Chào bạn!

Để có thể sử dụng đầy đủ chức năng diễn đàn Của Tui À bạn phải đăng nhập hoặc đăng ký.

Đăng Ký!

Wattpad  [X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)

[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0117: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 24


CHƯƠNG 0117: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 24EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Lúc này, Tư Căng đổi tây trang màu trắng cả người.Áo sơ mi đen, nơ vàng.Mang theo mắt kiếng viền vàng của mình.Không có quản ồn ào náo động chung quanh, chỉ là ngồi ở trước gương, say mê thưởng thức dung nhan thời hoàng kim của mình.Càng xem càng cảm thấy, mỹ nhân như vậy, tiện nghi bất kỳ một người đàn ông, hoặc người phụ nữ nào, đều là phung phí của trời.7:58.Cách biểu diễn bắt đầu còn dư lại hai phút.Thư Y Điệp vẫn như cũ không có tới.Cuộc biểu diễn này tựa như là bị người nào tỉ mỉ phá hư, quyết tâm không muốn để cho Tư Căng thành công.Giám đốc Tiên Lạc cung gấp gáp đến đầu đầy mồ hôi, dạy bảo khóc ba thuộc hạ, cũng không tìm được Thư Y Điệp.Cuối cùng, chỉ thật đáng thương lại bối rối nhìn về phía Tư Căng:"Ngài Bùi, tôi cũng không biết chuyện làm sao.

Thư tiểu thư cô ấy luôn luôn đúng giờ, lần này làm sao thì..."

"Không quan hệ."

Tư Căng đứng dậy, đẩy rồi đẩy mắt kiếng, trầm ổn nói:"Để cho MC tuyên bố biểu diễn bắt đầu đi, tôi một người cũng có thể."

Giám đốc cầm khối khăn tay nhỏ, vừa lau mồ hôi vừa nói:"Chính là Tư Căng, mấy bài hát chúng ta sắp xếp này, đều là hát đối đáp tình ca, không có giọng nữ là thật sự không được, bầu không khí mang không lên!"

"Không quan hệ."

Tư Căng đáp như đinh đóng cột:"Tôi nói mang lên thì mang được, đi đi, biểu diễn muốn bắt đầu rồi."

Bên ngoài tụ tập số lớn nhân vật nổi tiếng, toàn bộ là tới nhìn trận hợp tác có một không hai này.Giám đốc Tiên Lạc cung không có cách nào, không thể làm gì khác hơn là kiên trì đến cùng để cho MC giới thiệu chương trình.Thế nhưng, lúc đọc đến mục người biểu diễn, cũng chỉ có một, ngài Bùi Tư Căng.Mọi người dưới sân khấu rối rít ngẩn ra, nhỏ giọng mà nghị luận lập tức vang lên:"Không phải là nói có Thư tiểu thư sao?

Cô ấy tại sao không có tới?

Chẳng lẽ là không muốn hợp tác với Bùi Tư Căng?"

"Đại khái là vậy, Bùi Tư Căng tuy rằng nổi rồi, nhưng tôi nghe nói, cậu ta là cướp kịch của tình nhân Chu tiểu thiếu gia, Thanh Miên Liễu mới nổi.

Thư tiểu thư làm người ngay thẳng, tự nhiên là không nguyện hợp tác với loại người này."

"Tôi nhìn cũng đúng, hát đối đáp tình ca, không có phụ nữ, Bùi Tư Căng đêm nay, coi như là xong rồi."

Cùng lúc đó, Chu Hưng Bang ngồi ở trên bàn ở giữa nhất, ôm Thanh Miên Liễu yêu kiều mềm mại trong lòng, đắc ý nói:"Miên Miên, lúc này em yên tâm rồi đi?

Tôi liền nói Thư Y Điệp trước đây cũng đã làm tình nhân của tôi, trong tay tôi có loại ảnh chụp kia của cô ta, cô ta không dám chống lại mệnh lệnh của tôi.

Hôm nay, tôi thì muốn để cho Bùi Tư Căng ở trước mặt toàn bộ Thượng Hải, mất hết bộ mặt!"

Nghe xong những lời này, Thanh Miên Liễu không vui đẩy người đàn ông bên cạnh một cái:"Chuyện như vậy anh còn không biết xấu hổ nói?

Anh nói, yêu Thư Y Điệp hay là yêu em?"

"Đương nhiên yêu em a."

Chu Hưng Bang dỗ:"Thư Y Điệp tính tình quá mạnh rồi, cũng không muốn chơi nhiều kiểu với tôi, vẫn là em hiểu chuyện.

Tôi sau này a, thì chỉ thích em một người."

"Này còn không sai biệt lắm."

Rốt cuộc, ở dưới con mắt nhìn trừng trừng củ đám người, Tư Căng cầm microphone, từng bước một bước lên sân khấu.Vừa mở họng, giọng nam ấm áp liền bắt đầu ngâm xướng.Thế nhưng, sau khi hát qua một đoạn, thì đến phiên rồi giọng nữ.Mọi người dưới sân khấu tuy rằng cảm niệm cảm niệm giọng nam ôn nhuận êm tai của Tư Căng.Thế nhưng, tình ca này thiếu một phần giọng nữ, thì giống như vàng mất đi rực rỡ, không đáng một đồng.Các khán giả rối rít nhíu mày, chờ chế giễu.Ai dè, sau một khắc, Tư Căng lần thứ hai mở miệng, giọng nữ thuỳ mị như nước thốt ra, vậy mà so với giọng nam càng đủ phong tình.Khách quen của Tiên Lạc cung chỉ nghe hai câu, liền có thể cảm giác ra, một phần giọng nữ của cậu ta, hoàn toàn nghiền ép Thư Y Điệp rồi.Khán giả dưới sân khấu đều giật mình sững sờ trong nháy mắt, phút chốc sau, bùng phát ra tiếng vỗ tay như sấm.Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy, một người, có thể diễn dịch tiếng nam nữ hoàn mỹ đến loại tình trạng này.Bùi Tư Căng, thật sự là quá để cho người ta niềm vui bất ngờ rồi.Động tác ưu nhã, tông giọng hoàn mỹ, hơn nữa mặt không thể phân biệt nam nữ kia.Trong nháy mắt để cho toàn trường trở nên điên cuồng.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0118: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 25


CHƯƠNG 0118: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 25EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Thế nhưng, điên cuồng này gần chỉ duy trì liên tục phút chốc, thì lần thứ hai biến thành im lặng cực hạn.Hình như cảm thấy vô luận như thế nào, cho dù là ủng hộ và khen ngợi, chỉ cần quấy rối đến giọng ca như vậy, đều là sai lầm.Đứng ở khán đài lầu hai Thích Lâm Uyên nhìn đến mê hoặc.Trong thoáng chốc, lại nhớ mới gặp gỡ với thiếu niên.Thoáng nhìn kinh hồng lúc đó, kinh diễm bao nhiêu năm tháng.9:03.Một trận hát tặng kỳ hạn một giờ kết thúc.Đám vũ nữ phụ họa đều đi hết rồi, dưới sân khấu nhưng vẫn là im lặng thần kỳ.Thẳng đến Tư Căng cúi chào chào cảm ơn, tiếng vỗ tay mới ầm ầm lên.Trong tiếng vỗ tay lộn xộn, có thật nhiều thiếu gia nhà giàu sớm phản ứng kịp, vội vã từ vị trí đứng lên, vui vẻ chạy đến bên cạnh Tư Căng, khuôn mặt tươi cười lấy lòng:"Bùi thiếu gia, đây là hoa hồng tôi nghe bài ca đến phân nửa, cố ý để cho thuộc hạ đi mua, thích không?"

"Bùi thiếu gia, tôi có thể mời cậu ăn một bữa sao?"

"Bùi thiếu gia, tôi muốn mời ngươi xem phim điện ảnh, tôi đặt bao hết, thì hai chúng ta."

"Các cậu tránh ra, kia đều tính là cái gì?

