chân chính.Dưới ánh trăng, Tư Căng trước đây chịu đủ bọn họ tàn phá không có dấu hiệu nào xuất hiện.Cậu mặt mày chứa ý cười.Dung nhan thiên sứ, linh hồn ác ma.Hết sức ưu nhã, lại bao hàm tu dưỡng, đòi mạng về phía bọn họ.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0178: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 40


CHƯƠNG 0178: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 40EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mẹ con nhà họ Trình cho tới bây giờ đều chưa từng thấy người có thể đột nhiên xuất hiện.Đêm trăng sáng sao thưa, Tư Căng đối với bọn họ tới nói, giống như quỷ mị, tuyên cáo kết thúc sinh mệnh.Mẹ Trình ngược Tư Căng nhiều nhất ngay lập tức siết chặt tay hai con gái, run giọng hỏi thăm:"Sở Sở, Diệu Diệu, là mẹ sản sinh ảo giác sao?

Tại sao mẹ nhìn thấy Trình Tư Căng, nó không phải là nên ở thành phố Hạ sao?

Nơi này là thành phố Giang a!"

Trình Sở Sở và Trình Diệu Diệu cũng bị dọa sợ đến không nhẹ.Các cô co rúm lại nhìn chằm chằm vào Tư Căng, thậm chí dùng tay véo cánh tay của mình.Véo đỏ rồi, đau ra nước mắt, mới rốt cục tin tưởng đây không phải là mơ.Trình Diệu Diệu trước hết phản ứng kịp:"Mẹ, thật sự là Trình Tư Căng, đây không phải là ảo giác, nó thật sự đột nhiên xuất hiện!

Trình Tư Căng nó không phải là người!

Chúng ta chạy mau, chạy mau a!"

Ba người dìu nhau đứng lên, mang hoảng sợ vô tận, nghĩ muốn mau chóng thoát khỏi ác mộng này.Không biết làm sao, Tư Căng đã bày một đạo kết giới.Bọn họ giống như bị một bức tường vô hình ngăn chặn, như thế nào cũng ra không được.Chỉ có thể liều mạng của đụng "Bức tường", kêu rên, xin giúp đỡ.Thế nhưng, ngoại trừ Tư Căng, không có bất kỳ người nào có thể nhìn thấy bọn họ, cũng không có bất kỳ người nào có thể nghe bọn họ la lên.Bọn họ chỉ có thể nhịn đứng ngẩn ngơ ở tại chỗ, mặc cho sợ hãi thật lớn bao phủ."

Yêu Nhi."

Tư Căng dùng thần thức hạ lệnh:"Mở ra toàn bộ hình ảnh nguyên chủ chịu khổ khi còn bé, phóng ở trên màn ảnh lớn, từng lần một phát cho bọn họ!

Yên tâm, ta bố trí một kết giới thời gian, bảo đảm chỗ này một năm, bên ngoài một giây.

Để cho bọn họ dán mắt lỗi lầm quá khứ của mình, dán mắt đến tinh thần thất thường.[được được, này đơn giản ~] Tiểu Yêu tức khắc nâng chân chó nhỏ đáng yêu lên, phóng to màn hình màu xanh lam huyền bí, trình tuổi thơ bi thảm của nguyên chủ 360 độ không góc chết ở trước mặt ba người này.Bọn họ nhìn thấy mẹ Trình đánh gãy xương sống mũi củ Tư Căng nhỏ, còn vẫn như cũ điên rồi vậy, không biết ngừng tay.Bọn họ nhìn thấy Trình Diệu Diệu tìm đám người đánh Tư Căng nhỏ, còn muốn chụp ảnh lưu niệm, trở về chia sẻ vui sướng với mẹ và chị gái.Bọn họ nhìn thấy Trình Sở Sở bởi vì cãi nhau với chồng trước, vừa về tới nhà, liền trực tiếp úp chén nát ở trên đầu Tư Căng nhỏ, Tư Căng nhỏ máu tươi chảy ròng, còn nhịn không dám khóc.