Bùi thiếu gia, tôi mới vừa cướp được hai tấm vé đua ngựa đêm mai, tôi mang cậu cùng đi trường đua ngựa xem đua ngựa, cậu để cho tôi đặt tiền cược con ngựa nào, tôi thì đặt tiền cược com đó."

Tư Căng bị người này chọc cười rồi, hỏi ngược lại:"Tôi để cho anh đặt tiền cược anh thì đặt tiền cược a, ngộ nhỡ lỗ vốn cạn sạch tiền làm sao giờ?"

"Không quan hệ không quan hệ, chút tiền ấy tôi còn thua nổi, có thể giành được nụ cười của mỹ nhân, nghìn vàng tan hết lại có sao đâu?"

Nói, thì từ trong túi lấy vé đua ngựa ra, giơ lên trước mặt Tư Căng:"Bùi thiếu gia, tốn số tiền lớn mới cướp được, nể mặt mũi xíu đi."...Nhìn đám người kia vây quanh Tư Căng, mặt Thanh Miên Liễu đều giận tái rồi.Xô đẩy Chu Hưng Bang bên cạnh, khẽ cắn môi dưới, mắt nước mắt lưng tròng oán giận:"Anh xem xem, anh xem xem, này chính là để cho Bùi Tư Căng xấu mặt anh nói?!

Anh không phát hiện bọn đàn ông kia nhìn thấy cậu ta, giống với con ruồi thấy phân vậy, không ngừng đi lên dán vô?

Cũng không chê buồn nôn, lại nhìn em đều muốn đau mắt hột!"

Thế nhưng, tất cả sự chú ý của Chu Hưng Bang đã ở trên người Tư Căng, lời của Thanh Miên Liễu căn bản không có nghe bao nhiêu.Trong nháy mắt này, sắc tâm đè xuống cừu hận và sợ hãi đáy lòng.Hắn chỉ là một tay sờ cằm, không có ý tốt cười:"Em nói...

Tôi trước đây làm sao thì không có phát hiện, Bùi Tư Căng này đích xác rất câu người.

Không thể phân biệt nam nữ a.

Có vài người sức hấp dẫn, thật sự là không quan hệ với giới tính."

Thanh Miên Liễu: "..."

Cô ta tức giận, đẩy Chu Hưng Bang ra, nóng nảy ầm ĩ lên:"Anh nói cái gì đấy?

Anh mới vừa nãy còn nói anh chỉ thích tôi.

Anh mở miệng ngậm miệng Thư Y Điệp tôi đã nhịn, hiện tại lại ưng ý đồ chơi như vậy?!

Anh thì không sợ tôi đi tìm Thư Y Điệp..."

Bốp!Lời còn chưa dứt, trên mặt thì đã trúng một cái tát, đau rát.Chu Hưng Bang rất sợ người phụ nữ không có đầu óc này bóc gốc gác mình.

Dù sao, Thượng Hải vẫn là có không ít fan và người theo đuổi Thư Y Điệp.Nếu để cho đám nam này biết hắn trước đây uy hiếp Thư Y Điệp chụp qua loại ảnh chụp kia, không phải mổ xẻ sống hắn?!Hắn căm tức nhìn Thanh Miên Liễu, rất tức giận lên tiếng rống to hơn:"Cô nói đủ chưa?!

Cáu kỉnh với tôi cũng phải chia trường hợp, ném người đi ra bên ngoài cho tôi, đi!"

Dứt lời, để cho thuộc hạ kéo Thanh Miên Liễu che mặt khóc lóc rời khỏi hội trường.Sau khi Thanh Miên Liễu đi, Chu Hưng Bang cũng tâm trạng phức tạp rời khỏi.Cùng lúc đó, khán đài lầu hai.Thích Lâm Uyên nhìn đám quý công tử vây quanh tiểu tổ tông nhà y kia.Càng xem càng nén giận.Ưu tú lại thế nào?Lại ưu tú cũng là của y!Đám người này nhào lên lừa cái gì?!Còn đặt tiền cược đua ngựa, đổ cái gì, y thiếu chút tiền đặt tiền cược kia?!Chỉ cần Căng Căng nguyện ý, y ngày mai liền có thể mua lại trường đua ngựa!Nghĩ như thế, liền hùng hổ đi xuống.Y muốn cướp vợ về!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0119: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 26


CHƯƠNG 0119: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 26EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Mọi người vây quanh Tư Căng cũng không biết "Nguy hiểm buông xuống", vẫn còn tiếp tục lấy lòng.Chỉ cầu mỹ nhân như vậy có thể ở lâu với mình trong chốc lát.Thế nhưng, Tư Căng cũng chỉ là phất phất tay, lễ phép nói:"Thật xin lỗi a, các anh nói hơi trễ, tôi hôm nay có hẹn rồi?"

"A?

Hẹn người nào a?"

Có người bất mãn nói:"Tôi ra gấp đôi tiền tiền, Bùi thiếu gia đêm nay bồi bồi tôi, tôi bảo đảm, chỉ mang cậu ăn uống chơi, cái gì đều không làm, ta là thật sự thưởng thức cậu!"

"Vậy tính là cái gì, tôi ra gấp năm lần, Bùi thiếu gia thưởng cái ánh sáng đi."

"Tôi ra gấp mười lần!"

"Tôi ra toàn bộ Thượng Hải, còn có người kêu giá sao?"

Bỗng nhiên, một tia giọng nam trầm thấp uy nghiêm, đánh vỡ "hiện trường đấu giá hẹn mỹ nhân" hỗn loạn.Có người không có phản ứng kịp, vừa quay đầu lại vừa cười:"Thằng nhóc thối nhà ai không hiểu chuyện, giọng điệu ngược lại không nhỏ, ra toàn bộ Thượng...

Thích, thích thích thích...

Thành chủ Thích!!!"

Ánh mắt u ám của Thích Lâm Uyên rơi ở trên thân người kia.Chỉ là đứng ở nơi đó, thì có thể để cho người ta cảm giác được áp lực vô hình:"Anh còn muốn đấu giá sao?"

"Không không không, không đấu giá, tôi đi, tôi hiện tại thì đi."

Người kia bất ngờ không kịp đề phòng đụng phải thành chủ đại nhân hung ác, bị dọa sợ đến cả người đổ mồ hôi, vội vàng xoay người rời khỏi.Những người khác thấy thế, ý cười trên mặt tức khắc cứng đờ.Rối rít quay đầu, lúng túng cười cười với Thích Lâm Uyên, cách xa Tư Căng rồi.Thật là đáng sợ!Ở Thượng Hải, thành chủ Thích Lâm Uyên chính là vua, ai dám cướp người với y a!Chẳng qua...Tên này không phải là vẫn luôn xem mắt với nữ sao?Với toàn bộ danh viện Thượng Hải, cuối cùng ưng ý đào kép nhỏ trong phong trần.Xác thực mới lạ.Sau khi đánh đuổi hết đám người, sát khí tiêu điều nghiêm túc trên người Thích Lâm Uyên tức khắc không còn sót lại chút gì.Thay vào đó, là một luồng tủi thân khó diễn tả được.Cứng rắn lại sức lực không đủ nói:"Căng Căng, đám người kia thật là phiền a, em sau này có thể không lên sân khấu biểu diễn hay không?"

"Không thể."

"Chính là bọn họ luôn vây quanh em..."

Thích Lâm Uyên vừa muốn lại nguỵ biện, thì nhận được mắt dao nghiêm khắc của thiếu niên.Thành chủ đại nhân vội vàng ngừng nói.Giống như chó sói nhỏ bị chủ nhân thuần hóa qua, đáng thương nâng mắt chó nhỏ lên thương lượng:"Căng Căng, tôi đưa Thượng Hải cho em, em đưa bản thân mình cho tôi, có được hay không?"