Bởi vì một khóc, thì sẽ lần thứ hai bị đánh.Tiểu Yêu nhìn những thứ này, lương thực trong miệng càng nhai càng dùng sức.[đại nhân, loại người cặn bã này thì không xứng tiếp tục tồn tại!]"Cho nên a."

Tư Căng dùng cây mây vì bản thân mình dệt thành một cái ghế, ngồi xuống, thích ý thưởng thức vẻ mặt tan vỡ đến mức tận cùng mẹ con ba người.Tiểu Yêu nhai xong một túi thức ăn cho chó, cẩn thận từng li từng tí nói:[đại nhân, có chuyện tôi không biết có nên nói với ngài hay không.]"Nói đi."[vậy tôi nói ngài không thể tức giận a ~]"Ừm, không giận."

Tiểu Yêu thở phào nhẹ nhõm.Từ lúc thần lực đại nhân dần dần khôi phục tới nay, tính tình càng ngày càng tốt rồi.Đỉnh thật a đỉnh thật!Vì vậy, chú chó nhỏ hệ thống lấy hết dũng khí mở miệng: [tôi thu thập một mảnh hồn phách của cảnh sát trưởng.]Sắc mặt Tư Căng tức khắc thay đổi rồi: "Cái gì?"

Tiểu Yêu xù lông: [tôi tôi tôi...

Ý tứ của tôi là nói, tôi ở lúc ngài nổ cục cảnh sát thiên thần, phát hiện cảnh sát trưởng có một hồn bỏ chạy rồi, cho nên liền thu thập lên nghĩ muốn giao cho ngài, tuyệt đối không có ý tứ muốn cứu hắn...]"Phải không?

Làm không tệ a."

Ánh mắt Tư Căng lấp lánh: "Ở đâu?"[khóa ở không gian hệ thống của tôi, tôi tìm cho ngài a!]Tiểu Yêu vươn hai chân chó ngắn ngủi, từ trong không gian hệ thống một mớ dây rối của mình, bới hồn phách của cảnh sát trưởng ra.Chính nó dùng hệ thống làm một lồng sắt nhỏ, co rút hồn phách cảnh sát trưởng lại cỡ thành móng tay, vừa lúc có thể một móng vuốt ngăn chặn.Tư Căng nhận lấy lồng sắt nhỏ kia đặt ở lòng bàn tay, nụ cười tươi đẹp đẹp mắt:"Lúc ở ngục giam thiên thần, ta từng nghiên cứu qua một trận pháp.

Có thể để cho hồn phách mỗi ngày chịu dằn vặt vạn dao lăng trì một lần, còn làm sao cũng không chết được.

Thì tính là ngày đầu tiên chết rồi, vừa qua mười hai giờ ban đêm, vẫn như cũ sẽ khôi phục như cũ, lần thứ hai chịu dằn vặt.

Ta cảm thấy này dùng đến trên người cảnh sát trưởng không tệ, ngươi cảm thấy thế nào?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0179: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 41


CHƯƠNG 0179: CHÓ CON TA NHẶT ĐÚNG LÀ BỆNH KIỀU HAI MẶT 41EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mắt chó nhỏ đen nhánh của Tiểu Yêu sáng rực, tức khắc tỏ thái độ:[tôi cảm thấy không tệ, khá vô cùng!

Đại nhân mới là anh hùng!

Tôi không muốn ở cục cảnh sát thiên thần lăn lộn nữa, tôi muốn đi theo đại nhân, ôm bắp đùi thiên quân!]"Ha ha ha ha."

Tư Căng cười, mỉm cười đặt cảnh sát trưởng hoảng sợ vô cùng vào trong trận pháp, lại nhịn không được lôi Tiểu Yêu từ trong thức hải ra ngoài, đặt ở trên tay khẽ vỗ vỗ:"Ta đã nói rồi, ngươi so với những hệ thống cao nhất tự cho là đúng của cục hệ thống đó, có tiền đồ hơn nhiều."