Câu này, sợ là lời âu yếm Thích Lâm Uyên thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn "Yêu thương dịu dàng", có thể nói ra, chân thành tha thiết nhất, cảm động nhất.Người bên ngoài có thể sẽ không hiểu, thậm chí cảm thấy là một câu nói suông.Bởi vì này cũng không phải cổ đại, Thượng Hải cũng không phải là giang sơn của Thích Lâm Uyên.Thế nhưng, Tư Căng biết, một mảnh đất này, là quê hương người đàn ông kiên cường bất khuất trước mặt này, vô số lần mạng treo một đường, thề sống chết bảo vệ.Là tồn tại quan trọng nhất đáy lòng y.Thiếu niên ngạo kiều của gật đầu, cười nói:"Tốt."

Nói, thì tiến lên hai bước, câu lấy cổ Thích Lâm Uyên.Ngoan ngoãn nhận sai:"Mấy ngày hôm trước bỗng nhiên kêu dừng, là em không tốt.

Em chính là cảm thấy thằng hai bé nhỏ nhà em không bằng nhà anh, trong lòng có chút khó chịu, muốn cố ý chỉnh anh.

Thế nhưng, đêm nay em nghĩ bồi thường một chút.

Đi phòng người yêu tầng cao nhất Tiên Lạc cung.

Người nào kêu dừng trước tiên, người đó là chó Thế nào a?

Đại nhân?"

Nói, liền khẽ cắn lỗ tai Thích Lâm Uyên một chút.Xúc cảm tê dại, thông qua vành tai, một đường lan tràn đến đáy lòng."

Được."

Vì vậy, Thích Lâm Uyên giống như thư sinh không biết gì bị hồ yêu mê hoặc, cam tâm tình nguyện rơi vào ôn nhu hương đối phương tỉ mỉ bện....Bên ngoài Tiên Lạc cung, lá cây ngô đồng đong đưa theo gió, thỉnh thoảng phát ra tiếng vang xào xạc.Ánh trăng sáng rực treo cao xuyên qua phòng, trên mặt đất phản chiếu ảnh ngược loang lổ.Mà hai người bên trong, tựa như là vì hợp với tình hình, cũng đang lặp lại động tác giống nhau.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0120: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 27


CHƯƠNG 0120: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 27EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Bên kia, sau khi trở về từ Tiên Lạc cung, Chu Hưng Bang nằm ở trên giường, trằn trọc, cả đêm khó ngủ.Hắn cũng không biết tại sao, chuyện cho tới bây giờ, hắn bỗng nhiên lại không muốn giết Bùi Tư Căng rồi.Suy nghĩ kỹ một chút, Bùi Tư Căng luôn luôn khổ sở lưu luyến si mê với hắn.Hai lần trước giơ súng, cũng đích xác là bởi vì bản thân mình làm có chút quá đáng.Hơn nữa, lần ở cửa sau Đào Hoa viên kia, hắn nhớ rõ ràng Bùi Tư Căng bắn chết hắn.Sau khi tỉnh lại, lại phát hiện bản thân mình còn sống thật tốt.Kia đại để cũng là mơ.Nói cho cùng, Bùi Tư Căng vẫn là giống như trước đây vậy, có tình với hắn, bằng không thì làm sao lại không đành lòng giết hắn?Hiện tại Bùi Tư Căng là người nổi tiếng của Thượng Hải, chỉ cần bản thân mình hơi cho chút đáp lại, cậu ta nhất định sẽ giống như trước vậy, mặt dày bám lấy.Đến lúc đó, Chu Hưng Bang hắn cũng sẽ trở thành nhân vật lớn danh chấn cả thành.Nghĩ như thế, tâm trạng của Chu Hưng Bang lại tốt rất nhiều rồi.Các quý công tử xã hội thượng lưu, có không ít người mưu cầu mới mẻ, ham mê nam sắc, thường xuyên đi Tiên Lạc cung tìm niềm vui.Thế nhưng, hắn trăm triệu không có yêu thích này.Cho nên biến thành không hợp nhau với một bộ phận bạn bè.Thật vất vả gặp người đàn ông không để cho mình phản cảm, hắn nhất định phải nắm lấy cơ hội thật tốt.Thưởng thức một chút, đàn ông và phụ nữ, rốt cuộc có cái gì khác nhau.Mang suy nghĩ như vậy, Chu Hưng Bang ngày thứ hai dậy thật sớm, cố ý chỉnh lý một phen, lại gọi người mua một bó hoa lớn, tinh thần tràn đầy đi tới ngoài cửa Tiên Lạc cung.Thậm chí còn mời mấy tay đàn violon đi theo phía sau, kéo khúc nhạc lãng mạn, chế tạo bầu không khí.Hắn sớm gọi điện thoại hỏi giám đốc của Tiên Lạc cung, biết được Tư Căng đêm qua không có trở về, liền muốn canh giữ ở ngoài cửa, tới biểu lộ tình cảm nồng nàn.Tiếng gào của người bán hàng rong bán chung quanh nối liền không dứt:"Bán báo bán báo —— Bùi Tư Căng nhiệt tình hát tặng Tiên Lạc cung, quý công tử cùng nhau kêu gọi.

Tôi muốn giới tính đây có ích lợi gì!"

Hôm qua mới hát xong bài ca, hôm nay liền lên tiêu đề báo sáng rồi.Ý cười nơi khóe môi Chu Hưng Bang càng ngày càng sâu, chỉ cảm thấy kết quả này đặc biệt khiến hắn thoả mãn.Bùi Tư Căng càng ưu tú, hắn bao nuôi lên, lại càng có cảm giác thành tựu.Dù sao tình nhân nhỏ nuôi phải có công năng trang trí, đến trước mặt người ở bên ngoài chống đỡ mặt mũi cho hắn.Như vậy mới xứng đáng tiền Chu thiếu gia hắn bỏ ra.Mắt thấy Chu Hưng Bang dẫn người gióng trống khua chiêng trông coi ở chỗ này, người qua đường chung quanh rối rít dừng chân, chuẩn bị vây xem tiểu thiếu gia Nhà họ Chu lại ưng ý minh tinh nào.Chỉ chốc lát sau, Tư Căng liền khoác một bộ tây trang màu đen không mấy vừa người đi ra từ Tiên Lạc cung.Bộ quần áo kia hơi lớn, khoát lên trên vai bé nhỏ của thiếu niên, để cho cậu cả người thoạt nhìn, càng ngày càng thanh tú hoạt bát.Chu Hưng Bang thấy thế, vội vã ôm hoa nghênh đón:"Căng Căng, tôi hối hận rồi, tôi không muốn ở cùng một chỗ với Thanh Miên Liễu.

Nói cho cùng, người tôi thích vẫn là cậu.

Cậu có thể cùng đi dùng bữa với tôi sao?"

"Dùng bữa với anh?"

Nhìn Chu Hưng Bang nhân mô cẩu dạng, khóe môi Tư Căng không khỏi cong lên một tia ý cười châm chọc:"Chu thiếu gia, mánh khóe anh nuôi tình nhân trước sau như một không phải là, một ăn hai chơi ba ngủ sao?

Anh hôm qua mới vừa vứt bỏ Thanh Miên Liễu, hôm nay thì hào hứng tràn trề tới tìm tôi, rất khó để cho tôi tin tưởng thành ý của anh a."

Lời nói xong, sắc mặt Chu Hưng Bang trong nháy mắt cứng đờ.Hai tay nâng hoa, cũng bắt đầu dần dần buộc chặt.Ba hắn là chủ tịch thương hội, hắn lại có ngoại hình không tệ.Nhìn chung toàn bộ Thượng Hải, ca sĩ nữ hoa đán nào không lấy bị Chu thiếu gia hắn ưng ý làm quang vinh.Bùi Tư Căng này, dám trước đám đông hạ mặt mũi của hắn!Chu Hưng Bang âm thầm nghiến răng, ở trong lòng an ủi bản thân mình nhiều lần "Mỹ nhân mang gai, phải dỗ thật tốt ".Mới lại nặn ra chút kiên nhẫn, hỏi:"Vậy cậu cảm thấy, thế nào mới tính là có thành ý?"===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0121: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 28


CHƯƠNG 0121: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 28EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Tư Căng không e dè:"Tôi muốn Chu thiếu gia cam nguyện quỳ rạp với tôi.

Chịu bị tôi trói lại.

Cho phép tôi sử dụng công cụ Nguyện ý khóc gọi tôi là ba, Đồng thời, có thể cho tôi chụp chút ảnh chụp giữ lại làm uy hiếp.

Nếu như tóm lại vài điểm này, anh đều có thể làm được mà nói, vậy chúng ta liền có thể nhảy qua các bước dùng bữa và vui đùa, trực tiếp bắt đầu hẹn hò.

Chu thiếu gia, ý như thế nào a?"

Người qua đường chung quanh nghe vậy, rối rít nhịn cười, âm thầm khen:"Bùi Tư Căng này thật sự có năng lực, tôi còn không có gặp qua ai có thể để cho Chu Hưng Bang không xuống đài được như thế chứ."

"Đây là nhục nhã, tuyệt đối là nhục nhã!"

"Vậy cũng xứng đáng, trai tồi coi trời bằng vung này, là nên trả giá chút giá!"

Sắc mặt Chu Hưng Bang đen đến cực điểm, bỗng nhiên đứng lên ném hoa tới trên mặt đất.Khúc nhạc đàn violon du dương lập tức dừng lại.Chu Hưng Bang nổi giận:"Bùi Tư Căng, tôi cho cậu sắc mặt?

Cậu chẳng qua là tầng lớp thấp kém bị ba cậu bán đến rạp hát, người nào nuông chiều tật xấu được đằng chân lân đằng đầu này của cậu?!"

"Tôi nuông chiều."

Một câu mới vừa rống xong, Thích Lâm Uyên liền cầm ba lô Tư Căng mang đến, từ sau Tiên Lạc cung, bước đi ra.Y mới vừa nãy chẳng qua là giúp người yêu sắp xếp chút đồ make up mang tới đêm qua.Thì có người không có mắt chạy đến trước mặt Căng Căng của y gâu gâu sủa loạn!Quả thực chán sống rồi!Thích...

Thích Lâm Uyên?!Chu Hưng Bang bỗng nhiên dừng lại, có chút không phản ứng kịp đây là chuyện làm sao.Thích Lâm Uyên tại sao sẽ cùng một chỗ với Bùi Tư Căng.Nga, hắn hiểu rồi.Trách không được đồ đê tiện họ Bùi này chướng mắt hắn đấy, thì ra là leo lên cành cao càng cao rồi?!Trải qua dạy dỗ đêm qua, Thích Lâm Uyên giống như tuyên thệ chủ quyền, kéo Tư Căng vào trong lòng, đôi mắt ánh sao lạnh như sương lạnh tiếp xúc Chu Hưng Bang, hỏi:"Ngươi mới vừa nãy nói cái gì?!"

Chu Hưng Bang bị ánh mắt lạnh này, căm hận trong lòng thoáng chốc bị đè xuống, bị dọa sợ đến chân đều mềm rồi;"Thành...

Thành chủ, tôi không có nói cái gì...

Tôi..."

Đang ở lúc hắn móc sạch đầu cân nhắc diễn đạt, Tư Căng lại không nhanh không chậm mở miệng.Khóe môi thiếu niên mang ý cười nhàn nhạt, tựa vào trong lòng Thích Lâm Uyên, miễn cưỡng trả lời:"Hắn mới vừa nãy nói, hắn nghĩ muốn em, để cho em không nên không biết điều, toàn bộ Thượng Hải thì không có người hắn không có được.

Còn nói ngài là mặt hàng gì, cũng xứng cướp với hắn."

Nói xong, lại như có như không bổ sung một câu:"Em cảm thấy hắn đây là đang gây hấn với anh."

Chu Hưng Bang:......Này tính là cái gì?!Hắn căn bản là không có nói a!"

Thành chủ!"

Hắn khóc không ra nước mắt, điên cuồng giải thích:"Tôi không có nói lời này, đều là Bùi Tư Căng cậu ta nói vô căn cứ, thêm mắm thêm muối, tôi..."

Thế nhưng, Thích Lâm Uyên làm sao sẽ tin.Y móc súng mình thường mang ra, nhắm ngay đầu gối của Chu Hưng Bang, lạnh lùng hạ lệnh:"Hoặc hiện tại lăn, hoặc tôi cắt đứt một chân của cậu, cậu từ nơi này mà bò trở về."

Chu Hưng Bang mắt choáng váng."

Ầm" một tiếng quỳ trên mặt đất, cả người run rẩy thành cái sàng, run lẩy ba lẩy bẩy nói:"Thành chủ, tôi đi, tôi lập tức đi, đừng nổ súng đừng nổ súng a!"

Nói, liền lộn nhào lăn rời khỏi đám người.Hành vi của Thích Lâm Uyên, xác thực để cho người qua đường kinh sợ rồi.Bùi Tư Căng này có sát tinh mặt lạnh bảo vệ, sau này làm tất cả việc, thì đều có thể một bước lên mây rồi.Xem ra vẫn là phải đi vòng quanh a.Xen vào uy nghiêm của thành chủ đại nhân, không có người rảnh rỗi đến đau trứng, đi vạch trần lời nói dối của Tư Căng.Đám người vây xem rất nhanh tan sạch sẽ rồi.Thích Lâm Uyên cưng chiều ôm thiếu niên lên, hỏi:"Tôi trong chốc lát muốn đi xử lý chút chuyện, còn lại chút thời gian, em muốn đi chỗ nào, tôi đưa em đi."

Tư Căng suy nghĩ một chút:"Đào Hoa viên."

Cậu cầm được hợp đồng chuyển nhượng, phải để cho đám đồ vô dụng mắt chó coi thường người trước đây kia, biết ai mới là chủ nhân mới của bọn họ.Phải để cho Ngải Tiểu Tiền vì hành vi ngu xuẩn đánh chửi nguyên chủ trước đây của hắn kia, trả giá phải trả."

Được, lên xe."===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0122: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 29


CHƯƠNG 0122: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 29EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Xe của Thích Lâm Uyên lái đi rất xa.Không có người chú ý tới, cách đó không xa giấu hai con buôn nhỏ thấp giọng nói thầm."

Tiểu Tôn, nhìn thấy rồi đi, Thích Lâm Uyên y không thích phụ nữ."

Nói chuyện, là một người đàn ông trung niên đỉnh đầu hơi trọc.Tên gọi Tiền Nham.Trên mặt ông ta treo ý cười thô tục, liên tục khuyên cậu bé bên cạnh:"Cậu xem xem, vóc người và chiều cao của cậu đều gần giống với Bùi Tư Căng, chỉ cần hơi ăn mặc makeup, nhất định có thể vào mắt của Thích Lâm Uyên.

Đến lúc đó có Thích Lâm Uyên bảo vệ, tiệm hút thuốc của nhà chúng ta thì sẽ không lại bị kiểm tra và niêm phong rồi."

Tiểu Tôn bối rối nhìn người đàn ông kia, nhút nhát trả lời:"Thế nhưng ông chủ, chúng ta bán là mụn đen, là có hại với người, thành chủ Thích công khai ban lệnh cấm qua..."

"Chậc chậc chậc, có cái gì bị cấm rõ ràng mà lại không bị cấm rõ ràng không?

Hiện tại thế đạo loạn bao nhiêu a, các nơi đều là địa bàn của ngoại tộc Doanh Châu, nói không chừng ngày nào đó súng vừa vang lên, hòa bình chỗ này thì kết thúc rồi.

Đến lúc đó khắp nơi đều là thương binh dân chạy nạn, cậu biết cái gì quan trọng nhất sao?"

Tiền Nham tự cho là đúng giải thích:"Tiền quan trọng nhất a.

Chúng ta phải không từ thủ đoạn kiếm tiền, có tiền mới có thể bảo toàn sinh mệnh!

Cậu đều đi theo tôi học buôn bán nhiều năm như thế rồi, làm sao còn không rõ đạo lý này?"

Vừa nghĩ tới tiếp xúc tướng giết người thiết huyết uy phong lẫm liệt, Tiểu Tôn thì sợ hãi từ tận đáy lòng:"Thế nhưng ông chủ, tôi cũng không giống Bùi Tư Căng a, ta không biết hát cũng không biết diễn..."