Tư Căng thừa nhận, cậu nổ thiên thần cục cảnh sát, là nhất thời tâm tình không khống chế được.Sau đó tỉnh táo lại, thì càng nghĩ càng cảm thấy, không nên để cho cảnh sát trưởng chết dễ dàng như vậy.Tiểu Yêu làm như vậy vừa lúc, để cho tàn hồn đồ vô dụng này ở trong đau khổ vô tận nhận hết dằn vặt.Như vậy, mới có thể bồi thường tội nghiệt của hắn.Tiểu Yêu ngoan ngoãn lè lưỡi, từ trong không gian hệ thống lấy ra một cây kẹo que, hai móng giơ lên trước mặt Tư Căng:[đại nhân đại nhân, đây là vị chocolate trung tâm mua sắm mới sản xuất, đặc biệt ngọt!]"Cảm ơn."

Tư Căng nhận lấy.Ăn xong một cây kẹo que, ba mẹ con nhà họ Trình sớm bị dằn vặt đến ánh mắt trống rỗng, trên người không thấy một chút hơi người.Tư Căng đứng dậy, thu ghế mây, dùng thần lực thôi miên ba mẹ con kia.Ra hiệu bọn họ đi lên một tòa nhà bị bỏ dở mẹ Trình xây trước đây, giống như nguyên chủ trong nội dung vở kịch ban đầu vậy.Ở trong tuyệt vọng vô tận, thả người nhảy, nhảy lầu tự sát.Cùng lúc đó, sát thủ bị Sở Lâm Uyên phái ra chuẩn bị triệt để xử lý ba mẹ con kia chạy tới, vừa lúc nhìn thấy một màn này.Bọn sát thủ:...

Hình như, không có việc gì của bọn họ nữa rồi.

Tiền này vẫn là trả lại cho tổng giám đốc Sở đi....Ngày thứ hai, tin tức mẹ con nhà họ Trình tự sát liền lên hot search.Phía dưới bình luận nhất trí trầm trồ khen ngợi, hả hê lòng người.—— thật sự là ác có ác báo, tôi trước đây mua qua một gian phòng nhà bọn họ, ai biết kia cmn là công trình xây dựng trái phép, tôi đang ngủ thật ngon giấc đấy, đèn treo trên đầu nện xuống tới, thiếu chút nữa không đập chết tôi!—— bọn họ còn khất nợ tiền lương công nhân nông thôn, cự tuyệt không trả nợ!!!—— Trình Diệu Diệu kia lúc ở trường đại học ỷ thế hiếp người, lấy trộm nhiều tác phẩm cuộc thi của tôi, cướp thật nhiều khen thưởng của tôi đấy.—— Trình Sở Sở kia cũng không phải là thứ tốt, phát sóng trực tiếp cứ làm ba cái trò chơi trội, tôi xem thì buồn nôn!!!Đương nhiên, cũng có bình luận của mấy chuyên gia bắt lỗi, nói là bởi vì Sở Lâm Uyên tam quan bất chính lạm dụng quyền lực tạo áp lực, ép chết ba mạng người.Chẳng qua, bình luận này rất nhanh thì bị một số đông người dỗi trở về.—— không phải đâu?

Là Trình Sở Sở trước tiên vu hãm ba Sở của bọn tôi, ba Sở tự vệ, bảo vệ quyền lợi của mình, làm sao, khả năng chịu đựng tâm lý của ba người bọn họ năng lực yếu, thì phải trách ba Sở?—— đúng, ba mẹ con kia chính là u ác tính nguy hại xã hội, thì tính là không chết, lên tòa án cũng là bỏ tù chung thân!—— nói ba Sở tam quan bất chính thật sự là hết đường rồi, là bởi nhà mi không bị mẹ con nhà họ Trình hãm hại qua?

Ba tôi thì bị tòa nhà bị bỏ dở kia của bọn họ đập bị thương một chân, hiện tại còn ở bệnh viện làm phục hồi chức năng, mi phụ trách sao?—— ba mẹ con kia là sợ tội tự sát, trừng phạt đúng tội!!!—— đồng ý lầu trên, ba Sở yyds!!!* yyds 永远的神 (yǒnɡyuǎndeshén) mãi mãi là thần...Nhìn tiền bị sát thủ trả lại, Sở Lâm Uyên rơi vào trầm tư sâu sắc.Y cầm điện thoại di động lên, đi tới bên cạnh Tư Căng đang xem chương trình tạp kỹ ở trên ghế salon, hỏi:"Anh trai, đây là anh làm sao?"