"Cậu nhìn cậu xem, kiến thức nông cạn quá rồi?"

Tiền Nham hạ giọng:"Đến trên giường người nào quan tâm cậu có thể hát hí khúc hay không a.

Cậu muốn cậu phối hợp y, nói vài câu êm tai, người đàn ông nào sẽ không ngoan ngoãn cưng chiều cậu?!

Cậu nhìn xem, đạt được Thích Lâm Uyên rồi, đào kép tầng lớp thấp kém Bùi Tư Căng tên chưa từng có ai biết đến kia đều có thể một đêm bạo hồng.

Chúng ta cũng đều là thương nhân giữ khuôn phép, còn lo không thể làm giàu?

Cậu lẽ nào thì muốn cả đời qua cuộc sống khổ nơm nớp lo sợ?"

Tiểu Tôn nhịn không được nuốt hớp nước miếng, bởi vì căng thẳng, trán rịn ra tầng mồ hôi mịn.Hai tay khớp xương rõ ràng nắm chặt, rốt cuộc dưới thúc đẩy của lòng ghen tị gật đầu:"Được, tôi đi Thích phủ.

Tôi không muốn, không muốn cả đời qua cuộc sống khổ sống đầu đường xó chợ!"

"Nga, này thì đúng rồi nha."

Tiền Nham nói, nhét một bọc giấy vào trong tay hắn, nhỏ giọng nhắc nhở:"Trong này là thạch tín mãnh liệt.

Nếu như đến lúc đó Bùi Tư Căng tranh thủ tình cảm với cậu, cậu thì tìm cơ hội hạ thứ này đến trong thức ăn của cậu ta, bảo đảm cậu ta sống không quá nửa giờ.

Đến lúc đó, cậu không phải thành người đầu quả tim duy nhất của Thích Lâm Uyên sao?"

"Được."

Tiểu Tôn nắm chặt túi thạch tín kia, đáy mắt tràn đầy âm hiểm tàn nhẫn và ngấm ngầm mưu tính....Thích Lâm Uyên muốn đi xử lý việc công, Tư Căng liền một người vào Đào Hoa viên.Sau khi ông chủ biến mất, Đào Hoa viên như rắn mất đầu.Mấy đào kép lợi hại liền cùng tụ ở phòng nghị sự, thương lượng chọn người nào làm ông chủ mới."

Muốn tôi nói, ông chủ ông ấy không có con cái, thân cận nhất chính là tôi đại đệ tử này.

Cho nên Đào Hoa viên này, vẫn là phải giao cho tôi tới xử lý."

"Không có khả năng, tôi mới là con nuôi ông chủ lúc còn sống nhận, tôi đều hầu hạ ông ấy nhiều năm như thế, tình cảm kia so với cha con ruột thịt còn ruột hơn.

Đào Hoa viên này, là nhất định phải thuộc về danh nghĩa tôi!"

"Cậu đánh rắm!"

Thanh Miên Liễu cắt đứt lời của hắn:"Các cậu chỉ biết hát hí khúc, căn bản là không có kinh nghiệm buôn bán nào, Đào Hoa viên vẫn là phải giao cho tôi!

Các cậu quên rồi sao?

Bạn trai tôi chính là Chu Hưng Bang, hắn dựa lưng vào thương hội, nhất định có thể giúp tôi xử lý tốt nhà hát này!

Các cậu nếu là không giao cho tôi, tôi cũng có biện pháp, để cho Hưng Bang từ trong tay các cậu đoạt qua đây!"

Lời vô lý lại ngang tàng như thế, trong nháy mắt ngăn chặn miệng của tất cả mọi người.Đúng vậy, nói cho cùng, Thanh Miên Liễu vẫn là có chỗ dựa.Trong loạn thế, bọn họ đều liều mạng không lại."

Phải không?

Vậy tại sao Chu Hưng Bang sáng sớm cầm hoa hồng đến Tiên Lạc cung dỗ tôi vui vẻ chứ?"

Tư Căng đi tới cửa, vừa nói vừa đi đi vào, không để ý ánh mắt ngạc nhiên của mọi người, cực kỳ tự nhiên ngồi đến trên chủ vị của ông chủ.Tư thế vương giả, tự tin lại phô trương:"Tôi tới thông báo các người một tiếng, từ nay từ nay về sau, Đào Hoa viên liền là tài sản tư nhân trên danh nghĩa của tôi."

Nghe lời này, mọi người nhịn không được "Ha ha" cười lên tiếng.Bùi Tư Căng này là nổi hai ngày tinh thần thất thường rồi?Cậu ta chẳng qua là đào kép nhỏ không được ông chủ thích, còn nói cái gì tài sản tư nhân.Người nào cho cậu ta mặt mũi?!===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0123: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 30


CHƯƠNG 0123: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 30EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Đại sư huynh cười đủ rồi, mới nhấp một ngụm trà "Bùi Tư Căng!

Cậu không có phát sốt đi?

Làm sao ban ngày, cứ nói mê sảng chứ?"

"Đúng."

Con nuôi nói bổ sung:"Cậu thật đúng là cho rằng bản thân mình nổi hai ngày thì có thể ở Thượng Hải hô gió gọi mưa rồi?

Tôi nói cho cậu, danh khí không thể làm đồ ăn mà ăn, nghĩ muốn Đào Hoa viên, cậu còn kém xa lắm đấy!"

Sắc mặt của Thanh Miên Liễu càng thêm khó coi, một khăn tay thêu hoa xoắn cực kỳ chặt ở trong tay.Cô ta biết Chu Hưng Bang chán ghét mà vứt bỏ cô ta rồi, cho nên, muốn thừa dịp những người khác còn không biết, lợi dụng Chu Hưng Bang một chút cuối cùng.Kiếm chút tiền vốn sống yên phận.Hiện tại bị Tư Căng làm rối lên như thế, tâm tư vốn thì chột dạ lúc này treo đến cổ họng, giấu đầu hở đuôi nguỵ biện nói:"Bùi Tư Căng, tôi thấy cậu là nhớ thương Hưng Bang nhà bọn tôi điên rồi sao?

Hắn phiền chán cậu, làm sao sẽ cầm hoa đi Tiên Lạc cung tìm cậu?

Hắn nếu có thể đi, tôi hiện tại thì sắp xếp đệm chăn rời khỏi Đào Hoa viên!"

Vừa dứt lời, Tiểu Yêu Nhi trong thức hải thì truyền tống ảnh chụp Chu Hưng Bang tán tỉnh sáng nay chụp được đến đặt ở trên tay dưới mép bàn của Tư Căng.Hưng phấn phun đầu lưỡi chó nhỏ ngắn:[đại nhân đại nhân, tôi rốt cuộc hiểu rõ ngài tại sao vẫn để cho tôi ghi lại khoảnh khắc đặc sắc rồi.][loại cảm giác lấy ra thì có thể vả mặt cặn bã này, thật là thoải mái thật là thoải mái a ~]'Ngoan.'Tư Căng nhàn nhạt khen một câu, nâng tay nâng lên ảnh chụp, hướng về phía mọi người biểu diễn một phen.Trong hình, vừa lúc bao hàm Chu Hưng Bang tán tỉnh chưa thành bị nhục nhã, giống như chó nhà có tang vậy, quỳ trên mặt đất.Cùng với thiếu niên tuấn mỹ vô song tựa vào trong lòng 'thành chủ thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn".Mọi người ngẩn ra, rối rít không thể tin tưởng nhìn chằm chằm ảnh chụp trong tay Tư Căng.Thiếu chút nữa bị nội dung trong hình chọt mù mắt!Chu Hưng Bang, vậy mà sẽ quỳ xuống với Bùi Tư Căng?!Hơn nữa, hoa hồng tươi thắm đàn violin này, rõ ràng là hiện trường tán tỉnh thất bại.Trước không nói Bùi Tư Căng từ chối Chu Hưng Bang bày tỏ yêu có bao nhiêu để cho bọn họ kinh ngạc.Chỉ nhìn một cách đơn thuần người đàn ông phía sau Bùi Tư Căng, thì không phải là người bình thường có thể chọc nổi!Không quản bên ngoài làm sao loạn, nhưng chỉ cần không ra ranh giới Thượng Hải, thành chủ Thích chính là vua tối cao vô thượng.Bùi Tư Căng đồ ẻo lả yêu quần áo nữ như vậy đến tột cùng đi vận cứt chó gì, vậy mà cũng có thể vào mắt của y?!Đại sư huynh không tin kích động đứng lên, đoạt ảnh chụp trong tay Tư Căng qua, tỉ mỉ nhìn nhiều lần.Con mắt đều sắp dán lên rồi, mới rốt cục khẳng định người phía sau đồ ẻo lả này, thật sự là Thích Lâm Uyên.Có y làm sau sân khấu, Bùi Tư Căng, lo gì không cách nào đặt chân?!Rõ ràng là thời tiết nóng chưa tiêu, đại sư huynh lại hung hăng đánh mấy cái lạnh run.Hắn không khỏi nhớ lại bản thân mình trước đây bởi vì không quen nhìn Tư Căng, nhiều lần quyền đấm cước đá với cậu ta.Tâm tư ngay lập tức chìm đến đáy cốc rồi.Xong rồi.Ai có thể nghĩ tới một "người hát thay" không được người coi trọng nhất, thậm chí nhiều lần bị chèn ép liên tiếp, cũng có một ngày đạt đỉnh cao của con người.Thanh Miên Liễu không tin, đỏ mắt cầm ảnh chụp qua,Trừng mắt xác nhận người quỳ kia chính là Chu Hưng Bang, trước mặt tức khắc tối sầm, thiếu chút nữa té xỉu.Không biết là bởi vì tức giận hay là sợ hãi.Thanh Miên Liễu tâm tình hết sức kích động, một tay vứt ảnh chụp đến trên mặt đất:"Không có khả năng!

Này nhất định là hàng giả cậu làm!

Hưng Bang làm sao sẽ đi tìm cậu?!"

"Thanh tiểu thư."

Tư Căng nói:"Hôm qua cô bị Chu Hưng Bang đánh một cái tát, còn bị hắn ném ra Tiên Lạc cung, những việc này, quý công tử của cả Thượng Hải có không ít người đều nhìn thấy.

Sáng nay Chu Hưng Bang quỳ gối trước Tiên Lạc cung tán tỉnh với tôi, cũng không có thiếu người nhìn thấy.

Tùy tiện tìm người hỏi một chút, ngụy biện này của cô thì trở thành phế thải rồi.

Cho nên, còn xin cô tuân thủ hứa hẹn, sắp xếp đệm chăn cút ra khỏi Đào Hoa viên Nếu là trước năm giờ chiều còn không có dọn khỏi, tôi bảo đảm, sẽ để cho thành chủ Thích tự mình dẫn người tới đuổi."

"Còn có các người."

Tư Căng không để ý Thanh Miên Liễu tuyệt vọng đầy mặt, chuyển con ngươi, nhìn về phía con nuôi và đại sư huynh sắp cứng thành người gỗ.Lại lấy ra thỏa thuận chuyển nhượng Đào Hoa viên, ngay ngắn chỉnh tề đặt ở bên cạnh mình:"Trong này có kí tên tự tay viết và vân tay của ông chủ Đào Hoa viên tiền nhiệm, có hiệu lực pháp luật.

Hiện tại, Đào Hoa viên thì ở trên danh nghĩa của tôi.

Trên danh nghĩa của tôi, không thu đào kép không có đạo đức.

Mấy người các người, cũng cùng lăn với Thanh Miên Liễu!"

Con nuôi là người tính tình nóng nảy, coi người khác gọi cha nuôi nửa đời người, vì cái gọi là quyền kế thừa Đào Hoa viên này.Hiện tại bỗng nhiên giết ra Bùi Tư Căng, hắn làm sao sẽ đồng ý.Vì vậy hung ác của xoay người, bước nhanh đi tới bên cạnh Tư Căng, nghĩ muốn xé phần thỏa thuận chuyển nhượng kia===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0124: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 31


CHƯƠNG 0124: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 31EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Thế nhưng, còn chưa kịp ra tay, hai cánh tay liền trật khớp trong khoảng không, phát ra hai luồng âm thanh giòn "rắc rắc"."

A a a a a a!"

Con nuôi kêu xé ruột xé gan, đau đến nước mắt chảy ròng:"Bùi Tư Căng!

Cậu làm cái gì rồi?!"

"Không có làm cái gì a."

Tư Căng cực kỳ vô tội, không nhanh không chậm thu thỏa thuận chuyển nhượng trên bàn về.Giả vờ kinh ngạc:"Ai nha nha, cánh tay của anh làm sao đứt rồi?

Có phải làm rất nhiều việc đuối lý với cha nuôi kia của anh, cho nên bị quỷ nhập vào người rồi hay không a?

Anh khoan hãy nói, tôi đích xác nghe nói, cha nuôi anh chính là chết như thế."

Nghe lời này, trong lòng con nuôi từng đợt sợ hãi.Giận dữ, mất mát, sợ hãi, lo sợ.Nhiều loại tâm tình mạnh mẽ phức tạp đan vào ở trong đầu, gần như mài tất cả lý trí của hắn không còn.Thân thể nặng nề rốt cuộc không nhịn được, ầm mà ngã xuống đất.Ánh mắt trống rỗng, khóc rống chảy nước mắt.Đại sư huynh còn hơi có chút đầu óc, biết Tư Căng không thể trêu vào, liền mang con nuôi và Thanh Miên Liễu, lảo đảo nghiêng ngã rời xa phòng nghị sự, trở về phòng sắp xếp đồ vật của mình.Con nuôi đau đến chịu không nổi, trước tiên đi bệnh viện, đồ vật cũng chỉ có thể để cho đại sư huynh giúp đỡ sắp xếp.Sau khi tiễn đi những người này, Tư Căng lại tụ toàn bộ tất cả đào kép và tạp dịch chung một chỗ, cho ra oai phủ đầu oanh oanh liệt liệt.Coi như là hoàn toàn ngồi vững vàng vị trí ông chủ mới nhà hát.Chạng vạng, một trận thuyết giáo của ông chủ Tư cuối cùng kết thúc.Sau khi thiếu niên ra hiệu mọi người tản đi, chỉ để lại Ngải Tiểu Tiền.Tay cắt đứt kia của Ngải Tiểu Tiền còn không có gỡ băng gạc, mới vừa nãy lại bị đánh Tư Căng dạy dỗ một trận.Vừa nghe muốn đơn độc để lại mình, lúc này "Ầm" một tiếng quỳ trên mặt đất.Thân thể mập mạp liên tục run run, một tay dập đầu:"Tư Căng, tôi sai rồi, trước đây đều là tôi không tốt.

Tôi không nên đánh cậu, không nên mắng cậu, không nên luôn cướp đồ của cậu, không nên lúc nào cũng dùng nước trà bỏng cậu, cũng không nên ở rạp hát nói bậy cậu, xúi giục tạp dịch khác cùng đánh cậu!

Hu hu hu, tôi sai rồi, tôi cầu xin cậu buông tha tôi, cậu bỏ qua cho tôi đi!"

"Nga."

Tư Căng cực kỳ rộng lượng đứng dậy, vài bước đi tới bên cạnh Ngải Tiểu Tiền, nụ cười ấm áp:"Tôi cũng không phải loại người hẹp hòi kia, ân oán của chúng ta trước đó a, tôi sớm quên rồi.

Tôi hôm nay giữ cậu lại, là muốn để cho cậu làm tròn hứa hẹn trước đó không lâu một chút."

Nói, liền túm cổ áo sau Ngải Tiểu Tiền lên.Lắc người một cái, mang hắn đi tới một chỗ đất hoang vùng ngoại ô.Cách chỗ này mười dặm, có mấy sân nuôi heo cỡ lớn.Nuôi heo là chính, cũng nuôi dê bò chó và gà vịt.Ông chủ mấy trang trại chăn nuôi hùn vốn mua khối đất hoang cách xa khu vực trong thành này, đào một cái hố to, toàn bộ chồng chất phân và nước tiểu động vật bình thường sản xuất ra ở đây.Trải qua ánh sáng mặt trời dữ dội phơi nắng, nước mưa cọ rửa.Chỗ này, sớm đã mùi hôi xông trời.Vì để tránh cho trên người bản thân mình dính mùi vào, Tư Căng rất nhanh bố trí một đạo kết giới.Cùng lúc bảo vệ tốt bản thân mình, ngay lập tức ném Ngải Tiểu Tiền vào trong hố phân, không chút khách khí nói:"Cậu trước đây nói, tôi nếu là còn có thể lại trở mình nổi, cậu thì ăn cứt chó một đêm.

Cứt chó tôi là không tìm được, thế nhưng những thứ này cũng có thể miễn cưỡng thay thế.

Cậu hiện tại thì ăn cho tôi, không được dừng, nếu như cậu nghe theo, sáng mai thì còn có thể sống được.

Nếu như dám có một khắc lười biếng..."

Tư Căng hơi ngừng, nâng tay đánh cái búng ngón tay.Một tia sét trong nháy mắt đánh xuống, bổ vào bên cạnh Ngải Tiểu Tiền, đánh rác rưởi xung quanh cháy đen,Sau một khắc, đất hoang cháy đen kia liền biến thành bột phấn, bay bay mà theo gió tản đi.Lúc này, thiếu niên mới lành lạnh nói bổ sung:"Cậu thì cùng kết cục với thứ này!"

Nhìn thấy người này, Ngải Tiểu Tiền rốt cuộc hoảng sợ phát hiện, Tư Căng không phải là người.Người bình thường làm sao có thể sẽ di động trong nháy mắt.Làm sao có thể biết khống chế sấm sét!Hắn bị dọa sợ đến sắc mặt xám trắng, linh hồn nhỏ bé đều sắp ném mất rồi.Thế nhưng, lại không dám chống lại mệnh lệnh của Tư Căng, không thể làm gì khác hơn là cúi đầu, nhịn buồn nôn nhét phân và nước tiểu vào trong miệng.Nhai một ngụm, nôn trời đất tối sầm.Sau đó tiếp tục ăn.Tư Căng lại miễn cưỡng quay đầu chỗ khác, lưu lại một câu:"Sét sẽ thay tôi theo dõi cậu, nhớ kỹ, không cho phép dừng.

Bằng không thì, những sấm sét này sẽ không lưu tình."

Rồi sau đó, liền biến mất ở trong bóng đêm ánh trăng mờ.Một mình để lại Ngải Tiểu Tiền chịu đựng tội lỗi người thường khó mà chịu đựng.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0125: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 32


CHƯƠNG 0125: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 32EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Về tới Đào Hoa viên, Tư Căng đơn giản nghỉ dưỡng sức một phen, liền chuẩn bị trở về Thích phủ.Dù sao, nếu như con trai ngốc nhà địa chủ từ văn phòng trở về nhìn không thấy cậu, có thể sẽ giết đến Đào Hoa viên.Không chỉ muốn đánh thức cậu, còn phải chen chúc giường không lớn với cậu.Dưới so sánh, vẫn là mình trở về khá một chút.Tư Căng ra ngoài, tiện tay gọi một chiếc xe kéo gần mình nhất.Trên mặt phu xe kia mang ý cười u ám, hết sức ân cần chạy tới, lớn tiếng hỏi:"Gia, ngài muốn đi chỗ nào a?"

Tư Căng còn không có mở miệng, Tiểu Yêu trong thức hải liền hét rầm lên:[a a a a —— Đại nhân, xe này không thể ngồi a!

Ngài nhìn vị trí nốt chai trên tay hắn.

Kia là người thường xuyên dùng súng mới sẽ lưu lại a!]'Ngươi trở nên thông minh rồi.'Tư Căng không để ý trả lời: 'Xem ra thăng cấp vẫn là có chút tác dụng.'Dứt lời, thì ngồi lên chiếc xe kéo kia, vẻ mặt tựa như gió nhẹ mây hờ hững trôi.Tiểu Yêu [!!!][đại nhân, đều biết gặp nguy hiểm rồi ngài còn ngồi?!]Trong mắt Tư Căng lóe ánh sáng hưng phấn, hỏi ngược lại: 'Ngươi khẳng định gặp nguy hiểm là ta?'Tiểu Yêu: [...

Đúng nga.]Kí chủ đại đại ngay cả thiên đạo đều không làm lại, nên sợ hãi là phu xe kéo không có ý tốt này.Thế nhưng, thế nhưng...Đại nhân tại sao vui vẻ như thế a!!!Vui vẻ đều có chút khiếp sợ người rồi!Chú chó nhỏ muốn nói lại thôi, còn muốn nói cái gì, lại phát hiện sự chú ý của Tư Căng đã không ở trên người nó.\Thiếu niên miễn cưỡng tựa vào chỗ ngồi sau xe kéo, câu được câu không trò chuyện với phu xe:"Đi Thích phủ bao nhiêu tiền?"

Phu xe do dự một chút, hiển nhiên không rõ giá thị trường lắm, úp úp mở mở nói:"...

Bảy tiền đồng."

"Nga, vậy cậu muốn còn là rất nhiều."

Tư Căng lầm bầm một câu:"Người khác đều muốn năm."

Phu xe cười gian: "Thế nhưng hiện tại đã khuya lắm rồi, tôi không phải là muốn kiếm nhiều tiền lao động vất vả nha."

"Cũng đúng."

Tư Căng không chút khách khí vạch trần âm mưu của đối phương:"Cậu ở ngoài cửa Đào Hoa viên, chờ tôi đón xe, đại khái cũng chờ một ngày rồi.

Thực sự nên kiếm tiền lao động vất vả."

Trong lúc nói chuyện, xe đã quẹo vào một hẻm nhỏ người ở thưa thớt.Thân thể phu xe rung một cái, động tác dưới chân cũng đi theo dừng lại.Hiển nhiên không có nghĩ đến Tư Căng sẽ biết hắn là đang cố ý chờ cậu.Càng không có nghĩ tới Tư Căng có lá gan trực tiếp vạch trần thân phận của hắn.Thế nhưng, chỗ đã đến.Hắn bỗng nhiên buông tay lái ra, sang tay thì muốn cầm súng giấu ở sau eo.Ai dè, thiếu niên "yếu đuối" trên xe dùng tốc độ nhanh hơn rút súng của hắn.Ở lúc hắn phản ứng kịp quay đầu lại, nhanh chóng bóp cò.Ầm!Một súng bể đầu.Không chút do dự nào.Phu xe kia hai mắt trợn tròn, thân thể ầm mà ngã xuống đất.Để lại cho thế giới, chỉ còn lại có không cam lòng.Trong nháy mắt phu xe ngã xuống, trong hẻm nhỏ liền lại đi tới chí ít ba mươi người áo đen.Trong tay bọn họ cầm súng, rất nhanh, thì vây quanh thiếu niên gầy gò.Đầu lĩnh, chính là Hoàng Hoàng.Hắn vẫn như cũ nhớ cừu hận Tư Căng lần trước ngăn cản hắn lùng bắt, thậm chí bẻ gãy một tay của hắn.Trải qua mấy ngày nằm vùng, rốt cuộc bắt được thiếu niên đơn độc ra ngoài.Họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào đầu Tư Căng:"Tiểu mỹ nhân, không có nghĩ đến cưng là đàn ông, thật sự là làm cho tôi dễ tìm a!"

Tư Căng không thèm để ý cười cười:"Vậy Hoàng đại ca cảm thấy, tôi mặc quần áo nam đẹp mắt, hay là mặc đồ con gái đẹp mắt a?"

"Thằng nhãi, này đã không quan trọng."

Trong mắt Hoàng Hoàng tràn đầy đắc ý cao cao tại thượng:"Bởi vì bất luận nhìn có được hay không, mày hôm nay sẽ chết ở dưới súng của tao, trở thành cô hồn dã quỷ.

Mày yên tâm, tao sẽ làm rất sạch sẽ, tuyệt đối sẽ không để cho Thích Lâm Uyên và những công tử nhà giàu nâng mày đó, điều tra xảy ra bất cứ vấn đề gì."

Nói, ầm!Tức khắc bắn ra một súng với Tư Căng.===---0o0o0o0---===---0o0o0o0---
 
[X] Xuyên Nhanh: Kí Chủ Điên Rồ Lại Làm Sụp Đổ Nội Dung Vở Kịch Rồi (Tg1 - Tg4)
CHƯƠNG 0126: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 33


CHƯƠNG 0126: SAU KHI MẶC ĐỒ NỮ, TA THÀNH NGƯỜI ĐƯỢC HÀNG VẠN NGƯỜI YÊU THÍCH 33EDITOR: ROSALINEBETA: ROSALINE
Xét thấy lần trước ở Đào Hoa viên, từng trải vài lần ba hồi cũng giết không được Tư Căng, Hoàng Hoàng học thông thạo rồi.Hôm nay, hắn thì muốn thừa dịp chưa chuẩn bị, muốn mạng của đồ ẻo lả này!Đạn thoát ống ra, nhắm thẳng vào điểm mấu chốt của thiếu niên.Nhìn thiếu niên giật mình ở tại chỗ, Hoàng Hoàng hưng phấn đến run rẩy cả người.Quá tốt rồi, đồ chó mệt nhọc này rốt cuộc muốn chết rồi!Hắn cũng có thể cầm thi thể của cậu ta ném đến trước mặt các anh em, rửa sạch nhục nhã trước đó!Thế nhưng, thì ở lúc đạn cách thiếu niên chưa đến nửa mét, Tư Căng bỗng nhiên nghiêng đầu, thoải mái né ra một kích trí mạng.Rồi sau đó, nhanh chóng nâng súng.Bắn bể đầu Hoàng Hoàng.Đến chết, vẻ mặt trên mặt Hoàng Hoàng đều không thay đổi.Vẫn như cũ mang hưng phấn không thuộc về hắn kia, chết không nhắm mắt mới ngã xuống đất.Bọn đàn em chung quanh thấy thế, tức khắc đồng thời nổ súng, đuổi theo Tư Căng bắn.Chẳng qua trong chốc lát, đạn trong súng lục của thiếu niên thì bắn xong rồi.Có người hưng phấn kêu:"Cậu ta không có đạn, giết!

Người nào mang thi thể của cậu ta về báo thù cho Hoàng đại ca, người đó thì có thể thế chỗ Hoàng đại ca, ngồi trên Thất đương gia Thanh bang tân nhiệm!!!"

Ầm ầm ầm ầm ầm!Vì công danh, mấy người áo đen nhắm ngay Tư Căng, liều mạng nổ súng.Nhưng lúc này, thiếu niên không đường thối lui kia bỗng nhiên dừng lại.Cậu giống như là muốn thử nghiệm kiểu chơi mới mẻ nào đó, trong cặp mắt đào hoa phong lưu, tràn đầy xấu xa ngông cuồng và kiêu ngạo.Cậu thì đứng ở tại chỗ, tùy ý vô số đạn bay đến bên cạnh cậu.Sau đó, một quay người trên không hoàn mỹ, tiếp được tất cả đạn.Đạn lạnh lẽo lắp đầy lòng bàn tay của thiếu niên.Ngón tay trắng nõn thon dài khẽ nhúc nhích, khẽ cảm thụ được số lượng đạn.Cùng lúc, phát ra âm thanh giòn leng keng.Thanh âm nhẹ nhàng kia đập từng người một rét run cả người, đầu quả tim run lên.Người áo đen còn dư lại luống cuống.Bọn họ không biết, đạn loại vật này, vậy mà còn có người có thể tay không tiếp được!!!Hơn nữa, không bị thương chút nào.Tiểu Yêu kinh nghiệm phong phú tức khắc lấy camera ra, vừa ngậm một cây kẹo que, vừa hai chân đứng thẳng, vác máy chụp hình ở trên bả vai mình, tiếp tục tôn trọng nghề nghiệp cống hiến cho công việc ghi lại thời khắc nổi bật của đại nhân.Tư Căng đứng ở giữa mọi người, đường rãnh má thật sâu.Thanh âm ôn nhu lại lạnh như băng:"Kỳ thực so với đạn, tôi càng thích phi tiêu.

Thế nhưng trong tay lại không có, chỉ có thể lấy tài liệu ngay tại chỗ rồi."

Nói, liền cùng lúc bắn ra mười viên đạn lòng bàn tay, trực tiếp đánh xuyên qua cổ của mười người áo đen.Người còn dư lại thấy vậy, bị hù dọa đến thiếu chút nữa khóc lên.Bùi Tư Căng này quá quái dị, cậu ta ngay cả đạn thì không sợ!!Vì vậy, vội vàng hướng cửa ra hẻm nhỏ trốn đi.Nhưng mà, chỗ đó hình như bố trí một tường vây vô hình.Bọn họ vô luận như thế nào cũng không cách nào đột phá.Chỉ có thể quay đầu, nhịn da đầu tê dại, đi nhìn thiếu niên mang ý cười ngọt ngào kia."

Ai nha, các người không trốn đấy chứ?

Là còn muốn chơi với tôi sao?

Vậy tôi cũng chỉ có thể, phụng bồi tới cùng rồi."

Giày da sang quý của thiếu niên đạp lên mặt đất, phát ra âm thanh "lộc cộc lộc cộc" lanh lảnh.Mọi người nghe được khóc rống chảy nước mắt, hồn bay phách lạc.Bởi vì không có ai biết, dưới một giọng nói, là không phải tới từ tử vong.Từ lúc tiến vào ngõ nhỏ này, Tư Căng thì vì giết đến thoải mái rồi, bố trí xuống một đạo kết giới.Chỗ này, sớm thì thành lĩnh vực tư nhân của cậu.Không có người sẽ phát hiện bọn họ, càng không có người sẽ tới quấy rầy hào hứng vui đùa của cậu.Cậu cúi đầu, nhặt lên một thanh súng người áo đen đánh rơi trên mặt đất.Lấy băng đạn ra, đổ toàn bộ đạn bên trong vào trong lòng bàn tay.Cao quý lại kiêu căng ngồi trở lại trên xe kéo, thưởng thức những người ý đồ bắn cậu thành cái sàng đi lĩnh công này, lúc này sắc mặt bất lực cùng đường.Đúng, chính là loại vẻ mặt tuyệt vọng đến ngay cả giãy giụa đều buông tha rồi này.Thực sự là quá đẹp mắt, quá đẹp.Cậu đều luyến tiếc để cho bọn họ chết thoải mái chứ.Vì vậy, Tư Căng chậm rì rì ném đạn trong tay, tỉ mỉ chọn lựa người tử vong kế tiếp....Cùng lúc đó.Thích phủ.Tiểu Tôn cùng biểu diễn một màn kịch với Tiền Nham, giả vờ đáng thương, thành công thuyết phục quản gia của dinh phủ.Tiến vào chỗ này, làm người hầu rồi.Bóng đêm dày đặc, lúc tất cả việc đều làm xong, Tiểu Tôn học dáng vẻ của Tư Căng.Trở về phòng thay xong tây trang Tiền Nham giá cao mua tới tương tự với Tư Căng, mang lên mắt kiếng viền vàng cùng kiểu Tư Căng.Lại pha một ấm nước trà ngon, thẹn thùng canh giữ ở nhà sau, chờ cá lớn của hắn cắn câu.===---0o0o0o0---===Tác giả có lời muốn nói:Phần cập nhật ngày hôm nay hoàn tất, các bảo bối thật xin lỗi, gần nhất thật nhiều việc vây quanh muốn chuẩn bị khai giảng, cho nên thời gian đổi mới không mấy ổn định, cầu xin lượng thứ [hai tay chắp tay trước ngực jpg]---0o0o0o0---
 
Back
Top Bottom