"Ừm."

Tư Căng chuyển tay nắm cằm y:"Anh đây không phải là, đau lòng ít tiền chúng ta mướn sát thủ kia sao?

Đây đều là cún con nhà anh khổ cực kiếm ra, lãng phí một phần trên người bọn họ, anh đều đau lòng."

Sở Lâm Uyên hôn hôn Tư Căng, ngồi ở bên cạnh cậu ôm chặt cậu cùng xem ti vi:"Anh trai, anh thật sự tốt với em."

Y cho tới bây giờ đều không có loại cảm giác này, trong lòng đầy ắp, giống như ôm chặt y, thì có cả thế giới.Tiểu Yêu bị nắm cơm chó này vỗ đầy mặt, vẫn cảm giác vị diện này, đại nhân đặc biệt cưng chiều cún con.Thôi được rồi thôi được rồi, nó không ở nơi này mà ăn cơm chó đâu, vẫn là trở về nâng cấp hệ thống đi!...Sinh nhật Sở Lâm Uyên, Tư Căng cùng leo đỉnh núi nhảy bungee với y.Lúc thân thể rất nhanh đau quặn bụng dưới, Tư Căng sợ Sở Lâm Uyên sợ hãi, ôm chặt y.Ai dè, Sở Lâm Uyên bỗng nhiên tới một câu:"Anh trai đừng sợ, nhắm mắt lại, em ở bên cạnh anh."

Tư Căng hơi dừng lại một chút, thì ra thằng nhãi này hiểu, là bản thân mình đang ỷ lại vào y.Hơn nữa trong giọng nói, còn chứa mừng rỡ chưa bao giờ có.Thì ra, y thích mình ỷ lại y nhiều một chút sao?Vậy thì...Cưng chiều y đi.Tư Căng bắt tay càng chặt, tựa vào bên tai Sở Lâm Uyên.Ở trời xanh mây trắng, giữa núi xanh nước ngọc, đưa ra lời hứa trân quý nhất của thần tự nhiên:"Anh yêu em."

Tôi thiên vị anh.Tôi chỉ thích anh.Tôi vĩnh viễn yêu anh....Sau đó, Tư Căng và Sở Lâm Uyên tìm chỗ cực kỳ lãng mạn làm hôn lễ.Thế giới to lớn.Luôn có chỗ, chứa chấp hai người yêu nhau.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:[cơm nắm có lời]1 vị diện này kết thúc rồi, nhìn tiểu Sở từng bước một từ hắc ám đi về phía ánh sáng từng bước một học được yêu người, học được cảm giác sinh hoạt, thật sự tốt.2 trung gian có chút ngược nhỏ, bởi vì tiểu Sở cần trưởng thành, Căng Căng cần trưởng thành, Căng Căng phải thu thần lực trên người chú Lạc về, để cho chú khôi phục tự do, Căng Căng cần tiếp thu hồn phách của tiểu thiên quân, giải trừ nguyền rủa, khôi phục thần lực, tuy rằng ngược nhỏ, nhưng kết quả cực kỳ viên mãn.3 chú Lạc xuất hiện vị diện này mặc dù không có linh hồn, thế nhưng trái tim và cốt cách y chỉ còn lại vẫn như cũ yêu Căng Căng.4 đoàn tử gửi bốn, "sống lại" tính máy móc của chú Lạc tuyệt đối là một đoạn ngược nhất ngược nhất rồi, bởi vì quá trình trưởng thành lúc nào cũng không dễ dàng như vậy, từ nay về sau tình cảm của bọn họ thì sẽ thuận buồm xuôi gió, ngọt đến phát ngấy.5 vị diện nhân ngư sau, đáp ứng hô hoán của mọi người viết Căng Căng nhân ngư, thế nhưng chú ý, Uyên Uyên cũng không phải là nhân loại thuần khiết, tuyệt đối đại tổng công!

Bởi vì sức chiến đấu của Căng Căng nhân ngư vượt mức, nhân loại bình thường không trấn áp được. (σ≧▽≦)σ.---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom